Dịch Thần Vương Lệnh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 420


Chương 420

“Tần tiên sinh, là tổ chức Mafia.”

“Bọn họ mới là bang phái lớn nhất ở nước Ý, ông chủ Nhị trong truyền thuyết kia đích thân đến đây, lần này gặp rắc rối thật rồi.”

Ngay cả Trần Nhị Cẩu cũng lập tức cảnh giác.

Anh ta vung tay lên, hơn trăm thành viên đội Thiên Thuẫn bày trận phía sau Tần Thiên.

Anh ta cũng tự mình xung phong đứng cạnh Tần Thiên, nghiêm trận chờ đợi.

Cửa khoang trực thăng mở ra, ông chủ Nhị trong truyền thuyết không xuất hiện, mà là một thanh niên có ánh mắt sắc bén.

Anh ta sau khi nhìn thấy các chưởng môn của tứ đại gia tộc cũng chỉ lạnh lùng gật đầu.

Sau đó, cao giọng nói: “Tôi là vệ sĩ thân cận của của ông chủ Nhị.”

“Phụng mệnh ông chủ Nhị đến đón một vị khách quý.”

Anh ta nhìn về phía Tần Thiên, bước nhanh tới rồi hơi khom người, trầm giọng nói: “Dám hỏi, ngài có phải là người đứng đầu Thần Vương Điện, Tần Thần Vương hay không?”

Cái gì?

Tần Thiên chính là người đứng đầu Thần Vương Điện, là vị Thần Vương trong truyền thuyết đó sao?

Tứ đại gia tộc và Carl ở đó đều ngây cả người.

Tần Thiên gật đầu mỉm cười nói: “Ông chủ Nhị của các cậu tìm tôi có việc gì?”

Người vệ sĩ thân cận thấp giọng nói: “Ông chủ Nhị nói, chuyện mà Tần tiên sinh dặn dò đã làm xong rồi.”

“Đúng lúc Tần tiên sinh đến nước Ý, nếu được ông chủ Nhị muốn mời Tần tiên sinh đến đảo một chuyến để thể hiện lòng hiếu khách.”

Trần Nhị Cẩu nghi hoặc nói: “Lão đại, anh gặp ông chủ Nhị của bọn họ lúc nào vậy? Lại còn làm giao dịch?”

Tần Thiên khẽ cười, cuối cùng đứng lên.

“Ông chủ Nhị quả nhiên tai mắt thông thiên.”

“Nếu đã như vậy, Nhị Cẩu, bảo các huynh đệ giải tán, cậu đi với tôi một chuyến.”

“Vâng!” Trần Nhị Cẩu lập tức đi theo.

Tần Thiên không nhịn được cười nói: “Đừng để mất mặt, để thứ này lại đi.”

Trần Nhị Cẩu do dự.

Tần Thiên cười nói: “Sao vậy, lẽ nào cậu còn sợ ông chủ Nhị sẽ nhốt chúng ta lại trên hòn đảo kia sao?”

“Trong thiên hạ này, người có thể nhốt được Tần mỗ tôi, chỉ sợ là vẫn còn chưa ra đời.”

Lúc này, hắn tươi cười trò chuyện, khí thế thấu trời.

Trần Nhị Cẩu cười lớn, ném súng tiểu liên trong tay cho một thành viên trong đội ở đằng xa rồi đi theo Tần Thiên lên trực thăng.

Trực thăng được in hình Madusa ba chân chậm rãi cất cánh.

“Cung tiễn Tần tiên sinh!”

“Gặp được ông chủ Nhị thì hãy chào hỏi thay chúng tôi!”

“Tần Thần Vương, sau khi trở về nếu có thời gian thì hãy cho chúng tôi có cơ hội được tiếp đãi tận tình!”

Đám người gia tộc Mickey hét lớn về phía trực thăng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 421


Chương 421

Giờ phút này bọn họ không còn vẻ lạnh lùng, họ trông giống như những học sinh tiểu học háo hức được giáo viên khen ngợi.

Carl hoàn toàn ngây người.

Cho đến khi chiếc trực thăng biến thành một chấm đen rồi biến mất vào bầu trời xanh xa xôi, đầu ông ta vẫn còn hơi choáng váng.

Ông ta nhớ lại lần đầu tiên gặp Tần Thiên ở Long Giang. Khi đó Tần Thiên để lộ ra một chút uy phong khiến cho ông ta chú ý.

Ông ta hỏi Tần Thiên có từng nghe nói về người trên hòn đảo nhỏ của nước Ý chưa. Lúc đó ông ta hỏi với sự khoe khoang bên trong đó.

Tần Thiên khi đó chỉ mỉm cười không trả lời.

Cho nên Carl cảm thấy Tần Thiên chỉ là có chút thủ đoạn nhỏ ở Long Giang, cùng lắm chỉ là một tên côn đồ.

Không thể so sánh với Mafia chuyên nghiệp trên hòn đảo nhỏ ở Ý.

Không thể ngờ rằng Tần Thiên lại là khách quý của ông chủ Nhị!

Mà theo lời vệ sĩ thân cận đó nói, Tần Thiên giao phó việc cho ông chủ Nhị?

Điều này… cũng hơi quá sức tưởng tượng rồi.

Nhưng nghĩ đến việc Tần Thiên chính là chủ nhân Thần Vương Điện nổi tiếng đó, ông ta cảm thấy mọi thứ đều có lý.



Từ thành phố Lan đến đảo Sicilia cách hơn một nghìn km.

Chiếc máy bay trực thăng có hình Medusa ba chân này mặc dù được làm riêng cho ông chủ Nhị, có tính năng ưu việt và có tốc độ hơn 300km một giờ.

Tuy nhiên, cũng phải bay mất vài tiếng đồng hồ.

Có điều Tần Thiên cũng không để ý, hắn nhìn kiến trúc của thành phố, sông núi phía dưới, thưởng thức phong cảnh nước Ý.

Trần Nhị Cẩu cảm thấy nhàm chán, liền hỏi người vệ sĩ thân cận: “Người anh em, cậu tên là gì?”

“Ông chủ Nhị cử cậu tới đây đón khách quý, vậy chứng tỏ cậu rất được ông chủ Nhị tin cậy nhỉ?”

Nét mặt người vệ sĩ thân cận không chút thay đổi nói: “Tôi tên Đạt Đán, ông chủ Nhị là cha nuôi của tôi.”

“Thì ra là vậy.” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đạt Đán, Trần Nhị Cẩu không nhịn được muốn trêu chọc anh ta.

“Nếu cậu là con nuôi của ông chủ Nhị, vậy có nghĩa là chờ ông chủ Nhị thoái vị, cậu sẽ kế thừa vị trí của ông ấy sao?”

Đạt Đán liếc Trần Nhị Cẩu nhưng không nói gì.

Trần Nhị Cẩu mỉm cười, nói: “Bị tôi nói trúng rồi phải không? Tôi tên là Trần Nhị Cẩu, Đạt Đán sau này cậu sẽ phụ trách bang phái Mafia, vậy chúng ta sẽ thân thiết hơn rồi.”

Đạt Đán không mấy dễ chịu nói: “Anh nói bậy bạ cái gì vậy!”

“Cha nuôi tôi, ông ấy có rất nhiều con.”

“Để tôi đến đây chỉ là vì tiếng Trung của tôi tốt hơn mà thôi.”

“Ồ.” Trần Nhị Cẩu thay đổi chủ đề nói: “Tôi nghe nói mọi thứ trong giới Mafia các cậu bây giờ đều nghe theo ông chủ Nhị.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 422


Chương 422

“Có người nói với tôi, ông chủ lớn của các cậu đã qua đời từ lâu, là thật sao?”

Tần Thiên khá hứng thú đối với câu hỏi này. Mafia nổi tiếng thế giới, nhưng mọi người đều không biết gì về ông chủ lớn của bọn họ.

Mọi chuyện ngoài mặt đều do ông chủ Nhị xử lý.

Hắn không nhịn được nói: “Đạt Đán, ông chủ lớn của các cậu có phải bị ốm rồi không, cho nên mới sống ẩn?”

Đạt Đán vốn không định trả lời câu hỏi này, nhưng Tần Thiên đích thân hỏi, anh ta do dự một hồi rồi nói: “Tôi không biết.”

“Tôi cũng chưa từng gặp ông chủ lớn bao giờ.”

Ngay cả những thành viên cốt cán như Đạt Đán cũng chưa từng gặp ông chủ lớn, Trần Nhị Cẩu và Tần Thiên đều cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Trần Nhị Cẩu vỗ vai Đạt Đán, lại tiếp tục tiếp cận làm quen.

“Đạt Đán, cậu đã từng tới phương Đông chúng tôi bao giờ chưa?”

“Phong cảnh bên đó không thua gì ở đây. Hơn nữa, các cô gái bên đó đều rất xinh đẹp.”

“Đúng rồi, cậu có vợ chưa? Tôi giới thiệu cho cậu một người nhé?”

Đạt Đán đỏ mặt và nói: “Không cần.”

“Khi nào đến lúc, cha nuôi sẽ sắp xếp cho tôi một cuộc hôn nhân.”

Tần Thiên không khỏi gật đầu, từ điều này có thể thấy được nội bộ Mafia đoàn kết và trung thành đến cỡ nào.

Những người như Đạt Đán hẳn là đã mồ côi từ nhỏ và được ông chủ Nhị nhận làm con nuôi. Họ không có kế hoạch của riêng mình, mọi thứ đều nghe theo sự sắp xếp của cha nuôi.

Bao gồm cả việc kết hôn.

Từ khía cạnh này có thể cảm nhận được một chút hương vị của chủ nghĩa cộng hưởng.

“Bây giờ là thời đại nào rồi còn sắp đặt hôn nhân. Thật nhàm chán.”

“Hơn nữa, con dâu được cha nuôi cậu sắp xếp cho có thể đẹp như những minh tinh này không?”

Trần Nhị Cẩu lấy điện thoại của mình ra và cho Đạt Đán xem ảnh của những người nổi tiếng, vô sỉ giống như một tên côn đồ dẫn dắt học sinh ba tốt phạm lỗi.

Mặc dù Đạt Đán rất xấu hổ, nhưng anh ta vẫn liếc nhìn với sự bối rối trên khuôn mặt.

Thấy đã gần đến lúc, Trần Nhị Cẩu quàng tay qua vai Đạt Đán và nói: “Người anh em, tôi biết cậu thích mà.”

“Thêm wechat đi, nếu cậu thích, tôi sẽ gửi wechat của cô ấy cho cậu.”

“Yên tâm đi, chỉ cần cậu nói ra tên Trần Nhị Cẩu tôi ra, những mỹ nữ này sẽ ngoan ngoãn bay tới đảo gặp cậu.”

Đạt Đán đỏ mặt và nói: “Tôi không có WeChat, đó là thứ gì?”

Trần Nhị Cẩu cười nói: “Cái này không quan trọng, dù gì thì chúng ta để lại thông tin liên lạc là được.”

“Đúng rồi Đạt Đán, bây giờ trên đảo bọn cậu có bao nhiêu Mafia?”

“Cậu có biết lần này ông chủ Nhị mời lão đại của chúng tôi tới làm gì không?”

Tần Thiên cười không nói lời nào, hắn biết rằng Trần Nhị Cẩu đã đi loanh quanh từ lâu, nhưng thực tế cậu ta vẫn muốn lấy một số thông tin từ miệng Đạt Đán.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 423


Chương 423

Suy cho cùng thì nơi mà họ sẽ đến là Đảo Mafia nổi tiếng thế giới.

Trong trường hợp thông thường, Mafia sẽ không bao giờ mời các thế lực khác đến lãnh thổ địa bàn của họ.

Lần phá lệ vì Tần Thiên, mặc dù trước mắt xem ra là có ý tốt, nhưng không thể không đề phòng.

Tục ngữ có câu, vua không gặp vua. Nhưng mà bây giờ, vua sẽ sớm gặp vua, nếu có bất kỳ xích mích nào giữa hai vị vua vậy thì phải làm sao?

Một khi trở mặt, chỉ dựa vào hai người bọn họ làm sao có thể thoát khỏi đảo Sicilia?

Nhị Cẩu phải có một kế hoạch phòng bị.

Lần này, Đạt Đán trực tiếp trả lời: “Có năm triệu người trên đảo, gần một nửa trong số họ là người nhà của chúng tôi, phần còn lại cũng là bạn bè của chúng tôi.”

Trần Nhị Cẩu sửng sốt, anh ta và Tần Thiên nhìn nhau, trong mắt đều có vài phần kinh ngạc.

Theo ý của Đạt Đán thì người nhà của họ, cũng tức là anh em trong tổ chức, lên tới hai triệu người.

Ở một góc độ nào đó, đã gần như tương tự như một đất nước nhỏ.

“Còn về lí do tại sao cha nuôi mời Tần tiên sinh…” Đạt Đán nhìn Tần Thiên: “Tôi nghĩ Tần tiên sinh có lẽ đã biết.”

Tần Thiên gật đầu, trầm ngâm một lát, hắn nói: “Ông chủ Nhị hồi phục tốt chứ?”

Đạt Đán đứng dậy và chào Tần Thiên theo nghi thức trang trọng nhất của nơi đây.

“Cha nuôi hồi phục rất tốt, ông ấy luôn khen ngợi văn hóa phương Đông rất sâu sắc, thần châm của Tần tiên sinh rất có hiệu quả.”

“Ông ấy nói chỉ tiếc một điều là lần trước không gặp được anh.”

Trần Nhị Cẩu nhìn Tần Thiên cười nói: “Ông ấy không gặp được anh, nhưng anh đã chữa bệnh cho ông ấy rồi, nói như vậy, anh đã nhờ tên Vương Bá Niên kia ra tay à?”

Tần Thiên mỉm cười gật đầu.

Trần Nhị Cẩu cau mày nói: “Anh rốt cuộc đã thực hiện giao dịch gì với ông chủ Nhị?”

Tần Thiên cười nói: “Lát nữa cậu sẽ biết thôi.”

“Nhị Cẩu, nếu như tin tức mà ông chủ Nhị đưa ra giống với điều mà tôi đã dự đoán trước đó, vậy thì chuyện năm đó của lão đầu tử rất có khả năng sẽ có chút manh mối.”

“Anh nói cái gì?” Sắc mặt Trần Nhị Cẩu thay đổi kịch liệt.

Lúc này, trong mắt anh ta đầy sát khí, không còn dáng vẻ của một tên hâm chảy nước dãi khi xem ảnh của người nổi tiếng nữa.

Anh ta biết, lão đầu tử mà Tần Thiên nói chính là lão chưởng quỹ.

Mà chuyện năm đó, đương nhiên chính là trận chiến kinh hoàng và bi thảm dẫn đến việc Diêm Vương Điện bị phá hủy trong một đêm.

Có quá nhiều bí ẩn chưa được giải đáp về trận chiến đó.

Nhiều năm trôi qua, có lẽ rất nhiều người trong thế giới ngầm trên thế giới đã quên đi chuyện này.

Nhưng Tần Thiên không thể quên!

Trần Nhị Cẩu cũng không thể quên!

Bởi vì bọn họ đều được coi là người kế vị của lão chưởng quỹ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 424


Chương 424

Nhất là Tần Thiên, năm đó hắn bị bẻ gãy tay chân ném xuống Đại Giang, nếu như không phải có lão chưởng quỹ thì hắn đã làm mồi cho ba ba từ lâu rồi.

Lão chưởng quỹ không chỉ truyền cho hắn một thân bản lĩnh, mà còn là người có ơn cứu mạng hắn.

Mấy năm nay, tuy lão chưởng quỹ ngoài miệng không nói sao nhưng hắn biết trận chiến năm đó là một vết sẹo khó có thể khép lại trong lòng ông ấy.

Nỗi băn khoăn không bao giờ vượt qua được.

Bởi vì trận chiến đó mà nhiều anh em của ông ấy đều đã chết.

Đó đều là anh em vào sinh ra tử với ông ấy.

Dù là ai cũng không chịu nổi loại chuyện này.

Cho nên mấy năm nay, Tần Thiên vẫn chưa từng từ bỏ truy tìm chân tướng. Trong mười hai thiên vương dưới tay hắn luôn có người chuyên phụ trách chuyện này.

Tuy nhiên luôn thu về rất ít kết quả.

Lần này, tin tức của ông chủ Nhị thật sự có thể tiết lộ góc khuất của chuyện kia sao?

Tần Thiên không dám khẳng định.

Tuy nhiên hắn có một loại linh cảm lần này nhất định sẽ có thu hoạch bất ngờ.

Bởi vì chuyện này quá nặng nề, cho nên trên đường đi Trần Nhị Cẩu không nói thêm một câu nào.

Tần Thiên cũng nhắm mắt nghỉ ngơi.

“Sắp đến rồi.” Đạt Đán nói với vẻ phấn khích.

Sau một chuyến bay dài, ai cũng có chút mệt mỏi.

Nhưng nhìn thấy Địa Trung Hải rộng lớn bên dưới, một hòn đảo nhỏ ở phía xa xa giống như một viên ngọc trai được đính trên một chiếc vòng cổ ngọc lục bảo.

Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu vẫn còn chút tinh thần phấn chấn.

Đây là hòn đảo lớn nhất ở Địa Trung Hải, là trụ sở chính của mafia nổi tiếng thế giới, đảo Sicilia xinh đẹp.

Máy bay trực thăng bắt đầu bay ở độ cao thấp, trong không khí có một cảm giác ấm áp và ẩm ướt.

Đạt Đán hào hứng chỉ vào những toà nhà đang lướt qua phía dưới rồi giới thiệu.

Đạt Đán vốn không thành thạo tiếng Trung, cho nên có lúc sẽ xen vào một số từ ngữ địa phương, Trần Nhị Cẩu và Tần Thiên nghe thấy cũng cảm thấy dở khóc dở cười.

Tuy nhiên có thể nhìn ra được, Đạt Đán vô cùng kiêu ngạo và tự hào về quê hương này của anh ta.

Chiếc trực thăng từ từ hạ cánh trên bãi cỏ trong một khoảng sân lớn.

Xung quanh sân có rất nhiều người đang chạy ra, bọn họ được trang bị vũ khí hạng nặng và trông rất nghiêm túc.

Đạt Đán mời Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu xuống trực thăng, rồi dùng tiếng địa phương nói những người kia vài tiếng, sau đó bọn họ đều cúi đầu chào Tần Thiên.

Có thể thấy đó là lời cảm ơn từ tận đáy lòng.

Bởi vì Tần Thiên đã chữa khỏi bệnh cho ông chủ Nhị của bọn họ, còn Ông chủ Nhị chính là thần thánh trong lòng bọn họ.

“Tần tiên sinh, Trần tiên sinh, dựa theo thường lệ đến chỗ chúng tôi nhất định phải giao điện thoại di động ra.”

“Các vị là khách quý của chúng tôi, ông chủ Nhị có dặn dò có thể phá lệ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 425


Chương 425

“Tuy nhiên xin hai vị hãy tắt điện thoại đi.” Đạt Đán nói một cách chân thành.

Tần Thiên gật đầu, hắn không hề có cảm giác bị xúc phạm, dù sao nhập gia tùy tục, đi tới chỗ người ta tất nhiên phải tôn trọng quy tắt của người ta.

Hắn và Trần Nhị Cẩu tắt điện thoại ngay trước mặt Đạt Đán.

“Ông chủ Nhị ở chỗ này sao?” Trần Nhị Cẩu nhìn một căn phòng được canh phòng nghiêm ngặt ở xa xa hỏi.

“Cha nuôi không có ở đây.”

“Hai vị mời đi theo tôi.”

Đạt Đán dẫn Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu ra khỏi sân, bên ngoài hoá ra là một con phố rất nhộn nhịp.

Khung cảnh này khác hoàn toàn với cảnh đằng đằng sát khí như trong tưởng tượng, cảnh tượng nhìn thấy trước mắt rất hài hoà.

Những nụ cười thành thật chất phác và hài lòng trên khuôn mặt của người dân địa phương.

Mafia ở đây hoàn toàn không có gì lạ lẫm, bởi vì tuỳ tiện chọn một người bên cạnh bọn họ cũng đều là mafia.

Đàn ông phụ nữ già trẻ trong một gia đình đều là mafia.

Bọn họ cũng không sợ ai đó đến đây gây rối, bởi vì không ai có thể sống sót được sau khi gây rối ở đây.

Mỗi ngụm nước bọt của mỗi người trên phố cũng có thể dìm chết tên đó.

Đạt Đán trở về nhà, hào hứng giới thiệu phong tục tập quán nơi này cho Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu.

Còn tiện tay hái hai quả quýt từ trên cây quýt bên đường cho Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu ăn.

Cuối cùng, sau khi băng qua một phố bọn họ đi tới một tòa tiểu viện trông không có gì nổi bật, thậm chí còn có chút nhỏ bé.

Sau khi nói chuyện với người bảo vệ, người kia cảnh giác nhìn Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu rồi đi vào báo cáo.

Ngay sau đó anh ta đã trở lại, mở cửa rồi mời Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu vào.

Ánh sáng căn phòng có chút âm u, Tần Thiên lại một lần nữa nhìn thấy vị ông chủ Nhị này.

Dáng người ông ấy không cao, nở một nụ cười hiền hòa trông không khác gì một ông lão có cuộc sống cơm áo đầy đủ sung túc bình thường.

Ai có thể ngờ rằng một ông già như này lại nắm giữ một bang phái mafia mà cả thế giới cũng phải kiêng dè.

“Tần tiên sinh, ngày đó ở Long Giang có duyên gặp mặt, không ngờ tới chủ nhân của Thần Vương Điện tiếng tăm lừng lẫy lại là một chàng thanh niên trẻ tuổi như thế này.”

“Có thể nói là rồng của phương đông.”

Ông chủ Nhị chào hỏi vô cùng khách sáo.

Tần Thiên cũng khiêm tốn trả lời lại vài câu.

Tất cả mọi người rất bận rộn cho nên đi thẳng vào vấn đề chính.

Ông chủ Nhị gật đầu, thủ hạ khiêng ra một cái rương thủy tinh từ trong một căn phòng, bên trong là một con rắn dài màu đen.

Trông nó giống như u linh trong đêm tối.

Trần Nhị Cẩu ngay lập tức cảnh giác: “Đây là rắn mamba đen.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 426


Chương 426

“Ông chủ Nhị có ý gì?”

Ông chủ Nhị nhìn Tần Thiên nói: “Ở Long Giang, Tần tiên sinh nhờ tôi điều tra có người nào dùng nọc độc của rắn mamba đen thực hiện các hoạt động ám sát hay là khủng bố không.”

Tần Thiên gật đầu nói: “Có phải ông chủ Nhị đã có kết quả rồi không?”

Ông chủ Nhị trầm mặc một chút rồi nói: “Tần tiên sinh, thứ lỗi cho tôi mạo muội.”

“Trước khi tôi trả lời cậu thì cậu có thể trả lời tôi một câu hỏi trước được không.”

“Thần Vương Điện của cậu có quan hệ gì với Diêm Vương Điện bị diệt mấy năm trước không?”

“Diêm Vương Điện bị diệt, khối Diêm Vương Lệnh cấm kỵ kia lại xuất hiện thường xuyên hơn, có phải do cậu Tần làm không?”

Tần Thiên thản nhiên nói: “Lão chưởng quỹ của Diêm Vương Điện chính là sư phụ tôi.”

“Lúc Diêm Vương Điện còn tồn tại, sư phụ tôi rất ít khi sử dụng Diêm Vương Lệnh. Hiện tại Diêm Vương Điện đã không còn, tôi cách một khoảng thời gian ngắn sẽ để cho Diêm Vương Lệnh xuất hiện.”

“Ông chủ Nhị có biết là vì cái gì không?”

Ông chủ Nhị nói: “Vì muốn nói cho một số người biết Diêm Vương Điện vẫn còn tồn tại.”

“Đồng thời gây chú ý với những cấp dưới vẫn còn sống.”

Tần Thiên gật đầu, tán thưởng nói: “Không hổ là ông chủ Nhị.”

Ông chủ Nhị thấp giọng nói: “Không nghĩ tới, Tần thần vương nổi danh lại là người kế thừa của lão chưởng quỹ, thật đáng tiếc tôi chưa từng gặp lão chưởng quỹ.”

“Tần tiên sinh, trên một hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương xảy ra một trận đánh chấn động, Diêm Vương Điện bị diệt, cậu nghĩ sao về chuyện này?”

“Cậu có biết người khai chiến với Diêm Vương Điện là ai không?”

Tần Thiên nói: “Là tổ chức chế độc lớn nhất thế giới, Hắc Ám Chi Hoa.”

“Trong trận chiến đó, mặc dù Diêm Vương Điện sụp đổ nhưng theo tôi được biết cũng đã tiêu diệt toàn bộ khối u ác tính này.”

“Ông chủ Nhị bỗng dưng nói đến chuyện này, chẳng lẽ có liên quan đến rắn mamba đen sao?”

Ông chủ Nhị gật đầu nói: “Có liên quan.”

“Theo thông tin đáng tin cậy, khối u ác tính này vẫn chưa được diệt trừ hoàn toàn, trong số họ vẫn còn người sống sót.”

“Là ai?” Trần Nhị Cẩu kích động hỏi.

Ông chủ Nhị nói khẽ: “Tần tiên sinh, cậu đã từng nghe về người có biệt danh ‘Độc Sư’ chưa?”

Tần Thiên có hơi sững sờ, nói với vẻ nặng nề: “Nhân vật quan trọng của Hắc Ám Chi Hoa, nghiên cứu chế độc, người trong nội bộ gọi hắn ta là giáo sư.”

“Nghe nói Hắc Ám Chi Hoa kinh doanh rất nhiều chất độc đều là tự tay hắn ta điều phối ra.”

Ông chủ Nhị gật đầu, nói: “Độc Sư vẫn chưa chết.”

“Chẳng những không chết, hắn còn được một thế lực thần bí trợ giúp thành lập lại một thế lực mới gọi là ‘Thiên Sứ Chi Nhãn’.”

“Thiên Sứ Chi Hoa rất thần bí, tôi chỉ có thể tra được bọn họ đã từng hoạt động ở Trung Đông.”

“Tần tiên sinh, nếu tôi đoán không nhầm ngày đó tôi đi Long Giang nhờ cậu chữa trị bệnh, người đầu tiên được cậu khám và chữa trị là đến từ Trung Đông phải không.”

“Có phải trúng độc hay không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 427


Chương 427

Tần Thiên biết không có gì phải giấu giếm với một người như ông chủ Nhị cả.

Hắn gật đầu rồi nói: “Là một kỹ sư ở Trung Đông.”

“Thành phần chính của chất độc trong đó đến từ rắn mamba đen.”

Ông chủ Nhị thở dài: “Nói như vậy, vấn đề đã rất rõ ràng.”

“Lũ khốn này, ông đây nhất định sẽ tóm được tụi mày, băm tụi mày thành trăm mảnh!” Trần Nhị Cẩu nghiến răng trợn mắt.

Ông chủ Nhị nhìn Trần Nhị Cẩu nói: “Người khác có lẽ sẽ không tìm được Độc Sư và Thiên Sứ Chi Hoa của hắn ta, nhưng các cậu chắc chắn có thể.”

“Các cậu không cần tìm, bọn họ sẽ tự tới tìm các cậu, chỉ cần để cho bọn họ biết được quan hệ giữa các cậu và Diêm Vương Điện.”

Tần Thiên cười lạnh nói: “Ý của Ông chủ Nhị là Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn sẽ đến trả thù.”

Ông chủ Nhị gật đầu: “Thần Vương điện sinh ra vì để trả thù thì Thiên Sứ Chi Nhãn sao lại không.”

“Hai bên đều muốn giết đối phương để báo thù cho trận chiến kia.”

Tần Thiên hơi trầm mặc, bỗng nhiên nói: “Ông chủ Nhị, tôi còn có một vấn đề, không biết ông còn biết chuyện gì đó có thể cho tôi biết không.”

“Năm đó Diêm Vương Điện đi tới đảo nhỏ ở nước ngoài đại chiến với Hắc Ám Chi Hoa, đây rõ ràng là có người đặt bẫy.”

“Mục đích chính là để cho bọn họ tàn sát lẫn nhau, hai bên cùng thiệt hại.”

“Ông có biết người đứng đằng sau là ai không?”

Sắc mặt ông chủ Nhị khẽ thay đổi, tuy nhiên đã nhanh chóng khôi phục lại như thường, nhưng mà vẫn có thể thấy được một chút kiêng kỵ từ trong mắt ông ta.

Ông ta thở dài nói: “Loại thủ đoạn có thể thiết kế Diêm Vương Điện và Hắc Ám Chi Hoa này, tôi tự cảm thán mình không bằng.”

Làm cho ông chủ Nhị của mafia đều tự cảm thán không bằng, có thể thấy được đối phương kinh khủng đến mức độ nào.

“Tuy nhiên tôi lại cảm thấy nếu Tần tiên sinh có thể tìm được Độc Sư, có lẽ sẽ thu được càng nhiều chân tướng hơn.”

“Đừng quên, hiện tại thế lực giúp Độc Sư tái sinh từ trong đống tro tàn cũng rất thần bí.”

Trong lòng Tần Thiên chợt lóe lên một suy nghĩ: “Thế lực hiện tại đang ủng hộ Độc Sư với kẻ đứng sau thiết kế Diêm Vương Điện và Hắc Ám Chi Hoa khi đó là cùng một thế lực sao?”

Ông chủ Nhị thở dài: “Tôi cũng không chắc chắn.”

“Nhưng tôi biết trên thế giới này, ngoại trừ những tổ chức nổi tiếng này, sau lưng còn có một bàn tay lớn.”

“Tôi cũng rất hy vọng nó có thể nổi lên mặt nước, để cho tôi xem xem rốt cuộc là người nào lại có được sức mạnh như thế.”

“Tần tiên sinh, mời ăn quýt.”

“Đặc sản ở chỗ chúng tôi.”

Đã nói đến nước này, Tần Thiên biết cuộc nói chuyện của Ông chủ Nhị liên quan đến chuyện này đã kết thúc.

“Vợ tôi rất thích ăn quýt, cái này mang về cho cô ấy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 428


Chương 428

“Ông chủ Nhị, cảm ơn.”

“Tạm biệt.”

Hắn cầm một quả quýt đứng dậy rồi rời đi.

Ông chủ Nhị cũng không giữ khách nữa, ông ta đứng lên mỉm cười nói: “Đạt Đán tiễn Tần tiên sinh trở về thành phố Lan.”

“Vâng, cha nuôi!”

Trên máy bay, sắc mặt Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu đều nghiêm túc.

Không thể tưởng tượng được, nhân vật quan trọng của Hắc Ám Chi Hoa lại vẫn chưa chết. Chẳng những không có chết, lại một lần nữa thành lập Thiên Sứ Chi Nhãn dưới sự trợ giúp của một thế lực thần bí.

Trần Nhị Cẩu nhíu mày nói: “Lão đại, em từng hỏi lão chưởng quỹ.”

“Ông ấy nói tin tức về hòn đảo nhỏ kia là căn cứ của Hắc Ám Chi Hoa, hơn nữa bọn họ muốn nghiên cứu chế tạo ra một chất độc mới, do một người anh em từ Hồng Môn ở nước ngoài truyền tới.”

“Diêm Vương Điện xuất hết toàn lực vượt biển chiến đấu, Hồng Môn ở giữa cũng trợ giúp rất nhiều.”

“Anh cảm thấy Hồng Môn này có vấn đề sao?”

Tần Thiên nói: “Tôi đã từng điều tra biết được người anh em truyền tin kia đã bị diệt khẩu sau khi sự việc xảy ra.”

“Hồng Môn và chúng ta là anh em có cùng nguồn gốc, huống hồ lão chưởng quỹ và hai vị đường chủ của bọn họ cũng có mối quan hệ cá nhân, nên chắc sẽ không hãm hại.”

“Khả năng duy nhất là người anh em truyền tin kia bị lợi dụng.”

Trần Nhị Cẩu tức giận nói: “Vậy bây giờ làm sao đây?”

“Đi đâu tìm Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn chết tiệt này chứ?”

“Nếu không để em phụ trách đi.”

Tần Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Mỗi người một chức vụ, cậu đừng can thiệp vào, An Bảo Thiên Thuẫn của cậu là một lực lượng bên ngoài sáng rất quan trọng.”

“Chuyện này vẫn nên giao cho Thử Vương đi làm đi.”

“Anh ta am hiểu thâm nhập tình báo hơn, cậu lập tức gửi thông tin của ông chủ Nhị cho anh ta đi.”

“Đã hiểu!” Trần Nhị Cẩu không dám chậm trễ, lập tức thao tác vài động tác trên điện thoại.

Thử Vương là một trong mười hai thiên vương của Thần Vương Điện.

Hơn nữa là người bí ẩn nhất.

Thậm chí ngay cả Trần Nhị Cẩu là Cẩu Vương tay nắm quyền lớn, đến bây giờ cũng không biết Thử Vương rốt cuộc là nam hay nữ, là già hay trẻ.

Trong nhóm QQ nhỏ do Thập Nhị Thiên Vương bọn họ lén lút thành lập, ảnh đại diện của Thử Vương chỉ sáng lên một chút khi tiến vào nhóm.

Thời gian còn lại đều là màu xám xịt tối tăm.

Có đôi khi Trần Nhị Cẩu nhàn rỗi cảm thấy nhàm chán, đã gửi cho đối phương rất nhiều tin bát quái, bao gồm cả những Victoria’s Secret yêu thích của mình.

Nhưng Thử Vương chưa bao giờ trả lời lại.

Tuy nhiên khi anh ta cần một ít tình báo, chỉ cần gửi qua thì Thử Vương sẽ lập tức cho anh ta câu trả lời thỏa đáng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 429


Chương 429

“Tiếp theo Độc Sư nhất định sẽ phái người đến nước chúng ta.”

“Đến lúc đó sẽ có người thích hợp đi tiếp đãi bọn chúng.”

Ngón tay Tần Thiên gõ đầu gối đưa ra một kết luận.

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến hai lần xuất hiện của Diêm Vương Lệnh gần đây, một lần là ở Long Giang, một lần là ở Sở Châu.

Mà miếng ở Sở Châu kia là giả, ngày đó đã bị vạch trần trên lôi đài đại hội Kim Cúc.

Miếng của nhà họ Tô ở Long Giang kia là hàng thật giá thật, nhưng vì khảo nghiệm người nhà họ Tô cho nên hắn cũng từng chính miệng nói đó là đồ giả.

Cho dù đó là thật hay giả, cả hai đều có liên quan trực tiếp đến chính mình.

Một khi tin tức này truyền đến tai của Thiên Sứ Chi Nhãn, hắn tin chắc Độc Sư nhất định sẽ phái người đến kiểm chứng.

Với năng lực của đối phương chắc là không khó truy tìm đến trên người hắn.

Trong mắt hắn hiện lên sát khí u ám.

Trần Nhị Cẩu biết Tần Thiên đã có kế hoạch, anh ta cũng không dám hỏi lung tung, cảm thấy có chút áp lực cho nên chuyển đề tài.

“Lão đại, anh có QQ không?”

“Có muốn em kéo anh vào trong nhóm nhỏ của bọn em không?”

“Em là chủ nhóm, thằng nhóc Nhiếp Thanh Long kia ngày nào cũng đòi em cho anh ta làm quản trị viên, sắp phiền chết em rồi.”

“Còn nói em không xứng làm chủ nhóm, anh ta muốn dẫn theo những người khác nổi dậy.”

“Lão đại, anh vào nhóm em nhường chủ nhóm cho anh để anh trị thằng nhóc này thật tốt.”

Tần Thiên nhịn không được làm ra vẻ tức giận, rồi cười nói: “Có phải ông đây sắp xếp cho công việc quá ít hay không.”

“Các người thật nhàn rỗi nha, mỗi ngày còn có thời gian cho nhóm trò chuyện.”

Trần Nhị Cẩu nhe răng cười nói “Không phải cũng là vì công việc sao.”

“Anh em giao tiếp tình cảm nhiều hơn, thuận tiện cùng nhau tiến bộ lên.”

“Mẹ kiếp, thằng nhóc Nhiếp Thanh Long này lại bắt đầu chém gió rồi!”

“Lão đại, em quên nói với anh, anh làm chuyện này không đúng rồi, quá thiên vị!”

Tần Thiên tò mò, cầm lấy điện thoại của Trần Nhị Cẩu xem, chỉ thấy Nhiếp Thanh Long gửi vào trong nhóm mấy tin nhắn.

“Haizz, các người cũng đừng ghen tị với tôi, lão đại không phải là giới thiệu mấy em gái cho tôi để làm bạn gái thôi sao.”

“Tôi lúc ấy đã cố hết sức từ chối, các người cũng biết tôi trọng bạn khinh sắc, không giống Nhị Cẩu tử nhìn thấy phụ nữ đã đi không nổi rồi.”

“Nhưng cũng không có cách nào, lão đại lúc ấy nói ‘Nhiếp Thanh Long gần đây làm việc nghiêm túc rất vất vả, cậu xứng đáng với điều này.”

“Tôi có thể làm gì chứ? Tôi chỉ có thể cười.”

Nhiếp Thanh Long còn tag ID chủ nhóm @Trần Nhị Cẩu: “Cẩu Tử này, anh có thể ăn chút lót dạ, mỗi ngày đừng để bị các ngôi sao nữ ở nước ngoài tẩy não nữa.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 430


Chương 430

“Tôi nói cho anh biết, chờ anh biết được chỗ tốt đẹp của các em gái thì anh sẽ chẳng thèm nhìn những nữ minh tinh kia nữa đâu.”

Điều thú vị là Lão Trư lại trả lời tin nhắn trong vài giây “Tiểu Long Long thật hay giả? Sao không có phần của tôi?”

Phốc một tiếng, Tần Thiên nhịn không được bật cười.

Không nghĩ tới Lão Trư này cũng không đứng đắn như thế.

Trần Nhị Cẩu càng không chịu buông tha.

“Lão đại, anh có thấy không?”

“Tất cả mọi người đều là anh em, dù sao anh cũng phải xử lý công bằng chứ? Em cũng muốn một cô gái.”

Tần Thiên nhìn thấy mười hai người trong nhóm, ảnh đại diện của những người khác đều là một trong mười hai cung hoàng đạo của bọn họ, chỉ có chủ nhóm Trần Nhị Cẩu không biết xấu hổ lại để ảnh đại diện là một người mẫu nóng bỏng.

Hắn nhịn không được chửi một câu vô sỉ.

Bỗng nhiên có hứng thú, hắn trả lời Nhiếp Thanh Long: “Thật không?”

“Nhiều em gái như vậy, anh nhìn trúng người nào?”

Nhiếp Thanh Long có đánh vỡ đầu cũng không ngờ tới lúc này Tần Thiên đang cầm điện thoại di động của Trần Nhị Cẩu trả lời.

Vì chứng minh mình nói thật, anh ta nói với vẻ dương dương đắc ý: “Đều không tệ.”

“Chẳng qua lão đại góp ý cho tôi, anh ấy nói với loại khí chất này của tôi, chỉ có tiểu thư Lạc Lạc của gia tộc Schiller Lạc Khắc là thích hợp với tôi nhất.”

“Lão đại còn nói nếu như tôi đồng ý thì anh ấy sẽ đích thân đi gặp lão Schiller Lạc Khắc đề nghị kết thông gia.”

“Nhị Cẩu, nói cho tôi biết có phải bây giờ anh thèm chảy nước miếng rồi không?”

Trần Nhị Cẩu kích động nói:”Mẹ kiếp, tên này quá kiêu ngạo!”

“Lão đại, anh mau nói móc anh ta đi!”

Mặt Tần Thiên đầy sợi tuyến đen, hắn không thể tưởng tượng được Nhiếp Thanh Long ở bên ngoài là một người nghiêm túc, đường đường là Long Vương cũng vô sỉ như vậy.

“Vậy sao? Sao tôi lại nghe nói người nào đó nhảy từ trên cao ốc Long Giang xuống chạy trối chết ta.”

Hắn trả lời.

Nhiếp Thanh Long ngay lập tức trở nên yên tĩnh.

Một lát sau, anh ta mới cẩn thận trả lời “Cẩu Tử, anh nghe ai nói?”

Trần Nhị Cẩu cười ngặt nghẽo đến chảy nước mắt, anh ta dậm chân làm cho trực thăng suýt chút nữa lật ngửa.

Anh ta dựt lấy điện thoại từ trong tay Tần Thiên đang muốn trả lời lại, bỗng nhiên lại nói liên tục mấy câu “Mẹ kiếp!”

“Mẹ kiếp, mẹ kiếp!”

“Lão đại anh mau xem, Lão Thử kia hoạt động rồi.”

“Anh ta đã gửi tin nhắn!”

Tần Thiên nhìn thấy Thử Vương trả lời một câu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 431


Chương 431

‘Theo tình báo đáng tin cậy, chuyến đi Long Giang của tiểu thư Lạc Lạc trở về tay trắng, cô ta nổi giận lôi đình, cô ta thề không phải thần vương của chúng ta thì không gả, lão Schiller Lạc Khắc không có cách nào cho nên nói với quản gia chỉ cần lão đại chúng ta đồng ý cưới tiểu thư Lạc Lạc, ông ta sẽ lấy mỏ dầu Garhwal làm của hồi môn.

Đừng hỏi tôi làm sao tôi biết, tôi sẽ không nói.’

Thử Vương hiếm khi xuất hiện, làm cho Hổ Vương, Trư Vương cùng với đám người Xà Vương, Mã Vương bình thường không nói chuyện lại có thể đều xuất hiện.

Có thể thấy được những người này cho dù bình thường không nói lời nào, nhưng lúc nào cũng nhìn màn hình chằm chằm.

Bọn họ nhao nhao truy hỏi Thử Vương, Tần lão đại gần đây ở nơi nào, đang bận cái gì.

Thử Vương trả lời ‘tôi biết nhưng tôi không nói’ làm cho người khác rất muốn tóm lấy anh ta hung hăng đánh một trận.

Nhiếp Thanh Long gửi một loạt biểu cảm tức giận.

“Nhất định là giả!”

“Lão Schiller Lạc Khắc muốn lấy mỏ dầu Garhwal làm của hồi môn, tại sao tôi chưa từng nghe nói về chuyện lớn như này?”

“Tiểu Thử, tôi thấy anh ghen tị với tôi đúng không? Rõ ràng tiểu thư Lạc Lạc thích tôi.”

Thử Vương trả lời: “Đó là bởi vì quản gia cảm thấy tin này quá gây sốc toàn cầu, cho nên mệnh lệnh này không truyền ra khỏi lâu đài cổ của lão Schiller Lạc Khắc.”

Trần Nhị Cẩu nhịn không được nhe răng tặc lưỡi.

“Lão đại, không hổ là Thử Vương của chúng ta nha, ngay cả tin tức trong lâu đài của Schiller Lạc Khắc không truyền ra ngoài mà anh ta cũng có thể biết.”

Tần Thiên cười nhưng không nói.

Trần Nhị Cẩu điên cuồng tag ID @Nhiếp Thanh Long.

“Tiểu Long Long nói mau, có phải anh bị cô gái nhà người ta phá cửa bỏ trốn rồi không?”

“Anh thật đúng là nói lời hùng hồn nhất thì làm chuyện hèn nhất nha.”

Nhiếp Thanh Long còn đang phản pháo lại: “Tôi không có, Nhị Cẩu đừng có nói bậy.”

Trần Nhị Cẩu cuối cùng cũng nhịn không được nữa, anh ta tag toàn bộ thành viên @All: “Nói cho các người một tin, câu nói vừa rồi là lão đại dùng điện thoại di động của tôi gửi.”

“Không ngờ tới phải không hahaha haha!”

Thử Vương: “Mẹ nó, để lộ rồi, mọi người tôi chưa nói gì cả, hôm nay các người chưa từng gặp tôi ở đây.”

Sau khi nói xong, avatar lập tức chuyển sang màu xám.

“Nhị cẩu, tôi không tin, trừ khi anh chụp ảnh lão đại để tôi xem.”

“Nhị Cẩu chụp đi, Tiểu Phá Hổ nhớ lão đại.”

“Cẩu Tử làm chút việc của con người đi, cho chúng tôi nhìn thấy lão đại”

Nhìn từng tin nhắn của mọi người, trong lòng Tần Thiên cảm thấy rất ấm áp, hắn đột nhiên có chút nhớ những người anh em này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 432


Chương 432

Mười hai thiên vương, nam nữ già trẻ, nhưng mà giữa bọn họ và Tần Thiên là mối quan hệ anh em bền chặt sắt thép.

Trần Nhị Cẩu sau khi xin phép hắn rồi nhích sát lại gần hắn, lòng kích động tay run run, chụp một tấm ảnh chung.

Nền ảnh là bầu trời xanh.

Bức ảnh selfie này sau khi được đăng tải lên nhóm, trong nháy mắt đã bùng nổ.

“Nhị Cẩu đúng là chó may mắn, lại có thể được đi làm nhiệm vụ với lão đại!”

“Không được, hôm nay không có hồng bao hai trăm tệ thì chuyện này không xong đâu!”

“Mau gửi hồng bao!”

“Những Victoria’s Secret bị anh lừa đang hỏi thăm thông tin của anh trên toàn thế giới, nếu anh không gửi hồng bao, tôi sẽ nói cho các cô ấy biết anh đang ở Milan.”

“Nhị Cẩu, bảo lão đại nói thêm mấy câu đi.”

Tần Thiên nhìn thấy máy bay đã tiến vào thành phố Lan, đã sắp đến nơi.

Hắn nói với Trần Nhị Cẩu: “Nói với các anh em đường dài đằng đẵng, sau này chúng ta còn có nhiều cơ hội gặp mặt.”

Hắn nói xong nhắm mắt nghỉ ngơi, trong lòng suy nghĩ Tô Tô tham gia cuộc thi kết quả như thế nào rồi.

Trần Nhị Cẩu vội vàng làm theo, sau đó nhịn không được cười nói: “Em nghĩ kỹ rồi vẫn không nên kéo lão đại vào trong nhóm là tốt nhất.”

“Nếu không Trần Nhị Cẩu em sẽ thất sủng.”

Hôm nay anh ta thật sự rất vui thể khi vạch trần được Nhiếp Thanh Long, cắn răng nhịn đau gửi một hồng bao hai trăm tệ.

“Mẹ kiếp.”

“Lão Thử kia không phải đã offline rồi sao? Sao lại giật hồng bao nhanh vậy.”

Trở lại văn phòng An Bảo Thiên Thuẫn ở thành phố Lan, trời đã gần tối.

Tô Tô đã chờ ở đây từ lâu, cô nhìn thấy Tần Thiên kích động nhào tới.

“Chồng ơi, chúng ta được nhận huy chương vàng rồi!”

“Huy chương vàng hạng nhất của cuộc thi trang điểm quốc tế!” Cô kích động nói.

Tần Thiên sững sờ, kích động nói: “Ngoan, em gọi anh là gì?”

Tô Tô lúc này mới ý thức được mình vừa rồi quá kích động, vậy mà lại… gọi chồng!

Đây là lần đầu tiên trong đời.

Nhìn ánh mắt mập mờ của Tần Thiên, khuôn mặt xinh đẹp của cô xấu hổ đỏ bừng.

“Em gọi anh là Tần Thiên.”

“Không gọi Tần Thiên, chẳng lẽ gọi Nhị Cẩu.”

Trần Nhị Cẩu giật mình, lớn tiếng nói: “Chị dâu, gọi Nhị Cẩu làm gì?”

Tô Tô có hơi sững người, sau đó mới phát hiện cô lại vô tình lôi Nhị Cẩu làm bia đỡ đạn, cô che miệng cười nói: “Không có gì.”

“Chị dâu có rất nhiều chị em tốt độc thân, lát nữa sẽ giới thiệu cho cậu.”

“Thật sao?”

“Cảm ơn chị dâu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 433


Chương 433

Nhị Cẩu trong nháy mắt giống như một con chó giữ nhà tận tuỵ nhập vào cơ thể.

“Chị dâu, chị có đói không? Chị dâu chị muốn ăn gì? ”

“Chị dâu, nếu đã tới rồi thì có muốn mua chút quần áo kiểu mới nhất không? Không sao đâu cứ quẹt thẻ của em.”

“Chị dâu, lần này nhất định phải ở thêm vài ngày để cho thằng em này hiếu kính chị với Thiên ca của em.”

“Chị dâu, chị thích loại túi xách nào?”

Đám người Lãnh Phong đứng bên cạnh trợn trắng mắt.

Tưởng chừng như bọn họ không chớp mắt!

Tô Tô cũng cảm thấy xấu hổ khi liên tục bị gọi chị dâu.

Cô mỉm cười nói: “Nhị Cẩu, chị có một người bạn học cũng là chị em thân thiết nhất của chị.”

“Hiện tại đang làm việc ở công ty chị, nhân phẩm tài hoa dung mạo không có gì để bàn.”

“Chỉ là đã ly hôn mang theo một đứa bé, cậu cảm thấy thế nào?”

Sắc mặt Trần Nhị Cẩu trở nên tái mét.

Vẻ mặt anh ta đau khổ nói: “Chị dâu, có người nào độc thân chưa lấy chồng không?”

“Cũng có thể chấp nhận đã ly hôn, chỉ là có thể không có con được không?”

“Không phải em ghét bỏ đứa trẻ, chủ yếu là em không thích làm ba lắm.”

Tô Tô nhịn cười nói: “Vậy chị sẽ để ý giúp cậu.”

Trần Nhị Cẩu vội vàng nói: “Cảm ơn chị dâu, em không kén chọn, chỉ cần có thể xinh đẹp bằng một phần mười chị dâu là em đã thỏa mãn rồi.”

Tô Tô được khen đến xấu hổ, bẽn lẽn nói: “Chị nào có xinh đẹp như thế… Tần Thiên, anh nói xem khi nào chúng ta trở về?”

“Bây giờ em muốn lập tức bay về Long Giang.”

Nghe nói bọn họ muốn đi, Trần Nhị Cẩu trong nháy mắt trở nên lo lắng.

“Lão đại, rượu tối hôm qua còn chưa uống đã.”

“Thật không dễ dàng mới tới đây một chuyến, ở thêm vài ngày nữa đi.”

Tần Thiên hiểu tâm trạng của Tô Tô, cuộc thi lần này thành công rực rỡ cho nên cô vội vã muốn trở lại làm việc.

Dù sao Tô Ngọc Cao và tập đoàn Tô Ngọc giống như con của cô, háo hức chờ sữa tiếp tục sinh mạng.

Đương nhiên hắn cũng hiểu tâm trạng của Trần Nhị Cẩu, anh em nhiều năm khó khăn lắm mới gặp mặt một lần, làm sao nỡ vội chia tay.

Cuối cùng cân nhắc kỹ lưỡng, hắn đã lựa chọn một cách trung hoà cho hai bên.

“Hôm nay hơi muộn rồi, vậy chúng ta ở lại thêm một đêm nữa, sáng sớm ngày mai đi sớm.”

“Cẩu Tử gọi các anh em, đêm nay chúng ta không say không về.”

Lãnh Phong kích động nói: “Lão đại, cũng bao gồm bọn em sao?”

Tần Thiên cười nói: “Chỉ cần anh em không trực ban đều có thể tham gia, chỉ sợ Cẩu ca của các cậu chuẩn bị rượu không đủ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 434


Chương 434

Trần Nhị Cẩu kích động nói: “Cho dù em bảo Lão Mã lập tức phái chuyên cơ từ nước ngoài vận chuyển đến đây, chắc chắn cũng sẽ có đủ rượu!”

“Rượu ngoại không nghiện, nhất định phải là rượu xái*!”

*Rượu xái ( hoặc rượu nước hai) có hàm lượng 60-70%.

Tô Tô nhìn thấy tình anh em giữa đám đàn ông cũng cảm thấy rất cảm động.

“Anh uống ít chút.” Cô quan tâm nói với Tần Thiên một câu, sau đó rất biết điều một mình trở về phòng.

Đêm nay, tổng bộ An Bảo Thiên Thuẫn ở thành phố Lan bị đốt cháy bởi men rượu nồng nàn và tình anh em hừng hực.

Bên ngoài phòng làm việc của Trần Nhị Cẩu, những chai rượu chất thành núi nhỏ.

Đám đàn ông này dô dô cụng cụng giống như đang uống nước lã vậy.

Tần Thiên phát hiện mình có hơi đánh giá thấp sức chiến đấu của đối phương.

Bản thân hắn không vận dụng nội lực hóa giải thì tửu lượng bình thường khoảng một cân đến hai cân.

Bất đắc dĩ bị Trần Nhị Cẩu, Lãnh Phong và những người khác thay phiên nhau mời rượu, chẳng mấy chốc đã đạt tới giới hạn.

Trần Nhị Cẩu uống đến đỏ bừng, mở ra hai bình còn sót lại, xách lên nhất quyết phải một hơi uống cạn với Tần Thiên.

Tần Thiên cười nói: “Nhị Cẩu, hai bình cuối cùng này giữ lại cho lần sau uống đi.”

“Tôi không muốn giống như lần trước bị cậu ép uống, cuối cùng cậu và tôi nửa đêm phát điên.”

Hai mắt Lãnh Phong đỏ ngầu cũng khuyên nhủ: “Cẩu ca, sáng sớm ngày mai lão đại còn phải bay.”

Trần Nhị Cẩu cười toe toét nói: “Lão đại, đêm xuân đáng giá ngàn vàng đúng không? Hahahaha, là anh em sơ suất rồi.”

Anh ta bỗng nhiên đứng thẳng tắp, khom người chào: “Trần Nhị Cẩu, cung tiễn lão đại trở về động phòng!”

Đám người Lãnh Phong đều uống say khướt, cười nói: “Cung tiễn lão đại!”

“Đám ranh con, lần sau sẽ chỉnh đốn các cậu!” Tần Thiên cười mắng một câu rồi trở về phòng.

Tô Tô nằm nghiêng, mái tóc đen như thác nước, Tần Thiên vốn tưởng rằng cô đã ngủ say không muốn quấy rầy, vì thế hắn nằm cẩn thận trên ghế sofa.

“Uống bao nhiêu mà mùi rượu nồng nặc như vậy.”

Tô Tô lẩm bẩm, đá chăn trên giường xuống đất: “Em ngại nóng, cho anh đắp.”

Tình cảnh men rượu lên não này, Tần Thiên suýt chút nữa đã nhào tới.

Cuối cùng hắn vẫn kiểm soát được bản thân.

“Cảm ơn vợ.”

Trong bóng tối Tô Tô nở một nụ cười, khẽ nói: “Đi ngủ sớm đi, ngày mai còn phải bay.”

Trong lòng Tần Thiên đập thình thịch, chuyến đi Ý lần này, thu hoạch lớn nhất đối với hắn, không phải Tô Tô đạt được huy chương vàng.

Không phải trợ giúp Trần Nhị Cẩu giành được sự hợp tác của bốn gia tộc lớn.

Thậm chí cũng không phải tình báo quý giá của ông chủ Nhị ở Sicily.

Hắn cảm thấy thu hoạch lớn nhất chính là Tô Tô càng ngày càng tiến thêm một bước chấp nhận hắn.

Có người vợ như thế này thì chồng còn đòi hỏi gì nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 435


Chương 435

Hắn càng kiên định hơn, kiếp này sẽ cố hết sức che chở người phụ nữ này thật tốt.

Ngày hôm sau, Trần Nhị Cẩu và Lãnh Phong đích thân hộ tống Tần Thiên và Tô Tô đến sân bay.

Bịn rịn vẫy tay chào tạm biệt, thậm chí Tần Thiên còn nhìn thấy Trần Nhị Cẩu nhân lúc cúi đầu lau khóe mắt.

Tần Thiên cười nói: “Anh em tốt, vẫn là câu nói kia đường dài đằng đẵng, sau này chúng ta còn có nhiều cơ hội gặp mặt.”

Máy bay cất cánh dần dần bỏ lại phong tình của nước Ý dưới tầng mây.

Cuối cùng đã trở về.

So với thành phố Lan thủ đô thời trang nổi tiếng quốc tế thì thành phố Long Giang trước mặt có vẻ nhỏ bé lại lạc hậu.

Nhưng đây là nhà!

Cảm giác thuộc về đó là không thể nào thay thế.

Thậm chí ngay cả khí thải xe hơi bay trong không khí cũng tràn ngập cảm giác thân thuộc như vậy.

Lâm Tước đến sân bay đón, Tô Tô thậm chí còn không quan tâm đến việc trở về nhà, bảo Lâm Tước lái thẳng đến công ty.

Liễu Thanh kích động nói: “Chúc mừng cô, chủ tịch Tô của tôi.”

“Tin tức đoạt giải, tôi là người đầu tiên thấy nó trên các phương tiện truyền thông nước ngoài.”

“Bây giờ tôi cũng có tin tức tốt để báo cáo với cô.”

“Ứng cử viên lý tưởng trở thành người phát ngôn của dự định trước đây của chúng ta, siêu sao Mục Phi Phi đích thân nghe điện thoại của tôi.”

“Sau khi nghe tôi nói về ý định hợp tác, cô ấy đã bày tỏ rất hứng thú.”

“Rất nhanh, cô ấy sẽ cử người đại diện tới đây thương lượng hợp tác chi tiết.”

“Chủ tịch Tô, Mục Phi Phi bây giờ chính là ứng cử viên sáng giá nhất, đặc biệt hợp đồng làm người phát ngôn cho các sản phẩm mỹ phẩm nổi tiếng quốc tế trước đây của cô ấy vừa hết hạn.”

“Bây giờ chúng ta có thể tóm được cô ấy thì Tô Ngọc Cao nhất định sẽ thành công, đến lúc đó sẽ không cần lo tiêu thụ nữa.”

“Thật sao?” Tô Tô kích động nói: “Liễu Thanh, cảm ơn cô!”

“Cô thật sự quá giỏi!”

Nghe các cô đàm luận về nữ minh tinh, Tần Thiên đột nhiên nhớ tới Liễu Như Ngọc kia.

Hắn nhịn không được nói: “Vợ à, anh nhớ không phải em thích Liễu Như Ngọc sao? Sao em không mời cô ấy làm người phát ngôn?”

“Chẳng lẽ địa vị trong giới giải trí của cô ấy không bằng Mục Phi Phi?”

Nghe Tần Thiên nói đến Liễu Như Ngọc, Tô Tô nhịn không được cười nói: “Đó chính là nữ thần của em, sao lại có thể không bằng Mục Phi Phi chứ.”

“Nếu như nói Mục Phi Phi là chuẩn tuyến một, vậy thì Liễu Như Ngọc chính là cấp bậc Thiên Hậu.”

“Mục Phi Phi kém xa cô ấy.”

Tần Thiên nói: “Vậy sao em không mời Liễu Như Ngọc?”

Liễu Thanh cười nói: “Có thể nói chuyện với Mục Phi Phi đã cảm ơn trời đất rồi, chúng tôi thật sự không dám nghĩ tới Liễu Như Ngọc.”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 436


Chương 436

“Một mặt là vì địa vị trong giới của cô ấy quá cao, ngoài ra Liễu Như Ngọc một lòng muốn phát triển nghệ thuật, cho nên không bao giờ nhận lời làm người phát ngôn thương mại.”

“Từ khi ra mắt cho đến nay, cô ấy chưa từng làm người phát ngôn cho một thương hiệu nào, có biết bao thương hiệu nổi tiếng quốc tế muốn mở thị trường trong nước của chúng ta, không ngần ngại chi một số tiền lớn tìm cô ấy đều bị từ chối.”

Hóa ra là như vậy.

Tần Thiên vốn còn muốn giúp liên hệ với Liễu Như Ngọc, nhưng ai cũng có tham vọng của riêng mình, nếu người ta không bao giờ nhận lời phát ngôn thương mại vậy thì hắn cũng không nên quấy rầy.

Tô Tô nói với vẻ tiếc nuối: “Còn nói nữa, lần này đến thành phố Lan tham gia tiệc rượu, em vốn dĩ nghe nói Liễu Như Ngọc cũng sẽ xuất hiện, làm hại em kích động cả buổi.”

“Ai mà biết cuối cùng ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy.”

Tần Thiên cười nhưng không nói.

Cô nào biết được, Liễu Như Ngọc giữa chừng gặp chuyện nên không tham gia tiệc rượu.

Cô ta đi trượt tuyết với hắn trên dãy núi Alps, sau đó bị hắn làm liên luỵ, bị Chim Ưng bắt bóc vào ngọn núi sâu.

Dưới họng súng vô tình của bọn côn đồ, hắn và Liễu Như Ngọc cũng coi như là cùng sống chết, cùng chung hoạn nạn.

Xảy ra chuyện như vậy, sau khi trở về chắc hẳn Liễu Như Ngọc đã vội vàng về nước, đương nhiên không có tâm trạng đi tham dự triển lãm.

Lại đàm luận một số chuyện, Liễu Thanh thúc giục Tô Tô và Tần Thiên nhanh chóng về nhà, hành trình vất vả cần phải nghỉ ngơi thật tốt.

Về đến nhà, Dương Ngọc Lan đích mình xuống bếp chuẩn bị một bàn thức ăn, còn mở một chai rượu vang đỏ được cất giấu kỹ để ăn mừng.

Cả nhà vui vẻ hòa thuận.

Trong khi đó ở thành phố Tỉnh, nhà họ Phan.

“Chết tiệt!”

“Tần Thiên chết tiệt này, lại có thể sống sót từ trong tay Chim Ưng, đúng là hời cho hắn!”

“Ả tiện nhân Liễu Như Ngọc này, không có việc gì đi trượt tuyết làm gì!”

“Không phải có cô ta thì Tần Thiên đã chết chắc rồi!”

Cô ta hiểu được đại khái thông qua một số kênh, cho đến bây giờ cô ta vẫn còn nghĩ Tần Thiên có thể sống sót là do Liễu Như Ngọc.

Liễu Như Ngọc dù sao cũng là đại minh tinh có sức ảnh hưởng, cô ta bị bắt cóc cho nên các bên liên quan đã vội vàng gửi những người có khả năng để cứu cô ta.

Tiện thể cứu Tần Thiên luôn.

“Chuyện này, anh hai cũng cảm thấy rất đáng tiếc.”

“Tuy nhiên anh ấy nói có lẽ là tên Tần còn chưa đáng chết, anh ấy bảo chúng ta trước tiên cứ nhẫn nhịn.”

“Qua vài ngày nữa chính là đại thọ của An Lão gia tử.”

“An lão gia tử bị bệnh nan y nhất định sẽ không qua khỏi, anh ấy sẽ lại phân chia địa bàn ở tiệc đại thọ, nhà họ Phan chúng ta nhất định sẽ lớn mạnh trở lại.”

“Nói không chừng chiếm được vị trí người có tiếng nói ở thành phố Tỉnh.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 437


Chương 437

“Đến lúc đó chỉ là một Tần Thiên còn không phải muốn nắm như thế nào thì nắm như thế nào đấy sao.”

Phan Hổ ngồi trên xe lăn, nhẹ giọng an ủi.

“Không được!”

“Chị nuốt không trôi cục tức này!”

“Càng làm cho chị cảm thấy tức hơn chính là ả tiện nhân Tô Tô kia dựa vào một loại thuốc mỡ rách nát gì đó lại có thể đoạt được huy chương vàng của cuộc thi trang điểm quốc tế.”

“Đây rõ ràng là đối nghịch với chị.”

“Chị nhất định phải cho bọn họ chút bài học!”

Phan Hổ lo lắng nói: “Chị, chị định làm gì?”

Phan Mỹ Nhi cắn răng nói: “Tổ chức Thái Yết chết rồi, Chim Ưng cũng chết rồi, vậy thì chị sẽ tìm sát thủ lợi hại hơn!”

“Sát thủ trên toàn thế giới nhiều vô kể, chỉ cần chị chịu tiêu tiền, chị không tin không tìm được người có thể giế.t chết Tần Thiên!”

“Chị đã sắp xếp người đi tìm, chị tin sẽ nhanh có kết quả thôi!”

“Đến lúc đó chị muốn tên họ Tần phải đẹp mặt!”

Phan Hổ biết Phan Mỹ Nhi từ nhỏ đã vô cùng tùy hứng, những gì cô ta muốn thì phải được thực hiện ngay lập tức.

Anh ta thở dài và không nói bất cứ điều gì.

Bị sát thủ của Tần Thiên phái đến đánh thành tàn phế, cứ như vậy chấm dứt với cuộc sống tốt đẹp, anh ta cũng nuốt không trôi cục tức này.

Trong khi đó, ở một hòn đảo nhỏ ở Đại Tây Dương xa xôi đã được tư nhân mua.

Một người đàn ông da trắng với mái tóc hoa râm, mặc áo khoác trắng bước ra khỏi phòng thí nghiệm.

Hắn ta tháo kính ra, đôi mắt lấp lánh ánh sáng mờ giống như một con rắn độc đang di chuyển trong bóng tối.

“Giáo sư, đã có tin tức rồi.”

“Diêm Vương Lệnh xuất hiện hai lần gần đây ở Long Quốc phương Đông đều có liên quan đến một người tên Tần Thiên.”

“Ngài xem, có cần phái người bắt hắn tới thẩm vấn hay không, nói không chừng hắn có thể sẽ biết tung tích của lão Diêm Vương.”

Người mặc áo trắng chính là tàn dư còn sót lại của Hắc Ám Chi Hoa, cũng là nhân vật quan trọng của Hắc Ám Chi Hoa, người trong nội bộ gọi là giáo sư.

Sự tồn tại giống như ác ma trong lòng người bên ngoài, Độc Sư.

Hắn ta nghe thủ hạ báo cáo không hề tỏ thái độ gì, chậm rãi tháo găng tay trắng trên tay xuống.

“Lão Diêm Vương chưa chết, đây đã là chuyện có thể chắc chắn.”

“Việc bây giờ chúng ta phải làm chính là tìm cho ra ông ta, báo thù cho những anh em đã chết.”

“Long Quốc ở phương Đông không phải là nơi sát thủ bình thường có thể đến, nếu đã như vậy cứ phái nhóm Rắn Hổ Mang đi đi.”

“Nuôi chúng lâu như vậy, cũng đã đến lúc để cho chúng đền đáp.”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 438


Chương 438

Thủ hạ do dự một chút rồi nói: “Năm người trong nhóm Rắn Hổ Mang đều là người nổi bật trên bảng xếp hạng sát thủ thế giới, là con át chủ bài trong tay chúng ta.”

“Chỉ là một Tần Thiên, giáo sư ngài chắc chắn dùng con át chủ bài này đáng sao?”

Độc Sư cười lạnh lùng nói: “Tôi muốn việc phải chắc chắn không xảy ra sai sót”

“Đi thực hiện đi.”

“Còn nữa cậu báo cáo cho cấp trên, nói với bọn họ tôi đã hoàn thành thí nghiệm dược lý độc hoàn số 1 mà bọn họ muốn, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì rất nhanh có thể ra đời.”

“Bảo bọn họ gọi vốn.”

“Vâng!” Thủ hạ kích động nói: “Giáo sư không hổ là Độc Sư!”

“Hiện tại chúng ta muốn người có người, muốn tiền có tiền, không bao lâu nữa Thiên Sứ Chi Nhãn nhất định có thể ngồi vững trên ngai vàng của thế giới ngầm!”

Nhận được lệnh, tiểu dội Rắn Hổ Mang ẩn nấp trên toàn thế giới trong các khu ổ chuột, trong tầng lớp thượng lưu, nhà thờ, trang trại và quán bar lần đầu tiên tập hợp lại.

Bọn họ cũng biết Long Quốc ở phương Đông chính là cấm địa của loại người như bọn họ.

Đang bàn bạc về cách lẻn vào bí mật như thế nào, vừa hay phát hiện ra manh mối của Phan Mỹ Nhi.

Bọn họ chủ động liên lạc, Phan Mỹ Nhi vui mừng khôn xiết ngay lập tức đồng ý, lợi dụng con đường của nhà họ Phan giúp bọn họ vượt biên vào.

Hơn nữa còn hứa hẹn chỉ cần giết được Tần Thiên, thù lao năm trăm triệu.

Phan Mỹ Nhi vừa nhận được toàn bộ tài sản hàng trăm tỷ đồng của Tập đoàn Kiến Nhân, chỉ năm trăm triệu căn bản chả là gì với cô ta.

Thậm chí chỉ cần có thể giết Tần Thiên, cô ta sẽ không chút do dự trả giá cao hơn.

Đối mặt với mức thù lao khổng lồ này, có ai không động lòng chứ.

Cho nên nói có đôi khi người có tiền muốn một người chết, thì người kia có muốn không chết cũng không phải là chuyện đơn giản.

May mắn là Tần Thiên không phải người bình thường.

Nhân vật quan trọng Độc Sư của Hắc Ám Chi Hoa vẫn chưa chết, hơn nữa hắn ta được thế lực thần bí trợ giúp, thành lập lại Thiên Sứ Chi Nhãn có khả năng sẽ đến trả thù.

Tần Thiên nói thông tin này cho Tàn Kiếm.

Đôi mắt Tàn kiếm lúc ấy đỏ hoe.

Đây là kẻ thù mà ông ấy khổ sở tìm kiếm nhiều năm, là động lực giúp ông ấy sống sót.

Ông ấy thay đổi tính cách hiền hoà, bắt tay vào huấn luyện nhóm Thiên Phạt như điên.

Hiện tại đổ thêm mười giọt mồ hôi, chỉ vì khi đối đầu với kẻ thù có thể chảy ít đi một giọt máu.

Tần Thiên đích thân giám sát huấn luyện ở sơn trang Mãnh Thú.

Tổ Thiên Phạt là mầm cây Diêm Vương điện để lại. Còn Thiên Sứ Chi Nhãn là thoát thai* lột xác từ Hắc Ám Chi Hoa.

*Thoát thai: là xuất hiện dưới hình thức mới từ cái cũ.

Có thể nói, tiểu đội Thiên Phạt đi đối phó tiểu đội ám sát của Thiên Sứ Chi Nhãn là thích hợp nhất.

Hắn cũng biết chỉ có buông tay để cho tiểu đội Thiên Phạt đi tiếp nhận thử thách thực sự của đao thật súng thật, thì mới có thể rèn luyện ra những người ưu tú thật sự.

Nhưng về mặt tình cảm, hắn không muốn mất bất cứ ai.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 439


Chương 438

Thủ hạ do dự một chút rồi nói: “Năm người trong nhóm Rắn Hổ Mang đều là người nổi bật trên bảng xếp hạng sát thủ thế giới, là con át chủ bài trong tay chúng ta.”

“Chỉ là một Tần Thiên, giáo sư ngài chắc chắn dùng con át chủ bài này đáng sao?”

Độc Sư cười lạnh lùng nói: “Tôi muốn việc phải chắc chắn không xảy ra sai sót”

“Đi thực hiện đi.”

“Còn nữa cậu báo cáo cho cấp trên, nói với bọn họ tôi đã hoàn thành thí nghiệm dược lý độc hoàn số 1 mà bọn họ muốn, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì rất nhanh có thể ra đời.”

“Bảo bọn họ gọi vốn.”

“Vâng!” Thủ hạ kích động nói: “Giáo sư không hổ là Độc Sư!”

“Hiện tại chúng ta muốn người có người, muốn tiền có tiền, không bao lâu nữa Thiên Sứ Chi Nhãn nhất định có thể ngồi vững trên ngai vàng của thế giới ngầm!”

Nhận được lệnh, tiểu dội Rắn Hổ Mang ẩn nấp trên toàn thế giới trong các khu ổ chuột, trong tầng lớp thượng lưu, nhà thờ, trang trại và quán bar lần đầu tiên tập hợp lại.

Bọn họ cũng biết Long Quốc ở phương Đông chính là cấm địa của loại người như bọn họ.

Đang bàn bạc về cách lẻn vào bí mật như thế nào, vừa hay phát hiện ra manh mối của Phan Mỹ Nhi.

Bọn họ chủ động liên lạc, Phan Mỹ Nhi vui mừng khôn xiết ngay lập tức đồng ý, lợi dụng con đường của nhà họ Phan giúp bọn họ vượt biên vào.

Hơn nữa còn hứa hẹn chỉ cần giết được Tần Thiên, thù lao năm trăm triệu.

Phan Mỹ Nhi vừa nhận được toàn bộ tài sản hàng trăm tỷ đồng của Tập đoàn Kiến Nhân, chỉ năm trăm triệu căn bản chả là gì với cô ta.

Thậm chí chỉ cần có thể giết Tần Thiên, cô ta sẽ không chút do dự trả giá cao hơn.

Đối mặt với mức thù lao khổng lồ này, có ai không động lòng chứ.

Cho nên nói có đôi khi người có tiền muốn một người chết, thì người kia có muốn không chết cũng không phải là chuyện đơn giản.

May mắn là Tần Thiên không phải người bình thường.

Nhân vật quan trọng Độc Sư của Hắc Ám Chi Hoa vẫn chưa chết, hơn nữa hắn ta được thế lực thần bí trợ giúp, thành lập lại Thiên Sứ Chi Nhãn có khả năng sẽ đến trả thù.

Tần Thiên nói thông tin này cho Tàn Kiếm.

Đôi mắt Tàn kiếm lúc ấy đỏ hoe.

Đây là kẻ thù mà ông ấy khổ sở tìm kiếm nhiều năm, là động lực giúp ông ấy sống sót.

Ông ấy thay đổi tính cách hiền hoà, bắt tay vào huấn luyện nhóm Thiên Phạt như điên.

Hiện tại đổ thêm mười giọt mồ hôi, chỉ vì khi đối đầu với kẻ thù có thể chảy ít đi một giọt máu.

Tần Thiên đích thân giám sát huấn luyện ở sơn trang Mãnh Thú.

Tổ Thiên Phạt là mầm cây Diêm Vương điện để lại. Còn Thiên Sứ Chi Nhãn là thoát thai* lột xác từ Hắc Ám Chi Hoa.

*Thoát thai: là xuất hiện dưới hình thức mới từ cái cũ.

Có thể nói, tiểu đội Thiên Phạt đi đối phó tiểu đội ám sát của Thiên Sứ Chi Nhãn là thích hợp nhất.

Hắn cũng biết chỉ có buông tay để cho tiểu đội Thiên Phạt đi tiếp nhận thử thách thực sự của đao thật súng thật, thì mới có thể rèn luyện ra những người ưu tú thật sự.

Nhưng về mặt tình cảm, hắn không muốn mất bất cứ ai.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom