Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 4208: Một tông môn cần tích lũy


“Từ mấy ngàn năm trước, Ngự Kiếm Tông đích thực là một tông môn kiếm đạo hùng mạnh, nhưng đột nhiên một ngày, long mạch dưới Ngự Kiếm Tông cạn kiệt!”

“Hơn một ngàn năm liên tiếp không có một tu võ giả nào ra hồn gia nhập Ngự Kiếm Tông, lâu dần tông môn này dần dần suy tàn!”

“Một tông môn cần tích lũy qua nhiều thế hệ mới có thể xây dựng, nhưng suy tàn chỉ trong chớp mắt!”

“Tôi có thể dẫn cậu đi, cậu xem sẽ biết!” Một ngày sau.

Diệp Bắc Minh đứng giữa một vùng phế tích rộng lớn, xung quanh toàn là những tòa nhà đổ nát.

Quảng trường rộng lớn, cỏ dại mọc um tùm!

Những tòa nhà quy mô hoành tráng, chỉ còn lại nền móng bị phong hóa lộ ra ngoài!

“Nơi này thật sự là Ngự Kiếm Tông ư?”

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật.

Chẳng lẽ sư phụ đã nhầm lẫn?

Bảo anh đến đây tìm sư tỷ?

Đùa gì thết

Lúc này, tại tổ địa Hoa tộc, bia mộ của Giáo Phụ chợt lóe lên.

Một giọng xa xôi yếu ớt vang lên: “Tôi cảm ứng được, tên nhóc kia đã đến Ngự Kiếm Tông...”

Kiếm Chủ Bất Diệt trầm mặc một lát, chậm rãi mở miệng: “Chín người bọn họ đều đã đến à?”

Giáo Phụ nhíu mày: “Có chút sai sót, Yêu Yêu và Như Khanh không có ở đây!”

“Có bảy người bọn họ tế kiếm, hẳn là đủ để đánh thức hồn của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!”

Trong phế tích của Ngự Kiếm Tông. Đột nhiên.

Vài tu võ giả từ một hướng khác đi tới, miệng lẩm bẩm: “Một chuyến không công! Chẳng kiếm được chút lợi lộc nào, ai nói Ngự Kiếm Tông có bảo vật thế?”

“Đúng vậy! Mấy ngàn năm trôi qua, có bảo vật thì đã sớm bị người ta lấy đi rồi!"

Mấy người phát hiện ra ba người Diệp Bắc Minh. “Lại thêm một nhóm đến nhặt đồ thừa...”

“Tôi khuyên các người vẫn nên đi đi, không có gì cho các người nhặt đâu! Mấy người kia lắc đầu.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4209: Không ai trả lời cả!


Đột nhiên, hồ Đúc Kiếm rung chuyển dữ dội, bảy người ngẩng phắt đầu lên. Căn chặt môi, khuôn mặt trắng bệch!

Trong mắt Vương Như Yên ngấn lệ: “Tiểu sư đệ đến rồi...”

“Nhảy đi!"

Thiên Nhận Băng hít sâu một hơi.

“Chờ một chút!”

Môi Vương Như Yên cắn đến bật máu: “Có thể gặp tiểu sư đệ lần cuối không...”

Thiên Nhận Băng ngẩng đầu, trong mắt cũng tràn đầy sự lưu luyến: “Thập sư muội, em muốn để tiểu sư đệ nhìn thấy chúng ta tế kiếm sao?”

“Em... thôi vậy...”

Cơ thể Vương Như Yên run lên, nhắm mắt lại!

Bước ra một bước!

Thân thể mềm mại rơi xuống hồ dung nham nóng bỏng!

Sáu người còn lại thấy vậy, cũng bước ra một bước!

Giây tiếp theo.

Xet——I

Một đạo kiếm quang phóng lên trời, cả dấy núi đều rung chuyển!

Luồng kiếm khí khổng lồ nhuộm đỏ cả bầu trời, một luồng kiếm ý ập đến!

Đột nhiên, một tu võ giả trong số đó kích động nói: “Là phía sau núi! Nơi đó năm xưa từng là hồ Đúc Kiếm của Ngự Kiếm Tông, chẳng lẽ có trọng bảo xuất thế?”

“Cơ hội đến rồi!!!"

“Đi, đi xeml”

Mấy người nhanh chóng lao về phía sau núi!

Gần như cùng lúc đó, trái tim Diệp Bắc Minh đau nhói!

“Phụt!!!”

Anh phun ra một ngụm máu tươi: “Sư tỷ... em cảm nhận được khí tức của sư tỷ, chuyện gì xảy ra vậy?”

“Tiểu Tháp, chuyện gì vậy?!!!”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sững sờ, giây tiếp theo bỗng hô lên: “Chết tiệt! Nhóc con, mấy vị sư tỷ của cậu hình như...”

“Thì ra là thế! Mục đích của bọn họ là... nhóc con! Mau đến phía sau núi!!!” Diệp Bắc Minh như phát điên, lao đến phía sau núi của Ngự Kiếm Tông.

Trên bầu trời hồ Đúc Kiếm, mây máu tụ lại, một số tu võ giả kinh ngạc nhìn về phía hồ Đúc Kiếm!

“Chuyện gì xảy ra thế? Nơi này đã xảy ra chuyện gì vậy?” Diệp Bắc Minh bực bội gầm lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4210: Tại sao?


“Đại nhân, chính là bọn họ!”

Khoảnh khắc nhìn thấy bảy người này!

“Phụt..”

Trái tim Diệp Bắc Minh run lên, phun ra một ngụm máu tươi: “Ông xác định là bảy người bọn họ ư?”

Người đàn ông gật đầu: “Đại nhân... đúng... tuyệt đối chính xác!”

“A!!”

Diệp Bắc Minh tuyệt vọng gầm lên, quỳ sụp xuống đất, một dòng huyết lệ tuôn

Bảy người này, chính là bảy vị sư tỷ của anh!

Nguyên Thi Vũ và Tiêu Phi Yên chạy tới!

“Diệp công tử...”

“Tại sao? Sư tỷ, tại sao?”

“Các người tại sao lại nhảy vào hồ Đúc Kiếm?III”

“Sư phụ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?I!I”

Diệp Bắc Minh tuyệt vọng ngửa mặt lên trời gào thét! Lúc này.

Trái tim anh đau đớn như muốn ngừng lại, một nỗi tuyệt vọng không thể diễn tả lan tràn: “Tại sao? Rốt cuộc là tại sao?”

“Sư tỷ, mọi người không thể chết!”

Diệp Bắc Minh như phát điên, nhảy vào Hồ Đúc Kiếm! “Diệp công tử!”

“Diệp Bắc Minh!”

Nguyên Thi Vũ và Tiêu Phi Yên cực kỳ kinh hãi.

Độ nóng khủng khiếp của dung nham ập đến!

Đây không phải Hồ Đúc Kiếm bình thường, mà là do tông chủ đời thứ nhất của Ngự Kiếm Tông dùng dị hỏa đốt lên!

Cho đến khi Ngự Kiếm Tông đoạn tuyệt truyền thừa, lửa của Hồ Đúc Kiếm vẫn chưa tắt!

Có thể tưởng tượng, nơi này khủng khiếp đến mức nào!

“Sự tỷ!!!"

Diệp Bắc Minh điên cưồng gào thét: “ Huyết mạch sôi trào, thân thể gần như nổ tung!

Diệp Bắc Minh điên cuồng tìm kiếm, Hồ Đúc Kiếm sôi sục, cuộn lên những đợt sóng nhiệt khủng khiếp!

“Trời ơil” “Thân thể của người này còn cứng hơn cả thép sao?”

Các tu võ giả xung quanh Hồ Đúc Kiếm há hốc mồm, đồng tử co rút lại, không ngừng hít khí lạnh!

Đột nhiên. Ầm—-—I Hồ Đúc Kiếm khẽ run lên, bảy đạo ánh sáng đỏ như máu phóng lên trời!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4211: Tiêu Phi Yên cũng kinh hãi!


'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc một lát: “Nhóc con, nói ra cậu có thể không chấp nhận được!”

“Người thân yêu nhất, dùng máu tươi tế kiếm!”

“Đánh thức sức mạnh mạnh nhất bên trong Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, bảy vị sư tỷ của cậu... đã dùng sinh mệnh của mình để tế kiếm...”

Mặc dù Diệp Bắc Minh đã sớm đoán được! Nhưng khi thật sự nhận được câu trả lời! Vẫn không thể chấp nhận!

“Không!!!”

Diệp Bắc Minh vô cùng tuyệt vọng, gào thét như phát điên: “Tiểu Tháp, cho tôi quay ngược thời gian! Đảo ngược thời không, mau đảo ngược thời không!!!”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bất lực nói: “Nhóc con, trước tiên là sức mạnh của bản tháp không đủi”

“Thứ hai, cho dù đảo ngược thời không, mấy vị sư tỷ của cậu sẽ không tế kiếm sao?”

“Hơn nữa, bọn họ là tự nguyện tế kiếm, thần hồn đã tiêu tán...” “Không thể nào!!!”

Mắt Diệp Bắc Minh đỏ ngầu: “Giả! Tất cả đều là giả!” “Hahaha, sư tỷ? Tại sao?III”

“Tại sao lại đối xử với em như vậy?”

“Em cần thanh kiếm chết tiệt này để làm gì?”

“Hậu nhân Hoa tộc, Thánh tử Ma tộc...”

“Haha, mọi người thật sự cho rằng em quan tâm đến những thứ này sao? Mọi người đều cho rằng em muốn trở thành cường giả tuyệt thế sao?”

“Sai rồi... mọi người đều sai rồi...”

Diệp Bắc Minh lẩm bẩm: “Năm đó nếu không phải có mọi người, Diệp Bắc Minh này đã sớm trở thành một bộ xương khô dưới nền đất Côn Luân rồi..”

“Sư phụ truyền đạo thụ nghiệp, sư tỷ cho em sự ấm áp như người thân...”

“Mọi người quan trọng hơn tất cả, nếu mọi người đã chết, em cần những thứ này để làm gì?”

Lúc này, Diệp Bắc Minh cảm thấy trái tim mình đã hoàn toàn chết đi! “Diệp công tử, anh...”

Nguyên Thi Vũ che miệng thật chặt!

Tiêu Phi Yên cũng kinh hãi!

Hai người kinh ngạc phát hiện, khí thế của Diệp Bắc Minh đã thay đổi long trời lở đất!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4212: Thanh kiếm này là


Đế đô, sâu trong hoàng cung, bên trong một đại điện.

Tiêu Trấn Quốc nghe xong lời giải thích của Tù Sư, mí mắt giật giật: “Tù Sư, ông không đùa chứ?”

“Tên nhóc Diệp Thần kia thật sự khủng khiếp như vậy, một mình chém giết hơn năm trăm Chân Quân cảnh, ngay cả ông triệu hồi ra sư tử chín đầu cũng không phải đối thủ của hắn ư?”

Những người khác trong đại điện đều không thể tin được!

Lão Hà và Bạch Tông Hà nhìn nhau, đều cảm thấy Tù Sư đang nói đùa!

Tù Sư chỉ vào ngực mình: “Tiêu Trấn Quốc, ông cảm thấy bản vương đang nói đùa sao?”

“Thực lực của tên nhóc này đã không thể kiểm soát, hai chúng ta liên thủ có lế còn có cơ hội!”

“Nếu để hắn tìm được cơ hội, từng người bị đánh bại, chúng ta chắc chắn sẽ chết!”

Nói xong. Tù Sư giơ tay lên, một hình ảnh ngưng tụ lại! Trong hình ảnh, một thanh kiếm cổ xưa mơ hồ hiện ra!

“Còn có thanh kiếm này, cực kỳ quỷ dị... chỉ cần chạm vào một chút sẽ bị hút cạn tinh huyết mà chết!”

“Thanh kiếm này là...”

Lão Hà và Bạch Tông Hà hít sâu một hơi, không nhịn được kinh hô! “Thanh kiếm này làm sao?” Tiêu Trấn Quốc cảm thấy có gì đó không ổn. Bạch Tông Hà và Lão Hà nhìn nhau!

“Nói!”

Tiêu Trấn Quốc quát lên.

Lão Hà do dự một chút, nhìn Bạch Tông Hà: “Lão Bạch, hay là ông nói trước đi, em gái của ông chính là chết dưới tay tên nhóc này!”

“Được!”

Bạch Tông Hà gật đầu, nhìn Tiêu Trấn Quốc nói: “Thái sư, hơn nửa tháng trước, Nghê Hoàng của Mị tộc mang về một tên nhóc tên là Diệp Bắc Minh!”

“Tên nhóc này lại dùng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn giết chết em gái của tôi, tôi nhớ hắn dùng một thanh kiếm tương tự!”

“Lúc đó cũng rất mơ hồ, nhưng hình dạng gần giống, hơn nữa tên nhóc này vừa ra tay đã dùng huyết long...”

“Chỉ là ở bên ngoài Phong Ma cốc, hắn hét lên hai chữ Hoa tộc bị lực lượng pháp tắc xóa sổi”

Nghe vậy, lông mày của Tiêu Trấn Quốc nhíu chặt lại.

Tù Sư lắc đầu: “Lộn xộn cái gì, chuyện này có liên quan gì đến người đang nói chứ!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4213: Lúc này


Diệp Bắc Minh phá vỡ trận pháp của đế đô, mang theo ma khí ngập trời bay về phía đế cung!

Từ xa truyền đến một tiếng quát giận dữ: “Láo xược!”

“Kẻ nào? Dám tấn công trận pháp đế đô, còn dám bay trên không trung đế đô?”

“Chẳng lẽ không biết đế đô cấm bay sao? Còn không mau xuống đây!!!” Một nhóm hộ vệ tuần tra bay lên trời, bao vây anh lại! Diệp Bắc Minh không có ý định dừng lại một giây nào, như sao băng lướt qua

Tất cả tu võ giả cản đường anh, đều bị một lực lượng khủng khiếp chấn vỡ!

Tiêu Trấn Quốc và Tù Sư vừa đến cửa hoàng cung, Diệp Bắc Minh vừa vặn đạp không mà đến!

Mây đen che phủ! Ma khí ngập trời!

Một thanh niên cầm một thanh kiếm cổ xưa, lơ lửng trên không, ma khí sau lưng sôi trào!

Nhìn thấy người này, Tù Sư sững sờ: “Diệp Thần, là mày!”

“Thanh kiếm này...”

Mắt Tiêu Trấn Quốc trầm xuống, rơi vào Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay Diệp Bắc Minh, kích động đến mức suýt nhảy dựng lên: “Khó trách tôi nói hư ảnh

vừa rồi quen thuộc như vậy, nhưng lại không nhớ ra!”

“Thì ra là thanh kiếm này! Hahaha, đi mòn giày sắt tìm không ra, không tốn công chút nào đã tìm được!”

“Năm đó lục tung cả đại lục Hỗn Độn cũng không tìm thấy, vậy mà lại ở đây!!!”

“Nhóc con, trẫm hỏi cậu, thanh kiếm này có phải là Thánh kiếm của Hoa tộc hay không?”

Diệp Bắc Minh căn bản không có tâm tư để ý đến bọn họ, phun ra một câu: “CútIHI”

Anh bước ra một bước, trực tiếp đi về phía sâu trong hoàng cung! Anh muốn hỏi sư phụ, rốt cuộc là tại sao!

“Tên nhóc kia, xông vào đế đô còn dám nói chuyện với tôi như vậy, chết đi!”

Tiêu Trấn Quốc hừ lạnh một tiếng, mang theo uy thế cực kỳ khủng bố lao tới.

Khí tức Thiên Quân cảnh đỉnh phong bùng nổ trong nháy mắt, trong mắt chỉ có sát ý lạnh lùng!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4214: Cái này


Tiêu Trấn Quốc căn bản không thể chống đỡ, trong nháy mắt đã bốc hơi! Không còn lại chút huyết vụ nào, trực tiếp biến mất!

“Hít...”

Tù Sư sợ hãi đến mức suýt hồn phi phách tán.

Toàn thân run rẩy, nhìn chằm chằm thanh niên trên không trung!

“Cái này...”

Bạch Tông Hà và lão Hà sợ hãi đến mức ngồi bệt xuống đất!

Những tu võ giả khác đi cùng Tiêu Trấn Quốc, sợ hãi đến mức cứng đờ tại chỗ, như bị điểm huyệt!

“Xong rồi... Tù Sư tôi sắp chết sao? Tôi còn chưa muốn chết... Tù Sư tuyệt vọng nghĩ!

Thậm chí, không sinh ra được chút ý chí phản kháng nào! Nhưng.

Điều khiến Tù Sư bất ngờ là, Diệp Bắc Minh thậm chí không liếc nhìn hắn ta một cái!

Trực tiếp đi về phía sâu trong hoàng cung!

Dừng lại trên tế đàn, lấy ra ba miếng Hắc Long lệnh! Máu tươi nhỏ xuống!

Ong——!

Thiên Môn mở ra, Diệp Bắc Minh không chút do dự bước vào tổ địa Hoa tộc, đi đến trước bia mộ của trăm vị sư phụ!

“Diệp đại ca, anh đã trở lại!”

Nguyễn Thanh Từ rất kích động.

Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi cũng bước ra, vừa định nói: “Diệp...” Một luồng ma khí ập đến!

Trực tiếp đẩy bọn họ ra ngoài!

Mắt Diệp Bắc Minh đỏ ngầu, nhìn chăm chằm bia mộ của các sư phụ, giọng khàn khàn quát: “Sư phụ, tại sao không nói cho con biết?”

“Các người đã sớm biết, một khi con tìm được Ngự Kiếm Tông, các sư tỷ sẽ dùng máu tế Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, đúng không?”

“Nói cho con biết! Tại sao?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4215: Cùng ra tay!


Hai người muốn bò dậy!

Lại phát hiện hai chân mềm nhữn như bùn, đứng cũng không đứng dậy nổi!

Có thể tưởng tượng, những gì vừa xảy ra khủng khiếp đến mức nào!

Trong lòng Tù Sư, cũng dấy lên sóng to gió lớn, sức mạnh khủng khiếp mà Diệp Bắc Minh vừa thể hiện khiến hắn ta không sinh ra được chút ý chí phản kháng nào!

Nhớ lại ánh mắt của Diệp Bắc Minh, hắn ta vẫn vô cùng kinh hãi!

Đó căn bản không phải ánh mắt mà con người có thể có! Giống như thiên ma thượng cổ sống lại!

Ầm! Lúc này, hư không chấn động, nứt ra một khe hở.

Từ đó có một nam một nữ bước rat!

Trong mắt người đàn ông mang theo một tia cuồng nhiệt: “Lực hỗn độn, lực hỗn độn nồng đậm!”

“Người kia lại ra tay! Ngay tại đây, nói, người vừa ra tay đi đâu rồi?” Một luồng uy áp cực kỳ khủng bố nghiền ép xuống!

“Cậu là Thần Quân cảnh...

Đồng tử của Tù Sư, lão Hà, Bạch Tông Hà co rút dữ dội!

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?

Hôm nay là thế nào vậy?

Sao người đến càng lúc càng đáng sợ vậy!

Tù Sư cố nén nỗi sợ hãi, run rẩy chỉ vào sâu trong hoàng cung: “Hai vị Thần Quân... sâu nhất trong hoàng cung, có một thế giới không gian... bên trong...”

“Dẫn đường!” Trần Tu nheo mắt, một tay bóp cổ Tù Sư.

Như xách gà con đi đến tế đàn sâu nhất trong hoàng cung, tiện tay ném Tù Sư như ném rác!

“Chính là nơi này? Hửm? Phù văn cấm ky?”

Trần Tu nhìn phù văn trên tế đàn kinh ngạc nói: “Nơi này vậy mà có phù văn cấm ky?”

Người phụ nữ đi cùng tiến lại gần, cúi đầu nhìn: “Quả nhiên là phù văn cấm ky! Nhưng hình như không đầy đủ, hai chúng ta hợp lực hẳn là có thể mở ra thế giới không gian này!”

“Cùng ra tay!”

Trần Tu gật đầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4216: Một tia sét giáng xuống!


Thần hồn của các sư phụ đều không xuất hiện! “Sư phụ, tại sao?II!” Diệp Bắc Minh gầm lên, trên bầu trời tổ địa có sấm chớp vang rền.

Ma khí bùng nổ trên người Diệp Bắc Minh, anh lao thẳng lên trời cao, bao phủ toàn bộ bầu trời!

Mưa máu rơi xuống, vô cùng đáng sợi

Äm ầm!

Một tia sét giáng xuống!

Toàn bộ tổ địa đều run rẩy, cuồng phong ập đến, như đang khóc than!

“Các vị sư phụ, các người nói đi!!!” Diệp Bắc Minh gần như sụp đổ.

Cuối cùng.

Một giọng nói xa xôi vang lên: “Minh nhi, chúng ta cũng chỉ bất đắc dĩ thôi!” Thần hồn của Vua Tàn Sát tắm trong mưa máu xuất hiện!

Diệp Bắc Minh quỳ một gối trước bia mộ của Vua Tàn Sát: “Sát sư phụ, rốt cuộc là tại sao?”

Vua Tàn Sát hít sâu một hơi, đưa tay xoa đầu Diệp Bắc Minh: “Minh nhi, đây là số mệnh của con!”

“Từ ngày con có được thanh kiếm này, tất cả đã được định sẵn!”

“Người sở hữu thanh kiếm này, chỉ có thể dùng máu tươi của người thân tế kiếm mới có thể đánh thức sức mạnh thực sự của nó!”

“Cho dù không phải là các sư tỷ của con, cũng là cha mẹ con, hoặc là người phụ nữ con yêu, là con gái con!”

“Là các sư tỷ của con chủ động lựa chọn cái chết!”

“Đồ nhi, chẳng lẽ con không phát hiện ra sao?”

Vua Tàn Sát hít sâu một hơi: “Từ lúc con có được thanh kiếm này, người bên cạnh con luôn gặp phải nguy hiểm vô tận!”

“Tất cả những điều này, đều là do ảnh hưởng của thanh kiếm này!” Toàn thân Diệp Bắc Minh cứng đờ tại chỗ!

Thân thể anh run rẩy.

Đầu óc ong ongl

Người bên cạnh anh luôn gặp nguy hiểm, vậy mà lại là do ảnh hưởng của Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4217: Giây tiếp theo


“Cậu là đứa con của số mệnh, cũng là đứa con của vận rủi!”

Sau khi nhận được câu trả lời.

Diệp Bắc Minh không nhịn được nữa, một dòng huyết lệ tuôn ra! “Hahahaha... thì ra là thế, Diệp Bắc Minh tôi là một người mang theo vận rủi?”

“Hahahaha... khó trách bắt đầu từ Long Quốc, cha mẹ nuôi của tôi nhà tan cửa nát...”

“Diệp gia Côn Luân gặp nạn, mấy người ông ngoại bị vô số thế lực truy sát...”

“Thanh Huyền Tông, thế giới Cao Võ, Thánh Vực, thế giới Tam Thiên, Thần giới ~. khó trách người bên cạnh tôi liên tục gặp nguy hiểm!”

“Hahaha, thì ra tôi là người mang vận rủi, thì ra đều là do tôi mang đến!” Diệp Bắc Minh vô cùng tuyệt vọng.

Trong lòng càng thêm tự trách!

“Tôi có lỗi với Long Quốc, có lỗi vớiDiệp gia... có lỗi với cha mẹ tôi...”

“Tôi càng có lỗi với đám người Nhược Giai, Nhược Tuyết, Tôn Thiến, Xá Nguyệt ...

“Tôi có lỗi với hai đứa con gái của tôi, tôi càng có lỗi với bảy vị sư tỷ của tôi, hahahahal”

Diệp Bắc Minh vừa khóc vừa cười. Căn bản không thể chấp nhận sự thật này! “Đồ nhi...”

Thần hồn của tất cả các sư phụ đồng thời xuất hiện, đau lòng nhìn Diệp Bắc. MinhI

Long Đế cũng an ủi: “Nhóccon, con không cần như vậy, tất cả những điều này đều không phải là ý muốn của con...

Giáo Phụ khuyên nhủ: “Đồ nhi, con còn có chúng tai”

Diệp Bắc Minh cười tự giễu, huyết lệ đã chảy khô: “Nếu không phải do con, sao các sư phụ lại rơi vào kết cục như vậy?”

Đột nhiên, Diệp Bắc Minh từ từ đứng dậy! Ngẩng đầu nhìn lên trời cao!

Giơ tay năm chặt, Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong lòng bàn tay: “Ông trời trên cao, hôm nay Diệp Bắc Minh tôi mạo muội hỏi một câu!”

“Nếu tôi từ bỏ tất cả, không cần số mệnh nghịch thiên này, liệu có còn làm khó những người liên quan đến tôi nữa không?”

Bầu trời im lặng như tờ! Đột nhiên.

Tế đàn ở phía sau chấn động, nứt ra một khe hở không gian, Trần Tu và người phụ nữ đi cùng xông vào tổ địa Hoa tộc!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4218: Thằng nhóc


Ba ngọn Dị Hỏa từ trong cơ thể Diệp Bắc Minh trào ra.

Một cái tượng trưng cho ngọn lửa cực dương, Phần Thiên Chi Diễm. Một cái tượng trưng cho ngọn lửa cực âm, Lãnh Hỏa Huyền Minh. Một cái tượng trưng cho ngọn lửa sấm sét, Cửu U Lôi Hỏa.

Đôi mắt âm hiểm của Trần Tu nheo lại: “Dị Hỏa, vậy mà lại là Dị Hỏa! Còn là ba ngọn lửa khác nhau nữa!”

“Thằng nhóc, đưa dị hỏa cho tao!”

“Cút!”

Diệp Bắc Minh tựa hồ như không nghe thấy.

Theo một mệnh lệnh, 3 ngọn dị hỏa bản lên không trung và biến mất.

Trần Tu thật sự phát điên, hắn ta tức giận gầm lên: “Con mẹ nó! Mày đang làm cái gì vậy?”

Hắn ta điên cuồng lao phía Diệp Bắc Minh, muốn trực tiếp giết chết anh. Rầm!

Một cỗ lực kinh khủng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh bay Trần Tu, khiến hắn đập mạnh vào đàn tết

“Sức mạnh thiên đạo... làm sao có thể...", sắc mặt Trần Tu trở nên xám xịt.

Người phụ nữ đi cùng hắn ta càng sốc hơn: “Tên nhóc này là ai? Hắn ta lại có thể kích hoạt sức mạnh thiên đạo?”

Hàng trăm vị sư phụ cũng cực kỳ sợ hãi: “Minh Nhi, con đang làm gì vậy?”

“Con điên rồi sao? Mức độ quý giá của Dị hỏa chỉ đứng sau dòng khí Hỗn Độn thôi, tại sao con lại để chúng đi mất...”

Diệp Bắc Minh lắc đầu cười: “Dị hỏa quá trân quý, con không muốn loại vận may nghịch thiên này!”

“Ông trời, nói cho tôi biết, ông còn muốn tôi làm gì nữa?” Rầm rầm!

Ông trời dường như đã biết Diệp Bắc Minh thả Dị hỏa đi, mây đen vần vũ, sấm sét không ngừng vang lên.

Diệp Bắc Minh cũng như hiểu được ý của ông trời, anh nhếch miệng cười gật đầu: “Tôi hiểu! Cơ thể tôi dung hợp hơn một trăm mẩu xương Chí Tôn thời Thái

Cổ Đại Năng!”

“Chúng đã hoàn toàn dung nhập vào máu thịt của tôi, thứ này cũng tượng trưng cho vận may!”

“Vậy tôi sẽ cắt thịt, rút máu mình để trả lại cho trời!” Lời nói vừa dứt.

Diệp Bắc Minh giơ thanh kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lên, hướng về phía cổ mình mà chém.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4219: Câu nói vẫn chưa xong!


“Là ông!”

Diệp Bắc Minh chấn động.

“Đại Sư Huynh!”

Linh hồn của 99 vị sư phụ cũng chết lặng.

Người đến không phải ai khác mà chính là sư huynh Đoàn Thiên Đức của bọn họ.

Trên mặt Diệp Bắc Minh tràn đầy tức giận: 'Đoàn Thiên Đức, chính ông là người giết chết 99 vị sư phụ, suýt chút nữa khiến linh hồn của bọn họ tan thành mây khói, không thể đầu thai!”

“Ông còn dám xuất hiện?”

Đoàn Thiên Đức cười lạnh: “99 tên sư phụ kia của cậu đều là lũ phế vật, ta giết bọn chúng thì đã sao?”

“Nếu bản tôn muốn, vẫn có thể giết bọn chúng thêm lần nữa!” Đôi tay giơ lên. Ầm! Ầm! Âm!

Hơn mười tấm bia mộ linh hồn nổ tung tại chỗ, linh hồn bên trong nhanh chóng lao ra ngoài, biến mất trong những tấm bia khác bên cạnh.

“ông” Diệp Bắc Minh thật sự điên lên, lúc anh sắp sửa nổ tung vì tức giận thì.

Giọng nói lạnh lùng của Trần Tu vang lên từ bên cạnh: “Chờ một chút! Tao không có hứng thú với chuyện của mày!”

Hắn ta giơ ngón tay chỉ về phía Diệp Bắc Minh. “Thằng nhóc, giao kiếm trong tay cho tao!” Đoàn Thiên Đức cau mày: “Cậu là ai?”

Trần Tu cười cợt nói: “Lão già kia, tôi nói cho ông biết lai lịch của tôi, chỉ sợ sẽ dọa chết ông ấy!”

“Bổn công tử đến từ thế giới Bản Nguyên, về phần cảnh giới thì, cảnh giới Thiên Quân trung kỳ, sợ...”

Câu nói vẫn chưa xong!

“Đi chết đi!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4220: Ý đồ đe dọa này


“Nếu cậu dám chết, tôi sẽ đi tiêu diệt Long Quốc ngay bây giờ!”

“Sau đó sẽ giết hết đám hồng nhan kia của cậu và tất cả những người cậu quen biết, tiêu diệt luôn thần hồn của họ!”

Ý đồ đe dọa này, không hề có chút che giấu nào.

Diệp Bắc Minh tin.

Đoàn Thiên Đức thật sự có thể làm được tất cả những điều này.

Giọng anh khàn khàn: “Tôi chết hay không, thì có liên quan gì đến ông?”

“Tôi mà sống thì những người bên cạnh tôi đều gặp tai họa, bảy sư tỷ đều đã chết vì tôi rồi!” _

“Tôi mới là người thật sự đáng chết!

Đoàn Thiên Đức tức giận mắng: “Con mẹ nó! Người tu võ vốn dĩ là đi ngược. lại ý trời, lẽ nào cậu cứ như vậy mà chấp nhận số phận sao?”

Nhìn lại những bia mộ kia bằng ánh mặt giận dữ. “Đám phế vật các người, sao lại dạy thằng nhóc thành ra như vậy?”

“Nếu biết sớm, lão tử năm đó đã thật sự giết luôn các người ở chiến trường Thái Cổ rồi!”

“Nếu như các người có được 1% thực lực của lão tử, thằng nhóc cũng sẽ không biến thành bộ dạng này!”

“Đại sư huynh, chúng tôi...” 99 vị sư phụ vâng vâng dạ dạ, sợ đến mức không dám thở mạnh. Đoàn Thiên Đức quát to: “Câm miệng lại!”

“99 tên phế vật còn không bằng một sợi lông của ta, hạt giống tốt như vậy lại bị các người hủy hoại!”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc. Mối quan hệ giữa 99 vị sư phụ và Đoàn Thiên Đức có chút vi diệu. Đột nhiên.

Đoàn Thiên Đức lại nói: “Nhóc con, võ giả chúng ta chính là muốn làm gì thì làm!”

“Dám yêu dám ghét, đi ngược lại tự nhiên!”

“Nếu có người đứng chắn trước mặt cậu, làm cậu không vui, đều có thể một quyền giết chết!”

“Cái gì mà vận khí chỉ tử, thương vận chỉ tử! Bất kỳ kẻ thù nào làm hại những người xung quanh cậu, cứ giết hết là xong!”

Diệp Bắc Minh sửng sốt.

Lý luận này của Đoàn Thiên Đức có chút giống với con đường vô địch của anh.

“Nhưng bảy vị sư tỷ của tôi đã tế kiếm rồi...”, Diệp Bắc Minh vẻ mặt nặng nề nói.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4221: Vừa mới rồi


Diệp Bắc Minh khụy gối quỳ xuống: “Ông nói thật ư?” “Lão tử đời này chưa một lần nói dối!”

Đoàn Thiên Đức ngẩng cao đầu nói.

Diệp Bắc Minh vội vàng nói: “Cảm ơn đại sư bá, nhưng không biết phải đi U Minh Giới như thế nào?”

“Đại sư thúc có cách gì không?”

Đoàn Thiên Đức tức giận hỏi vặn một câu: “Nhóc con, cậu muốn ông đây trực tiếp đút cho cậu ăn không?”

“Hay là, ta trực tiếp đưa cậu đi U Minh Giới, sau đó lại đưa cậu đến đài luân hồi nhé!”

“Rồi lại giúp mang linh hồn bảy người sư tỷ của cậu trở về?”

Diệp Bắc Minh có chút xấu hổ: “Như vậy cũng không phải là không được...” “Cút!”

Đoàn Thiên Đức lười phải để ý đến anh, mà đảo quanh 1 vòng.

Ánh mắt ông ta dừng lại trên người Lục Linh Nhi: “Cô nhóc, cô chính là Lục Linh Nhi đúng không?”

Lục Linh Nhi gật đầu: “Tiền bối, có gì cần dặn dò?”

Đoàn Thiên Đức vẻ mặt bình tĩnh nói: “Ta biết sư phụ của cô, Thiên Cơ lão. nhân, ông ta bảo ta đưa cô đi!”

“Hả? Sư phụ ông ấy không phải đi đại lục Bản Nguyên rồi sao?”, Lục Linh Nhi hưng phấn che miệng, kích động nói: “Nhưng mà tiền bối... mẹ của tôi...”

Đoàn Thiên Đức nói: “Yên tâm, mẹ cô sẽ không xảy ra chuyện gì cải”

Miệng Diệp Bắc Minh khế động, truyền âm.

Lục Linh Nhi kinh ngạc liếc nhìn Diệp Bắc Minh. khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng. Cô lập tức gật đầu, ngoan ngoãn đi tới đứng bên cạnh Đoàn Thiên Đức.

Sau đó.

“Các người là ai?”

Đoàn Thiên Đức chuyển ánh mắt qua người Trần Tu và cô gái đi cùng hắn ta. “Tiền bối, tôi tên là Trần Tul”

“Tiền bối, tôi tên là Viên Minh!”

Hai người nhanh chóng tự giới thiệu: “Hai người chúng tôi đang đi tuần tra ở khu vực đại lục Hỗn Độn, cảm nhận được khí tức của dòng khí Hỗn Độn, thế nên đã tới đây...”

Vẻ mặt Đoàn Thiên Đức lạnh lùng quát: “Cút ngay! Còn dám bước vào đại lục Hỗn Độn một bước, chết!”

“Cảm ơn tiền bối!” Hai người không dám ở lại dù chỉ một khắc, nhếch nhác rời đi. Đoàn Thiên Đức mang theo Lục Linh Nhi, biến mất trong hư vô.

Diệp Bắc Minh cũng từ biệt sư phụ của mình và rời khỏi tổ địa Hoa Tộc cùng Nghê Hoàng.

Hai người vừa đứng trên tế đàn, một miếng ngọc bội trong túi trữ vật của Nghê Hoàng bỗng sáng lên.

Vẻ mặt Nghê Hoàng vui mừng nói: “Diệp công tử, tôi đã từng hứa sẽ giúp anh nghe ngóng tin tức về cha mẹ anh ở U Minh Giới!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4222: Lúc này


Sắc mặt Diệp Bắc Minh trở nên cực kỳ khó coi: “Ý của cô là, cha mẹ tôi chết

Nghê Hoàng vội vã giải thích: “Cái này cũng không chắc, từ Minh giới vẫn có cách để trở lại Dương giới”.

“Có lẽ cha mẹ anh đã dùng cách gì đó, trong hoàng cung có trận pháp truyền tống, hay là chúng ta đến U Minh Giới một chuyến thử nhé?”

“bược!" Diệp Bắc Minh nặng nề gật đầu.

Nhìn một lượt xung quanh, đám người Tù Sư, Lão Hà, Bạch Tông Hà đều đang nhìn anh với vẻ mặt khiếp sợ.

“Qủa... quả nhiên... là... là cậu ta”.

Lúc này, Diệp Bắc Minh đã tháo bỏ mặt nạ xuống.

Lộ ra khuôn mặt thật của mình.

Vừa rồi, Trân Tu và Viên Minh rời đi với bộ dạng nhếch nhác, vừa nhìn đã biết Trần Tu bị thương nặng, Diệp Bắc Minh giờ lại bước ra khỏi tổ địa Hoa Tộc như

không có chuyện gì xảy ra.

Không lâu trước đây, Diệp Bắc Minh cũng giết chết Tiêu Trấn Quốc trong một nháy mắt.

Chưa kể mọi chuyện xảy ra ở Tháp Đế Cốt. Thật đúng là một cơn ác mộng.

Tù Sư chỉ muốn được sống, hiện tại khi đối mặt với Diệp Bắc Minh, trong lòng hẳn ta chỉ có nỗi sợ hãi vô tận.

“Diệp Thần... ôi không, Thánh Tử điện hạ....", Tù Sư đã không còn kiêu ngạo như ngày thường nữa, mà càng giống một con chim cút hơn.

Diệp Bắc Minh phun ra một câu: “Thứ nhất, trước khi tao quay lại, nếu có người dám tới gần tổ địa Hoa Tộc nửa bước, tao sẽ giết chết toàn bộ người của nhà họ Tùi”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4223: Còn có một đám người


Chỉ là.

Diệp Bắc Minh không có thời gian để ý tới hai người này, trực tiếp rời đi. “Phù...”

Hai người thở phào nhẹ nhõm, run rẩy nằm tê liệt trên đất.

Sức mạnh áp bức của người này, thật là khủng bố.

Một lát sau, Diệp Bắc Minh và Nghê Hoàng đã đứng trước một trận pháp truyền tống cực lớn.

Trận pháp này lớn bằng một sân bóng đá, những phù văn trên đó nhìn qua vô cùng phức tạp.

Nghê Hoàng giới thiệu: “Nghe nói trận truyền tống này do Thần Quân Hỗn Độn để lại, có thể truyền tống đến một vài vị trí của đại lục Hỗn Độn”.

“Mà tôi còn nghe nói, trận truyền tống này cũng có thể đưa người về thế giới Bản Nguyên, chỉ là khối phù văn đó hình như đã bị người khác phá hủy”.

Nghê Hoàng chỉ vào khu vực trung tâm của trận pháp truyền tống.

Quả nhiên.

Nơi đó có một mảng lớn phù văn đã bị hủy mất, hoàn toàn trống không. “Chúng ta đến U Minh Giới trước đã”, vẻ mặt Diệp Bắc Minh âm trầm nói. “Vâng!”

Nghê Hoàng gật đầu, trực tiếp kích hoạt trận pháp truyền tống, một cỗ sức. mạnh không gian bắt đầu chấn động.

Hai bóng người lóe lên trong giây lát rồi biến mất.

Không biết qua bao lâu, Diệp Bắc Minh cảm thấy như đã đến nơi. “Đây có phải U Minh Giới không? Vậy mà lại có mặt trời?”

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu lên, nhìn thấy mặt trời trên cao.

Điểm khác biệt duy nhất so với nhân gian chính là, mặt trời này dường như bị bao phủ bởi một lớp kính mờ ảo.

Xung quanh nó được bao bọc một lớp sương mù, mọi thứ mông lung, giống như trong một giấc mơ vậy.

Dưới chân là một trận truyền tống khổng lồ.

Giọng nói của Nghê Hoàng vang lên: “Diệp công tử, chúng ta tới U Minh Giới rồi”.

Không ngừng có người bị đưa đến đây, đến nhanh đi cũng nhanh, biến mất trong màn sương mờ.

Nghê Hoàng chỉ về phía trước nói: “Nơi đó chính là Phong Đô, Hoàng Tuyền chính là dòng sông bảo vệ của Phong Đô”.

“Phong Đô?” Diệp Bắc Minh sững sờ. 'Thành phố ma trong truyền thuyết lại thật sự tồn tại?

Sương mù từ từ tan đi, trước mặt xuất hiện một tòa thành đen nhánh, giống như một con quái vật khổng lồ ẩn mình trong bóng tối.

Ở vị trí cổng thành, có người tay cầm nến tiến vào Phong Đô.

Còn có một đám người, cơ thể hư ảo dường như trong suốt cũng tiến vào. thành.

“Đây là linh hồn hay là quỷ?”, lông mày Diệp Bắc Minh giật giật hỏi.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4224: Thậm chí


Diệp Bắc Minh cảm thấy sống lưng lạnh lẽo, nếu như võ giả chẳng may bị rơi xuống sông Hoàng Tuyền này, liệu còn có thể bò lên không?

“Tiểu Tháp, dưới Hoàng Tuyền rốt cuộc là gì?”

“Lế nào chỉ cần vượt qua Hoàng Tuyền, là thật sự có thể đầu thai chuyển thế?”

Lần này, Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng không trả lời. Không biết qua bao lâu, mới có một giọng nói vang lên: “Nhóc con, đạo luân hồi rất đặc biệt, cái gì mà chủ Luân Hồi của Hoa Tộc các cậu, chẳng qua cũng chỉ là tự phong mà thôi”.

“Luân hồi thật sự, ngay cả chủ nhân đầu tiên của tôi cũng không nghiên cứu thấu đáo được”.

“Thậm chí, vì nghiên cứu đạo luân hồi mà chính ông ta cũng rơi vào kết cục chuyển thế hồi sinh”.

Lông mày Diệp Bắc Minh nhướn lên hỏi: “Cái gì? Chủ nhân đầu tiên của ông cũng chuyển thế hồi sinh rồi ư?”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời một cách chắc nịch: “Đúng vậy, sau khi chủ nhân chuyển thể thì tôi mới bắt đầu rơi vào giấc ngủ sâu”.

“Sau đó, có một nhóm người xông vào nơi tu hành của chủ nhân, vì tranh giành nhau để có được tôi mà bắt đầu trận chiến”.

“Sau trận chiến đó, cơ thể của bổn tháp thật sự tan vỡ, sau đó nữa thì có người đã tìm thấy cơ thể sót lại của tôi...”

Diệp Bắc Minh sờ cằm mình. Rơi vào suy tư.

Đột nhiên, tiếng nói của Nghê Hoàng vang lên: “Chính là ông ta, người tìm thấy tin tức cuối cùng về cha mẹ của anh”.

Diệp Bắc Minh lập tức tỉnh táo lại.

Nghê Hoàng dẫn theo một ông già lưng còng tới, ánh mắt ông ta sâu xa nhìn Diệp Bắc Minh một cái nói: “Ra mắt vị đại nhân này...”

Lòng Diệp Bắc Minh khẽ xao động.

Ông già lưng còng trước mặt anh có chút kỳ quái, nhưng vừa nhớ đến cha mẹ mình anh cũng không nghĩ nhiều nữa mà hỏi: “Ông biết tin gì về cha mẹ tôi?”

Ông già lưng còng chỉ vào bến đò phía trước nói: “Tiểu nhân hỏi qua rất nhiều bạn bè, cuối cùng xác nhận được rằng lệnh tôn và lệnh đường ba ngày trước đã lên đò của Hoàng Tuyền, đi tới Minh giới phía đối diện”.

“Ba ngày trước?”

Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Còn có manh mối gì khác không?”

Ông già lưng còng hiền lành lắc đầu: “Không còn”.

Sắc mặt Nghê Hoàng ngưng trọng, cô ta chỉ vào những người đã lên đò: “Diệp công tử, anh nhìn thấy nến trong tay những người đó chứ?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4225: Ngọn lửa bùng cháy


Đúng lúc chuyến đò trước mới rời đi.

Diệp Bắc Minh là người đầu tiên xếp hàng, một người không nhìn rõ được giới tính, ẩn mình trong chiếc áo choàng rộng màu đen, nói với giọng vô hồn: “Sinh thần bát tự!”

“Ngày 16 tháng 10 năm 1998”, Diệp Bắc Minh nói.

Lão giả đó lấy ra một ngọn đèn linh hồn, đưa nó về phía ngọn nến trắng trên tay mình và đốt lên.

Phập—! Khoảnh khắc ngọn nến được thắp lên, nó đột nhiên vụt tắt.

“Cậu!”

Lão giả đột nhiên ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt già nua tái nhợt, trong con ngươi là vẻ kinh hãi: “Minh Chúc không thể thắp sáng? Sao có thể chứ?”

“Trong sổ sinh tử không hề có sinh thần bát tự của cậu? Cậu rốt cuộc là ai?” Rì rầm!

Bến đò Hoàng Tuyền vốn dĩ trầm lặng, thoáng chốc trở nên nhốn nháo.

Vô số người ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Diệp Bắc Minh.

Ở phía trong cùng của bến đò, đôi mắt của ông già lưng còng không ngừng lóe lên.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Tôi không biết ông đang nói gì!”

Lão giả cười khà khà, lộ ra một hàm răng đen nhánh: “Thằng nhóc, sổ sinh tử không có tên của cậu, cũng có nghĩa là cậu sinh ra đã thiếu một hồn một phách!”

“Cậu vốn dĩ không thuộc về Dương giới, việc cậu đến Hoàng Tuyền chính là số kiếp đã định”.

“Nhưng lão thân này muốn nhắc nhở cậu một câu, thân phận này của cậu nếu đi đến Minh Giới, chỉ có đi mà không có về, chắc chắn sẽ chết!”

“Khà khà khà....” Lão giả cười một tiếng: “Cậu, còn muốn đi không?”

“Ông cho rằng tôi là Đại Học Hạ Môn à?”, Diệp Bắc Minh cười lạnh một tiếng: “Địt”

Lão giả cau mày: “Cái gì mà tuyết rơi?” “Nếu như cậu nhất quyết muốn đi, thì ta cũng không ngăn cản?”

Vừa nói.

Lão giả tùy ý lấy ra một chiếc bình pha lê trong suốt: “Đổ đầy máu của cậu vào trong chiếc bình này”.

Diệp Bắc Minh lấy ra một con dao găm, cắt vào lòng bàn tay mình, máu tươi từng giọt tí tách chảy cho đến khi đầy bình.

“Còn cần một lọn tóc của cậu!” Diệp Bắc Minh làm theo lời lão giả, cắt một lọn tóc đưa cho ông ta.

Lão giả nhét tóc của Diệp Bắc Minh vào trong bình pha lê, dùng ngọn đèn linh hồn trong tay thắp sáng nó.

Bùng!

Ngọn lửa bùng cháy.

Một cảnh tượng kì diệu xuất hiện.

Ngọn nến trong tay những người khác đều có ánh sáng màu vàng nhạt.

Riêng ngọn nến thắp trong bình pha lê của Diệp Bắc Minh là có màu đỏ tươi. Nó giống như bị nhuộm bởi máu tươi vậy.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4226: Lời nói vừa dứt


Ở một bên đang xếp hàng khác, đôi mắt của một cô gái giấu dưới chiếc áo choàng đang lấp lánh ánh sáng, sau khi nhìn thật kĩ Diệp Bắc Minh.

Gô ta rời khỏi hàng ban đầu, đi về hướng bên này.

Lão giả lại ẩn mình vào chiếc áo choàng rộng thùng thình, vô hồn nhả ra một câu: “Sinh thần bát tự”.

Gô gái liếc nhìn Diệp Bắc Minh trên chiếc thuyền, nói tháng 9 năm 387”.

Thiên Khuê, ngày 7

Lão giả thắp lên một ngọn nến trắng. Sau khi cô gái cầm nến Minh Chúc thì bước nhanh lên thuyền. Ngay sau đó.

Một thanh niên mặc áo choàng tím bước đến, lên thuyền cùng với hơn chục người theo sau.

Một người đàn ông với gương mặt chữ quốc dẫn đầu, theo sau là năm người nam nữ.

Trên người mỗi người đều có một cỗ khí tức bí ẩn, một bộ dạng khác hẳn với người thường.

“Đủ người rồi, xuất phát!” Lão giả giận dữ phun ra một câu.

Chiếc nạng trong tay lão giả nhẹ nhàng đẩy chiếc thuyền, hướng về phía Minh Giới đối diện.

Chiếc thuyền lướt đi vài trăm mét rồi từ từ dừng lại.

Người thanh niên mặc áo choàng tím nháy mắt, một thanh niên khác từ từ đi về phía Diệp Bắc Minh đang ngồi khoanh chân trên thuyền.

Hắn huýt sáo với vẻ trịch thượng: “Xuy xuy... xuy! Thằng nhóc, này... chính là mày đấy!”

“Đi chèo thuyền đi”. Nói xong hắn chỉ vào mái chèo.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Tôi chỉ có một người, các người cộng lại có hơn mười người”.

“Sao lại đến lượt tôi phải chèo nhỉ?”

Thanh niên cười đểu một tiếng, nói: “Nhóc con, cũng biết là mày chỉ có một mình à?”

“Chỉ là cảnh giới Thần Hoàng nhỏ nhoi, cũng dám cãi lại tao?” “Ông đây sẽ cho mày một cơ hội nữa. Đi! Chèo! Thuyền!”

Lời nói vừa dứt.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4227: Trong nháy mắt


“Ha ha!” Diệp Bắc Minh mỉm cười, giơ tay hướng về phía người kia. Thanh niên áo choàng tím nheo mắt lại: “Mày đang muốn chết sao?”

Hắn ta đang ở cảnh giới Chân Quân chu kỳ, chỉ một thằng ranh Thần Hoàng cũng dám ra tay với hắn sao?

Hắn ta giơ tay hướng về phía cổ tay Diệp Bắc Minh, chuẩn bị phế đi bàn tay của anh.

Trong nháy mắt, hai bàn tay chạm nhau, ngón tay của thanh niên áo choàng tím nổ tung tại chỗ, Diệp Bắc Minh nhanh như chớp đã tóm lấy cổ hắn.

Từ từ nâng lên cao. Cảm giác nghẹt thở dần ập đến!

Ngọn nến Minh Chúc trong tay hắn ta không ngừng rung lắc, có thể tắt bất cứ lúc nào.

“Mày... mày dám làm vậy với tao?”

Thanh niên áo choàng tím kinh hãi hét lên: “Tao là người của nhà họ Hà ở đại lục Lăng Tiêu, mày dám...”

Ẩm!

Diệp Bắc Minh ném thanh niên mặc áo choàng tím ra xa, khiến hắn đập mạnh hắn xuống sàn thuyền, hắn ta lăn lông lốc đến bên cạnh mái chèo.

“Chào thuyền, hoặc, chết!”

Giọng nói lạnh lùng vang lên.

Thanh niên mặc áo choàng tím run rẩy, ánh mắt của người trước mặt này lạnh lùng đến đáng sợ. Trực giác mách bảo hắn, nếu không chèo thuyền, hắn ta thực sự sẽ chết.

Hắn ta vội vã cầm lấy mái chèo, dùng sức chèo thật mạnh.

Hơn mười người đi cùng thấy vậy, định bước tới giúp đỡ.

Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Các người ai dám giúp đỡ, tao sẽ vặt đầu hắn xuống!” Lời này vừa nói ra, không ai còn dám cử động nữa.

Người đàn ông có khuôn mặt chữ quốc liếc nhìn Diệp Bắc Minh, trong ánh mắt hiện lên một tia tán thưởng: “Người thanh niên này, cậu có thiên phú không †ồi, tôi tên là Lục Thanh Phong, đến từ Vô Cực Tông của thế giới Bản Nguyên”.

“Cậu có hứng thú gia nhập Vô Cực Tông của chúng tôi không?”

Con mẹ nó!

Thế giới Bản Nguyên.

Vô Cực Tông?

Bà nó chứ!

Thanh niên áo choàng tím nghe được lời này, toàn thân lập tức run lên vì kích động.

Hắn ta buột miệng nói: “Lục... Lục tiền tối, tôi tên là Hà Đức Bản...tôi...” “Cút!” Lục Thanh Phong phun ra một câu.

Hà Đức Bản cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, tai ù đi, cả người đột nhiên bay ra ngoài.

Lục Thanh Phong không thèm nhìn hắn ta mà vẫn mỉm cười với Diệp Bắc Minh: “Chàng thanh niên này, cậu là một hạt giống tốt, cân nhắc một chút!”

Diệp Bắc Minh quay lại chỗ cũ, khoanh chân ngồi xuống: “Không thích!” Lục Thanh Phong cau mày.

Năm người thanh niên đứng phía sau không nhịn được, một người mặc áo. trắng trong số đó hét lên giận dữ: “Nhóc con, đừng có không biết điều...”

“Thôi đi!”

Lục Thanh Phong trực tiếp ngăn cản người này tiếp tục nói, lắc lắc đầu.

Người áo trắng lạnh lùng liếc Diệp Bắc Minh một cái, đè xuống cơn lửa giận trong lòng.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top