Dịch Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 622


CHƯƠNG 622

“Đúng vậy, tiệc tối như này chẳng qua là để nói chuyện, kết nối với các tầng lớp xã hội thượng lưu, chứ không phải là đến hết ăn rồi lại uống như lợn giống cô.” Liếc đống đồ ăn trên đ ĩa Tô Nhược Hân, người phụ nữ khinh thường nói.

“Nghe nói, lợn càng béo càng dễ thịt, thật ngại quá, mỗi ngày tôi đều ăn như vậy, nhưng vừa hay vẫn gầy hơn hai cô.”

Ba người phụ nữ đứng chung một chỗ, cộng thêm Tô Nhược Hân vốn khá hút mắt, lúc này đã có rất nhiều người vây quanh họ.

Tô Nhược Hân phát hiện ra điều đó, người phụ nữ kia cũng vậy. Nhìn vóc dáng hoàn hảo chỗ lồi chỗ lõm vừa vặn, rồi lại cảm nhận vóc dáng của mình, quả thật béo hơn Tô Nhược Hân. Cô ta nói Tô Nhược Hân là lợn, ngược lại bị Tô Nhược Hân hình dung thành lợn, không khỏi nổi giận: “Hừ, trang phục trên người cô là do người đàn ông nào đó bao nuôi  cô mua cho đúng không? Tôi đoán, chắc chắn không phải là cậu chủ Cận đúng không?”

Người phụ nữ không lên nổi bàn tiệc như vậy, nếu Cận Liễm thích, thật sự là mất giá mà!

Nói không chừng là ông già nào đó bao nuôi  cô gái này, sau đó nắm tay vợ đến, nên không tiện mang theo vì vậy mới giao cho Cận Liễm chăm sóc.

Nghe thấy hai từ “bao nuôi ”, Tô Nhược Hân sững sờ, quả thật không ngờ người ở nơi tao nhã như vậy lại không xứng với nơi này một chút nào, lời nói ra thật sự rất dơ bẩn.

Cô vẫn cười nhạt: “Tôi không nói cho cô biết.”

“Cô…” Người phụ nữ không ngờ Tô Nhược Hân lại trả lời mình như vậy, lập tức sửng sốt.

Người bạn bên cạnh cũng nói: “Cô ta không dám nói với cô, cô ngẩng đầu tìm thử trong bữa tiệc tối này, hễ là những ông già dẫn theo vợ mình đến thì đều có khả năng.”

Càng nhiều người vây đến hơn.

Tô Nhược Hân không quen bất kỳ ai cả.

Cho nên, mặc dù nghe thấy lời nói của hai người phụ nữ này hơi quá đáng, nhưng không ai đi lên đứng về phía Tô Nhược Hân.

Thế nhưng, Tô Nhược Hân vẫn không hề hoảng loạn, cô điềm tĩnh nhìn lại người phụ nữ, vô cùng ung dung nói: “Quý cô này, người ta từng nói cơm có thể ăn bừa, nhưng không thể nói bừa. Đều là người lớn rồi, nói chuyện thì phải có chứng cứ, nếu không là phỉ báng, phỉ báng quá mức có thể sẽ phải vào tù đó.”

Từng câu từng chữ của cô càng nói đến cuối càng lạnh lùng.

Cô không hề trêu chọc hai người phụ nữ này, nên đương nhiên không chịu nổi bị họ bắt nạt.

Ai cũng không được.

Tăng Hiểu Khê đưa cô đến, cô chắc chắn sẽ không để bà bị sỉ nhục.

“Cô đang uy hiếp tôi? Mau thành thật, rốt cuộc là ông già nào bao nuôi  cô. Nếu cô nói, tâm trạng tôi tốt hơn, nói không chừng nể tình cô sống khổ cực mà tha cho cô. Nếu không, người vào tù chắc chắn là cô.”

“Ngại quá, không nói ra được.” Những lời này của Tô Nhược Hân là thật, cô không nói ra được, cô không hề được người ta bao nuôi .

“Là không nói ra được, hay không dám nói?”

Tô Nhược Hân chớp mắt: “Không nói ra được.”

Cô không muốn gây sự, đánh nhau với người khác, là đối phương bắt nạt cô trước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 623


CHƯƠNG 623

Người xung quanh bắt đầu bàn tán xôn xao, cũng vì lời của Tô Nhược Hân mà hiểu nhầm cô.

“Không ngờ, cô gái cậu chủ Cận dẫn đến thật sự được người ta bao nuôi. Người có thể mời được cậu chủ Cận chăm sóc cho người phụ nữ mình bao nuôi chắc hẳn cũng có lai lịch lớn, chúng ta đừng nói linh tinh nữa, chẳng may chuốc họa vào thân thì không đáng.”

“Đúng vậy, tránh xa một chút, đứng ở xa xem kịch hay, mới thú vị.”

“Cô nói xem, nếu ông già bao nuôi cô gái này cũng ở đây, ông ta có ra mặt vì cô ta không?”

“Không đâu, cho dù thích cơ thể của cô ta, cũng sẽ không để mình mất mặt như vậy đâu. Nếu ra mặt thay cô ta ở đây, thì chẳng khác gì công khai với cả thế giới.”

“Tôi đoán hai cô gái kia đoán chừng cũng nghĩ như vậy, cho nên mới cứ chọc vào, cô gái này chịu thiệt rồi.”

“Đáng tiếc, ngoại hình xinh đẹp như vậy, không ngờ chỉ là người đẹp được bao nuôi .”

Người nào người nấy trông cũng tao nhã, tôn quý, nhưng lời nói ra lại người sau khó nghe hơn người trước nhiều.

Tô Nhược Hân nghe thấy, hai người phụ nữ kia cũng nghe thấy.

Đến bước này, cho dù cũng sợ ông già đứng sau Tô Nhược Hân tính sổ, nhưng lúc này chỉ có thể đâm lao theo lao, cắn răng chịu đựng.

Nếu không, quá mất mặt. Người phụ nữ nghĩ đến đây, lườm Tô Nhược Hân, cười nhạo nói: “Đúng là không biết xấu hổ, không nói ra được là sợ vợ người ta tìm đến đòi mạng mình có phải không, haha.”

Người xung quanh cũng cười hùa theo.

Tô Nhược Hân hơi mím môi, vẫn không hề hoảng loạn, nhưng không ngờ cô đang định lên tiếng, lại thấy trong đám đông đột nhiên có một người chen vào, sau đó lạnh lùng nói: “Cô Tô, bây giờ tập đoàn Tô Thị không phải đang thiếu gấp một công ty tiếp nhận thu mua ư? Hay là giao cho Lương Viễn tôi thu mua đi, cô thấy thế nào?”

Tô Nhược Hân vốn còn đang nghĩ, cô nhiệt tình đáp lễ lại, không ngờ lúc này cô mới bắt đầu, Lương Viễn đã xuất hiện.

Cô Tô ban nãy vừa nói cô không biết xấu hổ, lập tức sửng sốt một giây, sau đó chỉ vào mình nói: “Bác Lương đang nói tôi à?” Từ cô Tô đến tập đoàn Tô Thị, mặc dù cô ta muốn cho rằng mình nghe nhầm, nhưng liên tiếp hai chữ “Tô” hình như cũng không giống nghe nhầm lắm.

“Xin lỗi.” Lương Viễn lạnh lùng nhìn người phụ nữ, ánh mắt giống như con dao sắc nhọn, khiến cô ta lập tức hoảng loạn.

Trước đó, cô ta đấu võ mồm với Tô Nhược Hân, xung quanh đều đến xem náo nhiệt. Cô ta cũng không hề sợ, nhưng đột nhiên xuất hiện Lương Viễn, cô ta thật sự sợ rồi.

Lương Viễn của tập đoàn Phượng Lộc, cả thành phố T không ai là không biết. Là nhân vật cấp cao nổi tiếng ngang với Hạ Thiên Tường của tập đoàn Hạ Thị.

Lương Viễn cũng giống Hạ Thiên Tường, đều là những người mà kẻ như cô ta không trèo cao nổi, cũng không chọc vào nổi.

Thế nhưng, cô ta vẫn không tin Lương Viễn bảo cô ta xin lỗi Tô Nhược Hân: “Bác Lương, có phải bác nhầm rồi không? Là cô ta nói năng vô lễ trước.”

“Tôi…”

Tô Nhược Hân vừa mở miệng, kết quả lại bị Lương Viễn cắt ngang, cười lạnh: “Tô Nhược Hân nói năng vô lễ cũng là hợp tình hợp lý, chỉ có lời xin lỗi của cô, không có lời xin lỗi của cô ấy, tôi nói lại lần nữa, xin lỗi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 624


CHƯƠNG 624

Hai chữ cuối như một nhát dao chĩa thẳng vào người phụ nữ họ Tô, cô ta chợt run lên, nếu không phải cô bạn bên cạnh đỡ cô ta thì cô ta đã ngã quỵ rồi.

Càng ngày càng có nhiều người vây quanh, lúc này tất cả đều xem trò cười của cô ta.

Cô ta cắn môi không nói ra được một lời xin lỗi.

Không được, cô ta thực sự không thể xin lỗi cô gái không biết từ đâu đến tên Tô Nhược Hân kia trước mặt nhiều người như vậy.

Nhưng cho dù trong lòng cô ta xác định Tô Nhược Hân được Lương Viễn bao nuôi, cô ta cũng không dám nói ra.

Bởi vì, cả thành phố T đều biết Lương Viễn đang độc thân, ông ta chưa có vợ.

Vì vậy, ông ta đứng ra thay cho Tô Nhược Hân. Nói mình là người đàn ông của cô cũng hợp tình hợp lý.

Chồng già vợ trẻ, chẳng có gì lạ.

Bên này, Lương Viễn thấy người phụ nữ không xin lỗi, vung tay lên: “Cho cô ta một bạt tai.”

Sau đó, ngay trước khi mọi người định thần lại, một người mặc đồ đen bên cạnh Lương Viễn đã bước tới, chỉ nghe thấy một âm thanh giòn giã, cô gái họ Tô bị đánh.

“Đánh từng người một đi, dạy dỗ một bài học, không phải cô ta muốn nói sao là nói ở một nơi như vậy được.”

Sau đó, một người phụ nữ khác cũng nhận một cái bạt tai.

“Xin lỗi.”

Tư thái này thật quá uy phong.

Tư thế này cũng chứng tỏ mọi lời nói của Lương Viễn đều rất nghiêm túc.

Cô gái họ Tô thực sự bị dọa sợ, không quan tâm đ ến những người xung quanh, quỳ xuống lạy Tô Nhược Hân: “Tôi xin lỗi, cô Tô, tôi sai rồi, tôi là heo, tôi và Phương Phương đều là heo, chúng tôi mới là phụ nữ được bao nuôi, cô đại nhân đại lượng, xin hãy tha cho tôi, cô xin Lương Viễn giúp tôi, cô muốn đánh thế nào cũng được, nhưng xin đừng mua lại tập đoàn Tô thị của nhà tôi… ”

Lương Viễn đã lười để ý đến người phụ nữ này, quay đầu nhìn Tô Nhược Hân, nghiêm túc nói: “Còn ai bắt nạt cháu nữa?”

Tô Nhược Hân cong môi, cô vốn dĩ muốn tự mình làm việc đó, chế nhạo hai người phụ nữ này, nhưng khi Lương Viễn cắt lời cô, cô cảm thấy mình làm anh hùng cũng vô dụng: “Cháu tự mình làm được, bác bận gì thì đi đi”

“Được, cháu nói sao chính là vậy, nhưng tôi sẽ để Phương bên cạnh cháu. Nếu ai dám bắt nạt cháu lần nữa, thì công ty của người đó không phải đợi ngày mai mua lại, mà đêm nay sẽ mua luôn.”

Nghe lời đe dọa như vậy, Tô Nhược Hân biết  từ nay về sau, người trong cả hội trường chắc chắn sẽ chỉ cười khi nhìn thấy cô, sẽ không bao giờ dám nói xấu cô nữa.

Tô Nhược Hân nhìn Phương đi đến cạnh mình, lắc đầu: “Cháu không thích có người đi theo, vẫn nên để anh ta đi theo bác đi.”

“Được.” Lương Viễn đồng ý ngay lập tức: “A Phương, cậu vẫn nên đi theo tôi, nhưng luôn chú ý tình hình bên Nhược Hân.”

Tất cả mọi người đều ngây ngốc.

Vốn dĩ khi Lương Viễn xuất hiện, mọi người đều âm thầm tin Tô Nhược Hân đang được Lương Viễn bao nuôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 625


CHƯƠNG 625

Lương Viễn chính là kim chủ của cô ấy.

Vì vậy, Tô Nhược Hân bị bắt nạt, Lương Viễn đứng ra là chuyện bình thường. Dù sao thì việc đánh chó cũng phải nhìn chủ. Lương Viễn đứng ra để giải vây cho Tô Nhược Hân cũng là chuyện bình thường.

Nhưng nhìn kĩ, đột nhiên cảm thấy Lương Viễn giống như không phải là kim chủ của Tô Nhược Hân, mà ngược lại Tô Nhược Hân mới là chủ nhân của Lương Viễn.

Bằng không, một người phụ nữ được bao nuôi thì lấy đâu ra can đảm ra lệnh cho kim chủ.

Hơi vượt khuôn phép.

Tuy nhiên, tất cả họ đều không thể hiểu Tô Nhược Hân là người thế nào.

Hiện tại chỉ có thể đoán có lẽ thân phận cao quý hơn Lương Viễn.

Lúc này, ánh mắt của mọi người khi nhìn Tô Nhược Hân không còn là sự khinh bỉ và chế giễu như trước nữa.

Càng không dám nghĩ cô ấy là người phụ nữ được bao nuôi nữa.

Mọi người nhìn Tô Nhược Hân một cách kính trọng, sau đó trong mắt họ chỉ còn lại sự ghen tị.

Vừa đẹp gia thế lại tốt, đều bị Tô Nhược Hân chiếm hết rồi, ông trời thật không công bằng.

Tô Nhược Hân nhìn vẻ mặt mọi người thay đổi liên tục như tắc kè hoa, quả thật cô không thích cái kiểu phút trước còn khinh thường cô, phút sau đã kính trọng cô như vậy: “Có thể nhường đường được không? Tôi muốn đi ăn kem.”

Cô sớm đã để ý lâu rồi, muốn đi ăn kem thôi.

Nhưng những người này cứ chặn ở đây, thật là khó chịu.

“Tránh ra hết đi.” Lương Viễn ngay lập tức lạnh giọng.

Sau đó, mọi người đồng loạt nhường đường.

Không ai dám chậm trễ.

Hậu quả của việc chậm trễ rất nghiêm trọng.

Chính là tối nay công ty nhà mình sẽ bị tập đoàn Phượng Lộc mua lại, đây không phải là trò đùa.

Nhưng, khi Tô Nhược Hân đi đến khu để kem cách đó vài bước, cô nhìn thấy Cận Liễm xuất hiện: “Tiểu Hân, xảy ra chuyện gì vậy?”

Anh ta đi gặp một khách hàng nên trò chuyện một lát, phát hiện không thấy Tô Nhược Hân đâu liền tìm khắp nơi nhưng không ngờ cô đang bị một đám đông vây quanh.

“Không sao, Cận Liễm, tôi muốn ăn kem, vị dâu, tôi muốn một đ ĩa, anh lấy cho tôi đi.”

“Chờ chút, có ngay.” Cận Liễm nói xong, bước nhanh đến khu để kem, sau đó tự mình múc một ly kem vị dâu.

Vốn dĩ, khi một người đàn ông to lớn đi múc kem, nhìn thế nào cũng không hài hòa, nhưng người này lại là Cận liễm, nên cho dù nhìn thế nào thì anh ta cũng đẹp trai.

Người đàn ông múc đầy một cốc kem và bước lại chỗ Tô Nhược Hân, nhẹ nhàng nói: “Em muốn ăn gì nữa không? Tôi đi lấy.”

Mà bên kia, vẻ mặt bị hai người kia bỏ qua của Lương Viễn trầm xuống: “Cậu nhóc Cận Liễm này, nói với mẹ cậu, nếu bà ta không có khả năng chăm sóc tốt cho tiểu Hân, thì giao tiểu Hân cho tôi, nếu bà ta lại làm cho tiểu Hân chịu chút tủi thân nào nữa, Lương Viễn tôi sẽ phá nhà các người.”

Cận Liễm nghe xong lời này, cũng không nóng giận mà quay lại nhìn những người xung quanh còn chưa giải tán, sau đó nhìn thẳng vào Tô Nhược Hân: “Vừa rồi có người bắt nạt em?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 626


CHƯƠNG 626

“Không sao đâu, hiện tại tôi rất đói. Không muốn nhắc tới chuyện đó nữa. Cận Liễm, chúng ta qua kia ăn đi.”

Tô Nhược Hân vừa nói, vừa cầm một cái đ ĩa dẫn Cận Liễm đi, không thèm để ý gì đến Lương Viễn.

Nhìn cô như vậy giống như là một nữ vương.

Cận Liễm lúc này mới nhìn Lương Viễn: “Tôi sẽ điều tra rồi cho Giám đốc Lương một lời công đạo.”

Vốn dĩ cô Tô đang nằm liệt trên mặt đất vừa định đứng dậy thì lại ngã xuống vì sốc, lời của Cận Liễm chính là nói ngày mai Lương Viễn sẽ mua lại tập đoàn Tô thị, Cận Liễm cũng sẽ nhúng tay vào đó.

Thật ra chỉ một tập đoàn Phượng Lộc, nhà cô ta không thể chịu nổi rồi, nếu thêm một người họ Cận nữa thì sẽ chắc chắn chết không lối thoát.

Lúc này, cho dù Lương Viễn không cho người tát cô ta thì cô ta cũng muốn tự tát miệng mình.

Đều do cô ta nhiều chuyện.

Cô ta đáng chết.

Đám đông cũng thở dài khi nghe điều này, tai họa là từ miệng mà ra, đêm nay cũng xem như là một bài học nhớ đời.

Tô Nhược Hân bưng đ ĩa đi đến bàn tiệc buffet, thấy mọi người vẫn đổ dồn ánh mắt vào mình, cô nói: “Đừng nhìn tôi, dạ dày tôi rất quan trọng, tôi đói chết rồi, bụng đang kêu réo lên đây.”

“Cô Tô thật hài hước.”

“Cô Tô, cô làm thế nào để giữ dáng?”

Tô Nhược Hân nói: “Tôi chỉ thỉnh thoảng dậy sớm để tập thể dục mà thôi.”

Nhưng khi cô nói lời này, cô khá chột dạ, dường như sáng sớm nay mới là lần đầu tiên cô thức dậy chạy bộ, trước kia đi học, nào có thời gian tập thể dục.

“Cô Tô có thể thêm bạn được không?”

“Cô Tô, cô có thể chia sẻ cách cô tập thể dục không?”

“Cô Tô luôn xinh đẹp, xin hỏi có bí quyết gì không?”

Thế là, đột nhiên tất cả mọi người đều vây quanh Tô Nhược Hân, cảnh tượng đó như đang theo đuổi ngôi sao.

Lương Viễn vốn muốn kêu A Phương đi lên cản lại thì thấy Tô Nhược Hân hòa đồng kết bạn với mọi người, còn trả lời câu hỏi của người ta.

Chỉ trong một thời gian ngắn, cô đã có thể đối phó đâu ra đó với những người hâm mộ mình.

Khi đám đông giải tán, Tô Nhược Hân ngồi xuống ăn kem, hương vị rất ngon.

Lần này, không ai dám cười nhạo cô nữa.

Tất cả đều là hâm mộ, ngoại trừ hâm mộ ra thì là đố kị.

Ăn như thế này mà không béo lên chắc chắn là khởi nguồn của sự đố kỵ và ghen ghét.

Khi Tô Nhược Hân ăn được một nửa, Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy mới xuất hiện, bước nhanh đến: “Tiểu Hân, nghe nói có người bắt nạt con?”

“Mẹ, là cô ba của tập đoàn Tô thị, còn có bạn thân của cô ta. Con sẽ xử lý việc này.” Lúc Tô Nhược Hân đang ăn, Cận Liễm đã điều tra mọi chuyện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 627


CHƯƠNG 627

“Được rồi, Nhược Hân, là do mẹ nuôi không tốt. Gặp lại bạn học cũ đã nhiều năm không gặp, nhịn không được tán gẫu một hồi, sau này không để con ở một mình nữa.”

“Mẹ nuôi, con không sao đâu, con ở một mình, mẹ không cần phải lo lắng .” Mặc dù cô không thể độc đoán như Lương Viễn dạy dỗ cô Tô một bài học, nhưng cô cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta.

Thật tiếc không ai cho cô cơ hội.

Lúc  này, cô muốn tìm một người để thử cũng không được.

Không ai dám nữa.

Sau khi ăn một lúc, cuối cùng cô cũng bớt đói, mới nhớ tới giờ cô vẫn không nhìn thấy Hạ Thiên Tường.

Còn có bà cụ Hạ, không thấy bóng dáng đâu.

Khi đến là một đoàn xe, kết quả xe vừa dừng thì không thấy đâu nữa.

Đang nghĩ thì có người ngạc nhiên hét lên: “Công chúa Anna đến rồi, đẹp quá”.

Một tiếng Anna đã thu hút sự chú ý của Tô Nhược Hân.

Cô đã từng nghe cái tên này trước đây.

Bạn gái tiểu tam của Hạ Sâm, mẹ nhỏ của Hạ Thiên Tường.

Công chúa của nước D.

Tô Nhược Hân nhìn qua, Tăng Hiểu Khê cũng nhìn: “Đừng sợ bà ta, nói dễ nghe thì là công chúa, còn nói khó nghe thì cũng chỉ là đứa con riêng mà thôi. Cho nên, khi nuông chiều đứa con riêng đó, còn tìm đủ mọi cách biến con trai con gái của mình thành con riêng, mẹ thật không hiểu suy nghĩ của phụ nữ như thế nào nữa.”

“Con…con riêng?” Tô Nhược Hân chỉ biết Anna là công chúa, nhưng thực sự không biết Anna là con riêng.

“Đúng vậy, con riêng của lão Quốc vương và một vũ nữ.”

“Vậy cô ta vẫn là công chúa?” Nghe nói Anna là con riêng mà vẫn có thể được phong là công chúa, không thể không nói thật sự là có chút thủ đoạn.

“Là mẹ cô ta rất lợi hại. Bà ta dụ dỗ lão Quốc vương phong danh hào công chúa cho cô ta. Tuy không bằng công chúa chính thống nhưng dù sao cô ta cũng là người của hoàng tộc.”

Tô Nhược Hân nghĩ cũng đúng.

Đôi mắt cô rơi vào người phụ nữ đang bước vào.

Bà ta mặc một chiếc váy đỏ dài, trang điểm nhẹ nhàng.

Có một loại ảo giác gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn, điều này làm tôn lên vẻ đẹp mê hoặc lạ thường của bà ta.

Một người phụ nữ xinh đẹp.

Hơn nữa, bà ta còn là một người phụ nữ trẻ hơn Lục Diễm Chi.

Nhìn thấy Anna, Tô Nhược Hân có cảm giác nguy hiểm thay cho Lục Diễm Chi.

Dù không thích Lục Diễm Chi, nhưng dù sao bà ta cũng là mẹ của Hạ Thiên Tường.

Một người phụ nữ ở độ tuổi ba mươi mấy mà nói thì muốn quyến rũ có quyến rũ, muốn thuần khiết có thuần khiết, còn có thể chuyển đổi giữa quyến rũ và thuần khiết theo ý muốn.

Lúc này, giống như ánh mắt của cô còn có người đàn ông bên cạnh.

Không cần hỏi, chỉ cần nhìn thoáng qua, thì đây chính là Hạ Sâm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 628


CHƯƠNG 628

Bởi vì nhìn thấy Hạ Sâm dường như có thể nhìn thấy Hạ Thiên Tường sau này.

Tuy nhiên, cũng chỉ là cảm giác già đi vài tuổi mà thôi.

Mặc dù Hạ Thiên Tường và Hạ Sâm có quan hệ cha con, nhưng xem bộ dạng của Hạ Sâm, Tô Nhược Hân không thể tin được người đàn ông này là ba của Hạ Thiên Tường.

Vì quá trẻ.

Lúc này, chỉ cảm thấy người vừa tâng bốc bà ta trẻ trung xinh đẹp thì chuyển hướng qua Hạ Sâm.

Cô chợt nghĩ đến một nhân vật trong sách.

Đoàn Vương gia.

Đoàn Vương gia của đại lý Đoàn thị.

Nếu Hạ Sâm thật sự có rất nhiều phụ nữ thì ông ta chính là Đoàn vương gia phiên bản hiện đại.

Quả thật là phong lưu không kém.

Giờ phút này cô còn đang suy nghĩ, ngoại trừ Hạ Thiên Tường, không ai có thể so với Hạ Sâm.

Lúc này, Tô Nhược Hân đang nhìn Hạ Sâm, Tăng Hiểu Khê cũng đang nhìn Hạ Sâm, Cận Hồng Huy ở một bên thì mặt đen lại: “Không được phép nhìn ông ta, trừ phi bà muốn vượt tường.”

“Cận Hồng Huy, ông câm miệng.” Tăng Hiểu Khê nghiến răng trừng mắt nhìn Cận Hồng Huy.

“Không được nhìn ông ta.” Tuy nhiên, lúc này, toàn thân Cận Hồng Huy đầy mùi dấm chua.

“Hừ, tôi chỉ thuận mắt nhìn ông ta chút thôi, ông ta nhiều phụ nữ như vậy chắc cũng chỉ sống thêm được vài năm. Nếu ông ta chết, Lục Diễm Chi thực sự sẽ là một góa phụ.”

“Bà cụ Hạ vẫn đứng về phía bà ta.” Khi Cận Hồng Huy nghe thấy vợ mình đang nguyền rủa Hạ Sâm chết, sắc mặt của ông ta mới trở nên tốt hơn một chút.

“Nếu không đứng về phía Lục Diễm Chi thì còn có thể đứng về phía với ai nữa? Mấy người phụ nữ kia của Hạ Sâm có người nào bớt phiền không? Có Lục Diễm Chi ở đây, ít nhất cô ta cũng có thể cân bằng được chút, nếu không ai cũng muốn tranh đoạt cái danh phu nhân của Hạ Sâm vỡ đầu thì lúc đấy nhà họ Hạ còn yên ổn sao.” Tăng Hiểu Khê nói, không khỏi đồng cảm nhìn về phía Lục Diễm Chi, bà cụ Hạ chính vì để cân bằng các bên nên mới đừng về phía Lục Diễm Chi.

Tô Nhược Hân cũng nhìn Lục Diễm Chi một cách đồng cảm.

Cô thật sự không ngờ rằng, là vợ của Hạ Sâm, mặc dù có cơ hội xuất hiện cùng Hạ Sâm nhưng người phụ nữ nắm tay chồng mình lại  không phải là bà ta, mà là Anna.

Còn bà ta, ngoài việc phụ giúp bà cụ Hạ ra, cho dù là vợ chính thức của Hạ Sâm thì cũng không giấu được sự sa sút trong trận chiến với nhân tình.

Cách xuất hiện này, Lục Diễm Chi đã thua.

Cuối cùng Tô Nhược Hân cũng biết bà cụ Hạ rõ ràng xuất phát cùng cô và người nhà họ Cận, nhưng tại sao bây giờ mới xuất hiện trong bữa tiệc tối.

Trong một thời gian dài như vậy, có thể là thuyết phục Hạ Sâm đưa Lục Diễm Chi cùng nhau xuất hiện.

Thật đáng tiếc, bà ta không thể thuyết phục con trai mình.

Ở phía bên phải của nhóm bốn người, cũng chính là Hạ Thiên Tường với vẻ mặt lạnh lùng đứng cạnh Lục Diễm Chi, người đang phụ giúp bà cụ Hạ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 629


CHƯƠNG 629

Trong một trường hợp quan trọng như vậy, ba của anh ôm nhân tình và bỏ mẹ anh sang một bên, mặc dù cuối cùng họ xuất hiện cùng nhau nhưng đối với Lục Diễm Chi mà nói thì không mấy tốt đẹp.

Thất bại hoàn toàn.

Phía sau Hạ Thiên Tường là Hạ Thiên Hương trang điểm lộng lẫy, Hạ Thiên Hương cũng rất xinh đẹp, cô ta đứng bên cạnh Hạ Thiên Tường, ngoại hình của cô ta có thể coi là thừa hưởng ưu điểm từ cha mẹ.

Nhìn lại, Tô Nhược Hân bỗng nheo mắt.

Một nam một nữ cao thấp.

Cô gái khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, nhỏ hơn cô.

Còn cậu bé nắm tay cô bé mới năm sáu tuổi, nhìn giống Anna, như in cùng một khuôn, vẫn xem là xinh xắn dễ thương.

Tuy nhiên, khuôn mặt của cậu bé khi tiến vào  lại trông đặc biệt khó chịu.

Vừa nhìn chính là được nuông chiều đến hư hỏng, lúc nào cũng có thể tùy ý gây chuyện.

Sau đó, chính là chi thứ nhất và chi thứ hai.

Chi thứ nhất gồm Hạ Thành và Hứa Vĩnh Mai, còn có con gái Hạ Thiên Thảo và con trai Hạ Thiên Hạo.

Chi thứ hai gồm Hạ Phong và Dương Xuân Lệ, còn có Hạ Thiên Chiếu.

Hạ Thiên Chiếu bị Hạ Thiên Tường sung quân đến châu Phi, anh ta sẽ không bao giờ trở lại, chuyện này thì cô biết.

Sau đó là chi phụ nhà họ Hạ.

Phải nói rằng, gia phủ vô cùng cường đại.

Nhưng từ thứ tự xuất hiện, ai cũng có thể biết được ai là người nắm quyền trong nhà họ Hạ.

Hạ Thiên Tường thân là cháu đích tôn được xếp hàng đầu tiên, điều này đã chứng minh tất cả.

“Này, con đang nhìn ai vậy?” Tăng Hiểu Khê thấy Tô Nhược Hân đang nhìn về hướng đó,  không khỏi tự hỏi cô đang nhìn Hạ Thiên Tường hay Lục Diễm Chi.

“Khụ …” Tô Nhược Hân che môi: “Giám đốc Lục thật sự rất đáng thương.”

“Haha, mẹ cũng muốn nói lời này, nha đầu con đã nói đúng ý của mẹ rồi.” Tăng Hiểu Khê vỗ vai Tô Nhược Hân, càng nhìn càng thích cô gái này.

Thật sự rất giống bà ta.

“Mẹ nuôi, mẹ và Thiên Tường đều ép con đến dự bữa tiệc này, không phải là để con thưởng thức cuộc chiến của nhà họ Hạ đấy chứ?”

Ngay cả xuất hiện cũng đặc biệt như vậy, cảnh tiếp theo, e rằng còn hay hơn nữa.

“Không phải, chúng ta có một nhiệm vụ rất quan trọng.” Tăng Hiểu Khê cười cười, nhưng không có nói ra.

Tô Nhược Hân bị mắc câu, cầm lấy cốc trong tay Tăng Hiểu Khê: “Mẹ nuôi, nếu mẹ không nói cho con biết, con sẽ khiến mẹ phải hối hận.”

“Tổ tông của tôi ơi, con sẽ sớm biết thôi, đến lúc đó sẽ cho con một bất ngờ lớn được không?”

Tô Nhược Hân nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tăng hiểu Khê cũng đành phải chịu, cô đã chịu đựng lâu như vậy rồi, sẽ còn lâu hơn nữa.

Vẫn là tiếp tục xem kịch vậy.

Người chủ trì bữa tiệc đã đến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 630


CHƯƠNG 630

Không khí ngay lập tức trở nên náo nhiệt.

Trên bàn tiệc, mọi người bắt đầu vào chỗ ngồi.

Tô Nhược Hân lúc này mới phát hiện ra bữa tiệc buffet bên cạnh chỉ là món khai vị, thức ăn thực sự vốn dĩ phải được dọn lên bàn.

Tuy nhiên, cô thích ngồi chỗ bàn buffet này thoải mái thưởng thức.

Nhưng, đây chỉ là suy nghĩ cá nhân của cô.

Thấy yến tiệc sắp bắt đầu, Tăng Hiểu Khê kéo cô dậy: “Đi thôi, một lát phải ngoan, không được tùy hứng nữa, ừm, phải thục nữ.” Vừa nói xong, Tăng Hiểu Khê đã cố ý ho khan, sau đó lấy tư thế tương đối thục nữ biểu diễn cho Tô Nhược Hân xem.

Tô Nhược Hân cố nhịn cười và đi theo Cận Liễm về chỗ ngồi.

Thì ra gia đình bốn người của họ ngồi bên cạnh bàn chính của nhà họ Hạ.

Cũng xem như là một vị trí đẹp.

“Mẹ nuôi, chủ đề của bữa tiệc tối nay là gì vậy?” Chắc hẳn phải có một cái tên cho bữa tiệc tối hoành tráng như vậy.

Tô Nhược Hân nhìn đi nhìn lại, có chút không hiểu.

“Phải hỏi Hạ Thiên Tường thôi. Đây là bữa tiệc mà Hạ Sâm muốn tổ chức cho Anna, nhưng Hạ Thiên Tường cũng đã đồng ý.” Tăng Hiểu Khê cười.

Nghe vậy, Tô Nhược Hân vô thức nhìn về hướng Hạ Thiên Tường.

Không ngờ, khi cô nhìn anh, anh lại thực sự cũng nhìn cô.

Trong khoảnh khắc, ánh mắt của hai người giao nhau trong không trung, khuôn mặt vốn dĩ lạnh lùng của người đàn ông dường như trong nháy mắt dịu đi một chút.

Anh gật đầu với cô, như muốn nói ‘phải ngoan’, sau đó mới ngồi giữa Lục Diễm Chi và bà cụ Hạ.

Đúng vậy, một bên là Lục Diễm Chi, một bên là bà cụ Hạ, mà vị trí của bà cụ Hạ là vị trí trung tâm của toàn bộ bữa tiệc tối ngày hôm nay.

Chủ vị trong bữa tiệc.

Mà bên cạnh Lục Diễm Chi, đương nhiên là Hạ Sâm.

Hạ Sâm thực sự là một người đàn ông biết cách hưởng thụ những lời chúc phúc của mọi người.

Lúc này, chính thất và tiểu tam ở bên cạnh, nhưng ông ta không cảm thấy xấu hổ chút nào, vừa trò chuyện vừa cười đùa, giống như không vắng vẻ Lục Diễm Chi hay Anna.

Tô Nhược Hân thậm chí nghĩ nếu Hạ Sâm chỉ ở cùng với Lục Diễm Chi thì họ có thể là một cặp đôi rất ân ái và cũng rất nuông chiều Lục Diễm Chi.

Nhưng, cho dù ánh mắt của ông ta nhìn Lục Diễm Chi dịu dàng thế nào, chỉ cần Anna ở cạnh Hạ Sâm thì bà ta cũng sẽ khó xử.

Tô Nhược Hân nhớ lại kết cục của Triệu Giai Linh.

Triệu Giai Linh đã sử dụng số tiền bán thận của mình để tạo ra hai lỗ hổng trên cơ thể.

Dựa vào tính cách độc đoán và lạnh lùng của Hạ Thiên Tường, cô không tin anh sẽ để Hạ Sâm thừa nhận thân phận của Anna.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 631


CHƯƠNG 631

Cho dù thân phận vợ cả của Lục Diễm Chi vẫn được tiếp tục giữ vững, Hạ Thiên Tường cũng sẽ không thừa nhận Anna là một phần của nhà họ Hạ.

Đúng, cô còn nhớ Triệu Giai Linh chính là tác phẩm của Anna.

Chính Anna là người đã chỉ đạo Triệu Giai Linh đâm cô.

Hoặc có lẽ Anna cũng muốn đâm Hạ Thiên Tường.

Không ngờ, trong thời gian phòng học mất điện, thì Hạ Thiên Tường vừa đúng lúc lên bậc giảng diễn thuyết.

Kết quả là Triệu Giai Linh bỏ lỡ cơ hội đâm Hạ Thiên Tường, mà đâm cô.

Cũng khiến cô suýt nữa mất mạng.

Sau đó, khi tỉnh dậy biết Triệu Giai Linh vẫn chưa bị bắt thì khó chịu vô cùng.

Nhưng cô chưa từng nghĩ, Hạ Thiên Tường sẽ ra tay tàn nhẫn như vậy.

Ai làm tổn thương cô, anh sẽ không bỏ qua.

Đầu tiên đó là Triệu Giai Linh, sau đó có lẽ là Anna.

Tô Nhược Hân cảm thấy tối nay Anna gặp xui xẻo rồi.

Lúc này cô nhìn Anna với vẻ thương cảm.

Ừm, cho dù Hạ Thiên Tường không xử lý Anna, cô cũng sẽ không bỏ qua cho Anna.

Nghĩ vậy, cô lấy điện thoại ra, mở hội thoại của Hạ Thiên Tường.

Hộ khó rời giường: “Thiên Tường, anh có nắm chắc không? Nếu không, để em đi.”

Anna là kẻ thù của cô.

Vết sẹo trên ngực cô, Anna là kẻ chủ mưu.

Gửi xong, cô thấy Hạ Thiên Tường có lẽ là nghe thấy âm thanh tin nhắn nên mới cúi xuống nhìn điện thoại.

Tô Nhược Hân nhìn chằm chằm vào biệt danh cô đặt cho anh “Tường lưu manh”, khóe miệng cô cong lên.

Sau đó, rất nhanh, người đàn ông đã trả lời.

Tường lưu manh: “Đây là chuyện của đàn ông.”

Hộ khó rời giường: “Hạ Thiên Tường, anh mắc bệnh gia trưởng.”

Tường lưu manh: “Ngoan, tối nay em phải thục nữ, tối nay em có nhiệm vụ khác.” Cho nên, anh cương quyết không cho Tô Nhược Hân ra mặt, cho dù Tô Nhược Hân thật sự có cách nào, cũng không thể ra mặt được.

Hộ khó rời giường: “Nhiệm vụ gì vậy?” Được rồi, Tô Nhược Hân cảm thấy sự tò mò của mình đã bị Tăng Hiểu Khê liên kết với Hạ Thiên Tường treo lên nửa vời, đặc biệt khó chịu.

Tường lưu manh: “Tối nay sẽ biết.”

Được lắm, cô phục rồi.

Bây giờ cô không muốn để ý tới Hạ Thiên Tường nữa.

Sau đó, Hạ Thiên Tường cũng không có thời gian nói chuyện với cô.

Bởi vì người điều khiển chương trình đã lên sân khấu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 632


CHƯƠNG 632

Lần lượt giới thiệu những người có mặt.

Tô Nhược Hân nghe tên của từng người, đếm sơ qua thì trừ người nhà họ Hạ, người cô quen biết được tính trên một bàn tay.

Chính là Lương Viễn và người nhà họ Cận, những người còn lại đều là người cô mới lần đầu tiên nghe tên.

Cô cảm thấy nhàm chán nên nghịch điện thoại di động, thật sự rất rảnh rỗi.

Thức ăn ngon đã được đưa lên bàn.

Trông trình bày rất đẹp, cũng không biết ăn có ngon không, dù sao trông rất đẹp mắt.

Thức ăn vẫn luôn được đưa lên.

Bữa tiệc tối vẫn tiếp tục.

Người điều khiển chương trình cuối cùng kéo đề tài đến tiết mục chính thức của buổi tối nay.

Bắt đầu giới thiệu Anna.

“Tiếp theo, chúng tôi xin mời công chúa nước D, quý cô Anna lên sân khấu.” Người điều khiển chương trình nói xong thì vỗ tay trước.

Những người có mặt ở đó cũng vỗ tay phối hợp.

Tô Nhược Hân không vỗ tay, cô vẫn nhìn về phía Hạ Sâm và Anna.

Quả nhiên, Anna đứng dậy với vẻ lả lơi, nói với giọng điệu tuyệt đối không nhỏ: “A Sâm, anh lên cùng với em đi.”

Đây là tuyên bố trắng trợn. Chỉ cần Hạ Sâm cùng đi với bà ta, chính là thừa nhận thân phận của bà ta ngay trước mặt mọi người.

Cho dù bà ta còn chưa phải là vợ của Hạ Sâm, nhưng vẫn được xem là người nhà họ Hạ.

Được người nhà họ Hạ thừa nhận.

Chỉ là thân phận hơi đặc biệt mà thôi.

Mà nếu lúc này Hạ Sâm không đi lên cùng bà ta, lại không đủ ga lăng.

Nếu ông ta lên cùng bà ta, vậy thể diện của Lục Diễm Chi đều mất sạch.

Vẻ mặt Hạ Thiên Tường lạnh lùng, nhưng trước sau vẫn ngồi ở đó không lên tiếng.

Vào lúc ai nấy đều đang suy đoán Hạ Sâm có thể nghe theo lời Anna lên sân khấu không, Hạ Sâm bỗng nhiên khẽ cúi đầu, rất lịch sự trưng cầu ý kiến của Lục Diễm Chi: “A Chi, anh có thể lên không?”

Tô Nhược Hân phục rồi.

Bây giờ cô càng cảm thấy Hạ Sâm chính là Đoàn vương gia Đoàn thị của Đại Lý thứ hai. Với bản lĩnh ở trong đám phụ nữ vẫn trái phải vo tròn này, nếu ông ta nói mình đứng thứ hai trong thiên hạ thì chẳng ai dám nói mình là số một thiên hạ đâu.

Ông ta làm vậy vừa tôn trọng vợ, cũng tôn trọng tình nhân.

Sau đó, còn đá quả bóng sang cho Lục Diễm Chi.

Có điều, Hạ Sâm tuyệt đối đã nhận định Lục Diễm Chi chắc chắn sẽ đồng ý.

Dù sao, ngày náo nhiệt này thuộc về Anna, Lục Diễm Chi đã đồng ý tham dự, nếu bà ta không đồng ý lại thành ra quá hẹp hòi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 633


CHƯƠNG 633

Ở thời cổ đại, như vậy chính là người phụ nữ ghen tuông.

Lúc này, Tô Nhược Hân nhìn Lục Diễm Chi, lại dùng năm chữ để bình luận về bà ta, bà ta quá khó rồi.

Nhưng, Tô Nhược Hân vẫn bội phục Lục Diễm Chi. Cho dù ở trong trường hợp như vậy, bà ta vẫn luôn để người ta nhìn thấy mình đoan trang tao nhã, tuyệt đối không trở thành đề tài cho mọi người bàn tán.

Bà ta khẽ cười một tiếng, dịu dàng nói: “Được.”

Hạ Sâm nghe được một câu này, lần này dứt khoát không cần thể diện, hôn một cái lên trên mặt Lục Diễm Chi: “Anh nghe lời vợ.”

Tô Nhược Hân nghe đến đó, càng phục Hạ Sâm hơn.

Dường như tình nhân mà ông ta nuôi này là do vợ của ông ta tìm cho ông ta, hoàn toàn không liên quan tới ông ta vậy.

Ông ta cũng là vô tội đấy.

Sau đó, ông ta lại đường hoàng, nở mặt nở mặt mặc cho Anna kéo cánh tay ông ta, hai người cùng rêu rao bước trên thảm đỏ đi tới trên sân khấu.

Ánh mắt của mọi người đều bị Hạ Sâm và Anna bước lên sân khấu thu hút.

Tất cả đều rất bội phục và vô cùng hâm mộ Hạ Sâm.

Có thể chơi cho vợ và tình nhân ở chung một phòng còn ngoan ngoãn như vậy, ông ta quá lợi hại rồi.

Thật ra, bữa tiệc tối này nói dễ nghe là tiệc tối, nhưng nhìn chiếc váy đỏ của Anna giống như đây chính là tiệc cưới biến tướng của bà ta vậy.

Cho nên mới long trọng nhường ấy.

Dáng vẻ này của Anna rõ ràng là thật sự không hề cảm thấy làm tình nhân có gì đáng xấu hổ.

Chỉ hận không thể tuyên bố cho cả thế giới biết bà ta là người phụ nữ của Hạ Sâm.

Tô Nhược Hân nhìn hai người trên sân khấu mà buồn cười, lặng lẽ liếc nhìn Hạ Thiên Tường. Anh làm con trai, tận mắt nhìn thấy ‘đám cưới’ kiểu khác của ba anh và tình nhân, chắc hẳn bóng tối trong lòng lúc này nhất định là đang chồng chất.

Có điều, diện tích bóng tối trong lòng của anh càng lớn, kết quả của Anna lại càng thảm hại hơn.

Người điều khiển chương trình bắt đầu giới thiệu về thân phận hiển hách của Anna.

Danh hiệu công chúa nước D quả thật đủ hiển hách.

Trên màn ảnh lớn đều là hình ảnh đặc tả liên quan tới Anna.

Chờ giới thiệu xong xuôi, chính là lúc cho Anna thân phận người phụ nữ của Hạ Sâm.

Trong lòng những người ở đây đều biết rõ.

Hạ Sâm là người thật sự biết cách nuông chiều phụ nữ, cũng càng biết cách lừa phụ nữ.

Người có thân phận công chúa cao quý như Anna không ngờ cam tâm tình nguyện làm vợ hai của ông ta. Trong những người đàn ông có mặt ở đây, không ai là không bội phục, hâm mộ Hạ Sâm.

Đương nhiên, những người đàn ông này tuyệt đối không bao gồm Cận Hồng Huy.

Bởi vì, Hạ Sâm vừa lên sân khấu, ông ta đã vô số lần ghé sát bên tai Tăng Hiểu Khê nói vấn đề này, vấn đề kia của Hạ Sâm, chỉ thiếu nước nói Hạ Sâm là nam nhân cho giống.

Người điều khiển chương trình nói càng lúc càng sôi động, bầu không khí ở đây cũng càng lúc càng sôi động theo. Khi thấy tiếp theo chính là lúc tuyên bố Anna trở thành người phụ nữ của Hạ Sâm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 634


CHƯƠNG 634

Bỗng nhiên, hiện trường lập tức yên tĩnh.

Hầu hết mọi người đều hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trên sân khấu.

Tô Nhược Hân vốn không để tâm, kết quả hiện trường ban đầu vốn đang ầm ĩ lại lập tức trở nên yên tĩnh. Cô thoáng ngây người, bất giác hỏi: “Mẹ nuôi, sao vậy?”

Tăng Hiểu Khê lại giơ tay lên che mắt cô: “Đừng nhìn, con gái không thể nhìn, quá phóng đãng rồi.”

Nhưng lúc bà ta nói vậy, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trên sân khấu mà không hề chớp lấy một cái.

Tô Nhược Hân đẩy tay bà ta ra, vừa liếc mắt đã nhìn thấy được Anna trên màn ảnh lớn, không ngờ còn có một người đàn ông nữa.

Có điều, người đàn ông kia chắc chắn không phải là Hạ Sâm.

Gương mặt người đàn ông đó chẳng có nửa phần tương tự với Hạ Sâm.

Cho dù muốn nói người kia là bản làm đẹp biến tướng của Hạ Sâm bản cũng không được.

Anna đột nhiên kinh ngạc kêu lên: “A…” Sau đó bà ta hô to: “Tắt đi cho tôi, tắt đi.”

Bà ta gào lên bằng tiếng Anh, đại khái cuối cùng đã biết trên thế giới này còn có mấy chữ gọi là ‘cảm giác xấu hổ’ rồi.

Trên sân khấu, gương mặt Hạ Sâm cũng hoảng loạn, chỉ huy người mau chóng tắt màn hình lớn.

Màn hình lớn đã tắt.

Đoạn video kia trước sau chỉ chiếu chừng một phút.

Nhưng đủ rồi.

Tô Nhược Hân nhìn về phía Hạ Thiên Tường, bỗng nhiên phì cười.

Ha ha ha, đây mới là người đàn ông mà cô có cảm giác chứ.

Lại đẹp trai như vậy.

Sau đó, cô cúi đầu gửi một tin nhắn cho Hạ Thiên Tường.

Hộ khó rời giường: “Em đoán, nếu ông ta không phải là ba anh, bất kể ông ta và người phụ nữ kia có kêu thế nào, màn hình lớn đều sẽ không tắt, ít nhất phải phát mười phút, ha ha ha.”

Tường lưu manh: “Tiểu Hân thông minh.”

Sau đó, hiện trường hoàn toàn hỗn loạn.

Hỗn loạn chỉ xảy ra trên sân khấu thôi.

Dưới sân khấu tuyệt đối vẫn trật tự.

Bởi vì, người điều khiển chương trình đã cầm lấy mic, lớn tiếng tuyên bố: “Mọi người không cần rối loạn, tiết mục quan trọng nhất của buổi tối nay sắp diễn ra.”

Vì vậy, Hạ Sâm kéo Anna đang khóc như hoa lê trong mưa xuống khỏi sân khấu.

Không thể không nói, Hạ Sâm đúng là vô cùng ga lăng, tuyệt đối có thể xem là máy bay chiến đấu trong đám người ga lăng.

Cho dù bị Anna cắm sừng ngay tại hiện trường nhưng ông ta vẫn có thể bình tĩnh, ôm Anna đi xuống khỏi sân khấu, sau đó không nhanh không chậm đi về phía vị trí của bọn họ trước đó, bình tĩnh ngồi xuống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 635


CHƯƠNG 635

Nhưng sau khi trải qua chuyện ầm ĩ như vậy, Anna đã không còn khả năng trở thành người nhà họ Hạ nữa.

Bất luận là bây giờ hay tương lai, đều không thể.

Cho dù Hạ Sâm có không cần thể diện, cũng không thể lấy lại danh dự cho một người phụ nữ đã lăng nhăng với người đàn ông khác.

Tô Nhược Hân nhìn về phía người con trai và con gái của Anna, thấy cô bé kia hơi đáng thương.

Thân là con gái của một người mẹ như Anna chính là nỗi bi ai của cô ta.

Chỉ hy vọng sau này cô ta đừng học theo thói quen tranh làm tình nhân như mẹ của cô ta, mà cố gắng làm một người phụ nữ tốt.

Tô Nhược Hân liếc mắt về phía trên người cậu bé kia, đang muốn gửi một bí mật lớn động trời cho Hạ Thiên Tường, đột nhiên lại nghe được người chủ trì trên sân khấu đọc đến tên của mình.

“Tiếp theo xin mời Cận Hồng Huy, Tăng Hiểu Khê và cả cô Tô Nhược Hân lên sân khấu.”

Ngay sau đó là những tiếng vỗ tay.

Những người lúc trước đã tận mắt chứng kiến Lương Viễn chống lưng cho Tô Nhược Hân càng vỗ tay lớn tiếng hơn, cũng rất chỉnh tề.

Bọn họ sợ Lương Viễn phát hiện bọn họ không nghiêm túc, ngày mai công ty của nhà mình sẽ dễ dàng đổi chủ, trở thành công ty con của tập đoàn Phượng Lộc.

Tô Nhược Hân bối rối cũng bị ép phải cất điện thoại đi.

Cô căn bản chưa kịp nói bí mật lớn động trời mà cô biết cho Hạ Thiên Tường, đã bị Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê dẫn tới trên sân khấu.

Sau đó, cô choáng váng suốt cả quá trình tiếp theo.

Cô mới biết, đám cưới kiểu khác của Anna và Hạ Sâm mà cô vốn tưởng tuyệt đối không phải là khâu quan trọng của bữa tiệc tối này.

Theo Hạ Thiên Tường nói, mục đích để mở bữa tiệc tối này chỉ có một, chính là để cô chính thức trở thành con gái nuôi của Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê trong cảnh tượng được mọi người chú ý.

Đúng vậy, bắt đầu từ tối nay, khi cô được Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê dẫn lên sân khấu, cô đã hoàn toàn trở thành con gái nhà họ Cận.

Hơn nữa, cũng bắt đầu từ giây phút đó, cô chính thức bước vào và xuất hiện trong giới thượng lưu của thành phố T.

Khi bị người điều khiển chương trình bảo gọi ba nuôi mẹ nuôi, Tô Nhược Hân mới chợt bừng tỉnh, hiểu rõ những gì Hạ Thiên Tường đã làm.

Anh chỉ muốn cho cô một bối cảnh gia đình mẹ đẻ mạnh mẽ.

Lần này không giống với lần trước cô gọi Tăng Hiểu Khê là mẹ nuôi khi ra khỏi đồn cảnh sát.

Khi đó, cô và người nhà họ Cận chỉ là xác nhận quan hệ.

Hơn nữa, tuyệt đối là Hạ Thiên Tường cố ý. Chuyện cô nhận ba nuôi mẹ nuôi lần đó chắc chắn đã bị Hạ Thiên Tường phong tỏa trên mạng.

Đúng vậy, tất cả tin tức liên quan tới cô trước ngày hôm nay đều là thần bí, không có bất kỳ tin tức nào truyền đi.

Nhưng bắt đầu từ sáng sớm mai sẽ khác.

Không cần Hạ Thiên Tường nói với cô, cô cũng biết các báo giải trí lớn nhỏ trong thành phố T chỉ cần có thể đăng báo, tuyệt đối sẽ đầy tin tức cô trở thành con gái nhà họ Cận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 636


CHƯƠNG 636

Tô Nhược Hân cảm thấy những người phụ nữ vốn nhìn cô với vẻ vô cùng hâm mộ, lúc này lại càng hâm mộ và ghen tỵ hơn.

Lúc trước có Lương Viễn, sau có nhà họ Cận, cô thật ra mới sống ra dáng vẻ công chúa.

Còn nở mày nở mặt hơn cả Anna công chúa nước D kia.

Cô cũng đột nhiên hiểu rõ, Hạ Thiên Tường đang trải đường để anh cưới cô.

Cô là con gái nhà họ Cận, lấy anh chính là môn đăng hộ đối, không có bất kỳ vấn đề gì.

Không thể không nói, Hạ Thiên Tường đã vì cô làm hết những gì có thể làm rồi.

Anh còn làm tới mức cô không thể tìm ra bất kỳ sai sót nhỏ nào, vô cùng cẩn thận tỉ mỉ.

Cô nghe được từng tiếng chúc mừng, sau đó chính là những người lớn tuổi tặng phong lì xì cho cô.

Đương nhiên những phong lì xì này đều là nể mặt nhà họ Cận, nể mặt Lương Viễn, cô hiểu.

Có điều, cô vẫn cảm ơn Hạ Thiên Tường, cảm ơn Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê đã cho cô một buổi tối tuyệt vời như vậy.

Nếu nói trước đây cô còn là cô con gái không công khai của nhà họ Cận, vậy bắt đầu từ tối nay, cô là con gái nhà họ Cận thật sự rồi.

So với nhà họ Tô thậm chí không có cơ hội tham dự bữa tiệc tối có quy mô như vậy, nhà họ Cận mới thật sự là nhà mẹ đẻ của cô sau này.

Tô Nhược Hân thu phong lì xì tới mềm tay, thậm chí còn chẳng có cơ hội để từ chối.

Mãi đến khi bữa tiệc tối kết thúc, cô vẫn cảm giác như đang nằm mơ vậy.

Khách khứa lần lượt rời đi.

Bà cụ Hạ gọi Tô Nhược Hân tới: “Cô bé, cháu ngồi bên cạnh bà nội ăn cơm tiếp đi, sẽ không bị ai quấy rầy đâu.”

Mọi người giải tán mới tốt, cô mới có thể cố gắng hưởng thụ các món ăn ngon đầy trên bàn này.

Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê cũng tới tham gia.

Còn có Cận Liễm vẫn luôn im lặng suốt cả buổi tối.

Tô Nhược Hân thật ra cảm thấy không quen với Cận Liễm yên tĩnh như vậy.

Nhưng cô quá bận rộn, cô không có thời gian đoán xem tại sao Cận Liễm yên tĩnh như vậy.

Sau khi ngồi xuống bên cạnh bà cụ, Tô Nhược Hân càng bội phục Hạ Sâm hơn.

Giày vò suốt một tối như thế, ông ta còn có thể đồng ý cho Anna tiếp tục ngồi lại bàn tiệc.

Không chỉ ở lại bàn tiệc, ông ta còn có thể trấn an Anna im lặng, không khóc không làm loạn.

Không thể không nói, đây đúng là một người đàn ông giống như thần.

Dù sao, Tô Nhược Hân phục rồi.

Rất phục đấy.

“Tiểu Hân, sau này cháu chính là con gái nhà họ Cận, lúc chọn bạn trai phải thận trọng đấy, tuyệt đối không thể để những gã đàn ông miệng lưỡi trơn tru lừa. Nếu cháu muốn tìm, phải tìm người đẹp trai, chững chạc như Thiên Tường nhà bà mới thích hợp với cháu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 637


CHƯƠNG 637

Tô Nhược Hân nhìn Hạ Thiên Tường, anh chững chạc sao?

Bây giờ, người đàn ông này nói tới nói lui, muốn thả thính nhiều bao nhiêu cũng có.

Những lời thả thính đó của anh dường như chẳng liên quan gì tới chững chạc cả.

Giả vờ, anh chỉ đang giả vờ.

Rõ ràng là lưu manh nhất, còn muốn giả dạng làm quý ông phong độ ga lăng.

Anh không thấy mệt, cô còn ngại mệt đấy.

“Mẹ, chúng ta đi thôi. Con muốn về nhà.” Bên kia, con trai Anna đại khái đã tận mắt nhìn thấy tất cả chuyện xảy ra ở trên người Anna, cho dù còn bối rối không hiểu, tuy vẫn cảm nhận được những ánh mắt khác thường nhìn về phía ba mẹ con bọn họ.

Đứa trẻ không ở đây được nữa.

Lại muốn rời đi.

“Hạ Sâm, chúng ta đi thôi.” Chắc Anna nghe được bà cụ ám chỉ về quan hệ của Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường, cũng không ngồi yên nữa, kéo ông ta muốn cùng rời đi.

“Ngồi xuống.” Không ngờ bà cụ ngẩng đầu lên nhìn về phía Anna, lạnh lùng quát.

Không thể không nói, bà cụ vừa quát, Anna thật sự giật mình, sau đó bất đắc dĩ ngồi xuống: “Những chuyện đó đều xảy ra lúc con còn trẻ. Khi đó con còn chưa quen biết Hạ Sâm.”

Tô Nhược Hân nhớ lại trong video liên quan tới Anna trước đó, bà ta thật sự rất trẻ.

Cô quay đầu liếc nhìn Hạ Thiên Tường, không ngờ video liên quan tới Anna lâu như vậy, anh cũng có thể lấy ra được.

Đây là bỏ cả vốn gốc vì Lục Diễm Chi đấy.

Hoặc ở trong mắt mỗi đứa trẻ, người mẹ vĩnh viễn là người vĩ đại nhất, cũng thân thiết nhất.

Cho nên, Hạ Thiên Tường tất nhiên muốn che chở cho Lục Diễm Chi.

Mà Lục Diễm Chi cũng dựa vào người con trai xuất sắc này của bà ta, mới có thể đứng vững ở nhà họ Hạ, áp chế cả chi thứ nhất và chi thứ hai.

Chuyện này cũng không trách được bà ta và Hạ Thiên Tường, thực lực của chi thứ nhất và chi thứ hai không đủ, chỉ có thể trách bản thân bọn họ.

Anna uất ức nói xong, Hạ Sâm lại dỗ dành: “Em đừng khóc nữa, ai cũng có quá khứ, anh không trách em. Nếu mẹ bảo em ngồi xuống, nghĩa là cũng không trách em giống anh.”

Tô Nhược Hân đã trợn tròn mắt rồi. Chỉ cần Hạ Sâm đã nhận định người phụ nữ nào, sẽ bao dung tuyệt đối.

Nhưng đổi cách suy nghĩ, bản thân ông ta cũng chẳng tốt đẹp gì, không chỉ có Lục Diễm Chi và Anna, còn có rất nhiều người phụ nữ khác.

Cho nên, ông ta cũng không có mặt mũi nào trách Anna à.

Hơn nữa, Anna đã giải thích đoạn video kia xảy ra trước khi bà ta gặp Hạ Sâm.

Nếu Hạ Sâm vì vậy mà trách bà ta, vậy cũng chính là đang phủ định nhân tính của ông ta, ông ta còn tệ hơn cả Anna.

Tô Nhược Hân cảm thấy hai người kia quả thật không phải người một nhà thì không vào một cửa.

Quá giống nhau.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 638


CHƯƠNG 638

Nhưng, Hạ Sâm dỗ phụ nữ, bà cụ lại không hề nể mặt: “A Sâm, con nhớ kỹ cho mẹ. Nếu là loại phụ nữ chỉ muốn chơi bời, sau này đừng dẫn về nhà nữa. Chi thứ ba nhà họ Hạ chỉ có một người con dâu, đó chính là Diễm Chi.”

“A Sâm, anh nghe xem, mẹ anh nói gì vậy?” Anna khóc rống lên.

Bà cụ căn bản không hề dao động, dường như đã sớm quen với chuyện người phụ nữ của Hạ Sâm tới nhà tranh cãi ầm ĩ: “Câm miệng.”

“Oa…” một tiếng, Anna khóc càng lớn hơn: “A Sâm, anh đã hứa với em, anh đã hứa rồi, anh không thể đổi ý.”

“Mẹ, chuyện này chờ sau này lại bàn tiếp đi. Hôm nay tạm thời cứ thế đã. Con đi trước đây.” Bên kia, Anna khóc, con trai của Anna cũng khóc, Hạ Sâm nhíu mày. Mặc dù trông ông ta có vẻ đau đầu nhưng vẫn duy trì phong độ ga lăng của mình, không kém nửa điểm.

“Khoan đã, đứng lại.” Lần này, bà cụ lại không nể mặt Hạ Sâm, gọi lại.

“Mẹ, mẹ còn chuyện gì cần dặn dò sao? Mẹ cứ nói đi, con trai xin lắng nghe.”

Tô Nhược Hân ngồi yên lặng ở bên cạnh bà cụ. Bây giờ, cô xem như đã hiểu vì sao bà cụ thương người con trai Hạ Sâm này như vậy.

Cho dù ông ta đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, trêu chọc từng người phụ nữ, bà cụ vẫn thích Hạ Sâm.

Chính vì Hạ Sâm biết ăn nói, mỗi câu mỗi lời đều làm cho người ta cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Còn nữa, mỗi lần ông ta nói chuyện với người khác, ánh mắt đều nhìn thẳng vào đối phương, ánh mắt kia khiến người ta có cảm giác vô cùng chân thành.

Chắc chắn có rất ít người có thể làm được điều này.

Chỉ cần vừa nghĩ tới ông ta dùng ánh mắt vô cùng chân thành như vậy để lừa phụ nữ, tuyệt đối là lừa người nào được người đó, mỗi người đều bị ông ta dỗ cho ngoan ngoãn nghe lời.

Bà cụ thỏa mãn khẽ gật đầu: “Mẹ chỉ một câu nói thôi, nói xong con có thể rời đi, khuất mắt trông coi, sau này đừng xuất hiện trước mặt mẹ nữa.”

“Bà cụ, bà…” Anna có phần không thể nhịn được nữa.

“Tôi đang dạy con trai tôi, ở đây không tới lượt cho cô nói chuyện.” Bà cụ nói chuyện trở nên uy nghiêm.

“Anna, đây là mẹ anh, em ngoan ngoãn ngồi xuống, chờ anh một lát đi. Chờ mẹ anh nói xong, anh sẽ cùng em rời đi.” Hạ Sâm dịu dàng dỗ dành.

Không thể không nói, cả quá trình ông ta đều không bị video của Anna ảnh hưởng, cả quá trình đều lý trí, cũng có can đảm đối mặt với tất cả.

Nhìn thế này, trên thân người đàn ông này vẫn có ưu điểm.

Bà cụ lại liếc nhìn tất cả mọi người ở đó, sau đó hắng giọng nói: “A Sâm, mẹ cho con biết, trong nhà con, mẹ già này chỉ nhận một đứa cháu trai, chính là Thiên Tường. Con đừng đưa những người khác vào gia phả nhà họ Hạ. Nếu con đưa vào, đừng trách từ nay về sau bà già này trở mặt không nhận người, thậm chí không nhận đứa con trai là con đấy.” Lại càng không cần nói tới công chúa gì đó.

Bà cụ đều không tiếp nhận.

Cho dù có là công chúa, cũng chỉ là một người phụ nữ có một mũi hai mắt mà thôi.

Nhà họ Hạ của bà ta quả thật không sợ công chúa gì đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 639


CHƯƠNG 639

“A Sâm…” Anna hoàn toàn suy sụp, tan vỡ khóc lớn, cũng khóc cho cả đại sảnh trống trải đều vang vọng âm thanh của một mình bà ta.

Hạ Sâm ôm Anna đang khóc tới cả người run rẩy, dịu dàng nói: “Mẹ đã nói xong, chúng ta đi thôi.”

Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Tường, sắc mặt anh lạnh chưa từng thấy.

Cô tiếp tục nhìn về phía Lục Diễm Chi, giây phút này bà ta vô cùng đáng thương.

Nói cho cùng, bất kể là lúc Hạ Sâm ở trước mặt Lục Diễm Chi, dỗ dành Lục Diễm Chi dịu dàng thế nào, nhưng cuối cùng người phụ nữ mà ông ta muốn cùng rời đi vẫn là Anna.

Mà cho dù bà cụ có nuông chiều che chở Lục Diễm Chi, vẫn không thể thay thế được Hạ Sâm.

Đối diện với gương mặt lạnh lùng, nghiêm nghị của Hạ Thiên Tường, Tô Nhược Hân bỗng nhiên đau lòng.

Sau đó, cô đột nhiên đứng dậy: “Ngài Hạ, tôi có chuyện muốn nói.”

Hạ Sâm nhìn về phía cô: “Cô tên là Tô Nhược Hân, đúng không?”

“Đúng, tôi là Tô Nhược Hân.” Tô Nhược Hân đi không thay tên, ngồi không đổi họ.

“Cô Tô, cám ơn cô trước đây đã cứu Thiên Tường tỉnh lại. Nếu không nhờ có cô, tôi đã mất đi đứa con trai Thiên Tường này. Hôm nào đó, tôi nhất định sẽ bớt chút thời gian chính thức mời cô ăn một bữa cơm, cảm ơn ân tình cô đã cứu Thiên Tường.” Hạ Sâm mỉm cười nói.

“Đến lúc đó, ngài Hạ sẽ không dẫn theo cả quý bà Anna này chứ?” Tô Nhược Hân không khách sáo chỉ về phía Anna.

“Không thể được sao?” Hạ Sâm có vẻ kinh ngạc khi thấy Tô Nhược Hân nói như vậy.

Dù sao ở trong nhận thức của ông ta, bà cụ có thể nói Anna, nhưng Tô Nhược Hân cô không được. Cho dù cô là ân nhân cứu mạng của Hạ Thiên Tường cũng không được.

“Đúng vậy, không thể.” Tô Nhược Hân nói vô cùng chắc chắn.

Cô nói xong lời này, Anna tuyệt đối sẽ trừng mắt nhìn cô với vẻ thù hận. Mà những người khác cũng tò mò nhìn về phía Tô Nhược Hân, đương nhiên trong đó có cả Hạ Thiên Tường.

“Tại sao?” Hạ Sâm vẫn hỏi với vẻ ga lăng lịch sự, có điều vẻ mặt khó coi hơn trước nhiều.

“Đầu tiên, người phụ nữ này xúi giục một người phụ nữ tên là Triệu Giai Linh đâm tôi một dao. Nếu không phải mạng tôi lớn, lúc này cơ thể của tôi đã an nghỉ trong lòng đất.”

“Cô Tô, trong này chắc hẳn có hiểu nhầm gì rồi. Anna không phải là người phụ nữ như vậy.” Hạ Sâm vẫn cố gắng giải thích cho Anna.

Tô Nhược Hân cũng không vội: “Ngài Hạ vẫn nên nghe lý do thứ hai của tôi xong hẵng bào chữa cho bà ta.”

Ánh mắt cô chắc chắn, dường như sắp vạch trần ra bí mật lớn nào đó. Ngay cả Tăng Hiểu Khê cũng bị cô thu hút tới không rời mắt: “Tô Nhược Hân, con nói đi.”

“Ngài Hạ vẫn bảo chuyện trong video hôm nay xảy ra trước khi ông quen biết với người phụ nữ này, vậy chuyện đứa trẻ này là sao?” Tô Nhược Hân chỉ tay về phía con trai của Anna, ánh mắt lạnh đi.

Nếu không phải Anna là chủ mưu xúi giục Triệu Giai Linh, xem như nể tình mọi người đều là phụ nữ, hôm nay cô ít nhiều sẽ để lại chút đường sống cho Anna.

Nhưng Anna chính là chủ mưu xúi giục Triệu Giai Linh, nếu Anna dám làm thì cô lại dám nói.

Không có gì không có thể nói.

“Tô Nhược Hân, cô có ý gì?” Khi thấy Tô Nhược Hân chỉ tay về phía con trai mình, Anna đứng lên che chở cho con, gào lên với Tô Nhược Hân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 640


CHƯƠNG 640

Buổi tối này, bà ta đã rất uất ức rồi.

Theo kế hoạch ban đầu, đây chính là bữa tiệc tối để bà ta trở thành vợ hai của Hạ Sâm, kết quả đảo mắt lại thành sân nhà của Tô Nhược Hân.

Bắt đầu từ khi Tô Nhược Hân bắt đầu mượn tiệc tối của bà ta để nở mặt nở mày trở thành con gái nhà họ Cận, bà ta đã nhìn Tô Nhược Hân không vừa mắt.

Chẳng qua ngại vì biết Tô Nhược Hân đã cứu Hạ Thiên Tường, bà ta mới không lập tức nổi giận.

Giờ phút này, nếu Tô Nhược Hân tự tìm tới cửa, vậy đừng trách bà ta không khách sáo.

Một con nhóc xảo quyệt mà thôi, còn có thể lên trời được sao?

Cô chỉ là có y thuật lợi hại thôi, còn muốn so với bà ta trên các phương diện khác à, căn bản không có khả năng đâu.

Tô Nhược Hân nhìn thấy ánh mắt tức giận của Anna, trái lại tương đối bình thản. Cô mỉm cười, quay đầu nhìn bà cụ Hạ: “Bà nội, bà tin tưởng vào y thuật của cháu không?”

Thật ra cô muốn hỏi Hạ Thiên Chiếu câu này, nhưng thằng nhóc kia đã bị Hạ Thiên Tường đày tới Châu Phi. Cô không có cách nào, chỉ có thể mượn hỏi bà cụ để bắc cầu.

“Tin chứ? Ở chỗ bà nội, y thuật của Tiểu Hân là tốt nhất, giỏi nhất.” Cô có thể cứu sống cháu trai của bà cụ, còn chữa khỏi mấy căn bệnh vặt của bà cụ. Ở trong mắt bà cụ, Tô Nhược Hân chính là người lợi hại nhất.

“Vậy nếu cháu nói người nào đó ở đây có bệnh, bà nội chắc sẽ tin chứ?”

“Tin. Nhưng, cô nhóc cháu mau nói cho bà biết ai bị bệnh vậy?” Bà cụ vừa nghe Tô Nhược Hân nói là ‘người ở đây’ bị bệnh, lập tức lo lắng. Bởi vì, người ở đây không phải người nhà họ Hạ thì chính là người nhà họ Cận, vẫn là người nhà họ Hạ chiếm đa số.

Người nào trong nhà họ Hạ bị bệnh, bà cụ đều lo lắng.

Tô Nhược Hân mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Anna. Anna lập tức tức giận nói: “Tôi không có bệnh, cô không cần nhìn tôi.”

“Đúng, công chúa Anna không có bệnh, bởi vì bà không phải là người nhà họ Hạ. Nhưng, ngài Hạ có bệnh.”

Câu này vừa nói xong, mọi người đều nhìn Tô Nhược Hân mà không dám thở mạnh.

Sau đó, mỗi người đều bắt đầu nhìn lướt qua từng người có mặt tại đây có thể được gọi là ngài Hạ.

Ba anh em Hạ Thành, Hạ Phong, Hạ Sâm.

Sau đó chính là Hạ Thiên Tường và Hạ Thiên Hạo.

Thậm chí còn có người nhìn về phía đứa con trai bên cạnh Anna. Chắc đứa bé kia cũng được tính là họ Hạ.

Cộng thêm trước đó Tô Nhược Hân còn từng chỉ tay về phía đứa bé kia.

Cho nên, người ở đây đều tưởng con trai của Anna bị bệnh.

Sau khi nhìn lướt qua tất cả người đàn ông họ Hạ, bọn họ đều nhất trí nhìn về phía con trai của Anna.

Nhiều người lập tức nhìn về phía đứa trẻ kia như vậy, làm đứa trẻ hơi căng thẳng, dịch sát vào bên người Anna: “Mommy.”

Một tiếng ‘mommy’ này lập tức kích kích bản năng người mẹ trên người Anna, cộng thêm Tô Nhược Hân nói bà ta không phải là người nhà họ Hạ, bà ta càng tức giận hơn: “Tô Nhược Hân, cô đúng là không biết điều, có gì thì nói rõ ràng ra, đừng có úp úp mở mở nữa. Alex còn nhỏ, dù sao bây giờ cũng không thể gọi nó là ngài Hạ chứ? Alex không bị bệnh.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 641


CHƯƠNG 641

“Đúng, cậu ta chắc hẳn vĩnh viễn cũng không được gọi là ngài Hạ.” Tô Nhược Hân vừa cười vừa nói, cũng có ý ám chỉ ngài Hạ có bệnh mà cô nói không phải là Alex.

“Tô Nhược Hân, cô chỉ từng cứu Hạ Thiên Tường mà thôi, cô cũng đâu phải là người nhà họ Hạ. Sau này, Alex có thể thành người nhà họ Hạ hay không, không cần cô quan tâm. Cô nói cũng không tính.”

“Bà cụ nói sẽ tính. Bà cụ nói bà không bước vào cái cửa này, vậy con trai bà sẽ không có bất kỳ danh phận nào, cũng không bước được vào cửa nhà họ Hạ.”

“Cô… cô…” Anna đã tức tới xanh cả mặt. Hôm nay, bà ta xem như đã hoàn toàn thất bại, vốn tưởng sẽ thành bà hai được Hạ Sâm thừa nhận, kết quả không chỉ không thành công, bây giờ còn trở thành trò cười cho mọi người ở thành phố T, thậm chí ngay cả con nhóc xảo quyệt Tô Nhược Hân này cũng dám giẫm đạp lên bà ta ngay trước mặt mọi người.

“À, tôi chỉ là ăn ngay nói thật, chỉ lặp lại lời bà nội nói lần nữa thôi. Sao vậy, tôi đã nói gì sai sao?” Tô Nhược Hân nói xong, liếc mắt nhìn Hạ Thiên Tường. Lúc này, vẻ mặt Hạ Thiên Tường cuối cùng mới dễ coi hơn, không đến mức lạnh lùng như trước.

“A Sâm, anh để mặc cho một con nhóc xảo quyệt sỉ nhục em như vậy sao?” Anna thấy nói không lại Tô Nhược Hân, vội vàng tìm viện binh.

Hạ Sâm vừa thấy bà ta khóc thì đau lòng, nhìn Tô Nhược Hân nói: “Tô Nhược Hân, cô có gì cứ việc nói thẳng, đừng nói những lời vô nghĩa làm lãng phí thời gian của mọi người ở đây nữa. Tôi rất bận.”

Cho dù giọng điệu ông ta vẫn tính là miễn cưỡng ôn hòa, nhưng trong lời nói lộ rõ sự tức giận.

Nhưng, Tô Nhược Hân chẳng hề để tâm.

Cho dù sau này cô có xác định mình thích Hạ Thiên Tường, người đàn ông Hạ Sâm này có thể trở thành ba chồng tương lai của cô, nhưng lời nên nói, cô vẫn sẽ không nói ít đi.

Người đàn ông này làm Hạ Thiên Tường không vui, vậy chính là làm cô không vui.

“Được, vậy tôi cũng không vòng vo nữa. Tôi nói thẳng, ông chính là ngài Hạ kia.”

Lời này vừa nói ra, hiện trường lập tức yên lặng trong chớp mắt, sau đó mọi người đều nhìn về phía Hạ Sâm.

Ông chính là ngài Hạ kia, ‘ngài Hạ’ kia chính là chỉ người có bệnh kia.

Hạ Sâm tiếp nhận ánh mắt của mọi người thì lập tức ngây ra, sau đó mới chợt hiểu ra: “Cô nói tôi có bệnh? Cô nhóc, cô nói linh tinh rồi. Tôi cứ cách nửa năm sẽ kiểm tra sức khỏe theo tiêu chuẩn cao một lần. Tôi mới kiểm tra sức khỏe hơn nửa năm trước, tôi không có bệnh.”

Ông ta vừa nói xong lời này, bà cụ Hạ cũng thở phào nhẹ nhõm: “A Sâm không bị bệnh là tốt rồi.”

Cho dù người này có cặn bã nữa, cũng là con trai của bà cụ.

Trái tim của mẹ già trước sau không thay đổi.

Sau đó, bà cụ nhìn về phía Tô Nhược Hân: “Cô nhóc, cháu cũng không thể nói bậy đâu.”

Cho dù bà cụ có thích Tô Nhược Hân, nhưng Tô Nhược Hân vô duyên vô cớ nói con trai bà cụ có bệnh, bà cụ vẫn không đồng ý, cũng không thích.

“Bà nội, cháu không có nói bậy, những gì cháu nói đều là thật.” Tô Nhược Hân nghiêm túc nói.

“Nhưng A Sâm cũng có nói tháng trước nó mới kiểm tra sức khoẻ, bây giờ chỉ mới một tháng trôi qua, sao có thể mắc bệnh được.” Dù sao bà cụ cũng không muốn con trai bị bệnh, cho nên cứ khẳng định là con trai rất khoẻ.

“Ông Hạ, cho hỏi lúc ông kiểm tra sức khỏe có kiểm tra chức năng sinh lý không?”

“Chỉ là kiểm tra sức khoẻ bình thường thôi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom