Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Chương 2155


Chương 2155

Kim Đức Hữu ở bên sợ ngây người, ông ta không ngờ Vương Nhất lại dám ra tay với Long Trường Thế.

“Thăng nhãi, mày tiêu đời rồi, dám động thủ với cậu Long, mày có biết mày đã đắc tội với Long Thị rồi không?”

Sau khi định thân lại, Kim Đức Hữu hét vào mặt Vương Nhất.

“Ông xã! Anh đừng động thủ, chúng ta chỉ cần chờ người tới là được rồi!”

Lý Khinh Hồng đứng phía sau lên tiếng, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng.

Nghe Lý Khinh Hồng nói vậy, Long Trường Thế bỗng giật mình, chẳng lẽ bọn họ có lai lịch gì ghê gớm?

Ở Yên Kinh, người có địa vị càng cao thì càng thận trọng.

Bởi vì chúng ta không biết liệu người chúng ta gặp phải có địa vị cao hơn mình hay không.

Một bước sai, vạn dặm sai.

Lúc này, Kim Đức Hữu lên tiếng: ” Cậu Long, cậu đừng nghe cậu ta nói bừa, cậu †a chỉ hù dọa cậu thôi. Trong ba người bọn họ, cô chủ của Khương Thị có địa vị cao nhất rồi!”

Nói rồi, Kim Đức Hữu chỉ vào Khương Nhã My.

Lúc này, Long Trường Thế mới thở phào nhẹ nhõm, anh ta dùng ánh mắt hung tợn nhìn Vương Nhất: “Thằng kia, tao đã nói rồi, tao rất thích hai con đàn bà này của mày, chỉ cần mày nhường cho tao, mày sẽ là anh em tốt nhất của Long Trường Thế †ao ở Yên Kinh này, tao sẽ đối đãi tốt với mày. Còn không mau buông tay!”

“Chán sống!”

Vương Nhất không thể nhân nhịn được nữa, ánh mắt anh bỗng trở nên lạnh lùng.

Vừa dứt lời, Vương Nhất siết mạnh tay anh ta.

Răng räc!

Cổ tay Long Trường Thế lập tức bị gấy.

VÀNG Long Trường Thế kêu thảm thiết, mặt mày nhăn nhó.

“AI Sao mày dám bẻ gấy tay cậu Long!”

Kim Đức Hữu đứng bên cũng sợ ngây người, ông ta không ngờ Vương Nhất lại mạnh như vậy.

Nhưng sau đó, vẻ mặt ông ta liền trở nên †ức giận.

Ở mảnh đất Yên Kinh này, không một ai động thủ với cậu Long mà được sống yên ổn cả.

Lúc này, sắc mặt Vương Nhất cực kỳ âm u.

Khoảnh khắc chạm phải ánh mắt của Vương Nhất, cả Kim Đức Hữu và Long Trường Thế đều cảm thấy lạnh sống lưng, như thể đang bị một con thú hoang nhắm trúng.

“Các người đi mau đi, chồng tôi từng đi lính đấy.”

Lý Khinh Hồng muốn nhân nhượng cho qua chuyện, có thể không động thủ thì tốt nhất không động thủ.

Thân phận Ẩn Vu quá đặc biệt, cho dù Lý khinh Hồng biết Vương Nhất chính là Ẩn Vu cũng không thể nói ra, vậy nên cô chỉ đành nói như vậy.

Thế nhưng câu nói này lọt vào tai Long Trường Thế và Kim Đức Hữu lại biến thành một câu chuyện cười.

“Đi lính? Khó trách sức lực lại mạnh như vậy. Nhưng mà các người chỉ có thế thôi sao?”

Cánh tay Long Trường Thế vẫn đang run rẩy.

Vừa nãy Vương Nhất không hoàn toàn phế bỏ cổ tay Long Trường Thế, mà chỉ vặn nó chín mươi độ.

Nhưng đau quá nên đến giờ vẫn chưa khôi phục lại bình thường.
 
Chương 2156


Chương 2156

Vì quá đau đớn, gương mặt Long Trường Thế trở nên méo mó.

Lý Khinh Hồng mặt biến sắc, vô thức lui về phía sau một bước.

Vương Nhất lạnh lùng nói: “Em thấy chưa?

Bà xã, em không muốn làm lớn chuyện, nhưng bọn họ căn bản không sợ eml”

Lý Khinh Hồng không nói thêm gì nữa.

“Đi lính là giỏi lắm sao? Vậy tao sẽ nói cho các người biết tao có lai lịch gì!”

Long Trường Thế lạnh lùng nhìn Vương Nhất một cái, sau đó lạnh giọng nói: ‘Ông nội tao là lão Ẩn Chủ của nước H, đồng thời cũng là thầy của Ấn Chủ hiện tại. Mày lấy gì so với tao?”

Những lời này khiến Lý Khinh Hồng biến sắc.

Long Thị có thể đứng vững chính là nhờ có lão Ẩn Chủ!

“Anh ta là cháu trai của lão Ấn Chủ?”

Lý Khinh Hồng hơi hoang mang, còn Vương Nhất và Khương Nhã My lại tỏ ra thờ ơ, Khương Nhã My còn cười khinh.

‘Dám đánh tao sao, tao thấy bọn bây chán sống rồi. Người đâu, bắt bọn họ lại cho tao!”

Long Trường Thế không nói nhảm nữa, anh †a gọi vệ sĩ của mình tới.

Vệ sĩ của Long Thị đều là những người ưu †ú, vừa nhìn đã biết từng ra chiến trường.

Ánh mắt Vương Nhất sắc lạnh, anh chỉ những vệ sĩ kia: “Những người này đều bước ra từ chiến trường?”

Long Trường Thế gật đầu: ‘Không sai, bọn họ đều từng ở trên chiến trường, coi như mày có mắt nhìn!”

Vẻ mặt Vương Nhất càng thêm âm trầm: “Bọn họ đều là anh hùng, xứng đáng có được sự đối đãi như anh hùng, tại sao lại làm vệ sĩ cho tên rác rưởi như anh chứ?”

“Các người, bằng lòng không?”

Giọng Vương Nhất rất lạnh lẽo, đám vệ sĩ nghe xong, sắc mặt hơi thay đổi.

Đám vệ sĩ kia đưa mắt nhìn nhau.

Khi họ làm vệ sĩ của Long Trường Thế, họ chưa từng nghĩ tới mình có bằng lòng hay không, có thích hay không, chỉ nghĩ đó là chuyện đương nhiên.

Khương Nhã My cũng tiến lên một bước, dửng dưng nói: “Trong một cuộc chiến, anh hùng không phải là người chỉ huy, mà chính là tất cả những người xông vào trận địa.”

“Những gì các người xứng đáng nhận được nên là sự reo hò, hoan hô chứ không phải làm vệ sĩ cho người khác.”

Lời nói của Vương Nhất và Khương Nhã My khiến những vệ sĩ đó cảm động, họ thoáng đứng hình.

Cũng không phải Vương Nhất căm phân hay gì mà là vì nghề nghiệp này không xứng với họ. Anh và Khương Nhã My không thể đứng nhìn những người có chiến công lại không được đối xử xứng đáng.

‘Câm miệng hết cho tao!”

Long Trường Thế thấy lòng quân bị lung lay, tức giận hét lên.

“Bọn họ đều là người của tao, tao muốn đối xử thế nào là việc của tao, bọn họ dám phản kháng sao? Ngược lại chính là bọn mày, thế mà lại dám mê hoặc lòng người!”

Thật ra anh ta rất sợ người ta nói ra những lời như vậy.

Vương Nhất nhìn Long Trường Thế bằng ánh mắt khinh bỉ.
 
Chương 2157


Chương 2157

Có công ty bảo vệ Thần Long đứng sau, cộng thêm vệ sĩ xung quanh, anh cũng coi như đã đoán được đại khái.

Lạm dụng tư quyền, điều động đội ngũ, phục vụ riêng cho bản thân.

“Nếu đã bị tôi bắt gặp, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn, anh sẽ phải chịu trừng phạt.”

Vương Nhất hờ hững nói.

Long Trường Thế cười lớn: “Mày nên lo cho bản thân mình thì hơn!”

Dù Vương Nhất đã nói hết những lời từ tận đáy lòng, những vệ sĩ đó vẫn vây quanh Vương Nhất.

Âm ầm…

Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên rung chuyển.

“Chuyện gì thế này…”

Cả Long Trường Thế và Kim Đức Hữu đều vô thức nhìn ra bên ngoài sân bay.

Họ cảm thấy sự rung chuyển kia phát ra từ bên ngoài.

Vương Nhất, Khương Nhã My và Lý Khinh Hồng đều mỉm cười.

Long Trường Thế và Kim Đức Hữu chạy ra xem thử, bọn họ bị cảnh tượng trước mặt làm kinh hãi.

Hơn trăm chiếc Rolls-Royce đậu trước cổng, nhìn biển số xe không khó nhận ra chúng thuộc ba gia tộc khác nhau.

Bụp bụp bụp!

Cửa xe mở ra, ba người bước xuống ba chiếc xe khác nhau.

“Đó là… gia chủ Lý Thị, Lý Thế Nhân…”

“Còn có người đẹp số một Lạc Thị, Lạc Thanh Hiền!”

Ngoài ra còn có một người đàn ông trung niên Vương Nhất mới gặp lần đầu, nhưng từ phong thái-của ông ta liền có thể nhận ra ông ta đến từ Long Thị.

Người đàn ông trung niên mặt đen như đít nồi sải bước lớn đi vào bên trong sân bay.

Nếu Vương Nhất có ở đây, chắc không khó để nhận ra tướng mạo của người đàn ông trung niên này giống với Long Trường Thế.

Đây là ba anh taI Những người xung quanh ai cũng khiếp sợ, nhìn cảnh tượng trước mặt như thể gặp quỷ.

Đây là ba vương tộc lớn ở Yên Đô!

Bình thường gặp một vương tộc thôi cũng đã khó rồi, lân này cả ba vương tộc cùng đến, rốt cuộc là ai gọi bọn họ tới đây?

“Lý Thế Nhân?”

“Lạc Thanh Hiền?”

“Và cả…

““Bai Sao ba lại đến đây?”

Khi ánh mắt dừng lại chỗ người đàn ông trung niên kia, Long Trường Thế ngây người tại chỗ.

Thế mà kinh động đến cả ba anh ta!

“Cái gì? Ba của cậu Long sao?”

Kim Đức Hữu cũng bị sốc, vẻ mặt đờ đẫn.

Lúc này, anh ta đột nhiên sợ hãi nhìn Vương Nhất, Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My.
 
Chương 2158


Chương 2158

Rốt cuộc ba người này có thân phận gì?

Kim Đức Hữu cứ tưởng vương tộc Khương Thị đến đã là đỉnh cao rồi, không ngờ đó chỉ mới là khởi đầu.

Tính cả vương tộc Khương Thị trước đó, ba người này gọi luôn cả Khương Thị, Lý Thị, Lạc Thị và cả Long Thị cùng đến!

Hai chân Kim Đức Hữu nhữn ra, suýt ngất tại chỗ.

Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền không xuất hiện cùng nhau, họ cũng chẳng thèm đếm xỉa tới Long Trường Thế, đi thẳng về phía Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

“Con không sao chứ con gái?”

Hai người đồng thời hỏi thăm.

Vẻ mặt Lý Thế Nhân vấn bình tĩnh không chút gợn sóng.

Trên gương mặt xinh đẹp của Lạc Thanh Hiền hiện lên nụ cười nhẹ.

“Không sao ạ”

Lý Khinh Hồng mặt mày vô cảm trả lời.

Oành!

Nghe cách xưng hô của Lạc Thanh Hiền với Lý Khinh Hồng, đầu Long Trường Thế và Kim Đức Hữu muốn nổ tung.

“Con gái?”

“Con gái của Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền?”

Não Kim Đức Hữu trực tiếp ngừng hoạt động.

Long Trường Thế ngược lại biết chút gì đó, sắc mặt tái nhợt nhìn chăm chằm Lý Khinh Hồng.

Trước đây anh ta đã thấy Lý Khinh Hồng rất quen mắt, nhưng anh ta không nhớ ra mình đã gặp cô ở đâu.

Bây giờ anh ta đã nhớ ra rồi!

Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền có một cô con gái!

Một mình cô có cả hai vương tộc lớn chống lưng!

Cô là cô con gái nhà giàu có quyền thế ở Yên Kinh!

Thế nhưng sau đó cô lại rời Yên Kinh đến Thiên An lập nghiệp.

Chính là người này sao?

Mồ hôi lạnh trên trán Long Trường Thế không ngừng nhỏ xuống, như thể mới vừa được vớt lên khỏi mặt nước.

Còn người đàn ông bên cạnh cô thì sao?

Ánh mắt Long Trường Thế lại chuyển qua Vương Nhất.

Vương Nhất lấy ra một hộp thuốc lá đặc biệt có in logo chiếc vực, châm lửa rít một hơi.

Lý Thế Nhân gật đầu với Vương Nhất coi như lời chào.

Lạc Thanh Hiền nhiệt tình hơn, bà ta mỉm cười chào Vương Nhất.

“Con rể tốt của mẹ, sao con tới Yên Kinh mà không nói cho mẹ một tiếng?”

Oành!

Long Trường Thế và Kim Đức Hữu trong phút chốc như bị sét đánh ngang tai, ngây ngốc đứng đó.
 
Chương 2159


Chương 2159

Người này là con rể của Lạc Thị?

Chồng của cố con gái nhà quyền thế này?

Cộng thêm cô cả nhà Khương Thị nữa, vậy là ba người này đại diện cho ba vương tộc!

Nhưng Long Trường Thế không hiểu, ba người bọn họ không có quan hệ gì với Long Thị, sao Long Thị cũng tới đây?

“Tao đánh chết mày cái thằng trời đánh này…

Người đàn ông trung niên nhà Long Thị bước nhanh đến trước mặt Long Trường Thế, tát thật mạnh vào mặt anh ta.

Chát chát…

Người đàn ông trung niên nổi cơn thịnh nộ, đánh không biết mệt, Long Trường Thế suýt nữa bị đánh chết.

“Ba, ba đừng đánh nữa, con là con của ba mài”

“Ba, con biết sai rồi, ba đừng đánh nữa, đánh nữa sẽ chết người đấy…”

Long Trường Thế kêu thảm thiết y như con lợn bị chọc tiết.

Đánh đủ rồi, Long Thiên Ngộ mới dừng tay thở hồng hộc, hung ác mắng: “Mày có biết chuyện của mày đã kinh động đến lão gia chủ rồi không?”

“Cái gì cơ? Ông nội biết rồi?”

Nghe vậy, Long Trường Thế bỗng há hốc mồm, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Lão gia chủ Long Thiên Ngộ nói đến chính là lão Ẩn Chủ.

“Cái thăng con trời đánh này! Mày có biết mày đã đắc tội với ai không hả? Là con gái của Lý Thị và Lạc Thị đấy!”

“Mẹ kiếp, mày còn muốn ngủ với người ta nữa cơ hả, tao đánh chết mày!”

Long Thiên Ngộ lại nổi giận, đánh anh ta thêm một trận.

Mặt mũi Long Trường Thế bầm dập, mắt bầm tím như mắt gấu trúc.

Long Trường Thế sợ run lẩy bẩy, anh ta cảm thấy tai họa sắp ập tới.

Chọc ai không chọc lại chọc ngay con gái của Lý Thị và Lạc Thị.

Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền, một người rất lợi hại, còn một người đã nổi tiếng ở Yên Kinh từ hai mươi năm trước.

Không chọc nổi!

Vẻ mặt Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền rất lạnh lùng, thản nhiên nhìn Long Thiên Ngộ, chờ đợi một lời giải thích từ ông ta.

“Thật xin lôi gia chủ Lý và bà Lạc, là tôi không dạy dõ tốt con trai mình!”

“Xin lỗi cô Lý và cậu Vương!”

Long Thiên Ngộ cũng cảm thấy sởn da gà với đội hình khủng bố này. Ông ta cúi đầu xin lỗi từng người một.

Lý Khinh Hồng nhìn Vương Nhất.

Cô thì không sao, chủ yếu phải xem Vương Nhất có hết giận hay không thôi.

Vương Nhất rít một hơi thuốc lá, sau đó chỉ xuống đất.

“Anh cùng ba anh quỳ xuống xin lỗi.”

 
 
Chương 2160


Chương 2160

Oành!

Câu này không chỉ khiến Long Thiên Ngộ run sợ, mà người xung quanh nghe xong cũng sợ đến mức không dám hít thở.

Người Long Thị đã cúi đầu xin lỗi nhưng người thanh niên này còn chưa vừa lòng, muốn Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế phải quỳ xuống xin lỗi.

Người Long Thị chưa từng quỳ gối bao giời Long Thiên Ngộ liền sa sâm mặt: ‘Tôi đã xin lõi rồi, vả lại cô Lý cũng đâu có nói gì, cậu lấy tư cách gì ra lệnh cho chúng tôi?”

Theo ông ta thấy, người ông ta nên kiêng ky chỉ có Lý Khinh Hồng, Vương Nhất chỉ là chồng của Lý Khinh Hồng, là con rể của Lý Thị mà thôi, ông ta sợ cái gì?

“Thằng kia, đừng tưởng vợ mày là Lý Khinh Hồng thì Long Thị tao phải sợ mày!”

Long Trường Thế cũng nghiến răng nói, kêu cha con anh ta quỳ xuống sao, quá bẽ mặt!

Bị truyền ra ngoài thì anh ta biết giấu mặt vào đâu?

Vương Nhất lại hút một hơi thuốc lá: “Xin lỗi hay không là chuyện của ông, chấp nhận hay không lại là chuyện của chúng tôi. Con trai ông muốn ngủ với vợ và chị dâu tôi, cúi đầu xin lồi là coi như xong chuyện sao? Trên đời này nào có chuyện hời như vậy?”

“Không dạy được con là lỗi của người làm cha, hai cha con các người quỳ xuống xin lỗi thì chuyện này coi như xong. Nếu không, tôi sẽ khiến cho các người không sống nổi ở Long Thị.”

Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền đều không lên tiếng, bọn họ đến đây để hỗ trợ anh thôi.

Long Thiên Ngộ sa sầm mặt, tức đến bật cười: ‘Cậu dám bảo tôi quỳ gối xin lỗi, cậu biết tôi là ai không?”

“Cậu biết đại viện quân khu Chiến Vực Yên Kinh không? Các bậc kỳ cựu trong đó đều là thầy của tôi, bọn họ chính là người dìu dắt tôi!”

“Ba tôi là lão Ấn Chủ, tôi cúi đầu xin lỗi cậu là đã nể mặt cậu lắm rồi, hiểu chưa?”

Long Thiên Ngộ bị chọc tức thật rồi, một đứa con rể không được nhà họ Lý công nhận lại dám ra lệnh cho ông ta sao.

Nếu không phải vì con trai ông ta làm sai thì ông ta đã đày anh tới biên giới phía Bắc rồi!

Vương Nhất cười: ‘Rất nhanh các người sẽ biết thật ra tôi không phải dựa vào vợ tôi.”

“Ông không quỳ cũng không sao, đến lúc người của tôi đến thì các người muốn quỳ cũng đã muộn rồi.”

Lời vừa dứt, bên ngoài sân bay lại xuất hiện một hàng xe sang trọng.

“Là xe của Diệp Thị!”

Có người thốt lên.

Tiếng hét này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Lý Thế Nhân, Lạc Thanh Hiền, Long Trường Thế và Long Thiên Ngộ đều sững sờ.

Ngay cả Vương Nhất cũng ngây người trong giây lát.

Anh không gọi người Diệp Thị đến.

Một người phụ nữ mang nét cổ điển mặc một bộ sườn xám màu tím sải bước đi vào trong trong sự nghênh đón của đoàn người.

Cạch! Cạch! Cạch!

Giày cao gót nhọn hoắt ma sát với mặt đất phát ra âm thanh lanh lảnh.

Giống như dãm lên trái tim của mọi người, dần sinh ra một loại áp lực không nhỏ.

Lý Khinh Hồng hừ lạnh một tiếng, ngoảnh mặt đi, trên mặt hiện lên hai chữ ghét bỏ.
 
Chương 2161


Chương 2161

Vương Nhất cũng bất đắc dĩ, người của Diệp Thị chỉ có thể là Diệp Thúy Như.

“Ở đây náo nhiệt quá nhỉ?”

“Hay là cho Diệp Thị tôi một chân?”

Diệp Thúy Như bước đi ưu nhã đến bên cạnh Vương Nhất, liếc xéo anh: “Anh đúng là không phải đèn cạn dầu, đi đến đâu gây phiền phức đến đấy.”

Vương Nhất cười nói: ‘Không bị người ta ghen tị mới là kẻ tâm thường.”

Khóe miệng Diệp Thúy Như nhếch lên một nụ cười nhạt, cô ta liếc nhìn đám người Long Trường Thế và Kim Đức Hữu. Thông minh như cô ta đương nhiên đã hiểu rõ mọi chuyện.

Khán giả xung quanh há hốc mồm, ngây ngốc nhìn Vương Nhất.

Lúc này, đứng bên cạnh anh là ba người phụ nữ xinh đẹp với ba phong cách khác nhau.

Không khó để nhận ra mỗi một người trong số họ đều bướng bỉnh cố chấp, mắt cao hơn đầu và rất khó thuần phục. Nhưng tất cả đều xuất hiện bên cạnh Vương Nhất.

Điều này chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ Vương Nhất có thể điều khiển được họi Đặc biệt là Diệp Thúy Như!

Ai cũng biết Diệp Thị là người ngoài cuộc.

Cô ta tàn nhãn với tất cả mọi người, phàm là những người chống lại cô ta đều sẽ có kết cục thê thảm.

Hầu như không ai thấy Diệp Thúy Như cười.

Thế nhưng lúc nhìn thấy Vương Nhất, cô ta lại nở nụ cười từ tận đáy lòng!

“Cô có thể đại diện cho Diệp Thị, điều đó chứng tỏ sau hội nghị biên giới phía Bäc, cô đã hoàn toàn có được chỗ đứng vững chắc ở Diệp Thị.”

Vương Nhất nhìn cô ta nói.

Diệp Thúy Như gật đầu: ‘Đúng vậy, tôi đã †ạo dựng được chỗ đứng vững chắc cho mình. Bây giờ Diệp Ân Thi không thể làm gì được tôi rồi, chỉ có liên thủ với Diệp Thiên Vũ mới trấn áp được tôi.”

Vương Nhất không lên tiếng, anh bỗng nhớ đến một cái tên.

Sau khi Diệp Thúy Như quay về nhà họ Diệp, Diệp Thị có tổng cộng một rồng hai phượng.

Hai phượng là Diệp Thúy Như và Diệp Ân Thi, còn con rồng kia chính là Diệp Thiên Vũ.

Diệp Thiên Vũ cũng là người luyện võ, võ công rất cao cường, tuyệt đỉnh có một không hai.

Nghe nói ngang tài ngang sức với Tần Vũ.

“Là một đối thủ đáng gờm.”

Vương Nhất nói.

“Nhưng tôi có anh, cho nên căn bản không phải là đối thủ của tôi.”

Diệp Thúy Như cười ngọt ngào.

“Khu khụ!”

Lý Khinh Hồng không nghe nổi nữa, cô ho khan hai tiếng.

Lúc này Diệp Thúy Như mới ngừng nói, quay đầu nhìn về phía Long Trường Thế và Long Thiên Ngộ.

Nụ cười dần vụt tắt.

“Chú Long, chú nghe Thúy Như khuyên một câu nhé, anh ta bảo chú làm thì chú cứ làm theo, nếu không, hậu quả khó mà lường được.”
 
Chương 2162


Chương 2162

Vẻ mặt Vương Nhất rất lạnh nhạt, nếu đã quyết định trọng điểm tương lai sẽ dời về Yên Kinh, vậy sẽ phải sống ở đây rồi.

Vương Nhất không muốn bị những kẻ vô danh tiểu tốt đến gây hấn như lúc còn ở Thiên An hay Giang Thành nữa.

Cho nên vừa đến Yên Kinh, anh liền quyết định ra oai phủ đầu.

Long Trường Thế và Long Thiên Ngộ vẫn chưa nhận thức được điều này.

“Con gái nhà Diệp Thị, cô đang hù tôi sao?”

“Câu này do ông nội cô nói còn nghe được, còn cô không xứng!”

Diệp Thúy Như cũng không nổi giận, nhún vai: “Chú không tin thì thôi.”

Nói xong, dường như cũng không định nhiều chuyện nữa, cô ta đứng sang một bên nhìn.

Diệp Thúy Như cũng đến để hổ trợ anh giống Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền.

Chuyện này nên giải quyết thế nào phụ thuộc vào Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

Long Thiên Ngộ như có điều suy nghĩ, ông †a nhìn Vương Nhất, trầm mặc hồi lâu, mới nói: “Như này đi, chúng ta mỗi người lùi một bước. Chỉ cần cậu không truy cứu chuyện này nữa và chúng tôi cũng không thể quỳ xuống xin lỗi, ngoài ra các điều kiện khác tùy cậu. Long Thiên Ngộ tôi nợ cậu một ân tình cũng được!”

Áp lực quá lớn, Lý Thế Nhân, Lạc Thanh Hiền và Diệp Thúy Như quá khí thế, cho dù họ không làm gì, chỉ đứng đó thôi cũng đủ gây áp lực cho Long Thiên Ngộ.

Suy cho cùng, có trách thì cũng trách mình sinh ra một đứa con trai quá vô dụng, chọn ai không chọn lại chọn khiếm nhã với Lý Khinh Hồng.

Long Thiên Ngộ đã nhượng bộ, nhưng bảo quỳ xuống xin lỗi là chuyện không thế!

Vương Nhất vẫn lãnh đạm như cũ: “Đây là thái độ xin lỗi của nhà Long Thị các người?”

Long Thiên Ngộ nhướng mày: “Vậy cậu muốn thế nào?”

“Đừng nói nhảm, bắt buộc phải quỳ, nếu không Long Thị sẽ không tha cho ông!”

Vương Nhất rất ngang ngược, không chút nhượng bộ.

Sắc mặt Long Thiên Ngộ trở nên cực kỳ khó coi, thân là trụ cột của Long Thị, ông ta chưa từng bị thúc ép như thế bao giờ.

Càng làm cho Long Thiên Ngộ không chịu nổi chính là người thúc ép ông ta lại là một thằng con rể chó cậy thế chủ, cáo mượn oai hùm.

Trong lòng Long Thiên Ngộ bùng lên một cỗ địch ý.

Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền ngạc nhiên nhìn Vương Nhất.

Nếu Vương Nhất muốn lợi dụng thế lực của bọn họ, thế thì tuyệt đối không được, Vương Nhất phải tự mình giải quyết!

Khương Nhã My vốn không lo lắng Vương Nhất có giải quyết được hay không, cô ta buồn chán đứng một bên xem trò hay.

“Cậu dựa vào đâu khiến tôi không thể ở lại Long Thị?”

Ánh mắt Long Thiên Ngộ sắc bén nhìn chăm chăm Vương Nhất, hỏi.

“Ba, ba đừng nói nhảm với anh ta nữa, cứ gọi các chú trong đại viện đến đây. Có đại viện chống lưng, Long Thị chúng ta chưa từng sợ bất luận kẻ nào!”

Long Trường Thế mặt mày dữ tợn nói.

Kể cả Vương Nhất có là chồng của Lý Khinh Hồng đi chăng nữa, anh ta cũng sẽ đấu đến cùng.
 
Chương 2163


Chương 2163

Long Thị không giống các vương tộc khác, bọn họ coi trọng tôn nghiêm hơn cả mạng sống.

Vương Nhất bảo họ quỳ xuống, điều đó còn khó chịu hơn là giết bọn họ!

Đặc biệt là Long Thiên Ngộ, ông ta có chút tiếng tăm ở đại viện, nếu quỳ xuống, chẳng khác nào khuất phục.

Tiên đồ của ông ta cũng coi như hủy.

Cho nên ảnh hưởng rất lớn đối với ông ta.

Long Thiên Ngộ thà làm ngọc vỡ còn hơn để ngói lành!

Ông ta nhìn Vương Nhất, lạnh lùng nói: “Thăng nhóc, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, giải quyết trong âm thầm, đối với tôi và cậu đều tốt!”

Vương Nhất không chút sợ hãi, chỉ thản nhiên nói: “Tôi sẽ không lặp lại lần thứ hai.

Nếu con trai ông đắc tội với tôi thì còn có đường sống sót, nhưng đắc tội với vợ tôi, vậy hết cách rồi, không thể giải quyết trong âm thầm!”

Giờ phút này, Vương Nhất bừng bừng khí thế khiến Long Thiên Ngộ có hơi áp lực.

“Được thôi! Vậy thì đừng trách tôi!”

Long Thiên Ngộ hung hãn nói, sau đó bấm số của đại viện quân khu.

Lại biết được tin tất cả lãnh đạo cấp cao trong đại viện quân khu đã lên đường, chắc cũng sắp đến rồi.

Long Thiên Ngộ thoáng sửng sốt, sao chiến khu biết được tin ông ta gặp chuyện nhỉ?

Không lâu sau, ông ta bỗng cười lớn.

“Thằng nhóc, cậu xong đời rồi! Dám động tới Long Thị tôi, không ai cứu được cậu đâu!”

“Không phải cậu muốn làm ầm ï lên sao?

Vậy thì làm ầm ï lên đi. Đại viện quân khu đã biết chuyện này và đã phái toàn bộ lãnh đạo tới đây rồi, vương tộc cũng không thể bảo vệ được cậu đâu!”

Long Trường Thế cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó cười hả hê nhìn Vương Nhất.

Đây chính là chỗ mạnh của Long Thị, sau lưng Long Thị chính là đất nước!

Nói trắng ra là cho dù tám vương tộc liên thủ tấn công Long Thị thì người cuối cùng bị tiêu diệt cũng là tám vương tộc.

Gia tộc trấn quốc Long Thị sẽ tồn tại mãi mãi!

Lý Khinh Hồng mặt không cảm xúc, nhưng trong lòng lại có chút áp lực.

Giờ coi như lớn chuyện rồi, ngay cả đại viện quân khu cũng nhúng tay vào!

“Vương Nhất, hay là chúng ta bỏ qua đi…

Vương Nhất xua tay: ‘Không thể bỏ qual Bọn họ đều là lũ sâu bọ Long Thị, không xứng nhắc tới Long Thị!”

Âm ầmI Khoảng mười phút sau, toàn bộ sân bay quốc tế Yên Kinh đã bị phong tỏa.

Một chiếc xe cờ đỏ không biển số dừng ngay ngắn trước cổng, hai chữ “cờ đỏ’ như nhuốm máu.

Đây là phương tiện đại diện cho đại viện quân khu, người bình thường không được mua mẫu xe này!

Nếu mua sẽ bị còng tay ngay!

Một vài ông lão uy nghiêm khoảng sáu mươi, bảy mươi tuổi bước xuống xe.

Bọn họ tuổi đã cao nhưng cơ thể rất khỏe mạnh.

Lúc còn trẻ, họ đều ra chiến trường bảo vệ gia đình và đất nước!
 
Chương 2164


Chương 2164

Tất cả mọi người đều bị đuổi ra ngoài, một cõ khí thế vô hình bỗng tăng lên.

‘Là lãnh đạo cấp cao của đại viện quân khu Chiến Vực!”

“Bọn họ đều là học trò của lão Ấn Chủ, phải gọi lão Ẩn Chủ là thầy!”

“Nơi bọn họ ở chính là viện dưỡng lão số 1 nước H đấy!”

“Cái quái gì thế này, sao lại kinh động đến cả bọn họ rồi?”

Mọi người xung quanh hét đến khản cổ.

Giọng nói có chút run rẩy, bởi vì cực kỳ kích động.

Đặc biệt phía sau mỗi ông lão còn có hàng chục binh lính trải qua nhiều lần đánh trận hộ tống và bảo vệ, đông nghìn nghịt, chỉ đứng thôi cũng thấy tràn ngập sát khí.

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế nhìn thấy những ông lão uy nghiêm kia thì hơi sửng sốt, sau đó trở nên hưng phấn.

Bởi vì những ông lão này đều là lãnh đạo ở đại viện, có địa vị rất cao.

Họ đã dạy dõ rất nhiều học trò ưu tú hoạt động trong các lĩnh vực trong tam giới, học trò có ở khắp mọi nơi.

Đừng nói Long Trường Thế, ngay cả Long Thiên Ngộ cũng chưa từng tận mắt gặp bọn!

Thế mà bây giờ lại gặp được nhiều lãnh đạo như vậy, Long Thiên Ngộ cảm thấy rất hưng phấn!

Đồng thời ông ta cũng vừa mừng vừa lo.

Địa vị của ông ta ở Chiến Vực không tính là cao, theo lý mà nói không thể nào mời được những ông lão này.

Chẳng lẽ… mình quan trọng với Chiến Vực đến vậy sao?

Nghĩ đến đây, Long Thiên Ngộ kích động đến đỏ mắt.

Các lãnh đạo cùng nhau xuất hiện ở đây chắc chăn là đến đây vì mình rồi.

Ngày ông ta thăng quan tiến chức không còn xa nữa!

Ông ta chỉ vào những ông lão kia rồi nói với Vương Nhất: “Thấy chưa? Đây đều là lãnh đạo của Chiến Vực, cho dù gia chủ của chín vương tộc gặp họ cũng phải khách khí vài phần, mà bọn họ đều tới đây vì tôi!”

Long Thiên Ngộ đang mường tượng ra tương lai tươi sáng của mình.

Khương Nhã My nén cười, im lặng không nói.

Vương Nhất gật đầu: “Ông nói đúng, họ đúng thật tới đây để giải quyết chuyện của chúng ta.”

Vương Nhất không những không sợ mà còn nhìn Long Thiên Ngộ với ánh mắt thương hại.

Long Thiên Ngộ cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Dù sao theo ông ta thấy, Vương Nhất chết chắc rồi!

Cà rập cà rập!

Những ông lão uy nghiêm đó mặt mày u ám bước vào trong sân bay, ánh mắt như ra đa quét tìm thứ gì đó.

Long Thiên Ngộ hưng phấn dẫn Long Trường Thế tới chỗ bọn họ.

“Xin chào các vị lãnh đạo, tôi là…”

Long Thiên Ngộ đang muốn giới thiệu bản thân, kết quả những ông lão đó không thèm nhìn ông ta lấy một cái đã đi ngang qua.

Họ vấn đang tìm kiếm gì đó, khi nhìn thấy Vương Nhất, hai mắt họ sáng lên.
 
Chương 2165


Chương 2165

Tất cả bọn họ đều bước nhanh đến chỗ Vương Nhất, nắm chặt tay anh, quan tâm nói.

“Chúng tôi đến muộn! Tiểu Vương, cậu không sao chứ?”

Ông lão kia bắt tay với Vương Nhất, tất cả những người đứng sau vừa hào hứng vừa lo lăng cho Vương Nhất.

Còn những người khác đều bị bọn họ coi như không khí.

mủ Bầu không khí trở nên rất yên tĩnh.

Bất luận là Lý Khinh Hồng, Lý Thế Nhân, Lạc Thanh Hiền hay thậm chí là Diệp Thúy Như, đều vô cùng kinh ngạc.

Nhìn đến ngẩn người!

Những ông lão này đều đến từ viện dưỡng lão số một, có địa vị hết sức quan trọng đối với nước H.

Ngay cả các gia chủ các vương tộc cũng phải khách khí với bọn họ.

Không ngờ lại có những cử chỉ thân mật với Vương Nhất!

Hình như bọn họ có quan hệ rất tốt.

Chỉ có Khương Nhã My vẫn tỏ ra bình thường, như thể những ông lão uy nghiêm này bắt tay với Vương Nhất là chuyện đương nhiên.

Vương Nhất lần lượt bắt tay với những ông lão kia, cười nói: “Tôi không sao, phiền các vị trưởng bối đi một chuyến rồi.”

“Đâu có?”

Ông lão uy nghiêm dẫn đầu xua xua tay, ăn nói chính trực.

“Tiểu Vương, cậu đến Yên Kinh cũng chẳng nói cho chúng tôi một tiếng để chúng tôi đi đón cậu!”

“Đúng vậy, chúng tôi đã nghe nói hết rồi, chuyện xảy ra ở sân bay đã làm chấn động toàn bộ đại viện quân khu, mọi người rất lo lắng cho cậu, may là cậu không sao, nếu không chúng tôi sẽ cảm thấy rất áy náy!”

Các ông lão cảm thấy rất áy náy.

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế chết lặng khi thấy tất cả các lãnh đạo trong đại viện quân khu đều lo lắng cho Vương Nhất.

Đặc biệt là Long Trường Thế, hai mắt trợn tròn, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

“Ba, chẳng phải ba mời mấy ông ấy tới sao? Sao bọn họ chẳng thèm nhìn chúng ta lấy một cái đã đi tới chỗ thằng kia rồi?”

“Ba cũng không biết!”

Long Thiên Ngộ cũng ngẩn ra, chuyện này không giống với tưởng tượng của ông tai Chẳng lẽ thằng nhóc này cũng có lai lịch gì đó ở Chiến Vực?

Sao có thể? ‘ Long Thiên Ngộ không tin.

Thăng con rể không được công nhận nhà Lý Thị cũng khá nổi tiếng ở chín vương tộc lớn Yên Kinh. ị Chuyện đứa con gái lớn nhà Lý Thị bị một thăng đàn ông làm nhục dẫn đến mang thai vào năm năm trước ở Thiên An đã huyện náo khắp mọi nơi.

Hầu như tất cả mọi người đều cho rằng thằng đàn ông làm nhục cô con gái lớn nhà Lý Thị sẽ bị Lý Thị đuổi tận giết tuyệt, không ngờ anh không những không chết mà ngược lại còn được vào cửa.

Trong mắt người ngoài, đây là tín hiệu cho thấy Lý Thị muốn xoa dịu mọi chuyện.

Ai sẽ quan tâm đ ến một đứa con rể không được công nhận?
 
Chương 2166


Chương 2166

Không ngờ lại có nhiều lãnh đạo lo lắng cho anh như vậy!

Long Thiên Ngộ càng nghĩ càng thấy kỳ, ông ta cảm thấy thế giới này loạn thật rồi.

“Các vị, các vị à, tôi mới là người của Chiến Vực Yên Kinh, các vị không thèm để ý đến †ôi mà lại quan tâm đ ến thằng rác rưởi này làm gì?”

Long Thiên Ngộ lấy hết dũng khí chất vấn những ông lão uy nghiêm kia.

Chát!

Đáp trả ông ta là một cái tát trời giáng vào mặt.

“Rác rưởi? Tôi thấy cậu mới là tên rác rưởi ấy!”

Ông lão uy nghiêm dẫn đầu mặt đầy phần nộ, tức giận trợn mắt nhìn Long Thiên Ngộ: “Cậu là cấp dưới của ai?”

Long Thiên Ngộ thấp thỏm trả lời: ‘Tôi đến †ừ quân khu thứ nhất.”

“Được rồi, bây giờ không phải nữa rồi, thu dọn hành lý rồi cút đi!”

Ông lão uy nghiêm xua đuổi ông ta như đuổi ruồi. — ˆ Oành…

Long Thiên Ngộ bỗng cảm thấy không ổn, đầu óc trống rỗng.

“Thưa ngài, tại sao chứ? Chẳng phải các ngài đến đây xử lý chuyện của tôi sao?”

Long Thiên Ngộ không cam lòng kêu to.

“Đúng, là giải quyết chuyện của cậu chứ không phải đứng về phía cậu. Dám đắc tội với Tiểu Vương sao, tôi thấy cậu muốn chết rồi!”

Ông lão uy nghiêm lộ ra vẻ hung dữ.

Những người khác cũng lạnh lùng nhìn ông 1a.

Tít tít tít Không lâu sao, điện thoại của Long Thiên Ngộ vang lên, là cấp trên gọi tới.

Bảo ông ngày mai đừng lên chiến khu nưa.

Điện thoại Long Thiên Ngộ rơi xuống đất, Long Trường Thế cũng ngây người.

Long Thiên Ngộ là trụ cột của gia đình bọn họ, nếu bị đuổi ra khỏi chiến khu, địa vị của bọn họ ở Long Thị sẽ tụt dốc không phanh.

“Đợi đã, các vị, tôi và con trai đều là người Long Thị, các ngài biết Long Thị chứ? Ba tôi chính là lão Ẩn ChủI”

Long Thiên Ngộ nói rõ danh tính của mình, định giấy chết.

Ông lão uy nghiêm xách ông ta lên rồi tát ông ta một bạt tai.

“Chúng tôi biết cậu là người Long Thị, chính bởi vì là người Long Thị mới phải đối xử càng nghiêm khắc!”

Sau đó, ông ta chỉ vào Vương Nhất: ‘Các người có biết cậu ấy là ai không?”

“Cậu ấy là khách quý Long Thị mời đến!”

Oành!

Nghe xong, Long Thiên Ngộ cùng Long Trường Thế lập tức đơ ra.

Khách quý của Long Thị?

Sao họ không biết nhỉ?

Hai cha con ở Long Thị địa vị không cao, nên không biết quyết định của lão Ẩn Chủ.

Mọi người liền nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt khác.

Sao có thể như vậy?

Long Thiên Ngộ bồng nhớ ra gì đó, ông ta đột nhiên nhìn về phía Vương Nhất, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
 
Chương 2167


Chương 2167

“Là cậu sao?”

Long Trường Thế cũng nhớ ra rồi.

Lúc nấy Vương Nhất bảo hai cha con nên quỳ xuống, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Kết quả lãnh đạo ở đại viện quân khu xuất hiện!

Vương Nhất cười nói: “Tôi đã khuyên các người, nhưng các người lại không nghe, tôi cũng hết cách!”

Bạch bạch bạch!

Đúng lúc này, bên ngoài sân bay lại truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

Bốn người đàn ông trung niên mặt phúc hậu, mặc vest đi giày da hoảng hốt bước vào.

Lúc mọi người nhìn thấy bọn họ, da đầu Tên muốn nổ tung.

“Đây chẳng phải là bốn người phụ trách bốn nhánh đông tây năm bắc của thương hội Cửu Vương sao? Sao bọn họ lại đi cùng nhau?”

Nhìn thấy bốn người này, Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế suýt ngất xỉu.

Người của thương hội Cửu Vương Yên Kinh cũng tới!

Rốt cuộc thằng nhóc này có lai lịch gì?

Thương hội Cửu Vương là thương hội lớn nhất trong tám thương hội lớn nhất cả nước, có quy mô rất lớn nên phân thành bốn nhánh đông tây nam bắc, mỗi chỉ nhánh đều có người phụ trách.

Người phụ trách đều là những vương tộc ở Yên Đô, rất được kính nể. Bình thường nếu không có việc gì lớn, bốn người này sẽ không tụ họp với nhau.

Hôm nay là ngày gì mà sao nhiều nhân vật tai to mặt lớn cùng xuất hiện thế này.

Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền cũng kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Càng đừng nói đến Lý Khinh Hồng, cô không ngờ Vương Nhất lại gọi cả người của tổng chiến khu Yên Kinh và thương hội Cửu Vương đến.

“Cậu Vương! Chúng tôi đến muộn, cậu không sao chứ?”

Bốn người phụ trách bốn nhánh đông tây nam bắc thấp thỏm đứng trước mặt Vương Nhất, khom người xin lỗi.

“Không sao, chỉ là có vài người có mắt không tròng muốn ngủ với vợ tôi thôi.”

Vương Nhất rít một hơi thuốc lá, tùy tiện nói.

Sắc mặt bốn người phụ trách bốn nhánh đông tây nam bắc đột nhiên tối sầm lại, bọn họ nhìn chòng chọc hai cha con Long Thiên Ngộ.

“Cậu Vương, cậu nói xem cậu muốn xử lí chuyện này thế nào? Nếu cậu muốn cả nhà bọn họ lưu lạc đầu đường xó chợ, tôi sẽ lập tức sai người đi làm ngay.”

Hai cha con Long Trường Thế và Long Thiên Ngộ khiếp sợ, suýt ngất xỉu.

Với thế lực của thương hội Cửu Vương, muốn khiến một vương tộc phá sản phải lưu lạc đầu đường xó chợ thật sự quá dễ dàng.

Vương Nhất cười xua tay: “Không cần nghiêm trọng như vậy, tôi chỉ là muốn hỏi…

“Bây giờ các người chịu quỳ xuống chưa?”

Vương Nhất mỉm cười nhìn hai cha con Long Thiên Ngộ.

“Quỳ, quỳ, quỳ! Bây giờ chúng tôi quỳ liền đây!”

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế hoàn hồn, kích động quỳ xuống đất.

Mọi người rất kinh ngạc.
 
Chương 2168


Chương 2168

Không ngờ Vương Nhất gọi nhiều người tới như vậy chỉ đơn thuân muốn Long Thiên Ngộ và Long Thi Đào quỳ xuống!

Nhưng bọn họ lại không có lấy một câu oán thán.

Họ bằng lòng làm tùy tùng của Vương Nhất.

Bởi vì bọn họ biết thân phận thực sự của Vương Nhất, nên phải tôn thờ anh như tổ tiên của họI Lý Thế Nhân, Lạc Thanh Hiền và Diệp Thúy Như đều trố mắt nhìn nhau.

Bọn họ có một điểm chung.

Chính là đã từng điều tra danh tính của Vương Nhất.

Nhưng chỉ điều tra được một nửa, nửa còn lại không tra được.

Cũng đành chịu thôi, bọn họ không có quyền hạn này. Toàn bộ nước H chỉ có một người có tư cách xem thông tin danh tính của Vương Nhất!

Đến giờ họ vấn chưa thể tiếp nhận được chuyện Vương Nhất lại có thể mời được các nhân vật tai to mặt lớn mánh khóe thấu trời này!

Đặc biệt là Diệp Thúy Như, nghĩ đến việc trước kia từng là kẻ thù của Vương Nhất, cô ta cảm thấy toàn thân ớn lạnh.

Nếu ngay từ đầu Vương Nhất lấy thế lực hùng hậu này ra tay với cô ta thì cô ta có mười cái mạng cũng không đủ sống.

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế quỳ xuống đất, trên mặt lộ ra vẻ kích động.

Lần này bọn họ thật lòng muốn quỳ xuống xin lôi, thậm chí còn dập đầu với Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

“Cậu Vương, cô Lý, là do tôi không dạy dõ được con trail”

“Nó cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, đắc tội cô Lý, thật xin lỗi!”

Bịch bịch!

Nói xong, hai người quỳ rạp xuống trước mặt anh.

Sau khi được chứng kiến lai lịch khủng của Vương Nhất, cuối cùng họ cũng nhận ra mình đã chọc nhầm người, quỳ xuống xin lôi là hình phạt nhẹ nhất rồi.

Nếu không tới cái mạng nhỏ cũng chẳng còn!

Vương Nhất mặc kệ bọn họ, anh nhìn Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My: ‘Đã hết giận chưa?”

Lý Khinh Hồng khẽ gật đầu, Khương Nhã My lạnh lùng đáp: “Tạm được.”

Thật ra Lý Khinh Hồng cũng không giận bao nhiêu, người giận nhiều hơn phải là Khương Nhã My, bởi vì Kim Đức Hữu nhắm trúng cô ta.

Thấy hai cô gái đã nguôi giận, Long Thiên Ngộ và Long Thi Đào mới nhẹ nhõm.

Bây giờ họ không màng đến tiền đồ nữa rồi, điều cần suy tính bây giờ là liệu họ có thể sống sót hay không.

“Cảm ơn cậu Vương, cảm ơn cô Lý!”

“Tôi sẽ mang con trai rời khỏi đây ngay…

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế chuẩn bị rời đi.

Vừa đi được một bước, giọng nói của Vương Nhất lại vang lên sau lưng.

“Tôi đã cho các người đi sao?”
 
Chương 2169


Chương 2169

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế bỗng đơ ra, mặt mày cứng ngắc quay đầu lại.

“Chẳng phải cậu đã tha thứ cho chúng tôi rồi sao? Cậu còn muốn gì nữa đây?”

Long Trường Thế tức giận hỏi.

Vương Nhất cười nói: “Vợ tôi đã tha thứ cho các người, nhưng vẫn còn một chuyện các người vân chưa giải quyết xong đâu?”

Tin tức động trời.

Bỗng khiến tất cả mọi người sững sờ, họ kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Long Trường Thế và Long Thiên Ngộ cũng thừ người ra.

Sau khi định thần lại, Long Thiên Ngộ tát mạnh vào mặt Long Trường Thế: ‘Mày còn gây ra chuyện gì nữa hả?”

Long Trường Thế sắp khóc tới nơi: ‘Không có, con không có mà.”

“Nếu không có thì sao cậu Vương lại không cho chúng ta đi?”

Long Thiên Ngộ giận dữ gầm lên.

Lý Khinh Hồng cũng hoài nghỉ nhìn Vương Nhất: “Còn gì nữa vậy anh?”

Vương Nhất không lên tiếng, chỉ chậm rãi xoay người lại nhìn Kim Đức Hữu đang lén lút nhân lúc hỗn loạn tìm cách trốn thoát.

“Ông muốn đi đâu thế ông chủ Kim?”

Soàn soạt!

Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn vào Kim Đức Hữu.

Những người có mặt ở đây đều là những người quyền cao chức trọng, mang theo khí thế kinh người, ánh mắt vô cùng áp bức.

Khoảnh khắc đó, Kim Đức Hữu có cảm giác vạn tiễn xuyên tim, sống lưng cứng đờ, mồ hôi lạnh đột ngột túa ra.

“Cậu, cậu muốn làm gì?”

Kim Đức Hữu ngã phịch xuống đất, bị nhiều người nhìn chòng chọc như thế khiến ông ta sợ muốn ngất.

“Tôi thấy công ty bảo vệ đa quốc gia của ông không sạch sẽ, định điều tra một phen.”

Vương Nhất nheo mắt đi từng bước về phía ông ta.

Anh vừa thốt ra câu này, sắc mặt Kim Đức Hữu và Long Trường Thế liền thay đổi.

Cuối cùng họ cũng nhớ ra trước đó Vương Nhất có nói về nguồn cung ứng nhân tài cho công ty bảo vệ.

Bề ngoài là lính đánh thuê, nhưng nguồn gốc thực sự lại có liên quan đến Long Trường Thế.

“Dừng, dừng tay!”

Kim Đức Hữu cảm thấy chột dạ, xua tay nói: “Công ty chúng tôi có giấy phép kinh doanh đàng hoàng, nhân viên bảo vệ dưới quyên tôi đều có lai lịch trong sạch, cậu dựa vào đâu điều tra chúng tôi?”

Vương Nhất cười khẩy: “Nếu lai lịch trong sạch, tại sao lại sợ chúng tôi điều tra?”

Lúc này, Khương Nhã My đi tới, liếc xéo vệ sĩ cường tráng phía sau Long Trường Thế.

“Anh nghỉ ngờ bọn họ lén chuyển giao nhân tài ở Chiến Vực sang cho công ty bảo vệ?”

Vương Nhất gật đầu: “Đúng vậy, cô nhìn những vệ sĩ phía sau Long Trường Thế đi, có người nào không phải từ Chiến Vực bước ra?”
 
Chương 2170


Chương 2170

Khương Nhã My cũng lạnh lùng nói: ‘Nếu là như vậy, chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng.”

Bọn họ đều đến từ Chiến Vực, anh không muốn nhìn thấy người của Chiến Vực bị người ta tùy ý sai khiến.

Vương Nhất nhanh chóng nói rõ ý đồ của mình với những ông lão kia. Nghe xong, ánh mắt ông lão bỗng trở nên lạnh lùng, sau đó vung tay lên: “Đi điều tra công ty bảo vệ Thần Long nước H cho tôi!”

“RõI”

Rầm rầm rầm!

Đám đông phía sau lập tức tập hợp lại rồi lái xe về hướng công ty bảo vệ.

“Đợi, đợi đã…”

Kim Đức Hữu hoảng sợ, muốn ngăn những người đó lại.

Nước H có một quy tắc, không thể mang người của Chiến Vực ra ngoài làm vệ sĩ riêng.

Nếu bị bắt sẽ bị xử tội rất nặng.

Nhưng chưa kịp đuổi theo thì bọn họ đã lên xe rời đi.

Kim Đức Hữu mặt đầy kinh ngạc nhìn cảnh này.

“Tiêu rồi, chấm hết rồi…”

Kim Đức Hữu không ngờ chỉ vì nhìn trúng một người phụ nữ trên máy bay lại kéo theo thảm họa diệt vong công ty.

Sắc mặt Long Trường Thế cũng tái nhợt, nếu công ty của Kim Đức Hữu bị điều tra, nhất định sẽ tra ra được anh ta.

“Thăng con trời đánh, rốt cuộc mày đã làm gì, sao mặt mày tái nhợt thế kia?”

Long Thiên Ngộ chú ý tới biểu cảm của Long Trường Thế, kinh ngạc hỏi.

“Ba, ba… ba cứu con đi, bây giờ chỉ có ba mới cứu được con thôi!”

Long Trường Thế run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt nói: “Con lén đưa người của Chiến Vực vào làm vệ sĩ của tập đoàn rồi trục lợi từ đó…”

Vốn tưởng rằng có Long Thị chống lưng thì chuyện này sẽ không bị phát hiện, không ngờ lại có một người khiến cả Yên Kinh phải run sợ.

Thậm chí còn kinh động đến các lãnh đạo trong đại viện quân khu. Nếu muốn điều tra, chắc chắn sẽ tra ra được.

“Cái gì? Sao mày dám làm ra chuyện động trời này hả…”

Nghe Long Trường Thế nói xong, hai mắt Long Thiên Ngộ tối sầm suýt ngất xỉu.

Là người của Chiến Vực, ông ta đương nhiên biết rõ quy tắc của Chiến Vực.

Việc tự ý để người của Chiến Vực trở thành vệ sĩ tư nhân là một điều tối ky!

Trong lúc hai người đang nói chuyện, nhóm người kia đã quay lại nói nhỏ vào tai những ông lão kia.

“Cái gì? Có chuyện như vậy sao?”

Ông ta nối giận đùng đùng, mặt đanh lại.

Ông ta chỉ vào Long Trường Thế và Kim Đức Hữu: “Bắt họ về thẩm vấn cho tôi!”

“RốI”

Kim Đức Hữu lập tức bị bắt.

“Ba, cứu conl”

Long Trường Thế cũng bị bắt lại, anh ta giấy giụa cầu xin Long Thiên Ngộ cứu mình.
 
Chương 2171


Chương 2171

Sắc mặt Long Thiên Ngộ tái nhợt như tờ giấy: “Trường Thế, không phải ba không muốn cứu con, mà là vì tội của con quá nghiêm trọng, cho dù muốn cứu cũng không cứu được!”

Nhìn Long Trường Thế và Kim Đức Hữu bị bắt đi, vẻ mặt Vương Nhất vẫn hờ hững, trong mắt không có một tin chập chờn.

Bảo cha con Long Trường Thế quỳ xuống chỉ vì để Long Trường Thế nới lỏng cảnh giác.

Anh sẽ không tha cho bất cứ ai thèm muốn vợ mình.

Long Trường Thế và Kim Đức Hữu đã bị bắt đi, Long Thiên Ngộ cũng đi theo.

Bởi vì họ nghi ngờ Long Trường Thế là người cung ứng nguồn nhân tài cho công ty bảo vệ Thần Long.

Lý Khinh Hồng đi tới, cười nói với Vương Nhất: ‘Lần này anh lại nổi tiếng ở Yên Kinh rOI.

Mới tới Yên Kinh lại gây chấn động như vậy, hoàn toàn khác với lần trước Vương Nhất đến Yên Kinh.

Lần này Vương Nhất tới Yên Kinh là để lập uy!

Vương Nhất cười nói: “Có lợi hại hơn nữa cũng là chồng em.”

“Đồ tự luyến”

Lý Khinh Hồng cười quyến rũ, ôm chặt lấy Vương Tử Lam.

“Đi thôi.”

Vương Nhất định ra khỏi sân bay. Nhưng vừa quay đầu lại, phát hiện mọi người đều nhìn mình bằng con mắt khác.

Người của thương hội Cửu Vương và Chiến Vực đã rời đi, chỉ còn lại người của Lạc Thị, Lý Thị và Diệp Thị.

Diệp Thúy Như, Lạc Thanh Hiền và Lý Thế Nhân đều nhìn anh với ánh mắt cảnh giác.

“Sao thế?”

Vương Nhất không nhịn được cười.

Diệp Thúy Như thu lại tầm mắt, gương mặt lạnh lùng, cao ngạo đáp: “Không có gì.”

Nói xong, Diệp Thúy Như rời khỏi sân bay.

Trước khi đi, Vương Nhất còn thấy toàn thân cô ta căng thẳng.

Lúc này đây Lạc Thanh Hiền cũng đã hoàn hồn, bà ta mỉm cười, khen ngợi từ tận đáy lòng.

“Khinh Hồng, mắt nhìn của con tốt hơn mẹ nhiều.”

Không ngờ, Lý Khinh Hồng lại gật đầu: “Đúng thế, tốt hơn nhiều.”

Khi Lý Khinh Hồng nói điều này, khóe miệng khẽ cong lên, vẻ mặt rất tự hào.

Mơ hồ có chút khoe khoang.

Vương Nhất cũng bất đắc dĩ, phụ nữ có ưu †ú đến đâu cũng không thể thoát khỏi lòng Hư vinh.

Hư vinhcủa phụ nữ là gì?

Không phải giày cao gót, không phải vẻ đẹp hay vóc dáng.

Mà là đàn ông.

Lạc Thanh Hiền mỉm cười rời khỏi sân bay.

Xét vê mắt nhìn đàn ông, bà †a quả thực không bằng con gái.

Chỉ còn Lý Thế Nhân ở lại.
 
Chương 2172


Chương 2172

Ông ta đứng ở cửa hồi lâu, hút xong một điếu thuốc, sau đó vãy tay với Vương Nhất: “Lại đây.”

“Sao thế?”

Vương Nhất biết ông già vợ có chuyện muốn nói riêng với mình, thế là hai người ra chỗ khác nói chuyện.

Lần cuối cùng hai người gặp nhau là ở hội nghị biên giới phía Bắc, cũng không tính là lâu lắm.

Lúc này, hai người đã bình tĩnh đứng chung một chõ.

Nhưng cả hai đều không nói gì, chỉ im lặng hút thuốc.

“Nói thật tôi rất thích cảnh hai chúng ta có thể bình tĩnh đứng hút thuốc với nhau, thay vì tỏ ra thù địch khi gặp nhau.”

Vương Nhất là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, anh mỉm cười nói.

Lý Thế Nhân nói: “Chỉ cần cậu rời khỏi con gái tôi, tôi sẽ bình tính nói chuyện với cậu.”

Vương Nhất cười: “Tôi không hiểu.”

“Không hiểu cái gì?”

Vương Nhất mỉm cười: “Tôi nhớ lần trước đến Lý Thị, ông đã hỏi tôi dựa vào đâu kết hôn với Khinh Hồng, bây giờ tôi có thể trả lời câu hỏi này.”

“Chỉ băng những thứ này, đã đủ chưa?”

Vương Nhất ngẩng đầu nhìn Lý Thế Nhân.

Với bối cảnh lai lịch này, anh đã hơn hẫn Lý Thế Nhân.

Lý Thế Nhân trâm mặc hồi lâu, thình lình nói: “Cậu là Ẩn Chủ đúng không?”

Cậu là Ẩn chủ đúng không?

Lý Thế Nhân dùng một giọng điệu rất bình thường hỏi câu này.

Giống như đang ở nói chuyện thường ngày.

Nhưng mắt của Vương Nhất lại hơi nheo lại.

Anh cảm nhận được rõ ràng, sau khi nói xong câu này, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên thay đổi.

Gió lạnh tiêu điều, bầu không khí ngưng đọng.

Sau câu nói này, ở đây trở nên cực kỳ yên tính.

Đám người xung quanh tập trung, người qua người lại.

Yên Kinh là một thành phố có nhịp điệu sống rất nhanh, trên cầu vượt, người đi đường vội vàng, biểu cảm trên mặt hoặc lo lắng, còn có người nhìn đồng hồ trên cổ tay.

Không có ai chú ý thấy cuộc nói chuyện của Vương Nhất và Lý Thế Nhân ở bên này.

Thân phận Ẩn chủ chắc là chuyện mọi người đều muốn biết.

Ánh mắt của Lý Thế Nhân cũng giống như radaz, nhạy bén quan sát biểu cảm trên mặt Vương Nhất.

Cố nhìn ra một chút dấu vết.

Tuy nhiên, ông ta căn bản không nhìn ra gì cả.

Vương Nhất giống như một đại dương mông mênh.

“Phải.”

Điều nằm ngoài dự liệu, Vương Nhất lại thừa nhận.

“Quả nhiên là cậu.”

Nụ cười trên mặt Lý Thế Nhân từ từ biến mất, ánh mắt nhìn chằm chăm Vương Nhất.
 
Chương 2173


Chương 2173

“Sao nhìn ra Ẩn chủ là tôi vậy?”

Vương Nhất vẫn giống như trước, trên mặt nở nụ cười ôn hòa.

Nhưng nụ cười đó, độ ấm đang không ngừng rút đi.

“Cảm giác.”

“Cảm giác của kẻ mạnh, thật ra cũng là một loại năng lực.”

Lý Thế Nhân nói.

Ánh nắng chiếu xuống, chiếu lên mặt của anh, trên mặt mạ một lớp ánh vàng.

Vương Nhất mỉm cười: “Thì ra là vậy.”

Vấn đề này dừng ở đây.

Thật ra khi Lý Thế Nhân hỏi câu hỏi cậu là Ẩn chủ nhỉ, phản ứng đầu tiên của Vương Nhất là sửng sốt trong lòng.

Thân phận anh là Ẩn chủ không thể bị lộ.

Ba vợ sao lại biết?

Cũng ngay giây trước, trong lòng anh đã có đáp án.

Ẩn chủ mà ba vợ hỏi, không phải là Ấn chủ kia, mà là tuyển thủ hắc mã tham gia đại hội Bắc Cảnh dùng biệt danh ‘Ẩn chủ’ để tham gia.

Trong tình cảnh luôn không được coi trọng, một đường tiến lên, cuối cùng cùng với Lý Thế Nhân lọt vào chung kết.

Hơn nữa lập ra chiến đấu sinh tử, sống chết do trời an bài.

Nếu không phải bị quan chấp hành của Võng Lượng ‘Tử La Lan’ cắt ngang, hai người nhất định sẽ chiến tới lúc có một bên ngã xuống.

Từ góc độ nào đó, Tử La Lan cũng gián tiếp giúp Vương Nhất một tay, không giết tới cuối cùng với ba vợ.

Bởi vì bất luận là Lý Thế Nhân chết, hay là Vương Nhất chết, đối với Lý Khinh Hồng đều là đả kích sâu sắc.

Giãm lên xác của đối phương để thượng vị, trên tay nhuốm máu của đối phương, gánh tội danh tội phạm giết người, cuối cùng cái có được nhất định là sự xa cách và lạnh nhạt của Lý Khinh Hồng.

“Cậu nói xem, nếu cuộc chiến đó không bị người khác cắt đứt, cuối cùng ai sẽ thắng?”

Ánh mắt Lý Thế Nhân nhìn đi chỗ khác, trầm ổn hỏi.

“Cuối cùng nhất định sẽ là tôi thắng”

Vương Nhất nói.

“Sao cậu biết?”

Lý Thế Nhân kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Vương Nhất châm một điếu thuốc, nói: “Bởi vì ông là một người ba.”

“Là ba, một chuyện cơ bản nhất chính là không thể để con gái đau lòng.”

“Có thể thà tự mình chết, cũng sẽ không tự †ay giết người con gái yêu.”

“Vậy nên, cuộc chiến sinh tử, vốn không có nghĩa lý gì.”

Nói tới cuối, ánh mắt Vương Nhất đã nghiêm nghị hơn nhiều.

Lý Thế Nhân nhìn Vương Nhất vài lần, bỗng mỉm cười: ‘Đây là sự tự tin của cậu sao?”

“Không phải tự tin, là tôi tự nhận thức.”
 
Chương 2174


Chương 2174

Vương Nhất rất nghiêm túc uổn nắn: “Tôi cũng là một người ba: “Lúc đầu ở sơn trang Anh Liệt, ông ép tôi đồng ý tham gia cuộc chiến sinh tử, lúc đó căn bản không muốn giết tôi nhỉ?”

Khựng lại một chút, Vương Nhất nhìn Lý Thế Nhân với ánh mắt đầy sắc lạnh: “Ông hy vọng có người có thể ngăn cản ông, có đúng không?”

Lý Thế Nhân bỗng mất đi hứng thú nói chuyện tiếp.

“Tôi cuối cùng cũng biết tại sao tôi lại ghét cậu rồi, cậu có thể nói chết câu chuyện.”

Lý Thế Nhân mặt mày ủ rũ bỏ lại câu này, sau đó thì xoay người rời đi.

“Ba vợ”

Vương Nhất bồng gọi một tiếng.

Bóng lưng của Lý Thế Nhân hơi khựng lại, cuối cùng không có quay đầu, bước lên chiếc xe thương vị của Lý Thị, từ từ đi xa.

Vương Nhất cũng quay lại bên cạnh Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng tò mò ghé sát lại: ‘Anh và ba em nói gì vậy?”

Vương Nhất mỉm cười: ‘Không có gì, nhưng có một tin tốt, ba em bước đầu công nhận anh rồi.”

Lý Khinh Hồng nghe vậy, trên mặt cũng nở nụ cười bất ngờ: “Thật sao?”

Cản trở lớn nhất của cô và Vương Nhất chính là sự phản đối của Lý Thế Nhân, nếu ba có thể đồng ý ở bên nhau, vậy tiếng phản đối trong nội bộ Lý Thị cũng sẽ ít đi một chút.

Người phản đối do Lý Tinh Sở cầm, sau khi Lý Tỉnh Sở mất tích thì ít đi rất nhiều.

Cộng thêm việc Lạc Thanh Hiền về kinh, địa vị của Lý Khinh Hồng càng thêm vững chắc.

Khương Nhã My đứng ở đăng sau, nhìn dáng vẻ một nhà ba người hạnh phúc của Vương Nhất Lý Khinh Hồng, trên mặt cũng nhiều thêm nụ cười chua xót.

Chúc phúc rồi, hạnh phúc thuộc về cô ta thì sao?

Lại đang ở đâu?

“Tiếp theo cô có dự định gì?”

Vương Nhất quay đầu, nhìn sang Khương Nhã My.

Khương Nhã My trầm ngâm một lát, nói: “Tới Long Thị gặp lão Ẩn chủ, cuối cùng…

tôi định về Khương Thị, thắm mộ ba mẹ Tôi.”

Vương Nhất gật đầu: “Cũng được, đến lúc đó tôi đi cùng cô.”

Khương Nhã My không từ chối, chỉ là ánh mắt dịu đi một chút.

Đường cô ta trở về Khương Thị nhất định Sẽ có rất nhiều cản trở, có Vương Nhất ở đó, cô ta có thể dễ dàng hơn một chút.

“Đi thôi, tới Long Thị.”

Ba người vây một chiếc taxi, đi tới vương tộc Long Thị.

“Cậu bạn, ba người cũng tới tham gia bữa tiệc sinh nhật của tiểu công chúa của Long Thị nhỉ?”

Bác tài của Yên Kinh rất khéo miệng, thấy ba người khí thế bất phàm, không giàu thì quý, cộng thêm chỗ tới lại là nơi như Long Thị thì mỉm cười hỏi.

Đám Vương Nhất, Lý Khinh Hồng lại sững người.

“Tiệc sinh nhật của tiểu công chúa Long Thị?”

“Đúng vậy, các người không biết sao? Lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thị.”

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top