Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 362


Chương 362

“Ông hẹn tôi đến đài võ đạo, dùng danh tiếng của tôi để thể hiện sư uy nghiêm của nhà họ Quân ông, tâm này phải diệt!”

“Hôm nay tôi giết ông, ông đừng không phục!”

“Tôi nhường ông ba chiêu, đã là nhân từ lắm rồi!”

“Đừng để người khác cho rằng tôi ức hiếp nhà họ Quân!”

“Đã qua ba chiêu, ông đi chết đi!”

Quân Kiếm Phong cười lớn xông đến: “Ha ha ha, Diệp Bắc Minh, mày tưởng mày là ai?”

“Giết tao? Kiếp sau đi!”

Ông ta như mãnh hổ vùn vụt xông đến!

Thịch! Thịch! Thịch!

Mỗi một bước chân đều để lại dấu chân sâu trên đài võ đạo ngọc trắng.

Ông ta đến trước mặt Diệp Bắc Minh!

Đập một quyền về phía cổ họng của anh!

Khoảnh khắc nắm đấm của Quân Kiếm Phong sắp chạm đến da của Diệp Bắc Minh.

Phập!

Diệp Bắc Minh mới đột ngột tung quyền, một luồng nội lực màu trắng đáng sợ gần như ngưng tụ thành chất rắn, xuất hiện trên nắm đấm của Diệp Bắc Minh.

Cánh tay gập lại!

Nắm đấm bắn ra!

Rơi xuống lồng ngực của Quân Kiếm Phong!

“Phụt!”

Quân Kiếm Phong bay ra xa, nằm trên đài võ đạo như chó chết.

Tim ngừng đập!

Người đứng đầu giới võ đạo Trung Hải, Quân Kiếm Phong, chết!

Soạt! Soạt! Soạt!

Tất cả mọi người có mặt đều đứng bật dậy!

Đồng tử cũng trố ra!

Vẻ mặt đầy chấn hãi!

Toàn hiện trường tĩnh lặng như cái chết!

Vang lên tiếng hít khí lạnh.

“Suýt!”

Mọi người đều tưởng tượng đến các loại khả năng của cuộc chiến này, duy nhất không ngờ đến, Diệp Bắc Minh đánh chết Quân Kiếm Phong bằng một quyền!

Diệp Bắc Minh còn chẳng có ý muốn nhìn Quân Kiếm Phong thêm một cái, quay người nhảy xuống khỏi đài võ đạo, lên xe của Tô Mạc Già: “Đi thôi”.

Đài võ đạo trên đỉnh núi Bàn Long.

Tĩnh mịch!

Chỉ còn lại thi thể Quân Kiếm Phong nằm trên đài võ đạo.
 
Chương 363


Chương 363

Im lặng chừng năm phút!

Ầm!

Bốn phương tám hướng lập tức nổ tung!!!

Hiện trường sôi trào!

Lâm Thương Hải vô cùng kích động, nét mặt già nua biến ảo: “Là hắn, chính là hắn”.

“Tên đáng sợ người phụ nữ đó nói, chính là hắn!”

Ông ta vội vã chạy ra khỏi đám người, đuổi theo xuống núi.

‘Chủ nhân, vô địch!’

Chiba Sadako vừa ngạc nhiên lại kích động, càng nhận định quyết tâm phải đi theo Diệp Bắc Minh: “Toàn bộ đảo quốc e là cũng không tìm được cường giả trẻ tuổi giống chủ nhân đâu nhỉ?”

‘Đợi đã, nguy rồi! Ninja Iga đã đến Long Quốc…’

Chiba Sadako đột nhiên nhớ ra.

Cơ thể mềm mại của Hàn Nguyệt run rẩy, giọng nói cũng run theo: “Ông nội… đây là cháu đang nằm mơ sao?”

“Cái… cái… cái này… sao có thể chứ?!!!”

Cơ thể Hàn Kim Long run rẩy, liên tục hít hơi lạnh: “Rít! Rít! Rít!”

“Diệp thần y không những biết Quỷ Môn Thập Tam Châm, thực lực võ đạo còn trên cả Quân Kiếm Phong?”



“Rít!”

Lý Gia Hinh không phải người trong giới võ đạo, lúc này cũng hít ngược một hơi lạnh, trong con ngươi xinh đẹp đều là niềm vui bất ngờ.

“Liên lạc anh ta, không tiếc bất cứ giá gì, để anh ta và nhà họ Lý có liên hệ!”

Vương Trường An giống như nằm mơ, ông ta ngửa mặt lên trời cười lớn: “Ha ha ha ha, tổng giám đốc Lý, tôi lại thắng một tỷ rồi!”

“Ôi trời ơi, có kỳ tích gì mà cậu ta không thể tạo ra?”, Lý Khắc Hùng hoàn toàn ngơ ra, thân thể xụi lơ ngồi xuống ghế.

Bruce Rudolf gọi một cuộc điện thoại ở ngay trước mặt mọi người, cười khổ nói: “Ngài tổng thống, đại hội quân võ lần này chúng ta rút lui đi!”

“Tại sao?”

“Chỉ cần Long Quốc có Diệp Bắc Minh, đại hội Quân Võ không có ý nghĩa”, Bruce Rudolf cười khổ không thôi.

Khuôn mặt đẹp của Đường Văn Quân đều là chấn động: “Diệp Bắc Minh, Diệp thiếu soái…”

Dương Huyên Hách siết chặt quả đấm, cuối cùng bất lực buông ra!

Thực lực của Diệp Bắc Minh, anh ta ghen tỵ cũng vô dụng.

Dư Thiên Long ngơ ngác đứng tại chỗ.

“Quân Kiếm Phong chết rồi?”

“Bị Diệp Bắc Minh một quyền đánh chết!”

“Lần này Trung Hải sắp loạn rồi, Quân Kiếm Phong chết, địa vị nhà họ Quân rơi xuống ngàn trượng, phải tẩy trắng từ đầu thôi!”
 
Chương 364


Chương 364

“Diệp Bắc Minh quá đáng sợ!”

“Hắn thật sự chỉ mới 23 tuổi thôi sao?”

“Tra, mau điều tra tất cả tin tức về hắn!”

“Truyền lệnh xuống, trong vòng một tiếng đồng hồ, cố gắng hết sức thu thập tin tức về Diệp Bắc Minh!”

Các đại phú hào xung quanh vô cùng kích động hạ lệnh.

Chỉ có đám người nhà họ Quân sắc mặt tái xanh, sau đó trắng bệch.

Quân Kiếm Phong chết rồi… nhà họ Quân sắp sụp đổ.

Trung Hải sắp đổi trời rồi!



Trên đường xuống núi.

Tô Mạc Già đang lái xe.

Da đầu cô ta tê dại, liên tục quay đầu, khiếp sợ quan sát Diệp Bắc Minh!

“Tiểu sư bá… anh… anh rốt cuộc có thực lực gì?”

“Đây chính là Quân Kiếm Phong đó!”

“Người đứng đầu Trung Hải!”

“Hội trưởng hiệp hội võ đạo Trung Hải!”

“Trên bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu có thể đứng trong top 100 nhân vật khủng khiếp!!!”

Trong đôi mắt xinh đẹp của Tô Mạc Già đều là sùng bái.

Ngoài sư phụ của mình, người cô ta sùng bái nhất chính là Diệp Bắc Minh!

Quá ngầu!

Quá vô địch!

Diệp Bắc Minh thở dài: “Mau lái xe, đừng quay đầu nữa, nhìn đường đi!”

“Dạ!”

Tô Mạc Già nhẫn nhịn được nội tâm kích động, nghiêm túc lái xe.

Diệp Bắc Minh đột nhiên hỏi: “Quân Kiếm Phong cũng là thực lực Võ Linh đỉnh phong, tại sao vẫn còn trên bảng xếp hạng Tông Sư?”

Tô Mạc Già giải thích: “Vì đối với người bình thường, bọn họ không có quá nhiều khái niệm về võ giả cao cấp hơn”.

“Người bình thường chỉ có thể tiếp xúc với võ giả cấp Thiên, võ giả cấp Tông Sư đều khó tiếp xúc”.

“Đại Tông Sư, Võ Linh cao hơn thì khỏi phải nói”.

“Vì vậy bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu này chỉ là một cách nói thôi, trên thực tế một vài Võ Linh cũng ở trên bảng xếp hạng này”.

“Thực lực của Quân Kiếm Phong rất đáng sợ, trên bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu vừa vặn xếp thứ 99!”

Tô Mạc Già lại một lần nữa quay đầu, nghiêm túc nhìn Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư bá, anh một quyền trong nháy mắt giết Quân Kiếm Phong!”

“Thực lực e là có thể đứng thứ 70 trong Á Châu, thậm chí là trong top 50”.
 
Chương 365


Chương 365

Diệp Bắc Minh nhắc nhở: “Lái xe, nhìn đường”.

“Ách, vâng”.

Tô Mạc Già mới vừa quay đầu.

Bùm!

Một tiếng vang thật lớn, xe nổ lốp!

Kít!

Tô Mạc Già phanh gấp, dừng xe lại, mặt ngượng ngùng: “Tiểu sư bá, xin lỗi, xe nổ lốp!”

“Đừng gấp, tôi lập tức sửa xong”.

Tô Mạc Già chạy xuống xe, tốc độ cực nhanh chuẩn bị đổi sang lốp xe dự phòng.

Diệp Bắc Minh đi đến bên đường, nhìn về phía Trung Hải.

Tầm nhìn nơi này không tệ, vừa vặn có thể nhìn xuống toàn bộ Trung Hải!

Lúc này, một chiếc xe Jeep màu đen từ trên núi Bàn Long đi xuống.

Thấy Diệp Bắc Minh dừng ở ven đường, xe Jeep cũng dừng lại.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh nghiêm túc nhìn người đàn ông trước mắt, cảnh giới Võ Linh trung kỳ.

Thấp hơn một bậc nhỏ so với Quân Kiếm Phong.

“Tại hạ Lâm Thương Hải, hội trưởng hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam tham kiếm thiếu chủ!!!”, Lâm Thương Hải sải bước đi đến.

Cách Diệp Bắc Minh còn khoảng mười mét.

Phốc!

Quỳ sụp xuống đất!

Diệp Bắc Minh sửng sốt.

Tô Mạc Già đang thay lốp dự phòng liền kinh hãi, không thể tin nổi: “Lâm Thương Hải? Ông thực sự là Lâm Thương Hải?”

“Hội trưởng hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam, cao thủ xếp thứ 139 trên bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu?”

“Ông gọi anh là… thiếu chủ?”

Ôi trời ơi!

Đây là tình huống gì vậy?

Tô Mạc Già kinh ngạc!

Diệp Bắc Minh khẽ nhíu mày, yên lặng chốc lát.

Anh mới chậm rãi lên tiếng: “Trước kia là ông gửi thư khiêu chiến cho tôi?”

“Phải”.

Lâm Thương Hải trả lời.

Diệp Bắc Minh lại hỏi: “Sao lại gọi tôi là thiếu chủ?”

Lâm Thương Hải do dự một chút, nhìn về phía Tô Mạc Già: “Cô gái này, mời cô tránh đi”.

Nội tâm Tô Mạc Già chấn động, suy nghĩ trong chốc lát, yên lặng gật đầu đi về phía xa.

Lúc này Lâm Thương Hải mặt đầy nghiêm túc nhìn Diệp Bắc Minh nói: “Thiếu chủ, là mẹ cậu”.

“Mẹ tôi?!!!”
 
Chương 366


Chương 366

Diệp Bắc Minh biến sắc, vội vàng nói: “Nói mau, xảy ra chuyện gì?”

Lâm Thương Hải không dám sơ suất: “Chuyện này phải nói từ hai mươi ba năm trước”.

“Tôi khi đó vẫn còn là một Tông Sư võ đạo bình thường, cũng không có danh tiếng gì ở hành tỉnh Đông Nam”.

“Một tối, có một người phụ nữ thực lực khủng khiếp đến tìm tôi, còn đưa cho tôi một bức họa”.

“Bà ấy nói với tôi rằng, hai mươi ba năm sau, nếu có một thiếu niên xuất hiện trước mắt tôi, cho dù tôi có thân phận địa vị gì!”

“Đều phải nhận người trên bức họa là chủ nhân!”

Lâm Thương Hải nói: “Bà ấy còn để lại một ít đan dược, tôi ăn những đan dược này mới từ Tông Sư tiến vào Đại Tông Sư”.

“Cuối cùng tiến vào cảnh giới Võ Linh!”

“Nhà họ Lâm tôi mới có ngày hôm nay, tôi có thể ngồi vào được vị trí hội trưởng hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam cũng là vì thực lực của tôi đã được đề thăng lên rất cao!”

“Mà tất cả những điều này đều nhờ đan dược người phụ nữ này cho tôi”.

“Tôi hỏi qua bà ấy, người trên bức họa là ai, bà ấy nói là con trai mình!”

Lâm Thương Hải giải thích.

Vốn cho rằng chuyện của của hai mươi mấy năm trước đã sớm tan thành mây khói.

Ông ta quên mất rồi!

Nhưng ngàn vạn lần không ngờ, bởi vì Diệp Bắc Minh giết Mã Lập Quốc, kết oán với hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam.

Lâm Thương Hải nhìn thấy hình Diệp Bắc Minh ở một hội nghị.

Sau một hồi giải thích.

Sắc mặt Diệp Bắc Minh trầm xuống: “Không đúng, Lâm Thương Hải, ông đang lừa tôi!”

Một luồng uy thế khủng khiếp tấn công tới.

Lâm Thương Hải sợ hãi run rẩy, quỳ trên đất không dám ngẩng đầu.

Đây không phải một chàng thanh niên mới 23 tuổi.

Anh một quyền đánh chết người đứng đầu Trung Hải, Quân Kiếm Phong!

Lâm Thương Hải có chút hoảng hốt, vội vàng nói: “Thiếu… thiếu chủ, lời của tôi có vấn đề chỗ nào sao?”

“Ha ha”.

Diệp Bắc Minh nhàn nhạt cười lạnh.

“Sơ hở lớn nhất của ông chính là dù mẹ tôi sắp xếp tất cả, nhưng bà ấy làm sao biết hai mươi ba năm sau trông tôi như thế nào?”

Lâm Thương Hải cẩn thận giải thích: “Chuyện này tôi cũng cảm thấy kỳ quái, theo lý mà nói, mẹ cậu không thể nào biết hai mươi ba năm sau trông cậu ra sao”.

“Nhưng bức họa bà ấy để lại thật sự giống cậu như đúc”.

“Chuyện này tôi thật sự không lừa thiếu chủ cậu đâu!”

Để chứng minh chuyện này, Lâm Thương Hải đích thân cầm một chiếc hộp gấm từ xe ra.

 
 
Chương 367


Chương 367

Mở hộp gấm, một tờ giấy đã ngả vàng xuất hiện trước mắt.

Gần như giống y đúc Diệp Bắc Minh bây giờ!

Tờ giấy đã cũ.

Nét vẽ mơ hồ không rõ!

Nhưng vô cùng dịu dàng.

Vừa nhìn liền biết được làm bởi bàn tay phụ nữ.

Giọng nói tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Tờ giấy này quả thật có hơi cũ, không phải làm cho cũ”.

Diệp Bắc Minh lập tức ngây ra.

Thật chẳng lẽ là mẹ mình sao?

Hai mươi ba năm trước mẹ đã để lại thứ này?

Diệp Bắc Minh suy nghĩ chốc lát rồi bình tĩnh lại, hỏi: “Mẹ tôi trông thế nào?”

“Cái này …”

Lâm Thương Hải có chút ngơ ngác, trực tiếp lắc đầu: “Cái này tôi cũng không biết, mẹ thiếu chủ che mặt”.

“Tôi chỉ thấy mỗi đôi mắt, chỉ là đôi mắt kia khiến người ta không dám không tuân theo mệnh lệnh của bà ấy!”

“Hơn nữa…”

Nói tới đây, Lâm Thương Hải dừng lại.

“Hơn nữa gì?”, Diệp Bắc Minh gấp gáp hỏi.

Lâm Thương Hải đang do dự.

“Nói!”

Giọng nói Diệp Bắc Minh trầm xuống.

Lâm Thương Hải chỉ cảm thấy một luồng uy thế đáng sợ tấn công tới, toàn thân ông ta bị sát ý lạnh như băng bao phủ!

Lúc này.

Vị hội trưởng hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam sau lưng bị mồ hôi lạnh thấm ướt trong nháy mắt.

‘Quá đáng sợ!’

Trong lòng Lâm Thương Hải run rẩy, bật thốt lên: “Mẹ cậu năm đó có chút yếu ớt”.

“Tôi cảm giác hình như bà ấy bị thương, nhưng lại rất kỳ quái, dù bà ấy bị thương nhưng vẫn mạnh hơn Võ Linh bình thường vô số lần!”

Cơ thể Diệp Bắc Minh run lên: “Mẹ tôi bị thương?”

“Bà làm sao?”

“Cái này… thuộc hạ không biết”, Lâm Thương Hải quỳ trên đất lắc đầu.

Diệp Bắc Minh im lặng.

Trong tròng mắt đều là sát ý lạnh như băng!

Hai mươi ba năm trước, chắc hẳn bà vừa sinh anh không lâu.

Tại sao lại bị thương?

Dù bị thương, làm sao Lâm Thương Hải biết mẹ mình bị thương được, lại còn mạnh hơn Võ Linh gấp mấy lần?
 
Chương 368


Chương 368

Diệp Bắc Minh đứng chắp tay, lạnh như băng nhìn Lâm Thương Hải: “Lâm Thương Hải, sao ông biết sau khi mẹ tôi bị thương vẫn mạnh hơn Võ Linh?”

“Cái này…”

Lâm Thương Hải lập tức ngây người.

Thầm kêu lên không ổn!

Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Tim ông ta đập nhanh, chênh lệch khá lớn so với ban đầu, ông ta sắp nói dối”.

Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Ông chuẩn bị nói dối?”

“Hả?”

Lâm Thương Hải ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với con ngươi lạnh băng của Diệp Bắc Minh.

Con ngươi ông ta co rút kịch liệt!

Thiếu chút nữa sợ đến ngốc luôn.

Chàng thanh niên này sao biết mình chuẩn bị nói dối?

Sát ý lạnh như băng trong nháy mắt phong tỏa Lâm Thương Hải, khiến ông ta dựng tóc gáy.

Lúc này Lâm Thương Hải có một trực giác, chỉ cần tiếp theo mình nói dối nửa lời, Diệp Bắc Minh sẽ trực tiếp giết ông ta!

Lâm Thương Hải hoảng sợ cúi đầu, run rẩy nói: “Cậu Diệp… xin lỗi, tôi thật sự xin lỗi cậu!”

“Quả thật là tôi nói dối, xin cậu tha cho tôi!”

Bộp bộp bộp bộp!

Lâm Thương Hải điên cuồng đập đầu xuống đất.

Giọng Diệp Bắc Minh lạnh băng: “Nói, năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Lâm Thương Hải cũng không dám giấu thêm nữa, run rẩy nói: “Hai mươi ba năm trước, mẹ cậu vác theo bụng bầu đột nhiên xuất hiện trong một phòng đấu giá hàng đầu ở hành tỉnh Đông Nam, buổi đấu giá này do công ty Sotheby’s cử hành”.

“Bà ấy đưa ra loại đan dược cao cấp nhất!”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Khi đó mẹ tôi còn chưa sinh tôi?”

Lâm Thương Hải nhắm mắt nói: “Thiếu chủ, đúng vậy”.

Sắc mặt Diệp Bắc Minh đã rất khó coi: “Đan dược lại là chuyện gì thế?”

Lâm Thương Hải run rẩy nói: “Là loại đan dược cao cấp đó”.

“Loại đan dược có thể khiến Võ Linh, thậm chí là Võ Vương đều rung động”.

“Lúc ấy, toàn bộ phòng đấu giá Sotheby’s đều điên lên”.

“Toàn bộ giới võ đạo Long Quốc khi biết tin đều chấn động, thậm chí còn kinh động đến gia tộc Cổ Võ”.

Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ nhúc nhích: “Sau đó thì sao?”

Lâm Thương Hải nói: “Khi ấy, gần như tất cả mọi người đều muốn đan dược của mẹ cậu”.

“Nhưng mẹ cậu một không cần lấy tiền, hai không cần của cải, ba không cần quyền”.

 
 
Chương 369


Chương 369

“Chỉ cần một vài loại dược liệu khó tìm kia, mọi người tìm hồi lâu cũng không tìm được những dược liệu đó”.

Nói đến đây.

Lâm Thương Hải dừng lại một chút!

Ngẩng đầu nhìn biểu cảm lạnh như băng của Diệp Bắc Minh.

Nhắm mắt tiếp tục nói: “Một vài người của hiệp hội võ đạo Long Quốc chuẩn bị liên thủ giết mẹ cậu”.

“Bởi vì nhìn thấy bà ấy ra tay hào phóng, trong tay chắc chắn không chỉ có một hai viên đan dược!”

“Hơn nữa, đối với những cường giả giới võ đạo kia mà nói, một phụ nữ mang thai thôi mà… có thể uy hiếp được gì?”

“Một buổi tối, ba mươi mấy Võ Linh, bảy tám Võ Vương, thậm chí còn có một lão Võ Hoàng của gia tộc Cổ Võ ra tay…”

“Đêm hôm đó, Giang Bắc chìm trong đẫm máu…”

Tim Diệp Bắc Minh co rút!

Một luồng lửa giận ngút trời!

Sôi trào trong ngực anh!

Mẹ kiếp!

Ba mươi mấy Võ Linh, bảy tám Võ Vương?

Thậm chí còn có cả Võ Hoàng!!!

Nhiều cao thủ tuyệt thế như vậy ra tay chỉ vì đối phó với mẹ anh?

Điều càng khiến người ta tức giận chính là mẹ khi đó còn vác bụng bầu to!!!

Mình còn chưa ra đời!

Giọng Diệp Bắc Minh khô khốc, phát ra tiếng gầm nhẹ: “Là ai ra tay với mẹ ruột tôi?!!!”

Trong nháy mắt.

Diệp Bắc Minh giống như tử thần!

Sau lưng anh, cuồng phong sôi trào!

Đất đá bay mù trời!

Lâm Thương Hải bị thổi đến mức mắt không mở nổi, vị hội trưởng hiệp hội võ đạo một tỉnh cảnh giới Võ Linh này trong lòng giờ đây chỉ còn nỗi sợ hãi: “Thiếu chủ, những người này gần như đều là người có mặt trên bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu”.

“Mấy năm nay tôi vẫn luôn chú ý”.

“Một số người năm đó ở ngoài top một trăm, bây giờ gần như tất cả đã tiến vào trong top một trăm rồi”.

“Còn có mười mấy người tiến vào top năm mươi trên bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu”.

“Các nguyên lão hiệp hội võ đạo Long Quốc bây giờ bao gồm Phó Quốc Hoa, Tiêu Thiên Chiến, Hạ Vũ Thần… đều là những người ra tay năm đó”.

“Còn có tổng hội trưởng hiệp hội võ đạo Long Quốc, Lý Kiếm Trần… Ông ta chính là đầu sỏ sắp đặt chuyện này!”

Nghe đến đây, trong lòng Diệp Bắc Minh…

Ngọn lửa phẫn nộ vô hình đang bùng cháy mãnh liệt!

Giống như núi lửa sắp phun trào!

Tổng hội võ đạo Long Quốc?
 
Chương 370


Chương 370

Phó Quốc Hoa!

Tiêu Thiên Chiến!

Hạ Vũ Thần!

Còn có tổng hội trưởng hiệp hội võ đạo Long Quốc, Lý Kiếm Trần!!!

Diệp Bắc Minh đã lên danh sách những người phải chết, anh nhàn nhạt nói: “Ba phút, viết ra danh sách những người năm đó bao vây tấn công mẹ tôi”.

Lâm Thương Hải ngây người!

Câu nói này của Diệp Bắc Minh vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến người ta cảm nhận được bất kỳ dao động cảm xúc nào!

Nhưng Lâm Thương Hải biết Diệp Bắc Minh thật sự nổi giận rồi.

Chỉ có tức giận đến cùng cực mới có thể bình tĩnh như vậy!

“Vâng!”

Lâm Thương Hải không dám sơ suất, lấy giấy bút từ trên xe, viết một lèo gần năm mươi cái tên.

Có vài người đã chết cũng được Lâm Thương Hải viết ra, còn thêm ký tự ở phía sau.

Diệp Bắc Minh nắm danh sách trong tay, mắt muốn nhỏ máu!

Những người này sao có thể ra tay?

Hơn năm mươi võ giả hàng đầu ra tay với một phụ nữ có thai?!!!

Diệp Bắc Minh im lặng chừng mười phút, nhìn chằm chằm mỗi cái tên một trăm lần.

Nhớ kỹ ở trong lòng!

“Vậy ông thì sao?”

“Lâm Thương Hải, sao ông gặp được mẹ tôi?”

“Có phải ông cũng tham gia vào cuộc tấn công vây giết năm đó?”

“Tại sao ông lại đột nhiên xuất hiện?”

“Lâm Thương Hải, nếu ông không chủ động nói ra, có lẽ tôi vĩnh viễn không biết chuyện xảy ra ở phòng đấu giá Sotheby’s hai mươi ba năm trước”.

Diệp Bắc Minh đứng chắp tay.

Đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Thương Hải.

Anh cần một lời giải thích hợp lý.

Lúc này, Lâm Thương Hải áp lực cực lớn, toàn thân giống như bị ý lạnh trên người Diệp Bắc Minh làm cho đông cứng.

Lâm Thương Hải thông minh đến nhường nào?

Nếu không cũng không bò lên nổi vị trí hội trưởng võ đạo hành tỉnh Đông Nam.

“Vù…!

Lâm Thương Hải hít sâu một hơi, cắn răng nói: “Tôi không tham gia bao vây chém giết, hơn nữa tôi còn đánh cược một ván, cứu mẹ cậu!”

“Cậu không cần hoài nghi, hai mươi ba năm trước, mẹ cậu là tôi cứu!”

Chắc như đinh đóng cột!

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ: “Ồ?”
 
Chương 371


Chương 371

Lâm Thương Hải nói: “Khi đó tôi cũng chỉ là một tiểu Tông Sư, thiên phú rất tầm thường”.

“Nếu như không có có cao nhân chỉ điểm, không có cuộc gặp gỡ bất ngờ, thậm chí cả đời tôi cũng không bò lên nổi”.

“Lúc ấy, tôi cũng nghĩ đến… tham dự tấn công vây giết, cướp đoạt đan dược…”

Nói đến đây, Lâm Thương Hải cảm giác trên người Diệp Bắc Minh bộc phát ra sát ý khủng khiếp!

Ông ta quỳ xuống đất.

Cúi đầu, tiếp tục cắn răng nói: “Nhưng sau đó tôi thay đổi chủ ý, giết mẹ cậu, có lẽ tôi không làm nổi”.

“Nhưng tôi có thể cứu mẹ cậu!”

“Tôi giúp đỡ mẹ thiếu chủ, sau khi bà ấy phá vòng vây, giấu bà ấy đi”.

“Sau đó đưa đến Giang Nam!”

“Mẹ cậu tặng tôi một viên đan dược, giúp tôi từ Tông Sư võ đạo trở thành Võ Linh, bước ngang qua hai cảnh giới lớn!”

“Chuyện về sau giống như tôi nói lúc đầu, Lâm Thương Hải tôi thề với trời, tuyệt đối không giấu giếm!!!”

Lâm Thương Hải nói một hơi.

Vừa niệm thiên đường!

Vừa niệm địa ngục!

Diệp Bắc Minh đang suy nghĩ tính hợp lý của chuyện này.

Cuối cùng anh nhìn Lâm Thương Hải: “Sao ông lại làm như vậy? Lý do”.

Lâm Thương Hải nói: “Thiếu chủ, giấy không gói được lửa!”

“Hơn nữa tôi cũng nhìn thấy thiên phú của cậu, cậu không hổ là con trai bà ấy, với thực lực của cậu, không bao lâu sẽ moi ra chuyện năm đó!”

“Tự tôi thừa nhận còn tốt hơn nhiều so với để cậu tra ra’.

“Người trưởng thành chỉ chú trọng lợi ích!”

“Nếu như thiếu chủ cậu tát chết tôi, tôi một câu oán hận cũng không có!”

“Nhưng ngộ nhỡ cậu tha cho tôi thì sao?”

Lâm Thương Hải tiếp tục nói: “Hôm nay, tôi nhìn thấy cậu một quyền đánh chết Quân Kiếm Phong, tôi liền biết cậu tuyệt đối không phải người bình thường!”

“Cậu là một con rồng, tuyệt đối sẽ không chỉ giới hạn ở Giang Nam và Trung Hải!”

“Có một ngày cậu quật khởi, vậy Lâm Thương Hải tôi sẽ đi theo rồng”.

“Nhà họ Lâm chắc chắn cũng không giới hạn ở Giang Nam nữa, võ đài về sau của nhà họ Lâm sẽ ở toàn bộ Long Quốc!”

Lâm Thương Hải đang đánh cược!

Giống như hai mươi ba năm trước, tất cả mọi người đều muốn giết mẹ của Diệp Bắc Minh, chỉ có ông ta ra tay cứu người phụ nữ ấy.

Diệp Bắc Minh đột nhiên cười.

“Ông rất thông minh, lần này ông cược thắng rồi”.

Áp lực đột nhiên biến mất!

Lâm Thương Hải thở phào nhẹ nhõm.

Lúc ông ta ngẩng đầu lên lần nữa, Diệp Bắc Minh chỉ để lại một bóng lưng rời đi.
 
Chương 372


Chương 372

“Tôi sẽ đi điều tra chuyện này, nếu như không giống với lời ông nói, ông biết kết quả là gì rồi đấy”.



Lốp xe dự phòng đã thay xong.

Tô Mạc Già tiếp tục đi xe rời đi.

Dọc theo đường đi, Diệp Bắc Minh cũng nhắm mắt lại, suy nghĩ khả năng chuyện này là đúng bao nhiêu phần trăm.

Diệp Bắc Minh hỏi: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, ông cảm thấy chuyện này độ đáng tin cao không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bật cười: “Ít nhất đến 80% 90% là thật”.

“Lâm Thương Hải ban đầu muốn giết mẹ cậu, cái này là bình thường”.

“Ông ta cho rằng thực lực mình chưa đủ, có lẽ không giết được, vì vậy mới muốn cứu”.

“Rất hợp lý!”

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Không khác biệt so với tưởng tượng của anh.

“Tôi có chút kỳ quái, mẹ làm sao biết dáng vẻ tương lai của tôi?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Có một vài cường giả có thể dự đoán dáng vẻ trong tương lai của con mình”.

“Mạnh vậy sao?”

Diệp Bắc Minh bất ngờ.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Đương nhiên, chờ cậu đạt đến cảnh giới đó thì biết”.

“Cảnh giới gì?”, Diệp Bắc Minh hỏi.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng.

Một lát sau.

Diệp Bắc Minh mở mắt ra, đột nhiên mở miệng: “Bây giờ tôi là thiếu soái Long Hồn, có thể mượn sức mạnh Long Hồn tra một vài thứ đồ được không?”

Tô Mạc Già vừa lái xe xuống núi, vừa gật đầu: “Đương nhiên là được, thân là thiếu soái, anh có tư cách này”.

Diệp Bắc Minh giao danh sách vừa rồi cho Tô Mạc Già.

“Điều tra rõ ràng tin tức của từng người ở đây cho tôi!”

Tô Mạc Già cúi đầu nhìn.

Khuôn mặt xinh đẹp biến sắc!

“Phó Quốc Hoa?”

“Tiêu Thiên Chiến?”

“Hạ Vũ Thần?”

“Còn có… Lý Kiếm Trần!”

“Rít!”

Tô Mạc Già ngược lại hít một hơi lạnh, kinh ngạc nói: “Tiểu sư bá, những người này đều ở giới võ đạo”.

“Thậm chí là danh nhân trong giới võ đạo!”

Mỗi người lai lịch đều khủng khiếp đến dọa người.

Gần như đều là đại lão trấn giữ một tỉnh, đứng đầu giới võ đạo!
 
Chương 373


Chương 373

Thực lực cũng không kém gì Quân Kiếm Phong đệ nhất Trung Hải!

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Không sai, những người này, đều là người ở top một trăm trong bảng xếp hạng võ đạo Á Châu”.

“Thậm chí có vài người ở top năm mươi”.

“Chỉ cần là ở trong danh sách, tôi muốn biết tin tức của từng người!”

Tô Mạc Già kinh ngạc.

Cô ta kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh: “Thiếu soái, rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Đưa bọn họ xuống địa ngục!”



Sau khi Lý Gia Hinh rời khỏi núi Bàn Long.

Quay về phòng đấu giá Sotheby’s.

Vừa về thì có người bẩm báo: “Thưa cô, có người cầu kiến”.

“Hôm nay tôi có chút chuyện, không gặp ai cả”, Lý Gia Hinh trực tiếp từ chối.

“Thưa cô, người đó nói mình tên Diệp Bắc Minh!”

Lý Gia Hinh ngây người, mắt đẹp híp lại: “Mau mời vào!”

“Chờ đã, tôi đích thân đi đón!”

Lý Gia Hinh đến đại sảnh phòng đấu giá.

Khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh, cô ta hoảng hốt!

Chàng thanh niên này thật sự là nhân vật đáng sợ một quyền đánh chết Quân Kiếm Phong trên đỉnh núi Trung Hải sao?”

“Cô Lý”.

Diệp Bắc Minh cười: “Làm phiền rồi”.

Lý Gia Hinh liên tục lắc đầu: “Anh Diệp, không phiền chút nào”.

“Người đâu, mau chuẩn bị phòng VIP tốt nhất cho tôi!”

Bên trong phòng VIP.

Lý Gia Hinh đích thân pha trà.

Mùi thơm của trà lan tỏa khắp nơi!

Mắt đẹp cô ta lóe lên, không ngừng đánh giá Diệp Bắc Minh.

Phụ nữ bình thường đều ngưỡng mộ vẻ mạnh mẽ!

Đặc biệt là phụ nữ đứng trên cao, càng có một kiểu sùng bái vô hình với cường giả!

Sau trận chiến trên đỉnh Trung Hải hôm nay, cái tên Diệp Bắc Minh sẽ nổi danh toàn bộ giới võ đạo!

Lý Gia Hinh đặt một ly trà thơm trước mặt Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, hôm nay anh tới đây có gì cần làm sao?”

“Chuyện thứ nhất, trả lại phương thuốc cho cô”.

Diệp Bắc Minh mở miệng.

Anh lấy ra một tờ giấy, phía trên viết kín hơn trăm loại dược liệu.

“Đây là?”
 
Chương 374


Chương 374

Lý Gia Hinh đứng lên, kinh ngạc nhìn tờ giấy Diệp Bắc Minh đưa tới.

Diệp Bắc Minh giải thích: “Lần trước ở phòng đấu giá, cô Lý đưa cho tôi phương thuốc bị thiếu, tôi bổ sung hết rồi”.

“Thứ này tên là đan Ngưng Khí, có thể đề thăng cảnh giới võ giả dưới Võ Vương”.

“Cái gì?!!!”, ánh mắt Lý Gia Hinh nóng như lửa, hô hấp dồn dập: “Anh Diệp… anh… anh nói thật?”

“Cái này là đan dược có thể đề thăng thực lực võ già?”

Không dám tin!!!

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đúng vậy”.

“Trời ơi!”

Lý Gia Hinh như nhặt được bảo vật.

Phương thuốc như vậy đối với nhà họ Lý mà nói còn trân quý hơn bất kỳ thứ đồ gì!!!

Đan dược đề thăng thực lực võ giả, hơn nữa còn là võ giả dưới Võ Vương.

Chắc chắn sẽ là giá trên trời!

Nếu xuất hiện ở đấu giá quốc tế, chắc chắn đáng tiền hơn đỉnh Thanh Mộc này.

Đan đỉnh luôn có.

Phương thuốc không thường có sẵn.

Giá trị của phương thuốc còn cao hơn đan đỉnh nhiều.

Lý Gia Hinh cất giữ phương thuốc, chuẩn bị sau khi về Cảng Đảo, lập tức cho đan sư nhà họ Lý luyện chế!

Còn về chuyện Diệp Bắc Minh bổ sung phương thuốc như thế nào, cô ta không hỏi nhiều, ai mà không có chút bí mật chứ?

Đồng thời.

Lý Gia Hinh còn suy đoán, liệu Diệp Bắc Minh có thể luyện chế đan Ngưng Khí hay không?

Suy nghĩ cẩn thận một chút, lại cảm thấy không thể nào.

Nếu Diệp Bắc Minh trẻ tuổi như vậy lại là một đan sư, vậy đã quá nghịch thiên rồi!

Những đan sư nhà họ Lý nuôi dưỡng, có ai tuổi không trên 50 chứ?

“Cảm ơn anh Diệp!”

“Bắt đầu từ bây giờ, anh Diệp chính là khách quý của nhà họ Lý tôi”.

“Sau này, anh Diệp chỉ cần muốn đi Cảng Đảo, tất cả xuất hành, máy bay, khách sạn nhà họ Lý tôi bao hết!”, Lý Gia Hinh trịnh trọng nói.

Đây là một loại thái độ.

Thái độ muốn kết giao với Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Chuyện thứ hai, tôi hy vọng cô Lý giúp tôi một chuyện”.

“Giúp tôi điều tra buổi đấu giá ở thành phố Nam Kinh hai mươi ba năm trước”.

Lý Gia Hinh đồng ý: “Chuyện này đơn giản, bây giờ tôi tra giúp anh!”

Mỗi buổi đấu giá của Sotheby’s đều được ghi chép lại.

Không khó tra ra buổi đấu giá hai mươi ba năm trước!

Cô ta cầm điện thoại, mở một phần mềm.

Tìm kiếm trong đó!
 
Chương 375


Chương 375

“Ừm, hai mươi ba năm trước, chính vào năm 1999”.

“Buổi đấu giá… Giang Nam…”

“Tìm được rồi!”, tốc độ của Lý Gia Hinh rất nhanh.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh nhìn sang.

Lý Gia Hinh nhướng mày: “Ơ? Kỳ quái vậy?”

Diệp Bắc Minh hỏi: “Sao thế?”

Lý Gia Hinh bất ngờ: “Ghi chép trong buổi đấu giá này bị người ta thủ tiêu rồi”.

“Mặc dù là có buổi đấu giá này, nhưng vật phẩm cụ thể bán đấu giá, còn có danh sách người tham dự đều biến mất”,

Sắc mặt Diệp Bắc Minh trầm xuống.

Quả nhiên như vậy!

Lời Lâm Thương Hải nói e rằng là thật.

Hai mươi ba năm trước, tại buổi đấu giá Sotheby’s ở Giang Nam.

Mẹ của anh có mặt tại đó!

Mà những người tấn công vây giết mẹ anh cũng có mặt.

Có người dùng chút thủ đoạn xóa bỏ ghi chép của buổi đấu giá.

Diệp Bắc Minh chậm rãi đứng dậy: “Cáo từ!”

Lý Gia Hinh nhìn bóng lưng rời đi của Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, ở lại ăn bữa cơm chứ?”

“Không cần”.

Diệp Bắc Minh trực tiếp rời đi.

Chỉ còn lại Lý Gia Hinh ngồi trong phòng VIP, mặt đẹp biến ảo.

Sotheby’s thành lập hơn một trăm năm nay, mỗi buổi đấu giá đều được ghi chép lại.

Rốt cuộc ai đã thủ tiêu buổi đấu giá hai mươi ba năm trước ở Giang Nam kia?

“Vì sao anh Diệp muốn biết?”

“Rốt cuộc hai mươi ba năm trước đã xảy ra chuyện gì?”

Lý Gia Hinh nghĩ thế nào cũng không ra, cô ta hạ lệnh: “Người đâu, đi thăm dò cho tôi, rốt cuộc buổi đấu giá hai mươi ba năm trước đã xảy ra chuyện gì!”



Diệp Bắc Minh vừa rời khỏi chi nhánh Sotheby’s Trung Hải.

Tô Mạc Già liền gọi điện tới: “Thiếu soái, vừa nhận được tin tức mới nhất”.

“Sao vậy?”

Diệp Bắc Minh hỏi.

Tô Mạc Già cười nói: “Thiếu soái, đại hội quân võ bị hủy bỏ rồi”.

“Hủy bỏ?”, Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ.

Tô Mạc Già gật đầu: “Đúng vậy, đều do tôi làm bại lộ thân phận thiếu soái”.

“Người tham gia đại hội quân võ biết thực lực khủng khiếp của anh, bọn họ suy đoán, một khi anh tham gia đại hội quân võ, bọn họ căn bản không có phần thắng”.
 
Chương 376


Chương 376

“Mười phút trước, Lang Quốc, Hùng Quốc, Ưng Quốc, đảo quốc Đông Doanh, Tượng Quốc, Thúy Quốc… toàn bộ đều rút lui khỏi cuộc so tài”.

“Long Quốc chúng ta không chiến mà thắng…”

Tô Mạc Già có chút đắc ý: “Chúng ta trở thành nước dự thi duy nhất, trực tiếp đạt quán quân”.

“Còn chưa bắt đầu đã kết thúc?”

Diệp Bắc Minh bất ngờ.



Trụ sở chính tổng hội hiệp hội võ đạo Long Quốc tại Long Đô.

Bên trong phòng họp.

Ảm đạm không ánh sáng.

Một đám người đang quan sát video phát trên màn hình lớn.

Chính là hình ảnh Diệp Bắc Minh chiến đấu với Quân Kiếm Phong!

Video ngắn ngủi chưa tới ba phút.

Chiếu khoảng bảy tám lần!

“Thân pháp nhanh quá! Tốc độ nhanh! Sức mạnh cũng nhanh!”, đột nhiên, một người đàn ông trung niên lạnh lùng mở miệng: “Ba chiêu Quân Kiếm Phong ra tay này, nếu Võ Linh bình thường sẽ bị ông ta trực tiếp đánh chết”.

“Diệp Bắc Minh này nhìn có phần hời hợt, trên thực tế mỗi bước đều làm vô cùng thích hợp”.

“Không lãng phí chút nội lực nào, tất cả đều hoàn mỹ tránh được công kích của Quân Kiếm Phong!”

“Đặc biệt là một quyền cuối cùng!”

Sắc mặt người đàn ông trung niên nặng nề: “Đã có người giải phẫu thi thể của Quân Kiếm Phong, tim ông ta bể nát trong nháy mắt, vô cùng đều nhau!”

“Nói cách khác, Diệp Bắc Minh đã đạt đến đỉnh cao trong khống chế nội lực!”

“Trẻ tuổi!”

“23 tuổi!”

“Yêu nghiệt!”

Sau khi người đàn ông trung niên nói xong.

Trong phòng họp tĩnh mịch!

Một lão giả kỳ quái: “Thật bất thường, Diệp Bắc Minh từ đâu xuất hiện vậy?”

Cộp cộp cộp cộp!

Một loạt tiếng bước chân,

Có người tới phân phát cho mọi người trong phòng họp một bộ tài liệu.

Trên đó chính là tin tức chi tiết về Diệp Bắc Minh.

Còn bổ sung thêm một tấm hình!

“23 tuổi, người Giang Nam…”

“Dáng vẻ đó!”

“Rít!”

Mọi người nhìn thấy hình Diệp Bắc Minh, tất cả đều hít một hơi lạnh.
 
Chương 377


Chương 377

Trong đầu tất cả mọi người không hẹn mà cùng hiện lên khuôn mặt một người phụ nữ!

Nghĩ lại chuyện xảy ra ở thành phố Giang Nam năm đó.

Im lặng một hồi!

“Trông rất giống người phụ nữ đó!!!”, có người kinh ngạc nói.

Một thành viên cấp cao của hiệp hội võ đạo nhướng mày: “Chẳng lẽ thật sự là con của người phụ nữ khủng khiếp kia?”

“Năm đó lúc chúng ta ra tay, thật trùng hợp bà ta lại đang mang thai!”

“Không thể nào!”

“Chắc chỉ trông giống nhau thôi”.

“Đúng, nào có chuyện trùng hợp như vậy? Điều tra trước đã rồi nói tiếp”, một vài lãnh đạo cấp cao của hiệp hội võ đạo khác rối rít lắc đầu.

Mọi người cũng cảm thấy chuyện không thể trùng hợp như vậy.

Đột nhiên, một lão giả ngồi trong góc lên tiếng: “Hắc hắc, ngộ nhỡ thật sự là hắn thì sao?”

“Chuyện năm đó của chúng ta, bây giờ nói ra cũng mất mặt!”

“Nếu đứa nhỏ này mà biết mẹ hắn bị chúng ta đối xử như vậy, liệu có báo thù không?”

Yên lặng!

Một lúc sau.

Một giọng nói lạnh băng truyền tới: “Vậy thì giết!”

“Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!”

“Liên lạc với những người khác, nói với những người có mặt ở đó năm ấy, con của người phụ nữ kia đã quay trở lại rồi!”



“Thiếu soái, anh ở đâu vậy?”

Tô Mạc Già hỏi.

Diệp Bắc Minh nói ra vị trí của mình.

Tô Mạc Già khẽ mỉm cười: “Thiếu soái, đại hội quân võ lần này Long Quốc chúng ta không chiến mà thắng”.

“Mấy vị đại soái của Long Hồn rất vui, đúng lúc anh đang ở Trung Hải, họ lo lắng anh cần dùng người”.

“Cho nên tạm thời giao phân đội nhỏ Long Hồn của Trung Hải cho anh quản lý”.

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ: “Ồ? Phân đội nhỏ của Long Hồn?”

“Đúng vậy”.

Tô Mạc Già gật đầu.

Diệp Bắc Minh suy tư chốc lát, trực tiếp từ chối: “Tôi không có hứng thú, hay là thôi”.

Nếu bảo anh kiểm soát đám người Vạn Lăng Phong hay Lâm Thương Hải.

Anh còn có chút hứng thú!

Một đám binh lính Long Hồn?

Diệp Bắc Minh không có một chút hứng thú nào.

Có lẽ về sau còn muốn anh huấn luyện binh lính của Long Hồn!
 
Chương 378


Chương 378

Thôi đi!

Thứ nhất, lãng phí thời gian.

Thứ hai, anh phải tìm tin tức của mẹ.

Không thể phân thân.

Tô Mạc Già suýt sái quai hàm: “Thiếu soái, anh… từ chối?”

“Đây là văn kiện đỏ của trung khu, anh… không thể từ chối”.

Diệp Bắc Minh suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nói: “Nếu không thể từ chối, vậy cô nói với bọn họ tôi xin từ chức quân hàm thiếu soái”.

“Hả?!!!”

Tô Mạc Già càng kinh hãi, con ngươi cô ta co lại.

Sắp phát điên rồi!

Từ chức quân hàm thiếu soái?

Đây chính là quân hàm thiếu soái đó!

Rất nhiều người vật lộn cả đời, lập được vô số chiến công, có lẽ không bò nổi lên vị trí đó.

Diệp Bắc Minh lại muốn từ bỏ?

Trong đầu Tô Mạc Già hỗn loạn, qua hai phút mới hoàn hồn lại.

Cô ta không dám tin đáp lại: “Thiếu soái, anh chắc chắn?”

“Chắc chắn”.

“Được rồi, tôi sẽ phản hồi lên phía trên”, cuối cùng Tô Mạc Già đã chấp nhận sự thật này, cô ta lại chuyển chủ đề: “Danh sách anh đưa cho tôi, tôi cũng đã điều tra xong rồi”.

Mạng lưới tình báo của Long Hồn trải rộng khắp nơi trên thế giới.

Võ giả có danh tiếng!

Hơn nữa còn là võ giả có trên bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, rất dễ dàng tìm thấy.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống, sát ý lạnh như băng: “Đưa cho tôi, tôi cần ngay bây giờ!”

“Được”.

Tô Mạc Già gật đầu: “Tôi lập tức đón anh, anh ở đâu?”

Diệp Bắc Minh nói vị trí của mình.

Tốc độ của Tô Mạc Già rất nhanh, trên người cô ta mặc quân trang Long Hồn.

Tư thế hiên ngang!

Xe dừng bên đường, cô ta đích thân xuống xe: “Thiếu soái, mời lên xe!”

Rất nhiều người đi đường mắt sáng lên!

“Nữ quân nhân quá ngầu!”

“Nhìn trông cô ta rất trẻ”.

“Vậy mà đã là trung tá rồi!”

“Ơ, cậu thanh niên kia là ai, trông rất quen!”, có người đi đường lưỡng lự.

Một người đi đường bừng tỉnh hiểu ra: “Mẹ kiếp, đây không phải cậu thanh niên giới thiệu sản phẩm đan Dưỡng Nhan trong buổi họp báo của dược phẩm Thiên Hương sáng nay sao?”
 
Chương 379


Chương 379

“Hình như đúng là anh ta!”

Rất nhiều người kinh hãi.

Diệp Bắc Minh đã lên xe, nhanh chóng rời đi.

Lúc này, Diệp Bắc Minh ngồi hàng ghế sau, cầm danh sách trong tay.

Thông tin được in trên giấy A4.

“Phương Kim Minh, đứng thứ 127 bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, 69 tuổi, hiện sống ở Hà Tây”.

“Tụng Bạc Thiện, đứng thứ 89 bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, hiện sống ở Hùng Quốc”.

“Doãn Thiên Hùng, đứng thứ 105 bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, 85 tuổi, hiện sống ở Trung Hải”.

“Trương Nhất Phong, đứng thứ 103 bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, 88 tuổi, hiện sống ở Trung Hải”.

“Lưu Bán Thành, đứng thứ 67 bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, 75 tuổi, hiện sống ở Long Đô”.

“Phong Càn Khôn, đứng thứ 49 bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, 66 tuổi, hiện sống ở Cảng Đảo”.

“Yagyu Ittou Mamoru, đứng thứ 55 bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, 77 tuổi, hiện sống ở đảo quốc Đông Doanh”.



“Phó Quốc Hoa…”

“Tiêu Thiên Chiến…”

“Hạ Vũ Thần…”

“Lý Kiếm Trần, đứng thứ 8 bảng xếp hạng Tông Sư, 93 tuổi, hiện sống ở Thục Trung”.

Diệp Bắc Minh nhìn ‘danh sách chết’, trong mắt đều là khí lạnh.

Ngoại trừ người đã mất, còn lại hơn ba mươi người.

Những người này đều đã ra tay với mẹ anh vào hai mươi ba năm trước!

Trong mắt Diệp Bắc Minh, người xuất hiện trong ‘danh sách chết’.

Đã là một người chết rồi.

“Doãn Thiên Hùng, Trương Nhất Phong!’

“Hiện ở Trung Hải!!!”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng, nhìn vào hai cái tên này.

“Bọn họ vẫn đang ở Trung Hải?”

Giọng Diệp Bắc Minh giống như tử thần đòi mạng!

Tô Mạc Già bị dọa cho giật mình: “Tiểu sư bá, anh muốn làm gì?”

Cô ta chỉ thu thập thông tin của những người này.

Chưa từng nghĩ Diệp Bắc Minh thật sự muốn giết họ!

Cô ta còn tưởng rằng Diệp Bắc Minh nói đùa.

Nhưng nhìn thấy sát ý từ trên người Diệp Bắc Minh tỏa ra, đây chắc chắn không phải nói đùa.

“Giết người!”

Diệp Bắc Minh phun ra hai chữ.

Rồi sau đó hạ lệnh: “Lái xe, đi đến nhà Doãn Thiên Hùng”.

“Cái gì?”
 
Chương 380


Chương 380

Tô Mạc Già hoàn toàn ngơ ngác.



Nhà họ Doãn ở Trung Hải.

Vườn hoa phía sau.

Đây là lâm viên mang phong cách Trung Hoa.

Phong cách cổ, hòn non bộ, ao hồ, đình nghỉ mát, tùng bách.

Cái gì cần có đều có!

Năm năm trước Doãn Thiên Hùng đã rửa tay gác kiếm, thôi giữ chức trong hiệp hội võ đạo Long Quốc!

Rời khỏi giới Võ Đạo.

Hiện đang ở trong nhà dắt chó đi dạo và nuôi cá, không quan tâm đến tranh chấp ngoại giới.

Doãn Thiên Hùng vừa đánh cờ vừa nghe con trai báo cáo: “Bố, Diệp Bắc Minh đó quả thật quá mạnh!”

“Quân Kiếm Phong và Diệp Bắc Minh đánh nhau, Diệp Bắc Minh còn nhường Quân Kiếm Phong ba chiêu”.

“Cuối cùng vẫn bị Diệp Bắc Minh một quyền đánh chết!”

Doãn Thiên Hùng cười lắc đầu: “Con nghĩ bố già rồi sao?”

“Bây giờ Quân Kiếm Phong là người đứng đầu Trung Hải, Diệp Bắc Minh mà con nói, bố chưa từng nghe qua”.

“Hắn có thể một quyền đánh chết Quân Kiếm Phong?”

“Con biết một quyền đánh chết Quân Kiếm Phong thì cần thực lực gì không? Ít nhất đứng top 50 trên bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu”.

“Con nói xem Diệp Bắc Minh mới 23 tuổi, sao có thể chứ?”

Doãn Thiên Hùng căn bản không tin.

Bình tĩnh nghiên cứu sách dạy đánh cờ.

Chắc chắn con trai đang lừa mình!

Thật sự coi mình là lão già hồ đồ sao?

Hơn nữa, ông ta đã về hưu.

Tình hình giới võ đạo như nào có liên quan gì đến ông ta?

Nhưng trong tích tắc, một giọng nói lạnh băng truyền tới: “Ông chính là Doãn Thiên Hùng?”

Soạt!

Doãn Thiên Hùng quay đầu, kinh ngạc nhìn sang.

Chỉ thấy một thanh niên đang đứng trên hòn non bộ trong vườn hoa nhà mình.

Đứng chắp tay!

Lạnh lẽo nhìn ông ta giống như thần chết.

“Cậu là người phương nào?”

Doãn Thiên Hùng cả kinh.

Với thực lực của ông ta, vậy mà lại không phát hiện có người xông vào vườn hoa.

Người đàn ông trung niên bên cạnh kinh hãi, con ngươi như sắp bùng nổ, kinh hãi hô lên: “Bố, đây chính là Diệp Bắc Minh con vừa nói!”
 
Chương 381


Chương 381

“Chính hắn một quyền đánh chết Quân Kiếm Phong!”

Trong mắt Doãn Thiên Hùng đều là hoảng sợ: “Cái gì? Cậu chính là Diệp Bắc Minh!”

Diệp Bắc Minh chẳng buồn giải thích, lạnh lùng mở miệng: “Doãn Thiên Hùng, ông còn nhớ không”.

“Buổi đấu giá Sotheby’s hai mươi ba năm trước”.

“Một người phụ nữ mang thai?”

Con ngươi Doãn Thiên Hùng co lại!

Trong mắt theo bản năng lóe lên vẻ hốt hoảng: “Cậu thanh niên, cậu đang nói gì vậy?”

“Lão phu không hiểu!”

“Cái gì mà hai mươi ba năm trước, cái gì mà buổi đấu giá Sotheby’s? Lão phu không hiểu cậu có ý gì”.

“Ông sẽ biết ngay thôi!”, Diệp Bắc Minh bước ra.

Từ trên cao đạp một cước!

Như Thái Sơn ép xuống!

Doãn Thiên Hùng nhìn thấy cảnh tượng này thì giận tím mặt, quát lớn: “Giỏi lắm nhóc con, bí mật xông vào phủ đệ nhà họ Doãn, còn dám dùng chân đạp lão phu?”

“Cậu coi chỗ này là nơi nào vậy?”

Gầm!

Một tiếng gào thét!

Quần áo trên người Doãn Thiên Hùng đều nổ tung, lộ ra bắp thịt màu đồng.

Vị võ giả kinh khủng 85 tuổi lại còn có sức mạnh bộc phát này!

Bùm!

Một chân Diệp Bắc Minh hạ xuống, giẫm lên đầu Doãn Thiên Hùng,

Máu tươi tung tóe!

Toàn thân Doãn Thiên Hùng không có sức lực, ngay cả cơ hội thi triển cũng không có,

Gân mạch trong nháy mắt bị đánh vỡ, nằm trên đất.

Miệng hộc máu!

Trên nét mặt già nua đều là vẻ hoảng sợ.

Ông ta lại bị cậu thanh niên này phế một chân!!!

Một chân Diệp Bắc Minh giẫm trên đầu Doãn Thiên Hùng.

“Bố!!!”

Người đàn ông trung niên toàn thân run rẩy!

Nhìn Diệp Bắc Minh giống như nhìn thần chết!

“Cậu… cậu… cậu rốt cuộc là ai?”, Doãn Thiên Hùng thoi thóp.

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: “Người phụ nữ kia là mẹ tôi!”

Doãn Thiên Hùng trợn tròn mắt: “Cái gì? Cậu là con trai bà ta!”

Diệp Bắc Minh lạnh giọng hỏi: “Buổi đấu giá Sotheby’s hai mươi ba năm trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Doãn Thiên Hùng vội vàng nói: “Diệp Bắc Minh, không phải như cậu nghĩ đâu, cậu nghe tôi…”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top