Chương 2633


Một ông lão tóc bạc trắng đạp thanh kiếm dài, bay ngang trên bầu trời.

 

Phía sau ông ta còn có hai ông lão tóc bạc nữa, kiêu ngạo đạp mây lướt bay trên đầu đám người đại trưởng lão.

 

“Là Sở Hồng Thiên! Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn!”

 

Đại trưởng lão kinh ngạc thốt lên.

 

“Còn có Cái Tử Anh của Hoa Sơn và Nhiếp Tri Cổ của Hằng Sơn!”

 

Ông cụ Quý cũng kinh ngạc thốt lên, ba người này đều là nhân vật lớn ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Đặc biệt là Cái Tử Anh, nghe nói cụ ta là hậu duệ của Kiếm Tiên Cái Nhiếp thời Tiên Tần!

 

Thực lực đứng trên Sở Hồng Thiên, gần như bất khả chiến bại trong cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương.

 

Hơn nữa người này rất biết cách sử dụng trận pháp.

 

Nghe nói, lúc ở vùng ngoài lãnh thổ, cụ ta đã từng một mình đánh bại hai cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương.

 

Hơn nữa, Vạn Kiếm Sát Trận là trận pháp độc nhất do cụ ta tự tạo ra.

 

Có thể nói, với thực lực của cụ ta, nếu ở năm năm trước thì có thể trở thành tổ sư!

 

Thanh kiếm khổng lồ sau lưng cụ ta còn đáng sợ hơn. Có tin đồn rằng đó chính là thanh kiếm mà năm đó Cái Nhiếp dùng để ám sát Tần Vương.

 

Trong thời gian ngắn, cả ba người gần như cùng bay đến Giang Trung.

 

Cái Tử Anh nhìn về phía trên tòa nhà Vy Nhan, thấy Tiêu Chính Văn đang chắp tay sau lưng, ánh mắt lóe lên tia sắc bén: “Cậu chính là vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn à?”

 

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu, mỉm cười nói: “Đúng vậy, chính là tôi! Xin hỏi ông là ai?”

 

“Hừ!”

 

Cái Tử Anh hừ một tiếng.

 

Theo cụ ta thấy, Tiêu Chính Văn không xứng để biết tên của mình, ngay cả việc nói tên của mình cho một nhân vật nhỏ bé như Tiêu Chính Văn cũng là một sự sỉ nhục đối với cụ ta!

 

Nhưng tiếng hừ lạnh lùng này lại biến không ít người bên dưới kinh ngạc nôn ra máu!

 

Cho tới bây giờ, mọi người mới hiểu khoảng cách giữa cảnh giới Thiên Thần và cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lớn đến mức nào!

 

Chỉ một tiếng hừ mà đã khiến hàng chục nghìn người bị sốc. Nếu thực sự ra thì chẳng phải có thể san bằng cả Giang Trung sao?

 

Chẳng trách người của năm đại danh sơn lại coi thường những người bình thường đến vậy.

 

Trong mặt bọn họ, người bình thường còn không bằng con kiến.

 

“Sao thế? Xấu hổ khi nhắc đến tên mình sao?”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo hỏi.

 

Tôi…

 

Cái Tử Anh vô cùng tức giận trước lời nói này của Tiêu Chính Văn.

Cụ ta đâu phải là đạo tặc cướp bóc, có gì phải xấu hổ chứ!
 
Chương 2634


 

“Tên nhãi Tiêu Chính Văn kia, bớt nói những lời nhảm nhí lại đi! Tôi hỏi cậu, mười một trưởng lão của Hoa Sơn có phải chết dưới kiếm của cậu hay không?”

 

Cái Tử Anh tức giận nói.

 

Cái Tử Anh nghĩ lần này đến đây sẽ không cần phải ra tay.

 

Dù chỉ một câu nói thôi cũng có thể quyết định sống chết của Tiêu Chính Văn.

 

Hơn nữa nếu không phải chuyện này có liên quan đến Thiên Sơn thì cụ ta đã có thể chỉ giơ tay lên là giết được một cảnh giới Thiên Thần rồi.

 

Chỉ là cụ ta vừa dứt lời, một đám mây màu đen bao trùm lấy.

 

Nhiếp Tri Cổ cũng chạy đến.

 

Hai cường giả Bán Bộ Nhân Vương đứng trên không trung, ánh mắt bắn ra tia sáng lạnh lẽo nhìn Tiêu Chính Văn bên dưới.

 

Thấy thế Lạc Tề Anh cười khẩy nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Hừ, Tiêu Chính Văn, cảm giác bây giờ thế nào? Chẳng phải anh nói tôi mời cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương của năm đại danh sơn đến sao? Giờ anh đã được như ý rồi đấy”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh nhạt khẽ cười, nhìn đám mây trên bầu trời lắc đầu nói: “Vẫn còn một người chưa đến, anh vội gì chứ?”

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói thế, mọi người đều đồng loạt nhìn về phía anh.

 

Rõ ràng là anh đang đâm đầu vào chỗ chết mà.

 

Một cường giả Bán Bộ Nhân Vương đã rất đáng sợ rồi, bây giờ có hai người vậy mà Tiêu Chính Văn còn dám nói lớn lối thế à?

 

“Tiêu Chính Văn, chuyện đã như vậy mà anh còn dám nói thế? Đừng nói là hai người, dù chỉ có một cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương cũng đủ lấy đầu anh rồi”.

 

Lạc Tề Anh bỗng quát, ánh mắt nhìn Tiêu Chính Văn tràn ngập sự oán hận và thù ghét.

 

Ý trong câu nói lúc nãy của Tiêu Chính Văn đã rất rõ, không hề xem hai cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương ra gì.

 

Một người hơn hai mươi tuổi lại huênh hoang, hống hách như thế.

 

Điều khiến Lạc Tề Anh không thể chấp nhận được vẫn là sự bình tĩnh, điềm nhiên của Tiêu Chính Văn.

 

Trong ý thức của hắn, chỉ có Lạc Tề Anh hắn mới là thiên tài xuất chúng nhất trong thế hệ trẻ, Tiêu Chính Văn thì là cái thá gì?

 

Nhưng hắn lại không bằng Tiêu Chính Văn, đầu tiên là bị Tiêu Chính Văn đánh đến mức thừa sống thiếu chết, sau đó Tiêu Chính Văn đè đầu hắn bằng sự bình tĩnh ở trước mặt hai Bán Bộ Nhân Vương.

 

Hắn có thể chịu được sao?

 

“Nếu đã đến rồi thì cùng lên đi”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói.

 

“Gì cơ? Ý anh là hai cường giả Bán Bộ Nhân Vương vẫn không đủ à?”

 

Lạc Tề Anh trợn mắt nhìn Tiêu Chính Văn, ngực phập phồng lên xuống.

 

“Đương nhiên là không đủ, tôi đã bảo anh gọi người đến thì chắc chắn có thể giữ họ lại”.

 

Tiêu Chính Văn cố ý cao giọng nói.

 

Câu nói này vang vọng khắp trời mây, người dân cả thành phố Sơn Thành đều nghe rõ mồn một.

 

“Hừ, chỉ là một cảnh giới Thiên Thần bốn sao mà lại dám khinh thường hai người bọn tôi?”

 

Cái Tử Anh lạnh băng nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Ầm!

 

Một tiếng sấm kinh thiên động địa vang lên, bóng người Sở Hồng Thiên cũng đã đến trên bầu trời tập đoàn Vy Nhan.

Sở Hồng Thiên lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn.
 
Chương 2635


 

“Hừ, hay cho vua Bắc Lương, quả nhiên là ngông cuồng thế, thảo nào năm đó không ai có thể đè ép được cậu, nhưng tôi muốn xem rốt cuộc cậu có điểm nào hơn người”.

 

Sở Hồng Thiên chắp hai tay sau lưng đứng trên không trung nhìn xuống như đang nhìn một con kiến.

 

“Hừ, Tiêu Chính Văn, tôi muốn xem cậu còn có thể nghênh ngang được đến lúc nào. Ngày này năm sau là ngày giỗ của anh đấy”.

 

Khuôn mặt Lạc Tề Anh méo mó nhìn Tiêu Chính Văn, ánh mắt gần như sắp phun ra lửa.

 

Chỉ là cảnh giới Thiên Thần mà còn dám láo xược trước mặt cường giả Bán Bộ Nhân Vương, đúng là không biết trời cao đất dày.

 

“Này, lẽ nào cậu nghĩ cậu là người ở Sơn Thành kia sao? Có thể giết một Bán Bộ Nhân Vương trong tích tắc chỉ với thân phận là cảnh giới Thiên Thần ư?”

 

“Người khác có thể làm được, nhưng không có nghĩa là cậu cũng làm được”.

 

Sở Hồng Thiên ở trên cao bị Tiêu Chính Văn chọc cười.

 

Dĩ nhiên mấy người Cái Tử Anh cũng biết những chuyện xảy ra ở Sơn Thành trước đó.

 

Nhưng có lẽ hàng nghìn năm cũng sẽ không xuất hiện một người như thế này, đó chắc chắn là sự tồn tại như yêu quái.

 

Người như thế không thể nào có ở khắp nơi, nếu không chẳng phải cả võ tông đều loạn hết sao?

 

“Những trận đấu lớn của bất kỳ ai trong số bọn tôi trải qua đều nhiều hơn cơm cậu từng ăn nữa kìa, chỉ dựa vào tuổi của cậu mà cũng dám hỗn láo trước mặt chúng tôi à?”

 

“Hừ, đúng là không biết sống chết”.

 

Nhiếp Tri Cổ lạnh lùng chế nhạo.

 

“Nói đi, cậu muốn tự kết liễu hay muốn bọn tôi ra tay”.

 

Cái Tử Anh lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, cụ ta đã lười nhiều lời vô nghĩa với Tiêu Chính Văn rồi.

 

Dù sao hôm nay mấy người họ đến đây là muốn giết Tiêu Chính Văn.

 

Nếu đối phương đã có thái độ này thì chi bằng nhanh chóng vung dao lên giết cậu ta là được.

 

“Ông Cái, đối phó với một Thiên Thần bốn sao thì không cần phải phiền đến anh đâu, uy lực của tôi cũng đủ khiến cậu ta rơi đầu rồi”.

 

Nói rồi Sở Hồng Thiên bước đến trước một bước.

 

Khí thế Sở Hồng Thiên toát ra, thậm chí bầu trời vang lên tiếng sấm.

 

Thấy Sở Hồng Thiên đã ra tay nghiền ép Tiêu Chính Văn, Lạc Tề Anh bên cạnh cảm thấy vui sướng không thôi.

 

Thấy tên đầu sỏ đánh mình bị thương nặng sắp bị nghiền ép, đám người La Chí Dũng cũng nở nụ cười đắc ý.

 

Đây là kết cục của việc đối đầu với năm đại danh sơn.

 

Nhưng lúc Sở Hồng Thiên giơ cánh tay lên, còn chưa phóng ra hết sức lực ngút trời thì một giọng nói lạnh lùng vang lên từ bên dưới.

 

“Ông chắc chứ?”

 

Vừa dứt lời, Sở Hồng Thiên ở trên cao như gặp phải sấm sét, sửng sốt đứng giữa không trung.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn đã tháo mặt nạ ra để lộ gương mặt thật nhưng giọng anh lại không hề thay đổi.

 

Người khác có thể không quen với giọng nói này nhưng Sở Hồng Thiên lại quá quen thuộc, đó là giọng nói mà cả đời này ông ta không thể quên.

 

Chỉ thoáng chốc Sở Hồng Thiên không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng, khí lạnh luồn vào người.

 

Ngay lúc này Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng bước ra, bay lên trên cao nhìn thẳng vào Sở Hồng Thiên nói: “Ông vừa nói một luồng uy lực thì có thể thế nào à?”

 

“Ực ực!”

 

Sở Hồng Thiên nuốt nước bọt, lúc này ánh mắt ông ta hiện lên vẻ hoảng sợ và kinh ngạc.

 

“Sao… sao lại là cậu?”

Sở Hồng Thiên hoảng sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh, thậm chí hai tay không ngừng run rẩy.
 
Chương 2636


 

“Bốp!”

 

Một tiếng vang dội vang lên khắp nơi dưới ánh nhìn chằm chằm của vô số người dân bên dưới.

 

Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt.

 

Đám người Lạc Tề Anh kinh ngạc há hốc mồm.

 

Sở Hồng Thiên bị đánh, hơn nữa còn bị một cường giả cảnh giới Thiên Thần bốn sao tát vào mặt.

 

“Tôi đang hỏi ông đấy”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh băng nhìn Sở Hồng Thiên.

 

Lúc này Sở Hồng Thiên đâu còn uy lực và sự ngang ngược lúc nãy nữa, chỉ bất lực cười khổ.

 

“Bốp bốp!”

 

Tiêu Chính Văn giơ cánh tay lên, vung tay đánh thêm hai cú lên mặt ông ta.

 

Lúc này cả hiện trường yên tĩnh đến mức có thể nghe tiếng kim rơi.

 

Ngay cả Liễu Thanh cũng không dám tin xoa mắt mình, đó là cường giả tuyệt đối của cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương đấy.

 

Bị Tiêu Chính Văn đánh ba cái liên tiếp nhưng lại không dám làm gì?

 

Mới một phút trước Sở Hồng Thiên còn tự tin nói lớn lối lắm, gì mà uy lực này đủ để nghiền ép Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng một giây sau tình hình lại thay đổi một trăm tám mươi độ.

 

“Chuyện… chuyện này sao có thể?”

 

Lạc Tề Anh không dám tin nhìn Sở Hồng Thiên trong không trung, lộ ra vẻ ngơ ngác.

 

Sở Hồng Thiên là cường giả Bán Bộ Nhân Vương đấy, hơn nữa còn là người của Thiên Sơn.

 

Khoảng thời gian gần đây Thiên Sơn kiêu ngạo thế nào, ngang ngược ra sao?

 

Nhưng dù thế Sở Hồng Thiên bị đánh ba cái liên tiếp mà không dám oán giận một câu.

 

“Ông Sở, ông…”

 

Đừng nói là Sở Hồng Thiên, ngay cả Cái Tử Anh cũng không giữ bình tĩnh được nữa.

 

“Haizz! Cậu ta là cảnh giới Thiên Thần bốn sao đã giết Bán Bộ Nhân Vương ở Sơn Thành”.

 

Sở Hồng Thiên chịu đựng nói.

 

Cái gì?

 

Nghe thế, Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Anh sửng sốt, nhưng chẳng mấy chốc hai người đã bình tĩnh trở lại.

 

Bọn họ lạnh lùng nhìn Sở Hồng Thiên, Tiêu Chính ăn chỉ vào khoảng không trước tòa nhà Vy Nhan nói: “Một là quỳ xuống, hai là chịu chết”.

 

Sở Hồng Thiên thậm chí không do dự cúi người nhảy xuống rồi quỳ trên khoảng không đó.

 

“Sở Hồng Thiên, ông…”

Thấy Sở Hồng Thiên quỳ xuống trước mặt mọi người như những gì Tiêu Chính Văn nói, Cái Tử Anh tức đến mức suýt thì nghiến vỡ răng.
 
Chương 2637


 

Cho dù Tiêu Chính Văn có đủ sức mạnh để đấu một trận với Bán Bộ Nhân Vương thì sao chứ?

 

Bây giờ ở Giang Trung có ba cao thủ Bán Bộ Nhân Vương, chẳng lẽ Tiêu Chính Văn còn có cơ hội chiến thắng sao?

 

Chỉ cần ba người bọn họ hợp lực lại, giết chết Tiêu Chính Văn, không phải chuyện khó!

 

Sở Hồng Thiên thậm chí còn không có can đảm phản kháng, quỳ phịch xuống luôn!

 

Chẳng lẽ cả Thiên Sơn đều hèn nhát giống ông ta?

 

Nhưng Sở Hồng Thiên đâu còn có tâm trạng quan tâm người khác đánh giá mình như thế nào?

 

Chuyện quan trọng trước mắt là phải bảo toàn mạng sống cho mình.

 

Người đến được cảnh giới này như bọn họ, từ lâu đã không màng tới những thứ danh lợi của thế gian!

 

Chỉ là đám người Cái Tử Anh không biết rằng Tiêu Chính Văn đã lĩnh ngộ được đến tầng chân khí, về cách vận dụng trận pháp, trình độ của bọn họ tuyệt đối không thể so sánh được!

 

Mặc dù cảnh giới của Tiêu Chính Văn thấp hơn bọn họ một cái đầu, nhưng tính lĩnh ngộ đã bỏ xa bọn họ rất nhiều!

 

Trên cảnh giới Thiên Thần, hay thậm chí là cảnh giới cao hơn, tính lĩnh ngộ cao quan trọng hơn cảnh giới nhiều!

 

Dù sao mọi người đều đang sử dụng sức mạnh của trời đất, nhưng tính lĩnh ngộ càng cao thì sức mạnh trời đất có thể vận dụng càng đáng sợ!

 

Điều này giống như, bạn có thể điều khiển một mảnh thiên thạch, nhưng đối phương có thể điều khiển một hành tinh lớn, vậy thì còn chiến đấu thế nào nữa.

 

Nói cách khác, không đạt đến cảnh giới Nhân Vương, sẽ không bao giờ có thể lĩnh ngộ được sự tồn tại của chân khí, càng không thể cảm nhận được chân khí!

 

Đến cảm nhận còn khó như lên trời, chứ đừng nói đến việc vận dụng!

 

Cũng có nghĩa là thực lực của Tiêu Chính Văn bây giờ đã ngang với Nhân Vương!

 

Nếu không lúc ở Sơn Thành, sao anh có thể dễ dàng giết chết cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương như vậy?

 

Lúc đó Sở Hồng Thiên có mặt, ông ta là người rõ nhất.

 

Số người tham gia trận đấu đã không còn có thể san bằng sự chênh lệch về thực lực nữa rồi!

 

Khoảng cách lớn như vậy, dù có đánh cũng chính là tự nộp mạng!

 

Vì vậy, Sở Hồng Thiên hoàn toàn không dám nói nhiều, thậm chí còn không có dũng khí ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn!

 

Nếu không may nói ra câu nào đắc tội với Tiêu Chính Văn, ông ta đừng bao giờ nghĩ đến chuyện quay lại Thiên Sơn nữa!

 

So với thể diện, mạng sống mới là thứ quý giá nhất!

 

Chỉ cần ông ta còn sống, nói không chừng sau này còn có thể có cơ hội lấy lại thể diện, nhưng nếu chết rồi, thì thật sự không còn cơ hội trở mình nữa!

 

Tiêu Chính Văn thậm chí không thèm liếc nhìn Sở Hồng Thiên, lập tức đưa mắt nhìn sang Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ!

 

“Còn các ông sao? Quỳ xuống, hay là chết?”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn vẫn vô cùng lạnh lùng, nhìn vào mắt hai người họ, như đang nhìn hai thi thể!

 

“Thằng nhãi Tiêu Chính Văn, cậu đừng tưởng rằng Sở Hồng Thiên không có khí phách thì người ở Hoa Sơn và Hằng Sơn chúng tôi cũng hèn nhát như ông ta!”

Cái Tử Anh giận đến mức sắp bùng nổ!
 
Chương 2638


“Thằng ranh hỗn xược! To gan! Ở trước mặt tôi, còn dám ăn nói ngông cuồng, tôi thấy cậu đang tự mình tìm cái chết!”

 

Nhiếp Tri Cổ giận dữ gầm lên, rút thanh kiếm dài ra!

 

“Ồ? Xem ra, hai người các ông định cùng nhau lên sao?”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Vừa dứt lời, khuôn mặt Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ đông cứng lại.

 

Cả hai người đều trong cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, trong khi Tiêu Chính Văn chỉ ở cảnh giới Thiên Thần!

 

Dù là cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao cũng không thể làm được như thế!

 

Theo lý mà nói, Tiêu Chính Văn chỉ được coi là vãn bối của hai người họ!

 

Nếu hai người họ ra tay cùng một lúc, chắc chắn sẽ bị người đời bàn ra tán vào.

 

Nhưng nếu một mình nghênh chiến, ai có thể đảm bảo rằng họ sẽ không dẫm vào vết xe đổ của vị cao thủ Bán Bộ Nhân Vương ở Sơn Thành?

 

“Chàng trai trẻ, cho dù cậu có mạnh đi nữa, tính lĩnh ngộ có cao đi nữa, cậu vẫn chưa tới ba mươi tuổi, lẽ nào cậu nhất định phải chống đối chúng tôi?”

 

Nhiếp Tri Cổ híp mắt lại, nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn.

 

Hôm nay có rất nhiều người đến xem trận chiến, thậm chí còn kinh động đến cả giới truyền thông nước ngoài.

 

Dù da mặt có dày đến đâu, cụ ta cũng không muốn gánh trên lưng tiếng xấu này!

 

Vì vậy, lúc này cụ ta hy vọng có thể dựa vào miệng lưỡi của mình để làm hòa với Tiêu Chính Văn, sau đó tương lai tìm cơ hội âm thầm ra tay, bắt tay với đám người Cái Tử Anh, giết chết anh!

 

“Thằng ranh, hai chúng tôi không phải kẻ hèn nhát giống Sở Hồng Thiên, hơn nữa cậu cũng không phải là vô địch thiên hạ, chuyện ngày hôm nay…”

 

Cái Tử Anh chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng ngắt lời: “Ồn ào quá!”

 

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã lập tức chuẩn bị tư thế ra tay trước!

 

Chỉ thấy một tia sáng màu bạc bay ra từ tay Tiêu Chính Văn.

 

Cùng lúc đó, một luồng khí kình vô cùng mạnh mẽ ầm ầm phát ra!

 

Ngay cả không gian cũng bị bóp méo!

 

Ánh sáng bạc đó, kéo một đường dài, bay thẳng đến chỗ Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ!

 

“To gan!”

 

Cái Tử Anh hét lên giận dữ, vung thanh kiếm dài lên, chém vào ánh sáng bạc đó!

 

Gan của Tiêu Chính Văn cũng quá lớn rồi, lại dám tấn công cả hai người cùng một lúc, quả thực là không xem cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương bọn họ ra gì!

 

Nhiếp Tri Cổ lên trước một bước, nghênh đón con dao quân đội năm cạnh, một tia kiếm lạnh thấu xương hạ xuống, đến cả mặt đất cũng rung lắc dữ dội!

 

Nhát kiếm này của cụ ta mang đầy trận pháp huyền bí của Hằng Sơn.

Ngay cả đất trời một phương cũng không thể chống đỡ nổi một nhát kiếm kinh thiên động địa của này!
 
Chương 2639


Nếu nhát kiếm này chém xuống, đừng nói là Tiêu Chính Văn, cho dù là toàn bộ Giang Trung cũng sẽ bị xóa sổ trên bản đồ!

 

Nhưng ngay lúc thanh kiếm sắp hạ xuống, Tiêu Chính Văn vung tay lên, một quầng sáng vàng vắt ngang trên bầu trời!

 

Ánh sáng kiếm đó chìm vào trong quầng sáng vàng, sau đó, trong luồng sáng vàng có một trận chấn động, kiếm quang ấy đồng thời quay ngược hướng lại, lao tới chỗ hai người Nhiếp Tri Cổ và Cái Tử Anh!

 

Nhiếp Tri Cổ đương nhiên biết sức mạnh của nhát kiếm vừa rồi đáng sợ như thế nào!

 

Không ngờ Tiêu Chính Văn lại hóa giải đòn tấn công của cụ ta một cách nhẹ nhàng như vậy!

 

Mà anh còn hoàn trả chiêu thức của cụ ta nguyên vẹn!

 

Vào lúc này, Nhiếp Tri Cổ cuối cùng cũng biết Tiêu Chính Văn đáng sợ như thế nào!

 

Chỉ là cụ ta thật sự không hiểu, trận pháp không gian này rõ ràng là độc chiêu của Hoa Sơn, nhưng tại sao Tiêu Chính Văn lại sử dụng thành thạo hơn người của Hoa Sơn?

 

Hơn nữa, cho tới bây giờ, Tiêu Chính Văn dường như vẫn chưa dùng toàn lực.

 

Phải biết rằng cho dù trận pháp không gian có thể hấp thu công kích của đối phương nhưng cũng có giới hạn nhất định!

 

Giống như nếu Tiêu Chính Văn ở cảnh giới Thiên Vương, cho dù anh có làm gì đi nữa, cũng không thể cản được một đòn của cường giả cảnh giới Thiên Thần!

 

Nghĩa là trận pháp không gian cũng không phải là bất bại, mà còn đòi hỏi người thi triển nó phải có sức mạnh ngang ngửa với đối thủ, thậm chí cao hơn!

 

Nhưng Tiêu Chính Văn rõ ràng là chỉ là Thiên Vương cấp bốn sao mà thôi!

 

Lúc này, Cái Tử Anh đã nhìn ra được manh mối, sắc mặt trở nên lạnh lùng!

 

Chỉ dựa vào đòn đánh ngắn ngủi vừa nãy, cụ ta đã cảm nhận được sự đáng sợ của Tiêu Chính Văn!

 

“Phía sau tên này chắc chắn có một bí mật rất lớn! Hai người chúng ta phải cùng nhau hợp tác giết cậu ta!”

 

Cái Tử Anh rống to một tiếng, vung thanh kiếm lớn lên, lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Nhiếp Tri Cổ cũng không còn do dự nữa, cố hết sức đỡ lấy kiếm mà Tiêu Chính Văn đánh trả lại rồi cũng lao về phía Tiêu Chính Văn!

 

Chỉ nhìn thấy thanh kiếm lớn trong tay Cái Tử Anh, lóe lên chói mắt, phát ra ánh sáng bén nhọn!

 

Dù sao cũng đã từng là vũ khí sắc bén giết chết Tần Vương, chỉ riêng uy thế của thanh kiếm cũng đủ làm chấn động bốn phương!

 

Cùng với trận pháp được lưu truyền từ cổ xưa của nhà họ Cái, thanh kiếm gặp gió liền phồng lên, trong nháy mắt trở nên to lớn như một ngọn núi, với tiếng gió rít vù vù, chém thẳng xuống Tiêu Chính Văn!

 

“Chết đi!”

 

Luồng sát khí của thanh kiếm lớn đó giống như thủy triều, ập tới dữ dội!

 

Chớp mắt, đến cả không gian xung quanh cũng xuất hiện những vết nứt!

Nhiếp Tri Cổ cũng không chịu yếu thế, kiếm trong tay xoay tròn trên không!
 
Chương 2640


Trong phút chốc, giống như hàng triệu thanh kiếm mùa thu phát ra ánh sáng lạnh lẽo, cùng nhau đâm về phía Tiêu Chính Văn!

 

Khác với những kiếm trận thông thường, Nhiếp Tri Cổ đâm ra nhát kiếm này, như mang theo một sức mạnh hủy thiên diệt địa!

 

Ngay cả đám đông bên dưới cũng cảm thấy cơ thể của họ như bị hút vào bóng kiếm của Nhiếp Tri Cổ!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám đông bên dưới sợ hãi hét lên!

 

Cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương quả thực có thể một người nghiền nát một quốc gia.

 

Chỉ với sức mạnh khủng khiếp này, hỏi trên đời còn có ai dám đọ sức với họ?

 

Đối mặt với sự kết hợp của hai người bọn họ, Tiêu Chính Văn vẫn vô cùng bình tĩnh!

 

Anh thuận tay phóng con dao quân đội năm cạnh bay thẳng đến chỗ Nhiếp Tri Cổ!

 

Mặt khác, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đồng thời đâm thẳng vào Cái Tử Anh!

 

“Ầm!”

 

Sau một tiếng động lớn kinh thiên động địa, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ va chạm với thanh kiếm lớn của Cái Tử Anh!

 

Lực phản chấn mạnh đến mức khiến cho cả bầu trời phát ra ánh sáng trắng cực kỳ chói mắt!

 

Giống như vũ khí hạt nhân được kích nổ trên không trung, tất cả mọi người đồng loạt quay đầu lại, không dám nhìn thẳng!

 

Cộc cộc cộc!

 

Tiêu Chính Văn bị lực phản chấn kinh khủng này đánh bật lùi về phía sau ba bước!

 

Mà Cái Tử Anh liên tục lui về phía sau hơn mười bước!

 

“Giết!”

 

Cái Tử Anh phát ra một tiếng gầm kinh thiên động địa, đến cả bầu trời cũng run lên vì tiếng gầm của cụ ta!

 

 

 

Trong tiếng gầm phẫn nộ này cũng mang theo uy thế của trận pháp, nếu như không phải Tiêu Chính Văn đã lĩnh hội được sự tồn tại của chân khí, ngoài ra có sự bảo hộ của chân khí, e rằng lúc này đã chấn động tới mức chảy máu luôn rồi!

 

Dù là như vậy, cơ thể của Tiêu Chính Văn cũng đông cứng giữa không trung, xuất hiện sự thất thần rất ngắn!

 

Một bên khác, nhìn thấy cơ thể của Tiêu Chính Văn đông cứng, Nhiếp Tri Cổ cũng không để vụt mất cơ hội, vung kiếm chém xuống.

 

Có thể nói, đây là thời cơ chiến đấu tốt nhất cả nghìn năm mới có một lần!

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn sơ hở chút thôi, nhất định sẽ mất mạng dưới nhát kiếm của Nhiếp Tri Cổ!

 

Ngay tức thì, ánh kiếm lượn vòng, trên bầu trời giống như xuất hiện vô số vầng thái dương, ánh sáng sắc lạnh vô cùng chói mắt!

 

Sắc mặt của tất cả mọi người đều biến đổi mạnh mẽ!

 

Dù là mấy người bình thường như Lãnh Kế Hồng cũng có thể nhìn ra được, bởi vì ban nãy hành động của Tiêu Chính Văn có hơi ngừng lại trong thoáng chốc, Tiêu Chính Văn đã ở trong thế yếu tuyệt đối rồi!

Liễu Thanh siết chặt tay thành nắm đấm, thầm hận cảnh giới của bản thân quá thấp, căn bản chẳng thể giúp được gì cho Tiêu Chính Văn.
 
Chương 2641


 

Khương Vy Nhan nhìn thấy cảnh tượng này cũng căng thẳng tới độ mặt mày trắng bệch.

 

Mặc dù cô rất muốn giúp Tiêu Chính Văn, thế nhưng cô càng hiểu rõ bản thân sẽ chỉ làm liên luỵ tới anh, ngược lại sẽ khiến cho anh càng thêm vướng tay vướng chân hơn!

 

Nhìn Tiêu Chính Văn gần như đã lâm vào đường cùng, mấy người Lạc Tề Anh đồng loạt ngửa mặt cười lớn.

 

“Tiêu Chính Văn, không phải mày rất điên cuồng hay sao? Sao bây giờ không điên cuồng nữa thế?”

 

“Hừ! Chỉ là một con gà yếu ở cảnh giới Thiên Thần mà lại dám khiêu chiến với Bán Bộ Nhân Vương? Bây giờ đã biết sai rồi nhỉ, muộn rồi!”

 

Cái Tử Anh ở trong trận chiến càng bật cười lạnh tanh.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đã lâm vào đường cùng!

 

Chỉ cần tăng thêm chút lực, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ chết!

 

“Hừ! Ngày đó ở Sơn Thành cậu có thể giết chết Bán Bộ Nhân Vương, đó chỉ là may mắn nhất thời của cậu mà thôi! Cảnh giới Thiên Thần ở trước mặt cảnh giới Nhân Vương vĩnh viễn đều chỉ như con kiến!”

 

“Thằng ranh nhà cậu lại còn dám ức hiếp tôi? Ai cho phép cậu huỷ hoại danh tiếng của năm đại danh sơn?”

 

Nhiếp Tri Cổ nhếch miệng cười giễu cợt.

 

Lúc này, chỉ có Sở Hồng Thiên bên dưới là vẫn không nói gì!

 

Sở Hồng Thiên đã tận mắt chứng kiến Tiêu Chính Văn giết chết Bán Bộ Nhân Vương ra sao, càng hiểu rõ Tiêu Chính Văn lúc này căn bản vẫn chưa sử dụng hết toàn lực!

 

Loại sức mạnh này, cả đời này Sở Hồng Thiên sẽ không quên, đó là sức mạnh khủng bố đủ để huỷ diệt cả trời đất!

 

Nếu không, Sở Hồng Thiên cũng sẽ không sợ Tiêu Chính Văn tới thế!

 

Thế nhưng ông ta thật sự không hiểu, tại sao đã tới đường cùng rồi mà Tiêu Chính Văn vẫn không chịu dùng hết toàn lực!

 

Càng là như vậy, Sở Hồng Thiên càng cảm thấy Tiêu Chính Văn thâm sâu khó lường!

 

Hơn nữa, so với trận đấu tại Sơn Thành khi trước, bây giờ Tiêu Chính Văn dường như đã trở nên càng mạnh hơn!

 

Đối diện với cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, trong nét mặt của Tiêu Chính Văn vẫn không có chút căng thẳng nào.

 

Trái ngược, dù đã lâm vào đường cùng, biểu cảm của Tiêu Chính Văn vẫn bình thản như cũ!

 

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Tiêu Chính Văn đã nâng cao hơn một bậc, đây là sự đáng sợ tới mức độ nào cơ chứ?

 

Dù là Sở Hồng Thiên thì cũng không thể không thừa nhận, dẫu là một nghìn năm trước, Tiêu Chính Văn cũng tuyệt đối là sự tồn tại quái dị!

 

Không thể gặp được những nhân vật lớn cả nghìn năm trước chẳng phải là may mắn của Tiêu Chính Văn mà là may mắn của những người đó!

 

Nếu không những truyền thuyết cả nghìn năm trước sẽ không còn tồn tại nữa rồi!

 

“Huỷ hoại danh tiếng của năm đại danh sơn ư? Mấy người cũng xứng sao?”

 

Cuối cùng Tiêu Chính Văn cũng lên tiếng, nhìn về phía hai người Sở Hồng Thiên và Nhiếp Tri Cổ với vẻ mặt lạnh tanh!

“Ai nói với mấy người là tôi đã sử dụng hết toàn lực rồi? Ban nãy chẳng qua chỉ là đang thăm dò mấy người. Có điều, hai người quả thực đã khiến cho tôi hết sức thất vọng, nếu như Bán Bộ Nhân Vương chỉ có chút thực lực như vậy, thế thì mấy người… chịu chết đi!”
 
Chương 2642


 

Khi Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, một tiếng vang rất lớn đột ngột vang lên!

 

Một làn sóng khí màu trắng có thể nhìn bằng mắt thường lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Một giây sau, khí thế khắp người Tiêu Chính Văn đột ngột biến đổi.

 

Vô số tia sáng từ thanh kiếm biến mất tăm chỉ trong nháy mắt.

 

Thanh kiếm lớn giống như núi cao lập tức biến trở về kích cỡ như cũ!

 

Trong không khí giống như bị rút đi thứ gì đó quan trọng lắm vậy, hô hấp của mọi người đều trở nên khó khăn!

 

Ngay sau đó, một tia sáng màu vàng bay vút lên trời, sau đấy trong tia sáng đó phát ra một tiếng gầm lớn của rồng!

 

“Gừ!”

 

Một con rồng lớn dài cả nghìn mét, to hơn gấp ba lần một đoàn tàu hoả uốn mình giữa không trung!

 

Đôi mắt rồng đằng đằng sát khí nhìn chăm chăm vào hai người Nhiếp Tri Cổ và Cái Tử Anh!

 

Cùng lúc này, sát khí khắp người Tiêu Chính Văn cứ thế bộc phát, mái tóc đen tự tung bay mà không cần tới gió!

 

Cả người giống như một thiên thần giáng thế, cao ngạo đứng giữa không trung!

 

“A!”

 

Đồng tử của Nhiếp Tri Cổ và Cái Tử Anh không khỏi co rút lại!

 

Khí thế này khiến cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ từ tận sâu trong nội tâm!

 

Vừa nãy giao đấu với Tiêu Chính Văn không phân biệt được cao thấp, theo bọn họ thấy, đây đã là kết quả Tiêu Chính Văn dồn toàn lực rồi!

 

Dù gì cách biệt cảnh giới giữa bọn họ và Tiêu Chính Văn cũng quá lớn, cộng thêm việc một mình Tiêu Chính Văn đấu hai người bọn họ, có thể đánh được như thế, đối với Tiêu Chính Văn ở cảnh giới Thiên Thần cấp thiên bốn sao mà nói thì thực sự không dễ dàng!

 

Thế nhưng bọn họ chẳng thể ngờ được ban nãy Tiêu Chính Văn căn bản đang chơi đùa với họ!

 

Khi sức mạnh đó bộc phát ra, Cái Tử Anh vô thức đưa thanh kiếm lớn trong tay ra đỡ!

 

“Keng!”

 

Cùng với tiếng va đập của kim loại, thanh kiếm lớn đã có tuổi đời vạn cổ thế mà lại xuất hiện vài vết nứt!

 

Cái gì?

 

Cái Tử Anh không dám tin nhìn vào thanh kiếm lớn trong tay cụ ta là bảo vật lưu truyền của nhà họ Cái!

 

Mặc dù không phải là vũ khí cấp thần, thế nhưng cũng chẳng phải là thứ tầm thường!

 

Ban nãy chỉ với uy thế của một cú đấm, Tiêu Chính Văn đã khiến cho thanh kiếm lớn của ông ta nứt toác ra?

 

Thế này vẫn chưa là gì, vào lúc Cái Tử Anh còn đang kinh hoảng, chỉ thấy một tia sáng màu vàng phát ra từ trên thân thanh kiếm lớn!

 

Một giây sau, leng keng!

 

Chỉ thấy thanh kiếm lớn trong tay Cái Tử Anh biến thành vô số vụn sắt chỉ trong nháy mắt!

“Phập!”
 
Chương 2643


 

Sức mạnh cường đại đó xuyên qua thanh kiếm lớn, đâm mạnh lên trên người Cái Tử Anh, Cái Tử Anh thậm chí còn chưa hoàn hồn trở lại đã nôn ra máu bay thẳng ra xa!

 

“Thằng ranh! Tôi không đội trời chung với cậu!”

 

Cơ thể vẫn còn chưa đáp đất, Cái Tử Anh đã mạnh mẽ lấy hơi, cơ thể đứng thẳng trên mặt đất vào đúng khoảnh khắc rơi xuống!

 

Cụ ta giơ tay rút ra một thanh kiếm dài từ phía sau lưng, đâm thẳng về phía ngực của Tiêu Chính Văn!

 

“Không biết tốt xấu!”

 

Tiêu Chính Văn vung tay, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ cứ thế lao ra!

 

“Keng!

 

Khi tiếng va đập của kim loại vang lên, thanh kiếm dài trong tay Cái Tử Anh lại gãy, rồi hoá thành vụn sắt giữa bầu trời!

 

“Khụ!”

 

Cái Tử Anh lại phun ra một ngụm máu, không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt.

 

“Cậu…cậu…”

 

Cái Tử Anh không chịu đựng nổi cú đả kích trong nội tâm, cứ thế phun ra một ngụm máu tươi!

 

Mãi tới lúc này, Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ mới hoàn hồn lại!

 

Ban nãy quả nhiên Tiêu Chính Văn chưa dùng hết toàn lực, chiến lực cường đại lúc này của Tiêu Chính Văn đã khiến cho niềm tin của hai người họ hoàn toàn sụp đổ!

 

Cao thủ giao đấu, căn bản chẳng cần tới trăm phương ngàn kế, chỉ cần đối phương vừa ra tay thì kết quả đã hết sức rõ ràng!

 

Lúc này, Nhiếp Tri Cổ thậm chí còn nảy sinh ý định trốn chạy!

 

Chỉ là ông ta vẫn chưa kịp quay người, cơ thể của Tiêu Chính Văn đã xuất hiện ngay phía trước mặt.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn tung ra một cú đá, Nhiếp Tri Cổ vẫn còn chưa kịp hoàn hồn đã cảm thấy bản thân giống như bị một ngôi sao băng nhỏ ghim thẳng vào lồng ngực vậy!

 

“Khụ!”

 

Nhiếp Tri Cổ vừa ho ra máu vừa nặng nề ngã nhào xuống đất!

 

“Ầm!”

 

Khi cơ thể của Nhiếp Tri Cổ chạm đất, một màn khói bụi mờ mịt cao hơn đầu người cứ thế dâng lên!

 

Cái Tử Anh thấy tình hình không ổn, chưa kịp chạy xa, chỉ thấy Tiêu Chính Văn khẽ cong ngón tay túm lấy!

 

Vụt!

 

Cơ thể của Cái Tử Anh như bị một thỏi nam châm cực lớn hút lấy, bay thẳng về phía mặt đất!

 

Rầm!

 

Cái Tử Anh rơi phịch xuống, lọt thỏm cả vào trong lòng đất!

 

Lúc này, xung quanh lặng ngắt như tờ, ngay cả mấy người Lạc Tề Anh cũng đờ đẫn cả ra, trong mắt nguội lạnh như tro tàn!

 

Lúc này, tất cả mọi người đều im phăng phắc.

Hàng nghìn người đều nín thở và nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn không chớp mắt.
 
Chương 2644


 

Lúc này Tiêu Chính Văn như quỷ thần giáng thế, anh từ giữa không trung bước trở lại mặt đất, lạnh lùng nhìn đám người Lạc Tề Anh.

 

Lạc Tề Anh lúc này chỉ cảm thấy da đầu tê dại, nếu cho hắn thêm một cơ hội lựa chọn lần nữa, hắn nhất định sẽ không trêu chọc Tiêu Chính Văn!

 

Ai có thể ngờ rằng, một cường giả cảnh giới Thiên Thần bốn sao lại có thể dễ dàng đánh bại liên tiếp hai Bán Bộ Nhân Vương?

 

Đây đã không đơn giản chỉ là kỳ tích, mà hoàn toàn là điều không thể xảy ra!

 

Ngay lúc này, ở dưới chân Lạc Tề Anh, cả Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ cũng đang thở một cách yếu ớt!

 

Có vẻ như họ muốn cầu xin sự giúp đỡ của Lạc Tề Anh, nhưng bọn họ thậm chí còn không thể mở miệng thốt ra thành tiếng!

 

“Đây chính là Bán Bộ Nhân Vương của năm đại danh sơn các người sao? Không phải anh đã nói, chỉ cần bọn họ tới thì tôi sẽ chết không có chỗ chôn sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía Lạc Tề Anh nói.

 

Lúc này, sao Lạc Tề Anh dám tiếp lời Tiêu Chính Văn chứ?

 

Bán Bộ Nhân Vương đã là sức chiến đấu cao nhất mà hắn có thể tiếp xúc, ngay cả Bán Bộ Nhân Vương cũng thua, Lạc Tề Anh còn có thể dựa vào cái gì nữa?

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn chỉ có cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao nhưng thế thì đã sao?

 

Không phải anh vẫn có thể đánh bại hai Bán Bộ Nhân Vương mà không hề bị thương sao?

 

Sở Hồng Thiên xoay đầu nhìn cảnh tượng này, nở nụ cười khổ, thật ra ngay từ đầu, ông ta đã đoán được kết quả!

 

Ngày hôm đó, khi ở Giang Thành, Tiêu Chính Văn thật sự quá mạnh, chỉ một cú đánh đã đánh bại được Bán Bộ Nhân Vương!

 

Bây giờ hai Bán Bộ Nhân Vương cũng chẳng là gì cả?

 

Ngay cả khi ông ta đã gia nhập vào trận chiến, thì kết quả cuối cùng cũng như nhau!

 

Suy cho cùng Sở Hồng Thiên khác với Cái Tử Anh, sư phụ của ông ta là cường giả cảnh giới Nhân Vương!

 

Mà cảnh giới Nhân Vương cũng khác với cảnh giới Thiên Thần và Bán Bộ Nhân Vương, cảnh giới Nhân Vương không chỉ có bốn sao, mà nó được chia thành mười cấp!

 

Sư phụ của ông ta mặc dù chỉ là cảnh giới Nhân Vương cấp một, nhưng sức mạnh kinh khủng đó tuyệt đối không phải là thứ mà cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương có thể so sánh được!

 

Mỗi lần nhìn thấy sư phụ của mình, ông ta đều có cảm giác sợ hãi xuất phát từ tận đáy lòng!

 

Loại cảm giác sợ hãi này lại giống hệt cảm giác mà Tiêu Chính Văn mang lại cho ông ta!

 

Nhưng Tiêu Chính Văn rõ ràng chỉ có cảnh giới Thiên Vương bốn sao, điều này khiến Sở Hồng Thiên thật sự không thể lý giải nổi và cũng không muốn nghĩ tới!

 

“Lạc Tề Anh, Thiên Sơn của các người còn cao thủ nào không? Có thể gọi ra hết cùng lúc!”

 

Tiêu Chính Văn nhìn Lạc Tề Anh với ánh mắt lạnh như băng.

 

Nghe vậy, Sở Hồng Thiên không khỏi rụt cổ lại, ông ta vội cúi đầu xuống, chỉ sợ bắt gặp với ánh mắt của Tiêu Chính Văn!

 

Lần trước Tiêu Chính Văn đã cảnh cáo ông ta, nếu tái phạm lần nữa anh sẽ tàn sát cả Thiên Sơn!

 

Lúc này, Lạc Tề Anh xoay đầu qua, liếc nhìn Sở Hồng Thiên với vẻ nhát gan.

 

Sở Hồng Thiên là người có sức chiến đấu mạnh nhất ở Thiên Sơn mà hắn biết, nhưng Sở Hồng Thiên đã bị tát mấy lần, còn không dám kêu một tiếng, hắn còn có thể mời ai nữa đây?

Lạc Tề Anh thật sự khóc không ra nước mắt!
 
Chương 2645


 

Mặc dù hắn vẫn luôn xem thường Tiêu Chính Văn, xem vua Bắc Lương như con kiến.

 

Nhưng bây giờ, Tiêu Chính Văn đang đứng ở trước mặt hắn, nhưng hắn lại chẳng là gì so với Tiêu Chính Văn!

 

Người ta còn chẳng thèm bóp chết hắn!

 

Cho dù hắn thật sự gọi người đến giúp thì sao?

 

Cái Tử Anh bị thương nặng, Nhiếp Tri Cổ thì bị đánh đến suýt trở thành người thực vật!

 

Đến cuối cùng chỉ chết thêm mấy người mà thôi, chỉ dựa vào chiến tích này cũng đủ để Tiêu Chính Văn khinh thường thế giới ở thời đại này!

 

Điều quan trọng nhất là Tiêu Chính Văn chỉ mới bao nhiêu tuổi chứ?

 

Anh còn chưa tròn ba mươi tuổi.

 

Bây giờ tính kỹ lại, ngay cả Lạc Tề Anh cũng đã thọ gần trăm tuổi rồi.

 

Chẳng qua vẻ ngoài của hắn trông trẻ hơn một chút thôi!

 

“Tôi đã từng nói với anh cho dù là năm đại danh sơn hay võ tông cũng đều phải tuân thủ luật pháp của Hoa Quốc!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn càng lúc càng lạnh lùng.

 

“Tiêu Chính Văn! Không…. Vua Bắc Lương, tôi… Tôi là thành viên của học viện kiếm thuật…”

 

“Bốp!”

 

Không đợi Lạc Tề Anh kịp nói hết, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời hắn bằng một cái tát vào mặt.

 

“Lạc Tề Anh, bất kể anh là ai, cho dù anh là chưởng giáo của Thiên Sơn, nếu không tuân thủ luật pháp của quốc gia, thì cũng phải chịu sự trừng trị của pháp luật!”

 

“Không phải tôi không cho người của năm đại danh sơn cơ hội, hơn nữa, tôi đã rất trịnh trọng cảnh cáo người của Thiên Sơn các người, nếu tái phạm lần nữa thì chết!”

 

“Vua Bắc Lương, tôi… Tôi biết lỗi rồi, xin anh, tôi…Tôi còn rất trẻ, tôi không muốn…”

 

Còn chưa kịp nói hết, chỉ thấy Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng giơ tay lên, khẽ ấn lòng bàn tay xuống!

 

Ầm!

 

Một sức mạnh vô song đè từ chín phương trời xuống và rơi trên người của Lạc Tề Anh.

 

“A..!”

 

Hai chân của Lạc Tề Anh bị gãy ngay ở đầu gối, sau đó, Lạc Tề Anh biến thành một đống thịt nát trong nháy mắt, rồi bị sức mạnh khổng lồ kia nghiền thành thịt nát!

 

Cảnh tượng này khiến tất cả những khán giả xung quanh đều cảm thấy da đầu tê dại.

 

Đặc biệt là Sở Hồng Thiên cũng không chịu nổi cảnh tượng này mà nhắm mắt lại!

 

Dù sao, đó cũng là đệ tử của Thiên Sơn, nhưng vào giờ phút này ông ta còn không có dũng khí để cầu xin sự tha thứ!

 

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ, khi ánh mắt Tiêu Chính Văn vừa lướt qua, hai người họ không khỏi sởn gai ốc!

 

“Tiêu… Tiêu Chính Văn, chẳng lẽ cậu còn muốn tuyên chiến với tập thể năm đại danh sơn của chúng tôi sao?”

 

La Chí Dũng đã thực sự hoảng loạn.

 

Hắn đã tận mắt chứng kiến Lạc Tề Anh chết ngay trước mặt mình, cú chấn động này vượt xa phạm vi hắn có thể chịu đựng!

Hàn Thiên Vũ đã khóc ngay tại chỗ.
 
Chương 2646


 

Hắn là người duy nhất trong ba người họ không đồng ý với việc chủ động gây rắc rối cho Tiêu Chính Văn, nhưng cuối cùng vẫn bị thuyết phục bởi Lạc Tề Anh và La Chí Dũng!

 

Kết quả lại thành ra kết quả này, hắn thật sự rất oan uổng!

 

“Tuyên chiến ư? Năm đại danh sơn của các ông cũng xứng nói hai chữ tuyên chiến sao? Nếu Hằng Sơn các ông có gan thì có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào!”

 

Nói xong, anh dùng một tay ấn nhẹ xuống, cả La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ lập tức bị nghiền thành thịt nát bởi áp lực trong không khí giống như Lạc Tề Anh, chết không toàn thây!

 

Tiêu Chính Văn chậm rãi dời tầm mắt nhìn hai người Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ.

 

Cái Tử Anh chật vật xoay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt độc ác, và nghiến răng nói: “Nhóc con Tiêu Chính Văn! Nhà họ Cái của tôi là gia tộc được truyền từ đời Tần!”

 

“Cậu phải suy nghĩ cho thật kỹ, thực lực của nhà họ Cái tôi tuyệt đối không yếu hơn bất kỳ một đại danh sơn nào! Nếu cậu dám giết tôi, cao thủ cảnh giới Nhân Vương của nhà họ Cái chắc chắn sẽ giết hết tông môn của cậu!”

 

Nhiếp Tri Cổ dường như cũng cảm nhận được hơi thở chết chóc đang đến gần!

 

Cụ ta cố gắng gượng ngẩng đầu lên, rồi nói với Tiêu Chính Văn một cách hung tợn: “Cậu đánh bại được chúng tôi thì đã sao? Chẳng lẽ cậu dám đảm bảo rằng mình là bất khả chiến bại trên thế giới sao?”

 

“Nói cho cậu biết, cường giả cảnh giới Nhân Vương không phải như cậu tưởng tượng đâu!”

 

“Nếu… Nếu cậu thả bọn tôi ra, có lẽ, chúng tôi có thể tha cho cậu một con đường sống!”

 

Giọng cụ ta vừa dứt, Tiêu Chính Văn đã cười nhạo: “Ồ? Tha cho tôi một con đường sống ư? Ông mạnh miệng quá nhỉ! Sự việc đã đến nước này, có thả các ông hay không, thì sau này cũng sẽ phải giao đấu tiếp, vậy tại sao tôi phải thả các ông chứ!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa giơ chân lên và giẫm vào bắp đùi của Nhiếp Tri Cổ.

 

Tiếng xương gãy và tiếng đứt gân vang lên, giây tiếp theo, cả khuôn mặt của Nhiếp Tri Cổ đã trở nên vô cùng dữ tợn.

 

Cụ ta cố chịu đựng cơn đau dữ dội mà không hét lên.

 

Nhưng ngay sau đó Tiêu Chính Văn đã giẫm liên tiếp nhiều lần vào người cụ ta, khiến toàn bộ xương trên người cụ ta đều bị gãy, Nhiếp Tri Cổ đau đến mức không chịu được nữa, phải hét lên một tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết.

 

Lúc này, đám người Đại trưởng lão cũng đã đến nơi.

 

Tiếng kêu thảm thiết tột cùng đó, khiến đám người Đại trưởng lão rợn tóc gáy.

 

Nhưng Quý Sương Nhi cho rằng, chắc hẳn Tiêu Chính Văn đã bị hai cường giả Bán Bộ Nhân Vương giẫm đạp dưới chân.

 

Nhưng khi bọn họ đi vào đám đông và nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ngay cả ông cụ Quý cũng thấy ớn lạnh.

 

Bởi vì người bị chà đạp trên mặt đất lại là Nhiếp Trí Cổ!

 

Lúc này, không chỉ có ông cụ Quý, mà ngay cả Quý Sương Nhi và Đại trưởng lão cũng nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt khó tin!

 

“Anh ta… Anh ta trước đây không phải đã giả mạo …”

 

“Anh ta là vua Bắc Lương thật sao?”

 

Đám người nhà họ Quý đều lộ ra vẻ mặt không thể tin được!

 

Đại trưởng lão thở dài một hơi, gật đầu lia lịa.

 

Nhìn thấy hai cường giả Bán Bộ Nhân Vương bị chà đạp dưới đất một cách điên cuồng, trong khi Tiêu Chính Văn lại đứng sừng sững bất động, trong lòng Quý Sương Nhi không khỏi co thắt lại.

 

Cứ như thể một thứ quan trọng nhất trong cuộc đời cô ta đã bị ai đó lấy đi!

 

Ông cụ Quý cũng thở dài thườn thượt!

 

Nhìn thấy Nhiếp Tri Cổ và Cái Tử Anh be bét máu, ông cụ Quý không ngừng thở dài trong lòng.

 

Tuyệt đối đừng bao giờ chọc vào loại người bá đạo như Tiêu Chính Văn!
 
Chương 2647


 

Khi tiếng gào thảm thiết vang lên, kết cục của Cái Tử Anh cũng không khá hơn Nhiếp Tri Cổ là bao!

 

Tất cả mọi người nhìn cảnh tượng máu chảy đầm đìa này mà sởn cả gai ốc!

 

Vua Bắc Lương, mặc dù cái tên này đã biến mất những năm năm!

 

Thế nhưng vào lúc ba chữ này xuất hiện thêm lần nữa lại còn hiên ngang ngạo nghễ hơn cả năm xưa!

 

Ngay cả người trong võ tông nhìn thấy thủ đoạn bây giờ của Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy da đầu tê dại, huống hồ là người bình thường?

 

Thế nhưng, so với những người trong võ tông, trên mặt những người bình thường đang xúm lại xem kia lại lộ ra vẻ vô cùng kỳ vọng!

 

Mấy năm nay, có ngày nào bọn họ không mong ngóng Tiêu Chính Văn trở về chứ?

 

Mỗi lần họ bị võ tông chèn ép, người đầu tiên mà họ nghĩ tới chính là vua Bắc Lương!

 

Bọn họ đã bị võ tông, đứng đầu là năm đại danh sơn chèn ép quá lâu rồi, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng máu me trước mắt, bọn họ ngược lại còn thấy thích thú khi được phục thù!

 

Cuối cùng cũng có người có thể rút hết sự đau khổ này vào năm đại danh sơn!

 

Những kẻ trước đây không ai bì nổi, coi mạng người như cỏ rác bây giờ cũng cảm nhận được mùi vị này rồi!

 

Bây giờ, kẻ phải nơm nớp lo sợ suốt ngày đã không còn là những người dân thường bọn họ nữa.

 

Mà là năm đại danh sơn đã tác oai tác quái suốt năm năm trời!

 

Mãi tới khi hai người Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ đã hoàn toàn tắt thở, trong đám người thậm chí còn vang lên những tràng pháo tay như sấm rền!

 

Không ít người dân bình thường tận mắt chứng kiến cảnh tượng này thậm chí còn reo hò khắp nơi.

 

“Vua Bắc Lương trở về rồi!”

 

“Chúng ta không cần phải sợ võ tông nữa!”

 

“Có vua Bắc Lương ở đây, võ tông không dám ức hiếp người khác nữa đâu!”

 

Có thể thấy, trong vòng năm năm này, muôn dân Hoa Quốc đã phải khổ sở vì võ tông ra sao!

 

Khi muôn dân reo hò loan tin, tin tức này rất nhanh cũng lan truyền khắp cả Hoa Quốc!

 

Đồng thời, ống kính máy quay rất nhanh cũng truyền tải tất cả những gì xảy ra ở nơi này tới khắp mọi nơi trên thế giới!

 

Bây giờ, vua Bắc Lương Hoa Quốc Tiêu Chính Văn đã trở về, dùng uy thế áp chế liên tiếp đánh bại hai cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương!

 

Năm đại danh sơn biết tin này từ sớm cũng hết sức chấn động!

 

Hai cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lại không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, bị giết chết luôn cả đôi!

 

Tin tức này giống như tiếng sấm kinh thiên, nổ vang trong lòng những người thuộc năm đại danh sơn!

 

Thậm chí có không ít tông môn trong võ tông đã ngay lập tức ra lệnh cho toàn bộ đệ tử lập tức trở về núi, còn dám ở lại thế tục thêm một ngày thì sẽ giết không tha!

Những đại danh sơn không tham dự vào chuyện của Giang Trung cũng lập tức triệu hồi tất cả đệ tử trong môn phái.
 
Chương 2648


 

Ngoài ra, thông báo cho đệ tử bên ngoài, không được gây thêm thị phi, nếu không sẽ giết không tha!

 

Lúc này, tất cả những bài đăng và tiêu đề liên quan đến việc bôi nhọ Tiêu Chính Văn gần như đều bị xoá sạch chỉ trong một phút.

 

Những anh hùng bàn phím giễu cợt Tiêu Chính Văn cũng biến mất toàn bộ chỉ trong một đêm!

 

Ba chữ vua Bắc Lương đại diện cho điều gì vào năm năm trước, bọn họ biết rõ hơn bất kỳ ai.

 

Bây giờ, Tiêu Chính Văn càng thêm mạnh mẽ hơn cả khi trước, bọn họ lo sợ dư âm của chuyện Giang Trung sẽ có dính líu tới mình!

 

“Ha ha ha! Tiêu Chính Văn quả nhiên không làm bản quân thất vọng!”

 

Thiên Tử xem xong truyền hình trực tiếp mới cất điện thoại đi!

 

Trên gương mặt đã năm năm không có nổi một nụ cười cũng nở nụ cười như trút được gánh nặng!

 

“Thiên Tử, vua Bắc Lương vẫn luôn vô địch!”

 

Cung nhân bên cạnh trông thấy nụ cười của Thiên Tử cũng vui vẻ theo.

 

Thiên Tử bật cười lạnh lùng nói: “Hừ, bây giờ người của năm đại danh sơn nhất định rất căng thẳng nhỉ? Không biết Võ Thí Thiên có căng thẳng như vậy hay không?”

 

Trong vòng mấy năm nay, mặc dù Võ Thí Thiên rất ít khi lộ diện, thế nhưng tuyệt đối là một dòng chảy ngầm dám đối kháng với giới chính trị Hoa Quốc!

 

Bây giờ, khí thế mạnh mẽ của Tiêu Chính Văn đã trở lại, cũng nhất định sẽ trấn áp được Võ Thí Thiên!

 

Lúc này, gần như cả Hoa Quốc đều đang vui vẻ chúc mừng vua Bắc Lương trở về.

 

Trên đường to ngõ nhỏ, tới đâu cũng có thể trông thấy bảng chữ chào đón vua Bắc Lương.

 

Thậm chí có người dân còn đốt cả pháo.

 

Chu Lâm Lâm nhìn thấy khung cảnh truyền hình trực tiếp thì hoàn toàn ngơ ngác, cô ấy không thể ngờ được rằng ông chủ của mình lại là vua Bắc Lương!

 

Mà phía Âu Lục lúc này cũng không bình tĩnh y như thế, Filkant gần như đang rơi những giọt nước mắt ăn năn mà đấm vào ngực mình!

 

Nếu như năm đó hắn không nghe theo ý của gia tộc, rời bỏ Tiêu Chính Văn, vậy thì hắn sẽ có vinh quang ở mức độ nào cơ chứ!

 

Thế nhưng vì sự lo lắng nhất thời lại khiến cho bản thân vuột mất cơ hội để được đứng ngang hàng với Tiêu Chính Văn!

 

“Đúng là khiến người ta quá bất ngờ, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao lại có thể giết chết hai cao thủ ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, rõ ràng không thể tin nổi!”

 

Tộc trưởng của gia tộc Kanter nở một nụ cười khổ.

 

Cụ ta biết, từ sau khi Tiêu Chính Văn mạnh mẽ trở về thì thật sự không còn chuyện gì của gia tộc Kanter bọn họ nữa rồi!

 

Dù sao trong vòng năm năm này, gia tộc Kanter chưa từng làm gì cho Tiêu Chính Văn!

 

“Không! Không đúng!”

 

“Ông nội, toà lâu đài cổ của anh Tiêu vẫn luôn do người nhà chúng ta trông coi mà!”

 

Filkant giống như túm được cái phao cứu mạng cuối cùng, hết sức kích động lên tiếng.

Ông cụ gia tộc Kanter nghe thấy lời này thì trong mắt cũng phát ra tia sáng lấp lánh!
 
Chương 2649


 

Đúng!

 

Trong vòng năm năm này, người của gia tộc Kanter chưa từng ngơi nghỉ, mỗi ngày đều cử người tới quét dọn toà lâu đài cổ của Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay cả trong sân vườn cũng được trồng đủ loại hoa tươi!

 

Đây có thể là quyết định chuẩn xác nhất của cả gia tộc rồi!

 

“Mau! Mau liên hệ với đại sứ của Hoa Quốc, chúng ta… chúng ta phải trả trang viên lại cho cậu Tiêu!”

 

Ông cụ gia tộc Kanter đã kích động tới độ nói năng lộn xộn luôn rồi!

 

Cả Âu Lục này, ai có thể với tới được nhân vật lớn như vậy?

 

Chỉ có gia tộc Kanter mà thôi!

 

Mặc dù gia tộc Kanter không có cao thủ trở về, thế nhưng dù chỉ bám được vào gót giày của Tiêu Chính Văn thì bọn họ cũng có thể trở thành gia tộc số một Âu Lục!

 

Lúc này, bên trong phòng làm việc của Hắc Băng Đài tại Long Kinh, Tần Vũ đang nhìn Vương Quốc Xương phía đối diện bằng vẻ mặt thoải mái!

 

Lúc này, Vương Quốc Xương đứng phắt dậy, thậm chí còn chẳng chào hỏi gì đã dẫn thuộc hạ trở về phòng làm việc của mình!

 

Xong rồi

 

Xong cả rồi!

 

Lạc Tề Anh chính là tên phế vật.

 

Bán Bộ Nhân Vương của năm đại danh sơn rõ ràng chính là đống rác rưởi!

 

“Sao có thể như vậy, sao có thể như vậy?”

 

Vương Quốc Xương phẫn nộ lớn tiếng gầm lên trong phòng làm việc!

 

“Tổng tư lệnh Vương, bình tĩnh đi!”

 

Một phụ tá bên cạnh Vương Quốc Xương vội vàng tiến lên khuyên giải.

 

“Đúng đúng đúng! Tôi phải bình tĩnh! Tôi buộc phải bình tĩnh!”

 

Vương Quốc Xương thở dốc, nói: “Mau, phái đội bảo vệ, cho cả đại viện tới canh giữ cho tôi!”

 

Hắn đã sợ khiếp vía từ lâu, đâu thể bình tĩnh được nữa!

 

Trong mấy năm nay, hắn đã làm bao nhiêu việc thất đức, ngay cả bản thân hắn cũng không đếm hết được.

 

Vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn có tính khí thế nào chứ?

 

Những cái khác hắn không lo lắng, hắn chỉ lo lắng Tiêu Chính Văn sẽ đích thân tìm hắn tính sổ!

 

Năm đại danh sơn lúc này tự lo cho mình còn chưa xong, đâu rảnh rỗi mà bảo vệ cho hắn!

 

Văn võ khắp triều, thậm chí ngay cả Thiên Tử mà hắn cũng đã đắc tội, ai sẽ cầu xin cho hắn vào lúc này cơ chứ?

 

Chẳng mấy chốc, Vương Quốc Xương nhận được một tin dữ, Tiêu Chính Văn và mấy người Đại trưởng lão đã tới Long Kinh!

 

Mẹ kiếp…

 

Nhìn thấy tin tình báo này, Vương Quốc Xương suýt ngất luôn tại chỗ!

Sân bay Long Kinh lúc này đã đông kín người từ lâu.
 
Chương 2650


 

Mấy người Long Ngũ, Long Thất lãnh đạo đội cấm vệ quân xếp thành hàng ngũ ngay ngắn đợi máy bay của Tiêu Chính Văn hạ cánh!

 

Mà bên ngoài sân bay Long Kinh, vô số người dân Long Kinh đều đang ôm hoa tươi chờ đợi người anh hùng trong lòng bọn họ trở về!

 

Càng là như vậy, Vương Quốc Xương càng cảm thấy đứng ngồi không yên!

 

“May bay hạ cánh rồi!”

 

Phụ tá nói ra năm chữ này, dọa Vương Quốc Xương sợ tới mức phát run!

 

“Mau, tăng thêm người, phong toả hết cả toà nhà cho tôi! Bất cứ ai, tôi nói bất cứ ai cũng không được phép vào trong! Mau!!!”

 

Vương Quốc Xương điên cuồng gầm lên.

 

Mỗi một bước Tiêu Chính Văn đi về phía Long Kinh, sinh mạng của hắn gần như bớt đi một giây!

 

Chỉ là, hắn vừa mới nói dứt lời, một tiếng ồn lớn đột nhiên vang lên, cửa phòng làm việc của Vương Quốc Xương bị người ta dùng lực đá tung, ngay cả phụ tá vừa mới chạy ra ngoài cũng bị đá văng ngược trở lại trong phòng.

 

Vương Quốc Xương run rẩy nhìn ra phía cửa, chỉ thấy Tần Vũ chắp hai tay sau lưng, chậm rãi bước vào trong.

 

Sau lưng anh ta còn có một ông lão, chính là Đại trưởng lão của võ tông!

 

Người đi phía sau cùng rõ ràng là một chàng trai trẻ!

 

Tiêu Chính Văn?

 

Bộp!

 

Vương Quốc Xương ngồi phịch lên ghế!

 

 

Tần Vũ liếc thấy Vương Quốc Xương vô cùng hoảng loạn, châm chọc nói: “Xem ra sếp Vương rất hoảng?”

 

“Hoảng? Tôi… Tôi đang ở phòng làm việc của mình, có cái gì phải hoảng chứ?”

 

Vương Quốc Xương ra vẻ trấn tĩnh lau mồ hôi lạnh trên trán rồi vịn ghế đứng dậy.

 

Đầu tiên hắn bắt tay với Đại trưởng lão của võ tông, sau đó gật đầu với Tiêu Chính Văn nói: “Ồ… người… người anh em này là…”

 

“Đây là anh em tốt nhiều năm của tôi, vua Bắc Lương, Tiêu Chính Văn!”

 

Tần Vũ cười lạnh lùng giới thiệu.

 

Thật ra Vương Quốc Xương sao lại không biết Tiêu Chính Văn?

 

Vừa rồi chỉ là ra vẻ mà thôi.

 

“Ôi, vua Bắc Lương đã trở lại rồi sao?”

 

Vương Quốc Xương vô cùng nhiệt tình bước lên đón, như thể hắn vừa biết về một sự việc trọng đại nào đó.

 

“Ôi, vua Bắc Lương, tôi… tôi từ nhỏ đã nghe những truyền thuyết của anh mà lớn lên, thật không ngờ giờ đây anh lại càng trở nên bản lĩnh hơn! Tôi… Tôi thật sự quá kích động rồi!”

 

“Người đâu, nhanh, vua Bắc Lương hạ cố đến thăm, nhanh chuẩn bị loại trà hảo hạng nhất!”

Vương Quốc Xương nói xong một lúc lâu nhưng không có ai trả lời hắn!
 
Chương 2651


Tần Vũ cười híp mắt nói với Vương Quốc Xương: “Đúng rồi, ban nãy thấy anh kích động như vậy, có chuyện quên nói với anh, bây giờ ngoại trừ phụ tá của anh ra, anh không còn huy động được bất kỳ nữa rồi!”

 

“Toàn bộ đại viện đều đã được cấm vệ quân tiếp quản, vui không?”

 

Ầm!

 

Nghe vậy, Vương Quốc Xương hoàn toàn chết lặng!

 

Điều này không đúng, mới một phút trước, phụ tá của hắn còn báo cáo tình hình cho hắn, sao có thể trong nháy mắt toàn bộ đại viện đã bị người cấm vệ quân tiếp quản?

 

“Cái này … cái này … Anh Tần, ý của anh là gì? Sao văn phòng làm việc Hắc Băng Đài chúng tôi lại bị cấm vệ quân tiếp quản?”

 

“Chuyện này… chuyện này không đúng quy tắc!”

 

Mồ hôi lạnh trên mặt Vương Quốc Xương chảy ròng ròng.

 

“Quy tắc? Tôi nhớ anh từng nói, có năm đại danh sơn ở đây, anh chính là quy tắc mà, năm đại danh sơn không phải chính là vương pháp sao? Đây đều là những lời anh nói, bằng không thì gọi cho ông chủ của anh xin chỉ thị đi?”

 

Tần Vũ lạnh lùng nói.

 

“Ồ…”

 

Vương Quốc Xương nhất thời như nghẹn lại ở cổ họng, ậm ừ một hồi mới ngượng ngùng cười nói: “Anh Tần, anh nói gì vậy, chúng ta… chúng ta Không phải đều dốc sức vì Hoa Quốc, vì Thiên Tử sao?”

 

Nói rồi, Vương Quốc Xương còn cố ý chỉ vào bộ quân phục trên người.

 

Lúc này, hắn không còn cách nào khác ngoài việc giả vờ bình tĩnh!

 

Xem xong đoạn video không lâu trước, năm đại danh sơn làm sao còn có thể quan tâm hắn?

 

Hơn nữa, ngay cả thuộc hạ của hắn cũng bị cấm vệ quân khống chế rồi, không còn khả năng chạy trốn nữa!

 

“Ồ? Anh dốc sức vì Thiên Tử, vì Hoa Quốc sao? Trước đây sao tôi lại không biết? Hay là anh giấu kỹ quá, diễn giả làm thật?”

 

Tần Vũ nheo mắt lại, mỉa mai nói.

 

“Anh Tần, anh nghe tôi nói, thật ra trái tim tôi luôn hướng về Hoa Quốc, hướng về Thiên Tử. Năm đại danh sơn là cái thá gì chứ!”

 

Giọng điệu của Vương Quốc Xương vô cùng kích động.

 

“Vậy sao?”

 

Tần Vũ đưa tay ra, phụ tá bên cạnh Vương Quốc Xương vội vàng xoay người, mở tủ lấy ra một tập tài liệu, đưa cho Tần Vũ.

 

“Được rồi, vậy để tôi đọc xem!”

 

“Khi chém chết Tiêu Chính Văn, lệnh cho nhóm đầu tiên lập tức khống chế Thiên Tử Các, nhóm thứ hai tấn công ba các lão Long Các! Nhóm thứ ba để bắt Liễu Thanh và Từ Kiêu Long!”

 

“Nhóm thứ tư phối hợp với tôi để bắt Thiên Tử!”
Sau khi đọc xong, Tần Vũ cầm bản báo cáo hành động trong tay, cười lạnh lùng nói: “Anh trung thành với Hoa Quốc, với Thiên Tử như vậy sao?”
Không đợi Vương Quốc Xương biện mình, Tiêu Chính Văn đã tiến lên một bước bóp chặt cổ Vương Quốc Xương, lạnh lùng nói: “Loạn thần tặc tử, anh hẳn là biết kết cục cảu việc phản quốc!”
“Không! Tiêu Chính văn, anh…anh không thể giết tôi, việc này…việc này là do Tần Vũ ngụy tạo! Tôi…tôi chưa từng ký vào mệnh lệnh nào như vậy!”
 
Chương 2652


 

Vương Quốc Xương dù bị Tiêu Chính Văn bóp cổ nhưng vẫn vùng vẫy hét lớn lên.

 

“Ngụy tạo? Chẳng lẽ chữ ký trên này là do tôi ký sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng chỉ vào chữ ký trên văn kiện!

 

Bên trên rõ ràng đề tên của Vương Quốc Xương!

 

“Không! Tiêu Chính Văn, anh là vua Bắc Lương thì sao? Tôi là tổng tư lệnh của Hắc Băng Đài, ngoại trừ Thiên Tử ra không ai có thể giết tôi!”

 

Vương Quốc Xương hét đến khàn cả giọng.

 

“Bốp!”

 

Tiêu Chính Văn giáng một bạt tai vào mặt hắn, lạnh lùng nói: “Chuyện đã tới mức này, anh còn dám nhắc tới Thiên Tử?”

 

“Anh cài tai mắt vào cấm vệ quân, bí mật theo dõi Thiên Tử, anh muốn làm gì?”

 

“Nếu như không có Long Thất mấy lần cứu giá, có phải Thiên Tử sớm đã bị anh hạ độc chết rồi không?”

 

“Anh cho rằng những việc bẩn thỉu mà anh đã làm thật sự chỉ có trời biết đất biết hay sao? Nếu muốn người không biết thì đừng có làm!”

 

Tiêu Chính Văn càng nói, giọng điệu càng lạnh lùng!

 

Trong những năm qua, Vương Quốc Xương quả thật là tìm đủ mọi cách để sát hại Thiên Tử.

 

Chỉ tiếc là Long Ngũ và Long Thất đã làm hỏng việc tốt của hắn mấy lần!

 

Vương Quốc Xương nhất thời không còn gì để nói, nhưng dù sao hắn vẫn là một trong những tổng tư lệnh của Hắc Băng Đài!

 

Ngay khi Vương Quốc Xương định tiếp tục mở lời, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng nói: “Bây giờ bản soái chính thức thông báo cho anh biết, anh đã bị giáng chức thành dân thường!”

 

Nói đến đây, Tiêu Chính Văn liếc nhìn chiếc điện thoại mà Vương Quốc Xương để trên bàn!

 

Đoạn tin nhắn bên trên vừa mở ra còn chưa đọc, Tiêu Chính Văn có thể nhìn rõ ràng nội dung!

 

Ban nãy, Vương Quốc Xương đã gửi tín hiệu cầu cứu đến một người bí ẩn, mà người bên kia trả lời hắn là cứ yên tâm chớ nóng vội!

 

“Xem ra anh đang chờ người đến cứu?”

 

Tiêu Chính Văn cười nhẹ.

 

Nghe vậy, Vương Quốc Xương cười gằn, nhìn đám người Tiêu Chính Văn nói: “Không sai! Quả thật sẽ có người tới cứu tôi, mà người này là người mà các anh không thể đắc tội!”

 

“Giết hai cao thủ Bán Bộ Nhân Vương thì anh lợi hại lắm sao?”

 

“Không!”

 

“Để tôi nói cho anh biết, bây giờ trong Hoa Quốc của chúng ta đã có cường giả cảnh giới Nhân Vương rồi, nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn thả tôi ra! Bằng không, cả thiên hạ đều biết Tiêu Chính Văn anh sợ rồi!”

 

“Đến lúc đó, anh không chỉ phải thả tôi ra, mà toàn bộ giới chính trị Hoa Quốc còn mất hết mặt mũi!”

 

“Vương Quốc Xương tôi ngông cuồng thì sao! Không sai, là tôi tìm cách hãm hại Thiên Tử, là tôi muốn bỏ thuốc độc giết chết Thiên Tử, là tôi sắp xếp tai mắt bên cạnh Thiên Tử! Anh có thể làm gì tôi!”

 

Vương Quốc Xương gầm lên với Tiêu Chính Văn như một kẻ điên.

Quả nhiên, ngay lập tức, một bóng người mặc áo choàng đạo sĩ màu trắng phản chiếu trên không trung!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom