Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2161


Chương 2161

Nhưng hơi thở khủng bố này đã lan tới, bao phủ toàn bộ vũ trụ.

Diệp Quân cả kinh: “Đây là?”

Từ Chân khẽ mỉm cười: “Là Vũ Trụ Kiếp!”

Vũ Trụ Kiếp!

Diệp Quân kinh hãi tột cùng: “Vũ Trụ Kiếp chuẩn bị bùng nổ?”

Từ Chân gật đầu: “Bọn chúng đã chờ rất lâu rồi”.

Bọn chúng?

Diệp Quân quay đầu nhìn Từ Chân, đang muốn hỏi gì thì ngay lúc này, thời không bốn phía chợt rách toạc, ngay sau đó, hơn mười vạn Tuế Nguyệt trường hà đột nhiên xuất hiện.

Ngay ở phía trước, nơi đó có một dòng Tuế Nguyệt trường hà lớn nhất, từ trong Tuế Nguyệt trường hà này, có một cô gái chậm rãi bước ra.

Cô gái nọ mặc áo bào trắng, mặt đeo một chiếc mặt nạ vàng kim, sau lưng cô ta còn có hai gã cường giả thần bí khoác áo choàng đen.

Vừa thấy cô gái nọ, con ngươi Diệp Quân chợt co rút lại.

Chính là người phụ nữ này!

Người này lại tới tận đây!

Từ những dòng thời không Tuế Nguyệt bốn phía, có vô số người đang từ từ bước ra. Khi thấy những người này, con ngươi Diệp Quân co thắt lại.

Tất cả những cường giả này… đều có hơi thở mạnh hơn cả Vĩnh Sinh Đại Đế khi đã đột phá.

Thấy nhiều cường giả mạnh như vậy cùng xuất hiện, Diệp Quân hoàn toàn ngây người.

Mệnh Vận Đại Đế chỉ là con kiến?

Chuyện này là sao?

Những cường giả này từ đâu tới?

Bọn họ muốn gì?

Hôm nay, giết Chân Thần!

Trong tinh không, Diệp Quân nhìn Từ Chân trước mặt, sắc mặt nghiêm nghị và căng thẳng tột cùng: “Chân tỷ, đám người đó…”

Từ Chân đột nhiên kéo tay hắn, mỉm cười: “Tò mò không biết bọn chúng là ai?”

Diệp Quân gật đầu.

Từ Chân liếc nhìn đám cường giả mới xuất hiện, mỉm cười nói: “Bọn chúng đều là cường giả đến từ những dòng thời gian trong quá khứ, cũng chính là đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, có thể xuất hiện ở nơi này đều là những cường giả cấp bậc cao nhất của các thời đại đó”.

Diệp Quân không hiểu: “Bọn họ tới đối phó với tỷ sao?”

Từ Chân gật đầu.

Diệp Quân nhăn mày nghi hoặc: “Vì sao?”

Từ Chân chỉ lẳng lặng mỉm cười.

Diệp Quân chợt nghĩ tới một điều, trầm giọng bảo: “Là Vũ Trụ Kiếp!”

Từ Chân gật đầu.

Sắc mặt Diệp Quân trở nên khó coi: “Bọn họ không muốn tỷ trấn áp Vũ Trụ Kiếp?”

Từ Chân lại gật đầu.
 
Chương 2162


Chương 2162

Chương 2162

Diệp Quân nghi hoặc: “Vì sao? Vũ Trụ Kiếp mà bùng nổ thì toàn bộ vũ trụ đều sẽ bị hủy diệt, vì sao bọn họ…”

Nói đến đó, con ngươi của hắn chợt co rút lại: “Không đúng, Vũ Trụ Kiếp dù có bùng nổ thì bọn họ cũng sẽ không chết”.

Từ Chân cười nói: “Đúng vậy”.

Diệp Quân quay lại nhìn đám cường giả kia, hắn nhận ra, những cường giả này đều có thực lực cực mạnh, như thọ mệnh của họ đều rất rất thấp.

Có một số cường giả chỉ còn thọ mệnh chẳng đủ trăm năm…

Diệp Quân bất chợt kéo tay Từ Chân, sắc mặt vô cùng khó coi: “Chân tỷ, tỷ trấn áp Vũ Trụ Kiếp đồng thời còn phải duy trì trật tự… Nhưng bọn họ muốn lật đổ trật tự của tỷ, để được vĩnh sinh”.

Từ Chân nhìn Diệp Quân, cười khen: “Thông minh lắm”.

Sắc mặt Diệp Quân càng tệ hơn.

Chân tỷ duy trì trật tự Đại Đạo, mọi người đều không được vĩnh sinh, mà đám người không được vĩnh sinh lại có thực lực mạnh này nhất định sẽ muốn phản kháng.

Còn về phần chúng sinh trong vũ trụ, đâu có liên quan gì đến bọn họ?

Chợt nhớ tới một điều, Diệp Quân quay sang phía Từ Chân: “Tỷ giữ gìn trật tự của Đại Đạo, mà Vũ Trụ Kiếp này cũng là một bộ phận của Đại Đạo, vậy tại sao nó lại muốn bắt tay với đám cường giả kia?”

Từ Chân cười cười, giải thích: “Đại Đạo chia làm Thiện Đạo và Ác Đạo. Vũ Trụ Kiếp chính là Ác Đạo, Thiện Đạo lựa chọn hi sinh đám cường giả mạnh nhất, thành lập trật tự, để chúng sinh được sống; còn Ác Đạo lựa chọn hủy diệt chúng sinh, để một bộ phận nhỏ những cường giả mạnh nhất được sống. Mà đám cường giả cấp cao nhất này đi theo Ác Đạo, mục đích là để Vũ Trụ Kiếp bùng nổ, triệt để hủy diệt sạch toàn bộ sinh linh”.

Diệp Quân trầm mặc, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.

Từ Chân nhìn Diệp Quân, nhẹ nhàng nói: “Có còn nhớ những lời cậu từng nói trước đó không?”

Diệp Quân nhìn về phía Từ Chân, Từ Chân mỉm cười: “Cậu từng nói, chúng ta không có quyền thay chúng sinh đưa ra quyết định, tất cả mọi người đều có cơ hội tu hành… Còn nhớ không?”

Diệp Quân gật đầu.

Từ Chân khẽ cười: “Ta nghĩ, cậu nói rất hay, chúng ta không có quyền thay chúng sinh đưa ra bất kì quyết định nào, cũng không thể chặt đứt con đường tu hành của thế hệ sau khi mà chúng ta đã vô địch, loại hành vi này là không tốt”.

Diệp Quân nghiêm túc nắm tay Từ Chân, nhẹ nhàng gọi: “Chân tỷ…”

Từ Chân cắt ngang lời hắn: “Thời gian của ta không còn nhiều, cậu hãy nghe ta nói, ta đi rồi, Chân vũ trụ, Tiểu Nhu và mấy đứa nhỏ, giao cả cho cậu đó”.

Nói đoạn, cô ta vươn tay nhẹ nhàng xoa má Diệp Quân, nói thật khẽ: “Người làm ta yên tâm nhất chính là cậu, người khiến ta không yên lòng nhất cũng là cậu… Bởi vì bình thường cậu rất thông minh, thông minh hơn bất kì kẻ nào, nhưng có đôi khi lại rất ngốc…”

Viền mắt Diệp Quân đã đỏ lên, giọng run run: “Chân tỷ, tỷ trấn áp Vũ Trụ Kiếp bao lần rồi, lẽ nào lần này…”

Từ Chân mỉm cười, đang định nói gì thì từ phía đối diện, ông lão áo đen đứng bên phải đã cất giọng lạnh lùng: “Còn chưa xong à? Muốn tâm tình yêu đương thì…”

Từ Chân bất chợt quay đầu liếc nhìn ông ta một cái…

Ầm!

Ngay lập tức, ông già áo đen kia nổ tung, máu và thịt vụn văng ra tứ phía, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.

Thấy thế, sắc mặt đám cường giả chợt trở nên căng thẳng, nhìn Từ Chân bằng ánh mắt tràn đầy kiêng kị.
 
Chương 2163


Chương 2163

Cô gái áo bào trắng chỉ nhìn Từ Chân, lẳng lặng không nói.

Từ Chân không nhìn bọn họ lấy một cái mà quay đầu nhìn Từ Nhu và Từ Thụ, mỉm cười: “Hai muội lại đây”.

Từ Nhu và Từ Thụ bước tới, Từ Chân nhìn về phía Từ Nhu, dịu dàng nói: “Ta biết muội vẫn luôn muốn giúp ta chia sẻ chuyện về Vũ Trụ Kiếp, tất cả những điều muội làm, ta đều biết…”

Nước mắt Từ Nhu trào dâng.

Từ Chân nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô ta rồi lại nói khẽ: “Ta đi rồi, muội hãy phụ tá Tiểu Quân, cậu ấy có thiên phú, tâm tính cũng tốt, chỉ còn thiếu kinh nghiệm, chưa từng trải… Nhưng chỉ cần cho cậu ấy thêm thời gian, cậu ấy có thể trở nên mạnh hơn, cái Tiểu Quân thiếu là thời gian, vì thế, hãy tận mọi khả năng giúp cậu ấy tranh thủ thêm một chút…”

Từ Nhu nhìn Từ Chân, nước mắt không ngừng rơi: “Thật sự không còn cách nào khác sao?”

Từ Chân chỉ lặng lẽ mỉm cười.

Đúng lúc này, từ nơi sâu thẳm giữa tinh không vô tận, một chiếc bóng màu đỏ như máu đột nhiên thong thả bước ra.

Cùng với sự xuất hiện của hư ảnh đỏ máu kia, toàn bộ vùng tinh không của hệ Ngân Hà đã biến thành một màu máu tươi, đồng thời, từng luồng uy áp khủng bố lan tràn khắp chốn.

Cảm thụ được uy áp khủng khiếp này, đám cường giả có mặt ở đây đều biến sắc.

Vũ Trụ Kiếp!

Diệp Quân quay người, nhìn về phía hư ảnh đỏ máu kia, sắc mặt căng thẳng chưa từng thấy, đứng trước mặt hư ảnh này, hắn liền cảm thấy mình thật nhỏ bé, tựa như con sâu cái kiến.

Không chỉ mình hắn, nơi này, trừ cô gái áo bào trắng cùng Từ Chân, tất cả những người còn lại đều có cảm giác như thế.

Ác Đạo!

Đây cũng là Đại Đạo!

Hư ảnh kia chậm rãi đi về bên này, dần dần, thân thể bắt đầu ngưng tụ chân thật hơn. Khi còn cách nơi các cường giả tụ tập hơn nghìn trượng, hư ảnh kia đã ngưng tụ thành một cô gái.

Một cô gái toàn thân đỏ như máu!

Thân thể cô gái kia trông tựa như được ngưng tụ từ máu, mái tóc đỏ máu xõa tung bên vai, hai mắt đỏ tươi, sóng sánh như một biển máu.

Ác Đạo!

Cô gái đỏ máu nhìn về phía Từ Chân: “Thế đạo này, cuối cùng ngươi cũng không thể cứu vớt được nữa rồi”.

Từ Chân nhìn cô ta, mỉm cười: “Cứ thử xem”.

Cô gái đỏ máu bình thản nhấc tay cuốn một lọn tóc của mình, cười khẽ một tiếng: “Vậy thì mời ngươi thử trấn áp ta lần nữa, ngươi… dám không?”

Từ Chân cười cười, nói: “Ta biết, trấn áp ngươi một lần, ngươi sẽ đột phá, triệt để áp chế thiện niệm của ngươi, khi đó ngươi sẽ có thể cưỡng chế dung hợp với Thiện Đạo, khôi phục toàn bộ thực lực của mình, đồng thời đạt tới một độ cao mới”.

Cô gái đỏ máu kia nhìn chằm chằm vào Từ Chân: “Nếu ngươi chịu bỏ đi nhân tính của mình, ta đây tự biết còn xa mới địch lại ngươi, chỉ tiếc ngươi không bỏ được. Trong lòng ngươi có quá nhiều thứ không thể dứt bỏ, ví dụ như mấy kẻ bên cạnh ngươi kia, cùng với chúng sinh trong Chân vũ trụ của ngươi…”

Diệp Quân bỗng cắt ngang: “Chân tỷ, vì sao tỷ không muốn vứt bỏ nhân tính của mình?”

Từ Chân cười cười: “Đồ ngốc, nếu ta vứt bỏ nhân tính của mình thì sẽ trở nên giống như họ thôi”.

Diệp Quân ngây người.
 
Chương 2164


Chương 2164

Bên kia, cô gái đỏ máu lại lên tiếng: “Nếu ngươi đã không thể bỏ qua nhân tính thì hôm nay ngươi chết chắc rồi”.

Từ Chân chẳng màng đến lời nói của cô gái đỏ máu đo, cô ta nhẹ nhàng vươn tay xoa lên gò má Diệp Quân, nói khẽ: “Nhân tính, chính là chấp niệm, thần tính thì không có dục vọng cũng không có ước mong, không có ràng buộc… Hãy hứa với ta, sau này chớ nên vì vô địch mà bỏ qua nhân tính của mình… Người ta thích là một người sống động tình cảm, có máu có thịt, chứ không phải một kẻ đứng trên cao nhìn xuống, chẳng có bất kì tình cảm gì…”

Đáy mắt Diệp Quân mờ hơi nước: “Chân tỷ, vừa rồi cô cô ta…”

Từ Chân mỉm cười: “Đây là chuyện của chính ta! Sao lại muốn người khác hỗ trợ?”

Cô ta cũng có lòng kiêu hãnh của mình!

Diệp Quân còn muốn nói điều gì, Từ Chân đã chặn lại: “Đó là chuyện của chúng ta”.

Chúng ta!

Diệp Quân ngây người.

Từ Chân nhìn Diệp Quân: “Nếu ta cần có người giúp, người này chỉ có thể là cậu… Cậu hiểu ý ta không?”

Diệp Quân lắc đầu, nước mắt không thể kìm nổi đã lặng lẽ rơi xuống: “Ta không muốn hiểu! Không muốn hiểu!”

Từ Chân bỗng bước tới, nhẹ nhàng hôn lên môi Diệp Quân. Lát sau, hai đôi môi tách ra, cô ta mỉm cười: “Cửa ải khó khăn này, ta và cậu cùng nhau vượt qua, không gọi người giúp, được không?”

Diệp Quân vẫn lắc đầu nguầy nguậy, hắn nắm chặt tay Từ Chân, ánh mắt tràn đầy kiên định: “Nếu tỷ có nguy cơ phải chết, ta sẽ gọi người, nhất định sẽ gọi”.

Từ Chân hơi cúi đầu, nhẹ nhàng nói: “Nhưng nếu cậu gọi người tới, thì sẽ… không bao giờ có thể vô địch”.

Diệp Quân nhìn Từ Chân: “Vì tỷ, ta tình nguyện làm một kẻ mang tiếng ăn bám, đến khi đó, tỷ đừng chê ta yếu là được”.

Từ Chân cúi đầu, nước mắt bỗng lã chã như châu ngọc lăn trên má.

Nhưng khi cô ta ngẩng lên, khuôn mặt lại tràn đầy ý cười, đột nhiên, cô ta nhón gót hôn lên môi Diệp Quân.

Cô gái đỏ máu kia trừng mắt nhìn chằm chằm Từ Chân và Diệp Quân, thời khắc này, trong lòng cô ta chợt trỗi dậy một niềm bất an, hơn nữa, nỗi bất an này ngày càng mãnh liệt.

Cô gái đỏ máu đó nhìn Diệp Quân, nói: “Kẻ này là một biến số, ta sẽ huy động Vũ Trụ Kiếp kiềm chân Chân Thần, ngươi giết hắn”.

Dứt lời, cô ta lập tức hành động…

Ầm ầm!

Từ Kiếp Giới xa xôi, Vũ Trụ Kiếp đang bị Từ Chân trấn áp bỗng chốc sôi trào, ngay sau đó, từng luồng sức mạnh hủy diệt đất trời đánh thẳng vào sức mạnh trấn áp mà Từ Chân để lại đó, cũng vào lúc này, toàn bộ chư thiên vạn giới cùng Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đều cảm nhận được một luồng uy lực khổng lồ đè lên.

Tất cả mọi sinh linh đều run rẩy.

Vũ Trụ Kiếp!

Vũ Trụ Kiếp từ chúng sinh mà xuất hiện, bởi vậy, khi Kiếp này bùng nổ, toàn bộ sinh linh trong vũ trụ, bất kể cách xa cỡ nào, đều giống như đứng cùng một chỗ, cảm thụ rõ ràng uy lực khủng bố của Vũ Trụ Kiếp.

Dưới uy lực này, cho dù là Mệnh Vận Đại Đế và các thần linh vũ trụ cũng đều nhỏ bé như con kiến mà thôi.

Giờ khắc này, toàn bộ vũ trụ vô tận đều như bị ngày diệt vong bao phủ.

Chúng sinh run sợ!
 
Chương 2165


Chương 2165

Cô gái áo bào trắng thoáng trầm ngâm, bước lên trước một bước, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Diệp Quân. Cô ta đang định nói gì thì Từ Chân đột nhiên xòe tay phải, nhẹ nhàng hất lên một cái.

Ầm!

Thoáng chốc, thời không bốn phía kịch liệt run lên, sau đó, từng luồng sức mạnh thần bí bất chợt chém về phía đám cường giả ở đây.

Cô gái áo bào trắng nheo mắt: “Ngự!”

Ầm!

Giây lát, trên đỉnh đầu đám cường giả ở đây đều xuất hiện một bóng mờ thần bí mang hình dáng một tấm chắn màu đen, những tấm chắn màu đen này chống đỡ toàn bộ những luồng sức mạnh bổ xuống họ.

Cô gái áo bào trắng nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Chết!”

Ầm!

Trong cơ thể Diệp Quân, một ngọn lửa vô danh đột nhiên bùng lên, nháy mắt đã thiêu đốt lục phủ ngũ tạng, cuối cùng, nó bao vây chặt lấy toàn thân và cả linh hồn hắn.

Trước mặt cô gái áo bào trắng này, hắn hoàn toàn không có bất kì năng lực phản kháng nào.

Giờ khắc này, sức mạnh của Từ Chân lại đang dồn để trấn áp Vũ Trụ Kiếp…

Nhưng cũng ngay thời khắc hung hiểm đó, một hơi thở khủng bố từ trong người Từ Chân bùng phát ra ngoài, đồng thời, mái tóc đen nhánh của cô ta dần chuyển sang màu trắng bạc…

Thấy thế, cô gái đỏ máu kia co rút con ngươi, kinh hãi hô lên: “Cô muốn vứt bỏ nhân tính…”

Cô gái áo bào trắng nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, hai mắt híp lại.

Tay phải của Từ Chân đang đặt trên vai Diệp Quân…

Ầm!

Ngọn lửa vô danh lập tức bị Từ Chân trấn áp biến mất.

Từ Chân buông tay khỏi Diệp Quân. Khi thấy từng sợi tóc đen nhánh của Từ Chân dần biến thành sợi bạc, Diệp Quân ngây người.

Không chỉ có thế, đáy mắt Từ Chân cũng dần mất đi sự dịu dàng, từ từ trở nên lạnh lẽo.

Song rất nhanh, sự lạnh lùng lại biến thành dịu dàng, Từ Chân nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Quân, hôn nhẹ lên môi hắn rồi nói khẽ: “Ta lưu lại một tia nhân tính cuối cùng của mình cho cậu… Cậu còn ở đây, ta chính là Từ Chân, cậu không còn, ta chính là Chân Thần…”

Chân Thần!

Diệp Quân nhìn Từ Chân trước mặt, đầu óc như trống rỗng.

Nhưng cũng vào lúc này, Từ Chân bất chợt lắc mình, thoáng chốc, cô ta đã xuất hiện trước mặt cô gái áo bào trắng kia. Từ Chân cúi đầu, nhìn chằm chằm cô gái áo bào trắng, đáy mắt không một tia cảm xúc.

Hai cô gái đối diện với nhau.

Cô gái áo bào trắng thản nhiên nhìn, đáy mắt không một tia sợ hãi.

Chỉ cần chính cô ta không muốn chết thì cô ta sẽ không thể chết được.

Cho dù trước mắt chính là Chân Thần đã bỏ đi nhân tính…

Nhưng mà, người bên cạnh cô ta sẽ phải chết.

Lúc này, cô gái đỏ máu bỗng hùng hổ cất lời: “Cô ra tay ngăn cản cô ta, ta nhất định có thể thoát khỏi khốn cảnh”.
 
Chương 2166


Chương 2166

Cô gái áo bào trắng khẽ lắc đầu: “Muộn rồi”.

Cô gái đỏ máu đột nhiên biến sắc: “Sao có thể?”

Như vừa nghĩ tới điều gì, cô ta quay phắt về phía Từ Chân: “Ngươi điên rồi sao? Ngươi…”

Từ Chân vẫn không hề đếm xỉa, chỉ nhìn chăm chú vào cô gái áo bào trắng trước mặt.

Cô ta đang đợi!

Đợi người phụ nữ này trả lời.

Kết quả xấu nhất là đổ bể toàn bộ, ai cũng đừng hòng thoát.

Cô gái áo bào trắng trầm mặc hồi lâu rồi quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, người kia, mang một tia nhân tính cuối cùng của vị Chân Thần này.

Cô gái áo bào trắng nhìn chằm chằm Diệp Quân hồi lâu rồi mới dời mắt nhìn sang Từ Chân: “Trăm năm, cô tranh thủ được trăm năm cho cậu ta, cô nghĩ trong vòng trăm năm, cậu ta có thể vượt ra khỏi Đại Đạo?”

Từ Chân cũng nhìn cô gái áo bào trắng: “Có lẽ, không cần đến trăm năm”.

Cô gái áo bào trắng nhìn vào mắt Từ Chân một hồi rồi gật đầu: “Vậy thì bọn ta sẽ chống mắt đợi xem”.

Nói xong, cô ta xoay người, trước mặt cô ta, một Tuế Nguyệt trường hà xuất hiện, cô ta chậm rãi bước về phía nó.

Cô gái đỏ máu kia đột nhiên cả giận, quát: “Cho nên cô định cứ thế buông tha?”

Cô gái áo bào trắng dừng bước, trầm mặc một lát mới trả lời: “Hiện giờ cô ta có chín phần là thần tính, ta không thể làm gì được cô ta”.

Cô gái đỏ máu kia trợn mắt nhìn cô gái áo bào trắng chòng chọc: “Hai ta hợp tác cũng không được?”

Cô gái áo bào trắng lắc đầu: “Không được”.

Cô gái đỏ máu kia chỉ vào Diệp Quân ở nơi xa xa, sắc mặt trở nên dữ tợn: “Giết hắn thì sao?”

Cô gái áo bào trắng lại lắc đầu: “Sau lưng người đó có bốn vị kiếm tu, bốn vị kiếm tu này đều có chín phần thần tính, cho nên, giết không được”.

Cô gái đỏ máu kia híp mắt, sắc mặt càng trở nên dữ dằn.

Cô gái áo bào trắng nhẹ giọng nói: “Ác Đạo, nếu cô ta lại trấn áp ngươi một lần, kiếp sẽ mãn, tối đa là trăm năm, khi đó, áp cũng không thể áp, thiện ác hợp thể, hai ta hợp tác, có thể giết được cô ta”.

Nói đến đó, cô gái áo bào trắng quay đầu liếc nhìn Diệp Quân: “Còn về phần người này, cậu ta còn gọi người tới giúp một lần nữa thôi thì đời này không còn khả năng vô địch…”

Dứt lời, cô ta bước vào Tuế Nguyệt trường hà.

Những vị cường giả có mặt ở nơi này cũng lũ lượt bước vào Tuế Nguyệt trường hà, nhưng trước khi đi, bọn họ đều ngoảnh lại liếc nhìn Diệp Quân một cái.

Người này mà chết, vị Chân Thần kia sẽ triệt để mất nhân tính, mà Chân Thần tuyệt sạch nhân tính hẳn sẽ không tiếp tục trấn áp Vũ Trụ Kiếp.

Cô gái đỏ máu liếc nhìn Từ Chân, ánh mắt đầy thương hại: “Vì một gã đàn ông mà lấy chính bản thể của mình đi trấn áp ta, cô thật là khờ… Cô nhất định sẽ thua ván cược này thôi, gã đàn ông này, trong vòng trăm năm tuyệt đối không có khả năng vô địch”.

Dứt lời, thân thể cô ta cũng dần hóa hư ảo.

Từ Chân đứng trầm mặc hồi lâu, mái tóc màu bạc xõa tung trên vai, lát sau, cô ta cất bước chậm rãi đi về phía hư không.

Diệp Quân vội cất tiếng gọi: “Chân tỷ”.
 
Chương 2167


Chương 2167

Từ Chân dừng lại.

Diệp Quân bước tới sau lưng Từ Chân, nhưng chỉ lặng lẽ nhìn chăm chú, không nói một lời.

Từ Chân vẫn quay lưng về phía hắn, giọng nói dần trở nên lạnh lẽo: “Còn nhớ những lời ta mới nói không? Đó là chuyện của chúng ta…”

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết, trăm năm sau, chỉ khi ta tới cứu tỷ thì mọi việc mới có ý nghĩa với tỷ…”

Từ Chân nắm chặt hai tay, lẳng lặng không nói.

Diệp Quân tiếp tục: “Ta còn biết, tỷ làm như vậy là vì không muốn để ta gọi người tới giúp. Cha ta gọi người hỗ trợ, ông ấy vẫn có thể phá Thần, bởi vì người ông ấy gọi là cô cô ta. Phần nhân tính duy nhất của cô cô chính là ông ấy, cho nên, dù ông ấy gọi người tới giúp thì cuối cùng vẫn có thể phá được Thần trong tâm… Nhưng ta thì khác, phần nhân tính của cô cô không phải là ta, nhân tính của cha cũng không phải ta, ông nội cũng vậy…”

Nói đến đây, hắn hơi cúi đầu: “Chân tỷ… Ta hiểu hết, nhưng mà, ta vẫn không nỡ xa tỷ…”

Từ Chân nhìn về nơi xa, tinh không trong tầm mắt ngày càng nhòe đi, lát sau, cô ta mới nói khẽ: “Ta ở Kiếp Giới chờ cậu”.

Dứt lời, cô ta nhấc chân bước vào hư không, mỗi bước đi, thân hình lại mờ ảo một chút.

Cùng lúc đó, kiếp uy khủng bố tràn ngập khắp vũ trụ cũng dần lui đi…

Diệp Quân nhìn theo bóng dáng Từ Chân ngày càng mờ nhạt, hai tay siết chặt, viền mắt ửng đỏ.

Khoảnh khắc Từ Chân hoàn toàn biến mất, uy áp khủng bố tràn ngập vũ trụ cũng đột nhiên biến mất sạch sẽ.

Vũ trụ lại một lần nữa trở về trạng thái bình thường.

Diệp Quân cứ đứng đó nhìn theo hồi lâu trong im lặng.

Từ Nhu và Từ Thụ bước tới bên cạnh Diệp Quân, Từ Nhu hỏi: “Ngươi tính làm gì tiếp theo đây?”

Diệp Quân trầm mặc một hồi mới đáp: “Đi gặp chủ nhân bút Đại Đạo trước đã, ta cần biết rõ thân phận cô gái áo bào trắng kia”.

Nói đoạn, hắn cùng hai cô gái biến mất khỏi nơi đó.

Ba người nhanh chóng có mặt tại núi Phạn Tịnh.

Ngao Thiên Thiên thì đang ở trong tháp để tu luyện và đột phá.

Trên núi Phạn Tịnh, trước cửa đại điện, chủ nhân bút Đại Đạo đang ngồi trên thềm đá, nhìn Diệp Quân cùng hai cô gái tới, sắc mặt ông ta vẫn bình thản như thể đã sớm dự liệu đến điều này.

Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Ông ở phe nào?”

Chủ nhân bút Đại Đạo đáp: “Nghiêm túc mà nói, ta không đứng về phe nào cả”.

Diệp Quân thoáng nhíu mày.

Chủ nhân bút Đại Đạo nói với Diệp Quân: “Mục đích của cô gái áo bào trắng và đồng bọn là áp chế Thiện Đạo, để Ác Đạo hủy diệt chúng sinh trong vũ trụ, từ đó cho vũ trụ nghỉ ngơi lấy sức… Đương nhiên, bọn họ làm như vậy tuyệt đối không phải vì vũ trụ mà chỉ để bản thân có được thọ mệnh vô hạn…”

Diệp Quân nhíu mày: “Chẳng lẽ cô ta còn chưa đạt được vĩnh sinh sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Cô ta đã vĩnh sinh, nhưng người bên cạnh cô ta thì không, cô ta cũng giống như Chân Thần và cha cậu đó, họ đều giữ lại một tia nhân tính”.

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Cô ta là ai?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Đợi lát sẽ nói cho cậu biết cô ta là ai, nghiêm túc mà nói thì hành vi của cô ta cùng đồng bọn cũng tính là giữ gìn trật tự vũ trụ, bởi vì, hủy diệt các sinh linh trong vũ trụ, tái sinh cho vũ trụ vốn cũng là một quy luật trong vận hành vũ trụ”.

Nói đến đó, ông ta khẽ lắc đầu: “Thực ra, trong tình huống bình thường, Ác Đạo muốn hủy diệt toàn bộ sinh linh, nhưng Ác Đạo biết, cô ta không thể đối địch với tất cả, bởi vậy Ác Đạo bèn nhờ sức của một bộ phận người mạnh nhất, cho bọn họ một lời hứa hẹn rằng mình chỉ hủy diệt toàn bộ sinh linh yếu hơn, còn đám cường giả đứng đầu như họ thì có thể được vĩnh sinh”.
 
Chương 2168


Chương 2168

Diệp Quân trầm giọng: “Cô ta còn biết mượn sức?”

Chủ nhân bút Đại Đạo trợn trắng mắt: “Cậu nói kiểu gì thế, tưởng Đại Đạo là đồ ngốc à? Ta nói cho cậu biết, hiện giờ, những cường giả mạnh nhất trong toàn bộ lịch sử vũ trụ đều đang ở phe cô ta đó”.

Diệp Quân hỏi: “Còn Thiện Đạo?”

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm mặc hồi lâu mới nói: “Mục đích của Thiện Đạo là biến toàn bộ vũ trụ thành những nơi giống như hệ Ngân Hà này, các sinh linh đều có thể sống, nhưng lại không thể sống quá lâu, đồng thời không thể tu hành”.

Diệp Quân nhăn mày.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn hắn: “Mục đích của Chân Thần với cậu đều là trấn áp Ác Đạo nhưng lại muốn chúng sinh được tự do tu hành…”

Diệp Quân trầm ngâm: “Nếu chúng ta đi theo Thiện Đạo thì tức là…”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Tiêu diệt toàn bộ những cường giả có tu vi cao, hoặc khiến bọn họ mất sạch tu vi, phụng dưỡng ngược lại vũ trụ đã sinh ra họ… Chân Thần không làm được, cậu cũng không làm được, đúng không?”

Diệp Quân gật đầu.

Quả thực, hắn không làm được.

Muốn hắn tiêu diệt hết toàn bộ cường giả của vũ trụ Quan Huyên?

Sao hắn có thể làm được?

Còn việc khiến tất cả các cường giả trong vũ trụ mất hết tu vi… Chuyện này càng đừng nghĩ, đó hoàn toàn là chuyện không thể thực hiện.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Ta không đứng về phe cô gái áo bào trắng kia, nhưng cũng không về phe các cậu, ta đứng về phe Thiện Đạo”.

Diệp Quân trầm mặc.

Hắn hiểu rồi.

Lựa chọn của chủ nhân bút Đại Đạo chính là, hi sinh các cường giả, sau đó thành lập một thế giới vũ trụ tương tự như ngôi sao màu xanh này.

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Ba người chúng ta, muốn hoàn thành mục tiêu của mình đều rất khó”.

Nói đoạn, ông ta nhìn Diệp Quân: “Cậu cũng phải lựa chọn đi, Chân Thần kéo dài thời gian cho cậu thêm một trăm năm, chính là để cậu lựa chọn, bởi vì Chân Thần biết, Vũ Trụ Kiếp không thể vĩnh viễn trấn áp được, cô ta phải đưa ra một lựa chọn, nhưng cô ta đã giao lại quyền lựa chọn này cho cậu”.

Diệp Quân im lặng.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn hắn chằm chằm: “Thiện Đạo cùng Ác Đạo, cậu phải chọn một. Nếu cậu chọn Thiện Đạo, ta sẽ trợ giúp cậu”.

Diệp Quân nói ngay: “Ta chọn Thiện Đạo”.

Chủ nhân bút Đại Đạo chăm chú nhìn hắn: “Cậu thề độc với ta trước đã, người nhà họ Dương các cậu chẳng có chút chữ tín nào hết, cả đám đều thích lừa người”.

Diệp Quân trầm mặc một lúc rồi nói: “Trừ Thiện Đạo, còn có lựa chọn nào khác không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu: “Không có, trừ khi diệt cả Đại Đạo, mà diệt Đại Đạo, toàn bộ vũ trụ này vẫn cứ xong đời”.

Diệp Quân gật đầu: “Cho nên, ta chọn Thiện Đạo”.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Nhưng ta không tin lời cậu”.
 
Chương 2169


Chương 2169

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Một trăm năm, trăm năm sau, nếu ta không còn lựa chọn nào tốt hơn, ta sẽ chọn Thiện Đạo, một lần nữa thành lập trật tự mới tương tự như trật tự ở ngôi sao màu xanh này, ông thấy sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Thật chứ?”

Diệp Quân gật đầu: “Người nhà họ Dương ta, sẽ không lừa…”

Nói đến đó, hắn bỗng dừng lại.

Chủ nhân bút Đại Đạo im lặng nhìn hắn.

Diệp Quân bảo: “Thực ra, ông cũng không có lựa chọn nào khác, đúng không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nheo mắt: “Cậu có ý gì?”

Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo chăm chú: “Nếu ta không chọn Thiện Đạo, ai dám tới thanh trừ vũ trụ Quan Huyên cùng gia tộc họ Dương ta? Ai dám?”

Chủ nhân bút Đại Đạo chỉ im lặng.

Thực ra, uy hiếp lớn nhất của vũ trụ chính là nhà họ Dương này.

Nhà họ Dương không gật đầu, ai dám tới thanh trừ nhà họ?

Đập bể đầu ngươi luôn!

Bất kể muốn chọn Thiện Đạo hay Ác Đạo, chỉ cần ngươi muốn thành lập một trật tự mới, nhất định phải nhận được sự đồng ý của nhà họ Dương.

Nhà họ Dương mà không chấp nhận thì trật tự gì cũng chỉ là nói chơi thôi.

Bởi vậy, người thành lập trật tự mới chỉ có thể là người nhà họ Dương.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Diệp Quân, ánh mắt đầy phức tạp: “Ta biết cậu nghĩ gì, nhưng cậu cần hiểu, người sống, vũ trụ không thể sống, vũ trụ không sống nổi thì người còn có thể sống sao? Nếu có lựa chọn khác, ta cũng mong muốn toàn bộ sinh linh đều có thể tiếp tục sống, đồng thời tự do tu luyện, tự do theo đuổi Đại Đạo, theo đuổi trường sinh… Nhưng mà, nếu người người đều theo đuổi mục đích trường sinh thì vũ trụ không đủ sức cung cấp”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu”.

Nói đoạn, hắn nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Vậy người phụ nữ đó là ai? Có thể giết chết không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm mặc hồi lâu mới nói: “Là tông chủ của Quá Khứ Tông, từng tru diệt toàn bộ một thời đại…”

Nói đến đó, ông ta nhìn Diệp Quân: “Thực ra cũng có chút quan hệ với cậu đấy”.

Diệp Quân tức thì nhíu mày.

Có mối quan hệ với mình?

Nghe chủ nhân bút Đại Đạo nói thế, Diệp Quân lộ vẻ nghi hoặc.

Chủ nhân bút Đại Đạo bèn giải thích: “Quá Khứ Tông từng xuất hiện ở thời đại của cha cậu”.

Diệp Quân nhăn mày: “Từng xuất hiện ở thời đại của cha ta?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu, nhưng không nói thêm điều gì.

Thấy chủ nhân bút Đại Đạo không muốn nhiều lời về vấn đề này, Diệp Quân cũng không tiếp tục hỏi tỉ mỉ, hắn nhìn ông ta: “Ông thật lòng tình nguyện trợ giúp ta?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Nếu cậu cũng thật tình muốn sáng lập một trật tự hoàn toàn mới, để vũ trụ này trở nên tốt hơn, ta cũng sẽ thật lòng tình nguyện trợ giúp cậu”.

Diệp Quân nhìn thẳng vào mắt chủ nhân bút Đại Đạo: “Ông định trợ giúp ta như thế nào? Hoặc nói cách khác, ông làm thế nào để hỗ trợ ta?”

 
 
Chương 2170


Chương 2170

Diệp Quân biết rõ, nếu muốn hắn dùng thực lực cá nhân đi đối kháng toàn bộ đám cường giả trong Tuế Nguyệt trường hà đó thì quả là một chuyện không thực tế.

Nhưng hiện tại hắn không thể gọi người hỗ trợ, bởi vậy, lúc này hắn phải quảng giao bạn bè, làm lớn mạnh đội ngũ của mình.

Thành lập trật tự vũ trụ là chuyện của một cá nhân sao?

Không!

Một người, tuyệt đối không có khả năng thành lập một trật tự.

Dù là cô cô váy trắng cũng không làm được, tất nhiên, cô cô có thể hủy diệt vô số trật tự.

Bởi vậy, hắn muốn tìm sự trợ giúp.

Hắn phải kêu gọi toàn bộ những nhân tài khắp nơi tới hỗ trợ hắn cùng đối kháng với Ác Đạo, cùng nhau thành lập một trật tự mới.

Đặc biệt là vị chủ nhân bút Đại Đạo này, hắn nhất định phải lấy được sự ủng hộ của ông ta, không thể để ông ta nhảy sang phe địch được.

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm ngâm một hồi rồi nói: “Cậu chỉ có một trăm năm, một trăm năm…”

Diệp Quân chợt lắc đầu: “Ta không có đến một trăm năm, nếu ta đoán không sai thì chẳng mấy nữa, những cường giả bên trong Tuế Nguyệt trường hà của lịch sử sẽ tới nhằm vào ta, bọn họ tuyệt đối sẽ không cho ta đủ trăm năm trưởng thành, vì thế, hiện giờ, việc cấp bách nhất của chúng ta là làm thế nào để chống lại bọn họ…”

Nói đến đây, hắn nhìn thẳng vào chủ nhân bút Đại Đạo.

Chủ nhân bút Đại Đạo biến sắc: “Cậu nhìn ta làm gì? Cậu nghĩ rằng ta có thể đánh được toàn bộ bọn chúng sao?”

Diệp Quân nghiêm mặt nói: “Ông là người số một bên dưới Tứ Kiếm, nếu ông cũng không thể ngăn cản bọn họ thì chúng ta còn nói thành lập trật tự mới làm gì. Bởi vì bọn họ nhất định sẽ tới tấn công ta, khi đó, ta chẳng còn thời gian mà trưởng thành đâu. Cho nên, việc này chỉ có thể nhờ ông, phiền ông tiến vào Tuế Nguyệt trường hà, giữ chân bọn họ, cho ta chút thời gian”.

“Từ từ đã”.

Chủ nhân bút Đại Đạo càng nghe càng thấy không ổn, ông ta vội nói: “Việc này cần bàn lại kĩ hơn, cần bàn lại đã”.

Diệp Quân gật đầu: “Vậy ông nói đi, ta nghe lời ông”.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Diệp Quân, lòng dấy lên một cảm giác bất ổn, ông ta cảm thấy dường như mình đã leo lên thuyền giặc rồi.

Từ Nhu đứng sau lưng Diệp Quân, nhìn hắn với ánh mắt đầy phức tạp.

Nàng ta còn lo sau khi Từ Chân đi rồi, Diệp Quân sẽ chán chường buông xuôi thật lâu, thậm chí có khi còn không gượng dậy nổi, nhưng thực tế không phải như vậy.

Hiện giờ nàng ta đã hiểu vì sao đại tỷ lại chọn người này.

Quả thực hắn còn rất trẻ, nhưng chỉ cần ngươi chịu dạy hắn, cho hắn thời gian học hỏi, hắn có thể làm được rất tốt.

Trước kia nàng ta luôn đứng ở trên cao nhìn xuống hắn, lấy góc độ đó quan sát hắn, tất nhiên chỉ thấy toàn là khuyết điểm.

Nhưng nếu nhìn thẳng, Diệp Quân quả thực rất xuất sắc.

Đúng lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo bỗng lên tiếng: “Ta đã tính qua các cường giả ở Chân vũ trụ cùng vũ trụ Quan Huyên, cường giả hai vũ trụ này hợp lại cũng không thể ngăn được đám quái vật ở trong Tuế Nguyệt trường hà của lịch sử, vì thế, chúng ta còn phải tìm kiếm thêm trợ giúp”.

Diệp Quân híp mắt: “Ai?”
 
Chương 2171


Chương 2171

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Diệp Quân, nói: “Lần này cậu phải hi sinh một tí mới được”.

Diệp Quân thoáng ngạc nhiên: “Hi sinh?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Đúng, hi sinh”.

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Hi sinh cái gì?”

Chủ nhân bút Đại Đạo xòe tay: “Bản đồ vũ trụ đang ở trong tay cậu đúng không?”

Diệp Quân không nghĩ nhiều, đưa ngay bản đồ vũ trụ cho chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo phất tay áo, bản đồ vũ trụ mở ra, ông ta chỉ vào một góc phía Nam, nói: “Chỗ này có một đế quốc cổ xưa, gọi là đế quốc Vĩnh Dạ, đế quốc này nắm giữ một loại năng lượng đặc thù, có tên là khí Vĩnh Hằng, chỉ đứng sau Đạo Nguyên và Tổ Nguyên. Thực lực của họ có thể nói thế này, nếu Chân vũ trụ không được coi là Chân vũ trụ thì khi đối mặt với họ, hoàn toàn không có phần thắng. Đặc biệt là quân đoàn Vĩnh Dạ của họ, đó là một quân đoàn khủng khiếp do Đại Đế tạo thành, vô cùng đáng sợ”.

Diệp Quân hỏi: “Ý ông là, ta nên liên minh với họ?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Bọn họ sẽ không liên minh với cậu đâu”.

Diệp Quân không hiểu: “Vì sao? Cần biết rằng, nếu Vũ Trụ Kiếp bùng nổ, bọn họ cũng khó lòng tránh khỏi”.

Chủ nhân bút Đại Đạo hỏi: “Đối tượng của Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả là cậu hay là bọn họ?”

Diệp Quân khẽ thở dài.

Nếu đổi lập trường, là mình, mình cũng không muốn liên minh.

Nhân tính vốn là như thế!

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Muốn liên minh cũng không phải không có khả năng”.

Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Ta cần hi sinh cái gì?”

Chủ nhân bút Đại Đạo bình thản nói: “Thân thể”.

“Hả?”

Diệp Quân chau mày.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Liên minh không được, nhưng có thể kết thân qua liên hôn”.

Liên hôn!

Diệp Quân trầm giọng: “Không phải ông định bảo ta đi liên hôn đấy chứ?”

Chủ nhân bút Đại Đạo hỏi ngược lại: “Ngoài cậu ra thì còn ai?”

Diệp Quân vội lắc đầu: “Không không”.

Hắn vội vàng kéo Từ Nhu và Từ Thụ bên cạnh, nghiêm túc nói: “Ở nơi này, trong lòng ta chỉ có Tiểu Nhu và Tiểu Thụ”.

Chủ nhân bút Đại Đạo ngán ngẩm nhìn hắn, không nói lời nào.

Từ Nhu liếc nhìn Diệp Quân, hỏi: “Thế còn ở nơi khác?”

Diệp Quân cười khổ, nhìn Từ Nhu: “Chẳng lẽ tỷ muốn ta đi liên hôn sao?”

Từ Nhu quay đầu đi chỗ khác: “Nói không chừng chính ngươi muốn đi thì sao?”

Nói xong, nàng ta muốn giật tay ra, nhưng Diệp Quân không chịu buông, nàng ta giùng giằng mấy cái rồi thôi.

Nghe Từ Nhu nói thế, Diệp Quân chỉ biết cười khổ.

Từ Nhu thật khó đối phó!
 
Chương 2172


Chương 2172

Diệp Quân lại quay sang nhìn Từ Thụ, đang định nói gì thì Từ Thụ đã nở nụ cười như có như không: “Nhỡ đâu đối phương là một tuyệt thế giai nhân thì sao?”

Diệp Quân nghiêm túc giữ chặt tay hai cô gái, mỉm cười: “Người ta có xinh đẹp thế nào thì cũng đâu có liên quan gì đến ta? Trong lòng ta, chỉ các tỷ mới là quan trọng nhất”.

Lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên khinh bỉ nói: “Nếu không biết cậu đã có thật nhiều vợ thì có khi ta cũng tin rồi đấy”.

Diệp Quân: “…”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, nghiêm mặt nói: “Thôi cậu đừng đứng đó diễn tình sâu như biển nữa, nghe ta nói cho hết đã được không? Đứng đầu đế quốc Vĩnh Dạ này là gia tộc Vĩnh Dạ, bọn họ có huyết mạch đặc thù, là huyết mạch Vĩnh Dạ, cũng gần giống như huyết mạch Viêm Hoàng của cậu, hơi kém hơn huyết mạch phong ma và huyết mạch còn lại kia của cậu một chút. Cậu có ba huyết mạch trong người, nếu kết hợp với họ, có thể sẽ tăng mạnh được huyết mạch của họ, ta tin rằng, bọn họ hẳn là không thể từ chối đề nghị này”.

Diệp Quân trầm giọng: “Tiền bối, ta muốn theo con đường vô địch…”

Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ thở dài: “Cậu lại cổ hủ rồi. Ông nội cậu cùng với cha cậu mặt dạn mày dày hơn cậu, lẽ nào bọn họ không vô địch sao? Kết hôn thì ảnh hưởng đến con đường vô địch của cậu sao?”

Diệp Quân trầm mặc.

Chủ nhân bút Đại Đạo tiếp tục nói: “Có đế quốc Vĩnh Dạ hỗ trợ, Chân vũ trụ cùng vũ trụ Quan Huyên có thể bớt được rất nhiều hi sinh vô nghĩa, hơn nữa, bọn họ còn có một đại trận Vĩnh Dạ, trận pháp này cực kì đặc thù, có thể phong ấn cả một khoảng thời không vũ trụ, trấn áp cảnh giới của đám cường giả vũ trụ đi tới nơi này, làm suy yếu thực lực của họ”.

Diệp Quân hỏi: “Tiền bối, không thể liên minh sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ lắc đầu: “Ta biết lòng cậu không muốn, nhưng cậu hãy nghĩ kĩ đi, chuyện đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này ghim cậu đâu có liên quan gì tới đế quốc Vĩnh Dạ? Nếu cậu không thể mang lại lợi ích cho họ, sao bọn họ chịu giúp cậu?”

Diệp Quân vẫn chưa chịu từ bỏ ý định: “Chỉ có thể liên hôn thôi sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Tạm thời ta chỉ mới tìm được cách này, hơn nữa¸người ta cũng không nhất định đồng ý đâu, gia tộc Vĩnh Dạ này ở trong đế quốc thực sự vô cùng kiêu ngạo”.

Diệp Quân trầm ngâm.

Lúc này, Từ Nhu đột nhiên nói: “Đi thử chút đi”.

Diệp Quân nhìn về phía nàng ta, Từ Nhu bảo: “Trước tiên cứ tới xem thế nào đã”.

Diệp Quân không nói gì.

Từ Nhu ngập ngừng giây lát rồi nói: “Cũng không hẳn là muốn ngươi hi sinh thân thể, ta chỉ nghĩ, chúng ta có thể tới trao đổi với họ thử xem… Ngươi chớ có nghĩ nhiều”.

Diệp Quân mỉm cười: “Ta biết”.

Từ Nhu lặng lẽ nhìn hắn.

Diệp Quân nhìn sang phía chủ nhân bút Đại Đạo, nói: “Tiền bối, bất kể thế nào, chúng ta cũng phải tới đế quốc Vĩnh Dạ này một chuyến, vậy khi nào chúng ta đi?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Ngày mai đi, hôm nay ta có chút chuyện”.

Diệp Quân gật đầu: “Vậy ngày mai gặp”.

Chủ nhân bút Đại Đạo cũng gật đầu: “Được”.

Diệp Quân cùng hai cô gái rời khỏi đó.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn theo bóng ba người xa dần, đáy mắt thoáng một tia lo âu.
 
Chương 2173


Chương 2173

Cục diện ngày nay thật càng lúc càng tệ.

Đúng lúc này, một gã hòa thượng mập mạp chợt đi tới, chỉ vào chủ nhân bút Đại Đạo, giận dữ mắng to: “Ngươi lại làm biếng nữa, có còn muốn ăn cơm không hả?”

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn hòa thượng mập, sau đó chỉ vào con sư tử đá nặng nghìn cân trước mặt: “Ngươi xem cái này đi”.

Nói đoạn, ông ta vỗ lên con sư tử đá một cái.

Ầm!

Sư tử đá nặng nghìn cân lập tức hóa thành bụi đá.

Thấy thế, gã hòa thượng mập sợ đến ngồi phịch xuống đất: “Mẹ ôi…”

Chủ nhân bút Đại Đạo lại bước tới chỗ con sư tử đá bên kia, vỗ xuống một cái.

Ầm!

Sư tử đá này cũng hóa thành bụi.

Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn về phía gã hòa thượng mập đã sợ đến tái mặt: “Ta không muốn ăn cơm đấy, ngươi giỏi thì đánh ta đi”.

Hòa thượng mập: “…”



Diệp Quân cùng Từ Nhu và Từ Thụ đi tới căn hộ của Từ Chân trước kia. Khi bước vào phòng, đáy lòng ba người chợt trào lên một nỗi chua xót khôn kể.

Diệp Quân bỗng bước tới trước bàn đọc sách, trên bàn có một phong thư và một quyển sách.

Diệp Quân liếc nhìn bìa sách, đó là cuốn sách cuối cùng do Từ Chân viết.

Là bản đã hoàn thành!

Diệp Quân cầm lá thư lên, do dự giây lát rồi mở ra.

“Hì hì… Ta biết ngay mọi người sẽ lại về nơi này mà… Vốn cũng muốn nói thật nhiều, nhưng luôn cảm thấy như vậy thì quá là kiểu cách… vậy nên chỉ nói một câu: Này nhóc, thật muốn được say túy lúy với cậu một lần nữa, thật muốn một lần nữa cùng cậu tới Miêu Trại… Thật muốn lại được mặc bộ đồ người Miêu xinh đẹp một lần nữa… Hãy giúp ta chăm sóc ba muội muội của ta… đồng thời cũng phải tự chăm sóc bản thân cho tốt… Ta đi đây…”

Ta đi đây!

Đọc đến đó, viền mắt Diệp Quân chợt ửng đỏ, lệ trào dâng.

Từ Nhu đứng bên cạnh hắn lặng lẽ nắm tay Từ Thụ, nước mắt chảy dài trên gò má hai cô gái.

Hồi lâu sau, Diệp Quân nhẹ nhàng đặt lá thư trở lại phong bao của nó rồi cất vào túi, quay đầu nhìn về phía hai cô gái, nghiêm túc nói: “Tỷ ấy không sao đâu”.

Từ Thụ khẽ gật đầu.

Từ Nhu chỉ lặng lẽ cúi đầu.

Diệp Quân kéo tay Từ Nhu, chân thành nói: “Hãy tin ta”.

Từ Nhu ngẩng lên nhìn Diệp Quân, nước mắt lã chã tuôn rơi.

Diệp Quân nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng ta, nói: “Nếu như cuối cùng, những cố gắng của ta không có tác dụng, ta sẽ buông xuôi, làm vua dựa dẫm cũng được… Chỉ cần tỷ ấy bình an, ta nguyện mang tiếng là một ông vua dựa dẫm”.

Nước mắt Từ Nhu rơi càng mau.

Diệp Quân mỉm cười: “Khóc gì chứ?”
 
Chương 2174


Chương 2174

Từ Nhu chỉ lắc đầu không nói.

Diệp Quân bèn cười bảo: “Chúng ta đi ngủ đi”.

Hai cô gái tức thì đỏ mặt lên.

Diệp Quân kéo hai người nằm xuống giường, hắn nằm chính giữa, thật lòng mà nói, cảm giác ấy quá thoải mái.

Cảm giác này, người thường không cách nào hiểu được.

Từ Nhu dường như chưa thể thích ứng, muốn ngồi dậy, lại bị Diệp Quân kéo xuống: “Nằm yên nào”.

Từ Nhu liếc nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân bảo: “Ta không làm bậy đâu”.

Từ Nhu do dự một chút rồi cũng chịu nằm xuống, song nàng ta vẫn giữ một khoảng cách nhỏ.

Diệp Quân bỗng nói: “Ngày mai hai người cùng ta đến đế quốc Vĩnh Dạ chứ?”

Từ Nhu lắc đầu: “Không đi”.

Diệp Quân nhìn sang, Từ Nhu nhẹ nhàng nói: “Hai chúng ta phải về Chân vũ trụ, chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến với đám cường giả của Tuế Nguyệt trường hà”.

Diệp Quân gật đầu: “Chân vũ trụ quả thực rất cần hai người trở về chủ trì đại cục”.

Nói đến đây, hắn bỗng quay sang phía Từ Thụ: “Tiểu Thụ…”

Từ Thụ mỉm cười: “Yên tâm, ta sẽ chăm sóc cho bản thân và đứa nhỏ thật tốt”.

Diệp Quân đặt tay lên bụng Từ Thụ, Từ Thụ thoáng đỏ mặt, nhưng không ngăn cản hắn.

Nàng ta không phải hạng người thích ra vẻ, dù sao cũng đã là người của hắn, cho sờ một cái thì cũng có gì đâu?

Diệp Quân nhẹ nhàng vuốt ve bụng Từ Thụ, cười bảo: “Thực ra ta cũng không thể ngờ mình sẽ được làm cha sớm như thế”.

Từ Thụ nhìn hắn: “Có thích không?”

Diệp Quân gật đầu: “Thích chứ”.

Từ Thụ mỉm cười, nhưng đột nhiên nàng ta lại trừng mắt với Diệp Quân một cái, bởi vì tay Diệp Quân đang dần di chuyển xuống dưới.

Thấy Diệp Quân không có ý định dừng lại, mặt Từ Thụ càng đỏ gắt hơn.

Lúc này, Từ Nhu bỗng lên tiếng: “Hai người tiếp tục đi! Ta sang phòng khác”.

Nói xong, nàng ta định đứng lên.

Từ Thụ trừng mắt với Diệp Quân một cái rồi vội vàng nháy mắt ra hiệu.

Diệp Quân kéo tay Từ Nhu lại, sắc mặt Từ Nhu vẫn bình lặng như nước, không nói lời nào.

Diệp Quân kéo Từ Nhu nằm xuống, nhẹ giọng nói: “Chúng ta tâm sự chút đi! Lần này từ biệt, chẳng biết bao lâu nữa mới có dịp gặp lại”.

Từ Nhu trầm mặc một hồi mới chậm rãi đặt lưng xuống: “Ngươi có tin được chủ nhân bút Đại Đạo không?”

Diệp Quân gật đầu: “Tin”.

Từ Nhu nhìn hắn: “Vì sao?”

Diệp Quân nói: “Nếu ông ta có ý hại ta, ta tin rằng cô cô ta sẽ không chỉ trấn áp ông ta thôi đâu, càng không thể nào thả ông ta ra như thế”.

Từ Nhu trầm ngâm.
 
Chương 2175


Chương 2175

Diệp Quân tiếp tục nói: “Người này tâm tính không xấu, chúng ta có thể hợp tác với ông ta, chí ít là không thể để ông ta ngả sang bên Quá Khứ Tông kia”.

Từ Nhu gật đầu, nếu chủ nhân bút Đại Đạo mà gia nhập phe Quá Khứ Tông thì bên này sẽ ở vào thế vô cùng bất lợi.

Chợt nhớ tới một điều, Từ Nhu lại nhắc: “Thực lực của đế quốc Vĩnh Dạ…”

Diệp Quân nói: “Trước kia Chân tỷ cũng từng đề cập tới nơi này, nơi này có cấm chế cực mạnh, bọn họ không cho người ngoài xâm nhập, mà chính họ cũng không ra ngoài…”

Nói đến đây, hắn trầm giọng: “Nếu chủ nhân bút Đại Đạo không nói dối, thì chúng ta quả rất cần đại trận Vĩnh Dạ của họ”.

Đại trận Vĩnh Dạ! Thực lực của đám cường giả của Tuế Nguyệt trường hà kia quá khủng khiếp, nếu đánh trực diện, chỉ sợ Chân vũ trụ cùng vũ trụ Quan Huyên đều không địch nổi.

Diệp Quân thoáng lo lắng trong lòng, trận chiến này, hắn không nắm chắc phần thắng, một tia cũng không.

Đặc biệt là phe địch còn có một vị tông chủ Quá Khứ Tông kia…

Nghĩ tới cô gái áo bào trắng, tông chủ Quá Khứ Tông, tâm tình của hắn càng trở nên nặng nề, thực lực của kẻ này thật sự khủng bố đến khó tưởng.

Từ Nhu dường như đã nhận ra nỗi bất an trong lòng Diệp Quân, bèn chủ động nắm tay hắn, nhẹ nhàng nói: “Bất kể thế nào, chúng ta sẽ luôn kề vai bên ngươi”.

Diệp Quân nhìn sang phía Từ Nhu, nhưng Từ Nhu đã vội vã quay mặt đi.

Diệp Quân cười cười, chậm rãi nhắm mắt.

Con đường vô địch!

Con đường này, dĩ nhiên vô cùng khó đi.

Lại nghĩ tới điều gì, Diệp Quân bỗng lên tiếng: “Tiểu Nhu, sau khi trở về, nhớ liên hệ với dì Niệm, kể lại mọi chuyện cho dì ấy nhé”.

Mộ Niệm Niệm!

Vũ trụ Quan Huyên cũng cần chuẩn bị sẵn sàng.

Từ Nhu gật đầu: “Vấn đề của Chân vũ trụ với vũ trụ Quan Huyên không cần ngươi phải bận tâm đâu, ta sẽ xử lí chu toàn”.

Diệp Quân cười nói: “Ta tin tưởng tỷ”.

Thấy nụ cười rạng ngời của Diệp Quân, trái tim Từ Nhu dường như đập gấp lên một nhịp, nàng ta vội quay đầu đi.

Cứ thế, ba người trò chuyện đến khuya, cho đến khi cơn buồn ngủ kéo tới mới từ từ chìm vào giấc mộng.

Đối với Diệp Quân, đây quả là một sự dày vò sâu sắc.

Lúc này hắn mới bắt đầu hối hận vì đã nằm chung giường với hai cô gái.

Bởi vì thực sự không tiện làm bất cứ điều gì.

Làm gì với người này, người kia sẽ đi mất, nếu làm với người kia, người này lại muốn rời khỏi đây.

Quá khó!

Cứ thế, trong niềm hạnh phúc lẫn dày vò, Diệp Quân cũng chìm vào giấc ngủ.

Hôm sau.

Trời còn chưa sáng, Diệp Quân đã từ từ thức giấc, hắn liếc nhìn ra cửa sổ, ngoài kia vẫn còn tối đen.
 
Chương 2176


Chương 2176

Lúc này, dường như nhận ra điều gì, hắn vội nhìn xuống ngực, thấy Từ Nhu đang nằm trong lòng mình ngủ say.

Từ Nhu vẫn vận bộ sườn xám đặc trưng của ngôi sao màu xanh, vóc người nóng bỏng hiển lộ hoàn toàn.

Thấy thế, ngọn lửa trong lòng Diệp Quân từ từ cháy lên.

Do dự giây lát, hắn điều chỉnh vị trí, rồi chậm rãi cúi đầu hôn lên môi Từ Nhu.

Rất mềm!

Đúng lúc này, Từ Nhu chầm chậm mở mắt, nhìn thẳng vào Diệp Quân, không nói lời nào.

Không nói gì tức là đồng ý!

Diệp Quân bắt đầu có hành vi càn rỡ hơn.

Miệng động, tay cũng động.

Nhận thấy bàn tay Diệp Quân bắt đầu quá trớn…

Từ Nhu đột nhiên cắn vào môi Diệp Quân một cái, nhưng không mạnh lắm.

Môi rời khỏi môi.

Diệp Quân nhìn Từ Nhu, sắc mặt nàng ta đã ửng đỏ, hạ giọng nói khẽ: “Nếu ngươi muốn… thì tìm Tiểu Thụ…”

Diệp Quân lắc đầu.

Từ Nhu lập tức căng thẳng: “Ngươi…”

Diệp Quân chỉ ôm Từ Nhu vào lòng, nói khẽ: “Tỷ không muốn sao?”

Từ Nhu gục đầu, không nói gì, người hơi nhích ra phía sau.

Diệp Quân trầm mặc một hồi rồi thở dài khe khẽ. Hắn buông Từ Nhu ra, thu tay về, nhẹ giọng nói: “Xin lỗi”.

Loại chuyện này, nếu người ta đã không muốn, đương nhiên hắn sẽ không cưỡng ép, hơn nữa, hắn cũng có thể cảm nhận được, Từ Nhu vẫn rất kháng cự sự thân mật từ hắn.

Trong bóng tối, căn phòng lại một lần nữa rơi vào tĩnh lặng.

Diệp Quân nằm ngửa mặt, từ từ nhắm mắt, chuẩn bị ngủ tiếp.

Bất chợt, Từ Nhu kéo ống tay áo hắn một cái.

Diệp Quân quay sang nhìn nàng ta, Từ Nhu nói nhỏ: “Giận sao?”

Diệp Quân lắc đầu.

Trong đêm tối, Từ Nhu nhìn Diệp Quân, nhưng không nói thêm điều gì.

Cảm thụ được ánh mắt của Từ Nhu, Diệp Quân suy tư một chút rồi cười khổ: “Trước kia chúng ta từng chung sống, ta còn tưởng tỷ cũng có ý với ta… hẳn là ta đã nghĩ nhiều rồi…”

Nói đến đây, hắn lắc đầu: “Bất kể thế nào, mục đích cuối cùng của ta đều là giúp đỡ Chân tỷ… cho nên ta tin rằng, chúng ta có thể cư xử với nhau như bạn bè, hoặc là đồng bạn hợp tác”.

Từ Nhu chỉ liếc nhìn Diệp Quân, nàng ta muốn nói gì đó, nhưng lời đã dâng lên khóe môi lại vẫn không sao thốt ra khỏi miệng.

Diệp Quân đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi chân trời đã hửng sáng, hắn quay sang nhìn Từ Thụ, Từ Thụ vẫn còn đang say giấc.

Nghĩ ngợi một chút, Diệp Quân rời giường, vào phòng tắm, tạt nước lạnh rửa mặt. Khi hắn đi ra, Từ Thụ và Từ Nhu đều đã dậy đang đứng chờ hắn.

Diệp Quân sửng sốt.

Từ Thụ nhìn Diệp Quân: “Muốn đi mà không từ giã sao?”
 
Chương 2177


Chương 2177

Diệp Quân cười nói: “Sao thế được? Với cả, ta chỉ đến đế quốc Vĩnh Dạ một thời gian ngắn, đàm phán được thì tiếp tục, không thể thì bọn ta sẽ về luôn”.

Từ Thụ đi tới trước mặt Diệp Quân, nhẹ nhàng sửa sang lại áo cho chỉnh tề, sau đó nói khẽ: “Qua bên đó phải cẩn thận chút, thấy tình hình không ổn nhớ chạy đi ngay, biết không?”

Diệp Quân cười nói: “Yên tâm, ta đi cùng chủ nhân bút Đại Đạo mà. Ông ta đã lăn lộn khắp chốn bao nhiêu năm rồi mà còn sống khỏe, chắc chắn phải có tài riêng”.

Từ Thụ gật đầu: “Bất kể thế nào, vẫn phải cẩn thận chút”.

Diệp Quân gật đầu, vòng tay ôm lấy Từ Thụ: “Hãy chăm sóc bản thân cho tốt, cả đứa nhỏ trong bụng nữa, nếu gặp nguy hiểm, phải đến ngay vũ trụ Quan Huyên tìm An tiền bối…”

An Nam Tịnh!

Sau lưng bà ấy là ai?

Là ông nội!

Từ Thụ chỉ lẳng lặng gật đầu.

Diệp Quân hôn nhẹ lên môi Từ Thụ một cái rồi nhìn sang phía Từ Nhu, cười nói: “Từ Nhu cô nương, Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên cùng với Tiểu Thụ đành làm phiền tỷ để mắt vậy”.

Nói xong, hắn không dùng dằng thêm nữa mà lập tức xoay người, biến mất khỏi đó.

Từ Nhu cúi đầu trầm mặc.

Từ Thụ đột nhiên kéo tay Từ Nhu, lòng âm thầm thở dài, cũng không nói gì.

Nàng ta biết, một câu ‘Từ Nhu cô nương’ của Diệp Quân… đồng nghĩa với việc từ đây hắn chỉ coi Từ Nhu là bạn, hoặc là đồng bọn cùng hợp tác.

Không muốn nghĩ nhiều hơn, Từ Thụ nhìn quanh nhà rồi giục: “Nhị tỷ, chúng ta đi thôi”.

Từ Nhu trầm mặc một hồi rồi gật đầu: “Ừ”.

Hai người cũng biến mất khỏi nơi đó.



Trời hửng sáng, Diệp Quân đi vào vùng tinh không của hệ Ngân Hà, cách chỗ hắn không xa có một người đàn ông đang đứng chờ.

Đó chính là chủ nhân bút Đại Đạo.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Diệp Quân một cái rồi nói: “Giá trị nhan sắc ổn, dùng để liên hôn thì quả thực hoàn mỹ đó”.

Diệp Quân nói: “Tiền bối, ta nghe nói đế quốc Vĩnh Dạ không cho người ngoài tiến vào, ông có chắc chúng ta vào được không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo cười ha hả: “Cậu không nhìn lại xem ta là ai, chư thiên vạn giới khắp vũ trụ này, ai dám không nể mặt ta?”

Diệp Quân liếc nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, nói: “Vậy thì tốt rồi”.

Chủ nhân bút Đại Đạo cười bảo: “Đi thôi”.

Dứt lời, hai người cùng biến mất khỏi tinh không mịt mờ.



Tại học viện Ngân Hà.

Ngày này, Hiên Viên Lăng tới Kiếm Đạo Viện, cô ấy dường như hơi thấp thỏm, bởi vì cô ấy muốn nói rõ một chuyện với Diệp Quân.

Từ lần trước biệt ly, cô ấy vốn đã định buông tay, nhưng có một số việc, một số người, nào có thể dễ dàng buông tay như thế?
 
Chương 2178


Chương 2178

Nhưng khi biết tin Diệp Quan sắp rời khỏi ngôi sao màu xanh này, cô ấy bắt đầu lo sợ, vào lúc ấy, Hiên Viên Lăng mới hiểu được trái tim mình.

Hiên Viên Lăng đi vào Kiếm Đạo Viện, lòng thấp thỏm và khẩn trương, đồng thời còn có đôi chút chờ mong.

Trong Kiếm Đạo Viện chỉ có Mộc Uyển Du cùng Song Song và Mục Vân.

Thấy Hiên Viên Lăng tới, Mộc Uyển Du vội vã chạy ra: “Chị Lăng”.

Hiên Viên Lăng nhìn quanh, hỏi: “Anh ấy đâu?”

Mộc Uyển Du hỏi lại: “Tiểu Quân à?”

Hiên Viên Lăng gật đầu.

Mộc Uyển Du hơi cúi đầu, sắc mặt ảm đạm, thấp giọng đáp: “Đi rồi”.

Đi rồi!

Hiên Viên Lăng ngây người.

Mộc Uyển Du cả kinh trong lòng, vội vàng gọi: “Chị Lăng…”

Hiên Viên Lăng nhìn Mộc Uyển Du: “Anh ấy có tới từ biệt cô không?”

Mộc Uyển Du gật đầu.

Thấy thế, đáy lòng Hiên Viên Lăng chợt dấy lên một nỗi khổ sở… Cô ấy quay đầu nhìn ra xa, ánh mắt ngơ ngác, cô ấy hiểu, chỉ sợ đời này, họ đã không còn khả năng gặp lại.

Trong tinh không, Diệp Quân ngự kiếm bay đi, bên cạnh hắn là chủ nhân bút Đại Đạo.

Đã ba ngày kể từ khi hai người rời khỏi ngôi sao màu xanh, trong ba ngày qua Diệp Quân đã đi theo chủ nhân bút Đại Đạo xuyên qua các tinh không. Đến nay hắn đã đi qua không biết bao nhiêu tinh vực, phải biết rằng với sức mạnh bây giờ của họ, gần như là một ý nghĩ có thể vượt qua một tinh vực.

Vũ trụ rộng lớn, mênh mông vô tận.

Lúc này Diệp Quân bỗng hỏi: “Tiền bối, có thể nói một chút về đế quốc Vĩnh Dạ không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Một nền văn minh rực rỡ khác”.

Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Một cái khác ư?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Văn minh võ đạo của họ rất cao, nhất là gia tộc Vĩnh Dạ của đế quốc Vĩnh Dạ này, các gia chủ của gia tộc họ đều tu luyện Vương Đạo, một phương thức tu đạo đặc biệt sử dụng sức mạnh nguyện vọng của chúng sinh để tạo ra sức mạnh”.

Diệp Quân nói: “Sức mạnh tín ngưỡng?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Gần giống vậy, nhưng có khác biệt là sức mạnh nguyện vọng mạnh hơn cả sức mạnh tín ngưỡng”.

Diệp Quân nhíu mày: “Là sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Chuyện này phải nói một chút về chế độ hệ thống của đế quốc Vĩnh Dạ. Ở đế quốc Vĩnh Dạ, ngoài gia tộc Vĩnh Dạ gia tộc thì còn một gia tộc khác tên là gia tộc Vĩnh Hằng. Hai gia tộc này vốn là cùng dòng dõi, tổ tiên của gia tộc Vĩnh Hằng là một phân nhánh của gia tộc Vĩnh Dạ, đó là một người phụ nữ, rất nghịch thiên, sau khi rời khỏi gia tộc Vĩnh Dạ, tộc phả mở ra một trang mới…”

Nghe đến đây, vẻ mặt Diệp Quân hơi thay đổi.

Tộc phả mở ra một trang mới!

Nghe có vẻ rất lợi hại!

Chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nhìn Diệp Quân: “Sao thế, cậu cũng muốn tộc phả mở ra một trang mới à?”
 
Chương 2179


Chương 2179

Diệp Quân vội lắc đầu: “Không, ta chưa từng có suy nghĩ này”.

Đùa à, bây giờ mà tộc phả mở ra một trang mới, e là không biết mình chết thế nào đấy.

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Ta thấy cậu có suy nghĩ này đấy”.

Diệp Quân: “…”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói tiếp: “Sau đó, hai gia tộc cứ luôn tranh giành quyền cai quản đế quốc Vĩnh Dạ, một lần kia nội loạn gây ra thương tổn cực kỳ lớn với đế quốc Vĩnh Dạ”.

Diệp Quân nói: “Cuối cùng ai thắng?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Đều thắng cả”.

Diệp Quân khó hiểu.

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Cậu có biết làm sao để có hoàng đế của đế quốc Vĩnh Dạ không?

Diệp Quân hỏi: “Làm thế nào?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Liều mạng”.

Diệp Quân sửng sốt.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Mỗi hoàng đế ở chỗ họ chỉ có thể làm tối đa ba trăm năm, trong ba trăm năm, hoàng đế có thể tu luyện công pháp mạnh nhất của họ – tâm pháp Vương Đạo, mà nếu là hoàng đế được lòng dân thì tất cả mọi người sẽ lại chọn người đó. Ngược lại, hắn làm xong ba trăm năm thoái vị, sau khi thoái vị sẽ không còn cách nào tu luyện vận khí Vương Đạo nữa, thế nên mỗi vị hoàng đế đều sẽ dốc toàn lực nhận được sự yêu thích và công nhận của người dân”.

Diệp Quân không nói gì, lần đầu tiên hắn nghe đến hình thức chế độ này.

Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: “Cứ ba trăm năm hai gia tộc đều sẽ cử ra một người xuất sắc để tranh đoạt vị trí hoàng đế…”

Nói đến đây, ông ta nhìn Diệp Quân: “Lần này vừa vặn là ngày họ tranh đoạt đế vị, sau khi chúng ta qua đó, trước tiên cứ quan sát họ, bên nào thắng thì chúng ta hợp sức với bên đó, dù sao hai gia tộc cũng đều có huyết mạch Vương Đạo”.

Diệp Quân bỗng nói: “Tiền bối, trước đó ông nói trong người ta có ba loại huyết mạch, hơn nữa hình như ông cũng rất quen thuộc, có thể nói cho ta biết huyết mạch thứ ba của ta không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, hơi ngạc nhiên: “Cậu không biết à?”

Diệp Quân gật đầu: “Không biết”.

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Vậy thì cậu cứ đợi đi”.

Diệp Quân nhíu mày.

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Cậu trước tiên cứ tìm hiểu rõ huyết mạch phong mà và huyết mạch Viêm Hoàng rồi tính sau”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Huyết mạch thứ ba mạnh hơn huyết mạch phong mà và huyết mạch Viêm Hoàng à?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân híp mắt: “Không thể nào, huyết mạch phong ma…”

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Mạnh hơn huyết mạch phong ma thật, có thể nói là huyết mạch hàng đầu về ý nghĩa thật sự”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cha ta là huyết mạch phong ma, mẹ ta là huyết mạch Viêm Hoàng… vậy nguồn gốc của loại huyết mạch thứ ba ở đâu?”

Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ cười không nói.

Diệp Quân cạn lời.
 
Chương 2180


Chương 2180

Ông già này cứ thích ấp a ấp úng.

Mẹ nó chứ!

Thật muốn đánh cho ông ta một trận.

Chủ nhân bút Đại Đạo không muốn thảo luận về loại huyết mạch thứ ba với Diệp Quân nữa, Diệp Quân cũng không còn cách nào khác nhưng hắn vẫn rất tò mò.

Sức mạnh của huyết mạch này không thể không có nguồn gốc mà tồn tại được, trừ khi huyết mạch của mình thay đổi, nếu không chắc chắn phải có nguồn gốc. Mà hắn chưa từng thay đổi huyết mạch của mình, hay nói cách khác chắc chắn huyết mạch này phải có lai lịch.

Mạnh hơn huyết mạch phong ma?

Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, lẽ nào tên này đang trêu mình?

Lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nói: “Ta biết cậu từ chối vấn đề hôn nhân sắp đặt nhưng lần này, nếu chúng ta được đế quốc Vĩnh Dạ hỗ trợ thì có thể kéo dài thêm thời gian cho cậu, cậu cần thời gian nhưng chỉ dựa vào Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên là không được”.

Diệp Quân không nói gì.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, lại nói: “Năm đó ông nội cậu cũng theo hôn nhân sắp đặt đấy”.

Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ông ta nghiêm túc nói: “Thật đấy, ông ta cưới rất nhiều vợ, trong đó cũng có rất nhiều mối hôn nhân sắp đặt…”

Nói rồi ông ta hơi chột dạ, lén nhìn xung quanh.

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Tiền bối, chúng ta đến đây có mục đích, người ta lại chẳng phải kẻ ngốc, sao có thể…”

Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu khẽ cười: “Cậu đó, vẫn còn quá ít trải nghiệm”.

Diệp Quân hơi khó hiểu.

Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ nói: “Người trong ở hoàng tộc ai lại không muốn có được quyền lực và sức mạnh tối thượng chứ? Dù có là ở ngôi sao màu xanh thì cũng rất xem trọng môn đăng hộ đối, thích kết thông gia với nhà giàu chứ đừng nói là ở nơi đó của họ”.

Diệp Quân im lặng.

Chủ nhân bút Đại Đạo nói tiếp: “Cho dù thế nào, lần này chúng ta phải có được sự hỗ trợ của đế quốc Vĩnh Dạ, nếu không…”

Ánh mắt ông ta lóe lên vẻ lo lắng: “Một khi đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả ra tay, lúc đó tình cảnh của chúng ta sẽ trở thành rất rất khó khăn”.

Diệp Quân nhìn tận cuối tinh không ở phía xa không nói gì thêm.

Bất lực!

Lúc này hắn đã hiểu tại sao lại bất lực, nhiều lúc không phải ngươi muốn thế nào thì có thể thế ấy được.

Kiếm của mình còn lâu mới có thể thích làm gì thì làm như của mấy người cô cô.

Lúc này chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nói: “Ta đã cho người đi điều tra đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đó rồi”.

Diệp Quân không suy nghĩ nữa, nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Điều tra?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Chúng ta vẫn phải nắm rõ thực lực và thông tin của đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, nếu không đến lúc đó chúng ta sẽ bị thua thiệt”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Ông bảo ai đi điều tra?”

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Bí mật”.

Diệp Quân lắc đầu cười.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom