Chương 2673


Hai mắt Tần Vũ phát sáng lấp lánh, còn vui sướng hơn khi mình đột phá gấp vạn lần!

 

Ông cụ Quý và mọi người trong nhà họ Quý đều vô cùng xấu hổ đứng ngây người tại chỗ, vừa nãy là ai nói rằng Tiêu Chính Văn không thể đột phá?

 

Ai nói anh sẽ nổ tan xác rồi chết?

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn không chỉ đột phá cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, còn một bước tiến vào cảnh giới Nhân Vương!

 

Tiêu Chính Văn nổ tan xác mà chết sao?

 

Làm gì có!

 

“Sợ là trong võ tông, sắp xảy ra chuyện lớn!”

 

Ông cụ Quý tự lẩm bẩm.

 

Đầu tiên không nói tới việc cảnh giới Nhân Vương đã là bất khả chiến bại trong giới thế tục ngày nay, mà đến cả năm đại danh sơn cũng phải cúi đầu trước Tiêu Chính Văn!

 

Chuyện Tiêu Chính Văn phá vỡ quy tắc ngàn năm cũng đủ khiến thiên hạ chấn động!

 

Chuyện từ cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao lên thẳng cảnh giới Nhân Vương, nhất định sẽ khiến vô số người bắt chước.

 

Nhưng có mấy ai chịu được nguy hiểm như vậy?

 

Có thể tưởng tượng, không bao lâu nữa Tiêu Chính Văn sẽ trở thành kiểu mẫu trong võ tông!

 

Sẽ là một ngôi sao mới từ từ mọc lên của võ tông Hoa Quốc!

 

“Không ngờ, chúng ta đều đánh giá thấp cậu ấy!”

 

Ông cụ Quý thở dài bất lực!

 

Một người có thể bất chấp cả quy tắc ngàn đời, thì còn có gì mà cậu ta không làm được nữa?

 

Nếu ngay từ đầu, cụ ta không để mặc Quý Sương Nhi châm biếm Tiêu Chính Văn thì hôm nay nhà họ Quý đã kết thân được với một cao thủ cảnh giới Nhân Vương rồi!

 

Lúc này, người chấn động nhất không ai khác chính là Kiếm Tiên Thiên Sơn!

 

Cho dù thế nào cụ ta cũng không ngờ tới Tiêu Chính Văn sẽ đột phá khi sắp lâm trận, mà còn một bước đột phá cảnh giới ngang hàng với mình!

 

Hơn nữa, bởi vì trận sấm sét vừa rồi, Thiên Song Kiếm Trận của cụ ta cũng bị phá vỡ, tiếp theo phải chiến đấu như thế nào?

 

Vừa nãy Tiêu Chính Văn chỉ có cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao, đã bất phân thắng bại với cụ ta.

 

Bây giờ, Tiêu Chính Văn đã bước lên hai tầng cảnh giới, thắng bại đã không cần nói nữa rồi!

 

Trước mặt Tiêu Chính Văn, lúc này cụ ta không khác gì một con kiến!

 

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng trở nên khó coi.

 

Cụ ta trốn không được, không trốn cũng không xong!

 

Trốn, mặt mũi của Thiên Sơn sẽ vứt ở đâu?

 

Không trốn?

 

Đánh không nổi!
 
Chương 2674


 

Khi Kiếm Tiên Thiên Sơn còn đang đưa ra lựa chọn khó khăn, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ của Tiêu Chính Văn đã phi thẳng về phía cụ ta!

 

Kiếm Tiên Thiên Sơn đột nhiên cảm nhận được một trận gió dữ dội phả vào mặt, vội vàng vung kiếm chặn lại!

 

Nhát kiếm này, cụ ta gần như đã dùng hết sức.

 

Đủ để coi như một nhát kiếm long trời lở đất, nhưng thanh giáo dài trong tay Tiêu Chính Văn vô cùng kỳ quái, giống như một con rồng lượn, không hề đụng phải kiếm quang của cụ ta!

 

“Gừ!”

 

Có tiếng rồng gầm thật sao?

 

Lúc giáo và kiếm giao nhau, một tiếng rồng gầm rung trời vang lên!

 

Thật sự là tiếng rồng gầm!

 

Thanh giao dài Liệt Long màu đỏ ban đầu được do tim rồng biến thành.

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn đã dung nạp được ba trái tim rồng, vậy tiếng rồng gầm sao có thể là giả?

 

Nhát giáo này như một ngọn núi đập tới, thanh kiếm lớn trong tay Kiếm Tiên Thiên Sơn chỉ chống cự trong chốc lát, sau đó lập tức bị đánh bật trở lại!

 

“Keng!”

 

Chỉ thấy trên thanh kiếm lớn, tia lửa bắn tứ tung, Kiếm Tiên Thiên Sơn vội vàng lui về phía sau!

 

Nhưng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ vẫn công kích không ngừng, nếu như nó có sinh mệnh, thì có lẽ nó đang nhìn chằm chằm vào lồng ngực Kiếm Tiên Thiên Sơn!

 

Khí thế của nhát giáo này, ngay cả Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng không khỏi cảm thấy xấu hổ!

 

Nếu so sánh với nhau, chút uy thế trước đây của cụ ta quả thật không đáng kể!

 

Mà thanh giáo dài trong tay Tiêu Chính Văn lại giống như một con rồng thật, rung chuyển đất trời!

 

“Phụt!”

 

Lúc Kiếm Tiên Thiên Sơn đang chần chừ, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đã xuyên qua cơ thể cụ ta!

 

Tốc độ của Tiêu Chính Văn nhanh đến mức Kiếm Tiên Thiên Sơn không kịp phản ứng!

 

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ quá mạnh, mạnh đến mức thanh kiếm lớn của cụ ta không thể nào chống lại được!

 

Một dòng máu trên không trung bắn xuống, Kiếm Tiên Thiên Sơn rơi từ trên không trung xuống đất!

 

“Phù phù!”

 

Kiếm Tiên Thiên Sơn ngã sõng soài, rồi lại bị nảy lên mấy chục mét, sau đó rơi xuống lần nữa!

 

“Thế nào?”

 

Tiêu Chính Văn mang trên lưng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ, lạnh lùng liếc nhìn Kiếm Tiên Thiên Sơn!

 

“Cậu… cậu…”

 

Không đợi Kiếm Tiên Thiên Sơn mở miệng, ngay lập tức, Tiêu Chính Văn đã xuất hiện trước mặt cụ ta!

 

“Bốp!”
 
Chương 2675


 

Không báo trước, Tiêu Chính Văn vung cú đấm vào mặt Kiếm Tiên Thiên Sơn.

 

Khuôn mặt của Kiếm Tiên Thiên Sơn bị đánh đến mức biến dạng!

 

“Không phải ông nói tôi không thể phá vỡ cái gọi là quy tắc của ông sao?”

 

“Bây giờ thế nào?”

 

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn lại giáng một cú nữa vào mặt Kiếm Tiên Thiên Sơn!

 

“Phụt!”

 

Kiếm Tiên Thiên Sơn chỉ cảm thấy lồng ngực nóng bừng bừng rồi lập tức phun ra một ngụm máu lớn!

 

Mặc dù rất muốn đứng dậy liều mạng với Tiêu Chính Văn, nhưng cụ ta đã bị thương quá nặng!

 

Nhát giáo của Tiêu Chính Văn đã xuyên thẳng vào tim cụ ta, nếu không phải cụ ta đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương từ lâu, thì bây giờ e là đã trở thành một cái xác!

 

“Năm đại danh sơn các ông không tuân theo pháp luật ư?”

 

“Bịch!”

 

Tiêu Chính Văn đấm vào ngực Kiếm Tiên Thiên Sơn một phát, xương sườn của cụ ta lõm hẳn xuống!

 

“Năm đại danh sơn các ông có thể coi thường Thiên Tử sao?”

 

Cứ một câu hỏi của Tiêu Chính Văn, chiếc ủng da lại đạp mạnh vào ngực Kiếm Tiên Thiên Sơn một cái!

 

Những cú đá này, chẳng khác gì bị đỉnh Thái Cực đè xuống, đau đến nỗi Kiếm Tiên Thiên Sơn phải co giật từng trận!

 

“Phụt!”

 

Ngay sau đó, Kiếm Tiên Thiên Sơn lại phun ra một ngụm máu.

 

Với hơi thở cuối cùng, Kiếm Tiên Thiên Sơn nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn với ánh mắt cực kỳ hung ác!

 

“Cậu… thằng ranh đáng chết! Tôi… Tôi là đồ đệ của thủ lĩnh Thiên Sơn! Cậu dám giết tôi, đợi lúc thủ lĩnh Thiên Sơn trở về, nhất định sẽ giết cả nhà cậu!”

 

Kiếm Tiên Thiên Sơn dựa vào hơi thở cuối cùng gầm lên với Tiêu Chính Văn.

 

“Giết tôi? Hừ, vậy tôi lại muốn xem xem là ai giết ai!”

 

Khi Tiêu Chính Văn vừa nói, vừa vung thanh giáo dài trong tay lên xuyên qua cổ họng của Kiếm Tiên Thiên Sơn!

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu…”

 

Trong mắt Kiếm Tiên Thiên Sơn tràn đầy vẻ không cam tâm, nhưng cụ ta không thể làm chủ được sức mạnh trong cơ thể mà cứ thể để nó điên cuồng trôi đi mất!

 

“Bịch!”

 

Tiêu Chính Văn vung tay lần nữa, cơ thể của Kiếm Tiên Thiên Sơn hóa thành vô số mảnh thịt vụn nát, rải rác khắp nơi trên mặt đất!

 

“Kể từ hôm nay trở đi, trong võ tông, kẻ nào dám thách thức với luật pháp của Hoa Quốc, kẻ nào dám coi thường Thiên Tử thì kẻ đó chắc chắn sẽ có kết cục như thế này!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn như tiếng chuông, vang vọng khắp đất trời Hoa Quốc!
 
Chương 2676


Câu nói này của Tiêu Chính Văn khiến cả Hoa Quốc chấn động.

 

Trước đây, Tiêu Chính Văn cũng từng nói những lời tương tự, nhưng không ai để tâm đến những lời Tiêu Chính Văn nói.

 

Còn bây giờ, với thực lực giết cường giả cảnh giới Nhân Vương, không chỉ người bình thường mà ngay cả năm đại danh sơn cũng không thể coi thường lời nói của Tiêu Chính Văn.

 

Nhất Thời, cả nước vô cùng tĩnh lặng, toàn bộ Hoa Quốc rơi vào trầm mặc.

 

Đặc biệt là người của võ tông và năm đại danh sơn càng sợ hãi hơn.

 

Vua Bắc Lương hùng mạnh một thời đã quay trở lại. Hơn nữa lần này còn mạnh mẽ hơn, không hề có ý định thỏa hiệp hay thương lượng nào cả!

 

Cho dù vật đổi sao dời, năm đại danh sơn đã có cao thủ làm chủ, nhưng kết quả vẫn không thay đổi.

 

Trong một ngày, giết hai vị cường giả Bán Bộ Nhân Vương và cường giả cảnh giới Nhân Vương.

 

Trong năm đại danh sơn, ai dám đứng lên đấu lại với Tiêu Chính Văn đây?

 

Ban đầu, ai cũng cảm thấy bây giờ không còn là thời đại của vua Bắc Lương nữa.

 

Ngay cả khi Tiêu Chính Văn trở về thì cũng không thể kiểm soát được tình hình.

 

Dù sao trong năm năm này, linh khí đã khôi phục, cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở lại, thế lực của năm đại danh sơn ngày càng lớn mạnh, nhưng kết quả thì sao?

 

Tiêu Chính Văn vừa trở lại, anh đã giết vị cường giả cảnh giới Nhân Vương duy nhất trong năm đại danh sơn ở Long Kinh.

 

Tin tức Nhân Vương bị giết nhanh chóng truyền khắp mọi nơi.

 

Các thế lực lớn vô cùng kinh ngạc.

 

Tiêu Chính Văn vẫn mạnh mẽ y như lúc một mình đánh Âu Lục năm đó. Bây giờ, anh càng đứng trên đỉnh thế giới.

 

Đây là thực lực của Hoa Quốc, là uy lực của Tiêu Chính Văn.

 

Đặc biệt, những người cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương của các thế lực lớn càng sợ hãi đến mức đổ mồ hôi hột.

 

Tiêu Chính Văn trở về lần này, chắc chắn sẽ tiến hành xử lý một loạt. Đặc biệt, phía Vy Hào càng thêm phần lo lắng.

 

Năm đó, sau khi Tiêu Chính Văn giết gần một nửa người Vy Hào, anh đã từng nói rằng nếu còn tái phạm thì cả nước sẽ diệt vong.

 

Khi tin tức về việc Tiêu Chính Văn giết cường giả cảnh giới Nhân Vương truyền đến Vy Hào, cả Vy Hào rơi vào cảnh hỗn loạn.

 

“Tiêu Chính Văn thực sự rất xuất sắc, còn tài giỏi hơn cả chú năm!”

 

Quý Sương Nhi đứng yên lẩm bẩm một mình.

 

Đã có lúc, cô ta cho rằng Tiêu Chính Văn chỉ là một tên hư danh, bất luận là về thực lực hay là hiểu biết thì đều không thể so sánh với chú năm của cô ta.

 

Nhưng bây giờ, Tiêu Chính Văn đối mặt với kẻ địch hùng mạnh, chỉ dùng một chiêu đã giết được Nhân Vương.

 

Thực lực này, nhận thức này, làm sao chú năm của cô ta có thể sánh bằng?

Ông cụ Quý cũng nở nụ cười gượng gạo.
 
Chương 2677


Lúc đầu, khi đại trưởng lão tìm đến nhà họ Quý, cụ ta còn cho rằng thế hệ trẻ ở Hoa Quốc đã không còn ai nữa, nên chỉ có thể dựa vào nhà họ Quý.

 

Nhưng không ai ngờ rằng Hoa Quốc chưa bao giờ cần đến nhà họ Quý cả.

 

Tiêu Chính Văn luôn sống ẩn dật, âm thầm quan sát mọi hành động của năm đại danh sơn và võ tông.

 

Tính cách này không hề phù hợp với độ tuổi của Tiêu Chính Văn.

 

Phải kiên nhẫn rất nhiều mới có nhẫn nhịn trong năm năm.

 

Từ sự kiên nhẫn này có thể thấy Tiêu Chính Văn đứng đáng là người đứng đầu trong thế hệ trẻ.

 

“Ngay cả ở vùng ngoài lãnh thổ, dáng vẻ của vua Bắc Lương cũng đủ để lãnh đạo một phương!”

 

Ông cụ Quý lạc giọng nói.

 

Tần Vũ và Đại trưởng lão nhìn nhau cười.

 

Cho dù nhà họ Quý đánh giá về Tiêu Chính Văn thế nào thì chỉ cần Tiêu Chính Văn bình an vô sự trong trận chiến này đã là phúc của giới chính trị rồi.

 

Trong sân nhà họ Trương ở Thiên Sơn, Trương Lăng Phong vô cùng hoảng sợ. Kiếm Tiên Thiên Sơn – Âu Dương Nghi đáng sợ đến thế nào chứ?

 

Trương Lăng Phong đã từng có vinh dự được gặp người này.

 

Ở trước mặt cụ ta, Trương Lăng Phong còn không dám ngẩng đầu.

 

Nhà họ Trương ở Thiên Sơn hiếm khi đối xử lịch sự với ai như vậy, nhưng ở trước mặt Âu Dương Nghi, nhà họ Trương cũng không dám gây chuyện.

 

Một người mạnh mẽ như vậy đã chết dưới tay Tiêu Chính Văn thật sao?

 

Cũng may lúc đó nhà họ Trương không đứng về phía đối lập với Tiêu Chính Văn, nếu không lúc này nhà họ Trương sẽ gặp nguy hiểm.

 

Lúc này, năm đại danh sơn vội vàng tập hợp, tổ chức cuộc họp khẩn cấp.

 

Bởi vì ý của Tiêu Chính Văn đã rất rõ ràng, đó là khiến người của năm đại danh sơn và võ tông phải tuân thủ pháp luật.

 

Ở đây vẫn còn một ẩn ý chưa được nói rõ đó là đến Long Kinh nhận tội.

 

Mấy năm nay, có bàn tay của đệ tử môn phái nào mà chưa từng dính máu?

 

Có đệ tử của danh sơn nào mà chưa từng có tội?

 

Cũng không thể tống tất cả người của năm đại danh sơn vào tù được, vậy thì uy tín ở đâu?

 

Mặt mũi ở đâu?

 

Lúc này, trên đỉnh núi Hoa Sơn có một người đàn ông trẻ mặc áo bào đỏ đang ngồi ngay ngắn.

 

Gã là Nhạc Dương!

 

Người của nhà họ Nhạc thời Nam Tống, cũng là chắt đời thứ mười sáu của Nhạc Võ Mục.

 

Nhìn mấy trăm người xung quanh làm loạn, sắc mặt của Nhạc Dương vô cùng lạnh lùng.
Ngoại trừ người của Huệ MI không tới, thì bốn đại danh sơn và hàng trăm tông chủ võ môn đều là tụ tập ở đây.
Có thể nói, sau cái chết của Âu Dương Nghi, chỉ còn lại Lý Chính Đạo nhà họ Lý và Nhạc Dương nhà họ Nhạc mới đủ tư cách lãnh đạo những người này.
Nhưng khi bọn họ tìm Lý Chính Đạo, nhà họ Lý đã thẳng thừng nói rằng bọn họ không muốn dính líu đến việc lần này.
 
Chương 2678


 

Lý Chính Đạo không hề đếm xỉa đến việc này.

 

Lúc này, chỉ còn lại Nhạc Dương có thể đứng lên làm chủ cho bốn đại danh sơn, làm chủ cho võ tông.

 

Cường giả Hoa Quốc không chịu quay trở về giới thế tục, không phải là vì bọn họ không muốn, mà là khi ở ngoài lãnh thổ, các cường giả Hoa Quốc đang bắt đầu một cuộc chiến lớn với cường giả các nước khác.

 

Mục đích đấu tranh giành quyền lên tiếng sau khi trở về giới thế tục.

 

Từ xưa đến nay, sự trỗi dậy của bất kỳ đế quốc vĩ đại nào cũng không phải là ngẫu nhiên.

 

Chỉ có những người chinh phục được vùng ngoài lãnh thổ mới có thể lãnh đạo thế giới.

 

“Cậu Nhạc, hàm ý trong lời nói của Tiêu Chính Văn là bảo người của năm đại danh sơn đến Long Kinh nhận tội, nếu không sẽ có kết cục như Kiếm Tiên Thiên Sơn, chuyện này…”

 

Người đại diện môn chủ của Hoa Sơn nhìn Nhạc Dương với vẻ mặt đau khổ.

 

Hoa Sơn và Hằng Sơn là lo lắng nhất, bởi vì Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ bị giết lúc trước chính là người của bọn họ.

 

Lần này, nếu Tiêu Chính Văn muôn xử lý tất cả thì cũng sẽ bắt đầu từ Hoa Sơn và Hằng Sơn.

 

“Sao thế, mới đến bước này mà các người đã hoảng sợ rồi sao? Một tên Tiêu Chính Văn nhỏ bé mà đã làm các người mất bình tĩnh đến vậy à?”

 

“Các người không cảm thấy mình đang làm mất mặt sư môn sao?”

 

Nhạc Dương đập bàn, tức giận đứng dậy, dùng ánh mắt dữ tợn quét qua mặt mọi người.

 

“Cậu Nhạc, có lẽ cậu không biết, lúc trước Tiêu Chính Văn đã cảnh cáo năm đại danh sơn rồi, hơn nữa không ít đệ tử của năm đại danh sơn đã chết trong tay Tiêu Chính Văn!”

 

“Ngay cả học viện kiếm thuật… Thiên Sơn cũng bị Tiêu Chính Văn xóa sổ rồi!”

 

Lúc này, giọng nói của người Hoa Sơn đều lạc đi.

 

Phương thức xử lý của Tiêu Chính Văn rất đơn giản và thô thực đó là xóa sổ luôn học viện kiếm thuật Thiên Sơn. Nếu đến lượt Hoa Sơn thì e rằng cả Hoa Sơn sẽ không thể tồn tại được nữa.

 

Bao nhiêu năm qua, người có mối thù sâu nặng nhất với Tiêu Chính Văn chính là Hoa Sơn.

 

“Ông Nghiêm, ông suy nghĩ nhiều quá rồi. Cho dù Tiêu Chính Văn có hung hăng đến đâu thì cũng không dám làm gì năm đại danh sơn chúng ta đâu, hắn không thể hủy diệt năm đại danh sơn được!”

 

“Võ tông Hoa Quốc bắt nguồn từ năm đại danh sơn, hủy diệt bất kỳ danh sơn nào cũng tương đương với việc cắt đứt cơ nghiệp của Hoa Quốc. Hắn gánh vác nổi trọng trách lịch sử này sao?”

 

“Chiến sự ngoài lãnh thổ tuy rằng nguy cấp, nhưng có lẽ đã đến lúc ác liệt nhất, sẽ kết thúc nhanh thôi. Đến lúc đó, càng có nhiều cao thủ trở về, Tiêu Chính Văn có thể giết Kiếm Tiên Thiên Sơn, nhưng hắn có thể giết nhiều cao thủ như vậy không?”

 

Đại diện chưởng giáo Hằng Sơn lạnh lùng nói.

 

“Chưởng giáo Lư nói đúng, Tiêu Chính Văn không dám nặng tay với năm đại danh sơn đâu, hơn nữa, lời này của hắn cũng không rõ ràng, hắn chỉ bảo mọi người tuân thủ pháp luật, vì vậy chúng ta không đi thì hắn làm gì được chúng ta?”

Nhạc Dương chế nhạo.
 
Chương 2679


 

Nhưng gã còn chưa kịp dứt lời, giọng nói lạnh lùng của Tiêu Chính Văn lại vang lên giữa trời: “Trong vòng ba ngày, tất cả đệ tử tông môn của năm đại danh sơn và võ tông!”

 

“Tất cả những ai làm việc phạm pháp đều phải đến Long Kinh nhận tội! Những ai quá hạn vẫn không đến thì sẽ giết chết không thương tiếc!”

 

Giọng nói này vừa vang lên, tất cả mọi người đều chìm vào im lặng.

 

Nhạc Dương nhíu mày, nhìn ai cũng toát mồ hôi hột.

 

“Sở Hồng Thiên đâu?”

 

Nhạc Dương đột nhiên nhướng mày, lạnh lùng hỏi.

 

 

 

Nghe Nhạc Dương hỏi như vậy, mọi người mới phát hiện ra quả thực người của Thiên Sơn tới không hề ít, như mấy người Lạc Trường Sinh đều đã tới cả rồi, nhưng Sở Hồng Thiên thì vẫn chẳng thấy bóng dáng đâu!

 

Kiếm Tiên Thiên Sơn là sư phụ của Sở Hồng Thiên, sư phụ bị giết, Sở Hồng Thiên lại không lộ diện sao?

 

“Thiên Cơ Tử, sư tổ của cháu đâu?”

 

Lạc Trường Sinh quay đầu nhìn về phía một đứa bé học võ của Thiên Sơn, hỏi.

 

“Sư tổ… sư tổ ông ấy ra ngoài rồi…”

 

Đứa bé rụt rè nói.

 

Cái gì?

 

Ra ngoài rồi?

 

Căn bản không cần phải nghĩ nhiều, Sở Hồng Thiên nhất định đã chạy tới Long Kinh nhận tội với tên Tiêu Chính Văn kia rồi!

 

“Sở Hồng Thiên!”

 

Nhạc Dương nghe thấy lời này thì tức phát điên lên, suýt phun ra máu!

 

Rất rõ ràng, Thiên Sơn bây giờ đã phân thành hai phái, một phái là do Sở Hồng Thiên đứng đầu, tình nguyện âm thầm chịu đựng, cun cút nhận tội với Tiêu Chính Văn và giới chính trị!

 

Mặc dù Sở Hồng Thiên không thể đại diện cho cả Thiên Sơn, thế nhưng ông ta mở màn như vậy lại hết sức bất lợi cho năm đại danh sơn!

 

“Ôi! Ngay cả Thiên Sơn cũng phải khiếp sợ Tiêu Chính Văn!”

 

Ông Nghiêm của Hoa Sơn bất lực thở dài một hơi.

 

“Điều này cũng khó trách, ngay cả sư phụ của Sở Hồng Thiên cũng chết trong tay Tiêu Chính Văn, lỡ như Tiêu Chính Văn thật sự đánh tới Thiên Sơn, lẽ nào cứ để mặc cho Thiên Sơn bị hủy diệt hay sao?

 

Ông Lư lại cực kỳ thấu hiểu cảnh ngộ của Sở Hồng Thiên!

 

“Thật ra vẫn là câu nói đó, đừng nói Tiêu Chính Văn, dù là Thiên Tử thì cũng không dám làm gì năm đại danh sơn! Hơn nữa, trong võ tông vẫn có một trường hợp đặc biệt, Võ Thần Tông!”

 

“Võ Thí Thiên sẽ nể mặt Tiêu Chính Văn hay sao? Giữa bọn họ nhất định cũng sẽ phải đấu một trận!”

 

“Trước lúc đó, Tiêu Chính Văn tuyệt đối không dám làm gì năm đại danh sơn đâu!”

 

Nhạc Dương trầm giọng nói!

 

Những lời này của gã cũng chính là những gì mà trong lòng Lý Chính Đạo đang nghĩ.

Nhà họ Lý không muốn lo mấy chuyện bao đồng này là bởi vì bên trong có quá nhiều trói buộc!
 
Chương 2680


 

Lẽ ra nhà họ Lý ủng hộ Tiêu Chính Văn, ít nhất sẽ không trở thành phe đối lập với Tiêu Chính Văn!

 

Thế nhưng chuyện của Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc đều cực kỳ nan giải.

 

Võ Thí Thiên giống với Tiêu Chính Văn, trong vòng năm năm này gần như đều không hề lộ diện.

 

Không biết trên người Võ Thí Thiên lại đang cất giấu bao nhiêu bí mật!

 

“Thế Tử, trong vòng ba ngày, e rằng Hoa Quốc sẽ xảy ra chuyện lớn!”

 

Ông lão bên cạnh Lý Chính Đạo cau mày nói.

 

Lần này Tiêu Chính Văn quả thực hơi ngông cuồng, dù năm đại danh sơn không nể mặt cậu ta thì cậu ta dám thế nào đây chứ?

 

Thiên Tử cũng sẽ không ủng hộ cậu ta diệt sạch tận gốc năm đại danh sơn, đó là nền móng từ xưa tới nay của Hoa Quốc, tuyệt đối không thể động vào!

 

“Ba ngày? Dù là ba mươi ngày, năm đại danh sơn cũng sẽ không cúi đầu trước cậu ta, từ xưa tới nay, dù mạnh như vua Đường thì cũng không thể ra lệnh cho năm đại danh sơn!”

 

“Dù là tổ tiên của nhà chúng ta thì cũng từng là đệ tử của năm đại danh sơn, Tiêu Chính Văn cậu ta có mạnh tới độ nào đi nữa thì cũng làm sao có thể đối đầu được với tông môn đã lưu truyền hàng vạn năm?”

 

“Ông quá coi thường năm đại danh sơn rồi!”

 

Lý Chính Đạo khẽ thở dài nói.

 

Thật ra năm đại danh sơn vẫn có một con át chủ bài chưa sử dụng, đó chính là Hộ Sơn Đại Trận.

 

Đó đều là do tiền bối của năm đại danh sơn xây dựng vào mấy trăm năm trước, thậm chí là cả nghìn năm trước!

 

Đừng nói là Tiêu Chính Văn, dù là Lý Chính Đạo thì cũng không dám tuỳ tiện xông vào!

 

Mỗi một toà Hộ Sơn Đại Trận đều có trận nhãn, đều có thần binh bảo vệ.

 

Dù là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương, ở trước mặt thần binh thì cũng chỉ bé như con kiến!

 

Trước đó, Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn chỉ có công năng phòng ngự là bởi vì cao thủ vẫn chưa trở về, căn bản không kiểm soát được Hộ Sơn Đại Trận!

 

Mà bây giờ, khi mà rất nhiều cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương trở về, Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn không chỉ có thể phòng ngự mà thậm chí còn có thể tiến công!

 

Một khi khởi động sức mạnh giết chóc của những thần binh kia, đó sẽ là đại nạn long trời lở đất!

 

“Ôi, chờ đi, hành động này của Tiêu Chính Văn sẽ chỉ tự chuốc lấy nhục nhã mà thôi, tới lúc đó, e rằng ngay cả Thiên Tử cũng sẽ không thoát được!”

 

Lý Chính Đạo bất lực thở dài.

 

Mà ở một bên khác, Tiêu Chính Văn giao lại tất cả hiện trường cho Long Thất và Long Ngũ, sau đó theo mấy người Tần Vũ và Đại trưởng lão đi thẳng tới Thiên Tử Các.

Lần này Tiêu Chính Văn trở về, người vui mừng nhất đương nhiên chính là Thiên Tử!
 
Chương 2681


Vào khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Chính Văn, Thiên Tử kích động tới độ nước mắt lưng tròng!

 

Thậm chí ngay cả giày cũng chẳng kịp mang, bước nhanh từ trên ghế rồng tới trước cửa, kéo tay Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Vương! Đã năm năm rồi, năm năm qua cậu vẫn ổn chứ?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Cảm ơn Thiên Tử đã nhớ đến tôi, trong năm năm vừa qua, thế sự đổi dời, có điều dù thế nào thì Hoa Quốc cũng không thể loạn được!”

 

“Còn Tiêu Chính Văn tôi ngày nào, đám loạn thần tặc tử đừng mơ động tới giới chính trị!”

 

Nghe thấy những lời này của Tiêu Chính Văn, Thiên Tử hết sức cảm động nói: “Có Tiêu Vương ở đây thật đúng là may mắn của Hoa Quốc, may mắn của muôn dân! Mau, vào trong đi!”

 

Thiên Tử kéo lấy tay Tiêu Chính Văn rồi cùng ngồi vào ghế.

 

“Thiên Tử, ban nãy cậu Tiêu cũng nói rồi, bắt năm đại danh sơn và các tông môn lớn tới Long Kinh thẩm vấn trong vòng ba ngày, chuyện này…”

 

Tần Vũ nói với vẻ mặt lo âu.

 

Biểu cảm của Thiên Tử hơi đờ ra, sau đó lạnh lùng nói: “Năm đại danh sơn cậy nền móng thâm sâu, từ lúc linh khí phục hồi tới nay thì càng thêm tác oai tác quái, cũng tới lúc phải tính sổ với bọn họ rồi!”

 

“Tần Vũ, cậu thay bản quân hạ lệnh, năm đại danh sơn, các phái võ tông buộc phải nghe theo khẩu dụ của Tiêu Vương, tới Long Kinh tiếp nhận điều tra! Kẻ nào làm trái lệnh sẽ quy vào tội phản quốc!”

 

Ôi!

 

Đại trưởng lão nghe vậy thì không khỏi sững sờ, nói: “Thiên Tử, lẽ nào Thiên Tử thật sự muốn đối đầu với năm đại danh sơn…”

 

“Đại trưởng lão!”

 

Thiên Tử khẽ xua tay nói: “Năm đại danh sơn không thể trốn chạy khỏi vòng pháp luật, bất luận bọn họ từng lập được công trạng gì cho Hoa Quốc thì cũng cần phải tuân thủ luật pháp!”

 

“Từ năm năm trước tới giờ, chuyện bọn họ tàn sát nhân dân còn ít hay sao? Giới chính trị vẫn luôn ghi nhớ tất cả, bây giờ cũng nên tính toán hết các món nợ rồi”.

 

Nghe Thiên Tử nói tới đây, Đại trưởng lão cũng chỉ đành gật đầu lia lịa.

 

Đúng vào lúc này, một cung nhân bước nhanh từ ngoài cửa vào trong đại điện, nói với Thiên Tử và Tiêu Chính Văn: “Thiên Tử, Tiêu Vương! Bên ngoài cửa có một ông lão, tự xưng là tội nhân Thiên Sơn – Sở Hồng Thiên, xin được gặp Tiêu Vương và Thiên Tử!”

 

Cái gì?

 

Đại trưởng lão và Tần Vũ không khỏi ngẩn ra!

 

Không một ai ngờ được người đầu tiên tới nhận tội lại là Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn!

 

“Mời vào!”

 

Thiên Tử lên tiếng.

 

Chẳng bao lâu sau, Sở Hồng Thiên đã khép nép bước vào trong đại điện, vừa mới bước qua cửa đã quỳ luôn xuống đất.

 

“Tội nhân Sở Hồng Thiên tới đây đầu thú! Xin vua Bắc Lương đại nhân đại lượng, tha thứ cho tôi!”

 

Sở Hồng Thiên của bây giờ rõ ràng còn ngoan hơn cả bé ngoan!

 

Dù gì ngay cả sư phụ của ông ta cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, còn tiếp tục đối kháng với Tiêu Chính Văn, đối với Thiên Sơn mà nói thì chỉ là tai hoạ!

 

Còn về sau này, ông ta căn bản không nghĩ nổi xa như vậy!

 

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Sở Hồng Thiên, khẽ gật đầu nói: “Ừ, coi như ông cũng hiểu chuyện, dù gì sau khi ông trở về cũng chưa từng làm chuyện gì tàn nhẫn, những hành vi mà đệ tử Thiên Sơn đã làm cũng không thể bắt một mình ông chịu trách nhiệm hết!”

 

Nghe thấy lời này, trái tim thấp thỏm của Sở Hồng Thiên cũng bình tĩnh trở lại!

 

“Vua Bắc Lương, e rằng đa phần những người khác của năm đại danh sơn đều sẽ cảm thấy không phục, tới lúc đó, cậu phải chuẩn bị tâm lý cho vững đấy!”

 

Sở Hồng Thiên vội vàng nịnh nọt.

 

“Ừ, chuyện này đương nhiên không cần ông phải lo lắng! Tôi tương đối quen thuộc với năm đại danh sơn, trong vòng ba ngày này, ông cứ ở lại Long Kinh chờ điều động!”

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

 

“Vâng vâng vâng, tôi vinh hạnh lắm!”

 

Sở Hồng Thiên gật đầu lia lịa, bất luận Tiêu Chính Văn có bảo ông ta làm gì thì cũng tốt hơn là mất mạng!

 

Nửa tiếng đồng hồ sau, Sở Hồng Thiên vừa đi ra khỏi Thiên Tử Các đã ngồi xụi lơ trên đất, cũng coi như qua được một kiếp nạn rồi!

 

Sau khi Sở Hồng Thiên đi, Tần Vũ khẽ nhíu mày nói: “Cậu Tiêu, nếu như người của năm đại danh sơn và võ tông tới nhận tội, cậu định xử lý bọn họ như thế nào?”
 
Chương 2682


 

“Trừng trị bọn họ thế nào ư? Tước bỏ tất cả đặc quyền của bọn họ, kể từ ngày hôm nay đều phải chịu sự quản thúc của giới chính trị!”

 

“Ngoài ra còn có một việc nữa phải bắt bọn họ làm, nếu như đã ung dung tự tại lâu như vậy thì buộc phải làm chút gì đó cho đạo nghĩa!”

 

Tiêu Chính Văn nói với vẻ mặt lạnh tanh.

 

Mặc dù Tần Vũ không biết đạo nghĩa mà Tiêu Chính Văn nhắc tới chỉ cái gì.

 

Thế nhưng từ trong biểu cảm của Tiêu Chính Văn, không khó để nhìn ra người của năm đại danh sơn nhất định sẽ phải trả một cái giá rất đau đớn!

 

“Cũng có thể nói, Tiêu Vương không định lấy quốc pháp để trừng trị bọn họ?”

 

Thiên Tử hơi nhíu mày nói.

 

Tiêu Chính Vân khẽ lắc lắc đầu, dùng quốc pháp đi trừng trị những người trong võ thuật này quả thực không thích hợp.

 

Hơn nữa, điều đó đồng nghĩa với việc tự huỷ bỏ tường thành!

 

Loại chuyện này, Tiêu Chính Văn tuyệt đối sẽ không làm!

 

“Đối với mấy người này vẫn còn biện pháp trừng trị tốt hơn, tới lúc đó nhất định sẽ khiến cho Thiên Tử hài lòng!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười nói.

 

Thiên Tử khẽ gật đầu, quyết sách của Tiêu Chính Văn nhất định không tồi, từ lúc Thiên Tử lên ngôi tới nay thì luôn hết sức tín nhiệm Tiêu Chính Văn!

 

Mà sự thật cũng chứng minh Tiêu Chính Văn hết lần này tới lần khác cứu Hoa Quốc thoát khỏi nguy nan, chưa từng hổ thẹn với quốc gia và kỳ vọng mà Thiên Tử dành cho anh!

 

Hơn nữa, từ lúc linh khí phục hồi tới nay, những người trong võ tông đều ngày một điên cuồng hơn.

 

Những tội trạng mà bọn họ phạm phải, thậm chí có xử bắn vài lần cũng không thể đền hết được!

 

Nếu như chỉ một phát súng đoạt mạng thì thật sự còn quá là nhẹ nhàng cho đám người này!

 

Ông cụ Quý nghe Tiêu Chính Văn nói tới đây thì không khỏi thầm bái phục tấm lòng của Tiêu Chính Văn.

 

Theo như suy nghĩ của cụ ta, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ lợi dụng những tội trạng trước đây của đám người này để ép họ quy phục anh!

 

Thế nhưng rõ ràng anh không có chút tư lợi nào, thậm chí còn chưa từng nghĩ tới chuyện bản thân đạt được lợi ích gì từ trong đó!

 

Chỉ riêng điều này cũng đủ để khiến cho ông cụ Quý chấn động rồi!

 

Nhà họ Quý vẫn luôn hi sinh quên mình vì an nguy của Hoa Quốc không phải là giả, thế nhưng bên trong đó cũng khó tránh khỏi ý muốn giành lấy chút lợi ích về mình.

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại không như vậy, từ một mức độ nào đó mà nói, nhân cách của Tiêu Chính Văn đã cao hơn nhà họ Quý quá nhiều rồi!

 

“Vua Bắc Lương, mặc dù bây giờ cậu đã giết chết Âu Dương Nghi, theo lý mà nói, năm đại danh sơn đều sẽ vì thế mà chấn động, thế nhưng lỡ như ba ngày nữa, năm đại danh sơn nhất quyết không tới, đến lúc đó nên xử lý bọn họ như thế nào đây?”

 

Đại trưởng lão hơi lo lắng nói.

 

Dẫu sao đám người của năm đại danh sơn và võ tông đều lộng hành thành quen luôn rồi.

 

Dù có kiêng dè Tiêu Chính Văn thì cũng chưa chắc sẽ hoàn toàn ngoan ngoãn nghe lời!

 

“Chuyện đó rất đơn giản, nếu như bọn họ không muốn đền tội thì tôi sẽ giúp bọn họ phải đền tội!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
 
Chương 2683


 

Ôi!

 

Lời này vừa thốt ra, Đại trưởng lão không khỏi ớn lạnh.

 

Lẽ nào Tiêu Chính Vân thật sự sẽ đánh vào năm đại danh sơn và tính sổ với bọn họ?

 

Thiên Tử không có động thái gì, người của năm đại danh sơn nên bị quản thúc từ lâu rồi.

 

Giết cũng được, giữ lại cũng được, Thiên Tử đều không muốn hỏi quá nhiều.

 

Chỉ cần muôn dân Hoa Quốc có thể an cư lạc nghiệp thì Thiên Tử đã làm tròn chức trách của mình rồi!

 

Mấy ngày tiếp theo ở Long Kinh nói riêng và Hoa Quốc nói chung, lòng người nhất thời đều trở nên hoang mang rối loạn.

 

Đặc biệt là mấy thế lực ỷ lại vào võ tông hay những gia tộc hoành hành ngang ngược càng bất an hơn thế!

 

Đặc biệt là mấy gia tộc trước đây từng tham gia cùng với năm đại danh sơn hắt nước bẩn lên trên người Tiêu Chính Văn càng giống như con kiến bò trên chảo nóng.

 

Nhưng ông cụ Trần của nhà họ Trần ở Long Kinh lại khịt mũi khinh thường việc Tiêu Chính Văn trở về!

 

Mặc dù nhà họ Trần bọn họ mới là quân chủ lực giúp năm đại danh sơn công kích Tiêu Chính Văn trên các kênh truyền thông lớn, thế nhưng chính vì bọn họ góp sức nhiều nhất nên mấy lần năm đại danh sơn đã bảo đảm với nhà họ Trần, bất luận vào lúc nào, năm đại danh sơn cũng đều là chỗ dựa kiên định nhất của nhà họ Trần!

 

Vậy nên khi những gia tộc khác đều đang móc nối quan hệ, nghĩ đủ mọi cách liên lạc với Tiêu Chính Văn, hy vọng xoá bỏ được tội trạng khi trước của bản thân, chỉ có nhà họ Trần là vẫn lạnh lùng bàng quan!

 

Lúc ông cụ Trần đang thưởng trà, một người nhà bước nhanh từ bên ngoài cửa vào trong, nói: “Ông cụ, tổng tư lệnh Tần tới!”

 

Tần Vũ?

 

Trần Hoa An nhíu mày nhìn người thanh niên đứng bên cạnh, xua tay nói: “Mời vào!”

 

Chẳng bao lâu sau, Tần Vũ đã bước vào trong phòng khách nhà họ Trần, đầu tiên là chắp tay với Trần Hoa An, sau đó lại nhìn người thanh niên bên cạnh Trần Hoa An rồi khẽ gật đầu!

 

“Tổng tư lệnh Tần trăm công nghìn việc, rảnh rỗi ghé thăm đúng là vinh hạnh của chúng tôi!”

 

Trần Hoa An nói rồi vội vàng đứng dậy đáp lễ.

 

Tần Vũ bình thản cười nói: “Ông Trần, không cần phải khách khí, thật ra mục đích tới đây của tôi, không cần nói có lẽ ông cũng biết rồi!”

 

“Bây giờ, thế cục đã hết sức rõ ràng, tôi cảm thấy nhà họ Trần không còn thích hợp để nắm giữ kênh truyền thông của Hoa Quốc thêm nữa, nếu như tôi là ông Trần thì nhất định sẽ chủ động trao quyền!”

 

Giọng điệu của Tần Vũ hết sức hoà hoãn, thế nhưng bên trong vẫn mang theo mấy phần uy hiếp!

 

Từ trước tới giờ, nhà họ Trần có thể nắm giữ cơ quan ngôn luận của Hoa Quốc vẫn là nhờ vào quan hệ với ông Dương của Long Các.

 

Thế nhưng kể từ sau khi linh khí phục hồi, nhà họ Trần lại nhào vào trong lòng năm đại danh sơn đầu tiên, cố ý đối đầu với giới chính trị!

 

Lần tính sổ này đương nhiên cũng không thể bỏ qua nhà họ Trần!

 

Có điều nể mặt ông Dương, Tần Vũ cũng không muốn làm khó nhà họ Trần.

 

Chỉ cần nhà họ Trần chịu phối hợp, Tần Vũ vẫn có thể để nhà họ Trần rút lui trong êm đẹp!
 
Chương 2684


 

“Chú Tần, nhà chúng tôi không làm chuyện gì trái với pháp luật nhỉ? Mặc dù trước đây có một số bài báo đề cập tới vua Bắc Lương, thế nhưng đó cũng đều là sự thật mà!”

 

Nam thanh niên bên cạnh không cho là đúng mà phản bác lại.

 

Tần Vũ nghe thấy vậy thì cười khẩy, nói: “Cậu chủ Trần, tôi nghĩ là có một điều khoản pháp luật dường như cậu vẫn chưa đọc kỹ!”

 

“Từ trên xuống dưới Hoa Quốc, bất luận là ai đều không được phép bàn tán sau lưng vương tước, vua Bắc Lương là bậc quân vương, bàn tán sau lưng đều phải dùng luật pháp để luận tội, huống hồ nhà họ Trần mấy người lại còn công khai bôi nhọ trên truyền thông?”

 

Nghe thấy lời này, sắc mặt Trần Hoa An không khỏi trầm xuống, lạnh lùng nói: “Xem ra chuyến đi lần này của tổng tư lệnh Tần là để khởi binh hỏi tội! Nếu là như vậy thì chỉ có thể khiến tổng tư lệnh Tần thất vọng mà thôi!”

 

“Tôi vẫn luôn cho rằng, bất luận là ai, truyền thông đều có quyền được cho mọi người biết về chân tướng!”

 

Mặc dù chuyện Tiêu Chính Văn giết chết Kiếm Tiên Thiên Sơn đã lan truyền khắp Hoa Quốc từ lâu.

 

Thế nhưng ở trong mắt Trần Hoa An, nền móng của năm đại danh sơn thâm sâu tới độ nào?

 

Trải qua nghìn năm lịch sử cũng không có triều đại nào có thể xoá bỏ tên của năm đại danh sơn ra khỏi Hoa Quốc!

 

Nếu như chỗ dựa của lão là năm đại danh sơn thì việc gì phải bận tâm tới tên vua Bắc Lương nhỏ bé kia nữa?

 

“Ông Trần, thật ra chuyến đi lần này của tôi không phải là để khởi binh hỏi tội, nếu không cũng sẽ không chỉ tới đây một thân một mình, Hắc Băng Đài có nhà tù, cũng có cả nhân lực!”

 

“Nếu thật sự muốn khởi binh hỏi tội, e rằng nhà họ Trần của ông đã bị bao vây không còn khe hở nào từ lâu!”

 

Trần Hoa An cười lạnh lùng, nhìn Tần Vũ nói: “Tổng tư lệnh Tần, tôi nghĩ nếu như Tiêu Chính Văn đã trở về rồi, cậu ta cũng không dám động tới năm đại danh sơn đâu nhỉ?”

 

“Sau lưng tôi chính là Hằng Sơn, đừng nói là Hắc Băng Đài của cậu, dù là Thiên Tử thì cũng có thể làm gì được tôi?”

 

“Cử người bao vây nhà họ Trần chúng tôi ư? Lời này của tổng tư lệnh Tần hình như hơi thái quá rồi!”

 

Trần Hoa An nói với vẻ hết sức tự tin.

 

Dù Tiêu Chính Văn mạnh mẽ tới đâu thì cũng có thể so với năm đại danh sơn hay sao?

 

Sau lưng Tiêu Chính Văn không có bất cứ thế lực cường đại gì, mà năm đại danh sơn thì sao?

 

Nền móng thâm sâu là thứ mà một mình Tiêu Chính Văn có thể so được hay sao?

 

Người xưa có câu, đánh bừa mà lại ra thắng lớn, cả người Tiêu Chính Vân là sắt thì cũng có thể làm nên được trò trống gì?

 

“Chú Tần, có câu này không biết có nên nói hay không, thế nhưng tôi vẫn phải nói ra!”

 

“Hiện giờ vùng ngoài lãnh thổ đang xảy ra đại chiến, hơn nữa chiến sự lại còn căng thẳng, vậy nên Tiêu Chính Văn chỉ có thể điên cuồng nhất thời, chẳng bao lâu nữa, anh ta nhất định sẽ bị cao thủ của năm đại danh sơn trở về tính sổ!”

 

“Tới lúc đó, nếu như chú Tần gặp phải chuyện gì nguy nan, nhà họ Trần chúng tôi nhất định sẽ ra tay tương trợ!”

 

Lời này vừa mới thốt ra, sắc mặt của Tần Vũ lập tức biến đổi!

 

Lần này anh ta đến hoàn toàn có ý tốt, thế nhưng thật không ngờ một tên nhãi ranh của nhà họ Trần cũng dám uy hiếp mình!

“Được, xem nhà nhà họ Trần kiên quyết muốn đối địch với giới chính trị và Tiêu Vương! Vậy thì tôi cũng không nhiều lời thêm nữa, sau này khắc tự có kết luận! Chỉ là tới lúc đó mong ông Trần đừng có mà hối hận!”
 
Chương 2685


Tần Vũ thấy đối phương căn bản không cảm kích thì liền đứng dậy sải bước đi ra bên ngoài!

 

“Hừ, Tần Vũ, chúng ta đánh cược với nhau đi, trong vòng ba ngày, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ trở thành trò hề cho thiên hạ, tới lúc đó, tôi sẽ ở yên trong nhà đợi Tiêu Chính Văn tới tận nơi chào hỏi!”

 

Trần Hoa An cao ngạo châm biếm.

 

Người ta có câu: Rất khó khuyên nhủ một tên đáng chết, Tần Vũ cũng đã nói những lời nên nói rồi.

 

Nếu Trần Hoa An không chịu nghe thì tiếp đó có xảy ra hậu quả nghiêm trọng gì cũng không liên quan đến Tần Vũ.

 

Nghĩ đến đây, Tần Vũ thở dài trầm giọng nói: “Ông Trần đã nói đến mức này thì tôi cũng không tiện nói thêm gì, chỉ là sau này nhà họ Trần có gì khó khăn đừng tìm đến tôi”.

 

Nói xong Tần Vũ đừng dậy rời đi.

 

“Đi thong thả không tiễn”.

 

Trần Hoa An thậm chí không thèm nhấc mông lên, chỉ chắp tay với Tần Vũ, khinh thường nói.

 

Với quan hệ của nhà họ Trần và năm đại danh sơn thì còn phải cầu xin Tần Vũ sao?

 

Đúng là nực cười!

 

Thoáng chốc đã đến kỳ hạn ba ngày.

 

Lúc này trong một khách sạn xa hoa của khách sạn Thiên Thụy ở Long Kinh, Tiêu Chính Văn đang ngồi chính giữa, xung quanh khách sạn đã có rất nhiều người vây quanh.

 

Bên trong có vài tông chủ và môn chủ của võ tông, cũng có không ít những người chạy đến hóng chuyện.

 

Dù sao ba ngày trước Tiêu Chính Văn cũng đã nói sẽ khiến năm đại danh sơn đến Long Kinh nhận hình phạt.

 

Rất nhiều người đều tò mò năm đại danh sơn có nghe theo lời của Tiêu Chính Văn không.

 

Không ít truyền thông tin tức trong và ngoài nước đều dựng máy quay ở các tòa nhà cao tầng ở khu vực lân cận.

 

Có vài truyền thông còn sử dụng trục thăng để phát sóng trực tiếp hiện trường.

 

“Mọi người nói xem người của năm đại danh sơn liệu có đến hay không?”

 

“Tôi nghĩ không hẳn, đừng thấy Tiêu Chính Văn giết không ít cao thủ năm đại danh sơn mà lầm, căn cơ của năm đại danh sơn ở đó, sao có thể dễ dàng đầu hàng”.

 

“Nhưng nếu người của họ không đến, cao thủ ngoài lãnh thổ lại không thể quay về kịp lúc, Tiêu Chính Văn sẽ không xử lý hết năm đại danh sơn chứ?”

 

“Xử lý? Thế thì anh không biết rồi, từ thời Tiên Tần đến nay có ai dám chỉ tay năm ngón với năm đại danh sơn? Quân Vương uy quyền của các thời đại cũng phải nể mặt họ”.

 

Cùng lúc đó trên mạng cũng thảo luận sôi nổi.

 

Có hơn một nửa số người cho rằng năm đại danh sơn không thể cúi đầu trước Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao thân phận của Tiêu Chính Văn khá đặc biệt, vua Bắc Lương lại chẳng phải Thiên Tử, càng không thể đại diện cho võ tông.

 

Nếu cúi đầu trước Tiêu Chính Văn thì đồng nghĩa với việc chịu thua giới chính trị.

Ngay khi mọi người đang bàn bạc xôn xao thì một tài khoản tên là Thiên Thần Tử nói thẳng trên các diễn đàn lớn: “Hừ! Đừng nói Tiêu Chính Văn anh chỉ là một vua Bắc Lương, dù có là Thiên Tử cũng không dám bảo người của năm đại danh sơn đến Long Kinh”.
 
Chương 2686


 

“Anh ta nghĩ giết được Kiếm Tiên Thiên Sơn thì có thể ra lệnh cho năm đại danh sơn sao? Đúng là người ngu nói mớ”.

 

Lời này vừa xuất hiện lập tức dậy lên một đợt sóng lớn trong dư luận.

 

Cùng lúc đó bên Hoa Sơn lại có người công khai khiêu chiến: “Tiêu Chính Văn, cậu chẳng qua chỉ là tầng một Nhân Vương, năm đại danh sơn tôi có thực lực vượt xa cậu”.

 

“Dù là xét về vai vế, cậu cũng chỉ là một tiểu bối. Nếu cậu đến chơi, có lẽ chúng tôi sẽ đối đãi lịch thiệp với cậu, nhưng bảo bọn tôi đến Long Kinh thì không thể”.

 

Lần này mặc dù chỉ có Hoa Sơn để lộ thân phận, công khai đối đầu với Tiêu Chính Văn, nhưng cũng tỏ rõ cõi lòng và quyết tâm của năm đại danh sơn.

 

Cùng lúc đó nhà họ Trần thấy thái độ cứng rắn của năm đại danh sơn cũng lập tức tác động đến tất cả thủy quân trên mạng và các truyền thông lớn, rồi lại thêm một đợt tấn công dư luận mới với Tiêu Chính Văn.

 

Nhìn thấy tiếng bàn luận của tất cả mọi người khắp nơi, khó xử nhất vẫn là nhà họ Trương ở Thiên Sơn.

 

Lúc này ngay cả đệ tử môn nhân của Thiên Sơn cũng chia thành hai phe.

 

Mấy người do Sở Hồng Thiên dẫn đầu đã đến Long Kinh để nhận tội chịu phạt với Tiêu Chính Văn.

 

Còn đám người do Lạc Trường Sinh dẫn đầu lại đồng lòng với bốn đại danh sơn khác mặc kệ lời nói của Tiêu Chính Văn.

 

Nhà họ Trương là một gia tộc lớn, cũng trở nên khó xử.

 

“Ông nội, thật ra chuyện này không cần nói nhiều, mặc dù nhà họ Trương có chỗ dựa là Thiên Sơn nhưng bây giờ đang đứng giữa ngã tư đường, ngộ nhỡ đứng về sai phía thì nhà họ Trương sẽ chịu đòn công kích có tính hủy diệt”.

 

“Với cách làm việc trước nay của Tiêu Chính Văn, năm đại danh sơn chắc chắn sẽ bị hắn xử lý, nhà họ Trương chúng ta khác với năm đại danh sơn, căn cơ lại càng không thể so sánh”.

 

“Cúi đầu chịu tội là lựa chọn duy nhất của chúng ta. Ông nội, không thể do dự thêm nữa”.

 

Trương Lăng Phong gấp gáp nói.

 

Hắn biết rất rõ Tiêu Chính Văn là người thế nào.

 

Nhớ đến năm đó khi ở Âu Lục, ngay cả gia tộc vương thất mà Tiêu Chính Văn cũng dám tiêu diệt.

 

Trong mắt Tiêu Chính Văn, năm đại danh sơn hay các gia tộc lớn gì đó chẳng đáng nhắc đến.

 

Muốn bàn về thâm niên, lớn nhỏ với Tiêu Chính Văn càng nực cười hơn.

 

Trong võ tông, bàn về thâm niên, lớn nhỏ thì có rất nhiều người lớn hơn Tiêu Chính Văn, có vai vế cao hơn anh.

 

Nếu thâm niên và vai vế có thể đè ép được anh thì sẽ có chuyện ngày hôm nay sao?

 

Thậm chí ngay cả Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng không cần lộ mặt, Tiêu Chính Văn đã biến mất khỏi dòng thời gian lịch sử rồi.

 

Cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương vừa quay về từ vùng ngoài lãnh thổ của nhà họ Trương – Trương Hồng Đồ khẽ nheo mắt lại, nhất thời cũng hơi tiến thoái lưỡng nan.

 

Trương Lăng Phong nói không phải không có lý.

Nhưng Tiêu Chính Văn dám xử lý năm đại danh sơn thật sao?
 
Chương 2687


 

Ông ta không dám tin một mình Tiêu Chính Văn lại công khai đối đầu, thậm chí hủy diệt năm đại danh sơn.

 

Khi Trương Hồng Đồ do dự không quyết định thì bên Hoa Sơn lại có người công khai nói: “Hừ, năm đại danh sơn bọn tôi muốn xem thử hôm nay cả võ tông ai dám đến chịu tội với Tiêu Chính Văn”.

 

Lời này càng gây ra sự nhốn nháo.

 

Quả thật tông môn ở cả võ tông chạy đến Long Kinh vẫn không đến một phần ba.

 

Đa số đều đang ngóng xem hoặc nên nói là đợi xem bước tiếp theo của Tiêu Chính Văn.

 

“Sở Hồng Thiên tôi tình nguyện chấp nhận mọi điều kiện của vua Bắc Lương, ra sức vì đất nước, từ nay tuân thủ pháp luật”.

 

“Thiên Kiếm Tông tôi nguyện lòng tuân thủ pháp luật, trung thành với nước”.

 



 

Chỉ thoáng chốc mười mấy tông chủ rất có tầm ảnh hưởng đều lên tiếng, khiến ông lão công khai hô hào bên Hoa Sơn bỗng chốc nghẹn lời.

 

Trong sự chú ý của mọi người và vô số máy quay, Sở Hồng Thiên nghiêm chỉnh đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn cúi người xuống nói: “Sở Hồng Thiên ở Thiên Sơn kính chào vua Bắc Lương”.

 

Bắt đầu từ ông ta, mấy người Độ Thiên Chân Nhân cũng lần lượt cúi người chào Tiêu Chính Văn, sau đó đều được các đệ tử của điện Thần Long dẫn đến ngồi bên cạnh.

 

Lần này trong đám người chạy đến gặp Tiêu Chính Văn cũng không phải chỉ có Sở Hồng Thiên là cường giả Bán Bộ Nhân Vương.

 

Nhưng trong số họ ngoài Sở Hồng Thiên thì những người còn lại đều gặp Tiêu Chính Văn lần đầu.

 

Nhưng cho dù họ nghĩ thế nào, Tiêu Chính Văn là một cao thủ đỉnh cấp, thoạt nhìn cũng không khác người bình thường là mấy.

 

Đây cũng là điều khiến mọi người ngạc nhiên nhất.

 

Một thanh niên chưa đến ba mươi tuổi sau khi giết liên tiếp hai cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, lại một đòn giết cả Kiếm Tiên Thiên Sơn – cao thủ cảnh giới Nhân Vương.

 

Đây là có thực lực đáng sợ thế nào?

 

E là các con cháu trong gia tộc lâu đời kia chưa hẳn có thể làm được như Tiêu Chính Văn, trong một ngày giết cả Nhân Vương.

 

Độ Thiên Chân Nhân đưa mắt nhìn gần năm mươi tông chủ lớn của võ tông xung quanh, khẽ nhíu mày.

 

Trong năm đại danh sơn, chỉ có Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn đích thân đến, bốn năm danh sơn khác không hề nể mặt Tiêu Chính Văn.

 

Càng quá đáng hơn là tông môn đến đây chưa bằng một nửa số lượng tông môn trong võ tông.

 

Rõ ràng là cả võ tông đều đang đợi xem trò cười của Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu Tiêu, xem ra bên phía năm đại danh sơn vẫn bất mãn với cậu”.

 

Độ Thiên Chân Nhân nhíu mày nói.

 

“Không sao, từ lúc linh khí quay về, năm đại danh sơn làm loạn thiên hạ, tôi đang sầu vì không có cớ xử lý năm đại danh sơn, như thế cũng tốt”.

 

Tiêu Chính Văn không hề để ý cười nói, sau đó bưng tách trà nhấp một ngụm.

Nghe anh nói thế, Sở Hồng Thiên không khỏi nhíu mày, không ngờ Tiêu Chính Văn lại muốn xử lý năm đại danh sơn thật.
 
Chương 2688


Thật ra xử lý mà họ nói chính là nhổ cỏ tận gốc.

 

Giết sạch hết tất cả đệ tử trong thế tục của năm đại danh sơn.

 

Nhưng trong các đại danh sơn, mặc dù không có cao thủ cảnh giới Nhân Vương quay về, nhưng vẫn có trận pháp bảo vệ.

 

Người khác không biết nhưng Sở Hồng Thiên lại tường tận về nó.

 

Trận pháp bảo vệ này đừng nói là giết Nhân Vương, dù là cường giả Đế Cảnh cũng không dám đảm bảo có thể toàn thân mà rút lui.

 

“Năm phút cuối cùng, nếu năm đại danh sơn đã quyết định thì phải chuẩn bị gánh lấy hậu quả này”.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn đồng hồ, trầm giọng nói.

 

 

Lúc này, Long Ngao bước nhanh vào khách sạn, nói nhỏ vào tai Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn khẽ cau mày nói: “Ồ? Long Nguyệt đi Âu Lục rồi sao?”

 

Long Ngao gật đầu: “Đúng vậy, gia tộc Kanter trao trả một tòa lâu đài cổ của Long Vương cho đại sứ Hoa Quốc chúng ta, cho nên Long Nguyệt đã đích thân dẫn người đi nhận!”

 

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn mới yên tâm gật đầu, sau đó nhìn đồng hồ.

 

Chớp mắt, mười phút đã trôi qua, ngoài cửa vẫn không có bất kỳ người võ tông nào bước vào.

 

Lúc này, các phương tiện truyền thông lớn cũng đưa tin trực tiếp.

 

Trần Hoa An xem tin tức từ các phương tiện truyền thông, trên mặt nở nụ cười khinh bỉ: “Hừ! Lần này Tiêu Chính Văn rơi vào thế đâm lao phải theo lao! Năm đại danh sơn chỉ có Sở Hồng Thiên đến, còn những tông môn có danh tiếng trong võ tông không hề để ý đến cậu ta!”

 

“Vẫn là ông nội nhìn xa trông rộng! Không chỉ vậy, cả Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc đều không phái người đi hỗ trợ Tiêu Chính Văn, bây giờ Tiêu Chính Văn thật sự chỉ có một mình chống chọi!”

 

Người thanh niên trẻ ngồi bên cạnh cũng giễu cợt.

 

“Hừ, kết quả này đã được định sẵn ngay từ đầu rồi. Nếu không phải Tiêu Chính Văn quá kiêu ngạo thì sao có thể muối mặt đến vậy!”

 

“Dù sao năm đại danh sơn cũng đồng hành cùng Hoa Quốc từ thời Tiên Tần đến nay, bọn họ có gốc rễ vững chắc, sao có thể bị một tên tiểu bối như Tiêu Chính Văn chi phối!”

 

Trần Hoa An nói đến đây càng tỏ ra đắc ý.

 

Lúc này, trong trang viên nhà họ Lý, sau khi xem những tin tức liên quan, Lý Chính Đạo tắt điện thoại, trầm trọng nói: “Dù sao Tiêu Chính Văn cũng còn quá trẻ!”

 

“Cậu ta cho rằng giết được Âu Dương Nghi thì có thể khiến năm đại danh sơn đầu hàng sao? Chắc cậu ta không biết, trong số những cao thủ chân chính trong năm đại danh sơn, Âu Dương Nghi cũng chỉ là một tiểu bối mà thôi!”

 

“Nếu không phải chiến sự ở vùng ngoài lãnh thổ đang căng thẳng thì sẽ không đến lượt Âu Dương Nghi phô trương danh thế!”

 

Nghe vậy, mấy vị trưởng lão nhà họ Lý cũng gật đầu đồng tình.

 

Chuyện này đúng là như vậy, cái chết của Âu Dương Nghi quả thực có thể chấn động năm đại danh sơn, nhưng không đủ để thuần phục bọn họ.

 

Không phải năm đại danh sơn ngông cuồng, mà là bọn họ quả thực không tầm thường.

Chuyện đã đến nước này, cả Tiêu Chính Văn và năm đại danh sơn đều đang ở thế giằng co.
 
Chương 2689


Mặc dù bề ngoài, không bên nào được lợi.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn lại đại diện cho giới chính trị, như vậy sẽ giúp tăng thêm khí thế cho năm đại danh sơn.

 

Sau này, ngay cả người trong giới thế tục cũng sẽ có một loại ảo giác, đó là chỉ cần phóng mình vào vòng tay của năm đại danh sơn thì có thể coi thường giới chính trị.

 

Bất kể là đối với Tiêu Chính Văn hay là đối với Thiên Tử thì đều chỉ kém một nước cờ.

 

“Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không được trải qua thời đại võ tông thống nhất thiên hạ mấy trăm năm trước, cho nên mới phán đoán sai về năm đại danh sơn! Điều này cũng không có gì là lạ. Chỉ đáng tiếc là, từ nay về sau, sức mạnh của giới chính trị Hoa Quốc e rằng sẽ giảm đi rất nhiều!”

 

Chỉ cần các cao thủ của năm đại danh sơn trở về thì giới chính trị sẽ trở thành vật trang trí. Mà chuyện ngày hôm nay cũng vừa hay tạo cho năm đại danh sơn một cái cớ để tính toán với giới chính trị!”

 

“Haiz, chẳng trách người xưa thường nói trẻ người non dạ, không làm tốt được việc gì! Tiêu Chính Văn đã đẩy Thiên Tử Hoa Quốc tới đỉnh điểm sóng gió rồi!”

 

Ông lão nói xong liền thở dài.

 

Khi tin tức được các phương tiện truyền thông lớn truyền đi, năm đại danh sơn do Hoa Sơn đứng đầu lại càng thêm đắc ý.

 

“Hừ! Vua Bắc Lương? Cậu ta là cái thá gì chứ! Chúng ta không đến Long Kinh nhận tội đấy, không quan tâm đến lệnh của giới chính trị đấy, cậu ta dám làm gì chúng ta!”

 

“Lấy danh vua Bắc Lương để ra oai trước mặt năm đại danh sơn chúng ta, cậu ta xứng sao?”

 

“Một tên điên như Tiêu Chính Văn nếu ở ba trăm năm trước thì đã bị xóa sổ từ lâu rồi! Cậu ta phải cảm ơn người ngoài lãnh thổ đã phá rối Hoa Quốc, nếu không, cậu ta không thể sống đến ngày hôm nay!”

 

Hoa Sơn vừa lên tiếng, những danh sơn khác cũng bắt đầu chế nhạo Tiêu Chính Văn.

 

Tuy rằng kế hoạch bắt tay trấn áp Tiêu Chính Văn trước đó của bọn họ đã thất bại, nhưng bây giờ, chẳng phải đã đến lúc sỉ nhục Tiêu Chính Văn trước mặt mọi người rồi sao?

 

Hơn nữa, sau khi bị đẩy lên đỉnh điểm của sóng gió, Tiêu Chính Văn có thể làm gì khác ngoại trừ nhẫn nhịn?

 

Tiêu Chính Văn thật sự dám hủy diệt thế lực của năm đại danh sơn trong giới thế tục sao?

 

Lúc này, tứ đại danh sơn ngoại trừ Thiên Sơn đã đồng thời khởi động Hộ Sơn Đại Trận

 

Cho dù Tiêu Chính Văn đích thân đến thì bọn họ cũng không hề sợ hãi.

 

“Bây giờ lũ kiến giới thế tục các người cũng nên tỉnh táo lại rồi nhỉ! Với thực lực của chúng tôi, quả thực không giết nổi Tiêu Chính Văn! Nhưng cậu ta cũng không thể bước vào cửa năm đại danh sơn!”

 

“Có Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn ở đây, Xung Tiêu Tử tôi xin thề, chỉ cần Tiêu Chính Văn có thể bước nửa bước vào Hoa Sơn, Xung Tử Tiêu tôi sẽ quỳ lạy Tiêu Chính Văn mười lần trước mặt tất cả mọi người!”

 

Với sự chế giễu của hai ông lão Hằng Sơn và Hoa Sơn, làn sóng dư luận được đẩy lên cao trào.

 

“E rằng ông không có cơ hội quỳ lạy đâu! Ông chỉ có cơ hội biến thành người chết mà thôi!”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh trả lời.

 

Cái gì?

 

Nghe vậy, Xung Tiêu Tử cười lớn.

 

Đừng nói là cảnh giới Nhân Vương cấp một, cho dù Tiêu Chính Văn đạt đến Đế Cảnh thì đã sao?

 

Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn vô cùng đáng sợ, đó là trận pháp mạnh mẽ, kết hợp giữa trận pháp không gian và trận pháp công kích.

Trước đây, khi trận chiến giữa Hoa Sơn và Thiên Sơn nổ ra, các cao thủ hàng đầu của Thiên Sơn đã đánh tới Hoa Sơn, nhưng chỉ có thể chùn bước từ xa.
 
Chương 2690


“Tên nhãi Tiêu Chính Văn, cậu thật không biết điều! Đừng nói là cậu, cho dù là Nhân Hoàng thì cũng đừng hòng bước qua của Hoa Sơn!”

 

“Chắc cậu không biết cái gì gọi là Hộ Sơn Đại Trận nhỉ! Hoa Sơn chúng tôi lúc nào cũng chào đón cậu lên núi!”

 

Xung Tiêu Tử khinh thường nói.

 

Lúc này, ngay cả đại trưởng lão võ tông cũng nhíu mày.

 

Các đại danh sơn đã có cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương làm chủ, theo ý mà nói, đã có thể thi triển Hộ Sơn Đại Trận!”

 

Mặc dù thực lực của Bán Bộ Nhân Vương kém hơn Nhân Vương rất nhiều, nhưng ít nhất vẫn có thể thi triển một phần mười lực chiến của Hộ Sơn Đại Trận.

 

Đây không phải là trò đùa!

 

Ngay cả ông cụ Quý cũng đều lộ ra sắc mặt khó coi.

 

Muốn phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận không hề dễ dàng.

 

Có thể nói, một người phải có thực lực tuyệt đối mạnh hơn đối thủ gấp mười lần, mới có thể phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận.

 

Nhưng điều có cũng chỉ là có thể mà thôi!

 

Xét cho cùng, trong hàng nghìn năm qua, Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn giống như lạch trời cuối cùng của năm đại danh sơn, luôn che chở cho năm đại danh sơn.

 

“Cậu Tiêu, người của Hoa Sơn không hề khoe khoang. Hộ Sơn Đại Trận quả thực rất mạnh, hàng nghìn năm qua, chưa từng có người nào phá được Hộ Sơn Đại Trận, tiến vào năm đại danh sơn cả!”

 

“Chuyện này, thôi tôi thấy hay là bỏ đi!”

 

Ông cụ Quý nghiêm túc nói.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn không còn mang lại lợi ích gì cho nhà họ Quý nữa, nhưng ông cụ Quý vẫn không muốn nhìn thấy cảnh Tiêu Chính Văn mất thể diện.

 

Trong lúc Tiêu Chính Văn đang suy nghĩ, Xung Tiêu Tử lại chế giễu: “Tiêu Chính Văn, nếu cậu thật sự có bản lĩnh giống như lúc trước cậu khiêu khích Kiếm Tiên Thiên Sơn thì bây giờ hãy xông vào Hoa Sơn đi!”

 

Lời nói của cụ ta vô cùng thẳng thắn, không cần truyền thông gì cả, gần như cả Hoa Quốc đều có thể nghe ra được ý khiêu khích của cụ ta.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng bật cười, một tay nắm lấy, quát lớn: “Kiếm Tần Vương!”

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một tia sáng vụt ra từ Thiên Tử Các.

 

Trong nháy mắt, một thanh kiếm dài chói mắt bay lơ lửng bên cạnh Tiêu Chính Văn

 

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn đạp lên không trung, vụt bay về phía Hoa Sơn.

 

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều choáng váng trước hành động của Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn đánh Hoa Sơn thật sao?

 

“Lẽ nào cậu ta thật sự muốn một mình phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn?”

 

Không ít người của võ tông hướng sự chú ý về phía Hoa Sơn.

 

Lúc này, Xung Tiêu Tử đang đứng trên đỉnh Hoa Sơn vô cùng kinh ngạc khi Tiêu Chính Văn thật sự dám tấn công Hoa Sơn!

 

Lúc này, Xung Tiêu Tử không thể kìm nén được lửa giận trong lòng, sao Tiêu Chính Văn dám coi thường Hoa Sơn đến vậy?

 

“Tiêu Chính Văn, cậu thật sự muốn quyết đấu sống chết với Hoa Sơn sao?”

Xung Tiêu Tử lạnh lùng nhìn tia chớp phóng từ trên trời xuống, trong mắt hiện lên ngọn lửa hận.
 
Chương 2691


Mặc dù biết rõ Tiêu Chính Văn đã giết chết Kiếm Tiên Thiên Sơn ở cảnh giới Nhân Vương, thế nhưng Xung Tiêu Tử vẫn không hề cảm thấy run sợ!

 

Dẫu sao Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn cũng quá lợi hại, dù bây giờ cụ ta chỉ có thể phát huy một phần mười thực lực của Hộ Sơn Đại Trận, thế nhưng đối với ông ta thì ngăn cản Tiêu Chính Văn cũng đã quá dư sức!

 

Nếu như Tiêu Chính Văn bất lực đối chọi, vậy thì ngược lại còn khiến cho Hoa Sơn càng thêm phổng mũi!

 

Từ sau khi Tiêu Chính Văn công khai trở về, ai có thể ngăn cản được bước chân anh đi?

 

Hoa Sơn lại có thể khiến cho Tiêu Chính Văn gãy cánh quy phục, chỉ dựa vào thực lực này thôi cũng đã có tư cách tranh cao thấp với Thiên Sơn rồi!

 

“Không phải ông bảo tôi tới sao? Nếu đã như vậy, Hoa Sơn sẽ là nơi đầu tiên bị tính sổ nhé!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn giá lạnh dị thường, thậm chí còn vang vọng khắp cả nước!

 

“Thằng ranh Tiêu Chính Văn, mạnh miệng quá nhỉ! Tính sổ Hoa Sơn của tôi, cậu cũng xứng sao?”

 

Xung Tiêu Tử lúc này đã nổi điên.

 

Nhìn thấy trận đại chiến giữa đôi bên sắp sửa châm ngòi, ngay cả Lý Chính Đạo cũng không bình thản được nữa.

 

“Hai vị, tuyệt đối không được kích động, chúng ta đều là võ tông của Hoa Quốc, bất luận Hoa Sơn bị huỷ hoại hay là vua Bắc Lương bị sỉ nhục, đối với Hoa Quốc chúng ta mà nói cũng đều là hoạ chứ chẳng phải phúc!”

 

Giọng nói của Lý Chính Đạo vang lên, Xung Tiêu Tử cũng không thể không cung kính nói: “Thưa Thế Tử, không phải Hoa Sơn chúng tôi cố ý gây sự mà là Tiêu Chính Văn bức ép người khác!”

 

“Hoa Sơn chúng tôi sao có thể nuốt trôi nổi cục tức này đây!”

 

“Đường đường là võ tông lại bị luật pháp của thế tục trói buộc thì chính là đang coi thường võ tông chúng ta! Hoa Sơn chúng tôi sao có thể bắt tay giảng hoà với một tên điên cuồng như vậy cơ chứ?”

 

Xung Tiêu Tử vừa dứt lời, bên phía Hằng Sơn cũng vang lên một giọng nói già nua: “Không sai! Nếu như Tiêu Chính Văn đã coi thường quy định của võ tông chúng ta, thì chiến đấu tới cùng với cậu ta đi, một mất một còn!”

 

Mặc dù hai đại danh sơn khác vẫn chưa lên tiếng đối thoại trực diện với Tiêu Chính Văn, thế nhưng sự trầm mặc của bọn họ cũng đã tỏ rõ thái độ !

 

Ngay cả bên phía Vy Hào cũng đổ dồn ánh mắt về phía Hoa Quốc!

 

“Xem ra bên phía Hoa Quốc sắp xảy ra chuyện lớn rồi!”

 

Một ông lão đưa ánh mắt sâu thăm thẳm nhìn về phía Hoa Quốc!

 

Mặc dù lần trước, kế hoạch tấn công Hoa Quốc của bọn họ đã thất bại.

 

Thế nhưng chỉ cần nội bộ Hoa Quốc tiếp tục lục đục, thực lực nhất định sẽ ngày một suy yếu!

 

Đặc biệt là thanh danh của Tiêu Chính Văn chịu tổn hại, sau này giữa giới chính trị Hoa Quốc và võ tông chắc chắn sẽ là thế cục một mất một còn!

 

Đối phó với một Hoa Quốc có nội bộ đang chia rẽ như vậy, đối với Vy Hào mà nói thì đơn giản hơn nhiều rồi!

 

Cùng lúc này, trên bầu trời Hoa Sơn đột nhiên loé lên một tia sáng màu vàng!

 

Ngay sau đó, ngay cả màu của bầu trời cũng nhuộm nguyên một sắc vàng!

 

Nhất thời, một luồng khí tức đến từ thời viễn cổ lập tức bao trùm hết toàn bộ lãnh thổ Hoa Sơn!
 
Chương 2692


Từ xa nhìn lại, Hoa Sơn lúc này sương mù giăng kín, xuyên qua màn sương đã rất khó để nhìn thấy rõ diện mạo thật sự của Hoa Sơn!

 

“Đây là Không Gian Bí Trận!”

 

Trong lòng Lý Chính Đạo không khỏi trầm xuống!

 

Trong Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn, chỉ có Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn là kỳ dị nhất!

 

Mấy trăm năm trước, không phải người của Thiên Sơn chưa từng tấn công Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn, thế nhưng sau khi mấy cao thủ của Thiên Sơn xông vào bên trong thì lập tức biến mất tăm luôn!

 

Nháy mắt mấy trăm năm qua đều không có bất cứ tin tức gì!

 

Đó là cao thủ tuyệt đỉnh vượt xa cả Nhân Vương, ngay cả bọn họ cũng chỉ tới thế, Tiêu Chính Văn có thể mạnh hơn bọn họ được bao nhiêu?

 

“Xung Tiêu Tử, chuyện gì cũng phải giữ lấy một đường lui, sau này cũng dễ bề nhìn mặt nhau! Tiêu Chính Văn cũng có công trạng không thể phai mờ ở Hoa Quốc, hy vọng ông đừng nhốt cậu ta ở bên trong trận pháp!”

 

Lý Chính Đạo vô cùng nghiêm túc nói.

 

Xung Tiêu Tử lúc này đâu còn để tâm được nhiều như thế.

 

Trong mắt cụ ta chỉ nhập tràn sát khí hung hãn!

 

Cùng lúc này, Hằng Sơn và Huệ Mi cũng dồn sự chú ý về phía Hoa Sơn!

 

Nói thật thì mấy người bọn họ cũng chưa từng được thấy Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn rốt cuộc khủng bố tới mức độ nào!

 

Thế nhưng trong truyền thuyết, Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn là thứ thần bí nhất, cũng là thứ khó phá giải nhất!

 

Khoảnh khắc này, tất cả mọi người trên cả nước đều đang chăm chú quan sát màn hình ti vi, ngay cả Tần Vũ cũng phải nín thở!

 

Tiêu Chính Văn một thân một mình đối diện với Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn, điều này tương tự với việc đối mặt trực diện với căn cơ vô tận của Hoa Sơn!

 

So với trận chiến với Kiếm Tiên Thiên Sơn vào mấy ngày trước lại càng nguy hiểm hơn!

 

Không ít người dân bình thường mãi tới lúc này mới như bừng tỉnh ngộ, năm đại danh sơn ngoại trừ việc có vô số cao thủ ra thì còn có cả Hộ Sơn Đại Trận không gì phá vỡ nổi bảo vệ!

 

Chả trách bọn họ lại dám không coi Tiêu Chính Văn ra gì, chả trách bọn họ lại dám khinh thường sự tồn tại của giới chính trị như thế!

 

Ở trước mặt Hộ Sơn Đại Trận, dù có phát động công kích vũ khí hạt nhân, người bị thương cũng chỉ là người bên ngoài năm đại danh sơn, còn bên trong Hộ Sơn Đại Trận căn bản sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì!

 

“Bọn họ đang cố ý khiêu khích Tiêu Chính Văn, bắt anh chủ động đánh tới tận cửa, sau đó dùng Hộ Sơn Đại Trận ngăn cản Tiêu Chính Ván, ép cho anh mệt chết!”

 

Tần Vũ ngay lập tức hiểu ra năm đại danh sơn đang toan tính cái gì!

 

Dù sao không phá được Hộ Sơn Đại Trận, Tiêu Chính Văn chỉ có thể không ngừng công kích!

 

Thế nhưng dẫu sao thì thể lực của con người cũng chỉ có hạn.

 

Dù bây giờ Tiêu Chính Văn đã có thực lực ở cảnh giới Nhân Vương, thế nhưng khí lực thì cũng sẽ tới lúc tiêu hao tới cạn kiệt!

 

Nhân lúc Tiêu Chính Văn suy yếu, Xông Tiêu Tử đột nhiên tung đòn truy giết, Tiêu Chính Văn có thể nói là không còn đường sống nữa!

 

“Mặc dù Hộ Sơn Đại Trận dưới tình hình thông thường chỉ có tác dụng phòng ngự bị động, sẽ không chủ động tiến công, thế nhưng đối với Tiêu Chính Văn mà nói, thế này cũng đã đủ!”

 

“Cậu ta trúng kế dụ địch của đối phương mất rồi!”

 

Ông cụ Quý bất lực thở dài một hơi.

“Không được! Không thể để cho Tiêu Chính Văn ra tay!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom