Đỉnh Cấp Tông Sư

Dịch Full 

Chương 2621: C2621: Có thể nói là dốc hết sức lực


“Lão Trang, Trì Chân Phong không dám”, trên mặt Trì Chân Phong có chút chua xót, nếu như Hình Lăng thật sự không tuân theo quy tắc, bởi vì ghen ghét mà mất đi lý trí, ra tay trong Kiếp Trì và bị mọi người thấy thì Hình Lăng coi như xong. Dù Hình Lăng chiếm được thứ hắn ta muốn, nhưng khi hắn ta ra khỏi Kiếp Trì, cũng sẽ bị đánh chết, thậm chí là sống không bằng chết. Chưa nói tới ai khác, chỉ cần một mình lão Trang thôi cũng đủ rồi, vậy nên tội gì phải làm việc ngớ ngẩn thế!

Hơn nữa, nếu Hình Lăng thật sự ra tay làm hỏng chuyện Tô Minh hấp thu tinh hoa trong ao, vậy thì Tô Minh sẽ gặp nguy hiểm. Đây là một hành động vừa hại mình hại người!

Nếu vì sự ghen ghét và bất chấp quy tắc của Hình Lăng mà hành trình tiến vào Kiếp Trì của Tô Minh không được hoàn mỹ, thì dù là Trì Chân Phong cũng sẽ cảm thấy vô cùng đáng tiếc.

Dù sao, tư chất võ đạo của Tô Minh đã đạt tới mức khiến ai cũng tự ti đến muốn tự sát. Huống chi bây giờ Tô Minh còn là đệ tử của Kiếp Tông, thậm chí tương lai còn trở thành người đàn ông của con gái mình.

Trì Chân Phong không nhịn được siết chặt nắm tay, cũng hối hận muốn chết, đáng lẽ không nên để Hình Lăng đi vào!

“Hình Lăng, mong rằng con tự hiểu, không nên mắc sai lầm. Không thì sẽ chẳng ai cứu được con đâu”, Trì Chân Phong nhìn chằm chằm vào Hình Lăng trong Kiếp Trì, nhỏ giọng nói.


Nhưng đúng lúc này…

“Ha ha…”, đột nhiên, dưới hàng tỷ đôi mắt, lại ánh lên cảnh Hình Lăng rút kiếm ra.

Đúng vậy, trong tay Hình Lăng chợt xuất hiện một thanh kiếm sắc lạnh thấu xương, cực kì sắc bén. Hình Lăng cầm thanh kiếm đó trong tay, dường như đã dung hợp với nó. Ngay khi hắn ta rút kiếm ra, khí thế cả người chợt trở nên tràn ngập sát khí giống như bước ra từ trong biển máu. Lại nhìn gương mặt của Hình Lăng, nó đã vặn vẹo đố kỵ một cách đáng sợ.

“Tao đây không kiếm được cái gì, vậy mà mày vẫn đang hấp thu, dựa vào cái gì chứ? Tao khó chịu thì mày cũng đừng hòng được yên ổn! Thiên tài, ha ha…”, Hình Lăng nghiến rang nghiến lợi lạc cả giọng gào, hoàn toàn không sợ Tô Minh nghe thấy được, đơn giản là vì Tô Minh đang hấp thu tinh hoa từ Kiếp Trì. Lúc này, Tô Minh rất yếu, không thể để ý đến cái khác. Dù Tô Minh có nghe thấy được thì cũng không dám có hành động gì, nếu có sẽ bị cắn trả cực kì nghiêm trọng, vì thế bây giờ Tô Minh chẳng khác nào con cá nằm trên thớt, không phải sao?

Bên ngoài Kiếp Trì rất yên tĩnh, ai nấy đều căng thẳng, im lặng như tờ.

Không ai ngờ được chuyện này sẽ xảy ra.


Bởi vì, chẳng ai nghĩ rằng Hình Lăng sẽ không hấp thu được chút tinh hoa nào từ Kiếp Trì, nếu hắn ta có thể hấp thu được một chút thì chắc đã chìm trong tu luyện rồi. Đương nhiên sẽ không để ý được nhiều, càng không ghen ghét Tô Minh đến mất đi lý trí!

Nhưng chuyện khó tin ấy lại xảy ra. Hình Lăng không hấp thu được chút tinh hoa nào, mà Tô Minh lại bội thu.

Chỉ có thể nói, Tô Minh quá mạnh, quá yêu nghiệt, cũng quá xui xẻo.

Kế tiếp.

“Này thì hút! Chết đi cho tao!”, Hình Lăng bỗng hét lên, giơ kiếm trong tay lên, chém về phía Tô Minh. Hắn ta thật sự ra tay, không hề kiêng dè chút nào, sử dụng hết cả kiếm pháp lẫn kiếm nguyên... Vả lại, tuy Hình Lăng cũng coi thể tu là chính, nhưng bên cạnh đó cũng là khí tu, mà còn rất có tư chất ở mặt này. Lúc này ra tay, hắn ta đều đã dùng hết tất cả sức mạnh và tiên nguyên mà mình có.

Có thể nói là dốc hết sức lực.

Vô cùng độc ác.

Có vẻ hắn ta không chỉ muốn phá hoại quá trình hấp thu tinh hoa của Tô Minh, mà còn muốn đánh lén, giết luôn Tô Minh.
 
Chương 2622: C2622: Chênh lệch quá lớn


“Mẹ nó, thằng khốn, thằng khốn chết tiệt…”, lão Trang trực tiếp văng tục, mặt mày dữ tợn, mất bình tĩnh, tràn ngập sát khí hét.

Mà lão Hoàng và mấy Thái Thượng trưởng lão khác cũng không khá hơn chút nào.

Sắc mặt toàn bộ mọi người trong Kiếp tông đang đứng trước Kiếp Trì lại đổi tới đổi lui.

“Bỉ ổi”, Trì Thương Tuyết phun ra hai chữ, vô cùng khinh thường hành động của Hình Lăng, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Tô Minh với ánh nhìn có chút phức tạp đầy đáng tiếc, dùng cách ấy để kết thúc hành trình trong Kiếp Trì thì quả là đáng tiếc.

Nhưng mà kiếm mang sắc bén kéo theo sát ý vô tận cùng tốc độ đáng sợ và dũng mãnh dường như dịch chuyển tức thì, bổ đến trước mặt Tô Minh, sau đó… bỗng dưng ngừng lại!

Đúng thế, bất chợt ngừng lại.

Cùng lúc đó, trước người Tô Minh dần dần hiện lên một quầng sáng…

Quầng sáng kia trông có vẻ rất nhạt, như ẩn như hiện, nhưng lại có thể cản một kiếm của Hình Lăng lại một cách hết sức dễ dàng.


Không những thế, thoáng chốc, kiếm mang kia còn bắt đầu tan rã, rồi biến mất.

Chuyện… chuyện này là sao?

Bên ngoại, mọi người ồ lên, ai nấy đều kích động, sợ ngây người, giống như thấy được kì tích, vô số người còn dụi mắt.

“Sao có thể thế được?”, Hình Lăng cũng trợn to đôi mắt đầy tơ máu, có chết cũng không tài nào tin nổi.

Hình Lăng đâu biết rằng đó là tầng phòng ngự được tạo nên từ sinh mệnh lực cực kỳ đậm đặc do Tô Minh sắp xếp từ trước.

Tô Minh đã sớm đoán được việc có lẽ Hình Lăng sẽ chó cùng rứt giậu nên đã sớm có chuẩn bị.

Ngoài tầng phòng ngự này, Tô Minh còn sắp đặt cả bia Huyền Diệu, nếu Hình Lăng có thể phá hủy tấm chắn bằng sinh mệnh lực thì vẫn còn bia Huyền Diệu, có thể nói đây là một lớp phòng ngự cực kỳ chắc chắn.


Chẳng qua, sợ là ngay cả tấm chắn bằng sinh mệnh lực này Hình Lăng cũng không phá nổi vì quá yếu.

“Ông đây không tin”, thoáng chốc, Hình Lăng nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt vặn vẹo, sức mạnh và tiên nguyên bị hắn ta điên cuồng vận chuyển, kiếm trong tay càng tỏa ra ánh sáng chói mắt, hắn ta giơ kiếm lên, không ngừng chém tới.

"Vèo, vèo, vèo..."

Từng luồng kiếm mang kia không hề yếu, ít nhất, nó hoàn toàn có thể giết chết bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát, thế nhưng, vẫn không thể phá được tấm chắn bằng sinh mệnh lực của Tô Minh.

Chênh lệch quá lớn.

Mọi người nhìn thấy đều hoảng sợ hít ngược một hơi.

“Đây... Hình Lăng đã là bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát, vậy mà dùng hết sức mạnh cũng không thể phá vỡ tầng phòng ngự thứ nhất của Tô Minh ư?”, Trì Chân Phong vừa mừng vừa sợ, không thể tin nổi mà cảm thán: “Tiểu Tuyết, con có biết thực lực Tô Minh mạnh như vậy không?”

"Không... Không biết...", Trì Thương Tuyết ngơ ngác lắc đầu, cô ta cũng bị dọa sợ, dù mạnh đến đâu thì cũng sẽ có giới hạn, nhưng Tô Minh lại không có.

Lúc này, trên đài Võ Kiếp ở thành Kiếp.

Mọi người đều kích động hoan hô, xen lẫn tiếng mắng chửi Hình Lăng.
 
Chương 2623: C2623: Thế thì quá lãng phí


Đôi mắt đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan chứa đầy sự phức tạp, mặc kệ Lạc Thu Thủy đang kích động và phấn khích bên cạnh, tự cảm thấy chua xót.

Xem ra, trong thời gian ngắn thì cô ta không thể báo thù rồi.

Tính ra thì gần đây thực lực của Huyền Diễm Thiên Lan đã tăng lên vượt bậc như ngồi tên lửa, nhưng vẫn còn cách bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát như Hình Lăng rất xa. Mà sự chênh lệch giữa Tô Minh và Hình Lăng lại quá rõ ràng.

Vậy thì chênh lệch giữa Huyền Diễm Thiên Lan cô ta và Tô Minh... là không thể tượng nổi!

Đột nhiên Huyền Diễm Thiên Lan cảm thấy có chút suy sụp.

Đúng vậy.

Trong lòng cô ta có chút suy sụp.

Đổi lại là người khác, mới vừa có được chút hi vọng đã bị dập tắt thì họ cũng sẽ suy sụp thôi!


“Lẽ nào, cả một cơ hội đuổi kịp cũng không có sao?”, lần đầu tiên trong cuộc đời Huyền Diễm Thiên Lan cảm thấy chua xót mịt mù muốn khóc.

Lúc này, trong Kiếp Trì.

Hình Lăng đã có chút kiệt sức, sắc mặt tái nhợt, hắn ta liều mạng vung thanh kiếm trong tay hơn trăm lần, dù có làm bằng sắt thì cũng sẽ kiệt sức thôi!

“Hộc, hộc...”, Hình Lăng thở hồng hộc, con ngươi đỏ chót tràn ngập oán hận, ghen tị và không cam lòng nhìn chằm chằm Tô Minh.

Cùng lúc đó, bằng mắt thường có thể thấy được, nước trong ao đã hoàn toàn trong suốt.

Đúng vậy.

Tất cả tinh hoa trong ao đều... đều... đều bị Tô Minh hấp thu hết rồi.

Hấp thu không còn sót lại chút nào.


Quả thật là biến thái.

Hơn tỷ năm nay, có vô số người tiến vào Kiếp Trì, nhưng không ai có thể hấp thu sạch sẽ tinh hoa trong nước ao cả!

Tô Minh là người đầu tiên.

Càng đừng nói đến việc, từ đầu đến cuối Tô Minh chỉ mất nửa tiếng để hấp thu, tốc độ ấy khiến người ta nổi da gà.

Tô Minh cười mở miệng: “Hình sư huynh không cần phải nản lòng, đời người, mười việc đã có tám chín việc không như ý”.

“Cậu... Cậu... Cậu... Cậu…”, Hình Lăng nghe Tô Minh nói mới biết anh đã hấp thu hết tinh hoa trong ao, nói cách khác, giờ đây Tô Minh đã có thể ra tay chứ không còn là bia ngắm sống nữa. Điều này khiến hắn ta sợ muốn tè ra quần, cơ thể hắn ta điên cuồng lùi về sau rồi theo bản năng giơ kiếm trên tay lên phòng ngự trước người.

Ngoài Kiếp Trì đang có rất nhiều người kích động.

“Đệt, nhóc Tô, giết chết cậu ta!”, lão Trang mặt mày hớn hở, tràn ngập sát khí, siết chặt tay, hét lên, mặc kệ Tô Minh trong Kiếp Trì có nghe thấy hay không.

Nhưng mà.

Tô Minh chỉ cười: “Hình sư huynh đừng lo, tạm thời tôi sẽ không ra tay đâu”.

Đương nhiên sẽ không ra tay rồi.
 
Chương 2624: C2624: Thậm chí là kích động


Mặt khác, tạm thời giữ lại mạng của Hình Lăng, đủ để cho một kẻ như Hình Lăng hưởng thụ cái gọi là tuyệt vọng đến cùng cực, chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?

"Xẹt, xẹt, xẹt...”, Hình Lăng lùi đến sát biên giới tầng ngoài mới dừng lại, rồi khẽ thở phào nhẹ nhõm, hắn ta nhìn qua thì cảm thấy Tô Minh không giống như sẽ ra tay với mình.

“Xin lỗi Tô sư đệ, lúc trước tôi bị ma đưa quỷ dẫn mới thế! Tô sư đệ, thành thật xin lỗi cậu!”, Hình Lăng nghiêm túc nói, chân thành tha thiết chỉ thiếu điều quỳ xuống.

Tô Minh cười: “Ha ha, không sao cả”.

Rất nhiều người ngoài Kiếp Trì và trong thành đều sốt ruột, tại sao Tô Minh không giết chết Hình Lăng!

Chẳng may sau này Hình Lăng lại có suy nghĩ điên rồ gì thì phải làm sao? Nên trực tiếp giết Hình Lăng đi!

Sau đó, bỗng nhiên, dưới vô số đôi mắt, hơn trăm cái nguyên mạch cực phẩm đã xuất hiện trước mắt Tô Minh.

Đúng vậy, hơn trăm cái, số lượng nhiều đến mức làm người khác líu lưỡi.


Tô Minh này đang muốn làm gì đây?

Không lẽ muốn tạm thời hấp thu những tiên nguyên mạch cực phẩm này? Cố gắng đột phá?

Đây... đây không phải là một chuyện tầm phào hay sao?

"Quả thực muốn giành được thu hoạch đến mức cao nhất ở trong Trì Kiếp, vậy thì cảnh giới phải đạt tới Thiên Kiếp Siêu Thoát, chỉ cách một tầng giấy mỏng manh liền có thể vượt qua bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát, là cảnh giới tốt nhất, chỉ là, cảnh giới hiện tại của nhóc Tô còn cách bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát rất xa! Muốn tạm thời đột phá, việc này…”, lão Trang có chút không nói nên lời.

Đây không phải là mộng tưởng hão huyền sao?

Tô Minh còn cách xa mấy chục cảnh giới nhỏ nữa!

Chưa nói đến việc có người có thể đột phá mấy chục cảnh giới nhỏ trong một lần, cho dù có khả năng, nhưng cũng cần phải có thời gian!


Làm thế nào cũng phải mất tới hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu năm? Kiếp Trì căn bản không thể cung cấp nhiều thời gian đến vậy liền sẽ thối lui, biến mất, phải chờ đợi Kiếp Trì lần sau khởi động.

“Nhóc Tô, tuyệt đối đừng khinh suất!”, lão Trang lại trở nên lo lắng, có chút tự trách bản thân lúc trước sao không có nhắc nhở Tô Minh.

Quả nhiên.

Sau một lúc.

Tô Minh thực sự bắt đầu tu luyện rồi.

Cách đó không xa, khuôn mặt của Hình Lăng chớp tắt ánh sáng, âm trầm bất định.

“Dưới cảnh giới bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát, còn kém xa mới là đối thủ của cậu, giết chết cậu, nhưng nếu như tôi đột phá, trở thành Thiên Kiếp Siêu Thoát chân chính thì sao?”, Hình Lăng lại tràn đầy lòng tự tin.

Thậm chí là kích động.

Rốt cuộc, khoảng cách tới Thiên Kiếp Siêu Thoát thực sự của hắn cũng không còn xa.

Chỉ thiếu hơn nghìn kiếp nạn nữa mà thôi!
 
Chương 2625: C2625: Điều này quá bất thường


Rất nhanh.

Ít nhất cách rất xa Tô Minh đang trong quá trình đột phá lên cảnh giới bán bộ Thiên Kiếp này.

"Đầu tiên tôi bước vào cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát chân chính, sau đó nhân lúc cậu còn đang chìm đắm trong hy vọng hão huyền đột phá mà ra tay, trong tình huống bị quấy rầy, tiếp tục tập kích, bóp nát cậu”, Hình Lăng đã có kế hoạch và sắp xếp.

Hình Lăng rất hưng phấn, hắn cảm thấy, kế hoạch của bản thân thực sự vô cùng hoàn mỹ.

Tinh thần Hình Lăng vừa động!

Liền muốn lôi kéo thiên kiếp.

Muốn làm cho thiên kiếp lần lượt xuất hiện.

Bên ngoài Kiếp Trì, rất nhiều người dường như cũng đã nghĩ ra Hình Lăng muốn làm gì, trong lòng nhao nhao chửi rủa, cũng lo lắng cho Tô Minh…


Nhưng.

Chẳng bao lâu.

Hàng trăm triệu cặp mắt đều phát hiện ra sự thật rằng 1000 kiếp nạn đang vần vũ kéo ngang trời phía trên đỉnh đầu Hình Lăng tương đối yếu, lại… lại không giáng xuống, không hề xê chuyển, trực tiếp phớt lờ hắn ta.

Thật là kỳ quái.

Khá kỳ lạ.

Thông thường không nên như vậy, theo ngày thường, chỉ cần một tia suy nghĩ của Hình Lăng, những kiếp nạn đã khóa chặt hắn ta kia nên lộ ra mới phải.

Điều này quá bất thường.

Mà lúc này, Tô Minh, người vừa ngồi xếp bằng xuống nền đất, đang muốn hấp thụ tiên nguyên mạch cực phẩm bỗng nhiên mở mắt, nhìn về phía Hình Lăng đang ở phía xa đã hoàn toàn sững sờ, cuống cuồng, không biết phải làm sao mà mỉm cười nói: “Hình sư huynh, anh xem, anh đã giúp sư đệ tôi tập hợp nhiều kiếp nạn như vậy, vừa vặn hơn mười nghìn kiếp, nếu đã như vậy, không bằng hãy giao tất cả những kiếp nạn này lại cho sư đệ đi. 10000 kiếp nạn cùng 11.000 kiếp nạn sai biệt cũng không quá lớn, phải không?”


Tô Minh vừa nói.

Một cảnh tượng rung cảm lòng người cũng xuất hiện.

1000 kiếp nạn vốn nên giáng xuống và được xếp đặt phía trên đầu Hình Lăng, đều… đều… đều đột nhiên run lên, giống như toàn bộ dịch chuyển tức thời, tụ tập đến trên đỉnh đầu Tô Minh.

Kể từ đây, toàn bộ kiếp nạn trong Kiếp Trì, bất luận là trắc trở, phức tạp hay là nhỏ yếu mỏng manh, toàn bộ cộng lại có hơn 11.000 cái, tất cả đều ở trên đầu Tô Minh.

Mà trên đỉnh đầu Hình Lăng đến một cái cũng không có.

Kiếp nạn quả thực bị hấp dẫn bởi thiên thể Thần Phạt của Hình Lăng mà tới, nhưng mặc dù kho tàng huyết mạch không thể thu hút kiếp nạn, nhưng nếu đã tới, những kiếp nạn đã ập đến xung quanh cũng không thể vùng vẫy thoát khỏi sự trói buộc và khống chế của kho tàng huyết mạch, chỉ vậy mà thôi.

“Cậu… cậu… cậu…”, Hình Lăng đã lắp bắp không nói nên lời nữa, mặt hắn không còn chút màu máu, sợ hãi quay đầu nhìn sang Tô Minh.

Mà Tô Minh vừa dứt lời liền bắt đầu cắn nuốt tiên nguyên mạch cực phẩm, bắt đầu đột phá cảnh giới.

Hình Lăng vừa liếc mắt nhìn sang, bao gồm hàng trăm triệu người bên ngoài Kiếp Trì, đều… đều chứng kiến cảnh tượng Tô Minh bắt đầu ngấu nghiến tiên nguyên mạch cực phẩm!

Sau đó liền hóa đá rồi…
 
Chương 2626: C2626: Cô ta muốn báo thù


Trời ạ.

Mắt đều mù rồi sao?

Đang nằm mộng sao?

Đó là tiên nguyên mạch!

Còn là cấp bậc thượng phẩm!

Có bao nhiêu năng lượng được ẩn chứa trong một sợi tiên nguyên mạch? Có thể dùng từ cuồn cuộn như sóng lớn để hình dung, cho dù là một vài khí tu với cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát cũng cần ba năm ngày để hấp thu một tia tiên nguyên mạch cực phẩm, đây đã là tốc độ cực nhanh rồi.

Nhưng Tô Minh trước mắt thì sao?

Giống như ăn cơm uống nước ngày thường, cứ như vậy trực tiếp nuốt xuống một tia tiên nguyên mạch, ngụm thứ nhất qua đi, sau đó là tia thứ hai, thứ ba rồi thứ tư...

Vân vân.


Không có động tác ngắt quãng.

Cho dù tận mắt nhìn thấy, con tim cũng không khỏi run rẩy, tâm thần điên cuồng dao động.

"Tên khốn này điên rồi sao? Không sợ nghẹn chết sao?", Trì Thương Tuyết không nhịn được mà phỉ nhổ.

Tuy nhiên.

Khi tất cả mọi người đều cảm thấy Tô Minh sẽ bị nổ tung vì không kịp thời luyện hoá, thậm chí tẩu hoả nhập ma phế bỏ một thân võ đạo thì có thể thấy rõ ràng dòng chảy quanh người anh đang dao động mênh mang.

Anh đang đột phá.

Đúng vậy.

Đột phá cấp tốc…

Cảnh giới nhích từng chút một mà tăng lên.


Gần như trong nháy mắt đã là đột phá một cảnh giới nhỏ.

Từ lúc nào mà việc đột phá trở nên dễ dàng như vậy rồi?

Bên ngoài Kiếp Trì, thực sự là lặng ngắt như tờ, rất nhiều đệ tử Kiếp Tông vốn luôn tự cho rằng bản thân là yêu nghiệt, lúc này cũng phải khép mình giống như một người đá, đả kích quá lớn.

“Thiên tài bậc này sẽ không phải chịu cơn thịnh nộ của trời xanh chứ?”, khóe miệng lão Hoàng co rút, âm thầm lẩm bẩm một câu, ông ta cũng không biết nên nói gì mới tốt, dù sao nếu ông ta là ông trời, cũng sẽ hận không thể bóp chết Tô Minh, hoàn toàn không lưu lại đường sống cho người khác, quá cường hãn đủ khiến trời xanh trách phạt.

Kiếp Thành.

Trên đài Võ Kiếp.

Huyền Diễm Thiên Lan cắn chặt đôi môi đỏ mọng khiến bờ môi bị xé rách đến mức chảy máu, nhưng cô ta căn bản không cảm giác được.

Huyền Diễm Thiên Lan hồn bay phách lạc.

Đúng, cô ta biết Tô Minh là một yêu nghiệt vô song bậc nhất, liên tiếp hai lần bị anh treo lên đánh, cho dù cô ta là một kẻ ngu ngốc cũng hiểu rõ.

Nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép cô ta thừa nhận thất bại.

Cô ta muốn báo thù.
 
Chương 2627: C2627: Không có điểm cuối


Nhưng giờ phút này?

Còn có thể tẩy não chính mình sao?

Khi thấy Tô Minh cắn nuốt tiên nguyên mạch cực phẩm giống như ăn bánh uống trà, tùy ý đột phá hết lần này đến lần khác, cô ta làm sao còn có thể dối gạt bản thân đây?

“Ông trời, ông thật không công bằng, dựa vào đâu khiến tên khốn kiếp kia yêu nghiệt như vậy mà không cho người khác một chút hy vọng nào?”, đôi mắt đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan đã đong đầy nước mắt, là uất ức, là phẫn nộ, càng thêm phần tuyệt vọng.

Tâm trạng của Huyền Diễm Thiên Lan không còn bình tĩnh nữa!

Có xu hướng sụp đổ.

“Chị Thiên Lan, anh ấy chính là người đàn ông của em, tên là Tô Minh, chị xem anh ấy có lợi hại không? Quá lợi hại, em yêu anh ấy chết mất, chị hẳn là không biết, anh Tô là từ một tầng võ thấp của thế giới Tiểu Thiên từng bước thăng cấp lên, năm đó anh ấy suýt nữa đã bị chôn sống dưới tay tên Từ Viêm kia, kết quả là ba năm sau nhà vua trở lại, năm đó chúng em còn chưa bước chân lên con đường võ đạo này, chúng em là bạn học đại học của nhau, anh ấy ngồi cạnh em, khi đó anh ấy xấu xa lắm, đặc biệt yêu thích đặt biệt hiệu cho người khác, còn vô cùng khó nghe nữa,...", Lạc Thu Thủy đứng ở một bên kiêu ngạo, tự hào, hưng phấn, quý mến còn có cả nhớ mong, không nhịn được mà chia sẻ niềm vui thích của bản thân.


Nhưng ngay sau đó, Lạc Thu Thủy liền phát hiện Huyền Diễm Thiên Lan dường như khóc rồi?

“Chị Thiên Lan, chị sao thế? Xin lỗi, em… em không nên khoe khoang với chị những điều này, em…”, Lạc Thu Thủy có chút áy náy, cô tưởng rằng Huyền Diễm Thiên Lan là vì bản thân khoe khoang đàn ông mới đau lòng đến bật khóc như vậy, cô có chút tự trách, bản thân không nên phô trương nhiều như vậy mà không quan tâm tới cảm nhận của chị Thiên Lan, rốt cuộc, chị ấy vẫn cô độc một mình.

“Không có gì, không phải là tại em”, Huyền Diễm Thiên Lan đáp.

“Chị Thiên Lan, em lén nói cho chị một chuyện, anh Tô cái gì cũng tốt chỉ duy đa tình, anh ấy rất thích phụ nữ đẹp, chị Thiên Lan, nếu chị nhìn trúng anh Tô, em cũng không để bụng đâu, em… em thực sự muốn trở thành chị em chân chính với chị”, Lạc Thu Thủy nhỏ giọng nói, cô quấn quýt một hồi mới nói ra những lời này, trong đó đều chất chứa sự thực tâm thực ý, lý do rất đơn giản, chỉ có bản thân cô biết, anh Tô đã có chị Mộ Cẩn, Cẩm Phồn, chị Lam Tuyết, Khánh Di… tất nhiên sẽ không để ý nếu có thêm một Huyền Diễm Thiên Lan, hơn nữa cô cũng rất thích Huyền Diễm Thiên Lan, Huyền Diễm Thiên Lan không chỉ xinh đẹp, tính cách còn vô cùng hoạt bát, mạnh mẽ vang dội, tấm lòng lương thiện, chị Thiên Lan thực sự rất tốt.

"...", khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan run lên, có chút xúc động muốn mắng chửi người, nhưng cô ta cũng biết Lạc Thu Thủy rất đơn thuần và chân thành, lại nói, Lạc Thu Thủy vô tội, không hề hay biết chuyện gì, vì vậy cô ta chỉ có thể đè nén, nhưng tận đáy lòng lại ngột ngạt muốn chết.

Cùng lúc đó.

Trong Kiếp Trì.


Tô Minh vẫn đang tiếp tục đột phá.

Không có điểm cuối.

Dường như có thể liên tục đột phá.

Không biết đã trải qua bao lâu.

Cuối cùng.

Tô Minh dừng lại.

Khí tức cũng bình ổn lại.

Anh mở mắt.

Giờ phút này, toàn bộ hàng trăm tiên nguyên mạch cực phẩm trước mắt anh đều đã bị hấp thu.
 
Chương 2628: C2628: Một con số điên rồ


Mà cảnh giới võ đạo của anh- bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát!

Đúng vậy, một lần tăng vọt.

“Thực sự không phải là người mà”, bên ngoài Kiếp Trì, lão Trang kìm nén nửa ngày, cuối cùng cũng không biết là nên kích động hay dâng nên cảm xúc nào khác, chỉ có thể thốt ra một câu tán thưởng này.

“Tuyết Nhi, không phải từ nhỏ con đã từng thề nếu sau này không kết hôn, nếu kết hôn thì phải gả cho người lợi hại nhất trên thế giới này hay sao? Bây giờ, kẻ mạnh nhất trên thế giới đã xuất hiện rồi, cũng coi như có duyên phận với con”, Trì Chân Phong nói xa xăm, có chút đắng chát vì bị đả kích.

“Bố, bố nói gì vậy…”, Trì Thương Tuyết có chút ngượng ngùng cáu giận: “Tùy rằng thực lực cùng thiên phú của tên khốn kiếp kia bất khả chiến bại, nhưng... nhưng... nhưng...."

“Nhưng cái gì?"

“Nhưng hắn ta quá xấu xa, rõ ràng đã biết con là ai còn cố ý đánh cược, hừ”, Trì Thương Tuyết hừ một tiếng, khuôn mặt xinh xắn có chút ửng hồng, trong lòng lại không khỏi nghĩ, nếu Tô Minh đã biết bản thân mình là ai, còn cố tình đặt cược như vậy, là coi trọng cô ta sao? Ừm, nhất định là vậy, hay cho một tên khốn háo sắc, rốt cuộc vẫn là bị dung mạo xinh đẹp của bổn cô nương thu phục.


Trong Kiếp Trì.

Tô Minh siết chặt nắm đấm.

Anh chỉ cảm thấy sức mạnh toàn thân bộc phát mạnh đến mức có thể dùng một đấm đánh vỡ một nền văn minh cấp bốn, thử sức với nền văn minh cấp năm cũng không phải là không thể.

Sự đột phá điên cuồng của cảnh giới đương nhiên mang lại sự bùng nổ sức mạnh.

Trước không nói đến lượng tiên nguyên trong cơ thể tăng lên gấp bao nhiêu lần, chính là bởi vì cảnh giới tăng điên cuồng, sự kiểm soát đối với kho tàng huyết mạch cùng sự gia tăng của sức mạnh cơ thể, còn có cường độ thân thể…. cuồng bạo dị thường.

Với cường độ thân thể hiện tại, anh muốn chống lại một đòn công kích dồn toàn lực của tu giả võ đạo ở cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát tầng ba đến tầng năm cũng không còn là vấn đề nữa chăng?

Sức mạnh xác thịt, cộng thêm vận dụng tất cả thủ đoạn, tối đa có thể đạt tới 8000 long lực.


Là 8000.

Một con số điên rồ.

Nếu lúc này đổi thành oanh tạc chuông Kiếp, thực sự, Tô Minh cảm thấy bản thân không cần phải tìm kiếm lỗ hổng gì đó của chuông Kiếp nữa, chỉ cần rót thêm kiếm nguyên, Thái U Hỏa, gần như có thể đánh vỡ chuông Kiếp trong một quyền.

Có 8000 long lực trong tay, chỉ nói riêng về sức mạnh thuần túy, anh cảm thấy bản thân cùng tông chủ Kiếp Tông nếu đấu một trận cũng không phải một chuyện xa vời.

“Điều này không thể nào, không thể nào, không thể nào…”, Hình Lăng ở một bên sớm đã lung lay chực đổ, hắn xụi người ngồi trong Kiếp Trì, cả người như mất hồn, có lẽ bởi vì không thể tiếp nhận được sự thực trước mắt mà có chút bất ổn thần kinh.

Tô Minh quét mắt nhìn hắn một cái, cũng không nói gì.

Sau đó.

Anh ngẩng đầu nhìn hướng 11.000 kiếp nạn kia.

Đã đến lúc phải trải qua kiếp nạn rồi.
 
Chương 2629: C2629: Tô minh cũng được tính là người may mắn


Chỉ cần vượt qua những kiếp nạn này, thuận theo lý thuyết sẽ suôn sẻ bước vào cảnh giới Thiêp Kiếp Siêu Thoát chân chính.

“Đến đi”, một giây tiếp theo, tinh thần Tô Minh vừa động.

Bỗng nhiên.

Hơn vạn kiếp nạn trong nháy mắt đè ép, đổ ập và che rạp về phía Tô Minh.

Bên ngoài Kiếp Trì.

“Đáng chết, tên nhóc điên cuồng này, cái này… nó dường như không hiểu phương pháp độ kiếp mà!”, lão Trang trực tiếp nhảy dựng lên: “Cũng khó trách, cảnh giới trước đó của tên nhóc này quá thấp, bởi vậy căn bản không hiểu phải làm thế nào mới có thể vượt qua nghìn kiếp của cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát, sư tôn trước kia của nó… sợ rằng cũng chưa từng cùng nó nói qua, chết tiệt, đều trách lão già tôi, nên nói trước với nó mới phải”.

Lão Trang nói gần như bật khóc.

Lo lắng đến nỗi râu như sắp đứt đoạn.

Lão Trang còn như vậy, có thể tưởng tượng được ánh mắt của người khác xém chút vỡ lìa.


Trời ạ.

Họ rốt cuộc đang nhìn thấy gì vậy?

Tô Minh cứ như vậy độ kiếp sao?

Một lần triệu hồi trên mười nghìn kiếp cùng tới?

Hầu như não bộ của tất cả mọi người đều vang lên tiếng ong ong, đều chết lặng.

Thông thường, độ kiếp là vượt qua lần lượt từng kiếp nạn, hơn nữa, phải bắt đầu từ kiếp nạn yếu nhỏ nhất đến lớn mạnh nhất, từ dễ dàng đến khó khăn, tuần tự từng bước.

Bạn cho rằng độ kiếp là gì?

Là thập tử nhất sinh!


Trên mười nghìn kiếp nạn trực tiếp kết hợp với nhau cùng lúc giáng xuống…

“Bố, đây… đây… phải làm sao đây?”. Trì Thương Tuyết lắp bắp không nói thành câu.

“Sao bố biết được?”, Trì Chân Phong cũng không biết phải nói sao.

Tô Minh lần này cầm chắc cái chết.

Cậu ta thực sự không biết làm sao để sống sót qua nghìn kiếp sao? Nếu không thì đó chính là ngạo mạn tới cực điểm.

May mắn thay tố chất bên trong của anh quá mức thâm hậu.

Nếu không có lẽ đã bị giết chết ngay lập tức.

Đầu tiên, kiếp nạn chia thành rất nhiều loại, nhưng không nằm ngoài hai loại là công kích vật lý và công kích tinh thần.

Công kích vật lý bao gồm sự tấn công từ sấm sét, đao kiếm… các loại siết nắn pháp tắc…, sự dồn nén của hư không, đốt cháy của mồi lửa. Đây đều là kiếp nạn.

Công kích tinh thần suy cho cùng chính là tưởng tượng, bao gồm dục vọng chém giết, ảo cảnh…

Tô Minh cũng được tính là người may mắn.
 
Chương 2630: C2630: Nhưng những người khác thì sao


Về mặt tinh thần, anh có lực tinh thần vô cùng vững mạnh, bởi vậy, bất luận là những ảo cảnh kia có chân thật đến mức nào, tâm ma cường đại đến đâu, phác họa phóng đại dục vọng, chấp niệm trong nội tâm như thế nào,... vì thần hồn vô cùng mạnh mẽ, Tô Minh từ đầu đến cuối đều duy trì tâm cảnh sáng trong, thậm chí, giống như đang xem phim chiếu rạp, hoàn toàn không bị trầm mê vào trong đó, chỉ vậy mà thôi.

Ngay sau đó, Tô Minh giật mình phát hiện ra rằng, cho dù bản thân cùng lúc độ vạn kiếp, tuy vô cùng gian truân, xém chút bị vạn kiếp xé nát, nhưng cuối cùng vẫn có thể chống đỡ được.

Hơn nữa, càng đương đầu, càng có thể cảm nhận được chỗ tốt.

Sau khi chống đỡ, những hơi thở kiếp nạn vô tận sẽ bị chính mình hấp thụ, điên cuồng cuộn trào vào trong cơ thể.

Hóa thành một loại cảm ngộ, cảm ngộ đã vượt qua muôn mọi trùng khơi kiếp nạn.

Anh rõ ràng cảm nhận được nền tảng võ đạo của bản thân ngày càng viên mãn, tròn trịa trên đà vô địch.

Thân xác tiếp tục tinh lọc.

Thần hồn cũng đang được gột rửa.


Kiếm tâm…cũng thăng hoa.

Lục thức (nhãn thức, nhĩ thức, tỷ thức, thiệt thức, thân thức, ý thức: con mắt, tai, mũi, lưỡi, thân thể, ý thức), cảm quan… tất cả đều thăng hoa.

Rất kỳ diệu.

Căn bản không cần bản thân tận lực đột phá, giống như có một bàn tay ấm áp thúc đẩy bản thân vươn lên một tầm cao hơn.

Giống như sâu kén lột xác thành bướm.

Khiến người khác phải say đắm.

Tô Minh lúc này bị bao trùm trong vạn kiếp.


Bản thân anh cũng đang tận hưởng nó.

Nhưng những người khác thì sao?

Thấy Tô Minh bị nhấn chìm trong vạn kiếp, cảm giác đó giống như một con kiến bị chìm ngập trong những trận xung kích vô tận của sóng thần.

Hiệu ứng thị giác thực sự rung động, cũng khiến người ta rơi vào tuyệt vọng.

“Bố, anh ta có khả… khả năng sống sót không?”, Trì Thương Tuyết không thể giải thích được mà nổi chút ưu thương, cô ta cũng tò mò tại sao bản thân tại sao lại vì tên khốn đó mà thương tâm? Có lẽ là vì thương tiếc nhân tài chăng? Ừm, đúng vậy, dù tên khốn đó đốn mạt đến đâu, nhưng thiên phú võ đạo quả thực bất phàm, thiên tài võ đạo như vậy nhưng não bộ lại có vấn đề, đáng tiếc.

“Con nói xem? Độ thiên kiếp chính là cửu tử nhất sinh, trong lịch sử hàng trăm triệu năm qua tại Kiếp Tông chúng ta, phàm là những đệ tử bước chân vào Kiếp Trì thì tỷ lệ tử vong đều vào khoảng 30%. Phải biết rằng tỷ lệ tử vong 30% này đều là vì vượt qua từng kiếp nạn một, nhưng nếu dám đi quá nhanh, một lần đối mặt với hai kiếp nạn, vậy tỉ lệ tử vong sẽ gấp đôi. Nếu là mười kiếp nạn cùng lúc, có lẽ sẽ hơn 90%, mà Tô Minh, là hơn mười nghìn kiếp nạn cùng ập tới”. Khuôn mặt của Trì Chân Phong co quắp không nói nên lời, đừng nói Tô Minh, ông ta có thể chắc chắn cho dù là lão Trang, không, dù là tu luyện võ giả mạnh hơn lão Trang gấp trăm lần cũng không dám nghênh đón vạn kiếp một lúc, cũng sẽ phải nhận cái chết đến tro tàn cũng không còn sót lại.

Hơn mười nghìn kiếp nạn cùng giáng xuống, là khái niệm gì đây? Trong chư thiên vạn giới cũng không có ai dám làm như vậy!

Nhưng ngay bây giờ, tại đây nó lại đang xảy ra!

“Không có cơ hội ít ỏi nào sao?”, Trì Thương Tuyết đè thấp giọng hỏi.
 
Chương 2631: C2631: Chỉ một nhấn đã hết sức khủng bố


“Có một phần một vạn! Toàn bộ Kiếp Tông chúng ta hợp lực lại phỏng chừng cũng không thể cầm cự được vạn kiếp!”, Trì Chân Phong có phần cao giọng: “Đừng nói là sống sót, sợ rằng ngay cả chút tro cốt cũng không còn”.

Trì Thương Tuyết không nói gì, mà đám lão Trang lại như già đi rất nhiều tuổi, biển người từ trên xuống dưới Kiếp tông cũng im lặng, đang ở trên thiên đường đã rớt thẳng xuống địa ngục, khiến mọi người không kịp phản ứng.

"Ha ha ha ha ha ha...", chỉ có tiếng cười điên cuồng đầy chói tai của Hình Lăng vang vọng trong Kiếp Trì. Đúng vậy, hắn ta vừa cười vừa khóc, kích động đến nỗi máu huyết cả người như nổ tung, bất ngờ luôn xảy ra ở giây phút cuối mà, không phải sao?

Tô Minh, dù mày có là yêu nghiệt tuyệt thế vô song, là thiên tài muôn thuở, nhưng bị ngáo thì vẫn sẽ chết thôi! Xứng đáng!

"Có giỏi thì mày sống tiếp, rồi lập nên kỳ tích tiếp coi! Khà khà...", Hình Lăng nhìn chằm chằm vào cảnh hàng chục ngàn kiếp nạn đang quay cuồng y chang tận thế ở đằng xa, căm hận, đắc ý cười một cách quái dị.

Thời gian trôi qua từng phút một, cơn sóng kiếp nạn kia vẫn chưa rút đi, mà Tô Minh vì bị nó nhấn chìm nên không ai có thể nhìn thấy anh, tự nhiên cũng bị mọi người nghĩ rằng đã phơi xác nơi xa.

Ngay cả vậy, cũng không có ai rời khỏi thành Kiếp, cũng chẳng có ai trong Kiếp tông rời khỏi phía trước Kiếp Trì. Họ đều đang chờ.


Không biết qua bao lâu... cơn sóng kiếp nạn kia bắt đầu biến mất.

Tuy lý trí của họ đều đang nói với mình là đừng mơ mộng nữa, Tô Minh đã hóa thành tro rồi, nhưng vẫn có rất nhiều người căng thẳng, chờ mong đến nỗi trái tim như ngừng đập.

Lỡ may thì sao?

Chẳng mấy chốc, cơn sóng kiếp nạn đã biến mất gần hết.

"Lão Trang, ông... ông... ông nhìn kìa, có phải ở đó có bóng người không? Là tôi hoa mắt hả? Không phải hoa mắt thật chứ? Ông có thấy không?", lão Trang bỗng túm lấy lão Hoàng bên cạnh, run rẩy la lên.

"Hình... hình như là người thật, tôi cũng thấy", lão Hoàng cũng chẳng kém là bao, con ngươi già nua trợn to suýt thì lọt khỏi tròng.


Cùng lúc đó, tất cả mọi người từ trên xuống dưới Kiếp tông đang đứng trước Kiếp Trì bỗng sôi trào! Phấn khích không ngừng văng tục giống như vừa trúng xổ số.

"Bố, chẳng phải người nói...", Trì Thương Tuyết kích động đến nỗi gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, nói không nên lời.

Trì Chân Phong thì lại im lặng, nhìn kỹ có thể thấy một tay ông ta đang bấu chặt vào đùi mình, dường như cảm thấy đây là mơ, muốn tỉnh lại.

"Quỷ, quỷ, mày là quỷ đúng không, mày đừng tới đây, á, á, á... Cứu mạng! Có quỷ!", bên trong Kiếp Trì, Hình Lăng hoàn toàn phát điên. Vốn là một chàng trai nho nhã, lúc này lại tóc tai bù xù, mặt như màu đất, sợ đến mức xụi lơ xuống đất, không ngừng múa máy tay chân.

Hình Lăng không có giả bộ, hắn ta thật sự sợ hãi, sợ đến mức vỡ mật.

"Hình Lăng sư huynh, cảm ơn anh đã gọi nhiều kiếp nạn như vậy đến, chúc anh lên đường thuận buồm xuôi gió", lúc này, Tô Minh bỗng quay đầu lại, nhìn chòng chọc vào Hình Lăng, nghiêm túc nói một cách cực kỳ chân thành tha thiết. Anh còn chưa nói xong đã giơ tay lên nhấn một cái.

Thoáng chốc...

Cơ thể của Hình Lăng đã trực tiếp bị chém thành một đống sương máu, thần hồn cũng không thể chạy thoát.

Chỉ một nhấn đã hết sức khủng bố.
 
Chương 2632: C2632: Chương 2632


"Một khi bước vào Thiên Kiếp Siêu Thoát mới hiểu được Siêu Thoát chân chính chỉ có Thiên Kiếp", Tô Minh lẩm bẩm, lần này anh đã gặt hái được rất nhiều, nhiều đến mức cảm thấy không chân thật. Ví dụ như cây Thế Giới, vì lần lột xác này đã hoàn toàn lớn lên. Nếu anh muốn thì chỉ dựa vào sinh mệnh lực tinh khiết vô cùng vô tận do nó cung cấp cũng đủ để khiến một nền văn mình cấp bốn, thậm chí là cấp năm lập tức sống lại.

Kiếm tâm cũng lớn mạnh lên, ngay cả Tô Minh cũng không biết ruốt cuộc nó đã đạt tới trình độ nào. Nhưng, anh có thể xác định, giờ kiếm tâm của mình đã có thể rời khỏi cơ thể, chỉ một suy nghĩ thôi là nó sẽ biến thành kiếm và còn mạnh hơn cả dung khí.

Đương nhiên, việc kiếm tâm có thể rời khỏi cơ thể để chiến đấu là một con át chủ bài của anh, không tới một trình độ nhất định thì anh sẽ không dùng. Một con át chủ bài và đòn sát thủ chân chính là phải có sự bất ngờ.

Sau đó là kho tàng huyết mạch, giờ sự khống chế của anh với nó đã tăng lên rất rất nhiều!

Vì thế mà ở mặt sức mạnh, trước đó vừa lên đến 8000 Long lực, giờ lại tăng lên nữa, vả lại còn cực kỳ đáng sợ, chắc phải khoảng 20 ngàn Long lực. Đây là một con số như thế nào? Ban nãy, khi anh giết chết Hình Lăng là đã rất nương tay rồi, sợ mình khẽ dùng sức cái thì không chỉ giết hắn ta thôi, mà còn phá hủy cả Kiếp Trì.


Còn có cường độ cơ thể, nói thật, giờ anh chỉ đứng đây và mặc cho lão Trang tấn công thì chắc ông ta cũng không thể khiến anh rách da nữa là. Nó mạnh đến nỗi chính Tô Minh cũng cảm thấy như đang nằm mơ, không thực tế xíu nào!

Còn những mặt khác như tính cảnh giác, kiếm nguyên... đều có sự lột xác và tăng lên.

Vừa tiến vào cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát, Tô Minh bỗng dưng muốn xông thẳng đến nền văn minh cấp chín để đi tìm Thiên Nữ với sự tự tin cùng cực!

Tô Minh hít sâu một hơi để bình tĩnh lại.

Bấy giờ, Kiếp Trì cũng mở.

Tô Minh bước ra khỏi Kiếp Trì.

“Tô Minh, ha ha ha ha, tốt, tốt, tốt, rất tốt”. Lão Trang cười, kích động chạy đến trước mặt Tô Minh, liên tục vỗ bả vai anh mấy lần. Cũng may sức chịu đựng của thân thể Tô Minh hiện tại vô cùng mạnh, nếu không thì lão Trang vỗ mấy lần thế này là anh đã ngã gục xuống rồi.

“Lão Trang, cảm ơn!”. Tô Minh cảm ơn, anh rất cảm kích. Dù với sức mạnh hiện tại của anh hoàn toàn áp đảo lão Trang, nhưng mà anh rất tôn trọng ông ta, anh có thể cảm nhận được sự coi trọng và ủng hộ của đối phương.


“Hừ!”, ở đằng xa, Trì Thương Tuyết hừ một tiếng. Trước đó, cô ta còn lo lắng cho Tô Minh, bây giờ thì lại tỏ ra vô cùng kiêu ngạo, cô ta liếc nhìn Tô Minh một cái. Trong lòng cô ta rất khó chịu, như thể Tô Minh nếu chết ở Kiếp Trì mới có thể vui vẻ.

“Ha ha, thằng nhãi họ Tô này, vừa rồi con bé Tuyết rất lo lắng cho cậu đó, con bé ấy à, chỉ biết giả vờ kiêu ngạo thôi, chứ nói một đằng nghĩ một nẻo!”, tâm trạng của lão Trang cực kỳ tốt nên trêu ghẹo một chút.

“Lão Trang, người nói cái gì thế?”, trong giây lát Trì Thương Tuyết đỏ mặt lên, thi triển thân pháp, chạy ngay lập tức.

“Đừng quên vụ đánh cược nhé!”, Tô Minh nói to.

Trì Thương Tuyết suýt chút nữa té khỏi không trung vì xấu hổ.


“Tên khốn, tên khốn nạn!”, Trì Thương Tuyết thấp giọng chửi rủa, thân pháp lại thúc đẩy nhanh hơn, cố gắng chạy cho khuất bóng.

“Tông chủ, tôi không cẩn thận giết chết Hình sư huynh rồi…”. Sau đó, Tô Minh nhìn về phía Trì Chân Phong nói. .

||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||

Dù sao thì Hình Lăng cũng là đồ đệ của Trì Chân Phong, hơn nữa còn là đồ đệ duy nhất.

“Là do hắn ta gieo gió gặt bão!”, Trì Chân Phong nói, mặc dù trong lòng còn thổn thức, nhưng nói gì thì cũng đã muộn rồi. Huống chi tất cả mọi người đều nhìn ra là Hình Lăng muốn ám sát Tô Minh trước, cuối cùng mới bị Tô Minh giết. Đáng đời hắn ta thôi, không còn gì để nói cả, chưa kể, hiện giờ Tô Minh cũng gần như là con rể tương lai của ông ta rồi.
 
Chương 2633: C2633: Đó đã là do ông trời nể mặt cô ta rồi


“Còn hời cho tên đó quá ấy chứ. Nhóc Tô, cậu không nên giết Hình Lăng, mà nên giao hắn ta cho lão, lão đảm bảo sẽ cho hắn ta hưởng thụ thế nào là sống không bằng chết!”, lão Trang đột nhiên quắc mắt, sát khí bộc phát. Cả đời ông ta khinh thường nhất là người nói một đằng nghĩ một nẻo, lại càng khinh thường những tên tiểu nhân ám sát người khác, còn Hình Lăng thì có đủ cả hai.

“Thằng nhóc Tô này, mặc dù hiện giờ thực lực cậu đã cực kỳ đỉnh rồi. Thế nhưng không nên kiêu ngạo đâu, với cả, cậu đã là đệ tử của Kiếp tông chúng ta thì hiện tại và tương lai cậu vẫn là đệ tử của Kiếp tông!”. Lão Trang nói, với giọng điệu vô cùng nghiêm túc.

“Vâng, đệ tử hiểu rồi”. Tô Minh không phải người vong ân phụ nghĩa, cho nên đừng nói là đám người lão Trang đối xử với anh rất tốt, dù bọn họ cảm thấy lợi ích to lớn anh thu được từ Kiếp Trì. Chỉ cần Kiếp tông không phụ mình thì anh cũng sẽ không phụ Kiếp Tông.

“Được rồi, nhóc Tô, về núi cùng mấy lão già chúng ta nào. Mặc dù bây giờ cậu là cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát, nhưng tu vi của cậu vẫn kém xa, không nên quá lơi lỏng”. Lão Trang nói.

Mấy người ông cụ Hoàng cũng gật đầu, họ nhìn chằm chằm Tô Minh, như thể sói đói nhìn thấy miếng thịt ngon, vì họ sợ Tô Minh sẽ chạy mất.

Cũng không còn cách nào khác, trước đó Tô Minh đã là thiên tài thể tu cấp bậc cao nhất rồi. Mấy lão già bọn họ chỉ hận không thể truyền thụ kiến thức họ tiếp thu được cả đời cho anh. Bây giờ đã trải qua một đợt Kiếp Trì, Tô Minh là thiên tài đỉnh cấp trong thiên tài, còn quý hơn ngọc thô gấp vạn lần.

Tất nhiên bọn họ phải cảm thấy hưng phấn rồi, bọn họ không đợi được, không muốn chậm trễ một giây để truyền thụ cho Tô Minh.


Tô Minh cũng không bài xích, ngược lại vô cùng mong chờ và cảm kích. Anh biết rõ, mặc dù cảnh giới hiện tại của mình và các phương diện khác đều cực kỳ cao nhưng còn phải rèn luyện da thịt, xương cốt, vận dụng sức mạnh thuần túy, phối hợp thể kỹ và chiến đấu cận chiến, anh còn rất nhiều chỗ phải cải thiện. Đây đều là những thức lão Trang và những người khác có thể dạy cho anh ấy.

Tô Minh đi theo đám người lão Trang quay trở lại sau núi.

Anh tiếp tục mở ra hình thức huấn luyện “Cực kỳ tàn khốc” để luyện tập.

Thành Kiếp.

“Chị Thiên Lan, chị không muốn đi gặp anh Tô sao?”, Lạc Thu Thủy hơi ngạc nhiên và khó hiểu: “Tại sao chứ? Anh Tô của em rất tốt, hơn nữa, anh ấy thật sự, thật sự, thật sự rất thích chị Thiên Lan, chị Thiên Lan, chị đẹp thế này”.

Huyền Diễm Thiên Lan chỉ miễn cưỡng cười một tiếng.

Cô ta cảm thấy hơi bối rối.


Cô ta, không muốn báo thù nữa.

Cô ta không muốn tự chuốc lấy nhục nữa.

Cô ta cũng nghĩ thông rồi, có lẽ, cô ta có thể hai lần sống sót trong tay Tô Minh đã là rất ưu tú rồi.

Đó đã là do ông trời nể mặt cô ta rồi.

Nếu cô ta đi tìm chết lần nữa thì có lẽ sẽ đi đời nhà ma thật.

Mặc dù cô ta không sợ chết, nhưng không có ai muốn tự tìm chết cả.

Chỉ là, nếu không báo thù nữa thì cô ta phải làm gì đây? Trời đất bao là, đi đâu bây giờ? Còn có mục tiêu khác không? Thế nên cô ta thật sự rất bối rối.

“Thu Thủy, chị không biết, chị muốn đến vạn giới hư không một chuyến”. Huyền Diễm Thiên Lan nói, chỉ đi đến nơi nào đó mà không có mục đích gì, có lẽ, có thể tìm được chuyện gì đó thú vị.

“Nhưng mà chị Thiên Lan, không phải chị có kẻ thù sao? Chị không báo thù nữa sao?” Lạc Thu Thủy hỏi, trước đây, chị Thiên Lan rõ ràng rất kiên định với việc trả thù.
 
Chương 2634: C2634: Anh toàn tâm toàn ý tu luyện


Huyền Diễm Thiên Lan lắc đầu: “Được rồi, Thu Thủy, em đi đến Kiếp tông gặp anh Tô của em đi. Chị muốn rời đi, chúng ta chia tay thôi, có duyên thì gặp lại”.

Nói xong, Huyền Diễm Thiên Lan không cho cơ hội Lạc Thu Thủy nói thêm, liền biến mất.

“Kỳ lạ thật, sao chị Thiên Lan lại như có nặng nề tâm sự, hồn bay phách lạc như vậy? Dường như tất cả đều là sau khi nhìn thấy màn biểu diễn vô địch của anh Tô ở Kiếp Trì”. Lạc Thu Thủy khẽ nhíu mày, dưới tấm khăn che mặt, trong đôi mắt xinh đẹp trong veo hiện lên đầy vẻ nghi hoặc, nhưng rất nhanh chóng, đôi mắt của cô ta sáng lên, có vẻ ngạc nhiên.

Dường như cô ta nghĩ ra điều gì đó…

“Chẳng lẽ, kẻ thù của chị Thiên Lan là... là anh Tô?”, Lạc Thu Thủy cuối cùng cũng phản ứng lại.

Chuyện này...

Lạc Thu Thủy cảm thấy lo lắng.

Nếu thật sự như vậy…

Thì nên làm gì đây?

“Có phải, mình nên đi gặp anh Tô để hỏi không?”, Lạc Thu Thủy hít sâu một hơi, đứng dậy, đi về phía Kiếp Tông.

Thế nhưng...


Đến được Kiếp tông.

Cô ta lại không vào được vì bị chặn lại.

Lạc Thu Thủy nói rõ mục đích đến đây.

“Cô gái, chỉ hôm nay thôi đã có dưới một ngàn người đến Kiếp tông, nói mình là người thân, bạn bè của cậu Tô Minh rồi!”. Người canh cửa của tông lạnh lùng nói, giọng điệu lạnh lùng có chút bất đắc dĩ: “Cô gái, Kiếp tông không phải nơi cô muốn vào là được”.

Huống chi, Lạc Thu Thủy cũng chỉ là khí tu.

Bình thường Kiếp tông chỉ nhận thể tu đến thăm đón.

“Nhưng tôi thật sự là người quen của anh Tô, tôi tên là Lạc Thu Thủy, các anh có báo với anh Tô một tiếng, nói tên của tôi ra, anh ấy sẽ biết ngay”, Lạc Thu Thủy sốt ruột nói.

“Cô gái, ngại quá, cậu Tô đang ở phía sau Kiếp Trì, bị các thái thượng trưởng lão dẫn ra sau núi rồi. Bây giờ, đừng nói là chúng tôi, đến tông chủ cũng không gặp được cậu Tô, chứ đừng đứng nói là thông báo gì đó”. Người canh cửa tông bình tĩnh nói, dáng vẻ, ai đến cũng không vào được cửa tông, không thể gặp được Tô Minh.

“Nhưng mà..”. Lạc Thu Thủy bất lực rồi, cô ta cảm thấy hơi tủi thân, nhưng lại không biết làm gì.

Sau khi đứng trước cửa Kiếp tông đợi vài tiếng, không còn cách nào khác, Lạc Thu Thủy mới rời đi.


Không đi thì làm gì được?

“Mình về văn minh Nam Khải trước, nói chuyện của anh Tô với các chị Chỉ Tình và chị Lam Tuyết, các chị ấy cực kỳ cực kỳ nhớ anh Tô. Đến nằm mơ cũng muốn biết tin tức của anh Tô mà đúng không?”, Lạc Thu Thủy lại có động lực và tự tin một lần nữa, quay người đi về phía khoảng không, cô ta muốn quay về văn minh Nam Khải càng nhanh càng tốt.

Thời gian trôi qua.

Trôi qua một cách nhanh chóng.

Một năm.

Hai năm.

Mười năm.

Một trăm năm.

Một ngàn năm.

Trong chớp mắt, đã ngàn năm trôi qua.

Tô Minh ở núi sau của Kiếp tông, đã quên mất thời gian sẽ trôi qua.

Anh toàn tâm toàn ý tu luyện.

Lão Trang và những người khác vô địch trong việc thể tu, có rất nhiều kiến thức về thể tu.

Tô Minh cảm giác anh ấy đã mở ra cánh cửa đến một thế giới mới.
 
Chương 2635: C2635: Cảm thấy tức giận


Mỗi ngày, tắm thuốc rèn luyện da thịt, sau đó đối chiến với ông lão Tống, chỉ là cận chiến nhưng mỗi lần đều bị lão Tống đánh cho suýt chết, may mà không sao cả, ngược lại anh còn có thể lực đáng sợ và khả năng tự phục hồi bất khả chiến bại. Lần nào cũng vậy, dù cận chiến với lão Tống bị giáo huấn thê thảm đến đâu, cuối cùng người mệt mỏi phải thở hổn hển cũng là ông lão Tống. Ngoại trừ cận chiến giống như tự ngược với ông lão Tống, anh còn học cách khống chế sức mạnh thuần túy từ lão Hoàng, theo cách nói của lão Hoàng, thể tu thật sự có thể khống chế từng tia sức mạnh thuần túy, có thể vận chuyển sức mạnh mà không sai chút nào. Đến mức cực kỳ tinh chuẩn là có thể nén tổn thất tiêu hao vận chuyển sức mạnh xuống vô hạn, hoặc là về không.

Tô Minh ở núi sau, ngày nào cũng rất thỏa mãn.

Bởi vì ngày nào anh cũng tiến bộ, sự tiến bộ đó không phải là tiến bộ đột ngột mà là dần dần tiến bộ toàn diện.

Sự tiến bộ này không chỉ là anh hiểu biết, nắm được rồi phát triển tu vi, mà căn cơ võ đạo cũng từng chút từng chút được rèn luyện, nền tảng căn cơ võ đạo cũng mạnh mẽ hơn.



Học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự.

“Cũng không biết thằng nhãi Tô sao rồi nhỉ? Không biết đã thành công vào được Kiếp tông chưa?”, Cố Hoàng Sí ngồi trên linh trận, có hơi bực bội, có chút lo lắng, lại có chút suy tính hơn thiệt.

Từ khi Tô Minh đi tới Kiếp tông, đến bây giờ đã trôi qua hàng ngàn năm.

Hàng ngàn năm, thời gian không quá ngắn, dù sao thì, lúc đó, khi Tô Minh rời Hạp Tự đến Kiếp tông còn chưa tới 30 tuổi, nếu là bây giờ, Tô Minh cũng đã hơn một ngàn tuổi rồi.


Tất nhiên, đối với tu đạo võ giả, 1000 năm cũng chả là gì, ở nền văn minh thứ tư hoặc thứ năm, giới hạn tuổi tác của một thế hệ là dưới 10 triệu tuổi, còn đối với tu đạo võ giả, 1000 năm, chính là thời gian của một lần bế quan, mà còn là bế quan có cấp bậc thấp nhất.

Đúng lúc đó.

Đột nhiên.

Khuôn mặt của Cố Hoàng Sí thay đổi.

Thậm chí cơ thể còn run lên.

Sau đó.

Trong lòng bàn tay ông ấy xuất hiện một chú đưa tin.

Một chú đưa tin cổ xưa, kỳ lạ.

Cố Hoàng Sí lặng lẽ nhìn chằm chằm chú đưa tin, do dự hồi lâu, sau đó mở chú đưa tin ra.


Trong chú đưa tin vang lên một giọng nói.

“Hoàng Sí, đừng trở về, ối…”. Giọng nói yếu ớt già nua, có chút hổn hển, có chút phức tạp, dừng một chút rồi nói.

“Hoàng Sí, hiện giờ Hoàng Tấn là tam trưởng lão của tổng viện, còn con của Hoàng Tấn và Mộng Vũ - cũng là cháu trai của con, tên là Cố Thần, đã thành người đứng đầu trong số đệ tử của tổng viện, cũng là đệ nhất đầu tiên, duy nhất hoàn thành Kỷ Nguyên Thần Lộ trong lịch sử học viện Kỷ Nguyên”.

“Hiện giờ, Thần Nhi đã được viện trưởng tổng viện nhận làm đệ tử cuối cùng”.

“Năm đó, là do bố có lỗi với con, cũng do Hoàng Tấn có lỗi với con”.

“Nhưng có vài chuyện, phải cam chịu số phận…”

“Con ở ngoài, người làm bố chỉ có thể bảo em trai con không làm phiền con, nhưng nếu như con quay lại tổng viện thì Hoàng Tấn sẽ ra tay với con, dù là bố cũng khó ngăn lại được”.

“Nghe nói con thu nhận được một đệ tử, hình như là yêu nghiệt thiên tài nhưng mà, dù có là yêu nghiệt hay thiên tài cũng là trò cười trước mặt Thần Nhi thôi”.

“Hoàng Sí, có lẽ con rất coi trọng vị đồ nhi này, nếu đã vậy thì đừng để cậu ta tìm chỗ chết”.

“Một khi con và đồ nhi của con đến tổng viện tham gia cuộc chiến tổng viện thì sẽ gặp phải Thần Nhi, con hiểu em trai của con mà, nó sẽ để Thần Nhi tự tay xé nát đồ đệ của con ở trước mặt mọi người. Hoàng Sí, con tự thu xếp ổn thỏa”.

...

Giọng nói trong bùa đưa tin vừa dứt, đôi mắt của Cố Hoàng Sí cũng đỏ hoe.
 
Chương 2636: C2636: Chương 2636


Bỏ qua đọc tiếp chương 2639 bạn nhé!
 
Chương 2637: C2637: Chương 2637


Bỏ qua đọc tiếp chương 2639 bạn nhé!
 
Chương 2638: C2638: Chương 2638


Bỏ qua đọc tiếp chương 2639 bạn nhé!
 
Chương 2639: C2639: Có thể nói là quyền cao chức trọng


Ít ai biết, Cố Hoàng Sí thật ra là người đến từ tổng viện.

Năm đó, bố của ông ấy là cửu trưởng lão của tổng viện, có thể nói là quyền cao chức trọng.

Cố Hoàng Sí cũng là người ngậm thìa vàng mà lớn lên.

Khi ông ấy ra đời, thậm chí còn thu hút thiên địa dị động, nhận được vô số lời chúc phúc.

Khi Cố Hoàng Sí còn nhỏ, luôn là yêu nghiệt siêu cấp, khiến người khác phải liếc nhìn. Dù là trong nhóm thiên tài của tổng viện, cũng thuộc vào hàng khiến người khác chú ý nhất. Cho đến khi thành niên, ông ấy là người tất cả mọi người kính nể, quý trọng nhất trong tổng viện tại thành Kỷ Nguyên, có thể nói là người nổi tiếng trong số những người nổi tiếng.

Nhưng sau đó...

Nhiều năm sau, sau khi em trai Cố Hoàng Tấn ra đời, tất cả đều thay đổi.


Thiên phú võ đạo của em trai tầm thường.

Thế nên từ nhỏ ở tổng viện đã bị bắt nạt.

Cố Hoàng Sí rất yêu thương người em trai này, thậm chí ông ấy còn nhiều lần đánh nhau vì người em trai này, em trai này của Cố Hoàng Sí, dù không giỏi võ đạo, cũng không thể bị người khác bắt nạt.

Đặc biệt là lần đó, khi Cố Hoàng Sí vốn dĩ phải bắt đầu thi thử, trước mấy ngày ông ấy phải chào hỏi các môn hạ của viện trưởng tổng viện, em trai Cố Hoàng Tấn lại bị bắt nạt một lần nữa, bị Cố Hoàng Sí bắt gặp trên phố.

Khi đó, em trai bị bắt nạt rất thảm, như sắp chết, máu bê bết trên mặt đất, tay chân đều bị đánh gãy.

Trong cơn nóng giận, Cố Hoàng Sí bắt đầu đại khai sát giới, nhưng lại giết chết kẻ bắt nạt em trai Cố Hoàng Tấn cùng đám người bảo vệ và hộ vệ.


Sau đó, Cố Hoàng Sí mới biết, người mà ông ấy giết, không phải người của thành Kỷ Nguyên, mà là người từ ngoài tới, hơn nữa, địa vị cực cao. Dù là tổng viện của học viện Kỷ Nguyên, cũng hơi kiêng kị lai lịch của đối phương, chứ đừng nói là nhà họ Cố.

Chẳng bao lâu, gia tộc của người bị giết kia cho người đến, mang theo tàu chiến con thoi bày trận ngập trời, vô số cường giả che khuất cả bầu trời. Ngày hôm đó, thành Kỷ Nguyên mây đen dày đặc, trận thượng cực kỳ dọa người.

Ngay cả bây giờ, khi Cố Hoàng Sí nhớ lại vẫn toát mồ hôi lạnh.

Ngày hôm đó, gia tộc đối phương ép bố và tổng viện giết ông ấy để đền mạng!

Cuối cùng, vì viện trưởng tổng viện thương tiếc nhân tài, mà cưỡng ép ra mặt, mới có thể bảo vệ một mạng của ông ấy. Nhưng cái giá phải trả quá lớn, thiên phú võ đạo của ông ấy bị phế sạch, cảnh giới không còn gì, trở thành phế nhân, đồng thời còn bị đuổi khỏi thành Kỷ Nguyên. Chuyện đó so với bị giết đền mạng cũng không khác là bao.

Sau khi rời khỏi thành Kỷ Nguyên, Cố Hoàng Sí thập tử nhất sinh, định tự sát, dù sao thì đối với võ đạo tu giả, đặc biệt là yêu nghiệt siêu cấp mà nói, nếu không có thiên phú võ đạo, thì sống hay chết đâu có khác nhau?

Nhưng số mệnh của Cố Hoàng Sí vẫn chưa đến lúc chết. Vừa bị đuổi khỏi thành Kỷ Nguyên liền gặp được kỳ ngộ của mình, có được đan điền thứ hai như một kỳ tích, một lần nữa có căn cơ võ đạo, mặc dù thua xa so với căn cơ võ đạo ban đầu, nhưng cũng không sao.

Có được đan điền thứ hai, ông ấy như có được hi vọng, ông ấy từ bỏ ý nghĩ tự sát, không chấp nhận số phận, tốn hàng trăm triệu năm, tu luyện tiểu thành, nhưng lại không dám qua về thành Kỷ Nguyên, vì ông ấy sợ sẽ liên lụy đến gia tộc, liên lụy đến bố, liên lụy đến em trai.

Ông ấy vô tình đến tầng Hạp Tự này, thành lập học viện Hạp Tự.
 
Chương 2640: C2640: Là do em trai thân yêu của ông ấy sắp đặt


Sau đó, khi học viện vừa thành lập được một khoảng thời gian, phát triển không ngừng. Một ngày nọ, tổng viện cử người đến, muốn đưa Hạp Tự vào phân viện chi nhánh của học viện Kỷ Nguyên theo lệnh của viện trưởng tổng viện. Điều đáng nói là viện trưởng tổng viện khi đó, người mà Cố Hoàng Sí cảm kích và tôn trọng nhất cuộc đời này, là ân nhân cứu mạng Cố Hoàng Sí không phải là viện trưởng tổng viện bây giờ. Viện trưởng tổng viện khi đó đã là đời trước, ông cũng đã qua đời.

Đồng thời, khi đó, Cố Hoàng Sí cũng nhận được tin tức rằng sau khi ông ấy bị trọng thương, phế bỏ căn cơ võ đạo, em trai Cố Hoàng Tấn kết hôn với vị hôn thê của mình - Mộng Vũ.

Đúng là tin sét đánh giữa trời quang!

Đúng vậy.

Em trai của ông ấy, thành hôn với vợ chưa cưới của mình, chẳng khác nào giấc mơ khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Nhắc đến Mộng Vũ, tên là Phương Mộng Vũ, là cháu gái duy nhất của nhị trưởng lão học viện Kỷ Nguyên thời bấy giờ, có thể nói là thiên chi kiêu nữ, luận dung mạo hay thiên phú võ đạo đều tuyệt vời.

Thành Kỷ Nguyên thời bấy giờ, có thể nói là nữ thần trong mơ của vô số thanh niên tuấn tú, là kim đồng ngọc nữ xưng đôi với Cố Hoàng Sí thời đó.


Hai người vốn có tình cảm với nhau, sau đó hai nhà thông gia, chuyện tình đã đẹp lại càng thêm đẹp, tâm đầu ý hợp, hai người cũng đã lập ra hôn ước.

Sau khi bị phế bỏ căn cơ võ đạo, Cố Hoàng Sí biết mình không xứng với Mộng Vũ, cũng không vọng tưởng, lại càng không muốn Mộng Vũ chậm trễ, nhưng điều ông ấy không chấp nhận được nhất chính là, em trai của mình lại...

Cố Hoàng Sí tại sao lại bị phế bỏ? Chính là vì ra mặt giúp Cố Hoàng Tấn, mới giết người không nên giết trong cơn tức giận, làm ra đại họa tày trời.

Vậy mà Cố Hoàng Tấn lại đối xử với người anh trai của mình, Cố Hoàng Sí như vậy sao?

Tất nhiên, nếu chỉ vậy, mặc dù Cố Hoàng Sí tức giận cũng sẽ không oán hận. Dù sao thì, mặc dù em trai của mình không tử tế, nhưng vẫn phải nghiến răng chịu đựng, vì dù sao cũng là em trai ruột của ông ấy.

Nhưng sau đó, có lẽ là hơn 100 triệu năm trước, Cố Hoàng Sí cuối cùng cũng không nhịn được nữa, quay trở lại tổng viện, đó là lần đầu tiên sau khi bị phế bỏ ông ấy quay trở lại tổng viện, cũng là lần duy nhất quay trở lại thành Kỷ Nguyên từ khi lập Hạp Tự cho đến ngày hôm nay.


Sau khi trở về, ông ấy mới biết được một chuyện. Năm đó, khi em trai bị người ngoài bắt nạt thảm thiết ngoài đường đến mức sắp chết, dường như... dường như đều là cái bẫy, do người em trai của mình sắp đặt.

Đúng thế.

Là do em trai thân yêu của ông ấy sắp đặt!

Mà nguyên nhân rất đơn giản, người em trai ngoan Cố Hoàng Tấn này cũng rất ái mộ Phương Mộng Vũ!

Mặc dù, Cố Hoàng Sí đối xử rất tốt với em trai mình, nhưng Cố Hoàng Tấn lại như bị quỷ ám, chỉ muốn có được Phương Mộng Vũ, vậy làm thế nào để có được? Đầu tiên là phải giết chết anh trai mình!

Cho nên mới có cái bẫy kia. Khi đó, người em trai ngoan tính toán anh trai sẽ đi qua con đường đó, cố ý khiêu khích người kia, hơn nữa, còn cố ý để người đó đánh trọng thương.

Sau đó, em trai Cố Hoàng Tấn cũng đã thật sự thành công, Cố Hoàng Sí không những bị phế bỏ căn cơ võ đạo, lại còn bị đuổi khỏi thành Kỷ Nguyên vĩnh viễn giống như con chó chết.

Thậm chí, không lâu sau, Phương Mộng Vũ cũng gả cho Cố Hoàng Tấn.

Sau khi biết được sự thật, Cố Hoàng Sí như phát điên!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top