Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 5533: “Anh cũng lên đây”.


Viên đan dược này trông rất quen, nhưng lại khác với những viên trước đó. Ông ta ngẩn ra một lát rồi buột miệng nói: “Thiên Tư Đan!”

Nguyệt Thanh Ảnh: “Đúng hơn là Thiên Tư Đan nhất phẩm.

“Nhất phẩm!”, các tộc lão đều đứng bật dậy rồi sáng mắt lên.

Nguyệt Đông Thăng cười lớn nói: “Tiểu Ngô đúng là không khiến ta thất vọng! Thanh Ảnh, con thật tinh mắt, đúng là con gái yêu của ta!”

Nguyệt Thanh Ảnh giơ tay ra.

Nguyệt Đông Thăng sững người: “Thanh Ảnh, con làm vậy là sao?”

Nguyệt Thanh Ảnh: “Tiền, bố đưa tiền của 100 viên Thiên Tư Đan đây, con sẽ bảo anh Bình luyện chế tiếp”.

Nguyệt Đông Thăng trừng mắt, con gái gì mà lại đi giúp. người ngoài thế cơ chứ?

Nhưng ông ta đang rất vui nên không màng chuyện tiền nong, vì thế xua tay nói: “Được, mỗi viên 20 tỷ, vị chỉ là 2000 tý"

Ông ta lấy một túi tiền ra đưa cho Nguyệt Thanh Ảnh rồi nói: “Con đưa cho Tiểu Ngô, bảo với cậu ấy là cần bao nhiêu dược liệu thì cứ nói”.

Nguyệt Thanh Ảnh cười nói: “Vâng”.

Nguyệt Thanh Ảnh cầm tiền đi rồi, Nguyệt Đông Thăng nhanh chóng gọi con trai nhỏ của mình ra. Ông ta đã lấy rất nhiều vợ lẽ nên cũng có cả đống con trai, nhưng chỉ thương nhất cậu út này.

Con trai út của Nguyệt Đông Thăng tên là Nguyệt Tuấn Anh, trông rất thư sinh trắng trẻo.

“Tuấn Anh, đây là Thiên Tư Đan nhất phẩm, con mau uống đi để bố xem có hiệu quả thế nào”.

Nguyệt Tuấn Anh có tư chất bình thường, tuy cũng đã uống Thiên Tư Đan tứ phẩm nhưng hiệu quả không cao, vì thế cậu ta chẳng có gì nổi trội so với các anh chị của mình.

Nghe nói đây là Thiên Tư Đan nhất phẩm, Nguyệt Tuấn Anh sáng mắt lên rồi uống ngay.

Phía khác, Ngô Bình luyện tiếp hai lò xong thì đã nghỉ ngơi. Nguyệt Thanh Ảnh quay lại rồi đưa 2000 tỷ cho anh.

Bây giờ, Ngô Bình đang cần tiền, vì dùng Vạn Hoá Thần Hồ rất tốn kém.

Loáng cái đã đến chiều, ba cô gái cùng Ngô Bình đến đỉnh Tỉnh.

Có một con đường đá lên đỉnh Tinh, lần này ai cũng có thể tham gia đại hội, nhưng tu vi phải dưới Đạo cảnh.

Nhưng muốn tham gia thì phải leo từng bậc lên trên, trở ngại gặp trên đường đi ngày càng nhiều, vì thế nhiều người chỉ đi được nửa đường, thậm chí có người chỉ cách đỉnh vài bước. cũng phải bỏ cuộc. Chỉ ai đi bộ lên được đến đỉnh thì mới đủ tư cách tranh vị trí công tử.

Đến nơi, Ngô Bình thấy có mấy trăm người đang lũ lượt kéo nhau lên núi. Nhưng hầu hết họ không thể lên đến đỉnh, có người chỉ đi được một phần ba là ngồi nghỉ tại chỗ.

Nguyệt Thanh Ảnh nói cho Ngô Bình biết quy định leo nú, đột nhiên có một công tử đi nhanh như bay, loáng cái đã lên đến đỉnh.

Thấy thế, mọi người phía sau đều ồ lên.

“Nhìn đi, là Hô công tử”.

“Hô Chí Bình vẫn oách thế nhỉ, lần trước anh ta đứng thứ bảy nhỉm lần này không biết có thể tăng hạng không?”

“Tăng hạng khó lắm, vì sáu công tử đứng trước cũng đều giỏi cải"

Ngô Bình quan sát một lát rồi nói: “Anh cũng lên đây”.

Dứt lời, anh đi từng bước lên trên một cách thong dong.
 
Chương 4845


 Đường Băng Vân: “Huyền Bình, thôi, bọn trẻ còn nhỏ”.  

 

Ngô Bình lừ mắt: “Kệ cho chúng nó quỳ ở đấy”.  

 

Nói rồi, anh ngồi xuống một bên rồi nói: “Bố đang có một trăm loại tuyệt học kỷ nguyên, từ giờ trở đi, mỗi ngày bốn đứa đều phải học, khi nào học xong thì sẽ được ra ngoài”.  

 

Advertisement

Dứt lời, Ngô Bình điểm tay một cái, một cánh cửa hiện ra trên hư không, một lực hút đã hút nhóm Lý Dật vào bên trong.  

 

Cạnh cánh cửa đó là vũ trụ nhỏ của Ngô Bình, bên trong có ánh sáng của vũ trụ chính và các loại sức mạnh của vũ trụ chính. Ngô Bình định nhân đây để rèn luyện thể chất của lũ trẻ.  

 

Advertisement

Thấy Ngô Bình nhốt bốn đứa con lại, Diệp Băng Hi nói: “Huyền Bình, anh định nhốt chúng nó bao lâu?”  

 

Ngô Bình: “Anh đã bảo đứa nào học xong thì mới được ra ngoài mà”.  

 

Đào Như Tuyết: “Như thế cũng được, chúng học được ít bản lĩnh rồi thì ra ngoài không phải sợ ai nữa”.  

 

Ngô Bình: “Đan dược ở đây đang thiếu, anh sẽ kiếm một chỗ để luyện đan”.  

 

Nói xong, anh vạch một đường trên không trung rồi tiến vào một không gian khác. Đây là không gian do anh mới tạo ra, anh có thể thay đổi quy luật thời gian ở đây.  

 

Trước đó, anh đã gom được rất nhiều dược liệu, giờ có thể tập trung luyện đan để củng cố chỗ đứng cho Đan Hoàng Các được rồi.  

 

Anh dùng các dược liệu của vũ trụ chính để nghiên cứu ra một loại bảo dược luyện hình, kết hợp với các tài năng Thánh đạo nên đạt tên cho đan dược là Đại Thánh Luyện Hình Đan.  

 

Luyện xong môt lò, anh kiểm chứng hiệu quả thì thấy chất lượng rất tốt. Sau đó, anh tập trung luyện chế đan dược này, anh luyện một lèo ba lò, sau đó năm lò, cuối cùng là 10 lò, mỗi lò ra được năm viên đan dược.  

 

Đại Thánh Luyện Hình Đan có chất lượng rất cao, công dụng cũng rất mạnh, dược liệu của Ngô Bình có hạn nên không thể luyện chế quá nhiều, cuối cùng anh chỉ luyện được 200 lò và có mười nghìn viên.

Sau đó, anh lại luyện chế loại đan dược thứ hai là Thiên Tinh Hoá Đan. Đan dược này chuyên cường hoá thần hồn, phối hợp rất tốt với Đại Thánh Luyện Hình Đan, nhưng giá thì cao gấp đôi. Ngô Bình đã luyện chế được một nghìn viên.  

 

Tiếp theo, anh nghiên cứu thêm vài loại đan dược nữa. Đây là một công việc rất tốn thời gian, loáng cái anh đã ở trong không gian nho nhỏ này cả trăm năm rồi.  

 

Trong thời gian đó, anh đã luyện chế được hơn 500 loại đan dược, hầu hết đều là loại chưa từng xuất hiện ở thế giới này. Anh cũng đã dùng gần hết dược liệu mình có nên khó mà tạo ra thêm đan dược nào khác. Ngoài ra, anh cũng đã hoàn thành hết đơn đặt hàng của Đan Hoàng Các.  

 

Cả trăm năm sống cô độc cũng không phải chuyện gì quá khó khăn với một Thiên Thánh như Ngô Bình, nhưng nói chung anh vẫn thấy chán nên vươn vai một cái rồi rời khỏi đây.  

 

Từ lúc anh vào đây đến bây giờ đã hơn một trăm năm, nhưng nên ngoài thì mới chỉ có 15 phút mà thôi, nhóm Đào Như Tuyết đang nói chuyện trong đại đường.  

 
 
Chương 5534: Hạ gục bằng một chiêu


“Ây, người mới kìa, các vị huynh đài có biết ai không?”, một công tử áo xanh hỏi.

“Không, đáng ra có thực lực lên được đây thì chúng ta phải biết chứ nhỉ!”

Công tử áo xanh cười nói: “Để tôi ra bắt chuyện xem sao”, dứt lời, anh ta đi về phía Ngô Bình.

Thấy cón gi đến, Ngô Bình đứng lại. Công tử áo xanh đi tời gần anh thì dừng bước rồi chắp tay, cười nói: “Huynh đài, tại hạ là Dương Nhất Võ của Thần Châu, chúc mừng anh đã leo lên được đỉnh Tinh”.

Ngô Bình đáp lễ: “Cảm ơn, tôi là Ngô Bình”.

Dương Nhất Võ cười nói: “Hình như ở Thần Châu không có gia tộc lớn nào họ Ngô cả, anh là tu sĩ ở nơi khác đến à?”

Ngô Bình không phủ nhận mà nói: “Tôi đến thăm bạn, tiện thể đếm tham gia đại hội này luôn”.

Dương Nhất Võ: “Ngô huynh đến thăm bạn nào thế?”

Ngô Bình bắt đầu thấy tên này hỏi nhiều, nhưng vẫn đáp: “Nguyệt Thị”.

Dương Nhất Võ ồ một tiếng rồi quay lại nói với những người khác: “Các vọi, đây là Ngô công tử, đại diện cho nhà họ Nguyệt”.

Có một người trong đám đông cười chế nhạo: “Chuyện này cũng bình thường thôi, nhà họ Nguyệt đã liên tiếp ba lần không có công tử nào lọt vào bảng xếp hạng. Chắc họ cuống quá nên mời người từ nơi khác đến thôi”.

Ngô Bình chẳng buồn giải thích, dẫu sao anh cũng không quen thân với những người này nên kệ họ muốn nghĩ sao thì nghĩ.

Một công tử áo trắng bước tới rồi cười nói: “Ngô công tử, xin hỏi anh ở môn phái nào?”.

Ngô Bình: “Chẳng có môn phái nào hết”. Công tử áo trắng: “Thế anh là dã tu à?”

Dã tu chỉ những tu sĩ không có hẫu thuận, truyền thừa cũng không theo hệ thống nên chẳng bao giờ có thành tựu lớn, vì thế luôn bị các tu sĩ tự nhận mình có truyền thừa khinh bỉ.

Nghe thấy thế, mọi người đều cười ồ lên.

Ngô Bình vẫn không nói gì, anh đến để giành vị trí trên bảng xếp hạng, chứ không phải kết bạn với những người này.

“Ngô công tử, Nguyệt Thị cho anh những lợi ích gì để anh ra mặt thế?”

Ngô Bình thờ ơ đáp: “Không có lợi ích gì cả”.

Song, chẳng ai tin lời anh, họ đều läc đầu và nghĩ Ngô Bình đang làm trò, cố ý đề cao bản thân.

Đúng lúc này, có một người đàn ông xấu xí, người sực mùi hối thối đi tới. Người này chính là Thi công tử, Thi Bất Ngữ.

Nhìn thấy Thi Bất Ngữ, các công tử khác đều quay mặt đi. Mấy năm qua, Thi Bất Ngữ liên tục mạnh lên, giờ đã có thực. lực trong tốp ba rồi, thêm công pháp tà môn nữa thì chẳng ai dám chọc vào hẳn.

Thi Bất Ngữ vừa đáp xuống thì đã liếc nhìn trong đám đông như đang tìm ai đó. Sau khi lướt một vòng, ánh mắt hắn dừng lại ở Ngô Bình, vì chỉ có anh lạ mặt, còn những người khác thì hắn đều biết cả.

Thi Bất Ngữ hỏi: “Mày chính là Ngô Bình đúng không?”

Giọng nói của hẳn nghe rất kỳ cục, trong âm trầm lại có sắc choe choé, khiến ai nghe cũng thấy khó chịu.

Ngô Bình đã đoán ra được thân phận của hẳn nên hỏi lại: “Anh là Thi công tử à?”
 
Chương 4846


Đào Như Tuyết mừng rỡ rồi vung tay lên, cất hết đan dược đi rồi nói: “Mình để giá bao nhiêu hả anh?”  

 

Ngô Bình lấy một quyển tập ra rồi nói: “Đây là công dụng của các đan dược, em có thể tham khảo rồi định giá cho từng loại”.  

 

Đào Như Tuyết nhận lấy rồi cười nói: “Dạo này tiền Đạo rớt giá quá nên mình có thể bán cao một chút. Trước đại kiếp, nhiều nơi thay đổi nên có nhiều Đạo Tôn xuất hiện lắm”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Thế mình sẽ định giá theo tiền Đạo Tôn. À, anh cũng làm xong hết các đơn hàng trước đó rồi”, sau đó anh lại lấy các bình đan dược khác ra.  

 

Đường Băng Vân chợt nói: “Các đan dược này bán cho người khác có phải phí quá không anh?”  

 

Ngô Bình xua tay: “Không phí đâu, chúng ta có thể đổi chúng sang tiền rồi mua thêm dược liệu. Lát anh sẽ đưa cho em một danh sách, chỉ cần mua đủ dược liệu trong đó là được”.  

Advertisement

 

Đào Như Tuyết nhận lấy xem rồi nói: “Chắc phải đến nơi bán dược liệu lớn nhất thôi, tiên đình vừa xây một chợ thuốc Vạn Giới có quy mô rất lớn, nghe nói đã thu hút rất nhiều thương nhân buôn thuốc ở đại lục đến”.  

 

Ngô Bình sáng mắt lên nói: “Oa, có cả nơi đó à, em đã đến chưa?”  

 

Đào Như Tuyết lắc đầu: “Chưa, hay ngày mai mình cùng đi nhé”.  

 

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Ừ”.  

 

Mấy cô vợ đều ở đây nên Ngô Bình không về thiên cung nữa, mà nghỉ lại qua đêm ở Đan Hoàng Các.  

 

Đến trưa hôm sau, anh mới ngủ dậy. Cả đêm qua, anh được các cô vợ thay phiên nhau hầu hạ nên không được nghỉ ngơi, may mà anh có thể chất Thiên Thánh, không chắc đã gục lâu rồi.  

 

Anh chuẩn bị qua một chút rồi cùng Đào Như Tuyết đến chợ thuốc Vạn Giới. Lúc này, Đan Hoàng Các đã chật kín người, thì ra sáng nay đã có hơn mười loại đan dược mới của Ngô Bình lên kệ, vì thế cả thiên hạ đã chấn động, rất nhiều thế lực lớn đều lặn lội từ xa đến để tranh nhau mua.  

 

Thậm chí có người còn giành giật với nhau.  

 

“Tại sao anh lại chen hàng? Tôi đã xếp hàng hai tiếng rồi, anh đừng có vớ vẩn”, một Đạo Tổ giận dữ nói, vì có một ma tu đứng với thực lực ngang mình đang chen hàng.  

 

Ma tu kia cười mỉa: “Tôi chen hàng đấy thì sao? Anh không phục thì chúng ta làm một trận”.  

 

Ngô Bình nhìn xong thì ho khan, sau đó phóng một tia khí tức ra.  

 

Ngay sau đó, ma tu kia đã ngoan hơn hẳn rồi cười trừ với anh: “Ngại quá, tôi ra sau xếp hàng đây”.  

 

“Thế này không phải cách, hay mình phát 3000 số ra trước. Anh đến số thì tới, chứ không cần chờ ở đây, không thì sẽ đông kín người mất”.  

 

Vì thế, lập tức đã có người đi ra phát số từ 1 đến 3000.  

 

Đoàn người xếp hàng nhanh chóng tản đi, nhưng vẫn còn rất nhiều người chưa lấy được số.  
 
Chương 5535: “Không thì tôi đến đây làm gì?”


Ngô Bình: “Đâu cần phải nói lời cay đẳng hế, hôm nay chúng ta sẽ tỉ thí ở đại hội này, nếu anh giỏi thì cứ khiêu chiến tôi”.

Thì ra quy tắc của đại hội này rất đơn giản, đó là ai đủ tự tin thì đứng trên lôi đài số một, sau đó để mặc cho các công tử khác khiêu chiến.

Nếu có thể trụ vững trên lôi đài đến tối và không bị ai khác đánh bại thì sẽ là công tử số một!

Ngoài ra còn có lôi đài thứ hai, nếu công tử nào thấy thực lực của mình chỉ thua công tử số một thì sẽ đứng trên lôi đài này.

Cứ thế, sau khi có đủ mười công tử trụ vững trên mười lôi đài thì các công tử còn lại sẽ được khiêu chiến. Khiêu chiến thành công thì sẽ được thế chỗ.

Nghe Ngô Bình nói vậy, Thi Bất Ngữ híp mắt lại: “Mày nói thế là định lên lôi đài chờ khiêu chiến à?”

Làm như vậy đồng nghĩ với việc thể hiện thực lực của bản thân và chấp nhận khiêu chiến của mọi người. Thường chỉ có những công tử có thực lực mạnh và cực tự tin mới dám làm thế. Các công tử khác chỉ đứng dưới xem, sau đó lựa cơ hội khiêu chiến thôi.

Ngô Bình: “Không thì tôi đến đây làm gì?”

Thi Bất Ngữ cười phá lên: “Được, thế mày cứ chờ đấy!”

Thấy Ngô Bình dám giành phụ nữ với một tên quái vật như Thi Bất Ngữ, các công tử khác đều có vẻ nể phục anh, dẫu sao họ cũng không dám làm điều này.

Một lát sau, có một công tử áo vàng khôi ngô, tuấn tú cao hơn một mét chín đi tới.

Trông thấy người này, tất cả các công tử đều tỏ vẻ sợ hãi, có người nói: “Thượng Cung công tử đến rồi, công tử số một đã đến!”

“Lần này thì chưa chắc đâu, Thi công tử và Thần công tử đều sẽ khiêu chiến đấy”.

Ngô Bình nhìn về phía Thượng Quan công tử thì thấy hình như cảnh giới của anh ta đã đến tầng thứ mười Thần Thông, đúng là thực lực rất mạnh.

Thượng Quan công tử chắp tay với mọi ngư: không gặp các vị”.

Các công tử đều chào hỏi lại, đến Thi công tử cũng phải gật đầu.

Sau đó lại có thêm khá nhiều người lên núi, nửa tiếng sau đã có tổng hơn 50 người trên đỉnh núi.

Đúng lúc này, có một ông lão lững gù đi ra, ông ấy lạnh mặt nói: “Thời gian đã đến rồi các công tử, đại hội đỉnh Tinh lần này chính thức bắt đầu. Luật vẫn như trước, ai có thể trụ đến cùng thì sẽ lọt tốp mười”.

Ông ấy ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Điểm khác biệt trong đại hội lần này là nếu ai có thể trở thành công tử số một thì có thể gặp mặt chủ của đỉnh Tinh và nhận được phần thưởng thêm”.

Nghe thấy thế, tất cả các công tử đều sáng mắt lên. Chủ của đỉnh Tinh vô cùng thần bí và có tài nguyên vô tận, phần thưởng của người này chắc chẳn sẽ rất quý.

Nói xong, ông lão hô lên: “Mời các công tử lên đài!” Ông ấy vừa nói dứt câu thì Thần công tử đã bay lên lôi đài số một, song có một người đã nhanh hơn hẳn ta một bước, đó chính là Thượng Quan công tử.

Loáng cái, đã có hai công tử đứng trên lôi đài số một, mọi người đều đổ dồn ánh nhìn về đó.

“Có kịch hay xem rồi đây, hai công tử này sẽ tranh giành vị trí số một!”

“Chủ đỉnh Tinh sẽ gặp người đứng đầu nên đương nhiên họ phải tranh nhau rồi, huống hồ sau khi giành được vị trí đầu bảng, còn nhận được nhiều tài nguyên hơn từ gia tộc”.

Thần công tử khá gầy, mặt dàu, mắt to mắt nhỏ, nhưng khí thế thì không kém cỏi chút nào.

Thượng Quan công tử cười nói: “Thần huynh định tranh vị trí đầu bảng với tôi à?”

Thần công tử: “Thượng Quan huynh, anh đã ở vị trí này rồi thì lần này nhường cho tôi nhé?”

Thượng Quan công tử: “Cái này phải dựa vào thực lực, chứ không nhường được”.

Thần công tử: “Thế chúng ta bắt đầu thôi chứ!” Thượng Quan công tử: “Mời!”

Hai người lập tức ra tay, mọi người ở dưới chỉ nhìn thấy hai ảo ảnh mờ ảo ở bên trên.
 
Chương 4847


 Nhóm Đường Băng Vân cũng đang phụ việc ở đây, Hoả Hoàng Nhi đứng bên ngoài để giữ trật tự, tránh cho có người dùng số giả để trà trộn vào.  

 

Ngô Bình nhìn qua giá bán một lượt thì thấy đan dược rẻ nhất cũng có giá năm triệu tiền Đạo Tôn, đắt thì lên tới cả trăm triệu.  

 

Dẫu sao hiện giờ cũng chưa có  nhiều Đạo Tôn, vì thế tiền Đạo Tôn vẫn khá hiếm. Bây giờ, có 100 nghìn tiền Đạo cũng khó đổi được một đồng tiền Đạo Tôn, tỉ số hối đoái đã là 150 nghìn một đồng rồi.  

 

Anh quan sát ở đây một lát rồi chợt có dự cảm nào đó nên nói với Đào Như Tuyết: “Như Tuyết, em đến chợ thuốc trước đi rồi mua theo danh sách anh đã viết trước, anh cần đến Đông Hải một chuyến”.  

Advertisement

 

Đào Như Tuyết hỏi: “Sao thế anh?”  

 

Ngô Bình: “Nơi của các thánh có chuyện lạ, anh phải đến xem sao, chắc chắn có chuyện rồi”.  

Advertisement

 

Đào Như Tuyết: “Vâng, thế anh đi đi, nhớ cẩn thận nhé”.  

 

Tạm biệt mọi người xong, Ngô Bình lập tức xuất hiện ở Đông Hải.  

 

Anh nhìn thấy một đám ma vân cực lớn xuất hiện trên bầu trời của Đông Hải, trong ma vân hình thành cánh cửa không gian dẫn tới một ma vực nao đó. Ma vực này đang phun ra rất nhiều ma lực, tràn xuống một thời không thần bí ở bên dưới với ý đồ mở nơi đó ra.  

 

Ngô Bình nhìn thì thấy trong thời không thần bí đó có các thánh đang say ngủ. Anh cười khẩy rồi tiến tới gần ma vân, sau đó há miệng ra hút ma lực vào miệng, thậm chí lực hút của anh còn ngày càng mạnh và hình thành một cái hố đen.  

 

Ma vân bị hút vào trong, sau đó là một lối không gian phía sau dẫn đến ma vực.  

 

Lúc này, trên khoảng không của ma vực Vô Cực chợt xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, lực hút của nó rất khủng khiếp, rất nhiều Ma tộc ở đây đều cảm nhận được.  

 

Vì thế, các Ma tộc đều đã bị hút vào vòng xoáy, sau đó tiến vào một hố đen.  

 

Hố đen này do vũ trụ nhỏ của Ngô Bình tạo ra, các Ma tôc vừa vào đó thì đã bị nghiền nát và biến thành một phần của vũ trụ nhỏ.  

 

Sau đó, cả ma vực chấn động, thực vật, đất đá bên dưới đều biến thành bụi và bị cuốn vào trong vòng xoáy.  

 

Các cường gải trong ma vực bị kinh động, vô vàn bàn tay đen ngòm thò lên cao để cùng che vòng xoáy ấy lại.  

 

Ngô Bình đang hút mạnh thì bỗng không hút được nữa, anh nhìn thì thấy thời không đó đã bị cường giả đóng từ bên trong rồi.  

 

Anh tiếc nuối rồi lẩm bẩm: “Sức mạnh của ma tộc đặc biệt thật, khi nào về mình có thể dùng chúng để bổ sung thiếu sót cho sào huyệt tà ma”.  

 

Lúc này, có hai bóng người với ma khí vườn quanh xuất hiện ở gần đó.  

 

Ngô Bình phát hiện họ là cường giả cấp kỷ nguyên, nhưng nhiều nhất chỉ là ba kỷ nguyên thôi nên anh không sợ.  

 

“Các ngươi định phá thánh vực hả?”, anh hỏi.  
 
Chương 5536: Chủ của đỉnh Tinh


Thi công tử thoáng do dự rồi quyết định khiêu chiến Thần công tử. Cái này gọi là đục nước béo cò, giờ Thần công tử đang bị thương, hắn có thể tranh thủ cơ hội.

Ngô Bình nhìn ra ý đồ của hắn nên cản lại: “Thi Bất Ngữ, anh đòi khiêu chiến tôi cơ mà?”

Thi Bất Ngữ bị cản lại thì tỏ vẻ bực bội: “Khiếu chiến mày. ư? Mày nghĩ mày đủ trình ạ?”

Ngô Bình chỉ lên lôi đài số một rồi nói: “Tôi sẽ chờ anh trên đó, nếu anh không dám lên thì biến khỏi đây ngay!”

Dứt lời, anh đã bay lên lôi đài số một.

Tất cả mọi người đều sững sờ, người mới đến này định thay nhà họ Nguyệt giành vị trí số một ư? Anh lấy đâu ra can đảm vậy? Anh không biết Thượng Quan công tử đáng sợ thế nào à?

Thượng Quan công tử cũng có vẻ ngạc nhiên, anh ta không biết Ngô Bình nên hỏi: “Anh bạn cũng dũng cảm đấy, nhưng nếu đã lên đây rồi thì tôi sẽ không nương tay đâu”.

Ngô Bình: “Anh không cần nương tay, cứ đánh hết sức vào, không thì chẳng còn gì thú vị nữa!”

Dứt lời, anh đã tung một quyền ra.

Thượng Quan công tử thấy thế thì không khỏi lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng tng một chưởng đánh trả.

Hai đòn tấn công va chạm, một tiếng động mạnh vang lên, một sức mạnh bức người đã đánh bay Thượng Quan công tử, anh ta mất khống chế và bản người ra xa, phải mất hết sức. mới trụ vững trên không. Nhưng ngay sau đó, anh ta đã hộc ra một ngụm máu.

Đồn tấn công vừa rồi của Ngô Bình quá mạnh, như hể có rất rất nhiều cao thủ cảnh giới Thân Thông cùng tấn công Thượng Quan công tử một lúc. Trong lúc sơ suất, anh ta đã không đỡ được.

“Cái gì!"

Trông thấy cảnh tượng đó, tất cả mọi người đều ồ lên. Ngô Bình chỉ dùng một cú đấm mà có thể đánh bay Thượng Quan công tử khỏi lôi đài.

Thượng Quan công tử tái m: nhìn chăm chắm vào. Ngô Bình, nói: “Pháp lực mạnh quái! Rốt cuộc anh tu luyện pháp thuật gì thế?”

Ngô Bình thờ ơ đáp: “Anh đã thua rồi thì không được hỏi

nhiều”.

Thượng Quan công tử cau mày: “Tại tôi bị bất ngờ, tôi không phục!”

Ngô Bình: “Không phục? Thế anh lên đây, tôi đấm cho phát nữa”.

Thượng Quan công tử trở lại lôi đài, lần này anh ta đã vận chuyển sức mạnh Thần Thông trong người mình, lập tức có 10 tầng sáng lượn quanh, điều này chứng tỏ anh ra đã tu luyện được mười môn thần thông.

Thấy thế, Ngô Bình vẫn chỉ tung một cú đấm đơn giản ra như ban nấy, còn Thượng Quan công tử thì tung hai chưởng để đỡ.

Rắc!

Lần trước, Ngô Bình chỉ dùng 30 phần trăm sức lực, nhưng lần này thì là 50 phần trăm. Vì thế, cổ tay của Thượng Quan công tử đã bị gãy, anh ta kêu lên một tiếng rồi lại ngã khỏi lôi đài. Khác với lần trước thì giờ anh ta ngã sấp mặt xuống đất, trông vô cùng bết bát.

Ngô Bình hỏi: “Thượng Quan công tử, anh còn muốn thử nữa không?”

Thượng Quan công tử lại hộc ra một ngụm máu, lần này. anh ta đã bị thương nặng, xương cốt toàn thân rệu rạo, anh ta lắc đầu rồi nói: “Thôi!”

Dứt lời, anh ta nhìn sang lôi đài thứ hai. Thần công tử đang đứng trên lôi đài này, thấy Thượng

Quan công tử nhìn mình, hẳn ta đã thấy không ổn, lẽ nào lại phải sang lôi đài thứ ba?

Sau một hồi đẳn đo, hẳn ta hừ một tiếng rồi đi sang lôi đài thứ ba.

Mặt của Thi Bất Ngữ đen như đít nồi, hẳn không thể ngờ là Ngô Bình có thể đánh bại người đứng đầu của đại hội trước, điều này chứng tỏ thực lực của anh đã trên hẳn.
 
Chương 4848


Ngô Bình đi đến điểm kết giới, một mà sáng cực mạnh chắn ngang tước mặt anh, anh giơ tay chạm vào thì cảm thấy có một luồng chấn động đáng sợ, có thể dễ dàng nghiền nát cường giả kỷ nguyên.  

 

Ngô Bình cau mày rồi vội rút tay về, sau đó đắn đo một lát rồi thả núi thánh ra đập thẳng vào màn sáng đó. Không ngờ núi thánh có thể xuyên qua đó rồi rơi vào bên trong.  

 

Nhờ đó mà Ngô Bình cũng tiến được vào bên trong màn sáng. Cảnh vật trước mắt anh thay đổi, sau khi đến đây, anh đã tới một thế giới kỳ lạ, không gian u ám hoang vắng. Có rất nhiều bao đất dựng thẳng đứng ở đây, chúng có hình giống quả trứng nửa trong suốt, bên trong chứa sinh vật hình người.  

 

Ít nhất phải có tới cả triệu bao đất có hình dạng như vậy ở khu vực rộng lớn này, mỗi bao đất đều được một ống dẫn rất dài màu vàng nối liền, đầu còn lại thì cắm lên quả cầu màu vàng kim trên trời.  

Advertisement

 

Có khoảng hơn một trăm quả cầu, quả nào cũng rất lớn và cắm đầy ống dẫn nối xuống các bao đất ở bên dưới.  

 

Ngô Bình ngẩn ra, không biết đây là những thứ gì. Anh cất núi thánh đi rồi đáp xuống trước một bao đất. Qua phần vỏ của nó, anh nhìn thấy một đại thánh gầy như cái que đang ngồi xếp bằng ở bên trong.  

Advertisement

 

Ngô Bình ngạc nhiên rồi quan sát tiếp thì thấy thánh lực trong cơ thể của đại thánh này đang bị rút ra từ ống dẫn, sau đó truyền lên quả cầu vàng ở trên trời.  

 

“Dám coi các thánh là chất dinh dưỡng, đáng chết!”, anh nổi giận ngất trời rồi tung một quyền lên cao, một quả cầu ở gần anh nhất đã nổ tung, các ống dẫn đều vỡ nát.  

 

Ngay sau đó, đã có một người đàn ông toàn thân phát ra thánh quang chui từ trong quả cầu ra. Hắn nhìn chằm chằm vào Ngô Bình với đôi mắt như phóng ra lửa.  

 

Ngô Bình híp mắt lại nói: “Hoá ra hút sức mạnh của các thánh để bồi dưỡng cái thứ như ngươi”.  

 

Vù!  

 

Người đàn ông lao nhanh về phía Ngô Bình, sau đó tấn công vào ngực anh.  

 

Bụp!  

 

Ngô Bình tát cho hắn một phát, người đàn ông ngã lăn quay, lệch luôn một bên mặt, nhưng loáng cái đã hồi phục lại.  

 

Tiếp đó, Ngô Bình rút con dao găm của vũ trụ chính ra rồi cứa cổ tên kia. Đầu hắn rơi xuống đất, người đàn ông đã tắt thở.  

 

Uỳnh!  

 

Một quyền ảnh bay từ xa tới rồi đấm trúng vào ngực Ngô Bình, xương ngực của anh gãy vụn, xường xườn cũng gãy gần hết, lục phủ ngũ tạng cũng vô cùng đau đớn.  

 

Anh lùi lại vài bước rồi hộc ra một ngụm máu, sau đó nhìn lên phía trước.  

 

Một người đàn ông tóc bạc bước tới, trên trán hắn ta mọc ba con mắt, toàn thân toả ra thánh quang mãnh liệt.  

 

Trông thấy người đó, Ngô Bình cảm thấy hắn ta có khí tức rất giống núi thánh, anh cau mày hỏi: “Ngươi là Thánh tộc ư?”  

 

Người đàn ông lạnh lùng đáp: “Ngươi dám làm hỏng đại nghiệp của Thánh tộc ta, đáng chết!”  

 

Ngô Bình: “Ngươi dám coi các thánh ở đây là nguồn dinh dưỡng, ngươi mới là kẻ đáng chết!”  

 
 
Chương 5537: “Ông lui đi”.


Sau đó, không có ai khiêu chiến Ngô Bình cả. Vì anh đã đánh bại Thượng Quan công tử chỉ với một quyền. Với họ mà nói thì thực lực vậy quá đáng sợ, tốt nhất không nên thách đấu để chịu chết.

Ngược lại, trên lôi đài thứ ba rất kịch liệt. Thi Bất Ngữ đã nhảy lên đó để khiêu chiến Thần công tử.

Thần công tử rất bực, khi hẳn ta ở lôi đài thứ hai, Thi Bất Ngữ đã có ý định khiêu chiến rồi. Giờ hắn ta sang lôi đài thứ ba là Thi Bất Ngữ lên ngay, vì thế hẳn ta đã quyết đấu trong cơn giận.

Thực lực của Thi Bất Ngữ rất mạnh, công pháp lại theo tà đạo, nhưng Thần công tư cũng không yếu, dẫu sao hắn ta cũng đã khiêu chiến người đứng đầu.

Hai người giao đấu mấy chục chiêu, Thi Bất Ngữ đã bị Thần công tử đánh bay. Nhưng Thần công tử cũng chẳng khá hơn là bao, vì đã trúng độc thi, mặt hản ta đen nhẻm nên nhanh chóng uống Giải Độc Đan.

Lôi đài thứ tư cũng rất kịch liệt, đã đổi đến ba người rồi. Hiện giờ, nhóm Nguyệt Thanh Ảnh ở dưới núi cũng đã nhận được tin từ trên truyền xuống, biết Ngô Bình trụ được ở lôi đài thứ nhất, cả ba đều mỉm cười vui vẻ.

“Thực lực của anh Bình mạnh thật đấy, có thể hạ được Thượng Quan Truyền Minh bằng một quyền!”

Hà Tử Trần: “Nào chỉ có thế, anh ấy còn là thầy luyện đan Kim Đỉnh, sao chị em mình lại may thế cơ chứ!”

Lý Thuần Như che miệng cười: “Phải nói là chị em ta tỉnh mắt mới phải”.

Nguyệt Thanh Ảnh: “Thượng Quang Truyền Minh thua rồi thì chắc không ai dám khiêu chiến anh Bình nữa đâu, có được vị trí đầu bảng này thì nhà chị có thể trụ vững ở Thần Châu rồi”.

Hà Tử Trần gật đầu: “Chờ việc ở đây xong, em sẽ dẫn anh Bình đến Thiên Nguyên để vào Thiên Khuyết lĩnh ngộ tuyệt học”.

Lý Thuần Như: “Nhất định anh ấy sẽ có thu hoạch, điều đáng tiếc duy nhất là giờ cảnh giới của anh ấy chưa đủ cao, nếu có thể đến tầng thứ chín, thứ mười Thần Thông thì chắc. chản là cao thủ vô địch dưới Đạo cảnh”.

Nguyệt Thanh Ảnh: “Em đừng quên, Thượng Quan Truyền Minh ở tầng thứ mười Thần Thông đấy”.

Lý Thuần Như gật đầu: “Anh ta rất mạnh, nhưng nếu so với Tiên Giới hay cả giới tu hành thì anh ta cũng chưa phải hạng xuất chúng”.

Nguyệt Thanh Ảnh: “Cũng đúng, nhưng anh Bình có thể được như bây giờ đã là giỏi lắm rồi”.

Hà Tử Trần thoánh vẻ ưu tư nói: “Nhưng em nghe người lớn trong nhà bảo người phát triển từng bước từ hạ giới lên tuy có thiên bẩm phi phàm, nhưng khi đến Đạo cảnh thì sẽ có khuyết điểm rất lớn, chúng đã từng khiến rất nhiều nhân vật lớn ngã xuống rồi”.

Nguyệt Thanh ảnh: “Anh Bình còn cách Đạo cảnh xa lắm, chị nghĩ anh ấy sẽ có cách đối phó, chúng ta không phải lo đâu”.

Thời gian cứ thế trôi qua, đến khi trời tối cũng không có ai khiêu chiến Ngô Bình cả. Anh đã trở thành công tử số một của Thần Châu.

Lúc này, ông lão lưng gù đi ra rồi cười nói: “Chúc mười mười công tử đã giành được thứ hạng. Ngô công tử, phong chủ có lời mời!”

Ngô Bình gật đầu rồi đi theo ông ấy đến một màn khói. Trong màn khối này có cấm chế nên người ngoài không thể vào được.

Họ đi một đoạn thì có một không gian rộng lớn xuất hiện ở phía trước, hơn nữa linh khí ở đây còn đồi dào hơn Thần Châu, duy độ cũng cao hơn.

Phía trước có một con đường dài với hai hàng cây cỏ ở hai bên.

Họ đi được mười phút thì thấy có một vườn hoa, trong đây có một cô thiếu nữ khoảng 13, 14 tuổi đang chơi xích đu.

Cô bé trông rất đáng yêu, nhưng gương mặt xinh đẹp chẳng hề nở lấy một nụ cười.

Ông lão gù tiến tới hành lễ: “Chủ nhân, Ngô công tử đến rồi”.

Ngô Bình giật mình, cô bé này là phong chủ của đỉnh Tinh ư?

Bé gái gật đầu: “Ông lui đi”.

“Vâng”, ông gù lập tức biến mất, đến Ngô Bình cũng không biết ông ấy đi bằng cách nào.

Bé gái nhìn Ngô Bình rồi nói: “Cả nghìn năm rồi Thần Châu mới có một tu sĩ giỏi xuất hiện”.
 
Chương 4849


 Ngô Bình hít vào một hơi, các vết thương lập tức biến mất. Anh phóng uy lực Thiên Thánh ra rồi thờ ơ nói: “Ngươi nói ngược rồi, ngươi mới là con kiến hôi đấy”.  

 

Người đàn ông ngạc nhiên nói: “Trúng một đòn của ta mà không chết, hơn nữa còn hồi phục lại như ban đầu, cũng có chút tài năng đấy”.  

 

Ngô Bình cười mỉa: “Nếu ta không nhầm thì cơ thể của ngươi có thể kết nối với vũ trụ chính đúng không?”  

 

Advertisement

Người đàn ông: “Đúng, Thánh tộc chúng ta vốn sẽ là người thống trị kỷ nguyên tương lai, nhưng Thần tộc đã thay đổi vận mệnh và đàn áp Thánh tộc. Song vô dụng thôi, Thánh tộc đã truyền bá theo cách khác rồi”.  

 

Nói rồi, hắn ta giớ tay phải lên, một tia sáng loé lên trong lòng bàn tay hắn. Ngô Bình thấy tia sáng này rất quen, đó chính là ánh sáng của vũ trụ chính.  

 

Anh nheo mắt lại nói: “Ánh sáng của vũ trụ chính, xem ra cơ thể ngươi có thể kết nối với vũ trụ ấy thật”.  

Advertisement

 

Người đàn ông: “Thánh tộc tu luyện đến cuối thì sẽ mở được thông đạo đến vũ trụ chính”.  

 

Ngô Bình: “Giờ ta đã hiểu thế chất của thánh rồi, với các ngươi thì thánh chính là một quá trình tiến hoá từ hư thành thực”.  

 

Người đàn ông: “Ngươi hiểu rồi thì làm gì? Thánh tộc ta đã quay lại, không ai có thể cản được, ngươi cũng thế”.  

 

“Chưa chắc đâu”, một tia sáng xuất hiên sau lưng Ngô Bình, đây cũng là ánh sáng của vũ trụ chính, nhưng còn sáng hơn ánh sáng của tên kia gấp nhiều lần.  

 

Người đàn ông bàng hoàng nói: “Không thể nào!”  

 

Hắn ta tiếp tục tấn công Ngô Bình, nhưng lần này như đấm vào sắt thép, chỉ có tay mình đau nhói, còn Ngô Bình thì không hề hấn gì.  

 

Bụp!  

 

Ngô Bình trở tay đánh vào cổ hắn ta, người đàn ông đã bị đánh bay, sau đó có một tia sáng lạnh lẽo vạch qua, con dao găm trong tay Ngô Bình đã chém đứt đôi người tên kia.  

 

Nhưng khi cơ thể của hắn ta rơi xuống đất, hắn ta chưa chết mà hai phần cơ thể lại ráp vào nhau.  

 

Ngô Bình cau mày nói: “Lực sinh mệnh của Thánh tộc mạnh thật. Xem ra ta chỉ có thể luyện hoá ngươi thôi’.  

 

Anh lấy lò luyện bát quái ra rồi cho cơ thể của người đàn ông vào, sau đó vừa luyện hoá vừa bỏ thêm dược liệu quý vào để luyện chế Thánh tộc duy nhất này thành đan dược.  

 

Ánh sáng của vũ trụ chính đã biến thành ngọn lửa rực cháy, không lâu sau, Thành tộc kia đã bị luyện hoá hoàn toàn, hắn ta đã mất mạng và biến thành thánh lực thuần tuý, cuối cùng ngưng tụ thành một viên đan dược to như nắm đấm.  

 

Ngô Bình quan sát viên đan dược thì thấy nó có linh trí riêng của mình.  

 

Anh ném viên đan dược lên cao làm nó xoay tít trên không rồi hình thành một lực hút lớn. Tất cả các quả cầu trên cao đều nổ tung, thánh lực được hấp thu vào bên trong tràn ra ngoài rồi bị viên đan dược hấp thu hết.  

 

Hấp thu hết thánh lực xong, viên đan dược quay lại bàn tay của Ngô Bình rồi được anh cất đi.  

 
 
Chương 5538: Bia Tinh và ý nghĩa tối cao


Ngô Bình đã từng nghe nói tới điện Tinh, nhưng không biết bia Tinh là gì nên hỏi: “Bia Tinh ở trong điện Tinh à?”

Chủ đỉnh Tinh đáp: “Hình ảnh ở trong điện Tinh thật ra là những gì mà các thiên kiêu thời xưa lĩnh ngộ xong để lại. Lĩnh ngộ trong điện Tỉnh thì chỉ học được kiến thức của người khác thôi. Tôi thấy tư chất của anh đủ mạnh để lĩnh ngộ bia Tinh trực tiếp”.

Ngô Bình: “Bia này có lai lịch thế nào?”

Chủ đỉnh Tinh: “Các vì sao đều có vận hành theo quy luật riêng trong vũ trụ. Vào thời thượng cổ, từng có tiên nhân lĩnh ngộ được các quy luật này và hình thành đại đạo nên được gọi là Tỉnh quân. Trong vô vàn các Tỉnh quân, có một nhân vật xuất chúng đã dẫn đầu các vì sao và ra lệnh được cho Tinh quân trong thiên hạ nên được gọi là Tinh Đế. Tinh Đế đã khắc. quy luật của sao trời lên tấm bia này”.

Ngô Bình nghe xong thì ngẩn ra hỏi: “Vậy thì bia Tinh rất

khó được lĩnh ngộ đúng không?” Chủ đỉnh Tinh: “Nghe nói, Tinh Đế kia đã lĩnh ngộ được ý nghĩa cao nhất của vũ trụ trong tấm bia này”.

Ngô Bình: “Ý nghĩa mạnh nhất của vũ trụ ư? Đó là gì?”

Chủ đỉnh Tinh: “Là thứ áp đảo cả đại đạo, ai có thể học được thì sẽ đột phá Đạo cảnh, hoặc cảnh giới cao hớn”.

Ngô Bình cười trừ: “Chắc chỉ có cường giả Đạo cảnh mới làm được thôi, chứ tu sĩ Thần Thông như tôi thì chưa đủ tư cách".

Chủ đỉnh Tinh: “Không, tu sĩ Đạo cảnh lại không đọc được những thứ ở trên bia. Từ xưa đến nay, đã có rất nhiều đại năng Đạo cảnh thử rồi nhưng tiếc là đều thất bại”.

Nghe thấy có ý nghĩa tối cao, Ngô Bình đã nghĩ ngay đến trật tự cao nhất, sau đó anh hỏi tiếp: “Tại sao cô lại để người khác lĩnh ngộ, nếu họ thành công thì các cô được lợi lộc gì?”

Chủ đỉnh Tinh nhìn Ngô Bình rồi nói: “Nếu anh lĩnh ngộ thành công thì chúng tôi cũng sẽ được lợi. Để báo đáp, anh phải truyền hết những lĩnh ngộ ấy cho chúng tôi”.

“Các cô là ai?", Ngô Bình hỏi tiếp.

“Sau khi bia Tỉnh xuất hiện, mỗi năm đều có rất nhiều người đến lĩnh ngộ. Tuy họ không nhìn được thấu bản chất, nhưng ít nhiều cũng có thu hoạch nhất định. Dần dà, họ đã tự hình thành một tổ chức, từ lỏng lẻo đến chặt chẽ, cuối cùng. đã có 10 cao thủ Đạo cảnh cùng lập lên Tỉnh Môn”.

Ngô Bình: “Tinh Môn”.

Chủ đỉnh Tinh: “Tôi là thành viên của Tinh Môn, phụng mệnh tìm người có căn cốt phi phàm ở đây rồi dẫn đi lĩnh ngộ bia Tinh”.

Ngô Bình gật đầu: “Bao nhiêu năm qua, đã có rất nhiều người thử nhưng chưa thành công, tôi sợ mình cũng vậy thôi”.

Chủ đỉnh Tinh: “Không sao, tôi cũng không hi vọng anh lĩnh ngộ được ý nghĩa tối cao. Anh chỉ cần có thu hoạch gì đó là tốt rồi, mỗi người đều chỉ có thể lĩnh ngộ bia Tinh từ góc nhìn của mình, vì thế họ đều có cảm nhận khác nhau”.

Ngô Bình: “Nếu vậy thì để tôi thử”.

Anh nói xong thì chủ đỉnh Tinh vung tay lên, một cánh cửa được hình thành từ các vì sao đã xuất hiện trước mắt Ngô Bình.

“Đi qua cánh cửa này thì anh có thể tiến vào thời không của bia Tinh. Do nó không ổn định nên anh chỉ có một tiếng để lĩnh ngộ thôi, sau đó nhất định phải rời khỏi đó, không thì sức mạnh mà nó toả ra sẽ biến anh thành tro bụi”.

Ngô Bình gật đầu: “Tôi biết rồi”, dứt lời, anh đi vào bên trong.

Ngô Bình đi rồi, chợt có một người đàn ông trung niên đội mũ ngọc xuất hiệ phía sau chủ đỉnh Tinh với khí thế oai phong.

Chủ đỉnh Tinh cười nói: “Lưu Tỉnh quân, ông thấy người này có thể lĩnh ngộ được gì không?”
 
Chương 4850


 Sau lần tiếp xúc này với Thánh tộc, Ngô Bình đã có chút thu hoạch nên anh quyết định bế quan một thời gian để cảm nhận cảnh giới tiếp theo.  

 

Anh quay lại thiên cung rồi tìm một nơi yên tĩnh để tu hành.  

 

Cảnh giới thứ hai của Thiên Thánh có tên là cảnh giới Vô Cực.  

 

Advertisement

Cảnh giới Thái Sơ là giai đoạn quá độ của vũ trụ từ Vô Cực đến Hỗn Độn. Bây giờ, Ngô Bình muốn thúc đẩy vũ trụ vào giai đoạn sớm hơn là cảnh giới Vô Cực.  

 

Trước đó, anh không thể làm được điều này, mà chỉ đạt đến Thái Sơ thôi. Nhưng sự xuất hiện của Thánh tộc đã khiến anh cảm nhận được đạo lý bên trong.  

 

Ầm!  

Advertisement

 

Khí tức Thái Sơ lúc ẩn lúc hiện rồi tiến vào một trạng thái kỳ diệu hơn là Vô Cực.  

 

Lúc này, thời gian không còn ý nghĩa gì nữa, dù một giây hay một trăm băm thì cũng như nhau. Vì thế, trong cảm nhận của Ngô Bình, trạng thái vô cực đã bị phá vỡ, nó thu lại nhỏ xíu như một chấm nhỏ.  

 

Tất cả năng lượng và vật chất đều thu nhỏ lại như nguyên tử, nhưng lại chứa sức mạnh rất lớn.  

 

Chấm này không có duy độ, nó nhỏ đến mức vô hạn nhưng có sức mạnh vô biên.  

 

Đây là điểm sơ khai nhất của vũ trụ, cũng là trạng thái bắt đầu của vũ trụ.  

 

Lúc này, Ngô Bình cảm thấy hơi thiếu sức, sức mạnh của anh không đủ để hình thành nguyên điểm. Cho nên, anh đã uống viên đan dược luyện chế từ Thánh tộc vào.  

 

Uỳnh!  

 

Có nhiều sức mạnh rót vào nguyên điểm hơn, nguyên điểm lập tức có sự thay đổi, sau đó nổ tung.

Vũ trụ từ một điểm bé xíu không có không gian bỗng phình to lên vô hạn. Các sức mạnh và vật chất này đã trải qua phản ứng kỳ diệu rồi chính thức hình thành năng lượng của vũ trụ chính, đấy chính là sự chuyển hoá của hư thực.  

 

Sau đó, nó nhanh chóng trải qua Vô Cực, Thái Sơ rồi chuyển tiếp đến trạng thái Hỗn Độn. Cùng lúc đó, Ngô Bình đã đạt đến tầng thư ba của Thiên Thánh là cảnh giới Hỗn Độn.  

 

Vũ trụ nhỏ của Ngô Bình không còn nhỏ nữa, giờ to đã vô cùng rộng lớn, đây chính là vũ trụ do Ngô Bình tạo thành.  

 

Nhưng vũ trụ này vẫn ở trạng thái hỗn độn, tuy năng lượng rất mỏng, song đó chính là năng lượng của vũ trụ chính.  

 

Không lâu nữa, vũ trụ này sẽ trở nên tối tăm và không còn năng lượng di động, cũng không có biến đổi thời không. Chính là vì nó là vũ trụ hạng hai, còn cách tu luyện của Ngô Bình quá mức siêu phàm nên chẳng mấy nữa, vũ trụ của anh sẽ tắt.  

 

Vũ trụ tắt nhưng có một sức mạnh mịt mờ sẽ phóng ra và tiến vào cơ thể Ngô Bình. Đây chính là cảnh giới thứ tư của Thiên Thánh - cảnh giới Âm! Hiện giờ, vũ trụ của Ngô Bình đang ở trạng thái thôi miên hay còn gọi là vũ trụ âm.  

 

Nếu một ngày, Ngô Bình có năng lực thắp sáng các vì sao trong vũ trụ thì anh có thể đánh thức nó và nhận được sức mạnh vô hạn mà nó mang lại.  

 

Khi Ngô Bình bế quan xong và đi ra ngoài thì anh phát hiện mình đã bế quan một tháng rồi.  

 
 
Chương 5539: Tôi đến đây cũng vì thấy cậu bạn này có tư chất tốt


Chủ đỉnh Tinh thở dài nói: “Đúng thế, các kiến thức trên bia Tinh có tính duy nhất, nếu đã có người lĩnh ngộ rồi thì người khác không thể lĩnh ngộ được nữa. Điều này khiến cho việc lĩnh ngộ ngày càng khó, người có thu hoạch cũng ngày càng ít. Nhưng bên trên lại giao cho tôi nhiệm vụ tìm một Tinh quân có tư chất, song bao năm qua rồi, tôi vẫn chưa gặp được ai. Nếu người này cũng không được nốt thì tôi chịu thật rồi”.

Lưu Tinh quân: “Tôi đến đây cũng vì thấy cậu bạn này có tư chất tốt. Phía Nguyệt Thị còn thông tin cậu ấy là thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh, thực lực có thể hạ công tử số một trong nháy mắt. Ha ha, tôi có dự cảm cậu ấy sẽ làm nên chuyện đấy".

Chủ đỉnh Tinh khế thở dài: “Hi vọng là thế, nếu anh ta có tư chất của Tinh quân thì nhiệm vụ của tôi coi như xong”.

Lưu Tinh quân: “Tinh Môn đã 300 năm chưa có thêm Tinh quân trẻ tuổi nào nên tôi hiểu tâm trạng của cô”.

Chủ đỉnh Tinh: “À, quy định của Tinh Môn là buộc phải lấy một phần ba tài nguyên của môn phái ra để cung cấp cho Tỉnh quân mới tu hành trong năm năm đầu. Nếu Ngô Bình có thể trở thành Tinh quân mới thì có thể một mình hưởng cả đống tài nguyên”.

Lưu Tỉnh quân cười nói: “Giờ quy mô của Tỉnh Môn đã lớn, tài nguyên tích luỹ trong 300 năm sẽ nhiều đến mức nào. Các tài nguyên ấy mà đập vào một con chó thì nó cũng có thể trở thành thiên kiêu. Huống hồ Ngô Bình này đã có tư chất sẵn rồi”.

Chủ đỉnh Tinh: “Lưu Tinh quân, ông có ý đồ gì với anh ta à”

Lưu Tinh quân cười phá lên: “Tôi chỉ đánh giá cao cậu ta và muốn giúp đỡ thôi. Đương nhiên, cậu ta có thành tựu càng cao thì tôi càng được lợi nhiều”.

Chủ đỉnh Tinh trầm mặc một lát rồi nói: “Vậy thì tôi cũng cần lựa chọn rồi”.

Lưu Tinh quân: “Không cần do dự, chúng ta sẽ cùng nhau giúp đỡ Ngô Bình. Chuyện này mà thành thì hai chúng ta đều có địa vi cao trong Tỉnh Môn, chắc chản hơn hẳn bây giờ”.

Chủ đỉnh Tinh gật đầu: “Nếu anh ta thật sự có tư chất của. Tinh quân thì tôi sẽ vui vẻ làm tuỳ tùng cho”.

Lưu Tinh quân: “Cô cũng chỉ cách Tỉnh quân một bước nữa thôi, nếu được cậu ta chỉ dẫn thì khéo lại đột phá đấy”.

Chủ đỉnh Tinh cười trừ: “Tôi chẳng còn ôm hi vọng nữa rồi, à tôi nghe nói T¡ Tinh quân cũng đã tìm được một người có thiên bẩm xuất sắc, hình như cũng sắp đến gần lĩnh ngộ bia Tinh đúng không?”

Lưu Tinh quân thoáng qua vẻ lạnh lùng, ông ấy và T¡ Tinh quân có mối thù sâu đậm, không đội trời chung.

Ông ấy nói: “Vì thế tôi mới mong Ngô công tử có thể lĩnh ngộ được nhiều hơn để chặt đường lui của tên kia”.

Những thứ có thể lĩnh ngộ ở tầng trung của bia Tinh chỉ còn lại rất ít, nếu Ngô Bình có thể lĩnh ngộ được thì người kia sẽ không còn cơ hội nữa.

Chủ đỉnh Tinh cười nói: “Cũng đúng, xem ra chúng ta cùng chung lợi ích rồi”.

Lưu Tỉnh quân: “Tôi phải cảm ơn cô, cô mà không báo tin cho tôi thì tôi đã lỡ mất Ngô Bình rồi”.

Trong lúc hai người họ nói chm Ngô Bình đã đi tới một bầu trời sao mênh mông. Có một tấm bia đá khổng lồ ở đây, không biết đã tồn tại bao lâu rồi.

Tuy cách nó rất xa, nhưng Ngô Bình vẫn có thể nhìn thấy. rõ những thứ ghi trên bia. Đó là những phù văn và nét vẻ thần bí vô cùng phức tạp.

Anh mới nhìn một lát đã thấy hoa mắt, thậm chí còn buồn nôn.

Anh lập tức nhìn sang chỗ khác rồi hô lên: “Ghê thật! Mình mới nhìn một chút mà đã choáng váng, nội dung trên bia này khủng thật!”

Anh nghỉ ngơi một lát rồi khởi động khả năng nhìn xuyên thấu để đọc nội dụng trên bia tiếp.
 
Chương 4851


 Hơn nữa, khắp nơi trong không khí đều bốc lên mùi hôi thối, cây cỏ héo úa, vạn vật kém phát triển, thi thể nằm đầy dãy, nhuồi nhặng bay khắp trời.  

 

Ngô Bình đang ở trong thiên cung nên không có cảm nhận quá đặc biệt với bên ngoài. Nhưng sau khi rời khỏi đây rồi đến đại thế giới Thái Thanh hoặc đại lục Hồng Hoang thì đâu đâu cũng có xác chết và người bệnh. Nhiều người vốn có tu vi rất cao là cảnh giới Chân Tiên, Đạo Quân thì giờ chỉ còn mạnh hơn người bình thường một chút.  

 

Linh dược sinh trưởng dưới đất đều biến thành độc dược. Ruộng lúa cũng chỉ còn một màu vàng vọt, ăn vào là mắc ói.  

 

Advertisement

Cá dưới sông đều chết rồi nổi lềnh phềnh làm nước biến chất, khiến cá tôm cũng chết theo. Nhưng những con cá hung dữ thì vẫn sống, chúng ăn thịt người nên có hình thể rất lớn.  

 

Nhưng Ngô Bình đã trải qua hết những chuyện này rồi, thậm chí còn tàn khốc hơn bây giờ. Đại kiếp thật ra chỉ là sự điều chỉnh quy luật của thiên đạo mà thôi.  

 

Advertisement

Trong con đường tu tiên Nhân đạo mà Ngô Bình truyền thụ đã ghi chép về tình huống này, vì thế anh cũng có cách tu hành để chống lại nó. Từ người dân bình thường đến Đạo Tôn đều có cách ứng phó tương ứng.  

 

Khi đại kiếp đến, tu sĩ ở khắp nơi phát hiện những người tu luyện con đường tu tiên Nhân đạo đều không bị ảnh hưởng nhiều. Vì thế, các đại lục, thế lực lớn đều bắt đầu tu luyện theo.  

 

Con đường tu tiên Nhân đạo của Ngô Bình bắt đầu nổi như cồn, loáng cái đã có rất nhiều người đến Thiên Tiên Giới tu hành.  

 

Nơi này chịu ảnh hưởng rất nhỏ của đại kiếp, thậm chí gần như không có nên đã trở thành thiên đường với các tu sĩ.  

 

Tin tức lan đi, các tu sĩ đều lũ lượt tu hành con đường tu tiên Nhân đạo. Họ vốn là Đạo Quân, Đạo Tổ nên đương nhiên dù có tu hành lại thì tốc độ cũng nhanh hơn người bình thường, đây chính là lý do vì sao lượng tu sĩ ở Thiên Tiên Giới tăng lên chóng mặt.  

 

Nhưng muốn nhanh chóng tăng thực lực ở đây thì phải có công đức. Bây giờ, vạn vật đều suy yếu, Ngô Bình đã giao một nhiệm vụ lệnh cho các Thiên Tiên xuống nhân gian để cứu độ chúng sinh.  

 

Đại kiếp ở giai đoạn đầu rất đáng sợ, dân chúng đã chết quá nửa, số còn lại thì cũng đều bệnh tật. Nhưng chỉ hơn chục ngày sau, những ai may mắn sống sót cũng đã dần thích ứng với môi trường mới.  

 

Ngô Bình cử một lượng lớn Thiên Tiên đi sắp xếp lại khu vực sống cho dân chúng lầm than, đồng thời phân phát gạo tiên mà anh từng tích trữ cho họ.  

 

Ngô Bình bắt đầu tạo ra các con rối y tiên rồi tới khắp nơi chữa bệnh cứu người. Thực lực hiện giờ của anh đã mạnh hơn các cường giả kỷ nguyên bình thường rất nhiều, loáng cái anh đã tạo ra cả trăm triệu con rối chữa bệnh.  

 

Để giữ an toàn cho người dân, anh đã sai người tập trung hết họ lại.  

 

Dân chúng từ mọi nơi tập trung đến đại lục Hồng Hoang ngày càng nhiều. Một tháng sau, Ngô Bình dùng đơn vị tỉnh để hoạch định khu vực sống cho họ.  

 

Bên dưới tỉnh là châu, quận, huyện, trấn. Chẳng biết thế nào, anh đã xây dựng lại lãnh thổ của đế quốc Thiên Võ.  

 

So ra thì các người nắm quyền cao của đế quốc Thiên Đỉnh hoàn toàn phớt lờ sự sống chết của người dân, họ chỉ biết trục lợi cho riêng mình. Dân chúng ở nhiều nơi còn tuyên bố từ bỏ đế quốc Thiên Đỉnh rồi gia nhập Thiên Võ.  

 
 
Chương 5540: Tinh thuật cấp sáu


Ngô Bình không thể lĩnh hội được thứ ở trong hạt nhân, nhưng anh có thể lờ mờ cảm nhận được mặt ngoài của nó. Dẫu sao trước kia, anh cũng từng là cường giả cấp Vũ Trụ ở hạ giới nên hiểu biết của anh về vạn vật đều rất cao siêu.

Ngô Bình quan sát hơn nửa tiếng thì bắt đầu đăm chiêu, trong đầu cũng dần hình thành một vài suy nghĩ. Anh biết thời gian có hạn nên đã chuyển tầm nhìn sang tầng trong.

Trong vòng sáng của tầng trong có những thứ khác thực dụng, chúng có thể điều khiển các vì sao như các quân cờ rồi bày đại trận, từ đó đảo ngược trật tự để tạo ra quy luật.

Ngô Bình cảm thấy thực lực của mình chưa đủ để với đến tầng này, vì thế anh chỉ quan sát vài quy luật rồi lại chuyển sang tầng trung.

Nội dung của tầng này có cấp bậc khá thấp, hầu hết đều là tinh thuật, có nghĩa là mượn sức mạnh của một hoặc nhiều vì sao, hiệu quả tương tự như phép thần thong, nhưng tổng thể thì mạnh hơn một chút. Ngoài ra, sức mạnh của tỉnh thuật là vô tận vì nó đi mượn.

Ngô Bình muốn xem tiếp tầng ngoài nhưng không kịp nữa, vì thời gian sắp hết rồi. Anh lập tức rời khỏi đó rồi đi ra bên ngoài.

Anh vừa ra thì thấy có thêm một người đàn ông đầy khí phách đứng cạnh chủ đỉnh Tinh, hai người đều nhìn anh chăm chằm.

Chủ đỉnh Tinh: “Ngô công tử, anh có thu hoạch gì không?”

Đương nhiên là có, Ngô Bình đã nhìn thấy vài thứ ở hạt nhân nhưng không dám nói đã lĩnh ngộ được điều gì. Song, anh gần như đã quan sát hết một lượt những thứ ở tầng trong, tuy nhiên hiện giờ chưa thể thi triển được.

Còn ở tầng trung thì anh đã ghi nhớ được cả trăm loại, hơn hết đều là kiến thức ở tốp đầu nên nói ngay: “Tôi đã lĩnh ngộ được một vài tinh thuật”.

Lưu Tinh quân mừng rỡ hỏi: “Ngô công tử, tại hạ là Lưu Phượng Thần. Xin hỏi công tử đã lĩnh ngộ được mấy loại tinh thuật, chúng có màu sắc thế nào?”

Ngô Bình gật đầu thay cho lời chào: “Chào Tinh quân, màu sắc mà Tinh quân nhắc đến là gì?”

Lưu Phượng Thần: “Là thế này, tầng trung của bia Tỉnh chính là tinh thuật, nhưng tinh thuật ở cấp khác nhau sẽ có màu sắc khác nhau. Theo ghi chép trong điển tích cùng kinh nghiệm của cá nhân tôi thì tinh thuật cấp một thường có màu trằng, cấp hai thì là màu xám”.

Ông ấy không nói tới lĩnh ngộ tinh thuật, vì nó quá khó.

Ngô Bình: “Hình như tôi không nhìn thấy tinh thuật hai màu này, nhưng đã nhìn thấy tinh thuật màu vàng và tím".

Lưu Phượng Thần chấn động nói: “Vàng và tím ư!”

Thấy ông ấy kích động như vậy, Ngô Bình nói: “Tôi đã học. được vài tinh thuật màu vàng và hai tinh thuật màu tím”.

Lưu Phượng Thần đờ ra tại chỗ, sau đó cười phá lên: “Công tử đã học được tinh thuật màu vàng! Quá giỏi! Tinh thuật màu vàng đó thuộc cấp năm, còn tinh thuật màu tím thì là cấp sáu”.

Ngô Bình: “Có cấp bảy không?”

Lưu Phượng Thần lắc đầu rồi nghiêm túc nói: “Không, cấp sáu là cao nhất rồi. Nhưng từ khí Tinh Môn thành lập đến nay, có rất ít người tu luyện được tinh thuật cấp bốn, mới chỉ có đúng một người tu luyện tinh thuật cấp năm. Còn công tử không chỉ tu luyện được một tinh thuật cấp năm, mà còn lĩnh ngộ được hai tinh thuật cấp sáu! Công tử đúng là thiên tài số một trên đời!”

Ngô Bình ồ một tiếng nhưng cũng không quá kích động, vì thật ra anh đã lĩnh ngộ thứ trong tầng trong, thậm chí còn thêm một ít thứ ở hạt nhân.

Chủ đỉnh Tinh cũng tươi cười nói: “Ngô công tử, từ giờ trở đi, tôi và Lưu Tinh quân sẽ là tuỳ tùng của anh. Chúng tôi sẽ hỗ trợ anh trở thành Tinh quân mới của Tinh Môn”.

Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: Tôi cũng có thể làm Tinh quán ư?

Chủ đỉnh Tinh cười nói: “Đương nhiên rồi”. Ngô Bình: “Làm Tinh quân thì phải gia nhập Tỉnh Môn à?”

Chủ đỉnh Tinh: “Đúng, nhưng công tử yên tâm, sau khi gia nhập môn phái, công tử sẽ không bị hạn chế gì hết, ngược lại còn nhận được rất nhiều tài nguyên của Tinh Môn”.
 
Chương 4852


 Khi đoàn quân con rối bị tà ma khống chế xuất hiện ở biên giới, Ngô Bình đã xuất hiện ở trên cao với dáng người cao lớn rồi cầm sào huyệt tà ma trong tay.  

 

Sào huyệt tà ma phóng ra một lực hút mạnh, các tà ma ở đây không chịu được nên đều bay vào trong, chúng nhanh chóng bay ra khỏi cơ thể của người dân và binh sĩ, sau đó bị hút vào trong sào huyệt rồi được luyện hoá thành sức mạnh.  

 

Loáng cái, tất cả tà ma đã bị tiêu diệt.  

 

Advertisement

Ngô Bình sai người sắp xếp cho những người đã trở lại bình thường, sau đó tiếp tục đi tìm các tà ma khác. Cứ thế, anh đã mất hơn tháng để quét sach tà ma ở đế quốc Thiên Đỉnh và chiếm lấy những địa phần quốc thổ mà Thiên Đỉnh đã mất với tà ma.  

 

Đế quốc Thiên Đỉnh nhận được tin xong, tuy thấy mất mát nhưng cũng không làm gì được. Do đại kiếp, họ cũng không làm gì khác được. Các tu sĩ có tu vi cao một chút đều đã trốn hết, chờ khi đại kiếp qua đi mới xuất hiện.  

 

Advertisement

Sau đó, Ngô Bình dùng thân phận Chân Hoàng để thu phục các liên minh bộ lạc của hoàng triều Thiên Hành, họ đều gia nhập Thiên Võ.  

 

Đế quốc Thiên Võ và hoàng triều Thiên Hành của Mộc Thiên Tuyết đã làm một.  

 

Không những thế, các hoàng triều và quốc gia nhỏ ở xung quanh, thậm chí các thế lực tu hành cũng tuyên bố gia nhập Thiên Võ.  

 

Trong đại kiếp, ai cũng chỉ nghĩ cho riêng mình, chỉ có Ngô Bình đứng ra thu dọn tàn cục. Đúng lúc này, con đường tu tiên Nhân đạo cũng phát triển mạnh mẽ, tu sĩ ở đại lục Hồng Hoang đều tu luyện. Người ở Thiên Tiên Giới ngày một đông, tu sĩ ở Kim Tiên Giới cũng tăng theo.  

 

Càng nhiều Thiên Tiên ở Thiên Tiên Giới thì nơi này càng mạnh, vào năm thứ hai của đại kiếp, số lượng tu sĩ ở đây đã vượt qua con số một tỷ, Đại La Đạo Quân ở Kim Tiên Giới cũng đã trên một triệu.

Để nhận được công đức, các Thiên Tiên đều lao vào công cuộc xây dựng đất nước, từ cày ruộng, xây đường, chơ tới quản lý và bảo vệ an toàn cho người dân.  

 

Trong lúc đó, Ngô Bình chỉ muốn phân ra thật nhiều hoá thân. Làm hoàng đế đâu có dễ dàng gì, việc lớn việc bé đều tới tay anh cả.  

 

Hơn một tháng sau, diện tích của đế quốc Thiên Võ đã chiếm hai phần ba đại lục Hồng Hoang, địa bàn mở rộng.  

 

So ra thì đế quốc Thiên Đỉnh chỉ còn lại một góc của Đông Bắc, diện tích chưa bằng một phần mười của đế quốc Thiên Võ.  

 

Lẽ ra quản lý một quốc gia rộng lớn với số dân đông đúc là một việc rất khó, nhưng công đức của Thiên Tiên Giới và Kim Tiên Giới đã khiến các Tiên Nhân hạ phàm làm quan và làm đủ việc cho Ngô Bình.  

 

Dân số tăng lên thì số lượng Thiên Tiên cũng tăng lên trông thấy. Hiện giờ, dưới sự trị vì của đế quốc Thiên Võ, đã có cả nghìn tỷ người dân rồi.  

 

Trong một thời gian ngắn, Thái Thanh Kiếm Tông đã có thêm rất nhiều đệ tử Hư Tiên, Chân Tiên, Đạo Quân cũng có hơn nghìn, Đại Đạo Quân thì có bốn trăm, Đạo Tổ là năm mươi.  

 

Số người đông lên, Ngô Bình chính thức xây dựng môn phái, thành lập Thái Thánh Tiên Tông ở đại lục Hồng Hoang.  

 

Thái Thanh Tiên Tông đã xây dựng rất nhiều nhà cửa, miễn ai đủ điều kiện thì đều được đăng ký gia nhập.  

 

Các đệ tử dưới cấp Thiên Tiên thì được Thái Thanh Tiên Tông cho về nhà tu luyện, còn đệ tử cấp thấp nhất tu luyện tại môn phái là đệ tử ký danh hoặc tạp dịch. Lên nữa là đệ tử cấp một, cấp hai và cao nhất là cấp mười.  

 
 
Chương 5541: “Giờ tôi phải đến Tỉnh Môn à?”


Lưu Phượng Thần và chủ đỉnh Tinh mỉm cười nhìn nhau, Lưu Phượng Thần nói: “Không thể dùng tiền để định mức. được, vì có nhiều tài nguyên là vô giá”.

Ngô Bình sáng mắt lên: “Ví dụ?”

Lưu Phượng Thần: “Ví dụ, cậu có thể mượn đại trận ở điện Thiên Tinh để hấp thu đủ các loại tinh lực một cách nhanh chóng để tăng cường tinh thân cho mình. Kiểu như công tử sắp ngưng tụ pháp thai, mà tinh lực chính là thứ dưỡng pháp thai tốt nhất. Nếu công tử còn tu luyện tinh thuật song song thì pháp thai có thể trở thành tinh thai. Tinh lực. hấp thu được càng cao cấp thì pháp thai càng lớn, pháp thuật có được sau này cũng càng mạnh”.

Chủ đỉnh Tinh: “Nếu lĩnh ngộ đủ tinh lực thì có thể mượn sức mạnh của tỉnh tú để sử dụng, đó chính là Tinh quân”.

Lưu Phượng Thần: “Tinh quân mà giỏi được hơn thì được gọi là đại Tỉnh quân, họ có thể đồng thời mượn sức mạnh của vài tinh tú một lúc”.

Ngô Bình: “Giờ tôi phải đến Tỉnh Môn à?”

Lưu Phượng Thần: “Không cần thiết, công tử cứ tu luyện tỉnh thuật ở Tiên Giới Nguyên Sử trước, chờ có căn bản rồi đi cũng không muộn”.

Ngô Bình gật đầu: “Được, không còn việc gì nữa thì tôi xin phép”.

Anh cần đi luyện đan nên không rảnh để trò chuyện tiếp với họ.

Lưu Phượng Thần đưa một tinh phù cho Ngô Bình rồi nói: “Công tử có thể dùng nó để luyện lạc với chúng tôi”.

Ngô Bình nhận lấy rồi rời đi.

Chờ anh quay lại đỉnh núi thì thấy các công tử khác vẫn ở đây, vì người lọt vào tốp mười sẽ được thưởng, có người nhận thưởng, người thì vào điện Tinh lĩnh ngộ tuyệt học.

Ngô Bình đương nhiên cũng có thưởng, anh đã chọn một căn nhà trên đây, sau đó mới xuống núi tìm nhóm Nguyệt Thanh Ảnh.

Thấy Ngô Bình đi xuống, ba cô gái đều mừng rỡ, Nguyệt Thanh Ảnh cười nói: “Anh Bình, anh mạnh quá, Thi công tử kia còn không dám khiêu chiến anh luôn”.

Ngô Bình cười nói: “Cũng tạm thôi, trời tối rồi, các em lên nhà trên núi của anh không?”

Mấy cô gái đều gật đầu rồi đi theo anh lên nhà mới.

Ngô Bình rất hài lòng với môi trường sống ở đây nên quyết định sẽ ở lại đây một thời gian để tập trung luyện đan, chuẩn bị cho ngày khai trương đan lâu.

Tối đó, dưới màn trời đầy sao, Ngô Bình cảm thấy có vài thứ trong người mình nóng ran. Anh biết đó là cảm ứng giữa sao trên trời cùng tinh thuật trong người anh.

Anh đi ra ngoài sân rồi ngẩng lên nhìn trời. Sao trên trời chia thành sáu cấp, trong đó cấp một là mạnh nhất, tinh thuật lĩnh ngộ từ cấp này thì sẽ là tinh thuật cấp sáu, cũng là cấp mạnh nhất.

Cấp hai cũng mạnh, tinh thuật của nó tương ứng với tinh thuật cấp năm.

Ngô Bình đã học được cả trăm loại tinh thuât nên bây giờ khi nhìn lên trời có một ngôi sao cấp một phản ứng với mình thì anh lập tức tu luyện tinh thuật đó ngay.

Vì sao cấp một này có tên là Thiên Sát, vì thế tinh thuật mà nó sinh ra cũng có tên là Thiên Sát Thuật.

Thiên Sát Thuật là thuật cực hung, vừa thi triển vừa bày trận được.
 
Chương 4853


 Con đường tu tiên Nhân đạo phát triển thần tốc và có tầm ảnh hưởng rất lớn, các nhân tài đến từ nhiều đại lục khác đều xin gia nhập Thái Thanh Tiên Tông.  

 

Chờ khi đế quốc Thiên Võ ổn định lại thì Ngô Bình cũng chuyển các đan lâu như Đan Hoàng Các đến đế quốc Thiên Võ ở đại lục Hồng Hoang.  

 

Cùng lúc đó, cuối cùng anh cũng đã nắm rõ cảnh giới Đạo Tổ và đạt đến cảnh giới cao nhất của cấp này.  

 

Advertisement

Tiếp theo, Ngô Bình sẽ đột phá cảnh giới Đạo Tôn. Đạo Tôn và Đạo Quân là hai tầng cảnh giới khá giống nhau, hai cảnh giới không có khoảng cách lớn, chỉ như lớp 11 và lớp 12 của cấp ba thôi.  

 

Nhưng Đạo Tổ với Đạo Tôn thì khác, chúng có sự chênh lệch rất lớn. Đạo Tôn là Đại Đạo chí tôn, vừa cần hiểu rõ về đại đạo, vừa phải tạo được ra con đường riêng cho mình, lưu lại dấu ấn trong vũ trụ. Nói cách khác thì Đạo Tôn là cường giả có thể ghi lại trật tự trong kỷ nguyên.  

 

Advertisement

Khi ghi lại quy tắc trật tự của mình trong trời đất, đương nhiên thực lực của người viết phải mạnh. Hơn nữa, quy luật này còn phải không ngừng biến đổi theo thời gian và không bị ảnh hưởng từ người khác.  

 

Một Đạo Tôn viết được càng nhiều quy tắc trật tự thì thực lực càng mạnh. Khi trật tự vượt qau con số năm thì có thể trở thành Đại Đạo Tôn. Nếu con số này vượt qua mười thì có thể ngưng tụ ra dấu ấn kỷ nguyên và thành một cường giả kỷ nguyên.  

 

Ngoài số lượng trật tự ra, sức mạnh của trật tự cũng có sự khác biệt. Sinh linh nào đạt tới cấp cao nhất thì là Đại Đạo chí tôn. Chỉ có 49 Đại Đạo chí tôn trong vũ trụ, mà trước đó đã có 45 đạo rồi. Vì thế chỉ còn lại bốn đạo, hết là không còn nữa.  

 

Khi Đại Đạo chí tôn đạt đến con số 49, hơn nữa có người có thể lĩnh ngộ được chúng thì người đó sẽ có cơ hội ngưng tụ ra rất nhiều đại đạo mạnh nhất. Đại đạo vô thượng chỉ có một, ai khống chế được thì đó chính là chủ của kỷ nguyên.  

 

Chủ của kỷ nguyên dù chỉ có một dấu ấn thì cũng có thể áp chế được hết các cường giả kỷ nguyên khác và trở thành người mạnh nhất có thể chống lại cường giả cấp vũ trụ.  

 

Lúc này, tâm trí của Ngô Bình đã kết nối với đất trời, anh cảm thấy có ba trong số 45 Đại Đạo chí tôn đang rời rạc. Điều này chứng tỏ đã chủ nhân của ba đạo này đã mất, ngoài ra còn có năm đạo tăng thêm sức mạnh, điều này có nghĩa là người tạo ra chúng còn sống, hơn nữa thực lực còn rất mạnh.  

 

Độ khó khi viết Đại Đạo chí tôn 42 và 43 khác nhau, số 43 khó hơn số 42 rất nhiều.  

 

Vì thế, người viết số sau muốn dễ dàng viết đại đạo thì có thể phá bỏ các đại đạo vô chủ, mà ba đạo này chính là những ứng cử viên sáng giá.  

 

Song, Ngô Bình không vội làm ngay. Con đường tu tiên của anh chưa hoàn thiện hẳn, hơn nữa anh muốn ghi đạo võ thuật trước để hoàn thành nhiệm vụ của mình.  

 

Nghĩ tới võ đạo, Ngô Bình đã liên lạc ngay với A Kỳ: “A Kỳ, thành tựu hiện giờ của tôi đã đã là trình độ của cường giả kỷ nguyên rồi. Nếu giờ tôi thành Đạo Tôn đương nhiên sẽ mở Đại Đạo chí tôn. Cô nghĩ tôi có thể ghi võ đạo vào trong kỷ nguyên này được không?”  

 

A Kỳ cười nói: “Được chứ, đó là công đức vô thượng”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng lý giải của tôi về võ đạo vẫn có hạn, ví dụ thứ bên trong điện đường võ đạo thứ tư và thứ năm, cần vào vũ trụ Võ Đạo mới có thể tu luyện”.  

 

A Kỳ: “Lần trước anh hỏi tôi có thể vào vũ trụ Võ Đạo tu hành hay không, tôi bảo là được. Bây giờ, tôi có thể mở cửa cho anh vào đó tu luyện lúc nao cũng được”.  

 

Ngô Bình: “Thời gian của hai vũ trụ có khác nhau không?”  

 
 
Chương 5542: Thành chủ hung tàn


Ngô Bình gọi Nguyệt Thanh Ảnh rồi hỏi: “Thanh Ảnh, có cách nào nhanh chóng di chuyển đến Tiên Giới Thái Ất không?”

Nguyệt Thanh Ảnh: “Tiên Giới Thái Ấtư? Nguyệt Thị có một trận pháp vận chuyển có thể đến thẳng đó, nhưng đích đến thì không xác định chính xác được”.

Ngô Bình gật đầu: “Không sao”.

Nguyệt Thanh Ảnh nhanh chóng dẫn Ngô Bình đến một trận pháp vận chuyển đã lâu không có ai sử dụng.

Ngô Bình: “Thanh Ảnh, anh phải về nhà một chuyến, chờ xong việc ở bên đó, anh sẽ lại đến tìm các em”.

Nguyệt Thanh Ảnh nói: “Anh Bình, bọn em chờ anh về”.

Trận pháp kích hoạt, một tia sáng loé lên, Ngô Bình đã được đưa đến Tiên Giới Thái Ất.

Ngay sau đó, anh đã thấy mình xuất hiện ở Tiên Giới Thái Ất, nhưng nơi mà anh rơi xuống là một vùng hoang vắng thuộc khu vực chưa được khai thác.

Anh lập tức liên lạc với Đường Tử Di: “Tử Di, mọi chuyện vẫn ổn chứ?”

Vì đang cùng ở một Tiên Giới nên hai người có thể liên lạc trực tiếp với nhau, giọng nói của Đường Tử Di nhanh chóng vang lên: “Huyền Bình, Giang Nam Thành đã đổi chủ nên giờ còn thu thuế nữa. Hơn nữa, người này còn thu thuế rất cao với đan lâu của chúng ta, mình cứ bán được mười nghìn tiền Tiên thì phải nộp thuế mất bốn nghìn rưỡi”.

Ngô Bình cau mày: “Gì mà cao thế? Chủ mới là ai?”

Đường Tử Di: “Nghe nói do hoàng triều Thái Ất cử tới, thành chủ trước kia đã bị giết và tịch thu hết tài sản rồi”.

Ngô Bình: “Anh đang ở Tiên Giới Thái Ất đây rồi, anh sẽ về ngay”.

Anh thi triển độn thuật, loáng cái đã tiến vào Động Thiên Thanh Linh.

Ngô Bình về nhà của mình ở Giang Nam Thành thì nhìn thấy bố mình đang bức tức nói gì đó với mẹ mình.

Thấy con trai đã về, Lý Niệm Tổ nói: “Tiểu Bình, Giang Nam Thành mới xây dựng một nha môn gì đó, không chỉ phải nộp thuế mà còn tịch thu nhà mình, họ bảo cái gì mà tịch thu cửa hàng để sung cong, họ hạn cho mình một ngày phải chuyển đi, không sẽ giết bất luận tội”.

Tuy Ngô Bình cũng thấy bực, nhưng không tỏ thái độ ra ngoài, anh nói: “Bố đừng lo, con sẽ giải quyết”.

Sau khi trấn an bố mẹ mình, anh đã đến đan đường tìm nhóm Đường Tử Di.

Hiện giờ, đang có cả đống nha dịch đứng ở cửa đan đường, Đường Tử Di đang thương lượng gì đó với họ.

“Quan gia, nhất định chúng tôi sẽ nộp thuế nên đừng niêm phong cửa hàng. Vì nếu niêm phong rồi thì chúng tôi không làm ăn được, như thế thì lấy đâu ra tiền để đóng thuế?”

Đi đầu là một tên râu xồm với vẻ mặt hung ác, gã lạnh giọng nói: “Thành chủ đại nhân đã có lệnh là kiểm cả hết đan dược của các người để xem là thật hay giả. Nếu là giả thì sẽ tịch thu hết”.

Ngô Bình nghe xong là biết, đây không phải kiểm tra, mà là họ muốn cướp trằng.

Anh thờ ơ hỏi: “Ai định kiểm tra đan lâu của tôi?”

Thấy Ngô Bình đã về, nhóm Đường Tử Di thở phào một hơi, cảm thấy có chỗ dựa hơn hẳn.

Tên râu xồm quan sát Ngô Bình rồi hừ nói: “Cậu là chủ của đan lâu này hả?”

Ngô Bình: “Đúng, các người định làm gì?”

Tên râu xồm lấy một tờ giấy ra rồi nói to: “Thành chủ đại nhân lệnh cho chúng tôi đến đây kiểm tra đan lâu của cậu, để xem có đan dược nào là giả hay không. Ngoài ra, cậu còn phải nộp đủ thuế từ ngày khai trương đến nay. Tôi đã xem qua sổ sách rồi, cậu phải nộp 30 nghìn tỷ tiền Tiên”.

Ngô Bình bình thản nói: “Chúng tôi kinh doanh hợp pháp, các người chẳng có lý gì mà kiểm tra cả. Mà tôi cũng không nộp thuế đâu”.

Tên kia sa sầm mặt nói: “Cậu định đối đầu với thành chủ à? Cậu có lường được trước hậu quả khi làm vậy không?”
 
Chương 4854


 A Kỳ: “Nhưng anh không phải sinh linh của vũ trụ Võ Đạo, đến đó rồi sẽ dễ bị bài xích. Tôi sẽ sắp xếp cho anh một thân phận ở đó, thực lực của anh đủ mạnh rồi, tôi sẽ không giúp gì anh đâu. Đương nhiên tôi vẫn sẽ hướng dẫn cho anh”.  

 

Ngô Bình: “Với thực lực hiện giờ, tôi đến đó đã phải là người mạnh nhất chưa?”  

 

A Kỳ: “Chưa, vũ trụ Võ Đạo có 10 cường giả mạnh nhất, thậm chí họ còn có thể ra vào vũ trụ chính, còn anh làm được không?”  

 

Ngô Bình ngẩn ra: “Ra vào vũ trụ chính ư?”  

Advertisement

 

A Kỳ: “Đúng vậy, có hơn trăm nghìn cường giả kỷ nguyên ở vũ trụ Võ Đạo”.  

 

Ngô Bình há hốc miệng: “Mạnh thế ư!”  

 

Advertisement

“Tuy vũ trụ Võ Đạo cũng là vũ trụ hạng hai, nhưng nó có thể nhận được rất nhiều phóng xạ của vũ trụ chính nên mới dễ sinh ra nhân tài”.  

 

Ngô Bình: “Các cường giả có thể ra vào vũ trụ chính mà cô kể có vai trò thế nào với vũ trụ chính?”  

 

“Họ chỉ là tu sĩ cấp thấp ở đó thôi, vì hiện giờ mới chỉ có ý thức của họ đến vũ trụ chính được, còn cơ thể thì không. Nếu cả cơ thể đến đó thì cũng biến mất rồi hết lối về thôi”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “A Kỳ, cô sẽ sắp xếp thân phận gì cho tôi?”  

 

A Kỳ: “Thiếu gia của một gia tộc võ đạo đang xuống dốc, người này vừa chết, anh hãy dùng tạm thân phận đó rồi tu hành ở đây một thời gian”.  

 

Ngô Bình: “Tu vi của tôi có bị ảnh hưởng gì không?”  

 

“Ban đầu, tu vi của anh sẽ biết mất, vì thế anh sẽ phải tự tu hành. Nhưng anh đã lĩnh hội được ba điện đường võ đạo, không có mấy ai ở vũ trụ Võ Đạo có kiến thức sâu rộng hơn anh đâu”.  

 

Ngô Bình thở dài nói: “Được rồi, cô mở đường đi”.  

 

Anh vừa nói dứt câu thì có một khoảng sáng xuất hiện trên cao rồi chiếu xuống người Ngô Bình, ngay sau đó, anh đã biến mất.  

 

Vì thời gian ở hai thế giới khác nhau nên anh không thông báo cho người nhà nữa mà đi luôn.  

 

Không rõ bao lâu sau, ý thức của Ngô Bình đã dần trở nên mơ hồ. Khi anh mở mắt ra thì thấy mình đang ở trong một mái nhà tranh tồi tàn.  

 

Anh ngồi dậy thì thấy toàn bộ sức mạnh đã biến mất, hơn nữa thể chất hiện giờ của anh còn rất yếu, khắp người đều là vết thương, thậm chí còn có độc tố trong cơ thể.  

 

Anh nhíu mày rồi gọi: “A Kỳ?”  

 

Giọng nói của A Kỳ vang lên: “Cơ thể của anh đang giống hệt cơ thể chủ, nguy cấp lắm rồi nên anh cần phải hồi phục nhanh chóng”.  

 

Ngô Bình: “A Kỳ, cô không thể cho tôi vào thân thể nào khoẻ mạnh hơn à?”  

 

A Kỳ: “Chịu thôi, cơ thể này của anh bị người ta đánh cho một trận rồi còn bị hạ độc nữa”.  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom