Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 4644


Ngô Bình nhìn Khương Linh Tiên và nói: "Tôi sẽ nể mặt Bích Huyết Chân Vương, anh hãy đi ngay bây giờ thì tôi không so đo. Nếu anh còn chậm trễ, đến lúc đó có muốn đi cũng không kịp đâu".  

 

Khương Linh Tiên cười lớn: "Trước đây tôi không biết tu vi của cậu, nhưng bây giờ xem ra cậu chỉ là một Hư Tiên cỏn con mà thôi! Kẻ Hư Tiên giống như cậu, tôi vung một cái tát là vỗ chết hàng trăm tên!"  

 

"Thế sao, anh có thể thử", sự kiên nhẫn của Ngô Bình đã cạn kiệt, trong mắt anh hiện lên sự lạnh lẽo.  

 

Khương Linh Tiên vứt áo khoác của mình ra, hắn đang mặc một bộ áo giáp với khí tức đáng sợ, trên áo giáp có ba lớp ánh sáng đang nhấp nháy, đó là sức mạnh to lớn của Chân Hoàng.  

Advertisement

 

Ngô Bình biết đây là Tam Hoàng Chân Giáp, lần trước anh muốn đánh cược với Khương Linh Tiên, dùng Tam Hoàng Chân Giáp làm món cược, nhưng hắn không dám, cho nên kết cục không thu được gì cả.  

 

"Làm sao hả? Đây là Tam Hoàng Chân Giáp, có nó thì giờ tôi ít nhất cũng có thực lực Chân Hoàng! Lý Huyền Bình, cậu dựa vào cái gì để khiêu khích tôi?"  

 

Advertisement

Ngô Bình lạnh nhạt nói: "Anh không biết tôi chính là Chân Hoàng sao?"  

 

"Ha ha!", Giang Linh Tiên không thèm để ý: "Cậu sao có thể sánh bằng Chân Hoàng thượng cổ được?"  

 

Nói xong, hắn mặc Tam Hoàng Chân Giáp đi thẳng về phía Ngô Bình, theo mỗi bước đi, khí tức trên người hắn càng thêm mạnh mẽ. Khi bước đến gần Ngô Bình, hắn giơ tay tát vào mặt anh, muốn dạy cho anh một bài học.  

 

Tuy nhiên ngay khi hắn giơ tay lên, bàn tay của Ngô Bình đã ấn lên vai hắn, sau đó Tam Hoàng Chân Giáp vỡ thành hai mươi tám phần, lần lượt rơi xuống người Ngô Bình như thể chúng còn sống, rồi tạo thành một bộ áo giáp.  

 

Khoảnh khắc tay Ngô Bình chạm vào Tam Hoàng Chân Giáp, anh đã biết nguồn gốc của bộ áo giáp này và câu chuyện đằng sau nó.  

 

Năm đó Nhân tộc bị đánh bại, ba Chân Hoàng bị đội quân của Thần tộc vây giữ trong đại trận. Ba Chân Hoàng hội ngộ là trận thế hoành tráng, cũng là có một không hai. Anh hùng rơi vào đường cùng, ba Chân Hoàng không cam lòng, họ tập trung toàn bộ sức mạnh, sử dụng tất cả các bảo vật quý giá trên người để rèn áo giáp, sau đó sử dụng chú thuật tối cao để phong ấn linh hồn của họ vào đó, trở thành khí linh, từ đó tăng cường sức mạnh của bộ giáp!  

 

Khi bộ giáp được tạo ra, ba Chân Hoàng mất, Tam Hoàng Chân Giáp được sinh ra. Nó mạnh đến mức ngay cả đại trận Trấn Thiên của Thần tộc cũng không thể trấn áp được nó, Chân Giáp đã phá vỡ trận pháp và biến mất.  

 

Sau khi bị vùi lấp không biết bao lâu thì nó được Bích Huyết Chân Vương phát hiện. Khi đó, Bích Huyết Chân Vương chỉ là một người bình thường, nhưng sau khi nhận được sự nuôi dưỡng của Tam Hoàng Chân Giáp, ông ta dần dần trở thành một Chân Vương.  

 

Tam Hoàng Chân Giáp luôn chờ đợi một chủ nhân chân chính giúp Nhân tộc lấy lại vinh quang, hiện tại cuối cùng cũng đã đợi được.  

 

Ý chí của ba vị Chân Hoàng đã giao tiếp với Ngô Bình, Ngô Bình rất tôn trọng họ và cúi đầu trước hư không: "Ba vị Chân Hoàng, tôi sẽ thực hiện mong muốn của ba vị!"  

 

Khương Linh Tiên sững sờ, chuyện gì đang xảy ra vậy? Tam Hoàng Chân Giáp vì sao đột nhiên rơi vào trên người Ngô Bình? Nhưng giờ khắc này, hắn không dám nói gì, bởi vì khí tức của Ngô Bội khi mặc Tam Hoàng Chân Giáp mạnh hơn cha hắn gấp ngàn lần!  

 

Trên trán Giang Linh Tiên toát ra mồ hôi lạnh, hắn hít sâu một hơi rồi nói: "Lý Huyền Bình, Tam Hoàng Chân Giáp thuộc về cha tôi, Bích Huyết Chân Vương. Xin hãy trả lại cho tôi".  

 

Bây giờ hắn đã lịch sự hơn nhiều và không dám nói năng gay gắt.  

 

Ngô Bình: "Tam Hoàng Chân Giáp không có chủ nhân, nó có ý thức, anh linh của ba vị Chân Hoàng đều ở trong đó. Cha của anh, Bích Huyết Chân Vương có tài đức gì, làm sao có thể trở thành chủ nhân của Chân Giáp?"  

 

Sắc mặt Khương Linh Tiên rất khó coi: "Cậu không định trả lại chứ gì?"  

 

Ngô Bình: "Đúng vậy. Hơn nữa anh cũng phải trả giá đắt!"  

 

Sắc mặt Khương Linh Tiên liên tục thay đổi, vào lúc này, một người đàn ông trung niên xông vào. Nhìn thấy Ngô Bình, ông ta vội vàng quỳ xuống đất, run giọng nói: "Bích Huyết kính chào Chân Hoàng bệ hạ!"  

 
 
Chương 4645


"Câm miệng!", Bích Huyết Chân Vương rất tức giận, ông ta tát Khương Linh Tiên một cái, "Ai cho mày lá gan chọc giận Chân Hoàng, mày chán sống rồi sao?"  

 

Khương Linh Tiên che mặt, khóe miệng chảy ra một tia máu, nhưng không dám nói lời nào.  

 

Ngô Bình nhìn Bích Huyết Chân Vương, bình tĩnh nói: "Tu vi của ông đều đến từ Chân Giáp đúng không?"  

 

Bích Huyết Chân Vương gật đầu: "Vâng, thưa bệ hạ".  

 

Advertisement

Ngô Bình: "Tam Hoàng kêu gọi, giờ tôi sẽ giữ áo giáp này, ông có ý kiến gì không?"  

 

Bích Huyết Chân Vương nói: "Tiểu nhân sao dám! Tôi từng được giao tiếp với anh linh của ba vị Chân Hoàng, mấy năm nay tôi vẫn luôn bảo vệ tấm giáp này, tìm kiếm người có duyên. Không ngờ hôm nay lại gặp được Lý Chân Hoàng, đây đúng là ý trời!"  

 

Ngô Bình: "Ừ, nếu ông đã biết rõ thì tôi không nói nhiều nữa. Con trai ông đúng là kiêu ngạo, lại còn muốn đoạt lấy địa bàn của Thánh Vương Minh Đà".  

 

Advertisement

Bích Huyết Chân Vương cười khổ, nói: "Là do tôi dạy dỗ nó không tốt, xin bệ hạ thứ lỗi cho sự ngu dốt của nó".  

 

Ngô Bình nhàn nhạt nói: "Thôi bỏ đi, nể mặt ông, tôi tha cho hắn một lần".  

 

Bích Huyết Chân Vương nói: "Đa tạ Bệ hạ! Từ nay về sau, tiểu nhân nguyện ý đi theo Bệ hạ đi khắp nơi làm trâu làm ngựa!"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Được. Tu vi của ông đến từ Chân Giáp, theo tôi đều là có nhân quả".  

 

Nhìn thấy một Chân Vương ngoan ngoãn nhận Ngô Bình làm chủ nhân của mình, Báo Thất Lang và những người khác có chút ngạc nhiên.  

 

Nhưng điều khiến họ ngạc nhiên vẫn chưa hết, Ngô Bình đã triệu tập Chân Vương mai phục trước đó. Chân Vương này đã hoàn toàn khôi phục trong sào huyệt tà ma, sau khi đi ra liền quỳ xuống bái anh: "Tham kiến ​​​​bệ hạ!"  

 

Ngô Bình: "Ký ức của ông đã khôi phục hết chưa?"  

 

Chân Vương nói: "Thưa bệ hạ đã khôi phục hết rồi. Tiểu nhân là Thái Phó, từng trị vì một vương quốc".  

 

Ngô Bình gật đầu: Thái Phó, từ giờ hãy theo tôi làm việc".  

 

Thái Phó rất vui: "Vâng, tiểu nhân rất vui lòng được cống hiến".  

 

Bên cạnh có đến hai Chân Vương, Minh Đô nuốt một ngụm nước bọt, đi lên trước chắp tay: "Lý Chân Hoàng, trước đó tôi đã mạo phạm nhiều, mong người đừng trách tội".  

 

Ngô Bình thấy anh ta nói năng khách sáo thì lạnh nhạt nói: "Xem ra Thần tộc các người cũng không yên ổn, tộc ba mắt đó có lai lịch gì?"  

 

Minh Đô: "Tổ tiên của chúng tôi là thần hỗn tạp, mà tộc ba mắt là thần dòng chính, hơn nữa còn là thần cổ, tất nhiên chúng tôi không sánh bằng. Nhà tôi bị tấn công là vì tộc ba mắt muốn có được Long Nguyên. Nhưng Long Nguyên đó không ở trên người tôi, họ thấy tôi không đưa liền giết cả tộc tôi!"  

 

Ngô Bình: "Tổ tiên của anh hình như cũng là Nhân tộc".  

 

Minh Đô cúi đầu: "Đúng".  

 

Ngô Bình không nói gì thêm, yên lặng đợi Kim Song Nhi đi ra.  

 

Đợi thêm một tiếng nữa, một bóng dáng xuất hiện, đó chính là Kim Song Nhi. Giờ cô ấy hoàn toàn khác trước, không chỉ tu luyện con đường tu tiên Nhân Đạo mà còn đột phá Thánh Vương, thực lực tăng vọt. Thực tế thì cô ấy đã tu luyện trong đó 39 năm.  

 

Trong 39 năm bày Ngô Bình đã dạy cô ấy nhiều Áo Thuật, tuyệt học kỷ nguyên, Kim Song Nhi giờ đã khác xưa.  

 

Vừa ra cô ấy nói: "Huyền Bình, giờ em phải đi tìm Thần Ma để báo thù cho cha!"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Được, anh đi với em".  
 
Chương 4646


Chân Tổ là chỉ những tồn tại có tu vi cao hơn Chân Hoàng. Trong toàn bộ lịch sử của thái cổ chân nhân, chỉ có một số ít Chân Tổ xuất hiện! Chân Tổ chẳng những mạnh mẽ mà còn có năng lực đặc biệt, có thể cải tạo huyết mạch của người bình thường để họ trở thành thái cổ chân nhân! Hơn nữa, Chân Tổ còn rất khó giết, một Chân Tổ có thể chỉ trong thời gian vài năm đã tạo ra một đội quân thái cổ chân nhân mạnh mẽ.  

 

Ngô Bình nhìn thoáng qua và thấy cương thi ma kia dần rơi vào thế yếu, dường như không phải đối thủ của Thần Ma.  

 

Đúng lúc này, lại có thêm bốn con cương thi ma lao ra, tất cả đều là Chân Vương, năm chọi một, tạm thời trấn áp được Thần Ma.  

 

Advertisement

Ngô Bình hừ lạnh một tiếng: "Cứ tưởng là gì, Thần Ma cũng chỉ thế mà thôi!"  

 

Dứt lời, anh khởi động Tam Hoàng Chân Giáp, một bàn tay to ba màu vồ tới. Ngay khi Thần Ma cảm nhận được nó, gã đã bị bắt. Bàn tay to vô cùng lợi hại, nếu như nắm chặt một chút, lực lượng của Thần Ma thần ma sẽ bị áp chế, không thể động đậy.  

 

Thần Ma gầm lên liên tục, vẻ mặt không cam lòng.  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Gen Ma tộc trong cơ thể ngươi thú vị đấy, ta đưa ngươi đi một chỗ".  

 

Vừa dứt lời, anh bóp mạnh, Thần Ma bị nghiền nát thành một quả cầu và bị ném vào sào huyệt tà ma.  

 

Bích Huyết Chân Vương sửng sốt, ông ta biết rõ Ngô Bình là Chân Hoàng, có được Tam Hoàng Chân Giáp thì về sau nhất định sẽ mạnh lên, nhưng không ngờ anh lại lợi hại như vậy!  

 

Sau khi trấn áp Thần Ma, Ngô Bình nhìn năm con cương thi ma, con ngươi năm con cương thi ma có chút trong suốt, hiển nhiên khác cương thi ma thông thường. Anh vui mừng khôn xiết, liền dùng pháp môn khai ngộ, đọc thánh ngôn để họ hồi tỉnh, xua đuổi tà niệm.  

 

Một con cương thi ma sửng sốt trong chốc lát, sau đó đứng yên tại chỗ, trên người nó không ngừng bốc ra khói đen, đã bị đánh đuổi ma ý.  

 

Cuối cùng, Ngô Bình đến bên Chân Hoàng và đưa tay vuốt đầu, Chân Hoàng run lên, tất cả những ký ức bị phong ấn đều được phục hồi. Sau đó, anh xoa đầu bốn Chân Vương khác.  

 

Sau vài phút, năm người dần khôi phục lại sự tỉnh táo, họ nhìn Ngô Bình và lần lượt cúi đầu.  

 

"Cảm ơn!", Chân Hoàng nói.  

 

Ngô Bình: "Mấy người các ngươi nhất định vẫn luôn đấu tranh với tà niệm, thực ra cũng không phải là cương thi ma thật sự, rất đáng khen".  

 

Chân Hoàng kia nói: "Người là Chân Hoàng, nhưng khí tức còn mạnh hơn Chân Hoàng".  

 

Ngô Bình: "Ta không chỉ là Chân Hoàng mà còn là Thánh Hoàng".  

 

Chân Hoàng nói: "Tại hạ Linh Nham kính chào Thánh Hoàng!"  

 

Bốn Chân Vương cũng đi lên bái lạy.  

 

Ngô Bình: "Các ngươi không cần quá khách khí, nghe nói nơi này còn có Chân Tổ sao?"  

 

Linh Nham: "Thực ra Chân Tổ đã mất, giờ thứ còn lại là toàn bộ lực lượng của người".  

 

Ngô Bình ngạc nhiên: "Đã mất sao?"  
 
Chương 4647


Linh Nham: "Đúng vậy. Đáng tiếc trong chúng tôi không ai có tư cách kế thừa. Thánh Hoàng, thực lực của người vượt xa tôi, có lẽ có thể chống đỡ được sức mạnh Chân Tổ".  

 

Ngô Bình gật đầu: "Đưa ta đến đó".  

 

Một nhóm người đến hang động nơi Chân Tổ mất. Hang động nằm trong lòng núi tuyết và chỉ có một lối vào. Bước vào trong có thể thấy một viên đá màu đỏ tím cao bằng nửa người đang tỏa sáng.  

 

Advertisement

Linh Nham chỉ vào hòn đá và nói: "Chính là nó".  

 

Ngô Bình: “Linh Nham Chân Hoàng, ngươi gặp được Chân Tổ, ngươi cảm thấy Chân Tổ mạnh ở điểm nào?"  

 

Advertisement

Linh Nham: "Điều mạnh mẽ nhất của Chân tổ là người có thể biến đá thành vàng, khiến người bình thường có được huyết mạch phi thường và trở thành thái cổ chân nhân trong vòng mười thế hệ. Hơn nữa, hậu duệ của Chân tổ hoàn toàn có thể kế thừa sức mạnh của người, trở thành Chân Tổ mới. Thành Vũ Chân Tổ quá cố đã kế thừa huyết thống của cha, là Chân Tổ đời thứ hai".  

 

Ngô Bình khẽ thở dài: "Cường giả chân chính không thể truyền thừa huyết thống, điều này có thể cho thấy hoàn cảnh năm đó ác liệt cỡ nào".  

 

Linh Nham: "Chân Tổ cũng có một đặc điểm, trong tất cả phụ nữ có thể chính xác lựa chọn một người có lợi cho việc cường hóa con người để làm vợ, sinh ra một tồn tại mạnh hơn mình. Trên thực tế, sứ mệnh của Chân tổ là sinh sôi nảy nở ra hậu duệ mạnh mẽ cho loài người, bất kỳ người phụ nữ nào đáp ứng được điều kiện của Chân tổ đều sẽ vô cùng yêu mến Chân Tổ, trung thành cả đời, ví dụ như Thành Vũ Chân Tổ có hơn 300 người đẹp đi theo. Nhưng thật đáng tiếc vì để bảo vệ Chân Tổ rời đi mà Thần tộc đã đuổi theo và giết chết tất cả họ".  

 

Ngô Bình đến bên miếng đá ngọc, chỉ bằng tay phải, hàng vạn sợi năng lượng bay ra từ đầu ngón tay của anh, chúng ngay lập tức quấn lấy viên đá. Những sợi chỉ này đến từ sào huyệt tà ma, có thể hấp thụ mọi năng lượng.  

 

Ngay khi sợi chỉ chạm vào đá, một luồng năng lượng thần bí xuyên qua sợi tơ xâm nhập vào sào huyệt tà ma, sau khi được sào huyệt biến đổi và tinh luyện, nó lại xâm nhập vào cơ thể của Ngô Bình.  

 

Khi một nửa năng lượng trong ngọc được truyền đi, một sức mạnh kỳ lạ bất ngờ tràn vào. Sức mạnh này rất tà ác, nó lập tức khống chế sào huyệt tà ma.  

 

Ngô Bình kinh ngạc, cười lạnh nói: "Trò vặt, giết cho ta!"  

 

Anh ngay lập tức giúp sào huyệt chống lại thế lực này, sau vài phút giao tranh giữa hai bên, lực lượng đã bị phá vỡ, sau đó một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đầu anh.  

 

"Bổn Thần Tổ sẽ nhớ kỹ ngươi!"  

 

Ngô Bình trầm tư, chẳng mấy chốc đã hiểu ra. Chân Tổ này từng bị nguyền rủa, lực lượng tà ác này chính là sức mạnh lời nguyền. Giờ nó muốn theo sức mạnh Chân Tổ cùng tiến vào cơ thể anh rồi khống chế anh.  

 

Sau đó sức mạnh đá ngọc bị sào huyệt tà ma hấp thu hết, rồi chuyển vào cơ thể Ngô Bình.  

 

Ngô Bình liền nói: "Hãy hộ pháp cho ta".  

 

"Được!", một Chân Hoàng và sáu Chân Vương bảo vệ cạnh anh.  

 

Sức mạnh Chân Tổ gần như đạt đến đỉnh cao và cực điểm, nó cho Ngô Bình gợi ý rất lớn.  

 
 
Chương 4648


 Nói xong anh đến đỉnh núi tuyết, phóng khí tức Chân Hoàng. Tuy cương thi ma đã bị ma hóa, nhưng trong huyết mạch vẫn có dòng máu của thái cổ chân nhân, thế nên chúng nhận được lời kêu gọi, dù có xa đến đâu cũng nhanh chóng chạy tới.  

 

Chẳng mấy chốc đã có một đám cương thi ma đến, Ngô Bình niệm thánh ngôn, dốc sức thức tỉnh đám cương thi ma này. Chẳng mấy chốc cương thi ma quỳ dưới núi, quỳ lạy người trên đỉnh núi.  

 

Cương thi ma chạy đến càng lúc càng nhiều, từ mấy trăm lên mấy nghìn, cuối cùng đến hàng chục nghìn. Trong đám cương thi ma này có khoảng hơn hai trăm con cảnh giới Chân Hầu, hơn hai mươi con Chân Vương.   

 

Advertisement

Khi tất cả cương thi đến đủ, Ngô Bình phất tay. Những thái cổ chân nhân này đều vào sào huyệt tà ma nhận sự trị liệu và khôi phục. Không lâu sau họ đều khôi phục ý thức và thực lực, trở thành cấp dưới đắc lực của Ngô Bình!

Kim Song Nhi cười nói: "Huyền Bình, chẳng lẽ anh cũng để bọn họ tu con đường tu tiên Nhân Đạo?"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Thái cổ chân nhân rất thích hợp tu luyện công pháp mà anh sáng tạo, tất nhiên phải để họ luyện. Nhưng anh mới mở Thiên Tiên Giới, tiếp theo cần nhanh chóng nâng cao tu vi mới được, nếu không thì những người này không thể nào tu luyện đến cảnh giới cao hơn.  

 

Advertisement

Nói xong anh bảo Linh Nham: "Mọi người cũng đi bế quan một khoảng thời gian đi, để hoàn toàn hồi phục".  

 

Mấy người vâng lời, sau đó cũng đi vào sào huyệt tà ma tĩnh dưỡng.   

 

Kim Song Nhi: "Huyền Bình, mẹ em mãi chẳng có tin tức, em muốn đi nghe ngóng".  

 

Ngô Bình gật đầu: "Được, có gì thì thông báo anh ngay, anh sẽ đến ngay".  

 

Từ biệt Kim Song Nhi, Ngô Bình đến đại thế giới trung tâm của Tiên Giới, đến một hiệu thuốc của thủ đô.  

 

Hiệu thuốc này làm ăn rất tốt, Đào Như Tuyết quản lý và cả Lạc Ngưng Đan, Liễu Chí Mưu cũng ở đây trợ giúp.  

 

Nhưng gần đây hiệu thuốc bán ra rất ít, vì đan được mà Ngô Bình để lại đã bán gần hết, Đào Như Tuyết cũng không biết làm sao.  

 

Thấy Ngô Bình, Đào Như Tuyết nói: "Huyền Bình, anh mà không về là hiệu thuốc của chúng ta phải đóng cửa đấy".  

 

Ngô Bình: "Không phải anh đã để lại rất nhiều con rối luyện đan và con rối tranh sao? Hơn nữa chị Lạc cũng ở đây, sao lại không có đan dược?"  

 

Đào Như Tuyết trợn mắt: "Mình chị Lạc có thể luyện bao nhiêu? Còn con rối luyện đan mà anh để lại tổng cộng chỉ luyện được mấy loại đam dược, còn người mua có rất nhiều đấy".  

 

Ngô Bình gật đầu: "Không sao, anh luyện một ít đan dược, hôm nay em tổ chức một buổi đấu giá đi".  

 

"Đan dược gì?", Đào Như Tuyết vội hỏi.  

 

Ngô Bình đưa Bách Luyện Thánh Đan và Thiên Thánh Đan ra, nó: "Hai loại đan dược này đều có hiệu quả rất tốt".  

 

Lúc này Lạc Ngưng Đan nghe thấy tiếng liền đi ra gặp Ngô Bình. Cô ấy thấy hai loại đan dược này thì mắt sáng lên, cười nói: "Đan dược này kỳ diệu quá!"  

 
 
Chương 4649


 Lạc Ngưng Đan lắc đầu: "Tu vi càng cao thì tai kiếp phải chịu càng lớn, không thể sai được".  

 

Ngô Bình nghĩ một lúc, nói: "Chị Lạc, vậy thì từ bỏ tu vi, tu lại từ đầu thế nào?"  

 

Lạc Ngưng Đan cười nói: "Chị khó khăn lắm mới thành Đạo Tôn, tu vi nói bỏ là bỏ được sao?"  

 

Ngô Bình: "Chỉ cần chị lạc muốn thì em sẽ giúp chị".  

 

Advertisement

Lạc Ngưng Đan: "Đi lại con đường tu hành sao, chị không muốn thế".  

 

Ngô Bình cười nói: "Không phải đi lại, mà đi con đường tu hành mới!"  

 

Lạc Ngưng Đan: "Đi đường mới?"  

Advertisement

 

Ngô Bình gật đầu: "Em đã mở con đường tu tiên Nhân Đạo, một con đường rất hợp cho Nhân tộc tu luyện!"  

 

Lạc Ngưng Đan rất kinh ngạc: "Em đã mở con đường tu tiên Nhân Đạo sao, giỏi quá!"  

 

Ngô Bình: "Chị Lạc, giờ nếu chị tu luyện thêm thì cùng lắm biến thành con rối của Tiên tộc, quá nguy hiểm".  

 

Lạc Ngưng Đan gật đầu thật mạnh: "Được. Nếu có con đường tu tiên Nhân Đạo thực sự thì chị muốn thử. Nhưng mà em định giúp chị bỏ tu vi thế nào?"  

 

Ngô Bình: "Đi vào sào huyệt tà ma, tái tạo tiên thể trong đó, rồi tu từ đầu".  

 

Lạc Ngưng Đan nghĩ một chút, gật đầu: "Được! Tìm thời gian thích hợp rồi chị sẽ bắt đầu tu luyện!"  

 

Đào Như Tuyết: "Huyền Bình, anh mau luyện đan đi kẻo muộn!"  

 

Ngô Bình cười nói: "Không vội, anh còn phải đến hội quán luyện đan".  

 

Chỉ U đi vào, cười nói: "Anh Lý muốn đi thử Đan Hoàng chín sao à?"  

 

Ngô Bình: "Là Đan Thánh mười sao".  

 

Chỉ U ngẩn ra: "Đan Thánh!"  

 

Lạc Ngưng Đan: "Giờ cậu đã thành Thánh Hoàng, trở thành Đan Thánh cũng không khó. Nhưng thời buổi hỗn loạn, chị đề nghị đi thử Đan Hoàng đã. Dù sao Đan Hoàng có thể đem lại danh tiếng như Đan Thánh".  

 

Ngô Bình trầm tư: "Lời chị Lạc có lý, vậy thì thành Đan Hoàng trước. Sau này, Đan Vương Lâu sẽ đổi thành Đan Hoàng Các".  

 

Ngô Bình muốn đi kiểm tra Đan Hoàng, đây là việc lớn. Liễu Chí Mưu, Chỉ U, Lạc Ngưng Đan và cả Chu Huyền Cổ, La Tri Thiền và La Khởi Vân của Linh Tê Đan Tông cũng đều đi đến hội quán luyện đan.  

 

Kiểm tra Đan Hoàng chín sao chỉ cần luyện bốn loại đan dược, và chỉ cần có ba loại thành công là có thể trở thành Đan Hoàng.   

 

Do dược liệu của bốn loại đan dược rất quý giá nên người luyện đan tự chuẩn bị. Ngô Bình có rất nhiều dược liệu, chẳng mấy chốc đã lấy ra dược liệu cần thiết.   

 

Bốn loại đan dược đều là phương pháp luyện đan thượng cổ, mỗi loại chỉ có rất ít đại sư luyện đan luyện chế thành công, hơn nữa họ cũng phải thất bại nhiều lần mới có thể thành công.  

 

Thấy phương pháp luyện đan, Lạc Ngưng Đan nói: "Nếu là tôi thì chỉ có 50% luyện thành công một trong ba loại này".  
 
Chương 4650


 Đan dược thứ nhất nhanh chóng xuất hiện trên miếng ngọc lơ lửng trên không trung.  

 

Quách Huyền nói: "Đan dược này tên Tam Thế Luân Hồi Đan. Dùng đan này có thể bảo lưu linh hồn qua ba đời mà cảnh giới không thụt lùi. Hơn nữa mỗi lần luân hồi, thiên phú và ngộ tính tăng gấp đôi".  

 

Ngô Bình: "Đan này quả thật không dễ luyện, nhưng theo tôi biết còn có một loại Cửu Thế Luân Hồi Đan".  

 

Advertisement

Quách Huyền gật đầu: "Hội quán không thể cung cấp phương pháp luyện đan của Cửu Thế Luan Hồi Đan, dù có thì e là cũng ở bài kiểm tra Đan Thánh mười sao".  

 

Ngô Bình liền lấy ra lò Bát Quái, bắt đầu luyện Tam Thế Luân Hồi Đan. Đan này luyện không dễ, dù là Lạc Ngưng Đan cũng không chắc.  

 

Advertisement

Khi Ngô Bình vào phòng luyện đan, Đào Như Tuyết hỏi: "Chị Lạc, Tam Thế Luân Hồi Đan lợi hại thế, có phải người luyện cũng phải có năng lực tương ứng mới được không?"  

 

Lạc Ngưng Đan gật đầu: "Tam Thế Luân Hồi Đan là đan dược có tác dụng ba tầng, mỗi tầng đan dược đều có hiệu lực riêng. Chỉ có khoảnh khắc chết đi mới kích hoạt tác dụng của nó. Tầng thứ nhất sẽ bảo vệ chân linh tu sĩ vào luân hồi, tái tạo làm người. Hơn nữa sau khi sống lại thì vẫn có thể giữ ý thức, trí tuệ vốn có, thế thì rất nhanh sẽ khôi phục tu vi".  

 

Đào Như Tuyết: "Không phải có thể đoạt xá sao? Tại sao còn cần Luân Hồi Đan?"  

 

Lạc Ngưng Đan: "Khác nhau. Đoạt xá sống lại thé sẽ khiến vận may giảm sút, số mệnh bị lẫn với số mệnh người khác, là kế hạ sách. Còn dùng Luân Hồi Đan có thể an toàn sống lại, nhanh chóng khôi phục tu vi, đó là điều tất cả tu sĩ mong cầu".  

 

Đào Như Tuyết: "Đan dược như thế chỉ sợ có vô số người cướp".  

 

Chu Huyền Cổ: "Tam Thế Luân Hồi Đan chỉ có cường giả mới có thể mua".  

 

Lúc này ông Sáu Tô Diệc Hùng cũng đến, chào hỏi với mọi người rồi hỏi: "Cậu Lý thế nào rồi?"  

 

Chu Huyền Cổ: "Ông Sáu, Lý Đan Vương đang luyện Tam Thế Luân Hồi Đan".  

 

Mắt Tô Diệc Hùng sáng lên: "Không hồ là Đan Vương, sau này chúng ta có thể gọi cậu ấy là Đan Hoàng!"  

 

Tô Diệc Hùng giờ có quan hệ tốt với Đan Vương Lâu, đợt trước đan dược Tô Diệc Hùng luyện bị cướp, may mà có Đan Vương Lâu hỗ trọ, Lạc Ngưng Đan cũng trợ giúp nhiệt tình.  

 

Liễu Chí Mưu: "Ông Sáu sao lại biết tin này?"  

 

Tô Diệc Hùng cười nói: "Vừa nãy tôi đến Đan Vương Lâu, nghe mọi người trong đó nói. Ha ha, giờ không chỉ tôi biết mà nhiều người cũng đã đến đây, muốn chứng kiến sự ra đời của Đan Hoàng".

Quả nhiên bên ngoài hội quán luyện đan đã đông nghịt người, có người là khách đến mua đan dược, có người là nhân vật lớn của đế đô.  

 

Chu Huyền Cổ rất căng thẳng nói: “Lần trước Đan Hoàng xuất hiện cách đây đã cả chục nghìn năm rồi, nếu Lý Đan Vương thành công thì cậu ấy chính là thầy luyện đan số một hiện giờ”.  

 

Đào Như Tuyết: “Chu tông chủ, Đan Hoàng đó còn sống không?”  

 

Chu Huyền Cổ thở dài nói: “Đan Hoàng aays mất tích lâu rồi, có người đồn là đã bị Thần tộc giết hại, người thì bảo bị Yêu tộc giam giữ, còn cụ thể ra sao thì không ai rõ”.  
 
Chương 4651


 Lạc Ngưng Đan: “Các thế lực bình thường thì không dám động đến Đan Hoàng đâu. Nhưng nếu là Thần tộc thì lại khác. Ngày xưa chị chuyển thế tu luyện lại cũng vì muốn thoát khỏi khống chế của một thế lực Thần tộc”.  

 

Đào Như Tuyết nghiến răng: “Không được, thôi không kiểm tra nữa”.  

 

Lạc Ngưng Đan kéo tay cô ấy rồi lắc nhẹ: “Như Tuyết, em phải tin tưởng Huyền Bình. Cậu ấy dám đến đây thì chắc chắn đã có tính toán rồi. Em nghĩ mà xem, giờ có ai trong thiên hạ hại được cậu ấy chứ?”  

 

Advertisement

Đào Như Tuyết: “Nhưng nếu Thần tộc cử cao thủ rất giỏi đến thì sao? Huyền Bình cũng đối phó được chứ?”  

 

Lạc Ngưng Đan: “Kiểu gì cậu ấy cũng phải đối mặt với các nguy hiểm ấy, dù cậu ấy không đến đây thì người khác cũng có thể đoán ra trình độ luyện đan của cậu ấy thông qua đan dược, giấu làm sao được người cùng ngành”.  

 

Chu Huyền Cổ: “Đúng vậy, Đan Hoàng có địa vị hơn Đan Vương rất nhiều. Nếu có một Đan Hoàng xuất hiện trong Nhân tộc thì chắc chắn sẽ có rất nhiều cường giả siêu cấp thuộc Nhân tộc ra đời. Ví dụ trước kia, nhờ vị Đan Hoàng ấy mà chỉ trong ba năm thôi đã có hơn trăm vị đại năng đột phá thành công, thực lực của Nhân tộc đã tăng lên chóng mặt”.  

Advertisement

 

Tô Diệc Hùng: “Đúng thế, chắc chỉ một lát nữa thôi, các đại năng nhận được tin sẽ đến ngay”.  

 

Hắn vừa nói dứt câu thì có một luồng khí tức mạnh mẽ xuất hiện.  

 

Lạc Ngưng Đan nhướn mày nói: “Có Đạo Tôn đến”.  

 

Chu Huyền Cổ vội vàng ra ngoài xem thì nhìn thấy có một người đàn ông tóc hoa râm đáp từ trên cao xuống, nhưng ông ấy chỉ đứng trong đám đông và chờ tin như bao người khác.  

 

Sau đó, lại có một người phụ nữ mặc váy tím đáp xuống, khí tức của người này còn mạnh hơn cả người đàn ông trước đó. Người phụ nữ đứng cạnh người đàn ông rồi cười nói: “Sâm La Đạo Tôn, ông nhận tin cũng nhanh đấy, biết cả sắp có một Đan Hoàng ở đây”, người phụ nữ nói.  

 

Sâm La Đạo Tôn vô thức nhích sang một bên vài bước rồi nói: “Hồng Trần Đại Đạo Tôn, bà cũng đến xin đan dược à?”  

 

Hồng Trần Đại Đạo Tôn: “Sau khi trở thành Đại Đạo Tôn, tôi mới phát hiện con đường này rất khó đi, vì thế định từ bỏ kiếp này rồi trùng sinh tu lại đây”.  

 

Sâm La Đạo Tôn: “Vì thế bà cần một viên Tam Thế Luân Hồi Đan hả?”  

 

Hồng Trần Đại Đạo Tôn không phủ nhận mà cười hỏi: “Ông thì sao?”  

 

Sâm La Đạo Tôn: “Địa ngục Sâm La của tôi đang có chút chuyện, đã nuôi ra một con quỷ hung ác, nó đang muốn cắn nuốt tôi. Bây giờ, tôi cần một viên Di Đà Thần Đan để nâng cao thực lực còn giết con quỷ ấy”.  

 

Hồng Trần Đại Đạo Tôn: “Giết nó xong thì ông cũng đột phá lên Đại Đạo Tôn đấy nhỉ?”  

 

Sâm La Đạo Tôn: “Thì bà cũng vừa bảo con đường ấy khó đi còn gì, hơn nữa đại kiếp sắp đến rồi, tôi chỉ muốn giải quyết con quỷ kia trước thôi. Còn Đại Đạo Quân thì chưa tính đến”.  

 

Hai người họ đang nói chuyện thì có một tên ăn mày bước nhanh tới, dáng người ông ta rất cao, tóc tai thì rối bời, ngoài ra còn cắm một bông hoa hồng lên đầu, sau đó cười hi hi hỏi: “Sâm La tiểu đệ, Đan Hoàng ở bên trong sao rồi?”  

 

Người đó vừa đến, Hồng Trần Đại Đạo Tôn đã chắp tay hành lễ: “Tham kiến Võ Đế!”  

 

Ông ăn xin xua tay: “Võ Đế cái gì, đó là chuyện của ngày xưa rồi, giờ cứ gọi tôi là lão ăn xin thôi”.  

 
 
Chương 4652


 Sâm La Đạo Tôn: “Đến Võ Đế còn đến đây, chắc chắn cũng có nhân vật khác xuất hiện đúng không ạ?”  

 

Ông ăn xin ừm một tiếng: “Chẳng dễ gì Nhân tộc mới có một Đan Hoàng, đương nhiên chúng ta phải đến bảo vệ cậu ấy”.  

 

Khi họ đang nói chuyện thì chợt có rất nhiều người lạ mặt xuất hiện, ai trong số họ cũng có khí tức rất mạnh. Mọi người ở xung quanh đều thấy áp lực đến mức khó thở, ai nấy cũng lùi lại thật xa.  

 

Dần dà, đã có một nhóm khác đứng thế chỗ ở trước cửa hội quán. Bọn họ đều rất trầm mặc, người chờ tin, người khẽ thì thầm gì đó.  

Advertisement

 

Chu Huyền Cổ trở vào trong rồi run rẩy.  

 

Đào Như Tuyết: “Chu tông chủ sao thế?”  

 

Advertisement

Chu Huyền Cổ run giọng nói: “Bên ngoài có nhiều nhân vật lớn lắm”  

 

Lạc Ngưng Đan vẫn bình thản nói: “Đan Hoàng giáng thế, đương nhiên sẽ có nhiều người tới lấy lòng. Hơn nữa, đó mới là những người chịu lộ diện thôi, chưa tính những lão quái vật cấp kỷ nguyên đang trốn một chỗ đâu”.  

 

Tô Diệc Hùng nói: “Đến Đại Thiên Tông cũng chưa chắc có thể tập trung được nhiều người đến vậy”.  

 

Lạc Ngưng Đan: “Thực lực của những người này rất mạnh, kệ họ đi”.  

 

Đúng lúc này chợt có một tiếng động nhẹ vang lên trong phòng luyện đan, có ba luồng khí tức kỳ diệu toả ra, sau đó đã có ba đám mây với màu sắc khác nhau xuất hiện trên khoảng không, cuối cùng thì Ngô Bình đã bay lên.  

 

Rất nhiều tia sét giáng từ trên cao xuống, còn anh thì liện tục kết ấn quyết và thi triển bí thuật.  

 

Sau đó, gió lớn nổi lên, rất nhiều năng lượng xấu của đất trời đều tập trung lại nhằm phá huy đan dược.  

 

Lúc này, Ngô Bình tung một tia sét ra tạo thành lá chắn, đồng thời liên tục niệm chú.  

 

Mọi người đều ngẩng lên cao quan sát, sau đó ai nấy đều vui mừng.  

 

“Thực lực mạnh quá, chắc cậu ấy phải là cường giả cấp kỷ nguyên rồi, kiểu gì đan dược cũng thành công”, ông ăn xin cười nói.  

 

Gió lớn  tản đi, hư không chợt nứt ra một không gian đen ngòm, một con quái vật đầu dê thân người lao ra, người nó cao cả nghìn trượng, tay thì chộp lấy viên đan dược.  

 

Ngô Bình cũng phình to người lên rồi đập vỡ cái đầu dê, sau đó dẫn một dòng máu màu vào trong chùm sáng.  

 

Uỳnh!  

 

Trời đất rung chuyển, tia sáng nhỏ dần rồi thu lại thành một viên đan dược to như nắm đấm được bao phủ trong các tầng sáng, mỗi tầng đều có một dấu ấn của một thế giới.  

 

“Tam Thế Luân Hồi Đan thành công rồi”, có người hô lên.  

 

Ngô Bình cầm đan dược bằng một tay rồi quay lại hội quán.  

 

Quách Huyền nhận lấy đan dược bằng hai tay rồi kiểm tra, sau đó kích động nói: “Cấp bất hủ, thành công vượt ngoài mong đợi”.  

 

Đúng lúc này, có một tiếng gầm vang lên trên cao: “Con người kia mau đưa viên đan dược đó cho ta, bổn vương sẽ không bạc đãi ngươi đâu”.  

 
 
Chương 4653


 Phập!  

 

Đường kiếm lao đi rất nhanh và chuẩn, sau đó đã chém cái đầu hổ xuống, máu tươi bắn ra, một con hổ nhỏ chui từ phần ngực của người đó ra rồi chạy mất.  

 

“Đó chẳng phải là Hắc Hổ Yêu Thần của Yêu Vực Ma Na à? Đúng là chán sống rồi mới dám thò mặt ra đây”.  

 

Advertisement

“Hừ, dù yêu tổ của chúng đến đây thì cũng mất đường về thôi, đúng là lũ ngu xuẩn!”

Một yêu thần bị cao nhân chém chết tại chỗ khiến đám đông những người đứng từ xa quan sát hoan hô nhiệt liệt. Nhân tộc có một cao thủ mạnh như vậy, họ cũng cảm thấy được thơm lây.  

 

Lúc này, ở trước hội quán luyện đan có rất nhiều cao thủ đang tụ lại. Khí tức của họ hoà vào nhau, tạo thành một trường lực đáng sợ bao trùm cả đại thế giới trung tâm!  

 

Advertisement

Tiên Đình cũng bị chấn động, nhanh chóng phái người tới tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra. Có điều, người được phái đi mới nhìn thấy cảnh tượng này thì mặt đã biến sắc, không dám ho he mà lập tức rút khỏi đó.  

 

Không lâu sau, Tiên Đình ra lệnh: Bất cứ người nào cũng không được gây hấn với những người ở gần hội quán luyện đan bằng bất cứ lý do nào đi nữa.  

 

Sau khi thử xong công thức luyện đan đầu tiên, Ngô Bình chỉ về phía công thức thứ hai, nói: "Tiếp tục đi".  

 

Công thức luyện đan thứ hai được khắc trên một tấm bia bằng kim loại màu vàng. Tấm bia lơ lửng trên không trung, xung quanh có những sợi dây xích cố định lại như thể sợ nó bay đi mất.  

 

Quách Huyền nói: "Lý đan sư, loại đan này tên là Vạn Thánh Độ Ách đan. Loại đan này hội tụ được niệm lực của vạn thánh và có thể giúp người sử dụng vượt qua tất cả xui xẻo và tai hoạ. Nó là loại đan dược quý giá mà tất cả tu sĩ ao ước có được".  

 

Ngô Bình: "Tại sao công thức đan này lại bị xích lại?"  

 

Quách Huyền: "Công thức đan dược này đến từ một vũ trụ khác. Để giữ nó, người ta phải chằng bằng dây xích để nó không bay đi".  

 

Ngô Bình quan sát tấm bia, những dòng chữ trên bia vặn vẹo biến hóa, cuối cùng hóa thành kim quang, hiện lên trong mắt Ngô Bình.  

 

Quách Huyền sáng mắt lên, nói: "Công thức đan này có linh tính, nó đã lựa chọn Lý đan sư, lần này luyện đan rất có thể sẽ thành công!"  

 

Khi Ngô Bình bước vào phòng luyện đan, Quách Huyền lập tức chạy ra ngoài và lớn tiếng thông báo: "Mọi người, đan dược tiếp theo mà Lý đan vương sẽ luyện chế được gọi là Vạn Thánh Độ Ách đan!"  

 

Nghe thấy tên của loại đan dược này, đám đông lập tức xôn xao.  

 

"Là Vạn Thánh Độ Ách đan kia đấy! Để giành được viên đan dược này, rất nhiều bậc đại năng đã phải bỏ mạng. Thần tộc cũng mấy lần thử cướp viên đan dược này, nhưng đều thất bại".  

 

"Đúng vậy, chuyện này tôi cũng biết. Theo lời các bậc đại năng lúc ấy nói, khi Nhân tộc lấy được nó, tổng thể vận khí tăng lên mười phần trăm, có thể thấy giá trị và ý nghĩa của loại đan dược này lớn cỡ nào!"  

 

"Xem ra trong lịch sử, chưa từng có người có thể luyện chế đan dược này, cũng không biết Lý đan sư có thể thành công hay không".  

 

"Một đan sư cao cấp như anh ấy, nếu không nắm chắc phần thắng thì chắc sẽ không ra tay. Tôi cảm thấy khả năng rất lớn sẽ thành công", có người đưa ra phán đoán.  
 
Chương 4654


 Mọi người nghe xong đều cảm thấy có lý, vì vậy đám người tự động tách ra, một số người có địa vị cao nhất, thực lực mạnh nhất đi lên trước.  

 

Những người này căn bản không cần xếp hàng. Ai cũng biết trong đám đông này ai là người mạnh nhất, ai có địa vị cao nhất. Cho nên, họ cũng hiểu ý mà nhượng bộ.  

 

Sau đó, Liễu Chí Mưu bắt đầu đăng ký cho từng người một. Mỗi lần ghi lại một cái tên, tay ông ấy lại run lên, cảm thấy ngày càng lo lắng hơn.  

 

Advertisement

Sau khi đăng ký cho hơn một trăm người, cuối cùng cũng có một vị Đạo Tổ xuất hiện, còn trước đó toàn là Đạo Tôn mà thôi.  

 

Việc luyện chế Vạn Thánh Độ Ách đan không ngờ lại thuận lợi hơn cả mong đợi. Điều này có liên quan đến việc Ngô Bình vốn dĩ đã là vạn thánh chí tôn. Đan vừa thành, một đạo thánh quang bay vút lên trời, hào quang chiếu khắp trời đất, lòng người đều cảm thấy an yên, bởi thánh quang này xua tan tất cả khí tức xấu xa trong trời và đất.  

 

Ngô Bình bước ra, tay cầm một viên thuốc nhỏ bằng hạt đậu phộng nhưng được bao quanh bởi hàng ngàn sợi ánh sáng.  

Advertisement

 

Quách Huyền vừa nhìn thấy liền vui sướng hô lên: "Thành công rồi! Lại còn là đan dược cấp bất tử!"  

 

Lúc này, một giọng nói từ bên ngoài vang lên: "Lý đan sư, tiếp theo đan sư có thể thử luyện Vạn Cổ Nhất Mộng đan không?"  

 

Vạn Cổ Nhất Mộng đan chính là một trong hai loại đan dược còn lại. Sau khi uống viên đan này, có thể mơ thấy vạn cổ và hoàn thành việc tu luyện trong giấc mơ. Điều kì diệu của viên đan này là tất cả những gì đạt được trong giấc mơ đều có thể trở thành hiện thực trong một khoảng thời gian ngắn.  

 

Ví dụ, nếu một người trong giấc mơ trở thành cao thủ kỷ nguyên. Sau khi tỉnh dậy, người đó sẽ dần dần trở thành cao thủ kỷ nguyên trong hiện thực trong vòng vài tháng.  

 

Ngô Bình đáp: "Được thôi".  

 

Thế rồi, anh tiếp tục luyện chế lò đan dược thứ ba.  

 

Người vừa lên tiếng là một nam tu sĩ trông còn khá trẻ đang đứng ngay ở cửa. Thế nhưng, những người phía sau không có ý kiến ​​gì, tựa hồ như ngầm khẳng định địa vị của nam tu sĩ trẻ tuổi này.  

 

Mọi người lặng lẽ chờ đợi, thời gian trôi qua từng chút một. Ba giờ sau, cảnh tượng xung quanh mọi người bỗng trở nên hư ảo, rất nhiều người lần lượt tiến vào mộng cảnh, không phân biệt được giữa thực và mộng.  

 

Đột nhiên, giấc mơ biến mất, Ngô Bình bước ra ngoài với một viên đan kích cỡ bằng quả óc chó, bề mặt viên đan có màu sắc sặc sỡ như một giấc mơ.  

 

Quách Huyền cười nói: "Lý Đan Hoàng thật là lợi hại, lại là đan dược cấp bất tử!"  

 

“Chúc mừng Lý Đan Hoàng!”, bên ngoài mọi người đồng thanh chúc mừng Ngô Bình.  

 

Nam tu sĩ trẻ ban nãy lập tức bước tới: "Lý Đan Hoàng, tại hạ có thể đi vào được không?"  

 

“Mời vào", Ngô Bình đáp.  

 

Nam tu sĩ trẻ này rất khôi ngô tuấn tú, anh ta chắp tay hành lễ, nói: "Lý Đan Hoàng, liệu có thể bán cho tôi một viên Nhất Mộng Vạn Cổ đan được không?"  

 

Ngô Bình liếc anh ta một cái, cười nói: "Đương nhiên có thể, chỉ là đan dược này đối với cảnh giới của người sử dụng có yêu cầu nhất định. Hơn nữa cũng phải chuẩn bị đầy đủ tài nguyên tu luyện".  

 

Nam tu sĩ: "Tôi có thể làm tất cả những việc này".  
 
Chương 4655


 Ngô Bình cười nói: "Loại đan dược này bình thường đều phải bán đấu giá, riêng hôm nay thì giá tuỳ tâm".  

 

Anh nói giá tuỳ tâm, nhưng nam tu sĩ này cũng không dám tùy tiện, dù sao sau này anh ta còn cần Đan Hoàng luyện đan giúp. Vì vậy, anh ta suy nghĩ một chút rồi nói: "Lý Đan Hoàng, thế này có được không? Tôi sẽ trả một tỷ đồng tiền Đạo Tôn".  

 

Ngô Bình gật đầu: “Được”, nói xong liền đưa viên đan cho đối phương.  

 

Advertisement

Một tỷ đồng tiền Đạo Tôn cũng gần bằng một trăm nghìn tỷ đồng tiền Đạo và là một cái giá rất cao. Giá vốn anh dùng để luyện lô đan dược này không bằng một phần nghìn.  

 

Nam tu sĩ trẻ vui mừng khôn xiết, trả tiền ngay lập tức và rời khỏi hội quán luyện đan.  

 

Advertisement

Sau đó, Quách Huyền chính thức trao cho anh huy hiệu Đan Hoàng bằng cả hai tay. Cả thiên hạ chỉ có một huy hiệu Đan Hoàng phủ bụi từ lâu. Huy hiệu này có chín màu, hoa văn bên trên rất phức tạp và rất dễ nhận biết.  

 

Sau khi nhận được huy hiệu, Liễu Chí Mưu giao danh sách vừa ghi cho Ngô Bình, trong đó có tên và danh tính của tất cả những người muốn mua đan, cũng như những loại đan cần luyện và thời gian cần luyện xong.  

 

Ngô Bình nhìn lướt qua và dùng bút vẽ vài nét lên đó. Một số công thức không thể luyện chế, nhưng có thể luyện một loại đan dược tương tự. Cũng có một số công thức đan khá kì lạ và không rõ nguồn gốc.  

 

Ngoài những loại này thì đại đa số các loại đan còn lại anh đều có thể luyện chế. Những đan dược này cũng không cần xong ngay, có loại ba năm, có loại năm năm, có loại ba mươi năm, có loại trăm năm sau mới cần.  

 

Ngô Bình viết ra thời gian, sau đó liệt kê thứ tự ưu tiên rồi đưa cho Liễu Chí Mưu đi thông báo với đám đông đang chờ bên ngoài. Sau đó anh cũng đi ra ngoài, chắp tay nói với mọi người: "Các vị, để các vị chờ lâu rồi!"  

 

"Tham kiến Đan Hoàng!", mọi người đồng thanh chào hỏi.

Ngô Bình: “Cảm ơn sự tin tưởng của mọi người, đan dược các vị cần, tôi đều có thể luyện chế, đây là thứ tự luyện đan và thời gian giao hàng, mời các vị xem qua!”  

 

Tay anh vung lên, một loạt các chữ cái bay lên cao, dần biến lớn trong không trung. Kỳ diệu hơn nữa là chỉ có đúng tên thì mới có thể thấy tên mình và thời gian giao đan dược.  

 

Thấy chiêu này của Ngô Bình, mọi người càng thêm tin phục anh, ai cũng lộ ra sự tán thưởng.  

 

Thoáng chốc mọi người đều tan, đến khi Ngô Bình luyện đan thành công thì anh sẽ báo cho họ theo thứ tự.  

 

Nhưng hiện trường vẫn còn vài người. Những người này giao phương thức luyện đan cho Ngô Bình chứ họ không thể luyện chế, đa số những phương thuốc này đều có vấn đề, cần thương lượng trực tiếp với Ngô Bình mới được.  

 

Đợi khi mọi việc đã xong thì trời đã tối.  

 

Lạc Ngưng Đan: “Huyền Bình, nhận nhiều đơn như vậy, tạm thời cậu phải chịu khó chút rồi”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Nhìn nhiều nhưng thời gian hẹn cũng dài mà, cũng không quá bận. Nói nữa thì chẳng phải còn chị Lạc giúp em sao?”  

 

Lạc Ngưng Đan: “Cậu coi chị là osin thật à. Nhưng cũng hết cách, ai bảo cậu là Đan Hoàng làm chi. Theo lý thì mấy thầy luyện đan nhỏ bé như đám chị đều phải nghe theo lệnh Đan Hoàng”.  
 
Chương 4656


Ngô Bình có chút đau đầu: “Sợ là cũng không phải chuyện tốt gì!”  

 

Tô Diệc Hùng cười nói: “Bị làm phiền chắc Đan Hoàng Lý phải tốn chút công sức suy nghĩ rồi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Lục gia, chuyện của anh đã giải quyết chưa?”  

 

Tô Diệc Hùng đáp: “Có được sự trợ giúp của Đan Vương lâu, tôi đã giao được đan dược đúng hạn!”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Vậy là tốt rồi!”  

 

Tô Diệc Hùng: “Đan Hoàng Lý, tôi cũng muốn cầu một loại đan dược”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Mời nói!”  

 

Tô Diệc Hùng nghĩ rồi nói: “Không biết có loại đan dược nào áp chế được tu vi của người ta, để súc ép sức mạnh mà không ảnh hưởng tới tốc độ tu hành chung không?”  

 

Ngô Bình cũng không hỏi mục đích của đối phương mà nói: “Người sử dụng có tu vi thế nào, cần áp chế bao lâu?”  

 

Tô Diệc Hùng: “Chủ yếu là cảnh giới Đạo Tổ, cảnh giới Đạo Quân, thời gian áp chế cũng không cần quá lâu, khoảng ba năm!”  

 

Ngô Bình: “Được, anh cần bao nhiêu?”  

 

Tô Diệc Hùng: “Tạm thời là một nghìn viên”.  

 

Ngô Bình: “Ok, cho em một khoảng thời gian, đan luyện xong sẽ báo Lục gia”.  

 

Tô Diệc Hùng khách sáo vài câu rồi cũng tạm biệt.  

 

Ngô Bình về Đan Vương lâu, vừa tới nơi, Liễu Chí Mưu vội thay đổi bảng hiệu Đan Vương lâu thành Đan Hoàng các.  

 

Trở lại phòng khách, Ngô Bình nói: “E là đại tai họa sẽ tới sau ba năm nữa”.  

 

Mọi người sợ hãi, Lạc Ngưng Đan hỏi: “Huyền Bình, vì sao lại nói thế?”  

 

Ngô Bình: “Tô Diệc Hùng cần một nghìn đan dược áp chế tu vi, điều này quá kỳ quái. Nếu chỉ vài ba viên thì cũng có thể là che giấu tu vi giùm người khác nhưng nếu cần tới một nghìn thì sợ là không chỉ một người dùng. Khi đại tai hoạ tới, tu vi càng cao, kiếp lực phải gánh chịu càng mạnh, họ muốn thông qua cách này để giảm bớt thương tổn của đại tai họa”.  

 

Lạc Ngưng Đan: “Nếu đại tai họa thật sự tới sau ba năm nữa thì cũng nằm trong dự đoán”.  

 

Ngô Bình nghĩ ngợi một chút, buổi tối tiếp tục luyện đan, bổ sung hàng tồn cho Đan Hoàng các. Hiện tại Đan Hoàng các đổi tên, danh tiếng Đan Hoàng của anh cũng lan xa, ngày mai, hiển nhiên sẽ có rất nhiều người tới.  

 

Đêm đó, Ngô Bình lại luyện thêm mười loại con rối thầy luyện đan, mỗi loại có một trăm con, anh để chúng luyện chế một vài đan dược trung, cao cấp số lượng lớn, chính anh cũng bận rộn luyện mười mấy lô đan.  

 

Không ngoài dự đoán, hôm sau, cửa còn chưa mở, ngoài Đan Hoàng các đứng đầy người, toàn bộ đều tới để mua đan dược.  

 

Cửa chính vừa mở, khách vọt vào. Cũng may trong Đan Hoàng các có động thiên khác, bên ngoài chỉ là một tòa nhà nhưng sau khi vào thì là một cung điện lớn, trong cung điện bày rất nhiều loại đan dược.  
 
Chương 4657


 Về tới nhà, Tiên Nhi đã lâu không gặp anh chị nên vội tìm họ chơi.  

 

Nhưng sau đó Ngô Bình phát hiện, bên ngoài Lý phủ, nơi vốn thuộc về nhà họ Lý bỗng xuất hiện rất nhiều người lạ, cửa hàng trên phố cũng đổi bảng hiệu. Thỉnh thoảng còn có vài lính gác đi tuần tra ngang qua.  

 

Anh tìm Đường Tử Di hỏi: “Tử Di, binh lính bên ngoài là lính của ai?”  

 

Advertisement

Đường Tử Di: “Còn ai vào đây, là đại đế trên trời kia chứ ai. Chúng em vừa đưa dân đi, trên trời lập tức phái tiên đốc gì đó tới thống trị chỗ này. Em còn định tìm anh thương lượng, khi nào chúng ta tới trên đảo?”  

 

Ngô Bình cũng muốn đưa cả nhà lên đảo vì để yên tĩnh nhưng nghe xong những lời này, giận không chỗ trút, anh cười lạnh: “Thằng ranh trên trời kia thật sự nghĩ anh chỉ là tượng đất, muốn nắn bóp sao cũng được à?”  

 

Đường Tử Di: “Huyền Bình, em thấy thôi đi, không đáng để chúng ta giận!”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Việc này không thôi được. Nói đi, tiên đốc kia có từng vô lễ với Lý phủ không?”  

 

Người hầu bên cảnh lên tiếng: “Đâu chỉ vô lễ ạ, lính tuần tra thấy người của phủ chúng ta, không đánh thì là sỉ nhục, rõ ràng đang muốn gây sự. Hôm qua, cậu Tinh Kiếm ra ngoài cưỡi ngựa, chúng còn chặn đường đòi lấy ngựa nói không được cưỡi trên đường. May mà cậu Tinh Kiếm lợi hại, đánh chạy chúng, bằng không chắc phải chịu thiệt rồi”.  

 

Ngô Bình híp mắt: “Chúng dám đụng vào cả Tinh Kiếm sao?”  

 

Đường Tử Di: “Đám người kia thật sự không coi chúng ta ra gì. Hừ! Chẳng lẽ chúng không biết chúng ta từng là hoàng tộc Thiên Võ sao!”  

 

Ngô Bình không tỏ vẻ gì, gọi cùng kỳ ra.  

 

Thú giữ nhà có thực lực như cùng kỳ cũng sẽ tăng tu vi theo sự tăng tiến thực lực của anh. Hiện tại, ngay cả đại đạo tôn cũng không phải là đối thủ của cùng kỳ.  

 

Anh cưỡi cùng kỳ nghênh ngang ra phủ.  

 

Bên ngoài cửa chính, một đống rác rưởi chất đống, hiển nhiên chỗ này đã bị coi thành đống rác, mùi hôi ngút trời.  

 

Một vài người hầu Lý phủ đang định dọn dẹp, một đám người đứng xa xa hóng hớt, cười đùa chỉ trỏ.  

 

Ngô Bình nói: “Về đi, không cần dọn!”  

 

Đám người hầu lui xuống, Ngô Bình đi tới trước mặt đám người kia.  

 

“Nghe cho rõ đây, đường nào tới tiên doanh?”  

 

Mấy người kia liếc nhìn anh:“Mày là ai?”  

 

Ngô Bình: “Tôi là người Lý phủ”.  
 
Chương 4658


Một người trong số đó run giọng nói: “Cuối con phố này có một phủ đệ rộng lớn, đó chính là phủ Tiên đốc”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn”.  

 

Anh cưỡi cùng kỳ thong dong đi đến trước cổng của phủ Tiên đốc, có một mảnh đất trống được lát bằng tiên ngọc ở đây, thoạt nhìn trông rất hoành tráng.  

 

Advertisement

Anh búng tay một cái, đống rác trước cổng của Lý phủ lập tức được chuyển đến đây.  

 

Hộ vệ đứng canh cổng ở đây nhanh chóng chạy vào trong bẩm báo, một lát sau, có một người trông giống quản gia đã dẫn theo tùy tùng đi ra. Khi nhìn thấy đống rác này cùng Ngô Bình đang cưỡi con cùng kỳ thì ông ta lại quay vào trong phủ.  

 

Mười lăm phút sau, phủ Tiên đốc cũng chẳng có động tĩnh gì. Vì thế, Ngô Bình lại búng tay thêm cái nữa, nhà xí của tất cả các hộ ở trong thành đều mở cửa, phân bên dưới bay lên rồi tiến tới trên khoảng không của phủ Tiên đốc. Sau một tiếng động lớn, bao nhiêu phân cùng nước giải đã tưới xuống phủ trông rất mắc ói.  

Advertisement

 

Một tiếng gầm giận dữ vọng từ trong phủ ra, một cường giả cấp Đại Đạo Quân lao ra ngoài, người này mặc áo quan, tay cầm bảo kiếm, xem chừng định ra giết Ngô Bình.  

 

Song, người đó vừa đến gần thì cùng kỳ đã há cái miệng rộng ra, một lực hút rất lớn xuất hiện, quan Tiên đốc kia đã bị hút vào trong.  

 

“Nhồm nhoàm!”, cùng kỳ đã xử lý người này với vài miếng.  

 

Người của phủ Tiên đốc ở phía xa thấy thế thì đều biến sắc mặt.  

 

Giết Tiên đốc ở đây rồi nhưng Ngô Bình vẫn chưa nguôi giận, vì thế anh động tinh thần một cái, các Chân Nhân trong sào huyệt của tà ma được anh dạy dỗ đã bắt đầu biến thành cận vệ của anh.  

 

Cận vệ Thánh Hoàng còn mạnh hơn cả thánh vệ, cận vệ nhất đẳng có thực lực ngang với Thánh Vương. Cận vệ nhị đẳng có thực lực ở giữa Đại Thánh và Thánh Vương, còn cận vệ tam đẳng thì mạnh hơn thánh vệ nhất đẳng, thậm chí có thể một chấp năm.  

 

Cuối cùng đã có hơn một nghìn Chân Nhân thái cổ trong số 12 nghìn người đột phá thành cận vệ quân. Trong đó có tám cận vệ nhất đẳng, 300 cận vệ nhị đẳng và 800 cận bệ tam đẳng.  

 

Số còn lại thì đột phá thành thánh vệ nhất đẳng và nhị đẳng, trong đó có 3600 thánh vệ nhất đẳng và 7500 thánh vệ nhị đẳng.  

 

Ngô Bình tìm một vùng đất rộng để truyền thụ công pháp cho các thánh vệ và cận vệ, cùng lúc đó anh cũng tranh thủ nghiên cứu nốt công pháp mình chưa học xong của điện đường Cực Võ.  

 

Ngô Bình là Thánh Hoàng, vì thế võ học của điện đường Cực Võ không còn khó với anh nữa. Anh chỉ mất một loáng là các công pháp, võ kỹ đều đã xuất hiện trong đầu, để anh thi triển tùy thích.  

 

Thạm chí anh còn mở thêm điện đường thứ hai, tương tự như lần trước, anh cũng nhanh chóng nắm vững các công pháp võ học ở đây.  

 

Sau đó, anh lại vào tiếp điện đường thứ ba, hay chính là điện đường truyền kỳ. Điện đường này có 42 loại công pháp, 64 loại võ kỹ và 24 viên đan dược.  

 

Lần này anh phải mất một lúc lâu thì mới học xong, cuối cùng tập trung hết công pháp lại.  

 

Khi anh tổ hợp các công pháp lại với nhau thì mạnh lạc của võ học đã xuất hiện trong đầu. Anh kết hợp với lý giải về võ học của mình rồi từ đó chọn ra ba bộ công pháp, hai bộ kiếm pháp, hai bộ công pháp và 12 loại bí kỹ võ học.  

 

Khi Ngô Bình lĩnh hội truyền kỳ trong ba điện đường xong thì có một chùm sáng ba màu xuất hiện trong thức hải của anh, nó rung lên một chút rồi vang lên một giọng nói đã lâu không gặp.  
 
Chương 4659


Ngô Bình: “A Kỳ, vũ trụ võ đạo của các cô mạnh hơn vũ trụ của bọn tôi à?”  

 

A Kỳ: “So về quy mô thì vũ trụ võ đạo sẽ lớn hơn một chút, nhưng vũ trụ của các anh cũng đã lớn mạnh hơn rồi. Cuối cùng cái nào hơn vẫn chưa biết được”.  

 

Ngô Bình: “Tôi có cảm giác võ đạo mà mình tu hành không thể phát huy uy lực tương ứng được”.  

 

A Kỳ: “Đương nhiên rồi, vũ trụ của các anh không phải trung tâm võ đạo. Nếu anh đến vũ trụ võ đạo thì anh sẽ thấy lực chiếc đấu võ đạo của mình mạnh hơn bây giờ nhiều”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Không biết tôi có thể đến đó tu hành ko?”  

 

A Kỳ: “Được, với tư chất và tu vi hiện giờ thì tôi có thể mở cửa của vũ trụ võ đạo cho anh”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Được, tôi đã sáng tạo ra con đường tu tiên Nhân đạo. Bước cuối của công pháp này cần tiếp xúc với văn minh của một kỷ nguyên khác, từ đó hình thành cường giả kỷ nguyên. Nhưng nếu tôi có thể vào vũ trụ khác và lưu lại dấu ấn thì hiệu quả còn cao hơn”.  

 

A Kỳ: “Dấu ấn kỷ nguyên ư? Nếu anh cần thì tôi có thể tặng anh trái tim kỷ nguyên”.  

 

Ngô Bình ngẩn ra: “Cô có trái tim kỷ nguyên ư?”  

 

A Kỳ: “Ngày xưa, để võ đạo thích ứng với vũ trụ này, người của chúng tôi đã giết rất nhiều cường giả kỷ nguyên, sau đó luyện hóa dấu ấn kỷ nguyên của họ thành trái tim kỷ nguyên”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Tại sao các cô lại giết cường giả kỷ nguyên?”  

 

A Kỳ: “Có trái tim kỷ nguyên rồi thì cường giả của vũ trụ võ đạo có thể sinh tồn được ở vũ trụ này, mà ko bị bài xích”.  

 

Ngô Bình: “Hiệu quả của trái tim kỷ nguyên tốt hơn dấu ấn kỷ nguyên à?”  

 

A Kỳ: “Đương nhiên, mấy trăm dấu ấn kỷ nguyên mới có thể ngưng luyện thành một trái tim kỷ nguyên hoàn chỉnh mà”.  

 

Ngô Bình: “Có cô bao nhiêu trái tim kỷ nguyên?”  

 

“Hiện giờ, tôi có 12 cái. Nhưng với thực lực hiện giờ của anh thì chưa tiếp nhận được trái tim kỷ nguyên đâu. Theo tiêu chuẩn của vũ trụ này thì ít nhất phải là cường giả năm kỷ nguyên thì mới có thể luyện hóa trái tim kỷ nguyên được. Hơn nữa, muốn có được nó thì anh cần sáng tạo ra công đức có võ đạo”.  

 

Ngô Bình: “Công đức võ đạo là gì?”  

 

A Kỳ: “Hiểu một cách đơn giản là anh sẽ thành lập một thế lực và phổ biến võ đạo, để nhiều người tu luyện hơn”.  

 

Ngô Bình: “Võ đạo do chính tôi sửa đổi có được không?”  

 

“Được, chỉ cần là võ đạo thì đều được”, A Kỳ đáp.  

 

Ngô Bình cười nói: “Giờ tôi đã truyền thụ võ đạo cho cả chục nghìn cấm quân rồi, thế có được tính không?”  

 

A Kỳ: “Tôi đã ghi chép cho anh rồi, số người anh truyền thụ càng nhiều, cảnh giới càng cao thì công đức của anh càng lớn. Nhưng công đức hiện giờ của anh vẫn có hạn”.  
 
Chương 4660


 Võ Nguyên Tiên là một cưởng giả cấp Đạo Tổ, từng đi theo Đại Đạo Quân nhiều năm và cùng vào sinh ra tử, vì thế ông ta rất có uy với tam quân.  

 

Ông ta dẫn đại quân bay tới khoảng không của Lý phủ, đang chuẩn bị hạ lệnh tấn công thì nhìn thấy Ngô Bình đang luyện binh.  

 

Luýc này, anh đang huấn luyện cho hơn mười nghìn cấm quân, mỗi người đều có khí tức mạnh mẽ, trong đó có một số người còn mạnh hơn Võ Nguyên Tiên.  

 

Advertisement

Điều đáng sợ hơn là người huấn luyện họ trông cảnh giới không cao, nhưng tất cả mọi người đều phục tùng và cung kính anh tuyệt đối.  

 

Võ Nguyên Tiên đã có nhiều kinh nghiệm đánh trận nên con mắt rất tinh, ông ta hít vào một hơi lạnh rồi nói: “Lui binh!”

Võ Nguyên Tiên rút rồi, Ngô Bình mới nhìn lên khoảng không ở phía Tây rồi tỏ vẻ khinh bỉ.  

 

Advertisement

Tối đó, đế quốc Thiên Đỉnh đã cử sứ thần đến phong Ngô Bình làm Thiên Võ Vương, nhưng khu vực phân cho anh lại là ở Doanh Châu xa xôi.  

 

Nhận thánh chỉ sắc phong xong, Đường Băng Vân cười mỉa: “Đế quốc Thiên Đỉnh thông minh thật, chưa kể Doanh Châu là vùng hẻo lánh khó phát triển, mà bản thân nó cũng chỉ là một nước thuộc địa. Chúng ta đến đó có khác nào chiếm đóng Doanh Châu cho Thiên Đỉnh đâu”.  

 

Ngô Bình bật cười nói: “Thật ra Doanh Châu cũng không đến nỗi nào”.  

 

Đường Băng Vân hỏi: “Anh nói vậy là sao?”  

 

Ngô Bình lấy một tấm bản đồ ra rồi chỉ vào vị trí của Doanh Châu, sau đó di chuyển dần về phía Đông: “Vùng biển này là một trong các cấm địa, nghe nói có đây có Binh tộc đang say giấc”.  

 

Đường Băng Vân: “Cấm địa ư? Em nghe nói cấm địa rất nguy hiểm, nước Long ngày xưa hay đế quốc Thiên Đỉnh của bây giờ đều từng cử người đến đó thám thính”.  

 

Ngô Bình: “Cấm địa này vốn thuộc đại lục Côn Luân, có Binh tộc sinh sống ở đây. Trước kia, thực lực của anh có hạn nên không thể tìm thấy gì, nhưng giờ anh đã là Thánh Hoàng rồi nên kiểu gì cũng có thu hoạch”.  

 

Đường Băng Vân ngẫm nghĩ rồi nói: “Như thế cũng tốt, chúng ta cứ chiếm Doanh Châu trước, sau đó nếu có thể lợi dụng Binh tộc thì có thể lấy Doanh Châu làm gốc rồi đánh chiếm địa bàn lớn hơn”.  

 

Ngô Bình: “Địa bàn lớn hay nhỏ cũng được, nhưng chúng ta buộc phải có thực lực đủ mạnh để tự bảo vệ mình. Đại kiếp sắp đến rồi, khi ấy không biết sẽ có chuyện gì xảy ra, chúng ta cần chuẩn bị trước thì mới yên tâm được”.  

 

Đường Băng Vân: “Trước khi mình đến đó, em nghĩ cần kiểm tra đã”.  

 

Ngô Bình: “Ừ, vài hôm nữa anh sẽ đến Doanh Châu, nếu có thể khống chế được Doanh hoàng là tốt nhất, không được thì đành dùng vũ lực vậy”.  

 

Lúc này, Tư Không Vũ đã tới, ông ta đang nắm quyền quản lý quân đội của đế quốc Thiên Võ.  

 

“Bệ hạ, mạt tướng nghĩ chúng ta nên xuất binh tấn công luôn Thiên Đỉnh, sau đó khống chế cả đại lục, rồi người sẽ là Hoàng đế”.  

 

Ngô Bình xua tay: “Đại kiếp sắp đến rồi, không ai biết mình có bảo vệ được quốc gia hay không, cách tốt nhất bây giờ là thành lập một môn phái hoặc tồn tại dưới dạng thế gia”.  

 

Tư Không Vũ: “Nhưng chúng ta có rất nhiều quân lính, không việc gì phải sợ Thiên Đỉnh”.  

 

Ngô Bình: “Không phải sợ, mà là không cần thiết đối đầu với họ. Không Vũ, rồi sẽ đến lúc cho ông ra tay mà”.  

 
 
Chương 4661


 Ngô Bình: “Thời cơ chưa đến, đành để họ ôm bực trong người vậy”.  

 

Ngô Bình ở lại nhà vài hôm để luyện đan rồi sai người mang đến Đan Hoàng Các. Ba ngayd sau, anh đã hoá thành một tu sĩ bình thường và xuất hiện ở Doanh Châu.  

 

Doanh Châu được rất nhiều đảo bao quanh, diện tích của nơi này rất lớn, nó nằm ở phía bắc của biển đông. Do đại lục Hồng Hoang đã thống nhất nên diện tích của Doanh Châu càng lớn hơn, dạo này còn có thêm nhiều đảo nữa.  

 

Advertisement

Ngô Bình vừa đặt chân đến một thành trì ở phía Tây Doanh Châu thì Hoshi đến tìm. Thì ra mấy tháng trước, Hanami Tsukihime đã sai cô ấy đến đây thăm dò tình hình và mua ít tài sản.  

 

Ngô Bình: “Hoshi, giờ Doanh Châu thế nào?”  

 

Hoshi: “Chủ nhân, giờ Doanh Hoàng đang có quyền uy mạnh chưa từng có, không một ai dám chống lại anh ta. Nhưng nửa năm trở lại đây, Doanh Hoàng ngày càng bạo ngược, hở chút là giết người, đến phi tử trong cung cũng bị anh ta giết không ít, hoàng tử cũng chết mất một phần ba rồi, còn số lượng đại thần chết thì nhiều không đếm xuể. Bây giờ, ai cũng thấy bất an, chỉ sợ bị anh ta giết”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Bạo ngược ư? Sao bảo anh ta là minh quân cơ mà?”  

 

Hoshi: “Nhưng giờ anh ta lại như một tên bạo chúa rồi ạ”.  

 

Ngô Bình híp mắt lại: “Nếu tự nhiên thay tính đổi nết như vậy thì hay thật”.  

 

Hoshi: “Chủ nhân đến để thăm dò Doanh Châu ạ?”  

 

Ngô Bình: “Ừ. À, nghe nói bốn đại học viện đều rất nổi tiếng và có lịch sử lâu đời, chúng ta đến đó xem đi”.  

 

Hoshi cười nói: “Vâng, hầu hết người bên ngoài đều đến đây vì hâm mô các học viện này. Hiện nay, bốn đại học viện có rất nhiều thiên tài. Miền Tây này có học viện Vạn Đạo, viện trưởng là một cường giả cấp Đạo Tổ”.  

 

Ngô Bình: “Ừ, chúng ta đến đó thôi”.  

 

Hoshi dẫn Ngô Bình đi tới cổng của học viện Vạn Đạo, ngay trước cổng học viện là một quảng trường được lát bằng ngọc thạch.  

 

Nhìn các học viên ra vào, Ngô Bình thấy hơi ngưỡng mộ: “Doanh Châu đã tồn tại nhiều năm nên có nền móng vững chắc, các học trò này đều rất khá”.  

 

Thật ra đế quốc Thiên Võ cũng dùng cách tương tự, đó là xây dựng học quán, học cung, nhưng do các biến động gần đây nên quy chế hơi ngắt quãng.  

 

Hoshi: “Chủ nhân, thật ra bốn đại học viện mới chính thức quản lý Doanh Châu. Doanh hoàng hiện giờ chính là thế lực được bốn đại học viện cùng bầu ra. Học viện hoàng gia cũng là bốn đại học viện cùng bỏ vốn bỏ người ra xây dựng nên vẫn thuộc quyền quản lý của họ”.  

 

Ngô Bình: “Vậy thì Doanh Hoàng chỉ là một con rối thôi à”.  

 

Hoshi: “Không phải con rối, Doanh Hoàng là người đại diện cho lợi ích của bốn đại học viện, vì vốn Doanh Hoàng cũng là lợi ích chung của bốn học viện”.  

 

Ngô Bình: “Thế thì chỉ cần khống chế được bốn học viện này thì cũng xử được luôn Doanh Hoàng rồi”.  

 

Hoshi gật đầu: “Đúng vậy, nhưng cường giả ở các học viện này đông lắm nên muốn khống chế được họ là rất khó”.  

 
 
Chương 4662


Hoshi: “Chủ nhân không biết đấy thôi, học phủ Truyền Kỳ muốn chiếm bốn đại học viện này lâu rồi, hai bên còn cá cược với nhau. Điều này khiến bốn đại học viện thấy rất áp lực, vì thế mới muốn nhanh chóng nâng cao thực lực”.  

 

Ngô Bình chớp mắt: “Tuyển giáo viên hả? Tốt rồi, mình có thể truyền thụ võ đạo cho họ”.  

 

Anh chợt nhớ đến lời của A Kỳ, đó là tích công đức qua việc truyền thụ võ đạo. Hiện giờ có một học viện đang bày trước mặt mình, đây chẳng phải cơ hội tốt cho anh hay sao?  

 

Advertisement

“Chắc tôi sẽ thử”.  

 

Hoshi ngẩn ra: “Chủ nhân, người muốn làm giáo viên ạ? Thế có khác gì dùng dao mổ trâu giết gà?”  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Thánh Hoàng dạy dỗ thiên hạ cũng là việc nên làm mà”.  

 

Vì thế, Ngô Bình đã đi đến cửa Tây của học viện, cửa này không lớn, nhưng có người trông coi.  

 

Nhìn thấy Ngô Bình và Hoshi, người đó hỏi: “Hai vị đến có việc gì?”  

 

Ngô Bình: “Ứng tuyển giáo viên”.  

 

Người kia gật đầu: “Muốn làm giáo viên của học viện thì phải xuất sắc mọi mặt, vì thế cần tham gia khảo hạch. Phí tham gia do thí sinh tự lo. Đương nhiên, nếu qua được vòng cuối thì sẽ được miễn phí”.  

 

Ngô Bình: “Được”.  

 

Người kia gật đầu, sau đó ngoảnh lại nói gì đó, một cô gái mắc sườn xám màu đen đã đi ra, cô ấy có làn da trắng cùng gương mặt xinh đẹp: “Chào anh, tôi là Hương Nguyên Thể, giáo viên thực tập”.  

 

Ngô Bình: “Tôi là Ngô Bình”.  

 

Hương Nguyên Thể: “Anh Ngô, mời anh đi theo tôi vào kiểm tra”.

Ba người vừa đi vừa nghe Hương Nguyên Thể giới thiệu về các vòng thi. Các vòng đều rất đơn giản, thứ nhất là kiểm tra kiến thức, tiếp đến là lực chiến đấu. Phần học thức có thể chọn tu hành, luyện đan, dùng đốc hoặc y thuật, nhưng hầu hết mọi người đều chọn tu hành. Cũng có nhiều giáo viên thiên tài chọn nhiều hạng mục kiểm tra hơn, như thế thì điểm cũng cao hơn.  

 

Thực lực thì cũng không phức tạp, chỉ cần khiêu chiến con rối Tiên Võ, có thể khiêu chiến con rối ở cấp càng cao thì thực lực càng mạnh.  

 

Trong đó, điểm học thức trên 60, lực chiến đấu trên 50 là có thể trở thành giáo viên thực tập. Sau một năm khảo sát toàn diện, giáo viên thực tập có thể trở thành giáo viên các cấp theo trình độ của mình.  

 

Hương Nguyên Thể: “Anh Ngô, thật ra lần khảo hạch này rất quan trọng, nó sẽ quyết định sau này anh có thể trở thành giáo viên ở cấp nào”.  

 

Ngô Bình: “Không biết giáo viên có mấy cấp?”  

 

Hương Nguyên Thể: “Ba, là sơ cấp, trung cấp và cao cấp, sau đó đến giáo viên trình độ mấy sao. Hiên giờ, giáo viên bốn sao là cấp cao nhất, hơn nữa chỉ có đúng một người. Ngoại lệ duy nhất thì có viện trưởng, vì viện trưởng là giáo viên năm sao rồi. À, khảo hạch của bốn đại học viện đều giống nhau nên cấp bậc của giáo viên sẽ có hiệu nghiệm ở cả bốn học viện và học viện hoàng gia. Ngoài ra, học phủ Truyền Kỳ cũng dựa vào hệ thống cấp giáo viên của chúng ta để xét duyệt tuyển chọn giáo viên. Ví dụ như trước kia, đã từng có một giáo viên ba sao và hai giáo viên hai sao đến đó rồi”.  
 
Chương 4663


 Ngô Bình chỉ vào y đạo, sau đó đứng lên bục đó. Một quyển sách lớn mở ra trước mặt anh, trên đó xuất hiện các câu hỏi. Các câu hỏi này rất dễ với Ngô Bình nên anh hạ bút trả lời ngay.  

 

Tốc độ viết của Ngô Bình rất nhanh, bút vừa chạm giấy đã viết ra cả tỷ con chữ. Sau đó, cuốn sách phát ra ánh sáng vàng rồi ngưng tụ thành các điểm sáng trên cao, điều này chứng tỏ đáp án của anh là chính xác.  

 

Hoshi hỏi Hương Nguyên Thể: “Đúng rồi nhỉ?”  

 

Hương Nguyên Thể ngẩn ra nhìn Ngô Bình rồi gật đầu nói: “Đúng rồi, hơn nữa đáp án còn chuẩn hơn cả đáp án gốc, vì thế được điểm tuyệt đối là 10 + 2”.  

Advertisement

 

Sau đó, Ngô Bình lại trả lời câu hỏi cho chín câu còn lại, chỉ có duy nhất một câu anh được 10 điểm, ngoài ra đều được 12 điểm hết. Nên anh đã có tổng cộng 118 điểm.  

 

Hương Nguyên Thể vô cùng kinh ngạc, cô ấy cảm thán: “Giỏi quá! Trong lịch sử, số điểm cao nhất của y đạo là 87, vậy mà anh Ngô đã được 118 điểm”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Giờ đến luyện đan”, nói rồi, anh đi sang bục thứ hai.  

 

Hoshi: “Nếu tham gia thêm phần khác của học thức thì có được cộng dồn điểm vào không?”  

 

Hương Nguyên Thể: “Học viện sẽ chọn ra phần có điểm cao nhất làm chính, điểm của các phần khác là phụ. Điểm phụ chỉ được cộng một nửa thôi. Ví dụ, điểm phụ là 100 thì cuối cùng chỉ được cộng thêm 50 điểm. Ví dụ cụ thể hơn, một người có điểm chính là 80, điểm phụ là 60 thì điểm cuối cùng sẽ là 80 cộng 30 là 110”.  

 

Loáng cái, Ngô Bình đã thi xong phần luyện đan và giành được 120 điểm. Sau đó, điểm tu tiên của anh là 112 điểm, võ đạo là 117 điểm, dị thuật là 95 điểm, chú thuật là 71 điểm.  

 

Kiểm tra kết thúc, điểm số cuối cùng của Ngô Bình là 315 điểm. Số điểm cao nhất trong lịch sử là 127, cách Ngô Bình rất xa.  

 

Hương Nguyên Thể cười nói: “Anh đã phá kỷ lục, chúc mừng! Tiếp theo, chúng ta sẽ kiểm tra thực chiến”.  

 

Bọn họ cùng đi vào một đại điện, Hương Nguyên Thể nói: “Kiểm trả thực chiến rất đơn giản, anh sẽ chọn một con rối ở các cấp rồi tiến hành tỉ thí với nó”.  

 

Có 100 thẻ bài dựng thẳng trong đại điện, đại diện cho các con rối từ cấp một đến cấp 100, con rối ở các cấp khác nhau thì điểm cũng khác nhau.  

 

Ví dụ đánh thắng con rối cấp 10 thì được 40 điểm, con rối cấp 50 thì được 150 điểm.  

 

Ngô Bình nhìn ngay về phía con rối cấp 100, theo hướng dẫn thì con rối cấp này có thực lực ngang với Đạo Tổ, nếu đánh bại nó thì sẽ nhận được điểm tuyệt đối là 500.  

 

Ngô Bình thấy mình không cần nhiều điểm đến vậy nên đã chỉ vào con rối cấp 92: “Nó”.  

 

Thực lực của con rối cấp 92 ngang với cấp Đạo Tổ bình thường.  

 

Trận chiến bắt đầu, một con rối cao ba mét cầm một đao một kiếm đi ra, nó vừa ra tay một cái thì đã ăn ngay một quyền của Ngô Bình vào ngực.  

 

Rắc!  

 

Một tiếng động vang lên, toàn thân con rối bốc khói đen và ánh chớp, đầu nó ngoẹo sang một bên, không còn lực chiến đấu nữa.  

 

Hương Nguyên Thể nhìn đến ngẩn người: “Ôi…”  

 

Ngô Bình: “Giờ tôi qua rồi chứ?”  

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom