Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3228


Chương 3228

Lúc này, Nhị Nha đột nhiên tung người nhảy lên, lao về phía tượng thần kia.

Ầm!

Động tác này của Nhị Nha khiến ngón tay khổng lồ kia vỡ ra, cùng lúc đó, tượng thần kia bị Nhị Nha làm liên tục lùi lại, đất trời rung rẩy như động đất, cực kỳ đáng sợ.

Sau khi dừng lại, Triệu thành chủ nhìn chằm chằm Nhị Nha với nét mặt nặng nề hơn bao giờ hết, ông ta không ngờ cô bé trước mắt lại mạnh đến mức này, ngay cả sức mạnh tượng thần của ông ta cũng không chống lại được.

Diệp Quân ở phía xa cũng thở phào nhẹ nhõm.

Dù tượng thần rất mạnh, nhưng rõ ràng Nhị Nha mạnh hơn.

Thật ra đây cũng là chuyện bình thường, vì Nhị Nha còn có thể chống lại cả kiếm Thanh Huyên mà.

Lúc này, Nhị Nha đột nhiên nâng tay đánh tới một phát, một sức mạnh đáng sợ lập tức chèn ép về phía Triệu thành chủ như nước lũ.

Triệu thành chủ không dám coi thường, lập tức chắp hai tay đọc thầm thần chú cổ xưa, trong nháy mắt, một tấm khiên vàng hư ảo lập tức chắn trước mặt ông ta.

Ầm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, Triệu thành chủ liên tục lùi lại.

Vừa dừng lại, tượng thần trước mặt ông ta vỡ tan tành, biến thành hư vô.

Sắc mặt Triệu thành chủ thoáng chốc trở nên dữ tợn.

Nhưng lúc này, Tiểu Bạch vốn đang hóng hớt ở phía xa cảm nhận được điều gì đó, nó đột nhiên quay đầu nhìn lại, sau đó hưng phấn vung móng vuốt nhỏ rồi liên tục vỗ vai Diệp Quân.

Diệp Quân vội hỏi: “Bảo bối à?”

Tiểu Bạch vội vàng gật đầu.

Diệp Quân lập tức nói: “Đi! Hành động!”

Thanh Tri: “…”

Khi nhìn thấy phương hướng Tiểu Bạch và Diệp Quân rời đi, sắc mặt Triệu thành chủ thoáng chốc thay đổi, ông ta lập tức hét to: “Ngăn cản bọn họ”.

Nhưng xung quanh không có một ai dám lên!

Vì thực lực của Diệp Quân cũng rất đáng sợ.

Thấy điều này, dù Triệu thành chủ kia rất tức giận nhưng ông ta cũng đành chịu, chỉ có thể tự mình đi ngăn cản, nhưng ông ta vừa ra tay, Nhị Nha đã lập tức đánh một quyền về phía ông ta.

Sắc mặt Triệu thành chủ trở nên dữ tợn: “Cút đi!”

Dứt lời, ông ta lại đọ sức với Nhị Nha.

Nhưng sức mạnh của ông ta hoàn toàn không bằng được Nhị Nha, vì thế lại bị Nhị Nha đánh lui một lần nữa.

Có điều lần này Triệu thành chủ cũng không dừng lại mà liều mạng tấn công Nhị Nha.

Thấy thế, Thanh Tri và Thanh Đại đưa mắt nhìn nhau, bọn họ biết chắc chắn bảo bối mà Tiểu Bạch phát hiện rất quan trọng với Triệu thành chủ.

Hai cô gái lập tức đuổi theo Tiểu Bạch và Diệp Quân.

Phía xa, Tiểu Bạch dẫn theo Diệp Quân chạy như điên, cuối cùng hai người đi tới một cung điện bí ẩn.
 
Chương 3229


Chương 3229

Trước cung điện có một ông lão áo đen, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân và Tiểu Bạch với nét mặt vô cùng đề phòng.

Tiểu Bạch chỉ móng vuốt về phía ông lão, sau đó chỉ sang bên cạnh, hàm ý đã rất rõ ràng.

Ông lão áo đen trầm giọng nói: “Không có lệnh của Thành chủ không ai được đến gần nơi này, các người…”

Tiểu Bạch lập tức lấy búa lửa ra.

Diệp Quân cũng cầm lấy kiếm Thanh Huyên.

Thấy cảnh này sắc mặt ông lão áo đen hơi thay đổi, sau đó nói: “Hai người cứ tự nhiên”.

Sau đó ông ta lập tức xoay người bỏ chạy.

Ông ta chỉ là một người giữ cửa, bây giờ cũng không cần thiết phải liều mạng vì chút bổng lộc kia làm gì.

Rất không đáng giá!

Dù sao đồ cũng đâu phải của ông ta.

Sau khi ông lão áo đen rời đi, Diệp Quân và Tiểu Bạch xông thẳng vào trong cung điện, bên trong có một vòng tay màu vàng lơ lửng, xung quanh vòng tay này có những phù văn bí ẩn.

Diệp Quân tò mò nhìn vòng tay kia: “Đây là gì vậy?”

Tiểu Bạch chớp mắt nhưng không vung móng vuốt.

Lúc này vòng tay kia đột nhiên khẽ rung, sau đó nó bộc phát ra một sức mạnh bí ẩn, sức mạnh bao phủ khắp xung quanh.

Diệp Quân cau mày, cũng không cảm nhận được điều gì khác thường.

Nhưng sau đó sắc mặt hắn thoáng chốc thay đổi, vì hắn phát hiện tuổi thọ của mình đang mất đi.

Hơn nữa chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, hắn đã mất đi trăm năm tuổi thọ!

Diệp Quân thầm sợ hãi, hắn đang định xuất kiếm thì Tiểu Bạch đột nhiên lấy một cái búa ra đập về phía trước.

Oanh!

Sau động tác của Tiểu Bạch, vòng tay kia khẽ rung lên, nhưng sau đó nó lại bộc phát ra một sức mạnh bí ẩn, sức mạnh kia còn mạnh và nhiều hơn khi nãy.

Diệp Quân thầm thấy hoảng hốt, hắn bèn muốn dẫn Tiểu Bạch rời khỏi khu vực này.

Dù tuổi thọ của hắn rất nhiều, nhưng làm thế này thì hắn cũng không chịu nổi!

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên cầm lấy cây búa đó đánh về phía trước một lần nữa, sau động tác này, một ngọn lửa lập tức bao phủ lấy vòng tay.

Vòng tay kia liên tục rung lên, vẫn còn đang phản kháng.

Lúc này, Tiểu Bạch hít nhẹ mũi, vòng tay kia như cảm nhận được điều gì đó nên rung động dữ dội, sau đó liên tục thả ra sức mạnh bí ẩn kia.

Dù Tiểu Bạch không sợ, nhưng Diệp Quân đã sắp không chịu được nữa, vì hắn phát hiện chỉ mới một lúc mà tuổi thọ của hắn đã trôi qua thêm hơn nghìn năm rồi.

Lúc này, Tiểu Bạch cũng nhận ra điều đó, nó vung tay lên, một vòng tròn màu vàng lơ lửng trên đầu Diệp Quân, sau đó những tia sáng vàng chiếu xuống bảo vệ lấy hắn.

Cuối cùng Diệp Quân cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó hắn lại sa sầm mặt một lần nữa, vì hắn phát hiện những kim quang kia cũng không thể ngăn cản hoàn toàn sức mạnh bí ẩn đó.

Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, rốt cuộc đó là sức mạnh gì vậy?

Lúc này, Tiểu Bạch vẫn đang liên tục hít vào, cuối cùng vòng tay kia cũng không chịu được nữa nên hoàn toàn dừng lại, lựa chọn nhượng bộ.
 
Chương 3230


Chương 3230

Vẫn không thể chống lại được Tiểu Bạch!

Tiểu Bạch cầm lấy vòng tay, sau đó không biết đã cất vào đâu rồi.

Diệp Quân vội hỏi: “Tiểu Bạch, thứ khi nãy là gì vậy?”

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó vung móng vuốt.

Diệp Quân nói: “Tháp gia giải thích đi”.

Tiểu Tháp cất lời: “Nó nói nó cũng không biết”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Lúc này, một giọng nói vang lên từ bên cạnh: “Vòng tay thời gian”.

Diệp Quân quay đầu nhìn lại, người nói chuyện chính là Thần Kỳ.

Thanh Đại và Thanh Tri cũng đi theo sau.

Diệp Quân hơi tò mò: “Vòng tay thời gian?”

Thần Kỳ trầm giọng nói: “Đây là một thần vật siêu cấp mà nền văn minh Sâm Lâm trước đây để lại, có tên là vòng tay thời gian, nó có thể khiến thời gian của một khu vực nhanh chóng trôi đi, một khi sử dụng có thể khiến người thực lực yếu lập tức đi đời”.

Nét mặt Diệp Quân hơi nặng nề, bây giờ nghĩ lại hắn vẫn thấy sợ hãi vì khung cảnh tuổi thọ trôi đi khi nãy.

Thật sự rất đáng sợ!

Thần Kỳ đột nhiên nhìn về phía Tiểu Bạch: “Ngươi đúng là lợi hại, không ngờ ngươi lại có thể thuần phục vòng tay thời gian”.

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó cười tươi.

Thanh Đại ở bên cạnh vội vàng giới thiệu: “Nó là Linh Tổ, hơn nữa còn không phải Linh Tổ bình thường”.

Tộc Tiên Linh tồn tại lâu như thế không phải chưa từng gặp Linh Tổ, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta gặp một Linh Tổ như Tiểu Bạch.

Năng lực của Linh Tổ này mạnh đến mức khác thường.

“Linh Tổ!”

Thần Kỳ nhớ lại: “Ta từng nhìn thấy giới thiệu về ngươi trên sách, không ngờ ngươi lại lợi hại như thế, quá ghê gớm…”

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó nó mở móng vuốt, một xâu kẹo hồ lô xuất hiện, nó đưa kẹo hồ lô cho Thần Kỳ, nhưng sau đó dường như nó không nỡ đưa, vì thế vội vàng cất đi rồi đổi thành một cái Tổ Mạch.

Thấy cảnh này, nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.

Trong suy nghĩ của Tiểu Bạch, Tổ Mạch còn không quý giá bằng kẹo hồ lô…

Chỉ có bạn tốt nhất mới xứng đáng để nó tặng kẹo hồ lô.

Thấy Tiểu Bạch tặng Tổ Mạch cho mình, Thần Kỳ cười khẽ: “Không cần đâu”.

Tiểu Bạch mỉm cười, sau đó đặt Tổ Mạch vào tay Thần Kỳ.

Thần Kỳ hé miệng cười, nhân cơ hội sờ nhẹ móng vuốt của Tiểu Bạch.

Diệp Quân chợt nói: “Thần Kỳ cô nương, cô có thể giới thiệu về vòng tay thời gian này không?”

Thần Kỳ gật đầu: “Thật ra ta cũng không biết nhiều lắm, ta chỉ biết đó là nền văn minh Sâm Lâm để lại, cũng là bảo vật tốt nhất của thành Đạo Cổ hiện tại, Triệu thành chủ kia có thể đạt tới chín phần thần tính là nhờ sự giúp đỡ của nó, ông ta vẫn luôn không thể khiến vòng tay thời gian này nhận chủ nên chỉ có thể cúng bái nó…”
 
Chương 3231


Chương 3231

Diệp Quân khẽ lẩm bẩm: “Thời gian…”

Khi rời đi, ông nội từng nói với hắn là sau này hắn có thể phát triển về phương diện thời gian.

Mà rõ ràng nền văn minh Sâm Lâm đã bắt đầu thăm dò về thời gian.

Lúc này, Thần Kỳ lại nói: “Đây là bảo vật quý giá nhất của Triệu thành chủ, ông ta sẽ liều mạng với ngài”.

Diệp Quân cười to: “Ông ta không thắng được Nhị Nha!”

Dù Triệu thành chủ kia cũng có thực lực chín phần thần tính, nhưng có thể thấy cũng không chất lượng cho lắm.

Thần Kỳ chợt nói: “Nền văn minh Sâm Lâm sắp trở lại rồi”.

Diệp Quân hỏi: “Khi nào?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Không rõ thời gian cụ thể, ta chỉ biết có lẽ là trong tương lai gần”.

Diệp Quân hỏi: “Vậy cô có biết vì sao bọn họ muốn quay lại không?”

Thần Kỳ lại lắc đầu một lần nữa: “Không biết”.

Diệp Quân im lặng.

Thần Kỳ lại nói: “Nhưng có lẽ Triệu thành chủ kia sẽ biết được chút ít”.

Diệp Quân nói: “Vậy không thể để Nhị Nha giết ông ta được…”

Dứt lời, hắn dẫn theo mọi người xoay người rời đi.

Dù hắn cũng muốn có được vòng tay thời gian Tiểu Bạch đang giữ, nhưng cũng không thể dụ dỗ Tiểu Bạch.

Nếu họ sẵn lòng cho thì tốt, nếu không muốn cho thì hắn cũng không thể thuyết phục được.

Mọi người vừa đi ra ngoài đã thấy Nhị Nha đang áp đảo Triệu thành chủ kia.

Triệu thành chủ gần như không có khả năng đánh trả Nhị Nha.

Áp đảo hoàn toàn!

Nhìn thấy vậy, trong mắt Thanh Đại lộ vẻ phức tạp, trong mắt người đời, cao thủ chín phần thần tính đã là tồn tại ở trên cao rồi, nhưng vẫn như một con kiến trong mắt vài người.

Mà cả đời tỷ tỷ của cô ta đều luôn theo đuổi nó…

Thế này cũng không thể nói là sai, chỉ có thể nói mỗi người đều có thứ mình theo đuổi, nhưng Thanh Đại thấy, những gì tỷ tỷ cô ta làm đều khá ngu xuẩn.

Cái này gần như là bỏ chồng bỏ con rồi.

Lúc này, Diệp Quân chợt nói: “Nhị Nha, đánh ông ta tàn phế là được rồi, đừng đánh chết”.

Nhị Nha ở chân trời gật đầu: “Được”.

Dứt lời, cô ấy giẫm chân xông lên.

Ầm!

Chan trời xuất hiện một khe hở thời không vì động tác của Nhị Nha!

Triệu thành chủ ở phía xa lập tức bị đánh bay mấy nghìn trượng, sau khi dừng lại, hai cánh tay của ông ta nổ tung, máu thịt bắn khắp nơi.

Sắc mặt Triệu thành chủ vô cùng khó coi, ông ta nhìn chằm chằm Nhị Nha, vẻ dữ tợn trong mắt đã trở thành sự kiêng dè.

Vì khi nãy ông ta đã sử dụng tất cả thủ đoạn mà vẫn không thể làm gì được Nhị Nha trước mặt, khả năng phòng ngự của Nhị Nha còn mạnh hơn sức mạnh trong cơ thể của cô bé.
 
Chương 3232


Chương 3232

Thật sự là tất cả công pháp đều không thể xâm phạm!

Ông ta đánh đến mức thấy khó chịu.

Lúc này, Diệp Quân chậm rãi đi tới, hắn nhìn Triệu thành chủ: “Triệu thành chủ, có thể nói chuyện một chút không?”

Triệu thành chủ nhìn Diệp Quân: “Vòng tay thời gian đó đã ở trong tay ngươi rồi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Có thể xem là thế!”

Nét mặt Triệu thành chủ lập tức trở nên dữ tợn, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, sát khí trong mắt như biến thành thực thể.

Ông ta có thể đạt đến chín phần thần tính là nhờ vòng tay thời gian này, bây giờ vòng tay bị lấy mất rõ ràng là chặn ngang con đường tu luyện của ông ta sau này.

Nhưng ông ta vẫn cố gắng ép bản thân phải bình tĩnh, vì ông ta biết rõ ông ta không thắng được cô gái nhỏ trước mặt.

Nếu còn cứng đầu thì chỉ có thể chịu thiệt thôi!

Giữ được mạng vẫn quan trọng hơn!

Diệp Quân nhìn Triệu thành chủ, sau đó hỏi: “Vì sao nền văn minh Sâm Lâm muốn quay về?”

Triệu thành chủ bình tĩnh trả lời: “Không biết”.

Diệp Quân nhíu mày: “Nhị Nha, đánh chết ông ta!”

Nhị Nha lập tức siết chặt tay, Triệu thành chủ thấy thế thì sắc mặt lập tức thay đổi, vội nói: “Ta không rõ tình hình cụ thể, trước đây không lâu bọn họ đột nhiên phái người tới nói muốn quay về. Ngoài ra thì ta không biết gì nữa cả”.

Diệp Quân im lặng.

Triệu thành chủ cho rằng Diệp Quân không tin nên vội nói tiếp: “Bọn họ cũng đang truy nã ngươi và ông nội ngươi, muốn đưa các ngươi lên đài hành hình…”

“Gì cơ?”

Diệp Quân nhất thời sửng sốt.

“Đài hành hình?”

Nghe thấy lời của Triệu thành chủ, Diệp Quân sửng sốt.

Sắc mặt Triệu thành chủ lạnh như băng: “Phải”.

Diệp Quân lập tức nói: “Chuyện ta làm một mình ta gánh, sao bọn họ lại đi tìm ông nội ta? Thế chẳng phải là quá đáng lắm sao? Ông nói với bọn họ, bảo bọn họ đến tìm ta là được”.

Triệu thành chủ lạnh lùng nhìn Diệp Quân: “Người là do ông nội của ngươi giết đương nhiên là phải tìm ông nội ngươi rồi, ngươi chỉ là vật đính kèm thôi”.

Diệp Quân gật đầu: “Nghe thấy ông nói thế, ta chợt thấy hơi chờ mong nền văn minh Sâm Lâm trở lại rồi đấy”.

Triệu thành chủ nhíu mày: “Ngươi có ý gì?”

Diệp Quân cười nói: “Không có ý gì cả, bây giờ có thể nói về vòng tay thời gian này rồi.”

Hắn vẫn thấy khá tò mò với vòng tay thời gian này.

Nghe thấy Diệp Quân nhắc đến vòng tay thời gian, sắc mặt Triệu thành chủ lại trở nên khó coi, ông ta nhìn thoáng qua Nhị Nha đang li3m kẹo hồ lô, ép bản thân kìm nén lửa giận trong lòng, sau đó nói: “Đó là một thần vật siêu cấp mà nền văn minh Sâm Lâm để lại nơi này, bên trong chứa đựng sức mạnh thời gian, có thể tăng tốc độ thời gian trôi đi của một khu vực”.

Diệp Quân chợt hỏi: “Có thể đảo ngược thời gian không?”
 
Chương 3233


Chương 3233

Triệu thành chủ cau mày: “Thời gian có thể đảo ngược à? Ngươi đang nghĩ gì vậy?”

Đảo ngược thời gian.

Diệp Quân không quan tâm đ ến Triệu thành chủ, trực giác nói với hắn rằng thời gian có thể đảo ngược.

Lúc này, Triệu thành chủ chợt nói: “Có thể trả vòng tay thời gian đó lại cho ta không?”

Diệp Quân nhìn thoáng qua Triệu thành chủ, sau đó nói: “Ông có thể hỏi Tiểu Bạch”.

Lúc này, Tiểu Bạch lấy một cây búa ra, nhìn Triệu thành chủ bằng ánh mắt giận dữ.

Thấy thế, khuôn mặt Triệu thành chủ nhăn nhó.

Diệp Quân chợt nói: “Triệu thành chủ, ông đi đi, bây giờ thành Đạo Cổ này là của ta”.

Triệu thành chủ giận dữ: “Các ngươi là cướp hay sao hả?”

Nhị Nha ở bên cạnh cất lời: “Là ông ra tay trước, nguyên tắc của chúng ta là cố gắng không ra tay trước, nếu đối phương chủ động thì chúng ta mới có thể ra tay”.

Triệu thành chủ phẫn nộ: “Ta không có ra tay trước, là ngươi ra tay trước, ta chỉ nói một câu là chướng mắt hắn ta thôi… Mắng người là sai sao hả?”

Nhị Nha bình tĩnh đáp: “Dù ông không ra tay trước, nhưng ta đã cảm nhận được sự thù địch của ông, theo lẽ thường thì tiếp sau đó ông sẽ ra tay, cho nên ta ra tay trước như thế gọi là ngăn chặn tổn thất kịp thời, ông hiểu chứ?”

Ngăn chặn tổn thất kịp thời!

Nét mặt Triệu thành chủ cứng đờ.

Thanh Tri và Thanh Đại nghe thấy thế cũng trợn mắt há mồm.

Thần Kỳ khẽ cười, nhìn Nhị Nha với vẻ hứng thú.

Nhị Nha nói tiếp: “Mọi người đều biết nhà họ Dương chúng ta rất nói lý lẽ, mà ông đã chọn không nói lý lẽ… Ông đúng là ngu ngốc”.

Mọi người: “…”

Triệu thành chủ giận đến mức đen mặt.

Thật sự là không đánh lại, nếu không…

Diệp Quân chợt nói: “Ông có phải là người của nền văn minh Sâm Lâm không?”

Triệu thành chủ im lặng.

Diệp Quân cười khẽ: “Xem ra ông cũng không phải người của nền văn minh Sâm Lâm”.

Triệu thành chủ nhìn thoáng qua Diệp Quân, không nói gì.

Ông ta thật sự không phải người của nền văn minh Sâm Lâm, lúc rời đi, nền văn minh Sâm Lâm đó gần như đã dẫn tất cả tộc nhân theo.

Diệp Quân chợt nói: “Có muốn đi theo ta không?”

Diệp Quân có suy nghĩ này là vì hắn muốn hiểu rõ toàn diện nền văn minh Sâm Lâm, dẫu sao nền văn minh Sâm Lâm này cũng không tỏ vẻ có thiện chí, mà trước mắt Triệu thành chủ này là người duy nhất có tiếp xúc với nền văn minh Sâm Lâm.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Triệu thành chủ cười khẩy: “Diệp công tử, ngươi mơ mộng viển vông quá rồi”.

Dứt lời, ông ta xoay người biến thành một tia hắc quang biến mất nơi chân trời.

Diệp Quân cười khẽ, cũng không có gì bất ngờ, hắn quay đầu nhìn về phía Thần Kỳ bên cạnh: “Cô có hiểu biết gì về nơi này không?”
 
Chương 3234


Chương 3234

Thần Kỳ gật đầu: “Hiểu được chút ít, nếu ngài muốn nắm rõ nơi này đương nhiên người tốt nhất để chọn là Triệu thành chủ kia, có điều rõ ràng ông ta sẽ không đi theo ngài, nhưng vẫn còn một người có thể… Ta dẫn ngài đi tìm người đó”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn nhìn Thanh Tri bên cạnh: “Thanh Tri, tạm thời cô đừng quay về tộc Tiên Linh, đợi sau đó giúp ta xử lý nơi này”.

Thanh Tri cười đáp: “Được”.

Bây giờ tộc Tiên Linh đã ổn định, cũng không cần cô ấy phải quan tâm gì nữa.

Diệp Quân gật đầu, sau đó đi xa cùng với Thần Kỳ.

Thanh Đại nhìn hai người đã đi xa, cất lời: “Sự lựa chọn của cô là đúng”.

Thanh Tri nhẹ giọng nói: “Các cô thật sự đều không định về tộc nữa sao?”

Thanh Đại lắc đầu: “Thật sự không còn gì để lưu luyến nữa rồi”.

Thanh Tri im lặng.

Thanh Đại nhìn về phía Thanh Tri: “Bây giờ tộc Tiên Linh chọn đi theo hắn sao?”

Thanh Tri gật đầu: “Phải”.

Thanh Đại nhìn Thanh Tri: “Chắc cô cũng biết là nền văn minh Sâm Lâm sắp quay lại rồi, đến lúc đó chắc chắn nền văn minh Sâm Lâm sẽ đánh một trận với nền văn minh Quan Huyên này”.

Thanh Tri gật đầu: “Ta biết”.

Thanh Đại nhất thời tỏ vẻ nghi ngờ: “Vậy mà cô vẫn quyết tâm đi theo hắn như thế…”

Thanh Tri cười khẽ: “Nền văn minh Sâm Lâm lấy gì để đấu với Diệp công tử chứ?”

Bây giờ cô ấy vẫn còn nhớ sự mạnh mẽ của người đàn ông áo xanh kia…

Nền văn minh Quy Giả còn ở trên nền văn minh Sâm Lâm, mà nền văn minh Quy Giả cung kính với người đàn ông áo xanh kia như thế nào…

Mười phần thần tính?

Dù nền văn minh Sâm Lâm có cao thủ mười phần thần tính thì vẫn chẳng là gì trước Diệp công tử này.

Thanh Đại gật đầu: “Hy vọng lựa chọn của cô là đúng”.

Dứt lời, cô ta xoay người rời đi.

Dưới sự hướng dẫn của Thần Kỳ, Diệp Quân đi tới trước một toà cung điện, sau khi đi vào trong, trong cung điện vô cùng vắng vẻ, chỉ có một ông lão đang ngồi đó.

Thấy Diệp Quân đi tới, ông lão nhìn thoáng qua hắn, nhưng không nói gì.

Thần Kỳ cười chào hỏi: “Chiết Lão, đã lâu không gặp”.

Ông lão gật đầu: “Chúc mừng cô, cuối cùng cũng tự do rồi”.

Thần Kỳ gật đầu: “Lần này ta đến đây là để nói chuyện giúp Diệp công tử”.

Chiết Lão cười nói: “Nha đầu cô vẫn thẳng thắn như xưa”.

Thần Kỳ cười nói: “Chiết Lão, Diệp công tử muốn tiếp nhận nơi này, nhưng hắn không quen thuộc về nó, vì thế muốn ông giúp đỡ”.

Chiết Lão quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, cậu có biết chuyện nền văn minh Sâm Lâm sắp trở về chưa?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Chiết Lão cười nói: “Biết nền văn minh Sâm Lâm sắp trở lại vẫn muốn tiếp nhận nơi này… Lợi hại”.
 
Chương 3235


Chương 3235

Diệp Quân hỏi: “Chiết Lão có hiểu biết nhiều về nền văn minh Sâm Lâm này không?”

Chiết Lão lắc đầu: “Ta cũng không biết nhiều, nhưng có một việc có thể chắc chắn đó là họ rất mạnh, hơn nữa lần này bọn họ trở về là định quản lý vũ trụ này một lần nữa”.

Dứt lời, lão ta nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử nên chuẩn bị tâm lý”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Dứt lời, hắn cười nói với Chiết Lão: “Chiết Lão có muốn ở lại giúp ta không?”

Chiết Lão im lặng.

Diệp Quân khẽ mỉm cười chờ đợi câu trả lời.

Nếu đối phương đồng ý đương nhiên là tốt, còn nếu không đồng ý thì cũng chẳng sao.

Một lát sau, Chiết Lão trầm giọng nói: “Lúc trước ta ở nơi này mỗi năm có được một trăm Tổ Nguyên…”

Diệp Quân cười đáp: “Mỗi năm ta cho ông hai trăm Tổ Nguyên”.

Chiết Lão nhìn Diệp Quân: “Được”.

Diệp Quân cười nói: “Hợp tác vui vẻ”.

Chiết Lão gật đầu: “Đi theo ta”.

Dứt lời, ông ta xoay người đi về phía sâu trong đại điện.

Diệp Quân và Thần Kỳ đi theo.

Dưới sự hướng dẫn của Chiết Lão, hai người nhanh chóng đi tới một địa cung, sau khi tiến vào trong, một quảng trường rộng lớn xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Thần Kỳ, quảng trường rộng khoảng mấy trăm nghìn trượng, người bình thường nhìn thoáng qua cũng không thể thấy được điểm cuối.

Mà trên quảng trường này có một vài vật thể khổng lồ bí ẩn.

Diệp Quân hơi tò mò: “Chiết Lão, đây là gì vậy?”

Chiết Lão trầm giọng nói: “Dưới quảng trường này có một trăm trận pháp truyền tống vô cùng khổng lồ, mà những thứ khổng lồ đó là phi thuyền đặc biệt do nền văn minh Sâm Lâm tạo ra trước đây…”

Nghe thấy thế, Diệp Quân lập tức thấy hứng thú, hắn nhìn về phía những vật khổng lồ kia, cẩn thận xem kỹ, quả nhiên có rất nhiều chỗ giống với tàu Quan Huyên do mẹ tạo ra.

Diệp Quân nói: “Có thể rời khỏi vũ trụ này để đến một vũ trụ chưa biết trước khác, trận pháp và những phi thuyền kia đúng là không đơn giản!”

Chiết Lão gật đầu: “Mấy năm qua, Triệu thành chủ vẫn luôn nghiên cứu vòng tay thời gian, phi thuyền và trận pháp, nhưng đã bao năm trôi qua vẫn không có thu hoạch gì…”

Diệp Quân lấy một lá bùa truyền âm ra liên lạc với Tiểu Ái, Tiểu Ái nói sẽ lập tức dẫn người tới giải quyết nơi này.

Trình độ khoa học kỹ thuật của nền văn minh Quan Huyên là rất tiên tiến, nhưng nền văn minh Quan Huyên vẫn rất hứng thú với trình độ khoa học kỹ thuật của nền văn minh khác, dù sao cũng có thể lấy mạnh bù yếu, nâng cao trình độ kỹ thuật của mình mà.

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, nhìn thấy, hắn sửng sốt.

Không phải Tiểu Bạch và Nhị Nha đã ở trong tháp đếm bảo vật rồi à?

Sao tự nhiên lại ra ngoài?

Tiểu Bạch nhìn xung quanh, sau đó chớp mắt rồi lại chớp mắt.

Diệp Quân vội hỏi: “Có bảo vật sao?”

Tiểu Bạch cười tươi, móng vuốt nhỏ ôm lấy đầu Diệp Quân liên tục xoa xoa.

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ: “Tháp gia, nó có ý gì vậy?”

 
 
Chương 3236


Chương 3236

Tiểu Tháp đáp: “Nó nói ngươi là một kẻ ham tiền”.

Diệp Quân: “…”

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay xuống đất, nó giậm nhẹ xuống đất, sau đó mặt đất khẽ rung lên, tiếp theo, vô số tia sáng phóng lên cao từ dưới lòng đất, sau đó tập trung trên không trung, tạo thành một ma trận hình tròn khổng lồ.

Thấy cảnh này, Diệp Quân sửng sốt.

Chiết Lão cũng cực kỳ ngạc nhiên: “Đây là… trận pháp được khởi động?”

Lão ta thấy hơi ngơ ngác, vì biết bao nhiêu năm qua Triệu thành chủ đã tìm rất nhiều trận pháp sư đến nghiên cứu trận pháp này nhưng đều không có thu hoạch, những trận pháp sư kia còn không hiểu được trận pháp này, đừng nói là khởi động nó.

Mà lúc này, tên nhóc vừa mới giẫm nhẹ một cái mà trận pháp đã khởi động?

Diệp Quân cũng hơi sợ hãi, nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, vì Tiểu Bạch có thể liên hệ với bất cứ loại linh vật nào, chắc chắn trận pháp này có trận linh của riêng nó.

Trong ma trận kia đột nhiên xuất hiện rất nhiều ngôi sao…

Chiết Lão ở bên cạnh nói với giọng điệu hưng phấn: “Đây là toạ độ vũ trụ…”

Lúc này, một giọng nói đáng sợ đột nhiên vang lên từ trong ma trận: “Ai dám thăm dò nền văn minh Sâm Lâm của ta đấy…”

Sau đó, một sức mạnh huỷ diệt đất trời dâng lên từ trong ma trận.

Diệp Quân thầm thấy sợ hãi!

Đây hoàn toàn không phải cao thủ chín phần thần tính!

Ít nhất cũng phải là mười phần thần tính!

Không thể chống lại!

Lúc này, một bóng người chắn trước mặt Diệp Quân.

Người đến chính là Nhị Nha, khi đối mặt với sức mạnh đáng sợ này, Nhị Nha không chút do dự lập tức biến hình, hai cái sừng nhanh chóng mọc lên trên đầu, sừng dê nhỏ lúc trước biến thành sừng trâu, cùng lúc đó, đuôi sau lưng cô bé cũng nhanh chóng dài ra, khí thế ác thú đáng sợ dâng lên từ trong cơ thể cô bé.

Nhị Nha đánh một quyền về phía bầu trời.

Ầm!

Cú đấm này khiến sức mạnh truyền tới từ trong trận pháp dịch chuyển kia phải dừng lại.

Nhưng sức mạnh đáng sợ vẫn chưa biến mất.

Hai bên liên tục giằng co!

“Hửm?”

Trong trận pháp truyền tống kia vang lên âm thanh ngạc nhiên.

Lúc này, Chiết Lão bên dưới vội nói: “Mau tắt trận pháp”.

Nghe thấy lời của Chiết Lão, Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó vung móng vuốt, nhanh chóng điều khiển trận linh, khiến nó tắt trận pháp.

Trận pháp nhanh chóng bị tắt, ma trận kia cũng chậm rãi biến mất.

Sức mạnh đáng sợ kia cũng biến mất theo.

Diệp Quân hỏi Nhị Nha: “Không sao chứ?”
 
Chương 3237


Chương 3237

Nhị Nha lắc đầu: “Không sao”.

Diệp Quân thầm thở phào, hắn quan sát Nhị Nha, không thể không nói Nhị Nha bây giờ đáng yêu giống như đúc Tiểu Bạch, đặc biệt là hai cái sừng trên đầu và đuôi sau lưng, khiến Nhị Nha trông rất giống một ác ma nhỏ.

Diệp Quân chớp mắt: “Nhị Nha, ta có thể sờ thử cái sừng này của ngươi không?”

Nhị Nha lạnh lùng nhìn Diệp Quân: “Ta có thể đánh ngươi một trận không?”

Diệp Quân cười to.

Rõ ràng thứ này không thể sờ linh tinh.

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay đến cạnh Nhị Nha, sau đó hai tay ôm lấy sừng Nhị Nha sờ một trận, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.

Diệp Quân thấy thế thì vô cùng hâm mộ.

Trong mắt Thần Kỳ ở bên cạnh cũng thế, cô ấy cũng thấy rất hứng thú với Tiểu Bạch và Nhị Nha, nhưng hai người chỉ khá thân thiết với Diệp Quân mà thôi.

Lúc này Diệp Quân chợt nói: “Khí thế bí ẩn khi nãy có lẽ là của cao thủ mười phần thần tính”.

Thần Kỳ gật đầu, nét mặt nặng nề: “Đại khái là thế”.

Mười phần thần tính!

Diệp Quân im lặng, bây giờ hắn không chắc nền văn minh Sâm Lâm có kiểu cao thủ Độc Khai Nhất Đạo hay không.

Lúc này, Thần Kỳ chợt nói: “Diệp công tử, chúng ta có thể đổi sang một nơi khác để nói chuyện chứ?”

Diệp Quân thôi suy nghĩ, hắn nhìn về phía Thần Kỳ, Thần Kỳ khẽ mỉm cười: “Ta muốn thỉnh giáo ngài một vài chuyện”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn nhìn về phía Chiết Lão bên cạnh: “Tiền bối, người của ta sắp đi đến nơi này rồi, lúc đó bọn họ sẽ tiếp quản chuyện ở đây, ông phối hợp với bọn họ nhé”.

Chiết Lão gật đầu: “Được”.

Sau khi nhìn thấy sức chiến đấu của Nhị Nha, bây giờ lão ta đã tôn trọng Diệp Quân hơn một chút.

Diệp Quân dẫn Nhị Nha và Tiểu Bạch cùng với Thần Kỳ xoay người rời đi.

Một lát sau, Diệp Quân đi theo Thần Kỳ vào trong một cánh rừng trúc, hai người chậm rãi bước đi trên con đường đá vụn.

Thần Kỳ cất lời: “Diệp công tử, ngài từng gặp cha ta đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Từng gặp một lần”.

Thần Kỳ quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Ông ấy là một người thế nào?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ở thời đại cũ, cha cô là một người rất tốt, phải nói là thần, nhân phẩm và tất cả mọi mặt của ông ấy đều vô cùng tốt, ta cũng rất kính nể ông ấy”.

Thần Kỳ gật đầu, không nói gì.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Cô chưa từng gặp cha mình à?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Chưa từng”.

Diệp Quân sửng sốt: “Sao có thể…”

Thần Kỳ cười nói: “Mẹ ta khá là cứng đầu…”

Diệp Quân hỏi: “Cô có hận họ không?”

 
 
Chương 3238


Chương 3238

Thần Kỳ lắc đầu: “Không hận”.

Diệp Quân nhìn Thần Kỳ, cô ấy lại nói: “Không có yêu thì lấy đâu ra hận?”

Diệp Quân thầm thở dài.

Thần Kỳ mỉm cười nói: “Nghe ngươi nói thế, ta biết dù cha ta không phải một người cha tốt, nhưng ông ấy là một người tốt”.

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Dứt lời, hắn mở lòng bàn tay, một quyển sổ tay xuất hiện, hắn đưa sổ tay cho Thần Kỳ: “Đây là quyển sổ tu luyện mà cha cô để lại, cô giữ lấy đi”.

Nhưng Thần Kỳ im lặng, không nhận lấy.

Diệp Quân nói: “Ta không muốn bàn luận gì về chuyện của cha mẹ cô, đây là thứ cha cô để lại, nó nên thuộc về cô”.

Thần Kỳ nhận lấy quyển sổ, sau đó khẽ nói: “Diệp công tử, cha mẹ ngài có đối xử tốt với ngài không?”

Diệp Quân gật đầu: “Rất tốt”.

Thần Kỳ khẽ mỉm cười: “Chúc mừng”.

Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Nếu cô muốn trở về hệ Ngân Hà thì ta có thể giúp cô”.

Thần Kỳ ngẫm nghĩ, sau đó đáp: “Tạm thời không muốn trở về”.

Diệp Quân thắc mắc: “Vì sao?”

Thần Kỳ cười nói: “Ta cũng muốn tu luyện để mình mạnh mẽ hơn, sau đó trở về ra oai”.

Diệp Quân ngây người, một lúc sau hắn bật cười: “Được, khi nào cô muốn trở về cứ nói với ta một tiếng, ta sẽ đưa cô về miễn phí”.

Thần Kỳ gật đầu: “Được”.

Diệp Quân lại nói: “Cô còn chỗ nào khác để đi không? Nếu không có thể đến Tiên Bảo Các của mẹ ta, cô đến từ hệ Ngân Hà chắc chắn sẽ rất thích chỗ của bà ấy, vì mẹ ta cũng là người của hệ Ngân Hà”.

Thần Kỳ hơi ngạc nhiên: “Mẹ ngài đến từ hệ Ngân Hà sao?”

Diệp Quân cười đáp: “Đúng thế, nếu nói đúng hơn thì ta cũng xem như một nửa người của hệ Ngân Hà”.

Thần Kỳ cười khẽ, sau đó nói: “Thế thì là đồng hương gặp nhau rồi!”

Diệp Quân cười to, như nghĩ đến điều gì, hắn đột nhiên lấy một chiếc nhẫn không gian ra đưa cho Thần Kỳ, sau đó nói: “Thần Kỳ cô nương, đây là một ít Tổ Mạch trước đây cha cô để lại cho ta, bây giờ ta trả lại nó cho cô”.

Thần Kỳ nhìn nhẫn không gian trước mặt, sau đó cười nói: “Đây là cha ta để lại cho ngài mà”.

Diệp Quân lắc đầu: “Nếu ông ấy không có con cháu thì ta có thể yên tâm nhận lấy, nhưng nếu có, hơn nữa cô cũng tốt tính thì đương nhiên là phải trả lại rồi”.

Thần Kỳ im lặng nhìn nhẫn không gian trước mặt.

Diệp Quân đặt nhẫn không gian vào tay Thần Kỳ, sau đó nói: “Nếu cô muốn trở về hệ Ngân Hà thì có thể nói với ta bất cứ lúc nào, còn nếu không muốn về thì cũng có thể đi đến Tiên Bảo Các của ta”.

Thần Kỳ nhìn Diệp Quân, vẫn không nói một lời.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Người của ta đã đến chỗ trận pháp dịch chuyển kia rồi, ta phải đến đó xem sao, sau này chúng ta lại nói chuyện với nhau”.

Dứt lời, hắn xoay người ngự kiếm rời đi.

Thần Kỳ im lặng nhìn nhẫn không gian trong tay.
 
Chương 3239


Chương 3239

Lúc này, một người đàn ông trung niên xuất hiện sau lưng Thần Kỳ, người đó chính là Triệu thành chủ kia.

Triệu thành chủ cung kính hành lễ với Thần Kỳ, sau đó hỏi: “Chủ tử, vì sao người lại không ra tay?”

Thần Kỳ quay đầu nhìn Triệu thành chủ, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi, lập tức quỳ xuống run rẩy nói: “Thuộc hạ lỡ lời, xin chủ tử tha lỗi”.

Thần Kỳ bình tĩnh nói: “Ta ra tay làm gì? Để lấy quyển sổ à? Ông không thấy người ta đưa không cho ta sao. Hơn nữa còn cho thêm mười mấy tổ mạch nữa…”

Triệu thành chủ nhìn Thần Kỳ, không dám nói một lời.

Thần Kỳ nhìn quyển sổ trong tay, cô ấy thoáng dùng sức, quyển sổ lập tức bốc cháy.

Triệu thành chủ tỏ vẻ ngơ ngác.

Lúc này sau khi đốt cháy quyển sổ kia, một quyển trục bí ẩn chợt xuất hiện.

Thần Kỳ nhận lấy quyển trục, cô ấy nhìn thoáng qua, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại: “Không thể không nói ông thật sự là một nhân vật rất lợi hại”.

Mười phần thần tính!

Quyển trục này là phương pháp tu luyện mười phần thần tính.

Sau tám phần thần tính, càng đi lên càng khó tu luyện, hơn nữa trên đời không hề có phương pháp tu luyện nào để bước ra được bước cuối cùng, trở thành chín phần thần tính, đây cũng là lý do vì sao trên đời có ít cao thủ chín phần thần tính như thế.

Mà trong quyển trục này không chỉ có cách tu luyện mười phần thần tính mà còn có cách tu luyện chín phần thần tính.

Một cách thức tu luyện hoàn chỉnh!

Hơn nữa còn nói rõ chi tiết sự khác nhau giữa chín phần và mười phần thần tính.

Thần Kỳ nhẹ giọng nói: “Nếu ông ta chịu sống tiếp chắc chắn sẽ có thể dẫn nền văn minh Thần Nhất đi tới một tầm cao mới”.

Chỉ dựa vào quyển trục này cũng đủ để sáng tạo ra một nền văn minh vô cùng huy hoàng rồi.

Hơn nữa, cấp bậc mà Thần Nhất đi tới không chỉ dừng lại ở đó, vì ở cuối quyển trục này còn nhắc tới nhân tính.

Nhân tính và thần tính cùng tồn tại!

Độc Khai Nhất Đạo!

Nhưng đến nhân tính và thần tính cùng tồn tại và Độc Khai Nhất Đạo thì đã hết.

Trong mắt Thần Kỳ lộ vẻ tiếc nuối.

Nếu Thần Nhất chịu sống tiếp chắc chắn có thể nghiên cứu ra được con đường tu luyện hoàn toàn mới cho người đời sau của vũ trụ Thần Nhất.

Không đúng, ông ấy đã mở ra một con đường hoàn toàn mới rồi.

Tiếc là những người từng đi theo ông ấy đều đã thay đổi.

Đây cũng là lý do ông ấy để quyển sổ lại cho Diệp Quân chứ không phải Chúng Thần Điện.

Thật ra những vị thần kia trong Chúng Thần Điện đều không biết mình đã đánh mất cái gì, nếu bọn họ tiếp tục duy trì trật tự Thần Nhất để lại, chắc chắn Thần Nhất sẽ để truyền thừa này lại cho họ…

Tình yêu, sự nghiệp đều thất bại.

Lúc này, Triệu thành chủ chợt nói: “Chủ tử, nền văn minh Sâm Lâm đã quyết định sẽ tiêu diệt Diệp Quân và nền văn minh Quan Huyên sau lưng hắn rồi…”
 
Chương 3240


Chương 3240

Ông ta cảm thấy là mình nên nhắc nhở.

Thần Kỳ quay đầu nhìn Triệu thành chủ, cười nói: “Dù gì ông cũng là cao thủ chín phần thần cảnh, sao lại không có chút gan dạ nào vậy?”

Triệu thành chủ cúi đầu im lặng.

Thần Kỳ nhìn về phía nhẫn không gian và quyển trục trong tay, sau đó nói: “Diệp công tử này khá tốt, là một người chân thành”.

Nghe thấy lời của Thần Kỳ, sắc mặt Triệu thành chủ lập tức trổ nên khó coi, chủ tử của ông ta thích tên ẻo lả kia sao?

Nghĩ vậy, sắc mặt ông ta càng khó coi hơn.

Vì chuyện này hoàn toàn có khả năng!

Dù sao tên ẻo lả kia thật sự rất đẹp.

Thần Kỳ chậm rãi nhắm mắt lại: “Bây giờ ta đâm hắn một đao… thì hơi tệ. Hay là ta đâm nền văn minh Sâm Lâm một đao nhé!”

Chết tiệt?

Triệu thành chủ ở bên cạnh hoàn toàn sững sờ.



Diệp Quân trở lại khu vực trận pháp dịch chuyển kia một lần nữa, lúc này Tiểu Ái đã dẫn theo một nhóm người đến.

Thấy Diệp Quân, Tiểu Ái khẽ mỉm cười: “Người của chúng ta đã bắt đầu nghiên cứu rồi”.

Diệp Quân vội hỏi: “Thế nào?”

Tiểu Ái đáp: “Dựa vào ma trận người miêu tả cho chúng ta trước đó, chúng ta đã có thể chắc chắn đó là toạ độ của một vũ trụ, nhưng cách rất xa chỗ chúng ta”.

Nói đến đây, nó chợt hỏi: “Có phải bọn họ muốn trở về không?”

Diệp Quân gật đầu.

Tiểu Ái nhẹ giọng nói: “Nếu bọn họ muốn trở về chắc chắn chỉ có thể đi qua trận pháp dịch chuyển này… Nói cách khác chúng ta có thể chôn Tinh Đạn ở đây, đợi đến khi bọn họ trở về thì phát nổ chúng”.

Diệp Quân: “…”

Nghe Tiểu Ái nói thế, Diệp Quân suy ngẫm rồi nói: “Ta nghĩ có thể”.

Vì nền văn minh Sâm Lâm đã thể hiện ý đối địch với hắn, hai bên chắc chắn sẽ nổ ra một trận chiến.

Nếu phải có một trận chiến, vậy tại sao không ra tay trước?

Sau khi được Diệp Quân cho phép, Tiểu Ái nói: “Để ta sắp xếp”.

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Dứt lời, hắn nhìn mấy phi thuyền kia, sau đó nói: “Nghiên cứu thế nào rồi?”

Tiểu Ái nói: “Vừa rồi bọn ta đã thảo luận, quả thật là một loại phi thuyền rất đặc biệt, cực kỳ tân tiến. Theo phán đoán sơ bộ, phi thuyền cộng với trận pháp này là lợi dụng thời gian để tiến hành nhảy vào một không gian, rất giống với trạm không gian vũ trụ mà chúng ta xây dựng nên”.

Diệp Quân nói: “Có chỗ đáng để học hỏi không?”

Tiểu Ái gật đầu: “Đúng vậy, chẳng hạn như nguyên tắc thời gian này, trận pháp trợ giúp và cả vật liệu tổng hợp đặc biệt của phi thuyền này đều đáng để chúng ta học tập, nhưng bây giờ nền văn minh công nghệ của chúng ta không thua kém họ, vì chỉ cần trạm không gian vũ trụ của chúng ta được xây dựng thì cũng có thể thực hiện các bước nhảy vào không gian”.

Diệp Quân cười nói: “Ở đây giao cho ngươi vậy”.
 
Chương 3241


Chương 3241

Tiểu Ái cười nói: “Được”.

Diệp Quân xoay người rời đi.

Bây giờ hắn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó là tu luyện.

Lần này hắn định tu luyện mức cao hơn, tìm Nhị Nha tu luyện.

Trong Tiểu Tháp.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô, cô bé nhìn Diệp Quân trước mặt: “Ngươi chắc chắn chứ?”

Diệp Quân gật đầu.

Bây giờ thực lực của hắn vẫn chưa đủ, không nói đến mấy cái khác, ít nhất phải có khả năng đánh lại cường giả chín phần thần tính.

Nhị Nha nói: “Vậy bắt đầu đi”.

Diệp Quân gật đầu, mấy chục thanh ý kiếm bỗng lao ra từ xung quanh Nhị Nha, nhưng Nhị Nha lại không động đậy, để mặc những thanh kiếm đó chém vào người mình.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Tất cả kiếm ý đều bị chấn động đẩy ra xa, Nhị Nha lại chẳng có việc gì.

Thấy thế, Diệp Quân cảm thấy cạn lời.

Sao mà luyện được vậy thế?

Nhị Nha hoàn toàn có thể đứng ở đây mặc cho hắn chém cũng không đánh trả.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô, sau đó nói: “Còn nữa không?”

Diệp Quân bị đả kích.

Bây giờ hắn hơi nhớ tiền bối An rồi.

Tập luyện với tiền bối An, bà ấy sẽ tiếp chiêu, có thể chỉ bảo hắn, còn tập với Nhị Nha, hắn chẳng có cách nào cả.

Vì ngươi chém cô bé, cô bé cũng không thèm tránh.

Nhị Nha bỗng xòe tay ra, một chiếc nhẫn chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là cái gì?”

Nhị Nha nói: “Là Tổ Mạch vừa rồi Tiểu Bạch lấy được, đều cho ngươi hết đấy”.

Diệp Quân sửng sốt, sau đó nói: “Đây… đều cho ta hả?”

Nhị Nha gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân hơi cảm động: “Nhị Nha, đây… ta hơi ngại”.

Mặc dù nói như thế nhưng động tác trên tay lại rất nhanh, cất chiếc nhẫn vào.

Mười mấy Tổ Mạch.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô rồi nói: “Bây giờ ý chí chiến đấu của ngươi đã rất cao. Nếu ngươi muốn đánh bại cường giả chín phần thần tính, ngươi chỉ có thể cải thiện cảnh giới của mình, để bản thân cũng bắt đầu tu luyện thần tính, nếu không chỉ dựa vào ý chí chiến đấu, ngươi rất khó có thể đánh bại cường giả chín phần thần tính”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu”.

Cảnh giới Thần Đạo!

Hắn biết hắn phải bắt đầu tiếp xúc với thần tính này rồi.

Ngay lúc này một giọng nói bỗng vang lên trong đầu Diệp Quân.

Chính là giọng của Tiểu Ái.
 
Chương 3242


Chương 3242

Một lúc sau, Diệp Quân ra khỏi Tiểu Tháp, hắn lại đến trận pháp dịch chuyển đặc biệt đó, lúc này trận pháp đó đã khởi động.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là?”, Tiểu Ái nói: “Không phải do chúng ta khởi động, là phía đối diện”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Có người muốn đến đây ư?”

Tiểu Ái khẽ gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân híp mắt.

Lúc này Thần Kỳ bỗng xuất hiện, cô ấy nhìn trận pháp khởi động đó, sau đó nói: “Nền văn minh Sâm Lâm có người sắp đến ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Thần Kỳ quay đầu nhìn Diệp Quân: “Ngài có dự định gì?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra ta rất muốn biết tại sao họ muốn quay lại”.

Thần Kỳ cười nói: “Nguyên nhân có thể rất nhiều, chẳng hạn bây giờ vũ trụ nơi họ sống đang trải qua Vũ Trụ Kiếp”.

Diệp Quân cười nói: “Có thể có khả năng này”.

Thần Kỳ nhìn trận pháp dịch chuyển: “Sắp đến rồi”.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn trận pháp dịch chuyển đó, không lâu sau một bóng người xuất hiện trong trận pháp, người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.

Cường giả chín phần thần tính!

Nhưng không phải là bản thể, chỉ là một bóng người.

Điều này khiến Diệp Quân khá ngạc nhiên.

Chỉ dịch chuyển một bóng người mờ ảo đến thôi sao?

Sau khi xuất hiện, người đàn ông trung niên nhìn xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp. Không lâu sau, ông ta nhìn Diệp Quân bên dưới: “Ngươi là vua hiện giờ của nền văn minh Quan Huyên à?”

Diệp Quân khá ngạc nhiên: “Các ngươi biết ta ư?”

Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: “Ngươi nói xem?”

Diệp Quân khẽ cười: “Nói mục đích đến đây của ông đi”.

Người đàn ông trung niên liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Sau khi bọn ta trở về, nơi này chỉ có thể có một nền văn minh nên ngươi có hai con đường để đi, một là đầu hàng, hai là đưa theo nền văn minh Quan Huyên của ngươi biến mất khỏi thế giới này… À đúng rồi, nếu ngươi muốn đầu hàng thì phải đưa theo đầu của ông nội ngươi đến đầu hàng, nếu không bọn ta sẽ không thừa nhận”.

Diệp Quân bật cười.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Ngươi cảm thấy rất nực cười sao?”

Diệp Quân cười nói: “Muốn đầu của ông nội ta à?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Một người lấy cái đầu để đổi lấy sự tồn tại của toàn bộ nền văn minh của ngươi, ngươi vẫn được hời”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta không thể quyết định được chuyện này, đến lúc đó ta dẫn ông nội ta đến nói chuyện với các ông, các ông thấy thế nào?”

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Được thôi, đến lúc đó ngươi đừng thất hứa”.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chắc chắn sẽ không”.
 
Chương 3243


Chương 3243

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Hy vọng đến lúc đó ngươi có thể tự tin, thong dong như hôm nay”.

Dứt lời, cả người ông ta bỗng trở nên mờ ảo.

Chẳng mấy chốc đã biến mất, sau khi người đàn ông trung niên biến mất, trận pháp dịch chuyển cũng ổn định lại.

Thần Kỳ ở một bên bỗng nói: “Diệp công tử, nền văn minh Sâm Lâm này đang tuyên chiến với ngài, ngài có tự tin không?”

Diệp Quân nói: “Ta không”.

Thần Kỳ sửng sốt, chỉ nghe Diệp Quân nói: “Ông nội ta có”.

Thần Kỳ chớp mắt: “Có phải ông nội ngài đánh nhau rất giỏi không?”

Diệp Quân cười nói: “Cũng ổn, mạnh hơn ta một chút, ha ha”.

Thần Kỳ liếc nhìn Diệp Quân: “Ôi vãi”.

Diệp Quân bật cười.

Thần Kỳ bỗng nói: “Diệp công tử, ta dẫn ngài đến một nơi”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Nơi nào?”

Thần Kỳ cười nói: “Đi theo ta”.

Dứt lời, cô ấy xoay người rời đi.

Diệp Quân đi theo.

Không lâu sau, Thần Kỳ dẫn Diệp Quân đến một dãy núi.

Trên đường đi, Diệp Quân hỏi: “Thần Kỳ cô nương, cô muốn dẫn ta đi đâu?”

Thần Kỳ cười nói: “Sắp đến rồi”.

Diệp Quân bỗng nói: “Thần Kỳ cô nương rất quen thuộc nơi này nhỉ?”

Thần Kỳ chớp mắt: “Vẫn ổn”.

Diệp Quân nhìn Thần Kỳ, khẽ cười không nói gì.

Diệp Quân không ngốc, Thần Kỳ cô nương trước mặt này trông không giống một người bị mắc kẹt, hơn nữa kể từ khi gặp nhau đến nay, hắn thấy Thần Kỳ cô nương này cực kỳ bình tĩnh và thong dong, ngay cả khi đối mặt với những người của nền văn minh Sâm Lâm, ánh mắt cũng rất bình tĩnh, không hề kinh sợ.

Vẻ tự tin này toát ra từ trong xương cốt.

Mà một người có thể tự tin như thế chắc chắn là người có thực lực.

Thật ra nghĩ cũng thấy rất bình thường, dù sao cũng là con gái của Thần Nhất, hơn nữa còn là người xuyên không, chắc sẽ không tầm thường như thế.

Nhưng hắn không vạch trần vì hiện giờ Thần Kỳ cô nương này không có ý đối địch với hắn.

Chẳng mấy chốc, Thần Kỳ dẫn Diệp Quân đến chỗ sâu trong một hẻm núi, Thần Kỳ dừng lại, cô ấy chỉ về phía xa, Diệp Quân nhìn theo hướng cô ấy chỉ, cách đó cả trăm trượng có một cây cổ thụ khô héo.

Diệp Quân hơi ngờ vực: “Đây là?”

Thần Kỳ cười nói: “Có biết nền văn minh Sâm Lâm đ ến như thế nào không?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Sẽ không phải là vì cây cổ thụ này chứ?”

Thần Kỳ gật đầu: “Đúng thế”.
 
Chương 3244


Chương 3244

Diệp Quân ngạc nhiên: “Cây cổ thụ?”

Thần Kỳ nhìn cây cổ thụ, khẽ nói: “Đây không phải là cây bình thường, tên là Đạo Cổ Thụ, lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm chẳng qua chỉ là một nền văn minh nhỏ, cho đến một ngày họ phát hiện ra cây cổ thụ này, sau đó đã đạt được phương pháp tu luyện tối cao vô thượng từ cây cổ thụ này… Sau đó họ bắt đầu nhanh chóng vực dậy”.

Diệp Quân nhìn cái cây khô đó, nhíu mày: “Nhờ vào cây này hả?”

Thần Kỳ gật đầu: “Chính nhờ Đạo Cổ Thụ này mà nền văn minh Sâm Lâm trở nên mạnh mẽ hơn, phương pháp tu luyện của nền văn minh Sâm Lâm và kỹ thuật bí ẩn mà họ nắm giữ đều đến từ Đạo Cổ Thụ này…”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Họ không đem theo cây này đi sao?”

Thần Kỳ cười nói: “Vì cái cây này đã chết rồi. Hơn nữa rất nhiều năm trước cái cây này cũng không có tác dụng gì nữa. Bây giờ cái cây này với họ còn chẳng bằng nguyên liệu bỏ đi”.

Diệp Quân đi đến trước Đạo Cổ Thụ, hắn nhìn kỹ một chút, quả nhiên Đạo Cổ Thụ đã chết, không còn chút khí tức nào, hơn nữa đã chết rất nhiều năm, thân cây cũng đã dần dần mục rỗng.

Vẻ mặt Thần Kỳ phức tạp: “Ai mà ngờ cây cổ thụ khô héo trước mặt này lại chính là Đạo Cổ Thụ trước kia chứ, nền văn minh Sâm Lâm trở nên hùng mạnh, vượt qua kiếp nạn đều nhờ nó”.

Diệp Quân bỗng hỏi: “Tại sao nó lại chết?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Ta không biết, chuyện này cũng không có ghi chép nào trong nền văn minh Sâm Lâm, rất kỳ lạ”.

Diệp Quân suy ngẫm, sau đó gọi Tiểu Bạch ra: “Tiểu Bạch, ngươi có thể làm cho cây cổ thụ này sống lại không?”

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó sờ vào Đạo Cổ Thụ trước mặt, một lúc sau nó nhắm mắt lại, sau đó từng nguồn năng lượng bí ẩn bỗng rót vào Đạo Cổ Thụ đó.

Mới đầu không có động tĩnh gì, nhưng chẳng mấy chốc cây cổ thụ đó khẽ lay động.

Thấy thế, Thần Kỳ ở một bên sửng sốt, có thể sống lại thật à?

Ngay lúc này bỗng xảy ra dị biến, cây cổ thụ đột nhiên chấn động mạnh, sau đó một cánh tay khô héo chui ra từ trong thân cây, lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.

Diệp Quân biến sắc, lúc này hắn cảm nhận được nguy cơ chết chóc chưa từng thấy.

Ầm!

Ngay lúc này đỉnh đầu Diệp Quân bỗng nứt toác, một thanh kiếm phá tan không trung lao ra.

Kiếm Hành Đạo!

Cùng lúc đó một giọng nói lạnh lùng vang lên khắp đất trời: “Động vào nó thử xem”.

Người phụ nữ váy trắng!

Đây là lần đầu tiên từ trước đến nay Thiên Mệnh Váy Trắng chủ động ra tay.

Bàn tay khô héo kia dừng lại cách lông mày Diệp Quân vài centimet.

Trời đất trở nên yên tĩnh.

Diệp Quân nhìn bàn tay khô héo trước mặt, tay không có huyết sắc, giống như xác khô, trên tay cũng không có bất kỳ sức mạnh nào dao động, nhưng lại khiến hắn cảm nhận được một loại cảm giác nguy hiểm chết chóc chưa từng có.

Hắn chưa từng có cảm giác này.

Lúc cô cô váy trắng chọn chủ động ra tay, hắn biết bàn tay khô héo trước mặt đáng sợ hơn hắn tưởng tượng.

Đó không phải là thứ mà bây giờ hắn có thể đấu lại.
 
Chương 3245


Chương 3245

Thần Kỳ nhìn kiếm Hành Đạo trên đỉnh đầu Diệp Quân với vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Tuyệt vọng!

Trước mặt thanh kiếm này, cô ấy thấy trong lòng dâng lên cảm giác tuyệt vọng.

Sao có thể chứ?

Thần Kỳ kinh ngạc, không thể tin nổi.

Lúc này, bàn tay khô kia từ từ thu lại.

Cảm giác nguy hiểm chết chóc bao trùm trái tim Diệp Quân chợt biến mất, như thể chưa từng xuất hiện.

Kiếm Hành Đạo khẽ run lên rồi biến mất.

Mọi thứ trở lại như ban đầu.

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ trước mặt, lúc này, Đạo Cổ Thụ đã dần sống lại, vài cành lá chuyển sang màu xanh.

Sống lại rồi!

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ dần sống lại, nhíu chặt mày lại.

Thần Kỳ cũng cau mày.

Nhưng không phải vì Đạo Cổ Thụ, bởi vì cô ấy đã lường trước được sức mạnh của Đạo Cổ Thụ. Điều khiến cô ấy bất ngờ là thanh kiếm vừa xuất hiện.

Chỉ một thanh kiếm đã có thể trấn áp Đạo Cổ Thụ.

Lúc này, cô ấy chợt hiểu ra tại sao Diệp Quân lại dám đối đầu với nền văn minh Sâm Lâm.

Diệp Quân nói: “Tiểu Bạch, ngươi có thể nói chuyện với Đạo Cổ Thụ không?”

Tiểu Bạch nhìn Đạo Cổ Thụ, khẽ gật đầu, nó vẫy nóng vuốt nhỏ, một lúc sau, một bóng hình từ trong Đạo Cổ Thụ bay ra, bóng hình đó dần hiện rõ, nhưng Diệp Quân vẫn không nhìn rõ dáng vẻ của đối phương.

Đạo Cổ Thụ Linh!

Diệp Quân có thể cảm nhận được đối phương đang nhìn mình.

Diệp Quân nói: “Xin chào, chúng ta có thể nói chuyện không?”

Một lúc sau, Đạo Cổ Thụ Linh mới nói: “Nói chuyện gì?”

Diệp Quân cười nói: “Nói về văn minh Sâm Lâm”.

Bùm!

Bỗng chốc, một sức ép đáng sợ bao trùm xung quanh.

Diệp Quân cau mày.

Lúc này, Tiểu Bạch nổi giận chỉ vào Đạo Cổ Thụ Linh, nhanh chóng vung móng vuốt.

Hiển nhiên, Tiểu Bạch vô cùng bất mãn với sự thù địch mà Đạo Cổ Thụ Linh thể hiện.

Tiểu Tháp nói: “Để ta phiên dịch cho ngươi. Ý của Tiểu Bạch là nếu ngươi dám tỏ thái độ thù địch lần nữa thì nó sẽ nuốt linh hồn của ngươi, nó không đùa đâu”.

Đạo Cổ Thụ Linh trầm mặc một lúc, thái độ thù địch dần biến mất.

Thần Kỳ cười nói: “Đạo Cổ Thụ, Ngươi hiểu lầm rồi, bọn ta không phải đến từ văn minh Sâm Lâm, còn nữa, dù sao vị Tiểu Bạch linh tổ này cũng đã cứu ngươi, ngươi không cảm ơn thì cũng không nên tỏ thái độ như vậy”.

Tiểu Bạch nhìn Thần Kỳ, vùng vẫy móng vuốt.

Thần Kỳ chớp mắt nói: “Cảm ơn!”
 
Chương 3246


Chương 3246

Diệp Quân hơi bất ngờ: “Cô hiểu động tác tay của nó sao?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Nhìn không hiểu, nhưng ta biết nó đang khen ta”.

Tiểu Bạch: “…”

Diệp Quân: “…”

Đạo Cổ Thụ không tỏ thái độ thù địch nữa, nhưng cũng không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Chúng ta đi thôi”.

Nói xong hắn kéo Tiểu Bạch rời đi.

Thần Kỳ nhìn Đạo Cổ Thụ, cười nói: “Vết thương của ngươi vẫn chưa khỏi hẳn nhỉ? Ở thế gian này, ngoại trừ Tiểu Bạch linh tổ, còn ai có thể giúp ngươi nữa? Vậy mà còn tỏ thái độ với bọn họ, ngươi đúng là hai mặt!”

Nói xong cô ấy xoay người rời đi.

Đạo Cổ Thụ nói: “Hai mặt là ý gì?”

Thần Kỳ chớp mắt nói: “Ý là rất thông minh”.

Nói xong, cô ấy lập tức bỏ chạy.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ Linh đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Tiểu Bạch, cô ấy dần hiện thành một cô gái.

Cô gái mặc váy màu xanh lá, tóc dài màu lam đậm, ánh mắt không có một tia cảm xúc, giống như một khối băng ngàn năm.

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ Linh, không nói gì.

Đạo Cổ Thụ Linh nói: “Ngươi muốn biết chuyện gì?”

Diệp Quân nói: “Ta nghe Thần Kỳ cô nương nói, nền văn minh Sâm Lâm trở nên mạnh hơn là nhờ cô?”

Đạo Cổ Thụ Linh đáp: “Đúng vậy”.

Diệp Quân nói: “Vậy cô không phải người của văn minh Sâm Lâm ư?”

Đạo Cổ Thụ Linh đáp: “Không phải”.

Diệp Quân tò mò hỏi: “Vậy cô đến từ đâu?”

Đạo Cổ Thụ Linh nhìn Diệp Quân, nói: “Kỷ nguyên Quy Nhân”.

Diệp Quân nhíu mày: “Chưa nghe bao giờ”.

Thần Kỳ bên cạnh nói: “Nền văn minh Quy Nhân”.

Đạo Cổ Thụ Linh nhìn Thần Kỳ, không nói gì.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Thần Kỳ cô nương biết sao?”

Thần Kỳ cười nói: “Nền văn minh Quy Nhân là nền văn minh vũ trụ trước văn minh Thần Tri, về sau hình như đã bị Vũ Trụ Kiếp hủy hoại, nhưng ta cũng không biết có đúng hay không”.

Vừa nói cô ấy nhìn Đạo Cổ Thụ Linh.

Đạo Cổ Thụ Linh lắc đầu: “Không phải Vũ Trụ Kiếp, bọn ta bị các nền văn minh vũ trụ khác xâm chiếm”.

Nghe vậy, Thần Kỳ nheo mắt lại: “Nền văn minh vũ trụ nào?”

Đạo Cổ Thụ Linh im lặng, nhưng vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Diệp Quân nói: “Có phải nền văn minh Quy Giả không?”

Đạo Cổ Thụ Linh nhìn Diệp Quân với vẻ ngạc nhiên: “Ngươi biết văn minh Quy Giả ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Biết chút ít”.

Vẻ mặt của Đạo Cổ Thụ Linh trở nên quỷ quái.

Diệp Quân cười nói: “Sao thế?”

Đạo Cổ Thụ Linh nói: “Văn minh Quy Giả là văn minh vũ trụ cấp bốn, cách nơi này rất xa, với thực lực bây giờ của ngươi, cả đời này cũng không thể tới đó… Sao ngươi có thể nghe nói về bọn họ?”

Thần Kỳ quay lại nhìn Diệp Quân với vẻ tò mò.

Cô ấy cũng biết một chút về văn minh Quy Giả, nhưng điều cô ấy bất ngờ là Diệp công tử cũng biết.

Diệp Quân nói: “Ta chỉ nghe nói đến thôi, chứ không quen bọn họ. Đạo Cổ cô nương, là bọn họ đã hủy hoại văn minh Quy Nhân sao?”

Đạo Cổ Thụ Linh lắc đầu: “Không phải, là văn minh Thiên Hành đã hủy hoạt văn minh Quy Nhân bọn ta, đó là một nền văn minh đáng sợ”.

Nền văn minh Thiên Hành!

Diệp Quân nhíu mày: “Bọn họ và văn minh Quy Giả, ai mạnh hơn?”
 
Chương 3247


Chương 3247

Đạo Cổ Thụ Linh trầm giọng nói: “Nền văn minh Thiên Hành là nền văn minh chuẩn cấp năm, nhưng theo thông tin ta có được lúc đầu, trước đây văn minh Quy Giả đã từng đại chiến với văn minh Thiên Hành, cuối cùng văn minh Quy Giả đã bị đánh bại, nhưng không bị hủy diệt, điều này khiến ta rất khó hiểu”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Quan Huyên bọn ta thuộc cấp độ mấy?”

Đạo Cổ Thụ nhìn Diệp Quân: “Thực lực của ngươi đạt cấp độ nào trong văn minh Quan Huyên?”

Diệp Quân đáp: “Người mạnh nhất!”

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Vậy nền văn minh Quan Huyên các ngươi thuộc vào nền văn minh rác rưởi, không xếp hạng”.

Diệp Quân sững sờ.

Thần Kỳ không nhịn được, bật cười lớn.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ nói: “Người vừa ngăn ta giết ngươi có phải người của văn minh Quan Huyên không?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”

Đạo Cổ Thụ nhíu mày: “Bà ta là người của nền văn minh Quan Huyên, sao ngươi dám nói ngươi là người mạnh nhất của nền văn minh Quan Huyên chứ? Ngươi vô liêm sỉ vậy sao?”

Diệp Quân: “…”

Thần kỳ nhanh chóng đứng ra hòa giải: “Đạo Cổ Thụ, nếu người phụ nữ đó là người nền văn minh Quan Huyên thì nền văn minh Quan Huyên thuộc cấp độ mấy?”

Đạo Cổ Thụ trầm mặc một lúc rồi nói: “Ta không biết”.

Thần Kỳ hơi bất ngờ: “Sao lại nói vậy?”

Đạo Cổ Thụ nói: “Ta không biết nhát kiếm lúc nãy của bà ta chỉ là tùy ý hay đã sử dụng hết sức… Nói một cách đơn giản, ta không biết giới hạn của bà ta ở đâu, vì vậy không thể đánh giá chính xác. Nhưng có thể chắc chắn sức mạnh của nhát kiếm đó đã vượt qua văn minh cấp ba, bởi vì nền văn minh Quy Nhân đã đạt đến nền văn minh cấp ba”.

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân.

Rõ ràng là muốn biết nhát kiếm kia là tùy ý hay đã dùng hết sức.

Thần Kỳ cũng nhìn Diệp Quân, cô ấy cũng tò mò thực lực của chủ nhân thanh kiếm.

Diệp Quân nói: “Ta cũng không biết bà ấy mạnh đến mức nào, ta chỉ biết bà ấy chưa bao giờ tung ra nhát kiếm thứ hai”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Ta có thể gặp người đó không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Bây giờ e là không được”.

Đạo Cổ Thụ hơi thất vọng.

Diệp Quân nói: “Nền văn minh Sâm Lâm thuộc văn minh cấp mấy?”

Nghe đến văn minh Sâm Lâm, vẻ mặt của Đạo Cổ Thụ trở nên lạnh lùng.

Thấy vậy, Diệp Quân tò mò hỏi: “Cô từng xảy ra chuyện không vui với bọn họ sao?”

Đạo Cổ Thụ trầm mặc một lúc rồi nói: “Sau khi nền văn minh Quy Nhân bọn ta bị hủy diệt, vì một số lý do đặc biệt ta đã trốn thoát được. Sau đó ta lưu lạc trong vũ trụ hàng chục triệu năm, cuối cùng đến một khu vực xa xôi, sau đó gặp người ở đó, ta thấy người ở đó rất tốt nên đã truyền võ đạo lại cho y, dưới sự giúp đỡ của ta, y mạnh lên nhanh chóng, sau đó vực dậy cả văn minh vũ trụ này…”

Diệp Quân nói: “Sau đó y đã phản bội cô à?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Dã tâm và tham vọng của con người là vô hạn, sau đó y đã lợi dụng lòng tin của ta, đánh lén ta, hấp thụ hết linh lực của ta…”

Nói đến đây, sắc mặt cô ấy dẫn trở nên hung dữ.

Diệp Quân trầm mặc, hắn không ngờ cội nguồn của văn minh Sâm Lâm lại đến từ Đạo Cổ Thụ, nói chính xác hơn là đến từ văn minh Quy Nhân.

Thần Kỳ nói: “Sao y không giết ngươi?”

Đạo Cổ Thụ lạnh lùng nói: “Y rất muốn làm vậy, nhưng y không ngờ ta còn một cách giữ mạng đặc biệt, chính cách này đã giúp ta thoát khỏi sự hủy diệt của văn minh Thiên Hành… Nhưng ta cũng bị thương nặng, hoàn toàn hôn mê, cho đến bây giờ, mới được vị linh tổ này hồi phục…”

Nói đến đây, cô ấy nhìn Tiểu Bạch trên vai Diệp Quân: “Cảm ơn!”

Tiểu Bạch vẫy móng vuốt, nó vẫn không có cảm tình với Đạo Cổ Thụ vì lúc đầu đối phương đã tấn công Diệp Quân.

Diệp Quân nói: “Bây giờ bọn họ sắp quay về rồi”.

Đạo Cổ Thụ nhíu mày: “Sắp quay về rồi sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Đạo Cổ Thụ nhìn Diệp Quân: “Người lúc nãy chém ta là gì của ngươi?”

Diệp Quân đáp: “Cô cô của ta”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Ta kiến nghị, nếu bọn họ muốn nhắm vào ngươi, ngươi cứ gọi cô cô của ngươi là được”.

Diệp Quân: “…”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom