Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 4192: Nhưng không ngờ!


"Không... không... công tử... anh hiểu lầm rồi..."

Uông Hăng hoảng sợ đến nỗi mồ hôi đầm đìa trên trán: "Tôi không có ý đó!" Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: "Vậy mày có ý gì? Quỳ xuống rồi nói!"

Một luồng khí tức cực kỳ thô bạo tràn đến!

Uông Hằng hoàn toàn không chống cự nổi, quỳ xuống đất: 'Mày dám bắt tao. quỳ xuống ư? Mẹ kiếp!"

“Tao là người nhà họ Uông, nhà họ Uông là gia tộc được Tù Sư đại nhân nâng đỡ, mày dám đối xử với tao như vậy ư?"

Nghe đến hai chữ "Tù Sư”! Tất cả mọi người có mặt tại đây đều vô thức lùi lại phía saul Ngay cả Diệp Bắc Minh cũng hơi ngẩn ra một lúc!

Thấy cảnh tượng đó, Uông Hằng nở nụ cười nham hiểm: "Nhóc con, đã sợ rồi sao? Tù Sư đại nhân ấy..."

Nhưng không ngờ!

Diệp Bắc Minh bước tới, dừng ngay trước mặt Uông Hăng: "Vậy mày càng đáng chết hơn!"

Thanh dao găm màu xanh trong tay lóe lên một tia sáng lạnh buốt!

Uông Hằng hoảng sợ ôm chặt cổ: "Mày... mày dám giết tao..."

Đầu anh ta nghiêng sang một bên, rơi xuống đất!

Thân thể vẫn giữ nguyên tư thế quỳ gối!

Trong đám người, ánh mắt của vài tên tu võ giả giật giật, nhanh chóng rời đi.

Tiêu Phi Yên truyền âm: "Diệp Thần, chúng ta nên đi thôi! Tôi vừa nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc rời đi, có lẽ họ là người của Tù tộc!"

"Tù Sư sẽ nhanh chóng đến đây, chúng ta chỉ còn thời gian nửa ngày!” Diệp Bắc Minh ngẩng đầu nhìn về phía Tháp Đế Cốt: "Nửa ngày ư? Đủ rồi!" Giây lát sau.

Một đạo quang mang lạnh lẽo bắn ra từ đôi mắt Diệp Bắc Minh, anh xoay người đi về hướng Tháp Đế Cốt!

"Hắn muốn làm gì vậy?" "Chưa đầy một canh giờ, không lẽ hắn lại muốn tiến vào Tháp Đế Cốt?” Những tu võ giả xung quanh trố mắt kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4193: Đây là tình huống gì thế?


Kẹt kẹt kẹt kẹt!

Xương cốt trong cơ thể Diệp Bắc Minh chấn động dữ dội, như sắp tan vỡ bất cứ lúc nào!

“Phụt..."

Một ngụm máu tươi phun ral

Tiêu Phi Yên và Nguyên Thi Vũ kinh hãi, vừa định ra tay cứu người. Bỗng nhiên.

Vù!

Trên cơ thể Diệp Bắc Minh tỏa ra một tầng quang mang đen kịt, hầu như không thể nhìn thấy!

Khí Hỗn Độn! Ngay khi nó xuất hiện, áp lực từ Tháp Đế Gốt bỗng nhiên biến mất!

Diệp Bắc Minh lau sạch máu tươi nơi khóe miệng: "Tháp nhỏ, lúc quan trọng vẫn phải trông cậy vào mày đấy!"

Giây lát sau.

Diệp Bắc Minh trực tiếp xông lên Tháp Đế Gốt, đến trước một cây giáo dài mới toanh: "Không tồi, lấy mày!"

Anh nâng tay chộp lấy!

Cây giáo dài muốn chống cự lại, một luồng khí Hỗn Độn bao trùm lên nó! Cây giáo chỉ run rẩy nhẹ một chút, đã bị Diệp Bắc Minh nhét vào túi! "Thằng nhóc lại được một thanh vũ khí nữa rồi!"

"Khi thật! Cùng một ngày mà được hai thanh vũ khí Thông Linh, thằng nhóc. này nghịch thiên quá rồi!" Phía dưới có nhiều tu võ giả nhìn với vẻ ghen ty.

"Chuyện gì vậy?" "Sao hắn chưa xuống?"

"Nhìn kìa, thánh tử Ma tộc lại muốn tiếp tục leo lên trên nữa!" Có người kinh hãi kêu lên.

Mọi người kinh ngạc nhận ra, sau khi Diệp Bắc Minh đạt được một thanh vũ khí Thông Linh, Tháp Đế Cốt lại không hề đẩy ngã anh xuống!

Trái lại, anh tiếp tục leo lên tầng cao hơn của Tháp Đế Cốt! “Cái rìu này không tồi!" "Ồ? Thanh kiếm dài màu vàng này cũng được đấy!"

"Cái tiêu ngọc này trong suốt long lanh, vừa nhìn đã thấy không phải vật phàm!"

"Còn cái này nữa, lấy luôn, lấy hết!"

Diệp Bắc Minh như đang mua hàng, điên cuồng cướp đoạt trên Tháp Đế Cốt!

Chỉ trong khoảng thời gian mấy hơi thở, anh đã thu gom được năm sáu món vũ khí Thông Linh!

"Cái quái gì vậy..."

"Đây là tình huống gì thế?”

“Trời ơi, thăng nhóc này một lúc lấy được năm sáu món vũ khí Thông Linh?" "Tháp Đế Cốt, mày không thể đối xử thiên vị như vậy được!”

Những người dưới chân Tháp Đế Cốt đều ngẩn ra, kinh ngạc đến nỗi suýt nứt cả mắt!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4194: Lòng đau như cắt!


Ngay khi tiến sát vào phạm vi của Tháp Đế Cốt! Phụt! Phụt! Phụt...

Hàng chục người lập tức tan thành một đám sương máu!

Cùng lúc đó, cách thủ đô năm trăm dặm.

Bên ngoài một thung lũng, nhìn thi thể của Tù Tuệ, Tù Sư gần như phát điên: "Lũ vô dụng! Bọn mày làm ăn kiểu gì vậy?"

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, hắn ta đã mất đi hai đứa con trai và một đứa con gái!

Lòng đau như cắt!

Tù Sư gầm thét như một tên điên: "Sao lại để Tuệ Nhi một mình ra ngoài thành, tất cả bọn mày đều đáng chết!!!"

Một cỗ uy áp cường đại lan ra!

Thân thể của hàng chục vệ sĩ quỳ dưới đất bị nổ tung, tan thành đám sương máu!

Lúc này, một lão giả tóc bạc trắng đi tới, quỳ một gối xuống đất: "Chủ nhân, có tin tức mới nhất từ Tháp Đế Cốt truyền đến!"

"Có người phát hiện Diệp Thần tại Tháp Đế Gốt, và còn có hai người phụ nữ đi cùng!"

"Hai người che mặt nên không nhìn rõ, nhưng nhìn dáng người thì một trong hai có lẽ là Nguyên Thi Vũ!"

"Diệp Thần? Nguyên Thi Vũ?"

Tù Sư lập tức phản ứng lại, gầm lên một tiếng: "Tao hiểu rồi, tao tự hỏi sao lật tung cả đế đô mà vẫn không tìm thấy Diệp Thần và Tiêu Phi Yên!"

"Hoá ra đã rời khỏi đế đô từ lâu rồi!"

"Người phụ nữ kia chắc chắn là Tiêu Phi Yên, chúng nó đến Tháp Đế Cốt làm gì?

"Đi, cùng bổn vương đến Tháp Đế Cốt!!!" Khí tức của Tù Sư cuồng bạo tới cực điểm!

Hắn ta lao đi như một ngôi sao băng!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4195: Cái gì?


Nguyên Thi Vũ ngẩng đầu, há miệng lẩm bẩm: "Hắn... hắn có phải là người không vậy? Truyền thuyết về Tháp Đế Cốt chẳng lẽ đều là giả?"

Tiêu Phi Yên cứng người đứng đó, nhìn thân ảnh trên đỉnh Tháp Đế Cốt với vẻ khó tin: 'Thằng nhóc này đang làm trò gì vậy? Sao hắn có thể một lúc mang đi hơn một trăm thanh vũ khí Thông Linh từ Tháp Đế Cốt chứ?"

"Mà đều là những món vũ khí đỉnh cao nhất, thiên tài của Bát Đại Vương Tộc, Tứ Đại Thánh Địa đều từng đến đây để muốn có được một thanh vũ khí Thông Linh!'

'Phần lớn đều thất bại, sao hắn có thể một lúc lấy được hơn một trăm thanh như vậy chứ?'

Lúc này.

Diệp Bắc Minh đã lên tới đỉnh Tháp Đế Cốt!

Gần như tất cả vũ khí Thông Linh đỉnh cao đều đã được anh thu vào trong túi! Anh khoanh chân ngồi xuống!

Ý niệm khẽ động, tiến vào thế giới bên trong Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Lúc này, phía sau mọi người vang lên một âm thanh chói tai, kèm theo tiếng gầm rú của con sư tử!

Quay đầu lại nhìn!

Chỉ thấy một luồng khí tức khủng khiếp tràn đến, vô số tu võ giả khi nhìn thấy người này đều bị áp bức, quỳ xuống đất!

"Tù Sư!"

Tiêu Phi Yên thay đổi sắc mặt, ngẩng đầu hướng về đỉnh Tháp Đế Cốt la lên: "Tù Sư đã tới, Diệp Thần, chúng ta nên đi thôi!!!"

Nói rồi, bà ta nắm vai Nguyên Thi Vũ, đi về hướng khác! "Bây giờ còn muốn chạy, không thấy là quá muộn rồi sao?" Giọng nói dữ tợn của Tù Sư vang lên!

Không khí cuồn cuộn gió lớn, một hư ảnh hình sư tử chín đầu bao trùm cả bầu trời, từ trường xung quanh dường như cũng bị thay đổi!

Äm!

Sư tử chín đầu quét ngang chân một cái, Tiêu Phi Yên và Nguyên Thi Vũ bị đẩy ngược lại, ngã xuống dưới chân Tháp Đế Cốt!

'Vèo vèo vèo...

Hàng chục lão giả từ trên trời đáp xuống, mỗi người đều ở trên cảnh giới Chân Quân, gương mặt nhăn nheo tỏa ra khí tức xơ xác tiêu điều!

Tù Sư đáp xuống trước mặt Tiêu Phi Yên: "Thần Hậu, xem ra bà không thể thoát khỏi lòng bàn tay của bổn vương rồi!"

"Còn thằng nhóc Diệp Thần kia, nó ở đâu? Không dám ra đây à?"

Tiêu Phi Yên cười nhạt: "Hắn đang ở trên đỉnh Tháp Đế Cốt, nếu muốn giết hẳn thì tự lên đó đi!"

"Cái gì?"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4196: Tháp Càn Khôn Trấn Ngục


“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!!!"

Diệp Bắc Minh vô cùng phấn khích, đôi mắt hơi đỏ lên: "Nếu ông không tỉnh lại, có lẽ tôi sẽ thật sự phải ngã xuống nơi này rồi!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khẽ: "Nhóc con, dù tôi đã mất hầu hết sức mạnh!"

"Nhưng vẫn giữ lại một chút ý thức, luôn theo dõi mọi việc của cậu."

"Cậu lại có thể nghĩ ra cách sử dụng sức mạnh của vũ khí Thông Linh để đánh thức bổn tháp, thật sự không tồi chút nào!"

Diệp Bắc Minh nói: "Đó là nhờ công của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, chính nó đã nhắc nhở tôi!"

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bay ra, xoay vòng quanh thân Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trong không gian: "Chú tháp, chào mừng trở lại!"

"Ôi...

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thở dài một tiếng: "Xem ra bổn tháp muốn nghỉ ngơi một chút cũng không được rồi, nhưng bổn tháp đã hồi phục một phần nghìn sức mạnh, đủ để cậu đối phó với Tù Sư rồi!"

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Tiểu Tháp, sức mạnh của ông..."

Anh nhớ lần trước phục hồi hơn năm phần nghìn.

Sao lại chỉ còn một phần nghìn?

"Nhóc con, cậu cứ tưởng lần trước tôi sử dụng thời không hồi tố là trò đùa à?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói một cách bất mãn: "Lần đó, bổn tháp đã mất toàn bộ sức mạnh, sức mạnh vất vả lắm mới ngưng tụ cũng không còn!"

"Lần này nếu không có hơn một trăm thanh vũ khí Thông Linh, có lẽ tôi cũng không thể tỉnh lại!"

"Một phần nghìn sức mạnh, cậu cũng phải biết đủ rồi! Đủ để phát huy sức mạnh của cậu gấp nhiều lần!"

Diệp Bắc Minh gật đầu mạnh mẽ: "Đủ Có Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ở đây, ngoài việc tăng cường sức mạnh! Điều quan trọng hơn là sự tự tin trong lòng anh!

Dưới chân Tháp Đế Cốt.

Tù Sư cảm nhận được luồng khí tức biến hóa vừa rồi đã biến mất, không khỏi cười nhạt: "Thứ tàn phế! Sấm to mà mưa nhỏ à?”

"Chỉ có vậy thôi à?"

Rồi hét một tiếng thật lớn: "Diệp Thần, đừng có giả thần giả quỷ nữa! Mau cút xuống đây chịu chết đi!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4197: Sư tử chín đầu


GàolIII

Tiếng hổ gầm rồng ngâm vang lên, năm ngón tay chộp về phía cổ chân của Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh làm sao có thể để Tù Sư được như ý chứ? Äm!I Một tiếng nổ chấn động trời đất, Diệp Bắc Minh đạp mạnh xuống vai Tù Sư!

Thân hình mạnh mẽ của Tù Sư run lên, hai chân mềm nhữn, suýt quỳ xuống tại chỗ!

Phần dưới thân hình lún sâu xuống lòng đất, mặt đất xung quanh hàng chục mét nổ tung tóe, nứt ra như một mạng nhện!

"Sức mạnh của mày... sao lại có thể như vậy!!!"

Tù Sư trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh, kinh hãi như vừa nhìn thấy quỷ.

Trong lòng dâng lên những đợt sóng dữ dội: 'Sao lại thế này được? Thằng nhóc này mới chỉ ở cảnh giới Thần Hoàng mài Chỉ tăng lên một cảnh giới, chưa đầy nửa ngày mà đã khủng khiếp như vậy rồi sao?'

'Đây là quái vật gì thế này? Chẳng lế trên Tháp Đế Cốt hắn đã gặp kỳ ngộ gì khác?"

Không chỉ Tù Sư.

Tất cả tu võ giả xung quanh Tháp Đế Gốt!

Tiêu Phi Yên, Nguyên Thi Vũ cùng tất cả mọi người đều ngẩn ra! Ngay cả những thuộc hạ của Tù Sư cũng đờ người như tượng gỗ! Họ chưa từng thấy ai có thể ép Tù Sư đến mức này!

"Tù Sư, hôm nay chính là ngày mày phải chết!”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh lùng, đạp thêm cú thứ hai mạnh mế vào ngực Tù Sư!

Bẹp! Bẹp! Phịch!...

Hai chân luân phiên, hàng loạt cú đạp ập tới!

Tù Sư liên tục lùi lại, xương ngực vỡ tan, lồng ngực lõm sâu vào trong! "Phụt..."

Một ngụm máu tươi phun ra, áp lực này là điều Tù Sư chưa từng cảm nhận!

"Tốt lắm! Rất tốt! Nhóc con, mày đã thành công khơi dậy cơn thịnh nộ của bổn vương rồi!"

"Sư tử chín đầu, giết!!!" Gàoo!

Hư ảnh của sư tử chín đầu gầm thét liên hồi, lao nhanh về phía Diệp Bắc Minh!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4198: Chuyện gì thế này?


"Chuyện gì thế này?!!!"

Tù Sư quả thật không tin vào mắt mình nữa!

Diệp Bắc Minh bước ra, Huyết Long đi sau lưng chắn ngang một khoảng trời: "Tù Sư, đã đến lúc mày phải chết rồi!"

Năm ngón tay vung lên không trung rồi nắm chặt! Kiếm Thiên Ma hiện ra trong lòng bàn tay, một kiếm quét ngang ra ngoài! "Mẹ kiếp!"

Tù Sư nghiến răng nghiến lợi, một thanh trường đao màu đen đặc biệt kỳ dị hiện ra trong tay, điên cuồng chém tới!

Keng!!!

Một tiếng vang đinh tai nhức óc!

Làn sóng khí nổ tung!

Tù Sư bị đẩy văng ra ngoài hơn trăm mét!

Lòng bàn tay hắn ta tê rần, ngay cả vũ khí bản mạng cũng run lên nhè nhẹ, một luồng cảm giác bất lực trào dâng trong lòng!

Giây phút này, Tù Sư tức giận đến cực điểm!

'Mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Thằng nhóc. này thật sự là một quái vật à?'

"Tại sao sức mạnh của hắn lại khủng khiếp như vậy? Chẳng lẽ hắn thực sự có đủ sức để giết bổn vương sao?"

"Không thể nào! Tuyệt đối không thể như vậy! Hôm qua hắn chỉ là một con kiến hôi, hôm nay hắn vẫn chỉ là một con kiến!"

Nghĩ đến đây, Tù Sư lạnh lùng gầm lên: "Nhóc con, nếu không phải nhờ Kiếm Thiên Ma trong tay mày, bổn vương giết mày chẳng khác nào giết gà!"

"Nếu mày có gan thì đừng dùng Kiếm Thiên Ma nữa, bổn vương sẽ quyết một trận sinh tử với mày!"

"Tao sẽ thỏa mãn mày!" Diệp Bắc Minh gật đầu.

Sâu trong đôi mắt của Tù Sư lóe lên một tia vui mừng: Đúng là đồ ngốc! Chẳng lẽ không biết sức mạnh lớn nhất của bổn vương chính là thân thể sao?"

"Giết

Một tiếng gầm rú vang lên! Tù Sư lao tới trong tư thế mạnh mẽ nhất! Diệp Bắc Minh đạp mạnh xuống đất!

Sức mạnh ghê gớm trong cơ thể sôi trào, không chút do dự xông thẳng lên đón đầu một kích của Tù Sư!

Hai luồng sức mạnh va chạm với nhau! Ầm ầm! Không gian xung quanh vỡ tan, bùng nổ một luồng ánh sáng chói lọi!

Tất cả tu võ giả xung quanh đều kinh hãi đến nỗi không thể mở mắt, đồng thời một tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai!

Mọi người thay đổi sắc mặt, cố gắng nhìn qua dù mắt đau nhói! Họ hoảng sợ đến nỗi tim suýt vỡ tung!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4199: Nhóc con


Tù Sư lại bổ sung: "Những ai tại đây sẵn sàng ra tay, những lời trên đều có hiệu lực!"

Những tu võ giả xem náo nhiệt ngẩn ra một lúc! Rồi đồng tử của họ chợt trở nên lạnh lẽo. Lại thêm hơn trăm người bước raI

Nhìn thấy cảnh này, Tù Sư cười ngạo nghễ: "Ha ha ha ha! Kiến nhiều cắn chết voi, thằng nhóc vô dụng, dù mày có nghịch thiên thế nào đi nữa!"

"Bổn vương không tin nhiều người đánh một người mà không giết được mày, mày mạnh mẽ thì sao chứ? Bổn vương có tài nguyên vô tận để huy động bọn họI!"

"Giết hắn cho bổn vương!!!"

Dứt lời, gần năm trăm tu võ giả cảnh giới Chân Quân đồng loạt tiến lên.

Bốp bốp bốp...

Hơn năm trăm tầm mắt lạnh lẽo khóa chặt Diệp Bắc Minh!

Vù—1I

Trong tích tắc, không khí xung quanh Tháp Đế Gốt như bị đóng băng, hàng loạt sát ý lạnh lẽo đánh úp tới!

"Xong rồi... Diệp công tử..." Thân thể mỏng manh của Nguyên Thi Vũ run lẩy bẩy!

Sắc mặt Tiêu Phi Yên tái nhợt như tờ giấy, dù là Thần Hậu cũng không khỏi run rẩy!

Năm trăm tu võ giả cảnh giới Chân Quân đó! Cho dù có một Thiên Quân cảnh hiện diện cũng sẽ bị hao mòn đến chết mất!

Rầm rầm rầm!

Năm trăm người đồng loạt tỏa ra, từ bốn phương tám hướng tiến về phía Diệp

Bắc Minh!

Ngăn chặn mọi lối thoát! “Nhóc con, đừng trách bọn ta!" “Muốn trách thì hãy trách chính mình đã đắc tội Tù Sư đại nhân!"

Trên gương mặt mỗi người đều lộ vẻ khinh khỉnh cười nhạo!

Diệp Bắc Minh thở dài một tiếng, chậm rãi thu hồi Kiếm Thiên Ma.

"Nhóc con, sao thế? Đã cam chịu số phận à?”

"Thu hồi vũ khí chuẩn bị chờ chết đấy à?"

"Mày là người khôn ngoan, chúng ta sẽ cho mày một cái chết nhẹ nhàng!" Năm trăm người cười nhạo anh, như đang chọc ghẹo anh!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4200: Chuyện gì?


"Chẳng lẽ mày thực sự có đủ sức để giết sạch năm trăm người bọn tao à? Chỉ dựa vào con huyết long kia thôi sao?"

Nhắc đến Huyết Long.

Không ít người lộ vẻ e dè!

Diệp Bắc Minh đáp: "Tất nhiên không phải!" Mọi người thở phào nhẹ nhõm!

Giây lát sau.

Diệp Bắc Minh mở đôi mắt ra, khóe miệng nhếch lên nụ cười rét lạnh: "Đúng rồi, tôi quên không nói với các người một chuyện!”

"Chuyện gì?"

Lão giả khàn giọng hỏi theo bản năng.

“Trước đây tôi có một biệt hiệu, gọi là Sát Thần!" Nói xong.

Diệp Bắc Minh giơ tay lên nắm chặt, lòng bàn tay tỏa ra một luồng huyết quang!

Một thanh kiếm đen mờ ảo hiện ra trong lòng bàn tay, bị một luồng khí tức kỳ lạ bao trùm, hoàn toàn không nhìn rõ hình dạng thật sự!

Chỉ nhìn thấy được đường viền mơ hồ. Đây là một thanh kiếm, chỉ có thế mà thôi. Nhưng.

Khi nhìn thấy thanh kiếm này, trái tim mọi người không khỏi khựng lại một nhịp!

Tựa như, cửa địa ngục vừa mở toang ra! "Giết!" Diệp Bắc Minh phun ra một chữ!

Thanh kiếm này phát ra một luồng huyết quang cuồn cuộn như tử thần xông ra, nơi nó đi qua đều bị san phẳng!

Hàng chục tu võ giả Chân Quân như giấy mỏng, chỉ cần chạm vào thanh kiếm đó đã tan thành đám sương máu!

Điều đáng sợ hơn là một đạo hư ảnh giống hệt những người tan thành sương máu bắn ra từ đó!

Thần hồn! Vù—†

Thanh kiếm kêu vang lên, tất cả thần hồn và đám sương máu của đám tu võ giả đều bị nó nuốt chửng!

Những tu võ giả còn lại tại đó hít một hơi lạnh, tóc gáy dựng đứng! "Thanh kiếm này ăn thịt người à?"

Lão giả khàn giọng hoảng sợ suýt nhảy dựng lên.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4201: Đáng tiếc là Tù Sư đã chạy rồi!"


"Giết!H"

Kiếm khí bùng nổ, sương máu bay đầy trời!

Dưới Kiếm Trấn Ngục, mười người chết không toàn thây! "Đừng..."

“Tôi sai rồi... cứu tôi!"

Các tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên!

Có người cầu xin tha mạng, có người chiến đấu tới cùng, có người chạy trốn thảm hại!

Tất cả đều không ngoại lệ, bị huyết mang đánh úp tới rồi ngã xuống đất.

Một lát sau, hơn 500 người cảnh giới Chân Quân đều ngã xuống, ngay cả thân thể cũng không còn sót lại chút gì!

Toàn bộ máu thịt và thần hồn đều bị Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục nuốt chửng! Giờ phút này. Ở giữa chiến trường chỉ còn lại một người, Diệp Bắc Minh!

Trên người anh tỏa ra một luồng khí tức chết chóc áp đảo, khiến những tu võ giả ở gần tháp Đế Gốt run rẩy và tiếp tục rút lui...

Cách xa tháp Đế Cốt cả ngàn dặm. Âm ầml!

Một bóng người bay qua như phát điên, nhanh như tia chớp, vang dội như sấm sét!

Người này chính là Tù Sư!

Sau khi thanh kiếm Càn Khôn Trấn Ngục giết chết mất chục Chân Quân cảnh trong nháy mắt, Tù Sư cảm thấy có gì đó không ổn, lập tức quay người bỏ chạy!

"Mẹ kiếp! Tên nhóc này thật sự có được báu vật từ tổ tiên Hoa tộc! Đó là loại kiếm gì vậy?"

"Thật đáng sợi Vừa nhìn thấy thanh kiếm đó, bổn vương đã có cảm giác như: tử thần đang bóp cổ mình!"

'Tù Sư không muốn tin!

Hắn ta có một ảo tưởng.

Nếu ở lại thì mình chắc chắn sẽ chết khi đối mặt với thanh kiếm đó! Vì vậy, Tù Sư đã lợi dụng lúc hỗn loạn để trốn thoát!

Dù có xấu hổ thì cũng tốt hơn là mất mạng!

Diệp Bắc Minh quay lại chỗ Tiêu Phi Yên và Nguyên Thi Vũ, chữa vết thương cho họ, sau đó ném cho mỗi người một viên đan dược!

"Viên đan dược này có thể tạm thời ổn định thương thế của hai người, về sau chậm rãi khôi phục là được!"

"Đáng tiếc là Tù Sư đã chạy rồi!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu, có chút thất vọng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4202: Thái độ của cậu là sao đấy?


Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Thứ nhất, tôi không có nghĩa vụ phải giải thích với bài"

"Thứ hai, vật này dù là gì đi nữa, nó cũng là của tôi, bà đừng hỏi nhiều!" "Cậu...

Tiêu Phi Yên hơi tức giận: "Thái độ của cậu là sao đấy?”

Diệp Bắc Minh lạnh lùng đáp: "Hãy nhìn rõ địa vị của mình, đừng hỏi những điều không nên hỏi!"

Anh rất phản cảm với giọng điệu cao ngạo của Tiêu Phi Yên! Hành động thăm dò bí mật của người khác!

Lúc này, trong đầu Diệp Bắc Minh vang lên một giọng nói: 'Nhóc con, đừng ở lại đây lâu, vừa rồi bổn tháp đã phải dùng một chút sức mạnh!"

"Dù đã dùng khí Hỗn Độn che giấu, nhưng có lẽ đã bị người khác phát hiện!"

"Chắc chẳng bao lâu nữa, nhất định sẽ có người từ Bản Nguyên đại lục truy tìm đến đây!"

Diệp Bắc Minh giật mình: "Tiểu Tháp, ông đã bại lộ rồi sao?”

"Đúng, nhưng cũng chưa hoàn toàn bại lộ!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẳng định: "Bây giờ tôi cho cậu hai lựa chọn, thứ nhất, giết sạch tất cả những ai đã chứng kiến cậu ra tay!”

Diệp Bắc Minh nhíu mày! Tuy anh thích giết người! Nhưng sẽ không giết hại người vô tội! "Lựa chọn thứ hai là gì?" "Tôi sẽ ra tay, xóa sạch ký ức của họ!"

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: "Cho dù sau này bị người khác thăm dò ký ức, họ cũng chỉ nhận được một khoảng ký ức trống rỗng!"

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Vậy thì xóa ký ức của họ đi."

Chốc lát sau.

Diệp Bắc Minh giơ tay lên cao nắm chặt: "Xin mọi người hãy nhìn về phía này!" Vù vù vùi

Hàng vạn đôi mắt vô thức nhìn sang!

Vù~—I

Một luồng ánh sáng Hỗn Độn bùng nổ, vài giây sau, luồng sáng biến mất.

Mọi thứ trở lại im lặng!

Mọi người ngẩn ra tại chỗ, ngơ ngác nhìn nhau.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4203: Trong sự kinh hãi của muôn người!


Hàng vạn tu võ giả phía dưới cũng nhận ra họ, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời với vẻ nghỉ hoặc.

Thanh niên kia nhíu mày, giọng lạnh lùng vang lên: "Vừa rồi ở đây đã xảy ra chuyện gì? Có ai vừa sử dụng lực Hỗn Độn không?"

"Các người có nhìn thấy một thanh kiếm như thế này không?"

Nói rồi.

Ngón tay thanh niên chỉ lên không trung, vẽ một đường!

Một bức tranh khổng lồ hiện ra trên không trung.

Đó là một thanh bảo kiếm màu đen cổ xưa!

Trên thân kiếm có một con rồng sống động đang quấn quýt, dù chỉ là một bức tranh nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được một luồng áp lực tận đáy linh

hồn!

Nếu Diệp Bắc Minh có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra đây chính là kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

"Nhóc con kia, cậu là ai thế? Có tư cách gì mà hỏi chúng tôi?" Một người đàn ông trung niên trưng ra vẻ mặt khinh thường, lạnh nhạt nói.

Người này có tu vi ở Chân Quân cảnh trung kỳ, chưa từng thấy ai dám nói chuyện với mình như vậy!

"Haha." Thanh niên kia nheo mắt lại, một tia sáng lạnh lóe lên rồi biến mất! Phụt—!

Trong tích tắc, thân thể người đàn ông trung niên tan nát, biến thành đám sương máu rồi biến mất!

"Cái nà

Lúc này, tất cả tu võ giả xung quanh Tháp Đế Cốt nhìn thanh niên đó với vẻ kinh hãi!

Chỉ trong nháy mắt đã xóa sổ một tu võ giả Chân Quân cảnh trung kỳ, người này rốt cuộc ở cảnh giới nào? Chẳng lẽ là Thần Quân cảnh?

Trong sự kinh hãi của muôn người!

Giọng nói của thanh niên lại vang lên: "Khi tôi hỏi câu hỏi, tôi không thích phải hỏi lần thứ hail"

Nói xong.

Đám đông như một cái nồi vừa sôi lên, hàng vạn tu võ giả đua nhau lên tiếng: "Đại nhân, chúng tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì!"

"Đại nhân, trong ký ức của chúng tôi hoàn toàn không nhớ chuyện vừa xảy ra!"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4204: Có lẽ là vậy


"Chẳng lẽ thật sự là lực Hỗn Độn?"

"Có lẽ là vậy."

Cô gái trẻ gật đầu.

"Ha hai"

Thanh niên kia kích động, gương mặt hơi đỏ lên: "Hỗn Độn là nguồn gốc của tất cả! Đã mười mấy kỷ nguyên Thế giới Bản Nguyên không còn dấu vết của khí tức Hỗn Độn!"

"Nếu không phải chúng ta ở gần thế giới này, có lẽ cũng không phát hiện ra dao động ở đây!"

"Nếu có thể đạt được khí Hỗn Độn, lĩnh ngộ được một chút khí Hỗn Độn sẽ rất có lợi cho chúng tai"

Phía dưới.

Hàng vạn tu võ giả

Hùế

võ giả

kinh hãi đến nỗi tóc gáy muốn dựng đứng lên! Hai người này đến từ thế giới Bản Nguyên ư?

Cô gái trẻ lờ đi vẻ kinh ngạc của hàng vạn tu võ giả, nhíu mày nói: "Nhưng người đó rốt cuộc là ai?"

"Xem cách hắn xóa ký ức của những người này, chắc chắn đang phòng bị điều gì đó!"

"Chúng ta muốn tìm hắn thì e rằng không đơn giản!"

Thanh niên kia cười nói: "Không đơn giản, nhưng cũng không khó, phải không?”

"Thế giới này chỉ có bấy nhiêu mà thôi, chúng ta lùng sục một lượt cũng không mất nhiều thời gian!"

Cô gái trẻ lắc đầu: "Đó không phải là mò kim đáy bể sao?" "Không không không..."

Thanh niên kia lại cười một cách kỳ quái: "Cô đã hiểu sai ý của tôi rồi! Tôi nói là để hắn chủ động xuất hiện?"

"ý gi” Cô gái trẻ ngẩn ra.

Thanh niên nói: "Đại lục này không lớn, chúng ta giết sạch nó cũng không mất bao lâu!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4205: Nhưng tiếc thay


Thân thể họ nổ tung như quả dưa hấu, trong nháy mắt hàng vạn người tan thành đám sương máu!

Những tu võ giả khác nhìn thấy cảnh này, hoảng loạn chạy tứ tán!

Nhưng đáng tiếc.

Ngay khi họ vừa bay lên không trung, phụt! phụt! phụt...

Thân hình từng người một vỡ tan tại chỗ!

"Trời ơi..."

"Cứu mạng..."

"Mẹ kiếp!!! Liều mạng với mày!"

Một số tu võ giả không chịu khuất phục, đốt cháy huyết khí xông thẳng về phía Trần Tu, nhưng lại thấy ngọn lửa trên người ngày càng lớn, rồi biến thành đống tro tàn!

Những tu võ giả khác hoàn toàn tuyệt vọng!

Đôi mắt cả đám người đỏ ngầu, họ gầm thét: "Dù mày đến từ thế giới Bản Nguyên, hành động giết chóc này cũng sẽ bị trời phạt đấy..."

Trần Tu cười nhạt, giọng nói đầy vẻ kiêu ngạo khinh miệt: "Chỉ là lũ kiến hèn mà thôi! Tao giết bọn mày, liên quan gì đến bọn mày đâu?"

"Trời phạt? Lời lẽ của kẻ yếu đuối thôi!"

Sau khi rời khỏi Tháp Đế Cốt, xác nhận không có ai theo sau.

Tiêu Phi Yên không thể nhẫn nhịn thêm nữa, chặn trước mặt Diệp Bắc Minh: "Diệp Thần, rốt cuộc cậu đã làm như thế nào vậy? Lúc ở Đế Đô, cậu rõ ràng không phải là đối thủ của Tù Sư!"

"Nhưng lúc nãy, cậu suýt giết được Tù Sư!”

"Sức mạnh của cậu đến từ đâu? Phải chăng là từ thanh kiếm thánh của Hoa tộc?"

"Thanh kiếm cậu vừa sử dụng, là kiếm thánh của Hoa tộc phải không?”

Nguyên Thi Vũ giật mình: "Kiếm thánh của Hoa tộc? Vật này thật sự tồn tại à!"

"Năm đó, chính vì thanh kiếm này mà khắp đại lục Hỗn Độn đã từng chìm trong gió tanh mưa máu, chẳng lẽ đó chính là thanh kiếm Diệp công tử vừa dùng?"

Tiêu Phi Yên không nói gì thêm.

Chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt Diệp Bắc Minh!

Muốn nhìn thấu điều gì từ đó!

Nhưng tiếc thay.

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh lùng bình tĩnh, không lộ ra dấu vết gì. "Tôi đã cảnh cáo bà, đừng hỏi những điều không nên hỏi!"

"Đừng tưởng rằng vì bà là Thần Hậu mà tôi sẽ không dám ra tay! Đây là lần cuối cùng tôi nhắc nhở bà!"

Nói xong, Diệp Bắc Minh xoay người bước đi.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4206: Năm ngón tay siết chặt!


“Dù cho màn kịch giả chết ở Phong Ma Cốc của cậu diễn rất đạt, nhưng chỉ cần có người để tâm điều tra, thân phận của cậu cũng sẽ bị bại lộ!”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh khẽ dao động. Trong lòng Tiêu Phi Yên thầm mừng, có hy vọng!

Bà ta lập tức bổ sung: “Nếu tôi đoán không nhầm, cậu là người từ Hạ Giới đến đại lục Bản Nguyên, đúng chứ?”

“Cậu che giấu thân phận như vậy, chắc hẳn là vì muốn bảo vệ người mà cậu quan tâm!”

“Nếu thân phận của cậu bị đám người Tù Sư, Tiêu Trấn Quốc biết được, cậu nói xem, những người mà cậu quan tâm sẽ ra sao?”

Câu nói này trực tiếp chạm đến vảy ngược của Diệp Bắc Minh: “Bà muốn chết àt

Năm ngón tay siết chặt!

“Rắc rắc..."

Một tiếng giòn tan vang lên!

Cơ thể Tiêu Phi Yên bỗng chốc căng cứng, cảm giác tử vong ập đến! Khoảnh khắc này, bà ta thật sự cảm thấy mình sắp chết!

Trong lòng dâng lên một tia hối hận, bà ta đã đánh giá thấp sát tâm của Diệp Bắc MinhI

Dùng chút sức lực cuối cùng thốt ra ba chữ: “Ngự... Kiếm... Tông..." “Bà nói gì?"

Diệp Bắc Minh có chút do dự, ném Tiêu Phi Yên sang một bên! “Khụ khụ..”

Tiêu Phi Yên điên cuồng hít thở!

Cuối cùng bà ta cũng biết người trước mắt đáng sợ đến mức nào, vừa rồi trong nháy mắt, bà ta có một loại ảo giác!

Người trước mắt chính là một vị tử thần! Một vị tử thần bò ra từ địa ngục!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4207: Không thể nào!


Ánh mắt của Tiêu Phi Yên lạnh băng, cất lời: “Cậu hãy trả lời hết câu hỏi của tôi trước, sau đó tôi sẽ nói cho cậu biết mọi chuyện về Ngự Kiếm Tông!”

“Được!”

Diệp Bắc Minh không chút do dự gật đầu: “Nhưng tôi chỉ trả lời bà ba câu hỏi, bà hãy suy nghĩ kỹ trước khi hỏi!”

“Ba câu hỏi, tôi sẽ cho bà câu trả lời chân thật!”

“Sau ba câu hỏi, dù thế nào bà cũng phải nói cho tôi biết mọi chuyện về Ngự. Kiếm Tông, nếu không tôi có cả vạn cách khiến bà hối hận!”

Cơ thể Tiêu Phi Yên run lên, bà ta có thể cảm nhận được, Diệp Bắc Minh không hề nói đùa!

Phù...

Hít sâu một hơi, giọng nói của Tiêu Phi Yên vang lên: “Câu hỏi thứ nhất, cậu không phải Thánh tử Diệp Thần của Ma tộc, cậu là Diệp Bắc Minh?”

Diệp Bắc Minh đáp: “Phải, cũng không phải!”

Tiêu Phi Yên nhíu mày: “Ý cậu là sao?”

Diệp Bắc Minh giải thích: “Trước tiên, tôi đích thực là Thánh tử Ma tộc! Đây là do Bát Đại Thiên Ma sắc phong! Thứ hai, tôi cũng là Diệp Bắc Minh!”

“Được!

Tiêu Phi Yên không xoắn xuýt nữa, tiếp tục hỏi: “Thanh kiếm trong tay cậu, có phải là thanh kiếm trong truyền thuyết kia không?”

Diệp Bắc Minh nhíu mày, vẫn trả lời: “Thanh kiếm này tên là Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục! Còn có phải là Thánh Võ của Hoa tộc hay không, tôi không biết!”

“Quả nhiên... chính là nó!”

Tiêu Phi Yên kích động đến mức toàn thân run rẩy.

“Năm đó, vô số người tìm kiếm thanh kiếm này, nhưng không ai tìm được...”

“Thanh kiếm này thậm chí còn mang đến tai họa ngập đầu cho Hoa tộc, Hoa tộc bị diệt vong cũng không chịu giao nó ra! Chúng tôi vẫn luôn cho rằng nó

không tồn tại, không ngờ thanh kiếm này thật sự tồn tại!!!”

Không chỉ Tiêu Phi Yên, ngay cả Nguyên Thi Vũ ở bên cạnh cũng tràn đây chấn động!

Thanh kiếm này vừa xuất hiện, toàn bộ đại lục Hỗn Độn nhất định sẽ dậy sóng gió tanh mưa máu!

“Thực lực của cậu, có phải là do tiến vào tổ địa Hoa tộc mà tăng lên không? Cậu đã lấy được gì từ bên trong?”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Một phần thực lực của tôi là do tiến vào tổ địa Hoa tộc mà tăng lên!”

“Tôi chỉ lấy được một ít dược liệu thượng cổ từ bên trong, không có bảo vật quan trọng như các người tưởng tượng!”

Tiêu Phi Yên lắc đầu: “Không thể nào!”

“Nếu cậu không lấy được chỗ tốt to lớn từ tổ địa Hoa tộc, làm sao có thể. hoàn toàn nghiền ép Tù Sư?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4208: Một tông môn cần tích lũy


“Từ mấy ngàn năm trước, Ngự Kiếm Tông đích thực là một tông môn kiếm đạo hùng mạnh, nhưng đột nhiên một ngày, long mạch dưới Ngự Kiếm Tông cạn kiệt!”

“Hơn một ngàn năm liên tiếp không có một tu võ giả nào ra hồn gia nhập Ngự Kiếm Tông, lâu dần tông môn này dần dần suy tàn!”

“Một tông môn cần tích lũy qua nhiều thế hệ mới có thể xây dựng, nhưng suy tàn chỉ trong chớp mắt!”

“Tôi có thể dẫn cậu đi, cậu xem sẽ biết!” Một ngày sau.

Diệp Bắc Minh đứng giữa một vùng phế tích rộng lớn, xung quanh toàn là những tòa nhà đổ nát.

Quảng trường rộng lớn, cỏ dại mọc um tùm!

Những tòa nhà quy mô hoành tráng, chỉ còn lại nền móng bị phong hóa lộ ra ngoài!

“Nơi này thật sự là Ngự Kiếm Tông ư?”

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật.

Chẳng lẽ sư phụ đã nhầm lẫn?

Bảo anh đến đây tìm sư tỷ?

Đùa gì thết

Lúc này, tại tổ địa Hoa tộc, bia mộ của Giáo Phụ chợt lóe lên.

Một giọng xa xôi yếu ớt vang lên: “Tôi cảm ứng được, tên nhóc kia đã đến Ngự Kiếm Tông...”

Kiếm Chủ Bất Diệt trầm mặc một lát, chậm rãi mở miệng: “Chín người bọn họ đều đã đến à?”

Giáo Phụ nhíu mày: “Có chút sai sót, Yêu Yêu và Như Khanh không có ở đây!”

“Có bảy người bọn họ tế kiếm, hẳn là đủ để đánh thức hồn của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!”

Trong phế tích của Ngự Kiếm Tông. Đột nhiên.

Vài tu võ giả từ một hướng khác đi tới, miệng lẩm bẩm: “Một chuyến không công! Chẳng kiếm được chút lợi lộc nào, ai nói Ngự Kiếm Tông có bảo vật thế?”

“Đúng vậy! Mấy ngàn năm trôi qua, có bảo vật thì đã sớm bị người ta lấy đi rồi!"

Mấy người phát hiện ra ba người Diệp Bắc Minh. “Lại thêm một nhóm đến nhặt đồ thừa...”

“Tôi khuyên các người vẫn nên đi đi, không có gì cho các người nhặt đâu! Mấy người kia lắc đầu.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4209: Không ai trả lời cả!


Đột nhiên, hồ Đúc Kiếm rung chuyển dữ dội, bảy người ngẩng phắt đầu lên. Căn chặt môi, khuôn mặt trắng bệch!

Trong mắt Vương Như Yên ngấn lệ: “Tiểu sư đệ đến rồi...”

“Nhảy đi!"

Thiên Nhận Băng hít sâu một hơi.

“Chờ một chút!”

Môi Vương Như Yên cắn đến bật máu: “Có thể gặp tiểu sư đệ lần cuối không...”

Thiên Nhận Băng ngẩng đầu, trong mắt cũng tràn đầy sự lưu luyến: “Thập sư muội, em muốn để tiểu sư đệ nhìn thấy chúng ta tế kiếm sao?”

“Em... thôi vậy...”

Cơ thể Vương Như Yên run lên, nhắm mắt lại!

Bước ra một bước!

Thân thể mềm mại rơi xuống hồ dung nham nóng bỏng!

Sáu người còn lại thấy vậy, cũng bước ra một bước!

Giây tiếp theo.

Xet——I

Một đạo kiếm quang phóng lên trời, cả dấy núi đều rung chuyển!

Luồng kiếm khí khổng lồ nhuộm đỏ cả bầu trời, một luồng kiếm ý ập đến!

Đột nhiên, một tu võ giả trong số đó kích động nói: “Là phía sau núi! Nơi đó năm xưa từng là hồ Đúc Kiếm của Ngự Kiếm Tông, chẳng lẽ có trọng bảo xuất thế?”

“Cơ hội đến rồi!!!"

“Đi, đi xeml”

Mấy người nhanh chóng lao về phía sau núi!

Gần như cùng lúc đó, trái tim Diệp Bắc Minh đau nhói!

“Phụt!!!”

Anh phun ra một ngụm máu tươi: “Sư tỷ... em cảm nhận được khí tức của sư tỷ, chuyện gì xảy ra vậy?”

“Tiểu Tháp, chuyện gì vậy?!!!”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sững sờ, giây tiếp theo bỗng hô lên: “Chết tiệt! Nhóc con, mấy vị sư tỷ của cậu hình như...”

“Thì ra là thế! Mục đích của bọn họ là... nhóc con! Mau đến phía sau núi!!!” Diệp Bắc Minh như phát điên, lao đến phía sau núi của Ngự Kiếm Tông.

Trên bầu trời hồ Đúc Kiếm, mây máu tụ lại, một số tu võ giả kinh ngạc nhìn về phía hồ Đúc Kiếm!

“Chuyện gì xảy ra thế? Nơi này đã xảy ra chuyện gì vậy?” Diệp Bắc Minh bực bội gầm lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4210: Tại sao?


“Đại nhân, chính là bọn họ!”

Khoảnh khắc nhìn thấy bảy người này!

“Phụt..”

Trái tim Diệp Bắc Minh run lên, phun ra một ngụm máu tươi: “Ông xác định là bảy người bọn họ ư?”

Người đàn ông gật đầu: “Đại nhân... đúng... tuyệt đối chính xác!”

“A!!”

Diệp Bắc Minh tuyệt vọng gầm lên, quỳ sụp xuống đất, một dòng huyết lệ tuôn

Bảy người này, chính là bảy vị sư tỷ của anh!

Nguyên Thi Vũ và Tiêu Phi Yên chạy tới!

“Diệp công tử...”

“Tại sao? Sư tỷ, tại sao?”

“Các người tại sao lại nhảy vào hồ Đúc Kiếm?III”

“Sư phụ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?I!I”

Diệp Bắc Minh tuyệt vọng ngửa mặt lên trời gào thét! Lúc này.

Trái tim anh đau đớn như muốn ngừng lại, một nỗi tuyệt vọng không thể diễn tả lan tràn: “Tại sao? Rốt cuộc là tại sao?”

“Sư tỷ, mọi người không thể chết!”

Diệp Bắc Minh như phát điên, nhảy vào Hồ Đúc Kiếm! “Diệp công tử!”

“Diệp Bắc Minh!”

Nguyên Thi Vũ và Tiêu Phi Yên cực kỳ kinh hãi.

Độ nóng khủng khiếp của dung nham ập đến!

Đây không phải Hồ Đúc Kiếm bình thường, mà là do tông chủ đời thứ nhất của Ngự Kiếm Tông dùng dị hỏa đốt lên!

Cho đến khi Ngự Kiếm Tông đoạn tuyệt truyền thừa, lửa của Hồ Đúc Kiếm vẫn chưa tắt!

Có thể tưởng tượng, nơi này khủng khiếp đến mức nào!

“Sự tỷ!!!"

Diệp Bắc Minh điên cưồng gào thét: “ Huyết mạch sôi trào, thân thể gần như nổ tung!

Diệp Bắc Minh điên cuồng tìm kiếm, Hồ Đúc Kiếm sôi sục, cuộn lên những đợt sóng nhiệt khủng khiếp!

“Trời ơil” “Thân thể của người này còn cứng hơn cả thép sao?”

Các tu võ giả xung quanh Hồ Đúc Kiếm há hốc mồm, đồng tử co rút lại, không ngừng hít khí lạnh!

Đột nhiên. Ầm—-—I Hồ Đúc Kiếm khẽ run lên, bảy đạo ánh sáng đỏ như máu phóng lên trời!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4211: Tiêu Phi Yên cũng kinh hãi!


'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc một lát: “Nhóc con, nói ra cậu có thể không chấp nhận được!”

“Người thân yêu nhất, dùng máu tươi tế kiếm!”

“Đánh thức sức mạnh mạnh nhất bên trong Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, bảy vị sư tỷ của cậu... đã dùng sinh mệnh của mình để tế kiếm...”

Mặc dù Diệp Bắc Minh đã sớm đoán được! Nhưng khi thật sự nhận được câu trả lời! Vẫn không thể chấp nhận!

“Không!!!”

Diệp Bắc Minh vô cùng tuyệt vọng, gào thét như phát điên: “Tiểu Tháp, cho tôi quay ngược thời gian! Đảo ngược thời không, mau đảo ngược thời không!!!”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bất lực nói: “Nhóc con, trước tiên là sức mạnh của bản tháp không đủi”

“Thứ hai, cho dù đảo ngược thời không, mấy vị sư tỷ của cậu sẽ không tế kiếm sao?”

“Hơn nữa, bọn họ là tự nguyện tế kiếm, thần hồn đã tiêu tán...” “Không thể nào!!!”

Mắt Diệp Bắc Minh đỏ ngầu: “Giả! Tất cả đều là giả!” “Hahaha, sư tỷ? Tại sao?III”

“Tại sao lại đối xử với em như vậy?”

“Em cần thanh kiếm chết tiệt này để làm gì?”

“Hậu nhân Hoa tộc, Thánh tử Ma tộc...”

“Haha, mọi người thật sự cho rằng em quan tâm đến những thứ này sao? Mọi người đều cho rằng em muốn trở thành cường giả tuyệt thế sao?”

“Sai rồi... mọi người đều sai rồi...”

Diệp Bắc Minh lẩm bẩm: “Năm đó nếu không phải có mọi người, Diệp Bắc Minh này đã sớm trở thành một bộ xương khô dưới nền đất Côn Luân rồi..”

“Sư phụ truyền đạo thụ nghiệp, sư tỷ cho em sự ấm áp như người thân...”

“Mọi người quan trọng hơn tất cả, nếu mọi người đã chết, em cần những thứ này để làm gì?”

Lúc này, Diệp Bắc Minh cảm thấy trái tim mình đã hoàn toàn chết đi! “Diệp công tử, anh...”

Nguyên Thi Vũ che miệng thật chặt!

Tiêu Phi Yên cũng kinh hãi!

Hai người kinh ngạc phát hiện, khí thế của Diệp Bắc Minh đã thay đổi long trời lở đất!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top