Dịch Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1560


Chẳng bao lâu sau, Hàn Thất Thất cũng tỉnh giấc.  

Ba người cùng nhau xuống tầng một ăn sáng.  

Trong suốt bữa ăn, cô ta chẳng tỏ cảm xúc gì, mặt mày lạnh tanh, bày ra tính cách kiêu căng của cô chủ nhà giàu.  

Nhưng cả Trương Minh Vũ và Liễu Thanh Duyệt đều chẳng ngó ngàng gì tới cô ta.  

Mặc dù cô ta tức giận nhưng cũng chẳng nhiều lời.  

Liễu Thanh Duyệt ăn xong liền đi làm.  

Hai người còn lại đều trở về phòng.  

Dù sao lát nữa còn phải đến tập đoàn Chu Thị.  

Trong phòng.  

Hàn Thất Thất khoanh tay hất hàm hỏi: “Nói mau, sáng nay anh nói ai không lọt vào mắt xanh của anh?”  

Hả?  

Vẫn còn nhớ tới chuyện này sao?  

Anh bật cười nói lảng đi: “Nhà họ Triệu, tôi bảo nhà họ Triệu không đáng để tôi đặt vào mắt”.  

Cô ta nghi hoặc hỏi lại: “Thật không?”  

Anh ra vẻ gắt lên: “Đương nhiên là thật rồi, tôi lừa cô làm gì?”  

Nghe xong, cô ta nhếch môi cười.  

Cũng chẳng nói gì thêm.  

Một lát sau, Đinh Ninh cũng tới đây.  

Trương Minh Vũ nghiêm nghị nói: “Hôm nay là ngày quyết định xem có thành công hay không, ba người chúng ta không có ai trợ giúp đâu”.  

Hàn Thất Thất lặng lẽ gật đầu, trong mắt cũng hiện lên vẻ nghiêm trọng.  

Chuyện lần này liên quan tới số phận của nhà họ Chu!  

Đinh Ninh tự tin nói: “Yên tâm, có tôi ở đây mà!”  

Anh khẽ lắc đầu.  

Đến tận lúc này, anh vẫn chưa xác định được rốt cuộc cô ấy có năng lực gì.  

Ba người họ nhanh chóng xuất phát.  

Đi thẳng đến tập đoàn Chu Thị!  

Trên đường đi, anh chợt cảm thấy kích động lạ thường.  

Nếu lần này thực sự có thể đoạt được tập đoàn Chu Thị, thì nhất định thế lực của anh sẽ mạnh hơn rất nhiều, tựa như hổ được chắp thêm cánh!   

Chuyện phát triển ở Tĩnh Châu sẽ càng thuận lợi hơn!  

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã đỗ lại trước cổng tập đoàn Chu Thị.  

Trương Minh Vũ xuống xe.  

Anh quan sát tỉ mỉ một lượt, khóe miệng cong lên nở nụ cười.  

Quả thực tập đoàn Chu Thị rất rộng lớn.  

Đây là trụ sở chính của cả tập đoàn, quản lý sản nghiệp quan trọng nhất của nhà họ Chu.  

Trong sảnh lớn đông người qua lại.   

Anh bật cười cất tiếng nói: “Nào, đi xem thử”.  

Dứt lời, anh cất bước tiến về phía trước.  

Hàn Thất Thất và Đinh Ninh lặng lẽ theo sau.  

Ba người họ đi tới trước cổng.  

Vệ sĩ xông lên ngăn cản, lạnh giọng hỏi: “Các người đến đây làm gì?”  

Trương Minh Vũ mỉm cười nói: “Bàn chuyện làm ăn”.  

Hả?  

Vệ sĩ nhíu mày khó hiểu.  

Một kẻ mặc đồ rẻ tiền như vậy…  

Nhưng gã ta nhanh chóng chú ý tới Hàn Thất Thất đứng sau lưng anh.  

Cả người cô ta toát ra khí chất quý tộc giàu sang.  
 
Chương 1561


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vệ sĩ gật đầu nói: “Vào đi”.  

Hả?  

Trong mắt anh hiện lên một tia bất ngờ.  

Cho vào dễ dàng vậy sao?  

Có người đi theo tốt thật đấy…  

Anh không chút do dự thẳng bước tiến tới.  

Trong sảnh lớn, mấy chục nhân viên đều đang bận tối tăm mặt mũi.  

Không một ai chú ý đến sự xuất hiện của Trương Minh Vũ.  

Quy củ thật đấy.  

Anh đi vào thang máy.  

Ấn vào tầng cao nhất theo chỉ dẫn.  

Cửa thang máy mở ra. Trước mặt anh là một hành lang.  

Nối liền mấy phòng làm việc khác nhau.  

Bảng tên của căn phòng dưới cuối hành lang là phòng chủ tịch.  

Vẻ mặt anh trở nên hưng phấn.  

Lập tức đi tới!  

Sau khi đi đến cửa, anh dứt khoát đẩy cửa bước vào.  

Bên trong căn phòng được bày trí cực kỳ xa hoa.  

Một chiếc ghế dựa đã có giá hàng chục nghìn.  

Nhưng lại không có một bóng người nào.  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Hàn Thất Thất chậm rãi lên tiếng: “Yên tâm, bọn họ lười như vậy, chắc chắn sẽ không đến sớm như chúng ta đâu”.  

Anh bật cười đáp: “Vậy thì không vội, chúng ta cứ ngồi hưởng thụ một lát đã”.  

Dứt lời, anh ngồi xuống.  

Ghế dựa rất dễ chịu.  

Còn Đinh Ninh thì tò mò đi quanh căn phòng một vòng.  

Roẹt!  

Cô ấy kéo màn che ra, phía sau là một căn phòng nhỏ.  

Dưới đất chỉ có một chiếc giường đôi đơn giản.  

Anh hơi nhíu mày, cười lạnh nói: “Đám người này không làm việc đàng hoàng gì cả, trong phòng làm việc còn có cả giường”.  

Hàn Thất Thất cau mày hét lên: “Nói vớ vẩn gì đấy, đây là phòng làm việc của ông ngoại tôi!”  

Hả…  

Vẻ mặt của anh trở nên lúng túng.  

Quên béng mất chuyện này…  

Đinh Ninh lại nghi ngờ kiểm tra một lượt.  

Mãi lâu sau, cô ấy mới cất giọng hỏi: “Từ khi nào ông ngoại của cô bắt đầu không đến đây?”  

Hàn Thất Thất giật mình, bèn đáp: “Chắc là khoảng một tuần trước”.  

Đinh Ninh nở nụ cười xấu xa: “Nhưng áo lót của phụ nữ ở trong tủ lại giống như đã bị bỏ vào từ một tháng trước rồi”.  

Trong mắt Trương Minh Vũ hiện lên vẻ kinh hãi.  

Ông cụ… còn có thú vui kỳ lạ đó sao?  

Hàn Thất Thất rít lên: “Cô im ngay! Có thể là… là…”  

Lắp bắp một hồi, cô ta cũng không biết lấy lý do gì.  

Dù sao… cũng không thể có chuyện như vậy được.  

Đinh Ninh lắc đầu bất lực, không thèm nói tiếp nữa.  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
 
Chương 1562


Hàn Thất Thất và Đinh Ninh cùng đứng sau lưng Trương Minh Vũ.  

Một trái một phải.  

Giây phút cánh cửa bị mở ra, sắc mặt hai người họ đồng loạt sa sầm.  

Trương Minh Vũ ngồi bắt chéo chân, mặt lạnh như tiền.  

“Anh Chu, đừng mà, vừa mới sáng ra… người ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng…”  

Một cô gái trang điểm lòe loẹt đi vào.  

Mặt mũi đỏ bừng.  

Chu Vân Đình trêu chọc: “Sáng sớm có thể phát hỏa mà. Đêm qua chưa chơi với em, em không muốn sao?”  

Cô gái kia nhăn nhó nói: “Anh Chu nói gì vậy?”  

“Người ta không thèm để ý đến anh nữa…”  

Cô ta chưa kịp nói hết câu đã cứng đờ cả người!  

Chu Vân Đình không chú ý tới, chỉ vội vàng đóng cửa, hưng phấn hô lên: “Nhanh nào, đừng lãng phí thời gian, năm phút nữa anh còn phải họp đấy!”  

Anh ta đang định lột quần áo!  

Bất chợt nghe thấy cô gái kia lắp bắp lên tiếng: “Anh Chu, có… có người…”  

Hả?  

Anh ta nhíu mày quay đầu lại.  

Đúng lúc đối diện với ánh mắt chế giễu của Trương Minh Vũ.  

Trương Minh Vũ!  

Anh ta lập tức nổi trận lôi đình!  

Trương Minh Vũ bật cười giễu cợt: “Anh Chu lợi hại thật đấy, trụ được những năm phút cơ à?”  

“Cho dù trừ đi hai phút dạo đầu thì anh Chu vẫn có thể kiên trì được ba phút!”  

“Lại trừ thêm thời gian cởi quần áo…”  

“Chậc chậc chậc”.  

Phụt!  

Đinh Ninh lập tức che miệng cười.  

Phối hợp nhuần nhuyễn!  

Hàn Thất Thất cũng trưng ra vẻ mặt trào phúng.  

Chu Vân Đình nắm chặt hai tay, ánh mắt hừng hực lửa giận!  

Một lúc lâu sau, anh ta mới nghiến răng nghiến lợi quát: “Trương Minh Vũ, mày dám chọc giận tao hả? Mày nghĩ mày giỏi giang lắm chắc?”  

Trương Minh Vũ nhếch miệng cười một tiếng.  

Đinh Ninh bước lên một bước, đùa giỡn nói: “Cũng không giỏi lắm đâu, hình như đêm qua… cũng chỉ được bốn tiếng thì phải”.  

Dứt lời, trong mắt cô ấy tràn đầy vẻ cười cợt.  

Cô gái kia giật mình kinh hãi, vẻ mặt khó tin nhìn chằm chằm về phía anh!  

Trông có vẻ rất thèm muốn!  

Chu Vân Đình cũng trợn tròn hai mắt!  

Bốn tiếng?  

Anh ta lạnh giọng quát: “Chém gió vừa thôi! Bốn tiếng hả? Nói đùa cái gì vậy!”  

Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.  

Đúng là cái gì cũng dám nói…  

Đinh Ninh nhíu mày, kiêu căng nói: “Không tin thì hỏi Hàn Thất Thất xem, tối hôm qua ba chúng tôi ở cùng nhau mà”.  

Phụt!  

Trong giây phút ấy, anh thật sự suýt thì phun ra một ngụm máu!  

Trong mắt Chu Vân Đình tràn đầy vẻ mờ mịt!  

Ba người… ở cùng nhau?  

Không ngờ Hàn Thất Thất cũng…  

Ngay sau đó, anh ta lập tức nổi lòng ghen ghét!  

Cơ thể mềm mại của Hàn Thất Thất khẽ run lên.  

Mãi lâu sau mới cả giận hét ầm ĩ: “Cô… cô nói nhăng nói cuội gì đấy!”  

Đinh Ninh sững sờ nhìn cô ta.  

Sao không chịu phối hợp gì thế?  

Chu Vân Đình nở nụ cười mỉa mai!  

Lại chém gió rồi! 
 
Chương 1563


Thế nhưng Hàn Thất Thất lại lên tiếng đầy ẩn ý: “Rõ ràng chỉ có ba tiếng rưỡi, làm gì đến tận bốn tiếng?”  

Khóe mắt Trương Minh Vũ vô thức giật giật vài cái!  

Đúng là… rất biết cách phối hợp!  

Bấy giờ Đinh Ninh mới nhoẻn miệng cười, nhìn cô ta với ánh mắt tán thưởng.  

Chu Vân Đình đứng chết lặng.  

Chuyện này…  

Chẳng mấy chốc, sắc mặt anh ta tối sầm lại!  

Đinh Ninh và Hàn Thất Thất nhìn nhau mỉm cười.  

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, hai người họ đã thấy đối phương thuận mắt hơn nhiều.  

Vẻ mặt Trương Minh Vũ tràn đầy bất đắc dĩ.  

Chu Vân Đình cay cú nghiến răng rít gào: “Trương Minh Vũ, mày lại chạy đến đây làm gì?”  

“Đây là tập đoàn Chu Thị của chúng tao!”  

Anh bật cười nói: “Không làm gì cả, chỉ tới… xem xét thôi”.  

Hả?  

Chu Vân Đình ngớ người.  

Nhưng anh ta nhanh chóng phản ứng lại, giận dữ quát mắng; “Mày là cái thá gì mà đòi đến tập đoàn Chu Thị bọn tao xem xét? Đầu mày bị úng nước à?”  

Đinh Ninh thản nhiên cất giọng nói: “Đầu bị úng nước mà còn kiên trì được ba tiếng hả? Thế loại như anh chưa bị úng nước mà…”  

Khóe miệng Trương Minh Vũ run lên nhè nhẹ.  

Phản bác đến mức khiến đối phương nghẹn họng…  

Chu Vân Đình cũng ngơ ngác.  

Sao nói gì cũng suy ra được cái đó vậy…  

Đột nhiên có tiếng bước chân vang lên.  

Một người trông giống thư ký đi vào, cung kính nói: “Anh Chu, mọi người đều đã chuẩn bị xong, có thể họp được rồi”.  

Họp?  

Ánh mắt Trương Minh Vũ chợt lóe lên.  

Chu Vân Đình hít một hơi thật sâu.  

Sắp tức điên lên rồi!  

Buổi sáng tốt đẹp lại bị Trương Minh Vũ phá hỏng hết!  

Trương Minh Vũ đứng dậy mỉm cười nói: “Tôi biết rồi, cô ra ngoài trước đi”.  

Cô thư ký cung kính đáp lại theo bản năng: “Vâng… Hả?”  

Nói xong cô ta mới kịp lấy lại tinh thần.  

Người này là ai?  

Sắc mặt Chu Vân Đình sa sầm lại!  

Trương Minh Vũ nhếch miệng cười nói: “Được rồi, chúng ta đi họp thôi”.  

Nói xong bèn đứng dậy cất bước ra ngoài.  

Lúc đầu anh chỉ định đến tìm Chu Vân Đình.  

Nhưng không ngờ…  

Không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được!  

Mục đích đến đây của anh rất đơn giản.  

Ra uy!  

Ba người nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc.  

Để lại một mình Chu Vân Đình mờ mịt ở bên trong.  

Đi rồi sao?  

Bỗng nhiên Trương Minh Vũ hỏi: “Này, phòng họp ở đâu?”  

Thư ký thành thật trả lời: “Ở… tầng bảy”.  

Anh cười nói: “Cảm ơn”.  

Dứt lời lập tức quay người rời đi.  

Bốp!  

Chu Vân Đình hung hăng tát thật mạnh lên mặt thư ký, nổi giận gào ầm lên: “Con mẹ nó ai bảo mày nói cho nó biết?” 
 
Chương 1564


Thư ký oan ức ôm mặt, không hiểu gì cả.  

Chu Vân Đình giận dữ vội vàng đuổi theo!  

Thư ký ngã lăn ra đất, trong mắt tràn đầy tức tối!  

Nhưng…  

Haiz.  

Cuối cùng, thư ký cũng chỉ có thể thở dài một tiếng.  

Lúc này, Trương Minh Vũ đã đi thang máy đến tầng bảy.  

Vừa bước ra đã dễ dàng nhìn thấy phòng họp ở xa xa.  

Gương mặt của anh hiện lên vẻ phấn khích.  

Sắp đến rồi!  

Ba người cất bước tiến tới.  

Trong phòng họp yên tĩnh lạ thường.  

Các nhân viên có chức vụ trong tập đoàn ngồi ngay ngắn tại chỗ.  

Giống như học sinh đang ngoan ngoãn nghe giảng.  

Đằng trước là mấy ông già lớn tuổi, bộ dạng rất khí thế.  

Chỉ có ghế đầu còn trống.  

Cạch!  

Tiếng cửa mở vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng.  

Tất cả mọi người nhanh chóng lấy lại tinh thần, đồng loạt quay ra.  

Trương Minh Vũ nở nụ cười bước tới.  

Hàn Thất Thất và Đinh Ninh ở sau lưng anh trưng ra vẻ mặt lạnh lùng.  

Vô cùng khí thế!  

Đám người khó hiểu nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập nghi hoặc.  

Đây là ai?  

Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Trương Minh Vũ.  

Anh nhanh chóng ngồi vào ghế trống trên đầu.  

Xung quanh vang lên tiếng bàn tán xôn xao!  

Cái này…  

Người đàn ông trung niên ngồi đầu ở hàng ghế bên trái cau mày, khẽ quát: “Ranh con, mày làm gì đấy?”  

Câu hỏi này là tiếng lòng của tất cả mọi người đang có mặt ở đây!  

Trương Minh Vũ bật cười lên tiếng: “Không làm gì cả, tôi đến họp với mọi người”.  

Tất cả đều trợn tròn mắt tỏ ra khó hiểu.  

Người này… điên rồi sao?  

Nhưng vẫn có không ít người của nhà họ Chu nhận ra Hàn Thất Thất.  

Vẻ mặt của bọn họ đều tràn đầy mờ mịt.  

Người đàn ông trung niên kia nheo mắt, lạnh giọng chất vấn: “Họp với bọn tao? Mày nghĩ mày là cái thá gì?”  

Trương Minh Vũ nhíu mày rồi từ tốn nói: “Thế ông là cái thá gì mà dám nói chuyện với tôi như vậy?”  

Hự!  

Nghe thấy anh nói vậy, đám người xung quanh đều khiếp sợ hít một hơi khí lạnh!  

Sao lại có người dám nói như vậy với Chu Hướng Đông?  

Muốn chết hả?  

Hàn Thất Thất thấp giọng nhắc nhở: “Ông ta chính là cậu cả của tôi”.  

Nghe thấy lời này, anh không khỏi kinh ngạc!  

Chu Hướng Đông cau mày, lạnh giọng quát: “Hàn Thất Thất, mày mang thằng này đến hả? Đây là phòng họp! Ai cho chúng mày xông vào?”  
 
Chương 1565


Khí thế vô cùng hùng hổ!  

Hàn Thất Thất nhìn chằm chằm vào ông ta, thản nhiên nói: “Thưa cậu cả, cháu không mang được đâu”.  

Hả?  

Đám người ngờ nghệch.  

Đinh Ninh che miệng cười khẽ.  

Chu Hướng Đông nổi giận nắm chặt hai tay: “Chúng mày đang đùa tao đấy à? Tập đoàn Chu Thị là chỗ cho chúng mày làm càn hả?”  

Trương Minh Vũ ngồi bắt chéo chân, nhếch miệng cười nói: “Từ hôm nay trở đi, tập đoàn Chu Thị do tôi quyết định”.  

“Ông, câm miệng”.  

Giọng điệu cực kỳ bình thản.

Vừa dứt lời, phòng họp lập tức trở nên yên tĩnh!  

Trương Minh Vũ không vội, yên lặng ngồi đợi.  

Ha ha ha ha!  

Một giây sau, mọi người lập tức cười òa lên!  

Ánh mắt của họ tràn ngập vẻ khinh bỉ!  

Còn tưởng là ai?  

Hóa ra là một thằng ngu!  

Hắn điên rồi sao?  

Trong mắt Chu Hướng Đông lóe lên sự chế giễu.  

Tầm một phút sau, tiếng cười mới dần ngớt.  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Một lúc sau Chu Hướng Đông mới híp mắt, giễu cợt nói: "Thất Thất này, có cần đưa bạn mày đi bệnh viện không? Sao lại đưa nó đến đây làm gì?"  

Ha ha ha!  

Tiếng cười giễu cợt lại vang lên!  

Đúng vậy!  

Không bị điên sao lại nói ra câu này?  

Hàn Thất Thất mỉm cười, chẳng đáp lời.  

Trong mắt Trương Minh Vũ thoáng lóe lên vẻ bất đắc dĩ.  

Nói thật mà sao chẳng ai tin nhỉ?  

Dùng ai để thử nghiệm đây?  

Cửa bỗng nhiên mở ra.  

Chu Vân Đình thở hổn hển chạy vọt vào!  

Mọi người đều sững sờ.  

Chu Hướng Đông nhíu mày.  

Sao lại hấp tấp như vậy!  

Trương Minh Vũ cười toét miệng, người để thử đến rồi!  

Chu Vân Đình cuộn chặt nắm đấm, tức giận quát lớn: "Đây nơi mày đến được à? Cút ra ngoài cho tao!"  

Vừa dứt lời, mọi người đều ngớ người.  

Chu Vân Đình biết cậu ta sao?  

Trương Minh Vũ nhíu mày, cười nói: "Anh Chu, mới đấy mà xong việc rồi sao? Không hổ là anh".  

Mọi người đều hoang mang không hiểu gì.  

Nói cái gì vậy?  

Sắc mặt Chu Vân Đình lập tức trầm xuống!  

Hắn đang cố tình làm nhục mình sao?  

Chu Vân Đình cuộn chặt nắm đấm, lập tức quát: "Bảo vệ đâu!"  

Vừa dứt lời, bên ngoài liền vang lên tiếng bước chân!  
 
Chương 1566


Ánh mắt của mọi người càng khinh bỉ hơn!  

Chẳng những bị điên mà còn cực kỳ ngu!  

Làm màu cũng được thôi, nhưng lại đắc tội cậu chủ Chu?  

Đúng là tự tìm lấy cái chết!  

Bảy tám nhân viên bảo vệ lập tức chạy vọt vào.  

Khí thế hung hăng.  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Chu Vân Đình híp mắt, lạnh lùng quát: "Mau ném hắn ra ngoài cho tôi!"  

Nói xong anh ta liền cảm thấy sung sướng vạn phần!  

Cuối cùng cũng có người đến rồi!  

Thằng khốn, đây là kết cục của việc chống lại tao!  

Mọi người xung quanh đều hào hứng hẳn lên!  

Ánh mắt của ai cũng lóe lên vẻ khinh bỉ!  

Tự tìm đường chết, đáng đời!  

Ánh mắt chế giễu của mọi người đều tập trung lên người Trương Minh Vũ!  

Nhưng đợi một lúc...  

Mà chẳng có động tĩnh gì.  

Ai ai cũng sững sờ.  

Quay đầu nhìn lại, mấy bảo vệ vẫn yên lặng đứng sau lưng Chu Vân Đình.  

Họ không hề động đậy...  

Chuyện gì thế này?  

Mọi người đều sững sờ.  

Chu Vân Đình nhíu mày, quát: "Mấy người điếc à? Tôi bảo mấy người ném hắn đi!"  

Nhân viên bảo vệ vẫn không hề nhúc nhích!  

Chu Vân Đình cảm thấy bối rối.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Anh đã từng thấy bảo vệ của công ty nào đuổi ông chủ của mình ra ngoài chưa?"  

Hả?  

Vừa dứt lời, mọi người đều sững sờ.  

Ông chủ?  

Nhưng... họ là bảo vệ của tập đoàn Chu Thị mà?  

Chu Hướng Đông nhíu mày.  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Thư ký kia đúng là đã bí mật sắp xếp mọi chuyện.  

Hiệu suất làm việc nhanh thật.  

Chu Vân Đình cảm thấy hoang mang, anh ta tức giận gào lên: "Mấy người làm cái gì đấy! Ông đây là Chu Vân Đình!"  

Tức chết mất!  

Bảo vệ vẫn nhìn thẳng, đứng im ở đó!  

Chu Vân Đình sững sờ.  

Tất cả mọi người đều sững sờ.  

Trương Minh Vũ mỉm cười, lầm bầm nói: "Giữ hắn lại".  

Hả?  

Mọi người đều trợn tròn mắt.  

Một giây sau, tất cả bảo vệ lập tức nói: "Vâng!"  

Nói xong, họ liền xông đến chỗ Chu Vân Đình!  
 
Chương 1567


Hít!  

Tiếng hít sâu vang lên!  

Chuyện này...  

Chu Hướng Đông ngớ người.  

Trong mắt Chu Vân Đình tràn ngập sự khó hiểu!  

Anh ta nhanh chóng bị bảo vệ giữ lại!  

Chu Vân Đình khiếp sợ không nói nên lời.  

Trong mắt toàn là vẻ ngơ ngác.  

Phòng họp lặng yên như tờ.  

Hàn Thất Thất và Đinh Ninh mỉm cười.  

Thành công một nửa rồi!  

Một lúc lâu sau, mọi người mới như tỉnh khỏi giấc mộng!  

Chu Vân Đình điên cuồng gào thét: "Mấy người điên rồi! Mấy người mù rồi sao?"  

Đội trưởng đội bảo vệ lạnh lùng nói: "Xin lỗi, chúng tôi nhất định phải làm theo lệnh của chủ tịch Trương".  

Vừa dứt lời, mọi người liền kinh ngạc!  

Chủ tịch?  

Trương Minh Vũ?  

Một giây sau, ánh mắt của họ đều tập trung lên người Trương Minh Vũ!  

Người này... đang đùa sao?  

Chu Hướng Đông híp mắt, hét lớn: "Vớ vẩn! Mấy người muốn bị đuổi việc à? Ai bảo mấy người cậu ta là chủ tịch?"  

Lúc này bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.  

Cuối cùng cũng có người đứng ra xử lý rồi!  

Bảo vệ vẫn im lặng.  

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Tôi bảo bọn họ đấy!"  

Hả?  

Mọi người đều kinh ngạc.  

Họ nhìn về phía phát ra âm thanh, lúc này mới phát hiện ra có một người phụ nữ đi vào.  

Là thư ký kia!  

Ực!  

Tiếng nuốt nước bọt vang lên liên tiếp!  

Bọn họ ai cũng biết người này!  

Là người phụ nữ được ông cụ Chu yêu quý nhất, người dưới một người trên vạn người trong tập đoàn Chu Thị!  

Cô ấy vừa nói...  

Tất cả bọn họ đều ngớ người!  

Trương Minh Vũ... thật sự là chủ tịch sao?  

Sao... sao có thể?  

Chu Hướng Đông và Chu Vân Đình như hóa đá!  

Ánh mắt lóe lên sự hoang mang.  

Trương Minh Vũ nhíu mày, mỉm cười.  

Nhưng anh biết, món chính còn ở sau, bây giờ vẫn chỉ là khai vị thôi.  

Chức vị là chuyện nhỏ, cổ phần mới là chuyện lớn.  

Một lúc sau, mọi người mới tỉnh lại khỏi cơn khiếp sợ!  

Chu Hướng Đông hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: "Thư ký Vương, cô... cô đùa gì vậy?" 
 
Chương 1568


Thư ký Vương lạnh lùng nói: "Không đùa, ông cụ đích thân bổ nhiệm".  

Hả?  

Chu Hướng Đông nhíu mày.  

Chẳng lẽ...  

Mọi người xung quanh đều khiếp sợ.  

Ông cụ Chu tự mình bổ nhiệm sao?  

Còn bổ nhiệm một người ngoài?  

Điên rồi sao?  

Chu Vân Đình ngớ người, chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra!  

Trương Minh Vũ ngẩng đầu, lạnh lùng nói: "Chu Vân Đình dám gây chuyện, trong lúc làm việc còn mang phụ nữ vào phòng làm việc làm mấy chuyện xằng bậy".  

Vừa dứt lời, mọi người đều bối rối.  

Cậu ta định làm gì vậy?  

Trương Minh Vũ nhíu mày, nói tiếp: "Làm thì làm đi, còn không được nổi ba phút, mất hết mặt mũi của tập đoàn Chu Thị chúng ta!"  

Ha ha!  

Vừa dứt lời, mọi người liền bật cười!  

Ba phút?  

Cái này...  

Chu Vân Đình hoàn hồn, mặt đen như đít nồi!  

Anh ta căm hận Trương Minh Vũ!  

Tên khốn khiếp này...  

Mọi người chỉ có thể cố nén cười.  

Nhưng... khó quá mà!  

Hàn Thất Thất và Đinh Ninh không hề che giấu vẻ giễu cợt trên mặt!  

Trương Minh Vũ mỉm cười đắc ý, nói tiếp: "Nên tôi tuyên bố cách chức toàn bộ chức vị của Chu Vân Đình, không bao giờ tuyển lại nữa!"  

Hả?  

Mọi người lập tức trợn tròn hai mắt!  

Đuổi...  

Sắc mặt Chu Vân Đình đen sì!  

Chu Hướng Đông híp mắt, lạnh lùng nói: "Thằng nhãi, Vân Đình là giám đốc của tập đoàn Chu Thị bọn tao, mày muốn đuổi là đuổi chắc?"  

Ông ta hiểu ra rồi.  

Trong mắt ông ta, Trương Minh Vũ nhất định là công cụ ông cụ Chu phái đến!  

Sao tôi có thể để ông được như ý?  

Mắt Chu Hướng Đông chợt sáng lên!  

Trương Minh Vũ cười tươi như hoa đáp: "Công ty quy định chủ tịch có quyền trực tiếp đuổi bất kỳ nhân viên nào".  

"Cậu ấy là nhân viên chắc?"  

Chu Hướng Đông lạnh lùng hừ một tiếng: "Mày là chủ tịch quái gì mà muốn làm gì thì làm?"  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Thư ký Vương tiến lên hai bước, đưa tập tài liệu qua.  

Bên trên tập tài liệu có bốn chữ lớn.  

Chuyển nhượng cổ phần!

Thư ký Vương lạnh lùng nói: "Đây là tài liệu liên quan đến việc chuyển nhượng cổ phần, ông cụ đã chuyển toàn bộ cổ phần cho Trương Minh Vũ".  

"Anh ấy thực sự nắm quyền lực trong tay".  

Vừa dứt lời, phòng họp liền trở nên yên tĩnh.  
 
Chương 1569


Hít.  

Một lúc sau, tiếng hít sâu lại vang lên!  

Ánh mắt của mọi người lóe lên vẻ hoang mang!  

Chuyển hết cổ phần sao?  

Điên rồi! Nhất định điên rồi!  

Chu Hướng Đông trợn tròn mắt, ánh mắt vô cùng nghiêm trọng!  

Khùng quá!  

Trương Minh Vũ mỉm cười hỏi: "Vậy ai có ý kiến không?"  

Nói xong, anh ngồi vắt chân.  

Mặt mày kiêu ngạo.  

Ực!  

Mọi người khó khăn nuốt nước bọt.  

Họ nhìn nhau.  

Nhưng cuối cùng không có ai dám nói gì...  

Trương Minh Vũ nhíu mày, lạnh lùng nói: "Nếu không có ý kiến... thì vứt anh ta ra ngoài".  

Nói xong liền chỉ về phía Chu Vân Đình.  

"Vâng!"  

Bảo vệ cung kính đáp!  

Vừa dứt lời, liền kéo Chu Vân Đình đi ra ngoài!  

Chu Vân Đình sững sờ.  

Thậm chí còn quên mất giãy giụa.  

Tất cả mọi người đều sững sờ nhìn!  

Chu Hướng Đông cuộn chặt nắm đấm, lạnh lùng nói: "Thằng nhãi, cho dù mày có là chủ tịch công ty thì vẫn phải làm theo quy định!"  

"Mày đừng có mà quá đáng!"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Công ty là của tôi, chẳng phải tôi là người lập ra quy định sao?"  

"Còn nhiều lời nữa, ông cút cho tôi".  

Giọng nói bình thản.  

Nhưng...  

Khiến mọi người ngẩn người!  

Điên quá!  

Chu Hướng Đông tức giận nói: "Tôi là cổ đông!"  

Trương Minh Vũ lạnh lùng nói: "Cổ đông thì sao? Ông có bao nhiêu cái chân mà chuyện gì cũng muốn xen vào vậy?"  

"Nhìn dáng vẻ của ông chắc có bao nhiêu chân cũng chỉ yếu như Chu Vân Đình thôi nhỉ?"  

Hả?  

Chu Hướng Đông nhíu mày.  

Ý gì vậy?  

Ha ha ha!  

Đinh Ninh và Hàn Thất Thất đột nhiên ôm miệng cười.  

Mọi người đều kinh ngạc.  

Hóa ra là... chân giữa!  

Mọi người lại cố gắng nhịn cười!  

Chu Hướng Đông cũng phản ứng lại, sắc mặt trầm xuống!  

Nhưng...  

Cuối cùng ông ta vẫn chẳng nói được gì.  

Người của ông ta không ở đây, ông ta không chiếm được lợi thế! 
 
Chương 1570


Trương Minh Vũ lạnh lùng nói: "Không nói gì nữa phải không? Vậy ngồi xuống cho tôi".  

"Biết chưa?"  

Chu Hướng Đông nghiến răng nghiến lợi!  

Nhưng...  

Một lúc Chu Hướng Đông chỉ có thể tức giận ngồi xuống.  

Mọi người xung quanh đều sững sờ!  

Đang đùa đấy à?  

Chu Hướng Đông lấy điện thoại ra, âm thầm soạn tin nhắn gửi cho ai đó.  

Chu Hướng Đông nhanh chóng cười khẩy.  

Nhãi, mày đợi đấy cho tao!  

Trương Minh Vũ ho vài cái rồi nói: "Được rồi, mở cuộc họp thôi".  

Mọi người nhìn nhau, ánh mắt của ai cũng lóe lên sự tức giận.  

Trương Minh Vũ là cái quái gì chứ?  

Một người nhanh chóng đứng dậy, cung kính nói: "Sếp Chu, mời ông xem tình hình kinh doanh hôm qua".  

Nói xong liền đưa tài liệu qua.  

Chu Hướng Đông cười khẩy, kiêu ngạo nói: "Được".  

Nói xong liền lật xem.  

Trương Minh Vũ vẫn mỉm cười.  

Không vội.  

Anh ngồi đó yên lặng chờ đợi.  

Anh biết, không bao lâu sau, tất cả cổ đông sẽ đến.  

Lúc đó mới là trận chiến chính thức.  

Có người dẫn đầu, những người khác sẽ làm theo.  

Trước mặt Chu Hướng Đông nhanh chóng xếp đầy tài liệu.  

Chu Hướng Đông cười khẩy.  

Ánh mắt của mọi người xung quanh tràn ngập vẻ chế giễu.  

Chủ tịch thì sao chứ?  

Hừ!  

Trương Minh Vũ không nói gì, im lặng nhớ kỹ những người đang đưa tài liệu.  

Chu Hướng Đông nhanh chóng xử lý xong hết chỗ giấy tờ.  

Mọi người ngồi về chỗ của mình.  

Chu Hướng Đông cười khẩy nói: "Chủ tịch, còn vấn đề gì cần thảo luận không?"  

Trong mắt ông ta lóe lên sự chế giễu!  

Ông cụ Chu giao chức chủ tịch ra thì sao chứ?  

Quyền lực mới là tất cả!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không có, có thể tan họp được rồi".  

Mắt Chu Hướng Đông lóe lên sự lạnh lẽo, ông ta lạnh lùng đáp: "Mày không có nhưng tao có!"  

Bốp!"  

Vừa dứt lời, cửa phòng họp bị người ta đạp ra!  

Vệ sĩ mở đường.  

Ba người đàn ông khí chất cao quý đi vào.  

Hai người đàn ông trung niên và một ông lão. 
 
Chương 1571


Hít!  

Tiếng hít sâu vang lên.  

Cổ đông... đến đủ rồi!  

Cái này...  

Ánh mắt của mọi người lại tràn ngập sự khinh bỉ!  

Cứ điên cuồng đi!  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Cuối cùng cũng đến rồi!  

Ba người kia nhanh chóng tiến lên đứng bên Chu Hướng Đông.  

Hàn Thất Thất cúi người, nói nhỏ: "Bên trái là Chu Hướng Phát, bố Chu Vân Đình".  

"Hai người còn lại là người nhà họ Chu, họ đều nắm cổ phần trong tay".  

Trương Minh Vũ âm thầm gật đầu.  

Chu Hướng Đông cười khẩy, kiêu ngạo nói: "Chủ tịch đáng kính, mày biết bọn tao định làm gì không?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không biết".  

Chu Hướng Đông nói một cách đầy ẩn ý: "Tí nữa mày sẽ biết thôi".  

Nói xong ông ta liền quay người rời đi.  

Chu Hướng Phát lạnh lùng nói: "Tập đoàn Chu Thị của chúng ta đến nay đã có tuổi đời hơn trăm năm, nhưng vị trí chủ tịch chưa bao giờ nằm trong tay người ngoài".  

"Các vị có phục không?"  

Mọi người đồng thanh đáp: "Không phục!"  

Vô cùng khí thế!  

Chu Hướng Phát cười khẩy nói: “Nếu đã vậy chúng ta mở một cuộc họp cổ đông".  

"Bãi nhiệm chủ tịch!"  

Vừa dứt lời, mọi người liền hưng phấn!  

Họ cuộn chặt nắm đấm.  

Kích động không ngừng!  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Như vậy cũng được à?  

Hàn Thất Thất nhíu mày, mắt lóe lên sự nghiêm trọng.  

Chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu.  

Không ngờ... họ chơi trò này!  

Chu Hướng Đông cười khẩy nói: "Vậy thì làm theo lời em hai vậy".  

"Vừa hay cổ đông đều ở đây".  

“Theo như quy định, kết quả cuối cùng của hội đồng quản trị sẽ do bên có nhiều cổ phần hơn quyết định".  

Mọi người hào hứng vô cùng!  

"Tôi có ba phần trăm cổ phần, đồng ý bãi nhiệm".  

"Tôi có bảy phần trăm cổ phần, đồng ý bãi nhiệm!"  

"Tôi có mười lăm phần trăm cổ phần, đồng ý bãi nhiệm!"  

Ba người Chu Hướng Đông nhanh chóng thể hiện thái độ.  

Mọi người xung quanh lập tức hưng phấn theo.  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Chu Hướng Đông tiến lên kiêu ngạo nói: "Tôi có hai mươi lăm phần trăm cổ phần, đồng ý bãi nhiệm!"  
 
Chương 1572


Hít!  

Mọi người kinh ngạc!  

Mắt Trương Minh Vũ lóe lên sự bất ngờ.  

Anh nhanh chóng nhíu mày.  

Cứ như vậy thì không ổn!  

Thư ký Vương tiến lên một bước, lạnh lùng nói: "Theo như quy định của tập đoàn Chu Thị, đàn ông nhà họ Chu sẽ nhận được một phần trăm cổ phần trong tay ông Chu Hướng Đông".  

"Sao... ông có hai mươi lăm phần trăm cổ phần được".  

Chu Hướng Đông cười khẩy nói: "Phần của con trai tôi tự tôi quyết là được".  

"Phần của Vân Đình, em hai cũng tự quyết được".  

Thư ký Vương nhíu mày.  

Đinh Ninh tiến lên, lạnh lùng nói: "Cho dù như vậy, mấy người cũng chỉ có năm mươi phần trăm cổ phần".  

"Chủ tịch Trương... cũng có năm mươi phần trăm cổ phần!"  

Mọi người nhíu mày.  

Vậy là hòa rồi?  

Chu Hướng Đông cười khẩy nói: "Dựa theo quy định, nếu như hòa thì..."  

"Giơ tay biểu quyết!"  

Hả?  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Nhưng mọi người trong cuộc họp lại hào hứng hẳn lên.

Còn cần so nữa sao?  

Ánh mắt của mọi người nhanh chóng nhìn về phía Trương Minh Vũ!  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Hàn Thất Thất cuộn chặt nắm đấm, con ngươi xinh đẹp tràn ngập vẻ nóng nảy.  

Nếu như lần này thất bại, lần sau còn phải đợi đến bao giờ nữa!  

Nhưng...  

Chu Hướng Đông tiến lên một bước, lạnh lùng nói:"Ai đồng ý bãi nhiệm chủ tịch hội đồng quản trị thì giơ tay!"  

Nói xong ông ta liền giơ tay lên!  

Ba người của Chu Hướng Đông đồng loạt giơ tay!  

Mọi người xung quanh cũng hào hứng hẳn lên!  

Bốn đọ một?  

Chu Hướng Đông cười nói: "Kết quả đã rõ, mày còn gì muốn nói không?"  

Nói xong, trong mắt ông ta tràn ngập sự khinh bỉ!  

Trương Minh Vũ híp mắt, lạnh lùng nói: "Quy định này... ở đâu ra vậy?"  

Anh không ngờ có thể làm như vậy được!  

Chu Hướng Đông cười khẩy nói: "Mày có thể hỏi thư ký Vương, cô ta hiểu rõ hơn tao đấy".  

Trương Minh Vũ vội vàng quay đầu.  

Thư ký Vương thở dài, cuối cùng chỉ có thể gật đầu.  

Trương Minh Vũ mặt mày nghiêm trọng, cười nói: "Công ty lớn thế này mà biểu quyết bằng giơ tay, đúng là trò hề mà!"  

Chu Hướng Đông kiêu ngạo nói: "Có thể đọ cổ phần, nếu như mày có nhiều hơn bọn tao... đương nhiên không cần giơ tay biểu quyết".  

"Tiếc rằng... mày không có nhiều hơn bọn tao!" 
 
Chương 1573


Nói xong ánh mắt liền tràn ngập sự khinh bỉ!  

Ánh mắt mọi người xung quanh lóe lên sự kích động!  

Một người ngoài sao có thể làm chủ tịch của tập đoàn Chu Thị được hứ?  

Nằm mơ!  

Đám người của Chu Hướng Đông cười khẩy không ngừng!  

Dám đấu với bọn tao? Mày còn non lắm!  

Nhưng đúng lúc này, giọng nói của một người đàn ông vang lên: "Nếu như nói như vậy, thì không cần giơ tay biểu quyết rồi".  

Hả?  

Vừa dứt lời, mọi người đều nhíu mày.  

Quay đầu nhìn qua.  

Ở cửa phòng họp có một người đàn ông.  

Chu Vân Phong?  

Mọi người đều sững sờ.  

Chu Hướng Đông nhíu mày lạnh lùng nói: "Vân Phong, cháu nói vậy là có ý gì?"  

Mắt Hàn Thất Thất lóe lên sự hoang mang.  

Chu Vân Phong đắc ý mỉm cười: "Bác cả, bác quên mất cháu cũng đủ mười tám tuổi rồi sao?"  

"Cháu... cũng là người nhà họ Chu!"  

Hả?  

Mọi người đều sững sờ.  

Nói vậy là sao?  

Chu Hướng Phát lạnh lùng nói: "Rốt cuộc cháu muốn nói gì?"  

Chu Vân Phong nhìn Trương Minh Vũ, mắt lóe sáng.  

Trương Minh Vũ giật mình, anh ta định làm gì vậy?  

Chu Vân Phong cười nói: "Cháu có một phần trăm cổ phần".  

"Cháu chọn Trương Minh Vũ!"  

Hả?  

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ!  

Chuyện này...  

Mọi người trợn trừng mắt nhìn nhau!  

Trương Minh Vũ trợn tròn mắt kinh ngạc!  

Anh ta... giúp mình sao?  

Chu Vân Phong mỉm cười đắc ý.  

Sau đó nhìn Hàn Thất Thất.  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ liền mừng rỡ!  

Đúng là bất ngờ mà!  

Hàn Thất Thất và Đinh Ninh thở phào nhẹ nhõm.  

Chu Hướng Đông trầm mặt, tức giận quát: "Chu Vân Phong! Cháu nói lại một lần! Cháu bầu cho ai?"  

Chu Vân Phong cười nói: "Bầu cho Trương Minh Vũ".  

Giọng điệu bình thản.  

Nhưng...  
 
Chương 1574


Chu Hướng Đông sững sờ, không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra  

Chu Hướng Phát nghiến răng nghiến lợi, nổi giận: "Chu Vân Phong, cháu ăn phải bùa mê thuốc lú gì vậy?"  

"Cháu còn là người nhà họ Chu chúng ta không đấy?"  

Khí thế vô cùng!  

Chu Vân Phong không hề tỏ ra yếu đuối, anh ta nói: "Chúng ta công khai làm phản ông nội, bác còn nghĩ mình là người nhà họ Chu à?"  

Chu Hướng Phát cạn lời: "Bác..."  

Ông ta há miệng, không dám phản bác!  

Tất cả mọi người đều sững sờ!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Dường như.... chúng ta thắng rồi!  

Nói xong, anh liền mỉm cười chế giễu.  

Mặt Chu Hướng Đông đen sì.  

Nhưng không nói được gì!  

Tức chết mất!  

Một lúc sau, Chu Hướng Phát tức giận gào lên: "Thằng nhóc, tập đoàn Chu Thị là của nhà họ Chu!"  

"Mày nghĩ mình làm chủ tịch thì nó là của mày chắc?"  

"Nằm mơ đi!"  

Trương Minh Vũ nhướng mày.  

Chu Hướng Đông híp mắt, lạnh lùng nói: "Mọi người, ai sẵn sàng vận hành tập đoàn Chu Thị với cậu ta?"  

Nói xong, ông ta dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người.  

Trương Minh Vũ cười khẩy.  

Quả nhiên.  

"Tôi không đồng ý! Cậu ta là cái thá gì? Tôi chỉ công nhận người nhà họ Chu!"  

“Đúng vậy, ở lại với cậu ta thì làm ăn được gì!"  

"Tôi cũng không đồng ý, nếu như cậu ta làm chủ tịch, tôi liền từ chức!"  

...  

Mọi người nhanh chóng đứng lên nói!  

Toàn bộ phòng họp loạn lên!  

Trương Minh Vũ nhìn qua, ít nhất có hơn một nửa số người đã hét lên!  

Chẳng trách...  

Chu Hướng Đông thấy vậy liền hài lòng gật đầu.  

Đám Chu Hướng Phát mỉm cười.  

Chủ tịch thì sao.  

Cái này gọi là quan hệ!  

Không có người, lấy gì để vận hành công ty.  

Trong mắt bọn họ, ông cụ Chu chỉ là một người có cổ phần mà thôi.  

Tiền ai cho?  

Nghĩ đến đây, đám Chu Hướng Đông lại đắc ý!  

Chu Vân Phong nhíu mày.  

Anh ta không nghĩ đến chuyện này.  

Hàn Thất Thất mỉm cười. 
 
Chương 1575


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trương Minh Vũ cố tình ra vẻ khiếp sợ: "Đông người vậy sao?"  

Chu Hướng Đông thấy vậy liền đắc ý, giễu cợt đáp: "Nhãi, tao khuyên mày nên phối hợp với bọn tao".  

"Nếu không... không ai lấy được tập đoàn Chu Thị".  

Ông ta biết, ông cụ Chu còn sợ tập đoàn Chu Thị bị hủy diệt hơn ông ta!  

Ực!  

Trương Minh Vũ chật vật nuốt nước bọt: "Mấy người... mấy người có bao nhiêu người? Có thể đứng sang một phía không?"  

Chu Hướng Đông nhíu mày, ngạo nghễ nói: "Những người ủng hộ bọn tao đều đứng ở sau tao, mày hãy chứng kiến sự đoàn kết của tập đoàn Chu Thị bọn tao!"  

Vừa dứt lời, mọi người trong phòng họp liền rung động.  

Chín mươi phần trăm số người đều đi ra đằng sau Chu Hướng Đông!  

Chu Hướng Đông hung hăng nhìn những người vẫn bất động, lạnh lùng nói: "Thằng nhãi, mày biết chúng ta lợi hại đến nhường nào chưa?"  

Mọi người thầm cười nhạo, coi thường Trương Minh Vũ!  

Trương Minh Vũ sợ hãi nói: "Đông người như vậy...đều..."  

Mọi người thấy vậy liền đắc ý!  

Chu Vân Phong sững sờ.  

Vậy sao?  

Không thể nào...  

Trương Minh Vũ thở dài nói: "Haizz, thư ký Vương... giúp tôi... chụp ảnh lại đi".  

Hả?  

Mọi người sững sờ, chụp ảnh làm gì?  

Thư ký Vương liền chụp ảnh.  

Tách!  

Thư ký Vương chụp ảnh mọi người lại.  

Chu Hướng Đông nhíu mày nói: "Mày làm gì vậy?"  

Trương Minh Vũ buồn phiền đáp: "Chẳng làm gì cả, tôi chỉ muốn lưu lại xem có những ai thôi".  

Đinh Ninh nghe thấy vậy liền nở nụ cười xấu xa.  

Mắt Hàn Thất Thất cũng lóe sáng đầy ẩn ý.  

Chu Hướng Phát lạnh lùng nói: "Lưu lại? Sao vậy? Không nỡ rời xa Chu Thị à?"  

"Yên tâm, mày vĩnh viễn là khách của tập đoàn Chu Thị bọn tao".  

"Mày đến, bọn tao đương nhiên còn hoan nghênh mày".  

Nói xong mắt ông ta liền lóe lên vẻ chế giễu!  

Ha ha ha!  

Mọi người liền cười òa lên!  

Chủ tịch trở thành... khách!  

Đúng là mỉa mai!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Khách? Không tôi là chủ chứ".  

Chu Hướng Phát cười khẩy nói: “Vậy mày lưu lại làm gì?"  

Mọi người xung quanh cũng rất tò mò.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Người bên các ông nhiều quá, dùng bút viết tên thì phiền quá".  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
 
Chương 1576


Vừa dứt lời, phòng họp liền trở nên yên lặng!  

Hít!  

Tiếng hít sâu vang lên!  

Tất cả mọi người đều sững sờ.  

Đuổi hết sao?  

Mọi người trợn tròn mắt, vô cùng hoang mang!  

Sao Trương Minh Vũ lại quyết đoán như vậy?  

Người của Chu Hướng Đông sững sờ, trợn mắt há mồm đứng đó.  

Hàn Thất Thất hưng phấn bừng bừng.  

Kích thích quá.  

Một lúc sau, mọi người mới từ từ hoàn hồn.  

Chu Hướng Đông không tin nổi hỏi lại: "Mày bảo cái gì? Đuổi việc... hết á?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không sai, không giữ lại ai cả".  

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều căng thẳng!  

Nếu như thật sự đuổi...  

Chu Hướng Đông cuộn chặt nắm đấm, lạnh lùng nói: "Mày nghĩ kỹ chưa, nếu đuổi hết thì tập đoàn Chu Thị vận hành thế nào!"  

Mọi người bình tĩnh hơn nhiều rồi.  

Đây mới là trọng điểm!  

Anh nhất định không dám đuổi họ!  

Trương Minh Vũ cười tươi đáp: "Không có mấy người trái đất vẫn quay đấy thôi".  

"Đuổi việc hết mấy người, vừa hay có thể tuyển người của tôi vào, dùng người tiện hơn".  

Nói xong, mắt anh liền lóe lên sự giễu cợt!  

Hả?  

Mọi người đều sững sờ.  

Chu Hướng Đông cuộn chặt nắm đấm, lạnh lùng nói: "Nhưng... đuổi việc hết mày vẫn phải trả lương cho họ! Mày... trả được chắc?"  

Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu: "Có chút tiền... mà cũng phải đòi à?"  

Chuyến này...  

Chu Hướng Đông á khẩy!  

Mọi người xung quanh đều chìm trong yên lặng!  

Chuyện này...  

Thư ký Vương cung kính nói: "Anh Minh Vũ, tôi đã chuẩn bị xong tất cả rồi, có thể lập hồ sơ đuổi việc rồi".  

Đùng!  

Vừa dứt lời, đầu mọi người như nổ tung!  

Thật sự đuổi sao?  

Chuyện này...  

Ai cũng ngớ người.  

Mấy người vẫn đứng yên liền hưng phấn.  

Thắng cược rồi!  

Chu Hướng Đông cuộn chặt nắm đấm.  

Ba người Chu Hướng Phát không nói được gì.  

Lửa giận trong mắt họ như sắp phun ra vậy.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Còn chuyện gì không? Không còn thì tan họp".  

Ực!  

Mọi người bên dưới chật vật nuốt nước miếng.  

Xong rồi!  

Chu Hướng Đông hít sâu một hơi, tức giận quát: "Được thôi!"  

"Mày chờ đấy cho tao!"  

Nói xong ông ta dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn mọi người.  

Rồi tức giận rời đi!  
 
Chương 1577


Ông ta không còn cách nào nữa, ở lại chỉ có tự rước nhục vào thân thôi.  

Ba người Chu Hướng Phát chỉ có thể yên lặng đi theo.  

Cổ đông nhanh chóng rời đi.  

Tất cả nhân viên đều trợn tròn mắt.  

Cuối cùng, một người đàn ông đứng dậy, cầu khẩn nói: "Chủ tịch, bọn tôi... bọn tôi sai rồi! Bọn tôi bị họ lừa gạt!"  

"Cầu xin cậu... tha thứ cho chúng tôi!"  

Có người dẫn đầu, mười mấy người liền đứng ra.  

Cầu xin Trương Minh Vũ.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Câu hỏi lựa chọn, sai vẫn là sai".  

Nói xong anh liền đứng dậy rời đi.  

Khi đi qua Chu Vân Phong, anh liền cười nói: "Anh cũng qua đây đi".  

Chu Vân Phong sững sờ.  

Hàn Thất Thất và Đinh Ninh đều đi theo.  

Mọi người trợn tròn mắt.  

Mặt mày đưa đám, hối hận đến xanh ruột!  

Nhưng...  

Trương Minh Vũ và mọi người quay về phòng làm việc.  

Trương Minh Vũ ngồi xuống, kinh ngạc hỏi: "Sao anh lại giúp tôi?"  

Chu Vân Phong mỉm cười đáp: "So với bọn họ, trông anh thuận mắt hơn chút".  

"Hơn nữa tôi đã điều tra rồi, ông nội thực sự nhờ anh giúp đỡ".  

"Tôi vẫn tin ông nội tôi".  

Trương Minh Vũ lặng lẽ gật đầu.  

Cách làm của Chu Vân Phong đúng là nằm ngoài dự tính của anh.  

Hàn Thất Thất nhướng mày, lạnh lùng nói: "Cảm hơn anh, anh họ".  

Vừa dứt lời, cơ thể Chu Vân Phong liền run rẩy.  

Em ấy... lại gọi mình là anh họ rồi!  

Chu Vân Phong lắc đầu xua tay nói: "Không cần, đây là điều anh phải làm mà”.  

Trương Minh Vũ thấy vậy liền lắc đầu.  

Đinh Ninh tiến lên hỏi: "Vậy tiếp theo đây phải làm thế nào?"  

Trương Minh Vũ trầm ngâm một lúc rồi mới nói: "Sau đây phải nghĩ cách khống chế tập đoàn Chu Thị".  

"Đầu tiên phải đảm bảo tập đoàn vận hành bình thường".  

"Sau đó... từ từ giảm quyền lợi của bốn cổ đông kia, khiến họ hữu danh vô thực".  

Đinh Ninh chần chừ nói: "Nhưng cổ phần trong tay bọn nó sớm muốn gì cũng gây ra họa".  

Trương Minh Vũ lắc đầu bất lực nói: "Hết cách rồi, chúng ta không cướp được cổ phần của họ".  

Đinh Ninh yên lặng gật đầu.  

Đúng là vậy.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Thư ký Vương, bây giờ cô đi xử lý việc đuổi việc đi".  

Thư ký Vương nhíu mày.  

Bây giờ công ty vận hành thế nào.  

Cuối cùng, thư ký Vương không nói gì nhiều, cô ấy quay người rời đi.  

Trương Minh Vũ cầm điện thoại lên gọi điện cho Trần Thắng Nam.  

Quản lý người là việc Trần Thắng Nam có thể đảm nhận được.  

Giọng của Trần Thắng Nam ở đầu bên kia nhanh chóng vang lên: "Chào anh, anh có chuyện gì cần phân phó?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Cô tạm thời dừng việc đang làm lại, giao chuyện khách sạn ở Tĩnh Châu cho Vũ Nam, cô đưa mấy người qua Tĩnh Châu một chuyến".  

Trần Thắng Nam sững sờ.  

Nhưng sau đó nhanh chóng cung kính đáp.  

Cô ta không hỏi gì cả.  
 
Chương 1578


Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Đây là lý do anh rất thích Trần Thắng Nam.  

Đầu dây bên kia đã cúp máy.  

Trương Minh Vũ cười nói: "À... anh đừng đi, bây giờ anh sẽ thay thế cho vị trí của Chu Vân Đình".  

"Tí nữa anh đi làm việc đi".  

Chu Vân Phong nghe thấy vậy liền sững sờ.  

Thay thế cho... Chu Vân Đình?  

Chuyện này...  

Một lúc sau, Chu Vân Phong kích động nói: "Được... được!"  

Hưng phấn lạ thường!  

Trương Minh Vũ mỉm cười nói: "Anh đi thử xem thế nào đi".  

Chu Vân Phong vội vàng đáp: "Ừ"  

Nói xong liền quay người rời đi.  

Trong phòng làm việc chỉ còn ba người.  

Hàn Thất Thất nhíu mày hỏi: "Anh ta... đảm nhiệm được không?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Tôi không hy vọng anh ta có thể đảm nhiệm được, anh ta đã giúp tôi một chuyện lớn, dù sao tôi cũng nên thưởng anh ta cái gì đó".  

Hàn Thất Thất lặng lẽ gật đầu.  

Mắt Đinh Ninh lóe lên sự kinh ngạc.  

Hình như đang nghĩ gì đó.  

Thư Vương đưa tài liệu đến.  

Trương Minh Vũ bắt đầu tìm hiểu về công ty.  

Nháy mắt đã đến buổi trưa.  

Trần Thắng Nam đến rồi.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Đi thôi, đi đón nhân tài của bên ta".  

Nói xong liền đứng dậy.  

Hàn Thất Thất lặng lẽ đi theo.  

Nhân tài?  

Đinh Ninh lóe lên sự nghi ngờ.  

Cô ấy nhanh chóng nở nụ cười.  

Rồi lặng lẽ đi theo anh.  

Trương Minh Vũ đi đến đại sảnh,  

Trong công ty không có nhiều người.  

Sự xuất hiện của anh đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.  

Ai cũng kích động.  

Trương Minh Vũ không quan tâm, đi thẳng đến cổng công ty.  

Ở đằng sau, anh nhìn thấy Trần Thắng Nam đem theo mấy người đứng ở bên đường.  

Trương Minh Vũ gọi: "Ở đây".  

Trần Thắng Nam sững sờ.  

Cô ta nhanh chóng đưa người bước qua.  

Đinh Ninh nghi ngờ nhìn.  

Trần Thắng Nam cung kính mỉm cười: "Thưa anh, anh gọi tôi đến có chuyện gì vậy?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Cô tạm thời gác công việc của mình, tôi cho cô một tuần, xử lý công ty này giúp tôi".  

Nói xong anh liền giơ tay chỉ ra sau.  

Trần Thắng Nam và mấy người cô ta đưa theo sững sờ.  

Ngẩng đầu nhìn...  

Tập đoàn Chu Thị!  

Đây là...

Trần Thắng Nam trợn tròn hai mắt! 
 
Chương 1579


Trong mắt tràn ngập vẻ hoang mang!  

Mấy nhân viên đứng sau cũng bối rối, trợn mắt há hốc mồm!  

Một lúc sau, Trần Thắng Nam cũng không tin nổi hỏi lại: "Thưa anh, đây chẳng phải là nhà họ Chu sao?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Sau này là của chúng ta".  

Chuyện này...  

Trần Thắng Nam trợn trừng mắt, ánh mắt lóe lên sự khiếp sợ!  

Nhân viên cũng sững sờ.  

Hàn Thất Thất thấy vậy liền mỉm cười đắc ý.  

Không kìm nổi!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Bây giờ công ty rất loạn, cô có thể chấn chỉnh lại công ty giúp tôi trong vòng một tuần không?"  

Trần Thắng Nam hoàn hồn, nghiêm túc nói: "Có thể!"  

Trương Minh Vũ gật đầu nói: "Được, vậy tôi giao cho cô, gặp vấn đề gì cô có thể tìm thư ký Vương".  

Trần Thắng Nam cung kính đáp: "Vâng!"  

Nói xong ánh mắt mắt cô ta liền lóe sáng!  

Chọn đúng người rồi!  

Trong thời gian ngắn như vậy mà đã nắm được nhà họ Chu trong tay.  

Đúng là không thể tin nổi!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được rồi, chúng ta đi thôi".  

Hàn Thất Thất và Đinh Ninh cùng gật đầu.  

Ngồi lên xe rời đi.  

Trần Thắng Nam đã khôi phục lại khí chất lạnh lùng.  

Cô ta quay người đi vào trong công ty.  

Ba người Trương Minh Vũ nhanh chóng quay về khách sạn Đình Lập.  

Đến trưa rồi, Trương Minh Vũ cũng đói rồi.  

Trương Minh Vũ và Hàn Thất Thất đi vào phòng riêng, chuẩn bị ăn cơm.  

Không bao lâu sau, món ăn đã được bưng lên.  

Đinh Ninh cầm điện thoại vui vẻ đi tới.  

Trương Minh Vũ nhướng mày hỏi: "Vui như vậy là có tin tốt à?"  

Đinh Ninh đắc ý đáp: "Chuyện hôm qua anh giao cho tôi làm đã có hiệu quả rồi".  

"Chu Vân Đình và Triệu Khoát đã xảy ra mâu thuẫn".  

"Bây giờ hai bên đang âm thầm chuẩn bị dùng thủ đoạn".  

Trương Minh Vũ hưng phấn nói: "Thật sao?"  

Đinh Ninh khó chịu liếc mắt đáp: "Tôi lừa anh làm gì, tôi sắp xếp xong rồi, không bao lâu nữa bọn họ sẽ chiến nhau đó".  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Nếu như nhà họ Chu và nhà họ Triệu xảy ra mâu thuẫn, thì áp lực của tập đoàn Chu Thị sẽ giảm nhiều!  

Đúng là một mũi tên trúng hai đích!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được rồi, làm tốt lắm!"  

Hàn Thất Thất lóe lên ý cười.  

Dù sao cũng có lợi với tập đoàn Chu Thị!  

Đinh Ninh tiến lên, kiên định hỏi: "Vậy chuyện đầu tư cho tôi?"  

Nói xong ánh mắt của cô ấy tràn ngập vẻ chờ mong.  

Trương Minh Vũ giật mình.  

Anh nghi ngờ hỏi: "Sao cô muốn tôi đầu tư đến vậy?"  

Anh thực sự không hiểu nổi.  

Một trăm triệu bảo cho là cho luôn.  

Hơn nữa hạ lệnh một tiếng là ở Tĩnh Châu sẽ có người đến giúp ngay.  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom