Dụ Dỗ Đại Luật Sư

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1461


Chương 1461

“Anh Tuấn, anh đáng ghét, anh im đi.” Khương Tuyết Nhu đè miệng.

“Khuynh Tuyết Nhu, em mỗi lần nói đều đáng yêu như vậy.” Hoắc Anh Tuấn cười xấu xa.

“Đều la do anh.”  Tống Dung Đức chịu không nổi, cả người nổi da gà khắp màn hình.

“Anh Tuấn, để em yên”, Khương Tuyết Nhu cảnh cáo Hoắc Anh Tuấn, nói: “Minh Kiều không phải là không thể buông tha Giang Bồi Viễn, mà là muốn xử lý con nhỏ bên cạnh anh ấy. Nếu không muốn cô ấy sẽ tự mình hành động với con  nhỏ này, tôi chỉ biết rằng Giang Bồi Viễn thực sự đã đưa con nhỏ đó về Kinh Đô. ”

“Khương Tuyết Nhu, con nhỏ nào, đừng làm bẩn tay, anh có thể giúp em.” Hoắc Anh Tuấn mạnh miệng nói.

Tống Dung Đức nghe vậy liền trở nên lo lắng, “Này, đừng nói với cô ấy, tôi không nói không muốn, tôi chỉ là muốn hỏi.”

“Rất phức tạp. Anh hỏi chúng tôi nhưng amh sẽ không tin, tôi cũng không muốn nặng lời với anh, nhưng chắc chắn không phải vì Giang Bồi Viễn,” Khương Tuyết Nhu cúp máy sau khi nói.

Tống Dung Đức sợ tới mức Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn sẽ giật lấy, lập tức kêu trợ lý nhanh chóng hành động.

… …

Tập đoàn Phàm Ngu.

Nguyễn Nhan vốn dĩ buổi sáng quay quảng cáo, nhưng bị Đỗ Tuyên gọi điện tạm thời cô phải hoãn quay, vừa đến công ty thì tâm trạng không tốt lắm.

“Đỗ tổng, gọi cái quái gì mà vội vậy ….”

Nguyễn Nhan đẩy cánh cửa hé mở của văn phòng vừa nói chuyện, nhưng lời nói phía sau lại làm nghẹn ngào dáng người mảnh khảnh cao quý trên ghế văn phòng.

“Nào.” Quý Tử Uyên nghịch cây bút đen trong tay với những ngón tay khéo léo, nét mặt tuấn tú chìm xuống như nước, “Tôi đã đợi cô mười phút rồi.”

Nguyễn Nhan tính tình dù tốt thế nào, trong mắt cũng tràn đầy tức giận, “Thật là trùng hợp, tôi lỡ quay quảng cáo hai tiếng đồng hồ mới qua được, hôm nay cũng làm gián đoạn lịch trình của tôi.”

“Là sếp của cô, không phải nhân viên nào cũng làm như vậy.” Quý Tử Uyên nhìn chằm chằm vào đôi mắt lạnh lùng của cô, khó thấy được bộ dạng thần sắc từ bên trong của cô, anh không hề cảm thấy tức giận, ngược lại còn có chút đùa giỡn. .

Biểu cảm như vậy … Quá giống ai đó.

Trong trí nhớ của anh, chỉ có Nhạc Tiếu Nhi mới dám dùng ánh mắt như vậy nhìn anh.

Anh phát hiện anh thích nhìn  Nguyễn Nhan tức giận.( bome, thế thì anh sắp bị ngược rồi)

Nguyễn Nhan châm chọc liếc anh một cái, “Quý Thiếu, e rằng anh chưa xem hợp đồng giữa tôi và công ty. Hiện tại tôi đã thành lập studio của riêng mình, ngoại trừ công ty tổ chức hội nghị theo quý hàng năm và các sự kiện tương quan bên ngoài, tôi hoàn toàn không cần đến công ty. ”

“Cô nghĩ rằng … cô có quyền thách thức tôi?”

Quý Tử Uyên xoay người ngồi trên ghế sô pha da, đôi môi mỏng tuấn tú khẽ câu lên, có ý giễu cợt, kiêu ngạo lạ thường khiến Nguyễn Nhan thầm nghiến răng.

Trước đây cô ấy chỉ coi Quý Tử Uyên là đồ cặn bã, nhưng không ngờ anh ấy lại có một mặt kiêu ngạo như vậy.

Chắc chắn, trước kia cô ấy không biết rõ về anh.

“Anh kêu tôi tới, anh muốn làm gì?” Nguyễn Nhan không có tâm trạng tiếp tục trò chuyện với anh, “Giống tối hôm qua châm chọc tôi đến gần Lâm Minh Kiều là có mục đích, hay là kêu tôi nên cách xa các cô ấy một chút. ”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1462


Chương 1462

“Cô nghĩ cô không có mục đích sao” Quý Tử Uyên cầm hộp thuốc trên bàn lên hút một cái, “tôi không tin”.

“vì thế… .”

“Sao hôm qua cô lại đến phiên tòa? Cô hận Nhạc Hạ Thu, hay là hận Hoắc Anh Tuấn, còn biết quan hệ giữa Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn, cô đoán bọn họ sẽ đi, cho nên cố ý đi theo.” Quý Tử Uyên hơi nheo mắt suy đoán.

“Anh nghĩ thế nào cũng được.” Nguyễn Nhan nhàn nhạt đáp: “Anh cho rằng tôi có mục đích khác cũng được, hay là muốn đi gặp Nhạc Hạ Thu cũng tốt, tôi không quan tâm.”

Sau làn khói, Quý Tử Uyên nheo lại đôi mắt tinh xảo.

Một lúc sau, anh ấy mới chậm rãi đứng dậy, giọng nói lạnh như nước, “Nếu tôi cho rằng cô hận Nhạc Hạ Thu, nhưng cô và Nhạc Hạ Thu không có quen nhau, hoặc là … cô đang dòm ngó người nào đó.”

Nguyễn Nhan không nói gì.

Nhưng trái tim thực sự đã bị bóp nghẹt một cách lo lắng.

“Nguyễn Nhan, nói cho tôi biết Nhạc Tiếu Nhi có phải là chưa chết.” Quý Tử Uyên đột ngột bóp cằm cô ấy “Từ nhỏ cô ấy là bạn tốt của cô, nếu cô ấy tìm đến cô khi cô ấy còn chưa chết, cũng không phải là không thể.”

“Hô ….”

Nguyễn Nhan như nghe được một câu chuyện cười, đôi mắt đẹp lộ ra vẻ tức giận kinh tởm, “Anh cho rằng một người nhảy xuống biển cả dữ dội có thể thoát khỏi và không chết sao? Nếu có khả năng, anh có thể tự mình thử xem, nếu anh không chết thì tôi cũng hy vọng … cô ấy không chết. ”

Mặc dù linh hồn của cô ấy còn sống, nhưng cô ấy đã ra đi mãi mãi.

“Tôi thật sự không hiểu, Tiếu Nhi còn sống hay đã chết, cô ấy liên quan gì đến anh.” Nguyễn Nhan giễu cợt, “Đừng nói là cô ấy cũng là hoa của anh . ”

Quý Tử Uyên xoay người nhắm mắt lại.

Anh không biết tại sao mình lại bận tâm Nhạc Tiếu Nhi có chết hay không.

Có thể do anh cảm thấy lương tâm cắn rứt.

“Bị cô đoán đúng rồi, trước đây cô ấy rất thích tôi, cô ấy thích tôi chết đi được.” Đôi môi mỏng của Quý Tử Uyên khẽ nhếch lên, gằn từng chữ.

Nguyễn Nhan dù có bình tĩnh đến đâu cũng suýt chút nữa bùng lên cơn tức giận. “Tôi nghĩ nếu anh thật sự có quan hệ với cô ấy, đó sẽ là điều cuối cùng cô ấy hối hận trong đời.”

“Sao cô lại chắc chắn như vậy, cô không phải là cô ấy.” Quý Tử Uyên cười xấu xa.

“Tôi biết anh, anh là một người kiêu ngạo, đàn ông như anh hễ mà nhìn thấy nữ phụ nữ là muốn  yêu, về sau hẳn là rất chán ghét.” Nguyễn Nhan lạnh lùng nói.

Quý Tử Uyên ánh mắt lạnh lùng,bước chân đến gần cô, “Từ khi cô nói tôi nhìn thấy phụ nữ là muốn yêu, có lẽ là cô nói đúng. Lúc này nhìn thấy cô, tôi rất muốn yêu.”

Thân hình cao lớn của người đàn ông bước tới.

Nguyễn Nhan tim thắt lại, vô thức lùi về phía sau hai bước cho đến khi thân thể chạm vào bức tường phía sau.

Quý Tử Uyên hai tay chống trên tường, hai cánh tay giam cô ở giữa.

Một mùi ngọt ngào nhàn nhạt trên cơ thể người phụ nữ xộc vào mũi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1463


Chương 1463

Anh ngẩn người.

Đó là mùi đáng nhớ nhất mà anh từng mơ vào lúc nửa đêm khi còn trẻ.

Anh ấy đã từng không nghĩ tới, là đã xem nhẹ rồi.

Nhưng khi tiếp xúc với hương vị quen thuộc, anh vẫn nhớ.

Sau đó, anh hỏi, đó là mùi dầu gội nhãn hiệu dành riêng cho Nhạc Tiếu Nhi.

Cô ấy thích loại đó.

Không ngờ Nguyễn Nhan cũng dùng nhãn hiệu này.

Anh cúi đầu xuống, người phụ nữ trong vòng tay anh cũng đang ngẩng đầu nhìn anh, lửa giận bừng bừng tỏa ra ẩn hiện trong một đôi mắt đen láy và sáng bóng.

Cô thực sự quá giống cô ấy.

Yết hầu của Quý Tử Uyên khẽ nhúc nhích, đầu nóng rực, cúi đầu hôn lên đôi môi mỏng manh của cô.

Mặc dù đã đi qua nhiều phụ nữ, nhưng sự bốc đồng này đã biến mất từ ​​rất lâu, rất lâu.

Môi cô có vị như trong ký ức, ngọt như thạch.

Nó khiến người ta muốn ngừng không được.

Nguyễn Nhan ngẩn ngơ.

Cô không ngờ Quý Tử Uyên lại … không biết xấu hổ như vậy.

Anh ấy đã chuẩn bị kết hôn với người khác…

Mặc dù đã biết từ lâu anh là người không chung thủy,  nhưng dù sao cô cũng là bạn từ nhỏ của Nhạc Tiếu Nhi, anh ấy là đồ cặn bã.

Chẳng lẽ anh ấy đói, đói đến mức không có ranh giới sao?

Cô nghĩ tại sao trước đây cô lại yêu một người đàn ông như thế.

Nguyễn Nhan liền cảm thấy buồn nôn, buồn nôn vô cùng.

Cô đẩy mạnh anh, nhưng lồng ngực của người đàn ông vô cùng cứng.

Cô không có cách, chỉ có thể cắn lại anh ấy một cách dữ dội và máu trào ra.

Quý Tử Uyên chợt tỉnh, Nguyễn Nhan đẩy anh ra, tát vào mặt anh ngay tại chỗ.

Với một tiếng “bốp”, cả văn phòng im phăng phắc.

“Cô dám đánh tôi.” Quý Tử Uyên trong mắt tràn đầy khí lạnh, giống như một con rắn độc bị kích thích.

“Tại sao tôi không dám đánh anh, một tên lưu manh định xâm phạm tôi?” Nguyễn Nhan chế nhạo.

“Tốt lắm, Nguyễn Nhan, lần này cô thật sự chọc tức tôi. Vì cô gọi tôi là lưu manh, vậy tôi liền cho cô xem lưu manh là thế nào.” Quý Tử Uyên nói xong, trực tiếp ôm cô lên, thân hình cao lớn đè cô lên ghế sô pha.

“Quý Tử Uyên, anh buông ra.” Nguyễn Nhan thật không ngờ người đàn ông này lại điên cuồng như vậy, Quý Tử Uyên quanh năm điên cuồng như vậy sao, cơ thể cô bị anh ta đè lên. Sức mạnh của cơ thể cô hoàn toàn là kiến ​​so với voi.

Ngay cả khi cô giơ chân đá lên, Quý Tử Uyên cũng kẹp chặt chân cô, cười mơ hồ, “Rất tích cực.”

Nguyễn Nhan hai mắt đỏ bừng, “Quý Tử Uyên, anh thích trêu đùa phụ nữ, cô rất nhiều sao anh cứ nhằm vào tôi, bởi vì tôi là chị em của Tiếu Nhi, anh không sợ sao .” .. Tiếu Nhi chết  không nhắm mắt.

Chết không nhắm mắt.

Bốn chữ này rơi mạnh như búa bổ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1464


Chương 1464

Quý Tử Uyên thân thể cứng đờ nghiêm trọng.

Nguyễn Nhan nhân cơ hội đẩy anh ra, nhanh chóng mặc lại quần áo, lao ra khỏi phòng làm việc.

Cô chỉ không ngờ rằng, vừa đi được vài bước thì đã thấy Thang Nhược Lan vội vàng bước tới cùng Tiểu Hương.

Khi nhìn thấy quần áo xộc xệch của Nguyễn Nhan và dấu hôn trên cổ, Thang Nhược Lan liếc nhìn cánh cửa Văn phòng Tổng giám đốc phía sau cô, trong mắt xẹt qua một tia, “Nguyễn Nhan, tôi cũng không ngờ là cô trở nên thật thấp hèn, hay cô chính là như vậy. Ban đầu những người của công ty đã nói rằng cô không cao quý hơn ai, hóa ra cũng chẳng hơn gì ”.

Nguyễn Nhan lạnh lùng liếc cô một cái, xoay người rời đi không nhìn lại.

“Dừng lại, không thấy Thang Nhược Lan đang nói chuyện với cô sao.”

Trợ lý Tiểu Yến ở bên cạnh Thang Nhược Lan hét lên: “Này, cô bị điếc hay sao không nghe thấy chị Nhược Lan của chúng tôi nói chuyện với cô sao? .

Nhưng Nguyễn Nhan hoàn toàn không để ý đến coi như không có nghe thấy cô, Nhuyễn Nhan bước đi. Tiểu Yến tức giận nói: “Chị Nhược Lan, con nhỏ này không có mắt.”

“Đừng quan tâm, chỉ là đồ chơi của Đỗ tổng, Đỗ tổng có vợ rồi, anh ấy sẽ không cưới cô ta.”

Thang Nhược Lan sau khi mỉa mai, cô ấy bước về phía trước và mở cửa văn phòng.

Khi nhìn thấy bóng người ngồi trên sô pha, cô lập tức ngẩn ra, cả người lạnh như băng.

Cô nhìn quanh trong phòng làm việc, cũng không thấy Đỗ Tuyên, vậy người  cùng Nguyễn Nhan vừa rồi là … Quý Tử Uyên?

Sắc mặt tái nhợt, nhất là khi nhìn thấy Quý Tử Uyên môi vẫn còn dính máu, ánh mắt vẫn còn nóng như lửa đốt, phía dưới quần tây ngo ngoe đang muốn động đậy.

Cô không phải là kẻ ngốc.

Cô chỉ là không thể nào chấp nhận được, trước kia cho dù cô dụ dỗ Quý Tử Uyên như thế nào, anh vẫn luôn là bộ dáng lãnh đạm, thậm chí cô còn nghi ngờ rằng anh không phải đàn ông .

Bây giờ, cô đã biết điều đó.

Quý Tử Uyên không phải không thích phụ nữ,  chỉ là đối với cô anh không làm sao có hứng nổi, lại đối với Nguyễn Nhan hưng phấn thành như thế này.

Cô ghen tị, không cam tâm, lồng ngực phập phồng như muốn nổ tung.

Nguyễn Nhan đó, không nơi nào sánh được với cô, hẳn là Nguyễn Nhan vô sỉ đã dụ dỗ Quý Tử Uyên.

Đồ khốn kiếp, nếu Nguyễn Nhan đứng trước mặt cô, cô muốn tát cho Nguyễn Nhan hai cái tát nảy lửa để trút giận.

Tiểu Yến, trợ lý phía sau cũng nhận ra điều gì đó và sững sờ.

Quý Tử Uyên như khách khí, bình tĩnh đặt chân lên bàn cà phê châm thuốc, có vẻ rất không hài lòng với sự xuất hiện của Thang Nhược Lan, “cô làm gì ở đây?”

“Cô đi ra ngoài trước.” Thang Nhược Lan Liếc nhìn Tiểu Yến.

Tiểu Yến gật đầu thở dài, cô vốn tưởng rằng Quý Tử Uyên quan tâm đến Thang Nhược Lan, nhưng hoá ra cũng có vậy, nếu thật sự quan tâm, sau khi Quý Tử Uyên bị bắt gian, anh ta đã không bình tĩnh, thờ ơ như vậy, thậm chí ngay cả một chút lương tâm cắn rứt cũng không có.

Sau khi cửa phòng làm việc đóng lại, đôi mắt Thang Nhược Lan đỏ hoe, nước mắt rơi đều đặn, “Tử Uyên tại sao, nếu có nhu cầu, anh có thể tìm em…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1465


Chương 1465

“Cô?”

Quý Tử Uyên ngắt lời cô, ngước mắt hờ hững nhìn cô, “Xin lỗi, tôi ăn cô không nổi.”

Thang Nhược Lan mắt trợn tròn, bị đả kích mặt trắng bệch như tuyết.

Ý của anh là, cô thì không ăn được còn Nguyễn Nhan thì được.

Quý Tử Uyên vén mắt nhàn nhạt nhìn cô một cái, “Cô còn vọng tưởng? tại sao tôi phải cưới cô, cô không phải không rõ ràng, cô như vậy muốn quản tôi, dù là cô ngồi lên vị trí bà Quý này, tùy thời có thể đổi đi.”

“Em …em không …” Thang Nhược Lan bờ môi run rẩy, nhưng lại không cam lòng.”Em chỉ là … Em chỉ vì yêu anh rất nhiều, em không thể chịu đựng được.”

“Không chịu được thì đừng chịu.Hay tôi đổi cho cô một trái tim có thể chịu đựng được?” Quý Tử Uyên nhắc nhở không khỏi mỉm cười.

Thang Nhược Lan rùng mình, người khác không tin Quý Tử Uyên độc ác nhưng cô thì tin.

Người đàn ông này khác với Tống Dung Đức, Hoắc Anh Tuấn, anh ta thực sự rất lạnh nhạt, lạnh lùng và nguy hiểm.

“Cút.” Quý Tử Uyên môi mỏng trầm thấp lạnh lùng phun ra một chữ.

Thang Nhược Lan nghiến răng, “Được, tôi đi.”

Một giọt nước mắt rơi xuống, vừa đi tới cửa liền quay đầu lại, “Tử Uyên, em biết em làm cho anh không vừa lòng, anh có phụ nữ khác là chuyện bình thường, nhưng em hy vọng phụ nữ của anh có thể là người khác, không phải Nguyễn Nhan, Nguyễn Nhan không đơn giản như anh nghĩ, và cô ấy không xứng với anh.”

“Cô muốn nói cái gì?” Quý Tử Uyên híp mắt.

“Không có gì, có thể anh không biết.”

Thang Nhược Lan Khẽ cắn môi, “Nguyễn Nhan từng là phụ nữ của Bùi Mạc Thần. Lúc còn học đại học cô ta được anh ta bao nuôi, sau bốn năm bao nuôi, Nguyễn Nhan mới có thể ký hợp đồng với Phàm Ngu, Bùi Mạc Thần cùng với Đỗ Tuyên chào hỏi là vì mấy năm trước kỹ năng diễn xuất của cô ấy không tốt, Bùi Mạc Thần chi nhiều tiền cho cô ấy mà cô ấy nổi tiếng không nổi..

Về sau, người nhà họ Bùi xem thường thân phận của Nguyễn Nhan, cho nên Bùi Mạc Thần đã đính hôn với con gái danh gia vọng tộc. Hai năm trước, Bùi Mạc Thần đã vứt bỏ Nguyễn Nhan.”

Bùi Mạc Thần?

Ánh mắt Quý Tử Uyên lạnh lùng, khiến người ta không khỏi rùng mình.

Thang Nhược Lan rùng mình, “Em không có nói dối anh, Đỗ tổng cũng biết chuyện này, còn rất nhiều người biết.”

“Được rồi, tôi hiểu rồi, cút đi.”

Quý Tử Uyên mặt không biểu tình nhàn nhạt nói.

Những người không biết sẽ nghĩ rằng Quý Tử Uyên có lẽ không quan tâm đến chuyện này, nhưng Thang Nhược Lan đã ở bên cạnh anh ấy một thời gian rất lâu và cũng ít nhiều có chút hiểu rõ.

Quý Tử Uyên ngày càng tức giận, vẻ mặt lãnh đạm.

Chỉ là cô không nghĩ tới Quý Tử Uyên lại quan tâm đến Nguyễn Nhan như vậy, cô ngứa ngáy hận ý, lại xảy ra chuyện quay phim “Cảnh Hồng” sắp bắt đầu, khi Nguyễn Nhan là nữ phụ. Cô nhất định phải dạy dỗ Nguyễn Nhan thật tốt, cho cô ta biết tự mình đi dụ dỗ đàn ông không thuộc về mình, hậu quả như thế nào.

Ngay sau khi Thang Nhược Lan đi, Quý Tử Uyên đá mạnh vào bàn trà.

Chiếc bàn trà khổng lồ bị đá lắc lư quật qua quật lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1466


Chương 1466

Anh ta bình tĩnh một tấm khuôn mặt tuấn tú, đáy mắt u ám đầy quỷ dị.

Cho đến khi Đỗ Tuyên đi vào, nhìn thấy vết máu trên miệng Quý Tử Uyên, mới kinh ngạc thở dài cười một tiếng, “Anh nói anh mượn phòng làm việc của tôi để nói chuyện với Nguyễn Nhan, hả đây là nói chuyện hay là làm việc quan trọng, cũng quá kịch liệt một chút đi.Nếu tôi biết điều đó, tôi sẽ chuẩn bị một số thứ cho anh.”

Quý Tử Uyên hờ hững liếc anh một cái, “Nghe nói lúc trước Nguyễn Nhan là do Bùi Mạc Thần  bao nuôi?”

Đỗ Tuyên sững sờ một chút, sau đó mở miệng gật đầu, “Ừ.”

Ngay khi giọng nói vừa kết thúc , Đỗ Tuyên hiển nhiên cảm nhận được văn phòng khí áp giảm xuống lạnh giống như bật điều hòa.

“Sao…Tôi chưa từng nghe cậu nói.” Đôi mắt Quý Tử Uyên lóe lên vẻ chán ghét sâu sắc.

“Anh không phải cùng nữ nhân đùa giỡn … Luôn luôn không thèm quan tâm có phải là lần đầu tiên?” Đỗ Tuyên mở miệng.

Quý Tử Uyên: “…”

Anh là không thèm để ý, nhưng nghĩ tới trước đây Nguyễn Nhan từng ở bên người khác, trong lòng của anh không hiểu sao liền dâng lên một cỗ nóng nảy ý tứ, cô không phải rất cao ngạo sao, lại cam chịu bị người bao nuôi?

Rốt cuộc, người phụ nữ này quá giả tạo.

Anh sợ rằng sự kiêu ngạo của cô ta trước mặt anh cũng là lạt mềm buộc chặt mà thôi.

Đáng chết, nghĩ đến anh vừa rồi vậy mà hôn cô, quả thực là ngu ngốc rơi vào bẫy của  cô.

“Quên Đi, anh không quấy rầy dây dưa với cô ấy nữa cũng tốt.” Đỗ Tuyên đột nhiên nói, “Tuy rằng đã qua hai năm, nhưng trước đây Bùi Mạc Thần thật sự chiều chuộng cô ấy như bảo bối. Nguyễn Nhan xem ra cũng động lòng với Bùi Mạc Thần, từ hai năm trước cô ấy đã tự sát vì Bùi Mạc Thần”

“Tự sát?” Quý Tử Uyên kinh hãi, một nhân vật như Nguyễn Nhan thật sự không nghĩ tới là tự sát.

“Tôi không biết Nguyễn Nhan tự tử sâu đến mức nào, dù sao người đại diện của cô ấy nói rằng cô ấy đang cận kề sinh tử, có thể chết bất cứ lúc nào, nhưng khi tôi đến bệnh viện thăm thì gặp Bùi Mạc Thần, Bùi Mạc Thần cho rằng cô ấy tự sát là cố ý khiến anh thay đổi ý định, thật ra vết thương cũng không nghiêm trọng, lúc đó Bùi Mạc Thần cũng rất tức giận, liền bỏ đi, trở lại đính hôn với người phụ nữ do cha mẹ anh ấy sắp đặt. ”

Đỗ Tuyên nói xong đưa cho Quý Tử Uyên một điếu thuốc.

Quý Tử Uyên nhận lấy, cầm trong tay nghịch ngợm, lông mi dài buông xuống một tầng bóng mờ.

Anh ta cười một cách lạnh lùng, và sự chán ghét trong lòng của anh ta ngày càng mạnh mẽ hơn.

Không ngờ Nguyễn Nhan lại là một người đàn bà đê tiện, vô sỉ như vậy.

“Sau này, Nguyễn Nhan giống như một con người khác.” Đỗ Tuyên cười, “làm việc chăm chỉ, lãnh đạm, thậm chí diễn xuất cũng bùng nổ.Hơn nữa, tôi vẫn thích cô ấy như thế này, ít nhất cô ấy là người giỏi nhất công ty. Một nghệ sĩ có lợi nhuận. ”

“Được rồi, đừng nói chuyện với tôi về cô ấy nữa.”

Quý Tử Uyên kinh hỉ đứng lên.

Vốn dĩ anh đối với Nguyễn Nhan có chút xa lạ, nhưng hiện tại anh còn không có từ bỏ ý nghĩ đó.

Một người phụ nữ như Nguyễn Nhan quá nhiều mưu mô, gặp rắc rối sẽ là chuyện lớn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1467


Chương 1467

Chỉ là tâm trạng không thể giải thích được, trong lồng ngực dường như có rất nhiều lệ khí.

Cho đến khi lên xe, điện thoại vang lên, Tống Dung Đức gọi tới, “Tôi để cậu cùng Nguyễn Nhan nói chuyện, nói như thế nào rồi?”

“Quên đi.” Quý Tử Uyên lạnh lùng nói, “Sau này đừng nhắc tới người phụ nữ này với tôi.”

“Làm sao vậy?” Tống Dung Đức không hiểu chuyện gì.

“Tôi đã hỏi thăm rồi, cô ấy lịch sử một đống, tốt nhất để cho Lâm Minh Kiều bớt tiếp xúc với cô ấy đi.” Quý Tử Uyên cất điện thoại sau khi nói xong.

Anh lấy ra một điếu thuốc khác rồi ngồi vào trong xe, chậm rãi hút.

Ngoài mùi thuốc lá trong miệng, còn có mùi thơm từ đôi môi mỏng của Nguyễn Nhan.

Thật là ngọt ngào.

Nhưng bây giờ nó ngọt ngào và một chút kinh tởm.

… …

Mười một giờ sáng.

Hoắc Anh Tuấn lái xe đến Hải Tân.

Anh lái chiếc xe xúc đất để đi.

Nhạc Hạ Thu vẻ mặt phờ phạc suýt nữa ngã quỵ Khi nghe thấy tiếng ầm ầm bên ngoài, “Hoắc Anh Tuấn anh đang làm gì vậy?”

Tất cả các loài hoa và cây cối yêu thích của cô ta đã bị máy xúc nghiền nát.

Hoắc Anh Tuấn đeo kính râm, mở cửa sổ, từ ngoài cửa sổ xuất hiện một khuôn mặt tuấn tú. “Đương nhiên là phá nát rồi. Hôm qua quan tòa nói cô phải trả lại biệt thự cho tôi, nghĩ tới tổ ấm của tôi với Tuyết Nhu yêu đương bị cô tu hú chiếm tổ. Đã nhiều năm như vậy, và bây giờ tôi chán ghét và muốn tiêu diệt nó ngay lập tức.”

“Hoắc Anh Tuấn, anh ….” Nhạc Hạ Thu cả giận run lên.

“Nơi này không thuộc về cô nữa.” Hoắc Anh Tuấn nói xong, lại nói: “Không sai, phải nói nơi này trước nay chưa từng thuộc về cô, nên đem đồ của cô cút đi ngay lập tức.”

“Tòa cho tôi thời hạn một tuần. Anh không đủ tư cách để đuổi tôi đi.” Nhạc Hạ Thu bất đắc dĩ hét lên.

“Được rồi, cô có thể ở đây một tuần, nhưng quan tòa không nói rằng tôi không thể phá hủy nơi này. Cô có thể ở đây khi nào cô muốn, miễn là không ngại ngủ trên đống đổ nát.”

Hoắc Anh Tuấn giễu cợt lái máy xúc đi tiếp.

Cú đào của máy xúc trực tiếp đập vào các cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, và sau đó với một tiếng “bốp”, các cửa sổ đều bị kéo xuống.

Nhạc Hạ Thu trở nên kích động, “Thôi đi, Hoắc Anh Tuấn, anh đủ rồi, anh cho tôi một tiếng, tôi sẽ dọn ra ngoài ngay.”

Cô ta vẫn còn rất nhiều túi hàng hiệu và quần áo, đồ trang sức mà cô ta không có thời gian đem theo.

“Tôi cho cô nhiều nhất là mười phút.” Hoắc Anh Tuấn cười lạnh.

“Anh. ”

“Vẫn còn chín phút.” Hoắc Anh Tuấn nhướng mày.

Nhạc Hạ Thu tức suýt nữa nôn ra máu, ngại nói thêm một lời, mới tám phút.

Cô lao lên phòng ngay lập tức và gói ghém tất cả những đồ trang sức đầu tiên trong phòng ngủ bằng những chiếc hộp, nhưng nó vẫn chưa được đóng gói hoàn chỉnh, chiếc máy xúc đã lái thẳng vào phòng khách.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1468


Chương 1468

“Hoắc Anh Tuấn, đồ mất trí.” Nhạc Hạ Thu cuống quýt chạy ra khỏi phòng ngủ.

“Còn chín phút nữa.” Hoắc Anh Tuấn nhìn chiếc hộp trên tay cô có một sợi dây chuyền quý giá mắc vào khóa kéo, trong mắt lóe lên tia kinh hỉ.

Coi tiền như mạng.

Nghĩ rằng cô ta là mối tình đầu của mình, anh  liền buồn nôn.

Hoắc Anh Tuấn lại điều khiển máy xúc chẳng mấy chốc đã phá hủy toàn bộ biệt thự.

Nhạc Hạ Thu đang đứng ở bên ngoài, nhìn cảnh này, con mắt đỏ đều có thể phun ra máu.

Hoắc Anh Tuấn, anh nhớ ngày hôm nay đã sỉ nhục tôi, tôi sẽ không quên, rất nhanh tôi sẽ để cho anh sống không bằng chết.

Cô mang theo chiếc hộp và rời khỏi đây với mái tóc rối bù.

Sau khi Hoắc Anh Tuấn đào xong, còn gửi video chat cho Khương Tuyết Nhu.

“Tuyết Nhu,nhìn xem, Hải Tân biệt thự bị chính tay anh phá hủy.”

Khương Tuyết Nhu đang ở công ty, nhìn thấy Hoắc Anh Tuấn đứng trong đống gạch vụn, cô sững sờ vài giây, cô không ngờ Hải Tân biệt thự lại bị hủy thành dạng này.

“Anh là nhàn rỗi không có việc gì làm?” Cô có chút không nói nên lời, “buổi sáng nói đi làm, nhưng anh đã chạy đến phá dỡ nhà. Anh phá dỡ như thế nào.

“Dùng máy xúc.”

“Anh lái được máy xúc sao?” Khương Tuyết Nhu sững sờ.

“Ừm, anh mới biết được sáng nay.” Hoắc Anh Tuấn cười nhạt.

“…”

Khương Tuyết Nhu cứng họng.

Khi nói điều này, anh đã tính đến cảm xúc của những người học viên của các bậc thầy máy xúc, phải mất ít nhất nửa năm đào tạo mới có thể lái được, ngắn cũng từ ​​ba đến bốn tháng.

“Chúc mừng, anh học được một kỹ năng kiếm tiền khác.” Khương Tuyết Nhu cười cười trêu chọc.

“Tuyết Nhu anh muốn tự mình phá hủy nơi này, tổ ấm tình yêu của chúng ta đã bị Nhạc Hạ Thu làm ô uế, anh không muốn nó lưu lại ở trong mắt em.” Hoắc Anh Tuấn nghiêm túc nói.

Khương Tuyết Nhu dưới mắt hiện lên một tia ôn nhu, “Nhạc Hạ Thu đâu?”

“Bị anh cưỡng chế di dời, lúc rời đi còn nhanh chóng thu dọn một hộp ngọc.” Hoắc Anh Tuấn lộ ra vẻ mỉa mai và phiền muộn, “Anh nói… trước đây làm sao lại gặp một người phụ nữ như vậy, nghĩ tới cô ta là bạn gái của anh, anh liền cảm thấy buồn nôn.”

“Vậy thì nghĩ đến tôi, sẽ không thấy ghê tởm.” Khương Tuyết Nhu tinh nghịch nháy mắt.

Trái tim của Hoắc Anh Tuấn rạo rực, “Khuynh Tuyết Nhu, em có thể cùng anh đi ăn trưa được không, anh nhớ em.”

“Anh đủ rồi, chúng ta xa nhau chưa đến hai tiếng.” Khuôn mặt của Khương Tuyết Nhu  đỏ bừng khi nhìn thấy ánh mắt trìu mến của anh.

“Nhưng anh chỉ nhớ em thôi, nếu em không đến thì anh đến công ty em ăn cơm.” Hoắc Anh Tuấn cười nói.

“Thức ăn của công ty chúng tôi rất bình thường.”

“Không sao đâu, ở bên em cái gì cũng ngon.” Hoắc Anh Tuấn không thể chờ đợi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1469


Chương 1469

Khương Tuyết Nhu hai má nóng bừng.

Cô cúp điện thoại, bình tĩnh lại trái tim đang hỗn loạn một chút, mới thu xếp cho Nghiêm Hà đi vào, “Phân phó căn tin xào thêm một vài món rồi mang lên. Hoắc Anh Tuấn bữa trưa sẽ qua.”

Nghiêm Hà trán đầy hắc tuyến. “Hoắc tổng thật sự rất bám dính cô.”

“Đúng.”

Khương Tuyết Nhu cười ngọt ngào.

Chắc hẳn không ai có thể nghĩ đến Hoắc Anh Tuấn như vậy, anh vì yêu cô,luôn không muốn ở một mình,ngày nào cũng muốn bám dính lấy cô.

… … …

Cùng một thời gian.

Nhạc Hạ Thu trải qua nửa ngày, cuối cùng vẫn là ngượng ngùng xuất hiện trước mặt Lương Duy Phong.

Bây giờ, cô ta thực sự không có gì cả.

Biệt thự cũng mất rồi, 100 tỷ sẽ trả lại, không ngờ Lương Duy Phong lại là cái phao cứu sinh duy nhất của cô.

Nhưng khi nhìn thấy lông mày của Lương Duy Phong, lòng cô trở nên lạnh lẽo.

Cô nhận ra rằng Lương Duy Phong là một người lạnh lùng và vô tình hơn cô nghĩ.

Từ đầu đến cuối, anh đều giữ cô ở bên cạnh, chỉ vì điều đó có ích.

“Tôi cứ tưởng cô là một con tốt hữu dụng, nhưng không ngờ …”

Lương Duy Phong lắc đầu, vẻ mặt vô cùng thất vọng với Nhạc Hạ Thu, “Cô nói bây giờ còn không có cả trăm tỷ. Cô cùng người phụ nữ bình thường nhất bên ngoài có gì khác biệt.”

Nhạc Hạ Thu nghiến răng, “Có khác biệt, tôi hận Hoắc Anh Tuấn, tôi muốn tiêu diệt anh ta.”

Lương Duy Phong lạnh lùng nhướng mày.

Nhạc Hạ Thu chậm rãi đến gần anh, “Tôi nói như vậy đương nhiên là có cách. Năm đó thời điểm tôi thôi miên anh ta, còn có lưu một đường lui.”

Lương Duy Phong từ từ nheo lại đôi mắt tối tăm, “Thật sao?”

“Là thật.” Nhạc Hạ Thu gật đầu, “Con người, lúc nào cũng có điểm thấp thỏm, anh nhìn anh bây giờ không phải cũng là như vậy sao, mặc dù anh cùng Khương Tuyết Nhu còn chưa có ly hôn, nhưng Hoắc Anh Tuấn cùng Khương Tuyết Nhu đã công khai đi là đi hai người khi về là về một đôi, thậm chí liền ban đêm đều ở chung một chỗ, trong lòng anh chẳng lẽ liền dễ chịu à.”

Lương Duy Phong nắm chặt tay, sau khi bị cô kích thích, sắc mặt trở nên gớm ghiếc, “Nhạc Hạ Thu, tôi sẽ cho cô cơ hội một năm. Tôi muốn xem giá trị của cô.”

“Được.” Nhạc Hạ Thu nghiến răng nghiến lợi, “Trước mắt tôi muốn Nhạc Trạch Đàm chết.”

Lương Duy Phong nhướng mày liếc cô một cái, sau đó mỉm cười, “Cô có biết tôi ngưỡng mộ điều gì ở cô không? Cô là người phụ nữ tàn nhẫn nhất thứ hai mà tôi từng thấy, máu lạnh, ngay cả người thân cũng có thể ra tay.”

“Ai bảo anh ta phản bội tôi.” Nhạc Hạ Thu  nghiêm nghị, “Tên ngốc đó,còn nói là tôi bắt cóc anh ta, tôi bắt cóc anh ta ở đâu.”

“Chuyện này quả thực có chút kỳ quái, chắc là âm mưu của Hoắc Anh Tuấn.” Lương Duy Phong nhíu mày, “Nhưng Nhạc Trạch Đàm bây giờ đã được Quý gia bảo vệ nên không làm gì được.”

Nhạc Hạ Thu bất đắc dĩ cắn môi.

“Nhưng chuyện này chỉ là tạm thời.” Lương Duy Phong nhẹ giọng nói, “Nhiều nhất là hai tháng, Hoắc Anh Tuấn, Quý Tử Uyên, những người này không còn làm được gì tôi .”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1470


Chương 1470

Nhạc Hạ Thu kinh hãi nhìn anh, theo cô biết, Lương Duy Phong hiện tại đang chống lại Quý gia, tình hình không ổn, anh định làm gì, ngay cả Quý Tử Uyên rốt cuộc cũng không làm gì được anh.

Cô do dự mà hé môi, “Tôi nghĩ anh có thể không biết thực lực của Quý gia, cho dù Sở Minh Khôi có thực sự tranh giành Quý gia cũng không được lợi ích gì…”

“Tôi biết, không bao lâu nữa cô sẽ hiểu.” Lương Duy Phong cười lạnh.

Nhạc Hạ Thu  trong lòng cảm thấy giật mình,, đột nhiên nói: “Anh nói tôi là người phụ nữ tàn nhẫn thứ hai mà anh từng thấy. Còn có người phụ nữ nào tàn nhẫn hơn tôi sao?”

“Cô đối với cô ấy là kẻ tám lạng người nữa cân đi, còn nữa người mà cô ấy ghét nhất cũng là Hoắc Anh Tuấn và Khương Tuyết Nhu.” Lương Duy Phong cười nói.

Nhạc Hạ Thu lập tức im lặng.

Người phụ nữ đó … là ai?

Nhưng nếu có kẻ thù chung, có lẽ họ có thể hợp lực.

… …

Vịnh Neah hẻo lánh.

Đây là một bến cảng độc lập khác xa với bất kỳ quốc gia nào.

Phía trước là biển lớn và sa mạc ở phía sau.

Là nơi bí ẩn và giàu có nhất thế giới, bởi vì chủ nhân họ Thương ở đây, Thương thị không chỉ kiểm soát các tuyến đường hàng không quan trọng trên toàn quốc, mà thậm chí Thương gia còn có ngân hàng trên toàn thế giới.

Đúng lúc này, bên trong sòng bạc lớn nhất, một người phụ nữ đến từ miền Đông đã thắng ba đêm liên tiếp.

Người phụ nữ này có mái tóc dài, dày màu đỏ tía và những đường nét xinh đẹp, cô ấy đã thu hút đàn ông từ khắp nơi trên thế giới đổ dồn ánh mắt thèm thuồng vào cô ấy.

Khương Kiều Nhân chính thức mất tích nhiều năm.

“Xin lỗi, tôi lại thắng rồi.” Khương Kiều Nhân không vội vàng mở lá bài cuối cùng, trong ánh mắt nóng rực của mọi người, cô lắc lư thân hình cong vút rời đi.

Ở nơi vô hình, một dấu vết lo lắng trào dâng trong lòng cô.

Cô đến đây đã được một tuần, trước khi đến, để thắng, cô cố ý bỏ ra số tiền lớn để thuê một cao thủ cờ bạc hàng đầu dạy cho cô một số kỹ năng đánh bạc.

Nhưng nếu tiếp tục, cô ấy chắc chắn sẽ không thể duy trì khả năng chiến thắng vào ngày mai.

Tại sao người đó vẫn chưa xuất hiện.

Những điều Lương Duy Phong nói có đúng là sai sự thật không?

Không, ngay cả khi chỉ có cơ hội cuối cùng, cô ấy phải tiến hành theo cơ hội, và cô ấy không được phạm bất kỳ sai lầm nào.

Cô không biết trên lầu năm có một bóng người đứng sau tấm kính nhìn Khương Kiều Nhân đi xa.

Hai tay anh lạnh lùng đút vào túi quần.

Ánh sáng phía trên đầu làm lộ ra mái tóc xoăn ngang vai của một người đàn ông. Nhiều người đàn ông để tóc dài có thể làm giảm hoàn toàn giá trị của khuôn mặt, nhưng anh ta có một khuôn mặt mê hoặc, trông giống như một con quái vật.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1471


Chương 1471

Nhưng bất cứ ai nhìn thấy anh cũng sẽ kinh hãi, bởi vì anh có một đôi mắt xanh biếc, thần bí khó lường, khiến người ta lạnh gáy.

Mọi người đều biết Thương Dục Thiên, người cai quản Vịnh Niah, cũng có đôi mắt như vậy.

Còn anh là con trai của Thương Dục Thiên, Thương Mỗ.

Người kế vị tương lai của Vịnh Niah.

“Thiếu gia….” Một tên thuộc hạ hắc ám đi tới, “Tôi đã hỏi về người đó, họ Khương, đến từ nước Nguyệt Hàn.”

“hả?” Thương Mỗ đôi mắt chậm rãi nheo lại, “Anh cũng thấy … Cô ấy rất giống với mẹ tôi đúng không.”

Thuộc hạ im lặng một hồi rồi nói: “Tôi đã quan sát kỹ rồi. Người này có lẽ đã phẫu thuật thẩm mỹ. Cô ấy có thể là từ chỗ nào biết được hình dáng của phụ nhân rồi chỉnh sửa thành bộ dáng tương tự cũng nên.

“Mẹ tôi rất ít khi xuất hiện, ngoài ra, cô ấy nhìn và cư xử có chút giống mẹ tôi.” Thương Mỗ phức tạp nói, “Mẹ nói với tôi rằng trước khi xuất hiện ở đảo Solomon, bà ấy đã có con, nói tôi có một người chị gái trên thế giới này. ”

“Anh nghi ngờ chính là cô ấy ?” Thuộc hạ kinh ngạc.

“Giao phó cho người trong khách sạn, tìm cách lấy được hai sợi tóc của cô ấy, tôi sẽ làm xét nghiệm ADN cho cô ấy và mẹ tôi, càng sớm càng tốt, tôi muốn biết kết quả vào sáng mai.”

Thương Mỗ nói xong liền xoay người rời đi.

Ngày hôm sau, lúc rạng sáng, thủ hạ đưa tới kết quả, “Thiếu gia, cô ấy thật sự có quan hệ với anh. Kiểm tra quan hệ huyết thống giữa cô ấy và mẹ anh là chín mươi chín phần trăm. Xác nhận là quan hệ mẹ con, còn tóc tai DNA được kiểm tra, cũng cho thấy anh có một mối quan hệ huyết thống nhất định.”

Thương Mỗ hung hăng giật lấy bản báo cáo, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nếu mẹ biết rằng anh ấy đã giúp bà tìm thấy đứa con gái đó, mẹ có lẽ sẽ rất hạnh phúc.

Anh ấy ngay lập tức nhận báo cáo và chạy nhanh đến lâu đài.

Sau khi hỏi vị trí của mẹ mình, anh nhanh chóng chạy đến hồ nước phía sau lâu đài.

… …

Một cặp vợ chồng đang ngồi câu cá bên hồ, tuy đã ở tuổi trung niên nhưng vẫn giữ gìn sức khỏe tốt, cùng với khuôn mặt xinh đẹp của những người phụ nữ và những người đàn ông đẹp trai, trông họ như mới ngoài 30 tuổi.

“Bà xã, đừng luôn nhìn cần câu, em hãy nhìn anh .” Thương Dục Thiên, lãnh chúa Vịnh Niah, trong mắt người khác luôn có kiêu ngạo và bá đạo, lúc này, anh vây quanh vợ như một con cún con.

“Câm miệng, im lặng, đừng làm cá sợ.” Trác Tụng đối với Thương Dục Thiên một cái nhăn mặt.

Thương Dục Thiên mờ mịt chớp chớp mắt, “Bà xã, em yêu tôi nhiều hơn hay yêu cá nhiều hơn.”

Trác Tụng không nói nên lời, “Anh già rồi, vẫn trẻ trâu như vậy, thật nhàm chán.”

“Anh bao nhiêu tuổi, anh nghĩ mới ngoài ba mươi tuổi.” Thương Dục Thiên cười tủm tỉm mà nói.

Trác Tụng: “…”

“Mẹ..” Thương Mỗ vội vàng đi tới.

Thương Dục Thiên chán ghét liếc anh một cái, “Con sao lại trở về? cha không phải đã giao cho con quản lý chuyện gia tộc sao, hai ngày liền chạy về.”

Thương Mỗ bị ghét bỏ vô cùng xấu hổ, anh quả thực tựa như cái tặng phẩm, hoàn toàn không được cha chào đón.

Nhưng nghĩ tới Thương Dục Thiên lần sau sẽ không thoải mái, là một đứa con trai, không nghĩ tới anh như thế nào lại sảng khoái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1472


Chương 1472

“Ma ma, lần này con mang đến cho mẹ một tin tức ,chắc chắn mẹ sẽ kinh ngạc.” Thương Mỗ tràn đầy hưng phấn.

“Làm sao vậy?” Trác Tụng nghi ngờ nhìn anh.

“Con tìm được người con gái thất lạc của mẹ.” Thương Mỗ vừa dứt lời, Thương Dục Thiên liền gắt gao túm lấy cổ áo.

“Con đang nói cái gì?” Thương Dục Thiên ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống.

“Anh cút sang một bên.” Trác Tụng đẩy anh ra, “Anh khi đó cưới em đã đáp ứng, nếu như tương lai em tìm được đứa bé, anh có thể tiếp nhận.”

Thương Dục Thiên mở miệng, vẻ mặt uất ức.

“Đừng lo lắng, em chỉ nhận con. Tôi sẽ không liên quan gì đến người đàn ông trước đây.” Trác Tụng nhẹ nhàng nói.

Thương Dục Thiên sắc mặt cải thiện, “Hừ, em không thể kết giao với người đàn ông đó, nếu không tôi nhất định để cho gia đình anh ta tan nát.”

Trác Tụng cũng lười để ý đến anh, mà háo hức nhìn Thương Mỗ.

“Ma Ma, xem này.” Thương Yến đưa báo cáo cho hai người xem, “Mấy ngày nay, có một người phụ nữ đến nhà đánh bạc, cô ấy rất giỏi. Cô ấy đã thắng ba ngày liền. Khi con kiểm tra, con nhìn thấy cô ấy.Lúc đó, con cảm thấy cô ấy hơi giống ma ma nên con đã lấy trộm tóc của cô ấy để kiểm tra quan hệ huyết thống.”

Sau khi Trác Tụng xem xong, trong lòng vui mừng khôn xiết, “Thì ra là tôi sinh ra một đứa con gái. Thương Mỗ, mau đưa con bé tới đây đi.”

“Chờ đã, bà xã, tôi nghĩ có chút kỳ lạ.” Thương Dục Thiên nói, “Tại sao cô ấy lại xuất hiện trong nhà đánh bạc, chuyện kéo dài ba ngày, tựa hồ là cố ý thu hút người đến chiếu cố.”

“Không thể làm giả được, cho dù là có chủ đích, hỏi rõ ràng sẽ biết.”

Trác Tụng nóng lòng muốn gặp lại cô con gái này. “Chồng à, em mong anh có thể hiểu rằng con bé không chỉ là con gái ruột của em, mà còn là cầu nối duy nhất để em tìm được bố mẹ. Hồi đó, em đã bị biển khơi xô dạt đến Đảo Solomon, ngoại trừ cái này, ngoại trừ điếu văn khắc trên bàn, em không biết gốc gác của mình là ai, cha mẹ em là ai, em có anh chị em gì không, hay nhà em ở đâu, em không biết mọi thứ.”

“Được rồi, Tụng Tụng, đừng nói lung tung, anh hỗ trợ em.” Thương Dục Thiên thở dài ôm cô..

Ai bảo lần đầu tiên anh nhìn thấy cô, anh đã yêu cô không thể nào quên được.

… …

Không bao lâu, Thương Mỗ mang theo Khương Kiều Nhân.

Dọc theo đường đi, Khương Kiều Nhân căng thẳng thần kinh, ngây ngẩn cả người.

Cô không bao giờ ngờ rằng kế hoạch của mình đã thực sự thành công.

Tóc Thương Mỗ dùng để kiểm tra quan hệ cha con đều là của Khương Tuyết Nhu, chính là Lương Duy Phong trong thời gian chung sống cùng Khương Tuyết Nhu, thu hết tóc mà Khương Tuyết Nhu làm rơi.

Cô cố ý kẹp tóc của Khương Tuyết Nhu trên lược của khách sạn và trên mặt đất.

Trong lúc cô đi vắng, nhân viên phục vụ khách sạn đã kéo tóc của Khương Tuyết Nhu đi.

Chẳng bao lâu, cô sẽ trở thành con gái của chủ đảo Solomon, cô sẽ trở thành chị gái của Thiếu chủ nhân bên cạnh anh ở Vịnh Niah, lúc đó, Hoắc Anh Tuấn ,Khương Tuyết Nhu, cô có thể đè chết như một con kiến.

Tuy nhiên, cô hy vọng rằng Trác Tụng sẽ không bao giờ khôi phục được trí nhớ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1473


Chương 1473

Thương Mỗ đưa cô vào lâu đài, ngay sau đó một cặp đôi bước xuống cầu thang.

Một lần, cô nhìn thấy Trác Tụng trong ảnh chụp Khương Gia, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, cô mới nhận ra những bức ảnh đó không thể hiện được vẻ đẹp của Trác Tụng, đặc biệt là Trác Tụng hiện tại, trưởng thành và quyến rũ, giống như một đóa hoa hồng nở rộ kiêu sa và quý phái.

Khương Kiều Nhân ngẩn ra một hồi, đã sớm tiến vào vở kịch, “Mẹ……”

Sắc mặt Thương Mỗ khẽ thay đổi, Trác Tụng cũng kinh ngạc nhìn cô, “Cô biết tôi là mẹ của cô?”

“Con nhìn thấy mẹ trong ảnh của bà ngoại.” Khương Kiều Nhân nghẹn ngào nói, “Không lâu sau khi sinh con, mẹ gặp tai nạn.”

“Làm sao vậy?” Trác Tụng nhẹ giọng hỏi cô, nhưng ánh mắt ở nơi vô hình càng trở nên sắc bén.

Với thân phận và địa vị hiện tại, đột nhiên xuất hiện một cô con gái, nhất định phải cảnh giác .

“Gặp phải bão.” Khương Kiều Nhân cắn môi. “Lúc đó con còn quá nhỏ, con cũng không biết rõ lắm, mấy năm trước khi bà mất có nói với con. Mẹ vì có cuộc điện thoại đột ngột đến nước Y có bão rồi mất tích, cảnh sát nói có thể mẹ bị bão cuốn ra biển chết rồi. Ông và bà còn lập mộ cho mẹ.”

Lồng ngực Trác Tụng kịch liệt run lên.

Cô được cứu khỏi biển, không ai biết chuyện này trừ chủ đảo và một vài người bạn tâm giao, giờ những người đó đã ra đi, chỉ còn lại Thương Dục Thiên và con trai của anh.

“Cô nói, mẹ tôi chết rồi?” Trác Tụng trong lòng không thể giải thích được.

“Không chỉ có bà ngoại, mà ông ngoại cũng mất rồi. Bọn họ đã hơn 80.” Khương Kiều Nhân mắt đỏ hoe thở dài, ” Mẹ còn có một người anh trai, Khương Trạm, là cậu của con, ông ấy đối với con tốt lắm.”

“Thật.” Trác Tụng vẻ mặt chua xót.

Dù mất trí nhớ nhưng điều đó không thể xóa bỏ việc bà được cha mẹ nuôi nấng từ bé, đáng lẽ phải báo hiếu với cha mẹ nhưng bà lại ở một nơi xa xôi thế này, “Thế thì anh ấy thế nào rồi? ”

“Không tốt, cậu đang ngồi tù.” Khương Kiều Nhân thở dài.

Trác Tụng giật mình, sau đó đôi mắt đẹp híp lại, “Làm sao vậy?”

“Nói cũng có chút phức tạp.”

Khương Kiều Nhân mím môi, do dự một chút nói: “Có liên quan đến con gái của bọn họ. Quên đi, mẹ đừng nói nữa, thật ra, con đến vịnh Niah lần này là để tìm mẹ ,con không biết mẹ còn sống hay chết. Chỉ một năm trước, con nghe một người chú mà con tình cờ gặp, ông ấy nói đã gặp một người ở Vịnh Niah trông hơi giống con. Đang băn khoăn không biết liệu mẹ có phải còn sống hay không nên con đã ôm hi vọng đi tìm,kỳ thật cũng chỉ là thử xem mà thôi, không nghĩ tới. . . .”

Nước mắt cô lại rơi, “Con không biết làm thế nào để tìm thấy mẹ. Thắng sòng bạc ba ngày liên tiếp, chỉ để thu hút sự chú ý của người dân vịnh Niah. Có thể con sẽ nhìn thấy mẹ và mẹ cũng nhìn thấy con giống như vậy.”

“Đừng nói nữa, tôi đều hiểu rồi.” Trác Tụng bước tới, ôm nhẹ cô, cô vốn nghi ngờ chuyện cô đến vịnh Niah, nhưng bây giờ đã biến mất. “Con của mẹ, con đã vất vả nhiều năm như vậy rồi.”

“Không vất vả, kiếp này được gặp lại mẹ ruột, đã mãn nguyện rồi.” Khương Kiều Nhân nghẹn ngào nói.

Thương Dục Thiên ở bên nhíu chặt mày, lạnh giọng nói: “Chú nào nói với cô như vậy, người đó trông như thế nào?”

Thương Dục Thiên cao lớn vạm vỡ.

Khương Kiều Nhân lập tức căng thẳng cùng sợ hãi trước khí tức nồng đậm đã ở trên cao từ lâu, “Tôi … Tôi không biết, tôi đụng phải ở khoang hạng nhất máy bay, là chú ấy đang ngồi cạnh tôi.”

“Được rồi, chồng à, con bé là con gái của tôi tờ giấy giám định quan hệ mẹ con không thể lừa được ai.” Trác Tụng trừng mắt nhìn Thương Dục Thiên.

Thương Dục Thiên khịt mũi, “Con bé phẫu thuật thẩm mỹ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1474


Chương 1474

Với đôi mắt khắc nghiệt như anh, anh có thể nhìn thấy nó trong nháy mắt.( siêu nhân vậy)

Anh vốn dĩ ghét những người phụ nữ được tạo hình không thật, cứng đờ, đường nét trên khuôn mặt cũng không tự nhiên bằng một nửa Trác Tụng.Theo lý thuyết, năm đó anh lần đầu nhìn thấy Trác Tụng liền sinh lòng hảo cảm,con gái của cô, anh hẳn là sẽ không chán ghét, nhưng không hiểu sao, trong tiềm thức anh lại cảm thấy Khương Kiều Nhân này có chút giống Trác Tụng, nhưng không phải là Linh khí mà Trác Tụng có khi còn trẻ.

Khương Kiều Nhân sắc mặt trở nên cứng ngắc.” Con không phải cố ý phẫu thuật thẩm mỹ. Mấy năm trước con đã đắc tội một số người có thế lực trong nước, con phải phẫu thuật thẩm mỹ rồi rời đi. Đây là ảnh trước đây của con.”

Cô bật điện thoại và đưa nó lên để tìm những bức ảnh trước đó.

Nhờ có ngoại hình giống Khương Trạm hơn nữa cô ấy trước đây có phần giống với Khương Tuyết Nhu.

Trác Tụng nhìn mấy tấm ảnh chụp xong, bà ấy cũng không có chút nghi ngờ nào, đặc biệt là bà cũng từng nhìn thấy ảnh chụp của Khương Trạm, tuy rằng Khương Trạm đã lớn tuổi, nhưng bà có thể nhìn ra lông mày của bà cũng có phần giống với anh trai mình.

“Hừ.” Khương Kiều Nhân gật đầu, “Cậu không sao cả, dù sao con cũng bị bắt cóc hơn mười năm…”

“Con bị bắt cóc à?” Con ngươi của Trác Tụng mở to.

“Ừm, năm bốn tuổi, khi đi chơi cùng cậu và mọi người, vì chạy loạn nên bị người ta bắt cóc, trước nay ở quê.” Khương Kiều Nhân nói nửa thật nửa giả, “Cậu và bà chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm con. Cuối cùng họ đã tìm thấy con vài năm trước, và họ gửi con đến trường đại học vì mối quan hệ của họ.”

“Là mẹ không tốt.” Trác Tụng càng cảm thấy đau lòng.

Thương Mỗ ở bên cạnh đột nhiên hộc máu hỏi: “Cô phẫu thuật thẩm mỹ để tránh ai? Làm sao có thể chọc vào một đám cường giả.”

Khương Kiều Nhân mở miệng, “Hoàn cảnh của Khương gia có chút phức tạp, con có một người em họ, con gái của cậu, rất xinh đẹp, đều nói cháu gái giống dì, có chút giống mẹ con. Con bị bắt cóc và cậu tìm được con, sau này bà và cậu rất thương con, họ cố gắng bù đắp cho con nhưng vốn dĩ em họ con được chiều chuộng từ nhỏ, thấy mọi người đều quan tâm đến con nên cô ấy không thích, luôn kiếm chuyện với con, đến sau này. .. Vì Thanh Mai mà cô ấy luôn thích đã yêu con ,con và cô ấy cùng yêu một người nên cô ấy hại con .”

Trác Tụng lập tức không có chút tình cảm nào với cái gọi là cháu gái này, hừ lạnh một tiếng: “Chuyện tình cảm là thuận theo tự nhiên. Vì người khác không thích cô ấy, vì sao lại phải hận lên người khác, nhất định tính cách rất kém.”

Khi Khương Kiều Nhân nghe được những lời Trác Tụng nói thì rất vui nhưng trên mặt lộ ra vẻ buồn bã: “con và Thanh Minh đã sớm thiết lập quan hệ, để trả thù chúng con, cô ấy đã tìm mọi cách để móc nối với người giàu nhất Nguyệt Hàn lúc bấy giờ Hoắc Anh Tuấn.”

“Hoắc Anh Tuấn?” Thương Dục Thiên nhíu mày, “Nhân tiện tôi cũng đã từng nghe qua cái tên này, hình như là một trong những luật sư hàng đầu thế giới.”

“Anh ấy không chỉ là luật sư hàng đầu của Nguyệt Hàn, mà còn là người giàu nhất Nguyệt Hàn.”

Khương Kiều Nhân nói: “Cô ta thuyết phục Hoắc Anh Tuấn, làm cho Khương gia chúng ta không yên. Chẳng qua mẹ trước kia đã thành lập ra tập đoàn Hồng Nhân. Bà ngoại vốn dĩ muốn giao Hồng Nhân cho con ,nhưng là phía sau bởi vì Hoắc Anh Tuấn hỗ trợ, cô ta giả mạo là con gái của người tiếp nhận Hồng Nhân, thậm chí bà ngoại một hai tìm cách vạch trần cô ta. . . Cô ta còn đem bà bệnh nặng đẩy ngã xuống lầu, cô ta tìm Hoắc Anh Tuấn biện hộ thưa kiện, chúng con căn bản đấu không lại Hoắc Anh Tuấn.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1475


Chương 1475

“Vốn dĩ cô ta muốn đẩy cái chết của bà nội lên người con, nhưng cậu mợ vì để cứu con, cậu ấy đã tự mình nhận tội đã giết chết bà ngoại. Con trốn thoát Thanh Đồng, sau đó lén lút rời khỏi Nguyệt Hàn.”

“Cái gì?” Trác Tụng sắc mặt biến sắc.

Công ơn sinh thành lớn hơn trời, lại cho rằng mẹ mình bị người giết chết, Trác Tụng muốn chém chết đứa cháu gái này.

“Quá hung ác.” Thương Mỗ cũng tức giận tố cáo, “Cô ta còn không có buông tha cho ba mẹ cùng bà ngoại, làm sao có thể có người phụ nữ hung ác như vậy.”

“Vì ghen tị nên khi con đính hôn với Lục Thanh Minh, cậu mợ không hề ngăn cản mà ngược lại còn thành toàn cho chúng con. Hơn nữa,cậu và bà cảm thấy con bị bắt cóc rất đáng thương nên đã tìm mọi cách bù đắp cho con cho nên cô ta mới bất mãn,cô ta cho rằng sự xuất hiện của con đã cướp đi tất cả của cô ta, đồng thời cô ta rất ghét cậu mợ, dù sao cô ta cũng hư hỏng, hư hỏng từ nhỏ. ”

Sau khi Khương Kiều Nhân thở dài, nhìn thấy Trác Tụng vô cùng tức giận, lại nắm tay bà, “Mẹ, con tin kẻ ác có quả báo. Mấy năm nay nghe nói Hoắc Anh Tuấn không còn tốt như trước nữa. không còn là người giàu có nhất Nguyệt Hàn , Hoắc Thị cũng vì thế mà xuống dốc, sau này cô ta gả cho Hoắc Anh Tuấn, không lâu sau Hoắc Anh Tuấn cưới người khác, cô ta cũng bị bỏ rơi, đây có thể là quả báo.”

“Quả báo?” Trác Tụng lạnh lùng nở nụ cười, “Chuyện này làm sao đủ, trước đây mẹ không biết, nhưng bây giờ mẹ biết, đám người này, mẹ sẽ không bỏ qua.”

“Mà này, cha của cô đâu .” Thương Mỗ rốt cuộc hỏi một câu mà Trác Tụng luôn muốn hỏi, nhưng Thương Dục Thiên đang ở đó, cô không dám hỏi.

Ngày sau đó, Thương Dục Thiên tái mặt xanh mét, anh ta trừng mắt nhìn con trai, muốn ăn thịt cậu.

Thương Mỗ sờ sờ mũi, ba ba thật đúng là cẩn thận, nhưng chuyện này sớm muộn gì cũng phải đoán ra được.

“Ông ta?” Khương Kiều Nhân thở dài, “Mẹ, có thể không biết lúc sinh con ra người chưa lập gia đình, bởi vì…ông ấy phủi sạch trách nhiệm, sau này ông ấy được an bài cưới người phụ nữ khác, ông ấy cũng không biết ,sự tồn tại của con trong hơn 20 năm.”

Trác Tụng thất vọng, “Khi đó mẹ mù quáng như vậy.”

Thương Dục Thiên hừ lạnh một tiếng, “Rác rưởi, đùa bỡn với phụ nữ xong lại không chịu trách nhiệm, hèn nhát, cặn bã, em trước kia ánh mắt thật là kém.”

Trác Tụng xấu hổ, thật mất mặt, nhưng phải thừa nhận đây cũng là thực tế.

Khương Kiều Nhân cười, “Cũng là quả báo, mấy ngày nay trên báo chí nổ ra chuyện vợ chồng suốt ngày mắng nhiếc nhau, đứa con gái ông sinh ra cũng là con của người khác, nhưng điều đáng xấu hổ chính là vợ ông ấy gián díu với anh trai của ông ấy. Con gái trở thành cháu gái. ”

“Thật lộn xộn.” Trác Tụng bất giác nhíu mày, xem ra người bạn trai trước đây của bà không chỉ là đồ cặn bã mà còn rất ngu ngốc, bà mới là người chán ghét nhất.

“Nhưng sau đó em họ con lại giả làm con và đến nhận ông ấy làm cha,” Khương Kiều Nhân nhún vai, “Bởi vì ông ấy là quý tộc giàu có của Hoa Quốc Diệp gia, nhưng mấy năm gần đây đều sa sút, còn tập đoàn Diệp thị thì cũng đã đổi chủ. Em họ của con không nhận được bất kỳ quyền lợi nào. Con không muốn nhận lại người cha đó, vì vậy con để em ấy thay con, con ghét ông ấy và con sẽ không bao giờ tha thứ cho ông ấy. ”

“Thật không đáng tha thứ.”

Trác Tụng nắm tay Khương Kiều Nhân, “Có mẹ, sau này có mẹ là đủ rồi, tương lai con ở lại đây, mẹ sẽ giới thiệu với con, đây là em của con Thương Mỗ, đây là dượng của con cũng là chồng của mẹ hôm nay.”

Thương Dục Thiên nhàn nhạt gật đầu, Thương Mỗ liền chạy tới bên cạnh Kiều Nhân cười nói: “Chị chị đừng lo lắng, em sau này sẽ bảo vệ chị, ai bắt nạt chị thì cứ tìm em, về phần em họ của chị…”

Hai mắt anh lạnh lùng nheo lại, “Mẹ, chuyện còn lại chúng ta hãy quên đi, cô ấy đã giết bà ngoại của chúng ta, chèn ép chị gái con như thế này, thì chúng ta không tha cho cô ấy, đương nhiên là cả Hoắc Anh Tuấn.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1476


Chương 1476

“Ừm, con.” Trác Tụng hỏi Khương Kiều Nhân, “Em họ con tên là gì?”

“Khương Tuyết Nhu ?” Khương Kiều Nhân lập tức nói.

“Khương Tuyết Nhu .”

Trác Tụng sững sờ, bà nghĩ kỹ cái tên này, nghe khá hay, khiến bà có chút cảm giác quen thuộc.

“Mẹ …” Khương Kiều Nhân thấy bà có chút thất thần, chỉ sợ bà nhớ tới điều gì, cô ấy liền lên tiếng.

Trác Tụng chợt tỉnh táo lại, hối lỗi nói: “Thương Mỗ, Khương Tuyết Nhu này giao cho con, mẹ phải trả lại tội lỗi cô ta đã làm gây ra cho con gái mẹ gấp trăm lần.”

“Không sao mẹ, ngày mai con sẽ đưa người đi Nguyệt Hàn.” Thương Mỗ nói nhanh, giống như ngày nào anh cũng mệt mỏi vì phải ở lại vịnh Niah.

“Không được vội, mẹ biết quê quán ở đâu, mẹ phải trở về tế bái cha mẹ.” Trác Tụng buồn bã nói “về phần anh trai, phải tìm cách đưa anh ấy ra. Vậy thì chúng ta sẽ đi cùng nhau. Trong khoảng thời gian này, hãy đưa Kiều Nhân làm quen với Vịnh Niah. ”

“ Được.” Thương Mỗ nghe theo không dám trái lời mẹ.

Khương Kiều Nhân mừng thầm, với sự giúp đỡ của Thương Gia và Trác Tụng thì giết Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn sẽ dễ dàng như giết con kiến.

Khương Tuyết Nhu, Hoắc Anh Tuấn, hãy đợi đấy.

Cô ấy sẽ sớm trở lại và cô ấy sẽ tính toán tất cả những món nợ của quá khứ.

Mà Khương Tuyết Nhu bị mẹ ruột và em trai của cô ấy hành hạ, cô nghĩ hẳn là rất thú vị.

Ho ho, về phần cô ấy, cô ấy sẽ sớm trở thành người thừa kế của Đảo Solomon, haha.( con điên, ảo tưởng sức mạnh)

“Nhân tiện, con gái, con có biết tên trước đây của mẹ không?” Trác Tụng hỏi lại.

“Mẹ, người tên là Khương Tụng.” Khương Kiều Nhân cuối cùng cũng có câu nói thật.

“Khương Tụng.” Khương Tụng nhớ kỹ cái tên đó, bà ấy biết trong tên mình có một chữ tụng, cái tên rất quen thuộc với bà ấy. Chồng, Mỗ từ nay tên mẹ sẽ là Khương Tụng.

“Vợ, em  vui vẻ là tốt rồi.” Thương Dục Thiên quét qua Khương Kiều Nhân sắc bén một đôi mắt đại bàng.

Tuy rằng Khương Kiều Nhân không có chút sơ hở nào trong lời nói, nhưng không hiểu được ông ấy vẫn là ghét bỏ con gái riêng.

Cũng không hẳn là do cô ấy không phải là con của ông ấy.

Dù lòng dạ hẹp hòi, nhưng vẫn sẽ thực hiện những gì đã hứa với vợ chỉ là trong tiềm thức ông vẫn ghét đứa con gái riêng xuất hiện trước mặt mình.

… … …

Nguyệt Hàn.

Trong phòng làm việc của Giang thị.

Vào thời điểm này, một số cổ đông cấp cao đang chỉ trích Giang Bồi Viễn.

Bồi Viễn, chuyện quái gì đang xảy ra vậy, tại sao gần đây báo chí rầm rộ đưa tin rằng bánh quy của công ty chúng ta có chất acrylamide gây ung thư. Đúng vậy, bánh quy của chúng ta có chứa acrylamide, nhưng hàm lượng của nó rất thấp, hoàn toàn không gây ung thư và bây giờ nó được làm quá lên, rõ ràng là có ai đó đang cố tình nhắm vào công ty của chúng ta.

Loại bánh quy này là hàng đứng đầu về doanh số của công ty chúng ta. Hiện các cơ quan quản lý đã yêu cầu chúng ta tạm dừng sản xuất để chấn chỉnh, điều này đơn giản là đang cắt đứt nguồn sinh kế của công ty.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1477


Chương 1477

Vấn đề là các công ty thực phẩm khác cũng có thành phần này, vậy tại sao lại nhắm vào chúng ta.”

Bồi Viễn, anh có đắc tội ai không, người kia có thể làm ra tất cả chuyện này, xem ra lai lịch không nhỏ, hay là … anh đi tìm Lâm tiểu thư đi, cô ấy là con gái của tổng thống tương lai, vấn đề hiện tại chỉ cần một lời nói của cô ấy.

Đúng vậy, dù sao anh và Lâm tiểu thư cũng quen nhau mấy năm, vẫn luôn có cái gì đó là tình cũ.”

Một số cổ đông nói thẳng trước mặt Tân Giai Linh.

Tân Giai Linh run người, tái mặt.

Giang Bồi Viễn sắc mặt vô cùng xấu xa, không thể nói đây là Lâm Minh Kiều đứng sau.

Chỉ là anh ấy thật sự không ngờ Lâm Minh Kiều lại làm chuyện này.

Rốt cuộc đã từng yêu nhau, cô ấy sao lại trở nên hung ác như vậy.

Anh hối hận, đáng lẽ đêm đó anh không nên chủ động tiếp cận cô, huống hồ là còn đưa danh thiếp cho cô.

Nhưng anh không thể nói cho cổ đông của công ty biết, bởi vì nếu anh nói như vậy, cổ đông chỉ càng thêm bất mãn với anh, lại càng xa lánh Tân Giai Linh.

“Đủ rồi, đừng nói lung tung nữa, tôi với cô ấy đã chia tay nhiều năm rồi, đã lâu không có gặp nhau. Chuyện này tôi sẽ tìm cách khác.” Giang Bồi Viễn nói với giọng bình thản và mạnh mẽ.

“Đúng vậy,” một vị cổ đông nào đó liếc nhìn Tân Gia  Linh, “Lâm tiểu thư đến công ty đánh nhau với người nào đó, có lẽ rất ghét anh”.

Nói đến vấn đề đó, tất cả mọi người đều có chút bất mãn với Giang Bồi Viễn.

Rốt cuộc, lúc đầu Lâm Minh Kiều và Tân Giai Linh đánh nhau, lúc đầu ai cũng cho rằng Lâm Minh Kiều kiêu ngạo, vô lý.Về sau Giang Bồi Viễn và Tân Giai Linh hợp nhau, nhiều nhân viên của Tân Giai Linh đã nói rằng Tân Giai Linh cũng không phải là vô tội, phần lớn là do Giang Bồi Viễn cùng Tân Giai Linh đã không minh bạch làm cho Lâm Minh Kiều tức giận.

Tân Giai Linh cắn môi, cúi thấp đầu.

Giang Bồi Viễn liếc nhìn cô, trong mắt lóe lên tia áy náy, lập tức đứng dậy nói: “Chúng ta kết thúc cuộc họp đi. Tôi cũng sẽ hẹn người ở bộ phận giám sát ăn tối tranh thủ cố gắng giải quyết vấn đề này. ”

“Cho dù giải quyết xong, danh tiếng của công ty chúng ta cũng sẽ bị hủy hoại hơn một nửa. Ngành thực phẩm khác với những ngành khác. Không phải là những người khác sẽ không để tâm về sau. Làm quan hệ công chúng phải mất vài năm để khôi phục danh tiếng.”

Các cổ đông lần lượt phàn nàn rồi bỏ đi.

Giang Bồi Viễn nắm chặt tay, sau khi Tân Giai Linh đóng cửa quay đầu lại, đắc tội nói: “Cổ đông nói đúng, nếu chị Minh Kiều ở đây…”

“Đừng nhắc tới cô ấy.” Giang Bồi Viễn lạnh lùng nói “Người đứng sau chuyện này là cô ấy.”

“Hả?” Tân Giai Linh che môi kinh ngạc nói: “Cô ấy tại sao muốn làm như vậy, chẳng lẽ còn hận anh sao?”

“Ừ.” Giang Bồi Viễn cau mày thật sâu, ánh mắt hiện lên tia tức giận và đau đớn. Anh thật sự không hiểu, cô ấy trở nên hung ác như vậy bao lâu rồi. Hay là thân phận của người hiện tại mà cô ấy dựa dẫm, ỷ lại. Cô ấy cũng học được cách bắt nạt người khác.

“Lỗi của em.” Tân Giai Linh khó chịu tự trách mình, “Ngay từ đầu em tai nạn không nên liên lạc với anh, hiện tại cũng không nên cùng anh, Bồi Viễn, hay là… chia tay ngay đi.”

Cô rơi nước mắt buồn bã nói “Minh Kiều vẫn luôn hận anh, hẳn là vì chưa quên anh. Chỉ cần anh quay lại với cô ấy về thì có lẽ cô ấy sẽ đồng ý. Cô ấy hiện tại chính là con gái nuôi của tổng thống tương lai. Nếu anh cưới cô ấy, sẽ giúp ích rất nhiều cho tương lai của anh. Không giống như em ngoại trừ giúp anh một số công việc thư ký việc nấu nướng, dọn dẹp thì không làm gì được.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1478


Chương 1478

Khi Giang Bồi Viễn nghe những lời cô nói sau đó, đột nhiên nhớ tới công việc vất vả hơn ba năm qua của cô ấy, lại càng cảm thấy có lỗi. “Tân Giai Linh, đừng nói những điều này, việc của thư ký đôi khi rất bận rộn và mệt mỏi. Mà em mệt như vậy vẫn có thể nấu cơm,dọn dẹp cho anh. Những chuyện này Minh Kiều trước đây không bao giờ làm, em so với cô ấy tốt hơn nhiều. ”

“Nhưng…”

“Đừng nói nữa, anh không phải là người thấy sang bắt quàng làm họ. Giang Bồi Viễn, em giúp cho anh nhiều như vậy, anh sẽ không vì công ty mà bỏ rơi em..,”  Giang Bồi Viễn ngắt lời cô, “ em đi nghỉ ngơi đi. Anh thực sự muốn đi tìm người từ bộ phận giám sát.”

“Để em đưa anh đi.” Tân Giai Linh vội vàng nói.

“Không cần,” Giang  Bồi Viễn lắc đầu, đơn giản từ chối.

… …

Buổi trưa, Giang Bồi Viễn cùng bộ phận giám sát đi ăn cơm, đưa ra một số quyền lợi, mới biết Tống Dung Đức đứng sau vụ việc.

Anh lập tức lái xe đến tập đoàn Âu Lam Sênh.

Dưới lầu đợi hai tiếng đồng hồ, Tống Dung Đức mới để anh ấy lên lầu.

Gõ cửa đi vào, trong phòng làm việc to lớn, Tống Dung Đức đang dựa vào ghế da, hai chân lười biếng đặt trên bàn làm việc, trên tay đang nghịch phi tiêu bắn vào tường.

Nhưng rõ ràng là kỹ thuật không tốt lắm, và anh ấy đã không đánh trúng tâm đỏ.

“Điên rồ, xui xẻo.” Tống Dung Đức chửi rủa.

Trợ lý nhắc nhở, Tống tổng Giang Bồi Viễn đến rồi.

Sau đó Tống Dung Đức nhướng mi nhìn Giang Bồi Viễn, quần tây đen áo sơ mi xanh phải nói là dáng dấp chó nhưng hình người, mặc dù giá trị nhan sắc anh ta cũng không kém chẳng qua là so sánh thì vẫn còn rất nhiều người đẹp trai hơn.

Và anh đại khái là đã gặp người này, khoảng 3 năm trước đã dây dưa với Lâm Minh Kiều ở cổng tập đoàn Hồng Nhân, cuối cùng anh xuất hiện làm lá chắn cho Lâm Minh Kiều và ép người này đi.

“Có chuyện gì sao?” Tống Dung Đức lười biếng nói.

Sự kiêu ngạo và buông thả trong đôi mắt ấy đã được nuôi dưỡng trong Tống gia từ khi còn nhỏ.

Như Tống Vương Quý đã nói anh lúc trước dùng lỗ mũi để nhìn người, hoàn toàn là coi thường người.

Thái độ của anh ấy cũng khiến Giang Bồi Viễn cảm thấy nhục nhã một hồi, chỉ có thể đột ngột chịu đựng. “Tống tổng tôi chỉ muốn tìm hiểu xem Giang thị chúng tôi đã đắc tội Tống tổng ở chỗ nào.”

“Nhìn anh không vừa mắt, dung mạo xấu xí.” Tống Dung Đức khinh thường nói.

“Tống tổng….” Giang Bồi Viễn nắm chặt tay.

“ Muốn đánh nhau phải không?” Tống Dung Đức đặt hai chân dài của mình xuống, tuy rằng không đánh được Hoắc Anh Tuấn và Quý Tử Uyên, nhưng không có nghĩa là không thể đánh được người khác.

“Tống tổng tôi không thích dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề.” Giang Bồi Viễn chịu đựng cơn tức giận, bình tĩnh nhất có thể nói.

“Nghe giọng điệu của anh hình như anh thích châm chọc tôi dùng nắm đấm giải quyết chuyện.” Tống Dung Đức khuôn mặt thanh tú như hoa đào hơi lạnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1479


Chương 1479

“…”

Giang Bồi Viễn cứng họng.

Tống Dung Đức này hoàn toàn khác với lời đồn đại, rõ ràng là con cháu của Tống gia nhưng thật giống lưu manh.

“Tống tổng nếu có chuyện gì tôi xin lỗi anh.” Giang Bồi Viễn nghiêm túc nói “Giang thị và Âu Lam Sênh của anh ngành kinh doanh khác nhau, một bên là đồ ăn một bên là mỹ phẩm, trở thành kẻ thù cũng không có ý nghĩa gì. . Có gì đó hiểu lầm … ”

“Không hiểu lầm, chỉ là anh phiền phức. Có người muốn tôi dọn dẹp anh, đồ cặn bã.” Tống Dung Đức nhướng mày cười, hừ.

“Là Lâm Minh Kiều?”

Giang Bồi Viễn sửng sốt, anh nhớ ra Tống Dung Đức không thích Lâm Minh Kiều, tại sao anh ta vẫn giúp cô ấy?

Tống Dung Đức im lặng.

Nhưng thái độ im lặng đó tương đương ngầm thừa nhận.

Giang Bồi Viễn đầu óc quay cuồng, không hiểu Lâm Minh Kiều nói với Tống Dung Đức như thế nào, “Tống Thiếu, không phải anh … thích Nhạc Hạ Thu sao?.”

Anh thích Nhạc Hạ Thu, vậy sao anh phải giúp Lâm Minh Kiều và tại sao lại phải nhắm vào tôi.

Giang Bồi Viễn muốn hỏi rõ ràng, nhưng lại không biết mình đã đánh trúng sự tức giận và xấu hổ của Tống Dung Đức bằng một câu nói thản nhiên.

Đúng vậy, cả thế giới đều biết anh thích Nhạc Hạ Thu, nhưng người phụ nữ đó đã phản bội anh.

“ Tôi thích ai liên quan gì đến anh.” Tống Dung Đức vẻ mặt nham hiểm.

Giang Bồi Viễn ngực phập phồng một cái, không chịu nổi nói: “Tống Thiếu, dù sao anh cũng từng là người của Tống gia, nhưng sao toàn là nói những câu chửi thề…”

“ Ai sinh ra trong gia đình quý tộc giàu có thì không được chửi thề.” Tống Dung Đức ngắt lời anh, một đôi mắt đào quyến rũ đầy mỉa mai. “Anh bảo anh không thô tục tôi cảm thấy anh khẩu phật mà tâm xà .”

“Anh không hiểu chuyện giữa chúng tôi.” Giang Bồi Viễn bị chế nhạo đến chán nản, nhưng khuôn mặt tuấn tú vẫn rất bình tĩnh. “Tống Thiếu nếu không phiền anh có thể nghe quá khứ của tôi với Lâm Minh Kiều không?.”

Tống Dung Đức nhấp một ngụm nước trong ly trên bàn mà không hề xen vào hay phản ứng.

Giang Bồi Viễn trong mắt lóe lên vẻ chua xót.”Tôi và Minh Kiều là cựu sinh viên đại học. Tôi là tiền bối của cô ấy, cô ấy theo đuổi tôi,cô ấy si tình, hào phóng, xinh đẹp. Tôi dần dần bị cô ấy thu hút, chưa từng nghĩ sẽ yêu. Sau đó, chúng tôi hẹn hò, sau khi tốt nghiệp tôi tiếp quản công ty của gia đình, tôi luôn bận rộn nhưng lúc đó Minh Kiều không có tham vọng gì cả, cô ấy vây quanh tôi suốt. Ban đầu thì tốt nhưng sau đó thì tôi không thể thường xuyên đi cùng cô ấy vì tôi phải làm thêm giờ.”

“Tân Giai Linh là em gái tôi, lớn lên cùng nhau. Hai nhà chúng tôi có quan hệ tốt, sau khi cô ấy tốt nghiệp, Tân gia đưa cô ấy vào Giang thị của chúng tôi rèn luyện tay nghề. Tôi không thích cô ấy chút nào. Nếu tôi thích cô ấy thì tôi đã không cùng Minh Kiều kết giao, nhưng Minh Kiều luôn hiểu lầm chúng tôi có gì đó mập mờ, cãi nhau xong lại nói thêm lời xấu xa.”

“Tôi cố gắng không quan tâm đến điều đó, vì tôi yêu cô ấy. Ban đầu, chúng tôi dự định kết hôn. Chúng tôi cũng hẹn gặp bố mẹ cô ấy để nói chuyện cưới xin. Nhưng hôm đó Tân Giai Linh bị tai nạn xe, bố mẹ cô ấy đã đi du lịch nước ngoài. Tôi chỉ có thể chạy đến vì chuyện đó mà tôi và Minh Kiều đã chia tay.”

“Lúc đầu tôi nghĩ cô ấy chỉ dọa chia tay. Ai ngờ cô ấy đột ngột lên Kinh Đô làm việc, tôi đến tìm cô ấy để cầu xin sự tha thứ nhưng cô ấy không tha thứ cho tôi. Lúc đó … Cô ấy kéo Tống Thiếu đi khiêu khích tôi.”

Giang Bồi Viễn bất lực nói: “Tôi từ bỏ ngay sau khi tôi trở về, cô ấy đã điên cuồng quay về Thanh Đồng, chạy đến công ty của tôi đánh Tân Giai Linh. Thật vô lý, bất quá chúng tôi không bao giờ liên lạc lại nữa.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
763,983
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1480


Chương 1480

“Tôi tưởng rằng quan hệ đã kết thúc, nhưng hôm trước ăn cơm ở bãi biển bất ngờ gặp cô ấy. Tôi có nhã ý đưa cô ấy về nhà, nhưng cô ấy bảo tôi phải chia tay với Tân Giai Linh, nếu không thì cô ấy đối phó với Giang thị. Tôi nghĩ cô ấy chỉ đang nói đùa. Thật không ngờ, cô ấy thực sự muốn anh làm điều này.”

Giang Bồi Viễn nói xong, nhìn Tống Dung Đức yếu ớt nói: “Tôi hy vọng Tống Thiếu sẽ thuyết phục Minh Kiều. Giữa tôi và cô ấy thật sự là không thể, cũng mong cô ấy đừng nhắm tới Tân Giai Linh, Tân Giai Linh vì tôi mà đã trả giá rất nhiều, tôi sẽ không chia tay và làm tổn thương cô ấy. ”

Tống Dung Đức ôm ngực.

Anh ấy đi lên đi xuống, lại nghiêm túc nhìn Giang Bồi Viễn.

Quý Tử Uyên thường cười nhạo anh ấy vì chỉ số EQ thấp và những cạm bẫy trong đầu, nhưng điều đó không có nghĩa là anh ấy thực sự là một kẻ ngốc.

“Tại sao từ đầu đến cuối, tôi đều nghe thấy anh phàn nàn về Lâm Minh Kiều, có chuyện gì vậy? Vì cô ấy xấu như vậy, tại sao ngay từ đầu đã muốn hẹn hò với cô ấy, còn tại sao lại thích cô ấy.”

Tống Dung Đức chợt nhướng mày nói.

Giang Bồi Viễn sửng sốt. “Thật ra chỉ cần không phải chống lại Tân Giai Linh, cô ấy vẫn khá tốt…”

Tống Dung Đức khịt mũi, “anh nói nhiều như vậy, đối với anh và Tân Giai Linh là đơn thuần không có gì, về sau còn nói Tân Giai Linh đã vì anh mà trả giá rất nhiều vậy Tân Giai Linh rất thích anh? Anh muốn để một người thích anh ở bên canh nhưng lại không muốn bạn gái của mình phàn nàn, cô ấy không phải là Thánh Mẫu Maria.”

Giang Bồi Viễn há hốc miệng.

Tống Dung Đức đứng dậy nói: “Các người đều đã định đến gặp cha mẹ, nhưng là vì một người phụ nữ thích anh bị tai nạn xe cộ, cho nên anh lập tức rời bỏ Minh Kiều đi tìm cô ta. Anh không đưa cô ấy đi cùng, anh không gọi điện và giải thích cho Minh Kiều.”

Khuôn mặt tuấn tú của Giang Bồi Viễn trắng bệch từng li từng tí.

Tống Dung Đức khịt mũi, “anh bận rộn công việc, không có thời gian đi cùng cô ấy, cô ấy vừa than thở vừa không muốn chia tay anh. Anh không hài lòng, nói tới nói lui  anh không bao giờ thử nghĩ xem một cô gái đang trong mùa hoa nở không đuổi theo ước mơ mà luôn bên cạnh anh, cô ấy có đang hy sinh không?”

Tống Dung Đức càng nói càng tức giận. “Anh đừng nghĩ là anh hơn so với người khác. Sự nghiệp Lâm thị mấy năm gần đây vượt qua Giang thị, anh là cái gì?”

“Hơn nữa, tập đoàn Âu Lam Sênh đã mời Lâm Minh Kiều làm việc cùng chúng tôi năm năm trước, nhưng cô ấy từ chối, tại sao lại từ chối, không phải vì yêu anh muốn ở bên anh sao.”

“Anh đúng là không liên quan gì đến Thanh Mai Trúc Mã kia, sao mấy năm nay lại cặp kè với cô ta? Nói cho cùng, anh đúng là đồ đê tiện, đạo đức giả.”

“Anh cho rằng Lâm Minh Kiều đánh Tân Giai Linh vì cô ấy vẫn còn tình cảm với anh. Đối với bộ dạng này của anh, tôi đoán cô ấy sẽ không còn quan tâm.”

“Tôi nói cho anh biết, anh may mắn là lần này tôi ra tay, nếu đổi thành người khác Giang thị của anh đã sụp đổ rồi. Dù sao cũng có quá nhiều người không vừa mắt với Tân Giai Linh. Nếu anh có trách thì trách bản thân mù quáng, tìm người chuyên gây họa làm bạn gái, cút ngay ”.

“…”.

Tống Dung Đức tức giận thật.

Không hiểu sao, đồ tạp nham như Giang Bồi Viễn có thể tìm được bạn gái, Lâm Minh Kiều lại có thể thích được. Lâm Minh Kiều cũng là nhà điều chế trẻ triển vọng nhất thế giới.

Các công ty mỹ phẩm hàng đầu thế giới đều ra sức hợp tác với Lâm Minh Kiều.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom