Dịch Thần Vương Lệnh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 621


Chương 621

Tần Thiên lạnh lùng nói: “Đây là Thiên Long bang mà cậu giúp tôi quản lý sao?”

Cường Long cúi đầu thấp hơn, hối hận nói: “Là sai sót của em!”

“Xin Thiên ca trừng phạt!”

Ưng ca há hốc miệng.

Một sự thật khó có thể tin được, nhưng lại đang bày ra trước mặt làm cho chân Ưng ca mềm nhũn, ngay lập tức quỳ xuống.

Người anh em mà Tần Thiên nói chính là bang chủ Thiên Long bang!

“Nếu có lần sau, tôi sẽ đánh gãy chân cậu!”

“Xử lý như thế nào, cậu tự xem mà làm.”

“Bây giờ hốt theo thứ rác rưởi này của cậu, cút đi cho tôi!”

“Vâng, em cút!”

“Em cút ngay lập tức!”

Cường Long như được ân xá, sau đó túm tóc Ưng ca kéo lên xe.

Những người đàn ông mặc âu phục mà Cường Long mang theo cũng vội vàng noi theo tóc đám đàn em của Ưng ca lôi đi.

Giống như kéo một đàn chó rơi xuống nước.

“Tha mạng!”

“Cường ca tha mạng a!”

“Thiên ca, em sai rồi!”

“Em có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn, Xin Thiên ca khoan hồng!”

Tiếng kêu cứu đầy hoảng sợ nhanh chóng biến mất khi chiếc xe khởi động.

Hiện trường khôi phục lại vẻ yên tĩnh.

Không ai nói chuyện, tất cả đều nhìn Tần Thiên với ánh mắt phức tạp.

Tần Thiên nhìn Tang Hâm với nụ cười lạnh lùng: “Bây giờ ông đã tin tôi có thể đập nát cái cửa hàng này của ông chưa?”

Tang Hâm ‘bịch’ ngay lập tức quỳ xuống: “Thiên ca tha mạng!”

“Tôi đã sai!”

“Xin Thiên ca khoan hồng!”

“Tôi sẽ đổi chiếc xe mới cho vị khách này ngay!”

Thấy Tần Thiên không nói lời nào, ông ta lại vội vàng nói: “Đổi cấu hình cao nhất!”

“Hơn nữa còn bảo dưỡng miễn phí suốt đời!”

“Còn tặng thêm một thẻ xăng năm mươi nghìn tệ!”

Sắc mặt Tần Thiên lúc này mới có chút hòa hoãn, cười nói với Lý Trung: “Chú Lý, chú nhớ kỹ số điện thoại mới của cháu.”

“Sau này có chuyện gì thì có thể gọi cho cháu bất cứ lúc nào.”

Lý Trung khiếp sợ, ông ấy biết Tần Thiên hiện tại bản thân đã không còn cùng một thế giơi với Tần Thiên, ông ấy rời đi với một lòng biết ơn sâu sắc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 622


Chương 622

“Thiên ca, mời cậu vào bên trong uống tách trà!” Thấy Tần Thiên không đi, Tang Hâm cùng một đám nhân viên dưới tay ông ta đều có cảm giác như đang đối mặt với kẻ địch.

Trong mắt bọn họ Tần Thiên chính là một vị Diêm vương gia !

Tần Thiên lạnh lùng nói: “Không cần.”

“Tôi định đi câu cá, muốn mua một chiếc xe hơi.”

“Có chiếc xe địa hình nào tính năng tốt không?”

Tang Hâm vội vàng cười nói: “Thiên ca muốn mua một chiếc xe địa hình à!”

“Chiếc xe bá đạo này thích hợp nhất. Thiên ca, tôi tặng ngài, xem như là một chút tâm ý của tôi!”

Nói ra những lời này, ông ta cũng đã cố gắng cắn chặt răng lòng đau như cắt thịt, dù sao cũng một chiếc xe bá đạo mấy trăm ngàn.

Tần Thiên nhìn lướt qua, đi đến bên một chiếc xe ở phía bên trong.

“Đây là Toyota Land Cruiser phải không? Tôi nghe nói tính năng rất tốt, tôi cần chiếc này.”

Tang Hâm cười gượng chiếc Toyota Land Cruiser 5.7 hàng đầu này hơn một trăm vạn, ông ta để ở đại sảnh chủ yếu là để trưng bày.

Tần Thiên đúng là một người đòi hỏi, lại còn muốn ông ta tặng chiếc xe giá trị này.

Tuy nhiên nghĩ đến thân phận Tần Thiên, Tang Hâm đành cắn răng bất chấp tất cả.

“Mau, đưa chìa khóa cho Thiên ca!”

“Thiên ca, tôi tặng cậu chiếc xe. Sau này còn mong được Thiên ca chiếu cố nhiều hơn.”

“Cậu yên tâm, chúng tôi nhất định làm ăn có lương tâm, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như vừa rồi nữa!”

“Có lương tâm?” Tần Thiên cười lạnh nói: “Loại người như các người còn có lương tâm sao?”

“Quẹt thẻ đi.”

Tang Hâm ngây người một lúc, vội vàng nói: “Thiên ca, đã nói là tôi tặng cho cậu mà!”

“Tôi thật lòng, cậu đừng khách khí!”

Tần Thiên lạnh nhạt nói: “Muốn tặng đồ cho tôi sao, xin lỗi ông còn chưa tư cách.”

Nhìn thấy Tần Thiên quẹt thẻ không thiếu một xu dựa theo giá gốc, không chớp mắt quẹt hơn một trăm vạn.

Cuối cùng Tang Hâm cũng biết sự chênh lệch giữa ông ta và Tần Thiên.

Ông ta muốn nịnh bợ, cũng không xứng.

Tần Thiên lái chiếc Toyota Land Cruiser ra khỏi cửa. Không thể không nói tuy cửa hàng 4S làm ăn lòng dạ hiểm độc, nhưng chiếc xe này là một chiếc xe tốt.

Đặc biệt là động lực máy mạnh mẽ, làm cho Tần Thiên nhịn không được muốn đến thiên nhiên rong rủi một chuyến.

Mua toàn bộ công cụ câu cá tại một cửa hàng bên đường, hắn nóng lòng muốn lái xe ra khỏi thành phố.

Dựa theo tuyến đường mà Lâm Tước nói, hắn đi tới một bãi đá bên bờ sông.

Dừng xe bên cạnh, hắn tìm một vài viên đá và dựng một số cần câu lên.

Thật ra Tần Thiên cũng không xa lạ gì với việc câu cá.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 623


Chương 623

Ngày xưa ở Tần gia Tây Bắc, lúc còn nhỏ hắn bị bỏ rơi, ngay cả người làm trong nhà cũng xa lánh hắn.

Trong những năm tháng vô cùng đau khổ, hắn không có việc gì cho nên một mình chạy ra bờ sông bên ngoài thành phố câu cá.

Ngồi câu cá cả một ngày.

Khi đó mục đích chủ yếu của hắn cũng không phải là câu cá, mà là vì né tránh những khuôn mặt châm chọc đầy khiêu khích kia.

Bình thường chờ đến khi trời tối, mọi người trong gia đình đều đã ăn cơm, hắn mò mẫm lặng lẽ trở về nhà.

Tay nghe làm cá cũng được rèn luyện ra từ lúc đó.

Bởi vì quy củ của Tần gia rất nghiêm khắc, sau khi hoàng hôn sẽ không phục vụ cơm tối nữa. Cho nên hắn chỉ có thể trốn trong phòng và ăn những con cá mà mình đã câu được.

Không nghĩ tới có một ngày tay nghề câu cá của hắn lại có ích.

Nghĩ đến buổi tối Tô Tô mệt mỏi trở về, nhìn thấy canh cá thơm ngon do hắn tự tay nấu, nói không chừng sẽ tha thứ cho sự lỗ mãng của hắn tối hôm qua.

Hắn bĩnh tĩnh chuyên tâm câu cá.

May mắn.

Thỉnh thoảng có cá mắc móc.

Vài tiếng sau, trong giỏ cá của hắn có cá trắm, cá chép, cá trích, cùng với các loài cá đặc sản ở Long Giang, cộng lại có khoảng mấy chục con.

Thậm chí còn có hai con ba ba lớn.

Cá tự nhiên đúng là khác biệt, nhìn rõ ràng tươi ngon hơn so với đồ ngoài chợ bán.

Tần Thiên bỗng nhiên nghĩ đến mình có thể câu nhiều hơn một chút, sau đó về thả nuôi trong Long Hồ.

Thế thì sau này Tô Tô muốn ăn cũng không cần chạy xa như vậy.

Dựa theo tốc độ đang câu của hắn, hắn cảm thấy hôm nay mình có thể câu được hơn trăm con.

Đáng tiếc là đến giữa buổi chiều, có thêm mấy chiếc xe đến bãi đá này, điều này làm đảo lộn kế hoạch của hắn.

Chàng thanh niên bị ông bác nắm chặt lấy cánh tay, cậu ta trừng mắt, dùng sức đẩy mạnh ông bác ra.

Ông bác lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống tảng đá bên cạnh.

Ông ấy tức giận đến mức không thở được.

Thấy tình huống này, mấy phú nhị đại đều thét chói tai cười điên cuồng.

“Lão Bạch, làm tốt lắm!”

“Đối phó loại ông già không biết điều này, chính là phải cho ông ta biết được sự lợi hại của chúng ta!”

“Ông già, còn không mau cút.”

“Chọc giận thiếu gia, ông gánh không nổi đâu!

Nhóm người lại cười phá lên, kiêu ngạo quát lớn.

“Các người… Quá đáng!”

Ông bác tức giận đến mức cả người run rẩy, ông ta vứt số tiền vừa nhặt được xuống đất, nói: “Tôi không cần số tiền này nữa.”

“Bây giờ các người lập tức rời đi cho tôi!”

“Nếu không đi, có tin tôi gọi điện thoại cho người của chính quyền hay không.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 624


Chương 624

“Các người phá huỷ môi trường, sẽ bị giam giữ và giáo dục!”

“Ông già, đừng không biết điều như vậy!” Lão Bạch ngạt điếu thuốc, lần nữa xông về phía ông bác.

Mấy tên còn lại cũng xông tới vây quanh ông bác.

Đưa tay ra, bắt đầu đẩy ông bác.

“Không muốn chết thì mau cút!”

“Ông khốn kiếp còn dám lên mặt!”

“Muốn chết đúng không?”

Lý Cường trầm ngâm một chút, nói: “Các anh em, bỏ đi.”

“Hà tất gì phải so đo với một con chó già chứ.”

“Chúng ta trở về thôi.”

“Đúng vậy, đừng cãi nhau nữa, đi thôi.”

“Lạnh quá!” Mấy cô gái thấy sự việc có chút náo loạn, cũng vội khuyên bảo.

Bây giờ đã là cuối thu, các cô còn ăn mặc như thể đang trong mùa hè nóng bức vậy. Sau khi vui chơi thoải thích cuối cùng bọn họ cũng cảm thấy lạnh.

Nghe xong lời này, mấy phú nhị đại vây quanh ông bác cũng lên xe, khởi động xe chuẩn bị rời đi.

Một tai nạn xảy ra.

Chiếc Mercedes-Benz của Lý Cường tiến vào biển hoa cải dầu, không biết từ lúc nào bánh xe đã lún rất sâu vào bùn.

Mặc cho anh ta đạp chân ga như thế nào, nhả khói nghi ngút cũng không ra được.

Nhìn thấy cánh đồng cải dầu mình tỉ mỉ trồng bị bánh xe tạo ra mấy cái hố lớn, ông bác đau lòng rơi nước mắt.

“Đừng bới nữa, càng bới càng sâu!”

“Các người mau đi kéo giúp cậu ta!”

Ông ta thật lòng chỉ huy.

Mấy phú nhị đại vội vàng lái xe qua, dùng dây kéo giúp kéo chiếc xe.

Tuy nhiên chiếc xe của bọn họ không phải là xe địa hình. Mấy chiếc xe cùng nhau ra trận cũng không có kết quả.

Lúc này, bọn họ rốt cục phát hiện chiếc Toyota Land Cruiser và Tần Thiên đang câu cá bên bờ sông.

“Anh bạn, hút thuốc nào.” Lão Bạch đi tới, lấy ra một hộp thuốc lá cao cấp, cười tủm tỉm mời thuốc Tần Thiên.

Tần Thiên lắc đầu: “Không hút.”

Lão Bạch cười nói: “Đây là xe của anh à?”

Tần Thiên gật đầu.

Lão Bạch cười nói: “Thì ra người yêu thích xe địa hình, giúp tôi kéo một chiếc xe hơi đi.”

Thấy Tần Thiên không nói, cậu ta lại nói: “Yên tâm, cho anh thêm một thùng dầu.”

Tần Thiên trầm mặc một chút rồi nói: “Có thể kéo xe.”

“Tôi cũng không khó cho các người. Chỉ cần các người quỳ xuống xin lỗi ông bác kia, hơn nữa mỗi người phải bồi thường một vạn.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 625


Chương 625

“Làm được thì tôi sẽ kéo.”

“Anh nói gì?” Sắc mặt Lão Bạch thay đổi, cười khẩy nói: “Anh bạn, anh đây là muốn bênh vực người bị bắt nạt sao?”

“Anh là ai chứ?”

Tần Thiên thản nhiên nói: “Tôi là ai không quan trọng. Hiện tại nhìn các người không vừa mắt, đúng là muốn bênh vực người bị bắt nạt.”

“Tin tôi đi, ngoan ngoãn nghe lời, nó sẽ rất tốt với các người.”

“Lão Bạch, có chuyện gì vậy?”

“Nhanh lên lái xe tới đây!”

“Kéo một chiếc xe sao lại lề mề như vậy!” mấy phú nhị đại ở đằng kia chờ không được, bắt đầu la hét.

Lão Bạch tuy gọi là Lão Bạch, nhưng đó chỉ là biệt danh. Bản thân cậu ta cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, bình thường ỷ vào gia đình có tiền, coi trời bằng vung.

Thấy Tần Thiên ăn mặc bình thường, dường như chỉ là một người bình thường. Còn chìa khóa xe chiếc xe Toyota Land Cruiser để ở trên tảng đá bên cạnh.

Cậu ta cắn răng nói: “Cho mặt mũi mà không cần.”

“Hôm nay ông đây chắc chắn phải dùng chiếc xe này rồi!”

Nói xong, cậu ta đi cướp chìa khóa.

Ánh mắt Tần Thiên trở nên lạnh lẽo, Lão Bạch khom lưng cướp chìa khóa, vừa hay đưa mặt đến gần Tần Thiên.

Tần Thiên vung tay lên tát một tát lên mặt Lão Bạch.

Lão Bạch kêu thảm thiết bay ra ngoài, ngã trên tảng đá, xương cụt của cậu ta suýt chút nữa là gãy, đau đến mức mắt nổ đôm đóm.

“Các anh em, mau tới đây!”

“Tên này gây sự!”

“Tôi muốn giết hắn!” Cậu ta hét lên dữ tợn.

Mấy phú nhị đại đều ngẩn người.

Lý Cường ở trên nóc xe Mercedes nói: “Thứ không có mắt, lại dám động đến anh em bọn tao!”

“Các anh em, tóm hắn ta lại!”

Anh ta nhảy khỏi mui xe, lấy một cây gậy bóng chày từ cốp xe và lao ra vũng bùn.

Mấy tên còn lại tức giận cũng nháo nhào lấy gậy bóng chày ra.

Tổng cộng có sáu người, vây quanh Tần Thiên.

Lão Bạch đỏ mắt nói: “Lý thiếu, tôi có lòng nhờ bảo hắn giúp kéo chiếc xe, sẽ cho hắn thêm một thùng dầu.”

“Hắn lại nói bảo chúng ta quỳ xuống xin lỗi lão già kia, còn nói mỗi người lấy ra một vạn để bồi thường!”

“Hắn nói muốn bênh vực kẻ bị bắt nạt!”

“Anh nói xem có phải cái tên chó này muốn chết hay không?”

Lý Cường nhìn Tần Thiên, bỗng nhiên nở nụ cười.

“Oắt con, nếu như tao đoán không nhầm thì chiếc xe này chắc không phải xe của mày phải không.”

Tần Thiên thản nhiên nói: “Sao nói vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 626


Chương 626

Lý Cường cười lạnh nói: “Loại xe rách nát này, tuy rằng không rẻ nhưng chỉ có chủ thầu lao động mới lái.”

“Tao thấy mày cũng không giống chủ thầu lao động gì, chắc mày là tài xế.”

“Mày lái xe mới của ông chủ đến đây câu cá, muốn nhân cơ hội này kiếm một khoản đúng không?”

“Tiền thì bổn thiếu gia không chẳng quan tâm. Nhưng mà có phải mày đã có chút tham lam hay không?”

Bọn họ mỗi một người một vạn, tức là sáu vạn, nó không phải là một số tiền nhỏ.

Tuy rằng Tần Thiên nói để bọn họ bồi thường tiền cho ông già kia, nhưng bọn họ cảm thấy đó chẳng qua chỉ là lừa người.

Đương nhiên là Tần Thiên muốn số tiền này.

“Hoá ra là một con rùa đất!”

“Chắc là chưa từng thấy tiền đấy chứ.”

“Lý thiếu thật lợi hại, tưởng như là Sherlock Holmes vậy.”

“Phân tích quá đúng!”

Nghe Lý Cường nói xong, mấy cô hot girl mạng bật cười làm tư thế vuốt tóc quyến rũ.

Lão Bạch dùng gậy bóng chày chỉ vào đầu Tần Thiên, tức giận nói: “Mày tự tìm đường chết, đừng trách bổn thiếu gia không khách khí!”

“Hai lựa chọn.”

“Một là đưa xe cho tao, hai là, để tao đập vỡ cái đầu chó của mày!”

“Tự mình chọn đi!”

Mấy người khác cũng kêu gào: “Đúng, để cho hắn bồi thường bằng chiếc xe!”

“Một cái tát đổi một chiếc Toyota Land Cruiser, cũng đáng giá!”

“Đồ chó, không đưa xe thì tao đập nát đầu chó của hắn!”

Sáu người bọn họ đều cầm sáu gậy bóng chày, đồng thời chỉ vào đầu Tần Thiên.

Mấy cô hot girl mạng kia cười duyên dáng, trong mắt bọn họ, bọn đàn ông đi cùng bọn họ rất oai phong.

Loại chân lấm tay bùn lái xe cho ông chủ như Tần Thiên, trong mắt bọn họ cũng không khác gì chó.

Còn bọn họ là nữ thần mà thứ chó chân lấm tay bùng vĩnh viễn không thể có được.

Nhìn thấy tình hình thế này, ông bác kia vội vàng đi tới bên cạnh Tần Thiên.

“Người anh em, cảm ơn cậu ra mặt giúp tôi, tuy nhiên tục ngữ có câu nói hảo hán không chịu thiệt trước mắt.”

“Bọn họ nhiều người, chúng ta vẫn nên nhẫn nhịn thôi.”

“Cậu xin lỗi cậu ấm này đi, sau đó giúp bọn họ kéo xe ra.”

“Bọn họ nhiều người, nếu thật sự đánh nhau thì cậu sẽ rất thảm đấy.”

Tần Thiên muốn nói cái gì, đột nhiên điện thoại đổ chuông.

Thấy là Lãnh Phong, hắn bắt máy: “Alo ——”

“Thiên ca, không phải anh bảo bọn tôi chiêu mộ người mới sao? Tôi vừa mới chọn được hai mươi người, đều là lính giải ngũ.”

“Khi nào anh trở về, tự mình kiểm tra đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 627


Chương 627

Tần Thiên không nghĩ tới tên này lại kiên quyết như vậy, nghĩ đến cái gì đó, hắn nhịn không được cười nói: “Tôi đang ở bên bờ sông.”

“Kéo hết đến đây đi.”

Lãnh Phong ngẩn người một chút, nói: “Được!”

Tần Thiên cúp điện thoại sau đó liếc mắt nhìn Lý Cường, cười nói: “Nhiều người phải không?”

“Nếu các người không sợ, trợ thủ của tôi sắp tới rồi.”

“Chờ đi.”

“Oắt con, mày gọi người tới sao?” Trong mắt Lý Cường hiện lên một chút bối rối.

Tần Thiên lười phản ứng, cười nói với ông bác bên cạnh: “Bác trai, sông có rất nhiều cá.”

“Tôi câu được rất nhiều, chờ một chút tặng bác hai con đem về nấu canh bồi bổ cơ thể.”

Ông bác hơi do dự, thấp giọng nói: “Chàng trai, cậu gọi người trên công trường của cậu đến sao?”

“Tôi nói cho cậu biết, cũng vô dụng thôi!”

“Người trên công trường bọn họ làm sao dám ra tay với đám công tử bột này.”

“Đánh có vấn đề gì, các cậu có táng gia bại sản cũng không bồi thường nổi!”

Tần Thiên muốn nói cái gì, bỗng nhiên phao câu cá nổi lên kịch liệt, toàn bộ cần cá trong nháy mắt được kéo căng.

Trên mặt nước gợn sóng dữ dội.

“Có cá lớn!”

“Chàng trai, mau!”

Xem ra ông bác này cũng là một người yêu câu cá, có cá mắc câu cũng quên luôn đám sói bên cạnh.

Tần Thiên mừng rỡ, không thể không đứng dậy, kéo cần câu một lúc mới chậm rãi kéo được con cá lớn lên bờ.

Toàn bộ quá trình, đám phú nhị đại Lý Cường cũng bị thu hút, bọn họ cầm gậy bóng chày di chuyển theo Tần Thiên.

Trông rất buồn cười.

“Là cá mú!”

“Chàng trai, cậu thật may mắn!”

“Cá mú tự nhiên lớn như vậy rất hiếm, chà chắc bảy tám cân.”

(1 cân=1/2 kg)

Ông bác tự mình thu cần câu giúp Tần Thiên gỡ con cá mú bỏ vào thùng nước.

Tần Thiên cười ha hả!

Cá mú hấp thơm ngon, món ăn này nhất định có thể làm cho vợ hắn ăn đến vui vẻ.

Bởi vì đang vui cho nên ngay cả đám người Lý Cường bên cạnh, hắn nhìn cũng không còn thấy đáng ghét nữa.

“Cái thùng này không đựng được, trên xe tôi còn có một cái thùng nữa.”

“Cậu đi lấy nó xuống giúp tôi.”

Tần Thiên chỉ vào Lão Bạch nói.

“Được.” Lão Bạch theo bản năng đồng ý, chuẩn bị đi đến cốp xe của Tần Thiên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 628


Chương 628

Đột nhiên cậu ta chợt nhận ra, không đúng nha!

Cậu ta thầm nghĩ ‘ông đây đang muốn đánh chết mày, sao mày dám sai bảo ông đây?’

Thấy Tần Thiên một lần nữa ngồi xuống ghế, treo mồi câu rồi ném móc xuống sông.

Cậu ta chỉ gậy bóng chày vào Tần Thiên, nghiến răng: “Khốn kiếp”

“Mày xác định muốn cứng rắn với tao sao?”

Đúng vậy, đây là một cuộc chiến, bọn họ phải nghiêm túc.

Đám người Lý Cường vội vàng vây quanh Tần Thiên lần nữa, nhao nhao chửi hét.

Tuy nhiên cũng chỉ đang phô trương thanh thế mà thôi. Tần Thiên càng bình tĩnh bọn họ càng không dám ra tay trước.

“Lý thiếu, con cá mú kia thật tươi.”

“Em muốn ăn.” Vi Vi nũng nịu nói.

Lý Cường chửi: “Thứ chân lấm tay bùn ở công trường, cũng xứng đáng ăn cá mú!”

“Có biết cá mú ăn như thế nào không?”

“Các anh em, lấy đi!”

Anh t vừa ra lệnh một tiếng, hai phú nhị đại buông gậy bóng chày xuống, muốn đi đến thùng nước bắt con cá mú kia.

Ánh mắt Tần Thiên nheo lại.

Hắn định dùng con cá mú yêu quý này để chiêu đãi vợ yêu của hắn.

Dám động đến con cá mú của hắn, không thể chấp nhận hơn so với viẹc đánh hắn một gậy.

Hắn muốn ra tay, ông bác bên cạnh vội vàng nói: “Được rồi được rồi, để cho bọn họ lấy đi.”

“Coi như là xin lỗi bọn họ.”

“Một con cá đổi lấy không bị đánh, cũng đáng giá!”

Thấy vẻ mặt tức giận của Tần Thiên, ông ta lại nói thêm: “Cùng lắm, chút nữa tôi câu được con cá mú sẽ đưa cho cậu.”

Tần Thiên còn muốn nói cái gì thì xa xa bên ngoài bãi đá truyền đến tiếng xe..

Hai chiếc Cadillac Escalade, hai chiếc Jinbei ở phía sau lao tới.

Tần Thiên cười nói: “Người của tôi tới rồi.”

“Các người chắc chắn vẫn muốn lấy sao?”

Đám người Lý Cường ngẩn người một chút, sau đó thấy cửa xe mở ra, đám người từ bên trong xe bắt đầu nhảy xuống.

Cầm đầu là mấy người đàn áo đen, cả đám đều trừng mắt hung ác giống như Diêm vương gia vậy.

Bên trong hai chiếc Jinbei phía sau có khoảng hai mươi người mặc trang phục rằn ri, nhìn ai cũng đằng đằng sát khí.

Mấy tên phú nhị đại sợ tới mức mặt mày trắng bệch.

Lãnh Phong nhìn thấy vậy, lớn tiếng nói: “Thiên ca, đây là xảy ra chuyện gì vậy?”

“Nếu như tôi không nhìn lầm thì có một đám chó con không có mắt muốn động đến anh sao?”

Tần Thiên cười nói: “Đúng vậy.”

Thế là được rồi!

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 629


Chương 629

Lãnh Phong hét lớn một tiếng: “Bắt hết cho tôi!”

Những người này giống như một bầy sói, gầm lên giận dữ lập tức xông lên.

“Đừng!”

“Tha mạng!”

Mấy tên phú nhị đại thét chói tai, ngay lập tức ném gậy bóng chày xuống đất.

Sắc mặt mấy cô hot girl mạng kia cũng trắng bệch, quỳ run bần bật ở phía sau.

“Dám mạo phạm Thiên ca, xem ra các người chán sống rồi.” Lãnh Phong vung tay lên: “Ném xuống sông cho rùa ăn đi.”

“Vâng!” Thủ hạ đáp lại, đang muốn ra tay.

“Dừng tay!” Cuối cùng ông bác kia vội vàng ngăn cản, nói với vẻ lo lắng: “Các người đến từ công trường nào?”

“Có thể ẩu đả nhưng không thể giết người.”

“Bọn họ đều là phú nhị đại! Trong nhà có tiền có thế, các người có thể chọc nổi sao?”

Ánh mắt Lãnh Phong đầy suy nghĩ nhìn về phía Tần Thiên.

Ông bác lại vội vàng nói với Tần Thiên: “Hôm nay như vậy thôi, các cậu đi nhanh đi.”

Tần Thiên cười, quay đầu lại nhìn đám người Lý Cường rồi nói: “Trong nhà các người đều có tiền có thế sao?”

“Nói xem có bao nhiêu tiền, có thế đến mức nào?”

Mấy tên phú nhị đại bình tĩnh lại.

Đúng vậy, tuy bọn họ đánh không lại những người thô lỗ này, nhưng bọn họ có tiền có thế mà!

Tùy tiện lấy chút tiền, tùy tiện móc nối quan hệ, chẳng phải sẽ chơi chết mấy tên chân lấm tay bùn này sao!

Lý Cường hừ lạnh một tiếng, muốn đứng lên.

“Ai cho mày đứng dậy? Quỳ nói.” Lãnh Phong tát vào vai anh ta.

Lý Cường kêu lên một tiếng đau đớn, hai đàu gối đập mạnh vào tảng đá. Đau đến nỗi anh ta nhe răng trợn mắt.

Anh ta cắn răng nói: “Các người chết chắc rồi! ”

“Ba tôi là Lý Thành Nam của Dược phẩm Thành Nam.”

“Ông ấy là thành viên của thương hội Long Giang, quen biết tất cả ông lớn ở Long Giang!”

“Về phần tiền trong nhà tôi, hừ, nói ra sợ sẽ dọa chết các người!”

Mấy tên khác cũng rối rít nói ra gia cảnh.

Người cuối cùng cũng là người có giá trị trên hàng trăm triệu nhân dân tệ.

Nghe xong lời này, ông bác càng sợ hãi hơn, khẽ nói: “Còn không mau thả bọn họ đi đi!”

“Tôi biết Dược phẩm Thành Nam, đó không phải là người bình thường có thể chọc được!”

Thì ra là con cái của nhóm người này. Tần Thiên không xa lạ gì.

Hôm nay vui vẻ, hắn cũng không vội đi. Thậm chí hắn còn nghĩ có thể câu thêm một ít cá mú nữa.

Vì thế cười nói với Lãnh Phong: “Để cho bọn họ gọi điện thoại cho ba bọn họ.”

“Giới hạn nửa tiếng, ba của tên nào không tới kịp thì ném tên đó xuống sông.”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 630


Chương 630

“Vâng!” Lãnh Phong biết Tần Thiên muốn chơi, hắn cũng vui vẻ tham gia.

“Mấy người thật sự định bắt cóc chúng tôi tống tiền sao?”

“Rất tốt! Các người cứ đợi đi!” Đám người Lý Cường ngẩn người, sua đó vội vàng gọi điện thoại cho ba của bọn họ.

Lúc này, Lý Thành Nam và một số đồng nghiệp của liên minh cung ứng dược phẩm đang họp tại văn phòng.

Dương Ngọc Lan với tư cách là người phụ trách liên hợp cung ứng dược phẩm, đi nơi khác đàm phán với một số công ty y tế niêm yết.

Nếu thuận lợi thì mấy sản phẩm của mấy công ty y tế niêm yết kia sẽ tiến vào Long Giang.

Bọn họ đều lo lắng đến lúc đó, sản phẩm sẽ được cung cấp cho bệnh viện thông qua bàn tay của những thương nhân này..

Có lẽ nhà máy kết nối trực tiếp với bệnh viện.

Nếu nhà máy kết nối trực tiếp được với bệnh viện trực tiếp, thì bên Lý Thành Nam bị đẩy ra rồi, không thể tính được tổn thất!

“Lý tổng, ông là người có thực lực nhất trong chúng ta, ông phải nói gì đó.”

“Đúng vậy. Lần này chúng ta nhất định phải lấy được tư cách đại lý.”

“Thiết bị y tế và thuốc men của nhà máy phải thông qua chúng ta, sau đó mới vào các bệnh viện lớn ở Long Giang.”

Sắc mặt Lý Thành Nam nghiêm túc, cuối cùng ông ta thở dài nói: “Chuyện này, tôi có nói cũng vô dụng.”

“Tất cả đều ở phu nhân Dương Ngọc Lan.”

“Theo tôi thấy chúng ta vẫn nên nịnh bợ bà ta thật tốt đi.”

Một người tên Bạch Khải nhíu mày nói: “Nhưng Dương phu nhân hiện tại không ở Long. Chúng ta cũng không thể đuổi theo đến nơi bà ta đi công tác đấy chứ?”

Lý Thành Nam cười lạnh nói: “Các người còn chưa hiểu sao?”

“Điểm quan trọng của vấn đề không phải ở Dương Ngọc Lan.”

“Bà ta chỉ là đàn bà, làm sao có địa vị và quyền lực như ngày hôm nay? Đằng sau chẳng phải là có quý nhân nâng đỡ sao.”

“Quý nhân…” Bạch Khải ngây người một chút, nói: “Ông nói là Tần Thiên sao?”

Lý Thành Nam thở dài: “Đúng vậy, bà Dương đã tìm được một cậu con rể tài.”

“Các vị, theo tôi được biết ngay cả Ngô Thiên Hùng ở trước mặt Tần Thiên cũng tự xưng là em (xưng hô khiêm tốn), Thiết Lâm Phong cũng nghe theo lệnh.”

“Các người ngẫm lại lại xem Tần Thiên này có năng lực đến mức độ nào?

Tất cả mọi người thở dài.

Bạch Khải nghĩ đến cái gì, nói: “Tôi biết rồi!”

“Chúng ta đi nhờ vả Tần Thiên!”

“Không đúng, sao lại có thể không tôn trọng Thiên ca như vậy chứ? Tên của Thiên ca cũng có thể tuỳ tiện gọi sao?” Ông ta tự đánh vào miệng mình.

“Đúng đúng đúng, chúng ta nên gọi là Thiên ca!”

“Sau này mọi người ở Long Giang có thể sống thoải mái hay không thì phải xem Thiên ca có vui không.”

“Nếu như vậy, Lý tổng ông phụ trách liên lạc với Thiên ca đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 631


Chương 631

“Hy vọng hắn có thể nể mặt, chúng ta mời hắn ăn cơm.”

Lý Thành Nam cũng có chút kích động, nói: “Được, tôi sẽ nghĩ cách liên lạc với Thiên ca!”

Lúc này điện thoại của ông ta đổ chuông.

Thấy con trai gọi tới, ông ta không vui: “Ba đang bận, có chuyện gì thì về nhà rồi nói sau.”

“Bố!” Lý Cường nghe thấy tiếng của ba mình suýt chút nữa là bật khóc.

“Ba mau tới đây đi!”

“Mau dẫn người đến bờ sông, con bị người ta bắt cóc rồi!”

Cái gì?

Lý Thành Nam hoảng sợ, điện thoại xém chút nữa rơi xuống đất.

Lúc này, Bạch Khải cùng với mấy ông chủ còn lại cũng đều nhận được điện thoại của con trai bọn họ.

Nội dung đều giống nhau.

“Mấy đứa trẻ đã bị bắt cóc? Là ai lại có lá gan lớn như vậy!”

“Nhanh, báo cảnh sát!”

“Chờ một chút!”Lý Thành Nam bình tĩnh nói: “Không thể báo cảnh sát!”

“Sự an toàn của đám trẻ mới quan trọng!”

“Hơn nữa hình như đối phương không nói muốn bao nhiêu tiền, chắc là muốn đàm phán.”

“Các vị, chúng ta chạy tới trước, sau đómọi người thông báo cho vệ sĩ trong nhà mình, tất cả chạy tới đó.”

“Đúng, đi mau!”

Đối với những người giàu có này, con cái chính gốc rễ của bọn họ.

Cả đám hoảng sợ lao ra nhảy lên xe, bảo tài xế chạy nhanh ra bờ sông.

Sau nửa tiếng, Tần Thiên lại câu được thêm một con cá chép nhỏ.

Bên bãi đá vang lên tiếng ô tô, tổng cộng có sáu chiếc xe sang đang chạy tới.

“Tiểu Cường, con không sao chứ?”

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Bạch Nam, không sao không sao, ba tới rồi!”

“Các người là ai? Sao lại to gan như vậy!”

“Ban ngày ban mặt lại dám bắt cóc con của chúng tôi!”

“Còn có vương pháp hay không?”

Không hổ là các ông chủ lớn trong giới kinh doanh chìm nổi, bọn họ hùng hổ xoong toi quát tháo.

“Ba!”

“Ba!”

“Cứu bọn con!”

Mấy tên phú nhị đại này cũng kích động khi nhìn thấy ba mình, bọn họ muốn đứng lên nhưng bị người mặc đồ đen phía sau đè xuống, căn bản không thể nhúc nhích được.

“Các người chết chắc rồi!”

“Đồ chết tiệt!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 632


Chương 632

“Ba, mau sai người giết chết hắn!” Lý Cường phẫn nộ hét lên.

Lý Thành Nam nhìn thấy nhiều người như vậy, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Ông ta nhìn Lãnh Phong, trầm giọng nói: “Người anh em, đây là có ý gì?”

“Nếu là muốn tiền, tôi có thể cho. Nhưng mà tôi khuyên các người đi nghe ngóng.”

“Ở Long Giang này, có dễ lấy tiền của Lý Thành Nam tôi không.”

Lãnh Phong cười lạnh không nói.

Bên bờ sông, một giọng nói từ từ vang lên: “Vậy sao?”

“Vì sao không dễ lấy tiên của Lý Thành Nam, là bởi vì phỏng tay sao?”

Lý Thành Nam sững sờ, lúc này ông ta mới phát hiện bên bờ sông, còn có một người đang trên ghế câu cá.

Giờ này đã hoàng hôn, trên nước sông phản chiếu ánh chiều tà.

Tay hắn cầm cần câu, dáng vẻ ung dung.

Giọng nói và bóng lưng này, vì sao có chút quen thuộc? Lý Thành Nam suy nghĩ vắt óc suy nghĩ

“Cậu là ai?”

“Chuyện hôm nay, chính là cậu xúi giục sao sao?”

“Cậu biết hậu quả như thế nào không!” Bạch Khải trầm giọng chất vấn.

“Ông nói đúng rồi.”

“Là tôi chỉ thị.” Tần Thiên quay đầu lại nhìn bọn họ, cười lạnh nói: “Có hậu quả gì?”

Nhìn thấy khuôn mặt này, Lý Thành Nam đang vắt óc suy nghĩ dường như bị tia sét đánh trúng, lập tức bừng tĩnh.

“Tần tiên sinh!”

“Không đúng, Thiên ca!”

“Thiên ca, sao lại là ngài?”

Tất cả bọn họ đều sợ hãi chạy tới.

Thiên ca?

Đám người Lý Cường đều ngơ ngác.

Ngay cả ba của bọn họ cũng nịnh bợ người vậy, rốt cuộc tên Tần Thiên là ai?

Thời gian không còn sớm Tần Thiên chậm rãi thu dây câu cá lại.

Hắn nhàn nhạt nói: “Sinh con không dạy là lỗi của người làm cha.”

“Các ông chủ, thứ cho tôi nói thẳng, con của các người đúng là kém cỏi.”

“Nếu lỡ một ngày nào đó bị người ta đánh chết thì sao?”

“Không có người kế thừa, kiếm được nhiều tiền hơn nữa thì cũng có ích lợi gì? Ông nói có đúng không?”

“Đúng đúng đúng!”

“Cảm ơn Thiên ca dạy bảo!”

“Mấy thằng nhóc này dám mạo phạm cậu, tôi sẽ xử lý bọn chúng!”

Lý Thành Nam nghiến răng, bước nhanh tới bên cạnh con trai Lý Cường của mình, giơ tay lên không chút thương tiếc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 633


Chương 633

Bốp bốp bốp!

Đánh Lý Cương cho đến khi miệng đầy máu.

Mấy người còn lại cũng không dám chậm trễ.

Mấy thằng nhóc bị đánh khóc lóc ầm ĩ.

Đám người Lý Thành Nam vừa đánh vừa nhìn sắc mặt Tần Thiên, bọn họ không dám nể tình.

Bởi vì bọn họ biết chỉ có như vậy mới có thể để Tần Thiên tha cho con trai của bọn họ.

Nếu không để Tần Thiên ra tay, vậy thì chỉ sợ con trai của bọn họ thật sự sẽ sống không qua nổi ngày hôm nay.

Tần Thiên từ từ quấn dây câu lại, thu cần câu lại.

Vỗ vỗ tay, nói với Lãnh Phong: “Mang cá lên xe cho tôi.”

“Cẩn thận chút.”

Tần Thiên lên chiếc xe Toyota Land Cruiser, cười lạnh lùng với Lý Thành Nam: “Đừng quên bảo con trai ngoan của các người bồi thường cho ông bác này.”

“Tiền tài chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là phải để cho bọn họ học được cách tôn trọng.”

“Nếu ông bác không gật đầu thì các người cứ tiếp tục tát.”

“Được, Thiên ca cứ yên tâm!”

“Chúng tôi nhất định giám sát thật tốt!

“Thằng nhóc kia, còn không mau xin lỗi ông ấy!”

Đám người Bạch Nam và Lý Cường phản ứng lại, nhào tới trước mặt ông bác kia, không ngừng dập đầu cầu xin tha.

Ông bác kia đã chết lặng lâu rồi!

Nhìn Tần Thiên lái chiếc Toyota Land Cruiser và thủ hạ như hổ lang rối rít nhảy lên xe rời đi.

Ông ta không biết nên nói gì cả.

Trời ơi!

Đây là Mãnh Long Quá Giang!

(Mãnh Long Quá Giang tên một bộ phim võ thuật của Lý Tiểu Long.)

Trên đường đi, Tần Thiên rất sốt ruột, hắn sợ sẽ bị trễ.

Bởi vì Lâm Tước lặng lẽ gửi tin nhắn báo cáo, Tô Tô và Liễu Như Ngọc quay xong.

Bây giờ đang chuẩn bị trở về.

Hắn không tự chủ được đạp chân ga, tốc độ xe tăng vọt hơn một trăm.

Lãnh Phong và tiểu đội Cô Lang, cùng với hai mươi tân binh mới chiêu mộ trong chiếc xe Jinbei, còn tưởng rằng phía trước có chiến đấu gì.

Đạp chân ga bám sát theo phía sau.

Cuối cùng đến cổng Long Viên.

Vệ sĩ phụ trách canh gác không nhận ra chiếc xe Toyota Land Cruiser này, đi lên ngăn cản nhưng nhìn thấy Tần Thiên thì vội vàng thả đi.

Tần Thiên hỏi: “Phu nhân đã trở lại chưa?”

“Báo cáo tiên sinh!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 634


Chương 634

“Xe của phu nhân vừa mới đi vào!”

Tần Thiên thở dài, lái xe vào.

Chiếc Land Rover từ từ dừng lại ở cửa biệt thự. Tô Tô ngồi ở phía sau vẻ mặt mệt mỏi sắp ngủ thiếp đi.

“Tô tổng, về đến nhà rồi.” Cho đến khi Lâm Tước nhắc nhở, Tô Tô mới có phản ứng.

Cô ngáp một cái, nói: “Lâm Tước, vất vả cho cô rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”

“Ngày mai vẫn là một ngày bận rộn.”

Cô mở cửa xuống xe, nhìn thấy xa xa có mấy chiếc xe xông tới, làm cô giật mình

Cho đến khi chiếc xe dừng lại trước mặt cô, Tần Thiên bước xuống, cô có hơi sững sờ: “Anh có mua xe mới sao?”

Tần Thiên thở dài, nói: “Vợ à em nghỉ ngơi chút đi, anh sẽ đi nấu ăn ngay lập tức.”

“Lãnh Phong!”

“Đây!”

“Mang cá lên cho phu nhân xem!”

“Vâng!”

Lãnh Phong cùng mấy người khiêng một cái thùng nước lớn, nở nụ cười đi tới.

“Lấy đâu ra nhiều cá như vậy?”

“Các người làm gì vậy?” Tô Tô thắc mắc.

Lãnh Phong cười nói: “Chị dâu, Thiên ca biết chị thích ăn cá, ngại cá nuôi không ngon cho nên đích thân dẫn chúng tôi đi câu cá bên bờ sông.”

Tô Tô há hốc miệng.

Nhìn thấy trên người đám người Tần Thiên và Lãnh Phong dính đầy bùn đất, cô ngạc nhiên nói: “Đừng nói là anh mang theo bọn họ đi câu cá cả ngày đấy nhé?””

“Các người không đi làm sao?”

Tần Thiên cười nói: “Làm cho vợ vui vẻ, chính là công việc của anh.”

“Xe mới mua để đi câu cá.”

“Vợ ơi em nhìn xem anh câu được một cá mú lớn!”

“Chờ anh hấp cho em ăn.”

Nói xong, hắn đưa tay vào trong thùng nước bắt con cá mú ra, con cá vùng vẩy văng nước lên mặt Tần Thiên.

Tô Tô thấy một người đàn ông như Tần Thiên đang cầm con cá, vẻ mặt giống như đứa trẻ làm chuyện tốt, đang mong chờ giáo viên khen ngợi.

Cô cảm thấy dở khóc dở cười, tuy nhiên trong lòng cũng cảm thấy rất ấm áp, ôn nhu nói: “Không ra thể thống gì cả!”

“Đi vào thôi!”

Nói xong, cô đi về phía biệt thự.

“Tuân lệnh!”

“Vợ ơi, em nghỉ ngơi chút đi, anh làm xong sẽ gọi em!”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 635


Chương 635

Tần Thiên nói xong lại đưa tay ra, bắt thêm hai con cá chép, cá mú hấp, cá chép nấu canh.

“Lãnh Phong, còn lại giao cho cậu.”

“Vâng!”

“Cảm ơn Thiên ca thưởng cá!”

“Các anh em, chúng ta dựng lò nướng cá thôi!” Lãnh Phong vui vẻ nói.

Tần Thiên vội vàng nói: “Anh em, cậu hiểu lầm rồi, tôi không có ý đó——”

Lãnh Phong vội vàng nói: “Tôi biết rồi.”

“Các anh em, cảm ơn chị dâu thưởng cá!”

Một đám người đồng thanh nói: “Cảm ơn chị dâu thưởng cá.”

Được một đám đàn ông gọi là chị dâu làm cho sắc mặt Tô Tô ửng đỏ. Cô muốn nói cái gì đó, nhưng lại thấy Tần Thiên đá Lãnh Phong một cước, tức giận nói:

“Cút đi!”

“Ý tôi là thả mớ cá còn lại xuống hồ cho tôi.”

“Thế thì sau này vợ tôi muốn ăn, tôi có thể câu được bất cứ lúc nào.”

“Cá lớn sinh cá nhỏ, sau này chắc chắn không thiếu cá ăn.”

Lãnh Phong há hốc miệng.

Tô Tô cười nói: “Được rồi. Anh cứ để cho Lãnh Phong với mọi người ăn đi.”

“Cảm ơn chị dâu.”

“Chị dâu đối với chúng tôi là tốt nhất!” Lãnh Phong vội vàng nói.

Tần Thiên trừng mắt: “Nếu thiếu một con cá nào, ông đây nổi giận cho mấy người xem!”

“Muốn ăn thì tự đi mà câu!”

“Được rồi!” Lãnh Phong ủ rũ, anh ta cùng mấy đội viên khiêng thùng nước, đổ mấy chục con cá bên trong vào trong Long Hồ.

Tô Tô cũng dở khóc dở cười không ngờ Tần Thiên lại giữ đồ ăn như vậy, tuy nhiên vì quá mệt mỏi, cô đã không nói bất cứ điều gì và đi vào.

Lâm Tước cười nói: “Không nghĩ tới tiên sinh lại là người chiều vợ điên cuồng vậy!”

“Tiên sinh, cố lên!”

Tần Thiên cười nói: “Cô đến giúp tôi một tay, cá lớn như vậy cũng ăn không hết, làm xong chúng ta cùng ăn.”

Lâm Tước cười hì hì, nói thật nhìn con cá mú tự nhiên lớn như vậy, cô ấy cũng có chút thèm ăn.

Vì vậy cô ấy đồng ý.

Tô Tô cũng không có đi nghỉ ngơi, mà là ngồi trên sô pha xem mẫu quay lúc ban ngày.

Tần Thiên buộc tạp dề, ở phòng bếp bận rộn cùng với sự trợ giúp Lâm Tước.

Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc, động tác thành thạo của Tần Thiên, hoàn toàn là một người chồng nội trợ trong nhà, Lâm Tước mấy lần chìm đắm trong suy nghĩ.

Cô ấy đang nghi ngờ đây thật sự là đại ca hô mưa gọi gió, tùy tiện ra tay đã đè ép mấy ông lớn khắp Long Giang không thể ngẩng đầu lên sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 636


Chương 636

Chẳng bao lâu, canh cá chép thơm và cá mú hấp hấp dẫn đã được dọn lên bàn.

Tô Tô cũng cảm thấy đói bụng, cô ngửi thấy mùi thơm, không khách khí ăn.

Uống hai bát canh liên tiếp.

Sau khi ăn xong, cô tiếp tục xem các mẫu đã quay được. Xem một lúc lại nghiêng ngả trên sô pha ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

“Tiên sinh, tôi ăn no rồi.”

“Có cần tôi dọn dẹp không?” Lâm Tước khẽ nói.

Tần Thiên thấp giọng nói: “Không cần. Cô về nghỉ ngơi đi.”

“Lâm Tước, hôm nay còn phải cảm ơn cô.”

Lâm Tước cười, nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Căn phòng im lặng. Tần Thiên nhìn cô vợ hiền đang nằm nghiêng trên sô pha, trong lòng hắn tràn đầy sự yêu thương.

Hắn đi đến nhẹ nhàng ôm Tô Tô lên đi vào phòng, cẩn thận đặt cô lên giường.

Sợ Tô Tô mặc quần áo như vậy lại ngủ không thoải mái, hắn do dự một chút, đưa tay chuẩn bị cởi quần áo giúp Tô Tô.

Lúc này Tô Tô mở mắt ra, lạnh lùng nhìn hắn.

Tần Thiên hoảng sợ, vội vàng nói: “Vợ à, em nghe anh nói!”

“Anh chỉ là muốn cởi quần áo cho em ngủ thoải mái thôi.”

Ngoài dự liệu là Tô Tô lại không tức giận.

Cô nói nhẹ nhàng: “Anh quay người lại, em tự làm.”

“Được!” Tần Thiên vội vàng xoay người.

Nghe thấy âm thanh sột soạt ở sau lưng, một lát sau, Tô Tô khẽ nói: “Được rồi.”

Tần Thiên xoay người nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Tô Tô, hắn nuốt nước bọt, nói: “Vợ à em nghỉ ngơi đi.”

“Anh về phòng mình.”

“Có chuyện gì gọi anh.”

Nói xong, hắn sợ Tô Tô tức giận cho nên vội vàng muốn rời đi.

Không thể lặp lại những chuyện đã xảy ra trước đây nữa.

Ở lại đây, hắn thật sự sợ bản thân không cẩn thận lại chạm vào Tô Tô.

Ai mà biết, Tô Tô do dự một chút lại khẽ nhẹ nói: “Đừng tưởng rằng em không biết anh đang nghĩ gì…”

“Anh không muốn đi thì ở lại cùng nhau ngủ đi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 637


Chương 637

Cái gì?

Tần Thiên ngây người một lúc, nghi ngờ bản thân đã nghe lầm.

Nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của Tô Tô, hắn kích động nhào tới.

Tô Tô có hơi lo sợ, vội vàng nói: “Chỉ có thể ôm em, không được làm gì khác!”

Tần Thiên nuốt nước miếng, nở nụ cười nói: “Tuân lệnh!”

Hắn duôic cánh tay ra nhẹ nhàng ôm vợ yêu thơm ngát mềm mại vào trong lòng.

Tô Tô nằm trong vòng tay rộng lớn ấm áp, hờn dỗi nói: “Hứa lần sau không được như vậy nữa, anh có thể thành thật với em!”

Tần Thiên nghe thấy lời thì thầm này, trái tim hắn đã sắp tan chảy.

Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Tô Tô, nói: “Anh đảm bảo.”

Tô Tô ừ một tiếng, sau đó chui vào trong ngực hắn, nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Tần Thiên nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô, hắn cảm thấy tự trách, cảm thấy thể chất của vợ quá kém.

Dù sao năm năm ngồi trên xe lăn đã tiêu hao quá nhiều sinh lực của cô.

Vì cuộc sống hạnh phúc của mình, xem ra phải nghĩ cách giúp cô nâng cao thể chất.

Nhưng làm sao cải thiện chứ?

Hắn bắt đầu suy nghĩ và sắp xếp một kế hoạch chi tiết.

Ngày hôm sau.

Sau một đêm ngủ say cuối cùng Tô Tô cũng khôi phục lại sức lực.

Hiệu quả sau khi được làm dưỡng ẩm cũng hiện ra, cả người cô trông giống như trứng gà vừa bóc vỏ.

Làn da mềm mịn trắng trẻo hồng hào.

Còn hiện lên vẻ quyến rũ của thiếu nữ phơi phới.

Sáng sớm, Tần Thiên nhìn thấy cảnh này hai mắt lập tức hiện lên đốm lửa.

Tô Tô cười nhạo, nói: “Em muốn tắm rửa thay quần áo, anh có thể cút rồi.”

Tần Thiên: “? ”

“Vợ à, qua cầu rút ván cũng không thể nhanh như vậy.”

Tô Tô cười nói: “Đúng là muốn qua cầu… rút ván mà!”

“Mau đi ra ngoài, không được nhìn trộm!”

Tần Thiên đành phải tiếc nuối rời đi.

Tô Tô nhanh chóng xuất hiện với diện mạo mới, mặt mày rạng rỡ.

Trước khi đi cô còn dặn dò Tần Thiên tối nấu vài món mở tiệc tại nhà để chiêu đãi Liễu Như Ngọc.

Tần Thiên có chút không tình nguyện.

Hắn cũng không muốn bị kẹp ở giữa hai người phụ nữ này, cảm giác đó rất khó chịu.

Cho nên lúc quay phim hắn không hề lộ diện, cố tình tránh để không phải xấu hổ

Tô Tô nghiêm túc nói: “Liễu Như Ngọc là người có một tên tuổi lớn, mấy ngày nay phối hợp quay với bọn em, không hề than thở một câu.”

“Cùng ăn cùng uống với nhân viên, ngay cả em cũng thấy áy náy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 638


Chương 638

“Em nhìn ra được cô ấy là người tốt.”

“Chúng ta cũng không thể không biết cư xử.”

“Sao vậy, không phải trong lòng anh có quỷ chứ?”

Tần Thiên vội vàng thề: “Trong lòng anh chỉ có vợ!”

“Nếu hai lòng thì anh ——”

“Anh làm sao?”

Tần Thiên cắn răng nói: “Anh vĩnh viễn không có được sự tha thứ của em!”

“Hừ!” Tô Tô hừ một tiếng, mặt mày vui vẻ rời đi.

Sau khi Tô Tô rời đi, Tần Thiên bắt đầu lập ra kế hoạch “bồi dưỡng ” cho cô.

Muốn nâng cao thể chất cho Tô Tô, hắn định bắt đầu từ hai phương diện.

Một là ăn uống bồi bổ.

Thức ăn vẫn chưa đủ, cần phải nhắm mục tiêu để bổ sung dược liệu bổ khí dưỡng thần.

Thật ra bản thân Tô Tô là một dược sư ưu tú, cô biết rõ cơ thể cần cái gì.

Chỉ có điều dường như Tô Tô có hơi lười…

Tần Thiên không thể không tự mình ra tay.

Hắn tỉ mỉ điều chỉnh hơn mười món ẩm thực dược liệu, Tô Tô ăn luân phiên để không đến mức ngán.

Hai là dùng tâm dưỡng khí.

Dùng tâm dưỡng khí xuất phát từ thần vương bí điển. Nói thẳng ra chính là tu luyện tâm quyết.

Điều hòa hơi thở bên trong bằng cách kiểm soát hơi thở có mục đích có kế hoạch và tư thế ngồi. Đạt tới hiệu quả người và thiên nhiên hợp nhất, hơi thở kéo dài không dứt.

Hơi thở được tạo ra có thể tẩm bổ cho lục phủ ngũ tạng, cơ thể thể khỏe mạnh, ngăn ngừa mọi bệnh tật.

Nói một cách đơn giản đó là phương pháp dưỡng sinh.

Nói một cách phức tạp hơn thì nếu có thể tu luyện ra nội tức (hơi thở sinh ra bên trong cơ thể) cũng là một phương pháp tu hành.

Tâm quyết trong Thần Vương bí điển, yêu cầu quá hà khắc. Kiểu phụ nữ không có nền tảng như Tô Tô thì không thể chịu nổi.

Cho nên hắn cần cắt bỏ làm đơn giản hóa những thứ phức tạp, thiết kế riêng cho Tô Tô.

Cái này khá tốn công.

Hắn viết và vẽ trên giấy. Cuối cùng lập ra một bộ khẩu quyết nhập môn phù hợp cho Tô Tô tu luyện.

Chợt có linh cảm, hắn còn đặt cho bộ khẩu quyết này một cái tên gọi là: Tô Tâm Quyết.

Sau khi xong việc, Tần Thiên lúc này mới nhàn nhã đi ra.

Từ xa xa truyền đến tiếng la hét, Lãnh Phong đang đích thân dạy dỗ những bảo an mới vẫy tay ngày hôm qua.

Nhìn thấy Tần Thiên, Lãnh Phong vội vàng chạy tới xin chỉ thị.

Tần Thiên thản nhiên nói: “Cậu toàn quyền xử lý đi.”

“Vườn nhà chúng ta quả thật cần thêm công nhân. Việc khác có thể phân công cho một số cho công ty và nhà máy.”

Sau đó nhớ tới lời dặn dò của Tô Tô, hắn không dám chậm trễ vội vàng lái xe ra cửa mua đồ ăn.

“Tần tiên sinh còn biết nấu ăn sao”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 639


Chương 639

“Thật sự là anh làm những món này sao?” Buổi tối Liễu Như Ngọc đến nhà nhìn thấy một bàn thức ăn phong phú, cô ta rất ngạc nhiên.

Tần Thiên lau tay vào tạp dề, nói: “Đều là món ăn thường ngày, thiệt thòi cho đại minh tinh rồi.”

“Tôi đã bày rượu vang đỏ ra rồi, mọi người uống trước đi.”

“Trên bếp còn đang nấu canh, tôi đi xem trước.”

Nói xong, hắn vội vàng lẻn vào phòng bếp.

Liễu Như Ngọc và chị Vinh đều không nghĩ tới một người đàn ông uy phong như Tần Thiên ở nhà lại như vậy.

Cả hai giống như phát hiện ra một lục địa mới.

Liễu Như Ngọc kéo tay Tô Tô nói: “Tô tổng, tôi thật sự hâm mộ cô mà.”

“Người đàn ông như này trên đời rất hiếm có.”

Tô Tô cười nói: “Đại minh tinh quá khen rồi. Anh ấy ngoại trừ biết châm cứu ra thì nấu cơm cũng được.”

“Cứ để anh ấy làm đi, nào, tôi mời đại minh tinh một ly.”

“Mấy ngày nay thật sự là vất vả cho cô rồi, sau này hy vọng chúng ta vẫn sẽ có cơ hội hợp tác.”

Ngồi ở đây, ngoại trừ Tô Tô và Liễu Như Ngọc, Dương Vinh, còn có Liễu Thanh, Cung Lệ và Lâm Tước.

Khi nhiệm vụ hoàn thành, mọi người đều rất vui vẻ. Liễu Thanh, Cung Lệ và Lâm Tước đều tỉ mỉ trang điểm.

Sáu người phụ nữ ngồi quanh một bàn, có thể nói là chiếu rọi lẫn nhau.

Các cô nói chuyện vui vẻ, Tần Thiên phát hiện mình thật sự quá dư thừa.

Liễu Như Ngọc có tâm sự, ăn một ít đã buông đũa xuống.

“Tô tổng, thời gian không còn sớm. Bây giờ tôi xin phép mượn chồng cô thêm một lần nữa.”

“Bệnh tình của ông nội tôi không thể chậm trễ. Anh Tần nói rằng đêm nay là thời gian tốt nhất để châm cứu.”

Tô Tô vội vàng nói: “Chuyện này không thể chậm trễ được!”

“Tần Thiên, anh ăn xong chưa? Mau đi theo cô ấy đi.”

Tần Thiên cởi tạp dề xuống, giao công thức nấu ăn và tâm quyết cho Tô Tô, dặn dò cô nhất định phải chú trọng.

Sau đó mới nói: “Đi thôi. Bây giờ chạy tới tỉnh thành chắc là vừa đúng lúc.”

Hắn dặn dò Lãnh Phong trông coi nhà cửa, sau đó lên chiếc Toyota Alphard đi đến tỉnh thành.

Tất cả mọi người đều tâm sự nặng nề, trong màn đêm chiếc xe rời khỏi Long Giang nhanh chóng đi về phía tỉnh thành.

Trong xe tối om, Liễu Như Ngọc bỗng nhiên nở nụ cười một tiếng, nói: “Tần Thiên, tôi thật sự rất hâm mộ vợ anh.”

Tần Thiên ngửi thấy mùi rượu trong giọng nói của cô ta, thấp giọng nói: “Còn mấy tiếng nữa mới tới, cô ngủ một lát đi.”

Liễu Như Ngọc không nói lời nào, một lát sau cô ta nghiêng đầu tựa vào vai Tần Thiên ngủ thiếp đi.

Tần Thiên nhìn thấy mặt cô ta trong bóng tối như hoa đào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 640


Chương 640

Cảm thấy cô ta cũng không thoải mái cho nên nghiêng người một chút để cô ta thoải mái dựa vào.

Nhìn vào màn đêm bất tận bên ngoài cửa sổ xe, hắn có trực giác.

Đó chính là chuyến này lại đến tỉnh thành trị bệnh, chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy.

Bởi vì bệnh này không chỉ là chuyện của An Quốc. Mà nó là liên quan đến toàn bộ tỉnh thành, thậm chí là kết cấu của Nam Giang.

Không cần nghĩ cũng biết, nhất định có rất nhiều người không mong muốn bệnh của An Quốc được chữa khỏi.

Về phần sẽ xảy ra chuyện gì, hiện tại hắn vẫn chưa rõ.

Rạng sáng, chiếc xe cuối cùng cũng xuống cao tốc tiến vào tỉnh thành.

“Sao lại có nhiều người như vậy?”

“Chuyện gì vậy?” Chị Vinh đang buồn ngủ ở ghế lái phụ, bỗng nhiên kêu lên.

Cùng lúc đó, tài xế cũng vội dừng xe lại.

Tần Thiên vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe thấy vậy trong lòng khẽ động vội mở mắt nhìn lại.

Chỉ thấy hai bên cao tốc trong màn đêm yên tĩnh tối đen như mực đậu đầy xe cộ.

Chỉ sợ phải có hơn trăm người, sắc mặt mỗi người đều nghiêm trang giống như đang đối mặt với kẻ địch.

Nhìn thấy là ớn lạnh.

Người lái xe thở phào và nói: “Đừng lo, đó là người của chúng ta.”

“Chắc là tới đón tiểu thư.”

Chỉ thấy một thanh niên áo đen bước nhanh về phía xe bọn họ. Sắc mặt hắn ta âm trầm, bên hông nhô lên.

Rất rõ ràng hắn ta mang theo vũ khí có thể giết người.

Lúc này, Liễu Như Ngọc cũng đã tỉnh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, cô ta lắp bắp kinh hãi.

“Tôi là Lý Xuân, thuộc hạ của Vũ Thiên Vương Hồ Bân, phụng mệnh ở đây đón đại tiểu thư và Tần tiên sinh!”

Liễu Như Ngọc mơ hồ nhận ra, thở phào nhẹ nhõm, cô ta hạ kính xe xuống, vui mừng nói: “Chú Hồ có lòng, vất vả cho anh Lý rồi.”

“Tần tiên sinh đang ở cùng tôi, lập tức đi chữa bệnh cho lão gia tử.”

“Anh Lý dẫn đường đi.”

Tuy nhiên, Lý Xuân do dự một lúc và không tránh ra.

Liễu Như Ngọc thắc mắc nói: “Anh Lý, còn có chuyện gì sao?”

Lý Xuân xuyên thấu qua cửa sổ xe, ánh mắt sắc bén nhìn Tần Thiên, sau đó khẽ nói: “Sự việc trọng đại,”

“Vũ Thiên Vương bảo tôi hộ tống Tần tiên sinh đến nơi chữa bệnh.”

“Mời Tần tiên sinh xuống xe.”

Liễu Như Ngọc ngẩn người, nói: “Ông nội đang ở đâu?”

“Chẳng lẽ ngay cả tôi cũng không thể đi theo?”

Lý Xuân cung kính nói: “Tôi sẽ phái người hộ tống tiểu thư trở về An trạch.”

An trạch: nơi ở của nhà họ An
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom