Chương 3274


Tiếng động lớn đó phát ra từ trong từng tấc đất của núi Côn Luân như thể đang tuyên bố gì với thế giới này.

 

“Không! Không…”

Lúc này cuối cùng Pháp Thiên cũng cảm thấy sợ hãi, cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ bị nghiền nát khiến nỗi sợ của ông ta càng tăng lên, đôi mắt vô thần nhìn Lôi Hải đáng sợ đó.

 

“Bốp!”

 

Tiêu Chính Văn đánh một cú vào mặt Pháp Thiên khiến ông ta rơi từ trên cao xuống.

 

Đồ Thiên ở bên cạnh vừa xoay người định bỏ chạy lại bị Tiêu Chính Văn đánh trúng vào sau lưng. Ông ta kêu lên một tiếng thảm thiết, nửa người Đồ Thiên lập tức nổ tung.

 

Máu chảy dọc xuống theo vết thương của Đồ Thiên, nhưng lúc này ông ta lại không hề để tâm đến vết thương trên người mình.

 

“Chẳng phải các ông nói muốn khiến Tiêu Chính Văn tôi chết không nơi chôn thân sao?”

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn lại đánh một cú vào người Đồ Thiên, chỉ nghe tiếng xương cốt gãy nát, cột sống của Đồ Thiên bị Tiêu Chính Văn đánh gãy.

 

Cơ thể Đồ Thiên rơi xuống đập mạnh xuống chỗ Pháp Thiên, lúc này Pháp Thiên vừa bò dậy lại bị Đồ Thiên đập vào người ngã xuống lần nữa.

 

“Chẳng phải các ông nói muốn giết hết tất cả bạn bè người thân của tôi sao? Bây giờ giết được một người tôi xem thử”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn tiến một bước đến gần Pháp Thiên và Đồ Thiên, vươn tay ra túm lấy Pháp Thiên nhấc lên.

 

“Tiêu Chính Văn, bọn tôi thua thì thế nào? Cậu dám giết bọn tôi sao?”

 

“Bọn tôi là cấp dưới của đại công tước huyết tộc, giết bọn tôi thì huyết tộc chắc chắn sẽ không để yên cho cậu”.

 

“Dù thực lực của cậu mạnh nhưng cậu dám chống đối với cả huyết tộc sao? Cậu chỉ là một con kiến bé nhỏ trước mặt huyết tộc thôi”.

 

Pháp Thiên và Đồ Thiên cùng lúc phát ra tiếng gào tuyệt vọng.

 

Chuyện đã đến mức này, họ cũng chỉ có thể lấy con bài chủ chốt của mình ra.

 

Thực lực của đại công tước huyết tộc cao đến mức nào, thậm chí đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng, Tiêu Chính Văn dám khiêu chiến với cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng thật sao?

 

“Các ông không phải là người đầu tiên nói ra mấy lời này, cũng sẽ không phải là người cuối cùng, nhưng tôi sẽ không để các ông chết dễ thế đâu. Thế chẳng phải phung phí của trời lắm sao?”

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Lôi Hải Côn Luân.

 

Trong Lôi Hải được vô số sấm chớp tạo thành như có một đôi mắt đang nhìn về phía bên này.

 

Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy cực kỳ không thoải mái với cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm đó.

 

Tiêu Chính Văn có thể chắc chắn chủ nhân của đôi mắt này là một người cực kỳ đáng sợ, thậm chí ngay cả Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy mình quá nhỏ bé với sức mạnh vĩ đại khủng khiếp này.

“tiêu Chính văn! Cậu dám!”

Thấy Tiêu Chính văn lạnh nhạt nhìn chăm chú vào Lôi Hải Côn Luân, Pháp Thiên lập tức nghĩ đến một khả năng.

Tiêu Chính Văn muốn vứt hai người họ vào trong Lôi Hải để làm vật thí nghiệm.

“tại sao không sao? Giết các ông chính là Lôi Hải Côn Luân chứ không phỉa Tiêu Chính văn tôi, nếu đại công tước mà các ông nói muốn báo thù, hoàn toàn có thể đánh nhanh với chủ nhân của Lôi Hải này.”
 
Chương 3275


Gì cơ?

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Đồ Thiên hoảng sợ mặt mày tái nhợt, lúc này lần đầu tiên ông ta cảm nhận được cái chết cách ông ta gần đến thế.

 

Lôi Hải Côn Luân, gò đất Côn Luân gần như là cấm địa của các thế lực lớn ở ngoài lãnh thổ, sở dĩ có nhiều đại tài không dám đến gần một bước là vì Lôi Hải đáng sợ này có thể biến bất kỳ ai thành máu chỉ trong tích tắc.

 

Bạch Khởi trước kia như thế nào, cuối cùng vẫn dừng bước ngay trước Lôi Hải.

 

Trong truyền thuyết, nơi này càng là huyệt mộ của vị Đế Tuấn tài năng thời xưa kia.

 

Đế Tuấn từng chinh chiến và bất khả chiến bại khắp nơi, sao có thể là người mà đám cảnh giới Nhân Vương, Nhân Hoàng có thể so sánh được?

 

Thậm chí đã không thể chứng minh được rốt cuộc thời gian gò đất Côn Luân tồn tại là bao lâu.

 

Nhưng có thể đứng ở đây hàng chục ngàn năm đủ để chứng minh sự đáng sợ của nơi này, nếu không các đại tài từ xa xưa mạnh hơn Bạch Khởi đó đã lấy đi mọi bí mật bên trong này từ lâu rồi.

 

Năm đó Hạng Vương vào nhầm gò đất Côn Luân, cũng gặp nguy hiểm mất một mạng, phải biết lúc đó Hạng Vương đã là cường giả Đế Cảnh rồi.

 

Dù là thế cũng bị thương, nếu không phải được Long Thư Tướng cứu, e là Hạng Vương cũng sẽ chết ở nơi này.

 

Càng đừng nói đến bảo Pháp Thiên và Đồ Thiên trải qua lễ rửa tội của Lôi Hải.

 

“Tiêu Chính Văn, chỉ cần cậu cho chúng tôi một con đường sống, chúng tôi chắc chắn sẽ ghi tạc ơn nghĩa này. Hơn nữa bây giờ cậu đang chọc phải quá nhiều thế lực ở ngoài lãnh thổ, lẽ nào cậu không sợ đến lúc đó các thế lực đó sẽ tính sổ với cậu sao?”

 

“Chỉ cần hai bọn tôi đại diện huyết tộc nói một câu cho cậu thì sẽ không ai dám động đến cậu nữa”.

 

Trong tình huống cấp bách, Pháp Thiên chỉ đành chịu thua cầu xin Tiêu Chính Văn.

 

Kiến mà còn tham sống nữa huống gì là người?

 

Nhất là những người sống lâu mấy trăm năm tuổi như hai người họ càng biết rõ sinh mạng quý giá đến mức nào.

 

Đối mặt với sinh tử, thể diện, đạo nghĩa gì đó đều là thứ vứt đi, chỉ có người còn sống mới có tư cách nói đến chúng.

 

“Tiêu Chính Văn, bọn tôi có thể đảm bảo chỉ cần cậu thả bọn tôi ra, bọn tôi nhất định sẽ không truy cứu những gì cậu đã làm trước đó nữa. Hơn nữa hai người bọn tôi có thể đại diện huyết tộc, chúng tôi có thể trở thành chỗ dựa vững chắc nhất của cậu”.

 

Đồ Thiên cũng lên tiếng cầu xin.

 

Chỉ cần có thể sống, dù bảo họ làm trâu làm ngựa cho Tiêu Chính Văn, họ cũng cam lòng.

 

Chỉ là họ đã đánh giá mình quá cao, cũng đánh giá thấp Tiêu Chính Văn rồi. Cho dù huyết tộc lớn mạnh thế nào, nhưng suy cho cùng cũng là phe đối lập với thế tục, hơn nữa Tiêu Chính Văn đã trải qua biết bao cuộc chiến, sao có thể không biết đạo lý thả hổ về rừng chứ?

 

“Xin lỗi, trước giờ tôi không có thiện cảm với huyết tộc, hơn nữa với tôi huyết tộc đã không có chữ tín nữa rồi”, Tiêu Chính Văn cười khẩy.

 

Vừa dứt lời Tiêu Chính Văn xách Pháp Thiên và Đồ Thiên lên, dùng sức ném một cái, hai bóng người lập tức bay vào trong Lôi Hải.
 
Chương 3276


Thoáng chốc tiếng sấm càng lớn hơn, vô số sấm chớp đánh xuống cả người Pháp Thiên và Đồ Thiên.

 

Chỉ trong tích tắc, tiếng kêu gào thảm thiết và tiếng chửi rủa của Pháp Thiên và Đồ Thiên ngừng lại.

 

Ánh mắt Tiêu Chính Văn hơi co rụt, một tia sáng đỏ lướt qua trước mắt anh.

 

“Xem ra quả nhiên nơi này có biến”.

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày.

 

Phải biết rằng Pháp Thiên và Đồ Thiên là cao thủ Nhân Vương cấp sáu, nhưng lại không thể chống đỡ được dù chỉ một giây đã biến thành sương máu, có thể thấy uy lực Lôi Hải Côn Luân đã không phải là thứ có thể so sánh với năm đó nữa.

 

“Xem ra trong gò đất Lôi Hải có bí mật lớn”, Tiêu Chính Văn không khỏi cúi đầu trầm giọng lẩm bẩm.

 

Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm núi Côn Luân, nhưng điều đáng tiếc là một màn sương mù dày đặc che mất tầm mắt của tất cả mọi người, hoàn toàn không nhìn thấy bên trong rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì!

 

Đặc biệt là sau khi một luồng khí tức đột ngột bùng nổ trong núi Côn Luân, tất cả mọi người đều nín thở tập trung chờ đợi kết quả của trận chiến này!

 

Nhưng mọi thứ đã nhanh chóng yên bình trở lại, cũng có nghĩa là trận chiến này đã kết thúc!

 

Vào lúc này, cho dù là Bạch Chiến Sinh hay người của năm đại danh sơn đều nín thở và căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn sương mù.

 

Nếu Tiêu Chính Văn đánh thắng, đối với họ mà nói, điều đó đồng nghĩa với việc bọn họ tránh được tai họa lần này, còn nếu không, thì e rằng toàn bộ Hoa Quốc sẽ bị huyết tộc cho tắm máu!

 

“Sao rồi?”, Khổng Phi Nhĩ cầm ống dòm trên tay, nhìn về phía Côn Luân với vẻ mặt căng thẳng.

 

Thật ra trong lòng cô ta vẫn hy vọng Tiêu Chính Văn sẽ chiến thắng, ít nhất trong trường hợp đó, nhà họ Khổng cũng tránh được mối họa kinh thiên động địa!

 

Nhưng điều đó có thể sao?

 

Trước đó, Tiêu Chính Văn vẫn luôn bị Pháp Thiên và Đồ Thiên đánh dồn!

 

Suy cho cùng hai người đó là cao thủ Nhân Vương cấp sáu, việc hy vọng Tiêu Chính Văn chiến thắng thật sự quá mong manh!

 

“Câu trả lời không cần nói đã đoán được rồi, một người thế tục nhỏ nhoi ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm, sao có thể là đối thủ của Pháp Thiên và Đồ Thiên chứ!”

 

Khổng Vạn Thắng khẽ lắc đầu than thở.

 

Không chỉ nhà họ Khổng, mà ngay cả Thiên Sơn cũng luôn chú ý tới chuyện này, Sở Hồng Thiên cũng nhìn chằm chằm về hướng Côn Luân với vẻ mặt căng thẳng.

 

Bạch Chiến Sinh lại càng căng thẳng hơn siết chặt nắm đấm, nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt chờ mong, hy vọng anh có thể sống sót trở về!

 

Mặc dù ông ta đã căm ghét Tiêu Chính Văn, nhưng vẫn tốt hơn việc huyết tộc tàn sát Hoa Quốc, lấy đi bảo vật trong di tích Long Tộc!

 

Nhưng tất cả mọi người đều rất rõ, với tình huống vừa rồi mà nói, Tiêu Chính Văn hoàn toàn không thể sống sót trở ra.

 

Suy cho cùng, thực lực giữa họ chênh lệch quá lớn, thậm chí Tiêu Chính Văn cũng không thể đỡ đòn của đối phương, trong tình huống bất lợi rõ ràng, nếu không có sự trợ giúp của người ngoài, Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết!

 

Trong chớp mắt, đã hơn mười mấy phút trôi qua, mà gò đất Côn Luân vẫn im thinh thích, dưới lớp sương mù dày đặc, vốn chẳng nhìn thấy bất cứ hy vọng nào!

 

“Không lẽ họ đã cùng hủy diệt rồi sao?”

Ngay lúc này, ai đó đột nhiên nói.
 
Chương 3277


“Cùng hủy diệt sao? Ông cảm thấy có khả năng đó ư? Tiêu Chính Văn vẫn luôn bị áp đảo, cậu ta có tư cách gì mà chết chung với người ta chứ?”

 

“Đúng vậy, dù sao đó cũng là hầu tước của huyết tộc, hơn nữa ai nấy cũng là nhân vật lớn có kinh nghiệm trăm trận, ai cho cậu ta cơ hội đó chứ?”

 

Lúc này, dư luận gần như nghiêng về một phía, cho dù là võ tông hay năm đại danh sơn và cả các gia tộc lớn vùng ngoài lãnh thổ, gần như đều không ai coi trọng Tiêu Chính Văn!

 

“Hừ! Theo tôi thấy, anh Tiêu nhất định sẽ thắng, nếu không, hai ma đầu kia, sớm đã xông ra ngoài tàn sát từ lâu rồi!”

 

Vào lúc này, một ông doanh nhân lớn tiếng nói.

 

“To gan! Một doanh nhân bé nhỏ như ông lại dám ăn nói bậy bạ! Tiêu Chính Văn có tài cán gì chứ? Hai người đó là hầu tước của huyết tộc, một mình cậu ta có thể địch nổi sao?”

Sắc mặt Khổng Vạn Thắng trầm xuống nhìn về phía ông lão giới kinh doanh, cùng lúc đó, một sức ép mạnh mẽ đã bao trùm qua đó.

 

Thật ra với thân phận của ông ta, hoàn toàn không cần tính toán với một người bình thường, nhưng trong sự việc lần này của nhà họ Khổng đã tổn thất rất nặng!

 

Gần một nửa cơ nghiệp của nhà họ Khổng ở thế tục đều bị hủy hoại trong chớp mắt, sao ông ta có thể cho phép người khác nói tốt cho Tiêu Chính Văn chứ?

 

Lúc này ông ta hận không thể xé xác Tiêu Chính Văn ra thành trăm mảnh để trút giận!

 

Nhưng trước sức ép kinh khủng của Khổng Vạn Thắng, ông lão giới kinh doanh không những không hề sợ, mà còn ngẩng đầu lên cười nhạo nói: “Ồ! Loại ăn hại như nhà họ Khổng các ông không phải là đối thủ, thì người khác phải thua kém các ông sao?”

 

“Hơn nữa, vua Bắc Lương đã chiến đấu trong cả cuộc đời mình, có bao giờ thất bại chứ!”

 

“Mẹ kiếp!”

 

Khổng Vạn Thắng thậm chí bất chấp thân phận của mình, mở miệng thốt ra câu thô tục, giọng quát tháo của ông ta vang khắp toàn bộ tỉnh Nam.

 

“Tiêu Chính Văn là cái thá gì chứ! Trước nay cậu ta có thể gặp dữ hóa lành là vì đối thủ vốn không phải hạng giỏi giang gì!”

 

“Hai hầu tước Pháp Thiên và Đồ Thiên ở vùng ngoài lãnh thổ là một trong những người tài giỏi của huyết tộc, chỉ dựa vào Tiêu Chính Văn – một tiểu bối không môn phái, không có truyền thừa nào, dựa vào đâu mà chiến đấu với hai hầu tước chứ?”

 

“Đám dân đen như các người, sao có thể biết được sự đáng sợ của Pháp Thiên và Đồ Thiên cơ chứ?”

 

Khổng Vạn Thắng mắng với vẻ mặt tức giận.

 

“Thật nực cười, những hầu tước mà vua Bắc Lương giết trước đây, có ai không phải từ vùng ngoài lãnh thổ trở về hả? E rằng chỉ có trong mắt của những người vô tích sự nhà họ Khổng các ông, hai kẻ hầu tước kia mới là thiên hạ vô địch thôi”.

 

“Nhà họ Khổng các ông thật sự đã đổi mới nguyên tắc đạo đức của con người rồi! Thà nói giúp lời cho hai kẻ giết người độc ác cũng không mong Tiêu Chính Văn tốt, trên thế giới, sao có một thế hệ không biết xấu hổ như các ông chứ! Thật sự bôi nhọ cho hai chữ con người”.

 

“Phì! Xí! Ghê tởm!”

 

“Hỗn xược! Ông dám sỉ nhục nhà họ Khổng tôi! Ông thật sự nghĩ rằng tôi không dám giết ông sao?”

 

Khổng Vạn Thắng bị người khác chọc trúng điểm yếu của mình, nhất thời không kiềm chế được cơn giận, một chùm sáng trắng được tụ lại trong lòng bàn tay ông ta, ánh mắt hung hăng trừng lớn nhìn về phía ông lão giới kinh doanh!

Nhưng ngay khi Khổng vạn Thắng chuẩn bị tàn sát cả tòa cao ốc, nơi ông lão giới kinh doanh đang đứng, một bóng người vô cùng quen thuộc với ông ta từ từ bước ra từ màn sương mù dày đặc!

Chùm sáng trắng trong lòng bàn tay ông ta cũng lập tức biến mất cùng lúc với bóng người vừa xuất hiện!

Người bước ra từ trong sương mù dày đặc chẳng phải ai khác , chính là Tiêu Chính văn!

LÚc này, cho dù là người bình thường hya người của võ tông, ngay cả những người của huyết tộc đều lộ ra vẻ mặt không thể tin!
 
Chương 3278


“Đây là chuyện không thể nào!”

 

“Cậu ta… Cậu ta thật sự đã giết hai cao thủ Nhân Vương cấp sáu sao?”

 

Bạch Chiến Sinh nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt đầy hoảng sợ, khuôn mặt ông ta tràn đầy vẻ khó tin.

 

Trong khi đó Ngụy Nguyên Cát và đám người nhà họ Khổng cũng sợ ngu người!

 

“Rốt cuộc Tiêu Chính Văn đã đạt tới cảnh giới nào rồi vậy? Sao có thể sống sót trở ra?”

 

“Hầu tước Pháp Thiên và Đồ Thiên là cao thủ của huyết tộc mà! Người có cảnh giới như hai người họ, tuyệt đối không thể bại dưới tay Tiêu Chính Văn được!”

 

“Không đúng, trên người Tiêu Chính Văn nhất định có bí mật!”

 

Lúc này, nhiều đệ tử của thế gia đều bắt đầu bàn tán xôn xao.

 

Ngược lại, người dân bình thường đã quá quen thuộc với cảnh tượng này, trong mắt họ, khi vua Bắc Lương ra trận là bất khả chiến bại, cho dù ngay từ đầu Tiêu Chính Văn đã gặp bất lợi, những người thực sự lo lắng cho Tiêu Chính Văn cũng không nhiều!

 

Trong quá khứ, tình huống này đã xảy ra không chỉ một lần, nhưng có lần nào Tiêu Chính Văn không chuyển bại thành thắng?

 

Lúc này, sắc mặt của Khổng Vạn Thắng u ám bất định, ông ta thầm nghiến răng, siết chặt nắm đấm, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn!

 

Bạch Chiến Sinh cũng lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn bước ra khỏi sương mù với vẻ mặt vô cùng phức tạp!

 

Vào lúc này, tuy rằng tai họa diệt vong đã được loại bỏ, nhưng chiến thắng của Tiêu Chính Văn lại khiến bọn họ vô cùng bất an!

 

Có thể nói, họ thà nhìn thấy một Tiêu Chính Văn bị thương nặng, hoặc một Tiêu Chính Văn sống dở chết dở!

 

Cũng chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể hoàn toàn yên tâm!

 

Mà lần này, Tiêu Chính Văn không chỉ bình an vô sự, thậm chí còn không bị mất một sợi tóc nào, lại càng không hề bị thương.

 

Ngay lập tức trong lòng của họ trở nên mất cân bằng, phải biết rằng toàn bộ võ tông đã bị tổn thất nặng nề trong vụ việc lần này!

 

Chỉ có mình Tiêu Chính Văn là người được hưởng lợi, vừa loại bỏ được cao thủ của huyết tộc, lại khiến võ tông bị tổn thất nặng nề, khiến họ sống dở chết dở!

 

“Từ hôm nay trở đi, nếu huyết tộc dám tiến vào thôn làng và thành phố của Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn tôi xin thề ở đây, bất kể là hàng chục hay hàng vạn cũng sẽ giết không thương tiếc!”

 

Giọng của Tiêu Chính Văn vang vọng khắp Hoa Quốc như thể nó đến từ chín tầng mây!

 

Đám huyết tộc vốn đang chờ đợi sự trở lại của hai hầu tước, ngay lập tức giải tán!

 

Dù sao hai vị hầu tước đều chết dưới tay Tiêu Chính Văn, sao bọn họ dám ở lại?

 

“Tôi thật sự không đoán ra được, sao Pháp Thiên và Đồ Thiên lại có thể bị Tiêu Chính Văn giết chết!”, lúc này Bạch Chiến Sinh lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, trong lòng càng thêm khó chịu!

 

Giờ phút này, chỉ cần Tiêu Chính Văn còn sống, đã trở thành mối đe dọa lớn cho bọn họ rồi!

 

Càng không cần nhắc đến tốc độ tiến bộ đáng sợ của Tiêu Chính Văn, lại chính là mối họa ngầm đối với bọn họ!

 

“Xem ra, muốn giải quyết thằng Tiêu Chính Văn này, vẫn phải tốn rất nhiều sức lực đấy!”, sắc mặt Bạch Chiến Sinh trở nên u ám, đang suy nghĩ xem có nên có nên báo cáo việc này với lãnh đạo cấp cao của Đế Vương Các hay không.

 

Dù sao mọi chuyện đều khác xa một trời một vực với những gì ông ta dự đoán, ngay cả ông ta cũng bị trúng kế của Tiêu Chính Văn, có lẽ chỉ có lãnh đạo cấp cao của Đế Vương Các mới có thể thu phục được thằng nhóc này!

Ngay sau khi Tiêu Chính Văn trở về, ông cụ Quý là người đầu tiên chào đón anh, cúi chào Tiêu Chính Văn một cách kính cẩn: “Chúc mừng cậu Tiêu đã chiến thắng trở về!”
 
Chương 3279


 

Không chỉ là ông cụ Quý ngay lập tức chạy đến chúc mừng Tiêu Chính Văn mà ngay cả Sở Hồng Thiên cũng chạy đến Long Kinh, dù sao trận chiến này của Tiêu Chính Văn cũng là một trận vang danh.

 

Cho dù là ngoài lãnh thổ hay thế tục đều có nhận thức hoàn toàn mới về Tiêu Chính Văn.

 

Dù trước đây rất nhiều tông môn võ tông đứng về phía đối lập với Tiêu Chính Văn, giờ cũng đều bảo người đến chúc mừng.

 

Mặc dù Bạch Chiến Sinh không muốn làm thế, nhưng dù sao Tiêu Chính Văn cũng có công lớn với Hoa Quốc nên ông ta cũng chỉ đành cử đại diện đến chúc mừng Tiêu Chính Văn chiến thắng trở về.

 

Nhưng nhà họ Khổng, nhà họ Ngụy và năm đại danh sơn lại không có động thái gì.

 

Lúc này trong trang viên nhà họ Khổng, Khổng Phi Nhĩ lo lắng nói: “Tộc trưởng, có phải chúng ta cũng nên bảo người đến Long Kinh không?”

 

“Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã lập công lớn với Hoa Quốc, huống gì Pháp Thiên và Đồ Thiên đến nhằm vào nhà họ Khổng, nếu không tỏ thái độ gì e là sẽ bị người đời chê cười”.

 

Nghe nói thế, Khổng Vạn Thắng hừ một tiếng rồi nói: “Hừ! Chuyện này vốn dĩ là Tiêu Chính Văn gài bẫy với nhà họ Khổng, lẽ nào còn muốn nhà họ Khổng đi cảm ơn cậu ta?”

 

“Hơn nữa chuyện trong khách sạn đó đã chọc giận Tiêu Chính Văn rồi, nếu lúc này mà đến chẳng phải sẽ bị cậu ta chê cười sao?”

 

Khổng Phi Nhĩ lắc đầu nói: “Dù sao Tiêu Chính Văn cũng là vua Bắc Lương, dù nhà họ khổng có làm gì không đúng, con tin anh ta cũng sẽ tha thứ, suy cho cùng nhà họ Khổng không đắc tội nổi với huyết tộc, anh ta cũng biết được điều này”.

 

“Con còn quá trẻ, bây giờ vẫn chưa phải lúc chúng ta đi nịnh nọt Tiêu Chính Văn, con nghĩ trận chiến hôm nay của Tiêu Chính Văn đã rõ như ban ngày rồi sao?”

 

“Nào có đơn giản như thế. Trước tiên không nói các gia tộc lớn quay về thế tục đều tổn thất nghiêm trọng vì hành động của cậu ta. Dù là huyết tộc cũng bị tổn thất hai nhân vật tầm cỡ cấp hầu tước, huyết tộc sẽ để yên sao?”

 

“Con đừng xem thường huyết tộc quá, từ xưa đến nay có mấy người có thể chiếm lợi được từ huyết tộc đâu?”

 

Khổng Vạn Thắng cười khẩy nói.

 

“Nhưng hiện giờ cao thủ của huyết tộc cũng đều ở chiến trường ngoài lãnh thổ, ngay cả ngoài lãnh thổ cũng rất khó tìm được cao thủ có thể đánh với Tiêu Chính Văn, ít nhất trước mắt, Tiêu Chính Văn đang có sức mạnh vô hạn”.

 

“Hơn nữa bây giờ nhà họ Khổng vẫn không thể tách biệt với anh ta, phải duy trì mối quan hệ giữa cả hai”.

 

Khổng Phi Nhĩ cố gắng giải thích.

 

Ngay lúc này hai bóng người một già một trẻ cũng xuất hiện trong trang viên nhà họ Khổng.

 

“Ông Khổng nói không sai, bây giờ Tiêu Chính Văn chỉ nhất thời huênh hoang, nhưng không ra vẻ ta đây được mấy ngày đâu”.

 

Nói rồi Bạch Chiến Sinh và Ngụy Nguyên Cát một trước một sau đi vào sảnh lớn.

 

“Ông Bạch, tôi không hiểu mấy lời ông nói lắm, bây giờ còn ai có thể khống chế được Tiêu Chính Văn?”, Khổng Phi Nhĩ nhíu mày nói.

Cho dù Tiêu Chính Văn lập mưu hay muốn bẫy nhà họ Khổng, nhưng bây giờ Tiêu Chính Văn là đỉnh cao về sức chiến đấu ở thế tục, đây là sự thật không thể chối cãi.
 
Chương 3280


Bất kỳ một gia tộc hay tông môn nào muốn phát triển lớn mạnh hoặc muốn bình yên vô sự, hòa bình với giới chính trị Hoa Quốc thì phải vượt qua được cửa ải mang tên Tiêu Chính Văn này.

 

“Chúng tôi đã nhận được tin tức đáng tin cậy, bên phía huyết tộc sẽ không buông tha chuyện này, Tiêu Chính Văn quả thật quá đáng, trước tiên là giết Lục Tiểu Thiến, rồi liên tiếp giết Pháp Thiên và Đồ Thiên”.

“Lẽ nào cậu ta còn nghĩ mình là chiến thần vô địch thiên hạ sao? Trước đó huyết tộc không so đo tính toán với cậu ta là nể tình cậu ta tuổi trẻ không hiểu biết, mà Lục Tiểu Thiến cũng hơi quá đáng trước, nhưng lần này từ đầu đến cuối đều do Tiêu Chính Văn lên kế hoạch”.

 

“Trước tiên là giết bá tước của huyết tộc, chủ động khiêu khích gây chuyện, sau đó lại ra tay độc ác liên tiếp giết chết hai vị hầu tước, còn không cho phép huyết tộc đi vào thôn bản của Hoa Quốc, rõ ràng đang muốn đối đầu với cả huyết tộc”.

 

“Mọi người nghĩ huyết tộc là bùn cát có thể tùy tiện bóp nắn sao?”

Ông Bạch cười khẩy, nở nụ cười đắc ý.

 

Nghe thế, Khổng Phi Nhĩ sửng sốt, nhưng Bạch Chiến Sinh nói không sai, Tiêu Chính Văn quả thật đã vả mấy cái thật đau vào huyết tộc, dù là nhà họ Khổng khi gặp phải chuyện này cũng không thể tha cho Tiêu Chính Văn chứ đừng nói là huyết tộc.

 

“Nhưng… nhà họ Chu và nhà họ Lý đều đang âm thầm ủng hộ Tiêu Chính Văn, huyết tộc muốn truy cứu chuyện này e là không dễ dàng”, Khổng Phi Nhĩ hơi ngờ vực nói.

 

“Nhà họ Chu? Nhà họ Lý?”

 

Ông Bạch cười nhạo nói: “Các người cũng ngây thơ quá, hiện giờ Tiêu Chính Văn đang ở cảnh giới nào? Nhân Vương cấp năm mà thôi, nhưng cậu ta lại giết liên tiếp hai vị cao thủ Nhân Vương cấp sáu”.

 

“Mặc dù điều này chứng tỏ Tiêu Chính Văn có tố chất hơn người, tiềm năng vô hạn, nhưng còn chứng tỏ một vấn đề, Tiêu Chính Văn chắc chắn có bí mật động trời”.

 

“Nghĩ thử mà xem, cả ngoài lãnh thổ ai mà không muốn có được công pháp có thể nghịch thiên như vậy? Thế nên nói cậu ta tự chuốc họa vào thân”.

 

Nghe ông ta nói thế Khổng Phi Nhĩ càng khó hiểu hơn, lắc đầu nói: “Tiền bối Bạch, sao tôi càng nghe càng mơ hồ thế?”

 

“Ha ha!”

 

“Tiềm năng chỉ là thứ đối với thế hệ trẻ có chỗ dựa sau lưng, nếu không có nơi chống lưng thì ngược lại sẽ trở thành mối họa nguy hiểm”.

 

“Thật ra thế lực ở khắp nơi đều rất có hứng thú với Tiêu Chính Văn, nhưng dĩ nhiên nguyên nhân không phải là vì sức mạnh của cậu ta mà là vì cậu ta mỗi lần đều có thể khiến người khác rất kinh ngạc”.

 

“Cảnh giới Thiên Vương là thế, cảnh giới Thiên Thần vẫn thế, đến cảnh giới Nhân Vương lại càng như thế. Chứng tỏ công pháp của Tiêu Chính Văn không giống chúng ta”.

 

“Nếu ai lấy được công pháp của Tiêu Chính Văn, có phải cũng có thể đào tạo ra một nhóm đệ tử có sức chiến đấu khủng khiếp không? Có phải cũng có thể lớn mạnh ở ngoài lãnh thổ không?”

 

Bạch Chiến Sinh vuốt râu cười nói.

 

Nghe thế Khổng Phi Nhĩ không khỏi sửng sốt, nói cách khác cho dù là nhà họ Chu hay nhà họ Lý đều có thể trở thành ý đồ giết người thầm lặng phía sau Tiêu Chính Văn.

Ngoài lãnh thổ gần như đều thực hiện mấy điều luật rừng này nọ, không có ý nghĩa pháp lý và nhân nghĩa.
 
Chương 3281


Mấy thế lực lớn mà dạo gần đây Tiêu Chính Văn chọc phải như Ngọc Khuyết Cung, huyết tộc, nhà họ Khổng, nhà họ Tư Mã, có gia tộc nào không phải là thế lực mạnh một phương đâu?

 

Mà mấy thế lực này rất có khả năng sẽ chung tay đối phó với Tiêu Chính Văn.

 

“Đằng sau Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có chỗ dựa, nhà họ Chu hay nhà họ Lý gì đó chỉ là một thành viên trong các gia tộc ngoài lãnh thổ, dù sao họ cũng là người dễ nói chuyện”.

 

“Nếu trong lúc này cách Tiêu Chính Văn quá gần, ngược lại có thể sẽ trở thành cái gai trong mắt các thế lực lớn khác”.

 

Bạch Chiến Sinh nghiêm túc nói.

 

Cùng lúc đó Chu Chấn Long nhìn về hướng Âu Lục lẩm bẩm nói: “Thời gian cũng sắp đến rồi, sao còn chưa đến?”

 

Trong phòng làm việc ở tập đoàn Vy Nhan, ông cụ Quý liên tục chúc mừng Tiêu Chính Văn, ông ta và Sở Hồng Thiên đều thật lòng đến chúc mừng Tiêu Chính Văn, dù sao một ngày Tiêu Chính Văn còn tồn tại trên thế gian này chỉ có lợi chứ không có hại với họ.

 

“Cậu Tiêu có sức chiến đấu quả thật rất tuyệt, trận chiến hôm nay đủ để làm cho cậu Tiêu vang danh khắp ngoài lãnh thổ rồi”, Sở Hồng Thiên chắp tay với Tiêu Chính Văn.

 

“Nào có, chỉ là chuyện nhỏ thôi, Hoa Quốc này cho dù ở bất kỳ nơi nào, giờ phút nào cũng không phải là nơi họ có thể tự tung tự tác”.

 

Tiêu Chính Văn xua tay, dửng dưng nói.

 

Ông cụ Quý im lặng một hồi lâu sau, muốn nói lại thôi: “Cậu Tiêu, thật ra lần này đến đây, chúng ta có một việc muốn nhờ cậu, mong cậu Tiêu có thể giúp đỡ”.

 

Tiêu Chính Văn nhìn ông cụ Quý, gật đầu nói: “Ông nói đi!”

 

“Không lâu sau thế lực lớn ở các nơi quay về, đến lúc đó sẽ có một Sở Tư Pháp của võ tông, nhưng người nhà họ Lý mới bị tổn thất về người, nhà họ Lý tôi không còn một ai có thể đạt đến cảnh giới Thiên Thần”.

 

“Thế nên chúng tôi không thể tham gia Sở Tư Pháp, nhưng không thể để mất vị trí này, nếu cậu Tiêu có thể giành thời gian trở thành thành viên của Sở Tư Pháp thay tôi thì tôi đây có chết cũng nhắm mắt”.

 

Nói rồi ông cụ Quý mong mỏi nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Nhà họ Lý và Lý Thị của Lý Khang vốn dĩ cùng một gia tộc, những các hoàng tộc lớn ở ngoài lãnh thổ đều có thể rút số thành viên gia nhập vào Sở Tư Pháp.

 

Sở Tư Pháp của võ tông này có quyền lợi cực lớn, thậm chí có thể quyết định ai mới là người xứng đáng được bồi dưỡng trọng điểm và tài nguyên của các gia tộc.

 

“Ồ? Sở Tư Pháp?”, Tiêu Chính Văn cau mày, lần đầu tiên anh nghe nói đến cơ quan này.

 

“Tóm lại lần này bên phía Hoa Quốc chúng ta là nhà họ Lý và học viện kiếm thuật Thiên Sơn phụ trách chọn ứng viên, nhưng người nhà họ Lý thấp cổ bé họng, khó bảo vệ được Thiên Sơn không xảy ra chuyện”, ông cụ Quý lo lắng nói.

 

“Được, nếu đã là việc trọng đại thì tôi chắc chắn sẽ ra sức giúp đỡ”, Tiêu Chính Văn gật đầu cũng không quá để ý đến chuyện này.

“Cảm ơn cậu Tiêu!” Nói rồi ông cụ Quý lại chắp tay với Tiêu Chính văn làn nữa.
Chính vào đêm hôm đó, trên bầu trời Bắc Cực đột nhiên xuất hiện hiện tượng cực quang, bên cạnh Bắc Cực, Hoa Quốc, Mỹ Lục, Âu Lục cũng lần lượt xuất hiện hiện tượng cực quang!

Hiện tượng thiên văn tự nhiên này rất không bình thường, cực quang thường thường chỉ xuất hiện ở Bắc Cực hoặc Nam Cực trên trái đất!

Mà một ngày sau, hiện tượng thiên văn này cũng trở nên dị thường hơn, có lúc vào giữa trưa, bầu trời đột nhiên tối sầm lại như đang giữa đêm khuya.
 
Chương 3282


Lại có lúc, đang nửa đêm mặt trời lại đột nhiên sáng bừng lên như giữa ban ngày.

 

Hơn nữa, thời điểm thủy triều dâng lên cũng hoàn toàn bị đảo lộn, rất nhiều xác cá chết và chim chết nổi lềnh bềnh trên mặt biển!

 

Tất cả những việc này đều cho thấy rằng trái đất này không còn được yên bình nữa!

 

Đến cả Thiên Tử Hoa Quốc cũng nhận được báo cáo về những hiện tượng kỳ lạ này!

 

“Anh Tiêu, không biết anh có suy nghĩ gì về những hiện tượng kỳ lạ này?”

 

Thiên Tử bỏ tấu chương trong tay xuống, vô cùng lo lắng nói.

 

Loại hiện tượng thiên văn này tuyệt đối không phải là điểm lành, thậm chí còn có khả năng là điềm báo về một đại họa sắp đổ xuống đầu hậu thế!

 

“Thiên Tử, đây là dấu hiệu các cao thủ vùng ngoài lãnh thổ sắp sửa quay về! Cũng chính là không bao lâu nữa sẽ có cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng quay về giới thế tục!”

 

Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.

 

Nhân Hoàng?

 

Nghe tới hai chữ này, sắc mặt Thiên Tử lập tức trở nên nghiêm trọng hơn.

 

“Chỉ là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đã có thể gây nên những hiện tượng thiên văn như vậy sao?”, Thiên Tử nhíu mày hỏi.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Không sai! Sợ là Thiên Tử còn chưa hiểu thế nào mới là Nhân Hoàng, Nhân Hoàng thật ra là người đã bước qua bức tường chắn của trời đất!”

 

“Nói cách khác, bọn họ đã siêu thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử, trên lý thuyết, bọn họ có thể cùng tồn tại với đất trời, trường sinh bất lão!”

 

“Vì vậy, trời đất đương nhiên sẽ gạt bỏ họ, bởi vì họ tới vùng ngoài lãnh thổ nên hiện tượng thiên văn cực đoan như vậy mới không nhiều!”

 

“Hiện tượng thiên văn cực đoan?”, Thiên Tử nhíu mày nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Đúng vậy, tại sao khủng long lại tuyệt chủng? Nếu nói chúng bị lạnh cóng mà chết, vậy tại sao có một số hóa thạch khủng long lại ngẩng đầu lên trời?”

 

“Nếu thật sự là chết vì lạnh, bọn chúng không phải là nên cúi đầu xuống cố gắng co ro lại sao?”

 

Nếu thật sự là có một tiểu hành tinh khác và vào trái đất, vậy càng không có cách nào lý giải được, bọn chúng hẳn là phải từ từ chết đi trong đau khổ, không thể nào ngay lập tức chết đi được!”

 

“Chỉ có một nguyên nhân có thể giải thích được tất cả việc này, đó chính là đột nhiên xảy ra một trận đại hồng thủy! Mà muốn tạo ra được loại hiện tượng này thì thủy triều cần phải đột ngột thay đổi!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói ra những lời này, Thiên Tử không thể không ngẩn người!

 

“Anh Tiêu, ý của anh là sau khi Nhân Vương quay về, loại hiện tượng thiên văn này sẽ trở thành hiện tượng bình thường à? Nếu thật sự là như vậy thì thế giới này nhất định sẽ rơi vào hỗn loạn!”

 

“Không hẳn, ít nhất Hoa Quốc chúng ta thì không, Hoa Quốc được bảo vệ bởi vận khí đế vương, không giống với các quốc gia khác, nhưng Mỹ Lục và Phi Lục thì không dễ nói!”

Tiêu Chính Văn nói đến đây cũng nhìn ra bầu trời tối đen ngoài cửa sổ!
 
Chương 3283


Lúc này, không chỉ có giới chính bàn tán xôn xao chuyện này, mà đến cả năm đại danh sơn cùng với các môn phái của võ tông đều rất quan tâm hiện tượng thiên văn gần đây!

 

Bây giờ hai mắt Ngụy Nguyên Cát kích động nhìn phía chân trời, là thiên tử thế gia, gã đương nhiên hiểu được hiện tượng thiên văn này đồng nghĩa với việc gì!

 

Chỉ cần cao thủ Nhân Hoàng quay trở về thì những ngày tháng yên bình của Tiêu Chính Văn cũng kết thúc!

 

Từ nay về sau, những thế tử như bọn họ, dưới sự bảo vệ của các cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, có thể thích làm gì thì làm!

 

Tiêu Chính Văn thì sao? Thiên Tử thì thế nào?

 

Khi bầu trời giữa trưa đen tối như mực mọc lên một ngôi sao mai, tất cả đồ đệ của Tung Sơn đều quỳ xuống dưới đất như đang chờ đợi điều gì đó!

 

“Rẹt rẹt!”

 

Một tiếng sấm sét vang lên, vô số ánh sao đột nhiên vụt sáng lên!

 

“Họ tới rồi!”

 

Chưởng giáo của Tung Sơn vô cùng kích động nhìn lên bầu trời.

 

Chỉ nhìn thấy trên không trung, một ngôi sao mai càng phát sáng chói mắt, gần như đã làm lu mờ đi cả ánh sáng của mặt trăng và mặt trời!

 

Mà trên trời lúc này có một ông lão áo trắng tiên phong đạo cốt bước ra từ trong ánh sao, chầm chậm thả bước trong không trung.

 

“Mẹ, mau nhìn kìa, thần tiên!”

 

“Đó là tiên nhân sao?”

 

“Trời ơi, việc này… việc này không khoa học tý nào!”

 

Không chỉ mọi người ở Tung Sơn nhìn thấy cảnh này mà người trên toàn bộ thế giới đều thấy cảnh này!

 

Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, chính thức quay trở lại!

 

Không chỉ trên bầu trời Tung Sơn xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ mà hầu như ở khắp nơi trên thế giới đều xuất hiện hiện tượng như vậy!

 

Vô số cường giả cảnh giới Nhân Hoàng quay về thế tục giống như thần tiên hạ phàm!

 

Thậm chí còn có một vài người Âu Lục còn nhầm tưởng cho rằng mình nhìn thấy chúa Jesus!

 

Lúc này, tất cả các quốc gia đều đang bận đón tiếp cường giả cảnh giới Nhân Hoàng mới quay về, bọn họ cho rằng, từ hôm nay trở đi, đất nước của bọn họ không còn phải nhìn vẻ mặt của Hoa Quốc mà hành động nữa!

 

Thậm chí rất nhiều quốc vương Âu Lục còn mừng rơi nước mắt!

 

Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trở về, thế giới này không còn phải là thiên hạ của một mình Tiêu Chính Văn nữa!

 

Cả Âu Lục của bọn họ sẽ không còn bị Tiêu Chính Văn giẫm dưới chân nữa!

 

“Kỷ nguyên mới cuối cùng cũng tới rồi, có thể thế giới này còn có thể viết tiếp truyền kỳ ở thời thượng cổ!”

 

Một ông lão râu tóc bạc phơ kích động nhìn ánh sáng trên không trung chiếu xuống lâu đài Versailles!
 
Chương 3284


Cuộc chiến tranh Á Âu lần cuối đã là chuyện của hơn năm nghìn năm trước, lúc đó đại quân của Âu Lục đã bị Đế Tân của triều Thương giết chết toàn bộ!

 

Vì vậy, Âu Lục mới rơi vào mấy nghìn năm đen tối!

 

Mà lần này, bọn họ cuối cùng cũng chờ được một cơ hội trở mình!

 

Lần này trung tâm thế giới sẽ có thể chuyển từ phía Đông sang phía Tây!

 

Lúc này, sức sống dồi dào tràn ngập mọi nơi trên thế giới, mỗi vị cường giả cảnh giới Nhân Vương quay về đều sẽ mang lại một sức sống mới cho thế giới này!

 

Đến cả những người Âu Lục bị tước đoạt tuổi thọ cũng lại sục sôi sức sống!

 

Bây giờ, Thiên Sơn, Tung Sơn, Hằng Sơn, Huệ My cùng với nhà họ Trương Thiên Sơn đều bừng lên sức sống, thậm chí ở nhiều nơi còn xuất hiện cảnh tượng muôn hoa đua nở, trăm hương ngàn sắc!

 

Đến cả người bình thường cùng vì cơ hội sống dồi dào này mà trở nên phấn chấn hơn hẳn, dường như trẻ lại vài tuổi!

 

Hiện tượng thiên văn này kéo dài gần một tuần mới hoàn toàn chấm dứt!

 

Nhưng điều kỳ lạ là tất cả những cường giả cảnh giới Nhân Vương quay về, cho dù là người của những thế gia có thù với Tiêu Chính Văn cũng không hề tới tìm anh tính sổ!

 

Mà là đi chuẩn bị lựa chọn người tài trong lớp thế hệ trẻ, hơn nữa việc tuyển chọn người trong võ tông cũng chính thức được tổ chức lại.

 

Cho dù là Hoa Quốc hay là các quốc gia khác trên thế giới cũng có không ít những người trẻ tuổi vừa bước chân lên con đường luyện võ chưa đến năm năm cùng lũ lượt đăng ký!

 

Dù sao trước đây những vị cường giả cảnh giới Nhân Hoàng này thi triển thực lực quá mức huyền diệu, ai mà không muốn sẽ có một ngày mình cũng có thể như tiên hạ phàm như vậy?

 

Hơn nữa, cường giả cảnh giới Nhân Hoàng có thể bất tử cùng đất trời, trường sinh cùng nhật nguyệt, tuổi thọ vĩnh hằng luôn là khao khát mà mỗi người hướng về!

 

Đối với người bình thường mà nói, để có thể đạt được trình độ như vậy họ sẵn sàng bỏ ra tất cả!

 

Sau vài ngày, Tiêu Chính Văn mới nhận được điện thoại của Tần Vũ, tất cả mọi chuyện đều đúng như dự liệu của Tiêu Chính Văn, sau khi cường giả cảnh giới Nhân Hoàng quay trở lại, tất cả mọi nơi trên thế giới đều xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ, chỉ có mỗi mình Hoa Quốc là vẫn bình yên!

 

Tiêu Chính Văn đang uống trà với Tần Vũ ở Hắc Băng Đài thì nhận được lời mời đi ăn cơm trưa cùng với Đông Phương Tuyết Ngưng của nhà họ Đông Phương, một trong bốn gia tộc lớn trước đây.

 

Khoảng thời gian này, tu vi của Đông Phương Tuyết Ngưng cũng đã có rất nhiều tiến bộ, đã đạt tới trạng thái đỉnh cao của cảnh giới Nhân Vương cấp một!

 

Mà trải qua khoảng thời gian rèn luyện dài như vậy, Đông Phương Tuyết Ngưng cũng trở nên khiêm tốn đi nhiều, cô ta chỉ mặc một bộ quần áo màu trắng, nếu là người không biết sẽ cho rằng cô ta chỉ là một cô gái xinh đẹp nổi tiếng trên mạng thôi!

 

Nhìn đôi chân thon dài, nước da trắng ngần như trứng gà bóc cùng với khuôn mặt xinh xắn, trên đường hàng loạt những cậu thanh niên đều dừng chân quay đầu lại nhìn!

 

“Anh Tiêu, lâu rồi không gặp!”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng vô cùng lịch sự đưa tay về phía Tiêu Chính Văn.

Mặc dù mấy năm nay cô ta luôn nỗ lực, nhưng cô ta lại phát hiện ra rằng, sự chênh lệch giữa mình và Tiêu Chính văn càng ngày càng lớn, thậm chí hiện tại cô ta chỉ có thể coi Tiêu Chính văn là mục tiêu mà tương lại bản thân sẽ cố gắng theo đuổi!

“Ừ, cũng không phải lâu lắm, có điều dạo gần đây cô tiến bộ rất lớn!” Tiêu Chính văn mỉm cười gật đâu.

Đông Phương Tuyết Ngang cắn môi mỉm cười với Tiêu Chính Văn, sau đó đi nhanh lên, kéo lấy tay Tiêu Chính Văn, sánh vai bước đi với anh trên đường.
 
Chương 3285


Đôi kim đồng ngọc nữ Tiêu Chính Văn và Đông Phương Tuyết Ngưng bước đi trên đường không chỉ là tâm điểm của sự chú ý mà cũng khiến cho không ít người đổ dồn ánh mắt đố kỵ về phía Tiêu Chính Văn, lúc này, nếu như ánh mắt cũng có thể giết người thì e rằng Tiêu Chính Văn đã bị ghim cho thủng lỗ chỗ rồi!

 

Kỳ thực nói rõ ra thì Đông Phương Tuyết Ngưng quả thật cũng coi như là một đại mỹ nữ hiếm thấy, nếu không ban đầu cũng không thể trở thành con dâu tương lai của gia tộc Kanter được!

 

Chỉ là chuyện hôn sự đó cuối cùng cũng không thành bởi vì sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn!

 

“Tên này đúng là đen như cứt chó!”

 

Vừa nói, một nam thanh niên vừa xắn ống tay áo muốn tiến lên trước ngăn Tiêu Chính Văn và Đông Phương Tuyết Ngưng lại.

 

“Lý Ngũ, cậu mở to mắt ra mà nhìn đi, xem xem hai người đó là ai!”, một nam thanh niên mặc hoa phục bằng gấm đứng bên cạnh ngăn cản.

 

Lý Ngũ nghe thấy mấy lời này thì thoạt tiên hơi ngẩn ra, đợi sau khi ông ta nhìn rõ tướng mạo của hai người này thì sợ tới mức ớn lạnh.

 

“Hi hi…tôi…tôi muốn đi chúc phúc cho bọn họ mà!”, Lý Ngũ lau mồ hôi lạnh, nói.

 

Đừng nói là Tiêu Chính Văn, dù là Đông Phương Tuyết Ngưng thì cũng không phải là người mà bọn họ có thể động tới được!

 

Dù hào quang của bốn gia tộc lớn không còn nữa, thế nhưng một người dân bình thường vẫn chẳng thể khiêu chiến được với nhà họ Đông Phương!

 

Chứ chưa nói tới chuyện người đàn ông đứng bên cạnh Đông Phương Tuyết Ngưng còn là vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn tiếng tăm lừng lẫy.

 

Thế nhưng hắn vừa mới nói dứt lời, nam thanh niên mặc hoa phục lập tức giơ tay giáng xuống một cái tát!

 

“Khốn nạn! Vua Bắc Lương đã có vợ rồi, cậu còn chúc phúc cái rắm gì nữa!”

 

“Vâng vâng vâng!”, Lý Ngũ ôm lấy một bên má, gật đầu lia lịa.

 

Mặc dù ai cũng biết vợ của Tiêu Chính Văn là Khương Vy Nhan – chủ tịch tập đoàn Vy Nhan tiếng tăm lẫy lừng, thế nhưng dẫu sao người ta cũng là vua Bắc Lương, dựa theo luật pháp của Hoa Quốc, tới cấp bậc vương hầu thì có thể tam thê tứ thiếp được rồi.

 

“Xem ra làm người vẫn phải giống như vua Bắc Lương, bên cạnh không chỉ có vợ đẹp như thiên thần mà có nhiều mỹ nữ chủ động đeo bám như thế!”

 

“Hừ? Chỉ dựa vào cậu ư? Đời sau sau nữa cũng không thể trở thành người giống như vua Bắc Lương được đâu!”

 

“Dẫu sao vua Bắc Lương chỉ có một, chúng ta vẫn nên mau chóng trở về thôi!”

 

Không ít người đi đường đồng loạt lắc đầu bất lực, đây đã không còn là độ cao mà bọn họ có thể với tới rồi, dẫu sao thì với người đàn ông giống như Tiêu Chính Văn, đừng nói là Đông Phương Tuyết Ngưng chủ động nhào vào lòng, dù là những cô gái gọi là tiên nữ của năm đại danh sơn thì cũng phải ngước nhìn!

 

Lúc này, cũng có không ít cô gái đang dạo phố nhận ra Tiêu Chính Văn, mặc dù bọn họ cũng rất muốn tiến tới chào hỏi, thế nhưng lúc nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng kia của Đông Phương Tuyết Ngưng thì đều đồng loạt từ bỏ ý định này.
 
Chương 3286


Rất nhiều kẻ giàu có cũng đồng loạt đổ dồn ánh mặt nể sợ về phía Tiêu Chính Văn, bọn họ đương nhiên sẽ không vì Đông Phương Tuyết Ngưng mà đố kỵ với Tiêu Chính Văn.

 

Mà đó là sự kính nể phát ra từ trong nội tâm đối với Tiêu Chính Văn!

 

Hai người đi tới trước cửa một cửa hàng bán hoa quả ở góc đường, mẫu bánh ngọt hoa quả mà cửa hàng hoa quả này mới ra mắt gần đây bán rất chạy, trước cửa đã có hàng dài người đứng xếp hàng từ lâu.

 

“Anh Tiêu, tôi muốn mua một cái bánh ngọt hoa quả mang về cho cháu gái ăn, anh sẽ không phản đối chứ?”, Đông Phương Tuyết Ngưng trước giờ luôn chẳng có hứng thú gì với đồ ngọt!

 

Thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện hiện tại con gái lớn của Tiêu Chính Văn sắp sửa lên tiểu học rồi thì mới nhanh chí nghĩ tới một cách rất hay để kéo gần mối quan hệ với Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, thế nhưng khi anh quay đầu liếc nhìn hàng dài người kia thì cười khổ nói: “E rằng chúng ta ít nhất cũng phải xếp hàng nửa tiếng!”

 

“Sao vậy, vua Bắc Lương mua đồ mà cũng phải xếp hàng à?”, Đông Phương Tuyết Ngưng che miệng cười nói.

 

Thế nhưng trong lòng lại đang thầm khâm phục Tiêu Chính Văn!

 

Nếu như đổi lại là Đông Phương Tuyết Ngưng của năm xưa, thân là con gái lớn của một trong số bốn gia tộc lớn thì không đời nào có chuyện phải tuân thủ quy tắc giống như những người dân bình thường này!

 

Cảm giác ưu việt sinh ra đã có này khiến cho tất cả con cháu của mấy gia tộc lớn có một loại bản năng coi đặc quyền trở thành thứ kéo xa khoảng cách với người bình thường!

 

Tiêu Chính Văn giờ có thể nói là nhân vật dưới một người nhưng trên cả vạn người tại Hoa Quốc, nhưng anh trước sau vẫn như thế, thật sự quá là đáng quý!

 

“Chỉ là xếp hàng mà thôi, thời gian của nhân dân cũng rất đáng quý, chúng ta qua đó đi!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn sải bước tiến về phía cuối hàng.

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn và Đông Phương Tuyết Ngưng cùng nhau đứng xếp hàng, không ít người rút điện thoại ra điên cuồng chụp ảnh Tiêu Chính Văn.

 

Phải biết rằng bản thân đang cùng xếp hàng mua bánh ngọt với vua Bắc Lương đấy, chỉ cần đăng bức ảnh này lên mạng thôi đã đủ để khoe khoang lấy vài năm rồi!

 

“Chị dâu nhìn thấy những bức ảnh này sẽ không nghĩ nhiều đấy chứ?”, Đông Phương Tuyết Ngưng quay đầu liếc nhìn Tiêu Chính Văn một cái, hỏi đầy thâm ý.

 

“Đương nhiên là không rồi, giữa chúng ta hoàn toàn trong sạch, chỉ là kết giao bạn bè, có gì mà phải nghĩ nhiều cơ chứ!”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

Không làm chuyện hổ thẹn với lòng thì không sợ ma tìm tới cửa, anh chẳng buồn quan tâm người khác nghĩ thế nào, chỉ cần bản thân không thấy hổ thẹn với lòng mình là được rồi!

 

Mà vào khoảnh khắc ông chủ của cửa hàng bánh ngọt này nhìn thấy Tiêu Chính Văn, thoạt tiên hơi ngẩn ra, sau đó cả người đều không tự chủ được mà run lên.

 

“Mau…mau lên một chút! Mở thêm một cửa sổ bán nữa ở bên kia, mau!”

 

Ông chủ không chỉ kích động mà còn cảm động tới độ nước mắt lưng tròng, vua Bắc Lương rõ ràng quá gần dân rồi, nếu như để cho vua Bắc Lương trăm công nghìn việc phải đứng xếp hàng mười mấy phút thì trách nhiệm này ông ta gánh không nổi!

Đúng lúc này, một chiếc Aventador đỗ lại bên đường, hai nam thanh niên luyện võ từ trên xe bước xuống.

Hai người này vừa đi vừa khinh thường nói: “Hừ! Long Kinh thì làm sao? Ai nói người trong võ tông chúng ta không thể tới Long Kinh, không phải ông đây đã tới rồi đây sao!”

Nam thanh niên vừa nói có dáng người cao to, bên dưới nước da ngăm chính là những bắp thịt rắn chắc!
 
Chương 3287


Hơn nữa quanh người hắn cũng toả ra một luồng khí tức hết sức mạnh mẽ chỉ cường giả ở cảnh giới Nhân Vương mới có!

 

Không khó để nhận ra hắn nhất định là một trong số những đệ tử trọng điểm của thế lực lớn một phương nào đấy!

 

Mà nam thanh niên đứng bên cạnh hắn lại liếc nhìn về phía hàng dài người, sải bước đi tới trước cửa sổ bán hàng, nói: “Lấy một miếng bánh ngọt hoa quả của chỗ mấy người ra đây, cậu chủ nhà chúng tôi muốn thưởng thức ngay và luôn!”

 

Nam thanh niên có ánh mắt rất hung hãn, hơn nữa khí thế lại bức người, doạ cho ông chủ cửa hàng suýt thì ngồi bệt luôn xuống đất.

 

“Thưa cậu, thật sự xin lỗi, khách của cửa hàng chúng tôi thật sự quá nhiều, hơn nữa mọi người đều đang xếp hàng, phiền cậu cùng đứng vào xếp hàng đi ạ!”

 

Ông chủ khuyên nhủ hết sức khách khí.

 

Hai người liếc nhìn hàng dài người kia, sau khi hít sâu vào một hơi thì chỉ đành ngoan ngoãn bước xuống cuối hàng.

 

Thế nhưng vào lúc hai người họ vừa mới đi tới cuối hàng, một nam thanh niên mặc hoa phục, đeo kính râm nhảy xuống từ trên một chiếc xe đua khác, chỉ vào hai người mà mắng chửi: “Ông đây bảo hai người mua bánh ngọt, ai bảo mấy người đi xếp hàng hả?”

 

Hai nam thanh niên mặc đồ luyện võ liếc nhìn đám người xung quanh, do dự một lúc, thế nhưng cuối cùng vẫn sải bước đi tới trước cửa sổ bán hàng.

 

Nam thanh niên chỉ vào bọn họ mắng chửi có tên là Triệu Thiên Vũ, là con riêng của một cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng của Tung Sơn!

 

Hơn nữa, hôm qua cũng mới từ vùng ngoài lãnh thổ trở về thế tục.

 

Đừng nói là ở thế tục, dù là ở vùng ngoài lãnh thổ thì hắn cũng vẫn luôn hưởng thụ đặc quyền, hơn nữa Tung Sơn cũng có thực lực nhất định ở vùng ngoài lãnh thổ, mặc dù không bằng những thế gia hoàng tộc kia nhưng cũng chẳng thể xem thường được!

 

Ngay cả không ít môn chủ tông chủ trong võ tông khi thấy Triệu Thiên Vũ thì cũng phải tôn kính gọi hắn một tiếng tiền bối!

 

Cũng chính vì như vậy mà từ ngày Triệu Thiên Vũ sinh ra đã ngông nghênh cao ngạo, trước giờ chưa từng coi bất cứ ai ra gì!

 

Hai nam thanh niên mặc đồ luyện võ rõ ràng đều chỉ là hộ vệ của hắn mà thôi!

 

Mặc dù hiện tại cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng đã trở về, thế nhưng có cậu chủ nhà giàu nào dám để cho cường giả ở cảnh giới Nhân Vương làm hộ vệ của bản thân?

 

E rằng những gia tộc lớn trong thế tục kia ngay cả mép ngoài của cường giả ở cảnh giới Nhân Vương cũng không chạm tới được!

 

Đây cũng là một trong những nguyên do khiến cho Triệu Thiên Vũ điên cuồng như vậy!

 

Nhìn thấy hai người đàn ông luyện võ lại đi tới trước cửa sổ bán hàng, mặc dù rất nhiều người đều oán thán trong lòng thế nhưng lại không dám nói ra!

 

Dẫu sao khí thế xung quanh hai người họ cũng hết sức bức người, vừa nhìn đã biết là cao thủ võ thuật!

“Hai người, trở về xếp hàng!”, giọng nói của Tiêu Chính Văn không lớn nhưng lại truyền vào trong tai mỗi người cực kỳ rõ!
 
Chương 3288


Hả?

 

Tiêu Chính Văn vừa nói thế, Triệu Thiên Vũ quay đầu lại nhìn anh.

 

Sau đó tiến đến một bước đến gần Tiêu Chính Văn.

 

Dù ở ngoài lãnh thổ cũng không có ai dám quản chuyện của hắn chứ đừng nói là thế tục.

 

Từ khi đến thế tục đến nay, các doanh nhân giàu có và gia tộc thậm chí là vài quan chức ở một số nơi đều đang cố gắng nịnh bợ hắn.

 

Vẫn chưa có ai dám chỉ tay dạy bảo hắn.

 

Sở dĩ hắn muốn đi theo bố về thế tục là vì muốn du ngoạn sơn thủy, ăn chơi sung sướng và tận hưởng những đặc quyền hiếm có.

 

Ở ngoài lãnh thổ, cảnh giới Nhân Hoàng không được xem là đại tài tuyệt đối, trên cảnh giới Nhân Hoàng còn có vô số đại tài, thế nên ở ngoài lãnh thổ đôi khi Triệu Thiên Vũ sẽ phải nhìn sắc mặt người khác.

 

Nhưng bây giờ ở thế tục thì cảnh giới Nhân Hoàng là sự tồn tại tối cao nhất, có một người bố như thế, mình còn cần tuân thủ quy tắc ở thế tục sao?

 

Đúng là chuyện cười mà!

 

“Người của Tung Sơn mua đồ còn cần phải xếp hàng à? Có phải anh nghĩ mình sống đủ rồi nên mới dám quản chuyện bao đồng của ông đây không?”

 

Triệu Thiên Vũ lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Hắn vừa lên tiếng hỏi, một luồng uy lực cực mạnh vây chặt lấy Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù hắn có thể nhìn ra Tiêu Chính Văn không phải là người bình thường, nhưng thế thì có làm sao?

 

Ít nhất trong nhận thức của hắn, cường giả cảnh giới Nhân Hoàng hoặc là người thân của cường giả cảnh giới Nhân Hoàng không thể tuân theo quy tắc xếp hàng như người bình thường.

 

Điều đó chỉ có thể chứng tỏ một điều, mặc dù đối phương cũng là một cao thủ nhưng phía sau không có chống lưng.

 

Nghe hắn nói thế, không ít người đều quay đầu lại nhìn Triệu Thiên Vũ như đang nhìn kẻ ngốc.

 

Phải biết đó là vua Bắc Lương đấy, hắn lại dám nói chuyện như thế với Tiêu Chính Văn?

 

“Chàng trai, tôi khuyên cậu một câu, tốt nhất nên tuân thủ quy tắc, nếu không cậu không thể gánh nổi hậu quả đâu”, một người đàn ông trung niên có ý tốt khuyên răn.

 

Ai mà không biết tính tình Tiêu Chính Văn thế nào?

 

Nếu nói đối phương là người bình thường, có lẽ Tiêu Chính Văn sẽ nương tay, nhưng rõ ràng đối phương là cậu chủ của một võ tông, vậy thì lại là chuyện khác.

 

“Bốp!”

 

Người đàn ông trung niên vừa dứt lời, Triệu Thiên Vũ vung tay lên đánh vào mặt người đàn ông một cái, nói: “Lúc nào mà đến lượt một tên vô danh như ông lo chuyện bao đồng của tôi hả?”

 

“Tôi nghĩ các ông đang muốn đâm đầu vào chỗ chết đấy! Còn nữa các cậu, Triệu Khang, Triệu Việt! Các người xếp ở hàng nào rồi hả, mau đến lấy chút bánh, tôi đây còn có việc gấp”.

 

Triệu Thiên Vũ mất kiên nhẫn lớn tiếng mắng hai người mặc đồ luyện công.

 

Hắn cứ nghĩ với thân phận của mình, đừng nói là một tiệm bánh ngọt nhỏ này, dù có đến bất kỳ nơi nào, mọi người đều sẽ nịnh hót hắn, nhất là mấy người bình thường này chỉ là một đám kiến nhỏ bé trong mắt hắn thôi.

 

Chỉ đánh cho người đàn ông trung niên kia một cái đã là phúc đức với ông ta rồi.
 
Chương 3289


Nếu không phải trước khi đi bố có dặn hắn đừng gây chuyện thì bây giờ người đàn ông trung niên đó còn mạng nữa không?

 

“Vâng!”

 

Triệu Khang và Triệu Việt vội vàng gật đầu, sau đó dùng sức gõ vào lớp kính cửa bán hàng.

 

“Tôi nói lại lần nữa, các anh phải xếp hàng. Còn nữa, anh lập tức xin lỗi anh này cho tôi”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng chỉ vào người đàn ông trung niên bị đánh nói.

 

“Anh nói gì?”

Triệu Thiên Vũ lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, ánh mắt hiện lên sát khí.

 

“Tôi bảo anh xin lỗi anh ta”, Tiêu Chính Văn chỉ vào người đàn ông trung niên, lặp lại lần nữa.

 

“Hừ, tôi đây không xin lỗi, tôi xem anh có thể làm gì được tôi?”

 

Không để Tiêu Chính Văn ra tay, Triệu Thiên Vũ đã tung nắm đấm về phía Tiêu Chính Văn.

 

Hắn không có ý định giết Tiêu Chính Văn, dù sao giết người ở nơi như Long Kinh này thì khá nhạy cảm, huống gì Đế Vương Các và giới chính trị Hoa Quốc còn có thỏa thuận, bất kỳ ai ở võ tông cũng không thể bước vào Long Kinh nửa bước.

 

Bây giờ hắn đã vi phạm thỏa thuận, nếu gây ra chuyện như làm chết người, bố hắn cũng không bảo vệ được hắn.

 

Theo nhận thức của mình, hắn nghĩ Tiêu Chính Văn không thể nào đỡ được một đấm này của mình.

 

Nhưng hắn nào biết bản lĩnh của Tiêu Chính Văn.

 

Cú đấm của hắn còn chưa kịp đánh trúng Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn đã nhanh chóng đấm một cú lên mặt hắn.

 

“Bốp!”

 

Một tiếng rõ to vang lên, Triệu Thiên Vũ bị đánh lăn một vòng ra xa hơn hai mươi mét, sau đó đâm sầm vào cột điện ở phía đường đối diện mới dừng lại.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Triệu Khang và Triệu Việt đều ngây người.

 

Dù Triệu Thiên Vũ ra tay có nhẹ cũng chỉ muốn đánh cho Tiêu Chính Văn một cú để anh hiểu và không xen vào chuyện của người khác, nhưng Triệu Thiên Vũ là cao thủ Nhân Vương cấp bốn đấy, một đòn này tuyệt đối không phải ai cũng có thể đỡ được.

 

Lúc này người ngơ ngác hơn còn có cả Triệu Thiên Vũ, hắn thậm chí không nhìn rõ Tiêu Chính Văn đánh mình thế nào nữa thì bản thân đã bị đánh lăn ra xa.

 

“Anh… anh là ai?”, lúc này Triệu Thiên Vũ đã hoa mắt váng đầu, vùng vẫy hồi lâu mới bò dậy được.

 

Nhưng vừa dứt lời, hắn thấy Tiêu Chính Văn bước đến, chỉ thoáng chốc đã đến gần hắn, sau đó vung tay lại đánh lên mặt hắn một cú vô cùng vang dội.

 

Lần này anh đánh mạnh hơn cú đánh lúc nãy, răng cửa của Triệu Thiên Vũ bị đánh văng ra ngoài.

 

“Phụt!”

 

Triệu Thiên Vũ nôn ra một ngụm máu, hai mắt sợ hãi nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Người trong giới chỉ cần giơ tay ra là biết đối phương ở cảnh giới nào.
 
Chương 3290


Mặc dù Triệu Thiên Vũ sống trong sung túc, nhưng thân là con trai của cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, dĩ nhiên không phải vô ích.

 

Chỉ riêng hai cú đánh này của Tiêu Chính Văn cũng đã cho hắn biết rõ sự cách biệt giữa mình và đối phương.

 

“Chàng trai, đã nói với cậu rồi, đừng gây chuyện không đâu. Sao nào? Giờ đã hiểu chưa?”, người đàn ông trung niên mỉm cười lắc đầu.

 

Triệu Thiên Vũ vốn đã định đi trước rồi hẵng tính, nhưng nghe người đàn ông trung niên nói thế, sắc mặt hắn bỗng thay đổi.

 

Hắn đã lớn đến từng tuổi này nhưng chưa từng bị mất mặt đến thế, nhất là bị một người bình thường chế giễu.

 

“Hừ! Hay, hay lắm! Dám đánh tôi à?”

 

Nói rồi Triệu Thiên Vũ lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho ai đó.

 

Mặc dù biết Tiêu Chính Văn không phải là người dễ đối phó, nhưng hôm nay nhất định phải lấy lại thể diện.

 

Sau khi hắn gửi tin nhắn đi, không đến hai mươi phút sau, từng chiếc xe sang trọng chạy đến rồi đồng loạt dừng lại ở góc phố.

 

Mấy chục người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ luyện võ nhảy từ trên xe xuống.

 

“Sao vậy? Anh cũng biết đến mấy thủ đoạn trong thế tục này à?”, Tiêu Chính Văn cười nhạo nhìn mấy chục cao thủ phía sau Triệu Thiên Vũ.

 

Tiêu Chính Văn đã quá quen với cảnh tượng này vào mấy năm trước rồi, nhưng anh vẫn cảm thấy đó chỉ là mấy thủ đoạn của đám cậu chủ con nhà giàu ăn chơi ở thế tục thôi, nhưng không ngờ ở ngoài lãnh thổ cũng dùng đến thủ đoạn cũ nát này.

 

“Thủ đoạn gì? Hôm nay tôi phải đánh chết anh! Người đâu, đánh mạnh vào cho tôi, đánh gãy hai chân của hắn”, Triệu Thiên Vũ chỉ vào Tiêu Chính Văn, hung tợn nói.

 

Triệu Thiên Vũ lớn như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên bị ăn tát trước mặt mọi người, hơn nữa, hắn còn là con trai ruột của một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, cho dù đối phương có thân phận gì thì Triệu Thiên Vũ đều không sợ.

 

Hắn vừa hạ lệnh, hàng chục thanh niên mặc đồ luyện công lập tức bao vây lấy Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn đám côn đồ này rồi lắc đầu bất lực.

 

Tuy rằng một chiêu của anh cũng có thể giết chết tất cả, nhưng dù sao tội của những người này đều không đến mức phải chết, hơn nữa giết người ở Long Kinh cũng không được.

 

“Rầm!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ tùy ý vung tay, một màn ánh sáng vàng đột nhiên hạ xuống, nhốt mấy chục thanh niên mặc đồ luyện công trong màn sáng.

 

Dù có giằng co thế nào thì bọn họ cũng không thể thoát ra khỏi màn ánh sáng vàng, thậm chí có rất nhiều người còn đập đầu đổ máu.

 

Lúc này, Bạch Chiến Sinh đang uống trà trong một tòa nhà ở Long Kinh, đột nhiên nhìn thấy một tia sáng phóng lên trời.

 

Triệu Thiên Vũng cũng kinh ngạc nhìn về phía màn ánh sáng vàng, nhíu mày nói: “Anh biết trận pháp không gian?”

“hừ, anh cũng biết nhìn hàng đấy, nói đi, anh định thế nào?”
Tiêu Chính văn nói rồi tiến lên một bước đến trước mặt Triệu Thiên Vũ.

Triệu Thiên Vũ cfon chưa kịp quay người bỏ chạy, Tiêu Chính văn đã tát mạnh khiến hắn ngã xuống đất, sau đó giẫm lên mặt hắn bằng chiếc bốt da to.

Triệu Thiên Vũ cố hết sức ngẩng đầu lên, dường như muốn nhìn rõ dáng vẻ của Tiêu Chính Văn.

Trận pháp không gian và trận pháp thời gian là một trong những bộ đội tuyệt kỹ ở vùng ngoài lãnh thổ, nghe nói chúng có sức mạnh xoay chuyển trời đất.

Hơn nữa, rất ít người biết loại trận pháp này.
 
Chương 3291


Vì vậy, Tiêu Chính Văn rất có thể là người thừa kế của một thế lực lớn nào đó.

 

Dù vậy, hắn cũng không thể nuốt nổi cục tức này, sau khi trở về Tung Sơn, hắn nhất định phải trả thù đối phương.

 

“Mày biết tao là ai không?”

 

Triệu Thiên Vũ nghiến răng nghiến lợi gầm lên.

 

“Bụp!”

 

Tiêu Chính Văn đá mạnh vào mặt Triệu Thiên Vũ một cách không thương tiếc, máu lập tức phun ra, sống mũi của hắn bị gãy sau cú đá của Tiêu Chính Văn.

 

“Tao không quan tâm mày là ai!”, Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Triệu Thiên Vũ hoàn toàn choáng váng, cộng thêm sống mũi bị đá gãy, hắn đau đớn hồi lâu không kêu nổi thành tiếng.

 

Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên lao vào trong đám người.

 

“Dừng tay!”

 

Bạch Chiến Sinh vội vàng quát lớn với Tiêu Chính Văn. Nhìn thấy Bạch Chiến Sinh, Triệu Thiên Vũ như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng hét lên: “Tiền bối Bạch, mau cứu tôi! Hắn… hắn muốn giết tôi!”

 

Bạch Chiến Sinh liếc nhìn Triệu Thiên Vũ, nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng nói: “Câm miệng!”

 

Cậu ta muốn giết cậu?

 

Hừ, nếu cậu ta thật sự muốn giết cậu thì cậu đã biến thành một cái xác từ lâu rồi!

 

Bạch Chiến Sinh thầm chửi rủa trong lòng, bước tới trước mặt Tiêu Chính Văn, chắp tay nói: “Cậu Tiêu!”

 

Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn Bạch Chiến Sinh, mà nhìn xuống Triệu Thiên Vũ: “Có xin lỗi không?”

 

Thấy Tiêu Chính Văn lại giơ chân lên và định đá Triệu Thiên Vũ lần nữa, Bạch Chiến Sinh vội vàng bước tới, ngăn Tiêu Chính Văn lại: “Cậu Tiêu, đừng làm vậy!”

 

“Cậu ta là Triệu Thiên Vũ, con trai của Triệu Kế Hồng, cường giả cảnh giới Nhân Vương của Tung Sơn, nếu…”

 

“Nếu cái gì? Tôi nhớ chúng ta đã thỏa thuận rằng người của võ tông không được phép bước vào Long Kinh nửa bước!”

 

Tiêu Chính Văn hỏi với vẻ mặt vô cảm.

 

“Mày… mày là Tiêu Chính Văn?”, Triệu Thiên Vũ nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt khó tin.

 

Nhưng cũng chính vì chuyện này, hắn càng thêm tức giận.

 

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào mày còn chưa biết tao là ai sao? Bố tao…”

 

“Bụp!”

 

Tiêu Chính Văn lại giơ chân lên đá bay răng của hắn.

 

Thấy Triệu Thiên Vũ kêu la thảm thiết, Bạch Chiến Sinh hít một hơi thật sâu, kìm nén lửa giận trong lòng, tiến lên, chắp tay nói: “Cậu Tiêu, cậu xem chuyện này có thể nể mặt tôi…”

 

“Ông không có tư cách gì nói trước mặt tôi cả!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

“Chuyện này…”
 
Chương 3292


Bạch Chiến Sinh không ngờ Tiêu Chính Văn lại phũ phàng với ông ta trước mặt mọi người như vậy, sắc mặt nhìn Tiêu Chính Văn vô cùng khó xử.

 

“Tôi nghĩ, chắc hẳn Đế Vương Các các ông đã nói cho bọn họ biết về thỏa thuận giữa chúng ta rồi nhỉ! Vậy ông giải thích cho tôi nghe chuyện này là thế nào!”

 

“Còn nữa, tên này vừa đánh người dân Long Kinh. Ông không chỉ phải cho tôi một lời giải thích về chuyện này, mà còn phải giải thích với cả hàng chục nghìn người dân Long Kinh!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Bạch Chiến Sinh.

 

Chuyện này…

 

Bạch Chiến Sinh nghe vậy cũng sững sờ.

 

Nếu không phải xung quanh đã chật cứng người vây xem thì ông ta cũng lười quan tâm đến Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn cũng rất mạnh, nhưng bây giờ, cường giả cảnh giới Nhân Hoàng đã trở lại, Tiêu Chính Văn còn là cái thá gì mà muốn ông ta giải thích chứ!

 

“Cậu Tiêu, cậu chủ Triệu còn nhỏ không hiểu chuyện, cho nên chuyện này…”

 

“Còn trẻ? Không hiểu chuyện?”

 

Tiêu Chính Văn dùng đế giày đá vào mặt Triệu Thiên Vũ, chế nhạo: “Ông đang nói với tôi rằng anh ta chỉ là một đứa trẻ to xác sao?”

 

“Không, cậu Tiêu, cậu hiểu lầm rồi, ý tôi là…”

 

Bạch Chiến Sinh còn chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng cắt ngang: “Ý ông là ông không muốn giải thích với người dân Long Kinh sao? Nếu không phải hôm nay bị tôi bắt gặp thì cho dù anh ta đánh ai, cũng có thể bỏ qua phải không?”

 

“Nói cách khác, người dân Long Kinh, trong mắt Đế Vương Các chỉ như con kiến, tùy các người giẫm nát phải không?”

 

Nghe Tiêu Chính Văn hỏi vậy, sắc mặt của Bạch Chiến Sinh lúc trắng bệch lúc đỏ bừng, hít sâu vài hơi mới nhẫn nại nói: “Cậu Tiêu, đương nhiên không phải như cậu nói!”

 

“Đế Vương Các chúng tôi cũng rất tôn trọng người dân Long Kinh, chỉ là người này có thân phận đặc biệt, cho nên…”

 

“Cho nên có thể tùy ý đánh người mà không cần chịu bất cứ trách nhiệm gì phải không? Vậy người bị đánh chỉ có thể nhận mình xui xẻo sao?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng chất vấn.

 

“Xin cậu Tiêu bớt giận, chuyện này đều là do chúng tôi chưa xử lý ổn thỏa, cho nên mới gây ra hiểu lầm như vậy. Tôi nhất định sẽ đưa ra lời giải thích thỏa đáng cho người dân Long Kinh về vấn đề này!”

 

“Hơn nữa, Đế Vương Các chúng tôi cũng sẽ chứng minh cho mọi người thấy, chúng tôi sẽ đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, cho dù người đó là ai!”

 

Trước mặt mọi người, Bạch Chiến Sinh phải nói ra những lời đường hoàng này.

 

Theo ông ta thấy, chỉ cần Triệu Thiên Vũ xin lỗi người bị đánh trước mặt mọi người, sau đó âm thầm đưa Triệu Thiên Vũ về Tung Sơn thì mọi chuyện sẽ kết thúc!

 

“Ồ? Vậy được, tôi nghe theo ý của ông Bạch!”, Tiêu Chính Văn nói rồi lùi lại một bước, mỉm cười nhìn Bạch Chiến Sinh.

 

Lúc Bạch Chiến Sinh định tiến lên đỡ Triệu Thiên Vũ dậy thì Tiêu Chính Văn cười nói: “Ông Bạch sẽ không bảo anh ta xin lỗi rồi thả người đi đấy chứ?”

“Theo lời ông nói, anh ta đã vi phạm lệnh cấm của Đế Vương Các, nếu Đế Vương Các giải quyết qua loa thì thật khiến người ta thất vọng!”
 
Chương 3293


“Cậu Tiêu, chuyện này liên quan đến tôn nghiêm của Đế Vương Các chúng tôi, đương nhiên không thể làm qua loa được, nếu không, còn ai nghe lời của Đế Vương Các nữa!”

 

Bạch Chiến Sinh nghiêm túc nói.

 

“Ồ? Theo tôi được biết, kẻ vi phạm quy tắc của Đế Vương Các, ít nhất cũng phải bị chặt chân?”, Tiêu Chính Văn hỏi lại.

 

Nghe vậy, Bạch Chiến Sinh nhìn nụ cười của Tiêu Chính Văn, âm thầm gào thét.

 

Ông ta chắc chắn đã bị Tiêu Chính Văn lừa vào bẫy.

 

“Chuyện này…”, Bạch Chiến Sinh cũng thấy hơi khó xử.

 

Nếu thật sự làm theo lời Tiêu Chính Văn, chặt chân Triệu Thiên Vũ thì ông ta phải giải thích với Tung Sơn thế nào đây?

 

“Xem ra ông Bạch không muốn bảo vệ thể diện của Đế Vương Các, cũng không có ý định đưa ra lời giải thích cho người dân Long Kinh nhỉ?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.

 

Ngay sau khi lời nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, tất cả các đường lui của Bạch Chiến Sinh đều bị chặn lại.

 

Dù thế nào thì ông ta cũng phải cho mọi người một lời giải thích, đặc biệt là những người dân ở Long Kinh này đều đang nhìn ông ta chằm chằm.

 

Nếu Triệu Thiên Vũ được thả ra thì sẽ không chỉ làm tổn hại đến uy tín cá nhân của ông ta, mà còn là uy tín của toàn bộ Đế Vương Các trong mắt người dân Long Kinh.

 

Ánh mắt Bạch Chiến Sinh nhìn quét qua khuôn mặt của những người xung quanh, nhìn thấy vô số cặp mắt đều đang chờ đợi câu trả lời cuối cùng của ông ta, ông ta đành phải nghiến răng nghiến lợi nói: “Được”.

 

Chữ ‘được’ này hoàn toàn được rặn ra từ kẽ răng của Bạch Chiến Sinh, lúc này ông ta vô cùng hối hận, tại sao bản thân mình là cứ nhúng tay vào việc đâu đâu?

 

Nếu mình không đến, cho dù Tiêu Chính Văn có xử lý chuyện này như thế nào thì cuối cùng cũng sẽ đắc tội với mấy người của Tung Sơn kia.

 

Nhưng bây giờ thì hay rồi, Tiêu Chính Văn đã tự tay ném một cái nồi đen khổng lồ lên người ông ta.

 

“Bạch tiền bối! Ông… Sao ông dám đối xử với tôi…”

 

“Câm miệng!”

 

Bạch Chiến Sinh gầm lên và đá thẳng vào đầu gối của Triệu Thiên Vũ.

 

Chỉ nghe thấy tiếng “rắc” giòn tan, Triệu Thiên Vũ vừa trở mặt, suýt chút nữa ngất đi vì đau.

 

“Bạch Chiến Sinh! Nhà họ Triệu tôi và ông… thù hận đến chết mới thôi”, Triệu Thiên Vũ nhìn chằm chằm Bạch Chiến Sinh.

 

Rõ ràng là hắn muốn tham gia kỳ tuyển chọn thế hệ trẻ lần này, nhưng chưa kịp đạt được thành tựu xuất sắc gì đã bị Bạch Chiến Sinh đánh gãy chân.

 

Bạch Chiến Sinh thậm chí không thèm nhìn hắn lấy một cái, quay người sang nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, không biết câu trả lời này, cậu thấy thế nào?”

 

Bạch Chiến Sinh lúc này đến giọng nói cũng nghẹn ngào sắp khóc, đây là lần thứ hai ông ta bị Tiêu Chính Văn trêu đùa trong lòng bàn tay.

Mà sau đó, cho dù ông ta là người phát ngôn của Đế Vương Các, cũng phải đích thân chạy đến Tung Sơn và xin lỗi những cao nhân cảnh giới Nhân Hoàng kia.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom