Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3233


Chương 3233

Triệu thành chủ cau mày: “Thời gian có thể đảo ngược à? Ngươi đang nghĩ gì vậy?”

Đảo ngược thời gian.

Diệp Quân không quan tâm đ ến Triệu thành chủ, trực giác nói với hắn rằng thời gian có thể đảo ngược.

Lúc này, Triệu thành chủ chợt nói: “Có thể trả vòng tay thời gian đó lại cho ta không?”

Diệp Quân nhìn thoáng qua Triệu thành chủ, sau đó nói: “Ông có thể hỏi Tiểu Bạch”.

Lúc này, Tiểu Bạch lấy một cây búa ra, nhìn Triệu thành chủ bằng ánh mắt giận dữ.

Thấy thế, khuôn mặt Triệu thành chủ nhăn nhó.

Diệp Quân chợt nói: “Triệu thành chủ, ông đi đi, bây giờ thành Đạo Cổ này là của ta”.

Triệu thành chủ giận dữ: “Các ngươi là cướp hay sao hả?”

Nhị Nha ở bên cạnh cất lời: “Là ông ra tay trước, nguyên tắc của chúng ta là cố gắng không ra tay trước, nếu đối phương chủ động thì chúng ta mới có thể ra tay”.

Triệu thành chủ phẫn nộ: “Ta không có ra tay trước, là ngươi ra tay trước, ta chỉ nói một câu là chướng mắt hắn ta thôi… Mắng người là sai sao hả?”

Nhị Nha bình tĩnh đáp: “Dù ông không ra tay trước, nhưng ta đã cảm nhận được sự thù địch của ông, theo lẽ thường thì tiếp sau đó ông sẽ ra tay, cho nên ta ra tay trước như thế gọi là ngăn chặn tổn thất kịp thời, ông hiểu chứ?”

Ngăn chặn tổn thất kịp thời!

Nét mặt Triệu thành chủ cứng đờ.

Thanh Tri và Thanh Đại nghe thấy thế cũng trợn mắt há mồm.

Thần Kỳ khẽ cười, nhìn Nhị Nha với vẻ hứng thú.

Nhị Nha nói tiếp: “Mọi người đều biết nhà họ Dương chúng ta rất nói lý lẽ, mà ông đã chọn không nói lý lẽ… Ông đúng là ngu ngốc”.

Mọi người: “…”

Triệu thành chủ giận đến mức đen mặt.

Thật sự là không đánh lại, nếu không…

Diệp Quân chợt nói: “Ông có phải là người của nền văn minh Sâm Lâm không?”

Triệu thành chủ im lặng.

Diệp Quân cười khẽ: “Xem ra ông cũng không phải người của nền văn minh Sâm Lâm”.

Triệu thành chủ nhìn thoáng qua Diệp Quân, không nói gì.

Ông ta thật sự không phải người của nền văn minh Sâm Lâm, lúc rời đi, nền văn minh Sâm Lâm đó gần như đã dẫn tất cả tộc nhân theo.

Diệp Quân chợt nói: “Có muốn đi theo ta không?”

Diệp Quân có suy nghĩ này là vì hắn muốn hiểu rõ toàn diện nền văn minh Sâm Lâm, dẫu sao nền văn minh Sâm Lâm này cũng không tỏ vẻ có thiện chí, mà trước mắt Triệu thành chủ này là người duy nhất có tiếp xúc với nền văn minh Sâm Lâm.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Triệu thành chủ cười khẩy: “Diệp công tử, ngươi mơ mộng viển vông quá rồi”.

Dứt lời, ông ta xoay người biến thành một tia hắc quang biến mất nơi chân trời.

Diệp Quân cười khẽ, cũng không có gì bất ngờ, hắn quay đầu nhìn về phía Thần Kỳ bên cạnh: “Cô có hiểu biết gì về nơi này không?”
 
Chương 3234


Chương 3234

Thần Kỳ gật đầu: “Hiểu được chút ít, nếu ngài muốn nắm rõ nơi này đương nhiên người tốt nhất để chọn là Triệu thành chủ kia, có điều rõ ràng ông ta sẽ không đi theo ngài, nhưng vẫn còn một người có thể… Ta dẫn ngài đi tìm người đó”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn nhìn Thanh Tri bên cạnh: “Thanh Tri, tạm thời cô đừng quay về tộc Tiên Linh, đợi sau đó giúp ta xử lý nơi này”.

Thanh Tri cười đáp: “Được”.

Bây giờ tộc Tiên Linh đã ổn định, cũng không cần cô ấy phải quan tâm gì nữa.

Diệp Quân gật đầu, sau đó đi xa cùng với Thần Kỳ.

Thanh Đại nhìn hai người đã đi xa, cất lời: “Sự lựa chọn của cô là đúng”.

Thanh Tri nhẹ giọng nói: “Các cô thật sự đều không định về tộc nữa sao?”

Thanh Đại lắc đầu: “Thật sự không còn gì để lưu luyến nữa rồi”.

Thanh Tri im lặng.

Thanh Đại nhìn về phía Thanh Tri: “Bây giờ tộc Tiên Linh chọn đi theo hắn sao?”

Thanh Tri gật đầu: “Phải”.

Thanh Đại nhìn Thanh Tri: “Chắc cô cũng biết là nền văn minh Sâm Lâm sắp quay lại rồi, đến lúc đó chắc chắn nền văn minh Sâm Lâm sẽ đánh một trận với nền văn minh Quan Huyên này”.

Thanh Tri gật đầu: “Ta biết”.

Thanh Đại nhất thời tỏ vẻ nghi ngờ: “Vậy mà cô vẫn quyết tâm đi theo hắn như thế…”

Thanh Tri cười khẽ: “Nền văn minh Sâm Lâm lấy gì để đấu với Diệp công tử chứ?”

Bây giờ cô ấy vẫn còn nhớ sự mạnh mẽ của người đàn ông áo xanh kia…

Nền văn minh Quy Giả còn ở trên nền văn minh Sâm Lâm, mà nền văn minh Quy Giả cung kính với người đàn ông áo xanh kia như thế nào…

Mười phần thần tính?

Dù nền văn minh Sâm Lâm có cao thủ mười phần thần tính thì vẫn chẳng là gì trước Diệp công tử này.

Thanh Đại gật đầu: “Hy vọng lựa chọn của cô là đúng”.

Dứt lời, cô ta xoay người rời đi.

Dưới sự hướng dẫn của Thần Kỳ, Diệp Quân đi tới trước một toà cung điện, sau khi đi vào trong, trong cung điện vô cùng vắng vẻ, chỉ có một ông lão đang ngồi đó.

Thấy Diệp Quân đi tới, ông lão nhìn thoáng qua hắn, nhưng không nói gì.

Thần Kỳ cười chào hỏi: “Chiết Lão, đã lâu không gặp”.

Ông lão gật đầu: “Chúc mừng cô, cuối cùng cũng tự do rồi”.

Thần Kỳ gật đầu: “Lần này ta đến đây là để nói chuyện giúp Diệp công tử”.

Chiết Lão cười nói: “Nha đầu cô vẫn thẳng thắn như xưa”.

Thần Kỳ cười nói: “Chiết Lão, Diệp công tử muốn tiếp nhận nơi này, nhưng hắn không quen thuộc về nó, vì thế muốn ông giúp đỡ”.

Chiết Lão quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, cậu có biết chuyện nền văn minh Sâm Lâm sắp trở về chưa?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Chiết Lão cười nói: “Biết nền văn minh Sâm Lâm sắp trở lại vẫn muốn tiếp nhận nơi này… Lợi hại”.
 
Chương 3235


Chương 3235

Diệp Quân hỏi: “Chiết Lão có hiểu biết nhiều về nền văn minh Sâm Lâm này không?”

Chiết Lão lắc đầu: “Ta cũng không biết nhiều, nhưng có một việc có thể chắc chắn đó là họ rất mạnh, hơn nữa lần này bọn họ trở về là định quản lý vũ trụ này một lần nữa”.

Dứt lời, lão ta nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử nên chuẩn bị tâm lý”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Dứt lời, hắn cười nói với Chiết Lão: “Chiết Lão có muốn ở lại giúp ta không?”

Chiết Lão im lặng.

Diệp Quân khẽ mỉm cười chờ đợi câu trả lời.

Nếu đối phương đồng ý đương nhiên là tốt, còn nếu không đồng ý thì cũng chẳng sao.

Một lát sau, Chiết Lão trầm giọng nói: “Lúc trước ta ở nơi này mỗi năm có được một trăm Tổ Nguyên…”

Diệp Quân cười đáp: “Mỗi năm ta cho ông hai trăm Tổ Nguyên”.

Chiết Lão nhìn Diệp Quân: “Được”.

Diệp Quân cười nói: “Hợp tác vui vẻ”.

Chiết Lão gật đầu: “Đi theo ta”.

Dứt lời, ông ta xoay người đi về phía sâu trong đại điện.

Diệp Quân và Thần Kỳ đi theo.

Dưới sự hướng dẫn của Chiết Lão, hai người nhanh chóng đi tới một địa cung, sau khi tiến vào trong, một quảng trường rộng lớn xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Thần Kỳ, quảng trường rộng khoảng mấy trăm nghìn trượng, người bình thường nhìn thoáng qua cũng không thể thấy được điểm cuối.

Mà trên quảng trường này có một vài vật thể khổng lồ bí ẩn.

Diệp Quân hơi tò mò: “Chiết Lão, đây là gì vậy?”

Chiết Lão trầm giọng nói: “Dưới quảng trường này có một trăm trận pháp truyền tống vô cùng khổng lồ, mà những thứ khổng lồ đó là phi thuyền đặc biệt do nền văn minh Sâm Lâm tạo ra trước đây…”

Nghe thấy thế, Diệp Quân lập tức thấy hứng thú, hắn nhìn về phía những vật khổng lồ kia, cẩn thận xem kỹ, quả nhiên có rất nhiều chỗ giống với tàu Quan Huyên do mẹ tạo ra.

Diệp Quân nói: “Có thể rời khỏi vũ trụ này để đến một vũ trụ chưa biết trước khác, trận pháp và những phi thuyền kia đúng là không đơn giản!”

Chiết Lão gật đầu: “Mấy năm qua, Triệu thành chủ vẫn luôn nghiên cứu vòng tay thời gian, phi thuyền và trận pháp, nhưng đã bao năm trôi qua vẫn không có thu hoạch gì…”

Diệp Quân lấy một lá bùa truyền âm ra liên lạc với Tiểu Ái, Tiểu Ái nói sẽ lập tức dẫn người tới giải quyết nơi này.

Trình độ khoa học kỹ thuật của nền văn minh Quan Huyên là rất tiên tiến, nhưng nền văn minh Quan Huyên vẫn rất hứng thú với trình độ khoa học kỹ thuật của nền văn minh khác, dù sao cũng có thể lấy mạnh bù yếu, nâng cao trình độ kỹ thuật của mình mà.

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, nhìn thấy, hắn sửng sốt.

Không phải Tiểu Bạch và Nhị Nha đã ở trong tháp đếm bảo vật rồi à?

Sao tự nhiên lại ra ngoài?

Tiểu Bạch nhìn xung quanh, sau đó chớp mắt rồi lại chớp mắt.

Diệp Quân vội hỏi: “Có bảo vật sao?”

Tiểu Bạch cười tươi, móng vuốt nhỏ ôm lấy đầu Diệp Quân liên tục xoa xoa.

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ: “Tháp gia, nó có ý gì vậy?”

 
 
Chương 3236


Chương 3236

Tiểu Tháp đáp: “Nó nói ngươi là một kẻ ham tiền”.

Diệp Quân: “…”

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay xuống đất, nó giậm nhẹ xuống đất, sau đó mặt đất khẽ rung lên, tiếp theo, vô số tia sáng phóng lên cao từ dưới lòng đất, sau đó tập trung trên không trung, tạo thành một ma trận hình tròn khổng lồ.

Thấy cảnh này, Diệp Quân sửng sốt.

Chiết Lão cũng cực kỳ ngạc nhiên: “Đây là… trận pháp được khởi động?”

Lão ta thấy hơi ngơ ngác, vì biết bao nhiêu năm qua Triệu thành chủ đã tìm rất nhiều trận pháp sư đến nghiên cứu trận pháp này nhưng đều không có thu hoạch, những trận pháp sư kia còn không hiểu được trận pháp này, đừng nói là khởi động nó.

Mà lúc này, tên nhóc vừa mới giẫm nhẹ một cái mà trận pháp đã khởi động?

Diệp Quân cũng hơi sợ hãi, nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, vì Tiểu Bạch có thể liên hệ với bất cứ loại linh vật nào, chắc chắn trận pháp này có trận linh của riêng nó.

Trong ma trận kia đột nhiên xuất hiện rất nhiều ngôi sao…

Chiết Lão ở bên cạnh nói với giọng điệu hưng phấn: “Đây là toạ độ vũ trụ…”

Lúc này, một giọng nói đáng sợ đột nhiên vang lên từ trong ma trận: “Ai dám thăm dò nền văn minh Sâm Lâm của ta đấy…”

Sau đó, một sức mạnh huỷ diệt đất trời dâng lên từ trong ma trận.

Diệp Quân thầm thấy sợ hãi!

Đây hoàn toàn không phải cao thủ chín phần thần tính!

Ít nhất cũng phải là mười phần thần tính!

Không thể chống lại!

Lúc này, một bóng người chắn trước mặt Diệp Quân.

Người đến chính là Nhị Nha, khi đối mặt với sức mạnh đáng sợ này, Nhị Nha không chút do dự lập tức biến hình, hai cái sừng nhanh chóng mọc lên trên đầu, sừng dê nhỏ lúc trước biến thành sừng trâu, cùng lúc đó, đuôi sau lưng cô bé cũng nhanh chóng dài ra, khí thế ác thú đáng sợ dâng lên từ trong cơ thể cô bé.

Nhị Nha đánh một quyền về phía bầu trời.

Ầm!

Cú đấm này khiến sức mạnh truyền tới từ trong trận pháp dịch chuyển kia phải dừng lại.

Nhưng sức mạnh đáng sợ vẫn chưa biến mất.

Hai bên liên tục giằng co!

“Hửm?”

Trong trận pháp truyền tống kia vang lên âm thanh ngạc nhiên.

Lúc này, Chiết Lão bên dưới vội nói: “Mau tắt trận pháp”.

Nghe thấy lời của Chiết Lão, Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó vung móng vuốt, nhanh chóng điều khiển trận linh, khiến nó tắt trận pháp.

Trận pháp nhanh chóng bị tắt, ma trận kia cũng chậm rãi biến mất.

Sức mạnh đáng sợ kia cũng biến mất theo.

Diệp Quân hỏi Nhị Nha: “Không sao chứ?”
 
Chương 3237


Chương 3237

Nhị Nha lắc đầu: “Không sao”.

Diệp Quân thầm thở phào, hắn quan sát Nhị Nha, không thể không nói Nhị Nha bây giờ đáng yêu giống như đúc Tiểu Bạch, đặc biệt là hai cái sừng trên đầu và đuôi sau lưng, khiến Nhị Nha trông rất giống một ác ma nhỏ.

Diệp Quân chớp mắt: “Nhị Nha, ta có thể sờ thử cái sừng này của ngươi không?”

Nhị Nha lạnh lùng nhìn Diệp Quân: “Ta có thể đánh ngươi một trận không?”

Diệp Quân cười to.

Rõ ràng thứ này không thể sờ linh tinh.

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay đến cạnh Nhị Nha, sau đó hai tay ôm lấy sừng Nhị Nha sờ một trận, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.

Diệp Quân thấy thế thì vô cùng hâm mộ.

Trong mắt Thần Kỳ ở bên cạnh cũng thế, cô ấy cũng thấy rất hứng thú với Tiểu Bạch và Nhị Nha, nhưng hai người chỉ khá thân thiết với Diệp Quân mà thôi.

Lúc này Diệp Quân chợt nói: “Khí thế bí ẩn khi nãy có lẽ là của cao thủ mười phần thần tính”.

Thần Kỳ gật đầu, nét mặt nặng nề: “Đại khái là thế”.

Mười phần thần tính!

Diệp Quân im lặng, bây giờ hắn không chắc nền văn minh Sâm Lâm có kiểu cao thủ Độc Khai Nhất Đạo hay không.

Lúc này, Thần Kỳ chợt nói: “Diệp công tử, chúng ta có thể đổi sang một nơi khác để nói chuyện chứ?”

Diệp Quân thôi suy nghĩ, hắn nhìn về phía Thần Kỳ, Thần Kỳ khẽ mỉm cười: “Ta muốn thỉnh giáo ngài một vài chuyện”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn nhìn về phía Chiết Lão bên cạnh: “Tiền bối, người của ta sắp đi đến nơi này rồi, lúc đó bọn họ sẽ tiếp quản chuyện ở đây, ông phối hợp với bọn họ nhé”.

Chiết Lão gật đầu: “Được”.

Sau khi nhìn thấy sức chiến đấu của Nhị Nha, bây giờ lão ta đã tôn trọng Diệp Quân hơn một chút.

Diệp Quân dẫn Nhị Nha và Tiểu Bạch cùng với Thần Kỳ xoay người rời đi.

Một lát sau, Diệp Quân đi theo Thần Kỳ vào trong một cánh rừng trúc, hai người chậm rãi bước đi trên con đường đá vụn.

Thần Kỳ cất lời: “Diệp công tử, ngài từng gặp cha ta đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Từng gặp một lần”.

Thần Kỳ quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Ông ấy là một người thế nào?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ở thời đại cũ, cha cô là một người rất tốt, phải nói là thần, nhân phẩm và tất cả mọi mặt của ông ấy đều vô cùng tốt, ta cũng rất kính nể ông ấy”.

Thần Kỳ gật đầu, không nói gì.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Cô chưa từng gặp cha mình à?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Chưa từng”.

Diệp Quân sửng sốt: “Sao có thể…”

Thần Kỳ cười nói: “Mẹ ta khá là cứng đầu…”

Diệp Quân hỏi: “Cô có hận họ không?”

 
 
Chương 3238


Chương 3238

Thần Kỳ lắc đầu: “Không hận”.

Diệp Quân nhìn Thần Kỳ, cô ấy lại nói: “Không có yêu thì lấy đâu ra hận?”

Diệp Quân thầm thở dài.

Thần Kỳ mỉm cười nói: “Nghe ngươi nói thế, ta biết dù cha ta không phải một người cha tốt, nhưng ông ấy là một người tốt”.

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Dứt lời, hắn mở lòng bàn tay, một quyển sổ tay xuất hiện, hắn đưa sổ tay cho Thần Kỳ: “Đây là quyển sổ tu luyện mà cha cô để lại, cô giữ lấy đi”.

Nhưng Thần Kỳ im lặng, không nhận lấy.

Diệp Quân nói: “Ta không muốn bàn luận gì về chuyện của cha mẹ cô, đây là thứ cha cô để lại, nó nên thuộc về cô”.

Thần Kỳ nhận lấy quyển sổ, sau đó khẽ nói: “Diệp công tử, cha mẹ ngài có đối xử tốt với ngài không?”

Diệp Quân gật đầu: “Rất tốt”.

Thần Kỳ khẽ mỉm cười: “Chúc mừng”.

Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Nếu cô muốn trở về hệ Ngân Hà thì ta có thể giúp cô”.

Thần Kỳ ngẫm nghĩ, sau đó đáp: “Tạm thời không muốn trở về”.

Diệp Quân thắc mắc: “Vì sao?”

Thần Kỳ cười nói: “Ta cũng muốn tu luyện để mình mạnh mẽ hơn, sau đó trở về ra oai”.

Diệp Quân ngây người, một lúc sau hắn bật cười: “Được, khi nào cô muốn trở về cứ nói với ta một tiếng, ta sẽ đưa cô về miễn phí”.

Thần Kỳ gật đầu: “Được”.

Diệp Quân lại nói: “Cô còn chỗ nào khác để đi không? Nếu không có thể đến Tiên Bảo Các của mẹ ta, cô đến từ hệ Ngân Hà chắc chắn sẽ rất thích chỗ của bà ấy, vì mẹ ta cũng là người của hệ Ngân Hà”.

Thần Kỳ hơi ngạc nhiên: “Mẹ ngài đến từ hệ Ngân Hà sao?”

Diệp Quân cười đáp: “Đúng thế, nếu nói đúng hơn thì ta cũng xem như một nửa người của hệ Ngân Hà”.

Thần Kỳ cười khẽ, sau đó nói: “Thế thì là đồng hương gặp nhau rồi!”

Diệp Quân cười to, như nghĩ đến điều gì, hắn đột nhiên lấy một chiếc nhẫn không gian ra đưa cho Thần Kỳ, sau đó nói: “Thần Kỳ cô nương, đây là một ít Tổ Mạch trước đây cha cô để lại cho ta, bây giờ ta trả lại nó cho cô”.

Thần Kỳ nhìn nhẫn không gian trước mặt, sau đó cười nói: “Đây là cha ta để lại cho ngài mà”.

Diệp Quân lắc đầu: “Nếu ông ấy không có con cháu thì ta có thể yên tâm nhận lấy, nhưng nếu có, hơn nữa cô cũng tốt tính thì đương nhiên là phải trả lại rồi”.

Thần Kỳ im lặng nhìn nhẫn không gian trước mặt.

Diệp Quân đặt nhẫn không gian vào tay Thần Kỳ, sau đó nói: “Nếu cô muốn trở về hệ Ngân Hà thì có thể nói với ta bất cứ lúc nào, còn nếu không muốn về thì cũng có thể đi đến Tiên Bảo Các của ta”.

Thần Kỳ nhìn Diệp Quân, vẫn không nói một lời.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Người của ta đã đến chỗ trận pháp dịch chuyển kia rồi, ta phải đến đó xem sao, sau này chúng ta lại nói chuyện với nhau”.

Dứt lời, hắn xoay người ngự kiếm rời đi.

Thần Kỳ im lặng nhìn nhẫn không gian trong tay.
 
Chương 3239


Chương 3239

Lúc này, một người đàn ông trung niên xuất hiện sau lưng Thần Kỳ, người đó chính là Triệu thành chủ kia.

Triệu thành chủ cung kính hành lễ với Thần Kỳ, sau đó hỏi: “Chủ tử, vì sao người lại không ra tay?”

Thần Kỳ quay đầu nhìn Triệu thành chủ, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi, lập tức quỳ xuống run rẩy nói: “Thuộc hạ lỡ lời, xin chủ tử tha lỗi”.

Thần Kỳ bình tĩnh nói: “Ta ra tay làm gì? Để lấy quyển sổ à? Ông không thấy người ta đưa không cho ta sao. Hơn nữa còn cho thêm mười mấy tổ mạch nữa…”

Triệu thành chủ nhìn Thần Kỳ, không dám nói một lời.

Thần Kỳ nhìn quyển sổ trong tay, cô ấy thoáng dùng sức, quyển sổ lập tức bốc cháy.

Triệu thành chủ tỏ vẻ ngơ ngác.

Lúc này sau khi đốt cháy quyển sổ kia, một quyển trục bí ẩn chợt xuất hiện.

Thần Kỳ nhận lấy quyển trục, cô ấy nhìn thoáng qua, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại: “Không thể không nói ông thật sự là một nhân vật rất lợi hại”.

Mười phần thần tính!

Quyển trục này là phương pháp tu luyện mười phần thần tính.

Sau tám phần thần tính, càng đi lên càng khó tu luyện, hơn nữa trên đời không hề có phương pháp tu luyện nào để bước ra được bước cuối cùng, trở thành chín phần thần tính, đây cũng là lý do vì sao trên đời có ít cao thủ chín phần thần tính như thế.

Mà trong quyển trục này không chỉ có cách tu luyện mười phần thần tính mà còn có cách tu luyện chín phần thần tính.

Một cách thức tu luyện hoàn chỉnh!

Hơn nữa còn nói rõ chi tiết sự khác nhau giữa chín phần và mười phần thần tính.

Thần Kỳ nhẹ giọng nói: “Nếu ông ta chịu sống tiếp chắc chắn sẽ có thể dẫn nền văn minh Thần Nhất đi tới một tầm cao mới”.

Chỉ dựa vào quyển trục này cũng đủ để sáng tạo ra một nền văn minh vô cùng huy hoàng rồi.

Hơn nữa, cấp bậc mà Thần Nhất đi tới không chỉ dừng lại ở đó, vì ở cuối quyển trục này còn nhắc tới nhân tính.

Nhân tính và thần tính cùng tồn tại!

Độc Khai Nhất Đạo!

Nhưng đến nhân tính và thần tính cùng tồn tại và Độc Khai Nhất Đạo thì đã hết.

Trong mắt Thần Kỳ lộ vẻ tiếc nuối.

Nếu Thần Nhất chịu sống tiếp chắc chắn có thể nghiên cứu ra được con đường tu luyện hoàn toàn mới cho người đời sau của vũ trụ Thần Nhất.

Không đúng, ông ấy đã mở ra một con đường hoàn toàn mới rồi.

Tiếc là những người từng đi theo ông ấy đều đã thay đổi.

Đây cũng là lý do ông ấy để quyển sổ lại cho Diệp Quân chứ không phải Chúng Thần Điện.

Thật ra những vị thần kia trong Chúng Thần Điện đều không biết mình đã đánh mất cái gì, nếu bọn họ tiếp tục duy trì trật tự Thần Nhất để lại, chắc chắn Thần Nhất sẽ để truyền thừa này lại cho họ…

Tình yêu, sự nghiệp đều thất bại.

Lúc này, Triệu thành chủ chợt nói: “Chủ tử, nền văn minh Sâm Lâm đã quyết định sẽ tiêu diệt Diệp Quân và nền văn minh Quan Huyên sau lưng hắn rồi…”
 
Chương 3240


Chương 3240

Ông ta cảm thấy là mình nên nhắc nhở.

Thần Kỳ quay đầu nhìn Triệu thành chủ, cười nói: “Dù gì ông cũng là cao thủ chín phần thần cảnh, sao lại không có chút gan dạ nào vậy?”

Triệu thành chủ cúi đầu im lặng.

Thần Kỳ nhìn về phía nhẫn không gian và quyển trục trong tay, sau đó nói: “Diệp công tử này khá tốt, là một người chân thành”.

Nghe thấy lời của Thần Kỳ, sắc mặt Triệu thành chủ lập tức trổ nên khó coi, chủ tử của ông ta thích tên ẻo lả kia sao?

Nghĩ vậy, sắc mặt ông ta càng khó coi hơn.

Vì chuyện này hoàn toàn có khả năng!

Dù sao tên ẻo lả kia thật sự rất đẹp.

Thần Kỳ chậm rãi nhắm mắt lại: “Bây giờ ta đâm hắn một đao… thì hơi tệ. Hay là ta đâm nền văn minh Sâm Lâm một đao nhé!”

Chết tiệt?

Triệu thành chủ ở bên cạnh hoàn toàn sững sờ.



Diệp Quân trở lại khu vực trận pháp dịch chuyển kia một lần nữa, lúc này Tiểu Ái đã dẫn theo một nhóm người đến.

Thấy Diệp Quân, Tiểu Ái khẽ mỉm cười: “Người của chúng ta đã bắt đầu nghiên cứu rồi”.

Diệp Quân vội hỏi: “Thế nào?”

Tiểu Ái đáp: “Dựa vào ma trận người miêu tả cho chúng ta trước đó, chúng ta đã có thể chắc chắn đó là toạ độ của một vũ trụ, nhưng cách rất xa chỗ chúng ta”.

Nói đến đây, nó chợt hỏi: “Có phải bọn họ muốn trở về không?”

Diệp Quân gật đầu.

Tiểu Ái nhẹ giọng nói: “Nếu bọn họ muốn trở về chắc chắn chỉ có thể đi qua trận pháp dịch chuyển này… Nói cách khác chúng ta có thể chôn Tinh Đạn ở đây, đợi đến khi bọn họ trở về thì phát nổ chúng”.

Diệp Quân: “…”

Nghe Tiểu Ái nói thế, Diệp Quân suy ngẫm rồi nói: “Ta nghĩ có thể”.

Vì nền văn minh Sâm Lâm đã thể hiện ý đối địch với hắn, hai bên chắc chắn sẽ nổ ra một trận chiến.

Nếu phải có một trận chiến, vậy tại sao không ra tay trước?

Sau khi được Diệp Quân cho phép, Tiểu Ái nói: “Để ta sắp xếp”.

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Dứt lời, hắn nhìn mấy phi thuyền kia, sau đó nói: “Nghiên cứu thế nào rồi?”

Tiểu Ái nói: “Vừa rồi bọn ta đã thảo luận, quả thật là một loại phi thuyền rất đặc biệt, cực kỳ tân tiến. Theo phán đoán sơ bộ, phi thuyền cộng với trận pháp này là lợi dụng thời gian để tiến hành nhảy vào một không gian, rất giống với trạm không gian vũ trụ mà chúng ta xây dựng nên”.

Diệp Quân nói: “Có chỗ đáng để học hỏi không?”

Tiểu Ái gật đầu: “Đúng vậy, chẳng hạn như nguyên tắc thời gian này, trận pháp trợ giúp và cả vật liệu tổng hợp đặc biệt của phi thuyền này đều đáng để chúng ta học tập, nhưng bây giờ nền văn minh công nghệ của chúng ta không thua kém họ, vì chỉ cần trạm không gian vũ trụ của chúng ta được xây dựng thì cũng có thể thực hiện các bước nhảy vào không gian”.

Diệp Quân cười nói: “Ở đây giao cho ngươi vậy”.
 
Chương 3241


Chương 3241

Tiểu Ái cười nói: “Được”.

Diệp Quân xoay người rời đi.

Bây giờ hắn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó là tu luyện.

Lần này hắn định tu luyện mức cao hơn, tìm Nhị Nha tu luyện.

Trong Tiểu Tháp.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô, cô bé nhìn Diệp Quân trước mặt: “Ngươi chắc chắn chứ?”

Diệp Quân gật đầu.

Bây giờ thực lực của hắn vẫn chưa đủ, không nói đến mấy cái khác, ít nhất phải có khả năng đánh lại cường giả chín phần thần tính.

Nhị Nha nói: “Vậy bắt đầu đi”.

Diệp Quân gật đầu, mấy chục thanh ý kiếm bỗng lao ra từ xung quanh Nhị Nha, nhưng Nhị Nha lại không động đậy, để mặc những thanh kiếm đó chém vào người mình.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Tất cả kiếm ý đều bị chấn động đẩy ra xa, Nhị Nha lại chẳng có việc gì.

Thấy thế, Diệp Quân cảm thấy cạn lời.

Sao mà luyện được vậy thế?

Nhị Nha hoàn toàn có thể đứng ở đây mặc cho hắn chém cũng không đánh trả.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô, sau đó nói: “Còn nữa không?”

Diệp Quân bị đả kích.

Bây giờ hắn hơi nhớ tiền bối An rồi.

Tập luyện với tiền bối An, bà ấy sẽ tiếp chiêu, có thể chỉ bảo hắn, còn tập với Nhị Nha, hắn chẳng có cách nào cả.

Vì ngươi chém cô bé, cô bé cũng không thèm tránh.

Nhị Nha bỗng xòe tay ra, một chiếc nhẫn chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là cái gì?”

Nhị Nha nói: “Là Tổ Mạch vừa rồi Tiểu Bạch lấy được, đều cho ngươi hết đấy”.

Diệp Quân sửng sốt, sau đó nói: “Đây… đều cho ta hả?”

Nhị Nha gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân hơi cảm động: “Nhị Nha, đây… ta hơi ngại”.

Mặc dù nói như thế nhưng động tác trên tay lại rất nhanh, cất chiếc nhẫn vào.

Mười mấy Tổ Mạch.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô rồi nói: “Bây giờ ý chí chiến đấu của ngươi đã rất cao. Nếu ngươi muốn đánh bại cường giả chín phần thần tính, ngươi chỉ có thể cải thiện cảnh giới của mình, để bản thân cũng bắt đầu tu luyện thần tính, nếu không chỉ dựa vào ý chí chiến đấu, ngươi rất khó có thể đánh bại cường giả chín phần thần tính”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu”.

Cảnh giới Thần Đạo!

Hắn biết hắn phải bắt đầu tiếp xúc với thần tính này rồi.

Ngay lúc này một giọng nói bỗng vang lên trong đầu Diệp Quân.

Chính là giọng của Tiểu Ái.
 
Chương 3242


Chương 3242

Một lúc sau, Diệp Quân ra khỏi Tiểu Tháp, hắn lại đến trận pháp dịch chuyển đặc biệt đó, lúc này trận pháp đó đã khởi động.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là?”, Tiểu Ái nói: “Không phải do chúng ta khởi động, là phía đối diện”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Có người muốn đến đây ư?”

Tiểu Ái khẽ gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân híp mắt.

Lúc này Thần Kỳ bỗng xuất hiện, cô ấy nhìn trận pháp khởi động đó, sau đó nói: “Nền văn minh Sâm Lâm có người sắp đến ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Thần Kỳ quay đầu nhìn Diệp Quân: “Ngài có dự định gì?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra ta rất muốn biết tại sao họ muốn quay lại”.

Thần Kỳ cười nói: “Nguyên nhân có thể rất nhiều, chẳng hạn bây giờ vũ trụ nơi họ sống đang trải qua Vũ Trụ Kiếp”.

Diệp Quân cười nói: “Có thể có khả năng này”.

Thần Kỳ nhìn trận pháp dịch chuyển: “Sắp đến rồi”.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn trận pháp dịch chuyển đó, không lâu sau một bóng người xuất hiện trong trận pháp, người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.

Cường giả chín phần thần tính!

Nhưng không phải là bản thể, chỉ là một bóng người.

Điều này khiến Diệp Quân khá ngạc nhiên.

Chỉ dịch chuyển một bóng người mờ ảo đến thôi sao?

Sau khi xuất hiện, người đàn ông trung niên nhìn xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp. Không lâu sau, ông ta nhìn Diệp Quân bên dưới: “Ngươi là vua hiện giờ của nền văn minh Quan Huyên à?”

Diệp Quân khá ngạc nhiên: “Các ngươi biết ta ư?”

Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: “Ngươi nói xem?”

Diệp Quân khẽ cười: “Nói mục đích đến đây của ông đi”.

Người đàn ông trung niên liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Sau khi bọn ta trở về, nơi này chỉ có thể có một nền văn minh nên ngươi có hai con đường để đi, một là đầu hàng, hai là đưa theo nền văn minh Quan Huyên của ngươi biến mất khỏi thế giới này… À đúng rồi, nếu ngươi muốn đầu hàng thì phải đưa theo đầu của ông nội ngươi đến đầu hàng, nếu không bọn ta sẽ không thừa nhận”.

Diệp Quân bật cười.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Ngươi cảm thấy rất nực cười sao?”

Diệp Quân cười nói: “Muốn đầu của ông nội ta à?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Một người lấy cái đầu để đổi lấy sự tồn tại của toàn bộ nền văn minh của ngươi, ngươi vẫn được hời”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta không thể quyết định được chuyện này, đến lúc đó ta dẫn ông nội ta đến nói chuyện với các ông, các ông thấy thế nào?”

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Được thôi, đến lúc đó ngươi đừng thất hứa”.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chắc chắn sẽ không”.
 
Chương 3243


Chương 3243

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Hy vọng đến lúc đó ngươi có thể tự tin, thong dong như hôm nay”.

Dứt lời, cả người ông ta bỗng trở nên mờ ảo.

Chẳng mấy chốc đã biến mất, sau khi người đàn ông trung niên biến mất, trận pháp dịch chuyển cũng ổn định lại.

Thần Kỳ ở một bên bỗng nói: “Diệp công tử, nền văn minh Sâm Lâm này đang tuyên chiến với ngài, ngài có tự tin không?”

Diệp Quân nói: “Ta không”.

Thần Kỳ sửng sốt, chỉ nghe Diệp Quân nói: “Ông nội ta có”.

Thần Kỳ chớp mắt: “Có phải ông nội ngài đánh nhau rất giỏi không?”

Diệp Quân cười nói: “Cũng ổn, mạnh hơn ta một chút, ha ha”.

Thần Kỳ liếc nhìn Diệp Quân: “Ôi vãi”.

Diệp Quân bật cười.

Thần Kỳ bỗng nói: “Diệp công tử, ta dẫn ngài đến một nơi”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Nơi nào?”

Thần Kỳ cười nói: “Đi theo ta”.

Dứt lời, cô ấy xoay người rời đi.

Diệp Quân đi theo.

Không lâu sau, Thần Kỳ dẫn Diệp Quân đến một dãy núi.

Trên đường đi, Diệp Quân hỏi: “Thần Kỳ cô nương, cô muốn dẫn ta đi đâu?”

Thần Kỳ cười nói: “Sắp đến rồi”.

Diệp Quân bỗng nói: “Thần Kỳ cô nương rất quen thuộc nơi này nhỉ?”

Thần Kỳ chớp mắt: “Vẫn ổn”.

Diệp Quân nhìn Thần Kỳ, khẽ cười không nói gì.

Diệp Quân không ngốc, Thần Kỳ cô nương trước mặt này trông không giống một người bị mắc kẹt, hơn nữa kể từ khi gặp nhau đến nay, hắn thấy Thần Kỳ cô nương này cực kỳ bình tĩnh và thong dong, ngay cả khi đối mặt với những người của nền văn minh Sâm Lâm, ánh mắt cũng rất bình tĩnh, không hề kinh sợ.

Vẻ tự tin này toát ra từ trong xương cốt.

Mà một người có thể tự tin như thế chắc chắn là người có thực lực.

Thật ra nghĩ cũng thấy rất bình thường, dù sao cũng là con gái của Thần Nhất, hơn nữa còn là người xuyên không, chắc sẽ không tầm thường như thế.

Nhưng hắn không vạch trần vì hiện giờ Thần Kỳ cô nương này không có ý đối địch với hắn.

Chẳng mấy chốc, Thần Kỳ dẫn Diệp Quân đến chỗ sâu trong một hẻm núi, Thần Kỳ dừng lại, cô ấy chỉ về phía xa, Diệp Quân nhìn theo hướng cô ấy chỉ, cách đó cả trăm trượng có một cây cổ thụ khô héo.

Diệp Quân hơi ngờ vực: “Đây là?”

Thần Kỳ cười nói: “Có biết nền văn minh Sâm Lâm đ ến như thế nào không?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Sẽ không phải là vì cây cổ thụ này chứ?”

Thần Kỳ gật đầu: “Đúng thế”.
 
Chương 3244


Chương 3244

Diệp Quân ngạc nhiên: “Cây cổ thụ?”

Thần Kỳ nhìn cây cổ thụ, khẽ nói: “Đây không phải là cây bình thường, tên là Đạo Cổ Thụ, lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm chẳng qua chỉ là một nền văn minh nhỏ, cho đến một ngày họ phát hiện ra cây cổ thụ này, sau đó đã đạt được phương pháp tu luyện tối cao vô thượng từ cây cổ thụ này… Sau đó họ bắt đầu nhanh chóng vực dậy”.

Diệp Quân nhìn cái cây khô đó, nhíu mày: “Nhờ vào cây này hả?”

Thần Kỳ gật đầu: “Chính nhờ Đạo Cổ Thụ này mà nền văn minh Sâm Lâm trở nên mạnh mẽ hơn, phương pháp tu luyện của nền văn minh Sâm Lâm và kỹ thuật bí ẩn mà họ nắm giữ đều đến từ Đạo Cổ Thụ này…”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Họ không đem theo cây này đi sao?”

Thần Kỳ cười nói: “Vì cái cây này đã chết rồi. Hơn nữa rất nhiều năm trước cái cây này cũng không có tác dụng gì nữa. Bây giờ cái cây này với họ còn chẳng bằng nguyên liệu bỏ đi”.

Diệp Quân đi đến trước Đạo Cổ Thụ, hắn nhìn kỹ một chút, quả nhiên Đạo Cổ Thụ đã chết, không còn chút khí tức nào, hơn nữa đã chết rất nhiều năm, thân cây cũng đã dần dần mục rỗng.

Vẻ mặt Thần Kỳ phức tạp: “Ai mà ngờ cây cổ thụ khô héo trước mặt này lại chính là Đạo Cổ Thụ trước kia chứ, nền văn minh Sâm Lâm trở nên hùng mạnh, vượt qua kiếp nạn đều nhờ nó”.

Diệp Quân bỗng hỏi: “Tại sao nó lại chết?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Ta không biết, chuyện này cũng không có ghi chép nào trong nền văn minh Sâm Lâm, rất kỳ lạ”.

Diệp Quân suy ngẫm, sau đó gọi Tiểu Bạch ra: “Tiểu Bạch, ngươi có thể làm cho cây cổ thụ này sống lại không?”

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó sờ vào Đạo Cổ Thụ trước mặt, một lúc sau nó nhắm mắt lại, sau đó từng nguồn năng lượng bí ẩn bỗng rót vào Đạo Cổ Thụ đó.

Mới đầu không có động tĩnh gì, nhưng chẳng mấy chốc cây cổ thụ đó khẽ lay động.

Thấy thế, Thần Kỳ ở một bên sửng sốt, có thể sống lại thật à?

Ngay lúc này bỗng xảy ra dị biến, cây cổ thụ đột nhiên chấn động mạnh, sau đó một cánh tay khô héo chui ra từ trong thân cây, lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.

Diệp Quân biến sắc, lúc này hắn cảm nhận được nguy cơ chết chóc chưa từng thấy.

Ầm!

Ngay lúc này đỉnh đầu Diệp Quân bỗng nứt toác, một thanh kiếm phá tan không trung lao ra.

Kiếm Hành Đạo!

Cùng lúc đó một giọng nói lạnh lùng vang lên khắp đất trời: “Động vào nó thử xem”.

Người phụ nữ váy trắng!

Đây là lần đầu tiên từ trước đến nay Thiên Mệnh Váy Trắng chủ động ra tay.

Bàn tay khô héo kia dừng lại cách lông mày Diệp Quân vài centimet.

Trời đất trở nên yên tĩnh.

Diệp Quân nhìn bàn tay khô héo trước mặt, tay không có huyết sắc, giống như xác khô, trên tay cũng không có bất kỳ sức mạnh nào dao động, nhưng lại khiến hắn cảm nhận được một loại cảm giác nguy hiểm chết chóc chưa từng có.

Hắn chưa từng có cảm giác này.

Lúc cô cô váy trắng chọn chủ động ra tay, hắn biết bàn tay khô héo trước mặt đáng sợ hơn hắn tưởng tượng.

Đó không phải là thứ mà bây giờ hắn có thể đấu lại.
 
Chương 3245


Chương 3245

Thần Kỳ nhìn kiếm Hành Đạo trên đỉnh đầu Diệp Quân với vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Tuyệt vọng!

Trước mặt thanh kiếm này, cô ấy thấy trong lòng dâng lên cảm giác tuyệt vọng.

Sao có thể chứ?

Thần Kỳ kinh ngạc, không thể tin nổi.

Lúc này, bàn tay khô kia từ từ thu lại.

Cảm giác nguy hiểm chết chóc bao trùm trái tim Diệp Quân chợt biến mất, như thể chưa từng xuất hiện.

Kiếm Hành Đạo khẽ run lên rồi biến mất.

Mọi thứ trở lại như ban đầu.

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ trước mặt, lúc này, Đạo Cổ Thụ đã dần sống lại, vài cành lá chuyển sang màu xanh.

Sống lại rồi!

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ dần sống lại, nhíu chặt mày lại.

Thần Kỳ cũng cau mày.

Nhưng không phải vì Đạo Cổ Thụ, bởi vì cô ấy đã lường trước được sức mạnh của Đạo Cổ Thụ. Điều khiến cô ấy bất ngờ là thanh kiếm vừa xuất hiện.

Chỉ một thanh kiếm đã có thể trấn áp Đạo Cổ Thụ.

Lúc này, cô ấy chợt hiểu ra tại sao Diệp Quân lại dám đối đầu với nền văn minh Sâm Lâm.

Diệp Quân nói: “Tiểu Bạch, ngươi có thể nói chuyện với Đạo Cổ Thụ không?”

Tiểu Bạch nhìn Đạo Cổ Thụ, khẽ gật đầu, nó vẫy nóng vuốt nhỏ, một lúc sau, một bóng hình từ trong Đạo Cổ Thụ bay ra, bóng hình đó dần hiện rõ, nhưng Diệp Quân vẫn không nhìn rõ dáng vẻ của đối phương.

Đạo Cổ Thụ Linh!

Diệp Quân có thể cảm nhận được đối phương đang nhìn mình.

Diệp Quân nói: “Xin chào, chúng ta có thể nói chuyện không?”

Một lúc sau, Đạo Cổ Thụ Linh mới nói: “Nói chuyện gì?”

Diệp Quân cười nói: “Nói về văn minh Sâm Lâm”.

Bùm!

Bỗng chốc, một sức ép đáng sợ bao trùm xung quanh.

Diệp Quân cau mày.

Lúc này, Tiểu Bạch nổi giận chỉ vào Đạo Cổ Thụ Linh, nhanh chóng vung móng vuốt.

Hiển nhiên, Tiểu Bạch vô cùng bất mãn với sự thù địch mà Đạo Cổ Thụ Linh thể hiện.

Tiểu Tháp nói: “Để ta phiên dịch cho ngươi. Ý của Tiểu Bạch là nếu ngươi dám tỏ thái độ thù địch lần nữa thì nó sẽ nuốt linh hồn của ngươi, nó không đùa đâu”.

Đạo Cổ Thụ Linh trầm mặc một lúc, thái độ thù địch dần biến mất.

Thần Kỳ cười nói: “Đạo Cổ Thụ, Ngươi hiểu lầm rồi, bọn ta không phải đến từ văn minh Sâm Lâm, còn nữa, dù sao vị Tiểu Bạch linh tổ này cũng đã cứu ngươi, ngươi không cảm ơn thì cũng không nên tỏ thái độ như vậy”.

Tiểu Bạch nhìn Thần Kỳ, vùng vẫy móng vuốt.

Thần Kỳ chớp mắt nói: “Cảm ơn!”
 
Chương 3246


Chương 3246

Diệp Quân hơi bất ngờ: “Cô hiểu động tác tay của nó sao?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Nhìn không hiểu, nhưng ta biết nó đang khen ta”.

Tiểu Bạch: “…”

Diệp Quân: “…”

Đạo Cổ Thụ không tỏ thái độ thù địch nữa, nhưng cũng không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Chúng ta đi thôi”.

Nói xong hắn kéo Tiểu Bạch rời đi.

Thần Kỳ nhìn Đạo Cổ Thụ, cười nói: “Vết thương của ngươi vẫn chưa khỏi hẳn nhỉ? Ở thế gian này, ngoại trừ Tiểu Bạch linh tổ, còn ai có thể giúp ngươi nữa? Vậy mà còn tỏ thái độ với bọn họ, ngươi đúng là hai mặt!”

Nói xong cô ấy xoay người rời đi.

Đạo Cổ Thụ nói: “Hai mặt là ý gì?”

Thần Kỳ chớp mắt nói: “Ý là rất thông minh”.

Nói xong, cô ấy lập tức bỏ chạy.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ Linh đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Tiểu Bạch, cô ấy dần hiện thành một cô gái.

Cô gái mặc váy màu xanh lá, tóc dài màu lam đậm, ánh mắt không có một tia cảm xúc, giống như một khối băng ngàn năm.

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ Linh, không nói gì.

Đạo Cổ Thụ Linh nói: “Ngươi muốn biết chuyện gì?”

Diệp Quân nói: “Ta nghe Thần Kỳ cô nương nói, nền văn minh Sâm Lâm trở nên mạnh hơn là nhờ cô?”

Đạo Cổ Thụ Linh đáp: “Đúng vậy”.

Diệp Quân nói: “Vậy cô không phải người của văn minh Sâm Lâm ư?”

Đạo Cổ Thụ Linh đáp: “Không phải”.

Diệp Quân tò mò hỏi: “Vậy cô đến từ đâu?”

Đạo Cổ Thụ Linh nhìn Diệp Quân, nói: “Kỷ nguyên Quy Nhân”.

Diệp Quân nhíu mày: “Chưa nghe bao giờ”.

Thần Kỳ bên cạnh nói: “Nền văn minh Quy Nhân”.

Đạo Cổ Thụ Linh nhìn Thần Kỳ, không nói gì.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Thần Kỳ cô nương biết sao?”

Thần Kỳ cười nói: “Nền văn minh Quy Nhân là nền văn minh vũ trụ trước văn minh Thần Tri, về sau hình như đã bị Vũ Trụ Kiếp hủy hoại, nhưng ta cũng không biết có đúng hay không”.

Vừa nói cô ấy nhìn Đạo Cổ Thụ Linh.

Đạo Cổ Thụ Linh lắc đầu: “Không phải Vũ Trụ Kiếp, bọn ta bị các nền văn minh vũ trụ khác xâm chiếm”.

Nghe vậy, Thần Kỳ nheo mắt lại: “Nền văn minh vũ trụ nào?”

Đạo Cổ Thụ Linh im lặng, nhưng vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Diệp Quân nói: “Có phải nền văn minh Quy Giả không?”

Đạo Cổ Thụ Linh nhìn Diệp Quân với vẻ ngạc nhiên: “Ngươi biết văn minh Quy Giả ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Biết chút ít”.

Vẻ mặt của Đạo Cổ Thụ Linh trở nên quỷ quái.

Diệp Quân cười nói: “Sao thế?”

Đạo Cổ Thụ Linh nói: “Văn minh Quy Giả là văn minh vũ trụ cấp bốn, cách nơi này rất xa, với thực lực bây giờ của ngươi, cả đời này cũng không thể tới đó… Sao ngươi có thể nghe nói về bọn họ?”

Thần Kỳ quay lại nhìn Diệp Quân với vẻ tò mò.

Cô ấy cũng biết một chút về văn minh Quy Giả, nhưng điều cô ấy bất ngờ là Diệp công tử cũng biết.

Diệp Quân nói: “Ta chỉ nghe nói đến thôi, chứ không quen bọn họ. Đạo Cổ cô nương, là bọn họ đã hủy hoại văn minh Quy Nhân sao?”

Đạo Cổ Thụ Linh lắc đầu: “Không phải, là văn minh Thiên Hành đã hủy hoạt văn minh Quy Nhân bọn ta, đó là một nền văn minh đáng sợ”.

Nền văn minh Thiên Hành!

Diệp Quân nhíu mày: “Bọn họ và văn minh Quy Giả, ai mạnh hơn?”
 
Chương 3247


Chương 3247

Đạo Cổ Thụ Linh trầm giọng nói: “Nền văn minh Thiên Hành là nền văn minh chuẩn cấp năm, nhưng theo thông tin ta có được lúc đầu, trước đây văn minh Quy Giả đã từng đại chiến với văn minh Thiên Hành, cuối cùng văn minh Quy Giả đã bị đánh bại, nhưng không bị hủy diệt, điều này khiến ta rất khó hiểu”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Quan Huyên bọn ta thuộc cấp độ mấy?”

Đạo Cổ Thụ nhìn Diệp Quân: “Thực lực của ngươi đạt cấp độ nào trong văn minh Quan Huyên?”

Diệp Quân đáp: “Người mạnh nhất!”

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Vậy nền văn minh Quan Huyên các ngươi thuộc vào nền văn minh rác rưởi, không xếp hạng”.

Diệp Quân sững sờ.

Thần Kỳ không nhịn được, bật cười lớn.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ nói: “Người vừa ngăn ta giết ngươi có phải người của văn minh Quan Huyên không?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”

Đạo Cổ Thụ nhíu mày: “Bà ta là người của nền văn minh Quan Huyên, sao ngươi dám nói ngươi là người mạnh nhất của nền văn minh Quan Huyên chứ? Ngươi vô liêm sỉ vậy sao?”

Diệp Quân: “…”

Thần kỳ nhanh chóng đứng ra hòa giải: “Đạo Cổ Thụ, nếu người phụ nữ đó là người nền văn minh Quan Huyên thì nền văn minh Quan Huyên thuộc cấp độ mấy?”

Đạo Cổ Thụ trầm mặc một lúc rồi nói: “Ta không biết”.

Thần Kỳ hơi bất ngờ: “Sao lại nói vậy?”

Đạo Cổ Thụ nói: “Ta không biết nhát kiếm lúc nãy của bà ta chỉ là tùy ý hay đã sử dụng hết sức… Nói một cách đơn giản, ta không biết giới hạn của bà ta ở đâu, vì vậy không thể đánh giá chính xác. Nhưng có thể chắc chắn sức mạnh của nhát kiếm đó đã vượt qua văn minh cấp ba, bởi vì nền văn minh Quy Nhân đã đạt đến nền văn minh cấp ba”.

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân.

Rõ ràng là muốn biết nhát kiếm kia là tùy ý hay đã dùng hết sức.

Thần Kỳ cũng nhìn Diệp Quân, cô ấy cũng tò mò thực lực của chủ nhân thanh kiếm.

Diệp Quân nói: “Ta cũng không biết bà ấy mạnh đến mức nào, ta chỉ biết bà ấy chưa bao giờ tung ra nhát kiếm thứ hai”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Ta có thể gặp người đó không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Bây giờ e là không được”.

Đạo Cổ Thụ hơi thất vọng.

Diệp Quân nói: “Nền văn minh Sâm Lâm thuộc văn minh cấp mấy?”

Nghe đến văn minh Sâm Lâm, vẻ mặt của Đạo Cổ Thụ trở nên lạnh lùng.

Thấy vậy, Diệp Quân tò mò hỏi: “Cô từng xảy ra chuyện không vui với bọn họ sao?”

Đạo Cổ Thụ trầm mặc một lúc rồi nói: “Sau khi nền văn minh Quy Nhân bọn ta bị hủy diệt, vì một số lý do đặc biệt ta đã trốn thoát được. Sau đó ta lưu lạc trong vũ trụ hàng chục triệu năm, cuối cùng đến một khu vực xa xôi, sau đó gặp người ở đó, ta thấy người ở đó rất tốt nên đã truyền võ đạo lại cho y, dưới sự giúp đỡ của ta, y mạnh lên nhanh chóng, sau đó vực dậy cả văn minh vũ trụ này…”

Diệp Quân nói: “Sau đó y đã phản bội cô à?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Dã tâm và tham vọng của con người là vô hạn, sau đó y đã lợi dụng lòng tin của ta, đánh lén ta, hấp thụ hết linh lực của ta…”

Nói đến đây, sắc mặt cô ấy dẫn trở nên hung dữ.

Diệp Quân trầm mặc, hắn không ngờ cội nguồn của văn minh Sâm Lâm lại đến từ Đạo Cổ Thụ, nói chính xác hơn là đến từ văn minh Quy Nhân.

Thần Kỳ nói: “Sao y không giết ngươi?”

Đạo Cổ Thụ lạnh lùng nói: “Y rất muốn làm vậy, nhưng y không ngờ ta còn một cách giữ mạng đặc biệt, chính cách này đã giúp ta thoát khỏi sự hủy diệt của văn minh Thiên Hành… Nhưng ta cũng bị thương nặng, hoàn toàn hôn mê, cho đến bây giờ, mới được vị linh tổ này hồi phục…”

Nói đến đây, cô ấy nhìn Tiểu Bạch trên vai Diệp Quân: “Cảm ơn!”

Tiểu Bạch vẫy móng vuốt, nó vẫn không có cảm tình với Đạo Cổ Thụ vì lúc đầu đối phương đã tấn công Diệp Quân.

Diệp Quân nói: “Bây giờ bọn họ sắp quay về rồi”.

Đạo Cổ Thụ nhíu mày: “Sắp quay về rồi sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Đạo Cổ Thụ nhìn Diệp Quân: “Người lúc nãy chém ta là gì của ngươi?”

Diệp Quân đáp: “Cô cô của ta”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Ta kiến nghị, nếu bọn họ muốn nhắm vào ngươi, ngươi cứ gọi cô cô của ngươi là được”.

Diệp Quân: “…”
 
Chương 3248


Chương 3248

Cứ gọi cô cô là được sao?

Diệp Quân cười nói: “Ta sẽ suy nghĩ”.

Bây giờ nền văn minh ở vũ trụ Quan Huyên chắc chắn vẫn không so được với nền văn minh Sâm Lâm, dù sao nền văn minh Quan Huyên mới phát triển chưa lâu.

Mình dẫn dắt cả nền văn minh vũ trụ Quan Huyên đi đối đầu với nền văn minh Sâm Lâm ư?

Thế chẳng phải là mất não sao?

Nếu đối thủ không mạnh lắm, hắn chắc chắn phải giải quyết dựa vào thực lực của mình, nhưng nếu đối phương quá mạnh thì hắn sẽ không làm chuyện ngu ngốc này.

Diệp Quân bỗng nói: “Có thể nói một chút về nền văn minh Thiên Hành không?”

Đạo Cổ Thụ khẽ lắc đầu: “Ta cũng không biết nhiều về chúng, chỉ biết chúng chuyên phái người đi tìm các nền văn minh khác trong cả vũ trụ, chỉ cần phát hiện nền văn minh vũ trụ khác, chúng sẽ cướp đoạt ngay, sau đó phá hủy…”

Lúc này Thần Kỳ ở một bên bỗng nói: “Diệp công tử, theo ta được biết có phải mẹ của ngài đang thiết lập trạm không gian vũ trụ, muốn liên hệ với nền văn minh vũ trụ ở bên ngoài không?”

Diệp Quân đang định lên tiếng, Đạo Cổ Thụ bèn nói: “Hành động này là đang tự giết mình đấy”.

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ, Đạo Cổ Thụ trầm giọng nói: “Lúc đầu vì bọn ta muốn thăm dò các nền văn minh vũ trụ khác nên đã sử dụng vài khả năng đặc biệt để thăm dò nền văn minh, cũng chính vì nguyên nhân này mà bọn ta bị nền văn minh Thiên Hành phát hiện, cuối cùng bị chúng hủy diệt…”

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Hai nền văn minh vũ trụ gặp nhau chín mươi chín phần trăm là cuộc chiến nền văn minh, trừ khi hai nền văn minh ngang tài ngang sức, nếu không chỉ cần một bên mạnh, một bên yếu thì bên yếu hơn chắc chắn sẽ bị cướp đoạt”.

Diệp Quân thầm nói: “Tháp gia, ta đang nghĩ có phải ta đánh giá thấp mẹ mình rồi không? Sao ta cứ có cảm giác ý đồ của mẹ mình không chỉ đơn giản là muốn thiết lập trật tự…”

Tiểu Tháp nói: “Ta cũng nghĩ thế”.

Diệp Quân im lặng, xem ra sau này phải nói chuyện nghiêm túc với mẹ.

Đạo Cổ Thụ lại nói: “Đối với nền văn minh vũ trụ yếu, cách an toàn nhất chính là vĩnh viễn không tiếp xúc nền văn minh vũ trụ bên ngoài. Tất nhiên, có một số nền văn minh vũ trụ nghĩ mình rất mạnh, thế nên muốn ra ngoài khoe mẽ nhưng nền văn minh vũ trụ như vậy hầu hết đều có kết cục rất tồi tệ. Nền văn minh Quy Nhân bọn ta cũng từng như vậy, lúc đầu bọn ta đánh với nền văn minh Thiên Hành, bọn ta đã bị đánh đến mức ngu người”.

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ: “Là thế nào?”

Đạo Cổ Thụ khẽ lắc đầu: “Không muốn nói”.

Diệp Quân: “…”

Lúc này Đạo Cổ Thụ bỗng nhìn Tiểu Bạch: “Ngươi có bán Linh Tổ này không?”

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó móng vuốt vung vẫy.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó nói: “Cô ra giá đi?”

Đạo Cổ Thụ nói: “Chắc chắn có thể khiến ngươi hài lòng”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy sao?”

Dứt lời, hắn lấy kiếm Thanh Huyên đưa cho Đạo Cổ Thụ: “Cô giúp ta xem thử, nếu là ở nền văn minh Sâm Lâm thì nó thuộc cấp bậc nào?”

Khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên mà Diệp Quân đưa, vẻ mặt Đạo Cổ Thụ trở nên nghiêm trọng: “Đây…”

 
 
Chương 3249


Chương 3249

Thần Kỳ ở một bên cũng nhận ra sự bất phàm của kiếm Thanh Huyên, sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng.

Một lúc sau, Đạo Cổ Thụ bỗng nói: “Ta đã đánh giá thấp ngươi và nền văn minh Quan Huyên rồi”.

Dứt lời, cô ấy nhìn Tiểu Bạch, ánh mắt hiện lên vẻ thất vọng.

Dĩ nhiên cô ấy biết người đàn ông này cho mình xem kiếm là có ý gì, người ta chỉ muốn nói cho cô ấy biết người ta có như vậy một thần vật như vậy, trừ khi cô ấy có thể có được thần vật mạnh hơn thanh kiếm này, nếu không sao người ta có thể có hứng thú?

Không có Linh Tổ giúp đỡ, cô ấy muốn khôi phục hoàn toàn cũng rất khó.

Diệp Quân bỗng nói: “Đạo Cổ cô nương, ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác”.

Đạo Cổ Thụ nhìn Diệp Quân: “Hợp tác ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Vì chúng ta có cùng một kẻ địch”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Hợp tác thế nào?”

Diệp Quân cười nói: “Ta trị thương giúp cô, đến lúc đó chúng ta cùng đối đầu với nền văn minh Sâm Lâm, không chỉ thế hai bên vẫn có thể giao lưu văn minh”.

Giao lưu văn minh!

Đạo Cổ Thụ vốn dĩ muốn từ chối vì chỉ có hai nền văn minh đều thân thiện, hơn nữa có thực lực như nhau mới có thể trao đổi văn minh, chia sẻ võ đạo và công nghệ của nhau, nhưng nền văn minh Quan Huyên… Nhưng cô ấy nhanh chóng nghĩ đến nhát kiếm trước đó, nếu người đó đến từ nền văn minh Quan Huyên thì nền văn minh Quan Huyên này cao hơn nền văn minh Quy Nhân.

Nghĩ đến đây, Đạo Cổ Thụ khẽ gật đầu: “Được”.

Diệp Quân nói: “Có thể nói một chút về nền văn minh Sâm Lâm không? Giờ ta vẫn hơi không hiểu lắm về nền văn minh này”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Võ đạo và kỹ thuật của họ đều là học được từ ta, có thể nói họ miễn cưỡng được coi là nền văn minh cấp ba, mà thực lực tổ tiên trong nền văn minh của họ có lẽ là cường giả mười phần thần tính, còn bây giờ họ đã thăng cấp hay chưa thì ta không biết”.

Diệp Quân cảm thấy hơi tò mò: “Đạo Cổ cô nương, thời kỳ đỉnh cao của nền văn minh Quy Nhân có cường giả trên mười phần thần tính không?”

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Không có, nhưng bọn ta có chín cường giả đỉnh cấp mười phần thần tính”.

Chín cường giả đỉnh cấp mười phần thần tính!

Nghe thế Diệp Quân và Thần Kỳ nhìn nhau, hai người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Phải nói là khá đáng sợ.

Đạo Cổ Thụ lại nói: “Ngoài ra, bọn ta vẫn còn rất nhiều thần vật, uy lực của vài thần vật tương đương với cường giả mười phần thần tính”.

Thần Kỳ nói: “Nền văn minh Thiên Hành có cường giả trên mười phần thần tính không?”

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Ta không biết”.

Diệp Quân sửng sốt: “Không biết ư? Chẳng phải các cô đã từng đánh nhau với họ sao?”

Đạo Cổ Thụ im lặng một lát, sau đó nói: “Không hề có trận chiến nào cả, chỉ là đơn phương chèn ép, hơn nữa từ đầu đến cuối họ không hề lộ mặt”.

Diệp Quân ngạc nhiên: “Không lộ mặt hả?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Vậy các cô bị đánh bại thế nào?”
 
Chương 3250


Chương 3250

Đạo Cổ Thụ trầm giọng nói: “Một đốm lửa”.

Diệp Quân híp mắt lại: “Một đốm lửa?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu, hình như nhớ lại chuyện quá khứ, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi: “Bọn ta gọi nó là lửa Thiên Hành, khi ngọn lửa đó đến nền văn minh vũ trụ của bọn ta, nền văn minh Quy Nhân của bọn ta cũng sẽ bị hủy diệt cùng với nó. Ngay lúc đó, các cường giả đỉnh cấp của bọn ta cũng chẳng có sức chống trả khi đứng đối diện ngọn lửa đó, đều bị tiêu diệt…”

Diệp Quân lặng thinh một lúc, sau đó nói: “Vũ trụ nguy hiểm thật”.

Đạo Cổ Thụ khẽ gật đầu: “Vào thời khắc cuối cùng, bọn ta mới hiểu nền văn minh Quy Nhân nhỏ bé như thế nào, nhưng đã muộn rồi”.

Nói đến đây cô ấy nhìn Diệp Quân: “Nếu các ngươi đang thám hiểm ở bên ngoài vũ trụ, ta đề nghị các ngươi không nên làm thế vì nếu gặp phải nền văn minh khác mạnh hơn thì đó sẽ là tai họa với các ngươi”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi, đến lúc đó ta sẽ bàn lại chuyện này với mẹ ta, để bà ấy sau này cố gắng dẫn theo cha ta khi đi thám hiểm các nền văn minh”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Cha ngươi mạnh lắm à?”

Diệp Quân cười nói: “Mạnh hơn ta một chút”.

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Thế thì toang rồi”.

Diệp Quân: “…”

Thần Kỳ ở một bên cười nói: “Thật ra Diệp công tử cũng không yếu mà”.

Đạo Cổ Thụ nhìn Diệp Quân: “Còn phải xem đấu với ai, ở đây thì dĩ nhiên hắn không hề yếu, nhưng nếu so với nền văn minh Sâm Lâm và các nền văn minh khác, ngươi nói xem hắn có yếu hay không? Dù sao theo ta thấy thì hắn yếu lắm…”

Thần Kỳ cười nói: “Đạo Cổ cô nương, ngươi nói chuyện đều thẳng thắn vậy sao?”

Đạo Cổ Thụ bình tĩnh nói: “Ừ”.

Thần Kỳ lắc đầu khẽ cười: “Ngốc”.

Đạo Cổ Thụ nhíu mày, trực giác cho cô ấy biết hình như đây không có ý khen người khác.

Lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Đạo Cổ cô nương, trước tiên nói đến nền văn minh cấp bốn, cấp ba gì đó đi, nền văn minh vũ trụ này có phân cấp bậc không?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Tất nhiên là có, hiện giờ nền văn minh vũ trụ cao nhất mà ta biết là nền văn minh Thiên Hành, cấp năm”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó cười nói: “Đạo Cổ cô nương, cô vào trong tháp trị thương trước đi, nơi đó tốt hơn”.

Đạo Cổ Thụ đang định nói gì đó, Diệp Quân lập tức dẫn cô ấy vào trong Tiểu Tháp. Sau khi vào trong đó, Đạo Cổ Thụ sửng sốt: “Nơi này…”

Diệp Quân khẽ cười, cũng không giải thích: “Cô trị thương ở đây trước đi”.

Dứt lời, hắn rời khỏi Tiểu Tháp.

Bên ngoài Tiểu Tháp, Thần Kỳ lắc đầu: “Đạo Cổ cô nương này hơi có ý thù địch với người ngoài”.

Diệp Quân gật đầu: “Cũng đúng thôi, dù sao cũng từng bị phản bội”.

Thần Kỳ nói: “Ngài muốn hợp tác với cô ấy thật à?”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta không có xung đột lợi ích với cô ấy, ngược lại bọn ta còn có kẻ thù chung. Hơn nữa ta cũng rất có hứng thú với một vài thứ ở nền văn minh Quy Nhân”.

 
 
Chương 3206


Chương 3206

Chủ nhân bút Đại Đạo cười: “Không hề. Hiện nay thì nhà họ Dương các cậu đang làm tốt rồi, nhưng kết quả thế nào còn phải đợi cậu đến Thần Đạo Cảnh mới biết được”.

Diệp Quân nhíu mày: “Tiền bối sợ ta sẽ chọn con đường thần tính?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Nếu cậu làm vậy thì mẹ cậu sẽ không giúp cậu thành lập trật tự vũ trụ nữa, ai về nhà nấy nghỉ khỏe”.

Diệp Quân: “Ta chắc chắn sẽ chọn nhân tính”.

Chủ nhân bút Đại Đạo cười: “Còn chưa chắc”.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chắc chắn!”

Hắn nhìn sang ba cô gái đầy dịu dàng: “Vì nhân gian này có người ta yêu”.

Cả ba: “…”

Sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo đen như đáy nồi, thầm mắng trong lòng: Thằng chó!

Từ Chân bỗng chủ động dắt tay Diệp Quân, cười nói: “Miệng ngày càng dẻo”.

Diệp Quân: “Ta nói thật mà”.

Từ Chân chỉ cười.

Chủ nhân bút Đại Đạo: “Còn chuyện gì nữa không? Không thì ta đi”.

Không muốn ở lại xem thằng khốn này ân ân ái ái nữa.

Diệp Quân: “Tiền bối, đệ đệ Diệp Khải của ta đang đi theo ông đúng không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Đang theo ta”.

Diệp Quân: “Nó sao rồi?”

Chủ nhân bút Đại Đạo cười: “Yên tâm, nó theo ta chẳng lẽ còn sợ bị ngược đãi? Sức mạnh tuy thua cậu một chút nhưng nhìn khắp thế hệ trẻ cũng chẳng có mấy ai thắng nó được”.

Diệp Quân cười: “Thế là tốt rồi”.

Chủ nhân bút Đại Đạo: “Nghe nói cậu từng tiếp xúc với văn minh Sâm Lâm?”

Diệp Quân gật đầu: “Ông nội ta từng giết một người bên họ”.

Chủ nhân bút Đại Đạo: “Sao không nói ông ta nhổ cỏ tận gốc luôn đi? Bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu”.

Diệp Quân: “Không sao, lúc đó ta lại nhờ cô cô váy trắng ra tay”.

Chủ nhân bút Đại Đạo giơ ngón cái: “Đúng là Diệp thiếu mới dám ngạo mạn như vậy! Bye!”

Nói rồi xoay người biến mất tăm.

Từ Chân bật cười: “Xem cậu chọc tức ông ta kìa”.

Diệp Quân cong môi, nói: “Chân tỷ, ta phải đi rồi”.

Từ Chân chớp mắt: “Không ở lại thêm sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta càng tu luyện thêm bao nhiêu thì càng có thể giải cứu tỷ sớm bấy nhiêu…”

Từ Chân ngẩn ra: “Sao càng lúc càng thích nói mấy lời cảm động thế này?”

Diệp Quân mỉm cười: “Đều là lời thật lòng cả”.

Hắn vươn tay ôm lấy rồi đặt một nụ hôn lên trán cô ta, rồi cũng làm như vậy với Từ Nhu và Từ Thụ, sau đó xoay người biến mất, không quay đầu lại.

Từ Nhu nhìn theo kiếm quang đi xa, thì thầm: “Thiếu niên năm nào trưởng thành thật rồi”.

Nàng ta và Tiểu Tháp đã đi theo Diệp Quân từ ban đầu, thấy hắn đi từ giai đoạn non nớt, trẻ con từ hành động đến suy nghĩ, cho đến khi sự non trẻ ấy dần biến mất.
 
Chương 3207


Chương 3207

Từ Chân nắm tay nàng ta, cười hỏi: “Muội thích cậu ta của quá khứ hay hiện tại?”

Từ Nhu đáp: “Cả hai”.

Rồi hỏi lại: “Tỷ thì sao?”

Từ Chân chỉ cười mà không đáp.



Bên kia.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn theo kiếm quang ở tinh hà nơi xa, lầm bầm: “Tên này đúng là càng lúc càng mạnh”.

Đứng bên cạnh ông ta là một người đàn ông tuổi trung niên khác – Vô Biên Chủ.

Vô Biên Chủ nốc một ngụm từ chai rượu chát cầm trong tay: “Thiên phú cậu ta vốn đã cao, lại có nhiều tài nguyên, còn biết nỗ lực như vậy, tốc độ trưởng thành thế này hoàn toàn hợp lý”.

Chủ nhân bút Đại Đạo: “Ông nghĩ cậu ta về sau có thay đổi không?”

Vô Biên Chủ im lặng: “Tạm thời không biết”.

Chủ nhân bút Đại Đạo: “Một khi đã có sức mạnh vô địch thì rất khó để tiếp tục quan tâm đ ến chúng sinh, như chúng ta bây giờ vậy, liệu có ai còn có hứng thú với một con kiến?”

Vô Biên Chủ lại uống rượu: “Cậu ta là do ông lựa chọn, đã vậy thì hãy tin cậu ta đi. Dù sao ta nghĩ nếu cậu ta không muốn làm thì trên đời không có ai làm được”.

Chủ nhân bút Đại Đạo thở dài.

Đúng là vậy.

Nếu Diệp Quân không muốn thì ai có thể làm chuyện này?

Mấy vị đại lão chống lưng cho hắn để mắt đến những chuyện này là vì có hắn, bằng không bọn họ sẽ không thèm liếc nhìn một cái.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn về nơi xa: “Vậy thì mỏi mắt mong chờ thôi”.

Vô Biên Chủ bỗng hỏi: “Ý đồ của người phụ nữ kia là gì?”

Chủ nhân bút Đại Đạo chỉ im lặng không đáp.



Nơi nào đó trong tinh không, Diệp Quân dừng bước, nói với cô gái đứng cách đó không xa: “Cô đừng làm gì xằng bậy”.

Người phụ nữ trước mắt không phải ai khác mà chính là Tông chủ Tư Phàm Tịnh của Quá Khứ Tông.

Diệp Quân hơi nghi ngờ, vì sao người phụ nữ này lại đến tìm hắn?

Chẳng lẽ là lại muốn đánh hắn một trận?

Chắc đối phương không nhàm chán đến mức đó đâu nhỉ?

Tư Phàm Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói một lời.

Diệp Quân bị cô ta nhìn như thế thì cảm thấy hơi sợ hãi.

Tư Phàm Tịnh đột nhiên nói: “Mẹ ngươi đang xây dựng một trạm không gian vũ trụ, ngươi có biết chuyện đó không?”

Diệp Quân nhìn Tư Phàm Tịnh, sau đó nói: “Vừa mới biết”.

Tư Phàm Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi biết việc này có ý nghĩa gì không?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom