Đỉnh Cấp Tông Sư

Dịch Full 

Chương 2581: C2581: Đây mà được gọi là có chí khí sao


“Trừ khi con dùng quyền của mình đập nát chuông Kiếp”, Cố Hoàng Sí hít một hơi thật sâu, nói: “Chuông Kiếp là thánh vật của Kiếp tông, được đặt ở trong thành Kiếp ở trước Kiếp tông. Mỗi ngày đều có vô số người đến thành Kiếp với ý đồ đập nát chuông Kiếp để thu hút sự chú ý của Kiếp tông”.

“Đập nát chuông Kiếp?”, Tô Minh nói tiếp: “Con có thể thử!”

“Tất nhiên có thể thử nhưng đừng ôm hi vọng quá lớn. Ngoài đập nát chuông Kiếp thì còn có cách thứ hai, chính là…”, Cố Hoàng Sí định nói gì lại thôi.

“Sư tôn nói đi!”

“Chính là… Khụ khụ… Tông chủ của Kiếp tông có một cô con gái rất lanh lợi, tông chủ Kiếp tông vô cùng cưng chiều nó. Hơn nữa cô bé này rất ham chơi, thích quậy phá, đúng danh nghĩa ma nữ. Con biết Nguyên Bảo chứ, cô bé này khéo còn mạnh hơn và nghịch hơn Nguyên Bảo gấp trăm lần”, Cố Hoàng Sí có chút lúng túng, nói: “Cô bé này thường chơi đùa trong thành Kiếp. Nếu như, nếu như con…”.

“Sư tôn! Nếu con khiến cô gái này chú ý đến mình, thậm chí ‘ăn cơm mềm’ (*) của cô ta thì con có thể một bước lên tiên, trở thành đệ tử nòng cốt của Kiếp tông và dễ dàng vào được Kiếp Trì đúng không ạ?”, Tô Minh nói với vẻ cạn lời.


(*) kiểu bám váy đàn bà, sống dựa dẫm

“Khụ khụ, đúng vậy!”

Tô Minh đúng là không biết nên nói gì.

“Con không bài xích tư tưởng ‘ăn cơm mềm’. Chỉ cần cơm ngon thì cơm mềm cũng thơm ngon lắm chứ. Nhưng con vẫn muốn thử đập chuông Kiếp đó. Nếu như không thành công thì sẽ theo cách còn lại”, Tô Minh cười khổ, nói.

“Thằng nhóc này có chí khí đấy”, Cố Hoàng Sí khen ngợi, nói.

Tô Minh có chút ngượng ngùng.


Đây mà được gọi là có chí khí sao?

“Sư tôn! Nếu đã liên quan đến phương diện thể tu thì con cần thêm một số bảo bối để có thể tu luyện được”, Tô Minh cũng không khách khí. Chuyện này vô cùng quan trọng nên không phải là lúc để chảnh chọe.

“Được!”, Cố Hoàng Sí cũng không do dự mà gật đầu, dường như đã đoán trước được: “Đi theo ta!”

Cùng lúc đó…

“Chị Thiên Lan! Sao mặt chị cứ ủ rũ vậy?”, trong một góc ở nền văn minh cấp bốn trong hư không vô tận, hai cô gái đi đến thế giới lạnh băng, thân hình xinh đẹp như hai luồng sáng đầy màu sắc khiến thế giới lạnh giá cũng tươi đẹp hẳn lên. Dung mạo của họ đúng là tuyệt sắc. Cô gái dẫn đầu thì vô cùng lạnh lùng kiêu ngạo nhưng bước chân rất nhẹ, chỉ có điều tốc độ không chậm. Còn cô gái đi bên cạnh thì với vẻ thuần khiết trong sáng, đặc biệt là ánh mắt, ngũ quan đều hài hòa. Cô gái với nụ cười tươi ngọt ngào. Và người lên tiếng lúc nãy chính là cô gái ngọt ngào này.

“Thu Thủy! Chị có kẻ thù, đến nằm mơ cũng muốn báo thù. Nếu không báo thù thành công thì chỉ e cả đời này chị cũng không cười nổi”, Huyền Diễm Thiên Lan lên tiếng nói, cũng đã mấy ngày trôi qua kể từ ngày bị Tô Minh đánh trọng thương lần hai. Trong thời gian này, cô ta lại một lần nữa có được kỳ tích, thực lực lại tăng lên. Hiện giờ cô ta đã ở cảnh giới Thập Phương Siêu Thoát tầng tám. Ở độ tuổi này mà đã ở cảnh giới này thì đúng là dọa người. Huống hồ, cô ta còn có sức chiến đấu vượt cấp đáng sợ.

“Á? Chị Thiên Lan! Chị lợi hại như vậy, sắp vô địch rồi mà vẫn còn có kẻ thù sao? Kể cả là có, lẽ nào chị không báo thù được sao? Chắc phải rất dễ dàng chứ?”, Lạc Thu Thuỷ có chút kinh ngạc. Theo như cô ta thấy, Huyền Diễm Thiên Lan thật sự là yêu nghiệt số một trong chư thiên vạn giới, còn có kẻ nào dám làm kẻ thù của Huyền Diễm Thiên Lan sao? Đúng là trò đùa!
 
Chương 2582: C2582: Mạnh như vậy để làm gì chứ


“Dễ dàng ư? Không! Chị báo thù hai lần liên tiếp mà bị hắn trấn áp dễ dàng. Nếu không phải có đại khí vận thì khéo có mười cái mạng cũng chết rồi. Kể cả hiện giờ chị đã tiến bộ trăm lần thì vẫn chưa đủ. Em không biết hắn đâu. Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng trên thực tế, chỉ nói về thiên phú võ đạo thì chị không là gì so với hắn”, trong đầu Huyền Diễm Thiên Lan lại hiện lên khuôn mặt của Tô Minh. Đó là khuôn mặt khiến cô ta vô cùng khâm phục nhưng cũng rất oán hận, mặc dù đáng sợ nhưng cô ta vẫn khao khát đánh bại được.

“Thật sao?”, Lạc Thu Thuỷ đờ người ra. Trên đời này còn có người giỏi vậy sao? Nhưng điều này không quan trọng, Lạc Thu Thuỷ thở dài rồi mơ hồ cảm nhận… Thiên tài hay không, yêu nghiệt hay không thì cô ta đều thấy bình thường. Điều cô ta mong muốn nhất là gặp lại Tô Minh.

“Thở dài gì thế? Lại nhớ đến người đàn ông của em rồi à?”, Huyền Diễm Thiên Lan hỏi: “Rốt cuộc người đàn ông đó là ai mà lại khiến em ngày nhớ đêm mong đến vậy?”

“Hì hì! Em không nói đâu! Chẳng phải chị cũng không muốn nói ra kẻ thù của chị là ai sao?”, Lạc Thu Thuỷ cười khanh khách rồi lên trước một bước níu chặt tay Huyền Diễm Thiên Lan.

Mặc dù sắc mặt Huyền Diễm Thiên Lan lạnh lùng nhưng đối với Lạc Thu Thuỷ vẫn có phần nào thể hiện sự yêu quý cưng chiều.

Nói ra thì cô ta và Lạc Thu Thuỷ quen biết nhau cũng khá tình cờ. Lúc đó, Lạc Thu Thuỷ gặp phải nguy hiểm vừa hay gặp được Huyền Diễm Thiên Lan.

Huyền Diễm Thiên Lan có thể cảm nhận được nỗi bất lực và tuyệt vọng của Lạc Thu Thuỷ, dường như khiến cô ta nhìn ra chính mình trong mỗi lần đối mặt với Tô Minh.


Vì vậy cô ta không do dự gì mà cứu Lạc Thu Thuỷ.

Vốn chỉ là cứu thôi nhưng Lạc Thu Thuỷ cứ muốn báo đáp nên luôn ở bên cạnh Huyền Diễm Thiên Lan.

Dần dần hai cô gái xưng hô với nhau là chị em, còn có tình bạn thân thiết.

Nói cho cùng thì đều là những người cô đơn tìm đến nhau.

Có thể gọi là đúng người đúng thời điểm. Mặc dù không đến nỗi trở thành ruột thịt nhưng cũng coi nhau như chị em thân thiết.

Huyền Diễm Thiên Lan thích vẻ đẹp không tì vết, đơn thuần, lương thiện và không thích tranh giành với đời của Lạc Thu Thuỷ.


Còn Lạc Thu Thuỷ lại thích vẻ kiên định, dứt khoát của Huyền Diễm Thiên Lan.

Tất nhiên, đây chỉ là sự yêu thích và ngưỡng mộ đối với đối phương.

“Chị Thiên Lan! Chị thật sự muốn đến Kiếp tông sao?”, Lạc Thu Thuỷ lại hỏi.

“Ừm! Kẻ thù của chị chắc rất giỏi ở phương diện thể tu. Nếu chị muốn báo thù thì nhất định phải cố gắng ở phương diện này mới được. Kiếp tông là nơi lý tưởng để đến”, Huyền Diễm Thiên Lan nói.

“Nhưng chị Thiên Lan, chị đẹp như vậy, nếu thể tu thì liệu có xấu đi không?”, Lạc Thu Thuỷ hỏi với vẻ lo lắng.

“Ka ka…”, Huyền Diễm Thiên Lan không kìm nổi mà bật cười: “Thu Thủy! Em nói linh tinh gì đó? Em nghĩ thể tu là gì? Luyện ra cơ bắp sao? Đó là người bình thường thôi. Tu giả võ đạo như chúng ta luyện thể tu thì máu thịt cũng sẽ theo hướng hoàn hảo và mạnh hơn. Những người thể tu không những không bị ảnh hưởng đến nhan sắc mà những cô gái luyện cái này còn xinh đẹp hơn nhiều, da cũng đẹp hơn nữa”.

“Vậy á? Thế thì em cũng muốn luyện”, Lạc Thu Thuỷ ôm miệng, sau đó cười nói: “Hay thôi đi! Mệt lắm!”

“Em cũng thật là! Đàn ông thì có gì tốt chứ, tự mình mạnh lên vẫn tốt hơn”, Huyền Diễm Thiên Lan có chút cạn lời. Thiên phú võ đạo của Lạc Thu Thuỷ không hề kém nhưng tiếc là không có chí tiến thủ.
 
Chương 2583: C2583: Chương 2583


Tòa thành đó tên là thành Kiếp.

Tên của thành Kiếp đến từ Kiếp tông, thành Kiếp dựa vào Kiếp tông, vì Kiếp tông rất mạnh và có được Kiếp Trì nổi tiếng, Kiếp tông từ xưa đã rất giàu có, tu giả võ đạo cũng nhiều. Nếu nhìn từ hư không thì cả thành Kiếp vô cùng đông đúc, kiến trúc dày đặc, vô cùng náo nhiệt.

Có tin đồn, Kiếp tông không chỉ tạo nên một nền văn minh. Cuối cùng, vì một tu giả võ đạo trong lịch sử Kiếp tông bất ngờ tạo nên hệ thống thể tu khủng khiếp, từ đó hậu thế cũng chọn đi theo con đường thể tu.

Tôn chỉ võ đạo của Kiếp tông là kiếp nạn, cũng chính vì vậy mà đệ tử của Kiếp tông trước nay đều muốn thu nhận những đệ tử thế tục có thân thế đáng thương, hiếu chiến và trải qua nhiều gian nan. Nhưng yêu cầu về thiên phú võ đạo không quá cao, vì những người có tu giả võ đạo nhiều thì sẽ liên quan nhiều đến khí tu chứ không phải là thể tu.

Cũng chính vì vậy mà Kiếp tông trở thành nơi luyện võ mà rất nhiều tu giả võ đạo ở khu vực gần hư không có thực lực không quá mạnh, nhiều lần bị thế lực khác đào thải, thậm chí bao gồm những tu giả võ đạo mà một phần khí tu đan điền bởi vì bị đập nát bất ngờ nên trở thành phế nhân khí tu.

Tô Minh đứng một mình ở bên ngoài tòa thành với khí tức hoang cổ. Anh vừa từ hư không đến đây, vừa hạ xuống thì đã ngửi thấy khí tức khác biệt.

“Nền văn minh cấp năm?”, Tô Minh lẩm bẩm, có chút mong đợi.


Đến hiện giờ, nếu như loại trừ Hạp Tự thì anh còn chưa tiếp xúc với nền văn minh cấp bốn chứ đừng nói là cấp năm.

Cộng với việc nền văn minh cấp năm còn là hệ thống thể tu nên càng khiến anh phấn khích hơn.

Kể cả không phải vì Kiếp Trì của Kiếp tông thì anh vẫn có hứng thú vào Kiếp tông tu luyện một chuyến.

Tô Minh giống như một đứa trẻ đầy tò mò đi vào trong thành trì đó.

Vừa vào trong thì anh đã ngửi thấy sát khí nồng nặc.

Đúng vậy!


Sát khí khiến người ta cảm thấy tê dại.

Có chút khiến người ta không quen nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của Tô Minh. Nếu đã là thiên đường của thể tu, vậy thì tất nhiên sẽ do sát khí và huyết khí làm chủ. Tô Minh cũng biết, thể tu có sát khí nặng, khí lực nặng, huyết khí cũng thế.

Ngoài sát khí nặng thì còn có rất nhiều điểm kỳ quái.

Ngoài ra, đây đường đường là thành trì của nền văn minh cấp năm, ngoài những dãy phố buôn bán thì không có cửa hàng nào, tất cả đều là sạp hàng. Toàn là những sạp hàng nhìn không thấy điểm cuối, vô cùng hoành tráng.

Thêm một cái nữa là, có rất nhiều đồ vật mà trước nay Tô Minh chưa từng nghĩ là nó có thể dùng để mua bán. Trên đường phố này cái gì cũng bán, ví dụ như thịt của hồn thú. Nhưng trên đường phố này thì không chỉ có dưới trăm người bán loại thịt này. Hơn nữa, thịt hồn thú quý hiếm đều được rải trên đất, sau đó được bọc qua một lớp da thú là có thể bán rồi. Đúng là khiến người khác vô cùng kinh ngạc.

Ngoài thịt hồn thú còn có thịt yêu thú, có vô số loại thịt, chủng loại nhiều vô kể…

“Tu luyện thể tu quả thật cần phải bổ sung đầy đủ huyết khí, các loại thịt như thịt hồn thú đối với thể tu như kiểu khí tu hấp thụ khí tức tiên linh của trời đất”, Tô Minh lẩm bẩm.

Ngoài thịt hồn thú, ở đây còn bán các loại nguyên liệu luyện kim, đây cũng là thứ vô cùng hiếm thấy. Thông thường mà nói, ở các thành trì khác thì chỉ có thể nhìn thấy binh khí thành phẩm như đao, kiếm. Còn bán những nguyên liệu luyện kim cho các binh khí thường dùng thì vô cùng hiếm, thậm chí Tô Minh còn nhìn thấy thiên thạch sắt nữa.

Ánh mắt của Tô Minh không ngừng nhìn sang xung quanh, có thể thấy anh vô cùng hứng thú, như lần đầu tiên được nhìn thấy những thứ kỳ lạ này.
 
Chương 2584: C2584: Chương 2584


Ngoài bán những vật mới lạ và cách thức bán cũng đặc biệt, Tô Minh còn chú ý được những người trong thành này đều có thực lực không hề thấp. Thậm chí có thể nói là rất mạnh.

Nhìn một cái thì gần như không có ai dưới cảnh giới Thập Phương Siêu Thoát.

Cảnh giới Thập Phương Siêu Thoát ở đây có thể coi là thực lực đáng gờm.

Dù sao thì trên thực tế, thể tu luôn không có phân chia cảnh giới cụ thể.

Thậm chí còn có cả cảnh giới Bách Chiến Siêu Thoát, nhưng không hề nhìn thấy có ai ở cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát.

Trong lúc Tô Minh đang quan sát những người khác với ánh mắt tò mò như đứa trẻ thì trên thực tế cũng có nhiều người đang chú ý đến anh.

Lý do rất đơn giản, bởi vì Tô Minh quá đặc biệt.


Đặc biệt là cách ăn mặc của anh, cả vẻ sáng sủa tuấn tú thu hút ánh nhìn. Mặc dù không phải kiểu ẻo lả đàn bà nhưng không hề giống với những thể tu với dáng vẻ cao to vạm vỡ, để lộ cơ bắp cuồn cuộn trên hai cánh tay.

Ngoài ra còn có một điểm đặc biệt chính là tuổi của Tô Minh. Bởi vì trong thế giới võ đạo, tuổi tác có thể cảm nhận qua khí tức. Vừa nhìn đã có thể nhìn ra, Tô Minh là người thanh niên chưa đến 30 tuổi.

Vì vậy, Tô Minh đi trên phố đã thu hút không biết bao nhiêu ánh nhìn.

“Xin hỏi người anh em! Đi hướng nào có thể đến chỗ của chuông Kiếp?”, dạo một vòng trên đường phố cũng coi như lấp đầy vẻ tò mò, Tô Minh chặn một người đi đường lại rồi chắp tay hỏi.

Người đi đường đó cao tầm 2m, sau lưng đeo một chiếc búa nặng trĩu, đôi mắt to và lông mày đậm.

Người này bị Tô Minh chặn lại thì hếch mắt lên rồi nói: “Thuận theo chợ Tây này rồi đi về phía trước, đi đến giữa đường thì chính là đài Võ Kiếp- nơi treo chuông Kiếp”.


“Cảm ơn!”, Tô Minh nói.

“Người anh em! Cậu còn ít tuổi, bao nhiêu nơi không đi, sao lại đến thành Kiếp làm gì thế? Huống hồ cậu còn là một khí tu”, người đàn ông thân hình cao to khá nhiệt tình chứ không thô lỗ như dáng vẻ bề ngoài. Gã thấy Tô Minh hỏi đường nên hỏi lại, thậm chí còn nhắc nhở: “Nếu đến đó xem kịch hay thì nhìn người khác gõ chuông thì khen một câu chứ đừng động vào. Đây là thành Kiếp, là thiên hạ của thể tu, rất nhiều người ghét khí tu nên khi đến đây cậu đừng tự tìm phiền phức cho mình, càng không nói đến việc…”.

“Càng không nói đến việc gì ạ?”, Tô Minh hỏi lại. Bởi vì đối phương đang khuyên ngăn Tô Minh nhưng sau đó đột nhiên dừng lại, dường như sợ gì đó.

Sau đó người đàn ông đó do dự một lát nhưng vẫn trầm giọng, cúi đầu, ghé sát vào Tô Minh, nhỏ giọng nói: “Càng không nói đến việc vị đó hôm nay xuất tông, vào thành vui chơi. Nếu như cậu bị cô ta bắt gặp thì ha ha…”.

“Vị nào? Ai thế? Con gái của tông chủ Kiếp tông sao?”, Tô Minh lập tức có phản ứng, ánh mắt sáng ngời.

“Xuỵt! Cậu nhỏ tiếng thôi! Trong thành Kiếp này, không biết có bao nhiêu người là tai mắt của vị đó đấy. Trong thành này có ai dám nói gì liên quan đến cô ta thì cô ta đều biết hết. Cậu tự tìm cái chết thì đừng có kéo theo tôi, tôi có lòng tốt nên mới nhắc nhở cậu…”, sắc mặt người đàn ông đó biến đổi, trừng mắt nhìn Tô Minh một cái rồi rời đi.

“Đúng là ma nữ! Xem ra sư tôn nói không sai!”, Tô Minh không kìm nổi mà bật cười. Sư tôn đã nói, nếu như thật sự không được thì chuyển mục tiêu sang con gái của tông chủ Kiếp tông, một tiểu ma nữ còn nghịch ngợm hơn Nguyên Bảo gấp mười lần. Tô Minh thật sự muốn nhìn xem rốt cuộc đối phương là người như thế nào, đáng sợ ra sao?

Đồng thời lúc này…
 
Chương 2585: C2585: Chán chết đi được


Ở giữa đoạn đường phố Tây có một sân võ đạo rộng lớn, chia làm ba tầng, lộ ra chỗ trũng chính là đài Võ Kiếp. Ở trên sân rất đông người, vô cùng náo nhiệt.

Ở một vị trí chính giữa chợ Tây gần với đài Võ Kiếp nhất có một nhà hàng chín tầng với hương vị cổ xưa.

Lúc này, trong một phòng lộ thiên trên tầng chín của nhà hàng có một cô gái. Cô ta ăn mặc như con trai, một chân vắt vẻo trên ghế, còn thân người thì ghé sát bên cửa sổ, một tay cầm chén rượu, một tay khác cầm miếng bánh ngọt. Cô gái vừa ăn vừa uống rượu, còn hếch mắt lên nhìn về phía đài Võ Kiếp. Từ vị trí của cô ta vừa hay có thể nhìn xuống thành Kiếp, thậm chí còn có thể nhìn rõ ai đang gõ chuông và gõ được thành tích gì. Đây có thể coi là vị trí vô cùng đắc địa.

Còn ở bên cạnh là hai cô gái tầm mười sáu tuổi vô cùng xinh đẹp. Họ đang đứng ở đó với dáng vẻ dè dặt.

Còn có hai người thanh niên đứng đó như hai cột đá. Hai người này không hề tầm thường, chưa quá chục triệu tuổi nhưng đều ở cảnh giới Bách Chiến Siêu Thoát tầng bốn, tầng năm. Đúng là vô cùng hiếm thấy.

Sau cùng là chủ nhà hàng và mấy người đang đứng phục vụ với dáng vẻ cung kính và run rẩy. Họ chỉ sợ sẽ khiến cô gái giả dạng con trai này thấy bất mãn.

“Đúng là chán chết đi được, toàn là lũ vô dụng. Cô chủ đây, à không, cậu chủ đây xem cả buổi sáng rồi mà không có ai có thể gõ được ba âm lên đó”, đột nhiên cô gái đó đặt mạnh chén rượu lên bàn rồi hừ lạnh một tiếng, mắng chửi.


Hai người thanh niên như hai hộ vệ lập tức có chút run rẩy.

Còn hai cô gái kia như muốn bật khóc. Cô chủ bé nhỏ của tôi ơi, cái chuông đó đâu có dễ gõ thế? Một gõ ba âm á? Một gõ được một âm là có thể dễ dàng vào được Kiếp tông rồi, còn một gõ ba âm thì chắc phải cỡ yêu nghiệt thể tu như trưởng lão nội viện mới làm được. Nó mà dễ dàng thế thì đúng là gặp phải ma rồi!

Tất nhiên, hai cô gái cũng không dám nói ra những lời này.

Bởi vì tính khí của cô chủ rất thất thường.

“Chán chết đi được…”, sau đó cô gái lại lẩm bẩm, nhấc tay ngọc lên đặt bên cạnh miệng rồi thổi nhẹ.

Tiếng còi lập tức vang lên, rồi một con vẹt chín màu xuất hiện.


Bộ lông trên thân con vẹt rất đẹp, có tổng cộng chín màu, phân bố đồng đều, lộng lẫy đến mức nhìn một cái mà khó quên.

Điều khiến người khác kinh ngạc hơn là một con vẹt nhỏ bé mà khí tức không thua kém gì khí tức của tu giả võ đạo ở cảnh giới Thập Phương Siêu Thoát.

Nếu như có mắt nhìn một chút thì có thể khẳng định con vẹt này còn là hồn thú hiếm có, chỉ có điều là nó vẫn còn nhỏ.

Có được một con vẹt như này làm thú cưng thì cũng coi như xa xỉ lắm rồi.

Con vẹt chín màu này tên là Tiểu Cửu, là vật cưng mà Trì Thương Tuyết nuôi từ nhỏ. Trì Thương Tuyết chính là tên của cô gái đóng giả con trai kia, cái tên này vô cùng nổi tiếng trong thành Kiếp.

Trì Thương Tuyết là cơn ác mộng với tất cả mọi người trong thành Kiếp, cũng là con gái duy nhất của tông chủ Kiếp tông.

Tiểu Cửu sống lâu trong thành Kiếp nên với tốc độ, độ nhạy cảm và tầm nhìn của nó thì nó có thể biết hết mọi chuyện xảy ra trong thành Kiếp bất cứ lúc nào. Đây có thể được coi là camera giám sát siêu cấp. Nhưng sao lại gọi nó là giám sát siêu cấp? Chính vì Trì Thương Tuyết muốn biết tất cả mọi chuyện xảy ra trong thành… Cô ta không muốn bỏ lỡ bất cứ thứ gì hay ho.

“Tiểu Cửu! Nói đi…”, Trì Thương Tuyết giơ tay lên, vuốt nhẹ đầu của Tiểu Cửu, hỏi với vẻ chán nản.
 
Chương 2586: C2586: Vô cùng thú vị


“Chủ nhân! Có một người thanh niên chưa đến 30 tuổi vào thành, hình như là một khí tu. Hình như hắn rất có hứng thú với chuông Kiếp, hơn nữa trong lời nói của hắn bất giác nhắc đến chủ nhân là… Là…”.

“Là gì?”, mắt Trì Thương Tuyết sáng lên. Vốn cô ta chỉ tiện miệng hỏi Tiểu Cửu chứ cũng không hi vọng Tiểu Cửu thật sự có thể mang về chuyện gì mới mẻ. Dù sao thì nửa tiếng trước cô ta vừa mới hỏi Tiểu Cửu, và kết quả là cũng chả có gì hay ho. Thật không ngờ nửa tiếng sau…

“Là tiểu ma nữ ạ!”, Tiểu Cửu cũng nói thật.

“Tiểu ma nữ ư?”, Trì Thương Tuyết thấy phấn khích hỏi lại.

Quả là không có nhiều người dám nói những lời thật lòng, mà đây lại là một người thanh niên chưa đến 30 tuổi, còn là một khí tu nữa.

Thú vị đấy!

Vô cùng thú vị!

Hai người thanh niên như hai cột đá bên cạnh và cả hai cô gái, thậm chí cả chủ nhà hàng đều trầm ngâm không nói gì. Họ đều thấy thương xót cho người thanh niên chưa đến 30 tuổi mà gan to bằng trời.


“Cô chủ! Có cần phái người đi bắt thằng nhóc không biết trời cao đất dày kia về không?”, một người trong hai người thanh niên kia đứng ra, cung kính hỏi.

“Không cần đâu! Hừm…!”, Trì Thương Tuyết hừ lạnh một tiếng rồi bước ra, đi về một phòng kế bên ở tầng chín, nói: “Các người cứ đợi ở bên ngoài!”

Ánh mắt cô ta sáng lên, chứa đầy vẻ bỡn cợt.

Sau khi một mình bước vào gian phòng đó thì cô ta giơ tay lên, một cánh cửa không gian lập tức xuất hiện.

Cô ta một bước đi vào cánh cửa đó rồi vào một không gian khác.

Cánh cửa không gian này đã bị đóng chặt, ngoài Trì Thương Tuyết thì không ai có thể vào được, cũng không thể nhìn được thứ gì bên trong không gian khác đó. Có thể nói là được che đậy hoàn toàn.

Trì Thương Tuyết nhanh chóng thay quần áo và còn trang điểm trong không gian khác đó.


Chừng mười phút sau, cô ta đi ra ngoài.

“Cô… Cô chủ xinh quá!”, hai cô gái kia đờ đẫn ra, còn hai người thanh niên như cột đá cũng có chút mất hồn, nhưng sau đó lại khôi phục lại vẻ bình thường.

“Tất nhiên là phải xinh rồi!”, Trì Thương Tuyết cười đắc ý, nói: “Tiểu Nhất! Tiểu Nhị! Hai người đừng đi theo tôi nữa, cứ ở lại đây!”

Hóa ra hai cô gái kia tên là Tiểu Nhất và Tiểu Nhị, là tự Trì Thương Tuyết đặt cho họ, với ý vị trêu chọc là chính.

Sau đó Trì Thương Tuyết lại nhìn về phía hai người thanh niên như hai cột đá kia: “Hai người đi theo tôi nhưng nấp đi!”, Trì Thương Tuyết lại dặn dò.

“Rõ!”, hai người thanh niên gật đầu, phục tùng vô điều kiện, sau đó liền biến mất. Thuật ẩn nấp thật kỳ diệu.

“Tiểu Cửu dẫn đường đi! Ta phải đi gặp cái tên ngốc đó. Tên ngốc thú vị đấy! Hì hì! Chắc chắn là ông trời không nỡ nhìn thấy cô chủ đây chán nản nên dâng tên này cho cô chủ giải sầu đây mà”, Trì Thương Tuyết cảm thấy không thể đợi được nữa, nhanh bước đi xuống nhà hàng.

Lúc này…

“Nếu theo những gì ông anh cao to nhiệt tình kia nói thì tiểu ma nữ phải chủ động tìm đến đây rồi chứ? Phải đến sớm chút chứ!”, Tô Minh chậm rãi đi trên đường phố rồi nhìn về phía đài Võ Kiếp.

“Rối quá! Chinh phục tiểu ma nữ kia trước hay là đập nát cái chuông Kiếp kia trước đây?”, Tô Minh tự hỏi mình.
 
Chương 2587: C2587: Hoặc là mắt mù


Sư tôn đã nói, hai cách này thì có thể dễ dàng vào được Kiếp tông, hơn nữa có thể được coi trọng lập tức, nhanh chóng có cơ hội vào được Kiếp Trì.

Một là thể hiện ra thực lực của bản thân, một là thể hiện khả năng tán gái, chắc là mình đều ở đẳng cấp rồi chăng? Tô Minh cảm thấy, nếu như kết hợp hai cách này thì hiệu quả chắc chắn sẽ tốt hơn.

Chậm rãi đi trên đường thì đột nhiên mắt Tô Minh sáng lên.

Lúc này có một cô gái đang đi về phía trước mặt anh. Cô gái vô cùng xinh đẹp, đường nét hài hòa, đôi mắt long lanh như những vì sao sáng. Nhưng nếu nhìn kỹ thì tận sâu ánh mắt sáng đó là vẻ gian xảo.

Cô gái mặc chiếc váy dài màu đỏ nhạt, trang điểm nhạt nhưng vẻ đẹp thoát tục.

Tô Minh không cần đoán cũng có thể chắc chắn, cô gái này nhất định là con gái của tông chủ Kiếp tông.

Một cô gái nhan sắc tiên nữ, khí chất hơn người, xung quanh lại có hộ vệ ẩn nấp trong không gian ngầm bảo vệ, nếu không phải là con gái của tông chủ thì còn là ai nữa.

Ngoài ra, một điều thú vị chính là phản ứng của những người xung quanh. Kể cả rất nhiều người cố kìm chế nhưng khi cô gái này xuất hiện thì họ vẫn vô cùng căng thẳng. Tô Minh ở cấp bậc thần hồn như thế nào rồi, tất nhiên là anh có thể cảm nhận được điều này.


Một giây sau…

Lần lượt đối đầu, Tô Minh và Trì Thương Tuyết gần như là mặt đối mặt, khoé miệng Tô Minh khẽ nhếch có vẻ như trêu đùa, trái lại anh muốn xem thử đối phương thể hiện thế nào? Rõ ràng đối phương lao thẳng về phía mình.

“Ai da!”. Quả nhiên, một âm thanh yêu kiều chợt vang lên, ừ, Trì Thương Tuyết bị trật chân rồi.

Tô Minh muốn cười.

Chẳng có gì mới mẻ.

Hơn nữa, đường đường là cường giả võ đạo, còn là thể tu, mà lại bị trật chân? Đúng là dám nghĩ…

Sau đó, Tô Minh giống như người điếc, làm như không nghe thấy gì. Anh đi lướt qua bên người, rõ ràng Trì Thương Tuyết xinh đẹp như vậy, lại bị trật chân ở bên cạnh, suýt nữa đã bị ngã dưới đất rồi, trông rất đáng thương, xót xa, ai thấy cũng xót lòng….


Nhưng Tô Minh lại như không thấy.

Khoảnh khắc đó, Trì Thương Tuyết cũng không biết phải nói gì.

Thậm chí cô ta còn có chút nghi ngờ là tất cả mọi người trong Kiếp tông đều gọi mình là tiên nữ đứng đầu cũng chỉ là để trêu đùa mà thôi!

Nếu thật là tiên nữ thì có thể bị lơ đi như vậy sao?

Chẳng lẽ tên nhóc này nhận ra mình rồi? Không thể nào, theo như lời của Tiểu Cửu, tên này vừa mới đến thành Kiếp, vừa mới vào thành, sao có thể nhận ra mình chứ?

Hoặc là, mắt mù?

Nhìn Tô Minh vẫn thảnh thơi thong thả tiếp tục đi về phía trước, Trì Thương Tuyết hừ một tiếng, cũng không ra vẻ vờ vịt nữa, cô ta quay người đuổi theo Tô Minh, đi ngang hàng với anh: “Anh lần đầu đến thành này đúng không?”

Chủ động ra chiêu, chủ động bắt chuyện.

“Đúng”. Tô Minh gật đầu.
 
Chương 2588: C2588: Thật sự kỳ lạ


Trì Thương Tuyết kinh ngạc, trong lòng lại muốn mắng người, làm ra vẻ, tỏ ra lạnh nhạt hờ hững với cô đây à?

“Hiện tại trên người tôi không đồng nào, ngay cả đường về nhà cũng không tìm được, anh có xem thường tôi không?”. Giọng nói Trì Thương Tuyết thật sự rất dễ nghe mà cô ta lại cố tình nhõng nhẽo nữa, quả thực rất thú vị!

Cũng khiến xương cốt người khác như nhũn theo.

Nhưng dù sao Tô Minh cũng là Tô Minh.

Do dự một lát, anh đáp lại một câu: “Sẽ xem thường cô”.

Trì Thương Tuyết hơi sững người!

Suýt nữa đã ra tay rồi.

Cô ta gặp phải đầu đá sao?

Một câu đã khiến cô ta tức nghẹn muốn ngừng thở.


Vốn dĩ, Trì Thương Tuyết chuẩn bị giả vờ quyến rũ Tô Minh, đương nhiên chỉ là trên lời nói mà thôi. Trì Thương Tuyết cô ta là ở cấp bậc thiên chi kiêu nữ gì chứ, rõ ràng không thể thật sự đi quyến rũ Tô Minh hay để anh sờ mó gì được. Nhưng mà cũng không cần thiết, Trì Thương Tuyết cô ta chỉ cần nũng nịu đôi ba câu, chẳng lẽ lại không xoay tên ngốc này quay vòng vòng được sao, sau đó thì lại tiến hành bước tiếp theo.

Nhưng bước đầu tiên không tiến hành thuận lợi, e rằng tên này là kẻ mù rồi, có thể chống cự được sức quyến rũ của cô đây sao?

Gặp quỷ rồi.

Trì Thương Tuyết có chút tức giận nên cũng chẳng nói đến võ đức gì nữa, tâm thần chợt động, một lá bùa kỳ lạ, mỏng như sợi tóc, nhẹ nhàng bay đến bên người Tô Minh thần không biết quỷ không hay.

Trì Thương Tuyết dùng chính là bùa phong thần.

Một loại phù ấn có thể phong ấn được tâm trí một người trong thời gian ngắn mà thần không biết quỷ không hay.

Có thể nghĩ cũng biết, một khi tâm trí bị phong ấn thì đã thành kẻ khờ rồi.

Phong ấn này dùng rất tốt.


Lúc trước, Trì Thương Tuyết đã dùng bùa này trêu đùa giày vò rất nhiều người. Nhiều kẻ bị phong ấn tâm trí, đều giống như tên khờ khi đi trên đường vừa chạy vừa nhảy thậm chí còn bò dưới đất học theo chó sủa, khiến người ta dở khóc dở cười, cũng được xem là một thủ đoạn mà Trì Thương Tuyết giày vò người khác lần nào cũng thành công.

“Vốn dĩ, cô đây chuẩn bị quyến rũ anh lừa lấy tất cả tiền tài, tài nguyên võ đạo của anh, rồi tiến hành bước tiếp theo, nhưng anh lại mắt mù, như vậy chỉ có thể lên món chính thôi”. Trì Thương Tuyết nghĩ trong lòng, có chút đắc ý, bất giác đi đến bên cạnh Tô Minh nhìn xem, chờ đợi Tô Minh bỗng chốc sẽ trở thành bộ dạng của tên ngốc.

Thế nhưng…

Qua một nhịp thở.

Qua ba, năm giây.

Tô Minh vẫn bình thường như cũ, thong thả đi về phía trước.

Trông thì căn bản không có dáng vẻ bị trúng bùa phong thần.

Thật sự kỳ lạ.

“Anh…”, Trì Thương Tuyết thăm dò gọi một tiếng.

“Chuyện gì?”, Tô Minh hỏi ngược.

Mà khi Tô Minh hỏi ngược lại cô ta, thì vô cùng thần bí, vô cùng nhanh nhẹn, vô cùng kỳ dị, một lá bùa phong thần lại rơi ngược lên người Trì Thương Tuyết.
 
Chương 2589: C2589: Cô ta đã định thần lại rồi


Ừ, gậy ông đập lưng ông.

Thần hồn của Tô Minh mạnh ở mức độ nào chứ?

Còn mạnh hơn máy quét gấp trăm ngàn lần.

Vì vậy, lúc Trì Thương Tuyết dùng bùa phong thần thì đã bị anh phát hiện rồi, nháy mắt đã khoá chặt bùa phong thần, giữ lấy bùa phong thần, giữ lấy rồi dùng ngược lên người Trì Thương Tuyết…

Trì Thương Tuyết hoàn toàn không ngờ được, lại càng không đề phòng việc này.

Thoáng chốc, lập tức sững người tại chỗ.

Sau đó.

“Ha ha ha…”. Cô ta cười ngốc nghếch như một tên khờ, rồi đột nhiên lại lớn tiếng hát hò.


Dáng vẻ đó rất kỳ dị, lại buồn cười.

Cho nên, xung quanh có rất nhiều người đều không nhịn được mà bật cười.

Mà hai thanh niên ẩn nấp bảo vệ cho Trì Thương Tuyết kia lại càng ý thức được là mình phải xuất hiện rồi.

Cũng may.

Rất nhanh sau đó, đôi mắt Trì Thương Tuyết từ vẻ ngây ngốc lại trở nên linh động.

Cô ta đã định thần lại rồi.

Tuy rằng bùa phong thần lợi hại, nhưng đối với tu giả võ đạo thực lực mạnh mà nói, chỉ có thể có tác dụng trong thời gian ngắn mà thôi, rõ ràng thực lực của Trì Thương Tuyết rất mạnh.

“Lúc nãy tôi sao vậy?”. Mặt Trì Thương Tuyết hơi đỏ, hô hấp vẫn chưa ổn định.


“Ồ, vừa nãy cô cứ như tên ngốc lớn tiếng hát hò, chứ không có gì cả!”, Tô Minh trả lời.

Thân thể Trì Thương Tuyết khẽ run, ham muốn giết người cũng trỗi dậy rồi!

Đôi mắt xinh đẹp sắc bén nhìn Tô Minh, nhìn Tô Minh chằm chằm, đầu óc cô ta lại không phải có vấn đề, mơ mơ hồ hồ lại thành tên ngốc, rõ ràng là đối phương động tay động chân, hơn nữa, đối phương không hề đơn giản, có thể trực tiếp giữ lấy bùa phong thần, rồi bỏ ngược lại bùa phong thần lên người cô ta để trêu đùa cô ta, sao có thể đơn giản được chứ?

Trì Thương Tuyết đã từng bị xấu hổ như vậy sao? Chịu thiệt như vậy sao?

Khoảnh khắc đó đã muốn ra tay, muốn trở mặt rồi.

Nhưng sau đó lại kiềm chế suy nghĩ lại.

Nếu trực tiếp trở mặt, trực tiếp ra tay, há chẳng phải không có gì thú vị rồi sao? Há chẳng phải dễ dàng cho tên này sao? Há chẳng phải rõ ràng Trì Thương Tuyết này vô năng sao?

“Anh Tô đến thành Kiếp có chuyện gì sao?”, Trì Thương Tuyết hít sâu một hơi rồi hỏi, trong đầu lại đang nghĩ nên dùng cách gì để giày vò Tô Minh.

“Theo lệnh sư tôn đến để tán gái”, Tô Minh nghiêm túc nói.

“Tán gái? Tán gái là sao?”
 
Chương 2590: C2590: Không tức giận


“Là dụ dỗ con gái!”, Tô Minh vẫn nghiêm túc như cũ. Trì Thương Tuyết lập tức muốn nhổ nước bọt vào mặt anh, trước mặt cô gái đoan trang như cô ta mà nói những lời như vậy, thật to gan lớn mật, đây cũng xem như là quấy rối rồi nhỉ?

Trì Thương Tuyết lại có suy nghĩ lập tức muốn ra tay rồi, cũng may còn nhịn được.

Trì Thương Tuyết hỏi: “Dụ dỗ ai? Còn phải đặc biệt đến thành Kiếp?”

“Cô gái tôi muốn dụ dỗ này không hề đơn giản, gốc gác rất lớn”, Tô Minh trịnh trọng nói: “Cô ta tên là gì tôi cũng nhớ không rõ, sư tôn chỉ nói cho tôi biết đối phương là con gái của Tông chủ của Kiếp tông”.

Thân thể Trì Thương Tuyết chợt run lên.

Cô ta đã không còn nhớ đây là lần thứ mấy cảm xúc của mình lại kích động mạnh đến vậy trong khi cô ta và Tô Minh chỉ tiếp xúc với nhau còn chưa đến mười phút.

“Cô phản ứng mạnh như vậy là gì? Cô biết con gái của Tông chủ Kiếp tông sao?”, Tô Minh biết rõ còn cố hỏi, trong lòng vui vẻ trêu chọc đối phương, vẻ ngoài thì rất nghiêm túc.

“Không biết. Đương nhiên không biết!”, Trì Thương Tuyết thề thốt phủ nhận.


“Nhìn cô cũng không giống như có thể quen biết được, con gái của Tông chủ Kiếp tông chắc chắn là một cô gái như nữ thần, há nào lại…”, Tô Minh liến thoắng nói, chỉ lấp lửng một nửa.

“Há nào gì cơ?”, Trì Thương Tuyết cười hỏi, nụ cười này có cảm giác như muốn cùng chết với đối phương vậy.

“Không có gì!”

“Anh nói chuyện chỉ nói một nửa khiến người tôi rất khó chịu đấy! Lại há thế nào, anh Tô cứ nói đi mà…”, cô ta lại có chút nũng nĩu.

“Được, tôi nói, vậy cô đừng có tức giận, tôi muốn nói là con gái của Tông chủ Kiếp tông chắc chắn là nữ thần, há lại quen biết với một cô gái “thú vị” có thể đột ngột nổi lên hứng thú dừng giữa đường hát hò như con dở giống cô được!”, Tô Minh nghiêm túc biểu đạt mình muốn nói.

Sắc mặt Trì Thương Tuyết đỏ bừng, hơi thở cũng không ổn định!

Thậm chí, gương mặt xinh đẹp của Trì Thương Tuyết cũng khẽ run rẩy.


Khoảnh khắc đó, chỉ hận không thể đánh vào gương mặt Tô Minh ba, năm trăm đấm mà thôi.

“Mình không tức giận, không tức giận, không tức giận…”. Cũng may Trì Thương Tuyết vẫn còn chút lý trí, liên tục tự nhắc nhở mình trong lòng như đang tẩy não.

“Tôi đùa thôi, cô không tức giận sao?”, Tô Minh biết rõ còn hỏi.

“Không… Không tức giận!”, Trì Thương Tuyết lắc đầu, tiếp đó cô ta nghĩ đến gì đó, rồi nói: “Anh vừa mới đến, anh và tôi lại có duyên gặp nhau, chi bằng, tôi mời anh một bữa cơm, tôi biết một quán ăn, mùi vị cũng không tệ”.

“Ồ?”. Tô Minh suy nghĩ, tạ như có chút do dự: “Ăn cơm? Có làm lỡ tôi đi gõ chuông không?”

“Anh muốn gõ chuông? Gõ chuông Kiếp?”. Đôi mắt Trì Thương Tuyết mở lớn, lần này không phải là giả, ừ, là thật sự kinh ngạc.

Tay chân gầy yếu như vậy… .

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

Trẻ tuổi như vậy…

Còn có cảnh giới võ đạo như vậy…
 
Chương 2591: C2591: Rất đắc ý


Hình như vẫn còn là khí tu…

Đi gõ chuông?

Không phải bị điên rồi chứ?

Thế nhưng, sau khi kinh ngạc và không biết phải nói gì, Trì Thương Tuyết lại phấn khích, vốn dĩ còn nghĩ làm sao để giày vò Tô Minh, lần này cô ta lại có cách hay rồi.

“Anh Tô, chuông kia không dễ gõ, anh Tô có chắc chắn không?” . 𝑻ìm t𝗋u𝘆ệ𝐧 ha𝘆 tại [ 𝑻RU𝑴𝑻RUYỆ𝑁﹒𝑽𝑁 ]

“Đương nhiên!”, Tô Minh gật đầu: “Bây giờ tôi chỉ lo lắng chuông kia không chắc chắn, đừng bị vỡ là tốt rồi!”

Trì Thương Tuyết không biết nên nói gì, đã thấy người mặt dày rồi, nhưng chưa từng thấy người không biết xấu hổ đến như vậy.

Không nhịn được, Trì Thương Tuyết cười lạnh trong lòng, nếu người này đã tự mình muốn mất mặt, thì đừng trách cô đây thêm dầu vào lửa.


Cô ta không do dự truyền âm cho Tiểu Cửu.

“Tiểu Cửu, cử người truyền tin, nói hôm nay sẽ có người muốn gõ chuông, là một tên chưa đến ba mươi tuổi, tuyên bố muốn gõ nát chuông Kiếp. Dù sao cũng cứ phóng đại lên, khiến nó ồn ào náo nhiệt lên, nhất định phải để tất cả mọi người trong thành Kiếp đều tập hợp ở sân Kiếp cho tôi!”, Trì Thương Tuyết dặn dò: “Đúng rồi, nhân tiện chuẩn bị một ít trái cây hư trong sân Kiếp luôn”.

Trái cây thối này cũng giống như trứng gà thối!

Dùng để ném!

Thỉnh thoảng có người gõ chuông Kiếp thể hiện quá kém, rất nhiều người vây quanh sân Kiếp sẽ tức giận, cảm thấy đối phương sỉ nhục chuông Kiếp, ném trái cây hư thối cũng không phải chuyện lạ.

Trì Thương Tuyết rất nóng lòng nhìn thấy Tô Minh bị chìm trong trái cây thối.

Chuẩn bị hết sân khấu cho anh rồi đấy…


Mất mặt thì phải mất mặt trước toàn bộ mọi người ở thành Kiếp nhá!

Mất mặt một cách khí phách vào!

“Đúng rồi, Tiểu Cửu, nhân tiện, đi cử người báo cho lão Trang, cứ nói có người tuyên bố có thể đập vỡ chuông Kiếp!”, Trì Thương Tuyết cảm thấy vẫn chưa đủ, không nhịn được lại truyền âm dặn dò Tiểu Cửu.

Lão Trang này chính là một vị Thái thượng trưởng lão của Kiếp tông, tính tình giống như một lão ngoan đầu, đã mấy tỷ tuổi rồi, thực lực cực mạnh, là một trong những người thủ hộ của Kiếp tông.

Lão Trang có một tật là rất coi trọng chuông Kiếp!

Lão Trang đã từng đề nghị, nhất định phải đáp ứng đủ điều kiện là đạt đến thực lực nào đó thì mới có tư cách gõ chuông Kiếp, nếu không loại rác rưởi gì cũng đi gõ chuông thì sẽ sỉ nhục chuông Kiếp.

Chỉ là, đề nghị của lão Trang không được Kiếp tông áp dụng mà thôi. Bởi vì, nếu chuông Kiếp hạn chế các kiểu tư cách, điều kiện thì mới có thể gõ chuông thì sẽ không có chuyện gì buồn cười, cũng không thể thu hút được nhiều thiên tài thể tu đến như vậy.

Nhưng dù có nói thế nào, lão Trang vẫn ghét nhất chính là có người vô tri đi gõ chuông, kết quả đến thành tích chó má cũng chẳng có, thậm chí cả một âm thanh cũng chẳng có.

Còn nhớ, mấy triệu năm trước, lão Trang đi vào thành Kiếp uống rượu cũng nhân tiện đến sân Kiếp xem gõ chuông, đúng lúc nhìn thấy một người gõ chuông mà không hề phát ra tiếng nào cả, trong cơn tức giận đã hung hăng dạy dỗ người kia một trận, còn đưa người đó quay về trong Kiếp tông, nhốt trong chuồng thú, mỗi ngày đều quét tước dọn phân cho những con thú lấy thịt đó.
 
Chương 2592: C2592: Kỳ lạ sao


“Cô cười gì?”, Tô Minh hỏi.

“Không… Không có gì. Chỉ là, hay tạm thời tôi không mời anh đi ăn cơm nữa, tôi đã rất nóng lòng muốn nhìn xem anh gõ chuông, nói không chừng còn tạo được kỷ lục nữa. Chi bằng, anh cứ đi gõ chuông trước, đến lúc đó lấy được thành tích tốt, tôi lại mời anh đến tửu lâu ăn cơm, xem như chúc mừng anh”. Trì Thương Tuyết đề nghị. Không đợi kịp nữa rồi, trước đó, muốn mời Tô Minh đến quán rượu ăn cơm, thực tế là muốn trong lúc đang ăn cơm uống rượu thì thêm ít thuốc, ví dụ như thuốc có công dụng tiêu chảy mạnh các thứ, cô ta muốn giày vò Tô Minh một chút, nhưng bây giờ rõ ràng có cách giày vò Tô Minh còn hay hơn, khiến Tô Minh mất mặt trước mọi người, còn hỏi phải chọn thế nào sao?

“Được thôi!”. Tô Minh đồng ý, cũng không cần nghĩ ngợi, thậm chí chân còn bước nhanh hơn…

Tâm tình Trì Thương Tuyết tốt hơn hẳn, nhìn Tô Minh như nhìn tên ngốc vậy!

Quả thật là tên não tàn không biết điều.

Tô Minh đi bên cạnh đột nhiên lại hỏi: “Cô gái, cô nói xem, nếu tôi gõ chuông có được thành tích tốt thì có thể khiến con gái Tông chủ Kiếp tông để ý không? Thậm chí khiến con gái Tông chủ Kiếp tông giật mình, lập tức âm thầm chấp nhận tôi không?”

“Đúng, đương nhiên sẽ được rồi. Anh trai à, tôi dám đánh cược, nếu anh có thể gõ vỡ được chuông Kiếp, con gái Tông chủ Kiếp tông biết được thì không chừng lại muốn lập tức xin được ở cạnh anh chứ?”, Trì Thương Tuyết vội nói.

“Thật sao?”, Tô Minh nhướng mày.


“Đương nhiên là thật!”. Trì Thương Tuyết gật đầu thật mạnh: “Vì vậy, anh, anh phải cố lên, nhất định phải gõ vỡ được chuông Kiếp đấy!”

“Người hiểu tôi, chỉ có cô”, Tô Minh gật gù.

Cùng lúc đó.

Tô Minh hiếu kỳ nhìn xung quanh: “Mấy người này sao lại vội vội vàng vàng như vậy, trông có vẻ như đều muốn đến sân Kiếp? Kỳ lạ”.

Trì Thương Tuyết muốn cười.

Kỳ lạ sao?

Xem ra, Tiểu Cửu đã truyền tin đi rồi.

Sân khấu đầu đã sắp xếp xong rồi, chỉ đợi tên này mất mặt thôi, bị ném trái cây thối, bị người ta phỉ nhổ sỉ nhục, bị đuổi ra khỏi thành…


“Anh, tôi cũng chuẩn bị đá lưu ảnh rồi, phải ghi lại dáng vẻ anh tuấn khi anh gõ chuông”. Trì Thương Tuyết lại giơ tay lên, trong tay quả nhiên là một viên đá lưu ảnh.

“Cô thật có lòng, chỉ cô hiểu tôi, cô thật sự là tri kỷ của tôi đấy! Tôi có phần muốn cắt đứt tình cảm rồi, con gái Tông chủ Kiếp tông có gì tốt chứ, cũng không bằng cô. Cô gái, cô nói xem, nếu tôi gõ chuông có biểu hiện tốt, cô muốn ở bên cạnh tôi không?”, Tô Minh hỏi, dáng vẻ đều là trêu chọc.

Trì Thương Tuyết lại cười ha ha: “Đương nhiên, tôi rất mong đợi màn thể hiện của anh”.

Cô ta phải dỗ ngọt Tô Minh đi làm chuyện mất mặt.

Sân khấu lớn này, chỉ đợi màn biểu diễn của Tô Minh thôi.

Đúng lúc này.

“Chủ nhân, lão Trang đã trên đường đi đến, sắp đến sân Kiếp rồi”. Tiểu Cửu truyền âm đến.

Trì Thương Tuyết vui vẻ: “Anh trai, chúng ta mau đi thôi, chuông Kiếp đang đợi anh đấy, đã không đợi nổi nữa rồi”.

“Không sai”.

Hai người bước nhanh hơn, đi đến sân Kiếp càng lúc càng đông nghịt người, chật chội.
 
Chương 2593: C2593: Đó chính là chuông kiếp


“Nhường đường nào!”. Đến trước sân Kiếp, Trì Thương Tuyết lên tiếng, âm thanh không lớn nhưng cô ta đã dùng bí pháp, vì vậy âm thanh lại tràn ra khắp cả trên sân Kiếp.

Nhất thời, hàng loạt người nhìn chăm chú sang.

Nhìn thấy Trì Thương Tuyết thì ngay lập tức, dù là cả biển người, dù là đám đông chật chội, những tu giả võ đạo vây xem kia cũng đều kính cẩn nhường ra một lối đi, dù sao cũng có rất nhiều người nhận ra Trì Thương Tuyết.

“Không ngờ cô cũng là lần đầu đến thành Kiếp, không những biết được trong thành có quán nào ăn ngon muốn mời tôi bữa cơm, mà thậm chí ở thành Kiếp còn có uy tín như vậy nữa”. Tô Minh trêu ghẹo một câu.

“Dù sao cô đây cũng quen biết con gái Tông chủ Kiếp tông kia”. Trì Thương Tuyết cũng phản ứng nhanh, không ngập ngừng nói.

Tô Minh chỉ phối hợp khẽ cười, cũng chẳng buồn vạch trần.


“Đó chính là chuông Kiếp, anh muốn gõ chuông thì mời, tôi chúc anh mã đáo thành công”. Trì Thương Tuyết chỉ vào chiếc chuông cổ xưa ở giữa sân kia, cười nói, thậm chí còn diễn thêm, gương mặt xinh đẹp tinh xảo còn có vẻ chờ mong mê mụi.

“Mượn nhờ phúc của cô”. Tô Minh gật đầu, thế nhưng lại nghĩ đến gì đó, bèn nói: “Cô đừng quên lưu giữ hình ảnh lại, đến lúc đó, hình ảnh còn phải để cho con gái Tông chủ Kiếp tông xem nữa, tôi phải dựa vào thứ này đi tán gái nữa”.

“Đương nhiên”. Trì Thương Tuyết gật đầu, giơ đá lưu ảnh trong tay lên.

Dưới tầm mắt của cả tỷ người, Tô Minh đi về phía chuông Kiếp.

Trong thoáng chốc, đám đông nghịt người trên sân vốn dĩ không hiểu gì thì giờ đều hiểu rõ rồi, chết tiệt, thanh niên đi cùng tiểu ma đầu Trì Thương Tuyết này chính là kẻ đã ngông cuồng tuyên bố muốn gõ vỡ chuông sao?

Quả nhiên, đúng là một tên mặt trắng, trắng đến nõn mịn màng, quả nhiên, đúng là một khí tu, quả nhiên… còn chưa đến ba mươi tuổi nữa!

“Ồ…”. Trong phút chốc, trong sân đều vang lên tiếng ồn ào, cho dù Tô Minh đi cùng với tiểu ma đầu Trì Thương Tuyết đến, cũng không sợ, dù sao mọi người cũng có não, thử đoán, cũng đoán ra được, e rằng Trì Thương Tuyết cố tình trêu đùa tên ngốc này rồi, nếu không sao tin tức tên nhóc này muốn gõ chuông rồi đủ các lời nói ngông cuồng có thể truyền nhanh như vậy được?

Nhiều người thậm chí còn phấn khích cầm trái cây thối lên rồi.

Đợi sau khi Tô Minh bị xấu mặt thì hung hăng ném một trận.


Lại có thể nịnh nọt được Trì Thương Tuyết.

Lại có thể sỉ nhục tên ngốc không biết trời cao đất dày này.

Lúc này.

“Nhóc Tuyết lại làm chuyện quỷ gì vậy?”. Một âm thanh già nua truyền đến, sau đó, vô cùng kỳ lạ, trong không gian không hề dao động bỗng xuất hiện một bóng người bên cạnh Trì Thương Tuyết. Là một ông lão, tuổi tác rất cao, nhưng rất khoẻ mạnh, vóc người cao lớn, cạo trọc đầu, thậm chí gương mặt có chút cảm giác của hung thần ác sát, thế nhưng tuổi tác đã rất cao, ước chừng đã hơn ba tỷ tuổi, nhưng khí huyết cả người rất tràn trề, cũng không hề cố ý che giấu suy nghĩ, thể tu tuyệt đối, rất tinh khiết. Hơn nữa, cảnh giới thể tu e rằng đã đạt đến cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát rồi, cũng không phải là cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát bình thường.

Người trọc đầu này chính là lão Trang - một trong những Thái thượng trưởng lão của Kiếp tông.

“Hi hi, như Tiểu Cửu nói với người thôi, có người muốn gõ chuông, còn nói muốn gõ vỡ chuông nữa kìa”. Trì Thương Tuyết cười hì hì rồi bĩu môi, tỏ ý bảo lão Trang nhìn Tô Minh xem.


Lão Trang theo ý của Trì Thương Tuyết nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy Tô Minh, sau đó…

Gương mặt vốn như hung thần ác sát của lão Trang, lại nhăn nhó.

“Làm bừa! Một tên khí tu thì có tư cách gì mà gõ chuông? Huống hồ còn là một khí tu yếu ớt đến như vậy?”, lão Trang lập tức nổi giận, lại quát lớn: “Tên nhóc kia, đứng lại”.

Tô Minh cảm nhận được, bản thân mình bị một luồng khí tức vô cùng đáng sợ khoá chặt lại.

Tô Minh quay đầu, nhìn lão Trang: “Tiền bối đang gọi tôi?”
 
Chương 2594: C2594: Gõ nát chuông kiếp


“Cậu nói xem? Nhóc con, chuông Kiếp này không phải là thứ mà cậu có thể gõ, bớt sỉ nhục chuông Kiếp!”, lão Trang quát mắng.

Cùng với lời quát mắng của lão Trang.

Trên sân Kiếp, ngay lập tức không ít người cũng nhao nhao lớn tiếng quát: “Phải đó, một tên khí tu, tay chân lèo khèo mà cũng xứng để gõ chuông Kiếp?”

“Ông Trang à, anh Tô đã nói rồi, anh ấy chắc chắn nện vỡ chuông Kiếp đó, con tin vào thực lực của anh Tô, ông chớ có coi thường người ta!”, Trì Thương Tuyết hừ một tiếng, như thể đang giận dỗi, bảo vệ Tô Minh vậy.

Nhưng lời này, chết tiệt!

Rõ ràng là đem Tô Minh lên giàn hỏa thiêu mà.

“Con khỉ khô, nện vỡ chuông Kiếp sao? Lão còn không làm được!”, lão Trang ngay lập tức dựng râu trợn mắt, thanh âm tựa như một con rồng khổng lồ cuồn cuộn trên bầu trời, tựa như quái vật khổng lồ thời hoang cổ vừa thức giấc, trực tiếp quát: “Thằng nhóc kia, lão không muốn ỷ lớn hiếp bé, vậy nên, vẫn chưa động thủ, trước khi lão còn chưa động thủ, cút cho lão, cút ra khỏi thành Kiếp, cút ra khỏi thành Kiếp!”

“Cút! Cút! Cút!”, trên sân Kiếp là tiếng người huyên náo.


Trì Thương Tuyết rất vui, nhìn Tô Minh, trên nét mặt là sự áy náy, nhưng tận đáy lòng thì lại là sự thích chí và đắc ý, cô đang chờ Tô Minh bị dọa sợ, không nhịn được nữa, phải, rất muốn nhìn thấy dáng vẻ lúng túng khốn đốn của Tô Minh.

Nếu như Tô Minh ngay cả gõ chuông cũng không dám nữa, vậy thì hay rồi, không phải sẽ bị chế giễu, bị làm cho nhục nhã mà ói ra máu sao?!

Ai bảo anh chọc giận cô đây?

Ai bảo anh muốn cua cô đây?

Ai bảo anh nói năng lỗ mãng?

Song….

Điều khiến Trì Thương Tuyết kinh ngạc và khó hiểu là Tô Minh, đừng nói là sợ hãi, khủng hoảng, thậm chí chút cảm xúc không ổn định cũng đều không có.


Ngược lại còn mỉm cười, lại thấy Tô Minh nhìn chằm chằm lão Trang, nói: “Tiền bối, có đôi khi, không có chuyện gì xảy ra, cũng nên chờ một chút, ngộ nhỡ bị tự vả thì sao? Chuông Kiếp này đâu có quy định ai không được gõ, bất kì ai cũng đều có thể gõ. Sao vậy, tiền bối là đang sợ tôi sẽ gõ nát chuông Kiếp sao?”

“Gõ nát! Được, nhóc con, cậu gõ! Nếu cậu có thể gõ nát, lão liền sẽ quỳ xuống gọi cậu là cha! Nhưng nếu không gõ nát được, vậy thì, lão sẽ cưỡng chế dẫn cậu đi. Trong một triệu năm tới, cậu chỉ có thể ngày ngày ở cùng với một chỗ với đống phân của thú ở Kiếp tông…”

“Tiền bối, đây là muốn đánh cược sao?”, Tô Minh hỏi ngược lại.

“Cậu có thể nghĩ như vậy!”, lão Trang thật sự đã bị chọc tức đến mức suýt chút muốn chửi thề, đã từng gặp qua kẻ não tàn, đã từng gặp qua kẻ phách lối, đã từng gặp qua kẻ ngu dốt, thế nhưng cũng chưa có ai dám nói gõ nát chuông Kiếp!

Gõ nát chuông Kiếp?

Trong lịch sử, chuông Kiếp đến cả chuyện bị một gõ phát ra chín âm còn chưa từng xảy ra, chứ đừng nói là gõ nát.

Người mạnh nhất trong lịch sử Kiếp tông cũng không thể làm được!

“Nếu đã là đánh cược, tôi cả gan thay đổi quy ước một chút. Dù sao, tôi thắng, để tiền bối quỳ xuống gọi là cha thì cũng không có ý nghĩa gì, tôi là người kính già yêu trẻ, không nỡ nhìn ông lão người quỳ xuống gọi mình một tiếng cha. Nếu như tôi thắng, tiền bối chỉ cần đồng ý với tôi hai chuyện là được!”

“Nói đi, hai chuyện gì?”, giọng của lão Trang có chút run run vì tức giận, nếu không phải bởi vì không muốn ỷ lớn hiếp bé, thì lúc này, e rằng ông ta đã động thủ cả trăm lần không ngớt rồi.
 
Chương 2595: C2595: Như vậy thì sẽ mạnh hơn rồi


“Rất đơn giản, việc thứ nhất, tôi muốn trở thành đệ tử nội viện của Kiếp tông, bước vào Kiếp tông ngày đầu tiên thì liền có tư cách bước vào Kiếp Trì. Thứ hai, tiền bối giúp tôi làm mai, tôi nghe nói con gái của tông chủ Kiếp tông xinh đẹp tuyệt trần nên lấy làm ngưỡng mộ!”. Vừa nói, Tô Minh vừa nhìn Trì Thương Tuyết một cái một cách trêu đùa.

Trì Thương Tuyết sửng sốt, có chút kinh ngạc, ánh mắt đó của Tô Minh khiến cho cô một loại dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ, tên khốn kiếp này trước giờ đã biết rõ thân phận của mình rồi sao?

“Tuyết, ý con thế nào?”, ánh mắt lão Trang long lanh, hỏi một câu, mặc dù Tô Minh không thể nào thắng được, có chết cũng không thể nào thắng được, nhưng chuyện cá cược có liên quan đến Trì Thương Tuyết, vẫn phải hỏi ý kiến riêng của cô ta, đây gọi là tôn trọng.

“Đương nhiên có thể!”, Trì Thương Tuyết cười nói.

“Lão phu đồng ý!”, lão Trang hừ giọng nói: “Nhóc con, mời nào, đừng làm lỡ thời gian nữa”.

Tô Minh gật đầu, bước đến trước chuông Kiếp.

Lại thấy chuông Kiếp đó rất to, cao chừng trăm mét, rộng chừng trăm mét.

Phần thành chuông hiển nhiên được làm bằng chất liệu kim loại đặc biệt, hàn phong điểm điểm, lại rất nội liễm, trên thành chuông có đường vân cổ xưa, bí văn, còn có họa chuông cổ xưa và văn tự phức tạp mà không ai biết.


Ngoài ra, cảm nhận kỹ thì biết cấu tạo của mỗi một phân tử kim loại trên thành chuông này như đều có các loại quy luật, tiên vận đan xen vào nhau như một sợi dây gắn kết giữa chúng.

Chuông này liền thành một khối, rất đỗi tự nhiên.

Đứng trước chuông Kiếp, cảm giác của Tô Minh không giống như đang đứng trước một cái chuông, mà là đứng trước một ngọn núi thần!

Một ngọn núi của quỷ thần.

Không khiếm khuyết, to lớn, ngang nhiên, vô biên!

“Chuông tốt!”, Tô Minh tán tưởng một câu.

Chuông này, xét về cấp bậc, chắc chắn mạnh hơn chí bảo bản mệnh và bia Huyền Diệu của Tô Minh rất rất nhiều.


“Cái chuông này… nếu chỉ với một quyền mà muốn nện nát nó, đích thật là nói mớ giữa ban ngày!”, Tô Minh tự lẩm bẩm. Mặc dù anh tự tin vào bản thân, nhưng lại không tự đại, hiện giờ, sức mạnh thuần túy của anh nếu là cực điểm thì đã đạt tới 3.500 long lực - một con số khá khó tin. Nói một cách dễ hiểu, cho dù là lão Trang kia, cảnh giới của thể tu có thể đạt tới trình độ Thiên Kiếp Siêu Thoát, chỉ xét về sức mạnh thuần túy, Tô Minh không hẳn là kém, nhưng cho dù như vậy, ngay cả lão Trang đích thân đến nện chuông Kiếp này thì cũng là không có khả năng gõ nát được chuông Kiếp này.

Vì vậy, Tô Minh khá chắc chắn, chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy của bản thân, thì sẽ không đủ, hơn nữa, chênh lệch còn khá lớn.

Nhưng, từ đầu đến cuối, anh cũng đâu có nói sẽ chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy đâu!

“Thái U Hỏa, Kiếm Nguyên, đều có thể hòa vào trong quyền đấm này!”, Tô Minh thầm nghĩ.

Như vậy thì sẽ mạnh hơn rồi.

Nhưng, vẫn chưa đủ, hay nói cách khác, vẫn chưa đủ nắm chắc.

Không kiềm được, Tô Minh giơ tay lên, chạm vào thành chuông của chuông Kiếp.

Hơn nữa, lần chạm tay này, Tô Minh không ngừng sờ xung quanh chuông Kiếp này, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó trên thành chuông vậy.

Một thời gian.
 
Chương 2596: C2596: Chương 2596


Trên sân Kiếp lại vang lên những tiếng la ó: “Làm cái gì vậy? Nhanh lên, đừng có câu giờ nữa, tìm bảo tàng chắc?”

“Một con kiến khí tu cũng dùng tay sờ mó thánh vật chuông Kiếp. Há chẳng phải là làm bẩn chuông Kiếp rồi sao? Tức chết ông đây rồi!”

“Con mẹ nó, nhanh lên, không dám thì nhận thua đi, rồi cút ra khỏi thành Kiếp!”

Ngay cả lão Trang cũng sầm mặt lại. Dù sao thì Tô Minh cứ không ngừng đi vòng quanh chuông Kiếp rồi sờ lên thành chuông dường như tìm kiếm thứ gì đó, đúng là kiểu phá hoại, cảm giác như vấy bẩn lên chuông Kiếp đó. Chuông Kiếp bị một khí tu chạm phải đúng là sỉ nhục nó rồi, chứ đừng nói đến việc Tô Minh cứ sờ mó lung tung như vậy.

Đúng là không thể chịu nổi.

“Phù, phù, phù…”, hơi thở của lão Trang cũng trở nên gấp gáp. Nếu như không phải liên tục nhắc nhở mình là trưởng bối, không được dễ dàng ra tay với một thằng nhóc chưa đến 30 tuổi thì ông ta thật sự đã ra tay 1000 lần rồi.

Cũng may là sau mấy chục hơi thở, Tô Minh vòng quanh chuông Kiếp một vòng, cũng coi như sờ xong.


“Cậu nhóc! Đừng giả thần giở quỷ nữa, mau lên chút đi!”, lão Trang hét lớn.

Tô Minh chỉ cười với điệu bỡn cợt và đầy vẻ tự tin.

Thật sự tưởng rằng Tô Minh chỉ sờ lên thành chuông Kiếp cho vui sao?

Tất nhiên là có mục đích rồi.

Trong lúc sờ lên thành chuông, Tô Minh không ngừng dùng đến thần hồn vô cùng mạnh và kho tàng huyết mạch của mình để thăm dò.

Cuối cùng anh cũng thăm dò ra manh mối.


Một chút manh mối cũng đủ lắm rồi.

Trong chớp mắt, một uy lực khiến mọi người run rẩy từ trên thành chuông Kiếp tản ra bốn phương tám hướng như sóng biển.

“Phụt…”, tất cả mọi người có mặt trên đài Võ Kiếp gần như đều thay đổi sắc mặt, đặc biệt là những người đứng gần chuông Kiếp thì cảm giác như bị cái gì đập mạnh vào ngực, thân người bắn ra rồi phun ra ngụm máu tươi.

Nếu như nhìn từ trên cao thì lúc này mọi người trên đài Võ Kiếp đều tụ lại như bầy kiến, giống như lúa mì mùa thu bị gió thổi tung, vô cùng hoành tráng.

Tất nhiên, điều này không quan trọng. Quan trọng là trong vô vàn con mắt kia phản chiếu một cảnh tượng. Chuông Kiếp đang không ngừng run rẩy, các mật văn, trận pháp kỳ dị trên chuông Kiếp đều nhanh chóng sập xuống, còn cả khí tức vốn không lọt ra của chuông Kiếp thì giờ đây bị một quyền của Tô Minh đập trúng nên cũng có sơ hở. Rất nhanh, mọi người có thể nhìn thấy rõ, có từng đường nứt gãy bắt đầu xuất hiện. Cuối cùng, rầm một tiếng, chuông Kiếp nổ tung và biến thành những mảnh vỡ.

“Cuối cùng cũng làm được!”, Tô Minh thở phào nhẹ nhõm. Nói thật, mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng vì chuông Kiếp quá mạnh nên anh cũng không dám chắc 100% có thể làm được. Nhưng cộng thêm cơ may nên cuối cùng anh cũng đập vỡ được nó.

Ở phía xa, Trì Thương Tuyết há hốc mồm. Đôi môi nhỏ nhắn đỏ thắm giờ đây vì quá chấn động, há hốc miệng nên có thể nhét trọn một quả trứng vào trong. Thân người cô ta điên đảo run rẩy, gần như là mất kiểm soát, cảm giác như gặp ma.

Lão Trang cũng không khá hơn là bao… Nhưng trong lúc chấn động và không dám tin thì ông ta cũng có chút phấn khích và kích động. Ông ta nhìn chằm chằm vào Tô Minh như một người hám của nhìn thấy núi vàng trước mặt.
 
Chương 2597: C2597: Nói gì thì cũng phải đi


Còn những người khác trên đài Võ Kiếp, vừa bị trọng thương vừa bị chấn động bởi cảnh tượng đó nên chỉ biết yên tĩnh, không lên tiếng mà nhớ lại câu nói chế giễu của Tô Minh lúc trước: Hy vọng các người có thể sống sót sau một quyền của tôi. Lúc này câu nói này của Tô Minh không ngừng vang vọng trong đầu của họ.

“Tiền bối! Hình như tôi đã thắng cược rồi”, trong lúc yên tĩnh, Tô Minh quay đầu, trước tiên chớp mắt trêu chọc Trì Thương Tuyết, sau đó nói với lão Trang.

Thoắt cái, lão Trang liền đứng ở trước mặt Tô Minh. Mặt đối mặt, tốc độ quá nhanh. Nói thật thì nhanh một cách quá mức, còn không nhìn thấy cái bóng, dường như thân pháp hơn người. Lão Trang đứng ở trước mặt Tô Minh, trợn trừng mắt, hỏi: “Cậu nhóc! Cậu làm thế nào vậy?”, lão Trang cũng vô cùng kích động.

“Dùng sức lực để đập thôi!”, Tô Minh nói với vẻ cạn lời, còn có thể làm thế nào được nữa?


“Chưa đến 30 tuổi làm sao có thể làm thế? Sao có thể…”, lão Trang lắc đầu, dường như không dám tin. Nhưng ông ta cũng vô cùng phấn khích, sau đó như cảm nhận được vẻ kích thích vô cùng lớn, đầu óc cũng không còn bình thường.

“Tiền bối, người trước tiên đừng kích động, quy ước cá cược đó, người vẫn nhận chứ?”, Tô Minh cười khổ nói.

Đây mới là thứ mà anh coi trọng.

“Nhận, đương nhiên nhận rồi, sao có thể không nhận chứ? Nhóc con, đi, theo lão về Kiếp tông, từ hôm nay trở đi, cậu chính là đệ tử của Kiếp tông, đệ tử nội viện, à không, đệ tử nội viện thì lại sỉ nhục cậu rồi, bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là đệ tử của lão, không chỉ có một mình lão, Kiếp tông chúng ta tổng cộng có năm vị thái thượng trưởng lão, từ hôm nay trở đi, năm vị thái thượng trưởng lão chúng ta sẽ cùng nhau dạy dỗ cậu!”, lão Trang đúng là quá kích động rồi, lời nói có chút câu trước đá câu sau, thậm chí còn giơ tay nắm lấy vai Tô Minh, bởi vì quá kích động, nên có hơi dùng lực, cũng may mà sức chống đỡ của xương cốt cơ thể của Tô Minh khá tốt, bằng không, vai của anh chắc đã bị bóp gãy rồi.

Không để cho Tô Minh có cơ hội nói chuyện, lão Trang tiếp tục nói: “Giờ cậu có thể theo lão Trang ta đến Kiếp tông, tiến vào Kiếp Trì, còn về phần con bé Tuyết, nhất định phải gả cho cậu, gả cho cậu là do chính con bé đã đồng ý rồi!”

Nói đoạn, lão Trang liền quay đầu lại nhìn về phía Trì Thương Tuyết: “Phải không? Tuyết?”

“Cái gì! Con...”, mặt của Trì Thương Tuyết đột nhiên đỏ bừng, không thể giải thích được, tên đó vậy mà lại thắng cược rồi sao? Không hiểu sao lại đồng ý gả cho Tô Minh rồi? Hơn nữa, dường như, tất cả mọi người đều đã nghe thấy, muốn chơi xấu cũng vô dụng.


Trì Thương Tuyết trừng mắt nhìn Tô Minh một cách hằn học, vừa giận vừa thẹn: “Đồ khốn, ngay từ đầu anh đã biết thân phận của cô đây, anh cố ý”.

Tô Minh chỉ cười, có chút đắc ý.

“Hừ!”, Trì Thương Tuyết có chút tự kỷ, bị ánh mắt đắc ý và châm chọc kia của Tô Minh nhìn chằm chằm khiến cô ta có chút ngượng ngùng, nhịp tim cũng có chút đập nhanh hơn, loại cảm giác này là lần đầu tiên nếm trải.

Nói gì thì cũng phải đi.


Đúng vậy, lần đầu tiên tiểu ma nữ Trì Thương Tuyết trong đời chủ động né tránh, muốn trốn tránh.

Bóng Trì Thương Tuyết lóe lên, rời khỏi.

“Đi thôi, nhóc con, lão dẫn cậu về Kiếp tông. Ha ha ha, còn về phần bé Tuyết, yên tâm, cho dù bé Tuyết không thích cậu thì có lẽ con bé cũng đã có một cái nhìn khác về cậu rồi, vừa rồi mặt của bé Tuyết đã đỏ cả lên rồi, nhưng giấu không được người khác”, lão Trang cười haha nói, đạp không trung mà đi, Tô Minh đi theo ngay phía sau.

Dường như là để kiểm tra Tô Minh, lúc phát hiện Tô Minh ở bên cạnh mình rất thoải mái, lão Trang đã đạp không với tốc độ nhanh hơn rất nhiều, càng lúc càng nhanh, song, dù nhanh thế nào, Tô Minh cũng đều có thể dễ dàng theo sát ngay bên cạnh.
 
Chương 2598: C2598: Đây là đã xảy ra chuyện lớn rồi


Cũng cùng lúc này.

Kiếp tông.

Trên sân võ đạo Kiếp tông, người đông nghìn nghịt.

Vừa rồi, đột nhiên, giọng của tông chủ Trì Chân Phong truyền khắp tông môn - tất cả đệ tử, quản lý trong tông môn, phàm là người của tông môn, toàn bộ đều tập hợp trên sân võ đạo, ngay bây giờ, ngay lập tức.

Đây là đã xảy ra chuyện lớn rồi!

Bởi thế, dường như chỉ mất một trăm giây, trên sân võ đạo Kiếp tông đã tụ tập rất nhiều người rồi, một số người lúc bình thường không thể thấy như đại trưởng lão, nhị trưởng lão, còn có đệ tử đứng đầu nội viện, tất cả đều xuất hiện.

Người nào người nấy đều an tĩnh, nhưng ánh mắt lại lóe lên, nhìn về phía tông chủ Trì Chân Phong ở trung tâm sân võ đạo, có chút kinh ngạc và khó hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bày trận lớn như vậy?


Thậm chí, nếu nhìn kỹ, bên cạnh tông chủ còn có bốn vị lão giả, bốn vị lão giả đó rất lạ mặt, nhưng xem ra, tông chủ đối với bốn vị lão giả đó có chút tôn kính.

Lẽ nào là…

Rất nhiều người đã đoán ra được, bốn ông lão đó, rất có khả năng là bốn trong số năm vị thái thượng trưởng lão của Kiếp tông phảng phất trong truyền âm, nhưng vẫn còn thiếu mất một vị?

“Tông chủ, có chuyện gì vậy?”, đại trưởng lão Trần Cửu Ngôn không nhịn được đã hỏi một câu.

“Không rõ, chỉ là vừa rồi, nhận được truyền âm của lão Trang, lão Trang phân phó!”, Trì Chân Phong nói, bản thân ông ta cũng rất tò mò. Bình thường mà nói, năm vị thái thượng trưởng lão, địa vị cách biệt, đã hơn trăm triệu năm không có ra mệnh lệnh chuyện gì rồi, bình thường vẫn luôn tu luyện, bế quan, lần này thật kỳ lạ. Đương nhiên, Trì Chân Phong biết rất rõ, lão Trang sẽ không bắn tên mà không có đích, nếu như đã trịnh trọng như này, nhất định là có nguyên do.

“Rốt cuộc lão Trang đang làm cái quái gì vậy?”, lão Tống không nhịn được thốt ra một câu, lão Tống cũng là một trong năm vị thái thượng trưởng lão, ngày thường thích đấu võ mồm với lão Trang.


Gần vị trí trung tâm sân võ đạo, có mấy thanh niên vây quanh tựa như những ngôi sao xếp xung quanh ánh trăng sáng, cũng không nhịn được nhỏ giọng bàn tán: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Lần trước, cho dù là Hình sư huynh giành được vị trí top 10 Liên minh văn minh, cũng không có bày trận như vậy.”

“Hình sư huynh, anh có biết đã xảy ra chuyện gì rồi không?” . truyen bjyx

Người bị mấy người thanh niên vây quanh, chính là người nổi bật của bảng xếp hạng đệ tử nội viện.

Mà người dẫn đầu mấy người thanh niên này là một thanh niên tuấn tú, mặt mũi hăm hở, người mặc một bộ thường phục màu đen, tay không tấc sắt, dáng đứng ngay thẳng, trầm tĩnh khó tả, nội liễm khó tả, nhưng, nhìn kỹ, hai mắt rất sáng, giống như vực sâu, tràn ngập một chút sự kiêu ngạo, lanh lợi không phù hợp với độ tuổi.

Hắn chính chính là Hình sư huynh, tên gọi Hình Lăng, là người đứng đầu trên bảng sức mạnh trước mắt của Kiếp Tông, là sự tồn tại đã sáng lập lên rất nhiều kỳ tích, từ một người lúc đầu không được ai coi trọng, nhưng thời gian dần trôi, đã dần dần chinh phục toàn bộ yêu nghiệt siêu cấp của Kiếp Tông bằng thực lực và tài năng của mình.

“Tôi sẽ yên lặng chờ đợi, kiên nhẫn chờ đợi, câu trả lời sẽ được tiết lộ thôi”, Hình Lăng mở lời.

Quả nhiên lời này của hắn vừa vang lên, vài người xếp đầu trên bảng xếp hạng sức mạnh đang đứng bên cạnh đều an tĩnh lại, không thể không nói, Hình Lăng rất có sức hiệu triệu, cùng với sự bình tĩnh trở lại của vài người top đầu bảng xếp hạng sức mạnh, đương nhiên cũng trở thành gương sáng, như một làn sóng truyền xuống dưới, những sự tồn tại trên bảng xếp hạng sức mạnh khác, còn có các đệ tử nội viện và ngoại viện đều dần dần yên tĩnh lại, bớt đi chút bàn tán cùng nóng nảy.
 
Chương 2599: C2599: Một tên háo sắc quá xấu xa


Trì Chân Phong đều nhìn thấy tất cả những điều này, trong lòng cũng âm thầm càng ngày càng hài lòng với Hình Lăng.

Đúng lúc này.

Một bóng người bỗng xuất hiện trước mặt mọi người.

Hóa ra đó là Trì Thương Tuyết đã trở lại từ thành Kiếp.

Vừa xuất hiện đương nhiên trở thành tâm điểm trong tiêu điểm, Trì Thương Tuyết vốn là công chúa nhỏ của thành Kiếp, cũng là nữ thần trong lòng của không biết bao nhiêu đệ tử.

Nhưng biểu cảm của Trì Thương Tuyết lúc này xem ra có chút kỳ quái, không lẽ là nhìn lầm rồi, giống như có chút đỏ mặt ngượng ngùng? Ảo giác sao?

“Sao lại lỗ mãng hấp tấp như vậy, đã xảy ra chuyện gì rồi?”, Trì Chân Phong hừ một tiếng hỏi.


“Bố, đây là…”, Trì Thương Tuyết đi đến bên cạnh Trì Chân Phong, có phần kinh ngạc.

“Lão Trang của con…”, Trì Chân Phong còn chưa nói xong, Trì Thương Tuyết liền hiểu rõ, là tính cách của lão Trang, xảy ra chuyện lớn như vậy lại phát hiện ra một yêu nghiệt vô địch đương nhiên sẽ không khiêm tốn, mà muốn phách lối phô trương rồi.

Trì Thương Tuyết bất giác muốn nói ra việc Tô Minh đã đập vỡ chuông Kiếp, nhưng nghĩ một hồi, sợ rằng lão Trang rất nhanh sẽ đưa Tô Minh trở lại, bây giờ nói ra còn không bằng đợi lão Trang tự mình dẫn Tô Minh quay về gây bất ngờ cho mọi người.

Bởi vậy Trì Thương Tuyết cân nhắc một hồi vẫn là lựa chọn im lặng.

Tiếp đó, khi nhớ tới Tô Minh, mặt cô ta lại đỏ bừng xấu hổ.

Ừm, còn có hối hận.

Sao lại cùng Tô Minh đánh cược cơ chứ?


Càng nghĩ cô ta càng siết chặt nắm đấm, trong lòng bàn tay là một viên lưu ảnh thạch, lúc này mới nghĩ đến viên lưu ảnh thạch này, trong nháy mắt càng thêm phần e thẹn pha chút phiền muộn, trong lưu ảnh thạch ghi lại cảnh tượng Tô Minh một quyền đánh vỡ chuông kiếp, vốn dĩ muốn lưu giữ hình ảnh này khiến anh phải mất mặt, nhưng không ngờ…

“Tên khốn kiếp, rõ ràng đã nắm chắc còn cùng mình đánh cược kiểu đó, chính là… chính là…một tên háo sắc, quá xấu xa, hừ, hẳn là trước đó nên mời anh ta một bữa cơm, rồi bỏ chút thuốc cho tào tháo đuổi đã đời, như vậy ngược lại cũng không còn sức lực đánh vỡ chuông kiếp nữa rồi”, Trì Thương Tuyết thầm nguyền rủa dưới đáy lòng.

Cùng lúc đó, Hình Lăng cũng đã bước tới bên này.

“Thương Tuyết, đã xảy ra chuyện gì sao?”, Hình Lăng gặng hỏi, không giấu giếm sự quan tâm của mình.

Điều này có phần hơi vượt quá giới hạn, dù sao Trì Chân Phong còn có vài vị thái thượng trưởng lão đều đang có mặt, hắn ta trực tiếp đi tới lo lắng hỏi Trì Thương Tuyết cũng không thích hợp.

Tuy nhiên cũng không có ai trách cứ Hình Lăng, tốt cuộc đó cũng là đặc quyền của một yêu nghiệt siêu cấp.

Hơn nữa, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.

Hình Lăng yêu thích Trì Thương Tuyết cũng là chuyện mọi người đều biết, Trì Chân Phong thậm chí còn rất ủng hộ.

“Không có gì”, Trì Thương Tuyết còn không đưa mắt nhìn hướng Hình Lăng, chỉ lắc đầu đáp.
 
Chương 2600: C2600: Sự khác biệt ở giữa rất lớn


Trì Thương Tuyết không bài xích sự yêu mến của Hình Lăng.

Thậm chí, bố cùng các vị trưởng lão đều muốn tác hợp cho hai người họ, cô ta cũng không phản đối, dù sao nếu sau này muốn kết hôn với người nào đó, thì Hình Lăng cũng là một sự lựa chọn khá tốt.

Tuy nhiên cô ta vốn tính kiêu ngạo, mặc dù không bài xích Hình Lăng, nhưng trước mắt vẫn chưa đồng ý trước sự theo đuổi của hắn, trong lòng thầm nghĩ tôi ưu tú như vậy, cho dù đồng ý với anh cũng phải chờ đến khi anh theo đuổi đến hàng triệu năm đã.

Chẳng ngờ… lại bất ngờ xuất hiện một Tô Minh.

Trái tim Trì Thương Tuyết không hiểu sao bắt đầu rối loạn rồi.

Mông lung.

Phải làm thế nào đây?

Hình Lăng không thể giải thích được có một loại trực giác không tốt, ừm, hắn cảm nhận được sự xa cách và tránh né như ẩn như hiện từ trên người Trì Thương Tuyết.


Hắn chắc chắn rằng bản thân không cảm giác sai.

Chuyện gì đã xảy ra?

Có chút hoảng loạn.

Mặc dù hắn và Trì Thương Tuyết không xác nhận mối quan hệ tình nhân, nhưng tông chủ đã ngầm thừa nhận, các vị trưởng lão cũng có ý làm mối, cộng thêm bản thân Trì Thương Tuyết cũng không hẳn gạt bỏ sự theo đuổi của hắn ta, tất cả khiến Hình Lăng vẫn luôn cảm thấymọi chuyện như đinh đã đóng thuyền.

Cho dù vì nguyên nhân chưa xác định quan hệ, hắn và Trì Thương Tuyết cho đến nay vẫn chưa có bất kỳ cử chỉ thân mật nào, suy cho cùng nam nữ cách biệt, nhưng cũng không thể xuất hiện tình huống cố ý xa lánh như vậy!

Hình Lăng có chút vội vã.

“Thương Tuyết, có chuyện gì em cứ nói, anh sẽ làm chủ cho em, tông chủ, còn có các vị trưởng lão cũng sẽ giúp em phân xử”, Hình Lăng hít sâu một hơi, cố nén lại sự sốt ruột trong lòng, nghiêm túc nói.


“Không… không có, Hình sư huynh, anh vẫn nên quay lại bên kia đi, có nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào chúng ta như vậy, không thích hợp đâu”, Trì Thương Tuyết đáp.

Nháy mắt nét mặt của Hình Lăng thực sự thay đổi.

Bởi xưng hô của Trì Thương Tuyết từ ‘Lăng sư huynh’ của trước kia nay lại trở thành ‘Hình sư huynh’...

Sự khác biệt ở giữa rất lớn.

“Thương Tuyết…”, Hình Lăng còn muốn nói gì đó, nhưng còn chưa dứt lời, Trì Thương Tuyết đột nhiên hét lên: “Được rồi, Hình sư huynh, anh qua đó đi, đệ tử nội viện nên đứng bên đó, có chuyện gì thì để sau lại nói”.

Bản thân Trì Thương Tuyết là ngoại lệ, cô ta là con gái của tông chủ, đứng cạnh Tông chủ cũng không có gì không thỏa đáng, nhưng Hình Lăng lại không giống vậy.

“Được rồi, Hình Lăng, con qua đó đi”, Trì Chân Phong cau mày, ngăn cản những lời nói tiếp theo của Hình Lăng, bởi ông ta cảm nhận được Trì Thương Tuyết đã nảy sinh chút cáu kỉnh và phiền chán.

Nếu Hình Lăng muốn tiếp tục dây dưa càng như thêm dầu vào lửa mà thôi.

“Vâng”, Hình Lăng chỉ có thể quay trở về, chỉ là nét mặt vô cùng khó coi.

“Tuyết Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”, Trì Chân Phong thấp giọng gặng hỏi, ông ta vẫn luôn vô cùng chiều chuộng người con gái độc nhất này.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top