Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Full Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Chương 320: Chương 320


Sau đó nhẹ nhàng xoa lên trán Đường Tuế.

“Hít hà! ”
Có chút kích thích.

Đường Tuế nhắm mắt lại, ngoan ngoãn ngồi không nhúc nhích.

Rốt cuộc cuộc sống thế nào mới làm cho cô ngoan ngoãn như vậy.

Ngẫm lại một lát, đáy mắt Cố Đình Uyên lại lóe sự tàn bạo.

Trước đó anh điều tra nhà họ Đường, biết được người nhà họ Đường đối xử với cô không tốt.

Nghĩ đến đó, Cố Đình Uyên nắm chặt tay Đường Tuế.

“Nếu em đau thì có thể kêu lên, không cần giả vờ không đau.


Ánh mắt Cố Đình Uyên rất nghiêm túc.

“Hả?”
Đường Tuế ngây ra, con ngươi trong veo chợt lóe sáng lên nhìn Cố Đình Uyên.

“Dạ, em biết rồi.


“Cố Đình Uyên, cảm ơn anh.



Đôi mắt Đường Tuế cong lên, hệt như vầng trăng non trên bầu trời, vô cùng ngọt ngào.

“Anh đi làm trước, em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt.


Cố Đình Uyên nói xong thì đứng dậy vội vàng rời đi, lúc đi cũng không dám nhìn Đường Tuế thêm lần nào.

Đường Tuế cười nhìn Cố Đình Uyên đóng cửa lại.

Đường Tuế cầm bát đũa đi rửa sạch sẽ, lại nhìn xung quanh nhà một vòng.

Mảnh vỡ thủy tinh trên mặt đất đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ, rất hiển nhiên, mỗi ngày đều có lao công đến đây quét dọn.

Đường Tuế ngáp một cái, quay về phòng mình, nằm trên giường, nhanh chóng ngủ ngon lành.

Cũng không biết ngủ bao lâu, bỗng nhiên nghe được một cuộc gọi đến.

Đường Tuế vừa nghe máy, tiếng mắng chửi như tát nước lập tức truyền tới.

“Đường Tuế, cô làm việc kiểu gì đấy? Con nuôi đúng là con nuôi, sai cô làm chút chuyện mà cũng không làm được? Hôm nay tôi tham dự tiệc từ thiện tối, lễ phục bảo cô đặt đâu? Còn stylist đã hẹn trước cho tôi đâu?”
“Thứ vô dụng, cô còn có thể làm được chuyện gì chứ?”
Đường Tuế vừa mới tỉnh ngủ, mơ màng nghe điện thoại.

Tiếng mắng chửi lập tức làm cô tỉnh ngủ.

Ha, ra là mẹ Cố.

Lúc này mà bà ta còn gọi điện thoại đến mắng mình.

Quá rõ ràng, mấy người Cố Đình Tước vẫn chưa nói rõ chuyện ly hôn với mẹ Cố.


Cô lập tức cười lạnh, sau đó cúp điện thoại, sẵn tay kéo vào danh sách đen.

Hôm nay mẹ Cố gọi cuộc điện thoại này, là để nhắc nhở Đường Tuế.

Cô cầm điện thoại, kéo tất cả những người làm mình khó chịu vào danh sách đen.

Sau khi làm xong thì tiếp tục ôm chăn ngủ!
Mà bên kia mẹ Cố lại tức giận đến mức sắc mặt biến thành màu gan heo.

Chuyện, chuyện này! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!
Con nhóc Đường Tuế chết tiệt kia, rốt cuộc đang làm gì?
Thế mà dám cúp điện thoại của bà ta!
Mẹ Cố nhanh chóng gọi lại, phát hiện Đường Tuế đã kéo mình vào danh sách đen.

Sắc mặt bà ta lập tức càng khó coi.

Mẹ Cố tức muốn hộc máu, ném điện thoại xuống đất.

“Sao lại thế này?”
Bà ta nhìn Cố Hoàn Ninh bên cạnh, lên tiếng chất vấn.

Cố Hoàn Ninh nghe mẹ Cố hét lên thì sợ tới mức run lên.

“Hả? Sao con biết được.


Cố Hoàn Ninh nói xong, nhanh chóng cầm di động, bắt đầu gọi điện thoại.

“Con nhanh chóng đặt lễ phục dạ hội cho mẹ trước, bảo người ta đưa đến đây.


Bà ta hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, ngồi ở bên kia.

Chờ Cố Hoàn Ninh gọi điện thoại xong trở lại.

Mẹ Cố kiêu căng ngạo mạn, vươn bàn tay trắng ra ngắm nhìn.

“Lát nữa anh trai con sẽ đến tiệc tối sao?”.

 
Chương 321: Chương 321


Cố Hoàn Ninh hơi run rẩy gật đầu.

“Đường Tuế kia sẽ không qua đây chứ?”
Mẹ Cố lại hỏi.

"Sẽ không.

"
Cố Hoàn Ninh lắc đầu.

Hai người bọn họ đã ly hôn rồi, Đường Tuế không có tư cách tham gia loại tiệc tối này.

“Hừ, đi về cẩn thận nói Đình Tước ly hôn đi, rồi cưới con dâu mới cho mẹ.


Cố Hoàn Ninh nghe vậy, sắc mặt nhanh chóng trở nên khó coi.

Ách, nói trúng phóc rồi, hiện tại họ đã ly hôn.

Cô ta há miệng, rất muốn nói ra nhưng nghĩ đến mình đã hứa với Đường Tịch Dao rồi, nên giờ không thể nói ra được.

Vậy là nhất thời Cố Hoàn Ninh chỉ có thể khúm núm ở đây.

Buổi tối, mẹ Cố dẫn theo Cố Hoàn Ninh, hai người đã thay đổi từ trên xuống dưới, đến tham dự tiệc từ thiện tối.

Cố Đình Tước cũng tới nhà họ Đường, nhìn Đường Tịch Dao ăn mặc như đóa hoa lan trong cốc vắng, cả người làm cho người ta lóa mắt.

“Tịch Dao, em thật đẹp.


Bởi vì chuyện của Đường Tuế, Cố Đình Tước còn có chút khó chịu, nhưng bây giờ nhìn thấy Đường Tịch Dao, tất cả những khó chịu đều tan thành mây khói.

Hôm nay tham gia buổi tiệc tối này, anh ta sẽ quang minh chính đại nói cho tất cả mọi người, đây mới là vợ anh ta.


“Có đâu.


Mặt Đường Tịch Dao ửng hồng, thẹn thùng cúi đầu, không dám nhìn Cố Đình Tước.

Cố Đình Tước đi lên trước, cong cánh tay lại.

"Tịch Dao, chúng ta đi thôi.

"
“Dạ.


Đường Tịch Dao xấu hổ đỏ mặt, nhẹ nhàng đặt khuỷu tay mình vào trong khuỷu tay Cố Đình Tước.

Hai người cùng đi ra ngoài, mẹ Đường đứng nhìn ở sau, mặt đầy ý cười.

Rồi cũng túm dạ phục trên người lại, hừ, tiệc từ thiện tối hôm nay, cũng mời nhà họ Đường bọn họ.

Con khốn Đường Tuế kia, rời khỏi nhà bọn họ rồi thì đừng hòng tới.

Huống chi, Tịch Dao với Đình Tước mới là một đôi.

Hai người chỉ đứng đấy thôi cũng đẹp mắt.

Nụ cười trên mặt mẹ Đường làm thế nào cũng không kìm được.

!
Đường Tuế vẫn ngủ ngon lành ở chỗ cũ.

Chẳng qua, cô cảm thấy, luôn có ai đó đang cọ mặt cô.

"Ưm! Phiền quá đi.


"
Cô mở mắt ra, liền nhìn thấy Cố Đình Uyên nằm sấp trước mặt mình.

“Cố Đình Uyên! ”
Đường Tuế ngước đầu, trong mắt lấm tấm ánh sao.

“Anh về rồi hả, em vừa đánh anh, anh có đau không?”
Đường Tuế vừa hỏi vừa vươn tay sờ gò má Cố Đình Uyên.

“Không sao.


Cố Đình Uyên không để ý, trở tay bắt lấy tay Đường Tuế, đưa đến bên môi, hôn một cái.

“Em có đói bụng không?”
Giọng anh có chút trầm thấp lại hết sức êm tai.

“Hơi đói.


Đường Tuế gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng cả lên.

Cánh tay mềm mại vòng lên cổ Cố Đình Uyên.

“Dậy đi, thay quần áo, anh dẫn em ra ngoài ăn.


Cố Đình Uyên đứng dậy, sẵn tiện nhấc Đường Tuế lên.

Cả khuôn mặt đều dán lên cổ anh.

Giọng nói cũng không có chút sức nào.

“Đi ăn hả.


Cố Đình Uyên vừa nói, vừa cứ vậy mà ôm Đường Tuế ra ngoài.

Đường Tuế vốn cho rằng, trong nhà chỉ có nhiều lắm là hai người bọn họ thôi.

Thế nhưng, vừa đi ra ngoài! lại thình lình phát hiện trong phòng khách đầy người.

.

 
Chương 322: Chương 322


Nhóm người này lại đây là để trang điểm cho Đường Tuế, mỗi người đều mang bộ dáng tinh anh, nhưng ánh mắt vừa chạm vào tư thế mập mờ của Đường Tuế và Cố Đình Uyên.

Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ tại chỗ.

Ai cũng không biết làm sao để giữ vững tâm trạng của mình.

Đường Tuế vội vàng trượt xuống khỏi người Cố Đình Uyên, trừng mắt nhìn, sau đó, cả người đều núp sau lưng Cố Đình Uyên.

Cô nhỏ giọng: “Sao tự nhiên có nhiều người vậy? Người ở đâu đến đó?”
Cố Đình Uyên nghe giọng nói bi bô của cô, chỉ cảm thấy Đường Tuế đáng yêu.

Anh không khỏi cười khẽ một tiếng rồi vươn tay xoa đầu Đường Tuế.

“Để họ sửa soạn cho em một chút rồi ta lại ra ngoài.


Nói rồi Cố Đình Uyên lại nắm tay Đường Tuế, để Đường Tuế chọn lễ phục trước.

Đường Tuế tiện tay chọn một bộ dạ phục màu đen cúp ngực, đang định thử đồ thì bị Cố Đình Uyên ngăn lại.

“Màu đen thuần này không hợp với em.


Nói rồi lại lấy bộ dạ phục màu đen trên tay cô đi, sau đó nhét bộ dạ phục màu trắng vào tay cô.

“Vào thay đi.



Đường Tuế đáp một tiếng rồi cầm lấy dạ phục màu trắng, đi theo nhân viên thay đồ.

Cố Đình Uyên cũng lấy laptop ra, ngồi trên sofa xem email.

Rất nhanh, Đường Tuế ra ngoài.

Cố Đình Uyên nghe được một trận hít hơi.

Anh ngước mắt nhìn xem, à, ra là cô gái nhỏ nhà anh.

Dạ phục màu trắng, cắt may đơn giản, lại có thể phô bày dáng người lồi lõm xinh đẹp mê người, yêu kiều thướt tha, làm người ta chú ý của cô.

Ánh mắt Cố Đình Uyên rơi vào trên người Đường Tuế, làm thế nào cũng không dời ra được.

Thậm chí anh còn cảm thấy, những đôi mắt sáng, những người xung quanh, thật là chướng mắt.

Đường Tuế ngồi xuống, chuyên gia trang điểm makeup cho cô, chuyên gia trang điểm vừa chạm vào làn da của Đường Tuế thì bắt đầu kinh ngạc.

Da của Cô Đường tốt quá, mịn màng, trắng như ngọc.

Phấn lót cũng không tốt bằng da cô Đường, huống chi, làn da cô Đường còn ửng hồng tự nhiên.

Lông mi cũng cong dài.

Khuôn mặt này, quả thật là biết phát sáng, không cần phải làm gì cả, thật sự quá hoàn mỹ.

Cuối cùng, chuyên gia trang điểm thực sự không làm gì cả, chỉ giúp Đường Tuế thoa một tầng mật trong suốt, làm đôi môi anh đào nhỏ nhắn càng thêm óng ánh.


Trong lúc chuyên gia trang điểm make up cho Đường Tuế, stylist nhìn tạo hình tổng thể của Đường Tuế, nghĩ xem nên tạo kiểu tóc gì cho Đường Tuế.

Cuối cùng chọn tết tóc, phô bày cái cổ thiên nga mảnh khảnh hoàn mỹ của cô.

Nhưng lại cảm thấy trên lỗ tai đơn điệu quá nên giúp cô đeo thêm hoa tai bằng ngọc trai.

Trên tóc, cũng điểm rải rác thêm mấy hạt trân châu nhỏ.

“Cố tiên sinh, Cố phu nhân đã xong hết rồi.


Thật ra, không cần bọn họ nói, Cố Đình Uyên cũng biết.

Dẫu sao.

Khi Đường Tuế bước từ trong ra, ánh mắt bọn họ, vẫn luôn dừng lại trên người Đường Tuế, đến giờ vẫn chưa dời đi.

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Đường Tuế như thế này, rất đẹp.

Đường Tuế hơi kinh ngạc.

Từ khi hai người ở chung đến giờ, cô chỉ hơi ăn mặc chút thôi vậy mà cũng có thể làm giảm giá trị hắc hóa của Cố Đình Uyên.

"Đi thôi, Cố phu nhân.

"
Cố Đình Uyên đi tới trước mặt Đường Tuế, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.

“Dạ.


Đường Tuế đáp một tiếng, nhìn Cố Đình Uyên cười ngọt ngào.

.

 
Chương 323: Chương 323


Đây là thần tiên quyến lữ à! Đẹp đôi quá đi! Ánh mắt tất cả mọi người đều hiện lên hình ngôi sao, nhìn chằm chằm bóng lưng hai người.

Đường Tuế ngồi trên xe hơi, duỗi tay, nhìn nhẫn kim cương trên ngón áp út.

“Chiếc nhẫn này rất hợp với váy.


Chiếc váy này được làm bằng tơ lụa, có chút lấp lánh.

Nhất là trong quá trình xe chạy, ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu vào càng làm lấp lánh hơn.

Váy càng lấp lánh, nhìn càng thêm đẹp.

“Anh cảm thấy tay em đẹp hơn.


Cố Đình Uyên nói xong thì nắm lấy tay cô, bọc toàn bộ bàn tay cô vào trong tay mình.

Tay Đường Tuế mềm mại không có xương, còn mịn màng, sờ vô cùng thoải mái.

Anh vuốt ve đến không nỡ buông ra.

Đường Tuế:???
“Anh nói bậy.


Đường Tuế khẽ mím môi, hừ, nói bậy nói bạ, tay cô không cùng loại với chiếc nhẫn này, sao có thể so sánh chứ.

Anh chỉ qua loa với cô mà thôi.


Cô lẩm bẩm.

Cố Đình Uyên nhìn ra được Đường Tuế không vui, anh không nhịn được bật cười, nhẹ nhàng niết bàn tay nhỏ mềm như bột nhão của cô.

“Vẫn là tay của em đẹp nhất!”
Nói rồi Cố Đình Uyên còn cầm lấy tay cô lên, nhẹ nhàng đưa đến môi hôn một cái.

Mặt Đường Tuế đỏ ửng lên, mềm mại hừ một tiếng rồi xoay mặt ra ngoài cửa sổ, không nhìn Cố Đình Uyên nữa.

Ánh đèn ngoài cửa sổ lóe sáng đủ bảy màu, di động trên khuôn mặt trắng nõn của Đường Tuế, càng làm cho khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế thêm phần sắc xuân.

Sau khi đến nơi, Cố Đình Uyên vẫn nắm tay Đường Tuế, hai người cùng nhau đi vào.

Cố Đình Uyên là ai, có không ít người chờ anh ở bữa tiệc từ thiện tối hôm nay.

Hơn nữa, trước đó anh được bình chọn là người trẻ tuổi xuất chúng.

Anh vừa mới đến, người của ban tổ chức lập tức đi tới chào đón.

“Ngài Cố, trước đó chúng tôi đã nói qua với anh, muốn mời anh phát biểu khai tiệc.


Cố Đình Uyên ngẫm lại, hình như có chuyện này.

Vậy là anh nhìn Đường Tuế bên cạnh.

Người của ban tổ chức vừa nhìn thấy thì nhanh chóng đẩy một cô gái đi ra.

“Tôi sẽ cho người chăm sóc cho vị tiểu thư này.



Nhìn biểu cảm của này Cố Đình Uyên, chẳng lẽ còn không hiểu sao.

Ai cũng biết Cố Đình Uyên nổi tiếng cuồng công việc, không gần nữ sắc.

Hiện tại lại có người con gái đứng bên cạnh anh.

Chắc chắn là người con gái được anh nâng trong lòng bàn tay như châu như bảo rồi.

Bọn họ phải cẩn thận hầu hạ.

“Anh đi đi!”
Đường Tuế cũng biết Cố Đình Uyên rất bận nên không muốn quấy rầy anh.

Dù sao lát nữa cô đi vào cũng có thể ăn gì đó trước.

Những bữa tiệc như thế này trên cơ bản đều là tiệc tự phục vụ, nhất định sẽ có rất nhiều món ăn ngon.

“Chăm sóc cô ấy cho tốt.


Cố Đình Uyên dặn một câu rồi mới đi theo người của ban tổ chức.

“Tiểu thư, mời đi bên này.


Tiểu Song nhìn kỹ Đường Tuế một cái rồi nhanh chóng dời mắt đi.

Má ơi, cô gái này xinh đẹp quá.

Chính là vẻ đẹp mong manh, nhưng nếu nhìn nhiều hơn một cái thì lại cảm giác có độc.

Cả người Tiểu Song bỗng nhiên cứng đờ.

Hu hu, giọng nói non nớt này dễ nghe quá!
Đúng là một em gái nhỏ mềm mại đáng yêu mà.

Đúng lúc này, trong đầu Tiểu Song nhớ lại hình ảnh Đường Tuế và Cố Đình Uyên cùng nhau đi vào.

.

 
Chương 324: Chương 324


Trời ơi, đây là hình ảnh thần tiên gì thế.

Lại làm cho người ta vô cùng kinh ngạc.

Yêu yêu, cô ấy muốn chèo CP này.

Tiểu Song kiềm chế đôi tay đang run rẩy, giả vờ vô cùng bình tĩnh dẫn đường.

Đường Tuế đi theo cô ấy, nhìn sảnh tiệc, người người mặc đồ sang trọng, ăn uống linh đình, người đẹp đi qua đi lại dưới ánh đèn.

Cô nhìn đến ngây người.

“Tiểu thư, bên này không có người, cô ngồi ở đây đi.


Tiểu Song tìm được một chỗ khá yên tĩnh vắng vẻ, sắp xếp cho Đường Tuế ngồi xuống trước.

Trong mắt của Tiểu Song, Đường Tuế là một búp bê bằng sứ cao cấp.

Lúc nào cũng phải cẩn thận, chạm vào là sẽ hỏng ngay.

“Cũng được! ”
Đường Tuế ngửi một cái, trong không khí, ngoại trừ mùi nước hoa trên người mấy người phụ nữ thì còn có một mùi hương khác… Đó chính là mùi hương của đồ ăn ngon.

Hít hà!
Hiện tại cô sắp đói chết rồi.

Cô thật sự muốn ăn gì đó.

Đường Tuế suy nghĩ, lại liếm môi.

“Tôi có hơi đói.



Khuôn mặt trắng nõn hơi ửng đỏ.

“Tôi muốn đi lấy một chút đồ ăn.


Wow!
Đúng là đáng yêu chết đi được.

Tiểu Song nhìn vẻ mặt của Đường Tuế, chỉ cảm thấy vô cùng đáng yêu.

Cô ấy còn cảm thấy nữ chính trong anime cũng không đáng yêu và linh động như cô gái trước mặt mình.

“Để tôi đi lấy cho cô! Cô cứ ngồi ở đây, chờ tôi đem đồ ăn về.


Tiểu Song vỗ ngực, nhanh chóng quay đầu đi lấy đồ ăn cho Đường Tuế.

Dáng vẻ như tiểu tiên nữ này sao có thể tự lấy đồ ăn được chứ.

Sao có thể đi tới đi lui trong đám đông nhiều người này được.

Không thể! Đường Tuế nhìn Tiểu Song còn chưa chờ mình trả lời đã nhanh chóng vụt đi.

Không cho cô cơ hội trả lời.

Cô chớp mắt.

Chỉ có thể lặng lẽ ngồi chờ.

Đúng lúc này, mẹ Cố đi một vòng, nhìn trúng mấy cô thiên kim tiểu thư.

Xứng đôi với con trai bà ta, đúng là không thể tốt hơn.


Làm gì giống như Đường Tuế, kết hôn hơn nửa năm lại không sinh được một đứa bé nào.

Không có tác dụng gì.

Bạn đang đọc tr????yện tại == trù????tr????y ện﹒????n ==
Hôm nay cô còn dám cúp điện thoại bà ta.

Vừa nhớ lại là lửa giận của bà ta lại bùng lên.

Lát nữa bà ta gặp con trai mình thì phải nói một chút.

Trong vòng mấy ngày nay nhất định phải ly hôn, bà ta nhất định phải tìm một tiểu thư đài cát thuận mắt gả đến nhà mình.

Nghĩ đến đây, tâm trạng bà ta cũng tốt hơn một chút.

Nhưng bà ta đi giày cao gót, đi tới đi lui ít nhiều cũng có chút mệt mỏi.

Cố Hoàn Ninh còn muốn chơi một chút, hôm nay có không ít người tham dự tiệc từ thiện tối, mấy người đàn ông tốt trong đó đều là mục tiêu của cô ta.

Cô ta cũng rất muốn mình gả ra ngoài trong năm nay.

Cố Hoàn Ninh nhìn mẹ mình có vẻ mệt mỏi thì cười nói: “Mẹ, có phải mẹ rất mệt không! Con đỡ mẹ đi qua đó nghỉ ngơi một chút nhé?”
Chờ đến khi mẹ Cố đi qua nghỉ ngơi, cô ta lại bưng đồ ăn đến cho bà ta, xong rồi là cô ta có thể đi thêm mấy vòng.

Tìm kiếm hạnh phúc của mình.

“Được thôi.


Mẹ Cố quả thực có chút choáng váng, nghe Cố Hoàn Ninh nói vậy thì gật đầu đồng ý.

Bà ta đi theo Cố Hoàn Ninh đến một nơi yên tĩnh.

Lúc hai người sắp đến nơi, Cố Hoàn Ninh liếc mắt một cái đã nhìn thấy Đường Tuế ngồi trên sofa cách đó không xa.

Cô ta còn nhìn thêm mấy lần, dường như có chút không thể tin được.

Cô ta không ngờ vậy mà lại là Đường Tuế.

Con khốn thấp kém kia rốt cuộc đã đi đường nào mà lại có thể đến tiệc từ thiện tối này.

.

 
Chương 325: Chương 325


Còn nữa, chiếc váy trên người cô là phiên bản giới hạn trong bộ sưu tập mùa xuân năm tới, không ngờ loại hàng hiệu cao cấp này lại được mặt lên người cô.

Một người bình thường cô ta nhìn sao cũng không thuận mắt.

Lại đột nhiên xuất hiện dưới hình thức xinh đẹp tỏa sáng như thế, trong lòng Cố Hoàn Ninh vô cùng khinh thường.

Nhưng mà!
Cố Hoàn Ninh bỗng nghĩ tới một chuyện, Đường Tịch Dao nói cô ta giữ bí mật, tạm thời không thể cho mẹ biết Đường Tuế và anh cả đã ly hôn.

Cho nên!
Nói thì chậm nhưng diễ ra thì nhanh.

Chân Cố Hoàn Ninh lập tức cứng đờ tại chỗ?
“Hoàn Ninh? Sao vậy??”
Mẹ Cố thấy cô ta bỗng nhiên không đi nữa, lập tức nghi ngờ quay đầu nhìn con gái mình.

Cố Hoàn Ninh cười gượng: “Mẹ, hay là chúng ta ngồi ở bên kia nhé.


Mẹ Cố thấy chỗ này rất tốt mà, Cố Hoàn Ninh bỗng nhiên kéo tay bà ta đi về phía khác.

Hơn nữa, bà ta nhìn biểu cảm của Cố Hoàn Ninh thì cảm thấy không đúng.

Bà ta nhanh chóng quyết định!
Mẹ Cố hất tay Cố Hoàn Ninh ra, tiếp tục đi về phía Đường Tuế.

“Mẹ! ”
Cố Hoàn Ninh kinh ngạc thốt lên.

Mẹ Cố bị viễn thị, cộng thêm ánh đèn trong sảnh tiệc này thật sự quá chói mắt.


Nhưng chỉ đi thêm mấy bước, bà ta đã thấy được hình bóng quen thuộc ngồi trên sofa.

Con khốn này!
Mẹ Cố thấy được Đường Tuế, biểu cảm trên mặt lập tức trở nên vô cùng sắc bén.

Bà ta nghiến răng nghiến lợi.

Rồi lập tức vọt qua, đứng trước mặt Đường Tuế.

“Đúng là mày rồi.


Mẹ Cố nhìn từ trên cao xuống, dùng ánh mắt khinh thường nhìn Đường Tuế.

Trong mắt mang theo vẻ châm chọc cùng cực.

“Ha ha, đã như vậy rồi mà cô còn có thể đến đây, chắc chắn là hưởng ké hào quang nhà họ Cố bọn tao!”
Mẹ Cố khoanh tay trước ngực nói.

Hưởng ké hào quang nhà họ Cố?
Cô đi theo Cố Đình Uyên đến đây, nói như vậy cũng có lý.

Đường Tuế cũng không hé răng, không phủ định, thật sự là như vậy.

Mẹ Cố thấy cô không phản bác, càng thêm chắc chắn suy nghĩ trong lòng.

Bà ta lập tức vênh vang đắc ý ngồi xuống sofa, ánh mắt bén nhọn trừng Đường Tuế một cái.

“Tôi đã đi giày cao gót đứng hơn nửa ngày, cô mau đến đây xoa bóp chân cho tôi đi.



Mẹ Cố nói xong thì duỗi đôi chân dài của mình ra phía trước.

“Các người vẫn chưa nói rõ với bà ta à?”
Trong lời nói còn mang theo vẻ ngạc nhiên.

Rốt cuộc mẹ Cố lấy tư cách gì để nói ra những lời này chứ.

Cố Hoàn Ninh sốt ruột giống như kiến bò trên chảo nóng.

Nhưng hiện tại đã gặp nhau, có muốn tránh cũng không thể tránh được.

Cô ta cũng bất chấp tất cả.

“Vậy thì sao.


Mẹ Cố nhìn hai người nói chuyện, không hiểu motor gì.

Bà ta lập tức xoay mặt nhìn Cố Hoàn Ninh.

“Ninh Ninh, hai người đang nói chuyện gì đấy?”
Cố Hoàn Ninh bị hỏi đến nghẹn lời, trong lòng đang suy nghĩ phải nói thế nào để mẹ Cố không tức giận.

||||| Truyện đề cử: Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên |||||
“Rốt cuộc là chuyện gì?”
Mẹ Cố tức giận mắng một tiếng, bà ta không nỡ mắng con gái mình nên xoay mặt nhìn Đường Tuế.

Bầu không khí nhanh chóng ồn ào lên.

“Đồ gà mái không đẻ được trứng, hôm nay tôi gọi điện thoại cho cô mà cô còn dám cúp máy, cô ăn gan hùm mật gấu à, cô có tin tôi nói con trai tôi ly hôn với cô không.


“Đồ vô dụng không sinh được con, còn dám vô lễ với tôi.


“Mau bóp chân cho tôi.

”.

 
Chương 326: Chương 326


Mẹ Cố nói xong lại duỗi hai chân về phía Đường Tuế.

Đường Tuế nhíu mày, dùng chân đá vào đùi bà ta.

Đồ tú bà già, trước kia chắc chắn đã tra tấn nguyên chủ không ít.

Cái con mẹ hôn này cũng ly rồi.

Bà ta còn dám diễu võ dương oai ở trước mặt cô, đúng là không biết xấu hổ.

Mẹ Cố bị Đường Tuế đá, lập tức ôm hai chân, kêu lớn lên.

“Đường Tuế, mày làm gì vậy?”
Cố Hoàn Ninh thấy cô bắt nạt mẹ mình thì lập tức đi tới, đưa tay muốn tát Đường Tuế một cái.

Nhưng tay cô ta còn chưa chạm vào khuôn mặt của Đường Tuế thì đã bị Đường Tuế nắm lại.

Đường Tuế tùy tiện vặn một cái, cả người Cố Hoàn Ninh lập tức mềm nhũn, sau đó ngã sấp xuống đất.

Cố Hoàn Ninh đau đớn la lên.

Biểu cảm trên mặt khó coi nói không nên lời.

Bọn họ gây ra ầm ĩ không nhỏ, mọi người cũng vây lại đây.

Ai cũng đợi xem trò cười để chế nhạo.

Đường Tuế cũng không để ý, cơ thể mềm mại nhẹ nhàng dựa vào sofa, ánh mắt bình tĩnh nhìn bọn họ.


“Bà nói tôi không thể sinh con á? Đứa con trai bà cưới tôi về là chỉ vì để thủ thân như ngọc cho người ta thôi.

Tôi khinh.


“Hơn nữa, bọn họ không nói cho bà biết sao? Tôi và anh ta đã ly hôn rồi.


Lời này của Đường Tuế, chắc chắn là cú sốc cho mẹ Cố.

“Ly hôn?”
Chuyện này xảy ra từ khi nào.

Ha, cũng khó trách con khốn này cũng dám diễu võ dương oai.

Không đúng! Nếu bọn họ đã ly hôn, vậy rốt cuộc Đường Tuế dùng tên ai để đến đây.

Hơn nữa chiếc váy trên người cô chắc chắn không phải hàng rẻ tiền.

“Tuế Tuế.


Đúng lúc này, một giọng nói dịu dàng bỗng nhiên vang lên.

Đường Tịch Dao thùy mị dịu dàng khoác tay Cố Đình Tước đi tới.

“Sao em lại đối xử với bác gái như thế, không có lễ phép gì cả!”
Đường Tịch Dao buông Cố Đình Tước ra, đi tới trước mặt Đường Tuế.


“Cho dù em và Đình Tước đã ly hôn, nhưng bác gái cũng là bề trên của chúng ta! Em không thể không lễ phép như vậy được.


“Em nghe lời chị, xin lỗi bác gái đi!”
Đường Tịch Dao bất đắc dĩ lắc đầu, đưa tay nắm lấy tay Đường Tuế, muốn cô nói xin lỗi.

Đường Tuế bỗng liếc mắt một cái, không muốn quan tâm đến ả Đường Tịch Dao dối trá này.

Cô lập tức hất tay cô ta ra, lạnh nhạt cười cợt.

“Cô là cái thá gì mà ra lệnh cho tôi.


“Cô có biết lúc trước bà ta đối xử với tôi như thế nào không?”
“Trước kia tôi ở nhà họ Cố còn không bằng người hầu, cô và Cố Đình Tước yêu nhau, cô cảm thấy mình tạm thời không thể sinh con nên không muốn gả cho Cố Đình Tước, vì thế muốn tôi giữ vị trí cho mình, giúp cô chịu lửa giận của mẹ Cố sao? Sau đó, Cố Đình Tước lại vì sự phó thác và dịu dàng cô, thủ thân như ngọc vì cô, cô tính hay phết đấy! Đường Tịch Dao.


Đường Tuế vừa mới nói xong lời này, Đường Tịch Dao sợ ngây người.

Chuyện này là thật, cô ta thật sự nghĩ như thế.

Nhưng vì sao Đường Tuế lại biết những chuyện chôn sâu trong lòng của cô ta chứ.

Đúng là không thể tưởng tượng nổi.

“Cô nói bậy nói bạ!”
Cơ thể Đường Tịch Dao lảo đảo, sắc mặt cũng tái nhợt đi.

“Phải không.


Đường Tuế hờ hững đáp.

Cô đúng là không có bằng chứng gì, nói ra những lời này cũng không hề có căn cứ gì.

Nhưng chỉ cần những người kia có thể nghe hiểu, có thể tin tưởng là được rồi.

.

 
Chương 327: Chương 327


Đường Tuế nghĩ như vậy thì nhìn về phía mẹ Cố đang ngồi bên kia và vẻ mặt của Cố Đình Tước.

“Tịch Dao, đây là thật sao?”
Cố Đình Tước hỏi.

Đường Tịch Dao lắc đầu, nước mắt to bằng hạt đậu chậm rãi chảy xuống.

“Đương nhiên là không phải.


“Anh phải tin em!”
Đường Tịch Dao yếu ớt ngã vào lòng Cố Đình Tước.

Cố Đình Tước ôm cô gái mềm mại trong lòng, nhanh chóng lựa chọn tin Đường Tịch Dao.

Sao anh ta lại không tin người phụ nữ mình yêu được chứ.

Đường Tuế chỉ đang giở trò mà thôi.

Cố Đình Tước cắn răng, nói với nhân viên phục vụ bên cạnh: “Đuổi người này ra ngoài cho tôi, cô ta có tư cách gì đứng ở chỗ này.


Sắc mặt của nhân viên phục vụ cũng có chút khó coi, người có thể vào đây chắc chắn không phú cũng quý.

Sao anh ta có thể đắc tội được, cho nên cũng chần chừ do dự, đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Cố Đình Tước thấy mình ra lệnh mà nhân viên phục vụ này không để trong lòng, trên mặt lập tức nỗi bão.

Anh ta siết tay lại, trầm giọng nói: “Anh tin tôi sẽ khiến cho anh không thể lăn lộn ở đây nữa không?”

Cố Đình Tước vừa nói vậy, nhân viên phục vụ lập tức đứng ngồi không yên.

“Người tôi mang đến, cậu có ý kiến gì sao?”
Cố Đình Uyên thong thả bước tới, theo sau anh là Tiểu Song mặt đầy căm phẫn.

Cố Đình Uyên vừa nói lời này, cộng thêm vẻ mặt đầy che chở của anh.

Xung quanh lập tức xôn xao.

Mọi người nhanh chóng thì thầm bàn tán.

Chà, chuyện này thật sự quá bùng nổ.

Trước đó Đường Tuế còn là vợ của Cố Đình Tước, bây giờ cô và Cố Đình Uyên lại ở bên nhau.

Chuyện này thật sự quá hỗn loạn.

Lúc này sắc mặt Cố Đình Tước càng thêm khó coi.

Lúc trước anh ta bắt gặp hai người bọn họ thì trong lòng đã biết rõ, chỉ không muốn đối mặt mà thôi.

Anh ta không ngờ Cố Đình Uyên vậy mà không biết xấu hổ, công khai mang theo Đường Tuế ra ngoài.

Mẹ Đường và Cố Hoàn Ninh đứng sau lưng Cố Đình Tước, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Cơ thể Đường Tịch Dao run lên một cái, cô ta cúi đầu xuống, trong mắt đầy phong ba.

Sao lại thế này.


Con khốn Đường Tuế này vậy mà lại qua lại với Cố Đình Uyên.

Cô ta miễn cưỡng lắm mới tiếp cận được Cố Đình Tước.

Nhưng không ngờ cô và Cố Đình Uyên lại ở bên nhau!
Cũng không phải cô ta không nghĩ tới chuyện tiếp cận Cố Đình Uyên, nhưng Cố Đình Uyên không có tình người, vốn không cho người ta đến gần.

Con khốn Đường Tuế này, quả nhiên là hồ ly tinh.

Lúc nào cũng muốn quyến rũ người khác.

Không ngờ cô lại quyến rũ được Cố Đình Uyên.

Cô ta không cam lòng.

Đường Tịch Dao suy nghĩ một lát rồi ngẩng đầu lên, hai mắt lộ ra vẻ khéo hiểu lòng người.

Đôi mắt to rưng rưng nước mắt, càng làm cho người ta cảm thấy cô ta yếu ớt không thôi.

“Tuế Tuế, sao em có thể vừa ly hôn với Đình Tước đã cùng! Không lẽ em muốn trả thù sao!”
Nếu lúc trước mọi người chỉ trợn mắt há mồm thì hiện tại cũng chỉ có thể dùng từ kinh dị để hình dung.

Vì lời của Đường Tịch Dao quá có lý.

Quá đúng.

Đúng vậy!
Trước đó Đường Tuế ở bên cạnh Cố Đình Tước không lấy được gì, hiện tại cô đi theo Cố Đình Uyên, có lẽ cũng chỉ để lợi dụng và trả thù mà thôi.

Đường Tịch Dao nói xong, trong lòng cũng có chút đắc ý.

Mọi người cũng bắt đầu nghi ngờ, cô ta cũng không tin.

Loại người như Cố Đình Uyên sẽ không để ý đến Đường Tuế.

Hành vi trèo cao của Đường Tuế sẽ lập tức thất bại.

.

 
Chương 328: Chương 328


“Cô là ai?”
Cố Đình Uyên hờ hững liếc Đường Tịch Dao một cái, đưa tay ôm Đường Tuế vào lòng mình.

“Đây là vợ tôi.


Cố Đình Uyên nói ra lời này, cũng không hề quan tâm mọi người bàn tán.

Anh không coi ai ra gì mà đưa Đường Tuế rời đi.

Bọn họ rời đi, mọi người chỉ trỏ nhìn về phía mấy người Đường Tịch Dao.

“Chậc chậc, Đường Tịch Dao nói dễ nghe thật, cô ta nói Đường Tuế, không phải cô ta cũng xuất hiện cùng Cố Đình Tước sao?”
“Cười chết mất, Đường Tuế và Cố Đình Tước ly hôn, có phải bởi vì cô ta không nhỉ!”
“Vừa rồi cô không nghe thấy sao? Cố Đình Tước thủ thân như ngọc là vì cô ta đó!”
“Tình yêu của bọn họ làm người ta xúc động quá cơ.


“Đúng là thấp hèn!”
Không ít người chỉ trỏ bọn họ.

Tình hình sức khỏe của Đường Tịch Dao vốn không tốt.

Bởi vì cô ta giả vờ quen thói, nên thanh danh của cô ta vẫn luôn rất tốt.


Đây là lần đầu tiên cô ta bị người khác mắng ngay trước mặt.

Thể diện và mặt mũi nhanh chóng không còn gì.

Cô ta lảo đảo, cuối cùng Cố Đình Tước ôm lấy cô ta vào lòng.

“Tịch Dao, em không sao chứ?”
Cố Đình Tước vô cùng đau lòng, nhìn khuôn mặt nhỏ của Đường Tịch Dao trắng bệch đi, nhất thời không biết phải làm như thế nào.

“Không sao, nhưng! Chuyện nhà em hại anh mất mặt, em cũng không ngờ Tuế Tuế sẽ như vậy.

Khụ khụ khụ.


Đường Tịch Dao nói xong, còn không nhịn được ho khan vài tiếng, rưng rưng nước mắt.

Cô ta sẽ không buông Cố Đình Tước ra.

Nếu không có Cố Đình Tước, cô ta cũng không có gì cả.

“Cố Đình Tước, con ra đây với mẹ.


Vốn dĩ gà ta tham dự tiệc từ thiện tối này để khoe khoang sợi dây chuyền kim cương đã đấu giá lần trước, giờ thì hay lắm, bà ta còn chưa khoe xong, đã trở thành trò cười cho người khác.


Mẹ Cố giẫm giày cao gót, bước mạnh đi ra ngoài.

“Tịch Dao, em đi với anh, chuyện của chúng ta không thể trì hoãn nữa.


Cố Đình Tước có thể nhận ra mẹ Cố tức giận, anh ta cũng biết nếu chuyện kết hôn của mình và Tịch Dao chưa xác định, mẹ chắc chắn sẽ nói anh ta cưới người khác.

“Được.


Trong lòng Đường Tịch Dao cũng hiểu rõ, ngoan ngoãn gật đầu, cả người cũng giống như cây tầm gửi, dựa vào người Cố Đình Tước, hai người cùng đi ra ngoài.

Mẹ Đường và cha Đường nhìn thoáng qua bọn họ, cũng lập tức đuổi theo.

Bọn họ chỉ có một đứa con gái cưng, chắc chắn không thể để cô ta chịu tủi thân.

Mẹ Cố đi vào một phòng bao, sắc mặt trầm xuống ngồi trên sofa, Cố Hoàn Ninh cũng không dám hó hé, đứng bên cạnh không nói chuyện.

Cố Đình Tước ôm Đường Tịch Dao đi vào.

Mẹ Cố nhìn Cố Hoàn Ninh, giọng nói lạnh nhạt: “Có phải con đã sớm biết chuyện này đúng không?”
Cố Hoàn Ninh gật đầu: “Mẹ, anh trai và chị Tịch Dao là thật lòng yêu nhau.


“Chắc chắn là Đường Tuế giở trò, cô ta không phải thứ gì tốt, trong bụng đầy mưu mô thủ đoạn.


Mẹ Cố cười mỉa một tiếng, quay đầu nhìn về phía Đường Tịch Dao.

“Nếu hai đứa đã sớm yêu nhau, không muốn rời xa nhau, vì sao lúc trước cô không gả cho Đình Tước, mà phải khóc lóc, quanh co khúc khuỷu gả em gái mình qua đây.

”.

 
Chương 329: Chương 329


Đường Tịch Dao biết rất rõ những lời của Đường Tuế đã trở thành cái gai trong lòng mẹ Cố.

Cô ta chớp mắt, nước mắt lập tức tuôn rơi.

Khóc không thành tiếng.

“Cháu biết hiện tại mình có nói gì, mọi người cũng sẽ không tin cháu.


“Em nói bậy bạ gì đó, em nói gì anh cũng tin em.


Cố Đình Tước nắm lấy tay Đường Tịch Dao, còn đưa đến bên môi hôn một cái.

“Còn nữa, không cho phép em nói những lời này, anh sẽ không vui.


Đường Tịch Dao khẽ gật đầu, mặt cũng đỏ lên.

Vẻ mặt của mẹ Cố lại đầy ghét bỏ, rốt cuộc bà ta đã sinh ra đứa con trai gì thế này.

Nếu hai người kết hôn, còn không phải Đường Tịch Dao sẽ cưỡi lên đầu lên cổ anh ta sao.

Mẹ Cố nghĩ đến chuyện này thì trong lòng có chút không thoải mái.

“Cuối cùng cô có nói hay không?”

Sắc mặt của mẹ Cố hơi mất kiên nhẫn.

Mẹ Đường ngồi bên cạnh nhìn mẹ Cố như vậy, cũng có chút không vui.

Tuy rằng nhà họ Đường của bọn họ không bằng nhà họ Cố, nhưng người đứng đầu nhà họ Cố là Cố Đình Uyên, chứ không phải là Cố Đình Tước.

Mặc dù Cố Đình Tước là người nhà họ Cố, nhưng trong tay cũng không có gì, còn không bằng Tịch Dao của bọn họ.

Nhà bọn họ chỉ có một đứa con gái là Tịch Dao, sau này mọi thứ sẽ thuộc về Tịch Dao.

Là đối tượng để bà ta tra tấn sao?
Bà ta chuẩn bị phản bác lại.

Thì cha Đường ngồi bên cạnh, nắm tay bà ta, nhẹ nhàng vỗ về.

Mẹ Đường nhìn qua, cha Đường lắc đầu.

Mẹ Đường thấy vậy, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

“Mặc dù Tuế Tuế không phải là con gái nhà họ Đường, nhưng từ nhỏ cô ấy đã lớn lên cùng cháu, hơn nữa sức khỏe của cháu vẫn luôn không tốt, Tuế Tuế đã hiến máu cho cháu rất nhiều lần, ở trong mắt cháu, cô ấy rất quan trọng.


“Cháu biết cô ấy thích Đình Tước, còn là yêu sâu đậm, cháu không còn cách nào khác, chỉ có thể đè nén suy nghĩ trong lòng, thành toàn cho bọn họ.


“Mãi cho đến khi bọn họ ly hôn.


Cháu mới biết được cuộc hôn nhân này không nhận được sự chúc phúc, ngược lại còn là gông xiềng trói buộc ba người bọn cháu, cả ba người đều không vui, đều không hạnh phúc.


“Bác gái, cháu biết hiện tại cháu có nói gì bác cũng không muốn nghe, nhưng cháu và Đình Tước thật sự yêu nhau, hy vọng bác đừng… Bài xích cháu.


“Mong bác cho bọn cháu ở bên nhau, được không ạ?”
Đường Tịch Dao nói xong, lại bật khóc như mưa.

Cố Đình Tước đứng cạnh nghe Đường Tịch Dao nói vậy, lại nhìn cơ thể yếu ớt của cô ta khóc đến run rẩy, trong lòng có chút không nỡ.

Anh ta nhanh chóng ôm chặt Đường Tịch Dao vào lòng, rồi giương mắt nhìn mẹ Cố.

“Mẹ, con muốn kết hôn với Tịch Dao, bọn con muốn lập tức ở bên nhau.


Cố Đình Tước cảm thấy mình không thể đợi nữa.

Mẹ Cố thấy Cố Đình Tước giống như kẻ điên.

Nhất thời cũng hết cách.

Tuy rằng bà ta không thích bộ dạng luôn bệnh tật của Đường Tịch Dao.

Một người phụ nữ như vậy thì sao có thể sinh con đàn cháu đống cho nhà họ Cố chứ.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu cưới Đường Tịch Dao về, cũng có nghĩa là tóm được cả nhà họ Đường vào tay.

Hiện tại con trai bà luôn bị Cố Đình Uyên chèn ép khắp nơi.

Có sự hỗ trợ từ bên ngoài, không chừng lại là một chuyện tốt.

.

 
Chương 330: Chương 330


Nghĩ đến đây, vẻ mặt mẹ Cố ít nhiều cũng đẹp hơn một chút.

Hơn nữa, nếu sau này hai người có xảy ra chuyện gì nói không chừng sẽ ly hôn.

Vả lại, cơ thể rách nát này của Đường Tịch Dao, lỡ như sinh con ra lại không sống nổi.

Đến lúc đó, cả nhà họ Đường đều thuộc về con trai bà ta.

Sau đó lại có thể cưới một cô con dâu tốt khác về.

Nghĩ vậy, sắc mặt mẹ Cố nguôi giận đi.

Cố Hoàn Ninh bên cạnh nhìn mặt đoán ý.

Thấy vẻ mặt mẹ Cố tốt hơn một chút, lúc này cô ta mới sáp lại gần.

"Mẹ, mẹ đồng ý đi mà! Chị Tịch Dao không phải loại cứng đầu thô tục như Đường Tuế đâu, chị ấy tốt lắm, con rất thích chị Tịch Dao.

"
"Mẹ.

"
Cố Đình Tước lại không nhịn được gọi.

"Được rồi, mẹ đồng ý.

"
Mẹ Cố xua tay, giả vờ bất đắc dĩ đồng ý.

"Tuyệt quá!"
Anh trai và chị Tịch Dao, hai người bọn họ, người có tình cuối cùng cũng nên duyên vợ chồng.

Đây là một chuyện tốt.


"Tịch Dao, cuối cùng anh cũng có thể cưới em làm vợ.

"
Cố Đình Tước vui mừng hét lên, vươn tay ôm Đường Tịch Dao vào lòng, vui vẻ ra mặt.

"Dạ.

"
Đường Tịch Dao cũng thẹn thùng đỏ mặt, trốn trong lồng ngực Cố Đình Tước.

Mọi người đều vui vẻ.

!
Một bên khác, Đường Tuế bị Cố Đình Uyên kéo ra ngoài.

Đường Tuế ngồi trên xe, hạ cửa sổ xe xuống, nhìn ra ngoài.

Ánh đèn lộng lẫy kiều diễm đổ dồn lên gương mặt cô.

Cô hệt như một tiểu tinh linh rơi vào phàm trần, đẹp không tả nổi.

"Ọc ọc! "
Bỗng nhiên bụng cô réo lên.

"Úi.

"
Gương mặt trắng nõn của Đường Tuế khẽ ửng đỏ, sau đó quay đầu, đôi mắt to sáng rực nhìn chằm chằm Cố Đình Uyên.

Cô mím chặt môi, che bụng mình lại.

"Có phải em đói bụng không, anh nghe thấy bụng em réo lên kìa.


"
Thôi rồi, giấu đầu hở đuôi.

Ánh mắt Cố Đình Uyên nhìn cô mang theo những tia sáng mềm mại.

Tuy bộ dạng lúc này của cô chẳng đâu vào đâu, nhưng trong mắt Cố Đình Uyên, cô vẫn là bạn nhỏ dễ thương.

Cũng đúng thôi, những gì thuộc về cô ấy luôn là vẻ đẹp tuyệt trần trong mắt những người đang yêu.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Cố Đình Uyên -10, tổng còn 40.

Đường Tuế nghe vậy, còn chưa kịp vui vẻ thì lại nghe thấy Cố Đình Uyên nói.

"Ừ, anh hơi đói, chúng ta tìm một nhà hàng gần đây ăn cơm nhé?"
Đương lúc nói chuyện, Cố Đình Uyên duỗi tay ôm chặt Đường Tuế vào lòng.

"Dạ.

"
Đường Tuế gật đầu.

Nhưng mà, vừa mới đồng ý xong, Đường Tuế vô tình nhìn thoáng qua, thấy được phố ẩm thực bên ngoài.

Đôi mắt Đường Tuế bỗng nhiên sáng rực lên.

"Được.

"
Cố Đình Uyên chưa từng đi dạo phố ẩm thực gì đó bao giờ, cũng chưa từng dùng cơm ngoài trời, nhưng vẻ mặt hưng phấn của Đường Tuế lúc này đủ khiến Cố Đình Uyên dừng xe lại, đi nếm thử.

Rốt cuộc là mỹ thực thế nào mới khiến Đường Tuế như vậy.

Tài xế tìm ngã tư, dừng xe lại.

Rồi có hơi đờ đẫn nhìn hai người ăn mặc lễ phục cao cấp, đi vào phố ẩm thực khói lửa mịt mù.

Hả? Chuyện này, chắc không có việc gì đâu nhỉ!
Nhìn bộ dạng bà chủ hưng phấn như vậy, chắc ăn ngon lắm.

Bỗng dưng cậu ta cũng hơi hứng thú.

Cậu ta lấy điện thoại ra, chụp lại con phố kia rồi gửi cho cô gái cậu ta thích.

.

 
Chương 331: Chương 331


"Em có rảnh thì đi ăn phố ẩm thực cùng anh nhé!"
Vốn tưởng rằng sẽ giống trước kia, rất lâu sau mới nhận được phản hồi của đối phương.

Không ngờ lần này tin nhắn đến rất nhanh.

"Được.

"
Tài xế thấy tin nhắn này, lập tức trợn to mắt.

Cô ấy vậy mà lại đồng ý hẹn hò với cậu ta.

Là bà chủ, chắc chắn là bà chủ đã mang may mắn đến cho cậu ta!
Nghĩ vậy, tài xế vui vẻ như hầu tử phản tổ.

Phố ẩm thực bên này đã được quy hoạch.

Mỗi cửa hàng hai bên mặt tiền đều có đặc trưng riêng, ở giữa là con đường lát đá xanh, đi không cảm thấy bị cộm chân, cũng rất rộng rãi, bảy tám người cùng đi vào cũng không thành vấn đề.

"Em muốn ăn mực nướng.

"
Đường Tuế vừa quay đầu liền nhìn thấy món mình thích.

Cô lập tức chạy như bay qua, vẻ mặt hưng phấn, đứng trước cửa hàng.

"Một phần mực nướng, phải có hạt mè rau thơm, cay vừa.

"
Sau khi Đường Tuế gọi món xong, lại nhìn lại bản thân, hôm nay cô mặc dạ phục nên căn bản không mang điện thoại theo.

Chỉ có thể đáng thương quay đầu giương mắt nhìn Cố Đình Uyên.

Cố Đình Uyên nhìn dáng vẻ này của cô, trong lòng rung động.

Dường như có một cảm xúc là lạ nào đó dâng trào.


Anh cười khẽ một tiếng, lấy điện thoại ra trả tiền.

“Cảm ơn.


Đường Tuế mềm mại cười, mềm như mây trên trời.

"Chỉ như vậy?"
Cố Đình Uyên nhìn gương mặt ửng hồng của cô, anh không nhịn được hỏi.

"Hả?"
Đường Tuế dại, cái này, còn có gì nữa hả?
Cô chớp đôi mắt to ngập nước, cười tươi rói hỏi: "Còn sao nữa á?"
Cô có chút không rõ lắm.

"Em gọi anh là gì?"
Cố Đình Uyên đột nhiên tới gần, cả người áp sát Đường Tuế.

"Cố Đình Uyên!"
Đường Tuế cảm thấy câu hỏi này của anh cứ quái quái.

"Không được.

"
Cố Đình Uyên trực tiếp từ chối, còn lắc đầu.

"Anh.

"
Đường Tuế lại gọi nhỏ.

"Chúng ta đã đăng ký kết hôn rồi.

"
Cố Đình Uyên vừa nói chuyện, vừa lấy giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ rực trong túi ra.


Đường Tuế:!
"Em nên gọi anh là gì?"
"Em nói xem gọi là gì đây?"
Cố Đình Uyên lại cẩn thận cất giấy chứng nhận kết hôn vào túi.

"Ông xã.

"
Đường Tuế nhỏ giọng gọi một tiếng.

"! "
Đột nhiên nghe được từ này, vẻ mặt Cố Đình Uyên lập tức trở nên vui sướng.

Nhưng mà anh vẫn giả vờ như không nghe thấy, rồi ghé sát tai vào người Đường Tuế.

"Ông xã!"
Đường Tuế mềm mại nũng nịu gọi một tiếng vào lỗ tai anh.

Cả người Cố Đình Uyên run lên, đầu óc lập tức trống rỗng.

"Ừ.

"
Anh ra vẻ tự nhiên đáp lại, nhưng ngón tay thon dài đặt bên cạnh lại luống cuống lên.

"Sao anh cứ mang giấy chứng nhận kết hôn bên người thế?"
Đường Tuế hỏi nhỏ.

Hành vi này thật sự rất kỳ quái đấy.

"Học theo em đó!"
Cố Đình Uyên nhìn cô, vẻ mặt tự nhiên.

Ừm, nghĩ lại, hình như đúng là cô mang giấy chứng nhận kết hôn đưa cho anh thật.

"Hừ.

"
Cô kiêu ngạo hừ một tiếng, duỗi tay sờ mũi mình.

Trong đầu cô gái làm mực nướng ở đối diện hai người lúc này đầy ắp những tiếng hét chói tai.

Má ơi, đây là cốt truyện phim thần tượng gì thế?
Cách ăn mặc của hai người này vừa nhìn là biết xa xỉ, hơn nữa vẻ ngoài còn đẹp hơn cả người nổi tiếng.

.

 
Chương 332: Chương 332


Chạy đến phố ẩm thực ăn mực, mặc dù tiếng hai người họ nói chuyện rất nhỏ, cô ấy không nghe được.

Nhưng!
Nhưng cô ấy thấy được mấy trái tim nhỏ màu hồng quanh người hai người bọn họ.

Thật sự, thật sự quá ngọt ngào.

"Xin chào, mực nướng xong rồi đây.

"
Cô ấy đưa chiếc hộp nhỏ qua bằng hai tay.

Đường Tuế nhận lấy, híp mắt nói cảm ơn.

Mãi cho đến lúc hai người rời đi, cô gái làm mực mới nhớ ra, cầm điện thoại chụp một bức ảnh.

Vừa vặn chụp được khoảnh khắc Đường Tuế đang vui vẻ ăn mực, Cố Đình Uyên chiều chuộng cầm khăn tay, đứng bên cạnh nhìn.

Cô gái bán mực nướng lập tức đăng bức ảnh này lên weibo.

Còn cẩn thận soạn một đoạn văn.

Chỉ là ăn mực nướng thôi, nhưng cũng có thể cảm nhận được sự ngọt ngào của họ.

Bên dưới còn có định vị.

Ảnh chụp này vừa được đăng lên mạng, đã nhanh chóng gây ra náo động.


"Mặc lễ phục như vậy đến phố ẩm thực ăn, là thiếu gia công chúa nhà ai vậy trời!"
"Lão nô đợi ở đây đã lâu.

"
"Trai xinh gái đẹp, còn đang ăn mực, ai viết văn cho tôi đi, tôi muốn chèo CP.

"
Không cẩn thận, cái này còn lên cả hot search.

ngôn tình hoàn
Đương nhiên, Đường Tuế vẫn ăn uống say không hề biết gì.

Chẳng qua, đây là hot search của người bình thường nên dù có rất nhiều người xem cũng chỉ là xem cho vui.

Vậy nên hot search này rất nhanh đã bị đè xuống.

Đường Tuế được Cố Đình Uyên nắm tay, ăn uống khắp cả khu phố ẩm thực.

Ăn đến mức bụng tròn vo, lúc này hai người mới sánh vai nhau trở về.

Đêm đó, Đường Tịch Dao trằn trọc mãi không ngủ được, đôi mắt cô ta u ám, nhìn chằm chằm ảnh chụp trên điện thoại.

Chính là bức ảnh Đường Tuế được Cố Đình Uyên chăm sóc.

Mặc dù, Cố Đình Tước cũng có thể che chở cho cô ta như thế này
Nhưng! Suy cho cùng thì Cố Đình Tước đâu thể so được với Cố Đình Uyên.


Cô ta thế mà lại thua con khốn Đường Tuế này.

Trước kia cô chỉ là con chó sống lây lất trong nhà họ Đường, nào ngờ bây giờ cô lại ở bên Cố Đình Uyên.

Cô ta dell phục.

Đường Tịch Dao ngẫm nghĩ một lát rồi gửi ảnh chụp cho bên truyền thông cô ta khá quen, còn bỏ tiền ra mua thêm thủy quân.

Bí mật giới hào môn, chắc chắn sẽ được đông đảo người yêu thích.

#Một nữ gả hai nam#
#Bùm! Chuyện bên lề giời hào môn#
Vừa nhìn sơ qua, phần đông đều mắng Đường Tuế không biết xấu hổ.

Đường Tịch Dao lướt một tiếng đồng hồ, xem rất sảng khoái.

Cô ta ném điện thoại đi, nằm trên giường, nhắm hai mắt lại.

Nghĩ vậy, cô ta thoải mái hơn nhiều rồi.

Bị người ta mắng chửi ầm ĩ trên mạng như thế, chắc Cố Đình Uyên sẽ không đến nỗi không cần mặt mũi, đi nhặt giày rách của em trai mình đâu.

Nghĩ đến đó, Đường Tịch Dao nhắm mắt lại, không nhịn được bật ra tiếng cười.

Đúng là sung sướng!
!
Đường Tuế ngủ cùng Cố Đình Uyên, lúc Cố Đình Uyên tỉnh dậy theo đồng hồ sinh học, Đường Tuế vẫn như chú lười dính trên người anh.

Nhìn Đường Tuế như vậy, khóe miệng Cố Đình Uyên hơi cong lên tạo thành nụ cười.

Anh cúi đầu, đặt một nụ hôn lên vầng trán đầy đặn của Đường Tuế.

Rồi cứ lẳng lặng nhìn Đường Tuế như vậy một hồi lâu, sau đó mới cầm lấy điện thoại trên bàn lên.

.

 
Chương 333: Chương 333


Vừa mới mở ra, đã thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ, tất cả đều đến từ trợ lý Giang.

Rất rõ ràng là có việc gấp.

Cố Đình Uyên nhẹ nhàng đặt Đường Tuế đang treo trên người mình qua một bên, cầm điện thoại, rón rén bước ra ngoài.

Vừa mới ra ngoài, điện thoại của trợ lý Giang lại gọi tới.

"Alo.

"
Trợ lý Giang thấy điện thoại kết nối được, cảm động sắp khóc đến nơi.

Bây giờ muốn tìm được ông chủ đúng là càng ngày càng khó.

"Ông chủ, xảy ra chuyện rồi.

"
Lòng trợ lý Giang nóng như lửa đốt, đang định nói.

Thì nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của Cố Đình Uyên.

“Nói ngắn gọn.


Trợ lý Giang dừng một lát rồi lời ít ý nhiều thuật lại tất cả mọi chuyện.

"Ông chủ, chúng tôi đã thức suốt đêm để xử lý khủng hoảng truyền thông, xóa tất cả các bài viết, dù tìm kiếm các từ khóa cũng sẽ không tìm ra anh và bà chủ.

"

Cố Đình Uyên nghe vậy, cau mày.

"Cho người đi điều tra xem rốt cuộc ai đã tiết lộ chuyện này.

"
Ánh mắt Cố Đình Uyên hơi tối lại.

Tiết lộ chuyện này, còn dẫn sự việc phát triển theo hướng không tốt, tất cả đều đổ lên đầu Đường Tuế.

Người này chắc chắn là một nhân vật chủ chốt trong sự việc.

Nghĩ một chút, Cố Đình Uyên ngay lập tức nhắm đến một người.

"Cẩn thận điều tra Đường Tịch Dao.

"
Trợ lý Giang nghe vậy liền vội vàng đáp ứng.

"Còn nữa! để bộ phận quan hệ công chúng phát một thứ, lát nữa tôi gửi cậu.

"
Trợ lý Giang nghe Cố Đình Uyên nói vậy, liên tục gật đầu.

"Vâng, tổng giám đốc.

"
Cố Đình Uyên cúp điện thoại, ngồi xuống sô pha.

Trên mạng đều là tin tức không hay về Đường Tuế.

Anh nhíu màu, hồi lâu cũng không thả lỏng.


Chuyện này, tóm lại, phải có người phải trả giá thật đắt.

Cố Đình Uyên cười lạnh một tiếng, dùng điện thoại soạn một đoạn gửi tới trợ lý Giang.

Trợ lý Giang vừa thấy nó, liền bị sốc.

Xem ra, bà chủ chiếm vị trí rất cao trong lòng ông chủ.

Chưa đầy năm phút.

Lại có một hot search mới.

Bộ phận quan hệ công chúng của bọn họ còn sợ tin này không lên được hot search nên đã đặc biệt tiêu tiền mua vị trí đầu tiên.

Thả ra ảnh giấy chứng nhận kết hôn của Đường Tuế và Cố Đình Uyên, bên trên có hai chữ.

Hợp pháp!
Bộ phận quan hệ công chúng của nhà họ Cố cũng bỏ tiền tìm nhiều người đứng ra viết bài.

Nhất thời, một mảnh xôn xao.

Những tin tức không hay về Đường Tuế phần lớn đều đã bị áp xuống.

"Có phải có người cố ý không đấy, người ta tự do yêu đương, quang minh chính đại, còn hợp pháp kia kìa.

"
"Đúng đấy, còn nói cái gì mà người ta không biết xấu hổ, ghen tị chứ gì.

"
"Mấy người xem nè, có người đăng video, thì ra là bà chị cả nhà họ Đường kia không biết xấu hổ, cơ thể chị ta không tốt, lại muốn giữ vị trí, cho nên cố ý bắt Cố Đình Tước cưới Đường Tuế, lúc đầu Đường Tuế thích Cố Đình Tước nên mới vui vẻ gả qua đó, nào ngờ gả qua rồi mới là ác mộng, bà mẹ chồng với cô em chồng độc địa thay nhau ra trận, Cố Đình Tước lại bỏ mặc cô ấy.

"
"Chết thiệt, tôi cũng vừa xem video kia xong, đúng là ghê tởm từ mẹ đến con, cả nhà đều tởm.

"
"Bà chị Đường Tịch Dao này đúng là không phải con người, lại đối xử với em gái mình như vậy.

".

 
Chương 334: Chương 334


"Sao chỉ mắng phụ nữ thế? Không ai thấy Cố Đình Tước cũng chả phải loại tốt đẹp gì à, không thích người ta thì hoàn toàn có thể không cưới về mà!"
Thì ra tối qua lại có người đăng video Đường Tuế mắng nhà bọn họ lên mạng.

Đường Tuế mắng đến nỗi đám người bọn họ á khẩu không trả lời được.

Cứ nhìn khí thế này là đủ để biết lời Đường Tuế là thật.

"Tôi đứng về phía Đường Tuế, gặp tra nam tiện nữ, nhất định phải xách quần chạy!"
"Đúng đúng đúng, hơn nữa tôi thấy Đường Tuế siêu cấp may mắn luôn, có phải người lương thiện đều sẽ may mắn không nhỉ!"
"Này, tôi phát hiện hot search trước đó là hai người họ cùng đi ăn mực nướng đấy!" Nói xong còn thả hình chụp kia.

"Uầy, đúng là tình yêu thần tiên.

"
"Ánh mắt cưng chiều này, tôi tin tưởng vào tình yêu, ok?"
"Khoan khoan, tôi phải đi mua một phần mực trước đã, ăn cùng đồ cùng cửa hàng với tỷ phú, khoảng cách giữa tôi và tỷ phú đã gần thêm một bước.

"
"Ha ha ha, tôi cũng đi, dù sao cũng có định vị này, còn cách nhà tôi khá gần.

"
"Tôi cảm thấy, đây là thứ tương đồng duy nhất tôi có thể mua được, cười chết.

"
Bỗng nhiên, hướng gió trên weibo đảo ngược.


Tất cả tin tức đều xoay quanh việc đi ăn mực nướng, hâm mộ tình yêu thần tiên.

Chờ đến lúc Đường Tuế tỉnh giấc rời giường đã vào giữa trưa, chuyện này đã hạ màn.

Đường Tuế dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, bước ra khỏi phòng.

Vừa mới ra ngoài liền ngửi thấy mùi khét trong không khí.

Cô hít hít mũi, vẻ mặt vô cùng khó hiểu nhìn Cố Đình Uyên đang xem tài liệu.

"Cố Đình Uyên, anh có ngửi thấy mùi gì là lạ trong nhà không?"
Bàn tay đang nắm tập tài liệu của Cố Đình Uyên hơi khựng lại: "Làm gì có.

"
"Còn nữa.

" Ngay sau đó Cố Đình Uyên lại ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Tuế: "Em gọi anh là gì?"
"Ông xã.

".

Đọc‎ t????u????ện‎ ha????‎ tại‎ [‎ T‎ ????Umt????u????ện.

vn‎ ]
Đường Tuế cười hì hì, cả cơ thể mềm mại rúc vào đầu vai Cố Đình Uyên.

Đường Tuế sờ bụng mình, dùng ánh mắt đáng thương nhìn Cố Đình Uyên.


"Anh bảo Giang Hạo mua đồ ăn tới.

"
Đang nói chuyện thì cửa bị mở ra.

Trợ lý Giang vào nhà, còn chưa ngẩng đầu đã bắt đầu nói chuyện.

"Ông chủ, tôi mua đồ ăn ở Tinh Nhã Hiên, đoàn rằng bà chủ sẽ thích, còn có nồi anh bảo tôi mua tôi cũng mua tới rồi đây, đảm bảo giống nhau như đúc.

"
Vừa dứt lời, trợ lý Giang lập tức đối diện với một ánh mắt sắc bén.

Anh ta lập tức dại ra tại chỗ, ách, hình như anh ta đã nói gì đó không nên nói rồi thì phải.

"Tôi để đồ trên bàn, không có việc gì thì tôi đi trước đây.

"
Trợ lý Giang cười gượng, đặt đồ xuống, ủ rũ rời đi.

Sắc mặt Cố Đình Uyên bình tĩnh nhưng lại không trả lời.

Đường Tuế thấy vẻ mặt này của anh, thật ra đã đoán được.

"Có phải anh muốn nấu ăn cho em! Sau đó làm nó cháy rụi luôn không?"
Đường Tuế hỏi, nụ cười trên mặt không kiềm chế được.

"Xấu xa, rõ ràng đoán được rồi còn cười anh.

"
Cố Đình Uyên ôm cô vào lòng, hôn lên cổ cô một cái.

Đường Tuế bị anh hôn, cảm thấy nhột, nên trốn ra sau.

.

 
Chương 335: Chương 335


“Không cười, không cười.


Đường Tuế liên tục trốn về phía sau, khuôn mặt nhỏ tràn đầy ý cười trong suốt.

Cố Đình Uyên cũng không trêu cô nữa, hôn một cái thật mạnh lên gương mặt nhỏ của cô.

Rồi nắm tay cô bước tới phòng ăn.

"Ăn cơm trước đi!"
Đường Tuế ngồi trên ghế, duỗi tay nhận lấy chén đũa Cố Đình Uyên đưa qua.

"Cửa hàng này cũng được đấy, còn tặng kèm mấy thứ này.

"
Cố Đình Uyên nghe cô nói vậy, cảm thấy cô quá đáng yêu.

Nên nở nụ cười: "Đây không phải tặng kèm, ăn xong phải trả lại, hoặc cũng có thể để cửa hàng đó tới lấy lại.

"
Đường Tuế nghe vậy gật đầu.

“Vậy xem ra cửa hàng này cũng rất tốt đấy chứ, ăn kiểu này sẽ không giống như ăn thức ăn ngoài mà mang lại cho người ta cảm giác gia đình.

"
Cô mỉm cười, cúi đầu, ăn một miếng thịt kho tàu trước.

Chà, cửa hàng này làm đồ ăn Hàng Châu chính thống.

Thịt kho tàu làm khá hoàn mỹ, màu sắc nước sốt bắt mắt, ăn vào miệng liền tan, khá ngon.

"Ngon.

"
Đường Tuế ăn, khen không dứt miệng.


Cơm nước xong xuôi, Đường Tuế che chiếc bụng nhỏ tròn vo của mình lại, ngồi trên sô pha, nhìn Cố Đình Uyên thu dọn chén đĩa rồi cho vào bọc.

"Ông xã.

"
Đường Tuế gọi Cố Đình Uyên một tiếng.

"Ừ.

"
Cố Đình Uyên tỉnh bơ đáp, nhưng trong lòng lại rất vui vẻ.

Anh đi tới trước mặt Đường Tuế, cầm tay cô, bọc lấy nó.

"Thật ra, cháo anh nấu dù nhão đến mấy em cũng sẽ ăn.

"
Cố Đình Uyên: “! ”
Chúng ta có thể đừng bàn chuyện này không.

"Lần sau anh sẽ học cẩn thận rồi nấu cho em ăn.

"
Cố Đình Uyên âm thầm siết chặt tay, thầm nghĩ.

Đường Tuế che miệng cười hì hì.

"Được thôi, em sẽ chờ.

"
Cố Đình Uyên duỗi tay, nhẹ nhàng nhéo má cô.

Thật ra anh đã sớm muốn bóp.

Mặt Đường Tuế rất mềm mại, mũm mĩm.

Đương nhiên, anh chỉ bóp nhẹ nhàng thôi, sợ mình không cẩn thận sẽ véo Đường Tuế đỏ lên.


"Lát nữa anh phải tới công ty.

"
"Dạ!"
Đường Tuế gật đầu, sau đó lại hỏi: "Thế tối nay anh có tăng ca không? Nếu tăng ca, em sẽ mang cơm cho anh.

"
Anh làm việc ở nhà không phải là không thể.

Nhưng trong lòng lại rất thích Đường Tuế đưa cơm cho mình.

Dù đều là đồ ăn Tuế Tuế làm, nhưng đồ ăn Tuế Tuế mang vào văn phòng mới là tốn nhất.

"Có.

"
Cố Đình Uyên hơi cong môi, nở nụ cười nhẹ.

"Được.

"
Đường Tuế gật đầu đồng ý.

Cô thích ăn, vả lại trong đầu có nhiều ý tưởng như cậy, trên thực tế cũng không coi như người rất vô dụng.

Hơn nữa, cô còn muốn làm blogger ẩm thực kia mà.

"Vậy anh đi làm trước nhé.

"
Hận không thể trói người con gái này lại, mang cô cùng ra ngoài.

Mãi làm bạn bên cạnh anh.

Rõ ràng đã là vợ mình, bất cứ lúc nào muốn nhìn là nhìn được.

Nghĩ nghĩ, Cố Đình Uyên lại ôm chặt cơ thể nhỏ nhắn mềm mại của Đường Tuế, hận không thể khảm cô vào cơ thể mình.

"Đi đây.

"
Cố Đình Uyên lại nói một tiếng, đưa tay véo cái mũi nhỏ của Đường Tuế.

Sau đó mới đứng dậy, rời đi.

.

 
Chương 336: Chương 336


Đường Tuế ngồi ở trên sô pha, hai tay vịn thành ghế, đầu ngả lên trên, đôi mắt long lanh đen láy nhìn chằm chằm Cố Đình Uyên.

Ma xui quỷ khiến, Cố Đình Uyên đứng trước cửa trước, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại.

Cái liếc mắt này, trùng hợp nhìn thấy người bạn nhỏ đang trơ mắt nhìn anh.

Cố Đình Uyên: “! ”
Càng không muốn đi nữa.

“Vợ ơi, em cứ nhìn anh như vậy, có lẽ anh sẽ không đi nữa.


Đường Tuế nghe vậy, không nhịn cười được, hai tay bưng kín mặt.

Cố Đình Uyên thay giày, rời đi không ngoảnh đầu lại.

Đường Tuế nhìn đồng hồ trên cổ tay, bây giờ còn sớm.

Hôm nay cũng tương đối trọn giấc, hoàn toàn không muốn ngủ tiếp nữa.

Khoảng 4h, Đường Tuế mới tắt TV, đứng dậy, đeo tạp dề, đi vào phòng bếp.

Bắt đầu chuẩn bị bữa tối, cô nấu xong xuôi hết rồi đặt từng món lên bàn.

Sau đó mới mở điện thoại ra quay video đồ ăn lại.


Bởi vì làm cơm cho Cố Đình Uyên nên Đường Tuế chỉ làm đơn giản, dựa trên cơ sở vừa đẹp mắt vừa hấp dẫn.

Là cái loại mà khi mở ra sẽ làm người ta vui vẻ cả ngày ấy.

Đường Tuế làm xong thì cũng muốn ăn ngay, nhưng nghĩ đến Cố Đình Uyên làm việc ở công ty cả ngày.

Ngẫm nghĩ một lát, vẫn quyết định đưa thức ăn cho anh trước rồi mình về ăn sau.

Giẫm lên trời chiều, cầm theo túi giữ nhiệt, rất nhanh cô đã đứng dưới lầu công ty.

Giờ này đã tan làm rồi.

Trước quầy không còn ai cả, chỉ có mấy bảo vệ đứng trực.

Một người trong đó dường như được Cố Đình Uyên dặn dò nên khi Đường Tuế vừa đến, anh ta đã ra nghênh tiếp, còn dẫn đường và đích thân mở thang máy cho Đường Tuế.

Được gặp Đường Tuế, anh ta vô cùng kích động.

Bà chủ lại còn đưa cơm cho tổng giám đốc, tình cảm hai người họ thật tốt, có thể làm trong công ty có bầu không khí tốt như vậy, đúng là quá tốt.

Đường Tuế luôn cảm thấy, biểu cảm người bảo vệ vừa rồi mình cô có chút kỳ quái, không ngờ rằng, lên lầu, sắc mặt những thư ký nhìn cô cũng khác trước đây, dường như thân thiện hơn trước một chút.

Nhìn dáng vẻ này, có vẻ là vẫn luôn chờ cô.

“Đói bụng hả?”
Đường Tuế nhìn anh, không nhịn cười được.


“Tạm thôi.


Là nhớ em đó.

Cố Đình Uyên hỗ trợ cô lấy thức ăn trong túi giữ nhiệt rồi mở từng hộp ra, còn chụp lại một tấm đăng lên vòng bạn bè.

Đang định ăn, thì chợt nghĩ đến gì đó: “Em ăn chưa?”
“Vẫn chưa, đợi anh xong rồi, em về ăn sau.

”’
Đường Tuế lắc đầu một cái, còn có, cô thật sự rất thích nhìn Cố Đình Uyên ăn.

“Vậy em ăn chung với anh đi, ăn xong chúng ta cùng nhau trở về.


“Tốt quá, vừa vặn em mới đi ngang qua một quán chè, rất muốn ăn luôn.


Đường Tuế cười khanh khách, gật đầu, ăn qua loa với Cố Đình Uyên.

Ăn xong, Cố Đình Uyên nhấc hộp cơm lên rồi nắm tay Đường Tuế, cùng nhau rời khỏi văn phòng.

Hai người bọn họ vừa mới đi vào trong thang máy.

Nhóm thư ký liền dồn dập nhảy cẫng lên hoan hô.

Khà khà, bà chủ sang đây, ánh mắt tổng giám đốc nhìn người ta cũng không còn giống trước.

Ước gì sau này nếu bà chủ rảnh hãy lên đây ngồi một lát, để cải thiện tâm trạng của tổng giám đốc.

.

 
Chương 337: Chương 337


Thật tốt!
Bọn họ cũng có thể nghỉ làm rồi.

Đường Tuế bị Cố Đình Uyên nắm tay, hai người cùng nhau đi dạo một vòng.

Cố Đình Uyên chưa từng có trải nghiệm như thế này.

Đột nhiên, Đường Tuế chợt nhớ tới, giá trị hắc hóa của Cố Đình Uyên vẫn luôn không thay đổi, rõ ràng anh rất thích cô mà.

Đường Tuế cong tay lên, khẽ móc lấy tay Cố Đình Uyên.

“Chúng ta đi ăn chè đi!”
Cố Đình Uyên đáp lại một tiếng.

Hai người đi vào, Đường Tuế nhìn một chút, vẻ mặt hơi xoắn xuýt.

“Em muốn ăn chè vừng, còn muốn ăn chè trôi nước nữa, nhưng em không thể ăn hai phần một lúc được.


“Vậy chọn hết đi, em ăn còn dư thì anh ăn là được rồi.


Cố Đình Uyên nhìn một vòng, lượng đồ ăn này vẫn thích hợp.

“Vậy chẳng phải anh không thể chọn thứ mình thích ư.


Trong lòng Đường Tuế có chút lay động, nhưng ngẫm lại thì, làm vậy không công bằng với Cố Đình Uyên chút nào.

“Em thích thì anh cũng thích.


Cố Đình Uyên không chút mảy may để ý, chọn xong hai người tìm chỗ ngồi xuống cùng nhau chờ.

Một lát sau, chè vừng và chè trôi nước đã được bưng đến.


Chè vừng được nặn bằng tay, nấu ra rất trơn trượt sền sệt, còn tỏa ra mùi thơm.

Nhìn một chút, suy nghĩ một chút.

Cô lại xin chủ quán một cái chén không, đổ một ít chè vừng vào, rồi đổ thêm ít chè trôi nước vào luôn.

Sau đó, chè vừng chè trôi nước ra đời.

“Em ăn cái này, những cái kia để anh đó.


Nghĩ rồi Đường Tuế vui vẻ bắt đầu ăn.

Nếu không phải nghĩ đến, trong nhà vẫn còn một đống đồ chưa ăn xong, không thể lãng phí thì cô có thể ăn rất nhiều ở đây luôn.

Vừa mới ăn một miếng, Đường Tuế kinh sợ như gặp được thần tiên.

Ùi, vị này ngon quá.

Xem ra lần sau đến đây, cô có thể thử rất nhiều loại.

Cố Đình Uyên cũng ăn, thật ra mấy thứ đồ này với anh mà nói cũng thường thôi.

Những thứ ngon nhất anh nếm qua đều là do Đường Tuế làm.

Ăn cần Đường Tuế ăn ngon, anh thích hết.

“Ngon thật đó.


Lúc đi ra Đường Tuế còn có chút chưa đã thèm.

Thật ra, Cố Đình Uyên cũng hơi buồn bực, trong mắt anh, sức ăn của Đường Tuế không nhỏ như vậy.


“Trở về còn phải ăn tiếp nữa mà!”
Đường Tuế sờ bụng một cái, tiếp tục đi về phía trước.

Cố Đình Uyên nhìn bóng lưng cô, khóe miệng giương lên một nụ cười.

Thật đáng yêu.

Anh đuổi theo, dắt tay Đường Tuế, hai người cùng nhau đi về nhà.

!
Mấy ngày sau, trên mạng bỗng nhiên lại bùng nổ một tin tức lớn.

Cố Đình Tước và Đường Tịch Dao kết hôn, hôn lễ vô cùng hoành tráng.

Còn mời rất nhiều truyền thông đến.

Kết hôn trên một hòn đảo nhỏ.

Đường Tuế lướt mạng thì thấy cảnh này, cô nghiêng đầu nhìn Cố Đình Uyên bên cạnh.

“Bọn họ không mời anh hả?”
Cố Đình Uyên đang xem văn kiện, nghe Đường Tuế hỏi vậy thì nghiêng đầu nhìn sang.

Không để ý lắm.

“Cũng có.


“Nhưng không muốn đi.


Nói xong, Cố Đình Uyên lại tiếp tục cúi đầu xem văn kiện.

“Vậy sao anh không nói với em.


Đường Tuế dựa vào người Cố Đình Uyên, nhỏ giọng hỏi.

“Một đám phiền phức khiến người ta chán ghét thôi, nói cho em làm gì?”
Đường Tuế nghe vậy, mặt mày cong cong.

Cách làm việc của anh vẫn luôn là vậy, cái gì cũng giấu diếm không muốn nói với cô.

Nhưng mà, sao giá trị hắc hóa, vẫn mãi không giảm nhỉ.

.

 
Chương 338: Chương 338


“Cố Đình Uyên, có phải anh có khúc mắc gì không?”
Đường Tuế cảm thấy, bởi vì có khúc mắc nên mới làm cho giá trị hắc hóa của Cố Đình Uyên vẫn luôn không giảm đi.

Nếu giá trị hắc hóa của anh không giảm thì hào quang nam nữ chính trên người Cố Đình Tước và Đường Tịch Dao sẽ còn đó.

Chuyện lần trước rõ ràng có thể làm cho hai người bọn họ mang tiếng xấu.

Nhưng hai người bọn họ vẫn có thể thoát được.

Cho nên cô phải nhanh chóng giải quyết khúc mắc trong lòng Cố Đình Uyên, vậy thì sau này sẽ không còn nhìn thấy Cố Đình Tước và Đường Tịch Dao nữa.

Dường như Cố Đình Uyên không ngờ được Đường Tuế bỗng nhiên hỏi như vậy, bàn tay nắm tập tài liệu hơi siết chặt lại.

Anh quay đầu nhìn Đường Tuế.

“Không có.


Anh nói xong, lại nhanh chóng dời tầm mắt qua chỗ khác.

Đường Tuế lập tức ngồi lên hai chân Cố Đình Uyên, đưa tay nâng mặt anh lên.

Để anh đối mặt với mình.

“Cố Đình Uyên!”
Đường Tuế gọi một tiếng.

Cô cố ý tức giận.

“Quan hệ của chúng ta đã vậy rồi, anh lại còn có chuyện giấu em.



Nhưng Cố Đình Uyên lại nắm lấy hai tay cô, không cho cô động đậy.

“Anh không giấu em chuyện cả.


Cố Đình Uyên có chút lớn tiếng.

“Chắc chắn có, em có thể cảm nhận được anh không vui.


Đường Tuế bĩu môi, duỗi tay chọc vào người Cố Đình Uyên.

“Thật ra, anh vẫn luôn nghi ngờ nguyên nhân cái chết của mẹ anh.


Giọng Cố Đình Uyên có chút trầm thấp, đôi tay thon dài cũng đột nhiên siết chặt lại.

“Hả?”
“Cho nên, anh nghi ngờ mẹ Cố Đình Tước sao?”
Đường Tuế cũng đoán ra được một chút.

“Phải, những năm qua anh vẫn luôn tìm người điều tra chuyện năm đó, nhưng lại không có kết quả gì.


Giữa hai đầu lông mày Cố Đình Uyên thoáng ánh lên sự ngoan tàn.

Đường Tuế nghe xong, mấu chốt của chuyện này nằm trên người mẹ Cố.

Cô không thể dùng pháp thuật của mình với nam nữ chính, nhưng có lẽ vẫn dùng được trên người những nữ phụ này.

“Chồng ơi, ác giả ác báo, chỉ cần bà ta làm chuyện sai trái, cuối cùng cũng sẽ có một ngày lộ ra ngoài thôi.



Nhưng Đường Tuế vừa nói vậy, trong lòng anh cũng thoải mái hơn một chút.

“Ừm.


Cố Đình Uyên gật đầu.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Cố Đình Uyên-10, tổng còn 30.

Đường Tuế nghe xong, khóe môi nở nụ cười.

Đúng lúc này, điện thoại của Cố Đình Uyên vang lên.

Anh cầm lên xem, người gọi tới là mẹ Cố, Cố Đình Uyên nhíu mày theo bản năng, đang định cúp máy.

Nhưng bị Đường Tuế cản lại.

“Anh đừng cúp máy, nếu bà ta đã đưa đến cửa, chúng ta phải xem trong bụng bà ta có ý đồ xấu xa gì.


“Hiện tại toàn bộ tập đoàn đều do anh làm chủ, con của bà ta không có không gian phát triển, người rất dễ chó cùng rứt giậu, nên là bà ta.


Cố Đình Uyên hơi gật đầu, nghe điện thoại.

Ánh mắt nhìn Đường Tuế mang theo sự khen ngợi.

Vốn chỉ cảm thấy cô là một cô gái đáng yêu thôi, hiện tại còn cảm thấy cô rất thông minh nữa.

Sau khi anh nghe máy, bên kia truyền đến giọng nói giả vờ quan tâm của mẹ Cố.

“Đình Uyên, tối nay con đưa Đường Tuế về nhà ăn cơm nhé! Lúc trước Đình Tước kết hôn, con không có thời gian tới, không bằng tối nay về nhà cũ cùng nhau ăn bữa cơm!”
Lúc mẹ Cố nói lời này, trong lòng còn có chút thấp thỏm, suy cho cùng, Cố Đình Uyên chưa bao giờ nể mặt bà ta.

“Được.


Cố Đình Uyên thế mà đồng ý, sau đó cúp máy.

.

 
Chương 339: Chương 339


Mẹ Cố nghe thấy tiếng tút tút trong điện thoại, sắc mặt vô cùng khó coi, ngón tay siết chặt điện thoại, trong ánh mắt lóe lên sự tàn nhẫn.

Đúng là làm cho người ta xem thường.

“Thế nào rồi?”
Đúng lúc này, cha Cố đang đọc báo cũng lên tiếng hỏi một câu.

Mẹ Cố nhanh chóng bật chế độ tươi cười, ánh mắt không thể tin được.

“Thằng bé đã đồng ý rồi, nói buổi tối trở về ăn cơm.


Tay cầm báo của cha Cố hơi khựng lại, dường như không ngờ được chuyện này.

Ông ngẩng đầu nhìn về phía mẹ Cố.

“Thật sao?”
“Thật đó.


Mẹ Cố gật đầu.

Mặc dù cha Cố không nói gì thêm, nhưng mẹ Cố có thể nhìn ra được tâm trạng của ông rất tốt.

Tâm trạng của ông tốt, nhưng bà ta lại không tốt chút nào.

“Tôi đi xuống bếp xem các món ăn tối nay.


Mẹ Cố không muốn tiếp tục ở đây nữa, nói một câu rồi đứng dậy đi ra ngoài.


Mẹ Cố vừa đi ra ngoài thì biểu cảm trên mặt chợt thay đổi.

Ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cánh cửa, khóe miệng nở nụ cười châm chọc.

Hiện tại mọi chuyện đã đến nước này.

Ông còn muốn xoa dịu quan hệ với Cố Đình Uyên, đúng là nằm mơ.

Mẹ Cố cụp mắt xuống, đi xuống lầu.

Cố Hoàn Ninh và Đường Tịch Dao đang ngồi trên sô pha uống trà chiều, trò chuyện vui vẻ.

“Mẹ, sao mẹ lại không vui thế?”
Cô ta nói xong, còn đưa tay kéo cánh tay mẹ Cố.

Mẹ Cố hừ lạnh một tiếng: “Cha con muốn Cố Đình Uyên tối nay về ăn cơm, Cố Đình Uyên lại đồng ý.


Cố Hoàn Ninh cũng giật mình, Cố Đình Uyên chưa bao giờ muốn liên quan đến nhà bọn họ.

Đương nhiên cô ta cũng sợ Cố Đình Uyên.

Ánh mắt của anh nhìn người khác rất đáng sợ.

“Vậy làm sao bây giờ?”
Cố Hoàn Ninh có chút sốt ruột.

“Hừ, còn có thể làm gì chứ? Để nó đến đây chứ sao.


Mẹ Cố lạnh nhạt nói một câu, vừa quay đầu, thấy Đường Tịch Dao còn ngồi ở bên kia, lập tức lạnh lùng quát một tiếng.


“Cô không biết phân biệt tốt xấu à? Còn không mau đến phòng bếp nhìn xem tối nay ăn gì.


“Vâng.


Đường Tịch Dao mặt không đổi sắc, nhoẻn miệng cười đi vào phòng bếp.

Đến buổi tối, mấy người cha mẹ Cố ngồi trên sô pha, chờ Cố Đình Uyên.

Trên bàn cơm trong phòng ăn đã sớm bày đầy món ngon.

Cha Cố không lên tiếng, mọi người cũng không nói gì.

Đường Tịch Dao ngồi bên cạnh Cố Đình Tước, trong lòng có chút lạnh lẽo.

Trước kia cô ta đã biết Cố Đình Tước không có địa vị gì trong nhà, sau khi cô ta gả vào đây, mới thật sự biết không địa vị là có nghĩa gì.

Cô ta hít sâu một hơi.

Cố gắng xoa dịu tâm trạng của mình.

Cố Đình Uyên mới là người có tiếng nói trong nhà này, Đường Tuế gả cho Cố Đình Uyên, thật sự đã đè bẹp cô ta.

Đường Tịch Dao nghĩ đến đây thì trong lòng khó chịu.

Cô ta chờ một lúc lâu thì có chút không kiên nhẫn.

Nhưng đám người bên cạnh ngồi ngay ngắn, cô ta cũng không dám nói gì, vất vả lắm mới đến bảy giờ, nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến.

Cố Đình Uyên nắm tay Đường Tuế đi đến.

Ánh mắt của Đường Tịch Dao lập tức rơi lên người Đường Tuế, làn da trắng nõn, ánh mắt cũng phát sáng.

Trên người mặc đồ đơn giản, nhưng Đường Tịch Dao liếc mắt một cái đã nhận ra đó là phiên bản giới hạn của nhà L.

Đường Tịch Dao có chút ghen tị, cuộc sống của Đường Tuế thật sự cực kỳ tốt.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top