Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2806


Chương 2806

Cô gái gật đầu.

Diệp Quân nói: “Thử với ta xem”.

Nhưng cô gái lại lắc đầu.

Diệp Quân cười nói: “Thử xem, ta muốn biết sức mạnh của cô là cấp bậc gì”.

Cô gái vẫn hơi do dự.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Đừng lo lắng, có lẽ cô không làm ta bị thương được đâu”.

Thấy Diệp Quân khăng khăng như thế, cô gái ngẫm nghĩ rồi nói: “Vậy ngươi cẩn thận đấy”.

Dứt lời, cô ta chỉ về phía Diệp Quân.

Ầm!

Trong nháy mắt, cả người Diệp Quân đều nổi da gà, hắn không chút do dự sử dụng kiếm ý vô địch bảo vệ bản thân, nhưng sau đó Diệp Quân lại sửng sốt.

Vì hắn phát hiện không ngờ kiếm ý vô địch của hắn lại đang biến mất…

Kiếm ý biến mất.

Không thể không nói, Diệp Quân quả thật vô cùng khiếp sợ, bởi vì hắn không ngờ sức mạnh của cô gái trước mặt lại có thể khiến kiếm ý vô địch của mình biến mất.

Phải biết rằng, khi hắn chiến đấu với cường giả cảnh giới Thần Đạo, ngay cả cường giả cảnh giới Thần Đạo cũng không thể hủy diệt được kiếm ý vô địch của hắn, mà cô gái trước mắt lại có thể dễ dàng khiến kiếm ý vô địch của hắn biến mất.

Lúc này, cô gái vội thu tay lại, cô ta nhìn Diệp Quân, hơi áy náy.

Diệp Quân kìm nén sự khiếp sợ trong lòng, tò mò hỏi: “Sức mạnh của cô là gì vậy?”

Cô gái khẽ lắc đầu: “Không biết”.

Diệp Quân cau mày.

Cô gái quay đầu nhìn về phía hải vực bao la phía xa, ánh mắt dần trở nên mông lung.

Không có bất kỳ ký ức nào, trống rỗng.

Điều này khiến cô ta cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Cô đừng suy nghĩ nhiều nữa, trí nhớ của cô chắc là đã bị phong ấn bởi một loại sức mạnh đặc biệt nào đó. Đến lúc đó, ta dẫn cô đi gặp người đã từng bảo vệ cô trước kia, đối phương có lẽ sẽ biết lai lịch của cô, chỉ cần biết được lai lịch của cô, khôi phục trí nhớ cũng không phải việc gì khó khăn”.

Cô gái khẽ gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân nhìn cô gái một cái, sau đó xoay người rời đi.

Cô gái nhìn xuống cánh tay của mình, trên cánh tay của cô ta, dấu ấn bí ẩn tỏa ra ánh sáng vàng nhạt.

. . .

Diệp Quân cũng không rời khỏi Tiểu Tháp, bây giờ hắn phải đợi Ngao Thiên Thiên đột phá, đối mặt với những vị thần linh kia, hắn không thể lơ là được.

Những vị thần linh kia đều là cường giả cảnh giới Thần Đạo, hơn nữa, hắn còn chưa biết thần tính của đối phương đã đạt đến trình độ nào, vì vậy, hắn không dám khinh suất, coi thường kẻ địch.

Diệp Quân tìm một mảnh đất bằng phẳng, hắn khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi nhắm mắt lại, tĩnh tâm.

Tu luyện.
 
Chương 2807


Chương 2807

Những trận chiến trong khoảng thời gian này, khiến cho hắn cũng mơ hồ có một loại cảm giác muốn đột phá.

Nếu là người khác, khi đã đạt tới cảnh giới Đế Quân, muốn đột phá một lần nữa, chắc chắn là vô cùng khó khăn, nhưng hắn thì khác, dù sao hắn cũng có tận tám Tổ Mạch.

Đối với hắn mà nói, hắn không có vấn đề gì về tài nguyên.

Về mặt cảnh giới, hắn vẫn luôn tùy ý tu luyện, trọng tâm là ở phương diện kiếm đạo, vừa rồi sức mạnh của cô gái kia đã nhắc nhở hắn, kiếm ý vô địch của hắn vẫn chưa phải là vô địch, vẫn có sức mạnh có thể phá hủy nó, vì vậy, khi chiến đấu với kẻ địch, không thể lơ là.

Diệp Quân xuất kiếm ý vô địch của mình ra, kiếm ý vô địch của hắn như một dòng thác lũ phóng lên cao, Diệp Quân rung chuyển, trong nháy mắt, kiếm ý vô địch hóa thành hàng nghìn thanh ý kiếm trên bầu trời, hàng nghìn thanh ý kiếm cứ như vậy lơ lửng ở trên đầu hắn, vô cùng ngoạn mục.

Lúc này, trong đầu Diệp Quân lại hiện lên một ý niệm, hàng nghìn thanh ý kiếm đột nhiên ngưng tụ thành một thanh kiếm, hắn chỉ tay, thanh kiếm thẳng tắp rơi xuống, đi vào trong cơ thể hắn, trong nháy mắt, Diệp Quân lại chỉ tay, hàng nghìn thanh kiếm đột nhiên lao ra từ thời không trước mặt hắn.

Tuế Nguyệt chồng chéo!

Ầm!

Bỗng chốc, toàn bộ thế giới trong Tiểu Tháp rung động dữ dội, cứ như động đất.

Bởi vì thế giới trong Tiểu Tháp đã từng được cải tạo bởi Thiên Mệnh Váy Trắng, vì vậy, sức mạnh bây giờ của hắn không thể phá hủy được thời không ở trong này.

Lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên cạnh: “Cậu nhóc, kiếm kỹ này của ngươi thật lợi hại”.

Diệp Quân quay đầu nhìn, là Thần Dã đang bước tới.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Quá khen rồi”.

Sắc mặt Thần Dã hơi nghiêm trọng: “Sức mạnh nhát kiếm này của ngươi, ngay cả cường giả cảnh giới Thần Đạo cũng không dám xem thường, nếu phối hợp với thanh kiếm này của ngươi…”

Nói đến đây, sắc mặt của Thần Dã càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Thần Dã đã từng đích thân sử dụng thanh kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân, đúng là vượt quá tiêu chuẩn.

Nghe Thần Dã nói như vậy, Diệp Quân khẽ mỉm cười, thành thật mà nói, hắn cũng hơi hiếu kỳ, nếu bây giờ dùng kiếm Thanh Huyên để thí luyện thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm và Tuế Nguyệt chồng chéo thì liệu uy lực có thể đạt tới trình độ nào?

Lúc này, Thần Dã đột nhiên nói: “Cậu nhóc, kiếm này của ngươi có thể giết chết rất nhiều người khi đánh bất ngờ”.

Diệp Quân nhìn về phía Thần Dã, Thần Dã trầm giọng nói: “Nếu ngươi dùng thanh kiếm này vào thời điểm quan trọng, rồi bất ngờ tung ra một nhát kiếm như vừa nãy thì rất nhiều người sẽ không kịp chuẩn bị, rất có khả năng sẽ bị kiếm của ngươi chém chết…”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu”.

Thần Dã nhìn Diệp Quân, trong lòng vô cùng tò mò về thân phận của hắn.

Trong khoảng thời gian sau đó, Diệp Quân bắt đầu sử dụng kiếm ý vô địch để tu luyện các loại kiếm kỹ, kiếm kỹ mạnh nhất bây giờ của hắn là thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm và Tuế Nguyệt chồng chéo, vì vậy hắn chủ yếu tu luyện chuyên sâu vào hai kiếm kỹ này, tuy nhiên, hắn cũng không sử dụng kiếm Thanh Huyên, mà sử dụng kiếm ý của mình .

Ngoài việc tu luyện, Diệp Quân còn dành thời gian mỗi ngày để dạy dỗ đám người Lâm Bảo Mỹ. Lâm Bảo Mỹ và Cẩu Đán luyện tập ở bên trong Tiểu Tháp, bây giờ họ đã đạt đến cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên, tốc độ tăng trưởng chỉ có thể hình dung bằng từ kinh khủng. Hơn nữa kiếm đạo của Lâm Bảo Mỹ cũng tiến bộ rất nhanh, bây giờ cô bé đã có thể chồng chéo hơn ba trăm lần thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.
 
Chương 2808


Chương 2808

Diệp Quân rất coi trọng Lâm Bảo Mỹ, Cẩu Đán và những đứa trẻ đó, toàn bộ đều do hắn đích thân dạy dỗ.

Hắn định đưa bọn họ đến thư viện Quan Huyên, dù sao hắn cũng không có nhiều thời gian, hơn nữa, đi theo hắn thật sự rất nguy hiểm.

Ở một nơi trên đỉnh núi, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, phía chân trời xa, Lâm Bảo Mỹ ngự kiếm tung hoành ngang dọc, khắp bầu trời tràn ngập ánh kiếm, tốc độ cực nhanh.

Bên cạnh Diệp Quân, ánh mắt của đám người Cẩu Đán đều hiện ra vẻ ngưỡng mộ.

Ngự kiếm bay xa, ngầu quá đi mất.

Lúc này, Cẩu Đán đột nhiên nói: “Sư phụ, con có thể học kiếm không?”

Những đứa trẻ còn lại cũng rối rít nhìn về phía Diệp Quân, chúng thật sự rất muốn học kiếm, bởi vì học kiếm không chỉ ngầu, lại còn có thể đánh nhau, mỗi khi chúng so tài với Lâm Bảo Mỹ, đều bị Lâm Bảo Mỹ treo lên đánh.

Nghe Cẩu Đán nói vậy, Diệp Quân cười đáp: “Con muốn học kiếm sao?”

Cẩu Đán gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân nhìn về phía những đứa trẻ: “Các con cũng muốn học kiếm à?”

Mọi người rối rít gật đầu.

Diệp Quân khẽ cười nói: “Vậy các con có biết rằng, học kiếm thật ra vô cùng cực khổ”.

Có thể nói, trong các môn học, kiếm tu và thể tu là cực khổ nhất, đương nhiên so với kiếm tu thì thể tu vẫn khó khăn hơn một chút, hơn nữa càng về sau càng khó khăn. Tuy nhiên, nếu tu luyện thành công thì sức chiến đấu cũng rất đáng sợ, không thua gì kiếm tu.

Nghe Diệp Quân nói vậy, Cẩu Đán vội vàng nói: “Con không sợ khổ cực!”

Những đứa trẻ còn lại nghe vậy, cũng vội vàng tỏ vẻ rằng mình không sợ khổ cực.

Diệp Quân cười nói: “Vậy sau này để Lâm Bảo Mỹ dạy cho các con!”

Nghe thế, sắc mặt của đám người Cẩu Đán lập tức đông cứng lại.

Để Lâm Bảo Mỹ dạy hả?

Những đứa trẻ sau khi nghe xong, vội lắc đầu liên tục, tỏ vẻ rằng sẽ không học cùng Lâm Bảo Mỹ, Lâm Bảo Mỹ là một nữ bá vương, nếu chúng học cùng cô bé, với tích cách tàn bạo của cô bé, e là một ngày sẽ bị đánh tới năm lần.

Lúc này, Lâm Bảo Mỹ đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang đáp xuống trước mặt đám người Diệp Quân, Lâm Bảo Mỹ nhìn đám người Cẩu Đán, sau đó nói: “Sao thế?”

Diệp Quân cười nói: “Bọn nó muốn học kiếm, sau này con hãy dạy cho bọn nó!”

Ánh mắt Lâm Bảo Mỹ lập tức sáng rực: “Được ạ!”, nhưng Cẩu Đán vội vàng lắc đầu: “Không, ta không có ý định học kiếm!”

Những đứa trẻ còn lại cũng vội vàng lắc đầu, tỏ vẻ rằng mình không có ý định học kiếm.

Có thể học cùng Diệp Quân, nhưng không thể học cùng Lâm Bảo Mỹ được.

Nghe vậy, Diệp Quân lắc đầu bật cười, những đứa trẻ này sở dĩ muốn học kiếm, cũng chỉ đơn giản là vì cảm thấy ngầu. Tuy nhiên, điều này cũng nhắc nhở hắn, phải mau đưa những đứa trẻ này đến thư viện Quan Huyên, dù sao, ở đó có nhiều thầy hơn, có thể dạy bọn chúng tốt hơn.

Lúc này, Lâm Bảo Mỹ đột nhiên nói: “Lần sau đánh nhau, sư phụ có thể gọi con”.

Diệp Quân nhìn về phía Lâm Bảo Mỹ, Lâm Bảo Mỹ nghiêm túc nói: “Bây giờ con đã có thể giúp người đánh nhau!”

Đánh nhau!
 
Chương 2809


Chương 2809

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Quả thật cần phải đánh nhau!”

Trong khoảng thời gian này, Lâm Bảo Mỹ cũng chỉ tu luyện một mình trong Tiểu Tháp, chưa từng có kinh nghiệm thực chiến. Một kiếm tu, nếu không trải qua thực chiến thì chỉ có thể coi là động tác võ thuật đẹp, gặp phải đối thủ thật sự, sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi.

Nghe Diệp Quân nói vậy, Lâm Bảo Mỹ lập tức trở nên phấn khích, cô bé mới chỉ so tài với đám người Cẩu Đán, tuy nhiên, không thú vị gì cả, bởi vì ngoại trừ Cẩu Đán có thể chịu chút đòn ra, những đứa trẻ khác đều gầy yếu, căn bản không thể cùng mài giũa…

Lúc này, Nhị Nha dẫn theo Tiểu Bạch đi tới, cô bé vẫn mặc chiếc áo phông trắng, quần jean rách, một đôi giày trắng, trông khá côn đồ.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, cô bé nhìn Lâm Bảo Mỹ ở bên cạnh, sau đó nói: “Ngươi mới thu nhận thêm đệ tử sao?”

Diệp Quân cười nói: “Cứ coi như là vậy đi!”

Nhị Nha khẽ gật đầu: “Đệ tử của ngươi cũng chính là đồ tôn của chúng ta”.

Diệp Quân: “…”.

Lâm Bảo Mỹ nhìn thấy Tiểu Bạch, ánh mắt lập tức sáng lên, cô bé chạy đến trước mặt Nhị Nha, sau đó nói: “Ta có thể ôm nó được không?”

Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó duỗi móng vuốt nhỏ để ngăn cản Lâm Bảo Mỹ, tỏ vẻ từ chối.

Thấy bộ dạng Tiểu Bạch như vậy, Lâm Bảo Mỹ lại càng thích hơn, cô bé quay đầu nhìn về phía Diệp Quân ở một bên: “Sư phụ, người mua cho con một con này đi”.

Nghe vậy, Diệp Quân vội lắc đầu: “Ta không mua nổi”.

Mặc dù hắn rất có tiền, nhưng thật sự không mua nổi một con Linh Tổ.

Nhị Nha nhìn Lâm Bảo Mỹ, sau đó nói: “Ngươi muốn chơi cùng với chúng ta sao?”

Lâm Bảo Mỹ vội vàng gật đầu, tỏ vẻ rất muốn.

Nhị Nha nhìn về phía Diệp Quân: “Để cho cô bé chơi cùng chúng ta đi!”

Diệp Quân vội vàng lắc đầu: “Cô bé phải đi đến thư viện để học tập, không thể chơi cùng với các ngươi”.

Đùa đấy à, bản thân Lâm Bảo Mỹ cũng không phải là người hiền lành gì, nếu cô bé còn đi theo Nhị Nha và Tiểu Bạch thì sau này chắc chắn sẽ trở thành nữ tặc.

Nghe Lâm Bảo Mỹ phải đi thư viện học tập, Nhị Nha nhìn cô bé với vẻ thương hại.

Học tập gì đó, chắc chắn không thú vị.

Theo cô bé thấy, chỉ có những người không có tiền đồ mới phải đi học…

Nhị Nha nhìn về phía Diệp Quân: “Khi nào thì đi cướp?”

Diệp Quân sửng sốt.

Nhị Nha vội vàng sửa lại lời nói: “Khi nào thì đi đánh nhau?”

Diệp Quân đang định đáp lời, ngay vào lúc này, một luồng khí tức cực kì khủng khiếp đột nhiên truyền tới từ phía xa.

Ba người quay đầu nhìn, ở phía cuối chân trời, thời không chấn động dữ dội, từng luồng khí tức cường đại không ngừng tràn ra từ xa.

Thấy cảnh tượng này, khóe miệng Diệp Quân lập tức nhếch lên.

Ngao Thiên Thiên đột phá!

Tổ Cảnh!

Ngao Thiên Thiên ngồi khoanh chân trên một đám mây, khắp người tỏa ra long uy đáng sợ, trong long uy còn có những chiến ý mạnh mẽ vô song.
 
Chương 2810


Chương 2810

Lúc này, cô ấy đã đạt tới cảnh giới Tổ Cảnh.

Phía dưới, Diệp Quân mỉm cười, mỗi lần Ngao Thiên Thiên tăng một bậc cảnh giới, sức chiến đấu cũng tăng lên rất nhiều, hắn còn phát hiện ra, trong sức mạnh của Ngao Thiên Thiên còn ẩn chứa ý chí chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.

Ngao Thiên Thiên thăng cấp cũng coi như là hắn thăng cấp.

Có người vợ có thể dung hợp thật tốt.

Cũng nên tìm thời gian động phòng thôi, dù sao hai người cũng là vợ chồng hợp pháp rồi…

Nghĩ đến đây, Diệp Quân vui vẻ mỉm cười.

Vị thần bên cạnh nhìn Diệp Quân với vẻ khó hiểu, sao Diệp công tử lại cười, hơn nữa nụ cười này hơi dung tục.

Ngao Thiên Thiên trên mây đột nhiên mở mắt, trong chớp mắt, hai luồng ánh sáng vàng từ trong mắt cô ấy phóng ra vạn dặm.

Ngao Thiên thiên hít một hơi thật sâu, sau đó hóa thành một đạo kiếm quang xuất hiện trước mặt Diệp Quân, cô ấy nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đánh một trận không?”

Diệp Quân cười nói: “Vợ chồng đánh nhau gì chứ?”

Ngao Thiên Thiên lườm hắn, nhưng vẫn nở nụ cười.

Diệp Quân nói: “Dung hợp chút không?”

Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu, sau đó hóa thành một tia sáng đi vào cơ thể Diệp Quân.

Bùm!

Ngay lập tức, một luồng khí tức đáng sợ cùng chiến ý mạnh mẽ bùng ra từ trong cơ thể Diệp Quân.

Thấy vậy, vẻ mặt của vị thần cũng trở nên nghiêm trọng.

Thực lực của Diệp Quân vốn đã mạnh, sau khi dung hợp với Ngao Thiên Thiên, thực lực của hắn sẽ đạt đến biến chất.

Hắn có thể cộng hưởng khả năng phòng thủ, sức mạnh thể chất và thần hồn với Ngao Thiên Thiên.

Hai người dung hợp có thể có được sức mạnh của nhau.

Liên thủ mạnh mẽ!

Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, hắn cảm nhận được sức mạnh vô tận, đây là sức mạnh của Ngao Thiên Thiên.

Lúc này hắn cảm nhận được thế nào là sảng khoái.

Nếu có thêm kiếm Thanh Huyên, hắn có thể gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Một lúc sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt, nói: “Đã đến lúc đi gặp ba vị được gọi là thần rồi”.



Trong Đạo Thị.

Trong một quán rượu, vài người ngồi quanh một cái bàn.

Có ba vị thần linh Mạt Ách, Đại trưởng lão nhà họ Kỳ là Kỳ Mạc và Triệu Lão.

Triệu Lão ngồi ở ghế chính, vì thực lực của ông ta là mạnh nhất.

Mạt Ách nói: “Chỉ cần Đạo Thị đuổi Diệp Quân đi, khiến hắn quay về vũ trụ Thần Nhất thì ba người chúng ta có thể hợp lực giải quyết hắn”.

Kỳ Mạc cười nói: “Mạt Ách, ông mơ đẹp thật”.

Mạt Ách nhíu mày.

 
 
Chương 2811


Chương 2811

Kỳ Mạc bình tĩnh nói: “Thời gian này tại sao bọn ta không đi quấy rầy Diệp Quân? Bởi vì bọn ta đang điều tra lai lịch của hắn, vẫn chưa điều tra rõ ràng. Nhưng bọn ta điều tra ra một chuyện, người này có được truyền thừa từ Thần Nhất”.

Truyền thừa từ Thần Nhất!

Nghe vậy, ba người Mạt Ách thay đổi sắc mặt.

Kỳ Mạc cười nói: “Nói cách khác, trên người Diệp công tử có ít nhất mười Tổ Mạch, ngoài ra còn có vô số bảo vật Thần Nhất để lại”.

Ông ta nhìn ba người Mạt Ách: “Đây chẳng phải nguyên nhân khiến ba người kiên trì đuổi theo nhưng không giết hắn sao?”

Mạt Ách sa sầm mặt mày, không nói gì.

Triệu Lão nhìn mọi người, không nói gì, tiếp tục hút thuốc, nhưng ánh mắt đã thay đổi.

Mười Tổ Mạch.

Truyền thừa Thần Nhất!

Ông ta biết Thần Nhất, đây là vua của vũ trụ Thần Nhất, nghe nói đã đạt tới mười phần thần tính.

Mười phần thần tính!

Đây là một điều rất đáng sợ.

Những thứ mà vị cường giả đặc biệt này để lại nhất định vô cùng quý giá.

Nói không thèm muốn là nói dối.

Sắc mặt của ba người Mạt Ách càng trở nên khó coi, bọn họ vốn định độc chiếm tổ mạch trên người Diệp Quân, nhưng bây giờ e rằng không thể.

Kỳ Mạc cười nói: “Ba bên chúng ta hợp tác thì Diệp Quân nhất định chết chắc, chỉ là sau khi giết hắn, chúng ta phải lương lượng xem phân chia đồ đạc thế nào, tránh đến lúc đó lại tranh giành, làm tổn hại hòa khí”.

Ông ta nhìn ba người Mạt Ách.

Mạt Ách bình tĩnh nói: “Thần Nhất là sư phụ của bọn ta, đồ ông ấy để lại đương nhiên phải thuộc về bọn ta”.

Kỳ Mạc mỉm cười, không nói gì.

Triệu Lão liếc nhìn bọn họ, cũng không nói gì, tiếp tục hút thuốc.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của ba người Mạt Ách càng trở nên khó coi hơn, hiển nhiên hai người trước mắt không muốn nhường.

Lúc này, Kỳ Mạc nói: “Mạt Ách, chúng ta nói gì thiết thực đi”.

Mạt Ách cười nói: “Vậy ba người bọn ta sẽ rút lui”.

Rút lui.

Nghe vậy, thần linh nhà họ Triệu và thần linh nhà họ Vương đều sững sờ.

Triệu Lão và Kỳ Mạc cũng nhíu mày.

Mạt Ách bình tĩnh nói: “Ba người bọn ta từ bỏ thì thần vật trên người Diệp Quân đều thuộc và các ông”.

Nói xong, ông ta không nhiều lời nữa, đứng lên rời đi.

Thần linh nhà họ Triệu và thần linh nhà họ Vương hơi do dự, sau đó cũng đứng lên đi theo.

Mặc dù bọn họ thấy hơi khó hiểu, nhưng lúc này vẫn lựa chọn rời đi.

Thấy ba người rời đi, Kỳ Mạc nhíu mày, nhìn Triệu Lão: “Ba người họ có ý gì?”

Triệu Lão trầm mặc một hồi nói: “Không biết”.
 
Chương 2812


Chương 281

Chương 2812

Kỳ Mạc trầm giọng nói: “Ông nghĩ thế nào?”

Triệu Lão bình tĩnh nói: “Chia đều”.

Chia đều!

Kỳ Mạc hơi lo lắng: “Lai lịch của Diệp Quân…”

Triệu Lão bình tĩnh nói: “Nhà họ Kỳ ông và Đạo Thị liên thủ, có gì phải sợ nữa?”

Nghe vậy, Kỳ Mạc khẽ gật đầu: “Đúng vậy”.

Ông ta nhìn Triệu Lão: “Nên ra tay ở đâu?”

Triệu Lão nói: “Ngay tại đây”.

Đạo Thị.

Nghe vậy, Kỳ Mạc hơi bất ngờ, cười nói: “Rất tốt”.

Ở Đạo Thị là nơi có rất nhiều cường giả đỉnh cao để lại sức mạnh phong ấn, những sức mạnh phong ấn này có thể áp chế người nơi này.

Dường như nghĩ ra điều gì đó, Kỳ Mạc nhíu mày nói: “Trong tay Diệp Quân có một thanh kiếm, thanh kiếm đó có thể phá vỡ phong ấn nơi này…”

Triệu Lão rít một hơi thuốc, sau đó nói: “Có nghĩa là phong ấn ở nơi đây vẫn chưa được kích hoạt hoàn toàn, nếu được kích hoạt hoàn toàn thì cho dù hắn có mười thanh thần kiếm cũng không thể phá vỡ”.

Nghe Triệu Lão nói vậy, Kỳ Mạc mới hoàn toàn yên tâm, khẽ gật đầu: “Ta đi tập hợp người tới”.

Nói xong ông ta đứng dậy rời đi.

Trên bàn rượu, Triệu Lão rít một hơi thuốc thật sâu, sau đó nói: “Mười Tổ Mạch…”



Bên kia, ba người Mạt Ách đã rời khỏi Đạo Thị, trở về vũ trụ Thần Nhất.

Lúc này, thần linh nhà họ Triệu hỏi: “Mạt Ách, ông có ý gì?”

Mạt Ách nói: “Nếu chúng ta liên thủ với bọn họ thì cuối cùng sẽ có được cái gì?”

Thần linh nhà họ Triệu và thần linh nhà họ Vương đều sững sờ.

Đúng vậy!

Có được cái gì chứ?

Mười Tổ Mạch chia cho ba bên, một bên có được ba Tổ Mạch, còn ba nhà họ chỉ được chia một Tổ Mạch…

Một Tổ Mạch.

Nghĩa vậy, ba người họ sa sầm mặt mày.

Một Tổ Mạch chẳng có giá trị gì đối với bọn họ.

Mạt Ách nói: “Các ông thấy Diệp Quân thế nào?”

Hai người nhìn Mạt Ách, thần linh nhà họ Triệu trầm giọng nói: “Ông có ý gì?”

Mạt Ách nói: “Người này có được truyền thừa của sư phụ, chắc chắn không phải người bình thường, nếu có được mười Tổ Mạch cùng thần vật trên người hắn thì có thể lựa chọn ra tay, nhưng nếu phải chia với hai nhà kia thì ta thấy chúng ta không cần mạo hiểm”.

Thần linh nhà họ Triệu nói: “Nhường cho người khác sao?”

Thần linh nhà họ Vương lắc đầu: “Ý của Mạt Ách là Diệp Quân kia không đơn giản, nếu chúng ta chỉ có được một Tổ Mạch thì không cần mạo hiểm”.
 
Chương 2813


Chương 2813

Mạt Ách gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta tạm thời có thể quan sát trước, bởi vì Đạo Thị và nhà họ Kỳ đã bắt tay với nhau, chắc chắn có thể để lộ nhiều chuyện của Diệp Quân hơn, cho nên chúng ta cứ chờ xem”.

Thần linh nhà họ Triệu trầm giọng nói: “Nhưng nếu Đạo Thị và nhà họ Kỳ thành công thì sao?”

Mạt Ách cười nói: “Thành công thì thành công, chỉ là một Tổ Mạch thôi mà, có quan trọng gì chứ?”

Thần linh nhà họ Vương cũng gật đầu: “Nếu bọn họ thành công thì chúng ta cũng chỉ mất đi một Tổ Mạch, nhưng ta vẫn thấy Diệp Quân kia không hề đơn giản…”

Nói đến đây ông ta mỉm cười: “Khi chúng ta buông bỏ lòng tham, nhìn Diệp Quân từ góc độ của người ngoài cuộc, chúng ta phát hiện ra Diệp Quân không hề đơn giản, chưa nói đến chuyện khác, chỉ riêng việc hắn có được truyền thừa từ sư phụ đã chứng tỏ hắn không tầm thường. Phải biết rằng trước đây nữ phu tử và Huyền Tông đều không có được truyền thừa của sư phụ”.

Mạt Ách cũng gật đầu: “Người này còn trẻ mà đã có lực chiến đáng sợ… chúng ta đều đã đánh giá thấp hắn rồi”.

Lúc này, bọn họ chợt phát hiện ra khi lựa chọn không tham gia vào cuộc chiến, tâm thái của bọn họ đã thay đổi.

Bọn họ ngày càng cảm thấy Diệp Quân không đơn giản, lần này Đạo Thị và nhà họ Kỳ chắc chắn sẽ tổn hại.

Ngược lại, bây giờ bọn họ lại hy vọng thế lực phía sau Diệp Quân đủ mạnh để tiêu diệt nhà họ Kỳ và Đạo Thị.

Thần linh nhà họ Triệu gật đầu: “Vậy thì chúng ta cùng chờ xem!”

Mạt Ách gật đầu: “Chờ xem”.



Khi Diệp Quân trở về Đạo Thị, hắn phát hiện Đạo Thị hôm nay vô cùng yên tĩnh, không chỉ vậy, cả Đạo Thị không có cửa hàng nào mở cửa.

Thấy vậy, Diệp Quân khẽ nhíu mày.

Lúc này, Thần Dã trong tháp lên tiếng: “Cẩn thận”.

Diệp Quân nhìn xung quanh, cười nói: “Xem ra bọn họ muốn ra tay rồi”.

Vừa dứt lời, một ông lão từ xa đi tới, ông lão này chính là Triệu Lão.

Triệu Lão đang hút thuốc, nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Ngươi có thể gọi người tới”.

Diệp Quân thấy hơi khó hiểu: “Tại sao?”

Triệu Lão gõ tàn thuốc, nói: “Đạo Thị và nhà họ Kỳ muốn đấu với người phía sau ngươi”.

Đấu với người đứng đằng sau!

Nghe Triệu Lão nói thế, Diệp Quân lại thấy hơi ngạc nhiên vì hắn không ngờ Đạo Thị lại có suy nghĩ này.

Hắn nhìn xung quanh, sau đó thầm nói: “Tiền bối có thể cảm nhận được ba vị thần linh đó không?”

Thần Dã trầm giọng nói: “Không cảm nhận được”.

Diệp Quân nhíu mày.

Lẽ nào ba người đó muốn giở trò?

Lúc này Triệu Lão lại nói: “Gọi người đi”.

Gọi người!

Phải nói rằng Triệu Lão vẫn khá lo ngại về Diệp Quân, vì ông ta không rõ thế lực đằng sau thanh niên trước mặt này.

Nhưng chắc chắn đằng sau thanh niên này có người chống lưng.
 
Chương 2814


Chương 2814

Mặc dù lo lắng nhưng Triệu Lão cũng không sợ, dù sao Đạo Thị và nhà họ Kỳ hợp sức, chỉ cần không phải là hai thế lực siêu cấp, họ sẽ không thua, họ đã điều tra rất rõ Diệp Quân không liên quan gì đến hai thế lực siêu cấp đó cả.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao ông ta dám đại diện Đạo Thị ra tay.

Diệp Quân nhìn Triệu Lão, cười nói: “Đợi đến lúc ta đánh không lại thì mới gọi, thế nào?”

Triệu Lão nhìn Diệp Quân: “Ngươi chắc chứ?”

Diệp Quân gật đầu: “Chắc”.

Triệu Lão khẽ gật đầu: “Vậy chúng ta lại đánh một trận”.

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Hắn nhìn xung quanh, sau đó nói: “Đổi nơi khác chứ?”

Triệu Lão bình tĩnh nói: “Không cần”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Nghe ông vậy”.

Nói xong, hắn biến thành kiếm quang rồi biến mất khỏi đó.

Lần này hắn không dùng kiếm Thanh Huyên là vì muốn xem thực lực thật của mình đến mức nào, đồng thời cũng muốn xem hiện giờ cách biệt của mình với cường giả cảnh giới Thần Đạo ra sao.

Ngay khi Diệp Quân biến mất, Triệu Lão bỗng cầm điếu thuốc điểm về phía trước.

Rầm!

Điếu thuốc đó thế mà lại ép buộc ý kiếm của Diệp Quân dừng lại, cùng lúc đó một sức mạnh đáng sợ chấn động cả người Diệp Quân dọc theo ý kiếm của hắn.

Ầm!

Diệp Quân lùi về sau.

Triệu Lão bỗng lao đến trước, sau đó tiện thể tung ra một quyền đánh về phía Diệp Quân, thời không trước mặt Diệp Quân trở thành một vòng xoáy màu đen kỳ dị.

Vừa ra tay đã tung sát chiêu.

Dĩ nhiên Triệu Lão không có hứng thú đấu tám trăm hiệp với Diệp Quân, tốc chiến tốc thắng mới là cách tốt nhất với ông ta, hơn nữa ông ta cũng không coi thường Diệp Quân, sống lâu như vậy rồi, tất nhiên ông ta hiểu rõ một chân lý, sư tử vồ thỏ cũng nên ráng sức làm.

Lúc này Diệp Quân cũng không dám thăm dò nữa, nhắm mắt lại, mấy vạn ngàn ý kiếm bỗng bay ra từ thời không trước mặt hắn, cuối cùng những ý kiếm này tụ lại thành một thanh kiếm, sau đó chém ra.

Thời không Tuế Nguyệt chồng chéo.

Đối đầu trực diện.

Ầm!

Sức mạnh hai người vừa va chạm, sóng xung kích đáng sợ lập tức lan ra, hai người lùi về sau cùng lúc.

Nhưng sóng xung kích này không phá hỏng mấy căn nhà xung quanh, rõ ràng là được sức mạnh phong ấn bí ẩn ở đây bảo vệ.

Sau khi hai người dừng lại, Triệu Lão nhìn tay phải của mình, có vài vết kiếm trên tay phải của ông ta, có thể nhìn thấy xương, nhìn mà thấy sợ.

Triệu Lão ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, ánh mắt càng thêm vẻ nghiêm trọng, phải biết rằng cảnh giới của ông ta đã hơn hẳn thanh niên trước mắt này. Như bình thường thì cảnh giới này chỉ như một con kiến trước mặt ông ta, chỉ cần vung tay một cái là có thể giết chết.

Thế nhưng lúc này thanh niên này lại đánh ông ta bị thương, không bình thường.
 
Chương 2815


Chương 2815

Diệp Quân ở đằng xa nhìn cánh tay của mình bị Triệu Lão đánh trúng, khẽ cười, sau đó nhìn Triệu Lão, không nói lời nào đã biến thành kiếm quang lao đến trước mặt Triệu Lão, ngay sau đó hắn rút kiếm ra chém liên tục.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.

Cảm nhận được sức mạnh đáng sợ ẩn chứa trong kiếm của Diệp Quân, Triệu Lão cả kinh, không dám khinh suất, siết chặt tay phải thành quyền, ngồi xổm xuống, khí vận toàn thân, sau đó toàn lực đấm về phía trước, quyền mang vạn trượng đó lập tức bao trùm toàn bộ Đạo Thị.

Ầm!

Sức mạnh của hai người đồng thời nổ tung, từng làn sóng sức mạnh đáng sợ liên tục chấn động lan ra xung quanh như sóng nước.

Ở giữa nguồn sức mạnh này, Diệp Quân và Triệu Lão điên cuồng lao vào nhau, kiếm quang và quyền mang liên tục nổ tung như pháo hoa, cả Đạo Thị bắt đầu rung lắc như động đất.

Cuộc chiến ác liệt!

Lúc này, Diệp Quân vẫn chưa sử dụng kiếm Thanh Huyên mà sử dụng kiếm ý của bản thân, kiếm ý của hắn không ngừng bộc phát ra khỏi cơ thể như thủy triều, lần lượt biến thành kiếm quang.

Nhưng thực lực của Triệu Lão đó quả thực rất kinh người, đối mặt với kiếm ý đáng sợ của Diệp Quân, quyền ý của ông ta chẳng những không hề yếu đi, mà ngược lại còn có áp chế phản kích, nhưng chẳng mấy chốc sắc mặt của ông ta trở nên hơi khó coi, vì ông ta phát hiện mặc dù kiếm ý của Diệp Quân tạm thời bị ông ta trấn áp nhưng kiếm ý này đang dần trở nên mạnh hơn.

Kiếm ý kiểu chiến đấu?

Cảm nhận được thế, Triệu Lão kinh ngạc, đồng thời cũng hiểu rằng không thể tiếp tục đánh như vậy, phải tốc chiến tốc thắng.

Nghĩ đến đây, một tia sáng vàng rực rỡ bộc phát ra từ trong người Triệu Lão, được tia sáng này tăng thêm sức mạnh, quyền ý của ông ta lập tức tăng lên.

Ầm!

Diệp Quân bị quyền ý này đánh văng ra xa cả mấy nghìn trượng.

Khi Diệp Quân dừng lại, Triệu Lão đó bỗng nhảy lên, biến thành tia sáng vàng xông về phía Diệp Quân.

Diệp Quân híp mắt lại, cắm kiếm ý vào trong vỏ kiếm, sau đó rút kiếm.

Vèo!

Vừa rút kiếm ra, vô số kiếm quang lập tức nhấn chìm Triệu Lão, nhưng ngay sau đó quyền mang đánh cho tất cả kiếm quang bị phá tan, sau đó một quyền mang lao thẳng đến trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân không lùi lại mà đánh trả, hắn lao đến trước, lại vung lên một nhát kiếm.

Ầm!

Một tiếng nổ chói tai vang lên, Diệp Quân và Triệu Lão đồng thời lùi về sau, nhưng ngay sau đó hai người lại cùng lao đến chỗ đối phương.

Cả Đạo Thị bị vô số quyền mang và kiếm quang nhấn chìm.

Sắc mặt Kỳ Mạc nấp trong tối bỗng trở nên cực kỳ khó coi, vì ông ta không ngờ sức chiến đấu của Diệp Quân lại hung hãn như vậy, cảnh giới Thiên Vương mà lại có thể đánh ngang tay với Triệu Lão đã ở cảnh giới Thần Đạo.

Vô lý thật sự!

Lúc này ông ta cảm thấy nghiêm trọng đến mức bất thường.

Sức chiến đấu này có vấn đề.

Phải biết rằng, nhà họ Kỳ là thế lực siêu lớn, trong gia tộc cũng có thiên tài siêu cấp nhưng đều không bất thường như vậy.
 
Chương 2816


Chương 2816

Lẽ nào thế lực đằng sau Diệp Quân còn mạnh hơn cả nhà họ Kỳ?

Nghĩ đến đây sắc mặt Kỳ Mạc trở nên khó coi, nếu thế lực của đối phương mạnh hơn nhà họ Kỳ thật thì hành động lần này của ông ta có khả năng gây ra họa cho nhà họ Kỳ.

Nhà họ Dương?

Kỳ Mạc sầm mặt, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân ở phía xa, trước đó ông ta cũng đã điều tra nhưng không điều tra ra được thế lực nhà họ Dương.

Ông ta cũng nghĩ giống Triệu Lão, chỉ cần Diệp Quân này không phải là người của hai siêu thế lực kia thì họ không cần sợ gì cả, nhưng giờ xem ra cho dù Diệp Quân này không thuộc về hai thế lực kia thì chắc chắn cũng đến từ một thế lực siêu cấp.

Vì thế lực bình thường tuyệt đối không thể bồi dưỡng được một thiên tài yêu nghiệt như vậy.

Nhà họ Dương!

Kỳ Mạc nhìn Diệp Quân đang đánh với Triệu Lão ở đằng xa, càng cảm thấy bất an, vì không biết gia thế của Diệp Quân nên lúc này ông ta càng thêm bất an.

Hơn nữa lúc này ông ta cũng bỗng nhớ đến Thần Nhất.

Tại sao Thần Nhất lại đưa truyền thừa cho thanh niên kiếm tu này?

Phải biết rằng, năm đó Thần Nhất sắp đạt đến mười phần thần tính, gần như được xem là cường giả hàng đầu của thế giới, cường giả cấp bậc này lại chọn người tầm thường làm người thừa kế sao?

Nghĩ đến đây Kỳ Mạc bỗng bừng tỉnh, ông ta nhìn Diệp Quân và Triệu Lão ở đằng xa, lặng thinh một lúc rồi xoay người bỏ đi.

Trước tiên ông ta không tham dự vào chuyện này nữa.

Cứ đợi trước xem sao.

Cứ để Đạo Thị đi đối đầu với Diệp Quân trước, xem thực lực của Diệp Quân đến đâu, nếu sau người đứng sau Diệp Quân xuất hiện, thực lực không mạnh lắm thì ông ta sẽ lập tức tham chiến, tiêu diệt Diệp Quân. Nếu sau khi người đứng sau Diệp Quân xuất hiện mà thực lực rất mạnh thì ông ta lập tức bỏ chạy, không tham chiến nữa.

Ở đằng xa, Diệp Quân vẫn còn đang đánh với Triệu Lão.

Lúc này Diệp Quân càng đánh càng phấn khích, kiếm ý vô địch của hắn cũng lúc càng mạnh hơn trong khi đánh với Triệu Lão.

Lúc này sắc mặt Triệu Lão hơi khó coi, vì ông ta nhận ra thực lực của Diệp Quân liên tục tăng lên trong khi đánh với ông ta. Không chỉ thế, khả năng tự hồi phục của Diệp Quân rất đáng sợ, mỗi lần Diệp Quân bị ông ta đánh bị thương, không đến mười mấy giây vết thương của Diệp Quân sẽ tự động khôi phục.

Vô lý thật sự!

Ầm!

Ngay lúc này sức mạnh đáng sợ bỗng nổ tung trước mặt hai người, sức mạnh này khiến cả hai chấn động cùng lùi về sau.

Hai người lùi về sau cả ngàn trượng mới dừng lại.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân hít sâu một hơi, kiếm ý vô địch tuôn ra từ trong cơ thể hắn như thủy triều, sau đó hóa thành từng thanh kiếm vòng vây quanh người hắn, đồng thời khí tức của hắn cũng trở nên mạnh hơn.

Trận chiến này hắn đánh cực kỳ sảng khoái.

Sắc mặt Triệu Lão ở đằng xa vô cùng khó coi, vì hiện giờ Diệp Quân và ông ta đều đánh ngang nhau.

Ông ta bỗng nhận ra hiện giờ ông ta đã không thể làm gì thanh niên kiếm tu có cảnh giới thấp hơn ông ta này rồi.
 
Chương 2817


Chương 2817

Đúng là yêu nghiệt.

Sát ý trong mắt Triệu Lão như thực thể.

Lúc này Diệp Quân bỗng bật cười: “Tiếp tục”.

Hắn vừa nói vừa biến thành kiếm quang rồi biến mất khỏi đó, thoáng chốc kiếm quang đó đánh thẳng đến trước mặt Triệu Lão.

Ánh mắt Triệu Lão lóe lên vẻ hung ác, ông ta tiến đến trước một bước, đấm một quyền vào kiếm của Diệp Quân.

Đối đầu trực diện!

Ầm!

Một tiếng nổ động trời vang lên, sóng khí đáng sợ nổ tung, sau đó hai người cùng lùi về sau.

Diệp Quân lùi lại cả ngàn trượng, hắn cầm kiếm vung lên, sức mạnh kiếm ý cực mạnh lao ra từ trong kiếm của hắn, kiếm ý này đột nhiên kéo cơ thể hắn, dừng lại rồi tiếp tục lùi về phía sau.

Lúc này Triệu Lão ở phía xa cũng dừng lại, ông ta ngẩng đầu nhìn khí tức ngày càng mạnh của Diệp Quân, sầm mặt nói: “Kỳ Mạc, ra tay đi”.

Ông ta quyết định không đánh đơn với Diệp Quân nữa.

Ông ta muốn đánh hội đồng.

Thế nhưng lại không có tiếng đáp lời nào cả.

Không có động tĩnh?

Triệu Lão nhíu mày, ông ta nhìn sang bên phải, lúc này ông ta ngạc nhiên nhận ra Kỳ Mạc vốn dĩ trốn trong tối bỗng biến mất không thấy tăm hơi.

Chuyện gì đây?

Triệu Lão vẫn hơi ngờ vực, lại nói: “Kỳ Mạc?”

Chỗ đó vẫn không có tiếng động, không có tiếng đáp lời.

Thấy thế, sắc mặt Triệu Lão trở nên u ám, không phải tên này chạy trốn rồi đấy chứ?

Diệp Quân đối diện ông ta cũng nhìn xung quanh, sau đó cười nói: “Ông không định một đánh một nữa sao?”

Triệu Lão ngưng suy nghĩ, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, ông ta không nói gì cả, tay phải dần siết chặt lại, trong lòng bàn tay phải của ông ta, từng luồng khí màu đen bỗng bay ra.

Mặc dù không biết tại sao Kỳ Mạc lại đột nhiên lâm trận bỏ chạy nhưng lúc này ông ta đã không còn đường lui, chỉ đành đánh đến cùng.

Lúc này ông ta cũng quyết định không ẩn giấu thực lực nữa.

Diệp Quân bình tĩnh nhìn Triệu Lão nhưng kiếm ý vô địch quanh người đã bắt đầu tụ lại thành một thanh kiếm.

Lúc này Triệu Lão bỗng xòe tay, thoáng chốc một viên ngọc màu đen bay ra từ lòng bàn tay ông ta.

Ầm!

Viên ngọc màu đen đó toát ra luồng sáng màu đen, ánh sáng đen này lập tức bao phủ cả Đạo Thị.

Lúc này Diệp Quân đã xuất hiện trong thế giới bóng tối.

Lúc này giọng Thần Dã vang lên: “Đây là Thần Châu Địa Ngục trong truyền thuyết, nó có thể triệu hồi thần giới địa ngục, nhốt người vào trong đó, ngươi…”

Còn chưa dứt lời, xung quanh bỗng xuất hiện rất nhiều tiếng kêu chói tai, sau đó từng trận cuồng phong đáng sợ thổi đến từ bốn phía, lạnh thấu xương.
 
Chương 2818


Chương 2818

Diệp Quân nhíu mày, hắn nhìn xung quanh, khắp nơi đều tối đen như mực, hắn chẳng nhìn thấy gì cả.

Với nhãn lực của hắn, cho dù ở trong bóng tối cũng không có tình trạng này.

Ngay lúc này mặt đất xung quanh bỗng rung lên, như có cả ngàn vạn binh mã phi nước đại đến, cùng lúc đó vô số tà khí và sát khí đầy trời ập tới chỗ hắn.

Tà ác!

Sát ý!

Cảm nhận được điều này, Diệp Quân sửng sốt.

Lúc này Thần Dã bỗng ngạc nhiên nói: “Mau dùng kiếm của ngươi để phá giới này…”

Giọng nói còn lộ ra vẻ sốt sắng.

Vì Thần Dã cũng cảm nhận được nguy hiểm.

Nếu không phá thế giới này, đừng nói là với thực lực bây giờ của Diệp Quân, dù là Thần Dã cũng sẽ gặp nguy hiểm ở đây.

Phải biết rằng, khi một cường giả cảnh giới Thần Đạo sử dụng thần bảo đáng sợ, uy lực sẽ vô cùng khủng khiếp, nhất là khi thần bảo này vô cùng mạnh, hai người kết hợp lại, uy lực phát huy là không thể tưởng tượng được.

Diệp Quân không dùng đến kiếm Thanh Huyên mà chỉ nhắm mắt lại.

Lúc này hắn cảm thấy phấn khích.

Không đúng, phải nói là huyết mạch phong ma trong người hắn cảm thấy phấn khích.

Từ sau khi huyết mạch phàm nhân đạt đến chín mươi phần trăm thì đã có dấu hiệu áp chế huyết mạch phong ma, cho nên trong khoảng thời gian này, huyết mạch phong ma cảm thấy hơi bức bối, lúc này khi cảm nhận được sát ý và tà khí đầy trời xung quanh, nó rất phấn khích.

Nó biết cơ hội của nó đến rồi.

Nhưng nó vẫn còn chút lý trí, không tự động thức tỉnh mà đợi lệnh của Diệp Quân.

Sau khi có huyết mạch phàm nhân và huyết mạch viêm hoàng, huyết mạch phong ma không còn kiêu ngạo như trước nữa, bây giờ nó sẽ lấy lòng Diệp Quân, dù sao nếu nó đánh nhau với huyết mạch phàm nhân thì lập trường của tên này rất quan trọng.

Thấy Diệp Quân vẫn không lấy kiếm Thanh Huyên ra, Thần Dã cũng hơi sốt ruột, đang định ra tay nhưng nghĩ lại thì cảm thấy không đúng, thanh niên này bình tĩnh như vậy hẳn là có cách đối phó, nghĩ đến đây Thần Dã quyết định đợi thử xem sao.

Ngay lúc này Diệp Quân bỗng mở mắt ra, hai mắt hắn đỏ ngầu, cùng lúc đó quanh người hắn xuất hiện huyết quang đáng sợ.

Kích hoạt huyết mạch!

Ngay khi huyết mạch được kích hoạt, sát ý và tà khí trào ra như thủy triều lập tức bị Diệp Quân thôn phệ, hấp thụ.

Lúc này Diệp Quân như một vòng xoáy, vô số tà khí và sát khí lao đến chỗ hắn, sau đó bị hắn hấp thu, khiến Triệu Lão nấp trong tối sững sờ.

Chuyện gì thế?

Triệu Lão nấp trong tối khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt, mọi chuyện diễn ra khiến ông ta không thể hiểu nổi.

Không chỉ Triệu Lão, lúc này Thần Dã cũng khá ngạc nhiên, không ngờ Diệp Quân lại có huyết mạch khủng khiếp đến thế, sức mạnh huyết mạch này khiến Thần Dã hơi sợ.

Thanh niên này không đơn giản.

 
 
Chương 2819


Chương 2819

Nghĩ đến đây, Thần Dã bỗng bật cười, phải nói rằng lần này mình đã kết giao được một mối nhân duyên lớn.

Sau khi hấp thu tà khí và sát khí đó, khí tức trong người Diệp Quân bỗng tăng lên rất nhanh, nhất là huyết mạch phong ma của hắn, tà khí và sát khí này hệt như nắng hạn gặp mưa rào với nó, quả thật là quá sung sướng.

Nhìn thấy khí tức của Diệp Quân càng lúc càng mạnh, sắc mặt Triệu Lão trở nên cực kỳ khó coi, ông ta vội vàng xòe tay ra, muốn thu hồi thế giới kết giới nhưng đúng lúc này, Diệp Quân ở phía xa bỗng chém một nhát kiếm xuống, huyết quang vạn trượng phá kết giới thành từng mảnh.

Diệp Quân quay về Đạo Thị, lúc này hắn như một người máu, không chỉ hắn mà cả Đạo Thị đều trở thành một màu đỏ máu kỳ dị.

Cách Diệp Quân cả trăm trượng, Triệu Lão nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này ông ta cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, vì ông ta không ngờ Diệp Quân lại có sức mạnh huyết mạch đáng sợ đến thế.

Dĩ nhiên ông ta nghĩ nhiều hơn.

Có sức mạnh huyết mạch đáng sợ như thế có nghĩa là gì?

Tức là chắc chắn đằng sau tên này có cường giả mạnh hơn.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Triệu Lão trở nên khó coi.

Kỳ Mạc đó không có động tĩnh, lẽ nào đã nhận được tin tức gì sao?

Ở một diễn biến khác, Kỳ Mạc nấp trong tối giờ phút này lộ ra vẻ nghiêm trọng chưa từng có, so với thực lực của Diệp Quân, ông ta càng lo sợ sức mạnh huyết mạch mà Diệp Quân thi triển.

Phải biết rằng, sức mạnh huyết mạch đến từ tổ tiên, sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đáng sợ như vậy tức là sao? Tức là tổ tiên của tên này có cường giả cực kỳ mạnh.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Kỳ Mạc càng trở nên nghiêm trọng.

Trong Đạo Thị, giọng Triệu Lão bỗng vang lên: “Kỳ Mạc, bây giờ chúng ta hợp sức lại chắc chắn có thể giết được người này”.

Ông ta biết rõ bây giờ ông ta không thể giết được Diệp Quân, cũng không thể thu tay về được nữa, thế nên ông ta chỉ đành tìm Kỳ Mạc để hợp sức.

Nghe Triệu Lão nói thế, Kỳ Mạc trong tối suy nghĩ một lúc, sau đó dùng huyền khí truyền âm nói: “Triệu Lão, ông vất vả thêm chút nữa đi”.

Hả?

Vất vả một chút?

Nghe ông ta nói thế, Triệu Lão ngơ ngác, lời này có ý gì?

Kỳ Mạc nhìn Diệp Quân be bét máu ở phía đối diện Triệu Lão, ông ta đã hạ quyết tâm tạm thời không ra tay, ông ta quyết định chờ xem, dù sao bây giờ có Triệu Lão dùng thân mình để thử, ông ta cũng không vội, người vội là Triệu Lão.

Sắc mặt Triệu Lão ở đằng xa vô cùng khó coi, ông ta đã hiểu ý đồ của Kỳ Mạc, Kỳ Mạc này muốn để ông ta thử thăm dò thực lực của Diệp Quân, sau đó xem tình huống mà ngư ông đắc lợi.

Mình bị lừa rồi.

Nhưng lúc này ông ta không còn cách nào khác.

Hòa giải?

Đánh đến giờ rồi, dù ông ta có muốn hòa giải, Diệp Quân ở phía đối diện chắc chắn cũng không có ý định đó.

Nghĩ đến đây, Triệu Lão lấy điếu thuốc ra rồi châm lửa, sau đó rít mạnh một hơi, ánh mắt dần trở nên hung dữ.
 
Chương 2820


Chương 2820

Lúc này Diệp Quân ở phía xa không ra tay, vì huyết mạch phong ma của hắn đã bắt đầu không ổn định.

Sau khi hấp thu sát ý và tà khí đó, huyết mạch phong ma trở nên mạnh hơn, cũng khó khống chế hơn.

Sát niệm!

Lúc này sát niệm của hắn mạnh đến mức cực kỳ đáng sợ.

Không lâu sau, Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn Triệu Lão ở phía xa, đôi mắt như biển máu, không do dự biến thành kiếm quang màu đỏ máu rồi biến mất khỏi đó.

Vèo!

Một tia kiếm quang màu đỏ máu đánh đến trước mặt Triệu Lão.

Triệu Lão híp mắt, ông ta xòe tay trái ra, một cột sáng màu đen bỗng dâng lên, sau đó biến thành một chiếc khiên màu đen chặn trước mặt.

Keng!

Chiếc khiên đó rung lên dữ dội, sau đó nứt ra.

Vì có sức mạnh huyết mạch hỗ trợ nên lúc này sức mạnh trong kiếm của Diệp Quân đã đạt đến mức khủng khiếp.

Ngay lúc này Diệp Quân cầm kiếm xoay một vòng.

Ầm!

Tấm khiên màu đen vỡ vụn, sức mạnh cực lớn lập tức đánh bay Triệu Lão, trước khi ông ta dừng lại, một thanh kiếm khác đã lao thẳng về phía ông ta.

Thấy thế, ánh mắt Triệu Lão lập tức trở nên hung ác, bỗng giận dữ hét lên, ném điếu thuốc đi, sau đó chắp hai tay lại, miệng niệm chú cổ. Một lúc sau một bức tượng hư ảo hùng vĩ xuất hiện sau lưng ông ta, bức tượng ảo này cao đến cả ngàn trượng hệt như một vị thần khổng lồ chống đỡ bầu trời.

Triệu Lão bỗng tung ra một quyền.

Ầm!

Một tia kiếm quang màu đỏ máu bị phá nát, sau đó Diệp Quân bị chấn động văng ra xa cả ngàn trượng.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân cảm thấy khá kinh ngạc, hắn nhìn bức tượng ảo phía sau Triệu Lão ở đằng xa, bức tượng ảo này đứng giữa trời giống ma thần, sau khi bức tượng ảo này xuất hiện, thời không của cả Đạo Thị đều đang bắt đầu trở nên mờ ảo.

Lúc này Thần Dã cũng bỗng nói: “Đây là thần tính của ông ta”.

Diệp Quân nhíu mày: “Thần tính?”

Thần Dã nói: “Đúng thế, sau khi đạt đến cảnh giới Thần Đạo thì có thể triệu hồi thần tính của mình, đây cũng là con át chủ bài lớn nhất của cường giả cảnh giới Thần Đạo, thần tính càng cao thì thần tính được triệu hồi càng mạnh, ngươi đừng xem thường… tượng thần này của ông ta”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn Triệu Lão, lúc này gương mặt ông ta hiện lên đầy tà khí, sát khí trong mắt như thực thể.

Lúc này ông ta đã bị đánh ra lửa.

Triệu Lão đột nhiên gầm lên làm rung chuyển cả Đạo Thị, sau đó ông ta bỗng lao về phía trước, tung ta một quyền đấm vào người Diệp Quân.

Diệp Quân ở đằng xa hiện lên tâm niệm, vô số kiếm ý vô địch bay ra từ trong cơ thể hắn, sau đó tụ thành một thanh kiếm.

Thời không Tuế Nguyệt chồng chéo.

Vừa tung ra đòn tấn công, một tiếng xé toạc sắc bén vang lên trong Đạo Thị.

Ầm!

Tia kiếm quang màu đỏ máu nổ tung từ trong Đạo Thị, lập tức nhấn chìm cả Đạo Thị, thoáng chốc cả Đạo Thị trở thành một biển máu.
 
Chương 2821


Chương 2821

Giờ phút này, cả tòa Đạo Thị đã như biển máu, hai luồng sức mạnh khủng bố liên tục bùng nổ trong biển máu, sóng cuồn cuộn mãnh liệt, cực kỳ đáng sợ.

Chẳng mấy chốc, cả hai người chiến đấu điên cuồng, sức mạnh hai người bộc phát ra làm đất trời rung chuyển không ngừng.

Cứ như vậy, hai người chiến đấu gần một canh giờ, cuối cùng bị một đòn quyền mang bùng nổ tách ra, cả biển máu bị rung chuyển, bắn lên cao gần ngàn trượng, cùng lúc đó hai người lại xuất hiện ở giữa sân.

Diệp Quân đứng cầm kiếm, quanh người tỏa ra kiếm ý mạnh mẽ và sức mạnh huyết mạch.

Phía đối diện, Triệu Lão đang hết sức chăm chú nhìn theo hắn, sau lưng Triệu Lão, bức tượng thần cũng tỏa ra khí tức mạnh mẽ khủng bố giống vậy, khí tức đó từng đợt từng đợt chấn động bốn phía, cực kỳ đáng sợ.

Vẻ mặt Triệu Lão cực kỳ u ám, ông ta không ngờ, sức mạnh huyết mạch của thanh niên trước mắt lại khủng khiếp tới vậy, có thể chống lại sức mạnh của tượng thần.

Quá yêu nghiệt!

Giờ này phút này, trong lòng Triệu Lão hơi hối hận, vì ông ta hiểu rõ, người trẻ lại có chiến lực khủng khiếp thế này, tuyệt đối không phải người bình thường, chắc chắn sau lưng có một thế lực cực kỳ khủng bố. Dù vậy, giờ ông ta đã không còn đường lui, đã là kẻ địch thì chỉ có thể dùng toàn lực, nhổ cỏ tận gốc.

Nghĩ tới đây, Triệu Lão trút bỏ những suy nghĩ lộn xộn trong đầu, ông ta lại nhìn Diệp Quân, không nhiều lời, ý niệm khẽ động, bức tượng thần sau lưng ông ta đột nhiên gầm lên giận dữ, ngay sau đó đấm mạnh về phía Diệp Quân.

Ầm!

Cú đấm này vừa tung ra, trời đất run sợ, khí tức vỡ tung tức khắc tạo ra âm thanh đáng sợ, như sét đánh giữa sân.

Ở phía xa, Diệp Quân thấy cú đấm lao tới, mặt không cảm xúc, nâng tay đâm một nhát kiếm.

Tuế Nguyệt chồng chéo!

Đối đầu trực diện!

Ầm ầm!

Hai luồng sức mạnh của hai người va vào nhau tạo ra một luồng sóng xung kích có sức mạnh đáng sợ, bùng nổ giữa sân, sau đó chấn động ra xung quanh với tốc độ khủng khiếp.

Nếu không phải nơi này có phong ấn của vô số cường giả để lại thì e rằng cả Đạo Thị đã biến thành tro tàn.

Thấy Diệp Quân lại đỡ đòn tấn công của mình, đột nhiên Triệu Lão mở lòng bàn tay, một giọt máu từ lòng bàn tay ông ta bay ra, lao thẳng vào giữa lông mày bức tượng thần.

Ầm!

Trong nháy mắt, khí tức của bức tượng thần điên cuồng tăng lên, khí tức mạnh mẽ như làn sóng liên tục chấn động bốn phía, khiến trời đất phải khiếp sợ.

Lúc này, trong đầu Diệp Quân vang lên giọng nói nghiêm nghị của Thần Dã: “Cẩn thận, đây là huyết tế, thuật pháp này là một thuật thần thông cổ xưa, dùng máu huyết tế để tăng sức mạnh của tượng thần…thuật pháp này tuy có thể tăng cường đáng kể sức mạnh của tượng thần, nhưng phản phệ cũng rất nghiêm trọng, ông ta muốn liều mạng với ngươi đấy”.

Diệp Quân từ từ nhắm mắt, không đáp lại lời của Thần Dã, vì thần trí của hắn đã dần dần rơi vào phong ma.

Sau khi huyết mạch phong ma hấp thu tà khí và sát khí, hắn đã đạt tới cấp độ khác, mà bây giờ hắn vẫn còn chiến đấu, vì vậy huyết mạch phong ma càng lúc càng mạnh, tuy chưa hoàn toàn vào trạng thái phong ma, nhưng cũng không kém hơn là bao.

Trong bóng tối, đám người Kỳ Mạc thấy hai người chiến đấu tới mức này, vẻ mặt cũng cực kỳ nghiêm trọng, đương nhiên, ông ta nghiêm trọng như vậy còn có lý do khác, đó là tới tận bây giờ, người phía sau Diệp Quân vẫn chưa xuất hiện.
 
Chương 2822


Chương 2822

Ông ta biết một vài thế gia sẽ buông lỏng cho hậu bối tự do phát triển, nhà họ Kỳ cũng vậy, nhưng vẫn có cường giả âm thầm đi theo bảo vệ, vừa nãy ông ta dùng thần thức nhìn lướt bốn phía, nhưng không phát hiện bất kỳ ai.

Buông lỏng hoàn toàn vậy sao?

Kỳ Mạc nhíu mày.

Trong Đạo Thị, sau khi được huyết tế, xung quanh bức tượng thần đằng sau Triệu Lão tỏa ra một màu đỏ nhàn nhạt, khí tức vẫn điên cuồng tăng vọt, tuy vậy, sắc mặt của Triệu Lão tái nhợt hơn, cứ như đã già đi rất nhiều.

Diệp Quân khép hờ hai mắt, nắm chặt kiếm ý màu máu trong tay, trầm mặc không nói gì, như một nhà sư đang ngồi thiền.

Giờ phút này, trong sân thật yên bình, sự yên bình hiếm có.

Nhưng chưa được bao lâu, tượng thần đằng sau Triệu Lão đột nhiên bước lên trước, từng bước giẫm xuống làm cả Đạo Thị rung chuyển dữ dội, sau đó, lại tung một cú đấm về phía Diệp Quân.

Ầm ầm!

Quyền mang cao vạn trượng!

Uy lực của cú đấm này mạnh hơn mấy lần so với trước đó, từng đòn quyền ý đáng sợ trong nháy mắt phát ra xung kích, khuếch tán khắp Đạo Thị.

Nhìn cảnh tượng này, Kỳ Mạc trong bóng tối từ từ nắm chặt tay, nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa, ông ta biết rằng, hai người này sắp phân thắng bại.

Vì hai bên đều đã đưa ra con át chủ bài của mình.

Cùng lúc cú đấm của tượng thần đánh tới, Diệp Quân từ từ mở mắt, lúc này hai mắt hắn đỏ rực như một biển máu.

Đối mặt với cú đấm khủng khiếp này, Diệp Quân không thi triển kiếm kỹ gì, chỉ đâm một nhát kiếm ra, vô số huyết quang trong kiếm hắn tuôn trào.

Lúc này, không chỉ có huyết mạch phong ma, mà còn có huyết mạch phàm nhân.

Hai loại huyết mạnh xuất hiện!

Ầm!

Diệp Quân đâm một nhát kiếm, cú đấm của tượng thần đã bị nhát kiếm này cố định tại chỗ, ngay sau đó, cánh tay phải của tượng thần bắt đầu nứt lìa, trong nháy mắt, vô số quyền ý cũng bắt đầu tan biến.

Thấy cảnh tượng này, hai mắt Triệu Lão đứng xa xa lập tức trừng lớn, vẻ mặt khó tin: “Sao lại có thể… sao có thể chứ… Hai loại sức mạnh huyết mạch…”

Giây phút ấy ông ta đã hoàn toàn ngơ ngác.

Ông ta thật sự không ngờ, trong cơ thể thanh niên trước mặt này lại có hai loại sức mạnh huyết mạch, hơn nữa, sức mạnh huyết mạch thứ hai lại khủng khiếp tới vậy.

Chuyện này không bình thường!

Không chỉ Triệu Lão, Kỳ Mạc trong bóng tối cũng ngây dại, hai loại sức mạnh huyết mạch cùng tồn tại trong một thể, nghĩa là gì… có nghĩa là tổ tiên của người này có khả năng là một nhân vật cực kỳ lợi hại!

Khó tin!

Mồ hôi lạnh trên mặt Kỳ Mạc đã chảy ròng ròng!

Một vài cường giả nhà họ Kỳ sau lưng ông ta cũng lộ ra vẻ kiêng dè, đây là loại người gì? Lại có thể có hai loại huyết mạch đáng sợ tới vậy!

Sau khi Diệp Quân dùng một nhát kiếm chém vỡ cánh tay phải của bức tượng thần, cơ thể hắn rung lên, hóa thành một đạo huyết quang vạn trượng chém về phía tượng thần.
 
Chương 2823


Chương 2823

Triệu Lão đương nhiên sẽ không ngồi yên chờ chết, ông ta thúc giục bức tượng thần đánh ra một đòn nữa, nhưng vừa chạm tới thanh kiếm của Diệp Quân, bức tượng thần đã vỡ tan tành. Triệu Lão trợn mắt, cơ thể như chịu một đòn nghiêm trọng, miệng liên tục ho ra máu.

Tượng thần vỡ tan, ông ta lập tức bị thương nặng!

Sau khi dừng lại, Triệu Lão vội tức giận gào lên: “Kỳ Mạc, bây giờ hắn đã là nỏ mạnh hết đà, sao ông còn chưa ra tay?”

Nỏ mạnh hết đà?

Kỳ Mạc nhìn Diệp Quân đằng xa, trầm mặc.

Đánh tới bây giờ, tuy Diệp Quân thỉnh thoảng cũng bị thương, nhưng nhìn thế nào Diệp Quân cũng không giống nỏ mạnh hết đà!

Tên Triệu Lão này muốn lừa mình!

Thấy Kỳ Mạc không phản ứng gì, Triệu Lão thật sự sốt ruột, ông ta lại vội nói: “Kỳ Mạc, bây giờ ra tay, ông sẽ có được bảy phần Tổ Mạch của hắn, Đạo Thị ta chỉ cần ba phần…”

“Triệu Lão!”

Đúng lúc này, Kỳ Mạc chậm rãi bước ra, ông ta nhìn chằm chằm Triệu Lão, cực kỳ bất mãn: “Ông đừng nói lung tung, nhà họ Kỳ và Diệp công tử đúng là đã xảy ra vài chuyện không vui, nhưng ta đã điều tra rõ ràng, chuyện đó hoàn toàn là lỗi của người nhà họ Kỳ, không thể trách Diệp công tử”.

Nói tới đây, ông ta nhìn về Diệp Quân, trịnh trọng nắm tay ôm quyền: “Diệp công tử, lúc trước tiểu bối nhà họ Kỳ ta không hiểu chuyện, xúc phạm ngươi, mong ngươi rộng lượng không chấp nhặt, đừng để trong lòng”.

“Kỳ Mạc!”

Triệu Lão đằng xa đột nhiên gào lên giận dữ: “Ông đúng là tiểu nhân đê tiện vô liêm sỉ, ông cho rằng bây giờ ông rút lui thì hắn sẽ buông tha cho nhà họ Kỳ sao? Người này thiên phú yêu nghiệt một khi để hắn có cơ hội phát triển thì nhà họ Kỳ đứng trước mặt hắn sẽ chỉ là con cừu non đợi bị làm thịt, đến lúc đó, ông hối hận cũng muộn rồi…”

Diệp Quân đột nhiên mở lời: “Ông đừng nói lung tung, ta với nhà họ Kỳ chỉ xảy ra chút hiểu lầm, bây giờ hiểu lầm đã được giải quyết, đương nhiên không cần trả thù gì nữa…”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Kỳ Mạc âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói: “Diệp công tử sáng suốt…”

Diệp Quân đột nhiên cắt ngang lời gã: “Muốn hợp tác đánh sập Đạo Thị không?”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Kỳ Mạc sửng sốt.

Hợp tác?

Cái quái gì vậy?

Bây giờ ông ta không theo kịp suy nghĩ của Diệp Quân nữa rồi.

Diệp Quân còn nghiêm túc nói: “Chúng ta hợp tác đánh sập Đạo Thị, ông thấy sao?”

Kỳ Mạc nhìn thoáng qua Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử nói đùa rồi, chuyện lớn như vậy, sao ta có thể quyết định được? Việc này… Ta phải quay lại bẩm báo với gia chủ”.

Ông ta không từ chối vì sợ chọc giận Diệp Quân.

Diệp Quân cũng không nói tiếp, chỉ nhìn Triệu Lão ở đằng xa: “Ông có thể đi rồi đấy”.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Giờ phút này, Triệu Lão và Kỳ Mạc đều sửng sốt.

Đùa cái gì vậy?

Ngươi không đánh nữa à?

Thấy Diệp Quân đi thật, Kỳ Mạc vội nói: “Diệp công tử…”
 
Chương 2824


Chương 2824

Chương 2824

Diệp Quân quay người nhìn Kỳ Mạc, Kỳ Mạc do dự nhắc nhở: “Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc”.

Nhổ cỏ tận gốc!

Nghe Kỳ Mạc nói vậy, Triệu Lão nhìn chằm chằm ông ta, vẻ mặt cực kỳ khó coi, tên khốn này còn muốn thanh niên kiếm tu kia giết ông ta.

Lúc này, ngược lại, ông ta không hận Diệp Quân.

Với tư cách là đối thủ của Diệp Quân, hai bên ngươi chết ta sống là chuyện bình thường, nhưng Kỳ Mạc này làm vậy, đúng là không bằng một con chó, nếu hôm nay ông ta có thể sống, sau này chắc chắn điên cuồng trả thù nhà họ Kỳ.

Ông ta biết lý do Diệp Quân không giết mình là vì vậy, nhưng ông ta không quan tâm, bây giờ ông ta chỉ muốn Kỳ Mạc chết, muốn nhà họ Kỳ diệt vong.

Nghe Kỳ Mạc nói thế, Diệp Quân lập tức nhíu mày: “Nhổ cỏ tận gốc ư?”

Kỳ Mạc vội gật đầu: “Đúng đúng, Diệp công tử, nhổ cỏ không nhổ gốc, gió xuân thổi tới lại nảy mầm… Vậy nên, ngươi nhất định đừng nhân từ mà nương tay!”

Diệp Quân lắc đầu: “Cha và ông nội ta thường dạy ta, phải khoan dung độ lượng, làm việc phải chừa đường lui, sau này còn gặp lại, vậy nên… Ta không giết nữa”.

“Cổ hủ!”

Nghe Diệp Quân nói như vậy, Kỳ Mạc có chút lo lắng: “Cha và ông nội ngươi mềm yếu như vậy, tung hoành trên giang hồ chắc cũng chẳng ra làm sao nhỉ?”

Diệp Quân khẽ gật đầu, nghiêm túc nói: “Quả thật là cũng chẳng ra làm sao, đặc biệt là cha ta, người ta gọi ông ấy là vua dựa dẫm…”

Trong cơ thể Diệp Quân, kiếm Thanh Huyên đột nhiên rung lên, như đang muốn nói gì đó.

Diệp Quân: “…”

Kỳ Mạc nghiêm túc nói: “Diệp công tử, Triệu Lão này đã là kẻ địch của ngươi rồi, ông ta bây giờ đã là nỏ hết đà, nếu ngươi không giết ông ta, khi ông ta tỉnh lại, sẽ dẫn cường giả Đạo Thị đến giết ngươi, đến lúc đó ngươi hối hận cũng đã muộn…”

Diệp Quân đột nhiên nói: “Hay là ông giết đi?”

Vẻ mặt Kỳ Mạc cứng đờ.

Diệp Quân không nói nữa, xoay người cầm kiếm bay lên, biến mất khỏi tầm mắt của ông ta.

Nhìn thấy vậy, sắc mặt Kỳ Mạc nhất thời trở nên khó coi, tựa hồ cảm nhận được cái gì đó, ông ta quay đầu nhìn về phía Triệu Lão, lúc này, Triệu Lão đang dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn: “Sao, ông muốn giết ta à?”

Kỳ Mạc sự im lặng.

Ông ta đúng là đã muốn giết người!

Bởi vì ông ta không biết Triệu Lão này có trả thù Diệp Quân hay không, nhưng Triệu Lão nhất định sẽ không bỏ qua cho ông ta, nhưng nếu ông ta giết Triệu Lão thì sẽ gây nên hiềm khích với Đạo Thị, có khi còn dẫn đến đến thù địch giữa hai thế lực, lúc đó nhà họ Kỳ có thể sẽ không bảo vệ được ông ta nữa, vì dù sao địa vị của Triệu Lão cũng không thấp.

Lúc này Kỳ Mạc thực sự rất hận Diệp Quân.

Đồng thời, ông ta cũng cảm thấy có chút hối hận, nếu sớm biết thì ông ta đã cùng Diệp Quân liên thủ san bằng Đạo Thị rồi. Nhưng bây giờ, quá muộn rồi.

Triệu Lão đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Nào, giết ta đi!”

Ông ta vốn không sợ Kỳ Mạc, bởi vì ông ta nghĩ Kỳ Mạc sẽ không dám giết ông ta.
 
Chương 2825


Chương 2825

Trầm mặc một lát, Kỳ Mạc thấp giọng thở dài: “Triệu Lão, ông chớ có trách ta, lai lịch tên kia không đơn giản đâu!”

Rõ ràng ông ta đang muốn chuyển hướng mâu thuẫn.

Nhưng Triệu Lão không nghe ông ta, cười lạnh vài tiếng rồi xoay người rời đi.

Nhìn thấy vậy, ánh mắt Kỳ Mạc dần dần trở nên âm trầm, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay.

Nếu không giết, vẫn còn cứu vãn được.

Nếu giết, thì nhà họ Kỳ sẽ chẳng còn đường cứu vãn với Đạo Thị nữa.

Tựa hồ nghĩ tới cái gì, Kỳ Mạc đột nhiên không khỏi tức giận mắng: “Sao tên kiếm tu đáng chết đó lại lắm tâm tư vậy chứ?”



Bên ngoài Đạo Thị.

Ba người Mạt Ách lúc này cũng nhận được tin tức, khi biết Triệu Lão bị Diệp Quân đánh bại, cả ba người đều lộ ra vẻ khó tin.

Bởi vì Diệp Quân chẳng qua chỉ ở cảnh giới Thiên Quân mà thôi!

Cảnh giới Thiên Quân đánh bại cảnh giới Thần Đạo?

Làm sao có thể?

Thần linh nhà họ Triệu trầm giọng nói: “Chẳng lẽ Diệp Quân đang che giấu thực lực?”

Mạt Ách lắc đầu: “Không thể…”

Thần linh nhà họ Triệu cau mày: “Nói cách khác, thực lực của hắn trong khoảng thời gian này đã tăng lên rất nhiều?”

Nghe vậy, vẻ mặt của ba người họ đồng thời trở nên ngưng trọng.

Nếu thực sự trong thời gian ngắn như vậy mà thực lực của Diệp Quân tăng lên nhiều như vậy, vậy thì quá khủng bố.

Mạt Ách trầm giọng nói: “Người này. . . đúng là quái vật!”

Thần linh nhà họ Triệu đột nhiên nói: “Truyền thừa của lão sư…”

Mạt Ách nói: “Trở về Đạo Điện trước đi. Người này có được truyền thừa của lão sư, thần giới giờ chắc cũng biết hết rồi, giờ chúng ta yên lặng theo dõi diễn biến là được”.

Bọn họ mặc dù cũng được gọi là thần, nhưng cũng không phải là người mạnh nhất trong Đạo Điện, sở dĩ truy sát Diệp Quân đó là bởi vì không có nhiều người biết Diệp Quân có được truyền thừa của Thượng Thần, nhưng hiện tại, việc Diệp Quân có được truyền thừa của Thần Nhất đã lan rộng khắp các thế giới.

Lúc này, cho dù bọn họ có được truyền thừa và Tổ Mạch của Diệp Quân, cũng không giữ được, cho nên hiện tại cũng không cần mạo hiểm.

Rất nhanh, ba người quay đầu rời đi.



Trong một bầu trời đầy sao yên tĩnh, một cung điện sang trọng đứng lặng lẽ.

Đạo cung!

Đây là trụ sở của Đạo Thị.

Sau khi Triệu Lão rời khỏi Đạo Thị, liền trở lại đạo cung, sau khi tiến vào chính điện của đạo cung, liền cung kính hành lễ.

Một lúc sau, một người đàn ông trung niên mặc áo choàng xuất hiện đối diện với Triệu Lão.

Triệu Lão lại vội vàng hành lễ: “Cung chủ”.

Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: “Nói”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom