Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1378


Chương 1378

Bác Thiên Đạo nhìn Diệp Quân trước mặt cười nói: “Diệp công tử, nếu ngươi muốn ỷ thế áp đảo người khác thì ta có thể nói với ngươi biết ngươi lầm rồi. Vũ trụ Quan Huyên của ngươi không sợ Chân vũ trụ, tộc Bác Thiên ta cũng không sợ Chân vũ trụ”.

Diệp Quân nhìn Bác Thiên Đạo: “Bình thường vũ trụ Quan Huyên và tộc Bác Thiên không thù không oán, với tư cách là lão tổ của tộc Bác Thiên, quả thật không cần thiết phải cố ý khơi mào chiến tranh giữa hai vũ trụ, nhất là khi hai bên chúng ta đều có chung kẻ thù, nhưng ông lại làm như thế, rõ ràng mục tiêu của ông không chỉ là kính Tuế Nguyệt, mà có lẽ còn có huyết mạch phong ma trong người ta”.

Trước đây người phụ nữ bí ẩn đã từng nói với hắn, huyết mạch Bác Thiên có thể nuốt lấy các huyết mạch khác, hơn nữa cũng từng làm như thế.

Lúc này rõ ràng là Bác Thiên Đạo có ý đồ này.

Muốn nuốt lấy huyết mạch phong ma của mình.

Nghe Diệp Quân nói thế, ánh mắt Bác Thiên Đạo lóe lên vẻ ngạc nhiên: “Mặc dù ngươi yếu ớt như gà nhưng trí thông minh của ngươi cũng khá đấy”.

Diệp Quân nhìn Bác Thiên Đạo: “Ông chắc chắn muốn khơi mào chiến tranh giữa hai vũ trụ chứ?”

Bác Thiên Đạo cười nói: “Diệp công tử, ta biết vũ trụ Quan Huyên của ngươi đánh rất giỏi, nhưng không thể khiến tộc Bác Thiên sợ hãi, khi tộc Bác Thiên đánh nhau với Chân vũ trụ, vũ trụ Quan Huyên của ngươi vẫn chưa xuất hiện đâu”.

Nói rồi ông ta lao đến trước, đấm một quyền vào Diệp Quân đang đứng gần trong gang tấc.

Nhìn Diệp Quân trước mặt, Bác Thiên Đạo không hề che giấu vẻ tham lam trong ánh mắt.

Trước đây tộc Bác Thiên thâu tóm hàng trăm vạn huyết mạch nên ông ta từng nhìn thấy rất rất nhiều huyết mạch đặc biệt, thế nhưng huyết mạch trong người Diệp Quân này lại khiến ông ta kinh ngạc.

Ông ta chưa từng nhìn thấy huyết mạch nào đáng sợ như vậy.

Sức mạnh huyết mạch này lại không ở trong tay tộc Bác Thiên.

Hơn nữa trong người Diệp Quân còn ba loại huyết mạch nữa, loại nào cũng không thuộc huyết mạch Bác Thiên.

Nếu có thể thâu tóm được thì huyết mạch Bác Thiên có thể được nâng lên thêm một bậc.

Nghĩ đến đây, Bác Thiên Đạo không khỏi bật cười.

Còn vũ trụ Quan Huyên thì ông ta không sợ.

Năm đó tộc Bác Thiên còn dám đối đầu với Chân Thần nữa kìa, sao có thể sợ một vũ trụ Quan Huyên mới nổi chứ?

Tiêu diệt sạch là xong chuyện.

Ngay lúc này, một vầng sáng bỗng lao ra khỏi người Diệp Quân.

Ầm!

Vầng sáng này chặn lại cú đấm của Bác Thiên Đạo, thế nhưng thời không xung quanh lại bị vỡ nát.

Diệp Quân và Ngu Tuế Nguyệt bị chấn động liên tục lùi về sau hàng ngàn trượng.

Bác Thiên Đạo khẽ cười: “Trạng thái bị thương, đừng nói bà đang bị thương, dù bà có đang ở thời kỳ đỉnh cao, bà cũng chẳng là gì trong mắt ta”.

Ông ta nhìn Diệp Quân, phấn khích nói tiếp: “Sau khi ta chuyển thế, người trong tộc từng nói với ta về huyết mạch phong ma, lúc ấy bọn họ cũng không để tâm nhiều, không ngờ huyết mạch phong ma của vũ trụ Quan Huyên lại mạnh như thế, đúng là trời đang giúp ta”.

Vừa dứt lời, ông ta lao về phía Diệp Quân.

Thấy Bác Thiên Đạo lao đến, Diệp Quân híp mắt, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng và sát khí.
 
Chương 1379


Chương 1379

Người không chạm đến ta, ta cũng không động đến người!

Nếu đã động đến ta thì ta nhất định phải ra tay với người đó.

Diệp Quân bỗng gào lên: “Người đâu!”

Ầm!

Thời không bên cạnh Diệp Quân bỗng nứt lìa, một ông lão đồ đen chậm rãi bước ra.

Ông lão cúi người chào Diệp Quân: “Chào viện trưởng”.

Diệp Quân mặt không cảm xúc: “Chính thức đối địch với tộc Bác Thiên, bảo Tiên Bảo Các trừng phạt tộc Bác Thiên toàn diện, bất luận kẻ nào có giao thiệp với tộc Bác Thiên, Tiên Bảo Các đều không được phép hợp tác với họ, hễ có một người giết tộc Bác Thiên đều có thể nhận được một trăm vạn linh nguyên…”

Ông lão do dự rồi nói: “Viên trưởng, nhiều quá”.

Diệp Quân nhìn ông lão, ông lão trầm giọng nói: “Tộc Bác Thiên không đáng tiền như thế, mười vạn là đủ rồi”.

Diệp Quân: “…”

Mười vạn là đủ rồi.

Nghe ông lão nói thế, Diệp Quân sửng sốt.

Lúc này Bác Thiên Đạo đã đánh tới trước mặt, Diệp Quân không ra tay mà một bóng người bỗng xông ra từ trong người hắn.

Vèo!

Cú đánh đáng sợ của Bác Thiên Đạo bị bóng người đó cố chấp chặn lại.

Bóng người đó chính là người phụ nữ bí ẩn.

Sức mạnh của hai người quả thật cực kỳ khủng khiếp, tất cả thời không xung quanh đều không chịu được, vỡ nát ra từng chút.

Thấy thế, vẻ mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng.

Lúc này hắn nhận ra mặc dù Bác Thiên Đạo chỉ là cường giả Đại Đế nhưng chắc chắn cho dù là thần linh vũ trụ cũng không phải là đối thủ của ông ta.

Đại Đế cũng có chia thành mạnh và yếu.

Bác Thiên Đạo khẽ cười nhìn người phụ nữ bí ẩn trước mặt: “Ta cực kỳ tò mò, chẳng phải vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ là kẻ thù của nhau sao?”

Người phụ nữ bí ẩn nhìn chằm chằm Bác Thiên Đạo: “Có biết năm đó đại tỷ đánh giá ngươi thế nào không?”

Bác Thiên Đạo nheo mắt: “Đánh giá thế nào?”

Ông ta vẫn cực kỳ để ý đến cái nhìn của Chân Thần.

Người phụ nữ bí ẩn cười nói: “Ngu ngốc!”

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Nụ cười trên môi Bác Thiên Đạo đông cứng, khí tức cực mạnh lập tức trào ra từ trong cơ thể ông ta như thủy triều.

Người phụ nữ bí ẩn cười nói: “Đừng tức giận, tỷ ấy quả thật nói như thế, nếu ngươi không phục thì có thể đi tìm tỷ ấy khiêu chiến”.
 
Chương 1380


Chương 1380

Bác Thiên Đạo nhìn người phụ nữ bí ẩn: “Bà ta vô địch cả một thời đại không có nghĩa là vô địch mãi mãi”.

Ông ta cũng không nói thêm gì nữa, mà lao đến trước, tung ra một quyền.

Cú đấm vừa được tung ra, khí thế lao đến trước.

Cho dù có người phụ nữ bí ẩn chắn phía trước, Diệp Quân và Ngu Tuế Nguyệt vẫn cảm nhận được sức mạnh ép bức đáng sợ.

Diệp Quân lặng thinh không lên tiếng.

Hắn biết nếu người phụ nữ bí ẩn không ngăn lại phía trước, chỉ riêng khí thế này cũng có thể dễ dàng gi3t chết hắn.

Đây là một trong các cường giả mạnh của thế gian.

Tay phải Diệp Quân siết chặt kiếm Hành Đạo, lúc này ý nghĩ trở nên mạnh hơn mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Người phụ nữ bí ẩn không hề sợ hãi khi đối mặt với đòn tấn công của Bác Thiên Đạo, bà ấy lập tức lao đến trước cũng tung ra một cú đấm.

Ầm!

Ngay khi hai cú đấm vừa va chạm, thời không xung quanh chìm vào trong một màu đen tối, quyền mang mạnh mẽ khiến Diệp Quân và Ngu Tuế Nguyệt bị chấn động liên tục lui về sau.

Khi Diệp Quân và Ngu Tuế Nguyệt dừng lại, Bác Thiên Đạo và người phụ nữ bí ẩn đã tiến vào trong một thời không đặc biệt.

Lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Bà ấy không thể đánh nhau quá lâu”.

Nghe thế Diệp Quân lập tức quay đầu lại nhìn ông lão bên cạnh: “Còn bao lâu nữa người của chúng ta mới đến?”

Ông lão lấy lệnh bài ra, lệnh bài hơi rung lên, ông ta nhìn Diệp Quân: “Sắp đến rồi”.

Ầm!

Ông ta vừa dứt lời, thời không trước mặt Diệp Quân bỗng nứt lìa, ngay sau đó một cô bé chậm rãi bước ra, người đến là Nhị Nha.

Còn có một tên nhóc lông xù nằm trên vai Nhị Nha cô nương.

Thấy hai người này, vẻ mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.

Lần trước hắn suýt bị Tiểu Bạch này làm cho nổ tung.

Ngu Tuế Nguyệt ở một bên lại vô cùng phấn khích.

Linh Tổ!

Đây là Linh Tổ siêu cấp duy nhất hiện nay.

Sau khi bước ra, Nhị Nha quay đầu nhìn Diệp Quân, li3m que kẹo trên tay, cảm giác hơi cà lơ phất phơ.

Diệp Quân nói: “Nhị Nha cô nương, đánh nhau!”

Nghe Diệp Quân nói thế, Nhị Nha khẽ gật đầu: “Bạch, bảo vệ đứa cháu này”.

Nói rồi cô bé xoay người lao ra.

Cháu!

Mặt Diệp Quân khẽ giật, trong lòng như có cả vạn con ngựa chạy qua.

Tiểu Bạch bay đến trên vai Diệp Quân, móng vuốt nhẹ nhàng xoa đầu Diệp Quân.
 
Chương 1381


Chương 1381

Diệp Quân: “…”

Ở đằng xa…

Bùm!

Một tiếng nổ bỗng vang lên, ngay sau đó Bác Thiên Đạo bị chấn động văng ra xa cả ngàn trượng.

Sau khi dừng lại, ông ta nhìn Nhị Nha cách chỗ mình không xa, khó tin nói: “Yêu thú?”

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nhảy lên, giáng một cú đánh xuống.

Ánh mắt Bác Thiên Đạo lóe lên vẻ tàn ác, không có ý định né đòn mà bước lên trước đấm một quyền vào Nhị Nha.

Lựa chọn đối đầu trực diện!

Ầm!

Hai luồng sức mạnh bỗng phát nổ tại đó, lập tức lan rộng ra cả mấy mươi trượng.

Hai người đồng thời lùi về sau, nhưng Nhị Nha đã dừng lại rất nhanh. Sau khi dừng lại, cô bé bỗng nhảy lên lần nữa, xông đến chỗ Bác Thiên Đạo.

Bác Thiên Đạo vẫn chưa dừng lại khẽ nheo mắt, thầm cảm thấy kinh ngạc, ông ta thế mà lại thua đối thủ lần này.

Mặc dù bây giờ thực lực của ông ta vẫn chưa được khai phá hoàn toàn nhưng đó cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể chống lại, rốt cuộc cô nương này là thần thánh phương nào vậy?

Sau hàng ngàn vạn năm, cường giả đã nhiều thế này rồi sao?

Phải nói là lúc này Bác Thiên Đạo thật sự rất kinh ngạc.

Ở đằng xa, Nhị Nha nhìn Bác Thiên Đạo, không nói mấy lời thừa thãi, cô bé bỗng biến thành một luồng sáng rồi biến mất.

Bác Thiên Đạo cau mày, bỗng tiến đến trước một bước, tay phải ông ta siết chặt lại, sức mạnh huyết mạch đáng sợ tuôn ra từ trong người ông ta.

Huyết mạch Bác Thiên!

Sau khi huyết mạch Bác Thiên xuất hiện, trời đất lập tức lan tràn sức mạnh bá đạo đáng sợ dường như có thể nghiền ép hết mọi thứ.

Ngay khi huyết mạch Bác Thiên xuất hiện, huyết mạch phong ma của Diệp Quân ở đằng xa cũng đột nhiên sôi trào.

Cảm nhận được sự nôn nóng của huyết mạch phong ma, Diệp Quân sửng sốt.

Huyết mạch phong ma này cảm nhận được sự khiêu khích.

Lúc này Tiểu Bạch bỗng đập vào trên vai Diệp Quân, huyết mạch phong ma lập tức lặng xuống.

Diệp Quân quay đầu nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhếch môi cười, sau đó trở tay lấy ra một quả bom lớn.

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Mặc dù bây giờ thực lực của hắn đã được nâng lên không ít nhưng chưa chắc có thể đỡ được thứ này.

Rốt cuộc là ai đã cho nó?

Ngay lúc này Diệp Quân bỗng quay đầu nhìn về phía đằng xa, Nhị Nha lại không lui bước mà còn tiến đến tung ra một quyền khi đối mặt với huyết mạch Bác Thiên đáng sợ của Bác Thiên Đạo.

Vẫn là đối đầu trực diện.

Cô bé chưa từng sợ hãi điều gì.
 
Chương 1382


Chương 1382

Ngay cả kiếm Thiên Mệnh mà cô bé còn dám đối đầu trực diện nữa là.

Thấy Nhị Nha vẫn đối đầu trực diện, ánh mắt Bác Thiên Đạo lóe lên sát khí lạnh lùng, ông ta dồn toàn bộ huyết mạch Bác Thiên vào cánh tay phải của mình rồi tung ra một quyền về phía trước.

Đối chọi gay gắt!

Rầm!

Một tiếng nổ đinh tai bỗng vang vọng giữa không trung, sau đó Nhị Nha và Bác Thiên Đạo cùng lui về sau, nhưng Nhị Nha dừng lại rất nhanh, trong khi Bác Thiên Đạo lại liên tục lui về sau cả mấy vạn trượng mới dừng lại. Không chỉ thế, ngay khi ông ta dừng lại, cánh tay phải của ông ta bị đứt gãy, máu bắn tung tóe.

Nhìn sang Nhị Nha, cánh tay phải của cô bé lại chẳng hề hấn gì.

Thấy thế, Diệp Quân lập tức trở nên phấn khích, sức mạnh và cơ thể của Nhị Nha cô nương quả thật bất khả chiến bại.

Khi nhìn thấy Nhị Nha chẳng hề hấn gì, gương mặt Bác Thiên Đạo đầy vẻ kinh sợ.

Ông ta tự biết thực lực của mình, một quyền vừa rồi tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết một đại Đại Đế có thực lực cao, mà cô bé trước mặt này lại đỡ được một quyền của ông ta, không những thế còn không bị thương gì cả, quan trọng nhất là thực lực của đối phương đã vượt xa ông ta.

Lúc này vẻ mặt Bác Thiên Đạo lập tức trở nên nghiêm trọng, thầm nhủ không thể khinh thường được.

Sau khi nuốt xong viên kẹo hồ lô cuối cùng, Nhị Nha nhìn Bác Thiên Đạo, không nói mấy lời thừa thãi, cô bé bỗng nhảy lên lao về phía Bác Thiên Đạo.

Ầm!

Thời không không biết tên đó lập tức vỡ tan.

Thấy cảnh tượng này, Bác Thiên Đạo híp mắt, trong mắt ánh lên vẻ nghiêm túc, nhưng lúc này ông ta cũng không lùi bước, lúc này chỉ đành đối đầu trực diện lần nữa.

Chân phải Bác Thiên Đạo giẫm mạnh xuống đất, cả người bắn về phía trước.

Rầm…

Thời không xung quanh bỗng tan nát, Bác Thiên Đạo thoáng chốc đã văng ra xa mười mấy trượng, khi ông ta dừng lại, Nhị Nha đã lại nhảy lên lao về phía ông ta.

Đồng tử Bác Thiên Đạo co rụt, mặc kệ hết mọi thứ, chỉ có thể lao đến trước lần nữa.

Chẳng mấy chốc lại vang lên từng tiếng nổ đinh tai.

Lúc này Bác Thiên Đạo đã bị áp chế hoàn toàn.

Liên tục thất bại.

Dù là cơ thể hay sức mạnh, ông ta đều thua kém Nhị Nha.

Thấy thế, Diệp Quân ở đằng xa phấn khích nói: “Nhị Nha cô nương đúng là mạnh thật”.

Lúc này Tiểu Bạch gật đầu, vung móng vuốt lên.

Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, nó đang nói gì thế?”

Tiểu Tháp nói: “Nó nói Nhị Nha vẫn chưa biến thân, nếu biến thân thì có thể mạnh hơn nữa”.

Biến thân!

Diệp Quân hơi ngạc nhiên nhìn Nhị Nha ở đằng xa, Nhị Nha cô nương này còn có thể biến thân.

Lúc này người phụ nữ bí ẩn bỗng nói: “Thực lực của Bác Thiên Đạo vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, có khả năng bây giờ ông ta chỉ có chưa đến ba mươi phần trăm thực lực ở thời kỳ đỉnh cao”.
 
Chương 1383


Chương 1383

Nghe thế Diệp Quân nhíu mày.

Chưa đến ba mươi phần trăm thực lực ở thời kỳ đỉnh cao!

Người phụ nữ bí ẩn nói tiếp: “Mỗi lần luân hồi, thực lực của ông ta đều sẽ trở nên mạnh hơn, đây là lần thứ mười ông ta luân hồi rồi, thực lực mạnh hơn bao giờ hết, chẳng qua hiện giờ ông ta quá tự phụ, thực lực vừa đạt đến cảnh giới Đại Đế đã xuất đầu lộ diện, nếu ông ta tiến thêm một bước nữa thì sức mạnh đó… Tất nhiên, Nhị Nha cô nương này của ngươi cũng rất mạnh, ta cảm thấy dù là Chân Yêu bên cạnh đại tỷ cũng không bằng xác thịt của cô bé, quá mạnh”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Chân Yêu?”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Một con yêu thú mạnh nhất ở Chân vũ trụ, thường đi theo đại tỷ, cũng rất lợi hại”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn phía đằng xa, lúc này Bác Thiên Đạo đã bị Nhị Nha áp chế hoàn toàn.

Nhìn Nhị Nha, Diệp Quân cũng không khỏi ngạc nhiên, sức mạnh và cơ thể của Nhị Nha cô nương quả thật hết sức lợi hại.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân hỏi: “Tháp gia, Nhị Nha có thể đỡ được kiếm Hành Đạo không?”

Tiểu Tháp nói: “Cô cô của ngươi cầm kiếm này thì cô bé không đỡ được nhưng nếu là ngươi thì chắc có lẽ sẽ đánh ngươi đến mức ngươi phải gọi bố đấy”.

Diệp Quân: “…”

Ầm!

Ngay lúc này, Bác Thiên Đạo bỗng bị một quyền của Nhị Nha đánh văng ra xa cả vạn trượng.

Lần này sau khi dừng lại, Bác Thiên Đạo không ra tay nữa mà lại lùi về sau cả vạn trượng, kéo giãn khoảng cách với Nhị Nha.

Thấy thế Nhị Nha nhíu mày.

Bác Thiên Đạo lạnh lùng nhìn Nhị Nha, gằn giọng nói: “Con súc sinh này, đợi đấy, đợi tu vi của ta khôi phục, xem ta xé xác ngươi”.

Nói rồi, ông ta xoay người nhảy lên, sau đó biến mất ở chân trời đằng xa.

Sắc mặt Nhị Nha trở nên hung dữ.

Thế mà lại dám mắng cô bé.

Mẹ nó chứ!

Nhị Nha nhìn Diệp Quân: “Đến tộc Bác Thiên, ngươi đánh người lớn, ta đánh người nhỏ, có dám không?”

Diệp Quân lập tức nói: “Dám chứ!”

Hắn cũng đã nghẹn một bụng lửa giận rồi.

Nhưng hắn lại cảm thấy có gì đó không đúng, ta đánh người lớn?

Tiểu Bạch ở một bên bỗng điên cuồng vung nắm đấm nhỏ, đôi mắt tròn xoe, có thể thấy nó cũng rất tức giận.

Thế mà dám mắng Nhị Nha.

Chết tiệt!

Móng vuốt nhỏ vùng vẫy, Tiểu Bạch càng nghĩ càng cảm thấy tức, lấy một quả bom lớn, sau đó nhấn xuống…

Mẹ nó chứ, hủy diệt luôn!
 
Chương 1384


Chương 1384

Diệp Quân: “…”



Hủy diệt luôn!

Tiểu Bạch cực kỳ tức giận, thế mà lại dám mắng Nhị Nha, mọi người cùng nhau hủy diệt hết luôn đi.

Thấy Tiểu Bạch châm lửa một quả bom, sắc mặt Diệp Quân lập tức thay đổi, không suy nghĩ gì đã né sang một bên.

Đáng sợ quá!

Thấy Diệp Quân né đi, Tiểu Bạch sửng sốt, đôi mắt to tròn đó đầy vẻ khó hiểu, móng vuốt nhỏ vùng vẫy không biết đang nói gì.

Lúc này Nhị Nha bỗng đánh một cú vào quả bom đó.

Ầm!

Quả bom vừa nổ tung, tất cả sức mạnh được sinh ra lập tức bị cú đánh này của Nhị Nha phá hủy.

Một tay hạ gục quả bom.

Mọi sức mạnh đều bị Nhị Nha trấn áp.

Nhìn thấy cảnh tượng này, mí mắt Diệp Quân đứng cách đó không xa giật một cái, cảm thấy kinh sợ không thôi, trước đây hắn đã từng trải nghiệm uy lực của quả bom này, mà hắn không ngờ sức mạnh cường đại đó lại không có gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho Nhị Nha.

Sức mạnh và cơ thể của Nhị Nha cô nương này đúng là kinh người thật.

Đợi sau khi Thiên Thiên khôi phục hoàn toàn, phải xin chút máu của Nhị Nha cô nương cho cô ấy, hắn biết máu của Nhị Nha giúp ích rất nhiều cho Thiên Thiên.

Nhị Nha vỗ tay, sau đó quay đầu nhìn Diệp Quân: “Đến tộc Bác Thiên?”

Diệp Quân gật đầu: “Đi”.

Nhị Nha chậm rãi bước đến trước mặt Diệp Quân, cô bé nhìn vào mắt Diệp Quân: “Không sợ à?”

Diệp Quân cười nói: “Không sợ”.

Nhị Nha khẽ gật đầu, nở nụ cười: “Cháu trai khá đấy”.

Diệp Quân lập tức sầm mặt, sao cứ cảm thấy lời này như đang mắng người vậy nhỉ?

Lúc này Nhị Nha vung tay lên: “Dẫn đường, tiêu diệt sạch sẽ tộc Bác Thiên”.

Diệp Quân gật đầu, quay đầu nhìn sang ông lão áo đen ở một bên, ông lão áo đen do dự một chốc rồi nói: “Viện trưởng, có cần về bàn bạc kỹ hơn trước không?”

Mặc dù thực lực của tộc Bác Thiên không bằng Chân vũ trụ nhưng cũng không yếu, nếu giờ mà đi chắc chắn sẽ bị thiệt.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Dẫn đường đi”.

Nghe thế ông lão áo đen không nói thêm gì nữa, xoay người vẽ vào không trung một đường, thời không nứt ra, đường hầm thời không xuất hiện.

Nhị Nha nói: “Đi thôi”.

Mấy người họ bước vào đường hầm thời không, sau đó thời không lập tức khép lại.

Bên trong đường hầm thời không, Nhị Nha lấy một cây kẹo hồ lô ra từ tốn ăn, thi thoảng còn đưa cho Tiểu Bạch liếm vài lần, rất thoải mái.

Diệp Quân kéo ông lão áo đen sang một bên dặn dò, một lúc sau ông lão áo đen cúi người với Diệp Quân, sau đó đi khỏi đó.

Người phụ nữ bí ẩn bỗng nói: “Ngươi muốn khai chiến với tộc Bác Thiên thật à?”

Diệp Quân gật đầu.
 
Chương 1385


Chương 1385

Người phụ nữ bí ẩn im lặng không nói.

Diệp Quân khẽ cười nói: “Có phải tiền bối nghĩ ta kích động nên làm thế không?”

Người phụ nữ bí ẩn hỏi ngược lại: “Ngươi nghĩ sao?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Tiền bối, ta cũng biết kẻ thù lớn nhất của vũ trụ Quan Huyên hiện giờ là Chân vũ trụ, xét về tình hình chung, có Chân vũ trụ phía trước, quả thật vũ trụ Quan Huyên không thích hợp để đối về phía đối lập với vũ trụ Bác Thiên. Cách tốt nhất là vũ trụ Quan Huyên và vũ trụ Bác Thiên nên kết hợp với nhau để cùng đối phó với Chân vũ trụ. Nhưng người cũng thấy đấy không phải ta muốn gây thù chuốc oán, mà là tộc Bác Thiên muốn gây thù chuốc oán với vũ trụ Quan Huyên, ta với tư cách là viện trưởng vũ trụ Quan Huyên, tộc trưởng tộc Bác Thiên lại truy sát ta, muốn cướp huyết mạch của ta, bọn chúng không thèm xem vũ trụ Quan Huyên của ta ra gì”.

Hắn khẽ cười, sau đó lại nói: “Xét từ góc độ cá nhân, người không động ta, ta không chạm người, nếu tộc Bác Thiên đã có ý muốn ra tay với ta thì cứ đánh vậy, chẳng có gì đáng nói cả”.

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Tộc trưởng tộc Bác Thiên rất tự phụ, ngoài đại tỷ thì ông ta không xem ai ra gì cả”.

Diệp Quân cười nói: “Có thể nhìn ra được”.

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Cẩn thận một chút, mặc dù bây giờ tộc Bác Thiên đã không bằng thời kỳ đỉnh cao nhưng cũng không yếu đâu”.

Diệp Quân gật đầu: “Đã rõ”.

Hắn như nghĩ đến điều gì bèn hỏi: “Tháp gia, huyết mạch phong ma của ta có thể nuốt lấy huyết mạch khác không?”

Tiểu Tháp nói: “Có thể”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, như suy nghĩ gì đó.



Chiến trường Hư Chân ở vũ trụ Quan Huyên.

Sau khi biết tin Diệp Quân đã an toàn, vũ trụ Quan Huyên cũng không đánh tiếp với Chân vũ trụ nữa, hai bên tạm thời hòa bình.

Mọi người đều tập trung trong thần điện Hư Chân.

Lần này đã có thêm một số người nữa, chính là Hám tộc, Liên tộc, Tư tộc, Tông tộc lúc đầu đến trợ giúp cho Diệp Quân.

Hám Tông, Liên Song, Tư Thông Thiên và Tông Thủ ngồi cùng một hàng, phía sau là người trong tộc của họ, lúc này người trong tộc của họ đều cực kỳ phấn khích.

Đánh cược thắng rồi!

Nếu cược thua, dĩ nhiên thân chết, đạo tiêu tan, gia tộc bị hủy diệt, nhưng nếu cược thắng thì sao?

Vậy thì bắt đầu từ bây giờ họ sẽ có thể vực dậy được.

Chư Thiên Vạn Giới đều kém xa vũ trụ Quan Huyên, bất kể là thực lực hay văn minh võ đạo. Bây giờ đồng sinh cộng khổ với vũ trụ Quan Huyên, dĩ nhiên sẽ được vũ trụ Quan Huyên dìu dắt, chỉ cần được vũ trụ Quan Huyên dìu dắt, họ muốn thống nhất thế giới của mình chẳng phải quá đơn giản rồi sao?

Ngoài ra, bây giờ họ cũng sẽ không cần nộp phí bảo kê cho Chân vũ trụ nữa.

Nạp Lan Ca mỉm cười nhìn mấy người Hám Tông: “Lần này cảm ơn các vị đã đến trợ giúp, bắt đầu từ hôm nay, chuyện trong gia tộc của các vị cũng là chuyện của vũ trụ Quan Huyên”.
 
Chương 1386


Chương 1386

Cô nhìn Trương Lão, Trương Lão khẽ gật đầu, ông ta bước đến trước mặt mấy người Hám Tông, sau đó xòe bàn tay, vài chiếc nhẫn bay ra rồi vững vàng rơi xuống trước mặt mấy người Hám Tông.

Hám Tông do dự một lúc rồi nói: “Chị dâu, không cần phải như thế, ta và đại ca là huynh đệ của nhau, bọn ta đến đây giúp huynh ấy không phải vì tiền, thế nên…”

Lúc này tỷ tỷ của cậu ta bỗng kéo góc áo cậu ta: “Đệ nhìn trước đi”.

Hám Tông sửng sốt, cậu ta nhìn chiếc nhẫn theo bản năng, khi nhìn thấy bên trong là vật gì, cậu đứng phắt dậy nói: “Nếu là quà của chị dâu tặng thì đệ không dám không nhận, đa tạ”.

Dứt lời, cậu ta vội vã cất chiếc nhẫn vào.

Lúc này cậu ta vô cùng mừng rỡ, đến đây đúng thật không phải vì tiền nhưng… số tiền này nhiều quá.

Không chỉ Hám Tông, mà lúc này mấy người Tư Thông Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, số tiền này quả thật quá nhiều, bọn họ vốn dĩ chỉ muốn khách sáo vài câu nhưng thấy nhiều như vậy thì thôi không khách sáo nữa.

Ngộ nhỡ khách sáo một hồi, người ta tưởng thật thì phải làm sao?

Lúc này các trưởng lão và cường giả của mấy gia tộc này cũng vô cùng vui vẻ, cũng may lần này đến đây cứu viện chứ nếu không tổn thất lớn đấy.

Nghĩ sâu xa hơn, so với những món vật chất ngoài tiền, họ càng xem trọng mối quan hệ này hơn, có quan hệ với vũ trụ Quan Huyên, sau này họ có thể phát triển nhanh chóng, vả lại cũng không có ai bắt nạt nữa.

Chỗ chống lưng vũ trụ Quan Huyên này còn mạnh hơn gọi tổ tông nhiều đấy.

Quan trọng nhất là mấy hậu bối này của mình và Diệp Quân là huynh đệ của nhau.

Huynh đệ!

Hơn nữa còn là huynh đệ sinh tử, không phải huynh đệ ngoài mặt.

Lợi ích là vô kể.

Lúc này Nạp Lan Ca nhìn mấy người Hám Tông: “Các vị, địa điểm tu luyện của vũ trụ Quan Huyên đều có thể mở cho mọi người bất cứ lúc nào, các vị có thể đến vũ trụ Quan Huyên tu luyện, toàn bộ phí tu luyện đều sẽ do vũ trụ Quan Huyên chịu trách nhiệm, không chỉ thế, người trong tộc của mọi người cũng có thể đến đây tu luyện”.

Nghe thế, vẻ mặt mọi người đều thay đổi.

Ngay cả người trong tộc cũng có thể đến vũ trụ Quan Huyên tu luyện thăng cấp, hơn nữa phí tu luyện còn do vũ trụ Quan Huyên chi trả, tức là vũ trụ Quan Huyên sẽ đào tạo thiên tài yêu nghiệt cho họ.

Đương nhiên nếu vũ trụ Quan Huyên gặp khó khăn, họ chắc chắn sẽ không mặc kệ.

Dù sao bây giờ mọi người cũng đều ở trên một con thuyền.

Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.

Hám Tông vội chắp tay lại: “Cảm ơn chị dâu”.

Những người khác cũng đồng loạt nói cảm ơn.

Nạp Lan Ca mỉm cười không nói gì thêm nữa.

Lúc này Tư Thông Thiên bỗng nói: “Chị dâu, bây giờ đại ca đang ở đâu thế?”

Nạp Lan Ca cười nói: “Bây giờ huynh ấy đang ở bên ngoài, không lâu nữa sẽ về, mọi người đợi huynh ấy ở đây hay là…”
 
Chương 1387


Chương 1387

Tư Thông Thiên nhìn cha mình Tư Liêm, Tư Liêm trầm giọng nói: “Nạp Lan các chủ, bọn ta ra ngoài đã lâu, trong tộc còn có rất nhiều việc chưa xử lý xong nên bọn ta muốn về gia tộc một chuyến, nếu Chân vũ trụ lại gây chuyện, nhà họ Tư ta sẽ đến giúp”.

Nạp Lan Ca khẽ gật đầu: “Được”.

Tư Liêm chắp tay lại: “Cáo từ”.

Nói rồi ông ấy dẫn Tư Thông Thiên và người trong tộc đi khỏi đây.

Mấy người Hám Tông cũng đứng lên chào tạm biệt.

Ra ngoài quá lâu rồi, bây giờ quả thật phải về xử lý chuyện trong gia tộc mình rồi, tiễn hết mấy người Hám Tông đi, Nạp Lan Ca bỗng nói: “Tần quản sự”.

Vừa dứt lời, Tần Phong xuất hiện trong điện, Tần Phong hơi cúi người xuống: “Các chủ”.

Nạp Lan Ca nhìn Tần Phong: “Từ giờ trở đi, Tiên Bảo Các và tộc Bác Thiên là kẻ thù, Tiên Bảo Các trong Bác Thiên Giới lập tức rút đi, đồng thời ban bố lệnh thưởng, ai giết được một người của tộc Bác Thiên sẽ được thưởng ba mươi vạn linh nguyên, không có giới hạn tối đa, cảnh giới càng cao, tiền thưởng sẽ càng nhiều”.

Tần Phong gật đầu: “Rõ!”

Nói rồi y lui ra ngoài.

Nạp Lan Ca bỗng nói: “Tông Lão”.

Cô vừa dứt lời, một ông lão tay cầm lưỡi dao xuất hiện phía sau Nạp Lan Ca.

Nạp Lan Ca trầm giọng nói: “Các ông đến tộc Bác Thiên, cho dù thế nào cũng phải bảo vệ huynh ấy an toàn”.

Tông Lão khẽ gật đầu, sau đó lặng lẽ biến mất.

Sau khi Tông Lão đi, Nạp Lan Ca cũng ra khỏi đại điện, một lúc lâu sau cô đến trong một vùng hư không.

Có một người phụ nữ đứng ở cách đó không xa, chính là An Nam Tịnh.

Nạp Lan Ca bước đến trước mặt An Nam Tịnh, hơi cúi người xuống, sau đó nói: “Tiền bối, vừa nhận được tin, Tiểu Quân và Nhị Nha cô nương đã đến tộc Bác Thiên rồi”.

An Nam Tịnh khẽ cau mày.

Trước đó bà ấy không đi là vì sợ Chân vũ trụ đột nhiên quay trở lại nên bà ấy canh giữ ở đây, sau đó phái Nhị Nha đi, lúc Nhị Nha đi, bà ấy cũng đã dặn dò dẫn Diệp Quân về là được, đừng đi gây chuyện.

Vẫn là đi gây chuyện rồi.

Hơn nữa còn gây ra chuyện rất lớn đấy.

Ba đứa này cứ thế đến thẳng tộc Bác Thiên đối đầu trực diện với chúng.

An Nam Tịnh lặng thinh hồi lâu rồi nói: “Để chúng chịu khổ một chút đi”.

Nạp Lan Ca sửng sốt.

An Nam Tịnh nhìn Nạp Lan Ca: “Quản lý thư viện cho tốt, bồi dưỡng cường giả, đừng lo lắng chuyện của cậu ấy, bọn ta sẽ âm thầm bảo vệ cậu ấy”.

Nạp Lan Ca cúi người xuống, đang định nói gì đó thì An Nam Tịnh lại nói: “Người của mình, đừng có hở tí lại hành lễ, xa lạ quá”.

Nghe thế, khuôn mặt xinh đẹp của Nạp Lan Ca xuất hiện nụ cười khẽ: “Vâng”.



Trong một đường hầm thời không, đám người đang đi xuyên qua thời không, chính là các cường giả nhà họ Tư.
 
Chương 1388


Chương 1388

Mọi người ai nấy cũng cười thật tươi, lần này đúng là mang chiến thắng về.

Đáng giá!

Tư Thông Thiên bỗng nhìn mọi người, sau đó nhìn Tư Liêm cười nói: “Cha ơi, vị trí thế tử…”

Nghe Tư Thông Thiên nói thế, các trưởng lão nhìn Tư Liêm.

Nếu là trước đây, dĩ nhiên họ đều phản đối nhưng bây giờ họ không dám phản đối nữa.

Quan hệ Tư Thông Thiên và Diệp Quân không bình thường, nếu nhà họ Tư không phải do Tư Thông Thiên làm thế tử thì quan hệ của nhà họ Tư và vũ trụ Quan Huyên có thể sẽ thay đổi.

Tư Liêm bình tĩnh nói: “Trước kia các trưởng lão đã bàn bạc với nhau con không hợp làm thế tử của nhà họ Tư, thế nên…”

Lúc này, Đại trưởng lão vội đứng ra: “Tộc trưởng, mỗi lúc một khác, lần này nhà họ Tư chúng ta có thể đạt được thu hoạch lớn như vậy đều là nhờ có Thông Thiên, không có nó, nhà họ Tư chắc chắn sẽ không có cơ hội này nên ta đề nghị Thông Thiên tiếp tục làm thế tử của nhà họ Tư. Nếu ai phản đối, ta sẽ là người đầu tiên không phục”.

Các trưởng lão khác cũng vội hùa theo.

Tư Liêm nhìn Đại trưởng lão cười nói: Nó vừa dốt vừa kém tài, quả thật không hợp làm thế tử của nhà họ Tư nên chúng ta hãy chọn người khác đi. Đại trưởng lão, cháu trai của Đại trưởng lão cũng khá ổn đấy, chọn cháu trai của ông, ông thấy thế nào?”

Đại trưởng lão nhất thời do dự, cũng không phải không được.

Tư Thông Thiên ở một bên vội nói: “Vậy chọn cháu trai của Đại trưởng lão đi”.

Đại trưởng lão nhìn Tư Thông Thiên: “Thế ngươi làm gì?”

Tư Thông Thiên bật cười: “Ta muốn tự lập gia tộc của mình, mở ra một trang tộc phả mới, kể từ hôm nay, ta là lão tổ nhà họ Tư, lão tổ Thông Thiên”.

Nói rồi y nhìn Tư Liêm: “Cha, cha đến làm thuộc hạ cho con đi”.

Tư Liêm nhìn Tư Thông Thiên: “Ta nên gọi con là gì?”

Tư Thông Thiên cũng không thèm suy nghĩ: “Tất nhiên là gọi lão tổ…”

Nói đến đây, y cảm thấy không đúng vội sửa lời: “Tất nhiên cha nên gọi con là cha, chúng ta gọi lẫn nhau, không mâu thuẫn”.

Mọi người: “…”

Nghe Tư Thông Thiên nói vậy, sắc mặt Tư Liêm tối sầm lại.

Ngay sau đó, một tiếng la hét thảm thiết vang lên.

Đại trưởng lão quay đầu đi như không nhìn thấy gì.

Phải trị!

Tư Thông Thiên này có tinh thần phản nghịch.

Muốn mở trang mới cho tộc phổ, suy nghĩ này thật nguy hiểm.

Lúc này, Nhị trưởng lão bước tới bên cạnh Đại trưởng lão, ông ta nhìn Đại trưởng lão, lắc đầu.

Đại trưởng lão trầm mặc.

Ông ta đương nhiên hiểu ý của Nhị trưởng lão, xét về tư chất và tiềm lực, cháu trai của ông ta hơn hẳn Tư Thông Thiên, cũng là ứng cử viên sáng giá nhất bây giờ.

 
 
Chương 1389


Chương 1389

Nhưng nếu Tư Thông Thiên không phải gia chủ, vậy thì sợi dây liên kết giữa nhà họ Tư và vũ trụ Quan Huyên sẽ bị cắt đứt.

Điều này sẽ ảnh hưởng đến sự sống còn của nhà họ Tư.

Hơn nữa nhà họ Tư nhất định phải phân chia, bởi vì có thể sẽ mở ra một trang tộc phổ mới.

Nếu thật sự đến thời điểm đó thì nhà họ Tư sẽ bị hủy hoại.

Bởi vì bọn họ nhìn ra mặc dù vũ trụ Quan Huyên là đồng minh của nhà họ Tư, nhưng thật ra là nể tình Tư Thông Thiên.

Nghĩ vậy, Đại trưởng lão khẽ thở dài.

Phải thừa nhận rằng giao tiếp xã hội cũng là một loại sức mạnh.

Mặc dù không cam lòng, nhưng vì lợi ích gia tộc, ông ta chỉ có thể nhượng bộ.

Tư Thông Thiên làm thế tử sẽ càng có lợi cho sự phát triển của nhà họ Tư.



Bác Thiên Giới.

Khi Diệp Quân, Nhị Nha và Tiểu Bạch đến cổng Bác Thiên Giới, một đạo kết giới chặn ba người họ lại.

Diệp Quân đang định rút kiếm ra thì Nhị Nha đã tung một quyền.

Bùm!

Kết giới kia vỡ vụn.

Diệp Quân lắc đầu cười, Nhị Nha cô nương này thật bạo lực.

Nhị Nha nói: “Ta đánh lớn, ngươi đánh nhỏ!”

Diệp Quân vội vàng gật đầu: “Được!”

Tiểu Bạch vẫy tay, sau đó chỉ vào mình.

Nhị Nha nghĩ rồi nói: “Ngươi đừng gây rắc rối là được!”

Tiểu Bạch: “…”

Nhị Nha dẫn Diệp Quân và Tiểu Bạch tiến thẳng vào Bác Thiên Giới, vừa tiến vào, một đạo khí tức mạnh mẽ quét về phía bọn họ, đồng thời, từ xa vang lên một tiếng quát giận dữ: “Hỗn láo, dám xâm phạm Bác Thiên Giới, không muốn…”

Lúc này, Nhị Nha lao ra, tung một cú đấm.

Bùm!

Thời không phía xa nổ tung, một đống máu thịt bắn tung tóe.

Giết ngay lập tức!

Lại một tiếng quát giận dữ nữa vang lên từ phía xa: “Hỗn láo, hỗn láo…”

Nhị Nha không nhiều lời, chỉ tung cú đấm.

Cách đó vạn trượng.

Bùm!

Thời không cách đó vạn trượng nổ tung, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu thịt tung tóe.

Lại giết tiếp.

Mí mắt Diệp Quân khẽ giật, Nhị Nha cô nương này đúng là quá tàn bạo.

Nhị Nha nói: “Tiểu Bạch, lên đi!”
 
Chương 1390


Chương 1390

Tiểu Bạch lên?

Diệp Quân sững sờ, đang đánh tốt, sao lại bảo Tiểu Bạch lên?

Nghe Nhị Nha nói vậy, Tiểu Bạch lập tức xoay người tại chỗ, vỗ tay, vô cùng phấn khích, móng vuốt nó vung vẩy một cái, hàng chục quả bom màu đen lớn bay ra.

Thấy vậy, da đầu Diệp Quân tê dại, sao cứ nó thích chơi kiểu chết chung như vậy chứ?

Sắc mặt Nhị Nha tối sầm lại, cô bé bắt lấy móng vuốt của Tiểu Bạch, nói: “Tiểu Quân quá yếu, không chịu nổi thứ này, hiểu không?”

Tiểu Bạch nhìn Diệp Quân, Diệp Quân trầm mặc, không thể phản bác.

Hắn thật sự không chịu nổi.

Nhị Nha nói: “Hút linh khí!”

Nghe vậy, Diệp Quân nhíu mày, hút linh khí?

Tiểu Bạch gật đầu, nó thu những quả bom kia lại, sau đó nhìn về phía xa, khẽ mở miệng, hút nhẹ.

Ầm!

Bỗng nhiên, cả Bác Thiên Giới chấn động kịch liệt, sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp Quân, vô số linh khí dâng trào như thủy triều, rồi hội tụ và trong cơ thể Tiểu Bạch.

Linh khí của Bác Thiên Giới đang dần biết mất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thấy vậy, vẻ mặt của Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, trong lòng chấn động.

Thật đáng sợ!

Nếu không có người ngăn cản, Tiểu Bạch này có thể tự mình hủy diệt cả một vũ trụ.

Lúc này, vô số khí tức mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống.

Diệp Quân hơi híp mắt, trong đó có ít nhất mười vị Đại Đế!

Mười vị Đại Đế!

Thực lực của Bác Thiên Giới quả nhiên không thể coi thường.

Xẹt!

Đột nhiên, cách Diệp Quân và Nhị Nha ngàn trượng, thời không mở ra, sau đó, một đạo quyền ấn phóng tới.

Nhị Nha tiến lên một bước, tung một cú đấm.

Bùm!

Đạo quyền ấn kia bị phá vỡ, Nhị Nha lùi về phía sau gần ngàn trượng.

Lúc này, Bác Thiên Đạo dẫn theo đám cường giả của tộc Bác Thiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Nhị Nha.

Bác Thiên Đạo nhìn Tiểu Bạch vẫn đang hút linh khí, cau mày thật chặt.

Sắc mặt của đám cường giả tộc Bác Thiên vô cùng khó coi, nếu tiếp tục để Tiểu Bạch hút linh khí thì Bác Thiên Giới sẽ bị quét sạch.

Bác Thiên Đạo nhìn Nhị Nha, cười nói: “Các ngươi thật to gan, dám xông vào Bác Thiên Giới, đã vậy thì ở lại đây đi!”

Vừa dứt lời, ông ta đã lao về phía Nhị Nha.

Nhị Nha ném cây kẹo hồ lô trong tay sang một bên, cô bé lao về phía trước, tung cú đấm vào Bác Thiên Đạo, quyền quang đáng sợ bung ra khỏi tay cô bé, trời đất nổ tung.
 
Chương 1391


Chương 1391

Bác Thiên Đạo không lùi mà tiến, đồng thời tung cú đấm về phía Nhị Nha.

Ầm ầm!

Nắm đấm của hai người vừa tiếp xúc, một đạo quyền quang đáng sợ tỏa ra, trong nháy mắt, thời không xung quanh trở nên yên lặng, sức mạnh mạnh mẽ còn sót lại đẩy lùi đám cường giả bên cạnh.

Diệp Quân đi theo Tiểu Bạch, hắn phát hiện, trên người Tiểu Bạch tỏa ra linh khí mạnh mẽ, có thể chống lại những quyền quang kia.

Phía xa, sau khi dừng lại, Bác Thiên Đạo đang định ra tay lần nữa thì ông ta dường như cảm nhận được điều gì đó, ông ta nhìn về phía Tiểu Bạch, thấy nó vẫn đang tiếp tục hút, ông ta nhíu mày, có thể hút nhiều vậy sao?

Nếu cứ hút như vậy, nhiều nhất trong vòng nửa giờ, linh khí của Bác Thiên Giới sẽ hoàn toàn cạn kiệt.

Nghĩ vậy, Bác Thiên Đạo trầm giọng nói: “Giết nó đi!”

Vừa dứt lời, mười vị Đại Đế lao thẳng về phía Tiểu Bạch.

Nhị Nha khẽ cau mày, định lùi lại, nhưng đúng lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ khóa chặt cô bé, Nhị Nha không nhiều lời, lao thẳng lên, đấm về phía Bác Thiên Đạo.

Bác Thiên Đạo cười nhạo, cũng không nhiều lời mà lao thẳng về phía Nhị Nha.

Cách đó không xa, nhìn thấy mười vị Đại Đế lao tới, Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó siết chặt móng vuốt, rồi tung một quyền.

Một đạo quyền ấn linh khí từ trong móng vuốt nhỏ bé của nó phóng ra.

Bùm!

Quyền ấn linh khí vỡ vụn trong nháy mắt, nhìn thấy cảnh này, Tiểu Bạch hơi bất ngờ, sau đó nó trốn sau lưng Diệp Quân.

Diệp Quân sững sờ.

Có thể nhìn ra Tiểu Bạch đánh nhau không giỏi lắm.

Lúc này, một tia sáng từ trong người Diệp Quân bay ra.

Chính là người phụ nữ bí ẩn!

Người phụ nữ bí ẩn nhìn mười vị Đại Đế với vẻ mặt bình tĩnh, bà ấy xòe bàn tay ra, trong nháy mắt, vạn tia sáng bộc phát ra từ trong lòng bàn tay bà ấy.

Rầm!

Cả Bác Thiên Giới bắt đầu nát vụn, sức mạnh của vạn tia sáng trong nháy mắt đã đánh bật mười vị Đại Đế.

Diệp Quân nói với Tiểu Bạch: “Tiếp tục hút!”

Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở phía dưới.

Tiểu Bạch đứng yên tại chỗ chớp mắt, sau đó tiếp tục hút, linh khí xung quanh nhanh chóng cạn kiệt.

Diệp Quân đánh vào trong tộc Bác Thiên, lúc này, một thanh niên đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, phía sau người thanh niên này còn có một vị cường giả Đại Đế và mấy chục vạn cường giả cảnh giới Thần Đế đỉnh cao.

Ngoài ra, trong bóng tối còn có rất nhiều khí tức ẩn giấu.

Người thanh niên nhìn Diệp Quân: “Ngươi chính là Diệp Quân, người đã đánh vào Chân vũ trụ phải không? Một chọi một đi!”

Diệp Quân cười nói: “Được!”

Người thanh niên đang định ra tay thì vị cường giả Đại Đế bên cạnh gã đã trầm giọng nói: “Thế tử, người này có một thanh kiếm thần, cho dù là yêu nghiệt siêu cấp của Chân vũ trụ là Nam Nghịch Thủy cũng không dám chống lại!”
 
Chương 1392


Chương 1392

Hiển nhiên, tộc Bác Thiên cũng đã điều tra về Diệp Quân.

Nghe vậy, người thanh niên nhíu mày, gã nhìn Diệp Quân: “Không dùng thanh kiếm đó, được không?”

Diệp Quân cười nói: “Được!”

Người thanh niên khẽ gật đầu, gã không nhiều lời nữa, thấp thoáng đã biến mất tại chỗ.

Cảnh giới Thần Đế!

Diệp Quân hơi nheo mắt, không thể khinh thường, người thanh niên trước mặt chưa đến mười tám đã đạt tới cảnh giới Thần Đế, thực lực không thể xem nhẹ.

Diệp Quân tiến lên một bước, rút kiếm chém tới.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Hơn nữa một lần còn trùng lặp ba mươi năm đạo!

Chỉ một nhát kiếm!

Bùm!

Trong mắt mọi người, một đạo kiếm quang tỏa ra, người thanh niên lùi về phía sau vạn trượng, thời không vạn trượng trước mặt gã và Diệp Quân vỡ vụn trong nháy mắt, hóa thành một mảnh đen kịt.

Người thanh niên vừa dừng lại, Diệp Quân đã lao tới trước mặt gã, lại chém xuống.

Đồng tử của người thanh niên co rút lại, gã nắm chặt tay, một đạo kim quang từ trong cơ thể gã phóng ra, nhưng đạo kim quang này vừa chạm vào kiếm của Diệp Quân, nó lập tức vỡ tan, sức mạnh đáng sợ lại đánh bay người thanh niên, vào khoảnh khắc gã bay ra, lại một nhát kiếm nữa chém tới.

Áp chế sức mạnh tuyệt đối!

Nhìn thấy cảnh này, người thanh niên vô cùng kinh ngạc, gã không ngờ kiếm của Diệp Quân lại lợi hại như vậy, nhưng vào lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt người thanh niên, phất tay áo một cái.

Bùm!

Kiếm của Diệp Quân bị chặn lại.

Nhìn ông lão Đại Đế trước mặt, Diệp Quân cười: “Đây là một chọi một sao?”

Ông lão Đại Đế nhìn Diệp Quân, không nói gì, lúc này nói chuyện chỉ tự rước nhục mà thôi. Đến lúc này thì không cần mặt mũi gì nữa, ông ta nắm chặt tay phải, một luồng khí thế mạnh mẽ bao phủ lấy Diệp Quân, lúc ông ta định ra tay, Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ, chém một nhát kiếm về phía ông ta.

Mắt ông lão Đại Đế trở nên lạnh lùng, ông ta không lùi mà tiến lên, đấm về phía Diệp Quân.

Khi nắm đấm và kiếm sắp chạm vào nhau, kiếm ý trong tay Diệp Quân đột nhiên đổi thành kiếm Hành Đạo.

Thấy vậy, sắc mặt ông lão Đại Đế lập tức thay đổi, định thu tay lại nhưng đã quá muộn.

Xẹt!

Bùm!

Dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Quân bị quyền này đánh bay ra ngàn trượng, nhưng cánh tay phải của ông lão Đại Đế kia đã bị chém thành hai mảnh, máu tươi bắn tung tóe.

Sau khi dừng lại, ông lão Đại Đế nhìn cánh tay phải của mình, nhíu mặt lông mày, trong mắt lộ vẻ kinh hãi.

Không ngờ kiếm tu trẻ tuổi này lại có thể đả thương ông ta!

 
 
Chương 1393


Chương 1393

Ông lão Đại Đế nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Quân, thấy kiếm Hành Đạo, sắc mặt ông ta trở nên nghiêm trọng. Ông ta nhìn Diệp Quân, sau đó tiến lên một bước, trong nháy mắt, một tia sáng màu đỏ từ trong cơ thể ông ta tỏa ra, một đạo huyết mạch trấn áp đáng sợ đánh về phía Diệp Quân.

Huyết mạch trấn áp!

Sức mạnh huyết mạch của tộc Bác Thiên là bất khả chiến bại, đừng nói ở Chư Thiên Vạn Giới, mà ngay cả trong Chân vũ trụ cũng không có đối thủ.

Mà đây cũng là một trong những con át chủ bài mạnh nhất của tộc Bác Thiên.

Huyết mạch Bác Thiên!

Ngay khi sức mạnh huyết mạch này xuất hiện, các cường giả tộc Bác Thiên đó đều biến sắc, đồng loạt lùi về sau, cách xa khu vực thời không của ông lão Đại Đế, ánh mắt đầy vẻ kinh sợ.

Mặc dù họ cũng có huyết mạch Bác Thiên nhưng huyết mạch Bác Thiên này cũng chia ra mạnh và yếu.

Hơn nữa, lực áp chế huyết mạch cùng loại lại càng mạnh hơn!

Huyết mạch Bác Thiên vô cùng mạnh, vừa xuất hiện đã lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.

Hiển nhiên là cảm nhận được huyết mạch phong ma trong người Diệp Quân.

Cảm nhận được huyết mạch Bác Thiên vô cùng mạnh đó, Diệp Quân hơi híp mắt, hắn cũng không xem thường huyết mạch Bác Thiên vô cùng mạnh này, dù sao tộc Bác Thiên cũng từng là sự tồn tại có thể đối đầu với Chân vũ trụ.

Ngay lúc này huyết dịch trong người Diệp Quân bỗng sôi trào.

Ầm.

Diệp Quân còn chưa kịp phản ứng, sức mạnh huyết mạch phong ma đã lao ra khỏi cơ thể hắn, thời không nơi Diệp Quân đứng thoáng biến thành biển máu, tà khí và sát khí vô tận tràn ngập khắp không gian.

Lúc này sức mạnh huyết mạch Bác Thiên của ông lão Đại Đế lại bị sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đè ép.

Huyết mạch phong ma.

Các cường giả tộc Bác Thiên đều tỏ ra sợ hãi, họ nhìn chằm chằm Diệp Quân cả người be bét máu ở cách đó không xa, cảm thấy kinh sợ.

Tất nhiên họ từng nghe nói đến huyết mạch phong ma của vũ trụ Quan Huyên, dù sao năm đó Kiếm Chủ Nhân Gian cũng có tiếng làm chấn động Chư Thiên Vạn Giới.

Nhưng họ không biết rốt cuộc huyết mạch phong ma này mạnh thế nào, vì họ từng nghe nhưng chưa từng nhìn thấy.

Cũng chính vì thế mà trước giờ họ cứ nghĩ huyết mạch phong ma chẳng là gì cả.

Lúc này khi nhìn thấy huyết mạch phong ma của Diệp Quân, họ mới nhận ra mình đã đánh giá thấp huyết mạch phong ma này thế nào.

Lúc này ông lão Đại Đế ở phía đối diện Diệp Quân cũng đầy vẻ hoảng sợ, vì ông ta cũng không ngờ huyết mạch phong ma của Diệp Quân trước mặt lại có thể đối kháng với huyết mạch Bác Thiên.

Ông lão Đại Đế kinh ngạc một chốc rồi lại cảm thấy phấn khích, thế mà lại có thể đối kháng lại với huyết mạch Bách Thiên, nếu mình có thể thâu tóm được huyết mạch nghịch thiên như vậy thì huyết mạch của mình chắc chắn có thể tăng lên một tầng cao hơn.

Nghĩ đến đây, ánh mắt ông lão Đại Đế lập tức trở nên nóng rực, không hề che giấu sự tham lam trong đáy mắt.

Nhưng ngay lúc này, huyết mạch phong ma của Diệp Quân bỗng bộc phát ra sức mạnh huyết mạch cực kỳ đáng sợ, sức mạnh huyết mạch lớn mạnh đó áp chế sức mạnh huyết mạch Bác Thiên.
 
Chương 1394


Chương 1394

Thấy thế các cường giả tộc Bác Thiên đều sửng sốt, khó mà tin được.

Trấn áp ngược lại huyết mạch Bác Thiên?

Vẻ mặt các cường giả tộc Bác Thiên vô cùng nghiêm trọng, trước đây chưa từng xảy ra chuyện này.

Nhưng ông lão dẫn đầu lại càng phấn khích.

Sức mạnh huyết mạch phong ma của Diệp Quân vượt xa dự đoán của ông ta.

Quả thật là cực phẩm.

Cũng không biết dân số Dương tộc ở vũ trụ Quan Huyên có đông không, nếu đông thì tốt quá rồi.

Thử nghĩ mà xem, nếu vũ trụ Bác Thiên có thể thâu tóm huyết mạch phong ma của tất cả người Dương tộc thì thực lực tổng thể của tộc Bác Thiên cũng sẽ tăng lên rất nhiều.

Ngay lúc này có cường giả tộc Bác Thiên ngạc nhiên thốt lên: “Không ổn, huyết mạch phong ma đó đang nuốt lấy huyết mạch Bác Thiên”.

Nghe thế, ông lão Đại Đế vội nhìn sang, lúc này huyết mạch Bác Thiên không chỉ bị huyết mạch phong ma áp chế mà còn đang bị nuốt chửng từng chút từng chút một.

Ông lão Đại Đế nheo mắt, ông ta bỗng lao đến trước đấm một cú vào Diệp Quân đang ở đầu huyết mạch.

Uy lực một quyền của Đại Đế đáng sợ như thế nào?

Một quyền cực mạnh làm cho thời không trong phạm vi cả vạn trượng chấn động.

Đòn tấn công chưa đến mà thế đã đến.

Lúc này Diệp Quân vẫn còn tỉnh táo, vì hắn chưa bị kích thích gì nên dù huyết mạch phong ma thức tỉnh hình như cũng chẳng có liên quan nhiều đến hắn.

Ngươi đánh của ngươi.

Ta đánh của ta.

Dù sao bây giờ huyết mạch phong ma vẫn khá kiêng dè kiếm Hành Đạo, lúc đầu nó và một loại huyết mạch khác suýt nữa đã bị kiếm Hành Đạo tiêu diệt.

Nhìn quyền thế ập đến như dời núi lấp biển, Diệp Quân bỗng bước đến trước, đâm một nhát kiếm đến.

Đối đầu trực diện với Đại Đế.

Đạo kiếm!

Dĩ nhiên một nhát kiếm này là kiếm Hành Đạo.

Ầm!

Kiếm của Diệp Quân vừa xuất chiêu, cả người đã văng thẳng ra xa cả mấy ngàn trượng nhưng ông lão Đại Đế đó cũng lập tức lùi về lại chỗ lúc nãy như chạm phải điện.

Sau khi dừng lại, ông lão Đại Đế nhìn tay trái của mình, lúc này cả cánh tay trái của ông ta đã hoàn toàn bị nổ tung, không thể cử động được.

Hai nhát kiếm chém vào hai cánh tay.

Ánh mắt ông lão Đại Đế đầy vẻ kinh hãi, cảnh giới của Diệp Quân này thấp hơn ông ta mấy cảnh giới, hơn nữa ông ta là Đại Đế, là sự tồn tại ở đỉnh Kim Tự Tháp của thế giới, mà lúc này ông ta lại bị một thanh niên vượt lên mấy cảnh giới liền liên tục chém vào hai cánh tay.

Vô lý thật!

 
 
Chương 1395


Chương 1395

Ông lão Đại Đế kinh hãi, ông ta nhìn kiếm Hành Đạo trong tay Diệp Quân, ông ta biết Diệp Quân có một thanh thần kiếm nhưng không ngờ lại mạnh đến thế, ngay cả cơ thể Đại Đế của ông ta cũng có thể dễ dàng chém đứt.

Lúc này các cường giả tộc Bác Thiên khác cũng sợ hãi không thôi, họ cũng không ngờ Diệp Quân lại có thể vượt qua nhiều cảnh giới liên tục chém vào hai cánh tay của một Đại Đế.

Chuyện này hơi khoa trương rồi nhỉ?

Dù thanh kiếm này có mạnh nhưng cũng mạnh đến mức vô lý quá rồi.

Lúc này Diệp Quân ở đằng xa cũng bị thương nghiêm trọng, lần giao đấu vừa rồi, mặc dù hắn đã chém đứt một cánh tay của đối phương nhưng sức mạnh một quyền đó của đối phương cũng làm cho hắn bị thương nặng, lúc này ngũ tạng của hắn bị vỡ, cả người không có chỗ nào là ổn cả.

Suýt nữa thì thân xác của hắn cũng đã bị đánh nát.

Cường giả cảnh giới Đại Đế.

Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn biết sự cách biệt giữa hắn và cường giả cảnh giới Đại Đế này rất lớn.

Nếu không có kiếm Hành Đạo trợ giúp, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương.

Vẫn cần phải cố gắng hơn.

Diệp Quân xòe bàn tay trái, vô số điểm sáng màu xanh lục lập tức trào ra từ lòng bàn tay hắn, cuối cùng tụ lại cả người hắn, sau khi những điểm sáng màu xanh này xuất hiện, vết thương của hắn bắt đầu hồi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

“Cây thần tự nhiên”.

Ngay lúc này, ông lão Đại Đế ở đằng xa nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi thế mà lại có cây thần tự nhiên của Thanh Đế”.

Diệp Quân nhìn ông lão Đại Đế, sau đó nhắm hai mắt lại, cảm nhận vết thương trên cả người mình đang hồi phục nhanh chóng, khóe môi Diệp Quân nhếch lên.

Phải công nhận cây thần tự nhiên này quả thật khá nghịch thiên, mạnh hơn đan dược mà hắn mang theo rất nhiều.

Không đến mười mấy giây sau, vết thương trên người hắn hoàn toàn hồi phục.

Hiệu quả chữa trị vô cùng khủng khiếp.

Ông lão Đại Đế ở đằng xa nhìn Diệp Quân, trong mắt ngoài vẻ tham lam không hề che giấu, còn có sự nghiêm trọng, không hổ là thiên tài tuyệt thế thiên tài có thể đánh bại thế hệ trẻ tuổi của Chân vũ trụ.

Không thể để hắn sống!

Ông lão Đại Đế bỗng bước đến trước, thời không trước mặt ông ta bỗng vỡ nát như giấy bị thiêu rụi, cực kỳ hãi hùng.

Diệp Quân không lùi mà ngược lại còn tiến về trước, tay phải giẫm mạnh xuống đất rồi biến thành tia kiếm quang đánh tới.

Vèo!

Kiếm không thể chặn được những nơi kiếm quang lướt qua.

Nhát kiếm này của Diệp Quân mạnh mẽ chém đứt sức mạnh do ông lão Đại Đế đó phóng ra, sau đó đánh đến trước mặt ông lão Đại Đế, nhưng lúc này Diệp Quân bỗng thấy bất an, cảm thấy có gì đó không ổn, hắn lập tức dừng lại rồi quay phắt người lại tung ra một nhát kiếm.

Xoẹt!

Kiếm quang vẽ nên một vòng hình tròn.

Vèo!

Kiếm quang tan nát, Diệp Quân lùi mạnh về phía sau cả vạn trượng.
 
Chương 1396


Chương 1396

Hắn vừa dừng lại, một tàn ảnh đánh đến trước mặt hắn.

Lại là một Đại Đế.

Nhưng ngay lúc này, một ông lão áo đen cầm lưỡi dao bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, ông ta tiến đến trước một bước, huyết quang xoẹt qua.

Bùm!

Tàn ảnh đó bị chém lùi về sau.

Người đến chính là Tông Lão.

Ông ấy cũng là người mạnh nhất trong số các cường giả bí ẩn mà Tần Phong giữ lại, cũng chỉ có ông ấy là Đại Đế, những người còn lại đều chỉ là cường giả cảnh giới Thần Đế.

Diệp Quân nhìn về hướng cách đó không xa, tàn ảnh dừng lại, đó là một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy đen, ánh mắt lạnh như băng, nhìn chằm chằm Tông Lão, hơi không phục.

Không nói bất kỳ nơi thừa thãi nào, bà ta bỗng biến mất, gần như cùng lúc Tông Lão cũng biến mất.

Vèo!

Đao quang màu đỏ lướt ngang qua.

Xoẹt!

Một bóng người bỗng liên tục lùi về sau, đó là người phụ nữ váy đen.

Lần này sau khi dừng lại, vẻ mặt người phụ nữ này trở nên nghiêm trọng.

Tông Lão không ra tay tiếp mà lùi đến bên cạnh Diệp Quân, hơi cúi người: “Thiếu chủ”.

Diệp Quân gật đầu đang định lên tiếng thì lúc này hắn như cảm nhận được điều gì bỗng sửng sốt, ngay sau đó hắn quay phắt lại nhìn Tiểu Bạch ở cách đó không xa.

Không chỉ Diệp Quân mà tất cả cường giả tộc Bác Thiên đều nhìn Tiểu Bạch.

Vừa rồi mọi người đều tập trung vào Diệp Quân nên không để ý đến Tiểu Bạch, lúc này họ mới nhận ra linh khí của Bác Thiên Giới đều không còn nữa.

Bị hút cạn!

Sau khi hấp thu hết linh khí, Tiểu Bạch nhảy lên bay đến trên vai Diệp Quân, sau đó nhếch môi cười.

Diệp Quân khiếp sợ không thôi, mặc dù Tiểu Bạch đánh nhau không giỏi nhưng khả năng trợ giúp quả thật rất nghịch thiên, lần sau có thể dẫn nó đến Chân vũ trụ rồi hút sạch Chân vũ trụ.

Lúc này sắc mặt các cường giả tộc Bác Thiên ở một bên đều trở nên hết sức khó coi.

Chỉ không để ý một chút, linh khí đã hết sạch.

Không còn linh khí nữa có nghĩa là gì?

Tức là Bác Thiên Giới đã trở nên vô dụng hoàn toàn.

Ông lão Đại Đế nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, gằn giọng nói: “Để nó lại”.

Nếu không để Linh Tổ này lại thì cả tộc Bác Thiên sẽ phải chuyển nhà thật. Mà nếu truyền ra ngoài, tộc Bác Thiên sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ mất.

Nghe ông lão Đại Đế nói vậy, các cường giả tộc Bác Thiên lao đến chỗ Tiểu Bạch, lúc này giọng ông lão Đại Đế lại vang lên: “Phải bắt sống!”

Nhìn thấy một đám cường giả tộc Bác Thiên lao về phía mình, Tông Lão kéo Diệp Quân ra phía sau, cùng lúc đó thời không xung quanh Diệp Quân bỗng nứt ra, hơn ba mươi cường giả cầm lưỡi dao xông tới.

Ánh mắt ông lão Đại Đế dừng trên người Diệp Quân, lộ ra vẻ phấn khích bật cười nói: “Huyết mạch của nhà họ Dương ngươi đã bị huyết mạch tộc Bác Thiên thu gọn rồi. Ha ha…”
 
Chương 1397


Chương 1397

Ông ta vừa nói vừa lao đến.

Các cường giả bên phe Diệp Quân rất mạnh, nhất là cô bé và người phụ nữ bí ẩn kia, thực lực của họ nằm ngoài dự đoán của ông lão Đại Đế, nhưng thế thì đã sao?

Ông ta không sợ!

Vì sao?

Vì tộc Bác Thiên cũng còn con bài tẩy chưa lật!

Hơn nữa nơi đây là Bác Thiên Giới, là địa bàn của tộc Bác Thiên. Năm xưa họ từng đại chiến vô số lần với Chân vũ trụ ở nơi này, thậm chí còn từng ép kẻ thù lui bước.

Tộc Bác Thiên đến Chân vũ trụ còn không sợ, sao phải khúm núm trước vũ trụ Quan Huyên?

Cái gì mà huyết mạch nhà họ Dương, tộc Bác Thiên chấp hết!

Ông lão Đại Đế càng nghĩ càng thấy kích động, khí tức ồ ạt tăng lên khiến thời không bốn phía rung lên bần bật.

Huyết mạch Phong Ma này chính là món quà trời cao ban cho tộc Bác Thiên!

Thấy đối phương ra tay, Tông Lão đứng trước Diệp Quân nheo mắt lại, ánh mắt lạnh như băng giá nghìn năm: “Bảo vệ Thiếu chủ!”

Lệnh vừa ra, các cường giả cầm lưỡi hái xung quanh lập tức lao vào cường giả tộc Bác Thiên. Tông Lão thì trực tiếp vọt về phía người cầm đầu – Ông lão Đại Đế.

Đúng lúc này, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Nữ Đại Đế phía đối diện, thấy bà ta đang nhìn lại bằng ánh mắt oán độc.

Người này là Bác Thiên U, Tam trưởng lão của tộc Bác Thiên, còn ông lão kia là Nhị trưởng lão Bác Thiên Khuyết.

Bốn mắt nhìn nhau, bỗng dưng Bác Thiên U biến mất, xông về phía Diệp Quân.

Tiểu Bạch đang đứng trên vai hắn thấy vậy thì đưa tay lên che mắt. Bà không thấy ta, bà không thấy ta…

Diệp Quân dại ra.

Cũng may nó lúc nào cũng có Nhị Nha đi theo, bằng không chắc đã toi mạng từ lâu rồi.

Đúng lúc Bác Thiên U sắp vồ tới, một thanh trường thương ầm ầm lao xuống.

Uỳnh!

Thời không vỡ ra tung tóe, hất Bác Thiên U bay đi nghìn trượng.

Một người phụ nữ xuất hiện trước mặt Diệp Quân trong bộ váy trắng, tóc đuôi ngựa buộc cao, tay cầm trường thương.

Là An Nam Tịnh!

Bác Thiên U nhìn xuống tay phải mình, thấy nó đã nứt vỡ, lộ ra xương cốt trắng hếu.

Bà ta nheo mắt nhìn An Nam Tịnh với chút khiếp sợ. Chỉ thấy đối phương biến mất tại chỗ, đồng thời có thương mang lóe lên trước mặt Bác Thiên U.

Đồng tử Bác Thiên U rụt lại, cuống quít đưa tay ra ngăn cản.

Ầm!

Theo tiếng nổ rung trời, Bác Thiên U bị đẩy văng đi mấy nghìn trượng, khi vừa dừng lại thì có một dòng máu tươi chảy ra từ khóe miệng.

An Nam Tịnh nhìn bà ta với đôi mắt như mặt hồ tĩnh lặng.

Tràn đầy khinh miệt.

Ánh mắt ấy khiến gương mặt Bác Thiên U nhuốm vẻ phẫn nộ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom