Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 4228: Một lát sau


Đột nhiên, tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Nhóc con, có người tới rồi!” Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động, liền sau đó ẩn mình vào trong bóng tối.

Một lát sau, một bóng người vội vàng chạy tới: "Hả? Người đâu? Chạy nhanh thế làm gì?”

“Người ta cũng đâu có ăn thịt anh!” Chính là cô gái đó. Giây tiếp theo.

Một giọng nói lạnh băng từ phía sau vang lên: "Là cô? Cô đi theo tôi làm cái gì

Cô gái vội vã ngoảnh đầu lại, vỗ ngực thở phào một hơi: “Anh dọa sợ tôi rồi đó, sao lại đột nhiên trốn đi vậy?”

“Về phần tại sao lại đi theo anh, đương nhiên là muốn kết bạn đồng hành rồi!”

“Minh giới không hề an toàn, càng đi sâu càng nguy hiểm, đi cùng nhau chắc chắn sẽ an toàn hơn một chút!”

Diệp Bắc Minh trực tiếp từ chối: "Xin lỗi, tôi không có hứng thú!" Dứt lời anh liền đi thẳng về một hướng.

“Này!”

Cô gái nhanh chóng bước lên trước chặn đường Diệp Bắc Minh: “Nếu không phải tôi thấy thực lực của anh không tồi thì còn lâu tôi mới tìm anh lập nhóm!”

Diệp Bắc Minh lười để ý tới cô ta.

Trực tiếp phớt lờ!

Cô gái khoanh tay trước ngực, hét vào bóng lưng của Diệp Bắc Minh: “Nhất định là người thân của anh đã qua đời, anh không thể chấp nhận được sự thật nên mới tới Minh giới phải không?”

“Minh giới rộng lớn đến mức anh không thể tưởng tượng được đâu, anh cứ mù quáng tìm kiếm như vậy thì không biết tới tháng năm nào mới tìm được người muốn gặp!”

Diệp Bắc Minh vẫn giữ nguyên dáng vẻ thờ ơ.

“Nhưng tôi lại có cách!”

Quả nhiên Diệp Bắc Minh dừng lại bước chân.

Quay đầu!

Lạnh nhạt nhìn cô gái đó hỏi: “Cách gì?”

“Hừ!”

Cô gái hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo đáp: “Vừa rồi tôi cầu xin anh lập đội nhưng anh nghĩ cũng không thèm nghĩ đã từ chối rồi!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4229: Giây tiếp theo


Nhưng lại không xâm nhập vào trong thân thể của chú chó đó!

"Chó địa ngục?”

Diệp Bắc Minh sững người.

Thứ trước mặt anh vậy mà là một con chó địa ngục. So với chó địa ngục của bản thân thì nhỏ hơn một nửa.

Hơn nữa cũng không hung tợn và đáng sợ như chó địa ngục của anh!

Nghe thấy tiếng than ngạc nhiên này của anh, gương mặt của cô gái ngập tràn ngạo nghễ: “Hừ, anh vẫn có chút kiến thức đó!”

“Không sai, đây chính là chó địa ngục! Chó địa ngục cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn vô cùng đặc biệt, nó có thể không bị hạn chế bởi Dương giới và Minh

giới, có thể tự do đi lại”.

“Nghe nói chó địa ngục còn là thú cưng của Minh Vương Hades, nó có thể nuốt chửng tất cả quái vật”.

“Đối với những vật tà ác kia càng là trấn áp tuyệt đối”.

“Càng càng quan trọng hơn nữa là, nó có thể ngửi được mùi “sinh khí, chỉ cần anh có đồ vật của người mình cần tìm, nó có thể giúp anh tìm ra vị trí của người đớ..

Cô gái nói đầy hùng hồn.

Diệp Bắc Minh hai mắt sáng rỡ: “Tôi nhớ ra rồi, trước đó khi tôi bị truy lùng bọn họ lợi dụng chó địa ngục mới tìm được vị trí của tôi!”

“Tiểu Tháp, sao ông lại không nghĩ tới điều này vậy?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tức giận phàn nàn: "Nhóc con, tôi cũng không phải vạn năng! Tôi làm sao biết được năng lực của con chó địa ngục con cỏn đó đây?”

“Tôi cũng chưa từng nuôi qua chó địa ngục bao giời”

“Hì hì, còn có chuyện mà chú Tháp đây không biết à?”, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cười cười nói.

Diệp Bắc Minh đột nhiên lóe lên một ý nghĩ: “Tiểu Hỏa, ra đây!”

Chó địa ngục lao ra khỏi túi càn khôn, chạy nhanh đến bên cạnh chân Diệp. Bắc Minh như một làn khói, lắc lắc đầu.

“Chó địa ngục? Sao anh cũng có chó địa ngục vậy?”, cô gái tỏ vẻ không dám tin.

Đột nhiên.

“Gâu...”

Chó địa ngục sủa lên một tiếng, giống như phát hiện con chó địa ngục bên cạnh cô gái, nó lao nhanh tới.

Hai con chó địa ngục đánh hơi lẫn nhau, sau đó con chó của cô gái hơi cúi thấp xuống.

Con chó địa ngục của Diệp Bắc Minh đặt hai chân lên người con chó của cô gái.

Giây tiếp theo.

Hình ảnh quá đẹp, không thể miêu tả được.

“A... chúng mày đang làm gì vậy?”

Cô gái kêu lên, khuôn mặt xinh đẹp nóng bừng lên, dùng hai tay che mắt. Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: “Mẹ kiếp...”

“Đừng ngây ra nữa... nhanh chóng tách bọn chúng ra”, cô gái lo lắng giậm chân.

Diệp Bắc Minh cũng vội vã hô lên: “Tiểu hỏa, quay lại ngay!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4230: Trên tế đàn


“Suốt 1 năm qua, hai vợ chồng các người đã đi theo bổn công tử lang thang trong U Minh Giới này!”

“Tất cả các di tích cổ trong đây hầu như đã tìm kiếm một lượt, nếu như hôm nay còn không tìm thấy đồ mà tộc Thiên Ma để lại, các người cứ chờ chết ở đây đử.

Trên tế đàn.

“Huyền ca, em sắp không kiên trì được nữa rồi...”

Sắc mặt Diệp Thanh Lam trắng bệch, đôi môi run rẩy.

Mái tóc tím của Dạ Huyền lay động, đôi mắt đỏ ngầu toàn tia máu: “Lam Nhị, đều tại anh không tốt. Nếu không phải anh nhất quyết muốn đến U Minh Giới,

cũng sẽ không xảy ra chuyện này!”

Diệp Thanh Lam cười yếu ớt: “Huyền ca, đã lựa chọn gả cho anh, em sẽ luôn ủng hộ mọi quyết định của anh”.

“Gánh nặng của Hoa Tộc giao cho Thần Nhi em rất yên tâm, nhưng một mình anh gánh vác cả Thiên Ma Tộc, như vậy thật sự quá mệt mỏi”.

“Em là vợ anh, không giúp anh thì giúp ai?” Ánh mắt Dạ Huyền khế động: “Thần Nhi...” Sau một hồi đấu tranh tư tưởng.

Dạ Huyền hít sâu một hơi, truyền âm cho vợ mình: “Lam Nhi, chúng ta rất có thể sẽ chết ở đây!”

“Bởi vì nơi này thật sự là...”

Diệp Thanh Lam thất kinh: “Cái gì? Huyền ca... chúng ta không phải đã đồng ý, đưa Hà Tỉnh Hà tìm di tích giả sao?”

“Sao... sao anh lại dẫn hắn ta đến nơi có di tích thật vậy?”

Ánh mắt Dạ Huyền ngưng trọng: “Anh cũng không rõ nữa. Nhưng em nhìn xem, sau khi máu của hai người chúng ta nhập vào tế đàn”.

“Thì tế đàn này đã có phản ứng, có khả năng chúng ta đã thật sự tìm thấy di tích mà Thiên Ma tộc để lại

“Cũng có lẽ đây là ý trời, chúng ta tìm lâu như vậy cũng không thấy, thế mà giờ đi bừa vào đây lại tìm được...”

“Điều này...", Diệp Thanh Lam há hốc miệng, sửng sốt không thôi. Cái này cũng trùng hợp quá đi.

Lúc này, một thanh niên mặc áo choàng tím cùng đám người xông về phía này.

“Anh, cuối cùng cũng tìm được anh rồi. Anh tìm thấy thứ đó chưa?”

“Sao em lại tới đây?”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4231: Chờ chút!


Hà Đức Bản thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Anh. Người phụ nữ đó rốt cuộc là ai vậy? Bà ta trông rất giống một người, ít nhất là giống đến 7-8 phần!”

“Nói đến thằng nhóc đó em lại điên, vừa nấy lúc qua sông Hoàng Tuyền, có một thằng nhãi giống hệt người phụ nữ này!”

“Hắn không những giết một thủ hạ của em, lại còn làm tay em bị thương!” Nói xong. Hà Đức Bản đưa ra bàn tay vẫn giấu trong tay áo ra.

Chiếc băng quấn đã thấm đẫm máu.

Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền trên tế đàn nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người này, toàn thân run rẩy.

“Lẽ nào Minh Nhi đã tới đây?” Hai người vừa vui mừng vừa sợ hãi. “Minh Nhi!?”

Sắc mặt Hà Tinh Hà trong nháy mắt lạnh lùng, quay đầu nhìn về phía bàn tế đàn: “Nói như vậy thì, hai người còn một đứa con trai đúng không?”

Diệp Thanh Lam cảm thấy không ổn, vội vàng lấy lại bình tĩnh nói: “Hà công tử, con trai gì cơ? Cậu nghe nhầm rồi”.

“Có phải nghe nhầm hay không, chờ một chút nữa là biết thôi”. Hà Tỉnh Hà thâm thúy nói.

Sau đó, hắn đưa ra một mệnh lệnh: “Người đâu”.

“Công tử”.

Hai ông lão đứng quanh tế đàn màu đen nhanh chóng bước tới trước mặt Hà Tinh Hà, cúi gập người.

Hà Tinh Hà chỉ vào Hà Đức Bản: “Đi theo thiếu gia, bắt thằng nhóc kia về đây, tốt nhất là hắn ta không nên phản kháng”.

“Nếu như hắn dám phản kháng, cứ đem thi thể về đây là được”.

“Vâng!”

Hai ông lão bước nhanh đến phía sau Hà Đức Bản.

“Chúng ta đi”.

Trên mặt Hà Đức Bản hiện lên một tia âm u: “Ranh con, mày chết chắc rồi!” “Hắn chắc hẳn đang ở gần đây, không xa lắm đâu”.

Diệp Thanh Lam lòng như lửa đốt.

Hai lão già kia đều ở cảnh giới Thiên Quân trung kỳ.

Lúc hai người họ rời đi, Thần Nhi còn cách hai người đó ít nhất mười mấy cảnh giới!

Cho dù là đã qua một năm, sức mạnh của Thần Nhi được nâng cao.

Cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hai người.

“Huyền ca..."

Sắc mặt Diệp Thanh Lam đột nhiên trở nên tái nhợt, nắm chặt lấy tay Dạ Huyền.

Dạ Huyền không nói gì, ánh mắt đỏ ngầu nhìn vào Hà Tinh Hà: “Hà công tử, nếu tôi nói cho cậu biết, dưới tế đàn này có lối đi đến nơi cất giữ đồ vật kia của Thiên Ma tộc, cậu có thể tha cho con trai tôi không?”

“Chờ chút!”

Hà Tỉnh Hà giơ tay lên.

“Anh?”

Hà Đức Bản dừng lại.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4232: Giây tiếp theo


Phù văn trên tế đàn đen phát ra một cỗ năng lượng mạnh mẽ, giống như núi lửa phun trào, phù văn được khắc trên đó lần lượt phát sáng, dần ngưng tụ thành một cỗ sức mạnh huyền bí.

Giây tiếp theo.

Rầm rầm! Một âm thanh trầm thấp vang lên.

Tế đàn đen vậy mà lại xuất hiện một vết nứt hình chữ S, giống như hoa văn của Thái Cực Quyền.

Một hang động tối tăm xuất hiện trước mắt, dẫn thẳng xuống lòng đất. Ầm!

Trong hang động, ma khí giống như sóng thần ào ạt trào ra, nồng đậm đến mức không thể tan.

“Qủa nhiên, là thật, ông không lừa tôi!” Hai mắt Hà Tinh Hà mở to, hưng phấn đến nỗi toàn thân run lên: “Ha ha ha,

xem ra sự cố gắng một năm qua cũng không uổng phí, thứ đó của tộc Thiên Ma lại thật sự bị bỏ quên trong Minh giới này”.

“Chỉ cần đạt được vật đó, ma công đại thành, ta có thể đột phá xiềng xích của cảnh giới Thần Quân”.

Mấy lão giả đi cùng tiến lên: “Chúc mừng công tử!”

Hà Đức Bản cũng vô cùng kích động nói: “Anh, ma công của anh cuối cùng cũng đại thành rồi sao?”

Hà Tinh Hà cười nhạt: “Đi, đem thăng nhóc kia về đây”.

“Vâng ạ!”

Hà Đức Bản cười ranh ma, gật đầu.

Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền biến sắc: “Hà Tinh Hà, cậu nói lời mà không giữ lời”.

Hà Tỉnh Hà cười cợt lắc đầu: “Có trách thì trách các người quá ngây thơ, bổn công tử làm việc gì cũng không muốn lưu lại hậu họa”.

“Nếu như con trai hai người không đến Minh Giới, bổn công tử cũng lười đi tìm

“Ai bảo hắn mò tới đây, lại còn đánh thương em trai tôi chứ?”

“Cậu!”

Hai người cực kỳ phẫn nộ.

Hà Tỉnh Hà nhẹ giọng quát lên: “Đừng nói nhảm nữa, mau đi dò đường!” Một luồng ánh sáng đen bay ra, hất bay Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền. Hai người trực tiếp bay thẳng vào hang động sâu.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4233: Vội vã như vậy


Sau khi đã làm xong tất cả, Tiểu Hỏa mới ngẩng cao đầu và quay lại bên cạnh Diệp Bắc Minh.

Giống như muốn tranh công lãnh thưởng. Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: “Mày ấy...”

Cô gái thấy vậy, nhanh chóng lao tới chỗ con chó địa ngục cái, nhét nó lại vào túi ma vật.

Nói thế nào cũng không đồng ý thả nó ra nữa. “Tiểu Hỏa... lần sau đừng như vậy nữa”, Diệp Bắc Minh cảnh cáo.

Suy nghĩ một chút, anh lấy ra hai bộ quần áo trẻ em, chính là quần áo mà Diệp. Thanh Lam để lại trong nhãn trữ vật cho anh lúc bé.

Nhiều năm trôi qua, Diệp Bắc Minh vẫn giữ nó bên cạnh. “Tiểu Hỏa, trên này có mùi của mẹ tao không?”

Chó địa ngục bước lên trước và đánh hơi.

“Gâu gâu..."

Đôi tai nó chợt dựng thẳng lên.

“Mày chắc chắn đó là khí tức của mẹ tao chứ? Vả lại mày còn biết đang ở đâu?”, Diệp Bắc Minh kích động hỏi.

“Gâu! Gâu!” Chó địa ngục lại sủa lên 2 tiếng.

“Ở gần đây sao? Được, dẫn tao đi”, Diệp Bắc Minh không chút do dự mà đi theo Tiểu Hỏa.

Cô gái thấy vậy giận dữ hét lên: “Này, anh là loại người gì thế, phải chịu trách nhiệm chứ, ....này!”

“Nơi này u ám như vậy, đừng để tôi lại một mình”. Cô gái nhanh chóng đuổi theo. Diệp Bắc Minh kinh ngạc phát hiện, anh dùng toàn lực lao đi.

Tốc độ của cô gái này so với anh, kỳ thật không chậm hơn là bao: “Cô còn đi theo tôi làm gì?”

Gô gái tức giận nói: “Con chó địa ngục của anh phải chịu trách nhiệm chứ. Ăn sạch rồi đòi phủi đít bỏ đi à?”

“Thôi vậy, cô muốn đi theo thì đi!” Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Nếu có nguy hiểm, tôi không bảo vệ cô được đâu!”

Hai người vừa lao đi khoảng 100 dặm thì nhìn thấy phía trước một đám người đang lao về phía này.

Thanh thế rất lớn.

“Có người!”

Cô gái

Khi Diệp Bắc Minh nhìn rõ hình dáng của người đối diện, bên kia cũng phát hiện ra anh.

“Ha ha, thằng ranh này, thật trùng hợp. Ông đây vừa đúng lúc muốn tìm mày, không ngờ mày lại tự tìm đến tận cửa”, Hà Đức Bản nở nụ cười tàn nhẫn.

“Vội vã như vậy là muốn đi đâu đây? Lế nào muốn đến lo ma chay cho cha mẹ mày?”

Hai lão giả Thiên Quân bên cạnh cùng mười mấy tên tùy tùng lần lượt tản ra. Bao vây Diệp Bắc Minh và cô gái, một con kiến cũng chui không lọt. Sắc mặt Diệp Bắc Minh tối sầm: “Mày đã gặp bố mẹ tao?”

Hà Đức Bản lộ ra nụ cười xấu xa: “Chẳng những gặp qua, ông đây còn biết cha mẹ mày sắp chết rồi”.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4234: Chém về phía đầu


Tiếng gầm như chó điên của Hà Đức Bản đánh thức hai người kia.

“Nhóc con, cho dù tốc độ của mày có nhanh đến thế nào, thì cũng chỉ là cảnh giới Thần Hoàng mà thôi, đứng trước mặt hai người chúng tao chẳng khác gì một con kiến”, hai lão giả bước tới phía trước, giơ tay lên.

Vậy mà có thể dùng thần lực ngưng tụ thành một thanh bảo kiếm.

Chém về phía đầu của Diệp Bắc Minh.

“Cút!"

Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng.

Kiếm Gàn Khôn Trấn Ngục xuất hiện, một tiếng gầm phẫn nộ vang lên, Huyết Long trực tiếp xông ra.

“Đây là cái gì...”, hai lão giả sửng sốt. Rầm!

Hai lão giả cảnh giới Thần Quân lại không chặn được một kiếm, cơ thể nổ tung tại chỗ, máu tươi văng khắp nơi.

Dư âm còn lại của vụ nổ vẫn tiếp tục xao động. Ầm! Ầm! Âm!

Tiếp sau đó mười mấy tên tùy tùng cũng lần lượt nổ tung, không thể chống cự.

“Mày... làm sao có thể...”

Đồng tử Hà Đức Bản kịch kiệt co lại, kinh hãi nhìn một màn trước mắt này.

Diệp Bắc Minh đáp xuống trước mặt hắn ta, dùng giày giãm lên đầu hắn ta öi: “Nói, có phải mày đã gặp cha mẹ tao không?”

“Họ đang ở đâu? Có phải đang gặp nguy hiểm không?”

Mặt Hà Đức Bản lập tức đỏ bừng, gào lên như người điên: “Con mẹ mày! Mày dám đối xử như vậy với tao à?”

“Anh trai tao đang ở gần đây, mày mà dám động vào một cọng lông của tao...”

Câu nói còn chưa xong. Diệp Bắc Minh đã một cước đá vào đan điền của Hà Đức Bản.

Bịch! Một âm thanh âm trầm vang lên, thân thể dưới đan điền của Hà Đức Bản nổ tung.

Chỉ còn lại thân trên. “ÁII"

Hà Đức Bản lập tức kêu lên như một con heo bị làm thịt: “Thằng điên! Mày là một thăng điên... anh, cứu em... mau cứu em với...”

Cô gái theo phía sau nghẹn họng. Diệp Bắc Minh nhìn có vẻ tao nhã lịch sự, hiền lành vô hại. Ai ngờ ra tay lại tàn nhẫn máu lạnh như thế.

Có điều nghĩ kĩ thì việc này có liên quan đến sự an toàn của cha mẹ anh, hành động như vậy cũng là bình thường.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4235: Đợi con trai


Diệp Bắc Minh bước lên một bước, giãm chân lên đầu Hà Đức Bản: “Nói, cha mẹ tao đang ở đâu?”

“Nếu không, em trai mày sẽ hóa thành sương máu!”

Ánh mắt Hà Tỉnh Hà lạnh lùng: “Thằng ranh, mày còn dám động vào em trai tao lần nữa, tao bảo đảm đời này mày sẽ không bao giờ nhìn thấy cha mẹ mình nữa”.

“Đồng thời, tao sẽ khiến cha mẹ mày mất đi cơ hội đầu thai thành người!”

“Nếu không tin, mày cứ thử coil”

“Cha mẹ mày đang ở đây, không sợ thì lao tới”.

Huyết ảnh biến mất.

Sau đó biến thành một tấm bản đồ, ở giữa có đánh dấu một vị trí.

“Mẹ kiếp!”

Diệp Bắc Minh cực kì phẫn nộ, ma khí sau lưng xao động như sóng thần, một cỗ sát ý đáng sợ khiến nhiệt độ xung quanh giảm xuống mấy phần.

Anh cầm lấy thân thể tàn phế của Hà Đức Bản: “Chó địa ngục, chúng ta đi!”

Họ lướt đi giống như sao băng.

Cùng lúc đó, trong hang động.

Sắc mặt Hà Tinh Hà trở nên cực kỳ khó coi: “Đáng chết! Thằng nhãi kia lại có năng lực giết chết cảnh giới Thiên Quân?”

“Hắn ta có thực lực gì? Thiên Quân đỉnh phong? Hay là giống mình, Thần Quân chu kỳ?”

“Không cần biết mày là cảnh giới gì, dám làm tổn thương em trai tao đều phải chết!”

Trong cơn nóng giận, một cái tát vung ra.

Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền bị bắt lại, sau đó bị tát bay ra ngoài, đập mạnh vào vách đá của hang động một cách đáng thương.

“Phụt! Phụt!”

Hai người đều phun ra một ngụm máu tươi.

“Lam Nhi!”

Dạ Huyền bò đến bên cạnh Diệp Thanh Lam, đỡ bà ấy đứng dậy.

Sắc mặt Diệp Thanh Lam tái nhợt, nhưng trên mặt lại lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm: “Huyền ca, anh có nghe thấy không? Con trai chúng ta đã có thể giết chết cảnh giới Thiên Quân rồi”.

“Mới có một năm ngắn ngủi, sự tiến bộ của Minh Nhi thật đáng kinh ngạc!”

Hai mắt Dạ Huyền đỏ bừng, kiên định gật đầu: “Nếu không phải lúc em sinh Minh Nhi phải chịu đựng sự tổn thương quá lớn, thiên tài này nhất định sẽ là eml"

“Hai người nên tự quan tâm đến bản thân mình thì hơn!”

Ánh mắt Hà Tỉnh Hà lạnh lùng hơn bao giờ hết: “Lãng phí bổn công tử 1 năm, bây giờ lại làm cho em trai ta bị thương nặng như vậy”.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4236: Ngẩng đầu lên nhìn!


“Vãi! Thủy Tổ Ma Đao!”

Hà Tinh Hà không nhịn được mà chửi thề, mặt đỏ bừng lên vì kích động: “Không ngờ Thủy Tổ Ma Đao trong truyền thuyết lại có thật!!! Ông đây tìm thấy rồi, ha ha ha hai”

“Công tử, còn có điều ngạc nhiên hơn nữa”.

Đột nhiên, một lão giả áo trắng bên cạnh hắn ta lên tiếng.

“Ồ!"

“Ngẩng đầu lên nhìn!”

Hà Tinh Hà nhìn theo ánh mắt của lão giả mặc áo trắng, chỉ thấy trên đỉnh mái vòm cao trăm mét của đại điện, có một khối khí màu đen đang đung đưa trên đó.

Đám khí đó không lớn, đường kính chỉ khoảng 1m.

Nếu không nhìn kĩ căn bản sẽ không thể phát hiện ra nó.

Nhưng mà.

Vào giây phút Hà Tinh Hà nhìn thấy đám khí thể này, thân thể hắn đột nhiên cứng đờ.

Hắn súyt chút nữa đã nhảy cẵng lên vì vui sướng.

“Ôi, con mẹ nó chứ!”, mặt hắn ta đỏ bừng, tim cũng như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực: “Lão Chu. Đây là khí Hỗn Độn? Dòng khí Hỗn Độn trong truyền thuyết đó sao?”

Lão Chu cười gật đầu nói: “Chúc mừng công tử! Chính là dòng khí Hỗn Độn!”

“Trời đất ơi!"

Hà Tinh Hà không thể kiềm chế được trái tim xúc động nữa: “Dòng khí Hỗn Độn lại bị mình tìm được, mặc dù chỉ có một khối, nhưng cũng đủ rồi!”

Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền đều là vẻ mặt khiếp sợ.

Không ngờ ở đây lại có dòng khí Hỗn Độn.

“Công tử, nhanh thu dòng khí Hỗn Độn vào đi”, lão Chu nhắc nhở. “Được!”

Hà Tỉnh Hà lúc này mới phản ứng lại, bay lên trên không trung, trực tiếp thu dòng khí Hỗn Độn vào trong nhẫn trữ vật.

Sau khi làm xong tất cả.

Hà Tinh Hà vẫn cảm thấy không chân thực, cứ như một giấc mơ vậy: “Chỉ cần hoàn toàn hấp thu dòng khí Hỗn Độn này”.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4237: Ảnh Thuấn!


Thủy Tổ Ma Đao biết mình không phải là đối thủ của Hà Tinh Hà liền xoay người chạy trốn.

“He he, thứ mà ông đây nhìn trúng, mày có thể chạy thoát sao?” Bàn tay hắn ta bắt lấy.

Lòng bàn tay khổng lồ được ngưng tụ bằng ma khí màu tím, nắm chặt lấy Thủy Tổ Ma Đao không buông.

Hà Tinh Hà bước lên, nắm lấy chuôi Thủy Tổ Ma Đao: “Đầu hàng cho ông, hoặc ông đây sẽ phá hủy mày!”

Thủy Tổ Ma Đao giấy giụa mấy cái rồi hoàn toàn im lặng.

Hà Tinh Hà nhổ lên đao một ngụm máu, trực tiếp liên kết với thần hồn của mình.

“Chúc mừng công tử”.

Ba người lão Chu đồng thanh mở miệng chúc mừng.

“Ha ha hai”

Hà Tinh Hà nghịch Thủy Tổ Ma Đao, nhìn hoa văn trên thân đao, yêu thích không thôi: “Thật là một thanh đao tốt! Thật tốt! Chỉ là không biết giết người có nhìn thấy máu không!”

Đột nhiên!

Lão Chu cau mày nói: “Công tử, trận pháp ở cửa động đã bị phá hủy!”

“Thằng ranh đó tới rồi!”

“He hel”

Hà Tinh Hà nheo mắt nhìn hướng Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền: “Nếu sau khi thằng ranh đó đến, phát hiện ra cha mẹ mình đã bị chặt đầu, không biết hắn có kinh ngạc không nhỉ??”

Hắn không hề do dự, giơ Thủy Tổ Ma Đao lên chém về phía hai người.

VútI

Đao khí hung hãn lao tới.

“Lam Nhi mau tránh ra!”

Dạ Huyền gầm lên một tiếng, không chút do dự đứng trước mặt Diệp Thanh Lam, toàn bộ sức mạnh của ông ta ngưng tụ thành hư ảnh một con Thiên Ma Thượng Cổi

Rầm!

Khoảnh khắc nó tiếp xúc với đao khí, hư ảnh của Thiên Ma Thượng Cổ lập tức nổ tung.

Đao khí còn sót lại hung hãn đánh mạnh một quyền vào ngực Dạ Huyền, rắc rắc một tiếng, xương ức hoàn toàn vỡ nát!

Dạ Huyền bay ra ngoài, đập lên người Diệp Thanh Lam, cả hai lăn tại chỗ mấy chục mét.

Vệt máu cũng bị kéo trên đất.

Đồng thời cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh đã đi sâu vào trong động, bên tai vang lên tiếng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục: “Cậu nhóc, cha mẹ cậu gặp nguy hiểm...”

“Ảnh Thuấn! Ảnh Thuấn!”

Diệp Bắc Minh như phát điên gầm lên.

Dùng tốc độ nhanh nhất đi về phía sâu trong động, dùng một bước đã đến cung điện đá.

Vừa hay nhìn thấy cảnh cha mẹ mình thảm hại năm trên đất, tay chân trong tư thế vặn vẹo cực kỳ tàn nhẫn, vết máu dài hàng chục mét càng làm người ta kinh hãi hơn.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4238: Hai mắt Diệp Bắc Minh


Diệp Bắc Minh lại tung ra hơn chục cú đấm với tốc độ nhanh nhất!

Hà Tinh Hà cuối cùng cũng phản ứng lại từ trạng thái choáng váng, thanh Thủy Tổ Ma Đao trong tay vội chém về phía cổ của Diệp Bắc Minh!

“Tưởng chỉ mình mày có vũ khí thôi à?”

Hai mắt Diệp Bắc Minh thoắt cái ánh lên sắc đỏ ngầu hung ác, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục liền xuất hiện trong tay, vung mạnh ra ngoài!

Đinh! Tiếng va chạm kịch liệt của kim loại vang lên!

Hà Tỉnh Hà bị thổi bay tại chỗ, cả người đập mạnh vào bức tường của cung điện đá!

Thủy Tổ Ma Đao trong tay cũng không ngừng run rẩy, trên mép đao vậy có một vết nứt! Lưỡi đao nổ tung rồi!

“Sao có thểi”

Con ngươi hung ác của hắn ta nheo lại: “Mẹ kiếp! Đây là Thủy Tổ Ma Đao tao vừa thu thập được đó!”

“Đây là binh khí của Thiên Ma Tộc, sao có thể bị đánh nứt?” “Kiếm trong tay mày rốt cuộc là thứ gì?”

Hà Tinh Hà không cam tâm nhìn chằm chặp kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay Diệp Bắc Minh hỏi!

Thanh kiếm này trông cực kỳ mộc mạc, bề mặt còn có hoă văn rồng! Mơ hồ có một luồng khí hỗn loạn lưu chuyển trên kiếm.

Không lẽ là bản thân ảo tưởng sao?

Không thể nào!

Nhất định đó chỉ là ảo giác!

Trên thế gian nào có nhiều khí hỗn độn như vậy!

Hà Tinh Hà chưa bao giờ phải chịu ấm ức như vậy, hắn hung hãn hét lên một tiếng: “Ranh con, đi chết cho ông!”

Khí tức Thần Vương chu kỳ đột nhiên bùng nổ. Rầm rầm rầm!

Thủy Tổ Ma Đao cũng cảm nhận được sát ý nghịch thiên của chủ nhân mình, nó cũng gầm một tiếng, tỏa ra ánh sáng yêu tà bao phủ.

“Tiểu tháp, nổ cho tôi!” Giọng nói của Diệp Bắc Minh là không thể nghỉ ngờ.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4239: Đạp liên tục mười mấy


Hắn ta đập mạnh xuống đất, trong mắt tràn đầy kinh hãi: “Mày... mày... sao.

có thể... vừa nấy là ai đã ra tay? Đó không phải sức mạnh của mày, là ai đang ẩn trong bóng tối?”

Hà Tinh Hà như phát điên mà gầm lên. Ánh mắt của lão Chu ba người cũng tràn ngập kinh hoàng. Tất cả nhao nhao lao tới chắn trước mặt Hà Tinh Hà.

Diệp Bắc Minh cầm kiếm GCàn Khôn Trấn Ngục, giống như tử thần từng bước từng bước tiến đến: “Dám tổn thương cha mẹ tao, chết không oan!”

Câu nói này, vừa hay nhắc nhở Hà Tinh Hà.

“Dừng lại. Nếu mày dám tiến lên trước 1 bước, tao lập tức giết chết cha mẹ mày!”

Hà Tinh Hà giơ tay lên, hai ngọn nến Minh Chúc đồng thời xuất hiện trong bàn tay hắn ta.

Đó chính là hai ngọn nến đại diện cho thần hồn của cha mẹ Diệp Bắc Minh.

“Thăng ranh! Mày phải biết rằng, khi nến Minh Chúc tắt đi, có nghĩa là người đó sẽ vĩnh viễn ở lại Minh Giới, không thể rời đi được nữa!”, Hà Tinh Hà lạnh lùng đe dọa: “Tốt nhất là mày nên suy nghĩ kĩ, cha mẹ mày bây giờ vẫn còn là người sống!”

“Một khi tao dập tắt hai ngọn nến này, cha mẹ mày sẽ thật sự không cứu được nữa!”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh lùng!

Thấy Diệp Bắc Minh thật sự không dám cử động nữa. “Ha ha ha !”

Hà Tinh Hà cười hung hăng: “Lão Chu, phế hắn đi!” “Vâng, công tử”.

Lão Chu nhanh chóng lao tới trước mặt Diệp Bắc Minh, nhấc chân quét ngang qua: “Nhãi con, quỳ xuống trước mặt công tử trước đi!”

Một cước này hung hãn đạp mạnh vào đầu gối Diệp Bắc Minh. Diệp Bắc Minh hừ lạnh nói: “Thả cha mẹ tao ra, tao có thể không giết mày!” “Ha ha hat”

Hà Tinh Hà chậm rãi đứng dậy, cười ra nước mắt: “Ranh con, không ngờ mày lại hiếu thảo như vậy. Đã thế, tao sẽ thổi tắt nến của bọn họ!”

Phù...

Hắn ta thổi ra một hơi.

“Không!", Diệp Bắc Minh phẫn nộ gầm lên. Lửa của hai ngọn nến Minh Chúc xao động, thiếu chút nữa là bị thổi tắt.

Nhìn thấy ngọn lửa ổn định trở lại, hơi thở của Diệp Bắc Minh trở nên dồn dập, vừa rồi tim anh gần như đã nhảy ra khỏi lồng ngực.

Hà Tinh Hà càng cảm thấy có thể bắt chẹt được Diệp Bắc Minh: “Ha ha ha, mày nhìn thấy chưa? Đứa con hiếu thảo! Thật là hiếu thảo quá đi!”

“Sao mày vẫn còn chưa quỳ xuống!?”

Lão Chu cũng giận dữ mà hét lên, điên cuồng đá vào đầu gối Diệp Bắc Minh.

Bịch! Bịch! Bịch!

Đạp liên tục mười mấy đạp trong một hơi thở.

Khớp gối của Diệp Bắc Minh máu thịt lẫn lộn.

Diệp Bắc Minh vẫn nghiến răng chịu đựng.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4240: Đột nhiên


Sắc mặt Diệp Bắc Minh càng lúc càng khó coi.

Nến Minh Chúc nếu tắt, cha mẹ chắc chắn phải chết. Đúng lúc anh đang nghĩ cách đối phó thì.

Đột nhiên.

“Anh! Cẩn thận!”

Phía sau Hà Tỉnh Hà vang lên một giọng nói.

“Ừm!”

Quay đầu nhìn lại, Hà Đức Bản vốn dĩ bị người ta ném ở cửa cung điện, đột nhiên hét về phía mình.

Trong khoảnh khắc thất thần. Xoạt!

Một bóng người vụt qua bên cạnh Hà Tinh Hà, nhanh chóng chộp lấy hai ngọn nến Minh Chúc!

Một giọng nói mềm mại vang lên: “Đưa đây nào!” “Ai? Muốn chết!”

Hà Tinh Hà lúc này mới phản ứng lại, không ngờ rằng trong góc tối còn có một người khác?

Đây là một cô gái trẻ, vậy mà lại có thể không một tiếng động đến bên cạnh hắn ta ?

Nhưng khi cô gái đưa tay cầm lấy nến Minh Chúc của cha mẹ Diệp Bắc Minh, cũng đã để lộ ra mình.

Một bàn tay đánh ra.

Cô gái lui về sau rất nhanh.

Nhưng vẫn bị uy lực còn sót lại đánh trúng. Phụt!

Một ngụm máu phun ra trong không trung, nhưng cô ta vẫn nắm chặt hai ngọn nến trong tay, cố gắng duy trì sự cân bằng của cơ thể.

“Cẩn thận!”

Thân thể Diệp Bắc Minh khẽ động, khí tức khủng bố chấn bay đám người lão Chu.

Anh bước lên một bước, đỡ lấy cô gái đang bị bay ra ngoài. “Này... của anh...”, cô gái mỉm cười yếu ớt. “Đồ ngốc. Cô không sợ chết à?”, Diệp Bắc Minh có chút cảm động.

Cô gái lộ ra một nụ cười, máu tươi tràn qua khóe miệng: “Đây... không phải vẫn... vẫn chưa chết sao?”

“Gô...”

Diệp Bắc Minh nhất thời không thốt lên lời, dùng niệm thức đưa nến Minh Chúc thu vào trong không gian của tháp Càn Khôn Trấn Ngục.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4241: Anh nhanh chóng đến


Một kiếm chém ra. Hà Tinh Hà vô thức lấy Thủy Tổ Ma Đao chắn trước người. “Rắc rắc” một tiếng.

Thủy Tổ Ma Đao vốn dĩ đã có một vết nứt trên thân đao, giờ lại trúng phải một đòn nặng nề, lập tức gãy làm đôi.

“Gon mẹ nói” Hà Tinh Hà đau lòng không thôi, đây là bảo vật của Thiên Ma Tộc để lại đó! Vậy mà bị chém đứt!

Không có thời gian đau buồn nữa, bởi vì kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lại một lần nữa chém về phía đầu của Hà Tinh Hà.

Đôi mắt hắn ta nheo lại, nhanh chóng lùi về phía sau.

Diệp Bắc Minh tiến lên phía trước: “Mày không còn cơ hội nữa rồi. Từ giây phút mày ra tay với cha mẹ tao thì số mệnh đã định, mày sẽ phải chết!”

“Thằng chó, tao có chết cũng phải kéo theo cha mẹ mày làm đệm lưng”, Hà Tinh Hà hung ác, hét lên về phía ba người lão Chu: “Giết cha mẹ nó cho tôi!”

“Vâng, thưa công tử”.

Ba lão giả đồng thanh trả lời, từ bỏ mọi cơ hội sống sót, lao về phía cha mẹ Diệp Bắc Minh.

“Chết tiệt!” Mắt Diệp Bắc Minh như nứt ra.

Anh lập tức từ bỏ việc đuổi theo Hà Tinh Hà, quay người chạy về hướng cha mẹ mình.

Hà Tinh Hà thấy vậy, khóe miệng cười tà mị: “Ha ha ha, thằng chó, đi chết cho tao!”

Nửa còn lại của Thủy Tổ Ma Đao chém mạnh về phía lưng Diệp Bắc Minh.

Nếu như anh ra tay tự vệ, cha mẹ anh sẽ chết thảm trong tay ba người lão Chu.

Hự! Anh cứ thế mà nhận đấy một đao này, phía sau lưng máu thịt lẫn lộn.

Lộ cả ra xương sống trắng như tuyết, Diệp Bắc Minh loạng choạng bay ra ngoài, anh vậy mà còn mượn lực của Thủy Tổ Ma Đao gia tăng tốc độ của mình.

“Thăng chó này.... điên rồi!” Hà Tinh Hà nghẹn họng nhìn trân trối. Một khắc cũng không dám ở lại nữa.

Hắn ta tóm lấy Hà Đức Bản chỉ còn lại nửa thân trên, bay về hướng cửa động. thoát ra ngoài.

“Các người, muốn chết!”

Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh đã đến trước mặt đám người Lão Chu. Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục quét ngang qua, phụt phụt phụt!

Ba bông hoa máu nổ tung.

“Phụt...”

Diệp Bắc Minh cũng phun ra một ngụm máu tươi, quỳ một chân xuống đất, dùng kiếm Càn Khôn Trấn Ngục mới khiến mình khỏi ngã xuống.

Phía sau lưng đau rát không thôi.

Nếu không phải anh đã dung hòa với hơn 100 mảnh xương của Chí Tôn, một đòn vừa nãy của Thủy Tổ Ma Đao đủ để thân thể anh nổ tung.

Diệp Bắc Minh lấy ra vài viên đan dược nhét vào miệng, khí tức hồi phục được một chút.

Anh nhanh chóng đến bên cha mẹ, lấy ra thần dược Long Huyết Bồ Đề đã chuẩn bị trước cho hai người uống.

Một khắc sau.

“Minh Nhi!”

Cha mẹ tỉnh lại, vào giây phút nhìn thấy Diệp Bắc Minh thì vô cùng kích động: “Thật sự là con sao? Chúng ta vẫn còn sống ư?”

Diệp Bắc Minh cười cười gật đầu: “Cha mẹ, là con, Hà Tinh Hà đã trốn thoát, hai người an toàn rồi”.

Hai người nhìn nhau. Trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc không thể che giấu.

“Minh Nhi, khí tức của con rõ ràng mới ở cảnh giới Thần Hoàng, vậy mà có thể đánh lại Hà Tinh Hà?”, mí mắt Diệp Thanh Lam giật giật.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4242: Đừng có trêu hoa ghẹo nguyệt


“Đừng có trêu hoa ghẹo nguyệt, làm đau lòng họ nhé”.

Dạ Huyền cười cười lắc đầu: “Phụ nữ nhiều có gì không tốt chứ? Đến lúc ấy chúng ta sẽ có một đàn cháu để bế rồi!”

“Không giống chúng ta, chỉ có một mình Minh Nhi!” Diệp Thanh Lam khẽ cau mày.

Vẻ mặt không tốt nhìn về phía Dạ Huyền: “Sao? Có một đứa con trai vẫn chưa đủ à?”

“Trong lòng anh còn muốn bao nhiêu người phụ nữ nữa? Có phải lại đang nhớ đến nữ ma đầu kia không?”

“Em biết ngay mà, hai người đúng là có vấn đề, nếu không người ta đâu có theo đuôi anh lâu như vậy! Nói, trong lòng anh còn có cô ta đúng không?”

Dạ Huyền choáng váng. “Lam Nhi, em hiểu lầm anh rồi”.

“Anh và nữ ma đầu kia hoàn toàn trong sạch, giữa bọn anh căn bản không có vấn đề gì cả”.

“Bọn anh? Được lắm, anh với cô ta là 'bọn anh? vậy Diệp Thanh Lam tôi là người ngoài chứ gì?”, Diệp Thanh Lam hừ lạnh một tiếng, quay mặt đi.

Nhìn cha mẹ mình cãi nhau, Diệp Bắc Minh cố nhịn cười. Cảm giác này, thật tốt! Thấy cha mình tỏ vẻ bất lực, muốn giải thích mà không thể giải thích được.

Diệp Bắc Minh lập tức cười nói: “Cha mẹ, sao hai người lại ở đây? Sao ra đi mà không nói lời nào với con?”

Hai người ngừng tranh luận. Diệp Thanh Lam nheo mắt lại hỏi: “Minh Nhi, còn con, sao con lại ở đây?”

Diệp Bắc Minh giải thích: “Mẹ, con đã đi đến đại lục Hỗn Độn, cũng đã tìm hiểu về chuyện của Hoa Tộc”.

“Con cũng đã tới Phong Ma Cốc một chuyến, gặp được bảy chú bác khác của tộc Thiên Mail”

Dạ Huyền và Diệp Thanh Lam bị dọa sợ.

Hai người trừng to mắt, nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ khó tin.

“Nhanh như vậy con đã tới đại lục Hỗn Độn rồi ư?”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4243: Bốn câu hỏi


“Con không làm ông đây mất mặt, cũng không phụ đám sư phụ mà ta tìm cho con!”

Diệp Bắc Minh suy nghĩ.

“Cha, đại sư bá Đoàn Thiên Đức cũng là cha sắp xếp sao?”

“Đoàn Thiên Đức?”

Dạ Huyền sững sờ, có chút kỳ lạ nhìn Diệp Bắc Minh: “Con đã gặp ông ta?”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Từng gặp, lần đầu tiên ở trong thần miếu của chiến trường Thái Cổ, ông ấy hủy đi thi thể 99 vị sư phụ của con rồi rời đi”.

“Lần thứ hai ở tổ địa Hoa Tộc, bảy sư tỷ của con lấy thân tế kiếm!”

“Lúc ấy con nhất niệm nhập ma, nghĩ rằng chính mình đã mang đến tai họa cho những người xung quanh, suýt chút nữa đã tự sát!”

Nghe xong lời giải thích của Diệp Bắc Minh. “Ap” Diệp Thanh Lam hét lên một tiếng, dùng tay che miệng: “Minh Nhi... con...”

Diệp Bắc Minh tiếp tục nói: “Đoàn Thiên Đức lúc ấy đã kịp thời xuất hiện, ngăn cản con”.

Hai mắt Diệp Thanh Lam đỏ hoe: “Sau này không được làm vậy nữa! Còn dám tái phạm, cha mẹ cũng không thiết sống nữa!”

“Mẹ, mẹ yên tâm, con đã nghĩ thông rồi!” Diệp Bắc Minh cười nói.

“Chỉ cần con tìm được thần hồn của các sư tỷ ở Minh Giới, con sẽ có cách tái tạo lại cơ thể và hồi sinh họ”.

Dạ Huyền và Diệp Thanh Lam lại kinh ngạc nhìn nhau.

“Thần Nhi, muốn đem thần hồn của người chết ra khỏi Minh Giới, không đơn giản đâu”, Dạ Huyền ngập ngừng, ông không muốn đả kích Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh nắm tay, ánh mắt kiên định nói: “Cha, dù có khó khăn đến đâu”.

“Chỉ cần có một chút cơ hội, cho dù là giết hết Minh Giới con cũng không hối

tiếc”. Dứt lời. Một cỗ khí thế độc tôn trào ra.

Người trước mặt dường như không phải con trai họ nữa, mà là một vị thần khống chế vạn vật.

Rất lâu, hai người không nói gì. Ánh mắt cực kỳ phức tạp. Sau khi nhìn nhau.

Hai người đã dành cả cuộc đời để chiến đấu vì gia tộc mình, họ đương nhiên cũng hi vọng Diệp Bắc Minh có thể nghịch thiên và kiểm soát mọi thứ.

Nhưng... có thật dễ dàng như vậy không?

“Huyền ca, có cần nói cho Minh Nhi về đài luân hồi ...”, Diệp Thanh Lam truyền âm.

Ánh mắt Dạ Huyền lóe lên, âm thầm lắc đầu: “Đợi đã, bây giờ thương thế của nó không nhẹ, anh sợ Minh Nhi khó có thể chấp nhận mọi chuyện”.

“Chờ Minh Nhi tự mình phát hiện, rồi đần dần chấp nhận cũng không muộn...”

Lúc này. Âm thanh của Diệp Bắc Minh phá vỡ cuộc nói chuyện của hai người: “Cha

mẹ, trong lòng con hiện tại còn rất nhiều nghỉ vấn, hi vọng hai người có thể giải thích cho con biế

“Thứ nhất, rốt quộc là ai đã tiêu diệt Hoa Tộc? Nguyên nhân hai người biết không?”

“Thứ hai, hai người đến Minh Giới làm gì?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4244: Nghe lời của mẹ nói


“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!”

“Vật này cực kỳ hùng mạnh, đã từng là thánh vật vô thượng của Hoa Tộc, tổ tiên của Hoa Tổ chúng ta từng là nô bộc cho tòa tháp đới.

“Tháp này thuộc về Hoa Vương Diệp Quân Lâm, còn về việc ông ta lấy được nó từ đâu thì mẹ cũng không biết”.

“Còn có một thanh kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đi kèm với tòa tháp đó, uy lực có thanh kiếm có thể chặt đứt thiên không, cực kỳ lợi hại!”

“Hoa Tộc bị diệt vong chính bởi vì có người ở thế giới Bản Nguyên muốn cướp đi hai báu vật này!”

“Thánh tháp đã mất tích từ lâu, Thánh Kiến có lẽ nằm trong miếng ngọc bội mà mẹ đưa cho conl”

Nghe lời của mẹ nói.

Diệp Bắc Minh ngây người, tổ tiên Hoa Tộc lại là nô bộc của tháp Càn Khôn Trấn Ngục ư?

Chẳng trách lần đầu tiên chạm trán với tháp Càn Khôn Trấn Ngục, lão già này đã nhất quyết bắt anh nhận nó làm chủ nhân.

Nếu mẹ anh biết tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã nhận mình làm chủ.

Không biết sẽ có biểu cảm như thế nào.

Trong khi anh đang suy nghĩ, có nên chia sẻ bí mật này hay không.

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, tôi nhắc nhở cậu một câu. Tốt nhất cậu không nên cho người khác biết về sự tồn tại của bổn tháp!"

“Mặc dù cha mẹ cậu không phải là người ngoài, nhưng cậu nên nhớ!”

“Thế giới này có thuật sưu hồn, nói một câu không dễ nghe, nếu một ngày nào đó cha mẹ cậu bị người khác dùng thuật sưu hồn, biết được sự tồn tại của

bổn tháp!”

“Khi đó cậu sẽ phải đối mặt với chuyện gì, không cần bổn tháp phải nói nữa đúng không?”

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, truyền âm: “Tôi hiểu rồi!”

Giữ kín bí mật này không chỉ là để bảo vệ tiểu tháp, càng là bảo vệ cha mẹ.

Thấy Diệp Bắc Minh im lặng không nói gì.

Diệp Thanh Lam liền nhắc nhở: “Minh Nhi, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục con cũng nên ít sử dụng lại, cho dù dùng thì cũng phải chú ý bên cạnh không có người”.

“Hoặc kẻ địch đã nhìn thấy thanh kiếm này đều không được phép sống sót”.

Diệp Thanh Lam, người trước nay vẫn luôn dịu dàng.

Khi nói những lời này, ánh mắt lại ngập tràn sát ý.

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Con hiểu ạ”.

Diệp Thanh Lam cũng gật đầu: “Để cha trả lời vấn đề thứ hai cho con đi”.

Sắc mặt Dạ Huyền nghiêm nghị: “Cha và mẹ con đến U Minh Giới là để tìm di tích còn lưu lại của Thiên Ma Tộc”.

“Lúc còn nhỏ cha rất ham chơi, Ma Đế đã đưa ta và chín người nữa ra ngoài thám hiểm!”

“Lúc đó cha còn bế theo em gái mình là Tử Huyền đi cùng, kết quả lại đi nhầm vào một vết nứt không gian!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4245: Đột nhiên


Dạ Huyền không ngừng gật đầu, nào còn chút khí chất của Bát Đại Thiên Ma Thượng Cổ chứ.

Khóe miệng Diệp Bắc Minh khế động.

Cha mình cả đời sợ vợt

Nhưng lại cảm thấy ông ấy vô cùng hạnh phúc vậy.

“Đúng rồi cha, vừa rồi người nói đại lục Hỗn Độn nằm ở khu vực biên giới của thế giới Bản Nguyên? Chuyện này là như thế nào?”, Diệp Bắc Minh đổi hướng câu hỏi.

Dạ Huyền cũng không nói nhảm.

Ngón tay chỉ vào không trung.

Một cuộn tranh từ tử mở ra.

Một bản đồ vũ trụ trăng sao cực lớn xuất hiện trước mắt, hàng nghìn đại lục lơ lửng ở mọi nơi, mỗi đại lục là một điểm sáng.

Càng gần với trung tâm thế giới Bản Nguyên, điểm sáng càng nhiều. Càng gần vùng biên giới thì càng ít và mờ đi.

“Đây chính là lãnh thổ của thế giới Bản Nguyên, tổng cộng hơn 3 nghìn đại

lục”. “Đại lục Hỗn Độn ở đây, một trong những vị trí khó thấy nhất”, Dạ Huyền chỉ vào một ví trí ở góc rìa, sau đó lại chỉ vào một vị trí phía dưới: “Đây là U Minh Giới!" Sau đó lại đổi một vị trí gần trung tâm.

“Đây là đại lục Lăng Tiêu của Hà Tinh Hà”.

“Thật ra, con đã đến thế giới Bản Nguyên rồi, chỉ là nơi đó tương đối hẻo lánh nên con không biết mà thôi”.

Sau cùng.

Dạ Huyền chỉ vào vị trí trung tâm, ánh mắt lấp lánh: “Nơi này, chính là cốt lối của thế giới Bản Nguyên! Nơi mà hàng trăm triệu võ giả khao khát- Thiên Giới Đảo!”

“Thiên Giới Đảo?”

Diệp Bắc Minh hơi híp mắt lại.

“Đúng vậy!”

Dạ Huyền gật đầu, hai má hơi nóng lên: “Thiên Giới Đảo chỉ là một cái tên, thực tế là một đại lục rộng lớn!”

“Cha chỉ muốn nói một điều, cảnh giới Thần Quân mới tư cách lên đảo!”

“Dưới cảnh giới Thần Quân, đến tư cách hít thở không khí của Thiên Giới Đảo cũng không cóI”

“ôi...”

Mắt Diệp Bắc Minh trợn to, trong lòng chấn động vô hạn.

Cảnh giới Thần Quân dường như đã là võ giả hàng đầu của đại lục Hỗn Độn! Lục Thiên Thần cũng chỉ ở cảnh giới ấy, vậy mà đã thành lập được Thần Quốc. Hỗn Độn!

Hơn nữa hắn còn nắm giữ năng lượng của phép tắc thiên địa.

Một tồn tại đáng sợ như vậy, thế mà con mẹ nó mới vừa có tư cách lên Thiên Giới Đảo?

Dạ Huyền cười: “Thần Nhi, đừng nản lòng!” “Cha tin tưởng, trong 100 năm trở lại đây, con có thể lên Thiên Giới Đảo”.

“Đúng rồi, con muốn biết Đoàn Thiên Đức, ông ta chính là người đến từ Thiên Giới Đảo”.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4246: Đã đến lúc này


Diệp Bắc Minh có chút không nói nên lời, tâm lý của cô gái này thật mạnh mẽ.

Đã đến lúc này rồi vẫn còn có tâm trạng nói đùa!

"Nếu không phải vừa rồi có cô ra tay thì nến Minh Chúc của cha mẹ tôi đã bị Hà Tinh Hà dập tắt rồi, hậu quả thật không dám tưởng tượng!”, Diệp Bắc Minh lắc đầu nói.

“Tôi cảm ơn cô còn không kịp sao có thể có ý nghĩ giết người diệt khẩu cơ chứi”

“Chỉ là tháp Càn Khôn Trấn Ngục có liên quan đến tính mạng của ba người nhà tôi, hy vọng cô không tiết lộ ra ngoài”.

Cô gái nhàn nhạt phun ra một câu: “Ai mà không có bí mật đâu?” Diệp Bắc Minh nghe vậy thì sững người.

“Anh yên tâm, Đường Lạc Âm tôi tuyệt đối không phải loại người nhiều chuyện đói!”

“Đúng rồi, anh tên là gì?”, Đường Lạc Âm mặt đầy ý cười hỏi.

“Tôi tên là Diệp Bắc Minh, đây là cha của tôi, Dạ Huyền và mẹ là Diệp Thanh Laml”

Đường Lạc Âm nhoẻn miệng cười ngọt ngào: “Cháu chào bác Dạ, bác Diệp”. “Chào cô!” Dạ Huyền cứng ngắc gật đầu.

Diệp Thanh Lam thì bước tới nắm lấy bàn tay nhỏ của Đường Lạc Âm rồi từ trong nhãn chứa vật lấy ra một chiếc vòng tay và đeo vào cổ tay cô.

“Lần đầu gặp mặt không chuẩn bị được thứ gì tốt, chiếc vòng tay này tặng cho cháu”.

Diệp Bắc Minh phát hiện ra rằng, đây là vòng tay mẹ luôn mang theo bên mình!

Tay nghề vô cùng tỉnh xảo, là một trong những món đồ mẹ quý trọng!

“Mẹ, sao mẹ lại tặng thứ này cho cô ấy?”, Diệp Bắc Minh không kìm được cau mày hỏi.

Diệp Thanh Lam quăng cho anh một cái trợn trắng mắt: “Cũng không phải đồ vật quý giá gì!"

“Mẹ và Lạc Âm hợp ý, con bé còn là ân nhân cứu mạng của cha mẹ, mẹ tặng cho con bé một món quà kỷ niệm thì đã sao?”

“Không lẽ chuyện này con cũng muốn quản?”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4247: Chỉ thấy


Nhưng Diệp Bắc Minh nghe vậy liền nhíu mày: “Không đúng, lời này của cô

“Minh Nhi!” Diệp Thanh Lam vội quắc mắt nhìn anh!

Diệp Bắc Minh vẫn ung dung nói: “Tôi có biết sơ qua về y thuật, thứ nhất cô khí huyết dồi dào, không giống một người sẽ chết yểu!”

“Thứ hai sau khi chết thần hồn đều sẽ tới Minh Giới!"

“Nếu cô thực sự đã chết thì hoàn toàn có thể tới gặp cha mẹ mình, tại sao lại phải mạo hiểm tới U Minh Giới làm gì?”

“Minh Nhi!”

Diệp Thanh Lam trách mắng: “Con nói gì vậy, đang yên lành lại nguyền rủa người ta chết sớm!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu, vẫn dựa vào lý thuyết để tranh luận: “Mẹ, những điều con nói đều là sự thật!”

“Gô Đường đây tinh lực tràn trề, chắc chắn là một người khỏe mạnh bình thường!”

“Hơn nữa, sau khi chúng ta ngồi cùng một thuyền để vượt qua Hoàng Tuyền cô ấy vẫn luôn theo sau con, vì sự an toàn, con không thể không cân nhắc nhiều hơn!”

Dứt lời, Diệp Bắc Minh chăm chú nhìn Đường Lạc Âm!

Không hề khách sáo!

Anh cảm thấy Đường Lạc Âm này có vấn đề!

Diệp Thanh Lam cũng không lên tiếng mà đánh mắt nhìn sang.

“Anh Diệp, anh nói anh hiểu y thuật, vậy anh bắt mạch cho tôi thử xem”, Đường Lạc Âm mỉm cười, duỗi ra cổ tay mảnh khảnh của mình.

Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn xuống, con ngươi thoắt cái co rút lại! "Đây là gì?”

Cả người Diệp Thanh Lam ngơ ngác tại chỗ.

Sắc mặt của Dạ Huyền cũng hơi thay đổi!

Chỉ thấy.

Trên cổ tay Đường Lạc Âm có một đường đỏ như máu dường như in sâu vào. da thịt kéo thẳng đến ống tay áo.

Đường Lạc Âm thản nhiên xắn tay áo lên, tia màu đỏ kia trực tiếp lan đến giữa cánh tay của cô!

“Huyết Hồn Đan? Cô đã uống thứ này?”

Gương mặt Diệp Bắc Minh không giấu được nét kinh ngạc!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top