Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 542


Chương 542

Diệp Bắc Minh lên tiếng hỏi lần nữa: “Tôi hỏi lại lần nữa, chắc chắn không còn ai muốn khiêu chiến với tôi nữa phải không?”

Vẫn im lặng như tờ!

Mẹ kiếp!

Ai còn dám khiêu chiến anh?

Đấu võ đài không phải trò đùa!

Ông hai Lý Tái Hiền nén thấp giọng, nhìn sang Kimura Suke bên cạnh: “Ông Kimura, cho ông Yagyu ra tay đi!”

“Ông Yagyu cũng nằm trong top ba mươi trên bảng xếp hạng tông sư Á Châu phải không?”

“Hơn nữa, chẳng phải Diệp Bắc Minh đã giết em trai của ông Yagyu sao?”

“Bây giờ chính là cơ hội tốt để báo thù!”

Kimura Suke quay đầu: “Yagyu, ông có thể ra tay không?”

Yagyu Ittou Mamoru trầm mặc một lát.

Lắc đầu.

Ông ta không định ra tay.

Bởi vì không nắm chắc có thể giết được Diệp Bắc Minh.

Thực lực của tên này quá khủng bố!

Mối thù của em trai, để sau này rồi tính.

Ông hai Lý Tái Hiền nhìn thấy cảnh này, trong lòng nguội lạnh.

Diệp Bắc Minh tiếp tục lên tiếng: “Tôi hỏi lần cuối cùng, còn ai muốn khiêu chiến tôi không?”

Vẫn im lặng như cái chết!

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Được rồi, vậy trận đấu võ đài này, Lý Gia Hinh giành chiến thắng”.

“Ba vị, bắt đầu từ bây giờ, Lý Gia Hinh thừa kế vị trí gia chủ của nhà họ Lý ở Hương Đảo, không vấn đề chứ?”

Ánh mắt băng lạnh.

Ba người Lý Chí Nhân, Lý Tái Hiền, Lý Sùng Sơn không nhịn được ớn lạnh.

Không có ai dám ngẩng đàu nhìn thẳng vào ánh mắt của Diệp Bắc Minh.

Cũng không có ai lên tiếng nói.

Đột nhiên, Diệp Bắc Minh quát lớn một tiếng: “Tôi hỏi các ông, có vấn đề gì không!”

“Không…”

“Không vấn đề!”

Cả người Lý Chí Nhân, Lý Tái Hiền, Lý Sùng Sơn run lên.

Trả lời theo bản năng.

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Cô Lý, bây giờ cô là gia chủ của nhà họ Lý ở Hương Đảo rồi”.

Lý Gia Hinh đứng lên, giống như nằm mơ.

“Gia chủ…”

“Gia chủ!”

“Bái kiến gia chủ!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 543


Chương 543

Trong đám đông bắt đầu có người hô lên, sau đó tiếng hô càng lúc càng lớn.

Lý Gia Hinh nằm mơ cũng không ngờ lại đơn giản như vậy?

Cô ta còn cho rằng sẽ là một trận ác chiến.

Thật không ngờ Diệp Bắc Minh lên võ đài, một quyền đã giải quyết xong!

Ánh mắt Lý Gia Hinh nhìn Diệp Bắc Minh đã hoàn toàn khác.

Liền sau đó.

Diệp Bắc Minh rời ánh mát nhìn về một hướng nào đó, trực tiếp lên tiếng: “Yagyu Ittou Mamoru, đứng thứ năm mươi lăm trên bảng xếp hạng tông sư Á Châu!”

Người này cũng có trong danh sách phải chết của anh.

Không ngờ có thể gặp được ở nhà họ Lý ở Hương Đảo.

Cũng coi như có thu hoạch!

Soạt!

Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn về phía Yagyu Ittou Mamoru.

Yagyu Ittou Mamoru kinh hãi, không ngờ Diệp Bắc Minh lại muốn gây chuyện với ông ta.

“Ha ha, Diệp Bắc Minh, cậu nhầm rồi”.

Yagyu Ittou Mamoru cười lạnh lùng một tiếng: “Đứng thứ năm mươi năm trên bảng xếp hạng tông sư Á Châu ư? Đó là xếp hạng năm mươi năm trước của tôi rồi!”

“Hôm nay tôi có thể nói với cậu, Yagyu Ittou Mamoru, đứng thứ mười bảy trên bảng xếp hạng tông sư Á Châu!”

Diệp Bắc Minh đứng trên võ đài, yên lặng nhìn ông ta.

Giống như nhìn một người chết!

Yagyu Ittou Mamoru cau mày: “Diệp Bắc Minh, cậu có ý gì?”

Kiểu ánh mắt nhìn người chết này khiến ông ta khó chịu.

Diệp Bắc Minh nhả ra hai chữ: “Giết ông”.

Yagyu Ittou Mamoru cười: “Ha ha ha, Diệp Bắc Minh, quả nhiên mày rất hống hách!”

“Mày còn nhớ không, em trai của tao đã chết trong tay mày!”

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Em trai ông?”

Yagyu Ittou Mamoru trả lời: “Đúng thế, em trai tao đã chết trong tay mày khi ở một sơn trang suối nước nóng của Giang Bắc, mày còn có ấn tượng chứ?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tao đã giết rất nhiều chó Đông Doanh, không có ấn tượng”.

“Diệp Bắc Minh!”, Yagyu Ittou Mamoru tức giận đến mức sắp nổ cả phổi, ông ta quát lớn một tiếng: “Tao còn định hôm nay tạm thời tha cho mày, không ngờ mày tự tìm cái chết!”

Soạt!

Ông ta bước ra một bước, lướt trên không trung vượt qua đám người, xuất hiện trước mặt Diệp Bắc Minh!

Rút đao võ sĩ, chém một nhát vào hư không!

Chém một đao Daitō-ryū!

Dứt khoát nhanh gọn.

“Mẹ kiếp, mày đi chết đi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 544


Chương 544

Soạt!

Một luồng gió mạnh cuốn lấy võ đài, gò má một vài nhà giàu cách võ đài tương đối gần bị quệt qua gây đau đớn.

Uy lực của một đao này kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ!

Tốc độ đao rất nhanh.

Kỷ lục cao nhất của Yagyu Ittou Mamoru là một giây chém ra 29 nhát đao!

Loại tốc độ này.

Diệp Bắc Minh vốn không thể nào phản ứng kịp.

“Chết đi!”

Chữ ‘đi’ vừa dứt, tiếng ‘răng rắc’ giòn dã truyền tới.

Diệp Bắc Minh tiện tay túm cổ tay của Yagyu Ittou Mamoru, con mẹ nó một đao này lại không thể nào chém xuống?!!!

Cho dù ông ta dùng sức như thế nào.

Một tay của Diệp Bắc Minh giống như kìm nhổ đinh, không lay chuyển chút nào.

“Mày…”

Yagyu Ittou Mamoru ngơ ngác, con ngươi co thắt kịch liệt.

Diệp Bắc Minh cười nhạt: “Hai mươi ba năm trước, phòng đấu giá Sotheby’s ở Giang Nam”.

“Các người liên thủ ra tay với một người phụ nữ, có ấn tượng không?”

Con ngươi Yagyu Ittou Mamoru chấn động, ngược lại hít một hơi khí lạnh: “Rít!”

Ông ta thông minh đến mức nào.

Lập tức đoán ra thân phận của Diệp Bắc Minh!

“Người phụ nữ kia… mày là con trai của bà ta?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Chúc mừng ông, đáp án chính xác”.

Anh túm lấy cánh tay của Yagyu Ittou Mamoru, coi như chó chết, dùng sức ném!

Rầm!

Cơ thể Yagyu Ittou Mamoru hung hăng đập vào võ đài.

Lôi đài lập tức đập thành cái hố hình người!

Yagyu Ittou Mamoru nổ chết tại chỗ, thi thể khảm vào trong võ đài, lõm xuống rất sâu.

Tất cả mọi người toàn thân run rẩy, da đầu tê dại!

Đây là người sao?!!!

Diệp Bắc Minh không để ý đến ánh mắt khiếp sợ của mọi người, nhàn nhạt nói: “Cô Lý, ân tình đã trả cô, cáo từ”.

Xoay người rời đi.

Để lại mọi người phía sau lưng hiện lên vẻ kinh sợ!

Ba giây sau.

Ầm!

Hiện trường bùng nổ, hoàn toàn sôi sùng sục.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 545


Chương 545

Ba anh em nhà họ Lý sắc mặt trắng bệch.

Khóe mắt Kimura Suke liên tục giật giật, ngược lại hít một hơi lạnh.

Bóng dáng Diệp Bắc Minh in sâu vào trong đầu ông ta!

Diệp Bắc Minh đi ra phía ngoài nhà họ Lý.

Lúc ra cửa, anh gặp phải một đôi nam nữ trẻ tuổi.

Nam cao một mét tám.

Tướng mạo anh tuấn, vênh váo nghênh ngang!

Cô gái eo thon, ngực nhô cao.

Khuôn mặt xinh đẹp, giữa vùng trán mang vẻ kiêu ngạo!

Diệp Bắc Minh mặt đối mặt với bọn họ, không ai có ý nhường đường.

Cô gái kia nhướng mày, dùng ánh mắt tỏ ý Diệp Bắc Minh ‘nhường đường’.

Diệp Bắc Minh không phản ứng.

“Hừm!”

Cậu thanh niên kia hừm lạnh, lập tức qua đụng độ Diệp Bắc Minh.

Ầm!

Cách Diệp Bắc Minh còn nửa mét, một luồng nội kình mạnh mẽ bộc phát ra!

Diệp Bắc Minh ngay cả tay vẫn chưa đưa ra, dựa vào nội lực đánh bay cậu thanh niên ra ngoài.

“Anh!!!”

Cô gái căm tức nhìn theo bóng lưng Diệp Bắc Minh, nhưng Diệp Bắc Minh vẫn không dừng bước, rời khỏi nhà họ Lý.

Lâm Thương Hải và Vương Trường Sinh vội vã đuổi theo.

Cô gái không có thời gian quan tâm mấy thứ này, vội vàng xông đến bên cạnh cậu thanh niên: “Em trai, em có sao không?”

“Phụt!”

Cậu thanh niên phun ra một ngụm máu tươi, ôm ngực: “Gãy… gãy xương sườn…”

Cô gái tức giận hét lên như sấm: “Em trai, chị mặc kệ hắn là ai, nhà họ Tiêu Cổ Võ chúng ta sẽ không buông tha cho người này đâu!”

Gia tộc Cổ Võ từ bao giờ phải chịu thua thiệt vậy?

Lại còn ở xã hội bình thường!



Ra khỏi nhà họ Lý.

Diệp Bắc Minh dừng bước: “Vương Trường Sinh, có chỗ nào yên tĩnh không, tôi muốn bế quan!”

Vương Trường Sinh trả lời: “Thầy à, tôi còn có mấy căn biệt thự ở vịnh nước cạn”.

“Đi, đi vịnh nước cạn”.

Diệp Bắc Minh không phí lời.

Ba người chạy đến vinh nước cạn bằng tốc độ nhanh nhất.

Đi vào một căn biệt thự lớn năm tầng độc lập.

Diệp Bắc Minh bảo hai người đứng canh bên ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 546


Chương 546

Một mình đi vào đại sảnh.

Ngồi xếp bằng xuống.

Vù!

Hình ảnh trước mắt thay đổi.

Lập tức hiện lên cảnh tượng bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Vì lúc ở nhà họ Lỳ, tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở Diệp Bắc Minh, bởi vì thực lực của anh đã đề thăng, có thể tiến vào tầng thứ hai tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Cho nên.

Diệp Bắc Minh mới gấp gáp rời đi như vậy!

Anh đến trước của lớn tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Chìa tay đặt trên cửa, cửa lớn ầm ầm mở ra.

Tầng một vốn chỉ có ba bệ đá, trong góc bỗng xuất hiện thêm một cầu thang đi lên tầng hai.

Diệp Bắc Minh leo lên tầng hai.

Vẫn là ba sân thượng nhô ra.

Đi tới sân thượng đầu tiên.

Một quyển sách xuất hiện trước mắt anh.

“Kinh Lôi Trảm?”

Diệp Bắc Minh đọc ba chữ trên bìa sách.

Mở trang thứ nhất.

Con ngươi co lại kịch liệt!

“Mẹ nó, võ kỹ cấp Thần thượng phẩm!”

Diệp Bắc Minh hít một hơi khí lạnh.

Cấp bậc võ kỹ chia thành Thiên Địa Huyền Hoàng!

Từ cao xuống thấp.

Phẩm cấp chia thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.

Võ giả bình thường có được một quyển võ kỹ cấp Hoàng, có thể hưởng thụ được cả đời.

Có võ kỹ cấp Huyền, có thể thành lập gia tộc võ đạo!

Võ kỹ cấp Địa vô cùng hiếm có.

Võ kỹ cấp Thiên ít lại càng ít, có lẽ chỉ có võ giả cấp Võ Tông trở lên mới có thể tạo ra võ kỹ cấp Thiên!

Hồi còn tập võ ở núi Côn Luân.

Thứ Diệp Bắc Minh học đều là võ kỹ cấp Thiên!

Nhưng cũng chưa từng thấy một quyển võ kỹ cấp Thần!

Tầng thứ hai tháp Càn Khôn Trấn Ngục lại có một quyển võ kỹ cấp Thần?!!!

Ánh mắt Diệp Bắc Minh nóng như lửa: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, Kinh Lôi Trảm này thật sự là võ kỹ cấp Thần?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 547


Chương 547

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhàn nhạt trả lời: “Nói nhảm, bổn tháp Trấn Ngục cho tới bây giờ chưa từng lừa gạt người khác”.

Diệp Bắc Minh kích động: “Võ kỹ cấp Thần có hiệu quả gì?”

“Cậu tự thử đi, giải thích cũng vô ích, bản thân tự lĩnh hội mới là thật”.

“Được! Để tôi thử chút”.

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Ngồi xếp bằng xuống.

Mở cuốn bí tịch võ kỹ Kinh Lôi Trảm.

Ghi nhớ vào trong đầu tất cả khẩu quyết tâm pháp, đường dây vận hành khinh mạch phía trên.

Một giờ sau.

“Kinh Lôi Trảm!”

Diệp Bắc Minh đột nhiên bùng nổ.

Kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay anh!

Một kiếm chém ra!

Ầm!

Khi kiếm khí tung hoành, lại một đường sấm từ trên người giáng xuống!

Đường sấm chỉ nhỏ bằng chiếc đũa, nhưng xuất hiện lại vô cùng chân thật.

“Mẹ kiếp! Một kiếp chém ra một đường lôi điện?”

Diệp Bắc Minh kích động!

Lôi điện này chỉ lớn bằng chiếc đũa.

Nhưng đủ khiến người ta kích động!

Thử nghĩ một chút, lúc chiến đấu đột nhiên xuất hiện một đường thiên lôi tát chết đối thủ là trải nghiệm gì?

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hừ nhẹ một tiếng: “Cũng chẳng tính là gì!”

“Bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cậu trèo càng cao thì sẽ càng nhìn thấy võ kỹ không thể tưởng tượng nổi”.

“Kinh Lôi Trảm? Cũng chỉ là võ kỹ quá độ mà thôi”.

Diệp Bắc Minh khiếp sợ: “Võ kỹ quá độ đều là cấp Thần?”

Nhịn lại sự kích động.

Diệp Bắc Minh đi đến sân thượng nhô ra thứ hai.

Vẫn là một quyển công pháp.

“Lạc Nhạn Kiếm Pháp!”

“Võ kỹ thượng phẩm cấp Thần!”

“Rít!”

Diệp Bắc Minh hít một hơi lạnh: “Lại là một quyển võ kỹ cấp Thần!”

Mở ra xem, Diệp Bắc Minh có chút thất vọng.

Đây là võ kỹ tu luyện của con gái!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 548


Chương 548

Nội lực của Diệp Bắc Minh quá bá đạo!

Đi ngược lại những phương pháp tu luyện nhẹ nhàng này.

Diệp Bắc Minh suy nghĩ: “Quay về liên lạc với mấy sư tỷ, sao chép cho mỗi chị một bản”.

Ánh mắt nhìn về phía sân thượng nhô ra thứ ba.

“Bất Diệt Kim Thân Quyết!”

“Phẩm cấp: không rõ?”

Bất Diệt Kim Thân Quyết!

Vừa nghe tên liền thấy không tồi.

Diệp Bắc Minh nghi ngờ: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, phẩm cấp võ kỹ này ngay cả ông cũng không biết sao?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Đúng vậy”.

“Sao ông không biết?”

“Tôi không phải gì cũng biết hết”.

“Đây chẳng phải võ kỹ tháp Càn Khôn Trấn Ngục thu thập ư, tại sao ông cũng không biết phẩm cấp?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục buồn bực.

“Nhóc con, trên đời võ kỹ không biết phẩm cấp có rất nhiều”.

“Võ kỹ đều do con người sáng tạo, phẩm cấp cũng là con người đánh giá”.

“Nhớ, phẩm cấp không thể đại diện cho tất cả, người tu luyện võ kỹ mới là trọng điểm”.

“Võ giả hàng đầu dùng võ kỹ cấp Hoàng thấp nhất cũng có thể giết Võ Tông!”

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Bày tỏ đồng ý với lời giải thích của tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Anh mở Bất Diệt Kim Thân Quyết.

Cẩn thận nghiên cứu.

Cuối cùng.

Anh phát hiện đây là một bộ võ kỹ luyện thể.

Dùng các loại biện pháp đặc thù, phối hợp dược liệu tôi luyện cơ thể.

Trang cuối cùng trong công pháp nói, Bất Diệt Kim Thân Quyết tu luyện đến cuối, dù vũ trụ hủy diệt người cũng không sao.

“Quá khoa trương rồi”.

Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Cảm giác độ đáng tin không cao.

Nhưng có còn hơn không.

Luyện thử trước.

Anh ngồi xuống bắt đầu tu luyện Bất Diệt Kim Thân quyết.



Khi Diệp Bắc Minh tu luyện.

Nhà họ Lý, Cảng Đảo.

Lý Gia Hinh và ba anh em nhà họ Lý đều có mặt.

Trước mặt là một đôi nam nữ trẻ tuổi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 549


Chương 549

Cậu thanh niên tên Tiêu Dịch, người phụ nữ tên Tiêu Tuệ.

Cả hai đều đến tử nhà họ Tiêu Cổ Võ.

Nhà họ Tiêu mặc dù được gọi là thế gia Cổ Võ, nhưng lại nổi tiếng với đan dược.

Bọn họ đến Cảng Đảo là để cứu mạng ông cụ Lý.

Tiêu Dịch ôm ngực, xương gãy đã được nối: “Chị, dù thằng kia là ai, em cũng phải khiến hắn chết!”

“Em lớn thế này cũng chưa từng tức giận như vậy!”

“Chị, hắn dựa vào cái gì?!!!”

Giọng điệu Tiêu Dịch vô cùng oán độc.

Tiêu Tuệ gật đầu, mặt đẹp lạnh lùng: “Em trai yên tâm, tên đó chắc chắn phải chết!”

Cô ta nhìn về phía Lý Gia Hinh: “Tra camera không có, anh thanh niên đó rốt cuộc là ai?”

Ba anh em nhà họ Lý nhìn nhau.

Trong mắt mang theo ý cười!

Bọn họ cũng xem qua camera, người đó lại chính là Diệp Bắc Minh.

“Cái này…”

Lý Gia Hinh có chút khó xử.

Diệp Bắc Minh vừa giúp cô ta, giúp cô ta lên làm chủ nhà họ Lý.

Vậy mà lại đặc tội với nhà họ Tiêu Cổ Võ.

Tiêu Tuệ nghiêm mặt: “Sao hả, người này đi ra từ nhà họ Lý, cô muốn nói mình không quen sao?”

Ông cả Lý Chí Nhân cười nói: “Gia Hinh à, cháu như vậy là không được rồi”.

“Dù Diệp Bắc Minh có mạnh đi chăng nữa cũng không có tư cách làm tổn thương người nhà họ Tiêu, cháu muốn bao che cho hắn?”

Lý Gia Hinh căm tức nhìn Lý Chi Nhân: “Bác cả, bác…”

“Cô quen hắn?”

Tiêu Tuệ bước ra, đến trước mặt Lý Gia Hinh.

Một luồng khí thế Võ Linh đè ép xuống!

Phốc!

Lý Gia Hinh không ngăn được uy áp của Tiêu Tuệ, quỳ xuống ngay tại chỗ.

Cô ta cắn răng: “Cô Tiêu, anh Diệp làm em trai cô bị thương”.

“Chuyện này tôi bằng lòng chịu trách nhiệm và bồi thường cho hai người!”

Ánh mắt Tiêu Tuệ rét lạnh: “Cô nói cái gì?”

Tiêu Dịch cũng lạnh băng nhìn sang.

Trong con ngươi mang theo ý tứ chết chóc!

Lý Gia Hinh chịu áp lực cực lớn.

Cơ thể đang run rẩy!

Mồ hôi sau lưng toát ra, ngay cả quỳ cũng không vững, không ngừng run rẩy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 550


Chương 550

Cô ta nhắm mắt: “Cô Tiêu, Lý Gia Hinh tôi bằng lòng chịu trách nhiệm, mong cô đừng tìm anh Diệp gây phiền phức!”

Lý Gia Hinh biết gia tộc Cổ Võ kinh khủng thế nào.

Dù Diệp Bắc Minh mạnh đi chăng nữa, có bối cảnh phía chính phủ. Tuyệt đối cũng không phải đối thủ của gia tộc Cổ Võ.

Diệp Bắc Minh giúp cô ta một lần, cô ta không thể qua sông rút ván!

Muốn gánh vác chuyện này.

“Ha ha ha ha!”

Tiêu Tuệ cười.

Tiêu Dịch lắc đầu: “Chị, người phụ nữ này thật thú vị”.

“Em khá thích cô ta, hay là… chúng ta cứ quyết định như vậy”.

Tiêu Tuệ quay đầu, kinh ngạc nhìn em trai: “Hả?”

Em trai cô ta rõ ràng có tính cách bị trừng mắt cũng phải trả thù, sao đột nhiên lại rộng lượng như vậy?

Tiêu Dịch liếc nhìn Tiêu Tuệ.

Tiêu Tuệ trong nháy mắt hiểu ra, cô ta gật đầu: “Em trai, cứ theo lời em nói đi”.

Tiêu Dịch nở nụ cười: “Lý Gia Hinh, nếu cô bằng long muốn chịu trách nhiệm chuyện này, cậu đây cho cô một cơ hội”.

“Chúng tôi ở Cảng Đảo khoảng nửa tháng”.

“Trong nửa tháng này, bất cứ lúc nào cô cũng phải ở bên tôi, bao gồm cả ngủ cùng buổi tối”.

“Cô hiểu chứ?”

Lý Gia Hinh ngẩng đầu lên, cơ thể run rẩy.

Tiêu Dịch nhìn trúng cô ta.

Ba người Lý Chí Nhân, Lý Tái Hiền, Lý Sùng Sơn cũng sững sờ.

Tiêu Dịch thấy cô ta không trả lời, cười như không cười: “Cô không muốn?”

Lý Gia Hinh im lặng chừng ba phút.

Sau đó nói ra một chữ: “Được!”

Tiêu Dịch hài lòng gật đầu: “Được, các người có thể đi rồi, cậu đây muốn nghỉ ngơi”.

Lý Gia Hinh rời đi như cái xác di động.

Tiêu Tuệ nhướng mày: “Em trai, sao em vẫn cứ như vậy?”

Tiêu Dịch bật cười: “Chị, cô ta quả thật rất đẹp”.

“Hơn nữa chúng ta là gia tộc Đan Hoàng, công pháp em tu luyện cần thải âm bổ dương”.

“Hơn nữa, Lý Gia Hinh không phải đã trở thành gia chủ nhà họ Lý sao?”

“Đối phó với phụ nữ chỉ có một kiểu, chỉ cần làm chuyện đó với cô ta, về sau nhà họ Lý không phải sẽ do chúng ta định đoạt?”

“Còn ông cụ Lý kia, chị cảm thấy cần phải cứu sao?”

Tiêu Tuệ vẫn cau mày: “Em trai, ông cụ Lý và nhà họ Tiêu chúng ta có chút quan hệ”.

“Hơn nữa là gia chủ bảo chúng ta đến cứu người, nếu ông cụ Lý chết, e rằng không dễ nói”.

Tiêu Dịch lắc đầu: “Chị à, chị không nói, em không nói, ai biết được chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 551


Chương 551

“Một ông cụ già bình thường, chết thì chết thôi”.

“Nhà họ Lý gia sản lớn, lẽ nào chị không muốn khống chế sao?”

“Có nhà họ Lý làm con bài, sau này chúng ta cạnh tranh với mấy người nhà họ Tiêu kia cũng nắm chắc hơn”.

Tiêu Tuệ cân nhắc thiệt hơn, không nghĩ nhiều nữa.

Tiêu Dịch nhìn thấy đã thuyết phục được chị, sắc mặt lập tức lạnh băng: “Còn cái tên Diệp Bắc Minh kia, làm sao em bỏ qua cho hắn được?”

“Chị, giúp em điều tra rõ tất cả tin tức của hắn”.

Đột nhiên.

Tiêu Dịch quát lớn một tiếng: “Ông đây phải giết cả nhà hắn!!!”

Mặt đầy dữ tợn.



Hai giờ sau.

Diệp Bắc Minh đã tu luyện thành công tầng thứ nhất Bất Diệt Kim Thân Quyết.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục chúc mừng: “Nhóc con, thiên phú của cậu quả thật kinh người”.

“Mấy người trước kia tôi cộng sinh, một người tu luyện nhanh nhất cũng mất mười ngày mới lĩnh hội tầng thứ nhất của Bất Diệt Kim Thân Quyết”.

“Bây giờ, cậu đã có thể dùng thân xác chống cự được đạn!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Vốn dĩ tôi đã có thể tay không bắt đạn”.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ cười: “Vậy cũng không giống nhau”.

“Cậu tay không bắt đạn là dùng nội lực cản đạn”.

“Thân xác chống cự được đạn là sử dùng cường độ của da và máu thịt”.

“Chờ khi cậu tu luyện thành công tầng thứ hai, đại pháo cũng không đánh chết được cậu”.

Diệp Bắc Minh có chút không ngờ: “Mạnh vậy sao?”



Mở mắt ra.

Diệp Bắc Minh vẫn ngồi trong phòng khách biệt thự ở vịnh nước cạn.

Mặt trời ngả về phía tây.

Gần chạng vạng tối.

Anh giơ tay lấy ra Lạc Nhạn Kiếm Pháp, chụp ảnh từng trang một.

Sau đó gọi điện cho Thập sư tỷ.

“Sư tỷ, em có đồ tốt cho chị!”

“Tiểu sư đệ, đồ tốt gì mà nghĩ đến sư tỷ?”

Vương Như Yên đang ở Long Đô, cô ấy nhận điện thoại.

Trong điện thoại truyền đến tiếng của thiên quân vạn mã.

Chắc hẳn sư tỷ anh đang ở quân doanh.

Diệp Bắc Minh cười nói: “Một bộ công pháp, em gửi hình cho chị”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 552


Chương 552

Vương Như Yên nhàn nhạt trả lời: “Được”.

Cô ấy đổi sang phần mềm nói chuyện.

Vừa nhìn thấy công pháp Diệp Bắc Minh gửi qua.

Điệp thoại lập tức im lặng!

Khoảng mười giây sau, Vương Như Yên mặt đầy khiếp sợ nói: “Tiểu sư đệ, công pháp thượng phẩm cấp Thần thích hợp cho phụ nữ tu luyện?!!!”

“Đúng vậy”.

“Em lấy ở đâu vậy?”

Vương Như Yên hô hấp dồn dập.

Mặt đẹp bứt rứt đến đỏ bừng.

Dù là qua điện thoại, Diệp Bắc Minh cũng có thể cảm nhận được hô hấp của cô ấy.

Diệp Bắc Minh cười nói: “Cái này sư tỷ không cần phải để ý, chị cứ cầm tu luyện đi”.

Vương Như Yên sắp phát điên, trở nên rất kích động: “Tiểu sư đệ, em đừng hời hợt như vậy, em có biết điều này ý là gì không?”

“Từ xưa đến nay, tu võ của phụ nữ vốn chậm hơn đàn ông”.

“Không có phụ nữ nào có thể tu luyện đến cảnh giới rất cao, chứ đừng nói đến sáng tạo ra công pháp thích hợp cho phụ nữ tu luyện!”

“Càng chưa nói đến công pháp cấp Thần”.

“Trên cấp Thần, nhất phẩm nhất trọng thiên!”

“Sự khác biệt giữa cấp Thần hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cũng như khác biệt giữa cấp Thần và cấp Thiên!!!”

Vương Như Yên nói liền một hơi.

Vô cùng kích động!

Ngực cô ấy phập phồng kịch liệt.

Hoàn toàn không thể bình tĩnh!

Diệp Bắc Minh có thể cảm nhận được Vương Như Yên kích động thế nào.

Khiếp sợ ra sao!

Anh khẽ mỉm cười: “Thập sư tỷ, chị đừng kích động, về sau còn tốt hơn”.

Vương Như Yên im lặng.

Một lát sau cô ấy mới nghiêm túc nói: “Tiểu sư đệ, công pháp này em lấy ở đâu?”

“Ngàn vạn lần đừng để ai biết, tin này nếu truyền ra ngoài, dù là gia tộc Cổ Võ cũng sẽ tìm đến em gây phiền phức”.

Diệp Bắc Minh cười đầy thả lỏng: “Thập sư tỷ, chị yên tâm”.

“Tuyệt đối sẽ không có ai biết”.

Đồ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục, anh không chủ động nói ra thì không ai có thể biết được.

“OK”.

Vương Như Yên không hỏi thêm nữa:” Công pháp này tốt quá, đừng để mình chị tu luyện, chia sẻ cho các sư tỷ khác đi”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 553


Chương 553

Diệp Bắc Minh cũng có suy nghĩ này.

Ban đầu khi còn ở núi Côn Luân, mọi người đều cùng học bản lĩnh của 99 sư phụ.

Nhưng chỉ Diệp Bắc Minh là học nhiều nhất.

“Được, em gửi cho các sư tỷ khác”.

Sau khi cúp điện thoại.

Anh gọi cho Cửu sư tỷ hoàng hậu Hồng Đào.

Cửu sư tỷ không khỏi kích động, hôn gió mười mấy lần với Diệp Bắc Minh trong điện thoại.

Sau đó anh lại gọi cho Bát sư tỷ Lục Tuyết Kỳ.

Với thân phận đại soái Long Hồn của Lục Tuyết Kỳ, cô ấy không cách nào duy trì ổn định, lập tức nhảy cẫng lên.

Diệp Bắc Minh cũng liên lạc phía bên Thất sư tỷ.

Liễu Như Khanh kinh ngạc!



Một giờ sau.

Diệp Bắc Minh cúp điện thoại.

Giải thích một giờ với bốn sư tỷ.

Thật sự còn mệt hơn so với chiến đấu trong một giờ.

Điện thoại vừa dứt.

Đột nhiên, sắc mặt Diệp Bắc Minh trầm xuống, cảm giác có cái gì không đúng.

Cách năm trăm mét, có ba chiếc ô tô màu đen đang lao tới.

Bên trong lại có ba Võ Hoàng sơ kỳ.

Năm Võ Vương đỉnh phong.

Dù là ở đâu, đây cũng là lực lượng đáng sợ.

Đủ ám sát vua của một nước nhỏ.

“Đến tìm mình?”

Khóe miệng Diệp Bắc Minh nhếch lên cười nhạt: “Rốt cuộc là ai?”

Đẩy cửa lớn biệt thự.

Diệp Bắc Minh chậm rãi đi ra.

“Thiếu chủ!”

“Thầy!”

Lâm Thương Hải và Vương Trường Sinh canh giữ hơn ba tiếng đồng hồ.

Cuối cùng Diệp Bắc Minh đã xuất quan.

Trời sắp tối.

Tốc độ ba chiếc xe ô tô màu đen kia rất nhanh, không chút kiêng kỵ lái đến cửa biệt thự.

“Ai vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 554


Chương 554

Lâm Thương Hải sững sờ.

Vương Trường Sinh nghiêm túc, ông ta cảm nhận được khí tức nguy hiểm.

Ba chiếc xe ô tô màu đen dừng lại, tám người từ trên xe bước xuống.

Ba Võ Hoàng sơ kỳ!

Năm Võ Vương đỉnh phong!

Luồng sát khí tấn công vào mặt.

Thậm chí có thể khiến người ta cảm nhận được mùi máu tanh trên người bọn họ.

Tám người tản ra, vây xung quanh biệt thự.

Đề phòng đám Diệp Bắc Minh chạy trốn.

Diệp Bắc Minh nhìn tám người, không có ý muốn trốn: “Điện Huyết Hồn?”

Người đàn ông cầm đầu đội một chiếc mũ rộng vành.

Vô cùng lạnh lẽo!

Chính là Huyết Ảnh!

Trên mặt Huyết Ảnh treo lên nụ cười u ám: “Mày thật thông minh, đi theo bọn tao hay để bọn tao ra tay?”

“Chỗ bạn bè nhắc nhở một câu, người của bọn tao mà ra tay”.

“Có lẽ sẽ chặt đứt tứ chi và móc hết mắt của mày”.

“Chỉ để lại cho mày cái lưỡi có thể nói chuyện được”.

Bảy người khác bật cười hài hước.

“Hắc hắc…”

Diệp Bắc Minh chẳng buồn phí lời.

Vèo!

Trực tiếp ra tay.

Mục tiêu đầu tiên chính là người mạnh nhất, Huyết Ảnh!

Anh giống như quỷ, xuất hiện trước mặt Huyết Ảnh.

Giơ tay đánh ra một quyền!

Huyết Ảnh kinh hãi: “Cái gì? Mày dám!!!”

Tốc độ của Diệp Bắc Minh sao có thể nhanh như vậy?

Hắn theo bản năng giơ tay đánh lại một quyền của Diệp Bắc Minh.

Răng rắc!

Một tiếng giòn dã.

Quả đấm của Huyết Ảnh trực tiếp sụp đổ.

Xương vỡ nát!

“A!”

Huyết ảnh kêu thảm một tiếng, trong mắt đều là lửa giận.

Vừa muốn ra tay phản kích, quyền thứ hai Diệp Bắc Minh đánh đến.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 555


Chương 555

Đánh vào tim Huyết Ảnh.

Bùm!

Ngực Huyết Anh trực tiếp nổ tung, cơ thể chia năm xẻ bảy, hóa thành sương máu!

Chết!

“Rít!”

Đám người của điện Huyết Hồn nhìn thấy cảnh này, ngược lại hít một hơi lạnh, tất cả đều sợ đến choáng váng.

Giống như nhìn thấy quỷ, không ngừng lui về phía sau.

“Mày… mày… mày chính là sát thần?”

Con ngươi của bảy người co thắt kịch liệt: “Lão Phí chết dưới tay mày?”

Bọn họ kích động muốn chửi bậy!

Bọn họ còn tưởng rằng bên cạnh Diệp Bắc Minh có cao thủ tuyệt thế bảo vệ, cho nên mới đến nhiều người như vậy.

Sau khi điều tra cẩn thận, trong biệt thự này chỉ có ba người Diệp Bắc Minh, Lâm Thương Hải, Vương Trường Sinh.

Thực lực của Vương Trường Sinh mạnh nhất!

Nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của bảy sát thủ hàng đầu điện Huyết Hồn bọn họ.

Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ Diệp Bắc Minh lại một quyền đánh chết Huyết Ảnh!

“Tin tức có nhầm lẫn!”

“Con mẹ nó, Diệp Bắc Minh chính là sát thần!”

“Đi mau!”

Người của điện Huyết Hồn vô cùng dứt khoát.

Bọn họ cũng không ngốc!

Vèo! Vèo! Vèo…

Chia thành bảy hướng xông ra ngoài.

Chỉ có chia nhau hành động mới có khả năng mang mạng về.

Hai người Lâm Thương Hải và Vương Trường Sinh ngơ ngác, đứng tại chỗ trợn tròn mắt, cằm suýt rơi xuống đất.

Tám cao thủ thực lực khủng khiếp đánh tới, bọn họ còn tưởng rằng có một trận ác chiến.

Ai ngờ sau khi Diệp Bắc Minh một quyền trong nháy mắt giết Huyết Ảnh, bảy người khác lập tức bị dọa sợ bỏ chạy!

Diệp Bắc Minh buồn cười: “Muốn đi mà được à?”

Anh đuổi theo một Võ Hoàng tốc độ nhanh nhất.

Võ Hoàng này sợ muốn hộc máu!

Mẹ nó!

Tốc độ ông đây rõ ràng là nhanh nhất, tại sao phải đuổi ông đây chứ?

Ông ta vừa xông ra 50 mét, Diệp Bắc Minh liền đuổi giết đến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 556


Chương 556

Một cước đạp sau lưng ông ta!

Ầm!

Sức mạnh chục ngàn cân nện xuống.

Võ Hoàng này ngay cả sức lực phản kháng cũng không có, bị đánh thành sương máu.

Diệp Bắc Minh không thèm nhìn lâu, xông về phía một Võ Hoàng cuối cùng.

Võ Hoàng này cách một trăm mét nhìn thấy đồng độ một cước đạp thành sương máu, sợ đến hồn bay phách lạc!

Thân pháp Diệp Bắc Minh giống như quỷ, trong năm giây liền xông đến.

Một quyền đánh ra!

Ầm!

Một chùm sương máu nở rộ.

Võ Hoàng thứ ba chết!

Còn năm Võ Vương đỉnh phong cũng chưa chạy đến một trăm mét.

Diệp Bắc Minh tiếp tục đuổi giết năm Võ Vương đỉnh phong.



Nhà họ Lý, Cảng Đảo.

Trong khuê phòng của Lý Gia Hinh.

Cô ta vừa uống xong một ly cafe, đột nhiên cảm thấy mê man, tầm mắt cũng trở nên mơ hồ.

“Hô, hô, hô!”

Hô hấp Lý Gia Hinh trở nên vô cùng dồn dập.

Mặt đẹp đỏ ửng.

Toàn thân nóng bừng.

Không khống chế được cơ thể mình.

“Nguy rồi, bị người ta bỏ thuốc…”, Lý Gia Hinh phản ứng kịp.

Muốn đi gọi người hỗ trợ.

Vừa đứng dậy, cơ thể xụi lơ nằm trên đất.

Két!

Cửa phòng bị người ta đẩy ra.

Tiêu Dịch cười đểu đi vào: “Đây là đan dược tôi đặc biệt chuẩn bị cho cô, trên đời này không người phụ nữ nào có thể cản được”.

Tiêu Dịch từ trên cao nhìn xuống Lý Gia Hình.

Giống như nhìn con mồi.

“Chỉ cần cô cầu xin tôi, tôi liền giúp cô”.

Lý Gia Hinh bò ra cửa.

Tiêu Dịch xoay người đóng cửa phòng.

Lý Gia Hinh tuyệt vọng!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 557


Chương 557

Tiêu Dịch ngồi xuống ghế sofa, giễu cợt nhìn Lý Gia Hinh: “Khó chịu lắm đúng không? Bò qua đây, cầu xin tôi, tôi có thể giúp cô giải quyết”.

“Hô hô hô…”

Lý Gia Hinh miệng lớn thở dốc, căm tức nhìn Tiêu Dịch: “Anh… quá đáng…”

“Ha ha ha ha!”

Tiêu Dịch càn rỡ bật cười: “Chờ lát nữa còn có thứ quá đáng hơn”.

Lý Gia Hinh cắn môi đỏ mọng, toàn thân giống như có mười ngàn con kiến bò qua.

Tay cô ta run run lấy điện thoại di động, gọi một cuộc điện thoại.

“Alo… Anh Diệp… Cứu… cứu tôi…”



Tám người điện Huyết Hồn chết bảy.

Võ Vương đỉnh phong cuối cùng bị Diệp Bắc Minh bắt lại, ném trên đất như chó chết.

Ầm!

Mặt đất đập thành một cái khe hở.

Toàn thân người này run rẩy, sắc mặt trắng bệch, môi bầm đen.

Gần như sắp bị dọa cho chết!

Con mẹ nó quá dọa người!

Đây chính là Võ Hoàng đó!

Một quyền đã bị đánh nổ!

Cả đời Phùng Hòa Bình chưa từng thấy qua loại người nào như này.

Điện Huyết Hồn đặt cho Diệp Bắc Minh cái tên sát thần, hoàn toàn không sai!!!

Lâm Thương Hải khiếp sợ nhìn Diệp Bắc Minh!

Vương Trường Sinh trong lòng chấn động: “Mình chọn cậu ấy làm sư phụ, quả đúng không sai chút nào!”

Diệp Bắc Minh ngồi trên một băng đá: “Nói đi, điện Huyết Hồn các người tại sao giết tôi?”

Phùng Hòa Bình không dám giấu diếm, nói ra từng câu từng chữ: “Điện chủ biết cậu là con trai của người phụ nữ hai mươi ba năm trước. Năm năm trước, nhà họ Diệp Giang Nam bị diệt, chỉ có mình cậu chạy thoát”.

“Năm năm sau, cậu mang theo thực lực võ đạo đáng sợ như vậy quay về, điện chủ cho rằng trong tay cậu có công pháp tu luyện của người phụ nữ kia”.

“Cho nên sai hộ pháp Huyết Ảnh ra tay, đưa cậu về điện Huyết Hồn”.

Diệp Bắc Minh cười.

Anh còn chưa đi tìm điện Huyết Hồn, người của điện Huyết Hồn đã tìm đến cửa?

“Vừa rồi ông nói tôi là sát thần, lại là chuyện gì thế?”

Phùng Hòa Bình sửng sốt: “Lão Phí là Võ Hoàng sơ kỳ, chết trong nhà Lưu Bán Thành ở Long Đô, chúng tôi nghi ngờ có người giết chết lão Phí”.

“Điện chủ gọi người giết chết lão Phí là ‘sát thần’”.

“Chỉ là…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 558


Chương 558

Diệp Bắc Minh thích thú nhìn Phùng Hòa Bình: “Chỉ là các người không ngờ lão Phí gì đó là tôi giết?”

Phùng Hòa Bình ngược lại hít một hơi khí lạnh: “Rốt cuộc cậu có thực lực gì?”

Diệp Bắc Minh xoay người rời đi.

“Giết đi”.

Thứ anh muốn biết cũng đều biết rồi.

Người này giữ lại cũng vô ích.

“Rõ!”

Lâm Thương Hải tiến lên, chuẩn bị giết Phùng Hòa Bình.

“Chờ chút! Chờ chút! Đừng giết tôi, đừng giết tôi!”

Phùng Hòa Bình hét lớn.

Ông ta biết Diệp Bắc Minh sẽ giết mình!

Không phải trò đùa!

“Người phụ nữ hai mươi ba năm trước vẫn chưa chết, tôi biết, tôi biết tung tích của bà ta!!!”

Diệp Bắc Minh quả nhiên dừng lại, lạnh như băng nhìn Phùng Hòa Bình: “Ông nói gì?”

“Ông biết tung tích của mẹ tôi, bà ấy ở đâu?”

Một luồng sát khí lạnh băng từ trên trời giáng xuống!

Trong nháy mắt bao phủ Phùng Hòa Bình!

Giống như bị một sát thần thật sự nhìn xuống!

Phùng Hòa Bình nằm trên đất, giọng nói run rẩy: “Người phụ nữ kia thực lực rất khủng khiếp, bởi vì bà ta mang thai, cho nên không dám ra tay với chúng tôi…”

“Chúng tôi đuổi giết bà ta từ Giang Nam đến Long Đô, sau đó lại đuổi đến Cảng Đảo”.

“Đến vùng biển quốc tế, bà ta biến mất”.

“Về sau chúng tôi chỉ nhìn thấy một con tàu chở hàng của đảo quốc Đông Doanh ở vùng biển quốc tế!”

“Đây là nơi cuối cùng điện Huyết Hồn chúng tôi nhìn thấy bà ta, lời tôi nói đều là thật, Diệp Bắc Minh, cậu hãy tin tôi!”

Phùng Hòa Bình nói một hơi.

Miệng to thở hổn hển!

Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động: “Nói như vậy, mẹ tôi có khả năng đi đến Đông Doanh?”

Phùng Hòa Bình gật đầu: “Thật sự rất có khả năng”.

“Khi ấy người Đông Doanh cũng cần đan dược của người phụ nữ kia, nếu như người Đông Doanh ra tay, quả thật có khả năng này”.

Diệp Bắc Minh như có điều suy nghĩ.

Sau mấy giây, anh quyết định đi đến Đông Doanh một chuyến!

Soạt!

Ánh mắt trầm xuống, rơi trên người Phùng Hòa Binh.

Giơ tay lên…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 559


Chương 559

Phùng Hòa Bình sợ hãi:”Diệp Bắc Minh, tin tức tôi cũng đã nói cho cậu biết rồi, cậu còn muốn giết tôi?”

Soạt! Soạt! Soạt!

Ba cây kim bạc đâm vào cơ thể Phùng Hòa Bình.

“Quay về nói với điện chủ của điện Huyết Hồn, không bao lâu nữa, điện Huyết Hồn sẽ biến mất khỏi thế giới này!”

Toàn thân Phùng Hòa Bình chấn động!

Mặt đầy khiếp sợ nhìn Diệp Bắc Minh!

“Cậu muốn gì? Cậu muốn điện Huyết Hồn biến mất?”

Phùng Hòa Bình há miệng, không khép lại được.

Tút tút tút!

Lúc này.

Điện thoại của Diệp Bắc Minh reo lên.

Lý Gia Hinh gọi đến.

Ấn nút nghe.

“Alo… Anh Diệp… Cứu… cứu tôi…”

Một tiếng ‘răng rắc’ truyền tới, là tiếng của dòng điện.

Điện thoại của Lý Gia Hinh hình như bị người nào đó giẫm nát.

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Lý Gia Hinh xảy ra chuyện?”



Ánh mặt Tiêu Dịch rét lạnh, giẫm nát điện thoại của Lý Gia Hinh, đá sang một bên.

“Cầu cứu?”

“Cô cảm thấy còn có người cứu nổi cô sao?”

Tiêu Dịch chậm rãi ngồi xuống, một tay túm gò má Lý Gia Hinh.

Lý Gia Hinh há miệng, cắn ngón tay Tiêu Dịch.

Tiêu Dịch đau nhức!

“Con mẹ nó, đồ gái điếm, dám cắn tao?”

Bốp!

Một cái tát giáng xuống!

Khuôn mặt Lý Gia Hinh trong nháy mắt xuất hiện dấu bàn tay!

“Con điếm, nếu không phải tránh cho cậu đây lát nữa mất hứng, vừa rồi cái tát này có thể tát chết mày đấy!”

Tiêu Dịch cười nhạt, túm tóc Lý Gia Hinh.

Trực tiếp ném cô ta lên giường!

Lý Gia Hinh muốn bò dậy.

Toàn thây nóng rực như lửa.

Một chút sức lực cũng không có!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 560


Chương 560

Hô hấp cô ta ngày càng dồn dập.

Ánh mắt mê man!

Tiêu Dịch cười đểu: “Mặc kệ mày là thanh thuần ngọc nữ gì, có đan dược của tao, mày vẫn phải biến thành đồ chơi!”

Hắn ta xoay người đi vào phòng tắm của Lý Gia Hinh.

Sau khi tắm xong sẽ hưởng thụ người phụ nữ cực phẩm này!

Mười lăm phút sau.

Tiêu Dịch từ phòng tắm đi ra.

Toàn thân Lý Gia Hinh mê man, ôm con gấu bông cỡ lớn trên giường.

Trong miệng lẩm bẩm: “Diệp Bắc Minh… Diệp Bắc Minh…”

Tiêu Dịch nổi giận!!!

Mẹ nó!

Ngực đau nhức!

Xương gãy vừa nối xong, vì tức giận suýt chút nữa nứt ra.

Đan dược này có thành phần khiến người ta mê man, một khi phụ nữ uống vào, theo bản năng sẽ coi tất cả người xung quanh thành đàn ông trong lòng.

Tiêu Dịch ghen tỵ chết mất!

“Con điếm, mày còn dám nhớ nhung đến hắn sao?”

Tiêu Dịch lạnh lùng đi tới: “Mày sẽ yêu tao nhanh thôi, yêu không rời tay!!!”

Ầm!

Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền tới.

Cửa phòng Lý Gia Hinh bị người ta một cước đá văng.

Tiêu Dịch bỗng quay đầu, bực bội hét lớn: “Ai đó? Mẹ kiếp, muốn chết hả?”

Một ánh mắt băng lạnh lướt qua.

Tiêu Dịch liền bị nghẹn lời.

Đồng tử của hắn co lại.

Diệp Bắc Minh!

Là Diệp Bắc Minh đã đánh bay mình hôm nay ư?

Lồng ngực đau âm ỉ!

Luồng sát ý băng lạnh khiến Tiêu Dịch cảm thấy rất không vui!

Lúc này.

Diệp Bắc Minh đút hai tay vào túi quần, chậm rãi đi đến.

Đôi mắt của Tiêu Dịch sững lại: “Tao biết mày, Diệp Bắc Minh phải không?”

Diệp Bắc Minh lướt nhìn Lý Gia Hinh ở trên giường một cái.

Cũng may mình đến vẫn không quá muộn.

Lý Gia Hinh không phải là người phụ nữ của anh.

Cùng lắm chỉ coi là người quen.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 561


Chương 561

Cứu cô ta là được, anh cũng chẳng thèm động tay.

Liền nhả ra một chữ: “Cút!”

Sau đó, đi về phía Lý Gia Hinh.

Tiêu Dịch lập tức nổi nóng, chỉ vào mặt Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, tao biết mày có chút thực lực”.

“Nhưng mày biết tao là ai không?”

“Tao là người của nhà họ Tiêu cổ võ, chiều nay máy đánh tao gãy sáu cái xương sườn, tao nhớ kỹ rồi!”

“Mẹ kiếp, buổi tối mày còn dám đến làm hỏng chuyện tốt của tao hả?”

“Tao cho mày một cơ hội, bây giờ quỳ xuống ngay lập tức!”

“Tao có thể suy nghĩ cho mày chết toàn thây!”

Tiêu Dịch tỏ vẻ mặt hung dữ, vô cùng âm hiểm.

Bất kỳ võ giả nào trong xã hội người bình thường chỉ cần nghe đến bốn chữ gia tộc cổ võ, đều sẽ sợ hãi quỳ xuống ngay lập tức.

Tiêu Dịch cho rằng, Diệp Bắc Minh cũng không phải ngoại lệ!

Cho nên, hắn ta mới dám hống hách như vậy.

Bốn chữ gia tộc cổ võ, giống như lệnh tiễn kim bài vậy,

Bất kể ở nơi nào, chưa bao giờ sai!

Thậm chí hắn ta còn bước ra một bước, chặn Diệp Bắc Minh tiến lên.

Chắc chắn sau khi được biết thân phận của hắn ta, Diệp Bắc Minh sẽ không dám ra tay!

Bốp!

Một tiếng vang lớn.

Tiêu Dịch cũng không nhìn rõ Diệp Bắc Minh ra tay thế nào, cả người đã bay đi.

Đập ra một cái lỗ trên tường, ngã trong một đống gạch của sân viện.

Chết.

Hấp hối.

Tiêu Dịch trừng mở to con mắt!

Dường như đang hỏi, mình đã nói ra thân phận của mình rồi, làm sao hắn dám giết mình chứ?

“Em trai!”

Chưa đến mười giây, bên ngoài vang lên tiếng hét xé gan xé phổi.

Trong mắt Tiêu Tuệ đầy tia máu, xông vào trong phòng, vừa hay nhìn thấy Diệp Bắc Minh đang định giải độc cho Lý Gia Hinh.

“Diệp Bắc Minh! Là anh!”

Giọng Tiêu Tuệ khàn đặc: “Anh dám giết em trai tôi?”

“Nhà họ Tiêu cổ võ sẽ không tha…”

Diệp Bắc Minh cau mày: “Ồn ào!”

Soạt!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom