Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Chương 2175


Chương 2175

“Đó là buổi tụ tập của các vương tộc, tất cả các thế lực gia tộc qua lại thân thiết với Long Thị đều tới, tham gia lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thị.”

“Haizz, đáng tiếc đó không phải là bữa tiệc mà những người như chúng tôi có thế tham gia, nếu không nhất định mở mang rồi.

Bác tài nói với vẻ mặt ngưỡng mộ.

Vương Nhất và Khương Nhã My liếc nhìn nhau, đều nhớ tới chuyện trước kia.

Vụt!

Vào lúc này, một chiếc siêu xe màu đỏ Vượt xe.

Bác tài sửng sốt nói: “Đây không phải là xe của cậu Khương Khương Cẩn hay sao?

Biển số xe không đổi, siêu xe lại đổi rồi.”

Vương Nhất lại liếc nhìn Khương Nhã My, không cân hỏi, Khương Cẩn này nhất định tới từ cùng một tộc với Khương Nhã My – Khương Thị.

Vương tộc Long Thị tọa lạc ở trong một trang viên có vị trí đất đỏ ở khu Triều Viêm Yên Kinh, nơi này đâu đâu cũng được kết bằng màu đỏ vô cùng xa hoa.

“Dừng ở đây đi”

Vương Nhất mỉm cười bảo dừng, sau đó trả tiền xe.

Bác tài lại lắc đầu, cười nói: “Nơi này cách chủ viện của Long Thị còn mấy dặm đường nữa, ba người phải đi rất xa, tôi đưa ba người vào trong, tiền xe không cần tính.”

Vương Nhất liếc nhìn vào trong, cũng mỉm cười: “Vậy cảm ơn, bác tài.”

Bác tài ở Yên Kinh khéo nói lại nhiệt tình, đây là điều nổi tiếng cả nước.

Rẽ quẹo nhiều lần, cuối cùng cũng tới bãi đỗ xe.

Nhưng bãi đỗ xe hiển thị, chỉ có một chỗ đỗ xe.

Bác tài lái vào, tìm được chỗ đó.

Kết quả phát hiện chỗ đó đã bị người ta chiếm mất, chính là chiếc siêu xe màu đỏ đó.

Xe của cậu Khương, Khương Cẩn.

Có điều kỹ thuật lái xe của Khương Cẩn đó hình như không phải quá tốt, chỗ đỗ xe này có hơi hẹp, liên tục lùi mấy lần cũng không vào được, cuối cùng vần lái xe.

Bác tài là tài xế kỳ cựu, khoảnh khắc Khương Cẩn lái xe thì đi vào một cách hoàn mỹ.

Trong chiếc siêu xe màu đỏ có một thanh niên đeo mặt kính râm mặc áo sơ mi hoa, cúc áo sơ mi trên cùng còn phanh ra, có thể thấy cơ bắp săn chắc rèn luyện nhiều năm.

Có thể thấy là một cậu chủ đào hoa tiêu sái không trói buộc.

Nhưng Khương Cẩn có một điểm yếu trí mạng là: anh ta thích xe thể thao, nhưng kỹ năng lái xe của anh ta không tốt.

Đặc biệt thể hiện ở cách lùi xe đỗ xe, đừng nói chỗ đỗ xe hẹp như vậy, dù là vị trí bình thường, anh ta cũng phải dừng nửa ngày.

Lúc này nhìn thấy chỗ đỗ xe duy nhất bị người khác chiếm mất, còn ở trước mặt anh ta, dùng kỹ thuật lùi xe điêu luyện một lần đỗ vào, Khương Cẩn tháo kính râm xuống, mắt cũng trợn tròn.

Anh ta hoàn hồn lại, ngay lập tức nổi giận.

Cái xe taxi rách nát này không chỉ cướp chỗ đỗ xe của anh ta, vậy mà còn đỗ vào trong một lần.

Đây không phải là vả mặt anh ta một cách chính diện hay sao?

Khương Cẩn tức giận đùng đùng xuống xe: “Ê, lão già, xe này là của ông à?”
 
Chương 2176


Chương 2176

Lúc này sau khi Vương Nhất, Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My nói cảm ơn xong thì chuẩn bị xuống xe.

Đột nhiên nghe thấy đằng sau có người gọi, vô thức quay đầu nhìn.

Chỉ thấy Khương Cẩn tức tối đi tới, hằn học đạp một cước vào cốp xe của chiếc taxi.

“Fuck, thật là xe rách nát gì cũng dám chạy vào, có biết đây là nơi nào không?”

“Đại viện trung tâm của vương tộc Long Thị, hôm nay là lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thi Thi của Long Thị, đây là nơi một chiếc taxi như của ông có thể chạy vào sao, người đâu đập chiếc xe này cho tôi!”

Khương Gẩn vô cùng hống hách tức giận gầm lên, rất nhanh, mấy người đàn ông vạm vỡ lạnh lùng mặc vest đen đi tới.

Bọn họ đều là vệ sĩ của Khương Thị, tới từ sớm, chỉ là Khương Cẩn lòng tự trọng lớn quá, không cho phép người khác giúp anh ta đồ xe, vậy nên bọn họ chỉ có thể đợi ở một bên.

Lúc này, bác tài mặt mày hoảng sợ đi xuống xe.

Vừa nghe thấy muốn đập xe của ông ta, ông ta bị dọa tái mặt.

“Cậu… cậu Khương, xin lỗi, tôi chỉ là đưa khách tới, không phải cố ý muốn chiếm chỗ đỗ xe của cậu.”

“Hơn nữa, hơn nữa, tôi là thấy cậu lái ra, tưởng cậu muốn tìm chỗ đỗ xe khác.. “

Bác tài mặt mày chột dạ giải thích, trên trán đã đổ mồ hôi hột.

Ông ta chỉ là tầng lớp làm công sinh sống ở Yên Kinh, đắc tội với cậu cả của Yên Kinh như Khương Cẩn, căn bản là không có đường sống.

Mà động tĩnh ở đây cũng thu hút sự chú ý của Vương Nhất, ánh mắt của anh hơi lạnh.

“Con mắt nào của ông nhìn thấy tôi muốn lái ra? Lùi xe không được không được lái ra, rồi lùi vào lại à? Ông thì hay rồi, khi tôi lái xe thì trực tiếp lái vào!”

Khương Cẩn mặt mày tức giận, nhận định bác tài này là coi thường, còn đang khoe kỹ thuật lái xe trước mặt mình.

“Cậu Khương…

Sắc mặt của bác tài khó coi, không ngừng cầu xin.

“Ông còn biết tôi à? Biết tôi ông còn dám cướp chỗ đỗ xe của tôi, chán sống rồi hả!”

Lông mày Khương Gẩn nhíu lại, càng thêm giận dữ: “Không cần nói, xe này tôi nhìn ngứa mắt, buộc phải đập!”

“Vâng, cậu cải”

Tất cả các vệ sĩ của Khương Thị rất nhanh đã cầm mỗi người một cái cờ lê, vẻ mặt vô cảm đi về phía chiếc taxi đó.

Sắc mặt của bác tài đó thay đổi, vội vàng chạy tới ngăn cản.

“Đừng…”

“Chiếc xe này không phải của tôi, là xe của công ty chúng tôi, đập thì tôi phải đền, tôi không đền nổi?”

Bác tài lo lắng tới mức trán toát đầy mồ hôi lạnh, dùng cả tiếng địa phương.

Khương Cẩn nghe xong, vẻ mặt càng thêm khinh thường: “Thì ra còn là một người nơi khác, người nơi khác đến Yên Kinh làm việc rất không dễ dàng nhỉ?”

“Tiền nhà tiền sinh hoạt ở Yên Kinh đắt như vậy, với chút tiên đó của các người sao mà trả nổi?”

“Có điều người nghèo thì phải có giác ngộ của người ngoài, nơi như này là nơi cả đời các người không đi vào được, các người không phù hợp với nơi này! Đi vào chỉ là vấy bẩn nơi này, hiểu không?”

Khương Cẩn chỉ vào bác tài mắng.

Bác tài căn bản không dám nói nửa câu, trong lòng cũng dấy lên một tia hối hận, không nên đưa đám Vương Nhất vào trong trang viên.
 
Chương 2177


Chương 2177

Ông ta chỉ là dựa theo yêu cầu của bãi đỗ xe dừng lại thì sắp bị đập xe sao?”

Khóe mắt bác tài đỏ lên, thậm chí có nước mắt chảy xuống.

Ông ta không dám tức giận, cũng không dám nói, bởi vì đối phương là cậu chủ của vương tộc Yên Đô.

Nhìn một màn này, trong mắt Lý Khinh Hồng cũng dấy lên một chút tức giận.

Vừa muốn lên tiếng quở trách, Vương Nhất lại lắc đầu: “Em và Nhã My đi vào trong vương tộc Long Thị trước đi, anh giải quyết là được.”

Lý Khinh Hồng liếc nhìn Khương Cẩn, trong mắt có sự lo lắng: “Hôm nay là ngày vui của Long Thị, anh đừng làm quá.”

Lý Khinh Hồng không lo lắng Khương Cẩn sẽ bất lợi cho Vương Nhất, ngược lại, cô lo lăng Vương Nhất sẽ làm gì Khương Cẩn.

Vương Nhất mỉm cười: “Yên tâm, anh có chừng mực.”

Sau khi xác nhận lại, Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My mới rời khỏi bãi đỗ xe.

Lúc này chỉ có một mình Vương Nhất, ánh mắt của anh lạnh dần.

Có lẽ là anh trước kia cũng là người bình thường giống bác tài này, không nhìn quen nhất những cậu chủ nhà giàu ức hiếp một dân thường tay không tấc sắc như này.

“Chỉ là cướp chỗ đỗ xe của cậu mà thôi, tới mức ép người vậy sao?”

“Với lại, là chính cậu không biết đõ xe, không đỗ vào được chỗ này, trách ai được?”

Giọng nói lạnh lùng truyền tới, Vương Nhất đưa tay ra, tóm lấy cổ tay của một vệ sĩ.

Keng!

Chiếc cờ lê trong tay anh ta rơi xuống đất, đập vào mu bàn chân, đau tới mức anh ta gầm lên.

Bãi đô xe yên lặng trong nháy mắt, con người của Khương Cẩn trợn tròn.

“Anh, anh nói tôi cái gì?”

Anh ta nghỉ ngờ tai của mình nghe nhầm.

Kỹ thuật đỗ xe của anh ta không tốt, nhưng cũng không ai dám nói ra ở trước mặt anh tal Vương Nhất mặt không cảm xúc lắp lại một lần: “Tôi nói cậu không biết đỗ xe thì cho cậu thêm một tiếng, cậu cũng không đỗ vào chỗ này!”

“Ôi trời!”

“Oắt con, cậu chết chắc rồi! Vậy mà dám xem thường cậu Khương!”

“Cậu còn dám ra tay?”

Vương Nhất vừa dứt lời, các vệ sĩ của Khương Cẩn đều ngây ngốc, ai nấy đều mở miệng mắng.

Còn Khương Cẩn, càng tức tới xanh mặt.

Còn chưa có ai dám nói anh ta đỗ xe không tốt, đây là đang vả mặt anh ta.

Bác tài cũng bị dọa cho tái nhợt mặt mày hơn, ông ta kéo Vương Nhất nói: ‘Cậu bạn, cậu đừng chọc cậu Khương tức giận, chúng ta không chọc nổi đâu.”

Lúc này Khương Cẩn cũng phản ứng lại, hắn học nhìn Vương Nhất: “Thằng nhãi, hôm nay anh đừng hòng đi ra khỏi đây một cách hoàn chỉnh!”

Cho dù nơi này là địa bàn của Long Thị, anh ta cũng phải khiến Vương Nhất trả giá đất.

Vương Nhất không để tâm, nhìn sang bác tài, cười nói: “Bác tài, bây giờ bác mau rời khỏi đây đi, chiếc xe này không thể bị đập.

“Đúng đúng đúng, nhưng cậu…”
 
Chương 2178


Chương 2178

Bác tài lại chần chừ liếc nhìn Vương Nhất, vẻ mặt rất lo lắng.

Vương Nhất mỉm cười không để tâm: “Không cần lo lắng cho tôi, đừng nói cậu ta chỉ là một cậu chủ bình thường của vương tộc, dù là nhân vật quan trọng của Khương Thị tới cũng không thể làm gì được tôi.”

Xoạtl Lời này vừa dứt, Khương Cẩn lập tức nổi giận.

“Thằng nhãi, dám xem thường Khương Thị tôi, anh là đang tìm chết!”

Còn bác tài xế trực tiếp nhìn đơ luôn, ông †a ngây ngốc nhìn Vương Nhất.

Vương Nhất của lúc này, tuy vẻ ngoài rất bình thường, nhưng lại bất giác cho người †a một loại uy áp của cường giả.

Chỉ riêng loại khí phách đó thì là thứ Khương Cẩn không thể so sánh.

Lễ nào cậu ta thật sự tiếp được một nhân vật lớn sao?

Chỉ thấy Vương Nhất mỉm cười hờ hững: ‘Bác tài, bác là một người tốt, nếu không phải vì để chúng tôi bớt phải đi bộ vài bước, cũng sẽ không chọc phải người ta, chỉ dựa vào điều này, tôi sẽ không trơ mắt nhìn bác bị ức hiếp.”

Bác tài sau khi ngây ngốc xong thì có vẻ mặt hết sức cảm động.

“Cảm ơn cậu, vậy, tôi đi trước!”

Bác tài hiểu, ông ta chỉ là một người bình thường, ở lại đây sẽ chỉ thêm rắc rối, sau khi cảm ơn xong thì lên xe chuồn mất.

“Mẹ kiếp, đứng lại!”

Khương Cẩn không khỏi tức giận chửi một tiếng, nhưng chỉ có thể chơ mắt nhìn chiếc taxi đi xa.

Quay đầu lại, ánh mắt Khương Cẩn nhìn sang Vương Nhất tràn ngập hung tàn.

“Thăng nhãi, nếu anh muốn làm chim đầu đàn, vậy được, hôm nay anh không tàn phế vào bệnh viện, chữ Khương của tôi sẽ viết ngược!”

Vương Nhất lắc đầu cười: ‘Lẽ nào tôi nói Sai sao, nếu cậu có thể lùi chiếc xe này vào thì tôi xin lỗi cậu, như thế nào?”

Khương Cẩn bồng nghẹn, làm sao nghe không ra Vương Nhất đang chế nhạo anh 1a?

Chỗ để xe bé như này, cho anh ta đồ một ngày cũng không đỗ vào được!

Nụ cười của Vương Nhất rất bình thản: “Nếu không có kỹ thuật đỗ xe thì đừng lái xe thể thao như này, đi bộ còn có thể tăng cường sức khỏe tránh bệnh tật, như vậy không tốt sao?”

“Ông đây lái xe gì, anh quản được chắc?”

Mũi của Khương Cẩn cũng tức tới lệch cả đi, nhưng sau đó, anh ta lại bình tĩnh lại, nheo mắt đánh giá Vương Nhất, hỏi: “Thằng nhãi, anh tên gì? Tôi nhớ người cùng lên xe xuống xe còn có hai người phụ nữ, bọn họ đâu?”

Vừa rồi sự chú ý của Khương Gẩn tập trung toàn bộ vào người bác tài, không có nhìn thấy bóng dáng của Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My.

“Bọn họ…”

Vương Nhất đang muốn trả lời, Khương Cẩn lại nghĩ ra cái gì đó, ánh mắt lập tức trở nên khinh thường.

“Tôi hiểu rồi, thằng nhãi, anh và hai mỹ nữ vừa rồi là đi ghép xe tới đây nhỉ? Anh cũng là tới tham gia lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thị?”

Đi ghép xe?

Vương Nhất sững người, sau đó lắc đầu bất lực.

“Bỏ đi.”

Khương Cẩn lập tức rơi vào trầm mặc.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top