Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1258


Chương 1258

Phải có người đứng ra chịu trách nhiệm thôi.

Diệp Quân hít vào một hơi thật sâu, xoay người nhìn Trấn Thiên Môn. Dựng phía trước nó là vô vàn những cột đá, trên mỗi cột đều treo lủng lẳng đầy ắp người.

Tất cả đều là người của vũ trụ Quan Huyên.

Là những người đã tham gia tấn công Chân vũ trụ vào năm đó.

Đều bị treo lên ở đây!

Diệp Quân dẫn đoàn người đi đến trước cột đá, ngẩng đầu nhìn lên, hốc mắt dần ướt đẫm.

Không ai lên tiếng.

Bọn họ đã nghe kể về rất nhiều người đang bị treo trên kia.

Đến hôm nay, cuối cùng cũng được gặp tận mắt rồi.

Họ chỉ biết trận chiến năm ấy thảm khốc vô cùng, lại không biết tường tận đến mức nào. Đến khi được chứng kiến thi hài của các tiền bối bị treo lên nơi đây, họ mới hiểu được.

Diệp Quân nhìn những thi hài ấy, khẽ hỏi trong lòng: “Lúc cha đi đánh trận năm ấy… Tháp gia có theo cùng không?”

Tiểu Tháp đáp: “Có chứ”.

Hắn siết chặt kiếm Hành Đạo trong tay: “Trọng trách này… nặng quá”.

Tiểu Tháp không nói gì.

Ba đời Dương gia đều có nỗi khổ riêng.

Diệp Quân vừa sinh ra đã đứng trên đỉnh, nhưng kẻ địch của hắn cũng đứng trên một đỉnh cao khác.

Ít nhất Kiếm Chủ Thanh Sam và Kiếm Chủ Nhân Gian còn có thời gian trưởng thành, chậm rãi phát triển, nhưng thế hệ hôm nay vừa mới mở mắt ra đã phải lao vào những trận chiến thảm khốc nhất.

Lại còn đánh mãi cho đến tận bây giờ.

Không ngừng nghỉ dù chỉ một khắc!

Trong khi đó, hai vị Kiếm Chủ kia ban đầu chỉ phải đối mặt với những đối thủ ở tầng thấp nhất.

Tiểu Tháp không khỏi thở dài.

Trước kia nó còn sợ Diệp Quân sẽ đi vào vết xe đổ của đời trước mà quên mất kẻ địch hiện nay của hắn là ai.

Trọng trách này, đúng là quá nặng.

Đúng lúc này, Bát Uyển xuất hiện cạnh Diệp Quân, vừa túm tay áo hắn vừa nói: “Ta giết tên đó rồi!”

Giết?!

Hắn kinh ngạc nhìn sang mới phát hiện trên gương mặt cô ấy là vết máu tươi chưa lau.

Bát Uyển lại nói: “Tại ban nãy ta ăn chưa no thôi, bằng không đã làm thịt được từ lâu! Ta nói thật đấy!”

Diệp Quân câm nín.

Trong lòng thì khiếp sợ vô cùng.

Đó là người đứng hạng hai trên bảng, vậy mà Bát Uyển nói giết là giết?!

Ngoại trừ kinh hãi ra thì hắn cũng không biết nói gì cả.

Đợi cảm xúc qua đi, hắn mới cười nói: “Xong trận này rồi ta nấu ăn cho cô nhé, chịu không?”

Bát Uyển hớn hở cười: “Được!”
 
Chương 1259


Chương 1259

Diệp Quân ngoài miệng cười theo, trong lòng lại nói: “Tháp gia, nếu ta tử trận ở đây thì hãy đưa Bát Uyển cô nương đi cùng tiền bối. Ta mang cô ấy đến đây cốt là để cô ấy trải nghiệm cuộc sống này chứ không phải để lợi dụng, mà bảo vệ vũ trụ Quan Huyên cũng không phải trách nhiệm của cô ấy. Nếu Bát Uyển mất mạng, ta có chết cũng không nhắm được mắt!”

Im lặng một hồi lâu sau, Tiểu Tháp mới đáp ứng: “Được”.

Bát Uyển lập tức phóng tới một ánh mắt hoài nghi dừng lại trên bụng hắn, thầm hỏi sao lại có giọng nói phát ra từ đấy?

Bên trong, Tiểu Tháp chợt hỏi: “Cô ta nghe ta nói à?”

Một giọng nói bí ẩn vang lên: “Ngươi đoán xem?”

Tiểu Tháp im lặng.

Cô gái tên Bát Uyển này… có lai lịch quá mức bí ẩn!

Đúng lúc này, An Vương bất thình lình xuất hiện ngay trước Trấn Thiên Môn, đi sau là vô số người của tộc Thần Linh.

Bà ta im lặng quan sát Diệp Quân.

Đã đến nước này, có nói lời nào cũng chỉ là vô nghĩa, bởi cả vũ trụ Quan Huyên lẫn Chân vũ trụ đều đã không còn đường lui.

Chỉ còn đường quyết chiến!

Diệp Quân nhấc kiếm Hành Đạo, nói với An Vương: “Chư vị đã đến đây, vậy hãy chém giết một trận cho đã đi!”

“Giết cho đã!”

Những người sau lưng hắn gầm lên theo.

Diệp Quân quát gọi: “Thiên Thiên!”

Tiếng long ngâm vang vọng đất trời, một tia sáng trắng chui vào giữa trán hắn.

Dung hợp lần nữa!

Uỳnh!

Ngao Thiên Thiên vừa bay vào cơ thể đã khiến khí tức của Diệp Quân tăng lên ngùn ngụt, từ Thần Kiếp Cảnh bay vụt tới Địa Tiên Cảnh chỉ trong nháy mắt.

Sau đó, kiếm thế tỏa ra từ người hắn đạt đến một cao độ chưa từng có trước giờ.

Các thần linh thấy thế thì đanh mặt lại.

Khuyết điểm lớn nhất của tên Diệp Quân này là gì?

Cảnh giới.

Nhưng sau khi dung hợp cùng con rồng kia, cảnh giới của hắn đã là Nhân Tiên, bù đắp lại thiếu hụt của bản thân. Chưa kể hắn còn có thể sử dụng chung phòng ngự Chân Long.

Tất cả khuyết điểm đều bị san bằng!

Lại còn có thần kiếm tuyệt thế trong tay!

Các thần linh im lặng nhìn Diệp Quân.

Trong lòng đã biết hắn bây giờ chính là vô địch.

An Vương quay sang hỏi người phụ nữ đứng bên cạnh: “Đầu bảng đâu?”
 
Chương 1260


Chương 1260

Đầu bảng!

Người đứng đầu bảng Vũ Trụ cho đến tận bây giờ vẫn chưa hề xuất hiện!

Người phụ nữ đáp: “Theo tin vừa nhận được thì đang dẫn người từ vũ trụ Vô Gian trở lại đây…”

An Vương im lặng một hồi rồi ra lệnh: “Báo cho quân cận vệ!”

Người phụ nữ sửng sốt.

An Vương: “Nói Điện Chân Thần phái cận vệ thế hệ trẻ ra đây, nếu được thì cho Chư Thần Vệ trẻ tuổi ra luôn…”

Người phụ nữ nghe vậy thì biến sắc, lắp bắp: “An Vương…”

Bà ta nhìn Diệp Quân, nói: “Báo Tả Tướng cẩn thận với chủ nhân của thanh thần kiếm trong tay hắn… Đồng thời gọi quân viễn chinh về để phòng bất trắc”.

Người phụ nữ còn muốn nói gì nữa thì thấy An Vương nhắm mắt lại: “Nghe lệnh mà làm, đừng nói nhiều!”

Đối phương không dám nhiều lời nữa, lặng lẽ thối lui.

An Vương bất ngờ mở bừng mắt, cười hỏi Diệp Quân: “Diệp công tử hẳn đã muốn giết ta từ lâu đúng không? Chi bằng chọn hôm nay làm ngày định sinh tử?”

Hắn chỉ đáp: “Bà đang muốn câu giờ”.

An Vương mỉm cười: “Nói thật thì ta rất tán thưởng ngươi”.

Diệp Quân lẳng lặng cầm kiếm đi tới.

Bởi hắn biết người này đang kéo dài thời gian.

Nhưng mục đích chuyến đi này của hắn là tiến vào Chân vũ trụ. Vì sao người ở đó có thể đến vũ trụ Quan Huyên, mà người vũ trụ Quan Huyên lại không thể đến đó chứ?

Các ngươi có thể đến.

Thì bọn ta cũng có thể qua!

Hắn sẽ cho Chân vũ trụ biết mùi vị bị xâm lược là thế nào!

An Vương nhìn hắn với nụ cười trên môi.

Xoẹt!

Diệp Quân bất ngờ biến mất.

An Vương nheo mắt lại. Một khắc sau…

Ầm!

Thân xác bà ta bất thình lình bốc cháy, tỏa ra một luồng khí tức hùng hậu phóng vút lên cao, ép cho những người khác phải lùi lại.

Ai nấy đều kinh hãi.

An Vương thiêu đốt thân xác ư?

Chỉ thấy bà ta tung ra cú đấm.

Quyền ấn mang theo lưỡi lửa liếm dài vạn trượng lao ra, chấn động đất trời.

Nhưng tuy kinh khủng là vậy, nó vẫn không thể ngăn lại nhát chém của Diệp Quân.

Xoẹt!

Đường kiếm xóa sổ quyền ấn rực lửa, kiếm quang lóe lên lao thẳng vào An Vương.

Bà ta nhìn kiếm Hành Đạo trong tay đối thủ, im lặng một thoáng rồi siết tay phải lại.
 
Chương 1261


Chương 1261

Uỳnh!

Lần này, thứ bốc cháy là linh hồn bà ta.

Thiêu hồn!

Thẳng thừng thiêu đốt linh hồn!

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người xung quanh đều sửng sốt.

An Vương thiêu đốt linh hồn?

Không chỉ có vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ, ngay cả Diệp Quân đang tấn công An Vương cũng cảm thấy khó tin.

Hắn cũng không ngờ An Vương này lại chọn thiêu đốt linh hồn!

Quá dứt khoát!

Sau nỗi khiếp sợ, ánh mắt Diệp Quân trở nên lạnh lẽo, hắn cầm kiếm Hành Đạo bằng tay phải, không ngừng giải phóng kiếm thế, kiếm ý và kiếm hồn của bản thân!

Đối mặt với An Vương này, hắn làm sao dám khinh thường?

Dù là thực lực hay trí thông minh của người phụ nữ này đều vô cùng kinh khủng!

Sau khi An Vương thiêu đốt linh hồn, khí thế của bà ta thoáng chốc trở nên cực kỳ đáng sợ.

Lúc này, An Vương đang thiêu đốt linh hồn đột nhiên tiến lên một bước, sau đó bà ta mở lòng bàn tay, nhẹ nhàng đ è xuống, tựa như núi lớn đ è xuống đầu…

Oanh!

Động tác này kéo theo một lực lượng đáng sợ dâng trào từ lòng bàn tay của bà ta.

Sức mạnh duy độ!

Lực lượng này vừa xuất hiện, nét mặt Diệp Quân đã thoáng chốc trở nên nặng nề, hắn cảm nhận được sự chèn ép trước giờ chưa từng có.

Vụt!

Nhưng dù là sức mạnh duy độ cũng không thể ngăn cản kiếm Hành Đạo của Diệp Quân.

Thanh kiếm có thể chém tan tất cả lực lượng trên thế gian!

Khi Diệp Quân chém tan sức mạnh duy độ kia, An Vương đột nhiên biến thành một ánh lửa rồi biến mất!

Uy thế ngút trời dâng trào xung quanh!

Cố ngăn cản!

An Vương không thể không ngăn cản, nếu không, Diệp Quân thật sự sẽ tiến vào Chân vũ trụ.

Hiện tại là trận chiến của thế hệ trẻ, ở đây chỉ bà ta mới có thể ngăn cản được Diệp Quân cầm thần kiếm!

Bà ta không thể không ra tay!

Mà đây cũng là một trong những mục đích Diệp Quân đến nơi này!

Ở vũ trụ Quan Huyên, An Vương có sự lựa chọn.

Còn ở nơi này, bà ta không có sự lựa chọn nào cả!

Chỉ có thể tiếp chiêu!

Ầm!

Trong thoáng chốc, kiếm quang nổ tung ở phía xa, sau kiếm quang này, Diệp Quân và An Vương đồng thời lùi lại.

Khi Diệp Quân dừng lại, khoé miệng của hắn có một ngụm máu tươi chậm rãi chảy ra!
 
Chương 1262


Chương 1262

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía An Vương, lúc này, linh hồn của An Vương gần như đã thành một luồng khói xanh, như thể một cơn gió cũng có thể thổi bà ta tan biến.

An Vương nhìn kiếm Hành Đạo trong tay Diệp Quân, cười nói: “Ta đánh giá thấp kiếm của ngươi rồi!”

Diệp Quân không nói gì, hắn xách kiếm đi tới chỗ Thiên Môn phía xa!

An Vương lại nói: “Tất cả mọi người lập tức rút lui, đợi Hạo Huyên!”

Các thần linh nhìn về phía An Vương, siết chặt hai tay, không nói một lời.

An Vương hét to: “Mau rút lui!”

Nghe thấy lời của An Vương, mấy thần linh nhìn Diệp Quân phía xa, sau đó đồng loạt xoay người tiến vào Trấn Thiên Môn!

Diệp Quân cũng không đuổi theo, hắn vẫn chậm rãi đi tới Trấn Thiên Môn!

Lúc Diệp Quân đi qua An Vương, bà ta chợt nhẹ giọng nói: “Diệp công tử!”

Diệp Quân dừng bước.

An Vương khẽ mỉm cười: “Trước khi chết, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, có được không? Không phải đang kéo dài thời gian đâu!”

Diệp Quân tiếp tục đi về phía xa!

An Vương hỏi: “Theo ta được biết, thanh kiếm kia của ngươi không phải của Kiếm Chủ Nhân Gian, đúng không?”

Diệp Quân không trả lời.

An Vương khẽ mỉm cười, không nói gì thêm.

Diệp Quân chợt cất lời: “Bà vốn có thể rời đi!”

Hắn biết nếu người phụ nữ này muốn đi, dù hắn có sử dụng kiếm Hành Đạo cũng không thể gi3t chết đối phương!

An Vương cười nói: “Đúng là thế, nhưng phía sau ta là Chân vũ trụ!”

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía An Vương: “Nếu bà đã biết sau lưng bà là Chân vũ trụ, vậy ta hỏi bà, lúc Chân vũ trụ của bà xâm phạm vũ trụ Quan Huyên, bà có nghĩ tới…”

“Diệp công tử!”, An Vương đột nhiên ngắt lời Diệp Quân, bà ta cười nói: “Diệp công tử, ta từng đọc lịch sử của vũ trụ Quan Huyên, năm đó vũ trụ Quan Huyên cũng không phải một vũ trụ thống nhất, mãi sau này cha của ngươi mới thống nhất nó. Ngươi có từng nghĩ, trong mắt cường giả của những thế giới kia, cha ngươi cũng là một kẻ xâm lược không?”

Diệp Quân im lặng.

An Vương nói tiếp: “Bản chất của vũ trụ này chính là kẻ mạnh là vua, người thích nghi mới có thể tồn tại.”

Nói đến đây, bà ta nhìn về phía chỗ sâu trong hư không, nhẹ giọng nói: “Diệp công tử, tiếc rằng người không phải người của Chân vũ trụ, nếu không, chúng ta đã có thể thành bạn rồi!”

Nói xong câu này, linh hồn của bà ta cũng chậm rãi tan biến…

Diệp Quân im lặng một lát, sau đó tiếp tục đi về phía Trấn Thiên Môn. Chẳng mấy chốc, hắn đã đi tới trước Trấn Thiên Môn, đối diện hắn có một màn sáng.

Vách ngăn duy độ!

Một vài cao thủ của thư viện Quan Huyên đang có mặt đều nhìn vách ngăn duy độ kia với nét mặt nặng nề.
 
Chương 1263


 

Chương 1263

Từ trước đến giờ, vũ trụ Quan Huyên chỉ có một thanh kiếm chém vỡ được vách ngăn duy độ!

Kiếm Thanh Huyên!

Mà bây giờ, kiếm Thanh Huyên không ở trong tay Diệp Quân!

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên đâm thanh kiếm đang cầm về phía trước.

Xoẹt!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, vách ngăn duy độ kia lập tức bị nứt ra.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Họ đều biết Diệp Quân có một thanh thần kiếm, nhưng thật ra chỉ có một số ít người nhận ra được kiếm Hành Đạo!

Dù sao ngoài những người thân thiết nhất của Kiếm Chủ Nhân Gian, những người biết đến thanh kiếm này năm đó gần như đều chết hết!

Ba nghìn vạn năm sau, những người từng nghe nói đến Thiên Mệnh Váy Trắng đã ít lại càng ít hơn!

Lúc này, Diệp Quân chợt nhẹ giọng nói: “Thiên Thiên, lần này đi có thể sẽ chết, cô có muốn đi cùng ta không?”

Ngao Thiên Thiên đáp: “Trước kia ta đồng ý, bây giờ, ta vẫn đồng ý!”

Diệp Quân cười to, sau đó tiến một bước về phía trước, lập tức bước vào Trấn Thiên Môn!

Hắn thu hồi kiếm Hành Đạo, vách ngăn duy độ kia lập tức tự khép lại!

Thấy cảnh này, sắc mặt mấy người nhóm Diệp Khải phía xa thay đổi, điên cuồng xông tới trước Trấn Thiên Môn, Diệp Khải còn đánh một quyền về phía vách ngăn duy độ.

Oanh!

Vách ngăn duy độ không hề bị ảnh hưởng!

Diệp Khải ngây người, sau đó nhìn về phía Diệp Quân, giận dữ hét lên: “Huynh làm gì thế!”

Diệp Quân nhìn mấy người trước mặt, khẽ mỉm cười: “Diệp Khải đệ, giúp ta chăm sóc Tộc trưởng và gia tộc họ Diệp…”

Diệp Khải tức giận nhìn Diệp Quân: “Chúng ta có thể cùng nhau gánh vác!”

Diệp Quân lắc đầu: “Ta là đại ca, cứ để ta!”

Diệp Khải lại đấm một phát về phía vách ngăn duy độ, nhưng vô dụng, dù y có dùng chín pháp tắc cũng không làm gì được!

Diệp Quân nhìn Tịch Huyền ở một bên, Tịch Huyền cũng đang nhìn hắn.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Tịch Huyền cô nương, cảm ơn cô đã từng liều mạng cứu ta… Ta luôn muốn nói vài lời với cô, nhưng mỗi lần gặp cô, ta lại không biết nói thế nào… Tóm lại là ta rất vui vì đã quen biết cô!”

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Tịch Huyền lập tức rơi nước mắt.

Có những thứ không thể nào kiềm chế được!

Ví dụ như nước mắt!

Và cả tình cảm!

Diệp Quân quay đầu nhìn Nam Lăng Nhất Nhất, hắn khẽ mỉm cười: “Sư tỷ, ta luôn muốn đón sư phụ đến thư viện, nhưng mà… ta thật sự rất bận, có rất nhiều chuyện cần ta làm…”

Nam Lăng Nhất Nhất cười nói: “Sư đệ, bây giờ ta rất mạnh, ta đi cùng đệ, được không?”
 
Chương 1264


Chương 1264

Diệp Quân lắc đầu, hắn nhìn một vòng tất cả mọi người xung quanh, cuối cùng, hắn dừng lại ở kiếm tu Tiểu Hữu nhỏ tuổi nhất kia, khẽ mỉm cười: “Đưa cậu ấy về nhà! Đưa tất cả tiền bối trên cột đá về nhà! Các vị, chúng ta sau này gặp lại…”

Nói đến đây, hắn khẽ cười, sau đó xoay người biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cách đó không xa!

Mọi người đều sững sờ!

Lúc này, một giọng nói chợt vang lên: “Đợi đã!”

Mọi người nhìn sang, một cô gái vác cái bát to đang nhanh chóng lao về phía Thiên Môn!

Chính là Bát Uyển!

Bát Uyển nhìn Diệp Quân sắp đi xa, vô cùng nôn nóng!

Cơm!

Vẫn còn mười nồi cơm chưa nấu cho cô ấy mà!

Sao lại đi được chứ?

Hơn nữa còn không dẫn cô ấy theo!

Muốn quỵt nợ à?

Sao có thể chứ!

Dưới ánh nhìn của mọi người, Bát Uyển lao thẳng tới trước vách ngăn duy độ kia, mọi người đều biến sắc, muốn ngăn cản cô ấy. Nhưng ngay sau đó, Bát Uyển đã xuyên qua vách ngăn kia, lao thẳng vào trong!

Thấy cảnh này, mọi người sửng sốt.

Chạy vào rồi?

Lúc này, Tư Thông Thiên đột nhiên đi tới bên cạnh Hám Tông, y cất lời: “Hám Tông huynh, huynh là thể tu, thử tông vào xem, nói không chừng sẽ đi vào được đấy!”

Hám Tông nhìn thoáng qua Tư Thông Thiên, cậu ta không thân thiết với y cho lắm, nhưng cậu ta thấy Tư Thông Thiên gọi Diệp Quân là đại ca, hơn nữa Diệp Quân cũng không nói gì, rõ ràng Diệp Quân và Tư Thông Thiên thật sự là huynh đệ!

Thế nên cậu ta gật đầu: “Ta thử xem sao!”

Dứt lời, cậu ta lao thẳng về phía trước, tông người vào vách ngăn duy độ kia!

Ầm!

Dưới ánh nhìn của mọi người, Hám Tông bị đánh bay ra xa tận mấy trăm trượng!

Vỡ đầu chảy máu đầy mặt, cực kỳ thê thảm!

Thấy cảnh này, Tư Thông Thiên nheo mắt, sau đó vội tránh sang một bên.

Cách đó không xa, Hám Tông vẫn thấy đầu đang kêu ong ong!

Mọi người đều nhìn vách ngăn duy độ kia, im lặng không nói gì!

Hám Tông là thể tu, rất khoẻ, nhưng khi nãy cậu ta lại không thể rung chuyển vách ngăn duy độ này!

Rất rõ ràng là họ không thể phá được nó!

Lúc này, Diệp Khải đột nhiên sử dụng chín pháp tắc, y điều động tất cả sức mạnh pháp tắc, sau đó đánh ra một đòn bằng tất cả sức mạnh!
 
Chương 1265


Chương 1265

Oanh!

Một lực lượng đáng sợ bộc phát từ trên vách ngăn duy độ, lực lượng thoáng chốc đánh Diệp Khải bay xa mấy trăm trượng, mà nó vẫn không tổn hao gì!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sa sầm mặt!

Diệp Khải nhìn chằm chằm vách ngăn duy độ với sắc mặt vô cùng khó coi, y đang định ra tay một lần nữa, thì sư phụ của y chợt nhẹ giọng nói: “Con không phá được nó đâu, dù là ta cũng không thể nào lay chuyển được nó!”

Diệp Khải siết chặt hai tay, im lặng.

Lúc này, một tia huyết quang đột nhiên xuất hiện, sau đó, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt!

Một cô gái nhanh chóng lao tới trước vách ngăn duy độ, cô ấy vung tay áo, viết một nét bút lên trên vách ngăn duy độ.

Xoẹt!

Nét bút kia chém rách vách ngăn, sau đó, cô ấy biến thành một tia huyết quang lao vào trong!

Vách ngăn duy độ khép lại!

Mọi người xung quanh đều ngơ ngác!

Dễ đi vào như thế à?

Một lúc lâu sau đó, mọi người vẫn đứng nhìn vách ngăn duy độ kia, không nói một lời.

Một mình Diệp Quân tiến vào Chân vũ trụ!

Hắn có thể sống sót trở về không?



Chiến trường Hư Chân, một cô gái đứng trên tháp Thông Thiên, cô nhìn bầu trời phía xa, im lặng không nói một lời!

Chính là Nạp Lan Ca!

Bây giờ, Nạp Lan Ca đang đội mũ phượng, đeo khăn choàng vai, dung mạo tuyệt thế.

Nạp Lan Ca nhìn chằm chằm tinh không kia, tay phải của cô đang nắm chặt cây trâm ngọc Diệp Quân từng tặng mình, nhẹ giọng nói: “Nếu huynh trở về, muội sẽ mặc áo cưới, nếu không trở về, muội sẽ mặc áo tang!”

Sau khi tiến vào Trấn Thiên Môn, Diệp Quân lập tức đi vào một đường hầm thời không, hắn có thể cảm nhận được vô số khí thế cực kỳ mạnh mẽ và đáng sợ ở xung quanh nơi này!

Hắn biết những khí thế này là của cao thủ trấn giữ Chân vũ trụ!

Trong đó thậm chí còn có khí thế của cao thủ cấp Đại Đế!

Đại Đế!

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại.

Ở chư thiên vạn giới, cao thủ cấp bậc Đại Đế là tồn tại vô cùng hiếm có, nhưng đối với Chân vũ trụ, dù cấp bậc này cũng rất mạnh, nhưng chắc chắn không phải hàng đầu!

Dù sao, Chân vũ trụ có không ít cao thủ cấp bậc thần linh vũ trụ!

Nhưng những cao thủ thần bí trong bóng tối kia không hề ra tay với hắn.

Đây là cuộc chiến của thế hệ trẻ!

Diệp Quân nói trong lòng: “Tháp gia, ngươi cảm thấy thế hệ trước của Chân vũ trụ này sẽ ra tay với ta không?”

Tiểu Tháp hỏi ngược lại: “Ngươi quan tâm à?”
 
Chương 1266


Chương 1266

Diệp Quân lập tức cười to!

Quan tâm ư?

Nếu hắn quan tâm thì đã không đến đây!

Tiểu Tháp lại nói: “Theo hiểu biết của ta với bọn họ, thế hệ trước của bọn họ sẽ không ra tay với ngươi, trừ khi ngươi làm trái quy tắc trước, ví dụ như người đời trước ra tay cứu ngươi!”

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại: “Yên tâm, Chân vũ trụ của bọn họ làm đúng quy tắc, Diệp Quân ta cũng sẽ làm đúng quy tắc! Bọn họ không điều động thế hệ trước, chắc chắn ta cũng sẽ không gọi người, vũ trụ Quan Huyên có thể thua, cũng có thể chết!”

Tiểu Tháp im lặng.

Gọi người!

Xét công bằng thì đến hiện tại, Diệp Quân thật sự chưa từng gọi người!

Ngay cả kiếm Hành Đạo, không cần thiết thì hắn sẽ không dùng!

Đương nhiên hắn cũng không bảo thủ, đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ như thế, nếu quá mức bảo thủ thì chính là ngu xuẩn.

Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: “Sau trận chiến này, ngươi lo mà dạy dỗ hắn tu luyện đi!”

Nó biết nó không giúp được gì cho Diệp Quân, phải để người có năng lực hơn hướng dẫn hắn!

Còn về Thiên Mệnh Váy Trắng, sau khi Diệp Quân mạnh hơn một chút có thể nhờ bà ấy chỉ điểm, chỉ cần ít thôi cũng đã rất hữu dụng rồi.

Giọng nói bí ẩn đáp: “Được!”

Đương nhiên bà ấy rất quan tâm Diệp Quân.

Tiểu Tháp lại nói: “Ngươi dưỡng thương trong tháp lâu như thế vẫn chưa khỏi à?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Sắp rồi!”

Tiểu Tháp không nói gì nữa.

Diệp Quân đi về phía xa, hắn chậm rãi nhắm mắt lại: “Thiên Thiên!”

Ngao Thiên Thiên đáp: “Ta đây!”

Diệp Quân cười khẽ nói: “Trước giờ luôn là cô giúp ta, còn ta thì chưa từng giúp gì cho cô, ta cảm thấy hơi ngại!”

Ngao Thiên Thiên nói: “Giữa hai chúng ta cần gì phải nói những điều này chứ?”

Diệp Quân cười khẽ, đang định nói tiếp thì lúc này, hắn đột nhiên xoay người, một cô gái đã lao đến trước mặt hắn!

Thấy người này, Diệp Quân nhất thời sửng sốt.

Bát Uyển!

Sao cô ấy lại đến đây?

Diệp Quân hơi ngơ ngác!

Bát Uyển kích động nhìn Diệp Quân: “Cơm đâu? Cơm của ta đâu? Ngươi đã hứa sẽ nấu mười nồi cơm rồi mà!”

Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.

Cô vì mười nồi cô mà đuổi theo ta từ vũ trụ Quan Huyên đến tận Chân vũ trụ ầ…

Lúc này, Diệp Quân thật sự thấy cạn lời.

Đương nhiên, điều khiến hắn nghi ngờ nhất là cô nhóc này vào đây bằng cách nào?
 
Chương 1267


Chương 1267

Nếu không có kiếm Hành Đạo, hắn cũng không thể vào đây được.

Mà Bát Uyển lại có thể vào!

Diệp Quân hơi do dự, sau đó hỏi: “Bát Uyển, cô vào đây bằng cách nào vậy?”

Bát Uyển nhìn Diệp Quân: “Chạy vào!”

Diệp Quân cau mày: “Chạy vào?”

Bát Uyển gật đầu.

Diệp Quân im lặng.

Hắn biết Bát Uyển sẽ không nói dối, trừ khi trong tình huống rất đói.

Bát Uyển đắn đo một lúc rồi nói: “Ăn cơm trước rồi nói tiếp, được không?”

Khoé miệng Diệp Quân khẽ giật.

Diệp Quân không thể làm gì hơn, chỉ đành nấu cơm cho Bát Uyển.

Thấy Diệp Quân bắt đầu nấu cơm, Bát Uyển ở bên cạnh lập tức sáng mắt lên, nước miếng bắt đầu chảy xuống.

Không lâu sau đó, Diệp Quân đã nấu cho Bát Uyển ba nồi cơm, còn hầm một nồi thịt rồng và thịt trâu.

Bát Uyển cũng không kiêng nể gì, lập tức lấy cái bát to ở sau lưng xuống, bắt đầu ăn cơm.

Nhìn Bát Uyển ăn ngon lành, Diệp Quân hơi tò mò, thầm nói: “Tiền bối, sao cô ấy có thể ăn nhiều thế?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Thể chất đặc biệt!”

Diệp Quân cau mày: “Thể chất đặc biệt?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Phải!”

Diệp Quân lại hỏi: “Thể chất gì cơ?”

Giọng nói bí ẩn lại không chịu nói gì thêm.

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, thấy đối phương không muốn nói nhiều, hắn cũng không hỏi thêm.

Một lát sau, Bát Uyển ăn sạch mấy nồi cơm lớn trước mặt, trên mặt cô ấy lập tức lộ vẻ thoả mãn.

Diệp Quân nhìn Bát Uyển trước mặt, hắn chần chừ một lát rồi nói: “Bát Uyển, hay cô về trước đi, đợi sau khi xong chuyện, ta sẽ về tìm cô!”

“Không được!”

Bát Uyển nhìn về phía Diệp Quân: “Tuyệt đối không được!”

Diệp Quân thắc mắc: “Vì sao?”

Bát Uyển im lặng.

Khó khăn lắm mới tìm được một phiếu cơm dài hạn, sao có thể dễ dàng bỏ qua như thế?

Thấy Bát Uyển không nói gì, Diệp Quân lại nói: “Bát Uyển, phía trước rất nguy hiểm!”

Bát Uyển nhìn hắn: “Ta có thể giúp ngươi đánh nhau!”

Diệp Quân im lặng, hắn thật sự không muốn Bát Uyển bị cuốn vào vòng xoáy này.

Bát Uyển cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Có phải ngươi cũng chê ta ăn nhiều không? Sau này mỗi ngày ta sẽ ăn ít đi hai miếng, được chứ?”

Diệp Quân đen mặt, một lát sau, hắn nhìn Bát Uyển, nhẹ giọng nói: “Ta biết cô muốn giúp ta, nhưng chuyến đi này rất nguy hiểm!”
 
Chương 1268


Chương 1268

Đương nhiên hắn sẽ không cho rằng đối phương đi theo mình chỉ vì cơm!

Cô nhóc này thích ăn cơm, khá ngây thơ, nhưng cô ấy đâu có ngu!

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Bát Uyển im lặng một lát, sau đó nhỏ giọng nói: “Vậy ngươi cùng ta về đi, được không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Đến cũng đến rồi!

Cứ thế mà về ư?

Đùa à!

Bát Uyển nhìn Diệp Quân: “Vậy ta đi cùng ngươi!”

Diệp Quân chần chừ một lúc rồi nói: “Bát Uyển, chuyến đi này có thể sẽ chết đấy!”

Bát Uyển bình tĩnh đáp: “Ờ!”

Diệp Quân cạn lời.

Thái độ này của cô là sao?

Diệp Quân còn muốn nói gì đó thì giọng nói bí ẩn chợt cất lời: “Tiểu tử, ta biết ngươi không muốn nàng bị cuốn vào vũng nước đục này, nhưng ta có thể cho ngươi biết, nàng khá đặc biệt, sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu.”

Khá đặc biệt!

Diệp Quân nhìn Bát Uyển, hắn chần chừ một lúc rồi nói: “Vậy chúng ta đi cùng nhau!”

Bát Uyển cười tươi: “Được!”

Diệp Quân cười hỏi: “Cô có thể đánh nhau với mấy người?”

Bát Uyển nghiêm túc đáp: “Nếu ăn no, ta muốn đánh bao nhiêu thì đánh bấy nhiêu!”

Diệp Quân hơi đau đầu.

Rốt cuộc cô phải ăn bao nhiêu mới tính là no?

Lúc này, phía xa đột nhiên xuất hiện một tia sáng trắng, Diệp Quân không suy nghĩ linh tinh nữa, hắn biết là đã đến nơi rồi.

Diệp Quân kéo Bát Uyển lại, ngay sau đó, hai người cùng xuyên qua tia sáng trắng. Khi mở mắt lần nữa, bọn họ đã ở trong một cánh đồng hoang vu!

Trời xanh, mây trắng, xung quanh như vô tận!

Trước mặt Diệp Quân và Bát Uyển khoảng nghìn trượng là mấy chục nghìn cao thủ thần linh!

Toàn bộ thiên tài và yêu nghiệt đứng đầu Chân vũ trụ!

Ngoài ra, cuối chân trời, trên một đám mây còn có gần cả triệu thiên tài yêu nghiệt thần linh khác.

Những người đó có khí thế yếu hơn, thực lực khá thấp!

Mà lúc này, bọn họ đều đang tập trung vào hai người Diệp Quân bên dưới.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, một món thần giáp Quan Huyên xuất hiện trước mặt Bát Uyển: “Nhỏ một giọt máu lên!”

Bát Uyển liên tục lắc đầu: “Đau!”

Diệp Quân quay đầu nhìn Bát Uyển, Bát Uyển chớp mắt: “Không!”
 
Chương 1269


Chương 1269

Diệp Quân lại nói: “Mười nồi cơm!”

Nghe vậy, Bát Uyển lập tức hơi do dự.

Diệp Quân lại nói: “Cộng thêm mười nồi thịt khác loại nữa!”

Bát Uyển lập tức cắn rách đầu ngón tay, sau đó nhỏ một giọt máu tươi lên thần giáp Quan Huyên đó, máu tươi vừa nhỏ lên, thần giáp lập tức biến thành một tia sáng bay vào người Bát Uyển.

Bát Uyển tỏ vẻ kinh ngạc.

Diệp Quân cầm kiếm Hành Đạo chậm rãi đi về phía đám thần linh kia: “Bát Uyển, tự bảo vệ bản thân cho tốt!”

Dứt lời, hắn biến thành một tia kiếm quang xông lên.

Không phí lời lấy một câu!

Đến nơi này rồi, không phải đối phương chết thì chính là hắn chết!

Nói làm gì, cứ đánh thôi!

Thấy Diệp Quân ra tay, sắc mặt những thần linh xung quanh lập tức trở nên dữ tợn, tên thần linh dẫn đầu chợt hét to: “Giữ chân hắn, đợi mấy người Hạo Huyên đến!”

Sau khi nói xong, hắn ta xông lên trước!

Mấy chục nghìn thần linh xung quanh cũng cùng lao tới!

“Giết!”

Tiếng quát chấn động đất trời!

Diệp Quân xông lên, hắn xoay cổ tay, một tia kiếm quang bay ra!

Xoẹt!

Trong nháy mắt, mười mấy thiên tài thần linh bị hắn chém chết bằng một kiếm!

Nhưng ngay sau đó, lại có nhiều thần linh hơn tấn công hắn!

Mà lúc này, Bát Uyển cũng xông lên cùng Diệp Quân!

Một khi đánh nhau, cô ấy cũng rất mạnh mẽ, lực đấm vô cùng bá đạo, mỗi cú đấm đều có thể khiến đất trời rung động, cực kỳ dữ dội!

Diệp Quân cầm kiếm Hành Đạo trong tay giết ra một con đường máu, nơi hắn đi qua, thế như chẻ tre, không một thần linh nào đỡ được một kiếm của hắn.

Kiếm chém tới, chắc chắn sẽ có đầu người rơi xuống!

Chưa đến nửa khắc, xung quanh đã có thêm mấy chục thi thể!

Chết ở Chân vũ trụ thì thật sự sẽ chết!

Bát Uyển theo sát sau lưng Diệp Quân, cô ấy bước đi nhanh như tia chớp, khi vung tay, mặt đất vỡ nát, không gian nổ tung, những người đến gần cô ấy không chết cũng sẽ bị thương.

Chưa tới một khắc, Diệp Quân và Bát Uyển đã giết được mấy chục nghìn người!

Sau lưng hai người là thi thể và máu, nhìn kỹ thì chắc hơn nghìn người!

Diệp Quân và Bát Uyển dừng lại, Diệp Quân xoay người nhìn đám thần linh phía xa, mà lúc này, bọn họ cũng đang nhìn hắn.

Trong mắt đám thần linh lộ vẻ kiêng dè và sợ hãi!

Sau một hồi chiến đấu, kiếm của Diệp Quân thật sự quá kinh khủng, bọn họ hoàn toàn không thể chống lại mũi kiếm của hắn!
 
Chương 1270


Chương 1270

Mũi kiếm đi qua, chắc chắn có thần linh chết!

Mà lúc này, quần áo Diệp Quân đã nhuốm màu đỏ thẫm.

Bị máu tươi của kẻ thù tắm ướt!

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Bát Uyển, quần áo cô ấy cũng bị nhuộm đỏ bởi máu tươi.

Diệp Quân cười nói: “Tiếp tục!”

Bát Uyển gật đầu: “Đánh xong thì ăn cơm, được chứ?”

Diệp Quân cười to: “Được!”, rồi hắn xoay người nhìn về phía đám thần linh kia: “Tiếp tục đi!”

Dứt lời, hắn biến thành một tia kiếm quang xông lên!

Vụt!

Thời không nơi kiếm đi qua yếu ớt tựa như giấy mỏng, lập tức bị chém rách.

Bát Uyển theo sát phía sau!

Thấy Diệp Quân xông đến, người đàn ông thần linh dẫn đầu chợt gằn giọng nói: “Không phải chỉ là chết thôi sao? Sợ cái gì? Giết!”

Nói xong, hắn ta tiếp tục xông lên!

Tất cả thần linh sau lưng hắn ta cũng đều lao tới không chút do dự!

Vũ trụ Quan Huyên không có kẻ hèn nhát!

Chân vũ trụ cũng thế!

Hơn hai vạn người lao về phía tia kiếm quang kia như phát điên, sau đó, những người ở phía trước lần lượt ngã xuống, còn thanh kiếm kia vẫn thế như chẻ tre, nơi nó đi qua đều như gỗ mục bị chém!

Nhưng những thần linh phía sau lại không hề lùi bước, nối đuôi nhau xông tới!

Cũng có rất nhiều thần linh thiêu đốt thân thể và linh hồn của mình!

Trong nháy mắt, trong thiên địa vang lên những tiếng nổ đinh tai nhức óc…

Trên đám mây, tất cả thần linh đều nhìn chằm chằm chiến trường bên dưới, nhìn các thần linh lần lượt ngã xuống, bọn họ cảm thấy trái tim mình như rỉ máu.

Lúc này, bọn họ chỉ hận bản thân vô dụng, thực lực không đủ, không thể ra chiến trường.

Bên dưới, Diệp Quân lại gi3t chết một đám thần linh.

Sau lưng hắn và Bát Uyển chất đầy thi thể, máu tươi chậm rãi chảy thành sông.

Diệp Quân nhìn tay phải của mình, tay của hắn đang run, trên khoé miệng hắn cũng có một dòng máu tươi chậm rãi chảy xuống.

Những thần linh này nối đuôi nhau thiêu đốt linh hồn tự bạo, tạo thành lực lượng rất khủng khiếp, hắn hoàn toàn không thể ngăn cản, cho nên chính hắn cũng bị thương.

Diệp Quân hỏi trong lòng: “Thiên Thiên, vẫn ổn chứ?”

Ngao Thiên Thiên im lặng một lát rồi đáp: “Vẫn ổn!”

Diệp Quân cau mày: “Đừng lừa ta!”

Ngao Thiên Thiên cười đáp: “Thật sự vẫn ổn!”

Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn nhìn những thần linh phía xa, lúc này, ở đây chỉ còn lại khoảng hai vạn thần linh, có vài thần linh vẫn đang thiêu đốt thân thể và linh hồn.

Lúc này, trong mắt họ đã không còn sự sợ hãi và kiêng dè nữa, chỉ còn lại sát khí.
 
Chương 1271


Chương 1271

Ngay lúc cả cái chết cũng không còn đáng sợ, thì dù ngươi có mạnh hơn nữa, ta cũng sẽ không chùn bước!

Vì kết quả tệ nhất cũng chỉ là chết mà thôi!

Mà trước đó, thần linh dẫn đầu đã chết trận, không còn ai ra lệnh nữa.

Lúc này, một thần linh áo đen chậm rãi bước ra, hắn ta nhìn Diệp Quân và Bát Uyển phía xa, cười dữ tợn: “Chỉ mong kiếp sau ta vẫn sẽ là thần linh của Chân vũ trụ!”

Dứt lời, thân thể và linh hồn hắn ta đột nhiên bốc cháy!

Khí thế liên tục dâng trào!

Hắn ta đột nhiên cười to: “Giết!”

Sau đó, hắn ta đột nhiên biến thành một tia hoả quang lao tới!

Tất cả thần linh sau lưng hắn ta cũng đồng loạt xông lên!

Gần hai vạn khí thế mạnh mẽ dâng lên như nước lũ, tuy chỉ có chưa đến hai vạn thần linh, nhưng lúc này lại như hàng triệu quân mã đồng loạt xông lên, khí thế mạnh mẽ khiến thời không mấy chục nghìn trượng xung quanh vỡ tan!

Liều mạng đánh một trận!

Nhìn hai vạn người kia xông đến, Diệp Quân hít sâu một hơi, cười dữ tợn: “Giết!”

Nói xong, hắn giẫm chân phải xuống đất.

Xoẹt!

Dưới chân có lôi quang xuất hiện.

Mà lúc này, Diệp Quân cũng đã lao đi!

Bát Uyển theo sát phía sau!

Trong nháy mắt, một vài thần linh đã xông lên phía trước đồng loạt ngã xuống, máu tươi bắn tung toé khắp nơi.

Mà Diệp Quân cũng cố hết sức giết ra một con đường máu trong hai vạn người!

Khi hắn dừng lại, sau lưng hắn chỉ còn lại khoảng mười lăm nghìn thần linh.

Tay phải của hắn run rẩy dữ dội.

Giết đến mức nhũn cả tay!

Vì những thần linh này đều không phải thần linh bình thường, họ là thiên tài của Chân vũ trụ, hơn nữa, tất cả đều thiêu đốt linh hồn và thân thể!

Diệp Quân lau đi máu tươi trên khoé miệng, sau đó nhìn Bát Uyển bên cạnh, khoé miệng cô ấy cũng có máu tươi chảy xuống.

Diệp Quân nhỏ giọng hỏi: “Có đau không?”

Bát Uyển vội gật đầu: “Đau!”

Diệp Quân nhìn Bát Uyển, khẽ nói trong lòng: “Tháp gia, dù thế nào cũng đừng để nha đầu này chết trận ở đây với ta!”

Nói xong, hắn xoay người nhìn về phía đám thần linh kia, mà lúc này, bọn họ cũng đang nhìn hắn!

Thần linh áo đen trước đó cũng đã chết trận.

Lúc này, một thiếu niên trông rất non nớt bước ra, cả người cậu ta dính đầy máu, cậu ta nhìn Diệp Quân: “Giết!”

Vào lúc đang định ra tay thì phía chân trời có khí thế đáng sợ dâng trào, cùng lúc đó, một giọng nói vang lên: “Các huynh đệ lùi lại đi, để Hạo Huyên ta ra tay!”

Hạo Huyên!
 
Chương 1272


Chương 1272

Người đứng đầu bảng Chân Võ!

Một khí thế xuất hiện!

Khí thế của Thần Đế!

Lúc này, thời không sau lưng Diệp Quân rung động, sau đó, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Ngươi tiếp tục giết, người mạnh nhất giao cho ta!”

Oanh!

Trong nháy mắt, thời không kia biến thành một màu đỏ như máu.

Nghe thấy câu này, Diệp Quân sửng sốt, trong lòng tự hỏi đây là ai?

Hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, ở đó có một cô gái đang đi tới, cô ấy mặc váy màu đỏ, toàn thân một màu máu, trông có vẻ không phải người tốt.

Nhìn thấy người tới, Diệp Quân nhíu mày, trong lòng ngày càng khó hiểu, bởi vì hắn không biết cô ấy.

Không phải người của vũ trụ Quan Huyên?

Vậy là ai?

Dường như nghĩ tới điều gì, hai mắt Diệp Quân đột nhiên mở to, trong mắt đầy vẻ không tin được.

Huyết mạch!

Mặc dù hắn không biết người này, nhưng huyết mạch lại vô cùng quen thuộc.

Đây chẳng phải huyết mạch phong ma sao?

Tỷ tỷ!

Diệp Quân lập tức nghĩ ra thân phận của cô gái trước mắt, chắc chắn là tỷ tỷ mà hắn chưa gặp bao giờ.

Tỷ tỷ này trông khá dữ dằn đây!

Diệp Quân vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, hắn không ngờ tỷ tỷ mà mình chưa gặp bao giờ lại xuất hiện.

Tỷ tỷ thế này, phụ thân nên sinh thêm vài người nữa chứ!

Trên bầu trời, cô gái chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Quân, một luồng sát ý và ác ý ập đến.

Cảm nhận được ác ý và sát ý ập tới, nhưng Diệp Quân không hề cảm thấy khó chịu, ngược lại còn thấy thân thiết, đây là cảm giác huyết mạch tương liên.

Cô gái đi tới trước mặt Diệp Quân, nhìn thẳng vào hắn: “Có biết ta là ai không?”

Diệp Quân gật đầu: “Tỷ!”

Tỷ!

Nghe Diệp Quân gọi như thế, vẻ mặt lạnh băng của cô gái hơi thay đổi, cô ấy gật đầu: “Ta đánh tên mạnh nhất!”

Nói xong cô ấy đi về nơi không xa.

Ở đó có một người đàn ông đi đến, thân hình thẳng tắp, quần áo lụa là, đầu đội mũ quan, phong thái uy nghiêm, khuôn mặt sáng sủa, bước đi ung dung chậm rãi, dường như tới đây vội vàng nên trên người tản ra khí thế gấp gáp, mà chính khí thế này khiến cho đất trời rung chuyển.

Đứng đầu bảng Chân Võ!

Hạo Huyên!

Thần Đế khi mới mười tám tuổi!

Ở Chân vũ trụ, hắn ta là một truyền thuyết bất bại.

Thần Đế trẻ nhất mấy nghìn năm qua của Chân vũ trụ, cũng là tồn tại đáng sợ đạt được vị trí đứng đầu bảng Chân Võ nhanh nhất Chân vũ trụ từ trước đến nay.
 
Chương 1273


Chương 1273

Từ khi bắt đầu đấu bảng, chỉ một ngày hắn ta đã vượt qua đánh bại hết cả bảng Chân Võ.

Nhưng đáng sợ nhất là khi hắn ta còn ở cảnh giới Nhân Tiên đã đánh bại cường giả cảnh giới Thần Đế!

Cảnh giới Nhân Tiên đánh bại Thần Đế!

Điều này đáng sợ đến mức nào?

Mà bây giờ hắn ta đã là cảnh giới Thần Đế!

Sau lưng Hạo Huyên còn có mười hai người, mười nam hai nữ.

Mười hai người đều rất trẻ, người lớn nhất cũng chỉ mười chín tuổi, nhưng cả mười hai người đều đã đến cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên.

Tuế Nguyệt Tiên mười chín tuổi!

Hơn nữa trên người mười hai ngươi này đều toát ra khí thế cực kỳ hung hãn, trong mắt đều có sát khí.

Mười hai thần linh đều đã có kinh nghiệm chinh chiến lâu năm.

Diệp Quân không biết mười hai thần linh này, nhưng những thần linh ở cách đó không xa thì biết. Khi nhìn thấy mười hai thần linh này, nét mặt những thần linh kia đều trở nên nặng nề chưa từng có, còn có cả sự cung kính.

Quân cận vệ!

Mười hai thần linh này đến từ quân cận vệ – một trong những quân đội hùng mạnh nhất Chân vũ trụ!

Đương nhiên những thiên tài yêu nghiệt của Chân vũ trụ không chỉ giới hạn trong bảng Chân Võ.

Giống vũ trụ Quan Huyên, nội bộ Chân vũ trụ cũng có các tông môn thế lực phức tạp, bọn họ cũng sẽ bồi dưỡng nhân tài của mình. Ngoài ra, ba quân đội lớn của Chân vũ trụ cũng sẽ đào tạo nhân tài riêng, hơn nữa họ còn thích đến dân gian để tìm kiếm thiên tài có tâm tính tốt và thiên phú cao để bồi dưỡng thêm!

Loại thiên tài này chỉ trung thành với quân đội và Chân Thần, họ sẽ không đấu bảng, cũng không quan tâm hư danh. Chức trách và sứ mệnh của quân cận vệ bọn họ là bảo vệ Chân vũ trụ.

Năm xưa Kiếm Chủ Nhân Gian dẫn người sát phạt Chân vũ trụ, quân cận vệ là nhánh quân thảm nhất.

Trận chiến đó, quân cận vệ bị giết hết gần tám phần.

Suýt chút nữa đã bị Kiếm Chủ Nhân Gian giết sạch!

Nhưng các thành viên của quân cận vệ đều không lùi bước, tất cả đều tử chiến trước Chân Thần Điện. Dù Kiếm Chủ Nhân Gian giết tới mức huyết mạch phong ma cũng phải biến chất, nhưng không một quân cận vệ nào lùi bước.

Ở Chân vũ trụ, cứ nhắc đến quân cận vệ, phàm là thần linh thì đều có sự kính trọng trong lòng.

Diệp Quân nhìn về phía Hạo Huyên với vẻ mặt bình tĩnh.

Hắn biết cường giả thật sự đã đến.

Hạo Huyên chậm rãi đi tới trước mặt cô gái váy đỏ, hắn ta nhìn Diệp Quân sau đó nhìn cô gái váy đỏ: “Mời!”

Dứt lời, hắn ta nắm chặt tay phải.

Ầm!

Trong phút chốc, thời không nơi hắn ta và cô gái váy đỏ đứng vỡ tung, hai người cùng tiến vào không gian hư vô.

Trong không gian hư vô, cô gái váy đỏ nhìn Hạo Huyên trước mặt với vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt không hề có một gợn sóng, đột nhiên cô ấy vung tay áo, tung ra một nét bút.
 
Chương 1274


Chương 1274

Không một lời dư thừa!

Nếu đã đến đây, không phải ngươi chết thì là ta chết.

Sao phải nói lời dư thừa làm gì?

Vụt!

Nét bút này vừa xuất hiện, từng tầng hư không lập tức vỡ vụn. Thực thể vỡ nát có thể nhìn thấy là thời không, còn không thể nhìn thấy là sức mạnh vận mệnh, sức mạnh đại đạo, còn có sức mạnh Chân duy độ.

Một nét bút chém được cả thế giới!

Nhìn thấy nét bút này, Hạo Huyên nhíu mày lại, trong mắt không hề có sự khinh thường, đối phương có thể tới đây, đương nhiên hắn ta sẽ không coi thường.

Hơn nữa hai người này còn đến từ vũ trụ Quan Huyên!

Hạo Huyên nắm tay phải, quyền ý đáng sợ thoáng chốc tràn ngập cả chiến trường hư không, quyền ý vừa xuất hiện cả hư không lập tức tan chảy.

Chỉ một quyền ý đã có thể phá huỷ một mảnh hư không!

Hạo Huyên tiến lên một bước, tung ra một quyền.

Bùm!

Trong nháy mắt, thời không trong phạm vi mấy vạn trượng đều vỡ vụn, hai người đi vào thời không Âm Giới!

Nét bút của cô gái váy đỏ bị quyền này buộc phải dừng lại lập tức.

Lúc này, cô gái váy đỏ đột nhiên biến mất tại chỗ.

Phụt!

Một luồng huyết mạch vụt qua, đánh thẳng vào Hạo Huyên.

Rầm!

Hạo Huyên liên tục lùi lại cả trăm trượng, thời không Âm Giới bị phá vỡ, cả hai tiến vào thời không Vô Giới!

Liên tiếp phá hai loại thời không!

Trong thời không Vô Giới, Hạo Huyên nhìn xuống vai phải, tay phải của hắn ta đã chém bị nứt.

Nhưng Hạo Huyên lại cười.

Kể từ khi trở thành người đứng đầu bảng Chân Võ, trong thế hệ trẻ không có ai là đối thủ của hắn ta nữa, bây giờ cuối cùng cũng xuất hiện một người lợi hại.

Hạo Huyên cười lớn: “Tiếp đi!”

Nói xong hắn ta tiến lên một bước, bước đi này khiến cho thời không Vô Giới sục sôi ầm ầm.

Quyền ý lan ra khắp thời không Âm Giới!

Lúc này, trong mắt cô gái váy đỏ hiện lên sát ý lạnh lẽo, cô ấy đột nhiên biến mất tại chỗ.

Bùm bùm!

Huyết mang phóng qua, cả thời không Âm Giới bắt đầu bị xé toạc từng tấc.

Đại chiến bắt đầu!

Bên dưới, Diệp Quân dời mắt, im lặng hồi lâu rồi khẽ nói: “Hình như có ta là yếu nhất trong nhà thôi!”

Tiểu Tháp: “…”
 
Chương 1275


 

Chương 1275

Phải nói rằng lúc này Diệp Quân vẫn còn rất sốc.

Bởi vì hắn phát hiện thực lực của tỷ tỷ không hề tầm thường, Thần Đế bình thường ở trước mặt tỷ ấy có lẽ đều chẳng là gì!

Mà trông tỷ tỷ này cùng lắm cũng chỉ lớn hơn hắn chừng một tuổi.

Quá yêu nghiệt!

Diệp Quân thầm thở dài trong lòng, trước đây hắn cảm thấy có phải mình tiến bộ nhanh quá không, bây giờ xem ra vẫn còn chậm lắm.

Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn!

Ngươi cảm thấy mình đã yêu nghiệt, thực ra người khác còn yêu nghiệt hơn ngươi.

Diệp Quân gạt mọi suy nghĩ, lúc này gần hai vạn thần linh phía sau hắn đã chuẩn bị ra tay, nhưng đúng lúc này, người đàn ông thần linh dẫn đầu nhóm mười hai thần linh ở nơi xa chợt lên tiếng: “Các ngươi lùi lại đi!”

Lùi lại!

Nghe lời người đàn ông thần linh đó nói, hai vạn thần linh kia do dự một lúc, sau đó lùi sang một bên!

Diệp Quân nhìn người đàn ông thần linh dẫn đầu đó, mà lúc này hắn ta cũng đang nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân đang định ra tay thì một thần linh nữ trong số mười hai thần linh kia đã biến mất như hồn ma. Nháy mắt sau, thời không trong nghìn trượng xung quanh bỗng nứt ra, gần trăm sợi xích sắt thần bí màu đỏ máu bay thẳng đến chỗ Diệp Quân, hòng khoá hắn lại.

Diệp Quân không nói lời thừa thãi, cơ thể bật lên lao về phía trước, hắn chém ra một kiếm, sợi xích sắt bay tới đầu tiên vỡ tan, nhưng khoảnh khắc sợi xích sắt ấy vỡ, một luồng u quang cũng thuận thế quấn vào kiếm Hành Đạo trong tay hắn.

Diệp Quân hơi cau mày, vừa định vung kiếm nhưng giây tiếp theo hắn kinh hãi phát hiện kiếm Hành Đạo đã không còn ở thời không này nữa!

Người và kiếm đã bị thời không ngăn cách!

Lúc này, một tàn ảnh vọt tới trước mặt hắn.

Cả hai cánh tay Diệp Quân đều vung lên.

Hám Thiên!

Bùm!

Trong giây lát, tàn ảnh đó bị hất văng, nhưng ngay sau đó, một quân cận vệ trẻ đã lao về phía hắn, quyền của gã nhắm thẳng vào đầu hắn.

Mà lúc này Bát Uyển cũng đã bị năm quân cận vệ bao vây.

Đối mặt với quyền này, Diệp Quân không lùi mà tiến, bước về phía trước đánh trả một quyền.

Liệt Thế Thốn Kình!

Ầm!

Một quyền này vừa tung ra, quân cận vệ trẻ đó bị đánh bay, mà Diệp Quân cũng bị sức mạnh cường đại của đối phương chấn lui về sau liên tục.

Khi lùi lại, thời không trước mặt Diệp Quân bỗng bị chia cắt, một thanh trường thương phá không bay tới, thương này không hề loè loẹt, chỉ là một thương đơn thuần, nhưng có chứa thương thế và thế sát phạt cực mạnh.

Thương này phóng tới, thời không trong bán kính một nghìn trượng của Diệp Quân lập tức bị chia đôi.

Diệp Quân hơi híp mắt lại, tay phải xoè ra, sau đó đột nhiên nhấc lên.
 
Chương 1276


Chương 1276

Trích Tinh!

Bùm!

Một bàn tay khổng lồ nghìn trượng vươn ra từ không trung, đè trường thương đó xuống, đồng thời sức mạnh cường đại cũng đánh bay quân cận vệ trẻ kia ra xa mấy trăm trượng.

Mà lúc này, Diệp Quân đột nhiên tiến lên, tung ra một quyền.

Liệt Thế Thốn Kình!

Rầm!

Một quân cận vệ trẻ trong số đó lại bị đánh bay, cùng lúc ấy, Diệp Quân kẹp hai ngon tay lại, một thanh phi kiếm bay ra, chém bay quân cận vệ trẻ đang lao về phía hắn kia.

Sau khi chém bay quân cận vệ trẻ đó, Diệp Quân thầm nhẩm niệm muốn triệu hồi kiếm Hành Đạo, nhưng hắn phát hiện mình không cảm ứng được với kiếm Hành Đạo.

Chuyện gì thế này?

Diệp Quân nhíu mày, hắn quay đầu nhìn kiếm Hành Đạo, lúc này kiếm Hành Đạo đang ở thời không không biết nào đó, hơn nữa quân cận vệ nữ kia cũng ở đó và đang liên tục thi pháp khống chế kiếm Hành Đạo!

Cô ta đã cắt đứt quan hệ thần thức giữa kiếm Hành Đạo và Diệp Quân!

Cảm nhận được điều này, Diệp Quân nhíu mày thật chặt.

Đối phương đưa kiếm Hành Đạo tới một thế giới khác, còn cưỡng ép cắt đứt liên lạc với hắn!

Sắp xảy ra chuyện rồi!

Diệp Quân nhìn tên quân cận vệ thần linh cách đó không xa: “Ta nói thật một câu, tốt nhất các ngươi hãy đưa nó về cho ta, nếu không tự gánh chịu hậu quả!”

Người đàn ông thần linh đi đầu nhìn Diệp Quân chằm chằm: “Vậy sao?”

Diệp Quân nhìn người đàn ông thần linh đó rồi lại nhìn kiếm Hành Đạo: “Nó sắp tự chơi rồi đấy!”

Hắn vừa dứt lời…

Ầm!

Đột nhiên, kiếm Hành Đạo rung chuyển dữ dội, một luồng kiếm mang phóng lên trời, nháy mắt quân cận vệ nữ kia đã bị tiêu diệt, thứ cùng bị tiêu diệt với cô ta còn có khu vực thời không chưa biết kia!

Bị xoá sổ ngay lập tức!

Nhóm quân cận vệ thần linh cứng người.

Diệp Quân im lặng.

Hắn không xứng dùng nó rồi!

Chết tiệt!

Nó chơi một mình còn ngầu hơn khi hắn điều khiển nhiều!

Khi kiếm Hành Đạo phá huỷ một khoảng thời không, mười một quân cận vệ trẻ đều ngây người tại chỗ, trong mắt tràn ngập sự ngỡ ngàng và sợ hãi.

Cái quái gì vậy?

Lúc này họ hoàn toàn chết lặng.

Không có chủ nhân mà thanh kiếm này lại còn trở nên mạnh hơn?

Một mảnh thời không đã bị huỷ diệt!

Mười một người đều kinh hãi, bỗng chốc không biết phải làm sao.
 
Chương 1277


Chương 1277

Không chỉ có họ chết lặng mà Diệp Quân lúc này cũng đứng hình.

Bởi vì kiếm Hành Đạo đã chạy mất!

Nó bỏ chạy rồi!

Sau khi phá huỷ mảnh thời không đó xong nó đã hoá thành một luồng kiếm quang bay đi mất.

Diệp Quân nuốt nước bọt, sau đó hắn run rẩy nói: “Tháp gia, nó đi đâu rồi?”

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi đáp: “Không biết!”

Diệp Quân vội nói: “Ngươi gọi nó về đi!”

Tiểu Tháp bảo: “Không gọi được”.

Mặt Diệp Quân lập tức đen sì.

Hắn muốn gọi nhưng từ khi kiếm Hành Đạo bị thần linh nữ kia đưa vào thời không đặc biệt, hắn đã không thể liên lạc được với nó nữa.

Quá xa!

Bây giờ Diệp Quân hơi lúng túng.

Lúc này giọng nói bí ẩn bỗng vang lên: “Có thể không phải nó chạy, mà là đi lạc”.

Diệp Quân cau mày: “Đi lạc?”

Giọng nói bí ẩn nói: “Thời không vừa nãy là thời không vị diện đặc biệt, là kiểu thời không cực kỳ phức tạp, bởi vậy có thể nó chưa biết phải về như thế nào!”

Mặt Diệp Quân tối sầm, nghi hoặc hỏi: “Tiền bối, vấn đề là nó mạnh như thế, tại sao lại bị đưa đi?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Vì linh của nó không phải lúc nào cũng tỉnh táo, phần lớn thời gian linh của nó đều lười… đều ở trong trạng thái ngủ say tu dưỡng nên mới bị người phụ nữ kia nhân cơ hội cưỡng chế đưa vào thời không vị diện đó!”

Bà ấy dừng lại một lát rồi lại nói: “Đương nhiên ta có thể phá vỡ thời không vị diện để tìm nó về, nhưng làm như vậy đồng nghĩa với việc phá vỡ quy tắc”.

Diệp Quân im lặng.

Hắn cảm thấy trong chuyện này có âm mưu.

Kiếm Hành Đạo bị lạc?

Lừa ai chứ!

Tiền bối này cùng Tháp gia và kiếm Hành Đạo chắc là đang muốn cưỡng ép mài giũa thực lực cho hắn!

Diệp Quân lắc đầu cười, không sao, không có kiếm Hành Đạo, hắn vẫn có thể đánh được!

Diệp Quân xoè tay, trong tay xuất hiện một thanh ý kiếm!

Ý kiếm!

Diệp Quân cầm ý kiếm chậm rãi đi về phía quân cận vệ thần linh xa xa, một luồng kiếm thế quét ra từ cơ thể hắn, thời không xung quanh bỗng chốc sôi trào.

Tiểu Tháp lên tiếng: “Tên này tin chúng ta chứ?”

Giọng nói bí ẩn: “Ngươi nghĩ sao?”

Tiểu Tháp trầm giọng đáp: “Tên này thông minh lắm, ta thấy hắn không tin đâu!”

Giọng nói bí ẩn khẽ nói: “Tên này ngoài mặt thì dịu dàng nhưng thực chất cũng kiêu ngạo lắm, hầy…”

Trong giọng nói bà ấy có vẻ khá lo lắng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom