Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 4404


 Ngô Bình cười nói: "Ắt hẳn ba vị tiên đốc đều đã tham gia trận chiến với Thần tộc trước đó, các vị đều là dũng sĩ và công thần".   

 

Nói xong, anh ra hiệu bảo ba người ngồi xuống, cho người dâng trà nước lên, sau đó anh nói chuyện với bọn họ với giọng điệu rất khách sáo.  

 

Nói chuyện một hồi, anh cho ba vị tiên đốc lui xuống. Bọn họ vừa đi, Tư Không Vũ đã xuất hiện, nói: "Bệ hạ, ba người này không hề phục ngài, e là rất khó chỉ huy bọn họ".  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Không phục là chuyện bình thường, nếu bảo tôi đi làm thuộc hạ cho kẻ khác, tôi cũng không phục. Nhưng không sao cả, chẳng bao lâu nữa bọn họ sẽ chủ động phối hợp với tôi thôi".   

 

Advertisement

Tư Không Vũ: "Bệ hạ có diệu kế gì ạ?"  

 

Ngô Bình: "Bọn họ không phục chẳng qua là vì tôi vô danh, không có tư cách chỉ huy bọn họ. Thế thì tôi đánh vài trận thắng trước, khi họ thấy theo tôi có thể giành được quân công thì sẽ cầu xin tôi chỉ huy bọn họ đánh trận thôi".   

 

Tư Không Vũ mỉm cười, nói: "Bệ hạ nói chí phải. Đối với một vị tướng quân thì việc không được đánh trận còn khó chịu hơn giết chết bọn họ nữa!"  

 

Ngô Bình: "Nhưng để đánh thắng vài trận thì chúng ta phải có nền tảng mới được. Tư Không Vũ, bây giờ ông có thể chuẩn bị cho tôi bao nhiêu tinh binh và vũ khí tốt?"

Qua mấy năm phát triển, đế quốc Thiên Võ bây giờ binh hùng tướng mạnh, lại cộng thêm Ngô Bình cung cấp rất nhiều đan dược, tăng thêm được rất nhiều binh sĩ có sức chiến đấu mạnh mẽ.   

 

Tư Không Vũ cười đáp: "Thưa bệ hạ, bây giờ đế quốc Thiên Võ ta đang có tám trăm năm mươi nghìn cường binh, sáu triệu chín trăm nghìn tinh binh, số lượng binh sĩ đang trong huấn luyện vượt quá chín mươi triệu, hơn nữa số lượng còn đang tăng nhanh".  

 

Ông ta tiếp tục nói: "Trong cường binh có năm mươi nghìn cường binh cấp một, ba mươi bốn nghìn cường binh cấp hai, còn lại là cường binh cấp ba. Trong tinh binh thì có hai triệu sáu trăm nghìn tinh binh cấp một, hơn bốn triệu tinh binh cấp hai, còn lại là tinh binh cấp ba".   

 

Ngô Bình cũng biết, thực lực của cường binh cấp một đa phần đều đạt đến cảnh giới Thần Tiên. Tinh binh cấp một thì cũng sở hữu thực lực Địa Tiên hậu kỳ. Sở hữu nhiều chiến sĩ mạnh mẽ thế này, có thể thấy được đế quốc Thiên Võ hùng mạnh như thế nào.  

 

Anh rất hài lòng: "Không uổng công tôi đầu tư nhiều tài nguyên như vậy. Nhưng chỉ có binh sĩ không thì không được, còn phải tăng trang bị cho bọn họ nữa".   

 

Tư Không Vũ: "Thời gian trước mới tăng thêm một đợt phi thuyền và chiến xa, nhưng tổng thể vẫn không đủ dùng".   

 

Ngô Bình: "Không sao, ông cần gì thì cứ lên mạng Tiên mà mua, tiền bạc không thành vấn đề".  

 

Tư Không Vũ: "Rõ! Bệ hạ, ngân khố của Đại Thương có khá nhiều đồ tốt, chỉ là thần không có cách nào mở được!"  

 

Ngô Bình cũng nhớ lại cấm chế của ngân khố của Tiên quốc, anh nói: "Tôi có ấn tượng về cấm chế đó, chắc có thể phá giải được. Đi thôi, trẫm tới Ẩn đảo cùng ông một chuyến".   
 
Chương 4405


 Ngô Bình: "Mị Lan thế nào rồi?"  

 

Mị Lan chính là cô gái đưa anh lên Ẩn đảo, là một người bạn anh kết giao ở đây.  

 

Tư Không Vũ: "Hình như Mị Lan sắp gả cho Công Dương Hổ, lúc hai bên đính hôn, nhà họ Công Dương còn hỏi ý kiến của thần nữa".   

 

Ngô Bình: "Ồ, sắp lấy chồng rồi à?"  

Advertisement

 

Tư Không Vũ cười nói: "Liên hôn thế này rất phổ biến trên đảo. Bây giờ Ẩn đảo đang trong trạng thái nửa mở cửa, kiểu hợp tác thế này sau này sẽ càng chặt chẽ hơn".   

 

Ngô Bình: "Ừm, ông về nhà trước đi, tôi đi gặp Mị Lan. Là bạn, nói thế nào tôi cũng phải gửi quà mừng cho cô ấy".   

Advertisement

 

Vẫn trong khu vườn nhỏ đó, lúc Ngô Bình tới, trong vườn cũng có rất nhiều mèo, a hoàn của Mị Lan đang cho mèo ăn, gương mặt buồn man mác, chốc chốc lại lau nước mắt.  

 

Ngô Bình gõ cửa, cô gái ngẩng đầu nhìn, lúc cô ấy nhìn thấy Ngô Bình thì vội chạy tới quỳ thụp xuống dưới chân anh: "Công tử, anh cứu quận chúa nhà tôi với!"  

 

Ngô Bình hoảng hốt, vội hỏi: "Mị Lan thế nào rồi?"  

 

Cô gái khóc lóc: "Quận chúa bị ép uống thuốc mê hoặc thần trí, để gả cho Công Dương Hổ. Công Dương Hổ kia nổi tiếng ác độc, nghe nói đã từng ăn sống vợ của mình, ai muốn gả cho hắn chứ?"  

 

Ngô Bình nhíu mày: "Sao Vô Tương Vương lại đối xử với con gái của mình như vậy?"  

 

Cô gái nói: "Các vương xưa nay đều như vậy, con gái chẳng qua chỉ là công cụ liên hôn của bọn họ mà thôi!"  

 

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: "Cô dẫn tôi đi gặp Mị Lan".   

 

Cô gái gật mạnh đầu: "Vâng!"  

 

Chẳng mấy chốc, Ngô Bình đã đến phủ Vô Tương Vương. Vô Tương Vương là một trong các vương trên đảo, quyền lực rất lớn.  

 

Lúc này, Vô Tương Vương đang ngồi trong phòng sách, vẻ mặt hơi âu lo. Thật ra ông ta cũng không muốn gả con gái cho nhà họ Công Dương, dù sao Công Dương Hổ kia cũng nổi tiếng ác độc, gả con gái qua đó khác nào đẩy con gái vào hố lửa.  

 

Nhưng ông ta buộc phải làm vậy, vì nhà họ Công Dương là thế lực mạnh nhất, sở hữu năm trăm nghìn binh. Lần này Công Dương Hổ kia chỉ đích danh muốn lấy Mị Lan, nếu ông ta không đồng ý thì nhà họ Công Dương sẽ thôn tính địa bàn của ông ta ngay.  

 

Bỗng nhiên, một tia thánh uy xuất hiện, Vô Tương Vương đứng bật dậy, run giọng hỏi: "Ai đến vậy?"  

 

Một thuộc hạ vội vã chạy vào báo: "Vương gia, Thiên Võ bệ hạ giá đáo!"  

 

Tuy Ngô Bình chỉ đến một mình, không có nghi trượng đi theo, nhưng uy lực của anh đã chấn động cả đảo, đương nhiên Vô Tương Vương cũng không dám nghi ngờ thân phận của anh, vội chạy ra cửa chào đón.  

 

"Bái kiến bệ hạ!", ông ta quỳ trên đất, cơ thể run bần bật.  

 

Ngô Bình cười nói: "Mời Vô Tương Vương đứng dậy".   

 
 
Chương 4406


 Ngô Bình cười nói: "Ông không cần phải sợ, tôi chỉ đến thăm Mị Lan quận chúa, cô ấy ổn chứ?"  

 

Vô Tương Vương sửng sốt, tới gặp Mị Lan sao? Ông ta vội đáp: "Con bé rất tốt ạ".   

 

Ngô Bình: "Ừm, ông bảo cô ấy tới đấy đi".   

 

Vô Tương Vương do dự một lát rồi cho người đi mời Mị Lan.  

Advertisement

 

Ngô Bình được mời ngồi vào ghế chủ của phủ, Vô Tương Vương đứng bên cạnh cẩn thận hầu hạ.  

 

Mấy phút sau, Mị Lan xuất hiện, ánh mắt cô ấy đờ đẫn, nhìn thấy Ngô Bình cũng chỉ hành lễ máy móc, không nói lời nào.  

 

Sắc mặt Ngô Bình tối sầm xuống: "Các người đã làm gì với Mị Lan?"  

Advertisement

 

Vô Tương Vương sợ hãi quỳ xuống đất: "Bệ hạ, Mị Lan không bằng lòng gả đến nhà họ Công Dương, thần chỉ cho nó uống một ít thuốc để nó ngoan ngoãn hơn, tránh gây chuyện thôi ạ".   

 

Ngô Bình cười nhạt: "Gả cho Công Dương Hổ chứ gì?"  

 

Vô Tương Vương: "Đúng vậy, thì ra bệ hạ đã biết cả rồi".   

 

Ngô Bình: "Sao ông có thể đối xử với con gái ruột của mình như vậy?"  

 

Vô Tương Vương thở dài: "Bệ hạ, thần cũng là bất đắc dĩ. Thời gian trước, tu vi của Công Dương Cự Hùng kia bỗng dưng tăng mạnh, còn không thèm xem Tư Không đại nhân ra gì nữa. Nếu thần chọc giận nhà họ Công Dương, Công Dương Cự Hùng trở tay là đã có thể diệt phủ Vô Tương Vương của thần rồi!"  

 

Ngô Bình khá bất ngờ: "Ồ, thực lực của Công Dương Cự Hùng mạnh đến vậy sao? Là Đạo Quân hay Đạo Tổ?"  

 

Vô Tương Vương: "Người này sở hữu huyết mạch mạnh mẽ của Long tộc, thực lực đã đạt đến cấp độ Đại Đạo Quân rồi".  

 

Vợ của các vương có nhiều người đều tới từ Long tộc, thế nên con cháu sau này đa phần đều có huyết thống Long tộc.  

 

Anh nói: "Đại Đạo Quân thôi mà, sao dám ngông cuồng đến vậy!"  

 

Nói rồi, anh giơ tay bắt lấy dược lực trong người Mị Lan, là một đốm khói xám.  

 

Sau đó Mị Lan đã khôi phục ý thức, cô ấy ngơ ngác một hồi, sau khi nhìn rõ Ngô Bình thì quỳ xuống đất: "Bái kiến bệ hạ!"  

 

Ngô Bình cười nói: "Mị Lan không cần đa lễ".  

 

Dường như Mị Lan biết được đã xảy ra chuyện gì, cô ấy nhìn Vô Tương Vương với ánh mắt tràn ngập lửa giận.  

 

Vô Tương Vương cúi đầu, không dám nhìn con gái.  

 

Ngô Bình: "Tôi đã biết rõ sự tình rồi, chẳng qua là nhà họ Công Dương cậy thế hiếp người, không cần phải sợ, trẫm sẽ làm chủ cho các người".   

 

Vô Tương Vương đảo mắt, ông ta là người sống lâu thành tinh rồi, bỗng nói: "Bệ hạ, con gái Mị Lan của thần vẫn luôn nhớ nhung bệ hạ, mong bệ hạ mở lòng từ bi, nhận nó làm cung nữ, hầu hạ bên cạnh bệ hạ".  

 

Mị Lan đỏ mặt: "Bố, bố đang nói gì thế!"  
 
Chương 4407


Lúc Ngô Bình gặp Công Dương Cự Hùng, anh thấy người này tuổi tác không lớn lắm nhưng khí tức rất mạnh. Công Dương Cự Hùng lại rất khiêm tốn, quỳ xuống đất tự xưng thảo dân.  

 

Ngô Bình cũng khó trị tội của ông ta, chỉ bảo ông ta dỗ nghiêm khắc con cháu, sau đó cho ông ta lui xuống.  

 

Sau đó, khách khứa kéo nhau đến chúc mừng phủ Vô Tương Vương, Ngô Bình không tiếp tục nán lại đây thêm, anh đi tìm Tư Không Vũ, lại vào ngân khố của Tiên quốc.  

 

Advertisement

Năm xưa Tiên quốc ở đại lục Côn Luân được xem như khá giàu mạnh, không kém đế quốc Thiên Võ bây giờ là bao. Hơn nữa, Tiên quốc còn có rất nhiều truyền thừa của đời trước, đế quốc Thiên Võ lại không có những tích luỹ này.  

 

Lại vào ngân khố một lần nữa, ngân khố lập tức cảm nhận được khí tức Chân Vương, Đại Thánh của anh, sau đó cả ngân khố chấn động, cấm chế kiên cố bất biến kia lại tự động tiêu tan.  

 

Tư Không Vũ rất bất ngờ: "Cấm chế không còn nữa! Xem ra, ngân khố đã thừa nhận thân phận của bệ hạ, xem ngài là chủ của Tiên quốc rồi!"  

Advertisement

 

Ngô Bình cười nói: "Cũng đỡ bớt phiền phức. Tư Không Vũ, trong này có gì dùng được thì ông cứ lấy tự nhiên đi, những chứ còn lại chuyển về ngân khố của Thiên Võ".  

 

Tư Không Vũ vui mừng: "Rõ!"  

 

Kiểm kê lại ngân khố xong, Ngô Bình quay về hoàng cung, dùng con rối để luyện chế Khu Ma Đan.  

 

Lúc này, dược lực của Khu Ma Đan đã được Dược Ti của Tiên Đình kiểm định, hiệu quả cực kỳ tốt, Tiên Đình phái sứ thần tới muốn mua số lượng lớn Khu Ma Đan.  

 

Rất nhanh, sứ thần đã đến đế quốc Thiên Võ, Ngô Bình đích thân ra gặp.  

 

Sứ thần này là đại thần nhất phẩm của triều đình, mặt cười tươi rói, tên là Chu Trường Khang, là thầy thuốc Tử Quang, ông ấy cười nói: "Bệ hạ, Khu Ma Đan có hiệu quả rất tốt, không chỉ phòng ngừa được tà ma mà còn có thể chữa khỏi những tu sĩ bị tà ma khống chế. Đại Thiên Tôn biết tin này cực kỳ vui mừng, đặc biệt phái tôi đến đây ban thưởng cho bệ hạ".   

 

Ông ấy lấy ra pháp chỉ của Đại Thiên Tôn, tuyên bố: "Đại Thiên Tôn pháp chỉ, quốc vương Thiên Võ Lý Huyền Bình sáng tạo ra Khu Ma Đan, lập công lao lớn, giúp ích muôn đời, thưởng mười nghìn tỷ tiền Đạo, một lò thần Hồng Hoang!"  

 

Ngô Bình ôm quyền: "Cảm tạ Đại Thiên Tôn đã ban thưởng".   

 

Chu Trường Khang cười nói: "Đại Thiên Tôn nói có Khu Ma Đan này, Tiên Giới không cần phải sợ tà ma nữa. Thế nên, tôi đến để hỏi bệ hạ, Khu Ma Đan này có thể luyện chế số lượng lớn được không? Nếu được thì Tiên Đình hy vọng có thể mua về một ít, dự phòng lúc cần".   

 

Ngô Bình: "Đương nhiên là được, nhưng cần phải tuyển thêm nhiều thầy luyện đan. Hơn nữa loại đan dược này khó luyện chế, chỉ những thầy luyện đan bốn sao trở lên mới có thể luyện được".   

 

Chu Trường Khang: "Chúng tôi cũng đã tìm thầy luyện đan về hỏi rồi, đúng là luyện loại đan này rất khó, vậy nên phiền bệ hạ phải nhọc tâm rồi".   

 

Ngô Bình tỏ vẻ khó xử: "Tôi có thể cung cấp phương thức luyện đan".   

 

Thật ra trong Khu Ma Đan anh luyện ra có một tia Thánh ý, thầy luyện đan bình thường không có được cái này. Dù đưa phương thức luyện đan cho họ thì cũng rất khó để luyện thành công.  

 

Chu Trường Khang: "Vẫn mong bệ hạ có thể luyện chế ra đủ lượng đan dược".   

 

Ngô Bình gật đầu: "Được, chỉ là e rằng giá sẽ rất cao".   
 
Chương 4408


Tiền Chu Trường Khang đi xong, Đường Tử Di tới hỏi: "Huyền Bình, bao lâu thì chúng ta luyện ra được một triệu viên?"  

 

Ngô Bình: "Bây giờ chủ yếu phải tạo ra con rối luyện đan, chuẩn bị hai nghìn con trước. Đồng thời, hiện nay anh cũng đã có thể khống chế năm trăm con rối tranh. Như vậy một ngày mình có thể luyện ra được năm mươi nghìn viên, khoảng hai mươi ngày sẽ luyện ra đủ một triệu viên".   

 

Đường Tử Di: "Thế cũng không chậm lắm. Hai mươi ngày kiếm được năm trăm tỷ tiền Đạo, cũng là một mối làm ăn sinh lời".   

 

Advertisement

Ngô Bình: "Ừm. Nhưng cũng sẽ không được lâu đâu, nếu bên Đại Thiên Tôn nắm chắc phần thắng thì chắc chắn sẽ diệt luôn sào huyệt tà ma".   

 

Đường Tử Di: "Đó là chuyện của họ. Bây giờ anh định làm chức thần tướng này như thế nào đây?"  

 

Ngô Bình: "Anh phải tìm hai người giúp đỡ".   

Advertisement

 

Đường Tử Di: "Ai ạ?"  

 

Ngô Bình: "Trước đây bọn họ từng là thần tướng của Địa Cầu, chuyên trị tà ma, Kim Huyền Bạch và Kỷ Nhược Phi".   

 

Đường Tử Di: "Vâng, kinh nghiệm của bọn họ phong phú, đúng là có thể giúp được anh".  

 

Trước đó Ngô Bình đã cho người đi mời, không bao lâu sau Kim Huyền Bạch và Kỷ Nhược Phi đã xuất hiện trong đại điện. Thời gian trôi nhanh, cậu nhóc năm xưa bây giờ đã là đại đế một phương.  

 

Kỷ Nhược Phi mỉm cười lên quỳ bái: "Tham kiến bệ hạ".   

 

Kim Huyền Bạch cũng định bái, anh vội đỡ hai người dậy, cười nói: "Nhược Phi, chú Kim, chúng ta từng ra sống vào chết với nhau, không cần phải câu nệ, mời ngồi".   

 

Kim Huyền Bạch cười nói: "Cậu là đại đế, không thể thiếu lễ nghi cần thiết được".   

 

Nói xong, ông ấy vẫn hành lễ cho đúng lễ nghĩa quân thần.  

 

Ngô Bình: "Chú Kim, Nhược Phi, khi xưa hai người đều là thần tướng, có kinh nghiệm phong phú khi tác chiến với tà ma. Bây giờ Tiên Đình bổ nhiệm cháu làm thần tướng Nam Vực, đảm nhiệm nhiệm vụ trấn áp tà ma. Thế nên cháu muốn mời hai người tới giúp".   

 

Kim Huyền Bạch: "Bệ hạ, luận về thực lực và địa vị thì tôi và Nhược Phi khó lòng đảm nhận được".   

 

Ngô Bình cười nói: "Chỉ cần hai người chịu đến, cháu sẽ thỉnh chỉ với Tiên Đình cho mỗi người một chức vị tiên đốc.Tu vi thì càng không phải là vấn đề, cháu có thể nhanh chóng nâng cao thực lực của hai người".   

 

Kim Huyền Bạch và Kỷ Nhược Phi nhìn nhau, Kỷ Nhược Phi nói: "Anh đã mở lời, không có lý nào tôi lại từ chối. Nhưng chú Kim nói đúng, e rằng chúng tôi chỉ có thể giúp đỡ được anh một phần nào đó thôi. Chi bằng anh dùng những tài nguyên của mình cho người có giá trị cao hơn".   

 

Ngô Bình nói: "Chúng ta đã từng sống chết có nhau, đây là thử thách cũng như cơ hội đối với hai người. Thế nên đừng từ chối nữa, sau khi chuyện thành công, mọi người đều được lợi".   

 

Kim Huyền Bạch nhìn ra được thành ý của Ngô Bình, ông ấy bật cười: "Nếu cậu đã nói vậy thì được, tôi bằng lòng giúp cậu".   
 
Chương 4409


 Sau đó, anh lại gọi một đội cường binh và một đội tinh binh, Kim Huyền Bạch và Kỷ Nhược Phi đều rất hài lòng.  

 

Kim Huyền Bạch cười nói: "Có quân đội mạnh thế này, tôi mà đánh thua thì có lỗi với cậu quá".   

 

Ngô Bình: "Còn nữa, hai người đi theo cháu".   

 

Nói xong, anh đẫn Kỷ Nhược Phi và Kim Huyền Bạch tới phòng sách, anh thi triển thủ đoạn nâng cao thực lực của họ lên đến cảnh giới Chân Hầu. Bọn họ tu luyện trên cơ sở này, chẳng bao lâu sẽ có thể đột phá lên cảnh giới cao hơn.  

Advertisement

 

Kỷ Nhược Phi và Kim Huyền Bạch cảm thấy tinh thần và thể chất của mình đều có sự nâng cao về chất, lập tức ngồi xếp bằng tu luyện.  

 

Chỉ trong mấy canh giờ ngắn ngủi, hai người đã liên tục đột phá, lần lượt lên đến cảnh giới Chân Tiên. Nhưng hai vị Chân Tiên này mạnh hơn những Chân Tiên bình thường rất nhiều, ít nhất cũng sở hữu thực lực của Đại Đạo Quân!

Khi Kỷ Nhược Phi mở mắt, Ngô Bình đang khẽ cười quan sát cô ấy. Cô ấy cười xán lạn, nói: "Bệ hạ, thể chất Chân Hầu này quá mạnh mẽ, tôi cảm thấy không bao lâu nữa mình sẽ trở thành Đạo Tổ".  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Hai người bây giờ đừng vội tu luyện lên, tôi truyền Thái Nhất Chân Hoàng Kinh cho hai người, hai người cứ luyện cái này trước. Còn về Tiên Đạo, tôi đang nghiên cứu một con đường tu tiên chân chính".   

 

Kỷ Nhược Phi kinh ngạc: "Con đường tu tiên chân chính?"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Đúng vậy, con đường tu tiên chân chính. Tiên Đạo hiện nay bắt nguồn từ Tiên tộc, nó vốn chỉ thích hợp với Tiên tộc, sau này mới dần dần được Nhân tộc tu luyện. Thế nên quá trình tu tiên cũng đã thay đổi con đường của chính mình, khiến thể chất của chúng ta ngày càng tiệm cận với Tiên tộc. Địa Tiên là một lần lột xác, Thiên Tiên là lần lột xác thứ hai, Đại La Kim Tiên là lần lột xác thứ ba. Quá trình tu tiên cũng là quá trình chuyển hoá từ Nhân tộc thành Tiên tộc".   

 

Lời này của Ngô Bình khiến Kỷ Nhược Phi vô cùng kinh ngạc: "Thì ra là vậy! Nói vậy thì tu sĩ Tiên Đạo thật ra có thể được xem như là Tiên tộc rồi đúng không?"  

 

Ngô Bình: "Không phải là thuần Tiên tộc, vừa là người vừa là tiên".  

 

"Vậy con đường tu tiên chân chính là thế nào?"  

 

Ngô Bình: "Con đường tu tiên chân chính không biến chúng ta thành Tiên tộc, mà là tu luyện Tiên Đạo. Tiên Đạo là thứ mà vạn vật trong trời đất đều có thể tu luyện được chứ không chỉ riêng mình Nhân tộc và Tiên tộc".   

 

Kỷ Nhược Phi: "Nói như vậy thì các giai đoạn Địa Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên sẽ không còn tồn tại nữa, đúng không?"  

 

Ngô Bình: "Cách gọi này vẫn có thể tiếp tục dùng, chúng vẫn là ba giai đoạn lớn trong tu tiên".   

 

Hai mắt Kỷ Nhược Phi sáng hẳn lên: "Bệ hạ đã sáng tạo ra con đường tu tiên chân chính rồi sao?"  

 

Ngô Bình thở dài: "Còn lâu lắm, bây giờ tôi mới chỉ phác thảo cơ bản, sau này còn cần phải tiếp tục hoàn thiện".   

 

Anh nói tiếp: "Bước đầu tiên, tôi sẽ kết hợp Nhân Đạo, Thánh Đạo, Tiên Đạo, đạo Thần Tiên và Thần Đạo lại với nhau, lấy con người làm gốc, tiên làm phụ, tạo ra con đường tu tiên phù hợp với Nhân tộc".   

 

Kỷ Nhược Phi: "Vậy bước thứ hai thì sao?"  

 

Ngô Bình: "Bước thứ hai, tôi sẽ lấy nó làm gốc, sáng tạo ra một loạt công pháp Tiên Đạo phù hợp với các tộc".   

 

Kỷ Nhược Phi giơ ngón tay cái: "Bệ hạ đỉnh quá, chắc chắn bệ hạ sẽ là chí tôn đứng đầu lịch sử của Nhân tộc".  

 

Kim Huyền Bạch cũng mở mắt, cười nói: "Thật trông chờ vào con đường tu tiên của bệ hạ, đến lúc đó, tôi sẽ là người đầu tiên tu luyện".   

 
 
Chương 4410


 Ngô Bình: "Trước khi hai người tới, tôi đã phát hiện ra một đám tà ma lẻn vào trong địa phận đế quốc Thiên Võ, bây giờ bọn chúng đang tập hợp, đợi đủ binh lực chúng sẽ tấn công chúng ta. Kim tiên đốc, bổn thần tướng lệnh cho chú dẫn theo binh mã của mình, tóm gọn đám tà ma này!"  

 

Kim Huyền Bạch trầm giọng nói: "Rõ!"  

 

Sau đó, Kim Huyền Bạch tập hợp hơn một triệu binh mã, nhận quân nhu cần thiết rồi tiến công tới địa điểm tập hợp của tà ma.  

 

Advertisement

Sau khi Kim Huyền Bạch đi, Ngô Bình nói: "Kỷ tiên đốc nghe lệnh!"  

 

"Có Mạt tướng!"  

 

Advertisement

"Bổn thần tướng lệnh cho cô thống lĩnh binh mã của mình, đánh chặn chi viện của đại quân tà ma. Nhiệm vụ của cô còn quan trọng hơn của Kim tiên đốc, nếu không ngăn được đám tà ma này, phía Kim tiên đốc sẽ gặp nguy hiểm".   

 

Kỷ Nhược Phi: "Mạt tướng chắc chắn sẽ chặn được tà ma!"  

 

Mấy tiếng sau, hai tốp binh mã lần lượt xuất phát.  

 

Kim Huyền Bạch dẫn theo hơn một triệu một trăm nghìn đại quân tới địa điểm cách nơi Ngô Bình chỉ định một nghìn dặm. Ông ấy phát hiện trước mặt là một con sống cực lớn, nước sông chảy xiết, sóng cuộn dữ dội, nước sông đục ngầu.  

 

Sau một hồi quan sát, Kim Huyền Bạch lệnh cho một đội tinh binh tới bên sông. Đội tinh binh này vừa đến thì mấy chục nghìn làn khói đen phóng ra từ trong nước sông, tụ lại thành nhiều vật với đủ loại hình thái, phóng về phía tốp tinh binh kia, đó chính là tà ma.  

 

Tốp tinh binh này lập tức quay đầu chạy, tốc độ của bọn họ cực nhanh, tà ma đuổi theo sau, chẳng mấy chốc đám tà ma đã rơi vào vòng mai phục do Kim Huyền Bạch lập sẵn.  

 

Trong vòng mai phục có đại trận do các chiến sĩ bày ra, những đại trận này có tác dụng giam giữ và giết tà ma. Hơn nữa các chiến sĩ còn được trang bị đao trảm ma và bùa trấn ma do Tiên quốc sản xuất, chuyên dùng để giết tà ma, hiệu quả cực tốt.  

 

Bỗng chốc, những lá bùa sáng lấp lánh, ánh đao tung hoành, đám tà ma lũ lượt bị các chiến sĩ giết chết, phát ra tiếng kêu gào thảm thiết như chạm đến nơi sâu thẳm trong linh hồn con người.  

 

Ngô Bình ngồi trên cao, lặng lẽ quan sát bên dưới, anh rất hài lòng với chiến thuật của Kim Huyền Bạch, không hổ danh là đa mưu túc trí.  

 

Giết xong đợt tà ma này, Kim Huyền Bạch lệnh cho các tướng sĩ đẩy năm trăm nghìn con dê rừng sống xuống sông.  

 

Thể chất của dê rừng rất thích hợp với tà ma. Lúc tà ma gặp dê rừng mà không có sinh linh nào khác để nhập vào thì chúng nó sẽ lập tức nhập vào cơ thể dê rừng.  

 

Quả nhiên, đám dê rừng này vừa xuống sông đã bị vô số tà ma vây lấy, chúng nó tranh nhau cơ hội để nhập vào cơ thể dê rừng.  

 

Bỗng chốc, những con dê rừng bị tà ma nhập nhảy lên khỏi sông. Sau khi đáp đất, cơ thể chúng nó xảy ra biến hoá, trở thành những con quái vật đầu dê mình người.  

 

Rất nhanh, trên mặt đất đã xuất hiện năm trăm nghìn con dê rừng bị tà ma nhập. Trong người những con dê rừng này đều có một tấm bùa, loại bùa này khi gặp tà ma sẽ tự động kích hoạt, nó có thể khiến tà mà và dê rừng hoàn toàn hoà làm một, như hình với bóng. Như vậy, tà ma sẽ hoá thành quái vật dê rừng, còn quái vật dê rừng thì có thể giết được. Chỉ cần chém đầu dê rừng là có thể giết chết được tà ma đang bị giam trong mình dê rừng!  

 

Bầy quái vật dê rừng này để ý thấy một tốp tinh binh gần đó thì lập tức xông tới, tinh binh vẫn quay đầu bỏ chạy, dụ bọn chúng vào vòng mai phục trong sơn cốc.  

 
 
Chương 4411


 Đám tà ma này phát ra tín hiệu cầu cứu, nước sông cuồn cuộn, lại có năm trăm nghìn tà ma xông ra, chuẩn bị tới chi viện, con tà ma lợi hại nhất dẫn đầu nhập vào một con trâu nước.  

 

Kỷ Nhược Phi mai phục gần đó cũng ra tay, cô ấy ra lệnh cho đại quân triệu người đánh từ hai bên trái phải, triển khai ác chiến với đại quân tà ma, cầm chân quân chi viện của tà ma.  

 

Một tiếng đồng hồ sau, năm trăm nghìn tà ma nhập vào người dê rừng đã bị giết sạch. Kim Huyền Bạch lập tức dẫn quân vòng lại, hợp binh với Kỷ Nhược Phi.  

 

Tà ma dẫn đầu thấy tình hình không ổn liền quay đầu định bỏ chạy, hai bên một chạy một đuổi, có hơn hai trăm nghìn tà ma bay lên trời rồi lao xuống sông lớn.  

Advertisement

 

Lúc bọn chúng sắp xuống được nước, không gian bỗng méo mó, xung quanh hình thành vách ngăn không gian, đám tà ma này có làm thế nào cũng không phá vỡ được, bị giam trong đó.  

 

Chẳng bao lâu sau, đại quân đã đánh tới, cuối cùng giết sạch sành sanh hơn hai trăm nghìn tà ma còn lại!  

Advertisement

 

Thấy vậy, Ngô Bình khẽ cười, xuất hiện trước mặt Kỷ Nhược Phi và Kim Huyền Bạch: "Đúng là lão luyện. Giết được cả triệu tà ma, hai người lập công lớn rồi đấy".   

 

Kỷ Nhược Phi: "Thần tướng, tôi thấy con sông này rất quái dị, dưới đó chắc chắn còn rất nhiều tà ma!"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Tôi đã điều tra rồi. Trong con sông này có một sào huyệt của tà ma. Chỉ là tôi không thể nhìn rõ tình hình trong đó. Bây giờ chúng ta đã giết chết hơn triệu tà ma, chắc chắn sào huyệt của chúng sẽ có hành động nhanh thôi".   

 

Vừa dứt lời, một cột nước phóng từ dưới sông lên, trên cột nước là một người đàn ông, tóc trắng như tuyết, gương mặt anh tuấn, ánh mắt lạnh lẽo.  

 

Trong tay hắn cầm một thanh đại đao màu đen, lạnh lùng nhìn Ngô Bình ở đằng xa.

Nhìn thấy người đàn ông này, Ngô Bình híp mắt lại, vì anh cảm thấy tà ma khống chế cơ thể này cực kỳ khủng bố, hơn nữa khí tức khiến anh cảm thấy rất gần gũi.  

 

"Cơ thể của Thánh Vương!", Ngô Bình tức giận quát: "Thứ khốn kiếp to gan, cơ thể của Thánh Vương là thứ mà mày có thể chạm vào à? Chết đi cho tao!"  

 

Trong cơn thịnh nộ, anh vươn tay ra, chớp mắt đã vươn tới trước mặt người đàn ông, tay trái tóm lấy cổ của đối phương, thanh đao trong tay đối phương chưa kịp giơ lên thì đã bị một luồng sức mạnh khủng bố trấn áp, toàn thân run rẩy, không động đậy được.  

 

Hai mắt hắn phun ra tia sáng màu tím, đánh về phía Ngô Bình. Hai mắt Ngô Bình phóng ra hai đạo kim quang, ép tia sáng tím lui trở về, sau đó xâm nhập vào trong mắt đối phương.  

 

Kẻ này thét lên một tiếng, một luồng khói xám thoát ra từ lỗ mũi. Ngô Bình dùng kim quang khiến tà ma trong cơ thể Thánh Vương bốc hơi.  

 

Tà ma biến mất, cơ thể Thánh Vương lập tức rơi xuống, Ngô Bình đặt ông ấy trên mặt đất, sau đó cung kính đứng bên cạnh vái ba cái với thi thể của Thánh Vương.  

 

Trong mắt Thánh Vương này ánh lên hai tia sáng rồi bỗng đứng dậy.  

 

Ngô Bình không hề thấy lạ, dù Thánh Vương đã tiêu tan thần hồn nhưng cơ thể vẫn có linh trí.  

 

"Bây giờ đã là thời nào rồi?", ông ấy hỏi bằng một cổ ngữ rất lâu đời, chỉ có mình Ngô Bình nghe hiểu.  

 

"Thời đại các Thánh đã kết thúc rồi, bây giờ là thời đại Tiên Đạo".   

 

"Thần tộc đã bị diệt vong chưa?", ông ấy hỏi.  

 

Ngô Bình lắc đầu: "Thần tộc vẫn rất mạnh mẽ".  
 
Chương 4412


Ngô Bình nhặt nó lên, khẽ than: "Mong Thánh Vương an lòng, vãn bối nhất định sẽ làm theo".  

 

Dường như vì Ngô Bình đã giết cường giả của tà ma nên nước sông bỗng chảy êm đềm hẳn, không còn tà ma nào xuất hiện nữa.  

 

Hai nhánh đại quân thì đóng quân ở cách con sông ba nghìn dặm, doanh trại cách nhau tầm trăm dặm.  

 

Advertisement

Giết được cả triệu tà ma, Ngô Bình lập tức báo quân công. Chiến sự xảy ra trên đại lục Hồng Hoang đương nhiên nằm trong phạm vi quản hạt của Tiên Đình, tình hình trên chiến trường đã có quan viên ghi chép lại bằng đạo thuật rồi.  

 

Rất nhanh, phần thưởng của Tiên Đình đã được đưa tới, chính thức sắc phong Kỷ Nhược Phi và Kim Huyền Bạch làm Đốc tướng quân, đồng thời ban thưởng lượng lớn tiền mặt.  

 

Advertisement

Đương nhiên, phần thưởng Ngô Bình nhận được càng nhiều, không chỉ có tiền mà còn có đủ loại bảo bối nữa.  

 

Tin Ngô Bình dẫn quân đánh phá tà ma đã được truyền tới tai ba vị tiên đốc, ba người lập tức hội họp.  

 

Sắc mặt của cả Lý Trảm Thần, Long Thành Đạo và Vũ Thiên Lăng đều cực kỳ khó coi. Vũ Thiên Lăng nói: "Anh Lý, anh Long, thần tướng không dùng chúng ta mà đã giết được cả triệu tà ma, thần tướng làm vậy là có ý gì?"  

 

Lý Trảm Thần thở dài: "Thần tướng không cho chúng ta xuất binh thì chúng ta không có quân công. Trận vừa rồi thần tướng đã có được hai tiên đốc. Nếu cứ tiếp tục thế này, có thêm ba đến năm tiên đốc nữa là chuyện bình thường. Đến lúc đó chúng ta chỉ có thể trợn mắt mà nhìn thôi!"  

 

Long Thành Đạo: "Chắc là thần tướng nghĩ chúng ta sẽ không nghe theo lệnh nên mới dứt khoát dùng người của mình. Thực lực của thần tướng rất khủng bố, nghe nói còn giết được một tà ma đã khống chế được cơ thể của Thánh Vương. Haiz, Đại Thiên Tôn rất xem trọng thần tướng, e là ba chúng ta không có cơ hội để lập công rồi".   

 

Vũ Thiên Lăng sốt ruột: "Sao lại thế được! Không có quân công thì lính dưới trướng chúng ta lấy gì để ăn?"  

 

Long Thành Đạo: "Cũng không phải không có cách, chúng ta có thể tới tìm thần tướng, để thần tướng hiểu rằng chúng ta là thuộc hạ của ngài ấy, bằng lòng phục tùng mệnh lệnh của ngài ấy. Tự dưng có thêm một lực lượng mới, chắc chắn ngài ấy sẽ nhận chúng ta thôi, nhỉ?"  

 

Lý Trảm Thần: "Thế thì chưa chắc, nhưng anh Long nói đúng, chúng ta thử xem sao".   

 

Lúc này, Ngô Bình đã rời khỏi quân doanh trở về hoàng cung, tìm Đường Băng Vân.  

 

Bây giờ Đường Băng Vân phụ trách cấm quân trong hoàng cung, bên cạnh toàn là tướng sĩ tinh nhuệ. Nhưng thực lực của Đường Băng Vân vẫn có hạn, Ngô Bình quyết định tặng năng lượng Thánh Vương để lại cho Đường Băng Vân để nâng cao thực lực cho cô ấy.  

 

Lúc này, Đường Băng Vân đang ở phủ nha làm việc, Ngô Bình đến khiến cô ấy rất bất ngờ.  

 

"Huyền Bình, anh không ra ngoài làm việc ạ?"  

 

Ngô Bình cười nói: "Qua chỗ em xem thử sao".   

 

Đường Băng Vân: "Em có gì đâu mà xem".   
 
Chương 4413


 Ngô Bình cười đáp: "Nếu anh muốn thì anh có thể lập tức trở thành Thánh Vương".   

 

Anh lấy viên trân châu Thánh Vương để lại: "Đây là một cường giả Thánh Vương đỉnh cao để lại. Bên trong có một phần năng lượng của ông ấy, cùng với trí tuệ và kinh nghiệm của Thánh Vương. Bây giờ anh muốn mượn sức mạnh của nó để khiến em trở thành Chân Vương. Một khi em đã trở thành Chân Vương thì đột phá lên Thánh Vương không phải là chuyện khó".  

 

Đường Băng Vân: "Thế có được không ạ?"  

 

Ngô Bình cười nói: "Sao lại không, có anh là được tất".   

Advertisement

 

Sau đó Ngô Bình chà xát hai tay, viên trân châu kia hoá thành chất lỏng màu vàng, ngấm vào cơ thể Đường Băng Vân. Có Ngô Bình giúp, thể chất của Đường Băng Vân được nâng cấp nên hấp thu rất nhanh.  

 

Chưa tới nửa tiếng đồng hồ, cơ thể của cô ấy đã xảy ra biến hoá kỳ diệu, trong thức hải cũng có thêm kinh nghiệm và trí tuệ của Thánh Vương.  

 

Advertisement

Lúc này Ngô Bình thi triển thủ đoạn, giúp cô ấy trở thành Chân Vương! Quá trình khá tốn sức, sau khi Đường Băng Vân đột phá, anh mệt mỏi ngồi xuống đất.  

 

Đường Băng Vân ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung, cơ thể chầm chậm xoay vòng, năng lượng của Thánh Vương được cô ấy hấp thu hết. Sau đó, cô ấy dùng trí tuệ của Thánh Vương để chính thức đột phá lên cảnh giới Thánh Vương!  

 

Ngô Bình nhìn một hồi, thấy không có vấn đề gì thì nói: "Băng Vân, em ở đây tu luyện, trong vòng ba đến năm ngày chắc chắn sẽ đột phá".  

 

Ra khỏi hoàng cung, anh lại trở về quân doanh.  

 

Lúc này, ba vị tiên đốc Vũ Thiên Lăng đang ở lều lớn đợi anh. Thấy anh quay về, ba người thay đổi thái độ kiêu ngạo lúc trước, đồng loạt cúi chào: "Bái kiến thần tướng!"  

 

Ngô Bình ừ một tiếng rồi hỏi: "Ba vị tiên tốc tìm tôi có chuyện gì không?"  

 

Vũ Thiên Lăng hắng giọng rồi nói: "Thần tướng, từ khi ba chúng tôi tới đây vẫn chưa lập được công lao gì, trong lòng thấy rất thấp thỏm. Nghe nói thần tướng đại nhân đang tấn công tà ma, chúng tôi tới để trợ giúp. Thần tướng có mệnh lệnh gì, chúng tôi nhất quyết làm theo!"  

 

Ngô Bình cười nói: "Chỉ là tà ma cỏn con, thuộc hạ trước đây của tôi có thể giải quyết được, không dám làm phiền ba vị tiên đốc. Hơn nữa các anh vừa mới tới, cứ để các anh em nghỉ ngơi đã. Thế này đi, tôi cho các anh nghỉ phép ba tháng, ba tháng sau tôi sẽ để các anh giúp sức".  

 

Ba người nghe vậy thì sốt hết cả ruột. Nếu thật sự đợi ba tháng sau thì bọn họ không có canh mà húp mất!  

 

Long Thành Đạo: "Thần tướng đại nhân, tuy ba người chúng tôi kém xa ngài, nhưng ít nhiều gì cũng có chút kinh nghiệm chiến đấu. Mong Thần tướng cho chúng tôi cơ hội xông pha chiến trường, để tận lực cho Tiên Đình!"  

 

Ngô Bình hơi khó xử: "Nhưng tướng sĩ bên cạnh tôi đều muốn đánh trận, sợ là..."  

 

Lý Trảm Thần: "Thần tướng, ngài chỉ cần hạ lệnh, trận nhỏ chúng tôi cũng đánh, trận lớn thì chúng tôi càng giỏi đánh!"  

 

Ngô Bình bèn nói: "Vậy được. Trong sông có một sào huyệt của tà ma, tôi chuẩn bị tới công phá nó. Không biết trong đó còn có bao nhiêu tà ma, ba vị tướng quân cùng xuất binh với tôi đi. Nhưng có một điều, tôi là chủ soái, tôi nói gì thì các anh phải phục tùng như vậy, nếu không sẽ xử phạt theo quân pháp!"  

 

"Rõ!", ba người đồng thanh đáp.

Cứ như vậy, Ngô Bình thống lĩnh năm vị Đốc tướng quân cùng hơn năm triệu đại quân tiến đến bờ sông.  

 

Năm vị Đốc tướng quân tề tựu ở lều lớn, cùng bàn bạc kế sách.  

 

Long Thành Đạo: "Thần tướng, cứ đợi thế này cũng không phải cách, phải dụ tà ma trong đó ra mới được".  

 
 
Chương 4414


Lý Trảm Thần: "Nghe nói khi xưa, Hoàng đế thứ hai của thời Tiên quốc đã tìm người nghiên cứu về linh hồn, muốn thông qua cách nâng cao linh hồn để con người đạt được thực lực như Thần tộc. Những người phụ trách nghiên cứu đều là những người thông minh nhất thời bấy giờ, cộng thêm việc có tài nguyên của Tiên quốc hỗ trợ, việc nghiên cứu tiến triển thần tốc. Nhưng sau này, nghiên cứu xảy ra vấn đề, một vài người tiếp nhận thí nghiệm trở thành quái vật người không ra người ma không ra ma, thứ nhập được vào cơ thể người được gọi là tà ma. Chắc đây là nguồn gốc của tà ma".   

 

Ngô Bình hiểu được, có lẽ lời đồn này có một phần là sự thật, nhưng phần lớn sự thật đã bị che giấu đi.  

 

Anh nói với năm vị tiên đốc: "Mọi người trấn thủ bên ngoài, tôi vào sào huyệt của tà ma một chuyến".   

 

Advertisement

Nghe Ngô Bình nói muốn vào sào huyệt của tà ma, Kỷ Nhược Phi vội nói: "Thần tướng, quá nguy hiểm, mong anh hãy nghĩ cách khác".   

 

Ngô Bình cười nói: "Không sao đâu, tôi chỉ đi xem thử ra sao thôi".   

 

Advertisement

Năm vị Đốc tướng quân ở tại chỗ đợi, Ngô Bình đi thẳng tới bên bờ sông, khẽ nói: "Mở đường!"  

 

Nước sông bỗng dừng chảy, mặt nước hình thành một bậc thang hướng xuống, anh cứ vậy bước xuống bậc thang cho đến đáy sông.  

 

Dưới đáy sông có một hang ngầm cực lớn, không biết thông với nơi nào, gió lạnh thổi từ bên trong ra.  

 

Ngô Bình nhìn rồi nhảy xuống hang ngầm. Anh rơi xuống tầm mấy nghìn mét rồi bỗng được một luồng khí lưu đỡ lấy. Lúc này, anh nhìn thấy phía trước mặt mình là một mảng sương mù màu đỏ.  

 

Anh bước về phía sương mù, sương mù cũng gom lại bay về phía anh. Anh nhanh trí, lập tức bắt chước khí tức tà ma. Anh đã tiếp xúc với rất nhiều tà ma nên bắt chước rất giống.  

 

Sương mù màu đỏ lướt qua người anh rồi tự động mở ra một con đường. Anh nhìn thấy phía cuối con đường là một thứ giống với tổ ong cực kỳ lớn. Cái tổ ong này dài đến chục nghìn mét, rộng mấy nghìn mét, bên trong có vô số vách ngăn tinh thể giống như những tảng ong. Trong mỗi vách ngăn tinh thể đều đang thai nghén một bào thai, bên trong có sinh vật hình người đang lớn lên nhanh chóng.  

 

Lúc này có một quái vật hơn một trăm cái tay, thân mình như rắn, dài hơn trăm mét, to như cái thùng nước, trườn từ một bên qua, mỗi lần qua một vài vách ngăn tinh thể thì một cánh tay sẽ giơ ra, rót một số đồ gì đó vào trong vách ngăn tinh thể. Sinh vật bên trong vách ngăn sau khi được rót đồ thì sẽ động đậy.  

 

Ngô Bình tới gần một vách ngăn tinh thể, tà ma trong này đã có hình người rồi, lớn bằng một đứa trẻ sơ sinh của Nhân tộc. Nhưng nó ở trạng thái năng lượng chứ không phải là thực thể.  

 

Anh quan sát một hồi, phát hiện đây là một giai đoạn trưởng thành của tà ma, sau khi lớn lên chắc nó sẽ trở thành tà ma thực thụ.  

 

Anh tiếp tục đi vào trong, lúc này có một thứ giống như dây thừng nhưng ở trạng thái tinh thể thò ra, phía cuối của nó có một con mắt to bằng nắm đấm, đang láo liên nhìn quanh.  

 

Con mắt này tới trước mặt Ngô Bình, nhìn đánh giá anh từ trên xuống dưới, còn toả ra một loại ánh sáng tím rà soát trên người anh.  

 

Ngô Bình nhíu mày, đang định huỷ diệt con mắt này thì nó bỗng trợn ngược lên, phát ra tiếng kêu chói tai. Bỗng chốc, có mười mấy cái xúc tu giống lòng heo vươn tới, bọn chúng quấn lấy kéo Ngô Bình về một nơi.  

 

Ngô Bình không phản kháng, anh muốn xem thử bọn chúng muốn đưa anh tới đâu.  

 

Cứ như vậy, Ngô Bình được kéo sâu vào bên trong. vách ngăn tinh thể ở hai bên càng lúc càng lớn, càng lúc càng phức tạp, tới cuối cùng, trong vách ngăn tinh thể không còn là thể năng lượng nữa mà là thai nhi nhân loại sống sờ sờ!  
 
Chương 4415


Cuối cùng, Ngô Bình bị đưa vào một vách ngăn tinh thể cực lớn, diện tích của vách ngăn này lên đến hơn một trăm mét vuông, bên trong có vô số sợi tơ. Anh vừa vào thì những sợi tơ đó đã đâm vào cơ thể anh.  

 

Ngô Bình thả lỏng, anh phát hiện những sợi tơ này là để truyền đạt tin tức chứ không thể làm hại được anh. Sợi tơ cắm vào trung tâm thần kinh của anh, một lượng thông tin lớn ào ạt đổ vào.  

 

Rất nhanh, Ngô Bình đã phải trợn tròn cả mắt. Thì ra anh nhận được lượng lớn thông tin có liên quan đến việc ưu hóa tà ma. Rất rõ ràng, những tin tức này tới từ nhiều tà ma khác nhau. Bất cứ con tà ma nào đạt được tiến hoá có lợi thì sẽ báo cáo tình hình tương ứng cho sào huyệt. Sau khi tổng hợp và phân tích tất cả thông tin, sào huyệt sẽ truyền lại cho những tà ma có tố chất tốt, nhờ đó giúp tà ma tiến hoá và nâng cấp.  

 

Advertisement

"Như vậy thì tất cả tà ma giống như một thể, một con tà ma tiến bộ thì tất cả tà ma sẽ cùng tiến bộ! Lợi hại!", Ngô Bình cảm thán.  

 

Trong số tin tức này, có tin tức về tiến hoá hình thể, cũng có tin về tiến hoá thần hồn. May là thực lực của Ngô Bình mạnh mẽ, cảnh giới cũng đủ cao, không thì anh không thể hấp thụ nhiều thông tin thế này được.  

 

Advertisement

Anh nhanh chóng phân tích thông tin ưu hoá, sau đó lưu trữ lại.  

 

Qua nửa ngày, tất cả thông tin đã được truyền cho anh, sau đó, tà ma bắt đầu đòi hỏi tin tức tiến hoá có ích từ anh.  

 

Ngô Bình nhanh trí, lập tức dựa theo Thần Tiên Kinh tạo ra một thông tin. Sau khi anh truyền tin đi thì các sợi tơ cũng biến mất. Đồng thời, trên vách ngăn tinh thể cũng xuất hiện rất nhiều đường ống, nước thuốc chảy từ đó vào.  

 

Sau khi tiếp xúc với nước thuốc, Ngô Bình biết chúng có lợi cho mình nên ngâm mình trong đó, hấp thu năng lượng từ nước thuốc.  

 

Anh không hề biết sào huyệt tà ma đã xem anh là tà ma ưu tú nhất, thế nên không tiếc tay cung cấp dịch dinh dưỡng tốt nhất cho anh. Loại dịch dinh dưỡng tốt này số lượng có hạn, chỉ một chốc Ngô Bình đã hấp thu sạch sẽ.  

 

Sau đó càng nhiều dịch dinh dưỡng đổ vào, anh tiếp tục hấp thu. Cứ như vậy, khi đợt dịch dinh dưỡng cuối cùng đã dùng hết, sào huyệt tà ma cũng không thể tiếp tục cung cấp cho anh nữa.  

 

Bước ra khỏi vách ngăn tinh thể, Ngô Bình hiên ngang đi ra ngoài, men theo hang ngầm lên bờ sông.  

 

Kỷ Nhược Phi vội hỏi: "Thần tướng, tình hình bên dưới thế nào?"  

 

Ngô Bình bật cười nói: "Sào huyệt tà ma này thú vị lắm, tạm thời đừng động đến nó".   

 

Mọi người nhìn nhau, thú vị là thú vị thế nào?  

 

Ngô Bình không giải thích gì nhiều, anh trở về lều lớn, ngồi xếp bằng điều hoà khí tức, nghiên cứu những thông tin mà tà ma cung cấp. Anh phát hiện những thông tin này giúp ích được rất nhiều cho việc tu hành của mình. Đặc biệt là những thông tin này có rất nhiều điểm tương đồng với Vạn Giới Chí Tôn Công.  

 

Thế nên anh bắt đầu tu luyện tiếp công pháp thiên phẩm kia, Vạn Giới Chí Tôn Công!  

 

Công pháp này có mười hai tầng, trước đây nhờ thể xác và thần hồn mạnh mẽ anh đã luyện được đến tầng thứ ba. Bây giờ anh tiếp tục đột phá, nửa ngày đã luyện đến tầng thứ tư, ngày hôm sau thì thành công đột phá tầng thứ năm. Tầng thứ năm của Vạn Giới Chí Tôn Công này có năng lực đặc biệt, đó chính là khống chế vạn linh! Mục tiêu bị khống chế có thể là người, cũng có thể là thực vật, thậm chí là trận pháp hay cả trật tự Thiên Đạo!

Tiếp đó anh luyện Liệt Thiên Chưởng và Vũ Vương Công đã luyện thành trước đó lên đến cảnh giới viên mãn.  

 

Hôm nay, Thiên soái phái người tới hỏi anh đã diệt sạch tà ma ở đây chưa. Ngô Bình trả lời sắp diệt sạch tà ma, mong Thiên soái yên tâm.  
 
Chương 4416


Khi những sợi tơ này cắm vào cơ thể anh, anh lập tức thi triển tầng thứ năm Vạn Giới Chí Tôn Công, khống chế vạn linh!  

 

Sức mạnh của anh men theo sợi tơ, lan đến ý thức cao nhất của sào huyệt tà ma. Ý thức của sào huyệt đã có linh trí rất cao, nhưng không thể bì lại Ngô Bình, không thể nào chống lại thủ đoạn khống chế vạn linh của anh được!  

 

Rất nhanh, Ngô Bình đã cho hoá thân ý chí của mình truyền đến sào huyệt tà ma. Ý thức của sào huyệt ban đầu còn phản kháng, nhưng chẳng bao lâu đã thuận theo.  

Advertisement

 

Qua nửa tiếng đồng hồ rà soát, Ngô Bình đã hiểu đại khái cơ chế vận hành của sào huyệt tà ma. Nó giống như một cái lò ấp trứng, thêm tính năng chia sẻ tin tức. Như vậy, nó có thể bồi dưỡng ra tà ma mạnh mẽ để sử dụng.  

 

Advertisement

Tà ma có phân chia cấp bậc, loại không có hình thể, hoặc phải nhập vào sinh linh khác là tà ma cấp thấp. Tà ma cấp trung không cần phải nhập vào sinh linh khác, vì nó có nhiều thực thể, đồng thời có thể chuyển đổi tự nhiên giữa các thực thể của mình. Sau đó là tà ma cấp cao, thực thể và tinh thần của tà ma cấp cao hợp nhất với nhau, chỉ là nuôi dưỡng chúng nó rất khó, bây giờ cả sào huyệt đang bồi dưỡng chỉ hai mươi con tà ma cấp cao. Cuối cùng là tà ma siêu cấp, bây giờ chỉ có một con, không biết đến năm nào tháng nào mới thành tài được.  

 

Ngoài ra sào huyệt tà ma cũng chia cấp bậc, như cái Ngô Bình đang ở này thuộc về sào huyệt với quy mô cấp trung, sào huyệt bậc bốn. Trên đó nữa còn có bậc năm, bậc sáu.  

 

Khống chế được sào huyệt tà ma, anh lập tức thi triển thủ đoạn Đại Thánh, rót Thánh ý vào đường dẫn tin tức, truyền cho từng con tà ma trong sào huyệt.  

 

Sào huyệt tà ma không phải là thầy luyện đan chuyên nghiệp, dịch dinh dưỡng mà nó cung cấp khá thô. Ngô Bình thì khác, anh là thầy luyện đan cực kỳ lợi hại, có thể cung cấp dịch dinh dưỡng chất lượng tốt hơn nhiều.  

 

Thế nên anh lấy ra lượng lớn dược liệu, điều phối lại dịch dinh dưỡng để nuôi dưỡng số tà ma này. Tà ma được Thánh ý giáo hoá, mất đi ma tính, dần dần biến thành thánh chiến sĩ.  

 

Sào huyệt tà ma bị anh hút vào Động Thiên, sau này còn có thể dùng để bồi dưỡng thánh binh, nâng cao thực lực của thánh binh.  

 

Lấy sào huyệt tà ma đi xong, Ngô Bình trở lại đại doanh, sau đó báo cáo với Thiên soái, nói anh đã huỷ sào huyệt tà ma rồi, số lượng tà ma trong sào huyệt ước tính lên đến cả chục triệu.  

 

Thiên soái nhận được tin tức này thì rất vui mừng, ban thưởng lớn cho anh. Tiên Đình cho người tới điều tra cũng đã phát hiện ra một cái động rỗng cực lớn ở dưới sống, bên trong có vết tích sào huyệt tà ma từng tồn tại.  

 

Nhưng việc vẫn chưa kết thúc ở đây. Ngày Ngô Bình dẫn binh trở về, Tiên Đình lại phái đến một tốp người nữa, tự xưng là phụng lệnh Đại Thiên Tôn, muốn gặp Ngô Bình.  

 

Ngô Bình gặp mặt mấy người này tại đại điện, dẫn đầu là một cường giả cảnh giới Đạo Tổ, ông ta mặc quan phục quan nhất phẩm, vô cùng oai vệ.  

 

Vừa gặp mặt, vị quan nhất phẩm này đã lớn tiếng: "Lý thần tướng, cậu nói cậu đã diệt được sào huyệt tà ma nhưng chúng tôi cho rằng cậu đã nói dối, chắc chắn cậu đã giấu sào huyệt tà ma đi rồi, đúng không?"  

 

Ngô Bình nhìn người này, thản nhiên nói: "Ông nói tôi giấu sào huyệt tà ma, có chứng cứ không?"  
 
Chương 4417


 "Cậu!", người này nổi giận, hai mắt như muốn phun lửa ra ngoài.  

 

Ngô Bình: "Ông còn trợn mắt với trẫm, trẫm sẽ móc mắt ông ra!"  

 

Người này cả kinh, người có thể đối phó với hàng chục triệu tà ma đúng là không dễ chọc giận, hơn nữa người này còn có quan hệ thân mật với Thiên soái, ông ta nén cơn giận xuống: "Bổn quan phụng lệnh Đại Thiên Tôn hành sự, nếu cậu dám không tuân thì sẽ là chống đối Đại Thiên Tôn!"  

 

Ngô Bình: "Ông nói ông phụng lệnh Đại Thiên Tôn, chứng cứ đâu? Có pháp chỉ của Đại Thiên Tôn hay không?"  

Advertisement

 

Pháp chỉ của Đại Thiên Tôn không thể làm giả được, vừa nhìn sẽ biết ngay.  

 

Người này làm gì có pháp chỉ của Đại Thiên Tôn, ông ta chỉ làm theo ý của ông lớn nào đó, mượn danh Tiên Đình làm việc mà thôi. Ông ta nghe Ngô Bình hỏi thì hừ lạnh: "Pháp chỉ của Đại Thiên Tôn đâu thể tuỳ tiện hạ được?"  

 

Advertisement

Sắc mặt Ngô Bình sa sầm: "Không có sao? Thế thì chính là giả truyền ý chỉ của Đại Thiên Tôn! Người đâu, bắt lấy!"  

 

Anh triển khai thánh vực, vị Đạo Tổ này không thể động đậy được, bị hai thánh binh ghì xuống đất, xích lại. Xích này dùng để trói trọng phạm của Tiên quốc, Đạo Tổ cũng không cách nào phá được.  

 

Người này vừa kinh ngạc vừa tức giận: "Cậu dám động đến tôi sao! Tôi là người của nhà họ Viêm đấy!"  

 

Ngô Bình cười khẩy: "Nhà họ Viêm à, nhà họ Viêm nào?"  

 

Tư Không Vũ lên trước nói: "Bệ hạ, có khả năng nhà họ Viêm này là thế gia đứng đầu Tiên quốc lúc xưa!"  

 

Ngô Bình: "Ồ? Nhà họ Viêm thuộc Tiên quốc sao?"  

 

Người này khá bất ngờ: "Ông biết được lai lịch của nhà họ Viêm, ông là ai?"  

 

Tư Không Vũ nhìn ông ta, tiếp tục nói: "Nhà họ Viêm của Tiên Quốc quyền thế thông thiên. Tiên quốc diệt vong có liên quan mật thiết với điều này. Đúng rồi, hình như tà ma xuất hiện cũng có liên quan với nhà họ Viêm".   

 

Ngô Bình nhíu mày, chẳng trách kẻ này muốn lấy sào huyệt tà ma, thì ra nhà họ Viêm biết chuyện về sào huyệt tà ma!  

 

Anh cười khẩy: "Bây giờ ông thông báo cho nhà họ Viêm tới đón ông về, qua hôm nay thì họ chỉ nhận được cái xác thôi!"  

 

Người này nổi giận lôi đình: "Cậu dám đối xử thế này với tôi à! Cậu có biết bây giờ nhà họ Viêm là một trong những thế lực mạnh nhất Tiên Đình không?"  

 

Ngô Bình thản nhiên nói: "Tôi chỉ biết, nếu ông không nghe lời thì hôm nay ông sẽ chết", nói xong anh cho người áp giải ông ta xuống.  

 

Tư Không Vũ bước lên trước nói: "Bệ hạ, năm xưa nhà họ Viêm đã rất mạnh. Tiên quốc diệt vong, nhà họ Viêm lập tức chuyển nhà, không biết đã chuyển đi đâu. Không ngờ sau này lại trở thành một trong những thế lực lớn của Tiên Đình".   

 

Ngô Bình: "Nhà họ Viêm có mạnh hơn nữa tôi cũng không sợ, chỉ cần không phải là ý của Đại Thiên Tôn, chúng ta đều ứng phó được. Vừa hay, tôi muốn thông qua nhà họ Viêm để hỏi rõ tà ma này có nguồn gốc như thế nào".   

 

Một lát sau có người tới báo đại quan nhất phẩm kia đã truyền tin đi, nhà họ Viêm cũng đã trả lời lại, họ không định tới cứu.  

 

Ngô Bình cau mày, nhà họ Viêm này dễ dàng từ bỏ một Đạo Tổ đến vậy sao?  
 
Chương 4418


Ngô Bình biết là người nhà họ Viêm liền cho người đưa vào trong điện.  

 

Người đến tầm hơn hai mươi tuổi, vẻ mặt tươi cười, thấy Ngô Bình thì khom người hành lễ: "Con cháu Viêm Thị - Viêm Tinh, bái kiến thần tướng đại nhân!"  

 

Ngô Bình: "Chẳng phải nhà họ Viêm của cậu nói không muốn qua lại với bổn Thần tướng sao?"  

 

Viêm Tinh cười nói: "Có vài chuyện không muốn để người ngoài biết. Hơn nữa vì thân phận đặc thù của nhà họ Viêm ở Tiên Giới nên chúng tôi không thể không cứng rắn một chút. Đương nhiên, lần này tôi đến đây cũng là để xin lỗi vì sự lỗ mãng của nhà họ Viêm".  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Ồ, cậu muốn xin lỗi à?"  

 

Viêm Tinh nghiêm túc nói: "Đúng vậy! Có kẻ đã tự tiện đứng ra làm chuyện này nên mới đắc tội với thần tướng đại nhân. Sau khi gia chủ biết chuyện đã nổi cơn thịnh nộ, trừng phạt nghiêm khắc kẻ đó rồi!"  

 

Advertisement

Ngô Bình thản nhiên nói: "Mấy chuyện này không cần phải nói với tôi, nói chút chuyện gì có ích hơn đi".   

 

Viêm Tinh cũng không thấy ngại, anh ta nói: "Đương nhiên, đúng là tôi mang trong mình sứ mệnh khi đến đây. Mong Thần tướng đại nhân có thể nhường lại sào huyệt tà ma cho nhà họ Viêm".   

 

Ngô Bình: "Cậu chắc chắn trong tay tôi có sào huyệt tà ma à?"  

 

Viêm Tinh cười nói: "Có hay không chỉ mình Thần tướng đại nhân biết. Nếu ngài đồng ý nhường, nhà họ Viêm chúng tôi sẽ trả một cái giá khiến ngài hài lòng. Nếu ngài không muốn, chúng tôi cũng không thể cưỡng cầu".   

 

Ngô Bình: "Ồ, cái giá khiến tôi hài lòng là gì, nói ra nghe thử".   

 

Viêm Tinh: "Một toà pháo đài kỷ nguyên!"  

 

Ngô Bình đã đọc được truyền thuyết về pháo đài kỷ nguyên trong sách cổ, cũng từng nghe một vài tiền bối nhắc đến. Nghe nói lúc xảy ra Đại kiếp kỷ nguyên, có thể vào trốn trong pháo đài kỷ nguyên để bảo toàn tính mạng.  

 

Ngô Bình: "Pháo đài kỷ nguyên này là vật vô giá, nhà họ Viêm bằng lòng dùng nó để đổi lấy sào huyệt tà ma sao?"  

 

Viêm Tinh: "Đúng vậy!"  

 

Ngô Bình thở dài: "Tiếc quá, nếu tôi có sào huyệt tà ma kia nhất định sẽ đổi với các người, dù sao nó cũng chẳng có giá trị gì đối với tôi".   

 

Viêm Tinh nhíu mày: "Ý thần tướng là sào huyệt tà ma đó không có trong tay ngài sao?"  

 

Ngô Bình: "Khi đó tôi bao vây tấn công tà ma cũng đã phát hiện ra sào huyệt, thế nên tôi có tới thăm dò. Lúc tôi tới đã thấy một bàn tay khổng lồ đầy côn trùng từ hư không thò ra, móc sào huyệt đi".  

 

Mặt Viêm Tinh biến sắc: "Một bàn tay khổng lồ đầy côn trùng sao? Khí tức của kẻ đó thế nào?"  

 

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: "Có cảm giác áp bức rất mạnh, khiến tôi cảm thấy như là khí tức của cường giả ma đạo".   

 

Viêm Tinh thở dài: "Xong rồi! Chắc chắn kẻ ra tay là kẻ mạnh kỷ nguyên trong Ma tộc!"  

 

Bàn tay khổng lồ mà Ngô Bình nói là anh lấy từ trong truyền thừa Thánh Nhân mà anh đọc được, người đó đúng là một kẻ mạnh của Ma tộc, hơn nữa rất nổi tiếng. Không ngờ, anh vừa nói là Viêm Tinh này đã nhận ra ngay.  

 

Anh cố tình hỏi: "Đối phương là ai?"  

 

Viêm Tinh khẽ thở dài rồi nói: "Là một trong mười hai kẻ mạnh của ma đạo, có lẽ thần tướng chưa từng nghe tới. Nhưng, ma đầu này năm xưa đã suýt chút diệt nhà họ Viêm của tôi".   

 
 
Chương 4419


Viêm Tinh vừa đi, Núi thần liền hỏi: "Sao từ bỏ pháo đài kỷ nguyên?"  

 

Ngô Bình: "Ông chính là kẻ mạnh kỷ nguyên, pháo đài kỷ nguyên không có bất kỳ giá trị gì đối với tôi".   

 

Núi thần nói: "Không thể nói vậy được. Dù là tôi đi nữa, muốn làm ra một pháo đài kỷ nguyên thì cũng phải tốn rất nhiều thời gian và lượng lớn tài nguyên".   

 

Ngô Bình: "Chủ yếu là tôi tin sau này mình cũng sẽ trở thành một kẻ mạnh kỷ nguyên".   

Advertisement

 

Núi thần cười nói: "Đúng vậy, cậu rất lý trí. Thật ra không thể xem thường sào huyệt tà ma kia được, giá trị của nó hơn xa pháo đài kỷ nguyên!"  

 

Ngô Bình: "Ồ? Nó có giá ở chỗ nào?"  

Advertisement

 

Núi thần: "Ở chỗ nó có thể liên kết tất cả cá nhân thành một thể thống nhất, một người tiến bộ thì tất cả cùng tiến bộ. Cậu có thể tưởng tượng xem, một tộc thế này đáng sợ đến nhường nào?"  

 

Ngô Bình: "Nhưng số lượng cá thể được liên kết có giới hạn, nhiều nhất là mười triệu".   

 

Núi thần: "Nó có thể tiến hóa, sẽ càng ngày càng lớn. Hơn nữa kết hợp Thánh đường của cậu với nó, chắc sẽ là một cách cực tối ưu!"  

 

Ngô Bình: "Tôi đang làm vậy rồi, nhưng vẫn cần hoàn thiện rất nhiều chi tiết nhỏ nữa".   

 

Núi thần: "Xem ra cậu cũng đã nhìn ra được giá trị phi thường của nó rồi".   

 

Ngô Bình: "Kỳ lạ, sao tà ma có thể tạo ra được vật huyền diệu thế này? Đã có sào huyệt rồi, vì sao tà ma mãi vẫn không thể thoát ra khỏi thời không đó chứ?"  

 

Núi thần: "Thế thì chỉ có một nguyên nhân, sào huyệt tà ma này có khả năng là sào huyệt duy nhất!"  

 

Ngô Bình cả kinh: "Duy nhất sao?'  

 

Núi thần gật đầu: "Chính vì nó mới được hình thành nên mới có sơ hở, kết quả bị cậu nắm được thóp, dùng thủ đoạn để luyện hoá. Thật ra đổi lại là người khác thì chưa chắc đã làm được".   

 

Ngô Bình: "Những kẻ mạnh bên phía tà ma chắc đang sốt ruột lắm nhỉ?"  

 

Núi thần: "Chắc vậy, thế nên cậu phải tính toán trước đi".   

 

Ngô Bình suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tà ma vốn định xâm chiếm Thiên Võ, tôi cũng không sợ đắc tội với chúng. Hơn nữa tôi có sào huyệt tà ma trong tay, còn sợ không dẫn dụ được tà ma tới hay sao?"  

 

Núi thần: "Cậu muốn dùng sào huyệt này để luyện hoá nhiều tà ma hơn sao?"  

 

Ngô Bình: "Tôi đã dùng Thánh niệm giáo hoá bọn họ, bồi dưỡng tà ma thành Thánh nhân, việc này không tốt sao?"  

 

Núi thần: "Kế hoạch này vô cùng vĩ đại. Như vậy thì cảnh giới Thiên Thánh của cậu có lẽ sẽ sớm ngày đột phá thôi!"  

 

Ngô Bình thở dài: "Nói thì nói là vậy, nhưng nuôi nhiều tà ma thế này rất tốn tài nguyên".   

 
 
Chương 4420


 Ở chính giữa sào huyệt có một tà ma siêu cấp bán thành phẩm, nó có tư cách nhận tài nguyên cao nhất, Ngô Bình cung cấp tài nguyên cho nó trước, nó không cần mới truyền lại cho những tà ma khác.  

 

Lại cộng thêm nó nhận được thông tin chia sẻ của Ngô Bình nên tà ma siêu cấp bán thành phẩm này phát triển rất nhanh, dần dần đã có hình người. Nói nó là người thì có phần không giống con người, ví như mắt, tai, da đều không giống với con người.  

 

Nhưng được Thánh ý của Ngô Bình giáo hoá nên nó vừa ra đời đã có tư chất Thánh nhân. Ngày thứ hai sau khi Ngô Bình tiếp quản sào huyệt này, con tà ma siêu cấp này đã hoàn toàn lột xác biến thành Thánh thai, trong đó đang thai nghén một vị Thánh nhân!  

 

Advertisement

Đến ngày thứ ba, Thánh thai bắt đầu phát sáng, một tiếng nổ vang lên, bào thai vỡ ra, một cậu bé tóc vàng, đồng tử tím bước ra từ bên trong. Nó vừa ra đời đã là Thánh nhân, khí tức mạnh mẽ, trí tuệ cái thế.  

 

Cậu bé cứ bước một bước thì lại lớn lên một chút, đến khi cậu bé rời khỏi vách ngăn tinh thể, tới trước mặt Ngô Bình đã trở thành một cậu thiếu niên tầm mười lăm tuổi, cao gần bằng Ngô Bình.  

 

Cậu ấy quỳ xuống đất thành kính nói: "Tham kiến Thánh Thiên!"  

Advertisement

 

Vì được Ngô Bình giáo hoá, bọn họ đều tôn kính gọi Ngô Bình là chủ của Thánh Thiên Giáo, Thánh Thiên!  

 

Ngô Bình: "Ừm. Con là tà ma đầu tiên mà ta giáo hoá, từ bây giờ tên của con là Lý Thánh Nhất".   

 

Lý Thánh Nhất: "Cảm ơn Thánh Thiên đã ban tên!"

Ngô Bình: "Nơi này không thể cho con thêm gì nữa rồi, sau này con phải tự tu luyện thôi".   

 

Anh gọi Kim Huyền Bạch tới rồi nói: "Chú Kim, sau này cháu giao Lý Thánh Nhất lại cho chú, để nó theo chú dẫn binh đánh trận, tăng cường trải nghiệm, nâng cao tu vi".   

 

Kim Huyền Bạch cười nói: "Thực lực của thằng nhóc này rất mạnh, hình như là Thánh nhân hả?"  

 

Ngô Bình đáp: "Nó không phải là Thánh nhân bình thường đâu, thực lực có thể sánh ngang với Đạo Tôn đấy ạ".   

 

Kim Huyền Bạch vui mừng: "Tốt quá! Tôi đang thiếu cao thủ thế này đây!"  

 

Tà ma trong sào huyệt đều được Ngô Bình giáo hoá thành Thánh đồ, nuôi bọn chúng tốn kinh khủng, mới mấy ngày mà Ngô Bình đã chịu không nổi. Thế nên anh buộc phải tới Đan Vương lâu ở giữa đại thế giới để lấy tiền.  

 

Trước nay Đan Vương lâu làm nên ăn ra, hoá thân của Ngô Bình vẫn đang luyện đan, lại thiêm việc có đan sư như Lạc Ngưng Đan trấn giữ, thế nên việc làm ăn vẫn luôn rất thuận lợi, lợi nhuận rất cao.  

 

Nhưng Ngô Bình vừa tới đã lấy đi hơn một nửa số tiền Đan Vương lâu kiếm được, sau đó dùng để mua dược liệu hết.  

 

Doanh thu của Đan Vương lâu hiện nay rất ổn định, mỗi ngày chỉ thu được chừng đó tiền thôi, anh buộc phải nghĩ ra cách kiếm tiền khác, đó chính là luyện chế ra đan dược khan hiếm.  

 

Đào Như Tuyết gần đây vẫn luôn quản lý Đan Vương lâu, thấy Ngô Bình mặt ủ mày chau thì bỗng thấy kỳ lạ: "Huyền Bình, anh đang buồn rầu đấy hả?"  

 

Ngô Bình thở dài: "Ừ, anh thiếu tiền".   

 

Sau đó anh nói chuyện của sào huyệt tà ma ra.  

 

Đào Như Tuyết nghe xong cũng đau đầu: "Nuôi cả chục triệu tà ma, không tốn sao được? Hay là anh giảm bớt số lượng tà ma đi?"  

 
 
Chương 4421


Một câu của Đào Như Tuyết đã khiến Ngô Bình thức tỉnh, anh vỗ đầu mình: "Đúng vậy, thực lực và trí tuệ của những Thánh đồ này đều hơn xa người bình thường, sao không để họ tự lực cánh sinh cơ chứ!"  

 

Anh đứng dậy, đi vòng mấy vòng, lẩm bẩm: "Nhưng bọn họ có thể làm được gì đây?"  

 

Đào Như Tuyết: "Anh giỏi nhất là luyện đan, dạy bọn họ luyện đan là được rồi. Nếu không thể luyện đan thì cho họ đi đánh trận. Nghe nói Tiên Đình rất hào phóng với những người có quân công, thưởng rất nhiều, cho cả đất cả tiền. Anh có mười triệu Thánh đồ, nếu thực lực đủ mạnh thì chẳng phải rất dễ lập công sao?"  

 

Advertisement

Ngô Bình gật đầu: "Em nói đúng lắm Như Tuyết, do anh nôn nóng quá rồi. Những Thánh đồ này có thể từ từ bồi dưỡng, hơn nữa cũng không cần phải để họ ở mãi trong này".   

 

Anh lập tức rời khỏi Đan Vương lâu, tới tìm Thanh Minh. Thanh Minh là hoá thân của anh, bây giờ đang làm việc dưới trướng Thiên soái, bây giờ anh ta rất nổi tiếng, nhận được nhiều tài nguyên, vẫn đang trấn thủ ở Nam Thiên Môn.  

 

Advertisement

Hai người gặp mặt, Ngô Bình nói: "Thanh Minh, gần đây ngươi có đang đánh trận không?"  

 

Thanh Minh: "Nếu tôi muốn đánh thì không thiếu cơ hội. Bây giờ trông có vẻ sóng yên biển lặng nhưng bên ngoài có rất nhiều xung đột, các thế lực giao tranh, mỗi ngày đều chết đi vô số sinh linh. Nhưng số lượng binh của tôi có hạn, không muốn đánh".   

 

Ngô Bình: "Ta cho ngươi binh thì thế nào? Sau này lập công ngươi chia một nửa tài nguyên cho ta, đồng thời cũng giúp ta nuôi số binh này".   

 

Thanh Minh nhìn anh: "Là thánh binh à?"  

 

Ngô Bình cười nói: "Cũng xem là vậy, ngươi xem đi".   

 

Bên cạnh anh lập tức xuất hiện một Thánh đồ. Vẻ ngoài của Thánh đồ này không giống với người thường cho lắm, bốn tay bốn mắt, cực kỳ mạnh mẽ, thân cao hơn ba mét.  

 

Tiền thân của Thánh đồ này là một con tà ma cấp trung, sau khi được Ngô Bình giáo hoá, trưởng thành lên như bây giờ. Nếu cho thêm thời gian và tài nguyên thì sẽ thăng thành Thánh đồ ở bậc tà ma cấp cao.  

 

"Đây là binh cấp trung của ta, thế nào?"  

 

Mắt Thanh Minh sáng lên: "Khá lắm! Anh có bao nhiêu binh thế này?"  

 

Bây giờ Ngô Bình đang có hai triệu binh cấp trung, anh nói: "Ta có thể đưa trước cho ngươi một triệu".  

 

Thanh Minh cười nói: "Có một triệu binh cấp trung này, chắc chắn tôi sẽ đánh đâu thắng đó!"  

 

Ngô Bình lập tức lấy một triệu Thánh đồ ra giao cho Thanh Minh: "Nhớ đấy, thưởng mỗi người một nửa, ngươi đừng có nuốt trọn".   

 

Thanh Minh: "Yên tâm đi, tôi lừa ai cũng không dám lừa chủ thể đâu".   

 

Để lại một triệu thánh đồ, Ngô Bình bỗng thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, anh vui vẻ trở về Đan Vương lâu, đang định nói với Đào Như Tuyết chuyện này thì thấy một chàng trai trẻ đang báo cáo với Đào Như Tuyết.  
 
Chương 4422


 "Tiểu Thất, lai lịch của Ninh Vương này thế nào?"  

 

Tiểu Thất: "Ông chủ, em gái của Ninh Vương là một phi tử của Đại Thiên Tôn. Thế nên ông ta được phong làm vương, bản thân không có tài năng gì, cả này chỉ biết ăn chơi đàn đúm. Tôi nghe nói ông ta mua chịu đan dược của chúng ta, sau đó bán lại cho người khác ngay, thật đáng ghét!"  

 

Ngô Bình không tức giận mà còn mừng: "Thì ra là anh vợ của Đại Thiên Tôn. Ha ha, thú vị đây".   

 

Advertisement

Đào Như Tuyết cảm thấy rất lạ: "Huyền Bình, người ta lừa tiền chúng ta mà anh còn vui được hả?"  

 

Ngô Bình: "Sao anh không vui cho được? Đại Thiên Tôn là ai chứ, ông ấy thiếu chút tiền này sao?"  

 

Advertisement

Nói rồi, anh viết một bản tấu chương dâng lên Tiên Đình. Thân là thần tướng, chức quan của anh không hề thua kém quan lớn nhất phẩm, thế nên tấu chương của anh có thể tới thẳng tay Đại Thiên Tôn.  

 

Anh viết tấu chương rất uyển chuyển, đại ý là: Đại Thiên Tôn, anh vợ của ngài hay đến tiệm của mạt tướng mua đan dược, lần nào cũng mua nợ. Mạt tướng thấy ông ấy là thân thích của ngài nên vẫn luôn bán chịu đan dược cho ông ấy. Việc này khiến tiệm của mạt tướng thu không bằng chi, nhà không có gì để ăn, mong ngài có thể cho mạt tướng mượn ít tiền. Tạm thời mượn trước cỡ mười tỷ tiền Đạo, dùng hết mạt tướng sẽ nghĩ cách khác ạ.  

 

Anh vừa dâng tấu chương lên, chưa đầy một tiếng sau bên Đại Thiên Tôn đã có câu trả lời. Đại Thiên Tôn tỏ thái độ xin lỗi với Ngô Bình trước, nói ông ấy không quản thúc tốt người trong nhà, áy náy vì những rắc rối chuyện này đã gây ra. Đồng thời ông ấy quyết định tặng mười tỷ cho Ngô Bình để bồi thường, đồng thời cũng sẽ yêu cầu anh vợ của ông ấy không tới mua nợ nữa. Cuối cùng, Đại Thiên Tôn biểu dương sự anh dũng của Ngô Bình trong công cuộc chống tà ma, mong anh tiếp tục lập công, hiến sức cho Tiên Đình, Tiên Đình sẽ không bạc đãi anh.  

 

Nhìn chỉ ý, Đào Như Tuyết ngẩn cả người: "Nhoáng một cái mà đã kiếm được gấp mười lần! Huyền Bình, sao Đại Thiên Tôn hào phóng dữ vậy?"  

 

Ngô Bình cười nói: "Bây giờ là lúc Đại Thiên Tôn cần dùng người, hơn nữa anh còn là công thần trong chiến tranh chống tà ma, ông ấy lôi kéo anh còn không kịp, sao có thể làm chạnh lòng anh được? Chỉ mười tỷ ít ỏi, không đáng là bao với ông ấy. Còn về Ninh Vương, sau khi bị Đại Thiên Tôn nhắc nhở, đương nhiên sẽ không dám tái phạm nữa".   

 

Tiểu Thất giơ ngón tay cái: "Ông chủ, vẫn là ông chủ suy nghĩ chu toàn. Trước đây tôi và bà chủ còn lo không xử lý tốt chuyện này sẽ đắc tội với Ninh Vương nữa".   

 

Ngô Bình: "Đại Thiên Tôn nể mặt, chúng ta cũng không được hẹp hòi. Tiểu Thất, anh đi lấy số đan dược trị giá năm tỷ tặng đến phủ Ninh Vương. Không cần nói gì cả, ông ta sẽ tự hiểu".   

 

Tiểu Thất hơi đau lòng: "Ông chủ, năm tỷ tiền đạo đấy, cứ tặng không cho ông ta vậy sao?"

Ngô Bình: "Cho năm tỷ chúng ta cũng đâu có lỗ, chẳng phải Đại Thiên Tôn đã cho chúng ta mười tỷ rồi đấy sao? Trừ hết thì chúng ta còn lời đến bốn tỷ. Làm người không thể quá tham lam, phải biết tiến biết lùi, hiểu không?"  

 

Tiểu Thất gãi đầu: "Vâng, tôi đưa đi ngay đây".   

 

Nhìn Tiểu Thất đi, Ngô Bình cười hỏi: "Tiên Nhi đâu?"  

 

Đào Như Tuyết: "Đi chơi với Tiểu Mi rồi ạ".   

 

Ngô Mi tới đây thì ở lại luôn, mỗi ngày đều học tập luyện công.  

 

Ngô Bình có việc tìm cô ấy nên dùng thần niệm rà soát. Rất nhanh, anh đã phát hiện Ngô Mi bây giờ đang ngồi trước một tiệm tranh, nhìn một văn sĩ trẻ vẽ tranh.  

 

Tranh của người này sống động như thật, tràn ngập linh tính, rất nhiều người tới xem anh ta vẽ tranh, có rất nhiều người bỏ tiền ra mua tranh ngay tại đó.  
 
Chương 4423


 Ngô Bình: "Tìm không thấy em nên anh phải ra ngoài tìm này".   

 

Ngô Mi: "Anh, anh xem tranh anh ấy vẽ đi, có phải rất có hồn không?"  

 

Ngô Bình nhìn lướt qua rồi nói: "Cũng tạm, người này đã nhập môn Hoạ Đạo rồi".   

 

Những cô gái đứng quanh nghe Ngô Bình nói vậy thì nhìn anh với ánh mắt tức giận.  

Advertisement

 

"Nói cậu chủ Yên mới nhập môn Hoạ Đạo sao, mắt anh mù hả? Tranh của cậu chủ Yên là đẹp nhất, kỳ diệu nhất toàn thiên hạ đấy!", một chị gái múp míp hung hăn quát Ngô Bình.  

 

"Nghe anh nói vậy thì chắc anh vẽ rất giỏi, thế thể hiện tài năng cho mọi người xem đi!", một cô gái khác mỉa mai Ngô Bình.  

 

Ngô Bình không ngờ một lời nói tuỳ ý của mình lại bị chỉ trích nhiều đến vậy, anh cạn lời, kéo Ngô Mi định bỏ đi.  

Advertisement

 

Nhưng một đám con gái bỗng vây lấy hai người.  

 

"Không được đi, nói cho rõ đi!"  

 

Ngô Mi tức giận nói: "Các cô làm gì vậy?"  

 

"Anh ta dám nói xấu cậu chủ Yên, bọn tôi không cho anh ta đi!"  

 

Ngô Bình đang định triển khai độn thuật chuồn đi thì cậu chủ Yên đang vẽ tranh kia bỗng đi tới, cười nói: "Các cô đừng vô lễ với khách".   

 

Nói rồi anh ta chậm rãi bước tới, khoanh tay ôm quyền chào Ngô Bình: "Anh này, tôi xin lỗi nhé, gây phiền phức cho anh rồi".   

 

Ngô Bình thầm thấy cậu chủ này cũng hiểu lễ nghĩa lắm, khẽ gật đầu: "Không sao".   

 

Nhưng sau đó cậu chủ Yên này lại nói: "Vừa nãy nghe anh nói tranh của tôi đã nhập môn, tôi rất vui. Thiết nghĩ kỹ năng vẽ tranh của anh chắc chắn sẽ hơn hẳn tôi. Hôm nay gặp mặt nhau là một cái duyên, mong anh chỉ điểm cho tôi ít nhiều".   

 

Ngô Bình biết ngoài mặt cậu chủ Yên này tỏ ra khách sáo nhưng thật ra trong lòng cũng không phục, anh khẽ cười: "Chỉ điểm cho anh cũng được, hời cho anh rồi".   

 

Nói rồi anh lấy ra cây bút đó, vẽ một bức tranh giữa không trung, anh vẽ một cô gái dung nhan tuyệt diễm. Điều diệu kỳ là cô gái lại ở trong trạng thái 3D, lúc Ngô Bình cầm bút vẽ, mắt cô gái ánh lên long lanh rồi chuyển động, hoạt sắc sinh hương, đôi mắt xinh đẹp linh động.  

 

Cô ấy bước lên trước uyển chuyển bái Ngô Bình: "Bái kiến công tử".  

 

Cảnh này khiến mọi người đều ngơ ngác, cậu chủ Yên thì kinh ngạc nói: "Đây là pháp bảo gì vậy, lại có thể vẽ ra được người sống!"  

 

Thì ra anh ta không nghĩ do Ngô Bình vẽ tốt mà cho rằng do bút anh dùng quý hiếm, là một chiếc pháp bảo.  

 

Ngô Bình thản nhiên nói: "Vì nhân vật sống trong tim tôi nên người tôi vẽ ra là người sống".   

 

Cậu chủ Yên cười nói: "Tôi bái phục, còn chưa hỏi đại danh của anh".  

 

Ngô Bình: "Tôi là Lý Bình".   

 

Cậu chủ Yên: "Chào anh Lý, hôm nay gặp được anh là vinh hạnh của tôi. Nhà tôi ở gần đây, mời anh Lý ghé nhà chơi một chuyến".   

 

Cậu chủ Yên này tuấn tú, nói chuyện cũng khách sáo, Ngô Mi có ấn tượng khá tốt với anh ta, cô ấy cười nói: "Anh, vậy chúng ta tới nhà cậu chủ Yên chơi chút nhé?"  

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom