Chương 3334


Báo thù?

 

Triệu Kế Hồng lấy đâu ra dũng khí đó?

 

Vào lúc này, không chỉ bốn người họ bị Sáng Thế Hạo Thiên bao vây trên đỉnh Thiên Sơn, không làm được gì, mà đến Hoa Sơn, Hằng Sơn, Tung Sơn ở cách xa hàng nghìn dặm cũng bị bao vây bởi trận pháp của Sáng Thế Hạo Thiên.

 

Chỉ cần giơ tay, ba ngọn núi danh tiếng này sẽ không còn tồn tại.

 

Đừng nói đến việc để ông ta ra tay giết chết Tiêu Chính Văn, ngay cả mở miệng ra nói ông ta cũng không có dũng khí.

 

Bạch Chiến Sinh lúc này đứng sững sờ ở một bên, sắc mặt tái nhợt sợ hãi, đại não cũng bị ngắt mạch rồi.

 

“Thế nào, không dám ra tay sao?” Tiêu Chính Văn cười giễu cợt nhìn Triệu Kế Hồng.

 

“Tiêu…”

 

“Bốp!”

 

Triệu Kế Hồng chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung tay tát vào mặt ông ta.

 

Cú tát này để lại dấu vết năm ngón tay rõ ràng mồn một trên mặt Triệu Kế Hồng.

 

“Sao, cảnh giới Nhân Hoàng là rất ghê gớm rồi à? Tự cho rằng ông là Nhân Hoàng thì có thể nói một là một nói hai là hai ư? Có thể bóp méo sự thật hả?”

 

“Tôi…”

 

“Bốp!”

 

Không chờ Triệu Kế Hồng kịp mở miệng, một cái tát vang dội khác lại đánh mạnh vào má còn lại của ông ta.

 

“Con trai của Nhân Hoàng thì có thể hoành hành ngang ngược sao?”

 

“Bốp!”

 

“Nhân Hoàng thì có thể mặc kệ đạo lý sao?”

 

“Bốp bốp bốp…”

 

Sau mỗi câu hỏi của Tiêu Chính Văn là những cú tát mạnh vào mặt Triệu Kế Hồng.

 

Những bạt tai đáp xuống mặt Triệu Kế Hồng như những hạt mưa.

 

“Nói cho tôi biết, Nhân Hoàng rất ghê gớm sao?”

 

Tiêu Chính Văn hỏi với giọng lạnh lùng.

 

Giờ phút này, cả khán đài im phăng phắc, mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt!

 

“Cậu Tiêu đang hỏi các ông đấy!”

Hận Thiên vung tay đánh qua một bạt tai!
 
Chương 3335


Một cơn gió mạnh lướt qua, lật nhào Triệu Kế Hồng và những người khác xuống đất, cả bốn người đều ngã nhào xuống dưới chân Tiêu Chính Văn!

 

Giờ phút này, bốn người do Triệu Kế Hồng đứng đầu ai nấy đều đỏ mặt tía tai, lồng ngực không ngừng phập phồng.

 

Bọn họ là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đấy, có người nào không có sức nghiền nát chứ?

 

Ngay cả vùng ngoài lãnh thổ, bọn họ cũng là những trụ cột vững chắc của một phía thế lực.

 

Ai mà không từng tung hoành đất trời hàng trăm năm, không có đối thủ giữa tám trăm người, bất khả chiến bại ở mọi hướng?

 

Để đạt được cảnh giới Nhân Hoàng, để đạt đến trình độ có thể cùng sống thọ với đất trời, bọn họ đã phải nỗ lực biết bao nhiêu?

 

Thậm chí trong hàng trăm năm, không một khắc nào lười nhác, chẳng phải là vì muốn nở mày nở mặt sao?

 

Ngay cả lịch sử suốt ngàn năm cũng rất hiếm người có thể đạt tới trình độ của bọn họ!

 

Và trong thế giới tục, bọn họ tượng trưng cho năm đại danh sơn, thậm chí là các tông môn đứng đầu trong một vùng trời.

 

Nhưng vào lúc này, bọn họ lại đang bị một tên tiểu bối trong thế giới tục tát điên cuồng, trước mặt hàng ngàn người lại bị đánh hằn dấu ngón tay khắp mặt.

 

Đường đường là các cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, trước mặt Tiêu Chính Văn lại sợ hãi tới mức toàn thân run lẩy bẩy, thậm chí còn không dám thở mạnh!

 

Nhìn thấy cảnh này, mọi người trên khán đài đều vô cùng kinh hãi.

 

Bởi vì giờ phút này, Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn khác với lúc trước, dùng sức chiến đấu để áp chế tứ phương, thay vào đó là dùng sức mạnh của mình để áp chế người khác.

 

Hơn nữa, lại sử dụng cách thức của đám người Triệu Kế Hồng, dùng gậy ông đập lưng ông.

 

Chỉ một phút trước, Triệu Kế Hồng đã kêu gào ầm ĩ trước Tiêu Chính Văn trước mặt người trong võ tông, Tiêu Chính Văn giờ đây lại đáp lễ bọn họ bằng những hành động thiết thực.

 

Vào lúc này, ngay cả ông cụ Quý cũng há hốc mồm kinh ngạc đến nỗi có thể nhét một quả trứng gà vào miệng!

 

Bây giờ, tất cả nhân tài đột nhiên hiểu ra tại sao Tiêu Chính Văn lại dám đối mặt trực tiếp với bốn vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, núi Thái Sơn sụp đổ ngay trước mắt cũng không kinh sợ.

mà Tiêu Chính văn chỉ là người cảnh giới Nhân Vương cấp năm thôi, lại có thể cùng một lúc điều đến hai nhân vật lớn có bối cảnh lai lịch ngút trời.

Đặc biệt trong đó còn có Sang Thế Hạo Thiên trong truyền thuyết.

Đó là một con chim ưng lớn không ai bì nổi, người cầm lái của các thế lực lớn ngoài vùng lãnh thổ cũng đều phải kính sợ vài ba phần!

“Thế nào, các ông hài lòng với kết cục này không?” Ánh mắt lạnh như băng của Tiêu Chính văn quét qua khuôn mặt của bốn người bọn họ, mặt không chút cảm xúc, sát khí đã tản ra dưới chân như thật.
 
Chương 3336


 

Triệu Kế Hồng đắc ý nhìn người dưới võ đài, với tình hình hiện tại, có ai còn xem lời Tiêu Chính Văn nói là gì chứ?

 

Hơn nữa đến bây giờ mà Tiêu Chính Văn còn cố chấp, đúng là không biết sống chết.

Nếu mà ở ngoài lãnh thổ thì người như thế đã bị xé xác thành trăm mảnh từ lâu, xem ra mình vẫn đánh giá Tiêu Chính Văn quá cao.

 

Vốn dĩ Triệu Kế Hồng cũng rất ngưỡng mộ phong thái thấy chết không sợ của Tiêu Chính Văn, nhưng lúc này ông ta lại nghi ngờ Tiêu Chính Văn chỉ đang cố ý bày ra bộ dạng như thế thôi.

 

Đã sắp chết đến nơi rồi mà còn bênh vực Trương Lăng Phong, đúng là nực cười.

 

Mà Tiêu Chính Văn vừa nói như thế lập tức khiến đám người Lương Cảnh Long dấy lên một tràng chế giễu, thậm chí không ít người còn tỏ vẻ khinh thường, liên tục lắc đầu với Tiêu Chính Văn.

 

Đã sắp chết đến nơi rồi mà Tiêu Chính Văn còn nói ra mấy lời không biết xấu hổ như thế?

 

Trước đó anh không có đối thủ nhưng bây giờ đối mặt với cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, Tiêu Chính Văn anh có tư cách gì lớn lối như vậy?

 

Dù Hứa Văn Long có năng lực kém đi chăng nữa, cũng tốt hơn một người chết chứ?

 

“Hừ, Tiêu Chính Văn, dù bọn tôi đổi trắng thay đen thì cậu có thể làm được gì? Cậu mở to mắt của cậu ra nhìn xem xung quanh đây là những ai?”

 

“Cậu nghĩ nơi này là nơi cậu có thể láo xược à? Nói thật với cậu nhé, Thiên Sơn đã bị có kết cục thế rồi, dù có giết cậu cũng không ai biết nguyên nhân cậu chết là gì”.

 

“Không tin cậu có thể hỏi xem, họ có dám nói ra không?”

 

Triệu Kế Hồng quay sang nhìn đám người võ tông bên dưới võ đài.

 

Lúc này ngay cả người nhà họ Trương cũng đều cúi thấp đầu xuống chứ đừng nói là mấy môn chủ trong võ tông.

 

Họ cảm thấy cảm động và biết ơn Tiêu Chính Văn đã nói giúp Trương Lăng Phong, lên tiếng làm chủ cho Trương Lăng Phong vào lúc quan trọng nhất, nhưng dù sao thực lực đối phương cũng rất mạnh.

 

Đừng nói bốn người Triệu Kế Hồng, dù chỉ là một mình Triệu Kế Hồng, chỉ cần một ngón tay thôi đã có thể bóp nát nhà họ Trương rồi.

 

“Ồ? Như ông nói đó thì tôi lại muốn xem thử ông giết tôi thế nào”, Tiêu Chính Văn cười mỉa giễu cợt.

 

“Cậu nghĩ đây là thế tục sao? Thân phận vua Bắc Lương không bảo vệ được cậu đâu, dù cậu là Thiên Tử thì bốn người chúng tôi muốn cậu chết, cậu bắt buộc phải chết”.

 

“Để cậu sống để giờ không phải bọn tôi không dám ra tay giết cậu mà là muốn để cậu ôm hận mà chết”.

 

Nói rồi Triệu Kế Hồng bỗng giơ tay lên, một tia chớp màu tím thoáng chốc đã ngưng tụ thành một thanh kiếm đâm thẳng vào ngực Tiêu Chính Văn.

 

Cùng lúc đó Thiên Hà Đạo Quân và Độ Ách Chân Quân cùng lúc rút kiếm trong tay ra, từng vầng sáng tím và vô số kiếm quang sắc lẻm đánh về phía Tiêu Chính Văn.

 

Thiên Thần Tử bên cạnh lại nhấc tay lên, biến hóa ra vô số sao trời, sát khí như ánh sao đồng thời đánh về phía đỉnh đầu Tiêu Chính Văn.
 
Chương 3337


Ngay khi mọi người khiếp sợ nhìn Tiêu Chính Văn, sắp tận mắt thấy cảnh tượng anh bị chém thành trăm mảnh, bỗng một đóa hoa sen trắng như tuyết xuất hiện trong không trung.

 

Ngăn chặn tất cả sát khí lại.

 

Sau đó không trung xuất hiện từng gợn sóng khí, một luồng khí tức chèn ép bốn phía ập đến.

 

“Ai dám lỗ mãng ở Thiên Sơn?”

 

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên, vang vọng khắp bốn phía, trên bầu trời, sát khí như có thực thể ngưng tụ thành vô số đám mây, mấy đám mây này lại dựng thẳng lên chín tầng mây như một chiếc thang trời.

 

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo dài trắng bước đi trên những bậc thang mây đó bước xuống.

 

“Sáng Thế Hạo Thiên”.

 

Mọi người trong thế tục đều lộ ra vẻ kinh ngạc và khiếp sợ.

 

Sát khí vốn dĩ đang quét ngang tứ phía cũng biến mất ngay khoảnh khắc Sáng Thế Hạo Thiên xuất hiện.

 

Nhiều ánh sáng bí ẩn bao trùm cả Thiên Sơn vào trong đó.

 

Cùng lúc đó ánh sáng màu máu đầy trời phản chiếu nửa bầu trời Thiên Sơn như thủy triều.

 

Một người đàn ông trung niên vóc dáng cao lớn bước ra, ánh mắt chứa đầy sát khí đó lướt nhìn đám người Triệu Kế Hồng, khiến bốn người hoảng sợ lùi về sau một bước.

 

“Hận Thiên?”

 

Không ai ngờ Hận Thiên – niềm kiêu ngạo tuyệt thế trong hầu tước huyết tộc lại đích thân đến đây.

 

Mặc dù Hận Thiên không bằng Đại Công Tước của huyết tộc, nhưng cũng là người đứng đầu dưới trướng Đại Công Tước!

 

Dựa vào thực lực Nhân Hoàng cấp hai của Hận Thiên, giết bốn người họ dễ như nghiền nát một con rệp!

 

Ngay từ khi ở vùng ngoài lãnh thổ, Hận Thiên đã thống lĩnh đại quân của huyết tộc, công phạt tứ phương, dũng mãnh vô địch, sao bốn đệ tử nhỏ bé có thể so sánh được chứ?

 

Trong khi đó uy lực vô song của Hầu tước huyết tộc trong phút chốc đã áp chế khí tức của bốn người bọn họ!

 

Vào giờ phút này, Triệu Kế Hồng liếc nhìn Tiêu Chính Văn đang ngồi điềm tĩnh với vẻ mặt trắng bệch.

 

Ông ta thật sự là cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, nhưng cũng chỉ là người mới đột phá tới cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi.

 

Làm sao mà so sánh được với Hận Thiên, người đã đột phá tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai trong hàng trăm năm.

 

Hận Thiên chỉ lướt nhìn Triệu Kế Hồng với ánh mắt đằng đằng sát khí, đã khiến cho ông ta sợ đến hai chân run rẩy, cơ thể run như cầy sấy!

 

“Các ông thật to gan, lẽ nào các ông không biết Thiên Tinh Cửu Diệu là tuyệt kỹ của ai sao? Ai cho các ông lá gan dám ra tay với Tiêu Chính Văn hả?”

Sắc mặt của Sáng Thế Hạo Thiên cực kỳ lạnh lùng, trong mắt tràn đầy sát khí, lớn tiếng chất vấn hỏi!

“Thưa…thưa…thưa ông, bên trong, hẳn…Hẳn là có…có sự hiểu lầm!”

Độ Ách Chân Quân vừa rồi còn đang phong thái bất tử, đã quỳ phập trước mặt Sáng Thế Hạo Thiên.

Nhìn sông núi chấn động dữ dội, trời đất rung chuyển, ngay cả mọi người phía dưới cũng sợ đến tái mặt, tất cả đều quỳ rạp xuống đất, thậm chí không dám ngẩng đầu lên.
 
Chương 3338


Chỉ có một mình Tiêu Chính Văn vẫn ngồi ngay ngắn như không có chuyện gì xảy ra, vẻ mặt bình tĩnh như thường.

 

Anh thuận tay cầm chén trà trên bàn đá bên cạnh lên, thoải mái nhấp một ngụm nhỏ rồi chậm rãi đặt chén trở lại chỗ cũ, sau đó mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Triệu Kế Hồng nói: “Dựa vào ông mà cũng muốn giết tôi ư?”

 

Trong ánh mắt của Tiêu Chính Văn có hàn khí bức người, chỉ nhìn Triệu Kế Hồng một cái mà suýt chút nữa làm cho ông ta sợ hết hồn.

 

Đừng thấy khoảng cách giữa ông ta và Tiêu Chính Văn gần trong gang tấc mà lầm, có Sáng Thế Hạo Thiên đang trấn thủ ở đây, cho dù ông ta có trăm lá gan, cũng không dám có ý định giết Tiêu Chính Văn!

 

Mấy người khác sợ tới mức không dám hít thở một hơi, đối mặt với hai vị cường giả cái thế này, bọn họ thậm chí còn không có gan lên tiếng biện giải.

 

Giờ phút này, bọn họ mới hiểu được tại sao Tiêu Chính Văn lại bình tĩnh như vậy.

 

Chuyện đến nước này, bọn họ mới nhận ra rằng thì ra từ đầu đến cuối, Tiêu Chính Văn đang bày ra một cái bẫy cho bọn họ, chứ không phải rơi vào bẫy của bọn họ.

 

“Nhân cơ hội thi đấu hôm nay, bốn người các ông liên thủ giết Tiêu Chính Văn tôi? Không biết là tôi ngây thơ hay là các ông quá ngây thơ”.

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa từ từ đứng dậy đi đến chỗ bốn người, cười nhạt với Triệu Kế Hồng: “Không phải là ông muốn báo thù cho con trai mình sao? Đến đi!”

 

Báo thù?

 

Triệu Kế Hồng lấy đâu ra dũng khí đó?

 

Vào lúc này, không chỉ bốn người họ bị Sáng Thế Hạo Thiên bao vây trên đỉnh Thiên Sơn, không làm được gì, mà đến Hoa Sơn, Hằng Sơn, Tung Sơn ở cách xa hàng nghìn dặm cũng bị bao vây bởi trận pháp của Sáng Thế Hạo Thiên.

 

Chỉ cần giơ tay, ba ngọn núi danh tiếng này sẽ không còn tồn tại.

 

Đừng nói đến việc để ông ta ra tay giết chết Tiêu Chính Văn, ngay cả mở miệng ra nói ông ta cũng không có dũng khí.

 

Bạch Chiến Sinh lúc này đứng sững sờ ở một bên, sắc mặt tái nhợt sợ hãi, đại não cũng bị ngắt mạch rồi.

 

“Thế nào, không dám ra tay sao?” Tiêu Chính Văn cười giễu cợt nhìn Triệu Kế Hồng.

 

“Tiêu…”

 

“Bốp!”

 

Triệu Kế Hồng chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung tay tát vào mặt ông ta.

 

Cú tát này để lại dấu vết năm ngón tay rõ ràng mồn một trên mặt Triệu Kế Hồng.

 

“Sao, cảnh giới Nhân Hoàng là rất ghê gớm rồi à? Tự cho rằng ông là Nhân Hoàng thì có thể nói một là một nói hai là hai ư? Có thể bóp méo sự thật hả?”

 

“Tôi…”

 

“Bốp!”
 
Chương 3339


Không chờ Triệu Kế Hồng kịp mở miệng, một cái tát vang dội khác lại đánh mạnh vào má còn lại của ông ta.

 

“Con trai của Nhân Hoàng thì có thể hoành hành ngang ngược sao?”

 

“Bốp!”

 

“Nhân Hoàng thì có thể mặc kệ đạo lý sao?”

 

“Bốp bốp bốp…”

 

Sau mỗi câu hỏi của Tiêu Chính Văn là những cú tát mạnh vào mặt Triệu Kế Hồng.

 

Những bạt tai đáp xuống mặt Triệu Kế Hồng như những hạt mưa.

 

“Nói cho tôi biết, Nhân Hoàng rất ghê gớm sao?”

 

Tiêu Chính Văn hỏi với giọng lạnh lùng.

 

Giờ phút này, cả khán đài im phăng phắc, mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt!

 

“Cậu Tiêu đang hỏi các ông đấy!”

 

Hận Thiên vung tay đánh qua một bạt tai!

 

Một cơn gió mạnh lướt qua, lật nhào Triệu Kế Hồng và những người khác xuống đất, cả bốn người đều ngã nhào xuống dưới chân Tiêu Chính Văn!

 

Giờ phút này, bốn người do Triệu Kế Hồng đứng đầu ai nấy đều đỏ mặt tía tai, lồng ngực không ngừng phập phồng.

 

Bọn họ là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đấy, có người nào không có sức nghiền nát chứ?

 

Ngay cả vùng ngoài lãnh thổ, bọn họ cũng là những trụ cột vững chắc của một phía thế lực.

 

Ai mà không từng tung hoành đất trời hàng trăm năm, không có đối thủ giữa tám trăm người, bất khả chiến bại ở mọi hướng?

 

Để đạt được cảnh giới Nhân Hoàng, để đạt đến trình độ có thể cùng sống thọ với đất trời, bọn họ đã phải nỗ lực biết bao nhiêu?

 

Thậm chí trong hàng trăm năm, không một khắc nào lười nhác, chẳng phải là vì muốn nở mày nở mặt sao?

 

Ngay cả lịch sử suốt ngàn năm cũng rất hiếm người có thể đạt tới trình độ của bọn họ!

 

Và trong thế giới tục, bọn họ tượng trưng cho năm đại danh sơn, thậm chí là các tông môn đứng đầu trong một vùng trời.

 

Nhưng vào lúc này, bọn họ lại đang bị một tên tiểu bối trong thế giới tục tát điên cuồng, trước mặt hàng ngàn người lại bị đánh hằn dấu ngón tay khắp mặt.

 

Đường đường là các cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, trước mặt Tiêu Chính Văn lại sợ hãi tới mức toàn thân run lẩy bẩy, thậm chí còn không dám thở mạnh!

 

Nhìn thấy cảnh này, mọi người trên khán đài đều vô cùng kinh hãi.

 

Bởi vì giờ phút này, Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn khác với lúc trước, dùng sức chiến đấu để áp chế tứ phương, thay vào đó là dùng sức mạnh của mình để áp chế người khác.

 

Hơn nữa, lại sử dụng cách thức của đám người Triệu Kế Hồng, dùng gậy ông đập lưng ông.
 
Chương 3340


Chỉ một phút trước, Triệu Kế Hồng đã kêu gào ầm ĩ trước Tiêu Chính Văn trước mặt người trong võ tông, Tiêu Chính Văn giờ đây lại đáp lễ bọn họ bằng những hành động thiết thực.

 

Vào lúc này, ngay cả ông cụ Quý cũng há hốc mồm kinh ngạc đến nỗi có thể nhét một quả trứng gà vào miệng!

 

Bây giờ, tất cả nhân tài đột nhiên hiểu ra tại sao Tiêu Chính Văn lại dám đối mặt trực tiếp với bốn vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, núi Thái Sơn sụp đổ ngay trước mắt cũng không kinh sợ.

 

Mà Tiêu Chính Văn chỉ là người cảnh giới Nhân Vương cấp năm thôi, lại có thể cùng một lúc điều đến hai nhân vật lớn có bối cảnh lai lịch ngút trời.

 

Đặc biệt trong đó còn có Sáng Thế Hạo Thiên trong truyền thuyết.

 

Đó là một con chim ưng lớn không ai bì nổi, người cầm lái của các thế lực lớn ngoài vùng lãnh thổ cũng đều phải kính sợ vài ba phần!

 

“Thế nào, các ông hài lòng với kết cục này không?”, ánh mắt lạnh như băng của Tiêu Chính Văn quét qua khuôn mặt của bốn người bọn họ, mặt không chút cảm xúc, sát khí đã tản ra dưới chân như thật.

 

Hài lòng chứ?

 

Nghe thấy câu hỏi này của Tiêu Chính Văn, ngay cả mấy người Triệu Kế Hồng cũng phải trầm mặc!

 

Dù ai trong số họ cũng đều có bối cảnh lớn, hơn nữa mọi người đều có móc nối quan hệ với mấy thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng ở trước mặt Sáng Thế Hạo Thiên, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ vốn dĩ chính là kẻ địch!

 

Ai sẽ bận tâm tới sự sống chết của kẻ địch chứ?

 

Dù là lãnh đạo cấp cao sau lưng bọn họ đích thân đến thì cũng chỉ có thể đấu một trận với Sáng Thế Hạo Thiên!

 

Thế nhưng ai sẽ chịu trở mặt với Sáng Thế Hạo Thiên chỉ vì mấy con kiến ở dưới đáy này?

 

Chỉ một Sáng Thế Hạo Thiên đã rất khó đối phó rồi, bây giờ lại có thêm một tên Tiêu Chính Văn cũng khó nhằn, thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ sẽ càng không tuỳ tiện hành động, làm lớn chuyện với thế tục nữa!

 

Ngay từ đầu, Tiêu Chính Văn đã âm thầm đưa đám cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ vào trong cục diện mà anh đã bày ra sẵn!

 

Bạch Chiến Sinh đích thân trở về thế tục, yêu cầu giới chính trị giao ra thực quyền, cùng cai trị thiên hạ với võ tông, sau đó Tiêu Chính Văn mượn tay các thế lực lớn để trừ khử huyết tộc!

 

Mà sau đó ở Long Kinh lại lấy pháp luật ra làm lý do, ép buộc Bạch Chiến Sinh tự tay đánh tàn phế hai chân con trai của Triệu Kế Hồng!

 

Cuối cùng, bên dưới bàn cờ mà Thiên Sơn lập ra lại gậy ông đập lưng ông, tính sổ với bốn cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng cùng một lúc!

Bên trong bất cứ một lần tính toán nào đều là thứ mà những người bên dưới đài, ngay cả nghĩ cũng còn không dám!

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại làm được, hơn nữa mỗi một lần đều đánh chuẩn vào trên điểm yếu của thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ!

Dù là mấy thế lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đã tồn tại cả chục nghìn năm như Đế Vương Các hay Thiên Đạo Minh Ước thì cũng đã mấy lần chịu thiệt dưới tay Tiêu Chính Văn!

Bây giờ thì sao?
 
Chương 3341


Bọn họ cuối cùng cũng đợi được cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng quay lại, cuối cùng bọn họ cũng có chỗ dựa vững chắc, không cần phải nhìn vào sắc mặt của Tiêu Chính Văn để hành sự nữa rồi!

 

Thế nhưng kết quả thì sao?

 

Còn không phải lại bị Tiêu Chính Văn tát lên mặt thêm lần nữa hay sao?

 

Dù có cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng đích thân ra mặt thì thế nào?

 

Còn không phải bị Tiêu Chính Văn chà đạp dưới gót chân một cách vô tình à?

 

Nhìn thấy bốn người bị Tiêu Chính Văn tát cho tới độ trên mặt in hằn đầu ngón tay, nhà họ Khổng, nhà họ Nguỵ và cả đám người trong thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ đều lắc đầu cười khổ!

 

“Hằng Sơn? Hoa Sơn?”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh lùng, quay đầu nhìn về phía Độ Ách Chân Quân và Thiên Hà Đạo Quân.

 

Không đợi bọn họ lên tiếng, Tiêu Chính Văn đã vung tay lên, hai cái tát rất kêu đã giáng ngay lên trên mặt hai người bọn họ!

 

Thiên Hà Đạo Quân tức tới độ hai mắt hoa lên, trước mắt sao quay không ngừng, suýt thì phun ra một ngụm máu tươi!

 

Thiên Thần Tử vừa định ngẩng đầu thì cũng bị giáng cho một cái tát rất kêu!

 

Lẽ ra Thiên Thần Tử thuộc về Thiên Cung Bắc Cực ở vùng ngoài lãnh thổ xa xôi, căn bản không cần quan tâm tới sự tồn tại của Sáng Thế Hạo Thiên, dù không đánh được thì vẫn có thể chạy chứ?

 

Thế nhưng điều khiến cho ông ta cạn lời nhất chính là huyết tộc mấy lần lật mặt với Tiêu Chính Văn lại đứng về phía Tiêu Chính Văn luôn!

 

Dù ông ta chạy về vùng ngoài lãnh thổ thì Hận Thiên vẫn có thể giết tới vùng ngoài lãnh thổ, lãnh đạo huyết tộc tiến công mạnh mẽ vào Thiên Cung Bắc Cực!

 

Thiên Cung Bắc Cực nhỏ bé sao có thể ngăn cản được đại quân của huyết tộc cơ chứ?

 

“Ông muốn giết tôi từ lâu rồi phải không? Ông thử động tay đi tôi xem nào!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì lại vung tay giáng thêm một cái tát nữa lên trên mặt Thiên Thần Tử!

 

“Tôi sẽ lợi dụng oán khí để hãm hại cậu, cậu có thể làm gì được?”

 

Thiên Thần Tử tức tới độ mặt mày tái xanh, thế nhưng tình hình bây giờ, ông ta nào dám thế nào?

 

Ngay sau đó, ánh mắt của Tiêu Chính Văn lại nhìn về phía Triệu Kế Hồng, bình thản cười nói: “Trận đấu lần này vốn dĩ có liên quan gì tới Tung Sơn mấy người đâu?”

 

“Ông sẽ không vác mặt từ ngàn dặm tới chỉ để đợi tôi tát đâu nhỉ?”

 

Nói xong anh lại giáng thêm một cái tát rất kêu lên trên mặt Triệu Kế Hồng!

 

Lúc này, Triệu Kế Hồng sớm đã điên tiết, ông ta không chỉ là cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng của Tung Sơn mà còn là người trong gia tộc Triệu Thị ở vùng ngoài lãnh thổ!
 
Chương 3342


Dù ở vùng ngoài lãnh thổ thì có ai dám tát ông ta trước mặt mọi người như thế?

 

Hơn nữa còn tát hết lần này tới lần khác, sỉ nhục hết lần này tới lần khác!

 

Cảnh ngộ ngày hôm nay, đối với bốn người bọn họ mà nói thì có thể coi là sự sỉ nhục rất lớn!

 

Hơn nữa hành vi của Tiêu Chính Văn càng khiến cho cục diện mà thế lực các phương đứng sau lưng bọn họ đã mưu tính cả trăm năm nay hoàn toàn sụp đổ!

Triệu Kế Hồng nuốt nước bọt, ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói: “Tiêu Chính Văn, tôi không thể không thừa nhận, hôm nay là tôi đi sai một nước cờ!”

 

“Thế nhưng cậu đừng quên, hai người bọn họ bảo vệ được cho cậu nhất thời chứ không bảo vệ được cho cậu cả đời!”

 

“Ở sau lưng cậu không có bất cứ thế lực lớn nào chống đỡ cho! Sớm muộn gì tới một ngày cậu cũng phải tàn lụi thôi!”

 

Lời này vừa mới thốt ra cũng đồng nghĩa với một lời nhắc nhở tới ba người còn lại!

 

Thật ra từ trong trải nghiệm của Tiêu Chính Văn thì không khó để nhìn ra Sáng Thế Hạo Thiên có lẽ chỉ định lợi dụng Tiêu Chính Văn để tìm thấy di tích Long tộc mà thôi!

 

Vậy nên mới truyền thụ cho anh Thiên Tinh Cửu Diệu chứ chưa giúp Tiêu Chính Văn nâng cao cảnh giới!

 

Nếu không, với thực lực của Sáng Thế Hạo Thiên, Tiêu Chính Văn bây giờ ít nhất cũng có thể đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng rồi!

 

Còn về hầu tước Hận Thiên, đương nhiên cũng không thể là đồng minh đáng tin của Tiêu Chính Văn, 80% là cầu cạnh Tiêu Chính Văn nên dưới tình thế cấp bách mới đặc biệt tới ra mặt cho Tiêu Chính Văn!

 

Thế nhưng tất cả những thứ này rốt cuộc cũng không thuộc về Tiêu Chính Văn, Sáng Thế Hạo Thiên không thể đi theo bên cạnh Tiêu Chính Văn bất kể mọi lúc, còn về Hận Thiên thì càng không thể giúp đỡ Tiêu Chính Văn mọi lúc mọi nơi!

 

Mà thực lực của Tiêu Chính Văn còn lâu mới đủ để áp chế được bốn người bọn họ!

 

Vậy nên nỗi nhục ngày hôm nay, nhất định sẽ có ngày trả lại cho Tiêu Chính Văn gấp mười lần, thậm chí là cả trăm lần!

 

“Ồ? Ý của ông là dù bây giờ ông rơi vào trong tay tôi thì tôi cũng không dám làm gì ông, nhiều nhất chỉ là sỉ nhục mà thôi?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn Triệu Kế Hồng, mỉm cười chất vấn.

 

“Hừ, Sáng Thế Hạo Thiên quả thực là một người dũng mãnh bên trong thế tục, ngay cả tôi cũng không thể không thừa nhận dù là thế lực sau lưng chúng tôi cũng phải kính sợ ông ta ba phần!”

 

“Thế nhưng vùng ngoài lãnh thổ vẫn muốn khai chiến với thế tục, lẽ nào thế tục sẽ có sức mạnh để khai chiến với vùng ngoài lãnh thổ hay sao?”

 

“Thập Tôn Quang Minh và Lục Tôn Hạo Thiên bây giờ còn có thể so được với cả chục nghìn năm trước hay sao?”

 

“Mặc dù chúng tôi vừa mới trở về, thế nhưng cũng nghe nói trong số Lục Tôn Hạo Thiên chẳng qua cũng chỉ có mấy con kiến ở cảnh giới Thiên Thần mà thôi, loại chiến lực như vậy, cậu cho rằng Sáng Thế Hạo Thiên thật sự dám lật mặt với vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi?”
 
Chương 3343


“Còn về huyết tộc, cậu tự tay giết người của nhà họ Lục, lãnh đạo cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ sẽ bỏ qua cho cậu sao? Hận Thiên chẳng qua là vì mối quan hệ cá nhân nên mới giúp cậu một tay mà thôi!”

 

“Ông ta thật sự dám vì cậu mà lật mặt với thế lực sau lưng chúng tôi hay sao?”

 

Triệu Kế Hồng vừa thốt ra mấy lời này, ngay cả mấy người Thiên Thần Tử cũng có thêm mấy phần sức mạnh!

 

Ông ta nói không sai chút nào, thế tục hiện giờ có cách biệt như trời và đất so với thế tục của mười nghìn năm trước!

 

Lúc đó, Thập Tôn Quang Minh có uy phong tới độ nào, gần như đã chém giết hết các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, máu nhuộm vạn dặm!

 

Bây giờ Thập Tôn Quang Minh, ai ai cũng hết sức gầy yếu, ngay tới việc đi chém giết tứ phương tới vùng ngoài lãnh thổ, dù có cho bốn người bọn họ đi xách dép cũng còn chẳng xứng!

 

Một mình Sáng Thế Hạo Thiên, dù có sức mạnh cái thế thì cũng có thể làm được gì?

 

Cao thủ các phương ở vùng ngoài lãnh thổ không tới chục triệu cũng tới vài triệu, một mình cụ ta có thể đối phó nổi hay sao?

 

“Cũng có thể nói, dù thế nào thì ngày hôm nay mấy người cũng có thể giữ được cái mạng chó, đúng chứ?”, Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng nói.

 

“Không sai! Lẽ nào cậu còn dám ra tay giết chúng tôi sao?”, Thiên Thần Tử cười lạnh lùng, thẳng thừng đáp lời.

 

“Hận Thiên, giết ông ta!”

 

Tiêu Chính Văn ra lệnh với vẻ mặt vô cảm!

 

Nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều kinh hãi tới đổ mồ hôi lạnh!

 

Bởi vì Tiêu Chính Văn đang ra lệnh cho hầu tước Hận Thiên chứ không phải đề nghị!

 

Đó là nhân vật số một trong số những hầu tước của huyết tộc đó!

 

Tiêu Chính Văn giống như đang sai bảo người hầu của mình, tuỳ tiện vênh mặt sai khiến ông ta như thế?

 

Thế nhưng mọi người vẫn chưa kịp hoàn hồn trở lại thì một cỗ uy áp vô cùng cường đại đã khoá chặt lấy cả người Thiên Thần Tử!

 

Thậm chí Thiên Thần Tử vừa định bỏ chạy đã bị luồng uy áp cường đại này kéo trở lại mặt đất!

 

“Tiêu Chính Văn, cậu dám! Tôi…

 

Thiên Thần Tử vừa mới nói dứt câu, một bàn tay lớn mạnh mẽ đã túm chặt lấy cổ ông ta!

 

Mọi người nghe thấy “rắc” một tiếng, ngay sau đó, đầu của Thiên Thần Tử giống như một quả bóng da cứ thế lăn xuống dưới!

 

Hận Thiên giơ chân tung ra một cú đá, khiến cho cả người Thiên Thần Tử lăn tới dưới vách núi!

Một cái xác không đầu cứ thế ngã lăn xuống đất!

Lúc này, không gian tĩnh lặng tới độ có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, mấy người Triệu Kế Hồng càng sợ tới độ đổ mồ hôi lạnh!

Không một ai ngờ được Hận Thiên lại thật sự ra tay giết bọn họ!

Đặc biệt lúc này ánh mắt Hận Thiên đang lộ ra vẻ hung hãn nhìn chằm chằm ba người họ, nóng lòng muốn thử.
 
Chương 3344


Chuyện đã đến mức này, người sáng suốt cũng có thể thấy rõ, Tiêu Chính Văn không chỉ có địa vị rất cao ở thế tục mà phía sau còn có một thế lực lớn từng đối đầu với vùng ngoài lãnh thổ là phái Quang Minh chống lưng.

 

Dù Thập Tôn Quang Minh đã mờ nhạt nhưng nhân vật chủ chốt thật sự của phái Quang Minh là Sáng Thế Hạo Thiên lại là người chống lưng của Tiêu Chính Văn.

 

Mọi ân oán giữa huyết tộc và Tiêu Chính Văn trước đó, thậm chí cũng không vượt tầm kiểm soát như người đời nghĩ.

 

Ngược lại thái độ của hầu tước Hận Thiên của huyết tộc đã lấy sự thật nói cho mọi người biết, mâu thuẫn giữa huyết tộc và Tiêu Chính Văn không phải không có đường cứu vãn.

 

Hơn nữa thái độ của Hận Thiên với Tiêu Chính Văn đã không còn đơn giản chỉ là hợp tác, quả thật là nói gì nghe nấy.

 

Nói cách khác, bây giờ Hận Thiên chỉ là một tên sai vặt của Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn đang ở cảnh giới nào chứ? Chỉ mới là Nhân Vương cấp năm thôi.

 

Hận Thiên ở cảnh giới nào, đó là cao thủ tuyệt thế Nhân Hoàng cấp hai.

 

Ngụ ý ở đây quá thâm sâu, vượt xa khỏi những gì mấy người này có thể đoán.

 

Nhưng mọi thứ xảy ra như đang tuyên bố với người đời một chuyện, phía sau Tiêu Chính Văn không phải không có chỗ dựa, mà là chỗ dựa của Tiêu Chính Văn quá mạnh, quá lớn, mạnh đến mức phải khiến họ quỳ xuống bái lạy, lớn đến mức họ không dám tưởng tượng.

 

Lúc này cho dù là Triệu Kế Hồng hay Thiên Hà Đạo Quân, hoặc Độ Ách Chân Quân, không chỉ khiếp sợ mặt mày trắng bệch mà trong lòng cũng có cảm giác hoảng sợ với Tiêu Chính Văn.

 

Đây là nỗi sợ với cái chết.

 

Tiêu Chính Văn chỉ cần nói một câu là đã có thể quyết định sự sống chết của đám người họ, có thể quyết định một tông môn có thể tồn tại hay không, đây là quyền tuyên án tuyệt đối.

 

Mà cái chết của Thiên Thần Tử cũng khiến cho bầu trời thế tục nở rộ màu sắc vô cùng lộng lẫy, chói mắt như pháo hoa trên bầu trời đêm.

 

Dường như tất cả mọi người trên thế giới đều nhìn thấy rõ, vầng sáng chói lọi tối thượng của cảnh giới Nhân Hoàng mãi một lúc lâu vẫn chưa thể tan bớt đi.

 

Dường như các thế lực trên thế giới đều khiếp sợ nhìn về lên bầu trời, vầng sáng lộng lẫy, đẹp đẽ đó khiến lòng không thể bình tĩnh lại được.

 

Nhân Hoàng mất hẳn rồi!

 

Điều này như một lời cảnh cáo không lời, dù có là Nhân Hoàng cũng phải khiêm tốn, hạ thấp bản thân trong thế tục, nếu không sẽ sẽ bị hủy đi như thế.

 

Nhất là các thế lực đã chào đón cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng quay về ở Âu Lục càng cảm thấy run sợ.

 

Một ngày trước đó, họ còn đang lên kế hoạch lấy cao thủ Nhân Hoàng làm nòng cốt đánh vào Hoa Quốc, giành lại vị trí đỉnh cao trên thế giới, cướp đoạt tất cả tiền tài của cải và hoan lạc của Hoa Quốc.

 

Nhưng tia sáng này lại khiến mọi ảo tưởng của họ đều bị tan vỡ.

 

Lúc này nhất là vài đế quốc xa xưa của Âu Lục và các nhà thống trị Mỹ Lục lòng đau như cắt.
 
Chương 3345


 

Suy nghĩ tranh đoạt từ trước đến nay của họ, bây giờ lại không còn hiệu lực với Hoa Quốc nữa.

 

Mà người đạp lên đầu họ lại chỉ là đôi giày da kia của Tiêu Chính Văn.

 

Một người giẫm đạp lên đầu của tất cả mọi người ở Âu Lục và Mỹ Lục khiến họ liên tục không dám ngẩng đầu lên, chỉ có thể nghe lời như một con chó ngoan ngoãn.

 

Nếu không chỉ cần người đàn ông như vị thần vung tay lên là cả một vùng trời sẽ không còn bất kỳ sinh linh nào tồn tại.

 

Họ cảm thấy cực kỳ xấu hổ, họ rất muốn phản kháng lại, họ rất muốn…

 

Nhưng lúc này họ thậm chí còn không dám nghĩ đến chuyện đó, bởi vì suy nghĩ không thực tế đó có thể sẽ khiến cả đại lục biến thành nơi không người.

 

“Cảnh giới Nhân Hoàng thế mà lại chết ở Hoa Quốc”.

 

“Chín mươi phần trăm chuyện này có liên quan trực tiếp đến Tiêu Chính Văn”.

 

“Tiêu Chính Văn! Hoa Quốc! Bọn họ… bắt nạt người khác quá đáng, thế mà lại yêu cầu chúng ta trả lại hết đồ cổ của Viên Minh Viên, khó ưa cực kỳ”.

 

Người đứng đầu thế lực lớn ở Âu Lục siết chặt nắm đấm, móng tay hắn đâm sâu vào da thịt.

 

“Haizz, tiền tài vốn dĩ chỉ là vật ngoài thân, nếu chết giống vị Nhân Hoàng kia thì để lại đống tài sản này có tác dụng gì?”

 

Một kỵ sĩ tay cầm thánh kiếm màu vàng thở dài.

 

Trong lâu đài Versailles, một người đàn ông tóc vàng mặc áo dài từ tốn đứng dậy nhìn về phía vầng sáng lộng lẫy đó, lộ ra vẻ mặt mất mát.

 

Đất nước của hắn đã không còn huy hoàng nữa, mọi thứ chỉ đều vì người đàn ông như vị thần ở Hoa Quốc kia.

 

Không lâu nữa, lâu đài Versailles sẽ trả lại tất cả đồ cổ của Hoa Quốc, hơn nữa hơn một nửa tài sản đều giao lại cho Hoa Quốc.

 

Số tài sản này cũng bị người kia phân phát cho tất cả người dân Hoa Quốc.

 

Hai trăm năm nay, người Âu Lục đều hút máu của người Hoa Quốc, cướp đoạt thức ăn lao động của người Hoa Quốc, nhưng từ giờ khắc này, họ phải trả cái giá đau đớn cho những gì mình từng làm trước kia.

 

Theo điều kiện hòa bình mà Thiên Tử Hoa Quốc đưa ra, mọi người ở cả Âu Lục và Mỹ Lục phải trích ra bảy mươi phần trăm tài sản của mình để nuôi người dân Hoa Quốc, nếu không đất nước sẽ không còn tồn tại.

 

Ngay trước đêm Âu Lục và Mỹ Lục chuẩn bị bắt tay với nhau chống lại Hoa Quốc thì Nhân Hoàng đã chết.

 

Vầng sáng này có nghĩa là Hoa Quốc đã hoàn toàn vực dậy, lần nữa trở thành con rồng lớn ở phương Đông, sẽ là sự tồn tại mà họ chỉ có thể ngước nhìn.

 

Vầng sáng này trông thì có vẻ vô thanh như lại làm cho giọng của người đàn ông kia vang vọng bên tai tất cả người ở Âu Lục và Mỹ Lục.

 

“Hoa Quốc đã không còn là Hoa Quốc của một trăm năm trước nữa, cuối cùng mọi khổ sở mà người dân Hoa Quốc từng phải chịu đã được bù đắp gấp trăm gấp ngàn lần. Nếu vi phạm hay phản đối thì đều bị giết”.
 
Chương 3346


Liếc nhìn vầng sáng ở đường chân trời, Tiêu Chính Văn lại nhìn về hướng Long Kinh.

 

Đây là kế sách mà anh và Thiên Tử đã bày ra để uy hiếp những nước nhỏ, còn cái chết của Thiên Thần Tử chỉ là một hồi chuông cảnh báo cho các nước nhỏ.

 

Cho dù cường giả ngoài lãnh thổ có quay về hay không thì tôn nghiêm của Hoa Quốc cũng không thể tha cho sự khiêu khích, ý chỉ của Hoa Quốc không tha cho sự khinh nhờn.

 

Thu hồi tầm mắt rồi nhìn ba người trước mặt, Tiêu Chính Văn bưng tách trà lên lạnh nhạt nói: “Nếu các ông muốn bảo vệ mạng sống của mình thì chỉ có một con đường”.

 

“Giao tất cả hoa Tử Tiêu trong tông môn ra đây, nếu không cả tông môn đều bị tiêu diệt”.

 

Nghe anh nói thế, ba người còn lại đều thở dài, mặc dù hoa Tử Tiêu rất hiếm thấy ở thế tục nhưng lại không hiếm có với ngoài lãnh thổ.

 

Bất kỳ một tông môn có thế lực hơi lớn một chút đều có một lượng nhất định.

 

Nhưng mấy chữ diệt cả tông môn của Tiêu Chính Văn lại khiến họ cảm thấy ớn lạnh.

 

Hôm nay Tiêu Chính Văn có thể nói tiêu diệt sạch tông môn của họ, thì sau này họ chỉ có thể ngẩng đầu ngước nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Nỗi nhục nhã hôm nay cũng sẽ trở thành nỗi xấu hổ không bao giờ phai của họ, không còn cơ hội báo thù rửa nhục nữa?

 

Sự giãy giụa, vùng vẫy sâu trong thâm tâm ba người đều bị đè ép xuống, lúc này bảo vệ mạng sống mới là quan trọng nhất.

 

“Bạch Chiến Sinh, hiện giờ ông đã nghĩ kỹ chưa? Trận chiến này ai thắng?”, Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.

 

Nghe Tiêu Chính Văn gọi mình, Bạch Chiến Sinh sợ hãi toát đầy mồ hôi lạnh, vội vã cúi người nói: “Cậu Tiêu… không không, vua Bắc Lương, như cậu đã nói, Hứa Văn Long đê hèn không biết xấu hổ, thủ đoạn bỉ ổi”.

 

“Đừng nói thắng, cậu ta còn chẳng có tư cách tham gia cuộc thi nữa là, thế nên dĩ nhiên… dĩ nhiên là Trương Lăng Phong, cậu Trương thắng rồi”.

 

Bạch Chiến Sinh nghiến răng, cười gượng nói, nào còn khí thế kiêu ngạo lúc nãy nữa.

 

“Ồ? Tôi không mong ông Bạch nói mấy lời trái ngược lương tâm như thế”, Tiêu Chính Văn nhấp một hớp trà, nhàn nhã nói.

 

“Không không, đây là lời thật lòng từ tận tim gan tôi. Không giấu gì cậu, đám lưu manh nhà họ Khổng chẳng có bản lĩnh quái gì ngoài thủ đoạn bỉ ổi cả”.

 

“Trương Lăng Phong chỉ mới ở cảnh giới Nhân Vương cấp ba đã đánh lại Nhân Vương cấp bốn, đây là chuyện mọi người đều thấy rõ, mọi người nói đúng không?”

 

Nói rồi Bạch Chiến Sinh vội vàng nhìn người võ tông bên dưới võ đài.

 

“Xí! Đúng là không biết xấu hổ!”

“Vừa rồi còn làm trò mèo đó nữa mà?”

“Haiz, đúng là mất mặt nhà họ Bạch quá!”

Đáp lại Bạch Chiến Sinh chỉ là tiếng xì xầm bên dưới võ đài.

Nghe được mấy lời mọi người nói, sắc mặt Bạch Chiến Sinh lúc đỏ lúc trắng, nhưng ngay cả đám người Triệu kế Hồng cũng chịu thua thì ông ta còn có thể làm gì?

Nếu nói mất mặt thì đám người Triệu Kế Hồng thân là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đã bị vả bao nhiêu cái e là ngay cả bản thân họ cũng không đếm được, còn có người mất mặt hơn họ nữa sao?
 
Chương 3347


Nghĩ đến đây, Bạch Chiến Sinh chỉ đành cao giọng nói: “Các vị, tôi xin tuyên bố trận này Trương Lăng Phong – đại diện nhà họ Trương Thiên Sơn thắng”.

 

Nghe thấy kết quả này, người nhà họ Bạch đầu tiên là hoan hô, sau đó đồng loạt cúi người xuống với Tiêu Chính Văn.

 

“Anh Tiêu, vãn bối đại diện nhà họ Trương cảm ơn ơn nghĩa của anh Tiêu. Nhà họ Trương tôi chắc chắn sẽ ghi tạc trong lòng chuyện hôm nay, không quên ơn nghĩa. Nếu sau này anh cần gì thì nhà họ Trương tôi sẽ bất chấp gian nguy”.

 

Nói rồi Trương Lăng Phong quỳ một gối xuống chắp tay lại với Tiêu Chính Văn.

 

Nghe thấy hai từ “vãn bối”, người võ tông ở bên dưới võ đài không khỏi đưa mắt nhìn, đây là con cháu của nhà họ Trương lần đầu tự xưng mình là vãn bối trước mặt Tiêu Chính Văn, đồng thời cũng thể hiện sự chịu thua hoàn toàn của nhà họ Trương, hoàn toàn nghiêng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này một tia sáng màu trắng nhạt lướt qua con đường nối liền Âu Lục với ngoài lãnh thổ.

 

Một luồng khí tức cuồn cuộn lan ra từ con đường đó, một người đàn ông mặc đồ đen chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về hướng Hoa Quốc, đôi mắt lạnh lùng vô tình của hắn chứa đầy sát khí.

 

Võ sĩ đứng đầu của gia tộc cổ nhà họ Ấn đã quay về thế tục rồi.

 

Mặc dù trong lòng mấy người Triệu Kế Hồng không cam tâm, thế nhưng cũng chỉ có thể tuỳ tiện tìm một cái cớ để lủi đi.

 

Vốn dĩ bọn họ đã tính toán hết tất cả, rõ ràng kết cục chắc chắn sẽ là giết chết Tiêu Chính Văn, kết quả lại tự chuốc lấy nhục nhã, hơn nữa còn bị Tiêu Chính Văn lừa cho một vố!

 

Nén giận thì không cần phải nói nhiều, thế nhưng vẫn tốt hơn là Thiên Thần Tử ngay cả tính mạng cũng phải để lại Thiên Sơn!

 

Đặc biệt là cái chết của Thiên Thần Tử lại đánh dấu cho sự khởi đầu của một thời đại, bất luận là các thế lực lớn ẩn mình rất sâu ở trong thế tục hay là ở vùng ngoài lãnh thổ thì đều bị kéo vào bên trong cuộc phân tranh có một không hai này!

 

Cuộc đấu tranh loạn thế lần này, quy mô e rằng sẽ không nhỏ hơn so với cuộc mưu sát Đế Tuấn vào mấy nghìn năm trước!

 

Có lẽ sẽ trở thành lần tranh đấu đại loạn trong thế gian lớn nhất kể từ sau trận chiến giữa các vị thần thời thượng cổ!

 

Vốn dĩ thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đều ngây thơ cho rằng chỉ cần cử ra cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng trở về thế tục thì sẽ có thể ổn định được cục diện trong thế tục, hơn nữa còn đoạt được quyền chủ đạo đối với thế tục.

 

Thế nhưng cái chết của Thiên Thần Tử lại khiến cho mộng tưởng của tất cả mọi người vụt tắt thêm lần nữa!

 

Mà kẻ đầu têu lần này lại chính là Tiêu Chính Văn – người từng bị thế lực các phương xem thường!

 

Ngay cả lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước cũng âm thầm phát giác được thế tục quá mức thâm sâu, thậm chí còn sâu không thể lường!

 

Đặc biệt là thủ đoạn của Tiêu Chính Văn càng khiến cho bọn họ xem thế là đủ!
 
Chương 3348


Dù gì thì ân oán giữa nhà họ Trương và Tiêu Chính Văn, bọn họ cũng đã nghe nói tới từ lâu, đôi bên có thể nói là nước lửa không thể dung hoà, thế nhưng chỉ thông qua trận chiến ở Thiên Sơn, Tiêu Chính Văn lại thu phục được cả nhà họ Trương một cách quá ư dễ dàng!

 

Thủ đoạn biến địch thành bạn, không ngừng củng cố cho thế lực bản thân này của Tiêu Chính Văn, ngay cả mấy lão quái vật đã sống mấy trăm tới cả nghìn năm như bọn họ cũng phải thầm cảm thấy khâm phục!

 

Thế nhưng khiến cho bọn họ lo lắng nhất chính là quan hệ giữa Tiêu Chính Văn và huyết tộc lại xảy ra chuyển biến kinh thiên động địa!

 

Sự xuất hiện của Hận Thiên tuyệt đối không thể chỉ là quyết định của một mình ông ta, thân là thành viên của huyết tộc, Hận Thiên căn bản không có gan, cũng không có quyền đại diện cho sự xuất hiện của huyết tộc!

 

Thế nhưng ông ta lại xuất hiện ở Thiên Sơn, điều này đại diện cho chuyện gì?

Rất có khả năng Tiêu Chính Văn đã âm thầm đạt được một loại thoả hiệp gì đó với huyết tộc, hoặc là vì một loại lợi ích chung gì đó, huyết tộc đã hoàn toàn đứng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Đây là kết quả mà thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ không muốn nhìn thấy nhất!

 

Huyết tộc làm loạn thế tục, làm cho thế tục suy yếu mới càng phù hợp với lợi ích của họ, thế nhưng có hầu tước số một Hận Thiên của huyết tộc đích thân ra mặt, có thành viên huyết tộc nào dám làm loạn ở thế tục nữa đây?

 

Ít nhất, Hoa Quốc bên trong thế tục đã không còn chịu sự kiểm soát của bọn họ nữa rồi, ngoài ra võ tông bên trong Hoa Quốc cũng xuất hiện phân tách, rất nhiều người bắt đầu quay đầu ủng hộ Tiêu Chính Văn, đồng tâm đồng đức với giới chính trị, đây cũng là kết quả mà bọn họ không muốn nhìn thấy nhất!

 

Sau khi chạy khỏi Thiên Sơn, mấy người Triệu Kế Hồng lại tụ tập lại với nhau để cùng tới đỉnh Hoa Sơn!

 

“Tôi hận!”

 

Cùng với một tiếng gầm đầy phẫn nộ của Triệu Kế Hồng, một tảng đá lớn cao vài mét nháy mắt đã hoá thành bột mịn!

 

“Hừ! Thằng ranh Tiêu Chính Văn, ông đây quyết không đội trời chung với mày!”

 

Thiên Hà Đạo Quân siết chặt tay thành nắm đấm, ngửa mặt gào lên.

 

“Cái tên Tiêu Chính Văn này tuyệt đối không được phép sống tiếp! Thủ đoạn và tâm địa của người này quá thâm sâu, sau này nhất định sẽ trở thành đại hoạ!”

 

Độ Ách Chân Quân híp mắt, nói với chất giọng vô cùng lạnh lùng.

 

Mặc dù ông ta luôn miệng nói nhân nghĩa đạo đức, nhìn vào vẻ ngoài thì rõ ràng chính là một tấm gương đạo đức, mà ở sau lưng lại là kẻ làm đủ chuyện ác táng tận lương tâm!

 

Trên chặng đường tới Thiên Sơn, ông ta còn toan tính sau khi trừ khử Tiêu Chính Văn thì làm sao lừa được Khương Vy Nhan tới Hoa Sơn để làm nhục cho thoả!

 

Thế nhưng ông ta không thể ngờ được, cuối cùng lại bị Tiêu Chính Văn dẫn đại quân tới uy hiếp hết sức mạnh mẽ!

 

Vừa nghĩ tới hành vi của Tiêu Chính Văn hiện tại, Độ Ách Chân Quân chợt thấy rùng mình, nếu như không thể nhanh chóng trừ khử Tiêu Chính Văn thì ông ta chắc chắn sẽ mất ăn mất ngủ!

Đặc biệt là Tiêu Chính văn khi trước còn tự tay tiêu diệt cả Hoa Sơn, mối hận máu thâm sâu này, ông ta càng không thể không phục!

Thế nhưng dù gì ai trong số họ cũng là cao thỉ ở cảnh giới Nhân Hoàng, sao có thể bị Tiêu Chính văn dọa sợ cơ chứ?

Đây chính là điều mà người ta gọi là kẻ sĩ có thể giết chứ không thể sỉ nhục!”

Ở trên Thiên Sơn, ba người bọn họ có thể nói là đã mất hết thể diện, hàng chục nghìn người tận mắt chứng kiến bọn họ bị Tiêu Chính Văn cho ăn tát, thế nhưng ngay cả rắm cũng không dám đánh!
 
Chương 3349


 

“Nếu như muốn trừ khử Tiêu Chính Văn thì buộc phải làm cực kỳ bí mật mới được, nếu không thì không ai có thể giết chết được Tiêu Chính Văn ở dưới tầm mắt của Sáng Thế Hạo Thiên được đâu!”

 

“Theo như tôi biết, Bạch Chiến Sinh đã báo lại chi tiết chuyện này với lãnh đạo cấp cao của Đế Vương Các rồi, tới lúc đó thì dưới áp lực của Đế Vương Các, Tiêu Chính Văn ít nhất cũng phải đứng ra công khai xin lỗi các phương ở vùng ngoài lãnh thổ chúng ta!”

 

Thiên Hà Đạo Quân híp mắt, uất hận nói.

 

Năm đó, dù là Bạch Khởi sau lưng có nhà họ Doanh chống lưng cho, giết được Triệu Cấu thì cũng buộc phải đứng ra xin lỗi người khác!

 

Mặc dù hiện tại vùng ngoài lãnh thổ đã không còn là của riêng Thiên Đạo Minh Ước nữa nhưng lợi ích của thế lực các phương gần như giống hệt nhau, bất cứ bên nào cũng sẽ không ngồi nhìn người trong thế tục coi khinh thực lực của vùng ngoài lãnh thổ!

 

Một câu nói của Tiêu Chính Văn đã dồn Thiên Thần Tử vào chỗ chết, đây chẳng khác gì tát lên trên mặt tất cả mọi người ở vùng ngoài lãnh thổ, tới lúc đó, thứ mà Đế Vương Các đại diện đã không còn là một mình Đế Vương Các nữa mà là cả vùng ngoài lãnh thổ!

 

Dù là Sáng Thế Hạo Thiên thì cũng tuyệt đối sẽ không lật mặt với vùng ngoài lãnh thổ vào thời điểm này!

 

Tiêu Chính Văn mất đi sự bảo vệ của Sáng Thế Hạo Thiên, ngoại trừ xin lỗi thì đã không còn lựa chọn nào khác.

 

“Xin lỗi, lẽ nào tất cả mọi hành vi mà cậu ta làm với chúng ta, chỉ cần nói câu xin lỗi là xong chuyện sao? Tuyệt đối không thể, tên này buộc phải nhanh chóng trừ khử!”

 

Triệu Kế Hồng nói với sắc mặt lạnh tanh.

 

Chính bởi vì Tiêu Chính Văn nên con trai độc nhất của ông ta mới bị đánh què hai chân, trở thành một người tàn phế!

 

Dù thế nào thì ông ta cũng phải tìm cơ hội dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết, báo thù cho con trai của mình!

 

“Tôi có thể nghĩ cách dụ Hận Thiên đi, còn bên phía Sáng Thế Hạo Thiên, dẫu sao ông ta cũng muốn nhanh chóng khôi phục chiến lực đỉnh cao, đương nhiên sẽ không tập trung toàn bộ sự chú ý lên trên người Tiêu Chính Văn!”

 

Độ Ách Chân Quân nói đầy suy tư.

 

“Ồ? Dụ Hận Thiên đi? Ông ta là người của huyết tộc đấy!”, Triệu Kế Hồng nhíu mày, nghi hoặc lên tiếng.

 

“Huyết tộc thì làm sao? Ông đừng quên Lục Tiểu Thiến mới chết ở thế tục không lâu, là người đứng đầu trong số mấy hầu tước lớn trở về thế tục, lẽ nào ông ta không cần đưa ra một lời giải thích cho huyết tộc hay sao?”

 

“Chỉ cần không có Hận Thiên và Sáng Thế Hạo Thiên ra tay, Tiêu Chính Văn có là cái gì đâu?”

 

Triệu Kế Hồng nghe tới đây, trầm tư hồi lâu rồi nói: “Sự việc e rằng không đơn giản như thế, giết cậu ta thì buộc phải giải thích rõ ràng với Sáng Thế Hạo Thiên mới được!”

 

“Hơn nữa, thái độ của huyết tộc cũng không rõ ràng, lỡ như huyết tộc cũng truy cứu thì chúng ta cũng buộc phải ăn nói cho thoả đáng!”

 

Ở trong mắt ông ta, Tiêu Chính Văn và giới chính trị trong thế tục căn bản chẳng quan trọng gì, ngược lại hai thế lực lớn là Sáng Thế Hạo Thiên và huyết tộc thì càng khiến cho ông ta phải kiêng dè hơn.

“Ăn nói?”
 
Chương 3350


Thiên Hà Đạo Quân nghe vậy thì cười lạnh lùng một tiếng, nói: “Nếu như căn bản không phải do chúng ta làm thì còn cần ăn nói không?”

 

Hử?

Nghe tới đây, Triệu Kế Hồng và Độ Ách Chân Quân đồng thời quay đầu nhìn về phía Thiên Hà Đạo Quân.

 

“Võ sĩ số một của cổ tộc nhà họ Ấn đã tới thế tục rồi, Tiêu Chính Văn là hung thủ tự tay giết chết Arcelor, cổ tộc nhà họ Ấn sẽ bỏ qua cho cậu ta sao?”

 

“Đáng quý nhất là ông ta vừa mới tới thế tục, căn bản không biết mối quan hệ giữa Tiêu Chính Văn cùng với Sáng Thế Hạo Thiên và huyết tộc, ra tay sẽ không kiêng nể gì cả!”

Triệu Kế Hồng khẽ gật đầu nói: “Vậy chúng ta nên…”

 

“Toạ sơn quan hổ đấu, nói không chừng còn có thể chiếm lợi từ bên trong! Dù là huyết tộc hay là Sáng Thế Hạo Thiên, chỉ cần truy cứu cổ tộc nhà họ Ấn, vật thì chúng ta có thể thuận thế chiếm lợi từ ông ta!”

 

Thiên Hà Đạo Quân cười nói đẩy đắc ý.

 

“Hay!”

 

Triệu Kế Hồng vỗ đùi , hai mắt phát sáng!

 

Mượn tay cổ tộc nhà họ Ấn trừ khử Tiêu Chính Văn, đối với bọn họ mà nói rõ ràng chính là chuyện cực tốt chỉ có lợi chứ không có hại!

 

Hơn nữa, bí mật của cổ tộc nhà họ Ấn nhiều tới độ nào, tới lúc đó chỉ cần cướp sạch một phen, tổn thất của ba đại danh sơn bọn họ cũng được vào hết tay mình!

 

Nói không chừng còn có thể chiếm được mất bí trận từ thời kỳ thượng cổ, từ đó củng cố cho sức mạnh bản thân!

 

Quả nhiên, ba ngày sau, bên phía huyết tộc đã cho gọi Hận Thiên trở về vùng ngoài lãnh thổ.

 

Dù gì Hận Thiên vẫn là người của huyết tộc, nào dám kháng lệnh không chịu nghe theo?

 

Chỉ đành đích thân tới Long Kinh gặp riêng Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu Tiêu, liên quan tới cái chết của Lục Tiểu Thiến, lãnh đạo cấp cao huyết tộc đã hỏi tới tôi rồi, có điều thái độ của nhà họ Lục lại không rõ ràng, có sẽ bên trong vẫn có ẩn tình gì khác!”

 

“Vậy nên, trong khoảng thời gian tôi trở về vùng ngoài lãnh thổ, cậu tuyệt đối phải cẩn thận hơn nữa! Tôi lo lắng mấy người Triệu Kế Hồng…”

 

Nói tới đây, Hận Thiên lo âu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Không sao, bọn họ cũng không tạo nên được sóng to gió lớn gì đâu!”, Tiêu Chính Văn ngược lại không chút lo lắng.

 

Nói rõ hơn, Tiêu Chính Văn vẫn còn hơi tiếc nuối về chuyến đi Thiên Sơn.

 

Nhà họ Tư Mã và bên phía Ngọc Khuyết Cung lại không phái bất cứ ai đến, thậm chí họ còn không tham gia vào âm mưu này, điều này khiến Tiêu Chính Văn nhìn họ với cặp mắt khác xưa.

Đám người như Triệu Kế Hồng có thù tất báo này thì không cần phải nhắc đến.
 
Chương 3351


Những đối thủ có đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển này, cho dù có thêm kế hoạch khác, Tiêu Chính Văn cũng sẽ không để mắt đến họ, dựa vào mưu lược và cách điều binh khiển tướng hàng ngàn vạn quân của Tiêu Chính Văn, có thể khiến họ cúi đầu xưng thần trong phút chốc!

 

Ngược lại, đối thủ càng giỏi chịu đựng mà không ra tay, thì càng đáng sợ, loại người này không ra tay thì thôi, chỉ cần có bất cứ hành động nào thì chắc chắn phải là một đòn chí mạng!

 

“Cậu Tiêu, dựa theo những gì tôi biết về huyết tộc, bọn họ sẽ không thể để cái chết của Lục Tiểu Thiến qua rồi mới bắt đầu truy hỏi, e rằng bên trong nhất định còn có uẩn khúc gì đó!”

 

“Tám chín phần chắc là kế dụ hổ ly sơn của đám người Triệu Kế Hồng!”

 

Chu Chấn Long vô cùng nghiêm túc phân tích nói.

 

Dù sao nhà họ Chu đã qua lại với huyết tộc hàng trăm năm, nên ông ta am hiểu rất rõ về phong cách làm việc của huyết tộc.

 

Bất kể huyết tộc là chính lẫn tà, nhưng họ làm việc luôn dứt khoát, ân oán xưa nay đều luôn rõ ràng, đây cũng là một trong những lý do quan trọng của các thế lực vùng ngoài lãnh thổ đều không muốn nhìn thấy huyết tộc!

 

“Không sao, những thủ đoạn của bọn họ đều nằm trong tầm tay tôi!” Tiêu Chính Văn cười nhẹ nói.

 

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa truyền đến, tiếp theo đó, Độ Thiên Chân Nhân bước vào với vẻ mặt nghiêm túc.

 

“Chủ thượng, tin tức mới nhất, ở gần lối đi của học viện võ thuật Âu Lục lại có hiện tượng kỳ lạ”.

 

“Đây là tin tức hình ảnh được gửi lại bởi nhân viên giám sát mà chúng ta đã cài ở vùng gần đó”.

 

Độ Thiên Chân Nhân vừa nói vừa đưa điện thoại di động cho Tiêu Chính Văn.

 

Trong bức ảnh, các vì sao rực rỡ, phát sáng khắp bầu trời, trong ánh sáng rực rỡ đó, một người đàn ông tóc vàng cao lớn chậm rãi bước ra từ thông đạo.

 

Cùng lúc đó, lũ lụt lớn và thiên tai sấm sét đã cùng lúc xuất hiện ở nhiều vùng của Âu Lục.

 

Vô số ngôi làng gần như bị phá hủy hoàn toàn chỉ sau một đêm, nhiều lâu đài cổ cũng bị san bằng chỉ sau một đêm.

 

Nhiều thế lực lớn ở Âu Lục đã đồng loạt thông báo thông tin này, ra lệnh cho đệ tử môn phái của mình mau chóng trở về!

 

Điều này chỉ có thể nói rõ một điều, đó là có thêm nhiều cao thủ mạnh ngoài vùng lãnh thổ trở về giới thế tục từ đường thông đạo đó!

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn người đàn ông tóc vàng trong bức ảnh và khẽ gật đầu.

 

Các đường nét ngũ quan của người này có thể nói là có phần giống với Arcelor, về ngoại hình thì có một số nét đặc trưng của người gia tộc họ Ấn cổ xưa!

 

Hơn nữa, người này vừa trở lại thế tục, đã đi thẳng tới Hoa Quốc ở phía đông, Tiêu Chính Văn càng thêm chắc chắn vào phỏng đoán của mình.

Cùng lúc đó, tin tức về việc võ sĩ số một của gia tộc họ Ẩn cổ xưa trở về thế giới tục cũng được truyền ra khắp thế giới, rong thời gian ngắn, các thế lực lớn khắp thế giới bắt đầu bàn tán sôi nổi!

Xét cho cùng, gia tộc họ Ấn cổ xưa đã rời khỏi thế giới tục gần một ngàn năm, trong khoảng thời gian này cũng không phái bất kỳ cao thủ nào trở lại thế giới tục, càng không đề cập đến bất kỳ việc gì ở trong giới thế tục!

Mà bây giờ, đột nhiên phái võ sĩ số một trở lại thế giới tục, khiến người ta không thể không nghĩ đến cảnh Tiêu Chính văn chém đầu Arcelos trước công chúng cách đây không lâu.

Người của gia tộc họ Ấn cổ xưa từ trước đến nay thù vặt cũng báo, lần này đột nhiên ra tay lớn như vậy, chắc chắn là đến báo thù.
 
Chương 3352


Chính vì vậy, nhiều thế lực lớn ở Âu Lục và Mỹ Lục đều đang ôm trạng thái chờ xem màn kịch hay, yên tĩnh quan sát diễn biến tình hình.

 

“Cậu Tiêu, sứ giả nhà họ Trương xin gặp!”

 

Ngoài cửa, một nhân viên nhỏ giọng báo cáo.

 

“Ừ, cho ông ta vào!”

 

Tiêu Chính Văn gật đầu và ra hiệu cho Độ Thiên Chân Nhân lùi sang một bên trước.

 

Một lúc sau, một người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng đẩy cửa bước vào.

 

“Cậu Tiêu, tôi là Trương Hoài Cốc, xin chào cậu Tiêu”.

 

Người đàn ông trung niên chào Tiêu Chính Văn một cách rất lễ độ.

 

“Khách khí rồi, ngồi đi”.

 

Mối quan hệ giữa Tiêu Chính Văn và nhà họ Trương đã có một sự thay đổi mạnh mẽ kể từ trận chiến ở Thiên Sơn. Cả hai bên đều thầm hiểu rõ về chuyện quá khứ và tránh nói về nó.

 

Như thể tất cả những điều không vui vẻ gì trước đó đều chưa từng xảy ra vậy.

 

“Cậu Tiêu, theo thông tin đáng tin cậy, Haig – võ sĩ số một của gia tộc họ Ấn cổ xưa đã đột ngột quay trở lại thế giới tục vào đêm qua, hơn nữa mục tiêu chỉ có một, chính là cậu Tiêu”.

 

“Gia chủ ra lệnh cho tôi, cần phải thông báo tin tức này cho cậu Tiêu để cậu có thể sớm thu xếp!”

 

Trương Hoài Cốc nói với vẻ nghiêm nghị.

 

“Thay tôi gửi lời cảm ơn đến gia chủ nhà ông, chuyện này tôi tự sắp xếp được, không cần lo lắng”.

 

Thấy Tiêu Chính Văn bình thản, vẻ mặt của Trương Hoài Cốc dịu lại một chút, trao đổi thêm vài câu với Tiêu Chính Văn rồi mới cáo từ rời đi.

 

Mặt khác, ông cụ Quý cũng nhận được thông tin đáng tin cậy, khi nghe tin võ sĩ số một của gia tộc họ Ấn cổ xưa đích thân đến tìm Tiêu Chính Văn trả thù, trong lòng ông cụ Quý không khỏi thắt lại.

 

Cụ ta hiểu rõ thủ đoạn của gia tộc họ Ấn cổ hơn ai hết, đối phương tuyệt đối không thể chỉ tìm một mình Tiêu Chính Văn báo thù, thậm chí có khả năng sẽ tàn sát các thành phố lớn của Hoa Quốc trên đường tới Long Kinh.

 

“Sao có thể như vậy”.

 

Ông cụ Quý suy đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn đi tìm Bạch Chiến Sinh.

 

Dù sao phía Hoa Quốc lúc này, bên có bối cảnh và thực lực nhất chính là Đế Vương Các, ở ngoài vùng lãnh thổ, cũng chỉ có Đế Vương Các mới có thể ngang hàng với gia tộc họ Ấn cổ xưa!

 

Vào lúc này, Bạch Chiến Sinh là người duy nhất có thể cứu người dân của Hoa Quốc khỏi tai họa.

Mà Tần Vũ của Hắc Băng Đài, sau khi biết được tin tức này cũng nóng lòng sốt ruột.
 
Chương 3353


Hiện tại Tiêu Chính Văn vừa mới kết thù với đám người Triệu Kế Hồng, lúc này, người của gia tộc họ Ấn cổ xưa lại tìm đến tới cửa, bọn họ chắc chắn không thể ra tay giúp đỡ.

 

Lỡ may Tiêu Chính Văn thua cuộc, Hoa Quốc sẽ gặp nguy hiểm.

 

“Hừ, lúc Tiêu Chính Văn tát vào mặt người khác, có nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay không? Người cậu ta đắc tội không chỉ là mấy người kia mà là thế lực phía sau mấy người bọn họ”.

 

“Nếu đổi lại là ông, ông vẫn sẽ bằng lòng ra mặt vì Tiêu Chính Văn sao?”

 

Bạch Chiến Sinh chắp tay sau lưng, nhìn ông cụ Quý và Tần Vũ với vẻ chế nhạo và chất vấn họ.

 

Mặc dù Tần Vũ không đích thân đến Thiên Sơn, nhưng anh ta cũng đã biết được chuyện trước đó từ ông cụ Quý, nếu sự thật đúng là như vậy, Triệu Kế Hồng và những người khác cũng chỉ mong mượn tay gia tộc họ Ấn cổ xưa để tiêu diệt Tiêu Chính Văn, càng không thể ra tay giúp đỡ!

 

Dù sao mọi người đều đã vứt bỏ mặt mũi rồi, Tiêu Chính Văn tát vào mặt các thế lực vùng ngoài lãnh thổ trước mặt công chúng, đặc biệt là giết chết Thiên Thần Tử trước mặt mọi người, lại càng chọc giận thêm các thế lực ngoài vùng lãnh thổ.

 

Giờ phút này, tất cả các bên ngoài vùng lãnh thổ đều bị chế ngự bởi Sáng Thế Hạo Thiên, cho nên mới không hợp lực để tiêu diệt Tiêu Chính Văn mà thôi.

 

“Cho nên, cho dù ông già tôi có nói rách cả miệng thì cũng không thể mời bất cứ cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nào ra tay được!”

 

Bạch Chiến Sinh khẽ lắc đầu và cười nhạt nói.

 

Mặc dù võ sĩ của gia tộc họ Ấn cổ xưa không phải là chiến lực đỉnh cao, nhưng cũng là người có cảnh giới Nhân Hoàng, với thực lực Nhân Vương cấp năm của Tiêu Chính Văn, đấu với người này, kết quả cũng đã rõ ràng rồi.

 

Dù gì khoảng cách cực lớn giữa Nhân Hoàng và Nhân Vương hoàn toàn không thể bù đắp thông qua trận pháp hoặc là những thứ bên ngoài khác được.

 

Mà lúc này, một luồng khí đáng sợ bao trùm khắp trời đang tấn công về phía Hoa Quốc.

 

Vô số đám mây tràn thẳng trên bầu trời Hoa Quốc!

 

Lúc này Haig đang đứng kiêu hãnh trên mây, nhìn xuống thành phố Hoa Quốc bên dưới.

 

Nhìn thấy hình dáng cao lớn kia trên mây, Triệu Kế Hồng khẽ nhếch khóe miệng, cười nhạt rồi nói: “Đến rồi!”

 

“Hừ, lần này tôi muốn xem xem Tiêu Chính Văn thoát khỏi tử nạn như thế nào!” Thiên Hà Đạo Quân cười ác độc nói.

 

“Chúng ta cũng không ngại tham gia vào cuộc vui, tránh cho Tiêu Chính Văn nói rằng chúng ta nói lời không giữ lấy lời!”

 

Khuôn mặt Độ Ách Đạo Quân bừng sáng nói.

 

Sau khi cả ba nhìn nhau, tất cả đều ngửa mặt cười phá lên.

 

Mặt khác, sau khi tiến thẳng vào Hoa Quốc từ phía Tây Bắc, đám mây đen như mực kia phóng nhanh về hướng Long Kinh!

Ngay cả các thế lực ở Âu Lục và Mỹ lục cũng đều chú ý đến điều này, vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Hoa Quốc.

Một số cường giả cảnh giới Nhân Hoàng của năm đại danh sơn và một số thế gia ngoài vùng lãnh thổ đều đã trở về rồi, chả lẽ bọn họ muốn nhìn Haiz đi thẳng đến thủ đô của Hoa Quốc sao?

Theo lý mà nói, cho dù là ngoài vùng lãnh thổ hay thế giới tục, những người này đều là công dân của Hoa Quốc, cho dù là vì suy nghĩ đến thể diện của năm đại danh sơn, cũng không nên ngồi xem mà không quan tâm đến!

Không chỉ phía Âu Lục và Mỹ Lục sửng sốt mà ngay cả những người dân bình thường của Hoa Quốc cũng hoàn toàn choáng váng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom