Chương 3714


Thế nhưng bất cứ người nào tới được cảnh giới giống như ông ta, có ai không phải là nhân vật lớn trấn giữ một phương?

 

Cũng có ai không phải anh hùng hào kiệt lưu danh sử sách?

 

Dù gì ngay cả loại người như Đổng Thừa cũng nổi danh ở vùng ngoài lãnh thổ, huống hồ là ông ta?

 

“Không ngờ Thiên Đạo Minh Ước lại bị một thằng ranh nhỏ tuổi làm cho phải đầu hàng khuất phục! Xem ra chúng ta đều già rồi!”

 

Bên trên một chòi nghỉ mát, một ông lão tóc trắng buông quân cờ trong tay xuống, ánh mắt ưu tư nhìn về phía xa.

 

“Tên này quả thực hơi vượt quá dự liệu của chúng ta rồi, thế nhưng quá cứng thì dễ gãy, càng là người cường thế như cậu ta thì sẽ càng chuốc lấy nhiều tai hoạ chết chóc!”

 

“Thiên Đạo Minh Ước nào có dễ ức hiếp như vậy? Ngay cả Hạng Vũ cũng chết thảm trong tay Thiên Đạo Minh Ước, ôi, cậu ta vẫn còn quá trẻ!”, một ông lão mặc áo dài màu đen bên cạnh lắc đầu thở dài.

 

“Bảo tôi rời khỏi vùng ngoài lãnh thổ, không phải là không thể, chỉ cần ông quỳ tiễn mười dặm, Tiêu Chính Văn tôi tuyệt đối không ở lại vùng ngoài lãnh thổ thêm một giây!”, Tiêu Chính Văn lại lên tiếng.

 

Cái gì?

 

Bảo Đổng Thừa quỳ tiễn mười dặm?

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu đừng có ức hiếp người thái quá! Tôi…”

 

Không đợi Đổng Thừa nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng ngắt lời, nói: “Nếu như không lo lắng tới sự được mất của Hoa Quốc, ông cho rằng chuyện ngày hôm nay có thể bỏ qua như vậy hay sao?”

 

“Nhà họ Đổng ông không tầm thường, Tiêu Chính Văn tôi cũng không phải tuỳ tiện loại người nào cũng có thể ức hiếp được!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn lại vang lên, vang vọng khắp cả vùng ngoài lãnh thổ!

 

Thế nhưng không có ai cho rằng Tiêu Chính Văn đang nói quá!

 

Dù gì một khi khu vực chết chóc đáng sợ đó được hình thành, cả vùng ngoài lãnh thổ đều sẽ biến thành chỗ chết.

 

Lúc này, Đổng Thừa đã tức tới độ đầu ong ong, hai mắt cũng hoa cả lên.

 

Ông ta đã không quan tâm tới thể diện nhận tội với Tiêu Chính Văn, thế nhưng Tiêu Chính Văn thì hay rồi, anh được voi đòi tiên, còn muốn bắt ông ta đích thân quỳ tiễn mười dặm!

 

“Ông Khổng, ông cũng nghe thấy rồi, cậu ta bảo tôi quỳ xuống! Còn phải quỳ tiễn cậu ta mười dặm!”, sắc mặt Đổng Thừa âm trầm tới độ gần như muốn nhỏ ra máu!

 

“Đổng Thừa, đây vốn dĩ chính là chuyện do ông tự chuốc lấy, ý định của nhà họ Khổng là bảo ông kết giao lôi kéo, mà ông thì sao? Ông cảm thấy mọi hành vi của mình có thể qua được khỏi tai mắt của nhà họ Đổng và nhà họ Khổng hay sao?”

 

“Tôi đã không ngừng cảnh cáo ông, đối đãi với Tiêu Chính Văn phải khách khí một chút, ông không chịu nghe theo nên mới gây nên hoạ lớn như vậy, nếu cậu ta đã bảo ông quỳ, vậy thì ông quỳ đi!”

 

Nho sĩ trung niên bất lực lắc đầu.

Cậu ta bảo ông quỳ, vậy thì ông quỳ đi!
 
Chương 3715


 

Đổng Thừa nghe thấy câu nói này thì gan mật như muốn nứt toác ra, tức sùi bọt mép!

 

Quỳ hoàn toàn khác với nhận tội, ông ta mà quỳ xuống, sau này còn biết ngẩng đầu lên làm người kiểu gì đây?

 

Thế nhưng đối diện với ánh mắt của nho sĩ trung niên, Đổng Thừa nào dám phản kháng?

 

Chỉ thấy hai đầu gối của ông ta khom lại, rầm một tiếng quỳ luôn xuống.

 

“Cậu Tiêu, xin cậu đại nhân đại lượng, đừng so đo với Đổng Thừa tôi làm gì!”

Đổng Thừa mếu máo, gương mặt già nua trở nên đỏ tía, nước mắt lâng lâng trong vành mắt.

 

“Sớm biết có ngày này, sao ban đầu lại làm thế?”

 

Mãi tới khoảnh khắc này, Tiêu Chính Văn mới thu hồi khí tức, tử khí vô biên đó từ từ lui đi, rất nhanh, cả vùng ngoài lãnh thổ lại bừng bừng sức sống.

 

Mà bên phía Hoa Quốc, lúc này đã đứng bên bờ vực sụp đổ từ lâu!

 

Gia tộc Buckingho chậm rãi hoá ra tại Long Kinh, bóng dáng của Cardi và Odessa cũng ngày càng trở nên rõ nét hơn.

 

Cả Hoa Quốc, núi sông chấn động, vô số thần quang xuyên qua tầng mây đen dày kịt rồi chiếu xuống mặt đất!

 

Một cỗ khí tức bức người trực tiếp bao trùm lên mỗi một tấc đất phía bên dưới, tất cả mọi người đều cảm nhận được cảm giác nghẹt thở!

 

Mà bên trên vùng mỏ ở phía Tây Bắc, Lý Uy đang bị người ta ép chặt bên trên mặt đất, Bill cười lạnh lùng nhìn Lý Uy đang giãy giụa bên dưới.

 

Lý Thi Thi cũng bị một vệ sĩ mặc đồ đen túm lấy tóc, đẩy về phía Locke đang đứng bên cạnh.

 

“Mấy người thả tôi ra!”, trong mắt Lý Thi Thi ngập tràn nỗi căm hận, giãy giụa hết sức, thà chết cũng không chịu khuất phục.

 

“Tôi khuyên cô đừng giãy giụa vô ích nữa, nếu không thì anh trai cô sẽ chỉ chết rất thảm mà thôi!”

 

Locke giơ chân lên rồi đạp thẳng xuống bụng của Lý Uy.

 

“Mấy người sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu, vua Bắc Lương nhất định sẽ lấy lại công bằng cho chúng tôi!”, Lý Uy phun ra một ngụm máu tươi, gồng mình gào lên.

 

“Ha ha, anh vẫn còn nhớ đến tên vua Bắc Lương kia à? Nói thật cho anh biết nhé, Tiêu Chính Văn vĩnh viễn không quay lại được nữa rồi!”

 

“Dù Tiêu Chính Văn vẫn còn ở Hoa Quốc thì hắn dám làm gì tôi? Tôi là tay sai của gia tộc Buckingho, Tiêu Chính Văn chỉ xứng đáng xách dép cho tôi mà thôi!”, Locke cười thâm độc nói.

 

Lời nói của Locke khiến Lý Uy vô cùng tuyệt vọng.

 

Lẽ nào vua Bắc Lương thật sự bị nhốt ở vùng ngoài lãnh thổ, không có ai đến cứu Hoa Quốc thật sao?

 

Nhưng nghĩ lại, cho dù Tiêu Chính Văn ở Hoa Quốc thì đã sao. Dù sao anh ta cũng chỉ là một người dân bình thường.

Vua Bắc Lương bận trăm công nghìn việc, sao có thể có thời gian quan tâm đến một người bình thường như anh ta?
 
Chương 3716


Anh ta còn không thể chạm tới Bill và Locke. So về gia thế, bọn họ đều có thể đè bẹp anh ta như một con kiến.

 

Huống chi bây giờ vua Bắc lương cũng không ở trong giới thế tục.

 

“Anh cho rằng vua Bắc Lương là ai chứ? Hắn có thể lo hết chuyện trên thiên hạ này sao? Anh đề cao bản thân, đề cao Tiêu Chính Văn quá rồi đấy!”

 

Locke nhấc chân lên, giẫm lên đầu Lý Uy, bật ra một tiếng cười hung dữ.

 

Hắn nói không sai, bình thường, hàng ngày, những chuyện như thế này không biết xảy ra bao nhiêu lần.

 

Thậm chí mỗi ngóc ngách lúc nào cũng có người bị ức hiếp. Cho dù Tiêu Chính Văn có ba đầu sáu tay thì cũng không thể làm được gì.

 

Có câu người thiên hạ quản chuyện thiên hạ, nhưng một mình Tiêu Chính Văn sao có thể quản hết mọi chuyện được.

 

Mỗi ngày đều có hàng trăm nhân vật nhỏ bé như Lý Uy chết vì tai nạn giao thông, ai mà quan tâm đến sự sống chết của bọn họ?

 

Số phận của tầng lớp dưới đáy xã hội, giống như đám cỏ dại bên đường, có thể kết thúc một cách vô tình bất cứ lúc nào!

 

“Không!”

 

Lý Thi Thi đột nhiên hét lớn: “Vua Bắc Lương chắc chắn sẽ bảo vệ chúng tôi! Cho dù là đối mặt với năm đại danh sơn, vua Bắc lương cũng sẽ đứng về phía chúng tôi!”

 

“Ha ha ha!”

 

Bill và Locke cười lớn.

 

“Các người ngẩng đầu nhìn xem đó là cái gì!”

 

“Đó là gia tộc Buckingho vĩ đại, cho dù Tiêu Chính Văn ở đây thì hắn dám trở thành kẻ thù của gia tộc Buckingho sao? Năm đại danh sơn ở Hoa Quốc các người chẳng là gì trước mặt gia tộc Buckingho!”

 

“Lũ kiến như các người sẽ không bao giờ hiểu được gia tộc Buckingho vĩ đại đến cỡ nào đâu!”

 

“Đó không chỉ là người khai sáng ra võ đại Âu Lục, mà còn là người lập ra Âu Lục. Tiêu Chính Văn chỉ như hạt bụi trước mặt gia tộc Buckingho mà thôi!”

 

Locke nhìn về phía gia tộc Buckingho với vẻ kính trọng.

 

“Bất kể là ai, chỉ cần vua Bắc Lương biết được chuyện này thì nhất định sẽ đòi lại công bằng cho chúng tôi!”

 

Cô ấy tin Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ quay lại giúp đỡ bọn họ.

 

Vua Bắc Lương ở Hoa Quốc không chỉ là một danh hiệu, mà còn là niềm tin của tất cả người dân Hoa Quốc!

 

Chỉ cần người dân Hoa Quốc gặp nạn, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ xuất hiện.

 

“Hừ, chắc cô còn chưa tỉnh ngủ nhỉ! Nếu vậy, để tôi giúp cô tỉnh táo lại!”

 

Nói xong, Locke đột nhiên giơ tay tát mạnh lên mặt Lý Thi Thi.

 

“Chẳng phải cô nói Tiêu Chính Văn sẽ đến giúp cô sao? Cô gọi hắn tới đi! Tôi muốn xem hắn dám làm gì tôi!”, Locke đột nhiên trở nên hung dữ.

 

“Chẳng phải cô nói Tiêu Chính Văn sẽ tới cứu cô sao? Được tôi, tôi sẽ cho cô thấy anh trai cô chết thảm trước mặt cô!”
 
Chương 3717


Bill nói xong liền lấy một con dao găm sáng loáng từ vệ sĩ mặc áo đen bên cạnh, đi về phía Lý Uy.

 

Cùng lúc đó, gia tộc Buckingho đã hoàn toàn lộ diện. Cardi tiến lên một bước, bay thẳng lên bầu trời phía Long Kinh.

 

Sau lưng hắn, Odessa cũng bước ra, khí thế ngất trời, hai mắt như tia sét, xẹt qua bầu trời Long Kinh.

 

“Làm thế nào đây, Long Vương không ở đây thì ai có thể ngăn cản ông ta?”, Long Nguyệt cắn răng nói, tay nắm chặt thành quyền.

 

“Không lo nổi nhiều chuyện như vậy được nữa, chúng ta cùng lên!”.

 

Long Ngao nói xong, liền cùng Long Hình bay lên trời.

 

“Các vị, kẻ giết thế tử Âu Lục của các người nhà Tư Mã Tư, không liên quan gì đến Hoa Quốc chúng tôi! Oan có đầu, nợ có chủ, mong các vị đừng gây thêm rắc rối!”

 

Long Hình lạnh lùng nhìn hai người Cardi.

 

“Hừ, các người là cái thá gì mà dám lên tiếng trước mặt tôi?”

 

Cardi lạnh lùng nói.

 

Một luồng khí tức mạnh mẽ ập đến, ngay cả Long Hình và Long Ngao cũng không thể ngẩng đầu lên được!

 

Dù sao đối phương cũng cao hơn bọn một tầng cảnh giới, Khoảng cách giữa một tầng cảnh giới Nhân Vương vô cùng to lớn.

 

Cho dù Long Ngao và Long Hình có sức chiến đấu phi thường, nhưng bọn họ cũng suýt phun ra máu khi đối mặt với uy lực mạnh mẽ này.

 

Long Nguyệt ở bên cạnh đang định ra tay giúp đỡ, lại bị ánh mắt của Odessa khóa chặt tại chỗ, không thể động đậy.

 

“Các người còn chưa tới ba mươi tuổi, tư chất quả thực không tệ!”

 

Odessa nhìn đám người Long Ngao với ánh mắt rực lửa.

 

Lúc này, uy lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, giống như một vị thần từ trên trời giáng xuống, vô cùng ngạo nghễ.

 

“Các người định tấn công Hoa Quốc sao?”, Long Hình bước lên, tức giận hỏi.

 

“Đâu chỉ là tấn công!”

 

Cardi kiêu ngạo liếc nhìn Long Hình, chế nhạo: “Thế tử Âu Lục của chúng tôi sao có thể chết oan được? Đó là lỗi của Hoa Quốc các người, cho nên cả đất nước sẽ phải chôn theo!”

 

Cái gì?

 

Đám người Long Hình vô cùng kinh ngạc.

 

“Đúng vậy, hôm nay, Thiên Tử Hoa Quốc nhất định phải quỳ xuống tạ lỗi với những vị thế tử Âu Lục đã chết!”

 

Giọng nói của Odessa lạnh như băng, vô cùng khí thế.

 

Hắn vừa nói xong, mặt đất Long Kinh nứt lìa, vô số tòa nhà cao tầng sụp đổ ngay lập tức.

 

Đối với bọn họ, hủy hoại thủ đô của Hoa Quốc chỉ là chuyện nhỏ.

“Tổng tư lệnh Tần, chúng ta có cần nổ súng với bọn họ không? ” vài sĩ quan của hắc Băng Đài xông vào phòng làm việc của Tần Vũ.

Tần Vũ lắc đầu, nói với vẻ tuyệt vọng: “Nổ súng thì có thể làm gì? Ngay cả Long Ngao cũng bị ép không ngẩng đầu lên được!”

“Điều duy nhất chúng ta có thể làm bây giờ là chờ đợi!”

“Đợi?” Vài sĩ quan kinh ngạc nhìn Tần Vũ.
 
Chương 3718


“Đúng vậy, đợi Tiêu Chính Văn! Tôi tin cậu ấy nhất định sẽ trở về!”, Tần Vũ nói một cách chắc chắn.

 

Nguy hiểm bao trùm toàn bộ Long Kinh, ở khu mỏ phía tây bắc cách đó hàng ngàn kilomet, Locke người nhìn thấy cảnh này thì nhìn anh em nhà họ Lý nói với vẻ chế nhạo: “Các người nhìn thấy rồi chứ!”

 

“Ngay cả Tiêu Chính Văn còn không dám ló mặt ra, đất nước của các người sẽ bị hủy diệt nhanh thôi!”

 

Lý Uy và Lý Thi Thi lạnh lùng nhìn Locke, giờ phút này, bọn họ dù có chết cũng không chịu cúi đầu trước hai tên da trắng này!

 

“Vua Bắc Lương! Xin hãy báo thù cho chúng tôi!”

 

“Đúng vậy! Hãy báo thù cho chúng tôi!”

 

Hai anh em đồng thanh hét lên.

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn vừa bước vào con đường, mơ hồ nghe thấy tiếng hét của hai anh em bọn họ, liền nhíu mày.

 

Cùng lúc đó, Cardi đang đứng kiêu hãnh trên Long Kinh cũng lạnh lùng nhìn về hướng Long Các, nói: “Nếu Hoa Quốc các người không muốn biến thành núi xác biển máu thì mau bảo Thiên Tử cúi đầu bái lạy những vị thế tử đã chết của Âu Lục đi!”

 

“Để an ủi các vị thế tử trên thiên đàng của chúng tôi!”

 

Cardi vừa nói xong, dường như cả bầu trời sụp xuống, bao trùm toàn bộ Long Các.

 

Đám người Long Thất bao quanh Thiên Tử, cảnh giác nhìn Cardi trên không trung.

 

“Lui ra!”

 

Thiên Tử bình tĩnh nói, sau đó bình thản bước ra khỏi đại điện, đến trung tâm quảng trường Long Các, đứng với dáng vẻ kiêu ngạo.

 

Khi ánh mắt của Cardi và Thiên Tử chạm vào nhau, hắn chỉ thấy được sự quyết đoán trong ánh mắt của Thiên Tử.

 

Thân là Thiên Tử Hoa Quốc, trên lạy trời đất, dưới lạy bố mẹ, cho dù bị đánh đến thịt nát xương tan, cũng sẽ không bao giờ chịu cúi đầu trước bất kỳ ai!

 

“Anh!”, Cardi lạnh lùng nhìn Thiên Tử, sát khí ngưng tụ lại xung quanh hắn.

 

Nhưng Thiên Tử không hề sợ hãi, mà nhìn Cardi, nói: “Ba trăm năm trước, cả thiên hạ quỳ gối dưới uy lực của Hoa Quốc chúng tôi, ba trăm năm sau, đám nô lệ Âu Lục các người cũng đừng hòng khiến Hoa Quốc quy phục!”.

 

Lời nói của Thiên Tử đại diện cho cả Hoa Quốc, đó cũng là tiếng lòng của người dân Hoa Quốc.

 

Người dân Hoa Quốc sao lại phải phục tùng vài tên nô lệ Âu lục!

 

Lúc này, trong hầm mỏ phía tây bắc truyền ra lời nói của Thiên Tử, hai anh em Lý Uy đều vô cùng kinh ngạc.

 

Mặc dù bọn họ chỉ là nhân vật nhỏ không đáng nhắc tới, thậm chí cho dù bọn họ chết thì cũng chẳng ai biết bọn họ là ai!

 

Nhưng họ cũng là con cháu của rồng!

 

Sao có thể phục tùng Âu Lục!

“Hừ! Không phục tùng thì sao? Trên đất Hoa Quốc không nên còn ai sống nữa!”, Locke đột nhiên ra tay, đập vỡ loa đài truyền hình trên hầm mỏ.
 
Chương 3719


 

Bill đi về phía anh em Lý Uy với nụ cười hung hãn, ánh mắt phóng túng của hắn đã nói lên tất cả.

 

Lý Thi Thi khẽ nhắm mắt lại, dù có chết, cô ấy cũng sẽ không để hai tên nô lệ Âu Lục này làm ô uế mình.

 

Đúng lúc này, một luồng khí tức cuồng bạo đột nhiên phóng về phía tây bắc. Tiêu Chính Văn bước xuống, mặc dù vẫn chưa bước ra khỏi thông đạo, nhưng giọng nói của Tiêu Chính Văn truyền đến rất rõ ràng.

 

“Kẻ nào dám xúc phạm người dân Hoa Quốc đều sẽ phải chết!”

 

Locke và Bill cũng nghe thấy giọng nói này, đồng thời quay lại nhìn.

 

Ngay khi bọn họ vừa quay đầu lại, hơn chục đạo huyết quang đã phóng đến trước mặt bọn họ.

 

Mười mấy tên vệ sĩ áo đen phía sau nổ tung thành vô số mảnh thịt vụn.

 

“Chỉ là đám nô lệ mà cũng dám hung hăng trên lãnh địa Hoa Quốc! Thật đáng chết!”

 

Vừa dứt lời, một đạo huyết quang lại phóng ra, dòng máu nóng bắn khắp người khắp mặt Locke.

 

Cho đến khi chết, Bill cũng không thể tin tất cả những điều này là sự thật, Tiêu Chính Văn đã thực sự trở lại!

 

Locke ngơ ngác ngẩng đầu nhìn lên không trung, một bóng hình cường tráng từ không trung lao ra.

 

“Lũ nô lệ Âu Lục, tính mạng như lũ kiến mà cũng dám ức hiếp người dân Hoa Quốc ư?”

 

Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, khiến Locke quỳ gục xuống đất, cả người run lên, hắn thậm chí còn không có dũng khí ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Tôi nói toàn bộ người trong Âu Lục đều như con chó rẻ rách, anh đồng ý không?”, Tiêu Chính Văn giơ chân giẫm lên đầu Locke.

 

“Tôi… tôi đồng ý, tính mạng của người Âu Lục chúng tôi rẻ như chó! Không không không, mạng của chúng tôi không bằng con chó! Cầu xin anh, tha…”

 

“Rầm!”

 

Hắn còn chưa kịp nói xong, đôi giày da của Tiêu Chính Văn đã giẫm nát đầu hắn.

 

“Kiến không có quyền nói chuyện!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn bước tới chỗ hai anh em đang há hốc mồm kinh ngạc, đưa tay đỡ họ dậy.

 

“Người dân Hoa Quốc, bất kể là ở đâu, đều là cao quý nhất. Sự kiên trì của hai người rất đáng quý!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn xoay người bước vào khoảng không, chỉ để lại còn lại hai anh em họ một bóng hình.

 

“Vua… vua Bắc Lương vừa tới cứu chúng ta ư?”, Lý Uy ngẩn người tự lẩm bẩm.

 

Đúng lúc này, một bóng người như xia chớp xuyên qua bầu trời đêm, phóng về phía Long Kinh.

 

“Dám yêu cầu Thiên Tử Hoa Quốc tạ tội? Gan chó cũng to thật đấy! Tôi muốn xem thử, trong Âu Lục, ai có thể chịu nổi cơn thịnh nộ của Hoa Quốc!”
a
 
Chương 3720


 

Giọng nói này không chỉ vang dội khắp Hoa Quốc, mà còn vang dội cả thế giới!

 

Giọng nói đó giống như tiếng sét nổ bên tai mọi người, chấn động cả bầu trời!

 

“Hừ, chỉ là Nhân Vương cấp năm, ai cho anh can đảm nói ra những lời hỗn láo như vậy trước mặt quý tộc Âu Lục chứ?”, giọng nói của Cardi vang lên.

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cách Long Kinh chưa đầy trăm kilomet, khí thế của Tiêu Chính Văn tỏa ra, khuấy động mưa gió.

 

“Cậy mạnh hiếp yếu? Dám bảo Thiên Tử Hoa Quốc quỳ xuống tạ tội, các người lấy đâu ra dũng khí đấy hả?”

 

Vừa dứt lời, thân hình của Tiêu Chính Văn đã bay đến trên bầu trời Long Kinh.

 

Mỗi bước đi của Tiêu Chính Văn, khí tức đều tăng lên một cấp bậc.

 

Nhân Vương cấp sáu!

 

Nhân Vương cấp bảy!

 

Nhân Vương cấp tám!

 



 

Mỗi một bước tiến lên, Tiêu Chính Văn sẽ đột phá một cảnh giới. Nhìn thấy cảnh này, Cardi và Odessa đều cau mày.

 

Mỗi bước tiến lên của Tiêu Chính Văn, hào quang xung quanh đều mạnh hơn.

 

Bầu trời tràn ngập ánh sáng, vô số luồng ánh sáng đột nhiên bùng nổ sáng chói sau lưng Tiêu Chính Văn.

 

Nhân Hoàng!

 

Sắc mặt của đám người gia tộc Buckingho thay đổi đáng kể.

 

Trong mấy nghìn năm qua, có rất nhiều người vượt qua cảnh giới Nhân Hoàng, nhưng chưa có ai nhàn nhã như Tiêu Chính Văn.

 

Chỉ trong một bước, đã vượt qua cả một ranh giới to lớn.

 

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu!

 

Rầm!

 

Tiêu Chính Văn lại tiến thêm một bước, khí tức của Nhân Hoàng cấp hai tỏa ra.

 

Chỉ một bước chân, Tiêu Chính Văn lại đột phá.

 

Tiêu Chính Văn luôn không đột phá, mà chỉ dừng lại ở Nhân Vương cấp năm, chính là để chờ lĩnh ngộ quy chân.

 

Nhưng khi Tiêu Chính Văn đã lĩnh ngộ được quy chân, cảnh giới hiện tại cũng như một tờ giấy dán cửa sổ, chỉ cần cọc vào sẽ xé rách.

 

“Bùm!”

 

Khí tức của Tiêu Chính Văn lại đột ngột thay đổi. Lúc này, ngay cả Cardi và Odesssa cũng choáng váng.

Khí tức của cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba khiến cả thế giới náo động.
 
Chương 3721


Khí tức đáng sợ đó như thể muốn xé nát trời đất một phương, vô số luồng sáng xung quanh gần như làm mù mắt tất cả mọi người.

 

Nhưng tất cả vẫn chưa kết thúc, Tiêu Chính Văn lại tiến thêm hai bước, cảnh giới đã dừng lại vững vàng ở Nhân Hoàng cấp năm.

 

“Chẳng phải các người nói muốn chúng tôi tạ lỗi sao? Thánh Huyết của Đế Tuấn vốn là của Hoa Quốc, vậy mà Âu lục các người vẫn muốn nhúng tay vào, vậy có phải các người nên xin lỗi Hoa Quốc không?”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn lạnh như băng, ánh mắt không mang theo chút cảm xúc nào.

 

“Anh… anh định làm gì?”, Cardi bị khí tức mạnh mẽ của Tiêu Chính Văn trấn áp đến mức không thể ngẩng đầu lên, khó khăn lắm mới nói được vài từ.

 

“Chẳng thế nào cả! Tất cả người của Âu Lục và Mỹ Lục đều phải giảm rút ngắn tuổi thọ đi ba mươi năm! Để tăng thêm phước thọ cho người dân Hoa Quốc!”

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, trên đầu anh đột nhiên xuất hiện một hình thái cực âm dương khổng lồ, một luồng ánh sáng trắng phóng ra từ trung tâm thái cực âm dương.

 

Bỗng chốc, luồng ánh sáng đó quét sạch toàn bộ Âu Lục và Mỹ Lục.

 

Tất cả người Âu Lục và Mỹ Lục đều già đi ba mươi tuổi ngay lập tức.

 

Còn tất cả người dân Hoa Quốc đều tràn đầy sức sống trong chốc lát.

 

Ngay cả người già bệnh nặng cũng hồi phục ngay lập tức, dường như trẻ ra hai chục tuổi.

 

“Thế nào? Các người có hài lòng với kết quả này không?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Cardi.

 

Lúc này, trên trán Cardi cũng lấm tấm mồ hôi.

 

Trước đây bọn họ dám huênh hoang đánh giết Hoa Quốc, chính là vì cảnh giới của họ cao hơn rất nhiều so với cao thủ Hoa Quốc.

 

Nhưng bọn họ cũng chỉ là Nhân Hoàng cấp hai mà thôi. Bây giờ Tiêu Chính Văn đang đứng trước mặt bọn họ với cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, bọn họ không muốn cũng chẳng thể làm gì!

 

“Tiêu Chính Văn, anh nên biết, nếu anh tước đoạt mạng sống của tất cả mọi người Âu Lục thì chắc chắn sẽ dẫn đến một trận mưa máu ở vùng ngoài lãnh thổ, cuối cùng sẽ lan đến Hoa Quốc trong giới thế tục!”

 

“Lẽ nào anh không sợ sao?”

 

Odessa cố gắng chịu đựng sự sợ hãi, nghiến răng nói.

 

“Sợ ư? Từ trước đến nay, Âu Lục đều bị Hoa Quốc giẫm đạp như con kiến. Anh cho rằng người khổng lồ sẽ sợ kiến sao?

 

“Các người nói muốn Hoa Quốc tạ lỗi. Bây giờ, các người có hài lòng với cách tạ lỗi này không?”

 

“Đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong, một luồng ánh sáng tím phóng ra từ tay áo anh.

 

Đám cao thủ Âu Lục cùng Cardi tấn công Long Kinh đều lần lượt biến thành sương máu trong nháy mắt.

 

Ngay cả vài vị giáo chủ trong Giáo Đình đều tan biến không còn một mảnh xương.

 

Lúc này, toàn bộ thế giới đều sững sờ.

 

Đến lúc này, đám thế gia và Giáo Đình ở Âu Lục mới hiểu ra, bọn họ đã động đến người không nên động vào.

 

Thật nực cười khi bọn họ đến Hoa Quốc để gây rối.

“Quỳ xuống!”

Nghe thấy hai chữ này, Cardi và Odessa bất giác quỳ xuống.

“Tôi nói tất cả mọi người ở Âu Lục! Bao gồm cả giáo hoàng các người và người lính bình thường! Trong ba nhịp thở, ai không quỳ xuống đều sẽ chết!”

Vừa dứt lời, đám vệ sĩ xung quanh Cardi và Odessa lập tức hóa thành giọt máu, rơi xuống khắp bầu trời.
 
Chương 3722


Giọng Tiêu Chính Văn vang vọng đến từng ngóc ngách trên thế giới, cả Âu Lục đều bị chấn động nhưng cũng bị chọc giận.

 

“Chúng ta thân là vương thất, tuyệt đối không…”

 

Mấy thành viên vương thất của Âu Lục chưa nói hết câu, trong không trung bỗng nổ tung, từng mảnh thịt bay đầy trời.

 

“Quên nói với các người, tôi không để ý đến việc cả Âu Lục trở thành nơi không người, ai sẽ để ý đến sống chết của đám kiến chứ”.

 

Giọng Tiêu Chính Văn lại vang lên lần nữa, cả Âu Lục đều trở nên yên lặng.

 

Trên Âu Lục bất kể là già trẻ, phụ nữ trẻ con hay thanh niên trai tráng hay là con cháu gia tộc lớn đều quỳ xuống quay về hướng Hoa Quốc.

 

Tiêu Chính Văn chỉ nói một câu đã cắt đứt sống lưng của tất cả người Âu Lục.

 

“Vừa rồi là anh kiêu căng bảo Thiên Tử Hoa Quốc quỳ xuống với anh à?”

 

Tiêu Chính Văn giơ chân đá một cú.

 

Cardi thậm chí không có cơ hội động đậy đã bị Tiêu Chính Văn đá bay từ trên không trung rơi xuống.

 

Không để hắn kêu lên thảm thiết, Tiêu Chính Văn vung tay lên, Cardi lại bị hút ngược về.

 

Hắn là con cả của công tước Buckingho, có địa vị rất cao ở Âu Lục, lại là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai, lần này bị gọi về thế tục là để bảo vệ Âu Lục.

 

Hắn không chỉ đại diện cho bản thân hắn mà là cả gia tộc Buckingho, đồng thời cũng đại diện cho cả Âu Lục.

 

Ngay cả bản thân hắn cũng không ngờ Tiêu Chính Văn lại dám ra tay với hắn.

 

Nhưng khi nhìn thấy sát khí ngùn ngụt trong mắt Tiêu Chính Văn, hắn cũng luống cuống tay chân.

 

Qua hàng loạt hành động vừa rồi của Tiêu Chính Văn, Cardi đã nhìn ra Tiêu Chính Văn hoàn toàn không sợ các thế lực ở ngoài lãnh thổ của Âu Lục. Nếu mấy người kia của Âu Lục không quỳ xuống, e là bây giờ cả Âu Lục đã trở thành nơi không người.

 

Người đàn ông hệt như một vị thần như vậy sẽ để tâm đến thể diện của công tước Buckingho – bố hắn sao?

 

Nói thẳng ra thì công tước Buckingho chẳng đáng nhắc đến với Tiêu Chính Văn.

 

Sự cách biệt giữa hắn và Tiêu Chính Văn nào chỉ là một hai cấp bậc chứ?

 

Hiện giờ Tiêu Chính Văn đối địch với Cardi chỉ với sức chiến đấu ở mức cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, hoàn toàn ở thế áp đảo.

 

Đừng nói là đánh trả, lúc này hắn không dám có suy nghĩ phản kháng nữa kìa.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Cardi, chậm rãi giơ một ngón tay lên chỉ vào trán Cardi.

 

“Tha… tha mạng, tôi… tôi sai rồi”, Cardi hoảng sợ mồ hôi túa ra như mưa, không quan tâm đến tôn nghiêm gì đó nữa, cật lực lớn giọng cầu xin tha.

“Cái chết hẳn chỉ là một loại giải thoát với vài người, chẳng hạn như anh hiện giờ”.
 
Chương 3723


 

Vừa dứt lời ngón tay Tiêu Chính Văn bỗng lóe lên một luồng sáng vàng.

 

Ánh sáng vàng đó đi vào trán Cardi, hắn kêu lên một tiếng than khóc cực kỳ thảm thiết.

“A! Tha cho tôi, tôi…A!”

 

Lúc này Cardi chỉ cảm thấy đầu mình như sắp nổ, đau đến thấu tận xương tủy gần như khiến cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai là hắn sắp nghẹt thở.

 

Cảm giác đó như thể tổ chức lại toàn bộ các mô trên người hắn lại sau khi đã bị nghiền nát, sau đó lại bị nghiền thành thịt nhão rồi lại tổ chức lại, cứ lặp đi lặp lại như thế.

Tiếng hét của Cardi truyền đi đến khắp các ngóc ngách trên thế giới, nhất là các cao thủ bên Âu Lục đều phải thót tim.

 

Đó là Cardi – con trai cả của Buckingho đấy.

 

Odessa quỳ bên cạnh Cardi cũng khiếp sợ, cả người run lẩy bẩy.

 

“Gia tộc Buckingho có gan dám đến giẫm đạp núi sông Hoa Quốc dưới chân ư?”

 

Câu nói này của Tiêu Chính Văn khiến Odessa cả người mềm nhũn.

 

Mặc dù hắn cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai, hơn nữa bản thân cũng có địa vị nhất định ở Âu Lục.

 

Không chỉ là nhân vật số hai hiện giờ của gia tộc Buckingho, mà còn đang bảo vệ lâu đài Versailles.

 

Cho dù là lai lịch hay sức chiến đấu cũng làm chủ một phương.

 

Nếu không lần này gia tộc Buckingho cũng sẽ không bảo hắn đi theo Cardi đến hỏi tội Hoa Quốc.

 

Vốn dĩ bên gia tộc Buckingho nghĩ chỉ cần hai cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai họ, cộng thêm mười mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp một nữa thì có thể tiêu diệt và trấn áp Hoa Quốc, ra oai với thế giới.

 

Nhưng không ai ngờ được rằng Tiêu Chính Văn đột nhiên quay về từ ngoài lãnh thổ, hơn nữa còn đột phá cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm trong chốc lát.

 

Dù cả gia tộc Buckingho ra tay cũng không thể làm được gì chứ đừng nói là hai người họ.

 

Dù sao lúc này công tước Buckingho đang ở trên chiến trường ngoài vũ trụ, hoàn toàn không có thời gian để tâm đến bên thế tục này.

 

Chỉ cần công tước Buckingho không đến thì ai có thể làm được gì Tiêu Chính Văn?

 

Cardi bị Tiêu Chính Văn giày vò chết đi sống lại càng không cần nói, lúc này không có sức lực để vùng vẫy nữa là.

 

Cách biệt về sức chiến đấu của hai bên quá lớn, đến mức Odessa không có can đảm chạy trốn.

 

“Tôi hỏi anh, Thánh Huyết Đế Tuấn của Hoa Quốc có liên quan gì đến Âu Lục các người? Âu Lục có ý định tranh giành quyền lời từ Thánh Huyết Đế Tuấn, lẽ nào không phải tranh giành công khai sao?”

 

Tiêu Chính Văn vẫn điềm tĩnh nói, nhưng trong mắt lại toát ra sát khí.

 

“Vâng… phải! Âu Lục chúng tôi không có tư cách tranh giành quyền lợi”.
 
Chương 3724


Lúc này Odessa quỳ dưới đất, không dám ngẩng đầu lên giống một học sinh tiểu học phạm lỗi.

 

“Thế anh nói xem có phải họ đáng chết không?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

“Đáng chết! Họ đáng chết!”, Odessa không nghĩ ngợi đã gật đầu lia lịa.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Đã thế thì có phải các người càng đáng chết không?”

 

“A!”

 

Odessa khiếp sợ, ngẩng phắt lên nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Chỉ thấy trong tay Tiêu Chính Văn xuất hiện luồng sáng vàng, ánh sáng đó biến thành một lưỡi dao sắc bén đánh thẳng về phía Odessa.

 

“Phụt!”

 

Âm thanh vang lên, máu bắn ra tứ tung.

 

Lại nhìn Odessa, nửa người không được vẹn toàn, máu liên tục chảy xuống dọc theo vết thương cực lớn.

 

Lúc này cả thế giới đều trở nên tĩnh lặng, ngay cả mấy gia tộc cổ xưa của Mỹ Lục trước đó còn có ý định muốn thử cũng trố mắt nhìn.

 

Cũng may cuối cùng họ vẫn kìm nén được sự kích động muốn đòi lại nợ máu với Hoa Quốc, nếu không kết cục của mỗi người họ sẽ giống Odessa.

 

Dù sao không ai ngờ được Tiêu Chính Văn lại có thể liên tiếp đột phá nhanh đến thế.

 

Càng không ngờ Tiêu Chính Văn lại không sợ các thế lực ngoài lãnh thổ của Âu Lục, ra tay độc ác với con trai của công tước Buckingho.

 

Bây giờ hai người đó quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, họ nghĩ đó cũng là sự tồn tại như thần nhưng lại bị Tiêu Chính Văn hành hạ như thế.

 

Thật ra nói chính xác hơn thì chuyện này chỉ có thể phải trách họ ỷ mạnh hiếp yếu.

 

Người giết chết thế tử Âu Lục và của giáo chủ Giáo Đình rõ ràng là thế tử nhà họ Tư Mã ở ngoài lãnh thổ và Khổng Tề Thiên của nhà họ Khổng.

 

Nhưng khi đối diện với nhà họ Tư Mã và nhà họ Khổng, họ sợ hãi đâu dám nói nửa lời?

 

Thế nên mới trút hết cơn giận lên đầu thế tục Hoa Quốc.

 

Dù sao trận chiến đó gần như làm tổn hại đến hơn một nửa sức chiến đấu của Giáo Đình, cho dù là để bảo vệ thể diện và uy quyền của chính mình thì điều này cũng phải có lý do.

 

Do đó, tiêu diệt Hoa Quốc, hơn nữa để cho Âu Lục quay lại vị trí đứng đầu thế giới đồng nghĩa với việc cho cả thế giới một lời giải đáp, đồng thời cũng giữ sự uy nghiêm của Giáo Đình.

Ngưng hiện giờ xem ra đây mới là quyết định sai lầm nhất của Giáo Đình.

Lúc này ngay cả Giáo Hoàng cũng cực kỳ hối hận.

“Cậu Tiêu, chuyện này là do chúng tôi không suy nghĩ thấu đáo, mong cậu Tiêu rộng lượng bỏ qua cho chúng tôi.” Cardi quỳ xuống đất khổ sở cầu xin.

Hắn không muốn chết, hắn vẫn còn con đường tương lai phía trước, hơn nữa cả Lý Tâm này đều là thiên hạ của một mình hắn, hắn còn chưa tận hưởng đủ rượu ngon và gái xinh, và…

 
 
Chương 3725


 

Vừa nghĩ đến cuộc sống tốt đẹp như thế, Cardi vô cùng chán nản, hắn hối hận vì đã nghe theo xúi giục của Giáo Đình, càng hối hận không nên lộ diện thay Giáo Định và lâu đài Versailles.

 

Nếu hắn làm như không có gì xảy ra, bây giờ hắn vẫn có thể tận hưởng cuộc đời tuyệt vời ở Anh Luân, ngồi đợi các cao thủ ngoài lãnh thổ quay về.

 

“Tha cho các anh một con đường sống ư? Các anh cũng biết sự quý giá của mạng sống sao?”

 

“Nhưng các anh có từng nghĩ biết bao người dân Hoa Quốc sẽ chết thảm trong tay các anh không?”

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn đấm vào ngươi Cardi, ngay tức khắc nửa người Cardi bị cú đấm của Tiêu Chính Văn làm cho tan nát.

 

Cardi hét lên thảm thiết, lần nữa khiến da đầu mọi người râm ran.

 

“Tiêu Chính Văn, những người đã chết đó chẳng qua chỉ là dân thường ở Hoa Quốc. Anh cũng từng đến ngoài lãnh thổ, lẽ nào anh vẫn chưa hiểu trong loạn thế, những người bình thường đó chỉ là hạt cát thôi sao”.

 

“Họ… họ từ khi sinh ra đã là vật để hy sinh, nếu anh giết chúng tôi thật thì gia tộc Buckingho sẽ không tha cho anh đâu”, Cardi run rẩy nói với Tiêu Chính Văn.

 

Nếu Tiêu Chính Văn thật sự giết Cardi, thì chuyện này chắc chắn sẽ không đơn giản nữa.

 

Công tước Buckingho xây dựng nước Lý Tâm, lại là một trong những người sáng lập Âu Lục, sao có thể trơ mắt nhìn con trai mình chết thảm ở Hoa Quốc được?

 

Chỉ cần công tước Buckingho trở về từ chiến trường ở vùng ngoài vũ trụ, chắc chắn sẽ truy cứu đến cùng.

 

Đến lúc đó, Tiêu Chính Văn sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên mà công tước Buckingho muốn tiêu diệt.

 

Lúc đó, không chỉ đơn giản là chuyện của một mình Tiêu Chính Văn nữa, mà là cuộc chiến giữa nước Lý Tâm và Hoa Quốc.

 

Vì vậy, cách thông minh nhất của Tiêu Chính Văn lúc này là bỏ qua cho Cardi và Odessa, ít nhất là tha cho bọn họ một mạng.

 

Đây cũng là thế mạnh của Cardi và Odessa.

 

Nhưng hành động của Tiêu Chính Văn lại khiến bọn họ vô cùng khó hiểu, lẽ nào Tiêu Chính Văn thật sự cho rằng đến lúc đó các thế lực của Hoa Quốc ở vùng ngoài lãnh thổ sẽ đứng ra bảo vệ mình sao?

 

Vì vậy, Cardi mới nhắc nhở Tiêu Chính Văn lần nữa rằng nếu không để hắn sống thì không chỉ Tiêu Chính Văn mà cả Hoa Quốc sẽ phải đối mặt với sự diệt vong.

 

Thực ra, không chỉ có bọn họ không hiểu tại sao Tiêu Chính Văn lại muốn đuổi cùng giết tận, mà ngay cả Bạch Ngọc Trinh cũng không hiểu nổi.

 

Nói cách khác, theo Bạch Ngọc Trinh thấy, chỉ cần phạt bọn họ một chút là đủ rồi. Dù sao đang trong thời loạn thế, không thể đảm bảo trong tương lai sẽ có thế lực nào đứng về phía Âu Lục.

 

Trước lúc đó, không kết thù mới là thượng sách.

 

Hơn nữa, bây giờ Tiêu Chính Văn đã nổi danh ở vùng ngoài lãnh thổ, có thể nói lúc anh đến vùng ngoài lãnh thổ lần nữa, tình tình sẽ hoàn toàn khác so với lúc này.
 
Chương 3726


 

Nhất định sẽ có rất nhiều thế lực lớn muốn lôi kéo, thậm chí còn chủ động bày tỏ thiện chí đối với Tiêu Chính Văn, đến lúc đó, Tiêu Chính Văn sẽ giống như những nhân vật lớn nổi tiếng trong lịch sử, vĩnh viễn tách ra khỏi giới thế tục, trở nên nổi tiếng ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn đã làm ngược lại.

 

“Đến lúc này, anh vẫn còn uy hiếp tôi sao? Có lẽ các người nghĩ, tôi nên lựa chọn rời khỏi giới thế tục càng sớm càng tốt, rồi lập công ở vùng ngoài lãnh thổ. Nhưng đáng tiếc, các người đã quên mất một điều, nhà họ Tiêu tôi đã canh giữ Hoa Quốc bao đời!”

 

“Tôi, Tiêu Chính Văn, đời này sẽ không bao giờ quay lưng với người dân Hoa Quốc! Kẻ nào dám xâm phạm một tấc đất của Hoa Quốc, tôi nhất định sẽ chém đầu kẻ đó!”

 

Nói xong, một tia chớp màu tím lóe lên trên bầu trời, trong một bức màn ánh sáng màu tím, Cardi ngay lập tức hóa thành tro bụi.

 

Nhìn thấy người bạn đồng hành Cardi tan biến, Odessa vô cùng kinh ngạc.

 

“Anh Tiêu! Xin anh hãy nghe tôi nói, tôi… đều là do Giáo Đình ép tôi làm vậy!”

 

“Tôi đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng rồi, dù có cướp được Thánh Huyết của Đế Tuấn thì cũng vô dụng! Đều là do đám người Giáo Đình uy hiếp tính mạng tôi, nếu tôi không đi cùng Cardi, bọn họ sẽ giết tôi!”

 

“Anh Tiêu, từ đầu đến cuối tôi chưa từng giết một người Hoa Quốc nào, tôi cũng chưa từng khiến người bình thường nào bị thương, xin anh Tiêu minh xét!”

 

Odessa khóc sướt mướt, như một đứa trẻ, quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn van xin khổ sở.

 

“Ồ? Vậy có nghĩa là anh bị oan?”, Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

“Anh Tiêu, anh quả nhiên là người sáng suốt, tôi thật sự bị oan…”

 

“Nếu tôi không trở về Hoa Quốc từ vùng ngoài lãnh thổ, nếu tôi còn ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm thì sao? E rằng anh sẽ không bỏ qua cho tôi nhỉ đâu nhỉ?”

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Odessa sững sờ.

 

Đúng như Tiêu Chính Văn nói, nếu Tiêu Chính Văn không đột nhiên trở về rồi đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm thì cho dù là ai, cũng đừng hòng bảo vệ Hoa Quốc!

 

E rằng ngay cả một đứa trẻ còn trong bụng cũng sẽ phải chết!

 

Đây chính là kế hoạch mà hắn và Cardi đã tính toán, thậm chí bọn họ còn bàn cách tàn sát từng tấc đất của Hoa Quốc, để không một con cá nào lọt lưới.

 

“Nếu đã vậy, anh cũng đi theo hắn đi!”

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một tia sét từ không trung đánh xuống, trong tích tắc, Odessa cũng biến thành tro tàn!

 

Bầu trời lại sáng rực, một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai khác lại ra đi.

 

Lúc này, cả thế giới vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều run rẩy sợ hãi.

 

“Họ phải trả giá cho những gì họ đã làm, còn ai muốn Hoa Quốc tạ tội nữa không?”

 

Tiêu Chính Văn kiêu hãnh đứng trên khoảng không, như một vị thần giáng thế!

 

Ánh mắt anh nhìn đến đâu, dù là gia tộc Buckingho, lâu đài Versailles, hay một số thế gia lớn ở Mỹ lục, tất cả đều im bặt.
 
Chương 3727


Lúc này, trong một cung điện cổ kính ở thành tây vùng ngoài lãnh thổ, một ông già khẽ thở dài nói: “Thông báo cho tất cả mọi người, không cần đối đầu với Hoa Quốc nữa!”

 

“Nếu muốn tìm di tích Long Tộc, thì cũng phải đợi cho đến khi tất cả cao thủ ở vùng ngoài vũ trụ trở về rồi tính tiếp!

 

Cái chết của Cardi và Odessa đã là một tín hiệu rất rõ ràng, Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ không bao giờ thỏa hiệp với bất kỳ ai!

 

Trước mặt Tiêu Chính Văn, tất cả chỉ như bèo trôi trên mặt nước.

 

Tiêu Chính Văn là một con rồng, rồng thì sao có thể dễ dàng bị núi đè bẹp?

 

Không chỉ các thế lực Âu Lục ở vùng ngoài lãnh thổ đồng loạt nhất trí, mà ngay cả các nước trong giới thế tục cũng lần lượt ban hành pháp lệnh.

 

Quy định rằng chỉ cần gặp người Hoa Quốc, bất kể là có thân phận gì, đều phải cúi đầu hành lễ. Cho dù là tổng thư ký thì cũng phải cúi chào một đứa trẻ ba tuổi Hoa Quốc.

 

Thậm chí, các cường quốc một thời ở Mỹ Lục còn quy định rằng dù là xe buýt hay tàu điện ngầm, nhìn thấy người Hoa Quốc mà không nhường chỗ thì sẽ bị bắn chết tại chỗ, cho dù là ai cũng không ngoại lệ.

 

Cùng lúc đó, tại thủ đô của một quốc gia nhỏ ở Âu lục, một người trong Nội Các hoảng sợ chạy tới đồn cảnh sát địa phương, vừa xông vào đồn cảnh sát, liền quỳ xuống.

 

“Tôi xin lỗi, lúc trước tôi từng ức hiếp người khác, tất cả đều là lỗi của tôi, xin hãy tha thứ cho tôi!”

 

Nhưng ông ta còn chưa kịp đứng dậy, hai đặc công đã xuất hiện sau lưng ông ta và bóp cò không chút do dự!

 

Cùng lúc đó, tại một viên trang ở ngoại ô thành phố, hàng trăm đặc công đã bao vây toàn bộ viên trang trong nháy mắt.

 

Một người phụ nữ trung niên ôm đứa trẻ sơ sinh sợ hãi hét lớn: “Các người muốn làm gì? Chồng tôi là thành viên Nội Các! Các người làm vậy là phạm pháp!”

 

“Xin lỗi bà! Chồng bà đã vu khống công dân danh giá Hoa Quốc ăn trộm đồ của gia đình bà, cho nên tổng thống đã đích thân hạ lệnh bắn chết ông ta ngay tại chỗ!”

 

Nói xong, hàng chục đặc công cùng giơ súng và bóp cò không chút do dự!

 

Không chỉ giới thế tục đang thay đổi lớn mà cả vùng ngoài lãnh thổ cũng đang chấn động.

 

Tiêu Chính Văn đã giết Khổng Hữu Đạo, tạo mối thù sâu đậm với ngành y, nhưng cuối cùng vẫn có thể bình an vô sự rời khỏi vùng ngoài lãnh thổ.

 

Trong số đó, nhà họ Bạch, nhà họ Võ và nhà họ Doanh lần lượt đứng ra bảo vệ Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay cả Thượng Quan Uyển Nhi được Nữ Đế đích thân tôn phong cũng bảo vệ Tiêu Chính Văn.

 

Việc nào cũng chấn động Đông Vực!

 

Huống hồ những chuyện này đều xảy ra với một mình Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, trên một ngọn núi cao ở vùng ngoài lãnh thổ, một chàng trai trẻ đang ngồi xếp bằng từ từ mở mắt.

 

Ánh mắt lạnh lùng mạnh mẽ phóng ra như tia chớp.

 

“Tiêu Chính Văn!”
 
Chương 3728


Sau khi thốt ra cái tên này, Tư Mã Tư phun ra một ngụm máu lớn.

 

“Thất đệ, xem ra kế hoạch của cậu thất bại rồi nhỉ?”

 

Đúng lúc này, sau lưng Tư Mã Tư xuất hiện ba bóng người, khí thế đều vô cùng uy nghiêm phi thường.

 

“Đúng vậy, tôi đã đánh giá thấp Tiêu Chính Văn, thật không ngờ trong giới thế tục lại có người mạnh đến vậy!”, Tư Mã Tư nghiến răng tức giận nói.

 

“Như vậy có nghĩa là không phải Khổng Tề Thiên và Quảng Lăng Tử đã mắc sai lầm?”

 

Một cô gái xinh đẹp liếc nhìn Tư Mã Tư chế nhạo.

 

Đối mặt với Tư Mã Tư, cô gái trẻ vẫn tràn đầy vẻ kiêu ngạo, khí tức quanh người còn mạnh hơn Tư Mã Tư rất nhiều.

 

Mấy người họ đều là nhân tài của nhà họ Tư Mã, địa vị trong gia tộc không hề thua kém Tư Mã Tư, thậm chí còn có người mạnh hơn.

 

“Không, hai người bọn họ cũng bị thương rất nặng. Tên Tiêu Chính Văn kia không hề đơn giản. Trước đây, tôi đã quá coi thường giới thế tục, quá coi thường Tiêu Chính Văn!”

 

Tư Mã Tư nắm chặt tay, thở hổn hển nói.

 

“Tư Mã Tư, anh vẫn còn là con cháu hoàng tộc sao? Ngay cả một tên tiểu bối trong giới thế tục mà cũng không đối phó nổi?”

 

“Lẽ nào anh không biết nhà họ Tư Mã có biết bao nhiêu mong muốn cũng không thể có được cơ hội này, vậy mà mà anh lại giao Thánh Huyết của Đế Tuấn cho người khác?”

 

“Anh còn mặt mũi sống trên đời này sao?”, cô gái trẻ nhìn Tư Mã Tư bị thương nặng, lạnh lùng nói.

 

Từ khi Tư Mã Lôi chết, nội bộ nhà họ Tư Mã rối ren.

 

Xét cho cùng mọi người đều không tin Tiêu Chính Văn ở trong thế tục lại có khả năng giết Tư Mã Lôi.

 

Mặc dù Tư Mã Lôi không phải người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của nhà họ Tư Mã nhưng cũng đứng trong top ba, muốn giết Tư Mã Lôi dễ dàng lắm ư?

 

Thế nên mọi người đều nhìn chằm chằm vào Tư Mã Tư và Khổng Tề Thiên.

 

Nghĩ rằng hai người này ngấm ngầm giở trò gian manh, hay nói cách khác khoảng thời gian trước đã truyền ra tin đồn liên quan đến việc Tiêu Chính Văn từ chối lời mời của Tư Mã Tư, còn giết người giúp việc của nhà họ Tư Mã.

 

Rất có khả năng mấy người Tư Mã Tư đã tạo ra một cái bẫy, vừa giết chết Tư Mã Lôi lại vừa lén độc chiếm Thánh Huyết Đế Tuấn.

 

Suy cho cùng, giữa nội bộ hoàng tộc cũng là tranh đấu ngầm, dù cùng là con cháu nhà họ Tư Mã nhưng đãi ngộ giữa hai bên cũng khác một trời một vực.

 

Để ngồi vào vị trí gia chủ, bất kỳ ai cũng không từ thủ đoạn, hại chết đồng môn không phải là chuyện hiếm.

 

“Thật ra thực lực của Tiêu Chính Văn thế nào ai cũng có thể nhìn ra từ đầu, thực lực của người này không phải là thứ chúng ta có thể đấu lại”, mặc dù Tư Mã Tư không cam lòng nhưng vẫn biện minh.

 

“Tiêu Chính Văn là cái thá gì, Tư Mã Siêu không lâu nữa sẽ đột phá cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu rồi, Tiêu Chính Văn là cái thá gì với nhà họ Tư Mã chứ!”

 

Người đàn ông dẫn đầu đó lạnh lùng nói.

“Anh hai nói phải, mặc dù tôi luôn nghi ngờ rốt cuộc Tư Mã Siêu có thực lực mạnh đến thế hay không, nhưng người lớn của gia tộc đã chứng minh chuyện này”.
 
Chương 3729


Người phụ nữ trẻ tuổi đó đố kỵ nói.

 

Một người đàn ông trẻ khác bên cạnh cười mỉa nói: “Tư Mã Tư, anh đừng có mà bênh vực cho Tiêu Chính Văn nữa, rốt cuộc hắn có mạnh như anh đã nói hay không, mọi người đều quá rõ ràng”.

 

“Chuyện làm mất Thánh Huyết Đế Tuấn, bất kể thế nào anh cũng phải giải thích hợp lý với gia tộc. Thánh Huyết Đế Tuấn không chỉ của một mình anh mà là tài nguyên tu luyện quý giá nhất của tất cả mọi người”.

 

“Cho dù anh không đánh với Tiêu Chính Văn thật hay có âm mưu khác đều phải cho mỗi người chúng tôi lời giải thích”.

 

Ba người ở đó hoàn toàn không tin tưởng một dấu chấm câu nào trong lời nói của Tư Mã Tư cả.

 

Họ từ nhỏ đã sinh ra trong gia tộc hoàng tộc, đều dễ dàng lấy được đủ loại tài nguyên, mà bây giờ họ mới ở cảnh giới nào?

 

Tiêu Chính Văn xuất thân ở thế tục, dù Tiêu Chính Văn là vua Bắc Lương, trong tay nắm giữ tất cả tài nguyên của thế tục thì sao có thể so được với hoàng tộc?

 

Huống gì thế tục đã suy tàn hàng ngàn năm, còn tài nguyên nào đáng để xưng thần không?

 

“Nếu không phải anh cứ áp chế cảnh giới ở Nhân Vương cấp năm, tôi tin chắc gia tộc sẽ không bảo anh đến đó, nhưng anh lại báo đáp sự tin tưởng của gia tộc với anh thế sao?”

 

“Thua hay có âm mưu khác cũng thế thôi, ít nhất anh nên đối diện trực tiếp chứ không phải trốn ở nơi khỉ ho gà gáy này để né tránh gia tộc vặn hỏi này nọ”.

 

Người đàn ông dẫn đầu đó lại lạnh lùng nói.

 

Ba người họ cũng là cường giả thế hệ trẻ trong top mười của gia tộc Tư Mã, hơn nữa người có thực lực mạnh nhất trong đó đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp bốn.

 

Người này chắc chắn được gọi là người xuất chúng trong thế hệ trẻ.

 

Càng là ba vị trong số bốn anh kiệt của nhà họ Tư Mã đứng sau Tư Mã Lôi.

 

So với Tư Mã Tư, xét về danh tiếng ở ngoài lãnh thổ hay thực lực Tư Mã Minh Nhuệ, Tư Mã Nguyệt và Tư Mã Thành đều là những người đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp.

 

Thế nên nghi ngờ chất vấn Tiêu Chính Văn, nghi ngờ Tư Mã Tư giở trò gian manh trong đó cũng không có gì lạ.

 

“Nếu Tiêu Chính Văn có bản lĩnh giết Tư Mã Lôi thật, thua trong tay hắn cũng không mất mặt, nhưng trước hết là hắn phải có thực lực này mới được”.

 

“Những người lớn tuổi trong gia tộc không dễ nói chuyện như bọn tôi đâu”.

 

Tư Mã Minh Nhuệ cười mỉa nói.

 

Thật ra chuyện này không chỉ có quản lý cấp cao của nhà họ Tư Mã nghi ngờ mà ngay cả nhà họ Khổng cũng đang nghi ngờ Khổng Tề Thiên có giở trò gì trong đó hay không.

 

“Tôi đã nói hết những gì nên nói rồi, nếu các người vẫn không chịu tin tôi thì có thể tự mình đi tìm hiểu”.

 

“Muốn biết sức chiến đấu của một người vô cùng đơn giản, hơn nữa bây giờ Tiêu Chính Văn đang ở Hoa Quốc thế tục, muốn tìm hắn cũng không khó”.

 

Tư Mã Tư cũng lười phải giải thích nhiều thêm nữa, cứ dứt khoát dùng phép khích tướng.

 

Nếu mấy người họ không muốn để mình yên ổn thì dĩ nhiên Tư Mã Tư cũng rất vui khi lợi dụng Tiêu Chính Văn để loại bỏ ba đối thủ cạnh tranh mạnh này của mình.

“Sao vậy, lẽ nào anh nghĩ chúng tôi sẽ bị dọa sao?”

“Chỉ tên ở thế tục thôi, hắn như thế nào, chúng tôi biết rõ hơn anh.”

“Hơn nữa, hôm đó các anh ở trên đỉnh Thái Sơn đã nói những gì, là gì với Tiêu Chính Văn cũng không cần chúng tôi nói, trong lòng anh tự rõ.”

Ba người gần như đồng thanh đáp trả lại Tư Mã Tư.
 
Chương 3730


“Hắn vừa lấy được Thánh Huyết Đế Tuấn chưa đến một tháng, thực lực, cảnh giới mấy ngày nay chắc hẳn chưa tiến bộ nhiều, nếu các vị đến tìm Tiêu Chính Văn ngay bây giờ, có lẽ còn có thể đánh thắng hắn”.

 

Tư Mã Tư lạnh lùng nhìn ba người, ánh mắt đó như thể đang nhìn ba người chết.

 

“Tư Mã Tư, anh nói gì?”, quanh người Tư Mã Minh Nhuệ bỗng toát ra sát khí.

 

Rõ ràng Tư Mã Tư đang chế giễu ba người họ.

 

“Tôi nói nếu đến muộn chút nữa thì có thể ba người sẽ không còn đường quay về, so với việc đánh mất Thánh Huyết Đế Tuấn, chết trong tay hắn càng làm nhà họ Tư Mã mất mặt đấy”, Tư Mã Tư lạnh lùng nói.

 

“Chết?”

 

Ba người ngửa đầu bật cười cùng lúc như thể nghe được câu chuyện buồn cười nhất từ trước đến nay.

 

“Trong số chúng tôi người có thực lực yếu nhất cũng đã ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, chọn bừa ra một người cũng có thể uy hiếp cả thế tục, huống gì ba người chúng tôi đi cùng nhau?”

 

“Tư Mã Tư, thật ra phép khích tướng không dùng như anh đâu, nếu đã nói khoác thì cũng phải đáng tin chút chứ”.

 

Tư Mã Minh Nhuệ khinh thường nói.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn lấy được Thánh Huyết Đế Tuấn nhưng dù sao thời gian quá ngắn, dù có muốn đột phá nhanh chóng thì bây giờ cùng lắm cũng chỉ mới đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi.

 

Chỉ một con gà cảnh giới Nhân Hoàng cấp một, đừng nói là khiêu khích ba người họ, dù là Tư Mã Nguyệt – người có thực lực yếu nhất trong số họ chỉ cần giơ một ngón tay ra cũng có thể ép Tiêu Chính Văn thành bã.

 

“Được thôi, nếu các vị đã muốn đi chết như thế thì không thể trách Tư Mã Tư tôi không nhắc trước, đến lúc đó đừng hối hận”.

 

Tư Mã Tư cười nhạo nói.

 

“Tư Mã Tư, trước tiên chúng ta thẳng thắn nói với nhau, nếu chúng ta tra ra được giữa anh và Tiêu Chính Văn từng có giao dịch gì thật thì khi chúng tôi quay về chính là ngày chết của anh”.

 

Tư Mã Nguyệt lạnh lùng nói.

 

Thật ra từ trước đến nay tranh đấu nội bộ của nhà họ Tư Mã rất khốc liệt, nhưng tranh đấu một mình khó tránh khỏi thực lực mỏng manh, thế nên các chi phụ cũng sẽ kết liên minh với nhau.

 

Đám người Tư Mã Nguyệt lần lượt là các thế tử của ba phân chi lớn, mà Tư Mã Tư và Tư Mã Lôi trước giờ có mối quan hệ rất tốt với nhau, thế nên thật ra cái chết của Tư Mã Lôi là một đòn giáng nặng nề với Tư Mã Tư.

 

Vốn dĩ đây chính là thời cơ tốt nhất để đám người Tư Mã Nguyệt loại bỏ Tư Mã Tư.

 

Nhưng ba người họ lại quá xem thường người khác, thế nên ngược lại bị Tư Mã Tư nắm lấy cơ hội chuyển bại thành thắng, lúc này Tư Mã Tư ngược lại thầm cầu nguyện Tiêu Chính Văn có thể giết chết ba tên đối thủ đáng chết này.

 

“Vậy thì tốt, tôi đang đợi các người đến lấy đầu tôi này”, Tư Mã Tư cười khẩy, sau đó ngồi khoanh chân lại như không có ai.

 

Đám người Tư Mã Nguyệt lạnh lùng nhìn Tư Mã Tư rồi biến thành một luồng sáng.

 

Đến khi đám người Tư Mã Nguyệt đi xa, một ông lão trong khu rừng rậm phía sau Tư Mã Tư mới bước ra.
 
Chương 3731


Ông lão đầu tóc bạc trắng, bộ râu trắng muốt bay trước ngực, toát ra khí tức tiên nhân.

 

Nhất là đôi mắt đó của ông lão trong như nước như có thể nhìn thấu vạn vật.

 

“Cậu Tư Mã, Tiêu Chính Văn đó đúng như cậu nói thật sao?”, ông lão chậm rãi hỏi.

 

“Hôm đó tôi có mặt ở đó, cũng may người đánh nhau với tôi là Võ Anh Hào, nếu không ông nghĩ lúc này tôi còn có thể ngồi đây nói chuyện với ông à?”, Tư Mã Tư nghĩ lại mà sợ nói.

 

“Nếu như cậu nói thật thì cảnh giới đã không còn trói buộc gì với Tiêu Chính Văn nữa rồi, hay nói cách khác, dưới Đế Cảnh không ai có thể khống chế được cậu ta”.

 

Nói đến đây, ông lão khẽ thở dài.

 

“Không chỉ tôi có cảm giác này mà ngay cả Khổng Tề Thiên cũng nghĩ thế, Tiêu Chính Văn không phải là người mà chúng ta có thể đánh thắng, ít nhất hiện giờ không thể”, Tư Mã Tư nghiêm túc nói.

 

“Nếu đã thế cậu còn bảo đồng môn đến đó đâm đầu vào chỗ chết?”, ông lão nhíu mày nhìn Tư Mã Tư.

 

“Hừ! Chúng cũng được xem là đồng môn của tôi à? Tôi nghĩ chúng lúc nào cũng mong tôi chết, tôi cần gì phải để tâm đến đồng môn như thế”.

 

“Huống hồ sau khi chúng chết, tôi cũng có thể được chia một chút tài nguyên vốn dĩ thuộc về chúng, cũng đáng làm mà”, ánh mắt Tư Mã Tư lóe lên tia sắc bén.

 

Ông lão khẽ nhíu mày:” Bây giờ giữa các hoàng tộc đã rạn nứt, thân là thế hệ trẻ nhà họ Tư Mã, cậu Tư Mã có vẻ càng quan tâm đến đấu tranh nội bộ”.

 

Tư Mã Tư không cho là đúng nói: “Tranh đấu nội bộ? Không phải họ ép tôi sao? Tôi và Tư Mã Lôi làm gì sai? Gia tộc đều không trọng dụng chúng tôi”.

 

“Ra vẻ bồi dưỡng tôi nhưng thật ra lại đẩy tôi vào chỗ nguy hiểm, Tư Mã Lôi luôn vào sinh ra tử vì nhà họ Tư Mã, kết quả thì sao?”

 

“Chết thảm ở thế tục thì đã đành, ngược lại còn phải mang cái danh tội nhân, lẽ nào những người như chúng tôi sinh ra đã đáng chết thế sao? Chuyện mấy trăm năm trước đó vốn dĩ là do lỗi của đời trước, có liên quan gì đến chúng tôi cơ chứ?”

 

“Tư Mã Minh Nhuệ không phải muốn ra vẻ anh hùng sao? Được thôi, cứ để hắn đi tìm Tiêu Chính Văn, cho dù hắn và Tiêu Chính Văn ai thắng ai thua đều loại bỏ tai họa thay tôi”.

 

Thấy cảm xúc Tư Mã Tư bỗng trở nên kích động lạ thường, ông lão cũng chỉ đành thở dài nói: “Cậu Tư Mã, cậu đừng quên thật ra cậu được tông môn chúng ta đào tạo ra, tương lai sẽ tiếp quản nhà họ Tư Mã”.

 

“Mà một nhà họ Tư Mã suy tàn có ý nghĩa gì với tông môn chúng ta?”

 

“Nếu Tiêu Chính Văn đó có thực lực đánh với Tư Mã Siêu thì ba người họ đi như thế chắc chắn là lành ít dữ nhiều, đây đồng nghĩa với việc khiến nhà họ Tư Mã yếu dần đi”.

 

Nhưng Tư Mã Tư chỉ lạnh lùng đáp lại nỗi khổ tâm của ông lão: “Chúng ư? Tôi nghĩ không lâu nữa, Tư Mã Siêu cũng sẽ chủ động đi tìm đến cái chết đấy”.

 

“Nếu bốn người bọn chúng đều chết trong tay Tiêu Chính Văn lại có lợi rất lớn với tôi. Đến lúc đó trong thế hệ trẻ nhà họ Tư Mã có mấy người có thể mạnh hơn tôi”.
 
Chương 3732


“Đây không phải là kết quả chúng muốn sao?”

 

Tư Mã Tư ngửa đầu bật cười.

 

Nói ra thì sức chiến đấu và cảnh giới của đám người Tư Mã Minh Nhuệ quả thật vượt xa Tư Mã Tư, nhưng mấy người này lại chưa từng được hắn xem trọng.

 

Chẳng có nguyên nhân nào đặc biệt khác, mấy người này đều là những đóa hoa trong nhà kính, hoàn toàn không biết sự hiểm ác của thế gian.

 

Còn Tư Mã Siêu lại khác, người này không chỉ tâm cơ thâm sâu, khó lường, thực lực và khả năng lĩnh hội đều ở hơn hẳn hắn, có thể nói là một trong những hòn đá ngáng đường lớn nhất trên bước đường tiến về trước của Tư Mã Tư.

 

Hơn hai mươi năm trước, Tư Mã Siêu bị người nhà họ Khổng đưa đến chiến trường ngoài vũ trụ rèn luyện, thật ra là nhà họ Tư Mã và nhà họ Khổng đã có thỏa thuận nào đó.

 

Tư Mã Siêu luôn được gia tộc âm thầm bồi dưỡng với tiêu chuẩn của người thừa kế.

 

Nếu không hắn cũng không thể đạt được cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu khi còn trẻ như vậy.

 

Cũng may Tư Mã Siêu luôn xem thường con cháu của nhà họ Tư Mã khác, chưa bao giờ xem Tư Mã Tư là đối thủ của mình, nếu không Tư Mã Tư không thể sống đến hôm nay.

 

Hơn nữa nhà họ Tư Mã lại liên tiếp chịu thiệt trong tay Tiêu Chính Văn, vậy thì cách tốt nhất để chứng minh thực lực của mình là loại bỏ Tiêu Chính Văn, Tư Mã Siêu nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội lớn chứng tỏ bản thân này.

 

“Xem ra cậu Tư Mã đã có kế hoạch từ lâu rồi?”, ông lão quay sang nhìn Tư Mã Tư nói.

 

“Hai người họ chỉ cần gặp nhau chắc chắn sẽ là cục diện hai hổ tranh giành lẫn nhau, đến lúc đó tôi có thể ngư ông đắc lợi”.

 

Nói rồi Tư Mã Tư bật cười.

 

Lúc này đám người Tư Mã Minh Nhuệ đã đến trước con đường dẫn đến thế tục.

 

“Anh hai, Tư Mã Tư là người gian xảo quỷ quyệt, những lời anh ta nói lúc này rõ ràng là đang chọc tức chúng ta, em nghĩ vẫn nên cẩn thận thì hơn”, Tư Mã Thành nhắc.

 

“Hừ! Hắn tính toán điều gì, anh biết rõ hơn hai người”, Tư Mã Minh Nhuệ nói.

 

Nói rồi Tư Mã Minh Nhuệ lấy một chiếc gương Bát Quái từ trong túi ra.

 

“Gương Bát Quái? Đây chẳng phải là vật lão tộc nhà họ Tư Mã dùng sao?”

 

Tư Mã Nguyệt và Tư Mã Thành không khỏi ngạc nhiên.

 

Món đồ này là món đồ năm đó Tư Mã Ý nhặt được khi đánh nhau với Cát Lượng Khổng Minh ở Kỳ Sơn và đuổi theo đội quân thất bại của Cát Lượng Khổng Minh.

 

Nghe nói chiếc gương Bát Quái này rất huyền diệu, có thể nuốt chửng được cả sông hồ, càng có thiên biến vạn hóa.

 

“Anh hai, món đồ này là bảo vật gia truyền của nhà họ Tư Mã, người đời sau của Cát Lượng Khổng Minh đòi lại vô số lần nhưng ông ta không trả, anh…”

 

“Đây là ông ba tặng cho anh, yên tâm đi”.

 

Tư Mã Minh Nhuệ đắc ý nói: “Dù anh không thể phát huy hết toàn bộ uy lực của chiếc gương Bát Quái này, nhưng đánh với một tiểu bối thế tục thì chắc không có vấn đề gì”.
 
Chương 3733


Tư Mã Nguyệt và Tư Mã Thành không hề nghi ngờ gì lời nói của Tư Mã Minh Nhuệ, nghe nói trong chiếc gương Bát Quái này có càn khôn vô hạn, năm đó Cát Lượng Khổng Minh tiêu hao hết sức lực cả đời để dung hòa rất nhiều trận pháp vào trong chiếc gương này.

 

Ngay cả người đời sau của Khổng Minh cũng không thể phục chế lại y hệt như trước.

 

Năm đó Tư Mã Viêm đã thu phục cả Giang Đông bằng chiếc gương Bát Quái này.

 

“Với chiếc gương Bát Quái này, Tiêu Chính Văn muốn không chết cũng khó”.

 

Tư Mã Thành cười mỉa nói.

 

“Ừ, trừ khi là người có cảnh giới như Tư Mã Siêu, nhưng chỉ một Tiêu Chính Văn sao lại có thể so được với Tư Mã Siêu chứ?”

 

Nghĩ cũng biết hoàn toàn không có khả năng này.

 

Ít nhất theo ba người họ nghĩ, Tư Mã Siêu chính là sự tồn tại hệt như yêu quái, thiên tài như vậy ở ngoài lãnh thổ đã ít, thì thế tục càng không có khả năng.

 

“Đi thôi, trước hết bắt sống Tiêu Chính Văn, sau khi hỏi ra chứng cứ từ hắn thì đi tính sổ với Tư Mã Tư, đến lúc đó anh muốn xem hắn còn có gì để nói”.

 

Nói rồi Tư Mã Minh Nhuệ sải bước đi vào con đường đó.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đã đến dưới chân núi quặng ở phía tây bắc, bây giờ ông chủ núi quặng đã chết.

 

Nhưng lãnh đạo cấp cao của công ty khai thác quặng đa quốc gia này cũng lập tức đến chịu tội với anh em Lý Uy.

 

Bất kể chuyện này có liên quan đến trụ sở chính hay không, nhưng câu nói trước đó của Tiêu Chính Văn lại khiến cả thế giới phải chấn động, khiến mọi người đều sợ đến vỡ mật.

 

Không chỉ có địa vị của người Hoa Quốc ở nước ngoài tăng lên mà ngay cả không ít các công ty hợp tác với Hoa Quốc cũng bắt đầu tự kiểm điểm, đồng loạt tặng quà bồi thường xin lỗi cho những hành động chèn ép nhân viên Hoa Quốc trước đây.

 

Lúc này ông chủ của công ty khai thác quặng này đang quỳ trước cửa một quán trà, đằng sau ông ta còn mười mấy lãnh đạo cấp cao của công ty từ nước ngoài đến cũng đồng loạt quỳ ở đó.

 

“Vua Bắc Lương, họ đã quỳ hơn ba tiếng rồi, tôi nghĩ chi bằng…”

 

“Cứ để họ quỳ ở đó, đây là những gì họ nên làm, hơn nữa từ nay về sau ông phải nhớ người Hoa Quốc bao giờ cũng cao quý, cho dù gặp phải chuyện gì cũng có thể liên hệ thẳng với tôi hoặc Hắc Băng Đài”.

 

“Đừng sợ thế lực sau lưng đối phương, bất kể là ai cũng không thể giẫm đạp lên tôn nghiêm của người Hoa Quốc”.

 

Tiêu Chính Văn nghiêm nghị nói.

 

“Vâng! Vua Bắc Lương, cậu yên tâm, tôi sẽ khắc ghi lời cậu nói vào lòng”, Lý Uy ưỡn thẳng ngực nói.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó dặn dò vài câu rồi đứng lên về đến điện Thần Long.

“Long Vương, vậy những người ngoài cửa kia thì thế nào?”, Long Hình bước đến nhỏ giọng hỏi.

 

“Họ? Cứ để họ quỳ đi, ai dám đứng lên trước buổi trưa ngày mai thì giết không tha. Còn về việc bồi thường thì bảo họ tự cân nhắc, nếu không thể khiến người dân Hoa Quốc hài lòng, họ nên biết rõ hậu quả”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn xoay người đi khỏi quán trà.

 

Hai anh em Lý Uy nhìn nhau cũng cười khổ.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom