Dịch Full Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 831


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Sau khi ra khỏi nhà họ Đế, mỗi lần gọi điện thoại cho bà, tôi đều dùng điện thoại chống nghe lén bố tôi đưa, chiếc
điện thoại tôi đưa cho bà c3ũng có hệ thống chống nghe lén. Cho nên khi tôi và bà liên lạc không được dùng thiết bị
khác biết chưa?”
Trình Thục Ngọc: …
Điện thoại di động của bà ta vốn là máy mới, thấy chiếc điện thoại Đế An Nhiên mang ra còn không tốt bằng chiếc
vừa mua của mình, nên bà ta 9đã thay nó bằng chiếc trước đó, dù sao chiếc trước đó cũng là loại hai SIM hai sóng.
Bà ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, chắc k3hông có ai nghe trộm bà ta đâu nhỉ?
Trình Thục Ngọc nuốt một ngụm nước bọt, hít một hơi thật sâu, sau đó nói chắc chắn: “Con yên tâm 8đi, mẹ đều có
ngu, sẽ không gây thêm phiền phức cho con đâu.”
“Ừ, được”
Đế An Nhiên không lo lắng về điều này, dù sao thì có ngu đến đâu đi nữa, trong tình huống cô ta đã nói rõ tầm
quan trọng trong đó rồi, ai mà còn có thể ngu ngốc đến mức biết rồi mà vẫn còn làm chứ?
“Bởi vì cuối tuần tôi phải đi gặp cụ, phải vào hoàng cung nước B nên tôi phải mang một chút quà tới”
“Con muốn mang quà gì?”
“Hai món quà, một là đội Brilliant có thể vươn ra quốc tế, bước vào vòng chung kết thế giới. Hai là tôi trở thành
nhà phát triển đầu tư, mà tôi rất có mắt nhìn, mảnh đất tôi mua lập tức tăng giá, chất lượng nhà cũng rất tốt, danh
tiếng tốt. Chỉ có gây ấn tượng được với ông nội thì tôi mới có thể có được càng nhiều thứ hơn nữa. Cho nên bây giờ
bà đã biết chưa? Tôi hoàn toàn không muốn bất kỳ tài sản nào của bà và Cảnh Lạc cả. Tôi còn chẳng để mắt đến tài
sản của hai người, thứ tôi muốn là một danh tiếng tốt, có thể danh chính ngôn thuận trở thành công chúa”
“Mẹ biết rồi, con yên tâm đi, dù thế nào thì mẹ cũng sẽ giúp con hoàn thành chuyện này.”
Đế An Nhiên cau mày, lập tức căng thẳng.
“Hôm nay bà không làm gì sao? Bà đã từ chỗ Cảnh Lạc về rồi mà cô ta không giao đất cho bà à?”
“Con cho mẹ thêm một ngày nữa, mẹ nhất định sẽ nghĩ cách làm xong chuyện này cho con”
Sau đó, Trình Thục Ngọc cúp điện thoại.
Bà ta đã nghĩ xong rồi, Cảnh Lạc bị nhà họ Bạch hại thành ra như vậy, cô ta đã không còn tương lai gì nữa.
Bà ta không thể vì một Cảnh Lạc không có tương lai mà làm ảnh hưởng tới con gái lớn của mình. Con gái lớn của bà
ta là công chúa đấy!
Trình Thục Ngọc, người một phút trước còn không biết phải lựa chọn như thế nào giữa Cảnh Lạc và Đế An Nhiên,
lúc này đã quyết định.
Chiến Lê Xuyên đưa vợ, em vợ và bạn của em vợ đến một khách sạn sáu sao của nhà họ Chiến ăn tối.
Bởi vì quyết định đi ăn vội vàng, không hề đặt phòng trước, cho nên cho dù chủ tịch hội đồng quản trị như Chiến
Lê Xuyên đến, khách sạn cũng không thể ngay lập tức dành ra một phòng VIP mà Chiến Lê Xuyên muốn. Cuối
cùng mọi người chỉ có thể đến một phòng VIP không có phòng trang điểm riêng.
“Thật sự không nhìn ra việc kinh doanh của khách sạn nhà anh lại tốt như vậy đấy. Dù gì thì cũng là khách sạn sáu
sao, món ăn cũng không rẻ, không ngờ lại có nhiều người đến như vậy?


Chiến Lê Xuyên khẽ mim cười: “Nếu đã làm thì phải làm thật tốt”
Cảnh Thiên liếc nhìn anh một cái, càng ngày càng có thiện cảm với người đàn ông điển trai dịu dàng này.
Cô luôn rất khâm phục những người khiêm tốn lại chi làm việc lớn như thế này.
Mọi người nói chuyện từ năm giờ chiều đến tám giờ tôi cũng chưa đã, mấy thành viên trong đội reo hò muốn mời họ đến quán bar
chơi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 832


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Cảnh Kiệt thăm dò nhìn Cảnh Thiên.
Đối với một thanh niên nghe lời chị như Cảnh Kiệt, ngay từ đầu các thành viên đã cảm thấ3y khí thế của chị rất
mạnh, chuyện gì chị cũng sắp xếp rất chu đáo, đến bây giờ, Cảnh Thiên đã trở thành đại ca của họ rồi.
Nhìn ánh mắt mong đợi của một đám thanh niên trai tráng, Cảnh Thiên lại nhìn Chiến Lê Xuyên: “Nếu anh không
muốn.”
“Tôi 9muốn!”
Chiến Lê Xuyên tiếp lời.
Sao lại không muốn? Bà xã cũng muốn đi mà.
Khó khăn lắm mới khỏi bệnh bại 3liệt, khó khăn lắm hôm nay bà xã cùng em vợ tham gia thi đấu không cần đi
quay phim, anh không muốn xa vợ mình dù chỉ một phút.
“Vậy được, tôi đi vệ sinh rồi chúng ta xuất phát.”
Nhìn thấy bà xã đứng dậy, Chiến Lê Xuyên không muốn xa vợ dù chỉ một phút cũng đứng dậy theo: “Tôi đi cùng
em”
Cảnh Thiên không nhịn được cười: “Không cần đâu. Làm gì có ai đi vệ sinh cũng cần người đi cùng?”
Nói xong, cô đi một mình.
“Anh rể tốt với chị thật đấy.” Mục Hiểu Thông không nhịn được nói đùa: “Anh rể, ở nhà anh rất sợ vợ à?”
Nếu Trạch Ngôn ở bên cạnh, chắc chắn sẽ giật mình trước sự to gan của thằng nhóc này và giơ ngón cái lên. Ngay
cả cơ thể Cảnh Việt cũng lập tức cứng lại.
Đối với người anh rể này, từ tận đáy lòng cậu luôn kính phục và sợ hãi.
Kính phục là vì anh rể thật sự vô cùng lợi hại, anh giống như siêu nhân vậy, cái gì cũng biết, cũng hiểu cá.
Mà sợ là vì công ty nhà cậu sắp phải tuyên bố phá sản như bây giờ là vì người anh rể này.
Một câu nói của anh có thể quyết định sự sống chết của công ty bố cậu đã phấn đấu kinh doanh cả đời.
Tuy nhiên, đối mặt với những lời trêu đùa của đồng đội em vợ, Chiến Lê Xuyên trả lời vô cùng nghiêm túc.
“Đàn ông vốn dĩ nên đối tốt với vợ mình, sợ vợ không phải vì thật sự sợ mà là yêu vợ. Khi vợ cáu giận thì không nỡ
làm vợ càng giận thêm, cho nên lựa chọn bảo sao nghe vậy. Anh yêu vợ anh nên anh sẽ luôn nghe lời cô ấy”
Lời nói của Chiến Lê Xuyên khiến đám con trai thở dài.
Chủ tịch hội đồng quản trị của một hào môn số một như người ta mà cũng có thể đối xử với vợ mình như vậy,
thành tựu trong tương lai của họ chắc chắn sẽ không thể so được với người đàn ông trước mặt, họ có tư cách gì mà
không tốt với vợ tương lai của mình chứ?
Sau khi Cảnh Thiên đi vệ sinh xong và chuẩn bị về phòng VIP, không ngờ lại gặp phải ba người đàn ông uống say
mèm.


“Cậu Hoằng, sau này phú quý thì đừng quên chúng tôi nhé!”
Hai người còn lại vây quanh một người, người đàn ông được gọi là cậu Hoằng kia hăng hái hăm hở, khuôn mặt đỏ bừng tràn đầy sự
đắcývà ngạo mạn chắc chẳn sẽ được nhưýnguyện.
Ba người đàn ông vốn đang đi dọc theo vách tường, nhưng sau khi nhìn thấy Cảnh Thiên đi từ nhà vệ sinh ra, cậu Hoằng sáng mắt
lên.
Hai người đàn ông kia cùng nhau bao vây lấy Cảnh Thiên, cốýchặn ép cô vào tường.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 833


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Nếu đây không phải là địa bàn của Chiến Lê Xuyên thì chắc chắn Cảnh Thiên đã đâm vào một trong ba người đàn
ông này để đi rồi.
3Nhưng đánh nhau ở đây không hay lắm, Cảnh Thiên chỉ liếc xéo mấy người này để cảnh cáo, sau đó đi dọc theo
bên cạnh tường.
“Ôi1, còn dám lườm người khác này!” Một người đàn ông đi bên cạnh cậu Hoằng cười nói.
Sự hứng thú trong mắt cậu Hoằng nồng đậm, ch9ặn Cảnh Thiên ở giữa bọn chúng, nói: “Người đẹp, trông hơi quen
nhỉ! Đến ăn cơm một mình hay đi cùng bạn trai vậy? Có muốn đến phòng V3IP của chúng tôi uống vài ly không?”
Cảnh Thiên bị ba người đàn ông này chọc cười.
Mặc dù địa điểm ăn uống trong khách8 sạn sáu sao không giống như những câu lạc bộ tư nhân hàng đầu, nhưng
cũng được coi là một nơi tương đổi thanh lịch, những người này lại dám công khai quấy rối người khác ở nơi công
cộng.
“Người đẹp, đừng vội từ chối mà. Anh giới thiệu với em trước. Đây là cậu Hoằng, cậu chủ nhà họ Hoàng giàu có
tại thành phố H, em có biết nhà họ Hoàng không? Khu Lăng Duyệt là nhà cậu ấy mở đấy. Sao nào, có muốn vào
trong uống vài chén với các anh không?” Một người đàn ông khác ép Cảnh Thiên vào tường. Tuy nhiên hắn ta làm
vậy là vì cậu Hoằng nên vẫn đứng cách cô hơi xa.
Cảnh Thiên không muốn phí lời với chúng, chỉ một chữ thôi…
“Cút!”
Giọng nói của Cảnh Thiên không hề gợn sóng, thậm chí còn không sợ hãi hay phẫn nộ, chỉ một từ lạnh nhạt dửng
dưng như vậy khiến cậu Hoằng rất giận.
“Con đi thổi tha này, đừng có rượu mời không uống! Được tạo để mắt đến là phúc tám đời của nhà mày đấy! Ngay
cả những ngôi sao nổi tiếng cũng muốn bò lên. giường tạo, tạo đây còn phải cân nhắc đấy. Tạo bảo mày…”
Còn chưa kịp nói xong, cổ áo của cậu Hoằng đã bị túm chặt lấy. Còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị kéo ra.
Sau khi Chiến Lê Xuyên kéo người đàn ông to béo sang một bên, lúc này anh mới giơ tay đấm vào bản mặt lợn của
cậu Hoằng.
Hai người bên cạnh nhìn thấy cậu Hoằng bị đánh đến mức khuôn mặt bê bết máu, chúng liền hét lên: “Con mẹ mày
muốn chết à!” Sau đó chúng tấn công Chiến Lê Xuyên.
Cảnh Thiên đã chuẩn bị sẵn rồi, chỉ cần Chiến Lê Xuyên bị bắt nạt, cô sẽ ra tay.
Tuy nhiên, rõ ràng là trình độ của Chiến Lê Xuyên ở trên hai người kia, anh dễ dàng đánh bọn chúng thành đầu lợn
rồi đánh ngã trên mặt đất.
Lúc này, nhân viên phục vụ của khách sạn nhanh chóng dẫn bảo vệ đi tới, vừa thấy vậy, hai tên tay sai của cậu
Hoằng rống lên: “Mau bắt đôi nam nữ chó má này lại, cậu Hoằng tại thành phố H bị họ đánh trọng thương rồi!”
Lúc này cậu Hoằng cũng đã phản ứng lại, vốn dĩ hắn ta cũng muốn chửi bới, nhưng sau khi nhìn thấy người ra tay
với hắn ta, hắn ta cảm thấy mình tỉnh rượu luôn rồi.
Cái quái…
Chiến Lê Xuyên!llll
Là hào môn tại thành phố H, cậu Hoằng cùng bố mình đi dự tiệc cũng đã từng nhìn thấy người đàn ông đứng trên
kim tự tháp ngành thương mại này rồi.
Chỉ đến khi nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đang trầm xuống của Chiến Lê Xuyên, hắn ta mới phản ứng lại, tình hình
này không ổn!


“Bắt lại trước đã”
Bảo vệ vừa nghe thấy liền lao đến như bầy ong bắt cậu Hoằng và hai tên tay sai bên cạnh hắn ta lại.
Hai người này chi có thể chống cự một cách tượng trưng, sau khi phát hiện nhân viên bảo vệởđây đều là con nhà võ không tầm
thường, chi có thể chửi bới: “Mẹ kiếp, mấy người muốn bị đuổi việc đúng không? Chúng tôi là khách quýởđây! Người mấy người
bắt là cậu chủ hào môn tại thành phốHđấy!”
“Bạn của chúng tôi vẫn cònởtrong phòng VIP bạn của chúng tôi là cậu chủ Mạc Du Chi tại châu Đế! Nếu mấy người còn không
buông ra thì người chịu tội là ông chủ của mấy người đấy! Khách sạn này thuộc tập đoàn AUPU, chủ tịch hội đồng quản trị của tập
đoàn AUPU-Chiến Lê Xuyên là bạn từ bé của cậu Mặc!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 834


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Hai tên tay sai rống lên rất to, chỉ sợ người khác không nghe thấy, những khách hàng ở gần có người thậm chí còn
mở cửa phòng VIP thò đầu r3a nhìn.
Chiến Lê Xuyên đi tới gần người hét lớn nhất: “Tôi chính là Chiến Lê Xuyên”
Người đàn ông lập tức im thin thít, ch1ỉ mở to mắt, vẻ mặt không thể tin nổi.
Chiến Lê Xuyên đi tới chỗ cậu Hoằng, lúc này hắn ta đã sợ đến tè ra quần rồi.
“Anh 9mắng vợ tôi là con đi thổi tha?”
Cậu Hoằng mở to mắt, mở miệng ra những răng lại đang run lên: “Vợ… Vợ à?”
Vợ của Chiến 3Lê Xuyên!!!
Hai ngày trước, trong bữa tiệc do nhà họ Chiến và nhà họ Đế phối hợp tổ chức, bố hắn ta phải tốn sức chín trâu hai
hổ 8mới có thể lấy được một tấm thiệp mời. Tuy hắn ta không đi, nhưng lại biết đúng là Chiến Lê Xuyên đã kết hôn
rồi. Hơn nữa vợ còn là cô chủ đã thất lạc nhiều năm của nhà họ Đế giàu có nhất châu Để.
Cô chủ này không chỉ là vợ của người giàu nhất thành phố H – Chiến Lê Xuyên, con gái của người giàu nhất ở châu
Đế – Đế Tịnh Hiên, mà còn là cháu gái của nhà họ Tạ hùng mạnh trong cả giới chính trị và quân đội.
Rốt cuộc vừa nãy hắn ta đã làm cái quái gì vậy?
Rốt cuộc hắn ta đã gây ra tai họa gì cho nhà họ Hoàng thế?
Cậu Hoằng muốn tự tát vào mặt mình, nhưng bảo vệ của khách sạn đã giữ chặt hai tay hắn ta, hắn ta chỉ có thể
khóc: “Cậu ba, cậu ba, tôi sai rồi! Anh cho tôi một cơ hội đi, vừa nãy tôi uống say, nhất thời hồ đồ. Tôi không cố ý
đâu, thật sự không phải cố ý”
Chiến Lê Xuyên không chịu buông tha: “Anh nói vợ tôi rượu mời mà không uống à?”
Cậu Hoằng trợn mắt, suýt nữa ngất xỉu, nhanh chóng lắc đầu: “Lỡ lời, là lỡ lời thôi ạ. Cậu ba, tôi thật sự không biết
cô Để là vợ của anh, nếu tôi mà biết thì anh có cho tôi một trăm lá gan tôi cũng không dám trêu chọc vợ anh đâu, cô
ấy là cô chủ của nhà họ Đế đấy!”
Lúc này hai tên tay sai bên cạnh cậu Hoằng mới biết, người phụ nữ chúng vừa chặn đường và ép vào tường không
chỉ là vợ của Chiến Lê Xuyên mà còn là cô chủ của nhà họ Đế.
Cảm giác sắp chết xông lên đầu, hai tên này chỉ cảm thấy mình còn chưa được lên mây cùng cậu Hoằng mà đã bị
hắn ta hại chết rồi.
Ngay lập tức, chân chúng mềm nhũn ra.
“Anh ba! Chị dâu! Hai người cũng ở đây à, trùng hợp quá!”
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Mạc Du Chi cũng ra hóng hớt, không ngờ vừa mới mở cửa thì nhìn thấy anh ba và
chị dâu mình.
Anh ta mừng rỡ chạy ra ngoài và gọi mọi người, lúc này mới phát hiện ra: “Hoàng Cẩm Hoằng? Cậu đắc tội với
anh ba à?”


Vẻ mặt của Hoàng Cẩm Hoằng lúc này vô cùng xấu xí, rõ ràng biết Mạc Du Chi và Chiến Lê Xuyên có quan hệ rất tốt nhưng vẫn xin
tha.
Tuy nhiên, khi hắn ta vẫn còn đang tổ hợp từ ngữ thì Chiến Lê Xuyên đã uy nghiêm nói: “Bọn chúng vừa mắt chị dâu cậu, chị dâu cậu
không nghe theo, bọn chúng chửi chị dâu cậu là con đi thổi tha, còn nói chị dâu cậu rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. Cậu
nói xem phải xử lý như thế nào?”
“Không… không phải đầu, cậu ba, cậu Mạc, hu hu hu.. Hai người nghe tôi giải thích đi mà! Tôi có thể giải thích!”
Mạc Du Chi bị Chiến Lê Xuyên làm cho giật mình, nhìn bản mặt lợn thảm không nỡ nhìn của Hoàng Cẩm Hoằng: “Khóc cái cứt ấy!
Những giọt nước mắt hiện tại của cậu chính là chỗ nước úng trong não vừa nãy đấy! Mau thu lại chỗ óc kia của cậu lại đi. Đừng làm
bẩn mắt chúng tôi!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 835


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Anh ba, em quên Hoàng Cẩm Hoằng này khi cùng mấy anh em cá độ đua ngựa ở trường đua tại châu Đế. Lúc đó
em nghĩ rằng tên nhóc này giỏi giao tiếp, vì 3vậy lần này cậu ta biết em đến thành phố H đã cầu xin em cho cậu ta một cơ hội, muốn giành được quyền đại lý rượu Quân Thần nhà em. Em
cũng 1thấy tên này giỏi giao tiếp, vừa thay đổi đại lý tại khu phía Đông thành phố H nên quyết định cho cậu ta. Không ngờ tên ngu ngốc này lại muốn làm nh9ục chị Thiên!”.
Mạc Du Chi giận dữ nói với Hoàng Cẩm Hoằng: “Bây giờ tôi chính thức thông báo, quyền đại lý của cậu đã bị hủy
bỏ”
Đầ3u óc Hoàng Cẩm Hoằng nổ tung: “Cậu Mạc, cậu không thể như vậy! Đây là thứ khó khăn lắm tôi mới có được.
Cậu không thể như vậy!”
“Không thể á8? Công ty của tôi, tại sao tôi lại không thể? Cậu đang đùa đấy à? Đừng có mà rượu mời không uống”
Mạc Du Chi mượn lời của Hoàng Cẩm Hoằng mắng lại hắn ta.
Trạch Ngôn đến, Chiến Lê Xuyên dặn dò: “Người này tên là Hoàng Cẩm Hoằng, là người nhà họ Hoàng tại thành
phố H. Hắn ta trêu chọc vợ tôi, cho nên Tập đoàn AUPU và tất cả các tập đoàn con trực thuộc sẽ hủy bỏ mọi hợp tác
làm ăn với nhà họ Hoàng. Còn cả hai tên đồng phạm này nữa, đi điều tra xem chúng có thân phận gì, chỉ cần có liên
quan đến chuyện kinh doanh của nhà họ Chiến thì đều hủy bỏ hết”
Trạch Ngôn nhận lệnh đi xuống, Hoàng Cẩm Hoằng và hai tay sai của hắn ta hoàn toàn chết lặng.
Nhưng Chiến Lê Xuyên vẫn chưa xử lý xong.
Bởi vì cảnh sát đã tới, Chiến Lê Xuyên nói với cảnh sát: “Ba người này gạ gẫm vợ tôi, may mà tôi đến kịp, không thì
hôm nay không nói đến việc vợ tôi phải mất mạng, ít nhất cũng sẽ gặp phải tình trạng như cưỡng gian. Tôi yêu cầu
nghiêm khắc định tội chúng”
Tội như quấy rối tình dục thực sự là có thể lớn có thể nhỏ. Nhỏ thì chỉ cần một câu xin lỗi là xong, nếu lớn thì giống
như Chiến Lê Xuyên đã nói, nếu hôm nay anh không ở đây, một cô gái yếu đuối như Cảnh Thiên sẽ bị ba tên lưu
manh hôi hám này ép vào phòng VIP. Ai mà biết điều gì sẽ xảy ra sau đó?
“Cậu ba, tôi thật sự sai rồi! Anh rộng lượng tha cho tôi đi!”
Hoàng Cẩm Hoằng và hai tên đàn em của hắn ta đã khóc đến mức chết đi sống lại, liên tục cầu xin Chiến Lê Xuyên
tha cho.
Thực ra bọn chúng cũng không ít lần làm những chuyện như thế này, nhưng chưa từng có ai truy cứu. Cho nên
trước đây bọn chúng không hề cảm thấy chuyện này có gì to tát, luôn cho rằng chỉ cần xin lỗi là được.
Chiến Lê Xuyên nhìn Hoàng Cẩm Hoằng đang khóc lóc thảm thiết, nói: “Rộng lòng tha cho? Anh có biết trên thế
giới này thù hận nào là không đội trời chung không?”
Hoàng Cẩm Hoằng: … Có một dự cảm không lành.
“Nỗi hận vợ bị làm nhục, mối thù giết cha. Hôm nay anh có ý cưỡng ép vợ tôi trong khách sạn của tôi, anh nói với
tôi là rộng lòng tha cho à? Nếu tôi mà thật sự tha cho anh thì tôi không phải là đàn ông nữa rồi! Nếu cậu Hoằng
phong quang như vậy thì tôi muốn xem xem khi nhà anh không có gì cả, anh còn có tư cách gì mà cướp vợ người
khác giữa đường giữa phố)
Nói xong, Chiến Lê Xuyên yêu cầu cảnh sát đưa cả ba đi.
Đương nhiên, anh sẽ tiếp tục truy cứu.
Lại dám chửi vợ anh là con đã thổi tha!
Còn mắng vợ anh là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!
Cho dù vợ anh đá anh một cái anh cũng thấy thơm, một đám khốn nạn lại còn muốn vợ anh nể mặt chúng?


Но.
Đám người Hoàng Cẩm Hoằng bị áp giải đi, nhưng Mạc Du Chi bò luôn phòng VIP trước đó, mặt dày mày dạn theo Chiến Lê Xuyên
và Cành Thiên đến phòng VIP của họ.
Trên đường đi, khóe môi Cảnh Thiên không ngừng nhếch lên.
Thấy vợ có tâm trạng tốt, Chiến Lê Xuyên hỏi: “Vợ không giận à?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 836


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Chiến Lê Xuyên luôn gọi Thiên Thiên, chỉ thỉnh thoảng gọi là vợ. Trùng hợp thay, mỗi lần anh gọi vợ đều là lúc tâm
trạng của Cảnh Thiên3 đang vui.
“Không giận” Không những không giận, mà tâm trạng lúc này của Cảnh Thiên còn rất tốt.
“Bọn chúng đối xử với1 em như vậy mà em không giận?”
Cảnh Thiên liếc nhìn Chiến Lê Xuyên và mỉm cười. Nụ cười này chính là khúc nhạc uyển chuyển du 9dương nhất
trên đời này trong lòng anh.
“Không phải là có anh giúp đỡ sao? Anh đã trút giận cho tôi rồi, tôi không giận nữa” /styles/default/xenforo/heart emoticon.pngbr>
Chiến Lê Xuyên cũng mỉm cười, sau đó tự nhiên nắm lấy tay Cảnh Thiên.
Bọn họ quay lại phòng VIP, Mạc Du Chi vừa nghe th8ấy họ chuẩn bị đến quán bar liền lập tức giơ tay lên: “Em đã
mở một quán bar xa hoa nhất thành phố H. Anh ba, chị Thiên, nếu các em trai muốn đi thì tối nay có thế nào cũng
phải đến quán bar của em để ủng hộ, coi như là em tạ lỗi với chị Thiên”
Vừa nghe tin Mạc Du Chi là cậu chủ của hãng rượu Quân Thần, Cảnh Kiệt và các đồng đội của cậu ngay lập tức vui
mừng. Đặc biệt là Cảnh Kiệt, lớn như vậy rồi, cậu chỉ nghe nói đến quán bar thôi, còn chưa tới lần nào.
Khi cả nhóm lái xe đến quán bar tên là Số Một Hoàng Gia, nhìn thấy quán bar rất lớn, hơn nữa còn vô cùng hoa lệ
mang cảm giác hiện đại, Chiến Lê Xuyên nhướng mày: “Thằng nhóc này, người thì ở châu Đế, sao lại nghĩ đến việc
mở quán bar ở thành phố H thế? Mở khi nào vậy? Sao tôi không biết?”
“Đây không phải là vì lúc đầu anh không cho mấy anh em đến thăm anh sao? Bọn em hợp mưu mở mấy quán bar ở
đây, nghĩ rằng bọn em thường xuyên đến thành phố H thăm anh, sẽ có một lần anh để bọn em gặp anh thôi. Anh
nhìn mấy quán bên cạnh đi, là của họ đấy”
“Bọn em vừa mới mở thì anh đã khỏi bệnh rồi. Mà quán bar ở bên này vừa mới xây xong, mấy ông chủ nhỏ kia vừa
nghe nói là do chúng em mở nên cũng mở quán ở đây luôn. Anh xem, vừa mới kinh doanh không lâu, bên này đã
thành phố quán bar mới rồi. Có xa hoa không?”
Mạc Du Chi tràn đầy cảm giác ưu việt cậu chủ tôi đây tùy tiện mở vài sản nghiệp thôi cũng thành xu thể thấy vậy
Cảnh Thiên bật cười.
Chiến Lê Xuyên cầm tay Cảnh Thiên “Ừ” một tiếng, không có biểu cảm gì khác. Nhưng anh rất vui mừng khi có
được một nhóm anh em như vậy.
Sau khi bọn họ bước vào, tổng giám đốc của quán bar đã đích thân đón, chuẩn bị dẫn họ đến phòng VIP tốt nhất.
“Tường của phòng VIP đều được làm bằng kính, nếu cảm thấy bí, muốn cảm nhận sự náo nhiệt của sảnh chính thì
có thể hạ kính xuống”
Tổng giám đốc đang giới thiệu cơ sở vật chất bên trong Số Một Hoàng Gia với ông chủ và bạn đi cùng.
“Buổi tối chỗ chúng tôi còn mời ngôi sao đến hát nữa”
“Tại sao quán bar của anh lại làm ăn tốt như vậy?” Cảnh Thiên hỏi.


Còn chưa đến chín giờ mà quán bar đã chật cứng rồi.
Tổng giám đốc tươi cười giải thích: “Bởi vì gần đây chúng tôi mời một ngôi sao đến hát, từ chín giờ tối đến mười một giờ mỗi ngày.
Họ đều thích bài hát của ngôi sao này, rất nhiều người là fan hâm mộ, cho nên chuyện làm ăn mới tốt như vậy.”
Chiến Lê Xuyên liếc nhìn Mạc Du Chi, không khỏi chế nhạo: Thu nhập cả tổi nay của cậu đều dùng để mời ngôi sao chứ gì?”
“Sao có thể chứ?” Mạc Du Chi rống lên, trong lòng lại cảm thấy anh mình nói đúng, vì vậy nhìn tổng giám đốc với vẻ mặt hận sắt
không thành thép: “Ông sẽ không thực sự làm như vậy chứ?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 837


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Tổng giám đốc nhanh chóng cười, xua tay: “Không không, chủ tịch yên tâm, khoảng thời gian trước ngôi sao này đã
bị công ty của cậu ta phong sát rồi,3 cho dù
hát ở bên ngoài thì công ty quản lý của cậu ta cũng sẽ không cho phép. Cho dù cậu ta đi đầu, công ty quản lý của
cậu ta cũng ra tay1 với chủ mới như lưu manh ấy.”
“Cậu ta cần tiền gấp nên đến chỗ chúng ta, tôi thấy cậu ta có rất nhiều fan hâm mộ, hơn nữa còn rất nhiệt tì9nh, là
một cái cây hái ra tiền đấy. Hơn nữa cậu ta báo giá hai tiếng mới có mười nghìn tệ, ở chỗ chúng ta thì chẳng khác gì
cho không
Nói x3ong, ông ta liếc nhìn Chiến Lê Xuyên đang đứng bên cạnh, khó xử ho khan một tiếng, sau đó nói đầy lý lẽ:
“Quan trọng là tôi thấy cậu ta rất đáng th8ương! Không phải ông chủ nói là chuyện ở bên này giao cho tôi toàn
quyền xử lý sao? Tôi nghĩ rằng có một chỗ dựa vững chắc như cậu, ở thành phố H còn có cậu ba chống lưng cho
chúng ta nữa, đối phương chỉ là một công ty quản lý cỏn con thì có thể làm gì chúng ta chứ? Tôi ký hợp đồng với
cậu ta với giá rẻ. Sau khi cậu ta đến quán bar của chúng ta, vốn dĩ mức chi phí của chúng ta khá cao, còn không
nhiều người lắm, nhưng kể từ sau khi cậu ta đến đây ba ngày trước, từ tối hôm qua quán bar của chúng ta bắt buộc
phải đặt chỗ trước đấy.”
Cả nhóm nghe tổng giám đốc giải thích rồi bước về phòng VIP.
Mặc dù Cảnh Thiên lăn lộn trong làng giải trí, nhưng thành thật mà nói, ban đầu vào làng giải trí là vì nguyên chủ
đã ký hợp đồng với đoàn phim. Tuy cô không cho rằng vào làng giải trí thì chính là con hát, càng không có bất kỳ
thành kiến nào, nhưng đối với cô mà nói, lăn lộn trong làng giải trí so với ngành y học thì theo nghề y kiếm tiền
nhanh hơn.
Vì vậy Cảnh Thiên không mấy quan tâm đến làng giải trí.
Tổng giám đốc nói thì nói thôi, đám người trong giới thể thao điện tử như Cảnh Kiệt hoàn toàn không biết được
mấy người trong làng giải trí, những người còn lại là Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên và Mạc Du Chi cũng không hỏi
nhiều.
Mạc Du Chi tham gia vào giới fan hâm mộ và trở thành fan trong Cảnh Cung hoàn toàn là vì chán, lúc lướt Weibo
đã bị sự chất ngầu khi phản pháo khiến người ta tức chết của Cảnh Thiên làm cho choáng ngợp.
Anh ta cũng biết đến Ảnh hậu Hình Mỹ Kỳ, tiểu hoa Dương Duyệt và ngôi sao không tiếng tăm Cảnh Lạc thông
qua Cảnh Thiên.
Sau khi nhóm người bước vào phòng VIP, họ đã bị cuốn hút bởi căn phòng mới lạ, hiện đại và nhịp nhàng của cậu
chủ Mạc.
Đặc biệt là Chiến Lê Xuyên, anh rất hứng thú tham quan cá căn phòng và bên ngoài. Lúc thì gõ vào kính, lúc thì sờ
tường, trong lòng lại nổi lên ý nghĩ kiếm tiền.
Tuy kính cách âm nhưng lại không phải là loại cách âm tuyệt đối.
Khi tiếng hét từ bên ngoài vang lên, tất cả mọi người đều nhìn xuống.
Khán giả bỗng hét lên, từng fan hâm mộ lần lượt cầm tấm biển trên tay lên, dán chặt mắt vào sân khấu, có người đã
cầm sẵn điện thoại hướng về phía sân khấu từ lâu, có lẽ là định quay toàn bộ quá trình.
Ngay sau đó, một người đàn ông mặc cây đen bước lên sân khấu.
Anh ta đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, mũ kéo thấp xuống, trên người mặc một chiếc áo phông đen trơn bình
thường, quần thể thao màu đen và giày đen, cầm một cây đàn guitar. Ảnh đèn đủ màu sắc chiếu lên người anh ta,
khiến Cảnh Thiên cảm thấy thế giới của anh ta lúc này chỉ toàn một màu đen.


Cảm giác này khiến tim cô chợt thắt lại, rất khó chịu.
“Sao vậy?”
Khi Cành Thiên cảm thấy không thoài mái, Chiến Lê Xuyên ngay lập tức cảm nhận được tâm trạng vợ mình thay đổi, anh nhanh
chóng đi tới, thuận thể ôm cô vào lòng.
Anh hiếm khi cảm thấy vợ mình như vậy.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 838


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Cảnh Thiên cũng không biết mình bị làm sao, ngơ ngác nhìn xuống sân khấu bên dưới.
Tân Dương.
Cô tiếp xúc với Tân3 Dương rất ít, chỉ có hai lần. Một lần là trong buổi đọc kịch bản, Tân Dương bị Dương Duyệt
bắt nạt, cô đã giúp Tân Dương nói lạ1i Dương Duyệt, cuối cùng mâu thuẫn lên cao, Dương Duyệt bị đoàn phim
đuổi.
Lần thứ hai là khi anh cả của cô đến và đâm v9ào xe cộ, Tân Dương cảm thấy động cơ của anh cả cô không trong
sáng nên đã tiến tới để bảo vệ cô.
Từ đó về sau, họ không3 còn gặp lại nhau nữa.
Sau khi Tân Dương lên sân khấu, không có bất kỳ giao lưu nào với người hâm mộ. Anh ta kéo vành mũ8 xuống rất
thấp, như thể rất sợ người khác nhìn thấy mặt mình vậy, anh ta gảy đàn và bắt đầu hát.
Ngay cả tên của bài hát cũng không giới thiệu.
Tên bài hát xuất hiện trên màn hình lớn bên cạnh, cả lời bài hát cũng ở trên đó.
Bài Tân Dương hát không phải là của anh ta mà là một bản cover, nhưng lại rất hay.
Nhìn thấy cảnh Thiên luôn nhìn chằm chằm vào người đàn ông phía dưới, mặc dù trong lòng Chiến Lê Xuyên cảm
thấy rất khó chịu với người đàn ông này nhưng anh vẫn chu đáo bảo người mở kính ra.
Sau khi tấm kính tự động mở ra, giọng hát của Tân Dương trở nên to hơn, chỗ họ vừa hay đối diện sân khấu, không
chỉ có thể nghe nhạc mà còn có thể nhìn rõ toàn bộ sân khấu.
Lúc này chỉ cần Tấn Dương ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy cảnh Thiên, nhưng từ đầu đến cuối anh ta không hề
ngẩng đầu lên lấy một lần.
Cảnh Thiên chỉ nghe Tân Dương hát như vậy, mỗi bài hát của anh ta, dù độ khó đến đầu đều hát chậm rãi, văng
vẳng trong tại Cảnh Thiên, mang một nỗi buồn sâu thẳm.
“Cậu ấy là ai thế?”
Sau hai bài hát, Chiến Lê Xuyên mới không nhịn được hỏi.
Suy nghĩ của Cảnh Thiên bị Chiến Lê Xuyên kéo lại, lúc này mới nói: “Cậu ấy là Tân Dương”
Sau đó, cô còn kể lại hai lần gặp gỡ ít ỏi của cô và Tân Dương cho Chiến Lê Xuyên nghe.
“Tôi có thể chuyển cậu ấy đến Trung Bác”
Cảnh Thiên nhìn Chiến Lê Xuyên: “Anh cũng cảm thấy cậu ấy đáng thương nên muốn giúp cậu ấy à?”
Cô đang suy nghĩ về những gì tổng giám đốc nói với họ ban nãy, vì vậy cô quyết định giúp mẹ Tân Dương thanh
toán tiền điều trị. Cũng không biết là bệnh nặng gì nữa, hay là cô dứt khoát làm phẫu thuật cho mẹ Tân Dương
luôn vậy.
Lúc này, khi nghe thấy Chiến Lê Xuyên nói sẽ giúp anh ta chuyển sang chỗ mới, Cảnh Thiên lập tức trở nên vui vẻ.


Nhìn vẻ mặt tươi cười của vợ mình, mặc dù trong lòng Chiến Lê Xuyên cũng hơi khó chịu, nhưng là một bạch liên hoa ưru tú, anh
luôn đặt tâm tư của vợ mình lên trên
hết.
“Không phải cảm thấy cậu ấy đáng thương nên mới muốn giúp đỡ, mà là nề tình cậu ấy từng giúp em nên mới muốn giúp. Trước đây
khi em bị bạo lực mạng, tuy là vì giúp cậu ấy, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều dám đứng ra cứng rắn như vậy, đối đầu
với đám fan hâm mộ não tàn chẳng biết gì cả mà chỉ một mực công kích”
“U Cảnh Thiên gật đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhưng cậu ấy chỉ giúp tôi một chút mà thôi, anh đưa cậu ấy đến công ty của mình
tức là còn muốn giúp cậu ấy chấm dứt hợp đồng. Tôi từng theo dõi cậu ấy, tuy cậu ấy không phải vô cùng hot, nhưng đó là vì công ty
của cậu ấy không hề cho cậu ấy đủ tài nguyên mà thôi. Dựa vào ngoại hình và giọng hát của cậu ấy, muốn nổi bật hơn người trong
làng giải trí chỉ là chuyện trong nháy mắt. Công ty chèn ép cậu ấy như vậy nhất định là muốn mọi được nhiều lợi ích hơn từ cậu ấy
hơn. Anh cưỡng ép chấm dứt hợp đồng,elà sẽ mất đi một số tiền lớn”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 839


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Chiến Lê Xuyên nhân cơ hội xoa đầu VỢ, cuối cùng cũng được sờ được rồi, cơn thèm này đúng là…
Không đủ.
“Yên tâm, tôi có cá3ch. Cho dù bây giờ họ có thể cắn được một miếng thịt ở chỗ tôi thì sau này không những tôi có
thể bổ sung lại miếng thịt này, mà còn có thể 1nhân tiện uống được một ngụm máu to của họ nữa cơ.”
Đối với sự thông minh và thủ đoạn trên thương trường của Chiến Lê Xuyên, Cảnh Th9iên rất khâm phục.
Cô nghĩ là nếu sản nghiệp của cô ở trong nước, ở thành phố H thì chắc chắn sản nghiệp của cô đều sẽ bị Chiến Lê
X3uyên đè bẹp, giống như AO2 vậy.
Về cơ bản, chỉ cần một sản nghiệp nào đó của cô trùng với AO2 thì chắc chắn cô sẽ không làm tốt bằng8 A02.
Để đè bẹp A02, cô đều uy hiếp bệnh nhân bắt buộc phải nhập hàng từ chỗ cô.
Mà những bệnh nhân tìm đến cô hầu hết đều là người có tiền. Cho nên khi cô bày tỏ, cô có thể không lấy 20% cổ
phần chỉ để trút giận chèn ép AO2, những doanh nhân kia đều đồng ý.
Tuy nhiên, cách làm giết tám trăm kẻ địch bản thân thì tổn thất tận một nghìn này khiến cô vô cùng bực mình. Cho
nên sau này, sản phẩm do AO2 làm thì cô đều không làm nữa.
Không thắng nổi.
“Em nghĩ gì vậy?”
Thấy suy nghĩ của vợ xa vời, ở bên anh mà còn thất thần, Chiến Lê Xuyên hỏi.
Cảnh Thiên liếm môi cười nói: “Không có gì đâu. Chỉ là đang nghĩ anh lợi hại như vậy, nếu một ngày nào đó gặp
phải một tập đoàn siêu nhiên như AO2 thì anh có thể dùng IQ của mình để đè bẹp họ được không?
Chiến Lê Xuyên: …
Không phải họ đang nói về việc đưa Tân Dương đến Trung Bác sao? Tại sao lại nói về AO2 rồi? Anh luôn cảm thấy
hình như vợ mình đầy ác ý với A02.
“Thiên Thiên, em… em có thù oán gì với AO2 à?”
“Không. Sao anh lại hỏi như vậy?” Cảnh Thiên vô thức phủ nhận.
Cô đã trở thành Cảnh Thiên, không phải là Saka.
“Tôi thấy hình như em không thích A02 lắm”
“Không phải tôi không thích, chỉ muốn biết anh và chủ tịch hội đồng quản trị thần bí của AO2 kia rốt cuộc là ai lợi
hại hơn. Tuy anh không phải là người giàu nhất thế giới, nhưng tôi cảm thấy nếu anh bằng tuổi với ông già kia thì
nhất định sẽ lợi hại hơn ông ta”
Ông già!!!
Bây giờ Chiến Lê Xuyên thực sự chắc chắn rằng vợ mình có khúc mắc với A02 rồi.
Khúc mắc này còn liên quan đến anh.
Nhưng Chiến Lê Xuyên có nghĩ nát óc cũng không hiểu được rốt cuộc mình đắc tội với vợ khi nào.
Trái tim ổn định lại trở nên bất an.
“Em không thích AO2? Cần tối khiến cho AO2 hoàn toàn biến mất trên thế giới này à?”
Cảnh Thiên mở to mắt nhìn Chiến Lê Xuyên, vẻ mặt “Anh bị điên à?”.
“Tôi cũng chỉ muốn biết IQ của anh có thể chèn ép IQ của ông già bên AO2 không thôi. Không phải muốn anh đi cá
chết lưới rách với người ta. Dù thế nào thì A02 cũng là công ty giàu nhất thế giới, công ty của họ ngoài các sản
phẩm khoa học công nghệ ra thì đáng sợ hơn nữa chính là vũ khí. Đó là công ty nghiên cứu phát triển
vũ khí lớn nhất toàn cầu đấy, chúng ta có biến mất rồi thì nó cũng không biến mất. Anh đừng có mà đi đối đầu với
ông ta đấy! Dù sao thì ông ta cũng lớn tuổi hơn anh, anh cứ để cho ông ta chết tự nhiên là được rồi.”
Chiến Lê Xuyên: …


Tức là đã ghét đến mức để cho anh chết tự nhiên rồi à?
Chiến Lê Xuyên chán nàn muốn mua ba miếng đậu phụ.
Rốt cuộc chọc vào vợ mình kiểu gì vậy?
Rõ ràng đã đi điều tra rồi, hoàn toàn không có khúc mắc gì nà?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 840


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Trong lúc hai người đang nói chuyện, tổng giám đốc lại đến. Ông ta thì thầm vào tai Mạc Du Chi vài câu, Mạc Du
Chi bước tớ3i chỗ Chiến Lê Xuyên và Cảnh Thiên, hỏi: “Anh ba, Trung Bác của anh có giám đốc nào họ Mai
không?”
“Mai Thường Ki1ến” Chiến Lê Xuyên trả lời rồi hỏi: “Sao thế, Tân Dương đắc tội với Mai Thường Kiến, cho nên
Mai Thường Kiến mới báo công9 ty quản lý của đối phương phong sát cậu ấy à?”
“Không hổ là anh ba, em vừa mới nhắc đến thôi là anh đã biết hết 3cả rồi” Mạc Du Chi cười nịnh nọt.
“Cậu ấy đắc tội với Mai Thường Kiến như thế nào vậy?”
“Thực ra cũng khô8ng phải là đắc tội, mà là con gái của Mai Thường Kiến để mắt đến cậu ta, muốn thực hiện quy
tắc ngầm với cậu ta. Đương nhiên ý của Mai Thường Kiến là con gái của ông ta muốn tìm cậu ta để hẹn hò, nhưng
Tân Dương lại không chấp nhận. Mai Thường Kiến cảm thấy Tân Dương chỉ là một người mới nhỏ bé, còn chưa nổi
tiếng mà lại dám không nể mặt ông ta, nên đã gây áp lực với công ty quản lý của Tân Dương, bảo họ chèn ép Tân
Dương, cho đến khi đối phương đồng ý hẹn hò với con gái của ông ta thì thôi”
Nhìn thấy sự lạnh nhạt trong mắt vợ, Chiến Lê Xuyên càng thêm sắc bén, lạnh lùng thốt ra hai chữ: “Mẹ kiếp!”
“Cho nên ông ta đến tìm anh, bảo anh nể tình A Xuyên đuổi Tân Dương ra khỏi quán bar à?” Cảnh Thiên cười lạnh.
“Đúng vậy.” Mạc Du Chi cười lạnh: “Chắc chắn ông ta cho rằng tôi là thuộc hạ của anh ba cho nên nhất định sẽ nể
mặt anh ba mà giao Tân Dương cho ông ta”
“Cậu định làm thế nào?” Chiến Lê Xuyên lạnh lùng hỏi.
“Còn cần phải nói à? Em là fan cứng trong Cảnh Cung đấy! Lúc đầu khi toàn bộ cư dân mạng đều công kích chị
Thiên của em, Tân Dương đã đứng ra lên tiếng thay cho chị”
“Cậu biết là được.”
“Nói với Mai Thường Kiến, khuyên ông ta hãy làm người đi. Nếu không làm hẳn hoi thì ông ta đừng làm nữa. Thứ
gì chứ, lại còn dám yêu cầu cậu đây à!”
“Vâng”
Sau khi tổng giám đốc rời đi, mọi người tiếp tục chơi.
Tân Dương chỉ vùi đầu hát suốt hai tiếng như vậy, ngoài việc uống vài ngụm nước khoáng bên cạnh ra, anh ta luôn
ngồi suốt hai tiếng đồng hồ, ngay cả khi không đánh guitar, anh ta vẫn ngồi hát theo nhạc, không hề có bất kỳ động
tác thừa thãi nào, thậm chí còn chẳng ngẩng đầu lên.
Cảnh Thiên cứ nhìn anh ta hát như vậy suốt hai tiếng đồng hồ.
Khán giả và fan hâm mộ bên dưới khán đài lặng lẽ nghe suốt hai tiếng.
Không thể không nói, Tân Dương thực sự hát rất hay, anh ta có thể đưa mọi người vào trong cảm xúc của bài hát
một cách dễ dàng.
Ngay cả khi trong quán bar có một số người không phải là fan hâm mộ của Tân Dương, nhưng giây phút Tân
Dương cất tiếng hát, họ cũng yên lặng hưởng thụ.
Cảnh Thiên nhận ra tâm trạng của mình dường như bị ảnh hưởng bởi tiếng hát của Tân Dương rồi, cả người trở
nên buồn bã.
Cô không thích cảm giác này.
Bởi vì trước đây bị trầm cảm thì ngày nào cô cũng đều như thế này, sau đó khi phát hiện ra thì ngay cả bản thân cô
cũng không thể khống chế được.
Cảnh Thiên nghe tiếng hát u sầu, vừa uống rượu một cách ủ rũ, ngay cả đồng đội của Cảnh Kiệt ở bên cạnh cũng
không dám cười đùa nữa, lặng lẽ nghe nhạc cùng chị.
Đã đến mười một giờ, Tân Dương đứng dậy sau khi hát xong bài cuối cùng, cúi đầu chào khán giả bên dưới sân
khấu, sau đó rời sân khấu dưới sự hộ tống của nhân viên bảo vệ và đi vào hậu trường.


Tổng giám đốc đã đợi Tân Dươngởsau sân khẩu, thấy Tân Dương đi tới, ông ta lập tức đưa thẻ cho anh ta.
Tân Dương giật mình nhìn tấm thẻ.
“Bên trong này có một triệu, cậu cầm lấy trước đi.”
Tân Dương hơi mím môi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 841


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Mẹ Tân Dương thực sự rất cần khoản tiền này, nhưng…
Trên đời này làm gì có cái bánh nào rơi từ trên trời xuống?
Từ3 khi anh ta sinh ra đến giờ, anh ta chỉ biết cái gì gọi là tình người ấm lạnh, bỏ đá xuống giếng.
“Ông cần tôi làm gì?” Tân1 Dương hỏi.
“Đây là chút tâm ý của sếp chúng tôi. Hai hôm nay có cậu nên quán bar kinh doanh tốt hơn rất nhiều, vì vậy sếp
9thấy cậu có chỗ khó khăn, tình nguyện chi tiền cho cậu vay trước. Cậu cứ cầm mà dùng tạm trước đi, còn bên này
thì cậu vẫn phải đến3 hàng ngày
Tân Dương sững sờ một lát rồi đưa hai tay đón lấy tấm thẻ ngân hàng, anh ta cúi mình chín mươi độ với tổng giám
8đốc khiến tổng giám đốc hốt hoảng, vội vàng đi lên nói “không cần làm vậy đâu”.
Tân Dương cầm thẻ ngân hàng, rời khỏi Số Một Hoàng Gia bằng lối đi của nhân viên.
Trước khi đi, Tân Dương khoác một chiếc áo ra ngoài, ngồi lên xe taxi do nhân viên quán bar gọi hộ rồi đến bệnh
viện.
Ai ngờ chiếc xe lại dừng lại sau khi rẽ vào một con ngõ hẹp.
Cả trước cả sau đều có xe đến, kẹp xe của anh ta vào giữa.
Tài xế taxi sợ hãi vừa nói “chuyện gì thế này”, “chàng trai trẻ, cậu trêu phải ai rồi à”, “ôi chao sao tôi lại đen đủi thế
này” vừa vội vã xuống xe.
Ảnh mắt Tân Dương cũng lạnh đi, anh ta nhìn cảnh tượng trước mặt mình, còn có gì mà anh ta không biết nữa
không?
Tổng cộng mười người bước từ trên xe xuống, họ lũ lượt bao vây lấy Tân Dương, ai cũng cợt nhà báo Tân Dương
cho bọn họ ít tiền tiêu.
Tân Dương kéo vành mũ rất thấp, đám côn đồ không nhìn thấy sắc mặt anh ta, nhưng bọn chúng biết người này
chính là Tân Dương.
Bởi vì người thuê bọn chúng đã chuẩn bị xong tất cả mọi chuyện rồi.
“Thằng ranh kia, nôn tiền ra đây!”
Tên côn đồ cầm đầu vừa xòe tay ra vừa áp sát vào Tân Dương.
Ai ngờ khi còn cách Tân Dương ba mét, Tân Dương lại chạy hai bước rồi cả cơ thể bật lên, đạp một phát vào ngực
người kia.
Tên côn đồ đó còn chưa kịp phản ứng đã bị đạp bay ra xa hai mét rồi.
Những tên khác thấy vậy đều sững sờ.
Không phải người thuê bọn chúng đã nói bọn chúng sẽ cướp tiên của một gã đàn ông trói gà không chặt à?
Đám côn đồ vẫn còn chưa kịp định thần lại, Tân Dương đã giơ tay chéo nhau rồi chém xuống một tên côn đồ khác.
Tên côn đồ bị đánh vào cổ, hắn cảm thấy đầu mình lại đi, khi hắn chúi sang một bên, bàn tay còn lại của Tân Dương
đã đến, chặt thẳng vào cổ bên kia của hắn.
Cả hai bên cổ của người đó đều bị đánh mạnh, hắn ta không còn sức lực gì để trả đòn nữa.
Còn Tân Dương lại xoay mình, đá vào mặt người đứng sau ngay khi hạ gục người kia, đồng thời thuận thể dùng
cùi chỏ thúc vào cổ của tên côn đồ bên cạnh, sau đó lại tát vào mặt một tên côn đồ khác nữa.


Ngón tấn công của Tân Dương thành thục như một tay kỳ cựu, là cách thức chiến đấu đúng chuẩn sách giáo khoa điển hình, hoàn toàn
ti lệ nghịch với cơ thế gầy guộc của anh ta.
Đám côn đồ này hoàn toàn không phải đối thủ của Tân Dương, chẳng mấy chốc đã bị anh ta đánh gục.
Tân Dương liếc nhìn những người đang nằm dưới đất rồi gọi
“Tao nói cho mày biết, khôn hồn thì để anh em bọn tao đi, không thì chờ bọn tạo ra khỏi đồn cảnh sát rồi, bọn tao có chết cũng sẽ trả
thù mày…”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 842


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Tân Dương không muốn nghe đám côn đồ này hò hét nên giơ chân lên đạp thẳng vào lưng hắn ta. Một cơn đau
nhói lan đến từ 3phần thận, tên đại ca đám côn | đồ đau đến mức hét lên thảm thiết rồi không dám chửi bới lung
tung nữa.
Năm phú1t sau, cảnh sát đến nơi.
“Là cậu báo cảnh sát à?”
Viên cảnh sát dẫn đầu liếc nhìn đám người đang nằm dư9ới đất rồi lại nhìn Tấn Dương, mắt tràn ngập vẻ nghiêm
nghị.
“Phải”
“Chuyện như thế nào?”
Tân D3ương kể tóm tắt lại nguồn cơn câu chuyện một lần, nhưng viên cảnh sát dẫn đầu lại nhìn đám côn đồ đang
nằm bò dưới đất 8rồi hỏi: “Mấy người thì sao? Mấy người có gì muốn nói không?”
“Anh ta nói dối! Bọn tôi xảy ra tranh cãi với anh ta vì việc nhường đường, anh ta mồm thổi nên chửi bọn tôi, sau đó
mới thành đánh nhau. Bọn tôi muốn anh ta bồi thường!”
“Đúng, phải bồi thường phí chữa trị cho chúng tôi!”
“Không sai, là anh ta cây thể ức hiếp người khác! Anh ta phải bồi thường phí chữa trị cho chúng tôi!”
Cảnh sát nhìn Tần Dương và nói: “Hai bên cung cấp thông tin hoàn toàn khác nhau, tôi không thể chỉ nghe lời của
một mình cậu rồi quyết định ai đúng ai sai được. Bọn họ bị cậu đánh đến mức này rồi, cho dù không phải chịu
trách nhiệm hình sự thì cậu cũng phải bồi thường chi phí chữa trị. Theo chúng tôi về đồn lấy lời khai đi
da.”
Đôi mắt như ao nước từ dưới vành mũ của Tân Dương rực lên lửa giận.
“Tôi sẽ không đi với các anh, các anh cũng có thể chuyển lời cho người phụ nữ đó: dưa chín ép không ngọt, làm
người thì phải biết giữ thể diện. Nếu cô ta thực sự không cần nữa, vậy thì tôi sẽ giúp cô ta. Đến lúc đó đừng trách
tôi công khai tất cả những việc làm ghê tởm của cô ta trước mặt truyền thông và tất cả người hâm mộ.”
Trước lời cảnh cáo của Tân Dương, cảnh sát vừa cười vừa đáp: “Chàng trai trẻ, khi có rượu mời thì tôi khuyên cậu
nên dừng lại đi, xã hội này không phải thứ mà kiểu người như cậu có thể chống lại một mình đầu. Người ta cũng
không có ác ý gì với cậu, chỉ cần cậu thu mình lại, chưa biết chừng sẽ thấy hài lòng nhanh thôi. Bọn tôi muốn có
may mắn như cậu nhưng lại không có được ngoại hình như cậu. Đây là chuyện tốt cho cậu mà cũng tốt cho tôi, cần
gì phải làm đến mức cả hai bên đều thiệt như thế? Nếu cậu muốn bỏ qua, tôi sẽ rời khỏi đây. Nếu cậu vẫn muốn tố
cáo bọn họ, vậy thì cậu phải cùng tôi về đồn cảnh sát. Đến lúc đó cậu sẽ phải chi trả chi phí chữa trị cho bọn họ
đấy”
Tân Dương siết chặt nắm đấm.
Khuôn mặt tuấn tú giấu dưới vành mũ từ từ hiện ra trước mắt cảnh sát, khiển viên cảnh sát từng thấy ảnh của anh
ta cũng phải kinh ngạc trước ngoại hình hạng nhất này.
Cảnh sát cảm thán: “Ông trời thiên vị cậu, cho cậu ngoại hình như thế này, còn có người để ý đến cậu nữa. Cậu trai
trẻ, phụ nữ trong bình thường là được rồi, quan trọng là phải tốt với cậu, đã thế người phụ nữ thích cậu còn xinh
đẹp như vậy nữa. Cậu nói xem có đúng không?”
“Xem ra mấy người cũng bị Mai Thường Kiến mua chuộc rồi, nếu đã như vậy thì gặp nhau trên tòa đi. Ta không
thắng được chính, tuy bây giờ không phải ban ngày ban mặt, nhưng các người không thể một tay che trời đâu.”
Nói xong, Tần Dương chỉ vào chiếc cúc trên áo sơ mi của mình: “Như anh đã nói, có vài chuyện mỗi bên nói một
kiểu, rốt cuộc là ai đúng ai sai, rốt cuộc là tôi có cần bồi thường phí chữa trị cho bọn họ không? Những người này
đã làm những gì? Anh đã nói những gì với tôi? Ở đây đã ghi lại rất tường tận, nếu tòa không thể cho tôi một lời
phải trái như tôi mong muốn, tôi nghĩ cư dân mạng có thể”


“Bây giờ tôi muốn đi, anh chắc chắn là muốn chặn tôi lại chứ?”
“Này!”
Viên cành sát bước nhanh lên chắn đường Tân Dương, vẻ cành cáo xuất hiện trong ánh mắt.
“Cậu trai, sở dĩ tôi nói những lời vừa nãy với cậu là tôi đã nhận đưrợc một cuộc gọi khác cùng lúc cậu gọi đến. Tôi là người từng trải
nên mới quan tâm mà nói thêm đôi câu, cũng như người lớn trong nhà quan tâm đến cậu mà thôi.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 843


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Tân Dương lạnh lùng nhìn anh ta: “Nhà tôi không có người lớn”
“Được rồi được rồi, nhà cậu không có người lớn. Thế thì cậu đưa video cho tôi đi3”
“Chỉ cần anh không gây chuyện với tôi, đương nhiên tôi sẽ không đăng video đó lên”
“Vậy thì không được. Cậu bắt buộc phải đưa video1 đó cho tôi” Anh ta uy hiếp: “Nếu đang ở trên người cậu thì
giao ngay ra, tôi sẽ đến nhà cậu rồi lấy bộ thu tín hiệu và coi như chưa từng thụ lý việc9 này.”
“Vậy thì không được, tôi có việc gấp phải đi” Tân Dương nhất quyết không nhường.
“Nếu đã có việc gấp thì càng không nên để mất3 thời gian. Đi thôi, tôi đi cùng với cậu”
Nói xong, mấy viên cảnh sát bèn bao vây quanh Tân Dương.
Tân Dương siết chặt nắm tay, đang 8giằng co thì có thêm vài chiếc xe cảnh sát xuất hiện trong ngõ.
Viên cảnh sát kia sững ra rồi nhìn về phía sau, anh ta trở nên bất an ngay khi nhìn thấy biển số xe cảnh sát.
Đó là xe của thủ trưởng cục cảnh sát khu vực này.
Anh ta nhìn sang Tân Dương rồi hằn học uy hiếp: “Chỉ cần cậu không nói linh tinh, tôi sẽ không đi lấy thứ đó nữa”
Nói xong, anh ta lập tức đi lên nghênh đón.
“Thủ trưởng Vương, sao anh lại đến đây thế này?”
Đó là Vương Lực, thủ trưởng của cục cảnh sát khu vực phía Đông thành phố. Anh ta liếc nhìn viên cảnh sát đang
bước lên đón mình, anh ta biết viên cảnh sát này, là một phó sở trưởng tên Trương Dự.
Chiến Lê Xuyên và Cảnh Thiên cũng theo đến.
Cảnh Thiên xuống xe, Tân Dương vừa liếc nhìn đã trông thấy cô, ánh mắt như ao nước tù bỗng có một vệt sóng.
“Thế này là sao?” Thủ trưởng Vương Lục hỏi Trương Dự.
Trương Dự đáp: “Haha, tôi nhận được cuộc gọi báo bên này có ẩu đả vì mâu thuẫn khi tránh xe, ban nãy tôi đã hòa
giải rồi, hai bên đều không có ý định truy cứu nữa”
Trương Dự vừa nói vừa quay người lại đánh mắt với Tân Dương.
Anh ta đã nói trước rằng đối phương không truy cứu trách nhiệm của Tân Dương nữa, cũng tức là đối phương sẽ
không bắt Tân Dương phải bồi thường chi phí chữa trị, thế nên anh ta nghĩ Tân Dương cũng nên thức thời.
Những lời cảnh cáo của Trương Dự không hề đổi lại được sự biết điều của Tân Dương.
“Tôi đi taxi đến bệnh viện, nhưng taxi lại đi đường vòng rồi vào cái ngõ này. Sau đó có hai chiếc xe kẹp tôi ở giữa
và bắt tôi đưa tiền ra. Tôi đánh gục đám người này rồi báo cảnh sát, anh cảnh sát này bắt tôi phải chấp nhận con gái
của lãnh đạo cấp cao trong Trung Bác là Mai Thường Kiến, hoặc là bắt tôi bồi thường phí chữa trị của đám côn đồ
ăn cướp này. Còn bảo tôi không thể dùng sức của một mình tôi để đối đầu với xã hội.”
Cảnh sát nghe Tân Dương Khai anh ta ra một cách rất không thức thời như vậy, trong lòng vô cùng tức giận và
cũng vô cùng sợ hãi, nhưng anh ta không thể làm gì Tân Dương ngay trước mặt thủ trưởng được.
Bởi vì sự thật là Tân Dương có video.
“Thủ trưởng Vương, Tân Dương là nghệ sĩ, anh ta có thể chịu trách nhiệm cho lời nói của mình. Mẹ anh ta vẫn
đang chờ tiền ở bệnh viện, chúng ta đưa anh ta tới đó trước đã. Còn về đám người này…”
“Chủ tịch Chiến yên tâm, cho dù là Trương Dự hay đám côn đồ này, chúng tôi đều sẽ điều tra giải quyết thật
nghiêm, tuyệt đối không lơ là” Vương Lực vội vàng nói.


“Anh làm việc thì tôi yên tâm rồi”
Nói xong, Chiến Lê Xuyên nhìn Cảnh Thiên, lúc này Cảnh Thiên mới lên tiếng: “Giới thiệu với anh, đây là chồng tôi, Chiến Lê
Xuyên”
Tuy Cảnh Thiên xuất hiện rất đột ngột, thậm chí Cảnh Thiên còn không gọi anh ta, hai người không chào hỏi lẫn nhau một câu nào,
nhưng Tân Dương không hề cảm. thấy ngại ngùng.
Không biết vì sao, anh ta và Cảnh Thiên mới chi gặp nhau hai lần, còn không thể coi là bạn bè, nhưng khi gặp Cảnh Thiên, anh ta lại
có cảm giác rất thân thiết.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 844


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Cảm giác thân thiết này không hề liên quan đến quan hệ nam nữ, bởi vì khi Cảnh Thiên giới thiệu Chiến Lê Xuyên
là chồng cô, anh ta không 3hề cảm thấy buồn.
Tân Dương biết Chiến Lê Xuyên là ai, người đàn ông đứng trên đỉnh kim tự tháp của thành phố H, so với cuộc đời1
của anh ta chẳng khác nào mây với bùn.
Nhìn Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên đứng cạnh nhau, anh ta cũng biết vì sao tối nay tổng g9iám đốc của Sổ Một
Hoàng Gia lại trả trước cho anh ta một triệu rồi.
“Cảm ơn số tiền của hai người, chờ tôi kiếm được tiền rồi, 3tôi sẽ trả lại cho hai người.”
Cảnh Thiên vốn là một người lòng dạ sắt đá, chỉ cần tâm trạng cô không vui, cho dù có đáng thương8 đến mấy, cô
cũng không liếc nhìn lấy một lần, vậy mà khi nghe Tân Dương nói vậy, cô lại thấy khó chịu.
Một chàng trai đẹp như thế này nên có được nhiều thứ tốt đẹp hơn, chứ không phải bị trói buộc bởi một triệu.
“Là bạn bè, không cần khách sáo như vậy đâu” Cảnh Thiên mỉm cười rồi nói: “Nghe nói mẹ anh bị bệnh, có nặng
lắm không? Tôi là bác sĩ, có cần tôi khám cho mẹ anh không?”
“Bác… bác sĩ?” Tân Dương ngơ ngác.
Không phải là diễn viên à?
“Diễn viên là sở thích của tôi, nghề nghiệp của tôi là bác sĩ”
Tân Dương: …!!!
Còn có thể như vậy nữa sao…
Thấy anh ta đã hóa đá hoàn toàn, Cảnh Thiên sợ anh không tin vào trình độ tay nghề của mình nên bổ sung: “Là tôi
chữa khỏi bệnh cho chồng tôi đấy. Bại liệt mà tôi còn chưa được thì chắc có thể nghĩ được cách chữa cho bệnh của
bác gái thôi.”
“Cô là giáo sư J?”
Tân Dương và thủ trưởng Vương Lực gần như đồng thanh.
Bởi vì có rất nhiều người đã xem buổi họp báo về việc Chiến Lê Xuyên kế thừa chức vị chủ tịch hội đồng quản trị và
giới thiệu xe cứu hỏa khái niệm mới, thế nên bây giờ rất nhiều người đã biết Viện nghiên cứu Lawrence có một
chuyên gia rất giỏi tên là giáo sư J, đến bệnh nhân bại liệt cũng có thể chữa được.
Thế nên công của Viện nghiên cứu Lawrence đã bị bệnh nhân giẫm vỡ cả rồi.
Tân Dương ngơ ngác nhìn Cảnh Thiên gật đầu thừa nhận, kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Không phải anh ta chưa từng nghĩ đến việc đưa mẹ đến Viện nghiên cứu Lawrence, bởi vì hiện giờ viện nghiên cứu
này là cơ sở khám chữa bệnh hàng đầu thành phố
H.
Nhưng đây cũng là cơ sở khám chữa bệnh của nước ngoài, không chịu sự quản lý và ràng buộc của y tế trong nước.


Nghe nói cơ sở này rất nhiều tiền, về cơ bản thì mỗi cuộc phẫu thuật đều sẽ gọt 20% tài sản của một đại gia. Một nơi hút máu như thế,
chắc chắn sẽ không nhận chữa trị cho mẹ của một người bình thường như anh ta.
Nhưng bây giờ, giáo sưJđại danh đỉnh đình đang đứng ngay trước mặt anh ta, nói sẽ giúp anh ta.
Tân Dương mím môi, bỗng cảm thấy hình như mình đã nhìn thấy ánh nắng rực rỡ nhất trong cuộc đời của mình.
“Vậy thì xin nhờ cô.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 845


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Sau đó, Chiến Lê Xuyên và Cảnh Thiên đi cùng Tấn Dương đến bệnh viện Số một thành phố H.
Trên đường đi, Tân Dương nói qua về tìn3h hình của mẹ mình.
Mẹ Tân Dương bị u não từ hơn một năm trước. Khi đó vẫn đang trong giai đoạn đầu, khối u lớn 1.3cm, vẫn kịp
1phẫu thuật. Nhưng khi đó anh ta đang tham gia show sống còn để lựa chọn thần tượng ra mắt, mẹ không muốn
quấy rầy anh ta, muốn để anh t9a thi đấu thật tốt nên giấu chuyện này.
Sau đó anh ta ra mắt thành công, hơn nữa còn trở thành nghệ sĩ có quảng cáo và show thự3c tế nhiều nhất trong
nhóm.
Lần nào mẹ anh ta muốn nói chuyện này với anh ta đều gặp đúng thời điểm anh ta đang bận, thế nên cứ8 lần lữa
mãi đến khi bệnh phát tác.
Cho đến khi bác sĩ nói với anh ta rằng mẹ bị u não, khối u chèn vào dây thần kinh dẫn đến hôn mê, anh ta mới biết
hóa ra mẹ đã bị ung thư từ hơn một năm trước. Khối u đã phát triển thành 3.7cm, hơn nữa còn bị di căn lympho.
Phẫu thuật mở hộp sọ lấy khối u đã vô cùng nguy hiểm.
Trong tình trạng bình thường, các khối u dưới 3cm có thể tách bỏ chỉ cần chưa đến giai đoạn di căn, chỉ cần có thể
cắt bỏ khối u hoàn toàn và tiến hành hóa trị tương ứng, tỷ lệ sống thêm năm năm nữa vẫn khá cao.
Nhưng với các khối u trên 3cm, đa phần đều sẽ bị di căn.
Hơn nữa di căn sợ nhất là di căn tế bào lympho.
Điều này có thể khiến các khối u phát triển tùy tiện trong hệ thống bạch huyết và rất dễ gây ra các khối u khắp cơ
thể.
Thế nên Tấn Dương rất áy náy, anh ta nghĩ rằng vì chính anh ta nên mới khiến mẹ không thể làm phẫu thuật kịp
thời.
Nhìn Tấn Dương áy náy và tự trách, Cảnh Thiên không nhịn được mà đưa tay ra muốn nắm lấy cánh tay anh ta.
Con người trong mắt Chiến Lê Xuyên bên cạnh đột ngột co lại. Nhưng vợ vẫn chưa hoàn toàn là vợ mình, Chiến Lê
Xuyên không dám tỏ ra quá chiếm hữu, anh chỉ có thể nhìn chòng chọc vào bàn tay của Cảnh Thiên với vẻ mặt u
oán.
Cảnh Thiên cảm nhận được ánh mắt của Chiến Lê Xuyên nên cũng định thần lại, vội vàng bỏ tay ra, cô cũng thấy
kinh ngạc.
Cô ghét nhất là đụng chạm với nam giới, cho dù là Chiến Lê Xuyên cũng phải sau khi sống chung với anh một thời
gian rất dài, hơn nữa còn nể nhan sắc nghịch thiên của anh nên cô mới thử tiếp xúc cơ thể với anh.


Nhưng Tân Dương, cô mới chỉ tiếp xúc với anh ta hai lần mà thôi, ban nãy cô lại chủ động nắm lấy cánh tay anh ta.
“Anh đừng lo lắng quá. Việc đã đến nước này rồi, có lo cũng vô dụng thôi. Thiên Thiên là bác sĩ hàng đầu cực kỳ lợi hại, cho dù cô ấy
không có cách thì Viện nghiên cứu Lawrence cũng có rất nhiều chuyên gia về thần kinh, chúng ta cố gắng hết sức mình là được.”
Tân Dương nhìn Chiến Lê Xuyên, không ngờ đường đường là
công ty quản lý của anh ta lại toàn hất hàm sai khiến.
chủ tịch hội đồng quản trị mà lại bình dị dễ gần như thế, còn ông chủ
“Ù, anh đừng lo. Cho dù bị di căn cũng không phải là vô phương cứu chữa.Yhọc bây giờ phát triển lắm, nghiên cứu chế tạo thuốc
cũng đã đạt đến một tầm cao mới rồi. Anh có biết liệu pháp trúng đích chuyên kiểm soát bệnh ung thư của châu Trung có thể khống
chế được sự phát triển của khốiukhông?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 846


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Tôi từng nghe về liệu pháp trúng đích, thời gian này vẫn đang nghiên cứu, xem mẹ tôi sau khi phẫu thuật có thể
tìm được thuốc thích hợp hay khôn3g?
Cảnh Thiên nói: “Cái này thì chờ bác gái đến viện nghiên cứu phẫu thuật xong rồi tính tiếp. Sau khi phẫu thuật
xong, tôi sẽ kiểm tra1 gen của bà ấy, xem bà ấy thích hợp với loại thuốc nào. Thích hợp cái gì thì uống cái đó.”
“Viện nghiên cứu Lawrence?” Mắt Tân Dương sá9ng lên.
Đối với anh ta, Viện nghiên cứu Lawrence chính là thiên thần chuyển đổi đầu với thần chết.
“Đúng rồi, tôi là bác sĩ đượ3c Viện nghiên cứu Lawrence đặc biệt mời về, nếu tôi làm phẫu thuật cho bác gái thì
chắc chắn sẽ phải đến viện nghiên cứu, bởi vì ở đó có các má8y móc mà tôi cần thiết và quen dùng.”
Tân Dương nhìn Cảnh Thiên đầy cảm kích, nhưng anh ta vẫn hơi thấp thỏm: “Tôi nghe nói Viện nghiên cứu
Lawrence thu phí rất đắt, lại thêm tối không có quan hệ nên trước kia còn không dám nghĩ đến nữa. Tôi… tôi có thể
hỏi cần chuẩn bị khoảng bao nhiêu tiền thì mẹ tôi mới có thể phẫu thuật không? Chỉ cần tôi có thể kiếm được thì
chắc chắn tôi sẽ cố gắng hết sức mình”
Nhìn bộ dạng nơm nớp của Tân Dương, Cảnh Thiên bỗng thấy khó chịu, cô an ủi: “Tôi và Viện nghiên cứu
Lawrence có quan hệ hợp tác, bệnh nhân của tôi thì đa phần viện phí sẽ trả cho tôi. Nếu chúng ta đã là bạn bè thì
cũng chỉ là một cuộc phẫu thuật mà thôi, anh trả ít chi phí nguyên vật liệu và phí kiểm tra là được. Chi phí tầm
khoảng hai nghìn tệ”
Tân Dương: …!!!
Mười triệu bỗng biến thành một hai nghìn tệ.
Tân Dương mím môi, bỗng không biết nên cảm ơn cô gái trước mặt mình như thế nào.
Cảnh Thiên vẫn đang tiếp tục khuyên: “Anh thực sự không cần phải lo lắng quá về bệnh của bác gái đầu, ung thư là
tử thần không thể vượt qua trong mắt người bình thường. Nhưng đối với bác sĩ hàng đầu mà nói, chúng tôi đang
thử biến ung thư cũng giống như cảm cúm, khiến mỗi người từng bị u có thể miễn dịch với u bệnh thông qua chữa
trị. Cho dù không thể miễn dịch thì cũng có thể làm đến mức xóa bỏ nó hoặc để nó chung sống lâu dài trong cơ thể.
Không đáng sợ như những gì anh nghĩ đâu. Tuy không thể đảm bảo 100% với anh, nhưng chắc chắn tôi sẽ cố gắng
hết sức để chữa bệnh cho bác gái”
“Cảm ơn mọi người” Tân Dương trịnh trọng.
“Mai Nhược Đan, cô có tư cách gì mà đuổi tôi ra ngoài? Sao da mặt của một người phụ nữ như cô có thể dày đến
mức này được nhỉ? Tân Dương đã nói rõ rằng nó không thích cô rồi, cô còn nhất quyết bám chặt lấy, cô không thấy
xấu hổ à?”
Khi Tân Dương dẫn Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên đến phòng bệnh VIP ở khu nội trú bệnh viện trên tầng mười
hai, họ nghe thấy tiếng tranh cãi vọng từ trong phòng bệnh ra.
Tân Dương sầm mặt, xông vào trong ngay lập tức.
“Cô đến đây làm gì? Nơi này không chào đón cô, cút đi!”


Giọng Tân Dương lạnh đến tận xương, nhưng người phụ nữ bên cạnh anh ta lại không hề để tâm.
Tuy lúc này cô ta đang đội một cái mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang rộng, chi lộ ra đôi mắt, nhưng Cảnh Thiên vẫn nhận ra đây là Mai
Nhược Đan mà Trung Bác đang dốc sức push lên.
Liên tưởng đến việc Tân Dương bị đi, Mai Thường Kiến gọi điện cho Số Một Hoàng Gia, ban nãy còn có người cướp tiền, bây giờ lại
gặp Mai Nhược Đanởđây cũng không phải chuyện gì kỳ lạ
Nhưng Cảnh Thiên vẫn kinh ngạc trước sự vô liêm si của Mai Nhược Đan.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 847


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Cô và Mai Nhược Đan không tiếp xúc nhiều với nhau, chỉ có lần Trung Bác mở cuộc họp, vai nữ chính của cô bị
Una đổi đi mất mới gặp cô ta, sau3 đó hình như không có ai báo cô đến Trung Bác họp nữa.
Theo những gì cô nhớ, Mai Nhược Đan đi theo tuyến hình tượng thần tiên tỷ tỷ,1 mỹ nhân lạnh lùng, cho dù là
những bộ phim cô ta đóng hay là sắc mặt lạnh lùng cao ngạo của cô ta, mọi người đều cảm nhận được sự lạnh lẽo
9như băng, không để tâm đến bất kỳ ai.
Không ngờ khi theo đuổi một người đàn ông, cô ta lại có thể vô liêm sỉ đến mức này.
“T3ân Dương, anh cần gì phải như vậy? Bác gái vì anh mà chịu khổ bao nhiêu rồi, bây giờ bác ấy đã bệnh thành
như thế, anh lại nhất quyết tranh 8em thật xa chỉ vì cái gọi là thể diện thôi sao?”
“Cô nói cái quái gì thế? Mai Nhược Đan, rốt cuộc là cô có liêm sỉ hay không? Nếu không phải vì cô dùng quan hệ
trong giới giải trí rồi chèn ép Tân Dương, anh ấy kiếm việc làm thêm ở bên ngoài mà cô cũng muốn cản trở, anh ấy
được yêu quý trong giới giải trí như vậy mà không thể nộp được viện phí và phí phẫu thuật chắc? Cô đừng có giả
vờ giả vịt!”
Người lên tiếng là Quân Lạc Dao, cô gái từng có duyên gặp Cảnh Thiên trong đoàn làm phim.
Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên đứng ở cửa, nhìn những chuyện xảy ra bên trong qua kính, hai người đều không có
ý định vào trong, nhưng nhìn từ chỗ Quân Lạc Dao và Mai Nhược Đan thì hoàn toàn không nhìn thấy người bên
ngoài.
Mai Nhược Đan có vệ sĩ, thấy có người tiến lại gần bèn định đuổi hai người đi.
Nhưng tình cờ vệ sĩ do Mai Thường Kiến thuê về cho Mai Nhược Đan lại từng gặp chủ tịch Chiến Lê Xuyên của
Trung Bác.
Thế nên khi trông thấy khuôn mặt lạnh lẽo như bằng của Chiến Lê Xuyên, ngay lập tức họ sợ đến mức không dám
nói gì nữa.
Một trong số những vệ sĩ đó định đi vào báo Mai Nhược Đan, nhưng Chiến Lê Xuyên lại hờ hững lên tiếng: “Nếu
mấy người động đậy, tôi sẽ để mấy người không thể sống nổi trong giới vệ sĩ nữa.”
Mai Nhược Đạn bị Quân Lạc Dao chửi nhưng vẫn không tức giận, cô ta mỉm cười: “Lạc Dao, sao cô lại nói như vậy?
Tôi thích Tân Dương đến thế, sao có thể dùng quan hệ trong giới giải trí để chèn ép anh ấy? Tôi đến đây chỉ để báo
với Tân Dương rằng tôi đã liên hệ được với chủ nhiệm Hà, Hà Cầu Kính đứng đầu khoa thần kinh, người mà anh
ấy luôn muốn liên hệ rồi”
Nói xong, Mai Nhược Đan nhìn Tân Dương, đôi mắt phượng xinh đẹp khẽ cong lên chan chứa tình cảm không thốt
nên lời. Đây cũng là lý do vì sao Mai Nhược Đan chỉ dựa vào ông bố làm quản lý cấp cao trong Trung Bác mà có thể
leo được đến vị trí gần như bây giờ.
“Tân Dương, chủ nhiệm Hà nói ông ấy có thể làm phẫu thuật cho bác gái. Hơn nữa chỉ cần là ông ấy mổ chính, tỷ lệ
sống thêm năm năm của bác gái có thể lên đến khoảng 20%.”
Đương nhiên còn phải xem bản thân bệnh nhân nữa. Bởi vì tình hình của bệnh nhân không thể lạc quan được. Bây
giờ tế bào ung thư đã lan ra, nếu gặp phải tình trạng nội tạng suy kiệt, rất có khả năng phẫu thuật xong cũng không
thể sống qua một năm.
Đây là nguyên văn lời của chủ nhiệm Hà.


Nhưng đoạn sau đó, cô ta không hề nói với Tân Dương.
Quân Lạc Dao biết Tân Dương là người con có hiếu, cho dù chỉ là một chút cố gắng nhỏ nhoi thôi, anh cũng sẽ thử.
Cũng giống như anh khi bị chèn ép, nghèo khổ quẫn bách đến mức như vậy rồi, anh vẫn có thể ngày ngày tìm dăm nhà để hát, ngày
nào cũng có thể gom góp đủ chi phí phòng bệnh VIP và thuốc men đắt đỏ.
Thấy Tân Dương im lặng, Quân Lạc Dao nghĩ người đàn ông giữ mình trong sạch như vậy này mà bị chà đạp, cô sẽ tức chết mất.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 848


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Tấn Dương đang định bảo Mai Nhược Đan cút đi, anh đã tìm được bác sĩ giỏi hơn rồi, Quân Lạc Dao đã như quyết
định một việc rất quan trọn3g, có nghiến răng | rồi nói: “Hà Cầu Kính là gì chứ, tuy ông ta là bác sĩ hàng đầu về
khoa thần kinh ở thành phố H, nhưng xét ở cả nước1 Z thì ông ta chỉ xếp trong top 5 mà thôi. Tân
| Dương, anh không cần phải sợ cô ta, em có thể bảo bố em tìm bác sĩ giỏi hơn ch9o anh. Em có thể nhờ ông ấy giúp
anh tìm Trịnh Cẩn, bác sĩ khoa thần kinh giỏi nhất nước Z. Anh có thể lên Baidu tìm tên của ông ấy, bâ3y giờ ông
ấy đã là phó viện trưởng của bệnh viện trung tâm châu Để rồi”
Tân Dương sững sờ, bởi vì Quân Lạc Dao trong mắt anh là8 một cô bé đáng thương không có người thân yêu
thương giống như anh vậy, cô cùng quản lý thuê một căn nhà nhỏ.
Đương nhiên Mai Nhược Đạn có biết tình hình của Quân Lạc Dao, đương nhiên cô ta cũng biết sự nỗ lực hằng ngày
của cô để được ra mắt.
Một nghệ sĩ nhỏ phấn đấu như vậy trong Trung Bác, cô ta có thể đè chết chỉ bằng một ngón tay.
Mai Nhược Đan nở nụ cười gợi cảm: “Quân Lạc Dao, có phải cô đã quên cô là nghệ sĩ của Trung Bác rồi không? Tôi
muốn nghiên chết cô chỉ như giẫm chết một con kiến mà thôi. Thế nên cô nên cút ngay khi tôi vẫn còn nói chuyện
tử tế với cô, ở đây không có chỗ cho cô lên tiếng!”
“Cô? Chèn ép tôi?” Quân Lạc Dao thực sự phải bật cười trước những gì Mai Nhược Đan nói.
“Nếu không phải vì công ty quản lý của Tân Dương quá nát quá bé, không dám so bì với Trung Bác, cô nghĩ Tân
Dương có thể bị chèn ép không? Còn tôi ấy hả? Ha ha, cô thử xem cô có thể chèn được tôi không”
“Không phải chỉ là con gái của một quản lý cấp cao thôi à, bố cô hình như còn chẳng có cá cổ phần trong Trung Bác
nhỉ? Cô nghĩ ông ta có tư cách gì để chèn ép tôi? Còn nữa, người đang làm trời đang nhìn, cô ngang nhiên dùng thủ
đoạn bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy để uy hiếp người khác, cho dù có thành công thật đi nữa, cô không sợ người ta trả thù
cô trên giường à?”
“Đúng là con người đã để tiện thì không ai sánh bằng! Tôi thực sự muốn xem xem fan của cô mà biết được người
đẹp mặt lạnh này lại là một kẻ điên cuồng tim lợm. như thế, không biết tam quan có vỡ nát vì có hay không?
Mặt Mai Nhược Đan sầm hẳn xuống. Cô ta cười lạnh một tiếng: “Được thôi, nếu cô đã không sợ như thế, vậy thì
chúng ta cùng chờ xem.”
Nói xong, Mai Nhược Đan cầm điện thoại, chuẩn bị gọi cho Mai Thường Kiến.
“Không được gọi!” Tân Dương gầm lên một tiếng giận dữ.
Nhưng Mai Nhược Đạn hoàn toàn không hề nghe lời anh ta.
Trong lúc vội vã, Tân Dương giật lấy cái khăn lau chân vắt ở cạnh giường rồi trói cổ tay Mai Nhược Đan lại, cô ta
ghê tởm đến mức hét lên một tiếng.
Cô ta vứt điện thoại xuống đất, Tân Dương mới buông cổ tay cô ta ra.
“Người đầu! Mau vào đây đi!”
Mai Nhược Đạn hét ầm lên khiến bà Tân tỉnh lại.
Bà Tân chưa bao giờ tỉnh lại sau khi hôn mê, bác sĩ nói đó là do thần kinh ở não bị chèn.


Ban đầu Tân Dương tưởng rất có khả năng mę sẽ không thể nhìn mặt anh ta lần cuối, lúc này thấy mẹ mình tinh lại, Tân Dương vô
cùng mừng rỡ.
“Mẹ.”
Tân Dương đẩy Mai Nhược Đan ra một cách đầy ghét bỏ rồi thụp xuống trước giường mẹ.
Tuy bà Tân đã hôn mê nhiều ngày nhưng trước đó, bà đã nghe rõ mọi chuyện diễn ra trong phòng bệnh nên mới tinh lại vì quá tức
giận.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 849


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Dương Dương”
Bà Tần vuốt ve khuôn mặt Tân Dương đầy yêu thương, anh ta liền rơi nước mắt.
“Đừng khóc… Dương Dương đừng khóc /styles/default/xenforo/heart emoticon.pngbr>
Bà Tân đưa tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Tân Dương, sau đó bà nhìn sang Mai Nhược Đan và nói: “Cô à,
tôi muốn nói riêng vài câ1u với con trai tôi, mong cô tránh đi một lát”
Bà Tân là một người phụ nữ dịu dàng nhưng không hề yếu đuối. Ngày xưa, sau khi hai người9 anh em của chồng
bà khiến công ty sụp đổ, ôm tiền bỏ trốn, bà vừa chăm sóc Tân Dương vừa trả nợ.
Đương nhiên Mai Nhược Đan cũng nhận 3ra rằng bà Tân không thích mình, cô ta cố gắng khiến giọng mình dịu
dàng hơn, nhưng cách nói năng vẫn ngập tràn sự ngang ngược.
“Bác g8ái, cháu thích Tân Dương, chỉ cần anh ấy có thể làm người yêu cháu, chắc chắn cháu sẽ tốt với anh ấy, cũng
sẽ tốt với bác. Cháu đã liên hệ với chuyên gia thần kinh tốt nhất để làm phẫu thuật cho bác rồi. Bác hãy khuyên Tân
Dương đi, cháu thực sự không hiểu anh ấy vẫn còn cứng đầu vì cái gì nữa. Chẳng lẽ anh ấy còn có thể tìm được
người nào tốt hơn cháu nữa sao?”
“Trước đây cô tốt đến mức nào thì tôi không biết, nhưng sau này thì chắc cô không thể tốt được nữa đâu.”
Một giọng nói bất ngờ vang lên ở cửa.
Người của Chiến Lê Xuyên đi làm thủ tục cho bà Tân xong xuôi, Cảnh Thiên mới bước vào trong.
Khoảnh khắc nhìn thấy cảnh Thiên, Mai Nhược Đan tái mặt.
Cảnh Thiên!!!
Người khác thì không biết, nhưng bố cô ta là quản lý cấp cao trong Trung Bác nên chắc chắn có biết, Cảnh Thiên
chính là vợ của chủ tịch.
Ngày trước người mà cô ta thích chính là chủ tịch, nếu không phải vì chủ tịch bị liệt, cô ta sẽ không để ý đến Tân
Dương vì không tìm được ai khiến cô ta rung động.
Thực ra người cô ta để ý là Vân Tiêu, nhưng sau khi lao đầu vào Vân Tiêu vài lần, cô ta biết người như Vân Tiêu
không phải dạng người mà cô ta có thể trêu vào được, thể là quay sang theo đuổi Tân Dương có ngoại hình giống
với Vân Tiêu.
Nhưng không ngờ Tân Dương trong thì mỏng manh nhưng thực ra lại là một kẻ cứng đầu không thích rượu mời
mà thích uống rượu phạt.
Chẳng trách người của cô ta không vào được, chẳng trách Tân Dương lại không e dè như thế, hóa ra anh ta đã gọi
Cảnh Thiên đến rồi.
Mai Nhược Đạn đang suy nghĩ xem nên ngụy biện như thế nào, con người trong mắt cô ta bỗng co lại.
Bởi vì người bước vào sau Cảnh Thiên chính là Chiến Lê Xuyên!
“Chủ… chủ tịch..”
Chiến Lê Xuyên thấy vợ mình không nói gì nên anh cũng không lên tiếng.


Mai Nhược Đan và Mai Thường Kiến nên xử lý thế nào thì xử lý thế đó, hoàn toàn không cần phải nói năng gì nhiều, thế nên khi Mai
Nhược Đan tái mặt lên tiếng chào Chiến Lê Xuyên, anh coi như không nghe thấy.
Cảnh Thiên đi đến bên cạnh Tân Dương, thấy mẹ Tân Dương đã tinh lại, cô bèn mim cười và nói: “Bác gái, cháu là bạn của Tân
Dương, cháu là Cành Thiên. Cháu đã liên hệ với chuyên giaởViện nghiên cứu Lawrence để chữa bệnh cho bác rồi. Thủ tục chuyển
viên cũng đã làm xong, vừa hay bác cũng đã tình lại, lát nữa xe đến, bác có thể lên xe chuyển viện.”
Mai Nhược Đan bên cạnh ngơ ngác.


Cô ta muốn chiếm lấy Tân Dương nên đã cốýchặn cuộc phẫu thuật của chủ nhiệm Hà lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 850


MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Bây giờ Cảnh Thiên lại nói với bà Tân rằng đã liên hệ với Viện nghiên cứu Lawrence xong xuôi rồi.
Đây có khác nào tát thẳng vào mặt cô 3ta đầu?
Quan trọng là cô ta còn không dám xen vào nửa câu.
Mai Nhược Đan liếc nhìn Chiến Lê Xuyên hoàn toàn không thèm ngó ngà1ng gì đến cô ta, mặt tái nhợt vì sợ hãi.
Đồng thời tình cảm trong lòng dành cho Tân Dương cũng biến thành hận thù.
Cô ta đối x9ử tốt với anh ta như thế, cô ta đã tốn bao nhiêu thời gian và sức lực để theo đuổi anh ta.
Không chấp nhận thì thôi, anh ta còn đẩy cô3 ta vào chỗ chết.
Bây giờ Chiến Lê Xuyên đã ở đây rồi, đây là người đàn ông nắm giữ quyền sinh sát đối với cô ta và bổ cô ta, cô ta mu8ốn đi nhưng lại sợ đến mức không thể dịch nổi bước chân.
Bà Tân nằm trên giường liếc nhìn Mai Nhược Đan trở nên bất an ngay sau khi Cảnh Thiên bước vào, bà thôi tỏ vẻ mẹ chồng độc địa như ban nãy, nở nụ cười của một người đàn bà trung niên hiền từ rồi bảo: “Cô Cảnh, thực sự rất
cảm ơn cô. Cảm ơn cô đã giúp đỡ Tân Dương, giúp đỡ tôi như thế. Cả vị đây nữa, cảm ơn cậu”
Cảnh Thiên cười: “Anh ấy là chồng cháu, tên là Chiến Lê Xuyên. Bác có thể gọi anh ấy là A Xuyên, gọi cháu là Thiên
Thiên.”
Cảnh Thiên cảm thấy mình rất kỳ cục khi nói ra câu này.
Nhưng khi gặp bà Tân, Cảnh Thiên lại vô thức cảm thấy có thiện cảm từ sâu trong xương tủy.
“Ừ, nếu mấy đứa đều là bạn của Dương Dương, vậy thì bác sẽ gọi hai đứa là A Xuyên và Thiên Thiên”
“Vâng”
Cảnh Thiên vừa cười vừa gật đầu, nhưng Mai Nhược Đan lại tái như tro tàn.
Bà Tân gọi chủ tịch của cô ta là A Xuyên, còn cô ta lại đi uy hiếp người đàn bà này.
“Dương Dương tính không nhiệt tình, đứa trẻ như nó khó tìm được bạn bè đối xử thật lòng lắm. Bác thấy nó có thể
tìm được những người bạn như các cháu, dù bác có chết thì cũng có thể yên tâm nhắm mắt rồi”
“Mẹ, mẹ sẽ không chết đâu. Thiên Thiên sẽ cứu mẹ!”.
Bà Tân đưa tay ra xoa đầu Tân Dương.
“Dương Dương, mỗi người một số. Thực ra từ ngày bố con rời xa mẹ, mẹ đã nghĩ đến chuyện đi theo ông ấy rồi.
Nhưng hồi đó mẹ đã có con, con vẫn còn nhỏ như thế, mẹ mà cũng không còn thì con sẽ thành mồ côi, thế nên mẹ
vẫn sống đến tận bây giờ. Mẹ muốn chăm sóc con, cho con một gia đình… Bây giờ con đã lớn khôn rồi, có thể tìm
được bạn bè của riêng mình rồi, mẹ rất vui”
“Mẹ biết bệnh của mẹ mà, không chữa được đầu. Nếu phải chịu đau đớn thì thà nhân lúc còn sống mà ở bên con thì
tốt hơn”
Nghe mẹ nói vậy, Tân Dương cuống lên.
“Mẹ, Thiên Thiên nói rồi, mẹ chữa được” Nói xong, Tân Dương vội vã nhìn sang Cảnh Thiên.
Cảnh Thiên nói lại với bà Tân những gì ban nãy đã dùng để an ủi Tân Dương, đừng nói đến bà Tân, đến Quân Lạc
Dao và Mai Nhược Đan nghe thấy “sống chung với ung thư”, “có khối u và nhiễm virus một lần rồi sẽ tạo ra kháng
thể” cũng ngần người ra.
Mai Nhược Đạn sợ Chiến Lê Xuyên sẽ truy cứu trách nhiệm nên vội nói: “Chủ tịch, ban nãy tôi đã liên hệ với bác sĩ
phẫu thuật thần kinh giỏi nhất của bệnh viện rồi, ông ấy đã đồng ý sẽ làm phẫu thuật cho bà Tân, hơn nữa tỷ lệ
thành công có thể lên đến hơn 30%”
Để thể hiện thành ý của mình, Mai Nhược Đan vội vàng nâng tỷ lệ thành công lên 10%, hơn nữa còn không đính
kèm điều kiện của mình vào.


Bởi vì Tân Dương đã là bạn của Cảnh Thiên rồi, làm sao cô ta có thể dùng quy tắc ngầm với anh nữa?
Thà vội vàng mất bò mới lo làm chuồng còn hơn.
Nhưng Mai Nhưrợc Đan lại nhận ra dường như những gì cô ta nói đều là thừa thãi.
Tất cả mọi người đều coi những lời cô ta nói như một phát răm, họ còn chẳng buồn cau mày.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom