Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 4152: Ông ta vừa dứt lời


"Lần này bổn vương tới đế đô, cũng là vì xin Thần Quân hạ chỉ, để tôi kế thừa vị trí Nguyên Vương, tiện thể đổi Nguyên tộc thành Tù tộc!"

"Còn có một chuyện nữa, con trai Tù Thiên của tôi rất ngưỡng mộ công chúa Linh Nhi, hy vọng Thần Hậu trực tiếp ban hôn cho hai người bọn họI”

Ông ta vừa dứt lời. Toàn trường hoàn toàn tĩnh lặng! Mấy trăm nghìn đôi mắt hoảng sợ nhìn về phía Tù Sư!

Ngay cả Tù Thiên cũng vỗ vỗ đầu gối, chậm rãi đứng lên, khóe miệng mang theo vẻ nghiền ngẫm.

Lục Linh Nhi nghiến răng nghiến lợi!

Ánh mắt của Nghê Hoàng lóe lên, đã sớm nghe nói Tù Sư muốn làm phản, nhưng không ngờ đó là sự thật!

"Ông!" Trong mắt Tiêu Phi Yên bộc phát ra lửa giận kinh người, đang muốn phát tác.

Lão thái giám ở một bên truyền âm: "Thần Hậu, tuyệt đối không thể làm vậy! Hiện tại không phải lúc trở mặt với Tù Sư..."

Tiêu Phi Yên cố gắng đè xuống ý nghĩ giết người! Bà ta khôi phục vẻ bình tĩnh.

"Tù Sư, lẽ nào ông không nghe nói sao? Bổn hậu đã hạ lệnh, hôm nay tỷ võ kén rểi"

"Chỉ cần là người tu võ đủ tuổi trong Thần Quốc Hỗn Độn, tất cả đều có thể tham gia cuộc thi ngày hôm nay! Người chiến thắng mới có thể trở thành vị hôn phu của Linh Nhi!"

"Nếu Tù Sư nói sớm hơn, bổn hậu đã đồng ý rồi!"

"Đáng tiếc, cuộc thi hôm nay là do Thần Quân quyết định, lẽ nào ông muốn 'Thần Quân vì nhà họ Tù mà trở thành một người lật lọng? Hình như ông chưa đủ tư cách đó thì phải?", Tiêu Phi Yên nhếch mép cười lạnh nói.

Nghe được hai chữ Thần Quân, trên mặt Tù Sư hiện lên vẻ kiêng dè!

Đột nhiên.

Giọng nói của Tù Thiên vang lên: "Nếu Thần Hậu đã nói muốn tỷ võ kén rể, vậy thì tỷ vốt"

Anh ta quát to một tiếng: "Ai muốn đánh một trận với Tù Thiên tôi? Mau đứng rat"

Hổ gầm, rồng ngâm! Âm thanh vang vọng trong đại điện!

Những người bị ánh mắt của Tù Thiên đảo qua đều vội vàng cúi đầu, không dám đối mặt với anh ta!

Ngay cả đám người Vũ Văn Phong của Canh tộc, Vũ Trùng Tiêu của Vũ tộc cũng đều im lặng!

"Hahahahal" Tù Thiên cười âm trầm, không e dè nhìn thẳng về phía Tiêu Phi Yên trên long

ỷ: "Thần Hậu, ngài nhìn thấy rồi đấy? Không có ai dám đánh một trận với Tù Thiên tôi!"

"Vậy tôi liền không chiến mà thắng! Xin Thần Hậu tuyên bố hôn sự của tôi và công chúa Linh Nhi!"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4153: Bịch!


'Tên nhóc này lẽ nào là thằng ngu hay sao? Không nhìn rõ tình thế à?

Đây rõ ràng là Tù Sư đang khiêu chiến quyền uy của Thần Quân và Thần Hậu, con mẹ nó, cậu làm cái quái gì lại xen vào?

Đây không phải là tự tìm đường chết hay sao? Tiêu Trấn Quốc âm thầm lắc đầu.

Lúc trước, ông ta còn muốn lôi kéo Dạ Thần gia nhập cùng bọn họ, nhưng bây giờ có vẻ như điều đó đã không cần thiết.

Nụ cười của Tù Thiên đông cứng lại!

Anh ta đột nhiên quay lại, đôi mắt đỏ ngầu, tràn ngập tơ máu, dữ tợn đến đáng sợi

"Thằng ranh, nói như vậy mày muốn khiêu chiến tao phải không?” "Đúng vậy!" Diệp Bắc Minh gật đầu.

Tù Thiên cười âm trầm, bả vai điên cuồng run rẩy: "Hahahahal Tất cả mọi người nghe được chứ? Thằng nhóc này nói muốn khiêu chiến tôi?”

"Hahahaha! Nếu mày muốn chết thì tới đi!"

"Chúng ta sẽ gặp nhau trên võ đài. Tuyệt đối đừng nói là tao bắt nạt mày! Tao muốn tất cả mọi người trên thế giới nhìn thấy Thánh tử của Ma tộc quỳ dưới chân tao như một con chó cầu xin tha thứ!"

Vừa dứt lời.

Tù Thiên dậm chân một cái, lao ra khỏi đại điện Đế Cung như một viên đạn!

Âm! Với một tiếng động chấn động trời đất, anh ta đã đứng vững trên võ đài ở quảng trường bên ngoài đại điện Đế Cung.

"Tù Thiên? Tại sao anh ta lại ở trên võ đài?"

"Có chuyện gì vậy? Chuyện gì đã xảy ra trong đại điện vậy?"

Hàng triệu người tu võ bên ngoài không có tư cách tiến vào đại điện Đế Cung †ỏ vẻ khó hiểu, thấp giọng nghị luận!

Rống!

Một tiếng rồng ngâm vang lên, mọi người kinh ngạc nhìn về phía cửa đại điện Đế Cung.

Chỉ thấy Cửu Điều Hắc Sắc Ma Long cõng theo một thanh niên xông ra, giống nhau mưa rầm gió dữ nện xuống võ đài!

"AI Tại sao lại như vậy..."

Trong nháy mắt nhìn thấy Cửu Điều Hắc Sắc Ma Long, thân thể mềm mại của Nghê Hoàng run lên, che miệng nhỏ thật chặt như nhìn thấy ma!

"Chị Hoàng, chị bị sao vậy?"

Ngoại trừ Lục Linh Nhi, không ai chú ý tới Nghê Hoàng.

Ai đó trong đại điện Đế Cung nhanh chóng lao ra ngoài!

Chỉ nghe một tiếng "bịch" thật lớn, Tù Thiên cảm thấy như có một luồng sức mạnh không thể ngăn cản đang nghiền ép về phía anh ta, cơ thể run lên bần bật, hai chân như nhữn ra!

Bịch!

Đầu gối của anh ta đập mạnh xuống võ đài!

Anh ta vậy mà bị ép tới mức quỳ tại chỗ!

"Á đù...



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4154: Sau khi bị đập mạnh


Bản đồ vũ trụ tinh không vừa mới ngưng tụ đã lập tức tiêu tán! Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, Ảnh Thuấn!

Sau khi đuổi kịp Tù Thiên, Diệp Bắc Minh tóm lấy một bên đùi của anh ta, vung lên rồi ném mạnh xuống đất!

Âm! Ầm! Ầm...

Sau khi bị đập mạnh mấy chục lần, Tù Thiên điên cuồng hộc máu: "AI" Nhiều năm như vậy, có khi nào Tù Thiên từng phải chịu khuất nhục như thế? "Mày đáng chết!"

Cuối cùng Tù Thiên Vô gầm lên một tiếng, một quyền đánh mạnh lên chiếc đùi bị Diệp Bắc Minh tóm lấy!

Phụt!

Máu thịt nổ tung, Tù Thiên vậy mà đánh một cái chân của mình thành sương máu!

"Á đù, người này thật tàn nhãn..." Khóe miệng người tu võ xung quanh võ đài co giật.

Diệp Bắc Minh cũng sửng sốt một chút, anh không ngờ rằng Tù Thiên ác với chính mình như vậy!

Sau khi Tù Thiên đạt được tự do, anh ta nhanh chóng lăn một vòng trên võ đài rồi vội lùi lại trăm mét, gần như đứng ở mép của võ đài.

Một chân bò đứng dậy, một hơi nuốt vào mười mấy viên đan dược, trong cả hai mắt đều là tơ máu: "Nhãi rảnh, mày quả thật rất mạnh, nhưng thật đáng tiếc, trước lực lượng tuyệt đối, mày vẫn phải chết!"

"Tiên huyết, mau cháy lên đi!"

'Tù Thiên gâm nhẹ một tiếng.

Trực tiếp thiêu đốt tinh huyết trong trái tim!

Một giây sau, toàn thân Tù Thiên bị ngọn lửa thiêu đốt, biến thành một người lửa!

"Đại Hoang Tù Thiên Chưởng!" Dứt lời. Toàn bộ bầu trời lóe lên, ban ngày bỗng nhiên rơi vào đêm tối!

Một bức bản đồ vũ trụ tinh không bao phủ trên bầu trời quảng trường, mang theo một luồng hơi thở của sự hủy diệt, đè nặng về phía võ đài!

"Đây chính là Đại Hoang Tù Chưởng của Tù Thiên, có thể vượt cấp giết người sao?"

"Hơi thở thật đáng sợi" "Thánh tử của Ma tộc chết chắc rồi..."

Đồng tử của khán giả xung quanh võ đài điên cuồng co lại, bị khí thế này ép tới mức không thở nổi!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4155: "Con trai!


Cùng lúc đó, bản đồ vũ trụ tinh không đã cách Diệp Bắc Minh chưa đây mười mét, mắt thấy sắp nghiền anh thành một mảnh sương máu!

Ba người Ngô Thao, Vũ Cực tông chủ, lão Hà đều cảm thấy có chút đáng tiếc! Bọn họ không thể tự tay tra tấn tên súc sinh nhỏ này đến chết!

Trong lúc bọn họ đang chờ đợi Diệp Bắc Minh biến thành một mảnh sương máu, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc!

"Gàn Khôn Trấn Ngục Quyền!" Diệp Bắc Minh giơ tay lên. Đấm ra một quyền!

Dứt khoát! Lưu loát!

Hình ảnh ảo của một tòa tháp cổ xuất hiện sau lưng anh, mọi người không thể nhìn rõ hình dáng thực sự của nó, chỉ có một bóng đen rất mơ hồ!

Ầm,ầm!

Tòa tháp cổ đón gió mà lên, như ánh nắng xé rách đêm tối, va chạm mạnh vào bản đồ vũ trụ tinh không!

Một tiếng răng rắc' giòn vang, giống như một chiếc gương thủy tinh đang vỡ vụn!

Bản đồ vũ trụ tinh không nổ tung thành vô số mảnh! "Làm sao có thể như vậy!"

Bốn người Ngô Thao, Vũ Cực tông chủ, lão Hà còn có Bạch Tông Hà đồng thời kinh ngạc hết lên một tiếng!

"Cái gì?"

Tù Sư giật mình!

Tiêu Trấn Quốc, người đã im lặng nãy giờ, cũng sửng sốt! "Tốt... Thật tốt quá..., Nghê Hoàng suýt nữa nhảy lên.

Trên mặt Lục Linh Nhi lộ ra vẻ khó hiểu: "Chị Hoàng, chị nhất định biết cậu ấy phải không?”

Tiêu Phi Yên thở phào nhẹ nhõm, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất: "Tù Sư, xem ra tính toán của ông không thành rồi!"

Sau khi bản đồ vũ trụ tỉnh không bị phá hủy, toàn bộ khí thế lập tức tiêu tán!

Nhưng tất cả những điều này vẫn chưa kết thúc, hình ảnh ảo của tòa tháp cổ đen nhánh kia càng lúc càng lớn, cuối cùng gần như bao phủ toàn bộ bầu trời!

Diệp Bắc Minh đưa tay đè ép: "Giết!" Tòa tháp cổ màu đen nghiền ép mà xuống!

Cơ thể của Tù Thiên chấn động, cảm giác được uy hiếp của cái chết, anh ta gầm lên một tiếng: "Muốn giết tao, nằm mơ đi! Đại Hoang Tù Thiên Chưởng!”

"Đại Hoang Tù Thiên Chưởng!" "Đại Hoang Tù Thiên Chưởng! Đại Hoang Tù Thiên Chưởng!..."

Anh ta lại điên cuồng đốt cháy tinh huyết, một hơi ngưng tụ bảy bức bản đồ vũ trụ tỉnh không!

Đáng tiếc đều không có ngoại lệ, tất cả đều bị hình ảnh ảo của toà tháp cổ ma quái này nghiền nát, nghiền ép về phía đầu của anh ta!

"Không..."

'Tù Thiên cuối cùng cũng luống cuống, tinh huyết thiêu đốt hâu như không còn!

Không còn sức lực để phản kháng, anh ta quay lại nhìn Tù Sư: "Bố, cứu con..."

'Tù Sư cũng phát hiện ra rằng Tù Thiên đã đến giới hạn, tức giận quát: 'Dạ Thần, cậu dừng tay cho tôi!"

Diệp Bắc Minh nheo mắt lại, không có ý định dừng tay! Cổ tay đè mạnh xuống! Ầm,ầm!

Hình ảnh ảo của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục rơi xuống nhanh chóng như sấm sét!

"Cậu... Súc sinh, cậu muốn làm gì!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4156: Chết đi cho tao!


Tốc độ của Tù Sư cực nhanh, giống như sấm sét đâm xuyên bầu trời!

Tất cả mọi người có mặt đều biến sắc, không ngờ Tù Sư bất chấp thân phận ra tay!

“Chết đi cho tao!” Khuôn mặt già của Tù Sư dữ tợn.

Trong phút chốc xuất hiện trước người Diệp Bắc Minh, một cánh tay lớn không hề khách sáo đập xuống!

Hút

Phía sau hiện lên hư ảnh của một con sư tử, hung tàn lao về phía Diệp Bắc MinhI

Diệp Bắc Minh giơ tay tấn công ra một quyền, sử dụng quyền Càn Khôn Trấn Ngục nghênh đón lần nữa!

“Tên phế vật không tự lượng sức mình!” Tù Sư cười lạnh lùng.

Khoảnh khắc hư ảnh sư tử và cái bóng mờ của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chạm vào nhau, thân tháp vốn hư ảo ầm ầm nổ tung!

“Ở trước sư tử Thôn Thiên của tao, tất cả đều là vọng tưởng!”

“Phế vật, mày đến ngày chết Tù Sư cực kỳ điên cuồng, vô cùng thô bạo xông giết đến! Diệp Bắc Minh khế quát một tiếng: “Kiếm Thiên Ma, giết!”

Một thanh ma kiếm cổ xưa xuất hiện trong tay Diệp Bắc Minh, chém ra một đường với tốc độ nhanh nhất!

Xoet!

Kiếm phá đánh phá mở lồng ngực của sư tử Thôn Thiên, nó gào rút một tiếng rồi tiêu tan!

Đôi mắt Tù Sư băng lạnh: “Kiếm Thiên Ma? Không ngờ bát đại thiên ma lại giao vật này cho mày!”

“Tiếc là, mày không xứng có bảo vật này, cầm lại đây đi!”

'Tù Sư quát lớn một tiếng!

Lao người tiến lên, vô cùng thô bạo tóm về phía kiếm Thiên Mal Diệp Bắc Minh hội tụ ma khí trong cơ thể, chém ngang một kiếm ra!

“Phập” một tiếng vang lên, kiếm này đập lên lòng bàn tay của Tù Sư lại chỉ để lại một đường vết màu trắng, vốn không thể làm ông ta bị thương!

“Làm sao có thể?” Diệp Bắc Minh kinh ngạc.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4157: Các vị


Kiếm Thiên Ma choang một tiếng, nửa thân kiếm cắm vào võ đài khẽ rung lên! Tù Sư bước ra một bước, lúc chuẩn bị giết Diệp Bắc Minh!

“Dừng tay!”

Tiêu Phi Yên khẽ quát một tiếng, lại chủ động xông lên võ đài, chặn trước người Diệp Bắc Minh.

“Đáng ghét! Không thể sử dụng kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, nếu không cho dù không đánh lại được Tù Sư cũng sẽ không thể nào nhếch nhác như vậy!"

Nhân cơ hội dừng nghỉ, Diệp Bắc Minh lau sạch máu nơi khóe miệng, lấy ra mấy viên đan dược nuốt xuống.

Giọng của Tiêu Phi Yên vang lên: “Tù Sư, trên võ đài sống chết có số, ông đang coi thường uy nghiêm của Thần Quân sao?”

“Ha ha hai”

Tù Sư ngửa cổ lên trời cười lớn: “Thần Quân? Lục Thiên Thần đã chết lâu rồi, còn có uy nghiêm gì?”

Lời vừa được nói ra, toàn hiện trường chấn kinh! “Cái gì? Thần Quân chết rồi?” “Làm sao có thể..”

“Nếu Thần Quân chưa chết, Tù Sư làm sao có thể hống hách như vậy! Chẳng lẽ Thần Quân thực sự đã qua đời ư?”

Cả quảng trường đế cung hoàn toàn sôi sục! Có người kinh ngạc!

Có người chấn kinh!

Có người ngạc nhiên!

Có người hiểu ra!

Trong con mắt của một số người tông môn hàng đầu bùng phát ra một luồng hào quang quỷ dị!

Đám người Vũ Văn Phong, Vũ Xung Tiêu, thánh nữ Tân tộc đều kinh ngạc!

Đám người Ngô Thao, Võ Cực Tông, lão Hà, Tiêu Trấn Quốc quan sát kỹ vẻ mặt của Tiêu Phi Yên, muốn nhìn ra điều gì đó!

Tiêu Phi Yên quát nói: “Tù Sư, ông dám ăn nói bừa bãi, ông muốn chết hả?” “Cút!”

Tù Sư vô cùng bá đạo, tát một cái qual

Phụt!

Tiêu Phi Yên phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp ngã xuống một cách thê thảm từ trên võ đài xuống!

Một lão thái giám xông lên, quát lớn với vẻ mặt đầy tức giận: “Tù Sư, ông dám ra tay với Thần Hậu? Ông muốn tạo phản hả?”

“Đúng thế, Tù Sư tôi, hôm nay, sẽ làm phản!”

Tù Sư cười ngạo mạn, khí bá vương ầm ầm bùng phát! Nhìn xung quanh!

“Lục Thiên Thần đã chết!”

“Nếu không với tính cách của kẻ này, chúng ta ức hiếp người phụ nữ của ông ta, ông ta sớm đã chạy ra rồi!”

“Các vị, còn đợi cái gì nữa?”

Vừa dứt lời.

Ngô Thao xông lên đầu tiên: “Điện Huyết Nguyệt còn đợi cái gì? Ra đi!” Soạt! Soạt! Soạt...

Hàng chục bóng hình xông ra từ trong đám người vây xem, khí tức khủng bố bùng phát, lập tức bao vây cả võ đài!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4158: Thái sư


“Ông ta không ngờ sẽ bị phản bội chứ?” Tiêu Phi Yên tuyệt vọng!

“Thái sư, ông còn đợi cái gì?, Bạch Tông Hà quay đầu nhìn sang Tiêu Trấn Quốc.

Đôi mắt Tiêu Phi Yên lạnh như băng: “Nói đi, ông đã lên kế hoạch bao nhiêu năm rồi?”

Tiêu Trấn Quốc thản nhiên cười: “Bắt đầu từ ngày tôi đoán Lục Thiên Thần đã chết, tôi đã lên kế hoạch rồi”.

“Em gái ngoan, chỉ cần cô tuyên bố Lục Thiên Thần đã chết, và truyền hoàng vị cho tôi!”

“Tôi bảo đảm phong cô là Tiêu Vương, cô và Linh Nhi sẽ không gặp nguy hiểm!”

“Lòng lang dạ sói, ông nằm mơ đi!” Tiêu Phi Yên cắn chặt răng.

Tiêu Trấn Quốc thở dài một tiếng, đôi mắt vô cùng băng lạnh: “Vậy thì không còn gì để nói nữa, người đầu, tiễn bà ta lên đường!”

“Còn cả tên nhóc đó, cùng giết luôn!” “RõI”

Tất cả mọi người cùng ra tay, trên cả quảng trường tràn ngập khí tiêu sát khủng bố!

Phần lớn số người đều xông về phía Tiêu Phi Yên!

Đôi mắt Ba người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, lão Hà đầy máu, trực tiếp khóa chặt Diệp Bắc Minh: “Tên súc sinh, trả lại mạng của con trai tao đây!”

Vừa dứt lời. Ba luồng sức mạnh khủng bố ập đến!

Diệp Bắc Minh cầm chặt kiếm Thiên Ma chém ra một đường, chín con ma long màu đen phía sau xông ra!

“Phập' một tiếng, khoảnh khắc ba người và kiếm khí tiếp xúc với nhau lại bị đánh lùi lại!

“Súc sinh, mày chỉ dựa vào thanh kiếm này có tác dụng không?” Ba người tiếp tục xông đến.

Diệp Bắc Minh khế quát một tiếng: “Hoa tộc!”

Lời vừa được nói ra, ba người thộn ra!

Lão Hà mau chóng lùi lại, rõ ràng ông ta bị dọa sợi

Liền sau đó.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4159: Sắc mặt trắng bệch


Toàn bộ ngã xuống!

Trong lúc điện Huyết Nguyệt và trưởng lão Võ Cực Tông bao vây về phía Tiêu Phi Yên, ở bên khác.

“Các người muốn làm gì? Cút ra!”

Nghê Hoàng đầy tức giận, chặn trước người Lục Linh Nhi.

Mười mấy thanh niên cười xấu xa, trong mắt toát ra hào quang như con sói đói: “Khà khà khà, đây chính là công chúa Linh Nhi được gọi là đệ nhất mỹ nhân Thần Quốc sao?”

“Được hàng ngàn người yêu mến, đúng là quá hoàn hảo!”

“Các anh em, hôm nay chúng ta thay nhau làm phò mã, thế nào?”

“Được, ha ha haI”, một tràng cười vang lên.

Mười mấy người trực tiếp lao đến, bao vây hai người Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi!

Lúc này, Diệp Bắc Minh cũng rơi vào cảnh nguy hiểm, đúng lúc anh chuẩn bị sử dụng kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Một giọng nói uy nghiêm vang lên từ sâu trong đế cung: “Tù Sư, Tiêu Trấn Quốc, các ông dám làm phản thật hả?”

“Thần Quân...” Tù Sư sợ đến run rẩy!

Tiêu Trấn Quốc càng nhìn sang sâu trong đế cung với vẻ mặt kinh sợ, đồng tử co mạnh lại: “Làm sao có thể... ông... Lục Thiên Thần, ông chưa chết?”

Đám người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, Bạch Tông Hà, lão Hà cứng đờ người tại chỗ!

Không ngừng run rẩy!

“Thần Quân chưa chết.. Thần Quân chưa chết!” Mấy người sắp òa khóc.

Nỗi sợ hãi từ tận trong lòng!

Hàng triệu võ giả có mặt, người nào cũng kinh hãi tuyệt vọng, sợ đến mức trái †ìm gần như muốn nổ tung, nhìn vào sâu đế cung!

Diệp Bắc Minh cũng đầy kinh ngạc: 'Chẳng lẽ Thần Quân Hỗn Độn Lục Thiên 'Thần còn sống thật?”

Liền sau đó. “Quỳ xuống!”

Lúc này, trời đất biến sắc!

Lục Thiên Thần dường như là vua duy nhất của cả thế giới này! Thụp! Thụp! Thụp...

Tất cả mọi người có mặt quỳ xuống đất giống như gặt lúa, kể cả Tù Sư và Tiêu Trấn Quốc cũng khong lưng khuụy gối, chậm rãi quỳ xuống theo bản năng!

Sắc mặt trắng bệch, có thể khế run lên!

Tiêu Phi Yên thấy vậy, mau chóng chạy đến trước người Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng: “Chúng ta đi thôi!”

Hai người chạy vào sâu trong đế vung với tốc độ cực nhanh! “Không đúng!”

'Tù Sư bỗng phản ứng lại, ông ta quát một tiếng: “Với tính cách của Lục Thiên Thần, nếu không ta chưa chết thì sớm đã ra giết người rồi!”

“Chắc chắn sẽ không thể hiện uy áp, cho chúng ta cơ hội quỳ xuống!” “Có vấn đề!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4160: Ai đang ở đó?


“Mẫu hậu!”

Lục Linh Nhi đỏ bừng đôi mắt, ánh mắt vẫn cực kỳ kiên nghị: “Họ nói đều là thật sao? Phụ hoàn đã qua đời thật rồi sao?”

Sắc mặt Tiêu Phi Yên trắng bệch, nhả ra một chữ: “Đúng thết”

Lục Linh Nhi trào nước mắt, ngồi xuống đất ôm đầu gối òa khóc hu hu! Nghê Hoàng đang định an ủi.

Bỗng nhiên.

“Ai đang ở đó? Ra đi!”

Tiêu Phi Yên khẽ quát một tiếng.

Một bóng người đi ra từ góc rẽ, sắc mặt vô cùng lạnh lùng!

“Là cậu!”

Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Bắc Minh, Tiêu Phi Yên hơi buông lỏng cảnh giác: “Sao cậu vẫn chưa đi?”

“Vẫn chưa đi? Là vẫn chưa chết chứ!”, Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng một tiếng: “Bà cảm thấy với tình hình bên ngoài, cả đế cung đều bị phong tỏa, tôi có đi nổi không?”

Trong lòng anh rất tức giận! Người phụ nữ này chắc chắn đang gài bẫy anh! Tiêu Phi Yên lắc đầu: “Bây giờ tôi không có thời gian đôi co với cậu!”

“Nếu tất cả thuận lợi, đúng là phải tiến hành theo kế hoạch của tôi”.

“Duy nhất tôi không ngờ đến là, Tù Sư và Tiêu Trấn Quốc thực sự dám làm phản nhanh như vậy!”

Diệp Bắc Minh cất giọng lạnh lùng: “Chuyện của bà không liên quan đến tôi, thực hiện hai điều kiện mà bà hứa với tôi đi!”

“Thứ nhất, giao Hắc Long Lệnh ra!”

“Thứ hai, nói cho tôi biết vị trí tổ địa Hoa tộc!”

Tiêu Phi Yên cười lạnh lùng một tiếng.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4161: Cậu ta?


Nghê Hoàng vội lắc đầu: “Đừng! Cô ấy là... hai người...”

Muốn nói lại ngừng!

Tiêu Phi Yên thấy Diệp Bắc Minh thực sự nổi lên sát tâm, liền ném ra một vật về phía Diệp Bắc Minh!

“Cầm lấy!” Diệp Bắc Minh nhận lấy xem, chính là Hắc Long Lệnh thứ ba! Diệp Bắc Minh thu hồi kiếm Thiên Ma: “Tổ địa Hoa tộc ở đâu?”

Tiêu Phi Yên cười lạnh lùng một tiếng: “Ha ha, nói với cậu cũng vô dụng, cả đời này cậu cũng không có cơ hội tiến vào tổ địa Hoa tộc đâu!”

“Wì tổ địa Hoa tộc ở ngay dưới đế cung, cậu cần phải có ba tấm Hắc Long Lệnh mới có thể mở được tổ địa Hoa tộc!”

“Hơn nữa, phải dùng máu tươi của người Hoa tộc để hiến tế!”

“Thứ nhất, trong tay cậu không có đủ Hắc Long Lệnh!”

“Thứ hai, trong cơ thể cậu không có huyết mạch của Hoa tộc!”

“Thứ ba, cho dù gom đủ Hắc Long Lệnh, sau này tìm được một người có huyết mạch Hoa tộc, thì nơi này sớm đã bị Tù Sư và Tiêu Trấn Quốc chiếm lĩnh rồi!"

“Cậu cảm thấy một mình cậu có thể giết vào không?”

Tiêu Phi Yên cười lạnh lùng!

Bà ta cho rằng mình đã ăn chắc Diệp Bắc Minh!

Còn chủ động nhường ra một con đường, chỉ vào cánh cửa phía sau: “Từ đây đi vào, có thể thông đến cấm địa Hoa tộc!”

“Nếu cậu có giỏi, thì cứ việc đi vào!” Diệp Bắc Minh khế động trong lòng! Không để ý đến Tiêu Phi Yên nữa, bước một bước qua ba người!

“Tên nhóc này, chẳng lẽ thực sự muốn mở tổ địa Hoa tộc ư? Đùa gì vậy?”, Tiêu Phi Yên sầm mặt.

Bà ta nhìn xung quanh, hít sâu một hơi: “Nghê Hoàng, chốc nữa tôi sẽ ra ngoài thu hút sự chú ý của họ, cô đưa Linh Nhi đi trước!”

“Mẫu hậu, con không đi, dù có chết con cũng muốn chết cùng mẹ!”, Lục Linh Nhi kiên định lắc đầu.

“Con!”

Tiêu Phi Yên tức đến bốc hỏa: “Càn quấy! Chẳng lế con muốn mẫu hậu chết vô ích sao?”

“Con phải đi!” “Không, con không đi!", Lục Linh Nhi đỏ bừng đôi mắt. Nghe hai người tranh cãi, Nghê Hoàng cau chặt mày.

Bỗng nhiên, cô ta nhìn về hướng thông đến cấm địa Hoa tộc: “Thần Hậu, hay là chúng ta đi theo anh Diệp xem sao?”

“Cậu ta?”

Tiêu Phi Yên cười coi thường: “Không phải cô nghĩ cậu ta mở thể mở được tổ địa Hoa tộc thật chứ?”

Nghê Hoàng do dự một lúc, từ lúc cô tanhifn thấy chín con ma long màu đen thì đã chắc chắn Dạ Thần chính là Diệp Bắc Minh!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4162: Cùng lúc đó


Tay trái rạch một đường lên kiếm Thiên Ma, giọt máu tươi tí tách rơi lên tế đàn!

Tiêu Phi Yên bị chọc tức đến bật cười: “Dạ Thần, tôi biết cậu không cam tâm, nhưng tế đàn này cần máu Hoa tộc mới có thể mở được!”

“Một người Ma tộc như cậu, trong cơ thể chảy dòng máu Ma tộc, cậu nghĩ

cậu... VùI Máu tươi nhỏ lên tế đàn, hội tụ lại với nhau qua đường rãnh!

Cả tế đàn rung lên, một luồng sức mạnh giữa trời đất điên cuồng tập trung đến, long mạch phía dưới cả đế cung nghe tiếng mà chấn động!

Cùng lúc đó.

Tù Sư kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn vào sâu trong đế cung: “Đây là... khí tức của tổ địa Hoa tộc, chẳng lẽ truyền thuyết là thật ư?”

“Tổ địa Hoa tộc thực sự nằm ngay dưới đế cung? Không ổn!” “Maul Mau, mau đuổi theo đi ngăn chặn họ cho tôi!” Tù Sư gào lên như phát điên!

Dưới tế đàn màu đen.

Tiêu Phi Yên kinh ngạc há hốc miệng, đồng tử không ngừng co lại: “Cậu... trong cơ thể cậu chảy dòng máu Hoa tộc ư?”

“Làm sao có thể! Trên người cậu rõ ràng là khí tức huyết mạch của Hoa tộc mài”

“Đợi đã, cậu đồng thời có dòng máu của Hoa tộc và Ma tộc?” Tiêu Phi Yên hoàn toàn kinh hãi! Sau đó.

Bà ta lại lắc đầu: “Cho dù trong cơ thể cậu có huyết mạch Hoa tộc, không có ba tấm Hắc Long Lệnh...”

Còn chưa nói hết câu!

Diệp Bắc Minh giơ tay!

Ba tấm Hắc Long Lệnh hiện lên trong lòng bàn tay anh! “Cậu... làm sao có thể”, Tiêu Phi Yên thộn người.

Một cảnh không thể tin nổi xảy ral

Phù điêu hắc long trên ba tấm Hắc Long Lệnh, lúc này lại như sống dậy, mau chóng bay lượn trong không trung!

Những chỗ đi qua để lại từng đạo phù văn không gian! Sau đó. Âm ầm!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4163: Những người còn lại kinh hãi lùi lại!


Còn mình lại chặn phía trước tế đàn: “Dạ Thần, coi như tôi cầu xin cậu, chăm

sóc tốt cho con gái tôi...

“Mẫu hậu!” Lục Linh Nhi kêu thảm một tiếng.

Hàng trăm người xông lên, Tiêu Phi Yên vốn không thể ngăn được, bị bắt tại

chỗ. Lục Linh Nhi muốn xông lên cứu người. Diệp Bắc Minh cau mày, tung một đòn đánh ngất Lục Linh Nhi. “Chăm sóc cô ta!” Nghê Hoàng lập tức tiến lên đỡ lấy Lục Linh Nhi! Soạt! Ảnh Thuấn!

Diệp Bắc Minh bước một bước xông vào đám đông, chém lướt ngang kiếm Thiên Ma trng tay, bảy tám võ giả hóa thành sương máu tại chỗ!

Xông đến trước người Tiêu Phi Yên, định đưa bà ta đi!” “Muốn cứu người? Nằm mơ đi!”

Bóng người của Tù Sư vụt lên, phía sau lưng hiện lên một hình ảnh sư tử nghiền áp đến, lập tức xuất hiện phía trước cơ thể Diệp Bắc Minh!

Vô cùng thô bạo tấn công ra một quyền: “Nhóc con, mày đi chết đi!” Choang!

Kiếm Thiên Ma chặn phía trước, phát ra một tiếng vang lớn, uy lực sót lại trực tiếp đánh bay Diệp Bắc Minh rơi lên tế đàn!

Hàng trăm võ giả khác đã xông lên tế đàn, bao vây tấn công ba người!

Diệp Bắc Minh nắm chặt kiếm Thiên Ma, tất cả sức mạnh trong cơ thể lập tức bùng phát!

“Cửu Tiêu, Đồ Long!”

Một con huyết long xông ra, đập mạnh vào dámđông, gần một phần ba số võ giả bị con huyết long giằng xé tại chỗ!

Những người còn lại kinh hãi lùi lại!

Diệp Bắc Minh lùi đến trước người Nghê Hoàng, ôm lấy vòng eo nhỏ của cô ta: “Chúng ta đi!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4164: Dùng lực giơ bà ta lên!


Bàn tay thô bạo bóp chặt cổ của Tiêu Phi Yên!

Dùng lực giơ bà ta lên!

Một cảm giác khó thở truyền đến!

“Ha ha!”

Tiêu Phi Yên cười khinh thường: “Ông giết tôi đi, tôi sẽ không nói đâu!”

“Bà tưởng bản vương không dám sao?”, đôi mắt của Tù Sư đỏ bừng, lúc chuẩn bị bóp nát cổ của Tiêu Phi Yên.

“Đợi đãi!” Tiêu Trấn Quốc sầm mặt đi đến: “Ông không thể giết bà ta!”

Tù Sư lướt nhìn ông ta một cái, cười lạnh lùng nói: “Làm sao? Không ngờ giết em gái hả?”

Tiêu Trấn Quốc phì cười một tiếng: “Chúng ta cùng tạo phản, nếu bà ta không hạ chiếu thư nhường vị, người thiên hạ sẽ nhìn nhận chúng ta thế nào?”

“Tù Sư, nếu ông cảm thấy sau khi giết bà ta, thì có thể danh chính ngôn thuận đổi Nguyên tộc thành Tù tộc! Thì coi như tôi chưa nói gì!”

Tù Sư chậm rãi buông tay: “Ông nói xem phải làm thế nào?”

“Khụ khu...”

Tiêu Phi Yên trượt ngã xuống đất, ho khan dữ dội vài tiếng.

“Giữ cái mạng ba ta lại, làm theo kế hoạch để tôi đăng cơ! Đương nhiên trấẫm sẽ hạ lệnh phong Tù tộc thành vương tộc!”, Tiêu Trấn Quốc lạnh lùng nhìn Tiêu

Phi Yên!

Giọng lạnh lùng lại vang lên: “Theo tôi biết, tổ địa Hoa tộc cần ba tấm Häc Long Lệnh!”

“Và còn cả máu tươi của người Hoa tộc, mới có thể mở ral”

“Linh Nhi là con gái của Lục Thiên Thần, trong cơ thể cô ta không thể chảy dòng máu của Hoa tộc!”

“Nghê Hoàng là huyết mạch Mị tộc, mỗi một người Mi tộc khi đến tuổi thành niên đều sẽ tiến hành kiểm tra huyết mạch, nếu là cô ta thì đã bị Mị tộc phát hiện lâu rồi!"

“Chỉ còn lại Dạ Thần đó...”

Nói đến đây.

Sắc mặt của Tiêu Trấn Quốc biến ảo bất đinh!

Tù Sư hơi ngạc nhiên: “Không phải chứ? Trong cơ thể tên nhóc đó có ma huyết sôi sục!”

“Lúc tôi giao đấu với hắn, có thể chắc chắn trăm phần trăm, tuyệt đối là khí tức của Ma tộc!”

Tiêu Trấn Quốc suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên cười: “Đây là chính là điểm thú vị"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4165: Hoàng tỷ tỷ


Điều khiến người ta kinh ngạc là dưới đất có thể nhìn thấy dược liệu ở mọi chỗ!

Vô số dược liệu!

Một cây bất kỳ cũng to bằng cánh tay em bé, mọc hoang dại bên đường, trong khe đá!

Thậm chí dưới chân Nghê Hoàng cũng có mấy cây dược liệu khí tức khủng bối

Diệp Bắc Minh ngắm nhìn xung quanh: “Nơi này đã bị bỏ hoang rất lâu rồi, cho nên mới khiến các giống cây dược liệu này sinh sôi nảy nở không hạn chết

“Huyết ô thảo, theo như ghi chếp trong Thần Nông Bách Thảo Kinh, vật này đã tuyệt chủng lâu rồi!”

Khẽ động trong lòng.

Diệp Bắc Minh mau chóng xông ra.

Đi xung quanh một vòng!

“Âm Long Thảo, Bách Lý Hoa, quả tuyệt thiên, cỏ râu rồng vàng...”

Diệp Bắc Minh cứng đờ người: “Vãi! Đều là dược liệu trước thời thượng cổ!” “Ở bên ngoài, những dược liệu này đều đã bị tuyệt chủng lâu rồi!” “Thật không ngờ tổ địa Hoa tộc lại toàn là những vật quý giá như này!” Đột nhiên.

Một ý nghĩ lướt qua trong đầu!

Lúc ở Mị Cảnh, anh có được một phương thuốc Kim Tủy Đan thượng cổ!

Tiếc là trên ghi chép đều là dược liệu thời thượng cổ, Diệp Bắc Minh cũng không quan tâm!

Nay ở tổ địa Hoa tộc đều là những dược liệu từ thời thượng cổ để lại, nói không chừng có thể thu thập!

“Cô chăm sóc cô ta, tôi đi xung quanh xem saol” Diệp Bắc Minh ném lại một câu. Mau chóng lao đi!

Chỉ mất khoảng nửa canh giờ, Diệp Bắc Minh đã gom đủ tất cả dược liệu cần thiết để luyện Kim Tủy Đan!

Lúc anh về đến bên cạnh Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi đã tỉnh lại, cứ hét đòi đi cứu Tiêu Phi Yên!

“Mẫu hậu, đám người đó bắt được mẫu hậu của muội nhất định sẽ giết bà ấy

“Hoàng tỷ tỷ, muội cầu xin tỷ, cho muội đi cứu bà ấy đi!”

Sắc mặt Nghê Hoàng nghiêm trọng: “Không được, Thần Hậu bảo tỷ bảo vệ muội!”

“Với thực lực của chúng ta, bây giờ ra mà ngoài chắc chắn là nộp mạng!”

Lục Linh Nhi nước mắt lưng tròng, quỳ thụp xuống đất: “Hoàng tỷ tỷ, phụ hoàng đã chết, muội không thể không có mẫu hậu!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4166: Tôi chỉ muốn tên súc sinh đó chết!


Trên tế đàn, một chiếc bàn, hai chiếc ghế.

Hai người Ngô Thao và tông chủ Võ Cực Tông đều bực bội uống rượu, ca thán: “Mẹ kiếp! Lại để hai chúng ta làm khổ sai như này!”

“Nói thế nào chúng ta cũng có công lao đấy? Nếu không phải chúng ta phong tỏa đế cung trước!”

“Tiêu Trấn Quốc, ông ta dễ dàng kiểm soát được cả đế đô thế sao? Bây giờ tốt rồi, ông ta chiếu cáo thiên hạ bảy ngày sau cử hành đại lễ đăng cơ”

“Chúng ta lại canh gác tế đàn nát này, Dạ Thần cũng không phải kẻ ngốc!” “Làm sao có thể từ tổ địa Hoa tộc đi ra vào lúc này chứ!”

Vừa phàn nàn.

Ngô Thao vừa hằm hằm rót một ly rượu!

Đôi mắt của tông chủ Võ Cực Tông đỏ bừng: “Tôi chỉ muốn tên súc sinh đó chết!”

“Thằng con trai nuôi dưỡng hơn trăm năm của tôi, vốn còn có chút hy vọng, bây giờ lại chết như vậy!”

“Nếu Dạ Thần xuất hiện trước mặt lão phu, tôi sẽ lột sống hắn!

Đột nhiên.

Không gian phía trước dao động!

Vù!

Một cánh cửa trời khổng lồ mở ra!

Ba người Diệp Bắc Minh, Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi xuất hiện trước mắt!

Hai người Ngô Thao và tông chủ Võ Cực Tông ngẩn người, đặt chén rượu xuống dụi mắt thật mạnh!

“Lão Ngô, không phải chúng ta uống nhiều rồi chứ? Cánh cửa trời này lại mở rồi?”, tông chủ Võ Cực Tông lẩm bẩm một câu.

Ngô Thao lắc đầu: “Mẹ ơi, uống nhiều quá, ảo giác luôn Lúc này.

Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên từ bên khác của cửa trời: “Nhìn thấy rồi chứ, cô muốn ra ngoài, bây giờ lập tức đi ra, tôi không ngăn cô!”

Lục Linh Nhi hoàn toàn trố mắt.

Cô ấy nằm mơ cũng không ngờ, Diệp Bắc Minh lại thực sự mở lại được tổ địa Hoa tộc!

Bên ngoài, mười mấy đôi mắt nhìn qua. Soạt! Soạt! Soạt... Mấy chục bóng hình lập tức xông lên tế đàn!

Hai người Ngô Thao và tông chủ Võ Cực Tông giật mình, tức giận quát một tiếng: “Vãi! Đây là thật! Ttổ địa Hoa tộc mở ra rồi!”

“Xôn lên, giết vào cho tôi!” Hai người nhảy vọt lên.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4167: Đúng thế!


Chỉ có giữ tính mạng, mới có cơ hội báo thù cho mẫu hậu!

Đúng lúc này, trái tim của Diệp Bắc Minh đập điên cuồng một hồi, máu trong người gần như sôi sục!

Lúc này. 'Trên không trung nghĩa địa Hỗn Độn trong cơ thể anh! Mây đen giăng kín, sấm sét ầm ầm!

Ngoại trừ bia mộ của hai vị sư phụ Long Đế và Tuyệt Đại Thần Chủ, bia mộ của chín mươi chín sư phụ còn lại gần như đều sán lên, không ngưng kêu!

Diệp Bắc Minh kinh ngạc, thi sư phụ, mọi người làm sao vậy?”

n hồn tiến vào trong huyệt mộ Hỗn Độn: “Các vị

Vù! Vù! Vù...

Chín mươi chín bóng hình cùng xông ra.

Hư ảnh của chín mươi chín vị sư phụ như cha đỡ đầu, Dược Vương Quỷ Cốc, Độc Cô Vũ Vân, Vua tàn sát, Kiếm Chủ Bất Diệt, Đan Đế Bất Hủ, Thiên Thần Điện Chủ, Thánh Hoàng Độc Đế, Long Huyết Chiến Thần... hiện lên!

Mỗi người đều lộ vẻ kích động!

“Cảm giác thân quen quá...”

“Chúng ta, hình như về nhà rồi...”

“Nhà... đúng, chính là cảm giác về nhà...

Thần hồn của chín mươi chín vị sư phụ dao động dữ dội!

Đan Đế Bất Hủ nhìn sang Diệp Bắc Minh, vội vàng hỏi: “Minh Nhi, bây giờ con đang ở đâu? Tại sao chúng ta cảm thấy thân thiết như vậy?”

Diệp Bắc Minh cười lên tiếng: “Bất Hủ sư phụ, đồ nhi đã tiến vào Đại Lục Hỗn Độn!”

“Lúc này, đang ở trong tổ địa Hoa tộc phía dưới đế cung Hỗn Độn!” “Tổ địa Hoa tộc!”

“Minh Nhi, con nói thật không?”

“Con đã tiến vào tổ địa Hoa tộc ư?”

Chín mươi chín vị sư phụ vô cùng kích động, chín mươ chín đôi mắt đều dõi theo Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đúng thế!”

“Ông trời ơi, đời này chúng tôi lại có thể được về nhà ư?” “Ha ha ha! Ông trời có mắt, Hoa tộc ta trở về rồi!”

“Hu hu hu...”

Chín mươi chín vị sư phụ kích động đến òa khóc lớn!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4168: Không biết


“Thế con có biết, tám vương tộc lớn đến từ đâu không?”, cha đỡ đầu hỏi lại một câu.

Diệp Bắc Minh hơi nghi hoặc: “Theo thông tin con được biết, sau khi Lục. 'Thiên Thần và tám vương tộc xây dựng Thần Quốc Hỗn Độn”.

“Không biết vì nguyên nhân gì, Hoa tộc bị vu hại mưu phản, cuối cùng bị diệt tộc”.

“Huyết mạch Hoa tộc bị truy giết, cuối cùng trốn đến thế giới cấp thấp nhất lánh nạn, các vị sư phụ cũng trải qua rất nhiều lần luân hồi tránh truy giết...”

“Con chỉ biết một, mà không biết hai!”, cha đỡ đầu ngưng trọng lắc đầu.

“Chín mươi chín người chúng ta đã hồi phục trí nhớ, chắc con cũng biết thân phận của chúng ta!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Nếu đồ nhi không đoán nhầm, các vị sư phụ đều là đại năng thượng cổ phải không?”

“Đúng thết” Chín mươi chín vị sư phụ cùng gật đầu.

Vua tàn sát lên tiếng: “Thực lực của chúng ta, ban đầu đã là hàng đầu nhất đại lục Hỗn Độn!”

“Kể cả Lục Thiên Thần, thực lực của ông ta cũng xấp xỉ với chúng †a”.

Diệp Bắc Minh ngẩn người, hít khí lạnh: “Sát sư phụ, thực lực của mọi và Lục Thiên Thần gần như nhau ư?”

“Vậy thực lực của Hoa Vương, chẳng phải là mạnh hơn ư?” Nghe thấy hai chữ Hoa Vương.

Độc Cô Vũ Vân liền tỏ vẻ ngưỡng mộ: “Hoa Vương vô địch thiên hạ, kể cả là Lục Thiên Thần cũng không phải là đối thủ của ông ấy!”

“Không có sự hỗ trợ của Hoa tộc, nhà họ Lục không thể nào thành lập Thần Quốc Hỗn Độn!”

Nghe thấy lời này, trong lòng Diệp Bắc Minh vụt lên cơn lửa giận: “Độc Cô sư phụ, Hoa tộc chúng ta đã giúp nhà họ Lục nhiều như vậy!”

“Nhưng tại sao nhà họ Lục còn muốn hại chúng ta? Cả Hoa tộc bị diệt tộc, chỉ còn lại số ít huyết mạch kéo dài hơi tàn!”

“Ông ta còn biến hai chữ Hoa tộc thành cấm ky, đại lục Hỗn Độn chỉ cần có người nhắc đến Hoa tộc thì sẽ dẫn đến sấm sét giáng xuống, loại người này đúng là lòng lang dạ sói!”

Chín mươi chín vị sư phụ đều trầm mặc!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4169: Là ai?


“Đồ nhi có thể đi đến ngày hôm nay, đến thẳng Thần Quốc Hỗn Độn cũng có tư cách biết tất cả!”

Chín mươi chín vị sư phụ trao đổi ánh mắt với nhau. Cuối cùng không hẹn mà cùng gật đầu!

Cha đỡ đầu hít khí lạnh: “Tất cả phải nói từ đầu, một kỷ nguyên trước, bát vương phát hiện ra đại lục Hỗn Độn!”

“Liền đưa người trong tộc di dời đến đó, tám vương tộc cùng bắt tay xây dựng pháp tắc trật tự của Thần Quốc Hỗn Độn, Thần Quốc Hỗn Độn mở ra kỷ nguyên mới!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đương nhiên, con đã nghe nói những việc này”.

“Nhưng việc này có liên quan gì đến Lục Thiên Thần? Cuối cùng Hoa tộc vẫn thực sự bị tiêu diệt mài”

Cha đỡ đầu tiếp tục nói: “Con đoán tám vương tộc chúng ta đến từ đâu?” Diệp Bắc Minh ngẩn người, anh lại chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Nhất thời trầm mặc, không biết trả lời thế nào!

Cha đỡ đầu thấy vậy: “Vậy sư phụ đổi cách hỏi người nhà của mình đến nơi khác sinh sống không?”

iệu con có bỗng nhiên dẫn

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Bình thường thì sẽ không, trừ phi có lý do bất đắc dĩ!” “Đúng thế!”

Cha đỡ đầu gật đầu: “Tám vương tộc có lý do bất đắc dĩ phải rời khỏi thế giới Nguyên Bản, năm đó đại lục Hỗn Độn không một bóng người”.

“Tám tộc chúng ta phát hiện nơi này, liền vui mừng một thời gian, dù sao nơi này cũng là nơi gần thế giới Bản Nguyên nhất!”

“Hơn nữa có khí Hỗn Độn làm màn chắn, có lẽ họ sẽ không phát hiện ra chúng ta mới đúng!”

Diệp Bắc Minh khế động trong lòng: “Họ? Là ai?”

Cha đỡ đầu thở dài nặng nề, nhìn Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt phức tạp: “Minh Nhi, không phải sư phụ không muốn nói với con!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4170: Diệp Bắc Minh hơi thất vọng!


Diệp Bắc Minh hơi thất vọng!

Dường như có người nói với anh, dưới gối đàn ông có vàng! Đột nhiên.

Có một ngày cả người tự quỳ xuống!

Diệp Bắc Minh không thể chấp nhận!

Cha đỡ đầu trầm mặc.

Vua tàn sát cất giọng khàn khàn: “Minh Nhi, những người đó mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng! Kiểu tuyệt vọng khó thở!”

“Nếu vi sư nói với con, ban đầu có tổng cộng ba thanh niên từ thế giới Bản Nguyên đến!”

“Người đầu tiên dẫn đầu, trông khoảng hai mươi tuổi”.

“Hai người còn lại, trông khoảng mười bốn mười năm tuổi, là tùy tùng của người thanh niên kia”.

“Người thanh niên dẫn đầu không ra tay, mà cho hai tùy tùng ra tay đã khiến Hoa Vương chết trận, còn hơn một trăm đại năng chúng tôi bị một tên tùy tùng khác truy giết hơn một tháng, tất cả đều bỏ mạng!”

“Minh Nhi, nhớ kỹ, là không có ai sống sót!”

“Toàn! Bộ! Bỏ! Mạng!”

Ngeh thấy lời này.

Diệp Bắc Minh liền chấn kinh, đôi mắt mở thật to không dám tin: “Làm sao có

thể!” “Một thiếu niên mười mấy tuổi đã có thể giết hơn một trăm đại năng?”

Kiếm Chủ Bất Diệt cười khổ một tiếng: “Không thể tưởng tượng nổi đúng không?”

“Thiếu niên đó búng ngón tay một cái, liền tỏa ra vạn đạo kiếm khít” “Thậm chí Kiếm Chủ Bất Diệt ta cũng không đỡ nổi một phần trăm kiếm khít”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4171: Trực tiếp từ chối!


Cha đỡ đầu nói lời dọa người: “Đương nhiên là vì tòa tháp trong tay con!”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục?”

Cha đỡ đầu gật đầu: “Vật này là Hoa Vương mang về từ thế giới Bản Nguyên, tình hình cụ thể thế nào chúng ta cũng không biết!”

“Hoa Vương chỉ dặn dò, sẽ có một ngày, hậu nhân của ông ấy sẽ mang theo. vật này kéo dài huyết mạch Hoa tộc!”

“Nhiệm vụ của chúng ta là khiến con về tổ địa Hoa tộc, mang truyền thừa của Hoa tộc đi!

“Rời khỏi Thần Quốc Hỗn Độn, đến Thần G¡ hánh Vực, thế g Đại Lục Cao Võ, thậm chí là thế giới hiện đại, chỉ cần là nơi con thích đều có thể kéo dài huyết mạch Hoa tộc!”

“Mười vị sư tỷ của con, thêm cả những hồng nhan đó cũng đủ cho con sinh con đẻ cái”.

Diệp Bắc Minh cau chặt mày: “Sư phụ, chẳng lẽ sứ mệnh của con chính là sinh con đẻ cái sao?”

Cha đỡ đầu thở dài bất lực: “Minh Nhị, vi sư biết con không phục sự sắp xếp của số phận!”

“Làm vua ở Thần Giới, cúi nhìn chúng sinh cũng là lựa chọn không tồi!” Diệp Bắc Minh quyết đoán lắc đầu.

Trực tiếp từ chối!

“Sư phụ, mọi người sai rồi!”

Đây là lần đầu tiên anh nghi ngờ quan điểm của chín mươi chín vị sư phụ! Cha đỡ đầu cau mày, các sư phụ các cũng đều nhìn qua, cau chặt mày.

Giọng của Diệp Bắc Minh tiếp tục vang lên: “Lần này, đồ nhi sẽ không nghe theo mọi người!”

“Chuyện của Thần Quốc Hỗn Độn, con phải quản, chuyện Hoa tộc năm đó, con cũng phải điều tra rõ ràng!”

“Còn về thế giới Bản Nguyên mà các sư phụ nói, Diệp Bắc Minh con vẫn phải đến xem sao!”

“Con muốn xem xem những người đó, có phải người nào cũng là rồng trên trời, còn chúng ta đều là con kiến dưới chân họ không!”

Trong con mắt của chín mươi chín vị sư phụ phát ra hào quang khác nhau!

Vua tàn sát quát nói: “Cậu nhóc, cho dù thịt nát xương tan, con cũng không sợ sao?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không sợi”

Kiếm Chủ Bất Diệt quát lớn: “Con không sợ chết? Với thực lực hiện tại của con, có thể ngay cả một đầu ngón tay của họ, con cũng không ngăn được!”

Diệp Bắc Minh cười ngạo nhiên: “Tấm thân tàn này của con giữ lại có tác dụng gì?”

“Diệp Bắc Minh thà chết một cách oanh liệt, cũng không muốn sống chui sống lủi!"

“Tốt!”

Chín mươi chín vị sư phụ đồng thanh khen một tiếng: “Ha ha ha, không hổ là đệ tử mà chúng ta chọn!”

“Quả nhiên con không làm chúng ta thất vọng!”

.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top