Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2220


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cả toà cung điện không ngừng rung chuyển, trần nhà phía trên đầu cũng nổ tung, đá vụn lần lượt rơi xuống.  

Hú!  

Sau hai canh giờ, khi Lâm Nhất hơi choáng váng, trong cơ thể hắn đột nhiên phát ra tiếng rồng ngâm lanh lảnh. Dưới sự va đập điên cuồng, đường kinh mạch cuối cùng đã được đột phá hoàn toàn.  

Thương Long Cửu Biến thành công thăng lên tầng ba.  

Một năng lượng cực kì tinh khiết liên tục nổ tung trong cơ thể Lâm Nhất, sau đó được lục phủ ngũ tạng hấp thu. Trong cơ thể hầu như đều bị dính tia điện màu tím, máu thịt, làn da và gân cốt đều biến đổi về chất.   

Khi bên trong biến đổi về chất, những lôi văn cổ xưa ngoài cơ thể điên cuồng ngoạ nguậy, giống như những con sông vặn vẹo chảy về tim.   

Khi tất cả lôi văn đều di chuyển đến tim, chúng bắt đầu đan xen vào nhau và biến hoá.  

Ầm!  

Một lát sau, một tia chớp phát ra từ ngực Lâm Nhất, nó rực rỡ như mặt trời ban trưa.  

Đợi đến khi ánh sáng tan biến, một dấu ấn hình rồng đã in trên ngực Lâm Nhất. Dấu ấn đó cực kì hút hồn, có vẻ cổ xưa, toát ra long uy nhàn nhạt. Khi tim đập, bên trong dấu ấn đó dường như có sự sống, tràn đầy linh tính.   

Phù...  

Lâm Nhất thở phào nhẹ nhõm, mở bừng mắt ra, một khí tức mạnh mẽ chậm rãi toát ra từ trong cơ thể. Chỉ xét về khí thế đã mạnh hơn khi luyện hoá Huyền Lôi Châu trước đó ít nhất gấp hai, ba lần.  

“Đây là Thương Long Ấn ư?”  

Lâm Nhất suy tư, lập tức nhẩm niệm, Thương Long Ấn trên ngực toả sáng, sau đó hoá thành những đường lôi văn lan từ tim đến khắp toàn thân. Khi lôi văn lan ra toàn thân, làn da của hắn biến thành màu tím đậm, lấp lánh như kim loại.  

Lúc này chiến giáp Lôi Văn xảy ra biến đổi về chất.  

Năm ngón tay siết chặt lại, ngay lập tức có một lực lượng dâng trào.  

Thương Long Cửu Biến, biến thứ hai!  

Hắn hét lên một tiếng, toàn thân đột nhiên toả ánh chớp, siết chặt tay phải đấm xuống mặt đất.  

Một lực lượng mạnh mẽ lập tức lan rộng ra khắp mặt đất trong cung điện.   

Răng rắc!  

Ngay sau đó mặt đất nứt toác ra, vô số tia điện chói mắt bắn ra từ vết nứt. Nền nhà cứng rắn mà trước đó ngay cả ba cao thủ cảnh giới Âm Dương đánh nhau cũng không bị phá huỷ, giờ đây lại sụp đổ, bụi bay đầy trời.   

Ầm ầm!  

Cả cung điện chấn động kịch liệt, hồi lâu sau với yên tĩnh lại.  

“Đây chính là uy lực biến thứ hai của Thương Long Cửu Biến ư?”  

Lâm Nhất tặc lưỡi, sâu trong mắt tràn đầy hưng phấn. Hiện tại hắn đã nắm chắc, dù trong tình huống không rút kiếm cũng có thể đối đầu với cao thủ cảnh giới Âm Dương tiểu thành, thậm chí là áp đảo đối phương.  

Nếu là hai vị bảo chủ bình thường của Tam Ưng Bảo kia, Lâm Nhất tin rằng chỉ cần một quyền là có thể làm đối thủ bị thương, ba quyền đủ để đánh bại.  

Ngoại trừ sức mạnh tăng lên, Lâm Nhất bất ngờ hơn đó là khi ngưng tụ Thương Long Ấn, chiến giáp Lôi Văn đã hoàn toàn biến đổi về chất. Từ một lớp da, bây giờ nó đã làm cho da toàn thân hắn hoàn toàn biến thành lớp kim loại màu tím.  

Nói chính xác hơn thì phải gọi là chiến thể Thương Long.  

“Đã đến lúc lên tầng ba mộ cung”.  

Lâm Nhất bình tĩnh nhìn linh ấn Thanh Long trong lòng bàn tay, bây giờ hắn đã đủ sức mạnh để đối mặt với ba người nhóm Phong Vô Hận.  

Dù cho ba phe liên minh, hắn cũng không sợ.  

Điều duy nhất cần lo lắng là kho báu Lôi Vân có thay đổi nào khác không.  

Cùng lúc đó, trong đại sảnh đàn tế ở khu vực trung tâm tầng ba, kho báu Lôi Vân.  

Phong Vô Hận và Cổ lão đầu đang nôn nóng chờ đợi.  

Mặc dù Phệ Huyết Ma Điển lơ lửng trên đàn tế rất hấp dẫn, làm cho người ta dao động, nhưng lời Lôi Vân Tử để lại khi còn sống khiến hai người không dám manh động.  

Đặc biệt là Phong Vô Hận, vừa rồi ông ta đã thử, kết quả chỉ là một đôi mắt.  

Đôi mắt kia khiến ông ta cảm thấy như rơi xuống vực sâu, máu toàn thân đóng băng, vô cùng khó chịu. Một đòn kia không chỉ đánh bay ông ta, mà cả hồn phách của ông ta cũng bị thương không nhẹ.  

“Vẫn chưa có động tĩnh gì sao?”  

Phong Vô Hận đang ngồi khoanh chân chậm rãi mở mắt ra, sâu trong mắt có tia bực bội xẹt qua.  

Tam Ưng Bảo chỉ có thể dựa vào Lãnh Hương Vân mở đường, xét về tốc độ, đừng nói là Cổ lão đầu, ngay cả Phó đại sư cũng thua xa. Tuy biết là vậy nhưng Phong Vô Hận vẫn không kiên nhẫn, chỉ muốn quay lại giải cấm chế trên đường đi giúp đối phương.  

Ken két!  

Vào lúc này có tiếng cửa đá mở vang lên, mắt của Phong Vô Hận và Cổ lão đầu đồng loạt toả sáng.  

Nhưng sau khi nhìn thấy người đến, vẻ thất vọng chợt thoáng qua trong mắt họ, người đến là Huyết Lang và Phó đại sư.  

“Phệ Huyết Ma Điển!”  

Vừa nhìn thấy bản ma điển lơ lửng trên đàn tế, mắt Huyết Lang lập tức sáng rực, hiện lên vẻ tham lam vô tận.  

“Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng chạm vào”.  

Khi hắn ta đang định hành động, giọng nói lạnh lùng của Phong Vô Hận vang lên.  

“Ngươi đang giở trò gì đấy?”  

Huyết Lang giật mình, ngờ vực nhìn về phía Phong Vô Hận, sự nghi hoặc dâng lên trong lòng. Tên này đã đến từ trước, tại sao lại không lấy Phệ Huyết Ma Điển?  

“Tự đi xem đi”.  

Phong Vô Hận lạnh lùng chỉ vào đàn tế.  

Khi hai người đọc được di ngôn được để lại trên đàn tế, Huyết Lang lập tức chửi ầm lên: “Lúc còn sống cái tên Lôi Vân Tử này không phải người tốt lành gì, sau khi chết còn đùa bỡn người khác như thế. Đã đi tới đây thì lấy đâu ra cơ thể thuần âm chứ, căn bản là đang đùa bỡn chúng ta!”  

Nghĩ đến hành trình gian khổ, hao binh tổn tướng để tới được đây.  

Khó khăn lắm mới nhìn thấy Phệ Huyết Ma Điển, thế nhưng lại đưa ra yêu cầu kì quặc như thế, sao hắn ta không tức giận được?  

“Chậc chậc, cơ thể thuần âm... không hẳn là không có”.  

Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt như thiếu niên của Phong Vô Hận.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2221


Vù!  

Ánh mắt của Huyết Lang và Phong Vô Hận lập tức nhìn thẳng vào Lãnh Hương Vân, nụ cười kì bí trên mặt hai người khiến Lãnh Hương Vân sợ tới mức vội vàng trốn sau lưng Lãnh bảo chủ.  

“Các ngươi muốn làm gì?”  

Nhìn hai người đang bước tới gần, trong mắt Lãnh bảo chủ lộ ra cảnh giác, ông ta trầm giọng quát.  

“Chúng ta muốn làm gì, Lãnh bảo chủ ông không biết hay sao?”  

Phong Vô Hận chế nhạo.  

Sắc mặt Lãnh bảo chủ liên tục thay đổi, ông ta nhanh chóng suy nghĩ, khi nhìn về phía đàn tế thì có lẽ đã hiểu.  

“Lãnh lão quỷ, ông đừng nói với ta là ông chỉ tình cờ đưa nữ nhi ruột của mình đến nơi quỷ quái này, vừa khéo đàn tế cuối cùng này cần một cơ thể thuần âm để huyết tế. Ta không tin trên đời này thật sự có chuyện trùng hợp như vậy!”, Huyết Lang lạnh lùng nói với vẻ mặt dữ tợn.  

“Phụ thân... Lời họ nói là thật ạ?”  

Lãnh Hương Vân lập tức sợ tái mặt, run rẩy hỏi.  

“Hương Vân, vi phụ nuôi con đã hơn mười năm... Ít nhiều gì cũng có chút tình cảm, nhưng đây chính là số mệnh của con!”  

Thấy chuyện đã tới nước này, Lãnh bảo chủ đành thở dài.  

Mặt Lãnh Hương Vân lập tức xám như tro tàn, hai mắt vô hồn, người run bần bật. Dù thế nào nàng ta cũng không ngờ điều đang chờ đợi mình sau chặng đường nguy hiểm sẽ là kết quả này.  

“Quả nhiên là vậy!”  

Vẻ hưng phấn lập tức dâng lên trong mắt Huyết Lang và Phong Vô Hận, họ tham lam nhìn về phía Lãnh Hương Vân.  

Trong lúc nhất thời, thiếu nữ ngây thơ mơ mộng này giống như chú dê đang đợi làm thịt, đau đớn và tuyệt vọng.  

“Nghe nói trong những thợ xây kho báu Lôi Vân năm đó có một số may mắn chạy thoát, ông là một trong số đó đúng không?”, Phong Vô Hận nhìn sang Lãnh bảo chủ, nhẹ giọng hỏi.  

“Không. Những người chết năm đó là do ta giết, chỉ là ta không ngờ tên ma đầu kia lại không bỏ qua cho ta. Ta vất vả hầu hạ lão ta cả đời, trước khi lão ta chết còn giúp xây kho báu này, thế mà lão ta vẫn muốn giết ta bằng huyết chú”.  

Lãnh bảo chủ hồi tưởng lại, khuôn mặt run rẩy trở nên kích động, lạnh lùng nói tiếp: “Nhưng lão già này không ngờ tuy huyết chú kia đã tra tấn ta sống không bằng chết, nhưng ta vẫn chịu đựng được”.  

Huyết Lang và Phong Vô Hận đều ngây người, hiển nhiên không ngờ Lãnh bảo chủ lại là người hầu của Lôi Vân Tử khi còn sống.  

Két!  

Khi hai người còn đang kinh ngạc, cánh cửa đá cuối cùng bị đẩy ra, tuy muộn nhưng cuối cùng Lâm Nhất vẫn đến kịp.   

Lâm Nhất đẩy cửa vào, sau đó quan sát hoàn cảnh xung quanh mình. Ngoài mặt hắn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại mờ mịt, đặc biệt là khi nhìn thấy đàn tế mang lại cho người ta cảm giác tà ác kia.  

Hắn nhìn lướt qua thì thấy ba phe nhìn như đang giằng co, nhưng giữa họ lại có vẻ như không có địch ý.  

Có gì đó kì lạ...  

Khi hắn đang khó hiểu, Lãnh Hương Vân vừa nhìn thấy Lâm Nhất, trong đôi mắt bất lực chợt loé qua tia sáng, lớn tiếng gọi: “Lâm đại ca, cứu ta với, họ muốn huyết tế ta để đổi lấy Phệ Huyết Ma Điển”.  

“Đừng nhúc nhích!”  

Nhưng nàng ta vừa định chạy, hai vị bảo chủ khác của Tam Ưng Bảo đã giữ hai bên vai nàng ta.  

Vai Lãnh Hương Vân lập ức ứa máu, lực tay của họ khiến người ta phải kinh hãi.  

Phong Vô Hận nhìn về phía Lâm Nhất, cười khẩy: “Chậc chậc, tiểu tử này đúng là không biết chữ ‘chết’ viết như thế nào mà. Nếu đã tìm được cơ thể thuần âm, vậy thì ba phe chúng ta có thể thương lượng lại về Phệ Huyết Ma Điển. Nhưng tiểu tử này, ta nghĩ hai vị đều không bỏ qua được đúng không...”  

“Tiểu tử phiền phức này kề cà không đến, chắc là đang đợi ba phe chúng ta đánh nhau, còn hắn thì làm ngư ông đắc lợi chứ gì”, Huyết Lang nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất với ánh mắt không mấy tốt lành.  

“Hừ, ngay từ đầu tiểu tử này đã không có ý tốt. Trước đó hắn đã chiếm nhiều bảo bối ở hồ bách bảo tầng hai, thế mà chưa hết hi vọng, còn muốn theo tới đây”.  

Lãnh bảo chủ nhìn Lâm Nhất với ánh mắt lạnh lẽo.  

“Chỉ là một tên cảnh giới Dương Huyền đại thành mà lại đùa bỡn chúng ta trong lòng bàn tay, không đúng...”  

Phong Vô Hận khẽ biến sắc, hắn ta đánh giá Lâm Nhất, tu vi của đối phương đã mạnh hơn nhiều trong khoảng thời gian ngắn ngủi này. Điều khiến hắn ta ngạc nhiên hơn đó là khí thế trên người đối phương còn mơ hồ toát ra uy thế lôi đình sắc bén và bá đạo.  

“Tiểu tử nhà ngươi lại dám luyện hoá Huyền Lôi Châu!”  

Phong Vô Hận lập tức nổi điên, gân xanh hiện ra trên trán, sát ý không kìm nén được nữa, điên cuồng bùng nổ.  

“Tiểu tử này không thể giữ!”  

“Giết hắn, sau đó chúng ta chia đều bảo bối của hắn!”  

Huyết Lang và Lãnh bảo chủ sầm mặt, trong mắt tràn đầy sát khí.  

Trong lúc nhất thời, sát khí cuồn cuộn kéo về phía Lâm Nhất. Ngoại trừ Lãnh Hương Vân đang bị khống chế, hầu như tất cả mọi người đều nhìn hắn bằng ánh mắt như đang nhìn người chết.  

“Muốn ra tay à? Nếu có gan thì cứ việc thử xem...”  

Lâm Nhất lạnh lùng nhíu mày, tia sắc bén lập tức bắn ra từ trong mắt. Ánh mắt sắc bén ấy tựa như thanh kiếm sắc đâm xuyên không khí, chĩa thẳng về phía mấy người họ.  

Kết thúc thôi, họ tưởng Lâm Nhất hắn là kẻ vô dụng, thích là có thể tuỳ ý nhào nặn ư?  

“Ngông cuồng!”  

Thái độ của Lâm Nhất lập tức chọc giận ba người, Huyết Lang khịt mũi, ra tay đầu tiên.  

Viêm Long Phá!  

Hắn ta bay lên không trung, giáp Viêm Long trên người toả ra ánh lửa, hắn ta siết chặt tay lại, ngọn lửa ngập trời ngưng tụ thành một long ảnh hoả diễm cuồng bạo, đưa tay tung một quyền.  

Grừ, khi long ảnh gầm lên, hung uy ngập trời phát tán ra, long ảnh hoả diễm được ngưng tụ kia giống như một cây trường mâu đâm thủng không khí, lao tới nhanh như chớp.  

Chiêu này vừa cuồng bạo vừa ác liệt, dưới sự hỗ trợ của giáp Viêm Long, ngọn lửa chiếu rọi cả đại điện trở nên đỏ rực.  

Xoẹt! Xoẹt!  

Vì nhiệt độ cao, bốn bức tường chuyển sang màu đỏ thẫm, toả ra hơi nóng rực, trong lúc mơ hồ còn nứt toác, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.  

Tử Nguyệt Băng Sương!  

Lãnh bảo chủ theo sát theo sau hắn ta, khi Tử Nguyệt Tâm Kinh vận chuyển, một vầng trăng tím treo lơ lửng trên đầu, tạo ra những làn sóng lăn tăn. Khi mặt trăng kia sáng đến cực hạn, trên người ông ta đột nhiên toát ra ý lạnh vô tận, sương trắng lập tức phủ kín mặt đất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2222


Khí lạnh bén nhọt hệt như một lưỡi dao băng sắc lạnh muốn dùng phương thức cứng chọi cứng đánh vỡ khí thế của Lâm Nhất.  

Khi luồng khí lạnh kia đạt đến đỉnh cao, thân hình Lãnh bảo chủ lóe lên một cái, ánh trăng đầy trời, ông ta vung tay vỗ một chưởng hướng Lâm Nhất.  

Cùng với một chưởng này, vầng trăng tím trên đỉnh đầu ông ta cứ như một tòa núi băng hùng vĩ từ trên chín tầng trời rơi xuống, nện về phía Lâm Nhất.  

“Phật Môn Thất Sát Ấn, Trời xanh nổi giận!’  

Thấy hai người đồng thời đánh tới, Lâm Nhất không chút hoang mang, phút chốc, tay trái của hắn không ngừng biến ảo.  

Giống như hoa sen không có nước, tựa như nhật nguyệt không ở trên không.  

Sát ý khắp toàn thân hắn lại lần nữa gia tăng, khi đã tăng gấp bảy lần, thiếu niên vốn lạnh nhạt bỗng hóa thành một sát thần tuyệt thế đến từ địa ngục.  

Ầm!  

Đến khi sát ý đạt đến đỉnh điểm và chuyển hóa thành cơn phẫn nộ vô biên, nhiệt huyết hào hùng trong lòng hắn đều rót vào một quyền này. Quyền mang phát ra tia sáng màu bạc chói mắt, điên cuồng lao đi, mang theo sát ý được chồng chất gấp bảy lần.  

Viêm Long của Huyết Lang đứng mũi chịu sào, lập tức bị đánh nát khi đối mặt với một quyền này.    

Ầm!  

Giữa không trung bỗng vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa, chỉ trong một cái chớp mắt, trường mâu bằng lửa có thể đâm rách tất cả, hống hách coi trời bằng vung bất chợt xuất hiện vết rạn, kế đó, vết rạn kia không ngừng lan ra.  

“Đáng chết…”  

Trong mắt Huyết Lang lóe lên tia kinh ngạc, đối mặt với một chiêu này, rõ ràng hắn ta đã rơi vào thế yếu.  

Răng rắc!  

Không đợi hắn ta kịp phản ứng, trường mâu do Viêm Long diễn hóa thành đã vỡ vụn thành từng đoạn, hóa thành những đốm lửa ngập trời, điên cuồng bay loạn giữa không trung. Thế nhưng, quyền mang của Lâm Nhất lại không hề yếu đi, cứ thế nện thẳng vào ngực hắn ta.  

Rầm!  

Huyết Lang rên lên một tiếng, cả người bị đánh bay ngay tại chỗ. Tuy nói có giáp Viêm Long hộ thể, hắn ta sẽ không bị thương quá nặng, nhưng quả thật dáng vẻ của Huyết Long lúc này rất thê thảm.  

“Trách trời bất công!”  

Mượn lửa giận ngập trời từ muôn dân trăm họ, Lâm Nhất xoay người đánh ra một quyền giữa không trung. Một quyền này mang theo lửa giận vô biên, chuyển hóa thành oán khí nồng đậm, rõ ràng hắn ở gần ngay trước mắt, nhưng lại tưởng như đang đứng trên đỉnh núi cao ngất, phóng mắt nhìn khắp thiên hạ.  

Cho đến hiện tại, Lâm Nhất đã phát huy sự khủng bố của quyền pháp cấm kị một cách vô cùng tinh tế.  

Lửa giận, sát ý, oán khí, tất cả cảm xúc hóa thành nhiệt huyết hào hùng. Quyền của hắn chính là kiếm của hắn.  

Thiếu niên có nộ, lấy muôn dân trăm họ làm kiếm!  

Tuổi trẻ ngông cuồng, dám rút kiếm với trời cao!  

Một quyền này, một kiếm này, trách trời bất công!  

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!  

Khí lạnh ngập trời được ngưng tụ từ Tử Nguyệt Tâm Kinh do Lãnh bảo chủ thi triển còn chưa kịp đến gần thì đã bị một quyền này đánh tan thành bụi phấn. Đến khi vầng trăng tím hệt như núi băng kia rơi xuống thì khí thế đã yếu đi hơn phân nửa, quyền mang sắc bén hệt như một thanh kiếm, không chút do dự đâm thủng vầng trăng tím kia.  

Phụt!  

Giữa không trung, khóe miệng Lãnh bảo chủ rỉ ra máu tươi, sắc mặt ông ta tái nhợt, liên tục lui về sau.  

“Chết!”  

Nhưng không đợi Lâm Nhất kịp thở, Phong Vô Hận – kẻ có thực lực mạnh nhất – đã xông lên. Ông ta nở một nụ cười dữ tợn, roi Tử Diễm Lôi Hoàng trong tay hệt như một con rắn độc đang nổi giận, đắm mình trong vô số tia lửa điện lóe lên không dứt, nó lao đến nhanh như chớp, phút chốc đã đến trước mặt Lâm Nhất.  

Ầm ầm!  

Roi Tử Diễm Lôi Hoàng vọt thẳng đến, lôi uy khủng bố như sóng to gió lớn cuồn cuộn đánh úp đến. Không khí không ngừng bị lôi uy đè nén, cho đến khi điên cuồng nổ mạnh.  

Đồng tử Lâm Nhất co mạnh, trong tầm mắt hắn, thứ đang lao đến không phải một cây roi mà là một con rắn điện đang phát ra tia lửa điện hàng thật giá thật. Nó đắm mình trong ngọn lửa tím và đang không ngừng phóng đại trước mặt hắn.  

Một chiêu này cực kỳ ngoan độc, hoàn toàn không cho Lâm Nhất có cơ hội đổi chiêu.  

Phong Vô Hận lạnh giọng quát: “Dù ngươi đã luyện hóa được Huyền Lôi Châu thì ta muốn giết ngươi vẫn chẳng khác nào giết con sâu cái kiến, bất cứ lúc nào cũng có thể bóp chết được”.  

“Nói chuyện hoang đường!”  

Nhìn thấy con rắn sét đang không ngừng phóng đại trong tầm mắt, Lâm Nhất nhếch môi cười lạnh, trong cơ thể hắn lập tức vang lên kiếm âm to rõ.  

Kiếm ý Tiên Thiên đại thành trên người hắn lập tức bộc phát.  

Ông! Ông! Ông!  

Ngay lập tức, trên người Lâm Nhất bùng nổ kiếm ý ngập trời, dưới sự áp bức của kiếm ý bực này, con rắn sét hung tợn kia dường như đâm phải một bức tường vô hình.  

Chén Rượu Khó Cạn, Ai Cạnh Bên Ta!  

Kiếm ý Tiên Thiên đại thành bùng nổ, tà áo Lâm Nhất bay phấp phơi, mái tóc điên cuồng nhảy múa trong gió.  

Đối mặt với con rắn sét hung tợn kia, hắn đứng giữa không trung, liên tục đánh ra hai quyền.  

Ầm!  

Một quyền khiến toàn bộ đại điện rung chuyển dữ dội, trên người con rắn sét kia bắt đầu xuất hiện vết rách.  

Ầm!  

Một quyền tiếp theo được kiếm ý phụ trợ, thoáng chốc đánh rắn sét vỡ thành mảnh vụn, rồi hóa thành hình dáng roi Tử Diễm Lôi Hoàng, sau đó giãy dụa một cái rồi rơi xuống đất.   

“Kiếm ý Tiên Thiên đại thành?”  

Nhìn thấy kiếm ý bực này trên người Lâm Nhất, ba người Phong Vô Hận chấn động, ánh mắt bọn họ đều lộ rõ sự kinh ngạc.  

Át chủ bài của hắn quá nhiều, đã hoàn toàn vượt ngoài dự kiến của mọi người.  

“Thực lực tên nhóc này quá mạnh, hoàn toàn có khả năng sánh ngang với yêu nghiệt bảng trong bảng Long Vân”.  

“Cùng xông lên”.  

Ba người lộ vẻ tức giận, lập tức dốc hết sức lao về phía Lâm Nhất.  

Ầm! Ầm! Ầm!  

Trong tích tắc, Lâm Nhất lấy một địch ba, nhưng dựa vào kiếm ý mạnh mẽ, hắn vẫn không rơi vào thế yếu.  

Bầu không khí trong đại điện cực kỳ căng thẳng, tiếng nổ mạnh vang lên không dứt.  

Nhìn thấy cảnh này, đám người lão Phó và Cổ đại sư đều lộ vẻ hoảng sợ. Bọn họ hoàn toàn không ngờ đến một tên hậu bối cảnh giới Dương Huyền đại thành mà trong mắt mọi người có thể bóp chết bất cứ lúc nào lại khó chơi như vậy.  

Ba người này đều là võ giả tu vi Dương Huyền tiểu thành đỉnh phong, vậy mà không làm gì được Lâm Nhất.  

“Đại Viêm Long Chỉ”.  

Mắt thấy Lâm Nhất mãi vẫn không rơi xuống thế yếu, trong ba người, Huyết Lang đã bắt đầu sốt ruột, bèn thi triểu chiêu tuyệt sát của chính mình.  

Hắn ta duỗi một ngón tay ra, ngón tay kia đỏ bừng như sắt tôi, dường như chân nguyên toàn thân hắn ta đều ngưng tụ trong đó, ngay cả không khí cũng bị hòa tan.  

“Tử Nguyệt Âm Phong Chưởng”.  

Ánh trăng ngập trời, khí lạnh bức người, một cơn gió lốc màu tím ngưng tụ trong tay Lãnh bảo chủ mang theo khí lạnh khủng bố hung hăng đánh úp về phía Lâm Nhất.  

“Phong Quyển Lôi Vân!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2223


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phong Vô Hận chợt quát một tiếng, cổ tay ông ta run lên, roi Tử Diễm Lôi Hoàng xé rách bầu trời, khuấy động tầng mây vô biên, mang theo lực lượng phong lôi khủng bố ào ào trút xuống.   

Keng! Keng! Keng!  

Phút chốc, sát chiêu đã bao phủ Lâm Nhất và sắp nện thẳng vào người hắn. Nhưng bất kể Viêm Long Chỉ có thể hòa tan không khí, chưởng mang rét lạnh thấu xương hay là sấm sét hung tợn thì khi chạm vào người Lâm Nhất đều không đạt đến hiệu quả mà ba người kia mong muốn, trái lại, một loạt âm thanh như va phải kim loại vang lên và…  

Ầm!  

Chợt có tiếng rồng ngâm vang lên, thân thể Lâm Nhất bỗng được bao phủ bởi một tấm màng ánh sáng màu tím như lưu ly. Được lực lượng Thương Long cổ xưa cường hóa, thân thể hắn hệt như một món bảo khí thuần túy, cứ thế chống đỡ thế công của ba người.  

“Sao có thể như thế…”  

Ba người hoảng hốt, sợ đến mức cằm suýt nữa thì rơi xuống.  

“Đến phiên ta rồi nhỉ?”  

Lâm Nhất nhếch mép cười lạnh, mắt hắn lóe sáng như điện, lần lượt quét qua ba người.  

“Lui!”  

Đối mặt với ánh mắt kia, ba người có cảm giác như rơi vào hầm băng, vội vã bay ngược về sau.  

Thương Long Cửu Biến – Biến thứ hai!  

Lâm Nhất quát to một tiếng, đột nhiên lôi quang bùng nổ khắp người hắn, đi cùng tiếng rồng ngâm cổ xưa là một quyền được tung ra.  

Thánh âm như sấm, phong vân tịnh khởi!  

Phụt!  

Lôi âm vang dội ẩn chứa trong một quyền mà Lâm Nhất vừa đánh ra. Ba người vừa vội lui về sau còn chưa kịp phản ứng thì đã bị lôi âm khủng bố kia thẩm thấu vào cơ thể, bên tai không ngừng vang lên tiếng “ông ông”, trong đầu cứ như có ngũ lôi oanh đỉnh.  

Cả ba đồng loạt phun ra máu tươi.  

Bịch!  

Giữa không trung, sắc mặt ba người tái nhợt, thoáng chốc, cả ba rơi xuống đất, phát ra âm thanh nặng nề.  

Cả đám lồm cồm bò dậy, trong mắt lộ rõ không dám tin.  

“Đáng chết!”  

Trong ba người, thực lực yếu nhất là Lãnh bảo chủ. Ông ta lau khô vết máu ở khóe miệng, ánh mắt khi nhìn Lâm Nhất lộ rõ sự phức tạp và hối hận.  

Sớm biết thực lực Lâm Nhất mạnh như vậy, dù có cho một trăm lá gan, ông ta cũng không dám cho hắn gia nhập đội ngũ.  

Lúc đó ông ta chỉ nghĩ một khi hết giá trị lợi dụng, bất kỳ lúc nào cũng có thể dễ dàng bóp chết đối phương. Nhưng hiện tại, bọn họ dùng ba đánh một mà còn bị tên nhóc này bức cho thê thảm như vậy, ông ta chợt cảm thấy suy nghĩ của mình lúc trước thật nực cười.  

“Rốt cuộc tên nhóc này đã làm như thế nào… Chỉ dùng thân thể để phòng ngự lại có thể sánh với giáp Viêm Long của ta”.  

So với Lãnh bảo chủ, sâu trong mắt Huyết Lang lại lóe lên tia hoảng sợ.  

Nếu nói về phòng ngự thì hắn ta và thiếu niên kia không hề chênh lệch, thậm chí bản thân còn mạnh hơn một chút, nhưng vừa nghĩ đến việc đối phương chỉ dựa vào thân thể mà đã làm được như vậy, bỗng dưng hắn ta cảm thấy da đầu tê rần.  

“Đáng giận, tên nhóc này…”  

Phong Vô Hận nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất, trên khuôn mặt tái nhợt khó giấu nổi sát ý, nhưng hết lần này đến lần khác, ông ta lại không dám bước lên trước một bước.  

Vừa rồi ba người đều dùng sát chiêu, có thể nói dù là cao thủ cảnh giới Âm Dương thì cũng phải cẩn trọng một phen. Nhưng Lâm Nhất lại hoàn toàn dùng thân thể để ngăn cản.  

Lâm Nhất thu quyền mà đứng, hắn lạnh lùng liếc nhìn ba người một lượt rồi nói: “Thả nàng!”  

Ánh mắt hắn hướng về phía Lãnh Hương Vân, giọng hắn vô cùng lạnh lùng và cực kỳ kiên quyết.   

Sắc mặt ba người Lãnh bảo chủ lập tức thay đổi, bọn họ kinh ngạc nhìn về phía Lâm Nhất. Hai gã bảo chủ đang khống chế Lãnh Hương Vân không dám tự tiện hành động, bèn nhìn về phía Lãnh bảo chủ.  

“Tên nhóc kia, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”  

Phong Vô Hận thăm dò: “Muốn huyết tế nàng ta để độc chiếm Phệ Huyết Ma Điển à? Không thể nào!”  

Thái độ của ông ta cực kỳ cứng rắn, cách đó không xa, Huyết Lang và Lãnh bảo chủ cũng hung hăng trừng Lâm Nhất.  

Sắc mặt Lãnh Hương Vân thay đổi, môi run run… ngay cả cha ruột đã nuôi dưỡng nàng ta nhiều năm như vậy còn không tin được thì sao có thể tin một thiếu niên xa lạ chứ…  

Tuy nói thế nhưng từ tận đáy lòng, nàng ta vẫn ôm một chút hi vọng với Lâm Nhất. Thiếu niên này không giống những người khác. Lãnh Hương Vân ngước đôi mắt ngập nước nhìn về phía Lâm Nhất.  

“Huyết tế?”  

Lâm Nhất nhìn tế đàn nằm ở cuối đại điện, rồi lại nhìn Lãnh Hương Vân đang bị khống chế.  

Rồi hắn lại nhớ đến thân thể thuần âm mà Phong Vô Hận nói, ngẫm nghĩ một chút liền hiểu rõ căn nguyên mọi việc.  

Nghĩ đến đây, sắc mặt Lâm Nhất bỗng trở nên lạnh lẽo.  

Đã sớm nghe nói tà tu điên cuồng, nhưng hôm nay mới chính thức nhìn thấy. Lãnh Hương Vân bất quá chỉ mới mười bốn, mười lăm tuổi mà thôi, đám người này lại quyết định hiến tế nàng ta chỉ vì Phệ Huyết Ma Điển, đúng là không có ngôn từ nào để hình dung sự điên rồ của bọn họ.  

“Ta muốn làm gì… không cần phải nói với các ngươi, thả nàng ta!”  

Lâm Nhất sầm mặt, nhìn chằm chằm vào hai gã bảo chủ đang khống chế Lãnh Hương Vân. Một luồng kiếm ý sắc bén và ác liệt lập tức bao phủ hai người kia.  

Bọn họ chợt gánh lấy áp lực nặng nề, đối mặt với ánh mắt của hắn, hai người có cảm giác như có một thanh kiếm sắc bén đang treo lủng lẳng trên đỉnh đầu mình.  

“Muốn độc chiếm Phệ Huyết Ma Điển sao? Nằm mơ!”  

Lãnh bảo chủ nghiến răng nghiến lợi, ông ta đã vất vả nuôi dưỡng Lãnh Hương Vân hơn mười năm chính là vì thời khắc này, sao có thể dễ dàng tặng cho Lâm Nhất được?  

“E là không phải do ông quyết định!”  

Lâm Nhất nhíu mày, kim quang toàn thân bùng lên, kế đó, hắn bước lên một bước, giữa không trung xuất hiện bảy tàn ảnh.  

Mỗi một tàn ảnh đều vung quyền, đợi đến khi bảy tàn ảnh xếp chồng lên nhau, bảy quyền tụ lại. Lôi quang bùng nổ, Lâm Nhất hung hăng tung quyền.  

Rầm!  

Người bên trái còn chưa thấy rõ động tác của Lâm Nhất thì đã bị đánh bay.  

Ù ù!  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2224


Làm gì có người nào không biết xấu hổ như thế.  

“Lâm Nhất, ngươi chỉ cần thắng thêm một trận nữa là có thể lọt vào vòng tiếp theo. Nhưng lời tên Thông Nguyên này nói mặc dù khó nghe lại cũng không phải không có đạo lý, nếu như gặp phải những người đó, chỉ cần có chút không ổn thì lập tức nhận thua, hiểu chưa”.  

Lạc Phong trưởng lão lại mang đầy vẻ nghiêm trọng nhìn về phía Lâm Nhất, trầm giọng nói.  

“Ta hiểu”.  

Lâm Nhất gật đầu, ngược lại cũng không muốn tranh luận.  

Long Môn tranh tài, các cuộc đối đầu vẫn được tiếp diễn, những người có thể lọt vào vòng tiếp theo cũng dần trở nên rõ ràng.  

Trong bất giác, ánh nắng ban mai đã trở thành chiều tà, dư quang màu lửa nhuộm đỏ cả một vùng chân trời, thêm chút màu sắc cho quảng trường Long Môn của cổ xưa, đồng thời cũng như đang tuyên bố vòng một của cuộc tranh tài đã dần đi đến hồi kết.  

Số người được lọt vào vòng tiếp tiếp theo của bảy tổ phía trước cũng dần dần được quyết định.  

Không hề ngoài dự đoán, những nhân vật nổi bật trước cuộc tranh tài đều không hề bất ngờ mà xuất hiện trong vòng tiếp theo.  

Duy chỉ có Phong Dã của Bách Thú Môn được coi là xứng với danh hiệu Hắc Mã!  

Bách Thú Môn là một Tông môn bên ngoài biên giới của Đế Quốc, Phong Dã này trong Long Môn tranh tài lần trước mặc dù có biểu hiện xuất thần. Nhưng không ngờ được, thực lực của hắn ta trong khoá này lại càng khủng bố hơn, đối thủ của hắn ta còn chẳng thể chịu nổi quá mười chiêu.  

Sức mạnh nhục thân khủng khiếp, giống như một con man thú sống sờ sờ.  

Bản thân hắn ta vốn là Man tộc, trong bảo điện Hắc Liên nuốt được một viên dị quả, khiến cho huyết mạch nhục thân xảy ra biến dị.  

Trước mắt, đã trở thành người được lựa chọn có khả năng tranh vị trí tám công tử nhất.  

Tên nhãi này, sau lần chia tay ở hoang nguyên Tịch Diệt, không ngờ được lại lớn mạnh đến cảnh giới này rồi, Lâm Nhất như có điều suy nghĩ.  

“Chiến đài thứ tám, Lâm Nhất gặp Ngô Mạc Hàn!”  

Ngô Mạc Hàn!  

Lâm Nhất hơi bất ngờ, không ngờ đối thủ cuối cùng của hắn trong tổ này lại là Ngô Mạc Hàn của Hỗn Nguyên Tông.  

Người này, trong cuộc tranh tài trước đó không hề để lộ phong mang.  

Cả một đường chiến đấu đều thắng rất chật vật, bao gồm cả Lâm Nhất kỳ thực cũng không coi trọng hắn ta lắm.  

Thậm chí, còn chưa từng để tâm đến người này.  

Kẻ mạnh thực sự của Hỗn Nguyên Tông, người đứng đầu đương nhiên là công tử Nham Tâm, tiếp đến là Tả Vân mới nổi lên sau này.  

Nhưng hai người này đều không ở trong chiến đài thứ tám.  

Vốn cho rằng chiến đài thứ tám không hề có cao thủ của Hỗn Nguyên Tông, vậy mà không ngờ được lại nhảy ra một Ngô Mạc Hàn này.  

Bỗng nhiên, Lâm Nhất như nghĩ đến cái gì, khoé miệng khẽ cong lên một nụ cười.  

Nếu như nói chỉ có một vài trận may mắn chiến thắng thì sẽ chẳng có gì đáng để nghi ngờ. Nhưng trận nào cũng đều thắng bằng may mắn, đều chiến thắng một cách chật vật, sau đó lại vừa hay liên tục chiến thắng đến tận cuối. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2225


“Bán Bộ Tử Phủ!”  

“Đáng sợ, tên này bị làm sao vậy…”.  

“Trước đó trận nào cũng thắng chật vật, chẳng có ai coi trọng hắn ta cả, bây giờ lại đột nhiên bộc phát ra tu vi Bán Bộ Tử Phủ”.  

“Người này tâm kế thâm sâu quá!”  

Tất cả mọi người theo dõi trận đấu vốn dĩ đều cho rằng Lâm Nhất tất thắng trận này.  

Dù gì đến loại đối thủ mạnh mẽ sát phạt như Thông Nguyên mà Lâm Nhất còn có thể trấn áp được thì đối với Ngô Mạc Hàn thắng chật vật từ đầu đến cuối này có tính là gì.  

Không nói đến nghiền nát thì ít nhất cũng phải nắm chắc phần thắng.  

Trong suy nghĩ của rất nhiều người, Lâm Nhất đã là người chắc chắn vào được vòng tiếp theo, sẽ không còn gặp phải bất cứ sóng gió nào nữa.  

Không ngờ được, tự nhiên từ đâu lại nhảy ra một Ngô Mạc Hàn này.  

Nếu không gặp phải Lâm Nhất, chắc hắn ta sẽ vẫn tiếp tục che giấu bản thân.  

Rầm!

Lực lượng Long Tượng cổ xưa tràn ngập trên người Ngô Mạc Hàn, chiến đài sừng sững dường như cũng phải rung lên.  

Sau đó, hắn ta bay vút lên rồi xông tới.  

Năm ngón tay hắn ta nắm chặt, lực lượng Long Tượng không ngừng hội tụ, trong thoáng chốc ngưng tụ thành một chiếc chiến đỉnh cổ đại giữa quyền mang.  

Chiến đỉnh được khắc dã thú long tượng thượng cổ đáng sợ, uy nghiêm mà nặng nề, với khí tức vô cùng hung bạo.  

Đây chính là tuyệt học Long Tượng Chiến Quyền mà Hỗn Nguyên Tông diễn hoá thành từ Long Tượng Chiến Thể Quyết.  

Ầm!  

Chiến đỉnh ngưng tụ mang theo công kích cuồng bạo và bá đạo, quyền mang cũng theo đó tấn công về phía Lâm Nhất.  

Lực đạo này dưới uy áp của Bán Bộ Tử Phủ đủ để dễ dàng giết chết một thiên kiêu Huyền Võ tầng thứ mười.  

“Muốn đánh chết ta ư?”  

Nhưng cảnh giới của Lâm Nhất không đơn giản như vẻ bề ngoài, tuy rằng tu vi của hắn chỉ ở Huyền Võ tầng thứ chín đỉnh phong. Nhưng sức chiến đấu của hắn từ lâu đã có thể giết chết Huyền Võ tầng thứ mười, bây giờ đã có thể so sánh với cao thủ Bán Bộ Tử Phủ.  

Vì thế hắn không hề hoang mang hay căng thẳng.  

Lâm Nhất nhướng mày, toàn thân đột nhiên bùng lên một thứ ánh sáng như pha lê, tựa hoa nở rộ, như ánh mặt trời chói lọi.  

Nhưng ở đan điền, những đoá Tử Diên Hoa ngưng tụ từ Tử Diên Kiếm Quyết đã lặng lẽ nở rộ từng bông, liên tục xoay chuyển.  

Khi kiếm thế của hắn lên đến đỉnh phong, Kim Ô Ấn sau lưng cũng nở rộ, bay vọt lên không trung.  

Song quyền múa lượn, đập mạnh lên chiến đỉnh.  

Coong!  

Âm thanh chói tai do kim loại va chạm vang vọng tứ phía, khi quyền mang nổ ra, nó giống như từng tia kiếm mang sắc bén vô song, bành trướng rồi phóng lên bắn phá ra.  

Trong nháy mắt, kiếm mang dâng trào, hơn trăm quyền bắn ra, đập mạnh vào chiến đỉnh. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2226


“Ngươi cũng nhận thử một chiêu của ta đi!”  

Vào lúc chiến đỉnh bị đập vỡ, quyền mang sắc bén của Lâm Nhất phóng ra, hai tay kết ấn. Kim Cương Ấn và Phá Không Ấn ngưng tụ, bộc phát ra luồng khí tức không yếu hơn đối phủ bao nhiêu, đập mạnh về phía chiến đỉnh.  

Rầm rầm rầm!  

Nhìn hai ấn ký giáng xuống, mặt Ngô Mạc Hàn vẫn không có cảm xúc, hắn ta giơ tay lên, chỉ vào không trung.  

Lực lượng Long Tượng cổ xưa ngưng tụ thành hai chùm sáng màu đỏ cực kỳ sắc bén, trực tiếp xuyên qua sức mạnh của hai ấn ký này.  

“Kim Cương Phục Ma Ấn!”  

Tuy nhiên, ngay lúc Kim Cương Phá Không Ấn bị xuyên thủng, Lâm Nhất ở giữa không trung đã thi triển Thất Huyền bộ đến cực điểm, đi liền bảy bước, xuất hiện bên cạnh đối phương như một bóng ma rồi vung Kim Cương Phục Ma Ấn ra.  

Tam ấn hợp nhất và tứ ấn hợp nhất, uy lực cực kỳ hùng mạnh.  

Nhưng thi triển nó quá tiêu hao chân nguyên, chưa đến lúc tuyệt sát thì hắn sẽ không dùng.  

Trong trận chiến đấu chân chính, việc kết hợp bốn ấn của Long Hổ Quyền một cách ngẫu nhiên và linh hoạt mới là cách thích hợp nhất.  

Phối hợp với Thất Huyền bộ xuất thần nhập hoá, Lâm Nhất tung ra cùng lúc bốn ấn của Long Hổ Quyền. Nhất thời, Kim Cương Phục Ma Ấn, Kim Cương Phá Không Ấn, Phục Ma Chư Thiên Ấn… diễn hoá ra một sức mạnh đáng kinh ngạc, bao vây Ngô Mạc Hàn bên trong.  

Keng keng keng keng!  

Sau khi cố gắng ứng phó được hơn mười chiêu, trong mắt Ngô Mạc Hàn loé lên tia lạnh lẽo, mất đi kiên nhẫn tiếp tục chiến đấu kiểu này.  

“Long Tượng Chiến Thương!”  

Lực lượng Long Tượng tăng vọt, tản ra khí tức cuồng bạo, ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn ta. Khi lực lượng Long Tượng ngưng tụ đến mức độ gần như là thực thể thì có tiếng gầm giận dữ cất lên, sau đó diễn hoá ra một cây trường thương màu đỏ sẫm mang theo thăng trầm của cuộc đời.  

Trường thương dài hơn mười trượng, nói là trường thương nhưng thực chất nó giống một con giao long giận dữ hơn.   

“Phá!”  

Chiến thương ngưng tụ trong tay Ngô Mạc Hàn, hắn ta vung ra, chiến thương khổng lồ nặng như núi điên cuồng xoay tròn, trong lúc xoay, vầng sáng màu đỏ sẫm giống như màu máu của dã thú tản ra tứ phía, nhảy múa trong gió.  

Rắc rắc!  

Chiến thương bất khả chiến bại lần lượt đập tan bốn ấn Long Hổ, sau đó hoá thành ánh điện, phóng thẳng về phía Lâm Nhất đang rút lui!  

Trong nháy mắt, khí tức tràn đầy hung bạo và tàn sát của Long Tượng Chiến Thương nhanh chóng phóng đại trong con ngươi của Lâm Nhất.  

“Không trốn được nữa đâu”.  

Nhìn Lâm Nhất sử dụng Thất Huyền bộ không ngừng bay đi trong không trung, khoé miệng Ngô Mạc Hàn nhếch lên tạo thành nụ cười giễu cợt.  

Dù thân pháp có mạnh hơn nữa, nhưng cuối cùng vẫn bị khí tức này bủa vây, giống như con kiến trong lòng bàn tay.  

Dù có chạy nhanh hơn nữa cũng chỉ xoay vòng vòng trong lòng bàn tay. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2227


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây là thế mạnh của Bán Bộ Tử Phủ, có thể chống đỡ được lâu như vậy trước đòn tấn công của hắn ta, Lâm Nhất đã đủ tự hào rồi.  

“Mạnh quá!”  

Sau chuỗi trận chiến thắng liên tiếp của Lâm Nhất vẫn chưa thấy ai dồn hắn vào tình thế này, mà Ngô Mạc Hàn thì hoàn toàn không nhìn ra hắn ta đã thể hiện bao nhiêu phần thực lực.  

“Hỗn Nguyên Môn của ta không dễ đối phó như Huyền Thiên Tông đâu, cho dù Tiểu Kiếm Nô này lén học được Long Tượng Chiến Thể thì thế nào, vẫn bị ép như một con chó thôi”.  

Văn Ngạn Bác vuốt râu, trong mắt loé lên tia đắc ý.  

“Ghét thật đấy!”  

Trưởng lão và đệ tử của Huyền Thiên Tông nghe thấy câu này thì sắc mặt lập tức tối sầm.  

Nhưng với tình thế hiện tại, người ta mạnh hơn mình nên chúng chỉ có thể nín nhịn.  

“Lão già này!”  

Công tử Vân Chân nhìn thấy vẻ đắc ý của Văn Ngạn Bác, trong mắt hiện lên một tia bất mãn.  

Trên chiến đài số tám, thấy không thể tránh được Long Tượng Chiến Thương, trong mắt Lâm Nhất thoáng qua tia quyết đoán.  

Ở giữa không trung, hắn đang đối mặt trực diện với Long Tượng Chiến Thương cực lớn, đột ngột dừng lại.    

Cảnh tượng này khiến trong mắt mọi người đều loé lên tia sáng khác nhau, không biết là có ý gì.  

“Tự tìm đường chết, dám chống lại Long Tượng Chiến Thương do Bán Bộ Tử Phủ ngưng tụ, đúng là chán sống mà!”  

Vẻ mặt Văn Ngạn Bác lãnh đạm, ông ta lạnh giọng hừ một tiếng.  

Rầm!  

Không chút báo trước, Lâm Nhất đối mặt với Long Tượng Chiến Thương màu đỏ sẫm rồi tung ra một quyền. Trong khí huyết cuồn cuộn, quyền này của hắn như đánh vào long tượng thượng cổ, nhìn như rất chậm nhưng nơi nào quyền mang đi qua không khí lại liên tiếp bị nghiền ép, tạo thành từng gợn sóng.  

Chiến thương đáng sợ buộc phải dừng lại trước quyền này của Lâm Nhất.

Không nghĩ quá nhiều, lúc này lập tức thay đổi kế hoạch, lắc mình bay đến.  

Hắn vận dụng Thất Huyền Bộ cấp hóa cảnh, nhảy lên xoay người, không có ý định liều mạng cùng đối phương.  

Keng keng keng!  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2228


Một quyền này quá to lớn, hoàn toàn không cách nào né tránh được.  

Phụt!  

Lâm Nhất điên cuồng lui về sau, khóe miệng hắn rỉ máu, hiển nhiên, đã bị một quyền kia đánh thương nội tạng.  

“Ta đã nói rồi, sử dụng Long Hổ Quyền trước mặt ta… chính là tìm chết!”  

Một kích đắc thủ, ánh mắt Thông Nguyên lóe lên tia hưng phấn, nhân cơ hội Lâm Nhất còn chưa hạ xuống đất, hắn ta đã lao vọt đến.  

Trong quá trình di chuyển, hai tay hắn ta kết ấn, thoáng chốc, Kim Cương Ấn, Phá Không Ấn và Phục Ma Ấn xếp chồng lên nhau.  

Tam ấn hợp nhất!  

Khoảnh khắc khi ba ấn xếp chồng lên nhau, Phật uy trên người Thông Nguyên đã đạt đến cảnh giới Tử Phủ. Uy áp khủng bố khiến thân hình vốn đã khôi ngô của hắn ta càng thêm cao lớn, đến mức khiến lòng người run sợ.   

Toàn thân hắn ta tỏa ra kim quang, tựa như một cái bếp lò rực lửa, mang đến cảm giác vô cùng khủng bố.  

“Tiêu rồi…”  

“Tam ấn hợp nhất, đây là Tam ấn hợp nhất!”  

“Hắn muốn đuổi tận giết tuyệt Lâm Nhất!”  

Nhìn thấy tình thế hung hiểm bực này, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi.  

Một quyền trước đó vốn đã khiến Lâm Nhất bị thương, kế tiếp lại dùng đến Tam ấn hợp nhất, vừa ra tay đã muốn dồn đối phương vào đường chết. Một chiêu này của Long Hổ Quyền được xưng là mạnh vô địch, khiến Đại Tần phải chấn động, chỉ trong tích tắc có thể khiến Lâm Nhất bị đánh tan xác.  

Thực lực như thế quả thật rất cao.  

Nhưng muốn giết hắn thì còn chưa đủ.  

Ầm ầm!  

Chân nguyên toàn thân Lâm Nhất như giang hà sôi trào, tiếng sóng như tiếng sấm, Kim Cương Ấn, Phá Không Ấn, Phục Ma Ấn liên tục được thi triển.  

Ba ấn xếp chồng lên nhau, trên người Lâm Nhất cũng bộc phát ra kiếm thế kinh thiên.  

Còn chưa hết…  

Chư Thiên Ấn, dùng kiếm hóa thiên!  

Ầm!  

Ba mươi ba chuôi kiếm quang được ngưng tụ từ chân nguyên nhanh chóng triển khai thành hình rẽ quạt sau lưng hắn. Kế đó, phóng thẳng lên trời, hóa thành đại dương kiếm ý mênh mông như biển trời. Ba mươi ba kiếm, ba mươi ba trời.    

“Chư Thiên Ấn, đây là Chư Thiên Ấn”.  

“Không!” 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2229


Khi nhìn thấy cảnh này, trưởng lão Huyền Thiên Tông liền đứng bật dây, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ, tất cả mọi người cũng nhịn không được kêu lên.  

Đến khi Lâm Nhất rơi xuống, mày hắn cau chặt, đôi mắt vằn vện tia máu.  

Tứ ấn hợp nhất!  

Tứ ấn hợp nhất!  

Ngay khoảnh khắc bốn ấn Kim Cương Ấn, Phá Không Ấn, Phục Ma Ấn và Chư Thiên Ấn xếp chồng lên nhau, trên người Lâm Nhất bộc phát khí thế khiến người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi.  

Toàn thân hắn bắn ra từng luồng hào quang chói mắt, giống như một cái lò rực lửa, bất kỳ lúc nào cũng có thể phát nổ.  

Lò lửa cháy hừng hực, còn đáng sợ hơn so với núi lửa sắp phun trào.  

Sao có thể chứ…  

Tuy đã vận dụng Tam ấn hợp nhất, khí thế có thể sánh ngang cảnh giới Tử Phủ, nhưng khi thấy cảnh tượng trước mặt, Thông Nguyên không khỏi hoảng sợ.  

Hắn ta không cách nào lý giải được, đối phương không phải người của Phật môn thì sao có thể lĩnh ngộ được Chư Thiên Ấn.  

“Không…”  

Thông Nguyên biến sắc, hắn ta muốn thu tay lại, ngăn cản tất cả những chuyện sắp xảy ra.  

Nhưng đã không còn kịp nữa rồi, dù là Lâm Nhất cũng không cách nào khống chế hoàn toàn sức mạnh của Tứ ấn hợp nhất.  

Ầm!  

Hai bóng người hung hăng va vào nhau giữa không trung, tạo thành một tiếng nổ mạnh, tựa như đất bằng dậy sóng, liên miên không dứt, quanh quẩn mãi trên quảng trường Long Môn.  

Ầm ầm!  

Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, mỗi một tiếng như có một cái búa gõ mạnh vào tim mọi người.  

Sau hơn mười tiếng, những người có tu vi khá thấp đều tái mặt, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi.  

Thông Nguyên vốn đang điên cuồng xông đến, nhưng lại không cách nào chịu nổi một kích chứa đựng sức mạnh khủng bố từ bốn ấn xếp chồng lên nhau, thoáng chốc, hắn ta đã bị đánh trọng thương, cơ thể văng ngược ra ngoài.  

Tiếng nổ liên miên không dứt, âm thanh “răng rắc” quanh quẩn, dường như có thứ gì đó bị nghiền nát.  

Phật uy, chân nguyên, kiếm thế, rất nhiều dị tượng bị nghiền nát, đan xen nhau, hình thành một luồng khí tức dày đặc mà đục ngầu, bao phủ khắp lôi đài.  

Lúc mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc thì trên đài bỗng vọng ra một tiếng hừ lạnh. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2230


Trong màn sương đặc sệt, thoáng có bóng người vung mạnh ống tay áo.  

Ầm!  

Kiếm ý mênh mông tựa như gió thu, dễ dàng quét sạch những gì còn sót lại trên lôi đài.  

Trên đài thứ tám trống rỗng, trong lúc nhất thời, kiếm âm còn sót lại liên miên không dứt, cuồng phong gào thét tứ phía.  

Tà áo của Lâm Nhất bay phấp phới, ngày thường, thiếu niên vẫn luôn khiêm tốn, nhưng giờ phút này, trên khuôn mặt điển trai lại lộ rõ bá khí.  

“Chư Thiên Ấn!”  

“Không thể tưởng tượng được lại có người ngoài luyện thành Chư Thiên Ấn, đây là ấn ký mà ngay cả trưởng lão Huyền Thiên Tông cũng chưa chắc luyện được”.  

“Đáng sợ. Không chỉ ngưng tụ được Chư Thiên Ấn, mà còn có thể hợp nhất được bốn ấn, quả thật khó mà tưởng tượng được”.  

“Đánh bại Thông Nguyên, thắng liên tục mười trận, xem ra ở đài chiến thứ 8 này, không ai có thể ngăn hắn vượt qua vòng loại rồi”.  

Dưới đài, sự rung động trong mắt các đệ tử xem chiến không cách nào xua tan. Tứ ấn hợp nhất đột nhiên xuất hiện quả thật khiến người ta khó mà tin được…  

Ở một khắc cuối cùng, mọi người đều cho rằng Lâm Nhất chắc chắn phải chết, có ai ngờ, hắn không chỉ lật ngược thế cờ, mà còn dùng Chư Thiên Ấn, ấn ký khó nắm bắt nhất trong Long Hổ Quyền để đánh bại Thông Nguyên.  

Sắc mặt các đệ tử và trưởng lão Huyền Thiên Tông xám xịt như tro tàn, trông vô cùng khó coi.  

So với những người khác, từ trên xuống dưới Huyền Thiên Tông biết rất rõ Chư Thiên Ấn khó lĩnh ngộ đến mức nào.

“Xong đời, Lâm Nhất bảo hắn không dùng kiếm, e là hắn sẽ không thể xuống đài”.  

Nhìn thấy thực lực khủng khiếp mà Thông Nguyên thể hiện, những người đứng xem xung quanh đều kinh ngạc.  

“Để xem tiểu tử này còn dám ngông cuồng nữa không!”  

Trên hàng ghế khách quý, các trưởng lão Huyền Thiên Tông cười khẩy với vẻ mặt nham hiểm.  

Lâm Nhất vẫn bình thản nhướng mày, một tiếng kiếm ngân vang lên trong cơ thể hắn như kiếm rút ra khỏi vỏ, kiếm ý Bán Bộ Tiên Thiên toàn thân bùng nổ, hoà vào làm một với uy thế Long Hổ một cách hoàn hảo.  

Ông!  

Kiếm thế trên người hắn lập tức trở nên như có thực thể, nhô lên từ mặt đất, đâm thủng bầu trời. Hắn đứng trên chiến đài số tám, thân hình cao thẳng tựa như một thanh bảo kiếm thà bị gãy chứ không chịu cong.   

“Kim Cương Ấn! Long Hành Hổ Bộ!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2231


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thông Nguyên hét lên, hai tay chắp trước ngực đột nhiên đan vào nhau sau đó biến hoá nhanh chóng, kết thành một dấu ấn cổ xưa.  

Hắn ta đồng thời bước ra một bước, uy thế Long Hổ lúc ẩn lúc hiện trên người hắn ta, khi thì hoá thành tiếng rồng ngâm, khi thì chuyển sang tiếng hổ gầm, rồng ngâm hổ gầm lẫn vào nhau.  

Cứ mỗi bước đi, chiến đài cổ xưa này cũng rung lên như thể đất trời rung chuyển, Phật uy dâng trào, núi kêu biển gào, ùn ùn kéo đến.  

“Đúng lúc lắm!”  

Kim Cương Ấn, Long Hành Hổ Bộ!  

Lâm Nhất nghiễm nhiên không sợ, hai tay cũng kết ấn, cũng thi triển Long Hành Hổ Bộ xông lên đỡ chiêu.  

Nhưng trên người hắn không có Phật uy.  

Chỉ có kiếm thế, thẳng tiến không lùi, ngoài ta còn ai!  

Một bước, hai bước, ba bước...  

Ầm ầm!  

Hai người tiến lại gần nhau, lúc di chuyển làm cho chiến đài số tám rung kịch liệt hơn, ngay cả đài quan chiến cách đó không xa cũng bị ảnh hưởng.  

“Hai người này...”  

“Thật đáng sợ, rốt cuộc ai mới là Long Hổ Quyền chính hiệu đây?”  

Trước khí thế hùng hồn của hai người, khán giả cảm thấy vô cùng chấn động, nhất thời không thể phân biệt đâu mới là Long Hổ Quyền thật sự.  

Bùm!  

Khi cả hai người đều bước đủ chín bước, đồng thời hoá ra dị tượng rồng cuốn hổ chồm, nuốt chửng núi sông.  

Dưới sự hỗ trợ của dị tượng và Kim Cương Ấn, quyền mang của hai người đều phát ra tiếng nổ rung trời.  

Lâm Nhất lập tức cảm thấy năm ngón tay tê dại, vô cùng đau nhức.  

Nhưng kiếm ý càn quét cũng khiến cho Phật uy như biển của đối phương bị rách.  

“Hờ hờ, đây mới chỉ là bắt đầu, tiếp tục nào!”  

Thông Nguyên ỷ mình chiếm ưu thế về tu vi, cười nhếch mép, lạnh giọng nói: “Long Phi Hổ Khiêu!”  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2232


Trong tiếng nổ, hai người tựa như hai chiếc lò nướng sắt thép, khi đốt đến độ sôi thì va chạm mạnh vào nhau.  

Cả hai đồng loạt xoay người trước khi rơi xuống đất, sau đó thi triển sát chiêu Long Phi Hổ Khiêu chân chính.  

Hổ Khiêu!  

Quyền mang đánh ra từ xa nổ tung giữa không trung, kiếm uy và Phật uy điên cuồng quấn lấy nhau, thoạt nhìn như một thanh bảo kiếm hoá thành giao long chiến đấu với Phật King Kong.  

Thông Nguyên sầm mặt lại, Phật uy toàn thân lập tức trở nên sền sệt, hỗn độn như mực.  

Lâm Nhất dang hai tay ra, kiếm ý tản ra ở sau lưng, đồng thời múa bút vẩy mực.  

Trong mắt người ngoài, hai người trên chiến đài số tám đột nhiên trở nên mơ hồ.  

“Có chuyện gì vậy?”  

“Chết tiệt, sao lại không thấy rõ thế?”  

“Hai người này đang làm gì?”  

Rất nhiều người lập tức quýnh lên, kể từ lúc bắt đầu cho đến nay, Long Môn tranh tài chưa bao giờ có trận chiến nào chấn động như thế này.     

Bỗng nhiên, cả hai người bắt đầu trở nên mờ ảo cùng lúc.  

Chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được trên chiến đài có khí thế kinh khủng và chân nguyên đang tích tụ, sao có thể không làm người ta sốt ruột cơ chứ.  

Khi tất cả mọi người đang nghi hoặc, cảnh tượng mờ ảo trên chiến đài số tám đột nhiên rõ ràng.  

Hoạ Long Điểm Tinh!  

Thông Nguyên hét lớn lên, Phật quang trên người hắn ta toả sáng rực rỡ, sau lưng hiện ra một bức tranh mênh mang, một ảnh ảo Chân Long ẩn chứa quyền mang lao về phía Lâm Nhất.  

Uy áp khủng khiếp nhất thời khiến bầu không khí trên đài trở nên ngột ngạt.  

“Đi chết đi!”  

Trong tiếng hét giận dữ, khuôn mặt vốn đã hung ác của Thông Nguyên càng thêm dữ tợn.  

“Hoạ Long Điểm Tinh!”  

Rầm!  

Xung quanh Lâm Nhất đột nhiên xuất hiện một cuộn tranh, cuộn tranh mở ra để lộ một thanh kiếm sắc bén toả hào quang chói loá.  

Thông Nguyên vẽ rồng, còn Lâm Nhất thì vẽ kiếm!  

Một thanh kiếm thẳng tiến không lùi, ngoài ta còn ai, cao cao tại thượng.  

Hắn tung quyền đỡ lấy ảnh ảo Chân Long khiến người ta hít thở không thông kia. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2233


Bùm!  

Kiếm và rồng chạm nhau, hai người đối chọi gay gắt, không ai nhường ai trong tiếng nổ rung trời.  

Grừ!  

Long ảnh gào thét quanh người Thông Nguyên, thanh trường kiếm sau lưng Lâm Nhất rung lên.  

“Chết tiệt!”  

Thông Nguyên mắng thầm trong lòng, hắn ta ngạc nhiên phát hiện long ảnh mà mình ngưng tụ từ quyền mang đang dần rách ra, còn thanh kiếm do đối phương ngưng tụ vẫn sắc bén, hào quang vẫn không biến mất.  

Tường Long Tại Thiên!  

Hắn ta lui ra, xoay người tung một quyền tạo long ảnh, sau đó tiếp tục xông lên.  

Long ảnh quấn quanh, song quyền lao đi như gió.  

Bùm bùm bùm!  

Lâm Nhất đứng yên tại chỗ, quả quyết thi triển Long Hổ Quyền lao tới đỡ lấy những cú đấm từ Thông Nguyên.  

Các đại sát chiêu của Long Hổ Quyền được hai người thi triển liên tục, tạo nên một trận chiến kinh hoàng.  

Trên không trung, kiếm ý và Phật uy dao động, bóng dáng hai người không ngừng biến hoá, quyền mang chạm nhau phát ra những tiếng nổ đáng sợ, văng vẳng không dứt.  

Đợi đến khi thi triển chiêu thức Hàng Long Phục Hổ cuối cùng, Lâm Nhất đau đớn kêu lên, bị đánh văng ra xa.  

Nơi dừng chân là ngay bên rìa chiến đài.  

Cuồng phong ngừng thổi, Thông Nguyên vững vàng đáp xuống chính giữa chiến đài số tám, phần áo trên bị rách ra, trên da có dấu ấn một rồng một hổ thật sâu như hình xăm.  

“Long Hổ nhập thể!”  

“Lẽ nào Long Hổ Quyền của Thông Nguyên đã đạt tới cảnh giới viên mãn đỉnh phong?”  

“Nghe đồn khi tu luyện Long Hổ Quyền đến viên mãn đỉnh phong sẽ có Long Hổ quấn thân, Hàng Long Phục Hổ biến hoá để cho bản thân sử dụng. Chiêu thức này của Lâm Nhất, thua cũng không oan”.   

“Đúng, dù sao hắn cũng không phải người theo đạo Phật, không thể làm cho Long Hổ quấn thân được”.  

Nhìn thấy hoa văn rồng hổ đáng sợ và dữ tợn trên người Thông Nguyên, mọi người dưới đài kinh ngạc thốt lên.  

“Long Hổ Quyền thực sự rất huyền diệu”. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2234


Lâm Nhất nheo mắt lại, nghĩ thầm, quả nhiên quyền pháp này vẫn còn điều bí ẩn mà hắn chưa hiểu rõ.

Hai trận thắng liên tiếp, ba trận thắng liên tiếp, bốn trận thắng liên tiếp, năm trận thắng liên tiếp… Trong trận đấu bảng, Lâm Nhất đạt được thành tích đáng kinh ngạc với tám lần chiến thắng liên tiếp.  

Chiến tích kinh ngạc như vậy, ngoại trừ những cao thủ cấp công tử thì rất ít người có thể đạt được.  

Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là, ngoài lúc đấu với Lạc Dư Hàng cần dùng đến kiếm, những trận đấu khác Lâm Nhất đều chỉ sử dụng Long Hổ Quyền.  

Long Hổ Quyền nổi danh Đại Tần đã thể hiện ra phong thái bất khả chiến bại trong tay một đệ tử kiếm tông.  

Vẻ mặt trưởng lão và đệ tử của Huyền Thiên Tông đều khó coi.  

Trùng hợp là đối thủ trong trận chiến thứ mười của Lâm Nhất lại là Thông Nguyên đệ tử của Huyền Thiên Tông!  

Huyền Thiên Tông là một thế lực Phật môn.  

Trong tông môn có tăng chúng cũng có đệ tử, một loại là đệ tử Phật môn thuần tuý, một loại là nửa tăng nửa phàm. Đối với việc có xuất gia hay không, Huyền Thiên Tông không cưỡng ép, phụ thuộc vào bản tính của đệ tử.  

Nhưng trong Đại Tần đế quốc có một nhận thức cơ bản.  

Cao thủ thật sự của Huyền Thiên Tông đều là đệ tử Phật môn xuất gia thành tăng, tinh thông Phật lý.  

Hai cao thủ cấp bậc công tử của Huyền Thiên Tông như công tử Lưu Thương hay công tử Vân Chân thì đều là Phật môn.  

Có thể nói rằng truyền thừa thực sự của Huyền Thiên Tông chỉ có tăng xuất gia mới được trao tặng.  

Mà Thông Nguyên chính là đệ tử Phật môn của Huyền Thiên Tông.  

Giống như Lâm Nhất, hắn ta cũng thắng liền chín trận, hơn nữa cũng sử dụng Long Hổ Quyền để quét sạch đối thủ.  

Long Hổ Quyền của hắn ta vừa mạnh vừa bá đạo, đại khai đại hợp, khi xuất quyền, trên người có Phật quang bao phủ. Như King Kong tái thế, nổi giận là quần ma rút lui, hàng long diệt hổ!  

Ý nghĩa sâu sắc chính tông của Long Hổ Quyền được thể hiện một cách sống động trên người hắn ta khiến người ta mở mang tầm mắt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2235


Bản thân hắn ta cũng được coi là một con hắc mã.  

Nhiều năm nay, hắn ta chỉ chăm chỉ tu luyện ở ngôi chùa phía sau Huyền Thiên Tông, cũng khá nổi tiếng ở tông môn, nhưng người ngoài môn lại ít biết đến.  

Có phần giống với Diệp Phong của Lăng Tiêu Kiếm Các.  

“Lão tử không tin ở trước mặt Thông Nguyên mà tiểu tử này vẫn dám dùng Long Hổ Quyền!”  

Trưởng lão Nguyên Bi dẫn đầu Huyền Thiên Tông tức giận bất bình nói.  

Đường đường là tuyệt kỹ của Huyền Thiên Tông mà lại rơi vào tay một đệ tử ngoại tông, đã vậy hắn còn sử dụng nó để toả sáng trong Long Môn tranh tài.  

Mỗi lần Lâm Nhất thắng là lại như tát vào mặt ông ta một cái, thật sự khiến ông ta tức điên.  

Vù!  

Tiếng xé toạc không khí vang lên, Lâm Nhất đeo hộp kiếm, vững vàng đáp đất.  

Hắn ngước lên, khi nhìn vào đối thủ, ý chí chiến đấu trong mắt như ngọn lửa cháy hừng hực.  

Uy thế Long Hổ dồi dào bá đạo không ngừng hiện lên trên người Lâm Nhất.  

Phong tòng Long, Vân tòng Hổ, phong vân tịnh khởi, Long ngâm Hổ khiếu!  

“Lại là Long Hổ Quyền!”  

“Ha ha, thú vị thật, đám Huyền Thiên Tông mặt mũi tên nào cũng đen sì cả rồi”.  

“Lâm Nhất ngông cuồng quá nhỉ, đối đầu với Thông Nguyên mà vẫn dám dùng Long Hổ Quyền”.  

“Nếu thắng thì thật sự là…”  

“Lần này có trò hay để xem rồi, trận chiến giữa hắc mã, quyết định ai mới là hắc mã thực sự trong tám nhóm!”  

Hắc mã đối đầu với hắc mã!  

Lâm Nhất và Thông Nguyên đứng trên chiến đài số tám chuẩn bị chiến đấu, lập tức thu hút sự chú ý của hầu hết toàn bộ khán giả.  

Trên thực tế, nói một cách chính xác thì cả hai đều không phải hắc mã. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2236


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Nhất đã nổi tiếng từ lâu, hắn đã chứng minh được thực lực của mình trong trận phong ba từ hôn lễ của đại hoàng tử. Chỉ là trước đó vì tự đoạn huyền mạch nên rất nhiều người đánh giá thấp thực lực của hắn.  

Còn Thông Nguyên vốn là đệ tử của Huyền Thiên Tông, địa vị khá cao. Chẳng qua là Diệp Phong nổi danh lẫy lừng trong tông môn, còn Thông Nguyên thì khổ luyện ở núi sau, người ngoài rất ít biết đến.  

Nhưng dù thế nào…  

Cả hai đều rất lợi hại, đều chứng minh được thực lực của mình ở vòng đấu bảng này, vượt xa dự đoán của mọi người.  

Đặc biệt là cả hai đều thi triển Long Hổ Quyền nên càng khiến mọi người mong đợi hơn.  

Thông Nguyên mặc áo tăng đứng trên chiến đài hơi nhíu mày, vẻ mặt có phần khó coi, cảm thấy Lâm Nhất hơi coi thường mình.  

Một đệ tử ngoại tông đối mặt với mình mà vẫn dám sử dụng Long Hổ Quyền.  

Lên đài, hắn ta sẽ cho Lâm Nhất một bạt tai.  

“Lâm Nhất, ngươi coi thường Thông Nguyên ta hay là coi thường Huyền Thiên Tông ta hả?”  

Một tia tức giận hiện lên trong mắt Thông Nguyên, hắn ta nói tiếp: “Rút kiếm của ngươi ra đi, hôm nay dù thua dưới Thuỷ Nguyệt kiếm pháp đã đạt Hoá Cảnh của ngươi thì Thông Nguyên ta cũng thua tâm phục khẩu phục!”  

“Xin lỗi, ta chưa định dùng kiếm”.  

Lâm Nhất muốn giải thích rằng mình không coi thường đối phương.  

Mà ngược lại, hắn vì cảm thấy Long Hổ Quyền của đối phương thực sự xuất sắc nên mới có ý dùng Long Hổ Quyền ứng chiến.  

Hắn muốn kiểm chứng xem Long Hổ Quyền của mình đã đạt đến cảnh giới nào, còn cần bổ sung cải thiện chỗ nào.  

Nhưng suy đi nghĩ lại, hắn cảm thấy có một số điều không thể giải thích rõ ràng nên không nói nhiều nữa.  

Hơn nữa người khác nghĩ thế nào liên quan gì đến Lâm Nhất này?  

“Ngông cuồng!”  

Lời nói của Lâm Nhất hoàn toàn chọc giận Thông Nguyên, hắn ta tức giận trừng mắt nhìn, khí thế toàn thân bộc phát.  

Rắc rắc!  

Những tiếng nổ lanh lảnh phát ra từ cơ thể hắn ta, cơ thể hắn ta vốn đã cao lớn giờ đây lại phình to hơn, trở nên cực kỳ vạm vỡ. Cơ bắp lộ ra ngoài, dưới ánh mặt trời tản ra ánh sáng kim loại.  

Như sơn son thếp vàng, như tượng điêu khắc bằng vàng, toát ra Phật uy đáng sợ.  

“Lâm Nhất, ngươi không định giải thích à?”  

Thông Nguyên lãnh đạm nhìn đối phương.  

“Lâm mỗ ta làm gì cần phải giải thích với ngươi sao?”  

Trong mắt Lâm Nhất thoáng qua vẻ mệt mỏi, hắn nhẹ giọng đáp.  

“Được, vậy thì đi chết đi!”  

Trong cơn thịnh nộ, Thông Nguyên chắp hai tay đặt trước ngực, sau lưng hắn ta đột nhiên phóng ra một luồng Phật quang, ở chính giữa Phật quang có chữ “vạn” Phật ấn không ngừng xoay chuyển.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2237


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Nhất cười nhếch mép, khẽ nhẩm niệm rồi vung tay lên.  

Ngay sau đó có chín chiếc thoi màu bạc sắc bén lơ lửng sau đầu hắn như đoản mâu. Đây chính là thoi Huyền Lôi mà hắn vơ vét được trong kho báu Lôi Vân, món linh bảo này có thể dùng tách riêng, cũng có thể hợp nhất lại.  

Nó bay nhanh như điện, khả năng phá giáp cực kì đáng gờm.  

Hô!  

Chín chiếc thoi Huyền Lôi không ngừng xoay tròn, đầu thoi sắc bén như kim, khi xoay tròn tạo thành luồng khí vặn vẹo phóng ra tia điện.  

Khi thấy con Ma Giác Man Ngưu kia hùng hổ xông tới, Lâm Nhất vẫn giữ bình tĩnh, thoi Huyền Lôi sau lưng hắn xoay tròn điên cuồng hơn nữa.  

Bỗng nhiên Lâm Nhất chậm rãi nâng tay phải lên, ngón cái đè lên đầu ngón giữa đang gập xuống, một luồng kiếm ý Tiên Thiên âm thầm tích tụ.   

“Đi!”  

Đợi đến khi con Ma Giác Man Ngưu kia sắp xông tới, chín chiếc thoi Huyền Lôi sau lưng Lâm Nhất phát ra một tiếng “vù” rồi đồng loạt biến mất.  

Ầm!  

Khi chín chiếc thoi Huyền Lôi lại xuất hiện, cuồng phong nổi lên, chúng phát ra ánh điện chói mắt, lập tức đâm xuyên qua người Ma Giác Man Ngưu. Máu bắn ra, con Ma Giác Man Ngưu hùng hổ xông tới này lập tức ngã xuống.  

Giết!  

Lâm Nhất dang hai tay ra, mũi chân giẫm mạnh lên đất rồi bay lên không trung, tung một quyền.  

Thương Long Ấn trên ngực toả ra ánh sáng nhạt, mười tám lôi văn đồng thời rót vào nắm tay phải. Trong tiếng sấm kinh thiên động địa, hắn đấm một quyền vào người Ma Giác Man Ngưu.  

Bùm!  

Con Ma Giác Man Ngưu khổng lồ kia bị một quyền nhìn như bình thường này đấm văng ra xa.  

Thánh âm như sấm, phong vân nổi lên!  

Lâm Nhất đuổi đến cùng, không chờ nó rơi xuống, quyền mang rít gào như sấm lại đánh vào người Ma Giác Man Ngưu.  

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!  

Trong tiếng nổ rung trời, con Ma Giác Man Ngưu bị đánh tới mức không ngừng kêu rên, nhưng bộ lông trên người nó lại rất kì quái, chặn lại được rất nhiều sức lực.  

Sau khi ngã xuống đất, nó vẫn thể hiện ra sức sống ngoan cường của mình, liều mạng chạy như điên.  

Hô!  

Khi Lâm Nhất đang định đuổi theo, một tia chớp màu tím đột nhiên lướt qua trên bầu trời, để lại vết rách dài đến nghìn mét trên tầng mây bị khí thế của Lâm Nhất phá rối. Tầng mây bị cắt như một tấm vải mành, vết rách dài mịn và vuông vức.   

Lâm Nhất nhíu mày, lập tức dừng lại.  

Chín chiếc thoi Huyền Lôi bay vèo, đồng thời quay lại bảo vệ quanh người Lâm Nhất.  

Roẹt!  

Tia chớp kia nhanh chóng đáp xuống trên lưng con Ma Giác Man Ngưu đang chạy như điên, cơ thể khổng lồ của nó bị móng vuốt sắc bén xé thành vô số mảnh, hoàn toàn không có sức vùng vẫy.  

Một con diều hâu được bao phủ trong ánh chớp màu bạc xuất hiện, nó há miệng hút yêu đan của Ma Giác Man Ngưu vào bụng.  

Cơ thể khổng lồ như một ngọn núi nhỏ, nắng chiều rọi vào làm nó có vẻ cực kì bá đạo.  

Ngân Điện Ma Điêu, yêu thú cấp bậc bá chủ chân chính của đầm lầy này. Nó bay như gió, tốc độ nhanh như chớp, vô cùng hung ác.  

Lâm Nhất đã từng nhìn thấy nó săn mồi vài lần từ xa, rất nhiều yêu thú cảnh giới Âm Dương hoàn toàn không có sức chống cự khi đối mặt với nó. Hắn đoán, nếu không có thực lực cảnh giới Âm Dương đại thành thì căn bản không có ai dám động tới nó.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2238


Cũng phải thôi, Lâm Nhất ở trong mắt đối phương chỉ là một võ giả cảnh giới Dương Huyền, có lẽ vẫn chưa đủ tư cách nằm trong thực đơn của nó.  

“Không ngờ mình lại bị khinh thường”.  

Lâm Nhất sờ mũi, mỉm cười suy tư.  

Nếu có thể giết được con Ngân Điện Ma Điêu này và luyện hoá yêu đan của nó, có lẽ mười hai lôi văn còn lại sẽ chuyển hoá thành công ngay lập tức. Đến lúc đó, roi Tử Diễm Lôi Hoàng ở trong tay hắn hoàn toàn có thể phát huy khoảng bảy phần mười uy lực.  

Nghĩ kĩ lại mới thấy chỗ tốt không hề ít.  

“Khi nào tu luyện xong chiêu thứ ba của Bá Kiếm, ta sẽ đến chiếu cố cho ngươi”.  

Nhìn bóng lưng đối phương đi xa, một tia sáng chợt loé qua trong mắt Lâm Nhất. Không phải hắn sợ đối phương, chỉ là tốc độ của con diều hâu này quá nhanh, rất nhiều át chủ bài chưa kịp thi triển thì nó đã trốn đi xa.  

Nếu muốn quyết định thắng bại trong nháy mắt, chỉ có thể dựa vào Bá Kiếm để lập công.  

Bảy ngày sau, trên một mảnh đất trống bị bao phủ bởi sương mù thuộc khu đầm lầy này, hai thanh niên có khí chất bất phàm đứng cạnh nhau, thỉnh thoảng lại có yêu thú xông ra từ trong màn sương mù.  

Rắc!  

Nhưng thực lực của hai người này đều không tầm thường, ngay khi yêu thú vừa xông ra đều lập tức bị giết chết, nổ thành cục máu.  

Đặc biệt là thanh niên cầm roi dài màu đỏ, hắn ta vung vẩy roi dài trong tay, ánh lửa như máu, roi dài tựa rắn độc khiến lũ yêu thú hoàn toàn không dám tới gần.  

“Cái nơi chết tiệt này nhiều yêu thú quá!”  

Một thanh niên tay không tấc sắt, toàn thân phóng ra tia điện, đấm chết một con yêu thú, mất kiên nhẫn chửi bới.  

“Để nhanh chóng tiến vào lãnh thổ của Lôi Châu, không còn con đường nào khác ngoại trừ đi băng qua đầm lầy sương mù này, nếu ta nhớ không lầm thì con đường này do ngươi chọn mà”.  

Thanh niên cầm roi dài ung dung, cười nhạt đáp.  

“Ta đâu biết yêu thú ở nơi chết tiệt này khó chơi đến thế”, thanh niên được gọi là Quách Húc nhíu mày tiếp lời.  

Tuy rằng nói vậy, hai người lại ứng phó rất nhanh gọn, mặc dù yêu thú rất nhiều nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể làm họ bị thương.  

Cứ thế kéo dài nửa canh giờ, lũ yêu thú kia để lại một đống xác chết trên mặt đất, lần lượt rút lui.  

Phù!  

Thanh niên tên là Quách Húc ngồi phịch xuống đất thở dốc, thanh niên cầm roi dài lại có vẻ thư thái, không tốn nhiều sức lực.  

“Ai?”  

Thanh niên cầm roi vừa định nói chuyện, sâu trong mắt hắn ta chợt có tia sáng lạnh loé qua, roi Xích Luyện trong tay hắn ta có vẻ dữ tợn như một con rắn độc sống lại.  

Quách Húc ngồi dưới đất lập tức cảnh giác, hơi căng thẳng nhìn về phía trước.  

Đứng ở khoảng cách gần như thế mới bị hai người phát hiện, bất luận kẻ trong màn sương mù là yêu thú hay võ giả, sợ rằng đều rất khó đối phó. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2239


Trước sự cảnh giác của hai người này, một bóng người chậm rãi bước ra, khi thấy rõ diện mạo của họ mới tỏ ra kinh ngạc, cười bảo: “Thật trùng hợp, không ngờ lại là các ngươi”.  

Người tới chính là Lâm Nhất, hắn nghe thấy có tiếng đánh nhau nên mới đến xem thử, nhưng không ngờ lại gặp hai “người quen”.  

Đúng là rất quen thuộc, bôn lôi thủ Quách Húc và Dương Phàm roi Xích Luyện, hai nhân tài bảng ngoài bảng Long Vân. Lúc trước trong Biển Trăng Khô đã tiếp xúc khá nhiều lần, Quách Húc còn suýt chết trong tay hắn.  

Khi nhìn thấy Lâm Nhất, hai người càng kinh ngạc hơn, Dương Phàm còn đỡ, sau khi kinh ngạc rất nhanh đã bình tĩnh lại.  

Trái lại, Quách Húc vừa thấy Lâm Nhất đã cảm thấy tim bắt đầu đau nhói, sự thù hận thoáng qua trong mắt, nhưng hắn ta lại cắn môi, thù hận nhanh chóng tan biến.  

Hai tháng trước đối phương đã có thể giết chết ba trưởng lão tông môn cảnh giới Âm Dương tiểu thành, bây giờ chắc chắn đã mạnh hơn nhiều.  

Lâm Nhất nhìn thấy đối phương biến sắc mặt, thầm cười trong lòng, không mất bình tĩnh.  

“Quả thật rất trùng hợp, ngươi cũng định đến Lôi Châu à?”  

Một lát sau, Dương Phàm lên tiếng hỏi. Hắn ta vẫn có ấn tượng tốt về Lâm Nhất, lúc ở biên giới Biển Trăng Khô, Lâm Nhất giết chết Xích Xà Tiên Tần An bằng một nhát kiếm làm mọi người rất hả hê.  

Lâm Nhất gật đầu, đi băng qua đầm lầy sương mù thì chắc đối phương cũng đến Lôi Châu.  

Dương Phàm thấy đối phương gật đầu bèn nhìn đối phương, vẻ mặt do dự như có điều muốn hỏi.  

Khi Lâm Nhất đang thắc mắc, đối phương hỏi: “Lâm Nhất, ngươi có biết lầu Huyết Vũ đã bị tiêu diệt không?”  

Hắn ta nói xong, Lâm Nhất lập tức kinh ngạc, lầu Huyết Vũ đã bị tiêu diệt!  

“Lầu Huyết Vũ quả thật đã bị tiêu diệt vào một tháng trước, hơn nữa thế lực này đã biến mất chỉ trong vòng một đêm”.  

Quách Húc ở bên cạnh ngờ vực nhìn Lâm Nhất: “Bây giờ rất nhiều người nghi ngờ có thể là liên quan đến thế lực sau lưng ngươi”.  

Là một trong các thế lực cấp bậc chuẩn bá chủ ở thành U Châu, sừng sững nghìn năm, ngay cả bá chủ như Huyền Dương Điện cũng không thể dễ dàng tiêu diệt, có thể hiểu lầu Huyết Vũ ít nhất cũng có chút thực lực.  

Chỉ tính cao thủ ngoài sáng đã có ít nhất ba cao thủ Thiên Phách, thực lực che giấu sẽ chỉ mạnh hơn.  

Nhưng họ lại biến mất không còn dấu vết chỉ trong vòng một đêm.  

Lâm Nhất nghe vậy thì sửng sốt, thảo nào hai người này lại nhìn hắn bằng ánh mắt kì lạ. Ngày đó trong Biển Trăng Khô, mối thù giữa hắn và lầu Huyết Vũ đã lớn đến mức không thể xoá bỏ, bây giờ họ bị tiêu diệt, mọi người khó tránh khỏi liên tưởng đến hắn.  

“Không phải, sau lưng ta là Lăng Tiêu Kiếm Các, mặc dù Kiếm Các cũng có hai vị tiền bối Thiên Phách nhưng có lẽ vẫn chưa đủ để tiêu diệt lầu Huyết Vũ trong vòng một đêm”.  

Lâm Nhất thầm kinh ngạc, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh. Hắn có một suy đoán, nhưng suy đoán này không tiện nói cho hai người này biết.  

Nếu đúng như suy đoán của hắn, áp lực trên người hắn chắc chắn sẽ lớn hơn rất nhiều.  

Dương Phàm thấy Lâm Nhất không giống như nói dối, bèn đáp: “Vậy xem ra lầu Huyết Vũ đã chọc phải một thế lực không nên động tới rồi”. 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom