Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 4132: Tù Kiếm mặt đầy kinh sợ


Chân trái của Tù Thiên giáng xuống một cách hung tàn, khoảnh khắc tiếp xúc với ma long màu đen lại trực tiếp nổ tung, sức mạnh cường mạnh trực tiếp đánh Tù Thiên bay đi!

“Anh!”

'Tù Kiếm mặt đầy kinh sợ.

“Chân của Tù Thiên nổ rồi?”

“Ôi trời ơi... tên nhóc này thực sự là Thánh Tử Ma Tộc sao? Sức chiến đấu mạnh quá!”, mọi người đều sửng sốt, suýt nữa lồi cả con ngươi.

Tù Thiên cảm nhận được sức chiến đấu khủng bố của Diệp Bắc Minh, hắn ổn định cơ thể trên không trung!

Con mắt âm sầm đến đáng sợ, một lúc nuốt uống mấy viên đan dược, chỗ vết thương ở chân lại lập tức mọc ra một cái chân giống hệt!

“Dạ Thần, đúng là bản công tử đã khinh địch rồi! Không ngờ mày lại có thực lực như vậy!”

“Chỉ tiếc là vẫn phải chết dưới tay bản công tử!”

'Tù Thiên không hề do dự, năm ngón tay xòe ra trên không trung: “Thiên Hoang Tù Thiên Chưởng!”

Bầu trời biến ảo, một cảnh không thể tưởng tượng diễn ra!

Sao sáng ngập trời lại đang điên cuồng vụt lóe, từng luồng sức mạnh sao trời từ trên trời giáng xuống lập tức chui vào trong lòng bàn tay của Tù Thiên!

Liền sau đó.

Phía sau người hắn ngưng tụ thành một bản đồ vũ trụ tinh thần khí thế mạnh

mết “Giết!” 'Tù Thiên quát lên một tiếng!

Bản đồ vũ trụ tinh thần nghiền áp đến, cả Lầu Đế Khuyết chấn rung điên cuồng!

VùI

Trận pháp phòng ngự của Lầu Đế Khuyết khởi động, bảy tám kết giới phòng ngự sáng lên, từng tầng liên tiếp chặn trong hư không!

Rắc!

Kết giới của trận pháp phòng ngự Lầu Đế Khuyết trực tiếp nứt ram lại không ngăn được sức mạnh của Thiên Hoang Tù Thiên Chưởng!

Đúng lúc Diệp Bắc Minh chuẩn bị sử dụng đến kiếm Thiên Ma! Một giọng nói uy nghiêm vang lên: “Tù Thiên, dừng tay!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4133: Nhanh chóng lùi!


Tiêu Trấn Quốc lạnh lùng hừ một tiếng: “Ba ngày sau là sinh nhật của công chúa, nếu thần hậu biết cậu ra tay đánh nhau ở Lầu Đế Khuyết!”

“Coi thường uy nghiêm thần quốc, cậu đoán xem sẽ có hậu quả gì?” Nghe đến tên cảu thần hậu, sát ý của Tù Thiên liền giảm bớt!

Hắn lạnh lùng lướt nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Cho mày sống thêm ba ngày, mạng của mày, sớm muộn gì cũng là của Tù Thiên tao!”

“Em trai, chúng ta đi!”

“Nhóc con, mày đợi đấy!”, Tù Kiếm hằm hằm liếc xéo Diệp Bắc Minh một cái, ánh mắt đó gần như có thể giết người!

“Tao cho mày đi chưa?”

Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng một tiếng: “Muốn giết tao thì đến, không giết được thì muốn đi hả? Coi Thánh Tử Ma Tộc Dạ Thần tao là gì hả?”

Ảnh thuấn!

Một ý nghĩi

Xuất hiện trước người Tù Thiên, tấn công ra một quyền! Grul

Ma long màu đen xông ra, trực tiếp đanh Tù Thiên bay đi!

Khi Tù Thiên đứng vững lại, phát hiện năm ngón tay của Diệp Bắc Minh đã bóp chặt cổ của Tù Kiếm: “Thả em trai tao ra!”

Diệp Bắc Minh nhếch miệng: “Cái đồ như con chó? Cũng dám ra lệnh cho. tao?”

“Chết đi cho tao!”

Một tay khác tóm lấy chân của Tù Kiếm! Xoetl

Máu tươi văng ra, máu thịt bắn tung tóe!

Một chân của Tù Kiếm lại bí xé toạc, trực tiếp ném ra kinh mạch liên kết với da thịt

Thô bạo!

Mẹ kiếp, quá thô bạo rồi!

“Chó địa ngục!”

Chó địa ngục xông ra, nuốt chửng cái chân của Tù Kiếm!

Vẫn còn thèm thuồng liếm mép, vẻ mặt mong đợi nhìn Diệp Bắc Minh!

“Ôi mẹ ơi..”

Các võ giả khác trong Lầu Đế Khuyết kinh sợ nhìn Diệp Bắc Minh! Tiêu Trấn Quốc cũng ngẩn người, vốn chưa phản ứng lại!

Cơn đau dữ dội khiến Tù Kiếm gần như ngất đi, hắn kêu lên như phát điên:

.. chân của tôi! Anh! Cứu em với! Hu hu hu... chân của em mất rồi!”

“Em muốn tên súc sinh này chết! Anh, giúp em giết hắn đi!”

Diệp Bắc Minh thấy nực cười: “Chết đến nơi rồi mà vẫn cứng miệng?” Xoet xoẹtl Xoẹt xoẹtl Xoẹt xoẹtl

Cơ thể của Tù Kiếm bị xé rách tại chỗ.

Ném thi thể cho chó địa ngục ăn như ném rác!

Một phát nuốt chửng, không còn xương cốt!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4134: Đúng lúc hai người sắp chạm vào nhau!


“Tù Thiên, một quyền này của tao đã đánh vỡ quyền của mày! Phế vật gì cũng dám ngang ngược trước Thánh Tử Ma Tộc tao?”, Diệp Bắc Minh hào khí ngút trời.

Tất cả sức mạnh trong cơ thể đều tập trung vào trong một quyền!

Đúng lúc hai người sắp chạm vào nhau!

Vù!!

Cuối cùng Tiêu Trấn Quốc phản ứng lại, một bước xuất hiện giữa hai người!

Sức mạnh của hai người đập lên một bức tường năng lượng vô hình, làn sóng tỏa ra như sóng thần, cả Lầu Đế Khuyết điên cuống chấn rung!

Xung quanh đá bay cát nổi, rất nhiều hoa cỏ cây cối đều nổ tung, hóa thành bột vụn!

“Hai người đã quậy đủ chưa? Dừng tay hết cho tôi!”, Tiêu Trấn Quốc quát lên một tiếng.

“Đều là người của tám vương tộc, đấu đá lẫn nhau! Cho người khác xem trò cười hả?”

Tù Thiên suýt tức chết, đôi mắt đỏ bừng, gào lên: “Thái sư, hắn đã giết em trai của tôi!”

Khóe miệng Diệp Bắc Minh nhếch lên lạnh lùng: “Bản Thánh Tử không chỉ muốn giết em trai mày, mà còn muốn giết mày!”

“Tao còn muốn giết cả nhà mày, diệt cả Nguyên tộc của mày, mày tin không?” Lời vừa được nói ra.

Giống như dẫn nổ bom!

Tất cả mọi người há hốc miệng, sợ đến tim như muốn nổ tung!

“Thánh Tử Ma Tộc thật lợi hại! Vãi!

“Không hổ là Thánh Tử Ma Tộc, cũng chỉ có Ma tộc mới dám nói những lời như này

“Ma tộc hống hách bá đạo, quả nhiên danh bất hư truyền!"

Rất nhiều võ giả ngầm giơ ngón tay cái.

“Mày!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4135: Trước mặt Tù Thiên


Với tính cách thiên vị bảo vệ người thân của Ma tộc, thực sự có thể làm ra chuyện như này!

Hiện nay, tuy Ma tộc loạn thành nồi cháo.

Nhưng một khi tám thiên ma từ Phong Ma Cốc đi ra, quần ma thiên hạ hưởng ứng, cho dù là Thần Quân cũng không muốn nhìn thấy cục diện này!

Tiêu Trấn Quốc quay đầu nhìn Tù Thiên việc”.

Thiên, tôi đã tìm hiểu đầu đuôi sự “Là Tù Kiếm chủ động chọc vào Dạ Thần, cho nên, chuyện này kết thục tại đây!” Đôi mắt Tù Thiên đỏ bừng, thần hậu là người của nhà họ Tiêu!

Tiêu Trấn Quốc nói chuyện này kết thúc tại đây, có lẽ cũng đại diện cho ý của thần hậu!

“Dạ Thần! Tù Thiên tao thề, cả đời này phải giết chết Dạ Thần mày!”

“Nếu mày không chết, cả đời Tù Thiên tao không thể lĩnh ngộ đại đạo chân đế, chết thảm trên con đường tu võ!”

“Ba ngày sau là tiệc sinh nhật của công chúa, nếu có giỏi, thì ba ngày sau chúng ta gặp nhau trên võ đài! Nếu mày không dám lên võ đài thì quỳ trước mặt tao dập đầu ba cái nhận thua cũng được!”

Nói xong.

'Tù Thiên vốn không cho Diệp Bắc Minh cơ hội từ chối!

Quay người biến mất.

Hắn định sau khi về, cho người loan tin ra ngoài, ép Diệp Bắc Minh lên võ đài!

Tin tức giống như mọc chân, lập tức truyền khắp cả đế đô!

'Thánh Tử Ma Tộc Dạ Thần cưỡng thế ra tay ở Lầu Đế Khuyết, xé vụn Tù Kiếm cho chó ăn trước mặt Tù Thiên!

Thông tin vừa truyền ra, cả đế đô đều sôi sục!

“Ôi mẹ ơi! Tù Kiếm? Là Tù Kiếm của Nguyên tộc đó ư?”

“Anh trai hắn Tù Thiên được mệnh danh là thiên t: hất Nguyên tộc? Tự sáng tạo ra Thiên Hoang Tù Thiên Chưởng, mới cảnh giới Bản Nguyên đã có thể vượt một cảnh giới lớn giết chết thiên tài cảnh giới Chân Quân?”

“Là hắn!”

“Vãi..”

Những người được biết tin, không ai là không kinh hãi đến toàn thân run lên, không ngừng hít khí lạnh!

“Trước mặt Tù Thiên, xé xác sống Tù Kiếm, đúng là ác mài”

“Hai người hẹn ba ngày sau quyết chiến một trận, ở ngay tiệc sinh nhật của công chúa!”

“Thiên kiêu Nguyên tộc đấu với Thánh Tử Ma Tộc, có trò xem rồi!” Gần như tất cả võ giả đều đang bán tán. Đêm này chắc chắn là một đêm không ngủ!

Trong một cung điện xa hoa sâu trong đế cung.

Cô gái vẫn ngắm bức chân dung, miệng lẩm bẩm: “Đều là những tin tức nhàm chán, đánh đánh giết giết có ý nghĩa gì!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4136: Ném ra mấy chiếc áo!


Nguyễn Thanh Từ lập tức đỏ mặt, ấp úng nói: “Anh Diệp, tôi vẫn hơi sợ...” “Được, vậy tôi ở cùng cô”.

“Vâng vâng”.

Nguyễn Thanh Từ gật đầu, lao vào trong chăn như con nai con.

Ném ra mấy chiếc áo!

Cạch cạch cạch!

Tiếng bước chân rõ ràng vang lên, Nguyễn Thanh Từ cảm nhận được Diệp Bắc Minh đi đến, trái tim nhỏ đập thình thịch điên cuồng không ngừng!

“Lần đầu tiên liệu có đau không?”

“Không có kinh nghiệm thì làm thế nào?”

Nguyễn Thanh Từ nghĩ trong lòng.

Không biết qua bao lâu, Diệp Bắc Minh không có ý chui vào trong. Cô ấy cũng chìm vào giấc ngủ!

Cô ấy không biết rằng, Diệp Bắc Minh chỉ ngồi bên giường một đêm.

'Thần hồn trực tiếp tiến vào trong Lĩnh vực tuyệt đối của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Trận chiến đêm nay, anh có cảm nhận rất sâu sắc.

Khi anh nhìn thấy Tù Thiên ngưng tụ sức mạnh tinh thần, hóa thành Thiên Hoang Tù Thiên Chưởng, trong lòng đã nảy ra một vài ý nghĩ!

“Mượn dùng ngoại lực, đánh ra chiến lực mà cảnh giới Bản Nguyên không nên cói”

“Có phải mình cũng có thể làm như vậy không?”

Diệp Bắc Minh nhắm mắt trầm tư!

Không biết qua bao lâu.

Bỗng nhiên.

Diệp Bắc Minh mở đôi mắt, quát một tiếng: “Mở cho tôi!”

Vù!

Trong tích tắc, hư không phía sau Diệp Bắc Minh rung lên một hồi!

Một cảnh không thể tưởng tượng xảy rat

Trong hư không ngưng tụ một tòa bảo tháp cao vạn trượng, bóng hình vô cùng mờ ảo, lại cho người ta cảm giác ngọn núi lớn sắp đổ xuống!

Âm ầm!

Tấn công ra một quyền!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4137: Sát cơ nổi lên!


“Sức mạnh mạnh quá, bản thân mình cung không chịu nổi...” Diệp Bắc Minh lau sạch máu trên khóe miệng.

Cũng may ở đây là không gian bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục, thương thích có thể hồi phục nhanh chóng, chết cũng không sợ!

Nếu không một quyền vừa nãy, gần như đã đánh anh tàn phết

“Coi như là quyền pháp do mình sáng tạo ra ư? Gọi là gì nhỉ?”

Sau một hồi lâu trầm ngâm, không gian tĩnh mịch vang lên một giọng nói: là quyền Càn Khôn Trấn Ngục đi!”

Sáng hôm sau.

Diệp Bắc Minh đi ra khỏi không gian bên trong của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, Nguyễn Thanh Từ vẫn đang ngủ!

“Thanh Từ, phải dậy rồi.

“A? Ồ, được...”

Nguyễn Thanh Từ lim dim mơ màng, trực tiếp ngồi dậy.

Chăn trê người tuột xuống!

Diệp Bắc Minh ngẩn người, giật khóe miệng!

Tối qua cô bé này đã tự cởi hết đồ, nằm trong chăn đợi anh một đêm!

Lúc này, Nguyễn Thanh Từ vẫn chưa phát hiện ra tình trạng của mình, còn vươn vai: “Anh Diệp, anh dậy rồi à... tôi...”

Nguyễn Thanh Từ mới phát hiện Diệp Bắc Minh nhìn chằm chằm cô ấy!

Liền sau đó.

“AI”

Kinh hãi kêu lên một tiếng, vội vàng co lại trong trăn: “Anh Diệp, tôi...”

Diệp Bắc Minh lặng lẽ đứng lên: “Tôi ra ngoài đợi cô, cô tắm trước đi”.

Đứng lên rời đi.

Đợi khi Nguyễn Thanh Từ mặc xong quần áo đi ra, khuôn mặt vẫn nóng bừng!

Diệp Bắc Minh trực tiếp chuyển chủ đề: “Thanh Từ, hôm nay theo tôi ra ngài tìm đồ đi!”

“Ừm ừm ừn”.

Nguyễn Thanh Từ ngoan ngoãn gật đầu: “Anh Diệp muốn cái gì?”

“Vũ khí thông linh! Càng nhiều càng tốt!”

Sau khi ăn sáng xong, hai người đi ra khỏi Lầu Đế Khuyết. “Thánh Tử Ma Tộc ra rồi!”

“Anh ta chính là Dạ Thần?”

Vù!

Lầu Đế Khuyết người đông nghìn nghịt, bao vây con phố không lọt giọt nước, muốn đi ra cũng khó!

Diệp Bắc Minh quát một tiếng: “Tất cả cút ra! Đừng chặn đường của bản thánh tử!”

Con phố náo nhiệt lập tức yên tĩnh!

Không một người nào nhường đường, thậm chí tất cả mọi người đều nhìn chăm chăm Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt băng lạnh!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4138: Mày muốn làm gì?


Người lên tiếng nói nhếch miệng thích thú! Nguyễn Thanh Từ nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt trắng bệch.

Cô ấy kéo cánh tay của Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, hay là chúng ta quay vào đi”.

“Ở đây có ít nhất mấy ngàn thế lực, anh không cần thiết chọc giận bọn hợ”. Diệp Bắc Minh cười: “Một đám ô hợp, chẳng làm được trò gì”.

“Thanh Từ, cô có tin tôi chỉ giết vài tên là tất cả giải tán không?”

Vừa dứt lời.

Diệp Bắc Minh bước ra một bước, lại lập tức đứng trước người thanh niên cao gày!

“Mày muốn làm gì?”

Thanh niên cao gầy lùi lại theo bản năng, vốn không nghĩ Diệp Bắc Minh dám ra tay thật.

“Cái miệng của mày thật muốn ăn đòn đấy!” Diệp Bắc Minh tóm lấy bả vai của hắn! “Buông tao ral”

Thanh niên cao gầy âm lạnh quát một tiếng, giơ tay tóm về phía cánh tay của Diệp Bắc Minh, định trực tiếp bẻ gãy!

Một tay khác của Diệp Bắc Minh trực tiếp tóm lấy cổ tay của hắn, giật thật mạnh!

“Xoẹt” Cánh tay bị giật đứt! “AI”

Thanh niên cao gầy kêu lên đau đớn: “Tay của tôi... a... mày... làm sao mày. dám đối xử với tao như vậy!”

“Ai mà không biết tao là Ngô Nguyên, tao là đại trưởng lão của điện Huyết Nguyệt!”

“Đại trưởng lão phải không?”

Diệp Bắc Minh giơ tay tát mấy cái, đánh cho tất cả răng của Ngô Nguyên rụng hết!

Rồi ném ra cổng Lầu Đế Khuyết như vứt rác! Đơn giản! Thô bạo!

Hai người đàn ông lên tiếng chế nhạo anh còn lại thấy vậy, sợ đến quay người định bỏ chạy!

Diệp Bắc Minh lại giống như quỷ mị, lập tức xuất hiện trước hai người! Hai tay tóm lấy cổ họng của hai người, vứt ra ngoài như chó chết!

Hai người nổi giận không thôi bò lên: “Dạ Thần, mày thật to gan, tao là thiếu tông chủ Giang Thiên Minh của Võ Cực Tông!”

“Còn tao, mày càng không chọc vào được, tên Hà Thành! Bố của tao là Hà trưởng lão của một trong bốn thánh địa!”

“Điện Huyết Nguyệt? Võ Cực Tông? Bốn thánh địa?” Diệp Bắc Minh cau mày.

Các võ giả khác có mặt thấy vậy, đều lộ ra nụ cười!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4139: Tên nhóc này là ai?


Diệp Bắc Minh giơ tay, ma khí ngưng tụ thành ba cái xích quấn lên cổ ba người!

“Quỳ xuống đất bò đi cho bản thánh tử! Chỗ nào đông người thì bò đến chỗ đó!”, Diệp Bắc Minh ra lệnh.

Ba người bò dưới đất, tay chân gãy hét, giống như một con chó! “lãi!”

“Thánh Tử Ma Tộc này điên rồi sao?”

“Lại coi họ thành con chó?”

Đồng tử của mấy trăm ngàn người ở hiện trường co lại, sợ đến tìm gần như nổ tung!

Đây là tát vào mặt của điện Huyết Nguyệt, Võ Cực Tông, bốn thánh địa lớn trước mặt nhiều người mài!

“Không hổ là Ma tộc, quá hống hách rồi!”

“Wãi...lợi hại!"

Rất nhiều võ giả nuốt nước miếng.

“Mày... làm sao mày dám đối xử với bọn tao như vậy?”

Ba người Ngô Nguyên, Giang Thiên Minh, Hà Thành đều thộn ra! Tức đến toàn thân run rẩy!

Diệp Bắc Minh chẳng thèm phí lời: “Không làm chó, thì chết đi!” “Chó địa ngục, nuốt chửng bọn họ đi!”

Một ý niệm, chó địa ngục xông ra từ túi Càn Khôn!

Nhe răng nhe lợi xông đến!

“A... đừng!”

“Tôi tình nguyện làm chó, gâu gâu gâu....”

Ba người sợ đến lặn lộn dưới đất, điên cuồng bò đến con phố náo nhiệt nhất đế đô!

Vù!

Các võ giả còn lại thấy vậy, đều nhường ra một lối đi, không có ai dám ngăn Diệp Bắc Minh nữa!

Toàn thân Nguyễn Thanh Từ cứng đờ, ngây ngốc nhìn bóng lưng của Diệp. Bắc Minh, mau chóng đuổi theo.

Sinh nhật trăm tuổi của công chúa Thần Quốc Hỗn Độn! Tất cả tề tựu đông đủ ở Đế Đô!

'Trên đường phố người đông nghìn nghịt, Diệp Bắc Minh dắt theo ba người bò dọc theo con phố, dẫn đến màn chấn động!

“Có chuyện gì vậy? Thú cưng sao?”

“Đợi đã! Đó chẳng phải là Ngô Nguyên, con trai của đại trưởng lão điện Huyết Nguyệt sao? Tháng trước tôi còn từng uống rượu với anh ta!”

“Giang Thiên Minh! Ôi trời ơi! Thiếu tông chủ của Võ Cực Tông, Giang Thiên Minh, bố của anh ta là đại năng cảnh giới Thiên Quân đó!”

“ỨỰc ực... Hà Thành Xuyên! Lão Hà là trưởng lão của một trong bốn thánh địa lớn đó!”

“Tên nhóc này là ai?” Rất nhiều người lộ ra vẻ kinh sợi Nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

Chín mươi chín phần trăm số người ở đây đều không chọc vào được bất kỳ ai trong ba người này!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4140: Đôi mắt đỏ máu!


Một tiếng thét tức giận vang lên, một ông lão lao đến như vòi rồng: “Vãi, mẹ kiếp, súc sinh, thả con trai của lão phu ra!”

Khoảnh khắc Ngô Thao xuất hiện, suýt nữa tức đến ngất đi! “A hú hú húi” Giọng thứ hai vang lên.

'Tông chủ Võ Cực Tông đã đến, khi ông ta nhìn thấy con trai bị dắt đi bò dưới đất như một con chó!

Cả người tức đến run lên, hư không càng nổ tung!

“Tiểu súc sinh, mày thật đáng chết! Cho dù mày là Thánh Tử Ma Tộc, hôm nay bản tông chủ cũng phải cho mày chết không có chỗ chôn thân!”, tông chủ Võ Cực Tông nhảy lên như sấm.

Đôi mắt đỏ máu!

“Xuyên Nhi!”

Giọng thứ ba vang lên!

Điều khiến Diệp Bắc Minh bất ngờ là, người này lại là lão Hà đã cùng Bạch 'Tông Hà hành hạ hai vị sư tỷ của anh ở bên ngoài Phong Ma Cốc!

Khoảnh khắc lão Hà xuất hiện, trong lòng Diệp Bắc Minh bùng lên sát ý! “Bố, cứu con với...”

“Hu hu hu, quá nhục nhã! Con muốn Dạ Thần này phải chết!”

“Bố, giúp con giết hắn cho chó ăn đi!”

Ba người Ngô Nguyên, Giang Thiên Minh, Hà Thành Xuyên gào thét như phát điên!

Trạng thái đã rất điên cuồng!

“Giết!”

“Chết chết chết! Chết đi cho lão phu!”

Ba người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, lão Hà gần như cùng ra tay. “Dừng tay!”

Một giọng nói uy nghiêm vang lên, Tiêu Trấn Quốc chặn trước ba người, lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Sao lại là cậu?”

Diệp Bắc Minh nhún vai: “Là họ chọc vào tôi trước!” “Cho nên cậu đối xử với họ như vậy?”

Tiêu Trấn Quốc cạn lời!

Lập tức quay đầu.

Nhìn ba người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, lão Hà: “Ba vị, khoan đã! Đây là Quốc Đô Thần Quốc, không được tự ý ra tay!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4141: Hỗn xược!


Vẻ mặt càng khó coil

Cho họ một vạn cái gan, cũng không dám trái lời thần hậu!

Tiêu Trấn Quốc thấy cục diện đã ổn định, quay đầu nhìn Diệp Bắc Minh: “Dạ Thần, đừng quậy nữa!”

“Chuyện này kết thúc tại đây, tha cho ba người họ đi!” Diệp Bắc Minh cười: “Được, vậy thì tha cho họ!”

Ba người Ngô Nguyên, Giang Thiên Minh, Hà Thành Xuyên vui mừng, đồng thời trên mặt hiện lên sát ý hung dữ băng lạnh!

Họ thề rằng, nhất định phải điên cuồng báo thù Dạ Thần! Lúc trong đầu nảy ra suy nghĩ này!

Diệp Bắc Minh đồn lực vào cổ tay kéo thật mạnh, xiềng xích lập tức chém đứt đầu của ba người!

Bốp! Đầu người rơi xuống đất!

Chó địa ngục trực tiếp xông lên, ngoặm từng cái nuốt chửng cái đầu của ba người!

“Suýt!”

Hàng triệu võ giả xung quanh đều hít khí lạnh, sợ đến tê dại da đầu, toàn thân run rẩy!

Tiêu Trấn Quốc ngẩn người, con ngươi cũng sắp lồi ra: “Cậu Diệp Bắc Minh cười: “Xin lỗi, tay trơn quá”.

“Chó địa ngục, mày cũng thật là, làm sao có thể ăn đầu của ba người chứ? Dù thế nào cũng phải giữ toàn thây cho ba vị công tử chứ!”

“Gâu...

Chó địa ngục ấm ức sủa một tiếng!

Hàng triệu võ giả vây xem đều trố mắt!

Người nào cũng giật khóe miệng?

Anh tay trơn?

Mẹ kiếp, mày cố ý thì đúng hơn!

“AI”

Ba người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, lão Hà đều tức đến phát điên! Diệp Bắc Minh cười: “Làm sao? Không phục hả? Nhịn đi!”

Quay người bỏ đi.

“Dạ Thần, mày... phụt..”, lão Hà tức đến phun ra một ngụm máu, ngất xỉu tại chỗ.

Ở sâu trong đại điện hậu cung đế đô. Tiêu Trấn Quốc báo cáo lại toàn bộ sự việc vừa xảy ra một lượt! Cả đại điện tĩnh lặng như cái chết!

“Một lát sau, sau tấm rèm lụa vang lên một giọng nói không thể tưởng tượng: “Dạ Thần làm vậy thật sao?”

“Đúng thế!”

Tiêu Trấn Quốc gật đầu khẳng định: “Kẻ này sát phạt quyết đoán, khiến người †a sợ hãi!”

Cô gái và Nghe Hoàng đi theo bên cạnh Thần Hậu cùng tỏ vẻ mặt không dám tim

“Được rồi, bản cung biết rồi, thái sư, ông lui xuống đi”.

“Vâng!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4142: Chỉ là giữa đôi lông mày


Cô gái phía sau tấm rèm tỏ vẻ mặt nghi hoặc: “Mẫu hậu, con cũng đã lâu không gặp phụ hoàng rồi”.

Một người phụ nữ trông khoảng hai mươi tuổi, mặc cung trang hoa lệ! Dung mạo có bảy tám phần giống với cô gái!

Chỉ là giữa đôi lông mày mang theo vẻ uy nghiêm của bậc bề trên! Người này chính là Thần Hậu của Thần Quốc Hỗn Độn, Tiêu Phi Yên!

Tiêu Phi Yên mỉm cười: “Linh Nhi, con yên tâm, vào ngày sinh nhật con, phụ hoàng nhất định sẽ xuất hiện”.

“Vâng, được”.

Lục Linh Nhi vô cùng vui vẻ.

“Được rồi, mẫu hậu mệt rồi, các con lùi xuống trước đi”.

Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng rời đi, trong đại diện yên tĩnh trở lại.

“Thần Hậu, rõ ràng thái sư đã có ý làm phản! Vừa nấy ông ta đang thăm dò bà đấy, nếu ông ta biết Thần Quân phi thăng thế giới Bản Nguyên thất bại, đã qua..."

Không biết qua bao lâu, một giọng khàn khàn vang lên, không rõ nam hay nữ. “Câm miệng!” Cơ thể của Tiêu Phi Yên run lên!

Đôi mắt lập tức đỏ bừng, bà ta quát một tiếng: “Thần Quân vẫn luôn ở đây, người còn dám ăn nói bừa bãi, diệt tộc!”

“Vâng!”

Lão thái giám ngầm thở dài một tiếng.

Sau khi Tiêu Trấn Quốc rời khỏi đế cung, đi thẳng một mạch đến sâu trong một mật thất rộng lớn.

Nơi này đèn điện sáng trưng, mấy chục người đã đợi từ lâu!

Ba người đàn ông trong đó đôi mắt đỏ máu, nhìn chằm chằm Tiêu Trấn Quốc đang đi đến: “Tiêu huynh, tại sao vừa nãy ông ngăn cản chúng tôi?”

“Nếu không phải ông nói ra câu đó, tên súc sinh Dạ Thần đó đã bị chúng tôi giết rồi, con trai của chúng tôi cũng sẽ không chết!”

Chính là ba người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, lão Hà!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4143: Nghĩ đến đây


“Lục Thiên Thần gần trăm năm nay chưa từng lộ diện, lão phu đoán có lẽ ông ta sớm đã qua đời!”

“Mười ngày trước chẳng phải có tên nhóc tên là Diệp Bắc Minh điên cuồng gọi ra hai chữ Hoa tộc sao? Khiến hai người các ông suýt nữa chết dưới pháp tắc cấm ky phải không?”

Tiêu Trấn Quốc cười ha ha nhìn lão Hà và Bạch Tông Hài

Khuôn mặt già của hai người tối sầm lại, hơi lúng túng!

Tiêu Trấn Quốc tiếp tục nói: “Pháp tắc cấm ky còn tác dụng, tôi thấy sâu trong đế cung không có phản ứng gì!”

“Thậm chí, ngay cả chút cảm ứng cũng không có, chắc chắn Lục Thiên Thần đã chết!”

Lão Hà tức đến buột miệng mắng chửi: “Mẹ kiếp! Lục Thiên Thần, Dạ Thần, Diệp Bắc Minh... sao cái tên đều có chữ Thần?”

“Lão phu ghét cái tên này, đợi chúng ta lật đổ tất cả, tôi sẽ giết hết toàn bộ những người có chữ Thần trong tên ở Đại Lục Hỗn Độn!”

Đi quanh một vòng Đế Đô, cũng không mua được vũ khí thông linh. Vật này cần tinh huyết của võ giả truyền vào!

Người bình thường sau khi nuôi dường vũ khí thành thông linh, vốn sẽ không mang ra bán!

Buổi tối, Diệp Bắc Minh và Nguyễn Thanh Từ về phòng. Vừa đẩy cửa đi vào! Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh cảm thấy trong phòng có người, anh che chắn Nguyễn Thanh Từ ở phía sau rồi khẽ quát một tiếng: “Kẻ nào? Ra đây!”

Một giọng nữ uy nghiêm vang lên: “Dạ Thần, cậu rất cảnh giác đấy!” “Hy vọng bản hậu không tìm nhầm người!”

Vùt

Hư không dao động một hồi, một người phụ nữ xuấ Diệp Bắc Minh cau mày: “Bản hậu? Bà là ai?”

Người phụ nữ cong lên nụ cười ngạo mạn: “Thần hậu Thần Quốc Hỗn Độn,Tiêu Phi Yên!”

Được biệt thân phận của người phụ nữ, Diệp Bắc Minh cũng không ngạc nhiên.

Ngược lại còn thản nhiên kéo một chiếc ghế, chậm rãi ngồi xuống!

Nguyễn Thanh Từ ở một bên kinh hãi ôm chặt miệng: “Bà... bà... bà chính là 'Thần Hậu của Thần Quốc Hỗn Độn?”

“Đúng thế!”

Tiêu Phi Yên gật đầu, nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt quái dị: “Thiên tài của tám vương tộc gặp mình, người nào cũng trở nên như con chim cút!"

“Tên nhóc này nghe thấy tên của mình, không những không ngạc nhiên, ngược lại có thể vững như thái sơn, mặt không biến sắc, còn có thể thản nhiên ngồi xuống, đúng là lòng dạ không tầm thường!

Nghĩ đến đây.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4144: Lần này


Tiêu Phi Yên cũng không tiết chế được lửa giận trong đôi mắt: “Cậu đã biết thân phận của bản hậu, tại sao còn có thái độ đó?”

Diệp Bắc Minh phản kháng một câu: “Đường đường là thần hậu, nửa đêm nửa hôm lén lút xông vào phòng của một người đàn ông”.

“Bà còn biết thân phận của mình hả?” Tiêu Phi Yên bình tĩnh lại: “Tôi không đôi co với cậu!”

Diệp Bắc Minh cười: “Bà không phải là người đầu tiên đến cầu xin tôi mà có thái độ đó, tôi tin chắc cũng không phải người cuối cùng!”

“Những kẻ cao cao tại thượng các người, cứ luôn nghĩ mình mãi mãi cao cao. tại thượng!”

Lần này.

Tiêu Phi Yên thực sự ngạc nhiên: “Làm sao cậu biết bản hậu có chuyện cần cậu giúp?”

Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt thú vị: “Nửa đêm đến tìm tôi, chẳng phải là xin tôi giúp sao?”

“Chẳng lẽ tìm tôi tâm sự? Chẳng lẽ Thần Quân không ổn về chuyện đó?”

“Cậu!”

Tiêu Phi Yên thực sự tức đến liêu xiêu: “Nhóc con, tôi là Thần Hậ

Diệp Bắc Minh không thèm để ý: “Xem ra bị tôi đoán trúng rồi, bà có thể đi ụ

rồi

Tiêu Phi Yên tức đến đứng bật lên: “Cậu không hỏi tôi muốn cậu làm gì hả?”

Diệp Bắc Minh trực tiếp mở cửa phòng, có ý rất rõ ràng: “Bà cảm thấy tôi sẽ để ý không? Tám Thiên Ma bị chồng của ba phong ấn! Bây giờ Ma tộc tan tành, một đống cát bụi!”

“Có phải qua mấy năm nữa, các người cũng khiến Ma tộc hoàn toàn diệt tộc như Hoa tộc năm đó không?”

Âm ầm! Trên bầu trời xuất hiện một đường sấm sét màu máu! Đinh tai nhức óc!

Tiêu Phi Yên trầm mặc, rất lâu sau mới nhả ra một câu: “Không phải như cậu nghĩ đâu, năm đó chúng tôi có nỗi khổ bất đắc dĩ!”

“Ha ha”.

Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng một tiếng: “Cút đi!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4145: Tiêu Phi Yên nhanh gọn dứt khoát


“Đợi đã!”

Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên.

Tiêu Phi Yên dừng lại, quay đầu lạnh lùng nhìn anh: “Sao thế? Thay đổi chủ ý rồi?"

Diệp Bắc Minh cau này: “Những lời bà nói vừa nãy là có ý gì?” “Ha hai”

Tiêu Phi Yên lắc đầu: “Tôi sẽ không nói với cậu là ý gì, nhưng tôi có thể dùng uy danh của Thần Hậu bảo đảm!”

“Tối nay là cơ hội cuối cùng của cậu, đồng ý giúp tôi, và đứng trên một con thuyền với tôi!”

“Ma tộc mới có cơ hội sống, nếu không...” Diệp Bắc Minh giật mí mắt!

Anh có một dự cảm không ổn!

Người phụ nữ trước mặt không lừa anh!

Sau khi suy nghĩ một lúc, Diệp Bắc Minh nhả ra một câu: “Nói! Muốn tôi giúp bà thế nào?”

Sau trong đôi mắt của Tiêu Phi Yên lóe lên tia vui mừng, nhưng bị bà ta che đậy!

“Bảo cô ta ra ngoài! Chuyện này chỉ có thể hai chúng ta biết”. Tiêu Phi Yên lướt nhìn Nguyễn Thanh Từ một cái! “Cô ấy là người của tôi, không sao”, Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Khuôn mặt của Nguyễn Thanh Từ đỏ ửng: 'Anh Diệp đã coi mình là người phụ nữ của anh ấy rồi sao?"

Tiêu Phi Yên cau mày, lên tiếng: “Hai ngày sau, ở hội trường tiệc sinh nhật Linh Nhi, tôi cần anh đánh bại tất cả những người tham gia thi đấu của Vương tộc khác!”

“Giành được hạng nhất!”

“Sau đó, những chuyện khác giao cho tôi!”

“Chỉ đơn giản vậy thôi?”, Diệp Bắc Minh cảm thấy hơi kỳ lạ. Tiêu Phi Yên gật đầu: “Đúng, chỉ đơn giản vậy thôi!”

“Nếu cậu còn có yêu cầu khác, cậu có thể nói ral”

Diệp Bắc Minh trầm ngâm một lát: “Được, tôi cũng có hai yêu cầu!” “Nói đi!”

Tiêu Phi Yên nhanh gọn dứt khoát.

Diệp Bắc Minh không khách sáo nói: “Thứ nhất, tôi cần Hắc Long Lệnh của Hoa tộc!”

“Thứ hai, tôi muốn biết vị trí của tổ địa Hoa tộc!”

Âm ầm! Bầu trời nổi sấm sét, trút cơn mưa lớn!

Trong đôi mắt Diệp Bắc Minh lóe lên ngọn lửa hừng hực, khiến Tiêu Phi Yên phải giật mí mắt: “Sao cậu biết chuyện Hắc Long Lệnh? Muốn làm gì?”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4146: Cau chặt mày!


Nguyễn Thanh Từ kinh ngạc kêu một tiếng, nhanh chóng ôm chặt cái miệng nhỏ!

Kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh! Tiêu Phi Yên cau mày: “Sao thế? Mặt nạ da người này có vấn đề ư?”

Mặt nạ da người này lại gần như giống y hệt với khuôn mặt thật của Diệp Bắc Minh!

Chẳng lẽ muốn anh đeo mặt nạ của Diệp Bắc Minh lên khuôn mặt Dạ Thần? Mẹ kiếp, quá cẩu huyết rồi!

“Tại sao muốn tôi đeo mặt nạ này? Chẳng lẽ có lai lịch đặc biệt gì?”, Diệp Bắc Minh hỏi.

Tiêu Phi Yên không che giấu: “Sư phụ của con gái tôi là một đại năng tuyệt thế, ông ta dự đoán vào ngày sinh nhật trăm tuổi của con gái tôi, người chồng định mệnh của nó chắc chắn sẽ xuất hiện!”

Cau chặt mày!

“Linh Nhi vô cùng mong đợi người này!”

“Nhưng, cho đến nay, người này vẫn chưa lộ diện”.

Diệp Bắc Minh giật khóe miệng.

Nguyễn Thanh Từ ngẩn người tại chỗ.

Sau khi rời khỏi Lầu Đế Khuyết, Tiêu Phi Yên lên một cỗ xe ngựa mau chóng rời đi.

Trên xe.

Một lão thái giám cung kính hỏi: “Thần Hậu, việc gì bà phải đích thân đi, bảo cậu ta vào cung gặp bà là được rồi”.

“Hừ”

Tiêu Phi Yên lạnh lùng hừ một tiếng: “Cũng may mà bản hậu đến, nếu không với tính cách của Dạ Thần, chắc chắn sẽ không vào cung gặp tôi!”

“Tuy bản hậu phải trả giá, cũng may cậu ta đã đồng ý, điều tiếc nuối duy nhất là cậu ta không đồng ý đeo mặt nạ da người đó!”

Nói đến mặt nạ da người, lão thái giám như nghĩ đến điều gì!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4147: Bà ta kinh hãi đứng bật lên!


Khoảnh khắc bức chân dung được trải ra.

Tiêu Phi Yên chỉ liếc mắt nhìn một cái, cả người đột nhiên cứng đờ ngồi dậy: “Đây là...”

Lão thái giám gật đầu: “Chính là người chồng của Linh Nhi điện hạ mà Thiên Cơ lão nhân dự đoán!”

“Bây giờ cậu ta ở đâu?” Tiêu Phi Yên kích động.

Lão thái giám lắc đầu: “Không biết, nhưng người cuối cùng gặp người này có lẽ là cô Nghê Hoàng!”

“Đi, về cung! Truyền Nghê Hoàng đến gặp tôi!”

Tiêu Phi Yên về đến hậu cung với tốc độ nhanh nhất, Nghê Hoàng đã đợi ở đây từ lâu, nhìn thấy Tiêu Phi Yên đi vào, liền cúi sâu hành đại lễ.

“Miễn lễ!”

Tiêu Phi Yên xua tay, vội nói: “Nghê Hoàng, tôi hỏi cô, có phải cô quen một người tên Diệp Bắc Minh không?”

“Có phải cậu ta giống y hệt với bức chân dung này không? Trả lời thật cho tôi, không được lừa tôi câu nào!”

Lão thái giám mau chóng bày mở bức chân dung! Nghê Hoàng nhìn Diệp Bắc Minh trên bức tranh, đôi mắt đỏ bừng. Gật đầu!

Nhìn thấy phản ứng của Nghê Hoàng không đúng lắm, Tiêu Phi Yên cau mày: “Sao thế?”

Trong đôi mắt Nghê Hoàng long lanh nước mắt: “Thưa Thần Hậu, đây đúng là anh Diệp, nhưng anh Diệp đã chết rồi...

“Cái gì?”

Tiêu Phi Yên ngẩn người, lập tức phản ứng lại: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nói cho tôi biết!”

Nghê Hoàng kể lại đầu đuôi câu chuyện một lượt, cuối cùng nói hết ra chuyện Diệp Bắc Minh chết ở bên ngoài Phong Ma Cốc!”

Tiêu Phi Yên sững sờ, hồi lâu cũng không phản ứng lại! Đến khi Nghê Hoàng rời đi!

Tiêu Phi Yên cau chặt mày: “Sao lại như vậy được? Chết rồi? Chẳng lẽ Thiên Cơ lão nhân đoán sai sao?”

“Sao kẻ này lại chết được? Đợi đã, không đúng!” Trong đầu Tiêu Phi Yên lóe lên tia tinh quang! Bỗng nhiên.

Bà ta kinh hãi đứng bật lên!

“Phong Ma Gốc! Diệp Bắc Minh... đã chết? Dạ Thần... mười ngày trước, Dạ Thần... cái tên này cũng rất giống!”

“Hơn nữa thời gian xuất Khuyết, phản ứng của Dạ Thần... cũng quá trùng hợp! Lại thêm vừa nấy ở Lầu Đế

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4148: Thánh nữ Tân Tộc đến!


Sau khi tìm vị trí ngồi xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm cánh cửa của đại điện! Hắn đang đợi Dạ Thần!

“Tông chủ Võ Cực Tông đến!”

“Điện chủ điện Huyết Nguyệt đến!”

“Thánh nữ Tân Tộc đến!”

Mọi người đều nhìn qua, chỉ thấy một cô gái mặc cung trang nổi bật trong đám đông đi đến!

Vải lụa trên khuôn mặt cô ta dường như có ma lực, khiến người ta không nhìn rõ khuôn mặt thật của cô ta, nhưng lại có thể cảm nhận được cô ta đẹp nghiêng nước nghiêng thành!

“Thánh tử Canh tộc đến!”

Lại một giọng nói vang lên.

Một thanh niên áo tím chắp hai tay sau lưng đi đến, một đám người của Canh tộc đi theo phía sau, khí tức của mỗi người cũng vô cùng khủng bố!

Nhưng vẫn không có cảm giác áp bức như của thanh niên áo tím tạo ra!

Đôi mắt của Tù Thiên nghiêm lại: “Mấy năm không gặp, Vũ Văn Phong, thực lực của anh lại tăng lên rồi!”

Vũ Văn Phong thản nhiên nói: “Ngược lại anh lại tụt lùi rồi, lại đánh với một Thánh Tử Ma Tộc mấy hồi không phân thắng bại?”

“Hừ”

Tù Thiên lạnh lùng hừ một tiếng: “Hôm nay tôi chắc chắn giết tên ma đó, đợi tôi giết hắn, chúng ta lại chiến một trận công bằng!”

“Được, tôi đợi anh”. Vũ Văn Phong gật đầu, vừa dứt lời. “Thánh Tử Vũ tộc đến!”

Một đường kim quang ập đến, tất cả mọi người không nhịn được quay đầu qua nhìn!

Chỉ thấy, chỗ lối vào đại điện đế cung dường như có một vầng mặt trời giáng xuống, kim quang chói mắt khiến mọi người không mở nổi mắt!

Một thanh niên đi đến như vị thần, kim quang khế tắt dần!

Mọi người mới phát hiện, người đến là một người đàn ông mọc mười hai cái cánh màu vàng kim phía sau lưng!

Chính là Thánh Tử Vũ tộc Vũ Xung Tiêu! Ngoài ra.

€ó hàng chục cô gái có cánh màu trắng đi theo phía sau Vũ Xung Tiêu, mỗi cô gái gần như đều hoàn hảo không tỳ vết!

Giống như thiên thần trong thần thoại! Dưới con mắt của nhiều người, Vũ Xung Tiêu dẫn đám người vào vị trí ngồi.

Cả quá trình cũng không nhìn đến đám người Tù Thiên, Vũ Văn Phong một cái!

Hai người cảm thấy bị coi thường, sắc mặt âm sầm đến đáng sợ!

“Tên nhóc này ra vẻ cái gì? Đợi Thiên Hoang Tù Thiên Chưởng của tôi đại thành, một chưởng có thể đập chết hẳn!”, Tù Thiên tỏ vẻ mặt coi thường.

Các vị khác liên tục đi đến.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4149: To gan!


“Tham kiến Thần Hậu!”

Mọi người đều hành lễ.

Tiêu Phi Yên thản nhiên lên tiếng: “Các vị không cần đa lễ, bình thân!”

Đôi mắt lướt nhìn cả đại điện, bà ta cũng đang tìm bóng hình của Diệp Bắc MinhI

Nhưng lại không thấy!

Tiêu Phi Yên thầm cau mày: 'Chẳng lẽ tên nhóc này không đến? Hay là mình đoán nhầm? Cậu ta không phải người đó?”

“Công chúa Linh Nhị, tôi tên là Thẩm Thiên Kiêu, đây là món quà của tôi tặng cô! Một miếng sắt thần hơn hàng triệu năm”

“Công chúa Linh Nhị, tôi là Lâm Chân Nguyên, tôi tặng cô một quả trứng phượng thượng cổi”

“Công chúa Linh Nhị, tôi đại diện cho Sơn Hà Tông...”

Ngoại trừ mấy vương tộc, thanh niên của các tông môn khác đều lên tiếng tặng quà!

Đây là cơ hội duy nhất được nói chuyện với Lục Linh Nhi của họ.

“Cảm ơn!"

Lục Linh Nhi cười xinh đẹp đáp lại.

“A, Linh Nhi điện hạ cười với tôi..."

“Mẹ kiếp! Rõ ràng điện hạ cười với tôi!”

Thanh niên của các tông môn đều tranh nhau đỏ mặt tía tai.

Khóe miệng Tù Thiên nhếch lên nụ cười lạnh lùng, rồi lại lướt nhìn cửa lớn đế cung một cái: Xem ra tên phế vật này sẽ không đến! Ha ha, hay cho mình còn hẹn hắn lên võ đài chiến một trận!"

“Tù Thiên ơi là Tù Thiên, mày đang nghĩ gì vậy? Tên phế vật này làm sao có thể là đối thủ của mày?

Trong lúc thầm lắc đầu.

Ở cửa lớn đế cung vang lên một giọng nói: “Thánh Tử Ma Tộc, Dạ Thần, đến!” “Cái gì?”

'Tù Thiên ngẩn người, ngạc nhiên ngẩng đầu!

“Đến rồi!"

Tiêu Phi Yên sáng mắt lên, mau chóng nhìn ra cửa lớn đế cung.

Soạt!

Các võ giả khác cũng không hẹn mà cùng dừng lại, nhìn về phía cửa lớn đế cung!

Vì mọi việc thực sự quá đột ngột!

Theo lý mà nói, sau khi Thần Hậu và công chúa xuất hiện, các vị khách khác không có tư cách đi vào đại điện đế cung!

Quay đầu nhìn.

Diệp Bắc Minh dẫn Nguyễn Thanh Từ chậm rãi đi vào!

Tù Thiên hừ lạnh lùng một tiếng: “Dạ Thần, mày đến muộn rồi!” Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng: “Tao có thói quen đến sớm ư?” “Suýt... vãi...”

Mọi người hít khí lạnh!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4150: Gò má đau rát!


Cái tát này không mạnh, thậm chí không còn có bất kỳ lực sát thương nào! Chỉ có một tiếng vang thanh thúy!

Đại điện Đế Cung rơi vào yên tĩnh như chết, tất cả mọi người hoàn toàn hóa đát

Mấy trăm nghìn đôi mắt suýt chút nữa trừng ra ngoài, không dám tin tưởng nhìn mọi chuyện đang xảy rai

Trong đầu tất cả mọi người không hẹn mà cùng hiện lên hai chữ: Nhục nhã! Đây quả thật là nhục nhã một cách trần trụi! "Mày... Mày dám đánh tao ư?”

Giọng nói và cơ thể của Tù Thiên đều đang run rẩy, nhưng anh ta không hề né tránh.

Không phải Tù Thiên không tránh thoát được, mà căn bản là anh ta không nghĩ tới Diệp Bắc Minh dám tát anh ta một bạt tai trước mặt mọi người!

Mà tất cả điều này thật sự đã xảy ra.

Gò má đau rát!

Một giây sau.

Đôi mắt của Tù Thiên trở nên đỏ bừng, luồng khí lạnh băng, giết chóc bộc. phát, anh ta trông giống như một con thú hoang đã đói bụng suốt ba ngày ba đêm: "Con mẹ nó, mày dám đánh tao?!"

"Mày đi chết đi cho tao!"

Tù Thiên trực tiếp nổi giận, giơ tay đấm về phía đầu Diệp Bắc Minh!

Sóng khí đáng sợ lập tức lan rộng khắp toàn bộ đại điện Đế Cung!

Vùi! Một tiếng vang trầm, trận pháp phòng ngự của Đế Cung chủ động mở ra.

"Tù Thiên, anh điên rồi sao? Dám ra tay ngay trước mặt Thần Hậu!", một bóng người chặn lại trước mặt Diệp Bắc Minh, vững vàng đón lấy cú đấm tràn đầy tức giận của Tù Thiên.

Ầm!

Sóng khí đầy trời nổ tung, Tiêu Trấn Quốc lùi lại bảy tám bước!

Toàn bộ đại điện Đế Cung cũng rung chuyển một chút, có thể tưởng tượng được uy lực của một đòn này khủng bố đến cỡ nào!

Đôi mắt của Tù Thiên đỏ như máu, anh ta gầm nhẹ, trên người tỏa ra hơi thở chết chóc: "Thằng nhóc này làm nhục tôi, nó đáng chết!"

Tiêu Trấn Quốc quát nhỏ một tiếng: "Im ngay! Hôm nay chính là sinh nhật trăm tuổi của công chúa, anh dám ra tay ngay trước mặt Thần Hậu trong một dịp quan trọng như vậy sao?”

"Muốn chết ư? Còn không mau quỳ xuống!"

Tiêu Trấn Quốc thật sự nổi giận!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4151: Bổn vương?


Bỗng nhiên.

Một giọng nói vang lên bên ngoài đại điện Đế Cung: "Thiên Nhi, quỳ xuống!” "Âm thanh này là..."

Người trong đại điện Đế Cung quay đầu, chỉ thấy một người đàn ông với mái tóc rậm rạp như sư tử đang đi về phía họ!

Một luồng hơi thở bá vương tỏa ra, vậy mà có thể nghiền ép Tiêu Phi Yên! Mọi người giật mình!

Tiêu Phi Yên nheo mắt lại: 'Tù Sư, sao ông ta lại tới đây!'

"Bố! Tại sao chứ?"

Tù Thiên gầm nhẹ một tiếng!

Trên mặt Tù Sư không có biểu tình gì: "Tôi bảo anh quỳ xuống!"

Dù Tù Thiên không cam lòng đến đâu, cũng phải chịu khuất nhục, anh ta chỉ có thể nuốt hết tất cả oán hận vào trong lòng: "Vâng!"

Bịch!

Đối mặt với Tiêu Phi Yên và Lục Linh Nhi, anh ta quỳ xuống nói: "Thần Hậu, công chúa điện hạ, là do tôi mạo phạm!"

Tiêu Phi Yên đang định nói.

Tù Sư trực tiếp quay đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Diệp Bắc Minh: "Cậu chính là ngươi nói muốn tiêu diệt toàn bộ Nguyên tộc?”

"Là tôi!"

Diệp Bắc Minh quả quyết thừa nhận.

"Shhhl”

Mọi người trong đại điện Đế Cung sợ hãi đến mức tim gần như ngừng đập!

Đám người Ngô Thao, Vũ Cực tông chủ, lão Hà, Bạch Tông Hà đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh hãi nhìn về phía Diệp Bắc Minh!

Tiêu Trấn Quốc có chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh không khỏi nghiêm túc ba phần!

"A2" Đôi mắt đẹp của Lục Linh Nhi chợt lóe lên. Người này có vẻ không giống với những thanh niên a dua nịnh hót kia!

"Tại sao lại có cảm giác quen thuộc như vậy?, Nghê Hoàng ở bên cạnh Lục. Linh Nhi, trong kinh hãi mang theo ba phần chần chờ nhìn sang.

Chỉ có Tiêu Phi Yên âm thầm cười lạnh: "Thằng nhóc này còn dám bảo bổn hậu biến đi, Tù Sư ông thì tính là gì!

Am!

Một luồng sát khí như sóng thần nghiền ép mà đến, khí thế vô cùng hung mãnh!

Gương mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ lập tức trở nên trắng bệch, suýt nữa bị ép quỳ xuống tại chỗ!

Diệp Bắc Minh bước lên một bước chắn trước người Nguyễn Thanh Từ, đối mặt với sát ý đáng sợ của Tù Sư!

Một lát sau! "Hahahahal" Tù Sư ngửa mặt lên trời cười to: "Không hổ là Thánh tử của Ma tộc! Nếu có cơ

bổn vương sẽ tự mình đi đến Phong Ma Cốc một chuyến, hy vọng cậu có thể sống đến lúc đó!"

Trong lòng mọi người run lên!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top