Dịch Full Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 895


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Tuy cô không phải là cô gái Lọ Lem mơ tưởng có thể gả vào hào môn, cô luôn cho rằng chỉ cần bước vào xã hội, cô
nhất định có thể sử1 dụng kiến thức mình đã học được để tạo ra vô số giá trị.
Nhưng có thể gả vào hào môn, ai lại không bằng lòng chứ? Huống h0ồ bây giờ cô còn đang là sinh viên, còn đang
coi việc học là chính. Tiểu Thần lại cần có người chăm sóc. Nếu cô chỉ có một mình th1ì cô không chỉ phải đến lớp
mà còn phải đi làm thêm kiếm tiền sinh hoạt phí, nuôi Tiểu Thần, còn phải thuê bảo mẫu chăm sóc cho cậ2u bé.
Nhưng nếu ở cùng Đế Vân Hi thì những chuyện này không còn là vấn đề nữa.
Điều quan trọng là Tiểu Thần sẽ rất hạnh ph6úc.
Nghĩ đến đây, Lăng Tư Kỳ hít thật sâu hai lần, cô nhìn Đế Vân Hi bằng ánh mắt trong veo và kiên định, nói: “Được
rồi, 9tôi đưa Tiểu Thần đến sống cùng anh và người nhà anh. Tôi biết hào môn đều coi trọng dòng họ và truyền
thừa, chúng ta không cần chuyển ra ngoài. Hơn nữa hai người lớn trong nhà chắc cũng muốn có thể gặp Tiểu Thần
bất cứ lúc nào.”
Nghĩ đến việc Đế Vân Hi nói rằng bố anh ta cũng bị bệnh tim, Lăng Tư Kỳ cảm thấy rất buồn.
Nghĩ đến một người già gần đất xa trời mà còn phải thường xuyên chịu đựng sự hành hạ của căn bệnh này, Lăng
Tư Kỳ động lòng trắc ẩn.
Cuối cùng khóe môi Đế Vân Hi cũng nhếch lên, anh ta gật đầu: “Cảm ơn cô, bố mẹ tôi chắc chắn sẽ rất vui”
“Đó là điều nên làm mà” Lăng Tư Kỳ lại nói thêm: “Tuy chúng ta sống cùng nhau, nhưng chúng ta… dù sao thì
cũng không phải là bạn đời, tôi… hiện tại tôi còn chưa thể cùng chung chăn gối với anh, anh… anh hiểu ý của tôi
không? Tôi…”
“Tôi hiểu” Đế Vân Hi gật đầu: “Tôi tôn trọng sự lựa chọn của cô. Khi nào cô nghĩ rằng có thể được, chúng ta sẽ trở
thành vợ chồng thực sự. Tôi tuyệt đối sẽ không ép buộc cô đầu, cô yên tâm”
Thái độ của Đế Vân Hi khiến Lăng Tư Kỳ rất hài lòng: “Đương nhiên tôi nhất định sẽ tuân thủ đạo làm vợ. Trong
suốt thời gian kết hôn với anh, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội anh, phản bội gia đình của chúng ta. Việc tất cả
những người vợ làm tôi đều có thể làm được. Nếu có chỗ nào tôi làm chưa tốt thì cũng hy vọng anh có thể chỉ ra”
Đế Vân Hi cười nói: “Làm vợ tôi, cô chỉ cần sống vui vẻ là được, không cần cô làm bất cứ chuyện gì cả”
Lăng Tư Kỳ. …
Thấy Lăng Tư Kỳ mất tự nhiên họ khan một tiếng, Đế Vân Hi hỏi: “Vậy cố định khi nào đi đăng ký kết hôn với
tôi?”
“… Lúc nào cũng được.”


“Vậy thì chiều nay đi”
“Không phải chiều không thể đi đăng ký kết hônà?Nghe nói buổi chiều đều làm thủ tục ly hôn”
“Không sao,chúng ta có con rồi,chỉ là bổ sung giấy đăng ký kết hôn thôi,chúng ta viết ngày đăng ký kết hôn vào năm cô mang thai
được không?Như vậy sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào tới danh tiếng của cô.”
Những lời nói của Đế Vân Hi khiến Lăng Tư Kỳ cảm động suýt rơi nước mắt.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 896


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Đây là lần đầu tiên có được quan tâm như thế này trong nhiều năm qua.
Nhìn thấy Lăng Tư Kỳ tủi thân, Đế Vân Hi vươn tay 1ra ôm cô vào lòng, vỗ nhẹ vào tấm lưng gầy của cô.
Chính tấm thân gầy gò này đã làm chỗ dựa vững chắc cho cậu con trai 0mang trong mình căn bệnh di truyền suốt
bốn năm ròng rã của anh ta. Một người phụ nữ như vậy rất xứng đáng được anh ta đối xử t1ốt.
“Đừng buồn nữa, tất cả đã qua rồi. Sau này có tôi và cô ở bên cạnh Tiểu Thần, sẽ không còn ai bắt nạt cô, cũng sẽ
k2hông có bất kỳ ai có thể khinh thường Tiểu Thần được nữa”
Đây là lần đầu tiên Lăng Tư Kỳ ở trong vòng tay của một người6 đàn ông.
Trước đây, cô không hiểu tại sao phụ nữ lại thích tựa vào lòng đàn ông. Cô cảm thấy những gì một người đàn ôn9g
có thể cho cô, cô cũng có thể mang lại cho chính mình.
Mặc dù sau lưng có rất nhiều người đang bàn tán rằng cô chính là bạch liên hoa chính gốc, bởi cô không chỉ trông
giống bạch liên hoa mà còn có một cậu con trai. Nhưng thực tế, cô lại là một cô gái thẳng thắn gang thép điển hình
của khoa tự nhiên.
Nhưng lúc này, khi cuộn mình trong vòng tay của Đế Vân Hi, lồng ngực nóng bỏng, vòng tay ấm áp và cánh tay
mạnh mẽ lập tức truyền vô số năng lượng cho cuộc sống có phần bất lực của cô.
Trong khi Lăng Tư Kỳ tham lam lưu luyến cái ôm của Đế Vân Hi và không muốn rời khỏi, cô nhìn thấy một đôi
mắt to đen láy hóng chuyện ở khe cửa, khiến cô sợ đến mức lập tức rời khỏi vòng tay anh ta.
“Tiểu Thần, tại sao con lại xuống giường?”
Đế Vân Hi cũng vội vàng quay người lại, thấy đôi mắt to đen láy của Lăng Thiên Thần. Khi nhìn thấy họ ôm nhau,
trên khuôn mặt cậu bé nở nụ cười mãn nguyện.
Đế Vân Hi ôm cậu nhóc vào lòng, ngửi mùi hương trên người cậu nhóc, không nhịn được hôn một cái.
Lăng Thiên Thần nhột đến mức cười khúc khích.
Thấy cậu bé không trả lời câu hỏi của mẹ, Đế Vân Hi hỏi: “Sao con vừa ngủ đã xuống giường rồi? Con không ngủ
được à?”
Lăng Thiên Thần hơi ngượng ngùng vặn ngón tay và nói: “Con mơ thấy trong khi con ngủ bố đã đi mất, nên con
giật mình tỉnh ngủ. Con mở mắt ra không thấy bố mẹ đầu cả, con sợ, cho nên con mới ra ngoài tìm hai người. Bố
mẹ, hai người tiếp tục đi, Tiểu Thần không nhìn thấy gì cả”
Đế Vân Hi đặt Tiểu Thần lên giường, cậu bé vừa nói vừa đưa hai tay lên che mắt mình.
Những lời nói của Tiểu Thần khiến Lăng Tư Kỳ cảm thấy rất khó chịu, đồng thời thấy may mắn. Cũng may vừa rồi
cô đã đồng ý với yêu cầu của Đế Vân Hi, nếu không thì không biết con trai sẽ buồn đến mức nào.


Đế Vân Hi đắp chăn cho cậu bé,xoa chiếc đầu nhỏ của cậu bé:“Tiểu Thần yên tâm,bố đã về rồi,đã nhớ hai người rồi,bố sẽ không đi
nữa.Cả đời này bố sẽởbên con,bố sẽ cùng Tiểu Thần trưởng thành”
“Vâng,con tin bố.Tình cảm của bố mẹ tốt như vậy,nhân lúc con ngủ mà hai người cũng có thể ôm nhau,cho thấy hai người không
lira con”
“Lừa coná?”Đế Vân Hi hơi nheo mắt hỏi:“Con nghĩ bố sẽ hra con như thế nào?”
Cậu nhóc không suy nghĩ mà nói luôn:“Con chỉ sợ tuy rằng bố mẹ quả thật là bố mẹ của con,nhưng có thể khi mẹ sinh con ra bố
không hề biết.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 897


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Bây giờ bố biết đến sự tồn tại của con nên muốn đòi con về, sau đó con sẽ giống như những bạn nhỏ khác, có mẹ
không có bố, hoặc là c1ó bố không có
mẹ.”
Đế Vân Hi: …
Lăng Tư Kỳ: …
“Tại sao con lại nghĩ như vậy?” Đế Vân Hi cảm thấ0y mạch não của con trai mình đúng là quá đỉnh.
“Cái này mà cũng cần phải nghĩ nữa à? Không phải bá đạo tổng tài trên phim t1hường hay có tình tiết như vậy sao?
Tổng tài đột nhiên phát hiện mình có con trai, sau đó mới tìm hiểu ngọn nguồn, tìm ra người phụ2 nữ sinh con cho
anh ta, sau đó bá đạo tổng tài bị cô gái Lọ Lem chinh phục, sau đó hai người ở bên nhau”
Lăng Tư Kỳ …
Đế Vân Hi: “Ha ha ha ha ha ha..”
Đế Vân Hi cười đến mức không kiềm chế được, không kìm được mà hôn thật mạnh lên đầu 9con trai mình một cái
khiến Tiểu Thần nhột đến mức cười khúc khích.
“Tại sao con lại xem những loại phim đó?” Lăng Tư Kỳ hỏi.
Cậu nhóc ló đầu ra khỏi chăn, nghiêm túc trả lời: “Dì Phương thích xem.”
“Xem ra nhà chúng ta nên đổi một bảo mẫu mới rồi”
“Cho nghỉ đi, đợi Tiểu Thần xuất viện chúng ta sẽ về nhà, không bao giờ quay lại căn nhà em thuê kia nữa. Nhà họ
Đế có giáo viên mầm non riêng, cũng có cả gia sư riêng. Anh sẽ lựa chọn một con đường phù hợp nhất cho con trai
chúng ta dựa theo tình hình của thằng bé”
Trên phương diện này, Lăng Tư Kỳ nhận ra Đế Vân Hi cũng có cùng suy nghĩ với mình, vì vậy cô gật đầu đồng ý.
“Cục cưng, con tự xuống giường như vậy, vết thương có đau không?” Đế Vân Hi hỏi.
“Không đau nữa rồi ạ, ngày thứ hai là con đã có thể xuống giường và đứng dậy được rồi!”
Đế Vân Hi cau mày: “Sao có thể như vậy được? Cô con không nói là không được phép à?”
“Là cô cổ vũ con, bảo con sáu tiếng sau khi phẫu thuật nếu có thể xuống giường được thì xuống giường, có thể
đứng được thì đứng. Những con đứng lên từ ngày thứ hai, cô nói là cô đã từng nhìn thấy một bệnh nhân mắc bệnh
tim làm phẫu thuật sáu ngày rồi mà cũng không đứng lên được. Bố, có phải con rất giỏi không?”
Lăng Thiên Thần lại nhận được một nụ hôn: “Giỏi! Con trai bổ là giỏi nhất! Đợi con khỏe lại rồi, cô con bảo có thể
xuất viện được rồi thì chúng ta cùng nhau về nhà có được không?”
“Là con và mẹ cùng về chỗ bố ở à?”
“Đúng vậy! Đế Vân Hi và Lăng Tư Kỳ gần như đồng thời gật đầu.
Cậu nhóc vui mừng nhảy nhót như sóc nhỏ, lại hỏi: “Thế ở nhà có phải còn có cả ông bà nội, cố dượng và các chứ
không ạ?”
“Đúng vậy.”
“Tốt quá, vậy con có thể gặp ông bà và các chủ rồi”
Đế Vân Hi xoa đầu con trai: “Chỉ cần con muốn, hôm nay ông bà và cô chú có thể gặp con luôn”
“Con muốn!” Cậu nhóc lập tức giơ hai tay đồng ý.
“Vậy… con cần phải ngủ trưa trước, đợi con ngủ dậy là có thể gặp được họ rồi.”


“Con ngủ luôn đây.”Nói xong,Lăng Thiên Thần nhanh chóng nhắm mắt lại.
Trình Thục Ngọc lại đến nhà họ Bạch lần nữa.
Lần này bà ta không giận đùng đùng mà mang chút áy náy.
“Bà lại đến đây làm gì?Tuy Bạch Đồ đã lấy con gái bà nhưng tôi không hề thừa nhận thông gia như bà”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 898


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Nhìn thấy bộ dạng bị như lật được con át chủ bài của bà Bạch, Trình Thục Ngọc thầm hừ lạnh: Bà đắc ý cái gì? Bà
có giàu đến đầu thì cũng chỉ là1 một hào môn hạng ba tại châu Để mà thôi. Hơn nữa còn là dựa vào con riêng của
chồng và Đế Tịnh Hiên mới giữ được cái vị trí hào môn hạng ba. 0Con gái tôi là công chúa cao quý của nước BỊ
Công chúa thực sự đấy! Là huyết mạch chính thống ấy!
Thậm chí sau khi nghe những gì Đế An1 Nhiên nói hôm qua, bà ta còn mơ tưởng đến việc đợi mọi chuyện ổn thỏa,
An Nhiên có thể xây dựng được sự nghiệp của riêng mình, khiến nước B c2hấp nhận bố con bé, không chừng
vương phi chính hiệu như mình cũng có thể quay về theo.
Nghĩ đến những ngày tốt đẹp trong tương lai, b6à ta không thương xót Cảnh Học An và con trai, con gái của mình
chút nào.
Thái độ của Trình Thục Ngọc dịu lại, bà ta nói: “Hôm nay tôi9 đến đây để gặp Tiểu Lạc. Tuy bà không nhận thông
gia như tôi, nhưng tôi vẫn có thể gặp con gái mình. chứ?”
“Không được.” Bà Bạch từ chối thẳng thừng: “Hoặc là hai người không gặp nhau, hoặc là dẫn cô ta về”
“Tôi cho bà một triệu Trình Thục Ngọc đột nhiên nói: “Tôi sẽ đưa cho bà một triệu, bà cho tôi gặp con bé. Sau đó bà
lại cho tôi một phần thuốc phiện mà Bạch Đồ cho con bé dùng”
Bà Bạch như thể vừa nghe thấy một chuyện hoang đường vậy, tao nhã mỉm cười nói: “Một trăm triệu cũng không
được”
Trình Thục Ngọc giận đến mức phát cuồng, nhưng vẫn phải kiên nhẫn nói: “Tôi cần lấy một thứ từ trong tay con
gái tôi, nếu tôi lấy được thứ đó thì sau này tôi sẽ không bao giờ đến làm phiền nhà bà nữa. Nhưng bây giờ con gái
tôi hận tôi không thể cứu nó ra ngoài nên không bằng lòng đưa cho tôi. Chỉ cần bà có thể cho tôi một phần thuốc,
tôi sẽ cho bà một triệu, phần thuốc này vốn dĩ cũng là các người cho con bé dùng. Tôi đảm bảo là sẽ không mang đi
mất.”
Bà Bạch vừa nghe là đã biết bà ta có ý gì.
Trên khóe môi bà Bạch nở một nụ cười giễu cợt: “Trình Thục Ngọc, tôi thực sự quá đề cao bà rồi. Vì tiền mà bà bỏ
rơi con trai mình. Vì địa vị danh vọng và bỏ rơi chồng mình. Bây giờ vì tiền, bà muốn bỏ luôn cả con gái. Tôi còn
tưởng rằng ít nhất thì bà cũng là một người mẹ cưng chiều con gái, dù sao thì năm đó khi cô chủ nhà họ Đế còn ở
nhà bà, bà còn dám đắc tội cả với nhà họ Chiến. Bây giờ, rốt cuộc là lợi ích lớn đến đâu mà lại khiến bà thà hủy hoại
con gái cũng phải lấy thứ này đi?”
Lời nói của bà Bạch khiến Trình Thục Ngọc rất xấu mặt. Bà ta đỏ mặt nói: “Đây là chuyện giữa tôi và con gái tôi,
không phiền bà phải bận tâm. Nếu bà thật sự thương con gái tôi thì hãy đối tốt với nó một chút.”
“Ha!” Bà Bạch buồn cười: “Bà còn không thương con gái bà, bà bảo tôi thương cô ta à? Tôi nhìn thấy nó còn chỉ
mong nó chết đi! Cái đồ xui xẻo bại hoại gia môn của nhà họ Bạch chúng tôi!”
Mặc dù đã định từ bỏ Cảnh Lạc rồi nhưng Trình Thục Ngọc vẫn tức gần chết.
Bà ta tin chắc rằng nếu không phải vì bà ta thực sự không có cách nào thì bà ta tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ rơi
Cảnh Lạc.


“Tôi nói rồi,rốt cuộc bà có bằng lòng không?Nếu bà không bằng lòng thì tôi sẽ lập tức đi ngay,nếu bà bằng lòng thì cho tôi và Cảnh
Lạcởriêng với nhau một lúc.”
An Nhiên nói với bà ta rằng nhà họ Bạch chà đạp Cảnh Lạc như vậy là vì nhà họ Đế muốn nhìn thấy Cảnh Lạc sống trên thế giới này
theo cách tồi tệ nhất.
Mà nhà họ Bạch,trông thì phong quang nhưng tất cả quyền lực tiền bạc đều nằm trong tay Bạch Chinh,bà Bạch chính là một quý bà
trông thì tao nhã nhưng thực chất chẳng có một đồng nào.
Đương nhiên bà Bạch biết Trình Thục Ngọc đến tìm Cảnh Lạc để làm gì.Bà Bạch ra giá:“Mười triệu,nếu không miễn bàn”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 899


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Bà ăn thịt người đấy à! Tôi chỉ gặp mặt con gái tôi thôi mà bà đòi tận mười triệu, bà… mơ đi!” Trình Thục Ngọc tức
chết.
“Cho tôi mười1 triệu, ít nhất tôi còn có thể giúp bà lấy được thứ bà muốn từ chỗ con gái bà. Nếu không thì bà đừng
hòng gặp được cô ta”
“Hai triệu, t0ôi chỉ có ngần ấy thôi”
“A Khánh, tiễn khách”
Một vệ sĩ bước vào và làm động tác “mời” với Trình Thục Ngọc.
Trình Thục 1Ngọc hằn học nhìn bà Bạch, lùi một bước: “Năm triệu, tôi thật sự không còn nhiều hơn nữa. Nếu năm
triệu không đủ thì tôi không lấy ở chỗ bà nữa2. Dù sao thì đúng là tôi không có tiền thật. Cho dù năm triệu thì tôi
cũng chỉ có thể tìm một đứa con gái khác của tôi để đòi thôi”
Bà 6Bạch cũng biết tình hình cơ bản của Trình Thục Ngọc và Đế An Nhiên, thở ra một hơi: “Đưa tiền trước, sau đó
mới làm việc)
Trình Thục Ng9ọc khinh thường liếc nhìn bà Bạch, chỉ có thể ra ngoài và gọi điện cho Đế An Nhiên.
Đế An Nhiên nói chuyện điện thoại với Trình Thục Ngọc một hồi, nói bà ta là ngay cả chuyện này cũng không làm
được.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì đó là mảnh đất có thể tăng giá gấp mấy lần nên Đế An Nhiên đành nhịn và chuyển thêm
bốn triệu cho Trình Thục Ngọc.
Trình Thục Ngọc nhận tiền và chuyển cho bà Bạch.
Sau khi bà Bạch nhận được tiền, bà ta vui vẻ sai người đưa Cảnh Lạc lên.
Cảnh Lạc còn tưởng rằng Trình Thục Ngọc đến đây để thăm cô ta, mặc dù lời nói của Trình Thục Ngọc lần trước
khiến cô ta tan nát cõi lòng, nhưng đây là nhà họ Bạch, cô ta sống còn không bằng súc vật. Cho nên trong lòng cô ta
rất mong Trình Thục Ngọc có thể đến cứu cô ta.
“Mẹ… mẹ oi… hu hu hu.”
Cảnh Lạc gào khóc khiến Trình Thục Ngọc cảm thấy trái tim mình sắp tan nát.
Nhà họ Bạch đưa Cảnh Lạc vào một căn phòng, bà Bạch còn ân cần sai người mang cho cô ta một ly sữa.
Vì thuốc phiện, Cảnh Lạc không muốn ăn uống gì cả, cả người gầy rộc đi. Nhưng khi ngửi thấy mùi lạ trong sữa,
Cảnh Lạc nuốt một ngụm nước miếng, lao tới cầm sữa uống sạch.
Có điều mùi lạ trong sữa chỉ có một chút thôi, chẳng những không có cách nào giải tỏa nhu cầu của Cảnh Lạc mà
còn khiến cơ thể cô ta khó chịu như bị kiến bò.
“Mẹ… không phải mẹ nói chị con rất lợi hại sao? Mẹ xin chị cứu con. Con đã nghĩ kỹ rồi, chỉ cần chị ấy có thể tìm
được thuốc giải cho con và cứu con ra ngoài, con sẽ chia một nửa mảnh đất đó cho chị ấy được không?”
Trước yêu cầu như vậy, Trình Thục Ngọc chỉ có thể cố gắng lừa dối.


“Tiểu Lạc,con nghe mẹ nói,đây là một chuyện vô cùng quan trọng.Chị con sẽ không lấy tiền của con đầu,con bé muốn mảnh đất
trong tay con chẳng qua là muốn chứng minh thực lực với cụ mình,chỉ có vậy mà thôi.Chờ con bé kiếm được tiền rồi nhất định sẽ
đưa cho con mảnh đất đó và cả số tiền kiếm được nữa,mà con bé chỉ cần lấy số tiền nó đã đầu tư mà thôi.”
Cảnh Lạc giễu cợt:“Hai người coi con là đồ nguà?Nếu chị ấy thực sự không đểýđến tiền thì tại sao không tự mua một mảnh đất rồi
khai thác,sau đó chứng minh năng lực với cụ chị ấy?”
Trình Thục Ngọc lắc đầu:“Không phải đâu,cụ con bé không phải là người nướcZnên không biết mảnh đất đó sẽ tăng giá.Con bé
chỉ muốn chứng minh với cụ con bé là nó có mắt nhìn,mảnh đất nó mua có thể lên giá,có thể kiếm được nhiều tiền hơn người khác”
Cảnh Lạc vẫn không buông tha:“Mẹ tới đây chỉ để thuyết phục con,bảo con đưa tài sản cho chị ấy đúng không?Con đã nói với mẹ
rồi,cho dù có chết con cũng sẽ không đưa cho chị ấy đâu.Mẹ bảo chị ấy từ bỏýđịnh này đi.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 900


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Trình Thục Ngọc thực sự không còn cách nào khác, bà ta biết rất rõ tính cách của Cảnh Lạc, nhưng bà ta cũng
không muốn dùng những thủ đoạn như vậy để 1ép cô ta.
Bà ta nghĩ rằng chuyện Đế An Nhiên là công chúa nước B sớm muộn gì cũng sẽ được công bố, nên Cảnh Lạc có biết
cũng không sao cả.
Vì vậy, bà ta lặng lẽ đến gần Cảnh Lạc và nói: “Mẹ nói với con một chuyện, nhưng đây là tuyệt mật, cũng là cơ hội
để chúng ta trở mình. Con tuy1ệt đối không được nói với nhà họ Bạch”
Mắt Cảnh Lạc đột nhiên sáng lên: “Chuyện gì?”
“Thực gia nhà họ Đế tại nước Z được tách ra từ n2ước B. Con có biết nhà họ Đế tại nước B đại diện cho điều gì
không?”
Cảnh Lạc cười lạnh: “Nhà họ Đế là người giàu nhất nước Z, cho dù nhà họ 6Đế tại nước B cũng là người giàu nhất
thì sao chứ?”
“Không, nhà họ Đế tại nước B không phải là người giàu nhất, nhà họ Đế tại nước B chính là9 hoàng tộc.”
Mắt Cảnh Lạc đột nhiên mở to: …!!!
“Con khốn Cảnh Thiên thế mà lại là hoàng tộc?”
Nói xong, Cảnh Lạc đẩy Trình Thục Ngọc một cái thật mạnh: “Đều tại mẹ! Nếu mẹ không đối xử tệ bạc với Cảnh
Thiên như vậy thì khi cô ta về nhà họ Đế, con đã là công chúa rồi! Đều tại mẹ!”
“Không!” Trình Thục Ngọc lao tới nắm lấy tay Cảnh Lạc và nói: “Điều mẹ muốn nói với con không phải về Cảnh
Thiên. Nhà Cảnh Thiên đã thoát ly khỏi hoàng tộc nước B rồi, nhưng chị gái con, Đế An Nhiên, lúc đầu con bé đổi
thân phận với Cảnh Thiên là vì bố con bé thực ra là em trai sinh đôi của Đế Tịnh Hiên. Ông ấy là thân vương của
nước B!”
Cảnh Lạc: !!!
Cô ta nhìn Trình Thục Ngọc, nghĩ tuy Đế An Nhiên đã không còn là cô chủ của nhà họ Đế nhưng vẫn là công chúa
của nước B. Còn cô ta thì sao? Cùng một mẹ sinh ra, tại sao cô ta lại kém may mắn như vậy?
Bây giờ, ngay cả một hào môn hạng ba tại châu Để cũng dám chà đạp cô ta.
Lòng đố kỵ, ghen ghét và hận thù bỗng ào ào dâng lên trong lòng, mọi chuyện đều là lỗi của mẹ cô ta và Đế An
Nhiên, nhưng mẹ cô ta bỏ rơi bố cô ta vẫn có thể làm vương phi. Đế An Nhiên đã làm cô chủ của nhà họ Đế hai
mươi năm, bây giờ không có vầng hào quang của nhà họ Đế, còn có thể đến nước B làm công chúa.
Nhưng cô ta có gì chứ?
Cô ta bị người khác hại đến mức chẳng bằng chó lợn, trong tay chỉ có duy nhất một mảnh đất, hai người này lại có
ý đồ muốn lấy đi.
Đáng chết!
Bọn họ đều đáng chết!
Những Trình Thục Ngọc không phát hiện ra rằng Cảnh Lạc đã ghen tị đến mức nội tạng bị ăn mòn đến chảy mủ, bà
ta vẫn đang hớn hở khoe khoang về đứa con gái lớn của mình.


“Bây giờ An Nhiên đã trở về hoàng tộc nướcBrồi.Cụ của con bé chính là quốc vương đương thời của nước B. Cụ của con bé sinh
được hai người con trai,một là ông nội ruột của Đế Cảnh Thiên và An Nhiên,một người là Lệ thân vương có lẽ sẽ thuận lợi kế thừa
ngai vàng.Tuy ông nội của An Nhiên đã mất rồi nhưng Đế Tịnh Hiên và vợ con hoàn toàn không cóýđịnh quay về,cho nên cụ của
An Nhiên vô cùng coi trọng con bé.Tuy nhiên,An Nhiên vừa mới quay về hoàng thất,con bé muốn chứng minh năng lực của mình
với đức vua”
“Tiểu Lạc,con chỉ cần đưa mảnh đất cho chị con,khi chị con đã có chỗ đứng vững chắc trong hoàng tộc,mẹ cũng trở thành vương
phi,lẽ nào chúng ta còn có thể quên mất con đượcà?”


Cảnh Lạc cười:“Mẹ,nếu chị lợi hại như vậy thì mẹ bảo chị ấy nói với cụ của chị ấy,bảo ông cụ cử vài người tới giải độc cho con đi!
Hoặc là bảo chị ấy cử người tới bắt tên súc vật Bạch Đồ kia lại,con không tin Bạch Đồ gặp nguy hiểm đến tính mạng rồi mà anh ta
còn không giải độc cho con”
Trình Thục Ngọc giật mình,mắt bà ta sáng lên:“Đúng vậy,sao mẹ không nghĩ ra chuyện này nhi?Tiểu Lạc,con mau ký giấy cam kết
từ bỏ mảnh đất cho mẹ,mẹ lập tức bảo chị con đến cứu con.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 901


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Cảnh Lạc lắc đầu: “Con muốn ra ngoài trước, cai nghiện rồi mới đưa mảnh đất đó cho chị ấy”
“Tiểu Lạc, con cần gì phải như thế? C1on..”
Trình Thục Ngọc còn đang nói thì Cảnh Lạc lại lên cơn nghiện.
“Thuốc, cho con thuốc! Mau… mau… con khó chịu..0. khó chịu quá…”
Trình Thục Ngọc hoang mang, bà ta nuốt nước bọt rồi nói tiếp: “Tiểu Lạc, con… con ký tên lên giấy cam kết 1rồi
quay video cho mẹ, mẹ… mẹ sẽ cho con thuốc”
Cảnh Lạc khó chịu co rúm người trên mặt đất, nghe thấy Trình Thục Ngọc nói vậ2y, cô ta nhìn Trình Thục Ngọc
một cách kinh ngạc, mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
“Bà! Uy! Hiếp! Tôi!”
Mấy chữ này 6gần như rít lên từ kẽ răng, như muốn nghiền đến bật máu.
“Tiểu Lạc, ngoan, nghe lời mẹ đi con. Chị con bây giờ cần mảnh đất đó 9hơn con, không phải vì tiền mà là để chứng
minh năng lực của mình. Chỉ cần nó có được lời khen từ cụ nó, nó sẽ có thể đứng vững chân trong hoàng tộc, nó sẽ
quang minh chính đại cho người đến cứu con. Tiểu Lạc… con… chẳng lẽ con muốn thà để mình khó chịu cũng
không muốn đưa mảnh đất đó cho chị con sao?”
Cảnh Lạc cuộn mình trên mặt đất, tiếng gầm thét như động vật phát ra từ trong cổ họng. Cô ta khó chịu đến mức
không ngừng vật vã, không ngừng chảy nước bọt, tuy khó chịu vô cùng nhưng cô ta vẫn nghe lọt không sót một
chữ những gì Trình Thục Ngọc nói.
Đột nhiên, từng chuyện trong gia đình giữa cô ta và Cảnh Thiên suốt hai mươi năm trời lướt qua trước mắt.
“Thiên Thiên, con là chị, Tiểu Lạc là em gái con. Tuy gấu bông do con giành được, nhưng chị thì phải nhường cho
em gái chứ? Con xem Tiểu Lạc đã khóc rồi kìa, con tặng gấu bông cho Tiểu Lạc nhé, khi nào nó không chơi nữa thì
con lại lấy chơi, không phải giống nhau cả sao?”
“Thiên Thiên, con là chị, con khỏe mạnh, Tiểu Lạc thì yếu ớt, việc dọn dẹp này không phải con làm, chẳng lẽ lại để
Tiểu Lạc làm sao?”
“Thiên Thiên, tuy con học giỏi nhưng con xinh đẹp hơn, sau này con có thể làm người nổi tiếng, kiểm thật nhiều
tiền, với cả con đã học trường điện ảnh rồi, đã đóng phim rồi, sau mà thành công thì con có thể dẫn cả em gái vào
giới.”
“Thiên Thiên, con xinh đẹp như thế thì không cần phải tài hoa vậy đâu. Con nhường hình tượng tài hoa đó cho em
gái con, như vậy em gái con vừa có thể làm trong giới diễn viên, vừa có thể làm về âm nhạc, chị em con song kiếm
hợp bích cũng tốt mà!”
“Thiên Thiên, con đã gả vào nhà họ Chiến rồi, sau này tài nguyên gì mà chẳng có. Bây giờ con nhường vai nữ chính
cho em gái con, sau này có cơ hội khác thì con lại bảo nhà họ Chiến giành vai nữ chính cho”
Ngày xưa, cô ta là người được mẹ bao bọc.
Lần nào có liên quan đến vấn đề lợi ích, mẹ luôn luôn bắt Cảnh Thiên nhường cho cô ta, bắt Cảnh Thiên chịu thiệt.
Lâu dần, cô ta sẽ nghĩ cái gì của Cảnh Thiên thì cũng là của cô ta.
Còn bây giờ, vật đổi sao dời. Mẹ cô ta đã nhốt bố vào trung tâm vật lý trị liệu ăn thịt người không nhà xương kia rồi
đẩy cô ta vào nhà họ Bạch, còn bà ta thì về với chồng cũ, nhận lại đứa con gái giữa bà ta và chồng cũ.
Một bên là sự sống chết của cô ta, một bên là danh tiếng của con gái với chồng trước. Chỉ cần không thiên vị, có là
đồ ngu cũng sẽ biết nên chọn thế nào.


Nhưng bà ta lại thà nhìn cô ta ngày ngày chịu hành hạởnhà họ Bạch cũng phải giành lấy lợi ích cho con gái với chồng trước.
Người đang làm,trời đang nhìn.
Ngẩng đầu ba tấc có thần linh,không phải không có báo ứng mà là chưa đến lúc.
Cuối cùng,cô ta đã thực sự nếm được đòn báo thù mà Cảnh Thiên và nhà họ Đế dành cho cô ta.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 902


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Cảnh Lạc vừa la hét vì đau đến tuyệt vọng, vừa phát ra tiếng cười thảm thiết, mặt vặn vẹo.
Trình Thục Ngọc khóc trong đau đớn: “Tiểu Lạc, 1con đồng ý đi! Đồng ý đi con! Con đừng ép mẹ, đừng ép mẹ!
Con thế này, mẹ đau lòng lắm!”
Cảnh Lạc là kiểu con gái cực kỳ yếu ớt, còn bị b0ệnh tim bẩm sinh, cô ta chỉ cần hơi khó chịu một chút là đã bắt đầu
la hét rồi.
Nhưng hôm nay, Cảnh Lạc lại cắn chặt răng, hằn học nhìn T1rình Thục Ngọc: “Bà nằm mơ! Tôi sẽ không đưa cho
bà đâu! Tôi có chết cũng không đưa cho bà! Các người giỏi như thế thì tự đi mà kiếm đất đi! Trìn2h Thục Ngọc, bà…
bà sẽ gặp báo ứng! Tôi nguyền rủa bà! Ả…”
Cơn đau buốt nhói kích thích từng dây thần kinh của Cảnh lạc, nhưng sự đố 6kỵ trong lòng đã lên đến đỉnh điểm,
khoảnh khắc ấy, cơn đau và sự khó chịu có dữ dội đến mấy cũng không thể giảm bớt sự tức giận và hận thù trong9
lòng Cảnh Lạc.
Trình Thục Ngọc vừa khóc vừa nói: “Tiểu Lạc, mẹ cũng muốn tốt cho con thôi. Mẹ cũng vì muốn tốt cho con thôi!”
“Cút! Bà là đồ… đàn bà độc ác ích kỷ! Tôi nguyền rủa bà không được chết tử tế! Tôi nguyền rủa bà và con gái bà,
người đàn ông đó của bà đều phải xuống địa ngục! Tôi… tôi sẽ chờ cả nhà bà dưới địa ngục!”
“Không được, nó cần phải uống thuốc!”
Bà Bạch nghe thấy tiếng la hét bên trong bèn đẩy cửa đi vào, nhắc nhở Trình Thục Ngọc.
Bởi Vì chỉ có họ mới biết tác dụng của thứ thuốc này. Thứ thuốc này không thể cai nổi.
“Không không… chưa vội. Chờ thêm một chút… chờ thêm một chút nữa.”
Bà Bạch đã sắp cho Cảnh Lạc uống thuốc rồi thì lại bị Trình Thục Ngọc cản lại.
Trình Thục Ngọc ngồi xổm trước mặt Cảnh Lạc rồi tiếp tục khuyên: “Tiểu Lạc, rốt cuộc là mạng quan trọng hơn hay
là tiền bạc quan trọng hơn? Con chỉ cần làm xong việc kia là mẹ sẽ cho con uống thuốc ngay”
Cảnh Lạc cuộn tròn trên sàn, nghiến chặt răng.
Đau đến cùng cực, đầu óc cô ta lại bắt đầu tỉnh táo.
Cô ta rất hối hận.
Nếu ông trời cho cô ta cơ hội làm lại từ đầu, cô ta sẽ không tranh giành với Cảnh Thiên nữa, cô ta sẽ chung sống
thật tốt với Cảnh Thiên giống như Cảnh Kiệt vậy.
Cô ta đã xem trận đấu của Cảnh Kiệt, cũng đã nhìn thấy cảnh Thiên ở hàng đầu tiên dưới khán đài.
Nếu cô ta có thể đối xử tốt với Cảnh Thiên giống như Cảnh Kiệt, cho dù Trình Thục Ngọc có là một trong những kẻ
đầu sỏ tráo đổi cuộc đời của Cảnh Thiên, cô ta cũng sẽ như Cảnh Kiệt, được thơm lây từ chị gái, có được cuộc đời
hạnh phúc.
Cô ta sai rồi.
Cô ta tưởng mình có được tình mẹ, thực ra đến cuối lại chẳng có được gì.
Mẹ cô ta là ác ma! Một ác ma vì lợi ích riêng mà bán con trai, bán chồng, bán cả con gái.
Tiếc rằng cô ta lúc nào cũng chê bai Cảnh Kiệt, vậy mà lại chẳng thông minh bằng Cảnh Kiệt.
Cảnh Lạc thấy cơ thể mình nhẹ dần đi, cơn đau cùng cực cũng dịu dần…
Trình Thục Ngọc vẫn đang khuyên nhủ hết lời, nhưng bà ta không dám nhắc đến chuyện của Đế An Nhiên ngay
trước mặt bà Bạch.
Đột nhiên Trình Thục Ngọc bị bà Bạch đẩy ra.
Bà Bạch lấy một gói bột thuốc ra đổ vào miệng Cảnh Lạc.
Nhưng miệng Cảnh Lạc lại ngậm chặt.
“Ngẩn ra đây làm gì? Còn không mau cạy hàm con bé ra!”
Bà Bạch gầm lên, Trình Thục Ngọc mới định thần lại.


Đột nhiên,một sự sợ hãi ùa đến,Trình Thục Ngọc vội vàng bò đến bên cạnh con gái,nhìn Cảnh Lạc đang nhắm nghiền mắt,mặt
trắng bệch,bà ta vươn tay ra rồi lại rụt về.
“Nó … nó … nó sao thế?”
“Sao thế?Rốt cuộc bà có phải mẹ nó không?Tôi đã báo bà là nó không chịu được rồi,bà còn bắt tôi chờ,chẳng lẽ bà quên nó bị bệnh
timà?”
Trình Thục Ngọc:!!!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 903


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Quên rồi.
Bà ta đã quên mất rằng Tiểu Lạc nhà bà ta mắc bệnh tim.
Trình Thục Ngọc đột ngột hét lên: “Mau! M1au cứu con gái tôi! Mau cứu con gái tôi đi!”
Bà Bạch vừa cố gắng cạy hàm cảnh Lạc vừa trợn mắt.
Cuối cùng 0thì hàm của Cảnh Lạc đã được mở ra, bà Bạch đổ bột thuốc vào trong.
Khi bà ta đang định lật người Cảnh Lạc lại để 1ép lồng ngực, bà ta phát hiện cơ thể Cảnh Lạc cứng đờ, hoàn toàn
không thể để cô ta nằm ngửa ra được.
Bà Bạch lại 2gọi một vệ sĩ vào ép tim cho Cảnh Lạc.
Nhưng cơ thể Cảnh Lạc lại từ từ lạnh đi.
“Tiểu Lạc… Con… con đừ6ng dọa mẹ.”
“Tiểu Lạc, con tỉnh lại đi!”
“Tiểu Lạc… Hu hu hu… Tiểu Lạc..”
Nhưng mắt Cảnh Lạc v9ẫn nhắm nghiền.
“Con uống thuốc đi! Con mau nuốt thuốc xuống đi. Nuốt rồi thì sẽ khỏe lại ngay thôi.”
Cho dù Trình Thục Ngọc nói gì, Cảnh Lạc vẫn không mở mắt ra nữa.
Không lâu sau, bác sĩ gia đình của nhà họ Bạch đến nơi, còn mang theo cả dụng cụ kích tim.
Nhưng sau khi cấp cứu mười phút, bác sĩ từ bỏ.
“Đã ba mươi phút kể từ khi bà gọi điện cho tôi, hết cách rồi”
“Cái gì hết cách rồi? Ông nói ai hết cách rồi? Ông là đồ lang băm!”
Trình Thục Ngọc đẩy bác sĩ ra khiến ông loạng choạng, ngã xuống đất.
Thấy bà Bạch không nổi cáu với người đàn bà này, bác sĩ cũng không nói gì thêm.
“Thưa bà, tôi có thể viết giấy chứng tử cho bà, bà có thể chuẩn bị tang lễ được rồi”
“Ai cần ông viết giấy chứng tử? Ai cần ông chuẩn bị tang lễ? Tiểu Lạc nhà tôi là diễn viên! Là thiên tài âm nhạc! Nó
còn trẻ thể này, làm sao lại chết được?”
Bác sĩ đứng cách Trình Thục Ngọc thật xa rồi nói: “Thưa bà, mợ chủ thực sự đã chết rồi. Tim mợ chủ không tốt, có
lẽ mợ ấy đã chịu kích động dẫn đến tim ngừng đập đột ngột. Bệnh tim bẩm sinh tái phát chỉ cần phát hiện sớm, kịp
thời cấp cứu thì có thể kéo dài mạng sống, nhưng bệnh tái phát quá dữ dội và không được cấp cứu kịp thì rất dễ
mất mạng. Bà nén đau thương”
“Được rồi, ông đi viết giấy chứng từ đi”
Sau đó bà Bạch gọi điện cho Bạch Đồ, Bạch Đồ thực sự thích Cảnh Lạc, hoặc là thích cơ thể của Cảnh Lạc.
Hắn ta kìm nén rất lâu, khó khăn lắm mới kiếm được món đồ chơi, còn chưa chơi được mấy hôm đã chết rồi. Bạch
Đồ nghe điện thoại xong rất tức giận, chửi bà Bạch tối mặt tối mày một trận.
Bà Bạch cực kỳ cáu bẩn, nhưng bà ta không có cách gì với đứa con có vấn đề về tâm lý, thậm chí có thể coi là biến
thái này.
Bà ta cúp máy, thấy Trình Thục Ngọc vẫn vật ra trên xác Cảnh Lạc mà khóc bén lạnh giọng quát: “Khóc khóc khóc,
khóc có tác dụng gì? Khóc có thể khiến nó sống lại à?”


Trình Thục Ngọc tức giận nhìn bà Bạch,chửi mắng như đã phát điện:“Đều tại bà!Đều tại bà!Cả nhà bà đều là thủ phạm giết người!
Là bà hại chết con gái tôi!”
Thấy Trình Thục Ngọc điên cuồng như vậy,bà Bạch thấy cơn tức nghẹn trong ngực xuôi đi.
Bà ta nho nhã ngồi lên ghế,nhìn Trình Thục Ngọc đang phủ phục bên cạnh Cảnh Lạc,cười giễu cợt:“Trình Thục Ngọc,có phải bà bị
dở hơi rồi không?Ban nãy tôi đã nói với bà là nó không chịu được nữa rồi,tôi muốn cho nó uống thuốc,nhưng bà đã làm gì?Trình
Thục Ngọc,là con gái bà lén con trai tôi đến quán bar rồi dính vào ma túy,bao lâu nay,tuy tối cực kỳ ghét nó nhưng ít nhất thì nhà
chúng tôi vẫn bỏ một đống tiền ra mua thuốc cho nó.Còn bà thì sao?Bà là mẹ ruột mà đã làm những
gì?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 904


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Bà đến một lần, nó điên cuồng một lần. Lần này càng nực cười hơn, nó phát bệnh mà bà còn không cho nó uống
thuốc. Trình Thục Ngọc, C1ảnh Lạc bị bà hại chết đấy! Là bị mẹ ruột nó hại chết đấy! Chậc chậc, hổ dữ không ăn
thịt con, bà đúng là chẳng bằng cả súc sinh”
“Không… tôi không hại chết Tiểu Lạc. Tôi không hại chết con gái tôi… Là các người hại chết nó… Là các người hại
chết n1ó… Đúng rồi, là các người hại chết nó… Tôi… tôi phải kiện các người!”
Trình Thục Ngọc vừa nói vừa quay người định bỏ 2đi.
“Bà cứ kiện đi. Bọn tôi bảo là nhà không có camera nhưng thực ra chỗ nào cũng có hết. Thế nên bà đến nhà tôi, bà
đưa ti6ền cho tôi bảo tôi đừng cho nó uống thuốc khi nó lên cơn nghiện, ép nó đưa đồ của nó cho con gái lớn của
bà. Tôi thấy Cảnh Lạc lên 9cơn nghiện nên muốn cho nó uống thuốc, bà lại cản tối khiến nó chết. Tất cả mọi thứ,
bọn tôi có camera đấy. Nếu bà đi kiện thì e rằng người phải ngồi tù sẽ là bà!”
Bà Bạch vừa nói vừa cười như vui mừng khi thấy người khác gặp họa.
Để Cảnh Lạc lấy Bạch Đồ là sự bất lực của người làm mẹ như bà ta.
Bà ta không thể đối phó với Bạch Chinh, chỉ có thể để Bạch Chinh hành hạ con trai mình.
Thế nên Cảnh Lạc chết rồi, bà ta vui mừng khôn xiết.
Nhìn sắc mặt Trình Thục Ngọc vô cùng khó coi, bà ta càng vui hơn.
Còn Trình Thục Ngọc thì cũng tỉnh lại từ trong sự váng vật.
Bà ta mở to mắt nhìn bà Bạch, vừa khóc vừa chỉ trích: “Ác ma! Các người chính là ác ma! Các người giúp nhà họ Đế
nối giáo cho giặc, các người thấy dân thường như bọn tôi dễ ức hiếp nên mới ra sức ức hiếp bọn tôi. Đám người có
tiền như các người sẽ phải xuống địa ngục! Các người nhớ lấy cho tôi, chắc chắn tôi sẽ khiến các người phải xuống
địa ngục!”
Bà Bạch phì cười: “Con gái của bà bị bà hại chết, bà thà để nó đau đớn, nhìn nó chết cũng không chịu từ bỏ thứ bà
muốn lấy từ nó. Tôi là ác ma thì bà là gì? Bà chính là súc sinh. À đâu, bà còn chẳng bằng súc sinh ấy! Trình Thục
Ngọc, tôi ghê tởm nhất chính là kiểu đàn bà như bà. Thứ không có mắt, chỉ vì chút tiền hoặc nghe lời người địa vị
cao hơn mà cái gì bà cũng có thể làm được. Cũng chẳng trách Cảnh Lạc đáng ghét như thế. Đúng là con vua thì lại
làm vua, con sãi ở chùa lại quét lá đa”
Cảnh Lạc chết rồi, Trình Thục Ngọc chìm trong sự đau đớn cực độ. Không ai an ủi bà ta, không ai thương xót bà ta,
người đàn bà xấu xa của nhà họ Bạch này còn bỏ đá xuống giếng. Bà ta đau đớn đến mức không thốt nổi nên lời,
trong lòng chỉ muốn lóc xương lóc thịt tất cả người nhà họ Bạch và nhà họ Đế.
Trình Thục Ngọc hằn học nhìn bà Bạch rồi quay người bỏ đi.
“Bà đi đâu vậy? Xác vẫn để nhà tôi rõ đen đủi mà bà đã muốn đi à?”
“Bà còn muốn tôi làm thế nào nữa?” Trình Thục Ngọc òa lên khóc.
“Không muốn thế nào hết, bà đừng khóc chứ, tôi có phải chồng bà đâu, bà khóc với tôi thì tôi chỉ vui thôi, không
thương xót cho bà được đầu”
Những gì bà Bạch nói như con dao cùn, cứa từng nhát vào tim Trình Thục Ngọc.
“Tôi chỉ muốn bà đưa xác đi thôi. Tuy bác sĩ gia đình nhà tôi bị bà đẩy ngã nhưng vẫn giữ vững đạo đức nghề
nghiệp và viết giấy chứng tử cho bà rồi. Tôi đã cho người liên hệ với nhà tang lễ hộ bà, chờ xe đến rồi thì bà theo
bên dịch vụ tang lễ mà đưa nó đi đi. Hậu sự sau đó thì bà tự đi mà xử lý”


“Nó là con dâu nhà họ Bạch,nó chết rồi,nhà họ Bạch các người không chi trả hậu sự cũng không chịu ra mặtà?”
“À,quên mất chưa bảo với bà,đăng ký kết hôn kia chỉ là giấy tờ giả làm bậy với Cảnh Lạc để lừa tôi đồngýthôi,Bạch Đồ nhà tôi
chưa kết hôn đầu nhé!”
Trình Thục Ngọc:… !!!
Không những hủy hoại thể xác cô ta mà còn hủy hoại cả trái tim.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 905


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Trình Thục Ngọc không biết mình ra khỏi nhà họ Bạch, theo người của bên nhà tang lễ lên xe rồi đưa Cảnh Lạc đến
nhà tang lễ như thế nào.
1
Nhưng khi người của nhà tang lễ đưa Cảnh Lạc vào phòng rồi bảo bà ta ở ngoài chờ, phải ký vài chữ, Trình Thục
Ngọc mới giật mình tỉnh lạ0i.
Bởi vì tướng Cảnh Lạc khi chết vô cùng dữ tợn, chết không nhắm mắt, lại thêm lời nguyền rủa của cô ta đối với
Trình Thục Ngọc trư1ớc khi chết, Trình Thục Ngọc cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Bà ta lao ra ngoài gọi điện cho Đế An Nhiên, vừa khóc vừa báo tin Cảnh Lạc đã 2chết cho cô ta nghe.
“An Nhiên, em gái con chết rồi, hu hu hu… Bọn họ đối xử với em gái con như vậy, mẹ muốn bọn họ phải chết! Mẹ
6muốn cả nhà bọn họ phải chết không có chỗ chôn. Con nhất định phải giúp mẹ báo thù cho em gái con!”
Đế An Nhiên đang ở trong phòng c9huẩn bị hành lý.
Tuy cô ta vừa mới đến hoàng cung được hai ngày, tuy cô ta vẫn chưa ở đủ trong cung điện đẹp đẽ này, nhưng cô ta
vẫn phải đi.
Bởi vì ngày mai chính là trận chung kết trong nước của game “Phản kích Z16”.
Đối với trận đấu này, ban đầu cô ta đã quyết tâm giành được thắng lợi 100%, nhưng sau khi Cảnh Thiên cài Cảnh
Kiệt vào đội, cô ta đã cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
Cô ta bắt buộc phải thắng trong trận đấu này.
Ban đầu cô ta tưởng cụ đã lớn tuổi như vậy, cụ sẽ không xem mấy thứ đó. Ai ngờ khi cô ta nói với cụ rằng có khả
năng đội cô ta sẽ giành được giải nhất nước Z, cụ tỏ ra vô cùng hứng thú.
Trong mắt cụ, nước Z là một nước lớn, có thể giành được giải nhất toàn nước Z là một việc vô cùng tuyệt vời.
Đặc biệt là khi cụ biết, một khi giành được thắng lợi, đội của cô ta sẽ tham gia thi đấu với các nước lớn như nước R,
nước Ý, nước M, cuộc thi như vậy, nước A mà nước B đang dựa dẫm còn không có tư cách tham gia, ông cụ bắt đầu
học các kiến thức lý thuyết về thi đấu Esport.
Hai ngày nay, sau khi biết đội của cô ta sắp tham gia trận thi đấu toàn thế giới, lúc nào cụ cũng khen cô ta.
Tình cờ Đế Nhiễm Lạc tham gia cuộc thi thiết kế thời trang của Chloe lại thua trước Cảnh Kiệt, cô ta vừa về nhà đã
nổi bật hẳn lên giữa các chị em họ.
Bây giờ cô ta đã ở trong lâu đài rồi, có người hầu và thị vệ mà chỉ trong truyền thuyết và phim ảnh mới có rồi.
Nhưng so với những thứ này, cô ta muốn đứng vững chân trong hoàng cung hơn, thế nên cuộc thi lần này, cô ta chỉ
có thể thắng, không thể thua.
Sau khi biết Cảnh Việt không những tham gia thi đấu Esport mà còn giành được giải nhất trong cuộc thi thiết kế
thời trang của Chloe khu vực nước Z, Đế An Nhiên quyết định phải kéo cậu em trai Cảnh Việt này về phe mình.
Cô ta đang chuẩn bị gọi điện cho Trình Thục Ngọc thì Trình Thục Ngọc đã gọi điện tới, sau đó kể lể với cô ta rằng
Cảnh Lạc đã chết rồi như khóc tang.
Được rồi, chết rồi, đúng là đang khóc tang thật.
“An Nhiên, con nói một câu đi chứ. Nhà họ Bạch ức hiếp người ta quá đáng quá, chắc chắn mẹ sẽ không tha thứ cho
bọn họ đầu! Không phải con đã trở thành công chúa hoàng tộc rồi à? Con có thể nhờ quan hệ đập chết đám ác ma
nhà họ Bạch đó không?”
Đế An Nhiên nghĩ đến việc nhà họ Bạch là con chó của nhà họ Đế, cô ta cũng cực kỳ căm ghét bọn họ, bây giờ Cảnh
Lạc đã chết rồi, cô ta có thể đi bóc tin ra hộ nhà họ Bạch, như vậy cũng có thể khiến Trình Thục Ngọc làm việc cho
cô ta dễ dàng hơn.


“Được,chuyện này cứ giao cho con.”
Đế An Nhiên đồngýnhanh chóng khiến Trình Thục Ngọc vô cùng mừng rỡ:“Tốt quá rồi An Nhiên,con định giết chết bọn họ như
thế nào?”
“Giết chết?Mẹ điên rồià?Con đường đường là công chúa nướcB,mẹ lại muốn để tay con dính máu?”
“Tay con không cần dính máu,nhưng con có thể để hoàng đế nướcBsai người lặng lẽ xử lý người nhà họ Bạch mà!”Trình Thục
Ngọc nói như đương nhiên.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 906


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Đế An Nhiên tức quá bật cười: “Con bảo hoàng đế nước B là cụ con sai người sang nước Z giết người của một gia
tộc lớn hộ c1on? Lỡ chuyện này mà lộ ra, nước Z và nước B sẽ trở mặt thành thù. Cảnh Lạc là thứ gì chứ, dựa vào
cái gì mà nước B phái 0mạo hiểm mất quan hệ giao hảo với nước Z để trả thù cho nó? Làm phiền mẹ sau này nói
năng làm việc cẩn thận một chút, ngh1ĩ kỹ rồi hẵng nói, đừng hại con!”
Trình Thục Ngọc sừng ra: “Thế… thế không phải con đã đồng ý là sẽ trả thù cho2 em gái con sao?”
“Con đồng ý để mẹ báo thù cho nó, nhưng làm sao có thể giết chết bọn họ được? Mẹ nói không cần 6dùng não à?
Cảnh Lạc đã chết rồi, nhưng mẹ không lấy được chứng cứ chứng minh nhà họ Bạch dụ dỗ bỏ thuốc cho nó. Cho dù
c9on có ra tay, cùng lắm thì cũng chỉ lợi dụng thân phận của mẹ, mời vài bên truyền thông đến bóc phốt bọn họ
thôi. Như vậy thì cổ phần của nhà họ Bạch sẽ tụt giá, bọn họ hoàn toàn không phải hào môn bền chắc, bọn họ trở
thành hào môn là vì dựa vào cây cao bóng cả nhà họ Đế mà thôi. Bây giờ bọn họ có tin đồn xấu, chưa biết chừng
đến giá cổ phiếu nhà họ Đế cũng sẽ tụt dốc.”
Nghĩ đến những việc mà nhà họ Đế đã làm với mình, Đế An Nhiên cong môi.
“Không không, không được bóc ra!” Trình Thục Ngọc vội vàng ngăn lại.
“Vi sao?”
“Bởi vì Cảnh Lạc… lúc Cảnh Lạc chết, mẹ cũng có ở đó. Khi ấy nó thà chết cũng không chịu ký giấy ủy quyền, mẹ muốn ép nó ký nhân lúc nó lên cơn nghiện. Ai ngờ… ai ngờ nó lại phát bệnh tim, rồi… rồi chết”
Đế An Nhiên: …
Không hiểu vì sao Cảnh Thiên lại có được một người mẹ lợi hại như vậy, còn cô ta, rõ ràng cũng có một người bố
rất lợi hại, nhưng mẹ thì lại quá ngu xuẩn.
Còn muốn cùng cô ta về nước B hưởng phúc?
Chờ hai chuyện này xong xuôi rồi, bà ta cũng không còn giá trị lợi dụng nữa.
“Nếu nó chết khi mẹ đang ép nó thì không thể động vào nhà họ Bạch đầu. Con dám chắc chắn là bọn họ đã có
video mẹ ép Cảnh Lạc đến chết rồi.”
Trình Thục Ngọc nghe vậy thì vô cùng đau đớn.
Nghĩ đến ngày xưa Cảnh Lạc luôn ở bên cạnh bà ta, từ nhỏ đã như một chiếc áo bông nhỏ ấm áp, lớn lên rồi thì
thành bông hoa tâm tình xinh đẹp. Trong nhà, người bà ta yêu thương nhất chính là Cảnh Lạc.
Nhưng Cảnh Lạc chết thê thảm như thế, bà ta cũng không có cách nào để trả thù thay con.


Nghe tiếng khóc của Trình Thục Ngọcởđầu bên kia điện thoại,Đế An Nhiên dịu giọng:“Được rồi,mẹ đừng khóc nữa.Mẹ vẫn còn
con đấy thôi.Con biết Cảnh Lạc đãởbên mẹ từ nhỏ đến lớn,tình cảm của mẹ và nó sâu đậm hơn với con rất nhiều,nhưng ai bảo
Cảnh Lạc ngu ngốc như thế chứ?Nó chọc giận Cảnh Thiên hết lần này đến lần khác,cho dù nó không chết vì việc lần này thì cũng sẽ
mất mạng vì việc khác.Khi nó gây thù chuốc oán với Cảnh Thiên,kết cục của nó đã được định sẵn rồi.Ai bảo Cảnh Thiên là thiên
kim tiểu thư của nhà họ Đế,ai bảo cô ta tốt số chứ?
“Hu hu hu hu … Cho dù thế nào,mẹ cũng đã nuôi nấng nó hai mươi năm,không có mẹ thì nó đã chết từ lâu rồi.”
“Đủ rồi mẹ!”Đế An Nhiên không thích nghe mấy chuyện này,cô ta nói tiếp:“Cho dù không có mẹ nuôi thì cô ta vẫn sẽ lớn lên trong
cô nhi viện,lớn lên rồi vẫn sẽ làm diễn viên,vẫn được Đế Vân Tiêu tìm thấy.Đây là chuyện chắc chắn rồi.Bố tráo con với cô ta,
gia đình có thù ắt trả như nhà họ Đế đã tức giận lắm rồi,lại thêm mẹ còn đối xử không tốt với cô ta,làm sao nhà họ Đế có thể tha cho
Cảnh Lạc được?Mẹ đừng nhắc đến Cảnh Lạc nữa,sau này sống với con không tốtà?”
Trình Thục Ngọc nghe Đế An Nhiên nói vậy mới thoát ra khỏi cơn bị thương.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 907


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


An Nhiên, mẹ chỉ có con thôi, con không được bỏ rơi mẹ đâu!”
Đế An Nhiên đảo mắt, nhưng lời nói ra lại rất chu đáo.
“Mẹ yên tâm, 1nói thế nào thì con cũng là con gái của mẹ, chỉ cần mẹ nghe lời con, làm theo lời con nói, chắc chắn
con có thể giúp mẹ trở thành quý tộc nước B0”
“Con nói vậy thì mẹ yên tâm rồi.”
“Bây giờ Cảnh Lạc đã chết, mẹ đã lấy được mảnh đất đó chưa?” Cuối cùng Đế An Nhiên cũng đi v1ào chủ đề
chính.
“Mảnh đất đó vay tiền mua bằng tên Tiểu Lạc, nhưng bây giờ Tiểu Lạc chết rồi, nó không có con cái, không có
chồng, chỉ 2có bố mẹ thôi. Mẹ thì chẳng sao, nhưng chỗ bố con… Bố con bây giờ chắc đã hận mẹ lắm rồi, mẹ sợ ông
ta không chịu ký tên”
Trình Thục N6gọc kể lại chuyện Cảnh Học An bị đưa đến trung tâm trị liệu với Đế An Nhiên một cách ngượng
ngùng.
“Thế này đi, một tiếng nữa mẹ đến cổn9g trung tâm chờ trợ lý của con. Cảnh Học An đã vào nơi như thế rồi thì
chẳng khác nào đã chết. Mẹ chỉ cần đi vào lấy giấy ủy quyền là được, ngoài ra thì chỉ cần mẹ ký tên lên giấy ủy
quyền, nhường mảnh đất đó cho con. Lát nữa con lên máy bay rồi, sáng mai là đến nơi. Sáng mai mẹ đưa đồ cho
con là được.”
“Ừ, không vấn đề gì.”
“Mai là trận chung kết rồi, mẹ đã bảo Cảnh Kiệt bỏ thi đấu chưa?”
“Me…”
Đế An Nhiên cau mày: “Sao thế?”
“Thằng ranh Cảnh Kiệt chết tiệt đó, bây giờ người giám hộ của nó đã đổi thành Cảnh Thiên rồi, không thèm nhận mẹ nữa. Mẹ bảo nó gia nhập đội của con hoặc là rút khỏi đội hiện tại, nó không chịu nghe, còn chặn cả mẹ nữa. Cho
dù mẹ có gọi cho nó bằng điện thoại công cộng, nó cũng không chịu nghe mẹ nói mà chặn ngay”
Đế An Nhiên cảm thấy đầu mình đau như muốn vỡ.
Cô ta bình tĩnh rồi mới nói: “Mẹ thực sự cắt đứt quan hệ với Cảnh Kiệt rồi à? Không phải chỉ nói miệng thôi sao?”
“Sao có thể là nói miệng chứ? Trước đây công ty của bố nó sắp phá sản, bọn mẹ biết đó là đòn trả thù của Chiến Lê
Xuyên, để tránh cậu ta tiếp tục trả thù, bọn mẹ đã giao công ty cho nó, sau đó cắt đứt quan hệ với nó, như vậy thì
bọn mẹ mới có thể thoát được nợ. Nhưng rõ ràng nó đã biết bọn mẹ làm vậy là để nó gánh vác, cứu vãn công ty
thôi. Ai ngờ nó là đồ ăn cháo đá bát, quay ra bám vào Cảnh Thiên”
Đế An Nhiên bóp cái đầu đang đau nhức, thở dài: “Mẹ có biết Cảnh Kiệt là thiên tài không?”
“Thiên tài?” Trình Thục Ngọc nghĩ đến Cảnh Kiệt là lại thấy đau cả gan, bà ta cười lạnh: “Nó là đồ ngu tài! Đồ ăn
cháo đá bát! Chỉ có mỗi chơi game là giỏi thôi, con chưa thấy điểm thi của nó đầu, điểm như thế không phải là kém
nữa mà là thiểu năng!”
“Mẹ từng thấy ai thiểu năng mà thắng được ra tận nước ngoài chưa? Mẹ tưởng thể thao điện tử chỉ cần chơi game
giỏi là được à? Không có mưu lược và tài trí, thủ đoạn thì đừng hòng thắng nổi. Thôi con không nói mấy cái này với mẹ nữa. Hôm nay con muốn nói cho mẹ biết là em họ của con, cũng tức là công chúa của nước B, Đế Nhiễm Lạc,
hôm trước tham gia cuộc thi tuyển chọn nhà thiết kế cho thương hiệu Chloe hàng đầu thế giới. Nó sang nước Z để
thi nhưng lại chỉ giành được giải ba, mẹ biết người giành được giải nhất là ai không?”


Trình Thục Ngọc ngơ ngác,bà ta hiểu câu hỏi như thế này,bởi vì hồi trước Cảnh Việt thường hay vẽ linh tinh lên giấy.
“Chắc … chắc không phải là Cảnh Kiệt chứ?”
“Hóa ra mẹ còn biết cá năng khiếu này của nóà?Nếu mẹ đã biết nó là nhân tài hiếm có,vì sao lại tặng nó cho Cảnh Thiên?Mẹ có
biết với thành tích của Cảnh Kiệt,cho dù có đem mười công ty của nhà họ Cảnh ra cũng không đổi được không?”
Trình Thục Ngọc:…
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 908


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Bây giờ Cảnh Việt không nghe lời mẹ, nhưng mai đội của con sẽ phải tham gia thi đấu rồi, nếu mẹ không thể ép
Cảnh Kiệt rút lui, rất có khả nă1ng nó sẽ trở thành quả bom hẹn giờ đối với đội bọn con. Con đã hứa với cụ là chắc
chắn đội của con sẽ giành được giải nhất nước Z. Con không0 cho phép chuyện này thất bại”
Trình Thục Ngọc ngơ ngác: “Thế thế thì phải làm sao? Bây giờ Cảnh Việt không những hận mẹ mà chắc chắ1n con
ranh Cảnh Thiên kia sẽ nói xấu mẹ trước mặt nó.
yết chuyện này cho con, nhưng… mẹ thực sự không thể liên lạc được với Cảnh K2iệt”
Ánh mắt Đế An Nhiên sầm xuống, trong lòng thầm rủa Trình Thục Ngọc là đồ ngu xuẩn, nhưng ngoài miệng vẫn
rất ngoan ngoãn.
“Mẹ, mẹ biết cuộc thi lần này quan trọng với con đến mức nào không? Nếu cuộc thi lần này thắng, chưa biết
chừng con còn có thể quang minh9 chính đại đưa mẹ đến trước mặt cụ con. Cho dù thời cơ chưa chín muồi, con
cũng có thể nói với cụ răng chuyện này thành công có liên quan đến mẹ. Bên bổ con, tuy ông ấy không về hoàng
cung nhưng con biết lòng ông cũng hướng về nơi ấy. Mẹ nói xem nếu cụ chấp nhận mẹ, bố con có thể không chấp
nhận mẹ sao? Hơn nữa bây giờ Cảnh Lạc đã chết rồi, nếu đến Cảnh Học An cũng chết, mẹ sẽ trở thành một người
đàn bà trong sạch”
Mắt Trình Thục Ngọc sáng lên.
Cảnh Lạc đã chết rồi, bây giờ điều khiến bà ta hối hận nhất chính là đã kết hôn với Cảnh Học An.
Bà ta rất muốn đến nước B làm vương phi, nằm mơ cũng muốn.
Thế nên bà ta vội vàng nói: “An Nhiên, con thông minh như vậy, rốt cuộc mẹ phải làm thế nào mới có thể khiến
Cảnh Kiệt rút lui khỏi cuộc thi?”
“Lát nữa mẹ đi cùng với người của con đi giải quyết vụ mảnh đất rồi đi chuyến bay gần nhất đến thành phố H.
Trước đó mẹ toàn gọi điện, lần này thì mẹ đích thân đến đó đi. Nói yêu cầu của mẹ với Cảnh Kiệt, nếu nó vẫn
không đồng ý thì con còn một cách nữa.”
“Nhưng… nhưng vậy liệu có hơi.” Trình Thục Ngọc bối rối.
“Hơi làm sao?” Đế An Nhiên hỏi ngược lại: “Thế mẹ muốn đến nước B làm vương phi hay là nhìn con mất đi cơ hội
lập danh?”
“Không phải con nói là đội của con lợi hại lắm sao? Đội kia chỉ có thêm một mình Cảnh Việt thôi mà có thể khiến
con thất bại được à?”
“Đương nhiên là không!” Đế An Nhiên lạnh giọng gạt đi: “Nhưng con làm gì cũng chỉ cho phép thành công, không
cho phép thất bại, con sẽ diệt trừ mọi khả năng từ trong trứng nước. Cảnh Kiệt chính là một phần trong những khả
năng ấy, vì vậy con không cho phép nó xuất hiện trong cuộc đấu lần này”
Trình Thục Ngọc hơi lo lắng, một mặt là bà ta sợ mình sẽ xảy ra sự cố gì đó, mặt khác bà ta nghĩ, nếu bà thực sự làm
được, e rằng cả đời này Cảnh Việt cũng sẽ không ngó ngàng đến bà ta nữa.
“Mẹ, chỉ có như thế thì con mới có thể dễ dàng giành được giải nhất. Con có thể đứng vững ở nước B hay không
đều nhờ mẹ cả đấy”


Một tiếng sau,Trình Thục Ngọc theo trợ lý đặc biệt của Đế An Nhiên đến trung tâm trị liệu.
Trình Thục Ngọc đến tìm viện trưởng,nói bà ta muốn gặp Cảnh Học An.
“Người bệnh đang trong giai đoạn phục hồi,để tránh họ gặp người thân dẫn đến mất tinh thần,erằng không tiện gặp đâu.”
Thầy viện trưởng tỏ ra khó xử,Trình Thục Ngọc hơi ngơ ng


,không hiểu như vậy có nghĩa là gì.Nhưng trợ lý của Đế An Nhiên đã
không còn lạ lẫm gì trước những chuyện này nữa,cô ta nhét phong bì mười hai nghìn tệ cho viện trưởng rồi nói:“Bọn tôi chỉ đến xem
tình hình hồi phục của người bệnh mà thôi.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 909


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Thực ra bọn tôi biết, với tình hình sức khỏe của bệnh nhân, việc hồi phục sẽ không thể quá nhanh chóng được,
nhưng dù gì cũng là người n1hà, vẫn nên đến thăm xem thế nào?
Viện trưởng để tiền vào ngăn bàn rồi ẩn đường dây nội bộ: “Cho một người vào dẫn người nhà đi0 thăm bệnh nhân
đi.”
“Vâng”
Trình Thục Ngọc vẫn có phần thấp thỏm khi nghĩ đến lúc gặp Cảnh Học An. Bà ta sợ Cảnh Học A1n không ký cho
bà ta, còn chửi mắng bà ta bằng những lời lẽ khó nghe. Bà ta cũng sợ người khác nghe thấy, nghi bà ta là một người
đàn b2à độc ác.
Trình Thục Ngọc vẫn còn đang nghĩ, nhân viên đã lái xe đưa bọn họ ra khu phía sau.
Bề ngoài của trung tâm trị6 liệu này rất bình thường, rất đẹp đẽ, là một nơi trị liệu phục hồi cho bệnh nhân, nhưng
phía sau lại phải đi qua rất nhiều lớp cửa khó9a.
Đến nơi, Trình Thục Ngọc theo nhân viên vào một tòa nhà cũ kỹ, tòa nhà này chỉ có ba tầng nên không lắp thang
máy.
Sau khi bước vào tòa nhà này, họ lại vòng ra phía sau, đi theo một lối đi um tùm cỏ dại rồi xuống tầng hầm.
Tầng hầm rất tối, sau khi vào trong, Trình Thục Ngọc đành phải tháo kính râm xuống, bước đi đều phải rất cẩn
thận.
Bà ta theo nhân viên xuống tầng hầm thứ sáu.
Một mùi hôi thối ập vào mặt khiến Trình Thục Ngọc váng cả đầu.
Còn trợ lý của Đế An Nhiên bên cạnh bà ta lại lấy ngay ra một thứ giống như mặt nạ phòng độc từ trong túi xách
rồi đeo lên mặt.
Trình Thục Ngọc: …
Tiếp tục theo nhân viên vào trong, Trình Thục Ngọc phát hiện hai bên lối đi đều là các cánh cửa sắt dùng để nhốt
tù, đứng ngoài cửa có thể quan sát rõ tình hình bên trong.
Không gian bên trong nhỏ hẹp để mười chiếc giường tầng, trừ giường ra thì không còn gì nữa, thỉnh thoảng trong
phòng lại có tiếng rên rỉ đau đớn vọng ra.
Đột nhiên, một cánh cửa sắt ở trong cùng mở ra, hai nhân viên đeo mặt nạ phòng độc khiêng một cái túi xác đi ra
ngoài.
Trình Thục Ngọc nhằn chân, suýt nữa là ngất xỉu vì sợ.
“Đến rồi.”
Nếu không phải trợ lý nhắc bà ta, Trình Thục Ngọc vẫn sẽ tiếp tục đi về phía trước như xác chết biết đi.
Nghe thấy lời nhắc, thần kinh của Trình Thục Ngọc bỗng trở nên căng thẳng.
Phòng của Cảnh Học An không có gì khác so với các căn phòng khác, cũng là mười chiếc giường tầng chen chúc
trong căn phòng rộng bốn mươi mét vuông.
Mỗi chiếc giường đều có lót túi nilon, chắc là để tránh vật xú uế làm bẩn ga giường, nhân viên lại phải giặt.
“Cảnh Học An, người nhà đến thăm ông kìa”
Theo tiếng gọi của nhân viên, Trình Thục Ngọc thấy tim run lên, vội vàng nhìn về phía chồng mình.
Cảnh Học An nằm ở giường thứ ba bên trái tính từ cửa vào, nhìn từ chỗ bà ta, trên người Cảnh Học An không mặc
gì cả, chỉ đắp một chiếc chắn.
Hai tay ông ta bị xích vào khung kim loại ở thành giường, chỗ bị xích đã đầm đìa máu tươi, da thịt nát bấy, có lẽ
ngày nào ông ta cũng sống trong vùng vẫy chống cự.


Cảnh Học An đến đây chưa được bao lâu nhưng trên người ông ta đã đầy ghé mủ,toàn thân bốc ra thứ mùi hôi thối khiến người ta
buồn nôn.
Sau khi nghe thấy tiếng gọi của nhân viên,Cảnh Học An ngơ ngác từ từ dịch đầu.Khi trông thấy Trình Thục Ngọc,mắt Cảnh Học An
toát ra ham muốn sinh tồn mãnh liệt.
Ởđây một thời gian dài như thế,ông ta đã nghĩ rõ ràng tất“Cả hững gì nên nghĩ rồi.
Bạch Đồ thích Cảnh Lạc quá nhanh,quá cốý.Là nhà giàuởchâu Đế,Bạch Đồ không thể yêu Cảnh Lạc dễ dàng như vậy,cho dù có
yêu nhau thì cũng không thể phát triển đến mức độ bàn chuyện cưới xin.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 910


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Thế nên khả năng duy nhất chính là nhà họ Bạch nghe lời nhà họ Chiến.
Như vậy thì tất cả mọi thứ đều thông suốt.
Nhà họ Bạch dựa dẫm vào nhà họ Chiến, Cảnh Thiên muốn trả thù, đã cho Bạch Đồ tiếp cận Cảnh Lạc.
Thế nên Bạc0h Đồ mới đưa ông ta đến đây mà không hề bàn bạc gì trước.
Ông ta từng nghĩ, chưa biết chừng kết cục của ông ta lại1 tốt, có lẽ người thê thảm nhất chính là Cảnh Lạc.
Cô ta bị gả thẳng cho Bạch Đồ, cô ta ở gần Bạch Đồ nhất.
Thế nên bây giờ khi gặp Trình Thục Ngọc, mắt ông ta mới sáng lên. Cho dù bà ta đến cùng Cảnh Lạc, ông ta cũng
sẽ không n6ghĩ rằng hai mẹ con này đến đây để cứu ông ta ra, nhưng bây giờ chỉ có Trình Thục Ngọc, không có
Cảnh Lạc…
“Cảnh9 Lạc… chết rồi à?”
Ban đầu Trình Thục Ngọc còn nhìn Cảnh Học An đầy áy náy, nhưng sau khi nghe ông ta nói vậy, bà ta đột ngột mở
to mắt.
“Ông… sao ông biết được?” Trình Thục Ngọc suy sụp.
Quả nhiên.
Một ý cười giễu cợt lạnh lùng lướt qua mắt Cảnh Học An.
Cảnh Lạc từng là đứa con gái mà ông ta yêu thương nhất, vì Cảnh Lạc mà ông ta đã làm rất nhiều chuyện vô liêm sỉ
với cô con gái nuôi Cảnh Thiên.
Nhưng Cảnh Lạc đã đền đáp ông ta như thế nào?
Ông ta chăm chút cô ta trong lòng bàn tay, để lại bãi chiến trường cho con trai, trao mảnh đất giá trị nhất cho cô ta,
nhưng cô ta lại liên thủ với mẹ và chồng bà ta để đưa ông ta đến cái nơi ăn thịt người không nhà xương này.
Thế nên…
Chết hay lắm!
“Khi Bạch Đồ không bàn bạc với các người mà đưa tôi đến đây, tôi đã đoán được kết cục của nó rồi. Nếu Bạch Đồ
thực sự yêu nó thì sẽ đưa bố nó đến nơi như thế này chắc? Bạch Đồ hoàn toàn không tôn trọng Cảnh Lạc, thằng đó
chỉ đang chà đạp nó thôi. Nhưng các người chỉ mong gả nó vào nhà giàu như phát điên, hoàn toàn không nhận ra”
Cảnh Học An bị liệt nửa người vì đột quỵ, nói năng cũng không rõ ràng, chỉ một đoạn ngắn mà ông ta phải tốn rất
nhiều thời gian.
Trợ lý của Đế An Nhiên đứng cạnh bực mình giục giã: “Mau lên, đừng lãng phí thời gian.”
Cánh học An còn tưởng người giục Trình Thục Ngọc là nhân viên làm việc ở đây, bởi vì cô ta đang đeo mặt nạ phòng độc.
Tuy trong lòng ông ta đã không còn mong nhớ gì đối với Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc, thậm chí ông ta còn nghĩ
Cảnh Lạc chết là đáng đời. Nhưng bây giờ ông ta đang bị liệt, trong khoảng thời gian nằm ở đây, có thể nói ông ta đã chịu đủ hành hạ, đừng nói đến chuyện hồi phục, bây giờ nửa người còn lại của ông ta cũng chẳng còn cảm giác
gì nữa.


“Bà đưa tôi ra ngoài đi.Bây giờ Cảnh Lạc chết rồi,giấc mơ giàu sang của các người cũng vỡ nát rồi.Cũng may là tuy con trai chúng
ta không học giỏi nhưng lại có hiểu.Với quan hệ giữa nó và Cảnh Thiên,công ty sẽ không sụp đổ đầu.Có điều Cành Thiên ghét bà,
thế nên bà phải đưa tôi đi,tôi mới có thể đề xuất kế hoạch cho bà làm thế nào để ổn định công ty,sau này là quản lý công ty đi.”
Nghe Cảnh Học An nói vậy,Trình Thục Ngọc lại không phản bác gì cả.


Bà ta lấy tờ ủy quyền trong túi ra rồi nói:“Học An,tôi biết tới có lỗi với ông.Thấy ông thế này,tôi cũng buồn lắm.Ông nói đúng,
Bạch Đồ không hề yêu Tiểu Lạc,Bạch Đồ lấy nó là để hành hạ nó.Nhưng Bạch Đồ không phải người của Chiến Lê Xuyên mà là
người của nhà họ Đế,nhà họ Đế giàu nhất châu Đế”
Thấy Cảnh Học An ngơ ngác,Trình Thục Ngọc nói:“Tôi vẫn luôn không nói với ông,hai mươi năm trước,tôi và chồng cũ có sinh
được một đứa con gái.Con gái của chúng tôi ra đời,ông ấy đã trao nó với Cảnh Thiên,thực ra Cảnh Thiên chính là thiên kim thực sự
của nhà họ Đế”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 911


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Mắt Cảnh Học An mở càng lúc càng to.
Bởi vì những chuyện Trình Thục Ngọc nói đã vượt xa sức tưởng tượng của ông ta. “Vì vậy, sau khi nhà họ Đ1ế tìm
thấy Cảnh Thiên, để trả thù chúng ta, họ đã bảo Bạch Đồ theo đuổi Tiểu Lạc. Bây giờ họ đã hại chết Tiểu Lạc rồi.
Ngoại trừ Tiểu Kiệt ra, nhà c0húng ta đã không còn ai nữa. Nhưng bây giờ Tiểu Kiệt hoàn toàn không để ý đến tôi,
Cảnh Thiên đã trở thành người giám hộ của nó. Còn tôi thì…”
“Học An, tôi là một người mẹ, tôi cần phải suy nghĩ cho con gái của mình. Con gái lớn của tôi ưu tú như thế, mà
huyết thống của con bé cũng vô 2cùng cao quý. Người làm mẹ như tôi không có gì có thể cho nó cả, tôi chỉ có thể
đưa mảnh đất này cho nó thôi. Học An, ông cũng không sống được bao l6âu nữa, kiếp này coi như tôi có lỗi với ông
đi, kiếp sau tôi lẽ trả lại cho ông được không?”
Cảnh Học An trợn mắt nhìn Trình Thục Ngọc, ông 9ta muốn nói chuyện nhưng miệng chỉ phát ra âm thanh gào
thét.
Ông ta cảm thấy một dòng máu nóng dồn thẳng lên não.
Một lúc lâu sau, Cảnh Học An phun ra một ngụm máu lớn. Ngay sau đó, hai mắt và lỗ mũi cũng bắt đầu chảy máu,
khiến Trình Thục Ngọc hét lên.
“Ông ấy… ông ấy bị sao vậy?” Trình Thục Ngọc kinh hãi nhìn nhân viên.
Tuy nhiên, nhân viên rất bình tĩnh nói với bà ta: “Vốn dĩ ông ấy đã bị bệnh tắc nghẽn mạch máu não, loại bệnh này
kiêng kỵ tức giận. Một khi nổi giận thì máu sẽ dồn lên, gần như là không còn đường sống nào nữa đâu.”
Cảnh Học An vẫn chưa chết, ông ta nhìn Trình Thục Ngọc đầy oán hận và phẫn nộ, nghe nhân viên bình luận về
chuyện sống chết của ông ta bằng giọng điệu bình tính nhất.
Mũi, miệng và hai mắt Cảnh Học An càng lúc càng chảy nhiều máu hơn, ông ta có thể cảm nhận được đầu mình
đau đớn dữ dội, cũng có thể cảm nhận được mình dần dần chết đi.
Ông ta thực sự muốn hỏi một câu tại sao.
Ông ta đã kết hôn với Trình Thục Ngọc hai mươi mốt năm và có hai đứa con là Cảnh Lạc và Cảnh Kiệt. Dù họ
không phải hào môn nhưng lại khá giá, có tài xế đưa đón, có người giúp việc.
Trong hai mươi năm qua, ông ta chưa bao giờ nợ Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc.
Có thể nào ông ta cũng không thể hiểu được, tại sao trái tim của hai mẹ con này lại giống như rắn rết vậy…
Tại sao họ có thể tàn nhẫn với ông ta như vậy?
Rốt cuộc ông ta đã làm gì sai?
Cảnh Học An chết không nhắm mắt.
Toàn bộ ga giường bằng nilon dính đầy máu.
Ông ta chỉ nhìn chằm chằm Trình Thục Ngọc như vậy, đến nỗi khiến Trình Thục Ngọc sợ hãi hét lên và vội vàng
tránh đi.
Trợ lý đặc biệt của Đế An Nhiên vốn dĩ trốn bên ngoài, nghe thấy Trình Thục Ngọc hét lên, cô ta vội vàng lao vào.
Vừa bước vào đã nhìn thấy mặt Cảnh Học An và giường đầy máu, ông ta oán hận nhìn chằm chằm chỗ Trình Thục
Ngọc vừa đứng ban nãy.


Trợ lý đặc biệt kinh ngạc nhìn Trình Thục Ngọc.
Sếp đã nói Trình Thục Ngọc chính là đồ ngu,cô ta cũng cảm thấy như vậy.
Nhưng cô ta không ngờ rằng một kẻ ngu lại có thể khiến một người đang sống sờ sờ tức chết.
“Ông … ông ấy chết rồi.Phải làm sao đây?Ông ấy còn chưa kỹ kết thỏa thuận ủy quyền”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 912


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Trợ lý đặc biệt nhìn vẻ mặt kinh hãi và sững sờ của Trình Thục Ngọc, muốn giơ ngón tay cái lên với bà ta.
Giỏi!
“Chết rồi thì 1có thể nhờ bên phục hồi chức năng viết một báo cáo tử vong, như vậy thì trên giấy ủy quyền chỉ cần
có chữ ký của một mình bà thôi.”
T0rình Thục Ngọc: …
Ban đầu Cảnh Học An bị liệt nửa người do tắc nghẽn mạch máu não cấp tính và được đưa vào bệnh viện để phẫu
thuật.1 Khi đến trung tâm phục hồi chức năng tại châu Để, trong khi đang tích cực phục hồi chức năng, không ngờ
vì biết tin con gái Cảnh Lạc qua đời2, Cảnh Học An lại một lần nữa phát bệnh, vỡ mạch máu não và chết, thất khiếu
chảy máu.
Đây là giám định y khoa. Cảnh Học An chết khôn6g thể trách người khác được.
Vì vậy, Cảnh Lạc và Cảnh Học An đã được đưa đến nhà tang lễ cùng ngày.
Trình Thục Ngọc ngơ ngác 9nhìn thi thể của Cảnh Học An được cho vào túi đựng xác rồi ném lên xe. Ban đầu bà ta định đến nhà tang lễ để sắp xếp hậu sự cho ông ta và Cảnh Lạc. Nhưng trợ lý của Đế An Nhiên đã ngăn Trình Thục
Ngọc lại.
“Ngày mai là thi đấu rồi, bà phải đến thành phố H. Đã mua vé rồi, còn hai tiếng nữa, vừa hay chỗ này cũng gần sân
bay”
Trình Thục Ngọc cảm thấy mình như một cái máy, theo trợ lý của Đế An Nhiên đến sân bay.
Cho đến khi lên máy bay và máy bay hạ cánh, đầu óc bà ta vẫn còn mụ mị.
Sao lại chết rồi?
Con gái bà ta, người chồng đã chung sống hơn hai mươi năm với bà ta.
Tại sao tất cả đều chết rồi?
Là bà ta đã làm gì sai rồi sao?
Nhưng bà ta không làm gì sai cả!
Cuối cùng, sau khi nghĩ lại, bà ta cảm thấy mọi chuyện đều là lỗi của Cảnh Thiên.
Sau khi Cảnh Thiên đắc đạo thành tiên đã bảo bố mẹ mình trả thù bà ta, vì vậy Cảnh Lạc mới bị người nhà họ Bạch
hại chết. Nếu nhà họ Bạch không hãm hại thì Cảnh Lạc đã không chết mà sẽ ở bên bà ta, họ sẽ cùng nhau làm việc
cho chị gái cô ta, sau này họ đều là hoàng thất nước B.
Về phần Cảnh Học An, nếu không vì Cảnh Thiên hại người thì công ty của họ đã không đóng cửa, Cảnh Học An đã
không bị tắc nghẽn mạch máu não, nếu nhà họ Bạch không đưa Cảnh Học An vào trung tâm phục hồi chức năng
thì Cảnh Học An sẽ không chết một cách bị thám trong đó.
Tất cả đều là lỗi của Cảnh Thiên.
Ban đầu gia đình bọn họ có bà ta, chồng bà ta, Tiểu Lạc và Tiểu Kiệt.
Nhưng bây giờ bà ta đã không có gì ngoài Tiểu Kiệt.
Ồ, không đúng, bà ta còn có An Nhiên!


Đúng vậy,ngoài An Nhiên ra,bà ta còn có bố của An Nhiên nữa.
Kể từ khi phát hiện ra bố An Nhiên là anh em sinh đôi của Đế Tịnh Hiên,bà ta đã lên mạng tìm kiếm hình ảnh của Đế Tịnh Hiên.
Nghĩ rằng người đàn ông từng thân mật với bà ta trong quá khứ lại đẹp trai như vậy,tim Trình Thục Ngọc dao động.
Cái cũ không đi,cái mới không đến.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 913


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Vì thế…
Bà ta chỉ cần có An Nhiên và bố An Nhiên là được rồi.
Máy bay hạ cánh thì đã khuya, trợ lý đặc biệt cùng bà ta xuống máy1 bay rồi nói: “Tôi còn phải đợi cô chủ ở đây.
Hiện tại đã rất muộn rồi, bà mau đi tìm Cảnh Kiệt đi. Tóm lại nhất định phải làm xong chuyện này ch0o cô chủ.”
Trình Thục Ngọc gật đầu: “Được, cô báo An Nhiên cứ yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức để Cảnh Kiệt rút lui, nếu nó
vẫn không nghe1 lời tối, ngày mai tôi sẽ phối hợp với mấy người”
Trợ lý hoàn toàn không có cảm tình gì với một Trình Thục Ngọc độc ác như vậy, ngược lại2, cô ta luôn lo người phụ
nữ này sẽ làm hỏng việc của cô chủ nên dặn dò: “Không được phép nhắc đến chuyện này với bất kỳ ai”
“Được, cô yê6n tâm đi, tôi là mẹ ruột của An Nhiên, tôi còn có thể hại con gái ruột của mình được à?”
Trợ lý ngoài mặt gật đầu, nhưng trong lòng lại n9ghĩ, Cảnh Kiệt và Cảnh Lạc cũng là con trai con gái của bà, còn ở
bên bà từ khi mới sinh ra nữa cơ. Nhưng bà đã đối xử với họ như thế nào?
Khi Đế An Nhiên rời đi, cô ta đến chào cụ nhưng bị cận vệ chặn lại.
“Cô An Nhiên, đức vua đang uống trà và tụng kinh, ngài ấy bảo tôi dặn cô, dù thế nào đội thể thao điện tử cũng
phải đánh thẳng đến cuộc thi quốc tế. Nếu có bị mất mặt thì đức vua sẽ không thể chứng thực danh phận cho cô, để
cô trở thành thành viên trong hoàng thất được.”
Tuy cụ để cô ta sống trong hoàng cung, nhưng cô ta biết nơi cô ta ở chỉ là một gian phụ trong cung điện. Nơi cô ta ở
chẳng thấm vào đầu so với nơi ở của hai công chúa Để Nhã Lạc và Đế Nhiễm Lạc.
Hơn nữa, những cận vệ của đức vua khi nhìn thấy Để Nhã Lạc và Đế Nhiễm Lạc đều gọi là công chúa, nhưng họ lại
gọi cô ta là “cô An Nhiên”, có thể thấy rằng không ai thừa nhận thân phận của cô ta cả.
Đế An Nhiên cảm thấy rất không công bằng.
Việc cô ta được phép vào hoàng cung đương nhiên đã nhắc đến với bố rồi, cô ta biết trong lòng bố cũng rất ngưỡng
mộ.


Cho dù bố là một mafia quyền lực như vậy,nhưng vẫn rất mong có ngày được danh chính ngôn thuận đúng không?
Lúc này Đế An Nhiên rất hận ông nội mình.
Cùng là cháu của cụ,năm đó nếu ông nội không lấy bà nội là một dân thường thì cả nhà họ sẽ không bị cụ đuổi ra khỏi hoàng cung.
Đế Tịnh Hiên chỉ thích hợp làm doanh nhân,thế thì bố cô ta chính là người thừa kế ngai vàng.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,949
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 914


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Nhưng dù trong lòng có căm hận đến đâu, Đế An Nhiên cũng chỉ có thể nở một nụ cười đúng mực: “Nhờ anh
chuyển lời với cụ, tối nhất định có th1ể giành được
giải nhất trong cuộc thi này. Xin cụ cứ yên tâm”
Cận vệ gật đầu và không nói gì nữa.
“An Nhiên”
Đế An Nhiên quay đầu lại và nở nụ cười thân thiện với Đế Nhiễm Lạc.
Cận vệ nhìn thấy Đế Nhiễm Lạc thì nhiệt tình chào hỏi: “Nhị c1ông chúa, cô đến thăm bệ hạ sao? Bệ hạ đang uống
trà bên trong, ngài ấy thích những người trẻ tuổi như cố ở cùng nhất đấy ạ.”
Đế Nh2iễm Lạc cười với cận vệ, nói: “An Nhiên sắp đi rồi, tôi tiễn em ấy ra ngoài trước, sau đó sẽ đến gặp bệ hạ”
“Vâng. Cô đừng lâu quá,6 bệ hạ luôn mong nhớ cô đấy ạ”
“Được.”
Đế An Nhiên vô cùng khó chịu. Rõ ràng Đế Nhiễm Lạc chỉ giành được vị trí thứ ba tron9g cuộc thi của Chloe, còn
xấu mặt như vậy, nhưng cụ cũng chỉ không vui phê bình cô ta mấy câu. Đế Nhiễm Lạc khóc lóc một trận, bố mẹ và
ông nội cô ta không ngừng nói đỡ cho cô ta, nói cái gì mà nước Z là một nước lớn, nhân tài nhiều như mây, Đế
Nhiễm Lạc còn nhỏ, còn là một đứa trẻ, có thể bộc lộ tài năng tại nước Z đã rất giỏi rồi. Cuối cùng cụ không những
không phạt cô ta mà còn khen ngợi cô ta nữa.
Còn nhỏ cái mẹ gì?
Đế Nhiễm Lạc hơn Đế An Nhiên ba tuổi. Đã 23 tuổi rồi mà còn là một đứa trẻ. Đối với mình thì nhắm mắt làm ngơ.
Sau khi hàn huyện với cận vệ xong, Đế Nhiễm Lạc nói: “An Nhiên, chị tiễn em ra ngoài nhé!


Đế An Nhiên che giấu sự ghen tị và hận thù trong lòng,nở nụ cười ngọt ngào:“Vâng.”
Cả hai đã đi bộ một quãng đường dài,lúc này Đế Nhiễm Lạc nói với cô ta bằng giọng của một người làm chị:“An Nhiên,em có biết
tại sao cụ không muốn chấp nhận em không?”
Đế An Nhiên mỉm cười:“Bởi vì đội của em còn chưa giành được vị trí đứng đầu.Cụ nói rằng chỉ cần em giành được giải nhất,cụ
mới có lý do gì để giới thiệu em với mọi người.”
Đế Nhiễm Lạc cười nói:“An Nhiên,em ngây thơ quá.Cụ trở thành đức vua từ năm 31 tuổi,đến bây giờ đã 94 tuổi rồi,cụ đã làm vua
sáu mươi ba năm,đất nước này đều do cụ quyết định.Bố em vốn dĩ là cháu ruột của cụ,ông nội em vốn dĩ là con trai ruột của cụ,trên
người em vốn dĩ đã chảy dòng máu hoàng tộc,em có giành được giải nhất hay không thì vẫn là công chúa,nhưng tại sao em lại không
được cụ thừa nhận chứ?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom