Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1177


Chương 1177

Rất nhanh, linh hồn của chàng trai áo trắng kia đã khôi phục lại, gã nhìn Diệp Quân, cười khẩy: “Ngươi không giết được ta đâu!”

Diệp Quân hỏi: “Thử lại lần nữa không?”

Chàng trai áo trắng cười phì: “Mời!”

Diệp Quân gật đầu, hắn bỗng biến mất, lần này chàng trai áo trắng kia cũng không phòng ngự.

Vì gã biết, không ở chiến trường Hư Chân, ngoài những cường giả đỉnh cấp như Đại Đế hoặc những người sở hữu năng lực đặc biệt thì những người khác không thể nào giết được thần linh.

Mà khi Diệp Quân xông tới trước mặt chàng trai kia, kiếm trong tay hắn đã biến thành kiếm Hành Đạo!

Kiếm Hành Đạo!

Chàng trai áo trắng phát hiện Diệp Quân đổi kiếm thì lòng thấy bất an, nhưng lúc này gã đã không thể tránh được nữa.

Vù!

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, Diệp Quân đâm một nhát kiếm vào giữa trán chàng trai áo trắng!

Ầm!

Linh hồn của chàng trai áo trắng run lên kịch liệt, như phát hiện ra điều gì đó, sắc mặt gã ngập tràn sự hoảng sợ: “Bản thể của ta… ngươi lại có thể giết được bản thể của ta…”

Diệp Quân vô cảm: “Thứ ngu!”

Chàng trai áo trắng: “…”

Chàng trai áo trắng tan biến trong nháy mắt!

Lần này, gã không thể khôi phục được nữa.

Diệp Quân cúi đầu nhìn kiếm Hành Đạo trong tay, vẻ mặt nghiêm trọng.

Thanh kiếm này mạnh quá!

Như sực nhớ tới điều gì, Diệp Quân bỗng quay đầu nhìn Bát Uyển bên dưới, lúc này, trước mặt Bát Uyển chồng một chồng ba mươi cái bát lớn thật cao!

Cô ấy vẫn còn đang tiếp tục ăn!

Nhưng thỉnh thoảng cô ấy cũng ngẩng đầu lên trời nhìn Diệp Quân!

Nhìn thấy Bát Uyển đang ăn hùng hục, Diệp Quân lắc đầu cười.

Lúc này, thời không trước mặt Diệp Quân nứt ra, một ông lão bước ra ngoài, ông lão khom người thật sâu hành lễ với Diệp Quân: “Thiếu chủ, chiến trường Hư Chân xảy ra chuyện rồi! Mong thiếu chủ lập tức trở về!”

Xảy ra chuyện rồi!

Sắc mặt Diệp Quân bỗng trở nên nặng nề.

Chiến trường Hư Chân.

Từ sau khi Chân vũ trụ bắt đầu khai chiến toàn diện với thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên thì một thông đạo dịch chuyển màu vàng đã được nối vĩnh viễn tới chiến trường Hư Chân. Mà ở Chân vũ trụ, mỗi ngày đều có thiên tài nối gót nhau vào trong thông đạo dịch chuyển này.

Một trăm triệu linh nguyên và một trăm vạn chân nguyên tinh!

Đây là sự cám dỗ mà không ai từ chối được!

Tuy ở Chân vũ trụ được tu luyện miễn phí, nhưng đó chỉ là thời gian đầu, mỗi tháng họ đều nhận được một lượng linh nguyên nhất định, nhưng không nhiều, chỉ đủ duy trì tu luyện thường ngày thôi.
 
Chương 1178


Chương 1178

Thế nên phần thưởng Chân Thần Điện đưa ra cực kỳ mê hoặc!

Quan trọng nhất là lần này cấp cao của Chân Thần Điện trực tiếp tuyên chiến với vũ trụ Quan Huyên!

Lần này, Chân vũ trụ không thể thua!

Nếu không giết hết thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên thì sau này chư thiên vạn giới và những vũ trụ lớn sẽ theo đó phản kháng, cho rằng Chân vũ trụ đã mất uy rồi.

Vậy sao được?

Thế nên, sau khi Chân vũ trụ chính thức tuyên chiến, thiên tài yêu nghiệt của Chân vũ trụ đều vội vã nối gót nhau kéo tới vũ trụ Quan Huyên. Sau khi nhận được tin này, cả những thiên tài yêu nghiệt không thuộc Chân vũ trụ cũng đều lập tức kéo tới.

Chiến Quan Huyên!

Tại chiến trường Hư Chân, một chàng trai mặc áo bào đen đứng giữa hư không, hay tay y giấu trong áo bào rộng rãi, sấm sét chớp lóa xung quanh người y, sấm sét khiến khu vực chỗ y đứng chấn động.

Diệp Khải!

Từ lúc Diệp Quân rời đi, Diệp Khải đã thống lĩnh thiên tài yêu nghiệt của vũ trụ Quan Huyên chiến đấu với Chân vũ trụ!

Mấy tháng qua, Diệp Khải chìm trong chiến đấu điên cuồng, thực lực cũng được nâng cao đáng kể!

Y bây giờ đã đạt đến cảnh giới Nhân Tiên!

Không chỉ vậy, y còn nắm giữ chín loại Pháp Tắc.

Vốn dĩ y chỉ nắm giữ năm loại Pháp Tắc, bốn loại Pháp Tắc còn lại là do thư viện Quan Huyên tìm về giúp y.

Đương nhiên thư viện Quan Huyên sẽ không bạc đãi với huynh đệ của Diệp Quân.

Công pháp, võ kỹ, tài nguyên tu luyện, cần gì có nấy!

Diệp Khải sau khi nắm giữ đủ chín loại Pháp Tắc, thực lực có một bước tiến cực lớn, đặc biệt là trong mấy tháng gần đây, y điên cuồng đại chiến, thực lực cá nhân tăng chóng mặt.

Ngoài Diệp Khải, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên, bao gồm cả Tào Bạch và mấy người Diệp Quan Chỉ đều có được sự giúp đỡ rất lớn từ vũ trụ Quan Huyên và Tiên Bảo Các!

Trong lúc Chân vũ trụ không ngừng chiêu mộ thiên tài tới chiến trường Hư Chân, vũ trụ Quan Huyên cũng đã phát lệnh triệu tập!

Tất cả thiên tài của vũ trụ Quan Huyên đều đã tập trung đến chiến trường Hư Chân!

Vũ trụ Quan Huyên cũng bắt đầu dốc toàn lực bồi dưỡng những thiên tài yêu nghiệt của thế hệ trẻ.

Thật ra trước đây cũng đang bồi dưỡng, đám Mộ Thiên Đạo nhận truyền nhân cũng là để bồi dưỡng thiên tài yêu nghiệt, chỉ khác một điều là bây giờ bồi dưỡng với cường độ cao hơn!

Bây giờ là đang dốc toàn lực bồi dưỡng!

Cũng may có Tiên Bảo Các giúp đỡ rất nhiều, nếu không tài lực của mình thư viện Quan Huyên sẽ không chống đỡ nổi.

Sau lưng Diệp Khải là đám người Tào Bạch.

Thiên tài yêu nghiệt nhất của thế hệ trẻ vũ trụ Quan Huyên đã tụ tập hết ở đây.

Diệp Khải dẫn đầu nhìn thông đạo màu vàng ở phía xa với ánh mắt lãnh đạm.

Trước thông đạo màu vàng đó là mấy trăm thiên tài thần linh.

Những thiên tài này đang nhìn đám Diệp Khải với vẻ mặt nặng nề.
 
Chương 1179


Chương 1179

Hai bên đã từng đánh nhau, sau khi đánh nhau, bọn họ mới phát hiện thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên đúng là rất mạnh.

Lúc này, trên thông đạo màu vàng kia, một chàng trai chậm rãi bước ra.

Mọi người đều nhìn về phía chàng trai kia, hắn ta mặc một bộ trường sam bó người màu tím, tóc dài buộc lên cao, mày kiếm mắt sáng, khí khái hào hùng.

Hắn ta cầm một thanh trường đao trên tay trái, đao dài ba thước, chui đao được nhiều sợi tơ bạc quấn quanh.

Hắn ta chậm rãi bước đi, khí tức tỏa ra làm thời không gợn sóng.

“Là Dung Nhược!”

Có thiên tài thần linh hô lên: “Đứng thứ hai mươi trên bảng Chân Võ!”

Bảng Chân Võ!

Lời này vừa dứt, bầu không khí huyên náo hẳn lên!

Bảng Chân Võ là bảng có chất lượng cao nhất của Chân vũ trụ, có thể nói, bảng này đại diện cho tiêu chuẩn thế hệ trẻ của Chân vũ trụ.

Chân vũ trụ rộng lớn bao la, có vô số giới và tinh vực, người có thể được đề tên trên bảng này đều là yêu nghiệt trong số yêu nghiệt, thiên tài trong số thiên tài!

Ví như Dung Nhược này, chỉ mới mười chín mà đã đạt đến cảnh giới Địa Tiên!

Quan trọng nhất là, hắn ta từng vượt ba cấp, đánh bại một vị Chí Tiên!

Vị Chí Tiên này không phải nhân vật bình thường đâu, chính là yêu nghiệt siêu cấp đứng thứ hai mươi trước đó của bảng Chân Võ!

Mà vị yêu nghiệt siêu cấp này mới vừa hai mươi tuổi đã đạt được đến Chí Tiên!

Kh ủng bố đến nhường nào?

Mà thiên tài kiểu này cũng có thể chiến đấu vượt cấp.

Thế mà Dung Nhược lại vượt ba cấp chiến thắng gã!

Trận chiến đó khiến Dung Nhược nổi danh!

Đám thiên tài thần linh đều không ngờ Dung Nhược sẽ đích thân tới đây.

Xem ra lần này Chân vũ trụ nổi giận thật rồi.

Trước đây là cuộc chiến giữa những trưởng bối. Thế nên Chân vũ trụ sẽ không phái thế hệ trẻ của mình tới đánh với thế hệ trước của vũ trụ Quan Huyên, vì chắc chắn họ sẽ không thắng nổi. Đùa gì thế, cường giả thế hệ trước của vũ trụ Quan Huyên đánh được cả vào Chân vũ trụ cơ mà!

Hơn nữa, còn suýt đánh vào Chân Thần Điện nữa!

Thiên tài thế hệ trẻ của Chân vũ trụ đương nhiên không thể đánh với cường giả thế hệ trước của vũ trụ Quan Huyên được rồi!

Làn này thì khác, lần này là chuyện giữa thế hệ trẻ với nhau!

Thế hệ trước không nhúng tay vào!

Thế hệ trước đã không nhúng tay thì chắc chắn thế hệ trẻ của Chân vũ trụ sẽ đứng ra!

“Hắn là bản thể đấy!”

Đúng lúc này, lại có một thần linh kinh ngạc thốt lên!

Bản thể!
 
Chương 1180


Chương 1180

Nghe thế, các thần linh đều tỏ vẻ khó tin.

Bản thể đích thân tới?

Đa số trong bọn họ đều dùng phân thân tới đây, tuy ở đây có tháp Thông Thiên, nhưng khi thấy không ổn là có thể lập tức chạy trốn, đồng nghĩa có thêm một cái mạng nữa, đặc biệt là khi đối đầu với thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên, chỉ cần bọn họ muốn chạy trốn, chắc chắn có thể chạy trốn được.

Bản thể đích thân tới nghĩa là, thua sẽ chết thật!

Tất cả thần linh đều không ngờ, Dung Nhược này tới đây bằng bản thể!

Bên vũ trụ Quan Huyên, đám Tào Bạch cũng không ngờ chàng trai thần linh áo tím này lại tới đây bằng bản thể!

Sức mạnh của đám Tào Bạch đều trở nên nặng nề.

Bọn họ biết, thiên tài yêu nghiệt chân chính tới rồi.

Diệp Khải dẫn đầu nhìn Dung Nhược kia với vẻ mặt bình thản.

Dung Nhược chậm rãi bước về phía Diệp Khải, ánh mắt hắn ta vẫn luôn dính trên người Diệp Khải. Rất nhanh, hắn ta đã tới cách Diệp Khải trăm trượng, không phí bất kỳ lời nào, hắn ta bất chợt xông về phía trước.

Đao tuốt khỏi vỏ!

Vù!

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, thời không trăm trượng ầm ầm nứt vỡ, hóa thành vô số mảnh vụn.

Trước mặt Diệp Khải, một thanh đao xé gió lao tới!

Diệp Khải nheo hai mắt, một tia chớp xuất hiện giữa trán.

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, trời đất chấn động!

Thịch!

Một mảng sấm sét vỡ nát trước mặt Diệp Khải, sau đó một luồng sức mạnh kh ủng bố đánh Diệp Khải bay ra trăm trượng, y còn chưa dừng lại thì một nhát đao nữa đã phóng tới.

Vù!

Nhát đao này mang theo sức mạnh vạn quân, nhát đao chém tới như có thể chém vỡ đất trời, vô cùng bá đạo.

Nhìn thấy nhát đao này chém tới, Diệp Khải nheo mắt, ánh mắt nghiêm trọng!

Đao tu này là đối thủ mạnh nhất xưa giờ của y!

Không dám lơ là, Diệp Khải siết chặt hai tay, một tia chớp bộc phát từ trong cơ thể y.

Rầm!

Tia chớp này đã cản được nhát đao của Dung Nhược.

Nhưng sức mạnh cả hai bộc phát ra đã nghiền vỡ mảng thời không chỗ hai người đang đứng.

Đương nhiên, thời không ở đây chẳng mấy chốc đã được khôi phục!

Thiên Đạo ở đây không nhàn rỗi bao giờ.

Lão đại Mộ Thiên Đạo còn đang đứng trong bóng tối cơ mà.

Không những thế, Linh Tổ cũng ở đây!
 
Chương 1181


Chương 1181

Phải thể hiện cho tốt mới được, thế nên thời không vừa vỡ vụn là Thiên Đạo đã lập tức sửa chữa…

Đúng lúc này, Dung Nhược bỗng xông lên trước, tay phải đẩy mạnh vào sống đao.

Ầm!

Tia chớp trước mặt Diệp Khải vỡ tan tành, sức mạnh khủng khiếp đánh y bay ra mấy trăm trượng!

Lúc Diệp Khải bay ra, Dung Nhược đã bước tới một bước, chớp mắt đã đánh tới trước mặt Diệp Khải, một nhát đao mang theo uy lực thiên địa mạnh mẽ bổ xuống đỉnh đầu Diệp Khải.

Ầm!

Đao đến, thế như chẻ tre!

Ánh mắt Diệp Khải lạnh lùng, y gào lên, hai tay hợp làm hình chữ thập, một tia chớp và một ngọn lửa phun trào từ trong người y ra.

Ầm!

Hai luồng sức mạnh kh ủng bố ép Dung Nhược kia phải liên tục lùi sau ra trăm trượng!

Lúc này, Diệp Khải giẫm mạnh chân phải, quát lên: “Tới đi!”

Ầm!

Một đạo pháp ấn màu vàng xuất hiện giữa trán Diệp Khải, trong tích tắc, từng luồng sức mạnh mặt đất từ sâu trong lòng đất phóng thẳng lên trời, xé nát thời không, đánh thẳng về phía Dung Nhược kia!

Không chỉ thế, giữa đất trời xung quanh bỗng xuất hiện vô số đao gió, những đao gió này chém về phía Dung Nhược như mưa sa bão tố, mỗi một thanh đao gió đều dễ dàng chém vỡ thời không.

Lúc này, Dung Nhược nhíu mày, hắn cầm đao quét ngang một đường.

Vù!

Đao mang nghìn trượng lóe sáng!

Ầm!

Tất cả đao gió và sức mạnh mặt đất xung quanh Dung Nhược đều bị chém nát, ngay lúc hắn ta định tiếp tục ra tay thì vô số sức mạnh sao trời giữa tinh hà vũ trụ vô tận đồng loạt phóng tới!

Giữa trán Diệp Khải lại xuất hiện một pháp ấn ngôi sao!

Pháp Tắc Tinh Thần!

Giữa tinh hà, sức mạnh sao trời vô cùng vô tận cuồn cuộn đổ về phía chiến trường với tốc độ cực nhanh, chớp mắt, số sức mạnh sao trời kia đã đổ vào người Diệp Khải. Cùng với đó, Diệp Khải bỗng bộc phát ra một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ, khu vực chỗ y đứng bỗng sôi trào lên!

Thấy vậy, Dung Nhược ở đằng xa khẽ híp mắt, tay phải cầm đao, hai mắt chậm rãi nhắm lại, cả người trông rất tĩnh lặng.

Mà lúc này, Diệp Khải bỗng xông lên trước, một quyền đánh về phía Dung Nhược, vô số sức mạnh sao trời hóa thành một đạo quyền ấn dài trăm trượng đánh ra.

Ầm!

Thời không trong vòng nghìn trượng xung quanh Diệp Khải bắt đầu vỡ nát, tịch diệt.

Mà Dung Nhược kia thì bỗng mở mắt rồi biến mất như một hồn ma.

Chỉ thấy đao quang, không thấy bóng người!

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, nhát đao kia chém vào quyền ấn sao trời.

 
 
Chương 1182


Chương 1182

Ầm!

Quyền ấn sao trời kia rung lên kịch liệt sau đó nổ tung, một luồng sóng xung kích lan tràn ra xung quanh. Lúc này, Dung Nhược kia lại tiếp tục chém ra một đao, luồng sóng xung kích kia tan biến, hắn ta tiếp tục bước tới, chém một đao về phía Diệp Khải đằng xa!

Đao thế cực kỳ bá đạo!

Phía xa, ánh mắt Diệp Khải dữ dằn, y giẫm mạnh chân phải xuống, cả người hóa thành một tia chớp phóng ra!

Đối đầu trực diện!

Rầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một bóng người bị đánh bay…

Bóng dáng này, chính là Diệp Khải!

Trong nháy mắt, Diệp Khải đã bị đẩy lui mấy trăm trượng, trong lúc lùi lại có lôi quang nổ tung, không gian rung động, trông rất kinh khủng.

Thấy thế, mấy người nhóm Tào Bạch của vũ trụ Quan Huyên lập tức sa sầm mặt, đồng loạt nhìn về phía thiếu niên đao tu kia, thầm thấy khiếp sợ, thiếu niên đao tu đến từ Chân vũ trụ này có thực lực vô cùng kinh khủng!

Trong chiến trường, Diệp Khải còn chưa dừng lại, Dung Nhược kia đã tung người nhảy lên, hai tay cầm đao chém một phát về phía Diệp Khải: “Chém!”

Xoẹt!

Đao chém xuống, thiên địa nứt ra!

Bên dưới, Diệp Khải ngẩng đầu nhìn đao đang chém về phía mình, y híp mắt, giữa chân mày y xuất hiện một lôi ấn pháp, sau đó, y giẫm nhẹ chân phải một cái.

Oanh!

Dưới chân có lôi quang loé lên, bản thân y cũng biến thành một lôi trụ phóng lên cao!

Đỡ đòn!

Y biết, thanh đao của đao tu này rất mạnh, vô cùng bá đạo, nếu y còn lui một bước chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu, y yếu thế, đao tu cũng sẽ chiếm được lợi thế!

Một khi bị áp chế sẽ không có cơ hội trở mình!

Vì thế, hắn mới chọn đỡ đòn một lần nữa!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, lôi quang kia đâm thẳng vào thanh đao.

Ầm!

Chỉ trong nháy mắt, vô số lôi quang loé lên, sức mạnh này cực kỳ mạnh mẽ, trong nháy mắt đã khiến Diệp Khải và Dung Nhược liên tục lùi lại, không gian xung quanh không ngừng rung động.

Khi hai người dừng lại, họ đã cách xa nhau tận nghìn trượng!

Dung Nhược cầm đao bằng tay phải, quanh người tản ra đao mang và đao thế cực kỳ mạnh mẽ, hai luồng sức mạnh cường đại kia khiến thời không xung quanh hắn ta liên tục rung lên như nước sôi, rất kinh khủng.

Ở đối diện hắn ta, trên người Diệp Khải có tia chớp loé lên, khiến y tựa như lôi thần giáng trần.

Lúc này, khí thế của Diệp Khải tựa như biển lớn, khiến thời không xung quanh liên tục nứt vỡ.

Những thiên tài thần linh ở một hướng khác quan sát Diệp Khải với nét mặt vô cùng nặng nề.

Bọn họ cũng không ngờ rằng thiên tài của vũ trụ Quan Huyên này lại mạnh đến thế, còn có thể ngang tài ngang sức với yêu nghiệt đứng thứ hai mươi trong bảng Chân Võ là Dung Nhược.
 
Chương 1183


Chương 1183

Dù vũ trụ Quan Huyên vẫn luôn đối đầu với Chân vũ trụ, nhưng thế hệ trẻ ở Chân vũ trụ luôn rất coi thường thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên.

Dẫu sao trước đây khi giao thủ, thế hệ trẻ của Chân vũ trụ gần như đều thắng áp đảo!

Mà bây giờ bọn họ chợt phát hiện, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ.

Ở phía xa, Dung Nhược nhìn Diệp Khải, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu và sự hưng phấn.

Nếu người ở đây quá yếu thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Cao thủ trước giờ đều không sợ đối thủ quá mạnh!

Dung Nhược đột nhiên tiến lên một bước: “Sát Na!”

Xoẹt!

Hắn ta còn chưa dứt lời mà thời không trước mặt Diệp Khải đã nổ tung, một thanh đao phá không bay tới, chém thẳng về phía y.

Thanh đao này thật sự quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến ngay trước mặt Diệp Khải!

May mà Diệp Khải đã đề phòng từ trước, y lập tức siết chặt hai tay, trong nháy mắt, lôi ấn giữa chân mày y lập tức biến thành một tia lôi quang b ắn ra, đánh về phía thanh đao đáng sợ này!

Ầm!

Lôi quang và đao mang nổ tung, hai luồng sức mạnh đáng sợ đồng thời bộc phát, một cơn sóng xung kích năng lượng mạnh mẽ lập tức lan ra đồng thời đánh bay cả hai người, còn lan ra tận mấy nghìn trượng, trong nháy mắt, thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng lập tức nứt như mạng nhện, cực kỳ kinh khủng.

Sau khi dừng lại, khoé miệng Diệp Khải có một dòng máu tươi chậm rãi chảy xuống, chẳng những thế, hai cánh tay của y cũng đều nứt ra, máu tươi không ngừng tuôn rơi.

Khoé miệng Dung Nhược cũng có một dòng máu chảy xuống.

Trong lần so chiêu vừa rồi, hai người đều bị thương.

Dung Nhược lau đi máu tươi trên khoé miệng, hắn ta cười khẽ một tiếng, sau đó nhìn về phía Diệp Khải, rồi đột nhiên giẫm chân phải một cái.

Vụt!

Trong nháy mắt, xung quanh xuất hiện vô số tàn ảnh.

Diệp Khải ở phía xa híp mắt lại, y chắp hai tay.

Oanh!

Một Pháp tướng lôi thân nghìn trượng đột nhiên xuất hiện trên đầu y, ngay sau đó, Pháp tướng lôi thân nghìn trượng kia chợt đánh một quyền về phía trước.

Ầm!

Một quyền đánh xuống, vô số lôi quang dâng trào như nước lũ, thời không trong phạm vi mấy trăm nghìn trượng đều sôi trào, sau đó nứt ra.

Oanh!

Một vùng đao mang vỡ tan, Dung Nhược kia bị đánh bay tận mấy trăm nghìn trượng!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của những thiên tài thần linh xung quanh lập tức trở nên nặng nề!

Mà ngay lúc này, Diệp Khải đột nhiên hét lên lần nữa: “Giết!”

Oanh!

Pháp tướng lôi thân nghìn trượng kia đột nhiên gào thét, hai cánh tay đập mạnh về phía Dung Nhược!
 
Chương 1184


Chương 1184

Ầm!

Vô số lôi quang b ắn ra từ trong Pháp tướng lôi thân, trong nháy mắt, thời không trong phạm vi nghìn trượng biến thành một biển tia chớp, còn Dung Nhược cũng đã đắm chìm trong biển tia chớp này.

Thấy cảnh đó, mấy thiếu niên thần linh lập tức thấy thấp thỏm lo âu!

Bọn họ nhìn chằm chằm vào biển tia chớp!

Xoẹt!

Đúng lúc này, một tia đao quang bay ra từ trong biển!

Chính là Dung Nhược!

Sau khi bay ra ngoài, Dung Nhược xoay người vung mạnh đao, những tia đao khí liên tục được chém ra, trong nháy mắt, biển tia chớp kia đã vỡ tan tành.

Thấy cảnh này, Diệp Khải híp mắt, y mở hai tay, trong tay phải của y có một pháp ấn ngôi sao lặng lẽ xuất hiện, mà trong tay phải của y cũng chậm rãi có một hoả ấn ngưng tụ.

Giữa chân mày của y cũng có sáu loại pháp ấn thay phiên nhau xuất hiện.

Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người xung quanh đều trở nên nặng nề!

Pháp Tắc!

Đây không phải Pháp Tắc bình thường, đây là chín Pháp Tắc mà chủ nhân bút Đại đạo sáng lập ra năm đó, đại diện cho chín sức mạnh trật tự trong thiên địa.

Mà lúc này, Diệp Khải lại đang nắm giữ chín Pháp Tắc đó!

Dung Nhược phía xa chợt chậm rãi nhắm mắt lại, tay phải hắn ta siết chặt lấy cán đao, cơ thể chợt trở nên như ẩn như hiện.

Có thần linh hét lên: “Hắn ta muốn sử dụng kỹ năng nổi tiếng của mình: Nhất Mộng Thiên Nhất!”

Người này vừa nói xong, Dung Nhược kia đã biến mất khỏi vị trí ban đầu!

Ầm ầm ầm ầm!

Trong nháy mắt, thời không ở bốn phía xung quanh Diệp Khải nổ tung, sau đó, bốn tia đao khí dài nghìn trượng chém ra từ bốn phía!

Thấy cảnh này, Diệp Khải híp mắt lại, y siết chặt tay phải, Pháp tướng lôi thân nghìn trượng sau lưng y chợt hét to, nó siết chặt hai tay, sau đó đánh mạnh về phía trước, trong nháy mắt, hàng vạn hàng nghìn lôi quang bay ra từ trong cơ thể của y.

Ầm!

Trên chiến trường có những tia đao khí phá không bay ra từ bốn phía xung quanh Diệp Khải, sau đó chém về phía khu vực lôi quang mà Diệp Khải đang đứng.

Oanh!

Trong hư không, những tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục vang lên, mà mỗi khi tiếng nổ vang lên đều sẽ có vô số tia đao quang và lôi quang nổ tung, sau đó lan ra chân trời xung quanh, cực kỳ kinh khủng!

Cứ thế, sau khi kéo dài khoảng nửa canh giờ, Pháp tướng lôi thân nghìn trượng trên đầu Diệp Khải dần trở nên hư ảo.

Nhìn thấy cảnh này, nét mặt các thiên tài của vũ trụ Quan Huyên dần trở nên nặng nề.

“Trảm!”

Lúc này, trong thiên địa vang lên tiếng hét của Dung Nhược.

Sau tiếng hét to này, một tia đao quang chém xuống từ trên trời, nhắm thẳng vào Pháp tướng lôi thân nghìn trượng hư ảo kia.
 
Chương 1185


Chương 1185

Oanh!

Pháp tướng lôi thân ầm ầm vỡ tan!

Một bóng người liên tục lùi lại!

Là Diệp Khải!

Trong lúc Diệp Khải lùi lại, Dung Nhược tung người nhảy lên, chém thêm một đao về phía y.

Diệp Khải đang lùi lại nhìn thấy đao quang chém tới thì trợn mắt, y giẫm chân phải, giữa chân mày có một Pháp Tắc Thời Không ngưng tụ, ngay sau đó, thời không xung quanh y nổ tung.

Thời không phát nổ!

Ầm!

Chiến trường rung động dữ dội, sau đó, hai người đồng loạt lùi lại.

Thời không phía chân trời vỡ vụn, vô số ánh đao mạnh mẽ và mảnh vụn thời không b ắn ra khắp xung quanh, toàn bộ chiến trường hư không trở nên hỗn loạn!

Khi Diệp Khải và Dung Nhược dừng lại, khoé miệng hai người đồng thời có máu tươi chảy xuống, hơn nữa còn ngày càng nhiều hơn, không chỉ có thế, lúc này, sắc mặt cả hai đều tái nhợt như tờ giấy.

Lúc này, Dung Nhược đột nhiên vứt vỏ đao đang cầm bên tay trái đi, hắn ta đặt thanh đao bên tay phải sang tay trái, sau đó rạch nhẹ một phát.

Rẹt!

Lòng bàn tay rách ra, máu tươi chảy xuống, chút máu tươi này lập tức thấm vào đao của hắn ta.

Cho đao ăn máu!

Thấy cảnh này, sắc mặt mấy người nhóm Tào Bạch lập tức trở nên rất nặng nề.

Máu tươi thấm vào, thanh đao trong tay Dung Nhược dần biến thành màu đỏ như máu, hắn ta nhìn Diệp Khải phía xa, nhẹ giọng cất lời: “Một lần nữa!”

Diệp Khải nhìn Dung Nhược, ngông cuồng cười to: “Cứ tự nhiên!”

Dung Nhược gật đầu, hắn ta tiến lên một bước, đao thế đáng sợ dâng lên từ trong người hắn ta, đao thế mạnh mẽ tạo thành một khu vực bao phủ thời không trong phạm vi nghìn trượng!

Đao vực!

Lúc này, Dung Nhược lại tiến lên một bước nữa, vào khoảnh khắc hắn ta tiến lên, một luồng đao thế ngút trời lập tức bao phủ lấy Diệp Khải!

Diệp Khải híp mắt lại, hắn ta chậm rãi siết chặt hai tay.

Mà lúc này, Dung Nhược lại tiến lên một bước nữa: “Quy Tịch!”

Hắn ta vừa dứt lời, thời không trước mặt Diệp Khải chợt xuất hiện một tia huyết quang.

Đao chém tới!

Mà lúc này, Diệp Khải đột nhiên hét lên: “Pháp Môn!”

Oanh!

Chín Pháp Tắc bay lên cao từ trong cơ thể của Diệp Khải, chỉ trong nháy mắt, một cánh cửa Pháp Tắc xuất hiện trên đầu y, ngay sau đó, ánh sáng của chín Pháp Tắc b ắn ra từ trong Pháp Môn.

Chín Pháp Tắc đồng loạt xuất hiện!

Chiến đấu một trận cuối cùng!

Ầm!

Thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng xung quanh hai người ầm ầm nổ tung!
 
Chương 1186


Chương 1186

Cùng lúc đó…

Đao quang vỡ tan!

Ánh sáng của chín Pháp Tắc cũng thế!

Oanh!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, hai người ngã bay ra ngoài, trong quá trình đó, thân thể cả hai đều dần nứt ra, linh hồn biến mất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thấy cảnh này, sắc mặt mấy thiếu niên thần linh kia thay đổi, trong đó có thiếu niên thần liên muốn đi ra giúp đỡ Dung Nhược. Mà lúc này, Dung Nhược đột nhiên giơ tay phải linh hồn hư ảo lên, ngăn cản đối phương.

Cùng lúc đó, Diệp Khải cũng ngăn cản mấy người nhóm Tào Bạch muốn ra tay giúp đỡ!

Dung Nhược cầm đao bằng tay phải đứng im tại chỗ, hắn ta nhắm chặt hai mắt, dù linh hồn vẫn đang biến mất, nhưng tốc độ đã chậm lại!

Mà phía xa, linh hồn của Diệp Khải cũng đã được pháp ấn của y trấn áp.

Lúc này, hai thiếu niên cũng đã là nỏ mạnh hết đà.

Dung Nhược nhìn Diệp Khải: “Cháy lên!”

Oanh!

Trong nháy mắt, linh hồn của hắn ta lập tức bốc cháy.

Còn muốn tiếp tục chiến đấu!

Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người thoáng chốc thay đổi!

Mà lúc này, khí thế của Dung Nhược thoáng chốc tăng vọt!

Dù có chết, linh hồn có tan biến, cũng phải đánh một trận

Đối mặt với vũ trụ Quan Huyên, Dung Nhược hắn ta có thể chết trận, nhưng không thể chịu thua.

Trong mắt Diệp Khải loé lên sát khí: “Cháy lên!”

Oanh!

Linh hồn của y cũng bắt đầu bốc cháy!

Họ đều giống nhau.

Đối mặt với Chân vũ trụ, Diệp Khải y có thể chết trận, nhưng không thể chịu thua.

Vào lúc này, hai người họ đều cùng chọn cái chết!

Đều lựa chọn cái chết!

Nhìn thấy cảnh này, các thiên tài của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ đều ngơ ngác.

Họ đều không ngờ rằng đến giây phút này rồi, hai người vẫn muốn tiếp tục chiến đấu!

Đốt cháy linh hồn để chiến đấu!

Cuộc chiến sinh tử!

Không chết không thôi!

Từ khi hai người bắt đầu thiêu đốt linh hồn, khí thế vốn đã yếu ớt của cả hai bất chợt tăng vọt.

Oanh!

Oanh!

Hai khí thế đáng sợ bay lên cao, khiến hư không chấn động, thời không bị xé rách.
 
Chương 1187


Chương 1187

Dung Nhược cầm đao bằng tay phải nhìn chằm chằm Diệp Khải phía xa, sau đó, nét mặt hắn ta trở nên dữ tợn, đột nhiên biến thành một tia đao quang biến mất khỏi vị trí ban đầu!

Oanh!

Lúc này, dù Dung Nhược đã trở thành linh hồn yếu ớt, nhưng đao thế của hắn ta lại mạnh hơn bao giờ hết!

Một đao liều mạng!

Chiêu đao này như đang muốn chết!

Đao thế phá không, hư không thiên địa sụp đổ!

Diệp Khải ở đối diện Dung Nhược đột nhiên nhẹ giọng nói: “Sư phụ, ơn tình của người, có lẽ kiếp sau đệ tử sẽ trả!”

Dứt lời, y chợt hét to, mang theo chín Pháp Tắc xông lên.

Ầm!

Lúc này, khí thế của Diệp Khải cũng đã đạt đến giới hạn của bản thân.

Y cũng liều mạng để đánh ra đòn này!

Chiến đấu!

Dưới ánh nhìn của mọi người, hai người va vào nhau theo cách hung tàn nhất.

Oanh!

Một tiếng nổ chấn động đất trời vang vọng khắp xung quanh, sau đó, một làn sóng xung kích năng lượng đáng sợ bộc phát ra từ trong hư không, trong nháy mắt đã lan ra mấy nghìn trượng, thời không nơi nó đi qua đều sụp đổ, rất kinh khủng.

Sức mạnh này vừa bộc phát đã khiến Diệp Khải và Dung Nhược lùi lại tận nghìn trượng.

Hai người vừa dừng lại, linh hồn còn đang cháy lên lập tức biến mất bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Ngay lúc này, trong đường hầm thời không màu vàng đột nhiên có một tàn ảnh bay ra. Sau đó, một thiếu niên áo trắng xuất hiện trước mặt Dung Nhược, gã mở lòng bàn tay, một hồn mộc màu đen xuất hiện, sau đó, một tia sáng đen bay ra từ trong hồn mộc, bao phủ lên linh hồn đã sắp tan biến của Dung Nhược.

Cùng lúc đó, thiếu niên áo trắng lại mở một tay khác, thiên địa đột nhiên nứt ra, sau đó, một năng lượng linh hồn thần bí lập tức bay về phía gã!

Chỉ cần nhìn kỹ sẽ phát hiện, những năng lượng linh hồn kia là linh hồn vừa tan đi của Dung Nhược!

Mà lúc này, thiếu niên áo trắng lại có thể nghịch chuyển sinh cơ, kéo năng lượng linh hồn đã tan biến trở về.

Thấy cảnh này, sắc mặt mấy người nhóm Tào Bạch lập tức trở nên rất nặng nề.

Chẳng mấy chốc, linh hồn của Dung Nhược đã bắt đầu trở nên ổn định lại.

Mà ở một nơi khác, có một hư ảnh bay ra từ trong cơ thể Diệp Khải.

Chính là sư phụ của y!

Sư phụ của Diệp Khải vung tay phải, một luồng sức mạnh khổng lồ bay vào trong cơ thể y, linh hồn vốn sắp tan biến của y lập tức ổn định lại, sau đó chậm rãi hồi phục.

Thấy cảnh này, mấy người nhóm Tào Bạch bên phía vũ trụ Quan Huyên lập tức thở phào nhẹ nhõm!

Nhìn Diệp Khải trước mặt mình, nét mặt sư phụ của y rất phức tạp, ông ta không ngờ thiếu niên trước mắt lại có khí phách như thế.
 
Chương 1188


Chương 1188

Có chuyện, y thật sự dám chết!

Ngoài đau lòng, ông ta thấy tự hào nhiều hơn!

Trọng tình trọng nghĩa!

Như nghĩ đến điều gì, sư phụ của Diệp Khải chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía xa, khi thấy thiếu niên áo trắng kia, sắc mặt ông ta lập tức trở nên nặng nề.

Người này đúng là không đơn giản!

Mà lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều đang chú ý đến thiếu niên áo trắng.

Bên phía Chân vũ trụ có thiếu niên thần linh nhận ra thân phận của thiếu niên áo trắng, lập tức cất lời: “Gia Cát Hạo Nguyệt!”

Gia Cát Hạo Nguyệt!

Nghe thấy lời này, sắc mặt một vài thần linh đang có mặt thoáng thay đổi!

Cường giả đứng thứ mười lăm trên bảng Chân Võ!

Một cổ thần Thánh sư trẻ tuổi nhất đến từ Chân vũ trụ!

Cổ thần sư!

Cũng tương đương với thần thuật sư của vũ trụ Quan Huyên, thật ra cả hai vốn có cùng nguồn gốc từ một tông môn.

Vì trước đây, vào thời đại Chân Thần còn chưa xuất hiện thì Thần Đạo là thế lực thống trị vũ trụ, cổ thần sư này chính là một nghề do chủ nhân bút Đại đạo sáng tạo ra, chủ yếu tu luyện thuật pháp, cực kỳ đáng sợ.

Sau khi chủ nhân bút Đại đạo rời khỏi Chân vũ trụ, ông ta cũng truyền bá một vài truyền thừa của mình đến vũ trụ Quan Huyên, trong đó cũng có thuật pháp.

Ở vũ trụ Quan Huyên, cấp bậc của thần thuật sư được chia từ cấp một đến cấp chín, sau cấp chính là thần thuật sư Thiên Cảnh, thần thuật sư Tiên Cảnh, thần thuật sư Thánh Cảnh, thần thuật sư Đế Cảnh, thần thuật sư Đại Đế Thần.

Còn ở Chân vũ trụ, cấp bậc của cổ thần sư được chia từ cấp một đến cấp mười, sau đó là cổ thần Thiên sư, cổ thần Pháp sư, cổ thần Tiên sư, cổ thần Thánh sư, cổ thần Thần sư, cổ thần Đế sư, Đại Đế cổ thần sư.

Cảnh giới hai bên không khác nhau quá nhiều, nhưng sự phát triển sau đó của hai bên lại khác nhau một trời một vực.

Hiện tại, Chân vũ trụ đang tu luyện Thần Pháp mà chủ nhân bút Đại đạo để lại, bọn họ mượn Thần Pháp làm nền tảng, sáng tạo ra một hệ thống tu luyện phù hợp với thần linh.

Còn bên phía vũ trụ Quan Huyên thì vẫn tu luyện Thần Pháp của chủ nhân bút Đại đạo!

Chính tông nhất!

Về việc bên nào mạnh hơn thì phải giao thủ mới biết được!

Dung Nhược chậm rãi mở mắt, khi nhìn thấy thiếu niên áo trắng, hắn ta nhẹ giọng nói: “Hạo Nguyệt huynh!”

Gia Cát Hạo Nguyệt gật nhẹ đầu: “Nghỉ ngơi một lát đi, tiếp đến để bọn ta đánh!”

Dung Nhược im lặng, nét mặt u ám.

Gia Cát Hạo Nguyệt khẽ mỉm cười an ủi: “Ngươi vẫn chưa thua, cũng không khiến Chân vũ trụ của chúng ta mất mặt!”
 
Chương 1189


Chương 1189

Dứt lời, gã mở lòng bàn tay, sau đó chỉ sang bên cạnh, linh hồn của Dung Nhược lập tức được một luồng sức mạnh dịu dàng đặt sang một bên.

Dung Nhược nhìn thoáng qua Gia Cát Hạo Nguyệt, sau đó ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu chữa thương.

Gia Cát Hạo Nguyệt nhìn Diệp Khải phía xa, lúc này, linh hồn của y vẫn đang trong trạng thái hư ảo.

Gia Cát Hạo Nguyệt đột nhiên quay đầu nhìn về phía mấy người nhóm Tào Bạch, sau đó nói: “Mời một người bước ra đánh một trận với ta!”

Lại đánh nhau!

Lúc này, Tào Bạch dẫn đầu đám người tiến lên một bước, kiếm quang loé sáng, sau đó, y đã xuất hiện trước mặt Gia Cát Hạo Nguyệt.

Tào Bạch nhìn Gia Cát Hạo Nguyệt: “Ta chiến đấu với ngươi!”

Gia Cát Hạo Nguyệt gật đầu: “Được!”

Tào Bạch chợt chắp ngón tay chỉ về phía trước.

Ong!

Ba tiếng kiếm reo vang vọng, ngay sau đó, trong hộp đựng kiếm sau lưng y có ba thanh kiếm bay ra với tốc độ rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã chém tới trước mặt Gia Cát Hạo Nguyệt.

Đối mặt với thiếu niên áo trắng này, đương nhiên là Tào Bạch không dám coi thường, vì thế, vừa mới ra tay đã sử dụng ba thanh kiếm.

Dốc hết toàn lực!

Nhìn ba thanh phi kiếm chém tới, nét mặt Gia Cát Hạo Nguyệt vẫn rất bình tĩnh, gã đột nhiên mở lòng bàn tay, một tia thần quang bay lên cao!

Ầm!

Trong nháy mắt, ba thanh phi kiếm kia đã bị đánh bay!

Mà ngay sau đó, một tia thần quang chợt phá không bay đi, đánh thẳng về phía Tào Bạch!

Trong mắt Tào Bạch có ánh sáng lạnh lẽo loé lên, y đột nhiên lao về phía trước, chém xuống một kiếm!

Ầm!

Kiếm quang vỡ tan, Tào Bạch lập tức bay xa mấy trăm trượng, vừa mới dừng lại, không gian trên đầu y chợt nứt ra, lại một tia thần quang rơi xuống.

Con ngươi Tào Bạch co lại, y mở lòng bàn tay, một thanh ý kiếm bay lên cao!

Oanh!

Vừa tiếp xúc với thần quang kia, thanh ý kiếm đã vỡ tan, mà ngay lúc này, ba tia thần quang đột nhiên phá không bay ra từ thời không trước mặt Tào Bạch, lao nhanh về phía y, mỗi tia thần quang đề chứa đựng sức mạnh đáng sợ như huỷ thiên diệt địa.

Tào Bạch thầm thấy hoảng hốt, y siết chặt hai tay, trong nháy mắt, vô số kiếm quang cuộn trào ra từ trong cơ thể y.

Oanh!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, vô số kiếm quang vỡ tan, Tào Bạch thoáng chốc bị đánh bay mấy trăm trượng. Nhưng y vừa dừng lại, đã có một tia thần quang nữa đánh tới.

Tào Bạch vung kiếm chém đi.

Ầm!

Kiếm quang vỡ tan, Tào Bạch lùi lại một lần nữa!

Nhìn thấy cảnh này, những người của vũ trụ Quan Huyên đều sa sầm mặt.
 
Chương 1190


Chương 1190

Tào Bạch đã hoàn toàn bị áp chế!

Kiếm của y không thể chống lại sức mạnh thần quang của thiếu niên áo trắng này!

Ầm!

Lúc này, Tào Bạch lại bị đánh bay một lần nữa, vào khoảnh khắc y bay ra xa, một tia thần quang lại theo sát phía sau.

Trong mắt Tào Bạch chợt lộ vẻ dữ tợn, y không phòng thủ mà còn phản công, giẫm chân phải, biến thành một tia kiếm quang lao nhanh.

Oanh!

Một khí thế mạnh mẽ dâng trào từ bên trong cơ thể Tào Bạch!

Vào lúc này, kiếm thế Đại Kiếm Đế đã đạt tới đỉnh cao!

Ầm!

Chiêu kiếm này của Tào Bạch chém thẳng về phía thần quang kia, thần quang rung động dữ dội, sau đó nổ tung. Y lại biến thành một tia kiếm quang tấn công Gia Cát Hạo Nguyệt, mà lúc này, Gia Cát Hạo Nguyệt chợt giơ tay, nhẹ nhàng đè về phía trước.

Oanh!

Trong nháy mắt, thời không trước mặt gã như có một cơn sóng cuốn đi, sức mạnh không gian mạnh mẽ thoáng chốc khiến Tào Bạch bay đi mấy trăm trượng, y vừa dừng lại, đã có một tia thần quang nữa đánh tới!

Ầm!

Trong nháy mắt, Tào Bạch đã lùi lại thêm mấy trăm trượng.

Sau khi dừng lại, khoé miệng Tào Bạch lập tức có máu tươi chảy xuống, chẳng những thế, trước ngực y cũng có máu tươi tuôn trào, trong nháy mắt, quần áo trên người y đều bị máu tươi nhuộm đỏ.

Còn Gia Cát Hạo Nguyệt kia cũng không tiếp tục ra tay, gã nhìn chằm chằm Tào Bạch: “Ngươi có thể chịu thua, ta sẽ không giết ngươi!”

Chịu thua!

Nghe thấy lời của Gia Cát Hạo Nguyệt, Tào Bạch chợt bật cười, nếu luận bàn với người ngoài, đánh không lại nên chịu thua cũng không mất mặt!

Nhưng đối mặt với Chân vũ trụ thì không thể như thế!

Chiến đấu với Chân vũ trụ, hoặc là thắng, hoặc là chết, không có thua!

Tào Bạch đột nhiên cười gằn, y siết chặt hai tay, một ngọn lửa đột nhiên dâng trào từ trong cơ thể của y.

Đốt cháy thân thể!

Nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó!

Oanh!

Lại một sức mạnh đáng sợ tuôn trào từ trong cơ thể y!

Đốt cháy linh hồn!

Thấy cảnh này, người bên phía vũ trụ Quan Huyên thay đổi sắc mặt!

Gia Cát Hạo Nguyệt híp mắt lại, gã vung tay áo phải, một tia thần quang b ắn ra.

Lúc này, Tào Bạch chợt cười to, sau đó xuất kiếm!

Ầm!

Kiếm chém ra, thần quang kia lập tức vỡ tan, mà ngay sau đó, một tia kiếm quang đã thoáng chốc bay đến trước mặt Gia Cát Hạo Nguyệt.
 
Chương 1191


Chương 1191

Nét mặt Gia Cát Hạo Nguyệt vẫn rất bình tĩnh, gã mở lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng siết chặt lại.

Oanh!

Trong nháy mắt, thời không trước mặt gã biến thành một bức tường thời không.

Ầm!

Bức tường thời không rung động dữ dội, cũng hơi nứt ra!

Mà lúc này, Tào Bạch đột nhiên gào thét, chém thêm một kiếm nữa.

Oanh!

Bức tường thời không chợt nổ tung, nhưng đúng lúc này, Gia Cát Hạo Nguyệt kia đột nhiên xông về phía trước, chỉ tay ra, trên đầu ngón tay có một tia thần quang xuất hiện, thoáng chốc đánh lên thân kiếm của Tào Bạch.

Ầm!

Kiếm trong tay Tào Bạch rung động dữ dội, luồng sức mạnh khổng lồ thoáng chốc khiến y bay ra xa.

Lúc này, Gia Cát Hạo Nguyệt kia đột nhiên biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Vụt!

Thời không xung quanh nổ tung, một tia thần quang thoáng chốc đánh lên người Tào Bạch.

Oanh!

Trong nháy mắt, Tào Bạch đã bị đánh bay gần nghìn trượng, khi dừng lại, thần thể của y đã vỡ tan, chỉ còn lại linh hồn đang cháy.

Thấy cảnh này, mấy đệ tử Kiếm Tông lập tức muốn ra tay, mà lúc này, một tiếng hét giận dữ chợt vang lên: “Dừng lại!”

Mọi người nhìn tới nơi phát ra giọng nói, cách đó không xa, Đại sư huynh Trần Quan Tử siết chặt tay phải, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay, y nhìn chằm chằm Tào Bạch vừa bị đánh bay ra xa: “Đấu tay đôi, chúng ta phải chấp nhận sẽ thua, không được nhúng tay vào!”

Mấy đệ tử Kiếm Tông im lặng không nói gì, họ nhìn về phía Tào Bạch, lúc này, linh hồn của Tào Bạch vẫn đang bị thiêu đốt.

Mà ngay lúc này, hư không đột nhiên nứt ra, sau đó, một tia kiếm quang bay tới.

Người đó chính là Diệp Quân vừa chạy về!

Diệp Quân bay thẳng tới trước mặt Tào Bạch còn đang thiêu đốt linh hồn, nhìn y, Diệp Quân run rẩy nói: “Tào sư huynh!”

Thấy Diệp Quân, Tào Bạch chợt cười tươi: “Xin lỗi Diệp sư đệ, ta không chiến thắng được rồi!”

Diệp Quân lắc đầu, hắn vội vàng lấy kiếm Hành Đạo ra muốn trấn áp linh hồn của Tào Bạch, nhưng Tào Bạch lại nói: “Không cần đâu!”

Diệp Quân nhìn về phía Tào Bạch, y cười khẽ: “Đừng để Chân vũ trụ cảm thấy vũ trụ Quan Huyên chúng ta dám làm không dám chịu. Diệp sư đệ, xin lỗi, không thể cùng đệ đi tiêu diệt Chân vũ trụ rồi. Thật tiếc quá…”

Nói xong, y siết chặt hai tay.

Ầm!

Linh hồn tự nổ tung, thần hồn tan biến!

Trên đời sẽ không còn Tào Bạch Đại Kiếm Đế nữa.

Thấy cảnh này, Diệp Quân sững sờ như mất hồn, lúc này, đầu óc hắn trống rỗng.
 
Chương 1192


Chương 1192

Trước mặt hắn chỉ còn lại ba thanh phi kiếm.

Địa Hoả!

Thiên Lôi!

Thần Tiêu!

Diệp Quân nhìn ba thanh kiếm trước mắt, cơ thể hơi run rẩy.

Mà bên kia, tất cả đệ tử Kiếm Tông đều siết chặt hai tay, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

Đại sư huynh Trần Quan Tử đứng đầu nhìn ba thanh phi kiếm phía xa với ánh mắt mờ mịt, y siết chặt tay phải, người cũng đang run rẩy.

Những hình ảnh trước đây xuất hiện trong đầu.

“Đại sư huynh, sao tay huynh lại gãy thế?”

“Đại sư huynh, sao huynh không thích nói chuyện?”

“Đại sư huynh, thần linh ở Chân vũ trụ thật sự rất mạnh sao?”

“Đại sư huynh, khi nào đệ mới có thể đi đến chiến trường Hư Chân?”

“Đại sư huynh, những sư huynh đệ ở mộ kiếm đều là chết trận ư?”

“Đại sư huynh, nếu có một ngày ta chết ở chiến trường Hư Chân thì đừng nói với cha mẹ ta, họ chỉ có một đứa con là ta thôi…”

“…”

Trên mặt Trần Quan Tử chợt có hai hàng chất lỏng trong suốt chậm rãi chảy xuống.

Các đệ tử của Kiếm Tông siết chặt hai tay, nước mắt liên tục chảy xuống, đặc biệt là một vài kiếm tu trẻ tuổi vừa đến nơi này từ thư viện, trước kia, họ được tông môn bảo vệ, không cho đến chiến trường Hư Chân, nên họ chưa từng trải qua sinh ly tử biệt thế này. Mà chuyện lần này cũng cho họ biết, chiến tranh tàn khốc hơn trong tưởng tượng của họ rất nhiều!

Các cường giả còn lại của vũ trụ Quan Huyên cũng đều im lặng không nói gì.

Lúc này, họ mới biết ba nghìn vạn năm qua, sự hoà bình của vũ trụ Quan Huyên đều do các tiền bối dùng mạng đổi lấy.

Ở phía xa, mấy người nhóm Gia Cát Hạo Nguyệt cũng im lặng.

Bọn họ không ngờ kiếm tu đến từ vũ trụ Quan Huyên này lại khí khái đến thế.

Dù có chết cũng không chịu thua!

Gia Cát Hạo Nguyệt nhìn đám kiếm tu phía xa, gã chợt hiểu vì sao vũ trụ Quan Huyên có thể giằng co với Chân vũ trụ nhiều năm như thế.

Thứ mà vũ trụ này không thiếu nhất chính là người có khí phách, người của vũ trụ Quan Huyên còn cứng đầu hơn cả tộc Bác Thiên năm đó!

Trong hư không, một người phụ nữ nhìn chằm chằm phía xa, im lặng không nói một lời.

Người này chính là An Nam Tịnh!

Ở đối diện bà ấy không xa còn có một người phụ nữ nữa, người này chính là An Vương đến từ Chân vũ trụ!

Ngoài ra sau lưng bà ta còn có ba ông lão áo đen.

An Vương nhìn thoáng qua An Nam Tịnh, sau đó nhìn về phía Diệp Quân, im lặng.

Mới mấy tháng trôi qua, kiếm tu này đã đạt tới mức độ nào rồi?

An Nam Tịnh nhìn Bát Uyển ở sau lưng Diệp Quân, bà ấy nhất thời cau mày.
 
Chương 1193


Chương 1193

Mà lúc này, An Vương cũng chú ý đến Bát Uyển, nhìn Bát Uyển, bà ta cũng nhíu mày.

Bát Uyển đang gặm một miếng thịt, cô ấy vẫn đang nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa.

Lúc này, Diệp Quân trong hư không chậm rãi cất ba thanh phi kiếm đi, hắn xoay người nhìn về phía Gia Cát Hạo Nguyệt ở cách đó không xa.

Gia Cát Hạo Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi là Diệp Quân à!”

Diệp Quân!

Nghe thấy lời của Gia Cát Hạo Nguyệt, đám cường giả thần linh đang có mặt đồng loạt nhìn về phía Diệp Quân!

Đương nhiên bọn họ rất quen thuộc với Diệp Quân, đây chính là nhân vật chính!

Cũng chính là con của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Kiếm Chủ Nhân Gian!

Nghĩ tới người này, dù là thần linh của Chân vũ trụ cũng thầm thấy kính nể!

Ở bất cứ vũ trụ hay bất cứ thời đại nào, cường giả luôn được người khác tôn trọng!

Đương nhiên tôn trọng thì tôn trọng, nhưng nếu có cơ hội, bọn họ vẫn sẽ không chút do dự tiêu diệt vũ trụ Quan Huyên.

Tôn trọng thì tôn trọng!

Đối thủ vẫn là đối thủ!

Diệp Quân chậm rãi đi về phía Gia Cát Hạo Nguyệt, Gia Cát Hạo Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân với nét mặt bình tĩnh.

Đúng vào lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất!

Vụt!

Thời không xung quanh chợt nổ tung, một tia kiếm quang thoáng chốc đã bay tới trước mặt Gia Cát Hạo Nguyệt.

Gia Cát Hạo Nguyệt híp mắt, gã mở lòng bàn tay, ba tia thần quang lập tức bay ra.

Ầm!

Trong thoáng chốc, kiếm quang và thần quang bộc phát, Gia Cát Hạo Nguyệt kia cũng thoáng chốc bị đánh lui mấy trăm trượng!

Khi gã dừng lại, một thanh phi kiếm đỏ như lửa đột nhiên chém tới!

Phi kiếm Địa Hoả!

Gia Cát Hạo Nguyệt híp mắt, trong lòng không dám có chút khinh thường nào, gã tiến lên một bước, mở tay phải ra, năm tia thần quang xuất hiện rồi hội tụ lại làm một, đánh về phía thanh phi kiếm Địa Hoả này.

Nhưng lần này phi kiếm của Diệp Quân là ba mươi nhát kiếm Lâm Giới!

Ầm!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, năm tia thần quang kia vỡ tan, sau đó, một luồng sức mạnh to lớn đẩy Gia Cát Hạo Nguyệt lùi lại mấy trăm trượng, không chỉ có thể, thời không nghìn trượng xung quanh gã cũng sụp đổ!

Vô cùng đáng sợ!

Gia Cát Hạo Nguyệt kia vừa dừng lại đã có tiếng kiếm reo vang vọng, lại một thanh phi kiếm bay tới!

Địa Lôi!
 
Chương 1194


Chương 1194

Ba mươi nhát kiếm!

Thanh kiếm chém tới, con ngươi Gia Cát Hạo Nguyệt chợt co lại, gã ta giơ hai tay đ è xuống phía trước. Thời không trước mặt gã ta rung động dữ dội, sau đó co lại thành một bức tường thời không, sau đó sử dụng sức mạnh thời không mạnh mẽ cuồn cuộn không ngừng xung quanh để củng cố.

Kiếm đến!

Ầm!

Dưới ánh nhìn của mọi người, bức tường thời không kia vỡ tan, sức mạnh to lớn khiến Gia Cát Hạo Nguyệt lùi lại mấy trăm trượng nữa. Cùng lúc đó, sức mạnh khổng lồ ẩn chứa trong thanh kiếm lại khiến không gian xung quanh sụp đổ.

Mà Gia Cát Hạo Nguyệt kia còn chưa dừng lại đã có một thanh kiếm khác bay tới!

Thần Tiêu!

Thanh phi kiếm thứ ba của Tào Bạch!

Thấy thanh kiếm thứ ba chém tới, con ngươi Gia Cát Hạo Nguyệt thoáng co lại, gã đột nhiên đọc thầm một thần chú cổ xưa, trong nháy mắt, những tia thần quang liên tục tuôn ra từ trong cơ thể của gã. Cùng lúc đó, thời không xung quanh nứt ra, sức mạnh duy độ mạnh mẽ biến thành những tia sáng chém về phía Diệp Quân!

Gã biết không thể chỉ phòng ngự đơn thuần, phải phòng thủ phản công!

Vì kiếm của kiếm tu trước mắt thật sự quá nhanh!

Cứ mãi phòng ngự bị động thì chỉ có thể chịu đòn mà thôi!

Mà khi thanh kiếm Thần Tiêu của Diệp Quân bay đến…

Ầm!

Vô số thần quang thoáng chốc vỡ tan, Gia Cát Hạo Nguyệt bị đánh bay đi xa.

Ở cách đó không xa, Diệp Quân đột nhiên chắp ngón tay, tiếp tục chém ra một thanh kiếm khí.

Ầm!

Những sức mạnh duy độ lao đến xung quanh để tấn công hắn đều bị chém vỡ!

Phía xa, Gia Cát Hạo Nguyệt đang muốn ra tay thì ba thanh kiếm đột nhiên bay đến cùng một lúc!

Áp đảo toàn diện!

Giống như trước đó gã áp đảo Tào Bạch vậy!

Thấy ba thanh kiếm bay đến, con ngươi Gia Cát Hạo Nguyệt co lại. Lúc này, gã không dám che giấu thực lực nữa. Gã siết chặt hai tay, trong cơ thể có thần quang xuất hiện, thần quang này biến thành một pháp thân nghìn trượng. Sau đó, pháp thân nghìn trượng chắp hai tay, một tia thần quang thoáng chốc bao phủ Gia Cát Hạo Nguyệt đang ở ngay trước nó.

Ba thanh kiếm bay tới!

Oanh!

Thần quang kia rung mạnh rồi vỡ tam, cùng lúc đó, pháp thân nghìn trượng kia cũng nổ tung!

Ầm!

Gia Cát Hạo Nguyệt liên tục lùi lại một lần nữa!

Thấy cảnh này, sắc mặt mấy thiên tài thần linh xung quanh lập tức trở nên rất nặng nề.

Chiêu kiếm của Diệp Quân cực kỳ kinh khủng!

An Vương đứng trên hư không nhìn Diệp Quân, nhíu chặt mày.
 
Chương 1195


Chương 1195

Bà ta phát hiện mấy tháng qua, thực lực của Diệp Quân lại có thay đổi long trời lở đất rồi!

Thiên tài thế này đúng là đáng sợ!

An Vương sa sầm mặt, tốc độ phát triển của Diệp Quân này quá nhanh!

Trong chiến trường hư không, sau khi chém vỡ pháp thân nghìn trượng kia, Diệp Quân cũng không dừng lại mà tiến về phía trước một bước, ngay sau đó, ba thanh phi kiếm lập tức bay lướt qua.

Nhưng lần này, uy lực của nó đã nhỏ hơn lần trước rất nhiều!

Phía xa, Gia Cát Hạo Nguyệt híp mắt lại, lúc này, gã ngạc nhiên phát hiện kiếm tu trước mắt không sử dụng hết tất cả thực lực của mình.

Đối phương muốn ép gã thiêu đốt thân thể và linh hồn!

Nghĩ thế, trong mắt Gia Cát Hạo Nguyệt chợt nổi vẻ dữ tợn.

Đốt cháy thân thể?

Đốt cháy linh hồn?

Gia Cát Hạo Nguyệt chợt hét to, gã mở lòng bàn tay, một tia thần quang bay lên cao từ trong cơ thể gã: “Tịch Diệt Hoá Tứ Tướng!”

Oanh!

Trong nháy mắt, bốn Pháp tướng thần quang nghìn trượng xuất hiện trên đầu Gia Cát Hạo Nguyệt, khi chúng xuất hiện, thiên địa chợt trở nên hư ảo. Những Phạn âm đoạt mạng đột nhiên vang lên trong thiên địa, những âm thanh này như đến từ thời viễn cổ, mang theo cảm giác thê lương và cướp hồn đoạt phách, khiến thiên địa chấn động đến mức vỡ tan, cực kỳ khủng khiếp.

Tịch Diệt Hoá Tứ Tướng, xả thân độ phàm trần!

Gia Cát Hạo Nguyệt đột nhiên hét to, gã đảo tay phải, sau đó đ è xuống!

Bốn Pháp tướng thần quang nghìn trượng trên đầu gã đột nhiên mở mắt, sau đó đồng thời giơ bàn tay khổng lồ như có thể che trời rồi đánh xuống!

Ầm!

Trong nháy mắt, thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng đều vỡ tan!

Ba thanh kiếm kia của Diệp Quân lập tức bị một uy áp đáng sợ bao phủ, cố định lại tại chỗ, nhưng lúc này, Diệp Quân ở phía xa chợt biến mất, cùng lúc đó, một luồng kiếm ý ngút trời chợt dâng trào từ trong cơ thể của hắn!

Kiếm ý vô địch!

Vào khoảnh khắc kiếm ý xuất hiện, An Vương trên hư không thoáng chốc thay đổi sắc mặt!

Ong!

Lúc này, một tiếng kiếm reo vang vọng trong thiên địa, sau tiếng kiếm reo, một tia kiếm quang loé lên.

Ầm!

Trong nháy mắt, ba Pháp tướng nghìn trượng kia vỡ tan tành, tiếng Phạn âm như đoạt mệnh trong thiên địa cũng bị chém hết!

Thấy cảnh này, con ngươi Gia Cát Hạo Nguyệt co lại, không đợi gã ra tay, một tia kiếm ý vô địch mạnh mẽ thoáng chốc đánh gã bay xa mấy trăm trượng, vừa dừng lại, thân thể gã đã nứt ra, máu tươi bắn tung toé!

Không chỉ có thể, thời không nơi gã dừng lại cũng vỡ tan.
 
Chương 1196


Chương 1196

Mà lúc này, Diệp Quân chợt tiến lên một bước, chém một phát về phía Gia Cát Hạo Nguyệt.

Thấy cảnh này, nét mặt Gia Cát Hạo Nguyệt chợt trở nên dữ tợn: “Không phải chỉ là chết thôi sao? Vũ trụ Quan Huyên của ngươi chết được, Chân vũ trụ ta cũng chết được!”

Dứt lời…

Oanh!

Một ngọn lửa bốc lên từ trong người Gia Cát Hạo Nguyệt.

Đốt cháy thân thể!

Nhưng còn chưa kết thúc, lại có một ngọn lửa màu trắng bùng lên!

Đốt cháy linh hồn!

Nhìn thấy cảnh này, những thiên tài thần linh đều tỏ vẻ sợ hãi!

Hiện tại, bọn họ đều đã hiểu ý đồ của Diệp Quân!

Diệp Quân của vũ trụ Quan Huyên này đang ép Gia Cát Hạo Nguyệt đốt cháy thân thể và linh hồn!

Hắn muốn ăn miếng trả miếng!

Sau khi thân thể và linh hồn đều bốc cháy, khí thế của Gia Cát Hạo Nguyệt thoáng chốc dâng cao, gã ta quát to một tiếng, đang muốn sử dụng thuật Thần Pháp nhưng đúng lúc này, Diệp Quân phía xa lại biến mất!

Lần này, tốc độ của Diệp Quân đã nhanh hơn!

Con ngươi Gia Cát Hạo Nguyệt chợt co lại, gã siết chặt tay phải, đọc thầm một thần chú cổ xưa, sau đó, một ngọn lửa màu xanh thẫm xuất hiện ở giữa chân mày của gã.

Mà lúc này, kiếm của Diệp Quân cũng đã đến!

Vụt!

Thanh kiếm này xuyên qua ngọn lửa kia, kiếm đâm thẳng tới, thoáng chốc đã đâm vào giữa chân mày của Gia Cát Hạo Nguyệt.

Oanh!

Thân thể Gia Cát Hạo Nguyệt không ngừng run rẩy, sau đó thì bị thanh kiếm này cố định tại chỗ!

Lúc này, lại có hai thanh kiếm bay tới, lần lượt đâm vào ngực và tay phải của gã!

Gia Cát Hạo Nguyệt đã không thể cử động được nữa!

Thấy thế, sắc mặt những thiên tài thần linh trở nên cực kỳ khó coi.

Thua rồi!

Gia Cát Hạo Nguyệt thua rồi!

Đúng vào lúc này, tình thế thay đổi, trong đường hầm thời không màu vàng chợt có một khí thế mạnh mẽ dâng lên, thời không chấn động!

Cùng lúc đó, một sức mạnh thần bí chợt bao phủ lên Gia Cát Hạo Nguyệt đang bị Diệp Quân cố định!

Muốn cứu người!

Thấy cảnh này, Diệp Quân ở cách đó không xa híp mắt, trong mắt lộ vẻ lạnh lùng.

Sắc mặt mấy người nhóm Trần Quan Tử sau lưng hắn cũng trở nên lạnh như băng.

An Nam Tịnh đứng trong hư không nhìn xuống bên dưới với nét mặt bình tĩnh, bà ấy không nói gì, nhưng trong tay đã cầm theo một thanh trường thương.

An Vương ở đối diện bà ấy im lặng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom