Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Dịch Full 

Chương 760: Kế hoạch thương nghiệp -- huynh đệ ra tay 09


Tô Trì lãnh nghiêm mặt đi đến hướng bọn họ, lạnh giọng nói:“Tô Việt, ai cho ngươi đến?”

Tô Việt vội hành lễ, gặp qua đại ca, lại nói:“Là các bằng hữu tiến cử, hôm nay ngũ điện hạ phái người thông tri .”

Tô Trì lạnh lùng nhìn sát hắn,“Đã bẩm báo tổ mẫu cùng phụ thân xin chỉ thị chưa?”

Tô Việt gật đầu,“Đã nói qua. Tổ mẫu để cho ta tới thử xem. Phụ thân cũng đồng ý.”

Tô Trì tức giận đến sắc mặt xanh mét, hắn còn có thể làm cho mình càng khó xử càng khó làm người hơn sao?

Lại là Hoàng Phủ Giác!

Hắn hừ nói:“Phụ thân cùng tổ mẫu chưa nói cùng ta, ngươi còn không mau trở về!”

Chẳng lẽ chỉ bằng một tên Hoàng Phủ Giác thì có thể đem Tô gia bọn họ tách thành hai nửa sao?

Từ Minh Khôn một người bằng hữu tốt của Tô Việt nói:“Tô đại thiếu gia cũng quá khí thế bức ép người khác đi . Nếu là......”

“Câm miệng!” ánh mắt Tô Trì lạnh lẽo ngó hắn, ngạo nghễ nói:“Ngươi là thứ gì? Ta giáo huấn đệ đệ của mình, có phần ngươi xen mồm vào sao? Chẳng lẽ của phụ thân cùng huynh trưởng ngươi, không có giáo dục cho ngươi cái gì gọi là tôn trọng huynh trưởng sao?”

Từ Minh Khôn cũng là cái cứng rắn tính tình , cả giận:“Rõ ràng là ngươi không đúng, ta xem ngươi đệ đệ biết như thế nào đệ cung, hắn học hảo. Phụ thân ngươi cùng tổ mẫu một cái giáo pháp, vì sao ngươi sẽ không biết đạo huynh hữu đâu?”

Tô Trì sắc mặt nhất thời âm hàn đến cực điểm, dương tay chính là một quyền, Tô Việt tay mắt lanh lẹ, việc xông về phía trước đi cái trụ Tô Trì cổ tay,“Đại ca, từ thiếu gia bất quá là vì bằng hữu lời nói nói, ngươi không cần động khí.”

Tô Trì căm hận cực kì, nhấc chân đạp một cước vào bụng Tô Việt, một cước đem hắn đá bay xa, phịch một tiếng, rớt ở bên ngoài lan can trên thềm đá.

Tô Trì đi theo thái tử học cưỡi ngựa bắn tên, võ thuật không tệ.

Tô Việt lại không biết võ công, nhất thời quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích được.

Vài người bằng hữu của Tô Việt lờ mờ nhìn thấy, vội tiến lên xem Tô Việt có sao không.

Từ Thiểu Khôn thấy Tô Việt không động đậy cựa quậy gì, nóng nảy, cả giận nói:“Các huynh đệ, đấm cho tên khốn khốn khiếp không có tính người kia một trận mau.”

Vài người đồng loạt xông lên, quyền cước giao nhau, tuy rằng Tô Việt không biết võ công, nhưng mấy tên huynh đệ này bình thường lúc rảnh rỗi cũng luyện ít quyền cước phòng thân, tuy rằng đơn đả độc đấu không phải đối thủ của Tô Trì.

Nhưng người ít không đánh lại đông, không mất bao lâu, Tô Trì cũng bị đánh cho rách khóe miệng chảy máu, quần áo rách nát.

Búi tóc của mấy tên huynh đệ cũng xiêu vẹo, khăn chít đầu bị rớt xuống, chật vật không chịu nổi.

Lúc này có một người hô to lên một tiếng:“Dừng tay!”
 
Chương 761: Kế hoạch thương nghiệp -- huynh đệ ra tay 10


Mọi người chỉ thấy thái tử, Hoàng Phủ Giác, Tô Mạt vài người từ sau viện đi lại đây, liền vội nhường đường cho bọn họ.

Người bên kia vừa la to một tiếng đó, lại là Tống Dung Hoa cùng vài thanh niên công tử khí độ bất phàm đang đi tới, mọi người nhận ra đó là Tống gia tứ công tử ngũ công tử, còn có vài người đường huynh đệ, cùng với vài bằng hữu giao hảo của bọn họ.

Có chút tin tức linh thông đều nghe nói chuyện Tô Mạt cùng Tống Dung Hoa tranh Hoàng Phủ Cẩn.

Tô Mạt dũng cảm thừa nhận , nhưng Tống Dung Hoa thì ấp a ấp úng.

Kết quả Tô Mạt giành được cái mỹ danh dám yêu dám hận.

Tống Dung Hoa lại bị nhân giọng mỉa mai nữ hài tử lớn không an phận.

Ít nhất nhiều thiếu niên nam nữ là nói như thế .

Tống Dung Hoa chính là đã biết điều này, tức giận không ít, nghe người ta nói Tô Mạt đã vào cung rồi, còn tới Thị MậuTư, liền dùng hết sức đến đây muốn ganh đua cao thấp .

Không nghĩ tới vừa tiến vào, liền nhìn thấy Tô gia huynh đệ ra tay quá nặng với nhau.

Thật đúng là ông trời giúp nàng.

Tống Dung Hoa vui sướng khi người khác gặp họa liền châm chọc nói:“ Tô gia này thật đúng là không có gia giáo nha, ca ca giáo huấn đệ đệ, đệ đệ còn dám cãi lại. Thế nhưng còn quấn quýt với đám bạn bè xấu không có thứ nào ra hồn lại còn dám đánh ca ca quá nặng. Thật sự là quá không quy củ.”

Tô Mạt lo lắng cho nhị ca, không cùng nàng ta khua môi múa mép, không thèm nhìn ai tới, chỉ giành lấy vị trí của người đang đỡ Tô Việt hét lớn ,“Đừng chạm vào hắn!”

Nàng quỳ gối bên người nhị ca, trước là cầm tay hắn xem thử mạch đập, cường kiện hữu lực, không có vấn đề lớn.

Hẳn là lực đạo Tô Trì phát ra rất độc ác, rất âm ngoan, nhất thời đem huyết mạch của hắn bị phong bế, làm cho hắn ngất đi.

Tô Mạt ghé vào bên tai hắn nhẹ giọng nói:“Nhị ca, nhị ca......”

Một bên gọi, một bên vỗ về xoa nhẹ cột sống cho hắn, lại xoa bóp vào huyệt nhân trung của hắn.

Một lát, Tô Việt tỉnh lại, ho khan một tiếng, suy yếu nói:“Tiểu muội, nhị ca...... Vô dụng.”

Tô Mạt trong lòng khó chịu, lại cười nói:“Để ngươi giao kết bằng hữu cẩu thả.”

Bên kia đánh nhau bị ngăn ra, Từ Thiểu Khôn xông lại đây nhìn Tô Việt, vừa nghe được Tô Mạt nói những lời này.

Hắn thực bị thương nói:“Tiểu muội, ngươi như thế nào lại hạ thấp chúng ta như vậy? Nhị ca ngươi giao kết bằng hữu cẩu thả, chẳng phải chúng ta đây đều là rác rưởi sao ?”

Tô Mạt bĩu môi, ánh mắt lạnh lùng trừng mắt với hắn, lát nữa mới tính sổ với hắn sau.
 
Chương 762: Có đôi khi liên minh là bị ép bức 01


Trước mắt công chúng, không có mười phần nắm chắc liền dám xuất đầu lộ diện, kết quả hiện tại thì tốt rồi đó, nhị ca bị đánh, bọn họ cũng bị đánh, một đám người chật vật chịu không nổi.

Muốn mất mặt bao nheieu liền có bấy nhiêu.

Tống Dung Hoa cùng hai tên ca ca Tống Tứ, Tống Ngũ của nàng ta cùng nhau đến, bởi vì Tô Mạt có thể đến, Tống Dung Hoa tức khí, nhất định phải nháo loạn lên mới chịu.

Dựa vào cái gì , cùng thích Hoàng Phủ Cẩn, Tô Mạt đã bị người ta nói dám yêu dám hận, tự mình đã trở thành không biết xấu hổ .

Nàng ta nhất định phải lý luận một phen mới được.

Tuy rằng nàng ở trong cung khắp nơi đều nhằm vào Tô Mạt, mỗi lần đều thất bại, nhưng những sự tình đó cũng đều là phạm vi nhỏ, bị đám người hoàng quý phi cản lại.

Cho nên bên ngoài cũng không phải có nhiều người lắm biết, chỉ có mấy nhà đại gia tộc tin tức linh thông mới biết thôi.

Tống Dung Hoa mặc dù có thời điểm kiêu căng vô thường, nhưng lần này xuất hiện, cũng là cao quý hào phóng, giống một công chúa kiêu ngạo, ánh mắt cũng không tiếp xúc với bất kì ánh mắt của ai, nhất thời làm cho người ta cảm thấy cao không thể với tới.

Tống Tứ thấp giọng nói:“Tam ca kêu chúng ta đến xem, đi theo học tập, không kêu chúng ta lo chuyện bao đồng .”

Tống Dung Hoa liền bĩu môi,“Ngươi mặc kệ hắn ta đi. Ngươi nghe đại ca nhị ca là tốt rồi. Tô đại ca là cánh tay phải của thái tử ca ca, chúng ta không thể không quản.”

Tống Ngũ giương giọng nói:“Đúng. Hơn nữa, ta còn muốn tiến vào Thị MậuTư nữa.”

Ai không muốn tiến vào chứ? Tiến vào sau có thể quang minh chính đại theo việc buôn bán Hồ thương.

Có triều đình làm hậu thuẫn, còn sợ không kiếm được tiền sao?

Đó là việc một đống bạc đang vẫy gọi a.

Tống Ngũ cái khác thì không được, việc mở cửa hàng buôn bán vẫn là có vài phần thiên phú, cho nên cho dù sở thích lung tung lộn xộn, lão gia tử trong nhà, cũng không quyết liệt quản hắn.

Tô Mạt trừng mắt nhìn Tống Ngũ liếc mắt một cái, khiến hắn thấy hết hồn, nhịn không được liền nghĩ tới đám đao sắc nhọn vù vù bay tới, hận không thể xoay người bỏ chạy.

Tống Dung Hoa phì một tiếng, véo Tống Ngũ một phen,“Ngươi đừng có mà làm kẻ bất lực, nàng ta là một nữ hài tử, ngươi sợ cái gì? Không phải có thái tử ca ca đang ở đây sao? Ta kêu ngươi chuẩn bị ngươi chuẩn bị tốt chưa?”

Tống Ngũ vội né tránh, thấp giọng nói:“Chuẩn bị tốt rồi. Bất quá ngươi cũng nên chú ý, nếu Hoàng Phủ Cẩn trở về không thừa nhận, đến lúc đó lại gặp phiền toái. Ngươi cũng không phải không biết Vương Mai Lâm bị hắn chỉnh ra cái bộ dạng gì?”
 
Chương 763: Có đôi khi liên minh là bị ép bức 02


Tống Dung Hoa mím môi, hừ nói:“Ta mới không sợ. Cẩn ca ca mới không thích nha đầu Tô Mạt hung dữ kia đâu.”

Mọi người hành lễ với thái tử, thái tử không kiên nhẫn phất phất tay.

Lập tức có người nịnh bợ chuyển ghế bành vội tới để hắn an tọa,“Thái tử điện hạ, thỉnh ngài an tọa.”

Thái tử cũng không khách khí, ngồi xuống trước mọi người, ánh mắt quét lên trên từng người, âm thanh lạnh lùng nói:“Rốt cuộc sao lại thế này?”

Tô Trì mím môi, lạnh lùng nhìn Từ Thiểu Khôn.

Từ Thiểu Khôn cứng đầu, không nói tiếng nào.

Thấy bọn hắn ai cũng không nói lời nào, thái tử chậm rãi nói:“Không nói đúng không. Các ngươi dám đứng trước đám đông công khai đánh người của bổn cung, chẳng lẽ khi dễ Đại Chu ta không có vương pháp sao?”

Tống Dung Hoa vỗ tay nói:“Thái tử ca ca nói rất đúng. Phải cho đám người quàn là áo lượt này một chút giáo huấn. Mỗi ngày tụ tập lại nháo sự, vô pháp vô thiên .”

Từ Thiểu Khôn đám người trợn mắt nhìn nàng, Tống Dung Hoa hừ một tiếng, khinh thường hất mặt quay đầu.

Đám người đứng xem liền đem sự tình nói ra một mạch.

Đối với việc Tô Trì không cho phép đệ đệ nhập sĩ, việc này ở đây mỗi người một ý, có người cảm thấy thực hợp lý, có người cảm thấy thực bá đạo rất nhỏ nhen.

Đối với việc Từ Thiểu Khôn trượng nghĩa ra tay này, có người cảm thấy lỗ mãng thiếu suy xét, có người cảm thấy nhiệt huyết huynh đệ tốt.

Vẫn là mỗi người một ý.

Thái tử nhìn về phía Tô Việt,“Tô Việt, cho dù đại ca ngươi không rõ tình hình thực tế, kêu lập tức về nhà, có thiếu suy xét, nhưng ngươi có thật là thật sự tôn trọng huynh trưởng dạy bảo ?”

Tô Việt miễn cưỡng sức lực, nói không dám.

Tô Trì hừ lạnh một tiếng.

Tô Mạt nhíu mi, giương giọng nói:“Đại ca mỗi ngày chỉ đứng trước mặt nịnh hót điện hạ, cha mẹ cùng tổ mẫu huynh đệ tỷ muội, đều là đặt ở phí sau. Sự tình trong nhà cũng không hỏi tới. Nhị ca đến Thị MậuTư, phụ thân cùng tổ mẫu đồng ý, đại ca không biết cũng là có nguyên do. Chính là không nên chuyên quyền độc đoán. Đại ca nếu không biết tình huống trong nhà, nên chuyên tâm hầu hạ tốt thái tử điện hạ, sự tình trong nhà,đương nhiên có phụ thân cùng ca ca chăm lo, muôn vàn lần sẽ không sơ suất.”

Sự tình nếu đã ầm ĩ lên, cũng nên để người ta gia nhìn trò cười của huynh đệ Tô gia i, Tô Mạt cũng sẽ không sợ cái gì hết.

Như vậy cũng tốt, loại tình huống này cũng phải cải thiện dần đi là vừa.

Sớm một chút bùng nổ tình trạng huynh đệ bất hòa, so với thời khắc mấu chốt cuối cùng mới bùng nổ vẫn tốt hơn.
 
Chương 764: Có đôi khi liên minh là bị ép bức 03


Hơn nữa Tô Mạt nghĩ là, sự việc huynh đệ không hòa thuận được công khai , đại ca là chuyên tâm nịnh hót thái tử điện hạ .

Về sau nếu là thật sự có xảy ra chuyện gì, cũng hy vọng sẽ không đem mọi người trong nhà lôi kéo vào.

Tô Mạt nói xong một phen, mọi người đều gật đầu.

Tô Trì tức giận đến sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt tuấn tú vốn có bị đánh bầm tím mấy chỗ, trở nên có điểm dữ tợn.

Thái tử ánh mắt lạnh nghễ liếc Tô Mạt,“Phụ hoàng cho ngươi tiến cung, cũng ban thưởng ngươi có quyền tùy ý xuất cung sao?”

Cho dù là bọn họ chúng hoàng tử, muốn xuất cung cũng phải xin với hoàng đế .

Công chúa hậu phi thì càng đừng nghĩ đến.

Rất nhiều hậu phi cả đời cũng không có thể rời khỏi hậu cung nửa bước.

Tô Mạt làm một nữ nhân vào cung, sẽ dựa theo quy củ hậu phi mà tiến hành.

Cậu cuae hắn còn thương lượng cùng hắn, muốn hắn nghĩ biện pháp tìm người nhà họ Tô tìm hiểu rõ ràng mục đích thật sự của việc Tô Mạt tiến cung.

Y theo hắn nghĩ, chẳng cần phải làm rõ, chẳng qua là một nữ nhân hư vinh phù hoa.

Một lòng muốn tiến cung làm nữ nhân hoàng đế, tham mộ vinh hoa phú quý thôi.

Xem ra Tô Nhân Vũ cũng không thành thật!

Thái tử âm trầm suy tư.

Không đợi Tô Mạt nói chuyện, thanh âm Hoàng Phủ Giác thanh nhuận trong sáng vang lên,“Tam ca, Mạt nhi ra cung, là phụ hoàng cho phép. Ta xin chỉ thị qua với phụ hoàng, thỉnh nàng đến bàng quan Thị MậuTư xem tuyển chọn thí sinh. Hơn nữa Tô gia nhị ca, cũng là phụ hoàng đáp ứng mới đến. Lúc trước thời điểm Tô quốc Công yết kiến, phụ hoàng hỏi đến, đệ đệ cũng đang ở đó, bệ hạ sai người truyền lời để nhị ca Tô gia cũng đến hộ bộ nha môn tham gia tuyển chọn.”

Hoàng Phủ Giác nói xong chẳng những đem vấn đề Tô Mạt được giải quyết , vấn đề của Tô Việt cũng được giải quyết luôn.

Ở triều đại hoàng quyền, hoàng đế lớn hơn trời.

Phàm là chuyện tình khi quân, đều là không thể tha thứ đắc tội qua.

Cho nên câu nói đầu tiên của thái tử có thể đem bọn họ áp chết, mà một câu của ngũ hoàng tử cũng có thể đưa bọn họ giải cứu ra.

Đồng thời người của hoàng gia, đều có thể đại biểu một phần của thiên tử.

Thái tử thấy Hoàng Phủ Giác ở trước mặt mọi người lại hống đối hắn, hừ một tiếng,“Một khi đã như vậy, vậy trở về để phụ hoàng định đoạt. Canh giờ không còn sớm , vẫn là nhanh chóng bắt đầu thi đi.”

Hắn đứng lên, kêu Tô Trì hồi cung đi thu thập một chút, hắn xoay người đi ra sau viện. Tùy tùng vội đuổi theo hắn.

Hoàng Phủ Giác nhìn Tô Mạt, lại nhìn Tô Việt,“Còn có thể kiên trì không?”
 
Chương 765: Có đôi khi liên minh là bị ép bức 04


Lăng Nhược đã muốn cho Tô Việt ăn viên thuốc có công hiệu nhanh chóng, còn có thể chịu được.

Tô Mạt nói:“Nhị ca, nếu không được thì về nàh trước. Không tiến vào Thị MậuTư cũng không sao.”

Tô Việt kiên cường cười,“Vậy không được, tiểu muội cho ta cơ hội tranh thủ. Ta như thế nào có thể không tham gia?”

Hắn ghé lỗ tai cười nói với Tô Mạt:“Hơn nữa, ta đều sắp xếp lại tất cả những lời muội dạy rồi. Nếu không nói ra, chẳng phải là phí công chuẩn bị sao.”

Nói xong hắn ho khan một chút.

Tô Mạt bản thân có học qua y thuật, khám cho hắn, cảm thấy cũng không có vấn đề quá lớn.

Thi xong quay về nhà dưỡng bệnh cũng như nhau.

Vì thế mọi người một hàng tiến vào bên trong đại đường.

Thái tử đã ngồi ngay ngắn ở trung gian, nguyên bản Hoàng Phủ Giác chủ trì nhưng vị trí chủ quản bị hắn chiếm mất.

Tô Mạt quyết định thật nhanh, đề nghị Hoàng Phủ Giác,“Ngũ điện hạ, không bằng thay đổi làm đình kế hoạch trước đình quyết định, sửa thành để người ta viết lại, điện hạ mang tiến cung đi, nói trình cấp bệ hạ dự lãm mới quyết định.”

Hoàng Phủ Giác hai mắt sáng ngời, hắn đang lo cơ hội của mình bị tam ca đoạt làm sao bây giờ, không nghĩ tới Tô Mạt lập tức liền suy nghĩ đối sách cho hắn.

Quả nhiên là một nha đầu thông minh.

Xem ra mẫu phi nói đúng, Tô Mạt nha đầu này, thực có thể là người có thể thay đổi thế cuộc triều đình.

Ban đầu hắn còn muốn chọc nàng chơi, nhìn xem nàng làm cái gì.

Kết quả quan sát xong, nàng căn bản không phải loại nữ hài tử được nuông chiều từ bé này, tâm huyết dâng trào thích đùa nghịch.

Mà là thật sự là đang làm đại sự.

Thậm chí rất nhiều chuyện, là hắn không thể tưởng được .

Hoặc là hắn nghĩ tới được lúc bắt đầu, nhưng không thể nghĩ được kết cục.

Hoặc là chỉ nghĩ đến mà không dám làm.

Mà hiện tại, chịu ảnh hưởng của nàng, hắn cũng thật sự muốn đem Thị MậuTư cùng xưởng sản xuất tất đại trà này làm cho ra chút thành tích .

Trên tay có thành tích thật sự, phụ hoàng nơi đó mới có thể bàn giao được.

Nếu không, hắn lấy cái gì tranh đấu với đại ca?

Đều nói phụ hoàng sủng ái ngũ điện hạ là hắn đây, nhưng trên thực tế, hắn cũng không cảm thấy được nhiều sủng ái, ngược lại có đôi khi lại thấy áp lực phi thường lớn.

Cho nên, hắn cảm thấy chính mình cũng cần đột phá.

Trước mắt chính là một cơ hội.

Hợp tác cùng Tô Mạt.

Nàng là một nha đầu khiến người ta luôn bất ngờ.

Không thể theo lẽ thường mà đoán.
 
Chương 766: Thử lòng 01


Hoàng Phủ Giác mỉm cười, lấy ra thủ dụ hoàng đế làm như thật đọc một lần.

Sau đó nói:“Các vị chỉ trả lời một vấn đề là đủ, là đối với nền kinh tế tài chính của Đại Chu ta có cách nhìn nhận cùng giải thích ra sao, viết trên giấy, ta sẽ phong kín mang về, trình bệ hạ dự lãm rồi quyết định.”

Thái tử mị hí mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Giác, hắn nắm được tin tức, rõ ràng là hoàng đế cho hắn đặc quyền quyết định tại chỗ.

Cho nên hắn mới đến nhìn xem, muốn gây chút áp lực, đem Tống Ngũ đẩy lên vị trí đó.

Như thế nào, lại là viết trên giấy, trình bệ hạ dự lãm quyết sách?

Hơn nữa gần đây phụ hoàng tuy rằng để hắn cùng Hoàng Phủ Giác cùng nhau giúp đỡ xem tấu chương, nhưng phân tấu chương trọng điểm lại không giống nhau.

Vốn hẳn là phải để hắn xem một ít tấu chương quan trọng chút, Hoàng Phủ Giác xem những loại tấu chương kiểu như vấn an không quan trọng.

Nhưng có thời điểm Hoàng Phủ Giác xem tấu chương không khác gì với mình là mấy, hoàng đế thoạt nhìn có vể rất công bằng.

Tỷ như nói Thị MậuTư để Hoàng Phủ Giác đến quản, thủy đạo liền giao cho hắn.

Hắn thấy Hoàng Phủ Giác như thế, nhất thời cũng không có hứng thú, đứng dậy nói:“Một khi đã như vậy, ngũ đệ cứ quản lý nơi đây đi.”

Mọi người lập tức cung đưa thái tử rời đi.

Thời điểm đi đến Tô Mạt trước mặt, thái tử dừng lại cước bộ, cúi đầu nhìn nàng một cái, thản nhiên nói:“Ngươi cũng theo ta hồi cung đi.”

Tô Mạt đã đem những lời muốn nói nói cho nhị ca nghe rồi, đương nhiên cũng không có gì phải lưu lại .

Chính là thân thể nhị ca, không biết như thế nào, cho nên nàng để Lăng Nhược lưu lại.

“Ngươi ở trong này bồi nhị thiếu gia, chờ hắn trở về phủ, khám đại phu, ngươi mới trở về.”

Lăng Nhược ứng lời, đi ra ngoài truyền lời với đám tiểu tử đi theo Tô Việt, kêu bọn họ về nhà truyền lời, trước hết mời đại phu, miễn cho thi trở về còn phải đi thỉnh.

Tô Mạt đi theo thái tử đi ra ngoài, xe diêu ( một loại xe nhẹ thời xưa) của thái tử đang đậu ở bên ngoài.

Tô Mạt vội hỏi:“Ta vẫn nên đi mướn kiệu phu ngồi kiệu về thì hơn.”

Thái tử hơi phất tay ngăn cản một chút, lại thuận thế sửa thành tư thế thỉnh,“Đi lên đi.”

Tô Mạt đành phải xin phép, đạp lên chiếc ghế sơn màu đỏ lên xe, thái tử lại nhẹ nhàng vén áo bào nhảy lên.

Xe ngựa của thái tử thực rộng rãi, bên trong xe lót tấm thảm dưới sàn, bày chiếc bản nhỏ gỗ tử đàn, chủ vị có bày một chiếc giường thấp có trải đệm gấm.
 
Chương 767: Thử lòng 02


Hai bên chỉ có nệm gấm, không có giường thấp.

Tô Mạt liền ngồi chồm hỗm ở một bên.

Thái tử thấy nàng quy củ ngồi ở chỗ kia, im lặng điềm đạm, một chút cũng không giống với thời điểm tranh đấu với người ta ắc sảo bén nhọn, giống hệt như con cọp cái.

“Lệnh tỷ...... Muội, có khỏe không.” Hắn hỏi.

Nghe hắn kỳ quái dừng một chút, Tô Mạt không khỏi quay đầu nhìn hắn.

Trong mắt hắn có một tia xấu hổ bay nhanh xẹt qua, sắc mặt vẫn như cũ lãnh trầm.

Tô Mạt nhớ mang máng hắn lần đầu tiên đi Tô gia, khi đó cũng giống như ngũ điện hạ, khiêm khiêm ôn hòa.

Còn khiến nhị tiểu thư tìm các nàng đi nhìn lén.

Nói đến nhị tiểu thư, nàng ta ở hoàng quý phi nơi đó, Tô Mạt tiến cung rồi, nàng cũng chưa tới thăm nhị tiểu thư.

Tô Mạt cũng không thể tùy tiện đi lại.

Dù sao mới tiến cung, cộng thêm nàng cũng không cảm thấy nhị tỷ sẽ hy vọng mình đi thăm.

“Đại tỷ ta ở nhà phụng dưỡng tổ mẫu, nhị tỷ......” Nàng không chút nào che dấu sự châm chọc,“Thái tử muốn gặp có thể dễ dàng hơn thần nữ nhiều.”

Thái tử không để ý tới lời châm chọc của nàng, chỉ nói:“Mẫu phi ta nơi đó có chiếc gương soi rõ từng chân tơ kẽ tóc là người đem tặng.”

Tô Mạt hơi nhếch môi, nghĩ hắn có thể là đang muốn đòi nợ cũ, liền không đáp lại.

Thái tử lại nói:“Lương phi bên kia đôi bao tay bằng sợi tơ tằm, cũng là ngươi tặng .”

Lần này nàng lắc đầu, hừ, khiến cho ngươi đoán không đúng!

Tuy rằng đều do nàng tặng không khác là bao, nhưng quả thật không thwucj sự như thế.

Thái tử hừ một tiếng, cũng không quản nàng, tiếp tục nói:“Ngươi tính đối nghịch với ta sao?”

Tô Mạt sửng sốt, thái tử đây là như thế nào ? Sao đột nhiên trực tiếp sắc bén, khí thế bức người như vậy?

Trước đây chỉ biết bởi vì nàng và nhị ca đi lại gần gũi với ngũ hoàng tử mà tức giận, hoặc là dùng cái loại trò trẻ con ngươi tốt với kẻ địch của ta ta liền không tốt với ngươi.

Chẳng lẽ hắn đột nhiên rẽ theo hướng thông suốt rồi, hiểu được lôi kéo thế lực trung gian?

Nàng không khỏi nhìn hắn một cái, đôi con ngươi thâm sâu cũng đang nhìn qua, nàng rũ mắt xuống mỉm cười.

“Ngươi cười cái gì?”

Tô Mạt thản nhiên nói:“Điện hạ lời này rất kỳ quái. Ta bất quá là một tiểu thần nữ, làm sao dám cùng ngài đối nghịch? Cho ta mượn mười cái lá gan ta cũng không dám.”
 
Chương 768: Thử lòng 03


Thái tử nhìn sát nàng,“Ngươi nếu muốn tốt cho nhị ca ngươi, thì không nên đi lại thân thiết với ngũ đệ. Là địch là bạn, ta còn phân rõ được.”

Tô Mạt thở dài,“Điện hạ, ngài là bình tĩnh, lời này liền hai ta đã nói rồi. Cho nên nói cho xong luôn, sau này ngài cũng coi nhưu chưa nói qua, chỉ để ta nhớ kỹ là được rồi. Cho dù ta có khả năng sẽ phàn nàn với bệ hạ, ngài cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đúng không.”

Quả thực rất là thông minh trí tuệ.

Thái tử hừ một tiếng, khẳng định nói:“Ngươi sẽ không nói .”

Tô Mạt bĩu môi, giọng mỉa mai nói:“Ta đương nhiên sẽ không nói. Ta là ngốc tử ta mới nói cùng bệ hạ. Để hắn cảm thấy ta lòng dạ khó lường, ly gián tình phụ tử các ngươi sao?”

Thái tử nếch môi, lộ ra mỉm cười,“Ngươi biết là tốt rồi.”

Tô Mạt buồn bã nói:“Điện hạ, kỳ thật ngài muôn phần cũng không cần thần hồn nát thần tính . Ta cùng phụ thân trung thành với bệ hạ, trung thành với tân quân tương lai.”

Nàng xem như mạo hiểm nhắc nhở hắn, nể mặt Tô Trì đi theo hắn mà nhắc nhở.

Dù sao Tô Trì là trưởng tử Tô gia, nàng không hy vọng Tô gia có cái gì bất trắc.

Nàng tình nguyện cứu lại, không thích phá hủy.

Lại nói thêm Tô gia bị hủy đối với nàng cũng không có chút lợi nào.

Nàng hy vọng chút nhắc nhở đó có thể làm cho thái tử hoàn toàn tỉnh ngộ, Tô gia vĩnh viễn đi theo hoàng đế.

Hoàng đế sống một ngày, liền tận trung với hoàng đế.

Chờ hoàng đế sau khi qua đời, ai đăng cơ, liền tận trung với tân quân, tuyệt đối không phải là cái gì thái tử, ngũ hoàng tử.

Dù sao, so sánh với hoàng đế, thái tử có là thứ gì?

Trong lịch sử thái tử bị phế nhiều không biết bao nhiêu.

Nhất là đối với một thế hệ hoàng đế anh minh và sống lâu, tranh ngôi vị thái tử tuyệt đối không phải cử chỉ sáng suốt.

Theo nàng biết, thái tử của Hán Vũ Đế, thái tử của Đường Thái Tông, thái tử của Khang Hi đế, đều không có cái chết yên thân.

Mà ba người này có thể nói là ba vị hoàng đế nổi tiếng trong lịch sử đất nước Trung Quốc.

Tổng hợp lại mà nói Thủ Chính đế, coi như là vị quân vương anh minh đứng đầu, chẳng lẽ sẽ không hiểu sao?

Tô Mạt sở dĩ nhìn thấu, hơn phân nửa là dựa vào việc lấy lích sử làm gương, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.

Thái tử nghe vậy, suy nghĩ lại càng nhiều, sau khi đưa Tô Mạt về cung, hắn lại xuất cung.

Lấy lí do đi thăm ngoại công đang dưỡng bệnh ở nhà, đi tới Tống Quốc Công phủ.
 
Chương 769: Luyện thành “Bất đảo ông” *– nha đầu đó nói rất đúng 01


*: người dù hoàn cảnh nào cũng vẫn giỏi việc bảo vệ chính mình, con lật đật ( dù đánh thế nào cũng không ngã)

Tống Quốc Công nhất môn, có thể nói vinh sủng đến cực điểm, ra trận làm tướng quân, vào triều làm thừa tướng, không ai có thể chi phối.

Cho dù là Tô gia, Tô Nhân Vũ được hoàng đế ưu ái, cũng chỉ có thể ra trận làm tướng.

Hơn nữa còn có Hoàng Phủ Cẩn, hắn cũng vốn không có nhiều cơ hội xuất chinh như vậy.

Về phần vào triều làm thừa tướng, Tô gia vốn là ký thác ở trên người Tô Trì.

Chờ thái tử đăng cơ, Tô Trì rèn luyện vài năm, cũng cơ bản có thể làm nên một tể tướng trẻ tuổi.

Thái tử đột nhiên giá lâm, Tống gia không thiếu được một trận xào xáo, đại quản gia vội vàng đi bẩm báo với tả tướng nha môn.

Thái tử ngăn cản lại, nói:“Hoảng hốt cái gì, ta là tới thăm bệnh tình của lão Quốc Công .”

Từ sau lần cung yến ngày mùng hai, lão Quốc Công trở về nói là cảm lạnh, bị bệnh, ở nhà dưỡng bệnh, cũng không tiến cung.

Cho dù hoàng đế tế thiên địa, hắn đều báo bệnh.

Hoàng đế còn cố ý phái thái tử cùng ngũ hoàng tử thay mặt đến thăm qua.

Thái tử bước nhanh đi tới thượng phòng lão Quốc Công cùng lão phu nhân, càng chạy càng nhanh, cuối cùng vài bước là chạy tới.

Nha đầu mụ mụ vội quỳ xuống đất thỉnh an.

“Ngoại công!”

Thái tử đợi không kịp tỳ nữ vén rèm lên, tự mình vọt đi vào trước, kết quả lập tức thiếu chút nữa bị đụng trúng di thái thái (vợ bé) định giúp hắn vén rèm.

Trương di thái thái (vợ bé) là một di nương trẻ tuổi nhất của lão Quốc Công, ngày thường đi theo hầu hạ trong phòng.

Lão Quốc Công đang khoanh tay đang ngồi gật gù ở phía nam cửa sổ trên giường sưởi, lắc lư trước sau, giống như “ bất đảo ông”.

Hắn ánh mắt cũng không mở, chậm rì rì nói:“Hừ, hoảng hốt cái gì chứ, ngoài mười dặm đã nghe thấy tiếng bước chân ngươi hoang mang rối loạn. Chấn động đến nỗi giường sưởi nhà ta cũng muốn rung lên theo.”

Thái tử vội cười nói:“Ngoại công, ngài khỏe không ? Thỉnh an lão ngoại công ngài.”

Tống lão Quốc Công nâng mi, liếc mắt nhìn hắn,“Ta vốn là đang khỏe. Ngươi đi đông thứ gian dập đầu cho bà ngoại ngươi đi. Ta đang có chuyện suy nghĩ chuyện.”

Thái tử lập tức đáp ứng, lại đi đông thứ gian thỉnh an lão ngoại tổ.

Tống lão phu nhân ôm hắn một phen,“ Tuyên nhi của ta, lần này bệ hạ cho ngươi tự mình đến thăm ngoại công sao?”

Thái tử lắc đầu,“Là ta tự mình đến. Ta cũng không nói cùng mẫu phi.”

Tống lão phu nhân liền nhíu mi,“Ôi, việc này không thể được. Ngươi hiện tại đã lớn, nếu làm cho người ta gia tùy tiện nói ra nói vô, cũng đủ cho ngươi và cậu ngươi phiền phức rồi.”
 
Chương 770: Luyện thành “Bất đảo ông” *– nha đầu đó nói rất đúng 02


Thái tử cười nói:“Cậu ở nha môn. Ta là cố ý đến thăm ngoại công. Phụ hoàng cũng căn dặn qua rồi, kêu chúng ta thường tới thăm ngoại công, hiếu kính ngoại công nhiều hơn.”

Tống lão phu nhân cười toe toét,“Đi, chúng ta đi qua nhìn xem lão nhân thần du đã trở lại chưa. Mỗi ngày đều cằn nhằn, chê ta ở giường sưởi hại tầm mắt hắn. Ngươi nói hắn nhắm hai mắt, rõ ràng đang ngủ gật, vậy mà còn nói ta hại hắn. Tuyên nhi phân xử công bình đi, có phải hay không hắn không đúng!”

Thái tử đã quen với việc ngoại công cùng ngoại bà mỗi ngày cãi nhau qua lại, thật giống như một đôi thanh niên.

Tống lão phu nhân cùng Tô gia lão phu nhân tuổi không sai biệt lắm.

Nhưng tống lão gia tử so với lão gia tử Tô gia đã qua đời còn lớn hơn rất nhiều.

Thái tử đỡ lão phu nhân đi tây thứ gian, cười nói:“Bà ngoại ngài nói nhỏ chút, giọng lớn như vậy, bị ngoại công nghe thấy, lại muốn cằn nhằn ngài.”

Tống lão phu nhân hừ một tiếng, nói:“Ta nói với ngươi, ngoại công ngươi người đó, hiện tại thần thánh rồi. Không muốn nghe hắn chợt nghe không thấy, người ta bị điếc, muốn nghe, ngươi chưa nói hắn đã biết, quá thần đi. Còn có cái bệnh này, muốn sinh sự là sinh sự, còn chuyên ép buộc ta. Ngươi có biết không.”

Thái tử ha ha cười rộ lên, hai người đi vào tây thứ gian.

Tống lão gia tử ngắm bọn họ liếc mắt một cái, nói:“Ngươi lại có cái gì không nghĩ được rõ ràng nóng vội như thiêu như đốt chạy qua đây hả?”

Thái tử đỡ tống lão phu nhân ngồi lên giường sưởi, hắn thì ở dưới giường sưởi hành lễ với lão gia tử,“Ngoại công, bà ngoại nói thật đúng, ngài chính là thần nhân.”

Hắn đem lời nói kia của Tô Mạt nói một lần, nói:“Tôn nhi cảm thấy, lời này có thể là do Tô quốc Công hoặc là Tô lão phu nhân kêu nàng ta nói .”

Tống lão gia tử hoảng hốt lợi hại hơn, hắn lại nhắm mắt lại, hai người liền biết hắn đang suy nghĩ.

Một lát, hắn mở mắt ra, nghiêm túc nhìn thái tử,“Lời nói này của nha đầu đó nói rất hay. Ngươi phải ghi nhớ trong lòng.”

Thái tử nóng nảy,“Ngoại công, lời này ta đương nhiên biết. Ta là nhi tử của phụ hoàng, làm sao không lại không tôn trọng phụ hoàng chứ? Đương nhiên là nguyện trung thành với phụ hoàng, nhưng......”

Hắn ẩn đi phía sau chưa nói hết ra, hoàng đế cũng không phải nguyện trung thành, liền xác định vững chắc đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hắn.

Phụ hoàng thiên hướng Hoàng Phủ Giác, vạn nhất hắn già đi nhất thời hồ đồ, đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Hoàng Phủ Giác thì sao.
 
Chương 771: Luyện thành “Bất đảo ông” *– nha đầu đó nói rất đúng 03


Ngoại công tuổi lớn hơn nhiều so với hoàng đế, ngoại công vẫn hoàn hảo.

Vậy nếu ngoại công ra đi thì sao?

Phụ hoàng còn có thể cảm động và nhớ nhung Tống gia sao?

Hiện tại hắn là cảm kích tình nghĩa ngoại công năm đó bồi hắn nam chinh bắc chiến.

Đối với cậu lại không có.

Cậu tuy rằng quý vì tả tướng, nhưng lời nói kai nói rất hay, đối với nhóm khoa cử sĩ tử thanh liêm mà nói, chọn ra một tể tướng có thể tùy tiện chọn được, nhưng cả triều nếu muốn có một vị đại tướng có dũng có mưu văn võ toàn tài, lại trăm năm khó gặp.

Nói cách khác, triều đình không thiếu thừa tướng, tự kiểm điểm trong lòng, lục bộ, nhân tài đông đúc.

Nhưng ngoại công chỉ có một.

Tể tướng phải có, tướng quân lại khó cầu.

Hắn phải tận dụng lúc ngoại công còn ở trên trần thế này, làm mọi cách để phụ hoàng quyết tâm đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hắn.

“Tuyên nhi, loại ý tưởng này, phải làm nó thối nát trong bụng ngươi. Đừng nói với bất luận kẻ nào. Ngay cả cậu ngươi, Tô Trì đều không được. Ngươi chỉ có thể mọi chuyện dựa theo tâm tư của bệ hạ, theo lợi ích của bệ hạ, của Đại Chu làm xuất phát điểm. Làm một thái tử thật tốt.”

Lời nói của Tống lão gia tử nói ra rất thấm thía.

Thái tử cả giận:“Ngoại công, ta biết a. Ta vẫn cũng vẫn làm như vậy. Nhưng ngươi có biết phụ hoàng ta, hắn có đôi khi thực không có đạo lý. Lại thay đổi thất thường, hỉ giận tùy tính. Ta là con của hắn, còn không phải gần vua như gần cọp , cùng với các địa thần bên ngoài không khác gì mấy. Còn nữa, hắn đa nghi như vậy, cho dù ta phụng hắn thần. Hắn ngược lại sẽ hoài nghi ta lcó phải đang mưu đồ gây rối hay không .”

Tống lão phu nhân vẫy hắn đi qua, ôm hắn một phen,“ Tuyên nhi đáng thương của ta, tội cho ngươi.”

Nàng trừng mắt với lão gia tử,“Ngươi cái lão nhân tử kia, nghĩ bậy bạ cái gì đâu. Không chịu thay Tuyên nhi mà ngẫm nghĩ.”

Tống lão gia tử thở dài, liếc bọn họ một cái,“Phụ nữ thì biết cái gì. Ta từ nhỏ giao tiếp cùng hắn, thời điểm hắn mặc quần yếm ta đã ở bên cạnh hắn. Hắn có cái gì tâm nhãn gì ta sẽ không biết sao? Ta khi nào thì có thể đấu qua hắn? Nếu có thể đấu qua hắn, năm đó ta chính là hoàng phu......”

Hắn phanh kịp thời không nói tiếp nữa lại bắt đầu giả bộ ngủ gà ngủ gật.

Tống lão phu nhân vừa nghe thấy, điều này không ổn rồi, nàng căm tức nhìn hắn,“Được a, ta như thế nào không biết ngươi vẫn đối với tiên hoàng hậu nhớ mãi không quên ?”

Thái tử mồ hôi lạnh , đây là cái tình huống gì chứ?

Bất quá những chuyện xưa trước kia hắn cũng được nghe nói bóng nói gió, cũng biết được một ít, năm đó nữ đế là một nữ nhân khuyanh quốc khuynh thành.
 
Chương 772: Luyện thành “Bất đảo ông” *– nha đầu đó nói rất đúng 04


Người muốn làm hoàng phu nhân nhiều vô số kể, nhưng đều bị phụ hoàng lấy các loại thủ đoạn đánh bại .

Ngoại công có thể sống xót lại, xem ra có quan hệ thật sự rất thân thiết với phụ hoàng.

Hắn vén áo bào, quỳ gối trước giường sưởi,“Ngoại công, ngài nhất định phải dạy ta.”

Lão phu nhân nhìn hắn quỳ xuống, nóng nảy, tức giận đến lấy gối liệng về phía lão gia tử,“Ngươi cái lão già kia, càng ngày càng hồ đồ, còn để Tuyên nhi như vậy cầu ngươi.”

Tống lão gia tử thở dài,“Ngươi nha, ngoại tôn là tôn, tôn tử sẽ không là tôn? Tống gia mới là gia tộc chính của ngươi.”

Luôn muốn đi quản chuyện người ta hoàng gia.

Tống lão phu nhân lập tức nói những câu đại loại như là muốn chuyển nhà, cùng hắn ở riêng .

Tống lão gia tử liên tục thở dài, nói bà là Mẫu Dạ Xoa, sư tử Hà Đông, lại nói:“Tuyên nhi là do ta nhìn theo lớn lên. Ta có thể không quản sao? Tuyên nhi tốt, vậy cũng là Tống gia tốt.”

Tống lão phu nhân lập tức nín khóc mỉm cười.

Thái tử cũng vội đứng dậy nghe hắn dạy bảo.

Tống lão gia tử chậm rãi nói:“Kế sách hiện nay, cái khác đều không cần làm. Chỉ để ý nghe hoàng đế phân phó, chủ yếu đi theo kết giao với Tô gia nha đầu kia. Đạt được hảo cảm của nha đầu đó, cùng nàng kết làm bằng hữu.”

Thái tử kinh ngạc nói:“Ngoại công, nàng ta bất quá một nha đầu được yêu sủng, có cái gì......”

Tống lão gia tử hừ một tiếng,“Ngươi biết, ngươi biết mà lại tới đây hỏi ta.”

Thái tử lập tức không nói nữa.

Tống lão gia tử đè thấp thanh âm nói:“Theo ta quan sát nha đầu kia cũng không đơn giản. Không phải hạ thấp chí khí của mình, hai ta có buộc lại cũng không phải đối thủ của nàng ta.”

Thái tử cả kinh, quả thực có lợi hại như vậy?

Tống lão gia tử tiếp tục nói:“Ngươi đừng xem thường nha đầu đó, nàng ta dựa vào không chỉ là yêu sủng, lại càng không phải là a dua. Mà là trí tuệ cùng nhân cách sức quyến rũ của nàng ta. Người có thể hấp dẫn ánh mắt thưởng thức của hoàng đế, thế gian này cũng không gặp nhiều.”

Thái tử mơ hồ tựa hồ hiểu được cái gì, lại cảm thấy như không rõ.

“Ngoại công, vậy chúng ta làm sao để đối phó với nàng ta.”

Tống lão gia tử ha ha cười,“Ngươi ngốc tiểu tử này. Nàng ta lợi hại như vậy, chúng ta tại sao phải đối địch với nàng ta. Ngươi nên cùng nàng ta làm bằng hữu.”

Thái tử cúi đầu suy tư, tuy rằng không phục, nhưng ngoại công duyệt nhân vô số, hắn nói như vậy là có đạo lý của hắn.

“Chính là, nha đầu quỷ tinh kia, hơn nữa trước đây không hề thiếu hiểu lầm, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.”
 
Chương 773: Luyện thành “Bất đảo ông” *– nha đầu đó nói rất đúng 05


Tống lão gia tử cười cười, trong mắt phóng xạ ra ánh sáng của sự khôn khéo trí tuệ,“Ngốc tiểu tử, giao tiếp cùng người khác, mặc kệ là kết giao hay là đối địch, đều phải biết người biết ta. Tinh tường nắm chắc tính cách của nàng ta, biết ưu điểm cùng khuyết điểm của nàng ta, hiểu rõ nhược điểm của nàng mới xuống tay được .”

Thái tử ngẫm nghĩ,“Nhược điểm?”

Nha đầu kia một bộ không chịu nghe ai, ngay cả hoàng đế còn không sợ, như vậy hoàng quyền không phải là sự sợ hãi của nàng ta, không xem như nhược điểm của nàng.

Nàng ta đứng trước công chúng dám bày tở tình yêu đối với Hoàng Phủ Cẩn, như vậy tình yêu có tính là nhược điểm của nàng không?

Dám yêu dám hận như thế, tựa hồ không giống.

Đột nhiên, trong đầu hắn hiện lên bộ dáng nàng đau lòng vì Tô Việt, lẩm bẩm nói:“Chẳng lẽ nha đầu kia, coi trọng nhất là thân tình?”

Trước kia thời điểm Tô Hinh Nhi cùng Hoàng Phủ Kha cùng nhau chơi đùa, hắn ngẫu nhiên nghe bọn họ nói Tô Mạt cùng đại tiểu thư quan hệ rất tốt, còn giành được phụ thân yêu mến, lão phu nhân cũng đối với nàng ta tốt nhất, nhị ca cũng đối với nàng tốt nhất.

Như vậy xem ra, nàng quan tâm để ý nhất là đại tỷ, nhị ca, phụ thân, tổ mẫu.

Hoàng Phủ Cẩn nơi đó quả thật là nước hắt không tới.

Trong lòng có sự so sánh, thật giống như trong đám sương mù sờ soạng đột nhiên có một ngọn đèn soi sáng, hắn vui mừng nói:“Ngoại công, ta đã hiểu!”

Tống lão phu nhân cười nói:“Nha đầu kia tuy rằng tâm nhãn nhiều. Nhưng nếu lấy về làm thê tử cho Tuyên nhi cũng không tệ. Cưới nàng ta, nàng ta sẽ quyết một lòng giúp ngươi.”

Tống lão gia tử nhìn bà một cái, bà bĩu môi nói:“Ta nói không đúng sao? Ngược lại Tuyên nhi chúng ta là thái tử, thái tử phi, lương đệ, đều có thể có vài người. Làm hoàng đế về sau thì càng tốt hơn, thích người nào liền thú người đó. Không thích, thì liền thôi.”

Tống lão gia tử nhìn thái tử liếc mắt một cái,“Đã hiểu thì trở về đi. Đem bức tự trên bàn ta đưa cho hoàng thượng.”

Thái tử lập tức vâng dạ, đi xuống nhìn, là một bộ tự.

Tống lão gia tử là xuất thân võ tướng, ngày thường cực ít khi viết tự, sau lại ở nhà tĩnh dưỡng mới nói cùng hoàng đế rằng hắn đang học luyện tự.

Tích mã đạp mạc quan, đại kiếm phách thương sơn, kim liêm pha vị lão, thượng năng cận thiên nhan.

Thái tử biết là đang nói chuyện xưa ngoại công cùng hoàng đế Bắc chinh Mạc bắc, mặt sau là nói ngoại công còn muốn thỉnh chiến?

Hắn kinh ngạc nói:“Ngoại công --?”

Ý tứ của ngoại công là còn có thể phát sinh chiến sự sao? Nếu là như vậy, Tô Nhân Vũ...... Hoàng Phủ Cẩn......

Những người này?
 
Chương 774: Cận thủy lầu gác-- bọn họ đều uống nhầm thuốc rồi sao ?01


Tống lão gia tử tiếp tục lắc lư, giống như dưới thân có cái đế thăng bằng,“Đi đi, thì nói là tới thăm ta. Ta tốt hơn nhiều rồi, còn ở nhà luyện mấy phó tự. Đem bức tốt nhất tốt nhất dâng tặng bệ hạ. Còn thỉnh bệ hạ không ghét bỏ lão thần viết tự còn thô tục.”

Thái tử bất giác hốc mắt đỏ hoe, thật cẩn thận thu gọn lại bức tự, sau đó cung kính quỳ xuống, dập đầu một cái, mới cáo từ rời đi.

Tô Mạt sống ở Kỳ Bàn viện coi như yên ổn, làm cho nàng bất ngờ là thái tử không biết có dây thần kinh nào bị nối sai không, thế nhưng lúc chạng vạng tối thời điểm từ ngự thư phòng trở về tiện đường đến thăm nàng.

Còn nói nơi này của nàng có chút đơn sơ, sai người ta từ trong vụ phủ lấy mấy đồ trang sức tới cho nàng trang hoàng.

Lại sai người đưa đến không ít bồn hoa.

Tuy rằng đại bộ phận đều là từ Hoa Phố đưa vào cung, nhưng đã vào trong cung, liền ngược lại là do hắn định đoạt.

Hắn còn quang minh chính đại điều hai tên tiểu thái giám thông minh sáng sủa đưa cho nàng sai việc, bọn họ quen thuộc mọi việc trong cung, có cái gì cần để bọn họ đi làm, phần lớn đều phải nể tình.

Đều nói không ai nỡ đánh người niềm nở vui cười, tuy rằng cảm thấy có vấn đề, nhưng hoàng thái tử quan tâm, nàng một tiểu nữ nhân cũng không dám tùy tiện cự tuyệt.

Mấu chốt nhất là, hắn thế nhưng lại giống lần đầu tiên gặp mặt vậy, dùng giọng điệu thực ôn hòa cùng nàng nói chuyện.

Cho nên coi như là hưởng thơm lây của hoàng đế đành nhận vậy.

Rốt cục cũng đến ngày phải vapf ngự thư phòng hầu hạ thánh giá.

Trời chưa sáng đã phải rời giường rửa mặt chải đầu, đầu giờ mão đã theo tiếng chuông ngân nga, theo đám thái giám cung nữ đưa đi ngự thư phòng.

Nha đầu của mình là không thể dẫn theo , phải dùng cung nữ bên trong cung.

Điều này cần hoàng đế phái tới hai gã, một người tên là Dương Đài, người khác tên là Băng Kiều.

Lần đầu tiên nghe thấy tên của hai người này, Tô Mạt cũng đờ đẫn một lúc, dù sao thì người ở triều đại này rất nhiều thói quen cùng thẩm mỹ rất khác so với hiện đại lúc trước của nàng.

Nàng cũng chỉ có thể nhất nhất vâng theo .

Phương hướng này, nàng cũng không có cách nào khác sửa được, chỉ có thể áp dụng.

Kiếp trước nàng thường thấy cái kiểu tên như thế và tính cách hoan ftoanf trái ngược, tỷ như cha mẹ đặt tên cho nữ nhi là Tĩnh, có khả năng nàng ta cực kỳ hoạt bát. Đặt tên rất kêu là Tú Mỹ, ngược lại nàng ta có khả năng rất cao lớn.

Hai người này tên như người, Dương Đài chính là người lúc nào cũng luôn mỉm cười, khiến người ta nghĩ đến mộc cảnh xuân xinh đẹp. Băng Kiều chính là một người có thần thái ôn nhu nhưng không lộ biểu tình gì, tuy rằng thái độ nàng ta thực khiêm cung, nhưng luôn làm cho người khác có một loại cảm giác lạnh lẽo.
 
Chương 775: Cận thủy lầu gác-- bọn họ đều uống nhầm thuốc rồi sao ?02


Bất quá trong cung cung nữ đều trong cả nước tuyển ra, cho dù không có nghiêm khắc như tuyển phi tử vậy, nhưng là thân thể khỏe mạnh, khuôn mặt tú lệ, tính cách mềm mại, động tác lưu loát ..vv, ít nhất cũng là như thế.

Cho nên trong cung cơ bản nhìn không có cung nữ xấu, cơ bản cũng không có cái loại dám làm càn tùy tiện lớn tiếng ồn ào đem hoàng cung làm thành cái chợ cung nữ.

Cho dù là cô cô giáo huấn tiểu cung nữ phạm sai lầm, đó cũng là thấp giọng răn dạy, đánh người không lớn tiếng, người bị đánh cũng không dám kêu đau.

Đi ngự thư phòng dọc theo đường phải xuyên qua rất nhiều cửa cung, canh giờ này cũng đang là thời gian vào triều sớm.

Loại trừ đại lễ mừng đặc biệt, ngày mồng một, mười lăm ở Thái Hòa Môn, còn lại các ngày khác đều ở Càn Thanh Cung.

Ngự thư phòng nằm ngay tại góc tây nam của Càn Thanh cung, ở phía nam của Nguyệt Hoa Môn, cổ xưng Nam Thư Phòng.

Chỉ là ngự thư phòng hiện tại đã không còn là nam thư phòng trước đây nữa, Nam thư phòng trước đây đã trở thành nơi nghỉ tạm tiếp đón các đại thần.

Bởi vì hoàng đế chưa nói nàng giờ nào mới đến, cho nên Tô Mạt có thể đến sớm cũng coi như không trễ.

Lưu Ngọc hầu hạ bên cạnh hoàng đế vào triều, Tiền cô cô lại đến ngự thư phòng trước thời gian để thu thập.

Thấy Tô Mạt đến đây, nàng vội nghênh đi ra, kinh ngạc nói:“Tô tiểu thư sao tới sớm như vậy?”

Tô Mạt cười thi lễ với cô cô,“Cô cô không phải đã tới sớm hơn sao? Ta nghĩ không thể bệ hạ tới, ta mới đến.”

Tiền cô cô thân thiết mà lại cung kính thỉnh nàng bên trong dùng trà, tuy rằng hoàng đế không có phong thưởng Tô Mạt chức quan cụ thể, nhưng dù sao cũng là đệ nhất vị nhập chức ngự thư phòng là nữ tử, nàng không thể không cẩn thận tiếp đón.

Huống hồ bản thân nàng cũng thực thích Tô Mạt.

Cung tì thượng trà, Tô Mạt bởi vì quá sớm ăn không vô, chỉ ăn hai miếng bánh điểm tâm, lúc này trà cũng không dám uống, chỉ hơi nhấp môi.

Nàng liếc mắt một cái đánh giá ngự thư phòng, phát hiện cũng không có đẹp đẽ quý giá như trong tưởng tượng, ngược lại thực đơn giản thoáng đãng.

Bên trong nhiều nhất chính là giá sách, án thư ..vv những dụng cụ viết tự đọc sách.

Vị trí chính phòng là thất gian ((đơn vị để đo chiều rộng của một căn nhà thời xưa, một trượng, tương đương 3,33m)), hướng bắc, đường hành lang có treo đèn cung đình bát giác, ánh sáng rực rỡ mênh mông.

Gió xuân se lạnh, cực kỳ âm u lạnh lẽo.

Tiền cô cô ở trong nội phòng đã sai người đốt chậu than.

Bởi vì thư phòng không phải tẩm cung, cho nên không có giường sưởi cùng long sàng, một gian cuối phía tây là tịnh phòng, gian phía đông kia chính là phòng nghỉ của hoàng đế.
 
Chương 776: Cận thủy lầu gác-- bọn họ đều uống nhầm thuốc rồi sao ?03


Cả tòa phòng bên trong lạnh lẽo, cho dù có chậu than cũng không thể hoàn toàn cải thiện.

Nhưng vừa tiền vào phòng, Tô Mạt vẫn phải đem áo khoác hồ cừu cởi ra, bên trong mặc dù có mặc áo bông, nhưng cũng vẫn lạnh buốt.

May mắn còn mặc hai tầng nội y giữ ấm, còn đan hai tay áo thật dài phủ đến nơi cổ tay.

Tiền cô cô cảm giác thư phòng đã ấm áp lên, lại sai người truyền một phần thức ăn trước, kêu Tô Mạt dùng trước ở phòng trong.

Bởi vì là Tiền cô cô an bài, Tô Mạt cũng không khách khí, nếu không để cho thời điểm làm công bụng cô lỗ kêu vậy có thể rất xấu hổ .

Dùng xong đồ ăn sáng, Tô Mạt liền ở phạm vi mình có thể tự do đi lại ngắm nghía, làm quen một chút.

Nàng có thói quen cho nắm trong tay toàn cục, nhưng hiện tại nàng không biết hoàng đế vào đấy là có ý tứ gì.

Đại Chu trước nay không có tiền lệ nữ tử làm quan.

Mà nàng tuy rằng là ngự tiền nữ hành tẩu, hoàng đế cũng không có rõ ràng cấp cho nàng chức vị phẩm giai.

Cho nên không chỉ là cả triều văn võ đang đoán, chính Tô Mạt cũng đang đoán.

Tiền cô cô luôn luôn lẳng lặng quan sát Tô Mạt.

Không thấy hiện lên trên mặt nàng biểu tình thụ sủng nhược kinh.

Cũng không có nhìn thấy vẻ mặt đắc ý.

Càng không thấy tư thế kiêu căng vênh váo tự đắc.

Tương phản, nàng trước sau như một, lạnh nhạt bình thản, hai tròng mắt trong suốt như nước, không kiêu ngạo không nóng nảy, không tự ti không siểm nịnh.

Tiền cô cô cảm thấy nha đầu kia là bản thân ở chốn thâm cung mấy năm nay, người đầu tiên gặp được còn tuổi nhỏ mà có tâm lực định lực hơn người như vậy.

Có thể làm cho bệ hạ cẩn thận đối đãi như vậy, hơn nữa thái độ thực tôn trọng.

Không xem nàng như đứa nhỏ, thậm chí không đem nàng xem thành nữ tử.

Xem như người ưu tú trong vài thập niên qua.

Tiền cô cô mỉm cười,“Tô tiểu thư, nơi này có phó tự, ngươi tới nhìn xem đi.”

Tô Mạt tiến lên, thấy trên bàn thả một bộ tự, câu thơ thực thông tục, không có gì khúc chiết.

Nhưng là tiếng thông tục, hồi ức quá khứ, biểu đạt lòng trung thành.

Phía dưới nhưng không có lạc khoản (phần đề chữ, ghi tên trên bức vẽ), không biết ai viết .

“Bệ hạ giá lâm!”

Thái giám từ bên ngoài đưa tin tiếng nói cao nhọn, hoàng đế mặc triều phục ngũ trảo kim long, trái phải có thái tử cùng ngũ hoàng tử hầu giá.

Đi theo phía sau là Lưu Ngọc và một đoàn thái giám cung tì. Hộ giá đi cùng.

Tô Mạt vội hành lễ.

Hoàng đế thoạt nhìn tâm tình không tệ, nâng tay,“Miễn lễ.”
 
Chương 777: Cận thủy lầu gác-- bọn họ đều uống nhầm thuốc rồi sao ?04


Tầm mắt hắn chạm đến bức phó tự trên ngự án kia, cười nói:“Nha đầu, cảm thấy bức tự này như thế nào?”

Tô Mạt đứng dậy, khiêm cung đứng bên cạnh ngự án, dư quang liếc thái tử cùng Hoàng Phủ Giác một cái.

Nàng hơi suy tư, thanh âm trong suốt nói:“Bệ hạ, vị đại nhân này vốn không am hiểu viết tự, tuy rằng nhìn ra được rất cố gắng, nhưng cũng không phù hợp với yêu cầu của thư pháp.”

Hoàng đế nhẹ nhàng cười, cổ vũ nàng tiếp tục nói, bên kia thái tử đã muốn âm trầm mặt.

Tô Mạt tiếp tục nói:“Tuy rằng người này không tinh thông thư pháp, có thể nói là luyện tự bất quá là vì nhất thời vui hứng, nhưng vị này ý chí rộng lớn bao la, hào khí hiên ngang, cũng đều triển lộ trong nét bút hào hùng khoáng đạt. Càng đáng quý là, lão nhân gia hắn đối với bệ hạ có một tấm lòng trung thành, cùng với bệ hạ cùng chung hoạn nạn qua, đoạn kí ức này người khác không thể chạm đến được.”

Nàng tiếng nói vừa dứt, thái tử lập tức thần thái bay lên, ngưng mắt nhìn hoàng đế.

Hoàng đế lại gật đầu liên tục, ý cười dạt dào,“Thật sự là một nha đầu lanh lợi. Cái này cho ngươi đoán là tự của ai?”

Tô Mạt mím môi cười mềm mỏng, nhìn thái tử, thái tử hừ một tiếng,“Quả thật là bút tích của Tống lão Quốc Công.”

Hoàng đế cười ha ha, đối với nói Tô Mạt:“Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là ngự thư phòng tổng quản.”

Mọi người đều là cả kinh, ngự thư phòng còn có tổng quản?

Hoàng Phủ Giác lập tức ý thức được, nữ hành tẩu là lí do thoái thác đối pháp, ngự thư phòng tổng quản là đối nội, cấp cho Tô Mạt một vị trí, nếu không vô căn cứ kêu nàng đến ngự thư phòng, về tình về lý, đối nội đối ngoại đều nói không thông.

Hắn hướng Tô Mạt cười nói:“Chúc mừng Tô tổng quản đi nhậm chức, ngày khác ta làm ông chủ, chúc mừng Tô tổng quản nhậm chức, thế nào?”

Tô Mạt trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, chế nhạo nàng đi!

Hoàng đế quay đầu nói với Tiền cô cô:“Sai người tạo ra một miếng đều dẫn tới cho nàng ta nhìn một cái.”

Tiền cô cô cười đáp ứng .

Hoàng đế lại nói với Tô Mạt:“Bức phó tự này là tấm lòng của Tống lão gia tử hết sức chân thành, Mạt nhi ngươi phụ trách kêu người trang hoàng chính đáng, đặt ở nội thất đi.”

Tô Mạt lĩnh mệnh, lập tức gọi tới thái giám cùng cung tì phụ trách dán vách, phân phó nói:“Đem bức tự dán vách này dán thành bức trướng hai mảnh.”

Như thế không chỉ là dán vách, còn muốn trang dàn giáo, mặt ngoài còn dán loại giấy chống hỏng.
 
Chương 778: Cận thủy lầu gác-- bọn họ đều uống nhầm thuốc rồi sao ?05


Phân phó xong lúc trở lại chính gian ngự thư phòng, hoàng đế đang cùng Hoàng Phủ Giác, thái tử đang phê duyệt tấu chương.

Thái tử đem những tấu chương phê duyệt ngày hôm qua, phân loại đưa lên, lại nói:“Phụ hoàng, có tấu chương phương bắc võ tham tướng, nói nhị ca ở nơi biên cảnh làm việc cần cù và thật thà, nay có hiệu quả rõ ràng, hỏi ý nên để nhị ca hồi triều hay không.”

Tô Mạt nghe thấy trong lòng kích động, nhịn không được muốn tiến lên lắng nghe, nhưng lại sợ quá mức bại lộ, chỉ có thể cố nén .

Hoàng đế nhìn hắn một cái,“Ngươi cảm thấy nên làm như thế nào?”

Thái tử thần sắc ngưng trọng, ngày đó Hoàng Phủ Cẩn bị phụ hoàng thúc giục mau chóng lao tới biên quan.

Nói là biên quan có bão tuyết, có binh sĩ tác loạn, muốn hắn đi trấn áp.

Lại không chịu cho hắn quân tốt cùng tiền tài, chỉ từ đại doanh Tây Sơn điều mấy chục người đi theo, nhưng lại có hai tham tướng đi theo giám thị.

Xem ra lần này lại thêm một lần phụ hoàng lợi dụng sự tàn bạo của nhị ca để đi dẹp loạn.

Nhưng nghĩ đến nhiều bạo dân ở phía Bắc, hơn nữa đám người phòng giữ nơi đó lại thường cấu kết, ức hiếp dân chúng.

Cho nên có bạo loạn cũng là chuyện thường .

Hắn nhớ tới lời nói của ngoại công, nhân tiện nói:“Phụ hoàng, y ý kiến của nhi thần, phía bắc lạnh khủng khiếp. Nhị ca nếu đã hoàn thành quân mệnh, đương nhiên để hắn hồi triều.”

Không nghĩ tới thái tử sẽ vì Hoàng Phủ Cẩn cầu tình, Tô Mạt yên lặng cắn môi.

Chẳng lẽ hắn biết loại tình cảm anh em như tay chân?

Hoặc là có thể là có ý đồ khác hay không?

Trong lúc nhất thời nghĩ không ra, Tô Mạt cũng vô tâm tư quản.

Hoàng Phủ Giác một bộ thần thái như có chút đăm chiêu, nhưng là hoàng đế không hỏi ý kiến hắn, hắn đầu cũng không thể ngẩng.

Chỉ có thể ra vẻ chuyên chú đang lật xem tấu chương trên tay mình.

Xem ra, tam ca đột nhiên thông suốt ?

Thế nhưng...... sẽ nhớ nhung loại tình cảm thủ túc này sao, còn có thể giúp nhị ca cầu tình? Lúc trước sau khi lôi kéo nhị ca thất bại, hắn vẫn đều là thái độ đối địch .

Hiện tại làm sao có thể cầu tình chứ?

Hắn rùng mình, bức tự kia......

Tống lão Quốc Công, Tô Mạt......

Chuỗi sự việc và người có liên quan này......

Hoàng Phủ Giác đột nhiên thấy có chút ngồi không yên, hắn mạnh quay đầu nhìn về phía Tô Mạt, đã thấy nàng hơi cúi đầu, lộ ra chiếc gáy trắng ngần như tuyết, đường cong ôn nhu bởi vì sự khẩn trương của nàng mà ngược lại càng thêm động lòng người.

Hoàng đế nghe vậy không có tỏ thái độ, mà lại rút ra mấy cuốn tấu chương, ném ở trước mặt thái tử,“Nhìn lại cái này.”

Thái tử rất nhanh lật xem một chút, kinh ngạc nói:“Đây?”
 
Chương 779: Hoàng Phủ Cẩn chiếm đoạt dân nữ?


Trên tấu chương nói Hoàng Phủ Cẩn ở Thương bắc hung hãn lại kiêu căng, lạm dụng thi hành khổ hình, ức hiếp dân chúng.

Ấu đả mệnh quan triều đình, chiếm đoạt dân nữ, chiếm lấy thê thiếp của Thủ Bị ( chức quan chấn giữ biên quan ) Thương bắc......

“Đây, điều đó không có khả năng, phụ hoàng, nhị ca tuy rằng tính tình lạnh nhạt, cũng tuyệt đối không phải là người như thế!”

Nói xong hắn vén một bên áo bào, quỳ xuống,“Thỉnh phụ hoàng minh xét.”

Trong lúc nhất thời không khí ngự thư phòng lại khẩn trương đến cực điểm.

Tiền cô cô cùng Lưu Ngọc đứng ở tư thế duy trì thái độ ban đầu, trên mặt không có bao nhiêu biểu tình dư thừa, ánh mắt nhìn ở chỗ viên gạch trên nền cách đo ba thước.

Phía dưới thái giám cùng cung nữ hầu hạ, cái gì cũng không dám nói, một đám người thở cũng không dám thở mạnh.

Ở ngự thư phòng bởi vì tâm tình chủ tử khó chịu, không cẩn thận bị đám lửa bốc cháy phùn phụt tới mà chết oan không biết bao nhiêu người.

Bọn họ có thể sống xót được, thì phải đã luyện thành thép .

Đương nhiên hiểu được như thế nào là quan sát sắc mặt, xem thế lửa.

Bên kia Tô Mạt vội muốn chết, rốt cuộc trên đó chửi bới Hoàng Phủ Cẩn cái gì?

Tất nhiên không phải điều dễ nghe gì.

Thật sự là......

Hoàng Phủ Giác nhìn nàng một cái, đứng dậy tiến lên, cũng yên lặng quỳ xuống.

Hoàng đế nhìn bọn họ liếc mắt một cái, lại nhìn về phía Tô Mạt, vẫy tay, cười nói:“Mạt nhi lại đây.”

Tô Mạt đi nhanh lên tiền, hoàng đế đem tấu chương kia đưa cho nàng.

Tô Mạt chỉ nhìn liếc mắt một cái, liền xì cười.

Nguyên bản bầu không khí ngự thư phòng khẩn trương lập tức tiêu tan vô hình.

Hoàng đế ngưng mắt nhìn nàng, thái tử cùng Hoàng Phủ Giác lại kinh ngạc ngửa đầu nhìn nàng.

Tô Mạt vội xin lỗi,“Bệ hạ, loại này bịa đặt vu khống, cũng quá cấp thấp đi .”

Hoặc là do Thương Bắc Thủ Bị làm nhiều việc ác, bị Hoàng Phủ Cẩn đánh, hắn tìm thời cơ trả thù.

Hoặc là do Thương Bắc Thủ Bị là người giỏi về luồn cúi dựa dẫm người khác, muốn dựa vào việc Hoàng Phủ Cẩn trước này không được hoàng đế yêu quý, thanh danh lại không tốt.

Muốn nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, muốn đạp Hoàng Phủ Cẩn một cước, để lấy chút lợi lộc cho mình.

Ở bệ hạ nơi này ghi chút côngi, sau đó có thể từ chỗ lạnh khủng khiếp kia triệu hồi về kinh.

Đây là chuyện tình thực rõ ràng, huống hồ, hoàng đế còn phái người giám thị Hoàng Phủ Cẩn, đều có mật tín lui tới.

Loại sự tình này, bản thân nó vốn rất vô cùng hoang đường .

Hoàng đế căn bản sẽ không tin, nhưng hắn vì sao còn muốn như vậy chứ, làm như có thật để thái tử xem?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top