Chương 2713


 

Ngọn núi chính của năm đại danh sơn có thể nói là nơi quy tụ của tất cả tư liệu sách cổ.

 

Ngọn núi chính của Hằng Sơn bị phá huỷ, vậy thì vô số trận pháp, công pháp đã lưu truyền mấy nghìn năm cũng sẽ bị chôn sâu dưới lòng đất cùng với ngọn núi chính của Hằng Sơn!

 

“Cậu ta đang cắt đứt dòng chảy lưu truyền của Hằng Sơn!”

 

Ông lão đứng bên cạnh đứng bật dậy, lồng ngực phập phồng không thôi!

 

Bên trong võ tông có một quy định bất thành văn, dù có mối thù thâm sâu tới độ nào thì cũng tuyệt đối không thể giết sạch hết những người kế thừa!

 

Nếu không thì sự tích luỹ cả mấy nghìn năm sẽ bị huỷ hoại chỉ trong phút chốc!

 

Cũng chính vì nguyên nhân này mà võ tông mới có thể không ngừng phát triển lớn mạnh.

 

Dù có một số tông môn đã bị tiêu diệt, thế nhưng dòng chảy lưu truyền vẫn còn, chỉ cần có một, hai người giữ được mạng sống thì vẫn có thể xây dựng lại tông môn!

 

Thế nhưng lần này Hằng Sơn quả thực đã bị Tiêu Chính Văn nhổ cỏ tận gốc, dù cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về xây dựng lại Hằng Sơn thì những cuốn sách cổ đó cũng chẳng thể tìm lại được nữa!

 

Điều này sẽ khiến cho Hằng Sơn hình thành một phần đứt đoạn vô cùng nghiêm trọng, thậm chí nhân tài cũng sẽ suy yếu từ đây!

 

“Ôi chao! E rằng sau này khi cường giả vùng ngoài lãnh thổ của Hằng Sơn trở về thì nhất định sẽ một mất một còn với cậu ta! Chuyện này không một ai nói đỡ được đâu!”

 

Lý Chính Đạo khẽ lắc đầu.

 

Chiến lực kinh khủng của Tiêu Chính Văn quả thực đã khiến cho cụ ta phải nhìn bằng con mắt khác.

 

Thế nhưng lúc này Lý Chính Đạo vẫn âm thầm cười khổ trong lòng, dẫu sao Tiêu Chính Văn cũng còn quá trẻ!

 

Làm việc căn bản không phân nặng nhẹ, dù đệ tử Hằng Sơn có phạm phải sai lầm lớn tới đâu thì cũng không thể huỷ hoại nền móng của người ta chứ!

 

“Một mất một còn? E rằng chỉ cần cường giả vùng ngoài lãnh thổ của Hằng Sơn trở về thì sẽ lập tức truy sát Tiêu Chính Văn, tuyệt đối sẽ không để cho cậu ta có cơ hội nghỉ ngơi! Tới lúc đó chỉ có thể là hành hạ tới chết, đâu còn nói được tới chuyện sinh tử chi nữa!”

 

Ông lão nói với vẻ mặt nghiêm trọng.

 

Lý Chính Đạo khẽ gật đầu, dòng chảy lưu truyền bị người ta chặn đứt, ai có thể nhẫn nhịn nổi đây?

 

Khoảnh khắc này, đám người Tung Sơn vẫn chưa bị Tiêu Chính Văn tìm tới cửa đã hoàn toàn chấn động vì hành động chém giết quả quyết của Tiêu Chính Văn!

 

Tuyệt đối không thể liều mạng với Tiêu Chính Văn, bọn họ không muốn trở thành Hoa Sơn hay Hằng Sơn thứ hai!

 

“Mau, cử người tới Long Kinh ngay lập tức!”

 

Một ông lão ngồi bên trong chính điện của Tung Sơn lớn tiếng gầm lên với mấy người đàn ông trung niên bên dưới!

 

“Sư phụ, lẽ nào chúng ta thật sự phải cúi đầu trước cậu ta hay sao? Hoa Sơn và Hằng Sơn đều có thể…”

 

“Có thể cái rắm! Cậu muốn nói bọn họ hy sinh anh dũng à? Có cái rắm!”

 

“Bọn họ không còn cơ hội nhận sai nữa nên mới buộc phải chết! Chỉ người sống sót thì mới có thể diện! Hiểu chưa hả?”

 

Ông lão đã hoàn toàn nổi điên.

Người khác không nhìn ra nhưng cụ ta lại nhìn thấy rất rõ.
 
Chương 2714


 

Vào khoảnh khắc cuối cùng, Hoa Sơn cũng muốn nhận sai, chỉ là Xung Tiêu Tử vẫn chưa kịp nhận sai thì cả Hoa Sơn đều đã bị giết sạch!

 

Hằng Sơn thì càng không cần phải nói, bị một nhát kiếm của Tiêu Chính Văn chém đứt ngọn núi chính, lúc này hối hận có tác dụng gì sao?

 

Dù là thiên thần giáng thế thì cũng chỉ có thể chờ chết mà thôi!

 

Thế nhưng Tung Sơn thì khác, Tiêu Chính Văn vẫn chưa giết tới Tung Sơn, cũng có thể nói, Tung Sơn vẫn còn một con đường sống!

 

“Rõ! Đệ tử lập tức tới Long Kinh nhận tội!”

 

Một người đàn ông trung niên tiến lên trước một bước, chắp tay nói với ông lão rồi lập tức quay người chạy ra khỏi đại điện!

 

Mãi tới khi người đàn ông trung niên đi xa rồi, ông lão đột nhiên lớn tiếng hô lên với Tiêu Chính Văn đang tiến về phía Tung Sơn: “Thưa vua Bắc Lương, Đới Hách Sinh của Tung Sơn đã tới Long Kinh nhận tội!”

 

“Vẫn mong vua Bắc Lương giơ cao đánh khẽ!”

 

Giọng nói của ông lão vang vọng khắp cả nước, ngay lập tức, những người trong võ tông vẫn còn đứng một bên quan sát bỗng như bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

 

Đúng, còn đứng xem cái quái gì!

 

Hằng Sơn và Hoa Sơn đều bị tiêu diệt rồi!

 

Mau!

 

Ngay lập tức, cả võ tông chợt trở nên nhốn nháo, vô số tông môn đồng loạt cử người tới Long Kinh nghe theo sự xử phạt của Tiêu Chính Văn!

 

“Thưa vua Bắc Lương, Lạc Hà Tông đã cử thủ lĩnh tới Long Kinh chịu điều tra!”

 

“Tông chủ Thiên Cực Tông đã tới Long Kinh!”

 

Ngay lập tức, những giọng nói cứ nối tiếp nhau truyền tới từ khắp bốn phương tám hướng của Hoa Quốc!

 

Rất rõ ràng, tính mạng quan trọng hơn nhiều so với thể diện, trước đây bọn họ còn dám quan sát là vì đang đánh cược Tiêu Chính Văn sẽ không dám ra tay giết người!

 

Thế nhưng hiện giờ, không một ai dám hoài nghi về dũng khí và sự quyết tâm của Tiêu Chính Văn nữa!

 

Còn đứng xem tiếp, nói không chừng ngay cả cơ hội nhận lỗi cũng sẽ không có!

 

Ngay lập tức, dư luận trở nên xôn xao.

 

Năm đại danh sơn trước đây vẫn còn hống hách đã bị tiêu diệt mất phân nửa chỉ trong nháy mắt, mà võ tông thì càng lật mặt nhanh hơn, gần như tất cả đều đã nhận sai cùng một lúc!

 

Năm năm qua, đừng nói là cả võ tông, dù chỉ là một tông môn nhỏ thì cũng đã có lúc nào phải cúi đầu trước người khác?

 

Hơn nữa, bên trong thế tục, bất luận là ai, chỉ cần có dính dáng tới võ tông thì sẽ trở thành một người làm quan, cả họ được nhờ ngay tức khắc!

 

Có thể nói, trong vòng năm năm qua, cả Hoa Quốc bề ngoài vẫn ở dưới sự kiểm soát của giới chính trị, thế nhưng trên thực tế thì võ tông đã nắm giữ quyền sinh quyền sát!

 

Thậm chí ngay cả một số quan chức cấp cao trong giới chính trị cũng phải dựa vào võ tông mà sống, ngay cả loại người như Vương Quốc Xương thì cũng có thể leo lên địa vị rất cao!

 

Thế nhưng vào khoảnh khắc này, mấy môn chủ tông môn ngày trước cao không với tới và cả hai đại danh sơn còn sót lại của năm đại danh sơn cũng đã đồng loạt cúi đầu nhận sai.

Điểm mấu chốt nhất chính là chỉ cần dựa vào sức mạnh của một mình Tiêu Chính Văn đã có thể thay đổi hết tất cả!
 
Chương 2715


 

Khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều nhớ lại năm năm về trước, chính người đàn ông giống như một vị thần này đã dựa vào sức mình đạp bằng cả thế giới, vô số cường quốc lúc bấy giờ đều bị tắm máu chỉ trong một đêm!

 

Chỉ một mình anh đã trấn áp được rất nhiều nước ngay cả đầu cũng không dám ngóc dậy!

 

Có thể nói, mỗi một lần Tiêu Chính Văn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người thì đều sẽ tạo ra kỳ tích, đều dự báo cho sự khởi đầu của một thời đại hoàn toàn mới!

 

Mà ngày hôm nay, giẫm bẹp uy phong của năm đại danh sơn, danh tiếng của Tiêu Chính Văn lại lẫy lừng khắp cả thiên hạ!

 

Rất rõ ràng, bất luận thời đại có thay đổi ra sao, ba chữ vua Bắc Lương vẫn là một cái tên khiến cho người ta nghe mà khiếp hoảng!

 

Cùng lúc này, bên trong sân bay Long Kinh đã bị tắc cứng từ lâu, các tông môn lớn và cả đại diện của năm đại danh sơn đã khiến cho lối đi của sân bay trở nên chật ních.

 

Thậm chí có một số tông chủ tông môn còn đích thân tìm tới!

 

Mà trước cửa trụ sở chính của Hắc Băng Đài tại Long Kinh thì đã chật kín người từ lâu.

 

“Mọi người đừng chen chúc, xếp hàng đi!”

 

“Nói ông đấy, nhìn cái gì mà nhìn! Còn chen nữa thì cút về đi!”

 

Một lính ngự lâm quân dùng tay chỉ vào một ông lão đang định chen hàng, lớn tiếng quát tháo.

 

Đổi lại là khi trước, đừng nói là ngự lâm quân, dù là những người cao quý có địa vị chức vụ cao thì cũng tuyệt đối không dám ăn to nói lớn như vậy với những tông chủ môn chủ của võ tông!

 

Thế nhưng hôm nay, tất cả đều đã thay đổi rồi.

 

Đối diện với lời quát tháo của tên lính ngự lâm quân kia, gương mặt hung ác của ông lão không ngừng co giật, thế nhưng cuối cùng thì ông ta vẫn chọn nhẫn nhịn.

 

Ngay cả những người dân đứng hóng chuyện xung quanh cũng hết sức sững sờ, đó là tông chủ môn chủ đấy, ít nhất cũng là thủ lĩnh hay chưởng giáo gì đó!

 

Đã có lúc nào bọn họ cần phải xếp hàng đâu cơ chứ?

 

Dù gì thân phận địa vị cũng phơi bày ra đó!

 

Thế nhưng lúc này, những tông chủ môn chủ đó lại thật sự ngoan ngoãn xếp thành hàng dài, thậm chí bị hai tên lính ngự lâm quân canh trước cửa quát mắng mà cũng không dám hé răng nửa lời!

 

Thời đại thật sự thay đổi rồi!

 

Không ít người không nhịn được mà oà khóc, mấy năm vừa qua, bọn họ đã phải chịu đựng biết bao nhiêu sự đối xử bất công, bao nhiêu người nhà tan cửa nát!

 

Hiện giờ, bọn họ lại có thể an cư lạc nghiệp được rồi, sao có thể không kích động được cơ chứ!

 

Mà tất cả những điều này đều phải cảm ơn vua Bắc Lương!

 

Lúc này, Tần Vũ ngồi bên trong phòng làm việc, yên lặng chờ Tiêu Chính Văn trở về.

 

Dù gì thời hạn ba ngày cũng đã qua, mấy người giống như Sở Hồng Thiên có thể nhận được cơ hội gặp mặt Tiêu Chính Văn tại khách sạn.

 

Thậm chí sau khi xong việc còn có cơ hội thưởng thức đại tiệc.

 

Thế nhưng những người trước mắt này lại không có đãi ngộ tốt tới thế.

Không chỉ cần phải giải thích rõ tất cả mọi vấn đề mà còn cần viết cả giấy cam kết.
 
Chương 2716


 

Ngoài ra, với tính tình của Tiêu Chính Văn, làm không tốt thì sẽ còn phạt bọn họ một trận nữa!

 

Lúc ông ta đang tính toán trong lòng, ngoài cửa đột nhiên truyền tới những âm thanh ồn ào.

 

Chẳng bao lâu sau, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người ta đẩy ra, chỉ thấy Trần Hoa An bước vội tới trước mặt Tần Vũ, tươi cười đon đả nói: “Cậu…cậu Tần à, khi trước đều là do tôi nói năng không suy nghĩ, vẫn hy vọng cậu đừng để bụng làm gì!”

 

“Có thể… có thể làm phiền cậu Tần thay nhà họ Trần chúng tôi nói tốt mấy câu ở trước mặt vua Bắc Lương không?”

 

Từ lúc thông tin Tung Sơn quy phục và cả Hoa Sơn lẫn Huệ Mi đều bị tiêu diệt truyền tới, Trần Hoa An đã hoàn toàn hoang mang!

 

Lăn lộn ngoài đời đã lâu, lão biết rất rõ vào thời khắc mấu chốt mà đứng nhầm đội sẽ có kết cục như thế nào!

 

Chỗ dựa duy nhất của lão chính là năm đại danh sơn, thế nhưng lúc này, ngay cả năm đại danh sơn cũng đã quy phục, còn có thể bảo vệ được cho nhà họ Trần hay sao?

 

“Ồ? Tôi không nghe nhầm đấy chứ, ông Trần, nhà họ Trần mấy người có năm đại danh sơn che chở cho mà vẫn còn cần tới mấy lời nói tốt của tôi hay sao? Hoa Quốc vẫn là Hoa Quốc khi xưa, có ai là không sợ hãi trước uy phong của năm đại danh sơn cơ chứ?”

 

Tần Vũ bật cười lạnh lùng nói.

 

 

 

Mấy câu nói ngắn ngủi của Tần Vũ khiến mặt Trần Hoa An đỏ bừng.

 

Năm đại danh sơn?

 

Bây giờ năm đại danh sơn tự lo cho mình còn chưa xong, đâu rảnh rỗi mà quan tâm tới lão nữa?

 

Vừa ban nãy, thông qua màn hình ti vi, Trần Hoa An đã tận mắt chứng kiến một nhát kiếm của Tiêu Chính Văn san phẳng cả ngọn núi chính của Hằng Sơn thế nào!

 

Trong số năm đại danh sơn, những ai không chịu cúi đầu đã bị tiêu diệt hết.

 

Hơn nữa, Tung Sơn trong số năm đại danh sơn cũng đã nhận tội trước khi Tiêu Chính Văn kịp giết tới Tung Sơn, huống hồ là nhà họ Trần bọn họ?

 

Ban nãy ở trước cửa, Trần Hoa An còn gặp được mấy môn chủ tông chủ từng khuyên lão đừng cúi đầu trước Tiêu Chính Văn.

 

Vào khoảnh khắc nhìn thấy Trần Hoa An, mấy lão già đó chỉ biết cúi đầu làm ra vẻ không hề quen biết!

 

Điều này càng khiến cho Trần Hoa An tức phát điên!

 

Gì mà năm đại danh sơn, gì mà võ tông!

 

Đều là một đám nhát chết!

 

Mấu chốt nhất chính là mấy môn chủ tông chủ đang xếp hàng trước cửa đều chỉ phạm phải lỗi nhỏ.

 

Dù có phạm phải những sai lầm nghiêm trọng thì cũng đều là hành vi của đám đệ tử, có truy giết cũng không tới được trên đầu bọn họ!

 

Thế nhưng Trần Hoa An thì khác, lão gần như đã trực tiếp tham gia vào một loạt những chiêu trò che mắt dư luận, bôi nhọ công lao, chống đối lại Tiêu Chính Văn!

 

Có rất nhiều bài báo và tin tức đều do đích thân Trần Hoa An cầm bút!

Nếu như tính toán rõ ràng thì Trần Hoa An sẽ chính là người phải đứng mũi chịu sào!
 
Chương 2717


 

Suy cho cùng, nhà họ Trần cũng chỉ là một gia tộc kinh doanh bình thường, ngay cả võ tông cũng đã sợ, lão đâu còn dám đối địch với Tiêu Chính Văn nữa?

 

“Cậu Tần, tôi biết trước đây đều là do tôi không tốt, là tôi sống không biết điều! Cầu xin cậu nể mặt ông Dương mà cho tôi cơ hội được làm lại một lần nữa nhé!”

 

Trần Hoa An nắm chặt lấy tay Tần Vũ, đầu gối uốn cong mấy lần như muốn quỳ luôn xuống trước mặt Tần Vũ!

 

“Giờ ông lại nhớ đến các mối quan hệ à? Nói thật nếu như không nể mặt ông Dương thì trước đây tôi cũng chẳng buồn tới nhà họ Trần mấy người!”

 

“Ông có biết loại chuyện như lật đổ bia công trạng có sức ảnh hưởng lớn tới độ nào tại Hoa Quốc hay không? Chuyện đã qua rồi thì tôi cũng không muốn nhắc lại nữa, chỗ này có một bản báo cáo, ông xem đi!”

 

Tần Vũ nói, rút ra một tập tài liệu từ trong ngăn kéo rồi đưa cho Trần Hoa An.

 

Trần Hoa An chỉ liếc mắt nhìn qua đã sợ tới độ ngồi thụp xuống đất!

 

Cả Hoa Quốc, ba mươi sáu tỉnh liên danh yêu cầu điều tra tới cùng chuyện dỡ bỏ bia công trạng của nhà họ Tiêu!

 

Hơn nữa, có quá nửa số quan chức lớn cấp tỉnh công khai bày tỏ, bất luận ai là người đầu sỏ phía sau thì đều phải nghiêm trị không tha!

 

Mà một nửa số quan chức lớn cấp tỉnh còn lại cũng kiên quyết hơn, đề nghị chu di cửu tộc người đã tung tin đồn nhảm để răn đe kẻ khác!

 

“Chuyện…chuyện này…”

 

Trần Hoa An vừa lau mồ hôi lạnh trên trán vừa cầu xin: “Tổng tư lệnh Tần, cậu phải điều tra cho rõ vào! Tôi…nhà họ Trần chúng tôi cũng bị người của năm đại danh sơn bức ép!”

 

“Tình hình khi đó, tôi nghĩ cậu cũng biết rồi, nếu như nhà họ Trần chúng tôi không nghe theo thì có thể sẽ còn bị giết hết, tổng tư lệnh Tần, xin tha mạng!”

 

Nói xong, Trần Hoa An quỳ luôn xuống đất, không ngừng dập đầu lạy Tần Vũ!

 

Lão hiểu rất rõ, người có thể cứu lão lúc này chỉ có Tần Vũ mà thôi!

 

Trong số những quan chức cấp cao tại Long Kinh, duy chỉ có Tần Vũ là từng kề vai tác chiến với Tiêu Chính Văn, vậy nên tình cảm giữa hai người hết sức sâu sắc!

 

Đổi lại là người khác thì đều không thể xin được một con đường sống cho nhà họ Trần!

 

“Ôi chao! Thật ra có một số chuyện không phải tôi muốn thế nào thì sẽ thế đó, danh tiếng của vua Bắc Lương vào năm năm trước, không cần tôi nói, tự bản thân ông cũng biết!”

 

“Bây giờ, để lấy lòng vua Bắc Lương, chuyện gì thì mấy quan chức lớn cấp tỉnh cũng có thể làm ra được, ba mươi sáu tỉnh đó, tất cả mọi người đều thống nhất với nhau!”

 

“Hơn nữa chuyện này cũng đã truyền tới tai Thiên Tử rồi, ông bảo tôi cứu ông, thế nhưng tôi biết cứu ông như thế nào đây?”

 

Tần Vũ bất lực lắc đầu.

 

Chưa nói tới chuyện Tần Vũ đã chẳng có chút thiện cảm nào với Trần Hoa An, dù anh ta thật lòng muốn cứu, sự việc đã tới nước này thì anh ta cũng chẳng thể làm gì được nữa rồi!

 

“Tổng tư lệnh Tần, tôi tình nguyện gánh hết tất cả mọi tội danh, chỉ xin cậu tha cho mấy chục sinh mạng vô tội của nhà họ Trần chúng tôi!”

 

“Dù gì thì bọn họ cũng đều là người vô tội, chỉ cần tổng tư lệnh Tần có thể cứu được nhà họ Trần của tôi, vậy tôi… tôi có phải làm trâu làm ngựa cho cậu thì cũng cam tâm tình nguyện hết!”

 

Trần Hoa An vừa nói, nước mắt vừa rơi xuống lã chã.

“Ôi chao!”
 
Chương 2718


Tần Vũ thấy Trần Hoa An đã từng này tuổi mà còn khóc lóc thảm thương như vậy thì không khỏi động lòng trắc ẩn!

 

“Thật ra muốn bảo vệ cho nhà họ Trần thì chỉ cần một câu nói của vua Bắc Lương. Thế nhưng nhà họ Trần ông biết làm sao để rửa sạch cho hết mọi tội trạng khi trước? Nếu như so về danh vọng, tiền tài, chưa nói tới nhà họ Trần của ông, những môn chủ võ tông bên ngoài cửa kia đều phải dựa vào vua Bắc Lương hết đó!”

 

“Có câu nghiệp quật không chừa một ai, sự đến nước này, tôi chỉ có thể nhắc việc này với vua Bắc Lương mà thôi, còn về việc vua Bắc Lương có thể gặp ông hay không, gặp ông lúc nào thì tôi thật sự không nói chắc được!”

 

Tần Vũ không ngừng lắc đầu thở dài, nói.

 

Dẫu sao vật đổi sao dời, nếu như ban đầu khi anh ta tìm tới nhà họ Trần, Trần Hoa An có thái độ này thì giờ Tần Vũ có nói giúp mấy câu cho nhà họ Trần, xin Tiêu Chính Văn tha mạng cho họ cũng không khó!

 

Thế nhưng bây giờ, hàng dài người đang xếp hàng bên ngoài cửa.

 

Dù Tiêu Chính Văn có trở về, chính sự còn xử lý chưa xong, đâu có thời gian mà đi gặp Trần Hoa An cơ chứ?

 

“Hừ! Ông nội, theo cháu thấy tên họ Tần này không hề muốn giúp nhà họ Trần chúng ta! Vả lại, giới truyền thông cả nước đều nằm trong tay chúng ta, vua Bắc Lương dám làm gì chúng ta chứ!”

 

Tần Vũ vừa dứt lời, nam thanh niên đứng sau lưng Trần Hoa An đã tiến lên trước một bước, đỡ Trần Hoa An dậy rồi lớn tiếng quát tháo.

 

“Hỗn xược!”

 

Trần Hoa An giơ tay giáng một cái tát rất mạnh lên trên mặt của nam thanh niên đó.

 

Bây giờ đã tới giây phút sinh tử tồn vong của nhà họ Trần rồi, truyền thông gì? Thân phận địa vị gì?

 

Ở trước mặt vua Bắc Lương, những thứ này có tác dụng sao?

 

Hơn nữa, ngay tới vương thất Lý Tâm người ta cũng dám tiêu diệt, dòng chảy lưu truyền của năm đại danh sơn cũng dám cắt đứt, một nhà họ Trần nhỏ bé, ở trong mắt người ta chẳng là cái thá gì!

 

“Trần Hoa An, mấy người trở về đợi đi, tám mươi phần trăm Tiêu Chính Văn không có thời gian gặp mấy người đâu, sớm biết sẽ có ngày này sao ban đầu còn làm thế? Nguỵ tạo chứng cứ giả, sỉ nhục anh hùng, mấy người đã phạm phải điều tối kỵ của Tiêu Chính Văn!”

 

“Thứ mà mấy người sỉ nhục không chỉ là nhà họ Tiêu mà còn cả hai trăm nghìn tướng sĩ quân Phá Long đóng quân ở Bắc Lương, chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua được!”

 

Đại trưởng lão võ tông lạnh lùng nhìn Trần Hoa An, trầm giọng nói.

 

Lời này vừa mới thốt ra, hai ông cháu Trần Hoa An lập tức bị doạ sợ!

 

“Vâng…vâng! Tôi hiểu rồi!”

 

Trần Hoa An nước mắt lưng tròng gật đầu lia lịa, sau đó được cháu trai đỡ đi ra khỏi cửa.

 

Mà lúc này, Sở Hồng Thiên cũng chắp hai tay sau lưng chạy tới hóng chuyện!

 

Ông ta vừa nhìn đã nhận ra ngay mấy người Lạc Trường Sinh bên trong đám người, đúng là thế sự vô thường!

 

Nghĩ tới đây, Sở Hồng Thiên cười lạnh lùng, nói: “Ôi chao, đây không phải viện trưởng Lạc Trường Sinh của học viện kiếm thuật Thiên Sơn à? Sao thế, không phải cậu nói phải đấu một trận với Tiêu Chính Văn ư?”

 

“Cậu đấu đi chứ!”

 

Giọng nói của Sở Hồng Thiên rất lớn, mọi người đang có mặt đều nghe thấy rõ mồn một!

 

Đặc biệt là Lạc Trường Sinh đã bị mấy câu nói này của Sở Hồng Thiên sỉ nhục, đỏ mặt tía tai!
 
Chương 2719


 

“Sư thúc, dẫu sao thì ông và tôi cũng là người trong Thiên Sơn, việc gì phải bức ép người ta như thế?”

 

Mặt Lạc Trường Sinh đỏ bừng, nghiến răng nói.

 

“Sư thúc?”

 

“Hừ! Từ lúc tôi trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, cậu gọi tôi được một tiếng sư thúc chưa? Ở trong mắt cậu, tôi chính là một tên hèn nhát, là tên phế vật có bị người ta tát công khai cũng không dám hé răng nửa lời!”

 

“Sao nào, giờ cậu cũng mang mặt mình tới đây cho cậu Tiêu tuỳ ý tát rồi sao?”

 

Sở Hồng Thiên lạnh lùng chế nhạo.

 

“Chuyện này…”

 

Lạc Trường Sinh nghiến răng ken két!

 

Trước khi tới đây, gã đã cho người đi hỏi thăm, chiến sự ở vùng ngoài lãnh thổ đang rất căng thẳng, cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ của Thiên Sơn căn bản chưa thể trở về ngay lập tức!

 

Đừng nói là vài tháng, dù là một ngày thì mấy người Lạc Trường Sinh cũng không đợi được nữa!

 

“Ôi chao! Kẻ thức thời mới là trang hào kiệt, kẻ thức thời!”

 

Sở Hồng Thiên lớn giọng nhắc lại một lần ba chữ cuối cùng!

 

Mặc dù ông ta đang chế nhạo mấy người Lạc Trường Sinh, thế nhưng trong lòng thì lại cảm khái muôn phần!

 

Một mình Tiêu Chính Văn lại thật sự ép cho năm đại danh sơn không ngóc đầu lên nổi, cậu ta mới bao nhiêu tuổi?

 

Một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi lại khiến cho năm đại danh sơn phải đồng loạt cúi đầu!

 

Đây là sự quyết đoán và cường thế ở độ nào cơ chứ?

 

Đúng vào lúc này, trên bầu trời đột nhiên chiếu xuống một tia sáng màu vàng!

 

Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng ngước mắt nhìn lên trời!

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn đứng trên thân rồng vàng, chậm rãi tiến lại!

 

“Chúng tôi xin kính chào vua Bắc Lương!”

 

Ầm một tiếng, tất cả môn chủ tông chủ cùng với đại diện của năm đại danh sơn đều đồng loạt quỳ xuống!

 

 

 

Nhà họ Lý vốn là thế gia võ thuật được truyền từ mấy ngàn năm trước, có lai lịch vô cùng sâu xa, lại còn hiểu rất rõ về thanh kiếm Khai Thiên!

 

Nếu lúc này Hỏa Long Chân Quân chỉ ở cảnh giới Nhân Vương cấp một, thì phạm vi ảnh hưởng sẽ không thể rộng như thế được.

 

Nhưng từ uy thế được bộc lộ ra của thanh kiếm Khai Thiên cho thấy Hỏa Long Chân Quân lúc này đã đạt đến thực lực của Nhân Vương cấp hai!

 

Tuy rằng chỉ kém một cấp bậc, nhưng cảnh giới Nhân Vương cấp hai lại có thể mở ra sát khí của thanh kiếm Khai Thiên!

 

Điều này hoàn toàn khác với lúc Tiêu Chính Văn đánh vào Hoa Sơn!

 

Không phải Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn không có năng lực tấn công, mà do sự tu luyện của Xung Tiêu Tử không đủ nên hoàn toàn không thể sử dụng Hộ Sơn Đại Trận để giao đấu với Tiêu Chính Văn!

 

Nhưng còn Hỏa Long Chân Quân thì khác.

 

Lúc này, sát khí của thanh kiếm Khai Thiên đã được giải phóng, trong khi thanh kiếm Khai Thiên lại là tâm trận của Hộ Sơn Đại Trận của Huệ Mi.

 

Có nghĩa là Hỏa Long Chân Quân có thể sử dụng Hộ Sơn Đại Trận để đánh một trận sống chết với Tiêu Chính Văn!
 
Chương 2720


 

Lúc này, mặc dù Lý Chính Đạo cũng đã ngờ tới việc Tiêu Chính Văn tấn công Huệ Mi có thể sẽ dẫn đến chiến tranh, nhưng cụ ta lại không thể ngờ rằng sẽ là một trận chiến kinh hoàng đến mức này.

 

Đã có nhiều sổ sách ghi lại rằng những chiến tranh hạt nhân có thể hủy diệt mọi sinh vật đã nổ ra ở thời tiền sử!

 

Nhưng đó chỉ là cách hiểu sai về lịch sử cổ đại của người hiện đại mà thôi!

 

Loại uy lực có thể hủy diệt loài người, thậm chí là tất cả sinh vật trên thế giới bằng một cú đánh tuyệt đối không phải thứ vũ khí hạt nhân này có thể làm được.

 

Chỉ có Nhân Vương hay thậm chí là một sự tồn tại lớn mạnh hơn mới có thể bùng phát được sức mạnh kinh hoàng khi liều mạng ra tay!

 

Cho dù Tiêu Chính Văn và Hỏa Long Chân Quân đều không có thực lực ghê gớm như thế, nhưng nếu cả hai dốc toàn lực mà xé nát thì lại có thể hủy diệt dãy núi Thục Sơn!

 

Nghĩ đến đây, Lý Chính Đạo không khỏi siết chặt nắm đấm.

 

Cụ ta rất muốn ngăn cản, nhưng cho dù là thực lực của cụ ta hay những ông lão bên cạnh đều không đủ để thay đổi trận chiến quyết định giữa Tiêu Chính Văn và Huệ Mi!

 

Hỏa Long Chân Quân cầm thanh kiếm Khai Thiên trong tay, lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn nói: “Ranh con, hôm nay tôi sẽ cho cậu lĩnh giáo thế nào gọi là sức mạnh hủy trời diệt đất!”

 

“Cho dù có bao nhiêu người chết thảm trong trận chiến này, cũng sẽ tính trên đầu cậu!”

 

“Không phải cậu thường mượn việc đòi công lý cho người dân để làm cớ sao? Vậy thì lần này chính cậu sẽ là người khiến trăm họ lầm than!”

 

Hỏa Long Chân Quân đột nhiên hét lên một tiếng, sương mù trong toàn bộ Huệ Mi và hàng chục đỉnh núi đều trở nên mờ nhạt hẳn đi!

 

Trên thanh kiếm Thiên Sơn, dày đặc chữ Triện và ký tự phong ấn xuất hiện trong nháy mắt!

 

Ngay cả trên bầu trời cũng xuất hiện vô số tia chớp mãnh liệt, gần như cả trời đất bên này cũng sắp không chịu nổi áp lực mạnh mẽ này, và như sắp sụp đổ tới nơi!

 

Mà ở xung quanh Huệ Mi, một người bình thường trong bán kính trăm cây số, vào lúc này, rõ ràng cảm nhận được ngay cả không khí cũng sắp bị rút sạch, hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn!

 

Những thú dữ trong rừng núi thậm chí nằm phịch xuống và không ngừng run rẩy.

 

Thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, như thể cái chết đã ở ngay trước mặt!

 

“Ầm!”

 

Tiêu Chính Văn vung tay lên, thanh kiếm Tần Vương lại lần nữa chém về phía Hỏa Long Chân Quân!

 

Một vầng sáng bạc chói chang tự nhiên xuất hiện trên bầu trời, một cơn bão nổi lên trên mặt đất, cuốn lấy vô số cát đá, ngay cả sắc trời cũng mờ tối đi rất nhiều!

 

“Giết!”

 

Hỏa Long Chân Quân giận dữ rống lên, đồng thời vung thanh kiếm Khai Thiên, chém thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

“Rầm!”

 

Trước khi hai thanh kiếm dài của đôi bên kịp chạm vào nhau, trên trời đã vang lên tiếng sấm kinh thiên động địa!

 

Trong tích tắc, mặt đất ở giữa hai người đã nứt toác.

 

Dung nham nóng rực phun trào từ dưới lòng đất!
 
Chương 2721


Mặt đất không ngừng nứt ra, bầu trời lúc sáng lúc tối, như thể vào giờ khắc này, ngay cả bầu trời cũng sắp sụp đổ, cả mặt đất cũng sắp vỡ tan tành!

 

Lý Chính Đạo dường như cũng cảm nhận được sức mạnh hủy trời diệt đất này, cụ ta đột nhiên đứng lên, rồi chạy thẳng vào nhà trong mấy bước, lại dừng lại!

 

“Thế Tử muốn lấy bảo vật gia truyền của nhà họ lý ra để ngăn cản hai người họ sao?”

 

Ông lão có vẻ hơi do dự nói.

 

Nhà họ Lý cũng có bảo vật gia truyền, nếu lấy bảo vật gia truyền dùng hết sức để tấn công, chắc chắn có thể ngăn chặn thảm họa này xảy ra!

 

Nhưng nếu như vậy, con át chủ bài của nhà họ Lý sẽ sớm bị bại lộ, điều này cực kỳ bất lợi cho nhà họ Lý!

 

“Quên nó đi, tôi bây giờ chỉ còn một phần ba sức mạnh, không thể nào phát huy được sức chiến đấu mạnh nhất, lại càng không thể ngăn cản được hai người họ! Ngược lại sẽ lật hết con át chủ bài của nhà họ Lý tôi, sau này rất có khả năng sẽ bị những thế gia khác kìm hãm!”

 

“Có lẽ đây là số mệnh, số mệnh của những người ở xung quanh Thục Sơn là như vậy!”

 

Lý Chính Đạo nhắm mắt lại và lắc đầu liên tục.

 

Lúc này, sau khi Tiêu Chính Văn và Hỏa Long Chân Quân cố đỡ một đòn, hai người lại tách ra!

 

Tiêu Chính Văn đứng sừng sững trên không trung, cũng nhận ra sự thay đổi lúc này.

 

Anh khác với Hỏa Long Chân Quân, anh tuyệt đối sẽ không để ngọn lửa chiến tranh ảnh hưởng đến người thường!

 

Ngay sau đó anh vung tay, một luồng sáng vàng lập tức bao vây lấy anh và Hỏa Long Chân Quân!

 

Đúng vậy, đó là trận pháp không gian của Hoa Sơn, việc này đồng nghĩa với việc Tiêu Chính Văn vừa từ bỏ con át chủ bài cuối cùng của mình để tránh trăm họ lầm than!

 

Thấy vậy, Hỏa Long Chân Quân nở ra một nụ cười xấu xa, Tiêu Chính Văn làm vậy chẳng khác gì tự phế võ công của mình!

 

“Ranh con, theo như tôi biết, trận pháp không gian này hẳn là cách cứu lấy bản thân cuối cùng của cậu đúng không, không ngờ cậu thật sự vì những con kiến này mà không màng đến sống chết!”

 

Giọng nói của Hỏa Long Chân Quân nhỏ đến mức chỉ có hai người họ mới nghe được.

 

Thậm chí ngay cả những người đang chú ý xem trận chiến cũng hoàn toàn không nghe được cuộc đối thoại của hai người họ!

 

“Thế thì đã sao, giết ông, chẳng tốn hơi sức chút nào!”

 

Tiêu Chính Văn hừ một tiếng, thân hình anh đột nhiên di chuyển!

 

Lần này, Tiêu Chính Văn không hề nương tay, mà sử dụng ngay chân khí của mình, thân hình của anh nhanh như tia chớp, xông lên giết Hỏa Long Chân Quân!

 

“Xì!”

 

Hỏa Long Chân không thể ngờ rằng tốc độ di chuyển của Tiêu Chính Văn lại nhanh đến mức này!

 

Theo lý mà nói, Tiêu Chính Văn chỉ ở cảnh giới Nhân Vương cấp một vốn không thể có được động tác nhanh như vậy được!

 

Có lẽ nào anh đã lĩnh ngộ được cấp độ đó!

 

Trong lòng Hỏa Long Chân Quân đột nhiên chùng xuống, Tiêu Chính Văn đã lĩnh ngộ được nguyên khí?

Hay cao hơn nguyên khí?
 
Chương 2722


Còn không kịp suy nghĩ thì Hỏa Long Chân Quân đã vung kiếm Khai Thiên trong tay, khi vô số kiếm khí tóe ra, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một biển lửa!

 

Chỉ trong nháy mắt ánh lửa lan ra hàng trăm cây số, che khuất mặt trời trên bầu trời!

 

Tiêu Chính Văn đang ở trong biển lửa lại như hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào.

 

Dưới chân anh xuất hiện hình thái cực âm dương cực lớn đang xoay tròn nhanh chóng.

 

Vô số sinh khí lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn và hình thanh một bức thành che chở xung quanh anh, đồng thời ngăn tách cơ thể anh khỏi biển lửa vô tận!

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu còn không dừng tay lại, lửa trời này một khi rơi xuống, Huệ Mi sẽ không còn ai sống sót trong bán kính trăm cây số!”

 

Nhìn thấy tốc độ của Tiêu Chính Văn không giảm mà lại tăng, trong lòng của Hỏa Long Chân Quân cũng bắt đầu hốt hoảng!

 

Tiêu Chính Văn đã mất trí thật rồi, lửa trời vô tận này nếu như rơi xuống, chỉ cần vừa chạm tới thì tất cả mọi người đều sẽ chết, hơn nữa ngay cả linh hồn cũng sẽ bị thiêu chết!

 

Sở dĩ ông ta làm như vậy là vì muốn ngăn cản tốc độ tấn công của Tiêu Chính Văn, nhưng lại không ngờ rằng ý chí chiến đấu của Tiêu Chính Văn lại còn mạnh hơn!

 

“Tiêu Chính Văn điên rồi sao? Hỏa Long Chân Quân đang sử dụng Thiên Hỏa Bất Diệt! Đó là một trong ba tuyệt kỹ của Huệ Mi, loại lửa này dùng trận pháp để tập hợp lửa trời trong vũ trụ lại với nhau!”

 

“Trừ khi Hỏa Long Chân Quân thu lại trận pháp về, nếu không, tuyệt đối không thể dập tắt được! Lẽ nào cậu ta muốn những người ở xung quanh Thiên Sơn đều phải chôn thân dưới biển lửa sao?”

 

Lý Chính Đạo đứng bật dậy, hai mắt ngơ ngác nhìn về phía Huệ Mi!

 

Lúc này, tất cả những người ở phía dưới bị bao trùm bởi lửa trời đều hít sâu một hơi!

 

Mặc dù lửa trời đó cách bọn họ rất xa, nhưng cảm giác bỏng rát đó lại vô cùng chân thật!

 

“Nếu cậu đã muốn chết, thì chơi tới cùng luôn”.

 

Hỏa Long Chân Quân thấy sát khí của Tiêu Chính Văn không hề giảm, mà lại càng ngày càng đến gần mình, ông ta hít sâu một hơi, rồi đột nhiên hét lớn một tiếng!

 

Ông ta vung thanh kiếm Khai Thiên, và dùng hết sức để giết Tiêu Chính Văn!

 

Cho dù có chết, ông ta cùng phải kéo theo Tiêu Chính Văn chết chung!

 

“Ầm!”

 

Hai binh khí cấp thần lại va chạm vào nhau!

 

Trên bầu trời lập tức nổ ra một đám mây hình nấm cực lớn!

 

Khi sóng khí cuộn trào, lửa trời trước đó ngay lập tức càng trở nên nóng rực hơn!

 

Rầm!

 

Lúc này, gần như cả thế giới đều chết lặng!

 

Sau khi đám mây hình nấm nổ ra, hình thái cực âm dương dưới chân Tiêu Chính Văn cũng biến mất theo, chỉ còn lại biển lửa vô tận trên không trung trong bán kính trăm cây số!

 

Không còn hơi thở của Tiêu Chính Văn nữa!

 

“Ha ha ha…”

 

Sau khi sững sờ một phút, Hỏa Long Chân Quân đột nhiên bật cười ha hả: “Thằng nhóc Tiêu Chính Văn chết rồi! Ha ha ha…”
 
Chương 2723


 

“Cậu nói gì? Tất cả tông môn của võ tông đều cử người đến? Dược Vương Cốc và Võ Thần Tông thì sao?”

 

Lý Chính Đạo hơi sửng sốt nhìn người báo việc của nhà họ Lý hỏi.

 

“Thế Tử, chỉ có Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc không cử người đến Long Kinh, nhưng trong năm năm nay, đệ tử của Dược Vương Cốc và Võ Thần Tông vẫn luôn đóng cửa không ra ngoài, gần như không liên hệ với thế giới bên ngoài”.

 

“Thế nên trong danh sách của Tiêu Chính Văn không có hai tông môn này”.

 

Nói rồi người báo việc đưa một danh sách cho cụ ta.

 

Trên đó còn liệt kê chi tiết đệ tử nào của năm đại danh sơn đã phạm tội gì.

 

Duy chỉ không có tên của đệ tử Dược Vương Cốc và Võ Thần Tông.

 

Đọc đến đây, Lý Chính Đạo khẽ gật đầu.

 

“Thế Tử, ngay cả người của Tung Sơn và Thiên Sơn đã đến hiện trường, lẽ nào Tiêu Chính Văn đáng sợ đến thế sao?”

 

Con cháu nhà họ Lý nhíu mày hỏi.

 

“Vẫn còn rất nhiều người đáng sợ hơn cậu ta, nhưng bây giờ vùng ngoài lãnh thổ đang trong thời điểm nguy cấp, nhiều người không thể quay về, thế nên Tiêu Chính Văn mới có cơ hội tiêu diệt năm đại danh sơn”.

 

“Thật ra đó không phải là thực lực của cậu ta, mà là nhờ thanh kiếm Tần Vương”.

 

Lý Chính Đạo vừa đọc danh sách vừa trầm giọng nói.

 

“Ý ông là đằng sau kiếm Tần Vương có vấn đề gì à?”

 

Con cháu nhà họ Lý đó khó hiểu hỏi.

 

Dù sao một thanh kiếm cũng là một vật vô giác, có thể có ích gì với Tiêu Chính Văn chứ?

 

“Kiếm Thanh Vương không phải là bảo kiếm bình thường, thanh kiếm này có chưa khí vận Đế Vương, thế nên người bình thường cầm nó cũng cảm thấy nặng như núi, chứ đừng nói là sử dụng”.

 

Nói đến đây, Lý Chính Đạo không khỏi cảm thấy mất mát.

 

Cụ ta là Thế Tử nhà họ Lý, từng may mắn thấy được kiếm Tần Vương vào hơn một trăm năm trước.

 

Lúc đó Lý Chính Đạo còn bước đến dùng thử.

 

Nhưng khiến cụ ta thất vọng là dù cụ ta dùng hết sức mình cũng không thể nhấc kiếm Tần Vương đó lên.

 

Từ đó Lý Chính Đạo mới nhận ra điều khác biệt của kiếm Tần Vương.

 

Trên thế giới này chỉ có hai kiểu người mới có thể dễ dàng dùng kiếm Tần Vương.

 

Kiểu đầu tiên là người bình thường, hơn nữa phải là người chưa từng tập võ.

 

Nhưng kiếm Tần Vương lại không có tác dụng gì với người bình thường, ngược lại sẽ mang lại tai họa chết người cho mình.

 

Kiểu người còn lại là người được kiếm Tần Vương công nhận, ngoài ra không ai có thể rút được kiếm Tần Vương ra khỏi vỏ.

 

“Ý ông là từ xưa đến nay ngoài Tần Vương thì chỉ có Tiêu Chính Văn mới có thể sử dụng được thanh kiếm này?”

 

Con cháu nhà họ Lý không khỏi nhíu mày nói.

 

Lý Chính Đạo lắc đầu nói: “Cũng không phải, theo tôi được biết từ thời Đường đến nay, vẫn còn hai người có thể dùng kiếm Tần Vương”.

“Ồ? Ai thế?”
 
Chương 2724


Nghe Lý Chính Đạo nói, ngay cả ông lão bên cạnh cũng không khỏi quay đầu lại nhìn Lý Chính Đạo.

 

“Một người là Chu Kỳ Trấn, còn một người là Triệu Văn Cát”.

 

Nghe đến hai cái tên này, ngay cả ông lão cũng lộ ra vẻ khó hiểu.

 

Chu Kỳ Trấn là “Chiến thần Đại Minh” nổi tiếng, nhưng chiến thần này phải được đặt trong ngoặc kép.

 

Sao ông ta có thể được kiếm Tần Vương công nhận?

 

“Người như Chu Kỳ Trấn mà có thể nhấc được kiếm Tần Vương lên thật à?”

 

Ông lão do dự một chốc vẫn nói lên thắc mắc của mình.

 

“Lịch sử thường không giống với những gì nhiều người thấy, Chu Kỳ Trấn bị quan văn của mình bán đứng mới có sự thay đổi lớn, thật ra không có cuộc chiến tranh nào cả, chỉ có sự thay đổi về binh sĩ”.

 

“Nhưng người có thể được kiếm Tần Vương công nhận thì cả đời xác định sẽ không được yên ổn, một là lên voi xuống chó hoặc hai là trở thành mục tiêu công kích của quần chúng. Dù là kiểu nào đi nữa đều không phải là thứ người thường có thể chịu được”.

 

Trong giọng nói của Lý Chính Đạo còn chứa chút gì đó ghen tị.

 

“Ý của Thế Tử là Tiêu Chính Văn dùng khí vận của đế vương để phá vỡ trận phá bảo vệ của năm đại danh sơn?”

 

Ông lão nhíu chặt mày hỏi.

 

Lý Chính Đạo gật đầu, ba con rồng lớn bên cạnh Tiêu Chính Văn chính là minh chứng.

 

Dù Tiêu Chính Văn đã dung hợp ba quả tim rồng nhưng trước khi anh chưa đạt đến cảnh giới Nhân Vương và khi kiếm Tần Vương không ở trong tay anh, cùng lắm chỉ có thể dùng được một con rồng lớn.

 

Cũng chính là rồng vàng.

 

Nhưng khi Tiêu Chính Văn có kiếm Tần Vương trong tay, ba quả tim rồng có thể hóa thành rồng.

 

Lực tấn công của ba con rồng lớn đã quá rõ ràng.

 

Nếu không có ba con rồng này, Tiêu Chính Văn muốn phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn chỉ với thực lực Nhân Vương cấp một thì quả đúng là người ngốc nói mớ.

 

“Năm nay Tiêu Chính Văn vẫn chưa đến ba mươi tuổi, vừa không có tông môn vừa không có chỗ chống lưng, sao cậu ta lại biết làm thế nào để phá được Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn?”

 

Ông lão bên cạnh Lý Chính Đạo híp mắt trầm giọng nói.

 

Vãi!

 

Được ông lão nhắc như thế, Lý Chính Đạo không khỏi trợn to hai mắt, trầm giọng nói: “Ông Mạc, ý ông là?”

 

“Đúng thế, cậu ta vừa không phải là Thế Tử, vừa không có tông môn, rốt cuộc ai đã nói cho cậu ta biết những điều này?”

 

Mạc Thiên Sầu!

 

Chính là người cùng thời kỳ với Nhạc Trung Kỳ vào năm trăm năm trước.

 

Chỉ là so với Nhạc Trung Kỳ, danh tiếng của lão kém xa hơn rất nhiều.

 

Nếu Nhạc Trung Kỳ còn sống, nhìn thấy ông lão này tin chắc cũng sẽ rất sốc.

 

Không ai ngờ được Mạc Thiên Sầu sẽ trở thành tay sai của nhà họ Lý.
 
Chương 2725


“Đúng thế, tôi… vào trước là chủ! Tiêu Chính Văn này chắc chắn có bí mật gì rất lớn”.

 

Lý Chính Đạo như bừng tỉnh nói.

 

Thân là Thế Tử nhà họ Lý, biết được cách phá giải Hộ Sơn Đại Trận cũng không phải chuyện hiếm lạ.

 

Nhưng tại sao Tiêu Chính Văn cũng biết?

 

Nói thật thì ngay cả Đại trưởng lão của võ tông cũng không biết bí mật này.

 

“Ừ, thân thế của Tiêu Chính Văn rất đáng để căn nhắc, có lẽ ngay cả nhà họ Tiêu cũng có lai lịch rất lớn”.

 

Ông Mạc trầm giọng nói.

 

“Ngoài lãnh thổ từng có một tin đồn rằng một trăm năm sau sẽ có một người tài do trời chọn, chẳng lẽ lại là Tiêu Chính Văn? Nếu cậu ta là người đó thật thì đã có thể hiểu mọi chuyện rồi”.

 

Lý Chính Đạo nhíu mày nói.

 

Đây là một trong những kết quả mà Lý Chính Đạo không muốn thấy nhất.

 

“Thế Tử, đừng nghĩ nhiều, trăm nghìn năm này, người tài do trời chọn rất nhiều. Nhưng có mấy ai có thể đi đến cuối không? Người được trời chọn chắc chắn phải trải qua rất nhiều gian khó, trong mười người có thể có một người còn sống đã là kỳ tích rồi”.

 

“Nếu không vận mệnh mấy nghìn năm Hoa Quốc sẽ gặp trắc trở vậy sao?”

 

Ông Mạc không cho là đúng, khuyên nhủ.

 

Lý Chính Đạo im lặng suy nghĩ một hồi mới không nhíu mày nữa.

 

Ở một bên khác, Tiêu Chính Văn đang sải bước đi vào văn phòng của Tần Vũ.

 

Trong hành lang, người của võ tông hay đại diện của năm đại danh sơn đều đồng loạt quỳ một gối xuống chào Tiêu Chính Văn.

 

Xét ở một khía cạnh nào đó, Tiêu Chính Văn là vua Bắc Lương, còn đám người võ tông này lại không có chức quyền gì ở giới chính trị, chỉ là người dân bình thường.

 

Cho nên quỳ chào Tiêu Chính Văn cũng là điều hiển nhiên.

 

Đám người nhà họ Quý nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt phức tạp.

 

“Haizz, xem ra chúng ta xem thường cậu ta quá rồi”.

 

Ông cụ Quý không cam lòng siết chặt nắm đấm.

 

Trước đây có cơ hội có thể làm danh tiếng của nhà họ Quý vang khắp bốn biển đặt ngay trước mặt, nhưng họ lại bỏ qua cơ hội này chỉ vì sự kiêu ngạo của mình.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đã chèn ép cho cả võ tông không ngẩng đầu lên được, chí ít trước khi các cao thủ ngoài lãnh thổ quay về, Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ là sự tồn tại tối thượng của võ tông.

 

“Ông nội, hôm nay anh ta làm tuyệt tình như thế, lẽ nào anh ta không sợ sau này cường giả ngoài lãnh thổ của Hằng Sơn quay về sẽ xử lý anh ta sao?”

 

Quý Sương Nhi nhíu chặt mày hỏi.

“Xử lý? Con bé này, cháu ngây thơ quá, thế giới này chắc chắn không chỉ có trắng và đen, chắc chắn sẽ có rất nhiều người lôi kéo thế hệ trẻ tài năng như Tiêu Chính Văn”.
 
Chương 2726


 

“Võ tông chưa bao giờ là một tấm sắt, huống hồ ai mà không muốn giành được mầm non tốt về dưới môn phái của mình?”

 

Ông cụ Quý cười khổ nói.

 

“Đã đến đông đủ hết chưa?”

 

Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn đám người võ tông kia mà chỉ quay đầu hỏi Long Thất.

 

 

 

“Những người đại diện của các võ tông đều đến đủ rồi, chỉ có Dược Vương Cốc và Võ Thần Tông chưa cử người đến thôi!”

 

Long Thất nghiêm nghị đáp.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Mấy người các ông và toàn bộ những người trong danh sách kia, đều phải bị xử tử hình!”

 

Cái gì?

 

Xử tử hình?

 

Tất cả những người có mặt ở đây đều sững sờ, Tiêu Chính Văn lại muốn xử tử hết tất cả bọn họ!

 

Mặc dù tất cả bọn họ đều thầm cười nhạo, nhưng bây giờ những cường giả vùng ngoài lãnh thổ đều không thể trở về ngay, trước mắt họ chỉ có thể nhẫn nhịn!

 

Bằng không thì Hoa Sơn, Hằng Sơn, Huệ Mi đều là những tấm gương sống, ngay cả năm đại danh sơn cũng không thể tránh khỏi nạn kiếp, huống chi là mấy võ tông bọn họ!

 

“Vua Bắc Lương, chúng tôi rất thành khẩn nhận lỗi, sau này chúng tôi chắc chắn sẽ quản lý nghiêm khắc đám đệ tử của mình, xin vua Bắc Lương rộng lượng bỏ qua cho!”

 

Người đại diện của Tung Sơn là người đầu tiên phát biểu, cúi đầu chắp tay với Tiêu Chính Văn.

 

Sở dĩ ông ta nói thế, đơn giản là muốn để lại chút thể diện cho Tiêu Chính Văn, cũng là để lấy lại chút thể diện cho mình.

 

Dù sao cũng không vẻ vang gì khi bị ai đó trói lại và “diễu hành” trên phố!

 

Tiêu Chính Văn nhìn mọi người rồi cười khẩy nói: “Thật ra, con đường ở trước mặt các ông đã không còn nhiều nữa, hoặc là lấy công chuộc tội, hoặc là bị xử tội chết, không có con đường thứ ba để đi!”

 

Nghe đến đây, Lạc Trường Sinh không khỏi buồn bực nói: “Vua Bắc Lương, chúng tôi không hiểu ý của cậu, làm thế nào để lập công chuộc tội?”

 

Từ khi linh khí trở về, đã hiếm có cuộc chiến giữa các quốc gia.

 

Giữa các quốc gia lại càng gắn bó thân thiết, có vẻ như họ đang chờ đợi kết quả ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Nói cách khác, bây giờ là thời kỳ yên bình trước cơn bão ập đến!

 

“Điều này rất đơn giản, cách đây một thời gian, không phải người Vy Hào đã đánh đến đây sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp.

 

Nghe vậy, hầu như tất cả mọi người đều hít sâu một hơi!

 

Mấy ngày trước, quả thật người Vy Hào đã đánh đến đây.

 

Nhưng sau đó, Thiên Đạo Minh Ước đã ra lệnh, Hoa Quốc và Vy Hào phải hợp lực để ứng phó với tình thế hỗn loạn sắp tới!

Chẳng lẽ Tiêu Chính Văn muốn bọn họ phải làm trái ý của Thiên Đạo Minh Ước!
 
Chương 2727


 

“Vua Bắc Lương, chúng tôi không hiểu ý của cậu lắm!”

 

Lạc Trường Sinh cố ý hỏi.

 

“Rất đơn giản, vì sự an toàn của Hoa Quốc, hãy giết hết đám võ sĩ của Vy Hào!”

 

Tiêu Chính Văn chậm rãi nói.

 

Cái gì?

 

Giết hết võ giả của Vy Hào?

 

Đây không còn là giết chết người kế thừa của một môn phái nữa, mà là giết hết tất cả người truyền thừa của một đất nước!

 

Thậm chí từ nay về sau, Vy Hào sẽ không còn giới võ thuật nữa!

 

Sau khi lời này thốt ra, không chỉ các chủ tông chủ môn đều sững sờ, mà ngay đến ông cụ Quý cũng ngây người ra.

 

Chỉ có Tần Vũ nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt hơi lo lắng.

 

Thật ra Tần Vũ đã biết trước quyết định của Tiêu Chính Văn.

 

Trước đây Tần Vũ cũng đã từng thuyết phục Tiêu Chính Văn, tuy rằng điều này không có nghĩa nước Vy Hào sẽ bị hủy diệt, nhưng hậu quả vẫn rất nghiêm trọng!

 

Không gian bỗng rơi vào trạng thái im lặng chết chóc.

 

Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh hãi, thứ mà bọn họ sợ không phải là những võ giả của Vy Hào, mà là sau này Thiên Đạo Minh Ước sẽ tính sổ với bọn họ!

 

So với Tiêu Chính Văn, rõ ràng Thiên Đạo Minh Ước càng khiến bọn họ e sợ hơn!

 

“Có vẻ như, các ông không muốn lập công chuộc tội?”

 

Ánh mắt Tiêu Chính Văn lướt nhìn vẻ mặt của từng người.

 

“Vua Bắc Lương, từ khi linh khí trở về, các nước đều hòa hoãn với nhau, người trước đây đã xúc phạm đến uy nghiêm của nước ta cũng đã chết, vậy thì tại sao chúng ta phải…”

 

Người kia còn chưa kịp nói hết, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời nói: “Đã chết? Hắn vốn đáng chết! Tại sao nước Vy Hào nhỏ bé lại dám xúc phạm đến uy nghiêm của cường quốc của tôi?”

 

“Đơn giản là vì bọn họ cho rằng, cho dù có chọc giận Hoa Quốc tôi, thì Hoa Quốc cũng tuyệt đối không dám trả thù bọn họ ở trong thời kỳ đặc biệt này!”

 

“Thế nào gọi là có chỗ dựa nên không hề sợ hãi? Đây chính một ví dụ!”

 

“Có qua mà không có lại là một điều bất lịch sự, nếu Vy Hào không muốn sống hòa thuận với chúng ta, vậy không cần phải sống chung nữa!”

 

Nghe đến đây, gần như trước mắt của tất cả mọi người đều tối sầm lại!

 

Lời nói của Tiêu Chính Văn rất mơ hồ.

 

Mặc dù anh chưa từng nhắc đến Thiên Đạo Minh Ước, nhưng từ trong ra ngoài anh đều tỏ rõ thái độ với tất cả mọi người.

 

Cho dù là Thiên Đạo Minh Ước cũng không thể khống chế Hoa Quốc!

 

Nhưng một mình anh chống đối với Thiên Đạo Minh Ước thì đã đành, giờ anh còn muốn kéo hết toàn bộ võ tông của Hoa Quốc xuống nước sao?

 

“Vua Bắc Lương, có lẽ có vài chuyện cậu không biết, vài ngày trước, Thiên Đạo Minh Ước đã ra lệnh cho chúng tôi hợp tác với Vy Hào chung tay chiến đấu…”

“Chung tay chiến đấu cái gì? Thiên Đạo Minh Ước rõ ràng là đang gài bẫy các ông, các ông cũng không nghĩ xem, bọn họ đến vì điều gì?”
 
Chương 2728


“Bọn họ chỉ muốn lấy tim rồng từ Hoa Quốc chúng ta, mở ra di tích Long tộc để lấy bí mật xuyên suốt mấy ngàn năm! Sở dĩ họ muốn các ông giảng hòa với Vy Hào, đơn giản là vì cái chết của Oda Katsuo mà thôi!”

 

“Là người của Hoa Quốc, không thể nghe theo sự sắp đặt của họ được, hiểu không? Làm chó săn chỉ có hai kết cục, một là cút khỏi Hoa Quốc, đừng bao giờ trở lại và hai là chết ở Hoa Quốc!”

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn thốt ra lời này, tất cả mọi người đều im lặng!

 

Ý trong lời nói của anh đã rất rõ ràng, hoặc là chết, hoặc là cắt đứt quan hệ với Thiên Đạo Minh Ước!

 

Đây không phải là một câu hỏi trắc nghiệm, mà là một câu hỏi bắt buộc!

 

Cho dù là Tiêu Chính Văn hay Thiên Đạo Minh Ước, cũng không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội được!

 

Làm trái ý của Tiêu Chính Văn, họ sẽ chết ngay lập tức, nhưng nếu chống đối lại Thiên Đạo Minh Ước, thì sau này bọn họ cũng sẽ chết!

 

“Cậu Tiêu, Thiên Đạo Minh Ước có liên hệ với cường giả vùng ngoài lãnh thổ của các nước, nếu chúng tôi cố chấp làm trái ý của Thiên Đạo Minh Ước, e rằng sẽ dẫn đến sự bất mãn của các võ giả vùng ngoài lãnh thổ của các nước trên thế giới, đến lúc đó, hoàn cảnh của chúng tôi…”

 

Lạc Trường Sinh bước lên một bước và thuyết phục thêm lần nữa.

 

Trong số những người ở đây, chỉ có ông ta là có thâm niên cao nhất, hơn nữa, lại còn là viện trưởng của học viện kiếm thuật Thiên Sơn, ngoài gã ra, không ai có tư cách nói những lời này với Tiêu Chính Văn!

 

Về phần Sở Hồng Thiên, lúc này cũng không dám nói thêm một lời!

 

“Thế thì đã sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía Lạc Trường Sinh.

 

Thế thì đã sao?

 

Lạc Trường Sinh há hốc mồm, đến cuối cùng vẫn lấy hết can đảm nói: “Cậu Tiêu, thành thật mà nói, không chỉ các tiền bối vùng ngoài lãnh thổ của năm đại danh sơn chúng tôi đã đồng ý hòa giải với Vy Hào, mà ngay cả tất cả các thế gia của Hoa Quốc cũng đã ký tên lên hiệp ước hòa giải rồi!”

 

“Chúng tôi làm như vậy chẳng khác nào lừa dối thầy và tiêu diệt tổ tiên của chúng tôi!”

 

“Nhưng tôi chưa đồng ý!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn càng lúc càng lạnh lùng.

 

“Vua Bắc Lương, chúng tôi thật sự không thể làm như thế, nếu không, đến khi các cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về, Thiên Đạo Minh Ước chắc chắn sẽ khiến Hoa Quốc…”

 

“Soạt!”

 

Ông ta còn chưa kịp nói xong, một ánh sáng lóe lên, một đầu người đã bay lên cao!

 

Ngay sau đó, một cái xác không đầu đã lập tức ngã xuống hành lang!

 

Nhìn thấy người bị giết, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, ngay cả Lạc Trường Sinh cũng nuốt nước bọt và lui lại về vị trí ban đầu.

 

Tất cả các tông chủ và môn chủ đều nín thở, thậm chí còn không dám thở.

 

Những người đến đây hôm nay, ít nhất là các thủ lĩnh của các võ tông, Tiêu Chính Văn thì giỏi rồi, nói giết là giết!

 

“Tôi nghĩ các ông đã hiểu lầm một chuyện, tôi bây giờ là đang thông báo cho các ông, không phải đang thảo luận với các ông! Tôi đã nói rồi, các ông vốn là những người đáng chết, cho các ông lấy công chuộc tội chính là cho các ông một con đường sống!”

 

“Nếu các ông không muốn, vậy tôi cũng không ngại giết hết các ông đâu!”

 

Anh vừa dứt lời, mọi người đều không khỏi trố mắt nhìn nhau!

 

Nếu là ba ngày trước, Tiêu Chính Văn nói những lời này, bọn họ sẽ chỉ nghe nó như một trò cười.

 

Nhưng bây giờ, bọn họ không còn nghi ngờ lời của Tiêu Chính Văn nữa, cũng không dám phản bác!

 

Điều này thật sự ngang ngược đến mức, không cho bọn họ cơ hội giải thích!

 

“Còn ai có ý kiến khác không?”

 

Giọng nói lạnh như băng của Tiêu Chính Văn lại lọt vào tai mọi người, tất cả mọi người có mặt ở đây đều không khỏi rùng mình.

 

“Chúng tôi bằng lòng ra sức vì đất nước, sẵn sàng tuân theo sự sắp xếp của vua Bắc Lương, nếu có việc gì cũng đều nghe theo!”

Sở Hồng Thiên vội vàng tiến lên một bước và chắp tay nói.
 
Chương 2729


 

Sở Hồng Thiên là người duy nhất có thể nhận rõ tình thế tại nơi này, bây giờ Tiêu Chính Văn căn bản chẳng buồn nói đạo lý gì với người của võ tông, vốn dĩ đám người trong võ tông này đều quy phục trước vũ lực của Tiêu Chính Văn!

 

Vậy nên chuyện có thể giải quyết bằng nắm đấm, Tiêu Chính Văn tuyệt đối sẽ không phí lời với bọn họ!

 

Sở Hồng Thiên không chỉ có địa vị rất cao ở Thiên Sơn mà cũng cực kỳ có danh vọng ở trong võ tông.

 

Mọi người thấy Sở Hồng Thiên đã tỏ rõ thái độ thì cũng đồng loạt hùa theo.

 

Nhiệm vụ cấp bách trước mắt vẫn là giữ lấy tính mạng, dẫu sao Tiêu Chính Văn cũng đã nói rất rõ rồi, hoặc là lập công chuộc tội, hoặc là chết!

 

“Chỉ là không biết chúng tôi giết tới Vy Hào vào thời điểm nào?”

 

Sở Hồng Thiên vô thức hỏi một câu.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Sở Hồng Thiên, bình thản nói: “Chọn ngày không bằng gặp ngày, theo tôi thấy, chi bằng hôm nay xuất phát luôn đi!”

 

Hôm nay?

 

Lạc Trường Sinh lấy hết can đảm tiến lên trước một bước, nói: “Cậu Tiêu, đệ tử môn đồ chúng tôi vẫn còn chưa hay tin, có thể cho chúng tôi thời gian một ngày để thông báo xuống bên dưới hay không?”

 

“Dẫu sao nếu chỉ dựa vào chúng tôi, muốn giết sạch võ giả Vy Hào thì nhân lực thật sự hơi yếu!”

 

Thật ra Lạc Trường Sinh cũng tính có thể trì hoãn được bao nhiêu thì trì hoãn, thậm chí từ đầu tới cuối, gã đều không muốn nhúng tay vào chuyện này làm gì!

 

“Thời gian một ngày? Quá dài, chỉ có thể cho mấy người một buổi chiều thôi, sáng sớm ngày mai buộc phải xuất phát! Tới lúc đó, tôi sẽ đợi mấy người ở vùng duyên hải phía Đông, các người liệu mà làm đi!”

 

“Nếu như sáng ngày mai, ai lâm trận bỏ chạy thì đừng trách tôi xử lý theo quân pháp!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn xua tay ý bảo mọi người lui xuống!

 

Ngay tức thì, ngay cả Lạc Trường Sinh cũng ngẩn ra tại chỗ, cái gì gọi là xử lý theo quân pháp?

 

Bọn họ không phải là quân đội của Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn rõ ràng đang đối đãi với bọn họ như quản lý cấp dưới!

 

“Còn không đi?”

 

Long Thất trầm giọng chất vấn.

 

“Được được được, sáng ngày mai chúng tôi nhất định sẽ tới đúng giờ!”

 

Lạc Trường Sinh nghiến răng, quay người rời đi.

 

Thấy Lạc Trường Sinh rời đi, những tông chủ và môn chủ khác cũng đồng loạt chán nản đi theo ra sau.

 

Mãi tới sau khi mọi người đi rồi, ông Quý mới khẽ nhíu mày nói với Tần Vũ: “Quyết định này của cậu Tiêu có phải hơi tắc trách rồi không, không phải không thể giết sạch hết Vy Hào, thế nhưng đối địch với Thiên Đạo Minh Ước thì quả thực có phần không lý trí!”

 

Dù Tiểu Thái Tông cũng vì làm trái lại Thiên Đạo Minh Ước mà bị hại, thế nhưng tình cảnh của hai người lại hoàn toàn khác nhau!

 

Tiểu Thái Tông chỉ kháng nghị, mà Tiêu Chính Văn lại trắng trợn đứng về phía đối lập với Thiên Đạo Minh Ước.

 

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn còn lấy cái chết ra để uy hiếp cả võ tông, cách cùng kéo bọn họ xuống dưới nước mặc dù cũng có điểm tài trí, thế nhưng sau này nhất định sẽ bị võ tông báo thù!

Đối với bản thân Tiêu Chính Văn mà nói, quyết định này tuyệt đối không phải là lựa chọn tốt nhất!
 
Chương 2730


“Ông Quý, vua Bắc Lương vẫn luôn là như vậy, cậu ấy đã không thèm đếm xỉa tới an nguy của bản thân từ lâu, vậy nên cả Hoa Quốc mới tôn trọng vua Bắc Lương như vậy, dù là Thiên Tử thì cũng thường nói với chúng tôi rằng nếu như Hoa Quốc có thêm vài vua Bắc Lương thì chắc chắn thiên hạ sẽ là chúng ta!”

 

Tần Vũ cảm thán với tâm trạng phức tạp.

 

Nhiều năm qua, Tiêu Chính Văn vì Hoa Quốc, không biết đã bao nhiêu lần vào sinh ra tử.

 

Thế nhưng quyết định bây giờ này lại như thể khiến cho Tiêu Chính Văn như đứng trên bờ vực dốc đứng!

 

Đừng thấy bây giờ trong giới chính trị hết sức tung hô Tiêu Chính Văn mà lầm.

 

Thế nhưng một khi Tiêu Chính Văn gặp phải khó khăn, những người này căn bản sẽ không xuất hiện giúp đỡ!

 

Cuộc quyết đấu với Thiên Đạo Minh Ước cũng chỉ có thể dựa vào sức lực của một mình Tiêu Chính Văn mà đối kháng với toàn thiên hạ.

 

Tần Vũ thật tâm không hy vọng nhìn thấy cảnh tượng này!

 

Thế nhưng cũng chính vì như vậy nên Tiêu Chính Văn mới được kiếm Tần Vương đồng ý, mới được Tần Vương công nhận!

 

Đứa con được trời lựa chọn sẽ không nghe theo mệnh trời mà dùng chính khí tự thân để định đoạt cho số kiếp của mình!

 

Sau khi mọi người trong võ tông rời khỏi trụ sở chính của Hắc Băng Đài, Lạc Trường Sinh cũng bước nhanh tới trước mặt Sở Hồng Thiên, nói: “Sư thúc, lẽ nào Thiên Sơn chúng ta thật sự phải giúp Tiêu Chính Văn tấn công Vy Hào sao?”

 

Điều này đồng nghĩa với việc Thiên Sơn đã trồng xuống một mầm tai hoạ rất lớn!

 

Mặc dù bây giờ bọn họ đều bị bức ép trước uy thế của Tiêu Chính Văn, không thể không cúi đầu trước giới chính trị.

 

Thế nhưng bọn họ đều là người trong Thiên Sơn, đương nhiên nên đồng tâm hiệp lực với nhau!

 

“Ôi chao, cậu Lạc, sao tới tận bây giờ rồi mà cậu vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ thế?”

 

Sở Hồng Thiên vội vàng lắc đầu nói: “Cậu cũng không thử nghĩ xem Thiên Sơn chúng ta còn có lựa chọn khác hay sao? Nền móng của năm đại danh sơn quả thực quá thâm sâu, trước kia làm gì có ai dám khinh thường chúng ta!”

 

“Thậm chí ngay cả quân vương cũng phải nể mặt chúng ta vài phần! Đây là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu!”

 

“Mấy người quá xấc xược rồi, cho rằng cả thiên hạ này ai ai cũng phải nể mặt mấy người hay bận tâm tới nền móng của năm đại danh sơn, thế nhưng Tiêu Chính Văn tuyệt đối là ngoại lệ!”

 

“Nếu không, ân sư của tôi sao lại chết trong tay cậu ta? Ngọn núi chính của Hằng Sơn sao lại bị chém đứt, sao Hoa Sơn lại bị giết sạch, Hoả Long Chân Quân của Huệ Mi đã phải bỏ mạng như thế nào?”

 

“Người ta căn bản không nhìn vào vai vế, không nhìn vào nền móng, chỉ dùng nắm đấm, dùng đao kiếm để nói chuyện! Cậu đã hiểu chưa?”

 

“Thế… thế nhưng lần này tới Vy Hào, chúng ta có thể còn phải đối diện với hai cao thủ thật sự của Vy Hào, sư thúc có nhớ hai người Cansha và Ohara không?”

 

Lạc Trường Sinh nhỏ giọng nói.

 

Nhắc đến hai người này, trên mặt Sở Hồng Thiên cũng lộ ra vẻ ngưng trọng!

 

Mấy trăm năm trước, hai người bọn họ đã có thực lực ở cảnh giới Nhân Vương, còn chuyện đã tới được cấp mấy Nhân Vương thì căn bản chẳng thể đoán nổi!

Hơn nữa, hai người này mới là thực lực thực sự của Vy Hào.
 
Chương 2731


 

Nghe nói bọn họ vẫn luôn canh giữ mộ cho Hachiki Orochi!

 

Trước đây, hai người này tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện lộ diện, thế nhưng vào lúc thế hệ kế tục của võ giả Vy Hào sắp sửa bị giết hết, sao hai người họ có thể không ra tay được cơ chứ?

 

“Đương nhiên là nhớ, có điều dù hai người bọn họ có ra tay, chúng ta cũng buộc phải tiến lên trước, chết trong tay người của chính mình sẽ chỉ trở thành trò cười, chết trong tay bọn họ, ít nhất chúng ta cũng được cái tiếng tận trung với đất nước!”

 

Sở Hồng Thiên bất lực lắc đầu.

 

Ông ta chỉ là Bán Bộ Nhân Vương, khoảng cách tới Nhân Vương vẫn còn cả một đoạn đường rất dài phải đi!

 

Thế nhưng đối phương thì đã đột phá lên cảnh giới Nhân Vương từ mấy trăm năm trước, cách biệt giữa đôi bên lớn như vậy, gần như tương đương với khoảng cách giữa trời và đất!

 

Dù cả võ tông Hoa Quốc cùng góp sức thì căn bản cũng không phải đối thủ của hai người này!

 

Thậm chí có thể còn bị tiêu diệt hết toàn quân!

 

Năm đại danh sơn có Hộ Sơn Đại Trận bảo vệ, vậy thì Vy Hào sao có thể không có trận pháp hộ quốc?

 

Người có địa vị quá thấp đương nhiên không thể biết chuyện, thế nhưng hai người Cansha và Ohara nhất định có thể khởi động được Hộ Quốc Đại Trận!

 

Hơn nữa, võ thuật Vy Hào vốn dĩ chính là Âm Dương Thuật và Nhẫn Thuật truyền lại từ thời Tiên Tần!

 

Ngay từ thời Tần Hán, Hoa Quốc đã cắt đứt dòng chảy lưu truyền của cả hai nhà này, đối với trận pháp của hai nhà này thì càng hiểu biết ít hơn!

 

Vậy nên nỗi lo lắng của Lạc Trường Sinh cũng không phải không có lý!

 

“Lẽ nào muốn trông chờ vào một mình Tiêu Chính Văn đối kháng với hai người bọn họ? Chuyện này…chuyện này không phải đi nộp mạng hay sao?”

 

Lạc Trường Sinh nín thở nói.

 

“Là sống hay là chết, bây giờ nói vẫn còn quá sớm, dù Tiêu Chính Văn không địch lại được, chúng ta cũng có thể nghĩ cách đọ sức với họ, đi thông báo xuống dưới trước, mau chóng tới đi, đừng tới lúc đó lại bị Tiêu Chính Văn gây rắc rối!”

 

Sở Hồng Thiên lại thẳng thừng lẩn tránh vấn đề này của Lạc Trường Sinh!

 

Thật ra ngay cả Sở Hồng Thiên cũng bất an trong lòng, sao ông ta có thể không biết Cansha và Ohara?

 

Hai người này tiếng tăm lừng lẫy tới độ nào vào một nghìn năm trước cơ chứ?

 

Ngay cả sư phụ của Sở Hồng Thiên cũng tỏ ra hết sức cung kính hai người bọn họ!

 

Hơn nữa lúc mà Kiếm Tiên Thiên Sơn còn sống, Sở Hồng Thiên đã từng hỏi chuyện có liên quan tới hai người Cansha và Ohara.

 

Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng nói thẳng cho Sở Hồng Thiên biết hai người này không chỉ có chiến lực cực kỳ cao mà trận pháp của bọn họ cũng hết sức kỳ dị!

 

Năm đó khi Kiếm Tiên Thiên Sơn mới vào Vy Hào đã suýt thì bỏ mạng bên trong trận pháp!

 

Thế nhưng bây giờ Sở Hồng Thiên đã không còn lựa chọn nào khác nữa, có một số chuyện biết rõ sẽ chết nhưng vẫn buộc phải liều mình nhảy vào!

 

Thấy hai người Sở Hồng Thiên và Lạc Trường Sinh không nói thêm gì, những người khác càng rơi vào trong nỗi tuyệt vọng bất tận!

 

Dù có phải đi nộp mạng thì cũng chẳng phải không còn chút cơ hội sống nào.

Thế nhưng nếu như làm trái ý Tiêu Chính Văn, không chỉ có bọn họ sẽ chết mà ngay cả tông môn của họ cũng sẽ bị diệt trừ tận gốc!
 
Chương 2732


 

Vào lúc các môn phái võ tông điều động nhân lực, Lý Chính Đạo quay người nhìn về phía ông Mạc, nói: “Ông Mạc, Tiêu Chính Văn có ý tiến công vào giới võ thuật của Vy Hào, ông nghĩ thế nào về chuyện này?”

 

Ông Mạc cười lạnh lùng, nói: “Đáng giết! Người trong giới võ thuật Vy Hào đều đáng giết, nên tiêu diệt hết cả gia tộc bọn họ!”

 

Lý Chính Đạo hơi ngẩn ra, theo cụ ta thấy, ông Mạc nên phản đối hành động của Tiêu Chính Văn mới đúng!

 

“Không ngờ trong lòng ông Mạc vẫn có thù oán!”

 

Lý Chính Đạo bình thản cười nói.

 

“Người Vy Hào tâm địa hiểm ác, ai ai cũng biết, không thể giữ lại! Hành động này của Tiêu Chính Văn, tôi cảm thấy cực kỳ thoả đáng, đáng tiếc cậu ta không có sự tàn bạo đó, chỉ giết người trong giới võ thuật có hơi mềm yếu đàn bà rồi!”

 

Nghe thấy lời này, Lý Chính Đạo không khỏi ngửa mặt cười lớn, lẽ nào cũng tiêu diệt hết cả quốc gia của người ta hay sao?

 

“Vật đổi sao dời rồi, tiêu diệt cả nước Vy Hào, đối với Hoa Quốc mà nói, danh tiếng sẽ bị tổn hại. Có điều, thực lực của hai người Cansha và Ohara không hề tầm thường, theo tôi thấy, chi bằng ông Mạc cũng đi một chuyến đi!”

 

Lý Chính Đạo nhìn về phía ông Mạc bằng ánh mắt lấp lánh.

 

Nghe thế sắc mặt ông Mạc hơi khó coi nói: “Thế Tử, lần này tôi quay về thế tục là vì bảo vệ cho Thế Tử, chứ không phải vì…”

 

Lý Chính Đạo không để ông Mạc nói hết khẽ xua tay nói: “Ông Mạc, chuyến này võ tông Hoa Quốc gần như đã không còn người tài giỏi, nếu thất bại sẽ có hậu quả gì, tôi tin ông biết rõ hơn tôi”.

 

“Quyết định của Tiêu Chính Văn chưa chắc là sai, nhưng chắc chắn đảm bảo không sai sót. Với thực lực của cậu ta cùng lắm chỉ có thể chiến với một người trong số đó, cộng thêm sự giúp đỡ của ông Mạc có thể giết được Cansha và Ohara”.

 

“Thế nên vẫn mong ông Mạc vất vả một chuyến”.

 

Nghe thế ông Mạc im lặng một hồi rồi gật đầu nói: “Nếu Thế Tử đã nói thế thì tôi sẽ nghe theo lời Thế Tử”.

 

Nói rồi ông Mạc đứng dậy rời đi, một nhoáng đã không thấy bóng dáng cụ ta nữa.

 

Sáng hôm sau, khi mọi người võ tông đang bàn luận với nhau thì trên không trung bỗng nổi lên một gợn sóng, một ông lão tóc bạc xuất hiện trên không trung.

 

“Ai!”

 

Người bên dưới đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cao.

 

Sở Hồng Thiên nhìn thấy người đến, con ngươi không khỏi co rụt, ngạc nhiên nói: “Ông Mạc! Là ông Mạc nhà họ Lý”.

 

Nghe đến cái tên này ngay cả đám người Lạc Trường Sinh cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên cùng sợ hãi.

 

Ngay cả nhà họ Lý cũng ra tay giúp đỡ?

 

Hôm nay ở Long Kinh, nhà họ Lý còn không bảo người đến mà bây giờ rõ ràng là nhà họ Lý chủ động ra tay.

 

Hơn nữa vai vế của ông Mạc này cực kỳ cao.

 

Nghe nói cụ ta là người cùng thời với Nhạc Trung Kỳ.

 

Mặc dù thực lực không bằng Nhạc Trung Kỳ nhưng cũng không phải là người họ có thể so sánh.

 

Dù là Kiếm Tiên Thiên Sơn gặp ông Mạc cũng phải cung kính gọi một tiếng tiền bối.

Nhà họ Lý chỉ là một gia tộc võ thuật, dù truyền thừa mấy ngàn năm nhưng nền tảng không thể so được với năm đại danh sơn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom