Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1658


Chương 1658

Nạp Lan Ca khẽ thở dài, nét mặt phức tạp: “Tuyết cô nương, nói thật, đối mặt với cô, tâm trạng của ta cũng rất phức tạp. Nếu hắn không thích cô thì không có gì để nói, nhưng hắn lại thích cô…”

Nam Cung Tuyết cúi đầu: “Nạp Lan cô nương, lúc ta quen hắn, không hề biết rằng hắn đã thành thân. Nếu biết…”

Nói đến đây, cô ấy im lặng.

Nạp Lan Ca nhìn Nam Cung Tuyết: “Tuyết cô nương, Tiểu Quân mặt nào cũng tốt, chỉ có điều là không thể dứt khoát trong tình cảm…”

Nói đến đây, cô lắc đầu: “Không đúng, một người thông minh như hắn, sao có thể không nhìn thấu suy nghĩ của phụ nữ được? Nếu hắn muốn quyến rũ, trên đời này có bao nhiêu người chống lại được sức hấp dẫn của hắn chứ? Hắn giả vờ ngây ngô không đáp lại trước mặt các cô là vì yêu ta, sợ ta đau lòng”.

Nam Cung Tuyết nhìn Nạp Lan Ca với vẻ ngạc nhiên: “Hắn còn thích cô gái nào khác nữa à?”

Nạp Lan Ca thầm thấy khổ sở: “Nhiều lắm! Thiên Thiên, Tịch Huyền, Nam Lăng Nhất Nhất, còn có Bát Uyển gì đó ở Chân Vũ Trụ kia nữa… Gần đây còn rất mập mờ với Chấp Kiếm Nhân… Hắn cho rằng ta không biết, nhưng thật ra ta đều biết hết!”

Nét mặt Nam Cung Tuyết cứng đờ, trợn mắt há mồm: “Việc này… Việc này…”

Nạp Lan Ca cười nói: “Có phải cô ngạc nhiên lắm không?”

Nam Cung Tuyết vội gật đầu: “Ta… Hắn…”

Nạp Lan Ca nhìn Nam Cung Tuyết: “Vậy cô có còn thích hắn không?”

Nam Cung Tuyết cúi đầu: “Nạp Lan cô nương, cô xinh đẹp như thế, dù là ta cũng cảm thấy xấu hổ, người đàn ông nào có thể cưới cô làm vợ, không biết kiếp trước đã tích được bao nhiêu đức. Nếu ta là đàn ông, ta nhất định sẽ một lòng một dạ với cô, tuyệt đối không hai lòng, sao… sao hắn có thể đa tình, thích nhiều cô gái như vậy chứ?”

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Hắn còn thích cô nữa!”

Nam Cung Tuyết lập tức đỏ mặt: “Việc này… Ta…”

Nạp Lan Ca khẽ thở dài: “Tuyết cô nương, nếu có thể, đương nhiên ta cũng hy vọng hắn một lòng một dạ với mình, thử hỏi có cô gái nào không muốn như thế chứ? Nhưng trời sinh hắn đã trăng hoa, ta có thể làm gì được? Ta cũng từng có suy nghĩ rời xa hắn, nhưng… ta không làm được”.

Nam Cung Tuyết nhìn Nạp Lan Ca trước mặt, thầm thấy thông cảm, sự lạnh lùng trước đó đã biến mất không còn tung tích.

Nạp Lan Ca chợt nói: “Tuyết cô nương, cô và hắn có từng xảy ra…”

“Không không!”

Khuôn mặt Nam Cung Tuyết lập tức nóng lên như có núi lửa sắp phun trào, liên tục xua tay: “Nạp Lan cô nương, ta không làm chuyện đó với hắn, thật đấy, dù ta thích hắn, nhưng còn chưa thành thân đã làm chuyện đó với hắn… Ôi chao, nói một hồi, sao lại nhắc đến những chuyện này rồi!”

Nhìn Nam Cung Tuyết dịu dàng đáng yêu trước mắt, Nạp Lan Ca lắc đầu cười khẽ, cảm giác chua xót trong lòng cũng mất đi một chút: “Tuyết cô nương, ta cũng không có ý gì khác, chỉ hỏi thử mà thôi”.

Nam Cung Tuyết cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Nạp Lan Ca, mặt đỏ như quả táo: “Nạp Lan cô nương, câu hỏi này của cô… thật sự quá đáng sợ”.

Nạp Lan Ca chợt thở dài: “Hiện tại vũ trụ Quan Huyên không chỉ có kẻ thù là nền văn minh Vĩnh Sinh, mà còn có Chân Vũ Trụ luôn ở phía sau nhìn chằm chằm, nói không chừng một ngày nào đó mọi người đều sẽ chết trận, Tuyết cô nương, cô bảo trọng”.

Dứt lời, cô bèn muốn rời đi.

Nam Cung Tuyết chợt nói: “Nạp Lan cô nương, nếu cô không chê, ta sẵn lòng giúp đỡ vũ trụ Quan Huyên một tay!”
 
Chương 1659


Chương 1659

Nạp Lan Ca ngạc nhiên: “Tuyết cô nương, cô…”, Nam Cung Tuyết mỉm cười nói: “Bây giờ ta là Mệnh Vận Đại Đế, thực lực cũng tạm được”.

Nạp Lan Ca ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Hiện tại Loạn Tinh Giới đã bị huỷ diệt, Tuyết cô nương, không bằng cô dẫn những đệ tử của cô đến vũ trụ Quan Huyên đi, cô thấy sao?”

Nam Cung Tuyết do dự một lát rồi gật đầu: “Được!”

Nạp Lan Ca cười nói: “Vậy cô dẫn người của mình đến vũ trụ Quan Huyên trước đi, sau khi thu xếp ổn thoả, nếu cô muốn thì có thể gia nhập nội các, ta cũng đang thiếu người, nếu có cô giúp đỡ thì càng tốt hơn”.

Nam Cung Tuyết chậm rãi siết chặt hai tay, có thể nhìn ra cô ấy đã động lòng, nhưng dường như vẫn đang băn khoăn điều gì đó, cô ấy lén nhìn thoáng qua Nạp Lan Ca, thấy ánh mắt chân thành của Nạp Lan Ca thì tâm trạng cũng thả lỏng hơn, sau đó gật đầu: “Được…”

Nạp Lan Ca cười nói: “Vậy chúng ta gặp nhau ở vũ trụ Quan Huyên!”

Nam Cung Tuyết gật đầu: “Nạp Lan cô nương, thực lực của nền văn minh Vĩnh Sinh kia không tầm thường đâu, cô phải cẩn thận”.

Sau đó, cô ấy xoay người hoá thành một tia sáng trắng biến mất ở cuối tinh hà.

Nạp Lan Ca đứng tại chỗ lắc đầu, khẽ thở dài, trong lòng hơi chua xót, người đàn ông đa tình này, mê gái cũng không giải quyết ổn thoả, còn khiến cô phải lo lắng giúp hắn, đúng là…

Hầy!

Nạp Lan Ca lại thở dài một lần nữa rồi xoay người rời đi.



Bên ngoài Loạn Tinh Giới.

Vô số cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh xuất hiện bên cạnh Tịnh Thần, đều là những người trốn thoát ra ngoài.

Dù sức mạnh của đám mây hình nấm mà Nạp Lan Ca cho nổ ra rất kinh khủng, nhưng muốn giết chết cao thủ cảnh giới trên Thần Đế vẫn là vô cùng khó khăn.

Sắc mặt Tịnh Thần hơi khó coi, ông ta nhìn chằm chằm mấy người nhóm Diệp Quân, ông ta không ngờ vũ trụ Quan Huyên này lại giở chiêu như thế với bọn họ.

Trận chiến còn chưa bắt đầu mà đã mất nhà trước rồi.

Tịnh Thần nhìn chằm chằm Diệp Quân đang dẫn đầu với nét mặt hơi dữ tợn: “Tin ta đi, vũ trụ Quan Huyên của ngươi sẽ phải vì hành động hôm nay mà…”

“Nói nhảm nhiều thế!”

Lúc này, An Nam Tịnh bên cạnh Diệp Quân chợt cầm thương xông lên.

Vụt!

Một tia hàn mang bay đến trước mặt Tịnh Thần, Tịnh Thần cười gằn, tiến lên một bước rồi đánh ra.

Đối đầu trực diện!

Oanh!

Trong thoáng chốc, Tịnh Thần đã lùi lại cả chục nghìn trượng, lực lượng mạnh mẽ khiến cao thủ vốn đang đứng xung quanh hắn cũng lùi lại theo.

Sức mạnh của một thương đáng sợ khôn cùng!

Sau khi Tịnh Thần dừng lại, ông ta nhìn cánh tay bị nứt ra của mình với vẻ khó tin, thầm thấy sợ hãi, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía An Nam Tịnh, đang định cất lời thì An Nam Tịnh đột nhiên biến mất!
 
Chương 1660


Chương 1660

Ầm!

Thương thế mạnh mẽ kéo đến, chèn ép đến mức ông ta cảm thấy không thở nổi.

Lúc này, trong lòng Tịnh Thần hoàn toàn không còn cảm giác khinh thường nữa, ông ta xông lên phía trước, trong tay trái xuất hiện một cây gậy một đen, ông ta vung một vòng, trong nháy mắt, hàng vạn côn ảnh làm chấn động đất trời.

Nhưng sau khi đâm thương về phía An Nam Tịnh…

Oanh!

Trong nháy mắt, hàng nghìn côn ảnh chợt vỡ tan tành, lực lượng mạnh mẽ khiến Tịnh Thần liên tục lùi lại, trong quá trình ông ta lùi lại, thời không cũng liên tục sụp đổ, cực kỳ đáng sợ.

Thấy cảnh này, nét mặt của những cao thủ nền văn minh Vĩnh Sinh đều trở nên nặng nề, thầm thấy khiếp sợ, người phụ nữ này mạnh quá.

Không chỉ nền văn minh Vĩnh Sinh mà cả Diệp Quân cũng hơi kinh ngạc.

Ông ta vốn cho rằng An tiền bối này chiến đấu với Mệnh Vận Đại Đế sẽ khá vất vả, nhưng không ngờ bà ta vẫn có thể áp đảo được Mệnh Vận Đại Đế!

Đây thật sự là gặp người mạnh lại càng mạnh hơn!

Phía xa, sau khi Tịnh Thần dừng lại, cánh tay phải của ông ta đứt lìa, máu tươi bắn tung toé.

Tịnh Thần ngẩng đầu nhìn An Nam Tịnh phía xa bằng ánh mắt lạnh lùng: “Bà đánh nhau giỏi lắm à? Nhưng một mình bà giỏi thì có tác dụng gì! Mọi người cùng xông lên đi!”

Ông ta quyết định sẽ đánh hội đồng!

Vì ông ta phát hiện nếu đấu tay đôi, ông ta hoàn toàn không thể thắng được, nếu đấu tay đôi không thể thắng thì cũng chỉ có thể đánh hội đồng thôi.

Nghe thấy lệnh của Tịnh Thần, mười một Mệnh Vận Đại Đế đang có mặt lập tức lao về phía mấy người An Nam Tịnh!

Chỉ về mặt đội hình, mấy người nhóm An Nam Tịnh đã hoàn toàn bị áp đảo!

Vì ở nơi này, bên phía nền văn minh Vĩnh Sinh có mười ba Mệnh Vận Đại Đế, hàng trăm Tuế Nguyệt Đại Đế, những người còn lại cũng có mấy trăm Đại Đế, hơn mười nghìn cao thủ Thần Đế.

Bên phía vũ trụ Quan Huyên hoàn toàn bị đội ngũ này áp đảo.

Nghe thấy mệnh lệnh của Tịnh Thần, tất cả cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh đang có mặt đều xông về phía mấy người nhóm Diệp Quân ở nơi xa!

Có thể đánh hội đồng vì sao phải đấu tay đôi?

Thấy một đám cao thủ cùng nhau xông lên, An Nam Tịnh không định đối đầu trực diện nữa, bà ấy quay đầu nhìn Tiểu Bạch ở bên cạnh: “Lên!”

Tiểu Bạch lên á?

Nghe thấy câu này, Diệp Quân nhất thời sửng sốt.

Nó có thể xông lên được à?

Hắn biết An tiền bối dám dẫn theo mấy người như thế đến đây chắc chắn là có đòn sát thủ, nhưng hắn không ngờ đòn sát thủ lại là Tiểu Bạch trước mắt.

Chẳng lẽ là đang đùa ư?

Không phải hắn coi thường Tiểu Bạch, chủ yếu là hắn thật sự rất sợ Tiểu Bạch này, vì hắn đã suýt chết trong tay nó hai lần rồi.

Rất nhiều lúc, hắn còn cho rằng Tiểu Bạch là do đối thủ phái đến!

Nghe thấy lời của An Nam Tịnh, Tiểu Bạch cười khẽ, nó đột nhiên bay về phía trước, vung móng vuốt nhỏ, trong móng vuốt có một tia kiếm quang đột nhiên xuất hiện.
 
Chương 1661


Chương 1661

Vào khoảnh khắc nhìn thấy tia kiếm quang này, Diệp Quân nhất thời thấy yên tâm hơn, hắn chỉ sợ Tiểu Bạch vung móng rồi ném ra một quả bom, hắn đã chuẩn bị tâm lý chạy trốn rồi.

Mà hiện tại khi nhìn thấy là kiếm khí, hắn vừa thở phào nhẹ nhõm vừa thấy nghi ngờ, nó còn là một kiếm tu nữa à?

Thấy Tiểu Bạch chém ra một tia kiếm khí, mấy cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh đều tỏ vẻ xem thường.

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên chỉ vuốt trái về phía trước: “Vụt!”

Âm thanh vừa vang lên, trong móng vuốt của nó có một tia kiếm khí đột nhiên bay ra, nhưng mấy vị Mệnh Vận Đại Đế xông lên ở hàng đầu vẫn chẳng thèm để tâm.

Vì tên nhóc màu trắng này trông rất vô hại!

Dáng vẻ cầm một tia kiếm khí của nó rất đáng yêu, phải nói rằng nó chỉ cần đứng đó thôi đã rất đáng yêu rồi.

Lúc này, dường như Chiêm sư ở bên cạnh cảm nhận được điều điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng di chuyển sang bên cạnh, quát to: “Mau rút lui!”

Mau rút lui!

Nghe thấy lời của Chiêm sư, lúc này sắc mặt những Mệnh Vận Đại Đế kia cũng thoáng chốc thay đổi, vì bọn họ cũng cảm nhận được có điều gì không ổn, trong lòng rất bất an, có nguy hiểm sắp đến.

Mấy Mệnh Vận Đại Đế xông lên đầu tiên không chút do dự rút lui.

Nhưng mấy cao thủ phía sau bọn họ thì lại không may mắn như thế.

Vụt!

Kiếm khí bay đi, trong nháy mắt, gần trăm vị Đại Đế và mấy nghìn Thần Đế còn chưa kịp phản ứng đã bị giết chết trong nháy mắt, nhưng kiếm khí kia vẫn không biến mất mà vẫn bay về phía sâu trong tinh không.

Vụt!

Kiếm khí này cứ thế chia vũ trụ tinh hà ra làm đôi!

Trên không trung, mấy nghìn thi thể chậm rãi rơi xuống, máu tươi đổ như thác.

Thấy cảnh này, mấy cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh đều sững sờ, trong lòng vô cùng hoảng sợ, nhất thời không biết làm sao.

Diệp Quân cũng sợ hãi nhìn Tiểu Bạch ở một bên, kiếm khí kia chắc chắn không phải của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chỉ biết dùng bom, biết dùng kiếm từ bao giờ chứ!

Chắc chắn là kiếm khí ông nội để lại cho nó giữ mạng!

Chỉ không biết nhóc con này có còn nữa không…

An Nam Tịnh nhìn Tịnh Thần đang tỏ vẻ hoảng sợ ở phía xa, bình tĩnh nói: “Đông người thì có tác dụng gì?”

Tịnh Thần nhìn An Nam Tịnh, trong lòng vô cùng sợ hãi, kiếm khí kia đã tiêu diệt một nửa cao thủ của bọn họ!

Chỉ là một tia kiếm khí mà thôi!

Là kiếm khí của ai?

Lúc này, Tịnh Thần hơi hoảng hốt.

Vũ trụ Quan Huyên này có sự tồn tại của cao thủ bí ẩn.

Phải làm sao đây?
 
Chương 1662


Chương 1662

Các cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm thế nào.

Chiêu kiếm kia khiến bọn họ sửng sốt.

Lúc này, Chiêm sư phía xa tức giận nhìn Tiểu Bạch: “Ngươi có còn không?”

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó lấy ra một quả bom.

Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân lập tức thay đổi, hắn vội vàng trốn ra xa, sợ lát nữa sẽ bị ảnh hưởng.

Thấy thứ Tiểu Bạch lấy ra không phải kiếm khí, mấy người Chiêm sư đều thở phào nhẹ nhõm, mà lúc này, một Mệnh Vận Đại Đế chợt cất giọng nặng nề: “Nó là Linh Tổ!”

Linh Tổ!

Nghe thấy lời của Mệnh Vận Đại Đế này, các cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh ở xung quanh đều nhìn về phía Tiểu Bạch, khi nãy bọn họ bị kiếm khí của nó làm sợ hãi, nên mới quên mất nó. Bây giờ nghe lời của cường giả kia, bọn họ mới phát hiện thứ trong có vẻ vô hại trước mặt lại là Linh Tổ!

Thật ra trong thời đại nền văn minh Sinh Linh cũng có Linh Tổ, mà loại linh thú kiểm soát linh khí này, dù là ở thời đại nào cũng đều rất được yêu thích.

Trong mắt đám cao thủ của thời đại Vĩnh Sinh đều lộ vẻ tham lam.

Một Mệnh Vận Đại Đế bên cạnh Tịnh Thần chợt trầm giọng nói: “Tịnh Thần, chuyện này không đơn giản thế đâu”.

Tịnh Thần im lặng.

Đương nhiên ông ta biết chuyện này không đơn giản, bên phía bọn họ bị một tia kiếm khí giết chết đi nửa số người, quan trọng nhất là một nửa số người này là bị giết chết trong nháy mắt, ngay cả cơ hội sống lại cũng không có!

Cao thủ Mệnh Vận Đại Đế kia lại nói: “Chúng ta đã đánh giá thấp thực lực của vũ trụ Quan Huyên này rồi, sau lưng bọn họ chắc chắn có cao thủ tuyệt thế”.

Tịnh Thần nhìn về phía cao thủ vừa cất lợi: “Cổ Đế, vậy theo ông nghĩ, bây giờ chúng ta nên làm sao?”

Cổ Đế kia trầm giọng đáp: “Tạm thời rút lui”.

Tịnh Thần lập tức lắc đầu: “Đã đến nước này rồi, rút lui bây giờ sẽ rất mất mặt”.

Cổ Đế cau mày, lúc này ông còn chú trọng thể diện à?

Tịnh Thần lại nói: “Hơn nữa, bây giờ chúng ta đâu còn chỗ nào để đi!”

Loạn Tinh Giới sau lưng bọn họ đã bị nổ tan tác!

Rút lui?

Nhà đã không còn nữa rồi!

Cổ Đế khẽ thở dài, trực giác nói với ông ta, nếu còn tiếp tục giao thủ, có thể sẽ xảy ra chuyện lớn.

Nền văn minh Vĩnh Sinh xuất hiện lại trên đời không phải không thể độc chiếm vũ trụ, nhưng cũng nên ổn định lại đã.

Còn chưa thăm dò lai lịch của vũ trụ Quan Huyên đã tuỳ tiện ra tay, thật sự là quá lỗ mãng.

Lúc này, Tịnh Thần đột nhiên nhìn về phía Tiểu Bạch: “Ta cược nó không còn tia kiếm khí thứ hai đâu!”

Tiểu Bạch ở phía xa chớp mắt, món vuốt nhỏ vẽ một vòng tròn, sau đó vuốt phải vỗ nhẹ mấy cái, rồi vặn vẹo mấy cái…

Mọi người nhìn mà thấy khó hiểu.

Diệp Quân đi tới bên cạnh Nhị Nha, tò mò hỏi: “Nó đang nói gì vậy?”

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó đáp: “Nhảy, hát, đánh bóng”.

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.
 
Chương 1663


Chương 1663

Nghe thấy lời của Nhị Nha, Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó bay lên vai Nhị Nha, không ngừng cọ đầu vào má cô bé, vung móng vuốt, cũng không biết đang nói cái gì.

Lúc này, Tịnh Thần ở phía xa chợt cất lời: “Đi đến vũ trụ Quan Huyên!”

Mấy cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh nhìn về phía Tịnh Thần, Tịnh Thần nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa: “Chuyển chiến trường qua vũ trụ Quan Huyên!”

Chuyển chiến trường qua vũ trụ Quan Huyên!

Các cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, lúc này, Tịnh Thần lại nói: “Cẩn thận nhóc màu trắng kia, nếu nó có kiếm khí thì tránh nó ra. Đi, đi đến vũ trụ Quan Huyên!”

Sau đó, ông ta biến thành một tia sáng biến mất ở nơi chân trời.

Tất cả cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh xung quanh đồng loạt phóng lên cao, bay đến vũ trụ Quan Huyên.

Đi đến vũ trụ Quan Huyên!

Đâm đầu vào chỗ chết để tìm cơ hội sống!

Tịnh Thần hiểu rất rõ, bây giờ Vĩnh Sinh Giới đã bị huỷ diệt, bọn họ không còn đường lui nữa, vả lại, hai bên đã trở thành kẻ thù không đội trời chung.

Cầu xin tha thứ?

Vĩnh Sinh Đại Đế là người đầu tiên không đồng ý.

Bị phong ấn gần trăm triệu năm mới có thể xuất hiện tên đời một lần nữa, sau đó đi cầu xin?

Nền văn minh Vĩnh Sinh không thể mất mặt như thế được.

Hơn nữa nền văn minh Vĩnh Sinh hiện tại rất thiếu tài nguyên, dù là linh nguyên hay linh mạch cũng đều thiếu.

Vì thế, Tịnh Thần quyết định chiến đấu một lần nữa.

Đương nhiên không thể tiếp tục chiến đấu ở đây nữa, vì ông ta biết nếu dời chiến trường sang vũ trụ Quan Huyên, những cao thủ nơi này sẽ ném chuột sợ vỡ bình, kể cả kiếm khí của nhóc con màu trắng kia, dù có còn, chắc chắn nó cũng không dám sử dụng một cách không suy nghĩ!

Một tia kiếm khí kia sẽ có thể huỷ diệt cả một vùng vũ trụ tinh hà!

Thấy mấy người nhóm Tịnh Thần đi về phía vũ trụ Quan Huyên, sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc trở nên lạnh lẽo, sao hắn có thể không hiểu ý đồ của những người này được? Hắn vội vàng nói: “Ngăn bọn họ lại!”

Dứt lời, hắn biến thành một tia kiếm quang xông lên.

Ông lão Chiêm sư dẫn đầu kia đột nhiên xoay người, mở lòng bàn tay, chỉ trong nháy mắt, một ngọn lửa phóng lên cao từ lòng bàn tay của ông ta, sau đó biến thành biển lửa cuộn trào về phía Diệp Quân.

Thấy ngọn lửa ngút trời đập vào mặt, Diệp Quân tiến lên, chém xuống một kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm chồng chéo bảy mươi tia kiếm!

Vụt!

Kiếm chém xuống, sóng lửa lập tức vỡ ra, mà lúc này, mấy người ông lão áo đạo sĩ đã biến mất trong tầm mắt của Diệp Quân.

Sắc mặt Diệp Quân lập tức trở nên khó coi!

An Nam Tịnh đi tới bên cạnh hắn, bình tĩnh nói: “Không cần lo lắng”.
 
Chương 1664


Chương 1664

Diệp Quân nhìn về phía An Nam Tịnh: “Vẫn còn kế hoạch khác à?”

An Nam Tịnh gật đầu.

Diệp Quân đang định hỏi gì đó thì ngay lúc này, cuối tầm mắt có hai tia kiếm khí bay lên cao, màn trời lập tức bị nứt ra.

Thấy cảnh này, Diệp Quân vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Cô cô!”

Hắn rất quen thuộc với khí thế của hai tia kiếm khí kia, chính là người phụ nữ váy trắng và người phụ nữ áo bào trắng từng cứu hắn lúc trước.

An Nam Tịnh cất lời: “Đi thôi!”

Bà ấy vừa dứt lời, mọi người lập tức biến mất khỏi vị trí vừa đứng.

Cuối chân trời, hai người phụ nữ kiếm tu ngăn cản đám người Tịnh Thần kia, hai người đứng ở đó, trên người tản ra kiếm thế vô cùng mạnh mẽ, tựa như chiến thần, khiến người khác nhìn mà thấy sợ.

Tịnh Thần nhìn chằm chằm hai kiếm tu với ánh mắt nặng nề.

Sắc mặt của ông lão mặc áo đạo sĩ cũng hơi khó coi, không ngờ lại gặp phải hai người phụ nữ này. Đương nhiên ông ta vẫn chưa quên trận chiến ngày đó, hai người trước mắt đã áp đảo mấy vị Đại Đế bọn họ!

Ông ta không cảm nhận được cảnh giới của hai người này, nhưng có thể chắc chắn thực lực của hai người đã vượt xa Mệnh Vận Đại Đế!

Tịnh Thần nhìn về phía Chiêm sư: “Ông ngăn hai người họ được chứ?”

Nghe thấy thế, Chiêm sư nheo mắt, vội nói: “Tịnh Thần, lão phu là thuật sư, ông bảo ta đi đấu tay đôi với hai kiếm tu cận chiến là có ý gì?”

Tịnh Thần sa sầm mặt: “Cho ông thêm một Mệnh Vận Đại Đế nữa!”

Chiêm sư nói thẳng: “Ta cho ông hai Mệnh Vận Đại Đế, ông lên nhé?”

Tịnh Thần nhìn chằm chằm Chiêm sư, Chiêm sư vẫn không hề sợ hãi, chặn đường hai kiếm tu này?

Đùa cái gì vậy!

Có thêm năm Mệnh Vận Đại Đế cũng không ngăn được!

Không phải ông ta không thể liều mạng, nhưng ông ta không thể tự đâm đầu vào chỗ chết được.

Nghe thấy lời của Chiêm sư, sắc mặt Tịnh Thần lập tức trở nên cực kỳ khó coi, Tịnh Thần quay đầu nhìn về phía hai người phụ nữ kiếm tu, ông ta biết, ông ta đã đánh giá thấp thực lực của hai người này rồi.

Người phụ nữ váy trắng ở phía xa chợt cười nói: “Lề mề gì vậy? Các người còn không ra tay thì chúng ta ra tay đấy”.

Dứt lời, bà ấy và người phụ nữ áo bào trắng bên cạnh chợt biến thành hai tia kiếm quang bay đi.

Hai người xông về phía mười mấy Mệnh Vận Đại Đế, hàng trăm Tuế Nguyệt Đại Đế mà không hề có vẻ sợ hãi.

Ánh mắt Tịnh Thần thoáng chốc trở nên lạnh như băng: “Giết!”

Nói xong, ông ta lập tức xông lên.

Đánh hội đồng!

Ở một hướng khác, An Nam Tịnh chợt nhìn về phía Diệp Quân: “Tự bảo vệ tốt cho mình!”

Dứt lời, bà ấy và Mộ Niệm Niệm ở bên cạnh cũng xông lên, Nhị Nha nuốt viên kẹo hồ lô cuối cùng, sau đó đặt Tiểu Bạch xuống trước mặt Diệp Quân: “Các ngươi tự bảo vệ nhau đi!”

Sau đó, cô bé xoay người xông về phía trước, lao thẳng tới chỗ đám Đại Đế kia.

Diệp Quân nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhìn Diệp Quân, hai mắt nhìn nhau.
 
Chương 1665


Chương 1665

Lúc này, Nạp Lan Ca xuất hiện bên cạnh Diệp Quân và Tiểu Bạch, thấy cô, Diệp Quân vội vàng nắm lấy tay cô, quan tâm hỏi: “Sao lâu thế mới đi ra ngoài?”

Nạp Lan Ca véo lòng bàn tay Diệp Quân một cái, giữa chân mày lộ vẻ tức giận: “Không phải là vì huynh hay sao?”

Vì mình?

Diệp Quân nghe thấy thế thì khó hiểu, hắn còn đang định hỏi thì Nạp Lan Ca đã quay đầu sang hướng khác: “Muội lạc đường, nên mới chậm hơn một chút!”

Diệp Quân hơi nghi ngờ, hình như Tiểu Ca có gì đó kỳ lạ, hắn vốn định hỏi thêm, nhưng nghe thấy tiếng đánh nhau bên cạnh, hắn vội vàng đặt Tiểu Bạch xuống trước mặt Nạp Lan Ca: “Bảo vệ thê tử của ta cho đàng hoàng!”

Sau đó, hắn biến thành một tia kiếm quang xông về phía trước.

Tiểu Bạch nhìn Nạp Lan Ca, liên tục vung móng vuốt.

Nạp Lan Ca chớp mắt: “Ta không hiểu ngươi đang nói gì”.

Tiểu Bạch chỉ về phía túi vải nhỏ của Nạp Lan Ca, sau đó chậm rãi thò móng vuốt vào trong túi.

Rõ ràng là nó nhận ra cái túi này.

Nạp Lan Ca vội vàng nắm lấy móng vuốt của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lập tức tỏ vẻ lấy lòng, móng vuốt trái lại vung lên.

Nạp Lan Ca lắc đầu cười khẽ: “Nguy hiểm lắm!”

Tiểu Bạch nhanh chóng vung móng vuốt, tỏ vẻ hưng phấn, cũng không biết đang muốn nói cái gì.

Nạp Lan Ca ngẫm nghĩ, sau đó đưa cho Tiểu Bạch một thứ to bằng nắm đấm, thấy thế, hai mắt nó lập tức sáng lên, nó vội vàng nhận lấy, sau đó đè nút ấn, ném về phía đám người bên phải.

Ầm!

Một đám mây hình nấm bay lên cao, lực lượng mạnh mẽ khiến mấy cao thủ cảnh giới Thần Đế bay xa mấy nghìn trượng.

Cách chỗ Tiểu Bạch và Nạp Lan Ca mấy nghìn trượng xuất hiện một cái hố đen khổng lồ.

Đó là do vụ nổ gây ra!

Những thần vật này đều được Tần Quan cải tạo vô số lần, uy lực mạnh hơn trước kia rất nhiều, có thể nói là một trong những lá bài tẩy lớn nhất.

Ở một hướng khác, mấy cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh bị nổ bay hơi ngơ ngác, mấy người dẫn đầu còn bị nổ mất thân thể.

Cái quái gì vậy?

Mấy cao thủ cảnh giới Thần Đế quay đầu nhìn Tiểu Bạch và Nạp Lan Ca, đầu kêu ong ong.

Lúc này, một khí thế mạnh mẽ càn quét về phía Tiểu Bạch và Nạp Lan Ca.

Cao thủ cảnh giới Đại Đế!

Thấy cảnh này, Nạp Lan Ca lập tức híp mắt, cô mở lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng đè xuống, trong nháy mắt, dưới chân cô xuất hiện ánh sáng của Thái Cực Đồ, sau đó, cô lấy ra hai quả bom to bằng quả dưa hấu từ trong túi vài nhỏ, không chút do dự bấm nút rồi ném đi.

Oanh!

Trong nháy mắt, hai đám mây hình nấm cao mấy trăm nghìn trượng phóng lên cao, Đại Đế vừa xông tới trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch lập tức bị đánh bay, chẳng những thế, thời không trong phạm vi mười trượng xung quanh cũng biến thành tro bụi, một đám cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh bị chấn động đến mức liên tục lùi lại!

Vụ nổ này làm chia nhỏ chiến trường!
 
Chương 1666


Chương 1666

Mà Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch trong Thái Cực Đồ thì không hề bị ảnh hưởng gì, nhưng Thái Cực Đồ dưới chân hai người lại hơi tối đi, chẳng những thế, sắc mặt của Nạp Lan Ca cũng hơi tái.

Dù sao thực lực của cô cũng khá yếu, không thể sử dụng những thần vật trong túi vải nhỏ kia được như Tần Quan.

Còn Tiểu Bạch ở bên cạnh lại vô cùng hưng phấn, nó vung móng vuốt, vô số linh khí tập trung về phía Nạp Lan Ca. Trong nháy mắt, Thái Cực Đồ kia lại phát sáng, chẳng những thế, Nạp Lan Ca cũng lập tức như được nạp đầy máu sống lại.

Nạp Lan Ca nhìn về phía Tiểu Bạch bằng ánh mắt kinh ngạc.

Tiểu Bạch cười tươi!

Phía xa, Đại Đế bị đánh bay kia hơi ngơ ngác, thứ khi nãy là gì vậy?

Đây là thứ từ hàng trăm triệu năm sau, ông ta không biết nó là gì!

Ông ta cảm thấy mình hơi lạc hậu rồi!

Đại Đế kia nhìn về phía Nạp Lan Ca một lần nữa, ông ta rung lên, xông về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch một lần nữa.

Nạp Lan Ca lại lấy ra một quả bom lớn bằng dưa hấu từ trong túi vải nhỏ, cô vốn định ném đi, nhưng nghĩ đến điều gì, cô vội vàng đưa nó cho Tiểu Bạch, hai mắt Tiểu Bạch lập tức sáng lên, nó vội vàng bấm nút, sau đó ném về phía xa rồi che tai lại.

Ầm!

Bên ngoài Thái Cực Đồ lại có một đám mây hình nấm bay lên cao, trong nháy mắt, Đại Đế kia đã bị đánh bay mấy chục nghìn trượng.

Tiểu Bạch vội vàng vung móng vuốt, vô số linh khí tập trung lại, Thái Cực Đồ vốn hơi tối tăm lại khôi phục như lúc ban đầu.

Thấy cảnh này, Nạp Lan Ca vô cùng mừng rỡ, khuyết điểm lớn nhất của cô hiện tại là thực lực không đủ, không thể duy trì Thái Cực Đồ trong thời gian dài. Nếu không thể duy trì nó, cô cũng không thể sử dụng thần vật trong túi vải, dù sao uy lực của nó cũng quá kinh khủng.

Mà bây giờ có Tiểu Bạch giúp đỡ, chẳng khác nào cô có thể sử dụng thần vật trong túi vải mà không có giới hạn.

Hợp tác hoàn mỹ!

Phía xa, sau khi dừng lại, Đại Đế nhìn tay phải của mình, lúc này, tay phải của ông ta đã xuất hiện vô số vết nứt, ông ta híp mắt, vung tay lên, một ít năng lượng mà quả bom vừa mới toả ra lập tức tập trung trong lòng bàn tay của ông ta.

Ông ta nhìn những năng lượng kia, nhíu chặt mày, năng lượng này rất đặc biệt, ông ta chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Lúc này, Tịnh Thần ở phía xa chợt nói: “Mau giết hai kẻ yếu nhất kia đi!”

Hai kẻ yếu nhất!

Đương nhiên là nói đến Tiểu Bạch và Nạp Lan Ca!

Nhìn từ ngoài mặt, hai người này đúng là yếu nhất, đương nhiên hiện tại bọn họ cũng là người nhiều tiền, nhiều trang bị nhất trên vũ trụ.

Nghe thấy lời của Tịnh Thần, Đại Đế kia nhìn về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch một lần nữa, trong mắt ông ta lộ vẻ dữ tợn: “Ta không tin các ngươi có nhiều thần vật như thế”.

Dứt lời, ông ta biến thành một tia sáng xông về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.

Thấy thế, Tiểu Bạch vội nhìn về phía Nạp Lan Ca, Nạp Lan Ca lấy ra một quả bom lớn ném đi.

Sau đó, cô lại ném tới một quả nữa.
 
Chương 1667


Chương 1667

Lúc đầu, cô không dám ném quá nhiều một lần, vì sợ Thái Cực Đồ không chịu nổi, nhưng bây giờ có Tiểu Bạch, cô không cần phải lo lắng nữa.

Hai quả bom lớn vừa ném ra, hai đám mây hình nấm lập tức phóng lên cao, sóng xung kích mạnh mẽ khiến Đại Đế đang xông đến trước mặt bọn họ bị đánh bay mấy chục nghìn trượng.

Không chỉ có thế, lúc này một vài cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh xung quanh cũng liên tục lùi lại.

Phạm vi mấy nghìn trượng xung quanh Tiểu Bạch và Nạp Lan Ca không còn một ngọn cỏ.

Những cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh xung quanh đều nhìn về phía Tiểu Bạch và Nạp Lan Ca với vẻ khó tin.

Cái quái gì vậy?

Lúc này, thân thể của Đại Đế bị đánh bay phía xa đã xuất hiện vết nứt, máu tươi không ngừng chảy ra, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Bạch và Nạp Lan Ca, nhếch miệng cười lạnh lùng: “Lần này chắc cô không còn nữa đâu nhỉ?”

Nói xong, ông ta giẫm chân phải vào hư không.

Ầm!

Đại Đế biến thành một tia sáng lao đến chỗ Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch!

Nhưng lúc này, Nạp Lan Ca trong Thái Cực Đồ đột nhiên mở lòng bàn tay, ba quả bom lớn xuất hiện trong tay cô.

Thấy cảnh này, nét mặt của Đại Đế đang xông về phía họ trở nên cứng đờ.

Vẫn còn!

Ầm!

Khi ba quả bom lớn bị ném ra, Đại Đế kia lại bị đánh bay một lần nữa.

Vừa mới bay đi, thân thể của ông ta đã hoàn toàn nứt ra, vô số máu thịt bắn tung toé.

Đại Đế nhìn Nạp Lan Ca phía xa, Nạp Lan Ca giữ lấy Tiểu Bạch bên cạnh, run rẩy hỏi: “Không còn nữa rồi! Phải làm sao đây?”

Nghe thấy lời của Nạp Lan Ca, Đại Đế kia lập tức cười to, sau đó xông lên một lần nữa…

Tiểu Bạch nhìn túi vải nhỏ của Tần Quan, tỏ vẻ nghi ngờ, nó thò tay vào túi cô, sau đó lại mở túi ra thò đầu vào. Nó nhìn mất một lúc, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Nạp Lan Ca, chớp chớp mắt, không phải còn tận mấy triệu quả à?

Thấy ánh mắt ngây thơ của Tiểu Bạch, trong lòng Nạp Lan Ca nhất thời dâng lên cảm giác thương hại, cô ôm lấy Tiểu Bạch liên tục cọ cọ.

Tiểu Bạch: “…”

Ngay lúc này, khi Đại Đế kia xông tới trước Thái Cực Đồ, Nạp Lan Ca vội vàng buông Tiểu Bạch xuống, sau đó lấy ba quả bom to bằng quả dưa hấu ra ném đi.

Thấy cảnh này, Đại Đế đang lao đến chỗ bọn họ trợn mắt, thầm thấy vô cùng sợ hãi, muốn rút lui nhưng đã không còn kịp nữa rồi…

Oanh!

Ba đám mây hình nấm bay lên cao, một lực lượng đáng sợ lan tràn khắp xung quanh, cường giả Đại Đế đứng mũi chịu sào lập tức bị ba luồng lực lượng đáng sợ kia đánh cho thần hồn tan biến.

Hoàn toàn bỏ mạng!

Lúc này, phạm vi mấy trăm nghìn trượng xung quanh Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch đều là đám mây hình nấm và lực lượng nóng bỏng đáng sợ.
 
Chương 1668


Chương 1668

Gần như cùng lúc đó, Thái Cực Đồ dưới chân Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch cũng trở nên hư ảo.

Lực lượng thật sự quá đáng sợ, Thái Cực Đồ này cũng không thể chịu được.

Lúc này, Tiểu Bạch vung móng vuốt lên, Thái Cực Đồ kia tiếp tục bình thường trở lại.

Nạp Lan Ca vốn hơi yếu ớt cũng thoáng chốc khôi phục như lúc ban đầu.

Nạp Lan Ca lập tức thở phào nhẹ nhõm, may mà đứa nhóc con này, nếu không cô đã gặp phiền phức lớn rồi.

Nạp Lan Ca nhìn về phía Tiểu Bạch bên cạnh, trong mắt tràn đầy nỗi mừng rỡ, chẳng trách mẹ chồng Tần Quan từng nói Tiểu Bạch này là nước suối di động.

Lúc này mấy cường giả của nền văn minh Vĩnh Sinh ở bên kia đều đang ngơ ngác.

Một cường giả Đại Đế lại bị nổ chết.

Ngươi có dám tin không?

Một đám cường giả nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch trong Thái Cực Đồ phía xa, vừa khiếp sợ vừa thấy nghi ngờ, rốt cuộc thứ cô gái kia ném ra là gì vậy?

Các cường giả của nền văn minh Vĩnh Sinh nhất thời không dám tiến lên nữa.

Tình hình trận chiến lúc này rơi vào thế giằng co.

Bên phía Diệp Quân rất ít người, nhưng chiến lực của Đồ và Thiên Mệnh Váy Trắng thật sự quá mạnh, đặc biệt là dưới tình huống hai người liên thủ, càng vô cùng kinh khủng hơn.

Nếu hai người cùng nhằm vào một Mệnh Vận Đại Đế thì hoàn toàn có thể tiêu diệt được người này. Vì thế, mấy Mệnh Vận Đại Đế cao cấp kia cũng không dám đi lẻ mà cùng nhau chống lại hai người phụ nữ.

Nhưng dù thế, bọn họ vẫn bị áp đảo!

Hai cô gái quá mạnh, dù là Mệnh Vận Đại Đế cũng không dám đối đầu trực diện. Đương nhiên bên phía mấy người nhóm Diệp Quân vẫn rơi vào thế yếu, vì bên phía nền văn minh Vĩnh Sinh có quá nhiều cường giả.

Tịnh Thần đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Nếu ta đoán không lầm thì những cường giả cao cấp nhất của vũ trụ Quan Huyên đều ở đây đúng không?”

Nghe thấy lời của Tịnh Thần, Diệp Quân híp mắt: “Ông đã phái người đến vũ trụ Quan Huyên rồi à?”

Tịnh Thần thoáng sửng sốt, hơi bất ngờ, ông ta không ngờ thiếu niên này lại thông minh như thế, lập tức cười khẽ nói: “Lúc này có lẽ một nghìn Đại thuật sư đã có mặt tại vũ trụ Quan Huyên rồi”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía An Nam Tịnh, An Nam Tịnh bình tĩnh nói: “Không sao đâu”.

Diệp Quân thầm thấy yên tâm hơn.

An tiền bối vẫn còn có kế hoạch khác.

Nhưng điều hắn nghi ngờ là còn kế hoạch gì nữa chứ?

Phía xa, Tịnh Thần thấy mấy người nhóm An Nam Tịnh bình tĩnh, không hề có vẻ căng thẳng chút nào, ông ta nhất thời cảm thấy bất an..

Giao thủ với vũ trụ Quan Huyên này, ông ta phát hiện lá bài tẩy của vũ trụ Quan Huyên cứ hết một người lại đến một người khác mạnh hơn.

Ông ta cũng không chắc phía sau vũ trụ Quan Huyên còn có cường giả nào nữa không!

Lúc này, Chiêm sư kia đi tới bên cạnh Tịnh Thần, ông ta trầm giọng nói: “Chúng ta đông người, không cần mất thời gian với bọn, mọi người cùng xông lên, chắc chắn có thể bảo vệ tất cả mọi người ở nơi này”.

Tịnh Thần gật đầu, dù những người trước mắt rất mạnh, nhưng lại không nhiều. Như nghĩ đến điều gì, ông ta nhìn về phía Nạp Lan Ca và Linh Tổ phía xa: “Giải quyết hai người kia trước!”

Vừa dứt lời, mười Đại Đế bình thường lập tức xông về phía Nạp Lan Ca và Linh Tổ Tiểu Bạch.
 
Chương 1669


Chương 1669

Mười Đại Đế!

Thấy cảnh này, Diệp Quân lập tức sa sầm mặt, hắn vốn định ra tay, nhưng nhớ đến điều gì, hắn chợt nhìn về phía An Nam Tịnh bên cạnh, nét mặt An Nam Tịnh rất bình tĩnh, không hề lộ vẻ hoảng hốt chút nào.

Nhị Nha cũng thế, không hề sợ hãi!

Họ đều không sợ, đương nhiên Diệp Quân cũng không cần cuống cuồng làm gì.

An Nam Tịnh chợt nói: “Cậu tự bảo vệ cho mình đi”.

Nói xong, bà ấy biến thành một tia thương mang xông lên, mục tiêu của bà ấy là những Tuế Nguyệt Đại Đế phía xa kia.

Rất nhiều Tuế Nguyệt Đại Đế, nhưng bà ấy lại không hề tỏ vẻ sợ hãi!

Võ Thần là gì?

Gặp cường giả sẽ mạnh hơn!

Càng đánh càng mạnh!

Đây chính là Võ Thần.

Võ Thần như bà ấy đều nhờ đánh nhau mới được như hôm nay.

Thấy An Nam Tịnh xông tới, mấy Đại Đế kia cũng không dám khinh thường, khi nãy bọn họ cũng chịu không ít thiệt thòi rồi.

Lúc An Nam Tịnh xông lên, Mộ Niệm Niệm nhìn thoáng qua Diệp Quân, cười nói: “Tiểu tử, bảo vệ tốt cho bản thân đấy”.

Dứt lời, bà ấy đột nhiên xoay cổ tay, biến thành một tia kiếm quang xông lên.

Thấy Mộ Niệm Niệm tấn công, nét mặt của mấy cường giả của nền văn minh Vĩnh Sinh phía xa đều vô cùng nặng nề.

Cường giả của vũ trụ Quan Huyên thật sự rất ít, nhưng khả năng chiến đấu lại quá đáng sợ.

Hơn nữa mỗi người đều là kiểu càng đánh càng mạnh.

Thật sự rất vô lý!

Trang Vị Nhiên nhìn thoáng qua Diệp Quân, bà ấy không nói gì mà thẳng thừng xông lên.

Thiên nữ đi tới trước mặt Diệp Quân, bà ấy quan sát hắn một lúc rồi nói: “Đẹp trai hơn gia gia của cậu!”

Dứt lời, bà ấy xông lên, lao thẳng về phía mấy cường giả của nền văn minh Vĩnh Sinh kia.

Nhị Nha nhìn Diệp Quân, li3m kẹo hồ lô không nói gì.

Diệp Quân hơi chần chừ, sau đó cất lời: “Ngươi có thể dung hợp với ta không?”

Hắn biết yêu thú đều có thể dung hợp với con người, nếu dung hợp, thực lực sẽ trở nên mạnh hơn.

Nhị Nha thẳng thừng lắc đầu: “Dung hợp với ngươi sẽ hạ thấp thực lực của ta”.

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ, Nhị Nha này nói chuyện thẳng thắn thế.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô, sau đó nói: “Nếu bị đánh cứ gọi bà nội Nhị Nha, ta sẽ đến giúp ngươi!”

Nói xong, cô bé lập tức xông lên, đánh một quyền về phía mấy cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh.

Diệp Quân đứng tại vị trí ban đầu, sa sầm mặt.

Bà nội Nhị Nha?

Xét về vai vế, thật ra cũng không có vấn đề…

 
 
Chương 1670


Chương 1670

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên xoay người nhìn về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.

Khi mười Đại Đế kia xông đến trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch, Nạp Lan Ca lại lấy ra năm quả bom lớn, sau đó ném đi.

Ầm…

Trong nháy mắt, năm đám mây hình nấm bay lên cao, sau đó hội tụ lại làm một, xông thẳng lên chỗ sâu trong tinh không, ít nhất cao mấy trăm nghìn trượng.

Những cơn sóng xung kích chứa đựng lực lượng đáng sợ không ngừng lan tràn khắp xung quanh, lúc này, toàn bộ tinh vực đều sôi trào.

Mười Đại Đế kia bị chấn động đến mức liên tục lùi lại!

Thấy cảnh này, Diệp Quân cũng thầm thấy vô cùng rung động, mấy thứ mẹ để lại là cái gì thế này?

Không ngờ uy lực lại đáng sợ đến thế.

Thái Cực Đồ dưới chân Nạp Lan Ca cũng không chịu nổi uy lực này, lập tức biến mất bằng tốc độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Nhưng sau khi Tiểu Bạch vung móng vuốt, Thái Cực Đồ vốn sắp biến mất lại hồi phục như ban đầu.

Lập tức đầy máu sống lại!

Thấy cảnh này, mấy Đại Đế bị đánh bay phía xa lập tức cứng đờ mặt. Sao bọn họ không thể nhìn ra, cô gái này có thể sử dụng những thần vật kia cũng là nhờ có Thái Cực Đồ dưới chân chứ?

Thái Cực Đồ kia ngăn chặn tất cả lực lượng!

Phía xa, Tịnh Thần bị Thanh Nhi váy trắng và Đồ khống chế chợt giận dữ hét to: “Còn không mau xử lý Linh Tổ kia đi?”

Nghe thấy lời của Tịnh Thần, sắc mặt của mười Đại Đế lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Hai người này trông có vẻ là yếu nhất ở đây, nhưng thần vật của người phụ nữ đó lại có uy lực rất lớn!

Dù là bọn họ cũng không dám đối đầu trực diện.

Nhưng lúc này bọn họ biết là không thể kéo dài thời gian được nữa, vì thế tên Đại Đế dẫn đầu chợt cất lời: “Cô ta không thể có nhiều thần vật như thế được, chúng ta chỉ cần dây dưa với cô ta, chắc chắn cô ta sẽ rồi cũng sẽ tự thua”.

Sau đó, mười Đại Đế lại xông về phía Nạp Lan Ca một lần nữa.

Thấy mười Đại Đế lao tới, Nạp Lan Ca lại lấy ra ba quả bom lớn, nhưng lần này, trong mắt cô lộ vẻ lo lắng, giống như thật sự chỉ còn lại ba quả thôi vậy.

Cô không chút do dự ném ra.

Ầm ầm ầm!

Ba tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp tinh hà vũ trụ xuất hiện, ba đám mây hình nấm lại phóng lên cao, toàn bộ tinh hạ rung động dữ dội, cực kỳ kinh khủng.

Mười Đại Đế bị đẩy lui một lần nữa, nhưng lần này, trong mắt bọn họ lại chứa đựng ý cười.

Vì nét mặt của Nạp Lan Ca khi nãy đã bị bọn họ nhìn thấy, bọn họ kết luận rằng dù cô gái trước mặt vẫn còn thần vật đó, nhưng cũng không nhiều. Vì thế, mười Đại Đế lại xông về phía Nạp Lan Ca một lần nữa.

Thành cảnh này, Nạp Lan Ca nhíu chặt mày, trong mắt ngoài vẻ nặng nề còn có cả căng thẳng.

Mà dáng vẻ đó sao có thể thoát khỏi mắt những Đại Đế kia được?

Mấy Đại Đế cười khinh thường.

Cuối cùng cũng hết ròi đúng không?

Lúc này, Nạp Lan Ca lấy ra thêm ba quả bom một cách “khó khăn”…

Ầm!
 
Chương 1671


Chương 1671

Toàn bộ vũ trụ tinh hà rung động dữ dội, sau đó, mười Đại Đế lại bị đánh bay một lần nữa, thân thể của hai Đại Đế xông lên đầu tiên cũng bị vỡ tan.

Sau khi dừng lại, mười Đại Đế kia nhìn nhau, đều hơi khiếp sợ, uy lực của thần vật kia thật sự rất kinh khủng, chẳng những thế nó còn có thể khống chết bọn họ, tựa như chuyên nghiên cứu ra để chống lại Đại Đế vậy.

Lúc này, Đại Đế dẫn đầu nhìn Nạp Lan Ca phía xa, lúc này cô đang nắm chặt tay, nét mặt vô cùng nặng nề, hơn nữa dường như còn hơi căng thẳng, vì hai tay cô đang khẽ run.

Thấy cảnh này, mấy Đại Đế nhìn nhau, Đại Đế dẫn đầu cất giọng nặng nề: “Cô ta sắp không còn nữa rồi. Giết!”

Sau đó, ông ta dẫn theo đám cường giả Đại Đế bên cạnh xông về phía Nạp Lan Ca!

Lúc bọn họ xông tới trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch, Nạp Lan Ca đột nhiên lấy ra ba quả bom, thẳng thừng ném đi.

Ầm!

Trong nháy mắt, một cơn sóng xung kích đáng sợ khiến mười Đại Đế lùi lại mấy chục nghìn trượng, trong đó có hai Đại Đế bị nổ tung thân thể, chỉ còn lại linh hồn.

Sau khi dừng lại, mười Đại Đế vừa tức giận vừa kinh ngạc, không ngờ người phụ nữ này vẫn còn?

Cô vẫn còn?

Mọi người nhìn Nạp Lan Ca phía xa, sắc mặt cô tái mét, người khẽ run rẩy, giống như một con nai đang bị báo săn mồi vây quanh, tràn đầy lo lắng và hoảng hốt.

Tiểu Bạch ở bên cạnh Nạp Lan Ca chợt mắt, tỏ vẻ khó hiểu.

Nạp Lan Ca dùng huyền khí truyền âm: “Giả vờ sợ chút đi!”

Giả vờ một chút!

Tiểu Bạch chớp mắt, nó đột nhiên che mắt, sau đó lộn nhào về phía sau, lăn lộn qua lại…

Nạp Lan Ca: “…”

Nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch đang diễn trò ở phía xa, Đại Đế đi đầu trầm giọng bảo: “Bọn họ đang giả vờ!”

Giả vờ!

Sắc mặt các Đại Đế còn lại cũng cực kỳ khó coi, sao bọn họ lại không nhìn ra hai người kia đang diễn trò chứ?

Chắc chắn người phụ nữ này còn có không ít thần vật!

Nghĩ đến đây, sắc mặt các Đại Đế đều trở nên cực kỳ âm trầm.

Đối với những thần vật đó, bọn họ cũng rất dè chừng, bởi vì uy lực của chúng thật sự rất lớn.

Thấy những Đại Đế đó không mắc bẫy, Nạp Lan Ca vỗ nhẹ vào Tiểu Bạch vẫn đang lăn lộn, cười bảo: “Được rồi”.

Tiểu Bạch chớp chớp mắt, vung móng vuốt nhỏ như muốn nói ta diễn không giống à?

Nhìn Tiểu Bạch đáng yêu trước mặt, trong lòng Nạp Lan Ca sinh lòng yêu thích, cô bế nó lên nhìn về nhóm Đại Đế phía xa, cười hỏi: “Còn tới nữa không? Ta vẫn còn mấy trăm vạn quả nữa này!”

Mấy trăm vạn quả!

Nghe câu này của Nạp Lan Ca, Đại Đế đi đầu nheo mắt: “Cô đang hù dọa chúng ta đấy à?”

Nạp Lan Ca cười: “Ta thật sự vẫn còn mấy trăm vạn quả nữa, không lừa các ông làm gì!”
 
Chương 1672


Chương 1672

Đại Đế đi đầu cười khẩy: “Nếu ta đoán không nhầm thì lần này cô thật sự hết rồi”.

Nạp Lan Ca im lặng.

Thế giới này là như vậy, đôi khi nói thật mà không ai tin, con người ta chỉ muốn tin vào những gì họ nghĩ.

Thấy Nạp Lan Ca im lặng, Đại Đế đi đầu càng thêm chắc chắn suy nghĩ của mình, vì thế ông ta nói: “Mọi người cùng lên đi”.

Dứt lời, ông ta là người xông lên đầu tiên.

Mà nhóm Đại Đế bên cạnh ông ta cũng đồng loạt lao ra ngoài.

Thấy các Đại Đế lại xông tới, Nạp Lan Ca im lặng không nói gì, khi bọn họ sắp lao tới trước Thái Cực Đồ, Nạp Lan Ca lập tức lấy ra thêm ba quả bom lớn ném ra ngoài.

Bùm bùm bùm!

Trong nháy mắt, ba đám mây hình nấm bay lên trời, mười Đại Đế bị đánh bay, lần này lại có hai thân thể bị vỡ nát, mà mấy Đại Đế có thân thể đã bị nổ vỡ ấy lúc này linh hồn cũng đã trở nên mờ ảo.

Bên phía Nạp Lan Ca không ngừng vang lên tiếng nổ, thu hút sự chú ý của các cường giả nền văn minh Vĩnh Sinh kia.

Tịnh Thần đang bị áp chế cũng nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch với vẻ mặt kinh ngạc, đương nhiên nhiều hơn cả vẫn là tức giận.

Vẫn chưa hạ được à?

Tịnh Thần hét lên: “Người phụ nữ đó chỉ là cảnh giới Đạo Tiên thôi, mà Linh Tổ kia cũng không có sức chiến đấu gì, thế mà các ngươi vẫn chưa hạ gục được bọn họ à?”

Nghe Tịnh Thần nói, vẻ mặt mười Đại Đế phía xa cực kỳ khó coi, Đại Đế đi đầu trầm giọng bảo: “Tịnh Thần đại nhân, người phụ nữ này có rất nhiều thần vật, uy lực cực mạnh, chúng ta không thể lại gần cô ta!”

Tịnh Thần phẫn nộ: “Chỉ có kẻ vô dụng mới tìm lý do!”

Đại Đế đó tức giận quát: “Mẹ kiếp, lão tử không đấu nữa! Đồ ngu này!”

Nói xong ông ta xoay người biến mất trên bầu trời.

Chết tiệt!

Dù sao ông ta cũng là Đại Đế, sao phải nhịn nhục cơ chứ?

Thấy Đại Đế đó quay lưng bỏ di, Tịnh Thần tức tái mặt, nhưng ông ta nhanh chóng phát hiện ra những Đại Đế còn lại kia đang nhìn mình với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Bọn họ đi theo Vĩnh Sinh Đại Đế chứ không phải Tịnh Thần.

Thấy cảnh này, Tịnh Thần ngay lập tức bình tĩnh lại, ông ta biết mình đã sắp chọc giận mọi người.

Những cường giả này ở thời đại nền văn minh Vĩnh Sinh đều tín ngưỡng Vĩnh Sinh Đại Đế, nhưng họ sẽ không tôn kính ông ta!

Nghĩ tới đây, Tịnh Thần trầm giọng bảo: “Người phụ nữ đó liên tiếp lấy ra nhiều thần vật như thế, ta tin chắc chắn cô ta không còn nữa đâu”.

Mấy Đại Đế kia không để ý đến Tịnh Thần nữa, lùi sang một bên, dù sao bọn họ cũng không dám tiếp tục nữa.

Lỡ như vẫn còn thì sao?

Nổ như vậy ai mà chịu được?

Thấy những Đại Đế đó không còn công kích nữa, nét mặt Tịnh Thần trở nên cực kỳ âm trầm, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo.
 
Chương 1673


Chương 1673

Mà vào lúc này, nơi xa đột nhiên phát ra kiếm quang khủng khiếp, ngay sau đó mấy Mệnh Vận Đại Đế đều bị chém lui.

Tịnh Thần nhanh chóng nhìn sang bên phải, ở đó, Thiên Mệnh Váy Trắng và Đồ đánh Mệnh Vận Đại Đế bên phía nền văn minh Vĩnh Sinh tơi tả, hơn nữa hai cô gái còn càng đánh càng hăng.

Còn các cường giả cảnh giới Thần Đế đang ở đây, họ không thể tham gia vào trận chiến cấp bậc này!

Đến gần hai người phụ nữ này là sẽ chết!

Tịnh Thần nhìn chằm chằm Thiên Mệnh Váy Trắng và Đồ, thực lực của hai người khiến ông ta hơi sợ hãi.

Dường như nghĩ đến điều gì, ông ta đột nhiên nhìn về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch xa xa, một giây sau ông ta bỗng hóa thành tàn ảnh lao nhanh về phía họ.

Nạp Lan Ca không do dự, ném ra ba quả bom lớn.

Bùm!

Trong khoảnh khắc, Tịnh Thần bị chấn động mạnh mẽ, liên tục lùi lại, sau khi ông ta dừng lại thì nhìn cánh tay mình, lúc này tay phải ông ta đã hơi máu thịt lẫn lộn, bên trên còn có một số năng lượng bí ẩn, uy lực của năng lượng này cực mạnh, có thể ăn mòn cơ thể ông ta!

Tịnh Thần vung tay phải, năng lượng còn sót lại trên tay lập tức tiêu tán, sau đó ông ta nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch phía xa, lúc này trong mắt ông ta đã có vẻ nặng nề.

Nạp Lan Ca xòe lòng bàn tay, lại có hai viên đạn lớn nữa xuất hiện trong tay cô, cô nhìn Tịnh Thần, không nói gì.

Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Tịnh Thần chợt trở nên vô cùng âm trầm, rốt cuộc người phụ nữ còn có bao nhiêu thần vật thế này nữa?

Lúc này Chiêm sư ở phía xa chợt nổi giận nói: “Tịnh Thần, người phụ nữ này chỉ là cảnh giới Đạo Tiên thôi, Linh Tổ kia còn không có sức chiến đấu, ngươi còn không hạ gục được họ à?”

Lúc này ông ta đã gần như không thể gắng gượng được nữa rồi.

Bởi vì đối thủ của ông ta là An Nam Tịnh…

Nghe thấy lời này của Chiêm sư, khuôn mặt già nua của Tịnh Thần càng trở nên khó coi hơn. Ông ta biết không thể cứ tiếp tục thế này nữa, phải hạ gục người phụ nữ này và Linh Tổ kia, bởi vì chỉ có hạ gục hai người này thì mới có thể dùng họ để uy hiếp nhóm Diệp Quân.

Ông ta biết thân phận của người phụ nữ này, nữ chủ nhân hiện tại của vũ trụ Quan Huyên!

Thân phận này vô cùng đặc thù!

Nghĩ tới đây, Tịnh Thần xòe tay, một lệnh bài màu đen từ trong tay ông ta phóng lên trời, lệnh bài ấy bay lên trời xong thì nổ thành luồng sáng màu đen đáng sợ.

Trong ánh sáng đen, một luồng hơi thở mạnh mẽ đột nhiên dâng lên, sau đó, một người đàn ông mặc áo bào đen chậm rãi bước ra.

Mệnh Vận Đại Đế!

Tịnh Thần nhìn người đàn ông mặc áo bào đen đi ra, trầm giọng bảo: “Làm phiền Cố tả sứ rồi”.

Cố tả sứ hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng và Đồ ở nơi xa, đang định ra tay thì lúc này Tịnh Thần chỉ vào Nạp Lan Ca: “Hạ họ trước đã!”

Cố tả sứ quay lại nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch, nhíu mày nói: “Yếu vậy thôi hả?”

Tịnh Thần thấp giọng bảo: “Cố tả sứ đừng coi thường khinh địch, người phụ nữ đó có không ít thần vật, uy lực của thần vật đó cực mạnh, phải hết sức cẩn thận”.

Cố tả sứ cười nhẹ, sau đó tung một quyền về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch từ xa.

 
 
Chương 1674


Chương 1674

Bùm!

Toàn bộ năng lượng phóng ra từ ba quả bom lớn đều bị phá vỡ, cùng lúc đó quyền thế giáng xuống trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.

Rầm!

Một tấm màn chắn vô hình trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch ngăn lại quyền thế của quyền này.

Nhưng Thái Cực Đồ dưới chân Nạp Lan Ca lại rung chuyển kịch liệt, sau đó trở nên mờ mịt.

Tiểu Bạch vội quơ móng vuốt, khôi phục Thái Cực Đồ.

Cố tả sứ trên trời nhìn thấy cảnh này, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Trận pháp phòng ngự mạnh quá!”

Nói rồi ông ta lại liên tiếp tung ra trăm quyền, từng đạo quyền ấn như vũ bão ập về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.

Bùm…

Trong nháy mắt, khu vực Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch đứng bắt đầu vỡ vụn và bị hủy diệt, mà Thái Cực Đồ dưới chân họ cũng nhanh chóng tiêu tán.

Tiểu Bạch vội vàng khôi phục lại Thái Cực Đồ, nhưng do Cố tả sứ không ngừng xuất quyền nên khôi phục đã không còn tác dụng nữa, bởi vì tốc độ hủy diệt của Thái Cực Đồ còn nhanh hơn tốc độ khôi phục của nó!

Nhưng lúc này, một luồng kiếm quang chợt xẹt qua, chém về phía Cố tả sứ.

Cố tả sứ nheo mắt, quyền thế chuyển hướng, đánh về phía bên phải.

Rầm!

Một luồng kiếm quang Lôi Kiếp bất chợt nổ tung, Diệp Quân bị đẩy lùi liên tiếp tới trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.

Diệp Quân cầm trường kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn Cố tả sứ trên trời, quanh người hắn đã toát ra kiếm ý Lôi Kiếp vô tận.

Trên trời, Cố tả sứ nhìn chằm chằm Diệp Quân, hơi bất ngờ: “Cảnh giới Đạo Tiên!”

Diệp Quân không nhiều lời, đột nhiên hóa thành kiếm quang phóng lên trời, chém Cố tả sứ.

Thấy Diệp Quân chủ động tấn công, Cố tả sứ cười lạnh lùng: “Nực cười!”

Nói rồi ông ta đập quyền thứ hai xuống.

Ầm!

Quyền này hạ xuống, một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa giáng từ trên trời xuống, dường như sắp nghiền nát vũ trụ đến nơi, cực kỳ kinh hãi.

Nhưng Diệp Quân lại rút kiếm ra chém.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm bảy mươi nhát chồng chất!

Ầm!

Nhát kiếm này hạ xuống, một luồng kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bị đánh bay trở về vị trí ban đầu, nhưng cú đấm kinh hoàng của Cố tả sứ cũng bị kiếm của hắn chém vỡ.

Thấy thế, Cố tả sứ trên trời hơi ngạc nhiên: “Kiếm ý mạnh quá…”

Phía dưới, Diệp Quân lau đi vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt hắn rất nặng nề, Cố tả sứ cũng là Mệnh Vận Đại Đế, nhưng mạnh hơn Mệnh Vận Đại Đế bình thường rất nhiều.

Đúng lúc này, giọng của An Nam Tịnh trên trời đột nhiên vang lên: “Tiểu Bạch, giúp hấn đi!”

Nghe An Nam Tịnh nói thế Tiểu Bạch chớp mắt, nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân vội nói ngay: “Không… Không cần đâu…”

Tiểu Bạch giúp đỡ?
 
Chương 1675


Chương 1675

Chương 1675

Hắn vẫn sợ!

Mà lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay đến trước mặt Diệp Quân, móng vuốt của nó bỗng móc ra một tấm bùa màu đen, dán lên vai Diệp Quân.

Vèo!

Lập tức, khí thế của Diệp Quân bỗng chốc tăng vọt, trong nháy mắt, hắn đã từ cảnh giới Đạo Tiên nâng lên thành cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên!

Nhưng vẫn chưa dừng lại.

Tiểu Bạch lại ấn móng vuốt vào đầu mày của Diệp Quân.

Ầm!

Diệp Quân lập tức từ cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên nâng lên thành cảnh giới Thần Đế, mà khi hắn còn đang ngớ người, Tiểu Bạch bỗng dùng hai móng vuốt ôm lấy đầu hắn xoa nhẹ, từng làn linh khí đáng sợ không ngừng rót vào trong cơ thể hắn.

Ầm!

Diệp Quân từ cảnh giới Thần Đế nâng thẳng lên cảnh giới Đại Đế!

Đại Đế!

Đầu óc Diệp Quân trống rỗng!

Mới đó đã lên đến Đại Đế rồi ư?

Nhưng vẫn chưa kết thúc, Tiểu Bạch lật tay trái lên, trong móng vuốt của nó xuất hiện một cái khiên cổ màu đỏ đồng, nó đặt khiên cổ vào tay trái của Diệp Quân, hắn cầm lấy khiên, cảm nhận được sức mạnh yêu thú cực kỳ đáng sợ!

Như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhị Nha nơi xa, khiên cổ màu đỏ đồng này giống hệt sừng trên đầu Nhị Nha!

Chẳng lẽ được làm từ sừng của Nhị Nha cô nương?

Mà lúc này, Tiểu Bạch lại bỗng đưa móng vuốt ra.

Ù!

Ở nơi sâu trong tinh không, một tiếng kiếm ngân bỗng nhiên vang vọng, giây tiếp theo, một thanh kiếm phá không bay tới, cuối cùng vững vàng dừng lại trên móng vuốt của nó.

Thanh kiếm này có tên là kiếm Thanh Huyên!

Tiểu Bạch đặt kiếm Thanh Huyên vào tay Diệp Quân…

Tay trái cầm khiên phòng ngự số một thế gian!

Tay phải cầm lợi kiếm sắc bén nhất thế gian!

Lúc này, ngay cả Diệp Quân cũng lâm vào bối rối.

Cảnh giới đã vọt thẳng lên tới Đại Đế rồi!

Đại Đế đó!

Tăng một lúc mấy cảnh giới.

Quan trọng nhất là, hắn còn được thêm một bộ trang bị…

Kiếm Thanh Huyên!

Dĩ nhiên Diệp Quân cũng biết, đây là kiếm của cha mình.

Hắn không ngờ, Tiểu Bạch lại triệu hoán cả kiếm Thanh Huyên của cha tới đây.

Nhìn thanh kiếm Thanh Huyên cùng tấm khiên cổ màu đỏ đồng trong tay, Diệp Quân trầm mặc.
 
Chương 1676


Chương 1676

Nếu dùng hai vật này thì có vẻ không được hay lắm.

Nội tâm hắn vẫn kháng cự việc này.

Hắn vẫn mong có thể dựa vào thực lực của chính mình để đối mặt với tất cả, không muốn chỉ mang danh con cháu cường giả nọ kia, không dựa dẫm vào bất cứ vật ngoài thân nào…

Bấy giờ, xa nơi chân trời, Cố tả sứ đột nhiên khẽ cười một tiếng: “Dùng bí pháp để tăng cảnh giới lên Đại Đế, lại thêm hai thần vật… Thế cũng tốt thôi, để người khác khỏi nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ, không tôn trọng võ đức, nào, tới đi!”

Nói đoạn, ông ta đánh một quyền về phía Diệp Quân.

Ầm!

Một quyền ấn cao vạn trượng từ chân trời đổ xuống, nó lướt qua nơi nào, thời không chốn đó liền sôi trào rồi từ từ vỡ vụn.

Đúng lúc này, Diệp Quân bất ngờ đạp mạnh chân phải, hóa thành một luồng kiếm quang, phóng lên cao.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Diệp Quân chém một kiếm vào quyền ấn kia…

Xoẹt!

Quyền ấn khổng lồ bị chém vỡ, kiếm quang xé không trung lao đi, chém về phía Cố tả sứ.

Thấy thế, Tịnh Thần đứng một bên cũng phải co rụt con ngươi như không thể tin nổi.

Người này phá được quyền ấn của Cố tả sứ?

Nơi chân trời, Cố tả sứ nhìn thấy vậy cũng kinh hãi không thôi, ông ta không ngờ kiếm tu trẻ tuổi trước mặt lại có thể dùng một chiêu kiếm phá được quyền ấn của mình.

Nhưng ông ta cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi vì Diệp Quân đã cầm kiếm lao tới trước mặt ông ta.

Cố tả sứ cũng bước lên một bước, lại đánh ra một quyền.

Hai bên đối đầu trực diện!

Vèo!

Quyền của Cố tả sứ vừa đánh ra, kiếm của Diệp Quân đã chém nát khí thế của quyền này, ngay sau đó, cánh tay phải của ông ta bay ra ngoài.

Một kiếm chém bay cánh tay phải của Cố tả sứ, Diệp Quân cũng hết sức sững sờ, nhưng hắn lập tức tỉnh táo lại, thuận thế chém thêm một kiếm về phía Cố tả sứ.

Cố tả sứ vô cùng hốt hoảng, lúc này, ông ta đã khiếp sợ vạn phần, không dám tiếp tục đối chiến trực tiếp mà vội vàng lùi lại phía sau mấy vạn trượng.

Vèo!

Kiếm chém vào khoảng không, nhưng thời không trước mặt Diệp Quân cũng đã vỡ vụn.

Diệp Quân nhìn thanh kiếm Thanh Huyên trong tay, lòng cũng khiếp sợ tột cùng.

Kiếm này sắc bén đến thế sao?

Xa xa, Cố tả sứ nhìn chòng chọc vào thanh kiếm trên tay Diệp Quân, ánh mắt kinh hãi: “Kiếm này là kiếm gì?”

Diệp Quân nhìn Cố tả sứ, thản nhiên châm chọc: “Kiếm của cha!”

Dứt lời, hắn lại hóa thành một luồng kiếm quang, biến mất khỏi vị trí.

Thấy Diệp Quân lại tiếp tục đánh tới, con ngươi Cố tả sứ co rút lại, lúc này ông ta không dám coi nhẹ đối phương thêm nữa, tay trái ông ta xòe ra, sau đó lại nắm chặt, tích tắc sau, tinh không bốn phía đột nhiên bùng lên mấy nghìn vạn quyền ý, những quyền ý này ầm ầm mãnh liệt trào lên, cuốn về phía Diệp Quân như sóng triều dữ dội.
 
Chương 1677


Chương 1677

Chứng kiến biển quyền ý đổ về phía mình, Diệp Quân càng thận trọng, hắn thu kiếm, nhấc khiên cổ bên tay trái lên, chắn trước người.

Rầm…

Diệp Quân đứng giữa không trung, quyền ý vô tận ầm ầm lao vào khiên cổ màu đỏ đồng trên tay trái hắn, thời không bốn phía không ngừng vỡ vụn và tan biến, nhưng hắn không hề lùi lại nửa bước.

Hồi lâu sau, biển quyền ý cũng biến mất.

Diệp Quân vẫn đứng đó, không chút tổn hại, không chỉ bản thân hắn không hề bị ảnh hưởng mà ngay cả tấm khiên cổ màu đỏ đồng trên tay cũng không hề hư hại, không có lấy một vết xước.

Thấy thế, sắc mặt Cố tả sứ đã cứng đờ ra.

Diệp Quân cũng vô cùng khiếp sợ, hắn nhìn tấm khiên cổ trong tay, nuốt nước miếng, thật không thể tin nổi.

Món đồ này hình như hơi mạnh quá!

Chỉ tiếc một điều, sử dụng thanh kiếm này thì huyền khí trong người tiêu hao quá nhanh, chém ra một kiếm kia, huyền khí của hắn gần như đã cạn kiệt.

Đúng lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay lên bả vai hắn, Diệp Quân vừa định nói gì thì Tiểu Bạch đã vươn móng vuốt ôm đầu hắn, trong tích tắc, vô số linh khí dũng mãnh tràn vào cơ thể Diệp Quân, dần dà, giữa hai ch@n mày hắn xuất hiện một vết ấn trắng.

Diệp Quân ngây người.

Tiểu Bạch vỗ vỗ móng vuốt, chỉ chỉ vào Cố tả sứ ở bên kia rồi nắm chặt móng vuốt, vung vẩy như đánh quyền.

Ý của nó thật dễ hiểu.

Đánh ông ta đi!

Diệp Quân vô thức gật đầu, sau đó lại hóa thành luồng kiếm quang, vọt về phía Cố tả sứ.

Thấy Diệp Quân lại tấn công, Cố tả sứ nheo mắt, xòe lòng bàn tay trái, một thanh trường thương xuất hiện trong lòng bàn tay, sau đó, ông ta lao lên như tên bắn, hệt như một tia sáng xé rách tinh không.

Ông ta định trực tiếp đối chiêu!

Ánh mắt Cố tả sứ lóe lên dữ tợn, ông ta không tin mình lại không thể đối chiêu trực tiếp với một thiếu niên phải nhờ vào bí pháp mới tăng lên cảnh giới Đại Đế.

Ông ta tin chắc rằng…

Bí pháp?

Thần vật?

Đều là thứ bàng môn tả đạo mà thôi.

Thực lực tự thân mới là thứ hữu dụng nhất.

Cố tả sứ đâm một thương lên thân kiếm của Diệp Quân, ngay sau đó, trường thương trong ta ông ta vỡ nát, kiếm của Diệp Quân tiếp tục lao tới, chém về phía mặt ông ta.

Cố tả sứ hốt hoảng, vội vàng né người về sau…

Vèo!

Dù đã lùi lại hơn vạn trượng nhưng khi đứng vững được, khóe miệng Cố tả sứ vẫn trào một tia máu tươi.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía Cố tả sứ, giữa hai ch@n mày của ông ta có một vệt máu đang chầm chậm nhỏ xuống, tiếp đó, thân thể ông ta nứt vỡ, chỉ còn lại linh hồn.

Một kiếm chém nát thân thể!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom