Chương 1773


Ngay cả hiện tượng thời tiết cũng sẽ thay đổi bởi võ thuật.

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, nhà họ Trương ra sao thì anh không biết, cũng không muốn biết.

 

Người ta thường nói binh đến tướng chặn, nếu đã gây hận thù rồi thì không thể sợ, càng sợ đối thủ càng ra sức ép người.

 

“Nhà họ Trương ra sao là chuyện của họ, mấy ngày nay em thấy thế nào rồi?”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa kéo tay Khương Vy Nhan đến, ngồi bên giường với cô.

 

Bình thường vừa mới sinh em bé thì sức khỏe của Khương Vy Nhan hẳn nên rất yếu mới đúng, nhưng từ khi bé con chào đời, Khương Vy Nhan lại hồi phục sức khỏe với tốc độ kinh người.

 

Chỉ trong hơn một ngày ngắn ngủi, Khương Vy Nhan đã khôi phục lại thực lực cảnh giới chiến thần địa cấp ba sao.

 

“Em thấy… hình như khỏe hơn lúc mang thai nhiều, tinh thần cũng tốt hơn không ít, ngay cả bản thân em cũng rất khó hiểu. Bình thường vừa sinh xong thì phải nghỉ ngơi một tháng, nhưng lần này…”

 

Suy cho cùng Khương Vy Nhan cũng không phải sinh lần đầu, thế nên vẫn có kinh nghiệm.

 

Nhưng ngay cả cô cũng không giải thích rõ được rốt cuộc cơ thể mình thế nào.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, bất kể là nguyên nhân gì, chỉ cần sức khỏe Khương Vy Nhan hồi phục như ban đầu thì đều là chuyện tốt.

 

“Hồi phục nhanh có thể liên quan đến cảnh giới của em, nhưng bắt đầu từ bây giờ anh vẫn muốn dạy em cái khác”.

 

Tiêu Chính Văn khẽ nhéo chóp mũi Khương Vy Nhan.

 

“Dạy em cái khác ư?”

 

Khương Vy Nhan hơi khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Phải!”

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn lấy một khăn tắm ra rồi liên tục vò trong lòng bàn tay, một lúc sau mới đưa tay xoa nhẹ lên lông tơ của Khương Vy Nhan.

 

“Em cảm nhận được không?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười hỏi.

 

Khương Vy Nhan không khỏi bật cười nói: “Tất nhiên là cảm nhận được rồi, đây chẳng phải là lực từ mà chúng ta từng được học ở trường lúc còn nhỏ đó sao? Nếu cọ sát với áo len thì sẽ có cảm giác mạnh hơn”.

 

“Đúng rồi!”

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Nhưng em có biết lực từ này có từ đâu không?”

vấn đề này bỗng chốc làm khó Khương Vy Nhan mặc dù mọi người đều biết rõ nguyên lý nhưng khi hời đến nguồn gốc của từ này thì ít ai biết.
Nếu nói là thế giới bên ngoài thì tại sao bình thường không cảm nhận được?
Nếu ở bên trong, vậy tại sao phải mượn sự trợ giúp của khăn tắm?
 
Chương 1774


 Khương Vy Nhan suy nghĩ hồi lâu cuối cùng vẫn lắc đầu nói: “Chồng ơi, em chưa từng nghĩ đến vấn đề này của anh”.

 

“Từ trường!”

 

Tiêu Chính Văn dửng dưng nói: “Trong cơ thể mỗi người đều có một loại từ trường liên kết với thế giới bên ngoài hoặc vũ trụ, thế nên máu trong người chúng ta mới có thể lưu thông”.

 

“Chúng ta mới có thể thuận lợi hô hấp”.

 

“Nhưng người bình thường không có cảm giác gì với từ trường này, càng không thể khống chế sự mạnh yếu của từ trường có điều, cường giả thì lại khác, có thể nói từ lúc đầu võ thuật Hoa Quốc đã có mối liên kết chặt chẽ với từ trường”.

 

Sau đó Tiêu Chính Văn giải thích lại những gì anh lĩnh hội được trong khoảng thời gian này.

 

Ban đầu, Khương Vy Nhan nghe mà chẳng hiểu gì.

 

Nhưng càng nghe Khương Vy Nhan càng mở to mắt.

 

Mặc dù cô vẫn không hiểu lắm, nhưng ít nhất đã có thể hiểu được một chút.

 

Nhất là khi Tiêu Chính Văn giơ cánh tay rồi khẽ vung lên, một luồng sáng màu trắng lóe lên, đồng thời trong không trung bỗng xuất hiện một tia sấm chớp càng khiến Khương Vy Nhan cực kỳ kinh ngạc.

 

“Đây… đây là từ trường anh tự tạo ra sao?”

 

Khương Vy Nhan ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn nói.

 

“Phải, chỉ là mới bắt đầu thôi, khả năng khống chế từ trường của em không mạnh, không thể đạt đến hiệu quả này. Ngoài ra, còn cần đến trận pháp để mở rộng năng lượng từ trường mới có hiệu quả được như thế này”.

 

Tiêu Chính Văn giảng giải lại nội dung quan trọng của Tam Tuyệt Trận cho Khương Vy Nhan.

 

Sau khi nghe Tiêu Chính Văn giải thích cụ thể, Khương Vy Nhan cũng đã hiểu rõ hơn một chút.

 

Khả năng hiểu được trận pháp của Khương Vy Nhan cực kỳ mạnh.

 

Đến mức Tiêu Chính Văn chỉ giảng giải một lần thì Khương Vy Nhan đã có thể nắm chắc phần tinh túy nhất trong đó.

 

“Thế cũng có thể nói trận pháp là sự liên kết giữa ý nghĩ và từ trường, chỉ cần đạt đến mức độ liên kết lẫn nhau thì có thể tùy ý khống chế từ trường của…”

 

Đang nói thì ngón tay Khương Vy Nhan khẽ run, một luồng sức mạnh vô hình phát ra từ ngón tay cô, sau đó một tiếng ầm vang lên, bàn gỗ cách đó vài mét bị vỡ tan tành.

 

Mặc dù uy lực ở mức độ này không đáng kể với cường giả cảnh giới chiến thần.

 

Nhưng ít ra cũng xem như là sự tiến bộ của Khương Vy Nhan.

Dù sao cũng là lần đầu tiên dùng trận pháp, có thể làm được giống Khương Vy Nhan đã không dễ rồi.
 
Chương 1775


“Chồng ơi! Là… là vậy sao?”

 

Khương Vy Nhan hơi căng thẳng nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Đúng rồi, chỉ là em chưa quen cảm giác này, vừa bắt đầu đã có thể làm được như em đã không dễ rồi”.

 

Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.

 

Thật ra ban đầu khi Tiêu Chính Văn có trong tay trái tim rồng Kim Long thì cũng có thể khai triển vài trận pháp tương tự ảo ảnh.

 

Nhưng mấy trận pháp đó chỉ là trận pháp cấp thấp nhất trong tất cả các trận pháp, chẳng có lực sát thương gì với cao thủ.

 

Được Tiêu Chính Văn khen, Khương Vy Nhan lập tức tràn đầy tự tin.

 

Nhưng vì còn phải chăm sóc con nhỏ, Khương Vy Nhan chỉ luyện một lát rồi vội vàng chạy đến phòng trẻ em cho con uống sữa.

 

“Chủ thượng, bên ngoài có người tên là Duẫn Chí Thành muốn gặp cậu, nói là Bắc Minh Tông gì đó, không biết cậu có muốn gặp không?”

 

Khương Vy Nhan vừa đi, Độ Thiên Chân Nhân đẩy cửa bước vào.

 

“Người đó có nói là chuyện gì không?”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

 

“Không nói, nhưng nhìn dáng vẻ chắc là cố ý đến gặp cậu, có lẽ là tin cậu đánh bại Trương Đạo Linh đã truyền ra ngoài, thế nên cố ý đến tỏ lòng thành”.

 

Độ Thiên Chân Nhân cười gượng nói.

 

“Thôi vậy, bảo ông ta đi đi, cứ nói tôi không có thời gian gặp ông ta”.

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn bất lực xua tay.

 

Tiêu Chính Văn chẳng có hứng thú với mấy kiểu gặp mặt này.

 

“Vâng!”

 

Nói xong, Độ Thiên Chân Nhân xoay người rời khỏi phòng.

 

Không lâu sau, Độ Thiên Chân Nhân quay lại, đến gần Tiêu Chính Văn nói: “Chủ thượng, cậu ta nói có chuyện quan trọng muốn nói với cậu”.

 

“Chuyện gì?”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại hỏi.

 

“Liên quan đến nhà họ Trương ở Thiên Sơn. Nhưng tôi hỏi cậu ta cụ thể là chuyện gì, cậu ta lại không chịu nói”.

 

Độ Thiên Chân Nhân nhỏ giọng nói.

 

“Cho anh ta vào đi!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn chỉ về hướng phòng sách.
 
Chương 1776


Độ Thiên Chân Nhân ngầm hiểu trong lòng.

 

Chẳng bao lâu sau đã dẫn một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi bước vào phòng đọc sách của Tiêu Chính Văn.

 

“Thiên Vương Tiêu, tôi là Doãn Chí Thành của Bắc Minh Tông!”

 

Người đàn ông trung niên vừa nói vừa kính cẩn hành lễ với Tiêu Chính Văn.

 

“Không cần khách khí, tôi nghe Độ Thiên nói ông Doãn có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với tôi?”

 

Tiêu Chính Văn nhìn Doãn Chí Thành, nói.

 

Doãn Chí Thành do dự trong chốc lát rồi nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, tôi nghe nói ban nãy cậu đã tự tay giết chết Trương Đạo Linh?”

 

“Không sai, ông có gì chỉ bảo sao?”

 

Tiêu Chính Văn gấp cuốn sách trong tay lại, nhìn Doãn Chí Thành.

 

“Trương Đạo Linh thì không có gì to tát, chỉ là đắc tội với nhà họ Trương, bọn họ chắc chắn sẽ nổi giận, tôi nghĩ hẳn là cậu Tiêu không biết Trương Đạo Linh vẫn còn một người bạn bí ẩn khác, mà thực lực của người này chắc chắn còn cao hơn Trương Đạo Linh!”

 

“Hơn nữa, nhà họ Trương nổi giận, người này nhất định sẽ tới gây sự với cậu Tiêu. Mặc dù cậu Tiêu thắng Trương Đạo Linh thế nhưng người này thì còn khó nhằn hơn Trương Đạo Linh rất nhiều!”

 

Doãn Chí Thành điềm nhiên nói.

 

“Ai?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày hỏi.

 

Anh không muốn bản thân vừa ra khỏi hang cọp lại rơi vào ao rồng, Tiêu Chính Văn làm gì có nhiều thời gian như thế, ngày nào cũng đi đối phó với đám người này.

 

“Minh chủ của liên minh võ thuật, Đoàn Hải Long!”

 

Doãn Chí Thành trầm giọng đáp lời.

 

Minh chủ của liên minh võ thuật?

 

Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày.

 

Liên minh võ thuật là một tổ chức dân gian gần như giống với võ tông.

 

Minh chủ của liên minh võ thuật là nhân vật thần long thấy đầu không thấy đuôi.

 

Từ trước tới nay, có chưa tới mười người từng được gặp người gọi là minh chủ Đoàn này!

 

Vậy nên rốt cuộc Đoàn Hải Long có thực lực ra sao, gần như không ai hay biết.
 
Chương 1777


Thậm chí có người còn cho rằng Đoàn Hải Long đã đạt tới cảnh giới Thiên Thần từ lâu, vậy nên mới rất ít can dự vào mọi việc trong thế tục.

 

“Ý của ông là Đoàn Hải Long sẽ đích thân tới tìm tôi?”

 

Tiêu Chính Văn bán tín bán nghi nói.

 

Người khác đều có khả năng đích thân tìm tới cửa, duy chỉ có Đoàn Hải Long, thân phận và địa vị của cụ ta căn bản không cho phép cụ ta triệu tập nhiều nhân vật lớn như vậy để đánh vào biệt thự nhà họ Tiêu!

 

Dù cho Tiêu Chính Văn thân là vua Bắc Lương, thế nhưng cũng chỉ có một thân một mình, đối phó với một người mà thậm chí còn phải huy động lực lượng của cả liên minh võ thuật, thanh danh của Đoàn Hải Long và liên minh võ thuật đều sẽ giảm sút nhanh chóng!

 

“Đương nhiên là không, thế nhưng minh chủ Đoàn này nhất định sẽ không để yên cho cậu Tiêu, lần này tôi đến đây là muốn nhắc nhở cậu Tiêu, Đoàn Hải Long đã học một loại trận pháp tên là Tinh Thiên Trận, có thể khiến cho người ở trong trận pháp mất đi năng lực phản kháng chỉ trong nháy mắt!”

 

“Lỡ như sau này có một ngày như vậy, muốn giao đấu chính diện với Đoàn Hải Long thì Thiên Vương Tiêu nhất định phải đề phòng chiêu thức này của ông ta!”

 

Doãn Chí Thành nghiêm túc nói.

 

Tiêu Chính Văn đưa mắt nhìn Doãn Chí Thành, hồi lâu sau mới đứng dậy nói: “Môn chủ Doãn, chúng ta gần như không hề quen biết, tại sao ông lại nói với tôi những chuyện này?”

 

“Chúng ta quả thực không hề quen biết, thế nhưng môn chủ nhiệm kỳ trước của Bắc Minh Tông chúng tôi đã chết trong tay của Trương Đạo Linh!”

 

“Giết ông ta chính là báo thù cho môn chủ của chúng tôi! Tôi chỉ âm thầm tới đây gặp mặt Tiêu Thiên Vương, hy vọng chuyện này chỉ có tôi và cậu biết mà thôi, từ giờ cậu và tôi không còn bất cứ dính líu gì nữa!”

 

Nói xong, Doãn Chí Thành lại cúi người hành lễ với Tiêu Chính Văn, sau đó quay người sải bước đi ra khỏi cửa.

 

Tiêu Chính Văn nhìn theo bóng lưng của Doãn Chí Thành, trong lòng thầm đoán định những lời mà ông ta vừa mới nói là thật hay giả!

 

“Chủ thượng, người đó đi rồi à?”

 

Độ Thiên Chân Nhân nhìn theo cho tới khi Doãn Chí Thành đi khuất hẳn thì mới quay trở lại thư phòng hỏi.

 

“Ừ! Thế nhưng ông ta nói Đoàn Hải Long có một loại trận pháp bí mật gọi là Thiên Tinh Trận gì đó, có thể khiến cho người ta mất đi năng lực phản kháng, là thật sao?”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn Độ Thiên Chân Nhân, nói.

 

“Đoàn Hải Long?”

 

Nghe thấy cái tên này, trên mặt Độ Thiên Chân Nhân cũng lộ ra vẻ kiêng nể.
 
Chương 1778


“Chủ thượng, người này vô cùng thần bí, nghe nói vào bảy mươi năm trước, sau khi sáng lập ra liên minh võ thuật thì rất ít lần lộ diện ngoài đời, là một nhân vật thần long thấy đầu không thấy đuôi, hơn nữa, người này gần như rất hiếm khi ra tay!”

 

“Chỉ có ba lần ra tay, đều giết chết đối phương trong nháy mắt! Thực lực thật sự không dễ đoán, còn về bí thuật của ông ta thì người biết tới lại càng ít hơn!”

 

“Chỉ có điều ba người mà năm xưa ông ta tự tay giết chết, người nào cũng là Thiên Vương tiếng tăm lừng lẫy!”

 

Thiên Vương mà Độ Thiên Chân Nhân đang nói tới đương nhiên không phải cảnh giới mà là giống như Tiêu Chính Văn bây giờ và mấy người Trương Đạo Linh, Võ Thí Thiên lúc trước, có thể kết hợp võ đạo và trận pháp lại với nhau, là nhân vật có uy lực của một Thiên Vương thực thụ!

 

Ba người đều bị giết chết trong nháy mắt, chuyện này là đủ để nói rõ vấn đề rồi.

 

Một hai người thôi thì có thể còn có phần của may mắn.

 

Thế nhưng ba người bị giết trong nháy mắt, đó chính là sự áp chế của thực lực!

 

“Ồ?”

 

Tiêu Chính Văn híp mắt lại nhìn Độ Thiên Chân Nhân.

 

“Nếu như có tiền bối Tiêu Long ở đây, có thể đã từng nghe nói tới ba người này, một người tên là Đỗ Tử Sơn, một người tên là Trần Vọng Hải, còn một người nữa vào bảy năm trước gần như là nhân vật đứng trên đỉnh cao của Hoa Quốc, Giang Hán Sinh!”

 

“Ba người này đều vì đắc tội với trưởng lão liên minh võ thuật khi đó, sau đấy bị liên minh võ thuật truy sát, còn giết ngược lại không ít kẻ bạo ngược trong liên minh võ thuật, thế nhưng sau này Giang Hán Sinh giết phó minh chủ của liên minh võ thuật mới gây nên hoạ lớn!”

 

“Chỉ trong ba ngày, xác của ba người bọn họ đã bị treo trên cột cờ bên ngoài trụ sở chính của liên minh võ thuật, đầu người đều bị dội thuỷ ngân, tạo thành xác ướp, tới ngày nay vẫn còn đang treo trên cao bên ngoài cửa trụ sở chính của liên minh võ thuật!”

 

“Vậy nên người khác có thể còn đắc tội được, nhưng người này thì không dễ đối phó đâu, dù có là Võ Thí Thiên thì cũng không muốn kết thù với cụ ta, đây cũng là lý do tại sao bao nhiêu năm như vậy mà Võ Thần Tông vẫn luôn nước sông không phạm nước giếng với liên minh võ thuật!”

 

Nghe Độ Thiên Chân Nhân nói xong, Tiêu Chính Văn gật đầu lia lịa.

 

Từ đó xem ra Đoàn Hải Long thật sự là một kẻ địch mạnh!

 

“Cũng có thể nói, đây là một người mà ngay cả Võ Thí Thiên cũng không nắm chắc tuyệt đối phần thắng?”

 

Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

 

Độ Thiên Chân Nhân khẽ gật đầu.

 

Ít nhất năm đó là như vậy.

 

Thế nhưng khoảng thời gian bảy năm, rốt cuộc Võ Thí Thiên đã tiến bộ lên bao nhiêu thì không một ai biết rõ cả.

 

Tuy nhiên đồng thời, Đoàn Hải Long cũng biến mất mấy chục năm, rất ít khi lộ diện, thực lực hiện tại của cụ ta càng khó đoán định hơn!
 
Chương 1779


“Được! Tôi biết rồi, ông xuống dưới đi, cái này cho ông, lúc nào có thời gian thì nghiền ngẫm cẩn thận!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì thuận tay đưa bản ghi chép kỹ càng về Thiên Tuyệt Trận cho Độ Thiên Chân Nhân.

 

Không chỉ có Độ Thiên Chân Nhân, Tiêu Chính Văn còn cho mấy người Long Ngao, Long Hình và Long Nguyệt mỗi người một bản!

 

Cảnh giới tăng lên chỉ là một phương diện.

 

Hiện giờ, thứ điện Thần Long cần là mau chóng bổ sung cho đủ sự thiếu sót trên phương diện trận pháp của bọn họ.

 

Chỉ có như vậy thì mới có thể nhanh chóng đưa thực lực tổng thể cùng tăng lên cao.

 

“Cảm ơn chủ thượng!”

 

Sau khi Độ Thiên Chân Nhân nói cảm ơn thì quay người rời đi.

 



 

Lúc này, bên trong phòng khách nhà họ Trương ở Thiên Sơn.

 

Ông lão lông mày trắng nhìn cái xác của Trương Đạo Linh, trong mắt loé lên tia sáng sắc lẹm.

 

“Dặn dò xuống dưới, tôi muốn đích thân tới chào hỏi vua Bắc Lương!”

 

Giọng nói của ông lão lạnh như băng, sát khí toát ra bên ngoài, hai cặp lông mày trắng dài tự đung đưa dù không có gió, nền gạch dưới chân nứt toác ra.

 

“Cụ tổ, không được đâu, ông có thân phận gì cơ chứ, thằng ranh Tiêu Chính Văn đó là cái thá gì! Hơn nữa, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần không được can dự vào thế tục, lúc lão gia chủ còn sống đã đích thân ký tên lên rồi!”

 

Quản gia đứng bên cạnh nhỏ giọng khuyên nhủ.

 

“Hừ! Tôi báo thù cho người nhà mà còn cần chịu sự quản thúc của bọn họ sao? Nhà họ Trương của tôi không sợ bất cứ kẻ nào hết!”

 

Ông lão lạnh lùng nói với vẻ bực bội.

 

“Cụ tổ, ông quên rồi, thực lực của Đoàn Hải Long gần với cảnh giới Thiên Thần nhất, có ông ta đi giết Tiêu Chính Văn, dù có là mười Tiêu Chính Văn thì cũng chỉ còn đường chết mà thôi!”

 

Quản gia thấp giọng khuyên nhủ.

 

Đoàn Hải Long?

 

Ông lão mày trắng nhìn quản gia hồi lâu, miễn cưỡng gật đầu nói: “Mặc dù nói như thế, nhưng ai mà biết được ông ta đang ở đâu!”

 

“Nếu như cụ tổ cho phép, tôi sẽ đích thân tới gặp ông ta!”

 

Quản gia tiến lên trước một bước, cung kính nói.

 

“Cũng được, ông nói với ông ta tôi chỉ cần đầu của Tiêu Chính Văn, những cái khác đều sẽ không hỏi tới! Nếu như ông ta đưa được đầu của Tiêu Chính Văn về nhà họ Trương thì tôi có thể tiến cử ông ta vào Thiên Sơn!”

 

Ông lão mày trắng lạnh lùng nói.

 

“Rõ!”

 

Quản gia cúi người thật sâu với ông lão rồi bước nhanh ra khỏi phòng khách.
 
Chương 1780


 Muốn tìm Đoàn Hải Long không phải là chuyện đơn giản.

 

Dù là quản gia nhà họ Trương cũng phải dùng đến tận mấy mối quan hệ mới có thể nghe ngóng được một chút tin tức liên quan đến cụ ta.

 

Tìm liên tục khắp các nơi, cuối cùng mới tìm được Đoàn Hải Long ở đỉnh Vọng Nguyệt.

 

Lúc này mặc dù Đoàn Hải Long đã gần một trăm tuổi nhưng thoạt nhìn vẫn như một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi.

 

Đầu tóc vẫn đen nhánh, dài đến thắt lưng, mặc bộ đồ đồ luyện công màu trắng không nhiễm bụi trần.

 

Nghe thấy tiếng bước chân đằng sau, Đoàn Hải Long chậm rãi mở mắt ra, lớn giọng nói: “Người đến là Trương Thiên Phong à?”

 

“Quả nhiên ông Đoàn vẫn thính tai như trước, đã nhiều năm rồi mà vẫn có thể nhớ được tiếng bước chân của tôi”.

 

Quản gia nhà họ Trương – Trương Thiên Phong đứng ở đằng xa chắp tay nói với Đoàn Hải Long.

 

“Ông Trương là người bận rộn, sao lại có thời gian rảnh rỗi nhàn nhã đến biệt thự trên núi này thế?”

 

Đoàn Hải Long vẫn ngồi thẳng lưng nhưng không đứng dậy.

 

“Ông Đoàn, tôi đến đây vì có chuyện muốn làm phiền ông”.

 

Trương Thiên Phong chắp một tay sau lưng nói với Đoàn Hải Long.

 

“Ồ? Chuyện gì?”

 

Đoàn Hải Long nhíu mày, ánh mắt hiện lên vẻ ngờ vực.

 

Có thể nói nhà họ Trương là sự tồn tại hô mưa gọi gió ở Hoa Quốc, ngay cả Thiên Tử cũng phải nể mặt nhà họ Trương, cần gì phải nhờ đến Đoàn Hải Long giúp đỡ chứ?

 

“Ông Đoàn, một ngày trước Trương Đạo Linh đã chết thảm trong tay Tiêu Chính Văn, mặc dù nhà họ Trương tôi không sợ một thanh niên như cậu ta nhưng chắc hẳn anh Trương biết lệnh cấm của cảnh giới Thiên Thần, thế nên có một số chuyện mấy người lớn nhà họ Trương không tiện ra mặt”.

 

Trương Thiên Phong nói lại ngắn gọn tại sao Trương Đạo Linh bị giết.

 

Đoàn Hải Long nghe xong cũng nở nụ cười khinh bỉ.

 

Tiêu Chính Văn là ai, Đoàn Hải Long không hề biết.

 

Nhiều năm nay, cụ ta vẫn đều vất vả tu luyện ở đỉnh núi Vọng Nguyệt nhưng vẫn không thể lĩnh hội được thiên cơ, chỉ còn một bước nữa là đạt đến cảnh giới Thiên Thần nhưng lúc này lại thấy khó như lên trời.

 

Thế nên Đoàn Hải Long đã ra lệnh cho cấp dưới của liên minh võ thuật nếu không có việc gì bất đắc dĩ thì không được làm phiền đến cụ ta.

 

Đến cảnh giới này của cụ ta thì đã không còn quan tâm đến mọi thứ trong đời sống nữa.

 

Chỉ cần qua được một bước đó, không chỉ có tuổi thọ được kéo dài, mà còn khiến cụ ta nhìn thấy một thế giới hoàn toàn mới.

“Một thanh niên mà có thể giết được Trương Đạo Linh sao? Anh Trương là một trong hai Thiên Vương mà, trong đó sẽ không giở trò gì chứ?”
 
Chương 1781


 Đoàn Hải Long vừa nói vừa đứng lên quay đầu lại nhìn Trương Thiên Phong.

 

“Thật một trăm phần trăm, lúc đó có rất nhiều người tận mắt chứng kiến, hơn nữa có một trưởng lão họ Lư trong liên minh võ thuật cũng đến xem”.

 

Trương Thiên Phong nghiêm mặt nói.

 

“Ồ? Lư Kính Hải cũng có mặt ở đó à?”

 

Đoàn Hải Long khẽ gật đầu, sau đó nói: “Mặc dù tôi có quan hệ thân thiết với anh Trương, nhưng… tôi đã ở ẩn nhiều năm ở đây, chưa từng giác ngộ”.

 

“Năm đó khi lên đến đỉnh núi Vọng Nguyệt này, tôi từng thề nếu không đạt đến cảnh giới Thiên Thần thì tuyệt đối không rời khỏi đây, hãy tha…”

 

Đoàn Hải Long còn chưa nói hết câu, Trương Thiên Phong tiến đến trước nói với Đoàn Hải Long: “Ông Đoàn, chẳng phải ông luôn muốn vào Thiên Sơn sao? Nếu chuyện này thành công, đem đầu Tiêu Chính Văn về cho nhà họ Trương thì cụ tổ sẽ giới thiệu ông vào đó”.

 

Vừa dứt lời, Đoàn Hải Long hơi dao động.

 

Thiên Sơn mới là nơi mạnh nhất trong năm đại danh sơn.

 

Hơn nữa trong Thiên Sơn có mấy vị cường giả cảnh giới Thiên Thần canh giữ, có cường giả cảnh giới Thiên Thần chỉ dẫn, mình muốn đột phá thì chỉ cần bỏ một nửa công sức ra thôi.

 

Nếu chỉ nói về quan hệ thân thiết thì tất nhiên Đoàn Hải Long sẽ không ra mặt vì nhà họ Trương.

 

Trong mắt những người sống hơn một trăm tuổi như cụ ta, mối quan hệ giữa người và người chỉ là gió thoảng mây bay.

 

Nhưng đối phương đưa ra lợi ích thực tế thì lại khác.

 

“Ông Trương có nói vậy thật sao?”

 

Ánh mắt Đoàn Hải Long lóe lên tia sáng nhìn chằm chằm vào mắt Trương Thiên Phong nói.

 

Thiên Sơn thu nhận đệ tử đều có quy định rất nghiêm ngặt, quá bảy tuổi thì không thể gia nhập sơn môn nữa.

 

Nói cách khác, tất cả đệ tử có thể vào Thiên Sơn đều được huấn luyện từ nhỏ.

 

Với tuổi tác của Đoàn Hải Long, dù có quỳ gối trước đại điện Thiên Sơn cũng đừng mơ có thể được như nguyện vọng.

 

“Tất nhiên, chắc ông Đoàn cũng biết mối quan hệ của nhà họ Trương và Thiên Sơn, cụ tổ chỉ cần nói một câu, Thiên Sơn chắc chắn sẽ nể mặt nhà họ Trương. Ông Đoàn, chuyện dễ dàng không cần tốn sức cũng có thể được như nguyện thế, ông xem…”

 

Trương Thiên Phong mỉm cười hỏi.

 

“Được!”

Đoàn Hải Long híp mắt nói: “Lấy mạng nhỏ của Tiêu Chính Văn đổi lấy một tấm vé cho tôi vào Thiên Sơn cũng đáng. Ông về chuyển lời lại với ông Trương, dù Đoàn Hải Long tôi nể tình mối quan hệ thân thiết với Trương Đạo Linh cũng phải trả thù”.
 
Chương 1782


 Trương Thiên Phong lạnh lùng nhìn Đoàn Hải Long, nếu không lấy cơ hội vào sơn môn của Thiên Sơn ra thì còn lâu Đoàn Hải Long mới đồng ý.

 

Nhưng lão chỉ nghĩ vậy thôi chứ không thể để lộ bất kỳ biểu cảm nào ngoài mặt.

 

Thế nên Trương Thiên Phong khẽ cười chắp tay với Đoàn Hải Long nói: “Ông Đoàn, vậy tôi cảm ơn ông thay nhà họ Trương trước”.

 

Nói xong, lão xoay người rời đi.

 

Đã đến tình hình này rồi, cho dù nói hay làm gì cũng phải ngắn gọn, nhanh lẹ.

 

Nhìn bóng lưng Trương Thiên Phong, Đoàn Hải Long cũng thầm tính toán nước đi của mình.

 

Nếu thật như Trương Thiên Phong nói thì vẫn không thể xem thường Tiêu Chính Văn.

 

Đoàn Hải Long biết rõ thực lực của Trương Đạo Linh.

 

Người trên thế giới này có thể đấu với cụ ta ít đến đáng thương, huống gì tự tay giết chết cụ ta?

 

Nghĩ đến đây Đoàn Hải Long sải bước xuống núi.

 

Không đến nửa ngày, Đoàn Hải Long đã xuất hiện trước cổng trụ sở chính của liên minh võ thuật.

 

Đoàn Hải Long bỗng quay về, mấy trưởng lão liên minh võ thuật vội vàng chạy ra cổng đón.

 

Nhất là ông Lư, vừa thấy đã quỳ xuống trước mặt Đoàn Hải Long.

 

“Minh chủ, cuối cùng ông cũng về rồi, tôi… tôi bị người ta bắt nạt đến thảm thương”.

 

Ông Lư vừa khóc thất thanh vừa kể lại chuyện Tiêu Chính Văn đánh cụ ta thế nào, bảo cụ ta quỳ xuống dập đầu ra sao.

 

“Tiêu Chính Văn?”

 

Đoàn Hải Long vừa bước vào sảnh lớn vừa quay đầu lại nói với ông Lư: “Lư Kính Hải, rốt cuộc Tiêu Chính Văn này là ai? Tôi nghe nói cậu ta tự tay giết Trương Đạo Linh à?”

 

“Đúng thế!”

 

Ông Lư gật đầu nói: “Tên này tự tay giết ông Trương, hơn nữa người này rất ngang ngược, ngay cả trưởng lão võ tông đến xin, cậu ta cũng không nể mặt”.

 

Sau đó ông Lư lại kể chi tiết sự việc ngày hôm đó.

 

Nghe đến một nửa, Đoàn Hải Long bỗng cắt ngang: “Ông nói gì? Tiêu Chính Văn chỉ cần giơ tay lên là có thể phá được Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương hả?”

Lượng tin tức này quá lớn khiến Đoàn Hải Long phải nhìn Tiêu Chính Văn bằng con mắt khác.
 
Chương 1783


“Đúng vậy, chỉ một cái nhấc tay thôi, cũng không biết thế nào mà Tam Tuyệt Trận của ông Trương bỗng chốc biến mất. Hơn nữa tên họ Tiêu này còn luôn miệng nói người nhà họ Trương đều hiểu sai về trận pháp của mình”.

 

“Có lẽ là họ Tiêu đó đang nói khoác, dù sao truyền thừa mấy nghìn năm sao có thể sai sót được?”

 

Ông Lư vừa giải thích vừa đưa tách trà cho Đoàn Hải Long.

 

Đoàn Hải Long nhìn chằm chằm tách trà, lòng thầm tính toán phần thắng giữa mình và Tiêu Chính Văn.

 

Suy đi nghĩ lại, Đoàn Hải Long vẫn thấy cách ổn thỏa, thích hợp nhất bây giờ là giết Tiêu Chính Văn.

 

Trương Đạo Linh vì khinh địch nên chết cũng không rõ sao mình chết, cụ ta sẽ không giẫm lên vết xe đổ của Trương Đạo Linh.

 

“Ừ, bất kể lời này đúng hay sai đều không được sơ suất khinh địch. Lư Kính Hải, ông đi thông báo cho trưởng lão võ tông là Đoàn Hải Long tôi đã xuất quan, chân thành mời các tông môn trong võ thuật tổ chức một đại hội võ thuật vào ba ngày sau”.

 

“Địa điểm là ở núi Thương Lĩnh, đàn tế lễ võ tông”.

 

Đoàn Hải Long híp mắt nói.

 

“Vâng! Minh chủ, ý ông là…”

 

Ông Lư thận trọng ngẩng đầu lên nhìn Đoàn Hải Long.

 

“Hừ, nếu đã ở đàn tế rồi thì phải có người bị tế sống. Đồng thời cũng gửi một lá thư mời cho Tiêu Chính Văn”.

 

Đoàn Hải Long trầm giọng nói.

 

 

 

“Vâng! Thuộc hạ hiểu rồi!”

 

Gương mặt ông Lư cũng đã hiện lên vẻ vui mừng.

 

Lần này Tiêu Chính Văn chắc chắn một đi không trở về rồi.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn có đến hay không đều phải rước họa vào thân.

 

Tiêu Chính Văn nhận lời mời thì sẽ bị các tông môn gia nhập liên minh võ thuật bao vây tấn công.

 

Dù có Thiên Thần giáng thế, Tiêu Chính Văn làm sao có thể là đối thủ của vô số tông môn được đây?

 

Dù một người nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ để dìm chết Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng nếu Tiêu Chính Văn không đến thì rơi vào bẫy của liên minh võ thuật, bất kính với minh chủ liên minh võ thuật, Đoàn Hải Long có thể dẫn môn chủ của các tông môn đến hỏi tội Tiêu Chính Văn.

 

Đến lúc đó dù có là Thiên Tử cũng không bảo vệ được Tiêu Chính Văn.

 

Ông Lư vừa đi ra ngoài vừa ngâm nga giai điệu nào đó, vui vẻ quá chừng.

Dù sao cũng là thời đại tin tức, liên minh võ thuật muốn gửi thiệp mời cũng chỉ động ngón tay là có thể gửi đi khắp nơi trên thế giới.
 
Chương 1784


 Chiều hôm đó, Đại trưởng lão võ tông nhận được thiệp mời của Đoàn Hải Long.

 

Thậm chí ông ta không cần mở ra cũng có thể đoán được Đoàn Hải Long định làm gì.

 

“Hỏng rồi! Sao người này đột nhiên xuất quan vậy? Chẳng phải nói ở ẩn rồi sao? Làm sao đây!”

 

Đại trưởng lão siết chặt thư mời đi qua đi lại.

 

“Đại trưởng lão, chúng ta có thể dùng đến quyền uy của võ tông để hủy đại hội lần này không?”

 

Tam trưởng lão ở bên cạnh đứng dậy nói.

 

“Hủy ư?”

 

Đại trưởng lão khổ sở lắc đầu.

 

“Ông nên biết tính Đoàn Hải Long như thế nào, nếu chúng ta dám dùng quyền lực trong tay thì ông ta dám đứng về phía đối lập với Thiên Tử”.

 

“Người này không phải Võ Thí Thiên cũng không phải là Trương Đạo Linh, liên minh võ thuật có thực lực rất mạnh, bản thân ông ta lại không thua kém gì Trương Đạo Linh. Thế nên người này bướng bỉnh không chịu nghe lời, làm gì cũng tùy hứng”.

 

“Nếu trở mặt với ông ta, bất lợi cho chúng ta là chỉ chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến sự đoàn kết nội bộ của Hoa Quốc mới là chuyện lớn”.

 

Đại trưởng lão nhíu mày nói.

 

“Thế… ngộ nhỡ Tiêu Chính Văn từ chối, chẳng phải… trở thành kẻ thù chung của mọi người sao?”

 

Tam trưởng lão không khỏi hít sâu một hơi.

 

Nước đi này của Đoàn Hải Long rất nham hiểm.

 

Bất kể Tiêu Chính Văn có tự chui đầu vào lưới hay không đều khó thoát khỏi cái chết.

 

“Không được, tôi phải đi gặp Tiêu Chính Văn, quả thật không được, phải bảo cậu ấy đi Âu Lục, hoặc… hoặc trốn vào Long Các. Tôi không tin Đoàn Hải Long dám đến Long Các tìm người”.

 

Dứt lời, Đại trưởng lão vội nói với người ngoài cửa: “Người đâu, chuẩn bị máy bay trực thăng, tôi phải bay đến Giang Trung ngay”.

 

Tiễn Đại trưởng lão đi, mấy vị trưởng lão khác cũng đồng loạt thở dài.

 

Thật ra những gì Tiêu Chính Văn làm đều không sai.

 

Nếu nói sai thì là nhà họ Trương và năm đại danh sơn, mấy chục năm nay được “chiều” đến mức hư luôn rồi.

 

Trong mắt họ, pháp luật và kỷ cương không thể trói buộc họ, họ là hoàng đế đứng trên tất cả mọi người.

 

Đáng tiếc họ lại gặp phải Tiêu Chính Văn, là chiến thần máu sắt chảy máu, bị thương vô số lần trên chiến trường để bảo vệ người dân Hoa Quốc được an toàn.

 

Lúc này trước cửa biệt thự nhà họ Tiêu ở Giang Trung.

Độ Thiên Chân Nhân cầm thư mời liên minh võ thuật gửi đến, trên mặt hiện lên vẻ sầu muộn.
 
Chương 1785


Cụ ta biết rõ sự lợi hại của liên minh võ thuật, càng biết rõ tính hiểm ác và xảo quyệt của Đoàn Hải Long.

 

Dù Tiêu Chính Văn có nhận thư mời này hay không thì cũng sẽ mang đến tai họa cho Tiêu Chính Văn.

 

“Sư phụ, chúng ta cũng nhận được thư mời của liên minh võ thuật, có phải cũng muốn đến cùng với anh Tiêu không?”

 

Một đệ tử Thiên Kiếm Tông cũng đang cầm một tấm thư mời trong tay bước đến gần Độ Thiên Chân Nhân, thấp giọng hỏi.

 

Độ Thiên Chân Nhân khẽ lắc đầu, tay cầm tấm thiệp mời đó, nặng nề bước đi ra vườn hoa phía sau biệt thự.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đang dạy Khương Vy Nhan bày bố vài trận pháp đơn giản.

 

Qua mấy ngày tập luyện, Khương Vy Nhan đã có thể kết hợp vài trận pháp đơn giản vào trong đòn tấn công của mình.

 

Nếu xét về sức chiến đấu đã không thua kém gì một chủ soái một sao.

 

“Không ngờ uy lực của trận pháp lại mạnh đến thế?”

 

Khương Vy Nhan vung nắm đấm lên lần nữa, cảm khái nói.

 

“Thật ra trận pháp là máy tăng cường của sức mạnh, hơn nữa có thể làm giảm lực cản trong không khí, thế nên sức của mỗi một đòn tấn công đều mạnh hơn bình thường, sức phá hủy cũng lớn hơn”.

 

Tiêu Chính Văn giải thích cho Khương Vy Nhan.

 

Ngay lúc này Độ Thiên Chân Nhân đi đến cửa vườn hoa phía sau rồi vẫy tay với Tiêu Chính Văn.

 

Thấy vẻ mặt Độ Thiên Chân Nhân hơi lạ, Tiêu Chính Văn do dự một lát mới nói với Khương Vy Nhan: “Vy Nhan, em tiếp tục tập đi, anh ra ngoài một lát, chút nữa quay lại”.

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn bước ra cửa, thấp giọng nói với Độ Thiên Chân Nhân: “Xảy ra chuyện gì rồi à?”

 

“Chủ thượng, cậu xem đi, đây là thư mời liên minh võ thuật gửi đến, nói là chúc mừng Đoàn Hải Long xuất quan nhưng thật ra là lên âm mưu hại cậu”.

 

Độ Thiên Chân Nhân đưa thư mời trong tay cho Tiêu Chính Văn thở dài nói.

 

Tiêu Chính Văn nhận lấy thư mời rồi đọc lướt qua, thầm khen ngợi Đoàn Hải Long này đúng là người mưu mô.

 

Thảo nào có thể mở rộng và phát triển liên minh võ thuật được như ngày hôm nay.

 

“Ừ, tôi biết rồi, ba ngày sau tôi sẽ đến núi Thương Lĩnh, đến lúc đó ông nhất định phải bảo vệ cửa nhà. Nếu liên minh võ thuật bảo người đến Giang Trung, cho dù đối phương là ai cũng giết tất”.

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
 
Chương 1786


“Chủ thượng, tôi nghĩ chúng ta nên nghĩ cách khác, chẳng hạn như xin Thiên Tử giúp đỡ, vào sống tạm trong Long Các hoặc điện Long Hoa. Dù Đoàn Hải Long có bản lĩnh lớn, địa vị cao đến đâu, ông ta dám đến Long Các làm loạn sao?”

 

Độ Thiên Chân Nhân ưu phiền nói.

 

Đến núi Thương Lĩnh?

 

Thế có khác nào tự chui đầu vào lưới?

 

Tiêu Chính Văn lắc đầu nói: “Có vài việc muốn tránh cũng không được, hơn nữa Tiêu Chính Văn tôi vẫn chưa đến mức sợ ông ta, chỉ cần cảnh giới Thiên Thần không xuất hiện thì Đoàn Hải Long có là gì đâu”.

 

“Chủ thượng, tôi lo ông ta sẽ tính kế với cậu bằng Thiên Tinh Trận”.

 

Độ Thiên Chân Nhân vội nói.

 

Xét về bản lĩnh thật sự, Độ Thiên Chân Nhân vẫn rất có lòng tin vào Tiêu Chính Văn.

 

Độ Thiên Chân Nhân cũng nhìn thấy cảnh tượng giết Trương Đạo Linh.

 

Mặc dù tốn rất nhiều sức nhưng Trương Đạo Linh không bao giờ là đối thủ của Tiêu Chính Văn.

 

Thật ra phần thắng của Đoàn Hải Long không lớn.

 

Nhưng công khai tấn công thì dễ đối phó, chứ âm thầm tính kế thì khó mà phân biệt.

 

“Điều tôi muốn là kế hoạch của ông ta, tôi muốn xem thử rốt cuộc có bao nhiêu người đứng về phía nhà họ Trương. Hơn nữa chắc bên Âu Lục sẽ có tin tức nhanh thôi, trước khi rời khỏi Hoa Quốc, có thể giải quyết hết những rắc rối này một lần là tốt nhất”.

 

“Chứ không tôi làm sao có thể yên tâm đi Âu Lục đây?”

 

Tiêu Chính Văn cầm thư mời trong tay nói.

 

“Chủ thượng…”

 

Độ Thiên Chân Nhân mới nói được một nửa, một đệ tử Thiên Kiếm Tông vội vàng chạy vào.

 

“Anh Tiêu, sư phụ, Đại trưởng lão võ tông đến!”

 

Tiêu Chính Văn nghĩ hồi lâu cũng đoán được tại sao Đại trưởng lão quay lại, thế nên cười nói: “Độ Thiên Chân Nhân, tôi hiểu nỗi lo của ông nhưng người xưa có câu nói rất hay, là phúc không phải họa, là họa thì không thể tránh”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn sải bước đi về phía sân trước.

 

Lúc này Đại trưởng lão đã được mời vào phòng khách, đang định lớn tiếng nói muốn gặp Tiêu Chính Văn.

“Đại trưởng lão, quay lại nhanh thế, có phải thích trà nhà chúng tôi rồi không? Nếu ông thích, tôi tặng cho ông hai gói là được”.

Tiêu Chính Văn đẩy cửa phòng khách cười nói với Đại trưởng lão.

“Ôi trời, trà? Cậu còn tâm trạng uống trà à? Cậu xem Đoàn Hải Long đã đào một cái hố cho cậu rồi đấy. Tôi nói cho cậu biết nếu ông ta cũng gửi thư mời đến cho cậu thì dù thế nào cũng không được phép đi”.

Đại trưởng lão trợn mắt, nói với vẻ chắc nịch.
 
Chương 1787


“Đại trưởng lão, tôi rất cảm kích lòng tốt của ông, nhưng chuyện của học viện võ thuật Âu Lục nhất định phải giải quyết! Nếu không sau này có vấn đề gì, tôi làm sao dám vượt ngàn cây số để đến Âu Lục nữa?”

 

“Nếu học viện võ thuật Âu Lục lớn mạnh thì đó chắc chắn là mối lo ngại lớn cho Hoa Quốc!”

 

Tiêu Chính Văn nghiêm nghị nói.

 

Nghe vậy, Đại trưởng lão cũng thấy cảm động.

 

Cho đến lúc chết, trong lòng Tiêu Chính Văn vẫn luôn nhớ tới đất nước này!

 

“Tiêu Chính Văn, Hoa Quốc nợ cậu quá nhiều. Không phải võ tông tôi không muốn ra tay giúp đỡ, mà là giữa võ tông và liên minh võ thuật có mối quan hệ bổ trợ cho nhau, võ tông trợ lực cho giới chính trị, còn liên minh võ thuật thống trị giang hồ!”

 

“Nhưng cậu yên tâm, cho dù phải liều mạng, tôi cũng sẽ bảo vệ cậu!”

 

Đại trưởng lão cắn răng nghiến lợi nói.

 

Tiêu Chính Văn cảm kích đáp: “Đại Trưởng Lão, ông có tấm lòng này, tôi đã thấy mãn nguyện rồi. Giới chính trị không thể thiếu Đại trưởng lão như ông được, ngược lại, Tiêu Chính Văn tôi chỉ là một kẻ hèn mọn mà thôi!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn rót tách trà, đưa cho Đại trưởng lão.

 

“Haiz!”

 

Đại trưởng lão vốn có rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng lúc này lại không nói nên lời.

 

Đối mặt với Tiêu Chính Văn, Đại trưởng lão thậm chí còn cảm thấy xấu hổ.

 

“Như vậy đi, tôi sẽ đến núi Thương Lĩnh mở đường trước, đến lúc đó, chúng ta sẽ gặp nhau ở đó!”

 

Nói xong, Đại trưởng lão cầm tách trà lên uống cạn.

 

Sau khi Đại trưởng lão rời đi, Tiêu Chính Văn hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh lại.

 

Nếu nói Tiêu Chính Văn không căng thẳng thì chắc chắn là giả, đối mặt với liên minh võ thuật, Tiêu Chính Văn chỉ có một mình mà thôi.

 

Chuyện này không khác nào đi vào nơi cực kỳ nguy hiểm.

 

Buổi chiều hôm đó, tin tức liên minh võ thuật tổ chức chiêu mộ võ tông khắp nơi đã lan truyền trên các phương tiện truyền thông lớn.

 

Hơn nữa, minh chủ của liên minh võ thuật Đoàn Hải Long còn đích thân mời anh hùng Tiêu Chính Văn đến tham dự.

 

Tin tức này vừa được truyền ra đã khiến cả nước náo động.

 

Người không biết sự tình đều lầm tưởng rằng Đoàn Hải Long cũng ngưỡng mộ Tiêu Chính Văn từ lâu.

 

Chỉ có người trong võ tông mới biết rõ mục đích của Đoàn Hải Long là gì.

 

Trong sảnh lớn hội nghị ở Dược Vương Cốc, Đại trưởng lão xem tin tức này xong liền rơi vào trầm tư.

 

Nếu là trước đây, ông ta chắc chắn cũng sẽ giống với những người khác, cho rằng đây là cơ hội tốt nhất để Dược Vương Cốc trở lại.

 

Nhưng lúc này, Đại trưởng lão cũng không thấy lạc quan lắm.
 
Chương 1788


“Đại trưởng lão, liên minh võ thuật đích thân ra mặt mời Tiêu Chính Văn, thật ra là muốn trừ khử cậu ta trên núi Thương Lĩnh! Dược Vương Cốc chúng ta cũng nhận được lời mời, không biết đến lúc đó nên trợ giúp Tiêu Chính Văn hay liên minh võ thuật?”

 

Tam trưởng lão lo lắng nói.

 

Trải qua vài chuyện trước đó, người của Dược Vương Cốc ngày càng kính nể Tiêu Chính Văn.

 

Mỗi lần đều nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ chết, nhưng kết quả Tiêu Chính Văn đều thoát khỏi nguy hiểm.

 

Đây là lần đầu tiên Dược Vương Cốc gặp lại Tiêu Chính Văn kể từ trần trước đắc tội với Tiêu Chính Văn, đây cũng là thời khắc quan trọng nhất của Dược Vương Cốc.

 

“Theo tôi nghĩ, chúng ta nên ủng hộ Tiêu Chính Văn, mọi người nhìn xem…”

 

Nhị trưởng lão vừa nói, vừa lấy điện thoại ra, mở một đoạn video, đó là đoạn video Tiêu Chính Văn đã giết Trương Đạo Linh.

 

Ồ!

 

Xem xong video, trong sảnh lớn đồng loạt vang lên tiếng hít thở sâu.

 

Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, thực lực của Tiêu Chính Văn có vẻ như đã mạnh lên rất nhiều!

 

“Tôi cũng nghĩ chúng ta nên giữ mối quan hệ tốt với Tiêu Chính Văn, có lẽ lần này, chúng ta…”

 

Đại trưởng lão còn chưa kịp nói xong, một giọng nói lạnh lùng từ ngoài cửa đã truyền vào: “Không! Chúng ta đứng ở vị trí trung lập!”

 

Người nói chính là dược sư Hoàng!

 

“Cốc chủ, chúng ta đứng ở thế trung lập sao?”

 

Đại trưởng lão nhíu mày.

 

Dược Vương Cốc muốn trung lập, liên minh võ thuật sẽ cho phép sao? Tiêu Chính Văn sẽ đồng ý sao?

 

Vấn đề này không đen thì sẽ là trắng, không thể chọn ở giữa được.

 

“Đúng vậy, trung lập!”

 

Dược sư Hoàng bình tĩnh nói: “Cho dù trước đây Tiêu Chính Văn có thể hóa giải vận may thì lần này cũng không thoát chết được. Nếu không có đặc biệt may mắn, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ chết!”

 

“Chúng ta không thể đặt cược tính mạng vào tình huống nguy hiểm này được, mặc dù trung lập không dễ dàng, nhưng cũng không phải là không thể. Đừng đánh giá thấp hay coi thường Tiêu Chính Văn, bất kể là ai ra tay, chỉ cần chúng ta không ra tay thì đó chính là trung lập”.

 

“Chúng ta không thể đắc tội với liên minh võ thuật, cũng không thể đắc tội với Tiêu Chính Văn, hiểu không?”

 

Nghe dược sư Hoàng nói xong, mọi người liếc mắt nhìn nhau.

 

Đây là lần đầu tiên dược sư Hoàng khẳng định nếu không có điều cực may mắn xảy ra, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ chết!

 

“Cốc chủ, ý của ông là Tiêu Chính Văn sẽ bị Đoàn Hải Long đánh bại ư? Nhưng ông xem…”

 

Đại trưởng lão nói rồi đưa đoạn video cho dược sư Hoàng xem.

 

“Không quan trọng!”
 
Chương 1789


Dược sư Hoàng lắc đầu nói: “Đại hội liên minh võ thuật là sân nhà của Đoàn Hải Long, ông ta có thể dùng bất cứ thủ đoạn gì, nhưng Tiêu Chính Văn chỉ có một mình ứng chiến mà thôi!”

 

“Thiên hạ võ tông, anh hùng tập hợp, một mình Tiêu Chính Văn cho dù toàn thân bọc sắt thì cũng chỉ có thể bóp nát vài cây đinh!”

 

“Sông có khúc, người có lúc! Bây giờ Long Các cũng được, Thiên Tử cũng được, thậm chí bao gồm cả võ tông, ai cũng không cứu nổi Tiêu Chính Văn, chỉ xem lần này, không biết Võ Thí Thiên có đến hay không”.

 

“Nếu Võ Thí Thiên cũng được mời đến thì Tiêu Chính Văn sẽ thêm phần chết!”

 

Dược sư Hoàng vừa nói vừa chắp tay sau lưng đi đi lại lại.

 

Tiêu Chính Văn sống hay chết đều không liên quan gì đến cụ ta.

 

Nhưng chuyện này đã đến một nút thắt khác.

 

Xét đến lợi ích của Dược Vương Cốc, chỉ khi đứng về phía đối đầu với Tiêu Chính Văn thì mới có thể đạt được tối đa lợi ích, mà ông cụ ở Côn Luân kia mới là nhân vật khiến dược sư Hoàng lo lắng nhất.

 

Ai dám bảo đảm rằng cụ ấy sẽ không xuất hiện đột ngột như mọi khi trong ngày hôm đó?

 

Thực lực Đoàn Hải Long chắc chắn không thể sánh bằng người đó.

 

Chỉ trong một cái búng tay của người đó cũng có thể khiến xóa sổ bọn họ.

 

“Cốc chủ, lẽ nào lần này, ông không đi sao?”

 

Đại trưởng lão cau mày hỏi.

 

“Nói tôi bị bệnh không thể ra ngoài, ông và Tam trưởng lão hãy thay tôi đến đó. Trong tình huống này, tôi đi cũng không tiện! Dù sao tôi cũng là cốc chủ, nếu không thể hiện rõ lập trường thì khó tránh khỏi va chạm, nhưng thế sự khó lường!”

 

“Nếu chọn sai thì Dược Vương Cốc chúng ta khó mà trở lại lần nữa, mọi người hãy nhớ những lời tôi vừa nói, không được đứng về phe ai cả!”

 

Dược sư Hoàng trầm giọng nói.

 

“Được, tôi sẽ làm theo lời cốc chủ, đến đó xem trò vui!”

 

Đại trưởng lão nặng nề gật đầu.

 

Dược sư Hoàng gật đầu nói: “Ừ, mọi người thu xếp đi rồi nhanh chóng lên đường càng sớm càng tốt, có tin tức gì phải chú ý nghe ngóng!”

 

Nói xong, dược sư Hoàng chắp tay sau lưng đi ra sân sau.

 

Trong sân sau của Dược Vương Cốc, trước một chiếc bàn vuông đặt tinh hoa trận pháp được miêu tả chi tiết.

 

Nếu Tiêu Chính Văn ở đây, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể biết đây là phần tài liệu anh gửi cho Long Ngao, Long Hình và Long Nguyệt.

 

Dược sư Hoàng đưa tay cầm lấy tinh hoa trận pháp, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, tờ giấy lập tức hóa thành bột.

 

“Hừ, Tiêu Chính Văn, lần này cậu phải đặt cược mạng sống của mình, trừ phi người đó tới cứu cậu, nếu không… ha ha ha!”

 

Dược sư Hoàng cười khẩy rồi ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn trên bầu trời.

 

Cụ ta đã chờ đợi mấy chục năm, khổ tâm vất vả mấy chục năm, cuối cùng cũng đợi được đến ngày hỗn loạn này.

 

Sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn đã khiến dược sư Hoàng sửng sốt, nhưng cũng khiến cụ ta thích thú.

 

Nếu không có Tiêu Chính Văn thì sẽ không có tình trạng hỗn loạn ngày hôm nay.

 

Có lẽ…

 

Nghĩ đến đây, dược sư Hoàng nở nụ cười nham hiểm.
 
Chương 1790


Giờ phút này, bên trong đại điện của Võ Thần Tông, Võ Thí Thiên đang tập trung toàn lực, dung hợp trái tim rồng Hắc Long!

 

Kể từ khi có được trái tim rồng Hắc Long, Võ Thí Thiên luôn muốn tìm kiếm phương pháp dung hợp, ông ta đã thử không dưới một trăm lần, nhưng lần nào cũng đều thất bại!

 

“Trái tim rồng Hắc Long!”

 

Lần này, mặc dù Võ Thí Thiên lại thất bại, nhưng ông ta cũng có chút giác ngộ!

 

Muốn dung hợp trái tim rồng Hắc Long thì phải dùng trận pháp, hoán đổi trái tim rồng Hắc Long với trái tim của chính mình mới được!

 

Nhưng trong tay ông ta chỉ có một nửa trái tim rồng Hắc Long, vậy nên Võ Thí Thiên vẫn luôn do dự!

 

Đây chính là việc lớn liên quan đến tính mạng, chỉ cần có chút sai lầm, không những không thể thăng cấp lên cảnh giới Thiên Thần mà còn không giữ được mạng sống!

 

“Hừ!”

 

Sắc mặt Võ Thí Thiên u ám nhìn trái tim rồng Hắc Long đang lơ lửng trên không trung, phất tay áo, tức giận rời khỏi mật thất!

 

“Môn chủ, ông đã ra rồi sao?”

 

Một người giúp việc vội vàng bước tới, đưa khăn mặt và nước ấm.

 

“Ừ!”

 

Sắc mặt Võ Thí Thiên tối sầm lại, dùng khăn lau mồ hôi trên trán, vô tình để ý thấy người giúp việc dường như đang cầm thứ gì đó trong tay, lạnh lùng hỏi: “Trên tay cậu cầm thứ gì vậy?”

 

“Môn chủ, là… là thiệp mời của liên minh võ thuật gửi tới ạ!”

 

Nói xong, người giúp việc đưa thiệp mời tới trước mặt Võ Thí Thiên bằng hai tay.

 

Võ Thí Thiên lạnh lùng liếc người giúp việc, sau đó cầm thiệp mời lên xem một lúc.

 

“Hừ, thật không biết sống chết!”

 

Nói xong, Võ Thí Thiên đưa một tay ra hơi dùng sức, tấm thiệp mời đã biến thành tro bụi!

 

“Môn chủ, tấm thiệp này là do đích thân Đoàn Hải Long gửi tới…”

 

Không đợi chưởng giáo tân nhiệm Âu Dương Chí kịp nói xong, Võ Thí Thiên đã xua tay nói: “Giết Tiêu Chính Văn không phải là không được, lão già Đoàn Hải Long này tự cho mình là thông minh, muốn dùng cách này để ép Tiêu Chính Văn rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan!”

 

“Nhưng ông ta làm sao biết phía sau Tiêu Chính Văn còn có Nhạc Trung Kỳ! Lão già bất tử này, ngay cả bản tôn cũng không nhìn ra được bản lĩnh của ông ta! Người này tuyệt đối không yếu hơn Tiêu Long!”

 

“Gióng trống khua chiêng như vậy, Nhạc Trung Kỳ lẽ nào không biết sao? Mấy kẻ này có hợp sức lại cũng không bằng cái móng út ông ta đâu! Bản tôn sao có thể xuống nước cùng lũ ngu ngốc này chứ?”
 
Chương 1791


Võ Thí Thiên cười nhạt nói.

 

Liên minh võ thuật là cái thá gì?

 

Sau lưng Võ Thí Thiên là Thiên Sơn!

 

Võ Thần Tông là tông giáo của Hoa Quốc, cũng là đại diện duy nhất của Thiên Thần còn trên đời.

 

Người khác sợ liên minh võ thuật, nhưng Võ Thí Thiên chưa bao giờ thèm coi trọng liên minh võ thuật.

 

“Nhạc Trung Kỳ? Ý của ông là cụ già hơn trăm năm trước đó sao?”

 

Âu Dương Chí không khỏi kinh ngạc nhìn Võ Thí Thiên.

 

Nếu người đó còn sống, hiện giờ ít nhất cũng phải ba trăm tuổi!

 

Cụ ấy ở cảnh giới nào mà có thể sống mấy trăm tuổi, là xác sống sao?

 

“Đúng vậy, chính là người này. Khi Tần Vương mưu phản, chính vì sự xuất hiện của ông ta mà Thiên Tử hiện tại mới giữ được ngôi! Nếu không…”

 

Nói đến đây, sự tức giận của Võ Thí Thiên khó mà kìm nén được!

 

Đó là cơ hội ngàn năm có một!

 

Nhưng vì sự xuất hiện của Nhạc Trung Kỳ mà Võ Thí Thiên lại phải bỏ lỡ cơ duyên với ngôi báu lần nữa!

 

Hơn nữa, lúc rời đi ông ta còn bị Nhạc Trung Kỳ uy hiếp, nếu còn lần sau, thì ngay cả Võ Thần Tông cũng sẽ bị xóa tên khỏi thế giới này!

 

Đối với Võ Thí Thiên mà nói, đây chỉ quả thật là một việc vô cùng nhục nhã!

 

Vì vậy, ông ta mới thầm thề trong lòng, đợi đến khi dung hợp được trái tim rồng Hắc Long, người đầu tiên phải giết chính là ông già này!

 

“Ngoại trừ ông ta, còn có ai dám càn rỡ như vậy, ra vào Long Các giống như vào sân nhà mình! Cũng không biết tên nhóc Tiêu Chính Văn quen thân với ông già đó bằng cách nào!”

 

“Bỏ đi, nếu liên minh võ thuật có cử người đến thì cứ đuổi thẳng, bản tôn lười nói chuyện với đám ngu xuẩn này!”

 

Nói xong, Võ Thí Thiên phất tay áo trở về mật thất.

 

Ba ngày sau, núi Thương Lĩnh có thể nói là vô cùng náo nhiệt.

 

Ở phía sau núi Thương Lĩnh, có một đàn tế thần chuyên dụng rộng vài mét, vị thần được thờ tế ở đây chính là chiến thần Xi Vưu thời thượng cổ.

 

Mặc dù Xi Vưu không phải sáng lập con đường võ đạo, nhưng sự dũng mãnh của Xi Vưu vẫn luôn được người học võ tôn kính nhất!

 

Vì vậy, bất cứ khi nào võ tông có việc quan trọng hoặc đại lễ gì, đều sẽ chọn nơi đây để tổ chức!

 

Hàng nghìn năm nay, đây đều là nơi tổ chức các buổi lễ của võ tông.

 

Thế nên, bao quanh đàn tế có một loạt các lầu gác được làm bằng gỗ.

Những lầu gác nhỏ bằng gỗ này tổng cộng có ba tầng, chỉ những người vai vế cao nhất nhất, thân phận cao quý nhất mới có thể lên tầng cao nhất nhìn từ trên xuống dưới.
 
Chương 1792


Một số môn phái nhỏ, hoặc người có vai vế thấp, chỉ có thể ở tầng một, hoặc đứng ngoài cửa.

 

Lúc này, xung quanh đàn tế đã vô cùng đông đúc, có tới hàng nghìn người, từ đây có thể thấy tầm ảnh hưởng của liên minh võ thuật lớn đến mức nào!

 

Không chỉ có rất nhiều môn phái nể mặt, mà ngay cả Hoa Sơn cũng cử vài người đại diện tham gia!

 

Việc này càng khiến những môn phái nhỏ đó phải nhìn liên minh võ thuật với cặp mắt khác xưa.

 

Nhìn thấy đại diện của Hoa Sơn, Đại trưởng lão võ tông không khỏi khẽ nhíu mày, những người này hôm nay đến đây nhất định là để báo thù cho Đông Phương Ngạo Vũ!

 

Hơn nữa, giữa đám đông, Đại trưởng lão vừa nhìn đã lập tức nhận ra Thương Nhan Bách.

 

Thương Nhan Bách hôm nay phải nói là oai phong lẫm liệt, từ lúc ngồi lên đài cao vẫn luôn đưa mắt khắp bốn phía tìm bóng dáng Tiêu Chính Văn.

 

“Hôm nay Tiêu Chính Văn e là khó mà thoát khỏi cái chết!”

 

Lúc này, một ông lão ngồi trên đài cao khẽ nói.

 

“Hừ!”

 

Thương Nhan Bách lạnh lùng đáp: “Tôi ngược lại hy vọng có thể giữ lại cho cậu ta một cái mạng con chó! Ngày đó cậu ta còn dám tát tôi trước mặt nhiều người, hôm nay tôi muốn bắt cậu ta đến Hoa Sơn, khiến cậu ta trả giá gấp ngàn gấp vạn lần!”

 

Vài ngày trước Thương Nhan Bách đã gửi tin tức về cái chết của Đông Phương Ngạo Vũ về Hoa Sơn, chưởng giáo trận tông nghe được tin này lập tức nổi giận!

 

Nhưng Hoa Sơn còn chưa kịp đến tìm Tiêu Chính Văn thì tin tức về cái chết của Trương Nguyệt Đông và Trương Đạo Linh lại truyền đến.

 

Hoa Sơn đang muốn bắt tay với nhà họ Trương, không ngờ Đoàn Hải Long lại đột nhiên xuống núi, chĩa thẳng mũi nhọn về phía Tiêu Chính Văn, ẩn ý của việc này không cần nói cũng rõ!

 

Vì vậy, Thương Nhan Bách mới dẫn theo hai cao thủ Hoa Sơn, đích thân đến trợ uy cho Đoàn Hải Long!

 

Thương Nhan Bách vừa dứt lời, đám đông lại lần nữa rì rầm bàn tán.

 

Ngay sau đó, vài người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu ngọc lam đi xuyên qua đám đông bước lên bục cao.

 

Ánh mắt đám người này lạnh lùng sắc bén, chỉ riêng dáng đi cũng có thể thấy được ai ai cũng là cao thủ trong số cao thủ!

 

Đặc biệt là người dẫn đầu, dáng đi oai dũng, thân hình cân đối, lúc quay đầu nhìn xung quanh cũng khiến cho người ta có một áp lực cực lớn!

 

Cường giả Thiên Vương long cấp năm sao!

 

Hơn nữa, thực lực tuyệt đối không thua kém Trương Đạo Linh và Đoàn Hải Long!

“Hừ! Tại sao người của Hằng Sơn cũng tới đây?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom