Dụ Dỗ Đại Luật Sư

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 821


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 821: Hôn một cái nữa mới chịu đi

Cũng không muốn, không gian trong xe thể thao rất thấp.

Hoäc Anh Tuấn vừa lúc ở trên đầu cô, nhưng lúc cô ngẩng đầu lên, anh cúi người xuống, đôi môi căng bóng của cô vừa vặn cọ xát qua đôi môi mỏng của anh.

Không khí đột nhiên yên tĩnh.

‘Yết hầu Hoắc Anh Tuấn bị thắt chặt lại, giống như có một đốm lửa nhỏ vứt vào đống củi, sau đó bùng cháy lên.

Anh nhìn cô chấm chấm, nhìn ở khoảng cách gần như thế, phát hiện làn da của người phụ nữ này thật sự là rất đẹp, đến cả một cái lỗ chân lông và mụn cũng không có, chỉ là làn da vốn trắng sữa dưới cái nhìn chăm chú của anh dần dần nhuộm lên một vầng hồng nhạt, càng trở nên xinh đẹp rực rỡ.

“Anh đi ra” Khương Tuyết Nhu đẩy anh ra.

“Hôn một cái nữa đi liền” Hoắc Anh Tuấn siết chặt cơ thể không nhúc nhích, tuy chỉ là như chuồn chuồn lướt nước, nhưng cái hương vị đó khiến anh khó mà quên được, giống như tên hoà thượng gõ mõ mấy chục năm, cuối cùng cũng được ăn mặn vậy.

“Cái gì gọi là nữa, vừa nãy tôi chẳng qua chỉ là không cẩn thận chạm vào” Khương Tuyết Nhu có chút xấu hổ vặn lại “Anh không thấy thế” Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn toát ra một ý cười sáng rực: “Dù sao không hôn, anh sẽ không đi”

“Hoäc Anh Tuấn” Khương Tuyết Nhu nghiến răng, không ngờ anh lại vô lại như thế.

*Ồ, em xem kia là ai?” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên kinh ngạc chỉ ra ngoài cửa sổ.

Khương Tuyết Nhu lập tức nhìn qua đó, phát hiện cái gì cũng không có, cô bỗng nhiên nhận ra rằng mình bị lừa rồi, nhưng chính tại lúc này, đôi môi mỏng của Hoäc Anh Tuấn cũng hạ xuống, phủ lên đôi môi cô, hôn thật mạnh hai ba giây rồi nhanh chóng rời đi, giống như con mèo đi trộm cá vậy, cười vui đến mức cả mặt đều toát lên là đắc ý.

Khương Tuyết Nhu không còn gì để nói.

Rõ ràng không lâu trước đó mới chia tay với Nhạc Hạ Thu xong, làm như rất lâu chưa hôn phụ nữ vậy.

Hoäc Anh Tuấn ngồi vào ghế lái xe, sau đó khởi động xe rời đi: “Cục cưng, hôm nay đi tập đoàn Diệp thị cảm thấy thế nào?”

“Chả thế nào” Lông mày Khương Tuyết Nhu vừa động: “Hai công ty Diệp và Sở đã quyết định mở liên doanh, đập không ít tiền, dã tâm bừng bừng, tôi thấy nhà họ Sở là muốn làm một công ty tài chính lớn nhất Nguyệt Hạ, mấy công ty tài chính phụ thuộc vào nhà họ Hoắc anh sợ là sẽ bị đồn chết”

“Đây đều trách chú hai anh cũng không hăng hái tranh giành gì cả, mấy năm nay mảng tài chính của nhà họ Hoắc vẫn luôn nửa sống nửa chết”

Hoắc Anh Tuấn đeo kính râm lên: “Chẳng qua… nhà họ Diệp em thời gian qua vẫn không làm được mảng tài chính này, cứ tuỳ tiện làm không như thế không sợ phải làm váy cưới cho nhà họ Sở sao?”

“Tôi cũng nghĩ như thế, nhưng mấy cổ đông kia đã nếm được lợi ích nhanh chóng khi hợp tác với nhà họ Sở lúc trước, bây giờ cũng rục rịch ngóc đầu dậy muốn lừa gạt, thậm chí Diệp Minh Ngọc đã thuyết phục được ông nội tôi rời núi rồi”

Khương Tuyết Nhu thở dài, mấy ngày trước đó vì để đối phó với Nhạc Hạ Thụ, lãng phí quá nhiều tinh lực rồi, dẫn đến bố con Diệp Minh Ngọc lại lòi đầu ra rồi.

“Ông cụ Diệp tuy đã ở ẩn nhiều năm, nhưng ở trong nhà họ Diệp vẫn còn chút uy danh”

Hoắc Anh Tuấn cười nói: “Đứa em họ này của em không đơn giản nha, nếu như ông cụ Diệp đi ra vậy thì rắc rối rồi, theo như ông nội anh nói, con người ông cụ Diệp này… có hợi khăng khăng cho mình là đúng, ngu đần không nhanh nhạy, tâm cao khí ngạo, nói thật ra thì chính là cảm thấy bản thân mình giỏi giang, thật ra thì bản lĩnh không lớn, nhưng người khác không thể nói.”

Khương Tuyết Nhu xấu hổ, không hố là người thế hệ trước, lời nhận xét sắc bén: “Anh thấy Sở Văn Khiêm là người như thế nào?

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


nhà họ Diệp, nhưng cũng phải rơi vào tay em thì mới giữ lời, dù sao thì em họ Khương, trong mắt hai người bảo thủ kia của nhà họ Diệp, sợ là so với Diệp Minh Ngọc và Diệp Diêu Đông một tay nuôi lớn thì vẫn có chút khác biệt”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 822


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 822: Nghĩa vụ của bạn trai

“Tôi biết, cho nên tôi mới không quá là để ý, ông nội tôi khăng.

khăng muốn hợp tác với nhà Sở, tôi cũng không muốn quá quan tâm, để tránh rơi vào người trong ngoài không phải người” Khương Tuyết Nhu thản nhiên nhún vai: “Tôi đối với nhà họ Diệp, tập đoàn Diệp thị, thật ra chả có cảm tình gì”

“Ừ, một cái tập đoàn Diệp thị không cần để ý quá làm gì, sau này.

em làm vợ của anh, cả tập đoàn Hoắc thị đều là của em. Hoắc Anh.

Tuấn đột nhiên nắm lấy tay của cô: “Em chính là người phụ nữ giàu nhất Nguyệt Hạ”

“Bỏ đi, phụ nữ vẫn nên dựa vào chính mình, nói không chừng… lần sau lại bị anh bỏ rơi”

Khương Tuyết Nhu rút tay ra, buông mắt xuống, che khuất đi tia lạnh lẽo trong mắt.

“Em không tin anh, không sao cả, thứ anh có là thời gian, từ từ.

chứng minh” Hoäc Anh Tuấn không vội không nóng cười buồn bã.

Khương Tuyết Nhu nhìn sườn mặt của anh, không tin: “Anh sẽ không sợ sau khi nhà họ Sở thôn tính tập đoàn Diệp thị xong, nhảy lên thành dòng họ đứng đầu Nguyệt Hạ sao?”

“Sẽ không, mấy năm này tập đoàn Hoäc thị của bọn anh đã đầu tư rất nhiều tiền vốn vào phương diện khai triển này, trước mặt đã đạt được đột phá quan trọng, sau này chỉ có càng đi càng cao” Hoäc Anh Tuấn tự tin cười: “Phần lớn nhà họ Sở đều kiếm tiền ở trong nước, mà nhà họ Hoäc bọn anh kiếm là thị trường toàn cầu, bọn họ vĩnh viễn không sánh nối với bọn anh”

Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, rõ ràng vẫn là khuôn mặt khôi ngô đó, nhưng giờ phút này trong mắt người đàn ông tản ra ánh sáng tự tin rực rỡ khiến cho cô nghẹn ngào.

Tuy người đàn ông này rất khốn nạn, nhưng không thể không thừa nhận anh là một thiên tài thương nghiệp.

Một thiên tài thương nghiệp lớn lên vừa đẹp trai vừa cao lớn, sợ là bất kỳ người phụ nữ nào cũng đều không nhịn được mà tim đập thình thịch.

Bốn mươi phút sau.

Chiếc xe dừng lại ở một nhà hàng sa hoa trên bờ biển, phong cách trang hoàng của bên trong là phong cách nước ngoài.

Hoäc Anh Tuấn đã đặt sẵn vị trí ngoài trời, gió biển thổi qua, gió mát dễ chịu, còn có thể ngửi được mùi của nước biển, trên bờ cát cách đó không xa còn có người đang đàn ghi-ta.

Khương Tuyết Nhu gọi liền mấy món hải sản.

Bởi vì thân phận của Hoắc Anh Tuấn đặc biệt, cho nên nhà bếp đã nấu rất nhanh và đưa lên, mỗi món đều là hải sản tươi sống vừa mới nấu xong, cực kỳ ngon.

Khương Tuyết Nhu ăn rất nhiệt tình: “Tôi phát hiện các anh đều rất biết cách chọn chỗ ăn đó, quán ăn lần trước Hạ Văn Trì và Đường Hiếu đưa tôi đi cũng rất ngon.

Mặt Hoäc Anh Tuấn trầm xuống ngay lập tức: “Lần sau không được phép đi ăn một mình với người khác giới, nhất là tên Đường Hiếu kia”

“Đàn anh Đường làm sao, anh ấy là bạn tốt của tôi” Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên cười lạnh: “Lần trước nếu không phải anh ấy thì tập đoàn Hồng Nhân của chúng tôi đã bị anh phá hoại rồi”

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


tay của anh, nhìn một lúc rồi cho vào miệng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 823


Chương 823: Chiêu trò tán gái

Cả người Hoắc Anh Tuấn chấn động.

Trong nháy mắt đó, trong người giống như có nham thạch phun trào ra vậy.

Hô hấp của anh có chút nặng thêm, đôi mắt nóng như lửa nhìn chăm chú vào gương mặt nhỏ trắng nõn của cô.

Anh nghỉ ngờ, là cô cố tình chọc ghẹo anh.

“Được rồi, không chảy máu nữa rồi” Bờ môi của Khương Tuyết Nhu rời khỏi tay của anh, cô không phải là không cảm nhận ánh mắt nóng rực của người đàn ông, nhưng đàn ông mà, lúc thích hợp cũng phải chọc ghẹo một chút, cho chút ngọt ngào, nếu không thì làm thế nào có thể giữ lại ấn tượng sâu sắc trong lòng anh được chứ.

Hoäc Anh Tuấn mặt không cảm xúc nhìn ngón tay không còn chảy máu của mình, một lúc sau, anh lấy một con cua đâm chảy máu một ngón tay khác của mình, sau đó đưa tay ra: “Lại chảy máu rồi”

Khương Tuyết Nhu: “..”

Anh tưởng là cô mù sao, người đàn ông này đến cả liêm sỉ cũng không cần nữa sao.

“Phục vụ” Cô giơ tay lên vẫy vẫy tay về phía người phục vụ: “Lấy giúp tôi chút muối”

Hoäc Anh Tuấn nhíu mày, sao lại không giống với trong tưởng tượng của anh vậy: “Em không xem sao, máu chảy càng ngày càng nhiều rồi”

“Không sao cả, đợi chút nữa sát tí muối lên là được rồi” Khương Tuyết cười giống như một con hồ ly xảo quyệt: “Gió thổi qua, lửa nướng, còn có thể ăn thịt khô”

Hoắc Anh Tuấn bị nghẹn đến nỗi cả khuôn mặt khôi ngô tuấn tú đều đen cả rồi: “Tại sao vừa nãy em có thể hút giúp anh, bây giờ không thể?

“Anh có bệnh à, lúc nào cũng hút ngón tay anh người ta sẽ cho là tôi bị thần kinh được không, hơn nữa trên tay anh không có vi khuẩn sao?” Khương Tuyết Nhu cũng cáu kỉnh.

Trong nháy mắt Hoắc Anh Tuấn bị dạy dỗ không hé răng ra một lời.

Mục đích không thể đạt được, anh chỉ có thể im lặng tự mình dùng giấy ăn bịt vào.

“Bỏ đi, vẫn là để tôi tự mình làm, bạn trai vô dụng quá, đến cả bóc cua cũng không bóc được” Khương Tuyết Nhu thở dài tự mình bóc.

“Được rồi, để anh” Hoắc Anh Tuấn chịu đả kích gấp đôi chỉ đành tự mình ngoan ngoãn bóc cua cho cô tiếp, anh cảm thấy phong thái của mình trước mặt Khương Tuyết Nhu càng ngày càng thấp.

Nhưng nhớ đến màn cô hút máu trên ngón tay mình vừa nấy, vẫn không nhịn được mềm lòng nhộn nhạo.

Nhưng không lâu sau, Quý Tử Uyên cùng Thang Nhược Lan đến.

“Lão Hoäc, thật sự là cậu. Tôi còn cho rằng mình đã nhìn nhầm rồi chứ” Tay Quý Tử Uyên nằm lấy dây lưng, trên gương mặt dịu dàng nhã nhặn viết lên hai chữ kinh ngạc. Trước kia bọn họ thường cùng nhau đi ăn cơm, Nhạc Hạ Thu cũng thường hay đi theo, nhiều lắm thì anh ta cũng chỉ nhìn thấy Hoắc Anh Tuấn gắp thức ăn cho Nhạc Hạ Thu mà thôi, kiều bóc cua làm tổ tông này gần như anh ta chưa từng thấy.

Thang Nhược Lan càng bất ngờ hơn, bình thường lúc tụ tập, Hoắc Anh Tuấn kiêu ngạo lạnh lùng cô ta biết, không ngờ bây giờ vậy mà đối xử với Khương Tuyết Nhu tốt như thế.

Trong lòng cô ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, lúc trước cô ta cho rằng Khương Tuyết Lan khẳng định bị Hoắc Anh Tuấn vứt bỏ rồi, nói đi nói lại vẫn là Nhạc Hạ Thu quá vô dụng, lãng phí ba năm này bản thân mình một lòng nịnh nọt cô ta.

“Cậu cả Hoäc..” Thang Nhược Lan cố ý tỏ ra khó xử nói: “Vừa nãy nhìn từ xa còn không dám tin, nhưng anh… ở cùng Tuyết Nhu, Hạ Thu có biết không, cô ấy bây giờ vẫn đang ở viện, không hay lắm”

Mắt Hoắc Anh Tuấn lạnh buốt đảo mắt nhìn một cái.

Trên mặt Thang Nhược Lan giống như bị con dao sắc bén lướt qua vậy, run cầm cập một cái: “Rất xin lỗi, tôi… tôi có thế là quản nhiều quá rồi, có thể là bởi vì quan hệ của tôi và Hạ Thu vẫn rất tốt, bây giờ cô ấy rất đáng thương”

Khương Tuyết Nhu chậm rì rì uống một ngụm nước: “Nhìn được ra quan hệ của cô và Nhạc Hạ Thu vẫn luôn rất tốt, nếu không thì ba năm trước sao cô có thể biết mỗi lần tụ tập xong, Hoắc Anh Tuấn đều về chỗ Nhạc Hạ Thu chứ, ngày hôm sau vết hôn trên cổ cô ta đều bị cô nhìn thấy rõ ràng”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 824


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 824: Drama

Mọi người biến sắc, đôi mắt hiểu biết sâu rộng của Quý Tử Uyên dừng trên người Thang Nhược Lan, khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn đen lại: “Tôi lúc nào.. .để lại dấu hôn trên cổ Hạ Thu”

Anh vốn dĩ vẫn luôn không thể chạm vào Nhạc Hạ Thu, sao có thể để lại dấu hôn chứ.

Thang Nhược Lan cố gắng ép bản thân mình phải bình tĩnh: “Tuyết Nhụ, tôi thật sự không biết cô đang nói cái gì?”

“Thật ra tôi cũng rất cảm ơn cô” Khương Tuyết Nhu buồn bã nói: “Lúc tôi mang thai lại bị Hoäc Anh Tuấn giam lỏng, không dễ dàng gì mới đi kiểm tra sức khoẻ được, nếu như không phải cô, tôi cũng không biết Minh Kiều phải chịu những tổn thương kia khi bị truyền thông truyền ra, càng không biết chuyện Nhạc Trạch Đàm nói Minh Kiều quyến rũ anh ta trước mặt mọi người. Khiến cho tôi sau đó nổi trận lôi đình, trở về đập vỡ mọi thứ, còn cãi nhau với Hoắc Anh Tuấn, kết quả bị anh ta đẩy xuống đ: Cũng là lần đó, mất đi thai song sinh.

‘Vẻ mặt Hoắc Anh Tuấn đột nhiên thay đổi.

Hôm đó Khương Tuyết Nhu giống như bị điên vậy, còn lấy dao muốn đâm anh, thế cho nên khiến anh xem nhẹ chuyện Khương Tuyết Nhu làm sao biết được những chuyện này.

Thì ra là Thang Nhược Lan nói ra.

Nếu như không phải cô ta nhiều chuyện, có lẽ anh cũng không phải mất hai đứa con.

“Thì ra là cô”

Anh đứng phắt lên, nắm lấy cánh tay của Thang Nhược Lan mạnh mẽ đè lên bàn: “Ai bảo cô lắm chuyện, có phải là ngại đầu lưỡi quá bất tiện rồi, nếu đã như thế, vậy để tôi cắt xuống giúp cô”

Nói xong, anh lấy luôn con dao ăn ở trên bàn.

Thang Nhược Lan bị dọa cho trợn tròn mắt, cả người run rẩy nói: “Tôi không có, tôi bị oan, Tử Uyên, cứu tôi”

“Lão Hoắc” Quý Tử Uyên nắm lấy tay của Hoắc Anh Tuấn: “Để cho tôi chút mặt mũi “Cậu có biết là bởi vì cô ta lắm mồm, hại tôi mất đi con của mình”

Trong mắt Hoắc Anh Tuấn là lạnh lùng đến vô tận.

“Thôi đi, đừng đẩy trách nhiệm lên người khá Khương Tuyết Nhu dùng giấy ăn lau miệng, đột nhiên nói hộ cho Thang Nhược Lan: “Thang Nhược Lan chỉ là nói cho tôi biết sự thật, lúc đó, tôi quả thật biết ơn, nếu không thì tôi giống như một tên ngốc ngu ngơ vậy, con không còn, không liên quan đến người khác, là trách nhiệm của bản thân chúng ta”

Cơ thể của Hoắc Anh Tuấn lúng túng cứng đờ lại, anh biết, cô muốn nói là con mất đi chủ yếu là vấn đề của bản thân, Nhạc Trạch Đàm châm lửa, là anh nối giáo cho giặc.

Quý Tử Uyên rút con dao ra khỏi tay của anh, lôi Thang Nhược Lan từ trong sự khống chế của anh ra.

“Loã Hoắc, bọn tôi lên lầu ăn cơm, không làm phiền hai người nữa”

Quý Tử Uyên dắt Thang Nhược Lan rời đi, chân của Thang Nhược.

Lan vẫn mềm nhữn, cô ta không ngờ là Hoắc Anh Tuấn lại kinh khủng biến thái đến như thế, nhưng cô ta một chút cũng không biết ơn Khương Tuyết Nhu vừa nãy đã cứu lấy mình, nếu không phải Khương Tuyết Nhu lắm chuyện, bản thân mình cũng sẽ không bị Hoắc Anh Tuấn dạy dỗ, càng sẽ không…

Cô ta lặng lẽ liếc nhìn khuôn mặt tuấn tú âm tình bất định của Quý Tử Uyên, lo lắng trong lòng.

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


Giọng nói của người đàn ông như cơn sóng không sợ hãi, nhưng rơi vào trong mắt Thang Nhược Lan lại là cơn sóng đáng sợ, khiến cô ta trở nên lo lắng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 825


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 825: Mãi mãi không nói ra

“Nếu như không phải cô có tác dụng với tôi, người phụ nữ giống như cô bên trong một kiểu bên ngoài một kiểu tôi đã vứt bỏ từ sớm rồi” Vẻ mặt Quý Tử Uyên âm u cảnh cáo: “Sau này yên phận lại cho tôi, ngậm chặt cái miệng lại, nếu không cả đời này cũng đừng nghĩ đến việc nhận phim diễn nữa”

Gương mặt trắng bệch của Thang Nhược Lan thành thật gật đầu.

Lần trước cô ta bị Khương Tuyết Nhu làm cho danh tiếng đều bị phá huỷ hết, mấy tháng này ngoại trừ nhận gameshow, vẫn luôn không nhận được vai diễn mới, cô ta mong đợi nhìn Quý Tử Uyên.

“Tử Uyên, tôi có một câu… không biết nên nói hay không nên nói..”

Cô ta ấp a ấp úng mở miệng.

“Nếu đã thấy không nên nói thì câm miệng” Quý Tử Uyên mắng.

“Không phải, tôi là cảm thấy nghỉ ngờ” Thang Nhược Lan cần răng, nhất định phải nói hết câu này: “Trước kia cậu Hoắc làm tổn thương.

Khương Tuyết Nhu tàn nhãn bao nhiêu, vừa giam lỏng vừa không còn con, còn khiến người ta vào bệnh viện tâm thần, nếu như tôi là một người phụ nữ, vốn dĩ là sẽ không tha thứ cho anh ta, sao bây giờ đột nhiên… lại tốt với anh ta rồi, trong lòng cô ấy không vướng mắc sao?”

“Rốt cuộc cô muốn nói cái gì?” Đôi mắt của Quý Tử Uyên híp lại.

Thang Nhược Lan lại càng hoảng sợ: “Tôi là sợ Khương Tuyết Nhu bây giờ là muốn báo thù cậu Hoäc, đây chỉ là trực giác của một người phụ nữ, tôi không có ý cố tình hãm hại cô ấy, tôi chỉ sợ đến lúc đo cậu Hoäc bị vùi vào hố quá sâu, chịu tổn thương”

“Đi gọi món đi” Con mắt lạnh lùng của Quý Tử Uyên đảo qua một cái.

“Được được” Thang Nhược Lan gật đầu, vội vàng chạy ra ngoài gọi người phục vụ.

Quý Tử Uyên hít một hơi thuốc, Thang Nhược Lan vừa nói, anh ta cũng phát hiện ra chuyện này rất kỳ lạ.

Chín giờ tối.

Một chiếc xe thể thao đỗ tại bãi đỗ xe của khu biệt thự Hảng Thịnh.

Khương Tuyết Nhu cởi dây an toàn ra đang muốn xuống xe, thì Hoäc Anh Tuấn đột nhiên đưa tay ra giữ lấy cô, yết hầu khẽ nhúc nhích, không biết nên nói cái gì mới phải.

‘Vốn dĩ đi ăn rất vui vẻ, sau đó bị Thang Nhược Lan quấy rối xong, cả hai người đều im lặng.

“Tuyết Nhu, xin lỗi..” Hoäc Anh Tuấn thật sự rất hối hận, nếu như biết trước sau này sẽ yêu cô, thì lúc đó anh tuyệt đối sẽ không độc ác như thế: “Em bây giờ còn hận anh không?”

“Nói không hận là không có khả năng”

Mắt Khương Tuyết Nhu run rẩy, trong mắt toát ra một chút chua xót: “Mấy năm này, ở nước ngoài thường nhớ đến hai đứa con, hận đến nỗi muốn cản thịt của anh, về nước ôm trong lòng một loại suy nghĩ không muốn anh sống tốt, nhưng lúc anh ép tôi ly hôn, có lẽ phát hiện ra bản thân mình không có sức chống lại với các người, bây giờ anh lại chạy đến đây theo đuổi tôi, tôi vừa mâu thuẫn vừa lo lắng không yên, có lúc nghĩ muốn ở bên anh một lần nữa, nhưng có lúc lại rất sợ hãi..”

Cô còn chưa nói hết câu, Hoắc Anh Tuấn đã dùng sức kéo cô vào trong lòng, ôm chặt lấy: “Sau này sẽ không thế nữa, em tin anh, anh sế không tổn thương em một lần nữa, trước kia là anh không tốt, Tuyết Nhu, tương lai chúng ta lại sinh một cặp sinh đôi được không?”

Con mắt Khương Tuyết Nhu co lại cười, giọng nói bất lực: “Anh cho rằng thai song sinh dễ dàng sinh ra như thế sao”

“Vậy chúng ta sinh hai đứa, con gái chúng ta sinh ra nhất định sẽ đáng yêu giống như Hiểu Khuê” Câu nói vừa nói ra, không biết như thế nào, Hoắc Anh Tuấn đột nhiên muốn có một đứa con thuộc về hai người.

“Hiểu Khuê…”

Trong lòng Khương Tuyết Nhu thầm cảm thấy buồn cười, Hiểu Khuê vốn dĩ chính là con gái anh mà.

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


Hoäc Anh Tuấn trực tiếp ăn hết cả nồi nhỏ, trước kia anh còn xoi mói bắt bẻ cô qua loa rang cơm trứng cho anh, bây giờ không bắt bẻ nữa, có ăn là tốt rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 826


Chương 826: Nói chuyện

“Cục cưng, sao em nấu cơm ngon như thế” Hoäc Anh Tuấn lại xúc động lần nữa: “Muốn ăn cả một đời”

*Ừ, trước kia anh có cơ hội ăn cả một đời, sau đó tống cổ t‹ Khương Tuyết Nhu đứng dậy dọn dẹp: “Nhanh về đi, rất muộn rồi Lúc quay người, Hoäc Anh Tuấn ôm lấy cô từ sau lưng, hai tay ôm chặt lấy eo của cô.

“Không muốn trở về, muốn ở đây, ngủ ở sofa cũng được.”

“Hoäc Anh Tuấn, tôi không phải là một người phụ nữ tuỳ tiện”

Khương Tuyết Nhu trịnh trọng nói: “Trước kia tôi ngủ với anh, nhận lại được là sự không tôn trọng và thuốc tránh thai từ anh, lần này, tôi muốn tự trọng chút, càng không muốn dễ dàng giao mình ra như thế”

Trong chốc lát Hoắc Anh Tuấn ngậm miệng, ai bảo trước kia mình làm chuyện khiến người ta bực mình quá nhiều.

Sớm biết có ngày hôm nay, thật muốn ngồi cỗ máy thời gian trở về đấm mình mấy đấm rồi.

Trước kia có thể ngủ thì không trân trọng, bây giờ muốn ngủ lại không thể ngủ.

“Được, anh đi, nhưng anh muốn hôn một cái” Hoắc Anh Tuấn mặt dày mày dạn xoay người, hôn lên đôi môi màu hồng nhạt của cô.

Mới bắt đầu, Khương Tuyết Nhu có chút chống lại, sau đó, dần dần ôm lấy eo của anh.

Hoäc Anh Tuấn hôn vừa lâu vừa nóng.

Đến tận khi sau khi nụ hôn kết thúc, bị đẩy ra ngoài cửa, hai tròng mắt vẫn viết đầy là không thỏa mãn được dục vọng: “Cục cưng, ngày.

mai anh mang bữa sáng đến cho em được không?”

“Ừ” Khương Tuyết Nhu đóng cửa lại, lao vào nhà vệ sinh, sau đó đánh răng từ trong ra ngoài làm sạch khoang miệng.

Nghĩ đến cái miệng của anh ta cũng từng hôn Nhạc Hạ Thu, cô cảm thấy cực kỳ chán ghét đi rồi”

Hoäc Anh Tuấn và cô vừa hay đối lập với nhau.

Anh cảm thấy miệng mình ngọt ngọt, giống như ăn kẹo đường vậy.

Sau khi Ngôn Minh Hạo lái xe đến đón anh, anh vẫn luôn không ngừng nhớ đến hương vị còn sót lại ở trong miệng, tiếc là thời gian ngắn quá, dài hơn chút nữa thì tốt rồi.

“Xem ra tâm trạng của tổng giám đốc Hoäc rất tốt” Ngôn Minh Hạo cũng nhìn ra, khó có được có can đảm trêu chọc: “Giống một thắng nhóc trẻ tuổi vừa mới yêu đương vậy”

“Giống?” Hoắc Anh Tuấn không hài lòng nhíu mày: “Tôi từ lúc nào đã không còn trẻ rồi?”

Với tư cách là một người đàn ông đang trong tình yêu cuồng nhiệt, rất kiêng kị vấn đề tuổi tác của bản thân mình, nhất là Khương Tuyết Nhu còn nhỏ hơn anh năm sáu tuổi.

“Ách, tôi nói không đúng” Ngôn Minh Hạo vội vàng xin lỗi: “Ý của tôi là… ít nhiều có chút thay đổi không giống, cái loại cảm giác này lúc anh và cô Ninh yêu nhau trước kia chưa từng có.”

“Cậu nói không sai”

Hoäc Anh Tuấn cũng nhận thức được, anh cũng không hiểu rõ, trước kia rõ ràng trong đầu luôn nhớ người mình yêu là Nhạc Hạ Thu, nhưng ở cùng với cô ta không thể nói rõ là có bao nhiêu vui vẻ và không vui.

Ngôn Minh Hạo giật giật môi, muốn ám chỉ anh trước kia bị thôi miên, nhưng lại ngẫm nghĩ, bác sĩ nói, nếu như có ý muốn anh khôi phục lại, lỡ như tổn hại đến não, nói không chừng ngày nào đó sẽ biến thành kẻ ngốc.

Thôi, cứ như vậy đi, ít nhất tất cả đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.

Cũng vào lúc này Quý Tử Uyên gọi điện thoại đến cho anh.

“Cuộc hẹn kết thúc chưa, đến đây nói chuyện một chuyến”

Hoắc Anh Tuấn nhìn đồng hồ, rồi đồng ý, để Ngôn Minh Hạo đưa anh đến quán bar mà Quý Tử Uyên nói.

Lúc đến, chỉ có một mình Quý Tử Uyên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 827


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 827: Đừng thử thách sự chịu đựng của đàn ông

“Người phụ nữ kia về rồi?” Hoắc Anh Tuấn ngồi bên cạnh anh ta: “Tử Uyên, cậu muốn luôn nhân nhượng cho người phụ nữ kia sao, trước kia tôi không có ấn tượng gì về Thang Nhược Lan, nhưng trải qua bưổi tối ngày hôm nay, phát hiện cô ta thật sự chả ra làm sao, không xứng với cậu”

“Có chút chuyện, thật sự không có cách nào” Quý Thử Uyên uống một ngụm rượu, đôi mắt sâu không thấy đáy: “Ngược lại là cậu, cậu thật sự muốn tái hợp lại với Khương Tuyết Nhu sao?”

“Ừ” Tâm trạng tối nay của Hoắc Anh Tuấn rất tốt, đương nhiên, nếu không phải giữa đường gặp Thang Nhược Lan thì càng tốt hơn.

Quý Tử Uyên lo lắng nhìn anh một cái: “Cậu có từng nghĩ qua Khương Tuyết Nhu là thật tâm thật ý muốn ở bên cạnh cậu, hay là…muốn báo thù cậu”

Khuôn mặt tuấn tú vui vẻ đột nhiên cứng lại ngay lập tức, Hoắc: Anh Tuấn đặt ly rượu xuống, đáy mắt toát ra tia lạnh lẽo sắc bén.

Nếu như là người khác có lẽ sẽ sợ hãi, nhưng Quý Tử Uyên và anh đã quen biết nhau từ khi còn nhỏ, sớm đã hiểu anh là người như thế nào, vẻ mặt không thay đổi nói tiếp: “Ngắm lại những chuyện cậu làm trước với cô ấy vì Nhạc Hạ Thu, giam lỏng cô ấy, ép cô ấy ly hôn, đẩy cô ấy ngã khiến cô ấy không còn cả con, đưa cô ấy đến bệnh viện tâm thần chữa trị vân vân, nhiều không đếm xuể, cậu cảm thấy trong lòng cô ấy có thể bỏ xuống hết được không, không có chút hận nào sao?”

Mỗi chuyện anh ta nói, mí mắt của Hoäc Anh Tuấn đều giật một cái, ngực cũng giống như bị roi dùng sức đánh vào vậy.

Nếu như không phải Quý Tử Uyên nói ra thì anh cũng không dám nhớ lại những chuyện mình đã làm tổn thương đến cô.

“Cậu nghi ngờ cô ấy muốn báo thù tôi?” Rất lâu sau, anh khàn giọng nói.

“Không phải không có khả năng này” Quý Tử Uyên vỗ vỗ vai của anh: “Tôi chỉ nhắc nhở cậu, đừng đem mình chơi đùa vào, đến lúc phát hiện người ta chỉ là trêu đùa với cậu, hoặc là cô ấy có cách báo thù khác”

“Tách”

Ly rượu thuỷ tinh ở trong tay đột nhiên bị bóp nát, dòng máu đỏ tươi theo rượu chảy xuống, khuôn mặt của Hoäc Anh Tuấn lạnh lẽo: “Không thể nào, cô ấy yêu tôi, tôi cảm nhận được, trước kia tôi không yêu cô ấy, cho nên đã làm chuyện quá đáng, sau này tôi yêu cô ấy, sẽ đem những thứ tốt nhất cho cô ấy, hết lòng hết dạ yêu cô ấy”

“Được rồi, cậu nghĩ như thế thì tôi cũng không còn cách, chỉ là những điều nên nói đều đã nói rồi Quý Tử Uyên nhìn dáng vẻ này của anh, chậc một tiếng rồi đưa khăn tay cho anh: “Cậu nói xem, cậu với Tử Uyên từ sáng đến tối vì đàn bà mà biến thành như này, cần gì phải như thế chứ, may là tôi không giống với các cậu đòi sống đòi chết”

“Ài, cũng không biết là ai lúc trước biết Nhạc Tiêu Nhi hẹn hò với người đàn ông khác sau lưng cậu, cậu túm lấy hai người bọn tôi uống rượu cả đêm” Hoắc Anh Tuấn chế giêu.

“Đừng nhắc người phụ nữ đó với tôi” Thật sâu trong đáy mắt của Quý Tử Uyên hiện lên tia chán ghét.

“Được rồi, dù sao người cũng chết rồi, không có gì để nhắc đến cả” Hoắc Anh Tuấn nhận lấy khăn tay lau máu ở trên tay của mình: “Nghe nói chuyện của Dung Đức chưa, thằng nhóc đó bây giờ thế nào rồi”

“Thu mua SKITTL thất bại, đối với anh ta mà nói là một trận đả kích, nhưng chúng ta cũng không hiểu ngành nghề đồ trang điểm này, không giúp nổi” Quý Tử Uyên thở dài: “Muốn tôi nói, anh ta thẳng thắn nghe theo ông cụ Tống kết hôn với người được sắp xếp là được rồi, nhưng anh ta không muốn, chắc có lẽ là muốn lấy Hạ Thu”

“Tình cảm đối với Hạ Thu, tôi mãi mãi không so sánh được với anh ta”

Hoäc Anh Tuấn nói xong đứng dậy: “Về đây”

Sau khi lên xe, cả người anh dựa vào lưng ghế.

Cô sẽ báo thù mình sao, có thể sao?

Hôm sau.

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


Anh nói xong thì quay mặt sang hướng khác, nhìn ra chỗ khác.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 828


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 828: Ôm người đẹp trong lòng

Khương Tuyết Nhu cúi đầu nhìn, khóe miệng khẽ cong lên, mặc dù đáng ra cô nên cảm thấy ngại, nhưng lúc ở thành phố Thanh Đồng cô đã từng dùng qua chiêu này rồi.

Ha, thế mà làm như chưa từng nhìn thấy phụ nữ bao giờ ấy.

“Được”

Cô cần môi quay lại phòng đánh răng rửa mặt, thay quần áo rồi mới đi ra.

Hoäc Anh Tuấn đang ngồi ở bàn ăn, trên bàn còn để bữa sáng mà anh mua từ cửa hàng bán đồ ăn sáng có tiếng lâu đời.

“Đây là bữa sáng anh nhờ đầu bếp giỏi nhất Trương Vịnh làm cho em đó, có hoành thánh hấp, hoành thánh nhân tôm, hoành thánh chiên, chè đậu xanh..” Hoäc Anh Tuấn giới thiệu từng món một.

Khương Tuyết Nhu chỉ ngửi mùi thôi cũng cảm nhận được sẽ rất ngon.

Cô cầm đũa lên bắt đầu ăn, ăn được đũa đầu tiên lại phát hiện ra Hoäc Anh Tuấn không động đũa: “Sao anh không ăn đi?”

“Không muốn ăn” Điều này Hoắc Anh Tuấn nói thật, ngoài trừ thức ăn do cô nấu ra, anh đều không có hứng thú gì lắm với mấy thứ khác.

“Vậy không được đâu, bữa sáng bắt buộc phải ăn, em đút anh”

Khương Tuyết Nhu nhướng mày đùa giỡn, gắp một miếng hoành thánh lên cắn một nửa, chừa lại nửa bên kia tín lại gần Hoắc Anh Tuấn.

Hoäc Anh Tuấn nín thở, ở khoảng cách này còn có thể nhìn thấy từng cọng lông tơ của cô, cô làm như vậy là muốn dùng miệng bón cho anh.

Lúc đầu Hoäc Anh Tuấn không thích thú gì với mấy cái món ăn sáng này, lại bừng bừng cảm hứng, cắn một nửa đầu còn lại.

“Giờ thì ngon chưa?” Người phụ nữ buông mái tóc dài kia híp mắt cười nhìn anh, trong đáy mắt kia hình như còn ẩn ẩn hiện hiện ánh sáng lấp lánh của mặt trời lúc ban mai.

“Ngon”

Hoắc Anh Tuấn không nhìn được nữa, kéo cô ngồi lên đùi mình, vùi sâu vào trong hõm cổ cô, anh cảm thấy Khương Tuyết Nhu có độc gì đó, trước đây ngày nào cũng cãi nhau, nên không phát hiện ra, đến bây giờ thì nhận ra người phụ nữ này biết cách thả thính quá đi.

Rõ ràng mấy ngày trước chỉ là thích thôi, đến hôm nay đã trở thành rất thích rất rất thích, thậm chí là… yêu rồi.

Giống như bản thân vốn đã rất yêu người phụ này rồi vậy.

“Khương Nhu, cho dù em có muốn trả thù anh, anh cũng muốn được ở bên em”

Anh cất tiếng nỉ non trong hõm cổ cô.

Khương Tuyết Nhu cứng đờ người, quay đầu lại nói: “Anh nói gì?”

“Chỉ là anh cảm thấy trước đây anh đã làm ra rất nhiều việc xấu xa, rất nhiều việc khốn nạn”

Hoäc Anh Tuấn nâng mặt cô lên: “Khương Nhu, cho dù em có hận anh, muốn trả thù anh, anh cũng không buông tay đâu”

“Hoäc Anh Tuấn, anh nghe rõ đây, em thật sự rất hận anh, rất muốn trả thù anh, nhưng em càng muốn trả thù Nhạc Hạ Thu hơn, em muốn cướp anh khỏi tay cô ta, nhốt anh chặt trong lòng bàn tay của em, chỉ có như thế cô ta mới không vui, mới trở nên đau khổ”

Khương Tuyết Nhu ôm lấy cổ anh, ánh mắt thản nhiên: “Anh thấy cách báo thù này của em có hay không?”

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


nhiều người đẹp trong lòng sẽ trở nên đần độn rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 829


Chương 829: Tra hỏi (1)

“Có điều..” Khương Tuyết Nhu đổi đề tài “Có một người em nhất định phải dạy dỗ lại chút mới được, nếu anh không trút giận thay em, em sẽ nghỉ ngờ tình cảm của anh đối với em”

“Ai?”

“Trình Nhã Thanh” Khương Tuyết Nhu chầm chậm phun ra cái tên này, trong giọng nói còn có thể nghe ra chút giận dữ.

Hoắc Anh Tuấn ngơ ngác, đồng thời nhăn mày: “Trình Nhã Thanh sao lại đắc tội em rồi, chắc không phải do anh để cô ấy bảo vệ Nhạc.

Hạ Thu chứ…”

“Không phải..” Khương Tuyết Nhu tức giận nhìn cô ta.

“Ngày chúng ta nhận giấy chứng nhận thuận tình ly hôn đó, không phải anh để Trình Nhã Thanh tới chỗ em tìm giấy chứng nhận kết hôn sao, nhưng cô ta lại ở trước mặt bao nhiêu đàn ông trong nhóm Thanh Long, cởi quần áo của em, nếu không phải Ngôn Minh Hạo ra mặt ngăn cản, đến quần của em cũng bị cô ta cởi ra luôn rồi, nỗi ô nhục này em không quên được”

Ánh mắt Hoắc Anh Tuấn trầm xuống cười lạnh.

Chuyện ngày hôm đó rất lằng nhằng, anh chỉ nhớ bản thân anh sau khi ra ngoài rồi, thì lại nghe thấy tiếng cãi nhau của Ngôn Minh Hạo và Trình Nhã Thanh mới quay lại, lúc đi vào thì thấy Khương Tuyết Nhu vẫn rất hoàn hảo không chút sứt mẻ nào…

“Anh có ý gì, anh không tin em sao?” Trong chớp mắt Khương Tuyết Nhu nổi giận đứng bật dậy từ người Hoắc Anh Tuấn: “Em và Trình Nhã Thanh không thù không oán, chẳng có lý do gì để em phải hãm hại một bảo vệ quèn cả, nếu như anh không tin, có thể hỏi Ngôn Minh Hạo và những người trong nhóm Thanh Long có mặt ngày hôm đó, nếu như Khương Tuyết Nhu em lừa anh, đời này em sẽ chết không yên thân”

“Anh không cho phép em thề độc như vậy” Biểu cảm trên khuôn mặt Hoắc Anh Tuấn nhanh chóng thay đổi, cảnh cáo nói.

“Bởi vì tôi cây ngay không sợ chết đứng, tôi không nói điêu, không có gì phải sợ cả” Khương Tuyết Nhu nói xong, không còn chút thích thú gì với bữa sáng trên bàn nữa.

“Hoắc Anh Tuấn, đây là sự yêu thích mà anh luôn nói sao, là lời mãi không buông tay của anh sao, anh thích tôi cái gì chứ, thích lên giường với tôi sao, đến một chút tin tưởng tôi anh cũng không có, còn không bằng anh em trong nhóm Thanh Long nữa”

Khương Tuyết Nhu bắt đầu dãy nảy lên.

“Không phải anh không tin em..” Trên miệng Hoäc Anh Tuấn nói như vậy, nhưng trong lòng thì không chắc chắn như vậy, bởi vì trước đây Trình Nhã Thanh bảo vệ Nhạc Hạ Thu nên có chút phòng bị với Khương Tuyết Nhu, cũng khó tránh được việc Khương Tuyết Nhu dùng việc này để báo thù riêng.

Nhưng sự nghi ngờ của anh rơi vào trong mắt Khương Tuyết Nhu, chính là như thêm dầu vào lửa.

“Hoäc Anh Tuấn, anh đi điều tra đi, tôi không muốn anh chỉ sơ sài nghe lời tôi nói không thôi” Bỗng nhiên Khương Tuyết Nhu xoay mặt qua một bên, nắm chặt bàn tay, dáng vẻ nhẫn nhịn chịu đựng: “Tôi cũng không cần anh phải dỗ tôi, điều tra cho rõ rồi đem Trình Nhã Thanh đến cho tôi là được Cô nói xong, kéo anh từ ghế đứng dậy, đẩy ra ngoài.

Hoắc Anh Tuấn đau hết cả đầu, rõ ràng trước đó còn đang mặn nồng ngọt ngào với nhau, cô còn dùng miệng để đút cho anh ăn, thế nào mà mới chớp mắt đã bị đuổi đi mất tiêu rồi.

Nghĩ tới nguyên nhân cãi nhau.

Đáy mắt anh trở nên lạnh lẽo, lập tức gọi hai người cấp dưới của nhóm Thanh Long có mặt ngày hôm đó tới phòng làm việc.

Không lâu sau, hai vị Dương Nham và Vương Nguyên Nhuận của nhóm Thanh Long có mặt ở phòng làm việc của anh, lúc hai người đến nơi phát hiện Ngôn Minh Hạo cũng ở đ: “Cậu cả Hoắc, anh gọi chúng tôi tới vì có nhiệm vụ gấp cần bàn giao sao?” Dương Nham cung kính hỏi.

“Hôm nay tôi gọi các cậu tới đây vì có một chuyện muốn hỏi”

Hoäc Anh Tuấn gõ từng tiếng từng tiếng lên mặt bàn, khiến cho ba người đứng trong căn phòng yên lặng kia trong lòng trở nên lo lắng “Các cậu phải thành thật trả lời cho tôi “Vâng ạ” Dương Nham và Vương Nguyên Nhuận đồng thanh trả lời.

“Cậu cả Hoắc, chúng tôi một ngày là người của nhóm Thanh Long, đời này chết đi cũng là ma của nhóm Thanh Long, chúng tôi chỉ nghe lời của một mình anh thôi”

“Vậy tôi hỏi các cậu, ngày tôi tới tìm Khương Tuyết Nhu để lấy giấy chứng nhận kết hôn đã xảy ra chuyện gì” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên đứng dậy, một cặp mắt sắc lạnh khiến người ta cảm thấy bí bách.

“Rốt cuộc Trình Nhã Thanh đã làm gì rồi?”

Dương Nham và Vương Nguyên Nhuận cùng cảm thấy ngạc nhiên, hai người không biết phải làm thế nào.

Hoắc Anh Tuấn là thần của nhóm Thanh Long, nhưng Trình Nhã Thanh là người phụ nữ của Chiến đường chủ, vốn hai người muốn mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện này, dù sao Khương Tuyết Nhu cũng chỉ là một con đàn bà Hoäc Anh Tuấn ruồng bỏ, sao bây giờ lại hỏi về chuyện này nữa vậy, không lẽ tin đồn kia là thật, Hoäc Anh Tuấn muốn nhai lại cỏ hả?

“Ngôn Minh Hạo, cậu nói trước đi” Hoäc Anh Tuấn quay đầu lại nhìn về hướng Ngôn Minh Hạo: “Hôm đó Trình Nhã Thanh có lột đồ của Khương Tuyết Nhu không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 830


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 830: Tra hỏi (2)

Ngôn Minh Hạo ngạc nhiên ngẩng đầu, xem ra cô Khương kia nhắc lại chuyện cũ rồi, nếu như là anh ta, anh ta cũng không để yên chuyện này: “Tôi cũng không dám chắc, dù sao lúc đó tôi thấy Trình Nhã Thanh lột hết áo ngoài của cô Khương rồi, nhìn thấy cả dây đeo bên trong rồi, còn lật này vén kia nữa, có rất nhiều nơi… đều bị hở ra, còn muốn lột quần của cô Khương, nên tôi mới tới ngăn cản, nhưng Trình Nhã Thanh lại nói lời lẽ của tôi là nghi ngờ cô ấy kiểm tra không kỹ, để tôi làm, sau đó thì anh vào”

Hoäc Anh Tuấn nảm chặt nắm đấm, ánh mắt sắc bén nhìn về phía.

Dương Nham và Vương Nguyên Nhuận: “Nói thật ra”

Dương Nham bị dọa cho sợ hãi mà phun hết ra: “Đúng như những gì thư kí Ngôn nói ạ”

“Thế nên… lúc đó Trình Nhã Thanh đang muốn lột quần của Khương Tuyết Nhu sao?” Hoắc Anh Tuấn híp mắt lại.

‘Vương Nguyên Nhuận nuốt một ngụm nước bọt nói: “Lúc đó Trình Nhã Thanh nói sợ cô ấy giấu trong quần…”

Lời còn chưa nói xong, Hoắc Anh Tuấn đã giáng một cú đấm thật mạnh tới.

Dương Nham và Vương Nguyên Nhuận bị đấm cho mặt mũi bầm dập, nhưng không ai dám hó hé gì.

“Thế nên mấy cậu đều nhìn thấy hết rồi phải không?” Gân xanh trên tay anh nổi hết lên, người phụ nữ của anh lại bị mấy tên khốn này nhìn thấy hết rồi, anh hận không thể móc hết mắt của mấy tên này ra.

“Chúng tôi… chúng tôi không có.” Dương Nham và Vương Nguyên Nhuận run cầm cập, chết cũng không dám nhận.

“Sao có thể không thấy được, lúc đầu mấy cậu giữ cô ấy, chắc chắn nhìn rõ lắm chứ gì” Hoäc Anh Tuấn nặng nề đạp lên tay bọn họ.

“Sao lúc đó mấy cậu không lên tiếng đi, dù tôi với Khương Tuyết Nhu ly hôn, thì cô ấy cũng là vợ trước của tôi, từ lúc nào đến lượt mấy cậu húp của trời vậy”

“Xin lỗi, cậu cả Hoäc” Hai người họ quỳ gối trên đất dập đầu côm cốp.

“Lúc đó cậu cực kì chán ghét cô Khương, chúng tôi tưởng cậu chán mà còn ghét cô ấy, lại thêm Trình Nhã Thanh là người của chúng ta nên chúng tôi mới mắt nhắm mắt mở như vậy”

Hoắc Anh Tuấn tức đến muốn hộc máu mồm.

Anh biết hai tên này đang nói thật lòng, là do bản thân anh coi thường Khương Tuyết Nhu trước, thế nên bọn họ mới làm nhục Khương Tuyết Nhu.

Nói cho cùng, đều là mấy việc ngu ngốc mà bản thân mình làm ra cả, thế mà lúc sáng lúc Khương Tuyết Nhu nhắc đến, anh còn mang theo thái độ nghi ngờ, cho rằng cô muốn trả thù riêng Trình Nhã Thanh.

Bây giờ nghĩ lại, bản thân anh không có tư cách để nói thích cô.

Rốt cuộc anh đã làm ra bao nhiêu chuyện ngu ngốc làm tổn thương cô rồi.

Anh vừa tình sâu như biến mà nói với cô sau này sẽ thay đối, cả đời này sẽ yêu thương cô, nhưng bản thân lại không hề tin tưởng cô, thậm chí còn không bằng một thành viên trong nhóm Thanh Long.

Hỏi sao cô ấy lại giận như vậy.

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


anh đang ở dưới lầu, anh điều tra xong rồi, anh đưa em đi gặp Trình Nhã Thanh”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 831


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 831: Bông tai kim cương

“Anh đi điều tra thật sao?” Khương Tuyết Nhu không rõ là cảm giác gì cười chế nhạo.

“Xem ra quả nhiên anh không tin em”

Hoắc Anh Tuấn: ”..”

Anh chỉ muốn phun ra một ngụm máu thôi, cái gì gọi là lấy đá đập chân mình anh cuối cùng cũng hiểu ra rồi.

“Quả nhiên, trên mạng nói chủ tịch giàu có tính tình ngang ngược yêu phải em, chỉ cần em nói một câu, vị chủ tịch kia đều sẽ răm rắp nghe theo em đều là giả cả” Khương Tuyết Nhu nặng nề thở dài.

“Thực ra cũng có thể hiểu được mà, trước đây Nhạc Hạ Thu nói gì anh cũng tin, em nói gì anh cũng không tin, nếu đổi lại là Nhạc Hạ Thu có lẽ chuyện đã khác rồi nhỉ”

“Xin lỗi..” Trái tìm Hoắc Anh Tuấn khẽ nảy lên.

Đúng vậy, trước đây mỗi khi cô cùng Nhạc Hạ Thu cãi nhau, anh đều chọn tin tưởng Nhạc Hạ Thu một cách vô điều kiện, nhưng trải qua việc này, có thể trước đây anh cũng đã hiểu nhầm cô rồi.

Cũng có thể Nhạc Hạ Thu đã nói dối cũng nên, dù sao anh cũng không ngờ Trình Nhã Thanh lại làm ra chuyện như vậy, mà hôm đó anh còn đứng ở ngoài cổng.

“Em xuống ngay, thù hôm đó em muốn tự tay mình trả” Bỗng nhiên Khương Tuyết Nhu lạnh lùng nói.

“Được”

Hoắc Anh Tuấn đợi ở bên dưới hơn mười phút, Khương Tuyết Nhu mới ngồi lên xe của anh.

“Tuyết Nhu, đây là món quà anh chọn cho em trên đường tới đây”

Hoäc Anh Tuấn đưa một chiếc hộp qua.

Khương Tuyết Nhu mở hộp ra, là một đôi bông tai đính kim cương theo dạng dây tình yêu.

“Lần trước anh thấy em đeo bông tai rất đẹp” Hoắc Anh Tuấn dịu dàng yêu thương giải thích.

“Đây là quà xin lỗi sao?” Khương Tuyết Nhu hỏi thẳng.

*… Ù# Hoắc Anh Tuấn gãi đầu chân thành trả lời.

“Em không thích bông tai kim cương” Khương Tuyết Nhu vứt chiếc hộp sang một bên.

“Em thích vàng ấy, ba cái kim cương này, chẳng qua chỉ là ba cái đá kim cương mài xong đánh bóng thành thôi chứ gì, thực ra rất tâm thường, có điều được vài người phụ nữ tâng bốc lên, gì mà kim cương tượng trưng cho tình yêu và lòng trung thành, ha, thực ra tình yêu từ.

trước đến này không dùng mấy thứ đồ này để chứng minh, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là vàng đáng tiền hơn, chỗ nào cũng đổi thành tiền được, có có thể lên giá nữa chứ, giống như phụ nữ hay nói đó, giữa đàn ông và tiền, vẫn là nên theo chân lý nắm tiền cho chắc thì hơn”

Hoắc Anh Tuấn: ”..”

Anh cảm thấy bản thân ngày hôm nay đã đắc tội rất nặng với người phụ nữ này rồi.

Nghĩ tới nghĩ lui vẫn là do nghiệp của Trình Nhã Thanh, hôm nay anh phải dạy cho Trình Nhã Thanh một bài học mới được.

“Được, sau này anh tặng em vàng” Một lúc sau, anh bất lực lên tiếng.

Đàn ông và tiền, sau này anh sẽ dùng hành động để cho cô thấy, thực ra anh cũng rất đáng để được giữ lại mà.

Không lâu sau, xe đi vào một khoảng sân trong núi Tuyết Minh.

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


Nhưng người đó lập tức hoang mang nói: “Cô Khương, trước đây là do mặt tôi mù, mong cô tha cho”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 832


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 832: Dùng sắc đẹp vả nát mối thù

 

“Không sao, tôi biết anh cũng chỉ làm theo lệnh của người khác.

 

thôi” Khương Tuyết Nhu nhìn Hoắc Anh Tuấn một cái.

 

“Anh đánh người ta thành thế này làm qì, không phải người ta cũng chỉ làm theo những gì anh bảo thôi hả?”

 

Trái tim Hoắc Anh Tuấn đau đến quặn thắt, nhưng cũng chẳng nói được gì, ai bảo những lời cô nói đều là sự thật chứ.

 

Dương Nham nhìn biểu cảm méo mó của Hoắc Anh Tuấn, há hốc mồm tới mức cằm cũng muốn rớt cả xuống đất luôn, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ thành thành thật thật của cậu Hoắc đây ở trước mặt một người phụ nữ, trước đây Nhạc Hạ Thu nào có được như vậy, phì, xem ra sau này anh ta phải ngoan ngoan tuân theo cô Khương rồi.

 

“Cậu cả Hoắc, Trình Nhã Thanh đang ở trong Hình đường ạ”

 

Vương Nguyên Nhuận cũng khập khà khập khiễng đi qua đây, mông anh ta bị đánh đến ướt đẫm máu, bây giờ vẫn còn đau.

 

“Được”

 

Hoắc Anh Tuấn đưa Khương Tuyết Nhu đi vào trong.

 

Trong Hình đường.

 

Từ lúc được gọi về Trình Nhã Thanh đã bị lôi tới đây rồi, điện thoại của cô ta bị đem đi ngay lúc đó, cảm giác bất an trong lòng cô ta càng lúc càng rõ ràng.

 

“Các người mau tránh ra, tôi còn phải tới bệnh viện” Trình Nhã Thanh hầm hầm giận dữ nói với mấy người gác cửa ở bên ngoài: “Cậu cả sắp xếp tôi bảo vệ cô Nhạc, mấy người đừng làm lỡ thời gian của tôi”

 

“Không được, chút nữa cậu cả sẽ tới ngay, cô đợi ở đó đi” Người gác cửa thấp giọng nói.

 

“Cậu cả gọi tôi tới đây làm gì, tôi có làm gì sai đâu” Trình Nhã Thanh giận dữ hét lên.

 

“Vậy sao, cô khẳng định bản thân không làm gì sai sao?”

 

Hoäc Anh Tuấn đạp cửa đi vào, cầm tay dắt Khương Tuyết Nhu.

 

vào trong, khuôn mặt lạnh lùng mà khôi ngô tuấn tú.

 

.” Lúc Trình Nhã Thanh nhìn thấy Khương Tuyết Nhu bên Anh Tuấn, cả người đều cảm thấy không khỏe, nhưng thân là cấp dưới, cô ta không dám gào thét gì cả, cô ta chỉ có thể cảm thấy tội nghiệp Nhạc Hạ Thu đang một mình ở trong bệnh viện kia.

 

Mọi người đều là phụ nữ như nhau, cô ta cảm thấy cậu cả đúng là quá vô tình.

 

Dương Nham và Vương Nguyên Nhuận người đầy vết thương mệt mỏi đi vào trong, mang theo chút giận dữ nói: “Trình Nhã Thanh, lần trước tới lấy giấy chứng nhận kết hôn, cô làm gì cậu cả biết hết rồi”

 

Ánh mắt Trình Nhã Thanh dại ra, chuyện lần đó cô ta đã quên gần hết rồi, không ngờ rắng Khương Tuyết Nhu vẫn còn nhớ, trong chớp mắt, sự căm ghét đối với Khương Tuyết Nhu tăng lên đến cực điểm: “Tôi làm cái gì chứ, bản thân tôi còn không biết, không phải cậu cả bảo.

 

tôi kiểm tra trong người cô ta sao?”

 

“Vậy sao?” Khương Tuyết Nhu nhếch miệng cười.

 

“Vậy cô có còn nhớ ngày hôm đó chính miệng cô nói vào tai tôi rằng muốn lột sạch tôi không, để mấy anh chàng đẹp trai đây nhìn thấy hết cơ thể tôi ấy”

 

Biểu cảm trên khuôn mặt Hoäc Anh Tuấn lập tức thay đổi, nếu như ánh mắt có thể giết người, Trình Nhã Thanh đã chết dưới đáy mắt anh không biết bao nhiêu lần rồi: “Cô còn nói loại lời này nữa?”

 

“Tôi không có, cô vu không tôi” Trình Nhã Thanh lớn tiếng phủ nhận.

 

“Cô Khương, cô không thể vì việc tôi bảo vệ cho Nhạc Hạ Thu mà hãm hại tôi như vậy được, tôi chỉ làm theo những gì được cậu cả giao.

 

cho thôi”

 

Khương Tuyết Nhu cười nhẹ nhìn về phía Hoắc Anh Tuấn: “Cô ấy đang thầm ám chỉ với em kìa, ý bảo đều do anh do anh hết ấy, không liên quan gì tới cô ấy kìa”

 

“Tôi không có” Trình Nhã Thanh sợ mất hồn, nhanh chóng lắc đầu lia lịa Hoắc Anh Tuấn cũng có thể nghe ra, anh bước lên một bước, dùng sức đạp Trình Nhã Thanh bay ra, Trình Nhã Thanh ngã trên đất, toàn thân đau đớn cố gắng gượng đứng dậy.

 

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


 

Trình Nhã Thanh bị dọa cho giật nảy, vội vàng giải thích: “Cô đừng có nói linh tinh, nhà họ Trình tôi từ đời ông nội đã luôn trung thành với nhà họ Hoắc rồi”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 833


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 833: Tôi không có, cô vu khống tôi

 

“Thế thì…. tôi là bạn gái của Hoäc Anh Tuấn, cách cô nói chuyện với tôi bây giờ chẳng lẽ không phải không tôn trọng tôi à. Hay là vì tôi không phải Nhạc Hạ Thu cho nên cô mới thù hẳn tôi, căm thù tôi.

 

Trước đó cô không muốn cho Kiều Vỹ bảo vệ tôi, chẳng lẽ cô bảo vệ Nhạc Hạ Thu lâu rồi nên đã cho rắng cô ta thật là chủ nhân chân chính?” Khương Tuyết Nhu nhướng mày, một lời nói trúng tâm sự.

 

“Không phải vậy” Trình Nhã Thanh trắng mặt.

 

Trong nhóm Thanh Long, kiêng kị nhất là không trung thành với nhà họ Hoắc, hậu quả đó vô cùng nghiêm trọng: “Cô Khương, vì sao cô.

 

lại bôi nhọ tôi như thế, tôi với cô không thù không oán, tôi chỉ là một vệ sĩ nho nhỏ thôi.”

 

“Thành viên của nhóm Thanh Long, cũng không đơn giản là vệ sĩ, cô quá xem nhẹ mình rồi đấy” Khương Tuyết Nhu cười hỏi Hoắc Anh Tuấn: “Có thể hỏi anh một câu không, Trình Nhã Thanh bảo vệ Nhạc.

 

Hạ Thu đã được bao lâu rồi?”

 

Hoắc Anh Tuấn nhíu mày: “Tính thêm trước khi Hạ Thu mất tích, khoảng bảy tám năm”

 

“Có vẻ như cô ta đã bảo vệ Nhạc Hạ Thu từ khi còn rất nhỏ.”

 

Khương Tuyết Nhu có ý chỉ.

 

Trình Nhã Thanh nhanh chóng hiểu được: “Tuy rằng tôi bảo vệ cô Nhạc đã khá lâu, nhưng việc này không hề liên quan tới thời gian, tôi chỉ nghe theo sự điều khiển của nhóm Thanh Long”

 

Hoắc Anh Tuấn xoa mày, anh bỗng nhiên phát hiện sự sơ sót của mình. Vì trước kia anh vẫn luôn xem Nhạc Hạ Thu là người quan trọng nhất, nên anh mới để nhóm Thanh Long sắp xếp cho người cẩn thận nhất là Trình Nhã Thanh qua bảo vệ Hạ Thu.

 

Lúc sau Hạ Thu trở về, anh đã nói muốn sắp xếp một vệ sĩ cho cô ta. Hạ Thu muốn Trình Nhã Thanh, do hai người quen biết nhau nên anh đồng ý, Nhưng lại quên rắng, khi hai người ở cạnh nhau càng lâu, càng dễ có tình cảm chủ tớ. Hệt như Kiều Vỹ và dì Tân với Khương Tuyết Nhu.

 

Mà Trình Nhã Thanh lại ở cạnh Nhạc Hạ Thu lúc còn trong sáng như tờ giấy trắng, ý nghĩa đó đương nhiên là không bình thường.

 

“Trình Nhã Thanh, đừng nói nữa, chuyện cô giấu tôi thương tổn Tuyết Nhu là sự thật, cô cần phải chịu hình phạt của nhóm Thanh Long cho tôi.” Hoắc Anh Tuấn lạnh lùng ra lệnh.

 

“Việc này có thể để em làm được không, em là con gái, không quen nhìn những thứ máu me, vết thương này kia, em không thích đánh nhau” Giọng nói Khương Tuyết Nhu nhỏ nhẹ mềm mại, khiến người nghe không nhịn được nghe lời cô.

 

“Vậy em muốn làm gì?” Hoắc Anh Tuấn dung túng hỏi.

 

“Gậy ông đập lưng ông” Khương Tuyết Nhu lạnh nhạt nhìn gương mặt đột nhiên thay đổi của Trình Nhã Thanh: “Nếu trước đây cô ta muốn em bị nhìn, vậy hôm nay em muốn cho cô ta nếm thử sự khuất nhục đó, không tự mình trải qua sẽ không biết được cảm giác ấy, có.

 

những chuyện kẻ khác không thể nào hiểu được”

 

Hoäc Anh Tuấn ngẩn người, hồi sau lại gật đầu: “Tùy em.”

 

“Không” Trình Nhã Thanh chịu không nổi: “Cậu lớn, hay là cậu dùng hình phạt của nhóm Thanh Long với tôi đi. Dù có bị vụt bao nhiêu roi, đánh bao nhiêu gậy, tôi cũng có thể chịu được.”

 

“Trình Nhã Thanh, cô thà chịu đau đớn về da thịt cũng không muốn bị lột hết quần áo cho đám người nhìn thấy. Chứng minh cô hiểu được loại khuất nhục đó, vậy lúc trước cô cần gì phải nhục nhã tôi như thế”

 

Khương Tuyết Nhu lạnh lùng cười: “Chính mình không muốn, đừng đẩy cho người khác, lý lẽ này cô không hiểu sao?”

 

“Tôi không có, cô vu khống tôi” Trình Nhã Thanh trừng mắt nhìn cô, thù hận trong mắt cuối cùng cũng không giấu được.

 

“Tất cả mọi người đều đã thừa nhận, chỉ có cô không chịu thừa nhận, thật thị Khương Tuyết Nhu lấy ngón tay cào cào lòng bàn tay.

 

Hoäắc Anh Tuấn: “Anh cảm thấy sao?”

 

“Cứ như em nói, trói Trình Nhã Thanh lại.”

 

Hoắc Anh Tuấn nói xong xoay người đi ra ngo: nhìn”

 

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


 

“Khương Tuyết Nhụ, tôi sẽ không tha cho cô.” Trình Nhã Thanh nhỏ giọng, ánh mắt dữ tợn: “Cô đừng có mà đắc ý, cậu lớn chỉ là muốn chơi cô thôi, vì anh ấy bị chướng ngại ở việc đó. Trừ cô ra, anh ấy không thể đụng vào người đàn bà khác được, anh ấy chỉ thích cô ở việc đó thôi, cô hiểu không, công cụ thỏa mãn yêu cầu thân thể của một người mà thôi”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 834


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 834: Trả thù (1)

 

Khương Tuyết Nhu sững người, đáy mắt chợt lóe lên một chút sửng sốt.

 

Trình Nhã Thanh cho rắng cô đã bị kích động, nham hiếm nói: “Nếu cô Nhạc có thể thì chắc chắn anh ấy sẽ không đến tìm cô, nếu cô.

 

không tin thì có thể tự mình điều tra, một ngày nào đó cậu cả Hoắc khỏi bệnh rồi, cô sẽ chẳng còn chút giá trị lợi dụng nào cả, tốt nhất cô đừng động vào tôi, nếu không tôi sẽ không tha cho cô đâu”

 

“Vậy à” Khương Tuyết Nhu hít thở sâu một hơi, khó tin gật đầu: “Vậy chờ tôi hỏi anh ấy đã”

 

“Cô dám”

 

Trình Nhã Thanh hoảng sợ, vốn dĩ cô ta chỉ muốn chia rẽ tình cảm của Khương Tuyết Nhu, nếu như Hoäc Anh Tuấn biết cô ta nói với Khương Tuyết Nhu chuyện này, anh nhất định sẽ giết chết cô ta, suy cho cùng đàn ông cũng rất coi trọng thể diện.

 

Khương Tuyết Nhu cười phá lên, Trình Nhã Thanh lại càng sợ hãi, càng chứng minh được những lời cô ta nói có lế là thật.

 

Cô không ngờ rằng Hoắc Anh Tuấn và Nhạc Hạ Thu yêu nhau lâu vậy rồi nhưng lại chưa từng làm chuyện đó.

 

Hừm, thú vị thật.

 

Vì vậy chỉ thôi miên được đại não, còn cơ thế thì lại luôn kháng cự lại.

 

Không hiểu tại sao, lòng thù hận của cô đối với người đàn ông này đột nhiên lại giảm đi một chút, cảm thấy anh không còn đáng ghét như trước nữa.

 

“Trình Nhã Thanh, cô không hiểu đâu, tại sao anh ấy chỉ có hứng ‘thú với mỗi mình tôi về phương diện đó chứ, là vì trong lòng anh ấy có tôi đấy”

 

Kéo trong tay Khương Tuyết Nhu cắt dọc theo chiếc quần của cô ta.

 

Trình Nhã Thanh không nói được lời nào, chỉ thấy nhục nhã mà hét lên.

 

“Nào, các người nhìn kĩ một chút, không được nhìn đi chỗ khác, nếu các người dám nhìn chỗ kl ô tôi sẽ nói với Hoắc Anh Tuấn”

 

Khương Tuyết Nhu trừng mắt với mấy người đàn ông trước mặt.

 

Một đám đàn ông cao lớn bị cô làm cho sợ đến đổ mồ hôi lạnh, hai tai ửng hồng.

 

Mẹ kiếp, làm hình phòng lâu vậy rồi, lần đầu tiên gặp phải chuyện khó xử thế này.

 

Nhưng mà không thể không thừa nhận thân hình của Trình Nhã Thanh rất đẹp, bên trong lại ăn mặc vô cùng gợi cảm, so với bình thường thực sự rất khác.

 

Hơn 10 phút sau, khóe miệng Khương Tuyết Nhu mỉm cười rời khỏi phòng hình phạt.

 

Hoäc Anh Tuấn thấy được tâm trạng cô rất tốt, trong lòng cũng nhẹ nhõm đi rất nhiều.

 

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


 

nói Trình Nhã Thanh đã đắc tội với cậu à?”

 

“Ừ, Chiến đường chủ, ông hãy dạy dỗ cô ta cho tốt, để cho cô ta biết ai mới thực sự là chủ nhân của cô ta”

 

Hoäc Anh Tuấn nói xong liền kéo Khương Tuyết Nhu rời đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 835


Chương 835: Trả thù (2)

“Người này là..” Khương Tuyết Nhu tò mò mà quay đầu lại nhìn người đàn ông kia.

Cô vẫn còn chưa kịp nhìn rõ thì đã bị một lực mạnh kéo lại.

Hoäc Anh Tuấn đầy ngang ngược mà nhìn cô: “Không cho phép em nhìn người đàn ông khác!”

Khương Tuyết Nhu cứng họng: “Em không có hứng thú với đàn ông trung niên. Em chỉ cảm thấy khí thế trên người ông ta rất mạnh”

“Ông ta là Đường chủ, cũng là người đứng đầu của nhóm Thanh Long. Ông ta chỉ nghe theo lệnh của anh thôi”

Hoäc Anh Tuấn giải thích với cô: “Để có thể trở thành đường chủ của Thanh Long thì bản lĩnh nhất định phải đứng đầu Nguyệt Hàn. Hơn nữa, những người có thể gia nhập Thanh Long bắt buộc phải trải rất nhiều thử thách khó khăn gian khổ. Vậy nên, khí thế trên người Chiến Đường chủ mới mạnh mẽ như vậy”

“ỒI” Khương Tuyết Nhu gật gật đầu, nói: “À, đúng rồi! Vừa nãy em ở trong phòng xé nát quần áo của Trình Nhã Thanh. Em đoán cô ta chắc chắn sẽ rất hận em”

“Cô ta không dám đâu!” Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn lóe lên tia lạnh lùng tàn nhẫn.

“Em là người của anh. Cô ta hận em thì chẳng khác nào cô ta đang hận anh. Dám ghét bỏ người phụ nữ của anh thì chỉ có một kết cục: ‘chết không toàn thây’“

Khương Tuyết Nhu liếc mắt nhìn Hoäc Anh Tuấn. Tất cả những người nắm trong tay quyền lực tối cao đều có một bệnh chung. Đó là cho rằng không ai dám phản bội họ, toàn tâm toàn lực trung thành với họ, mà họ không biết rằng lòng người là thứ khó nắm bắt nhất!

“Em chỉ đang nhắc nhở anh thôi! Lần trước Trình Nhã Thanh dám làm nhục em trước mặt anh. Điều này cho thấy, giữa anh và Nhạc Hạ Thu thì Nhạc Hạ Thu quan trọng với cô ta hơn. Anh đừng hiểu lầm, em cũng không cố ý nhằm vào cô ta. Hơn nữa vừa nãy em cũng đã trả thù rồi. Em nói để anh chú ý cẩn thận hơn một chút”

Khương Tuyết Nhu thẳng thần nói.

Hoäc Anh Tuấn không nhịn được nhìn cô lâu hơn, sau đó nở nụ cười: “Em đang quan tâm anh à?”

*Vớ vẩn! Bây giờ anh và em đang hợp tác với nhau, em không muốn anh gặp nguy hiểm” Khương Tuyết Nhu cúi đầu nói.

“Anh sẽ không sao đâu!” Hoắc Anh Tuấn ôm chặt cô, nói: “Cục cưng! Sau này thế lực của anh lớn mạnh rồi, anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt!”

Thay vì luôn là người làm tổn thương em!

Hoäc Anh Tuấn âm thầm thề trong lòng.

Hình Đường.

Chiến Đường chủ đẩy cửa bước vào thì thấy Dương Nham đang cởi trói cho Trình Nhã Thanh.

Trên người Trình Nhã Thanh đang khoác áo khoác của Dương Nham. Nửa người trên của cô ta được che kín nhưng nửa người dưới lại hoàn toàn lộ ra ngoài.

Trên mặt đất rơi đầy vải vụn. Nhìn thoáng qua cũng biết đấy là quần áo của phụ nữ.

“Đường chủ…”

Trình Nhã Thanh vừa nhìn thấy ông ta, nước mắt liền không ngừng rơi xuống: “Toàn bộ quần áo của em đều bị Khương Tuyết Nhu xé nát hết rồi! Cơ thể em cũng bị bọn họ thấy hết!”

“Đã xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Chiến đường chủ tối sâm lại: “Khi nào nhóm Thanh Long của chúng ta có loại hình phạt này?”

Ông ta tưởng rằng cùng lắm chỉ là quất hai roi hoặc đánh mấy hèo.

Dương Nham vội vàng giải thích: “Đây là lệnh của cậu cả Hoắc.

Nói rằng lúc trước Trình Nhã Thanh lột quần áo của cô Khương, cô Khương chỉ lấy cách thức cũ của cô ta để trả lại thôi”

Chiến Đường chủ cởi áo khoác, ném cho Trình Nhã Thanh: “Đi cùng tôi!”

Trình Nhã Thanh khóc nức nở đi theo sau Chiến Đường chủ. Mỗi một bước đi cô ta đều có thể cảm nhận được những ánh mắt kì lạ đang nhìn về phía mình.

Cho đến khi tất cả bọn họ đều đi hết, phòng khách nhà họ Hình bắt đầu vang lên những tiếng xì xầm thảo luận.

“Thể nào Trình Nhã Thanh có thể trở thành người phụ nữ của Chiến Đường chủ. Lúc trước không thấy, hôm nay cởi ra mới phát hiện, nhìn cô ta ngon thật!”

“Nói nhỏ thôi! Này! Các cậu nghĩ có nên nói mối quan hệ giữa Chiến Đường chủ và Trình Nhã Thanh cho cậu cả Hoắc biết không?”

“Chắc không cần đâu! Quan hệ giữa Chiến Đường chủ và cậu cả Hoäc rất tốt. Nhỡ đâu cậu Hoäc lại nghĩ rằng chúng ta đang khích bác ly gián thì sao? Vả lại, vừa nấy tôi nhìn thấy Chiến Đường chủ cũng không phải tức giận lắm!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 836


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 836: Lựa chọn (1)

“Nói cũng phải, suy cho cùng Trình Nhã Thanh cũng chỉ là một con đàn bà mà thôi”

Trong phòng.

Chân trước, Chiến đường chủ mới vừa bước vào thì chân sau Trình Nhã Thanh đã đóng cửa lại, cô ta cởi áo khoác trên người ra, ôm thật chặt eo ông ta từ phía sau: “Anh Thành, em muốn chết! Đời này em không còn cách nào làm người nữa”

Chiến đường chủ xoay người, nhìn thấy dáng vẻ quần áo không đủ che thân của Trình Nhã Thanh, trong con mắt đen ngòm hờ hững kia thoáng qua tia hung ác.

“Đừng nói nhảm” Chiến Thành thờ ơ nói: “Tôi đã sớm nhắc nhở em, Nhạc Hạ Thu chẳng qua cũng chỉ là đối tượng bảo vệ của em, ân oán cá nhân của cô ta với Khương Tuyết Nhu em nhúng tay vào làm gì, em chỉ cần làm xong nhiệm vụ mà cậu lớn đưa ra là đủ rồi”

“Nhưng mà người ta thật sự oan uổng mà” Trình Nhã Thanh khóc.

‘thút thít: “Em cũng chỉ dựa theo theo sự phân phó của cậu lớn mà lục soát người, nhưng Khương Tuyết Nhu vẫn âm thầm ghi hận em, ân oán của cô ta với Nhạc Hạ Thu thì dựa vào cái gì mà trút giận lên em chứ, cậu lớn cũng vậy, lúc tốt với cô Nhạc thì trăng sáng trên trời cũng có thể hái xuống, lúc tốt với Khương Tuyết Nhu thì những mệnh lệnh của anh ấy đưa ra đều là lõi của chúng ta, làm thuộc hạ của người khác đúng là khó khăn mà”

“Trình Nhã Thanh, im miệng” Chiến Thành trầm giọng cảnh cáo.

“Em chẳng qua chỉ là khố sở một lúc không nhịn được mà thôi, anh Thành à, anh vốn dĩ cũng không thể hiểu được cảm nhận của em khi ở ngay trước mắt nhiều tên đàn ông như vậy”

Trình Nhã Thanh khóc rống lên: “Em không quên được ánh mắt của gã ta, cứ… cứ có dã tâm mà nhìn chằm chằm em, em cảm giác em rất bận, em dứt khoát chết đi cho xong”

Cô ta nói xong thì xoay người đập vào cửa.

“Trình Nhã Thanh, đừng suy nghĩ lung tung, em không bẩn”

Chiến Thành lập tức níu cô ta lại, ông ta dùng sức kéo cô ta trở vê trong ngực sau đó ôm chặt.

“Anh Thành, anh đừng kéo em, sau này em làm cái gì cũng đều không xứng với anh” Trĩnh Nhã Thu nằm trong lồng ngực ông ta khóc lớn.

“Đừng nói nhảm, em là cô bé mà tôi nhìn nhỏ tới lúc lớn lên” Chiến Thành nhẹ nhàng xoa mái tóc của cô ta.

“Anh Thành, anh ôm em một cái, nếu không trong lòng em sẽ rất khó chịu” Trĩnh Nhã Thu bỗng nhiên cúi đầu tùy ý kéo quần áo trước ngực ông ta.

Ngay sau đó, cô ta cũng hôn lên.

Chiến Thành là một người đàn ông trung niên nên đối mặt với cơ thể trẻ tuổi nhiệt tình của cô ta thì rất nhanh đã không có cách nào ngăn cản đứng lên.

Sau khi kết thúc, Trình Nhã Thanh tựa vào lồng ngực ông ta, nhắm mắt lại lẩm bẩm: “Anh Thành, có lúc em cảm thấy mệt quá, luôn phải nghe lời cậu lớn, sống… sống giống như một con chó vậy”

“Em đừng nói nhảm, cậu lớn đối với chúng ta ân nặng như núi, nếu không có nhà họ Hoắc đào tạo thì chúng ta cũng sẽ không có ngày hôm nay”

Chiến Thành nắm chặt bả vai cô ta: “Em tạm thời không nên đi qua bên chỗ Nhạc Hạ Thu”

Trình Nhã Thanh hoảng hốt: “Nhưng cô Nhạc rất cần…”

“Trình Nhã Thanh, em phải nhớ kỹ, Nhạc Hạ Thu chẳng qua cũng chỉ là đối tượng mà em phải bảo vệ” Chiến Thành nhắc nhở: “Nếu như em cứ như vậy sẽ rất dễ bị đuổi ra khỏi Thanh Long, em cũng biết rời khỏi Thanh Long thì cái giá phải trả nó thê thảm bao nhiêu mà phải không?”

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


Trình Nhã Thanh ra khỏi Thanh Long”

‘Vẻ mặt của Chiến Thành thay đổi đột ngột: “Cậu lớn, Trình Nhã Thanh chỉ sai lâm có một chuyện nhỏ thôi, tôi đã phê bình cô ấy rồi, cậu không cần phải làm nghiêm trọng quá đâu”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 837


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 837: Lựa chọn (2)

Âm thanh của Hoắc Anh Tuấn hơi lạnh lẽo: “Chiến đường chủ, ông đừng tưởng rắng tôi không biết quan hệ của ông với Trình Nhã Thanh”

Chiến Thành ngạc nhiên, ông ta vẫn cho rằng Hoắc Anh Tuấn không biết chuyện này: “Cậu cả Hoắc, tôi..”

“Tôi biết, Trình Nhã Thanh trẻ tuổi xinh đẹp nhưng ông cũng từng tuổi này rồi, loại đàn bà nào mà chưa thấy qua” Hoäc Anh Tuấn hạ thấp giọng: “Trình Nhã Thanh đã không đủ trung thành với tôi, tôi không yên tâm để cô ta ở lại Thanh Long”

Chiến Thành cười khổ, Trình Nhã Thanh không giống mà, ông ta nhìn cô ta lớn lên từ nhỏ, cô bé kia đã trở thành một cô gái duyên dáng yêu kiều, hơn nữa còn có sự yếu mến đối với ông ta, máu thịt đã lắng đọng nhiều năm của ông ta thật giống như trong nháy mắt sống lại vậy.

“Chiến đường chủ, ông đang đau lòng à?” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên hỏi.

“Không có, cậu lớn, chỉ là một ả đàn bà mà thôi, có điều nếu đuổi Trình Nhã Thanh ra khỏi Thanh Long thì tôi sợ sẽ dẫn đến sự chỉ trích của mọi người, vẫn là nên đưa cô ấy điều động ra khỏi Nguyệt Hàn đi”

Chiến đường chủ vội vàng cẩn thận nói, nếu đã là đường chủ của Thanh Long thì sẽ không làm theo cảm tính.

“Được, vậy thì nghe theo sự sắp xếp của ông, Chiến đường chủ, tôi đây là đã cho ông mặt mũi”

Hoäc Anh Tuấn nói xong thì cúp máy.

Chiến Than siết chặt điện thoại trong tay, một lát sau lại gọi Trình Nhã Thanh: “Thu dọn đồ đạc đi đến nước Đức thi thành nhiệm vụ, sau này có thời gian tôi sẽ đến xem em”

Trình Nhã Thanh hoảng hốt: “Ý anh là gì, em không muốn đi đến nước Đức đâu, cái gì mà sau này có thời gian đến xem em, chẳng lẽ sau này em không thể trở lại sao?”

“Đây là ý của cậu lớn, em đã chạm vào ranh giới của cậu lớn, cậu lớn thấy em không đủ trung thành với cậu ấy” Chiến Thành cười khổ: “Lúc đầu cậu lớn là muốn đuổi em khỏi Thanh Long nhưng mà tôi đã chọn một trong hai lựa chọn, đó là chọn em rời khỏi Nguyệt Hàn, nghe lời tôi, khoa học kỹ thuật của nước Đức phát triển, hoàn cảnh cũng không tệ, em qua bên đó thi hành nhiệm vụ sẽ không khổ đâu”

“Em muốn không cần đi nơi xa như vậy” Trình Nhã Thanh điên cưồng nói: “Cậu lớn đã trừng phạt em nghiêm khắc như vậy thì còn dựa vào cái gì mà làm như vậy với em, chẳng lẽ nhà họ Trình chúng ta hết lòng ra sức cho nhà họ Hoäc, đời đời kiếp kiếp cũng phải sống như con chó như vậy sao?”

“Im miệng” Chiến Thành cảnh cáo: “Chờ qua mấy năm nữa cậu lớn hết giận, tôi sẽ điều em trở lại”

“Sẽ không đâu, chỉ cần Khương Tuyết Nhu còn ở đó thì chắc chắn cô ta sẽ không để cho em trở về, anh Thành, em không bỏ được anh”

Trình Nhã Thanh khóc lên.

“Tôi sẽ thường xuyên đi thăm em” Chiến Thành cúp điện thoại nhưng phiền lòng không dứt.

Trong bệnh viện.

Nhạc Hạ Thu tinh thần bất ổn.

Từ buổi sáng sau khi Trình Nhã Thanh bị kêu đi thì đến bây giờ ngay cả một cú điện thoại cũng không có, cô ta có linh cảm xấu.

Hết lần này tới lần khác, hôm nay Tống Dung Đức cũng không có tới, hôm qua tới một lát đã đi, mỗi ngày đều rất vội vàng.

Lúc đầu cô ta được mọi người tưng như trứng hứng như hoa ở trong lòng bàn tay, mỗi giây mỗi giờ, cho dù là Hoắc Anh Tuấn, Tống Dung Đức, hay là đám người Quý Tử Uyên cũng vây quanh lởn vởn quanh mình, nhưng lúc này chỉ còn lại một nhân viên chăm sóc.

“Cô Nhạc, tôi đưa đĩa táo gọt vỏ cho cô..” Nhân viên chăm sóc cầm lấy đĩa táo đưa tới.

“Cút ngay” Nhạc Hạ Thu tức giận ném thẳng cái đĩa táo xuống.

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


liền khóc nói: “Anh Tuấn, anh mau tới đây, một mình em ở trong bệnh viện, sáng hôm nay Trình Nhã Thanh tự dưng biến mất, nhân viên chăm sóc cũng bắt nạt em, lúc nấy còn bỏ lại em mà đi mất, em rất nhớ anh…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 838


Chương 838: Tức giận

“Cô Nhạc, tổng giám đốc Hoắc đang có cuộc họp:’ Ngôn Minh Hạo ngắt lời cô ta.

“Trợ lý Ngôn…” Nhạc Hạ Thu ngẩn người: “Vậy anh có thể sau khi họp xong…”

“Cô Nhạc, nếu như nhân viên chăm sóc đã rời đi, tôi sẽ giúp cô tìm một nhân viên chăm sóc, đương nhiên, tôi hi vọng cô không được tùy tiện cáu giận với người ta nữa, nhân viên chăm sóc cũng là người, tất cả mọi người đều làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, không có ai có thân phận cao quý hơn ai cả:”

Mỗi một chữ mà Ngôn Minh Hạo nói ra đều khiến hai mắt Nhạc Hạ Thu đỏ ngầu: “Trợ lý Ngôn, anh có ý gì, ngay cả anh cũng xem thường tôi, tôi nói cho anh biết, vị trí của tôi trong lòng Anh Tuấn không ai có thể thay thế”

“Cô Nhạc, tôi hết lời để nói với cô rồi.’ Ngôn Minh Hạo nói xong liền cúp máy.

Nhạc Hạ Thu suýt nữa đập điện thoại.

Nhưng cũng may không lâu sau Trình Nhã Thanh đã đến, vừa thấy Trình Nhã Thanh đến, cô ta liền khóc: “Cô Nhạc, Khương Tuyết Nhu quá ác độc…

Cô ta kể lại hết chuyện ở nhóm Thanh Long.

Cả người Nhạc Hạ Thu run rẩy, cũng không phải vì đau lòng cho Trình Nhã Thanh, chỉ là vì nghĩ tới chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Hoắc Anh Tuấn đã nuông chiều Khương Tuyết Nhu như vậy, còn dẫn cô ta đến nhóm Thanh Long.

“Nhã Thanh, thật xin lỗi, là tôi khiến cô bị liên lụy’ Cô ta vô cùng áy náy rơi lệ: “Là do tôi vô dụng, ngay cả bảo vệ cô mà tôi cũng không làm được, đã để cô chịu thiệt thòi rồi”

“Cô Nhạc, cô đừng nói những lời này, tôi không trách cô đâu” Trình Nhã Thanh vội vàng nói: “Chỉ có điều sau này tôi không thể bảo vệ cô nữa, nhóm Thanh Long lại phái người tới, nhưng chắc là cô xuất viện thì sẽ rời đi, cậu lớn lần này bị Khương Tuyết Nhu mê hoặc khiến cho đầu óc mê muội, anh ta chính là một tên đểu giả.”

“Cô đừng nói như vậy” Nhạc Hạ Thu thấp giọng: “Khương Tuyết Nhu đối phó với cô mới chỉ là bước đầu tiên, tôi sợ sau này cô ta lại hãm hại tôi, cô ta vẫn luôn hận tôi lúc trước đã đề nghị đưa cô ta vào bệnh viện tâm thần chữa trị, cô ta là người có thù phải trả, chắc chẳn là sẽ không bỏ qua cho tôi.”

“Đúng vậy, bây giờ ông Tống ốc còn không mang nổi mình ốc.”

Trình Nhã Thanh cản răng: “Cô Nhạc, cô yên tâm, cùng lắm thì tôi không đi Đức nữa, tôi sẽ lén lút ở lại Nguyệt Hàn bảo vệ cô.”

“Nhưng mà cô…”

“Thật ra tôi có chuyện chưa nói với cô, đường chủ của nhóm Thanh Long là bạn trai tôi.” Trình Nhã Thanh bỗng nhiên ngượng ngùng nói: “Anh ấy rất thương tôi, anh ấy sẽ giúp tôi giữ bí mật chuyện này”

“Cái gì, thật không ngờ tới đó.” Đáy mắt Nhạc Hạ Thu hiện lên một tia sắc bén, nhưng vẫn ung dung thản nhiên nằm lấy tay Trình Thanh Nhã nói: “Chúc mừng cô, Nhã Thanh, cô hạnh phúc hơn tôi đó.”

“Cũng chưa chắc” Trình Nhã Thanh thở dài: “Nói cho cùng, chúng ta chẳng qua cũng chỉ là chó của cậu lớn mà thôi, lúc chúng ta ở cùng một chỗ đều phải cẩn thận.

“Không sao, tôi tin cô đáng yêu tốt bụng như thế, Chiến đường chủ nhất định sẽ rất thích cô.”

Nhạc Hạ Thu dỗ dành cô ta, mãi đến khi Trình Nhã Thanh rời đi.

Cô ta mới cúi đầu, khóe miệng nhếch lên.

Không ngờ Trình Nhã Thanh lại là người phụ nữ của Chiến đường chủ, thật là thú vị.

Nếu như Hoắc Anh Tuấn thật sự không quay về bên cô ta, cô ta đã không có được anh thì sẽ hủy hoại tất cả.

Nhưng mà bây giờ vẫn chưa đến lúc.

Cô ta gọi điện cho Tống Dung Đức, giọng nói dịu dàng: “Dung Đức, anh đang làm gì vậy?”

“Hạ Thu, anh đang đợi Lâm Minh Kiều.”

Giọng nói nóng của Tống Dung Đức truyền đến: “Bây giờ chỉ có Lâm Minh Kiều có khả năng giúp đỡ Âu Lam Sênh, anh nhất định sẽ xách người phụ nữ đáng chết đó về công ty.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 839


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 839: Cảm giác

Nhạc Hạ Thu nghe xong cảm thấy sôi máu.

Hoäc Anh Tuấn đã bị Khương Tuyết Nhu mê hoặc, bây giờ ngay cả lốp xe dự phòng Tống Dung Đức cả ngày đều chỉ để ý tới Lâm Minh Kiều Đúng thật không hổ danh là bạn thân của Khương Tuyết Nhu, đều đáng ghét hèn hạ như nhau.

“Dung Đức, em rất mệt mỏi.” Trong giọng nói của Nhạc Hạ Thu tràn đầy đau buồn: “Trước đây còn có Trình Nhã Thanh ở cạnh em, bây giờ cô ta cũng sắp bị điều đi rồi.”

“Không phải cô ta vẫn luôn ở đây bảo vệ em sao?” Tống Dung Đức lập tức lên giọng.

“Cô ta cũng nghe theo sắp xếp của nhóm Thanh Long” Nhạc Hạ Thu khổ sở thở dài: “Nhân viên chăm sóc cũng rời đi, cô ta nói em khó tính, em thật sự không ngờ mình sẽ rơi vào trong hoàn cảnh này”

“Con mẹ nó, lão Hoắc đúng là cũng chẳng ra gì:’ Tống Dung Đức.

cũng không ngờ tới lão Hoắc lại tuyệt tình như vậy, cho dù muốn chia tay, nhưng mà cũng không cần phải điều hết người đi như thế: “Em đừng suy nghĩ lung tung, bây giờ anh đến đó ngay”

Anh ta cúp điện thoại, lúc quay người định đi, thì đúng lúc nhìn thấy Lâm Minh Kiều đứng ở phía sau anh ta, cũng không biết là đã đứng bao lâu.

Cô ấy mặc một bộ váy liền dệt len màu trằng, trên đầu cũng đội mũ lưỡi trai màu trắng, khóe môi hơi nhếch nụ cười yếu ớt, chợt nhìn qua, trông xinh đẹp bí ẩn.

“Chào tổng giám đốc Tống, sao anh biết tôi chuyển đến bên cạnh vườn hoa Tâm Giang?” Lâm Minh Kiều nhíu mày cười tủm tỉm: “Chắc không phải là do tổng giám đốc Hoắc nói chứ?”

Nhắc đến chuyện này Tống Dung Đức liền nổi nóng.

Chuyện này là do Quý Tử Uyên nói cho anh ta biết, anh ta nhớ rõ đây là nhà của Hoắc Anh Tuấn, vậy mà lại trực tiếp đổi tên sang cho Lâm Minh Kiều.

Lâm Minh Kiều thở dài: “Anh Hoắc đúng là quá hào phóng, vốn dĩ tôi còn định ở chung với Tuyết Nhu, nhưng anh ấy cảm thấy tôi làm kỳ đà cản mũi, nên tặng tôi một căn nhà, tôi ở một mình… thật sự là quá sung sướng.”

“Cô nói đủ chưa hả?”

Trên đường tới, Tống Dung Đức luôn tự nhắc nhở bản thân phải khống chế tính tình, nhưng anh ta phát hiện, chỉ cần là nói chuyện với người phụ nữ này, anh ta liền tăng huyết áp, hận không thể lúc nào cũng bộc phát cơn tức.

“Được rồi, tôi đã nói xong, anh muốn đi rồi sao?” Lâm Minh Kiều lắng lặng nhìn anh ta.

“…. Ừm, đúng vậy, tôi phải đi rồi” Tống Dung Đức lúc nói ra câu này thật sự rất bực mình, anh ta vẫn luôn ngồi đây đợi cô ấy, nhưng khi cô ấy tới, thì anh ta lại phải đến gặp Nhạc Hạ Thu.

“Chậc, tống giám đốc Tống, anh đúng thật là rất sỉ tình đó.’ Lâm Minh Kiều kính phục: “Vì ở cạnh Nhạc Hạ Thu, ngay cả công ty của mình cũng mặc kệ, anh không nỗ lực gì cả, mấy ngày nay nói không chừng tôi sẽ hợp tác với tập đoàn SE, hơn nữa, tôi mới nghiên cứu ra một loại nước hoa, hiệu quả vô cùng tốt, nguyên vật liệu cũng không quý lắm, bên tổng giám đốc Hàn rất muốn có nó đó.”

Tống Dung Đức giật mình, vừa muốn nói chuyện, Lâm Minh Kiều đã nhấc chân đi qua mặt anh ta.

“Chờ một chút…” Anh ta vội vàng lên tiếng.

“Sao anh vẫn chưa đi? Không phải là muốn đi gặp Nhạc Hạ Thu à?” Lâm Minh Kiều ngạc nhiên hỏi.

‘Tống Dung Đức ngại ngùng lúng túng, bây giờ anh ta đâu còn tâm trạng để đi gặp Nhạc Hạ Thu: “Lâm Minh Kiều, chúng ta nói chuyện đi.”

“Nói chuyện, không có gì để nói với nhau đâu, mỗi lần nói chuyện với tôi anh đều tức giận gào to, tôi gần đây rất nóng tính, thật sự không muốn cãi nhau với anh:” Vẻ mặt Lâm Minh Kiều bất đắc dĩ khoát tay.

Tống Dung Đức nhìn gương mặt xinh đẹp tỏ ra bất đắc đĩ của cô ấy.

[Diendantruyen.Com] Dụ Dỗ Đại Luật Sư


cảm ơn cô, cô là ân nhân của tôi, tôi mời ân nhân một bữa cơm được không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 840


Chương 840: Tống Dung Đức vào bếp

Lâm Minh Kiều lắc đầu: “Tôi mới không muốn ra ngoài, gần đây ngày nào cũng ăn cơm bên ngoài, ăn tới mức bụng khó chịu rồi, tối muốn ở nhà ăn cơm, anh nấu cơm cho tôi đi”

“Cái gì?” Tống Dung Đức tưởng tai mình nghe nhầm rồi.

“Anh không đồng ý sao, không đồng ý thì thôi cũng được, vốn dĩ còn muốn mượn cơ hội bữa cơm này trò chuyện…”

“Tôi… tôi đồng ý, đồng ý”

“Tống Dung Đức căng da đầu chạy đi.

Trước giờ chưa từng nghĩ người kiêu ngạo như anh ta lại có một ngày sẽ phải hạ mình đế nhìn sắc mặt của Lâm Minh Kiều như ngày đó.

Sau khi lên lầu, Lâm Minh Kiều thả người lên ghế sofa, sau đó bóc gói đồ ăn vặt trên bàn: “Mau làm đi, khó ăn quá thì không có cơ hộ tâm sự nữa đâu, anh cũng đừng nghĩ tìm người giúp đỡ, con người tôi đây ấy, thích sự thành thật”

Tống Dung Đức đen mặt mở tủ lạnh ra, bên trong có rất nhiều thứ, nhưng đều là sữa chua, sữa bò, trái cây, phô mai mấy thứ này, không có bất cứ thực phẩm nào cả, cuối cùng tìm hơn nửa ngày, ở trong ngăn đá anh ta tìm thấy được ba miếng bò bít tết, sashimi và tôm đông lạnh.

Anh ta nhìn xuống ngày tháng, còn hai ngày nữa quá hạn rồi.

Anh ta lặng lẽ nhìn người phụ nữ ở bên ngoài, tính ra nhìn ra được là kiểu phụ nữ thế nào rồi, đơn giản là không phải kiểu hiền lành đức hạnh, loại phụ nữ này nhất định không ai muốn.

Lâm Minh Kiều ăn xong gói khoai lát đi vào, phát hiện anh ta lại đang rã đông miếng thịt bò bít tết.

Trước đây lúc cô ấy mua về làm thử một lần, nhưng là vì đó là loại thịt bò chưa qua tẩm ướp, làm ra lại vô cùng khó ăn, bên trong còn không chín.

“Anh muốn làm bò bít tết à, cái đó khó làm lắm” Lâm Minh Kiều tốt bụng nhắc nhở: “Không thì anh xuống lầu mau chút đồ ăn xào mà mấy nhà hay ăn ấy”

“Không cần” Tống Dung Đức mặt không biểu cảm nhìn cô ấy một cái.

Dáng vẻ đó, khiến Lâm Minh Kiều không nhịn được nhớ lại gâu gâu của nhà mình ở thành phố Thanh Đồng.

Cô ấy xoay người đi và gọi điện thoại cho mẹ Lâm: “Mẹ ơi, Milo ấy, con vừa mới nhìn thấy một người đàn ông có chút giống nó, đột nhiên nhớ Phỉ Phi ở nhà rồi”

“Người đàn ông nào thế?” Mẹ Lâm vừa cười vừa vội vàng dắt theo một con gâu gâu nhỏ toàn thân lông lá lùm xùm màu nâu tới: “Có thể giống với Milo của nhà chúng ta, vậy tướng mạo chắc kỳ lạ lắm nhỉ, Milo là con chó mà”

“Cũng không kỳ lạ, chính là rất giống với cô gái”

“Ô, con nói là loại đàn ông yếu điệu yếu ớt hả, con gái ngốc, tìm bạn trai thì cũng phải tìm kiểu mạnh mẽ nam tính chứ, con ấy, đừng độc thân mãi thế, cũng có thể nói chuyện mà”

Tống Dung Đức ở trong phòng bếp chỉ hận bản thân có thính lực tốt.

Nhìn ra một người đàn ông giống chó sao?

 

Cô trợn to mắt giống như nhìn thấy quỷ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom