Chương 2253


Dứt lời, ông cụ Dương lấy điện thoại gọi cho Giang Vạn Long.

Sau khi nhận được điện thoại của ông cụ Dương, Giang Vạn Long quả nhiên sẵn lòng giúp đỡ, hơn nữa ông ấy còn gọi cho Tiêu Chính Văn.

 

Nghe tin con gái nhà họ Dương bị bắt cóc, Tiêu Chính Văn cũng bất ngờ.

 

Dương Linh Nhi vốn có thực lực của cảnh giới Chủ Soái, người bình thường không thể đến gần cô ta chứ huống chi là bắt cóc!

 

Sau khi suy nghĩ, Tiêu Chính Văn bảo Giang Vạn Long nói với nhà họ Dương rằng hãy cử một hai người đến để kể rõ tình hình lúc đó.

 

Tối hôm đó, Giang Vạn Long đưa một cặp vợ chồng trung niên đến dinh thự.

Vừa bước vào cửa, người phụ nữ trung niên lập tức quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, vừa khóc vừa nói: “Cậu Tiêu, cầu xin cậu hãy cứu lấy con gái tôi, không còn ai có thể cứu con gái tôi ngoài cậu!”

 

Vừa nói, người phụ nữ trung niên vừa đau khổ khóc.

 

Tiêu Chính Văn vội vàng đưa tay đỡ bà ta dậy rồi quay đầu nói với Giang Vạn Long: “Ông Giang, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

 

Giang Vạn Long quay đầu liếc nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh nói: “Dương Thiên Tu, ông nói đi!”

 

Dương Thiên Tu là bố của Dương Linh Nhi, cũng là một trong những nhân chứng của vụ việc này.

 

“Cậu Tiêu, chuyện là thế này, mấy ngày trước, sau khi con gái tôi nhận được lệnh về nước, lúc ra vùng ngoại ô chơi cùng mấy người bạn thì gặp một cậu chủ đến từ Mỹ Lục!”

 

“Lúc đó cậu chủ đó bắt ép Linh Nhi và mấy người bạn của con bé đến biệt thự của hắn uống rượu, nhưng bị Linh Nhi từ chối thẳng thừng”.

 

“Lúc đó, đúng lúc tôi cũng dẫn theo vài vệ sĩ đến đó, vì tôi sợ trong thời gian các cường giả ngoài lãnh thổ tranh đấu, thế lực của các nước quanh Long Kinh sẽ rất phức tạp, mà Linh Nhi và bạn nó lại không biết giữ chừng mực, đắc tội với người không nên đắc tội thì không ổn!”

 

“Vậy mà lại xảy ra chuyện thật. Cậu chủ đó đã phái vài tên thuộc hạ đến, bắt ép Linh Nhi và mấy người bạn của con bé đến một ngôi biệt thự gần Long Kinh!”

 

“Hơn nữa tôi còn nghe nói, gia tộc của người này dường như có quan hệ với giới chính trị ở Mỹ Lục và vùng ngoài lãnh thổ”.

 

“Ồ? Ý ông là người này có liên quan đến cường giả ngoài lãnh thổ ư?”

 

Tiêu Chính Văn cau mày nói.

 

“Cậu Tiêu, trước đó chúng tôi cũng đã nhờ năm đại danh sơn giúp đỡ, nhưng bọn họ không hề phản ứng gì!”

 

Nói xong, Dương Thiên Tu thở dài.

 

Điều này cũng chẳng có gì kỳ lạ vì một khi dính đến vùng ngoài lãnh thổ, vấn đề sẽ trở nên nghiêm trọng, do đó năm đại danh sơn đều không muốn nhúng tay vào việc này cũng là lẽ đương nhiên!

 

“Tiêu Chính Văn, chuyện này có liên quan đến cường giả ngoài lãnh thổ, cậu xem…”

 

Vẻ mặt của Giang Vạn Long lúc này cũng trở nên u ám.

 

“Cho dù là cường giả ngoài lãnh thổ thì cũng không thể bắt cóc người dân Hoa Quốc trên đất Hoa Quốc được!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Nghe xong, Giang Vạn Long không khỏi sững sờ, nếu Tiêu Chính Văn ra tay thì chuyện này không còn khó nữa!
 
Chương 2254


 Không đợi Giang Vạn Long kịp mở lời, Tiêu Chính Văn đã xoay người nói với hai vợ chồng Dương Thiên Tu: “Hai người cứ chờ ở đây đi, tôi sẽ đích thân đến đó, chắc chắn sẽ đưa Linh Nhi trở về an toàn!”

 

Tiêu Chính Văn trấn an hai vợ chồng Dương Thiên Tu thêm vài câu, rồi gọi người chuẩn bị xe.

 

Giang Vạn Long vội vàng đi theo ra ngoài, kéo tay Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, mặc dù bây giờ tôi không còn ở trong Long Các, nhưng tôi cũng đã nghe nói đến chuyện các cường giả ngoài lãnh thổ trở về!”

 

“Chuyện này nếu có thể không làm lớn thì tốt nhất đừng chuyện bé xé ra to, bằng không… ”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói với Giang Vạn Long: “Ông Giang, nếu đối phương biết điều tôi đương nhiên cũng không muốn làm lớn chuyện, còn nếu như đối phương không chịu thả người thì tôi sẽ bắt chúng phải trả giá, dù sao Hoa Quốc chúng ta cũng không còn như mấy trăm năm trước nữa rồi!”

 

“Không ai có thể bắt nạt người dân Hoa Quốc trên lãnh thổ của chúng ta!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn xoay người ngồi vào xe, lái thẳng đến sân bay.

 

Giang Vạn Long nhìn bóng lưng của Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày.

 

Suy đi nghĩ lại, ông ấy vẫn gọi điện và báo lại việc này cho Đại trưởng lão võ tông.

 

Suy cho cùng chuyện này cũng vô cùng quan trọng, một khi làm lớn chuyện thì Hoa Quốc sẽ rất bị động.

 

Đại trưởng lão võ tông ở đầu dây bên kia vừa nghe cũng sững sờ!

 

Sau đó vội vàng gọi điện thoại đến số ông Chu.

 

“Cái gì? Ông nói Tiêu Chính Văn đã đến đó đòi người ư?”

 

Khi ông Chu nghe được tin tức này, sắc mặt lập tức thay đổi!

 

Rốt cuộc Tiêu Chính Văn muốn làm gì?

 

Đắc tội với các cường giả ngoài lãnh thổ của Hoa Quốc thì đã đành, Tiêu Chính Văn còn muốn đắc tội với cả những cường giả ngoài lãnh thổ của Âu Lục sao?

 

“Đúng vậy, nhưng tôi nghĩ năm đại danh sơn có thể ra mặt thương lượng với đối phương hay không, để tránh… ”

 

“Thương lượng cái con khỉ! Bây giờ tiền bối Từ đang liên lạc với các cường giả ngoài lãnh thổ ở Mỹ Lục, hơn nữa có vẻ như sắp kết thành đồng minh rồi, vào lúc này sao có thể đắc tội với người ta chứ!”

 

“Vả lại, Dương Linh Nhi là người của Hắc Băng Đài, hy sinh cho đất nước thì đã sao? Chẳng lẽ phải vì một cô gái mà làm hỏng kế hoạch lớn của tiền bối Từ sao?”

 

Ông Chu hét thẳng với Đại trưởng lão trong điện thoại.

 

Đại trưởng lão vừa nghe thấy thế cũng lập tức nổi giận, nói: “Ông Chu, ông nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ vì muốn liên minh thì phải để cho người Mỹ Lục bắt nạt người dân Hoa Quốc ngay ở Long Kinh sao?”

“Nếu như phải hy sinh sự tôn nghiêm của người dân Hoa Quốc chúng ta để đổi lấy việc liên minh với Mỹ Lục, thì cá nhân tôi cho rằng không liên minh cũng được! ”
 
Chương 2255


“Hơn nữa, tôi có thể nói với ông một cách có trách nhiệm rằng Dương Linh Nhi không những là đặc vụ của Hắc Băng Đài, mà còn là cháu gái của ông Dương ở Long Các! Chúng làm vậy là đang sỉ nhục Hoa Quốc chúng ta!”

 

Nói xong, Đại trưởng lão cúp điện thoại luôn.

 

Sau mấy tiếng đồng hồ, Tiêu Chính Văn đã xuống máy bay, lái xe chạy đến trước cửa một trang viên lớn cách Hoa Quốc hơn mười lăm cây số.

 

Ông Chu và đám người Đại trưởng lão võ tông đã đợi ở đây từ lâu, nhìn thấy Tiêu Chính Văn đẩy cửa xuống xe, ông Chu vội tiến lên trước.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu có biết mình đang làm gì không?”

 

Tiêu Chính Văn quét mắt liếc nhìn vẻ mặt đầy giận dữ của ông Chu, cười nhạt nói: “Ông hỏi tôi muốn làm gì ư?”

 

“Tiêu Chính Văn, tôi cảnh cáo cậu, chuyện này liên quan đến Quốc Vận tương lai của Hoa Quốc, hơn nữa, nếu cậu đắc tội với người bên đó thì việc liên minh giữa tiền bối Từ và các cường giả ngoài lãnh thổ của Mỹ Lục cũng sẽ thất bại!”

 

“Cậu gánh nổi trách nhiệm này không hả?”

 

Ông Chu chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Chưa đợi Tiêu Chính Văn kịp lên tiếng, Đại trưởng lão võ tông bên cạnh đã tiến lên một bước, trừng mắt nhìn ông Chu: “Ông Chu, nghe ông nói như vậy thì có phải các ông đã sớm biết chuyện này rồi không?”

 

Dứt lời, ông Chu hơi sững người.

 

Đại trưởng lão cười khẩy nói: “Người của năm đại danh sơn các ông cũng bán nước một cách triệt để quá nhỉ?”

 

Ông Chu nghe thấy thế, sắc mặt lập tức thay đổi.

 

Cho dù là năm đại danh sơn cũng gánh không nổi tội danh bán nước lớn như vậy!

 

“Đại trưởng lão, ông nói vậy là có ý gì, năm đại danh sơn chúng tôi bán nước khi nào hả?”

 

“Các ông có biết rằng, hơn trăm năm trước đây, tại sao Hoa Quốc lại bị các cường quốc bắt nạt không? Còn không phải là vì đã thua cuộc sao? Chẳng lẽ lần này, các ông lại muốn nhìn thấy lịch sử tái diễn?”

 

“Tôi nói cho ông biết, dù Dương Linh Nhi chết thì Hoa Quốc có thể bị ảnh hưởng lớn đến mức nào chứ? Nếu tiền bối Từ liên minh thành công với các cường giả ngoài lãnh thổ của Mỹ Lục thì trong cuộc thi đấu lần này, Hoa Quốc sẽ nắm chắc cơ hội thắng!”

 

Ông Chu vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã vung tay tát một bạt tai vào mặt ông ta.

 

Bốp!

 

Một âm thanh vô cùng giòn giã vang lên, ông Chu lảo đảo, đâm thẳng đầu vào chiếc xe việt dã phía sau, đập vỡ kính chắn gió!

 

“Tiêu Chính Văn, cậu dám đánh tôi…”

 

“Bốp!”

 

Tiêu Chính Văn không chút do dự, lại vung tay tát thêm một bạt tai qua đó.

“Nếu không phải niệm tình ông đã lớn tuổi thì chỉ với những lời nói vừa nãy của ông cũng đủ để chết!”
 
Chương 2256


Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ông Chu, lạnh lùng nói.

 

“Hơn nữa, việc này không liên quan đến các cường giả ngoài lãnh thổ, tất cả là do một mình Tiêu Chính Văn tôi làm, sau này bọn chúng muốn báo thù thì có thể đến tìm tôi! Không liên quan gì đến Hoa Quốc!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn đi về phía trang viên!

 

Ông Chu ôm bên má sưng húp của mình, đưa mắt nhìn về phía đám người Đại trưởng lão.

 

“Tiêu Chính Văn làm rất đúng, người Hoa Quốc chúng ta có chết cũng phải chết đứng! Tuyệt đối không sống tạm bợ!”

Đại trưởng lão hung hăng trừng mắt liếc xéo ông Chu.

 



 

Lúc này bên trong trang viên, một gã đàn ông tóc vàng nháy mắt với một tên vệ sĩ bên cạnh.

 

Tên vệ sĩ chạy thẳng đến trước một cánh cửa, mở cửa phòng ra nói với hai người đàn ông bên trong: “Will, anh Rost muốn biết hai người kia đã đồng ý chưa?”

 

Người đàn ông tên Will quay đầu lại, liếc nhìn tên vệ sĩ áo đen, lắc đầu nói: “Đã đánh cả một buổi chiều rồi, nhưng hai con nhóc này còn cứng đầu hơn con lừa, không chịu khuất phục!”

 

“Hừ, Đưa bọn chúng ra đây! Không phục ư? Sẽ có cách phải phục thôi!”

 

Rost vừa lắc ly rượu trong tay, vừa lạnh lùng nói.

 

Hắn là người kế thừa gia tộc hàng đầu của Mỹ Lục, trên thế giới này chưa từng có cô gái nào mà hắn không chinh phục được!

 

Cho dù là những ngôi sao hay những người nổi tiếng trong xã hội thượng lưu, ai cũng phải vui vẻ dưới đáy quần hắn?

 

Mà lần này, hắn lấy danh nghĩa gia tộc đến đây để xem cuộc đấu của các cường giả ngoài lãnh thổ, nếu như có thể nhân cơ hội này thiết lập mối quan hệ sâu sắc hơn với các cường giả ngoài lãnh thổ của Mỹ Lục, thì sẽ có những lợi ích vô cùng lớn đối với gia tộc hắn.

 

Kết quả là vào một ngày trước, trong lúc vô tình hắn đã để ý đến hai cô gái trẻ của Hoa Quốc.

 

Nhưng dù hắn cho đối phương bao nhiêu tiền, bao nhiêu lợi ích, đối phương cũng không chịu nghe theo!

 

Hơn nữa, còn đánh hai vệ sĩ của hắn bị thương!

 

Sau đó Rost mới điều động cao thủ cảnh giới Thiên Vương trong gia tộc, trói hai cô gái trẻ vào trang viên.

 

Hắn rất giỏi làm những chuyện này, chỉ cần cho hắn thêm hai ngày nữa, hai cô gái trẻ này nhất định sẽ không chịu được sự tra tấn dã man mà nghe lời hắn!

 

“Anh Rost, lai lịch của cô gái họ Dương đó không đơn giản đâu, nếu kéo dài lâu quá, e rằng sẽ gây ra xung đột quốc tế!”

 

Một tên vệ sĩ thì thầm bên tai Rost.

 

“Hừ, xung đột quốc tế ư? Các cường giả ngoài lãnh thổ của Hoa Quốc đang nghĩ cách lôi kéo các cường giả ngoài lãnh thổ của Mỹ Lục, lúc này ai dám đòi người ở chỗ chúng ta chứ?”

Nói đến đây, Rost cười phá lên một cách đắc ý.
 
Chương 2257


 Ngay sau đó, hai cô gái trẻ đẹp người Hoa Quốc đã được đưa vào phòng khách.

 

Nhưng lúc này cả hai cô gái đều bị thương, quần áo xộc xệch, trên mặt còn in hằn dấu mấy bạt tai đỏ ửng.

 

Trông vô cùng thê thảm.

 

Hai cô gái này chính là Dương Linh Nhi và Hứa Thiến.

 

Họ là những cô gái Hoa Quốc đã bị bắt cóc hai ngày trước.

 

Đặc biệt là Dương Linh Nhi, đến nằm mơ cô ta cũng không ngờ rằng bản thân sẽ bị người ngoại quốc bắt cóc ở Hoa Quốc.

 

Mặc dù nhà họ Dương đã nhận được tin tức ngay lập tức, nhưng cũng không thể làm gì cả.

 

Rost liếc nhìn Dương Linh Nhi và Hứa Thiến, nở nụ cười xấu xa: “Nếu không muốn chịu khổ thì ngoan ngoãn nghe lời đi!”

 

Nói xong, hắn ném hai mảnh đồ lót khiêu gợi xuống trước mặt Dương Linh Nhi và Hứa Thiến.

 

“Tôi… Chúng tôi có chết cũng không trở thành thứ đồ chơi của anh!”

 

Dương Linh Nhi lạnh lùng nói.

 

Hứa Thiến đứng bên cạnh cũng mang vẻ mặt kiên cường.

 

“Xem ra các người vẫn chưa chịu khổ đủ nhỉ, tôi cảnh cáo các người, sự kiên nhẫn của tôi có hạn đấy!”

 

Rost vừa nói vừa đưa tay ra bắt lấy Dương Linh Nhi.

 

Kết quả tay còn chưa kịp chạm vào vạt áo của Dương Linh Nhi thì đã bị Dương Linh Nhi giáng cho một bạt tai, bay thẳng ra ngoài.

 

Sau tiếng “bốp” giòn giã vang lên, vài vệ sĩ bên cạnh Rost lao đến, một trong số đó tát mạnh vào mặt Dương Linh Nhi.

 

Mặc dù đối phương mặc quần áo vệ sĩ, nhưng sức chiến đấu của hắn còn mạnh hơn Dương Linh Nhi rất nhiều.

 

Đối mặt với một cao thủ Thiên Vương một sao, sao hai cô gái như Dương Linh Nhi và Hứa Thiến có thể chống lại được đây?

 

Chỉ thấy Dương Linh Nhi ngã nhào, đâm vào bàn trà bên cạnh, đám vệ sĩ vây xung quanh bắt đầu cười lớn.

 

Dương Linh Nhi nghiến răng, lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào tên vệ sĩ mặc đồ đen kia.

 

“Tôi muốn xem thử các người còn giả bộ thuần khiết được bao lâu!”

 

Rost ôm khuôn mặt sưng tấy của mình, tức giận xông tới, túm lấy tóc Dương Linh Nhi, rồi gầm lớn: “Dù xuất thân của cô có lớn mạnh thế nào thì hôm nay cũng không ai có thể cứu được cô đâu!”

 

Lúc này, Hứa Thiến bên cạnh Dương Linh Nhi đã sợ đến nỗi bật khóc, đã hai ngày kể từ khi bọn họ bị bắt cóc, nhưng không ai đến cứu bọn họ cả.

 

Điều này chứng tỏ lai lịch của đối phương càng đáng sợ hơn, thế lực của hai nhà họ bọn đều không đủ lớn để đối phương thả người.

 

Dương Linh Nhi sớm đã đoán ra được thân phận của đối phương, chỉ có mấy gia tộc lớn của Mỹ Lục mới dám hành động không kiêng nể ai ở Hoa Quốc như vậy.

 

Hơn nữa, mấy gia tộc đó đều có quan hệ với cường giả ngoài lãnh thổ.

Phía Hoa Quốc phần lớn đều không dám ra mặt vì chuyện này.
 
Chương 2258


Nghĩ đến đây, Dương Linh Nhi cũng rơi nước mắt tuyệt vọng.

 

“Cởi đồ cô ta ra rồi treo lên cho tôi!”

 

Rost vừa nói xong, mấy tên vệ sĩ đã lao đến chỗ Dương Linh Nhi.

 

Đúng lúc này, bộ đàm của một tên vệ sĩ đột nhiên vang lên tiếng động lớn.

 

“Anh Rost, bên ngoài hình như xảy ra chuyện rồi!”

 

Tên vệ sĩ kia quay đầu lại nói với Rost.

 

“Đã xảy ra chuyện gì? Có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”

 

Rost liếc nhìn tên vệ sĩ rồi hỏi với vẻ khinh thường.

 

Trang viên này là do gia tộc hắn bỏ tiền ra mua lại, hơn nữa hắn đã thông báo cho võ tông Hoa Quốc rằng đây là địa bàn của gia tộc hắn!

 

Ai dám chạy đến đây gây rối chứ?

 

Hơn nữa thế cục hiện nay đang rất rối rắm, quân đội của Hoa Quốc cũng sẽ không dám xông vào.

 

“Hình như là người Hoa Quốc đến gây chuyện, hơn nữa còn đánh bị thương bốn năm vệ sĩ canh gác!”

 

Tên vệ sĩ kia báo cáo với vẻ nghiêm trọng.

 

“Carl, đi xem thử đã xảy ra chuyện gì rồi!”

 

Rost thờ ơ dặn dò.

 

Trong toàn bộ trang viên, có bốn cao thủ cảnh giới Thiên Vương, hơn nữa còn có một cao thủ Thiên Vương địa cấp ba sao trông coi.

 

Chỉ cần Hoa Quốc không phái cao thủ đến thì đừng ai nghĩ đến chuyện nguyên vẹn rời đi!

 

“Rõ!”

 

Tên vệ sĩ kia lập tức dẫn theo hai người đi về phía cửa.

 

Rost dặn dò xong lại tiếp tục đưa tay chạm vào mặt Dương Linh Nhi.

 

Nhưng ngay giây tiếp theo, cánh cửa đột nhiên bị đá tung.

 

Một tiếng “rầm” lớn vang lên, không chỉ cánh cửa bay ngược ra mà cả ba người vừa đi ra ngoài cũng bay ngược lại, toàn thân be bét máu, đập vào chân Rost.

 

“Anh dám động vào cô ấy thì anh sẽ chết!”

 

Lúc này, cả sảnh lớn im lặng đến mức kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.

 

Rost kinh ngạc nhìn Carl đang hấp hối dưới chân rồi lại nhìn Tiêu Chính Văn đang đứng ở cửa.

 

Không chỉ Rost mà ngay cả mấy tên vệ sĩ từ tầng hai lao xuống cũng nhìn chằm chằm về phía Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng Rost chỉ liếc mắt nhìn Carl bị đánh tan xương nát thịt, mà trên mặt không hề sợ hãi.

 

Ngược lại, khóe môi hắn còn nhếch lên một nụ cười nham hiểm.

 

Hắn là con nối dõi của gia tộc số một Mỹ Lục, hơn nữa còn xuất thân trong gia tộc võ đạo, từ nhỏ đến lớn, có cảnh máu me nào mà chưa nhìn thấy chứ?

Cảnh tượng này ở trong mắt hắn chẳng có gì đáng nói.
 
Chương 2259


Hơn nữa trong trang viên này không chỉ có Carl là cao thủ cảnh giới Thiên Vương, mà còn có bốn cường giả còn mạnh hơn cả Carl.

 

Những người này đều là cao thủ được gia tộc bọn họ bồi dưỡng nhiều năm, ai cũng là cao thủ có tiếng trong cảnh giới Thiên Vương.

 

“Xem ra Hoa Quốc quả thực là không sợ chết!”

 

Rost ngồi xuống ghế sô pha với vẻ mặt thích thú, cầm một điếu xì gà lên châm lửa rồi hít một hơi thật sâu.

 

Một giây sau khi Tiêu Chính Văn phá cửa xông vào, Long Nguyệt và Long Ngao cũng bước đến.

 

Long Nguyệt lập tức cởi áo khoác của mình, khoác lên người Dương Linh Nhi.

Sau đó nhẹ nhàng an ủi: “Mặc quần áo vào đi, đừng lo, không sao rồi!”

 

Nói xong, Long Nguyệt đưa Dương Linh Nhi và Hứa Thiến ra phía sau Tiêu Chính Văn.

 

“Anh Tiêu!”

 

Dương Linh Nhi nhìn Tiêu Chính Văn với gương mặt đầy cảm kích, cô ta không thể ngờ rằng cuối cùng người đến cứu cô ta lại là vua Bắc Lương.

 

Nhưng Rost trước mặt lại có thân phận không hề tầm thường, ngay cả võ tông Hoa Quốc cũng không dám mạo hiểm ra mặt.

 

Bây giờ vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn lại đích thân tới cứu cô ta, chẳng phải sẽ gặp rắc rối lớn sao?

 

“Anh Tiêu, người này có lai lịch lớn, nếu chỉ một mình anh…”

 

Dương Linh Nhi rõ ràng là đang lo lắng cho sự an nguy của Tiêu Chính Văn.

 

Bởi vì cường giả ngoài lãnh thổ sắp trở lại, cho nên trong Hoa Quốc cũng đang xảy ra một số thay đổi nhỏ.

 

Dù là vương quyền hay quân quyền cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng trước đây chưa từng có, thậm chí nhiều người của võ tông đã không còn quan tâm đến giới chính trị Hoa Quốc nữa.

 

Nếu hành động lần này của Tiêu Chính Văn đắc tội với võ tông thì hậu quả sẽ rất khó lường.

 

“Yên tâm đi, tôi đã tới thì sẽ không để cho bất kì ai làm hại đến hai người đâu!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn vỗ nhẹ lên vai Dương Linh Nhi.

 

“Hừ! Mày là cái thá gì?”

 

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên, Rost vừa hút xì gà, vừa liếc nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ khinh thường.

 

“Mày nghĩ thằng chó vua Bắc Lương như mày là cái thá gì mà dám coi thường tao hả?”

 

Rost vừa nói xong, đám người mặc áo đen xung quanh cười lớn.

 

Dù sao gia tộc của Rost cũng có địa vị đặc biệt ở Mỹ Lục, lại còn có quan hệ với cường giả ngoài lãnh thổ.

 

Bởi vậy, ngay cả người cầm quyền của Mỹ Lục cũng phải nể nang Rost vài phần.

Lúc này khí tức của cường giả Thiên Vương lần lượt khóa chặt lấy Tiêu Chính Văn.
 
Chương 2260


Có vẻ như chỉ cần Rost ra lệnh thì Tiêu Chính Văn sẽ tan xác.

 

Dường như cảm nhận được khí tức của những cường giả cảnh giới Thiên Vương xung quanh, Dương Linh Nhi cũng bắt đầu lo lắng.

“Tao tưởng võ tông của Hoa Quốc các người sẽ đích thân ra mặt, thật không ngờ chỉ cử một đứa tép riu như mày tới!”

 

Rost vừa hút thuốc vừa thờ ơ nói.

 

Tiêu Chính Văn không thèm quan tâm đến hắn, anh chỉ quay đầu lại, bình tĩnh nói với Long Ngao: “Đưa bọn chúng đến chỗ bọn chúng nên tới đi! Ý tôi là tất cả mọi người!”

 

Nghe vậy, đám người Rost sững sờ, sau đó cười phá lên.

 

Long Ngao là Thiên Vương thiên cấp bốn sao không phải là giả, nhưng bên phía bọn chúng cũng có bốn cao thủ cảnh giới Thiên Vương, đối diện với sự hợp lực quây giết của bốn cao thủ cảnh giới Thiên Vương, một mình Long Ngao sao có thể là đối thủ được đây?

 

Hơn nữa, bốn người bọn chúng ai ai cũng là cao thủ kỳ cựu từng chiến đấu cả trăm trận.

 

Đừng nói là Long Ngao, dù Long Nguyệt có liên thủ với anh ta thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của bốn người này!

 

Hơn nữa, thân phận của Rost hết sức đặc biệt, dù cho Long Ngao thật sự có thực lực đó thì căn bản cũng không dám đối đầu!

 

Bởi vì võ tông của Hoa Quốc cũng phải cúi đầu trước gia tộc đứng phía sau Rost, dù gì lúc này, đại chiến sắp sửa bùng nổ, võ tông Hoa Quốc cần phải cầu cạnh Mỹ Lục!

 

Vả lại, giết nhiều người của gia tộc Rost như vậy chẳng khác gì đang tuyên chiến với gia tộc số một Mỹ Lục, hơn nữa còn là thế gia võ thuật số một.

 

Võ tông Hoa Quốc biết được chuyện này cũng sẽ không bỏ qua cho mấy người Tiêu Chính Văn!

 

Chỉ là, những tiếng cười đùa chế nhạo xung quanh vừa dứt, Long Ngao đã hét lên một tiếng, sau đó cơ thể liền chuyển động, một cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương lập tức bay ra xa.

 

Chỉ cần một đòn đã đánh cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương máu thịt lẫn lộn, tắt thở ngay tại chỗ!

 

Không đợi mấy cao thủ cảnh giới Thiên Vương còn lại kịp hoàn hồn, cú đấm của Long Ngao đã lao tới, mang theo cả tiếng xé rách không khí.

 

“Bốp bốp bốp!”

 

Những tiếng đấm đá nối tiếp nhau vang lên, khiến Rost sợ hãi biến sắc!

 

Ban đầu hắn còn cho rằng Tiêu Chính Văn chỉ doạ hắn thôi, nhưng không ngờ đối phương lại ra tay thật, hơn nữa vừa ra tay đã thẳng thừng đoạt mạng!

 

Trong nháy mắt, mấy cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương chịu trách nhiệm bảo vệ cho Rost đã bị giết sạch!

 

Ngay cả đám vệ sĩ vừa hay tin đã xông tới trước cửa cũng đờ đẫn đứng nhìn cảnh tượng trước mắt.

 

Bọn chúng đều hiểu rõ, ở trên thế giới này, có một số người hoàn toàn không sợ vũ khí nóng!

 

“Dừng tay! Hoa Quốc mấy người muốn tuyên chiến với gia tộc chúng tôi hay muốn tuyên chiến với Mỹ Lục thế hả?”

Rost kinh hoảng gào lên.
 
Chương 2261


Lúc này, sợ cũng chẳng có tác dụng gì, hắn chỉ đành nhắc đến gia tộc của mình và Mỹ Lục – cường quốc số một thế giới để uy hiếp Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng đáp lại hắn chỉ có ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Chính Văn và một giọng nói đầy dứt khoát.

 

“Khiêu chiến ư? Mấy người bắt cóc người dân Hoa Quốc trên chính mảnh đất của chúng tôi, là ai cho mấy người lá gan đó?”

 

“Anh nói linh tinh! Tôi… tôi chỉ hẹn bọn họ tới trang viên chơi mà thôi! Còn không mau bảo người của anh dừng tay lại ngay cho tôi!”

 

Rost kinh sợ nhìn Long Ngao như đang nhìn một sát thần, lớn tiếng gầm lên.

 

Mặc dù thân phận của hắn phơi bày ở đó, nhưng thực lực mới là sự bảo đảm đáng tin cậy nhất!

 

Trước mắt, mấy cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương mà gia tộc điều động đến bảo vệ cho hắn đã lần lượt mất mạng, sao Rost lại không hoang mang chứ?

 

Chỉ là hắn vừa dứt lời, một chiếc gạt tàn trên mặt bàn đã đập thẳng vào đầu hắn.

 

Rost bị gạt tàn đập trúng, đầu rách toác, máu chảy lênh láng, vừa ôm lấy vết thương trên đầu vừa lớn tiếng gào lên: “Các người điên rồi à? Đám lợn Hoa Quốc, lẽ nào các người không sợ chết hả?”

 

Từ nhỏ tới lớn, có ai dám động tới hắn đâu?

 

Dù là lãnh đạo cấp cao trong quân đội Mỹ Lục, thấy hắn cũng phải nể mặt vài phần!

 

Trước đây bên phía Âu Lục có một lãnh đạo cấp cao trong quân đội chỉ nói năng lỗ mãng với hắn mà đã bị người của mười gia tộc lớn ở Âu Lục giết sạch hết cả nhà!

 

Có thể nói, chỉ cần tiết lộ bối cảnh gia tộc của hắn thì gần như có thể nghênh ngang bước đi ở bất kỳ ngõ ngách nào trên thế giới!

 

Nhưng hôm nay hắn lại bị thuộc hạ của Tiêu Chính Văn dùng gạt tàn ném cho bể đầu chảy máu?

 

“Vua Bắc Lương, mong anh suy nghĩ cẩn thận trước khi hành động, người này quả thực không thể đắc tội được đâu!”

 

Dương Linh Nhi vội vàng lên tiếng ngăn cản Tiêu Chính Văn.

 

Chuyện này vốn dĩ bắt nguồn từ cô ta, cô ta không hy vọng nhìn thấy Tiêu Chính Văn vì cứu mình mà trở thành kẻ thù chung của võ tông Hoa Quốc, càng không muốn nhìn thấy Tiêu Chính Văn vì chuyện của cô ta mà gây nên rắc rối lớn!

 

Đúng vào lúc này, mấy người đàn ông bước nhanh vào bên trong, người dẫn đầu vội vàng nói với Tiêu Chính Văn: “Mong vua Bắc Lương giơ cao đánh khẽ”.

 

Trong số mấy người vừa bước vào, ngoại trừ tên cầm đầu là người da trắng thì những người còn lại đều là người Hoa Quốc!

 

Chỉ thấy một ông lão người Hoa Quốc sải bước tiến lên trước, nói với Tiêu Chính Văn: “Vua Bắc Lương, tôi là người của Hằng Sơn!”

 

Sau khi biết tin Tiêu Chính Văn đích thân tìm đánh tới tận nơi, ông Chu đã liên hệ với năm đại danh sơn, lo sợ chuyện này sẽ bị làm ầm lên, ảnh hưởng đến kế hoạch liên minh của Từ Thiên Thuật!

 

Sau khi năm đại danh sơn bàn bạc mới cử mấy người này tới để khuyên ngăn Tiêu Chính Văn.

 

“Người của Hằng Sơn?”

 

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn ông lão, cũng không nói gì nhiều.

 

“Vua Bắc Lương, chuyện này không nên xé ra to, theo tôi thấy, chuyện gì cũng nên dĩ hòa vi quý”.

 

Ông lão chắp hai tay ra sau lưng, lắc đầu nói.

 

Suy cho cùng, nhiệm vụ của bọn họ là đến đưa Rost đi, còn những chuyện khác thì không liên quan tới họ!

“Ông nói cái gì? Dĩ hòa vi quý ư?”
 
Chương 2262


 Tiêu Chính Văn đột nhiên quay đầu lại nhìn ông lão.

 

Sau đó anh chỉ vào hai người phụ nữ khắp người bầm tím, nói với lão: “Ông nói thử cho tôi xem, dĩ hòa vi quý kiểu gì?”

Tiêu Chính Văn vừa lên tiếng đã khiến cho ông lão kia cứng họng.

 

Mãi một lúc sau, lão mới lên tiếng: “Vua Bắc Lương, tôi nghĩ chắc hẳn cậu cũng biết rõ, ngày diễn ra cuộc đấu sắp tới gần, hơn nữa đây còn đang ở trong trang viên của cậu Rost!”

 

“Hành động lúc này của cậu chẳng khác gì đang hành hung trên lãnh thổ của người khác, vậy nên tốt nhất đừng làm lớn chuyện này thêm nữa!”

 

“Ồ? Lãnh thổ của người khác? Khắp nơi đều là đất của quân vương, mỗi một tấc đất ở đây đều là của Hoa Quốc! Sao mà qua miệng ông lại biến thành lãnh thổ của người khác rồi?”

“Hơn nữa, ở trên lãnh thổ của Hoa Quốc tự ý bắt cóc người dân Hoa Quốc, đây là hành động gì? Lẽ nào không phải là đang khiêu khích sao?”

 

“Chuyện này…”

 

Ông lão bất lực thở dài, nói: “Dù là như vậy, tôi cũng hy vọng cậu Tiêu nghĩ cho đại cục…”

 

“Đại cục?”

 

“Hừ! Ngay cả nhân dân của Hoa Quốc cũng chẳng thể bảo vệ, còn muốn đại cục gì nữa?”

 

“Hơn nữa, chuyện ngày hôm nay, bất luận là ai tới cũng tuyệt đối không thể hoà giải được đâu! Long Ngao!”

 

Sau một tiếng gầm đầy phẫn nộ của Tiêu Chính Văn, Long Ngao tiến một bước lên trước, chuẩn bị ra tay với Rost.

 

Lúc này, ngay cả ông lão đó cũng sững sờ, lẽ nào Tiêu Chính Văn muốn giết hết những người ở đây sao?

 

Giết người khác thì không sao, nhưng Rost thì tuyệt đối không thể động vào, nếu không chuyện này nhất định sẽ tạo nên ảnh hưởng rất xấu cho liên minh của vùng ngoài lãnh thổ!

 

Mãi đến lúc này, người đàn ông da trắng đứng đầu mới tiến lên trước một bước, ngăn cản với giọng điệu sặc mùi sát khí: “Vua Bắc Lương, xin chớ vội ra tay!”

 

Rost vội vàng nhìn về phía người đứng đầu đó rồi bước nhanh tới trốn sau lưng ông ta: “Tướng quân Kont, chỉ cần hôm nay tôi có thể bình an rời khỏi nơi này, tôi nhất định sẽ không quên ân tình của ông!”

 

Người đàn ông tên là Kont đó khẽ gật đầu, chắp hai tay ra sau lưng, đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn rồi nói: “Vua Bắc Lương, mấy người có biết lần này Mỹ Lục chúng tôi đã phái ra ba hạm đội cực mạnh!”

 

“Cậu làm cậu chủ Rost bị thương thì không chỉ bên phía cường giả ngoài lãnh thổ sẽ từ chối liên minh với Hoa Quốc mà ba hạm đội của chúng tôi cũng sẽ khai nòng với vùng biển Hoa Quốc!”

 

“Hành động của cậu sẽ chỉ khiến cho hai nước trở mặt với nhau mà thôi!”

 

Dứt lời, sắc mặt của mọi người trở nên khó coi, đặc biệt là Dương Linh Nhi cũng đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

 

“Tiêu Chính Văn, dù cậu là vua Bắc Lương thì cũng không có cách nào thao túng cục diện ngày hôm nay đâu, tôi tin rằng Thiên Tử của Hoa Quốc nhất định sẽ không muốn khai chiến với Mỹ Lục chúng tôi!”

 

“Hơn nữa, cậu Rost chỉ hẹn hai cô gái Hoa Quốc tới vui chơi, vậy đã vi phạm điều khoản pháp luật nào của Hoa Quốc mấy người?”

 

Rõ ràng, Kont nhắc đến quân lực của Mỹ Lục và chuyện liên minh vùng ngoài lãnh thổ để đe dọa Tiêu Chính Văn.

 

Thấy Tiêu Chính Văn không đáp lời, Kont cười khẩy lên tiếng: “Hừ! Hôm nay tôi phải xem thử ai dám làm gì cậu chủ Rost! Giờ tôi sẽ dẫn cậu chủ Rost rời đi, ai dám ngăn…”

 

Nhưng ông ta vẫn chưa nói hết câu, Tiêu Chính Văn đột nhiên giơ tay giáng xuống một bạt tai đau điếng.
 
Chương 2263


 “Bốp!”

 

Cùng với tiếng bạt tai vang lên, Kont bị đánh ngã nhào xuống đất, lăn ra xa bảy, tám mét.

 

“Tôi thật sự muốn xem, khi tôi vẫn chưa đồng ý thì ai dám rời khỏi nơi này nửa bước!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Rost, ánh mắt hệt như đang nhìn một người chết.

 

Kont ôm lấy bên má bị đánh biến dạng, bò từ trên mặt đất lên, chỉ vào mũi của Tiêu Chính Văn gào thét: “Tiêu Chính Văn! Cậu dám đánh tôi? Tôi sẽ ra lệnh cho hạm…”

 

“Rầm!”

 

Ông ta vẫn còn chưa nói hết câu, chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ tay lên, một tia sáng trắng lao thẳng về phía Kont nhanh như điện giật.

 

“Rắc!”

 

Sau một tiếng vang rất lớn, Kont hoá thành tro bụi chỉ trong nháy mắt!

 

Mấy người Hằng Sơn và Rost trông thấy vậy thì kinh sợ khiếp vía.

 

Rost vừa liên tiếp lùi ra sau vừa chỉ vào Tiêu Chính Văn và nói: “Tiêu Chính Văn, nếu… nếu mày dám động vào tao thì Hoa Quốc nhất định sẽ…”

 

Chỉ là hắn vẫn còn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung tay lên, con dao quân đội năm cạnh lao ra, cắm thẳng vào giữa trán của hắn.

 

Thấy vậy, mấy ông lão Hằng Sơn sợ tới mức mặt mày trắng bệch, nhìn chăm chăm vào xác Rost hồi lâu mới liên tiếp lắc đầu, lau mồ hôi lạnh trên trán, tự mình lẩm bẩm: “Xong rồi! Xong hết cả rồi!”

 

Tiêu Chính Văn lại chẳng thèm bận tâm, tiện tay cởi áo khoác ngoài trên người khoác cho Hứa Thiến.

 

Long Ngao chuyển động, chỉ trong nháy mắt đã giết sạch hết mấy chục tên vệ sĩ mặc đồ đen bên trong biệt thự!

 

Dương Linh Nhi vừa theo Tiêu Chính Văn đi ra bên ngoài vừa lo lắng nói: “Anh Tiêu, liệu chuyện này có…”

 

“Không sao, bất luận là ai cũng không thể ức hiếp người dân Hoa Quốc trên lãnh thổ của Hoa Quốc, đây là quy tắc!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn đưa Dương Linh Nhi và Hứa Thiến đến trước cửa một chiếc xe thương vụ đang đỗ ngay lối vào.

 

Long Nguyệt tự tay mở cửa xe cho Dương Linh Nhi và Hứa Thiến: “Hai người mau lên xe đi, những chuyện còn lại không liên quan gì tới mấy người nữa!”

 

Sau khi hai cô gái ngồi vào trong xe, Tiêu Chính Văn mới mở cửa ghế lái phụ và ngồi vào trong.

 

Trên đường trở về, nghe mọi người trò chuyện với nhau, Tiêu Chính Văn mới biết cô gái tên Hứa Thiến này cũng là một người khá có địa vị.

 

Nhà họ Hứa là một gia tộc ở ẩn đã tồn tại rất lâu tại Kinh Nam.

 

Ngoài ra cũng là một thế gia võ thuật đã được lưu truyền cả nghìn năm bên trong võ tông!

 

Trận chiến lớn giữa cường giả vùng ngoài lãnh thổ lần này được tổ chức trên vùng đất của nhà họ Hứa, hơn nữa nhà họ Hứa cũng là một trong số các bên đứng ra tổ chức!

Dù gì trận đấu lần này cũng được tiến hành trên lãnh thổ Hoa Quốc, mà võ tông lại dốc sức vì giới chính trị, vậy nên mới tìm một số gia tộc ở ẩn lớn để làm bên tổ chức cho buổi thi đấu!
 
Chương 2264


Mặt khác, làm như vậy cũng có lợi, bất luận sân bãi hay là quy tắc lập ra thì đều có thể thiên vị cho Hoa Quốc một chút!

 

“Tên Rost đó thật ra đang muốn thông qua tôi và Dương Linh Nhi để uy hiếp bên đứng ra tổ chức của Hoa Quốc, từ đó mở một cánh cửa thật thuận lợi cho cường giả vùng ngoài lãnh thổ của Mỹ Lục!”

 

Mãi tới lúc này Hứa Thiến mới nói ra mục đích thật sự của đối phương.

 

Rost thân là thành viên của gia tộc số một Mỹ Lục, đương nhiên sẽ không chỉ đơn giản vì thèm muốn nhan sắc của hai người họ nên mới bắt cóc bọn họ tới trang viên của mình.

 

Bất luận nhà họ Dương hay nhà họ Hứa cũng đều có thể tạo nên tầm ảnh hưởng nhất định với võ tông và giới võ thuật của Hoa Quốc.

 

Đồng thời, ông nội của Dương Linh Nhi còn là một trong số các thành viên quan trọng của Long Các!

 

“Anh Tiêu, anh cũng sẽ đến xem buổi thi đấu sao?”

 

Hứa Thiến quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, hiếu kỳ hỏi.

 

“Có khả năng!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói.

 

Thật ra Tiêu Chính Văn cũng rất hiếu kỳ với thực lực của cường giả vùng ngoài lãnh thổ, tới lúc đó đến quan sát trận đấu cũng là một lựa chọn không tồi!

 

Một mặt có thể hiểu rõ cách biệt giữa mình và đối phương, mặt khác, Tiêu Chính Văn cũng rất muốn nhìn xem rốt cuộc Từ Thiên Thuật đó là người như thế nào!

 

“Anh Tiêu, nếu anh cũng có thời gian tới xem chiến đấu thì nhất định phải gọi điện thoại cho tôi!”

 

Hứa Thiến vừa nói vừa đưa cách thức liên hệ của mình cho Tiêu Chính Văn.

 

Sau khi đưa Dương Linh Nhi và Hứa Thiến về tới nhà họ Dương, Tiêu Chính Văn mới tạm biệt và rời đi.

 

Trong đêm hôm đó, một tin tức động trời đã truyền tới trụ sở chính của hải quân Mỹ Lục.

 

“Cái gì, Rost và Kont đều bị giết rồi hả?”

 

Bên trong phòng tác chiến, một ông lão tóc trắng nghe thấy tin tức này thì không khỏi chấn động.

 

Mặc dù địa vị của ông ta ở Mỹ Lục rất cao, thế nhưng Rost cũng là một nhân vật cực kỳ quan trọng!

 

Ai mà không biết hắn là người thừa kế tương lai của gia tộc Rospierre chứ?

 

Cũng chính vì thế, địa vị của Rost ở Mỹ Lục vẫn luôn hết sức đặc thù, dù là mười gia tộc lớn của Âu Lục thì cũng phải nể mặt hắn vài phần!

 

Bây giờ, Rost lại chết ở Hoa Quốc, chuyện này chắc chắn sẽ tạo nên cuộc đại chiến giữa hai nước!

 

“Nguyên soái, là vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn của Hoa Quốc đã ra tay giết chết hai người họ!”

 

Một phụ tá trầm giọng nói.

 

“Hừ!”

 

Ông lão đấm thẳng lên trên mặt bàn, phẫn nộ nói: “Người đâu!”

Sau tiếng hạ lệnh, mười mấy người đàn ông da trắng đeo hàm tướng trên vai bước nhanh vào trong.
 
Chương 2265


Những người này đều là nhân vật lớn nắm giữ một đơn vị hạm đội tàu sân bay, chỉ cần ông ta hạ lệnh một tiếng thì sẽ có mười mấy hạm đội tàu sân bay xông tới bờ biển của Hoa Quốc!

 

“Nguyên soái, Tiêu Chính Văn là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, trước khi cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về, chuyện này vẫn cần…”

 

Ông lão khẽ xua tay, sau đó cố gắng kiềm chế ngọn lửa giận trong lòng.

 

“Cảnh giới Thiên Thần! Hừ, được đấy, vậy thì tôi phải xem thử vũ khí hạt nhân có tác dụng với cậu ta hay không!”

 

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

 

Nếu như sử dụng đến vũ khí hạt nhân thì cuộc chiến giữa Mỹ Lục và Hoa Quốc sẽ là một trận chiến diệt quốc không có giới hạn!

 

“Nguyên soái, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần chưa chắc đã sợ vũ khí hạt nhân, nhưng nếu như sử dụng tới vũ khí hạt nhân thì e rằng bên phía Hoa Quốc sẽ dồn toàn lực báo thù, tới lúc đó…”

 

“Toàn lực báo thù? Lẽ nào chúng ta lại sợ bọn chúng báo thù sao? Đi, chuẩn bị vũ khí hạt nhân! Bất luận thế nào cũng phải đòi lại công bằng cho cậu Rost!”

 

“Hơn nữa, dù tương lai có ra sao, Mỹ Lục chúng ta vĩnh viễn không thể bị người khác xem thường! Bất luận cường giả vùng ngoài lãnh thổ có ý kiến thế nào, là cường quốc số một trên thế giới, chúng ta buộc phải tỏ rõ thái độ!”

 

Đối diện với khí thế mạnh mẽ của ông lão, mọi người cũng chẳng biết phải làm sao, chỉ đành làm theo ý ông ta, xin phép sĩ quan chỉ huy cao nhất sử dụng vũ khí hạt nhân để đối phó với Tiêu Chính Văn!

 

Ở một diễn biến khác, bên phía vùng ngoài lãnh thổ lại cử người tới.

 

Lần này không phải là nhân vật nhỏ bé như Trương Tử Trần, mà người tới là một trong số những cường giả của Hằng Sơn ở vùng ngoài lãnh thổ – Lý Thiên Hoá!

 

Tiêu Chính Văn vừa trở về dinh thự, Độ Thiên Chân Nhân đã bước nhanh tới nói: “Cậu Tiêu, vùng ngoài lãnh thổ cử người tới rồi, hơn nữa còn đang chờ cậu ở phòng khách!”

 

“Ồ? Được, dẫn tôi đi gặp!”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi thư thái bước về phía phòng khách.

 

Lúc này, trong phòng khách, một ông lão tóc trắng như cước đang thưởng trà với vẻ mặt hiền hoà, thoạt nhìn dường như chẳng có ý đối địch.

 

Ông lão thấy Độ Thiên Chân Nhân dẫn một cậu thanh niên bước vào thì quan sát Tiêu Chính Văn mấy lượt rồi mới điềm nhiên hỏi: “Cậu là vua Bắc Lương, Tiêu Chính Văn à?”

 

“Tôi là Lý Thiên Hoá! Là sư đệ của chưởng giáo Hằng Sơn – Lý Thiên Thành!”

 

Ông lão tự mình giới thiệu.

 

Sư đệ của Lý Thiên Thành?

 

Nghe thấy lời này, sắc mặt Độ Thiên Chân Nhân hơi biến đổi.

 

Lý Thiên Thành không hề tầm thường chút nào.

 

Hơn nữa, ông ta cũng là chưởng giáo danh sơn duy nhất kiêm cả hai giới là vùng ngoài lãnh thổ và thế tục!

 

Chỉ điểm này cũng có thể nhìn ra thực lực của Lý Thiên Thành, mà sư đệ của ông ta thì sao có thể yếu kém chứ?

 

“Bỏ đi, bớt phí lời, Thiên Đạo Minh Ước nhờ tôi chuyển tới cậu một câu!”

Lý Thiên Hoá cao ngạo lên tiếng.
 
Chương 2266


 Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, Thiên Đạo Minh Ước cử người chuyển lời tới anh sao?

 

Thấy Tiêu Chính Văn trầm mặc không nói, Lý Thiên Hóa thầm cho rằng Tiêu Chính Văn đã bị bốn chữ Thiên Đạo Minh Ước doạ sợ!

 

Dù gì thế lực của Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ cũng rất lớn, cũng được gọi là một trong số hai cực của vùng ngoài lãnh thổ.

Có thể được Thiên Đạo Minh Ước chọn trúng, đối với bất cứ ai mà nói cũng chỉ có hai lựa chọn, hoặc là phục tùng, hoặc là chết!

 

“Thiên Đạo Minh Ước hy vọng cậu có thể tham gia buổi thi đấu lần này, hơn nữa sẽ tham gia với tư cách là đại biểu của Thiên Đạo Minh Ước, đây vừa là lời mời hợp tác vừa là sự cất nhắc đối với cậu!”

 

Lý Thiên Hóa nói với giọng điệu chắc nịch.

 

“Vậy nếu như tôi không đồng ý thì sao?”

 

Thấy vẻ mặt cao ngạo của Lý Thiên Hóa, Tiêu Chính Văn không chút khách khí đáp lời.

 

Cái gì?

 

Lý Thiên Hóa thậm chí còn hoài nghi bản thân nghe nhầm, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn một lúc lâu mới bật cười lạnh lùng nói: “E rằng cậu vẫn chưa biết tại sao năm đó Ngô Khởi lại bỏ mạng đâu nhỉ?”

 

“Còn cả Nhạc Phi, rốt cuộc đã chết thế nào, e rằng cậu cũng không biết rõ!”

 

Lý Thiên Hóa quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, lạnh lùng nói: “Tôi không thể không thừa nhận, với thực lực Thiên Thần một sao mà đã có thể giết chết cường giả ở cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, cậu thực sự vô cùng ưu tú!”

 

“Thế nhưng so với Nhạc Phi và Ngô Khởi thì cậu vẫn còn kém xa nhiều lắm, năm đó khi bọn họ bị giết đã đạt đến cảnh giới Nhân Vương đỉnh cao rồi!”

 

“Bất cứ người nào dám làm trái lời Thiên Đạo Minh Ước thì tên của người đó sẽ bị viết vào bảng bị truy sát, từ cổ chí kim, không có một người nào có thể trốn chạy được sự truy sát của Thiên Đạo Minh Ước!”

 

Nghe thấy lời này, sắc mặt Độ Thiên Chân Nhân lập tức biến đổi.

 

Bảng truy sát là một danh sách vô cùng khủng bố.

 

Chỉ cần là người có tên trong bảng thì gần như không một ai có thể may mắn thoát được!

 

Năm đó sư phụ của Độ Thiên Chân Nhân kín tiếng như vậy là bởi vì không muốn bị liệt vào danh sách này.

 

Cụ ta không giống như người khác, bởi vì vốn dĩ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, nếu như thể hiện thực lực quá mức kinh người thì sẽ nhanh chóng bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm đến.

 

Những người vẫn chưa từng tới vùng ngoài lãnh thổ có lẽ cảm thấy việc bản thân có thể được Thiên Đạo Minh Ước nhìn trúng là một chuyện quá tốt, thế nhưng trên thực tế lại không phải như vậy!

 

Người bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm trúng, hoặc là sẽ trở thành công cụ giết người của Thiên Đạo Minh Ước, hoặc là bị Thiên Đạo Minh Ước giết chết, cuối cùng đều chẳng có kết cục gì tốt đẹp.

 

“Ồ? Tôi có thể cho rằng ông đang uy hiếp tôi không?”

 

Ánh mắt của Tiêu Chính Văn lập tức trở nên sắc lạnh.

 

Lý Thiên Hóa không chút bận tâm liếc nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù bây giờ ông ta đã có thể cảm nhận được sát khí toả ra từ trên cơ thể của Tiêu Chính Văn, thế nhưng lại chẳng để tâm ý nó!

Ngược lại còn chậm rãi lên tiếng thêm lần nữa: “Uy hiếp? Thiên Đạo Minh Ước trước nay đều khinh thường chuyện uy hiếp bất cứ người nào, bởi vì người mà Thiên Đạo Minh Ước muốn giết trước giờ đều chẳng có ai thoát được!”
 
Chương 2267


 “Dù là cảnh giới Nhân Vương, thậm chí là sự tồn tại mạnh hơn thế cũng chẳng một ai có thể thoát được, lẽ nào cậu cảm thấy với thực lực bây giờ của cậu thì có thể sánh ngang với Nhạc Phi và Ngô Khởi rồi hay sao?”

 

“Nếu như tôi là cậu, tôi tuyệt đối sẽ không đưa ra một quyết định thiếu lý trí như vậy!”

Lý Thiên Hóa lại quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, giống như đang đợi Tiêu Chính Văn thay đổi quyết định.

 

Bởi vì tất cả những gì ông ta đã nói đều là sự thật.

 

Cường giả ở cảnh giới Nhân Vương đều không thể thoát được, Tiêu Chính Văn bây giờ chỉ ở cảnh giới Thiên Thần thì càng không có khả năng thoát được sự truy sát của Thiên Đạo Minh Ước!

Thấy Tiêu Chính Văn suy nghĩ, Lý Thiên Hóa khẽ cười nói: “Tiêu Chính Văn, thật ra Thiên Đạo Minh Ước đã biết về bí mật trên người cậu lâu rồi, cậu có thể lội ngược dòng thực ra chỉ có hai nguyên nhân!”

 

“Thứ nhất là bởi vì cậu nắm giữ cuốn Thiên Sơn Thư Lục của nhà họ Tiêu! Nó giúp cậu có thể sở hữu tầm nhìn rộng hơn, con đường tu hành tốt hơn so với người khác!”

 

“Thứ hai là bởi vì cậu đã lấy được ba trái tim rồng, có sự hỗ trợ của ba trái tim rồng, cậu mới có được thành tựu như ngày hôm nay! Nếu không, dù cậu có là một thiên tài thì cũng tuyệt đối không thể từ cảnh giới chủ soái đột phá lên cảnh giới Thiên Thần chỉ trong vòng nửa năm!”

 

“Nếu như cậu có thể đồng ý gia nhập Thiên Đạo Minh Ước, đối với cậu mà nói thì lợi ích là thứ chẳng thể tưởng tượng nổi, chỉ cần Thiên Đạo Minh Ước tìm được hai trái tim rồng còn lại thì sẽ có thể dung hợp năm trái tim rồng, giải được tất cả bí mật của di tích Long tộc!”

 

“Thật ra đến cấp độ như chúng tôi, mọi người đều hiểu rằng chúng tôi chỉ sống để khiến bản thân trở nên mạnh hơn, một lòng cầu cạnh sự tiến bộ thực chất, chỉ có lấy được trái tim rồng, tiến vào di tích Long tộc mới có thể khiến cho cậu phát triển hơn nữa!”

 

Lý Thiên Hóa vừa đưa ra điều kiện mê người vừa híp mắt nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Điều kiện mà ông ta đưa ra quả thực rất hấp dẫn, đổi lại là người khác thì chắc chắn đều sẽ bị nó tác động!

 

Thế nhưng đáng tiếc, người mà ông ta gặp phải lại là Tiêu Chính Văn!

 

“Nếu như ông đã hiểu tôi như vậy thì càng nên biết rõ rằng Tiêu Chính Văn tôi là người như thế nào, cả đời này tôi ghét nhất là bị người khác ép buộc! Hơn nữa, tôi với ông không phải những kẻ bước chung trên một con đường!”

 

“Tiêu Chính Văn tôi không sống để mạnh hơn, mỗi một giây trong cuộc đời của tôi đều sống vì Hoa Quốc, sống vì những người mà tôi hết mực yêu thương!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ nói hai câu rất đơn giản nhưng đã đáp trả lại mấy lời của Lý Thiên Hóa.

 

Lý Thiên Hóa nghe vậy thì đứng bật dậy, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Nghe ý của cậu thì chắc là tôi không cần phải nói thêm gì nữa rồi, nếu đã như vậy thì tôi trở về báo cáo đây!”

 

“Hy vọng sau này cậu sẽ không hối hận vì quyết định này!”

 

Dứt lời, Lý Thiên Hóa quay người rời đi, chớp mắt đã biến mất không thấy tăm hơi!

 

Thấy Lý Thiên Hóa đi khuất, Độ Thiên Chân Nhân nói với vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: “Cậu Tiêu, bảng truy sát hết sức đáng sợ, có thể nói, từ cổ chí kim vẫn chưa ai có thể chạy thoát được sự truy sát của Thiên Đạo Minh Ước!”

 

“Theo tôi thấy, cậu có thể tạm thời đồng ý, sau này lại từ từ nghĩ cách, đây mới là thượng sách!”

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn Độ Thiên Chân Nhân, nói: “Ồ? Bảng truy sát mà ông ta nhắc đến thật sự lợi hại tới vậy sao?”
 
Chương 2268


Độ Thiên Chân Nhân nghĩ ngợi rồi lên tiếng: “Lúc sư phụ tôi còn sống đã từng nhắc đến, người khác thì không rõ lắm, nhưng Nhạc Phi quả thực đã chết vì bảng truy sát, còn có Viên Sùng Hoán cũng chết vì bảng này!”

 

“Có điều, về phần Ngô Khởi thì không nói rõ được, theo lời sư phụ tôi, Thiên Đạo Minh Ước thực sự hùng mạnh là vào sau thời Thịnh Đường, còn trước lúc đó thì Thiên Đạo Minh Ước không hề nổi tiếng ở vùng ngoài lãnh thổ!”

“Vậy nên chuyện của Ngô Khởi không dễ phán đoán, nhưng bây giờ những người đắc tội với Thiên Đạo Minh Ước gần như…”

 

Tiêu Chính Văn khẽ xua tay, Thiên Đạo Minh Ước xem trọng anh chẳng qua là bởi vì di tích Long tộc và nơi cất giữ hai trái tim rồng còn lại.

 

Nếu như lấy được hai trái tim rồng thì người đầu tiên Thiên Đạo Minh Ước muốn đối phó chính là Tiêu Chính Văn!

 

Tới lúc đó, năm trái tim rồng đã hội tụ đủ, Tiêu Chính Văn cũng mất đi giá trị lợi dụng.

 

Trừ khử Tiêu Chính Văn ngược lại phù hợp nhất với lợi ích của Thiên Đạo Minh Ước!

 

Vậy nên dù sao cuối cùng cũng sẽ trở mặt thành thù thì cần gì phải cúi mình nghe theo?

 

“Sớm muộn cũng phải sống chết một phen thì sao phải cúi đầu trước ông ta? Vả lại, người muốn giết tôi không chỉ có bọn họ, năm đại danh sơn, cường giả các nước, có ai là không muốn dồn tôi vào chỗ chết đâu?”

 

“Thế nhưng cuối cùng thì người phải chết đều sẽ là bọn chúng!”

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói xong, Độ Thiên Chân Nhân cười gượng, quả thực chiến lực của Tiêu Chính Văn đáng nể như của người trời!

 

Nếu không Độ Thiên Chân Nhân cũng sẽ không một lòng trung thành với Tiêu Chính Văn như vậy.

 

“Cậu Tiêu, tôi vẫn còn một chuyện không hiểu, tất cả những người bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm đến, không ai không phải là nhân tài kiệt xuất của thời đại, thậm chí có thể tác động tới tình hình của thế giới!”

 

“Thế nhưng bây giờ cường giả vùng ngoài lãnh thổ đã trở về rồi, tại sao bọn họ vẫn không chịu bỏ qua cho cậu chứ?”

 

Đây chính là vấn đề mà Độ Thiên Chân Nhân mãi chẳng thể hiểu nổi.

 

“Di tích Long tộc! Đây có thể nói là bí mật lớn nhất trong lịch sử loài người cho tới bây giờ, nếu như mở ra, có thể sẽ đảo ngược mọi nhận thức của con người về lịch sử, hoặc là ngay cả thuyết tiến hoá cũng sẽ bị lật đổ hoàn toàn!”

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

 

Thấy là Hứa Thiến gọi tới, Tiêu Chính Văn do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn ấn nút bắt máy.

 

“Anh Tiêu, tôi đã nhờ gia đình giữ lại cho anh một vị trí quan sát cuộc đấu tốt nhất, nếu anh có thời gian thì có thể tới Long Kinh bất cứ lúc nào!”

 

Trong điện thoại truyền đến giọng nói trong như tiếng chuông của Hứa Thiến.

 

Nếu như không có sự trợ giúp của Tiêu Chính Văn, bây giờ có thể cô ấy còn chẳng rõ sống chết ra sao!

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Được, tôi thu xếp chuyện trong nhà xong xuôi sẽ tới Long Kinh luôn!”

 

Những ngày sau đó, Tiêu Chính Văn ở nhà cùng vợ con, hơn nữa còn đãi mấy bàn tiệc ở dinh thự để mừng một trăm ngày tuổi cho con trai của mình.

Con trai của anh được đặt tên là Tiêu Chấn Thiên, biệt danh là Thiên Thiên!
 
Chương 2269


Đồng thời, theo thông lệ tên của con trai anh sẽ được viết vào gia phổ.

 

Khương Vy Nhan ôm lấy Thiên Thiên vừa tròn trăm ngày tuổi, vẻ mặt tràn đầy niềm vui.

Thật ra từ trước đến nay, cô vẫn luôn ấp ủ trong lòng việc sinh con nối dõi cho nhà họ Tiêu.

 

Bây giờ thì ổn rồi, tên của con trai đã được thêm vào gia phổ, hòn đá lớn trong lòng cô cuối cùng cũng có thể buông xuống.

 

Sau đó, Tiêu Chính Văn lại ra lệnh cho Long Nguyệt và Long Ngao chuẩn bị kỹ càng, phải luôn theo dõi mọi hành tung của các cường giả ngoài lãnh thổ và các phái đoàn từ các quốc gia đến xem trận chiến.

 

Cho dù là giới chính trị hay võ tông Hoa Quốc cũng đều rất coi trọng cuộc đấu lần này giữa các cường giả ngoài lãnh thổ.

 

Dù sao lần này, các cường giả ngoài lãnh thổ của các nước đều tập trung gần Long Kinh.

 

Hơn nữa, nhìn bề ngoài đều thân thiện với Hoa Quốc, nhưng trên thực tế lại đang ngầm nổi lên một thế lực lớn phía sau.

 

Tiêu Chính Văn dẫn theo Độ Thiên Chân Nhân cùng đến Long Kinh, chuyện trong nhà để lại cho Long Nguyệt trông coi, sắp xếp như vậy cũng là để đề phòng bất trắc.

 

Mấy ngày trước, Độ Thiên Chân Nhân đã đột phá trở thành cường giả cảnh giới Thiên Thần, khi đến Long Kinh, lỡ như có sự cố phát sinh, Độ Thiên Chân Nhân cũng có thể hỗ trợ cho Tiêu Chính Văn!

 

Khi đến Trần Gia Phố, một thị trấn không nổi tiếng trước đây cách Long Kinh bốn mươi cây số, lúc này đã chật cứng người.

 

Xung quanh cách mỗi năm bước có một trạm canh giữ, cách mỗi ba bước lại có một trạm gác, tất cả đều là những hộ vệ và vệ sĩ của các cường giả các nước, cùng với nhân viên tuần tra được võ tông Hoa Quốc phái đến.

 

Mặc dù những người này không phải là quân chính quy, nhưng so về sức chiến đấu thì quân chính quy còn lâu mới có thể so sánh được.

 

Thậm chí Tiêu Chính Văn cũng đã từng thấy cường giả cảnh giới Thiên Vương một sao trong đội nhân viên tuần tra!

 

Ngày xưa, cường giả cảnh giới Thiên Vương là người trấn áp cả nước, còn bây giờ lại chỉ thể trở thành nhân viên tuần tra, đúng là thế sự khó lường!

 

Từ khía cạnh của sự việc cho thấy, những cường giả từ vùng ngoài lãnh thổ trở về lần này, ai cũng là người gây chấn động đương thời!

 

Hơn nữa, để tiếp đón các cường giả của các nước, các nhà hàng và khách sạn với những phong cách khác nhau đã sớm được xây xong trong thị trấn, thậm chí cả sòng bạc cũng có đầy đủ!

 

Trong toàn bộ thị trấn, có thể thấy đủ các loại xe sang trọng với giá ngất ngưởng ở bất cứ nơi đâu, hơn nữa có rất nhiều các lãnh đạo cấp cao từ các quốc gia khác nhau đều tập trung đông đúc tại đây!

 

Những nhân vật quan trọng của năm đại danh sơn và võ tông Hoa Quốc đều xuất hiện ở thị trấn nhỏ vô danh này.

 

Tiêu Chính Văn vừa đi tới cổng thị trấn, Hứa Thiến đã nhanh chóng ra tiếp đón.

 

“Anh Tiêu, dọc đường đi anh vất vả rồi, chúng ta đi ăn chút gì đó trước nhé!”

 

Hứa Thiến vừa nói, vừa kéo Tiêu Chính Văn vào một nhà hàng Tây bên cạnh.

 

Hứa Thiến vừa đi vào trong, vừa giới thiệu với Tiêu Chính Văn: “Nhà họ Hứa chúng tôi vẫn là gia tộc lớn ở gần đây, cuộc đấu lần này, nhà họ Hứa chúng tôi lại là một trong những người tổ chức, cho nên mọi thứ trong thị trấn đều do họ Hứa chúng tôi làm chủ!”

“Cho dù là ai cũng phải nể mặt nhà họ Hứa khi đến Trần Gia Phố!”
 
Chương 2270


 “Hơn nữa, cụ tổ nhà họ Hứa còn đích thân ra tay bố trí trận pháp xung quanh, chỉ cần có người dám gây rối, thì những trận pháp này nhất định sẽ khiến cho người đó có đi mà không có về!”

 

Hứa Thiến vừa nói, vừa chỉ về phía xa.

 

Tiêu Chính Văn cũng ngước đầu lên nhìn.

Quả nhiên, toàn bộ thị trấn gần như liên kết thành một thể với những dãy núi xung quanh.

 

Những tòa tháp cao trên núi và những tòa nhà trong thị trấn vừa vặn tạo thành một trận pháp lớn trong dãy núi tích hợp với phòng thủ và tấn công!

 

Xem ra người này cũng khá giỏi về mặt hình thành trận pháp.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, trận pháp này đúng là có thể ngăn cản hậu quả của những cường giả cảnh giới Thiên Thần ra tay, nhưng vẫn khó đảm bảo sẽ không ảnh hưởng đến những người dân gần đó.

 

“Anh Tiêu, thật ra nhà họ Hứa chúng tôi là người kế thừa Lỗ Ban Thư, hơn nữa, từ đời Tần đến nay, chỉ có nhà chúng tôi mới được Công Du Ban truyền lại và kế thừa!”

 

Hứa Thiến nói với Tiêu Chính Văn với vẻ mặt đầy kiêu ngạo.

 

Tiêu Chính Văn cũng khá ngạc nhiên khi nghe thấy điều này.

 

Khi nhắc đến Công Du Ban, hầu như ai cũng biết rằng đó là người sáng lập trận pháp thật sự từ thời Tần đến nay!

 

Trận pháp của đời sau có rất nhiều, cũng đều có nguồn gốc từ Lỗ Ban Thư của Công Du Ban!

 

Có điều, sau nhiều cuộc chiến thăng trầm của Hoa Quốc, tính thừa kế của Công Du Ban đã bị phai nhạt khỏi Hoa Quốc!

 

Thậm chí vẫn có người cho rằng Công Du Ban đã bị thất truyền từ lâu.

 

Không ngờ nhà họ Hứa lại là hậu duệ của Công Du Ban!

 

“Tiểu Thiến!”

 

Đúng lúc này, một giọng nói già nua, lạnh lùng cắt ngang lời nói của Hứa Thiến.

 

Hứa Thiến vội vàng tìm kiếm giọng nói được phát ra, chỉ thấy một ông lão tóc trắng đang đẩy cửa đi vào nhà hàng.

 

“Ông nội, sao lại là ông? Người này chính là ân nhân cứu mạng của cháu, vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn, anh Tiêu!”

 

Hứa Thiến giới thiệu với ông lão.

 

Ông lão nghiêng đầu liếc nhìn Tiêu Chính Văn, khẽ gật đầu.

 

Chỉ có điều, ba từ “vua Bắc Lương” nếu vào một năm trước có lẽ sẽ rất đáng giá.

 

Nếu như lúc đó ông lão nhìn thấy Tiêu Chính Văn cũng phải khom người cúi lạy!

 

Tuy nhiên, lần này thì khác.

 

Hôm nay, đừng nói là vua Bắc Lương, cho dù là Thiên Tử cũng không đáng nhắc đến.

 

Vì vậy, ông lão chỉ khẽ gật đầu với Tiêu Chính Văn nhưng lại không hành lễ.

 

“Cậu Tiêu, Tiểu Thiến không hiểu chuyện, trẻ con nói chuyện không kiêng kỵ, nhưng cậu cũng đừng tin!”

 

Ông lão chậm rãi mở miệng nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn cũng ngẩng đầu lên, đánh giá ông lão!

 

Chỉ thấy ông lão râu tóc bạc phơ, trên người mặc một bộ áo dài màu trắng, nhìn từ xa thật sự bất phàm.

Hơn nữa thực lực cũng tầm cỡ cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, lại thêm việc tinh thông trận pháp, miễn cưỡng có thể xem là cao thủ cảnh giới Thiên Vương đỉnh cao.
 
Chương 2271


“Tôi là Hứa Thiên Chí, rất cảm ơn cậu Tiêu trước đây đã ra tay cứu giúp!”

 

Sau khi ông lão ngồi xuống mới chắp tay nói với Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù miệng ông lão nói lời cảm ơn, nhưng vẻ mặt lại hơi kiêu căng.

 

Suy cho cùng những lời vừa rồi của Hứa Thiến cũng không phải là lời trẻ con, nhà họ Hứa quả thật là hậu duệ duy nhất của của Công Du Ban!

 

Ngày nay chỉ có một số ít người có thể được gọi là cao thủ võ thuật ở Hoa Quốc, hơn nữa tinh thông trận pháp lại có một gia tộc được kế thừa trận pháp hoàn chỉnh, gần như đã rất hiếm hoi!

 

Cho dù là các cao nhân của một số danh sơn cũng phải nhún nhường vài phần trước nhà họ Hứa!

 

Ngoài nhà họ Trương thì gần như không ai có thể lay động được địa vị của nhà họ Hứa trong lòng năm đại danh sơn!

 

Vì vậy, trong mắt Hứa Thiên Chí, Tiêu Chính Văn – vua Bắc Lương vốn không đáng một xu!

 

Điều quan trọng nhất là lần này cụ ta rất được tôn sùng khi ngay cả Từ Thiên Thuật cũng phải đích thân phái người mời cụ ta xuống núi?

 

Từ Thiên Thuật đã cầu xin người khác bao giờ?

 

Ít nhất ở Trần Gia Phố, có rất nhiều nhân vật lớn cũng phải nể mặt cụ ta, thậm chí ngay cả ông La của Hoa Sơn cũng đã đích thân gặp cụ ta.

 

“Ông khách sáo rồi, những việc này cũng là việc tôi nên làm!”

 

Tiêu Chính Văn cười nhẹ, cũng không nói nhiều.

 

Sau đó, mọi người nói xã giao vài câu, Hứa Thiên Chí định đứng dậy rời đi.

 

Hôm nay cụ ta đích thân đến đây chẳng qua chỉ muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình!

 

Còn muốn cụ ta ăn cơm với Tiêu Chính Văn, thì e rằng Tiêu Chính Văn vẫn chưa có tư cách!

 

Lần này, không những các cường giả ngoài lãnh thổ trở về mà còn có người nhà họ Trương của Thiên Sơn và người thân của Từ Thiên Thuật cũng đã đến đây.

 

Xét về thân phận, ngẫu nhiên chọn một người trong số họ cũng cao hơn Tiêu Chính Văn mấy bậc, sao cụ ta có thể ở lại dùng bữa chung bàn với vua Bắc Lương đã “lỗi thời” được chứ?

 

Nếu không phải bởi vì Tiêu Chính Văn có ơn cứu mạng Hứa Thiến thì cụ ta thậm chí cũng sẽ không gặp mặt Tiêu Chính Văn!

 

“Vua Bắc Lương, bây giờ không còn được như xưa nữa, toàn bộ thị trấn này đã tề tựu đông đủ những nhân vật lớn của các nước, hơn nữa không ít người từ vùng ngoài lãnh thổ trở về và những người thân của các cường giả ngoài lãnh thổ, vì vậy tuyệt đối đừng gây rắc rối ở đây!”

 

“Nếu không, cho dù là tôi cũng khó bảo vệ cho cậu một cách chu toàn!”

 

Trước khi đi, Hứa Thiên Chí để lại lời nhắn với Tiêu Chính Văn với vẻ mặt kiêu ngạo.

 

“Ông nội! Anh Tiêu…”

 

Hứa Thiến nghe những lời này cũng hơi sốt ruột, vội vàng đứng dậy muốn giải thích vài câu lại bị Hứa Thiên Chí ngắt lời.

 

“Tiểu Thiến, lát nữa cháu tiếp đãi cậu Tiêu giúp ông, sắp xếp cho cậu Tiêu qua đêm ở nhà trọ bên Trấn Tây, ông còn có việc quan trọng cần phải làm!”

 

Nghe thấy Hứa Thiên Chí nói xong, Hứa Thiến không khỏi ngơ ngác.

 

Trong thị trấn rõ ràng có khách sạn năm sao, nhưng lại bắt Tiêu Chính Văn sống trong một nhà trọ nghèo nàn rách nát!

 

“Ông nội, trong khách sạn có nhiều phòng trống như thế, tại sao…”

 

“Không có lý do gì, phòng bên kia đã được đặt hết rồi!”

 

Hứa Thiên Chí lạnh lùng nói.

 

Cái gì?

 

Một nghìn căn phòng đều đã được đặt hết rồi ư?

 

Hứa Thiên Chí hất tay áo đi ra ngoài, Hứa Thiến cũng vội vàng đuổi theo sau.
 
Chương 2272


Không đợi Hứa Thiên Chí đi xa, Hứa Thiến đã đuổi theo, gấp gáp hỏi: “Ông nội, dù gì anh Tiêu cũng là vua Bắc Lương của Hoa Quốc, không thể để cho anh Tiêu sống trong một căn nhà trọ sơ sài như vậy được!”

 

Hả?

 

Hứa Thiên Chí quay đầu nhìn Hứa Thiến, nói: “Nhà trọ thì làm sao? Cháu nghĩ rằng mấy khách sạn cao cấp kia chuẩn bị cho ai?”

 

“Đó đều là nơi ở chuẩn bị cho cường giả ngoài lãnh thổ và họ hàng thân thích của năm đại danh sơn!”

 

“Hơn nữa, không để cho Tiêu Chính Văn ở lều bạt đã là rất nể mặt cậu ta rồi! Cháu không thấy nguyên soái lục quân bên phía Âu Lục cũng chỉ có thể ở nhà trọ đó sao? Sao mọi người không ai oán thán câu nào?”

 

Hứa Thiên Chí lên tiếng nói với vẻ cực kỳ không vui.

 

“Ông nội, anh Tiêu cũng là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, hơn nữa trước đây còn giết chết bốn cường giả ở cảnh giới Thiên Thần của Âu Lục, chỉ dựa vào chiến lực này thôi cũng đủ để thấy anh ấy không nên ở trong nhà trọ rồi!”

 

Hứa Thiến cãi lý.

 

“Tiểu Thiến, cháu không biết đó thôi, Tiêu Chính Văn đạt tới cảnh giới Thiên Thần không phải là giả, nếu là trước đây khi cường giả ngoài lãnh thổ chưa trở về, hay thỏa thuận quy định cường giả ở cảnh giới Thiên Thần không được nhập thế chưa được hủy bỏ thì thân phận của cậu ta quả thực vô cùng tôn quý!”

 

“Thế nhưng ở trước mặt cường giả ngoài lãnh thổ thì một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần một sao căn bản chẳng đáng để bận tâm! Hơn nữa, cậu ta mới có bao nhiêu tuổi? Mới có hơn hai mươi tuổi đầu, cảnh giới Thiên Thần không có giống với cảnh giới Thiên Vương!”

 

“Đạt tới cảnh giới Thiên Thần, muốn nhích lên một chút thôi cũng khó như lên trời, mà trước đây Tiêu Chính Văn bất kính với năm đại danh sơn, con đường tương lai của cậu ta về căn bản đã bị chặt đứt rồi, loại người này không cần thiết phải quan tâm quá mức làm gì!”

 

“Ngược lại còn phải vạch rõ giới hạn, tránh cho việc rước hoạ vào thân, hơn nữa, ông vô cùng hoài nghi về động cơ Tiêu Chính Văn cứu cháu, nếu như cậu ta muốn nhân cơ hội này dựa hơi nhà họ Hứa chúng ta thì cậu ta đi sai nước cờ rồi!”

 

“Được rồi, cháu mau về đi, ông còn phải đi đón thiên tài nhà họ Trương – Trương Lăng Phong và con trai của tiền bối Từ – Từ Vĩnh Hạo nữa, không có thì giờ để đứng đây lãng phí với cháu đâu!”

 

“Nhớ kỹ, ăn cơm xong thì dẫn cậu ta tới nhà trọ ngoan ngoãn chờ ở đó, tuyệt đối đừng ra ngoài đi linh tinh, lỡ như đắc tội với người nào mà cậu ta không động tới được thì nhà họ Hứa sẽ không ra mặt vì cậu ta đâu!”

 

Hứa Thiên Chí lạnh lùng nói.

 

Theo cụ ta thấy thì đón tiếp thiên tài nhà họ Trương vẫn cấp bách hơn.

 

Nghe nói Trương Lăng Phong và Từ Vĩnh Hạo đều là thiên tài trăm năm mới gặp một lần, tiền đồ tương lai không thể dự đoán trước được!

 

Chỉ có những người như vậy mới xứng để Hứa Thiên Chí chủ động tạo dựng quan hệ, còn về Tiêu Chính Văn thì chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, căn bản chẳng đáng là gì trong mắt cụ ta!

 

Nhìn theo bóng lưng đi xa của Hứa Thiên Chí, Hứa Thiến chỉ biết thở dài bất lực.

 

Quay người trở vào trong nhà hàng, cô ấy nói với vẻ mặt ngượng ngùng: “Anh Tiêu… ông nội tôi ông ấy…”

 

Dù gì Tiêu Chính Văn cũng có ơn từng cứu mạng cô ấy, mà nơi này vốn dĩ nhà họ Hứa bọn họ có tiếng nói nhất, kết quả lại tiếp đãi Tiêu Chính Văn như vậy, trong lòng Hứa Thiến thật sự thấy không thoải mái.

 

Tiêu Chính Văn chẳng bận tâm, chỉ khẽ cười gật đầu rồi nói: “Không sao hết, chỉ là chỗ ở mà thôi, ở đâu cũng giống nhau!”

 

Nói xong, anh quay đầu liếc nhìn Độ Thiên Chân Nhân.

 

Nếu như không phải có Tiêu Chính Văn ở đây, Độ Thiên Chân Nhân đã cho Hứa Thiên Chí một trận ra trò rồi!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom