Dịch Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 402: Xét xử định tội


“Bạch Nhâm Tịnh, quốc tịch Bạch quốc, phạm vào tội danh sỉ nhục nhân quyền con người, tổng cộng 75 nạn nhân là các quan chức, chiến sĩ của Hắc quốc!” Viện kiểm sát đọc to bản tuyên án với Bạch Nhâm Tịnh và Mẫu Đơn đang đứng trước vành móng ngựa. “Tạ Mẫu Đơn, quốc tịch không rõ, nhân khẩu Hắc Long Thành, phạm tội đồng lõa khủng bố!”

“Hức… ác quỷ máu lạnh… kẻ sát nhân… Trả lại con trai cho ta!!!” Một người phụ nữ ôm di ảnh mà gào khóc, nước mắt lăn xuống từ khóe mắt nhăn nheo.

“Xử tử hắn! Đem hắn chịu thụ hình ngũ mã phanh thây! Ác quỷ từ Bạch quốc!” Một người đàn ông trên tay cũng là di ảnh của một cô gái tuổi đời con rất trẻ, khóe mắt ươn ướt mà kháng nghị tới tòa án.

Chưa bao giờ lại có một thảm kịch đau thương tới như vậy, rất nhiều người chết đi thậm chí còn thiếu đi rất nhiều bộ phận trên cơ thể, ruột gan tay chân của từng đoàn người trộn lẫn vào nhau, những người nghiệm thi đều ói lên ói xuống, lần đầu tiên trong đời công tác của bọn họ lại ghê tởm tới nhường này. Thậm chí đã 12 người nghiệm thi nộp đơn xin từ chức sau vụ khám nghiệm thảm sát của Bạch Nhâm Tịnh.

“Im lặng!” Quan tòa gõ gõ búa, đề nghị những người phía dưới im lặng giữ trật tự.

“Bị cáo Bạch Nhâm Tịnh. Chúng ta chưa bao giờ áp đặt cường giả phải đối xử nhân ái với kẻ yếu, thế nhưng cách ngươi thảm sát 75 người bên trong tòa tạm giam đã hoàn toàn không có tính người, vi phạm công ước về nhân quyền của Hắc quốc - điều thứ 104, con người có tôn nghiêm bất khả xâm phạm, và quyền được chết 1 cách toàn thây và trọn vẹn!” Tòa án vô cùng nghiêm khắc mà nói. “Bị cáo có thể sẽ bị kết tội vi phạm nhân quyền và thân quyền của con người, ngươi có gì để biện minh hoặc kháng cáo hay không!? Ngươi có 3 lần bày tỏ lý do và quan điểm cho hành động của bản thân!”

Mẫu Đơn bây giờ mới biết, luật pháp ở thế giới này lại ngang trái tới vậy. Quả nhiên là thế giới quan nơi cường giả ngự trị sẽ khác biệt với thế giới quan của 1 xã hội công bằng dân chủ như hiện đại.

Người ở nơi này, kẻ mạnh có quyền giết chết kẻ yếu mà không phải chịu bất cứ ràng buộc hay quy tắc phán xét gì, kẻ yếu chỉ có thể được pháp luật bảo đảm về nhân quyền – chết cũng cần phải được đảm bảo về thân thể toàn vẹn không bị sỉ nhục mà thôi.

Cuối cùng, cái tội danh mà lẽ ra ở hiện đại phải bị lôi ra xử bắn trước mặt toàn thể nhân dân, ở Hắc quốc lại chỉ là vi phạm về nhân quyền và thân quyền của con người, thật là vi diệu…

===

Bão 5/15 Còn 10 chương hu heo

Các tình yêu đọc xong nhớ like và comment

Đủ 66,6k phiếu trước 24h hôm nay sẽ Bão lên 20 chương nhé O3O~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 403: Quan tòa lật bánh tráng


“Lý do…” Bạch Nhâm Tịnh cau mày nhìn lên quan tòa. “Nàng gặp nguy hiểm, ta không thể tới cứu nàng sao?”

Quan tòa: “…”

Mẫu Đơn: “A uy, ngươi có thể lý trí một chút được không!!? Vậy ra tất cả đều là lỗi của ta hả!!?”

Hiển nhiên câu trả lời này lại rước tới một làn sóng chỉ trích không hề nhỏ phía sau lưng Mẫu Đơn cùng Bạch Nhâm Tịnh, nhất là mũi nhọn lần này đã có hơi hướng chĩa về phía Mẫu Đơn. Dù sao ngươi cũng biết mà, nhân tính ấy, bọn họ chỉ cần 1 người để đổ lỗi khi yếu ớt nhất.

Mà Bạch Nhâm Tịnh lại là 1 tên cường giả quá mạnh mẽ, ít nhiều cũng khiến ngươi hơi lo sợ khi chỉ trích. Còn Tạ Mẫu Đơn chỉ là 1 nữ nhân chân yếu tay mềm mà thôi, bắt nạt lại càng thêm thư sướng, dễ dàng, cũng không lo sẽ bị cô ta xắt thành lát mỏng trộn lẫn máu cùng ruột với nhau…

“Đồ rắn rết quyến rũ đàn ông! Tiện nhân xấu xa!”

“Thật sự là dung mạo như hoa, nội tâm ác độc! Ta đã bị dung mạo của ả lừa dối biết bao lâu nay!”

Mẫu Đơn: “…” Các vị đổi gió cũng thật là nhanh…

Quan tòa vuốt cằm: “Nói như vậy lý do ngươi giết người là để bảo vệ người yêu thương, không phải là để khủng bố Hắc quốc hay dẫm đạp nhân quyền của kẻ khác?”

Bạch Nhâm Tịnh dù sao cũng là người của Bạch quốc, thân phận không tầm thường, ông ta cũng phải để ý một chút về người này, nếu có thể miễn giảm tội danh liền càng tốt!

Mẫu Đơn lắng nghe mà cảm thấy muốn lật cmn bàn thay cho những người thân của kẻ đã khuất dưới kia.

So với sự lật mặt đối tượng tấn công của bọn họ, nàng lại càng cảm thấy bái phục trình độ lật bánh tráng của vị quan tòa trước mắt nàng này, ông ta rõ ràng là đang thiên vị và lấy lòng Bạch Nhâm Tịnh một cách trắng trợn mặc kệ ánh mắt người đời luôn!

===

Bão 6/15 =3= Đủ 66,6k phiếu trước 24h Bão sẽ lên 20 =3= không đủ thì vẫn 15 chương~

Đọc xong đừng quên like và comment nè hị hị =3=
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 404: Thế giới của cường giả


Cuối cùng một cái phiên tòa mà lẽ ra Bạch Nhâm Tịnh sẽ phải ăn rất nhiều quả đắng lại được kết án “Vô tình xâm phạm nhân quyền và thân quyền của con người”, thụ án 6 tháng tạm giam trong sự chửi mắng của hàng loạt bà con cô bác những người đã chết.

Mẫu Đơn là đồng phạm, kết án 2 tháng tù giam, kết quả này thậm chí còn khiến một bà cô xông lên muốn bóp chết nàng, may mắn được cảnh vệ tòa án cản lại kịp thời.

“Các người là đồ vô nhân tính! Kẻ giết người! Trả lại con gái cho tao!!!” Người mẹ này hai mắt đỏ ửng mà gào thét điên loạn, dị năng bùng nổ chỉ chực chờ mà xông tới cắn chết Mẫu Đơn, cảnh vệ cảm thấy khó có thể khống chế được, đành phải dùng gậy điện đánh ngất bà ta đi.

Trong tiếng chửi rủa của những người tới dự, phiên tòa kết thúc một cách không mặn không nhạt, từng đoành cảnh vệ dẫn Mẫu Đơn và Bạch Nhâm Tịnh rời đi.

Mẫu Đơn ngồi vào xe bay, nhìn ra bên ngoài cửa sổ thấy từng đoàn người buồn khóc ngất lịm bên ngoài phiên tòa, cánh phóng viên chụp ảnh ngợp trời, nhiều bậc cha mẹ mất đi con cái ngất lên ngất xuống.

“Bạch Nhâm Tịnh… thế giới này kẻ yếu thật sự chẳng bằng một ngọn cỏ…” Mẫu Đơn than thở nói…

Bạch Nhâm Tịnh quay lại nhìn nàng, không rõ nhếch mày hỏi:

“Nếu vậy thì chỉ cần trở thành kẻ mạnh là được, không phải sao?”

Mẫu Đơn ngơ ngác nhìn đôi mắt hắc bạch phân minh kia, sau đó liền bật cười, giơ tay mang theo chiếc còng tay bằng sắt xoa xoa đầu hắn. “Đúng vậy, ngươi luôn có vẻ ngờ nghệch, nhưng lại là người hiểu rõ nhất về quy tắc trên thế giới này nhỉ…”

Chẳng có gì mạnh mẽ hơn nắm đấm cả, nắm đấm lại mọc trên người ngươi, muốn rèn luyện nó to hay nhỏ còn không phải phụ thuộc vào chính ngươi sao…

“Chỉ cần đủ mạnh mẽ, một quốc gia hay là một cái thế giới thì sao chứ, ta chỉ cần đủ mạnh mẽ thì có ai sẽ dám cản đường ta…” Mẫu Đơn nhắm mắt lẩm bẩm. Nàng sẽ làm tất cả để trở nên mạnh mẽ, thực lực của nàng chính là Mẫu Đơn Các, nàng sẽ biến Mẫu Đơn Các trở thành vũ khí mạnh nhất của nàng, một vũ khí không ai có thể chống lại!

===

Bão 7/15

=>Đọc xong đừng quên like và comment
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 405: Thành công minh oan


“Res? Được, ta đã hiểu.” Rye cúp máy, nhìn sang Thiên Vân Nhận bên cạnh. “Ám Dạ Lâu của ngài có thể điều tra rõ ràng chuyện này không, chuyện xảy ra ở thế giới ngầm, Vạn Thính Lâu vẫn chưa đủ sức nghe ngóng chính xác thông tin.”

Thiên Vân Nhận xoa xoa cằm, gật đầu: “Tốt, ta hiểu.”

Hắn cũng đã đủ tức giận với những kẻ dám âm mưu động tới Mẫu Đơn cùng Mẫu Đơn Các rồi

“Ta nghi ngờ phía sua người này có lẽ còn có cả 1 tổ chức ngầm hoạt động thao túng phía sau, rát có thể nó còn liên quan tới việc bà chủ bị người ám sát rơi khỏi Thiên quốc, hoặc là việc Thần Hạo bị bắt cóc…” Rye đột nhiên phát huy bản năng của 1 thám tử.

“Lão đại…” Nàng đang mải phát huy tài năng làm thám tử, thì đột nhiên bị Thiên Vân Nhận ra hiệu im lặng. Hắn vô cùng bất mãn mà nói: “Bây giờ nó có tên là Thiên Kinh Lịch a, cô đừng có gọi bậy nữa!”

Rye: “…”

“Đúng rồi, con gái của ta là Hy Tiểu Vy, đừng quên nha mọi người!” Hy Tử Kỳ đang làm ngựa ô của 4 đứa nhóc hống hống kêu to, khiến cho mọi người đều ồ lên mà bật cười. Up chính thức duy nhất ở Mê Đọc Truyện.

“Thiên Kinh Lịch và Hy Tiểu Vy…” Rye cứng ngắc cười. Mấy người đã xin phép tiểu thư trước khi đặt tên chưa vậy a…

Khi mọi người đang bàn tán về tên của hai đứa nhỏ, một đoàn binh lính tiến tới trước cửa Hắc Long Thành của Mẫu Đơn Các, nhanh chóng thông báo lớn: “Mọi người bên trong nghe rõ, Mẫu Đơn Các chính thức được minh oan trong việc Hoàng hậu Lan Ni bị trúng độc, từ nay bãi bỏ lệnh cấm kinh doanh!”

“Ah… chúng ta đã được minh oan rồi!” Bỉ Ngạn vui mừng reo lên, ôm lấy cổ của Lệ Tiêu hung hăng mà hôn một cái thật kêu.

“Thật tốt… Cẩm Nhuệ đã thành công rồi!” Rye cũng vô cùng vui mừng, bây giờ chỉ cần chờ Mẫu Đơn trở về nữa thôi!

===

Bão 8/15

=> Mọi người đọc xong đừng quên like và comment nha 33 iu iu TvT
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 406: Dùng não đi, Mia tiểu thư


“Không thể nào!!? Tạm giam 2 tháng!!?” Mia nắm lấy hai thanh song sắt mà hét lên. “Một cái tội đồng phạm vô ý xâm phạm nhân quyền mà cũng phải ngồi cái nhà tù lớn nhất Hắc quốc này sao!!? Cô gái, cô không phải là mua chuộc quan tòa đấy chứ!!?”

Lyly khoanh chân ngồi xoa xoa trán gắt lên: “Mia, không ai có thể mua chuộc tòa án tối coa của Hắc quốc kể cả hoàng đế, đừng nói chuyện mà không mang theo não, cô muốn ngồi trong này càng lâu tới khi nào con của cô tóc bạc mới ra tù phải không!?”

Mia bịt lại miệng, bây giờ mới sực nhớ ra tội danh phỉ báng hay vu khống quan chức cấp cao sẽ phải ngồi tù mọt gông nha! Chỉ là bởi vì cô giết người xong cũng bị tống tù 10 năm vì tội danh cố tình xâm phạm nhân quyền và thân quyền, toàn vẹn cơ thể của người khác, cô mới bất ngờ tới vậy.

Theo như thông tin mà người khác nói, Mia còn cho rằng Mẫu Đơn và cái tên cuồng sát kia ít cũng phải ngồi tù 10-20 năm gì đó đây, nghe nói tử trạng của đám người kia rất thê thảm, ruột gan với xương mu, tủy não gì đó còn trộn hết cả lại vào nhau a!

“Chỉ là Lyly… cô không thấy chuyện này quá vô lý sao…” Mia lén lút thậm thọt với Lyly. Lyly trừng mắt cười: “Vô lý ư, có giỏi thì cô cũng mua chuộc quan tòa đi, cô nghĩ với cái thực lực có thể mua chuộc được quan tòa, cô ta sẽ an ổn mà nhận 15 năm tù sao!!?”

Người phụ nữ này lãnh án cũng xứng đáng, quá thiếu tâm nhãn, nói đúng ra chính là ngu ngốc quá độ, có não mà chỉ thích dùng mông để suy nghĩ!

Mia gãi gãi đầu…

Mẫu Đơn ngồi đọc sách trong phòng cũng rất nhàn nhã nghe cuộc nói chuyện phiếm của hai người này, cô cũng phần nào hiểu được từ thái độ của quan tòa, có lẽ hoàng đế Hắc quốc không quá để ý, nhưng Bạch Nhâm Tịnh là thái tử Bạch quốc, hoàng tộc Bạch quốc sẽ để người thừa kế của bọn họ ngồi tù mọt gông hay sao?

Còn về cái chuyện không thể bị mua chuộc, trên đời này làm gì có thứ nào không mua được bằng kim tệ, có thì cũng chỉ là vì chưa đủ nhiều kim tệ để mua, hoặc là chưa tìm được chỗ mua mà thôi!

Tới cả thực lực gì đó, cũng có thể dùng kim tệ để mua về chơi chơi cơ mà, ha hả…

Hệ thống: A uy!

===

Bão 9/15 =3=

các tình iu đọc xong đừng quên like và comment nha iu iu
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 407: Mưa


Lyly cũng biết Mẫu Đơn cô gái này rất kì lạ, cũng rất bí ẩn, chỉ là những ngày tháng còn lại của cô không còn dài, cô không muốn để lãng phí những khoảnh khắc cuối cùng cho một người xa lạ.

“Rào…” Khi đang lao động cải tạo, cơn mưa trút xuống khiến cho mọi người bên ngoài nhanh chóng bỏ dở công việc đi trú mưa. Lyly nhìn mọi người đều chạy ào hết, ánh mắt lành lạnh lại nhìn lên bầu trời, giống như nhớ lại khoảng thời gian đẹp đẽ nhất trong đời cô.

3 ngày nữa sẽ là ngày cô đi lên pháp trường, bị xử bắn trước tất cả mọi người.

“Không trú mưa sao?” Lyly bất ngờ nhìn sang bên cạnh, Mẫu Đơn cũng một thân ướt như chuột lột, chăm chú mà nhìn cô. Nàng ngồi lên một viên đá, nhắm mắt tận hưởng những hạt mưa lách tách nhảy nhót trên da mặt.

“Mưa ở nơi này thật trong trẻo, không hề có lấy một chút tạp âm nào của thành phố.”

Lyly nhìn lên bầu trời, những hạt nước long lanh xinh đẹp giống như đánh thẳng vào trong lòng cô, bên tai của Lyly giống như vang vọng tiếng cười lanh lảnh đã từ lâu, cô nhắm chặt mắt lại, để nước mưa xóa đi những giọt nước cay gắt vừa rỉ ra nơi khóe mắt.

Tội danh nhẹ nhất, cũng là nặng nề nhất của thế giới này, chính là vi phạm nhân quyền, Mẫu Đơn nhẹ nhàng ở tù 2 thnags rồi tự do, hay là Lyly 3 ngày nữa sẽ bị xử bắn, cũng đều chung 1 tội danh này.

Chỉ có điều Lyly, cô ta đã tra tấn nhân quyền của chính chồng mình, liên tục trong 5 năm, cho tới khi xác chết thối rữa chất đầy trong tủ lạnh bị người vô ý tìm thấy được.

“Tôi hi vọng, trên đời này có bán thuốc hối hận…” Lyly không rõ vì sao, có lẽ là tức cảnh sinh tình, cũng có lẽ là bởi vì cô chỉ muốn tìm một người xa lạ không hề biết về câu chuyện của cô – người đàn bà đáng ghê tởm nhất Hắc quốc này, hay có lẽ… bởi vì cô đã quá mệt mỏi, muốn nói ra ao ước thầm kín nhất trong lòng mình…

Lyly khô khốc cười một tiếng, ánh mắt trong suốt như không thấy nổi đáy mắt nhìn về phía Mẫu Đơn, một ánh mắt quá đẹp, quá sạch sẽ so với cái tội ác đáng kinh tởm mà người đời áp đặt lên để tước đi sinh mạng của cô.

“Tôi ước gì, tôi đã từng… sẽ không đồng ý lời cầu hôn của người đàn ông đó… ước gì tôi đã làm như vậy…” Cô vuốt vuốt mái tóc ướt bệt, tiếng mưa hòa lẫn vào bên trong câu nói, giòn tan lại u buồn.

===

Bão 10/15 ^.^/

=> Đọc xong đừng quên like, comment bỏ phiếu đề cử cho cá nhé

Nếu đủ 66,6k phiếu trước 23:59 phút thì ngày mai sẽ bão 10 chương thay vì hôm nay 20 chương hen ÒvÓ, vì Cá mai đi học sớm
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 408: Ngày cuối cùng của sự sống


Mẫu Đơn ngày hôm đó liền nhìn thấy Lyly chải tóc rất đẹp đẽ, còn tết hai bím tóc tựa như hai bím tóc của trẻ con, ngây ngô mà buồn cười, chỉ là ánh mắt của Lyly khi cầm lên hai bím tóc đó mà ngắm nhìn rất đỗi dịu dàng.

Ngày hôm nay Redick sẽ là người đưa Lyly tới thi hành án, ông ta đã chờ sẵn ở bên ngoài cánh cửa nhà tù, chỉ là nét mặt hòa nhã cũng mang chút đượm buồn. Mặc dù Redick đã rất cố gắng để cho Lyly có nhiều thời gian hơn, thế nhưng cuối cùng ông ta cũng chỉ giúp Lyly hoãn lại bản án chỉ 2 tháng ngắn ngủi.

Mia quay lưng lại với Redick và Lyly, hai bờ vai run run lại đã bán đứng tâm trnạg của cô lúc này. Lyly đã giúp cô rất nhiều vào cái ngày cô sinh ra đứa bé của mình, cũng chính Lyly là người đã đập cửa sắt ầm ầm, liên tục gào thét Redick tới giúp đỡ Mia khỏi bị băng huyết mà chết.

Thời gian là thứ gì đó rất tàn nhẫn, sống nhiều thêm 1 giây, liền sẽ cách cái chết gần thêm 1 bước.

“Đi thôi…” Lyly sau khi đã kịp tô lên son môi màu hồng, liền cười như một đứa trẻ, chìa hai tay ra trước mặt Redick, chờ đợi chiếc còng số 8 mang vào tay của mình.

Redick mang Lyly bước ra khỏi phòng giam, nhìn thấy Mia đang run rẩy mà khóc, cùng với Mẫu Đơn đang nhìn ông ta cùng với Lyly chằm chằm, trong lòng trĩu nặng một hơi, sau đó liền sai cảnh ngục mở ra cửa phòng 2 người này.

“Hai người hẳn là cũng rất thân với Lyly, có muốn tiễn Lyly một đoạn đường hay không?” Redick mỉm cười, sau đó Mia liền sụt sịt mà bước ra, vành mắt màu đỏ sưng húp cùng cái mũi còn có nước mũi chưa kịp lau khô.

“Cô khóc cái gì vậy hả!!? Yếu ớt như cô làm sao có thể bảo vệ được cho Nina đây!!? Vài năm nữa khi nó lớn rồi tới đón mẹ của nó thấy bộ dạng của cô thế này, sao nó dám gọi cô là mẹ hả?” Lyly bật cười, giơ hai tay xoa xoa đầu của Mia. “Cô gái, tôi biết cô đã rất mạnh mẽ rồi, nhưng để bảo vệ được đứa con của cô, cô phải càng thêm mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn nữa, mạnh mẽ hơn hết thảy bất cứ ai trên đời này!”

Redick mím mím môi, kéo xuống chiếc mũ trên đầu, nhẹ nói: “Lyly, đi thôi, chúng ta sắp muộn giờ rồi.”

Đoàn người đi theo 1 hàng rất có trật tự, dần dần tiến vào một lối đi thật dài.

===

Bão 11/15

Đọc xong đừng quên like và comment nè hú hí =3=

Trước 23:59 đêm nay đủ 66,6k phiếu mai lại BÃO 10 chương nếu không thì sẽ từ 5-7 chương nè moah~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 409: Hành lang cuối cùng


Mẫu Đơn nhìn hành lang thật dài trước mặt, đột ngột có một cảm giác không quá chân thực. Redick có lẽ cũng nhìn ra mỉm cười nói: “Đây gọi là “Hành lang cuối cùng”, nơi mà mọi tử tù sẽ bước đi trong giây phút cuối đời để tiến tới pháp trường.”

Hành lang cuối cùng sao…

Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt vô cùng thư thái của Lyly, trong lòng lại tràn ngập một mùi vị không tên. Trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, khi bước đi trên hàng lang ngập tràn ánh sáng này, người đó sẽ nghĩ tới điều gì.

Lyly thì lại nhớ về quãng thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời cô.

Nhận lấy nhẫn cưỡi đeo vào ngón áp út, hạnh phúc tới nỗi cho rằng bản thân chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian. Sau quãng thời gian vượt cạn đầy đau đơn, mở mắt ra liền được nhìn thấy mặt mũi nhăn nheo đỏ hỏn của tiểu bé con, chóp mũi chạm vào gò má đỏ hây hây, có lẽ đó mới chính là thời khắc cô được sống một cách trọn vẹn như là một người phụ nữ, một người mẹ…

Sau đó chính là lúc ôm lấy cơ thể không trọn vẹn, sưng vù hôi thối của đứa bé vào lòng, đau đớn, xót xa nhiều tới mất đi cảm giác, đau buồn như hóa thành hư không, chỉ còn cảm nhận được hạnh phúc từ việc ôm lấy nó…

Không sao, mẹ ở đây, con của mẹ sẽ không phải lạnh nữa đâu…

Mẹ ở đây rồi, tại sao con không mỉm cười nữa…

Bé con của mẹ, mẹ ở đây mà, mẹ sẽ luôn ở bên con…

“Redick, tôi cầu xin ngài hãy đem tôi đặt cạnh con bé, tôi đã hứa sẽ không bao giờ để nó lại một mình nữa…” Lyly nhìn ánh nắng rực rỡ trên hành lang, cánh cửa sắt đó cũng đã ở ngay trước mặt cô.

“Được.” Redick cất giọng khàn đặc trả lời, mở ra cửa sắt, để hai phụ tá đem Lyly ra ngoài, bóng dáng dần dần khuất sau cánh cửa.

Nhanh thôi bé con của mẹ, mẹ sắp tới bên con rồi, sẽ luôn luôn bên con…

===

Bão 12/15 =3= Còn 3 chương nữa hú hú =v=

Đủ 66,6k phiếu trước 23:59 hôm nay ngày mai sẽ bão 10 chương đó nha

Đọc xong đừng quên like và comment nè TvT viết chương này xong cũng khóc sưng mắt...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 410: Là báo thù, hay là tội ác?


Sau đó, khi Mẫu Đơn rời khỏi nhà tù nàng mở ra máy điện thoại cầm tay, tìm được về nữ sát nhân máu lạnh nhất trong lịch sử - Lyly Masdam. Thế nhưng ở nhiều nguồn tin ngầm, người ta lại nói Lyly Masdam là một “kẻ báo thù”.

Lyly Masdam bị kết tội tra tấn dã man người chồng của cô ta Viz Masdam trong suốt 4 năm, sau đó tra tấn thể xác của Viz suốt 1 năm mới bị người phát hiện.

Theo như thông tin từ cục điều tra pháp y, Viz bị Lyly nhốt lại trong 4 năm, trong 4 nắm đó hắn được cho là đi làm việc ở nước ngoài, gia đình hắn cũng tin điều đó, thỉnh thoảng còn nhận được cuộc gọi video từ Viz.

Lại không một ai ngờ rằng Viz bị chính vợ mình cầm tù và tra tấn. Cụ thể là trong 4 năm đó hắn bị ép buộc phải ăn uống từ “lỗ hậu”, và thải ra ngoài từ miệng, không được tắm rửa, bị tra tấn bằng các dụng cụ bạo lực, ngoại trừ mặt được giữ nguyên vẹn cho việc gọi video thì không chỗ nào trên cơ thể không bị tra tấn, tất cả những điều này đều được ghi lại trong một cuốn nhật kí của Lyly.

Sau khi Viz chết vì không chịu nổi những sự hành hạ, nhưng nguyên nhân chính là vì nghẹn chất thải trong lỗ mũi không thở được mà chết, Lyly đem hắn phanh ra làm nhiều phần, nhất là cái bộ ruột và dạ dày “ngược” hẳn với người thường kia được cô ta đem cho vào lọ dung dịch để ngắm nhìn, coi như thay cho Viz còn sống để thỏa mãn tâm tư trả thù vặn vẹo.

Viz chết nhưng thể xác bị nhét toàn bộ vào đầy 2 cái tủ lạnh trong nhà kho của nhà Lyly, còn cô ta thì ngụy tạo 1 vụ mất tích của Viz ở nước ngoài. Mọi chuyện chỉ bị phát giện khi gia tộc của Viz nghi ngờ cô con dâu này và tìm người điều tra, tìm ra được cái tủ lạnh chất đầy thịt người và cái bộ ruột trôi nổi trong bình dung dịch.

Thế nhưng mọi hành động này của Lyly chính là để báo thù cho con gái ruột bị Viz trong cơn say xỉn mà nhấn trong nước lạnh rồi bóp chết, hắn ta còn lấy chai rượu liên tục mà đánh lên cơ thể của con bé tới không còn nguyên vẹn.

Bởi vì có động cơ gây án là báo thù, lẽ ra Lyly sẽ được hưởng khoan hồng mà không phải bị xử tử, thế nhưng gia tộc Masdam của Viz liên tục gây áp lực lên mọi cánh tòa án đến truyền thông đại chúng, thậm chí còn đệ đơn lên hoàng gia mong muốn xử tử Lyly.

Cuối cùng, Lyly tự mình lãnh bản án xử tử.

Cô muốn tới thế giới bên kia đoàn tụ cùng con gái, đó cũng chính là những lời mà cô nói trước tòa, đổi lại từng giọt nước mắt của những người có mặt lúc đó.

===

Bão 13/15 =3=

Còn 200p nữa là đủ 66,6k phiếu cho bão 10 chương vào ngày mai đó nha Các babe cố lên nào, trước 23:59 nha 33

Like và comment sau khi đọc chương nha 33

P/s: Cá đã thổi 74 chìa vào rồi, còn lại là tùy thuộc hên xui nha OvO
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 411: Chết cũng là tự do, giải thoát


#cá Basa

Sau khi Mẫu Đơn cùng Mia trở về, cô gái kia vừa vào được phòng giam liền gục đầu vào chăn mà khóc nức nở, giường ánh mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm những anh quản ngục đi vào phòng của Lyly để dọn dẹp đồ dùng sinh hoạt, sau đó cũng lấy đi bảng tên ở trước cửa.

Căn phòng được dọn dẹp sạch sẽ, chờ đợi một người chủ mới không biết bao giờ sẽ tiến vào.

Redick cũng nhẹ nhàng đi tới, ngày hôm nay đường nét trên gương mặt cương nghị của ông ta luôn ngập trong một loại cảm xúc buồn bã không rõ tên.

Sự thực là những người phải chịu bản án xử tử ở Hắc quốc rất ít, dù sao sinh mệnh hiện tại của nhân loại rất dài, ngồi tù không đủ 100 năm, vậy thì 200 năm, 300 năm, ngồi tới bao giờ ngươi tu luyện hết nổi, lưng già răng rắc mà thăng thiên thì thôi. Những người cầu xin thi hành bản án tử bên mình thì càng ít, có lẽ từ trước tới nay cũng chỉ có một mình Lyly một người duy nhất làm vậy.

“Ngài Redick… rõ ràng chị ấy có thể sống…” Mia thút thít nói, cô đã khóc nhiều tới nỗi hai mắt nhìn đều nhìn không rõ.

“Vậy sao…” Redick trầm giọng đáp lại, ánh mắt đục ngầu nhìn phòng giam vắng lặng. Ông ta từng thương xót cho cô gái này rất nhiều, cũng cố gắng hết cách khuyên bảo cô ta, muốn cô ta tiếp tục sống, lật bỏ bản án tử của chính mình.

Chỉ là có lẽ Lyly đã không còn muốn sống trên đời này nữa rồi, khuyên bảo, cũng đâu có ích lợi gì đâu, chỉ để lại một nụ cười mỉm tới não lòng.

Nếu như hắn cố gắng hơn một chút, nói chuyện cùng Lyly nhiều hơn một chút, có phải hay không hắn đã có thể bớt đi 1 người phải bước trên hành lang cuối cùng kia…

Hốc mắt của Redick chua xót, lại nhanh chóng bị hắn kiềm nén lại, một đại nam nhân từng này tuổi rồi còn khóc trước một đám tiểu nữ hài thật là mất mặt.

Mẫu Đơn nhìn hai người đối diện ngập tràn trong chua xót và hối hận, nàng thì lại không nghĩ Lyly chết lại là một điều không tốt. Không phải chết cứ phải là đau đớn bi thương cùng bất hạnh.

Chết cũng là tự do, là giải thoát khỏi nỗi đau, không phải sao Lyly…

===

Bão 14/15

11:51 phút đã đủ 66,6k phiếu ^.^~ ngày mai sẽ BÃO 10 chương nha các tình ìu 33

Đọc xong đừng quên like và comment nè moah ha ha 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 412: Hắc Phượng trở về


Một người chết đi, cũng có một người từ cái chết trở về, được Lan Ni hoàng hậu lao tới mà ôm vào lòng, nàng cũng khóc tới hai mắt sưng húp, níu lấy áo của Hắc Thuận mà dựa vào: “Rốt cuộc là kẻ nào đã tấn công Phượng nhi, thật tàn độc… dám làm hại con trai của thiếp…”

Hắc Phượng chịu rất nhiều vết thương, thậm chí còn có một vết chém rất sâu đã kết vảy ở nửa mặt, rạch một đường chéo ngang qua con mắt của hắn. Con mắt này chỉ sợ cũng sẽ mù vĩnh viễn.

Cẩm Nhuệ lúc này cũng đang vội vàng xử lý vết thương trên ngực trái Hắc Phượng, đây cũng là vết thương chí mạng nhất suýt chút nữa tiễn Hắc Phượng bay lên trời ăn xôi gà uống rượu đế cùng Long thần.

Vết chém cực sâu này lẽ ra sẽ lấy mạng Hắc Phượng ngay tức khắc trong vòng 1 giây, lại thần kỳ giống như bị loại phép màu nào đó giữ lại và bảo vệ, giúp cho Hắc Phượng vẫn còn sống sót cho tới khi được phát hiện và mang về.

Thần Ly sau khi trêu ghẹo Bạch Nhâm Tịnh một buổi sáng cũng ra góp vui, nhìn thấy vết thương trên ngực trái Hắc Phượng thì trong lòng thay bản thân lau một vệt mồ hôi lạnh. Cái khế ước này thực sự đôi khi rất dễ hố người a…

“Ta cần những dược liệu này, phiền mọi người nhanh chóng chuẩn bị.” Cẩm Nhuệ muốn lau mồ hôi trên trán, lại phát hiện hai tay của bản thân đang đầy máu, không biết phải làm sao.

Khi nàng đang luống cuống liền có một cái khăn tay tỉ mỉ lau mồ hôi cho nàng, Cẩm Nhuệ giật mình nhìn sang liền thấy một khuôn mặt lạnh lùng xa lạ.

“Ah… cảm ơn.” Cẩm Nhuệ gật đầu cảm tạ.

Tên này nhún vai, lấy khăn tay quàng qua cổ của Cẩm Nhuệ, còn nhân tiện thắt thành một cái nơ bướm xinh đẹp, nhẹ giọng nhắn nhủ: “Không có gì, mong Cẩm thần y có thể nhanh chóng chữa trị tốt cho điện hạ.

Cẩm Nhuệ gật đầu, nhìn bóng lưng cao lớn nhanh chóng bỏ đi kia.

Thật kì lạ, không khí xung quanh hắn đều có một mảnh áp bức như kinh qua ngàn vạn chinh chiến, nhưng nàng lại tuyệt nhiên không thấy phản cảm hơi thở kia một chút nào.

===

Hôm nay hết chương na, các babe ngủ ngon

Ngày mai BÃO 10 chương nha các tình iêu ĐỌc xong cũng đừng quên like, comment và niếm phiếu đề cử ủng hộ cá đó nạ O3O

À, phần quà nho nhỏ cho ai đoán trúng được thân phận của vị huynh đài này, mỗi người 1 lần đoán và chỉ được nêu 1 lần tên, chỉ cần có người đoán trúng sẽ có thêm 1 chương thưởng sau 10 chương BÃO 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 413: Lý do hành động


“Hắc tướng quân!” Vừa mới bước ra khỏi cửa phòng của Hắc Phượng, Hắc Dạ liền ngay lập tức bị Hắc Thuận triệu kiến ở phòng riêng. Hắc Thuận đứng quay lưng lại với hắn, trầm giọng: “Ngươi nói rõ ra cho ta biết lí do vì sao nó lại để bị thương nặng tới suýt chết như vậy!”

Hắc Thuận biết rõ lần này may mắn Hắc Phượng đã hợp phòng với Huyết thê, được khế ước bảo vệ vị trí tổn hại mới không chết được, nhưng không thể bởi vì thế mà nó lại dám mạo hiểm sinh mạng mình. Nó không chết, nhưng Huyết thê sẽ phải gánh chịu đau đớn giùm nó, Hắc Phượng sẽ không ngu xuẩn như vậy!

Hắc Dạ xoa xoa cằm: “Khi ta tới nơi thì được báo tin điện hạ một mình dẫn theo đội cận vệ truy đuổi một kẻ địch, sau đó liền bị mất liền lạc, có lẽ là đã bị dẫm vào bẫy của địch nhân, máy phát tín hiệu bị hỏng đi.”

“Tại sao nó lại hành động lỗ mãng như vậy!!?” Hắc Thuận cau mày khó hiểu. Chẳng lẽ công sức của ông cùng Lan Ni lại sinh ra một thằng oắt thiếu hụt IQ như vầy sao!!?

Những điều này thì cần phải có câu trả lời từ Hắc Phượng mới có thể chính xác nhất, mọi suy đoán hiện tại đều chỉ là vớ vẩn mà thôi.

“Có lẽ là điện hạ có một lí do nào đó, hoặc là gặp một ai đó quan trọng chẳng hạn.” Hắc Dạ xoa xoa cằm ngẫm nghĩ.

“Ai đó quan trọng?” Hắc Thuận nghĩ tới mấy ngày trước Hắc Phượng cứ thích đi ra ngoài, còn sắm sửa lễ vật. bánh trái, chẳng lẽ là thằng bé nhớ thương người trong lòng nên nóng lòng muốn bắt được đầu lĩnh lũ quái vật biên sâu rồi nhanh chóng trở về bồi bồi người yêu?

Nếu như đó là lý do thì cũng có thể, dù sao Hắc Thuận rất khoan dung với chuyện duy trì nòi giống tương lai của họ Hắc nhà hắn, nhất là khi Hắc Phượng còn chưa có vợ con gì, làm cho Lan Ni luôn không bớt lo được!

Giang sơn quan trọng, kim tệ càng là quan trọng, chỉ là mỹ nhân gì đó cũng quan trọng không kém a, nếu không cẩn thận lão bà cũng sẽ không lừa được về nhà…

===

Bão 1/10

=> Cá đi học về viết trước 1 chương đã, hôm nay bị hành tới 5 giờ chiều mới về đến nhà TT

Cá ngủ xíu rồi ăn miếng gì đó, tối quay lại trả bão nghe mn TT
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 414: Bác sĩ hoàng gia


Theo như thời gian Cẩm Nhuệ hoạt động trong hoàng cung Hắc quốc, nàng lại càng như bị dính tại nơi này, thời gian có thể trở về Mẫu Đơn Các cũng ít hơn rất nhiều. Nàng sớm đã rõ những điều này, lại không ngờ được Hắc Thuận sẽ tới tận nơi mà mời chào nàng ở lại một cách trắng trợn!

“Hoàng đế bệ hạ, ta không có nhu cầu làm bác sĩ hoàng gia, ta đã quen ở bên ngoài rồi, nếu như suốt ngày chỉ quanh quẩn trong này sẽ phát điên mất.” Cẩm Nhuệ vô cùng bình tĩnh từ chối cành ô liu của Hắc Thuận, cũng vô cùng khôn khéo tỏ vẻ: “Nếu như hoàng gia cần tôi, tôi sẽ ngay lập tức tới, xin hoàng thượng ngài hãy yên tâm!”

“Ta không muốn một lời hứa suống, nếu như lúc chúng ta cần tìm ngươi lại tìm không thấy chẳng lẽ lại ngồi khóc sao? Lỡ như ngươi bị kẻ nào giết mất!? Cẩm thần y, ngươi đã tự mình bước vào hoàng cung, phô bày y thuật của ngươi, thì ta xin phép nói thẳng, chẳng có lý do gì để ta thả ngươi rời đi cả!” Hắc Thuận cong cong cười.

Biển người mênh mông, thả cô gái này ra ngoài chẳng lẽ lại cứ chờ cô ta ngoan ngoãn chạy về túi?

Làm một hoàng đế, Hắc Thuận tỏ vẻ, hắn không thích việc chờ đợi vào một sự không chắc chắn, nhất là chuyện liên quan tới sinh mạng. Tốt nhất là phải thu Cẩm Nhuệ vào túi mới an tâm được!

Cẩm Nhuệ mím mím môi. Lần này không tốt đẹp dễ thoát thân như ở trong Thiên quốc rồi, ở đó có Thiên Vân Nhận thỏa thuận cùng Mẫu Đơn, ở đây thì tạm thời nàng không có ai có thể bảo lãnh cho tự do của nàng nữa, Hắc Phượng thì lại đang hôn mê rất sâu, lồng ngực còn đang thủng 1 cái lỗ bự như cái bát bánh bò kìa!

“Hoàng thượng, xin hãy cho tôi một chút thời gian, tới bao giờ điện hạ tỉnh lại tôi sẽ đưa ra câu trả lời cho ngài!”

Còn lúc Hắc Phượng tỉnh lại thì thế chủ động sẽ trở về tay của nàng!

Hắc Thuận cong cong mi, cuối cùng vẫn rất ngạo mạn mà đồng ý chờ thêm 1 thời gian nữa. Hắn không tin ngoài việc đồng ý ra thì Cẩm Nhuệ có thể giãy giụa ra cái gì thiêu thân, còn nếu như cô dám từ chối, Hắc Thuận có 1001 cách khiến cho Cẩm Nhuệ phải ngoan ngoãn mà làm cô bác sĩ nhỏ bên cạnh hoàng tộc của hắn!

“Ta sẽ đợi, nhưng đừng để ta đợi quá lâu! Kiên nhẫn gì đó của ta rất ít!”

===

Bão 2/10

Ợ... ăn no tới thở không nổi luôn

Đọc xong đừng quên like 1 cái nè =3=
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 415: Hú hú khẹc khẹc


Mẫu Đơn ở trong nhà tù tới phát chán, ở tới khi có người mới chuyển vào trong phòng giam đối diện đã từng của Lyly cũng vẫn chưa đủ 2 tháng tù.

“À lú ja… à hú hú hú… nguyện thánh đức chúa trời phù hộ cho con, hú hú khẹc khẹc…”

Chỉ tiếc lại là một bà điên…

“Rầm! Câm miệng lại cái mụ điên này!” Mia mỗi ngày đều phát điên với cái mụ này, cầm cái chổi quét nhà mà gõ loạn sang phòng bên cạnh. “Muốn điên thì mày đi mà điên một mình đi, đừng có mà khiến người khác cũng muốn điên theo mày!”

“Hửm khẹc? Tiểu cô nương, nguyện thánh đức chúa trời phù hộ cô…” Bà ta khẹc khẹc cười, lấy ra một bức tượng màu đen cầm trên tay mà vái xuống vái lên: “Moah hú hú, khẹc khẹc, nguyện ngài cứu rỗi linh hồn lầm lạc của cô nương này… à lú lú lú khè khè…”

Mia: “Ahhhhhhhhhhhhhhh!!!”

Mẫu Đơn: Ha ha ha ha…

Thực ra bà điên này cũng có tên, mỹ danh gọi là Vân Linh đại tiên, bà ta còn có nghề nghiệp phụ là thầy xem tướng, bói quẻ bói tình duyên

Mấy lần Vân Linh đều ôm cột sắt mà nhìn Mẫu Đơn chằm chằm, cái đôi mắt nhìn thao láo tới muốn lồi ra kia làm cho Mẫu Đơn cũng phải nổi hết cả da gà ra. Bà điên này thật là kì quái, nàng muốn nhanh thật nhanh ra khỏi nhà tù này quá!

“Khẹc, tiểu cô nương, khách phương xa tới thực sự là có chút cực khổ a…” Vân Linh liếm liếm đầu lưỡi, nói một câu không đầu không đuôi.

Khách phương xa? Mẫu Đơn cau mày, sau đó liền giật mình nhìn bà ta. Nói tới khách phương xa, lẽ nào là đang nói tới chuyện nàng xuyên qua tới nơi này sao!!? Làm sao bà ta biết được!!?

Đôi mắt kia của Vân Linh liền làm cho Mẫu Đơn nổi cả da gà lên.

Vân Linh cười một tiếng, sau đó liền trợn mắt: “Khẹc! Nguyện thánh đức chúa trời phù hộ!”

===

Bão 3/10 =3=

Đọc xong đừng quên like và comment nà =3=
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 416: Hạo kiếp?


Mấy lời kia của Vân Linh đến giờ vẫn khiến Mẫu Đơn rùng mình. Mặc dù hệ thống rất thần kì, thế nhưng không một ai đoán được hay nghi ngờ chuyện nàng là một người xuyên qua cả, Vân Linh chính là người đầu tiên!

“Nghe nói bà ta là người tổ chức truyền đạo trái phép, cố ý tung tin tận thế bịa đặt, làm nhiễu loạn lòng dân nên bị vào đây cải tạo không có thời hạn!” Mia dạo này vậy mà hay bám theo Mẫu Đơn, trong giờ ăn trưa thì thầm cùng nàng.

“Tận thế ư?” Trong lòng Mẫu Đơn động động. “Bà ta đã nói sao?”

Mia nhìn dáo dác xung quanh, sau đó liền thần bí mà nói: “Bà ta nói rằng, sớm thôi cả đại lục này sẽ phải ngênh đón một trận hạo kiếp, tận thế phủ xuống, lục địa tan vỡ, quái vật biển sâu xâm lấn lượng lớn, cường giả sẽ liên tục mà ngã xuống, con dân lầm than!”

Cả lục địa sẽ ngênh đón hạo kiếp!!? Không nói ngoa đấy chứ!!?

“Bởi vậy, hãy nghe theo thánh đức chúa trời, cùng nhau cầu xin ngài rủ lòng từ bi sẽ tiếp nhận linh hồn của chúng ta sau khi chết đi dưới tận thế, hú há há há…” Giọng nói của Vân Linh đột ngột vang lên trên đầu hai người, bà ta cầm bức tượng màu đen trên tay mà cười lớn, cũng ngay lập tức kinh động tới những người cảnh ngục xung quanh.

“Agh!!!”

Redick lôi xềnh xệch Vân Linh lên, ném qua cho một tên cảnh vệ: “Đem bà già này nhốt lại vào trong phòng giam đi, ở nơi này vẫn còn dám to miệng truyền bá tà giáo, thật là hết thuốc chữa…”

Thần Ly ưu nhã mà lau lau miệng, bây giờ mới lên tiếng hỏi: “Ngài Redick, làm sao ngài lại biết đó là tà giáo, biết đâu lại tồn tại một “thánh đức chúa trời” thực sự, giống như cái “Quang minh thần” kia của Quang minh giáo đình kìa?”

Quang minh giáo đình mấy tháng này càng lúc càng rầm rộ, hoạt động lại càng thêm không thèm kiêng nể gì, cũng đang là một mối nhức nhối của các đế quốc. Redick thở dài: “Bởi vậy hiện tại bộ an ninh đã ra chỉ thị rồi, hễ cứ gặp giáo phái nào là bắt buộc phải bắt về ném vào tù cải tạo, không thể để có thêm cái Quang minh giáo đình thứ 2, thứ 3 phát triển thêm nữa!”

===

Bão 4/10 =3=

Đọc xong đừng quên like và comment na =v=
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 417: Bất chấp


Mẫu Đơn gật gật đầu, Redick nói cũng đúng, một cái Quang minh giáo đình như nấm mọc sau mưa đã đủ rồi, lại thêm một cái Thánh đức chúa trời giáo đình gì đó thì lại càng thêm không xong, rất dễ có hỗn loạn!

Chỉ là… Mẫu Đơn nhặt lên bức tượng hình người màu đen mà Vân Linh đánh rơi kia, có chút suy tư bất an trong lòng. Thực sự là người đàn bà tên Vân Linh này chỉ nói lung tung bịa đặt sao?

Câu nói “người khách phương xa” kia, thực sự đã gieo vào bên trong lòng Mẫu Đơn một sự bất an vô cùng, tựa như Vân Linh này, cũng không đơn giản như những gì Redick nói như vậy!

Bạch Nhâm Tịnh cũng cảm nhận được bất an của Mẫu Đơn, nắm lấy tay nàng cầm lên bức tượng nhỏ màu đen đia, nhẹ nhàng xoa xoa. Hắn có chút “…”, bức tượng này, giống như hắn đã gặp ở đâu đó rồi, có cảm giác rất quen thuộc.

“Sao vậy?” Mẫu Đơn khó hiểu nhìn hắn.

Mỗi lần tên này phát ngốc nàng đều lo sợ một phen. Hắn bình thường đã đủ ngu ngốc và chậm tiêu nồi, ngốc thêm nữa nàng liền nuôi không nổi đâu nha!

Bạch Nhâm Tịnh lắc đầu, trả lại bức tượng này cho Mẫu Đơn: “Không có gì, sau này em chạm vào đồ vật cẩn thận một chút, đừng chạm vào mấy thứ linh tinh đáng ngờ không rõ lai lịch.”

“Được.”

Khi Mẫu Đơn trở về, đi qua nơi sân bãi đã từng đứng ngắm mưa cùng Lyly, có chút buồn buồn dừng lại nhìn vị trí đó.

“Người chết đi sẽ không thể quay trở lại nữa, nhưng ít nhất cô ta cũng sẽ còn sống trong kí ức của cô.” Giọng nói lành lạnh phía sau lưng khiến cho Mẫu Đơn nổi hết cả da gà, giật mình quay lưng lại phía sau. Vân Linh không biết từ khi nào đã xuất hiện ở phía sau lưng của cô, làn da tái nhợt khuất sáng chìm trong góc tối không thể nhìn rõ được biểu cảm trên khuôn mặt.

Vân Linh nhìn theo hướng của Mẫu Đơn, cất giọng khàn khàn: “Có những người giống như đứa trẻ đòi kẹo, luôn chỉ muốn có được thứ đó, bất chấp tất cả, bất chấp cái giá nào, tựa như một con thiêu thân ngu dốt cứ muốn lao vào lửa…”

===

Bão 5/10

Đọc xong đừng quên like và comment nha

Trúng gió về khan cổ ho quá trời TT
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 418: Con mắt Thiên mệnh


“Thế giới này cô có thể làm mọi điều mà cô muốn, giết người nhưng đứng ở vị thế có đạo lý cũng sẽ không bị kết tội, chỉ có duy nhất một điều mà không ai được phép làm cô biết không?” Vân Linh nhìn chằm chằm vào Mẫu Đơn.

“Cô không được phép hồi sinh người đã chết, dù với bất cứ giá nào!”

Mẫu Đơn bị ánh mắt tối đen của Vân Linh khiến cho cứng người lại, cũng không biết phải nói sao với người này. Không được phép hồi sinh người đã chết ư? Tại sao lại nói với nàng cái này?

Vân Linh im lặng nhìn biểu cảm rối bời khó hiểu của Mẫu Đơn, trong lòng thầm nghĩ không phải người này, cong cong quay lưng bỏ đi.

“Kì dị…” Nàng gãi gãi tóc hậm hực. Mẫu Đơn ghét nhất chính là dạng người cứ thần thần bí bí như vậy, xuất hiện rồi lại nhanh chóng rời đi, để lại cho người khác chỉ toàn khó hiểu cùng nghi ngờ.

Mẫu Đơn bỏ đi, lại không biết Vân Linh chưa có thực sự rời đi, mà đang giấu mình phía sau một góc nhà, đôi mắt nhìn chăm chú vào bóng lưng của nàng mà lẩm bẩm. “Thật kì lạ, một người có linh hồn không hề liên kết với thế giới này, lại có số mệnh trực tiếp liên quan tới trận hạo kiếp sắp giáng xuống, rốt cuộc cô ta có vai trò gì, chẳng lẽ cô ta không phải là người đã phá vỡ quy tắc!!?”

Vốn dĩ bà còn tưởng Mẫu Đơn này chính là cái kẻ cuồng ngạo âm mưu muốn hồi sinh người chết, phá vỡ quy tắc của vị diện, chỉ là dường như cô gái này lại chẳng biết gì cả?

Là con mắt Thiên mệnh của bà có vấn đề ư!!?

Khi Mẫu Đơn trở về phòng giam thì mới chợt nhớ ra nàng chưa đem bức tượng màu đen này trả cho Vân Linh, nàng đành ngồi xếp gối đợi Vân Linh trở về phòng giam thì sẽ ném qua cho bà ta, lại không ngờ được căn phòng này lại bị người tới quét dọn.

“Người tù nhân trong này đâu?”

Trong tiếng cười sảng khoái của Mia, Mẫu Đơn khó hiểu hỏi vị canh ngục bên cạnh. Hắn gãi đầu cười: “Bà ta đột nhiên thông suốt, hứa sẽ không truyền bá tà giáo nữa, sẽ về quê nhà làm ăn yên ổn, bởi vậy nên được quản ngục trưởng thả ra rồi.”

===

Bão 6/10 =3=

Đọc xong đừng quên like và comment nè hú hí =3=~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 420: Ta không nói ngươi nuôi heo!!!


“Ah, mami đã trở về QAQ………” Ngay khi Mẫu Đơn vừa bước vào cửa liền bị lão đại bay thẳng vào trong lòng mà chít chít kêu, từ trong nhà mấy đứa nhóc cũng tràn ra mà la hét đòi ôm ấp.

“Ha ha… được rồi, mami về rồi, đi, chúng ta vào nhà ăn bánh bao nóng của Tịnh Tịnh cô cô.” Mẫu Đơn cười thư sướng mà hôn lên khuôn mặt đô đô thịt của lão đại. Di… mới hơn 2 tháng không gặp thằng nhóc này sao lại thịt mỡ vù vù vậy nè…

“Thiên Kinh Lịch, ta đã bảo với con bao nhiêu lần rồi, không được dùng dị năng bậy bạ, sẽ gây hại tới cơ thể…” Lúc này Thiên Vân Nhận không biết từ đâu vọt ra, trên tay còn cầm một dĩa bánh đậu xanh mà nói: “Mấy đứa còn muốn ăn gì nữa…”

“Bánh táo đỏ!” Hy Tiểu Vân hai mắt sáng bừng, miệng đã bắt đầu lưu nước miếng.

Tiểu ngũ rối rắm một hồi: “Con muốn kim tệ (º﹃º)…”

Mẫu Đơn: “…”

Thiên Vân Nhận bây giờ mới thấy Mẫu Đơn cùng Thần Ly đã trở về, nhón một miếng bánh cho vào miệng nhai nhai: “Ah, các ngươi ăn bánh không?”

Mẫu Đơn xông tới níu lấy lỗ tai của Thiên Vân Nhận mà kéo, tức tới nghiến răng nghiến lợi: “Ta để ngươi chăm sóc bọn nhỏ, không phải là để ngươi dưỡng tụi nhỏ thành heo sữa! Thiên Vân Nhận!!!”

Thiên Vân Nhận: “Ách… ta vô tội…”

Thiên Kinh Lịnh trong ngực Mẫu Đơn: “Ba ba, ngu ngốc là không có thuốc chữa, ngài hỉu hông? Hỉu hông?”

Những người bên trong Mẫu Đơn Các cũng ngay lập tức nhìn thấy Mẫu Đơn, hu hu khóc mà nhào tới. Mẫu Đơn rời đi một thời gian dài khiến bọn họ rất hoang mang, rồi sau đó tới Cẩm Nhuệ vào hoàng cung cũng khó mà ra được một lần, thường chỉ gửi tin tức về tay bọn họ mà thông báo rằng Mẫu Đơn vẫn ổn không có vấn đề gì.

Rye nhanh chóng nói với Mẫu Đơn những chuyện đã xảy ra khi nàng bị bắt đi.

===

Bão 8/10 =3=

Đọc xong đừng quên like và comment nè

Ai chưa ném phiếu đề cử ủng hộ Cá thì nhớ ném ném nha 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 421: Bí thuật


Lúc này ở trong cung, Hắc Thuận sau khi biết Hắc Hỏa kia còn chưa có chết, sau đó liền làm mấy cái nhiệm vộ phi pháp bắt cóc trẻ em, rồi liên kết với lũ quái vật biển sâu mà muốn giết hại cháu trai của mình, mặt rồng tức tới lật bàn lật ghế!

“Lúc đó ta nên đánh gãy hai cái chân của nó!” Hắc Thuận hống hống. May mắn lần này Hắc Phượng không chết, nếu con trai của hắn mà chết, Hắc Thuận dù có đốt trọi nửa cái Hắc quốc cũng phải tìm cho bằng được Hắc Hỏa về trị tội!

Vốn dĩ Hắc Hỏa là em trai ruột của hắn, lại không chịu tu luyện thể thuật, mò mẫm cái gì ma pháp. Nghịch ma pháp quỷ dị gì đó thì thôi đi, lại còn đòi ra ngoài tìm kiếm chân ái, không thấy không trở về.

Bây giờ hắn tìm được cái gì đây, tìm được 1 Hắc Hỏa chĩa kiếm về phía gia tộc, muốn giết chết cháu trai của mình!

Hắc Phượng mím mím môi, ánh mắt cũng một màu u ám. “Lúc đó con đã nhìn thấy Hắc Hỏa trở thành hình dáng Long tộc rồi, lẽ ra không thể trở về nhân hình, lại không hiểu vì sao lúc đó hắn lại xuất hiện trước mặt con với hình dáng nhân loại.”

“Phụ thân, có loại pháp thuật nào có thể giúp Long tộc nghịch chuyển trở về cơ thể nhân hình sao?”

Câu hỏi của Hắc Phượng cũng làm Hắc Thuận đau đầu. Theo như từ mấy ngàn năm nay, người có huyết mạch Long tộc một khi đã hóa hình liền mãi mãi trở thành hình dạng Long, không thể quay về nhân hình.

“Nếu như nói về chuyện chuyển đổi tự do giữa Long tộc và nhân tộc, thì chỉ có Long tộc huyết mạch thuần khiết phản tổ như Long tộc mấy ngàn năm trước mới có thể. Nhưng Long tộc thuần huyết hiện tại đều bị nhốt ở trên đảo rồng, Hắc Hỏa lại không thể tự nhiên mà có huyết mạch thuần huyết được. Có lẽ là một loại bí pháp nào đó chăng?” Hắc Thuận xoa xoa cằm, hai mắt tỏa sáng.

Nếu như Hắc gia bọn họ nắm được bí pháp này liền sẽ bạo nổ thực lực rồi, một khi hóa hình Long liền đá bay được toàn bộ đám gia tộc còn lại kia, cảm giác lúc đó mới thực sự gọi là quá phê phê phê…

“Con trai, tìm kiếm Hắc Hỏa, bắt lấy sau đó ép hắn phải nôn ra cái bí thuật kia cho ta…” Hoàng đế xấu xa cười.

===

Bão 9/10 =3=~

Còn 1 chương bão và 1 chương Bonus nha

Đọc xong đừng quên like và comment nè TvT
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
765,649
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 422: Âm mưu của hoàng thượng đại nhân


“Cái gì mà Long với Long chứ… ta muốn về nhà…” Cẩm Nhuệ ngồi trên ghế đá mà thở dài. Mấy ngày nay nàng muốn tiếp cận Hắc Phượng một mình mà không được, không phải Lan Ni hoàng hậu ẩm ương chăm con trai, thì là Hắc Thuận và Hắc Phượng bàn chuyện đại sự, nàng không có cách nào lên tiếng luôn!

“Tiểu thần y, lại muốn về Mẫu Đơn Các hả?”

Trước mặt Cẩm Nhuệ được đặt xuống một lon nước cam, nam nhân kia thần thái sáng láng không chút kiêng dè mà ngồi bên cạnh nàng, cầm một chai bia lạnh uống ừng ựng, giống như giữa hai người chẳng có chút khoảng cách nào, hoàn toàn không phải người xa lạ!

“Ngươi là ai…” Cẩm Nhuệ bóc mở lon nước cam ra uống một hơi thật dài, liếm liếm môi nhìn người bên cạnh.

“Ta a? Ta là gió…” Hắn cười hì hì, ngón tay khẽ nâng, liền tạo ra một cơn gió nhỏ vòng quanh trong không trung.

Cẩm Nhuệ: “…”

“Cô thật là nhàm chán, chẳng hề biết đùa giỡn chút nào!” Hắc Dạ nhéo nhéo mũi của Cẩm Nhuệ ha ha cười: “Ta là Hắc Dạ, sau này sẽ nhận nhiệm vụ chiếu cố an toàn cho cô. Hoàng đế cho phép cô hoạt động trong Hắc Long Thành – dưới sự bảo vệ của ta.”

Cẩm Nhuệ vô cùng bất ngờ: “Hắn đồng ý ư?” Chỉ cần như vậy thôi cũng tốt rồi, nàng cũng chỉ ăn rồi nằm ở Mẫu Đơn Các, hoàn toàn không hề làm gì mấy cái chuyện thiêu thân cả.

Hắc Dạ nhìn trời cười trừ, nhớ lại khuôn mặt bỉ ổi của lão hoàng đế ban nãy.

“Cẩm Nhuệ đó rất cứng đầu, ăn mềm không chịu ăn cứng, ta cũng không thể triệt để đắc tội một vị thần y được. Thế này đi, ngươi sẽ chịu trách nhiệm vừa bảo vệ, vừa giám sát nàng ta, cũng không cho nàng ta hoạt động ra bên ngoài tầm kiểm soát của ngươi…”

“Nếu có thể thì đoạt cô ta về nhà làm tiểu áo bông luôn, hiểu chưa?”

Hoàng đế ơi là hoàng đế, lần đầu tiên Hắc Dạ ta có cảm giác ta đã theo phò tá sai người rồi T.T

===

Hết bão nè, còn 1 chương Bonus nha

Các bảo bảo đọc xong đừng quên like và comment đó ư ư ԅ(♡﹃♡ԅ)
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom