Dịch Full Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 700: Em còn yêu anh thật sao? (22)


ChuTịnh nghĩ sau khi cúp máy xong sẽ lập tức trở lại phòng.

Ai ngờ nhà đầu tư bên này đang uống rượu, nói rất nhiều, liên thu bất tận, thậm chí còn khoác lác, ý nói Lương Đậu Khấu muốn làm diễn viên chính cho phim của đạo diễn Lâm là chuyện nhỏ, dù cô ấy có muốn lên làm đạo diễn cũng không thành vấn đề.

ChuTịnh có chút thiếu kiên nhẫn nhưng vẫn không biểu lộ ra ngoài, miệng cô ta cũng giống như mật ngọt, khiến nhà đầu tư rất hài lòng, sau khi vất vả lắm mới cúp máy được, cô mới nhìn lại thời gian trò chuyện, mới đó mà đã qua hai tiếng mười phút.

ChuTịnh vội vội vàng vàng quay lại chỗ phòng Dương tổng.

Gõ cửa một lúc lâu, Lương Đậu Khấu mới mở cửa ra, tóc và quần áo của Lương Đậu Khấu đều tán loạn, ngoài miệng có chút đỏ, trên cổ trắng nõn còn có những dấu hôn lúc sâu lúc cạn.

Hiển nhiên trong quá trình cô đi nghe điện thoại, Dương tổng đã táy máy tay chân với Lương Đậu Khấu rồi, có điều quần áo vẫn đang còn trên người, chắc cũng không làm những chuyện gì khác, nhiều nhất chắc là ăn được vài miếng đậu hũ thôi.

ChuTịnh có thể thấy Lương Đậu Khấu sắp tức điên lên rồi.

Có điều, đối với cô mà nói, Lương Đậu Khấu không chịu thiệt, cũng không có gì đáng để cô phải lo lắng, có phải tội của Dương tổng hay không lại càng không quan trọng.

Nếu một ngày nào đó Lương Đậu Khấu thật sự không thể đứng trong làng giải trí được nữa, cô cũng phải buông Lương Đậu Khấu mà bắt người mới, có khi lúc đó lại phải đụng mặt Dương tổng nữa.

Kẻ ngu si, mới đi dẹp bỏ đường lui của chính mình...

Cho nên Chu Tịnh không nghĩ nhiều liền nhìn Lương Đậu Khấu một chút, ra hiệu cô tuyệt đối đừng trở mặt với Dương tổng, sau đó đóng cửa, kéo cánh tay của cô, cười đáng yêu kéo cô vào phòng, lại hàn huyên với Dương tổng một hồi, mới từ từ bắt Lương Đậu Khấu ngồi yên.

.....

Sau khi Cố Dư Sinh rời khỏi Hàng Châu, rạng sáng ngày thứ tư trên Weibo đã có một tin tức.

Chỉ tiếc khi đó Tần Chỉ Ái đang chìm trong mộng đẹp, chờ lúc cô biết tin cũng đã là 8h sáng rồi.

Ngày đó, cô đánh răng xong, lúc ăn sáng cầm điện thoại lên theo thói quen, nhìn vào điện thoại di động, thấy có một người bạn share một điểm tin: “Nữ thần quốc dân Lương Đậu Khấu biến chất rồi sao?”

Biến chất?

Không phải cô kết hôn với Cố Dư Sinh sao? Sao lại làm ra những chuyện biến chất?

Tần Chỉ Ái có chút mơ màng kéo xuống một đường, phát hiện tối qua lúc cô đã ngủ rồi thì chuyện lại bùng lên, rất nhiều bạn bè của cô cũng nhổ nước bọt vào hành động này.

Tần Chỉ Ái theo bản năng mở Weibo, không nhìn thì không biết, vừa nhìn đã giật mình, tìm những tin hot nhất thời điểm này, 10 cái thì đã có 8 cái liên quan đến Lương Đậu Khấu.

‘Lương Đậu Khấu quá trớn’, ‘Lương Đậu Khấu - gái điếm quốc dân’, ‘Lương Đậu Khấu tự dâng mình đến cửa’, ‘Nữ thần dơ bẩn nhất trong lịch sử, Lương Đậu Khấu.’

Tần Chỉ Ái bấm đại vào một tiêu đề, liền nhìn thấy rất nhiều lời mắng chửi khó nghe.

“Thật sự là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nước biển không thể do nông sâu, vừa mới kết hôn một tuần đã đi vụng trộm với người khác! Tiện nhân nhất trong lịch sử có một không hai – Lương Đậu Khấu!”

“Khen cô ta nữa đi, cô ta chỉ sống thiếu một ngày thôi mà.”

“Tôi hy vọng mọi người đừng mắng Lương Đậu Khấu nữa, đánh cô ta đi!”

“Chị họ Lương Đậu Khấu, diễn viên hạng B còn không bằng, còn muốn giữ mặt mũi sao?”

“Lương Đậu Khấu, cô thật sự nên lẫn vào giới thích vận động đó, chúc mừng cô được quán quân về dâm dục!” 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 701: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (1)


“Lương Đậu Khấu, tặng cô biệt danh Lương Kim Liên, không cần cảm ơn!”

....

Trên mạng có mấy lời mắng chửi thật sự khó nghe, vì mang thai nên Tần Chỉ Ái chỉ đọc sơ qua vài bình luận, liền coi cuối cùng thì Lương Đậu Khấu đã là gì.

Ban đầu cô cũng chỉ nghĩ Lương Đậu Khấu cũng chỉ vướn vào một scandal nhỏ, bị người khác vu khống nhưng không ngờ lại có hình ảnh chứng minh rõ ràng.

Bức ảnh đầu tiên là hình Lương Đậu Khấu và Chu Tịnh vào khách sạn bốn mùa, tấm ảnh thứ hai là hai người đứng trước một cửa phòng, cửa mở ra, bên trong có một người đàn ông trung niên đang quấn khăn tắm quanh hông, tấm thú ba là sau 10 phút, Chu Tịnh đi ra ngoài, bức ảnh thứ tư là sau hai tiếng đồng hồ, Lương Đậu Khấu mở cửa cho Chu Tịnh, nhìn qua khe cửa có thể thấy quần áo và đầu tóc của Lương Đậu Khấu có chút rối loạn, môi cũng có hơi sưng, trên cổ còn có vài vết hôn nhợt nhạt…

Bức ảnh mờ ám như thế, trong phòng hai tiếng đồng hồ lúc người quản lý đi ra ngoài, Lương Đậu Khấu mở cửa dáng vẻ xốc xếch như vậy nói cho toàn thế giới biết cô và người đàn ông mặc ít vải kia đã làm những chuyện gì bên trong rồi?

Nếu không phải là thời gian trước huyên nào chuyện Lương Đậu Khấu kết hôn, sợ mọi người cho rằng nữ thần quốc dân lúc này là hoa đã có chủ, nhưng lúc này… đây đối với Lương Đậu Khấu quả là một vấn đề lớn rồi!

Tần Chỉ Ái nghĩ tới đây, khóe môi không nhịn được kéo lên cười yếu ớt.

Những cảm kích cô mang trong lòng đối với Lương Đậu Khấu đã biến mất từ lâu, sau năm lần bảy lượt bị cô hãm hại, những cảm kích đó đã biến mất không còn một mống.

Cho dù cô biết Lương Đậu Khấu không có biến chất vượt tường đi chăng nữa nhưng bây giờ cô ta cũng giống như một con chuột trên phố vậy, bị người khác nhìn thấy liền muốn đánh, chẳng có chút đồng tình đáng thương nào.

........

Ở Hàng Châu Tần Chỉ Ái tâm tình tốt bao nhiêu thì ở Bắc Kinh Lương Đậu Khấu lại như mây đen giăng kín trời.

Tối hôm qua trở về lúc 11 giờ tối, thật sự rất buồn nôn, tắm rửa sạch sẽ, chà sạch toàn bộ tất cả những dơ bẩn Dương tổngđể lại trên người cô xong, khó khăn lắm tâm tình mới tốt lên được một chút, điện thoại của cô liền vang lên.

Cô liếc mắt nhìn, là Chu Tịnh gọi tới.

Đêm nay nếu không phải cô ấy đi nhận điện thoại lâu như vậy thì còn lâu Dương tổng mới có thể táy máy tay chân với cô, lúc này Lương Đậu Khấu nhìn thất hai chữ Chu Tịnh này thật sự là không vừa mắt chút nào, còn lại gọi lúc nửa đêm, Chu Tịnh không tha cứ tiếp tục gọi cho cô, khiến Lương Đậu Khấu nổi điên mắt máy, cô còn chưa phát hỏa, Chu Tịnh đã lo lắng mở miệng trước: “Tiểu Khấu, cậu nhanh lên Weibo coi đi!”

Quen biết Chu Tịnh nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên Lương Đậu Khấu thấy Chu Tịnh dùng giọng điệu phẫn nộ nói chuyện như vậy, sau đó cũng không trút giận lên cô mà mở máy vi tính, lên Weibo.

Chỉ thoáng nhìn lướt qua, cô liền tàn nhẫn đập banh chuột: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì hả? không phải chính cậu đã đảm bảo là sẽ không để gây ra scandal ao? Bây giờ vị trí diễn viên chính thì không lấy được, còn đem danh tiếng của mình hủy hết!” 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 702: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (2)


“Tiểu Khấu, cậu đừng vội, mình đang liên hệ với bên đoàn quan hệ xã hội để nghĩ cách.”

“Đừng nóng vội? Cậu nghĩ mình có thể đừng nóng vội sao? Mình và tên họ Dương kia không có chuyện gì được sao? Là hắn động tay động chân với mình! Bây giờ mình còn phải ngậm bồ hòn làm ngọt sao? Đây không phải là vấn đề quan trọng, quan trọng là cậu mà để Cố gia nhìn thấy những tin tức này thì tôi làm thế nào đây?” Lương Đậu Khấu càng nói càng tức giận đến nỗi oán trách Chu Tịnh: “Đều tại cô, tôi đã nói tôi không muốn đi gặp tên họ Dương kia, cô lại ép tôi đi! Giờ thì xong chưa?”

“ChuTịnh, tôi nói cho cô biết, cô mà không tìm cách giải quyết chuyện này cho ổn thỏa tôi lập tức dẹp hợp đồng với cô!”

Lương Đậu Khấu nói những lời tàn nhẫn hung ác kia xong, cũng không chờ Chu Tịnh nói thêm gì liền lập tức cúp máy.

Qua một phút, Chu Tịnh lại nhắn tin qua cho Lương Đậu Khấu.

“Tiểu Khấu, cậu đừng tức giận, chuyện này quá bất ngờ thôi, mình đảm bảo sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này!”

“Tiểu Khấu, cậu nghỉ ngơi thật tốt trước đi, đừng nghĩ gì hết, chờ tin tức của tớ.”

Nghĩ ngơi thật tốt? Cô còn có thể nghỉ ngơi thật tốt hay sao

Lương Đậu Khấu nặng nề ném điện thoại lên bàn, vừa nhìn màn hình máy tính.

Cô biết hiện giờ có rất nhiều người đang mắng cô, không nhìn là biện pháp tốt nhất, có thể vẫn là do đầu ngón tay khốn nạn không chịu nghe lời cô, trượt mousepad, thẳng đến khu bình luận.

Chỉ trong 10 phút ngắn ngủi, dưới phần bình luận của Weibo đã có hơn sáu mươi mấy bình luận.

Ngoại trừ quảng cáo, hầu như tất cả những bình luận đều là mắng cô.

Lương Đậu Khấu càng xem càng giận, nhìn đến nỗi ngực phập phồng, cô vung tay lên, hất máy tính xuống đất, nhưng nỗi tức giận trong lòng chẳng hạ nhiệt chút nào mà ngược lại lại càng nặng nề. cô đứng lên, đá ghế lung tung, đi một vòng quanh phòng ngủ, hất được cái gì thì gạt bỏ cái đó mãi cho đến khi cô mệt nhoài mới ngồi tàn tạ trên mặt đất ngổn ngang, ô ô khóc.

......

Lương Đậu Khấu thức cả đêm.

Trên đường, cô cứ hỏi Chu Tịnh nhiều lần cuối cùng đã nghĩ được cách giải quyết hay chưa, câu trả lời không phải “Còn chưa có” thì lại là “Để mình nghĩ một chút.”

Từ sáng sớm đến mười giờ sáng, cũng chỉ mới qua có 10 tiếng đồng hồ nhưng Lương Đậu Khấu lại có cảm giác như đã trải qua cả thế kỷ rồi.

Ngay lúc Lương Đậu Khấu cho rằng mình không chịu đựng nổi nữa sắp tan vỡ rồi thì Chu Tịnh lại gọi điện thoại tới.

Hiển nhiên, Chu Tịnh cũng thức trắng đêm, ngữ khí nói chuyện nghe có vẻ rất uề oải: “Tiểu Khấu, mình đã thương lượng với đoàn quan hệ xã hội cả đêm rồi, chúng mình nghĩ cách giải quyết tốt nhất là nói rõ sự thật cho mọi người biết cậu và Cố Dư Sinh hoàn toàn không có kết hôn.”

“Sau khi làm sáng tỏ xong, nhiều nhất người ta cũng chỉ nghĩ cậu đứng núi này trông núi nọ thôi, hoặc là mắt cậu kém chọn Cố Dư Sinh không chọn lại đi chọn Dương tổng, nhưng nói gì cũng được, còn tốt hơn là nói cậu biến chất vượt tường.”

“Chuyện lần này dù có xử lý thế nào cũng sẽ có chút ảnh hưởng về sau, chúng ta bây giờ có thể làm gì liền làm nấy thôi, đem mức độ ảnh hưởng giảm đến mức thấp nhất càng thấp càng tốt.”

“Gần nhất chúng ta nên khiêm tốn một chút, chờ qua cơn phong ba này, chúng ta tái xuất cũng không muộn!”

Dừng một chút, Chu Tịnh còn nói: “Đương nhiên, người chủ động nói chuyện kết hôn là giả không thể là cậu, mà phương thức tốt nhất chính là từ miệng Cố Dư Sinh.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 703: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (3)


“Nếu như chuyện tối qua không xảy ra thì cậu thật sự không cần phải làm sáng tỏ vấn đề gì nhưng bây giờ đã xảy ra chuyện này, cậu lại đi làm sáng tỏ, mọi người sẽ cho rằng cậu đang kiếm cớ để lấp liếm tội,… vì vậy, Tiểu Khấu, có thể cậu phải đi tìm Cố lão gia một chuyến rồi…”

......

Trưa nay có một hội nghị, lúc kết thúc đã là 11 giờ trưa.

Cố Dư Sinh trở lại văn phòng, còn chưa kịp thở, giám đốc của bộ phận nhân sự và bộ phận nghiệp vụ đã đến rồi.

Trên đường, Tiểu Vương cũng văn phòng của Cố Dư Sinh một chuyến, chào hỏi hai vị giám đốc kia xong, lại thấp giọng báo cáo với Cố Dư Sinh: “Cố tổng, bây giờ Lương tiểu thư đã đến phòng bệnh của Cố lão gia rồi.”

Tiểu Vương nói xong, điện thoại trên bàn của Cố Dư Sinh liền reo lên.

Cố Dư Sinh và Tiểu Vương cùng nhìn về phía màn hình, là Cố lão gia gọi đến.

Cố Dư Sinh làm như không nhận thấy điện thoại, tắt chuông xong, liền gật đầu với Tiểu Vương một chút, ý nói hắn biết rồi, sau đó lại bàn chuyện chính sự với hai vị giám đốc.

Hai vị giám đốc rời đi xong, lúc này Cố Dư Sinh mới cầm điện thoại lên, liếc mắt nhìn màn hình, có hơn 30 cuộc gọi,đều là của Cố lão gia gọi tới.

Cố Dư Sinh giơ cổ tay lên, liếc mắt nhìn thời gian, đã là giờ ăn cơm, Cố Dư Sinh mới bấm điện thoại nội tuyến trên bàn, nói chuyện với Tiểu Vương một hồi, mới cầm điện thoại di động đứng dậy đi ra khỏi văn phòng, Tiểu Vương đứng ngoài cửa phòng chờ hắn cùng đi đến phòng ăn.

Lúc ăn cơm, điện thoại di động của Cố Dư Sinh vẫn reo liên tục.

Có thể là do không liên lạc được với Cố Dư Sinh, lúc hai người họ ăn cơm xong, Cố lão gia lại gọi điện thoại cho Tiểu Vương.

Tiểu Vương lấy điện thoại ra, thấy người gọi đến là ai, liền đưa đến trước mặt Cố Dư Sinh, thấy hắn hoàn toàn không có ý gì muốn nói chuyện với Cố lão gia, sau khi bắt máy xong cũng chỉ nói vài câu qua loa cho có lệ, còn đảm bảo, sau khi Cố tổng họp xong sẽ trả lời điện thoại của ông, lúc đó mới cúp máy.

Để điện thoại di động xuống, Tiểu Vương không nhịn được lên tiếng hỏi: “Cố tổng, anh tính khi nào thì trả lời điện thoại của Cố lão gia?”

“không vội.” Cố Dư Sinh nhàn nhạt trả lời hai chữ, dừng một chút, lại nói thêm một câu: “Để cho cô ta tiếp tục đau khổ, nhân tiện để cho cư dân mạng mắng đã miệng một chút!”

Hắn hao tâm tổn sức nhiều ngày như vậy, chỉ mới để cô ta khó chịu một chút, sao có thể dễ dàng thỏa thuận như vậy?

Cho tới nay, hắn đối với Lương Đậu Khấu cũng không có nhiều tình cảm gì nhưng vì Lương gia và Cố gia có quan hệ từ trước đến giờ, hắn cảm thấy Lương Đậu Khấu mắc bệnh công chúa quá nặng rồi!

Cho đến lúc cô ra sống chết không chịu nói cho hắn biết Tiểu Phiền Toái là ai, hắn còn chưa từng muốn xuống tay với cô.

Dù sao ông cũng được Lương gia cứu một lần, cô ta lại cứu ông một lần, nên hắn càng chưa từng muốn ra tay với cô.

Mãi đến khi từ bên Hạ tiên sinh nghe được những tin tức kia,… hắn mới biết, khi hắn không nhìn đến Lương Đậu Khấu, cô ta đã trở nên độc ác biết bao nhiêu…

Tần Chỉ Ái là cô gái mà hắn yêu, hắn dù có tự sát cũng một lòng mong cô được hạnh phúc, vậy mà Lương Đậu Khấu kia lại dám bắt nạt cô, sao hắn có thể khoan dung với cô ta nữa?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 704: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (4)


Còn chưa nói đến lúc này hắn muốn ở bên cạnh Tần Chỉ Ái, cho dù hắn và Tần Chỉ Ái phải xa rời nhau, hắn cũng sẽ làm cho cả thế giới biết, hắn và Lương Đậu Khấu hoàn toàn không có bất cứ quan hệ gì.

Thẳng thắn mà nói, nếu không biết được Lương Đậu Khấu làm những chuyện này, hắn cũng không muốn đi một vòng lớn như vậy.

Huống chi bây giờ ông đang bệnh nặng, thẳng thắn nói trước mặt ông, sợ là ông lại kích động.

Nếu Lương Đậu Khấu bất nhân trước, thì đừng trách hắn bất nghĩa.

Phương pháp tốt nhất chính là để Lương Đậu Khấu cầu xin hắn làm sáng tỏ mọi chuyện.

Vì vậy, hắn cố ý để Tiểu Vương tuôn ra tin tức của hắn và lkd trước, sau đó thêm mắm dậm muối để người khác tin đây là sự thật.

Chỉ có hắn và Lương Đậu Khấu mới biết mọi chuyện phía sau tin tức đó, đến khi nhìn thấy cô ta ra khỏi phòng của Dương tổng, tin tức được tung lên, mới có thể tạo nên chấn động.

Không sai, Lương Đậu Khấu sở dĩ sẽ đi gặp Dương tổng, cũng là chuyện hắn sắp xếp trong lòng bàn tay.

Lúc trước, Lương Đậu Khấu chèn ép Lâm Ức như vậy, cô sẽ không thể nào để Lâm Ức  vươn lên giẫm đạp mình, tất nhiên sẽ nghĩ cách xoay chuyển, như vậy, Dương tổng háo sắc chính là lối đi duy nhất của cô… Đương nhiên, đó là lối thoát hay là ngõ cụt thì chỉ có một mình cô biết.

Không người nào lại mong gánh lấy tai tiếng ‘biến chất’, đặc biệt là những ngôi sao nổi tiếng, phá hủy sự nghiệp của một đời người còn chưa tính, mà còn thân bại danh liệt, người đời phỉ nhổ.

Lương Đậu Khấu không phải là kẻ ngu, vì vậy khi bản thân đi đến con đường cùng, nhất định sẽ cầu xin hắn giúp cô làm sáng tỏ chuyện cô và hắn thật sự hoàn toàn không có kết hôn.

Vừa có thể khiến cô khó chịu, bị người người sỉ nhục, vừa không để ông tức giận hắn, vừa có thể rũ sạch mọi quan hệ với cô… một mũi tên trúng ba đích, sao hắn lại không làm chứ?”

.....

Cố Dư Sinh nói không vội, thật sự là hắn không vội đến sáng ngày thứ ba khi chuyện của Lương Đậu Khấu đã lên men đến nhiệt độ cao nhất.

Ngày đó là ngày Cố lão gia xuất viện.

Cố Dư Sinh dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được Lương Đậu Khấu đang đặt hết hy vọng lên người hắn, khẳng định cô ta sẽ ở trong phòng của ông.

Vì vậy, trước khi đến bệnh viện, Cố Dư Sinh đã cố ý dặn dò Tiểu Vương, cho đám phóng viên một chút thông tin.

Lúc Cố Dư Sinh đến phòng bệnh của Cố lão gia, Lương Đậu Khấu đã đến từ lâu, mới cách mấy ngày không gặp, lúc trước tình cờ gặp cô ta luôn ở trạng thái ngăn nắp xinh đẹp, nhưng Lương Đậu Khấu lúc này mặt mày trắng bệch, hốc mắt sâu hoắm, vành mắt và đáy mắt đen đến đáng sợ.

Có thể là cô đau khổ vì vụ bê bối, vừa nhìn thấy hắn đến liền gục mặt trước mặt hắn, khóc sướt mướt cầu xin.

Cô cũng đâu phải Tiểu Phiền Toái, cầu xin hắn làm gì?

Cố Dư Sinh làm như Lương Đậu Khấu không hề tồn tại vậy, liền gặp bác sĩ, cũng không cho ông nói giúp Lương Đậu Khấu, liền cầm giấy xuống lầu làm thủ tục xuất viện.

Làm thủ tục xong, Cố Dư Sinh cũng không lên lầu, liền gọi điện thoại cho má Trương để bà đưa ông xuống.

Đợi khoảng năm phút, Lương Đậu Khấu kéo cánh tay ông đi, còn má Trương xách theo bao lớn bao nhỏ đi từ thang máy ra.

Cố Dư Sinh đi đến trước mặt ông theo bản năng, cũng chưa có ai nói gì, đã có một đám phóng viên lao đến, vây quanh họ. 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 705: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (5)


“Lương tiểu thư, xin hỏi tại sao cô lại ngoại tình?”

“Lương tiểu thư, đối với những tin tức cô ngoại tình trên mạng xã hội, cô có ý kiến gì không?”

“Lương tiểu thư, cô không cảm thấy những chuyện mình làm rất vô đạo đức sao?”

“Lương Đậu Khấu tiểu thư…”

Mấy cái micro thì chỉa vào mặt cô, còn có một đống máy chụp hình và máy quay phim đang chụp lấy chụp để.

Có thể là phóng viên xuất hiện quá đột ngột, Lương Đậu Khấu hoàn toàn không có sự chuẩn bị tâm lý nên đối với những ánh đènflash đang không ngừng sáng lên, cô cũng chỉ có thể đứng hình tại chỗ.

Làm phóng viên, không phải ai cũng hiền lành, có mấy người thấy cô không nói gì, liền hỏi: “Lương Đậu Khấu tiểu thư, cô im lặng như vậy tức là khẳng định hành động của mình sao?”

“Lương Đậu Khấu tiểu thư, nếu tôi không lầm thì người đứng cạnh cô là CEO tiền nhiệm và đương nhiệm của Cố thị xin hỏi họ có biết chuyện cô nửa đêm đến khách sạn hẹn hò với người đàn ông khác không? Sao cô còn mặt mũi đứng trước mặt bọn họ? Lúc đó sao cô lại dám làm loạn với người đàn ông khác?”

“Lương Đậu Khấu tiểu thư, cô đã gả vào Cố gia rồi, tại sao còn muốn cùng người đàn ông trung niên khác qua lại không rõ? Lẽ nào thật sự giống như trên mạng nói cô trời sinh đã là người thích chơi đùa với đàn ông? Nếu như vậy hình tượng ngọc nữ thanh thuần từ trước đến nay của cô cũng chỉ là để lừa gạt công chúng thôi sao?”

Phóng viên càng hỏi càng sắc bén.

Mặt Lương Đậu Khấu trắng bệch quay đầu cầu cứu Cố lão gia.

Cố lão gia lại bị những câu hỏi của phóng viên kia làm cho nhíu mày, thừa dịp phóng viên không để ý, ra dấu nháy mắt với Cố Dư Sinh.

Cố Dư Sinh làm như không thấy, bình tĩnh thong dong yên lặng đứng một bên.

“Lương Đậu Khấu tiểu thư, xin hỏi sao cô lại phải coi chừng Cố lão gia? Có phải cô đang sợ hãi không?”

“Lương Đậu Khấu tiểu thư…”

Phóng viên lại hỏi liên tục.

Thậm chí còn có một phóng viên quay hình trực tiếp: “Chào mọi người, tôi là Tiểu Vũ của tạp chí DG, bây giờ tôi đang ở bệnh viện nhân dân, đúng lúc gặp phải Lương Đậu Khấu tiểu thư…”

“Thật ngại quá các vị phóng viên…” Cố lão gia ra ám hiệu nhiều lần vẫn không thấy Cố Dư Sinh có nhúc nhích gì, lúc nhìn thấy Lương Đậu Khấu sắp khóc đến nơi, lúc này lại không đành lòng mà lên tiếng

Nghe được tiếng của Cố lão gia, tất cả phóng viên đều yên lặng, tất cả những micro đang chỉa về phía Lương Đậu Khấu lúc này lại chuyển sang phía ông.

“Gần đây sức khỏe của tôi không được tốt, lại còn vừa mới làm một cuộc phẫu thuật nên không biết được nhiều tin tức gì nhưng tôi có chút không hiểu lắm…”

“Nhưng có một chuyện tôi có thể làm chứng, Tiểu Khấu và Dư Sinh nhà tôi còn chưa kết hôn, còn chưa gả vào Cố gia, tại sao lại nói con bé ngoại tình?”

Một đám phóng viên bị Cố lão gia nói như vậy xong, đều sửng sốt.

Mọi người nhìn nhau một hồi, lại có người tỉnh táo chỉa micro về phía Cố Dư Sinh: “Cố Dư Sinh tiên sinh, xin hỏi những lời Cố lão gia nói là thật sao?”

“Cố tiên sinh, ngài và Lương Đậu Khấu tiểu thư chưa kết hôn thật sao?”

“Cố tiên sinh…” lập tức, tất cả các micro lại chỉa về phía Cố Dư Sinh.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 706: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (6)


Đối mặt với những câu hỏi như vậy, Cố Dư Sinh vẫn đứng thong dong tại chỗ, biểu hiện trên mặt vẫn bình tĩnh hờ hững.

Hắn chờ tất cả các phóng viên đều im lặng lại, mới không chút hoang mang nhìn thẳng vào ống kính, thanh đạm mở miệng: “Đúng vậy, tôi và Lương tiểu thư chưa kết hôn, tin đồn đó chỉ là tin đồn vô căn cứ thôi.”

“Tại sao trên mạng lại có những tin đó, tôi cũng chẳng hiểu nổi.”

“Bất quá, cảm ơn các vị phóng viên đã nhắc nhở tôi, bởi vì…” Cố Dư Sinh ngập ngừng như nói đến chuyện gì không nên nói, dừng lại một hồi mới tiếp tục mở miệng: “… Người phụ nữ mà tôi yêu mấy ngày nay vẫn có chút xa cách tôi, tôi còn không hiểu lý do, thì ra là vì vậy….”

Người phụ nữ tôi yêu?

Phóng viên mà, bắt lấy vấn đề mấu chốt rất nhanh, lập tức lên tiếng dò hỏi: “Cố tiên sinh, ý của ngài là ngài đã có người yêu, mà người đó không phải là Lương Đậu Khấu tiểu thư?”

“Đúng vậy…” Cố Dư Sinh thẳng thắn gật đầu, sau đó nhắc đến bảo bối mà mình trân trọng nhất, chân mày cũng có chút dịu dàng: “…Người phụ nữ mà tôi yêu, Lương tiểu thư cũng biết.”

Nếu không phải để chứng minh sự trong sạch của mình, hắn cũng không cần giúp cô giải thích này nọ lọ chai các loại.

Có điều không sao rồi, tôi đã hiểu mọi chuện, cũng sẽ không khiến Tiểu Ái buồn nữa!

Cô ta không phải rất ghét Tần Chỉ Ái sao? Không phải cho đến nay đều nghĩ đủ trò để đối phó Tần Chỉ Ái sao?

Tốt lắm! bây giờ hắn sẽ ca ngợi Tiểu Ái của hắn một chút, cô ta ghét Tiểu Ái đến tận xương tủy, chắc chắn sẽ tức chết!

Nghĩ tới đây, Cố Dư Sinh nhìn về phía Lương Đậu Khấu, lại nói: “… hơn nữa Lương tiểu thư cũng rất có cảm tình với người mà tôi thích, thậm chí lần đầu tiên gặp cô ấy, Lương tiểu thư còn khen cô ấy rất lâu…”

Cố Dư Sinh nhìn Lương Đậu Khấu mà nói những lời này, bên cạnh còn có nhiều phóng viên như vậy, Lương Đậu Khấu cũng không thể đôi co ở đây, liền cố gắng kiềm chế nội tâm lại mà nói: “Đúng vậy, cô gái mà Anh Sinh yêu rất thân thiện, tôi rất thích cô ấy, cô ấy…”

Lương Đậu Khấu cố gắng lắm mới có thể giữ vẻ bình tĩnh trên mặt,, vắt óc nghĩ cách nên tán dương con bé kia như thế nào để phụ họa cho Cố Dư Sinh, nói: “Cô ấy rất xinh đẹp, dù là tính tình hay cách hành xử đều rất tốt, hơn nữa còn là một sinh viên rất giỏi, đúng là cô bé rất tốt.”

Cố Dư Sinh rũ mi mắt nhìn Lương Đậu Khấu, tay cô ta đang nắm chặt, trong lòng cười gằn.

Mới khen hai câu đã không chịu nổi?

Vậy lát nữa sao cô có thể chịu đựng được đây?

“Hơn nữa tôi và cô ấy cũng đã sắp kết hôn rồi, Lương Đậu Khấu cũng biết, cô ấy cũng chúc phúc chúng tôi rồi…” Cố Dư Sinh kéo dài giọng, như là đang nghĩ xem Lương Đậu Khấu đã nói gì: “Cô ấy chúc chúng tôi vĩnh kết đồng tâm…”

Cố Dư Sinh nói xong, tỏ vẻ như nhớ không ra nhìn Lương Đậu Khấu cầu cứu: “Những câu lúc đó em nói, em nói gì ấy nhỉ?”

TayLương Đậu Khấu càng nắm chặt lại, đã không còn đường lui, cô chỉ còn có thể nhịn mà phối hợp với Cố Dư Sinh: “Lúc đó tôi chúc anh Dư Sinh và cô ấy trăm năm hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm, sớm sinh quý tử, yêu nhau hàng trăm năm, hàng ngàn năm!” 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 707: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (7)


Khen cũng đã khen, chúc phúc cũng đã chúc phúc rồi, chuyện thuần khiết trong sạch gì đó cũng đã giải quyết xong… Suy nghĩ một chút, cũng đủ chừng mực rồi, đã xong chuyện.

Chỉ tiếc, trong thế giới của Cố Dư Sinh, có thể trêu chọc người khác chính là điều vui nhất, nên được voi đòi tiên.

Hắn có thể thấy Lương Đậu Khấu rất khó chịu, nhưng vẫn muốn đả kích cô ta: “Những gì nên nói cũng đã nói xong rồi tôi hy vọng từ bây giờ, mọi người có thể dừng chuyện này lại ở đây, bởi vì tôi yêu cô ấy nên tôi muốn bảo vệ cô ấy thật tốt, tôi không mong rằng trong tương lai lại có những lời đồn tương tự khiến tình cảm của chúng tôi bất hòa, lại khiến cô ấy buồn tủi, đồng thời, tôi cũng muốn ở đây, nói với cô ấy một câu…”

Nếu ban đầu Cố Dư Sinh xin lỗi vì muốn bức Lương Đậu Khấu xin lỗi với Tần Chỉ Ái nhưng khi lúc hắn sắp nói lên hai chữ “Xin lỗi” này, hắn thật sự thật lòng nhìn thẳng vào máy quay phim, rõ ràng nói từng chữ: “Xin lỗi.”

Lúc này Lương Đậu Khấu thấy Cố Dư Sinh đã nói xin lỗi rồi, cô có trăm ngàn lần không muốn cũng không thể không nói, cũng ép mình làm ra vẻ thành khẩn lắm, sau khi Cố Dư Sinh nói xong, cũng mở miệng theo, âm thanh còn có chút run rẩy vì tức giận: “Ờ đây tôi cũng phải nói với anh Dư Sinh và người yêu của anh ấy lời xin lỗi, vì chuyện của tôi mà gây phiền hà cho mọi người.”

......

Bởi vì Lương Đậu Khấu ở đó, sau khi Cố Dư Sinh đưa Cố lão gia về nhà xong, hắn liền lấy cớ công ty có việc liền rời đi.

Trên đường lái xe, hắn thấy đi cách nhà được một khoảng xa rồi, liền dừng xe lại ven đường, cầm điện thoại di động lên, tìm số điện thoại của Tần Chỉ Ái, gọi cho cô.

Cô bé hình như là đang cầm điện thoại chơi, điện thoại vừa mới reo liền bắt máy.

Hắn nói: “Tiểu Ái, là anh!”

“Vâng.” Giọng nói hiền hiền mềm mại của cô truyền đến: “Em biết mà.”

“Ừ” hắn đáp, trước khi gọi điện thoại cho cô hắn có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với cô nhưng mà lúc này lại châm chước một hồi, cuối cùng đúc kết thành một câu: “Tiểu Ái, bây giờ anh trong sạch rồi.”

Đầu dây bên kia yên lặng mấy giây, trong giọng nói ấm áp mềm mại lại xen lẫn một chút ý cười vui vẻ: “Em xem tin trên Weibo rồi.”

Cảm nhận được sự vui sướng của cô, tâm tình của Cố Dư Sinh cũng tốt lên rất nhiều, hắn cầm điện thoại di động nhìn cửa sổ xe sáng loáng, ánh mắt cực kỳ dịu dàng, lại nói với Tần Chỉ Ái trong điện thoại: “Chờ anh.”

Sau đó lại hạ điện thoại xuống, hắn bấm điện thoại vài cái, sau đó lại lần nữa đưa điện thoại đến bên tai: “Tiểu Ái, trở về đi.”

Hắn cúp máy, đầu dây bên kia Tần Chỉ Ái vừa cúp máy xong điện thoại lại leng keng báo tin nhắn tới, cúi đầu nhìn, là một chuyến bay đã được đặt sẵn.

.......

Sau hai giờ, cô thu dọn hành lý xong liền chạy đến sân bay Tiêu Sơn.

Sau một tiếng, cô lên máy bay.

Sáu giờ tối, Tần Chỉ Ái đã có mặt ở sân bay quốc tế Bắc Kinh.

Giống như là thần giao cách cảm vậy, cô vừa mới mở điện thoại di động lên, Tiểu Vương liền gọi điện thoại cho cô nói cậu ấy đang chờ cô.

Tần Chỉ Ái kéo vali đi đến tìm Tiểu Vương, vốn cho rằng còn có Cố Dư Sinh đến đón cô, nhưng lại chỉ có một mình Tiểu Vương.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 708: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (8)


Cách một khoảng rất xa, Tần Chỉ Ái đã nhìn thấy Tiểu Vương, sau đó cũng không chờ cô đến gần mà đi đến trước mặt cô, nói với nhau vài câu chào hỏi xong, cô liền giương cổ nhìn trái nhìn phải, giống như đang tìm cái gì đó, Tiểu Vương nhìn thấy như vậy liền giải thích với cô: “Thư ký Tần, Cố tổng có chút việc bận không đến được nên cử tôi đến đón cô.

Cũng không hỏi, Tần Chỉ Ái đã bị trả lời trúng tim đen, trên mặt cô bỗng nhein6 ngượng ngùng, “Ừm” với Tiểu Vương một tiếng.

Tiểu Vương cười cợt đưa tay ra kéo hành lý giúp Tần Chỉ Ái, sau đó mới chỉ đến bãi giữ xe, ra hiệu cô đi theo cậu ấy.

Lên xe, Tiểu Vương đưa nước cho Tần Chỉ Ái, sau đó mới đạp chân ga, từ từ lên đường: “Thư ký Tần, Cố tổng nói khi nào anh ấy xong việc sẽ lập tức liên lạc với cô, dặn tôi chở cô về chổ của anh ấy nghỉ ngơi một chút.”

Chỗ của anh ấy,… là biệt thự cô từng ở nửa năm sao?

Mặc dù ngữ khí của Tiểu Vương nói như chuyện đương nhiên nhưng mà Tần Chỉ Ái biết, buổi tối mà về nhà của Cố Dư Sinh, điều này có hàm ý gì, sắc mặt cô bỗng trở nên hồng, vì thật sự rất ngại nên cô không dám nhìn Tiểu Vương, chỉ trấn tĩnh mà “Ừ” nhẹ một tiếng.

Lúc này là giờ tan tầm, lại là thứ sáu, trên đường về kẹt xe đến nỗi rối tinh rối mù, đường ngày thường phải đi 40 phút bây giờ lại phải tốn hai tiếng đồng hồ.

Tiểu Vương không lái xe vào viện mà lại dừng ở cửa.

Lúc cô đi cách biệt thự một khoảng rất dài, Tần Chỉ Ái đã thấy quản gia đứng ở cửa biệt thự, xe còn chưa dừng hẳn lại, quản gia đã đến mở cửa xe, nghĩ đến chắc là do Cố Dư Sinh dặn bà chờ cô, bà vừa nhìn thấy Tần Chỉ Ái liền cung kính chào: “Tiểu thư.”

Tiểu Vương hạ hành lý của Tần Chỉ Ái từ cốp sau xuống.

Quản gia nhận lấy.

Tần Chỉ Ái chỉ nói lời tạm biệt với Tiểu Vương, đợi đến khi Tiểu Vương đi rồi, quản gia mới cung kính dẫn Tần Chỉ Ái vào nhà.

Vào nhà, quản gia đi trước đưa cho Tần Chỉ Ái một đôi dép lê, để hành lý của cô ở một chỗ ổn định xong, bà liền vào nhà bếp: “Tiểu thư, thiếu gia nói cô đến thì để cô ăn tối trước.”

Đã tám chín giờ tối rồi, Tần Chỉ Ái có thai đã đói từ lâu, nghe quản gia nói vậy liền mỉm cười gật đầu với bà, sau đó đi rửa mặt sạch sẽ rồi mới quay trở lại bàn ăn.

Nửa tiếng sau, Tần Chỉ Ái để đũa xuống, quản gia mới đưa cho cô một chén canh.

Tần Chỉ Ái uống nửa chén xong, có chút no nên uống không nổi, để chén xuống, còn chưa đứng dậy quản gia đã mở miệng: “Tiểu thư, cơm nước xong nghỉ ngơi liền cũng không tốt, tôi đi dạo sau vườn với cô một chút được không?”

Tần Chỉ Ái nghĩ một hồi, lại nói: “Được ạ.”

Trước vườn đèn đóm sáng choang, dọc theo đường sỏi nhỏ đi ra sau biệt thự, sân sau lại không có một chiếc đèn nào.

Biệt thự của Cố Dư Sinh nằm ở vị thế cao nhất, vì vậy ánh đèn phía trước đã không thể chiếu tới phía sau, cuối cùng, chỗ Tần Chỉ Ái và quản gia đến lại tối om, ngoại trừ mùi thơm nhàn nhạt của hoa trong vườn, ngoại trừ bóng tối, cũng không thể nhìn thấy hay cảm nhận được bất cứ thứ gì khác.

Tần Chỉ Ái sợ tối không thấy đường, lại không cẩn thận trượt trúng cái gì nữa thì khổ nên theo bản năng dừng lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 709: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (9)


Cô vừa mới chuẩn bị nói với quản gia: “Quay về đi.” Cách đó không xa lại có tiếng nhạc vang lên.

Tiếng nhạc chậm rãi du dương, rất quen thuộc.

Lời của Tần Chỉ Ái còn chưa nói xong, cô liền đột nhiên dừng lại, mở mắt ra nhìn.

Toàn bộ sân sau vẫn tối đen như cũ.

Ngoại trừ âm nhạc, cô vẫn không thể nhìn thấy bất cứ cái gì.

Tiếng nhạc càng ngày càng vang, theo giai điệu quen thuộc du dương, trước khi bài hát kết thúc, trong đầu Tần Chỉ Ái như phản xạ có điều kiện mà nhớ lại ca từ của bài hát: “Trở lại thời khắc bắt đầu dưới cơn mưa ấy…”

Cô không hát ra miệng, vì cô như nghe thấy có giọng hát cất lên lọt vào tai cô.

Từng câu từng chữ đều rất rõ ràng, chân thật.

“…Anh ôm em vào lòng, ôm thật chặt, anh nói sẽ mãi mãi, vĩnh viễn yêu em…”

Âm thanh này quá quen thuộc, là ca sĩ đã hát bài này đã hát lên, đây là Cố Dư Sinh cố ý để quản gia dẫn mình đến đây nghe sao?

Tần Chỉ Ái theo bản năng quay đầu, muốn hỏi quản gia: “Tại sao lại hát bài này cho cô nghe” kết quả không biết quản gia đã rời đi từ lúc nào nữa.

“… Lời hứa không ngăn nổi thời gian, trong nháy mắt tình yêu chạy đến đích, không cách nào giải thích những đối lừa với em, em đã thấy anh hôn cô ấy…”

Lúc câu hát kia kết thúc, trong mắt Tần Chỉ Ái bắt đầu thấy một vệt sáng, cô quay đầu lại nhìn lần nữa, nhìn thấy khắp nơi vẫn tối nhưng có một vệt sáng, cô giơ tay che ánh sáng chói mắt theo bản năng, sau đó liền nhìn thấy ánh sáng kia từ từ chiếu lên bụi cỏ trên mặt đất, tạo thành một cột sáng hình tròn.

Giữa ánh sáng có một cô gái đang cầm micro, nhắm mắt hát: “… Thế giới của em ngày ngày thay đổi vì anh, đến lúc em trả giá, em hôn anh lần cuối, cũng không cần anh xin lỗi em.”

Tuy rằng Tần Chỉ Ái đứng cách cô gái kia một khoảng nhưng mà cô vẫn có thể dễ dàng nhận ra cô gái ấy chính là người đã hát bài hát “Đích.”

Sao cô ấy lại xuất hiện ở đây?

Tần Chỉ Ái tỉnh táo lại từ trong vui mừng, cột ánh sáng ngày lại từ từ tối sầm lại, sau đó lại cô vô số ánh đèn phía sau cô ấy từ từ sáng lên, đến khi toàn bộ sân sau đèn duốc sáng choang như ban ngày, Tần Chỉ Ái lúc này mới thấy rõ giữa hậu viện có vô số những bóng đèn nhỏ, ngẩng đầu nhìn lên, giống như một bầu trời đầy sao sáng lóa.

Trong lúc đó, lại có rất nhiều bong bóng đủ màu bay lên.

Dưới mỗi bong bóng đều có một sợi dây để bóng không bay lên trời.

Màu sắc bong bóng rực rỡ, cứ dung đưa bay bay.

Tần Chỉ Ái kinh ngạc nhìn mọi thứ chằm chằm, cho rằng mình đang nằm mơ, sau một lúc mới hồi phục lại tinh thần.

“… lúc em yêu anh, em đã mắc kẹt trong thế giới của anh, đến lúc ấy em mới biết, tình yêu nguy hiểm như thế nào…”

Cô từ từ bước đến, đi vào bên trong giữa những quả bóng.

Tới gần, cô mới nhìn thấy dưới mỗi quả bóng đều có một dải lục, trên mỗi dải lụa đó đều có chữ viết.

Cô tùy tiện kéo một cái lên, dựa vào những ánh đèn chói mắt kia mà đọc dòng chữ trên dải lụa.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 710: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (10)


“Trước đây không nghĩ đến yêu đương, bây giờ, anh chỉ yêu em.”

Những chữ này đều được viết tay, chữ viết rõ ràng, giống như chữ của Cố Dư Sinh.

Tần Chỉ Ái nhìn chằm chằm dải lụa kia một chút, mới đưa tay lên lấy một cái khác: “Không còn nghi ngờ gì nữa, em là người duy nhất.”

.....

“Anh muốn trước khi ngủ chúc em ngủ ngon, ngủ dậy có thể nói với em câu: Chào buổi sáng”

......

“Anh nói cho em biết một bí mật: anh yêu em.”

........

Đối với anh mà nói, em tên là Tần Chỉ Ái, còn có thể gọi là Tiểu Phiền Toái, hoặc là… người-yêu-của-Cố-Dư-Sinh.”

.......

“Anh mong rằng 10 năm sau, khi anh gọi em một tiếng Tần Chỉ Ái, em vẫn “Ừ” một tiếng với anh.”

.........

Trong nhận thức của Tần Chỉ Ái, Cố Dư Sinh là người rất khô khan, ít nói, cà buổi chiều chờ hắn nói chuyện điện thoại, cho rằng hắn sẽ nói một đoạn văn rất dài, cuối cùng cũng chỉ nói một câu khô khốc: “Tiểu Ái, bây giờ anh trong sạch rồi.”

Nói thật, cô rất thỏa mãn với những lời này.

Có thể cô không nghĩ tới, giờ phút này cô lại có thể nghe những câu nói như vậy. Trên tivi trong tiểu thuyết, trên phim truyền hình, không phải cô chưa từng xem những chuyện tình cảm hoa lệ, cũng biết đây là chuyện ai cũng có thể có, ai cũng có thể trải qua, cô cũng không có hy vọng xa vời, hơn nữa, mỗi lần cô nhìn thấy nữ chính khóc lóc ỷ ôi, trong lòng cô lại thầm nhổ nước bọt, thật sự có cần phải như vậy không?

Nhưng lúc này, là cô trải qua chuyện này, cô mới hiểu được không phải lúc nào trong đời người cũng có thể trải qua những chuyện này, bao nhiêu không phải là người trong cuộc, bạn mãi mãi cũng không thể nào hiểu được cảm giác và mùi vị của nó.

Tần Chỉ Ái ướt mắt, lại đọc một tờ tiếp theo: “Ngoại trừ em anh cũng sẽ không chờ đợi bất cứ người nào khác.”

.......

“Đã quyết định thì sẽ không thay đổi, em có muốn chạy, cho dù có người khác đến.

.......

“Chỉ cần em muốn, anh sẽ cho em tất cả.”

........

“Trong tim anh chỉ toàn nhớ nhung em, anh đàn piano vì em, trong nhật ký của anh lại đầy tên em.”

Có rất nhiều bong bóng, tất cả đều là tâm tình của Cố Dư Sinh, còn có cả lời bài hát: “Anh yêu em, như chuột yêu gạo.”

Tần Chỉ Ái bật cười, sau đó lại đọc tờ khác.

Lúc bài hát sắp kết thúc, cô nhìn thấy một dòng: “Tiểu Ái, anh nguyện dùng cả một đời, vì em viết một quyển tiểu thuyết lãng mạn, những chuyện sắp bắt đầu, anh chỉ muốn nó bắt đầu, không có hồi kết.”

Chỉ nguyện bắt đầu, không có hồi kết, thật sự là một nguyện vọng tốt đẹp...

Một giây trước còn bị lời bài hát kia chọc cho bật cười, một giây sau liền rơi nước mắt...

.......

“Anh cho rằng tình yêu đẹp nhất chính là vì người mình yêu mà trân trọng cuộc sống này.”

Đây chính là dải lụa cuối cùng, sau câu này còn có thêm bốn chữ: “Dư Sinh chân tình.”

Nước mắt càng rơi nhiều hơn, Tần Chỉ Ái cầm dải lụa, nhìn về phía người phụ nữ ngay ở trước mắt mình.

Cô ấy vừa hát xong, cầm micro, lễ phép cười với Tần Chỉ Ái.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 711: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (11)


Tần Chỉ Ái giơ tay lên lau lung tung nước mắt trên mặt, lại cười với cô ấy một cái, sau đó nhớ tới lúc cô đóng vai Lương Đậu Khấu, lần đầu tiên hát bài này, hắn có hỏi cô bài hát này tên gì, cô chỉ thuận miệng nói cô không thể nghe live buổi diễn của ca sĩ này được.

Đêm đó, hắn không nói gì.

Khi còn trẻ, con người ta thường có những giấc mơ kỳ lạ vì những nguyên nhân khác nhau, không thể thực hiện được, lại trở thành tiếc nuối, nhưng đó cũng chính là quãng thời gian đẹp nhất.

Nhưng lúc này, cô còn trẻ, từng lén lút để tiền tiêu vặt để đi gặp tận mắt thần tượng của mình, nhưng bây giờ người đó lại đứng trước mình, thậm chí cô còn có thể chạm vào cô ấy, còn được cô ấy hát mình nghe bài hát mà mình yêu thích nhất.

Có thể coi đây là buổi diễn độc nhất vô nhị không?

Tần Chỉ Ái rất khó khăn mới có thể lau khô mặt mình, lại ướt nữa.

Nói không kích động là nói dối, nhưng cuối cùng cô bé mười mấy tuổi ngày đó cũng không còn kích động như lúc trước nữa, nhưng bù vào đó lại là mãnh liệt trong lòng nhiều hơn. Như là đang được Cố Dư Sinh bù đắp lại nhựng tiếc nuối của tuổi trẻ, mang lại cho cô cảm động ấm áp.

......

Tần Chỉ Ái cuối cùng cũng cùng ca sĩ mà cô yêu thích từ nhỏ, ôm cô một cái.

Lúc hai người tách ra, phía sau Tần Chỉ Ái lại có tiếng xì xì của pháo hoa.

Tần Chỉ Ái theo bản năng quay đầu, nhìn thấy vô số pháo hoa bay thẳng về phía chân trời, giữa bầu trời đêm đen kịt lại có vô số những tia lửa sáng chói.

Lúc này Cố Dư Sinh sau xuất hiện sau đám khói, nhẹ nhàng đi đến cạnh cô.

Cô gái đứng cạnh Tần Chỉ Ái nhẹ giọng nói: “Tạm biệt.” sau đó cầm micro quay người rời đi.

Tần Chỉ Ái liếc mắt nhìn bóng lưng của cô gái kia một chút, sau đó mới quay lại nhìn Cố Dư Sinh.

Bước chân của hắn rất chậm, Tần Chỉ Ái không biết tại sao khi hắn càng đến gần thì cô lại càng sốt sắng.

Cô nhìn thấy mặt của hắn xong, cô lại nắm chặt vạt áo theo bản năng.

Hắn đứng cách cô một mét thì dừng lại, cô theo bản năng mà nín thở.

Ánh mắt của hắn lẳng lặng nhìn cô, qua mười giây đồng hồ, hắn mới nói: “Mười năm trước, lúc lần đầu tiên nghe ba chữ Tần Chỉ Ái, trong lòng anh có chút khinh thường.

“Chín năm trước vì quá quả quyết nhập ngũ, quá kiên quyết lựa chọn từ bỏ em, sau đó lại cho em một số điện thoại giả, tận mắt nhìn em đứng khóc trong mưa, trong bất lực và tuyệt vọng.”

“Sau khi nhập ngũ, anh mới biết mình đã đánh giá quá cao khả năng chịu đựng của bản thân, cũng đã đánh giá sai sức ảnh hưởng của em đối với anh, sáu năm trước anh vì gặp một sự cố mà lựa chọn lãng quên em.”

“Một năm lẻ mười tháng trước, ở trước cửa nhà cũ, nhìn vào mắt em một lần, anh chỉ có một ý nghĩ, đôi mắt của cô bé này to như đôi mắt của mẹ anh vậy.”

“Một năm lẻ bốn tháng trước, anh vì cứu người, rơi xuống nước, bỏ lỡ em.”

“Năm ngoái gặp lại em ở Tây Đại, anh lại vì đôi mắt của em mà từ Thượng Hải trở lại Bắc Kinh.”

“Năm ngoái anh say rượu mất hết lý trí, cho rằng em là Tiểu Phiền Toái, sau đó lại lựa chọn phụ lòng em.”

Người khác cầu hôn đều nói những lời buồn nôn, hắn lại nói thẳng thắn từng chuyện, từng việc như vậy.

Trong giọng nói của hắn, rõ ràng hắn cặn bã đáng ghét muốn chết, nhưng Tần Chỉ Ái lại không có chút oán hận nào.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 712: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (12)


“Kỳ thật anh có thể không nói với em những điều này, Tiểu Ái, anh khai báo tất cả những chuyện này cho em biết là bởi vì anh không muốn lừa dối em.”

“Ít nhất, đến bây giờ, anh vẫn chưa bao giờ lừa dối em.”

Cố Dư Sinh nói xong, liền cầm một túi hồ sơ nhấc lên, hắn mở túi ra, lấy ra một vài giấy chứng nhận, từng cái từng cái đưa cho cô, ra hiệu cô cầm lấy: “Đây là bất động sản ở Bắc Kinh của anh, đây là đất đai, đây là toàn bộ giấy tờ xe,...”

Cố Dư Sinh lại móc ra một đống thẻ ngân hàng: “Đây là tất cả các thẻ ngân hàng đứng tên anh, mật mã anh đều đã sửa thành sinh nhật em.”

“… Còn những thứ này là cổ phần công ty do anh đứng tên,… anh có mua một tí chứng khoán, cũng đầu tư ở một vài nơi khác.”

Nói xong, Cố Dư Sinh liền đưa từng cái từng cái cho Tần Chỉ Ái xem.

Tần Chỉ Ái nhìn không hiểu gì, chỉ là liếc nhìn qua theo tiết tấu của hắn mà thôi.

Sau khi hắn lấy toàn bộ giấy tờ trong túi ra xong, hắn đem tất cả mọi thứ nhét lại vào túi, sau đó đưa cả túi cho Tần Chỉ Ái: “Những thứ này, bây giờ đều giao hết cho em.”

Cho cô? Đây là con số vượt quá vài chục số không đó…

Tần Chỉ Ái muốn xua tay từ chối, nhưng Cố Dư Sinh lại ra hiệu cho cô đừng nói gì, sau đó ở giây tiếp theo, lại đặc biệt trịnh trọng và nghiêm túc: “Tiểu Ái, chuyện của anh và em, trong chốc lát ông vẫn không thể nào tiếp thu được, hiện nay ông chỉ mới xuất viện, sức khỏe còn chưa hoàn toàn phục hồi, cho nên anh không thể nói cho ông biết…”

“… Thế nhưng anh cũng không muốn em chịu uất ức thêm nữa, sau khi em trở lại Hàng Châu, mấy ngày nay anh vẫn luôn nghĩ, nghĩ đến lúc này, chỉ có thể nghĩ đến chuyện cho em một danh phận…”

“… Đương nhiên, em cũng biết chuyện anh có giấy đăng ký kết hôn chỉ là làm giả để ông xem thôi…”

“Anh muốn cưới hỏi em đàng hoàng, cầu hôn, đính hôn, có sự chứng kiến của gia đình, người khác có, em cũng phải có, Tiểu Ái, anh muốn để em yên lòng…”

Cố Dư Sinh ngừng một lát, mới nói tiếp: “Một đời, anh chỉ yêu ba người, lần thứ nhất, anh động lòng với người có biết danh là Tiểu Làm Tình, lần thứ hai, biệt danh của người đó là Tiểu Phiền Toái, lần thứ ba, là Tần Chỉ Ái....”

“Về sau, anh mới biết, trên thế giới này, thật sự có một cô gái mà dù anh có mất đi kí ức, cô ấy có thể thay đổi vóc dáng, cho dù thân phận của cô ấy có bị thay đổi, anh vẫn yêu…”

“Tiểu Ái, mỗi lần yêu em, anh đều có lỗi với em, bây giờ em có thể chấp nhận người…”

Cố Dư Sinh ngừng lại, không biết có phải vì tâm tình của hắn quá căng thẳng hay không, hắn hơi xoay người, chờ một chút, mới quay người nhìn thẳng Tần Chỉ Ái đang khóc lệ tuông đầy mặt, không hề nói gì, đột ngột cúi đầu, chặn môi cô.

Sao lại có người như vậy? Nói một nửa lại không nói nữa mà đi hôn người ta rồi hả?

Tần Chỉ Ái nhổ nước bọt trong lòng, nhưng lại vì đôi môi ấm áp của Cố Dư Sinh mà co rúm người lại.

Hắn hôn cô rất nhẹ, dịu dàng vuốt ve môi cô bằng môi mình, tê tê, khiến Tần Chỉ Ái dần dần chìm đắm trong đó, nhắm hai mắt lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 713: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (13)


Hắn chỉ hôn cô, lúc mạnh lúc nhẹ, khiến chân Tần Chỉ Ái nhũn ra, lúc cô đáp lại hắn theo bản năng, hắn cuối cùng cũng mở môi cô ra.

Lúc hắn lia lưỡi qua hàm răng của cô, cô không nhịn được hừ nhẹ một tiếng, theo bản năng muốn chạm vào lưỡi của hắn nhưng cô lại đụng phải một vật gì đó lành lạnh từ miệng hắn đẩy vào miệng cô.

Tần Chỉ Ái không hiểu rõ thứ đang bị hắn và cô quật lộn trong miệng là cái gì, ý thức của cô liền tỉnh lại từ trong bầu không khí mờ ám, lúc này môi của Cố Dư Sinh lại rời khỏi cô, cả người hắn đều lui về phía sau hai bước, lại kéo dài khoảng cách với cô.

Tần Chỉ Ái mở tay, nhả vật đó ra ngoài.

Dưới ánh đèn chiếu xuống, chiếc nhẫn kim cương lại tỏa ra những tia sáng chói mắt.

Chỉ nhìn một cái, cô liền nhận ra đây chính là chiếc nhẫn lúc trước cô nhặt được trong vườn hoa.

Hắn không phải hôn cô, mà là trao nhẫn cho cô?

Tần Chỉ Ái ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Cố Dư Sinh.

Cố Dư Sinh nhàn nhã đứng trước mặt cô, ánh đèn khiến ánh mắt đẹp trai của hắn lại càng thêm thâm tình, lại nói từng chữ từng chữ: “Em có đồng ý gả cho anh không?”

Đồng ý chứ, mười năm về trước nhìn thấy hắn lần đầu tiên, cô liền đồng ý rồi.

Dù không có khăn che mặt, dù không có lễ cưới, dù không có người thân bạn bè chúc phúc, cô cũng đồng ý.

Tần Chỉ Ái hầu như không hề suy nghĩ gì, liền gật đầu với Cố Dư Sinh, chỉ là động tác của cô còn chưa thực hiện, Cố Dư Sinh lại nói: “Đồng ý gả cho anh, lúc hạnh phúc, chúng ta cùng nhau hạnh phúc, lúc cực khổ, chúng ta cùng nhau cực khổ, đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không?”

Tần Chỉ Ái lại khóc lần thứ hai.

Cô dùng sức gật đầu với hắn, chỉ sợ hắn không nhìn thấy được sự kiên quyết của cô, lại liên tục nói: “Đồng ý, đồng ý, em đồng ý.”

Cố Dư Sinh rối tinh rối mù, hắn lấy chiếc nhẫn từ trong bàn tay của cô, dùng khăn ăn trong túi tiền, lau lau một hồi, sau đó mới quỳ một gối trước mặt cô, trịnh trọng nâng tay của cô lên, từ từ đeo nhẫn vào ngón tay cô.

Tần Chỉ Ái cầm ngược lại tay của Cố Dư Sinh, kéo hắn đứng lên, lần này là cô chủ động ngẩng đầu lên, hôn môi hắn.

Cô và hắn hôn nhau một lát, hắn liền thoáng rời khỏi môi của cô một chút: “Tiểu Ái, em phải tin tưởng anh, anh sẽ xử lý chuyện bên ông sớm thôi.”

Tần Chỉ Ái “ừm” nhẹ một tiếng, lại dâng môi lên môi hắn.

Lần này, không chờ cô tiến tới, chỉ thấy như vậy, hắn liền cúi xuống bắt lấy môi của cô, dùng sức hôn xuống.

Đêm thật sâu, gió nổi lên rồi.

Thổi đến mức, cây lá cách đó không xào xạc vang vọng.

Bong bóng xung quanh không ngừng lung lay.

Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái lại tập trung hôn, hôn đến mơ màng, tình càng nồng say.

Đầu ngón tay của hắn đụng chạm cô, cách quần áo, hắn vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ của cơ thể cô, sau lưng hắn đột nhiên căng thẳng, hôn càng ngày càng cuồng nhiệt, vừa hôn vừa kéo cô di chuyển.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 714: Đồng ý để anh liên lụy em suốt đời không? (14)


Có thể là Cố Dư Sinh muốn dành cho hai người họ một không gian riêng nên đã để quản gia đi rồi.

Hắn đặt cô ở trước cửa nhà, vừa hôn vừa giơ tay bấm mật khẩu vào nhà.

Tiếng răng rắc vang lên, hắn kéo cô vào lòng, dùng sức cắn môi dưới của cô, mở cửa xong liền đẩy cô vào nhà.

Hắn ôm lấy cô đặt trên tủ giày, trước sau vẫn hôn riết lấy cô, tay lại sờ soạn cởi giày của cô ra, ném xuống đất xong, lại đá giày của mình lung tung, cũng chẳng cần mang dép lê, đã ôm cô đi về phía cầu thang.

Từ cửa đến cầu thang, từ cầu thang đến trước cửa phòng ngủ, Cố Dư Sinh đạp cửa, ôm Tần Chỉ Ái vào xong, cửa phòng liền đóng lại, hắn lại không thể chờ được mà bắt đầu cởi quần áo của cô.

Chờ đến bên giường, hắn và cô coi như đã “trực tiếp gặp lại”

Hắn đè cô trên giường, dùng sức hôn môi của cô, không thể chờ thêm nữa trượt đến cổ của cô, đến tai, xương quai xanh… trên đường đi thẳng xuống dưới, hầu như hắn đều để lại dấu vết của bản thân, hắn hôn khắp da thịt cô, thân thể của cô càng run dữ dội hơn, mãi đến khi môi hắn quay trở lại môi cô, hai người không biết đã hôn nhau sâu sắc bao lâu, bao nhiêu lần, hô hấp quấn lấy hô hấp của đối phương, hôn cực nóng mà lại điên cuồng.

Hô hấp của hắn thay đổi rõ ràng, trở nên ồ ồ, có chút mờ ám trêu người.

Hắn đã nhẫn nhịn đến cực hạn, sức kéo những mảnh quần áo còn sót lại rất lớn, sau đó lại nằm trên người cô.

Không phải hắn và cô chưa từng làm, lúc này cũng không biết tại sao, cô lại trở nên căng thẳng, hô hấp bất ổn, khi hắn sắp đi thẳng vào vấn đề, mắt cô từ từ nhắm lại, lông mi run rẩy, hai gò má có một vệt hồng nhạt.

Hắn như cảm nhận được sự e lệ bất an của cô, tay nâng mặt của cô lên, dừng ngón tay vuốt ve gò má cô, giọng nói trầm thấp lúc này lại rất gợi cảm: “Thả lỏng một chút…”

Hắn không nói gì thì không sao, hắn vừa nói, cô lại càng hồi hộp, mặt càng đỏ, cô “Ừ” một cái, tai hắn lại nghe như tiếng rên khẽ quyến rũ, quá câu dẫn, hắn không kiềm lòng được rên khẽ theo một tiếng, eo không nhịn được liền dùng sức.

Động tác của hắn làm cô bắt lấy bờ vai hắn theo bản năng, đầu ngón tay dùng lực kéo hắn sát vào mình, khiến hắn không chịu nổi mà dán vào người cô sát thêm nữa.

Hắn không có nhanh chóng chuyển động mà lẳng lặng ở bên trong cô.

Hắn và cô có thể tinh tường cảm nhận được lẫn nhau.

Nhiệt độ bên trong dần cao lên, hắn nhìn cô, có vô vàng những cảm giác kích tình lan tràn, hắn hôn môi cô, hôn đến khi không thể chịu đựng nổi nữa, liền dời môi đến bên tai cô, nhẹ giọng hỏi: “Bắt đầu nha?”

Cô đương nhiên biết “bắt đầu nha” của hắn là có ý gì, có điều cô còn chưa trả lời, hắn đã hành động rồi.

Đây là hắn đang thương lượng với cô sao?

Trong lòng Tần Chỉ Ái oán hận một câu, sau đó đã bị hắn dùng sức trêu chọc khiến cô run lên.

Hắn càng ngày càng tập trung, cô càng ngày càng chím đắm.

Trong đầu Tần Chỉ Ái đang động tình bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện... 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 715: Dư Sinh, em có thai rồi (1)


Bây giờ cô đang mang thai, hơn nữa Bảo Bảo chỉ mới hơn hai tháng...

Lúc trước cô đi kiểm tra ở bệnh viện lần đầu tiên, bác sĩ đã căn dặn cô rất kỹ, trong ba tháng đầu tiên là giai đoạn nguy hiểm nhất, nhất định phải tránh mấy chuyện vợ chồng…

Não Tần Chỉ Ái bỗng nhiên trở nên cực kỳ tỉnh táo, một giây trước còn tập trung ôm lấy cánh tay Cố Dư Sinh, giây sau liền tàn nhẫn đẩy ngực của hắn ra: “Dư Sinh, không được…”

Âm thanh của cô có chút mềm mại, rơi vào trong tai cô lại giống như triền miên rên khẽ.

Hắn chỉ cho rằng cô làm nũng, sượt qua da thịt cô giống như đang trêu chọc, lại giống như đang dỗ dành cô, khiến cả người cô run rẩy, trong cổ họng của hắn có tiếng cười trầm thấp, rất câu hồn, sau đó hắn lại dán vào da thịt cô, mới mở miệng: “Không thể gì chứ?”

Hắn nói xong, thân dưới lại dùng sức, còn mạnh hơn một chút, giống như một cây roi quật bên trong Tần Chỉ Ái, khiến cho cô phản xạ có điều kiện đẩy Cố Dư Sinh không hề có bất kỳ sự phòng ngự nào mà đẩy cô xuống khỏi người cô.

“Dư Sinh,… anh nghe em nói…”

“Hả?” Cố Dư Sinh mơ hồ không rõ, một giây sau, hắn lại dán môi lên vành tai cô: “Làm xong rồi nói…”

Nói xong, hắn lại đưa tay về phía cô.

“Cố Dư Sinh!” Tần Chỉ Ái không thể tránh khỏi Cố Dư Sinh, liền gấp gáp gọi.

Lúc này hắn mới bị cô làm cho khựng lại, Cố Dư Sinh mất tập trung “hả?” một tiếng, liền vươn mình ép lên thân thể cô lần nữa.

Tần Chỉ Ái biết hắn sẽ làm gì, phản ứng nhanh hơn nhiều, gấp rút ngồi khỏi giường, dùng sức đẩy vai Cố Dư Sinh để hắn ngã trên giường, sau đó cả người đè lên người hắn, cúi đầu nhìn hắn nói: “Dư Sinh, em thật sự có một chuyện đứng đắn cần phải nói với anh…”

Chuyện đứng đắn gì trên đời cũng không bằng chuyện mà hắn muốn làm lúc này!

Môi Cố Dư Sinh lần thứ hai dán lên da thịt cô, lòng bàn tay cũng di chuyển trên người cô.

Tần Chỉ Ái bị hắn dằn vặt đến bất ổn, cô bấm lên bả vai Cố Dư Sinh: “Đừng nghịch nữa, anh nghe em nói, bây giờ chúng ta không thể làm.”

“Ừ, biết rồi…” Cố Dư Sinh qua loa đáp, sau đó liền nắm lấy eo Tần Chỉ Ái, quật cô ngã trên giường, hắn cúi người ép cô, vừa chuẩn bị quay lại chủ đề chính, Tần Chỉ Ái lại vội vàng mở miệng: “Dư Sinh, em có thai rồi…”

Cố Dư Sinh không để tâm “A” một tiếng, động tác hoàn toàn không có dấu hiệu dừng lại.

Hắn vừa hôn lên xương quai xanh của cô, lại nỗ lực sát vào người cô một chút.

Chỉ là khi hắn lại chôn vào cơ thể cô lần nữa, hắn đột nhiên yên tĩnh lại, ngẩng đầu lên nhìn Tần Chỉ Ái: “Em vừa nói cái gì?”

“Em đang mang thai!” hơi thở của cô cũng bị hắn làm cho bất ổn, khuôn mặt đỏ hồng, âm thanh của cô rất nhẹ, nhưng Cố Dư Sinh có thể nghe rất rõ ràng.

Trong nháy mắt, không khí trong phòng ngủ bỗng nhiên ngưng đọng lại.

Cố Dư Sinh nhìn chằm chằm Tần Chỉ Ái, không có phản ứng.

Tần Chỉ Ái cho rằng lúc nãy cô nói quá nhỏ, hắn không nghe rõ, lại mở miệng: “Thật, em đang mang thai đây…”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 716: Dư Sinh, em có thai rồi (2)


Con ngươi đen kịt của Cố Dư Sinh nhẹ nhàng giật giật hai lần, lại ổn định lại.

“Vốn không định nói cho anh biết nhưng mà Bảo Bảo còn chưa được ba tháng…” Tần Chỉ Ái nhẹ giọng nói thêm một câu.

Chưa tới ba tháng, Cố Dư Sinh rốt cuộc lấy lại được ý thức: “Là lần anh say rượu xong, mang thai?”

“Ừm.” Tần Chỉ Ái cụp mắt, mặt đỏ hồng trả lời.

“Khi nào thì em biết mình mang thai?”

Tần Chỉ Ái không nghĩ nhiều lắm, thành thật trả lời: “Một tháng, sau đó không gặp, em liền về nhà dưỡng thai…”

Cố Dư Sinh nhíu mày, đột nhiên mở miệng ngữ khí bực dọc hỏi Tần Chỉ Ái: “Em đã biết cả tháng nay, sao bây giờ mới nói cho anh biết?”

Lúc ấy, cô còn chưa nghỉ việc ở Hối thị! Nói cách khác, khi mang thai, cô mới quyết định rời đi?

Cố Dư Sinh nặng nề thở, ngữ khí hung ác: “Không nói cho anh biết thì thôi đi, còn muốn mang con của anh cao bay xa chạy?”

Tần Chỉ Ái bị Cố Dư Sinh làm dữ, oan ức trả lời: “Khi đó không phải cũng có người giả ngơ như không biết đã làm gì với em sao?”

“Anh…” Cố Dư Sinh nghẹn không nói được gì hơn.

Trời đánh hắn đi, biết vậy hôm nay hắn sẽ không nói thẳng thắn như vậy!

Cố Dư Sinh hít sâu hai cái, sau đó mới ý thức được mình còn chôn trong cơ thể cô, Bảo Bảo cũng chỉ mới hơn hai tháng, vội vàng rút ra, sau đó mới nhìn nơi rục rà rục rịch của mình giờ đã ngoan ngoãn mềm xuống, nằm im, vãi luyện, không phải cứ như vậy bị hư rồi chứ?

Nhất thời, Cố Dư Sinh càng thêm buồn bực.

Hắn căm tức ngẩng lên nhìn Tần Chỉ Ái, lòng tràn đầy oán giận, rồi lại không có chỗ trút giận, cuối cùng hắn cũng chỉ có thể nhắm mắt đi vào nhà vệ sinh.

......

Một lúc lâu sau, hắn mới ra khỏi nhà vệ sinh.

Vẻ mặt của hắn vẫn không dễ nhìn lắm, đi đến phòng thay đồ, lấy đồ ngủ ném cho Tần Chỉ Ái, sau đó mới lấy điện thoại di động, gọi điện thoại cho bác sĩ.

Cúp máy xong, hắn lại nghĩ đến bác sĩ Hạ dù sao cũng không chuyên khoa sản, vừa rồi cô và hắn tuy là không tính nhưng dù sao hắn cũng lao vào rồi, không biết như vậy có ảnh hưởng đến bé con không, lại gọi điện thoại cho Lục Bán Thành.

Không biết Lục Bán Thành đang làm gì, một lúc lâu sau mới bắt máy, Cố Dư Sinh tức sôi ruột nhất thời mắng: “Điện thoại của ngươi để trang trí hay sao mà gọi mãi không bắt máy?”

Cố Dư Sinh bùm bùm rống lên, tâm tình tốt hơn một chút, mới nói đến chính sự: “Mau tìm một bác sĩ khoa sản giỏi nhất đến chỗ tôi một chuyến.”

“A….” Lục Bán Thành kéo dài một đường.

A cái mông á chứ a… trong lòng Cố Dư Sinh thầm nhổ nước bọt xong, Lục Bán Thành tỉnh ngộ lại nói: “Em nói sao tự nhiên lại ăn thuốc súng nữa rồi, thì ra là… Cầu, hôn, không, thành a!”

Cố Dư Sinh bị chọc vào chỗ đau vừa mới tốt lên được một tí tẹo teo, nghe Lục Bán Thành nói xong lại hỏng bét.

Lúc Cố Dư Sinh gọi điện thoại, Tần Chỉ Ái đang đứng bên cạnh, trong phòng rất yên tĩnh, cô có thể nghe thấy rõ ràng Lục Bán Thành đang nói ở đầu dây bên kia, khi nghe đến bốn chữ: “Cầu, hôn, không, thành” xong, lại không nhịn được nở nụ cười.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 717: Dư Sinh, em có thai rồi (3)


Nghe thấy cô cười sắc mặt Cố Dư Sinh càng thêm khó coi, hắn tàn nhẫn trừng Tần Chỉ Ái một cái, khiến cô mím môi nín cười cúi đầu.

Lúc trước, ai mà dám cười hắn như thế, hắn đã nổi điên lên từ lâu rồi, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể nén giận mà thôi.

Hắn chỉ có thể phát hỏa lên điện thoại đè mạnh mấy lần để cúp máy.

.......

Bác sĩ Hạ và bác sĩ khoa sản đến hầu như là cùng một lúc.

Hai người đã kiểm tra xong từ sớm, Cố Dư Sinh ngồi bên cạnh vẫn lải nhải liên thu bất tận: “Huyết áp thế nào? Tốc độ tim đập có bình thường không? Thai nhi có bình thường không?” Cuối cùng, bác sĩ Hạ và bác sĩ kia vây quanh kiểm tra Tần Chỉ Ái hơn một giờ mới rời đi cùng một lúc.

Cố Dư Sinh đưa họ xuống lầu, cửa phòng ngủ chính không khóa, có thể nghe thấy tiếng nói của hắn dưới lầu.

“Mẹ con đều khỏe mạnh chứ?”

“Sức khỏe của cô ấy có chỗ nào không tốt không?”

“Các người có chắc là chỉ cần uống B11 là được rồi không? Ngoài ra còn có thực phẩm dinh dưỡng nào cần ăn không?”

Tần Chỉ Ái ngồi trên giường, đáy lòng cảm thấy ấm áp, cụp mắt mím mím môi vẫn không nhịn được mà mỉm cười.

.......

Lúc Cố Dư Sinh quay lại, trong tay lại cầm thêm một ly sữa nóng.

Hắn tự mình làm cho Tần Chỉ Ái xong, liếc mắt nhìn thời gian đã là một giờ khuya, phụ nữ mang thai nên ngủ sớm dậy sớm, Cố Dư Sinh cho cô uống sữa xong liền lập tức tắt đèn, thúc Tần Chỉ Ái ngủ.

Có lẽ do đêm nay có quá nhiều chuyện vui, Tần Chỉ Ái không ngủ được, cứ cảm thấy vui vẻ không thôi.

Trong đêm đen, Cố Dư Sinh vùi mặt vào cổ cô, cô có thể tinh tường cảm giác được những biến hóa của hắn.

Cô biết hắn muốn, nhưng cô cũng biết, hắn đang nhẫn nhịn.

Tuy rằng không nói gì, cũng không nhúc nhích nhưng cô nghe thấy tiếng thở của hắn, cũng có thể biết hắn đang nhịn đến khó chịu, cô không nhịn được mở mắt ra, ghé vào tai hắn, nhỏ giọng: “Dư Sinh, nếu không…”

Nói xong, cô rút tay khỏi tay hắn.

Hắn hiểu ý của cô, vươn mình hôn môi cô, sau đó nắm tay cô từ từ rời đi…

......

Sau khi Tần Chỉ Ái ngủ, Cố Dư Sinh vẫn mặc quần áo, xuống giường.

Hắn ngồi trong thư phòng cả đêm, hút hai gói thuốc lá, quay về máy tính tìm các loại sách về thai nhi, cho đến hừng đông, nhiệt tình trong thân thể không còn nữa, lúc này mới đứng dậy rời khỏi thư phòng.

Trên người hắn vẫn còn mùi thuốc lá, hắn sợ về phòng ngủ chính sẽ bị cô phát hiện, lại cố ý chạy vào phòng ngủ khác, tắm rửa sạch sẽ, sau khi ra ngoài, nghe thấy tiếng mở cửa ở nhà dưới, biết là quản gia đã tới, liền đi xuống lầu đưa tài liệu cho quản gia, dặn dò dài dòng một lúc lâu, cuối cùng mới quay về phía phòng ngủ chính.

.......

Thứ hai, trời vừa sáng, Cố Dư Sinh đã lôi kéo Tần Chỉ Ái đến cục dân chính.

Vì quá sớm, hai người ngồi đợi trong xe 20 phút, cục dân chính mới mở cửa.

Bọn họ đến sớm nhất nên không cần xếp hàng, sau khi vào, điền vào giấy tờ, chụp ảnh, sau đó đợi vài phút liền có thể lấy hôn thú.

Hai cuốn sổ nhỏ rất mỏng rất nhẹ, nhưng Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái cầm trong tay, lại có những cảm xúc ngổn ngang, không kiềm được, viền mắt đều nóng lên.

Buổi trưa Cố Dư Sinh mới biết Tần Chỉ Ái không đi du học, vẫn có những thứ cần phải bàn giao lại với trường. 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 718: Dư Sinh, em có thai rồi (4)


Từ cục dân chính ra, Cố Dư Sinh đưa Tần Chỉ Ái đến trường trước, sau khi nhìn cô vào trường xong mới lái xe đến công ty.

Trong trường thấy Cố Dư Sinh đích thân lái xe đưa cô đến, cũng không dám trách cứ gì.

Lúc rời đi, Tần Chỉ Ái thấy thời gian còn sớm, bây giờ Cố Dư Sinh cũng chưa nghỉ trưa, liền đến thư viện, dùng máy tính của trường học làm tiếp luận văn tốt nghiệp.

......

Cố Dư Sinh thật sự rất bận, nhưng dù có bận trâm công nghìn mối thế nào đi chăng nữa, hắn vẫn dành một chút thời gian gửi tin nhắn hoặc gọi điện thoại cho Tần Chỉ Ái.

Mỗi khi nghe điện thoại hay nhận được tin nhắn, Tần Chỉ Ái vẫn cảm thấy ấm áp ngọt ngào trong lòng.

Có thể ban ngày là Tiểu Vương ở bên cạnhCố Dư Sinh, lỗ tai của cậu ấy sắp đóng kén rồi.

Đầu tiên là sáng sớm, lúc đến công ty, tinh thần ai kia thoải mái rạng rỡ, tin vui viết đầy mặt, chỉ còn chưa mấy chữ: “Hôm nay tâm trạng của tôi rất tốt.” nói ra.

Cố Dư Sinh nhàn nhã ngồi trước bàn làm việc, từ từ xem tài liệu, nhìn như rất hài lòng lâu lâu lại “ừ” vài tiếng, sau đó hình như muốn hút thuốc, sờ sờ túi một lúc lâu, trái lại lại lấy hôn thú ra.

Tiểu Vương sắc mắt nhìn thấy liền vội vàng mở miệng: “Chúc mừng Cố tổng hỷ kết lương duyên.”

Cố Dư Sinh thản nhiên tiếp nhận lời chúc phúc của Tiểu Vương, vừa chuẩn bị ra ngoài xong, sau đó nghĩ đến Bảo Bảo trong bụng Tần Chỉ Ái, liền cầm điện thoại di động lên, gọi cho Tần Chỉ Ái một cú điện thoại, cậu đầu tiên lại hỏi: “Em có khỏe không? Bảo Bảo có khỏe không?”

Tiểu Vương nghe được câu này xong, Tiểu Vương đợi hắn cúp máy xong liền hỏi: “Thư ký Tần có thai rồi sao?”

“Đúng vậy a, sau một đêm, vợ con đều có đầy đủ.” Cố Dư Sinh bất đắc dĩ trả lời.

Tiểu Vương thật lòng chúc mừng: “Cố tổng, chúc mừng anh, vậy là song hỷ lâm môn rồi!”

Được chúc mừng, Cố Dư Sinh hài lòng gật gật đầu, cuối cùng cũng ra hiệu cho Tiểu Vương ra ngoài.

Ban đầu, Cố Dư Sinh nói chuyện với Tiểu Vương như vậy, Tiểu Vương kì thực cũng không nghĩ nhiều lắm, cho rằng hắn không cần thẩn móc trúng giấy hôn thú trong túi thôi, cũng đúng lúc Cố Dư Sinh gọi điện thoại cho thư ký Tần xong, sau đó cậu mới biết tất cả đều đã có sự sắp đặt.

Chẳng hạn như:

Giám đốc phòng tài vụ đưa báo cáo đến, Cố Dư Sinh nhìn một chút, bỗng nhiên, giấy hôn thú lại rơi trên mặt đất.

Giám đốc phòng tài vụ nhặt lên, liền chúc phúc Cố Dư Sinh, Cố Dư Sinh còn tỏ vẻ như ta đây đang tập trung xem báo cáo, chỉ “Ừ” một tiếng, sau đó lại giả vờ như nghe điện thoại của vợ, đưa điện thoại đưa lên bên tai: “Sao vậy? Bảo Bảo có vấn đề sao?”

Sau khi để điện thoại xuống, giám đốc phòng tài vụ lại tò mò hỏi: “Cố tổng, Cố phu nhân mang thai sao?”

Cố Dư Sinh không chút hoang mang đưa điện thoại nhét lại vào trong túi, mặt mũi cực kỳ ảo não, nhưng thực chất là đang khoe khoang nói: “Đúng vậy a, trong một đêm, vợ con đều có, sinh hoạt cũng có áp lực khá lớn.”

Lại chẳng hạn như:

Lúc mở hội nghị, Cố Dư Sinh dùng máy tính của mình gắn vào máy chiếu, mở tư liệu, lúc mở lại “cẩn thận” bấm vào một tấm hình. 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,968
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 719: Dư Sinh, em có thai rồi (5)


Là một bức ảnh chụp hình hôn thú của hắn.

Mặc dù hắn tắt tấm ảnh kia rất nhanh nhưng cũng đủ để mọi người trong phòng nhìn thấy ba chữ Cố Dư Sinh trên đó.

Đại BOSS kết hôn, làm nhân viên sao có thể bỏ qua cơ hội để lấy lòng sếp tốt như vậy, nhất thời cả hội trường đều lên tiếng chúc phúc cho hắn.

Rõ ràng là muốn khoe với mọi người, muốn mọi người chúc phúc, vậy mà khi nhận được những lời chúc mừng Cố Dư Sinh lại giả vờ giả vịt hắn giọng một cái, sau đó ra hiệu cho tất cả mọi người yên lặng, lại bắt đầu họp.

Lúc hội nghị kết thúc, hắn tắt trình chiếu xong, trên màn hình lại như vô tình bấm sượt đến phần ghi chú, mở ra là nhắc nhở hắn nhớ mua sách chăm sóc phụ nữ mang thai.

Trong khoảng khắc đó, mọi người lại sôi trào lần nữa.

“Cố tổng, Cố phu nhân mang thai rồi sao?”

“Thật là song hỷ lâm môn a!! Cố tổng, chúc mừng, chúc mừng anh!”

“……….”

Đối mặt với những lời nói đó, Cố Dư Sinh thật sự rất bình tĩnh thong dong khẽ mỉm cười, nửa đùa nửa thật: “Đúng vậy a, trong một đêm có vợ có con, cho nên phải cố gắng làm việc nuôi gia đình thôi.”

Trong công ty khoe khoang đòi hỏi chúc phúc còn chưa tính, Tiểu Vương không ngờ, lúc hắn gặp mặt khách hàng cũng làm rơi giấy hôn thú, sau đó còn không ngừng gửi tin nhắn, quay qua quay lại một hồi lại nói với  khách hàng: “Thật ngại quá, vợ tôi vừa mới mang thai, sợ cô ấy suy nghĩ nhiều, không thể không trả lời tin nhắn.”

Khách hàng nghe nói như vậy tất nhiên là phải chúc mừng.

Sau đó bàn chính sự xong, lúc chào tạm biệt khách hàng, họ đề nghị Cố Dư Sinh đi đánh golf, Cố Dư Sinh vừa tỏ vẻ khó xử vừa khoe khoang nói: “Cái này, tôi bây giờ chắc phải về xem vợ thế nào rồi, trong một đêm có đầy đủ cả vợ lẫn con, nên chắc là không đi được…”

Tiểu Vương nhìn dáng vẻ phong nhã của hắn, không nhịn được giơ tay lên xoa xoa lỗ tai.

Thật sự là đóng kén rồi!

Hắn cảm thấy không phải trên mặt Cố tổng nên dán chữ “Tâm tình của tôi rất tốt.” mà là nên dán câu: “Trong một đêm cả vợ cả con đều có!” mới đúng.

......

Vì “Trong một đêm cả vợ cả con đều có!” nên bốn giờ chiều Cố Dư Sinh đã tan ca rồi.

Hắn đến Tây Đại trước, sau đó lại tìm một nhà hàng, cùng đi ăn tối.

Ra khỏi nhà hàng chỉ mới có 8 giờ tối.

Thời gian còn sớm, mùa xuân ở Bắc Kinh không khí tốt, phong cảnh cũng tuyệt vời.

Sau khi lên xe, Tần Chỉ Ái tâm tình rất tốt đề nghị đi dạo mát một vòng.

Cố Dư Sinh đồng ý, hạ cửa kính xe xuống, sau đó chạy thật chậm, đi vòng những con đường trên Bắc Kinh, không có điểm đến.

Lúc vòng tới gần khu Tây Đan, Cố Dư Sinh nghĩ đi đến phía trước chính là đường Trường Anh, không cho dừng xe, nên tìm một nơi dừng lại, đi bộ xuống quãng trường Thiên An Môn.

Mặc dù là ban đêm nhưng trên quãng trường vẫn có không ít du khách.

Cố Dư Sinh nắm tay Tần Chỉ Ái, đi đến quãng trường, lại tìm một hướng có thể nhìn về Cố Cung, không giải thích gì mà nói câu: “Chính là chỗ này!” 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom