Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2121


Chương 2121

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta biết rồi”.

Ám U do dự, sau đó nói: “Cần điều người đến không?”

Diệp Quân cười nói: “Không cần, bây giờ hệ Ngân Hà là nơi an toàn nhất”.

Nói rồi hắn biến mất khỏi đó.

Đã đến lúc tạm biệt rồi.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, lúc này mây đen bỗng kéo đến, xung quanh nổi gió, thi thoảng còn có tia chớp xoẹt ngang qua, cực kỳ chói tai.

Sắp mưa rồi.

Diệp Quân lắc đầu, xoay người rời đi.

Một lúc sau, Diệp Quân đến một khách sạn, là khách sạn Tô Tử ở, hắn vừa bước vào khách sạn thì phát hiện có một người đang nằm trên giường.

Là Tô Tử.

Vẫn còn đang ngủ say.

Diệp Quân bước đến cạnh Tô Tử, Tô Tử mặc một bộ đồ ngủ mỏng, cảnh xuân lộ ra ngoài.

Lúc này Tô Tử mở mắt ra, khi nhìn thấy Diệp Quân, môi cô ấy nở nụ cười động lòng người: “Em biết ngay là anh mà”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Hai tay Tô Tử ôm lấy cổ hắn: “Mùi hương của anh”.

Diệp Quân mỉm cười.

Đầu Tô Tử cọ vào trán hắn, khẽ nói: “Gần đây hơi mệt”.

Diệp Quân nói: “Có tu luyện không?”

Tô Tử gật đầu: “Bây giờ em đã đạt tới cảnh giới Cửu Đoạn rồi đấy, có nhanh không?”

Cảnh giới Cửu Đoạn!

Diệp Quân cười nói: “Nhanh đấy”.

Tô Tử mỉm cười nói: “Lên đây đi, em muốn ôm anh ngủ”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó nằm bên cạnh Tô Tử, hai tay Tô Tử ôm chặt lấy hắn.

Diệp Quân bỗng nói: “Anh sắp phải đi rồi”.

Cả người Tô Tử cứng đờ, một hồi sau cô ấy ôm chặt lấy Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nói: “Tô Tử…”

Tô Tử bỗng run giọng nói: “Vào đi…”

Diệp Quân: “…”

Bên ngoài đột nhiên nổi lên tiếng sấm, trời bắt đầu mưa, ban đầu mưa rất nhỏ chỉ rơi tí tách, nhưng càng lúc sấm càng to, tiếng mưa bỗng trở nên vội vã hơn, bắt đầu “ào ào” rơi xuống. Dưới đất, từng đám cỏ dại trên mái hiên ngoài cửa sổ cũng ướt sũng.

Một lúc lâu sau, trời dường như bị khoét một lỗ lớn, mưa càng lúc càng to, sau đó mưa như trút nước, lúc này mọi thứ đều ướt sũng.

Một trận mưa kéo dài gần hai tiếng, cuối cùng mới ngừng lại.

Trong phòng.

Hai người ôm chặt lấy nhau, sắc mặt Tô Tử đỏ ửng, trông hơi mệt mỏi.

Diệp Quân ôm người phụ nữ trong lòng, bỗng nói: “Đi với anh nhé”.
 
Chương 2122


Chương 2122

Tô Tử ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, trong mắt là sự bất ngờ và vui mừng.

Diệp Quân còn muốn nói gì đó, Tô Tử bỗng nói: “Em sẽ có con chứ?”

Diệp Quân sửng sốt, không ngờ lại bị hỏi như thế.

Tô Tử nhìn hắn, mặt ửng đỏ, ngượng ngùng nói: “Nhiều như thế… chắc sẽ có nhỉ?”

Nói rồi cô ấy vùi mặt vào lòng Diệp Quân, cực kỳ xấu hổ.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó nói: “Đừng trốn tránh câu hỏi của anh”.

Tô Tử không nói gì.

Diệp Quân khẽ nói: “Không muốn sao?”

Tô Tử liên tục lắc đầu.

Diệp Quân hỏi: “Không muốn đi à?”

Tô Tử im lặng.

Diệp Quân nói: “Nếu anh không quay lại nữa thì sao?”

Tô Tử ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân cười nói: “Muốn ở lại đây thật sao?”

Tô Tử hơi cúi đầu xuống: “Em muốn ở bên anh nhưng… em muốn ở lại đây, ít nhất bây giờ là thế, vì ông nội em còn đang ở đây, ông ấy đã lớn tuổi rồi…”

Cô ấy như nghĩ đến điều gì, hơi căng thẳng nói: “Sau khi anh đi, vẫn sẽ quay lại chứ?”

Diệp Quân nói: “Nếu em ở lại đây thì anh sẽ quay lại”.

Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Thật sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Tô Tử mỉm cười: “Em không yêu cầu gì cao cả, một ngày anh về một lần là được”.

Diệp Quân: “…”

Tô Tử khẽ nói: “Bao giờ anh đi?”

Diệp Quân nói: “Vài ngày nữa”.

Tô Tử cúi đầu xuống không nói gì.

Diệp Quân mỉm cười: “Em muốn ở lại đây cũng được, vì anh muốn về là chuyện rất đơn giản”.

Tô Tử gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân thấp giọng thở dài.

Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Sao thế?”

Diệp Quân khẽ nói: “Không nỡ xa em”.

Tô Tử sững sờ, sau đó òa khóc, cô ấy ôm chặt lấy Diệp Quân: “Anh biết cách dỗ dành em đấy”.

Diệp Quân mỉm cười: “Thật ra cũng tốt, em ở lại đây, anh vẫn sẽ nhớ thương ngôi sao màu xanh, nếu không đi rồi có thể sẽ không quay lại thật”.

Tô Tử cúi đầu: “Uyển Du thì sao?”

Diệp Quân nói: “Anh và Uyển Du trong sạch”.

Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Chúng ta cũng thuần khiết lắm”.

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ, hắn cười khổ: “Anh và Uyển Du chưa từng xảy ra chuyện gì”.

Tô Tử khẽ nói: “Em biết, nhưng chắc là anh biết cậu ấy thích anh nhỉ?”
 
Chương 2123


Chương 2123

Diệp Quân gật đầu.

Tô Tử hỏi: “Vậy anh thì sao?”

Diệp Quân không nói gì.

Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Anh chưa từng nói chuyện rõ ràng với cậu ấy à?”

Diệp Quân thấp giọng nói: “Tô Tử, anh sẽ tự nói tạm biệt với cô ấy, chỉ là…”

Tô Tử ngắt lời Diệp Quân: “Anh thích cậu ấy không?”

Nhìn ánh mắt sáng ngời của Tô Tử, Diệp Quân cúi đầu khẽ hôn lên trán cô ấy, dịu giọng nói: “Bây giờ anh là người đàn ông của em”.

Tô Tử mỉm cười ngọt ngào, sau đó nói: “Em biết, em muốn nói là anh không nên tự ý quyết định thay cậu ấy, anh có thể thú nhận với cậu ấy, còn cuối cùng cậu ấy lựa chọn thế nào là việc của cậu ấy. Nếu không, một khi anh đi, có lẽ cả đời cậu ấy cũng không thể thoát ra được”.

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Dĩ nhiên cũng phải giải quyết chuyện với Mộc Uyển Du.

Người mà hắn để tâm ở hệ Ngân Hà này cũng chỉ có Tô Tử và Mộc Uyển Du, dù sao nếu không có hai người này, có lẽ hắn đã chết vì đói rồi.

Diệp Quân cúi đầu nhìn Tô Tử, bỗng hỏi: “Tại sao lại nhắc đến Uyển Du?”

Tô Tử chớp mắt: “Tại sao cái gì?”

Diệp Quân khẽ nói: “Nếu anh và cô ấy…”

Tô Tử khẽ cười không nói gì.

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Em không để tâm chút nào sao?”

Tô Tử ôm hắn, khẽ nói: “Để tâm chứ”.

Diệp Quân khó hiểu: “Thế em…”

Tô Tử khẽ lắc đầu: “Cậu ấy là người tốt, nếu anh cứ đi như vậy, cậu ấy sẽ rất đau lòng. Phụ nữ thường như thế đấy, một khi đã thích ai thì sẽ hoàn toàn chìm đắm trong đó, có muốn bước ra khỏi cũng không được…”

Diệp Quân khẽ nói: “Thật ra trước đây anh không đi trêu chọc phụ nữ nhiều đâu”.

Tô Tử nhìn Diệp Quân, Diệp Quân nghiêm túc nói: “Thật ra trước đây anh chỉ muốn lập nghiệp, từ sau khi huyết mạch của anh được kích hoạt, anh nhận ra mình bắt đầu hơi đào hoa. Huyết mạch này… có gì đó không ổn”.

Huyết mạch phong ma: “?”

Tô Tử cười nói: “Thật ra đúng là anh không chủ động trêu chọc phụ nữ”.

Cô ấy cúi người ghé vào tai Diệp Quân thì thầm: “Phụ nữ háo sắc hơn đàn ông, tất nhiên điều kiện tiên quyết là gặp được người đàn ông mình thích… Chỉ cần gặp được người đàn ông mình thích, cả ngày chỉ muốn tiến đến với người đàn ông đó”.

Diệp Quân: “…”

Tô Tử bỗng đỏ mặt nói: “Em có thể có em bé không?”

Diệp Quân nói: “Muốn có em bé à?”

Tô Tử gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân nói: “Vậy chúng ta phải cố gắng hơn một chút”.

Mặt Tô Tử lại đỏ hơn.

Diệp Quân bật cười.
 
Chương 2124


Chương 2124

Chương 2124

Lúc chạng vạng, Diệp Quân ra khỏi khách sạn, nếu Tô Tử đã quyết định ở lại đây thì hắn cũng chỉ đành tôn trọng cô ấy.

Dù sao bây giờ Tô Tử cũng không quen thuộc thế giới bên ngoài, đi ra ngoài sẽ không thích nghi được. Thế nên ở lại đây tu luyện từ từ cũng không phải là chuyện xấu.

Dù sao hắn đã để lại cho Tô Tử rất nhiều linh nguyên, số linh nguyên đó đủ cho Tô Tử tu luyện cả ngàn năm.

Không lâu sau Diệp Quân đến Kiếm Đạo Viện.

Mục Vân và Song Song đều đã ra ngoài đi du lịch nên bây giờ Kiếm Đạo Viện chỉ còn lại Mộc Uyển Du.

Khi Diệp Quân đến Kiếm Đạo Viện, Mộc Uyển Du vẫn còn đang tu luyện.

Diệp Quân đi đến trước mặt Mộc Uyển Du, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn hắn cười nói: “Anh đến rồi”.

Diệp Quân gật đầu, nhìn Mộc Uyển Du một lúc, sau đó nói: “Cảnh giới Bát Đoạn rồi à?”

Mộc Uyển Du gật đầu, vui vẻ nói: “Đúng thế”.

Diệp Quân cười nói: “Giỏi quá”.

Mộc Uyển Du mỉm cười không nói gì.

Diệp Quân nói: “Anh sắp đi rồi”.

Mộc Uyển Du sửng sốt.

Diệp Quân cười nói: “Rời khỏi hệ Ngân Hà”.

Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quân, hai tay siết chặt, đôi mắt mờ sương.

Diệp Quân nắm lấy tay Mộc Uyển Du, khẽ nói: “Muốn đi với anh không?”

Nghe Diệp Quân nói thế, Mộc Uyển Du bỗng òa khóc, cô ấy không còn kiêng dè gì nữa ôm chặt lấy Diệp Quân.

Mộc Uyển Du ôm chặt lấy Diệp Quân, nước mắt trào ra không ngừng nhưng cô ấy vẫn rất vui vì câu nói này của Diệp Quân có ý là đang bày tỏ tình cảm với cô ấy.

Diệp Quân lau nước mắt cho Mộc Uyển Du, cười nói: “Đừng khóc nữa, còn khóc nữa sẽ hoa mắt đấy”.

Mộc Uyển Du hơi cúi đầu xuống: “Tô Tử…”

Diệp Quân gật đầu: “Anh hẹn hò với cô ấy rồi”.

Mộc Uyển Du cúi đầu không nói gì.

Diệp Quân nắm lấy tay Mộc Uyển Du, khẽ nói: “Thật ra cô đã biết từ lâu rồi đúng không?”

Mộc Uyển Du gật đầu.

Diệp Quân mỉm cười: “Vậy chúng ta cùng chơi đi”.

Mộc Uyển Du ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Ý anh là anh rất nhớ những ngày ba chúng ta cùng sống chung”.

Nói xong, hắn cũng hơi ngượng ngùng.

Sau khi về, phải trấn áp huyết mạch phong ma này mới được, huyết mạch phong ma ngày càng không thuần khiết rồi.

Huyết mạch phong ma: “…”

Mộc Uyển Du bỗng ôm lấy Diệp Quân, cô ấy vùi đầu vào ngực hắn, sau đó khẽ nói: “Em thích anh”.

Diệp Quân gật cười: “Anh biết”.

Mộc Uyển Du lại nói: “Nhưng ở ngôi sao màu xanh này một chồng nhiều vợ là phạm pháp”.
 
Chương 2125


Chương 2125

Diệp Quân vô thức nói: “Anh sẽ ra lệnh sửa lại ngay”.

Mộc Uyển Du ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại, sau đó nói: “Dù sao em cũng không chạy thoát được”.

Mộc Uyển Du khẽ nói: “Em đã không chạy được từ lâu rồi”.

Diệp Quân bật cười.

Mộc Uyển Du nói: “Tô Tử sẽ đi với anh sao?”

Diệp Quân lắc đầu: “Cô ấy quyết định ở lại đây”.

Mộc Uyển Du hơi khó hiểu: “Cậu ấy không đi với anh à?”

Diệp Quân gật đầu.

Mộc Uyển Du nói: “Anh vẫn sẽ quay lại chứ?”

Diệp Quân cười nói: “Ừ”.

Mộc Uyển Du im lặng một lúc: “Em cũng muốn tạm thời ở lại đây”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Mộc Uyển Du khẽ nói: “Nơi này là nhà… bên ngoài hơi xa lạ”.

Diệp Quân không nói gì.

Mộc Uyển Du ôm lấy Diệp Quân, khẽ nói: “Được không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được chứ”.

Mộc Uyển Du mỉm cười, sau đó nói: “Anh có về thường xuyên không?”

Diệp Quân nói: “Hai người ở đây, anh sẽ về”.

Mộc Uyển Du gật đầu: “Ừ”.

“Hơ hơ”.

Đúng lúc này một giọng nói vang lên.

Diệp Quân quay đầu lại nhìn, lúc nhìn thấy đối phương hắn sửng sốt: “Chết tiệt, sao lại là tỷ?”

Người đến không ai khác chính là Từ Nhu.

Nhìn thấy Từ Nhu, Diệp Quân hơi bất ngờ, hắn không ngờ người phụ nữ lại chủ động đến tìm hắn.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân, bình tĩnh nói: “Đi theo ta”.

Nói xong, nàng ta xoay người đi ra ngoài.

Diệp Quân im lặng một lúc, quay đầu lại nhìn Mộc Uyển Du trước mặt: “Đến lúc đó anh lại đi tìm em”.

Mộc Uyển Du gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân xoay người đi ra ngoài.

Mộc Uyển Du lặng thinh một lúc rồi tiếp tục tu luyện.

Cô ấy biết muốn trở thành người cùng thế giới với Diệp Quân, chỉ cần trở thành người tu tiên trong truyền thuyết, mà bây giờ cô ấy có cơ hội này dĩ nhiên sẽ nắm chắc.



Sau khi Diệp Quân ra khỏi Kiếm Đạo Viện, hắn đi theo Từ Nhu, Từ Nhu đi về phía xa không nói gì.

Diệp Quân cũng im lặng.

Một được một lúc lâu, Từ Nhu bỗng liếc nhìn hắn: “Vĩnh Sinh Đại Đế đến rồi”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Từ Nhu nói: “Cha và cô cô ngươi vẫn đang ở hệ Ngân Hà à?”
 
Chương 2126


Chương 2126

Diệp Quân gật đầu: “Vẫn còn ở đây”.

Hắn ngừng lại một chốc, rồi nói: “Nhưng lần này ta định tự mình giải quyết”.

Từ Nhu nhíu mày: “Tự mình giải quyết sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ngươi chắc chắn chứ?”

Diệp Quân cười nói: “Có gì mà không chắc”.

Từ Nhu im lặng một lúc, rồi nói: “Bây giờ thực lực của ngươi vẫn còn kém xa ông ta”.

Diệp Quân mỉm cười: “Thử xem”.

Từ Nhu nhìn hắn rồi gật đầu.

Từ Nhu dẫn Diệp Quân rời khỏi học viện Ngân Hà, sau đó nàng ta bước lên một chiếc xe thể thao sang trọng.

Diệp Quân sửng sốt.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Lên xe”.

Diệp Quân do dự, sau đó ngồi vào ghế phó lái, hắn nhìn Từ Nhu: “Xe của tỷ à?”

Từ Nhu gật đầu.

Diệp Quân nói: “Tỷ biết chơi thật đấy”.

Ánh mắt Từ Nhu hiện lên ý cười: “Có nhiều thứ ở đây rất thú vị”.

Vừa nói nàng ta vừa khởi động xe, đạp chân ga, chiếc xe phóng đi như mũi tên rời khỏi cung.

Tốc độ rất nhanh.

Diệp Quân hỏi: “Tỷ muốn đưa ta đi đâu?”

Từ Nhu nói: “Sắp đến rồi”.

Diệp Quân liếc nhìn Từ Nhu, cách ăn mặc hôm nay của Từ Nhu hơi khác, đó là một chiếc sườn xám màu vàng nhạt làm tôn lên dáng người của nàng ta, đôi chân trắng nõn lộ ra ngoài, trông rất gợi cảm.

Từ Nhu bỗng nói: “Đẹp không?”

Diệp Quân gật đầu.

Từ Nhu mỉm cười: “Phát triển với đại tỷ đến mức nào rồi?”

“Hả?”

Diệp Quân hơi ngơ ngác khi bị Từ Nhu hỏi thế.

Từ Nhu lại nói: “Quan hệ rồi à?”

Diệp Quân sầm mặt: “Bọn ta trong sạch”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ngươi luôn trong sạch với tất cả phụ nữ”.

Diệp Quân: “…”

Từ Nhu nói tiếp: “Ta cảm nhận được đại tỷ hơi thích ngươi, nếu ngươi quyết đoán một chút thì có thể chiếm lấy trái tim tỷ ấy”.

Diệp Quân nghĩ một lúc rồi nói: “Từ Nhu, tỷ có mong ta chiếm lấy trái tim tỷ ấy để tỷ ấy bị trói buộc không? Tốt nhất là để tỷ ấy mang thai một đứa con giống Tiểu Thụ, là thế sao?”

Từ Nhu hỏi ngược lại: “Lẽ nào ngươi không muốn à?”

Diệp Quân nhìn Từ Nhu, một lúc sau hắn lắc đầu: “Bớt tính toán đi”.

Từ Nhu khẽ cười, không nói gì.
 
Chương 2127


Chương 2127

Diệp Quân nói tiếp: “Không có ý gì khác, chỉ muốn nói với tỷ, đại tỷ của tỷ thông minh hơn tỷ nghĩ đấy, tỷ ấy không thể nào không biết suy nghĩ của tỷ”.

Từ Nhu im lặng không nói.

Diệp Quân lại nói: “Vũ Trụ Kiếp sắp đến, tỷ sợ Chân tỷ… đúng không?”

Từ Nhu gật đầu.

Diệp Quân im lặng.

Từ Nhu lại nói: “Đại tỷ rất yêu mến bọn ta nhưng tỷ ấy sẽ không từ bỏ vài chuyện vì bọn ta, nhưng đàn ông thì có thể, hoặc có con cũng được”.

Vẻ mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng: “Ý tỷ là lần này tỷ ấy không thể áp chế Vũ Trụ Kiếp được à?”

Từ Nhu khẽ lắc đầu: “Ta không biết, ta chỉ có linh tính sẽ xảy ra chuyện không hay”.

Nghe thế Diệp Quân nhíu mày.

Từ Nhu nhìn về phía xa, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Diệp Quân nói: “Tỷ dẫn Tiểu Thụ đến hệ Ngân Hà là để ta cũng đến, sau đó dùng mỹ nam kế với đại tỷ của tỷ ư?”

Từ Nhu cười nói: “Mỹ nam kế gì chứ… thôi vậy, dù sao ngươi đúng là cũng rất đẹp trai”.

Diệp Quân nhìn Từ Nhu không nói gì.

Từ Nhu nói: “Giận rồi à?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không”.

Từ Nhu cười nói: “Chuyện này hơi lạ”.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Mặc dù tỷ đang tính kế nhưng ta cảm thấy rất tốt khi quen biết Chân tỷ, hơn nữa ta không tổn thất gì”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tâm trạng trở nên tốt rồi”.

Diệp Quân nói: “Sách của tỷ ấy sắp viết xong rồi”.

Từ Nhu gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân quay đầu nhìn ra bên ngoài, không nói gì nữa.

Từ Nhu nói: “Có thể khiến cha và cô cô của ngươi…”

Diệp Quân lắc đầu: “Từ Nhu, tỷ hiểu rõ Chân tỷ thật sao?”

Từ Nhu nhíu mày.

Diệp Quân cười nói: “Không thể phủ nhận rằng tình cảm của tỷ đối với Chân tỷ là rất chân thật, thậm chí ta tin chắc tỷ sẵn sàng chết vì tỷ ấy. Nhưng ta nghĩ tỷ không hiểu được Chân tỷ”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân lại nói: “Từ Nhu, ta hỏi tỷ một câu”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Chuyện gì?”

Diệp Quân nói: “Chân tỷ nói tỷ cũng thích ta, là thật sao?”

Két!

Chiếc xe bỗng dừng lại, Từ Nhu quay đầu sang nhìn Diệp Quân, Diệp Quân nhìn chằm chằm nàng ta đợi câu trả lời.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, không ai trốn tránh.

Cuối cùng Từ Nhu cười nói: “Sao nào?”
 
Chương 2128


Chương 2128

Diệp Quân lắc đầu: “Ta cũng không có ý khác”.

Từ Nhu nhìn thẳng vào hắn: “Thế ngươi có ý gì?”

Diệp Quân khẽ nói: “Từ Nhu, khi Chân tỷ nói điều này với ta, lúc đó ta đã nghĩ sao có thể có chuyện này? Đây là chuyện hoàn toàn không thể”.

Từ Nhu mỉm cười: “Tại sao?”

Diệp Quân nói: “Ta rất không thích cảm giác lúc ở chung với tỷ”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Tại sao?”

Diệp Quân nói: “Cảm giác khi ở chung với tỷ không phải là tỷ muốn ở chung với ta, tỷ chỉ muốn bày mưu tính kế với cô cô và cha ta, thậm chí là ông nội ta bằng cách thông qua ta”.

Từ Nhu im lặng.

Diệp Quân quay đầu sang nhìn chằm chằm Từ Nhu: “Từ Nhu, nếu tỷ thích ta thật, ta cũng thích tỷ, nhưng nếu Diệp Quân ta không có xuất thân từ thế gia vô địch, liệu tỷ có còn thích ta không?”

Từ Nhu nắm chặt vô lăng, không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Ta nghĩ tỷ chắc chắn sẽ không thích ta, đó cũng là chuyện bình thường, mặc dù Diệp Quân ta có chút tài năng nhưng không được thế hệ đi trước hỗ trợ, sao có thể lọt vào mắt Từ Nhu tỷ được chứ?”

Hiện thực!

Hắn luôn nhìn rõ bản thân mình, đúng là không có cha và cô cô thì Diệp Quân hắn không thể đi nhanh được như vậy, đạt được thành tựu như bây giờ là chuyện không thể nào. Còn ai thực sự tốt với hắn, ai đối xử tốt với hắn đều là vì người nhà hắn, hắn biết hết.

Đây cũng là một trong các nguyên nhân tại sao hắn muốn đi trên con đường vô địch.

Bản thân mình vô địch mới là vô địch thật sự.

Cố gắng!

Nói xong, Diệp Quân cũng thầm quyết định ngày tháng sau này mình phải cố gắng hơn mới được.

Từ Nhu bỗng nói: “Ta hiểu rồi”.

Nàng ta lại khởi động xe.

Diệp Quân quay đầu nhìn sang ngoài cửa sổ, nhìn ráng chiều ở chân trời, tâm tư hắn không biết đã bay đến nơi nào.

Không biết qua bao lâu, Từ Nhu bỗng nói: “Ngươi muốn tự mình giải quyết vài chuyện nào đó nhưng ngươi có từng nghĩ thực lực hiện giờ của ngươi không đủ…”

Diệp Quân nói: “Ta đang cố gắng”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân, hắn khẽ nói: “Khi mẹ ta đi theo cha ta, cha ta không vô địch nhưng bà ấy cũng không vì cha ta không vô địch mà không thích ông ấy. Những gì bà ấy làm là luôn ở bên cạnh trưởng thành cùng cha ta, cùng ông ấy đối mặt với mọi thứ”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Trong thế tục, rất nhiều phụ nữ luôn chán ghét khả năng kiếm tiền của người đàn ông của mình, nhưng nói thật có bao nhiêu phụ nữ sẵn lòng chịu khổ cùng đàn ông, cùng nhau phấn đấu? Đa số đều muốn tìm được một người thành đạt, người có nhà, có tiền tiết kiệm…”

Hắn vừa nói vừa lắc đầu cười: “Tất nhiên đây cũng rất bình thường, có thể hiểu được, dù sao ai mà chẳng muốn sống một cuộc sống tốt hơn, muốn tìm một người có năng lực chứ”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ngươi nghĩ ta chê thực lực của ngươi thấp ư?”

Diệp Quân lắc đầu: “Ta chỉ lấy ví dụ thôi, cũng không nói tỷ chê ta cái gì, chẳng hạn như bản thân ta, Từ Nhu, ta và tỷ có làm bạn thì ta cũng không muốn chứ đừng nói là vợ chồng”.
 
Chương 2129


Chương 2129

Từ Nhu không nói gì, vẫn rất bình tĩnh, không nhận ra được cảm xúc gì.

Diệp Quân nói tiếp: “Thật ra chúng ta không cần nói những chuyện không vui này, tỷ là nhị tỷ của Tiểu Kính và Tiểu Thụ, ta nghĩ cho dù chúng ta không thoải mái với nhau cũng có thể hòa thuận, tỷ nghĩ sao?”

Từ Nhu bỗng phanh xe lại: “Đến rồi”.

Nói xong, nàng ta rút chìa khóa ra, sau đó xuống xe, đi sang một bên.

Diệp Quân nhìn xung quanh, sửng sốt.

Khu dân cư Vân Hải.

Đây chẳng phải là nơi ở của Chân tỷ sao?

Diệp Quân vội xuống xe đi theo Từ Nhu, trên đường đi Từ Nhu không nói lời nào.

Diệp Quân cũng không tự mình làm mất hứng.

Không lâu sau, Từ Nhu dẫn Diệp Quân đến một tầng lầu, Diệp Quân đang định đến phòng Chân tỷ thì Từ Nhu bỗng nói: “Bên này”.

Diệp Quân nhìn Từ Nhu nói: “Chân tỷ sống ở bên này”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Đi theo ta”.

Dứt lời, nàng ta xoay người đi sang một bên.

Diệp Quân nhíu mày, làm cái quái gì thế?

Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân đi theo Từ Nhu vào phòng, vừa bước vào phòng, một giọng nói bỗng vang lên từ sảnh lớn: “Nhị tỷ về nhanh thế à?”

Diệp Quân nghe tiếng nhìn sang, trong sảnh có một người phụ nữ đang ngồi trên sofa, người phụ nữ mặc váy ngủ rộng thùng thình, tóc dài đến vai, đang ngồi trên sô pha xem tivi, trên tay còn cầm một gói đồ ăn vặt.

Bụng của nàng ta hơi phình ra.

Từ Thụ!

Mặc dù mặc váy ngủ nhưng vẫn cực kỳ xinh đẹp, khiến người khác động lòng.

Lúc này, Từ Thụ như cảm nhận được gì đó, nàng ta bỗng quay đầu lại nhìn, khi nhìn thấy Diệp Quân đang đứng bên cạnh Từ Nhu, nàng ta sửng sốt.

Diệp Quân chậm rãi bước đến trước mặt Từ Thụ, Từ Thụ nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân bỗng cúi người ôm nàng ta vào lòng, không lên tiếng.

Từ Thụ im lặng một lúc, hai tay ôm lấy eo Diệp Quân.

Hai người cứ thế ôm nhau một lúc lâu, Diệp Quân bỗng buông Từ Thụ ra, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve bụng Từ Thụ, dịu giọng nói: “Là trai hay gái?”

Từ Thụ hỏi ngược lại: “Huynh thích trai hay gái?”

Diệp Quân nói: “Đều thích cả”.

Từ Thụ mỉm cười, sau đó nói: “Đợi sinh ra rồi sẽ biết”.

Diệp Quân nói: “Hai người vẫn luôn sống ở căn đối diện Chân tỷ à?”

Từ Thụ gật đầu.

Diệp Quân suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Huynh muốn nói chuyện với muội”.

Từ Thụ gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân nhìn Từ Thụ: “Muội là Bát Uyển hay Từ Thụ?”

Nụ cười Từ Thụ bỗng cứng đờ.
 
Chương 2130


Chương 2130

Từ Thụ hay Bát Uyển?

Diệp Quân nói xong, Từ Thụ nhìn hắn không trả lời.

Từ Nhu ở một bên nhìn hai người, cũng không lên tiếng.

Thoáng chốc bầu không khí trở nên căng thẳng.

Dưới ánh mắt chăm chú của Diệp Quân, Từ Thụ định nói gì đó thì Diệp Quân khẽ nói: “Đừng nói nữa”.

Hắn vừa nói vừa bế Từ Thụ, sau đó đi về phía căn phòng bên cạnh.

Diệp Quân nhẹ nhàng đặt Từ Thụ lên giường, sau đó nằm bên cạnh, không nói gì, chỉ nhẹ nhàng xoa bụng nàng ta.

Từ Thụ bỗng nắm lấy tay Diệp Quân đang xoa trên bụng nàng ta, khẽ nói: “Ta biết huynh đang trách ta”.

Mục đích của Từ Thụ là dẫn dụ Diệp Quân đến đây nhưng nếu Từ Thụ không đến, Diệp Quân không chắc sẽ đến.

Từ Thụ chọn đến đây.

Diệp Quân không nói gì.

Từ Thụ nói tiếp: “Đến đây không phải vì Tiểu Nhu, là vì bản thân ta muốn gặp đại tỷ”.

Diệp Quân vẫn không lên tiếng.

Từ Thụ xoay người đối diện với Diệp Quân, nàng ta nhìn Diệp Quân: “Thật đó”.

Diệp Quân ôm khẽ lấy eo Từ Thụ nói: “Ta biết”.

Từ Thụ nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân cúi đầu hôn nhẹ lên trán Từ Thụ, sau đó lại nói: “Ta biết rồi”.

Từ Thụ vùi đầu vào vào ngực Diệp Quân, khẽ nói: “Ta biết người huynh thích là Bát Uyển chứ không phải Từ Thụ…”

Diệp Quân hôn lên khóe môi Từ Thụ, sau đó nói: “Ta nghĩ giữa chúng ta không nên có những ngăn cách này, nếu không mọi người sẽ rất mệt mỏi”.

Từ Thụ ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, Diệp Quân mỉm cười: “Muội nghĩ sao?”

Từ Thụ nói: “Nhưng nếu không nói ra, trong lòng sẽ có khúc mắc”.

Diệp Quân im lặng.

Từ Thụ nhìn Diệp Quân: “Nói đi”.

Diệp Quân im lặng hồi lâu nói: “Đứa trẻ này là vì Từ Nhu tính kế hay thật sự là ngoài ý muốn?”

Từ Thụ nói: “Ngoài ý muốn”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Từ Thụ nhẹ nhàng ôm lấy hắn, khẽ nói: “Ta vẫn chưa đến mức bán nhan sắc, hôm đó làm như thế với huynh là vì ta biết nếu hồi phục tất cả ký ức, giữa chúng ta có thể có thể sẽ…”

Nói rồi nàng ta khẽ lắc đầu: “Chỉ là không ngờ một lần đã có”.

Nói đến đây mặt nàng ta đỏ ửng.

Diệp Quân gật đầu, trong lòng không còn khúc mắc nữa, mỉm cười: “Vậy chúng ta thoải mái sống đi”.

Sống!

Nghe Diệp Quân nói thế, Từ Thụ ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân: “Huynh mong đứa bé này làm thần chủ của Chân vũ trụ sao?”

Diệp Quân hỏi ngược lại: “Muội có muốn không?”

Từ Thụ khẽ nói: “Ta nghe theo huynh”.

Diệp Quân im lặng một lúc lâu sau mới nói: “Muội nghĩ sao?”

Từ Thụ liếc nhìn hắn, nói: “Huynh lại ném vấn đề này cho ta rồi”.

Diệp Quân cười nói: “Thật ra muội nghĩ thế đúng chứ?”

Từ Thụ khẽ gật đầu: “Chân vũ trụ là tâm huyết của đại tỷ và bọn ta, nếu giao cho người ngoài, tất nhiên bọn ta sẽ không cam lòng, cũng sẽ không dễ quản lý nhưng nếu là con của chúng ta… thì sẽ khác”.

Nói đến đây nàng ta nhìn Diệp Quân: “Nhưng ta vẫn nghe theo huynh”.

Diệp Quân xoa bụng Từ Thụ: “Còn bao lâu nữa sẽ sinh?”

Từ Thụ nói: “Ba năm”.

“Hả?”

Diệp Quân sửng sốt.

Từ Thụ cong môi cười: “Thể chất thần linh bọn ta khá đặc biệt”.
 
Chương 2131


Chương 2131

Diệp Quân lắc đầu cười.

Từ Thụ cười nói: “Muốn sớm gặp được nó à?”

Diệp Quân gật đầu.

Từ Thụ mỉm cười: “Ba năm, chỉ là chuyện trong một cái búng tay”.

Diệp Quân cười nói: “Cũng đúng”.

Hắn ôm lấy Từ Thụ, sau đó khẽ nói: “Hôm nay ta ngủ ở đây được không?”

Mặt Từ Thụ đỏ bừng, nàng ta không nói gì, chỉ ôm chặt lấy Diệp Quân.

Tay phải Diệp Quân bỗng luồn vào trong áo Từ Thụ, nhẹ nhàng xoa bụng dưới của nàng ta.

Cảm nhận được bàn tay nóng bỏng của Diệp Quân, Từ Thụ trở nên căng thẳng, sợ hắn sẽ trượt lên trên hoặc sờ xuống dưới.

Lần này Diệp Quân rất thành thật, chỉ nhẹ nhàng xoa bụng Từ Thụ không làm loạn.

Thấy Diệp Quân không làm loạn, Từ Thụ cũng thầm thở phào, nàng ta khẽ nói: “Huynh sắp rời khỏi hệ Ngân Hà rồi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đến lúc đó đi chung nhé”.

Từ Thụ không nói gì.

Diệp Quân nói: “Không muốn đi à?”

Từ Thụ bỗng hỏi: “Huynh có thể cảm nhận được Vũ Trụ Kiếp sao?”

Diệp Quân nhíu mày: “Vũ Trụ Kiếp xảy ra vấn đề gì à?”

Từ Thụ gật đầu: “Ừ”.

Sắc mặt Diệp Quân sa sầm: “Lẽ nào là sắp phát nổ toàn diện?”

Từ Thụ khẽ lắc đầu: “Ta không biết, bọn ta hỏi đại tỷ, đại tỷ chỉ nói không sao, đừng lo, nhưng…”

Nói đến đây ánh mắt nàng ta hiện lên vẻ lo lắng.

Từ Thụ im lặng.

Vũ Trụ Kiếp.

Hắn chỉ từng thấy một lần nhưng lần đó khiến hắn có ấn tượng sâu sắc, đến nay nhớ lại vẫn cảm thấy sợ.

Mà đó chỉ là một góc núi băng của Vũ Trụ Kiếp.

Có thể tưởng tượng cả Vũ Trụ Kiếp đáng sợ đến mức nào.

Chân tỷ có thể áp chế được sao?

Diệp Quân nhắm mắt lại, hắn cũng không biết.

Trước khi rời khỏi hệ Ngân Hà thì phải đi gặp cha và cô cô, đến lúc đó có thể hỏi.

Không lâu sau hai người ôm nhau đi vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau.

Từ Thụ mở mắt ra, không biết cảm nhận được gì mặt nàng ta đỏ ửng, hóa ta là tay Diệp Quân đã dịch lên trên.

Lúc này tay Diệp Quân hơi dùng sức.

Cả người Từ Thụ run rẩy, hai tay nắm chặt lấy tay Diệp Quân.

Diệp Quân bỗng cúi xuống bên tai Từ Thụ, khẽ nói: “Được không?”

Hai gò má Từ Thụ ráng hồng, không nói gì.

“Ư…”

Từ Thụ bỗng khẽ rên.

Có câu:

Miệng cũng bận.

Tay cũng bận.

Người đẹp e thẹn, không hề phòng bị.

Hai chỗ trêu người đỏ ửng.

Cây giáo dài đâm vỡ nhụy hoa.
 
Chương 2132


Chương 2132

“Mặt trời” lên cao mới dậy.

Lúc Diệp Quân và Từ Thụ ra khỏi phòng, Từ Nhu đang ngồi ăn cơm trên bàn ăn, nàng ta nhìn hai người nhoẻn miệng cười xấu xa, ánh mắt đó hơi thô tục.

Mặt Từ Thụ đỏ bừng, lúc bắt đầu đêm qua còn không dám lớn tiếng, nhưng sau đó lúc quan hệ thì đâu còn có thể kiềm chế được?

Nghĩ đến cảnh tượng tối qua, mặt Từ Thụ đỏ bừng, cả người cũng hơi mềm nhũn.

Da mặt Diệp Quân dày hơn một chút, hắn kéo Từ Thụ đến trước bàn ăn, Từ Nhu cũng nấu đồ ăn cho họ.

Từ Nhu nhìn hai người: “Không sợ làm em bé bị thương sao?”

Nghe thế mặt Từ Thụ lại đỏ bừng, động tĩnh sau đó quả thật quá lớn.

Đúng lúc này cánh cửa mở ra, một người phụ nữ bước vào.

Người đến là Từ Chân.

Ba người phụ nữ tề tựu.

Từ Chân bước đến bàn ăn ngồi xuống, cô ta nhìn Từ Thụ và Diệp Quân, cười nói: “Hai người có phải đã làm chuyện xấu không?”

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Lần này Từ Thụ lại không ngượng nữa, nàng ta chỉ nhìn Diệp Quân mỉm cười.

Diệp Quân kéo Từ Thụ lại, dịu giọng nói: “Là ta kích động”.

Từ Thụ lắc đầu: “Ta và huynh vốn dĩ là vợ chồng, làm gì cũng đều là chuyện bình thường”.

Diệp Quân mở cờ trong bụng, nắm chặt tay Từ Thụ.

Từ Nhu hơi bất mãn: “Các ngươi xem bọn ta là không khí đấy à?”

Từ Thụ mỉm cười: “Nhị tỷ, hôm nay tỷ nghe lén bao lâu rồi?”

Từ Nhu chớp mắt, phủ nhận: “Không có”.

Từ Thụ nhìn Từ Nhu: “Lần sau đừng nghe lén nữa, vào trong nhìn tốt biết mấy”.

Vẻ mặt Từ Nhu cứng đờ.

Có đôi khi là như thế, mình không ngại thì người ngại chắc chắn là người khác.

Từ Chân bỗng nói: “Lần sau ta sẽ đến xem”.

Mọi người: “…”

Từ Chân nhìn ba người, lại nói: “Các ngươi đừng bày ra vẻ mặt đó, ta nghiêm túc đấy”.

Diệp Quân và Từ Thụ cạn lời.

Lúc này Từ Chân nhìn Diệp Quân: “Cậu sắp rời khỏi đây à?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Từ Chân khẽ gật đầu, cười nói: “Vừa đúng lúc”.

Diệp Quân khó hiểu: “Vừa đúng lúc gì cơ?”

Từ Chân cười nói: “Không có gì, chúng ta ăn cơm thôi”.

Từ Thụ và Từ Nhu nhìn Từ Chân, không nói gì.

Diệp Quân nói: “Chân tỷ, là chuyện của Vũ Trụ Kiếp sao?”

Từ Chân cười nói: “Đều là chuyện nhỏ”.

Diệp Quân thở dài: “Chân tỷ, tỷ đừng gạt bọn ta, nếu có chuyện gì, tỷ cứ nói ra, được không?”
 
Chương 2133


Chương 2133

Từ Chân suy nghĩ, sau đó nói: “Hôm nay ta viết xong sách rồi”.

Diệp Quân nói: “Thế nên tỷ cũng đi à?”

Từ Chân gật đầu.

Từ Nhu bỗng nắm lấy tay Từ Chân, khẽ nói: “Đại tỷ… tỷ mạnh như vậy…”

Nhìn vẻ lo lắng trong mắt Từ Nhu, Từ Chân mỉm cười: “Đừng nghĩ nhiều, cũng đừng lo…”

Nói rồi cô ta nhìn Diệp Quân: “Ngược lại là cậu, ta vẫn hơi lo cho cậu”.

Diệp Quân khó hiểu: “Ta ư?”

Từ Chân gật đầu, nhưng không nói gì nhiều.

Diệp Quân đang định hỏi, Từ Chân bỗng nhìn Diệp Quân: “Đi với ta đến một nơi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Từ Chân nhìn Từ Thụ, cười nói: “Cho ta mượn một buổi chiều nhé”.

Từ Thụ gật đầu: “Của ta cũng là của đại tỷ, tỷ muốn dùng thế nào cũng được”.

Diệp Quân cạn lời.

Từ Chân lắc đầu khẽ cười.

Sau khi ăn uống xong, Diệp Quân đi theo Từ Chân ra ngoài.

Ở một bên giường, Từ Nhu cúi đầu nhìn hai người Diệp Quân đang đi về phía xa, hơi bất mãn nói: “Nếu ngày đó tên này quyết đoán hơn, hắn đã có thể chiếm được trái tim đại tỷ rồi. Chỉ một chút nữa thôi, đã cởi cả quần rồi, thế mà hắn còn không vào, tức chết mất”.

Từ Thụ kéo tay Từ Nhu, lắc đầu: “Tỷ nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi”.

Từ Nhu thở dài.

Từ Thụ lại nói: “Nhị tỷ, đừng nghĩ nhiều nữa. Cho dù là đại tỷ hay Tiểu Quân, họ đều giống người có đã trải nghiệm, tỷ nghĩ họ không biết mấy tâm tư nhỏ của tỷ sao?”

Từ Nhu im lặng không nói.

Từ Thụ nói tiếp: “Để họ tự do phát triển đi”.

Từ Nhu lắc đầu: “Không được, ta phải bỏ thuốc cho họ”.

Từ Thụ: “…”

Từ Chân dẫn Diệp Quân đến một bờ biển, cô ta kéo tay Diệp Quân đi dọc theo bờ biển.

Gió biển phảng phất, hơi lạnh.

Từ Chân khẽ vuốt mái tóc bị gió biển thổi tung, khẽ cười nói: “Khi mới đến ngôi sao màu xanh, ta thường đến đây đi dạo, ta thích cảm giác yên bình này”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta cũng thích cảm giác này, không cần ngày nào cũng thiêu đốt xác thịt và linh hồn, mỗi ngày đều ăn uống ngủ nghỉ, rất thoải mái”.

Từ Chân cười nói: “Sa đọa”.

Diệp Quân cười nói: “Đúng thật”.

Từ Chân mỉm cười, cô ta quay đầu nhìn xung quanh, ánh mắt hiện lên vẻ luyến tiếc.

Ngắm lại lần cuối trong đời.

Lúc này Diệp Quân bỗng bước đến một bên, nơi đó có một cô bé đang cầm mười mấy đóa hoa hồng, đang rao bán.

Diệp Quân trả tiền, sau đó cầm một đóa hoa hồng yêu kiều đến trước mặt Từ Chân, hắn đưa cho Từ Chân cười nói: “Chân tỷ”.
 
Chương 2134


Chương 2134

Từ Chân mỉm cười, nhận lấy hoa hồng rồi đưa lên ngửi, sau đó nói: “Thơm quá”.

Diệp Quân bỗng cúi người hôn lên môi Từ Chân, Từ Chân run lên.

Một lúc lâu sau mới tách ra.

Diệp Quân cười nói: “Ta là người đầu tiên hôn tỷ nhỉ?”

Từ Chân lắc đầu: “Không phải”.

Diệp Quân sửng sốt.

Từ Chân cong môi: “Người đầu tiên hôn ta là Từ Nhu”.

Diệp Quân bật cười.

Từ Chân bỗng ôm lấy Diệp Quân, cười nói: “Có muốn chơi bốn không…”

Hả?

Diệp Quân không hiểu.

Thấy Diệp Quân nghe không hiểu mô tê gì sất, nụ cười trên mặt Từ Chân càng trở nên ranh ma.

Làm hắn không khỏi cười khổ, thầm nhủ văn hóa hệ Ngân Hà đúng là thâm sâu khó lường, có mấy câu nói gì mà chẳng hiểu.

Thấy vẻ mặt hoang mang của hắn, Từ Chân bảo: “Ta không nói giỡn”.

Rồi kéo hắn đi về trước.

Có vô số người đang đi dạo dọc bờ biển, rất nhiều trong số ấy đều đang nhìn bọn họ, nhất là Từ Chân – một cô gái xinh đẹp tuyệt trần đến nỗi khiến người khác phải thẹn.

Bỗng có mấy gã đàn ông bước tới chặn đường họ. Người đi đầu cười hỏi Từ Chân: “Làm quen không người đẹp?”

Tuy bên cạnh Từ Chân là Diệp Quân đẹp trai cao ráo nhưng gã ta vẫn muốn thử một phen, bởi gã cho rằng đàn ông chỉ được cái vẻ đẹp mã thì cũng vô tích sự, quan trọng là phải xem ai nhiều tiền hơn.

Thế là gã nâng tay trái lên để trước ngực, để lộ chiếc đồng hồ trị giá mấy triệu đồng Hoa Hạ.

Vốn gã cho rằng làm thế này có hơi mất giá nên không định khoe ra, nhưng có đôi khi vẫn nên chứng tỏ giá trị của mình nên quyết định làm theo.

Từ Chân không trả lời câu hỏi của đối phương mà lại quay sang hỏi Diệp Quân: “Được không?”

Diệp Quân vươn tay chỉ vào mặt biển phía xa, nói với gã đàn ông: “Thấy bên đó không?”

Gã ta nhíu mày: “Thấy gì?”

Hắn vung tay làm động tác chém.

Phập!

Một tia kiếm khí dài nghìn trượng lao thẳng từ trên trời xuống, tách biển làm đôi, dâng lên ngọn sóng cao tận mấy chục trượng.

Ai nấy đều hốt hoảng.

Gã đàn ông đặt mông ngồi bệt xuống đất, mặt trắng bệch như vôi: “***…”

Từ Chân nhìn Diệp Quân với đôi mắt như làn thu thủy và nụ cười động lòng người trên môi.

Hắn liếc nhìn gã đàn ông, bật ra một tiếng cười khẩy rồi kéo cô gái rời đi.

Những người khác ở gần đó bỏ chạy tán loạn.

Khiến bãi biển trở nên im lặng chỉ trong phút chốc.

Từ Chân nhìn Diệp Quân, chỉ cười không nói.
 
Chương 2135


Chương 2135

Hắn lúng túng: “Sao vậy?”

Cô ta nói: “Đêm nay ta sẽ viết sách”.

Diệp Quân: “Rồi thế nào nữa?”

Từ Chân bất ngờ nhón chân lên, thì thầm vào tai hắn: “Đêm nay, ta, cậu và Tiểu Thụ ngủ với nhau được không?”

Đầu óc Diệp Quân thoắt cái trống rỗng, máu sôi trào khắp toàn thân khi thứ cảm xúc nguyên thủy nào đó như muốn phá đê mà ra.

Thấy hai má hắn đỏ lựng, Từ Chân lại mỉm cười đầy quyến rũ: “Được không nào?”

Diệp Quân nuốt khan: “Chân tỷ… Làm vậy… có được không?”

Từ Chân nguýt hắn, quở trách: “Nói dối! Rõ ràng muốn vậy còn gì!”

Diệp Quân: “…”

Từ Chân nắm tay hắn, dịu dàng mở lời: “Hãy nhớ, phải luôn đối mặt với nội tâm của mình, đừng nên giấu diếm. Chỉ có như vậy thì kiếm đạo của cậu mới tiến bộ, hiểu chưa?”

Diệp Quân: “Nhưng nếu trong nội tâm của ta có những thứ đen tối thì thế nào?”

Từ Chân: “Thì chấp nhận chúng”.

Diệp Quân: “Cho dù đó là một mặt hắc ám?”

Từ Chân gật đầu: “Đương nhiên, nhưng cũng phải phân biệt. Ví dụ như cậu muốn lên giường cùng ta và Tiểu Thụ, suy nghĩ này có làm tổn thương gì đến người khác không? Nếu không thì việc gì phải giấu diếm?”

Diệp Quân: “…”

Từ Chân mỉm cười: “Không sao cả, rồi sẽ phải trưởng thành thôi, cứ từ từ”.

Diệp Quân: “Ta học hỏi được rất nhiều khi ở bên Chân tỷ đấy”.

Từ Chân: “Ở cùng cậu, ta cũng rất vui”.

Diệp Quân hỏi lại: “Vui ư?”

Từ Chân gật đầu: “Vì có thể chọc cậu”.

Vừa dứt lời, cô ta đã phá ra cười khanh khách, cặp đào tiên cũng run run theo.

Diệp Quân hết sức tự nhiên mà nhìn không chớp mắt, nói: “Ta cũng rất vui!”

Thấy đối phương nhìn sang, hắn giải thích: “Tuy tỷ hay chọc ta nhưng ta cũng được lợi nhiều!”

Từ Chân chớp mắt, nụ cười dần trở nên ma mị: “Có muốn được nhiều hơn không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Từ Chân thoáng ngẩn ra: “Vì sao?”

Diệp Quân cười đáp: “Vì không đánh lại tỷ”.

Từ Chân bật cười một hồi lâu rồi nắm tay hắn: “Ta sẽ không đánh cậu”.

Diệp Quân cũng cười cười, ngẩng đầu nhìn không trung. Ngày mai là Vĩnh Sinh Đại Đế đến rồi”.

Từ Chân: “Định chiến đấu một mình sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Mối ân oán này đã đến lúc phải chấm dứt rồi.

Dù sao Tháp gia vẫn còn nằm trong tay đối phương.

Tháp gia chua xót nghĩ: Thằng ranh này cuối cùng cũng nhớ đến mình!
 
Chương 2136


Chương 2136

Từ Chân cười cười: “Đến lúc đó ta sẽ cổ vũ cho cậu”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Từ Chân lại nắm tay kéo hắn đi. Bọn họ nhanh chóng đi vào một quán ăn bên bờ biển, bên trong chỉ có lác đác vài người.

Cô gái gọi một bàn tràn đầy hải sản.

Chỉ vào một món trong đó, hỏi: “Biết đây là món gì không?”

Diệp Quân cười đáp: “Tôm hùm”.

Từ Chân ngạc nhiên: “Cậu ăn rồi sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Từ Chân: “Vậy nếm lại thử xem”.

Nói rồi dùng tay lột vỏ tôm, thả vào chén hắn.

Diệp Quân nhìn cô ta một cái rồi cúi đầu ăn.

Hai người cứ thế dùng bữa đến tối muộn. Đến lúc rời đi, Từ Chân lại lấy từ đâu ra mấy chục chai rượu trắng.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Chân tỷ à, tu vi của ta đã khôi phục rồi, sẽ không say nữa đâu”.

Từ Chân chớp mắt: “Thế thì dễ thôi”.

Nói rồi cô ta đứng lên, đi đến vỗ nhẹ vào vai hắn.

Ầm!

Tu vi Diệp Quân một lần nữa bị phong ấn.

“***??”

Hắn ngu cả người.

Qué gì thế này?!

Từ Chân: “Uống nào!”

Diệp Quân chỉ biết trải qua chấn động trong câm lặng, không ngờ Chân tỷ có thể phong ấn tu vi hắn mà hắn không làm được gì.

Từ Chân cười: “Đừng lo, chỉ có tác dụng trong đêm nay thôi, ngày mai cậu sẽ trở lại bình thường”.

Diệp Quân không khỏi cảm thấy bội phục từ tận đáy lòng.

Ngay cả Mệnh Vận Đại Đế còn không phải là đối thủ của hắn vào lúc này, nhưng hắn lại chẳng thể làm gì được Chân tỷ.

Ôi!

Diệp Quân thở dài trong lòng.

Chẳng biết còn phải đi bao lâu nữa mới đạt đến vô địch đây!

Có đôi khi hắn chỉ muốn nằm ra đó làm con ông cháu cha ngồi mát ăn bát vàng cho rồi.

Chỉ thấy Từ Chân giơ chai rượu về phía hắn: “Cạn ly!”

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nói: “Không công bằng! Chân tỷ cũng phải phong ấn tu vi cơ!”

Từ Chân gật đầu: “Được thôi”.

Cứ thế, hai người ăn uống đến tận khuya.

Thanh toán xong rồi, Từ Chân lại dẫn Diệp Quân trở về nhà trọ nơi Từ Nhu và Từ Thụ đang ở.

Hai người kia thấy họ nồng nặc mùi rượu thì đồng lọat nhíu mày.

Lại thấy Từ Chân lôi ra thêm một đống rượu trắng nữa: “Uống tiếp nào!”
 
Chương 2137


Chương 2137

Diệp Quân trợn trắng cả mắt, nằm vật sang bên.

Từ Nhu đỡ Từ Chân: “Còn uống gì nữa chứ, mau vào nghỉ ngơi…”

Từ Chân chỉ cười: “Tiểu Nhu à, lâu lắm mới đông đủ một lần, chúng ta cứ uống cho đã đi được không?”

Từ Nhu nhìn cô ta một hồi rồi gật đầu: “Được”.

Từ Chân cười khà khà, vươn tay vỗ lên vai hai cô em gái, lập tức phong ấn tu vi họ lại.

Cả hai cũng ngớ người.

Từ Chân cười: “Phải uống cho say mới vui!”

Rồi kéo cả hai cùng ngồi xuống.

Diệp Quân cũng bị cô ta xốc dậy, khi thấy hắn ngả nghiêng lảo đảo thì còn ngồi vào kế bên để đỡ cho.

Thấy Diệp Quân đã say bí tỉ, Từ Thụ nhìn Từ Chân, cảm thấy vị đại tỷ này chắc chắn lại muốn hỏi ba thứ linh tinh rồi.

Nghĩ đến đây, nàng ta bất chợt đỏ mặt.

Sau đó, bốn người vừa cạn ly vừa trò chuyện.

Diệp Quân nằm trong lòng Từ Chân, vừa uống vừa nghe ba chị em nói về những chuyện xảy ra khi còn bé, càng lúc càng vui vẻ.

Cứ thế, bọn họ chỉ kết thúc khi đêm đã sâu.

Thấy Từ Nhu và Từ Thụ đều đã váng vất, Từ Chân chợt nở một nụ cười kỳ lạ.

Cô ta vác Diệp Quân lên giường, rồi lại đưa hai cô em lên nằm hai bên trái phải của hắn.

Sắp xếp xong rồi, Từ Chân lại vội vã đi lấy giấy bút đến rồi ngồi một bên nhìn chằm chằm…

Nhưng không ai nhúc nhích.

Vì đã xỉn quắc cần câu rồi!

Cô ta thấy vậy thì nhíu mày. Không ai làm gì hết thì sao mà coi cho được?

Sau một hồi suy nghĩ, Từ Chân quyết định cởi phăng quần áo cả ba.

Làm xong xuôi rồi, Từ Chân lại ngồi vào một bên. Nhưng thời gian qua lâu, cơn buồn ngủ đánh úp làm cô ta không chịu nổi mà nghiêng đầu thiếp đi mất.

Không biết qua bao lâu sau, Diệp Quân cảm thấy bên người mềm mại vô cùng. Cho rằng đó là Từ Thụ, hắn mỉm cười, không nghĩ ngợi nhiều mà đưa tay chạm lấy nơi nào đó.

Cảm xúc mềm mại truyền lại làm đáy lòng hắn rung động, bên dưới cũng theo đó mà…

“Ưm…”

Một tiếng rên rỉ vang lên.

Cảm thấy có gì đó không đúng, Diệp Quân mở mắt ra, khi nhìn thấy người trong lòng mình là ai thì đầu óc trống rỗng.

Là Từ Nhu!

Không phải Từ Thụ!

Vậy Từ Thụ đâu?!

Diệp Quân ngu người.

Hắn ngoái đầu ra sau, thấy Từ Thụ đang ngủ ngon lành.

Còn Từ Chân!
 
Chương 2138


Chương 2138

Diệp Quân lại quay phắt sang nơi khác, nhanh chóng phát hiện Từ Chân cũng đang ngủ một bên.

Chẳng lẽ mình mượn say làm loạn?

Cõi lòng Diệp Quân rối loạn tưng bừng.

Đúng lúc này, cô gái trong lòng hắn như cảm nhận được gì mà nhíu mày khó chịu.

Bởi vì vẫn còn bị phong ấn tu vi mà.

Bỗng Từ Nhu bất thình lình mở to mắt, khi thấy tình cảnh giữa mình và Diệp Quân thì cũng sững ra.

Chuyện gì thế này?

Hai người bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí như ngưng đọng, rồi lại có phần ái muội.

Bởi vì họ vẫn còn đang…

Nên ra?

Hay nên vào luôn?

Đầu óc Diệp Quân loạn cào cào.

Từ Nhu nhìn hắn chằm chằm, hai tay siết lại trong im lặng.

Diệp Quân chần chừ, đang định rút ra thì thấy Từ Nhu nhíu mày thật chặt vì đau đớn.

Làm hắn vội vàng dừng lại.

Sắc mặt Từ Nhu trở nên lúng túng.

Bầu không khí càng thêm mập mờ.

Lại qua mội hồi do dự, Diệp Quân cúi người ghé vào bên tai nàng ta, vốn định nói đây chỉ là hiểu lầm. Nhưng lời đến khóe miệng lại không cách nào nói ra.

Hiểu lầm ư?

Trên đời có hiểu lầm nào như thế này à?

Cuối cùng, hắn không giải thích cũng không trốn tránh, chỉ nhẹ nhàng cử động.

Dù gì cũng thế này rồi!

Lý do lý trấu với trốn tránh gì đó đều không đáng mặt đàn ông!

Ban đầu Từ Nhu còn không quen, nhưng dần dà…

Không biết do say rượu hay là gì mà từ đầu đến cuối, nàng ta đều không phản kháng, cũng không từ chối.

Cũng chính là:

Êm ái, chậm rãi, từng chút một.

Hoa mai đóa đóa nở dưới thân.

Đêm muộn mưa rơi cùng tuyết hạ.

Từng giọt từng giọt nhỏ thấm nhuần.



Không biết qua bao lâu sau, Diệp Quân tranh thủ cúi người xuống, nắm tay Từ Nhu. Nàng ta gối đầu lên tay hắn trong im lặng.

Diệp Quân đánh cái thở dài trong lòng.

Rốt cuộc là chuyện gì vậy chứ?

Làm sao mà uống say xong rồi lại thế này?

Chẳng lẽ là vì huyết mạch phong ma?
 
Chương 2139


Chương 2139

Huyết mạch phong ma: “…”

Từ Nhu cử động như muốn ngồi dậy, nhưng vừa nhúc nhích đã nhíu mày.

Diệp Quân thì thầm: “Sao vậy?”

Từ Nhu: “Dậy thôi”.

Diệp Quân chần chừ: “Trời còn chưa sáng mà”.

Từ Nhu ngẩng đầu nhìn hắn, hắn im lặng nhìn lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau hồi lâu.

Bỗng Diệp Quân cúi người đặt một nụ hôn lên trán nàng ta: “Nằm với ta thêm chút đi”.

Từ Nhu hơi rũ đầu, nói sau một hồi im lặng: “Ta biết ngươi ghét ta. Chúng ta có thể xem như chưa có gì xảy ra…”

Những lời này của Từ Nhu khiến Diệp Quân nhíu mày, nhìn thẳng vào mắt nàng ta mà hỏi lại: “Chưa có gì xảy ra?”

Từ Nhu gật đầu.

Diệp Quân: “Tỷ nghĩ làm vậy là được sao?”

Từ Nhu ngẩng đầu đối mặt với hắn: “Bằng không thì thế nào?”

Hai người không chút kiêng dè nhìn thẳng vào mắt nhau.

Đúng là một cô gái quật cường!

Một hồi sau, hắn thấp giọng hỏi: “Vậy là tỷ cứ ngủ với ta không tốn một xu nào thế à?”

Câu này khiến khóe mắt Từ Nhu giật giật, lạnh lùng đốp lại: “Muốn ta trả tiền ấm giường cho ngươi chứ gì?”

Diệp Quân cười cười, vươn tay ôm lấy đối phương, thì thầm: “Ta thật sự không ngờ chuyện này sẽ xảy ra, nhưng cũng sẽ không lấp liếm dối trá… Hay là chúng ta đừng cãi nhau nữa, chung sống trong hòa bình không tốt hơn sao?”

Thấy ngữ khí hắn dịu đi, Từ Nhu khẽ rũ mắt, không nói gì.

Bỗng Diệp Quân cúi xuống hôn lên môi nàng ta khiến nàng ta giật mình nhưng không phản kháng.

Một hồi sau, Từ Nhu nhận ra có gì đó bất thường bèn thốt lên: “Đau…”

Diệp Quân mỉm cười: “Ta không làm gì cả”.

Từ Nhu nhìn hắn với ánh mắt phức tạp rồi chôn mặt vào lồng ngực hắn, nghĩ mãi cũng không ra cảm xúc hiện tại trong lòng mình là gì.

Diệp Quân cũng khe khẽ thở dài, tự hỏi sao mọi chuyện lại thành ra thế này rồi?

Định lực của hắn đâu có kém dữ vậy?

Hay là bị huyết mạch phong ma quấy?

Huyết mạch phong ma: “…”

Một đêm trôi qua.

Đến trưa hôm sau.

Bốn người ngồi quanh bàn ăn trong một bầu không khí kỳ lạ.

Từ Chân hết nhìn Từ Thụ rồi lại nhìn Từ Nhu, đoạn chột dạ cắm mặt vào ăn mì trong im lặng.

Từ Thụ thì vẫn đang nhìn Diệp Quân và Từ Nhu, không biết đang nghĩ gì trong đầu.
 
Chương 2140


Chương 2140

Diệp Quân có chút lúng túng không được tự nhiên, nhưng những lúc như thế này, hắn đương nhiên phải ra mặt…

Sau một hồi suy nghĩ, hắn nói: “Hôm qua bị đại tỷ chuốc say nên hai ta…”

Trước tiên là phải đổ vỏ!

Từ Chân cười: “Ta biết rồi, tất cả là tại rượu!”

Diệp Quân: “…”

Từ Nhu bỗng nói: “Đi làm việc đi”.

Thấy Diệp Quân nhìn sang, nàng ta nói: “Hôm nay là ngày cuối ngươi ở lại ngôi sao màu xanh, chẳng phải còn rất nhiều việc cần xử lý sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Từ Nhu: “Không những có Vĩnh Sinh Đại Đế sắp đến mà còn rất nhiều việc liên quan sau đó. Bây giờ không phải lúc để ngươi đặt tâm tư vào chuyện nhi nữ tình trường”.

Diệp Quân khe khẽ gật đầu: “Ừm”.

Từ Nhu: “Nhanh chóng đi xử lý đi”.

Diệp Quân bèn đứng dậy.

Lại nghe Từ Nhu nói: “Đợi đã”.

Diệp Quân nhìn lại, chỉ thấy nàng ta đi đến trước mặt mình: “Nếu ta đoán không sai thì cha và cô cô ngươi cũng sẽ đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Hẳn là vậy”.

Từ Nhu ra chiều do dự, cuối cùng lại chỉ nói: “Đi đi”.

Diệp Quân bắt lấy tay nàng ta: “Tỷ muốn bảo ta nhờ họ giải quyết giúp một số việc rồi hãy đi?”

Từ Nhu im lặng cúi đầu.

Diệp Quân mỉm cười: “Nhưng có những con đường phải do chính ta bước đi”.

Sắc mặt Từ Nhu trở nên phức tạp: “Thật sự sẽ rất gian nan, còn khó khăn hơn cha ngươi năm xưa”.

Diệp Quân chỉ gật đầu: “Ta đã chuẩn bị tâm lý rồi”.

Từ Nhu chăm chú nhìn hắn suốt một hồi mới gật đầu: “Được”.

Diệp Quân mỉm cười: “Ta đi đây”.

Rồi xoay gót đi.

Từ Nhu vẫn im lặng đứng đó sau khi hắn đã khuất dạng hồi lâu rồi mới trở về chỗ ngồi, nâng mắt lên nhìn Từ Chân. Đối phương giả ngơ: “Tiểu Nhu nhìn ta làm gì?”

Từ Nhu: “Là tỷ làm đúng không?”

Từ Chân làm bộ nghiêm túc: “Sao có thể! Không hề! Tỷ không đời nào làm ra loại chuyện này!”

Từ Nhu chỉ im lặng nhìn cô ta chằm chằm.

Làm Từ Chân bỗng chột dạ: “Tại bọn muội uống nhiều quá thì có!”

Từ Nhu lạnh lùng độp lại: “Uống nhiều còn biết cởi đồ nữa cơ à?”

Từ Chân chớp chớp mắt trong im lặng.

Từ Nhu tiếp tục: “Hơn nữa, vừa khéo làm sao mà ta và Tiểu Thụ đều bị lột sạch, có mỗi tỷ là không”!

Từ Chân khoát tay: “Thôi được rồi, đồ đúng là do ta cởi, nhưng chuyện giữa hai đứa là ta không có ép uổng gì hết!”

Từ Nhu lại nhìn cô ta chằm chặp.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom