Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1398


Chương 1398

Từ ngày ra đời đến nay, bà ta đã bao giờ bị xem thường như vậy chưa??

Bác Thiên U tung người nhảy lên cao, dùng thân xác tông vỡ thời không, tung chưởng về phía chân trời.

Ruỳnh ruỳnh!

Một bàn tay khổng lồ dài cả vạn trượng phá không xuất hiện, từ trên cao áp xuống với sức mạnh nghiền nát thiên địa.

An Nam Tịnh bất ngờ phóng lên.

Xoẹt!

Thương mang phá vỡ chân trời lẫn bàn tay khổng lồ.

Ầm!

Bàn tay vừa vỡ, đã có một bóng người bay vút đi.

Là Bác Thiên U!

Khi bà ta vừa dừng lại, đã có một thanh trường thương quét tới.

Bốp!

Bác Thiên U bị đánh bay đi trong chớp mắt, thân xác vỡ ra từng chút một, đến khi dừng lại thì đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại linh hồn.

Thua hoàn toàn!

Diệp Quân không khỏi nhìn An Nam Tịnh bằng ánh mắt hoảng sợ.

Vị tiền bối này mạnh dữ vậy?!

Đã thế hắn còn có cảm giác bà ấy gặp đối thủ mạnh thì sẽ càng mạnh hơn!

Đúng là Võ Thần!

Võ Thần chân chính!

So sánh với bà thì hắn trông như Võ Thần hàng mã vậy.

Bên kia, linh hồn Bác Thiên U đã hoàn toàn dại ra khi ý thức được mình bị đối thủ đánh cho không còn manh giáp.

Bà ta kinh hãi không thôi, không ngờ rằng cường giả vũ trụ Quan Huyên lại mạnh đến vậy.

Kể từ khi Bác Thiên Đạo tiền nhiệm luân hồi chuyển thế, cả tộc họ vì chờ đợi Bác Thiên Đạo xuất hiện mà vẫn luôn ẩn thân trong Bác Thiên giới, không tiếp xúc gì nhiều với bên ngoài, mà bản thân họ cũng cho rằng không cần thiết.

Có thể nói, trong lòng tộc nhân tộc Bác Thiên, đối thủ duy nhất của họ khắp chư thiên vạn giới này chỉ có Chân vũ trụ mới xứng đáng.

Nhưng giờ đây họ nhận ra dường như mình đã đánh giá thấp vũ trụ Quan Huyên rồi.

Cách đó không xa, An Nam Tịnh đang định tiếp tục ra tay, hoàn toàn tiêu diệt Bác Thiên U thì chợt cảm nhận được gì đó mà ngẩng đầu nhìn lên cao. Chỉ thấy trong một vùng thời không vô danh nọ, có hai bóng người bị một luồng sức mạnh hùng hậu liên tiếp đẩy lui.

Nhị Nha và Bác Thiên Đạo!

An Nam Tịnh chứng kiến cảnh này thì khẽ nhíu mày, ánh mắt đặt lên người Bác Thiên Đạo. Đối phương như cảm nhận được mà ngoái đầu, khi nhìn thấy An Nam Tịnh thì cau mày.

Lại là một cường giả!

Sắc mặt ông ta không khỏi trầm xuống. Lúc mới chuyển thế sống dậy còn chưa biết được thực lực chân chính của vũ trụ Quan Huyên, bây giờ xem ra đã đánh giá thấp rồi.
 
Chương 1399


Chương 1399

Nhị Nha thấy An Nam Tịnh xuất hiện thì mí mắt giật một cái, đoạn lặng lẽ cầm một xâu kẹo hồ lô ra mút cho đỡ sợ.

Bác Thiên Đạo hỏi An Nam Tịnh: “Ngươi đến từ thời đại nào? Vì sao ta chưa từng nghe đến?”

An Nam Tịnh mặc kệ ông ta, chỉ ngẩng đầu hô: “Niệm cô nương!”

U u u!

Tiếng kiếm minh réo rắt vang khắp hư không. Một tia kiếm quang lao xuống, nện thẳng vào tộc Bác Thiên ở xa.

Bác Thiên Đạo nheo mắt quát: “Xuất trận!”

Mở trận pháp!

Bác Thiên là đại tộc cổ xưa, đương nhiên cũng có đại trận hộ tộc trong tay, chưa kể còn là loại trận pháp từng nhiều lần đỡ đòn từ cường giả Chân vũ trụ.

Nhưng không có động tĩnh gì đáp lại Bác Thiên Đạo.

Ông ta đương nhíu mày thì có một cường giả trong tộc xuất hiện phía sau, cung kính thi lễ nói: “Tộc trưởng, toàn bộ linh khí trong Bác Thiên giới đã bị Linh Tổ hút hết. Đại trận hộ tộc của chúng ta đã bị vô hiệu hóa rồi!”

Vô hiệu hóa?!

Sắc mặt Bác Thiên Đạo trầm xuống, ngoái đầu nhìn Tiểu Bạch trên vai Diệp Quân với ánh mắt lạnh lùng.

Người phụ nữ bí ẩn bí ẩn bỗng lên tiếng: “Nếu An cô nương đã đến thì nơi này giao lại cho các vị”.

Nói rồi hóa thành một tia sáng mờ quay trở lại thân thể Diệp Quân.

Gần như ngay lập tức, có mười mấy cường giả Đại Đế của tộc Bác Thiên xuất hiện.

Bác Thiên Đạo hỏi An Nam Tịnh: “Còn ai nữa không?”

Rồi mỉm cười nói tiếp: “Chúng ta còn”.

Ông ta búng tay.

Tách!

Từ sâu thẳm trong hư không, mấy luồng khí tức hùng hậu cuồn cuộn ập đến. Một khắc sau, ba chùm sáng chói lòa giáng xuống, xuyên thẳng qua đất trời.

Dưới mắt mọi người, ba lão già khoác áo choàng đen chậm rãi bước ra.

Ba vị Đại Đế.

Diệp Quân đanh mặt. Khí tức của họ mạnh hơn Bác Thiên U và Bác Thiên Khuyết quá nhiều!

Người phụ nữ bí ẩn lên tiếng: “Đây là các cường giả Đại Đế vào thời đại Bác Thiên Đạo vô địch, Đại Đế bây giờ không bằng được. Cẩn thận”.

Diệp Quân: “Tiền bối, sao cùng là Đại Đế nhưng lại khác biệt lớn đến vậy?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Đại Đế chia làm ba loại. Loại phổ thông chưa được tuế nguyệt và vận mệnh rửa tội, hữu danh vô thực, sức mạnh kém cỏi. Loại thứ hai là Tuế Nguyệt Đại Đế, đã được tuế nguyệt tẩy lễ nên có căn cơ, lại có đạo thống của bản thân nên rất mạnh, hơn xa loại thứ nhất”.

Diệp Quân: “Còn loại thứ ba?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Mệnh Vận Đại Đế, không chỉ được tẩy lễ bởi tuế nguyệt mà còn chặt đứt gông xiềng số mệnh, nắm giữ vận mệnh bản thân đến một trình độ nhất định nào đó. Đại Đế loại này là cao cấp nhất, mạnh nhất, có thể giết cả thần linh vũ trụ. Đại Đế Bất Khuất thuộc dạng này, nên ngay cả thần linh vũ trụ như Âm Thần cũng phải chịu tránh đi”.

Diệp Quân gật gù: “Ta hiểu rồi”.

 
 
Chương 1400


Chương 1400

Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Ba người vừa xuất hiện kia là Tuế Nguyệt Đại Đế, cực kỳ mạnh, nhớ cẩn thận”.

Diệp Quân gật đầu, quyết đoán nhích lại gần An Nam Tịnh.

Lúc nên đánh thì tuyệt đối không sợ.

Nhưng lúc nên sợ thì rén vào.

Sự xuất hiện của ba Tuế Nguyệt Đại Đế không khiến An Nam Tịnh mảy may dao động. Bà ấy nói với Nhị Nha: “Đánh hắn!”

Nhị Nha ngẩn ra rồi gật đầu lia lịa: “Được được!”

Nói rồi bước lên trước, tung cú đấm về phía Bác Thiên Đạo.

Sắc mặt ông ta lạnh đi khi thấy thế, thầm nhủ nếu không phải vừa luân hồi chuyển thế thì mình việc gì phải sợ con oắt này?

Đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!

Nhị Nha đã vọt tới trước mặt ông ta, mang theo sức mạnh chiến thời không vụn vỡ.

Bác Thiên Đạo thốt lên: “Giết con ả cầm thương, bắt sống Diệp Quân!”

Rồi vọt về phía Nhị Nha.

Uỳnh!

Từng tiếng nổ ầm vang vọng tới khắp thời không.

Ba Đại Đế phía dưới nghe lệnh của Bác Thiên Đạo thì lập tức nhào vào An Nam Tịnh. Bà ấy không hề nhiều lời, thân hình run lên, hóa thành thương mang đâm tới.

Một chọi ba!

Diệp Quân thấy vậy thì tấm tắc không thôi, thầm cảm thán thực lực của An tiền bối đúng là nghịch thiên mà.

Bỗng tầm mắt của mười Đại Đế đứng ở bên bắn lại đây làm hắn nhíu mày.

Người dẫn đầu nói: “Giết!”

Tất cả mười người đồng thời lao tới.

Bọn họ nhìn Diệp Quân với vẻ khoái trá, không khác gì một miếng thịt béo bở trong mắt.

Huyết mạch tộc Bác Thiên lấy cướp đoạt làm chủ, ấy vậy mà huyết mạch của Diệp Quân lại có thể kháng cự được.

Chẳng khác gì món quà trời ban cho tộc Bác Thiên!

Nếu có thể bắt nhốt tên họ Dương này lại, cung cấp nguồn huyết mạch vô tận cho cả tộc…

Kích thích vãi!

Tộc Bác Thiên sẽ hoàn toàn trỗi dậy!

Bắt nhốt!

Ý tưởng này khiến mười tên Đại Đế hưng phấn không thôi.

Ánh mắt của mấy lão khiến Diệp Quân cảm thấy biến thái quá chừng, không khỏi nhíu mày lại.

Đúng lúc này, thời không bên cạnh hắn nứt vỡ để một đốm sáng mờ bay ra, đi kèm là mười mấy luồng khí tức hùng hậu ồ ạt tuôn trào.

Uỳnh!

Thời không quanh hắn vỡ toang hoác, mười Đại Đế kia bị đẩy lui liên tục.
 
Chương 1401


Chương 1401

Đứng bên cạnh Diệp Quân là nhóm Thiên Tú và Kỳ Tỉ Thiên!

Các cường giả cao cấp của Dương tộc ở vũ trụ Quan Huyên đã có mặt!

Sự xuất hiện lẫn số lượng của họ nằm ngoài dự đoán của cường giả đế tộc Bất Tử, khiến ai nấy đều cau mày.

Thiên Tú thốt lên: “Giết!”

Vừa dứt lời, bà ấy đã hóa thành tia sáng mờ lao tới. Những người còn lại nhanh chóng vọt lên theo.

Đại chiến lại bắt đầu!

Sự có mặt của cường giả vũ trụ Quan Huyên khiến cường giả tộc Bác Thiên dần dần bại trận.

Đây là những người có thể đánh ngang tay với Chân vũ trụ, làm sao lại thua tộc Bác Thiên cho được.

Dần dà, tộc Bác Thiên liên tiếp bại lui, đã có cường giả Đại Đế mất mạng.

Diệp Quân vươn tay ra, gọi cây thần tự nhiên xuất hiện. Hắn khẽ động tâm niệm, để nó biến thành hình ảnh ảo khổng lồ kéo dài trăm nghìn trượng, phủ khắp Bác Thiên Giới. Từng luồng sáng xanh lục xuất hiện bao trùm lấy cường giả vũ trụ Quan Huyên.

Chữa thương tập thể!

Sự xuất hiện của cái cây lại khiến tộc Bác Thiên gặp khó thêm một bước. Bản thân họ đã đánh không lại cường giả vũ trụ Quan Huyên, nay lại thêm một cái cây hỗ trợ, lại càng không thể cấu thành bất cứ uy hiếp nào.

Uỳnh!

Nhị Nha và Bác Thiên Đạo tách ra trên không. Người sau không tiếp tục ra tay sau khi dừng lại mà nhìn xuống dưới, thấy cường giả tộc Bác Thiên đang lớp lớp tháo chạy thì sắc mặt trở nên xấu xí vô cùng.

Không ngờ lại phải bại trận!

Ông ta nhìn nhóm Thiên Tú với sắc mặt âm trầm, không ngờ cường giả vũ trụ Quan Huyên không những nhiều mà còn mạnh đến vậy.

Xem nhẹ chúng rồi!

Sai lầm rồi!

“Ối!”

Bỗng có tiếng kêu thảm thiết vọng lên.

Lại một Đại Đế mất mạng!

Bác Thiên Đạo quát: “Rút vào biên giới!”

Ông ta vung tay khiến thời không ở nơi nào đó trong Bác Thiên nứt vỡ, để lộ một cái khe đen ngòm trông vô cùng kinh khủng.

Rút vào biên giới!

Cường giả tộc Bác Thiên nghe lệnh thì lập tức rút lui vào khe hở, không chút chần chừ.

An Nam Tịnh và những người khác sao có thể đứng yên nhìn họ rút đi, bèn vội vã đuổi theo. Giọng nói bí ẩn vang lên trong đầu Diệp Quân: “Đừng để họ chạy vào biên giới!”

Hắn vội la lên: “Đừng đuổi theo!”

Những người khác nghe vậy thì dừng lại ngay trước kẽ hở không gian, thấy còn hai Đại Đế đứng trước mặt.

Các cường giả cao cấp đã rút lui thành công, nhưng tộc Bác Thiên vẫn còn nhiều người khác tương đối yếu không kịp rút.

Kỳ Tỉ Thiên cong môi hỏi Diệp Quân: “Xử lý chúng thế nào?”
 
Chương 1402


Chương 1402

Hắn lạnh lùng đáp: “Giết hết”.

Kỳ Tỉ Thiên vui vẻ: “Được!”

An Nam Tịnh thêm vào: “Tỉ Thiên, những ai có huyết mạch Bác Thiên thì giữ lại”.

Kỳ Tỉ Thiên cười: “Biết rồi”.

Nói xong thì cùng Thiên Tú lao tới những cường giả tộc Bác Thiên bên dưới.

Những tiếng kêu thảm thiết lần lượt vang lên.

Giết là giết!

Diệp Quân chợt phát hiện Kỳ Tỉ Thiên rất thích chơi trò đá thủ cấp, làm hắn nhìn mà rùng mình.

Cường giả cao cấp của tộc Bác Thiên đã rút lui gần hết, những người ở lại tuy không yếu nhưng sao có thể là đối thủ của Kỳ Tỉ Thiên và những người khác?

Vậy nên vừa đánh nhau thì một bên đã đổ như ngả rạ.

Bác Thiên Đạo đứng trên cao nhìn xuống cảnh tượng này, sắc mặt xấu xí vô cùng.

Bỗng Diệp Quân ngẩng lên nhìn ông ta. Ánh mắt ông ta cũng vừa khéo chạm hắn: “vũ trụ Quan Huyên! Cứ đợi đấy!”

Nói rồi hóa thành một tia sáng bay vào kẽ hở ở xa.

Tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã biến mất.

Cường giả như ông ta, một khi đã không tử chiến thì rất khó để giữ chân, vì vậy nhóm An Nam Tịnh cũng không ra ngăn cản.

Diệp Quân nhìn kẽ hở đang khép lại kia, hỏi: “Tiền bối, sao lại không thể tiến vào?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Bên ấy là biên giới thời không của vũ trụ này, vô cùng hỗn loạn, rắc rối phức tạp vô cùng. Ở trong đó là dòng chảy thời không loạn lạc, cường giả Đại Đế Cảnh đi vào cũng gặp nguy hiểm. Năm xưa Chân vũ trụ cũng mất rất nhiều cường giả trong đó. Tộc Bác Thiên năm ấy sở dĩ sống sót được cũng là nhờ nơi đặc biệt đó, mà Chân vũ trụ cũng đành bó tay, bằng không đã sớm tận diệt chúng rồi”.

Diệp Quân thắc mắc: “Vậy sao tộc Bác Thiên lại vào được?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Chúng có một món Thần vật tên Bánh Xe Thời Không, không những có thể trấn áp dòng chảy thời không mà còn mượn được sức mạnh từ chúng. Vậy nên Chân vũ trụ mới không muốn giao chiến với chúng ở trong đó, bằng không sẽ rất thiệt thòi”.

Diệp Quân: “Tiền bối, vậy biên giới thời không của vũ trụ này là?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Là biên giới của vũ trụ”.

Diệp Quân: “Ngoài biên giới ấy còn có vũ trụ nữa không?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Ta không biết. Từ trước đến giờ đã chẳng có bao nhiêu người phá vỡ được biên giới vũ trụ, đó là còn phải trả một cái giá nhất định. Người làm được gần nhất là đại tỷ, sau đó không còn ai xuất hiện. Về sau tỷ ấy bị Vũ Trụ Kiếp giữ chân nên cũng không còn tâm tư đi phá nữa”.

Diệp Quân gật gù: “Ta hiểu rồi”.

Bỗng An Nam Tịnh xuất hiện trước mặt hắn, Nhị Nha và Tiểu Bạch xuất hiện cạnh bên.

Hai đứa sau vừa thấy người trước thì chột dạ nấp ra sau lưng Diệp Quân.

An Nam Tịnh im lặng nhìn Diệp Quân.

Hắn ngần ngừ: “Lần này đúng là hơi xúc động ạ”.

Vẫn nên nhận lỗi trước đi.

Không thì ăn đòn là chắc.
 
Chương 1403


Chương 1403

Người khác có lẽ còn cố kỵ thân phận hắn, nhưng Diệp Quân biết vị trước mắt mà nổi giận thì hắn cũng bị lôi ra đánh, mà còn không ai dám nói đỡ cho.

An Nam Tịnh lạnh nhạt hỏi lại: “Lỗi gì?”

Diệp Quân ngạc nhiên.

An Nam Tịnh: “Người ta truy sát cậu, cậu không đánh lại mới là sai, hiểu chưa?”

Diệp Quân không biết phải nói gì.

An Nam Tịnh: “Ta bảo cậu đừng gây họa là đừng chủ động ức hiếp người khác, nhưng nếu bị kẻ khác chèn ép thì phải đánh lại, rõ chưa?”

Diệp Quân gật đầu lia lịa: “Dạ rõ!”

An Nam Tịnh gật đầu rồi không nói gì thêm.

Bỗng Kỳ Tỉ Thiên xuất hiện trước mặt hắn, vươn tay ra. Trên tay bà ấy là một giọt máu lớn bằng nắm tay, đang tỏa ra sức mạnh hùng hậu vô cùng.

Diệp Quân ngạc nhiên: “Cái gì vậy tiền bối?”

Kỳ Tỉ Thiên cười: “Huyết mạch của tộc nhân Bác Thiên! Nhưng không được tinh khiết lắm”.

Diệp Quân vươn tay gọi giọt máu kia đến, cầm nó mà có chút khiếp sợ.

Phải công nhận nó mạnh thật sự!

Kỳ Tỉ Thiên nói: “Hấp thu hết đi”.

Diệp Quân gật đầu, bóp vỡ giọt máu. Một tia sáng đỏ chui vào ngực hắn.

Uỳnh!

Hắn biết thành huyết nhân trong nháy mắt.

Huyết mạch Phong Ma lại kích hoạt!

Vào giây phút đó, cả người hắn run lên bần bật.

Sát ý và lệ khí vô tận lấp đầy đầu óc hắn, chỉ để lại suy nghĩ muốn giết sạch tất cả.

Mà sát niệm càng lúc càng nặng hơn.

Diệp Quân siết chặt nắm tay, áp chế sát ý lại. Huyết mạch Phong Ma thì đang điên cuồng cắn nuốt huyết mạch Bác Thiên.

Cái sau đương nhiên sẽ không bó tay chịu chết mà còn muốn hấp thu ngược, nhưng nó đang nằm trong người Diệp Quân thì sao có thể là đối thủ của bên kia.

Không lâu sau, huyết mạch Bác Thiên đã bị áp chế hoàn toàn, bị huyết mạch Phong Ma cắn nuốt từng chút một. Nó dần dần mạnh lên, khiến khí tức của Diệp Quân cũng tăng vọt theo.

Không lâu sau…

Uỳnh!

Diệp Quân đạt đến Chân Cảnh.

Khí tức hắn không dừng lại ở đó. Bởi vì hắn vốn đã áp chế cảnh giới, bây giờ hấp thu huyết mạch Bác Thiên thì không làm được nữa, thế là từ Chân Cảnh bay tới cảnh giới Nhân Tiên.

Cảnh giới Nhân Tiên!

Đến đây rồi, khí tức hắn tiếp tục tăng vọt.

Nhưng An Nam Tịnh đã bước tới, đặt tay lên vai hắn.

Ầm!

Khí tức Diệp Quân bị áp chế, dần yên ổn trở lại.
 
Chương 1404


Chương 1404

An Nam Tịnh: “Về vũ trụ Quan Huyên”.

Rồi mang Diệp Quân trở về. Các cường giả khác cũng nhanh chóng đi theo.

Họ đi rồi, từ hư không vũ trụ lại có một người phụ nữ đang nhìn xuống.

Chấp Kiếm Nhân.

Ở hai bên trái phải bà ta là Tả tướng và Võ tướng của Chân vũ trụ.

Họ đến đây cốt là vì Bác Thiên Đạo, sau đó chứng kiến trận chiến giữa tộc Bác Thiên và vũ trụ Quan Huyên nên không ra tay.

Thời không trước mặt họ chợt chấn động, sau đó nứt vỡ, để một người đàn ông bước ra.

Bác Thiên Đạo.

Tả tướng thấy ông ta thì nhíu mày.

Chấp Kiếm Nhân lãnh đạm nhìn sang.

Bác Thiên Đạo cười hỏi: “Ba vị có muốn liên thủ không?”

Liên thủ?

Lời này khiến Tả tướng và Võ tướng ngạc nhiên đến ngây ngẩn.

Bác Thiên Đạo: “Chúng ta tuy là đối thủ nhưng đều có chung kẻ địch là vũ trụ Quan Huyên. Ta được biết bọn chúng gần đây vừa tấn công Chân vũ trụ, đánh được tới Chân Thần Điện..”.

Ông ta cười cười: “Chi bằng chúng ta liên thủ tiêu diệt chúng? Bọn ta chỉ cần huyết mạch Dương tộc, còn lại đều để cho các vị, thế nào?”

Chấp Kiếm Nhân nhìn ông ta: “Ngươi biết ngươi giống gì không?”

Bác Thiên Đạo: “Giống gì?”

Chấp Kiếm Nhân phun ra: “Một tên ngu”.

Nụ cười trên mặt Bác Thiên Đạo đọng lại.

Giống một tên ngu?

Nghe thấy lời của Chấp Kiếm Nhân, Tả tướng nhất thời lắc đầu cười khẽ.

Tính tình của Chấp Kiếm Nhân cô nương này vẫn nóng nảy, không nể mặt ai như thế.

Nhưng nói cũng không sai, Bác Thiên Đạo này rất giống một tên ngu.

Bác Thiên Đạo nhìn chằm chằm Chấp Kiếm Nhân bằng ánh mắt lạnh như băng: “Chúng ta hợp tác thì hai bên đều có lợi”.

Chấp Kiếm Nhân tỏ vẻ khinh thường: “Một tên vô dụng như ngươi đi hợp tác với chúng ta á?”

Nghe thấy lời của Chấp Kiếm Nhân, ánh mắt Bác Thiên Đạo càng lạnh lùng hơn, khí thế quanh người lập tức dâng trào, thời không xung quanh chấn động.

Trong mắt Chấp Kiếm Nhân lộ vẻ khinh thường: “Năm đó Đại tỷ không giết ông, ông cũng hả dạ ghê nhỉ, cũng không biết sao ông lại mặt dày thế nữa. Không chỉ mặt dày, ông còn dùng Cánh Cửa Luân Hồi không ngừng chuyển kiếp để nâng cao thực lực của mình, nuốt chửng cả huyết mạch của con cháu đời sau, thứ súc vật như ông xứng hợp tác với Chân vũ trụ ta sao? Cút đi chỗ khác!”

“Láo xược!”

Bác Thiên Đạo cũng không chịu được nữa, ông ta quát to một tiếng rồi xông về phía trước, đánh một quyền nhằm vào Chấp Kiếm Nhân.

Lực đấm mạnh mẽ khiến thời không xung quanh vỡ tan!

Chấp Kiếm Nhân hờ hững vung tay chém ra một kiếm.
 
Chương 1405


Chương 1405

Ầm!

Chiêu kiếm đánh tan quyền thế kia, cùng lúc đó, sức mạnh kiếm khí mạnh mẽ đẩy Bác Thiên Đạo lùi xa nghìn trượng!

Sau khi dừng lại, Bác Thiên Đạo nhìn cánh tay phải đấy vết kiếm của mình, trong lòng vô cùng rung động, ông ta không ngờ thực lực của Chấp Kiếm Nhân lại trở nên mạnh mẽ đến thế.

Phía xa, Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng nhìn Bác Thiên Đạo: “Giết ông ta!”

Dứt lời, bà ta biến thành một tia kiếm quang lao tới, mũi kiếm ép người.

Tả tướng và Võ tướng đồng thời biến mất!

Ba người đồng loạt ra tay!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Bác Thiên Đạo thoáng chốc thay đổi, ông ta không chút do dự xoay người, tiến vào trong thời không nối với biên giới kia.

Tốc độ rất nhanh, ba người Chấp Kiếm Nhân vừa mới xông tới, ông ta đã trốn vào trong biên giới.

Thấy cảnh này, ánh mắt Chấp Kiếm Nhân thoáng chốc trở nên lạnh lẽo: “Đồ vô dụng!”

Tả tướng trầm giọng nói: “Bây giờ người này đã luân hồi đến lần thứ mười, nếu hoàn toàn giải phong ấn, thực lực của ông ta…”

Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng cất lời: “Không có giới hạn, đồ ngu xuẩn!”

Sau đó, bà ta xoay người rời đi.

Tả tướng và Võ tướng nhìn nhau cười, Chấp Kiếm Nhân này vẫn nóng tính như thường ngày!

Lúc này, Võ tướng đột nhiên nói: “So với vũ trụ Bác Thiên này, ta lo lắng về vũ trụ Quan Huyên kia hơn!”

Vũ trụ Quan Huyên!

Nghe thấy lời Võ tướng, nụ cười trên mặt Tả tướng dần biến mất, bà ta gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Bà ta cảm thấy vũ trụ Quan Huyên nguy hiểm hơn với Chân vũ trụ.

Mấy cao thủ của Dương tộc ở vũ trụ Quan Huyên, dù là Chân vũ trụ cũng không dám coi thường.

Võ tướng chợt nói: “Một năm sau, Diệp Quân kia muốn khiêu kiến Chấp Kiếm Nhân, bà cảm thấy hắn có cơ hội không?”

Tả tướng lắc đầu: “Không có cơ hội!”

Võ tướng cười hỏi: “Sao lại nghĩ thế?”

Tả tướng nhỏ giọng nói: “Diệp Quân kia đúng là thiên tài yêu nghiệt hiếm có, nhưng thiên phú của Chấp Kiếm Nhân không hề thua kém gì hắn. Dù là thiên phú cá nhân hay thiên phú kiếm đạo, Chấp Kiếm Nhân đều không yếu hơn hắn. Hơn nữa, Chấp Kiếm Nhân đã sống bao nhiêu năm, hắn muốn đánh bại Chấp Kiếm Nhân trong vòng một năm gần như là chuyện không thể nào”.

Võ tướng gật đầu: “Đúng là thế!”

Tả tướng lại nói: “Cảnh giới, càng về sau sẽ càng khó tăng lên, bây giờ hắn đang thăng cấp rất nhanh, không có nghĩa là sau này cũng vậy. Không có thời gian lắng đọng thì trong vòng một năm, hắn muốn thăng lên Đại Đế còn khó, chứ nói gì đến việc thực lực của Chấp Kiếm Nhân còn vượt xa Đại Đế”.

Nói đến đây, bà ta thoáng im lặng, sau đó mới tiếp tục: “Nhưng ta thấy Diệp Quân này không phải một kẻ ngu ngốc, nếu hắn dám khiêu chiến Chấp Kiếm Nhân, còn giao hẹn một năm, thì chắc hắn phải có chỗ dựa gì đó…”

Võ tướng gật đầu: “Đúng thế, chúng ta không nên coi thường người này, ta đã phái người theo dõi hắn mọi lúc mọi nơi rồi”.
 
Chương 1406


Chương 1406

Tả tướng ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nhẹ giọng nói: “Thời điểm này còn nhiều việc phải lo lắm!”

Dứt lời, bà nhìn về phía Võ tướng, điều một ít quân viễn chính về đi!”

Võ tướng gật đầu: “Được!”

Một lát sau, hai người rời đi.



Vũ trụ Quan Huyên, thế giới Hư Chân.

Sau khi về đến vũ trụ Quan Huyên, Diệp Quân đưa Ngao Thiên Thiên cho Nhị Nha và Tiểu Bạch, Tiểu Bạch có thể giúp Ngao Thiên Thiên nhanh chóng khôi phục thân thể, còn Nhị Nha thì có thể cường hoá cơ thể cho Ngao Thiên Thiên. Nhị Nha và Tiểu Bạch muốn cùng nhau giúp Ngao Thiên Thiên!

Sau khi giao Thiên Thiên cho Nhị Nha và Tiểu Bạch, Diệp Quân tiến vào một vùng tinh không tu luyện, hắn ngồi xếp bằng trong tinh không, lúc này, quanh người hắn tản ra một khí thế mờ nhạt.

Diệp Quân cau mày, hắn phát hiện sau khi huyết mạch phong ma nuốt chửng huyết mạch Bác Thiên, huyết mạch phong ma này đã trở nên không chịu yên nữa.

Nó bắt đầu rục rịch!

Diệp Quân sa sầm mặt, huyết mạch này như đang muốn tạo phản vậy!

Hắn phát hiện dù huyết mạch là của hắn, nhưng lại có suy nghĩ của riêng mình, rất nhiều lúc, nó hoàn toàn không thèm để tâm đến hắn!

Rất chảnh!

Lúc này, người phụ nữ bí ẩn chợt cất lời: “Đừng suy nghĩ nhiều, lo mà dỗ dành huyết mạch phong ma này, để nó bình tĩnh lại”.

Diệp Quân gật đầu, hắn thôi suy nghĩ, sau đó bắt đầu trấn áp huyết mạch phong ma.

Nhưng hắn không ngờ hắn vừa bắt đầu trấn áp, huyết mạch lại trở nên mạnh hơn, còn bắt đầu phản kháng.

Điều này khiến Diệp Quân tức giận!

Diệp Quân lấy kiếm Hành Đạo ra, sau đó nói: “Tiểu Đạo, dạy dỗ bọn chúng đi!”

Tiểu Đạo cũng không từ chối, nó biến thành một tia kiếm quang bay vào người Diệp Quân.

Oanh!

Trong nháy mắt, huyết mạch phong ma trong cơ thể Diệp Quân lập tức bình tĩnh lại.

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, thật là thứ này khuất phục thứ kia, huyết mạch phong ma này chỉ sợ kiếm Hành Đạo thôi.

Vì nó thật sự dám làm bậy!

Dù huyết mạch phong ma cũng dám làm bậy, nhưng suy cho cùng nó cũng không dám giết chủ, đùa ạ, chỗ dựa của nó chính là Diệp Quân. Nếu không có Diệp Quân, nó sẽ không còn gốc rễ, dù vẫn có thể tồn tại, nhưng sẽ không còn khả năng thăng cấp nữa. Vì sức mạnh của huyết mạch phong ma đều dựa vào chủ nhân của nó điên đến mức nào!

Không có chủ nhân, đương nhiên nó cũng không thể điên một mình!

Sau khi huyết mạch phong ma chịu im lặng lại, Diệp Quân hít sâu một hơi, sau đó mở lòng bàn tay, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay hắn: “Ngu Tuế Nguyệt cô nương!”

Ngu Tuế Nguyệt xuất hiện trước mặt Diệp Quân, cô ấy nhìn Diệp Quân, cười hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Hy vọng cô có thể tìm một người giúp ta!”
 
Chương 1407


Chương 1407

Ngu Tuế Nguyệt nhíu mày: “Tìm người?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế!”

Sau đó, hắn thầm nói trong lòng: “Tiền bối, làm sao giờ?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Ngươi vẫn đang giữ bát của Bát Uyển đúng không?”

Diệp Quân gật đầu, sau đó vội lấy bát của Bát Uyển ra.

Mà lúc này, người phụ nữ lại nói: “Bảo nàng đưa ngươi vào Tuế Nguyệt trường hà!”

Diệp Quân nhìn về phía Ngu Tuế Nguyệt, cô ấy gật đầu, sau đó vung tay áo, Diệp Quân và Ngu Tuế Nguyệt lập tức tiến vào trong Tuế Nguyệt trường hà.

Sau khi tiến vào bên trong, Diệp Quân lập tức tỏ vẻ khiếp sợ.

Tuế Nguyệt là gì?

Chính là thời gian đã qua đi!

Sau khi tiến vào Tuế Nguyệt trường hà này, hắn phát hiện mọi chuyện đều lướt qua rất nhanh. Hắn có thể nhìn thấy những gì đang xảy ra, còn có những gì từng xảy ra, nhưng lại không có tương lai!

Diệp Quân rất kinh ngạc!

Tuế Nguyệt trường hà rất giống một máy ghi hình, ghi lại tất cả mọi thứ xảy ra từ trước đến giờ.

Lúc này, người phụ nữ bí ẩn chợt nói: “Người biết Tuế Nguyệt Đại Đế là thế nào không? Là phải trải qua lễ rửa tội của Tuế Nguyệt! Nếu ta đoán không lầm, Bác Thiên Đạo kia muốn cướp lấy kính Tuế Nguyệt, có lẽ là muốn dùng kính Tuế Nguyệt tạo ra nhiều Tuế Nguyệt Đại Đế hơn. Vì Đại Đế muốn trở thành Tuế Nguyệt Đại Đế là chuyện quá khó khăn, nhưng nếu có kính Tuế Nguyệt, tiến vào thời không Tuế Nguyệt tu luyện sẽ đơn giản hơn nhiều”.

Tuế Nguyệt Đại Đế!

Diệp Quân gật đầu, sau đó nói: “Bây giờ phải làm sao mới có thể tìm thấy Bát Uyển?”

Lúc này, một ánh sáng mờ đột nhiên bay ra khỏi người Diệp Quân, người phụ nữ bí ẩn nhìn xung quanh, cuối cùng, bà ấy chú ý vào một điểm sáng ở cách đó không xa.

Diệp Quân nhìn về phía điểm sáng đó, hắn nhìn thấy vô số hình ảnh vụn vặt bên trong điểm sáng.

Chính là vào lúc Bát Uyển tự sát!

Nhìn Bát Uyển bên trong điểm sáng, Diệp Quân chậm rãi siết chặt tay.

Lúc này, người phụ nữ bí ẩn đột nhiên mở lòng bàn tay, một sức mạnh bí ẩn lập tức bay về phía điểm sáng kia. Chẳng mấy chốc, lực lượng bí ẩn bị điểm sáng kia bao phủ, dần dần, xung quanh điểm sáng này xuất hiện vô số điểm sáng nhỏ.

Diệp Quân lập tức trở nên hơi căng thẳng.

Người phụ nữ bí ẩn đột nhiên mở lòng bàn tay, những điểm sáng nhỏ chợt hội tụ vào một nơi, trong mỗi một điểm sáng đều sẽ có một vài hình ảnh vụn vặt nhưng khá là mơ hồ, không thấy rõ lắm.

Vào lúc người phụ nữ bí ẩn muốn hội tụ chúng nó lại với nhau, tình thế chợt thay đổi, một sức mạnh bí ẩn không biết kéo đến từ nơi nào.

Ầm!

Vô số điểm sáng thoáng chốc vỡ tan, toàn bộ Tuế Nguyệt trường hạ rung lên dữ dội, Diệp Quân như bị trúng một đòn nghiêm trọng, liên tục lùi về sau, trong miệng có máu tươi không ngừng phun ra.

Lúc này, một sức mạnh bí ẩn kéo hắn lại.

 
 
Chương 1408


Chương 1408

Sau khi dừng lại, Diệp Quân cảm thấy đầu óc nặng nề như bị đổ chì, một lúc lâu sau cảm giác mê man đó mới giảm bớt. Hắn nhìn về phía cách đó không xa, lúc này, sắc mặt Ngu Tuế Nguyệt cũng tái mét, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, rõ ràng là khi nãy cô ấy cũng bị tấn công.

Diệp Quân nhìn về phía người phụ nữ bí ẩn, tỏ vẻ khó hiểu: “Tiền bối, đây là?”

Người phụ nữ bí ẩn im lặng một lúc rồi nói: “Có người đang bảo vệ nàng!”

Diệp Quân nhíu mày: “Bảo vệ Bát Uyển?”

Người phụ nữ gật đầu: “Đúng thế!”

Diệp Quân hỏi: “Là ai?”

Người phụ nữ trầm giọng đáp: “Đại tỷ!”

Diệp Quân sửng sốt.

Chân Thần!

Chân Thần đang bảo vệ Bát Uyển!

Diệp Quân im lặng.

Người phụ nữ bí ẩn nhỏ giọng thở dài: “Rõ ràng mỗi lần Bát Uyển quên đi mọi thứ rồi tu luyện lại, đại tỷ đều sẽ âm thầm bảo vệ cô ấy…”

Giọng nói của bà ấy rất phức tạp.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cho nên không thể tìm được kiếp sau của Bát Uyển ư?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Nói một cách nghiêm túc, dù là đời sau, thì việc tu luyện lại của cô ấy cũng không phải đầu thai chuyển kiếp bình thường!”

Dứt lời, bà ấy thở dài.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Còn có cách nào khác không?”

Người phụ nữ lắc đầu: “Không! Đại tỷ đã che giấu thiên cơ giúp cô ấy, với thực lực của ta hoàn toàn không thể phá vỡ nó”.

Diệp Quân chậm rãi siết chặt hai tay, không biết đang nghĩ gì.

Lúc này, người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Ngươi đừng nghĩ linh tinh, cũng đừng làm bậy… Ta cảm thấy có lẽ Từ Kính biết cô ấy ở đâu!”

Diệp Quân nhíu mày: “Chấp Kiếm Nhân?”

Người phụ nữ đáp: “Đúng thế, vì cô ấy và Từ Kính là tỷ muội, chắc chắn Từ Kính biết!”

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Người cảm thấy bà ta sẽ cho ta biết sao?”

Người phụ nữ bí ẩn ngẫm nghĩ, sau đó đáp: “Chắc là không đâu, bây giờ chắc chắn bà ta chỉ nghĩ cách phải làm thế nào để giết chết ngươi!”

Diệp Quân im lặng một lát rồi nói: “Tiền bối, còn có cách nào khác không?”

Người phụ nữ bí ẩn lắc đầu.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, bát của Bát Uyển xuất hiện trong tay hắn, hắn im lặng nhìn cái bát trong tay.

Tiểu Tháp đột nhiên hỏi: “Từ bỏ sao?”

Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu: “Cha, chuyện này liên quan đến con dâu của cha, cha thật sự mặc kệ sao?”

Không ai đáp lại!

Diệp Quân lại nói: “Ông nội, chuyện này liên quan đến cháu dâu của ông, ông cũng không quan tâm à?”

Cũng không ai đáp lại!
 
Chương 1409


Chương 1409

Diệp Quân đột nhiên nói tiếp: “Nàng đang mang thai! Dương gia có đời sau rồi…”

Oanh!

Oanh!

Hai khí thế mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện…

Mọi người: “…”

Có thai!

Diệp Quân có thể chịu khổ hơn nữa, nhưng đời sau của Dương gia thì không, dù sao vẫn còn nhỏ, lỡ như động thai thì không tốt.

Mà khi nghe Diệp Quân nói thế, người phụ nữ bí ẩn ở bên cạnh cũng ngớ người tại chỗ.

Có thai?

Trong cơn sốc, người phụ nữ bí ẩn vô thức hỏi: “Các ngươi không dùng biện pháp an toàn à?”

Nghe lời này của người phụ nữ bí ẩn, Diệp Quân bối rối: “Biện pháp an toàn là gì?”

Người phụ nữ bí ẩn không nói gì.

Thấy bà ấy im lặng, Diệp Quân cũng không hỏi thêm, hắn nhìn xung quanh thì cảm nhận được hai luồng hơi thở rất quen thuộc, một là của cha, một là của ông nội.

Tuy nhiên, mặc dù hơi thở đã xuất hiện nhưng cả hai đều không hiện thân.

Điều này khiến Diệp Quân hơi khó hiểu.

Hơi thở đã tới mà người chưa tới là thế nào?

Đúng lúc này, người phụ nữ bí ẩn lên tiếng: “Ngươi đừng lo lắng, để ta thử lại!”

Nói rồi bà ấy xòe tay, một sức mạnh bí ẩn lan ra từ lòng bàn tay, dần dần nơi đây lại xuất hiện vô số đốm sáng nhỏ, mà dưới sự điều khiển của bà ấy, những đốm sáng nhỏ đó mau chóng ngưng tụ lại.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân chợt thấy hơi lo lắng.

Dần dà, những đốm sáng nhỏ đó tụ lại thành một đốm sáng lớn chừng nắm đấm, sau đó một cảnh tượng hiện lên trước mắt Diệp Quân và người phụ nữ bí ẩn.

Hơi mờ, không nhìn rõ lắm.

Diệp Quân nhanh chóng bước đến bên cạnh bà ấy, hỏi: “Tiền bối?”

Người phụ nữ bí ẩn im lặng một lúc lâu rồi phất tay áo, vô số đốm sáng đó phân tán, bà nhẹ giọng cất lời: “Ta biết cô ấy ở đâu rồi”.

Diệp Quân nhìn bà ấy: “Ở đâu?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Thôn Thạch!”

Diệp Quân sững sờ!

Thôn Thạch!

Sao Bát Uyển lại về nơi đó?

Người phụ nữ bí ẩn từng nói trước đây mấy tỷ muội họ ở thôn Thạch.

Không nghĩ nhiều, Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Tiền bối, làm sao để đến được thôn Thạch?”

Bà ấy trả lời: “Ta thấy có lẽ chúng ta không thể đến đó được”.

Diệp Quân khó hiểu: “Vì sao?”

Người phụ nữ bí ẩn thở dài: “ Đó là một nơi rất đặc biệt, nhóm thần linh mạnh nhất Chân vũ trụ hiện tại hầu như đều đến từ thôn Thạch, bao gồm cả Chân Thần, có thể nói đó là tổ địa của tất cả thần linh ở Chân vũ trụ. Vì thế Chân vũ trụ bảo vệ nơi đó cực kỳ nghiêm ngặt. Nếu là người khác có lẽ còn có thể tới, nhưng ngươi thì không. Thân phận của ngươi quá đặc biệt, ngươi đến đó bọn họ sẽ mặc định rằng ngươi muốn làm chuyện xấu gì đấy! Lúc ấy chắc chắn sẽ dấy lên một trận huyết chiến”.
 
Chương 1410


Chương 1410

Diệp Quân nói: “Chúng ta lén đến đó”.

Bà ấy bình tĩnh nói: “Ngươi nghĩ ngươi có thể lén đến được không? Chắc chắn bây giờ Chân vũ trụ đang theo dõi ngươi mọi lúc mọi nơi”.

Diệp Quân im lặng một lúc rồi hỏi: “Tiền bối có cách gì không?”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Có, nhưng phải chờ, lúc trước ta liên tục ra tay nên vết thương cũ tái phát, cần tĩnh dưỡng một thời gian”.

Diệp Quân vội nói: “Tiền bối, cây thần tự nhiên có giúp ích cho người không?”

Bà ấy nói: “Đương nhiên là có, nhưng tác dụng không lớn lắm, vì thương thế của ta liên quan đến Vũ Trụ Kiếp”.

Vũ Trụ Kiếp!

Diệp Quân hơi thắc mắc: “Năm xưa tiền bối cũng tham gia trấn áp Vũ Trụ Kiếp à?”

Người phụ nữ bí ẩn trả lời: “Ừm!”

Sau khi im lặng một hồi, Diệp Quân nói: “Vậy tiền bối vào Tiểu Tháp chữa trị đi”.

Người phụ nữ bí ẩn: “Được, ta chữa lành xong sẽ đưa ngươi đến thôn Thạch. Còn về Bát Uyển thì ngươi không cần lo, thế gian này chẳng mấy ai có thể làm cô ấy bị thương được đâu”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, mặc dù không cam lòng lắm nhưng bây giờ cũng chỉ có thể như vậy, hắn gạt mọi suy nghĩ, xòe tay ra, một thanh ý kiếm từ từ ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.

Cảnh giới Nhân Tiên!

Bây giờ cảnh giới của hắn đã tăng lên rất nhiều, thực lực đương nhiên cũng mạnh hơn trước, cho dù không dùng đến kiếm Hành Đạo, đánh với cảnh giới Thần Đế có lẽ cũng không còn là vấn đề nữa.

Đánh Đại Đế thì có lẽ vẫn hơi khó khăn!

Tuy nhiên nếu đánh với Đại Đế bình thường thì bây giờ hắn cũng không sợ, hắn vẫn có thể chiến đấu được.

Ngay lúc này có tiếng bước chân vang lên từ phía sau, Diệp Quân quay người lại thì thấy một cô gái đi đến từ nơi không xa, chính là Nạp Lan Ca.

Cô vẫn xinh đẹp như thế!

Nhìn thấy Diệp Quân, Nạp Lan Ca mỉm cười: “Thấy huynh mãi không ra, muội không chờ được nữa nên chủ động đi vào! Không làm phiền đến huynh chứ?”

Diệp Quân chậm rãi đi đến trước mặt Nạp Lan Ca, cầm tay cô khẽ cười: “Sao có thể thế được!”

Nạp Lan Ca tiến lên phía trước, nhẹ nhàng ôm Diệp Quân, vùi đầu vào ngực hắn khẽ nói: “Về là tốt rồi!”

Hai tay Diệp Quân từ từ ôm lấy vòng eo thon của Nạp Lan Ca, nhẹ nhàng nói: “Thời gian này vất vả cho muội rồi”.

Nạp Lan Ca lắc đầu, không nói gì.

Diệp Quân bỗng hỏi: “Tiểu Ca, huynh có chuyện này muốn hỏi muội”.

Nạp Lan Ca ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, cười hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Diệp Quân đang chuẩn bị nói thì Nạp Lan Ca đã nói trước: “Là chuyện phụ nữ phải không?”

Diệp Quân sững người.

Nhìn vẻ mặt hắn, cô khẽ cười: “Muội cảm nhận được tim huynh đập rất nhanh!”

Diệp Quân gật đầu, có một số chuyện hắn vẫn không muốn giấu Nạp Lan Ca.

Khi Diệp Quân đang định nói thì Nạp Lan Ca chợt bảo: “Chúng ta về thành Hoang Cổ Nam Châu một chuyến đi!”
 
Chương 1411


Chương 1411

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca, cô ấy cười hỏi lại: “Được không?”

Nhìn Nạp Lan Ca gần ngay trước mắt, Diệp Quân im lặng rất lâu mới thì thầm: “Được”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Nạp Lan Ca nở nụ cười rung động lòng người, cô ấy nép vào lòng Diệp Quân, hai người cứ thế ôm nhau.

Ngày hôm sau, Diệp Quân và Nạp Lan Ca lên đường đến Nam Châu.

Tộc Nạp Lan và Diệp tộc vẫn ở Nam Châu, tuy hai tộc có thể định cư ở vũ trụ Quan Huyên, nhưng họ không làm như vậy.

Lý do chính là vì nền tảng của hai tộc vẫn còn quá tệ!

Diệp Tiêu và Nạp Lan Danh rất rõ ràng, bây giờ thực lực của Diệp tộc và tộc Nạp Lan ở vũ trụ Quan Huyên là vô cùng yếu, tuy có Nạp Lan Ca và Diệp Quân duy trì nhưng vẫn rất yếu. Mà thư viện Quan Huyên không phải nơi đơn giản, hai tộc lớn đến đây tuy không gặp nguy hiểm, nhưng người trong tộc sẽ rất dễ bị lợi dụng.

Kể từ khi xác định thân phận của Nạp Lan Ca và Diệp Quân, người đến tộc Nạp Lan và Diệp tộc cầu hôn gần như đã đạp vỡ ngưỡng cửa của cả hai tộc.

Quá điên cuồng!

Hơn nữa hậu bối của hai tộc cũng bắt đầu nổi lên, làm việc ngông cuồng, điều này khiến Diệp Tiêu và Nạp Lan Danh cảm nhận được nguy cơ, vì thế hai người quyết định ở lại Nam Châu, từ từ phát triển.

Đi quá nhanh dễ xảy ra vấn đề!

Nhất là những người trẻ tuổi trong hai tộc, không tự nhìn nhận rõ bản thân, dễ bị người khác lợi dụng.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca về Nam Châu nhưng không phô trương, chỉ dẫn theo mấy người Tông Lão.

Diệp Quân không về Diệp tộc mà theo Nạp Lan Ca về tộc Nạp Lan, hai người vừa đến cổng thì thấy Nạp Lan Danh đã dẫn theo tất cả tộc nhân của tộc Nạp Lan đứng ở cửa nghênh đón.

Nhìn thấy cảnh này Diệp Quân giật mình, quay sang nhìn Nạp Lan Ca, cô ấy lắc đầu cười: “Muội cũng không biết”.

Diệp Quân mỉm cười, dẫn Nạp Lan Ca đến trước mặt nhóm Nạp Lan Danh, mà lúc này tất cả tộc nhân phía sau Nạp Lan Danh đều đã quỳ xuống.

Nạp Lan Danh đứng đầu cũng định hành lễ nhưng bị Diệp Quân ngăn lại, hắn cười khổ: “Nhạc phụ đại nhân đừng như thế, con không nhận nổi”.

Nói rồi hắn lại nhìn mọi người của tộc Nạp Lan: “Đều là người một nhà, mọi người đừng đa lễ, mau đứng lên đi!”

Nghe Diệp Quân nói thế, trên mặt cường giả tộc Nạp Lan đều nở nụ cười, tất cả đều đứng dậy.

Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân, cười nói: “Vào tộc rồi nói”.

Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.

Nói rồi hắn kéo tay Nạp Lan Ca đi theo Nạp Lan Danh đi vào phủ.

Trong đại điện, Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân trước mắt, trên mặt đầy ý cười.

Lúc này Diệp Quân đứng lên nhìn Nạp Lan Danh: “Nhạc phụ, theo như hôn ước thì con và Tiểu Ca nên sớm ngày thành hôn, nhưng vì nhiều chuyện mà gác lại, bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, vì thế con muốn nhanh chóng thành hôn với Tiểu Ca”.

Nghe những lời này của Diệp Quân, Nạp Lan Ca ở bên cạnh sững sờ.

Mà các cường giả của tộc Nạp Lan đang có mặt lại vô cùng vui mừng, tuy danh phận của Nạp Lan Ca đã được xác định, nhưng dù sao cũng chưa chính thức thành thân với Diệp Quân.
 
Chương 1412


Chương 1412

Vì thế họ vẫn lo lắng!

Bởi vì nếu Diệp Quân thành thân với người phụ nữ khác trước thì địa vị của Nạp Lan Ca sẽ bị uy hiếp.

Do đó tộc Nạp Lan cũng hy vọng Nạp Lan Ca và Diệp Quân có thể sớm ngày thành thân, mà chuyện này, họ là nhà gái đương nhiên không tiện chủ động đề cập. Họ không ngờ lúc này Diệp Quân quay về lại chủ động nhắc đến.

Thật sự quá tốt rồi!

Nghe Diệp Quân nói thế, Nạp Lan Danh cũng tươi cười, ông ấy hỏi: “Vậy con thấy khi nào thì hợp lý?”

Diệp Quân nói: “Ba ngày sau ạ”.

Nạp Lan Danh hơi giật mình: “Có gấp quá không?”

Diệp Quân quay đầu nhìn Nạp Lan Ca vẫn luôn im lặng ở bên cạnh hỏi: “Con không muốn đợi thêm một giây nào nữa!”

“Ha ha!”

Nghe câu này của Diệp Quân, Nạp Lan Danh bật cười lớn, những tộc nhân khác của tộc Nạp Lan cũng cười to.

Trên mặt Nạp Lan Danh hiện lên vẻ ửng đỏ, cô ấy nhìn Diệp Quân mặt đầy ý cười, cũng có vẻ ngượng ngùng, thật sự đẹp không ai sánh bằng.

Lúc này Nạp Lan Danh bỗng hỏi: “Tổ chức hôn lễ ở đâu?”

Diệp Quân quay lại nhìn Nạp Lan Ca: “Nghe Tiểu Ca ạ”.

Các cường giả của tộc Nạp Lan đều nhìn Nạp Lan Ca, cô ấy đứng dậy đi đến bên Diệp Quân đáp: “Ở tại thành Hoang Cổ này luôn đi được không?”

Diệp Quân cười: “Giống như huynh nghĩ!”

Thành Hoang Cổ!

Hắn lớn lên ở đây, rất có cảm giác quê hương với nơi này.

Do đó hắn cũng muốn thành thân ở đây!

Nạp Lan Danh đứng dậy, cười to: “Sắp xếp đi! Sắp xếp đi!”

Nói rồi ông ấy đứng dậy rời đi.

Những tộc nhân của tộc Nạp Lan cũng lần lượt rời đi, ba ngày sau sẽ thành thân, việc này rất vội, đương nhiên tộc Nạp Lan cần mau chóng chuẩn bị.

Lúc này, Diệp Quân chợt lấy chiếc túi vải nhỏ bên hông Nạp Lan Ca, hắn nhìn chiếc tủi nhỏ trước mặt, khẽ thì thầm: “Mẹ ơi, con thành thân mẹ tới chủ trì được không?”

Túi vải nhỏ rung lên.

Ầm!

Đột nhiên, thời không phía trên thành Hoang Cổ trách ra, một người phụ nữ chậm rãi đi ra, trong giây lát người phụ nữ đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Nạp Lan Ca.

Người tới chính là Tần Quan!

Tần Quan nhìn Diệp Quân trước mặt, hắn cười gọi: “Mẹ!”

Nghe thấy lời của Diệp Quân, trong mắt Tần Quan dâng lên làn sương mù: “Để mẹ chuẩn bị, để mẹ chuẩn bị!”

Diệp Quân hỏi: “Cha con có đến không ạ?”
 
Chương 1413


Chương 1413

Tần Quan cười: “Ông ấy dám không đến!”

Diệp Quân bật cười lớn.

Một lát sau Tần Quan rời đi, thời gian ba ngày là rất ngắn, vì thế bây giờ bà phải chuẩn bị ngay.

Con trai thành thân!

Đương nhiên hôn lễ phải tổ chức thật lớn mới được!

Hơn nữa còn phải cực kỳ lớn!

Trong điện, Diệp Quân xòe tay nhìn kiếm Hành Đạo, khẽ nói: “Chắc chắn ông nội sẽ đến, nhưng còn cô cô… Tháp gia, ngươi nghĩ cô cô có đến không?”

Tiểu Tháp im lặng một lúc mới đáp: “Ngươi có thể mời bà ấy”.

Diệp Quân do dự, nhìn kiếm Hành Đạo trong tay: “Cô cô, con sắp thành thân rồi, người tới dự được không?”

Không có phản ứng.

Diệp Quân hơi thất vọng.

Lúc này kiếm Hành Đạo khẽ rung lên.

Thấy thế, trên mặt Diệp Quân hiện lên ý cười, hắn khá mong chờ cô cô, ông nội và cha tới dự hôn lễ của mình.

Chuyện ba ngày sau Diệp Quân thành thân lập tức lan khắp chư thiên vạn giới và các vũ trụ lớn.

Diệp Quân bây giờ còn nổi tiếng hơn phụ thân, dù sao hắn cũng là Vương của vũ trụ Quan Huyên, hơn nữa không lâu trước đó còn đánh với Chân vũ trụ một trận!

Sát phạt vào Chân vũ trụ, toàn thân rút lui!

Chỉ có thể nói là quá ngầu!

Hơn nữa gần đây còn đánh nhau với tộc Bác Thiên, quan trọng nhất là còn giành chiến thắng!

Vô cùng dũng mãnh!

Bác Thiên Giới.

Sau khi cường giả của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ rút lui hết, cường giả của Bác Thiên Giới lại bước ra từ biên giới.

Mà lúc này, sau khi bị vũ trụ Quan Huyên tàn sát, Bác Thiên Giới đã chỉ còn lại một mớ hỗn độn.

Nét mặt các cường giả của tộc Bác Thiên đều vô cùng khó coi.

Thật sự vô cùng nhục nhã!

Bác Thiên Đạo dẫn đầu ánh mắt cực kỳ lạnh, không biết ông ta đang nghĩ gì.

Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện, ông ta cúi đầu thật sâu trước Bác Thiên Đạo rồi nói: “Tộc trưởng, vừa có tin nói ba ngày sau Diệp Quân sẽ thành thân!”

Bác Thiên Đạo nhíu mày, ngạc nhiên hỏi lại: “Thành thân?”

Ông lão gật đầu: “Đúng thế”.

Bác Thiên Đạo hỏi: “Ở đâu?”

Ông lão đáp: “Ở Nam Châu!”

Bác Thiên Đạo cau mày: “Không phải ở chiến trường Hư Chân à?”

Ông lão lắc đầu: “Không ạ”.
 
Chương 1414


Chương 1414

Bác Thiên Đạo lại nheo mắt, một lúc sau ông ta cười: “Đúng là ông trời cũng giúp ta”.

Nhóm cường giả nhìn Bác Thiên Đạo với vẻ khó hiểu.

Bác Thiên Đạo cười giải thích: “Ngày hôm đó chắc chắn cường giả của vũ trụ Quan Huyên sẽ trấn thủ ở chiến trường Hư Chân để đề phòng Chân vũ trụ, cũng có nghĩa là cường giả ở Nam Châu chắc chắn sẽ rất ít, nếu chúng ta đột kích…”

Nói rồi trên mặt ông ta nở nụ cười lạnh lẽo.

Lúc này một cường giả của tộc Bác Thiên lên tiếng: “Tộc trưởng, vũ trụ Quan Huyên không đơn giản, chúng ta có nên thận trọng một chút không?”

Bác Thiên Đạo bình tĩnh nói: “Ngươi sợ à?”

Nét mặt cường giả tộc Bác Thiên đó thay đổi, ông ta vội nói: “Không không!”

Bác Thiên Đạo lạnh lùng nhìn cường giả đó rồi bảo: “Thù của tộc nhân phải báo, huyết mạch phong ma của Dương tộc, tộc Bác Thiên ta cũng phải có!”

Cường giả đó không dám phản đối, vội vàng gật đầu: “Vâng!”

Bác Thiên Đạo nói tiếp: “Người đâu, gọi mười Tuế Nguyệt Đại Đế dậy, lần này chúng ta phải giải quyết hết vũ trụ Quan Huyên luôn, cho chúng chết hết cùng với nhau!”

Nói rồi ông ta quay đầu nhìn về phía vũ trụ Quan Huyên, ánh mắt lạnh lẽo: “Lần này ta muốn cho vũ trụ Quan Huyên của hắn một bất ngờ lớn, để hôn lễ của hắn biến thành tang lễ!”

Thư viện Quan Huyên công bố ngày cưới của Diệp Quân, cả vũ trụ Quan Huyên lập tức trở nên bận rộn.

Diệp Quân kết hôn.

Đây là chuyện ưu tiên hàng đầu của vũ trụ Quan Huyên!

Quan trọng nhất là người tổ chức hôn lễ lần này là Tần Quan!

Các chủ đời đầu của Tiên Bảo Các!

Mà Tần Quan trở về, cả Tiên Bảo Các cũng bắt đầu hoạt động với tốc độ cao.

Đương nhiên bà phải tổ chức đám cưới cho con trai thật hoành tráng!

Nam Châu, thành Hoang Cổ.

Ban đêm, bầu trời đầy sao.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca chầm chậm đi bộ trên đường phố, bởi vì đang là giữa mùa hè nên tiếng côn trùng vang lên ở khắp nơi, nối tiếp nhau vô cùng náo nhiệt.

Diệp Quân nắm tay Nạp Lan Ca, hai người chậm rãi đi về phía xa.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Đi dạo một vòng lại trở về nơi này”.

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn Diệp Quân, cười bảo: “Nếu cho huynh và muội ở ẩn cùng nhau ở đây cả đời, huynh có đồng ý không?”

Diệp Quân gật đầu, trả lời không chút do dự: “Đồng ý!”

Nạp Lan Ca dừng bước, nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân lại nói: “Thật sự rất muốn!”

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân một lúc khẽ mỉm cười, sau đó kéo hắn đi về phía xa.

Nạp Lan Ca cười: “Bây giờ muội vẫn còn nhớ cảnh huynh đến nhà muội hủy hôn đấy! Nhưng mà tại sao khi đó huynh lại muốn hủy hôn vậy?”

 
 
Chương 1415


Chương 1415

Nghe Nạp Lan Ca nhắc về chuyện quá khứ, Diệp Quân nở nụ cười: “Vì khi đó đột nhiên huynh mất tu vi, trở thành một người bình thường. Huynh vô cùng mờ mịt về tương lai, vì thế không muốn liên lụy đến muội, đương nhiên huynh cũng muốn sống tùy tiện một phen, để mặc mọi chuyện”.

Nạp Lan Ca lắc đầu cười: “Giống như muội nghĩ”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca: “Tại sao khi đó muội lại không đồng ý?”

Cô ấy cười đáp: “Chỉ đơn thuần là cảm thấy không nên bỏ đá xuống giếng khi huynh đang chạm đáy cuộc đời thôi”.

Diệp Quân hỏi: “Nghĩa là khi đó muội cũng không thích huynh phải không?”

Nạp Lan Ca lườm Diệp Quân: “Huynh thật sự cho rằng mình đẹp trai đến nỗi tất cả các cô gái đều không kìm lòng được đấy à?”

Diệp Quân cười ngượng, không nói gì.

Nạp Lan Ca lại nói: “Nhưng muội thật sự có ấn tượng tốt với huynh, tuy ở vực thẳm cuộc đời nhưng không nóng vội, bộp chộp, cũng không hận đời”.

Diệp Quân cười khẽ: “Có lẽ khi ấy muội cũng chưa từng nghĩ sau này chúng ta sẽ thật sự ở bên nhau đúng không?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân nắm chặt tay Nạp Lan Ca, không nói gì nữa.

Nạp Lan Ca lại đột nhiên lên tiếng: “Huynh còn nhớ lời huynh và Tịch Huyền cô nương nói không?”

Tịch Huyền!

Diệp Quân sửng sốt, hắn nhìn Nạp Lan Ca với vẻ không hiểu.

Nạp Lan Ca siết chặt tay hắn, cười đáp: “Khi muội luyện kiếm phần lớn thời gian đều tỉnh táo”.

Diệp Quân cúi đầu im lặng.

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống, tuy có nước mắt nhưng cô ấy lại cười: “Tịch Huyền cô nương nói nếu huynh cũng thích cô ấy, cô ấy có thể cho huynh điều tốt nhất trên đời! Nhưng đồ ngốc nhà huynh lại từ chối, nếu là muội thì muội đã nghe theo cô ấy rồi”.

Nếu như trước đây chỉ là ấn tượng tốt, vậy thì lần đó mới là tình cảm sâu đậm thật sự của cô.

Diệp Quân nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Nạp Lan Ca, nhẹ giọng nói: “Huynh có chuyện muốn nói với muội”.

Dường như biết Diệp Quân định nói gì, Nạp Lan Ca lập tức lắc đầu: “Để sau rồi nói đi”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca: “Muội biết huynh định nói gì phải không?”

Nạp Lan Ca cười khẽ: “Bát Uyển cô nương?”

Diệp Quân giật mình.

Nạp Lan Ca khẽ lắc đầu: “Muội là Các chủ Tiên Bảo Các, phụ trách tổ chức tình báo lợi hại nhất vũ trụ Quan Huyên chúng ta, huynh có thể giấu được muội chuyện gì?”

Diệp Quân im lặng.

Xong rồi!

Thê tử của mình trở thành người đứng đầu cơ quan tình báo, đây không phải chuyện tốt nha!

Nạp Lan Ca không nói gì nữa, cô kéo Diệp Quân đi về phía hồ, sao phản chiếu trong hồ giống như bầu trời sao treo ngược, vô cùng đẹp mắt.

Hai người chậm rãi đi bên hồ, cả hai đều không nói.

 
 
Chương 1416


Chương 1416

Nạp Lan Ca lên tiếng trước tiên: “Bát Uyển cô nương ở thôn Thạch”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca với vẻ thảng thốt.

Nạp Lan Ca cười: “Muội nhờ mẹ điều tra giúp muội”.

Tần Quan!

Diệp Quân rất bất ngờ.

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn nước hồ, khẽ nói: “Muội đã phái người đi tìm cô ấy giúp huynh, nhưng nơi đó rất đặc biệt, người của muội không vào được vì có cường giả thần linh trấn giữ”.

Diệp Quân cầm tay Nạp Lan Ca mà khẽ run, hơi luống cuống tay chân.

Nếu Nạp Lan Ca mắng hắn thì hắn còn thấy dễ chịu một chút.

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn Diệp Quân, nhìn Diệp Quân đang luống cuống không biết làm sao trước mặt, cô ấy lắc đầu cười, khẽ nói: “Muội chỉ có một yêu cầu thôi”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca, cô ấy nghiêm túc nói: “Nếu một ngày nào đó huynh không còn thích muội nữa thì xin hãy nói cho muội biết. Huynh yên tâm, muội sẽ giữ mặt mũi mà rời đi, không quấn lấy huynh đâu”.

Diệp Quân nhẹ nhàng ôm Nạp Lan Ca vào lòng: “Huynh sẽ chỉ có một lúc không thích muội thôi!”

Nạp Lan Ca siết tay lại, hỏi: “Lúc nào?”

Diệp Quân khẽ đáp: “Khi huynh không còn thở nữa!”

Nạp Lan Ca ngẩn ra.

Tiểu Tháp: “…”

Trong Tiểu Tháp, người phụ nữ bí ẩn bỗng nói: “Người xưa thường nói kẻ có học là phong lưu nhất, xem ra đúng là không sai, đàn ông đọc sách nếu trở nên phong lưu thì có cô gái nào chống cự được?”

Tiểu Tháp không nói gì.

Chuyện nam nữ thì liên quan gì đến tòa tháp như nó?

Bên hồ, Diệp Quân kéo Nạp Lan Ca đi về phía xa.

Hai người đã lâu không gặp, dường như có vô số chuyện muốn nói, nhưng phần lớn là Diệp Quân nói, Nạp Lan Ca nghe.

Diệp Quân kể cho Nạp Lan Ca nghe chuyện xảy ra bên ngoài, cô ấy chỉ im lặng lắng nghe. Thật ra vì có Ám U ở đây nên cô ấy đều biết rõ những chuyện của Diệp Quân ở ngoài.

Nhưng cô ấy vẫn thích nghe Diệp Quân kể.

Dọc đường đi, Diệp Quân nắm chặt tay Nạp Lan Ca, hai người cứ thế trò chuyện.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã tới bình minh.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca nằm trên một tảng đá lớn, Nạp Lan Ca gối đầu lên cánh tay Diệp Quân, hai mắt hơi nhắm lại, ngũ quanh thanh tú không tì vết.

Trên bầu trời phía xa, vầng dương màu đỏ từ từ nhô lên.

Lúc này Diệp Quân chầm chậm mở mắt, Nạp Lan Ca trong lòng hắn cũng chậm rãi mở mắt, cô nhìn mặt trời đỏ rực nơi chân trời phía xa, sau đó cọ đầu vào ngực hắn, khẽ nói: “Huynh tỉnh rồi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừm”.

Nạp Lan Ca bỗng ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, trong mắt thoáng qua vẻ ranh mãnh: “Sao huynh thành thật thế?”

Diệp Quân sửng sốt.
 
Chương 1417


Chương 1417

Nạp Lan Ca chớp mắt: “Muội còn tưởng huynh sẽ làm gì đó chứ!”

Giờ phút này, cô không phải chủ mẫu của vũ trụ Quan Huyên, không phải Các chủ của Tiên Bảo Các.

Hai thân phận này mang lại cho cô danh dự và quyền lực tối cao, nhưng đồng thời cũng là xiềng xích.

Mà lúc này không có người ngoài, chỉ có Diệp Quân, vì thế cô có thể làm chính mình.

Diệp Quân kéo Nạp Lan Ca dậy bảo: “Chúng ta đến Diệp tộc thôi”.

Sau khi đến thành Hoang Cổ, hắn vẫn chưa về Diệp tộc, như vậy là không được.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Được”.

Hai người đứng dậy rời đi, không lâu sau đã tới Diệp tộc.

Vừa đến cổng Diệp phủ, một thị vệ của Diệp phủ nhìn thấy Diệp Quân và Nạp Lan Ca thì nhảy dựng lên: “Cái đệch!”

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Nạp Lan Ca cũng nở nụ cười quyến rũ.

Thị vệ kia quay người chạy đi.

Rất nhanh toàn bộ Diệp tộc đều nháo nhào, một lát sau Diệp Tiêu dẫn một nhóm cường giả Diệp tộc tới cửa, khi nhìn thấy Diệp Quân, các cường giả của Diệp tộc đều hưng phấn, Diệp Tiêu đi đầu cũng nở nụ cười.

Diệp Tiêu đang định dẫn đầu tộc nhân Diệp Tiêu hành lễ thì lúc này một luồng kiếm khí kéo tộc nhân Diệp tộc lại.

Diệp Quân nhìn Diệp Tiêu đi đầu, cười: “Tộc trưởng đừng như vậy”.

Diệp Tiêu cười: “Được! Đi, vào trong nào”.

Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.

Diệp Tiêu dẫn Diệp Quân và Nạp Lan Ca vào nhà thờ tổ Diệp tộc, Diệp Quân chần chừ rồi nói: “Tộc trưởng, ông không định để con làm Tộc trưởng nữa chứ?”

Diệp Tiêu cười: “Sao thế được?”

Làm Tộc trưởng Diệp tộc?

Ông cũng muốn lắm!

Nhưng bây giờ không thể, Diệp Quân là Vương của vũ trụ Quan Huyên!

Diệp Tiêu cười: “Chẳng phải con và Tiểu Ca chuẩn bị thành hôn sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Tiêu cười khẽ: “Chuyện của con là chuyện của Diệp tộc ta, con thành thân đương nhiên cũng phải thông báo cho tiên tổ Diệp tộc ta”.

Nói rồi ông đi sang một bên, thắp ba cây nhang rồi cúi đầu thật sâu trước linh bài tiên tổ Diệp tộc.

Mà lúc này, Diệp Quân cũng đi tới trước mặt Diệp Tiêu, cầm ba cây nhang đang định hành lễ thì Diệp Tiêu ngăn lại, ông nhìn Diệp Quân: “Tiểu Quân, thân phận của con…”

Diệp Quân cười: “Con là người của Dương tộc, cũng là người của Diệp tộc!”

Nói rồi hắn cầm ba cây nhang lên cúi đầu thật sâu trước tiên tổ của Diệp tộc: “Tổ tiên Diệp gia xin hãy che chở cho con!”

Rắc rắc!

Đột nhiên mấy chục linh bài nứt ra.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom