Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Chương 256: C256: Có lời không


Lúc trước Lữ Hoa đã dùng năm viên luyện thể đan!

Bây giờ lại luyện hóa ba viên nữa.

Tổng cộng đã luyện hóa được tám viên luyện thể đạn.

Mà Cửu luyện đoàn thể, đến hậu kỳ viên mãn của tăng thứ hai cũng ngang với hậu kỳ viên mãn của Huyền cấp, tiệm cận Địa cấp.

Nhưng Lữ Hoa đã có gốc rễ của Cổ Võ từ trước.

Còn nếu là người bình thường bắt đầu từ đầu, để đến được giai đoạn này, đúng ra phải dùng chín mười luyện thể đen mới có thể đạt được trình độ ấy.

Giá thành của một viên luyện thể đan là hai ba mươi vạn!

Nói cách khác, muốn bồi dưỡng một người có được sức mạnh ngang với cường giả Huyền cấp hậu kỳ thì cần bỏ ra hơn hai trăm vạn!

Nếu tính thêm cách khoản khác thì hoàn toàn có thể lên tới ba trăm vạn.

Ba trăm vạn, đổi lấy một Cổ Võ Giả chiến lực Huyền cấp hậu kỳ...

Có lời không?


Lời quá ấy chứ.

Nếu công khai kế hoạch này, không biết sẽ có bao nhiêu người tranh cướp giành giật muốn có được cơ hội như vậy.

“Anh tạm dừng đã! Đợi tôi về cho anh thêm một ít luyện thể đan, anh xem có thể tiến bộ thêm chút nào không!" Trương Phàm dặn dò Lữ Hoa.

Bây giờ Lữ Hoa đang làm thực nghiệm, vẫn chưa có hồi kết.

Chỉ là tầng thứ hai của Cửu luyện đoàn thể vẫn chưa thể khiến Trương Phàm hài lòng thật sự.

Hắn muốn nhiều hơn nữa, ví dụ như tới tầng thứ ba của Cửu luyện đoàn thế.

Cũng tức là Cổ Võ đạt Địa cấp.

Nếu luyện thể đan có thể đẩy một người tới mức độ ấy, vậy thì có thể yên tâm về sản nghiệp của ba gia tộc trong tương lai hơn nhiều rồi.

Đừng thấy bây giờ Trương Phàm tiếp xúc với Cổ 'Võ Giả Thiên cấp hoặc thậm chí là Cổ Võ Giả Tông sư.

Nhưng trên thực tế, trong giang hồ, dù là Cổ Võ Giả Huyền cấp cũng đã là cao thủ.

Cổ Võ Giả Địa cấp càng hiếm có!


“Ù, tôi cũng cảm thấy lên cấp quá nhanh, thành ra bây giờ lại khống chế không được ổn lắm!” Lữ Hoa cười nói.

“Anh quá nóng vội! Phải rèn luyện cho tốt, thích ứng từng chút” Trương Phàm dặn dò thêm, thấy Tân Kiến An ra cửa vẫy gọi hẳn vào thì cúp điện thoại với Lữ Hoa.

“Đội trưởng Tần, xin chỉ thị xong rồi à?” Trương Phàm lại bước vào văn phòng của Khổng Vân Huy lăn nữa.

Tần Kiến An cười cười, Khổng Vân Huy nói: "Phía bên tổng cục đã đồng ý!"

Trên mặt Trương Phàm lộ ra một nụ cười, nói: "Thế khi nào chúng ta đi Thanh cảnh?”

“Có thể để ông chủ của hải sản Phúc Nguyên đến Nam Tuyền!” Khổng Vân Huy nói.

“Không cần đâu!” Trương Phàm xua tay, nói: “Vừa hay tôi đang muốn đi xem những cửa hàng hải sản ở mặt tiền này đông khách thế nào!"

Không phải hẳn đang cho Lữ Hoa thu mua hải sản sao? Nếu để ông chủ của hải sản Thanh Cảng có lời giúp đỡ, chẳng phải hiệu suất còn tốt hơn Lữ Hoa sao?

Hắn còn một đan dược luyện thể khác ngoài luyện thể đan. Hắn muốn chứng thực xem liệu có thể lấy được dược liệu căn thiết từ chỗ hải sản này không.

Hết cách rồi, Trái đất không giống giới tu tiên, dù hắn có cách điều chế nhưng vẫn phải căn cứ theo tình hình thực tế mà điều chỉnh, xem hiệu quả cụ thể thế nào đã.

“Vậy được, sáng mai chúng ta sẽ ngồi cao tốc đường sắt tới Thanh cảng!” Khổng Vân Huy nói.

“Cục trưởng Khổng cũng đi ạ?”Trương Phàm tò mò hỏi.

“Ha ha ha, tôi muốn được học hỏi thêm từ cung phụng Trương đấy! Hơn nữa, vị trí của Thanh cảng ở Lỗ Châu chúng ta rất trọng yếu, dù sao thì... Họ Trương cũng ở Thanh cảng mà!" Khổng Vân Huy nói đầy ẩn ý.

Trương Phàm điềm nhiên cười nói: "Tôi và nhà họ Trương không có bất cứ quan hệ gì!"
 
Chương 257: C257: Hi vọng có thể có được một kết quả chuẩn xác


“Vậy sáng mai hẹn ở cao tốc đường sắt, tôi đi đón anh!" Khổng Vân Huy cười ha hả, ông không có bất cứ ý kiến gì về quan hệ giữa Trương Phàm và nhà họ Trương hết.

“Được! Không còn việc gì nữa thì tôi về trước đây!” Trương Phàm quay người rời đi, chỉ là trong ánh mắt hiện lên lạnh lẽo.

Thanh cảng ư, trong ký ức của hẳn, có rất nhiều điều liên quan tới Thanh cảng.

Chờ đi, chờ khi đan dược dùng để luyện thể tiếp theo xuất hiện, chờ khi một lượng lớn Đại Bổ Đan được tiêu thụ đủ lớn thì sẽ tiến về di tích trên núi Côn Luân xem, xem rốt cuộc cha mẹ còn sống không.

"Cung phụng Trương, anh tính khi nào đưa luyện thể đan và Cửu luyện đoàn thể lên hệ thống đối của cục?” Trên đường về, Quý Hải Phàm hỏi.

Dù sao Quý Hải Phàm cũng là người do tổng cục phái xuống, góc nhìn của ông khác Khổng Vân Huy và Tần Kiến An rất nhiều.

“Đợi bớt bận đã! Dù sao thí nghiệm bên phía Lữ Hoa vẫn chưa hoàn tất!" Trương Phàm vừa cười vừa nói:


“Chẳng phải ông cũng hi vọng có thể có được một kết quả chuẩn xác sao?"

“Cũng phải!" Quý Hải Phàm rất muốn nói thí nghiệm của Lữ Hoa đạt tới trình độ như bây giờ là đã ổn rồi, nhưng nhìn Trương Phàm nói như vậy, rõ ràng là chưa muốn đưa luyện thế đan và Cứu luyện đoàn thể lên hệ thống đổi điểm, ông cũng không thể thúc ép.

Phía bên tổng cục, không chỉ mình Lương Dũng nhắc đi nhắc lại ông mà các lãnh đạo khác cũng đã dặn dò nhiều lần, nhất định phải chú ý tới cách làm việc khi ở cùng Trương Phàm, tuyệt đối không được khiến Trương Phàm có cảm giác bọn họ đang ép buộc hắn.

Vậy nên trước khi nói chuyện hay làm việc gì, Quý Hải Phàm đều phải cân nhắc trước.

Nếu không phải tò mò về Trương Phàm, Quý Hải Phàm đã xin đổi cho người khác bảo vệ Trương Phàm rồi... Dù sao thì ông cũng thích giao cho ông mục tiêu nhiệm vụ đi trấn áp triệt để chủng loại kia.

“Đúng rồi, tông sư Quý, tôi cần người, khi nào có thể tập hợp?” Trương Phàm hỏi.

“Trong vòng ba ngày!" Quý Hải Phàm nói: "Thủ tục của bọn họ đã được hoàn tất, nhưng dù sao cũng là người ở khắp mọi nơi, thế nên đã cho phép bọn họ về thăm nhà một chuyến, ba ngày sau sẽ tập hợp tại Nam Tuyền!"

“Được!” Trương Phàm gật đầu. Hai mươi binh vương từ các đội lính đặc chủng khác nhau, tố chất cơ thể không bắng Lữ Hoa trước khi sử dụng luyện thể đan là chắc chắn, nhưng vẫn mạnh hơn người bình thường nhiều.

Chắc dùng chín viên luyện thế đan là có thế đạt tới hậu kỳ tầng thứ hai của Cửu luyện đoàn thể.

Hai mươi người cần khoảng sáu mươi triệu phí bồi dưỡng!

Ôi, so với lợi nhuận có thể thu được từ sản nghiệp của ba nhà trong tương lai, những thứ này quá đáng giá.


Đương nhiên, nếu phía bên Lữ Hoa vẫn có thể tiếp tục tiến bộ, chứng tỏ luyện thế đan còn có hiệu quả hơn nữa, và rồi tiền chất lên người bọn họ sẽ gấp biết bao lần.

Chẳng mấy chốc xe đã tới đại viện ở phía Tây.

Nhưng mà điều khiến Trương Phàm bất ngờ là hắn lại thấy Tô Nhược Tuyết đứng trước cửa...

Trương Phàm thoáng ngây ra.

Thật ra mới gặp Tô Nhược Tuyết cách đây không lâu, tính ra là hơn nửa tháng.

Nhưng trong khoảng thời gian đó đã xảy ra quá nhiều chuyện, cho nên cứ giống như đã lâu lắm rồi không nhìn thấy Tô Nhược Tuyết.

Trương Phàm dừng xe, đi thắng tới trước Tô Nhược Tuyết.

Cô ta đã rước rất nhiều mối thù vẽ cho Trương Phàm, nhà họ Trần, Hậu Tục của Thánh Võ tông và cả nhà họ Tẽ... Quả thật đã khiến Trương Phàm gặp chút rắc rối.


Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, khả năng quấy phá của Tô Nhược Tuyết vẫn không ảnh hưởng tới hắn.

“Chúng ta hủy hôn đi, tôi đã viết sẵn giấy rồi! Anh ký tên là được!" Tô Nhược Tuyết lạnh lùng nói.

Cô ta biết Trương Phàm đang chèn ép nhà họ Trần.

Nhưng với mối quan hệ của cô ta, cô ta không biết được Trương Phàm còn chạm trán với Thánh Võ tông, mà lại không chịu thiệt chút nào, càng không biết Trương Phàm đã gia nhập cục võ quản, hơn nữa còn là cung phụng, và càng không biết cục võ quản coi trọng Trương Phàm nhường nào.

Nói trắng ra, dù sao thì Tô Nhược Tuyết cũng không phải là Cổ Võ Giải

Mối quan hệ của Cổ Võ Giả không dính líu tới mối quan hệ của người bình thường, có giao thiệp nhưng cũng thuộc hai phía độc lập.
 
Chương 258: C258: Yêu từ cái nhìn đầu tiên


Mấy ngày nay Tô Nhược Tuyết vô cùng buồn bực.

Lúc trước vòng bạn bè kia, cô ta xác thực đã nhìn thấy được hiệu quả.

Cả giới Nam Tuyền phía trên đều được cô ta điều động.

Chỉ là, sau khi Trần Thiếu Sơn bị Trương Phàm 'trấn áp', những người lúc trước mạnh miệng với cô ta, từng người một đều lùi bước.

Thậm chí, rất nhiều người còn bị trưởng bối trong, nhà cấm túc.

Bởi vì nhà họ Tô ở Nam Tuyền cũng có chút căn cơ quan hệ, nên Tô Nhược Tuyết biết rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra

Nói trắng ra, chính là Trương Phàm ngay cả Trần Thiếu Sơn cũng có thể thu thập. Hơn nữa còn có thể "trấn áp nhà họ Trần, như vậy, những người khác sẽ không có can đảm đi tìm Trương Phàm gây rắc rối


Cho nên, trong lúc đó Tô Nhược Tuyết đột nhiên phát hiện, kế hoạch của cô ta vừa mới bắt đầu thì đã chết non.

Điều này làm cho tâm tình Tô Nhược Tuyết vô cùng vô cùng khó chịu.

Vốn dĩ, Tô Nhược Tuyết có chút do dự, do dự nếu không thì cứ quan hệ tốt đẹp với Trương Phàm, dù sao bây giờ hẳn cũng đã không còn là phế vật. Hắn có thể luyện võ, như vậy, trở về nhà họ Trương hẳn là không thành vấn đề đúng chứ?

Một Trương Phàm được nhà họ Trương chấp nhận và tán thành, vậy cô ta gả đi cũng coi như không tệ.

Bố mẹ cô ta cũng khuyên cô ta như vậy.

Về phần sở thích cá nhân và hạnh phúc sau này, dưới tình huống có sự tồn tại của phần hôn ước này, nói mấy thứ này cũng thật sự quá xa xỉ.

Thế nhưng, ngay tại thời điểm Tô Nhược Tuyết phải gian nan đưa ra lựa chọn thì biến số đã xuất hiện.

Đầu tiên cô ta biết tin Trương Phàm bị nhà họ Trương xóa tên, sau đó lại được gặp được một người.

Tuy rằng cô ta có thể khẳng định, lần đó ngẫu nhiên gặp gỡ tuyệt đối là đổi phương đã tỉ mi sắp xếp trước.

Nhưng cô ta không quan tâm.

Bởi vì người đàn ông kia, bất kế là chiều cao hay bề ngoài, cộng thêm cách ăn nói, học thức, hàm dưỡng, khí chất, sự nghiệp, đều là loại hình lý tưởng nhất của cô ta.

Hơn nữa, người đàn ông kia vô cùng thích cô ta, là dạng yêu từ cái nhìn đầu tiên.


Mấu chốt nhất chính là, đối phương rất có lai lịch, phù hợp với kế hoạch cuối cùng lúc trước của cô ta. Tìm một người đàn ông không sợ nhà họ Trương!

Người đàn ông này rất phù hợp với yêu cầu đó.

Cho nên, Tô Nhược Tuyết không rối rầm nữa, cũng không do dự nữa!

Cô ta đã nhìn thấy cơ hội hoàn toàn thoát khỏi lồng giam vận mệnh của mình.

Cũng không cần vì một phần hôn ước mà dẫn đến cuộc đời của mình khắp nơi đều là u ám.

Chỉ là, trực tiếp muốn tuyên bố huỷ bỏ hôn ước với người đàn ông kia ý nghĩa bất đồng chính là, Tô Nhược Tuyết muốn dễ hợp dễ tan với Trương Phàm.

Cũng không uổng phí tâm tư của mẹ Trương Phàm là bạn thân lúc trước của mẹ cô ta.

Cho nên, cô ta khuyên ngăn người đàn ông kia, nói chuyện với Trương Phàm trước.


Nếu như đàm phán không được...

Vậy làm theo lời người đàn ông kia nói.

Tóm lại một câu nói, bất kể như thế nào, đều nhất định phải huỷ bỏ hôn ước với Trương Phàm, ôm lấy tự do, đi truy cầu hạnh phúc chân chính thuộc về bản thân.

“Đứng đó làm gì, ký tên đi!" Thấy Trương Phàm sửng sốt, Tô Nhược Tuyết nhíu mày nói

Không thể không thừa nhận, Tô Nhược Tuyết đẹp vô cùng toàn diện, cho dù là động tác lạnh lùng nhíu mày như hiện tại, cũng tràn ngập phong tình, có một loại xúc động làm cho người ta nhìn thấy liền nhịn không được muốn che chở.

“Tôi nói rồi, chỉ cần tôi không muốn, hôn ước sẽ không có khả năng hủy bỏ!” Lúc trước Trương Phàm quả thật có chút sững sờ, cái hẳn sững sờ chính là dũng khí của Tô Nhược Tuyết.

Rốt cuộc ai cho cô ta dũng khí, dám chạy đến đây để đòi hắn ký tên trên hiệp nghị huỷ bỏ hôn ước chứ? Hay là nói, Tô Nhược Tuyết rốt cuộc dựa vào cái gì chứ?
 
Chương 259: C259: Cô ta nghĩ gì vậy


“Trương Phàm, tôi biết vì luyện võ khiến cho anh tìm lại được sự tự tin, cảm giác bản thân không phải phế vật, nên lại có thể được rồi! Thế nhưng... Anh phải nhìn rõ ràng hiện thực! Anh đã bị nhà họ Trương khai trừ rồi! Anh bây giờ, có tư cách gì nói không thể với tôi chứ?” Tô Nhược Tuyết vẻ mặt ngạo nghễ.

Cô ta cũng có vốn liếng để ngạo nghễ.

Cho dù không có người đàn ông kia, nhà họ Tô của cô ta cũng có thể nghiền ép Trương Phàm bị nhà họ Trương xoá tên...

Luyện võ?

Nhà họ Tô dùng tiền có thể thuê mười cổ võ giả có thể ngược chết Trương Phàm!

Trương Phàm, hắn căn bản cũng không biết tiền tài rốt cuộc có sức mạnh như thế nào!

Mà nhà họ Tô thì lại không thiếu tiền!

“Ôi chao, biết tôi bị xoá tên rồi à!” Trương Phàm cười nói: “Như vậy, có phải là cô cảm thấy không cần lo lắng nhà họ Trương tức giận nữa đúng không?”

“Không phải sao?" Tô Nhược Tuyết lạnh nhạt nói: “Nếu như không phải thân phận thành viên nhà họ Trương của anh, anh cảm thấy... Tôi sẽ nhẫn nhịn anh. đến lúc này sao?"


“Nếu nói như vậy, cô ăn chắc tôi rồi?" Trương Phàm cười cười.

“Trương Phàm, nếu không muốn làm mình xấu hổ... Anh có thể không ký vào bản hiệp nghị này, nhưng đừng trách tôi không nhắc nhở anh! Buổi tối ngày mai, tôi sẽ mở tiệc chiêu đãi các nhân vật uy tín có mặt toàn Nam Tuyền, sẽ ở ngay giữa bữa tiệc huỷ bỏ hôn ước với anh! Đến lúc đó, anh đừng sợ mất mặt là được rồi!" Tô Nhược Tuyết vẫn lãnh đạm như cũ, giọng nói lạnh như băng.

Cô ta đã cố gắng hết sức cho Trương Phàm cơ hội, nhưng đáng tiếc hắn không nắm bắt được!

Vậy thì đừng trách cô ta.

“Tối mai? Vậy cho tôi địa chỉ thời gian đi, chuyện như vậy, không có tôi đến tham gia thì làm sao được chứ? Tôi rất muốn nhìn xem, cô rốt cuộc tuyên bố huỷ bỏ hôn ước với tôi như thế nào!” Trương Phàm cười rất sáng lạn.

Tô Nhược Tuyết này.

Vẫn là câu nói kia, lúc trước hắn chướng mắt cô ta, thậm chí bây giờ chướng mất cô ta, cũng không có vấn đề gì.

Chuyện nam nữ, không thích chính là không thích, không có cảm giác chính là không có cảm giác, cái này cũng có thể hiểu được!

Trương Phàm thật sự có thể hiểu được.

Thế nhưng, Tô Nhược Tuyết trăm phương ngàn kế muốn huỷ bỏ hôn ước thật sự chỉ đơn giản như thế thôi sao?

Câu trả lời là không.

Nguyên nhân căn bản nhất vẫn là ở chỗ bố mẹ hắn mất, nhà họ Trương không coi trọng hắn, hắn không có bối cảnh nhà họ Trương này.

Nguyên nhân như vậy, Trương Phàm kỳ thật là rất không tiếp thu được.

Đường đường là tu tiên chí tôn, lại bị người khác. nhục nhã như vậy?


Không thể nào!

Cho nên, cho dù không có cảm giác gì với Tô Nhược Tuyết, Trương Phàm cũng muốn trèo lên Tô Nhược Tuyết, hẳn chính là muốn nhìn xem, cô ta rốt cuộc có thể làm ra thủ đoạn gì.

“Anh... Trương Phàm, anh thật sự cố chấp ngu xuẩn! Vậy anh cứ chờ đi, tối mai, tôi xem anh mất mặt xấu hổ như thế nào!" Tô Nhược Tuyết trầm giọng nói.

Nói xong, cũng không quay đầu lại vội vàng rời đi, giống như không muốn tiếp tục nhìn Trương Phàm dù chỉ là một cái liếc mắt.

Trương Phàm nhún vai, gọi Quý Hải Phàm vào viện.

Lúc trước Quý Hải Phàm vẫn luôn ở trên xe...

Chỉ là, dù cho ông không cố ý nghe lén, nhưng cũng nghe rõ lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Cho nên, trong ánh mắt ông nhìn Tô Nhược Tuyết rời đi cực kỳ quái dị.

Trương Phàm, cần nhà họ Trương chống đỡ sao?

Những gì hẳn có được, tiền đồ của hắn, tương lai của hẳn, quả thực không thể tưởng tượng được!

Người đàn ông như vậy, Tô Nhược Tuyết lại muốn. huỷ bỏ hôn ước?


Cô ta nghĩ gì vậy?

Không phải Tô Nhược Tuyết nên trăm phương. ngàn kế muốn bảo vệ tốt hôn ước này, hơn nữa còn tranh thủ sớm kết hôn với Trương Phàm mới đúng sao?

Trên thế giới này, thật đúng là nhiều điều kỳ quái.

Đặc biệt là lúc đi vào viện nhìn thấy Chúc Tinh Tinh đang chờ đợi, loại cảm giác này của Quý Hải Phàm lại càng mãnh liệt hơn.

Nhìn Chúc Tinh Tinh đi, dường như cũng không kém Tô Nhược Tuyết cái gì, nhưng nhìn thái độ của người ta, nhìn năng lực năm bắt cơ hội của người ta...

Quý Hải Phàm tuy rằng không biết Tô Nhược Tuyết rốt cuộc có chỗ dựa gì, nhưng ông biết, không cần quá lâu nữa thì cô ta sẽ vô cùng hối hận!

Phụ nữ, tuy rằng vẻ ngoài rất quan trọng, nhưng không phải thứ quan trọng nhất!

Quan trọng nhất vẫn là chọn được người đàn ông, tốt!
 
Chương 260: C260: Không đơn giản như vậy


“Tiên sinh, đây là tư liệu đăng ký công ty, còn đây là bản hợp đồng cổ phần, anh xem thử xem!" Chúc Tinh Tinh rất cung kính, đưa các loại tài liệu cho Trương Phàm.

Với sức mạnh của nhà họ Chúc ở Nam Tuyền, một ngày đăng ký xong một công ty, quả thực cũng quá đơn giản.

Trương Phàm yên lặng nhìn.

Chúc Tỉnh Tinh nhẹ giọng nói: "Công ty vốn đăng ký là mười triệu! Nhưng đây chỉ là đăng ký tài chính, tiếp theo chúng tôi sẽ căn cứ vào mọi nhu cầu để tiến hành đầu tư liên tục, hơn nữa sẽ cam kết tuyệt đối để thoả mãn nhu cầu đầu tiên của thị trường, mà điều này, không căn tiên sinh anh đầu tư dù chỉ là một phân tiền, đều do nhà họ Chúc tôi chỉ! Nhưng anh vẫn lấy cổ phần 70% không thay đổi!”

“Trước tiên làm như vậy đi! Nhưng chờ đến khi mọi thứ đi vào quỹ đạo, thị trường đến như thế nào, chúng ta vẫn làm như vậy! Chúng ta là quan hệ hợp tác, cho nên nhất định phải bình đắng! Trương Phàm lấy bút ra, bắt đầu ký tên vào các văn kiện.

Pháp nhân của công ty là Chúc Tỉnh Tính, mà tên công ty là 'Thần Kỳ'!

Một cái tên khiến cho Trương Phàm có cảm giác có chút không quá hài lòng, nhưng cũng có cảm giác không sao cả...


Lại nói tiếp, sản phẩm làm đẹp này, dường như cũng chính là đại danh từ thần kỳ, dùng từ 'Thần Kỳ" xem như là tên của công ty, dường như cũng rất phù hợp với tình hình thực tế.

Chúc Tinh Tinh nhìn Trương Phàm ký tên lên các văn kiện, trong lòng thở phào nhẹ nhõm..

Thế nhưng, đến lúc này, vẫn chưa xong.

Bởi vì, cô vẫn chưa có công thức chế biến sản phẩm làm đẹp trong tay.

Đó mới là thứ quan trọng nhất.

“Nhà họ Chúc bọn cô có năng lực bảo vệ được công thức sao?” Ký tên xong, Trương Phàm cũng biết bản thân phải trả cái gì

Không có cách điều chế, mọi cố gắng của nhà họ Chúc đều vô nghĩa.

“Tạm thời không ai có thể biết chúng ta có công thức! Chúng tôi cũng sẽ nghiêm ngặt giữ bí mật! Chúng tôi cũng đã chuẩn bị chu toàn rồi!" Chúc Tinh Tinh nghiêm túc nói.

Nhà họ Chúc không phải là gia tộc cổ võ, nhưng bọn họ có tiền, có tiền thì sẽ có lực lượng an ninh.. Đây là chuyện rất bình thường và đương nhiên.

“Tầm quan trọng của công thức tôi không nói nhiều nữa! Các cô chắc cũng khắng định là hiểu rồi! Cô đi theo tôi!" Trương Phàm cũng không do dự nữa, không đưa Chúc Tinh Tinh công thức thì không thể khiến bọn họ hoàn toàn yên tâm được,

Hơn nữa, không đưa công thức, thậm chí không cho bọn họ biết căn cái gì, bất kể là thiết bị hay nguyên vật liệu vân vân, bọn họ cũng không biết phải làm như thế nào.

Trương Phàm không chỉ đưa cách điều chế, mà còn giảng giải cho Chúc Tính Tinh gần một tiếng.


Chúc Tinh Tinh cầm bút ghi chép lại thật nhiều

“Nhớ kỹ! Dược liệu gì, liều lượng như thế nào, trình tự gì, độ lửa như thế nào, cô đều phải hiểu rõ trong lòng! Cô có thể thử nghiệm quy mô nhỏ một chút” Trương Phàm dặn dò lần cuối cùng.

“Cái đó, tiên sinh, chúng ta thật sự không xin độc quyền sao?” Chúc Tỉnh Tỉnh nói:

“Một khi xuất hiện vấn đề công thức bị tiết lộ, chúng ta ngay cả kiện cũng không có chỗ kiện!"

“Không cần! Các cô trước tiên chú ý vấn đề bảo mật, sau đó tôi sẽ phái người đến công ty tiến hành việc bảo vệ chuyên dụng!" Trương Phàm xua tay.

Xin bằng sáng chế, vậy không phải là đã đưa công thức cho các cục sáng chế sao?

Trong nước còn dễ nói, còn nước ngoài thì sao?

Trộm ở cục độc quyền, so với trộm ở bên hẳn dễ dàng hơn rất nhiều.


Sau khi ăn cấp, thậm chí còn tiến hành sản xuất, vậy hẳn phải làm sao bây giờ?

Kiện?

Được rồi, người ta sẽ cùng hẳn kiện cáp...

Vụ kiện kéo dài mấy chục năm, đây đều là chuyện thường xảy ra.

Mà trong thời gian này, đối phương đã kiếm được. bao nhiêu tiền chứ?

Về phần dựa vào thực lực của bản thân để giải quyết đối phương... Không đơn giản như vậy.

Nhìn xem lực lượng giang hồ trong nước, lại nhìn xem lực lượng của cục võ quản, nhưng cho dù như thế, tất cả quốc gia trên thế giới đều không tính là đứng đầu
 
Chương 261: C261: Trúc cơ sơ kỳ


Điều này chứng tỏ, lực lượng nước ngoài cũng lớn mạnh như vậy.

Ngàn vạn lần đừng nghĩ chỉ có quốc gia của mình mới có cổ võ giả!

Dù sao mười di tích hiện có trên toàn thế giới, có bảy di tích đều ở nước ngoài.

Ai biết được bọn họ nhận được gì từ những di tích này chứ?

Cục võ quản và các thế lực lớn có thể từ trong di ích lấy được nhiều thứ như vậy, thậm chí có thể tạo ra mật địa, vậy người khác thì sao? Tại sao không chứ?

Cho nên, không thể khinh thường được!

Cân nhắc đến điểm này, cho nên hắn dứt khoát ngăn chặn khả năng bởi vì bằng sáng chế mà sinh ra tranh chấp.

Đưa mọi thứ kéo trong nước.

Bất kể ai muốn tranh giành công thức, đều phải đến trong nước, đến Nam Tuyền!

Đây là sân nhà của Trương Phàm!


Lấy thực lực hiện tại của cục võ quản Lỗ Châu, cho dù phát sinh chuyện gì, cũng có thể ứng đối kịp thời giảm tổn thất xuống thấp nhất.

Chúc Tinh Tỉnh rời đi!

Cô đang cẩn thận suy nghĩ rốt cuộc phải giữ bí mật như thế nào.

Cho dù là nhà họ Chúc, cũng không thể để cho quá nhiều người biết.

Ngoài ra, chính là ngay lập tức thử nghiệm chế tạo sản phẩm kia một chút.

Số lượng không căn nhiều, nhất định phải kiếm chứng xem công thức này rốt cuộc có thể chế tạo ra sản phẩm thẩm mỹ thần kỳ lúc trước hay không, đây mới là quan trọng nhất cũng là mấu chốt nhất.

Sau khi Chúc Tỉnh Tinh rời đi....

“Trương Phàm đầu tiên chỉ điểm Lữ Hoa rốt cuộc làm thế nào để thích ứng với thực lực cấp tốc tăng lên!

Kỳ thật Cửu luyện đoàn thể, không chỉ đơn giản là phương pháp rèn luyện thân thể, hắn còn có võ kỹ đồng bộ và bộ pháp vận dụng, lại càng có một loại phương pháp thổ nạp hô hấp đặc thù.

Nó hoàn toàn phù hợp với nhau.

Trong nội dung ba tăng đầu của Cửu luyện đoàn thể, những thứ này đều bao hàm bên trong nó,

Yêu cầu của Trương Phàm với Lữ Hoa rất đơn giản, chính là đi học, đi luyện thuần thục Cửu luyện đoàn thể những thứ kia, luyện thành công, hẳn ta đối với tự thân khống chế cũng tự nhiên mà tăng lên.

Chờ đến khi hoàn toàn khống chế, Trương Phàm mới có thể cân nhắc cho hắn ta Luyện Thể đan, để hẳn ta tiếp tục thí nghiệm.

Bởi vì kế tiếp là trùng kích Cửu luyện đoàn thể tầng thứ ba, vô cùng quan trọng.

Nếu căn cơ không vững mà nói, thì trùng kích tăng thứ ba sẽ gia tăng rất nhiều khó khăn.

Đừng tưởng rằng luyện thể sẽ không có cấp độ cửa ải


Cửa ải vẫn tồn tại.

Chỉ là mấy tăng cửa ải trước không khó vượt qua như vậy mà thôi.

Sau khi dặn dò Lữ Hoa, Trương Phàm cũng không rảnh rồi, bây giờ hẳn có trọn vẹn hai trăm viên Đại Bổ. đan trong người.

Cộng thêm một viên Thánh Võ đan!

Có nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, nếu như không muốn luyện hóa để tăng cường thực lực của mình, vậy hao tâm tốn sức đi lấy những tài nguyên này làm gì chứ?

Chí là, một buổi tối tu luyện.

Tuy rằng Trương Phàm không có chút cảm giác mệt mỏi nào, nhưng hiệu quả tu luyện lại khiến hắn rất bất đắc dĩ.

Bởi vì hắn phát hiện, nhu cầu của Thần Hoàng Càn Khôn Kinh đối với năng lượng, thật không phải lớn bình thường.

Một buổi tối, một viên Thánh Võ đan, cộng thêm việc hấp thu trọn vẹn mười hai viên Đại Bổ đan, hiệu suất như vậy, đã vô cùng cao.

Nhưng tiến triển thì lại làm cho Trương Phàm rất không hài lòng.

Đến bây giờ, hư ảnh của bậc thang thứ hai còn chưa xuất hiện, điều này nói rõ năng lượng mà bậc thang thứ nhất cần không phải nhiều bình thường.


Phải biết rằng, trong ba bậc thang, đều xem như là trúc cơ sơ kỳ!

Bậc thang thứ tư xuất hiện, mới được tính là đến trúc cơ trung kỳ!

Dựa theo tốc độ hấp thu và nhu cầu năng lượng của bậc thang như hiện giờ... Hẳn muốn bước vào trúc cơ trung kỳ, sợ là hấp thu xong hai trăm viên Đại Bổ đan hiện tại, cũng chưa chắc có thể thành công.

Đương nhiên, nhu cầu năng lượng nhiều, điều này cũng không phải không có lợi.

Đặc biệt là khi so sánh với kiếp trước.

Trương Phàm vô cùng rõ ràng bản thân lúc này, ở cùng một cấp mà rốt cuộc mạnh hơn bao nhiêu so với kiếp trước.

Từ phương diện này mà nói, đây chính là chuyện tốt.

Bây giờ mạnh, sau này sẽ càng mạnh hơn!

Đợi đến cấp Chí Tôn, có lẽ đời này hẳn có thể đánh một đám hắn ở kiếp trước!
 
Chương 262: C262: Nợ ơn thiếu tình


Sáng sớm, Khống Vân Huy đã lái xe đến đón Trương Phàm, sau đó tới thẳng tàu cao tốc, chỉ mất hai giờ đồng hồ đã tới được Thanh Cảng.

Bởi vì buổi tối Trương Phàm muốn về Nam Tuyền nên sau khi tới Thanh Cảng, bọn họ đã đến thắng cục võ quản Thanh Cảng

Ông chủ của hải sản Phúc Nguyên đã được người của cục võ quản Thanh Cảng mời đến phối hợp điều tra từ sớm.

Thật ra thì kiểu phối hợp điều tra như này đã diễn ra rất nhiều lần rồi.

Chỉ là lúc trước không thu được kết quả gì thôi.

Nhưng lần này hoàn toàn không giống.

Trên đường đến cục võ quản, Trương Phàm ngẫm nhìn cảnh sắc của Thanh Cảng mà thổn thức không nguôi.

Bởi vì hắn nhìn thấy, Thanh Cảng của bây giờ có quen thuộc nhưng cũng lạ lẫm với Thanh Cảng trong trí nhớ của hắn.

Dù sao cũng đã bị gia tộc ruồng bỏ rất lâu rồi.

Mà sau khi bị ruồng bỏ, hẳn đã tới Nam Tuyền, luôn ở tại Nam Tuyền, chưa từng quay lại Thanh Cảng.


Vậy nên, trong khoảng thời gian đó, Thanh Cảng đã thay đối rất nhiều

Thật ra, không chỉ Thanh Cảng mà tất cả mọi nơi trên đất nước này đều như vậy, thay đổi từng ngày.

Bất kể là ai, chỉ cần xa quê hương lâu ngày thì khi trở về, có lẽ đều không tìm được cảm giác thân quen nữa.

Nhưng mà Trương Phàm cũng chỉ thốn thức một lúc mà thôi, chẳng mấy chốc đã điều chỉnh lại cảm xúc của mình.

Hắn không muốn có chút dây dưa gì với nhà họ Trương hết.

Hôm nay tới đây, hẳn cũng không nói cho Trương Duyệt và Trương Xuyên biết, giải quyết xong vụ án sẽ lập tức đi luôn... Đợi một thời gian, khi hắn đến Thanh Cảng lần tiếp, đó mới là lúc dấy lên phong ba ở nhà họ Trương.

Xe chạy đến cục võ quản Thanh Cảng.

Cục trưởng của cục võ quản Thanh Cảng và đội trưởng đội chấp pháp đã chờ từ sớm.

Cái tên Trương Phàm như sấm rền bên tai cục võ quản Thanh Cảng, bởi vì rất nhiều thương binh lúc trước cũng đi ra từ cục võ quản Thanh Cảng.


Hơn nữa đi cùng còn có Khổng Vân Huy.. Sao bọn họ có thể không ra nghênh đón.

Nợ ơn thiếu tình, kết giao trên quan trường, thật ra trong nội bộ cục võ quản cũng giống người bình thường ở điểm này, không có gì khác biệt.

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

Còn về Quý Hải Phàm.

Với cấp bậc của cục trưởng cục võ quản và đội trưởng đội chấp pháp Thanh Cảng thì vẫn chưa với tới, đồng thời, Quý Hải Phàm cũng không chủ động giới thiệu bản thân.

Dù sao thân là người bảo vệ, càng bí ẩn thì lúc mấu chốt càng có thể phát huy tác dụng quan trọng.

“Cục trưởng Khổng, cung phụng Trương! Chào mừng hai vị lãnh đạo đến chỉ đạo công việc!" Cục trưởng cục võ quản và đội trưởng đội chấp pháp Thanh Cảng đều rất nhiệt tình.

“Cung phụng Trương, giới thiệu một chút, vị này cục trưởng cục võ quản Thanh Cảng Hạ Lan Sơn, cổ võ giả Thiên cấp trung kỳ, vị này là đội trưởng đội chấp pháp cục võ quán Thanh Cảng Phó Trường Thành, cũng là cổ võ giả Thiên cấp trung kỳ!” Khổng Vân Huy vừa cười vừa nói:

“Thanh Cảng có vị trí đặc biệt, trong đoàn trưởng lão thật ra có tất cả bốn vị đều đóng quân ở Thanh Cảng"

“Cục trưởng Hạ, đội trưởng Phó, rất vui được gặp mặt” Trương Phàm chắp tay chào Hạ Lan Sơn và Phó Trường Thành.

“Chào cung phụng Trương! Tôi thay mặt toàn thương bình của cục võ quản Thanh Cảng cảm ơn cậu!" Hạ Lan Sơn nằm chặt lấy tay Trương Phàm, kích động nói.

“Đừng khách sáo như thế, cũng không phải chữa trị miễn phí, đúng không!” Trương Phàm nháy mắt, cười ha ha.

Mọi người cùng cười theo.
 
Chương 263: C263: Thời gian địa điểm


Phó Trường Thành nói: “Cục trưởng Khổng, cung phụng Trương, hay là chúng ta nói vài lời với anh em trong cục?”

“Không cần đâu!" Trương Phàm xua tay, nói: “Tôi hơi vội, chúng ta xử lý chuyện quan trọng trước đi”

“Vậy được, cục trưởng Khổng, cung phụng Trương, mời!" Hạ Lan Sơn lập tức đi trước dẫn đường.

Chẳng mấy chốc, Trương Phàm đã thấy ông chủ của hải sản Phúc Nguyên, Lưu Đại Phúc!

Đây là một nam trung niên trông “mỡ màng” với cái bụng phệ, tuổi chừng hơn bốn mươi.

Trương Phàm nhìn qua tài liệu chỉ tiết vẽ Lưu Đại Phúc, biết người này không đơn giản.

Hải sản Phúc Nguyên tới đời ông ta kinh doanh phát đạt, ông ta là một nhân vật khôn khéo, có mối quan hệ rộng lớn phú khắp Thanh Cảng.

Lúc trước Khổng Vân Huy cũng đã kể, trong lần đầu tiên cục võ quản nhúng tay vào thì đã có những ông trùm của các ngành khác cảnh cáo, chỉ là cục võ quản không quan tâm tới mà tôi.

Nực cười, bất kể ông to bà lớn cỡ nào ở đâu cũng không được can thiệp vào án của cục võ quản, đây là luật

Đương nhiên, cũng không thế làm quá căng.


Dù sao cũng thuộc bên trên, làm căng quá sẽ khó. coi, còn ảnh hưởng tới hợp tác đôi bên.

“Để một mình tôi vào!” Trương Phàm mỉm cười nói.

“Mời cung phụng Trương!" Phó Trường Thanh đích thân dẫn Trương Phàm tới phòng thẩm tra.

Bởi vì không có lệnh bắt chính thức mà chỉ là thẩm tra bình thường nên không thể thẩm tra Lưu Đại Phúc giống với phạm nhân, ngay cả nơi thẩm tra cũng phải lịch sự, không thể để có ý kiến.

Trương Phàm vào phòng thẩm tra.

Đám người Khổng Vân Hủy quan sát trong phòng giám sát.

Đặc biệt là Khổng Vân Huy và Quý Hải Phàm, bọn họ rất tò mò không biết Trương Phàm sẽ dùng cách gì để có thể khiến Lưu Đại Phúc nói thật.

“Lưu Đại Phúc!" Trương Phàm nhìn Lưu Đại Phúc bụng phệ, khẽ cười cười, sau đó quơ hai tay, theo hai tay vung vẩy, tỉnh thần lực ngưng kết giữa không trung thành một ấn ký rất đặc biệt

Đương nhiên chỉ có hẳn mới có thể thấy được, người khác không nhìn thấy.

Thật ra cũng vì tỉnh thần lực ở thời điểm hiện tại còn quá yếu, phải thông qua hai tay mới có thể hoàn thành.

Nếu tỉnh thần lực mạnh hơn một chút thì chỉ cần một suy nghĩ là có thể kết ấn giữa khoảng không!

Dưới điều khiển của Trương Phàm, ấn tinh thần hạ xuống, chui thẳng vào đầu Lưu Đại Phúc trong chớp mắt.

Sau đó, Trương Phàm lấy ra danh sách câu hỏi Khổng Vân Huy đã liệt kê trước, bắt đầu thẩm tra "Lưu Đại Phúc, tôi hỏi ông, ông đã thuê người ép hải sản Thanh Cảng của Vương Thành chuyển nhượng năm cửa hàng mặt tiền cho ông đúng không?"

“Đúng!” Lưu Đại Phúc lập tức đáp lời.

Trong phòng giám sát, đám người Khổng Vân Huy, Hạ Lan Sơn, Phó Trường Thành, Quý Hải Phàm. đều kinh ngạc ngẩn người ra.

Xảy ra chuyện gì vậy?


Tại sao Trương Phàm chỉ vẩy tay một cái, Lưu Đại Phúc đã khai rồi?

Đây rốt cuộc là ma pháp gì?

“Có phải ông từng bắt cóc Vương Thành, và cả vợ. con của ông ta!"

“Đúng!”

“Bắt cóc ở đâu? Thời gian địa điểm!”

“Người bắt cóc nhà Vương Thành giúp ông gồm những ai?”

“Liên quan tới vị cổ võ giả nào?”

“Bây giờ vị cổ võ giả ấy đang ở đâu?”

Hết câu hỏi này tới câu hỏi khác, Lưu Đại Phúc. biết gì nói nấy!

Hạ Lan Sơn và Phó Trường Thanh dựa theo lời khai của Lưu Đại Phúc mà bắt đầu làm việc...

Lưu Đại Phúc có nói thật không, chỉ cần lần tìm manh mối theo lời của ông ta th tất cả chân tướng sẽ rõ ràng.


Nửa giờ đồng hồ, chỉ nửa giờ đồng hồ.

Lưu Đã Phúc đã nói ra hết tất cả những lời không, nên nói.

Thậm chí còn liên đới tới mấy án mạng.

Hóa ra trong quá trình phát triển của hải sản Phúc Nguyên, Lưu Đại Phúc đã dùng thủ đoạn bẩn thiu đến vậy.

Có lẽ đây không phải trường hợp ngoại lệ!

Tư bản, vốn là trò chơi ăn thịt người trắng trợn.

“Cục trưởng Hạ, đội trưởng Phó, cần hỗ trợ không?" Trương Phàm ra khỏi phòng thẩm tra, hỏi.

"Không cần đâu!" Hạ Lan Sơn cũng khá kiêu ngạo, Trương Phàm đã giúp tới nước này mà bọn họ còn không làm được những hành động cụ thể, vậy sẽ khiến Khống Vân Hủy nghĩ thế nào?

Khác nào nói bọn họ không thể đảm bảo an toàn cho Thanh Cảng?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top