Dịch Full Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1040: Cô ấy là chị dâu của tôi (10)


Lúc Tô Tình giơ tay gọi xe taxi, mới phát hiện lòng bàn tay của cô đã bị chính mình bấm chảy máu, cô nhìn chằm chằm dòng máu kia, ngơ ngẩn, sau đó lại có một chiếc taxi dừng trước mặt cô, cô mới mở cửa xe, ngồi vào, nói địa chỉ cho bác tài.

Xe chạy, cô nhìn chằm chằm bóng đêm ngoài cửa sổ, tầm mắt dần trở nên mơ hồ.

Từ rất nhiều năm trước đây, hắn và cô một dao cắt đứt, đây là chuyện quá rõ ràng, cho đến hôm nay gặp lại, cô mới biết thì ra thời gian hắn và cô cách xa nhau, hai người đã từ lâu bị kéo vào hai thế giới khác nhau, không còn như trước kia nữa.

-

Xe dừng hẳn ở trước biệt thự của Cố Dư Sinh rất lâu, Tần Gia Ngôn ngồi ở ghế sau vẫn không có ý muốn xuống xe.

Qua khoảng năm phút, tài xế lại nói lần thứ ba: “Tần tiên sinh, đến rồi.”

Tần Gia Ngôn nháy mắt một cái, mới hồi phục lại tinh thần ừ với bác tài một tiếng, sau đó lại ngồi cứng người, lúc bác tài lại nhắc hắn lần thứ tư, hắn mới mở cửa xe, ung dung chậm rãi bước vào biệt thự.

Mở cửa nhà, đổi giày xong, lúc đi vào phòng khách, hắn mới phát hiện Tần Chỉ Ái còn chưa ngủ, đang nằm trên ghế salon xem tivi.

Bởi vì tối rồi, dù biệt thự cách âm rất tốt nhưng Tần Chỉ Ái vẫn có chút sợ làm phiền mọi người nên bật âm lượng ở mức thấp nhất.

Cô nhìn thấy Tần Gia Ngôn về, liền hỏi: “Ăn khuya không?”

Tần Gia Ngôn cởi âu phục, tháo cravat xong, mới lắc đầu với Tần Chỉ Ái, nói “không” xong sau đó lại ngồi lên ghế: ‘Đã trễ như vậy rồi, sao chị còn chưa ngủ?”

“lúc nãy Đậu Phộng Nhỏ đau bụng gọi chị dậy, bây giờ chị lại ngủ không được.” Tần Chỉ Ái cầm một túi hạt thông, mở ra đưa cho Tần Gia Ngôn một hồi, hắn lại lắc đầu không ăn, liền ôm trong ngực mình, lại giống như nói chuyện phiếm mở miệng nói: “Hôm nay em đi gặp Lâm tiểu thư cảm giác thế nào?”

Câu hỏi của Tần Chỉ Ái lại làm cho Tần Gia Ngôn nghĩ đến hình ảnh của Tô Tình bị chồng đánh.

“Tại sao lại không nói chuyện đây?” Tần Chỉ Ái thấy Tần Gia Ngôn trầm mặc, lại hỏi.

Tần Gia Ngôn hoàn hồn: “Cũng tốt.”

“Mỗi lần em đều trả lời như vậy, mỗi lần đều không gặp lại họ lần thứ hai…” Tần Gia Ngôn oán giận nói: “Hay là giới thiệu em họ của anh Bán Thành cho em? Em gặp rồi đó, con bé rất đẹp, xuất thân lại tốt nữa!”

Dịch Quả Quả... Tần Gia Ngôn có chút ấn tượng, cô ấy thật sự khá đẹp, tính cách cũng rất rộng rãi, nhưng hắn vẫn lắc lắc đầu: “Quên đi chị!”

“Gia Ngôn, em thật sự đã trưởng thành rồi, cũng không thể cứ như vậy được, nếu chị nhớ không lầm em có một người bạn từ thời phổ thông đã kết hôn đến hai lần rồi không phải sao? Người ta đã cưới hai người vợ rồi…”

Tần Gia Ngôn biết Tần Chỉ Ái muốn nói gì, hắn theo bản năng ôm quần áo chuẩn bị đứng lên về phòng tắm rửa, kết quả còn chưa đứng lên đã bị Tần Chỉ Ái tóm lấy ống tay áo của hắn: “Em ngồi xuống cho chị, chị còn có chuyện đứng đắn muốn hỏi em!”

Tần Gia Ngôn nhìn thấy Tần Chỉ Ái có chút nghiêm túc, liền không dám nhúc nhích.

“Gia Ngôn, em còn nhớ chuyện lúc trước cha vừa mới qua đời, mẹ thì bị bệnh không có tiền trả tiền viện phí không? lúc đó suýt nữa thì bị đuổi ra khỏi bệnh viện thì lại có người đóng giúp chúng ta 200 ngàn tiền thuốc thang không?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1041: Đi theo anh, được không? (1)


Đương nhiên là nhớ!

Tần Gia Ngôn không chần chừ gật đầu.

Đối với tình cảnh của nhà họ Tần lúc đó, khoản tiền kia giống như là ngọn lửa ấm áp giữa những ngày tuyết rơi vậy.

Nếu không có khoản tiền kia, Tần Gia Ngôn nghĩ, có thể mình đã phải thôi học, nếu không có khoản tiền kia, chắc mẹ của hắn thật sự đã bị đuổi khỏi bệnh viện, ảnh hưởng đến việc điều trị lâu như vậy, nói xuôi chắc bà đã đi theo cha của hắn rồi đó chứ. Chị của hắn cũng phải hối hận về chuyện chung thân đại sự, có khi không chờ được người mà chị ấy yêu nhất rồi cũng nên, càng không có được một gia đình êm ấm hạnh phúc như bây giờ...

Khoản tiền kia, đối với bọn họ bây giờ thật sự không đáng nói tới nhưng mà đối với bọn họ khi đó mà nói thật sự là một khoản tiền cứu mạng bọn họ.

“Những năm gần đây mẹ vẫn luôn muốn tìm người đã quyên góp số tiền đó, cho nên tháng trước lúc bà nằm viện đã nhắc đến việc này, nói chúng ta nên tìm ra người đó, bây giờ không giống như lúc trước nữa, có thể tra rồi, nên mẹ nói chúng ta tra thử một chút, sau đó chị liền nói với anh rể của em, anh ấy hôm nay đi làm về đã nói với chị, anh ấy tìm ra một chút manh mối nhưng mà thời gian cũng đã qua lâu rồi, cho nên tư liệu lưu lại khá khó tìm, nhưng chỉ cần mất một chút thời gian mà thôi, hy vọng tìm thấy người đó rất lớn, cho nên mẹ rất vui, nói chị dặn dò em gần đây đừng sắp xếp thời gian làm việc kín quá, có gì phải chở mẹ đi cảm ơn người đó, nếu không lúc đó cần em chở mà em lại không thể phân thân thì mệt!”

“Chị, em biết rồi!” dừng một chút, Tần Gia Ngôn còn nói: “Không còn sớm nữa, chị, mau đi ngủ đi!”

Tần Chỉ Ái cười ừ một tiếng, sau đó lại nhìn Tần Gia Ngôn, nói tiếp chính sự: “Gia Ngôn, có phải em đã gặp người bạn học cưới được hai vợ rồi không? Có phải sau khi gặp xong rất mất mặt không?”

Tần Gia Ngôn đứng dậy, lên lầu.

.....

Đóng cửa lại, Tần Gia Ngôn vào tắm nước nóng, sau đó liền lên giường nằm, nhắm mắt lại, hắn rất muốn ngủ nhưng nằm lăn qua lăn lại mãi cũng không ngủ được.

Từ hôm qua sau khi gặp lại cô ta, đây là đêm thứ hai hắn mất ngủ.

Đã bao nhiêu năm, hắn cuối cùng cũng gặp cô.

Lúc trước cô đi lấy chồng, hắn cho rằng khi gặp lại, hắn là có thể nhìn thấy cô sống trong vinh hoa phú quý giàu sang sung sướng, ăn ngon mặc đẹp, nói không chừng còn ôm một đứa bé, gọi hắn là “Chú”

Nhưng hắn không thể tin được ngày hôm qua khi gặp cô trong quán café, cô và Lâm Điềm Điềm rõ ràng là người một nhà nhưng mà Lâm Điềm Điềm cả người mặc toàn hàng hiệu thì cô ta lại mặc một bộ đồ đổ lông như quả cầu lông, hơn nữa còn gầy đi rất nhiều, giống như một cơn gió thổi qua cũng có thể cuốn cô đi!

Thì ra, cô cũng không sống tốt như hắn tưởng tượng.

Cô bỏ qua hắn, bỏ qua tình yêu của bọn họ, để biến mình trở nên như vậy sao chứ?

Nháy mắt một cái, trong lòng hắn lại có một nỗi tức giận bao trùm, vì vậy, khi cô gọi hắn trong nhà vệ sinh, hắn mới không nhịn được mà nói với cô những lời khó nghe như vậy.

Hắn cho rằng cô vì xuất thân của mình không tốt cho nên mới gả vào một gia đình giàu có để không bị ngược đãi, nhưng không ngờ, hôm nay ở vàng son lộng lẫy lại nhìn thấy cô bị chồng của mình đạp đá mấy cái.

Khoảnh khắc đó, hắn cực hận, cực kỳ tức giận.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1042: Đi theo anh, được không? (2)


Hắn hận cô trước kia vì tiền mà gả cho người đàn ông như vậy, còn giận người đàn ông kia lại đối xử với cô như vậy.

Nếu không phải hắn cật lực khống chế chính mình, hắn sợ bản thân đã xông lên đè người đàn ông kia xuống đánh chết hắn rồi!

Nhưng hắn không thể, nói đúng hơn, hắn không dám.

Sợ hắn làm như vậy lại khiến cô bị gia đình bên chồng hiểu lầm, lúc đó lại càng kéo cô thê thảm hơn.

Tần Gia Ngôn tức nghẹn đến nỗi thở không ra hơi.

Hắn thật sự mong cô sống tốt, cho dù cả đời này hắn và cô không có bất cứ quan hệ gì với nhau đi chăng nữa.

Nhưng mà, hắn là người mà cô từ bỏ, bây giờ cô không sống tốt, hắn cũng không có tư cách bước đến cho cô một cuộc sống tốt.

Dù sao, năm đó lúc cô rời khỏi hắn, đã nói rất rõ ràng rồi—

“Tần Gia Ngôn, Tô Tình tôi sống tốt hay xấu, sau này không còn liên quan gì đến anh nữa.”

.....

Hai ngày liên tục gặp Tô Tình, giống như một câu chuyện cười mà ông trời dựng cho hắn xem vậy, có thể là ông trời thấy cuộc sống của hắn quá tẻ nhạt, nên mới cho Tô Tình vào diễn một vai trong cuộc đời hắn, hắn và cô lại không giống như trước đây, những liên quan trong sinh mệnh của lẫn nhau đã biến mất sạch sành sanh.

Lần thứ hai ngẫu nhiên gặp Tô Tình thật sự đã đánh lên một cơn sóng lớn trong lòng Tần Gia Ngôn, bất quá hắn cũng không còn như lúc xưa nữa, vì cô mà ảm đạm mà thất thần, hắn đã 30 tuổi rồi, từ lâu mặt hắn đã không chút biến sắc, vì vậy hắn vẫn bận bịu lao đầu vào công việc, gia đình hối thúc kết hơn cũng chỉ nhiều lắm là đi xem mắt cho qua.

Thời gian trước khi đi xem mắt, Tần Gia Ngôn vừa làm xong việc, khoảng thời gian này không quá bận rộn, nhưng buổi tối hắn vẫn còn một bữa tiệc phải tham gia.

Bữa tiệc đêm nay là hắn hứng thú mà quyết định tham dự cho nên lúc đó hắn đang ở phòng ngoại thành, chỉ có thể miễn cưỡng xuất hiện trước cửa lớn của khách sạn Bắc Kinh.

Mấy năm nay, bất kể là việc công hay việc tư, đa số những cuộc hẹn đều được sắp xếp ở khách sạn Bắc Kinh, cho nên giám đốc ở đó đã quen mặt hắn, nhìn thấy hắn đi vào, còn chưa chờ hắn hỏi đã lập tức tiếp đón: “Tần tiên sinh, phòng của anh là 1208 đúng không? Tôi đưa anh đi!”

Tần Gia Ngôn vui vẻ gật đầu, ôn hòa “Cảm ơn.”

Bước vào thang máy, giám đốc khách sạn giúp hắn bấm tầng 12, thang máy lên đến tầng 8 thì dừng lại.

Có một cặp nam nữ bước vào, giám đốc khách sạn còn chưa bấm nút đóng cửa, tầm mắt của Tần Gia Ngôn lại vô tình lướt qua căn phòng đối diện thang máy còn chưa đóng cửa.

Cho là Tần Gia Ngôn chỉ nhìn thoáng qua một cái nhưng hắn vẫn nhận ra người đang đưa lưng về phía hắn chính là Tô Tình.

Hắn hầu như chẳng có chút do dự gì liền đưa tay ra chặn thang máy đang dần đóng lại.

Bàn tay hắn bị cửa thang máy kẹp, nỗi đau rất nhanh lan tràn toàn thân.

Giám đốc khách sạn liền vội vàng bấm nút đóng cửa: “Tần tiên sinh, anh không sao chứ?”

Tần Gia Ngôn như không nghe thấy giám đốc khách sạn nói gì vậy, nhìn chằm chằm cảnh tượng trong phòng không chớp mắt.

Tô Tình bị một người đàn ông nắm tóc, mặt ngẩng lên nhìn trần nhà, một tay khác của người đàn ông kia đang rót rượu lên người cô.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1043: Đi theo anh, được không? (3)


Tần Gia Ngôn hoàn toàn có thể nhận ra người đàn ông đó chính là chồng của Tô Tình, Lâm Mặc.

Tuy rằng Lâm Mặc đang khống chế đầu của Tô Tình nhưng lúc cô dãy dụa, vẫn có rất nhiều rượu được đổ ra, đổ vào quần áo trắng tinh của cô, tạo nên những đóa hoa trên nền trắng.

Trong lòng Tần Gia Ngôn như bị ai đó nhéo đau, hắn hoàn toàn không thể nào cảm giác được nỗi đau ở bàn tay nữa rồi.

“Tần tiên sinh, anh vẫn ổn chứ?” giám đốc khách sạn thấy hắn một tay chặn cửa thang máy, vẫn trầm mặc đứng như vậy không nhúc nhích, không nhịn được hỏi lần nữa.

Mi mắt Tần Gia Ngôn khẽ động, nhìn chằm chằm bóng người của Tô Tình mấy giây, sau đó nhàn nhạt trả lời: “Tôi không sao!” sau đó lại thu tay về.

Giám đốc khách sạn lại bấm nút đóng cửa thang máy lần nữa, nhìn qua cánh cửa thang máy dần đóng lại, Tần Gia Ngôn thấy bình rượu đó bị đổ hết rồi, Lâm Mặc lại cầm một bình rượu trắng rót vào miệng Tô Tình, Tô Tình không muốn uống, chống cự, lại càng sặc, cô bắt đầu ho, trong phòng có vài người nữa, lại tràn ra tiếng cười trầm thấp.

TayTần Gia Ngôn nắm chặt lại thành đấm.

Cửa thang máy đóng lại, bắt đầu đi lên, môi Tần Gia Ngôn càng nhẫn nhịn đến nỗi mím lại thành một đường.

Đến tầng 12, Tần Gia Ngôn khôi phục lại biểu hiện bình thường, sắc mặt ôn hòa đi theo giám đốc, bước vào phòng 1208, cười thong dong với người quen, sau khi ngồi xuống liền nghe mọi người nói chuyện cười, bưng rượu lên tự phạt ba ly vì đến muộn.

Tần Gia Ngôn không chớp mắt uống một lượt ba ly, sau đó bầu không khí trong phòng lại càng trở nên náo nhiệt hơn, mọi người càng nói càng hăng, rượu cứ uống hết ly này đến ly khác.

Tần Gia Ngôn không khác gì ngày thường, đối mặt với những lời nói đùa của mọi người thì ngôn ngữ đối đáp trôi chảy, chỉ không giống ngày thường là hắn không né rượu mọi người mời mà thôi.

Mọi người thấy hắn thoải mái như vậy, càng góp vui chuốc rượu hắn, Tần Gia Ngôn mới ngồi một chút đã ngà ngà say.

Trong phòng đầy mùi rượu, trong đầu Tần Gia Ngôn có chút choáng váng, hắn sợ mình quá say liền tìm cớ đi nhà vệ sinh, rời khỏi phòng.

Không biết có phải là do chưa ăn cơm tối hay không, trong dạ dạy hắn quặn lên một cái, rượu trong bụng hắn cào càng mạnh, khiến hắn đột nhiên chạy đến bồn rửa tay, khom người nôn.

Nôn hết những thứ vô bổ trong dạ dày xong, hắn đưa tay mở vòi nước, lúc súc miệng, trong đầu không hiểu tại sao lại xuất hiện một hình ảnh nhưng ma xuôi quỷ khiến, một thiếu nữ trẻ xinh đẹp đưa một chén trà mật ong đến trước mặt hắn, còn dịu dàng nói: “Gia Ngôn, hôm nay là sinh nhật anh, sao anh lại uống nhiều như vậy hả, uống trà mật ong một chút sẽ thoải mái hơn!”

“Gia Ngôn, anh không được nghiện rượu, uống nhiều không tốt cho sức khỏe, em cũng sẽ đau lòng, Gia Ngôn….”

Cả người Gia Ngôn run lên, tất cả nước hứng trong lòng bàn tay đều rơi xuống.

Đầu ngón tay hắn cong lại, nắm chặt thành bồn.

Hắn nhớ hình ảnh lúc dừng thang máy ở tầng tám, cũng có hình ảnh trước cửa vàng son lộng lẫy tên khốn đó đánh cô…..

Tần Gia Ngôn đột nhiên đứng lên, bỏ qua những người trong căn phòng kia, liền đi đến thang máy.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1044: Đi theo anh, được không? (4)


Hắn không biết mình đang làm gì, chỉ bấm thang máy đến tầng 8, thang máy đến, dừng lại, mở cửa.

Hắn nhẹ nhàng đi ra, đứng trước cửa phòng lúc nãy.

Lúc này cửa phòng đã được đóng lại, hắn không biết cảnh tượng bên trong lúc này đã phát triển đến mức nào, cũng không nghe thấy bất cứ động tĩnh gì.

Hắn đứng yên trước cửa một chút, liền lấy lại lý trí mà nuốt một ngụm nước bọt, vừa mới chuẩn bị quay người đi, trong phòng lại có tiếng rít gào chói tai.

Hắn biết, đó chính là giọng của Tô Tình.

Tần Gia Ngôn hầu như không còn chút lý trí nào, đột nhiên đưa tay ra, dùng một lực lớn mở cửa.

Những người trong phòng nghe thấy tiếng động, liền quay lại nhìn hắn.

Có tiếng người hỏi: “Xin hỏi, ngài tìm ai?”

Tần Gia Ngôn chẳng để ý đến câu hỏi đó, ánh mắt nhìn một vòng tìm Tô Tình, sau đó nhìn thấy cô ngồi co rút trên mặt đất, trong góc phòng.

Cô cúi thấp đầu, quần áo nửa người trên đều bị thấm ướt, bên cạnh cô còn có một người đàn ông đang táy máy tay chân, không biết cô có say hay không, chẳng có chút sức lực để né tránh, thân thể chỉ run lẩy bẩy.

Người đàn ông kia không phải là Lâm Mặc mà Lâm Mặc nhìn thấy vợ của mình bị người khác đối xử như vậy lại như nhìn thấy một chuyện vui, khóe môi còn hứng thú cười cười, như đang xem trò hay.

Tần Gia Ngôn có ý định muốn giết người.

“Rốt cuộc anh là ai?” người hỏi thấy Tần Gia Ngôn không lên tiếng, tức giận đùng đùng nhìn chằm chằm Tô Tình, lại hỏi lần nữa.

Tần Gia Ngôn vẫn không để ý đến câu hỏi của người kia, nhẹ nhàng đi đến trước mặt Tô Tình, đưa tay ra, đẩy người đàn ông đang đụng chạm cô ra, lôi cánh tay của Tô Tình, kéo cô đứng dậy khỏi mặt đất, cũng không quay đầu nhìn những người đàn ông trong đó mà kéo cô ra khỏi phòng.

“Mày đứng lại cho tao, cô ấy là người của tao, mày kéo cô ấy chạy đi đâu?” Lâm Mặc đột nhiên đứng lên.

Tần Gia Ngôn không có ý định muốn để ý đến câu nói của hắn, chỉ thẳng tay kéo Tô Tình ra ngoài.

“Được lắm con điếm này còn dám câu dẫn đàn ông khác nữa!” Lâm Mặc cầm ly rượu trên bàn, ném thẳng về phía hai người họ.

Ly rượu còn chưa bay đến trước mặt Tần Gia Ngôn, Tần Gia Ngôn đã đẩy Tô Tình về phía cửa, sau đó quay người về phía Lâm Mặc, tàn nhẫn vọt đến trước mặt hắn, lúc Lâm Mặc còn chưa kịp phản ứng, hắn đã giơ nắm đấm lên, tàn nhẫn quật lên mặt hắn.

Lâm Mặc bị đánh quỳ xuống, rồi ngã vào bàn ăn, khiến mọi thứ trên đó đổ xuống, phát ra những tiếng rào rào.

Có thể tất cả mọi người trong phòng đều không ngờ Tần Gia Ngôn sẽ động thủ, cho nên tất cả đều kinh ngạc, trong phút chốc không có ai kịp đứng lên giúp  Lâm Mặc.

Lâm Mặc bị đột kích bối rối một chút, sau đó lau máu trên khóe môi, vừa định mở miệng nói chuyện, Tần Gia Ngôn liền nhấc một cái ghế lên tức giận đập lên bàn ăn, không để ý đến tiếng la trong phòng, hắn chỉ cất bước đi đến cửa, kéo cánh tay Tô Tình đi ra ngoài.

Vì tức giận mà Tần Gia Ngôn đóng cửa rất mạnh, phát ra một tiếng ầm đinh tai nhức óc.

Vừa vào thang máy, Tần Gia Ngôn liền lấy điện thoại di động gọi cho tài xế.

Từ khách sạn đi ra, tài xế đã đợi hắn ở cổng chính.

Tài xế xuống xe, nhìn thấy Tần Gia Ngôn dẫn theo một người phụ nữ, ngẩng người một chút, sau đó mới vội vàng mở cửa cho họ. 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1045: Đi theo anh, được không? (5)


Tần Gia Ngôn nhét Tô Tình vào xe, không ngồi cùng cô mà đóng cửa, lại mở cửa cạnh ghế người lái, chui vào.

Tài xế lên xe xong, lúc khởi động lại hỏi: “Tần tiên sinh, chúng ta đi đâu?”

Tần Gia Ngôn muốn đưa Tô Tình về nhà nhưng còn chưa nói ra, hắn đã nghĩ đến Lâm Mặc đối xử với cô như thế nào liền sợ khi cô về nhà, nhất định Lâm Mặc sẽ rút hết tức giận lên người cô.

Tần Gia Ngôn giật giật mọi, nuốt lại những lời suýt nói ra khỏi miệng, hắn nhìn qua kính chiếu hậu, liếc nhìn cô gái vẫn đang ngồi co rút trên xe, cô vẫn còn đang run cầm cập, trầm tư trong chốc lát, hắn lại nhàn nhạt lên tiếng: “Về Nhã Uyển.”

Nhã Uyển? Là nhà của Tần tiên sinh mà, tại sao ngài lại muốn đưa một người phụ nữ về nhà riêng của mình?

Tài xế ngẩng người một chút, sau đó lại trả lời: “Vâng, Tần tiên sinh.” Sau đó lái xe, chạy vào đường phố mênh mông, đến Nhã Uyển.

......

Xe dừng hắn, Tần Gia Ngôn không chờ tài xế giúp hắn mở cửa xe mà nhanh chóng mở cửa xe của mình, sau đó xuống xe kéo Tô Tình ra khỏi xe, chẳng nói gì với tài xế liền kéo Tô Tình vào thang máy.

Đến nhà, Tần Gia Ngôn nhập password, mở cửa nhà ra, sau khi đưa cô vào nhà xong mới buông cổ tay của cô ra.

Hắn không phí lồi, liền vào phòng ngủ của mình, liền vào phòng thay đồ tìm một lúc lâu, sau đó mới cầm một cái áo sơ mi dài ném cho Tô Tình, chỉ vào nhà vệ sinh: “Đi tắm đi!”

Tô Tình ôm quần áo, ngẩng đầu nhìn Tần Gia Ngôn một cái.

Tần Gia Ngôn không để ý đến ánh mắt của cô, không ở lại trong phòng khách mà vào nhà bếp.

Tần Gia Ngôn bận rộn trong bếp nửa tiếng đồng hồ, nấu hai chén canh giải rượu xong, lại trở vào phòng khách, hắn mới phát hiện cô gái kia vẫn không nhúc nhích, chỉ đứng đó ôm quần áo như lúc nãy.

“Sao còn chưa đi tắm rửa đi?” Tần Gia Ngôn có chút lạnh nhạt hỏi, hắn để canh giải rượu đặt trên khay trà, thấy Tô Tình vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, lại nhíu mày, lại lạnh nhạt nói: “Tắm, uốn chút canh giải rượu rồi nghỉ ngơi sớm một chút!”

Cô gái giống như điếc vậy, vẫn chẳng có chút phản ứng nào, chỉ là cả người cô càng run hơn lúc trước.

Tần Gia Ngôn nhíu mày nhìn kỹ cô chằm chằm hai giây, sau đó mới đi đến trước mặt cô: “Sao vậy? Đau ở đâu sao?”

Hắn vừa hỏi vừa đưa tay vén tóc cô qua một bên.

Cử động của hắn cũng rất bình thường, nhưng lại khiến cả người cô như bị điện giật, sau đó đột nhiên lùi hai bước.

Tần Gia Ngôn ý thức được bất thường ở chỗ nào, hắn bước lên trước một bước, đứng trước mặt Tô Tình, nâng mặt của cô lên.

Khuôn mặt trắng nõn của cô có một vệt hồng bất thường, ánh mắt như có như không cười, cả khuôn mặt đẹp mê người, cực kỳ dụ hoặc.

Hắn chỉ mới đụng trúng cằm của cô, không hề làm gì cả, lại có thể cảm thấy hô hấp của cô trở nên gấp gáp hơn.

Lúc nãy Tần Gia Ngôn có thể nghĩ cô uống say, nhưng lúc này hắn nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, liền có thể đoán được cô đã bị bọn người Lâm Mặc cho uống thuốc kích thích rồi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1046: Đi theo anh, được không? (6)


Chẳng trách lúc hắn xông vào, cô vẫn chẳng có chút phản kháng nào với người đàn ông đang táy máy tay chân kia, thì ra không phải là vì say rượu, mà là vì vậy!

Nếu lúc này hắn không kéo cô về đây, có phải cô đã bị chồng mình…

Ý nghĩ đó khiến lưng Tần Gia Ngôn cảm thấy như có một sự tức giận bao trùm toàn thân hắn.

Tayhắn không nhịn được mà dùng sức nắm chặt cằm của Tô Tình, nhìn cô một lúc lâu, hắn mới hồi phục lại tinh thần, sau đó buông tay của cô ra mà thay vào đó lại bắt lấy cổ tay của cô, chuẩn bị đưa cô đến bệnh viện.

Nhưng còn chưa đi được hai bước, Tô Tình đi sau lưng hắn lại bỗng nhiên nhào đến sau lưng hắn, ôm chặt lấy eo của hắn từ phía sau.

Taycủa cô vuốt ve thân thể hắn, cho dù cách một lớp quần áo nhưng hắn có thể cảm nhận được hơi thở của cô sau cổ hắn có bao nhiêu mê hoặc.

Lưng Tần Gia Ngôn như có một tảng đá nặng nề, khiến hắn thở không nổi, hắn phải nín thở một chút, mới có thể đè lại xúc động trong lòng, giơ tay lên gỡ bàn tay không an phận của cô, xoay người, kéo Tô Tình hoàn toàn không hề tỉnh táo kéo cách hắn một khoảng, lúc hắn đang bối rối có nên kéo cô vào nhà vệ sinh tắm nước lạnh không, sau đó mới gọi bác sĩ riêng đến thì cô lại giống như một con rắn vậy, lần nữa dính chặt lên người hắn.

Hắn nhìn cô, cô lại nhón chân lên, chạm môi vào môi hắn.

Bờ môi cô vẫn ấm áp mềm mai như trong trí nhớ của hắn, khiến tim Tần Gia Ngôn lại đập thình thịch, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra khỏi cổ họng hắn.

Lúc ở khách sạn lớn Bắc Kinh hắn đã uống nhiều rượu, vì Tô Tình mà hắn đã tỉnh táo hơn rất nhiều, lúc này lại bị cô chủ động vuốt ve như vậy, khiến hắn lại như có hơi say.

Lúc cô mở môi của hắn ra, hắn thoáng lấy lại được một chút lý trí.

Cô không còn lài Tô Tình của năm đó, không còn là bạn gái của hắn, cô giờ là vợ của người khác, là phụ nữ đã có chồng.

Tần Gia Ngôn đột nhiên nghiêng đầu, tránh nụ hôn của Tô Tình, hắn cầm cổ tay cô mạnh hơn, đẩy cô ra một chút, lúc này cô đột nhiên lấy lại được một chút lý trí, lẩm bẩm hỏi: “Gia Ngôn, là anh sao?”

Tần Gia Ngôn ổn định lại trong nháy mắt.

Tô Tình ngước đầu, nhìn ánh mắt mê hoặc của hắn mang theo một chút dịu dàng: “Gia Ngôn, thật sự là anh sao?”

Cô vừa hỏi vừa giơ tay lên vuốt ve gò má Tần Gia Ngôn, đầu ngón tay cô rất dịu dàng, dọc theo đường viền trên khuôn mặt hắn, từ từ di xuống môi hắn, lúc đó bàn tay cô bỗng nhiên trở nên run rẩy, cô cách môi hắn chừng một cm, lại nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Gia Ngôn.”

Lý trí của Tần Gia Ngôn vì tiếng gọi nồng say này mà hoàn toàn đổ nát, hắn không chờ cô hôn hắn nữa mà liền giơ tay lên, giữ đầu cô, mạnh mẽ chiếm lấy môi cô.

Bởi vì trúng thuốc, cô đáp lại hắn rất nhiệt tình, cho hắn những cảm xúc mãnh liệt.

Não Tần Gia Ngôn bị dục vọng bao phủ, hắn vừa hôn cô sâu hơn, vừa ôm cô đi về phía phòng ngủ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1047: Đi theo anh, được không? (7)


Tần Gia Ngôn vừa ôm cô đến bên giường, Tô Tình liền ôm cổ hắn, kéo hắn ngã xuống giường cùng cô, sau đó cô gái vươn mình nằm trên người hắn, tay cô mở thắt lưng của hắn ra, vừa cúi đầu lần thứ hai hôn lên đôi môi hắn.

Cô chủ động như vậy càng khiến cả người Tần Gia Ngôn phấn khởi, hắn dùng sức xé quần áo của cô ra, lúc đầu ngón tay chạm đến da thịt trắng nõn của cô, trong mắt lại nhìn thấy một vệt hồng, hắn nghĩ mình sắp nuốt cô vào bụng như dã thú rồi, giữ eo của cô, đẩy cô ngã lên giường, hung hăng nhào tới.

Tần Gia Ngôn có thể cảm nhận được một hơi nóng từ phía sau hắn bốc lên, hắn không nhịn được nữa, nhanh chóng tách hai chân của cô ra…

.....

Khi Tô Tình tỉnh lại, trong phòng không có một bóng người.

Cô nằm trong một căn phòng xa lạ, cô nhìn chằm chằm trần nhà một lúc lâu, mới nhớ ra tối qua đã xảy ra chuyện gì, cả người cô liền giống như bị điện giật, ôm chăn ngồi dậy, cô nhìn chằm chằm bức tường trắng tinh một lúc lại, não mới từ từ xoay chuyển.

Tối qua cô ở khách sạn Bắc Kinh là vì mẹ của Lâm Mặc sắp xếp. mới ban đầu cô cũng chẳng biết mẹ Lâm bảo cô theo Lâm Mặc ra ngoài ăn tối để làm gì, nhưng lúc ngồi vào bàn ăn cơm, cô mới biết người mà mẹ Lâm Mặc sắp xếp muốn bỏ thuốc để cô và Lâm Mặc ở bên nhau, sau đó đưa họ lên phòng, muốn cô mang thai, sinh đời sau cho Lâm gia.

Chỉ là không biết mẹ của Lâm Mặc đã sắp xếp thế nào mà khiến Lâm Mặc biết được, khiến hắn càng tức giận sau đó rút giận lên người cô, còn muốn lợi dụng cơ hội này mà để cô bị những người đàn ông khác…

Cho dù chuyện đã qua nhưng khi nhớ lại, Tô Tình không nhịn được mà run lẩy bẩy.

Nếu không phải Tần Gia Ngôn vô tình xuất hiện, cô nghĩ, có khi tối qua cô đã bị những người đàn ông kia cưỡng bức,… vì vậy, lúc này chỗ cô đang ở là nhà của Tần Gia Ngôn…

Nhớ tới đây, những hình ảnh triền miên tối qua của cô và Tần Gia Ngôn lại hiện lên trong đâu Tô Tình khiến cô không nhịn được mà nắm chặt chăn.

Cô, cô đã lên giường với Tần Gia Ngôn…

Lúc yêu nhau, hắn vả cô còn chưa vượt qua giới hạn, bây giờ mỗi người một ngả, cô đã là vợ của người khác, hai người họ lại…

Tô Tình không nhịn được cắn môi.

Ngay lúc cô không biết nên đối mặt với Tần Gia Ngôn như thế nào, cửa phòng lại bị mở ra, Tần Gia Ngôn mặc đồ thể dục, xách theo một cái túi đi vào.

Tô Tình nghe thấy tiếng động liền ngước lên nhìn Tần Gia Ngôn, lại luống cuống cúi đầu xuống.

Tần Gia Ngôn đi đến bên giường, để túi xuống, đứng yên một lúc lâu, sau đó mới nói:”Trong phòng có nhà vệ sinh.” Liền quay người rời khỏi phòng ngủ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1048: Đi theo anh, được không? (8)


Vẫn chờ đến khi cửa phòng ngủ đóng lại, trong phòng chỉ còn một mình cô, Tô Tình mới thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn túi mà Tần Gia Ngôn xách vào.

Trong túi chính là một cái váy mới tinh, còn có quần áo trong mà tối qua cô bị cởi ra.

Quần áo còn có một mùi thơm nhàn nhạt, Tô Tình nghĩ, có thể là sáng nay Tần Gia Ngôn đã thức dậy sớm, giúp cô hong khô rồi.

Mùi thơm này rất quen, đó là mùi rất phổ biến của xà phòng được dùng ở các tiệm giặt ủi, năm đó lúc cô và Tần Gia Ngôn yêu nhau, trên người của hắn cứ tỏa ra mùi thơm thoang thoảng này, không ngờ nhiều năm như vậy, hắn dù có dùng hàng hiệu, vẫn chỉ đến tiệm giặt ủi đó.

Đầu ngón tay Tô Tình vuốt lên quần áo một lúc lâu, mới vén chăn, xuống giường, vào nhà vệ sinh.

Tắm xong, Tô Tình sấy khô tóc, mặc quần áo mà Tần Gia Ngôn đã chuẩn bị, lại quay vào nhà vệ sinh nhìn chằm chằm mình trong gương, mãi đến khi cô tin rằng mình đã có đủ can đảm đứng trước mặt tgtn, cô mới mở cửa nhà vệ sinh, đi đến cửa phòng ngủ, sau đó lại hít sâu một hơi, kéo cửa phòng ngủ, đi ra ngoài.

Đã là chín giờ sáng, Tần Gia Ngôn không nhúc nhích ngồi trên ghế salon, trong tay đầy tài liệu, không có đấu hiệu hắn sẽ ra khỏi nhà, đi làm.

Tô Tình nghĩ, hắn đang chờ cô, muốn nói những chuyện đã xảy ra tối qua sao?

Tô Tình nắm góc váy, dừng ở cửa phòng, mới từ từ bước thật chậm đến ghế salon.

Nghe thấy tiếng động, Tần Gia Ngôn ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Tô Tình, sau đó nhàn nhạt đặt tài liệu trong tay lên bàn trà, chỉ vào ghế salon bên cạnh, ra hiệu cho Tô Tình ngồi xuống.

Tô Tình không ngồi, chỉ nhìn chằm chằm Tần Gia Ngôn trong chốc lát, sau đó chủ động nhẹ giọng mở miệng nói: “Tối qua cảm ơn anh đã cứu em ra khỏi khách sạn Bắc Kinh.”

Nói xong, Tô Tình không chờ Tần Gia Ngôn đáp lại mà nói tiếp: “Tối qua, chuyện đã xảy ra giữa anh và em…”

Thật ngại, Tô Tình dừng một chút, mới nói tiếp: “Chuyện này, có chút bất ngờ, anh cũng biết anh bị bỏ thuốc, cho nên lý trí không được tỉnh táo, cho nên quấy rầy anh rồi, thật sự xin lỗi, hy vọng anh bỏ qua cho, nếu như có thể, em hy vọng anh có thể quên tất cả những chuyện đã xảy ra tối qua.”

Quên chuyện tối qua?

Tần Gia Ngôn nhíu mày, trong đáy mắt có chút tức giận.

Nếu có thể, cô thật sự không muốn hắn nhìn thấy cô trong tình trạng chật vật như vậy, gặp hắn, chỉ có thể cảm ơn hắn đã cứu cô.

Vì trong lòng cô hiểu rõ, hắn và cô không có tương lai, giấc mộng trước kia của bọn họ đã kết thúc, lại quanh quẩn ở đây, sẽ không tốt cho hắn.

Lúc đang tắm, cô cũng đã nghĩ rồi, quên những chuyện tối qua đi, cho rằng chưa từng xảy ra chuyện gì đi!

Đây hình như là cách giải quyết tốt nhất cho cả hai.

Cũng là kết thúc của cả hai người.

Nghĩ tới đây, Tô Tình lại cụp mắt, không dám nhìn Tần Gia Ngôn, lần thứ hai lên tiếng: “Anh cũng biết, em kết hôn rồi, vì vậy cách tốt nhất chính là chúng ta coi như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Nói xong, Tô Tình khom người lấy túi của mình, lại khom người chào Tần Gia Ngôn: “Nếu không còn chuyện gì, em đi trước.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1049: Đi theo anh, được không? (9)


Tô Tình không chờ Tần Gia Ngôn nói gì mà quay người, muốn rời đi.

“Đúng lúc…” Tần Gia Ngôn vẫn luôn im lặng ngồi trên ghế salon bỗng nhiên nói.

Tô Tình vừa định bước đi, đưa lưng về phía hắn, không quay đầu lại.

Lần trước lúc kết thúc buổi xem mắt với Lâm Điềm Điềm, lúc cô ở trong nhà vệ sinh gọi hắn, chỉ dùng thân phận bạn cũ hỏi hắn hai câu, liền bị hắn trả lời khó nghe như vậy, mặc kệ tối qua đã xảy ra chuyện gì, cô nghĩ lời tiếp theo của hắn cũng chẳng dễ nghe gì...

“…Tôi cũng nghĩ giống như cô vậy đó, cũng không muốn chuyện tối qua thay đổi điều gì, chưa từng xảy ra chuyện gì, cô có thể nói như vậy khiến tôi rất yên tâm đó, dù sao tôi cũng không muốn có qua lại với một người…” Tần Gia Ngôn nghĩ đến câu nói kia của cô “anh cũng biết, tôi kết hôn rồi…” lời nói của hắn không nhịn được mà lại trở nên tàn nhẫn: “… đã có chồng.”

Thì ra hắn cũng nghĩ như vậy sao,… Tô Tình đau lòng, đầu ngón tay nắm chặt túi theo bản năng.

“Còn nữa, tối qua tôi uống nhiều rượu, cho nên say rồi, nếu như không say, tôi cũng sẽ không chạm vào cô đâu!”

Tô Tình cúi thấp đầu, không lên tiếng.

“Tôi không thích nợ ai điều gì, chuyện tối qua, cô ra điều kiện đi, cho dù là điều kiện gì tôi cũng sẽ chấp nhận, hy vọng sau khi thực hiện được điều kiện của cô, chúng ta có thể đường ai nấy đi.”

Điều kiện, hắn đang xem chuyện tối qua là một cuộc giao dịch trao đổi sao?

Tô Tình cắn mọi, vì hắn không nói chuyện, trong phòng lại trở nên yên tĩnh, không biết qua bao lâu, cô mới bình tĩnh lại, nói rất nhỏ: “Không cần, tôi sẽ quên chuyện tối qua.

Nói tới đây, Tô Tình lại bổ sung thêm một câu: “Tạm biệt!” sau đó liền bước về phía cửa.

Cô vừa đi chưa được hai bước, Tần Gia Ngôn ngồi trên ghế salon bỗng nhiên đứng phắt dậy, bắt lấy cổ tay cô, kéo cô lại.

Sức  của hắn khá lớn khiến cô lảo đảo một hồi, cũng may cô không té xuống đất, cô đứng thẳng người lại một hồi, Tần Gia Ngôn liền lấy một tờ chi phiếu đưa đến trước mặt cô: “Cô không nghĩ ra vậy tôi gợi ý cho cô, không phải cô thích tiền lắm sao? tôi cho cô cái mà cô thích, tờ séc này tôi ký rồi, số tiền cô muốn bao nhiêu thì điền vào bấy nhiêu.

Lúc hắn nói những câu này, ngữ khí cũng không vui vẻ gì, mấy chữ “không phải cô thích tiền lắm sao” Tô Tình hoàn toàn có thể nghe thấy được sự mỉa mai trong lồi hỏi của hắn.

Tô Tình nhếch môi một hồi, không nhận tờ giấy trong tay hắn, chỉ dùng sức thoát khỏi tay của hắn, coi như hắn chưa từng nói câu kia, chẳng nhìn thấy tờ séc mà hắn đưa trước mặt cô, lần thứ hai đi về phía cửa, Tần Gia Ngôn liền nhanh chóng bắt lấy tay cô lần nữa, nhét chi phiếu vào trong túi áo của cô.

Sức của hắn khá mạnh, cổ áo có chút rộng, hắn mạnh như vậy lại kéo áo của cô thấp xuống rất nhiều, khiến ngực của cô lộ ra một chút, Tần Gia Ngôn nhìn bờ vai cô, có thể rõ ràng nhìn thấy một vết máu bầm lớn.

Hắn nhíu mày, một giây sau liền quay đầu nhìn lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1050: Đi theo anh, được không? (10)


Vết máu bầm này không phải là vết tích mà tối qua hắn quá mạnh bạo gây ra.

Vết máu bầm lớn như vậy chính là do một vật nặng đập vào.

Từ màu máu ứ đọng, có thể biết được vết thương này đã có từ mấy ngày trước rồi.

Ánh mắt Tần Gia Ngôn nhìn thẳng vết máu bầm, mãi đến khi Tô Tình muốn thoát khỏi tay hắn lần nữa, hắn mới lấy lại được tinh thần, sau đó liên giơ tay lên kéo dây kéo trên váy của cô xuống, không để ý đến sự chống cự của cô, đẩy quần áo của cô ra, nhìn thân thể của cô.

Tối qua trong phòng ngủ không bật đèn, hắn lại kích tình nên chẳng để ý, hoàn toàn không nhìn đến thân thể của cô.

Ngày hôm nay lại nhìn thấy, hắn mới phát hiện trên tấm lưng trắng nõn của cô có một vết máu bầm lớn, còn là lúc nặng lúc nhẹ.

Tần Gia Ngôn nghĩ đến hai lần hắn nhìn thấy cô bị Lâm Mặc hành hạ, liền hiểu ra.

Những vết thương trên người cô đều là do chồng của cô ban cho.

Chồng của cô đối xử với cô như vậy, sao cô còn chưa ly hôn?

Tần Gia Ngôn không biết rốt cuộc mình là đau lòng hay là tức giận, lý trí của hắn hoàn toàn biến mất, ánh mắt nhìn chằm chằm những vết thương trên người cô một lúc lâu, bỗng nhiên nghiến răng nghiến lợi nói: “Đáng đời!”

Hai chữ kia khiến cả người Tô Tình run lên, sau đó liền bình tĩnh nhìn về phía hắn.

Đối mặt với ánh mắt của cô, Tần Gia Ngôn lại càng ác miệng hơn: “Muốn gả cho người có tiền, rốt cuộc thì sao, mỗi ngày đều bị đánh, đáng đời!”

Cô như không hiểu những lời hắn nói vậy, chẳng chớp mắt, nhìn hắn rất lâu, sau đó đôi con người đen kịt mới nhẹ nhàng run rẩy.

Hắn cho rằng cô sẽ khóc hoặc là tức giận, nhưng cảm xúc hoàn toàn chưa hiện ra trong đôi mắt kia, Tô Tình đã cúi đầu, trốn tầm mắt của hắn.

Cô yên tĩnh ngồi trước mặt hắn, hắn cho rằng cô đang âm thầm rơi lệ, nhưng ai ngờ sau năm phút, cô lại đẩy bàn tay đã buông lỏng của hắn ra, lui vế phía sau một bước, kéo dây kéo váy lên, cũng chẳng nói lời nào, liền rời đi.

Cửa bị mở ra, trong căn phòng to lớn chỉ còn lại mình hắn, hắn giống như bị hóa đá vậy, cứ ngồi im như vậy một lúc lâu.

....

Tô Tình rời đi chừng một tiếng, điện thoại của Tần Gia Ngôn đột nhiên reo lên.

Sau khi cúp máy, hắn không trở lại phòng ngủ mà đi đến công ty.

Cả một buổi chiều bận rộn, đến khi xong việc đã là 6 giờ tối.

Đêm nay không có xã giao, hắn nhận được điện thoại của mẹ gọi tới nói hắn về nhà anh rể ăn cơm, tuy rằng tâm tình khó chịu nhưng hắn cũng không muốn về nhà riêng của mình, vẫn đồng ý với bà.

Buổi tối lại ngủ ở nhà anh rể, sáng sớm ngày thứ hai hắn lại nhận được điện thoại của trợ lý, nói là cần phải đi công tác.

Tần Gia Ngôn không đến công ty mà đánh răng rửa mặt xong liền đi thẳng đến sân bay.

Hắn đi công tác năm ngày.

Xuống máy bay đã là tám giờ tối, tài xế đón hắn, hỏi: “Đi đâu ạ?”

Hắn ngồi phía sau xe nhìn chằm chằm thành phố Bắc Kinh một lúc lâu, nói: “Nhã Uyển.”

Hắn không thích người khác chạm vào đồ của mình, vì vậy không thích nhân viên quét dọn làm theo giờ đến dọn dẹp, hắn ăn chút gì trước, sau đó tắm rửa sạch sẽ mới ôm chăn mềm dra giường sạch đi đến bên giường, lúc tháo dra trải giường hắn mới nhìn thấy chỗ hôm trước Tô Tình nằm có một mảng đỏ hồng.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1051: Đi theo anh, được không? (11)


Tần Gia Ngôn cừng đờ, nhìn vết đỏ hồng trên dra giường một lúc lâu, mới từ từ đưa tay ra, kéo dra trải giường xuống, đưa vết đỏ hồng này đến trước mặt mình.

Trong phòng ngủ đều mở đèn, ánh sáng sáng ngời lại càng khiến vết đỏ hồng thêm rõ ràng.

Vì vấy ngày qua rồi nên vết đỏ này thấm khá sâu, nhưng Tần Gia Ngôn có thể nhận ra được đó chính là vết máu.

Trên giường sao lại có máu chứ?

Tần Gia Ngôn nhếch môi một hồi, mấy ngày trước hắn đi công tác luôn không dám nhớ đến hình ảnh của tối đêm hôm đó, lúc này những hình ảnh đó lại hiện ra.

Đếm đó hắn nhớ mang máng lúc hắn xông vào thân thể của cô, hắn có nhận thấy một trở ngại, nhưng hắn lại quá gấp gáp, quá say mê nên đã không để ý đó là cái gì...  Huống chi cô đã gả cho Lâm Mặc nhiều năm như vậy, chẳng ai có thể ngờ rằng cô vẫn có… khó trách lúc hắn mạnh mẽ xông vào thân thể cô, cô lại lẩm bẩm vài chữ “đau” trong miệng, thì ra….

Không thể không chấn động, không thể tin được, não Tần Gia Ngôn trống rỗng một lúc lâu, tay hắn nắm lấy dra trải giường bỗng nhiên khẽ run lên.

Cô rời xa hắn nhiều năm như vậy, gả cho người khác nhiều năm như vậy, lại vẫn còn là một người thuần khiết sao?

Tuy rằng cô kết hôn với người khác nhưng mà cũng chỉ là hữu danh vô thực, mà người đàn ông kia lại ngược đãi cô, hiển nhiên, cuộc hôn nhân của cô chỉ để che mắt thiên hạ mà thôi.

Khi hắn nhìn thấy những vết thương của cô sáng nay, khi hắn tỉnh táo lại, hắn đã nghĩ muốn kéo cô ra khỏi cuộc hôn nhân như địa ngục kia, nhưng hắn còn chưa nói gì cô đã nói trước, bảo hắn coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, một khác đó, hắn thấy ý nghĩ trong đầu của mình thật đê tiện, vì vậy hắn thẹn quá hóa giận, ngay cả sau khi hắn đã khôi phục lại lý trí, cũng không dám tin tưởng mình lại nói với cô hai chữ đáng đời kia!

Giờ khắc đó hắn thật sự đố kị, hắn tức giận người đàn ông kia đối xử với cô như vậy, tại sao cô còn chưa chịu rời khỏi tên khốn kia?

Ban đầu là cô chủ động vứt bỏ hắn, vứt bỏ đoạn tình cảm của hai người họ, cho dù bây giờ trong đầu hắn có mong bọn họ quay lại bao nhiêu hắn đều không muốn đối mặt với nó, cứ lừa dối chính mình, hắn và cô là người dưng nước lã.

Có thể lúc này, vết hồng trên dra giường đã phá bỏ tất cả những rào cản trong hắn.

Tần Gia Ngôn bỗng nhiên cầm dra giường nặng nề quẳng xuống mặt đất, cũng chẳng buồn thay đồ ngủ trên người ra đã chạy xuống bãi giữ xe dưới tầng hầm.

Ngồi trên xe, Tần Gia Ngôn đạp chân ga đến tối đa, đi về phía nhà họ Lâm.

Hắn đồng ý vì cô mà điên một lần!

Xe của hắn lao trong màn đêm nhanh như bay, rất nhanh đã đến trước cửa tiểu khu của Lâm gia.

Tần Gia Ngôn ngồi trong xe lấy điện thoại ra, gọi cho Tô Tình một cú.

Điện thoại vang lên một lúc lâu, mới có người bắt máy.

Số điện thoại của cô là do lúc cô còn đang ngủ, hắn thức dậy trước như bị thần sai quỷ khiến, cầm điện thoại di động của cô lên, cho phép mình lưu số của côi lại.

Cô cũng không biết đây là số điện thoại của hắn, vì vậy giọng nói rất cẩn thận: “Alo? Xin chào, xin hỏi ngài là?”

Tần Gia Ngôn yên lặng trong chốc lát, sau đó lại đơn giản lên tiếng: “Là anh.”

Cô nhận ra được giọng nói của hắn, qua ống nghe vẫn có thể nghe thấy rõ ràng cô đang hít vào một hơi thật sâu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1052: Đi theo anh, được không? (12)


Tần Gia Ngôn không chờ Tô Tình nói gì, đã lên tiếng trước: “Anh đang đứng dưới cửa lớn tiểu khu vào nhà em, bây giơ em ra đi, anh có chuyện muốn nói với em!”

Cô trầm mặc trong điện thoại một lúc lâu, sau đó mới từ từ tỉnh táo lại là mình không nằm mơ, mới trả lời: “Đã muộn rồi, có chuyện gì hôm khác…”

“Nếu như trong vòng năm phút nah không nhìn thấy em thì anh sẽ lập tức vào Lâm gia tìm em!” giọng nói của Tần Gia Ngôn quyết tuyệt không cho Tô Tình từ chối.

“Thật sự là không tiện lắm, em,….” Tô Tình còn chưa nói hết, Tần Gia Ngôn lại cắt ngang cô lần nữa: “Còn bốn phút năm mươi giây!”

Nói xong, Tần Gia Ngôn chẳng cho Tô Tình nói gì thêm, đã cúp máy.”

......

Tô Tình thật sự sợ hắn sẽ xông vào Lâm gia, cho nên Tần Gia Ngôn ngồi trong xe chờ ba phút, liền nhìn thấy Tô Tình từ trong tiểu khu chạy ra.

Tần Gia Ngôn đẩy cửa xuống xe, còn chưa nói chuyện, Tô Tình đã nhìn thấy hắn, vẫn chạy thẳng đến trước mặt hắn.

Vì chạy gấp, hơi thở của cô có chút bất ổn, cô nhìn thấy hắn còn đang mặc quần áo ngủ, mới lên tiếng hỏi: “Anh tìm em……”

Ba chữ có chuyện gì còn chưa được nói cho xong, Tần Gia Ngôn liền mở cửa xe, nói hai chữ: “Lên xe.”

Tô Tình giật mình, hai mắt mở to ra rất nhiều: “Anh có chuyện gì thì nói ngoài này đi, em……”

Tô Tình còn chưa nói hết tay đã bị Tần Gia Ngôn nắm lấy, kéo cô nhét vào xe, khiến cô không nhịn được mà gọi tên của hắn: “Gia Ngôn.”

một giây sau, cửa bị đóng lại, sau đó hắn liền vòng qua đầu xe, leo lên ghế người  lái, đạp chân ga, đưa cô rời đi.

Tốc độ xe rất nhanh, trong xe rất yên tĩnh, tất cả đều là mùi vị của hắn chèn ép đến nỗi Tô Tình hít thở không thông.

Không biết rời khỏi Lâm gia bao xa, Tô Tình mới có thể định thần lại được: “Gia Ngôn, anh muốn dẫn em đi đâu?”

Tần Gia Ngôn như không nghe thấy cô đang hỏi gì, cầm tay lái thuần thục lái xe.

“Gia Ngôn, anh đang làm gì vậy?”

“Gia Ngôn, anh dừng xe lại đi…..”

“Gia Ngôn…”

Lúc Tô Tình còn không biết mình đã gọi hắn bao nhiêu lần, xe đang lao như bay bỗng nhiên quẹo gấp vào một con đường nhỏ.

Cả người Tô Tình lay động, lúc cô ngồi vững lại liền quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó cả người cô bỗng nhiên yên tĩnh lại.

Hắn lại đưa cô đến thành phố A.

Chỗ hắn và cô lúc học cấp ba đã quen biết nhau.

Hai bên đường đậu rất nhiều xe, đường sá vốn đã chật chội nay lại càng khó đi hơn.

Tốc độ lái xe của Tần Gia Ngôn cũng chậm lại, lúc chạy lúc dừng đi chừng năm phút nữa thì Tần Gia Ngôn dừng xe ven đường, nhìn chằm chằm mặt đất trống trải.

Tô Tình nhìn theo tầm mắt của hắn, chỉ liếc mắt một cái liền hiểu ý của hắn.

Đây chính là quán mì thịt bò trước đây, chỉ là sau này quản chế không cho buôn bán ngoài vỉa hè nên đã dẹp rồi.

Hắn nửa đêm gọi cô ra khỏi nhà, dẫn cô đến chỗ lần đầu tiên hai người họ gặp nhau làm gì?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1053: Đi theo anh, được không? (13)


Một lúc lâu, Tô Tình mới thu lại tầm mắt, chuyển hướng nhìn sang Tần Gia Ngôn, người đàn ông vẫn duy trì trạng thái nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Đêm khuya, xung quanh trường học không một bóng người, toàn thế giới đều trở nên yên tĩnh đến rối tinh rối mù.

Tô Tình mơ hồ cảm nhận được tim mình đập nhanh hơn, cô nhìn chằm chằm Tần Gia Ngôn, vừa giật giật môi nhưng lại không nhìn hắn nữa: “Gia Ngôn, anh tìm em có chuyện sao?”

Tiếng nói của cô vang lên, lông mi Tần Gia Ngôn khẽ động, hắn vẫn bình tĩnh nhìn một khoảng đất trống trước mặt, mở miệng nói chuyện lại không hề liên quan đến câu hỏi của cô: “Năm đó em chê tôi nghèo, chia tay với tôi, nói khi đó hoàn cảnh gia đình tôi liên lụy đến em, em nói theo tôi rất mệt mỏi, không có tương lai, em không muốn lãng phí tuổi thanh xuân của mình bên cạnh tôi, em còn nói, em hối hận vì trước đây đã quá ngốc mà tốn nhiều thời gian với tôi như vậy…”

Tô Tình nghe lại những chuyện năm đó, không lên tiếng, đầu lại cúi thấp xuống.

“Cuối cùng em còn nói với tôi, em gặp một người đàn ông khác, người đó có tiền hơn tôi, nhà hắn tốt hơn tôi nhiều lắm, có thể để cô làm thiếu phu nhân, cho em cuộc sống giàu sang phú quý, để em ăn ngon mặc đẹp, tôi cầu xin em, tôi xin em cho tôi chút thời gian, tôi cũng sẽ cho em cuộc sống ăn ngon mặc đẹp, có thể em không tin tôi, cho rằng những câu nói kia của tôi là gạt người, muốn chia tay với tôi, sau đó bỏ rơi tôi, lên một chiếc xe sang trọng trị giá trăm vạn, em không biết, lúc tôi nhìn thấy em leo lên chiếc xe đó chạy càng lúc càng xa, tôi đã hận em đến thế nào đâu!”

Cho dù đã qua nhiều năm như vậy, lúc này khi nhắc lại chuyện cũ, ngữ khí của Tần Gia Ngôn lại tăng lên rất nhiều.

Tô Tình dùng sức nắm lấy vạt áo theo bản năng, đầu ngón tay nhẹ nhàng run lên.

“Những năm gần đây, tôi vẫn luôn nghĩ, có phải em đang sống một cuộc sống tốt, có thể bây giờ đã có con rồi không…”

Trong những năm tháng dài đằng đẵng đó, hắn từng nhớ cô không dưới một lần, càng hận cô không ít hơn một lần.

Hắn thật sự tin rằng cô gặp được một người tốt, không ngờ, cô lại sống đáng sợ hơn trong sự tưởng tượng của hắn cả ngàn cả vạn lần!

Hắn vốn tưởng rằng nhìn thấy cô sống cuộc sống chật vật như vậy, hắn sẽ rất vui mừng, nhung mà trong lòng hắn lại có vô vàn khổ sở và không nỡ.

Kỳ thật, hắn vẫn luôn không nỡ, không phải sao?

Chỉ là cho đến nay, hắn vẫn chưa đối mặt với cảm giác đó mà thôi!

Nếu không, những năm gần đây tại sao mẹ và chị cứ liên tục hối thúc hắn cưới vợ sinh con, hắn lại không động lòng với bất cứ đối tượng xem mắt nào chứ?

Người ngoài hỏi hắn lẽ nào gặp nhiều người xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ không có ai lọt vào mắt xanh của hắn sao?

Hắn nói, có thể là do duyên phận chưa tới.

Nhưng kỳ thực chẳng phải là duyên phận chưa tới, mà là từ nhiều năm trước duyên phận của hắn đã tiêu tốn toàn bộ trên một người phụ nữ tên là Tô Tình rồi.

Chỉ có một mình hắn biết, tuy rằng cô đã gả cho người khác nhưng hắn vẫn còn ở một chỗ, ngây ngốc ngóng trông, mong đợi sẽ có một ngày cô về lại bên hắn.

Nghĩ đến đây, trong mắt Tần Gia Ngôn bỗng nhiên nổi lên một tầng sương mù.

“Tô Tình.”

Tần Gia Ngôn lại bỗng nhiên mở miệng, tiếng gọi của hắn kết thúc, tầm mắt từ ngoài cửa sổ của hắn lại rơi lên mặt Tô Tình
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1054: Đi theo anh, được không? (14)


Tô Tình bị Tần Gia Ngôn gọi như vậy khiến lông mi của cô run rẩy, tầm mắt lơ lửng không cố định, có khi thì nhìn lướt qua mặt hắn, có khi lại nhìn đi nơi khác.

Tần Gia Ngôn nhìn Tô Tình, gọn gàng dứt khoác hỏi: “Đêm đó là lần đầu tiên của em đúng không?”

Giây trước hắn còn nói chuyện quá khứ, giây sau hắn đã hỏi đêm đó khiến cô theo không kịp, ngẩn người, từ từ mới phản ứng được, cô chẳng dám nhìn Tần Gia Ngôn, cúi đầu nhìn chân mình.

Hắn nói đúng, đó chính là lần đầu tiên của cô.

Cô gả cho Lâm Mặc lâu như vậy, ngoại trừ việc dùng thân phận làm vợ của Lâm Mặc, đừng nói là cùng ngồi ăn cơm, ngủ chung một phòng cũng chưa từng xảy ra.

Lâm Mặc không thích phụ nữ, thậm chí còn ghét phụ nữ, mỗi lần hắn nhìn thấy cô là giống như nhìn thấy kẻ thù vậy, mẹ Lâm vì con trai kỳ quái như vậy lại bị ba Lâm trách cứ, nói bà chiều hư con trai, không dạy dỗ nó, lại trút giận lên người cô.

Nếu không phải mẹ Lâm thật sự tuyệt vọng rồi, bà cũng sẽ không nghĩ ra chiêu bỏ thuốc để cô lên giường với con trai mình.

“Vì vậy, em và chồng em từ trước đến nay vẫn chỉ là hữu danh vô thực có đúng không?” Tần Gia Ngôn lại mở miệng.

Lần này hắn không cho cô cơ hội nói gì, cứ liên tục, tiếp tục nói: “Lúc trước, em đồng ý kết hôn với hắn cũng đã biết hắn sẽ không có bất cứ quan hệ thân mật nào với em có đúng không?”

Tần Gia Ngôn liên tục hỏi ba câu “Đúng hay không”, kỳ thực trong lòng hắn đã có đáp án, căn bản hắn hoàn toàn chẳng mong chờ cô trả lời, liền nói đến vấn đề trọng tâm mà hắn muốn biết đáp án nhất: “Tô Tình, cuối cùng vì cái gì mà em phải cam chịu một cuộc hôn nhân như vậy?”

Nguyên nhân? Nếu cô nói nguyên nhân này cho hắn biết, hiện nay chuyện đã qua nhiều năm như vậy, cô nói cho hắn biết còn có ý nghĩa gì? Chỉ khiến hắn thêm áy náy mà thôi…

Tô Tình mím môi, hơi cúi thấp đầu thêm một chút nữa, không có ý trả lời câu hỏi của hắn.

“Được, em không muốn nói cũng không sao….” Tần Gia Ngôn thấy cô không muốn trả lời, lại nói: “Nhiều năm như vậy, hắn đánh em không dưới một lần đâu đúng không? cho dù cuộc hôn nhân của hai người chỉ là vật trang trí nhưng hắn đã đối xử với em như vậy, tại sao em còn không ly hôn?”

Nếu cô có khả năng ly hôn, cô đã làm từ sớm rồi, Lâm gia thật vất vả mới có thể tìm được một người phụ nữ che giấu đứa con trai đồng tính cho bọn họ, sao có thể buông tha cho cô dễ dàng như vậy? Huống chi, cơ nghiệp mấy đời của Lâm gia có quyền có thể, cô chỉ là một người thấp cổ bé họng, có thể thắng được bọn họ sao?

“Là bọn họ không cho em ly hôn sao? Hay là có điểm yếu nào bị bọn họ nắm lấy khiến em không thể phản kháng?” không có ai thích bị bạo hành cả, Tần Gia Ngôn nghĩ, có thể mình đã đoán đúng chín mười phần rồi.

Nếu không phải vẫn còn yêu cô, mấy năm qua hắn đã sớm cưới vợ sinh con, sống một cuộc sống yên ổn rồi.

Vào giờ phút này, hắn và cô có một tia hy vọng như vậy, hắn không muốn từ bỏ, hắn muốn tốt cho cô, càng muốn tốt cho bản thân mình.

Tần Gia Ngôn nghĩ đến đây, đột nhiên đưa tay ra, năm chặt vai Tô Tình, ép cô nhìn mình, nhìn thẳng vào đôi mắt của cô, nói từng chữ từng chữ một cách kiên quyết: “Tô Tình, đi theo anh, được không?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1055: Đi theo anh, được không? (15)


Mắt Tô Tình càng ngày càng có một sự chấn động bao trùm, cô như nghe thấy một câu hỏi khó tin đến mức nào, mở miệng ngạc nhiên.

Hắn nói, Tô Tình, đi theo anh, được không?

Mười hai năm trước, cô nghĩa chẳng từ nan rời bỏ hắn, sau mười hai năm, hắn lại hỏi cô như vậy…

Không biết là vì kích động hay cảm động, hưng phấn hay mừng rỡ mà cơ thể Tô Tình bắt đầu run rẩy.

“Tô Tình, ly hôn với hắn đi, mặc kệ là giá nào, em cũng ly hôn đi, anh sẽ dốc hết toàn lực giúp đỡ em, tìm một luật sư tốt nhất, được không?” Tần Gia Ngôn nhìn thẳng Tô Tình, hỏi.

Tô Tình vẫn duy trì sự yên lặng như vậy, bình tĩnh nhìn Tần Gia Ngôn, như một kẻ khờ, không có chút phản ứng nào.

Bộ dạng này của cô khiến Tần Gia Ngôn cho rằng cô sợ không dám ly hôn, hắn càng dùng sức nắm chặt vai cô: “Tô Tình, em không cần phải sợ, chỉ cần có anh ở đây, hắn sẽ không thể nào uy hiếp em được!”

Vai Tô Tình bị nắm đến đau, khiến cô từ từ tỉnh táo lại.

Không có gì có thể uy hiếp được cô,… trước kia thật sự không có, có thể khi đó cô không có chỗ dựa, chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của Lâm gia, nhưng hôm nay, cô có rồi, cô lại bị Lâm gia nắm chặt lấy nhược điểm.

Cô muốn ích kỷ mà gật đầu, muốn nói với hắn: được, Gia Ngôn, em đi với anh, anh biết không, nhiều năm như vậy rồi, em có bao nhiêu lần ngóng trông anh xuất hiện, mang em ra khỏi địa ngục tối tăm này.

Nhưng cô không thể, vì cô bị Lâm gia nắm chặt nhược điểm kia, cho nên cô không còn bất cứ lựa chọn nào khác, chỉ có thể ở lại.

“Không…”

Không ai biết, Tô Tình đã dùng hết sức bình sinh của mình mới có thể bắt mình nặn ra được chữ này.

Có thể là giọng nói của cô quá nhỏ, Tần Gia Ngôn không nghe thấy, cũng có thể là hắn nghe được, nhưng lại không muốn đối mặt.

Ánh mắt của hắn nhìn cô vẫn rất chăm chú, còn có chút chờ mong, phảng phất như đang hối thúc cô mau gật đầu đi, sau đó hắn sẽ lập tức lái xe đưa cô đi.

Ánh mắt của Tô Tình nhẹ nhàng nhìn hắn, lần thứ hai đối mặt với ánh mắt của Tần Gia Ngôn, cô lại nói lần nữa: “Không…”

Tô Tình có thể cảm nhận được rất rõ ràng, bàn tay nắm chặt bả vai mình của Tần Gia Ngôn cứng đờ lại.

Trong đáy lòng cô lại có một nỗi đau, cô sợ chính mình sẽ không chịu đựng nổi mà không chút do dự nào đồng ý, cứ tiếp tục nói, rõ ràng: “Em sẽ không đi với anh, em cũng sẽ không ly hôn với Lâm Mặc, cho dù em và anh ấy không hạnh phúc nhưng anh ta vẫn là chồng của em, người chồng hợp pháp được pháp luật công nhận của em.”

Đồng tử Tần Gia Ngôn hơi co lại, tất cả tâm tình bỗng trở nên đen kịt trong phút chốc.

Tô Tình cho rằng Tần Gia Ngôn sẽ tức giận, nhưng hắn không hề có chút cảm xúc này, nhìn cô một lúc lâu, sau đó lại mở miệng: “Tiểu Tình, cô sợ theo anh sẽ liên lụy đến anh có đúng không? Em không cần phải sợ, anh đã không còn là Tần Gia Ngôn nghèo khó của trước đây, anh bây giờ có tiền rồi, có rất nhiều tiền, Lâm gia cho em những gì, anh cũng có thể cho em được, thậm chí có thể cho em nhiều hơn bọn họ….”

Còn nữa, em biết Cố thị không? CEO của bọn họ chính là anh rể của anh, anh rể của chị ruột anh!”

Chị gái đã được gả cho anh rể lâu như vậy, nhưng dù có gặp bất cứ khó khăn gì, hắn cũng chưa bao giờ nói với mọi người Cố Dư Sinh chính là anh rể của hắn...
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1056: Đi theo anh, được không? (16)


Bởi vì hắn là một người đàn ông, từ nhỏ hắn đã biết, chuyện gì nên dựa vào thực lực của chính mình, nhưng bây giờ, hắn lại nói ra Cố Dư Sinh.

Chẳng ai biết, hắn sợ cô từ chối bao nhiêu mới phải dùng cách mà hắn chưa bao giờ làm này.

Càng không có ai biết, những lời hắn đang nói chính là đang cầu xin cô, cầu xin cô một cách hèn mọn.

Hắn đã không còn là một đứa trẻ của năm xưa, không muốn để cho cô chạy trốn nữa, chỉ có thể cầu xin cô ở lại, đừng đi, hắn hôm nay biết phương thức cầu xin thế nào để cô ở lại rồi.

Nhưng hắn vẫn sai rồi, mặc kệ hắn có mở cho cô con đường lớn đến mức nào, cô cũng không có chút mảy may mủi lòng muốn ở bên cạnh hắn, bởi vì cô cũng không chờ hắn nói xong liền cắt ngang lời hắn: “Gia Ngôn, mười hai năm trước em lựa chọn cách rời bỏ anh, đã kết thúc, em mãi cũng không thể ở bên cạnh anh nữa rồi…”

Cô không muốn bản thân mình dao động, cô thật sự không có đường lui, nếu cô bị hắn thuyết phục, đồng ý ở bên cạnh hắn, sẽ chỉ có cảnh tượng vạn kiếp bất phục.

Cô muốn hắn quên cô đi, từ bỏ mọi hy vọng với cô.

Chỉ trong mấy giây đồng hồ, Tô Tình lại mở miệng, ngữ khí bình tĩnh giống như cô không còn trong thân xác của mình vậy: “Gia Ngôn, nếu anh thật sự muốn ở bên em, em có thể làm tình nhân của anh, nhưng em không thể ly hôn, anh cũng biết, chồng của em sẽ không chạm vào em, em cũng rất muốn,….”

Đúng là có mấy lời không thể nào nói thẳng ra được, nói tới đây, Tô Tình dừng lại.

Đúng như cô suy đoán, trong đáy mắt Tần Gia Ngôn có một ngọn lửa giận bốc lên.

Sức hắn cầm lấy bả vai cô mạnh đến kinh người, khiến cả lưng cô đều đau.

Một lúc lâu, hắn mới có thể miễn cưỡng nói: “Tình nhân? Không thể ly hôn?”

Hỏi ngược lại xong, hắn giận dữ cười: “Ý của cô là chồng của cô không đụng vào cô, cho nên cô có thể đi tìm một người đàn ông thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mình sao?”

Tô Tình không lên tiếng, bình tĩnh gật đầu một cái.

Cử động của cô rất nhỏ, nhưng lại có thể đẩy ngã tất cả những chờ mong như sóng trào trong lòng Tần Gia Ngôn.

Cô thà ở lại Lâm gia, bị Lâm Mặc ngược đãi cũng không đồng ý đi theo hắn…

Hắn nhìn thấy cô sống không tốt, đau lòng, muôn vàn đau lòng, nghĩ cách cho cô một cuộc sống tốt hơn, nhưng căn bản cô chẳng cần hắn giúp đỡ.

Thì ra, là hắn tự mình đa tình.

Mười hai năm về trước, hắn vì cô suy tính đủ điều, sau mười hai năm, hắn vẫn ngu ngốc vì cô.

Hắn luôn muốn đóng vai anh hùng trong thế giới của cô, cô chẳng có chút tình yêu nào dành cho hắn, hắn lại cho cô toàn bộ trái tim mình, chẳng giữ lại chút gì!

Được rồi, được rồi, quá được rồi!

Đáng lý ra hắn nên biết từ mười hai năm trước, hắn không nên yêu cô gái này, hắn chỉ cố gắng tin tưởng vào người con gái mà hắn chọn, nhưng chính cô gái là toàn bộ thế giới của hắn đã tổn thương hắn ba lần rồi!

Tần Gia Ngôn nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, sau đó từ từ mở mắt, buông bả vai của cô ra, chỉ tay ra ngoài xe, nói thêm hai chữ: “Xuống xe.”

Khi hắn nói xong, Tô Tình không nói gì, liền mở cửa, xuống xe.

Ngay cả cách rời đi của cô cũng quyết đoán như vậy.

Trong lòng Tần Gia Ngôn cực kỳ tuyệt vọng, hắn nghĩ hắn thật sự có thể dập tắt toàn bộ mọi hy vọng với cô được rồi, từ nay vầ sau cũng không cần có thêm bất cứ hy vọng nào nữa, hắn còn nghĩ thật sự hắn nên bắt đầu một cuộc sống mới rồi.

Tô Tình, tôi thật sự bị não úng nước cho nên mới chờ mong cô nhiều năm như vậy.

Nghĩ tới đây, Tần Gia Ngôn đạp ga điên cuồng, nghênh ngang rời đi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1057: Đi theo anh, được không? (17)


Đợi đến khi xe của Tần Gia Ngôn biến mất ở khúc quanh, Tô Tình vốn đứng nghiêm ven đường lại lảo đảo lùi một bước, sau đó dựa lên gốc cây, từ từ trượt xuống, ngồi xổm dưới đất, chôn mặt vào lòng bàn tay, khóc.

Cho dù nhiều năm trước đây, cô đã biết giữa hắn và cô là hữu duyên vô phận.

Nhưng hôm nay lúc chấm dứt triệt để, Tô Tình mới phát hiện, cõi lòng mình đang vỡ vụn thành từng mảnh.

Gia Ngôn, xin lỗi, em thật sự yêu anh, năm đó vì cùng đường cho nên mới rời khỏi anh.

Gia Ngôn, em yêu anh, chính là vì em quá yêu anh cho nên mới để bản thân mình chịu oan ức, cũng không muốn liên lụy đến anh.

Gia Ngôn, tạm biết anh, Tần Gia Ngôn………

Cho dù cô có cố đè nén tâm tình của chính mình bao nhiêu, tiếng khóc từ trong miệng cô lại nức nở ngày một lớn.

-

Tần Gia Ngôn nhìn thẳng con đường trước mặt mà tăng tốc, nhanh đến nỗi xe tự động báo vận tốc tối đa, hắn cũng không dừng lại.

Lúc sắp về đến “Nhã Uyển”, hắn đột nhiên đạp thắng, đứng ở con đường phía trước lới vào một lúc lâu, giống như một người mất hồn, trố mắt nhìn một hồi, sau đó mới khởi động xe lần nữa, quay đầu lái xe về biệt thự của Cố Dư Sinh.

Đêm đã khuya, mọi người đều đã ngủ, Tần Gia Ngôn rón rén nhập password, đẩy cửa vào, đang chuẩn bị lên phòng cửa phòng trên lầu một bỗng nhiên bị mở ra, mẹ Tần mặc áo ngủ đi ra: “Gia Ngôn, là con sao,….”

Tần Gia Ngôn có chút hổ thẹn vì nửa đêm lại làm mẹ tỉnh giấc, vừa chuẩn bị xin lỗi nhưng mẹ hắn liền nhận ra hắn còn đang mặc đồ ngủ, lại hỏi: “Gia Ngôn, sao con còn mặc đồ ngủ lại đến đây rồi hả? Có chuyện gì sao?”

“Không có, chỉ là nửa đêm con chợt nhớ ra có một tập tài liệu cần cho cuộc họp ngày mai cho nên con mới chạy tới đây.” Tần Gia Ngôn lấp liếm trả lời.

Mẹ Tần tin, thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nói: “Con đói bụng không? Có muốn ăn khuya không?”

Tần Gia Ngôn đứng trên bậc thang lắc đầu với mẹ Tần: “Mẹ, mẹ nghỉ ngơi sớm đi, con cũng lên phòng ngủ đây.”

Mẹ Tần gật đầu, quay người trở lại phòng ngủ.

Tần Gia Ngôn dựa vào cầu thang, nhìn thấy sợi tóc bạc trên đầu bà, nghĩ đến mấy năm nay sau khi chị hai lấy chống sống hạnh phúc xong, tất cả những lo lắng của mẹ đều tập trung trên người hắn, ngày ngóng đêm trông hắn nhanh chóng thành gia lập thất, có một cuộc sống an ổn, trong cổ họng hắn ngạnh một hồi, đột nhiên mở miệng gọi một tiếng: “Mẹ.”

Mẹ Tần dừng lại, cười dịu dàng nhìn hắn.

Tần Gia Ngôn nuốt một ngụm nước bọt, như quyết tâm chuyện gì, tiếp tục nói: “Gần đây con khá rảnh, có gì mẹ sắp xếp cho con xem mắt đi!”

Mẹ Tần nghe vậy, mặt mày lại hớn hở: “được!”

Tần Gia Ngôn cười ôn hòa: “Mẹ ngủ ngon!”

Đợt đến khi mẹ Tần vào phòng xong, Tần Gia Ngôn mới quay người đi lên lầu.

Vì chuyện không rõ ràng với Tô Tình mà hắn đã tốn bao nhiêu là thời gian, khiến bản thân chịu thiệt thòi rất lâu, đêm nay hắn lại có dũng khí bỏ cô lại, hắn nghĩ, thật sự nên bắt đầu sống một cuộc sống mới rồi.

Đẩy cửa phòng ngủ, hắn đi đến bệ cửa sổ, nhìn bóng đêm bên ngoài, trong lòng tự nhủ: “Tần Gia Ngôn, hết hy vọng đi, Tô Tình, tạm biệt!”

Nhẩm đi nhẩm lại đến cuối cùng, vành mắt hắn lại đỏ lên.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1058: Đi theo anh, được không? (18)


Tần Gia Ngôn không phải chỉ thuận miệng nói với mẹ hắn như vậy mà thật sự hắn muốn kết hôn rồi.

Hắn gặp mỗi người mẹ hắn sắp xếp sẽ để ý đến những gì người đó nói, sau đó sẽ nhớ kỹ tên tuổi của những người đó

Trong vòng nửa tháng, hắn đã gặp tám cô gái, mỗi cô gái đều có thể nhớ mặt nhớ tên, ngay cả số điện thoại cũng thuộc nằm lòng.

Trong tám cô gái kia, Tần Gia Ngôn chọn được hai cô gái có thể hẹn ra gặp mắt lần thứ hai.

Cô gái đó nhỏ hơn hắn bảy tuổi, gia đình có điều kiện, thân hình gọn gàng, da dẻ trắng trẻo, mặt mũi tinh xảo.

Ngày xem mắt cô ấy, cô ấy mặc một cái áo sơ mi và quần jean rất giản dị, nhưng mà phù hợp với đôi giày trắng, toàn thân toát ra sức trẻ của tuổi thanh xuân, sau khi ngồi xuống, còn chưa mở miệng đã cười với Tần Gia Ngôn.

Nụ cười kia rất đẹp mắt, sạch sẽ trong suốt, tinh khiết chẳng có chút tạp niêm nào.

Cũng vì nụ cười kia mà Tần Gia Ngôn quyết định gặp cô ấy lần nữa.

Cô ấy có một cái tên rất dễ nghe: Hạ Y.

Hình như Hạ Y cũng rất thích Tần Gia Ngôn, cho nên khi vừa nghe thấy hắn hẹn cô lần nữa liền vui vẻ đồng ý.

Cuộc hẹn là lúc ba giờ rưỡi, Tần Gia Ngôn cố ý đến trước nửa tiếng, chỉ gọi một ly nước lọc, chờ nửa tiếng đồng hồ xong cuối cùng cũng đợi được cô.

Cũng giống như lần gặp mặt đầu tiên, Hạ Y vẫn rất giản dị, cô vừa nhìn thấy Tần Gia Ngôn liền phất tay với hắn, cười cong môi, mới nói với nhân viên phục vụ hai câu, sau đó đi đến trước mặt Tần Gia Ngôn.

So với lần gặp thứ nhất, lần thứ hai lại càng khiến người ta mở rộng lòng mình hơn rất nhiều, cùng nhau nói chuyện trời nam biển bắc một lúc lâu, Tần Gia Ngôn mới đưa Hạ Y về nhà, trên đường về, Hạ Y nhớ ngày mốt thứ bảy mình đi đạp thanh ở ngoại thành, lại dò hỏi xem hắn có muốn đi không, Tần Gia Ngôn lái xe, trầm tư hai giây đồng hồ, sau đó gật đầu đồng ý.

Nhìn hắn đồng ý, Hạ Y cúi đầu cười, lông mày có mấy phần run động.

Tần Gia Ngôn thật sự muốn thử ở bên Hạ Y một lần, cho nên sau khi trở về từ ngoại thành, hắn lại chủ động mời cô ăn tối.

Tất cả những chuyện xảy ra với Hạ Y lại như nước chảy thành sông, hắn và cô gặp nhau mấy lần, đúng vào ngày thất tịch, Hạ Y lại chủ động hẹn gặp Tần Gia Ngôn, Tần Gia Ngôn không từ chối, biết là lễ tình nhân, Tần Gia Ngôn chủ động mua cho cô một món quà, hai người ăn tối xong Hạ Y còn chủ động mời hắn đi ra đường dành cho người đi bộ chơi, Tần Gia Ngôn không từ chối, bên ngoài rất đông người qua lại, Hạ Y bị người ta đẩy một cái, suýt nữa ngã, Tần Gia Ngôn đưa tay ra đỡ cô, thân thể Hạ Y run lên, Tần Gia Ngôn được Hạ Y nhìn bằng một con mắt khác, cuối cùng hắn không buông tay cô ra mà nắm tay cô đi hết con đường.

Cũng đêm đó, Tần Gia Ngôn đưa Hạ Y về nhà, lúc dừng xe dưới lầu nhà cô, hắn lại không chờ Hạ Y nói gì mà gọi cô trước: “Hạ Y.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
800,540
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1059: Đi theo anh, được không? (19)


Hạ Y quay đầu lại nhìn Tần Gia Ngôn: “Dạ?”

Tần Gia Ngôn nhìn chằm chằm bóng đêm ngoài cửa xe, không lên tiếng.

Hạ Y nhíu mày, lại nhắc hắn: “Gia Ngôn?”

Tần Gia Ngôn nghe thấy tiếng của Hạ Y, tay nắm chặt bánh lái một hồi, lại như quyết tâm làm chuyện gì đó, mím môi một chút, sau đó lại quay đầu nói với cô: “Em xem gần nhất khi nào rảnh, đến nhà anh ăn một bữa cơm đi!”

Tần Gia Ngôn biết, nếu hắn thật sự phải bắt đầu một cuốc sống mới với Hạ Y, hắn phải nói: “Làm bạn gái anh đi!”, “Có muốn thử một chút không?” hay đại loại như vậy, nhưng những câu nói này, năm nào hắn cũng mong có thể nói với Tô Tình, cho nên bây giờ hắn không thể nào nói với Hạ Y như vậy, cuối cùng lại nói câu kia.

Tần Gia Ngôn sợ Hạ Y không hiểu ý mình, lại bổ sung: “Mẹ và chị của anh muốn gặp em!”

Hạ Y hiểu ý trong lời nói của Tần Gia Ngôn, hắn muốn cô gặp gia đình mình, cho dù hai người quen biết nhau không lâu, nhưng tiến triển như vầy cũng có hơi nhanh, vẫn có thể thấy trong mắt cô sáng lên, cô muốn nói: “Lúc nào em cũng có thời gian” nhưng lại cảm thấy như vậy không đủ rụt rè, lại nói một chữ “em” liền đỏ mặt cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Gia Ngôn, anh nói như vậy có phải muốn cùng em, cùng em…”

Hạ Y không dùng từ nào thích hợp, cứ lặp đi lặp lại ‘cùng em’ nhiều lần...

Tần Gia Ngôn biết cô muốn hỏi gì, chẳng chờ cô nói cho xong liền “ừ” nhẹ một tiếng, cắt ngang lời của cô.

Mặt Hạ Y lại càng đỏ hơn, rũ đầu trong chốc lát, lại nói: “Gia Ngôn, lúc nào em cũng có thời gian.” Sau đó liền vội vã đẩy cửa chạy vào tiểu khu.

. ...

Ngày hôm sau Hạ Y đến biệt thự của Cố Dư Sinh ăn cơm.

Hạ Y là cô gái đầu tiên mà Tần Gia Ngôn đưa về nhà ra mắt gia đình cho nên với mẹ Tần lúc nào cũng mong con trai yên bề gia thất lúc này liền cực kỳ nhiệt tình.

Hạ Y hiểu chuyện ngoan ngoãn, nói chuyện nhỏ nhẹ ngọt ngào, mẹ Tần càng nhìn càng thích.

Vì Hạ Y và Tần Gia Ngôn quen nhau bằng cách xem mắt nên nhất định phải đính hôn trước, vì vậy, lúc ăn cơm, mẹ Tần liền trực tiếp hỏi: “Hạ Y, con về hỏi cha mẹ một chút khi nào có thời gian, hai nhà chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm.”

Hạ Y đương nhiên hiểu ý của mẹ Tần trong tình huống này, cha mẹ hai nhà gặp nhau tất nhiên là phải bàn chuyện cưới hỏi rồi, cô nhìn về phía Tần Gia Ngôn theo bản năng, thấy Tần Gia Ngôn chẳng có ý muốn phản đối, liền nhìn mẹ Tần cười: “Tối nay con về sẽ hỏi, sau đó con sẽ trả lời cho Gia Ngôn biết ạ!”

-

Buổi tối hôm đó, Tần Gia Ngôn đưa Hạ Y về đến dưới nhà, xe còn chưa rời đi, 15 phút sau, liền nhận được điện thoại của Hạ Y, nói cô đã hỏi chuyện với cha mẹ rồi, cha mẹ cô nói chủ nhật có thời gian, hỏi Tần Gia Ngôn có được không.

Tần Gia Ngôn đeo tai nghe Bluetooth, lái xe một lúc lâu mới nháy mắt một cái lấy lại được tinh thần, mới nhẹ giọng trả lời cô: “Không thành vấn đề, ngày mai anh sẽ sắp xếp thời gian và địa điểm rõ ràng rồi báo lại cho em.”

Hạ Y nghe Tần Gia Ngôn trả lời xong, rất vui mừng, trong điện thoại còn nói chuyện với Tần Gia Ngôn một lát, sau đó biết hắn đang lái xe mới quan tâm nói hắn lái xe cẩn thận, mới lưu luyến không rời mà cúp máy.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom