Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Chương 236: C236: Tuy ông tuyệt đối nắm chắc


Sự dịu dàng của Trương Phàm không chỉ khiến lão Huyết Ma kinh hoàng. Mà còn khiến Quý Hải Phàm có chút tò mò.

Ông trái lại muốn nhìn xem, Trương Phàm rốt cuộc sẽ cạy miệng lão Huyết Ma này như thế nào.

Tuy ông tuyệt đối nắm chắc có thể cạy miệng lão Huyết Ma, nhưng nếu Trương Phàm muốn thử, vậy để cho hắn thử đi.

Hơn nữa, trên phương diện ép hỏi, kỳ thật ông cũng không chuyên nghiệp.

Chuyên môn của ông là chiến đấu, cho ông nhiệm vụ, cho ông mục tiêu, và sau đó là chiến đấu!

Trương Phàm nhẹ nhàng, rất ôn nhu đâm chín châm lên đầu, lên người lão Huyết Ma.

Sau đó cười híp mắt nói: “Tôi đếm một hai ba chúng ta liền bắt đầu ha... Ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, khi nào muốn nói phải gật đầu liên tục ba cái nha!”

Lão Huyết Ma trừng mắt, cả người run rẩy, ông ta có xúc động muốn gật đầu ba cái ngay lập tức.

Nhưng không đợi ông ta chuyển hóa phần xúc động này thành hành động thì Trương Phàm đã đếm tới ba.

Sau đó, lão Huyết Ma lập tức có cảm giác cả người như sắp bị xé rách, toàn thân, tất cả đều đau đớn.


Nhưng đó không phải là điều đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là phần đầu.

Ông ta có cảm giác đầu sắp bị xé rách rồi, linh hồn cũng muốn vặn vẹo... Loại đau đớn này, so với đau đớn trên thân thể, quả thực kinh khủng gấp ngàn vạn lần!

Cho nên lão Huyết Ma ngay từ giây phút đầu tiên đã không tự chủ được mà thét lên, loại đau khổ trong giọng nói kia thật đáng sợ, quả thực muốn bao nhiêu kinh khủng liền có bấy nhiêu kinh khủng.

Bành Giang Hoa và Lữ Hoa ở bên ngoài cứu người cũng không nhịn được mà rùng mình, theo bản năng nhìn về phía gian phòng ngăn cách...

Đáng tiếc, cửa phòng đóng lại, căn bản không nhìn thấy tình huống cụ thể bên trong.

Nhưng lại có thể tưởng tượng ra hình ảnh đó...

Mà trong phòng, lão Huyết Ma cuối cùng cũng nghĩ đến lời nói lúc trước của Trương Phàm, cưỡng ép kiềm chế bản thân, liên tục gật đầu ba cái!

Vẻ mặt Trương Phàm thất vọng thậm chí là khinh bỉ nói: “Ông đây cũng quá không được đi! Cái này còn chưa tới một phút đồng hồ, vậy mà ngay cả một phút đồng hồ ông cũng không kiên trì được! Nếu không, chúng ta làm tròn đi, đến một phút rồi dừng nhé!”

Lão Huyết Ma khóc không ra nước mắt... Nghe xem, lời này giống tiếng người sao? Làm tròn cái rắm ái!


Ngay cả Quý Hải Phàm nghe được lời này, khóe miệng cũng không nhịn được mà co quắp một phen.

Nhưng thấy Trương Phàm nhìn thời gian, thật đúng là đợi đến một phút đồng hồ mới rút ngân châm ra, trong lòng Quý Hải Phàm lại thêm một trận kinh ngạc...

Ông đã từng thấy một mặt thần bí, một mặt hiền lành của Trương Phàm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy một Trương Phàm hung ác như thế.

Nhưng ông không có phản cảm gì, ngược lại lại cảm thấy như vậy mới chân thật.

Con người mà, sao có thể không nóng nảy chứ!

Người mà không cáu kỉnh thì đều là ngụy trang, đều có thể dán nhãn dối trá.

“Ngoan ngoãn nha, hỏi cái gì thì đáp cái đó, nếu không tí nữa cho ông thêm một phút nữa!” Trương Phàm cười híp mắt vỗ vỗ mặt lão Huyết Ma, sau đó nhìn về phía Quý Hải Phàm, làm thủ thế mời.

Quý Hải Phàm cũng không nói thêm gì, đi lên liền hỏi.

Trương Phàm ở một bên chậm rãi nghe.

Rất nhanh đã hoàn toàn hiểu rõ được chân tướng.

Nói như thế nào nhỉ, lão Huyết Ma này lấy được Huyết Thần Kinh thật ra mới chỉ có thời gian ba năm.

Thời gian ba năm nha, đã tu luyện gần tới cấp độ tông sư rồi.
 
Chương 237: C237: Hay là cậu báo đi


Hơn nữa mấu chốt nhất vẫn là ông ta lén lén lút lút như thế, tuy mỗi ngày có thể hút được không ít máu, nhưng cũng khác biệt rất lớn khi ông ta được hút thoải mái.

Nhưng dù là như vậy, cũng tu luyện gần tới cấp độ tông sư nha!

Ma công không hổ là ma công, tốc độ tu luyện này thật đúng là không thể so sánh với công pháp chính thống cần linh khí để tăng cường bản thân.

'Về phần sao có được Huyết Thần Kinh, lão Huyết Ma cũng không biết!

Ông ta chỉ biết có một người thần bí đưa Huyết Thần Kinh cho ông ta, cũng nói cho ông ta biết tu luyện như thế nào và cho ông ta một quyển sách nhỏ thường thức giang hồ bên ngoài, rồi còn đề nghị ông ta che dấu bản thân để từ từ tu luyện như nào.

Về phần người thần bí kia là ai, ông ta cũng không biết!

'Thậm chí từ khi lấy được Huyết Thần Kinh trong tay người thần bí kia, ông ta cũng không gặp lại người thần bí này, cũng không nhận được bất kỳ chỉ thị gì của người thần bí.


Về phần tại sao lựa chọn đặt cứ điểm ở thôn Sơn Tỏa, cái này cũng rất đơn giản, bởi vì ông ta vốn là người của thôn Sơn Tỏa.

Ông ta là em trai ruột của trưởng thôn giàu có kia!

Còn Huyết Ma trẻ tuổi bên ngoài lúc trước kia chính là con trai ruột của trưởng thôn giàu có, cũng là cháu trai của ông ta.

Bởi vì người thần bí không cấm ông ta dạy Huyết Thần Kinh cho những người khác, cho nên ông ta liền muốn bồi dưỡng trợ thủ.

Bọn họ lặng lẽ dựa vào danh nghĩa tìm người đến xem dược liệu, không ngừng bắt người, hơn nữa còn đưa trẻ em trong thôn đến thị trấn, dùng cách này để khống chế toàn bộ người trong thôn che giấu việc bọn họ bắt người.

Hơn nữa, người thường đến xem dược liệu đều là người có tiền...

Cho nên bọn họ cũng kiếm được rất nhiều tiền, trong thôn cũng nhận được một khoản tiền rất lớn, mà lại còn liên tục không ngừng.

Bọn họ thậm chí thông qua tiền mục nát của cục trị an huyện Mông Thành, lại có mặt quan che chở nên tuy bọn họ gây án rất nhiều lần, nhưng không một lần lộ tẩy.

Lúc này đây, nếu như không phải bọn họ động đến Thiệu Vĩ và Trình Dũng, ặ ệu Vĩ bọn họ lại có được Huyết Hồng Thảo nên bị Trương Phàm tìm tới bên này, nếu không bọn họ còn có thể an an ổn ổn ở bên này tu luyện tiếp!

Chỉ có thể nói, đây chính là số mệnh!

“Cung phụng Trương! Huyết Ma, sợ sẽ ngóc đầu trở lại!” Nghe xong, sắc mặt Quý Hải Phàm rất nghiêm túc.

Trương Phàm cũng gật đầu đồng ý.


Mấu chốt vẫn là ở trên người người thần bí kia...

Hắn chẳng qua chỉ đơn giản chọn một người tu luyện Huyết Thần Kinh, ba năm ngắn ngủn mà thiếu chút nữa đã tạo ra một tông sư và một Huyết Ma Thiên Cấp, tốc độ trưởng thành như vậy quả thực làm cho người ta kinh hãi.

'Thử nghĩ xem, nếu có rất nhiều, rất nhiều người như vậy... một khi những người này được triệu tập lại bởi người thần bí và bắt đầu không còn che giấu nữa, thì sẽ mang đến tai họa gì cho cả xã hội?

Quả thực không dám tưởng tượng!

Bởi vì một khi bọn họ không cần che giấu nữa, rất có thể sẽ trực tiếp tùy tiện bắt người để hút máu!

Đến lúc đó, căn bản sẽ không chú ý cái gì mà “Phát triển bền vững”! Đến lúc đó, còn không biết sẽ có bao nhiêu người chết.

“Mau báo cáo đi!” Trương Phàm trầm giọng nói.

“Hay là cậu báo đi!” Quý Hải Phàm nói: “Lần này vốn là cậu phát hiện được mọi chuyện, không có quan hệ quá lớn đến tôi, tôi chỉ ra tay thôi! Hơn nữa, tôi cũng không cần chiến công gì! Thành tích đóng góp tôi tích trữ cũng đủ rồi!”

“Tông sư Quý, ông cảm thấy tôi cần những công lao này sao?” Trương Phàm mở hai tay ra.


Hắn có luyện thể đan, có cửu luyện đoàn thể, còn có y thuật thần kỳ và cảm ngộ trận pháp, cho dù là công lao cũng tốt, thành tích cống hiến cũng được, cũng hoàn toàn không thiếu.

“Cho Tiểu Bành?” Quý Hải Phàm nhíu mày.

Chuyện này xảy ra trên địa bàn của Bành Giang Hoa quản lý, ông ta đã có chỗ thất trách, nếu đưa phần công lao này cho ông... cũng không khỏi có chút

quá tiện nghỉ cho ông ta.

“Tôi cũng không có thời gian xử lý những việc vặt này!” Trương Phàm gật gật đầu, trực tiếp kéo cửa phòng ra, hô to tên Bành Giang Hoa.

Quý Hải Phàm suy nghĩ một chút, cũng không nói thêm gì nữa.

Nếu ông không muốn phần công lao này, Trương Phàm kia có muốn hay không, hoặc muốn tặng cho ai, đây đều là tự do của hắn...
 
Chương 238: C238: Ngày hôm sau


Ngày hôm sau!

Trương Phàm cùng Quý Hải Phàm, Lữ Hoa mang theo dược liệu Thiệu Vĩ, Trình Dũng lần này lấy được trở về Nam Tuyền trước.

Những dược liệu này, đối phương còn chưa kịp xử lý.

Hơn nữa, nhóm dược liệu này tất cả đều là chủng loại quý báu, còn có Huyết Hồng Thảo, khiến Trương Phàm thật vui vẻ.

Cho nên lúc ở bệnh viện, Trương Phàm khen ngợi Thiệu Vĩ và Trình Dũng một đợt, để bọn họ an tâm dưỡng thương, nghỉ ngơi vài ngày lại trở về Nam Tuyền, miễn cho hiện tại đi qua đi lại lại làm cho thương thế nặng thêm.

Về phần kết thúc chuyện này, cũng không cần Trương Phàm quan tâm.

Bành Giang Hoa chủ động báo cáo, vô cùng nhanh chóng.

Tất cả mọi người trong thôn Sơn Tỏa đều bị khống chế, bao gồm cả mạng lưới quan hệ của bọn họ, lần này một số lượng lớn người sẽ được cử đi giúp.

Sự tình cũng rất hỗn tạp, không phải ngày một ngày hai sẽ xử lý xong.

Buổi tối hôm đó, kỳ thật đã có người của cục võ quản Hoàn Châu đến trợ giúp.

Thậm chí ngay khi Trương Phàm rời khỏi Bạc thành, ngay cả tổng cục bên kia cũng có người tới.


Liên quan đến Huyết Ma, bên tổng cục rất coi trọng.

Nhưng những thứ này cũng chẳng còn liên quan nhiều đến Trương Phàm nữa.

Không cần biết còn bao nhiêu Huyết Ma như vậy, đều có nhân viên chuyên nghiệp từ từ khơi ra và truy tìm, hắn chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được rồi.

Ngược lại Quý Hải Phàm vẫn rất lo lắng.

Điều này làm cho Trương Phàm nhịn không được tò mò hỏi: “Tông sư Quý, mấy chục năm trước, Huyết Ma tàn sát bừa bãi, rốt cuộc là tình huống gì?”

“Mấy vị Siêu phàm! Tông sư trên trăm! Thiên cấp hơn ngàn, Địa cấp hơn vạn!” Quý Hải Phàm từ từ nói.

Trương Phàm hít sâu một hơi khí lạnh.

Đối phương ngay cả Siêu phàm cũng có!

Quả thực khủng bố!

“So với mấy chục năm trước, lực lượng của chúng ta và trên giang hồ càng mạnh hơn! Nhưng sách lược của đối phương cũng thay đổi! Biến thành ẩn trốn rồi! Một khi bọn họ rời núi, sợ rằng thực lực so với lần trước càng thêm hung


mãnh!” Mặt Quý Hải Phàm đầy vẻ ưu sầu nói: “Đến lúc đó, còn không biết sẽ loạn thành cái gì!”

“Đừng suy nghĩ quá nhiều! Bây giờ đã phát hiện ra sự sắp xếp của bọn họ, dù không có manh mối khác, nhưng chỉ cần chúng ta và người trên giang hồ cùng nhau bắt tay tìm kiếm, rồi sẽ tìm được một ít dấu vết để lại thôi! Quay đầu nhìn xem thôn Sơn Tỏa bên này, kỳ thật chỉ cần để tâm một chút cũng có thể phát hiện dấu vết để lại!” Trương Phàm an ủi nói.

Rất nhiều chuyện chính là như vậy, ẩn núp là hoàn toàn không có khả năng, có thể tìm ra hay không hoàn toàn ở chỗ có để tâm hay không!

Chỉ cần để tâm đến!

Với lực khống chế mạnh mế của cục võ quản trong nước, sẽ không thể để Huyết Ma tiếp lại tục yên lặng phát triển.

“Chỉ mong vậy!” Quý Hải Phàm gật gật đầu.

Đối phương giấu đầu hở đuôi, chứng tỏ thực lực còn chưa đủ.

Mặc kệ nói như thế nào, hiện tại biết được điểm này thì luôn là chuyện tốt. Vài giờ sau, Trương Phàm trở lại Nam Tuyền.

Sau đó, lại nhận được điện thoại của Chúc Tinh Tỉnh.

Thực ra hôm qua Chúc Tỉnh Tinh đã gọi tới...

Nhưng khi đó Trương Phàm còn đang ở Bạc thành, tùy tiện ứng phó hai câu, cũng không nói nhiều.

Mà bây giờ...

“Chúc tổng, cô đến nhà tôi đi!” Trương Phàm định nói chuyện thật tốt với Chúc Tinh Tinh.
 
Chương 239: C239: Đương nhiên


Kem dưỡng da, hắn không thể nắm giữ khâu sản xuất, nên sản xuất vẫn phải nhờ Chúc Tỉnh Tinh.

Nhưng trong nhà Chúc Tinh Tinh không kinh doanh mỹ phẩm nên Chúc Tinh Tỉnh cần đổi nghề... Vậy thì cô có dứt khoát được như vậy không?

Dù sao, Chúc gia cũng đã kinh doanh nghề châu báu nhiều năm như vậy, tùy tiện bỏ qua nghề quen thuộc để tiến vào lĩnh vực xa lạ, đây chính là mạo hiểm!

Đương nhiên, sản phẩm bày ra chỗ này, đây cũng là một cơ hội tốt, tin rằng Chúc Tinh Tinh cũng có thể hiểu được.

Cho nên mới nói muốn xem độ dứt khoát của cô rốt cuộc lớn bao nhiêu.

Nếu như không được, Trương Phàm cũng chỉ có thể tìm kiếm đối tượng hợp tác khác.

“Tiên sinh, muốn ăn cái gì?” Lữ Hoa xuống xe liền quan tâm hỏi.

Mắt thấy cũng sắp đến giờ cơm tối rồi.

“Ăn hải sản đi, lần này cậu mua nhiều loại hơn một chút đi!” Trương Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.


Không chỉ muốn ăn hải sản, lần trước Trương Phàm đã tự hỏi vấn đề này.

Nguyên liệu luyện đan, không phải tất cả đều là thảo dược, linh tài bao hàm rất nhiều chủng loại khác nhau.

Đá, nước, lửa, động vật... những thứ này đều nằm trong phạm vi linh tài. Mà hải sản, cũng có giá trị ở phương diện này.

Ở tu tiên giới, cũng có yêu tu, cái gì mà ngư yêu, cua yêu, tôm yêu, rất nhiều chủng loại.

Còn đối với trái đất bên này, tuy những hải sản này không phải là thuốc, nhưng trên người bọn chúng thật ra cũng có một ít thành phần có thể dùng để nhập đan!

Cho nên, Trương Phàm dự định nghiên cứu thêm một chút ở phương diện này.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.

Không thể chỉ bắt thảo dược chơi được, phải mở rộng con đường một chút. “Được rồi, cậu chờ chút, tôi lập tức đi mua!”

Lữ Hoa lập tức muốn đi.

“Nhớ kỹ, nhiều chủng loại một chút, mỗi loại đều chuẩn bị cho tôi một con sống!" Trương Phàm dặn dò nói: “Có đủ tiền hay không?”

“Đủi Tôi còn tiền!” Lữ Hoa lập tức nói. Hắn ta biết giá trị của luyện thể đan, càng biết giá trị của cửu luyện đoàn thể, bây giờ phục vụ Trương Phàm ăn chút gì đó, nếu như còn cần Trương Phàm tiêu

số tiền này, Lữ Hoa cảm thấy vừa rồi mình nên đâm đầu chết cho xong...

“Vậy thì đi đi! Đúng rồi, thêm mấy bình rượu nữa, buổi tối tôi và tông sư Quý uống một chút!” Trương Phàm cười một tiếng.

“Đúng lúc đã lâu tôi không uống rượu!” Quý Hải Phàm xua tay.


“Tùy tiện uống chút!” Trương Phàm vừa cười vừa nói: “Nếu như lần này không phải tông sư Quý đi theo, lão Huyết Ma kia có thể lấy mạng của tôi đó! Phải uống chút!”

Hắn mới vào Trúc Cơ Kỳ, thực lực vẫn có chênh lệch với một tông sư chuẩn.

Cho dù hắn có tinh thần lực, có rất nhiều thủ đoạn bất ngờ, nhưng cũng không dám nói có thể chắc thắng lão Huyết Ma kia.

Cho nên, hắn muốn cảm tạ Quý Hải Phàm.

Giá trị của Quý Hải Phàm khi đi hắn theo đã được thể hiện ra.

“Cung phụng Trương khách khí rồi!” Quý Hải Phàm nghiêm túc nói: “Bất kể là cung phụng Trương mang đến sự thay đổi của cục võ quản, hay là phát hiện tung tích Huyết Ma lần này, đều là tôi nên cảm ơn cậu mới phải!”

“Ha ha ha, nếu ông đã muốn cảm ơn tôi, vậy thì càng phải bồi tôi uống một chút rồi!” Trương Phàm cười to.

Quý Hải Phàm không biết làm sao, chỉ có thể nói: “Tôi dị ứng với hải sản..."

“Sao ông không nói sớm!” Trương Phàm vội vàng gọi điện thoại cho Lữ Hoa, bảo Lữ Hoa ngoại trừ hải sản bên ngoài, lại mua thêm một ít đồ ăn khác trở về.

Lại nói, Chúc Tinh Tinh bên này sau khi cúp điện thoại đã lập tức đi ra ngoài.

“Tinh Tinh, có phải Trương tiên sinh đã về không?” Mẹ Chúc Tinh Tinh mong đợi hỏi.


Mẹ của Chúc Tinh Tinh, đã năm mươi hai tuổi! Có thể nói là một lão phu nhân.

Nhưng bởi vì bình thường được bảo dưỡng tốt, cho nên nhìn qua cũng chỉ chừng bốn mươi.

Vì sao rất nhiều người muốn kiếm tiền, cũng bởi vì, đối với phụ nữ mà nói, tiền thực sự có thể giữ gìn vẻ đẹp của bạn theo một nghĩa nào đó!

Mẹ của Chúc Tinh Tinh chính là một ví dụ rất rõ ràng.

Ví dụ như vậy thật ra rất không ít, đặc biệt là một số người trong giới giải trí, phụ nữ năm sáu mươi tuổi, ăn mặc giống như hơn ba mươi tuổi...

Mặc dù có trang điểm nữa, nhưng cũng phải nói bình thường bọn họ bảo dưỡng rất tốt!

Mà những cái này đều cần tiền, cần một số tiền lớn, rất lớn!

“Mẹ, đúng vậy, tiên sinh về rồi! Con lập tức đi tìm anh ấy!” Chúc Tinh Tinh cầm túi xách hưng phấn nói.

“Tinh Tinh, bất kể thế nào thì cũng phải thoa một ít kem dưỡng da trước đất” Mẹ Chúc Tinh Tinh nghiêm túc dặn dò.
 
Chương 240: C240: Quả thực khủng bố


Ngày hôm sau!

Trương Phàm cùng Quý Hải Phàm, Lữ Hoa mang theo dược liệu Thiệu Vĩ, Trình Dũng lần này lấy được trở về Nam Tuyền trước.

Những dược liệu này, đối phương còn chưa kịp xử lý.

Hơn nữa, nhóm dược liệu này tất cả đều là chủng loại quý báu, còn có Huyết Hồng Thảo, khiến Trương Phàm thật vui vẻ.

Cho nên lúc ở bệnh viện, Trương Phàm khen ngợi Thiệu Vĩ và Trình Dũng một đợt, để bọn họ an tâm dưỡng thương, nghỉ ngơi vài ngày lại trở về Nam Tuyền, miễn cho hiện tại đi qua đi lại lại làm cho thương thế nặng thêm.

Về phần kết thúc chuyện này, cũng không căn Trương Phàm quan tâm.

Bành Giang Hoa chủ động báo cáo, vô cùng nhanh chóng.

Tất cả mọi người trong thôn Sơn Tỏa đều bị khống chế, bao gồm cả mạng lưới quan hệ của bọn họ, lần này một số lượng lớn người sẽ được cử đi giúp.

Sự tình cũng rất hỗn tạp, không phải ngày một ngày hai sẽ xử lý xong.

Buổi tối hôm đó, kỳ thật đã có người của cục võ quản Hoàn Châu đến trợ giúp.

Thậm chí ngay khi Trương Phàm rời khỏi Bạc thành, ngay cả tổng cục bên kia cũng có người tới.


Liên quan đến Huyết Ma, bên tổng cục tất coi trọng.

Nhưng những thứ này cũng chẳng còn liên quan nhiều đến Trương Phàm nữa.

Không cần biết còn bao nhiêu Huyết Ma như vậy, đều có nhân viên chuyên nghiệp từ từ khơi ra và truy tìm, hắn chỉ căn làm tốt chuyện của mình là được rồi.

Ngược lại Quý Hải Phàm vẫn rất lo lắng.

Điều này làm cho Trương Phàm nhịn không được tò mò hỏi: "Tông sư Quý, mấy chục năm trước, Huyết Ma tàn sát bừa bãi, rốt cuộc là tình huống gï?"

“Mấy vị Siêu phàm! Tông sư trên trăm! Thiên cấp hơn ngàn, Địa cấp hơn vạn!” Quý Hải Phàm từ từ nói.

Trương Phàm hít sâu một hơi khí lạnh.

Đối phương ngay cả Siêu phàm cũng có!

Quả thực khủng bố!

“So với mấy chục năm trước, lực lượng của chúng ta và trên giang hồ càng mạnh hơn! Nhưng sách lược của đối phương cũng thay đổi! Biến thành ẩn trốn rồi! Một khi bọn họ rời núi, sợ răng thực lực so với lần trước càng thêm hung mãnh!” Mặt Quý Hải Phàm đầy về ưu sầu nói: "Đến lúc đó, còn không biết sẽ loạn thành cái gì"

“Đừng suy nghĩ quá nhiều! Bây giờ đã phát hiện ra sự sắp xếp của bọn họ, dù không có manh mối khác, nhưng chỉ cần chúng ta và người trên giang hồ cùng nhau bất tay tìm kiếm, rồi sẽ tìm được một ít dấu vết để lại thôi! Quay đầu nhìn xem thôn Sơn Tỏa bên này, kỳ thật chỉ cần để tâm một chút cũng có thể phát hiện dấu vết để lại!" Trương Phàm an ủi nói.


Rất nhiều chuyện chính là như vậy, ẩn núp là hoàn toàn không có khả năng, có thể tìm ra hay không hoàn toàn ở chỗ có để tâm hay không!

Chỉ cần để tâm đến!

Với lực khống chế mạnh mẽ của cục võ quản rong nước, sẽ không thể để Huyết Ma tiếp lại tục yên lặng phát triển.

“Chỉ mong vậy!" Quý Hải Phàm gật gật đầu.

Đối phương giấu đầu hở đuôi, chứng tỏ thực lực còn chưa đủ.

Mặc kệ nói như thế nào, hiện tại biết được điểm này thì luôn là chuyện tốt.

Vài giờ sau, Trương Phàm trở lại Nam Tuyền.

Sau đó, lại nhận được điện thoại của Chúc Tinh Tinh.

Thực ra hôm qua Chúc Tinh Tinh đã gọi tới...

Nhưng khi đó Trương Phàm còn đang ở Bạc thành, tùy tiện ứng phó hai câu, cũng không nói nhiều.

Mà bây giờ..

“Chúc tổng, cô đến nhà tôi đi!" Trương Phàm định nói chuyện thật tốt với Chúc Tỉnh Tỉnh.

Kem dưỡng da, hẳn không thể nắm giữ khâu sản xuất, nên sản xuất vẫn phải nhờ Chúc Tỉnh Tỉnh.

Nhưng trong nhà Chúc Tinh Tình không kinh doanh mỹ phẩm nên Chúc Tỉnh Tinh căn đổi nghề... Vậy thì cô có dứt khoát được như vậy không?

Dù sao, Chúc gia cũng đã kinh doanh nghề châu báu nhiều năm như vậy, tùy tiện bỏ qua nghề quen thuộc để tiến vào lĩnh vực xa lạ, đây chính là mạo hiểm!
 
Chương 241: C241: Có thể nói là một lão phu nhân


Đương nhiên, sản phẩm bày ra chỗ này, đây cũng là một cơ hội tốt, tin rằng Chúc Tỉnh Tinh cũng có thể hiểu được.

Cho nên mới nói muốn xem độ dứt khoát của cô rốt cuộc lớn bao nhiêu.

Nếu như không được, Trương Phàm cũng chỉ có thể tìm kiếm đối tượng hợp tác khác.

“Tiên sinh, muốn ăn cái gì?” Lữ Hoa xuống xe liền quan tâm hỏi.

Mắt thấy cũng sắp đến giờ cơm tối rồi.

“Ăn hải sản đi, lần này cậu mua nhiều loại hơn một chút đi!" Trương Phàm suy nghĩ một chút rồi nói

Không chỉ muốn ăn hải sản, lần trước Trương Phàm đã tự hỏi vấn đề này.

Nguyên liệu luyện đan, không phải tất cả đều là thảo dược, linh tài bao hàm rất nhiều chúng loại khác. nhau.

Đá, nước, lửa, động vật... những thứ này đều năm trong phạm vi linh tài.


Mà hải sản, cũng có giá trị ở phương diện này.

Ở tu tiên giới, cũng có yêu tu, cái gì mà ngư yêu, cua yêu, tôm yêu, rất nhiều chủng loại

Còn đối với trái đất bên này, tuy những hải sản này không phải là thuốc, nhưng trên người bọn chúng thật ra cũng có một ít thành phần có thể dùng để nhập đan!

Cho nên, Trương Phàm dự định nghiên cứu thêm một chút ở phương diện này.

Không thể chỉ bắt thảo dược chơi được, phải mở rộng con đường một chút.

“Được rồi, cậu chờ chút, tôi lập tức đi mua!" Lữ Hoa lập tức muốn đi.

“Nhớ kỹ, nhiều chủng loại một chút, mỗi loại đều chuẩn bị cho tôi một con sống!” Trương Phàm dặn dò nói: “Có đủ tiền hay không?"

“Đủ! Tôi còn tiền!" Lữ Hoa lập tức nói

Hắn ta biết giá trị của luyện thể đan, càng biết giá trị của cửu luyện đoàn thể, bây giờ phục vụ Trương Phàm ăn chút gì đó, nếu như còn cần Trương Phàm tiêu số tiền này, Lữ Hoa cảm thấy vừa rồi mình nên đâm đầu chết cho xong...

“Vậy thì đi đi! Đúng rồi, thêm mấy bình rượu nữa, buổi tối và tông sư Quý uống một chút” Trương Phàm cười một tiếng.

“Đúng lúc đã lâu tôi không uống rượu!” Quý Hải Phàm xua tay.

“Tùy tiện uống chút” Trương Phàm vừa cười vừa nói: “Nếu như lần này không phải tông sư Quý đi theo, lão Huyết Ma kia có thể lấy mạng của tôi đó! Phải uống chút”

Hắn mới vào Trúc Cơ Kỳ, thực lực vẫn có chênh lệch với một tông sư chuẩn.

Cho dù hắn có tỉnh thần lực, có rất nhiều thú đoạn bất ngờ, nhưng cũng không dám nói có thể chắc thẳng lão Huyết Ma kia


Cho nên, hẳn muốn cảm tạ Quý Hải Phàm.

Giá trị của Quý Hải Phàm khi đi hẳn theo đã được thể hiện ra.

“Cung phụng Trương khách khí rồi!” Quý Hải Phàm nghiêm túc nói: “Bất kể là cung phụng Trương mang đến sự thay đổi của cục võ quản, hay là phát hiện tung tích Huyết Ma lần này, đều là tôi nên cảm ơn cậu mới phải!"

“Ha ha ha, nếu ông đã muốn cảm ơn tôi, vậy thì càng phải bồi tôi uống một chút rồi!” Trương Phàm cười to.

Quý Hải Phàm không biết làm sao, chỉ có thể nói: “Tôi dị ứng với hải sản.."

“Sao ông không nói sớm!” Trương Phàm vội vàng gọi điện thoại cho Lữ Hoa, bảo Lữ Hoa ngoại trừ hải sản bên ngoài, lại mua thêm một ít đồ ăn khác trở về.

Lại nói, Chúc Tinh Tinh bên này sau khi cúp thoại đã lập tức đi ra ngoài.

“Tinh Tinh, có phải Trương tiên sinh đã về không?" Mẹ Chúc Tỉnh Tinh mong đợi hỏi

Mẹ của Chúc Tỉnh Tinh, đã năm mươi hai tuổi!

Có thể nói là một lão phu nhân.


Nhưng bởi vì bình thường được bảo dưỡng tốt, cho nên nhìn qua cũng chỉ chừng bốn mươi.

Vì sao tất nhiều người muốn kiếm tiền, cũng bởi vì, đối với phụ nữ mà nói, tiền thực sự có thể giữ gìn vẻ đẹp của bạn theo một nghĩa nào đó!

Mẹ của Chúc Tỉnh Tinh chính là một ví dụ rất rõ ràng.

Ví dụ như vậy thật ra rất không ít, đặc biệt là một số người trong giới giải trí, phụ nữ năm sáu mươi tuổi, ăn mặc giống như hơn ba mươi tuổi...

Mặc dù có trang điểm nữa, nhưng cũng phải nói bình thường bọn họ bảo dưỡng rất tốt!

Mà những cái này đều cần tiền, cần một số tiền lớn, rất lớn!

“Mẹ, đúng vậy, tiên sinh vẽ rồi! Con lập tức đi tìm anh ấy!" Chúc Tinh Tinh cầm túi xách hưng phấn nói.

“Tinh Tinh, bất kể thế nào thì cũng phải thoa một ít kem dưỡng da trước đã!" Mẹ Chúc Tinh Tinh nghiêm túc dăn dò.
 
Chương 242: C242: Đây là khái niệm gì


Mẹ của Chúc Tỉnh Tỉnh thật sự không biết đã trách Chúc Tỉnh Tinh bao nhiêu lần.

Trách Chúc Tinh Tinh chia kem dưỡng da cho người khác dùng, khiến bà ấy chỉ có thể thể nghiệm “Thanh xuân mỹ lệ” được một ngày.

Mà nguyên do chính là hiệu quả của kem dưỡng. da này thật sự quá tốt.

Làn da trắng nõn, bóng loáng như tơ, phấn nộn như sữa, sau khi bị bôi lên có tác dụng xóa nếp nhăn khiến tình trạng da chảy xệ biến mất.

Đây là khái niệm gì?

Phụ nữ càng chú trọng bảo dưỡng thì càng rõ ràng việc này có bao nhiêu quan trọng.

Có thể nói, phàm là phụ nữ, chỉ căn bôi kem dưỡng da này vào, vậy cũng đừng nghĩ đến việc thoát khỏi nó!


Nhưng vậy mà lại chỉ dùng một ngày lại không còn.

Đổi lại là người khác, ai mà không khó chịu?

Thật ra thì Chúc Tinh Tinh vô cùng hiểu tâm tình của mẹ mình.

Bởi vì, chính cô và ba vị phú bà kia sau khi sử dụng kem dưỡng da này cũng đều có cảm giác giống như mẹ cô.

Cho dù cô còn trẻ, cho dù cô không dùng sản phẩm làm đẹp này thì thanh xuân cũng xinh đẹp, xinh đẹp toàn thành, nhưng lại sợ bị so sánh.

Hiệu quả sau khi dùng sản phẩm làm đẹp này.... thật sự quá tốt quá tốt rồi, tốt đến nỗi cô căn bản không dừng lại được, lại càng không muốn dừng lại

“Hợp táo!" Chúc Tinh Tính vừa lái xe, vừa nghĩ đến lý do thoái thác lần trước của Trương Phàm.

Lại nghĩ đến ý kiến trong nhà đưa ra... bất luận như thế nào lần này cũng phải đạt được hợp tác với Trương Phàm, mặc kệ trả giá lớn bao nhiêu.

Vì thế, thậm chí có thể xóa sổ số tiền mười ba tỷ mà Trương Phàm thiếu nợ kia.

Cuối cùng, với tốc độ cực nhanh, Chúc Tinh Tinh đã đến ngoài tiểu viện của Trương Phàm.

Sau đó gọi điện thoại cho Trương Phàm.

“Vào đi!" Trương Phàm đã sửa lại Mê Huyễn trận một lần nữa, tạm thời loại bỏ hiệu quả gây khó khăn khi đi vào, nhưng nếu như muốn vào thì cũng phải có được “chìa khóa” ra vào giống Lữ Hoa, hoặc là nhất định hắn phải đến đưa vào.


“Tiên sinh, hiệu quả của kem dưỡng da vô cùng vô cùng tốt, nhưng đáng tiếc lại quá ít!"Đi vào sân thì Chúc Tỉnh Tỉnh liền nhịn không được nói

“Hiệu quả tốt, tôi biếu" Trương Phàm cười cười: “Có muốn làm sản phẩm này không?”

“Muốn!” Chúc Tỉnh Tính không chần chừ gật đầu.

“Cô thành lập một công ty liên quan, cô là người đại diện trước luật pháp, cổ phần, cho cô 30%!" Trương Phàm thẳng thắn nói.

“Không thành vấn đề!” Chúc Tỉnh Tính kích động đến nỗi mặt ửng hồng, cô vô cùng rõ ràng, có thể có được cơ hội như vậy, tất cả đều là kết quả lần trước cô dẫn Trương Phàm đi Lệ thành.

Đầu tư của cô, nhanh như vậy đã có hồi báo rồi!

Tuy phương thức hồi báo hoàn toàn không giống với kế hoạch lúc trước của cô, nhưng rất rõ ràng còn vượt xa phạm vi tưởng tượng ban đầu của cô.

“Tiên sinh, anh có yêu cầu gì đối với công ty không?” Chúc Tỉnh Tính rất nhanh đã đè sự kích động trong lòng xuống, để cho Trương Phàm bỏ tiền ra? Điều này khẳng định không có khả năng, Trương Phàm còn nợ cô mười ba tỷ đó, hẳn làm gì có tiền.

“Đương nhiên có yêu cầu! Điểm thứ nhất, đăng ký công ty, nhà xưởng, thiết bị, nhân viên, sản xuất các. loại hết thảy, đều phải nhanh chóng thành lập lên, càng nhanh càng tốt!”


“Điểm thứ hai, nợ cô mười ba tỷ lúc trước, xóa bởi"

“Điểm thứ ba, cô nhất định phải trả trước cho tôi năm mươi tỷ!”

"Trương Phàm biết, mặc kệ tốc độ sản xuất sản phẩm làm đẹp này nhanh bao nhiêu, đều sẽ không theo kịp phiên giao dịch phỉ thúy Miến Điện sắp bắt đầu.

Mà hẳn căn kiếm thêm một ít phỉ thúy trong đợt bán đấu giá ở Miến Điện lần này.

Vì vậy căn phải có một khoản tiền lớn.

Mà số tiền này, hiện tại chỉ có thể lấy từ chỗ Chúc Tỉnh Tỉnh.

Vẽ phần nói Chúc Tinh Tinh có thể đưa nhiều tiền. như vậy hay không... Điểm này Trương Phàm lại không lo lắng mấy, hẳn thoáng hiểu qua, Chúc gia chỉ cần dám toàn lực ứng phó, xuất ra sáu bảy mươi tỷ cũng không thành vấn đề, mà hắn chỉ căn năm mươi tỷ
 
Chương 243: C243: Có vấn đề à


Phải xem sự quyết đoán của Chúc gia rốt cuộc lớn bao nhiêu.

Đừng nhìn cổ phần công ty chỉ cho Chúc gia 30%, nhưng Trương Phàm dám nói, 30% cổ phần này, tương lai sẽ mang đến cho Chúc gia vô số của cải, đây tuyệt đối là con số trên trời lấy trăm tỷ, nghìn tỷ làm đơn vị tính toán.

Chúc Tỉnh Tinh cực kỳ giật mình....

Trương Phàm đưa ra điểm thứ nhất, điểm thứ hai đều không có bất kỳ vấn đề gì, bây giờ cô có thể cho Trương Phàm một đáp án rõ rằng.

Nhưng điểm thứ ba!

Trực tiếp thanh toán một lần cho Trương Phàm năm mươi tỷ!

Đây không phải là chuyện cô có thể quyết định.

Điều này căn Chúc gia bỏ qua tất cả việc kinh doanh lâu năm, tập trung vào công việc hoàn toàn mới này.


Quyết định như vậy, mặc kệ đối lại là ai cũng đều rất khó khăn.

“Sao? Có vấn đề à?” Trương Phàm nhìn Chúc Tỉnh Tinh.

“Không! Không có vấn đẽ! Chỉ là, dù sao năm mươi tỷ cũng không phải con số nhỏ, chúng tôi không có cách nào lấy ra ngay bây giờ được!” Chúc Tinh Tinh nói.

“Đưa trước phiên giao dịch ở Miến Điện cho tôi là được! Đúng rồi, tôi muốn đến cuộc đấu giá ở Miến Điện, lúc trước cô đã nói sẽ sắp xếp, đừng quên chuyện này!" Trương Phàm nhắc nhở Chúc Tỉnh Tinh.

“Được! Vậy tiên sinh còn yêu cầu gì khác không?” Chúc Tinh Tinh hỏi lại.

“Quy mô công ty đi! Mục tiêu của chúng ta là người có tiền, không đi con đường bình dân, tôi mặc kệ cô thiết kế dung lượng sản phẩm có thể bôi toàn thân bao nhiêu lần một chai, tôi chỉ yêu cầu, lấy bôi toàn thân mà tính toán thì giá bán số lượng này không thể, thấp hơn một vạn tệ! Trên cơ sở giá cả này, cô làm nghiên cứu thị trường một chút, xem quy mô sản xuất cần lớn bao nhiêu!" Trương Phàm chỉ có thể tiến hành nhắc nhở sơ lược, chỉ tiết cụ thể hơn, vẫn là Chúc Tinh Tính tự mình quyết định.

“Được!" Chúc Tỉnh Tinh gật đầu, điểm này không hẹn mà hợp với suy nghĩ của cô.

Sản phẩm làm đẹp thần kỳ như vậy, giá cả khẳng định không thể rẻ, mà một ngày một vạn tệ!

Cô có sẵn sàng chỉ tiêu số tiền đó không?

Một trăm cái sẵn sàng luôn nha!

Đương nhiên, đây cũng bởi vì cô có phần thực lực này.

Như vậy, thực lực kém một chút thì không thể dùng sao?


Không phải!

Thực lực hơi kém một chút, có thể không cần bôi toàn thân mỗi ngày, chỉ dùng ở trên mặt nha!

Như vậy lượng kem bôi toàn thân có thể dùng tới mười ngày nửa tháng!

Mười ngày nửa tháng một vạn tệ.

Quy mô đám người có thể tiêu dùng đã có thể tăng lên gấp mấy lần.

“Được rồi tiên sinh, tôi đi về trước đây, thương lượng với trong nhà một chút, sẽ mau chóng có điều lệ công ty và hợp đồng!” Chúc Tỉnh Tính nói.

“Ừ!" Trương Phàm lại dặn dò nói: “Cách điều chế, sau khi công ty thành lập tôi sẽ đưa cô! Mặt khác, không nên xin độc quyền, giai đoạn sau tôi sẽ phái người bảo vệ sự an toàn của công thức!

“Được!” Chúc Tinh Tinh là một nhân sĩ thương nghiệp chuyên nghiệp, tự nhiên rõ ràng sự mạo hiểm của việc không xin độc quyền, càng biết những lợi ích của việc không xin độc quyền này.

Nhưng chỉ cần có sự tự tin tuyệt đối với sáng chế của mình, không xin độc quyền mới là lựa chọn tối đa hóa lợi ích.


Sau khi rời đi, Chúc Tinh Tinh lập tức gọi điện triệu tập toàn bộ thành viên gia tộc đến họp.

Chờ đến khi cô về đến nhà.

Chức lão gia tử, cha Chúc Tính Tinh, chú hai, chú ba, cô lớn, cô nhỏ, và người nhà của từng người, một đám người mênh mông đã chờ ở biệt thự Chúc gia lão gia tử.

“Tinh Tinh, Trương tiên sinh nói thế nào?” Chúc lão gia tử lập tức hỏi ngay khi Chúc Tính Tinh bước vào.

Chúc Tinh Tinh nhìn tất cả mọi người trong nhà, kích động đầy trong lòng nói: “Tiên sinh đã đồng ý hợp tác với chúng ta, liên hợp thành lập công ty mới, chúng ta chiếm 30% cổ phần!”

“30% cổ phần! Nắm giữ sản phẩm này, chúng ta kiếm được hời rồi! Tinh Tinh, Trương tiên sinh khẳng định có điều kiện khác đúng không?”

Chúc lão gia tử biết tiện nghỉ không dễ kiếm như vậy, cho nên giơ tay ra hiệu mọi người an tĩnh lại, nhìn chằm chằm Chúc Tỉnh Tinh mà hỏi
 
Chương 244: C244: Đương nhiên là có điều kiện


“Đương nhiên là có điều kiện!” Chúc Tính Tinh uống một ngụm nước, sau đó nói ra điều kiện của Trương Phàm.

“Khoản nợ mười ba tỷ xóa sạch! Phải trả trước năm mươi tỷ! Tất cả chi phí thành lập công ty mới còn phải do chúng ta gánh vác! Có phải Trương Phàm hẳn quá tham lam hay không?”

“Nếu như sản phẩm vẫn luôn duy trì được hiệu quả này thì còn có thế chấp nhận, nhưng bây giờ cái gì cũng không thấy được, ai biết sản phẩm này có phải cũng chỉ có một chút như vậy hay không! Bây giờ nhìn lại, sản phẩm này thật quá thần kỳ rồi!"

“Mấu chốt là, Trương Phàm khẳng định hiểu rõ về Chúc gia chúng ta! Yêu cầu trả cho hẳn năm mươi tỷ, lại thành lập một công ty mỹ phẩm có quy mô không nhỏ cũng cần không ít tiền đâu! Đây không phải là móc sạch Chúc gia chúng ta sao! Hơn nữa còn là đem hết thảy sản nghiệp của chúng ta đưa ra!”

“Cái này quá điên cuồng rồi! Thật sự quá điên cuồng! Làm sao hẳn dám!”

....

Sau khi Chúc Tinh Tinh nói ra điều kiện của Trương Phàm, rất nhiều người Chúc gia đều oán giận, rất nhiều người đều kích động.


Nhưng Chúc lão gia tử, Chúc Tinh Tỉnh, mẹ Chúc “Tinh Tinh và mấy người căm quyền Chúc gia không tỏ thái độ gì, mà lại rơi vào trầm tư.

Bọn họ rất rõ ràng, đây là một cuộc đánh cược.

Có thể nói muốn đánh cược tất cả của Chúc gia!

Một khi không thành công, hoặc là bị Trương Phàm hãm hại, vậy Chúc gia sẽ bị đá vào vực sâu không đáy trong nháy mắt.

“Tinh Tính, con thấy thế nào?” Chúc lão gia tử khoát tay, đè xuống tất cả âm thanh rồi trầm giọng hỏi.

“Lập tức đăng ký công ty, ký hợp đồng cổ phần với Trương tiên sinh!" Chúc Tính Tinh tỏ thái độ vô cùng kiên quyết.

Có người lập tức muốn nói chuyện, nhưng Chúc lão gia tử lại khoát tay, vẫn đè tất cả thanh âm xuống.

“Sản nghiệp châu báu là gốc rễ của nhà chúng ta, cũng là sản nghiệp có giá trị nhất! Liên hệ các công ty lớn, truyền lời đi, tập đoàn sản nghiệp châu báu của Chúc gia sẽ đấu thầu, người ra giá cao sẽ có được Chúc lão gia tử trầm ngâm ước chừng năm phút, sau đó dứt khoát nói.

Mặc kệ rốt cuộc có bao nhiêu người trong Chúc gia phản đối thì cũng vô dụng!

Chúc lão gia tử mới là nòng cốt tuyệt đối của Chúc gia, quyết định của ông không ai dám phản đối, cũng không ai có thể phản đối.


Chức Tỉnh Tinh nằm chặt tay, cô biết, lão gia tử đã quyết định, vậy là được rồi!

Cơ hội để Chúc gia một bước lên mây, tới rồi!

Sau khi Chúc Tỉnh Tinh đi, Trương Phàm liền nghênh đón Ngụy Thành Vân và Thạch Chí Kiên của Thánh Võ Tông.

“Cung phụng Trương!”

Ngụy Thành Vân và Thạch Chí Kiên ôm quyền chào, đối với rất nhiều người mà nói, hoàn toàn không biết tin tức Trương Phàm gia nhập cục võ quản làm cung phụng.

Nhưng đối với Ngụy Thành Vân và Thạch Chí Kiên đang ở Thánh Võ Tông mà nói, tin tức như vậy ngay thời gian đầu bọn họ đã biết rồi.

Giống như cục võ quản vô cùng chú ý đến các thế lực siêu cấp, thì các thế lực siêu cấp cũng vô cùng chú ý đến cục võ quản bên này vậy.

“Vết thương lành rồi à?" Trương Phàm cười híp mắt nhìn Ngụy Thành Vân.


Tính toán thời gian, Ngụy Thành Vân phải sớm nên tới mới đúng.

“Lành rồi! Lúc trước vì một ít chuyện nên chậm trễ không kịp đến đây, kính xin cung phụng Trương thông cảm! Đây là một viên Thánh Vũ Đan và hạt giống của Tinh Huyễn Thảo!" Ngụy Thành Vân đầu tiên là xin lỗi, sau đó lấy Thánh Vũ Đan và hạt giống Tinh Huyễn “Thảo đã chuẩn bị tốt ra.

Trương Phàm không chút khách khí nhận lấy, trước nhìn Thánh Vũ Đan một chút, sau đó lại nhìn hạt giống Tinh Huyễn Thảo một chút, sau khi xác định đều là thật thì trên mặt mới hiện ra nụ cười.

Linh tài có thể trồng lại nhiều thêm một cái rồi.

Còn có Huyết Hồng Thảo, hắn cũng trồng rồi, bởi vì Huyết Hồng Thảo có hoạt tính nên có thể trồng sống.

Chỉ cần có thể trồng sống, cho một chút thời gian, Trương Phàm có lòng tin có thể tăng số lượng bất kỳ loại linh tài nào.
 
Chương 245: C245: Có thể xem một chú


“Cung phụng Trương! Ừm, sư thúc tôi vẫn luôn có bệnh nan y trong người, có thể giúp đỡ xem một chút không?" Ngụy Thành Vân hỏi.

“Có thể nha!” Trương Phàm cười gật đầu. ngôn tình tổng tài

Y thuật của hắn cũng không hoàn toàn bị trói buộc trong cục võ quản.

“Chuyện là, sư thúc tôi, là tông sư..” Ngụy Thành 'Vân nhỏ giọng nhắc nhở.

“Có thể xem một chút! Chỉ có sau khi xem mới có thể nói có thể chữa hay không!" Trương Phàm rất thâm ý nhìn Ngụy Thành Vân một cái.

Hắn hiểu vì sao Ngụy Thành Vân lại cẩn thận như thế.

Nguyên nhân thứ nhất đương nhiên là bởi vì sư thúc ông ta là tông sư Cổ Võ Giả, sợ cấp độ quá cao, Trương Phàm căn bản không có biện pháp trị liệu.

Nguyên nhân thứ hai đó chính là thân phận cung phụng của Trương Phàm ở cục võ quản, dù sao cục võ quản cũng vô cùng vui vẻ khi nhìn thấy thực lực Thánh Võ Tông suy yếu.


Huống hồ còn là một tông sư!

Ngụy Thành Vân đang lo lắng vì sư thúc ông ta là tông sư sẽ khiến Trương Phàm trực tiếp cự tuyệt giúp đỡ trị liệu

“Được! Tôi sẽ mau chóng đưa sư thúc tới!" Ngụy Thành Vân mừng rỡ, trong lòng càng bội phục Trương Phàm không thôi, lòng dạ Trương Phàm thật lớn nha.

Đều do Định Thiên Tông!

Nếu như không phải do Định Thiên Tông bức. bách, sợ rằng Trương Phàm cũng sẽ không gia nhập. cục võ quản đi? Có lẽ đến lúc đó Thánh Võ Tông còn có thể có cơ hội lôi kéo... Đáng tiếc, bây giờ đã chậm rồi.

“Ừ!" Trương Phàm gật đầu, hắn không đề cập đến chuyện tiền khám, dù sao còn chưa biết đối phương đến cùng có triệu chứng gì, hiện tại cũng không có cách nào đưa ra mức thù lao hợp lý được.

“Cung phụng Trương, vậy chúng tôi cáo từ!” Ngụy Thành Vân và Thạch Chí Kiên ôm quyền hành lễ, lễ nghĩ chu đáo.

“Cái kia, Thạch Chí Kiên!” Trương Phàm gi Thạch Chí Kiên lại hỏi: “Các anh vẫn tiếp tục điều tra Đoạt Hồn Tán bên kia à?”

Trương Phàm không quên bản thân mình rốt cuộc đã đi tới cỗ thân thể này như thế nào.

Hết thảy đều bởi vì Đoạt Hồn Tán.

Hắn vẫn luôn không quên chuyện này.

Mà ngoại trừ hắn ra, hiện tại hẳn biết người duy nhất cũng trúng Đoạt Hồn Tán chỉ có Thạch Chí Kiên, cho nên hẳn muốn hỏi một chút, Thạch Chí Kiên có phải còn đang điều tra hay không, hơn nữa có phải có manh mối gì hay không.


Dù sao Thạch Chí Kiên cũng là người của Thánh Võ Tông, thân là một trong những thế lực siêu cấp, chắc cũng có phát hiện gì chứ?

“Cung phụng Trương, tông môn đang toàn lực điều tra, nhưng đến bây giờ vẫn chưa có kết quải”

“Chỉ xác định được là đối phương muốn khơi mào khoảng cách giữa chúng ta và môn phái phụ thuộc, khiến mâu thuẫn trở nên gay gắt hơn”

Vẻ mặt Thạch Chí Kiên nghiêm túc nói.

Lần trước anh ta thiếu chút nữa đã chết, chuyện này sao có thể bỏ qua như vậy?

Mà anh ta có thể đại biểu Thánh Võ Tông tham gia hội nghị thường lệ của tông môn, có thể nói vẫn phải có thân phận địa vị, cũng không thiếu bối cảnh bên trong ở Thánh Võ Tông.

Cho nên lực lượng Thánh Võ Tông tham dự điều tra rất nhiều... Nhưng đáng tiếc, đối phương thật sự quá giảo hoạt, căn bản không phát hiện được dấu vết để lại.

“Khoảng cách? Như này cũng quá rõ ràng đi!" Trương Phàm rất muốn nói, Thánh Võ Tông các anh đều là kẻ ngốc sao? Anh chết thì sẽ đổ lỗi cho những môn phái phụ thuộc kia à?

“Cung phụng Trương... Mấu chốt là, ngoại trừ cậu ra thì căn bản không ai biết Đoạt Hồn Tán, cũng không ai biết tôi bị Đoạt Hỗn Tán giết chết” Thạch Chí Kiên cười khổ nói.


Trương Phàm lúc này mới giật mình.

Hắn lấy những gì mình biết đi thay thế người khác, điều này dường như rất đương nhiên.

Ngẫm lại Hoa Hưng, đã thực sự có cấp bậc thần y rồi, nhưng khi đối mặt với Đoạt Hồn Tán cũng bó tay hết cách thì không nói, mấu chốt là còn không nhìn ra rốt cuộc có vấn đề gì.

Những người khác có thể còn chẳng bằng Hoa Hưng!

Như thế thì Thánh Võ Tông sẽ không hoài nghỉ những người của tông môn phụ thuộc tham dự tụ hội sao?

Cho dù sẽ duy tỉ lý trí, nhưng nếu như đối phương vẫn tiếp tục gây ra cái chết thì sao?

Một lần lại một lần khiêu khích, nói không chừng có lúc sẽ không tự chủ được mà bị lừa...
 
Chương 246: C246: Làm hỗn loạn thì có lợi gì cho hắn ta


Thạch Chí Kiên không có manh mối của Đoạt Hồn Tán khiến Trương Phàm có chút thất vọng.

Nhưng cũng không tuyệt vọng.

Tối thiểu thì hắn cũng xác định được một điểm, mỗi một lần chủ nhân Đoạt Hồn Tán ra tay đều đang châm ngòi ly gián.

Chọn Thạch Chí Kiên, chính là muốn cho Thánh Võ Tông loạn lên.

Chỉ là Trương Phàm nghĩ mãi mà không rõ, tại sao phải chọn hẳn? Chọn hắn thì có ích lợi gì? Có thể châm ngòi ly gián ai?

Hắn đã chết như thế, ai sẽ ra mặt vì hắn đây?

Không đúng!

Thật đúng là có!

Trương Duyệt, Trương Xuyên thậm chí cả nha đầu Lâm Linh Nhi kia trăm phần trăm đều sẽ thay hẳn ra mặt!

Tạm thời không nói đến nha đầu Lâm Linh Nhi kia, dù em ấy muốn giúp hẳn ra mặt thì dường như cũng không có năng lực lớn như vậy.


Nhưng Trương Duyệt và Trương Xuyên lại không như vậy, bọn họ có năng lực này!

Thử nghĩ xem, đến lúc đó, họ sẽ nghỉ ngờ ai? Hoài nghỉ ai trong Trương gia, hoài nghỉ Tô Nhược Tuyết, thậm chí sẽ hoài nghỉ Lâm gia, mâu thuẫn này không phải đã xuất hiện sao?

Nếu như tiếp theo lại có một ít bí mật dẫn dắt, thậm chí càng kích thích thêm mâu thuẫn, cái này có thể được xem là rối loạn chưa?

Chỉ là, vì sao đối phương trăm phương ngàn kế muốn xảy ra hỗn loạn như thế?

Làm hỗn loạn thì có lợi gì cho hắn ta?

Cũng không biết tại sao, đột nhiên hẳn nghĩ tới Huyết Ma vào lúc này.

Giả thiết chủ nhân Đoạt Hồn Tán là người thần bí chế tạo Huyết Ma kia, một khi hẳn để cho các thế lực đại siêu cấp và cục võ quản, thậm chí thêm các gia tộc Cổ Võ, môn phái, đều lâm vào hoàn cảnh công phạt lẫn nhau, có phải sẽ không ai chú ý đến bọn họ hay không? Có phải bọn họ có thể yên lặng phát triển tích góp lực lượng tốt hơn hay không?

Lời giải thích này, dường như rất có thể.

'Đương nhiên, cũng không loại trừ còn có thế lực khác muốn làm cho giang hồ loạn lên.


Không quan tâm cục võ quản có hùng mạnh hay không, có vài người không chịu được yên tĩnh nên trăm phương ngàn kế làm cho hết thảy đều loạn lên.

Bởi vì chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể kiếm được lợi ích đủ lớn.

“Vậy thì chờ lần xuất hiện tiếp theo của mày! Mặc kệ mày có mục đích gì, nếu đã ra tay với tao vậy thì không thể tha thứ được!” Trương Phàm lắc lắc đầu, hiện tại ngoại trừ tiếp tục chờ đợi, cũng không còn biện pháp nào khác.

Nhưng nhìn phong cách hành sự của người sau lưng này, e rằng sẽ không ngừng lại đâu, nhất định sẽ tiếp tục tạo ra mâu thuẫn.

Buổi tối ăn bữa tiệc hải sản lớn.

Trương Phàm ăn rất vui vẻ, uống với Quý Hải Phàm cũng rất vui vẻ.

Đồng thời, cũng lấy tinh thần lực tỉ mỉ dò xét các loại hải sản mà Lữ Hoa mang về, cuối cùng cũng hiểu rõ trong lồng.

Kỳ thật, những loại trên Địa Cầu có, ở tu tiên giới cũng có.

Mà loại ở tụ tiên giới có thì trên Địa Cầu lại chưa chắc đã có.

Cho nên Trương Phàm cũng không phải thuần túy muốn tìm hiểu, chỉ là làm quen một chút, dù sao ở tu tiên giới, đối với những đồ vật ở tầng dưới chót này, hẳn tiếp xúc vẫn tương đối ít.

“Lữ Hoa, chính anh nghĩ cách đi, ngoại trừ những hải sản hôm nay, có thể kiếm bao nhiêu loại hải sản khác thì kiếm bấy nhiêu loại khác... Cho dù không ăn được cũng kiếm một ít!” Sau khi ăn xong, Trương Phàm dặn dò Lữ Hoa.

Giống như kem dưỡng da cho Chúc Tỉnh Tỉnh, tất cả đều lấy từ thảo dược bình thường nhưng hiệu quả lại rất tốt.

Điều này khiến Trương Phàm hiểu được, muốn kiếm tiền thì nhất định phải mở ra nhiều hạng mục như vậy, những thứ liên quan đến dược liệu quý báu kia thậm chí là sản phẩm của linh tài, căn bản không có tính phổ biến mấy.
 
Chương 247: C247: Khả năng kiếm tiền đã đủ rồi


Mà không có tính phổ biến, cũng đại biểu không. có khả năng kiếm tiền liên tục.

Không thể kiếm tiền liên tục thì cũng hiển nhiên không có cách nào để cung cấp tiền tài liên tục không ngừng trợ giúp cho Trương Phàm.

Sao cơ? Mở rộng kem dưỡng da, Nhạc Khang và sản phẩm làm đẹp lần này, khả năng kiếm tiền đã đủ rồi?

Không, không hề, còn lâu mới đủ!

Luyện thể đan, cần bao nhiêu nguyên vật liệu?

Sau này hẳn lại cần bao nhiêu nguyên vật liệu tiêu phí cho luyện thể? Những thứ này đều phải sớm chuẩn bị, nếu không đến lúc cần dùng lại không có tiền để mà dùng.

“Tiên sinh, tôi nhớ rồi!” Lữ Hoa nghiêm túc gật đầu, chỉ là trên mặt lại có chút xấu hổ.

“Không đủ tiền?” Nhìn sắc mặt Lữ Hoa, Trương Phàm đột nhiên nghĩ đến lúc trước khi thẩm vấn Lữ Hoa, dường như anh ta đã từng nói, anh ta chỉ có ba mươi vạn?


Ba mươi vạn thật ra cũng không tính là ít.

Nhưng anh ta phục vụ việc ăn uống tiêu phí cũng không ít, hơn nữa có một ít hải sản giá cả rất đắt, nếu chuẩn bị đầy đủ mà nói...

Nếu như anh ta không tự mình đi chợ mà thông qua người trung gian để mua, tiêu phí cũng sẽ càng nhiều hơn.

“Thật xin lỗi tiên sinh, lúc trước tôi không tiết kiệm tiền!" Lữ Hoa rất xấu hổ, anh ta hối hận muốn chết, trước kia tích góp chút tiền thì sẽ chết à.

“Không sao, cầm lấy tấm thẻ kia đi, hẳn là còn mấy chục vạn, xài hết lại nói tôi!" Trương Phàm nhớ rõ rong thẻ của mình còn chút tiền, lấy được khi giúp Hoa Hưng sửa lại phương thuốc, nhưng cụ thể còn lại bao nhiêu cũng không nhớ rõ, nhưng mấy chục vạn tuyệt đối có.

“Tiên sinh, tôi..” Vành mất Lữ Hoa đỏ lên, anh ta đã nhận được nhiều chỗ tốt như vậy từ Trương Phàm bên này, vậy mà hiện tại ngay cả lấy tiền giúp Trương Phàm làm chút chuyện gì đó cũng không giúp được, anh ta sắp xấu hổ muốn chết rồi.

“Đừng kích động, tôi không thích bộ dáng này đâu! Tranh thủ thời gian làm gì thì làm gì đi! Đúng rồi, luyện thể đan cần nắm vững thời gian ăn!" Trương Phàm còn muốn thử nghiệm dưới tình huống tu luyện cửu luyện đoàn thể, luyện thể đan rốt cuộc sẽ mất đi hiệu quả ở tầng thứ mấy đây.

Về phần bồi dưỡng Lữ Hoa... Bất quá chỉ là thuận tiện mà thôi.

Buổi tối, Trương Phàm ngoại trừ việc trồng Tính Huyễn Thảo bên cạnh Huyết Hồng Thảo ở bên ngoài, cũng không làm chuyện gì khác, mà ngủ một giấc thật ngon.

Mấy ngày nay, buổi tối huấn luyện, ban ngày bận rộn, lại chạy đến Bạc thành một chuyến nên có chút mệt mỗi.

Một giấc ngủ đến lúc tự nhiên tỉnh.

Tinh thần sảng khoái.

Mà Lữ Hoa cũng chuẩn bị xong bữa sáng rồi, Trương Phàm rửa mặt là có thể ăn.


“Tiên sinh, tôi lại luyện hóa hai viên luyện thể đan, tiến bộ rất nhanh, đã là trung kỳ tầng thứ hai của cửu luyện đoàn thể” Lữ Hoa nhẹ giọng báo cáo.

"Đây là viên luyện thể đan thứ năm phải không?” Trương Phàm cản một miếng bánh quấy rồi hỏi.

“Vâng, tổng cộng có năm viên luyện thể đan” Lữ Hoa gật gật đầu.

Trung kỳ tầng thứ hai của cửu luyện đoàn thể, phù hợp với trung kỳ Cổ Võ Huyền cấp.

Năm viên luyện thể đan đã đạt đến trình độ này, đổi lại là người bình thường, đại khái cần sáu đến bảy viên luyện thể đan mới có hiệu quả như vậy.

Dù sao lúc trước Lữ Hoa cũng là Cổ Võ Giả Huyền cấp nên có cơ sở.

"Tiếp theo vẫn phải xem có thể tiếp tục tiến bộ hay không, rốt cuộc luyện thể đan có thể thúc đẩy Lữ Hoa tới tăng thứ mấy.

Có thể tới tầng thứ ba cửu luyện đoàn thể hay không?

Nếu như có thể đến tầng thứ ba thì rất tốt.


Cổ Võ Giả Địa cấp, dù đặt bên trong cục võ quản cũng không phải tiểu lâu la đâu.

Ngẫm lại Bành Giang Hoa, cấp độ Huyền cấp, có thể đảm nhiệm cục trưởng của một phủ võ quản rồi...

“Tiếp tục tu luyện! Không căn lo lắng tiêu hao luyện thể đan” Trương Phàm dặn dò, trong tay Lữ Hoa còn ba viên luyện thể đan, bây giờ ngược lại không căn gấp gáp cho anh ta thêm.

“Vâng, tiên sinh!" Lữ Hoa kiên quyết gật đầu.

Anh ta cũng biết mình là một vật thí nghiệm.

Nhưng anh ta rất vui vẻ làm vật thí nghiệm này, bởi vì anh ta đạt được chỗ tốt thật sự.

Được lợi ích, còn quan tâm có phải vật thí nghiệm hay không làm gì.

Ăn xong bữa sáng, Trương Phàm dự định mang Quý Hải Phàm đến cục võ quản tiếp tục huấn luyện, huấn luyện tiếp theo dường như chính là thành thạo súng ống, Trương Phàm cảm thấy rất hứng thú đối với cái này.
 
Chương 248: C248: Đưa súng cho tôi


Cục võ quản có sân bắn chuyên môn, còn không chỉ có một chỗ.

Có sân trong nhà, có sân ngoài trời.

Bên trong chủ yếu là bản súng lục, bên ngoài là súng trường và súng bắn tỉa

Hơn nữa bên này có vô cùng nhiều loại súng, có thể nói là được trang bị hết thảy các loại súng ống ở quốc nội, ở bên này cái gì căn có đều có.

Ngoài ra còn có một số loại súng ở nước ngoài.

Đây là vì để quen thuộc với những loại súng ống nước ngoài này, miễn cho lúc mấu chốt cần phải dùng.

Ở bên ngoài tác chiến, không phải phân thắng bại, đa số thời điểm đều là phân sống chết, bất kể làm nhiều bất luận chuẩn bị gì, chỉ cần có thể tăng cường tỷ lệ bảo mệnh, thì đều đáng giá. Trang gì 𝓶à hay hay thế _ TrU𝓶Truy𝑒 n.V𝑁 _


“Lúc trước anh chưa từng sờ qua súng, chúng ta bất đầu luyện tập từ bia mười mét” Tần Kiến An đã hoàn thành thăng cấp tông sư, nghe nói Trương Phàm đã huấn luyện đến khối súng ống này, nên anh ta chủ động làm huấn luyện viên.

Nói xong, anh ta đưa cho Trương Phàm một khẩu súng lục cười nói: “Rất nhiều người cho rằng bắn súng là một việc rất đơn giản, chỉ cần trong tay có súng là có thể muốn làm gì thì làm, nhưng lại không biết để bắn súng một cách dễ dàng, trở thành một tay súng thiện xạ lại rất khó! Thứ xem, đừng lo vẽ viên đạn... Số lượng đạn anh luyện tập không giới hạn”

Trương Phàm một bên gật đầu một bên nhận lấy súng lục, giơ tay bắn mấy phát về phía bia cách đó mười mét.

Tân Kiến An nhìn Trương Phàm bản được số vòng lẻ tẻ, trên mặt nhiều hơn một phần ý cười: “Thế nào, tâm cũng không dễ trúng phải không?”

Nói thẳng ra, nhìn thấy phương diện này của “Trương Phàm rốt cuộc cũng không còn yêu nghiệt nữa, trong lòng Tần Kiến An thật đúng là thở phào nhẹ nhõm, có loại cảm xúc thổn thức như Trương Phàm hắn cũng có một mặt bình thường.

Chỉ là, Tân Kiến An bên này vừa dứt lời, Trương Phàm lại giơ tay nổ súng bản.

Mỗi một phát súng đều bản vào trong bia mười điểm.

Nhìn thấy thành loại thành tích này, Tân Kiến An ngổn ngang: “Cung phụng Trương, anh xác định lúc trước chưa từng chơi qua súng sao?"

Trương Phàm trầm tự, lúc trước người bên cạnh Thiệu Vĩ cầm súng nhằm vào hẳn, hẳn cướp lại súng, nhưng không có nổ súng, đây không tính là chơi súng đúng chứ? Cho nên hẳn nhẹ nhàng lắc đầu nói:

“Quan sát tốt đường đạn, không phải rất dễ dàng trúng hồng tâm sao?”

Tần Kiến An trong lúc nhất thời không biết nói gì cho phải, theo đó căm một khẩu súng lục trên giá súng ống rồi nói:


“Khẩu súng này đã bị hư nòng tuyển, vòng ngầm đã có lệch, anh dùng khẩu súng này trúng hồng tâm cho tôi xem!"

Trương Phàm nhận lấy súng, đầu tiên là tuỳ ý bản mấy phát súng, sau đó liên tục bóp cò, viên đạn nhất thời liên tục xuyên qua hồng tâm!

“Tấm bia lùi về phía sau năm mươi mét" Tần Kiến An đột nhiên ra lệnh, sau đó nhìn về phía Trương Phàm.

Trương Phàm lần này lại giống như ngay cả nhìn cũng không nhìn, thay băng đạn rồi liên tục nổ súng, viên đạn vẫn như cũ từng viên đều trúng hồng tâm!

Tần Kiến An phát hiện, lúc Trương Phàm thay băng đạn, thủ pháp rất vụng, tuyệt đối là người mới.

Nhưng khi thay đến cái thứ ba, lại thuần thục khiến Tân Kiến An cũng cảm thấy rất nhanh.

“Đưa súng cho tôi!" Tân Kiến An muốn khẩu súng trong tay Trương Phàm nói: “Nhớ kỹ xem tôi tháo súng như thế nào!”

Nói xong, Tăn Kiến An tốc độ cực nhanh tháo khẩu súng trong tay thành một đống linh kiện.


“Lắp lại! Tân Kiến An nói với Trương Phàm.

Trương Phàm tiến lên, không ngờ một chứt suy tư cũng không có, vô cùng lưu loát lắp ráp lại khẩu súng này.

Vẫn chưa thành thạo, sau khi lắp xong, hẳn lại tháo nó ra và lắp lại.

Một lần hai lần ba lần..

Ba lần sau, tốc độ hắn tháo súng và lắp lại, đã khiến Tân Kiến An cảm thấy mặc cảm, giống như đảm chìm vào bên trong cả đời lão binh dùng súng ống!

“Anh thử lại súng ống khác xem!" Tần Kiến An có loại hưng phấn không nói nên lời còn có cả mất mát.
 
Chương 249: C249: Năng lực học tập mạnh


Hưng phấn chính là, trên cơ bản anh ta có thể chắc chắn Trương Phàm tuyệt đối có thiên phú trời sinh tự mang ở súng ống, mất mát chính là... Có cái gì mà Trương Phàm không biết sao?

Hoặc là nói, có cái gì Trương Phàm không học được sao?

Ba đến năm phút đồng hồ mà hắn đã nắm giữ được một loại súng ống đến mức độ ngay cả anh ta cũng cảm thấy mặc cảm... Loại năng lực học tập này mới là thứ đáng sợ nhất.

Anh ta đột nhiên nghĩ đến, quá trình huấn luyện sở dĩ có thể nhanh chóng đi tới giai đoạn súng ống như thế, cũng là bởi vì tốc độ Trương Phàm tiếp thu huấn luyện vô cùng vô cùng nhanh, đây chính là một loại năng lực học tập siêu mạnh.

Kỳ thật, thật sự không cần sợ thực lực của một người quá mạnh mẽ.

Thực lực mạnh không đáng sợ.

Đáng sợ chính là.. Năng lực học tập mạnh!


Bởi vì năng lực học tập mạnh, liền đại diện cho rất nhiều loại khả năng.

Kế tiếp, cũng xác minh được suy đoán của Tần Kiến An.

Bất kể là loại súng ống gì, Trương Phàm chỉ cần bắn hai phát, thì lập tức có thể hoá thân làm thiện xạ, tháo rời hay lắp lại cũng đắm chìm trong cả đời lão binh dùng súng ống này, không có bất kỳ sự khác biệt

Súng lục là như vậy, sau khi chuyển sang tiếp xúc với các loại súng trường bên ngoài cũng như thế. Dường như chỉ cần để cho Trương Phàm thoáng tiếp xúc một lúc, thì hẳn có thể nhanh chóng nắm giữ.

Kỳ thật Tân Kiến An nào biết, sở dĩ Trương Phàm yêu nghiệt như thế, thật đúng là không phải thiên phú tốt gì, mà là vì tâm tính hẳn tốt, khi nổ súng có thể khống chế tâm tình của mình, hoàn toàn tập trung vào bản thân khẩu súng.

Hơn nữa sự tồn tại của tinh thần lực, khiến hẳn có độ sâu về lý giải đối với súng ống người khác khó có thể so sánh được, cho nên mới tạo thành cục diện như vậy.

Thế nhưng, khi tiếp xúc với súng bản tỉa, Trương Phàm cuối cùng vẫn gặp phải một số vấn đề khó khăn.

Lực giật mạnh mế của súng bản tỉa, lực cản của đạn trên không trung, còn có ảnh hưởng của gió... Sau khi để hắn chơi nửa tiếng, cũng chỉ có thể trúng mục tiêu vật gì đó trong tám trăm mét, một khi quá tám trăm mét, hẳn không thể bách phát bách trúng nữa.

Điều này làm cho Trương Phàm vô cùng có cảm giác thất bại.

Tuy rằng rất nhiều lúc, bắn tỉa tám trắm mét đã đủ dùng rồi.

Nhưng tay súng bản tỉa thật sự giỏi, đều phải đột phá khoảng cách trên tám trăm mét.

Mà Trương Phàm muốn đột phá, cũng chỉ có thể, đầu tư thời gian...


Tăn Kiến An nhìn Trương Phàm dường như có chút không hài lòng, cả người anh ta đều choáng váng.

Anh ta cũng không biết nói cái gì cho phải, súng bắn tỉa cũng có thể ở dưới sự tiếp xúc chơi thành như vậy, anh ta có thể nói cái gì đây? Dám nói gì chứ?

Anh ta vô cùng muốn để cho Trương Phàm trở. thành một thiện xạ... Bất luận là súng ống nào ở trong tay đều có thể trở thành thiện xạ bách phát bách trúng.

Nhưng ngẫm lại vẫn nên quên đi.. Để cho Trương Phàm chuyên chú vào chuyện này, dường như tuyệt đối là không biết quý trọng nhân tài!

Mà hết lần này tới lần khác, bất kỳ một tay súng nào có thể có thực lực như Trương Phàm như vậy, cũng đã có thể tung hoành cả đời rồi.

Thiên phú cường đại, cảm giác súng tuyệt đối, đây là thứ mà bất cứ tay súng nào cũng tha thiết mơ ước.

“Đội trưởng Tân, tôi có thể thường xuyên đến luyện súng không?” Trương Phàm cảm thấy bản thân nên luyện tập nhiều hơn trên súng bản tỉa.

Đặc biệt là loại súng bản tỉa công phá phối trí của Cục võ quản còn có các loại đạn đặc chế, lực sát thương thật sự quá lớn.


Trương Phàm tự mình xạ kích, cho nên vô cùng rõ ràng, lực sát thương của loại đạn bắn tỉa này, cho dù là hẳn biết như vậy, nhưng chỉ cần bị trúng mục tiêu vào chỗ yếu hại, cũng sẽ tử vong trong nháy mắt, tuyệt đối không có bất kỳ khả năng sống sót nào.

Mà súng ống, ở trong nước lại được giám sát tuyệt đối

Cho dù có người len lén có được, thì loại súng bản tỉa công phá này và đạn đặc chế hẳn là vẫn không có.

Như vậy, bản thân hắn chính là một loại uy hiếp mạnh mẽ đối với tất cả thế lực cổ võ trên giang hồ.

Hắn biết vì sao mới vào cục võ quản đã có hạng mục huấn luyện như vậy... Bởi vì bản thân nó chính là một loại biểu hiện thực lực cường đại của bản thân cục võ quản.

“Đương nhiên có thể rồi, không chỉ được, mà một khi có nhiệm vụ, anh có thể xin bất luận súng ống nào để xuất chiến! Đương nhiên, lúc bình thường, anh cũng sẽ được trang bị súng! Anh tuỳ ý chọn loại súng!" Tần Kiến An vừa cười vừa nói.

“Súng bản tỉa công phá có thể làm súng phối hợp không?" Trương Phàm thích loại súng ống đường kính lớn bạo lực này.
 
Chương 250: C250: Bối phận


Một mặt là vì lớn tuổi, chức năng cơ thể đang suy giảm.

khác là vì bị kẹt ở hậu kỳ Thiên cấp thời gian dài, nên tâm khí từ từ tiêu tán.

Nhưng giờ phút này Khổng Nhã đã hoàn toàn khác với lúc trước.

Trên người bà tràn đầy tính thần phấn chấn.

Giống như trong nháy mắt, cải lão hoàn đồng vậy.

“Chị Nhã, thế nào rồi?" Khổng Vân Huy chờ mong hỏi.

“Bối phận" của Khổng Nhã rất cao, ngay cả Khổng Vân Huy là người đứng đầu cục võ quản Lỗ Châu cũng rất tôn kính

“May mà không hổ thẹn!” Khổng Nhã đầu tiên là cười gật đầu, sau đó nhìn về phía Trương Phàm, khom người nói cảm ơn:


“Đa tạ ân tái tạo của cung phụng Trương”

“Trưởng lão Khổng khách khí rồi!” Trương Phàm không thể không nói một câu: “Chúng ta giao dịch công bằng, không có gì phải cảm ơn hay không cảm ơn cả”

Có đôi khi, Trương Phàm cảm thấy cục võ quản rất không giống cơ quan nhà nước.

Bởi vì bất kể là danh hiệu cung phụng, hay danh hiệu trưởng lão... đều không giống phía chính phủ nên có.

Nhưng có lẽ cũng bởi vì danh hiệu như vậy khiến cục võ quản có thể liên kết chặt chẽ với giang hồ như vậy.

Giống như Khổng Nhã, chính là một thành viên trưởng lão đoàn cục võ quản Lỗ Châu.

Trưởng lão, cũng không phải tủy tiện người nào cũng có thể có được danh hiệu này, cái này ở trong cục võ quản xem như một loại chức danh, không có thực lực nhất định và những cống hiến to lớn, hoàn toàn không có khả năng đi đến bước này.

“Một trăm viên Đại Bổ Đan, nhất định sẽ dâng lên!" Khổng Nhã cười cười.

Bà thích cách nói chuyện của Trương Phàm, khiến cho áp lực trong lòng bà giảm bớt rất nhiều... đôi khi, gánh vác ân tình như lưng đeo núi, cũng là một loại áp lực.

Mà cách nói giao dịch công bằng này của Trương Phàm, rất rõ ràng chính là phương thức giảm bớt áp lực ân tình như núi này.

“Cung phụng Trương!" Khổng Vân Huy vừa cười vừa nói: “Ừm, tổng cục đã đưa tới một nhóm phỉ thúy, mà trưởng lão đoàn cục võ quản Lỗ Châu chúng ta cũng không chỉ có một người là chị Nhã, cậu xem?”

Trưởng lão đoàn Lỗ Châu, bởi vì Trương gia ở Lỗ Châu cho nên thành viên ước chừng có năm người!


Tất cả đều là hậu kỳ Thiên cấp, thời gian kẹt ở hậu kỳ Thiên cấp còn dài hơn cả Khổng Vân Huy và Tân Kiến An.

Nhưng Khổng Nhã là người bị kẹt lâu nhất trong năm người này.

Hiện tại, ngay cả Khổng Nhã cũng thành công rồi!

Đã có ba người thành công.

Cho nên Khổng Vân Huy vô cùng chờ mong bốn trưởng lão còn lại cũng đều có thể cảm ngộ ra chân ý' võ đạo, thành công thăng cấp trở thành tông sư.

“Ha ha ha, cơ hội để lấy Đại Bổ Đan, tôi sẽ không. bỏ lỡ!” Trương Phàm vừa cười vừa nói:

“Tôi lập tức bố trí!"

“Mời!" Khổng Vân Huy vui mừng, vội vã không thể chờ đợi.

Trương Phàm gật đầu với Khổng Nhã rồi đi theo Khổng Vân Huy... Cũng rất dứt khoát đích thân bố trí cảm ngộ trận pháp một lần nữa.


“À, cung phụng Trương, trận pháp như vậy có thể bố trí một làn được mấy cái không?” Khổng Vân Huy xoa xoa tay nói:

“Trưởng lão đoàn chúng ta còn bốn trưởng lão đợi thăng cấp, một người rồi đến một người tuy cũng được, nhưng mặc kệ ai ở phía trước, người phía sau cũng rất nóng lòng, cho nên... Đương nhiên, mặc kệ là ai, chỉ cần dùng cảm ngộ trận pháp thì nhất định sẽ trả một trăm viên Đại Bổ Đan!”

“Các ông có đủ phi thúy không?” Bố trí nhiều cảm ngộ trận pháp thật ra cũng không có gì, một cái là bố. trí, hai cái ba cái hay bốn cái cũng vậy, cái này cũng chẳng phải chuyện gì to tát cả, nhưng nguyên vật liệu đâu?

“Đủ! Tuyệt đối đủ!" Khổng Vân Huy nói: “Tống cục. cho không ít!”

Trương Phàm rất nhanh đã nhìn thấy phi thúy “rất không ít” trong miệng Khổng Vân Huy là gì.

Điều này làm cho hẳn có cảm giác cấp bách.

Dựa theo cường độ thu thập phi thúy như thế của cục võ quản, rất nhanh sẽ tác động đến thị trường, hắn nhất định phải mau chóng kiếm cho mình một ít phỉ thúy mới được!
 
Chương 251: C251: Bối phận


Một mặt là vì lớn tuổi, chức năng cơ thể đang suy giảm.

khác là vì bị kẹt ở hậu kỳ Thiên cấp thời gian dài, nên tâm khí từ từ tiêu tán.

Nhưng giờ phút này Khổng Nhã đã hoàn toàn khác với lúc trước.

Trên người bà tràn đầy tính thần phấn chấn.

Giống như trong nháy mắt, cải lão hoàn đồng vậy.

“Chị Nhã, thế nào rồi?" Khổng Vân Huy chờ mong hỏi.

“Bối phận" của Khổng Nhã rất cao, ngay cả Khổng Vân Huy là người đứng đầu cục võ quản Lỗ Châu cũng rất tôn kính

“May mà không hổ thẹn!” Khổng Nhã đầu tiên là cười gật đầu, sau đó nhìn về phía Trương Phàm, khom người nói cảm ơn:


“Đa tạ ân tái tạo của cung phụng Trương”

“Trưởng lão Khổng khách khí rồi!” Trương Phàm không thể không nói một câu: “Chúng ta giao dịch công bằng, không có gì phải cảm ơn hay không cảm ơn cả”

Có đôi khi, Trương Phàm cảm thấy cục võ quản rất không giống cơ quan nhà nước.

Bởi vì bất kể là danh hiệu cung phụng, hay danh hiệu trưởng lão... đều không giống phía chính phủ nên có.

Nhưng có lẽ cũng bởi vì danh hiệu như vậy khiến cục võ quản có thể liên kết chặt chẽ với giang hồ như vậy.

Giống như Khổng Nhã, chính là một thành viên trưởng lão đoàn cục võ quản Lỗ Châu.

Trưởng lão, cũng không phải tủy tiện người nào cũng có thể có được danh hiệu này, cái này ở trong cục võ quản xem như một loại chức danh, không có thực lực nhất định và những cống hiến to lớn, hoàn toàn không có khả năng đi đến bước này.

“Một trăm viên Đại Bổ Đan, nhất định sẽ dâng lên!" Khổng Nhã cười cười.

Bà thích cách nói chuyện của Trương Phàm, khiến cho áp lực trong lòng bà giảm bớt rất nhiều... đôi khi, gánh vác ân tình như lưng đeo núi, cũng là một loại áp lực.

Mà cách nói giao dịch công bằng này của Trương Phàm, rất rõ ràng chính là phương thức giảm bớt áp lực ân tình như núi này.

“Cung phụng Trương!" Khổng Vân Huy vừa cười vừa nói: “Ừm, tổng cục đã đưa tới một nhóm phỉ thúy, mà trưởng lão đoàn cục võ quản Lỗ Châu chúng ta cũng không chỉ có một người là chị Nhã, cậu xem?”

Trưởng lão đoàn Lỗ Châu, bởi vì Trương gia ở Lỗ Châu cho nên thành viên ước chừng có năm người!


Tất cả đều là hậu kỳ Thiên cấp, thời gian kẹt ở hậu kỳ Thiên cấp còn dài hơn cả Khổng Vân Huy và Tân Kiến An.

Nhưng Khổng Nhã là người bị kẹt lâu nhất trong năm người này.

Hiện tại, ngay cả Khổng Nhã cũng thành công rồi!

Đã có ba người thành công.

Cho nên Khổng Vân Huy vô cùng chờ mong bốn trưởng lão còn lại cũng đều có thể cảm ngộ ra chân ý' võ đạo, thành công thăng cấp trở thành tông sư.

“Ha ha ha, cơ hội để lấy Đại Bổ Đan, tôi sẽ không. bỏ lỡ!” Trương Phàm vừa cười vừa nói:

“Tôi lập tức bố trí!"

“Mời!" Khổng Vân Huy vui mừng, vội vã không thể chờ đợi.

Trương Phàm gật đầu với Khổng Nhã rồi đi theo Khổng Vân Huy... Cũng rất dứt khoát đích thân bố trí cảm ngộ trận pháp một lần nữa.


“À, cung phụng Trương, trận pháp như vậy có thể bố trí một làn được mấy cái không?” Khổng Vân Huy xoa xoa tay nói:

“Trưởng lão đoàn chúng ta còn bốn trưởng lão đợi thăng cấp, một người rồi đến một người tuy cũng được, nhưng mặc kệ ai ở phía trước, người phía sau cũng rất nóng lòng, cho nên... Đương nhiên, mặc kệ là ai, chỉ cần dùng cảm ngộ trận pháp thì nhất định sẽ trả một trăm viên Đại Bổ Đan!”

“Các ông có đủ phi thúy không?” Bố trí nhiều cảm ngộ trận pháp thật ra cũng không có gì, một cái là bố. trí, hai cái ba cái hay bốn cái cũng vậy, cái này cũng chẳng phải chuyện gì to tát cả, nhưng nguyên vật liệu đâu?

“Đủ! Tuyệt đối đủ!" Khổng Vân Huy nói: “Tống cục. cho không ít!”

Trương Phàm rất nhanh đã nhìn thấy phi thúy “rất không ít” trong miệng Khổng Vân Huy là gì.

Điều này làm cho hẳn có cảm giác cấp bách.

Dựa theo cường độ thu thập phi thúy như thế của cục võ quản, rất nhanh sẽ tác động đến thị trường, hắn nhất định phải mau chóng kiếm cho mình một ít phỉ thúy mới được!
 
Chương 252: C252: Sau này sẽ không còn như vậy nữa


Trương Phàm bố trí bốn cảm ngộ trận pháp.

Nhưng phi thúy tổng cục cho vẫn còn không ít, còn có thể bố trí thêm một cái cảm ngộ trận pháp nữa.

Nếu tính cả, sau khi hoàn thành từng cảm ngộ trận pháp, thật ra thì năng lượng phỉ thúy vẫn không hoàn toàn tiêu hao hết.

Tích góp từng chút phi thúy một thì còn có thể bố trí ra hai cái cảm ngộ trận pháp nữa.

Trương Phàm đang lo lắng giá cả của phỉ thúy, đồng thời cũng mừng rỡ hẳn sắp có được nhiều Đại Bổ Đan hơn.

Đại Bổ Đan khác với Luyện Thể Đan.

Luyện Thể Đan đẳng cấp không đủ sẽ không có bất kỳ trợ giúp gì cho Thần Hoàng Càn Khôn Thể.

Nhưng bên trong Đại Bổ Đan là năng lượng linh khí tỉnh khiết, dù đẳng cấp Trương Phàm tăng lên đến trình độ nào, chỉ cần còn hấp thụ linh khí thì Đại Bổ Đan vĩnh viễn sẽ không lỗi thời.


Cho nên, Đại Bổ Đan, đương nhiên càng nhiều càng tốt.

Sau khi bố trí xong bốn cái cảm ngộ trận pháp, Trương Phàm và bốn vị trưởng lão khác gặp mặt một lần.

Nhưng cũng vẻn vẹn chỉ gặp mặt một lần mà thôi, coi như quen biết một chút, cũng không trò chuyện tỉ mỉ, bởi vì bọn họ đã không thể chờ đợi được mà muốn tiến vào trận pháp luôn rồi.

“Trong cục chúng ta, rốt cuộc có bao nhiêu Cổ Võ giả bị kẹt ở hậu kỳ Thiên cấp?” Nhìn bốn trưởng lão này, người trẻ tuổi nhất cũng đã qua năm mươi lăm tuổi, Trương Phàm nhịn không được mà hỏi Khổng Vân Huy.

Dù sao, chỉ ở Lỗ Châu đã có bảy Cổ Võ Giả như vậy.

Phóng tầm mắt nhìn cả nước thì sẽ có bao nhiêu?

“Có hơn trăm người!” Khổng Vân Huy thở dài nói.

Cổ Võ Giả có thể đi tới hậu kỳ Thiên cấp, chưa nói đến thiên phú, đều là những người vì cục võ quản mà liều mạng đổi lấy tài nguyên, sau đó mới đi tới giai đoạn này.

Nhưng bản thân lại bị kẹt lại... không tiến thêm được, cái loại cảm giác tuyệt vọng này, thật sự vô cùng khó chịu.

Dù sao ông cũng bị kẹt mười năm! Mười năm đó nha!

“Hơn trăm?" Trương Phàm rất kinh ngạc.

Con số này, rất lớn rất lớn đó.


Lấy điều kiện tu luyện ở Địa Cầu, có thể có nhiều Cổ Võ Giả ở cấp bậc này đã rất khó lường rồi

“Có một số không còn hy vọng gì nữa, cố ý đi làm một vài nhiệm vụ nguy hiểm, hi sinh vì nhiệm vụ! Có một số đã cao tuổi hoặc bệnh tật quấn thân, đi rồi!" Trên mặt Khổng Vân Huy thoáng qua vẻ thống khổ:

“Gần như hàng năm đều phải đưa đi một hai vị Cổ Võ giả thế hệ trước!"

“Sau này sẽ không còn như vậy nữa!" Trương Phàm võ vỗ bả vai Khổng Vân Huy.

“Đúng vậy, có cung phụng Trương ở đây, về sau sẽ không, cục chúng ta tuyệt đổi sẽ càng ngày càng tốt!”

Khổng Vân Huy thụ lại tâm tình, trở nên phấn chấn hơn.

Trương Phàm tự tin nói: “Có tôi ở đây, muốn không tốt lên cũng không có khả năng!”

“Ha ha ha!” Khổng Vân Huy cười to, sau đó nghiêm tú nói: "Tôi sẽ lập tức xin tổng cục cho cung phụng Trương xét cấp bậc khinh công! Cung phụng... Thân phận này không xứng với cậu!”

"Những cái này không quan trọng!” Trương Phàm khoát khoát tay: “Nhưng tôi không muốn rời khỏi Nam Tuyền, cho nên mặc kệ thân phận gì thì tôi đều sẽ ở chỗ này, ông nói rõ tình huống này với phía trên một chút!”


“Tôi sẽ nói rõ ràng!" Khổng Vân Huy gật gật đầu, sau đó nói: “Nhưng cậu huấn luyện kết thúc, dựa theo thông lệ thì cần tiếp nhận chấp hành một nhiệm vụ”

“Nhiệm vụ? Được!" Trương Phàm trong lúc huấn luyện đã biết được chuyện này.

Hân vô cùng tò mò về nhiệm vụ của minh.

Khổng Vân Huy dẫn Trương Phàm trở lại văn phòng, gọi Tân Kiến An tới, Tân Kiến An mang đến một túi văn kiện.

“Cung phụng Trương, anh xem cái này đi, đây chính là nhiệm vụ của anh!" Tần Kiến An đưa túi văn kiện cho Trương Phàm.

Trương Phàm lập tức mở túi văn kiện ra nhìn.

Chẳng qua là nhìn nội dung bên trên, sả mặt hắn có chút kỳ quái.
 
Chương 253: C253: Cái này thì quá đơn giản


Vốn dựa theo ý nghĩ của hẳn, nhiệm vụ của hắn hắn là diệt trừ hoặc bắt giữ một Cổ Võ Giả cùng hung cực ác, Cổ Võ giả làm nhiều chuyện ác, hoặc là giết người, hoặc là cưỡng dâm các loại.

Nhưng thực tế có sự khác biệt rất lớn so với suy nghĩ của hắn.

Nhiệm vụ này dĩ nhiên vô cùng thực tế, khiến cho Trương Phàm hoàn toàn thấy được tội ác ở một cấp độ khác.

Hải sản Thanh Cảng!

Đây là một chuỗi các thương hiệu ăn uống ở phú Thanh Cảng.

Trong toàn bộ phủ Thanh Cảng có khoảng mười ba cửa hàng

Kinh doanh rất phát đạt, lợi nhuận mỗi ngày đầu hơn một triệu.

Mà ông chủ hải sản Thanh Cảng, tài sản hơn mười tỷ!


Tuy không phải là cá sấu thương nghiệp gì, nhưng có khối tài sản như vậy thì cũng có thế dùng từ khổng lồ để hình dung.

Nhưng gần đây, ông chủ hải sản Thanh Cảng báo án với phủ Thanh Cảng, nói là hải sản Phúc Nguyên có ác ý ngầm chiếm sản nghiệp của ông ta.

Mà thủ đoạn chính là uy hiếp vũ lực, ép buộc ông ta ký tên chuyển nhượng đãy đủ năm cửa hàng hải sản Thanh Cảng, tuy rằng kim ngạch chuyển nhượng phù hợp với quy luật thị trường.

Nhưng đây vốn là con gà mái siêu đẻ trứng vàng từ lâu, ai sẽ cam lòng chuyển nhượng ra ngoài?

Trong đó, nghi ngờ liên quan đến hải sản Phúc Nguyên dùng Cổ Võ giả để uy hiếp ông chủ hải sản Thanh Cảng.

Theo lời ông chủ hải sản Thanh Cảng thì thủ đoạn của đối phương bao gồm bắt cóc vợ con ông ta, đánh đập, ép buộc ông ta ký tên.

Nhưng điều quan trọng là ông ta không thể cung cấp bất kỳ thông tin bằng chứng có giá trị nào.

Cho nên phủ Thanh Cảng bên kia sau khi chuyển giao vụ án này cho cục võ quản địa phương, cục võ quản địa phương cũng không tra ra được chứng cứ đặc biệt có giá trị gì.

Vì vậy vụ án này liền đệ trình lên cục võ quản Lỗ Châu, hy vọng cục bên này có thể trợ giúp.

Dù sao người sáng suốt cũng đều nhìn ra hải sản Phúc Nguyên khẳng định sử dụng thủ đoạn cạnh tranh không phải thông thường.

Nếu như không thể trả lại công bằng cho hải sản Thanh Cảng

Nếu mọi người không có khả năng đe dọa và ép buộc ai đó chuyển giao sản nghiệp và của cải của mình, trật tự xã hội và trật tự kinh tế sẽ bị phá hoại nghiêm trọng, dẫn đến sự sụp đổ rất nghiêm trọng.

Nhìn xem, một vụ án như vậy, được coi là nhiệm vụ cuối cùng trong quá trình huấn luyện của Trương Phàm, rốt cuộc khác biệt lớn bao nhiêu so với suy nghĩ lúc trước của Trương Phàm

Điều này cũng làm cho Trương Phàm hoàn toàn ý thức được... Mối liên hệ giữa Cổ Võ giả và hiện thực chặt chẽ đến mức nào.


Dù lúc trước cũng biết Cổ Võ Giả không độc lập. với xã hội bên ngoài, nhưng vụ án cụ thể thực tế đến như vậy, hẳn vẫn muôn vàn cảm khái.

Vi sao trên giang hồ nhiều Cổ Võ Giả như vậy mà không gia nhập hết cục võ quản đi?

Không phải chỉ bởi vì đãi ngộ trong cục võ quản không bằng của cải của một vài thiên môn có tài năng vơ vét của người khác sao?

Về phần bọn họ lấy tiền để làm gì.

Cái này thì quá đơn giản.

Trước đừng nói đến tu luyện, mà nói đến hưởng thụ...

Có tiền thì có cái gì mà không hưởng thụ được? Ăn, uống, ở, chơi... những cái này đều cần tiền!

Niềm vui có tiền sẽ làm cho người ta trầm mê.

Lấy Lữ Hoa ra mà nói!


Hắn ta nhận một vài nhiệm vụ trộm cấp, thật ra cũng kiếm được không ít tiền, nhưng không để dành được tiền, vì sao như thế? Không phải là hưởng thụ sao?

Không thế cứ nghĩ Cổ Võ Giả bảo thủ như vậy, bọn họ cũng là người, người sống sờ sờ, rất nhiều ham muốn thật ra cũng không có gì khác với người bình thường.

Đơn giản chỉ là ham muốn tu luyện để trở nên mạnh hơn nhiều hơn người bình thường mà thôi!

Nhưng ham muốn tụ luyện này cũng không phải là tuyệt đối.

Có một ít Cổ Võ Giả thật đúng là không quá để ý đến cái này.

Mà tập trung vào hưởng thụ.

Đây chính là người, người bình thường sống trên thế giới này, phong cách hành sự và theo đuổi của mỗi người đều không giống nhau!

“Nhiệm vụ này chính là tìm ra chứng cứ chứng mình hải sản Phúc Nguyên chiếm giữ năm cửa hàng hải sản Thanh Cảng một cách bất chính?" Trương Phàm suy nghĩ một lúc rồi mở miệng hỏi.
 
Chương 254: C254: Phải tìm được chứng cứ


Hóa ra, cục võ quản không chỉ có mỗi nhiệm vụ chém chém giết giết.

Trương Phàm xem như được mở mang tầm mắt.

Nhưng hắn sợ còn có chỗ chưa biết nên vẫn hỏi rõ ràng cho chắc.

Mặc dù xét trên nhiều phương diện, có vẻ như hắn không cần lo những vấn đề này.

Nhưng Trương Phàm vẫn muốn xử lý một lần thử xem.

Thứ nhất, đây dù sao cũng là nhiệm vụ sau huấn luyện, thuộc quy định. Hắn muốn liên kết chặt chẽ với cục vỡ quản, mượn tài nguyên của cục võ quản để phát triển bản thân thì nhất định phải theo quy định này.

Thứ hai, chẳng bao lâu nữa sản nghiệp của hắn sẽ tăng nhanh, đến lúc đó, chắc chắn sẽ giáp mặt với rất nhiều Cổ Võ và va chạm trên thương trường. Bây lờ biết rõ một chút góc khuất trong này thì sau này càng có thể bình tĩnh đối mặt trước đủ mọi trường hợp xây ra với sản nghiệp của mình, biết nên xử lý thế nào.


“Đúng, đây là nút thắt của vụ án!” Tân Kiến An nghiêm túc trả lời thắc mắc của Trương Phàm.

Anh ta biết đây là lần đầu tiên Trương Phàm xử lý kiểu vụ án như này, thậm chí là lần đầu tiên tiếp xúc với những vụ án này, nên anh ta nhất định phải nói rõ cho Trương Phàm hiểu.

“Để tôi ngẫm lại đã, bây giờ điều chúng ta có thể xác định đó là hải sản Phúc Nguyên đang chiếm đoạt bất hợp pháp năm cửa hàng hải sản Thanh cảng đúng không? Chỉ là không có chứng cứ chứng minh hải sản Phúc Nguyên dùng thủ đoạn bẩn thỉu, vậy nên cần phải tìm được chứng cứ!" Trương Phàm hỏi

“Không sai!" Tân Kiến An gật đầu.

“Vậy có phải chúng ta quá cứng nhắc rồi không?” Trương Phàm nhíu mày hỏi.

“Cứng nhắc?” Tân Kiến An cười khổ nói: “Cung phụng Trương, anh không biết điều này rồi, vụ án khác với những việc khác, phải có chứng cứ, không có chứng cứ thì không thể định tội!"

Khổng Vân Huy nói xen vào: "Cung phụng Trương, dù cho biết kẻ giết người là ai thì cũng chỉ có thể thả ra vì không có chứng cứt Hệ thống của chúng ta nghiêm ngặt, chứng cứ là quan trọng nhất, không có chứng cứ chứng minh có tội, tức là người đó vô tội! Hệ thống tư pháp của chúng ta chưa từng có tiền lệ nghỉ tội! Cho tới bây giờ cũng không thế định tội bất kỳ ai chỉ vì nghĩ ngờ!"

“Cung phụng Trương, thật ra cũng cần thiết điều này đấy!” Tân Kiến An bổ sung:

“Nếu chỉ dựa vào nghỉ ngờ mà đã có thể định tội, vậy sẽ tập trung quá nhiều quyền lực vào giới đầm quyền, không biết sẽ xảy ra bao nhiêu án oan!”

Trương Phàm gật đầu, nói: "Tôi biết phải có chứng cứ! Ý của tôi là, về cơ bản chúng ta đã khẳng định hải sản Phúc Nguyên có vấn đề, vậy cứ tra hỏi chủ của hải sản Phúc Nguyên! Dùng một số mánh khóe để tra hỏi không được sao?”


“Tra hỏi cũng bị hạn chế! Không được bức cung!" Khổng Vân Huy nghiêm tức nói: “Cung phụng Trương phải nhớ kỹ điều này, không thì là vấn đẽ lớn đấy!”

“Cục trưởng Khống, ông hiểu sai ý của tôi rồi! Ý của tôi là chỉ dùng mánh khóe để tra hỏi chứ không phải bức cung!” Trương Phàm lắc đầu.

Bây giờ hắn đã sinh ra tinh thần lực, dù không dùng để bức cung thì hắn vẫn có rất nhiều cách bắt một người phải mở miệng.

“Mánh khóe mà cung phụng Trương nói là gì?”

Tần Kiến An hỏi.

“Một số thứ tương tự thuật pháp, không gây thương tích, cũng không bức cung mà có thể làm đối phương ngoan ngoãn khai ra!" Trương Phàm vừa cười vừa nói.

Dù đối tượng bị tra khảo có là Cổ Võ Giả, Trương Phàm cũng tin chắc có thể làm cho đối phương khai ra theo ý của mình.

Trừ phi đối phương cũng có tỉnh thần lực, hoặc là Cổ Võ Giả cấp rất cao, tâm trí vô cùng vững vàng!


Khổng Vân Huy nghiêm túc nói: “Cung phụng Trương, mấy thứ tương tự thôi miên hoặc thuốc gây ảo giác cũng bị cấm sử dụng!”

Tần Kiến An cũng lập tức bổ sung: "Đây sợ dưới tác dụng của ám thị, thôi miên, ảo giác, lời khai cũng không còn đúng!"

“Mánh khóe của tôi không phải kiểu thôi miên hay ảo giác!" Trương Phàm hơi nhíu mày, nghiêm túc nói: “So với những thứ này thì còn cao cấp hơn, lời khai chắc chắn là thật!”

Khổng Vân Huy và Tần Kiến An vẫn hơi do dự.... .

||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

Không phải là không tin Trương Phàm
 
Chương 255: C255: Không tin à


Bây giờ trong mắt bọn họ thì có thể nói không gì là Trương Phàm không làm được!

Đúng vậy, không gì không làm được!

Ngay cả tông sư còn có thể “sản xuất” hàng loạt mà!

Nếu là ngày trước, bọn họ còn chẳng dám nghĩ tới chuyện này, nhưng bây giờ đã thật sự xảy ra trên người bọn họ rồi, đây không phải không gì không làm được. thì là cái gì nữa?

Vậy nên bọn họ tin Trương Phàm có thể kị người kia khai ra.

Nhưng bọn họ không thể không cân nhắc kỹ lưỡng.

Nếu cho phép Trương Phàm sử dụng năng lực này trong quá trình thẩm vấn... Một khi Trương Phàm dính líu tới một số việc và một số người, xảy ra thiên vị, thế thì vấn đề sẽ phát sinh.


Trương Phàm cười hỏi: “Sao vậy? Không tin tôi à?"

“Không phải, cung phụng Trương.. Việc này, bọn tôi không quyết định được!” Khổng Vân Huy cười khổ nói:

“Nếu để xác định được thế lực của kẻ địch, đừng nói là cách này mà anh dùng bất cứ cách nào cũng được, miễn là có thể khiến đối phương khai ra! Nhưng khi xử lý kiểu vụ án như này, có được dùng cách này không thì thật sự chúng tôi không quyết định được! Thế này đi, tôi lập tức báo lên tổng cục, nói rõ tình hình, nếu tổng cục cho phép thì có thể! Nếu tổng cục không cho phép... Vậy chúng ta cứ làm theo cách thông thường đi!”

“Xin cung phụng Trương hiểu cho, không phải bọn tôi cứng nhắc mà thật sự cần tính toán lâu dài, thậm chí là nhìn nhận toàn cảnh chứ không thể chỉ tập trung vào một vụ án này thôi được!” Tần Kiến An cũng vội vàng giải thích, sợ Trương Phàm hiểu lầm.

“Được, các vị cứ xin phép đi!" Trương Phàm gật đầu, rời khỏi văn phòng của Khổng Vân Huy trước.

Mà vừa ra khỏi vẫn phòng, điện thoại của Trương Phàm đã reo lên.

Nhìn thoáng qua màn hình, Trương Phàm lập tức bắt máy: "Chúc tổng à!”


“Anh Trương, công ty của chúng ta đã đăng kí thành công, anh thấy lúc nào ký hợp đồng cổ phần được?” Chúc Tinh Tỉnh thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng Trương Phàm cũng nghe máy, cô đã gọi rất nhiều cuộc rồi.

“Đợi tôi trở về! Cô tới nhà của tôi đợi đi! Tôi sẽ gọi điện cho Lữ Hoa để anh ta dẫn cô vào!" Trương Phàm đã nhìn thấy cuộc gọi nhỡ và cả tin nhắn của Chúc Tinh Tinh, nhưng lúc đó hẳn đang đắm chìm trong niềm vui nghịch súng mới phát hiện nên không để ý tới, bây giờ nếu vẫn không để ý tới Chúc Tính Tinh sợ là cô sẽ nghĩ ngợi nhiều.

"Được rồi! Chuyện kia... Anh Trương à, 30% cổ phần kia của chúng tôi, có thể phải chia tiếp cho mấy người nữa không, anh không ngại chứ?” Chúc Tinh Tinh bấm bụng hỏi.

"30% cổ phần kia là của các côi Các cô sắp xếp thế nào là chuyện của các cô, dù các cô có mua cũng không cần báo với tôi! Nhưng mà... Nếu bán cho ai đó ngoài nhà họ Chúc các cô thì tốt nhất nói với tôi một tiếng!" Trương Phàm trầm giọng nói.

“Sẽ không bán đâu!" Chúc Tính Tinh quả quyết nói: "Chúng tôi sẽ luôn đứng chung chiến tuyến với anh!"

“Vậy thì tốt!” Trương Phàm gật đầu nói: "Tôi gọi cho Lữ Hoa luôn đây!”

Sau khi cúp điện thoại của Chúc Tỉnh Tinh, Trương Phàm lập tức gọi cho Lữ Hoa, dặn dò một số chuyện.

Tất nhiên là Lữ Hoa luôn miệng đáp ứng, nhưng khi Trương Phàm đang định cúp máy, Lữ Hoa lại vội vàng nói:

“Tiên sinh, tôi đã dùng hết ba viên luyện thể đan còn lại! Bây giờ đã là hậu kỳ tầng thứ hai, tôi cảm thấy chắc là hậu kỳ viên mãn rồi!"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top