Chương 2213


Nhà họ Lãnh sớm đã trở thành gia tộc số một ở Giang Trung.

 

Vì vậy, khi nhận được lời mời của Lãnh Kế Hồng, hầu như tất cả những nhân vật có mặt mũi ở Giang Trung đều nhanh chóng đến tham dự đám cưới.

 

Đây không phải là nể mặt nhà họ Lãnh, mà bọn họ đều biết gần đây nhà họ Lãnh đã đi theo Tiêu Chính Văn.

 

Thông qua buổi truyền hình trực tiếp mấy ngày trước, mọi người đều đã biết Tiêu Chính Văn vẫn chưa chết, hơn nữa, sau khi đánh bại cao thủ Hoa Sơn, bọn họ càng kính nể Tiêu Chính Văn nhiều hơn.

 

Lúc này, chú rể ngày hôm nay là Lãnh Hàn Vũ đang ngồi bên cạnh xem cô dâu trang điểm.

 

Bản thân Đổ Tiểu Linh vốn đã rất xinh đẹp, giờ trang điểm lên lại càng thêm phần quyến rũ.

 

Mặc dù nhà họ Đỗ không có sức ảnh hưởng quá lớn, nhưng cũng có thể coi là một gia đình khá giả, làm ăn buôn bán nhỏ, có điều, nhà họ Lãnh không hề quan tâm đến những điều này.

 

Đối với nhà họ Lãnh bây giờ, tiền cũng chỉ là một con số mà thôi.

 

Còn về sức ảnh hưởng, trong cả Hoa Quốc này, sức ảnh hưởng của ai có thể so sánh với Tiêu Chính Văn chứ?

 

Nhà họ Lãnh có mối quan hệ thân thiết với Tiêu Chính Văn đã là điều được nhiều người biết đến.

 

Để thể hiện thành ý của nhà họ Lãnh, Lãnh Kế Hồng thậm chí còn bao cả một khách sạn cao cấp nhất ở thành phố Giang Trung.

 

Đặc biệt còn nhờ mối quan hệ, bao cả công viên Giang Tâm ngay trên sông Trường Giang để tổ chức đám cưới cho cặp đôi.

 

Trước sự hào phóng của nhà họ Lãnh, những doanh nhân giàu có ở Giang Trung đều cảm thấy khâm phục.

 

Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, nhà họ Lãnh đã trở thành sự tồn tại mà bọn họ khó có thể với tới.

 

Tất cả những điều này đều là do quyết định đúng đắn của Lãnh Kế Hồng lúc đầu.

 

Nhất thời, toàn hộ Giang Trung đều bàn tán chuyện này.

 

Ngoài ra, đài truyền hình Giang Trung còn đích thân đến để phát sóng trực tiếp.

 

Tuy nhiên, trong một ngôi biệt thự cổ ở khu trung tâm thành phố Giang Trung, một người đàn ông trẻ mập mạp xấu xí, đeo cặp kính dày cộp, căng thẳng nhìn người đàn ông trung niên trước mắt.

 

Xung quanh người đàn ông trung niên còn có một đám người đang quỳ, khuôn mặt ai cũng lộ ra vẻ kính sợ.

 

“Lưu Tiểu Phong, cậu nói hôm nay, nhà họ Lãnh tổ chức đám cưới sao?”

 

Người đàn ông trung niên quay lại nhìn tên béo kia.

 

Lão ta là Trương Hồng Học, viện phó của Học viện kiếm thuật Thiên Sơn, cũng là sư phụ của Lưu Thế Vỹ – bố Lưu Tiểu Phong, đồng thời còn có quan hệ huyết thống với nhà họ Trương ở Thiên Sơn.

 

Chỉ là trong vòng mấy trăm năm nay, nhánh gia tộc của bọn họ đã suy tàn, cho nên quan hệ với nhà họ Trương ở Thiên Sơn cũng ngày càng trở nên căng thẳng.

Vì vậy, lúc này mới bị Thiên Sơn cử tới giới thế tục chiến đấu trước.
 
Chương 2214


 Nhân cơ hội trước khi cường giả vùng ngoài lãnh thổ quay lại, cố gắng lôi kéo một số tập đoàn tài chính trong giới thế tục, để giúp đỡ cho Thiên Sơn.

 

Lúc này, một người đàn ông trung niên đang quỳ trên mặt đất kích động ngẩng đầu, nhìn Trương Hồng Học, gật đầu lia lịa nói: “Sư phụ, chính là Đỗ Tiểu Linh kia! Nhà họ Lãnh quả thực là ỷ thế ức hiếp người khác, bọn họ cướp bạn gái của con trai con đi rồi!”

 

“Nếu không phải con đã gia nhập môn phái của sư phụ thì nhà họ Lưu chỉ có thể nuốt mối hận này thôi!”

 

Thực ra ban đầu nhà họ Lưu chỉ là một doanh nhân nhỏ.

 

Nhưng một tháng trước, phó viện trưởng của học viện kiếm thuật ở Thiên Sơn đột nhiên tìm đến nhà họ Lưu, còn nói tổ tiên của nhà bọn họ cũng từng là hậu duệ của Thiên Sơn!

 

Chỉ là sau vài cuộc chiến, bọn họ đã mất liên lạc với Thiên Sơn.

 

Bây giờ Thiên Sơn đặc biệt cử người đi tìm người nhà họ Lưu, bảo bọn họ quay về Thiên Sơn Môn.

 

Mặc dù nhà họ Lưu không biết Thiên Sơn lợi hại đến mức nào, nhưng những tin đồn gần đây không ít lần xuất hiện cái tên đại danh sơn, mà Thiên Sơn lại là danh sơn đứng đầu trong năm đại danh sơn!

 

Chuyện này khiến nhà họ Lưu kích động đến nỗi cả đêm không chợp nổi mắt.

 

Suy cho cùng, nhà họ Lưu đã không còn nhân vật nào lớn mấy đời nay.

 

Ngay cả ở thế hệ bọn họ cũng đều là cũng người bình thường, mở một công ty nhỏ với số vốn vài triệu tệ.

 

Nhưng không ngờ đột nhiên lại được chọn để gia nhập Thiên Sơn, điều này chẳng phải đồng nghĩa với việc chim chích chòe một bước thành phượng hoàng sao?

 

Mặc dù người dân bình thường vẫn chưa biết về sự trở lại của cường giả vùng ngoài lãnh thổ, nhưng chỉ cần có quan hệ với võ tông thì đồng nghĩa với việc cao hơn người khác một bậc.

 

Đặc biệt là người trong Thiên Sơn Môn, một trong năm đại danh sơn thì phải oai phong cỡ nào đây?

 

Hơn nữa, sau khi gia nhập Thiên Sơn, nếu nhà họ Lưu xuất hiện một kỳ tài nào đó thì còn có thể làm rạng danh tổ tiên!

 

“Con nói thật sao?”

 

Trương Hồng Học lạnh lùng hỏi.

 

“Haiz, sư phụ, con nào dám nói dối nửa câu! Hơn nữa, thằng ngốc này còn tiêu hết tiền trong nhà để theo đuổi Đỗ Tiểu Linh, bây giờ chuyện quay vòng vốn công ty của nhà họ Lưu cũng trở thành vấn đề lớn rồi!”

 

“Mà Đỗ Tiểu Linh kia cũng có ấn tượng tốt với Tiểu Phong, hơn nữa, hai người còn là bạn học cấp ba, lên đại học cũng thường ăn cơm trưa cùng nhau!”

 

“Mỗi cuối tuần còn thường cùng nhau đi dạo phố mua sắm! Thế nhưng từ lúc cậu chủ nhà họ Lãnh là Lãnh Hàn Vũ để ý tới Tiểu Linh, cậu ta đã dùng tiền bạc lừa Tiểu Linh đi mất!”

 

“Sư phụ, có lẽ sư phụ không biết, nhà họ Lãnh kia có gia thế khủng, tiền bạc như núi, Tiểu Phong nhà con vì muốn giành lại Tiểu Linh nên đã cầm cố cả chiếc xe mà con mới mua cho nó!”

 

“Nhưng nguồn tài lực của nhà con chỉ là cọng lông so với nhà họ Lãnh! Vì vậy bây giờ con mới lâm vào cảnh trắng tay cả người lẫn tiền! Xin sư phụ hãy làm chủ cho nhà con!”

Lưu Thế Vỹ vừa nói vừa khấu đầu vài lần.
 
Chương 2215


 Nếu là trước đây, Lưu Thế Vỹ sẽ không dám nói năng bừa bãi như vậy.

 

Dù sao thì nhà họ Lưu cũng chỉ là một thương nhân nhỏ, không thể so sánh với nhà họ Lãnh được.

 

Nhưng từ sau khi có sự hậu thuẫn của Thiên Sơn, Lưu Thế Vỹ ngày càng lộng hành hơn.

 

Thấy Trương Hồng Học im lặng, Lưu Thế Vỹ vội vàng nói thêm: “Sư phụ, có lẽ sư phụ không biết, thực ra Đỗ Tiểu Linh đến bây giờ vẫn không từ bỏ Tiểu Phong nhà con, tối hôm qua còn gửi tin nhắn cho Tiểu Phong!”

 

“Theo con thấy, chắc chắn nhà họ Lãnh đã gây áp lực gì đó cho nhà họ Đỗ, cho nên mới ép Tiểu Linh đồng ý cuộc hôn nhân này!”

 

Trương Hồng Học liếc mắt nhìn Lưu Thế Vỹ, dù sao lão cũng là viện phó của học viện kiếm thuật ở Thiên Sơn, có hiểu biết phong phú.

 

Chỉ vài câu nói của Lưu Thế Vỹ mà có thể che mắt lão sao?

 

Nhất định là Lưu Tiểu Phong quấn lấy Đỗ Tiểu Linh, nhưng người ta lại không thèm để ý tới Lưu Tiểu Phong!

 

Ngay cả một người đàn ông như Trương Hồng Học nhìn mặt mũi của Lưu Tiểu Phong còn không nuốt nổi cơm nữa chứ đừng nói đến đó là một cô gái, một cô gái xinh đẹp như vậy mà lại yêu hắn sao?

 

Nhưng dù sao nhà họ Lưu cũng đã gia nhập Thiên Sơn Môn, hơn nữa đã nộp năm trăm nghìn tệ tiền cống hiến, nên lão ta chỉ có thể giả bộ hồ đồ.

 

“Nói cách khác, nhà họ Lãnh cậy có quyền có thế, cướp mất vợ chưa cưới của con trai con, phải không?”

 

Trương Hồng Học lạnh lùng hỏi.

 

Theo lão ta thấy, đúng sai phải trái không quan trọng, quan trọng là danh tiếng của Thiên Sơn không thể bị bôi nhọ được!

 

Bất kể chuyện này có đúng như lời Lưu Thế Vỹ nói hay không thì cô gái tên Đỗ Tiểu Linh kia cũng không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc kết hôn với người của Thiên Sơn!

 

Đừng nói nhà họ Đỗ chỉ là một gia đình bình thường, cho dù Đỗ Tiểu Linh là người nổi tiếng trên mạng thì cũng phải nể mặt Thiên Sơn.

 

Hơn nữa, những chuyện như thế này vốn không cần theo lẽ phải.

 

Với tư cách là phó viện trưởng học viện kiếm thuật Thiên Sơn, lão ta đích thân đi cướp cô gái kia về Thiên Sơn để gả cho Lưu Tiểu Phong thì có ai dám nói nửa chữ!

 

Bây giờ giới chính trị cũng biết rõ, cường giả vùng ngoài lãnh thổ sắp trở lại, lúc đó sẽ là thiên hạ của võ tông, cướp một cô gái thường dân về thì có là gì chứ?

 

“Đúng vậy, Lãnh Hàn Vũ cậy quyền thế của nhà họ Lãnh, ức hiếp con trai con, xin sư phụ hãy làm chủ!”

 

Lưu Thế Vỹ lại khấu đầu thêm vài cái, đau khổ nói.

 

“Được, sư phụ nhất định sẽ làm chủ chuyện này. Một nhà họ Lãnh nhỏ bé mà cũng dám vô lễ với Thiên Sơn Môn chúng ta, đây chính là tội lớn diệt môn!”

 

“Bây giờ, mọi người hãy theo sư phụ đến đám cưới để cướp người. Sư phụ muốn xem xem, nhà họ Lãnh kia còn có gì để nói!”

 

Trương Hồng Học nói xong liền vung tay, thanh kiếm dài trên bàn bay thẳng vào lòng bàn tay lão.

“Sư phụ nói thật sao?”
 
Chương 2216


Lưu Thế Vỹ kích động ngẩng đầu lên nhìn Trương Hồng Học.

 

Đặc biệt là Lưu Tiểu Phong vừa nghe thấy Trương Hồng Học muốn giúp hắn cướp người nên phấn khích đến nỗi hai chân run rẩy.

 

Hắn nằm mơ cũng muốn ngửi mùi hương của Đỗ Tiểu Linh.

 

Nhưng đáng tiếc là người ta không thèm để ý đến hắn, thậm chí trong bốn năm đại học, còn không thèm nói chuyện với hắn một câu.

 

Bây giờ thì tốt rồi, hắn không chỉ có thể ngửi mùi hương mà còn có thể chiếm lấy Đỗ Tiểu Linh cho riêng mình.

 

Vừa nghĩ đến đây, nước miếng của Lưu Tiểu Phong đã chảy dài.

 

“Đỗ Tiểu Linh, con đàn bà xấu xa, chẳng phải cô không yêu tôi sao? Hừ, lần này ông đây phải chơi cô ngay trước mặt Lãnh Hàn Vũ!”

 

Trong lòng Lưu Tiểu Phong thầm độc ác mắng chửi.

 

 

 

Lúc này, tại quảng trường Giang Tâm, Lãnh Kế Hồng đang chào hỏi những kẻ quyền thế ở Giang Trung, ảnh cưới của đôi vợ chồng được treo trên hai chiếc trực thăng riêng!

 

Nhìn hai vợ chồng mới cưới ôm nhau, Khương Vy Nhan cũng tận tay đưa quà chúc phúc của mình cho họ!

 

Lãnh Kế Hồng không ngờ mình sẽ nhận được phong bì mừng cưới của Khương Vy Nhan, ông ta cười vui đến mức không thể ngậm được miệng!

 

Phong bì mừng cưới của Khương Vy Nhan không quan trọng là nhiều hay ít tiền, dù chỉ là một xu thì cũng “nặng” hơn cả trăm triệu tệ!

 

Điều này tượng trưng cho sự công nhận của Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan với nhà họ Lãnh!

 

“Xin mời cô dâu chú rể tiến vào lễ đường!”

 

Người chủ trì buổi lễ vừa dứt lời, đôi nam nữ bước lên thảm đỏ và chầm chậm đi về phía quảng trường Giang Tâm.

 

Tuy nhiên, ngay khi cặp đôi vừa đi qua cửa Đồng Tâm, vốn dĩ trời trong nắng ấm, đột nhiên chợt nổi gió lớn, bầu trời đang quang đãng, mây đen bỗng ùn ùn kéo đến!

 

“Hả? Không thể nào, nửa tháng trước tôi đã tới hỏi cục khí tượng rồi. Hôm nay trời phải nắng ấm mới đúng chứ!”

 

Lãnh Kế Hồng không khỏi cau mày.

 

Trời bỗng tối sầm lại, mây đen cuồn cuộn, cảm giác ngột ngạt đó khiến mọi người gần như không thở nổi.

 

Không ít người bắt đầu chụm đầu vào nhau xì xào bàn tán.

 

Lúc này, chỉ thấy một nhóm người từ đằng xa đi tới, mặc dù hôm nay có hàng nghìn người đến để tâng bốc, nhưng hầu như ai cũng có chút quen biết với nhà họ Lãnh!

 

Hơn nữa, người đi đầu trong nhóm người kia rõ ràng là một người học võ.

 

Giữa nhà họ Lãnh và võ tông trước giờ chưa từng có bất kỳ liên hệ nào, không thể mời những vị khách này tới được!

 

“Xin hỏi mấy người có mang theo giấy mời không ạ?”

Lãnh Hàn Băng nhanh chân bước tới đón, chào hỏi một cách rất lịch sự.
 
Chương 2217


Cùng lúc đó, đám vệ sĩ của nhà họ Lãnh lần lượt đưa tay vào trong ngực, ánh mắt đổ dồn vào võ giả đẫn đầu!

 

Rõ ràng chỉ cần nhóm người này có hành động gì thì bọn họ sẽ lập tức ra tay!

 

Hôm nay là tiệc cưới của cậu hai nhà họ Lãnh, chỉ từ vẻ mặt mấy người này đã biết không phải có ý tốt, tuyệt đối không thể tới chúc mừng!

 

Thế nhưng Lãnh Hàn Băng vừa dứt lời, người đàn ông trung niên dẫn đầu lạnh lùng hừ một tiếng, tức giận nói: “Cút!”

 

Chỉ mới một chữ “cút” phát ra, cơ thể của Lãnh Hàn Băng bay ngược ra xa mấy mét như diều bị đứt dây!

 

Nhìn thấy cảnh này, tất cả các khách mời đều biến sắc, họ lần lượt đứng dậy khỏi ghế.

 

Rõ ràng mấy tên kia không có ý tốt, còn bữa tiệc cưới của nhà họ Lãnh e rằng sẽ khó có thể tiếp tục diễn ra!

 

Đặc biệt trong đám người còn có không ít cao thủ cảnh giới quân vương, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy được cảnh giới cực cao!

 

Chỉ là một tiếng hét mà có thể khiến một người sống bay xa mấy mét, ít nhất cũng phải trên cảnh giới Thiên Vương!

 

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Lãnh Kế Hồng lập tức trở nên u ám!

 

Nếu chỉ dựa vào nhà họ Lãnh, Lãnh Kế Hồng sẽ hơi e sợ trước sức mạnh đáng sợ của đối phương.

 

Nhưng hôm nay, Tiêu Chính Văn cũng ở đây, có hậu thuẫn vững chắc như vậy, nhà họ Lãnh lại không hề đắc tội với họ, vì vậy, Lãnh Kế Hồng vẫn có đủ tự tin!

 

“Ông bạn, không biết nhà họ Lãnh tôi đã đắc tội với ông chỗ nào mà ông lại tới tiệc cưới của cháu trai tôi gây chuyện!”

 

Lãnh Kế Hồng nói, tiến lên một bước, không chút sợ hãi!

 

“Hừ! Ông không xứng nói chuyện với tôi!”

 

Trương Hồng Học không thèm nhấc mí mắt, ngạo mạn chắp hai tay ra sau lưng, híp mắt, lạnh lùng nói.

 

Cái gì?

 

Những khách mời xung quanh đều sửng sốt, Lãnh Kế Hồng không xứng nói chuyện với lão sao?

 

Nhà họ Lãnh hiện là gia tộc số một số hai ở Giang Trung, Lãnh Kế Hồng còn là gia chủ danh xứng với thực của nhà họ Lãnh!

 

Với thân phận này, còn chưa đủ tư cách để nói chuyện với lão sao?

 

Thấy vậy, trong lòng Lãnh Kế Hồng cũng lờ mờ hiểu ra, chắc là những người này chắc đều là do nhà họ Lưu phái tới!

 

Nghĩ đến đây, Lãnh Kế Hồng cười khẩy nói: “Cho dù các người là ai, cũng không có lý do gì tùy tiện ra tay làm hại người khác? Nhà họ Lãnh chúng tôi tổ chức lễ cưới ở đây thì cản trở việc gì của các người sao?”

 

“Các người vừa vào cửa đã đánh cháu tôi bị thương, dù sao cũng phải có lời xin lỗi với nhà họ Lãnh chúng tôi chứ!”

 

Lãnh Kế Hồng nói xong nháy mắt với mấy tên vệ sĩ, bọn họ vội vàng bước lên đỡ Lãnh Hàn Băng đứng dậy.

 

Tuy rằng cú đánh vừa nãy không làm bị thương tới xương cốt của Lãnh Hàn Băng, nhưng cũng khiến hắn ngã một cú nhớ đời!

 

“Ồ? Nhà họ Lãnh các ông còn dám bắt tôi xin lỗi sao? Hừ, tôi mà xin lỗi ông thì nhà họ Lãnh các người có gánh nổi không?”

 

Vừa dứt lời, một luồng sát khí lập tức bao trùm toàn bộ lễ đường!

 

Nhiệt độ của toàn bộ quảng trường Giang Tâm ngay lúc đó giảm xuống hẳn năm độ!

 

Trên mặt sông thậm chí nổi gió, mây đen trên trời càng mù mịt!

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn người mới tới, không khỏi hơi nhíu mày, đối phương là cường giả Thiên Thần một sao!

Nếu không thì không thể vừa mới suy nghĩ, sắc trời cũng sẽ thay đổi theo!
 
Chương 2218


 Nhưng một cường giả cảnh giới Thiên Thần lại so đo tính toán với người thường như vậy, lại rõ ràng là dùng thế để ép người, điều này khiến cho Tiêu Chính Văn rất không vui!

 

“Chồng à, xem ra người này rất lợi hại, hay là mình nói giúp nhà họ Lãnh vài câu?”

 

Khương Vy Nhan hơi lo lắng cho sự an toàn của Lãnh Kế Hồng.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn đã đến, nhưng người kia không biết điều đó, nếu lão ta đột nhiên ra tay với Lãnh Kế Hồng, Tiêu Chính Văn không cứu kịp thì sẽ làm hại Lãnh Kế Hồng.

 

“Không vội, chúng ta cứ xem thế nào đã! Anh cũng muốn nghe xem rốt cuộc ông ta có lý do gì!”

 

Tiêu Chính Văn híp mắt lại nở nụ cười, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Hồng Học.

 

Lúc này, ngay cả những người có mặt cũng có thể cảm nhận được rằng người lần này tìm đến cửa nhà họ Lãnh gây rắc rối nhất định có lai lịch rất lớn!

 

Hơn nữa, mấy tên vệ sĩ nhà họ Lãnh cũng hoàn toàn bị người ta không xem ra gì, ngay cả mấy tên cao thủ cảnh giới quân vương trong đám quan khách cũng sợ tới mức không dám thở mạnh!

 

“Ồ? Không gánh nổi? Vậy tôi xin hỏi, nhà họ Lãnh chúng tôi đã làm gì đắc tội với các người mà các người đến gây chuyện ầm ĩ trong tiệc cưới của cháu trai tôi?”

 

Sắc mặt Lãnh Kế Hồng càng lúc càng lạnh lùng, không hề nhượng bộ hỏi.

 

Lúc này, Lãnh Hàn Vũ và Đỗ Tiểu Linh đã đi qua cửa Đồng Tâm, đồng loạt quay đầu lại nhìn những người ở cửa.

 

Khi Đỗ Tiểu Linh nhìn thấy vẻ mặt kinh tởm của Lưu Tiểu Phong, cô ấy đã không khỏi kinh ngạc!

 

Nguy rồi, nhà họ Lưu đã tìm tới tận cửa rồi!

 

“Hừ, còn không phải vì nhà họ Lãnh các ông ỷ vào mình có tiền mà làm chuyện bất nhân bất nghĩa sao? Chính đứa cháu trai này của ông kiên quyết chia rẽ người khác rồi cướp vợ chưa cưới của người ta! Như vậy còn chưa đủ sao?”

 

Trương Hồng Học lạnh giọng hỏi.

 

Cái gì?

 

Lãnh Kế Hồng nghe vậy quay lại nhìn Lãnh Hàn Vũ.

 

Ngay cả những vị khách đến dự tiệc cưới cũng quay đầu nhìn Lãnh Hàn Vũ.

 

“Chú, cháu… cháu không có, cháu đâu dám làm ra loại chuyện như vậy!”

 

Sắc mặt Lãnh Hàn Vũ tái nhợt, vội vàng lên tiếng giải thích.

 

Đỗ Tiểu Linh ở bên cạnh cũng vội vàng nói: “Mong ông hãy nói cho rõ ràng, tôi không biết ông đang nói cái gì!”

 

Lưu Thế Vỹ đảo mắt vài vòng, vội vàng chen ra khỏi đám người, dùng ngón tay chỉ vào mũi Đỗ Tiểu Linh: “Đồ đàn bà xấu xa, đến bây giờ mà cô còn ngụy biện sao?”

 

Đỗ Tiểu Linh còn chưa kịp đáp lời, lão đã đã chỉ vào Lãnh Hàn Vũ nói: “Chuyện mà bản thân gây ra còn muốn người khác người khác vạch trần trước mặt mọi người à? Quyền quý thì sao chứ, quyền quý thì có thể ngang nhiên làm chuyện xấu sao?”

Lãnh Hàn Vũ sững sờ trước lời mắng mỏ của Lưu Thế Vỹ, kinh ngạc nói: “Tôi… tôi đã làm gì? Tôi ngang nhiên làm chuyện xấu bao giờ chứ?”
 
Chương 2219


 Lãnh Hàn Vũ là cậu chủ nhà giàu, nhưng bố anh ta đã rời khỏi nhà họ Lãnh từ lâu, vẫn luôn phát triển ở nước ngoài, bình thường rất ít khi về nước.

 

Thế nên từ nhỏ Lãnh Kế Hồng đã dạy bảo anh ta, bình thường Lãnh Kế Hồng là một người cực kỳ cẩn trọng, dù sao nửa năm trước nhà họ Lãnh chỉ có thể được xem là gia tộc bình thường ở Giang Trung.

 

Nên ông ta rất nghiêm khắc yêu cầu với Lãnh Hàn Vũ, đừng nói là làm chuyện xấu xa gì, ngay cả hành động hơi khác người cũng không dám có.

 

Có thể nói ngoài gia thế hơn người khác một chút, Lãnh Hàn Vũ không khác gì đứa con trai lớn lên trong gia đình bình thường, thậm chí có thể nói là khiêm tốn, lễ phép.

 

Anh ta và Đỗ Tiểu Linh yêu mến nhau từ khi còn là tân sinh viên đại học.

 

Cho đến khi hơn một năm sau tốt nghiệp đại học, Lãnh Hàn Vũ dựa vào khả năng của mình để làm đến vị trí giám đốc trong công ty nhà họ Lãnh mới bước vào lễ đường với cô ấy.

 

Có thể nói anh ta chưa từng làm ra chuyện gì khác thường trong cuộc đời hai mươi mấy năm của mình.

 

Đâu ra chuyện láo xược làm chuyện bậy bạ chứ?

 

Chỉ là Lãnh Hàn Vũ vừa dứt lời, Trương Hồng Học đã giơ tay lên tát vào mặt anh ta một bạt tai, lạnh lùng nói: “Chuyện đã đến nước này, cậu còn dám chối cãi?”

 

Thấy cháu mình bị đánh trước tất cả mọi người, Lãnh Kế Hồng bước đến chắn trước mặt Lãnh Hàn Vũ nói: “Dù sao cũng phải biết nói chữ lý chứ, tôi muốn hỏi xem cháu tôi đã làm sai chỗ nào?”

 

“Nếu nó có lỗi thật, tôi tuyệt đối không dung thứ, nhưng nếu nó không có gì sai, người nhà họ Lãnh tôi cũng không phải là người mà ai cũng có thể tùy tiện bắt nạt”.

 

Trương Hồng Học híp mắt lạnh lùng nhìn Lãnh Kế Hồng, sau đó quay đầu nói với Lưu Tiểu Phong: “Nói cho cậu ta biết, cậu ta sai ở đâu đi”.

 

Lưu Tiểu Phong vội gật đầu rồi bước ra khỏi đám người, nói với Đỗ Tiểu Linh: “Tiểu Linh, trước đây nhà họ Lãnh ỷ vào việc mình có tiền đã ép buộc cướp em đi, bây giờ thì tốt rồi, đã có viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn làm chủ cho chúng ta rồi”.

 

“Đừng nói là họ có tiền có thế, dù có quan hệ với bên chính trị cũng không ngăn cản được chúng ta ở bên nhau”.

 

“Cướp? Bên cạnh anh ư? Anh đang nói cái quái gì thế? Còn nữa, hình như tôi không quen anh”.

 

Một tay Đỗ Tiểu Linh đỡ Lãnh Hàn Vũ, vừa lạnh lùng hỏi.

 

Thật ra đến giờ Đỗ Tiểu Linh vẫn không biết tên của Lưu Tiểu Phong, từ đầu đến cuối cô ấy chưa từng nói với Lưu Tiểu Phong một câu.

 

Chỉ biết tên đáng ghét này cứ quấn lấy cô ấy cả ngày.

 

Thậm chí có khi còn chạy đến dưới tầng ký túc xá của mình rồi bày tỏ tình cảm với cô ấy bằng nhiều cách khiến người ta khó nói nên lời.

 

Có một lần Lưu Tiểu Phong còn cắt cổ tay trước mặt người của cả ký túc xá.

 

Trong mấy năm đại học, Đỗ Tiểu Linh bị Lưu Tiểu Phong quấn cả ngày đến nỗi đau đầu, nhưng cô ấy chưa từng để ý đến hắn.

 

“Cái gì? Sao em lại nói ra mấy lời tuyệt tình như thế được? Khi còn học đại học, rõ ràng chúng ta đã yêu nhau bốn năm mà”.

 

Lưu Tiểu Phong mặt dày không biết xấu hổ nói.

Sau đó hắn lại xắn tay áo mình lên nói: “Mọi người nhìn đi, đây là chứng cứ vì mất đi Tiểu Linh, tôi đau lòng đến mức tuyệt vọng nên mới cắt cổ tay tự sát”.
 
Chương 2220


 Hắn vừa nói thế, Đỗ Tiểu Linh tức giận đến độ môi tím cả lại.

 

Lúc đầu để tránh khỏi tên biến thái này mà cô ấy thậm chí còn không dám ở lại ký túc xá, cố ý thuê một căn phòng ở gần đó khiến cuộc sống vốn đã không khá giả gì càng thêm túng thiếu.

 

Phải biết phòng ở Long Kinh toàn là giá trên trời.

 

Đỗ Tiểu Linh lại là người rất hiểu chuyện, ít khi xin tiền bố mẹ, bốn năm đại học đều dựa vào tiền làm thêm để nuôi bản thân.

 

Thế nên từ sau khi tốt nghiệp, Đỗ Tiểu Linh không dám quay về trường, sợ là sẽ gặp lại tên biến thái này.

 

Nhưng Lưu Tiểu Phong lại mặt dày nói hai người có quan hệ người yêu với tất cả mọi người.

 

“Anh… anh nói bậy! Tôi không hề quen biết anh! Từ năm nhất tôi đã luôn là bạn gái của Hàn Vũ, cả lớp chúng tôi đều có thể làm chứng”.

 

Đỗ Tiểu Linh quả thật không thể nhịn được nữa, lớn giọng giải thích.

 

“Đỗ Tiểu Linh, lẽ… lẽ nào em đã quên rồi sao? Lần đầu tiên chúng ta thuê phòng chính là bên cạnh trường…”

 

“Anh câm miệng!”

 

Đỗ Tiểu Linh tức đến độ mặt mày trắng bệch.

 

Thuê phòng? Cô ấy mà lại thuê phòng với cái tên xấu xí, còn biến thái này á?

 

Thấy tình hình như thế, Trường Hồng Học khoát tay ngắt lời Lưu Tiểu Phong, xoay người nói với Đỗ Tiểu Linh: “Cô chỉ cần nói cho tôi biết, cô có quen cậu ta hay không?”

 

Đỗ Tiểu Linh do dự một chốc, gật đầu nói: “Quen, nhưng anh ta chỉ là…”

 

“Được rồi, mọi chuyện đã rõ, không cần nói gì nữa”.

 

Trương Hồng Học ngắt lời Đỗ Tiểu Linh định nói.

 

Không cần nói nữa?

 

Tất cả khách mời đều nhíu mày, mặt hiện lên vẻ bất mãn với Trương Hồng Học.

 

“Chú, cháu thật sự không biết anh ta, người này cứ quấn lấy cháu từ khi bắt đầu đi học, còn đến trước ký túc xá nữ bọn cháu cắt cổ tay, ép cháu phải làm bạn gái anh ta nhưng cháu chưa từng để ý đến anh ta”.

 

Đỗ Tiểu Linh vội giải thích với Lãnh Kế Hồng.

 

Không để Lãnh Kế Hồng lên tiếng, Trương Hồng Học mất kiên nhẫn nói: “Được rồi, mọi chuyện đã quá rõ, cô chính là vợ chưa cưới của cậu ta, bây giờ đám cưới của cô và Lãnh Hàn Vũ cũng nên kết thúc rồi”.

 

“Lập tức đi theo chúng tôi, về Thiên Sơn kết hôn với Tiểu Phong, tối nay là đêm tân hôn”.

 

“Cái gì? Tại sao tôi phải gả cho anh ta? Hơn nữa tôi cũng không phải là bạn gái anh ta, bốn năm đại học tôi chưa từng nói một câu nào với anh ta cả, tại sao tôi phải động phòng với anh ta chứ?”

 

“Thiên Sơn thì đã sao? Thiên Sơn có thể cưỡng ép dân lành à? Dù tôi có chết cũng sẽ không để tên xấu xí, biến thái này động vào tôi”.

 

Đỗ Tiểu Linh tức đến mức chảy nước mắt.

Nghe thế, Lưu Tiểu Phong dữ tợn rống lên: “Đỗ Tiểu Linh! Con đàn bà đê tiện! Ông đây vì cô mà bán cả xe để mua hoa tặng cho cô”.
 
Chương 2221


“Ông đây đã tiêu tốn bao nhiêu tiền vì cô? Chỉ vì hắn đẹp trai hơn tôi, giàu hơn tôi mà cô không nhận hoa cũng không chịu nói chuyện với tôi một câu!”

 

Vãi chưởng!

 

Trương Hồng Học không hỏi trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Phong.

 

Mọi người xung quanh lập tức hiểu ra chân tướng sự việc.

 

Từ đầu đến cuối, Lưu Tiểu Phong là một con cóc ghẻ, Đỗ Tiểu Linh chưa từng để ý đến hắn.

 

“Tôi nghĩ ông cũng nghe hiểu rồi chứ, cháu dâu tôi chưa từng nói chuyện với cậu ta, sao có thể là bạn gái của cậu ta được chứ?”

 

Lãnh Kế Hồng lạnh lùng hỏi.

 

“Láo xược! Ông dám cãi lại tôi à? Lẽ nào ông không sợ chết sao?”

 

Trương Hồng Học lạnh lùng nhìn Lãnh Kế Hồng.

 

“Nói cách khác, người làm xằng làm bậy phải là ông chứ nhỉ? Lẽ nào ông nghĩ nhà họ Lãnh chúng tôi dễ bắt nạt vậy sao?”

 

Lãnh Kế Hồng sa sầm mặt mày.

 

Đừng nói là bây giờ Lãnh Kế Hồng có địa vị cao trong giới kinh doanh ở Giang Trung, dù là một người bình thường khi bị ức hiếp như thế cũng sẽ không nuốt trôi cơn giận này.

 

“Ức hiếp cậu thì thế nào?”

 

Vừa dứt lời, Trương Hồng Học giơ tay lên tát một bạt tai.

 

Bốp!

 

Một tiếng rõ to vang lên, Lãnh Kế Hồng bị đánh văng ra xa hơn mười mét, người đập mạnh xuống đất.

 

“Thiên Sơn tôi đứng đầu năm đại danh sơn, đừng nói là cướp cháu dâu của ông, dù tôi diệt cả gia tộc ông thì ông có thể làm được gì? Ông dám làm gì?”

 

“Tôi đích thân đến nhà họ Lãnh ông đã là nể mặt nhà họ Lãnh ông rồi. Rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt thì nhà họ Lãnh đáng chết”.

 

Giọng Trương Hồng Học cực lớn, không chỉ là người ở quảng trường Giang Tâm có thể nghe rõ mồn một, ngay cả người đi đường cũng tụ tập đứng nhìn từ đằng xa.

 

“Chú!”

 

Lãnh Hàn Vũ và Đỗ Tiểu Linh vội vàng lao đến đỡ Lãnh Kế Hồng dậy.

 

“Ông nói thế tức là hôm nay ông muốn dùng thân phận võ tông để bắt nạt dân thường chúng tôi à? Nhưng ông đừng quên Hoa Quốc cũng có luật pháp”.

 

“Dù có là võ tông cũng không được tùy tiện bắt nạt dân thường. Huống hồ vua Bắc Lương từng nói, người võ tông dám ức hiếp dân thường thì đều quy vào tội chết”.

 

Lãnh Kế Hồng vừa dứt lời, Trương Hồng Học ngửa đầu lên trời cười nói: “Ha ha, pháp luật? Thiên Tử cũng phải nể mặt ông đây mấy phần, dù ức hiếp nhà họ Lãnh ông thì thế nào?”

“Đừng nói Tiêu Chính Văn không có ở đây, dù tôi giết cả nhà ông ngay trước mặt Tiêu Chính Văn, cậu ta cũng phải nể mặt tôi”.
 
Chương 2222


“Ồ? Thế nếu tôi không nể mặt ông thì sao?”

 

Nhưng Trương Hồng Học vừa dứt lời, một giọng nói lạnh như băng vang lên từ trong đám người.

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa đứng lên, anh đã nhìn thấy cảnh tượng vừa nãy.

 

Ngay khi đứng dậy, một tay anh chỉ vào trong không trung, mây đen ùn ùn kéo đến, sát khí lớp lớp che phủ cả quảng trường Giang Tâm cũng lập tức biến mất.

 

Mọi người không khỏi quay đầu lại nhìn, nhận ra Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan, các nhà kinh doanh giàu có ở Giang Trung đồng loạt đứng dậy chào: “Kính chào vua Bắc Lương”.

 

“Kính chào vua Bắc Lương”.

 

“Kính chào vua Bắc Lương”.

 



 

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu, sau đó chậm rãi đi về phía Trương Hồng Học.

 

Sau đó bước đến trước mặt Lãnh Kế Hồng khoát tay với ông ta rồi nói: “Sếp Lãnh, ở đây không còn việc của ông nữa”.

 

Lãnh Kế Hồng vội cúi người nói: “Vâng, cảm ơn cậu Tiêu đã đứng ra đòi lại công bằng”.

 

Dứt lời Lãnh Kế Hồng liếc nhìn Trương Hồng Học, sau đó lùi sang một bên.

 

“Tiêu Chính Văn?”

 

Danh tiếng của một người vô cùng quan trọng.

 

Huống hồ mấy ngày trước Trương Hồng Học cũng tận mắt thấy trận chiến kinh hoàng của Tiêu Chính Văn và mười một lão già Hoa Sơn.

 

Trận chiến đó Tiêu Chính Văn hệt như Thiên Thần giáng trần, một mình anh có thể quật ngã mười một cao thủ cảnh giới Thiên Thần, hơn nữa còn giết tám người, làm ba người bị thương.

 

Đây là uy lực đáng sợ mức nào?

 

Mặc dù Trương Hồng Học cũng đã đạt tới cảnh giới Thiên Thần một sao nhưng lão vừa đột phá không lâu, cảnh giới chưa vững.

 

Dù có cho lão một trăm năm nữa cũng không thể đạt được trình độ như Tiêu Chính Văn.

 

Trước đó lão chỉ nghĩ ra oai cho Thiên Sơn nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại tham gia đám cưới của một thương nhân.

 

Nếu không lúc nãy lão cũng sẽ không nói mấy lời ngông cuồng như thế.

 

Tiêu diệt cả gia tộc không phải là những lời có thể dễ dàng nói ra, bây giờ cường giả ngoài lãnh thổ vẫn chưa quay về, hơn nữa bên giới chính trị Hoa Quốc cũng sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Trương Hồng Học, ánh mắt toát ra sát khí ngùn ngụt khiến Trương Hồng Học rùng mình.

 

“Ông thật to gan, dám nói diệt cả gia tộc nhà họ Lãnh trước mặt mọi người? Ông nghĩ tôi phải giữ thể diện cho ông sao? Ông có thể diện gì ở trước mặt tôi?”

 

Sắc mặt Trương Hồng Học thay đổi liên tục trước những câu chất vấn lạnh lùng của Tiêu Chính Văn, lão hít sâu một hơi can đảm nói: “Tiêu Chính Văn, chuyện này với cậu…”

 

Lão còn chưa dứt lời chỉ nghe một tiếng ầm, uy lực mạnh mẽ bao vây chặt lấy lão.

 

Nửa câu sau cũng bị lão nuốt ngược trở lại.

“Nói lại lời ông vừa nói lần nữa xem, hôm nay dù ông giết sạch cả nhà họ Lãnh thì tôi cũng phải nể mặt ông à?”
 
Chương 2223


 Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Trương Hồng Học hỏi.

 

Lúc này Trương Hồng Học đâu còn khí thế ngất trời lúc nãy nữa.

 

Sắc mặt lão trắng bệch, trán toát đầy mồ hôi lạnh, ánh mắt sợ hãi nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này lão có cảm giác mình có thể chết trong tay Tiêu Chính Văn bất cứ lúc nào.

 

Uy lực mạnh mẽ đó đã vây hãm lão lại, còn chẳng có can đảm giờ cánh tay lên nữa.

 

“Tiêu… Tiêu Chính Văn… tôi… tôi là Thiên Sơn”.

 

“Bốp!”

 

Không để Trương Hồng Học nói hết câu, Tiêu Chính Văn giơ tay lên đánh vào mặt Trương Hồng Học một cú.

 

Trương Hồng Học lăn lóc dưới đất ra xa hơn mười mét.

 

“Cái tát này tôi trả lại ông thay Lãnh Hàn Vũ”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng chỉ vào mặt lão và nói: “Đứng vững!”

 

Trương Hồng Học ôm khuôn mặt nóng rát, oán hận nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, tôi là viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn…”

 

“Nói thêm một chữ nữa thì ông sẽ chết”.

 

Tiêu Chính Văn không cho Trương Hồng Học cơ hội nói hết câu, một tay giơ lên, con dao quân đội năm cạnh xuất hiện trong lòng bàn tay.

 

Trương Hồng Học nghiến răng, bò từ dưới đất dậy, lần nữa đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Không để lão lên tiếng, Tiêu Chính Văn vung tay đánh vào một bên mặt khác của Trương Hồng Học.

 

“Bốp!”

 

Âm thanh lanh lảnh vang lên, mặt Trương Hồng Học sắp bị biến dạng, cả người bắn ra xa hơn năm mươi mét như một viên đạn, ngay cả đèn đường cũng bị ngã đổ do lão đâm vào.

 

“Cái tát này trả thay do Lãnh Kế Hồng”.

 

Trương Hồng Học bị đánh đến mức mặt mũi sưng tấy, nghiến răng nghiến lợi bò từ dưới đất lên.

 

Khí tức của cường giả cảnh giới Thiên Thần lập tức bùng phát.

 

Cả bầu trời đều đang rung chuyển dưới uy lực của lão.

 

Dù Tiêu Chính Văn bất khả chiến bại thì lão cũng là viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn.

 

Bị Tiêu Chính Văn liên tiếp đánh hai cái, thể diện lão còn đâu nữa?

 

Từ nhỏ đến lớn, lão lớn lên ở nhà họ Trương, ngay cả khi đến Thiên Sơn cũng vì có quan hệ huyết thống của nhà họ Trương mà lão được ưu ái.

 

Đừng nói là có người đánh lão, ngay cả thủ lĩnh của Thiên Sơn cũng chưa từng mắng lão một câu.

 

Bây giờ Tiêu Chính Văn lại dám đánh lão trước mặt bao nhiêu người, lão không thể nhịn được mối thù này.

 

Ngay khi Trương Hồng Học bộc phát khí tức của mình, mây đen lập tức kéo đến, mặt đất vốn dĩ bình lặng lập tức trào lên như sóng lớn.

Nếu cường giả cảnh giới Thiên Thần giải phóng hết toàn bộ khí thế thì không phải là thứ mà người bình thường có thể chịu được, thậm chí cả thành phố Giang Trung cũng có thể bị hủy diệt.
 
Chương 2224


Lúc này Trương Hồng Học đã tức giận đến cực điểm, thậm chí gần như mất đi lý trí.

 

Một luồng sát khí tỏa ra từ dưới chân lão lập tức lao lên trời.

 

Chỉ thấy một màn sáng màu xanh chói mắt, trên thì chạm lên bầu trời, dưới đâm vào lòng đất, dù đứng cách xa cả mấy trăm cây số cũng có thể nhìn thấy rõ.

 

Lúc này trên Thiên Sơn, trưởng lão học viện kiếm thuật – Lư Chính Phong trầm mặc nhìn màn sáng trên trời, nhíu mày nói: “Lẽ nào là Hồng Học?”

 

“Haizz! Thật ra lệnh cấm vẫn chưa được bãi bỏ, có phải Hồng Học hơi vội rồi không, hơn nữa đây là trên lãnh thổ Hoa Quốc, nếu ra tay với người bình thường e là sẽ bị mọi người dị nghị”.

 

Một ông lão tóc bạc đang ngồi đối diện Lư Chính Phong đánh với cụ ta nói.

 

Họ đều rất rõ cường giả cảnh giới Thiên Thần đáng sợ thế nào.

 

Một khi ra tay thì ngay cả thành phố Giang Trung sẽ bị san bằng trong phút chốc, sẽ gây ra tình cảnh lầm than cho tất cả sinh linh.

 

Nếu là ở ngoài lãnh thổ cũng không nói làm gì.

 

Nhưng dù sao đây cũng là Hoa Quốc, trên lãnh thổ đất mẹ mà mở một cuộc tàn sát, nếu truyền ra ngoài cũng rất bất lợi cho hình tượng của Thiên Sơn.

 

Khí tức của cảnh giới Thiên Thần vừa bộc phát lập tức gây ra chấn động trong nước.

 

Thậm chí các đại danh sơn khác cũng bắt đầu chú ý đến bên này.

 

Trong phút chốc, sát khí mà mắt thường có thể thấy như có thực thể bao trùm cả đất trời một phương.

 

Lúc này mặt mày Trương Hồng Học méo mó, đã không còn thần thái cao ngạo lúc nãy nữa.

 

“Keng”.

 

Tiếng kiếm vang lên, Trương Hồng Học cầm một thanh kiếm dài lao về phía Tiêu Chính Văn như một luồng sáng.

 

“Tiêu Chính Văn, đây là do cậu ép tôi ra tay”.

 

Trương Hồng Học vừa dứt lời chỉ thấy lão bỗng dừng bước chân, bay lên trời nhìn xuống cả Giang Trung.

 

Thanh kiếm trong tay lóe lên vô vàn ánh sáng sắc lạnh khiến những người bên dưới đều trốn xuống dưới bàn.

 

“Hừ! Trương Hồng Học, ông muốn làm gì?”

 

Tiêu Chính Văn híp mắt lạnh lùng nhìn Trương Hồng Học.

 

“Làm gì ư? Nếu cậu không muốn thấy mọi người ở đây đều chết dưới kiếm của tôi thì ngoan ngoãn xin lỗi tôi ngay”.

 

Trương Hồng Học cười gằn đe dọa.

 

Mặc dù lão bị Tiêu Chính Văn tát hai bạt tai, nổi giận đùng đùng nhưng cũng không phải ngốc.

 

Mười một lão già Hoa Sơn đều không thể thắng được Tiêu Chính Văn, lão mà đánh anh thì chỉ có thể đưa đầu cho người ta chém.

 

Thế nên lúc này lão mới chuyển mục tiêu sang mấy người bình thường kia.

 

Chỉ cần tung ra nhát kiếm này, lão dám đảm bảo hôm nay tất cả những người tham gia đám cưới không một ai có thể sống sót.

 

“Xin lỗi ông ư?”

Tiêu Chính Văn cười khẩy nhìn Trương Hồng Học như đang nhìn một tên ngốc nói: “Chắc ông vẫn chưa tỉnh ngue nhỉ, nếu bây giờ ông bỏ kiếm xuống, xin lỗi người nhà họ lãnh, tôi có thể tha cho ông, nếu không hôm nay tôi phải giết ông.”
Nghe thế gương mặt Trương Hồng Học khé giật lên.
 
Chương 2225


 Nếu ra tay giết nhiều người bình thường như thế thì sẽ bị đuổi ra khỏi sơn môn.

 

Nhưng!

 

Lão không nuốt nổi cơn giận này.

 

Càng nghĩ Trường Hồng Học càng cảm thấy tức giận, thanh kiếm trong tay phát ra vô vàn ánh sáng, hệt như đang nắm giữ ánh mặt trời chói lọi.

 

Trương Hồng Học cắn răng cười khẩy, sau đó vung tay lên vô vàn ánh kiếm bỗng hướng về phía đám đông bên dưới.

 

“Tiêu Chính Văn, tôi muốn xem thử cậu cứu họ thế nào! Chết hết đi cho tôi!”

 

Vừa dứt lời, Trương Hồng Học lao đến chỗ Tiêu Chính Văn cùng với vô vàn ánh kiếm.

 

 

 

Lúc này trong học viện kiếm thuật Thiên Sơn, một người đàn ông trẻ tuổi chậm rãi mở mắt ra, dáo dác nhìn về phía Giang Trung.

 

Hắn rất quen thuộc với khí tức đó, sao Trương Hồng Học lại đánh nhau với người ta ở trong khu thành thị náo nhiệt ở Giang Trung thế?

 

Hơn nữa sát khí lại nồng thế, hễ bị gán cho tội danh giết người vô tội thì dù có là Thiên Sơn cũng không thể bảo vệ được lão.

 

Dù sao cường giả ngoài lãnh thổ vẫn chưa quay về, hơn nữa tình hình Hoa Quốc vẫn khó bề phân biệt, sau này võ tông có thể thay đổi kết cấu của Hoa Quốc hay không vẫn chưa biết được, nhỡ ra tay đánh người chỉ khiến Thiên Sơn và bản thân lão gặp tai họa thôi.

 

Khi mở máy giám sát bên cạnh nhìn rõ người đứng trước mặt Trường Hồng Học lại Tiêu Chính Văn, hắn không khỏi thở dài.

 

Xem ra hôm nay Trương Hồng Học chết chắc rồi.

 

Khoảnh khắc Trương Hồng Học chém nhát kiếm này xuống, chỉ thấy Tiêu Chính Văn khẽ rơi tay lên, màn sáng màu vàng xuất hiện.

 

Hút hết vô số kiếm khí vào trong màn sáng đó.

 

Một đòn mà cường giả Thiên Thần dùng hết sức vung ra lại chẳng có chút gợn sóng nào hệt như trâu đất xuống biển, trong phút chốc mọi thứ đều trở nên yên bình.

 

Mọi người ở bên dưới đừng nói là chết, mà ngay cả một cọng tóc cũng chẳng bị tổn hại gì.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này Trương Hồng Học ngây người.

 

Lão biết rất rõ uy lực đòn này của mình như thế nào, sao có thể biến mất không vết tích như vậy?

 

Lúc nhìn lại màn sáng màu vàng đó, Trương Hồng Học bỗng rùng mình.

 

“Cậu… cậu cũng biết bức màn không gian ư?”

 

Trương Hồng Học tròn mắt, đây rõ ràng là một trong những tuyệt kỹ không lưu truyền ra ngoài của Hoa Sơn.

 

Trong các đệ tử Hoa Sơn, người có thể dùng bức màn không gian một cách thành thạo cũng rất ít.

 

Mà Tiêu Chính Văn chỉ nhấc tay lên, màn ngăn cách không gian đã xuất hiện hút hết vô số kiếm khí của lão vào.

 

Lẽ nào Tiêu Chính Văn cũng là đệ tử Hoa Sơn?

 

Nhưng trong khi Trương Hồng Học còn đang ngạc nhiên, chỉ thấy Tiêu Chính Văn lật bàn tay lần nữa, màn sáng màu vàng đó lập tức được thu về, biến thành một con rồng bay lượn bên cạnh Tiêu Chính Văn.

 

“Toang rồi! Chạy mau!”

 

Lúc này người đàn ông trẻ tuổi trong học viện kiếm thuật Thiên Sơn không khỏi hét lên một tiếng.

 

Đây là vầng sáng hóa rồng, đòn này của Tiêu Chính Văn chưa chắc có thể chém chết Trường Hồng Học, nhưng cũng đủ để khiến lão sống dở chết dở.

 

Lạc Trường Sinh là viện trưởng học viện kiếm thuật Thiên Sơn nên biết rõ không thể xem thường uy lực của trận pháp bí mật này.

 

Trương Hồng Học đỡ được sao?

 

Rõ ràng chỉ trong vài ngày mà thực lực của Tiêu Chính Văn lại lên thêm một bậc, qua trận đấu với mười một lão già Hoa Sơn, Tiêu Chính Văn càng thêm thành thạo trong việc sử dụng bức màn không gian.

Thậm chí còn thạo hơn cả các bậc lão làng ở Hoa Sơn.
 
Chương 2226


Cộng thêm sức chiến đấu đáng sợ trước đó của Tiêu Chính Văn, một đánh mười, có mười Trương Hồng Học cũng không thể thắng được.

 

Lúc này Trương Hồng Học cũng cảm nhận được nguy hiểm cận kề, đáy lòng vô thức run lên, sau đó xoay người muốn chạy về hướng Thiên Sơn.

 

Nhưng mọi chuyện đều đã muộn mất rồi.

 

Chỉ thấy một con rồng vàng bỗng lao lên trời mang theo uy lực trời đất khủng khiếp tiến thẳng về phía Trương Hồng Học.

 

Trương Hồng Học chỉ cảm thấy phía sau như có một phương trời đè ép lên mình, không khỏi rùng mình, vội vàng xoay người nhìn lại, chỉ thấy rồng vàng lao xuống từ trên chín tầng mây.

 

“A!”

 

Trương Hồng Học không khỏi kinh ngạc, trong lúc hoảng loạn lão vội giơ kiếm lên đỡ.

 

“Ầm!”

 

Một tiếng vang rung chuyển trời đất, rồng vàng và kiếm của Trương Hồng Học va chạm vào nhau.

 

Hệt như một quả hạt nhân cỡ nhỏ nổ tung trong không khí, ánh sáng trắng chói mắt khiến người bên dưới không thể mở mắt.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ tay ra lần nữa, một luồng sáng màu vàng bao phủ lấy điểm trung tâm của vụ nổ, tất cả phản lực đều bị hút vào trong ánh sáng vàng.

 

Mọi người bên dưới chỉ cảm thấy hư không trước mặt rung chuyển nhưng không hề bị thương, tất cả đều thở phào.

 

Trương Hồng Học cũng toát mồ hôi lạnh, trước đó lão chỉ biết Tiêu Chính Văn có thực lực kinh người nhưng không ngờ lại có thể cùng lúc sử dụng hai bức màn không gian.

 

Điều này hơi đáng sợ, trận pháp bức màn không gian này tiêu tốn rất nhiều sức lực của người sử dụng, dù là ông La trong mười một lão già Hoa Sơn cũng không thể đồng thời sử dụng hai bức màn không gian.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn lại biến một cái trong đó thành rồng, vừa trở thành công cụ tấn công vừa có thể lấy bức màn không gian che chắn tất cả phản lực.

 

Không kịp suy nghĩ nhiều, Trương Hồng Học xoay người muốn chạy trốn.

 

Nhưng sau khi rồng vàng đó va chạm vào kiếm của lão thì uy thế không hề suy giảm, lại lần nữa lao đến đè ép Trương Hồng Học.

 

“Ầm!”

 

Trương Hồng Học vẫn chưa hoàn hồn, Kim Long đó đã tấn công xuống.

 

Một âm thanh vang lên, cả người Trương Hồng Hóc đều bị chấn động văng ra xa vài trăm mét, hơn nữa nửa người bên trái đều sắp bị nổ tung.

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày, lắc đầu như thể vô cùng không hài lòng với kết quả đợt tấn công này.

 

Nhưng anh vẫn bước đến, xách Trương Hồng Học từ dưới đất lên.

 

Uy lực đáng sợ như uy lực cuồn cuộn của trời, đè ép Trương Hồng Học không thể thở được.

 

Mặc dù nửa người bên trái đã trở nên máu thịt lẫn lộn, nhưng lão không có can đảm hét lên.

 

Sức mạnh này quá đáng sợ cứ như một phương trời đè ép lên người lão, khiến lão thậm chí không dám có chút ý nghĩ phản kháng.

 

Từ lúc bắt đầu đánh với Tiêu Chính Văn đến khi trận chiến kết thúc, cũng chưa đến hai giây ngắn ngủi.

 

Mặc dù Trương Hồng Học cũng chỉ vừa bước vào cảnh giới Thiên Thần một sao nhưng dù sao lão cũng là một cường giả Thiên Thần.

 

Hai giây đã thua dưới tay Tiêu Chính Văn đúng là khiến người ta không thể tin được.

 

Ngay cả Lạc Trường Sinh trong học viện kiếm thuật cũng thấy ớn lạnh.

 

Không ngờ Tiêu Chính Văn lại mạnh đến mức này.

 

Đánh với một cường giả cùng bậc mà gần như có thể giết trong tích tắc?

“Chẳng phải ông nói để tôi chọn sao? Vậy bây giờ tôi nói cho ông biết, tôi không chọn gì cả, ông cũng đừng hòng giết được ai!”
 
Chương 2227


Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa xách cổ áo Trương Hồng Học lên, sau đó quăng mạnh lão về phía trước, cơ thể Trương Hồng Học ngã vào quảng trường Giang Tâm.

 

Ầm một tiếng, ngay cả nền đất được lát đá hoa cương cũng tạo ra một cái hố sâu hình người.

 

Lúc này tất cả mọi người đều kinh ngạc sững sờ bởi cảnh tượng trước mắt.

 

Mấy giấy trước Trương Hồng Học vẫn kiêu ngạo đứng đó, thậm chí còn ép người nhà họ Lãnh giao cháu dâu ra.

 

Nhưng bây giờ thì sao?

 

Cả người Trương Hồng Học đều bị đánh như một con chó.

 

Sau đó Tiêu Chính Văn giơ tay lên, năm ngón tay hơi cong lại rồi khẽ bắt lấy, cơ thể Trương Hồng Học từ trong hố bay về phía Tiêu Chính Văn.

 

Trương Hồng Học quỳ phịch xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Ngay cả đầu gối cũng phát ra tiếng đứt gãy của xương.

 

Bố con nhà họ Lưu run lẩy bẩy, liên tục lùi vào trong đám đông.

 

Mọi người ở đó cũng nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi.

 

Ai cũng nói vua Bắc Lương uy dũng đến mức nào, hôm nay họ mới tận mắt chứng kiến sự đáng sợ của Tiêu Chính Văn.

 

Ngay cả viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn cũng bị đánh không nhận ra hình người, đổi thành người khác có lẽ đã chết từ đời nào.

 

Thảo nào lúc nãy Tiêu Chính Văn tỏ ra khinh thường thân phận của Trương Hồng Học, trước mặt một người có thực lực tuyệt đối thì thân phận gì đó đều vô ích.

 

Lúc này mắt Lãnh Hàn Vũ sáng quắc nhìn Tiêu Chính Văn, vẻ ngưỡng mộ trong mắt anh ta đã không thể diễn tả thành lời.

 

Cũng chỉ có người đàn ông như Tiêu Chính Văn mới có thể khiến anh ta bội phục như thế.

 

Lúc này khí thế bá đạo của Tiêu Chính Văn hệt như một Thiên Thần giáng trần.

 

“Chẳng trách các nước trên thế giới đều kính sợ vua Bắc Lương như thế, hôm nay mới được nhìn thấy quả nhiên là danh bất hư truyền”.

 

Lãnh Kế Hồng không khỏi cảm thán.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Trương Hồng Học nói: “Võ tông thì thế nào, các danh sơn làm sao? Trời đất rộng lớn đều là đất vua, bốn bề quanh ta đều là vương thần!”

 

“Thiên Sơn các ông có thể làm loạn như thế sao? Lẽ nào Thiên Sơn các ông có thể xem pháp luật của đất nước như không à?”

 

“Cậu Tiêu, tôi thật sự biết sai rồi, cầu xin cậu cho tôi một cơ hội”.

 

Trương Hồng Học vội lên tiếng cầu xin.

 

Lão biết rõ cho dù lão có là viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn hay không thì cũng chẳng có đặc quyền gì ở chỗ Tiêu Chính Văn cả.

 

Mười một lão già Hoa Sơn thì sao chứ?

 

Cuối cùng chẳng phải để lại tám thi thể đó sao?

 

Lão vẫn còn rất trẻ, lão không muốn chết!

 

Hơn nữa bây giờ lão hoàn toàn có thể cảm nhận được sát khí mãnh liệt trên người Tiêu Chính Văn.

 

“Ông sai? Ông nghĩ một câu ông sai rồi có thể bỏ qua tất cả lỗi lầm của ông à?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
 
Chương 2228


 Đúng lúc này một ông lão vội vàng chạy vào trong đám người nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, xin cậu hãy nể tình Hồng Học phạm lỗi lần đầu mà tha cho ông ta một mạng”.

 

“Hơn nữa ông ta còn là viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn, nếu cứ giết ông ta ở đây thì quả thật… mặt mũi Thiên Sơn rất khó coi, cũng không có lợi cho sự hòa thuận của giới chính trị và năm đại danh sơn”.

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhíu mày nói: “Ồ? Cho hỏi ông là ai đấy?”

 

Ông lão vội bước đến chắp tay nói: “Tôi… Đồng Thiên Thư, trưởng lão chấp sự học viện kiếm thuật Thiên Sơn, mấy ngày trước viện phó Trương xuống núi, tôi chưa thể đi theo kịp lúc nên mới có chuyện viện phó Trương tin và nghe theo lời kẻ xấu…”

 

Ông lão còn chưa nói hết câu, Tiêu Chính Văn lạnh lùng ngắt lời: “Ồ? Nghe lời kẻ xấu? Nếu hôm nay không phải tôi đến đây, không biết nhà họ Lãnh có thể được đòi lại công bằng hay không?”

 

“Người Thiên Sơn các ông tùy tiện cưỡng ép dân lành trên đường, đây là chuyện mà mọi người trong giới võ thuật nên làm sao? Lẽ nào người của mấy đại danh sơn đều có gia giáo này hả?”

 

“Chuyện này…”

 

Đồng Thiên Thư bị mấy câu của Tiêu Chính Văn làm cho nghẹn họng.

 

Quả thật như Tiêu Chính Văn nói, nếu không có Tiêu Chính Văn thì hôm nay cháu dâu của nhà họ Lãnh chắc chắn sẽ bị dẫn đi.

 

Còn khách mời ở đó cũng đừng hòng sống sót.

 

Đây chính là sự ngang ngược của Thiên Sơn.

 

“Cậu Tiêu, chúng ta đều là người luyện võ, ít nhiều gì cũng có hơi kích động nên mong cậu Tiêu nể…”

 

“Kích động? Ông bảo cái này là kích động sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng trừng mắt nhìn Đồng Thiên Thư, ánh mắt toát lên tia sát khí.

 

Sau đó chắp một tay sau lưng chỉ vào Trương Hồng Học nói: “Đường đường là viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn, ông ta sẽ bị kẻ xấu che mắt sao? Tôi cảm thấy rất khó hiểu”.

 

“Tôi nghĩ vị viện phó Trương này đã biết sự thật trước đó, sở dĩ vẫn muốn làm thế chắc là vì muốn làm nên uy danh của Thiên Sơn với giới thế tục, để người trong thiên hạ đều nhìn thấy sự ngang ngược của Thiên Sơn”.

 

“Để tất cả người dân Hoa Quốc đều biết Thiên Sơn có thể xem thường pháp luật Hoa Quốc, có thể tùy ý cướp bóc giết người, chắc tôi không nói sai đâu nhỉ?”

 

Tiêu Chính Văn vừa giẫm lên mặt Trương Hồng Học, vừa lạnh lùng hỏi.

 

Thấy thế sắc mặt Đồng Thiên Sơn càng trở nên khó coi hơn.

 

Tiêu Chính Văn không phải đạp lên mặt Trương Hồng Học mà là đang đạp lên thể diện của cả Thiên Sơn.

 

Lúc này đã có rất nhiều phóng viên của các đài truyền hình và hơn hai mươi máy quay đang phát sóng trực tiếp cho cả nước.

 

Tiêu Chính Văn còn cố ý nói lớn thân phận Trương Hồng Học và hai chữ Thiên Sơn để tất cả mọi người biết rõ cho dù là Thiên Sơn hay Trương Hồng Học thì mọi người đều bình đẳng trước luật pháp.

 

“Cậu Tiêu, lẽ nào cậu thật sự không nể mặt Thiên Sơn được sao?”

Đồng Thiên Thư nghiến răng thấp giọng nói.
 
Chương 2229


 “Ông mà nói thêm một chữ nữa thì chết!”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn Đồng Thiên Thư, lạnh lùng nói.

 

Nghe thế sắc mặt Đồng Thiên Thư thay đổi, lửa giận cũng bùng lên.

 

Tiêu Chính Văn cũng ngông cuồng quá, cụ ta là trưởng lão học viện kiếm thuật Thiên Sơn đấy.

 

Thế mà lại dám uy hiếp cả cụ ta?

 

“Hôm nay, Tiêu Chính Văn tôi nói cho tất cả môn phái võ tông bao gồm cả năm đại danh sơn biết, cho dù là ai đang ở trong thế gian này bắt buộc phải tuân thủ luật pháp Hoa Quốc, ai dám làm trái đều quy vào tội chết”.

 

“Chẳng phải Trương Hồng Học muốn giết người tránh họa sao? Vậy thì được, học viện kiếm thuật Thiên Sơn không nhất thiết phải tồn tại nữa, Long Nguyệt!”

 

Tiêu Chính Văn ra lệnh, Long Nguyệt mặc một bộ đồ bình thường bước ra khỏi đám đông đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn, đứng nghiêm nói: “Long Vương, có thuộc hạ!”

 

“Truyền lệnh của tôi, mười phát vũ khí hạt nhân, mục tiêu là học viện kiếm thuật Thiên Sơn, năm phút sau tôi muốn xem học viện kiếm thuật biến mất khỏi nơi này”.

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Long Nguyệt chào theo kiểu quân đội nói: “Rõ!”

 

Lệnh vừa được ban ra, người dân cả Hoa Quốc đều nghe rõ mồn một qua tivi.

 

Ngay cả Trương Hồng Học cũng khiếp sợ đến độ mặt mày trắng bệch, vội vàng ôm chân Tiêu Chính Văn nói: “Cậu Tiêu, xin cậu hãy nương tay, học viện kiếm thuật Thiên Sơn có đến hàng nghìn đệ tử. Cầu xin cậu rộng lòng tha cho họ đi”.

 

Bốp!

 

Tiêu Chính Văn giơ chân lên đạp một cú khiến Trương Hồng Học văng ra xa mười mấy mét, chỉ vào khách mời trong hội trường lạnh lùng nói: “Chẳng phải vừa rồi ông muốn giết chết họ ở đây sao? Lẽ nào họ không phải người?”

 

“Chỉ có mạng người Thiên Sơn ông mới quý sao? Lần này chỉ là cảnh cáo, nếu còn lần sau tôi chắc chắn sẽ san bằng Thiên Sơn. Long Nguyệt, chấp hành lệnh”.

 

“Rõ!”

 

Long Nguyệt lấy điện thoại ra bấm gọi một dãy số, sau đó nhắc lại mệnh của Tiêu Chính Văn lần nữa.

 

Chưa đầy hai phút, mười mấy vũ khí hạt nhân hạng nặng lần lượt bay lên trời nhắm thẳng về phía học viện kiếm thuật Thiên Sơn.

 

“Thôi xong! Thông báo cho tất cả mọi người mau chạy khỏi học viện kiếm thuật”.

 

Lạc Trường Sinh vừa chạy vừa sốt ruột hét lên.

 

Nhưng tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Lạc Trường Sinh không hiểu tại sao lại bảo mọi người chạy ra khỏi học viện.

 

Hơn nữa Thiên Sơn có quy định, không thể tùy ý đi lại giữa các viện, rời khỏi học viện kiếm thuật thì có thể đi đâu?

 

Vào lúc này mười mấy vệt sáng trắng rơi từ trên trời rơi xuống.

 

“Ầm ầm ầm!”

 

Mười mấy cột khói hình nấm nổ tung lên trời.

 

Vầng sáng chiếu đến cực điểm, chói mắt hơn cả mặt trời trên bầu trời kia nữa.

Cho đến khi ánh sáng tiêu tan, học viện kiếm thuật Thiên Sơn đã trở thành một vùng đất hoang tàn.
 
Chương 2230


Tiếng nổ tung cực lớn vang lên khiến cả Trương Hồng Học cũng nghe rõ mồn một.

 

Lúc này lão đã sợ đến mức không nói được gì.

 

Ngọn núi cao ở học viện kiếm thuật Thiên Sơn đó đã bị san bằng trong thoáng chốc.

 

Ngoài Lạc Trường Sinh, trong học viện kiếm thuật Thiên Sơn không một ai sống sót.

 

Người dân cả nước đều cùng lúc nhìn thấy cảnh tượng khiến ai cũng sợ hãi.

 

Năm đại danh sơn lớn cũng bắt đầu nhốn nháo.

 

Một lời không hợp là động đến vũ khí hạt nhân hủy diệt học viện kiếm thuật Thiên Sơn?

 

Tiêu Chính Văn ngang ngược đến mức nào?

 

Đồng Thiên Thư nghiến răng ken két, quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Cậu Tiêu, chuyện này chỉ do một mình Trương Hồng Học gây ra, cậu lại hủy diệt hàng nghìn đệ tử của học viện kiếm thuật Thiên Sơn. Lẽ nào cậu không thấy chuyện này quá đáng lắm sao?”

 

“Còn nữa, Thiên Sơn là một trong số những nơi bắt nguồn của võ tông, lẽ nào cậu không sợ sau khi cường giả ngoài lãnh thổ quay về sẽ tìm cậu tính sổ?”

 

Bây giờ học viện kiếm thuật Thiên Sơn đã bị hủy, chắc chắn không chỉ là chuyện của Thiên Sơn mà là năm đại danh sơn đều không còn mặt mũi nào nữa.

 

Tiêu Chính Văn đang cảnh cáo năm đại danh sơn thay giới chính trị.

 

Chỉ là cụ ta vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn giơ tay lên, một tiếng bạt tai rõ to vang lên, Đồng Thiên Thư bị đánh đầu nghiêng sang một bên, văng ra xa hàng trăm mét.

 

Mặt cụ ta biến dạng, răng nửa bên mặt cũng lộ ra ngoài.

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Đồng Thiên Thư che khuôn mặt biến dạng, nghiến răng nghiến lợi bò dậy từ dưới đất, lửa giận trong mắt bùng cháy, căm hận nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng ngay sau đó Tiêu Chính Văn trở tay đánh thẳng vào đỉnh đầu Trương Hồng Học.

 

“Rắc”, đầu Trương Hồng Học lập tức nở hàng ngàn đóa hoa.

 

Vật thể đỏ trắng trong đầu chảy ra đầy đất.

 

“Rầm!”

 

Tiêu Chính Văn đá thi thể Trương Hồng Học ra xa hàng trăm mét, rơi xuống trước mặt Đồng Thiên Thư.

 

“Đưa thi thể ông ta cút về Thiên Sơn!”

 

Đồng Thiên Thư nhìn thi thể dưới đất, tức giận đến mức cả người run lẩy bẩy, hơi thở đang sợ bỗng dâng lên như thể bất cứ lúc nào cũng sẽ quyết đấu sống còn với Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng không lâu sau cụ ta đè nén cơn giận trong lòng xuống, kết cục của mười một lão già Hoa Sơn ngay trước mắt, với sức lực của một mình cụ ta thì đâu phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn?

 

“Tiêu Chính Văn, Thiên Sơn nhất định sẽ ghim chặt chuyện hôm nay, sau này Thiên Sơn sẽ phải đòi lại công bằng”.

 

Đồng Thiên Thư ném lại một câu rồi ôm thi thể Trương Hồng Học xoay người rời đi.

 

Không đợi Đồng Thiên Thư đi xa, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói: “Thiên Sơn thì sao? Năm đại danh sơn thì thế nào? Có Tiêu Chính Văn tôi một ngày, ai dám chèn ép người dân Hoa Quốc, bất kể là ai thì Trương Hồng Học và học viện kiếm thuật Thiên Sơn cũng là kết cục của bọn họ”.
 
Chương 2231


Lời này của anh làm chấn động cả nước, năm đại danh sơn cũng nhốn nháo một trận.

 

Cậu ta kiêu ngạo quá rồi nhỉ?

 

Đúng là có một không hai!

 

Ngay cả Tần Vũ đang xem trực tiếp tin tức cũng thầm cảm thấy bội phục.

 

Đổi lại là người khác chắc không có can đảm nói ra những lời kiên quyết thế này.

 

Dù sao đó cũng là năm đại danh sơn, ngay cả mấy vị trưởng lão võ tông cũng phải cung kính vài phần.

 

Nhưng đây cũng chính là phong cách quen thuộc của Tiêu Chính Văn.

 

Để bảo vệ Hoa Quốc, bảo vệ người dân Hoa Quốc, anh đã vào ra sinh tử biết bao nhiêu lần.

 

Đối mặt với mưa đạn, bị cao thủ các nước bao vây chém giết, Tiêu Chính Văn có bao giờ sợ hãi chưa?

 

Cơ thể Đồng Thiên Thư khẽ run, nghiến răng, cuối cùng vẫn không dám quay đầu lại.

 

Đến khi bóng lưng cụ ta đi xa, Tiêu Chính Văn mới quay đầu lại nhìn bố con nhà họ Lưu, lạnh lùng nói: “Hai người nghĩ làm chân chó cho Thiên Sơn là có thể vứt bỏ pháp luật sao?”

 

“Theo luật pháp Hoa Quốc, cưỡng ép dân lành, dùng quyền thế ép hôn trong đám cưới sẽ có tội gì?”

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Long Nguyệt bước đến nói: “Tru di cửu tộc”.

 

Nghe thấy thế, bố con nhà họ Lưu quỳ phịch xuống, vội vàng xin tha nói: “Vua Bắc Lương, chúng tôi sai rồi, đều trách con trai tôi bị ma ám, chúng ta không dám nữa. Chúng tôi không còn quan hệ với Thiên Sơn”.

 

“Bây giờ? Ông không nghĩ đã quá muộn rồi sao? Người đâu, kéo ra ngoài, hành quyết”.

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, mấy thành viên điện Thần Long ở trong đám người cùng bước đến kéo hai bố con nhà họ Lưu ra ngoài như kéo một con chó chết.

 

“Hôm nay Tiêu Chính Văn tôi nói cho các vị biết, bất kể sau này tình hình Hoa Quốc thay đổi thế nào, kẻ nào dám không tuân thủ pháp luật thì kết cục sẽ giống hai người họ”.

 

Tiêu Chính Văn chỉ vào bố con nhà họ Lưu, mọi người đang ngồi trong hội trường đều thấy ớn lạnh, gật đầu lia lịa nói: “Vâng vâng, vua Bắc Lương nói chí phải, trời đất rộng bao la đều không lớn bằng pháp luật quốc gia”.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu rồi nói với Lãnh Kế Hồng: “Tiếp tục tổ chức đám cưới đi, tôi còn chút việc phải về trước”.

 

Dứt lời, anh bước đến kéo Khương Vy Nhan chậm rãi bước ra khỏi quảng trường Giang Tâm.

 

Tất cả mọi người đều đồng loạt đứng dậy cung kính nói: “Cung tiễn vua Bắc Lương”.

 

Lãnh Kế Hồng vội dẫn Lãnh Hàn Băng và Lãnh Hàn Vũ đến trước mặt Tiêu Chính Văn quỳ xuống, lạy một lạy nói: “Cậu Tiêu, nhà họ Lãnh lại mang ơn cậu, cả đời này Lãnh Kế Hồng tôi và nhà họ Lãnh không bao giờ quên”.

 

Tiêu Chính Văn nhìn Lãnh Kế Hồng, giơ tay ra đỡ ông ta đứng lên cười nói: “Sếp Lãnh, không cần phức tạp thế, bảo vệ đất nước nhân dân là trách nhiệm của chúng tôi”.

 

“Hơn nữa sau này mọi người chỉ cần tuân thủ pháp luật, tôi đảm bảo không ai có thể làm hại đến mọi người”.

 

Dứt lời, anh đỡ Lãnh Hàn Băng và Lãnh Hàn Vũ đứng lên.

 

Mọi người đều nhìn chăm chăm cảnh tượng này, không ai ngờ được vua Bắc Lương ở vị trí trên cao đó lại là người dễ gần đến vậy.

 

Nhìn bóng lưng đi xa của Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan, mọi người đều cảm thấy sững sờ một lúc.

 

Tiêu Chính Văn giết người cực kỳ quyết đoán, khí chất ngút trời lúc nãy bỗng chốc trở thành một người hòa nhã dễ gần thế sao?

 

Thậm chí những người có mặt ở đó đều nâng ly lên với Tiêu Chính Văn, mời anh một ly rượu từ đằng xa.

 

Thế nhưng trên đỉnh núi chính khác của Thiên Sơn, sắc mặt Lạc Trường Sinh vừa thoát được một nạn lại cực kỳ khó coi.

Học viện kiếm thuật đã bị san bằng, ngay cả viện phó cũng chết trong tay Tiêu Chính Văn.
 
Chương 2232


Chuyện này khiến Lạc Trường Sinh cảm thấy khó chịu.

 

Học viện kiếm thuật là nơi đào tạo ra rất nhiều người xuất sắc của Thiên Sơn, hơn một nghìn người đó ít nhất cũng là cao thủ cấp Thiên Vương, ngay cả khi mấy đại danh sơn bồi dưỡng ra hàng nghìn cao thủ cấp Thiên Vương thì cũng đã góp rất nhiều tài lực và tài nguyên rồi.

 

Hơn nữa trong mấy đại danh sơn đều có học viện tương tự như thế, chuyên môn dùng để bồi dưỡng nhân tài trong tông môn.

 

Sau này khi cường giả ngoài lãnh thổ quay về và tình thế thế giới thay đổi thì những người này đều sẽ là người đem lại lợi ích cho Thiên Sơn.

 

Mất đi lực lượng này, tầm ảnh hưởng của Thiên Sơn trong năm đại danh sơn chắc chắn sẽ rất thảm hại, đồng nghĩa với việc xuất hiện sự gián đoạn nhân tài.

 

Lạc Trường Sinh chỉ ước gì có thể giết chết Tiêu Chính Văn ngay bây giờ.

 

“Trường Sinh, tôi nghĩ chuyện này vẫn phải bàn họp tính kế lâu dài, Tiêu Chính Văn không phải là người tầm thường, muốn tiêu diệt cậu ta vẫn phải dùng đến đầu óc”.

 

Lúc này một người đàn ông trung niên bước đến gần Lạc Trường Sinh, vỗ vào vai Lạc Trường Sinh rồi nói.

 

“Anh Thiên Đức, anh nói dễ quá, học viện kiếm thuật Thiên Sơn có đến hàng nghìn đệ tử xuất sắc, chỉ trong tích tắc đã biến thành đất hoang tàn, chuyện này… chuyện này bảo tôi phải giải thích thế nào với chưởng môn”.

 

Lạc Trường Sinh trợn mắt gần như tức giận hét lên.

 

“Haizz, ai mà ngờ được Tiêu Chính Văn lại dám dùng vũ khí hạt nhân để đánh vào học viện kiếm thuật chứ? Chuyện này vốn dĩ không nằm trong dự tính của cậu, hơn nữa cậu đừng quên khi cường giả ngoài lãnh thổ quay về sẽ còn một trận chiến lớn”.

 

Cổ Thiên Đức cười khẩy nói.

 

Hả?

 

Nghe ông ta nói thế, Lạc Trường Sinh nhướng mày nhìn Cổ Thiên Đức nói: “Ý của anh Thiên Đức là…”

 

Cổ Thiên Đức cười khẩy nói: “Chẳng phải Tiêu Chính Văn luôn khoe khoang là mình bảo vệ Hoa Quốc, bảo vệ người dân đó sao? Vừa lúc mượn cớ này để cậu ta giao tinh huyết ra”.

 

“Sau khi mất đi tinh huyết, Tiêu Chính Văn chỉ là một tên vô dụng, lúc đó còn không phải để cậu Lạc đích thân ra tay sao? Tùy ý cử một tên vô dụng cũng có thể giết chết cậu ta”.

 

Lạc Trường Sinh lắc đầu nói: “Tiêu Chính Văn nào dễ bị chi phối như thế? Lẽ nào anh ta không biết mất tinh huyết đồng nghĩa với việc tự hủy Trường Thành sao?”

 

“Tôi đang lo ngộ nhỡ kế hoạch không thành công, ngược lại sẽ bị Tiêu Chính Văn báo thù”.

 

Cổ Thiên Đức vuốt râu, cười gằn lắc đầu nói: “Thế phải xem là làm thế nào, nếu nói là cưỡng ép cậu ta, tất nhiên sẽ không nghe theo rồi”.

 

“Nhưng nếu giải thích rõ lợi và hại với cậu ta, thêm vào đó lấy lý do bảo vệ người dân Hoa Quốc bảo cậu ta giao tinh huyết ra, đưa cho Từ Thiên Thuật ở ngoài lãnh thổ, đảm bảo Hoa Quốc sẽ thắng lợi trong cuộc chiến lần này, cậu ta sẽ không nghe theo được sao?”

 

“Chỉ là một cường giả cảnh giới Thiên Thần một sao, không quyết định được thực lực kết cục của trận đấu, nếu thua thì cuộc hỗn loạn hơn một trăm năm trước lại diễn ra, đến lúc đó ai sẽ gánh chịu trách nhiệm này?”

 

“Nói đi phải nói lại, nếu Tiêu Chính Văn không nghe theo thì cậu ta đang giả nhân giả nghĩa, lấy việc công làm việc tư. Đến lúc đó chúng ta cũng có thể nhờ truyền thông bôi nhọ cậu ta, cắt đứt quan hệ giữa cậu ta và giới chính trị, sau đó…”

 

Nói đến đây Cổ Thiên Đức làm động tác tay cắt cổ.

 

Nghe thế Lạc Trường Sinh ngẩng đầu lên cười, kế hoạch này quả nhiên cao siêu, cho dù là Tiêu Chính Văn có nghe theo hay không cũng sẽ rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.

 

“Ha ha ha! Anh Thiên Đức đúng là đa mưu túc trí, chuyện này cứ nghe theo anh Thiên Đức. Người đâu, gọi ông Tần đến gặp tôi gấp”.

 

Dứt lời, Lạc Trường Sinh nở nụ cười nham hiểm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom