Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1338


Chương 1338

Tự cáng đáng?

Nghe thấy lời của người phụ nữ bí ẩn, Diệp Quân nhất thời cạn lời.

Hắn hiện tại không thể nào tự chống lại sức mạnh của Chấp Kiếm Nhân này được, hắn cũng hiểu khá rõ thực lực của bản thân.

Lúc này, chân trời đột nhiên nứt ra, sau đó, một cô gái chậm rãi xuất hiện, ánh mắt cô gái lạnh như băng, dù cách nhau mấy vạn trượng, Diệp Quân vẫn có thể cảm nhận được ý lạnh.

Diệp Quân im lặng.

Có lẽ đây là người không dễ thuyết phục, chắc là không nói phải trái được.

Bát Uyển bên cạnh Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân kia, nhíu chặt mày.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Bát Uyển: “Muội quen người này à?”

Bát Uyển cúi đầu không nói gì, nhưng tay lại nắm chặt lấy tay hắn.

Thấy cảnh này, Diệp Quân chỉ biết cười khổ.

Rõ ràng Bát Uyển biết Chấp Kiếm Nhân này!

Nhưng vấn đề là sao cô ấy lại biết?

Diệp Quân lắc đầu, không muốn suy nghĩ nhiều.

Lỡ như Bát Uyển thật sự là Chân Thần…

Hắn cũng không dám suy nghĩ nhiều.

Sau khi Chấp Kiếm Nhân kia xuất hiện, bà ta chậm rãi đi về phía Diệp Quân, nhưng lúc này, trong thiên địa chợt xuất hiện một lực lượng bí ẩn.

Diệp Quân sửng sốt.

Phía xa, Chấp Kiếm Nhân híp mắt lại.

Lúc này, một ý chí mạnh mẽ thoáng chốc bao phủ lấy thiên địa, khi ý chí này xuất hiện, toàn bộ thiên địa lập tức trở nên hư ảo.

Nét mặt Diệp Quân cũng trở nên vô cùng nặng nề, ý chí này rất đáng sợ, còn đáng sợ hơn ý chí bất khuất mà hắn gặp trước đây!

Hắn biết đây chính là ý chí Thanh Đế trong truyền thuyết.

Thanh Đế!

Tồn tại đáng sợ từng dẫn dắt trăm vạn gia tộc chống lại Chân vũ trụ!

Phía chân trời, Chấp Kiếm Nhân kia dừng lại, bà ta nhìn ý chí Thanh Đế tràn ngập trong thiên địa, nét mặt vô cùng bình tĩnh.

Chẳng mấy chốc, vô số ý chí ngưng tụ giữa đất trời, cuối cùng, một người đàn ông xuất hiện ở đối diện Chấp Kiếm Nhân, người đàn ông mặc một bộ đồ xanh, hai tay chắp sau lưng, vóc người cao lớn, trên mặt có ý cười hờ hững.

Thanh Đế!

Sau khi Thanh Đế xuất hiện, Diệp Quân phát hiện xung quanh chợt có vô số hơi thở bí ẩn.

Diệp Quân nhìn xung quanh, nơi đây ngày càng có nhiều hơi thở bí ẩn xuất hiện.

Hắn biết những hơi thở này là của người của trăm vạn gia tộc còn lại năm đó.

Rất mạnh!

Dù năm đó trăm vạn gia tộc bị tàn sát, nhưng ít nhiều gì cũng có một vài người còn sống, mà hiện tại, bọn họ đã có thành tựu nhất định.
 
Chương 1339


Chương 1339

Phía chân trời, Thanh Đế nhìn Chấp Kiếm Nhân kia, cười nói: “Đã lâu rồi không có cao thủ cấp bậc như bà bước vào vũ trụ Vô Gian.”

Chấp Kiếm Nhân nhìn thẳng vào Thanh Đế: “Hôm nay ta đến đây chỉ là vì một người!”

Thanh Đế đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân cách đó không xa, khi thấy Diệp Quân, ông ta thoáng sửng sốt, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên.

Diệp Quân chắp tay: “Vãn bối Diệp Quân bái kiến tiền bối!”

Thanh Đế cười nói với Diệp Quân: “Đúng là người tài đời nào cũng có!”

Diệp Quân nói: “Tiền bối, đã mang đến phiền phức cho ngài rồi”.

Thanh Đề cười nói: “Tiểu hữu này có thể khiến Chấp Kiếm Nhân cô nương đích thân đuổi theo giết, xem ra lai lịch không hề đơn giản!”

Diệp Quân nhìn thoáng qua Chấp Kiếm Nhân, không nói gì.

Hắn cũng thấy rất khổ!

Lúc ông nội ta ở đây, các ngươi không xuất hiện, ông nội ta vừa đi, các ngươi lại hiện lên đánh ta!

Khổ quá khổ mà!

Thanh Đế nhìn Diệp Quân, cười không nói gì.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta sẽ đi ngay đây!”

Vẫn nên tự giác thì hơn!

Rước phiền phức đến cho người khác thì kì quá.

Diệp Quân nói xong liền định rời đi, nhưng Thanh Đế đột nhiên cười nói: “Đợi đã!”

Diệp Quân nhìn về phía Thanh Đế, Thanh Đế cười bảo: “Tiểu hữu hiểu lầm ý ta rồi. Khi nãy hậu bối của ta nói với ta, tiểu hữu đến từ vũ trụ Quan Huyên, mà vũ trụ Quan Huyên hiện tại vẫn luôn chống lại Chân vũ trụ… Cũng vì thế, nên hôm nay ta muốn bảo vệ tiểu hữu”.

Nghe thấy thế, Diệp Quân bỗng thấy hơi bất ngờ, hắn không ngờ Thanh Đế lại đồng ý ra tay giúp đỡ.

Lúc này, Chấp Kiếm Nhân kia đột nhiên tiến lên một bước, vung kiếm chém ra!

Thẳng thừng ra tay!

Không nói nhiều một câu!

Thanh Đế?

Bà ta cũng không thấy sợ!

Thấy kiếm chém tới, Thanh Đế cười to, chỉ tay ra, một ánh sáng xanh lập tức ngăn thanh kiếm kia lại.

Nhưng lúc này, Chấp Kiếm Nhân bước tới một bước, trong nháy mắt, kiếm thế ngút trời mãnh liệt kéo tới.

Oanh!

Trong nháy mắt, Chấp Kiếm Nhân đã cùng Thanh Đế tiến vào trong thời không Vô Giới đen kịt.

Trong thời không Vô Giới, Chấp Kiếm Nhân đột nhiên biến mất.

Thanh Đế kia cười to một tiếng, sau đó người rung lên, biến thành một ánh sáng xanh bắn tới.

Ầm!

Trong nháy mắt, toàn bộ thời không Vô Giới bắt đầu sôi trào, những lực lượng đáng sợ không ngừng lan ra bốn phía.
 
Chương 1340


Chương 1340

Diệp Quân nhìn thời không kia với nét mặt vô cùng nặng nề, dù hai bên cách nhau rất xa, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được một uy áp mạnh mẽ, uy áp này mạnh như có trăm vạn ngọn núi đè xuống đầu vậy.

Mà đây còn là uy áp hai người kia tạo ra từ cách vô số thời không!

Mạnh quá!

Diệp Quân nhìn thời không kia, hắn siết chặt tay, lúc này, máu huyết của hắn đang dần sôi trào.

Suốt chặng đường hắn đi, hắn phát hiện mình càng mạnh lên, sẽ càng cảm thấy mình rất yếu.

Tầm nhìn được mở rộng, sẽ phát hiện chỗ thiếu sót của bản thân.

Lúc này, Bát Uyển chợt cất lời: “Người đó đánh không lại đâu!”

Diệp Quân nhìn về phía Bát Uyển, cô ấy nói rõ hơn: “Nam đánh không lại nữ!”

Diệp Quân hỏi: “Tại sao?”

Bát Uyển nhìn Thanh Đế kia, bình tĩnh giải thích: “Nếu bản thể ở đây thì có thể thắng được, nhưng bây giờ, ông ta chỉ là một ý chí. Chỉ một ý chí hoàn toàn không thể ngăn cản được bà ta, kiếm của bà ta đã nửa bước vào đại đạo rồi!”

Diệp Quân còn muốn hỏi thêm thì Bát Uyển chợt nói: “Trốn!”

Trốn!

Diệp Quân nhìn về phía tay của Bát Uyển, thấy cô ấy nắm chặt tay hắn hơn rất nhiều.

Diệp Quân thầm hỏi: “Tiền bối?”

Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng cất lời: “Ta không ngờ Chấp Kiếm Nhân này lại trở nên mạnh đến thế, xin lỗi!”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, đưa ta về Quan Huyên!”

Lúc này, chỉ có thể trở về vũ trụ Quan Huyên thôi.

Chấp Kiếm Nhân này vẫn nên để mấy người An tiền bối giải quyết vậy!

Hắn thật sự đánh không lại!

Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng nói: “Nhưng đã không còn kịp nữa rồi. Không sao, có Bát Uyển ở đây, ngươi không chết được đâu, cùng lắm là bị đánh một trận thôi!”

Diệp Quân: “…”

Lúc này, thời không Vô Giới phía xa đột nhiên nổ tung, vô số kiếm quang bắn khắp nơi, mà mỗi tia kiếm quang đều có thể huỷ diệt một vùng thời không. Chỉ trong nháy mắt, vô số thời không bị huỷ diệt, thời không nơi mấy người Diệp Quân đang đứng cũng thoáng chốc trở nên hư ảo.

Chỉ trong nháy mắt, vô số kiếm quang tản đi, mà lúc này, ý chí Thanh Đế kia đã trở nên hư ảo.

Ở đối diện chỗ hắn không xa, Chấp Kiếm Nhân cầm kiếm đi tới, ánh mắt lạnh tựa như băng.

Thấy cảnh này, Diệp Quân sa sầm mặt.

Thanh Đế không thể ngăn cản Chấp Kiếm Nhân này!

Chấp Kiếm Nhân nhìn thoáng qua Thanh Đế, xoay người tiến lên một bước, bà ta lập tức quay lại thời không này. Mà ngay sau đó, ý chí Thanh Đế vẫn chưa hoàn toàn tan biến cũng đột nhiên xuất hiện.

Chấp Kiếm Nhân nhìn Thanh Đế đang sắp biến mất với nét mặt lạnh như băng: “Chết thì chết hết luôn đi, để một tia ý chí ở lại thế gian thì có tác dụng gì? Muốn tìm cảm giác tồn tại sao?”

Thanh Đế cười khẽ, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Tiểu hữu, xin lỗi!”

Diệp Quân lắc đầu: “Tiền bối, là ta mang đến phiền phức cho ngài!”
 
Chương 1341


Chương 1341

Thanh Đế cười hỏi: “Tiểu hữu có muốn nhận được truyền thừa của ta không?”

Diệp Quân sửng sốt!

Thanh Đế khẽ mỉm cười, lại hỏi: “Có muốn không?”

Diệp Quân nhìn ông ta: “Muốn!”

Thanh Đế cười to, sau đó, ông ta đột nhiên chắp ngón tay chỉ về phía Diệp Quân.

Một ánh sáng xanh bay vào giữa chân mày hắn!

Oanh!

Trong nháy mắt, khí thế của Diệp Quân tăng vọt.

Ở giữa chân mày của hắn dần xuất hiện một bóng cây.

Cây thần tự nhiên!

Thấy cảnh này, sắc mặt của rất nhiều cao thủ trăm vạn gia tộc trong bóng tối trở nên phức tạp!

Cây thần tự nhiên này là thần vật đứng đầu vũ trụ Vô Gian, cũng là cây thần siêu cấp mà trăm vạn gia tộc từng cung phụng.

Mà bây giờ, Thanh Đế lại truyền nó cho người ngoài!

Bọn họ cảm thấy không vui cho lắm, dù sao Diệp Quân cũng không phải người của vũ trụ Vô Gian!

Ầm.

Lúc này, khí thế của Diệp Quân tăng vọt, thoáng chốc, cảnh giới của hắn đã tăng lên đến cảnh giới Tạo Cực!

Nhưng khí thế của hắn vẫn còn đang tăng lên!

Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, nhưng lúc này, cảnh giới của hắn đã từ Tạo Cực lên đến Chí Cảnh!

Diệp Quân vội nói: “Tiền bối, trấn áp giúp ta!”

Cảnh giới tăng lên quá nhanh!

Nghe thấy lời của Diệp Quân, một ánh sáng mờ bao phủ lấy hắn, sau đó, khí thế của Diệp Quân bị trấn áp lại.

Cảm nhận được điều này, Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Ở bên kia, Chấp Kiếm Nhân không ra tay với Diệp Quân, bà ta vẫn luôn nhìn chằm chằm Bát Uyển.

Mà lúc này, Bát Uyển cũng đang nhìn bà ta.

Hai người cứ thế đối mặt nhau.

Lúc này, khí thế của Diệp Quân đã dần ổn định lại, giữa chân mày của hắn có một thụ ấn ngưng tụ.

Cùng lúc đó, Diệp Quân cảm nhận được trong thức hải có thêm một gốc cây.

Toàn bộ thân cây có màu xanh lá, quanh thân tản ra một năng lượng bí ẩn, mà năng lượng này đang chậm rãi bồi dưỡng thân thể của hắn, vô cùng thoải mái.

Diệp Quân nhìn Thanh Đế, nghi ngờ hỏi: “Tiền bối, đây là?”

Thanh Đế cười nói: “Cây thần tự nhiên, cây này ra đời cùng với vũ trụ Vô Gian, là cây tổ của vũ trụ Vô Gian, từng che chở bách vạn tộc vô số vạn năm. Sau đó đi theo ta, bây giờ, ta tìm cho nó một chủ nhân mới, hy vọng ngươi đối xử tử tế với nó!”

Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên rồi!”

Thanh Đế ngẩng đầu nhìn về phía xa bằng ánh mắt phức tạp, ông ta nhẹ giọng nói: “Hiện tại trăm vạn gia tộc chẳng còn bao nhiêu người, hơn nữa cũng không phải những người năm đó. Nên ta cũng không thể ép họ đi theo ngươi, nhưng nếu có thể, sau này xin tiểu hữu quan tâm đến họ!”
 
Chương 1342


Chương 1342

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Thanh Đế cười khẽ, sau đó chắp tay: “Tiểu hữu, không hẹn gặp lại!”

Nói xong, ông ta hoàn toàn biến mất.

Ý chí Thanh Đế kia cũng chậm rãi tan đi trong thiên địa.

Trên thế gian không còn Thanh Đế nữa!

Diệp Quân im lặng.

Một cao thủ tuyệt thế đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này!

Dù là cao thủ có cấp bậc như Thanh Đế, cuối cùng cũng sẽ bỏ mình, hắn phải mạnh đến mức nào mới có thể vô địch trên cõi đời?

Diệp Quân chậm rãi siết chặt hai tay, lúc này, hắn mới cảm nhận được con đường mình đi khó khăn đến mức nào.

Đột nhiên như cảm nhận được điều gì, Diệp Quân nhìn Bát Uyển bên cạnh, khi thấy Bát Uyển đang đấu mắt với Chấp Kiếm Nhân kia, hắn nhất thời trở nên căng thẳng!

Bát Uyển biết Chấp Kiếm Nhân này!

Bát Uyển thật sự là Chân Thần ư?

Chuyện này không thể đùa được!

Diệp Quân đang định cất lời thì Bát Uyển đột nhiên cười nói: “Từ Kính, đã lâu không gặp!”

Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Bát Uyển: “Đã lâu không gặp!”

Diệp Quân im lặng.

Dù đã đoán trước, nhưng lúc này nghe cuộc trò chuyện của hai người, Diệp Quân vẫn thấy bất ngờ.

Bát Uyển thật sự là thần linh!

Cô ấy không phải nhân loại!

Mà là thần linh!

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, thầm nói trong lòng: “Tiền bối, người đã biết từ lâu rồi à?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Đúng thế!”

Diệp Quân cười hỏi: “Chắc tiền bối cũng là thần linh nhỉ?”

Người phụ nữ im lặng một lát rồi đáp: “Phải!”

Cũng là thần linh!

Diệp Quân bật cười, đang đùa với hắn sao?

Bát Uyển là thần linh!

Người phụ nữ bí ẩn cũng là thần linh!

Diệp Quân lại hỏi: “Tháp gia, đừng nói ngươi cũng là thần linh nhé?”

Tiểu Tháp đáp: “Thật ra thì ngươi cũng là thần linh!”

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt.

Lúc này, Bát Uyển đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cô ấy cười nói: “Ta nhớ lại một vài chuyện trước đây!”

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, hắn chủ động nắm tay Bát Uyển cười nói: “Thế thì sao?”
 
Chương 1343


Chương 1343

Bát Uyển nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân đang định cất lời thì Bát Uyển đột nhiên nói: “Bà ấy tên là Nhan Từ Kính, ta tên là Nhan Từ Thụ, chúng ta là tỷ muội ruột”.

Tỷ muội ruột!

Nét mặt và thân thể Diệp Quân đều trở nên cứng đờ.

Quan hệ của hai người thân thiết thế sao?

Bát Uyển lại nói: “Ta còn một cái tên nữa, chính là… Chân Vô Ngã!”

Chân Vô Ngã!

Diệp Quân khẽ run rẩy.

Chân Vô Ngã đã tự mình tạo ra một đạo ngoài ba nghìn đại đạo kia!

Diệp Quân chậm rãi buông lỏng bàn tay đang nắm lấy tay Bát Uyển ra.

Bát Uyển nhìn Diệp Quân, nụ cười trên mặt vẫn còn đó, nhưng khi Diệp Quân chậm rãi buông tay, trên mặt cô ấy chợt có nước mắt chảy xuống.

Mà lúc này, Diệp Quân đột nhiên nắm lấy tay cô ấy, hắn dịu dàng lau sạch nước mắt trên mặt cô ấy, nhẹ giọng nói: “Ta biết lai lịch của muội không đơn giản, cũng đoán được muội có thể là thần linh, chỉ không đoán được muội là Chân Vô Ngã…”

Chân Vô Ngã!

Có thể xem là một nhân vật truyền kỳ!

Nhưng không chỉ Diệp Quân, có lẽ tất cả mọi người cũng không ngờ Chân Vô Ngã là thần linh của Chân vũ trụ!

Bát Uyển nắm lấy tay Diệp Quân, nhẹ giọng nói: “Nếu không khôi phục trí nhớ thì tốt quá!”

Diệp Quân thầm nói trong lòng: “Tiền bối, đây là cục diện mà người bày ra đúng không?”

Giọng nói rất lạnh lùng.

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Ta bảo ngươi đi lấy Bất Bại Quyền Kinh kia, chứ không bảo ngươi quyến rũ người ta, cũng không bảo ngươi ngủ với người ta… Chuyện phát triển thành như bây giờ, ta cũng rất bất ngờ, ngươi xem lại bản thân đi, tại sao ngươi lại đi ngủ với người ta, giờ phải làm sao đây?”

Diệp Quân không thể nói lại được.

Thật ra chuyện này hắn cũng rất bị động!

Bát Uyển đột nhiên nói: “Trở về vũ trụ Quan Huyên đi!”

Diệp Quân nhìn Bát Uyển: “Còn muội thì sao?”

Bát Uyển chớp mắt, không nói gì.

Diệp Quân trầm giong nói: “Trở về vũ trụ Quan Huyên cùng ta đi!”

Bát Uyển đang định đáp lời thì Chấp Kiếm Nhân ở bên cạnh đột nhiên xuất kiếm, chém thẳng về phía Diệp Quân!

Tốc độ ra chiêu rất nhanh, Diệp Quân hoàn toàn không thể ngăn cản!

Nhưng vào lúc thanh kiếm còn cách giữa chân mày Diệp Quân khoảng một tấc, một cánh tay đột nhiên nắm lấy thân kiếm.

Tay của Bát Uyển!

Chấp Kiếm Nhân nhìn về phía Bát Uyển, không nói gì.

Bát Uyển thuận tay cầm lấy thanh kiếm kia, cô ấy cười nói: “Từ Kính, tính tình tỷ vẫn như thế, động một tí là muốn đánh nhau!”

Dứt lời, cô ấy búng ngón tay, thanh kiếm quay lại trước mặt Chấp Kiếm Nhân.
 
Chương 1344


Chương 1344

Chấp Kiếm Nhân nhìn Bát Uyển: “Muội muốn để hắn trở về ư?”

Giọng nói rất lạnh lùng.

Bát Uyển gật đầu.

Ánh mắt Chấp Kiếm Nhân thoáng chốc trở nên lạnh lẽo: “Muội có biết hắn là kẻ thù không?”

Bát Uyển im lặng.

Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Bát Uyển: “Muội có biết không?”

Bát Uyển cười khẽ: “Từ Kính, đã nhiều năm không gặp mặt, vừa gặp đã phải gay gắt với nhau như thế à?”

Nét mặt Chấp Kiếm Nhân không chút cảm xúc, bà ta không nói gì, nhưng trên người lại tản ra một khí thế nóng nảy, rõ ràng là bà ta rất tức giận!

Bát Uyển nhìn về phía Diệp Quân: “Người trong cơ thể huynh bây giờ không thể đánh lại Từ Kính, nên lát nữa ta sẽ đưa huynh…”

Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu, ngắt lời Bát Uyển: “Còn muội thì sao?”

Bát Uyển nhẹ giọng đáp: “Ta là người của Chân vũ trụ!”

Diệp Quân nhìn chằm chằm Bát Uyển: “Thế là hôm nay sau khi chia tay, lần sau gặp lại, chúng ta sẽ là kẻ thù à?”

Bát Uyển im lặng.

Diệp Quân nói chuyện mềm mỏng hơn: “Bát Uyển, đi theo ta!”

Thấy quan hệ của hai người, Chấp Kiếm Nhân lập tức nhíu mày, lúc đầu bà ta còn chưa nghĩ theo hướng khác, vì bà ta cảm thấy đây hoàn toàn là chuyện không có khả năng.

Nhưng bây giờ thấy hai người nắm tay nhau nói chuyện qua lại, bà ta mới phát hiện có điều không đúng.

Chấp Kiếm Nhân nhìn về phía Bát Uyển: “Muội và hắn?”

Bát Uyển nhìn về phía Chấp Kiếm Nhân, cười nói: “Không phải đại tỷ từng nói sao? Nếu gặp được người mình thích thì cứ làm thôi!”

Diệp Quân: “…”

Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Bát Uyển bằng ánh mắt lạnh như băng: “Muội biết quan hệ giữa vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ của chúng ta không?”

Bát Uyển cười nói: “Lúc đó không biết, nhưng dù biết ta vẫn sẽ làm thế, thích một người, cần gì phải quan tâm nhiều chuyện như thế?”

Chấp Kiếm Nhân nhất thời tức giận chém một kiếm về phía Diệp Quân bên cạnh!

Mà lúc này, Bát Uyển chặn trước mặt Diệp Quân, cô ấy đột nhiên đánh ra một quyền!

Oanh!

Cú đấm này tạo ra quyền mang, chặn lại chiêu kiếm của Chấp Kiếm Nhân!

Lúc này, thực lực của Bát Uyển đã có sự thay đổi lớn.

Thấy Bát Uyển tự mình ra tay, trong mắt Chấp Kiếm Nhân nhất thời hiện lên sát khí, bà ta xông lên, lại chém ra một kiếm nữa.

Mà lúc này, Bát Uyển đột nhiên kéo Diệp Quân ra phía sau, sau đó lại đánh ra một quyền!

Ầm!

Cú đấm này mang theo một sức mạnh to lớn, thoáng chốc ngăn cản kiếm của Chấp Kiếm Nhân, cùng lúc đó, một sức mạnh nhẹ nhàng đưa Diệp Quân sau lưng ra xa nghìn trượng!

Thấy cảnh này, nét mặt Chấp Kiếm Nhân kia lập tức trở nên dữ tợn: “Không ngờ muội lại ra tay với ta vì hắn!”

Lửa giận ngút trời, kiếm thế mạnh mẽ không ngừng cuộn trào từ trong cơ thể bà ta.

Lúc này, toàn bộ thiên địa cũng trở nên hư ảo!

Bát Uyển nhìn Chấp Kiếm Nhân, cười nói: “Đã qua biết bao năm, vậy mà tính tình của tỷ vẫn khó chịu như thế!”

Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Bát Uyển: “Hôm nay muội nhất định muốn bảo vệ hắn à?”

Bát Uyển nhìn chằm chằm Chấp Kiếm Nhân: “Từ Kính, tỷ không giết được hắn đâu!”
 
Chương 1345


Chương 1345

Giọng điệu rất khẳng định!

Chấp Kiếm Nhân nở nụ cười khinh thường: “Vậy thì thử xem?”

Dứt lời, bà ta đột nhiên biến mất khỏi vị trí ban đầu!

Mà gần như cùng lúc đó, Bát Uyển cũng biến mất!

Một tia quyền mang và kiếm quang nổ tung!

Oanh!

Sau tiếng nổ vang này, Bát Uyển và Chấp Kiếm Nhân tiến vào thời không Vô Giới, nhưng hai người vừa tiến vào, thời không Vô Giới kia đã trở nên hư ảo!

Dù là thời không Vô Giới cũng không chịu được sức mạnh đáng sợ của hai người!

Rõ ràng là Chấp Kiếm Nhân đang rất tức giận, mỗi một kiếm đều chứa đựng sức mạnh huỷ diệt đất trời.

Mà lúc này, thực lực của Bát Uyển cũng rất đáng sợ, đối mặt với mũi kiếm vô cùng sắc bén của Chấp Kiếm Nhân, cô ấy lại không hề rơi vào thế yếu.

Trận chiến giữa hai cô gái kịch liệt hơn trận chiến của Chấp Kiếm Nhân và Thanh Đế trước đó rất nhiều!

Diệp Quân nhìn thời không tối tăm kia, thầm hỏi: “Tiền bối, người có quen Chân Thần không?”

Người phụ nữ bí ẩn im lặng một lúc mới nói: “Quen!”

Diệp Quân híp mắt lại: “Có thân thiết không?”

Người phụ nữ đáp: “Từng ngủ với nhau!”

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp chợt chen miệng vào: “Kiểu trong sáng à?”

Người phụ nữ cất lời: “Tiểu Tháp, ta rất muốn đánh ngươi!”

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ nhỏ giọng nói: “Ta biết ngươi rất tò mò quan hệ giữa ta và Bát Uyển, cùng với Chân Thần, nhưng… ta không muốn nhắc tới những chuyện trước kia cho lắm”.

Diệp Quân gật đầu: “Tiền bối không muốn nói thì ta cũng không ép, nhưng có một chuyện ta muốn hỏi tiền bối, chắc tiền bối cũng biết ân oán giữa vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ, nhưng tiền bối vẫn đi theo ta, vậy nghĩa là tiền bối muốn cùng vũ trụ Quan Huyên chúng ta chống lại Chân vũ trụ sao?”

Một lúc lâu sau đó, người phụ nữ mới nói: “Chuyện này rất phức tạp, ta cũng không thể nói rõ với ngươi, tóm lại là ta không có ác ý với ngươi và vũ trụ Quan Huyên, về việc đi theo ngươi là vì nguyên nhân khác”.

Diệp Quân gật nhẹ đầu, không nói gì nữa.

Hắn biết chắc chắn đối phương không có ác ý với hắn và Tiểu Tháp, nếu không, chắc chắn cha đã không cho đối phương ở bên cạnh hắn.

Trên đời làm gì có người cha nào hại nhi tử như thế!

Hơn nữa, trong thời gian sống cùng tiền bối bí ẩn này, đối phương cũng giúp đỡ hắn rất nhiều, đương nhiên là đối phương không có ác ý.

Nhưng hắn lại thấy tò mò về thân phận thật của đối phương.

Còn từng ngủ với Chân Thần?

Tiền bối bí ẩn này đúng là không đơn giản!

Lúc này, thời không Vô Giới phía xa đột nhiên rung động dữ dội, Chấp Kiếm Nhân kia lập tức bị đánh lui.
 
Chương 1346


Chương 1346

Nhưng Bát Uyển cũng bị kiếm thế của Chấp Kiếm Nhân đẩy lùi lại mấy vạn trượng!

Bát Uyển cũng không tiếp tục tấn công mà rời khỏi thời không kia, Chấp Kiếm Nhân đi sát theo sau cô ấy.

Bát Uyển nhìn Chấp Kiếm Nhân: “Ta không muốn đánh nhau với tỷ!”

Chấp Kiếm Nhân chỉ Diệp Quân phía xa: “Hôm nay, ta nhất định phải giết hắn!”

Bát Uyển nhìn Chấp Kiếm Nhân: “Không được!”

Sau đó, cô ấy chậm rãi nắm chặt tay.

Chấp Kiếm Nhân đột nhiên chỉ vào cổ họng mình, nhìn kỹ thì thấy, nơi đó có một vết sẹo.

Chấp Kiếm Nhân nhìn Bát Uyển: “Còn nhớ vết sẹo này không? Năm đó lúc ở thôn Thạch, muội suýt bị người ngoài đánh chết, là ta bảo vệ muội, đỡ một đao cho muội, khiến ta suýt rơi đầu, muội có nhớ không?”

Bát Uyển im lặng.

Chấp Kiếm Nhân lại nói: “Trận chiến ở Yêu thành, muội bị Đại Yêu đánh trọng thương, ta cõng muội chạy ba ngày ba đêm về thôn Thạch, lần đó, hai chân ta phải chặt bỏ, nằm suốt ba tháng trên giường, suýt thì chết, muội còn nhớ không?”

Bát Uyển nhìn Chấp Kiếm Nhân, không nói gì.

Chấp Kiếm Nhân đột nhiên chậm rãi đi về phía Bát Uyển: “Trong trận chiến với với tộc Bác Thiên, muội bị mười hai Đại Đế đỉnh phong bao vây, ta vì cứu muội mà lao vào tộc Bác Thiên. Trận chiến đó, thân thể ta bị đánh vỡ, linh hồn trọng thương, hôn mê tận trăm năm mới tỉnh lại… Muội còn nhớ không?”

Bát Uyển buông lỏng hai tay, gật đầu: “Nhớ! Ta đều nhớ hết!”

Chấp Kiếm Nhân đi tới trước mặt Bát Uyển, bà ta nhìn Bát Uyển trước mặt với nét mặt hơi dữ tợn: “Trước đây, ta có thể hy sinh mạng sống của mình vì muội, mà bây giờ, muội lại vì một người đàn ông mà không tiếc ra tay với ta. Giỏi, giỏi lắm, đây, muội giết ta đi!”

Dứt lời, bà ta vung tay áo, kiếm Chấp Pháp trong tay bay thẳng đến trước mặt Bát Uyển, bà ta nhìn chằm chằm Bát Uyển, hét lên: “Ra tay đi! Chắc chắn ta sẽ không phản kháng!”

Bát Uyển nhìn Chấp Kiếm Nhân, cô ấy im lặng một lát, sau đó cầm thanh kiếm Chấp Pháp này lên, cô ấy nhìn thanh kiếm trong tay một lúc lâu, sau đó cười khẽ: “Từ Kính, tỷ đối xử tốt với ta, ta chưa bao giờ quên, trong lòng ta, tỷ vẫn là người thân nhất. Ta vẫn luôn nhớ lúc ở thôn Thạch, chỉ cần có đồ ăn, tỷ cũng cho ta ăn trước…”

Nói đến đây, cô ấy đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên chân trời, nhẹ giọng nói: “Khi đó, tuy cuộc sống vất vả, nhưng thật sự rất vui vẻ! Tiếc là không thể nào trở về thôn Thạch được nữa”.

Nói đến đây, cô ấy đột nhiên cầm kiếm bằng hai tay đâm vào bụng mình.

Phập!

Kiếm Chấp Pháp xuyên qua bụng cô ấy!

“Bát Uyển!”

Diệp Quân trợn to mắt, lập tức xông lên, nhưng khi đến gần chỗ Bát Uyển, cô ấy đột nhiên mở tay phải đánh về phía Diệp Quân, một sức mạnh đáng sợ lập tức ngăn hắn lại!

Bát Uyển nhìn Diệp Quân đang tỏ vẻ sợ hãi trước mắt, cô ấy đột nhiên cười nói: “Ta chưa từng thích người đàn ông nào, gặp được ngươi, ta rất vui. Nhưng xin lỗi, ta không thể giúp ngươi cùng đánh Chân vũ trụ… Vì họ đều là người thân nhất của ta… Nhưng… ta cũng không thể giúp họ đánh ngươi, vì… ngươi là người ta yêu nhất…”

Dứt lời, cô ấy chậm rãi ngã xuống, nhẹ giọng nói: “Thật sự rất muốn ăn cơm ngươi nấu một lần nữa…”

Nói xong câu đó, hai tay cô ấy chậm rãi buông kiếm Chấp Pháp ra, sau đó, thân thể và linh hồn cô ấy biến thành một tia sáng rồi biến mất.
 
Chương 1347


Chương 1347

Hoàn toàn tan biến.

Hoàn toàn tan biến!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân như bị sét đánh, đứng hình tại chỗ.

Sau khi sức mạnh của Bát Uyển biến mất, hắn lao đến chỗ cô ấy như điên, lúc này thể xác và linh hồn của cô ấy đã hoàn toàn tiêu tán, chỉ còn lại một cái bát lớn.

Nhìn cái bát trước mặt, Diệp Quân ngồi phịch xuống đất.

Chấp Kiếm Nhân ở bên cạnh nhìn cái bát đó cũng ngơ ngẩn tại chỗ.

Bà ta cũng không ngờ Bát Uyển lại lựa chọn như vậy!

Chấp Kiếm Nhân như người mất hồn, khẽ lẩm bẩm: “Tại sao… Tại sao…”

Diệp Quân đột nhiên ngồi thẳng dậy, run rẩy nói: “Tiền bối? Cứu…”

“Không được!”

Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng nói: “Đây là lựa chọn của bản thân cô ấy, không thể cứu được”.

Diệp Quân vội hỏi tiếp: “Tháp gia…”

Tiểu Tháp nhẹ nhàng nói: “Thực lực của cô ấy rất mạnh, bản thân cô ấy đã muốn chết thì người khác không thể cứu được…”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân bỗng chốc tái nhợt.

Nhưng lúc này Chấp Kiếm Nhân đột nhiên nhìn Diệp Quân, vẻ mặt hung ác dữ tợn: “Đều tại tên chó nhà ngươi!”

Nói xong bà ta định ra tay.

Mà lúc này trước mặt Diệp Quân bỗng xuất hiện một luồng sáng, trong luồng sáng có một người phụ nữ!

Chấp Kiếm Nhân nhìn người phụ nữ trong luồng sáng, hai mắt hơi híp lại: “Là ngươi!”

Người phụ nữ trong luồng sáng khẽ nói: “Từ Kính, ngươi chẳng thay đổi chút nào cả!”

Chấp Kiếm Nhân nắm chặt kiếm Chấp Pháp trong tay với vẻ mặt dữ tợn, bà ta giận dữ gào thét: “Ngươi cũng muốn giúp hắn?”

Người phụ nữ trong luồng sáng khẽ thở dài, không nói gì.

“Ta biết…”

Chấp Kiếm Nhân đột nhiên trở nên điên cuồng: “Ta biết dù là Từ Thụ hay là ngươi thì đều vì chuyện thôn Thạch năm xưa mà trách đại tỷ, ta cũng trách tỷ ấy. Sau khi xảy ra chuyện đó, ta cũng đánh tỷ ấy, mắng tỷ ấy, nhưng điều này không có nghĩa là các ngươi nên phản bội tỷ ấy, phản bội thôn Thạch, phản bội Chân vũ trụ!”

Người phụ nữ trong luồng sáng lắc đầu: “Bát Uyển không phản bội Chân vũ trụ, cũng không phản bội đại tỷ, ta cũng vậy”.

Chấp Kiếm Nhân tức giận chỉ vào Diệp Quân: “Ngươi biết hắn là ai không? Hắn là Vương của vũ trụ Quan Huyên đấy!”

Người phụ nữ trong luồng sáng hỏi ngược lại: “Ngươi thật sự cho rằng mình có thể giết được hắn sao?”

Chấp Kiếm Nhân hơi nheo mắt, đang định lên tiếng thì người phụ nữ trong luồng sáng đã lại nói: “Từ Kính, sau khi ra khỏi thôn Thạch, ngươi không phát hiện chúng ta đều dần thay đổi ư?”

Mặt Chấp Kiếm Nhân không có cảm xúc, ánh mắt bà ta lạnh lùng u ám: “Suy cho cùng các ngươi cũng vì chuyện năm đó ở thôn Thạch mà bất mãn với đại tỷ, ta cũng bất mãn với chuyện tỷ ấy làm. Nhưng nghĩ lại, nếu chúng ta ở vị trí của tỷ ấy thì sẽ làm gì?”
 
Chương 1348


Chương 1348

Người phụ nữ trong luồng sáng im lặng.

Chấp Kiếm Nhân nhìn người phụ nữ trong luồng sáng: “Đại tỷ còn lựa chọn nào khác không? Tỷ ấy không có! Nếu tỷ ấy làm vậy là vì bản thân thì chắc chắn ta sẽ không ngần ngại mọi giá giết chết tỷ ấy, nhưng tỷ ấy vì mình sao? Tỷ ấy làm vậy là vì giữ cho nhiều người của thôn Thạch được sống hơn nữa!”

Nói rồi bà ta từ từ nhắm mắt lại: “Là tỷ ấy đã cứu tất cả chúng ta, mà chúng ta lại oán trách tỷ ấy, nhưng tỷ ấy chưa từng nói gì, cũng chưa từng giải thích, chưa bao giờ!”

Người phụ nữ trong luồng sáng lắc đầu: “Ta không hận tỷ ấy, ta biết tỷ ấy vì chúng ta, chỉ là ta cảm thấy những gì chúng ta làm sau này là không đúng”.

Chấp Kiếm Nhân nhìn người phụ nữ trong luồng sáng, lạnh lùng nói: “Nhưng ta thấy rất đúng. Thế đạo này không có thực lực mạnh mẽ thì sẽ bị ức hiếp, giống như khi chúng ta ở thôn Thạch vậy. Năm xưa chiến đấu với tộc Bác Thiên, nếu bên thua là chúng ta, ngươi đoán xem người của chúng ta sẽ bị đối xử như thế nào?”

Người phụ nữ trong luồng sáng im lặng.

Chấp Kiếm Nhân lại nói: “Khi chiến đấu cùng Thần Đạo, nếu chúng ta thua thì chúng ta sẽ thế nào? Còn cả trận chiến với Thanh Đế, trận chiến với Bàn Vũ Giới, với Vũ Trụ Kiếp nữa…”

Người phụ nữ trong luồng sáng chợt nói: “Nhưng ngươi không thấy là những chuyện chúng ta làm sau này giống như lũ đại yêu đối xử với chúng ta năm đó sao? Quân viễn chinh đi qua nơi nào, nơi đó một ngọn cỏ cũng chẳng còn…”

Nói rồi bà ta khẽ lắc đầu: “Chúng ta từng cảm thấy vận mệnh không công bằng, chúng ta phẫn nộ, nhưng sau này chúng ta phát hiện chúng ta phẫn nộ không phải vì không công bằng, mà là chúng ta ở vị trí bất lợi trong sự không công bằng. Không phải chúng ta muốn xóa bỏ sự bất công mà là muốn đặt mình vào vị trí có lợi trong sự bất công đó, rồi lại đi đối xử bất công với người khác”.

Nói đến đây, bà ta cười nhẹ: “Ở trên ta, chúng sinh bình đẳng, ở dưới ta, xử phạt theo thứ bậc”.

Thiếu niên giết rồng có thể mục đích cuối cùng của cậu không phải giết rồng, mà là sau khi giết rồng rồi thì sẽ trở thành con rồng đó.

Chấp Kiếm Nhân nhìn người phụ nữ trong luồng sáng: “Điều này thì có gì sai? Thế đạo này vốn là như vậy, kẻ mạnh làm vua, nếu chúng ta yếu thì phe bị ức hiếp bây giờ là Chân vũ trụ của chúng ta. Khi ấy chẳng lẽ kẻ thù của ngươi lại đến nói lý lẽ với ngươi? Đừng ngây thơ nữa được không?”

Người phụ nữ trong luồng sáng khẽ gật đầu: “Ta chưa bao giờ nói là ngươi và đại tỷ làm sai, ta chỉ không muốn dẫn dắt quân đội của Chân vũ trụ tàn sát khắp nơi nữa, vậy thôi”.

Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm người phụ nữ trong luồng sáng: “Có phải ngươi cũng đã ngủ với cẩu nam nhân này rồi không?”

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ trong luồng sáng tức giận quát: “Con mẹ nó chứ, ngươi có biết nói chuyện không thế?”

Nói xong bà ta vung tay áo, một luồng sáng bắn về phía Chấp Kiếm Nhân!

Chấp Kiếm Nhân giơ tay lên chém xuống một kiếm.

Phập!

Luồng sáng đó lập tức vỡ tan!

Chấp Kiếm Nhân nhìn người phụ nữ nổi giận đùng đùng, khinh thường nói: “Từ Thụ thẳng thắn hơn ngươi nhiều, ngủ là ngủ, có gì không thể nói đâu?”

Người phụ nữ trong luồng sáng trầm giọng: “Có ngủ hay không thì liên quan gì đến ngươi!”

 
 
Chương 1349


Chương 1349

Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng nhìn người phụ nữ trong luồng sáng, sau đó nhìn Diệp Quân, ánh mắt bà ta lạnh lùng, trong mắt có vẻ khinh bỉ: “Ngươi không xứng với Bát Uyển và nàng, nếu không phải ngươi tốt số thì ngươi chẳng là cái gì hết!”

Bà ta quay người rời đi.

Lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Chờ một chút!”

Chấp Kiếm Nhân dừng bước, quay lại nhìn Diệp Quân, hắn nhìn thẳng vào bà ta nói: “Ba năm, cho ta ba năm, ta nhất định sẽ đánh bại được bà”.

Chấp Kiếm Nhân khinh khỉnh nói: “Cho ngươi ba trăm năm!”

Diệp Quân giơ một ngón tay lên: “Một năm! Chỉ một năm thôi!”

Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân, không lên tiếng.

Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân: “Một năm sau, nếu ta đánh bại được bà thì ta muốn bà quỳ xuống xin lỗi ta, nói: Diệp Quân ca ca, ta sai rồi, ta mắt chó coi thường người khác! Nếu ta không làm được thì ta sẽ quỳ xuống xin lỗi bà, đồng thời thừa nhận bà nói không sai, ta đúng là kẻ vô dụng!”

Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân một lúc: “Ta cho ngươi một trăm năm!”

Diệp Quân đi tới trước mặt Chấp Kiếm Nhân: “Chỉ một năm thôi!”

Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân một lúc lâu mới nói: “Được, một năm sau, ta chờ ngươi…”

Nói xong bà ta quay người bỏ đi.

Người phụ nữ trong luồng sáng bỗng lên tiếng: “Vũ Trụ Kiếp hiện tại…”

Chấp Kiếm Nhân không ngoảnh đầu lại; “Không làm phiền đến các ngươi, sống cuộc sống phong lưu cho thoải mái đi!”

Nói xong bà ta đã biến mất ở cuối bầu trời.

Người phụ nữ trong luồng sáng im lặng.

Lúc này, Diệp Quân nói: “Tiền bối, Bát Uyển vẫn chưa thực sự chết đúng không?”

Người phụ nữ bí ẩn nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ bí ẩn, chờ đợi câu trả lời.

Một lúc sau, người phụ nữ bí ẩn khẽ gật đầu.

Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm, hắn biết quan hệ của Bát Uyển với hai người phụ nữ này rất bình thường, mà sau khi Bát Uyển chết, hai người phụ nữ này không đau buồn mà còn thốt ra những lời hung ác tàn bạo này.

Vì vậy hắn đoán rằng có thể Bát Uyển vẫn còn sống.

Bây giờ nghe người phụ nữ bí ẩn nói, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng lúc này người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Nhưng có thể cô ấy…”

Diệp Quân nhìn người phụ nữ bí ẩn, trong lòng dâng lên chút bất an: “Có thể làm sao…”

Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng nói: “Cô ấy mở một con đường riêng bên ngoài ba nghìn đại đạo, con đường ấy là đường Vong Ngã, nói cách khác khi ngươi gặp lại cô ấy thì có thể cô ấy đã không còn nhớ ngươi nữa!”

Diệp Quân cứng đờ người.

Người phụ nữ bí ẩn khẽ thở dài, không nói gì nữa.
 
Chương 1350


Chương 1350

Lúc này Diệp Quân chợt hỏi: “Vì sao cô ấy có thể nhớ lại ký ức kiếp này thế?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Vì ngươi!”

Diệp Quân cau mày: “Vì ta ư?”

Người phụ nữ bí ẩn khẽ nói: “Đúng thế, vì cô ấy thích ngươi, trong lòng có niềm nhung nhớ nên từ từ nhớ lại chuyện quá khứ. Khi ngươi gặp lại cô ấy, trừ khi ngươi khiến cô ấy thích ngươi lại lần nữa, nếu không…”

Nói đến đây, bà ấy không nói tiếp nữa.

Diệp Quân khẽ nói: “Tiền bối, ta phải đi đâu để tìm cô ấy?”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Không biết!”

Diệp Quân nhìn bà ấy, bà ấy lắc đầu: “Không thể xác định được!”

Diệp Quân trầm mặc, hai tay chầm chậm siết chặt.

Lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Có lẽ có một người biết!”

Diệp Quân vội hỏi: “Ai?”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo!”

Nghe vậy, Diệp Quân hơi nghi hoặc: “Chủ nhân bút Đại Đạo?”

Tiểu Tháp đáp: “Đúng!”

Diệp Quân vô thức nói: “Bảo ông ta tới gặp ta đi!”

Tiểu Tháp do dự rồi bảo: “Có lẽ chủ nhân bút Đại Đạo sẽ không dây dưa với ngươi đâu”.

Diệp Quân suy nghĩ rồi đáp: “Vậy ta đi gặp ông ta!”

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân nhíu mày: “Sao thế?”

Tiểu Tháp nói: “Ta có thể nói thật không?”

Diệp Quân: “Nói đi!”

Tiểu Tháp: “Chủ nhân bút Đại Đạo rất lợi hại, ngươi nhìn thấy Bát Uyển và Chấp Kiếm Nhân rồi đúng không? Hai người họ rất lợi hại, nhưng ta có thể nói với ngươi rằng họ đều không phải đối thủ của chủ nhân bút Đại Đạo. Vậy nên… ngươi hiểu ý ta chứ?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta thay mặt cả nhà ta đi gặp ông ta, có vấn đề gì không?”

Tiểu Tháp cạn lời.

Nếu ngươi muốn thay mặt thì đúng là không có vấn đề gì.

Diệp Quân nhắm mắt lại: “Ta biết là rất khó, nhưng ta vẫn muốn gặp cô ấy…”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Vậy đến Thần Đạo Giới đi, chủ nhân bút Đại Đạo ở đó”.

Diệp Quân cau mày: “Thần Đạo Giới?”

Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng nói: “Nhánh Thần Đạo vô cùng huy hoàng khi xưa chính là ở Thần Đạo Giới, nhưng sau trận chiến năm đó, nơi ấy đã bị Chân vũ trụ phong tỏa, đến đó có lẽ có thể gặp được ông ta”.

Diệp Quân suy nghĩ rồi gật đầu: “Mời tiền bối dẫn đường”.

Người phụ nữ bí ẩn đang định đưa Diệp Quân đi thì lúc này thời không trước mặt hắn chợt tách ra, tiếp đó một nhóm cường giả cùng đi ra.

Một ông lão đi đầu bước tới trước mặt Diệp Quân, chắp tay nói: “Diệp công tử, tại hạ là Tộc trưởng Lăng tộc, mong Diệp công tử dừng bước”.
 
Chương 1351


Chương 1351

Diệp Quân nhìn ông lão: “Tiền bối có chuyện gì sao?”

Bởi vì Thanh Đế nên hắn vẫn có ấn tượng tốt với người nơi này.

Tộc trưởng Lăng tộc khẽ gật đầu, sau đó nói: “Vừa nãy Diệp công tử có lấy được cây thần tự nhiên không?”

Diệp Quân gật đầu: “Có!”

Tộc trưởng Lăng tộc nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, cây thần tự nhiên là cây thần của vũ trụ Vô Gian ta, cũng là cây tín ngưỡng của trăm vạn gia tộc ta. Nó không chỉ là của Thanh Đế mà còn là của chúng ta, vậy nên…”

Diệp Quân nhìn Tộc trưởng Lăng tộc: “Là tín ngưỡng của các ông?”

Tộc trưởng Lăng tộc vội gật đầu: “Vậy nên… Diệp công tử, cậu hiểu ý lão già này mà đúng không?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Hiểu, là tín ngưỡng của các ông mà! Chuyện tốt! Tín ngưỡng của các ông là cây thần tự nhiên, mà bây giờ cây thần tự nhiên đang ở trong cơ thể ta, vậy nên sau này các ông có thể tín ngưỡng ta, ta không ngại đâu!”

Vẻ mặt các cường giả cứng đờ.

Sao Diệp Quân có thể không đoán ra suy nghĩ của đám người này được chứ?

Muốn lấy lại cây thần tự nhiên sao?

Sao có thể?

Đây là đồ Thanh Đế cho hắn chứ đâu phải đồ của những gia tộc này cho hắn đâu.

Thiện cảm vừa nãy đã tan biến không còn lại chút nào.

Nghe Diệp Quân nói vậy, sắc mặt của tộc trưởng Lăng tộc chợt trầm xuống, ông ta biết Diệp công tử này đang giả ngốc.

Sắc mặt của cường giả tới từ những gia tộc còn lại cũng trở nên nặng nề, rõ ràng vị Diệp công tử tới từ vũ trụ Quan Huyên này không muốn trả lại cây thần tự nhiên này.

Bỗng chốc, ánh mắt của những cường giả kia cũng khó chịu hẳn.

Nhìn thấy vậy, vẻ mặt của Diệp Quân cũng rất thản nhiên. Đương nhiên hắn không sợ người ta động tay động chân, chỉ cần có một người dám ra tay thì hắn sẽ không do dự đồ sát tất cả người ở đây.

Hắn nể mặt Thanh Đế chứ không nể mặt đám người này.

“Lui xuống!”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên từ phía bên cạnh.

Mọi người đều nhìn về hướng giọng nói phát ra, thấy gần đó có một chàng thiếu niên áo trắng bước tới.

Nhìn thấy chàng thiếu niên áo trắng này, các cường giả đều ngẩn ra.

Hậu nhân của Thanh Đế tộc!

Đương nhiên Thanh Đế cũng có hậu nhân, Thanh Đế tộc hiện nay tuy không huy hoàng như xưa, nhưng cũng được xem như là gia tộc nổi trội trong trăm vạn gia tộc.

Mà bấy giờ, các cường giả đều nhìn chàng thiếu niên áo trắng này với vẻ mặt kỳ quái.

Vì sao?

Chàng thiếu niên áo trắng này là hậu nhân của Thanh Đế đấy, ấy vậy mà Thanh Đế không giao truyền thừa của mình lại cho tộc Thanh Đế mà lại giao cho một người ngoài, thế là vả thẳng vào mặt tộc Thanh Đế rồi!

Sau lưng thiếu niên áo trắng còn có nhiều cường giả của tộc Thanh Đế, sắc mặt bọn họ lúc này đều cực kỳ khó coi.
 
Chương 1352


Chương 1352

Truyền thừa Thanh Đế!

Bọn họ đợi bao nhiêu năm qua mà nay tiên tổ nhà mình lại truyền lại cho một người ngoài!

Bọn họ khó mà chấp nhận được điều này.

Thế nên, lúc nhìn Diệp Quân, vẻ mặt của bọn họ càng khó chịu, không hề che giấu ý thù địch.

Thiếu niên áo trắng bước về phía Diệp Quân, ôm quyền: “Diệp công tử, tại hạ là Thanh Việt – tộc trưởng của tộc Thanh Đế hiện nay”.

Tộc Thanh Đế!

Diệp Quân im lặng nhìn Thanh Việt, lòng thầm kinh ngạc, chàng thiếu niên trước mặt này lại là một vị cường giả cảnh giới Thần Đế!

Thanh Việt cười nói: “Đã nghe danh Diệp công tử từ lâu, hôm nay gặp quả nhiên danh bất hư truyền”.

Đoạn, y dừng một lát rồi nói tiếp: “Diệp công tử, cây thần tự nhiên này là cây tổ của vũ trụ Vô Gian nhưng nó không thuộc về trăm vạn gia tộc ở vũ trụ Vô Gian, nó có sự lựa chọn riêng của mình, nó không phản kháng Diệp công tử chứng minh nó đã chọn Diệp công tử, thế nên tộc Thanh Đế ta không có bất cứ suy nghĩ nào khác”.

Nghe Thanh Việt nói vậy, Diệp Quân thấy khá bất ngờ.

Còn sắc mặt của cường giả trăm vạn gia tộc kia lại trở nên khó coi.

Cường giả của tộc Thanh Đế sau lưng Thanh Việt cũng hơi khó tin, bọn họ cho rằng tộc trưởng nhà mình phải dốc sức giành lại cây thần tự nhiên mới đúng.

Giờ thế này là sao?

Thanh Việt lại nói: “Diệp công tử, qua thời gian nữa ta muốn tới Quan Huyên thăm hỏi, không biết được không?”

Diệp Quân cười đáp: “Đương nhiên là được rồi!”

Thanh Việt: “Vậy đến lúc đó làm phiền rồi!”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Vũ trụ Quan Huyên luôn hoan nghênh tộc trưởng Thanh Việt!”

Thanh Việt hỏi: “Nếu Diệp công tử không bận thì đến Thanh Đế Giới…”

Diệp Quân lại lắc đầu cười: “Ta vẫn còn một số việc gấp nên hôm nay không làm phiền nữa, khi khác ta sẽ tới chào hỏi!”

Thanh Việt cũng không miễn cưỡng, cười nói: “Luôn hoan nghênh!”

Diệp Quân ôm quyền: “Cáo từ!”

Nói xong hắn quay người ngự kiếm biến mất trên bầu trời.

Thanh Việt nhìn lên trời, trầm tư.

Một lát sau, Thanh Việt nói: “Chúng ta đi thôi!”

Nói xong, y dẫn cường giả của Thanh Đế tộc quay người rời đi.

Sắc mặt của cường giả những gia tộc còn lại đều hơi nặng nề, đương nhiên bọn họ cũng muốn cướp, nhưng không dám!

Đây là ai?

Là người của vũ trụ Quan Huyên!

Là sự tồn tại khủng bố đã đối đầu với Chân vũ trụ từ ba nghìn vạn năm trước!
 
Chương 1353


Chương 1353

Đặc biệt là cách đây không lâu, Diệp Quân còn đánh vào Chân vũ trụ, giết vô số thiên tài của Chân vũ trụ xong vẫn an toàn rời đi!

Cướp á?

Bọn họ không có gan đó.

Sau khi đi xa khỏi đám cường giả những tộc kia, Đại trưởng lão của tộc Thanh Đế bỗng bước tới, trầm giọng nói: “Thanh Việt, sao lại nhường cây thần tự nhiên đó đi?”

Những trưởng lão còn lại cũng khó hiểu nhìn Thanh Việt, ánh mắt hiện rõ sự bất mãn.

Thanh Việt dừng bước: “Các vị trưởng lão, các vị nghĩ tiên tổ là người như thế nào?”

Đại trưởng lão lập tức nói: “Đương nhiên là vạn cổ vô song…”

Nói đến đây, ông ta nhíu mày: “Tộc trưởng định nói gì?”

Thanh Việt trầm giọng nói: “Đại trưởng lão, vũ trụ Vô Gian bây giờ đã không giống như xưa, tộc Thanh Đế không còn là tộc Thanh Đế vô địch của khi ấy. Nếu ta đoán không nhầm thì có hai nguyên nhân khiến tiên tổ không để lại truyền thừa và cây thần tự nhiên cho tộc ta. Một là tộc Thanh Đế hiện nay không bảo vệ được truyền thừa và cây thần tự nhiên!”

Nói rồi y nhìn các trưởng lão: “Mọi người nghĩ mà xem, nếu có được truyền thừa của tiên tổ và cây thần tự nhiên thì trăm vạn gia tộc sẽ làm thế nào?”

Nghe hỏi vậy, sắc mặt của các trưởng lão trở nên khó coi.

Chắc chắn là nhăm nhe nhòm ngó rồi!

Tộc Thanh Đế hiện nay đã không còn là tộc Thanh Đế vô địch nữa, nếu có truyền thừa của Thanh Đế và cây thần tự nhiên thì sẽ bị trăm vạn tộc nhòm ngó, sau đó sẽ rước đại họa.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của các trưởng lão trở nên phức tạp.

Thanh Việt lại nói: “Thật ra trăm vạn gia tộc cũng còn dễ đối phó, sợ nhất là thu hút những thế lực khác ngấp nghé, ví như tộc Bàn Võ, và cả tộc Bác Thiên kia nữa. Cây thần tự nhiên quá quý giá, công hiệu nghịch thiên, hai thế lực này ao ước từ lâu, thế nên ngày chúng ta có được cây thần tự nhiên thì cũng là ngày rước đại họa”.

Nói rồi y ngẩng đầu nhìn bầu trời, khẽ nói: “Nếu như trước đây, ý chí của tiên tổ vẫn còn, có lẽ bọn họ sẽ kiêng dè một chút, nhưng bây giờ, ý chí của tiên tổ đã không còn, bọn họ cũng sẽ không còn kiêng dè gì nữa”.

Đại trưởng lão thở dài, không nói gì.

Thanh Việt cười nói: “Tiên tổ giao truyền thừa và cây thần tự nhiên cho Diệp công tử chắc chắn là đang giúp Thanh Đế tộc ta vũ trụ Vô Gian kết một mối thiện duyên. Tầm nhìn của trăm vạn gia tộc hạn hẹp, chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không biết rằng cái đáng quý nhất chính là mối thiện duyên với Diệp công tử. Có mối thiện duyên này, nếu chúng ta gặp khó khăn, Diệp công tử và vũ trụ Quan Huyên sẽ không khoanh tay đứng nhìn!”

Nghe lời phân tích của Thanh Việt, các trưởng lão đều gật gù, hài lòng nhìn Thanh Việt.

Chẳng trách khi xưa lão tổ đã bỏ qua thế hệ chỉ định Thanh Việt làm tộc trưởng.

Thanh Việt lại nói: “Trăm vạn tộc ngấp nghé truyền thừa và cây thần tự nhiên của Diệp công tử, không cần mối thiện duyên với Diệp công tử, nhưng chúng ta thì không được như vậy, nếu không, chúng ta không những mất đi truyền thừa và thần vật, mà còn mất đi một mối thiện duyên. Đến lúc đó, chúng ta thật sự đã lãng phí mất tấm lòng của tiên tổ”.

Y vừa dứt lời, thời không xung quanh bỗng khẽ rung lên, sau đó, vô số điểm sáng màu xanh lục xuất hiện rồi chậm rãi bay về phía Thanh Việt!

Truyền thừa của Thanh Đế!
 
Chương 1354


Chương 1354

Nhìn thấy cảnh này, tất cả cường giả của tộc Thanh Đế đều thấy phấn khích!

Thì ra tiên tổ vẫn còn giữ lại một phần truyền thừa ở đây.

Cảm nhận vô số điểm sáng màu xanh lục đang thẩm thấu vào cơ thể mình, Thanh Việt chậm rãi siết hai tay lại.

Bây giờ chính y cũng cảm thấy kích động.

Tuy y hiểu tất cả đạo lý nhưng tiên tổ giao truyền thừa và cây thần tự nhiên cho người ngoài, lòng y cũng thấy khó chịu lắm, nhưng y hiểu rõ ý tốt của tiên tổ, người muốn tốt cho tộc Thanh Đế.

Có trách, chỉ có thể trách mình chưa đủ giỏi, chưa đủ xuất sắc.

Mà bây giờ, khi nhận được phần truyền thừa này, niềm vui và sự phấn khích của y đa phần là vì được tiên tổ công nhận.

Nếu con cháu bất tài, sống cuộc đời bình thường là phúc.

Nếu không, chắc chắn sẽ gây đại họa.

Nếu con cháu có năng lực, có trí tuệ, đương nhiên phải giúp nó một tay.



Sau khi Diệp Quân rời khỏi vũ trụ Vô Gian, được người phụ nữ bí ẩn chỉ dẫn, hắn lên đường tới Thần Đạo.

Trong thông đạo dịch chuyển, Diệp Quân trầm lặng không nói gì.

Chuyện xảy ra trong hai ngày qua khiến lòng hắn ngổn ngang.

Bát Uyển là thần linh!

Người phụ nữ bí ẩn cũng là thần linh!

May là Tháp gia không phải là thần linh, nếu không hắn sẽ nghi ngờ có phải mình cũng là thần linh luôn không.

Từ cuộc nói chuyện giữa người phụ nữ bí ẩn, Bát Uyển và Chấp Kiếm Nhân, hắn đã đúc kết ra được một điều, đó là Chân Thần của Chân vũ trụ đã từng làm một việc gì đó, sau đó khiến nội bộ của bọn họ phân chia và mâu thuẫn.

Thế là người phụ nữ bí ẩn và Bát Uyển đã rời khỏi Chân vũ trụ.

Nhưng có thể nhìn ra được, người phụ nữ bí ẩn và Bát Uyển vẫn còn tình cảm với Chân vũ trụ, đặc biệt là đối với vị Chân Thần trong truyền thuyết kia.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân bỗng hỏi: “Tiền bối, người và nhóm Chân Thần đều tới từ thôn Thạch gì gì đó à?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Ừm”.

Diệp Quân tò mò: “Mọi người đều là chị em ruột sao?”

Người phụ nữ bí ẩn khẽ đáp: “Bọn ta không phải là chị em ruột nhưng tình cảm còn thân hơn cả ruột thịt”.

Diệp Quân im lặng một lát rồi hỏi: “Có thể tâm sự không ạ?”

Một lúc sau, người phụ nữ bí ẩn nói: “Rất rất lâu trước đây, ở thôn Thạch, ta, Chấp Kiếm Nhân, Bát Uyển và Chân Thần đều là cô nhi, cha mẹ bọn ta đều hy sinh trong lúc chiến đấu với Đại Yêu, từ đó về sau bốn tỷ muội ta sống nương tựa lẫn nhau. Chân Thần là đại tỷ, ta là nhị tỷ, Chấp Kiếm Nhân là tam tỷ, Bát Uyển nhỏ nhất. Nhưng Bát Uyển lại có thiên phú cực kỳ cao, chỉ thua mình đại tỷ, cũng là người duy nhất trong giai đoạn đầu có thể theo kịp bước đại tỷ”.

Diệp Quân hỏi: “Sau đó thì sao?”
 
Chương 1355


Chương 1355

Người phụ nữ bí ẩn: “Để bảo vệ thôn Thạch, bốn tỷ muội bọn ta đều liều mạng tu luyện, nhưng trong trận chiến cuối cùng giữa thôn thạch với Đại Yêu…”

Nói đến đây, bà ấy không tiếp tục nói nữa.

Diệp Quân hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Người phụ nữ bí ẩn im lặng không nói tiếp.

Tuy trong lòng Diệp Quân cảm thấy tò mò nhưng cũng không hỏi gì thêm.

Người phụ nữ bí ẩn bỗng nói: “Từ trước đến nay ở vũ trụ này, chẳng có ai là tốt hoặc xấu hoàn toàn, thật ra ai cũng vì lợi ích của chính mình hoặc của thực lực sau lưng mình. Nhóc con, tuy ngươi có huyết mạch phong ma nhưng tâm tính vẫn lương thiện, bây giờ ngươi lại nắm trong tay vũ khí lợi hại là vũ trụ Quan Huyên nên sau này làm việc nhất định phải thận trọng, vì mỗi lời nói và hành động của ngươi có thể quyết định sự sống cái chết của vô số sinh linh!”

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu!”

Nắm trong tay quyền thế là một vũ khí sắc bén, có thể khiến sát tâm trỗi dậy.

Đương nhiên, Diệp Quân hắn không phải là kẻ quái dị, đối với hắn, ta không gây chuyện, không ức hiếp người khác nhưng ngươi cũng không được ức hiếp ta, nếu không, ta sẽ cho ngươi thấy bảo kiếm của ta lợi hại đến nhường nào!

Rất nhanh, Diệp Quân đã xuyên qua một màn sáng, tới trên một hòn đảo biệt lập, xung quanh là biển cả vô biên.

Diệp Quân nhìn quanh bốn phía, khẽ nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo lại sống trên biển ạ?”

Tiểu Tháp: “Vì ông ta thích nước!”

Người phụ nữ bí ẩn: “…”

Thích nước?

Nghe Tiểu Tháp nói vậy, Diệp Quân hơi ngẩn người ra, sau đó lại lắc đầu cười, chủ nhân bút Đại Đạo thích nước.

Hình như câu nói của Tháp gia có ẩn ý nào khác.

Nhưng Diệp Quân không nghĩ nhiều, hắn nhìn phía xa, trước mặt hắn là một rừng cây hồ lô, cây nào cây nấy sai trĩu quả, cực kỳ đồ sộ.

Mấy nghìn trượng sau mảnh rừng hồ lô này là một ngọn núi cao vạn trượng, mây mù che đỉnh, hùng vĩ vô cùng, trong tầng mây lưng chừng núi lờ mờ bóng dáng một tòa đại điện cổ kính và tráng lệ.

Diệp Quân biết, chắc đây chính là Thần Đạo Điện.

Diệp Quân chậm rãi bước về phía đại điện, hắn nhìn quanh bốn phía, chẳng tìm ra chút khí tức nào cả, nhưng hắn vẫn không dám lơ là cảnh giác. Hắn thầm hỏi: “Tiền bối, có nguy hiểm không ạ?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Chẳng có gì nguy hiểm đâu!”

Diệp Quân khẽ gật đầu rồi bước nhanh hơn.

Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã xuyên qua mảnh rừng hồ lô tới trước đại điện. Đại điện này rất cổ kính, trải qua năm tháng dằng dặc, bây giờ đã không còn nhìn thấy được diện mạo ban đầu của nó rồi.

Vạn vật thế giới đều là hạt cát bé nhỏ trong dòng thời gian vô tận.

Cỏ dại mọc um tùm, yên tĩnh, hoang vắng.

Diệp Quân nhìn chính diện của đại điện, lờ mờ thấy vài chữ trên đó.

Thần Đạo!

Diệp Quân khẽ nói: “Hoang vu quá!”
 
Chương 1356


Chương 1356

Người phụ nữ bí ẩn: “Đó là bây giờ thôi, ngươi không biết lúc Thần Đạo ở thời kỳ đỉnh cao huy hoàng đến cỡ nào đâu, còn huy hoàng hơn cả Chân vũ trụ hiện nay nữa. Lúc đó, bọn họ thống trị tất cả vũ trụ, hơn nữa, chủ nhân bút Đại Đạo còn dùng đại đạo làm cơ sở để không ngừng mở rộng biên giới vũ trụ, phát triển khai phá ra bên ngoài, vũ trụ Quan Huyên của các ngươi chính là một trong những vũ trụ mà ông ta đã tìm ra!”

Diệp Quân nhíu mày: “Vũ trụ Quan Huyên là do ông ta phát hiện ra ạ?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Đúng vậy, nhưng sau khi trở về từ vũ trụ Quan Huyên, ông ta trở nên rất kín tiếng, hơn nữa hình như ông ta đã bị thương”.

Diệp Quân kinh ngạc: “Bị thương sao?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Đúng vậy, lúc đại chiến với đại tỷ, đại tỷ đã nói một câu là ông ta đã bị thương, đại tỷ không muốn đục nước béo cò, nên không tiếp tục đuổi đánh ông ta nữa!”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Sau đó Thần Đạo bị Chân vũ trụ lật đổ ạ?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Lúc đó chưa phải là Chân vũ trụ, chỉ là thôn Thạch thôi”.

Thôn Thạch!

Diệp Quân khẽ nói: “Chắc trận chiến đó rất kịch liệt nhỉ?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Kịch liệt đến độ ngươi không thể tưởng tượng ra được. Trận chiến đó, Thần Đạo bị đánh tơi bời, chủ nhân bút Đại Đạo bị đuổi ra khỏi Chân vũ trụ, bút vận bị trấn áp, không thể nào bước vào Chân vũ trụ được nữa. Ngoài ra, rất nhiều cường giả dưới trướng Thần Đạo, người chết kẻ bị trấn áp, hiện nay, chư thiên vạn giới và các vũ trụ lớn đều rất xa lạ với Thần Đạo”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn cũng rất xa lạ với Thần Đạo, à không đúng, trước đây, dường như hắn chưa nghe tới Thần Đạo bao giờ.

Lúc nói chuyện, Diệp Quân đã tới trước cửa đại điện, bước vào trong điện thấy nó đã bị tháng năm ăn mòn loang lổ, không khí xung quanh tràn ngập mùi cũ kỹ.

Diệp Quân thở dài: “Sau huy hoàng là tàn lụi!”

Đoạn, hắn đi vào trong đại điện, chân vừa bước vào trong bụi đã bay mù mịt.

Diệp Quân phất tay, bụi bặm trong đại điện đã bị quét đi sạch sẽ.

Diệp Quân nhìn đại điện trước mặt, ở đó có hai pho tượng, pho tượng bên trái cầm một cây bút, hắn từng nhìn thấy cây bút này, chính là bút Đại Đạo mà tỷ tỷ dùng trước đó.

Rõ ràng, pho tượng này chính là chủ nhân bút Đại Đạo trong truyền thuyết!

Ở phía bên phải chủ nhân bút Đại Đạo còn có một pho tượng nữ, người phụ nữ này đang mỉm cười nho nhã, tay cầm một quyển sách cổ.

Mà lúc này, hai pho tượng đều phủ đầy mạng nhện và bụi bặm.

Diệp Quân khẽ phất tay phải, mạng nhện và bụi bặm trên hai pho tượng đều biến mất.

Diệp Quân nhìn pho tượng của chủ nhân bút Đại Đạo, khẽ hỏi: “Tiền bối, làm sao mới có thể khiến ông ta xuất hiện?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Không biết!”

Diệp Quân ngơ ra.

Người phụ nữ bí ẩn: “Ta với ông ta không thân cho lắm”.

Diệp Quân đen mặt, sau đó hỏi: “Tháp gia?”

Tiểu Tháp trầm mặc một lát rồi nói: “Ta với ông ta, cũng không thân lắm”.

Diệp Quân chợt thấy cạn lời.
 
Chương 1357


Chương 1357

Hai người chơi ta đấy à?

Tiểu Tháp: “Ngươi có thể nói chuyện với ông ta thử!”

Diệp Quân nhíu mày: “Nói gì?”

Tiểu Tháp: “Gì cũng được!”

Diệp Quân đực mặt ra đó.

Ta với ông ta cũng không thân cho lắm mà.

Tiểu Tháp: “Nghĩ tới Bát Uyển cô nương đi!”

Bát Uyển.

Sau một thoáng im lặng, Diệp Quân đi tới trước mặt chủ nhân bút Đại Đạo, hắn ngẩng đầu nhìn pho tượng: “Tiền bối, chúng ta nói chuyện chút nhé?”

Pho tượng không có phản ứng gì.

Diệp Quân suy nghĩ rồi lấy Tiểu Tháp ra: “Các hạ không nể mặt ta cũng được, nhưng chắc phải nể mặt Tháp gia của ta chứ nhỉ?”

Tiểu Tháp lập tức hóa thành một tia kim quang chui tọt vào người Diệp Quân.

Diệp Quân sững người.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ngươi phải tự dựa vào chính mình, không được dùng đến tiếng tăm của ta, biết chưa? Thế này là một ân tình rồi, ta không muốn nợ chủ nhân bút Đại Đạo một ân tình nào cả”.

Diệp Quân nín thinh, tiếng tăm khỉ họ!

Trực giác mách bảo hắn rằng Tháp gia chẳng có chút tiếng tăm nào trước mặt chủ nhân bút Đại Đạo!

Diệp Quân lắc đầu thở dài, sau đó ngẩng đầu nhìn pho tượng chủ nhân bút Đại Đạo, hắn trầm mặc một lúc lâu rồi lấy kiếm Hành Đạo ra.

Tháp gia không có tiếng tăm thì chỉ đành nhờ vào cô cô thôi!

Nếu ông ta còn không nể mặt cô cô thì hắn đành rời khỏi đây.

Kiếm Hành Đạo vừa xuất hiện, pho tượng kia đã rung lên một cái nhè nhẹ rồi một ảo ảnh chậm rãi bay ra.

Diệp Quân im lặng,

Vẫn là cô cô lợi hại!

Ảo ảnh rất mờ ảo, không chân thực chút nào.

Diệp Quân ôm quyền: “Chào tiền bối!”

Ảo ảnh khẽ cười, dần dần ngưng kết thành một người đàn ông. Ông ta nhìn Diệp Quân rồi đi ra ngoài: “Theo ta!”

Diệp Quân gật đầu, đi theo ông ta.

Người đàn ông ra khỏi đại điện, nhìn mọi thứ trước mặt với ánh mắt phức tạp, trước đây nơi này từng rất nhộn nhịp.

Mà nay lại hoang vu đến thế này.

Diệp Quân nhìn người đàn ông với đôi mắt tò mò.

Chủ nhân bút Đại Đạo!

Hắn biết, ở vũ trụ Quan Huyên, người được chủ nhân bút Đại Đạo chọn trúng chính là người mang thiên mệnh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom